Chương 493: Hiệp định quân tử, đại hỏa diễm chân hỏa
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Két két két két két!
Trung tâm đại điện, mặt đất vỡ ra, một màn sáng hình nữa vòng tròn chậm rãi dâng lên.
- Ủa? Trong màn sáng này hình như là hai bộ công pháp, một áo giáp, một thanh trường kiếm ... Đây là ... công pháp, pháp khí bí bảo của Nhân Hoàng? Chí bảo trong Thiên Hoàng Điện rốt cuộc xuất thế!
Nhìn thấy ánh sáng hình nửa vòng tròn xuất hiện, dù là Hỏa La Vương Đới Lặc hay Viêm Thú yêu thánh đều biến sắc mặt.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Nhìn ánh sáng trồi lên từ mặt đất cức lớn, khoảng bốn, năm chục trượng, chiếm đa số diện tích Thiên Hoàng Điện. Một số cường giả đẳng cấp Võ Thánh đứng ở chính giữa đại điện, khi màn sáng khởi động thì những cường giả đẳng cấp Võ Thánh như bị áp lực đánh sâu vào, bị đánh văng ra ngoài.
Xung quanh màn sáng trong phạm vi bảy, tám mươi trượng không có một cường giả Võ Thánh nào có thể đứng tại đây.
Không cần nói, màn sáng toát ra từ mặt đất chắc chắn ẩn chứa nhiều bí bảo ở bên trong.
Thiên Hoàng Điện này tuy hiện ra trước mặt đám người Dương Thạc rồi nhưng chỉ có một tòa đại điện, bên trong không có gì.
Trống rỗng.
Lúc đó Dương Thạc nghi ngờ trong Thiên Hoàng Điện có phải là vốn không có bí bảo gì.
Không ngờ ngay sau đó màn sáng tuôn ra khỏi lòng đất, mang đến bí bảo thật sự trong Thiên Hoàng Điện.
- Là hai bộ công pháp bí tịch, còn có một thanh trường kiếm, một cái áo giáp!
Màn sáng này bắt đầu khởi động bắt bay cường giả đẳng cấp võ sư bình thường, nhưng cường giả cỡ như Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc, Dương Thạc, Dương Địch thì không dễ dàng bị đẩy lùi. Giờ phút này, bọn họ đứng cách màn sáng gần nhất, thấy rõ tình cảnh bên trong.
Màn sáng này là bán trong suốt, bên trong đặt bốn thạch đài.
Hai thạch đài đặt hai công pháp, bí tịch dày.
Hai thạch đài khác một bềnh bồng một thanh trường kiếm hoa mỹ, môt bềnh bồng áo giáp trắng tinh lấp lánh ánh sáng.
- Đó là Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, còn có Nhân Hoàng thông thiên quyết. Đây là bí bảo năm xưa Nhân Hoàng để lại, không ngờ xuất hiện trong Thiên Hoàng Điện. Còn có hai bộ công pháp bí tịch, nếu không đoán sai thì là huyền công bí điển Nhân Hoàng từng tu luyện, chắc là Nhân Hoàng tam quyết.
Viêm Thú yêu thánh trợn to mắt nhìn chằm chằm bốn món trong màn sáng.
Viêm Thú yêu thánh là người thú tộc cường đại sống mấy trăm năm, đám tiểu bối như Dương Thạc không có kiến thức bằng nó.
Viêm Thú yêu thánh nói trường kiếm trong màn sáng là Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, áo giáp kia là Nhân Hoàng thần giáp thì chắc không sai. Một thanh trường kiếm, một áo giáp của Nhân Hoàng đặt trên thạch đài, còn lại hai bộ công pháp rất có thể là Nhân Hoàng tam quyết mà Nhân Hoàng từng tu luyện.
- Đây ... Gần như là toàn bộ truyền thừa của Nhân Hoàng.
Dù là Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc, hay Dương Thạc đứng gần đó, bao gồm cường giả đẳng cấp Võ Thánh bình thường đều trợn to mắt nhìn.
Lực chú ý bị bốn món trong màn sáng hấp dẫn.
Gần như là toàn bộ truyền thừa của Nhân Hoàng.
Vũ khí áo giáp!
Còn có hai bộ công pháp bí tịch.
Dù Nhân Hoàng là người khai sáng ra nhân đạo văn minh, trừ mấy thứ nay ra chắc còn có được nhiều bí bảo pháp khí, ngũ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh bí bảo không chỉ có hai món này. Dương Thạc còn có được ba, bốn ngũ trọng lôi âm Võ Thánh bí bảo, Nhân Hoàng có sáu, bảy thậm chí là tám món cũng rất bình thường.
Nhưng Nhân Hoàng đã trở thành hư không Võ Thánh, phi thăng đến một thế giới khác.
Nhân Hoàng đi vào thế giới khác không thể nào không mang theo bí bảo gì, chắc một số bí bảo cường đại đều bị mang đi. Bí bảo, pháp khí ở lại thế giới này chắc chỉ có một, hai món.
Hơn nữa hai bộ huyền công bí điển ...
Đây tuyệt đối được cho là toàn bộ truyền thừa của Nhân Hoàng.
Nghĩ như vậy, dù là Dương Thạc thì ánh mắt nhìn bốn món trong màn sáng trở nên nogns cháy.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Không biết hai bộ công pháp bí tịch này có thể nào có một là Chân Võ bi điển? Nhưng chắc không thể nào. Đây là Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết trong Nhân Hoàng tam quyết, cùng hoàng thất Đại Chu triều truyền thừa Nhân Hoàng pheien thiên quyết tổ hợp trở nên cực kỳ cường đại, thậm chí vượt qua cửu dương, cửu âm Nhân Hoàng tam quyết.
Không phải Chân Võ bi điển sẽ không là thứ Dương Thạc cần nhất.
Nhưng nếu có được bốn món trong màn sáng là chuyện có trăm lợi mà không một hại.
Có được bốn món này, dù sau này Dương Thạc không chiếm được Chân Võ bi điển cũng có thể nghĩ cách dùng bốn món trao đổi với người nắm giữ Chân Võ bi điển.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Phải cố gắng có được bốn món này.
Cùng lúc đó, trong lòng Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc có cùng suy nghĩ như Dương Thạc.
Thậm chí là cường giả đẳng cấp Võ Thánh bình thường đều ôm bụng đục nước béo cò.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, màn sáng ngừng chính giữa Thiên Hoàng Điện. Mặt đất chấn động, ngừng lại.
- Chính là lúc này!
- Mau, ra tay, đi lấy bốn món!
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc liếc nhau. Giờ phút này, căn bản không cần nói thêm cái gì, hai siêu cấp cường giả có sức chiến đấu đệ nhị giai tầng đường thời cùng hành động. Hai tiếng vèo vèo, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc lao nhanh hướng màn sáng kia. Rõ ràng là một người một thú muốn mau chân đến trước lấy được bốn món trong màn sáng.
Hai tiếng vèo vèo, Dương Thạc, Dương Địch gần như hành động cùng lúc lao hướng màn sáng.
Nhưng phe Dương Thạc, phe Hỏa La Vương Đới Lặc như có ăn ý ngầm, mục tiêu của hai phe là bốn món Nhân Hoàng để lại trong màn sáng nhưng dù hai phe cạnh tranh nhau lại không xé rách da mặt, ra tay cản trở đối phương.
Dù sao Dương Thạc, Hỏa La Vương Đới Lặc không là minh hữu gì nhưng tuyệt đối không phải kẻ địch.
Trong màn sáng này ai cướp được thì là của ai, phải dựa vào bản lĩnh của mình.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Gần như cùng lúc, Dương Thạc, Dương Địch, Hỏa La Vương Đới Lặc, Viêm Thú yêu thánh, ba người một thú cùng va chạm vào màn sáng.
Một tiếng trầm đục lập tức vang lên.
Màn sáng hơi rung động nhưng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì!
Dương Thạc, Dương Địch, Hỏa La Vương Đới Lặc, Viêm Thú yêu thánh, ba người một thú cùng va chạm dường như bị màn sáng hấp thu đi lực lượng. Màn sáng trông yếu ớt thế mà không dễ bị phá mở.
Trong đầu Dương Thạc tràn ngập suy nghĩ:
- A? Màn sáng này cực kỳ cứng cỏi. Ta có lực lượng khí huyết đẳng cấp, cú va chạm này có lực lượng cường đại vô cùng, vậy mà không thể phá mở màn sáng này. Xem ra muốn có được truyền thừa của Nhân Hoàng không phải chuyện dễ.
Mới rồi cú va chạm khiến màn sáng rung lên chút.
Nhưng Dương Thạc rõ ràng cảm giác màn sáng này cực kỳ cứng cỏi, không dễ bị đập mở.
Viêm Thú yêu thánh nhíu mày nói:
- Hay thật, khó phá mở như vậy?
Nhưng ngay sau đó, mặt Viêm Thú yêu thánh lộ nụ cười.
Viêm Thú yêu thánh cười to lớn tiếng nói với Dương Thạc đứng không xa:
- Ha ha ha ha ha ha! Truyền thừa của Nhân Hoàng quả nhiên không phải dễ dàng có được. Cũng tốt, như thế cũng tốt, nếu như màn sáng này bị đụng vào liền vỡ ra thì bổn tọa và tiểu hữu Dương Thạc các ngươi sẽ phải tranh giành bốn món này. Bây giờ màn sáng rất như vậy ... Ai có bản lĩnh, trước tiên đánh mở màn sáng thì người đó lấy truyền thừa của Nhân Hoàng đi!
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 494: Không biết tự lượng sức mình, tan thành tro bụi
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Khóe môi Dương Thạc cong lên nói:
- Nếu Viêm Thú tiền bối đã nói như vậy thì chúng ta dựa vào bản lĩnh của mình đi.
Dù lúc trước Dương Thạc và Viêm Thú yêu thánh gần như không có tiếp xúc gì, thậm chí đi vào trong Thiên Hoàng Điện, hai người không nói một câu. Nhưng Dương Thạc cảm giác được Viêm Thú yêu thánh không có địch ý với hắn. Bây giờ Viêm Thú yêu thánh đề nghị là cạnh tranh công bình, mọi người bằng bản lĩnh riêng, tất nhiên là Dương Thạc đồng ý ngay.
- Ủa? Thanh niên kia là ai vậy?
- Hay thật, mới nãy Viêm Thú yêu thánh khách sáo với hắn như vậy, nghe giọng điệu thì rõ ràng đưa hắn ngang hàng với siêu cấp cường giả cùng đẳng cấp.
Nghe cuộc đối thoại giữa Dương Thạc và Viêm Thú yêu thánh, các đẳng cấp Võ Thánh bình thường xung quanh biến sắc mặt, ánh mắt nhìn Dương Thạc thay đổi. Những Võ Thánh này hiếm có ai nhận ra Dương Thạc, một số là bế quan tiềm tu rất lâu, Nhân Hoàng huyệt mở ra, bọn họ mới đi ra, hiện tại lại vừa mới tiến vào Nhân Hoàng huyệt một, hai ngày, hoàn toàn không biết Dương Thạc.
- Viêm Thú yêu thánh, còn có Hỏa La Vương bên kia.
- Hai vị siêu cấp cường giả sức chiến đấu đệ nhị giai tầng đương thời đều chú trọng tiểu tử kia, thực lực của tiểu tử đó mạnh như vậy sao?
Võ Thánh bình thường hút ngụm khí lạnh.
Ở trong mắt họ, Dương Thạc, Dương Địch, một nam một nữ chỉ là thanh niên khoảng hai mươi tuổi vậy mà có thể đứng ngang hàng với hai siêu cấp cường giả nổi danh đã lâu như Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc thì là chuyện không tin được.
Nhưng mặc kệ như thế nào, ở trong mắt Viêm Thú yêu thánh thì Dương Thạc có tư cách đứng ngang hàng, nó cho rằng hắn có thực lực cùng đẳng cấp.
Hiện tại đứng cách màn sáng gần nhất là hai phe Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc. Hai phe nghĩ cách phá vỡ màn sáng, lấy được truyền thừa của Nhân Hoàng bên trong, còn Võ Thánh bình thường khác thì không lọt vào mắt Viêm Thú yêu thánh được.
Những Võ Thánh bình thường giờ đây không dám tới gần màn sáng, trong lòng họ rất khiếp sợ, thầm kêu khổ.
Thực lực của bọn họ kém hơn Viêm Thú yêu thánh nhiều.
Dựa theo tình huống bình thường thì bọn họ tuyệt đối không có hy vọng lấy được truyền thừa của Nhân Hoàng.
Nhưng có tình huống đặc biệt.
Ví dụ cường giả hai phe trận pháp tương đương tranh giành truyền thừa của Nhân Hoàng, trai cò tranh chấp, lưỡng bại câu thương, vậy là những Võ Thánh bình thường sẽ đục nước béo cò, lấy được truyền thừa của Nhân Hoàng.
Nhưng nay Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc có hiệp nghị quân tử, tuy rằng là đối thủ cạnh tranh nhưng gần như không có mùi thuốc súng. Dưới loại tình huống này, một phe có được truyền thừa của Nhân Hoàng thì phỏng chừng phe kia sẽ không liều mạng cướp đoạt, cái loại này trai cò tranh chấp, ngư ông đắc lợi sẽ không xảy ra.
Dù là phe Viêm Thú yêu thánh hay Dương Thạc có được truyền thừa của Nhân Hoàng thì Võ Thánh bình thường không có cơ hội gì.
- Ha ha ha ha ha ha! Dương Thạc tiểu hữu, bổn tọa không khách sáo, hãy xem đại hỏa diễm chân hỏa của bổn tọa luyện hóa màn sáng này!
Đạt thành hiệp định với Dương Thạc xong Viêm Thú yêu thánh cười to, người toát ra hơi thở hỏa diễm cực kỳ mạnh mẽ bắn hướng màn sáng.
Hơi thở hỏa diễm trên người Viêm Thú yêu thánh ùa ra.
Hơi thở hỏa diễm khiến người có cảm giác nóng cháy đến cực hạn, nhưng khi Dương Thạc thấy hơi thở hỏa diễm trên người Viêm Thú yêu thánh lại biến sắc mặt. Bởi vì Viêm Thú yêu thánh phát ra lửa không phải màu vàng hoặc đỏ bình thường, đó là màu u lan.
Lửa có màu này bình thường cao hơn lửa màu vàng hoặc đỏ một đẳng cấp.
Không ngờ đại hỏa diễm chân hỏa của Viêm Thú yêu thánh cường đại đến mức này.
Dù Dương Thạc nắm giữ lôi đình đốt chước thần hoang nguyên lực, nắm trong tay thái dương chân hỏa thái âm chân hỏa, đẳng cấp các hỏa diễm cao nhưng cường độ tuyệt đối không thể so sánh với đại hỏa diễm chân hỏa của Viêm Thú yêu thánh.
Trong lòng Dương Thạc cảm thán rằng:
- Rốt cuộc là Viêm Thú yêu thánh.
Viêm Thú yêu thánh, có được một chữ viêm đủ chứng minh tạo nghệ vừa lửa của nó.
Dù Dương Thạc không ngừng gặp kỳ ngộ, nắm trong tay cường đại hỏa diễm, nhưng so với Viêm Thú yêu thánh vẫn còn quá non. Nên biết bản thân Viêm Thú yêu thánh chính là hỏa Kỳ Lân, thiên phú cường đại hơn Dương Thạc không chỉ gấp mười lần.
Mặc dù Dương Thạc có kỳ ngộ nhưng người có thể đạt tới cường giả đệ nhị giai tầng đương thời ai không phải là kỳ ngộ không ngừng, Viêm Thú yêu thánh không thiếu kỳ ngộ. Viêm Thú yêu thánh sống mấy trăm năm, Dương Thạc thì sống không đến hai mươi năm, muốn nói số lần kỳ ngộ thì Viêm Thú yêu thánh trên Dương Thạc.
Thuật nghiệp có chuyên tấn công, uy lực hỏa diễm của Viêm Thú yêu thánh mạnh mẽ là chuyện bình thường.
Vù vù vù vù vù!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đại hỏa diễm chân hỏa không ngừng đốt cháy màn sáng.
Trong phút chốc màn sáng vốn là màu vàng nhạt bị hơi thở đại hỏa diễm chân hỏa của Viêm Thú yêu thánh đốt thành màu lửa đỏ, có chuyển hướng sang lam nhạt.
Nhưng dù là vậy thì màn sáng vẫn cứng cỏi đến cực hạn, không có dấu hiệu vỡ nát.
Giờ phút này, sắc mặt của Viêm Thú yêu thánh trở nên cực kỳ khó xem:
- Cường như vậy?
Dương Thạc không có sung sướng khi người gặp họa, biểu tình của hắn cực kỳ trầm trọng.
Dù Viêm Thú yêu thánh không phá vỡ màn sáng được nhưng nó không có nghĩa là uy lực đại hỏa diễm chân hỏa của nó kém. Thật ra đại hỏa diễm chân hỏa gần như là thủ đoạn công kích mạnh nhất của Viêm Thú yêu thánh. Mặc dù thực lực của Dương Thạc cường đại nhưng công kích mạnh nhất của hắn chỉ cỡ đẳng cấp này.
Đại hỏa diễm chân hỏa chưa thể phá vỡ màn sáng, nếu Dương Thạc muốn phá thì sẽ gặp khó khăn rất lớn.
Dương Thạc khẽ quát:
- Viêm Thú tiền bối, giờ đến lượt ta thử!
Xẹt một tiếng, không gian thập phương cà sa bị xé ra.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng sáng đen như tia chớp lao hướng màn sáng vàng nhạt.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Luồng sáng đen đụng mạnh vào màn sáng.
Cửu Dương chân thân của Dương Thạc.
Đệ tam trọng Cửu Dương chân thân, cường độ ngũ cấp thần binh va chạm dù là cường giả như Dương Thiên cũng không khả năng dễ dàng đỡ đòn.
Cùng lúc đó, Thượng Cổ Thần Long vào tay Dương Thạc, hắn quát khẽ, giơ tay lên. Thượng Cổ Thần Long kêu răng rắc một tiếng, mạnh chém vào màn sáng.
Vù vù vù vù vù!
Đạo Hoàng kiếm cũng chém ra.
- Grao grao grao grao grao!
- Grao grao grao grao grao!
Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long đều vọt ra khỏi không gian thập phương cà sa, mang theo lực lượng vô cùng mạnh mẽ đập vào màn sáng vàng nhạt. Huyết Phi, Ngưng Thúy khống chế thân ngoại hóa thân của mình, xác thượng cổ hắc hùng, Huyền Ưng đẳng cấp hư không Võ Thánh vọt ra đập vào màn sáng. May mà khi Huyết Phi, Ngưng Thúy lao ra có biến ảo thân hình, rút nhỏ nhiều, nếu không thì chỉ cần mãnh thú xuất hiện đủ khiến Thiên Hoàng Điện sụp đổ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Mấy mãnh thú ác điều xuất hiện, các kiểu công kích nện vào màn sáng vàng, trong đó ẩn chứa năng lượng to lớn, cho dù hai, ba hư không thông đạo trước mặt cũng sẽ bị chặt đứt.
Nên biết rằng lực lượng của ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long có thể đánh sụp một hư không thông đạo. Huyết Phi, Thiết Quyền Môn khống chế thân thể hai thượng cổ hư không Võ Thánh va chạm, hư không thông đạo bình thường e rằng không chống đỡ nổi nát tan ngay.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Nhưng khiến tất cả mọi người thật không ngờ là công kích mạnh mẽ như vậy cùng nện vào màn sáng nhưng nó vẫn lù lù bất động, căn bản không có chút dấu hiệu vỡ ra.
Giờ phút này, Dương Thạc há hốc mồm:
- Sao có thể?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Dương Thạc cắn răng, khiến Cửu Dương chân thân dán màn sáng, tự bảo.
Vù vù vù vù vù!
Dương Địch rung đại thần âm linh đang, phát ra thần âm công kích.
Nhưng màn sáng vẫn không có dấu hiệu vỡ ra.
- Cái này ... Cũng quá cứng đi.
Trong lòng Dương Thạc trừ kinh sợ ra còn có cười khổ, hắn thật sự không ngờ đợt công kích này không khiến màn sáng sứt mẻ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh lao ra khỏi không gian thập phương cà sa phát động công kích, răng nhanh, vuốt nhọn vượt qua ngũ câp thần bình nện vào màn sáng cũng không làm màn sáng nhúc nhích chút nào.
Cứ thế xem ra dù Dương Thiên tự mình đến, cầm thần binh đẳng cấp cỡ chân võ kiếm cũng chưa chắc mở màn sáng được.
Có lẽ lực công kích của Dương Thiên cao hơn mấy người Dương Thạc liên hợp lại. Nhưng nên biết Dương Thạc công kích mà màn sáng không có chút dấu hiệu nứt vỡ.
Không có chút dấu hiệu vỡ chứng minh dù Dương Thạc tăng công kích lên gấp mấy lần chưa chắc đánh nát màn sáng được.
Giờ phút này, Dương Thạc hoàn toàn hết hy vọng:
- Cái này ... Thật là cứng quá.
Lòng Dương Thạc kinh sợ, Võ Thánh bình thường xung quanh, thậm chí Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cực kỳ kinh hãi. Không phải khiếp sợ màn sáng cứng cỏi mà cũng sợ hãi lực lượng mạnh mẽ của Dương Thạc.
Trong chớp mắt không gian thập phương cà sa có bốn mãnh thú mạnh mẽ lao ra, mãnh thú có được khí huyết đẳng cấp hư không Võ Thánh, Huyết Phi, Ngưng Thúy, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long. Ngoài ra có hai vị siêu cấp cường giả thú tộc Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh, chúng nó cũng đầu vào dưới tay Dương Thạc.
Vốn Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cảm thấy ba người Dương Thạc, Man Văn Thiên Tượng, Thượng Cổ Thần Long liên hợp lại đã là sức chiến đấu mạnh nhất của phe Dương Thạc.
Cộng thêm Dương Địch, Huyết Phi, Ngưng Thúy, còn có Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh, tính sức chiến đấu không chỉ tăng cường gấp đôi. Dù là Xích Viêm Cùng Kỳ Tiểu Hỏa lúc trước Viêm Thú yêu thánh coi trọng xếp vào phe Dương Thạc thì không leo lên cao được.
Võ Thánh bình thường hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
- Tiểu tử này, quả nhiên là lợi hại vô cùng, hèn chi Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương chú trọng hắn như vậy. Hiện tại xem ra, thực lực của hắn cao hơn Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương rất nhiều.
- Đó hình như là Tử Thử yêu thánh, xếp hạng bốn trong thiên hạ mười đại yêu thánh, cao hơn Viêm Thú yêu thánh một bậc.
- Mấy mãnh thú kia khí huyết mạnh quá, chắc đã vượt qua đẳng cấp Võ Thánh.
Trong lòng Võ Thánh bình thường nổi lên suy nghĩ.
- Hừ! Có mạnh hơn thì sao? Vẫn không thể phá vỡ màn sáng này.
- Theo ta thấy chắc chỉ dùng trí chứ tuyệt đối không thể cường công, lực lượng cường thịnh hơn cũng vô dụng. Bọn họ không thể phá vỡ màn sáng này nhưng nói không chừng chúng ta có cách.
Một vài Võ Thánh trong lòng rất ganh tỵ Dương Thạc, nổi lên suy nghĩ tương tự.
Chỉ có thể dùng trí, không thể cường công?
Bọn họ có thể nghĩ như vậy thì Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh cũng nghĩ ra.
Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh nhíu mày tự hỏi, rốt cuộc phải dùng trí như thế nào mới phá vỡ màn sáng phòng ngự được.
- Ha ha ha ha ha ha! Viêm Thú, và tiểu tử kia nữa, các ngươi không thể phá màn sáng này, sao không làm cho chúng ta đến thí nghiệm một phen!
- Theo ta thấy truyền thừa của Nhân Hoàng không có duyên với các ngươi rồi, tốt nhất là mau tránh ra cho chúng ta thử xem. Nói không chừng truyền thừa của Nhân Hoàng là chuẩn bị cho chúng ta!
Một vài Võ Thánh bình thường lắc người vọt hướng màn sáng.
- A? Chỉ bằng các ngươi cũng muốn có được truyền thừa của Nhân Hoàng?
- Ai dám tới gần, chết!
Trông thấy những Võ Thánh bình thường dám xông đến, Viêm Thú yêu thánh sắc mặt âm trầm.
Vù vù vù vù vù!
Hơi thở hỏa diễm vô cùng mạnh mẽ phát ra từ người Viêm Thú yêu thánh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơi thở hỏa diễm dính vào người Võ Thánh bình thường lao tới.
- Nguy rồi!
- Viêm Thú, ngươi dám ra tay với chúng ta?
Những Võ Thánh bình thường biến sắc mặt, vội lùi ra sau, nhưng trên người bọn họ sớm dính hơi thở hỏa diễm, không thể dập tắt. Chốc lát sau hơi thở hỏa diễm đã đốt cháy toàn thân, miệng bọn họ phát ra tiếng gào thê thảm. Chỉ nửa khắc dã biến thành đống tro tàn.
Viêm Thú yêu thánh hừ lạnh một tiếng:
- Không biết tự lượng sức mình!
Lúc trước Viêm Thú yêu thánh khách sáo với Dương Thạc, không tranh đấu, không ngăn cản hắn công kích màn sáng là vì hắn có thực lực nói chuyện ngang hàng với nó. Những Võ Thánh bình thường không có thực lực bình đẳng với Viêm Thú yêu thánh còn muốn chia một ly canh cuối cùng đành rơi vào kết cuộc thảm thương, thành mây khói.
Dương Thạc thản nhiên nhìn thoáng qua Võ Thánh bình thường xung quanh, không nói gì thêm.
Dù Dương Thạc không ra tay với Võ Thánh bình thường, nhưng bọn họ bị Viêm Thú yêu thánh giết chết, trong lòng hắn không chút đồng tình họ.
Võ Thánh bình thường rõ ràng đều bị truyền thừa của Nhân Hoàng hấp dẫn, lòng lạc lối, dám vào lúc này tới gần màn sáng.dù bây giờ Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc bất lực với màn sáng nhưng đó không có nghĩa là Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh từ bỏ báu vật Nhân Hoàng trong màn sáng.
Chỉ cần Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh không từ bỏ báu vật thì những Võ Thánh bình thường mưu toan nhúng chàm đều rơi vào kết cuộc ngã xuống.
Không đáng đồng tình!
Viêm Thú yêu thánh ra tay chấn nhiếp Võ Thánh bình thường.
Võ Thánh bình thường hoàn toàn biến sắc mặt, thân hình nhúc nhích liền khựng lại.
Võ Thánh bình thường không mở miệng quát mắng Viêm Thú yêu thánh, bọn họ biết ở trong Nhân Hoàng huyệt là thực lực vi tôn, thực lực của bọn họ không đủ mà muốn nhúng chàm truyền thừa của Nhân Hoàng thì chỉ có đường chết.
Viêm Thú yêu thánh liếc Võ Thánh bình thường còn lại, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Viêm Thú yêu thánh mặc kệ Võ Thánh bình thường, tập trung vào màn sáng, nghĩ phải dùng cách gì mới mở ra được, lấy báut vật truyền thừa của Nhân Hoàng bên trong.
Vù vù vù vù vù!
Chính lúc này, gần như không ai để ý thấy trong Võ Thánh bình thường, bốn người mạnh hơn chút, tức là bốn thị vệ bên cạnh Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, ngân giáp vệ có luồng sáng bạc như tia chớp bay vút qua, lao nhanh hướng màn sáng vàng.
- A? Còn có người dám hành động?
Tuy luồng sáng bạc mới bay ra không khiến ai chú ý nhưng khi nó tới gần màn sáng vàng thì Viêm Thú yêu thánh nhạy bén bắt giữ được ngay.
Viêm Thú yêu thánh hét to:
- Tốc độ cỡ này cùng lắm là tứ trọng lôi âm Võ Thánh. Ngươi là ai trong bốn ngân giáp vệ? Không ngờ thuộc hạ dưới tay Càn Ngọc Long không khôn ngoan như vậy. Nếu ngươi đã động thủ thì đừng trách bổn tọa không nói tình cảm, chết đi!
Viêm Thú yêu thánh động ý niệm, người toát ra hơi thở hỏa diễm trùng kích vào cái bóng bạc.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, đóng quân ở vùng Túc Châu, tây bắc, giáp giới với Hỏa La quốc. Hỏa La Vương Đới Lặc và Đại Chu triều xem như kết giao thân, Viêm Thú yêu thánh là người của Hỏa La Vương Đới Lặc không có xích mích gì với Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều. Tuy nhiên bây giờ ngân giáp vệ ý định nhúng chàm truyền thừa của Nhân Hoàng trong màn sáng, Viêm Thú yêu thánh lập tức không khách sáo định ra tay giết chết ngân giáp vệ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh lửa phút chốc tới trước mặt cái bóng bạc.
Vù vù vù vù vù!
Ngay sau đó, bóng bạc tăng tốc độ, tránh thoát công kích hỏa diễm của Viêm Thú yêu thánh.
Từ luồng sáng bạc phát ra tiếng hét to:
- Ha ha ha ha ha ha! Viêm Thú tiền bối, lúc này không phải thuộc hạ của bổn vương muốn nhúng chàm truyền thừa của Nhân Hoàng mà là bổn vương muốn lấy nó. Viêm Thú tiền bối muốn ngăn cản bổn vương sẽ không dễ dàng!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng bạc đã tới gần màn sáng vàng trong khi đám người Viêm Thú yêu thánh không kịp lấy lại tinh thần. Một nam nhân khoảng ba mươi mấy tuổi, thân hình to lớn, mặt lạnh lùng hiện ra, không phải ai khác, đó là Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, tứ trọng lôi âm Võ Thánh, siêu cấp cường giả sức chiến đấu đệ nhị giai tầng đương thời.
Viêm Thú yêu thánh nhíu mày nói:
- Càn Ngọc Long, không ngờ là ngươi.
- Ha ha ha ha ha ha! Đúng là bổn vương!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều cười to bảo:
- Viêm Thú, bên các ngươi có rất nhiều cao thủ, nếu bổn vương không thi triển một chút thủ đoạn, muốn tới gần màn sáng này khó như lên trời! Bổn vương trước đó giấu trong pháp khí không gian của ngân giáp vệ, bây giờ xuất hiện vừa lúc tới trước màn sáng.
Nghe Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều giải thích, Viêm Thú yêu thánh hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
- Cho dù tới trước màn sáng rồi sao? Chỉ bằng vào Càn Ngọc Long ngươi muốn đanh vỡ vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, lấy được truyền thừa của Nhân Hoàng bên trong sao? Đúng là mơ tưởng viễn vông! Bổn tọa khuyên ngươi mau mau rời đi, chỉ bằng vào một mình ngươi thì chưa đủ tư cách tranh đoạt truyền thừa của Nhân Hoàng với bổn hoàng!
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đã tới trước vòng bảo hộ màn sáng màu vàng nhưng Viêm Thú yêu thánh hừ lạnh một tiếng, thân hình nhúc nhích vọt hướng gã. Hỏa La Vương Đới Lặc không nói tiếng nào, lắc người, cùng Viêm Thú yêu thánh tấn công Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều. Hỏa La Vương Đới Lặc và Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều xem như có chút giao tình, nhưng ở ích lợi tuyệt đối thì giao tình mognr manh kia tan vỡ ngay.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai cao thủ cùng phogns ra, liên hợp đánh một kích, uy thế gần bằng công kích của ngũ trọng lôi âm Võ Thánh.
Đừng nói là Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều, dù là Dương Thiên đích thân tới không chút đề phòng cứng rắn oanh kích với hai cao thủ này là chuyện không thể nào.
Nhưng Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không thèm biết hai cao thủ công kích. Chẳng những Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không lùi lại né mà không làm cả động tác đỡ đòn, không thèm quan tâm.
Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều biểu tình nghiêm túc nói:
- Hừ! Viêm Thú yêu thánh, ngươi không phá ra vòng phòng hộ, chưa chắc Càn Ngọc Long ta không thể.
- Để ta xem!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều mặc kệ hai cao thủ Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc công kích, tập trung ánh mắt vào vòng bảo hộ Nhân Hoàng phiên thiên quyết. Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều khẽ quát, mạnh đánh ra một đấm vào vòng bảo hộ màu vàng.
- Nhân Hoàng phiên thiên quyết, phiên phiên phiên cho ta! Phiên phiên phiên!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều liên tục quát to.
Nhân Hoàng phiên thiên quyết, phiên thiên ấn pháp!
Trong phút chốc Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không chút giữ lại thi triển ra thủ đoạn mạnh mẽ hướng vòng bảo hộ màn sáng màu vàng. Huyền công bí điển của hoàng thất Đại Chu triều, phiên thiên ấn pháp trong Nhân Hoàng phiên thiên quyết, một vòng liên tục hiện ra từ tay Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều. Trong tiếng nổ ầm vang, mang theo khí thế quét thiên địa mạnh đập vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Cùng lúc đó, công kích của Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc gần tới sau lưng Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Trong lúc chỉ mành tro chuông.
Két két két két két!
Phiên thiên ấn pháp của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều trước tiên chạm vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Từ vòng bảo hộ màn sáng màu vàng phát ra tiếng giòn vang.
vòng bảo hộ màn sáng màu vàng chịu một phiên thiên ấn pháp thế nhưng nứt ra một khe hở to. Vòng bảo hộ màn sáng màu vàng đảo lộn lại, quay cuồng, lật Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đứng trên vòng bảo hộ màn sáng màu vàng xuống.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đã ở trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếp theo công kích của Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc vừa lúc đập vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng nhưng không dấy lên chút gợn sóng.
- Đây là....
- Càn Ngọc Long lại có thể tiến vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng?
Ngay sau đó, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc thậm chí Dương Thạc, Võ Thánh bình thường đứng gần đó đều trợn to mắt nhìn.
Không ai ngờ vòng bảo hộ màn sáng màu vàng cứng cỏi đến cực hạn, vô số cao thủ liên hợp vẫn không thể đánh tan vậy mà Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều ra một phiên thiên ấn pháp đã đảo lộn nó lại. Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều tiến vào trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Lòng Dương Thạc máy động, nổi lên suy nghĩ:
- Đúng rồi, trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng là truyền thừa của Nhân Hoàng, hai bộ công pháp kia rất có thể là phần khác của Nhân Hoàng tam quyết. Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nắm giữ Nhân Hoàng phiên thiên quyết là một trong Nhân Hoàng tam quyết. Nhân Hoàng phiên thiên quyết này chắc là một cái chìa khóa tiến vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Giải thích như vậy rất gần với sự thật.
Nhưng mặc kệ sự thật như thế nào, kết quả chỉ có một, đó là, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đã tiến vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, có thể tiếp xúc bốn báu vật. Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh dù có cường đại hơn cũng không thể đánh tan vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
- Ha ha ha ha ha ha! Viêm Thú tiền bối, bổn vương không khách sáo, bổn vương lấy hết Nhân Hoàng bệ hạ để lại truyền thừa!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều tiến vào 93, cười to cầm lên Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vung tay, chộp Nhân Hoàng thần giáp vào tay.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhỏ một giọt máu lên Nhân Hoàng thần giáp, thần giáp phát ra tiếng két két, nhanh chóng biến ảo, trong chớp mắt đã mặc lên người gã. Nhân Hoàng thần giáp đã bị Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều lấy máu nhận chủ, trở thành áo giáp của gã.
- Còn hai bộ công pháp này chắc là Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết liễu!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều cười toe toét, không để ý Viêm Thú yêu thánh ở bên ngoài mặt xanh mét, cười càn rỡ một tay chộp hướng hai bộ công pháp, bí tịch.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Nhưng khi Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều bắt lấy thì hai bộ công pháp bí tịch biến thành bột phấn.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều biến sắc mặt nói:
- Ủa? Vậy là sao?
Ngay sau đó, thạch đài để hai bộ công pháp bí tịch nổi lên một hàng chữ giữa không trung.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều cười to, tham lam nhìn chằm chằm hàng chứ này.
- Ra là vậy, Nhân Hoàng bệ hạ sợ ta có được hai bộ công pháp bí tịch bị người ghen tỵ cướp đoạt nên hủy diệt đi. Hàng chữ hiện ra tại đây, chỉ cần ta nhớ kỹ nó thì hai bộ công pháp bí tịch khắc vào lòng ta, ai muốn cướp cũng không được, ha ha ha ha ha ha!
Dương Địch đứng cạnh Dương Thạc, lên tiếng:
- Thiếu gia, chữ xa quá ta không xem thấy.
Hiển nhiên Dương Địch là thiên tài trí nhớ muốn nhìn chữ, nhớ kỹ nội dung, từ đó thu hoạch được hai bộ công pháp của Nhân Hoàng. Tiếc rằng chữ quá xa, xuyên thấu vòng bảo hộ màn sáng màu vàng gần như không thấy nửa chữ làm sao nhớ hết được?
E rằng chỉ có Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều ở trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng mới thấy rõ hàng chữ.
Nhưng không ai thấy Dương Thạc tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào chữ trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 496: Nhìn lén công pháp,
Nhân Hoàng thông thiên và Nhân Hoàng chấn thiên!
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
- Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết? Quả nhiên, hai bộ khác trong Nhân Hoàng tam quyết cùng với Nhân Hoàng phiên thiên quyết trong hoàng thất Đại Chu triều vừa lúc có thể tổ hợp thành Nhân Hoàng tam quyết. Nhân Hoàng tam quyết hợp thành, uy lực vượt xa thiên đạo thần âm công pháp huyền công bí điển cùng đẳng cấp!
- Thậm chí mạnh hơn đan bản cửu dương huyền công, cửu âm huyền công một chút.
- Chỉ có cửu âm cửu dương, hai bộ huyền công tập hợp ở một người mới vượt qua Nhân Hoàng tam quyết được.
Trong Thiên Hoàng Điện, Nhân Hoàng huyệt, Dương Thạc nhìn chằm chằm vào bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Bên trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng có bí bảo của Thiên Hoàng Điện.
Cũng tức là truyền thừa của Nhân Hoàng.
Trong đó một thanh Nhân Hoàng Hiên Viên Kiếm, một bộ giáp Nhân Hoàng thông thiên quyết đều rơi vào tay Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Hai bộ công pháp khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết thì khi Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chạm vào chúng nó đã vỡ vụn thành bột phấn.
May mà ngay sau đó trong hư không gần thạch đài đặt Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra một hàng chữ, trong đó ghi lại công pháp, bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết. Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhìn chằm chằm vào hàng chữ giữa không trung, sợ bỏ sót một chữ.
Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết lấy cách này hiện ra, hiner nhiên là Nhân Hoàng sớm thiết kế tốt.
Nhân Hoàng sợ hậu nhân có được hai bộ công pháp bị người khác mơ ước, do đó dẫn phát mầm họa.
Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều nhớ kỹ hai bộ công pháp bí tịch trong lòng, dù ai mơ ước hai bộ công pháp bí tịch cũng không thể hạ sát thủ với gã.
Điều này có thể bảo đảm truyền thừa của Nhân Hoàng ở mức độ lớn nhất tiếp tục truyền thừa.
Nếu dùng kiểu bí tịch giao cho Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thì không chừng gã mới đi ra sẽ bị đám cao thủ Viêm Thú yêu thánh, Dương Thạc vây giết.
Giết chết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều không có gì khó.
Lỡ như trong chiến đấu, tranh giành hai bộ công pháp bí tịch bị hủy hoại thì truyền thừa của Nhân Hoàng sẽ chấm dứt ở thế giới này.
- Bình thường truyền thừa công pháp chắc đều dùng cách gì.
Dương Thạc cười khổ nói:
- Không biết Chân Võ bi điển có dùng cách này truyền thừa không, nếu có thì đúng là rắc rối.
Vốn Dương Thạc còn nghĩ nếu ai chiếm được Chân Võ bi điển cùng lắm thì hắn giết chết họ, cướp Chân Võ bi điển lại là được. Bây giờ xem ra nếu Chân Võ bi điển có cùng cách truyền thừa giống như vậy, nếu ai chiếm được bộ công pháp đó thì đúng là không đánh được, chỉ có thể nghĩ cách dùng ích lợi trao đổi.
Nếu mấy người như Hỏa La Vương Đới Lặc có quan hệ không tệ với Dương Thạc chiếm được bộ công pháp thì hắn có thể trao đổi.
Nhưng nếu là như Dương Thiên, Thượng Cổ Long Hoàng, Trác Tử Dương có được bộ công pháp này, muốn trao đổi thì rất khó.
Đây đúng là vấn đề khó khăn.
Giờ phút này, Dương Thạc không kịp tự hỏi cách giải quyết bài toán khó.
Dương Thạc tập trung hết sức nhìn hàng chữ hiện ra trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng.
Dương Thạc thấy rõ hàng chữ đó.
Chữ đó là hai bộ công pháp bí tịch Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, chúng nó hiện ra trong vòng bảo hộ màn sáng màu vàng. Chữ có kích cỡ không lớn, cách xa nhau như vậy, người ở bên ngoài vòng bảo hộ màn sáng màu vàng căn bản không thể thấy rõ là chữ gì. Mạnh như Dương Địch, có lực lượng hơi thở hỏa diễm cường đại mà không thấy chữ.
Dù là Dương Thiên, Thần Quy Vương tới đây, muốn xem rõ hàng chữ cũng rất khó, cùng lắm là thấy vài từ ngắn gọn.
Nhưng ở đây có một ngoại lệ.
Dương Thạc!
Đôi mắt của hắn có năng lực đặc biểt.
Từ lúc mấy năm trước đôi mắt của Dương Thạc kích phát ra năng lực đám người không có, quan sát công pháp và độ phù hợp với mình.
Sau này phát triển thành quan sat thứ gì có độ phù hợp với mình, hoặc ai có độ phù hợp với hắn. Sau này lại phát hiện nó có năng lực xem xét vật phẩm, thông qua năng lực này lại diễn hóa ra khả năng thấy hết mọi ảo giác.
Có thể nói đôi mắt Dương Thạc được cho là đôi mắt cường đại nhất trên đời này.
Bây giờ đứng trước vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, Dương Thạc rõ ràng phát hiện ánh mắt mình có thể thoải mái đột phá vòng bảo hộ màn sáng màu vàng trực tiếp quan sát chữ trước mặt Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Nói cách khác, Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết không phải Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đọc mà là Dương Thạc.
- Tốc độ chữ hiện ra quá nhanh, ta ... Không thể nhớ hết.
Dù Dương Thạc có thể thấy rõ chữ bên trong nhưng phát hiện trí nhớ của hắn quá kém, tốc độ chữ hiện ra không nhanh, như võ giả tư chất bình thường đều có thể nhớ kỹ. Cố tình Dương Thạc có tư chất cực kém, không cách nào nhớ hết.
- Nếu đổi làm Tiểu Địch, dù là Tô Quân Ninh. Tô Thanh Như đều có thể thoải mái nhớ chữ.
Giờ phút này, Dương Thạc thật sự nhận ra thiên phú của mình quá kém, mang đến khuyết điểm to lớn.
May mắn có Dương Địch ở cạnh Dương Thạc.
Dương Thạc nhỏ giọng nói với Dương Địch:
- Tiểu Địch, tới gần ta một ít. Ta có thể nhìn thấy chữ bên trong, giờ ta đọc một lần, nàng nhớ giùm ta.
- Cái gì?
- Thiếu gia, ngươi có thể thấy rõ ràng chữ bên trong?
Nghe Dương Thạc nói, Dương Địch trợn to mắt, ngay sau đó vẻ mặt bình tĩnh trở lại, lặng lẽ tới bên cạnh hắn. Dương Địch nghe Dương Thạc áp thấp giọng nói đọc chữ hắn thấy.
Dương Địch có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được, nghe Dương Thạc nói một lần liền nhớ kỹ.
Tốc độ chữ hiện ra không nhanh, mỗi một hàng chữ có thể cho Dương Thạc đọc ba lần mới tan biến. Ba lần cường hóa trí nhớ khiến Dương Thạc đọc Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết cho Dương Địch nhớ kỹ từ đầu đến cuối.
Dương Thạc thầm than:
- Tiếc rằng ta chỉ nhớ một nửa phần đầu.
Một bộ công pháp, thường phần đầu là rất quan trọng.
Thậm chí rất nhiều công pháp viết quy tắc chung ở phần đầu.
Mới nãy Nhân Hoàng thông thiên quyết hiện ra, Dương Thạc chưa kịp kêu Dương Địch nhớ giúp mình, phần đầu là hắn cố nhớ kỹ, chỉ được bảy, tám phần, nhớ được một nửa đã không tệ, phỏng chừng còn nhầm vài chỗ.
Phần đầu không nhớ kỹ, bộ công pháp này không có giá trị tu luyện. Chắc phải giống như năm xưa Chân Võ đại đế sửa chữa Cửu Dương Huyền Công biến thành bộ công pháp khác mới tu luyện được.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Quên đi, cho dù là không chiếm được đầy đủ Nhân Hoàng thông thiên bí quyết cũng không sao, chưa chắc ta sẽ tu luyện bộ công pháp này từ đầu đến cuối. Nó chỉ đem lại tác dụng phụ trợ.
Dương Thạc tu luyện là Cửu Dương Huyền Công, đương nhiên sẽ không tu luyện Nhân Hoàng thông thiên quyết. Nhưng bộ công pháp như vậy chắc chắn ẩn chứa một ít huyền diệu võ đạo lý luận, cùng với một bí quyết tu luyện, mấy thứ này có tác dụng phụ trợ cho Dương Thiên, khiến hắn tu luyện con đường võ đạo càng dễ hơn.
Chốc lát sau Dương Thạc đã đọc một nửa Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Nhân Hoàng thông thiên quyết, huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể ta là ba phần, độ phù hợp với Cửu Dương chân thân là ba phần.
Trong đầu Dương Thạc toát ra độ phù hợp với bộ công pháp này.
Dương Thạc thầm thở phào:
- Quả nhiên là chỉ có thể tham khảo, không thể tu luyện ...
độ phù hợp ba phần là hiệu quả tu luyện rất thấp, chỉ có tác dụng tham khảo.
Nếu là tham khảo thì có hoàn chỉnh hay không đã không quan trọng.
Dương Thạc thả lỏng tinh thần, tiếp tục đọc. Chốc lát sau đã đọc xong Nhân Hoàng thông thiên quyết.
- Tiếp theo là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nâng cao tinh thần.
Nhân Hoàng chấn thiên quyết!
Nhân Hoàng thông thiên quyết trước đó Dương Thạc đã đọc bảy, tám phần khiến bộ công pháp không hoàn chỉnh. Bây giờ Nhân Hoàng chấn thiên quyết phải khiến Dương Địch nhớ kỹ hết, dù bản thân Dương Thạc không tu luyện nhưng nói không chừng trong phe mình ai có độ phù hợp đủ cao với công pháp, có thể tu luyện thì sao?
Cho dù là cũng không có thể tu luyện, nhưng một bộ huyền công bí điển như vậy trở thành một lợi thế cho Dương Thạc, tương lai trao đổi thứ tốt cùng người khác, thậm chí rất có thể đổi lấy Chân Võ bi điển.
- Tiểu Địch, chú ý, lúc này là Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc nhắc nhở Dương Địch, sau đó hít sâu bắt đầu đọc ra Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Dương Thạc đọc một lũ thì có hàng tin tức hiện ra trong đầu.
[Nhân Hoàng chấn thiên quyết, công pháp đẳng cấp huyền công bí điển, độ phù hợp với thân thể, độ phù hợp bốn phần với Cửu Dương chân thân.]
Độ phù hợp bốn phần?
Cao hơn Nhân Hoàng thông thiên quyết một phần.
Dương Thạc thở hắt ra, thầm nghĩ:
- Đó là bởi vì lúc trước ta nhớ đa phần Nhân Hoàng thông thiên quyết, bây giờ nhớ Nhân Hoàng chấn thiên quyết, hai bộ công pháp kết hợp với nhau mới tăng lên độ phù hợp. Nhưng bốn phần vẫn rất thấp, dù ta có thêm Nhân Hoàng phiên thiên quyết, tăng độ phù hợp lên một, hai phần thì chỉ cỡ sáu phần, vẫn không thể sử dụng.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 497: Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều
Nhóm dịch: Black
Nguồn dịch: Vip
Nói tóm lại Nhân Hoàng tam quyết này có độ phù hợp quá thấp với Dương Thạc.
Nếu là võ giả khác thiên phú cao, mặc dù là độ phù hợp sáu phần cũng không tệ, hoàn toàn đáng giá tu luyện. Nhưng thiên phú của Dương Thạc quá kém, không có độ phù hợp trên mười hai phần thì tu luyện sẽ rất chậm.
Cho nên bộ Nhân Hoàng tam quyết này chỉ có tác dụng tham khảo.
Nhưng phát hiện hai bộ công pháp kết hợp, độ phù hợp tăng lên, điều này giúp ích cho Dương Thạc.
Ít nhất là hai bộ công pháp kết hợp tăng mạnh giá trị của chúng.
Dương Thạc không thể tu luyện nhưng có lẽ Dương Địch có thể?
Dương Thạc không thể tu luyện nhưng có Tô Quân Ninh, Tô Thanh Như thậm chí là Huyết Phi, Ngưng Thúy, Tiễn Nguyệt, Minh Kiều, các đệ tử Thiên Âm Môn.
Dương Thạc phỏng chừng sẽ có vài người có độ phù hợp cao với bộ công pháp này.
Nếu như có đệ tử Thiên Âm Môn nào có độ phù hợp cỡ tmasư phụ hần với công pháp này, cộng Nhân Hoàng thông thiên quyết phụ trợ thì độ phù hợp có thể đạt tới chín phần, nếu cách được đến Nhân Hoàng phiên thiên quyết phụ trợ, ít nhất độ phù hợp sẽ tăng lên một cấp nữa, đạt tới mười phần.
Thậm chí rất có thể lên độ phù hợp mười một phần.
Nói tóm lại là độ phù hợp càng cao thì càng tốt.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc tiếp tục tập trung đọc, khiến Dương Địch ghi nhớ công pháp này.
Dương Thạc nhìn chằm chằm vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cách không xa nghi hoặc không biết tại sao hắn làm như vậy.
Ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều?
Không cần quá vậy đi?
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chiếm được truyền thừa của Nhân Hoàng, vũ khí, áo giáp mạnh mẽ, công pháp, bí tịch cường đại nhưng gã chỉ là có được một kỳ ngộ không tệ, muốn chuyển hóa kỳ ngộ thành thực lực của chính mình quá trình cố gắng.
Không phải nói công pháp tốt, vũ khí tốt là có thể hơn người.
Con đường võ đạo bị ảnh hưởng bởi mọi tình huống.
Không nói đâu xa, như Dương Tử Mặc có được bát hoang quyết, được thiên đạo thần hoàng giáp, tam thiên Đạo Hoàng kiếm vân vân, pháp khí mạnh mẽ cuối cùng vẫn gục ngã. Như đám người Thần Quy Vương, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc, Nam Cung Phá Thiên, bọn họ tu luyện công pháp võ kỹ tuy cũng là thần công bí điển, nhưng so với huỳen công bát hoang quyết thì vẫn kém hơn rất nhiều. Tuy nhiên, bây giờ họ đều là siêu cấp cường giả có sức chiến đấu đệ nhị giai tầng đương thời.
Như Dương Thiên, dù tu luyện bát hoang quyết nhưng đó là do gã nghĩ ra, lúc trước gã tu luyện chỉ là thần công bí điển bình thường như vân hoang quyết. Dương Thiên đã dựa vào bộ công pháp này bước vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh, trở thành đệ nhất cường giả võ đạo đương thời.
Viêm Thú yêu thánh nhìn Dương Thạc, thầm nghĩ:
- Tiểu tử Dương Thạc này nghe nói tu luyện công Cửu Dương Huyền Công, bộ công pháp này là huyền công bí điển. Mặc dù so với ba bộ Nhân Hoàng tam quyết thì kém hơn chút nhưng không xa. Dương Thạc không cần ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều lộ liễu như vậy đi?
Viêm Thú yêu thánh thầm than:
- Rốt cuộc là thiếu niên thành danh, tu luyện tâm cảnh kém chút.
Viêm Thú yêu thánh cảm thấy bây giờ Dương Thạc thấy Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều lấy được Nhân Hoàng tam quyết nên tâm tình không ổn định.
Dù sao lúc trước Dương Thạc tu luyện Cửu Dương Huyền Công tính ra là đệ nhất huyền công bí điển đương thời, dù là bát hoang quyết của Dương Thiên cũng chỉ ngang ngửa.
Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều hợp nhất Nhân Hoàng tam quyết, Cửu Dương Huyền Công từ đệ nhất huyền công bí điển đương thời biến thành hạng hai, trong lòng Dương Thạc bất mãn là chuyện rất bình thường. Đừng nói là Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cũng rất ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
- Càn Ngọc Long có được hai bộ công pháp, được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp, sau khi hắn đi ra dù chúng ta có liên hợp lại chưa chắc làm gì được hắn.
Viêm Thú yêu thánh chậm rãi nói với Hỏa La Vương Đới Lặc:
- May là lúc trước chúng ta chưa bị thương Càn Ngọc Long, hắn muốn đối đầu với chúng ta sẽ phải đắn đo một phen. Chắc lúc này sẽ cho qua mọi chuyện.
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thu hoạch rất lớn, Viêm Thú yêu thánh cảm thấy gã muốn tiêu hóa hết còn cần thời gian rất dài.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều tạm thời không tăng vọt thực lực thì không thể chống lại Hỏa La Vương Đới Lặc, Viêm Thú yêu thánh liên hợp. Đương nhiên Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp cắt hư không tiến lên, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc muốn đánh bại hoặc giết gã là chuyện rất khó.
Cuối cùng ân oán hai bên rất có thể bỏ dỡ.
Chính vì vậy Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc mới không sợ tiếp tục chờ ở đây.
Một khắc, hai khắc, nửa canh giờ.
Suốt nửa canh giờ đi qua, Nhân Hoàng chấn thiên quyết rốt cuộc hiện ra hết. Dương Thạc đọc bộ công pháp này trọn một lần, khiến Dương Địch nhớ kỹ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra hết rồi thì vòng bảo hộ màn sáng màu vàng nổ tung, hoàn toàn biến mất.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều hiện ra chính giữa Thiên Hoàng Điện.
Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vẫn đứng im không nhúc nhích.
- Đây là ...
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc liếc nhau, một người một thú không hành động.
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc biết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp, không phải dễ đối phó, bây giờ mà ra tay với gã thì không đáng.
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc không ra tay, bên Dương Thạc dĩ nhiên cũng đứng im.
Dương Thạc nhỏ giọng hỏi Dương Địch:
- Tiểu Địch nhớ kỹ chưa?
Dương Địch gật đầu, nói:
- Ừm!
Dương Địch rù rì với Dương Thạc:
- Thiếu gia, quá tình tu luyện Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết dường như liên quan đến thiên đạo hơi thở, có chỗ cộng đồng với thiên đạo thần âm trong đạo hoàng truyền thừa. Ta mơ hồ cảm giác được, ta và hai bộ công pháp này chắc có độ phù hợp khá cao, tu luyện Nhân Hoàng chấn thiên quyết sẽ giúp ích lớn, thậm chí cùng tăng tiến với thiên đạo thần âm.
Dương Thạc nghe Dương Địch nói thì kinh ngạc hỏi:
- Vậy sao?
Dương Thạc bản năng xem xét độ phù hợp giữa Dương Địch và Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Ngay sau đó, độ phù hợp giữa Dương Địch và Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra trong đầu Dương Thạc.
Nhân Hoàng chấn thiên quyết, công pháp đẳng cấp huỳen công bí điển, độ phù hợp với Dương Địch là mười phần.
Độ phù hợp mười phần?
- Ui!
Dương Thạc hút ngụm khí lạnh.
Nên biết lúc trước Dương Địch và truyền thừa Đạo Hoàng đạt tới độ phù hợp mười hai phần.
Nhưng bây giờ Dương Địch có độ phù hợp mười phần với Nhân Hoàng chấn thiên quyết vẫn khiến Dương Thạc vô cùng rung động. Dù sao một người có độ phù hợp mười phần trở lên với hai bộ huyền công bí điển thì thật sự là biến thái hết sức, huống chi người đó là đệ nhất thiên tài trong thiên hạ hiện nay, Dương Địch.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Đây mới chỉ là độ phù hợp với Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, nếu lại có một bộ Nhân Hoàng phiên thiên quyết, ba bộ công pháp lại thì độ phù hợp sẽ tiếp tục tăng tiến, có thể đạt tới mười một phần, thậm chí là tối cao, độ phù hợp mười hai phần?
Dương Thạc nhỏ giọng nói:
- Tiểu Địch, nàng cảm thấy có thể tu luyện bộ công pháp này thì cứ luyện đi. Còn ta thì thiên phú quá kém, tham thì thâm, ta tập trung tu luyện Cửu Dương Huyền Công là tốt rồi. Lúc này ta đến Nhân Hoàng huyệt mục tiêu hàng đầu là tìm ra Chân Võ bi điển đổi lấy Cửu Dương Huyền Công.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đang lúc Dương Thạc và Dương Địch nói chuyện thì bỗng trong Thiên Hoàng Điện, một góc thiên địa chợt biến sắc. Xung quanh trận pháp mê ảo đã bị tàn phá trong Thiên Hoàng Điện, thậm chí bị cơ khí dẫn đường chuyển động rầm rầm. Trong Thiên Hoàng Điện như trải rồng một tầng sương mù, như thật như ảo.
- Đây là ... Tình huống gì?
- Là có người đột phá? Là Càn Ngọc Long! Hay cho tiểu tử, hắn mới có được hai bộ công pháp của Nhân Hoàng đã đột phá ngay.
Viêm Thú yêu thánh cực kỳ kinh ngạc cất tiếng nói:
- Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều chính là Càn Ngọc Long rồi!
Càn Ngọc Long đột phá.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vốn chính là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, lúc trước tại Đại Chu triều danh tiếng thiên phú không kém hơn Dương Thiên bao nhiêu.
Lúc này trong Thiên Hoàng Điện, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chiếm được truyền thừa của Nhân Hoàng, có hai bộ công pháp Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết hỗ trợ cho nhau, khiến gã đột phá. Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đã vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh!
Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều.
Dù trên đời này còn có Thượng Cổ Long Hoàng, Thần Quy Vương là hai người ngũ trọng lôi âm Võ Thánh. Nhưng Thượng Cổ Long Hoàng, Thần Quy Vương đã sớm bước vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh. Trong lịch sử trăm năm của Đại Chu triều, chân chính đột phá đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh thì Dương Thiên là thứ nhất, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều là thứ hai.
- Ha ha ha ha ha ha!
- Dương Thiên, bổn vương rốt cục cũng đột phá đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, ngươi muốn cả đời cả kiếp đè ép bổn vương, không có khả năng! Ha ha ha ha ha ha!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều mới đột phá liền phát ra tiếng cười dài điếc tai.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơi thở thiên địa cực kỳ mạnh mẽ quanh quẩn bên người Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều mới đột phá, tràn trề tự tin, ánh mắt như thực chất băng đến trước mặt Viêm Thú yêu thánh:
- Viêm Thú, mới rồi ngươi dám cùng Hỏa La Vương Đới Lặc định công sát bổn vương sao?
Viêm Thú yêu thánh trung tâm dãy cung điện, theo bản năng rút lui nửa bước.
- Còn có ngươi, tiểu tử, mới rồi sao các ngươi không ra tay với ta? Ta biết ngươi muốn chờ bổn vương có được truyền thừa của Nhân Hoàng, chờ bổn vương đi ra mới dốc hết tất cả lực lượng công sát bổn vương, cướp lấy truyền thừa của Nhân Hoàng đúng không? Tiếc rằng dự tính của ngươi đã thất bại!
Sau đó ánh mắt của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều rơi vào người Dương Thạc, bên trong bắn ra tia sáng đầy sát ý.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba