20-01-2010, 11:48 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 giá» 9 phút 27 giây
Thanks: 0
Thanked 1,471 Times in 611 Posts
Chương 491: Chung thá»§y (Äại kết cục trung)
Tác giả: Äiểm Tinh Linh
Ngưá»i dịch: huntercd
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Trương Tá» Tinh nhá»› tá»›i Ä‘iá»u nà y, rốt cuá»™c không công kÃch Nguyên Thủy Thiên Tôn nữa, tâm niệm vừa động đã hiện lên trước mặt đám ngưá»i Khổng Tuyên. Váºn xuất thần thông Ä‘em má»i ngưá»i thu và o trong cà n khôn. Láºp tức hư không ở trước ngưá»i tá»a ra những là n sóng nhá»™n nhạo kỳ dị, cả ngưá»i liá»n biến mất không thấy.
Chư thánh không nghÄ© tá»›i Trương Tá» Tinh Ä‘ang chiếm thế thượng phong tuyệt đối không má»™t lá»i liá»n rá»i Ä‘i, trong lòng biết có chuyện khác thưá»ng liá»n nhanh chóng Ä‘uổi theo. Nguyên Thủy Thiên Tôn nương cÆ¡ há»™i nà y khôi phục lại tướng mạo bá» ngoà i, do dá»± má»™t lát rồi cÅ©ng Ä‘i theo.
Trương Tá» Tinh má»™t đưá»ng toà n lá»±c thi triển thần thông, nhanh chóng di động trong không gian vÅ© trụ. Loại di động nà y có thể gá»i là đại thuấn di, khoảng cách được “co rút†lại vô cùng kinh ngưá»i.
Khi đám ngưá»i Khổng Tuyên từ trong cà n không Ä‘i ra, thì trước mắt đã là Äại trung ương thiên tầng cao nhất cá»§a ba mươi ba tầng trá»i, mà cảnh tượng trước mắt là m cho tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u chấn động.
Cả không gian Ä‘ang chấn động, ở mặt ngoà i có thể thấy được những vết vặn vẹo đứt gãy khá»§ng bố. Trương Tá» Tinh đứng trong hư không, trên ngưá»i tá»a ra má»™t cổ lá»±c lượng cưá»ng đại khó có thể hình dung, ý đồ muốn bổ khuyết những chá»— bị đứt gãy nà y. Nhưng khi hắn bổ khuyết được má»™t vết đứt gãy nà y, thì cà ng nhiá»u vết nứt gãy khác xuất hiện. Vô số hà o quang mà u và ng nhạt từ trong các khe hở bay ra, há»™i tụ trong không trung, trở thà nh chÃn cái phù hiệu ảm Ä‘amh, cuối cùng liá»n lại thà nh má»™t hình má»™t cái cá»± đỉnh, cá»± đỉnh nà y như là linh khà đã đại hao, suy sụp mà hạ xuống. Trương Tá» Tinh thở dà i má»™t tiếng Ä‘em đỉnh nà y thu hồi.
CaÌ€n Khôn Äỉnh vừa thu lại, tình hình cá»§a Äại Trung ương thiên cà ng thêm bất ổn, từ những vết đứt gãy không ngừng trà n ra hà o quang chói mắt, không ngừng trà n lan xuống dưới khiến cho vết đứt gãy lan trà n khắp ba mươi ba tầng trá»i. Cá»— khà tức nà y ngay cả các Huyá»n Tiên đỉnh cấp cÅ©ng cảm thấy sợ hãi phát ra từ ná»™i tâm.
Lúc nà y nhóm sáu Thánh nhân Lão Tử Thông Thiên GiaÌo Chủ cÅ©ng đã Ä‘uổi tá»›i, gặp tình cảnh như thế Ä‘á»u lá»™ ra vẻ lo lắng, cÅ©ng hiểu được Trương Tá» Tinh vì sao Ä‘ang chiến đấu vá»›i Nguyên Thủy Thiên Tôn lại vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Nhưng các vị Thánh nhân cÅ©ng không ý tiến lên há»— trợ. Bởi vì chư thánh Ä‘á»u hiểu được kiếp số nà y là loại gì. Tam giá»›i Ä‘á»u phải ứng kiếp, đã không thể tránh khá»i. Trừ má»™t số ngưá»i có khà váºn đặc biệt có thể may mắn sống sót, các sinh linh khác Ä‘á»u gặp phải há»a diệt vong, như là ngÅ© thú loạn năm đó bắt đầu nên sát kiếp váºy. Trừ má»™t số Ãt hợp vá»›i thiên số có thể sống sót, má»™t Ãt bị cầm từ trong Quy Khư ra, còn lại không ai có thể may mắn thoát khá»i. Cho dù đà o thoát được nhất thá»i, cÅ©ng không thể đà o thoát cả Ä‘á»i.
Äây là đại thế cá»§a thiên đạo, cho dù là thần thông cá»§a Thánh nhân cÅ©ng đà nh bất lá»±c. Thông Thiên GiaÌo Chủ cùng nhị thánh Tây Phương đã sá»›m thi triển thần thông an bà i đối vá»›i Môn nhân, chỉ có thể hy vá»ng trong Môn nhân có thể sống sót thêm được má»™t số ngưá»i mà thôi. Sau khi trá»ng khai thá»§y há»a phong có thể nhanh chóng trá»ng kiến căn cÆ¡ Triệt giáo cùng Tây Phương, tranh Ä‘oạt khà váºn má»›i.
Trương Tá» Tinh là m sao không biết cái lý lẽ số kiếp khó thoát kia. Ngay cả Lục Ãp kia từng lấy Tam thi thần thông vá»›i ý đồ thâu thiên hoán nháºt, cuối cùng cÅ©ng không tránh khá»i Tam kiếp chi ách mà bá» mạng. Nhưng hắn không thể tá» ra bình thưá»ng như các Thánh nhân, lấy góc độ bà ng quan mà nhìn những ngưá»i thân cá»§a mình tÃnh mạng bị tiêu diệt mà không là m bất cứ Ä‘iá»u gì, bất chấp bản thân hắn có thể ở bên ngoà i kiếp nạn nà y. Tráºn chiến cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn đã chứng minh, đã có được lá»±c lượng tuyệt đối là ngang bằng vá»›i Thánh nhân nhưng Trương Tá» Tinh bản thân cÅ©ng hiểu rõ hắn không phải là Thánh nhân, hoặc có thể nói hắn cùng vá»›i Thánh nhân khác nhau vá» phần căn bản nhất.
Loại nà y hà nh vi ngu xuẩn khi Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy được, láºp tức âm thầm cưá»i lạnh. Äối vá»›i hắn mà nói sẽ không ngăn cản Trương Tá» Tinh là m gì. Ngược lại, Trương Tá» Tinh lá»±c lượng tiêu hao cà ng lá»›n đối vá»›i hắn cà ng có lợi. Äến lúc đó trá»ng khai thá»§y há»a phong, lại cà ng có lá»±c để là m "đối thá»§ cạnh tranh" phân hưởng khà váºn công đức.
Lúc nà y Äại Trung ương thiên đã từng bước Ä‘i tá»›i bá» vá»±c sụp đổ. Ngay cả Tiêu Diêu tiên phá»§ cùng Lăng Tiêu thiên phá»§ cÅ©ng như váºy, đã bắt đầu xuất hiện vết nứt gãy, các tiên sÆ¡n còn lại cÅ©ng đã Ä‘á»u sụp đổ, phân giải, rÆ¡i và o trong các "khe nứt". Loại tình huống nà y Ä‘á»uhwowsng xuống dưới, cả ba mươi ba tầng trá»i Ä‘ang bắt đầu bị há»§y diệt.
Dưới sá»± tổ chức cá»§a Long Cát công chúa, các thiên binh thiên tướng đã sá»›m táºp hợp tại Äại Trung ương thiên, Ä‘ang chuẩn bị tùy thá»i mà tị nạn. Nhưng Trương Tá» Tinh rõ rà ng tam giá»›i Ä‘á»u phải ứng kiếp, loại trốn tránh tạm thá»i nà y cÅ©ng không có bao nhiêu tác dụng. Cà ng là m cho hắn run sợ là hạ giá»›i chịu sá»± ảnh hưởng cá»§a ba mươi ba tầng trá»i đã bắt đầu xảy ra tai nạn. Mà đây chỉ má»›i là mở đầu cá»§a đại kiếp mà thôi.
Nhìn lên bầu trá»i Ä‘ang phát sinh những dấu hiệu tai há»a đáng sợ, những cÅ©ng không ai biết đó là những dấu hiệu gì, Ä‘á»u hướng lên trá»i mà cầu phúc. Thái tá» Ä‘ang nhiếp chÃnh sau khi nháºn được các báo cáo vá» tai nạn, trong lòng cà ng lo lắng, âm thầm cầu nguyện cho mẫu háºu cùng phụ hoà ng Ä‘ang ở Thiên giá»›i được an toà n.
Ngay cả các loà i động váºt trong rừng sâu theo bản năng cÅ©ng cảm ứng được Ä‘iá»m báo đáng sợ, Ä‘á»u chạy trốn loạn ra tứ phương. Nhưng loại cố gắng nà y cÅ©ng không thể giúp chúng thoát khá»i tai ách. Có lẽ chỉ là những giãy dụa bất lá»±c trước khi chết mà thôi. Vá» Ä‘iểm nà y, các sinh linh trong tam giá»›i tình cảnh Ä‘á»u như nhau.
Trương Tá» Tinh cÅ©ng như các động váºt nà y, cÅ©ng không tiếc hao phà lá»±c lượng, Ä‘ang cố gắng “phà côngâ€. Äám ngưá»i Khổng Tuyên Phục Hy tuy có tâm tương trợ, nhưng bởi vì lá»±c lượng chênh lệch quá lá»›n, cÅ©ng không thể góp sức.
Trương Tá» Tinh trong mắt thần quang đại phát, Ä‘em hết sức lá»±c bình sinh mà thi triển ra. Má»™t thân thần thông đã phát huy đến mức táºn cùng, chung quanh hiện ra hiện tượng ép nén vÅ© trụ, hướng ra ngoà i mà lan trà n, bao trùm cả Äại Trung ương thiên. Lục thánh bà ng quan cảm giác được má»™t cá»— lá»±c lượng vô cùng huyá»n diệu như là vÅ© trụ mênh mông váºy, trong lòng âm thầm kinh hãi, cÅ©ng hiểu được lúc trước Nguyên Thủy Thiên Tôn thất bại cÅ©ng không phải là ngẫu nhiên.
Ngoại trừ việc thần thông cá»§a Thiên tá» tương khắc vá»›i BaÌ€n Cổ phiến ra thì thá»±c lá»±c cá»§a bản thân quả tháºt cÅ©ng hÆ¡n má»™t báºc. Trong lục thánh chỉ có Lão Tử má»›i có thể cùng hắn đối địch được.
Trương Tá» Tinh toà n lá»±c thi triển thần thông, uy lá»±c không phải là nhá». Má»i ngưá»i ở dưới hạ giá»›i cầu nguyện chỉ thấy trên bầu trá»i hiện ra má»™t pháp tướng mÆ¡ hồ, toà n thân tản mát ra hà o quang ấm áp mà lạnh nhạt, bao trùm cả chân trá»i. Trong lúc nhất thá»i, các tai nạn như hồng thá»§y núi lá»a bá»™c phát… tháºm chà là trá»i rung chuyển cÅ©ng bình tức lại không Ãt. Dân chúng thấy tình cảnh hiển thánh như thế, biết có "tiên nhân" tương trợ, Ä‘á»u quỳ gối cầu khẩn.
Nhưng biểu hiện bá» ngoà i thì nguy cÆ¡ đã giảm bá»›t, nhưng vẫn không há» chân chÃnh được giải trừ. Trương Tá» Tinh giá» phút nà y đúng là vô cùng gian nan, lá»±c lượng cùng thần thông toà n thân đã phát huy đến mức táºn cùng, cÅ©ng chỉ có thể miá»…n cưỡng ngăn chặn loại lá»±c lượng không thể kháng cá»± nà y. Chuẩn xác mà nói, đối mặt cÅ©ng không phải là lá»±c lượng, mà là má»™t loại quy tắc. Cà ng đáng chết là , Äả Thần Tiên trong cà n khôn cá»§a Trương Tá» Tinh lại phát ra dao động kỳ dị, cùng vá»›i "quy tắc" kia cà ng lúc cà ng tương ứng dần dần áp chế cà n khôn cá»§a hắn.
Dưới áp lá»±c cá»§a hai phÃa là m cho Trương Tá» Tinh duy trì không nổi nữa, pháp tướng cÅ©ng đã tan rã, ba mươi ba tầng trá»i cà ng thêm sụp đổ. Trương Tá» Tinh không nghÄ© tá»›i đây vốn là "há»™ thân phù" nhưng trong thá»i khắc mấu chốt lại biến thà nh ám khà chết ngưá»i mà nổi giáºn, lấy Äả Thần Tiên ra. Chỉ thấy Äả Thần Tiên lúc nà y tản ra má»™t loại khà huyá»n diệu, dẫn động ngÅ© hà nh khà cá»§a cả tam giá»›i. Mà ngÅ© hà nh khà cuồng bạo loạn nà y là m cho tốc độ sụp đổ cá»§a ba mươi ba tầng trá»i cà ng nghiêm trá»ng. Ngay cả thần thông cá»§a Trương Tá» Tinh cÅ©ng không thể hoà n toà n áp chế cá»— khà tức nà y.
Trương TỠTinh mắt thấy Tiêu Diêu tiên phủ vất vả lắm mới gầy dựng được đã sụp đổ.
Tiên sÆ¡n Ä‘á»u đã bị há»§y diệt, thấy ba mươi ba tầng trá»i Ä‘ang cà ng lúc cà ng sáºp xuống không khá»i kinh hãi. Hạ giá»›i cÅ©ng bắt đầu xuất hiện sụp đổ nứt gãy vá»›i diện tÃch lá»›n. Các loại tai hại như mãnh thú Ä‘iên cuồng đã lấy Ä‘i sinh mạng cá»§a không Ãt sinh linh. Dân chúng nhìn thấy pháp tướng kia đã biến mất, bầu trá»i chấn động kịch liệt, đã dá»± cảm thấy đại há»a trước mắt lại chỉ có thể hướng lên trá»i mà khổ khổ cầu xin, hy vá»ng các tiên nhân thần linh có thể tạo nên kỳ tÃch, miá»…n trừ đại nạn phá»§ xuống.
Trương Tá» Tinh nghÄ© đến Hồng Quân từng nói qua việc ngÅ© thần thú, truyá»n thanh nói vá»›i Lão Tử: "Lý đạo hữu thỉnh cho mượn Ly Diá»…m Quang dùng má»™t chút".
Lão Tử không nghÄ© tá»›i hắn lại nói như thế, ánh mắt xẹt qua Nguyên Thủy Thiên Tôn, truyá»n thanh nói: "Lá cá» kia ta đã ban cho Môn nhân VÅ© Dá»±c Tiên, ngươi cứ mượn ở hắn".
VÅ© Dá»±c Tiên ở bên nà y trên tay liá»n xuất hiện má»™t váºt, đúng là Ly Diá»…m Quang Kỳ được Lão Tử ban cho.
Trương Tá» Tinh hiểu được lòng cá»§a Lão Tử, truyá»n thanh tạ Æ¡n, lại hướng tá»›i TiêÌp Dẫn đạo nhân mượn Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ.
TiêÌp Dẫn do dá»± má»™t chút, ý niệm trong đầu xoay chuyển, truyá»n thanh nói: "Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ vốn không nhiá»…m hồng trần, nhưng hôm nay nói váºy cÅ©ng nên cho mượn".
Bất luáºn như thế nà o, nếu có thể giao hảo vá»›i vị "Thánh nhân" má»›i thá»±c lá»±c trác tuyệt nà y, Trong tương lai đối vá»›i Tây Phương giáo tá»± nhiên là rất có lợi, cùng vá»›i Lão Tử "ngầm cho mượn" cÅ©ng khác. TiêÌp Dẫn đạo nhân [trá»±c tiếp xuất ra má»™t đạo thanh quang, nhẹ nhà ng bay tá»›i Tá» Tinh. Loại hà nh động mượn cá» nà y cÅ©ng là m cho trong mắt Nguyên Thủy Thiên Tôn vẻ lo lắng lại thêm và i phần.
Trương Tá» Tinh xa xa thi lá»…, tạ Æ¡n TiêÌp Dẫn đạo nhân. Lại từ chá»— cá»§a VÅ© Dá»±c Tiên tá»›i chá»— cá»§a Long Cát để lấy Ly Diá»…m Quang Kỳ cùng Tố Sắc Vân Giá»›i Kỳ. HÆ¡n nữa hắn vốn có Chân Võ Tạo Äiêu Kỳ cùng HaÌ£nh HoaÌ€ng KyÌ€ má»›i Ä‘oạt được. Lúc nà y đã tá» tụ Tiên thiên ngÅ© phương kỳ.
Năm đạo khói mà u xuất hiện bân ngưá»i Trương Tá» Tinh Ä‘á»u hiện ra dị trạng. Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ bạch khà nhẹ nhà ng, kim quang vạn đạo; Ly Diá»…m Quang Kỳ ấn ngÅ© hà nh kỳ trân; Tố Sắc Vân Giá»›i Kỳ biến ảo, dị hương bao phá»§; Chân Võ Tạo Äiêu Kỳ trong khói Ä‘en chiếu ra kim quang nhà n nhạt; Máºu Ký HaÌ£nh HoaÌ€ng KyÌ€ kim quang láºp lòe, ẩn hiện kim hoa vạn đóa.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ở xa xa cảm giác được Máºu Ká»· HaÌ£nh HoaÌ€ng KyÌ€ bị Trương Tá» Tinh thi triển thần thông đặc dị nà o đó, khiến cho hắn nguyên là chá»§ nhân nhất thá»i không thể khống chế. Nguyên Thá»§y Thiên Tôn vốn muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y ra tay cướp Ä‘oạt, nhưng nhìn thấy Trương Tá» Tinh Ä‘ang cố hết sức như thế, tâm niệm vừa chuyển lại thay đổi chá»§ ý: sát kiếp vốn đã không thể tiêu mất. Mà ngưá»i nà y lại không biết tá»± lượng sức ý đồ thay đổi cà n khôn. Hôm nay vừa lúc là m cho hắn hao tổn lá»±c lượng, nếu là m và o lúc nà y chỉ sợ còn có thể sinh ra biến hóa. Mà cho dù muốn Ä‘oạt lại Hạn Hoà ng Kỳ, đợi cho đến khi lá»±c lượng cá»§a hắn hao hết, thì xuống tay cÅ©ng không muá»™n.
Tiên thiên ngÅ© phương kỳ nà y vừa ra, Äả Thần Tiên tá»±a hồ đã bị áp chế nà o đó, ngu hà nh lá»±c Ä‘ang quay cuồng mãnh liệt chung quanh cÅ©ng bị ngÅ© kỳ nà y dẫn dắt, cÅ©ng bá»›t lá»™n xá»™n. Nhưng mà lá»±c lượng quy tắc kia cÅ©ng không thể kháng cá»±. Lá»±c lượng cá»§a không gian sụp đổ kia cÅ©ng Ä‘ang không ngừng tăng lá»›n. VÅ© trụ cà n khôn cá»§a Trương Tá» căng thẳng đến cá»±c Ä‘iểm cÅ©ng đã há»ng mất
"Cứ như váºy thì không ổn rồi! “Kết thúc cÅ©ng là bắt đầu†theo như lá»i Hồng Quân nói thì đến tá»™t cùng là cái gì?"
Trương Tá» Tinh ánh mắt dừng ở Äả Thần Tiên Ä‘ang tản ra khà tức kỳ dị, trong lòng bá»—ng nhiên sinh ra má»™t ý niệm. Hai tay trong khoảnh khắc ngưng tụ lá»±c lượng, cầm hai đầu Äả Thần Tiên phát lá»±c gáºp lại. Nà o biết đâu má»™t cổ phản lá»±c truyá»n đến là m cho hai tay hắn cÆ¡ hồ không chịu nổi. Mà Äả Thần Tiên vẫn không chút ảnh hưởng, ngÅ© hà nh khà ngược lại cà ng thêm mạnh. Trương Tá» Tinh cả kinh, CaÌ€n Khôn Äỉnh cùng Côn Lôn kÃnh hiện lên trên đỉnh đầu, quanh ngưá»i hiện ra vÅ© trụ tinh thần, toà n lá»±c vặn má»™t cái.
Thông Thiên GiaÌo Chủ vừa thấy nưh váºy cuống quÃt truyá»n thanh: "Bệ hạ cháºm đã!"
Vừa má»›i dứt lá»i, Trương Tá» Tinh đã toà n lá»±c mà vặn, chỉ thấy vÅ© trụ tinh thần kia đột nhiên biến thà nh vặn vẹo, tinh thần Ä‘á»u phát ra cưá»ng quang rồi láºp tức biến mất vô tung. Mà sắc mặt Trương Tá» Tinh tái nhợt hẳn Ä‘i, phảng phất như bị thương nặng tá»›i nguyên khÃ. Lá»±c lượng cá»§a Trương Tá» Tinh hôm nay, cho dù là tinh thần cÅ©ng có thể Ä‘áºp nát. Nhưng Äả Thần Tiên nà y vẫn bất động. Chẳng qua, Trương Tá» Tinh vẫn cảm giác được. Má»›i vừa rồi khi hắn dùng hết toà n lá»±c, Äả Thần Tiên như đã xuất hiện má»™t sá»± chấn động nhẹ, nhưng chỉ là chấn động má»™t chút mà thôi.
Thông Thiên GiaÌo Chủ vá»™i nói: "Bệ hạ vạn lần như là m như thế! Äả Thần Tiên là do Hồng Quân từ BaÌ€n Cổ tiên thiên dị khà mà chế ra. Tuyệt đối là các tiên thiên bảo váºt khác không thể so được. Nếu bị tổn hại Ä‘i, thì sẽ có đại nhân quả cho dù là Thánh nhân, cÅ©ng khó tránh đại ách".
Trương Tá» Tinh nhanh chóng bình phục lá»±c lượng trong cÆ¡ thể bị phản chấn Ä‘ang không ngừng xáo trá»™n, nghe được câu nói cá»§a Thông Thiên GiaÌo Chủ không khá»i âm thầm cưá»i khổ: Tổn hại nó? Ngươi cứ thá» xem?
Hắn nhìn Äả Thần Tiên trong tay, ánh mắt ngừng lại trên Tiên thiên ngÅ© phương kỳ ở chung quanh bá»—ng nhiên chợt tỉnh ngá»™: "Kết thúc cÅ©ng là bắt đầu"?
Bắt đầu? Kết thúc?
Kết thúc? Bắt đầu?
Chẳng lẽ muốn hóa giải trưá»ng sát kiếp nà y chỉ có thể…
Trong lúc nhất thá»i, Trương Tá» Tinh chợt cảm thấy hô hấp đột nhiên trở nên trầm trá»ng hẳn lên.
Lúc nà y hắn rốt cuá»™c đã hiểu được thâm ý má»™t câu cá»§a Hồng Quân trước khi Ä‘i "Nếu há»i tam giá»›i kiếp. Äạo như thế nà o, thì là m thế đó".
Thông Thiên GiaÌo Chủ lại truyá»n thanh: "Cuá»™c chiến tại nhân giá»›i lúc trước chỉ xem như là bắt đầu cá»§a sát kiếp, hôm nay má»›i thá»±c sá»± là sát kiếp cá»±c mạnh cá»§a tam giá»›i. Tháºt sá»± là ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh! Cái nà y Ä‘á»u là thiên số. Ngay cả Thánh nhân chúng ta cÅ©ng không thể nghịch chuyển, cÅ©ng không thể can thiệp. Không bằng ngươi và ta hai ngưá»i liên thá»§ áp chế Nguyên Thủy Thiên Tôn, tranh Ä‘oạt công đức khà váºn trá»ng khai thá»§y há»a phong, rồi Ä‘em công đức trá»ng khai cà n khôn phân cho những thân hữu cá»§a ngươi cùng Môn nhân tinh anh cá»§a Triệt giáo ta. Cùng thi triển thần thông bảo vệ có thể miá»…n trừ đại ách kia, chiếm lấy thế váºn má»›i, cÅ©ng là cách lưỡng toà n tá» mỹ".
Trương Tá» Tinh nghe đến câu cuối cùng thì nhịn không được cÅ©ng động lòng. Thông Thiên GiaÌo Chủ ý đồ nà y tuy là vì Triệt giáo, nhưng đối vá»›i phÃa Trương Tá» Tinh mà nói má»™t khi đã nằm ngoà i việc nà y, dÄ© nhiên sẽ có năng lá»±c bảo toà n thê tá» cùng các huynh đệ an toà n, quả tháºt là biện pháp vẹn cả đôi đưá»ng.
Nhưng hắn thực có thể là m được “đặt mình ở bên ngoà i†như Thánh nhân kia được không?
Im lặng mặc cho chúng sinh tam giá»›i há»§y diệt. Äây là thứ mà hắn vẫn "kiên trì" sao?
Nếu là như thế, hắn lúc trước vì cái gì mà bỠqua "đỉnh núi" kia?
Trương Tá» Tinh ánh mắt đảo qua VÅ© Tiên Thiên Dao Tam Tiêu cùng đám ngưá»i Khổng Tuyên Phục Hy ở xa xa: ChÃnh là thê tá» huynh đệ hay là bằng hữu?
Nói cách khác, chẳng phải là đá»u vì mình hết sao?
Những sá»± tình phát sinh từ khi đến thế giá»›i nà y như má»™t bá»™ phim xẹt qua trước mắt, so vá»›i trước đây có sá»± khác biệt. Hình ảnh các thê tá», huynh đệ khắc sâu trong lòng cà ng ngà y cà ng Ãt Ä‘i, cà ng lúc cà ng nhiá»u là những hình ảnh "không quan trá»ng".
Sinh cơ bừng bừng…
Sông núi xinh đẹp như há»a…
Rừng ráºm vá»›i hoa thÆ¡m chim hót đầy sinh cơ…
Các tu sÄ© trong thanh sÆ¡n thúy cốc uống rượu nói cưá»i…
Ngưá»i đến ngưá»i Ä‘i an cư lạc nghiệp trong các thà nh trấn lá»›n nhá»â€¦
Thần tỠtrung can lịch đảm không sợ chết…
Những binh sÄ© bình phà m vì má»™t mệnh lệnh cá»§a hắn mà cam nguyện máu đổ sa trưá»ng…
Ãnh mắt tha thiết cá»§a những ngưá»i già …
Những đứa trẻ ngây thơ…
…
Thì ra, muốn bảo vệ không chỉ có nhiêu đó…
Giá» phút nà y. Sá»± sụp đổ cá»§a ba mươi ba tầng trá»i đã đến thá»i khắc cuối cùng. Con ngưá»i ở hạ giá»›i chỉ thấy trên bầu trá»i xuất hiện những vết nứt gãy cá»±c lá»›n. Những vết nứt gãy nà y tá»a ra ánh sáng vô cùng chói mắt, ngẫu nhiên dừng ở trên bá» mặt hình thà nh những tia chá»›p hoặc cÆ¡n lốc có lá»±c lượng há»§y diệt cá»±c mạnh, nghiá»n nát những gì nó gặp phải.
Vết đứt gãy Ä‘ang không ngừng gia tăng. Trước thiên há»a như thế thì con ngưá»i quá sức nhá» bé vô lá»±c, tháºm chà chạy trốn cÅ©ng không thể là m được. Äiá»u duy nhất có thể là m là cầu nguyện.
Những âm thanh cầu nguyện nà y dừng ở trong tai Trương Tá» Tinh, lại cà ng khiến cho hắn cà ng thêm má» mịt, trong lòng có má»™t thanh âm Ä‘ang lá»›n tiếng há»i hắn: "Äạo" cá»§a ngươi đến tá»™t cùng là gì?!
Hồng Quân nói không sai, lấy góc độ nà y mà nói, sinh tá» thịnh suy tuần hoà n vô táºn, là phép tắc vÄ©nh hằng. Vô số sinh linh đối vá»›i cả vÅ© trụ mà nói, chỉ là những khách qua đưá»ng trong nháy mắt không chút quan trá»ng mà thôi.
Có lẽ phải theo như lá»i Thông Thiên GiaÌo Chủ, không thể can thiệp?
Nhưng trong đầu Trương TỠTinh lại hiện lên câu nói của hắn đối với Hồng Quân: "Ta sở dĩ có thể lĩnh ngộ. Tuyệt không phải bởi vì buông bỠchấp niệm, mà là bởi vì ta so với trước đây cà ng chấp nhất hơn".
Có lẽ một điểm kia, mới là biển cả.
"Lão công. Chà ng tại sao nghi hoặc?" Bên tai má»™t thanh âm nữ tá» quen thuá»™c khiến cho hắn tỉnh táo lại, má»›i phát hiện chẳng biết từ khi nà o, mấy ngưá»i Vỹ Tiên Thương Thanh Quân đã cùng nhau bay tá»›i, Ä‘ang thiết tha nhìn hắn.
Tuy giá» phút nà y đã là thá»i Ä‘iểm cuối cùng, nhưng không má»™t ai lá»™ ra vẻ khiếp đảm, cho dù là ngà y thưá»ng rất nhát gan. Bởi vì có hắn ở đây.
"Phu quân. Còn nhá»› ước định cá»§a chúng ta chứ?" Vân Tiêu mở miệng nói: "Vô luáºn chà ng đưa ra quyết định gì. Tá»· muá»™i chúng ta thá»§y chung vẫn ở bên cạnh chà ng".
Những ngưá»i còn lại nhìn nhau, ăn ý cùng thấp giá»ng nói: "Sinh tá» không rá»i".
Trương Tá» Tinh chỉ cảm thấy má»™t luồng khà nóng há»™i tụ trong lòng, cả ngưá»i lại trà n ngáºp lá»±c lượng. Hắn thâm tình nhìn chăm chú gương mặt má»—i má»™t vị thê tá». Cho dù thá»±c "ngá»™" thì sao? Có thể có các nà ng bên cạnh, cÅ©ng là không tiếc nuối.
Thông Thiên GiaÌo Chủ vốn thấy ánh mắt cá»§a hắn hoảng hốt, sắc mặt âm tình bất định, mà và o giá» phút đại kiếp sắp toà n diện phát động lại tÃnh buông thả tất cả, liá»n truyá»n thanh kêu lên: "Bệ hạ hôm nay ngưá»i đã ngá»™ tháNh nhân đại đạo, kiến thức trước đây không thể nà o so sánh được, hãy cân nhắc nặng nhẹ mà tÃnh kế lâu dà i".
Trương Tá» Tinh bá»—ng nhiên cưá»i nói vá»›i Thông Thiên GiaÌo Chủ: "Giáo chá»§. Ngưá»i sai rồi. Thứ nhất, ta thá»±c chưa có "ngá»™"; thứ hai, cÅ©ng khồn phải là Thánh nhân".
Chư thánh đối với câu "cũng không phải là Thánh nhân" nghe rất khó hiểu. Cho dù là Lão Tử cũng không hiểu được ý nghĩa trong đó.
Trương Tá» Tinh không có giải thÃch mà hứong tá»›i mấy ngưá»i Khổng Tuyên Hình Thiên Phục Hy ở xa xa mà thi lá»…. Äám ngưá»i Khổng Tuyên vá»™i và ng hoà n lá»…, đợi đến khi bay đến thì lại bị má»™t cá»— lá»±c lượng ngăn lại. Khổng Tuyên cùng Trương Tá» Tinh tương giao đã lâu, khi thấy ánh mắt cá»§a huynh trưởng trong lòng tá»± nhiên sinh ra má»™t loại hợ hãi khó hiểu.
Tiên thiên ngÅ© phương kỳ phân Äông Tây Nam Bắc Trung ương các vị trÃ, cháºm rãi thăng không. Trong quá trình bay lên phát ra hà o quang mãnh liệt trước đó chưa từng có, hình thà nh má»™t mảng ngÅ© sắc vân hà bao trùm cả bầu trá»i. NgÅ© sắc vân hà hình thà nh má»™t đạo hà o quang, Ä‘em Trương Tá» Tinh cùng các thê tá» vây và o giữa.
Trương Tá» Tinh hai tay đưa Äả Thần Tiên lên cao, cả ngưá»i tản mát ra má»™t cá»— hà o quang nhà n nhạt, loại hà o quang nà y mang theo khà tức há»§y diệt đáng sợ, vô cùng khá»§ng bố, phảng phất như Ä‘em toà n bá»™ lá»±c lượng cá»§a vÅ© trụ Ä‘á»u táºp trung và o Ä‘iểm nà y. Cho dù là lục thánh cÅ©ng kinh ngạc sợ hãi.
Chư thánh Ä‘á»u bị là m cho hoảng hốt. Gấp rút nhất là Thông Thiên Giáo Chá»§ bên ngưá»i hiện ra Tru Tiên tứ kiếm há»™ thân, hô lá»›n: "Bệ hạ. Ngưá»i Ä‘iên rồi sao?"
"Ta không Ä‘iên, chỉ là m việc mình nên là m mà thôi" Trương tá» mỉm cưá»i, ánh mắt cÅ©ng đã không còn chút má» mịt nà o, khà tức há»§y diệt kia cÅ©ng cà ng ngà y cà ng nồng Ä‘áºm. Cho dù là Thông Thiên GiaÌo Chủ cÅ©ng không dám tá»›i gần, các Thánh nhân khác cÅ©ng Ä‘á»u kinh ngạc đến ngây ngưá»i.
Lão Tử nãy giá» vẫn trầm tư rốt cuá»™c chuyển sắc há»i: "Äạo hữu! Vì cái gì?"
"Äạo như thế nà o, thì nên thế đó. Äây chÃnh là "Äạo" mà ta lá»±a chá»n" Trương Tá» Tinh nói xong, nhìn ra hư không xa xa, như là đang trả lá»i cho má»™t ngưá»i khác.
TiêÌp Dẫn đạo nhân cùng Chuẩn Äề đạo nhân kinh ngạc nhìn nhau, lắc lắc đầu thở dà i má»™t tiếng. Nguyên Thủy Thiên Tôn cÅ©ng khiếp sợ, trong lòng xuất hiện bốn chữ "Ngu không thể tả".
Trương Tá» Tinh cuối cùng Ä‘em ánh mắt dừng trên khuôn mặt xinh đẹp cá»§a Nữ Oa nương nương, thản nhiên nói má»™t câu: "Nương nương. Tráºn đánh cuá»™c năm đó, cÅ©ng là ngưá»i thắng".
Nói xong, hắn cÅ©ng không nhìn tá»›i chư thánh nữa, chỉ trà n ngáºp yêu thương nhìn các thê tỠở bên cạnh: "Các nà ng có hối háºn không?"
Các nà ng Ä‘á»u lắc đầu, Thương Thanh Quân vÅ© mị cưá»i: "Äã bị chà ng lừa lấy mất trái tim, cho dù hối háºn cÅ©ng không kịp nữa rồi".
Äặng Thiá»n Ngá»c cÅ©ng cưá»i nói: "Hắn chÃnh là má»™t tiểu tặc".
BÃch Tiêu như hết sức căm phẫn thêm và o má»™t câu: "Không chỉ là tiểu tặc, mà còn là dâm tặc".
Lá»i vừa nói ra, các nà ng Ä‘á»u hưởng ứng. Ngay cả Khương Văn Sắc cùng Nguyệt CÆ¡ cÅ©ng vui vẻ cưá»i rá»™ lên.
"Äây là kết cục cá»§a việc chà ng là m ngá»±a giống" VÅ© Tiên trêu chá»c nói má»™t câu: "Chà ng không phải ghét nhất là các anh hùng cứu thế trong tiểu thuyết sao? Sao nay lại như váºy…".
Trương Tá» Tinh thản nhiên nói: "Ta cÅ©ng không nghÄ© đến việc muốn tìm danh tiếng, chỉ bất quá đã lÄ©nh ngá»™ ra má»™t Ãt đạo lý mà thôi. Lại nói, Äả Thần Tiên cÅ©ng vì ta mà xuất thế, hiện tại cÅ©ng nên do ta chấm dứt. Coi như là má»™t kết cục. Nói đến, ta chỉ nghÄ© như váºy mà thôi, cÅ©ng như má»™t câu nói cũ…"
"Năng lá»±c cà ng lá»›n, trách nhiệm lại cà ng nặng hay là ta không và o địa ngục, thì ai và o? Chà ng không cần phải nói, bất kể là câu nà o, khẳng định Ä‘á»u là câu từ cá»§a phim tình cảm, nếu ta là m bình thẩm, nhất định sẽ phê cho chà ng hai chữ tháºt to. Cẩu huyết" VÅ© tiên cưá»i khẽ nháy mắt, khuôn mặt lại hiện ra vẻ ôn nhu: "Chỉ bất quá, đã đến luc phải Ä‘i, ta cùng Äắc Ká»· cÅ©ng cùng Ä‘i vá»›i chà ng".
Thiên Dao thêm má»™t câu: "Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cùng Ä‘i vá»›i chà ng".
Các nà ng tựa hồ cũng không lo lắng sự tình phát sinh, bởi vì đã có hắn ở bên cạnh.
Hắn cÅ©ng bởi vì có các nà ng mà kiên cưá»ng.
"Cảm Æ¡nâ€.
Trương Tá» Tinh trong mắt như có nước mắt, trên ngưá»i hà o quang bá»™c phát mãnh liệt.
Hà o quang nà y vô cùng chói mắt.
Nữ Oa nương nương chấn động, phảng phất như trong lòng có Ä‘iá»u gì đó phá vách mà ra. Cảnh tượng nà y đối vá»›i nà ng mà nói lại có chút quen thuá»™c, tá»±a hồ đã xảy ra "rất lâu" rồi. Khi đó, nà ng cÅ©ng không phải là nà ng bây giá».
Thiên ma vạn kÃch hoà n kiên kÃnh. Nhâm tha đông tây nam bắc phong.
Câu nà y từng bị nà ng vô cùng thống háºn, giá» phút nà y lại hiện lên trong lòng nà ng. Lúc nà y đây, nà ng lại cảm giác cÅ©ng không có gì đáng ghét.
Äám ngưá»i Khổng Tuyên Hình Thiên VÅ© Dá»±c Tiên đã hiểu được sắp phát sinh ra chuyện gì, bất chấp tất cả Ä‘iên cuồng xông qua cá»— lá»±c cản kia, nhưng không thể thà nh công. Mà tá»· muá»™i Thải Vân tiên tá» cÅ©ng kinh ngạc đến ngây ngưá»i ra. Thanh Nhi kêu to bất chấp Nữ Oa nương nương ở đó, gia nháºp và o đám ngưá»i Khổng Tuyên, khóc lá»›n mà xông lên phÃa trước, nhưng cÅ©ng bị đẩy ngược lại.
Thải Vân tiên tá» nắm chặt tay cÆ¡ hồ cÆ¡ hồ muốn xông lên như Thanh Nhi, trong mắt lá»™ vẻ lo lắng, trong ánh mắt hối háºn: Nếu như vừa rồi có đủ dÅ©ng khÃ.
Phục Hy Thần Nông cùng Hoà ng Äế cÅ©ng không động, mà nhìn chăm chú và o luồng hà o quang chói mắt kia, trong mắt lệ nóng đã sá»›m lưng tròng.
"Túng lãng đại hóa trung. Bất hỉ diệc bất cụ. Ứng tẫn liá»n tu tẫn. Vô phục độc Ä‘a lá»±" Thần Nông thấp giá»ng tụng niệm: "Hắn rốt cuá»™c cÅ©ng đã tìm được đạo vượt xa chúng ta".
"Äạo thế nà o thì nên thế đó" Hoà ng Äế rưng rưng mỉm cưá»i.
"Hắn quả nhiên vẫn là hắn, cũng không phải là Thánh nhân gì đó".
Phục Hy thân hình run lên nhè nhẹ, trong ánh mắt không chỉ có cảm động cùng bi thương, mà còn có má»™t loại thà nh kÃnh: "Äạo cá»§a hắn. So vá»›i chúng ta cà ng chấp nhất, cà ng bất ngá»™ hÆ¡n".
Nhưng và o lúc nà y lá»±c há»§y diệt kia rốt cuá»™c đã đạt tá»›i đỉnh Ä‘iểm, liá»n thấy hà o quang dần dần thu liá»…m, há»™i tụ và o trên Äả Thần Tiên. Cánh tay Ä‘ang cầm Äả Thần Tiên kia cÅ©ng không chút do dá»± phát lá»±c bẻ gáºp lại. Trong không gian vang lên má»™t âm thanh "Rắc".
Âm thanh đơn giản nà y, quyết định váºn mệnh cá»§a cả tam giá»›i.
Trung tâm cá»§a âm thanh kia bùng phát ra hà o quang chói mắt, giống như là má»™t vụ nổ. Hà o quang nhanh chóng lan trà n ra bốn phÃa, trong khoảnh khắc liá»n bao trùm cả Äại Trung ương thiên. Loại hà o quang nà y mang đến không phải là há»§y diệt, mà là sinh cÆ¡. Giống như là lúc ấy Trương Tá» Tinh đã ngá»™ ra. Hà o quang tiếp tục phát triển mở rá»™ng ra cả ba mươi ba tầng trá»i.
Bầu trá»i hạ giá»›i hiện ra má»™t đạo cầu vồng ngÅ© sắc kỳ dị, tá»a ra hà o quang ôn nhuáºn, dưới lá»±c lượng ôn nhuáºn cá»§a cầu vồng nà y, những ánh chá»›p há»§y diệt kai liá»n biến mất, các vết nứt gãy trong không trung cÅ©ng dần dần khép lại, các loại thiên tai cÅ©ng theo đó mà biến mất không thấy nữa.
Má»i ngưá»i cầu nguyện Ä‘á»u hoan hô, đối vá»›i cầu vồng nà y Ä‘á»u thà nh kÃnh lá»… bái cảm tạ trá»i xanh.
Bá»n há» lại không biết, cứu má»i ngưá»i Ä‘á»u không phải cái gá»i là trá»i xanh kia.
Mà ngưá»i ná» cÅ©ng không cần bá»n há» biết tá»›i hay không.
Äại trung ương thiên, phÃa trên vẫn là ngÅ© sắc vân hà xinh đẹp, chỉ là hà o quang phÃa dưới vân hà đã biến mất. Biến mất cùng vá»›i hà o quang là hắn cùng các nà ng, còn có Äả Thần Tiên cùng Tiên thiên ngÅ© phương kỳ.
Chỉ để lại ở đây sự kinh ngạc hoặc sợ hãi hoặc bi thống.
Sát kiếp cá»±c mạnh, cứ như váºy mà chấm dứt?
Má»™t vị đại "Thánh nhân"má»›i xuất hiện cứ như váºy mà tá»± há»§y diệt?
"Thiên địa bất nhân, dÄ© vạn vi sô cẩu. Hắn hiểu, tại sao lại không ngá»™?" Lão Tử thở dà i nói: "Tranh đấu ở trên Ä‘á»i nà y vÄ©nh viá»…n không Ä‘oạn tuyệt, nhưng kể từ đây vá» sau, đã không còn sát kiếp".
Nhị thánh Tây Phương cùng cảm thán mà nói :"Ngã pháp giai không, chúng sinh từ bi. Hắn tuy bất ngộ, nhưng cũng là ngộ!"
Tuy TiêÌp Dẫn đạo nhân mất Ä‘i Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ, nhưng cÅ©ng không quá tiếc nuối. Bởi vì sát kiếp đã tiêu biến, không cần trá»ng khai thá»§y há»a phong nữa. Tây Phương giáo khà váºn cÅ©ng thuáºn lợi phồn thịnh dà i lâu, có thể nói được nhiá»u hÆ¡n mất. Huống hồ Tiên thiên ngÅ© phương kỳ đồng thá»i mất Ä‘i, cÅ©ng là thiên số.
Tiếc nuối nhất chÃnh là Thông Thiên GiaÌo Chủ, trong lòng tiếc háºn không thôi. Bởi vì hắn đã mất Ä‘i không chỉ là minh hữu, mà còn là má»™t vị đạo hữu chân chÃnh.
Nữ Oa nương nương ánh mắt mÆ¡ hồ, trong đầu hiện lên cảnh tượng Trương Tá» Tinh năm đó hà o ngôn tráng ngữ tại miếu Nữ Oa, má»™t hồi lại là cảnh bản thân năm đó xả thân vá trá»i, má»™t hồi lại là luồng hà o quang chói mắt vừa rồi. Tháºt lâu sau, trong đôi mắt xinh đẹp kia mÆ¡ hồ hÆ¡i ươn ướt, cuối cùng thì thà o má»™t câu: "Là ta thua".
Nguyên Thủy Thiên Tôn từ trong kinh ngạc tỉnh táo lại, từ kinh ngạc nhất thá»i đổi thà nh phẫn ná»™: Không thể tưởng được kẻ Ä‘iên kia thá»±c sá»± đã là m tiêu tán sát kiếp! Sát kiếp đã tiêu, ý định trá»ng khai thá»§y há»a phong cá»§a Nguyên Thủy Thiên Tôn hắn để tranh Ä‘oạt khà váºn như váºy đã thất bại. Má»i sá»± vất vả cháºt váºt tá»§i nhục tất cả Ä‘á»u uổng phÃ! Ngay cả HaÌ£nh HoaÌ€ng KyÌ€ cÅ©ng hóa thà nh ngÅ© sắc thải vân không thể thu hồi! Xiển giáo vẫn như đèn lay trước gió, cÅ©ng không biết đến khi nà o má»›i có thể trá»ng chấn được. So ra thì Triệt giáo cùng Tây Phương giáo lại như diá»u gặp gió, chỉ sợ khó có chá»— cho Xiển giáo dung thân.
Äám ngưá»i Khổng Tuyên Hình Thiên cÅ©ng đã mất Ä‘i vẻ trấn định, bi thương mà trao đổi. Thanh Nhi cÅ©ng khóc rống lên. Thải Vân tiên tá» ngÆ¡ ngác nhìn vá» khoảng không, vẻ mặt hoảng hốt phảng phất như mất Ä‘i sinh mệnh váºy. ánh mắt trở nên trống rá»—ng không còn ánh sáng. Äám ngưá»i Äa Bảo đạo nhân cùng Triệu Công Minh mặt cÅ©ng lá»™ vẻ Ä‘au đớn.
Vô số các thiên binh thiên tương Ä‘ang quỳ gối, bá»n há» tu vi thấp kém nên đối vá»›i cái gá»i là "Äạo" bá»n há» cÅ©ng ko hiểu, há» chỉ biết là vị Thiên đế má»›i nà y trong lúc nguy cấp nhất, đã bá» qua bản thân mà cứu vá»›t cả chúng sinh. Äây má»›i là Thiên đế chân chÃnh!
Dương Tiển đứng ở trong đám ngưá»i Ä‘á»u thấy hết tất cả, ánh mắt không ngừng biến hóa. Ở phÃa sau hắn, Băng Tuyết sắc mặt vẫn lạnh như băng, chÃnh là ánh mắt lá»™ ra cà ng thêm thâm thúy.
Nguyên Thủy Thiên Tôn hai mắt đã bị lá»a giáºn che khuất, ánh mắt dừng ở trên đám ngưá»i Khổng Tuyên xa xa. Nhất thá»i ác khà nổi lên, lá»™ ra sát khÃ. Trong tay hiện ra BaÌ€n Cổ phiến hướng vá» phÃa đám ngươid Khổng Tuyên mà đánh tá»›i.
Hắc động vừa xuất hiện, ở phÃa trên liá»n hiện ra má»™t tòa kim kiá»u lai. Kim kiá»u sáng rá»±c không bị hắc động hấp dẫn, hắc động kia dần dần yếu Ä‘i, rồi biến mất không thấy. Cùng lúc đó, Tam Bảo Như à cá»§a Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh vá» phÃa Khổng Tuyên cÅ©ng bị tạm dừng trong không trung, chung quanh mÆ¡ hồ hiện ra sÆ¡n thá»§y chi đồ trong suốt.
"Các ngươi…" Nguyên Thủy Thiên Tôn không nghÄ© tá»›i Lão Tử cùng Nữ Oa nương nương lại đồng thá»i ra tay ngăn cản hắn, không khá»i vừa sợ vừa giáºn.
Lá»i vừa dứt, Nguyên Thủy Thiên Tôn liá»n cảm giác thấy nhuệ khà lâm thể, chung quanh đã xuất hiện bốn thanh kiếm, đồng thá»i thanh âm lạnh lẽo cá»§a Thông Thiên GiaÌo Chủ vang lên: "Kiếp nạn đã hết, tranh đấu cÅ©ng tiêu. Sát kiếp lần nà y ngươi đã hoà n toà n bại!"
Lão Tử thở dà i: "Nhị sư đệ. Dừng tay đi. Tam sư đệ nói không sai. Sát kiếp đã tiêu, thiên đạo cũng sắp xếp lại, lấy phong thần định tam giới. Cho dù là Thánh nhân cũng không thể kháng lại thiên số".
Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa nghe câu "không thể kháng thiên số" đột nhiên sá»±c tỉnh, rốt cuá»™c áp chế lá»a giáºn, sắc mặt âm trầm gáºt gáºt đầu rồi thu cổ phiến lại. Thông Thiên GiaÌo Chủ thấy hắn dừng tay cÅ©ng không bức nữa, Ä‘em tứ kiếm thu hồi. Lão Tử cùng Nữ Oa nương nương cÅ©ng Ä‘á»u tá»± thu pháp bảo.
Nguyên Thủy Thiên Tôn đưa tay vẫy vá» phÃa Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ, muốn triệu hồi. Nhưng lúc nà y chuyện lạ lại phát sinh, Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ kia lại đứng sững ở không trung, căn bản hắn không thể khống chế.
Cùng lúc đó. Lục thánh không hẹn mà cùng cảm thấy truyá»n đến má»™t tráºn rung động. Không chỉ là trong lòng lục thánh mà cả trá»i đất phảng phất cÅ©ng bị chấn động. Lục thánh cảm giác thấy trong nháy mắt, trước mắt tất cả Ä‘á»u tá»± phát sinh ra biến hóa gì đó mà không thể dùng từ gnwx để biểu đạt được.
Mây trên trá»i bá»—ng nhiên lấp lánh, má»™t cá»— hà o quang ngÅ© sắc kỳ lạ hạ xuống, tá»±a hồ như bị cái gì đó hấp dẫn, ở trong hư không ngưng tụ thà nh má»™t Ä‘iểm, rồi láºp tức lại phát triển ra. Hà o quang ôn hòa kia cÅ©ng táºp trung lại má»™t chá»—. Má»™t tòa tiên sÆ¡n đã bị há»§y diệt lại được xây dá»±ng lại. Các kỳ hoa dị thảo cùng tiên cầm kỳ thú ở trên núi cÅ©ng được sống lại. Ngay cả các linh váºt ngà n vạn năm cÅ©ng khó ra trái lại Ä‘á»u khai hoa kết quả, thể hiện ra má»™t khung cảnh trà n ngáºp sinh cÆ¡.
Má»™t loại lá»±c lượng kỳ dị mà mênh mông nhanh chóng lan trà n khắp ba mươi ba tầng trá»i, kéo dà i đến táºn nhân giá»›i. Rất nhiá»u sinh linh bị mất mạng trong khi tai há»a phát sinh chợt phát hiện ra, mình lại bình yên vô sá»±, phảng phất như tai ương vừa rồi chỉ là má»™t cÆ¡n ác má»™ng mà thôi.
Hà o quang dần dần biến mất, ngÅ© sắc vân hà dần dần nhạt Ä‘i, khôi phục lại trá»i xanh vốn có.
Má»™t thanh âm lãnh đạm vang lên: "Thì ra, đây má»›i là "Äạo" cá»§a ta".
Tà i sản của huntercd
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a huntercd
20-01-2010, 11:51 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,146
Thá»i gian online: 4 giá» 9 phút 27 giây
Thanks: 0
Thanked 1,471 Times in 611 Posts
Chương 492: Chung thá»§y (Äại kết cục hạ)
Tác giả: Äiểm Tinh Linh
Ngưá»i dịch: huntercd
Nguồn: 4vn.eu - http://4vn.eu/forum
Tiếng nói vừa dứt đã xuất hiện má»™t ngưá»i, theo sau có nhiá»u nữ tá».
Äám ngưá»i Khổng Tuyên Phục Hy vừa thấy ngưá»i nà y liá»n xuất hiện vẻ kÃch động. Thiên binh thiên tướng mừng rỡ nhất tá» quỳ gối, miệng xưng "Bệ hạ, nương nương". Mà lục đại thánh nhân Ä‘á»u sắc mặt biến đổi, cÆ¡ hồ không thể tin và o cảm giác cá»§a mình.
Hắn không phải má»›i vừa cùng Äả Thần Tiên mà tiêu biến rồi sao?
Hắn so với lúc trước có chút khác biệt, nhưng cụ thể là biến hóa gì thì không thể nói ra được.
Chỉ thấy Trương Tá» Tinh trá»±c tiếp Ä‘i vá» phÃa đám ngưá»i Khổng Tuyên. Khi Ä‘i ngang qua Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ thì nghe "bá»™p" má»™t tiếng, Như à đang dừng lại trong không trung bá»—ng nhiên vỡ ra thà nh từng mảnh nhá», láºp tức hóa thà nh tro bụi.
Lục thánh thấy thế Ä‘á»u đại chấn. Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ tuy không so bằng Tiên thiên chà bảo như CaÌ€n Khôn Äỉnh, Há»—n Äá»™n Chung, nhưng cÅ©ng là tiên thiên bảo váºt, hÆ¡n nữa lá»±c công kÃch kinh ngưá»i. Không thể tưởng được lại bị hóa thà nh tro bụi dể dà ng như váºy!
Mà đến tá»™t cùng là gặp phải Ä‘iá»u gì mà bị vỡ vụn. Trong lục thánh cÅ©ng không má»™t ai thấy rõ, tháºm chà căn bản là cảm giác không được.
Chư thánh cảm thấy kinh nghi, nhất là Nguyên Thủy Thiên Tôn, trong lòng không khá»i sinh ra hà n ý. Äây đến tá»™t cùng là thần thông gì! Hắn vốn phải hóa thà nh tro bụi, vì cái gì lại kỳ tÃch sống lại, hÆ¡n nữa trước sau lại có biến hóa lá»›n đến như thế!
Trương Tá» Tinh sau khi cùng đám ngưá»i Khổng Tuyên hợp lại, Ä‘em ánh mắt nhìn vá» phÃa chư thánh, cuối cùng dừng ở trên ngưá»i Nguyên Thủy Thiên Tôn, lạnh nhạt nói: "Kiếp đã tiêu, tranh đấu tá»± ứng mà dừng tay. Lúc nà y là lúc phong thần định tam giá»›i vị giai".
Vừa dứt lá»i, má»i ngưá»i liá»n cảm thấy cảnh váºt chung quanh đột nhiên biến đổi, trở thà nh má»™t chá»— lạ lẫm. Äúng là kỳ sÆ¡n nhân giá»›i, cÅ©ng là chá»— cá»§a Phong thần đà i. Loại chuyển di má»›i vừa rồi, cho dù là Thánh nhân cÅ©ng không thể kháng cá»±.
Äồng thá»i xuất hiện tại Phong thần đà i còn có Khương Tá» Nha. Hắn vốn Ä‘ang ở tại triá»u ca bá»—ng nhiên bị má»™t cá»— lá»±c lượng kỳ dị cuốn lấy, trong nháy mắt đã tá»›i nÆ¡i nà y.
Khương Tá» Nha nhìn thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn liá»n bước lên phÃa trước hà nh lá»…, lại bái kiến các vị Thánh nhân còn lại.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn thấy Khương Tá» Nha, tá»±a hồ lo lắng cÅ©ng giảm bá»›t và i phần, liá»n nói: "Chư vị đạo hữu. Sát kiếp lần nà y, tam giá»›i vị giai thân Ä‘á»u sa và o trong đó. Äá»u phải nhất nhất xây dá»±ng lại. Ta có môn nhân Khương Thượng chịu thiên mệnh phong thần, tá»± có thể đảm đương trách nhiệm nà y".
Nếu có thể mượn tay Khương Tá» Nha là m cho các môn nhân cá»§a Xiển giáo được phong chức vị lá»›n. Như váºy Xiển giáo tương lai tất có thể nhanh chóng trá»ng chấn. Äây là nước cá» cuối cùng cá»§a Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Thông Thiên GiaÌo Chủ láºp tức xuất ngôn phản đối: "Khương Thượng quả tháºt là ngưá»i mệnh trung phong thần. Bất quá chỉ trong phạm vi ba trăm sáu mươi lăm vị chánh thần cá»§a Thiên giá»›i mà thôi. Là m gì có tư cách định tam giá»›i vị? Bệ hạ má»›i là ngưá»i có tư cách, lúc trước cÅ©ng nắm giữ Äả Thần Tiên. Do đó nên do hắn phong tam giá»›i vị".
Lá»i vừa nói ra, nhị giáo Tây Phương cÅ©ng tá» vẻ phụ há»a. Lão Tử không lên tiếng, vẻ mặt trầm tư nhìn Trương Tá» Tinh. Nữ Oa nương nương cÅ©ng lá»™ vẻ không yên lòng.
Hôm nay ý kiến là ba so vá»›i má»™t, hÆ¡n nữa Nguyên Thá»§y Thiên Tôn đối vá»›i Trương Tá» Tinh cÅ©ng hết sức kiêng kị, láºp tức nói: "Cho dù hắn từng nắm giữ Äả Thần Tiên, nhưng giá» phút nà y Äả Thần Tiên đã bị há»§y. Trừ Khương Thượng ra, bất luáºn kẻ nà o cÅ©ng không thể tiến và o Phong thần đà i. Cho dù là Thánh nhân cÅ©ng không ngoại lệ. Hắn là m sao có thể phân phong tam giá»›i vị? Chẳng lẽ hắn muốn lừa lão sư mà định thiên số sao?"
Tuy không biết "Thiên tá»" nà y rốt cuá»™c gặp kỳ ngá»™ gì, nhưng thá»±c lá»±c khá»§ng bố nà y quả tháºt đã vượt lên trên Thánh nhân. Chẳng qua vô luáºn thế nà o Ä‘á»u không thể so vá»›i "lão sư" được. Nếu có thể khÃch hắn xúc phạm quy tắc cá»§a lão sư Hồng Quân, tất có thể mượn tay lão sư trừ khỠđại địch trước đó chưa từng có nà y.
Trương Tá» Tinh lÆ¡ đểnh há»i: "Nói cách khác, chỉ cần ta có thể Ä‘i và o Phong thần đà i. Là có thể phong thần?"
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe ngữ khà cá»§a hắn hết sức tá»± tin, còn nghÄ© hắn ý thần thông mà xông và o, lúc nà y không chút suy tư gáºt đầu nói: "Tất nhiên là như thế".
Trương Tá» Tinh mỉm cưá»i, bá»—ng nhiên lá»›n tiếng kêu: "Bách Giám ở chá»— nà o?"
Hà o quang chá»›p động, trước Phong thần đà i hiện ra má»™t bóng ngưá»i mông lung. Äúng là Bách Giám.
Bách Giám nhìn thấy Trương Tá» Tinh liá»n dáºp đầu bái: "Ra mắt chá»§ thượng".
Bách Giám xuất hiện hà nh lá»…, là m cho chư thánh thầm kinh ngạc. Khương Tá» Nha cÅ©ng trợn tròn mắt. Mà Nguyên Thủy Thiên Tôn năm đó láºp kế cho Khương Tá» Nha giải cứu Bách Giám cÅ©ng giáºt mình không nhá». Vị Thiên tá» nà y từ khi nà o lại biến thà nh "Chá»§ thượng" cá»§a Bách Giám? Cho dù là Hiên Viên Hoà ng Äế, bất quá cÅ©ng chỉ là chá»§ cÅ© cá»§a Bách Giám mà thôi.
Nếu sá»›m đã tÃnh hết như váºy, quả thá»±c là đáng sợ tránh không khá»i được.
Trương TỠTinh tâm niệm vừa động, một cỗ lực lượng vô hình đỡ Bách Giám lên: "Bách Giám. Ngươi có tin ta không?"
Bách Giám lá»™ ra vẻ thà nh kÃnh: "Ngưá»i khác có lẽ chẳng biết má»›i vừa rồi chÃnh là chá»§ thượng xả thân cứu tam giá»›i chúng sinh. Nguyên hồn cá»§a ta cùng chá»§ thượng tương liên, tá»± nhiên biết được. Bách Giám sao lại không tin chá»§ thượng? Chá»§ thượng chỉ cần phân phó, cho dù hóa thà nh tro bụi ta cÅ©ng tuyệt không do dá»±".
Khương Tá» Nha vừa nghe má»›i vừa rồi cứu trưá»ng đại há»a đáng sợ kia cÅ©ng không phải là Thánh nhân mà là vị Thiên tá» nhân giá»›i nà y, không khá»i trợn mắt há hốc mồm.
Trương Tá» Tinh tá»± bạo há»§y diệt Äả Thần Tiên, sá»›m đã giải trừ trói buá»™c nguyên hồn, thấy Bách Giám thà nh khẩn như thế, cÅ©ng không nói nhiá»u: "Ta muốn và o Phong thần đà i má»™t chuyến".
"Tuân mệnh" Bách Giám hà nh lá»… đối vá»›i Hoà ng Äế ở xa xa, cung kÃnh Ä‘em bổn mệnh nguyên hồn dâng lên Trương Tá» Tinh. Trương Tá» Tinh thu lấy nguyên hồn liá»n thấy Bách Giám lay động, hóa thà nh má»™t cây cầu phát ra bạch quang, nối thẳng và o khoảng không phÃa trước. Trong không trung mÆ¡ hồ hiện ra má»™t quầng sáng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thầm kêu không ổn, nhưng cho dù hắn có tâm ngăn cản thì lúc nà y cÅ©ng không dám khinh động. Dù sao, Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ bị há»§y diệt là chÃnh mắt hắn cùng chư thánh trông thấy. Trương Tá» Tinh từng bước Ä‘i trên bạch quang kiá»u Ä‘i và o trong vầng sáng. Sau khi Ä‘i và o thì bạch quang cÅ©ng dần dần ảm đạm. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết cây cầu nà y là do bổn mệnh lá»±c cá»§a Bách Giám hóa thà nh. Äợi sau khi Trương Tá» Tinh tiến và o Phong thần đà i xong, bạch kiá»u hoà n toà n biến mất, Bách Giám sẽ hóa thà nh tro bụi. Hôm nay sát kiếp đã hết, chỉ sợ không thể được và o Phong Thần bảng.
Tuy biết Ä‘iá»u nà y, nhưng Bách Giám vẫn là m như váºy, hÆ¡n nữa không chút do dá»±.
Kỳ quái là , sau khi Trương Tá» Tinh tiến và o vầng sáng, bạch kiá»u cÅ©ng không bị hóa thà nh tro bụi, mà là trên bá» ngoà i xuất hiện má»™t tầng kim quang nhà n nhạt, cùng Trương Tá» Tinh dần dần thu và o bên trong vầng sáng.
Mấy vị Thánh nhan nhìn ra. Kim quang bất diệt bảo há»™ Bách Giám lại là Công đức lá»±c! Chẳng lẽ là má»™t bá»™ pháºn công đức cứu thế má»›i vừa rồi?
Trương Tá» Tinh sau khi tiến và o trong vầng sáng, vầng sáng lúc nà y cÅ©ng hướng ra bốn phÃa mà tản ra. Láºp tức má»i ngưá»i liá»n cảm thấy từng tráºn thần diêu ý động, cảnh tượng chợt biến hóa. Äó là má»™t cái đà i rá»™ng lá»›n, hà o quang láºp lòe, bên trong có rất nhiá»u ngưá»i thân hình như ẩn như hiện Ä‘ang ngồi xếp bằng, có chút giống như ảo ảnh. Tại nÆ¡i nà y cho dù là Thánh nhân cÅ©ng chỉ có thể là m khách xem mà thôi, không thể can thiệp và o. Äây chÃnh là Phong thần đà i!
Trương Tá» Tinh thấy trên không trung cá»§a đà i có lÆ¡ lá»ng má»™t tấm bảng phát ra hoà ng quang nhà n nhạt, bên trong mÆ¡ hồ huyá»n diệu vô cùng, đúng là nguồn gốc lá»±c lượng cá»§a Phong thần đà i - Phong Thần bảng.
Trương Tá» Tinh Ä‘i lên đà i cao, má»—i má»™t bước thì Phong Thần bảng lại sáng lên má»™t chút. Cho đến khi lến đến trên đà i cao thì Phong Thần bảng hà o quang đã bao phá»§ cả Phong thần đà i, những bóng ngưá»i mỠảo Ä‘ang ngồi xếp bằng Ä‘á»u mở to mắt, đứng dáºy, tụ táºp vá» phÃa dưới đà i. Khương Tá» Nha cÅ©ng bị má»™t cá»— lá»±c lượng kỳ dị là m cho thân bất do ká»· mà hút vá» phÃa Phong thần đà i, đứng bên dưới Trương Tá» Tinh.
Trương Tá» Tinh ánh mắt đảo qua rất nhiá»u khuôn mặt quen thuá»™c ở dưới Phong Thần đà i, liên tưởng tá»›i chuyện cÅ©, trong lòng không khá»i cảm khái.
Hạo Thiên Thượng Äế cùng Dao Trì Kim Mẫu cÅ©ng ở trong đó, khi nhìn thấy Tá» Tinh thì lá»™ ra vẻ sợ hãi; Xiển Giáo thì chỉ có Ngá»c Äỉnh chân nhân là mặt nở nụ cưá»i, xa xa hướng tá»›i Trương Tá» Tinh mà chắp tay chà o; Nữ Bạt cùng Ứng Long nhìn thấy huynh trưởng cùng lá»™ ra nụ cưá»i; đám ngưá»i Văn Trá»ng Trịnh Luân mặt đầy vẻ kÃnh trá»ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên những ngưá»i nà y Ä‘á»u biết, ngưá»i đứng ở trên Phong Thần đà i có ý nghÄ©a gì. Ngay cả các dị thú trong Quy Khư như Cùng Kỳ Giải TrÄ© cÅ©ng xuất hiện ở dưới Phong Thần đà i.
"Có sát kiếp đương thế, thiên đạo xây dá»±ng lại, tam giá»›i Ä‘á»u liên quan ở trong đó…†Trương Tá» Tinh thong thả “đá»c diá»…n vănâ€. "Sau đây sẽ tiến và o chá»§ đỠchÃnh, ta thượng thừa thiên váºn, nháºn trá»ng trách định tam giá»›i vị giai ứng thiên số".
"Ba mươi ba tầng trá»i ứng chu thiên chư tinh túc, trông coi các sinh linh hạ giá»›i. Nay láºp Phục Hy Thần Nông Hoà ng Äế thà nh tam Thiên đế, thống ngá»± ba mươi ba tầng trá»i. Phục Hy là trưởng, Thần Nông Hoà ng Äế là thứ. Tam đế nắm giữ nháºt nguyệt ngà y đêm khà háºu bốn mùa Nam Bắc cá»±c thiên nhân tam tà i, thống ngá»± chư tinh".
Phục Hy Thần Nông Hoà ng Äế tam hoà ng vừa nghe mình lại là m Thiên đế, không khá»i âm thầm cưá»i khổ. Phải biết rằng lúc trước tâm nguyện cá»§a bá»n há» là để cho Trương Tá» Tinh là m đế. Không ngá» cuối cùng bị "báo ứng" rÆ¡i và o trên ngưá»i mình.
Ngay cả mấy vị Thánh nhân cÅ©ng không thể không thừa nháºn. Tam hoà ng tu vi tinh thâm, không ngoan trác tuyệt, nhân đức khoan háºu, má»i ngưá»i ngưỡng má»™, đúng là tân Thiên đế tốt nhất. Tam giá»›i đại vị, Ä‘á»u không phải nhất định phải là ngưá»i đã chết Ä‘i trong sát kiếp, như Tam hoà ng tuy còn sống nhưng vẫn được chá»n. Hạo Thiên năm đó có thể trở thà nh Thiên đế chÃnh là và dụ tốt nhất.
Chuyện cho tá»›i bây giá», Tam hoà ng cÅ©ng không thể chối từ, Ä‘á»u hà nh lá»… tá» vẻ vâng mệnh.
Trương Tá» Tinh nói tiếp: "Trong sát kiếp trung, có ngưá»i tiêu diêu tiên đạo, hoặc nhục thân thà nh thánh hoặc hưởng thần đạo hoặc may mắn tu quá»· tiên. Nhưng cÅ©ng có vô số những ngưá»i còn nông cạn, trong vòng ba năm sẽ hồn phi phách tán không tồn háºu thế. Sinh diệt thịnh suy tuần hoà n không ngừng đã là thiên đạo. Dương (sinh) chi nhất đạo dÄ© minh. Âm (tá») chi nhất khước muá»™i. Cô âm bất sinh. Äá»™c dương bất trưá»ng. Nay ta lấy Quy Khư được Hồng Quân ban tặng láºp Âm Phá»§ phá»§, vô số vong linh trong sát kiếp gia nháºp phá»§ nà y, mở ra "luân hồi" lá»±c. Phá»§ chuyên phụ trách luân hồi chuyển thế. Từ nay vá» sau tất cả những ngưá»i chết Ä‘i, hạn định trong ngà y tam hồn thất phách bất tán, là m quá»· thân vá» phá»§ mà bình phán thiện ác tại thế, hoặc luân hồi chuyển thế trá»ng sinh, hoặc nhốt đánh và o ngục trừng phạt không được siêu sinh, hoặc tại phá»§ tu hà nh nháºn chức… Ä‘á»u được tiến hà nh tại đây".
Phủ vốn Trương TỠTinh đã sớm có ý tưởng, hôm nay coi như là đã hoà n thà nh tâm nguyện.
"Tháºt là đại thiện!" Lão Tử nghe váºy nhịn không được khen má»™t câu. Chư thánh cÅ©ng Ä‘á»u vuốt cằm. Lần nà y láºp phá»§ vị, không chỉ có vô số vong hồn có nÆ¡i có chốn cá»§a mình, hÆ¡n nữa từ đó vá» sau sinh tá» chi đạo cÅ©ng được cân bằng. Có thể xưng là công đức vô lượng.
Nguyên Thủy Thiên cà ng lúc cà ng sợ: "Ngưá»i đó" lại Ä‘em Quy Khư tặng cho Thiên tá» nà y! HÆ¡n nữa Thiên tá» lại còn có được lá»±c lượng thiết láºp "Quy tắc"! Phải biết rằng. Loại nà y năng lá»±c "Quy tắc" huyá»n diệu nà y, cho dù là lá»±c lượng cưá»ng đại như Thánh nhân cÅ©ng không có khả năng có được. Có lẽ, cả vÅ© trụ chỉ có đại biểu cho "Äạo" như "ngưá»i đó" má»›i có thể là m được. Là n ngưá»i đó ban cho Thiên tá» lá»±c lượng? Hay là Thiên tá» tá»± bản thân thu hoạch? Liên tưởng đến tình cảnh Tam Bảo NgoÌ£c Như YÌ hóa thà nh tro bụi, Nguyên Thủy Thiên Tôn trong lòng lại thêm và i phần run rẩy.
"Nay láºp Hình Thiên là Thiên TỠđế, tổng lÄ©nh Phá»§ các vụ; Ngá»c Äỉnh chân nhân là Äô Äại đế phụ trợ, trông coi NgÅ© phương quá»· đế, tháºp Ä‘iện Diêm La" Má»i ngưá»i nghe Trương Tá» Tinh nhất nhất phong phá»§ vị thá»±c không thiên vị. Ngay cả "tỠđịch" Ngá»c Äỉnh chân nhân Môn hạ Xiển giáo cÅ©ng được phong Äô Äại đế, Ä‘á»u khẩu phục tâm phục.
Giải TrÄ©, Côn Bằng, Äại Uy Äức Minh Vương, Nam Cá»±c Tiên Ông, XÃch Tùng Tá» trở thà nh NgÅ© phương quá»· đế, Tháºp thiên quân thà nh Tháºp Ä‘iện Diêm La. Sáu ngưá»i trong Tây Phương giáo bát bá»™ cÅ©ng phân ra và o luân hồi lục đạo chi vá»±c (Long đạo nhân trong phòng thà nghiệm chỉ còn thân xác, chân hồn đã sá»›m chết Ä‘i).
Trừ Giải TrÄ© cùng Côn Bằng ra, kể cả Äế ThÃnh những ngưá»i trong Quy Khư Ä‘á»u căn cứ và o năng lá»±c đặc thù mà sắp xếp và o những chức vị tương ứng trong phá»§. Nghiêm khắc mà nói, Äám ngưá»i Giải TrÄ© Cùng Kỳ năm đó sau khi tiến và o Quy Khư, vốn đã là Quá»· Tiên chÃnh tông.
Hình Thiên khom ngưá»i lÄ©nh mệnh, cÅ©ng vứt bá» hiá»m khÃch trước đây, cùng Äô Äại đế đồng tâm hiệp lá»±c quản lý Âm Phá»§ phá»§.
Trương Tá» Tinh thi triển thần thông không chế Quy Khư, tiến hà nh biến hóa cùng cải tạo. Trương Tá» Tinh giá» phút nà y thá»±c lá»±c phi phà m, lại có nguyên hình cá»§a Quy Khư . Nên quá trình nà y ước chừng khoảng ná»a canh giá» là xong.
Trương TỠTinh sau khi hoà n thà nh phủ, mở miệng nói: "Băng Tuyết".
Băng Tuyết vổn ở phÃa sau Dương Tiển nghe chá»§ nhân gá»i, bước nhanh tiến lên ná»a quỳ nói: "Chá»§ nhân".
Trương Tá» Tinh nhìn Băng Tuyết, mở miệng nói: "Ta tuy chế tạo ra ngươi, nhưng ngươi nhân cÆ¡ duyên xảo hợp đã có được ý thức độc láºp cá»§a mình, nên được tá»± do, từ nay vá» sau gá»i ta là phụ thân".
Băng Tuyết trong mắt má»™t tia sáng, cúi đầu thấp giá»ng nói: "Phụ thân".
"Giá» phút nà y phá»§ đã được kiến tạo, hiện còn khuyết luân hồi chi tâm. Ngươi thân có khả năng thôn phệ đồng hóa vạn váºt, đúng là phù hợp. Ta muốn cho ngươi thân hợp luân hồi, ngươi nguyện ý không?"
Băng Tuyết cúi đầu suy tư má»™t lát, gáºt gáºt đầu. Trương Tá» Tinh nói: "Nếu hợp luân hồi, ngươi có lẽ sẽ trá»n Ä‘á»i không thể rá»i phá»§. Ngươi có rõ rà ng không?"
Băng Tuyết Ä‘ang muốn mở miệng, đột nhiên trong lòng như cảm giác được Ä‘iá»u gì, quay đầu nhìn lại vừa lúc đón nháºn ánh mắt lo âu cá»§a Dương Tiển. CÅ©ng không biết Băng Tuyết có Ä‘á»c được Ä‘iá»u gì hay không, nhưng trong phút chốc miệng bá»—ng nhiên khẽ di chuyển má»™t chút, cÅ©ng không biết là má»™t nụ cưá»i hay muốn nói gì đó, cuối cùng quay đầu lại nói vá»›i Trương Tá» Tinh: "Con nguyện ý, phụ thân".
Dương Tiển chấn động, thân thể run lên nhè nhẹ, nhìn chằm chằm và o bóng lư ng cá»§a Băng Tuyết, nhưng nà ng ta cÅ©ng không quay đầu lại. Lúc nà y Ngá»c Äỉnh chân nhân đã là Äô Äại đế Ä‘i tá»›i, cấp cho ngưá»i đệ tá» khi xưa nà y má»™t ánh mắt an á»§i.
Vị đệ tá» nà y cừu háºn đã "buông" mà "giải thoát" nhưng lại lâm và o má»™t loại chấp nhất má»›i. CÅ©ng may "yêu" cùng "cừu háºn" chung quy cÅ©ng có cùng bản chất. Ngá»c Äỉnh chân nhân tin tưởng rằng, lấy trà tuệ cùng ngá»™ tÃnh cá»§a Dương Tiển. CÅ©ng sẽ có má»™t ngà y cÅ©ng có thể thu được "Äạo" chân chÃnh cá»§a mình.
"Má»—i má»™t ngà y 15 tháng bảy, ngươi có thể trở lại hình ngưá»i, nếu có thể hiểu được luân hồi chi đạo, tương lai cÅ©ng sẽ có duyên thoát ra" Trương Tá» Tinh thêm má»™t câu, đối vá»›i Băng Tuyết khẽ vuốt cằm. Sau đó Ä‘i xuống nói vá»›i Khương Tá» Nha: "Việc cá»§a ta đã xong. Ngươi đã có thể phong Thiên giá»›i chi thần vị. Hy vá»ng ngươi hiểu được những lá»i mà ta đã nói tại triá»u caâ€.
Khương Tá» Nha sắc mặt phức tạp liếc mắt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, bản thân Ä‘ang tiến hà nh đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Những lá»i Trương Tá» Tinh nói ngà y đó lại quanh quẩn trong lòng: "Việc phong thần có liên quan trá»ng đại. Sai má»™t ly Ä‘i má»™t dặm… Tuyệt đối không thể vì lợi Ãch cá»§a má»™t phương nà o… Ngưá»i nà o thÃch hợp vá»›i tiên vị gì, Ä‘á»u phải tá»± lượng. Phong tốt, là may mắn cho con cháu trăm ngà n năm sau; Ngược lại, háºu hoạn vô cùng. Thá»§y chung cần phải giữ cái tâm công chÃnh, tuyệt đối không được tư tâm".
Trương Tá» Tinh má»›i vừa rồi "nhắc nhở", trên thá»±c tế cÅ©ng sá» dụng má»™t chút lá»±c lượng, nhưng tuyệt không khống chế Khương Tá» Nha mà chỉ là m cho hắn nháºn thức rõ rà ng hÆ¡n mà thôi, để có thể đưa ra những quyết định tá»± chá»§ không bị quấy nhiá»…u.
Trong suy tư, Khương TỠNha từng bước đi lên trên đà i.
Lúc nà y Phong Thần bảng ở trên bầu trá»i đã hạ xuống Phong Thần đà i, lại phát ra hà o quang kỳ dị chiếu lại sá»± tÃch tá» vong cá»§a những ngưá»i đợi phong ở dưới đà i.
Bá»™ phim nà y nhanh chóng xuất hiện trước mắt Khương Tá» Nha. Trong nháy mắt nà y, tin tứ c cá»§a ngưá»i quen hay lạ Ä‘á»u được "đưa và o" trong đầu Khương Tá» Nha.
Khương Tá» Nha hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, hai mắt lá»™ ra thần quang, Ä‘em toà n bá»™ tạp niệm Ä‘á»u bà i trừ, rốt cuá»™c bắt đầu thá»±c hiện má»™t công việc lá»›n lao nhất trong Ä‘á»i - phong thần.
Bách Giám xả thân thà nh nhân, có công lớn Xúc thà nh trong việc thiên giới khai phủ, phong là thủ lĩnh tám bộ ba trăm sáu mươi lăm vị thanh phúc chánh thần.
Vô ÄÆ°Æ¡ng thánh mẫu là Äấu Mẫu chánh thần, đứng đầu trong chu thiên, thống ngá»± quần tinh ác sát. Lục Ãp, Vân Hoa tiên tá», Nhiên Äăng đạo nhân, Ứng Long, Nữ Bạt, Linh Bảo thượng sư, CÆ¡ Phát Ä‘á»u trong nhóm nà y.
Trong đó, Lục Ãp đứng đầu Bắc Äẩu có chú tá» chi dị lá»±c; Vân Hoa tiên tỠđứng đầu Nam Äấu, có chú sinh chi dị lá»±c. Phụ thân Dương Tiển là Dương Quân cÅ©ng được phong má»™t trong Nam Äấu lục tinh. Vợ chồng Ä‘oà n tụ; Ứng Long là Long Äức tinh, Nữ Bạt là Hồng Loan tinh là m chá»§ nhân duyên cá»§a nhân gian; CÆ¡ Phát thay thế vị trà vua trong nguyên bản, trở thà nh Thiên Hỉ tinh. Linh Bảo thượng sư là Äại Há»a tinh, Nhiên Äăng đạo nhân thà nh "Vinh ưng" tảo trá»u tinh.
Văn Trá»ng là Äông Nhạc đại đế đứng đầu ngÅ© nhạc, lo việc liên lạc váºn chuyển vá»›i thiên giá»›i. Thái Ất chân nhân là Nam Nhạc đại đế, Quảng Thà nh Tá» là Tây Nhạc đại đế, Thanh Hư đạo đức chân quân là Bắc Nhạc đại đế, Äạo Hạnh thiên tôn là Trung Nhạc đại đế.
Trấp Quang Ká»· Bạch Chiêu Cá»± Linh Uy Ngưỡng XÃch Ná»™ bốn ngưá»i là Tứ thánh đại nguyên soái.
Hà ng Tam Thế minh vương Quân Lợi minh vương Bất Äá»™ng minh vương Äại Uy Äức minh vương là Tứ đại thiên vương, trông coi mưa gió.
Trị niên thái tuế chi thần là Thái Vi chân nhân. Giáp tá» thái tuế chi thần là Äá»™ Ãch chân nhân.
Phi Liêm là đứng đầu Lôi bộ, thống lĩnh hai mươi bốn vị chánh thần Lôi bộ.
La Tuyên là Há»a Bá»™ Äức Tinh Quân quản lý Há»a bá»™ ngÅ© thần.
Thân Công Báo là Thá»§y Bá»™ Äức Tinh Quân quản lý Thá»§y bá»™ tứ thần.
Trịnh Luân quản lý Ôn bộ lục vị chánh thần.
Dư Äức là NgÅ© phương chá»§ Ä‘áºu chánh thần.
Kim Cô Tiên Mã Toại trở thà nh Tà i thần.
…
Trưá»ng NhÄ© Äịnh Quang Tiên trở thà nh Phân Thá»§y tướng quân. Mà Hạo Thiên cùng Kim Mẫu lại thà nh Băng Tiêu Ngõa Giải chi thần.
Có má»™t số chức vị được thiết láºp trên Phong Thần bảng khác vá»›i nguyên tác. Có thể là hiệu ứng cánh bướm (butterfly effect) do Trương Tá» Tinh mang đến.
Phong thần qua Ä‘i. Chúng thần Ä‘á»u phục.
Khương TỠNha hướng tới Phong Thần bảng lạy ba lạy, rồi hạ đà i mà đi.
Má»i ngưá»i âm thầm vuốt cằm, Khương Tá» Nha nà y tuy là Môn nhân Xiển giáo, tu vi thấp kém, nhưng lần phong thần nà y lại có thể bảo trì công bằng. Từ thiên giá»›i phá»§ thì nguyên thế cá»§a tam giáo có thể thấy Tây Phương giáo Ä‘a phần tại phá»§, mà Triệt giáo chá»§ yếu táºp trung tại Thiên giá»›i.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Khương Tá» Nha lại dám tá»± đưa ra chá»§ trương thì hừ lạnh má»™t tiếng. Khương Tá» Nha má»›i vừa rồi tiến và o má»™t loại trạng thái đặc thù vong ngã, hiện tại sau khi phong thần xong, nghe ra ý bất mãn cá»§a sư tôn, trong lòng sợ hãi hướng tá»›i Nguyên Thủy Thiên Tôn mà dáºp đầu.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy ánh mắt cá»§a chư thánh Ä‘á»u dừng ở trên ngưá»i mình, trong lòng nổi giáºn cưá»i lạnh nói: "Khương Thượng. Năng lá»±c tháºt tốt! Hai chữ "sư tôn" nà y ta lại cà ng không dám nháºn. Từ nay vá» sau, ngươi không phải là Môn hạ đệ tá» cá»§a ta nữa".
Khương Tá» Nha tu vi thấp, tư chất lại kém. Äối vá»›i Nguyên Thá»§y Thiên Tôn mà nói giá trị lá»›n nhất là ở má»™t khắc phong thần cuối cùng nà y. Không thể tưởng được Xiển giáo chỉ được NgÅ© Nhạc đại đế, mà chức vị quan trá»ng nhất đứng đầu các chánh thần lại cấp cho Triệt giáo, ngoà i ra còn rất nhiá»u bất mãn khác, cho nên Nguyên Thủy Thiên Tôn phẫn háºn không thôi, lúc nà y liá»n Ä‘em Khương Tá» Nha trục xuất khá»i sư môn.
Khương Tá» Nha khóc rống lên, cầu xin mãi không được đà nh từ bá», hướng tá»›i Nguyên Thủy Thiên Tôn khấu đầu chÃn cái, xem như tạ sư ân. Kỳ tháºt từ đầu tá»›i cuối, Nguyên Thủy Thiên Tôn cÅ©ng chỉ xem hắn như má»™t công cụ mà thôi. Hiện tại giá trị đã mất tá»± nhiên là vứt bá» Ä‘i.
Trương Tá» Tinh nói: "Khương Thượng, ngươi đã có thể là m được hai chữ “công bằngâ€, cuối cùng không phụ thiên mệnh phong thần kia. Cho dù ngươi không thà nh thiên đạo, cÅ©ng có thể hưởng phú quý nhân gian. Ngươi có thể vá» lại triá»u ca, tá»± có thể liệt và o tam công vị, ba Ä‘á»i phú quý vinh hoa".
Khương TỠNha lắc lắc đầu, đối với Trương TỠTinh hà nh lễ nói: "à tốt của bệ hạ, thảo dân tâm lĩnh. Thảo dân cũng đã không mà ng phú quý phà m trần, chỉ cầu tìm một thâm sơn yên tĩnh, an tâm tu luyện, đã mà vui lòng rồi".
Trương Tá» Tinh thấy trong mắt hắn quả nhiên đã ngá»™ ra, cÅ©ng không miá»…n cưỡng. Lúc nà y Lão Tử mở miệng nói: "Ngươi đã vô vi như váºy, cÅ©ng hợp vá»›i thanh tÄ©nh chi đạo cá»§a ta. Ngươi có thể cùng ta vá» Bát Cảnh cung".
Khương Tá» Nha không ngá» còn có cÆ¡ duyên như váºy, mừng rỡ vá»™i và ng bái tạ Lão Tử.
"Trừ những ngưá»i phong thần ra, cÅ©ng không thiếu những ngưá»i nhục thân thà nh thánh, Ä‘á»u có thể nháºn thiên giá»›i vị" Trương Tá» Tinh đối vá»›i Dương Tiển nói: "Thiên giá»›i Ä‘ang cần má»™t vị thống lÄ©nh toà n quân trà dÅ©ng song toà n. Không biết…"
Dương Tiển liếc mắt nhìn Băng Tuyết, như chém Ä‘inh chặt sắt mà lắc đầu. Không chút để ý tá»›i vị "Thiên tá»" mà ngay cả Thánh nhân cÅ©ng kiêng kỵ nà y.
Má»›i vừa rồi Trương Tá» Tinh khi láºp phá»§ từng nói ngoại trừ tiên nhân là không thể ở tại Âm Phá»§ lâu dà i. Nếu không sẽ có chướng ngại. Nhưng trong phá»§ có sư tôn, lại có nà ng. Những "chướng ngại" nà y có tÃnh là gì.
Trương Tá» Tinh sắc mặt kỳ quái nhìn Dương Tiển, cÅ©ng không há» há»i nữa, lại nói: "Lần nà y thiên vị giai đã định. Thiên giá»›i ba trăm sáu mươi lăm vị chánh thần trở vá» vị trà cÅ©. Nay tam giá»›i đã an bình, sát kiếp vÄ©nh viá»…n không còn. Ngà y sau ta sẽ láºp ra má»™t khu vá»±c gá»i là Tiên giá»›i. Äây là khu vá»±c độc láºp không nằm trong phạm vi tam giá»›i, chá»§ yếu thu nạp các huyá»n đạo tiêu diêu chi sÄ©, vô luáºn tiên thần yêu ma quá»· ngưá»i, có cÆ¡ duyên Ä‘á»u có thể Ä‘i và o, không phân tá»™c biệt, tá»± do phát triển. Trong tiên giá»›i, sau má»™t số năm sẽ khai triển các loại sá»± kiện như giám bảo đấu giá đấu pháp luáºn võ, má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể nhân sá»± kiện nà y mà khai triển sở trưá»ng".
Hình Thiên cùng ngưá»i trong ma tá»™c nhá»› tá»›i lúc trước Trương Tá» Tinh có nói qua ý nguyện các tá»™c hòa bình chung sống. Hôm nay quả nhiên ứng nghiệm. Tiên giá»›i nà y có thể xem như không gian để cho ma thần tá»™c chân chÃnh phát triển, không khá»i mừng rỡ. Mà vốn trong Quy Khư có rất nhiá»u ngưá»i chưa được phong phá»§ vị cÅ©ng để ý tá»›i nÆ¡i nà y.
Khổng Tuyên lá»™ ra nụ cưá»i. Tiên giá»›i nà y đúng là chá»— thÃch hợp nhất cho hắn tu luyện.
Bởi vì tam giá»›i tráºt tá»± đã định, lúc nà y sẽ đối mặt vá»›i vấn đỠcác huyá»n đạo chúng tiên cùng các dị tá»™c trá»i sinh bản tÃnh luôn luôn tiêu diêu, không phục thiên giá»›i quản lý. Nếu xá» lý không tốt sẽ ẩn chứa nhiá»u háºu hoạn. Hiện tại tiên giá»›i mở ra, không chỉ ứng nghiệm lá»i cá»§a Trương Tá» Tinh năm đó, mà còn có thể hấp dẫn số lượng lá»›n những ngưá»i trong huyá»n đạo cùng dị tá»™c Ä‘i và o, tá»± nhiên có thể giải quyết hoà n mỹ vấn đỠkhó khăn nà y.
Lục thánh nghe Trương Tá» Tinh lại muốn tại "tam giá»›i" BaÌ€n Cổ chi tinh nà y thiết láºp má»™t "không gian khác"Ä‘á»u lá»™ ra vẻ sợ hãi. Ngưá»i nà y lại có thần thông như váºy, đã thoát ly xa phạm trù Há»—n nguyên thánh nhân, chẳng lẽ…
Nhưng và o lúc nà y, Trương Tá» Tinh bá»—ng nhiên trong lòng truyá»n đến má»™t luồng cảm ứng kỳ dị, liá»n thấy ở hư không phÃa trước đột nhiên xuất hiện má»™t ngưá»i. Phong Thần bảng cÅ©ng theo đó mà biến mất không thấy.
Ngưá»i nà y khuôn mặt già nua râu tóc bạc trắng, nhưng trong cảm giác cá»§a Trương Tá» Tinh cÅ©ng là hình dáng cá»§a thanh niên kia - Hồng Quân!
Hôm nay Hồng Quân trong mắt Trương Tá» Tinh, tuy vẫn sâu không lưá»ng được, nhưng cÅ©ng không còn loại cảm giác vÄ©nh viá»…n không vá»›i tá»›i được.
Lục thánh vừa thấy Hồng Quân xuất hiện, Ä‘á»u bay tá»›i hà nh lá»… xưng lão sư. Má»i ngưá»i vừa thấy, là m sao còn không biết ngưá»i nà y là ai, Ä‘á»u lá»™ ra vẻ kÃnh sợ. Tam Tiêu Thiên Dao cÅ©ng dẫn theo các chị em trở lại bên cạnh đám ngưá»i Khổng Tuyên.
Hồng Quân khẽ vuốt cằm, cÅ©ng không để ý tá»›i lục thánh, láºp tức Ä‘i tá»›i trước mặt Trương Tá» Tinh, gáºt đầu nói: "Ngươi quả nhiên đã ngá»™".
Trương Tá» Tinh cưá»i nói: "Äạo hữu cÅ©ng từng nói qua "Äạo như thế nà o thì là m thế đó.
Ta chÃnh là thá»§y chung vẫn kiên trì vá»›i sá»± chấp nhất cá»§a ta".
"Ta từng nói khi ngươi ngá»™ ra, đó là ngà y gặp lại. Không nghÄ© đến lại nhanh như váºy. Thực là việc đáng mừng!" Hồng Quân trên mặt lá»™ vẻ tán thưởng. Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy váºy âm thầm lạnh ngưá»i, Ä‘em má»™t số tâm tư muốn chÄ©a rẽ thu lại.
"Äả Thần Tiên kia cá»§a đạo hữu quả nhiên là váºt đại hung hiểm, đại cÆ¡ duyên. Ta trong lúc sinh tá» rốt cuá»™c cÅ©ng ngá»™ đạo. Chẳng qua nói tá»›i ta cÅ©ng tÃnh là rÆ¡i và o kế cá»§a đạo hữu. Không "phá vỡ quy tắc" như thế thì là m sao có thể?" Trương Tá» Tinh lá»i nà y ám chỉ Hồng Quân đã nương theo việc hắn ngá»™ đạo mà phá sát kiếp trá»ng láºp tam giá»›i.
Hồng Quân cÅ©ng không biện giải, nhìn các thê tá» cá»§a Trương Tá» Tinh, cưá»i nói: "Thì ra ngươi Ä‘em Công đức lá»±c cứu thế Ä‘á»u phân cho các nà ng. Chẳng lẽ vẫn là bất ngá»™?"
"Công đức láºp phá»§ cÅ©ng định phân có các ngưá»i trong phá»§" Trương Tá» Tinh cÅ©ng cưá»i nói: "Ngưá»i bất ngá»™ thì ta ngá»™. Ta bất ngá»™ thì ngưá»i ngá»™.
Tuy ta có đạo cá»§a ta, ngưá»i có đạo cá»§a ngưá»i. Äạo thá»§y chung vẫn là đạo".
Câu cuối cùng là lấy y nguyên câu cá»§a Hồng Quân khi tại Quy Khư nói vá»›i hắn. Nhưng giá» phút nà y trong tai Hồng Quân ý nghÄ©a lại bất đồng. Lúc nà y tán thưởng gáºt gáºt đầu, hướng chúng nữ mà nhẹ nhà ng phất tay.
Chúng nữ liá»n cảm thấy trên ngưá»i xuất hiện má»™t loại thăng hoa má»›i, hÆ¡n nữa ngay cả lá»±c lượng vốn bạc nhược như Khương Văn Sắc cÅ©ng cảm giác được trong cÆ¡ thể xuất hiện má»™t loại khà tức mênh mông. Trương Tá» Tinh tá»± nhiên nhìn ra chá»— tốt cá»§a chúng nữ liá»n nói: "Äa tạ đạo hữu thà nh toà n".
Hồng Quân quay đầu, ánh mắt đảo qua lục vị Thánh nhân, Ä‘em vẻ trầm tư cá»§a má»i ngưá»i thu hết và o trong mắt, bá»—ng nhiên mở miệng há»i má»™t vấn đỠmà Trương Tá» Tinh rất quen thuá»™c: "Äạo là gì?"
Giống như Trương Tá» Tinh lúc trước, Hồng Quân há»i mang theo má»™t loại lá»±c lượng huyá»n bÃ, là m cho chư thánh không thể trốn tránh, cÅ©ng không thể trả lá»i trái vá»›i lương tâm.
Lão Tử trầm ngâm má»™t lát, mở miệng nói trước hết: "Äạo khả đạo, phi thưá»ng đạo". (Äạo là đạo mà cÅ©ng không phải là đạo)
Äáp án nà y Trương Tá» Tinh vốn đã dá»± kiến từ trước, có thể xem như "đáp án tiêu chuẩn trong sách giáo khoa".
Hồng Quân sau khi nghe xong cÅ©ng không nói lá»i nà o, Ä‘em ánh mắt chuyển sang Thông Thiên GiaÌo Chủ. Thông Thiên Giáo Chá»§ liếc mắt nhìn Lão Tử, tá»± tin đáp: "Äạo ký phi đạo. Ngã hoà n thị ngã". (Äạo hay không thì ta vẫn là ta)
Những lá»i nà y tuy do chÃnh bản thân Thông Thiên Giáo Chá»§ ngá»™ "Äạo", lại có chút giống ý vá»›i Lão Tử. Hồng Quân đối vá»›i câu trả lá»i nà y cÅ©ng không có ý kiến. TiêÌp Dẫn đạo nhân chá»§ động mở miệng: "Nhất hoa nhất thế giá»›i" (Má»—i đóa hoa là má»™t thế giá»›i)
Chuẩn Äề đạo nhân ăn ý tiếp lá»i: "Nhất diệp nhất như lai" (Má»—i chiếc lá là má»™t như lai)
Nhị thánh nhìn nhau cưá»i, nhưng lá»i tiếp theo lại khác nhau. TiêÌp Dẫn đạo nhân nói "Ngã không pháp hữu" mà Chuẩn Äề đạo nhân lại nói "TÃnh không huyá»…n hữu". Hai ngưá»i nhÃu mà y, cùng quay đầu lá»™ ra vẻ buồn rầu.
Tháºt ra, “thá»§ phạm†cá»§a sá»± khác nhau nà y có thể xem là Trương Tá» Tinh. Äúng là đã là m cho sá»± khác nhau giữa Äại Thừa cùng Tiểu Thừa xuất hiện sá»›m hÆ¡n trong Tây Phương giáo.
Hồng Quân ánh mắt dừng ở trên ngưá»i Nguyên Thủy Thiên Tôn. Nguyên Thủy Thiên Tôn biết không thể tránh né. Nhìn Trương Tá» Tinh rồi suy sụp thở dà i nói: "Phi thà nh bại. Giai tại đạo trung…" (Không thà nh thì bại, Ä‘á»u là trong đạo…)
Ngưá»i cuối cùng trong lục thánh, Nữ Oa nương nương thần sắc có vẻ hết sức mÆ¡ hồ, phảng phất ở trong lòng Ä‘ang giãy dụa mãnh liệt, rốt cuá»™c báºt thốt lên má»™t câu: "Thuáºn thiên là đạo? Nghịch thiên là đạo? Lão sư, ta thực không biết…"
Má»›i vừa rồi chÃnh mắt hà ng loạt sá»± việc xảy ra, là m cho Nữ Oa nương nương lần đầu tiên đối vá»›i bản thân cho đến nay vẫn kiên trì thuáºn thiên mà sinh ra lòng hoà i nghi. Äáp án "không biết" nà y xem như mô tả chân tháºt nhất sá»± mâu thuẫn trong ná»™i tâm cá»§a nà ng.
Hồng Quân nghe thấy hai chữ "không biết" lá»™ ra vẻ cổ quái mà nhìn vá» phÃa Trương Tá» Tinh, như là nghÄ© đến đáp án lúc trước cá»§a hắn.
Trương Tá» Tinh rất muốn giải thÃch "không biết" vá»›i lại không biết "Äạo" là khác nhau nhưng Hồng Quân lại mở miệng há»i: "Äạo mà ngươi ngá»™ ra, là cái gì?"
"Tháºt ra ta cÅ©ng không biết nên hình dung loại cảm ngá»™ nà y như thế nà o. Có lẽ ta hiện tại đối vá»›i nó lý giải còn chưa được sâu sắc" Äối vá»›i câu há»i cá»§a Hồng Quân, Trương Tá» Tinh trầm ngâm má»™t hồi rồi nghiêm túc nói: "Nếu tháºt sá»± dùng từ ngữ để khái quát "Äạo" mà nói. Ta chỉ có hai chữ “sinh mệnh". Sinh mệnh má»™t khi mất Ä‘i thì tất cả "Äạo" cÅ©ng chỉ là thân xác mà thôi".
Sinh mệnh nà y, cÅ©ng không chỉ nói đến sinh mệnh cá»§a nhân loại, mà còn hà m chứa tất cả các hình thái sinh mệnh ở trong vÅ© trụ. Hồng Quân tá»± nhiên hiểu được ý nghÄ©a trong đó liá»n khen: "hay cho má»™t sinh mệnh chi đạo. Nếu đạo cá»§a ta gá»i là Thiên đạo, thì đạo cá»§a đạo hữu có thể gá»i là Nhân đạo!"
"Nhân đạo" nà y tự nhiên cũng không chỉ nói đến nhân loại.
Từ đầu đến cuối, Hồng Quân cÅ©ng là lần đầu tiên chá»§ động gá»i Trương Tá» Tinh là "đạo hữu". Xem như chÃnh thức thừa nháºn lá»±c lượng cùng sá»± cảm ngá»™ cá»§a Trương Tá» Tinh. Các Thánh nhân vừa nghe Ä‘á»u nhất tá» hà nh lá»… đối vá»›i Trương Tá» Tinh.
Trương Tá» Tinh vá»™i nói: "Äừng nên quá khen như váºy. Ta còn có con đưá»ng rất dà i phải Ä‘i, cứ xem như là đạo hữu bình thưá»ng váºy thôi".
Hồng Quân vui mừng gáºt gáºt đầu, chợt nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn quát: "Má»™t khi đã "không thà nh thì bại. Nay ngươi đã bại thì ngươi tá»± nhiên cÅ©ng nên lên đưá»ng Ä‘i!"
Liá»n thấy dưới chân Nguyên Thủy Thiên Tôn đột nhiên hiện ra má»™t cÆ¡n"lốc xoáy" sâu không thấy đáy. Ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn có tu vi Thánh nhân cÅ©ng không thể kháng cá»± lá»±c lượng cá»§a lốc xoáy nà y, hoặc có thể nói hắn căn bản không dám kháng cá»±, láºp tức ngã và o trong lốc xoáy, biến mất không thấy.
"Lần nà y đưa hắn đánh và o trần thế triệu năm, nếu có thể ngá»™ thì có thể trở lại thà nh Thánh nhân" Hồng Quân nói xong chỉ ngón tay, con “lốc xoáy" ná» liá»n biến mất không thấy. Chư thánh thấy Hồng Quân giÆ¡ tay nhấc chân đã Ä‘em Nguyên Thá»§y Thiên Tôn đánh và o trần thế, Ä‘á»u âm thầm hoảng sợ.
Trương TỠTinh vuốt cằm nói: "Hắn tuy không ở đây nhưng giáo vẫn tồn tại, cũng sẽ có ngà y phát triển".
Chư thánh nghe váºy, âm thầm gáºt đầu.
Hồng Quân tương ánh mắt dừng lại ở trên ngưá»i Thiên Dao nói: "Thiên giá»›i Tam đế vị cÅ©ng chưa đủ. Nay thêm má»™t Äại Thiên Tôn, lấy tổng là bốn ngưá»i. Con gái cá»§a hai ngưá»i trăm năm sau xuất thế, có Thiên đế chi mệnh. Ta hiện tặng cho cái tên "Bách Nhẫn". Năm trăm sau, Ä‘em CaÌ€n Khôn Äỉnh nháºp chá»§ thiên giá»›i, là Ngá»c hoà ng Äại thiên tôn, từ nay vá» sau tam giá»›i đã định!"
Trương TỠTinh nghe con mình tương lai lại là Thiên đế, lại nghe cái tên kỳ quái nà y, nhịn không được kháng nghị: "Con ta tên Hằng, nữ danh TỠDuệ sớm đã đặt. Là m sao lại đổi thà nh Trương Bách Nhẫn được?"
Hồng Quân cưá»i mà không đáp. Trương Tá» Tinh ngẫm nghÄ© lại nói: "CÅ©ng được, đã được đạo hữu tặng tên, thì cứ tên là Bách Nhẫn, tá»± là Tá» Hằng".
Hồng Quân cưá»i to ba tiếng, thi lá»… vá»›i Trương Tá» Tinh nói: "Chuyện hôm nay ta cÅ©ng đã nên Ä‘i. Ngà y sau trong cung Tá» Tiêu, ngươi và ta lại có duyên gặp mặt luáºn đạo".
Trương Tá» Tinh hoà n lá»… đã thấy Hồng Quân biến mất không thấy. Phục Hy tam hoà ng cùng thấy Hồng Quân biến mất, Ä‘i tá»›i cáo biệt vá»›i Trương Tá» Tinh. Nay đã phong thiên giá»›i thần vị, láºp tức dẫn chư thần cùng thiên binh thiên tương lên trá»i trá»ng kiến tráºt tá»± Thiên giá»›i. Phá»§ cÅ©ng láºp tức nháºn chá»§.
"Phu quân, không thể tưởng được Hằng nhi lại có Thiên đế chi mệnh" Thiên Dao vẻ mặt hạnh phúc đi tới "Không biết chà ng vỠsau định thế nà o?"
"Thiên đế có gì hay? Cứ tiêu diêu tá»± tại là tốt nhất!" Trương Tá» Tinh nhìn các thê tá» cưá»i nói: "Äối vá»›i nhân giá»›i ta sẽ láºp tức truyá»n ngôi cho Tá» Giao, sau đó bên ngoà i ba mươi ba tầng trá»i thiết láºp má»™t Tiêu Diêu cung là m nÆ¡i ở cho chúng ta. "Äạo" cá»§a ta cÅ©ng phải không ngừng lÄ©nh ngá»™, sau nà y ta sẽ dẫn theo các nà ng ngao du tropng vÅ© trụ không ngừng thăm dò, lấy cầu tiến mà từng bước lÄ©nh ngá»™".
Chúng nữ trong mắt Ä‘á»u sáng ngá»i.
Khương Văn Sắc muốn há»i má»™t chút vá» cái há» "Trương" kia, những nghÄ© tá»›i chắc hẳn phu quân sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ nhắc tá»›i nên không há»i nhiá»u.
Lão Tử, Thông Thiên GiaÌo Chủ cùng hại thánh Tây Phương đồng loạt Ä‘i tá»›i. Lão Tử cưá»i nói: "Äạo hữu lần nà y thà nh đạo cÅ©ng đã truyá»n cảm hứng cho ta. Ta cÅ©ng sẽ hóa thân nháºp thế, lấy cầu tiến từng bước lÄ©nh ngá»™".
Trương Tá» Tinh gáºt gáºt đầu, cùng các thánh nói lá»i từ biệt.
"Là Bách gia tranh minh (1) sao? Tháºt đúng là đã sáng tạo ra lịch sá»!" VÅ© Tiên rất thÃch lịch sỠánh mắt sáng ngá»i, láºp tức lại hứng trà bừng bừng nói đến việc thăm dò vÅ© trụ "Tù binh siêu não kia có thể có chá»— dùng rồi. Má»›i vừa rồi hắn thấy Băng Tuyết gá»i ngươi là phụ thân, còn giảo hoạt gá»i ta là mẫu thân khẩn cầu tha mạng!"
Trương Tá» Tinh cưá»i há»i: "Nà ng trả lá»i như thế nà o?"
VÅ© Tiên hướng tá»›i BÃch Tiêu ở bên cạnh chu chu miệng: "Là BÃch Tiêu tá»· tá»· thay ta trả lá»i".
"Ta nói ngươi gá»i ta là bà ná»™i cÅ©ng không có tác dụng!" BÃch Tiêu cÅ©ng không nghÄ© ngợi láºp tức nối tiếp má»™t câu. Chúng nữ cùng cưá»i rá»™ lên. Thải Vân đồng tá» Ä‘ang muốn nhảy tá»›i thì thấy Nữ Oa nương nương Ä‘i tá»›i, bị dá»a nhảy dá»±ng lên nhanh chóng lôi kéo Vân nhi cùng chạy.
Nữ Oa nương nương hà nh lễ với Trương TỠTinh: "Chúc mừng đạo hữu lĩnh ngộ đại đạo. Trước kia cũng có chỗ đắc tội, mong thứ lỗi".
Trương Tá» Tinh cưá»i khẽ nói: "Ai cÅ©ng có đưá»ng riêng mắc gì phải nói thứ lá»—i. Nương nương không cần để ở trong lòng. Bảy ngà y sau Tiêu Diêu cung cá»§a ta sẽ xây xong. Äến lúc đó má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u đến. Ta má»i nương nương cÅ©ng đếm tham dá»±. Không biết nương nương có rảnh không?"
"Theo lý là đương nhiên" Nữ Oa nương nương nghÄ© đến những lá»i đánh cuá»™c vá»›i hắn năm đó, bá»—ng nhiên trên mặt cÅ©ng hÆ¡i đỠlên: "Má»›i vừa rồi chư thánh luáºn đạo, ta có nhiá»u thắc mắc nhưng qua "Nhân đạo" cá»§a đạo hữu cÅ©ng có minh ngá»™. Ngà y sau hy vá»ng đạo hữu có thể chỉ giáo thêm".
Trương Tá» Tinh từ đáp án “không biết†cá»§a Nữ Oa nương nương đối vá»›i Hồng Quân cÅ©ng hiểu sá»± rối ren trong lòng cá»§a nà ng cÅ©ng thà nh khẩn nói: "Những gì ta biết Ä‘á»u sẽ không giấu.
Tiêu Diêu cung lúc nà o cũng hoan nghênh nương nương giá lâm".
Nữ Oa nương nương thấy hắn ngữ xuất chà thà nh, khúc mắc trong lòng sá»›m đã tan thà nh mây khói, trịnh trá»ng hướng tá»›i hắn thi lá»…, cÅ©ng không tìm Vân đồng tá» mà láºp tức Ä‘i.
Cho đến khi vá» tá»›i Oa Hoà ng cung thì Nữ Oa nương nương má»›i phát hiện mình đã quên mất việc đánh cuá»™c kia. TÃnh ra thì nà ng đã thua, nên đáp ứng má»™t việc "trong phạm vi có thể" má»›i phải.
Lúc nà y quay lại cÅ©ng không hợp. Nữ Oa nương nương thầm nghÄ© sau nà y còn nhiá»u cÆ¡ há»™i gặp lại. Äến lúc đó lo gì không thá»±c hiện được.
Trương Tá» Tinh vừa tiá»…n Nữ Oa nương nương, thì thấy VÅ© Tiên mặt mang theo vẻ thẹn thùng nói: "Phu quân, ta có má»™t chuyện muốn nhá», là vá» Hỉ Mị tỳ bà ".
Trương Tá» Tinh biết hiện tại VÅ© Tiên do ý thức cá»§a Tuyết Nhi là chá»§ đạo, liá»n cầm tay nà ng cưá»i nói: "Yên tâm Ä‘i, việc mà nà ng nhá» ta sao quên được? Hỉ Mị lúc trước thi triển BÃch huyết ngưng diệt lục châu tÃnh cả Sà Nguyên châu trong CaÌ€n Khôn Äỉnh ta Ä‘á»u đã giao cho Nhị đệ. Nhị đệ cÅ©ng đã đáp ứng ta thi thuáºt thả ra. Ngá»c thạch tỳ bà tinh vốn cÅ©ng là do Nhị đệ thi thuáºt áp chế, tá»± nhiên có tểh giải cứu. Vá» phần chuyện cá»§a Hỉ Mị và Nhị đệ cÅ©ng không thể miá»…n cưỡng được. Tất cả Ä‘á»u tùy duyên. Nếu là vô duyên thì Hỉ Mị có cưỡng cầu thế nà o cÅ©ng là uổng công. Ta thấy Nhị đệ ý chà hướng đạo kiên định. Hỉ Mị cùng hắn giống như là chỉ có duyên thầy trò, không có kết quả nam nữ".
"Cảm Æ¡n chà ng, phu quân" Tuyết Nhi nở nụ cưá»i vÅ© mị, đã thấy Thải Vân tiên tá» dẫn theo Thái Trương Thanh Nhi cùng Ä‘i tá»›i.
Thái hướng tá»›i Trương Tá» Tinh bái má»™t cái nói: "Lão sư. Nhi đến cáo từ. Lão sư từng nói Ä‘á»c vạn quyển sách không bằng Ä‘i ngà n dặm đưá»ng. Nhi muốn vừa du lịch thiên hạ vừa há»c táºp, muốn giống như Thanh Quân sư mẫu năm đó, Ä‘em sở há»c bình sinh Ä‘á»u truyá»n thụ cho thế nhân".
Trương Tá» Tinh hÆ¡i trầm ngâm nói: "Ngươi vốn là nữ tá», kinh nhgiệm cÅ©ng không nhiá»u. Tuy phục tiên Ä‘an có chút tu vi, lại khó phòng hiểm ác bên ngoà i. Huống hồ thế gian trăm nhà tranh sáng cÅ©ng đã đến. Há»c cxung là tranh đấu, có lẽ so vá»›i chém giết trên chiến trưá»ng còn hung hiểm hÆ¡n".
"Nhi không sợ" Thái trong mắt lộ ra vẻ kiên định.
Thải Vân tiên tỠmở miệng nói: "Bệ hạ yên tâm. Ta cũng sẽ đi với Nhi muội muội, tất có thể bảo vệ muội ấy".
Trương Tá» Tinh lần nà y yên tâm gáºt gáºt đầu, lại thấy Thái bá»—ng nhiên mặt đỠlên, đổi thà nh vẻ xấu hổ, do dá»± hồi lâu rốt cuá»™c lấy hết can đảm mở miệng nói: "Hai mươi năm sau. Nhi hy vá»ng có thể trở lại bên cạnh lão sư, theo là m tùy tùng. Mong lão sư thà nh toà n".
Trương Tá» Tinh là m sao không nhìn ra tình cảm trong ánh mắt đó, lại gặp ánh mắt tha thiết cá»§a Thải Vân, trong lòng nhất thá»i do dá»±, vừa quay đầu lại gặp bá»™ dáng ná»a cưá»i ná»a không cá»§a VÅ© Tiên, những ngưá»i còn lại Ä‘á»u che miệng mà cưá»i.
Trốn ở xa xa Thải Vân đồng tá» Vân cùng BÃch Vân đồng nhi nhìn thấy mấy ngưá»i Trương Tá» Tinh thấp giá»ng thì thầm.
BÃch Vân đồng tá» há»i: "Ngươi xem Äắc Ká»· tá»· tá»· đối vá»›i đại ca có thá»§ thế như váºy là có ý tứ gì?"
"Ngươi là m sao lại không rõ! Nà ng ta nên là VÅ© Tiên tá»· tá»·" Vân bá»™ dáng như "Bách Hiểu Sinh", là m như biết hết nói: "Tiên tá»· tá»· thá»§ thế trên tay như cái kéo kia, chắc là muốn dùng má»™t laá»i pháp bảo như Kim Giao Tiá»…n để cắt cái gì đó".
BÃch Vân đồng nhi tò mò há»i: "Váºy nà ng ta muốn cắt cái gì?"
"Không thể nói ra được, rất là mÆ¡ hồ… cái nà y huyá»n diệu vô cùng. Nói ngươi cÅ©ng không hiểu" Bản thân Vân cÅ©ng không rõ, hà m hồ cho qua chuyện, lại bắt đầu "bình tÄ©nh" phân tÃch: "Ngươi còn nhìn không ra sao? Äệ tá» cá»§a ca ca phải hiểu ý tứ cá»§a ca ca chứ. Cái nà y gá»i là cái gì luyến…"
"Sư sanh luyến! Ta có nghe BÃch Tiêu tá»· tá»· nói qua từ nà y!" BÃch Vân đồng nhi láºp tức tiếp lá»i, lúc nà y Trương Thanh Nhi cÅ©ng lặng lẽ Ä‘i tá»›i.
"Ta đương nhiên biết là Sư sanh luyến!" Vân bất mãn trừng mắt nhìn bạn, bộ dáng như danh tiếng của mình bị tổn thương, hơn nữa lại là trước mặt Trương Thanh Nhi.
"VÅ© Tiên tá»· tá»· vì cái gì mà muốn phản đối? Äại ca ca không phải có rất nhiá»u thê tá» sao? Trước tại nhà công chúa cá»§a ta, hắn cÅ©ng có mấy vị tá»· tá»·. Tất cả má»i ngưá»i cùng ở má»™t chá»— không sao?"
BÃch Vân đồng nhi nhìn thấy vân lá»™ ra thần sắc bất mãn, láºp tức chuyển đổi đỠtà i: "Ta thấy ý cá»§a VÅ© Tiên tá»· tá»· không chỉ có Nhi mà còn tÃnh cả tá»· tá»· cá»§a ngươi ở trong đó nữa".
"Ngươi thì biết cái gì! Ta cùng tá»· tá»· sá»›m đã là ngưá»i cá»§a ca ca" Vân đại ngôn phồng mang trợn má mà nói: "Hắn ngay cả trưởng huynh Vân Trung Tá» cá»§a ta cÅ©ng đã đưa Ä‘i. Ta mặc kệ tá»· tá»· Ä‘i nÆ¡i nà o, dù sao ta cÅ©ng phải ở lại Tiêu Diêu cung".
Trương Thanh Nhi khuôn mặt đáng yêu nói: "Nói đến, ca ca có thể đáp ứng Nhi hay không?"
Vân vốn định nói nhất định rồi, bá»—ng nhiên lại nghÄ© đến chÃnh mình cÅ©ng có thể gặp phải loại tình cảnh nà y. Tiểu nha đầu con mắt liá»n chuyển, bắt đầu dá»± trù "trước tiên" phải là m thế nà o để lấy lòng các thê tá» cá»§a Trương Tá» Tinh.
"Äồng nhi. Chúng ta nên Ä‘i thôi".
Tiếng gá»i cá»§a Long Cát công chúa ở xa xa cắt ngang cuá»™c thảo luáºn cá»§a ba nha đầu nà y. Cả ba ngưá»i cưá»i đùa ầm Ä© Ä‘uổi theo đội ngÅ©.
Trên không trung cầu vồng dần dần biến mất. Ãnh nắng mặt trá»i từ trong mây lá»™ ra, chiếu rá»i vạn váºt sinh cÆ¡ bừng bừng. Không xa trên mặt hồ, má»™t con côn trùng nhẹ nhà ng nhảy qua đám lá sen trong tiếng ếch kêu vang, từng gợn sóng rất nhá» lan ra trong nháy mắt liá»n khôi phục lại sá»± tÄ©nh lặng.
Một trang mới đã được mở ra.
1. Bách gia tranh minh: thá»i Xuân Thu – Chiến quốc. Äây là thá»i đại tư tưởng được giải phóng, tri thức được phổ cáºp, nhiá»u há»c giả đưa ra há»c thuyết cá»§a mình, lịch sá» gá»i là thá»i Bách gia tranh minh
KẾT THÚC
Tà i sản của huntercd
Last edited by Tepga; 21-01-2010 at 12:40 AM .
Lý do: bổ sung chút
21-01-2010, 12:06 AM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 325
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 47 Times in 46 Posts
Váºy là má»™t tuyệt phẩm nữa đã được các dịch giả 4vn hoà n thà nh!
Tôi sẽ không nói nhiá»u lá»i nữa mà chỉ xin cảm Æ¡n tất cả các bạn dịch giả, hiệu Ä‘Ãnh, biên táºp dù Ãt dù nhiá»u đã nhiệt tình góp sức cho bá»™ Ngã vi Trụ Vương. Các bạn quả tháºt rất tuyệt vá»i
Xin cảm Æ¡n những độc giả trung thà nh (và đôi khi quá khÃch) đã luôn cổ động cho Ngã vi Trụ Vương.
Cảm Æ¡n tất cả má»i ngưá»i!
Tà i sản của Tepga
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tepga
Từ khóa được google tìm thấy
di gioi tru vuong , di gioi tru vuong 4vn , di gioi truyentru vuong , di nga tru vuong , do ngoc toi ka chong em , doanviettru , doc nga vi tru vuong , doc truyen nga tru vi su , download ngã tr , du chingao po va , ebook nga tru vi vuong , ebook nga vi tru vuong , ebook tu vi tru vuong , fgiveme ma gioi nu te , gã vi trụ vương , gia gna vi ta , hai ac vuong chi 4vn.eu , hau nga tru vi vuong , hon vi tru vuong , khiếu phong , khieu ngao phong than , khieu ngao phong thần , khieu phong , khieu phong than , khieu tieu phong than , khoi luong tru vuong , ma khieu phong than , n g ao vi nga tien hiep , n ga vi tru vuon , na vi tru vuong , nag tru vi , nag vi tru vuong , nga chi tru vuong , nga dich tru vuong , nga thi tru vuong , nga tru vi vuong , nga tru vi vuong 4vn , nga tru vi vuong khieu , nga tru vuong , nga tru vuong chi , nga try vi vuong , nga v i tru vuong , nga vi phat tru , nga vi ta la tru vuong , nga vi tru , nga vi tru vuog , nga vi tru vuonf , nga vi tru vuong , nga vi tru vuong 492 , nga vi tru vuong 4vn , nga vi tru vuong 4vn.eu , nga vi tru vuong full , nga vi tru vuong online , nga vi tru vuong pdf , nga vi tru vuÆ¡ng , nga vi vu tru vuong , nga vu vi tru vuong , ngaã vi trụ vương , ngaã xuống vá»±c sâu , ngã vi truÌ£ vương , ngao khieu phong than , ngao vi tru vuong , ngatruvivuong , ngavitruvuong , ngax vi truj vuwowng chi , ngã trụ vi vương , ngã trụ vi vương 4 , ngã vị trụ vương , ngã vi trụ vuÆ¡ng , ngã vi trụ vương , ngả vi trụ vương , nguoc tru vi vuong khieu , pdf khieu phong than , phong than 4vn.eu , tru vuong chi ngao , tru vuong chi ngao khieu , truyen nga vi tru vuong , vi nga tru vuong , vi ngã trụ vương