Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 36: Đãi ngộ đặc biệt
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Ba viện sĩ tuyên bố , nói như vậy, đây là sự thật?
Ánh mắt mọi người đều sáng, chữa khỏi được ung thư, đây chính là chuyện toàn thế giới khoa học gia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đồ chủ nhiệm trầm ngâm một chút, hồi đáp:
- Ha ha, chúng ta mỏi mắt mong chờ đi, hiện nay ở ngoài thị trường, tuyệt đại đa số dược vật trị liệu đều là nhập khẩu , cực kỳ đắt đỏ, hơn nữa thời hạn có hiệu lực cũng không dài, mấu chốt nhất là có những người bệnh còn có tính kháng dược, nếu thật có thể xuất hiện một dược vật miễn dịch có thể hoàn toàn giết chết tế bào ung thư, tuyệt đối là sự kiện quan trọng trong lịch sử chữa bệnh nhân loại .
Đồ chủ nhiệm vừa nói như thế, những người ở chỗ này đều kích động lên, bao hàm Hứa Đan Lộ và cha mẹ của nàng, nhất là Hứa Đan Lộ, còn kích động mà kéo cánh tay Trương Dương, lớn tiếng nói rằng:
- Trương Dương, Trương Dương, là Mai Đại của chúng ta, thật tốt quá, thật tốt quá, Trịnh viện sĩ còn dạy cùng ta đó!
Nàng vừa nói như thế, cho dù thanh âm không lớn, người chung quanh lập tức bị lời của nàng hấp dẫn, lập tức xúm lại lại đây.
- Thật vậy không, tiểu cô nương, cô là học sinh của Trịnh viện sĩ à, oa rất vinh hạnh . . .
- Trịnh viện sĩ bộ dáng như thế nào ?
Hứa Đan Lộ nháy mắt bị người hỏi như sóng triều, mà Trương Dương cũng chỉ bình tĩnh cười, từ trong đám người chui ra, đem tờ báo bọn họ bỏ lại mang lên nhìn nhìn, nhưng chỉ nhìn vài lần, mày không khỏi nhíu lại.
Nguyên nhân rất đơn giản, tin tức phía cuối, một chuỗi chữ nhỏ thực không dễ thấy được, đánh dấu :
- Theo tin được biết, quốc gia đã vì này hạng mục chi ba nghìn vạn làm tài chính cho nghiên cứu khoa học, nguồn tin khác theo viện trưởng viện đại học y học viện giới thiệu, bọn họ sẽ hợp tác cùng tập đoàn dược liệu Bạch thị nổi tiếng, cùng nghiên cứu chế tạo thuốc thử.
Tập đoàn Bạch thị sao? Trương Dương không khỏi hơi hơi nhíu mày.
Cái gọi là hợp tác, kỳ thật là tương đương với đem bản quyền tương lai nghiên cứu loại dược vật này cho tập đoàn Bạch thị, cũng có nghĩa tự nhiên cho tập đoàn Bạch thị một cái bánh nhân thịt lớn. Có thể tưởng tượng được, nếu dược vật này thật sự nghiên cứu chế tạo ra và xuất hiện trên thị trường, danh tiếng tập đoàn Bạch thị sẽ giống như hỏa tiễn cấp tốc nhảy lên.
Nếu Bạch thị có thể có ảnh hưởng ở nghiên cứu chế tạo cũng thôi. Nhưng Trương Dương rất rõ ràng, vật kia có thể nhân ra được, hoàn toàn là dựa vào những lý luận chính mình đưa ra. Tập đoàn Bạch thị là được lợi thôi, hắn tin tưởng hẳn là không phải là Trịnh giáo sư bọn họ quyết định, quốc gia đầu tư tài chính là thông qua học viện chuyển cho tổ nghiên cứu khoa học, cho nên hợp tác cùng với Bạch thị, hẳn là chủ trương của lãnh đạo nào đó trong viện, không hề nghi ngờ, bọn họ khẳng định giúp Bạch thị chỗ tốt cực kỳ khủng bố .
Trương Dương nổi giận, đây chính là ta mất năm mươi diểm từ hệ thống tích phân, nhìn chằm chằm danh hiệu tiện nhân để đổi lấy được, dựa vào cái gì cho không tập đoàn Bạch thị?
Trương Dương nghĩ nghĩ, vươn tay sờ vào túi áo, muốn lấy di động gọi điện thoại kháng nghị, kết quả lấy ra vừa nhìn, phát hiện sớm đã không còn điện.
- Hừ …
Trương Dương thầm mắng một câu đen đủi.
- Trương Dương!
Hứa Đan Lộ đột nhiên trong đám người hô một câu.
- Làm sao vậy?
Nhìn thấy Hứa Đan Lộ đi đến với bộ dáng thực nghiêm ngị, Trương Dương thầm nghĩ, bà cô ơi, ta cũng không có năng lực cứu cô đâu.
- Anh có điện thoại! Kiều Hi Nhi. . .
- Hả …
Trương Dương thật ngạc nhiên, tìm mình không được lại tìm Hứa Đan Lộ, nàng cũng thật đủ siêu cao thủ.
Trương Dương vừa mới tiếp nhận điện thoại, a - lô một tiếng, bên kia đã chửi ầm lên.
- A lô, a lô à, chạy đi đâu chết thế, gọi điện thoại điện thoại tắt máy, ký túc xá tìm cậu không có ai, để chị đây lo lắng vô ích vài ngày, còn thiếu đăng báo tìm người thông báo lên mạng thôi. Kết quả à, đi theo tiểu tình nhân chạy đi du lịch ? Cậu là cái đồ vô tâm vô phế , đừng để cho bà chị thấy ngươi ha, thấy được chị đánh chết đừng trách!
- Hả …
- Hả cái rắm ý, cậu có biết hay không, Trịnh giáo sư cùng Thượng Quan giáo sư còn thiếu nước lấy đao đi chặt đầu Tào viện trưởng học viện các cậu đấy?
Trương Dương hoảng sợ, trong đầu lập tức hiện ra cảnh tượng lão nhân hai bên đầu tóc trắng xoá cầm đao đuổi giết một lão nhân khác tóc cũng trắng xoá:
- Vi. . . Vì cái gì?
Vì cái gì? Trở về sẽ biết ngay.
- Em còn có việc đây ...
Trương Dương lại bổ sung nói.
- Chuyện đứng đắn!
- Đứng đắn à? Có phải chuyện về cha của Hứa Đan Lộ hay không?
Kiều Hi Nhi nhanh chóng truy vấn, nói.
Trương Dương nghĩ nghĩ, nếu nàng có thể biết điện thoại của Hứa Đan Lộ, sự tình của ba của nàng đã biết cũng không cần ngạc nhiên, vì thế thẳng thắn đáp: “
- Vâng !
- Cái kia cậu yên tâm, Thượng Quan giáo sư đã cho người an bài tốt rồi. Sau nửa tháng nữa, hai vị bác sỹ chủ nhiệm khoa lại thêm một người là chuyên gia u bướu thế giới sẽ chuyên trách theo dõi bệnh tình nhạc phụ tương lai của cậu. Mặt khác phí dụng cũng do tổ nghiên cứu khoa học gánh chịu, tổ hợp như vậy, ít nhất mạnh hơn so với chính cậu chứ?
- Hở …
Nghe vậy, Trương Dương không khỏi cảm thấy một hơi khí lạnh, rùng mình, cấp thế giới, đãi ngộ này cơ à?
- Vậy được rồi, nhưng chị đến trước giúp em tìm chỗ ở, em . . . không phải bị khai trừ rồi à, trở về cũng không chỗ mà ở …
- Khai trừ cái đầu cậu, bà chị chính thức thông báo với cậu, hiện tại cậu đã được giữ lại trường, mặt khác còn có danh hiệu là tổ viên chính thức “ Long duệ “ đánh số là 2012AA9A0012 trong hạng mục nghiên cứu khoa học trọng đại.
- Hả …
Trương Dương còn đang hết sức hồ nghi, cửa phòng xạ trị đột nhiên rầm rầm đi tới một đám người, một người cầm đầu tuy rằng đầu đầy tóc trắng, nhưng thoạt nhìn tinh thần quắc thước, ánh mắt lợi hại vô cùng, phía sau hắn một đoàn áo dài trắng đi theo, nhìn trận này tuyệt đối là một nhân vật trọng yếu.
Sau đó hắn phát hiện, trong đám người Đồ chủ nhiệm vội vàng chạy đến:
- Vương phó viện trưởng, sao ngài lại đến đây?
- Ha ha, tiểu Đồ à, khoa phóng xạ các cậu có phải gần đây tiếp nhận một người bệnh tên là Hứa Mao Căn hay không?
Vương phó viện trưởng cười nhẹ hỏi han.
- À , để tôi nghĩ xem.
Đồ chủ nhiệm nghĩ nghĩ, gật đầu nói,
- Hình như có, nhưng, ngài tìm ông ấy có chuyện gì. . .
- Từ hôm nay trở đi, do tôi chuyên môn phụ trách trị liệu cho ông ấy.
Vương phó viện trưởng vén tay áo lên nói rằng:
- Cậu cho người đem phim âm bản cùng báo cáo bệnh lý đến cho tôi!
Đồ chủ nhiệm vẻ mặt ngạc nhiên mà nhìn Vương phó viện trưởng, hắn biết rõ, Vương phó viện trưởng là chuyên gia u bí mật trong viện, trừ phi là người lãnh đạo cấp quốc gia đến đây. Nếu không mà nói, hắn căn bản là không động thủ, không nghĩ tới hắn lại vì Hứa Mao Căn tự mình rời núi, Hứa Mao Căn này là người như thế nào đây?
- Có vấn đề sao?
Vương phó viện trưởng nhíu mày hỏi.
- Không. . . Không có.
Đồ chủ nhiệm vội vàng đứng lên, từ trong đám người tìm kiếm Hứa Mao Căn, hắn lúc này mới nhớ tới, chính mình hình như đã chuyển Hứa Mao Căn cho một người bác sỹ chủ trị phía dưới của mình, nếu Hứa Mao Căn là một đại nhân vật, vậy chính mình chẳng phải là đã đắc tội ông ta. Nghĩ đến đây, không khỏi đưa tay lau mồ hôi lạnh.
Nhưng may mắn hắn tìm được Hứa Mao Căn trong đám người, vội vội vàng vàng đi lên trước, lôi kéo tay hắn, đem Hứa Mao Căn đang không biết làm sao đưa đến bên cạnh Vương phó viện trưởng:
- Viện trưởng, đây là Hứa Mao Căn tiên sinh.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 30 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 37: Thưởng cấp M
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Vương phó viện trưởng gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, ánh mắt liền trực tiếp dừng ở hai bên hạch bạch huyết của Hứa Đan Lộ sưng to lên, sau đó có chút nghiêm khắc mà nhìn Đồ chủ nhiệm hỏi:
- Khi nào thì đến phiên Hứa tiên sinh?
- Tôi đi tra một chút.
Đồ chủ nhiệm lau mồ hôi lạnh, vội vàng chạy tới phòng máy.
- Không cần, tôi tự mình tới đó.
Vương phó viện trưởng mang theo hai người chuyên gia, tự mình đi vào phòng máy.
Qua một lát, hắn đi ra, gật đầu nói:
- Trước tiên cho tôi một gian phòng bệnh đặc biệt nhé!
Sau đó mới cười đi về hướng Hứa Mao Căn, gật gật đầu nói rằng:
- Hứa tiên sinh, tôi là Vương Tấn Hướng, sau này phụ trách hết thảy công việc điều trị cho ông, ông có bất cứ cái vấn đề gì cũng có thể liên hệ với tôi!
Bên cạnh Đồ chủ nhiệm vội vàng giải thích:
- Vương phó viện trưởng là chuyên gia về u bí mật của viện, ở phương diện trị liệu lân trạng tế bào ung thư có được danh tiếng cấp thế giới, có Vương phó viện trưởng ra tay, bệnh của ông hoàn toàn có thể yên tâm .
- Cấp Thế giới à?
Không chỉ những người bên cạnh đầu óc một trận mê muội, mà ngay cả Hứa Mao Căn cũng cả kinh trợn mắt há hốc mồm, miệng há há, đại nhân vật như vậy trị liệu cho mình, vậy xài hết bao nhiêu tiền đây? Hắn theo bản năng mà mở miệng nói:
- Tôi . . . Tôi chỉ sợ, không nhiều tiền như vậy.
Nghe vậy, Vương phó viện trưởng cười ha ha mà trả lời:
- Ha ha, về tiền nong, ông càng không cần lo lắng , toàn bộ phí dụng trị liệu của ông do viện chi trả, tôi có thể cam đoan với ông, chúng tôi sẽ dùng dược vật tiên tiến nhất trị liệu cho ông, tôi vừa mới nhìn bệnh án của ông, hiện nay xem ra vấn đề không lớn, chỉ cần ông an tâm nghe theo an bài, tôi cam đoan nhiều lắm hai tháng, ông liền có thể thuận lợi xuất viện.
- Còn không lấy tiền?
Hứa Đan Lộ ngây người, qua một lúc lâu, vươn tay dụi dụi hai mắt của mình, xác định chính mình không phải đang nằm mơ, mới chần chờ hỏi han,
- Có thể nói cho tôi biết nguyên nhân không?
Vương phó viện trưởng lần thứ hai cười cười, nói rằng:
- Là như vậy, ông có biết một người tên là Trương Dương không ?
***
- Trương Dương, đây là có chuyện gì?
Hứa Mao Căn bị đưa đến phòng bệnh đặc biệt nửa ngày, Hứa Đan Lộ mới kịp phản ứng, buổi chiều còn bị một bác sỹ xạ trị làm khó dễ, lúc này lại được đối đãi như trở thành người lãnh đạo quốc gia, tương phản này với sự thật khác nhau quá lớn nhỉ?
Nhưng Hứa Đan Lộ biết, hết thảy khẳng định có liên quan với Trương Dương, bằng không cái vị Vương phó viện trưởng đó cũng sẽ không hỏi cha mình có biết Trương Dương hay không, còn kéo Trương Dương đến một bên nói thì thầm nửa ngày.
Trương Dương đã thấy ánh mắt kiên định của nàng, biết nếu không cho nàng một lời giải thích hợp lý, nàng khẳng định sẽ không bỏ qua.
Nghĩ nghĩ, vẫn mơ hồ mà giải thích:
- Mới vừa rồi báo chí không phải đã nói rồi sao.
- Nói cái gì ?
- Kỳ thật, anh tham dự cùng Trịnh giáo sư bọn họ, nghiên cứu cái kia. . . Cái dược vật kháng thể đó, làm một chút cống hiến nho nhỏ!
- Cái gì!
Hứa Đan Lộ mở to hai mắt nhìn, từ trên xuống dưới đánh giá Trương Dương một phen, làm như không tin người đứng ở trước mắt nàng chính là Trương Dương, liều mạng lắc đầu,
- Điều này sao có thể? Em không tin, trước tiên đừng nói anh có bản lãnh này hay không, sao mà em chưa nghe nói qua Mai Đại có hạng mục nghiên cứu khoa học nghiên cứu dược vật kháng u này?
Nghe nàng nói càng lúc càng lớn, Trương Dương vội vàng kéo nàng tới một bên ít người, hạ thấp thanh âm, nói:
- Xin em, nhỏ giọng đi, đó là em không biết mà thôi, anh cũng vậy, vừa mới tham dự vào .
Hứa Đan Lộ vẫn là nửa tin nửa ngờ, cau miệng:
- Đây thật không thể tin được, được rồi, cho dù em tin tưởng anh, nhưng chuyện này cùng chuyện vừa rồi đã xảy ra có quan hệ gì?
- Rất đơn giản, nhóm thuốc thử đầu tiên có được, bệnh viện X là bên hợp tác thí nghiệm với chúng ta mà.
- Vật kia thật sự thần kỳ như vậy sao? Đáng để bọn họ làm như vậy?
Hứa Đan Lộ vẫn mang vẻ mặt hoài nghi, dù sao ngay cả Trương Dương đều có thể tham dự hạng mục đó, nàng hoặc nhiều hoặc ít trong lòng cảm thấy không tin, phải biết người này ngay cả cái loại người như Bạch Lượng Phong đều đấu không lại mà.
- Hắc hắc. . . Hoài nghi thực lực bạn trai em sao?
Trương Dương nhìn bốn bề vắng lặng, vươn tay mãnh liệt mò vào từ váy dưới nàng, nhéo một cái:
- Hay là buổi tối anh chứng minh cho em xem?
- Ui .. . Muốn chết à, đây là bệnh viện đó!
Hứa Đan Lộ oán trách mà liếc hắn, trên mặt lại lộ ra một tia cảm giác ngọt ngào, không biết làm sao, tựa hồ có chút tin.
Một người chuyên gia u bướu thế giới, hai người bác sỹ chủ nhiệm khoa, cái đội hình này đã đầy đủ cường đại rồi, có bọn họ chuyên trách trị liệu cha của Hứa Đan Lộ, Trương Dương hoàn toàn có thể an tâm mà về trường đại học.
Nhưng ngoài dự kiến của Kiều Hi Nhi chính là, Trương Dương cũng không cầm vé máy bay cùng ngày về Mai Ninh, mà là không ngừng lấy các loại lý do muốn ở lại X.
Đương nhiên nguyên nhân rất đơn giản, hệ thống giao cho nhiệm vụ hắn vẫn chưa hoàn thành, hiện tại nếu đi trở về, nhiệm vụ thưởng cho cùng ba mươi điểm hệ thống tích phân liền hóa thành bọt nước .
Đương nhiên, bí mật này hắn không thể nói rõ với những người khác, cho nên hắn chỉ có thể lấy cớ từng ngày, nói thí dụ như hôm nay định đi du lịch, ngày mai thời tiết không tốt, ngày mốt muốn xem trị bệnh, các loại lý do để ở lại.
Kiều Hi Nhi tức giận đến nổi trận lôi đình, nhưng cũng không biết làm thế nào.
- Trương Dương, cậu đã ở đó cọ xát nửa tháng , ngày mai lập tức bay trở về, cậu còn ra sức khước từ , bà chị liền tự mình đến X đem ngươi trở về.
- Chị à, không phải đâu, em thật vất vả mới tìm một cơ hội theo đuổi mỹ nữ, cậu quá tàn nhẫn rồi!
- Chó ngửi được, theo đuổi mỹ mi trọng yếu, hay là nghiên cứu dược vật trọng yếu, cậu phải biết, thuốc thử sớm một ngày tìm ra, là có thể cứu bao nhiêu mệnh người không, không lương tâm gì cả.
Trương Dương nghe vậy, không khỏi nhíu mày:
- Những lý luận không đều cho các chị rồi, chẳng lẽ tiến độ nghiên cứu chế tạo có vấn đề?
- Không tồi, hiện tại lý luận đều có , nhưng cậu lý luận chỉ có thể duy trì nghiên cứu chế tạo ra gien bá hướng hữu hiệu siêu cấp, nhưng hiện tại có một vấn đề, liên thức NTF của cậu phản ứng tuy rằng có thể trợ giúp gien miễn dịch nhanh chóng phân liệt, nháy mắt chế tạo ra gien siêu cường, thành công tiêu diệt tế bào ung thư, nhưng chúng ta đều xem nhẹ một vấn đề, chế tạo ra được tế bào siêu cấp miễn dịch bản thân nên ức chế như thế nào?
Trương Dương trầm mặc một hồi, một lúc lâu, chậm rãi nói rằng:
- Biết rồi, giúp tem đặt trước hai vé máy bay.
- Hứa Đan Lộ và cậu?
- Vâng …
Trong khoảng thời gian này, Trương Dương và Hứa Đan Lộ đang ở giai đoạn củi khô lửa bốc, nhưng bởi vì cùng cha mẹ của nàng cùng ở một phòng, hai người chỉ thiếu một cước lâm môn, dù sao hiện tại hai người hắn và Hứa Đan Lộ hoàn toàn không thể giúp bất cứ điều gì, sớm một chút trở về cũng tốt. Trương Dương suy nghĩ có nên hoàn thành trước nhiệm vụ trọng yếu có tính lịch sử này khi trở lại Mai Ninh hay không.
- Hừ!
Kiều Hi Nhi nghe cực kỳ khó chịu, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý:
- Chứng minh thư?
- Muốn giấy chứng minh để làm chi?
- Lắm mồm, mua vé máy bay mà!
Hứa Đan Lộ vốn là không đồng ý đi theo Trương Dương trở về , nhưng được Trương Dương và Hà Trân vừa đấm vừa xoa, nàng vẫn là ngoan ngoãn đi theo Trương Dương lên máy bay trở về Mai Ninh sớm hôm sau.
Dù sao giống như lời Trương Dương nói, có ba vị chuyên gia và được đặc biệt cấp cho phòng VIP, hai người bọn họ hiện tại ở lại X thuần túy chính là con rận trên người trọc đầu, rõ ràng là dư thừa .
Hơn nữa bà Hứa đồng thời cũng hiểu được Hứa Đan Lộ ở lại đây đã lâu, việc học bỏ dở sẽ không tốt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 38: Trở về
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Cân nhắc một chút, Hứa Đan Lộ liền ngoan ngoãn mà cùng Trương Dương đi máy bay về Thành phố Mai Ninh. Trong khoảnh khắc phi cơ cất cánh, trong đầu Trương Dương liền vang lên thanh âm của hệ thống đã lâu:
- Nhiệm vụ tình yêu cấp M nhắc nhở, nhiệm vụ cùng đi với Hứa Mao Căn đi X trị liệu ung thư hoàn thành, thưởng cho vật phẩm cấp M, có ba dạng dưới đây nhưng cung cấp lựa chọn, xin đưa ra quyết định trong năm giây, thứ nhất, thuật bắn cao cấp, thứ hai, thuật lái xe cao cấp, thứ ba, thuật truyền dời sơ cấp.
- Ồ, hoàn thành nhiệm vụ như vậy sao?
Trương Dương nhất thời không kịp phản ứng, mình ở X nhịn hơn nửa tháng, chính là vì chờ một câu nói như vậy, vốn là muốn nói từ bỏ, kết quả phi cơ mới cất cánh, nhiệm vụ liền hoàn thành , có phải nên sớm làm như vậy hay không, nhiệm vụ đã sớm kết thúc.
Ba hạng thưởng cho để Trương Dương có chút khó xử , phía trước hai cái hắn biết rõ, bắn và lái xe, hơn nữa phía trước còn dẫn theo hai chữ cao cấp, cái này chứng minh hai hạng kỹ năng này đều cực kỳ không tồi, điểm này từ thuật đánh nhau cao cấp của hắn có thể nghiệm chứng.
Hắn đã nhiều ngày thừa dịp không có ai, đùa giỡn vài thuật đánh nhau kịch liệt trong đầu đột nhiên nhiều ra, phát hiện còn thật sự đáng làm người ta chờ mong, chỉ tiếc tạm thời còn chưa tìm được đối tượng thi triển.
Có thể nghĩ, thuật bắn cao cấp và thuật lái xe cao cấp cũng sẽ không kém chút nào.
Nhưng, cái thuật truyền dời sơ cấp này lại làm cho hắn cảm thấy có chút ngạc nhiên, nhân loại thường thường như vậy, đối với những việc đã biết, cho dù là cao cấp tới đâu, thường thường cũng sẽ khinh thường một chút, mà đối với những đồ vật không biết, cho dù là kém cỏi cũng sẽ đi tìm tòi đến tột cùng, đây là cái gọi là lòng hiếu kỳ.
Trương Dương thoáng tự hỏi một chút, liền lựa chọn thuật truyền dời sơ cấp, lựa chọn xong, bật người cảm thấy đầu óc lại là một trận chấn động rất nhỏ, sau đó, tựa như lần trước vậy, trong óc tựa hồ lại nhiều ra mấy thứ đồ vật.
- Thuật truyền dời sơ cấp, lợi dụng kỹ thuật lượng tử chấn động, thực thi thôi miên đối với đối tượng, làm mục tiêu ở trạng thái ngủ say, nhưng mục tiêu lại có thể trong khoảng thời gian ngắn học tập được kỹ năng tương ứng, thuật truyền dời sơ cấp có thể truyền mười phút lượng tin tức duy nhất, mỗi ngày một lần.
- Ồ! Thế này có thể làm bừa rồi!
Sau khi giải đọc thuật truyền dời sơ cấp, Trương Dương nhịn không được thấp giọng tán một câu, đổi lại mà nói, Trương Dương muốn cái gì không tốt cho người khác, nếu hắn nguyện ý, là có thể thôi miên đối phương, khi đối phương mảy may không biết chuyện gì, đem kỹ thuật trực tiếp thực vào đến đại não đối phương.
Không tốt một chút chính là thuật truyền dời sơ cấp một lần chỉ có thể truyền lượng tin tức mười phút, cái này hơi thiếu một chút , ngay cả một phần năm bộ AV đều truyền không được.
Dù sao tùy tiện đưa ra một cái lý luận khoa học, ví như lần trước cái liên thức NFT kia, cho dù là chỉ phân rõ phải trái luận cũng phải hao phí ít nhất mấy giờ.
Dùng loại thuật truyền dời sơ cấp này, phỏng chừng đến mấy tháng mới có thể hoàn thành, đồng thời còn phải là đối phương ngoan ngoãn phối hợp.
Nhưng mặc dù như thế, Trương Dương vẫn rất cao hứng , bởi vì lý luận trong thuật truyền dời sơ cấp đề cập tới, nếu luyện thuật truyền dời trung cấp, liền có thể lập tức tăng lên đến một lần truyền đi lượng tin tức một giờ, tới thuật truyền dời cao cấp liền càng mạnh, có thể truyền lượng tin tức mười mấy giờ, đến lúc đó hắn có thể dễ dàng mà khống chế khoa học gia .
Nhưng đương nhiên, thuật truyền dời trung cấp và thuật truyền dời cao cấp đến khi hoàn thành cấp nhiệm vụ rất cao sau này mới có khả năng đạt được, hắn hiện tại cũng chỉ có thể đánh bát nháo.
- Xét thấy bạn hoàn thành nhiệm vụ M của hệ thống, đồng thời thưởng cho hệ thống tích phân ba mươi điểm, hiện tại bạn tích phân là hai mươi điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn, xin thanh niên đầy hứa hẹn tiếp tục cố lên. Nếu hệ thống tích phân của bạn vượt qua một trăm điểm, sẽ đạt được danh hiệu đạo đức mô phạm, trở thành đạo đức mô phạm, hệ thống sẽ thêm vào mỗi ngày một điểm tích phân.
Sau khi lĩnh thưởng, hệ thống tích phân cũng lên rồi. Dày vò hơn nửa tháng, cái danh hiệu đáng bao phủ trên đầu Trương Dương kia giận rốt cục biến mất, hai mươi điểm tích phân hệ thống, cũng có ý nghĩa, hắn có hai lựa chọn. Hắn có thể lại một lần nữa dùng năm mươi điểm tích phân thu hoạch một lần trợ giúp khẩn cấp, hay là cố gắng kiếm thêm mười điểm tích phân, xin một nhiệm vụ.
Về phần điểm của hệ thống vượt qua một trăm, hắn cảm thấy thật sự là rất xa xôi, cho dù việc này mang đến cho hắn mỗi ngày một điểm tích phân tích lũy.
Trước mắt chuyện khẩn yếu nhất, là lấy tâm trạng hoàn toàn tư thái, một lần nữa trở lại Mai Đại.
Anh em nhà họ Bạch kia, các ngươi cứ chờ xem.
Kiều Hi Nhi cố ý tự mình lái xe tới đón Trương Dương và Hứa Đan Lộ, vì nhiều thêm một người, lần này nàng lái xe Audi A6 màu hồng. Thực hiển nhiên, Kiều mỹ nữ giống như thực thích đủ có đàn ông vị Audi, kỳ thật bản thân nàng bộ dạng nữ nhân ý vị mười phần.
Tựa như hôm nay, nàng mặc một cái quần bò bụi màu đen bó sát người, trên thân một sơ mi màu trắng bó sát người thêu một con ngựa hồng nhạt, nhìn như kín đáo, nhưng đem đùi đẹp thon dài của nàng cùng dáng người bốc lửa bày ra đến vô cùng bắt mắt, khiến người ta nước miếng giàn giụa.
- Trương Dương chết tiệt, ngày đó bà chị mới đi ra ngoài gọi điện thoại, ngày hôm sau, ngươi liền chạy tới X rồi, ngươi cầm tinh con thỏ sao?
Kiều mỹ nữ trước sau như một mà lái xe bay nhanh, mà vừa lên xe, liền như Trương Dương đoán nàng bắt đầu không ngừng quở trách.
May mắn Trương Dương đã nhắc nhở qua với Hứa Đan Lộ, cho dù ngồi đằng sau, cũng phải đem dây an toàn thắt cho chặt, nếu không mà nói, ăn điểm tâm trên phi cơ chỉ sợ hoàn toàn nhổ ra.
Nhìn sắc mặt có chút khó coi của Trương Dương, kiều mỹ nữ lại không chút nào có ý tứ giảm tốc, Trương Dương bắt đầu có chút hối hận, khi mình được lựa chọn thưởng cho cấp M, hẳn là trước tiên nên học thuật lái xe cao cấp. Như vậy có lẽ liền có thể hiểu được tâm trạng nàng khi chạy ở trên đường giới hạn 60 km, lại tăng tốc đến một trăm hai.
- Đúng rồi, tìm được nơi ở không vậy?
Kiều mỹ nữ hoàn toàn không có cảm nhận được chỗ ngồi phía sau kia một đôi nam nữ mắt lộ vẻ xanh xao trên mặt đầy thống khổ, sau một cú vọt ga, vượt qua một chiếc xe vận tải lớn, ngoài miệng tiếp tục nói vô nghĩa:
- Không đúng sự thật, chị giúp cậu tìm phòng!
Trương Dương nghĩ nghĩ, cảm thấy vẫn nên về ký túc xá trước rồi lại nói, hơn nửa tháng không gặp, đột nhiên có chút nhớ nhung bọn Lỗ Thần cùng Lý Kính Đông. Tuy rằng bọn họ vừa mới rồi còn thoá mạ hắn trong điện thoại, đi ra ngoài bên ngoài ở, hắn cũng muốn đâu, mấu chốt là trên người không có tiền.
Khi đi ngang qua khách sạn Thanh Viễn, Trương Dương cố ý bảo Kiều Hi Nhi dừng xe lại, sau đó mang theo ba lô xuống xe.
- Giải quyết à?
Kiều mỹ nữ cách cửa kính xe nhìn nhìn bên ngoài sáng chói, tuy rằng tới gần Trung thu , nhưng giữa trưa Trương Dương vẫn rất độc .
- Tính tình kìa!
Kiều mỹ nữ hung hăng liếc mắt với Trương Dương một cái, một cái nhấn ga, xe trực tiếp xông vào cửa đông, chỗ ngồi phía sau Hứa Đan Lộ hoảng sợ mà cau miệng, không hé răng.
- Này, trường học nhà cô mở ra đấy à?
Trương Dương làu bàu nhìn khí đuôi xe, lắc đầu, chậm rãi đi đến cửa khách sạn Thanh Viễn, hắn nhớ rõ, hơn nửa tháng trước, chính mình đã hứa hẹn muốn tới chỗ Cao Kỳ kia trực đêm kiếm khoản thu nhập thêm.
Vậy mà nhoáng lên một cái, liền bỏ bê công việc nửa tháng , không biết công việc này còn bảo lưu lại cho mình hay không.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 39: Thuật đánh nhau cao cấp
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Vừa mới vào đại sảnh khách sạn, liền nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc giống lũ cẩu ngồi trên ghế sa lông đại sảnh khách sạn, có thằng xem báo chí, thằng thì đánh bài, có hai tên thậm chí còn vén tay áo lên uống bia tại đại sảnh khách sạn.
Mà người Trương Dương muốn gặp, đại Mimi Cao Kỳ thì đang giận đến đỏ bừng mặt, cùng tên A Cẩu kịch liệt khắc khẩu , bên cạnh nàng một mỹ nữ trước bục lễ tân thì sợ tới mức trốn ở một bên hít không dám thở.
- Các ngươi hơi quá đáng rồi, khách sạn chúng tôi là muốn việc buôn bán , muốn gây phiền toái các ngươi đi ra bên ngoài mà chơi.
Cao Kỳ trước sau như một là đồng phục màu đen, dưới kích động, một đôi đại Mimi kích thích run rẩy cao thấp, là người đàn ông, đều sẽ nhìn thấy mà miệng khô lưỡi khô.
A Cẩu tự nhiên không ngoại lệ, Trương Dương ở xa xa liền có thể nhìn thấy thằng nhỏ dưới của hắn bành trướng đến cao cao, chạm vào quầy bar, đôi mắt thì hoàn toàn đặt ở hung khí của Cao Kỳ. Hai tay thỉnh thoảng từ túi quần với vào vươn ra, tựa hồ hận không thể trực tiếp ấn vào đâu đó, giờ phút này vừa nghe Cao Kỳ mở miệng, bật người lên nói:
- Này, mỹ nữ, em nói chuyện phải chú ý lễ phép chút, anh là khách hàng, khách hàng chính là thượng đế, hơn nữa, đại sảnh nhà các em không phải là cho khách nghỉ ngơi sao? Dựa vào cái gì không cho anh ngồi?
- Các ngươi ngồi thì có thể, nhưng phiền các người không ở nơi đó đánh bài, uống rượu.
Thanh âm Cao Kỳ cao lên.
- Đây là ngươi không đúng , nghỉ ngơi ấy mà, chính là hưu nhàn, hưu nhàn mà nói, không đánh bài, không uống rượu sao được? Đúng không, nốt ruồi đen?
A Cẩu nhìn nhìn một người bên cạnh hắn, một tràng cười ha ha.
- Các ngươi còn như vậy, ta liền báo công an!
Cao Kỳ tức giận đến là giận tím mặt lên, thấy thế làm bộ định lấy điện thoại trên quầy báo nguy.
Kỳ, khiêu khích nói:
- Được đấy, mỹ nữ, muốn báo công an đúng không, anh giúp cô em lấy điện thoại nhé.
Hắn vừa nói, vừa muốn nhân cơ hội sờ mó tay Cao Kỳ.
Cao Kỳ nhìn hắn một cái, cầm lấy điện thoại, sau khi gọi một cú điện thoại, lại hậm hực mà cắt đứt điện thoại, nhìn chằm chằm A Cẩu, lạnh giọng hỏi:
- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?
- Thế nào? Cái này muốn xem biểu hiện của em . . . Cùng lão tử ngủ một buổi tối, nói không chừng. . .
A Cẩu từ trong túi lấy ra điếu thuốc, ấn vào miệng.
Hắn vừa định sờ cái bật lửa đốt thuốc, lại phát hiện ngoài miệng không thấy thuốc.
- A. . .
- A mẹ mày à?
A Cẩu còn không thấy rõ thuốc làm như thế nào không thấy, một cái ảnh chưởng thật lớn đã gần hướng về phía mặt mình.
- Bốp!
Một tiếng thanh thúy vang lên, sau đó cả người A Cẩu chuyển hơn phân nửa vòng, đầu váng mắt hoa, mà hai má nóng rát giống như bị nước sôi tạt vào, nháy mắt thũng lên.
- **, ai đấy!
Hắn lúc này mới kịp phản ứng, mình bị người ta quạt cho một bàn tay, hắn bụm mặt, rốt cục nhận rõ người tập kích hắn, một trận khiếp sợ:
- Trương. . . Trương Dương?
Trương Dương học hắn, để thân mình tựa vào quầy tiếp tân đại sảnh, mỉm cười gật gật đầu:
- Anh Cẩu đại ca, đã lâu không gặp nhỉ?
- **, vừa rồi là mày đánh tao sao?
A cẩu lập tức đứng lên, ngón tay Trương Dương còn mang theo thuốc của hắn, hắn lời này tự nhiên là hỏi thừa.
- Chào hỏi với anh chút mà thôi, không cần kích động như vậy đâu.
Trương Dương không chút để ý mà liếc hắn một cái, sau đó đem ba lô trong tay đặt lên quầy, nói với Cao Kỳ rằng:
- Cao quản lí, phiền chị cho gởi lại ba lô một chút được không?
Cao Kỳ cũng không hiểu, nàng cùng Trương Dương cũng chỉ là gặp qua vài lần mà thôi, hơn nửa tháng rồi, ấn tượng của nàng đối với Trương Dương đều có chút mơ hồ. Nhưng lúc này Trương Dương lại xuất hiện tại trước mặt, nàng lập tức liền nghĩ ra, mang theo một tia ủy khuất khóc nức nở, nàng thấp giọng kêu lên:
- Trương Dương, là cậu à, trong khoảng thời gian này cậu đi đâu vậy?
Từ đêm hôm đó, nàng cùng Trương Dương hợp mưu làm thất bại chuyện tốt của Bạch Lượng Phong, Bạch Lượng Phong ngay từ đầu còn chưa có động tác gì. Nhưng mấy ngày sao, Bạch Lượng Phong bắt đầu không ngừng phái người tìm nàng gây phiền toái, về sau nàng mới rõ ràng, đêm hôm đó máy chụp hình của Trương Dương bị hắn đoạt đi rồi, mà bên trong máy chụp hình lại có rất nhiều ảnh chụp của nàng. Vậy có chết hay không? Nàng cùng Trương Dương hợp mưu tự nhiên bị bại lộ.
Bạch Lượng Phong cũng không cho người đến đập phá khách sạn, hắn chỉ để A Cẩu mang theo năm sáu tên đầu đường xó chợ lại không có việc gì an vị tại đại đường làm ra những chuyện náo loạn, hù dọa những khách hàng.
Hơn nửa tháng xuống này, lưu lượng khách khách sạn Thanh Viễn giảm đi ước chừng tám phần, Cao Kỳ không phải không nghĩ chuyện báo công an. Nhưng nàng nghe ngóng được, hành vi như vậy của A Cẩu ngay cả gây chuyện đều không tính. Hơn nữa thế lực sau lưng Bạch Lượng Phong rất lớn, nhà các nàng sẽ không thể có phần thắng, mấu chốt nhất chính là, cha mẹ của nàng xuất ngoại rồi, đợi về đến còn phải một thời gian, nàng một người con gái căn bản bất lực.
Cho nên mấy ngày nay, A Cẩu thường xuyen đến quấy rầy làm cho nàng cả thân tâm mỏi mệt.
Trước đó Trương Dương nói với nàng hai ngày nữa sẽ đến khách sạn Thanh Viễn nhận việc, nhưng vài ngày trôi qua, Trương Dương vẫn luôn không xuất hiện, Cao Kỳ lúc ấy còn lo lắng có phải Trương Dương bị Bạch Lượng Phong trả thù mà đã xảy ra chuyện hay không. Về sau nàng tìm hiểu được Trương Dương bị khai trừ rồi, trong lòng liền càng thêm áy náy. Nàng tin tưởng, nếu không bởi vì nàng, Trương Dương sẽ không đắc tội với Bạch Lượng Phong.
Nhưng không nghĩ tới, chuyện qua hơn nửa tháng, Trương Dương lại xuất hiện , còn giúp nàng giải vây, nhưng nàng nhìn nhìn bao quát đại đường ở bên A Cẩu tổng cộng có sáu người, trong lòng không khỏi lại lo lắng. Khi tiếp nhận ba lô của Trương Dương lại nhìn nhìn A Cẩu, cả gan nói rằng:
- Các ngươi còn không đi, ta báo công an thực!
- Báo công an, ta thấy ngươi là con vịt .
A Cẩu bị Trương Dương quạt một bàn tay, vốn đã lửa giận ngút trời, lúc trước Bạch Lượng Phong bỏ tiền để hắn đánh Trương Dương không thành, hiện tại người này lại tự mình xuất hiện , quả thực là tự mò lên cửa, cho nên lời nói của Cao Kỳ đối hắn mà nói không thể nghi ngờ là vô nghĩa.
Hắn không nói hai lời, vừa nhấc chân, liền đá hướng về Trương Dương, những tên du côn khác cũng như vậy, động thủ nhất định theo bản năng nhấc chân trước.
Nhưng chân phải hắn vừa mới nâng lên, liền phát hiện chân Trương Dương còn nhanh hơn so với hắn, cơ hồ là tốc độ tia chớp trực tiếp một cước tọa tại chỗ đầu gối hắn dùng chống đỡ chân chân trái.
- Phịch!
Cả người A Cẩu lập tức dí mặt ghé vào trên mặt nền đá cẩm thạch lạnh lẽo đại đường khách sạn, không đợi hắn đứng lên, thân mình Trương Dương khẽ động, đầu gối thẳng tắp ấn phía sau lưng của hắn đem hắn đè trên mặt đất, thủ đoạn tiếp theo khiến cánh tay A Cẩu uốn éo, một cái xoay ngược lại.
- Oa ô ô!
A Cẩu lúc này thật sự giống một con chó, cả khuôn mặt nhất thời vặn vẹo, hai má nguyên bản bị tạt đến sưng đỏ chạm vào mặt đất bóng loáng, phát ra tiếng thét chói tai như giết heo:
- Buông tay. . . Buông tay ra.
Một loạt động tác của Trương Dương hoàn thành trong phút chốc như là lấy lửa trong điện quang, trước sau không đến một giây đồng hồ, cho nên từ khi hắn bị đánh bại thẳng đến khi bị Trương Dương dễ dàng tóm lấy, bên cạnh hắn vài tên khác liền không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, sau khi nhìn thấy hình dạng A Cẩu, năm người kia tất cả đều trợn tròn mắt.
- Mày không phải rất giỏi sao?
Trương Dương cúi đầu, cầm bản đăng ký vừa rồi tùy tay lấy từ quầy bar lên, hung hăng quạt mặt A Cẩu nói rằng,
- Biết ngươi phạm cái gì sai chưa?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 39-2: Bồi thường tiền đi, tiểu tử
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
tử
- Đại ca, em đã biết. . . Đại ca tha cho em đi, em cũng là bị người khác ép.
Trên trán nhỏ của A Cẩu đầy mồ hôi, Trương Dương nhìn như không chút để ý mà uốn éo hắn. Trên thực tế khửu tay cánh tay A Cẩu đã bị xoay đến sắp trật khớp. Lúc này thần kinh các đốt ngón tay giống như ninh bánh quai chèo, đau đến khiến hắn thiếu chút nữa ngay cả nước tiểu đều tè ra quần.
Hắn là du côn, cũng đánh nhau vô số lần, nhưng lại không thấy rõ vừa rồi Trương Dương làm như thế nào đánh được hắn, bằng vào điểm ấy, hắn cũng biết, chính mình không thể trêu vào người tên Trương Dương trước mắt này.
Hắn vừa thốt ra lời kia, mấy người du côn bên cạnh nhất thời nhìn nhau nửa ngày, trợn tròn mắt, nguyên bản bọn họ còn muốn tiến lên động thủ giải cứu hắn, nhưng không nghĩ tới lão Đại bọn họ bị Trương Dương đánh xong, liền trực tiếp khuất phục , lão đại đều chịu thua, bọn họ chỗ nào còn dám phóng nửa ra.
- Vô nghĩa, ta hỏi chính là ngươi phạm lỗi gì.
Trương Dương đầu gối hơi hơi dùng một chút lực, A Cẩu nhất thời lại kêu lên.
- Em biết rồi, em biết, em không nên muốn đánh đại ca, em không nên tới quấy rầy Cao tiểu thư, em lại càng không nên để Bạch Lượng Phong xui khiến. . .
- Sai!
Trương Dương vươn tay cầm điếu thuốc trên tay lên, nhét vào miệng A Cẩu,
- Ngươi sai ở chỗ, nếu muốn ra oai, không nên hút thuốc kém như vậy.
A Cẩu vừa nghe, nước mắt thiếu chút nữa chảy ngược, tưởng mẹ này lấy cớ gì chứ, hút thuốc kém cũng đáng cho ngươi phải đánh ta sao?
Nhưng miệng không dám có bất cứ phản kháng gì:
- Vâng, vâng, đều là em không tốt, hút thuốc kém còn ra oai, anh tạm tha em đi.
- Thả ngươi có thể, nhưng hình như ngươi quên cái gì hả?
A Cẩu nhìn thấy hắn tươi cười cổ quái, mồ hôi lại tích tụ xuống dưới, hắn nào biết đâu rằng trong hồ lô của Trương Dương bán cái gì, nhưng lại không dám trực tiếp hỏi, chỉ thật cẩn thận nói bóng nói gió:
- Đại ca, anh có thể hơi chút nhắc nhở một chút hay không ạ?
- Nhắc nhở cái rắm, mấy người các ngươi, ở trong khách sạn ăn uống không phải trả tiền một thời gian dài như vậy, không trả tiền sao?
- A! Đại ca, chúng em chỉ ở đại sảnh mà thôi, không. . . Không ở phòng nào!
- Vô nghĩa, không đặt phòng, đại sảnh có thể cho các ngươi chơi như vậy sao, các ngươi khẳng định có, ta bảo Cao quản lí tính cho các ngươi!
Trương Dương ngẩng đầu, phân phó Cao Kỳ nói:
- Cao quản lí, sáu người sáu phòng tiêu chuẩn, nửa tháng cần bao nhiêu tiền nhỉ?
Cao Kỳ bị này trước mắt khiến cho ngẩn ngơ, mãi đến hiện tại mới hoàn toàn kịp phản ứng, cảm thấy không tin Trương Dương đánh nhau còn lợi hại như vậy, năm sáu tên du côn bị hắn một mình đánh dễ đến như vậy, đây cũng quá khoa trương .
Về phần nhắc tới bồi thường tiền, Cao Kỳ vốn không dám hy vọng xa vời , nàng chỉ cầu đám du côn này đừng đến quấy rầy àng liền A di đà phật rồi, còn bồi tiền gì chứ!
Cho nên hiện tại Trương Dương đòi A Cẩu bồi thường tiền, nàng vội vàng vứt cho Trương Dương một ánh mắt ra hiệu, hai tay bày ra, ý là nói: cái kia coi như thôi, khách sạn này có thể bình thường buôn bán, tôi sẽ đốt hương thơm.
- Mười vạn sao?
Trương Dương hồ nghi hỏi han.
Cao Kỳ không nói gì, mà sau khi A Cẩu nghe được mười vạn, bật người liền hôn mê, ngay cả khách sạn cấp năm sao cũng không chém như vậy chứ?
Sáu người, cho dù mỗi người một phòng, một ngày một ngàn hai, nửa tháng cũng chỉ hai vạn thôi, mười vạn cũng quá chém gió rồi, Bạch Lượng Phong cũng mới cho hắn năm vạn mà thôi.
- Đại ca, có thể bớt một chút hay không, dù sao. . . Đây cũng không phải là cấp năm sao ?
A Cẩu cố gắng bài trừ vài giọt nước mắt,
Trương Dương thở dài, không kiên nhẫn mà nói rằng:
- Ít đi thì ít đi, giảm giá cho ngươi 30 %, 9 vạn!
A Cẩu không khỏi rơi lệ đầy mặt:
- 9 vạn. . . Em không nhiều tiền như vậy ạ, lại nói đại ca…
Hắn cực kỳ ủy khuất, lại thật cẩn thận mà nhắc nhở một câu:
- Giảm giá 30 % cũng không phải 9 vạn mà…
- Ha ha, không thể tưởng được du côn cũng hiểu được toán học, vậy được rồi, bảy vạn số nguyên, không thể thiếu.
Trương Dương co tay, hơi hơi bỏ thêm lực đạo,
- Hiện giờ thanh toán tiền, ta không tin ngươi không mang thẻ…
A Cẩu nhìn nhìn Trương Dương, nhìn thấy Trương Dương không có chút ý định dàn xếp, cắn chặt răng, rốt cục thì để tay chân của hắn đương trường cầm thẻ, giao cho Cao Kỳ:
- Mật mã là XXXXXX
Cao kỳ nhìn nhìn Trương Dương, tuy rằng mấy ngày qua, khách sạn kinh doanh đích xác tổn thất rất lớn, nhưng nội tâm của nàng thiệt tình không nghĩ muốn số tiền kia, nhưng nhìn thấy ánh mắt khẳng định của Trương Dương, chỉ phải thông qua máy POS lấy tiền.
Trả tiền xong, Trương Dương liền buông A Cẩu ra, sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của đám du côn kia, vỗ vỗ tay nói:
- Không phục thì luyện thử …
Lời này nói nghe được rất ngỗ ngược, mấy tên thủ hạ của A Cẩu nhìn nhau nửa ngày, cuối cùng đưa ánh mắt rơi xuống trên người A Cẩu. Mà A Cẩu thì rên rỉ một tiếng, nhìn cũng không dám nhìn Trương Dương lấy một cái, bay thẳng đến cửa khách sạn, không dám động thủ.
- Tổn thất cần phải nhớ rõ tìm Bạch Lượng Phong mà đòi lại ha.
Trương Dương hảo tâm mà nhắc nhở một câu sau lưng hắn.
A Cẩu lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nhưng nghe xong lời nói của Trương Dương, ngược lại bị điểm huyệt tỉnh ngay. Đúng vậy, hết thảy không phải đều là Bạch Lượng Phong ban tặng sao? Lão tử đến tìm hắn đòi về bằng được.
Lúc này, một tên đi theo hắn đi ra ngoài không biết sống chết mà thì thầm một câu:
- Đại ca, chúng ta trở lại phế hắn đi, đòi tiền lại.
A Cẩu nhìn hắn một cái, không nói gì.
Người kia cho rằng A Cẩu đồng tình, kêu gào nói:
- Để em đi lấy đi.
- Lấy mẹ mày ấy, a, vừa rồi mày không thấy được sao?
A Cẩu hung hăng tạt người kia một cái bạt tai,
- Thân thủ Tiểu tử kia, giống như cùng lò với Hùng ca, biết Hùng ca xuất thân thân phận gì không? Bộ đội đặc chủng, ta hoài nghi tiểu tử kia hoặc là luyện qua võ, hoặc cũng là bộ đội đặc chủng, cho dù chúng ta cùng tiến lên đi cũng chưa chắc đánh thắng được hắn.
- Tên Trương Dương kia rõ ràng chính là một học sinh. . .
- Cũng bởi vì là học sinh ta mới cảm thấy kỳ quái chứ, ngu ngốc.
A Cẩu hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, lại quạt cho hắn một bàn tay,
- Một học sịnh, lại có được thân thủ lợi hại như vậy, phương diện này khẳng định có nguyên nhân , kính nhờ ngươi, mọi việc động não suy nghĩ được không, chúng ta trước tiên nói chuyện này cùng Hùng ca một câu, để lão nhân gia ông ta định đoạt, về phần tiền ấy mà, cho dù tạm thời đặt ở chỗ hắn thì có ngại gì?
- Trương Dương!
Trong hành chính văn phòng khách sạn Thanh Viễn, đại Mimi cao kỳ cắn môi dưới, như có điều suy nghĩ mà nhìn chằm chằm người trước mắt thoạt nhìn phong trần mệt mỏi, sau đó duỗi ngón trỏ, gõ cái bàn đặt tại trước mặt nàng, nhắc nhở cái tên kia nên tỉnh lại, bởi vì Trương Dương hiển nhiên đang thất thần.
- Hả ?
Trương Dương lập tức ngẩng đầu lên, lộ ra nét tươi cười lấy lòng, ngay vừa mới đó, thanh âm hệ thống lại vang lên.
- Thấy việc nghĩa hăng hái làm, thưởng cho ba điểm hệ thống tích phân, hiện tại tích phân của bạn là hai mươi ba điểm, danh hiệu là thanh niên đầy hứa hẹn, xin thanh niên đầy hứa hẹn tiếp tục cố lên. Nếu hệ thống tích phân của bạn vượt qua một trăm điểm, sẽ đạt được danh hiệu đạo đức mô phạm, trở thành đạo đức mô phạm, hệ thống sẽ công một điểm tích phân thêm vào mỗi ngày cho bạn …
Trương Dương vỗ đùi. Xời, nhắc nhở đến đã quá muộn, sớm biết rằng đánh A Cẩu được ba điểm, vài cái tên đi theo liền không nên buông tha mới phải.
Nhưng đương nhiên, đây là pháo hôi, kỳ thật khi Trương Dương đối phó A Cẩu, trong lòng vẫn thấy bất ổn , thời điểm đó hắn đã tính kế tốt lắm, nếu đánh không lại, bỏ chạy như thế nào cho bọn hắn không đuổi được.
Nhưng không nghĩ tới thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp hữu dụng như vậy, chính mình chỉ luyện tập hơn nửa tháng, nhưng vừa rồi đối phó A Cẩu lại cảm thấy có một loại cảm giác cưỡi xe nhẹ đi đường quen, cho nên cho dù thêm mấy tên du côn nữa, hẳn là vẫn là có phần thắng .
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 25 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius