Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 260: Người kết thúc quy tắc (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Mỗi lần chiến kỳ rung động, đều có một luồng sát ý lao ra, luồng sát ý này huyễn hóa thành từng luồng lực lượng nhảy vào trong thân thể phệ hồn, bang trợ nó khôi phục.
- Chiến kỳ cổ quái, tế đàn cổ quái, xem ra mỗi lần phệ hồn kích hoạt chiến kỳ, triệu hoán yêu thú đều phải tiêu hao gần như toàn bộ lực lượng, mỗi lần hắn đều cần ở đây khôi phục lực lượng.
Âu Dương nhìn mọi chuyện phát sinh ở đây, mặc dù tế đàn rất cổ quái, thế nhưng hắn cũng không tuyệt vọng.
Ngay cả Đại La Chu Thiên huyễn trận của Sinh Tử Cảnh cũng không khóa chết được mình, một tòa tế đàn viễn cổ nhỏ bé chẳng lẽ còn có thể vây khốn mình? Âu Dương chậm rãi tiến lên, mặc dù hắn tràn ngập tự tin với bản thân, thế nhưng nhìn thấy bức tường ánh sáng của tế đàn đánh nát quang tiễn, hắn vẫn có chút khẩn trương.
- Ngao...
Phệ hồn quay về phía Âu Dương rít gào, nhưng Âu Dương căn bản không để ý tới nó, lúc này lực lượng của phệ hồn đã sớm hao hết, chỉ còn lại cái xác Thánh Thể, hiện tại mọi thứ của nó đều hạ thấp đến điểm thấp nhất, cho dù bản thân hắn tới gần bị đập cũng không thể tạo thành tổn thương gì.
Hiện tại nó giống như một người đang chờ đợi bảo khố huyết lực, Âu Dương biết, chỉ cần hôm nay có thể vượt qua tế đàn, tiến vào bên trong sẽ có thể chém giết phệ hồn ngay tại đây.
Mượn thể xác Thánh Thể của nó, mình nhất định có thể vượt qua cửu giai tiến nhập Thánh Thể .
- Thành bại ở lần này.
Âu Dương một bước nhảy ra, bức tường ánh sáng hiện lên, nhưng khi bức tường ánh sáng này đụng phải thân thể của Âu Dương liền điên cuồng hòa tan giống như băng tuyết, bọn chúng giống như đụng phải khắc tinh lớn nhất trong thiên hạ, mặc dù lực lượng của bọn chúng cường đại không gì sánh được, thế nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản bước tiến của Âu Dương.
- Phệ hồn, chiến trận viễn cổ cũng không thể ngăn cản quyết tâm giết ngươi của ta.
Âu Dương hét lớn một tiếng, toàn thân bỗng nhiên vọt tới phía trước, trực tiếp vượt qua bức tường ánh sáng nhảy vào trong tế đàn...
- Ngao...
Tiếng kêu ầm ĩ phát sinh từ trong miệng phệ hồn, thế nhưng hiện tại đã muộn rồi, Âu Dương trực tiếp nhảy lên đầu phệ hồn, mặc cho nó không ngừng lắc lư, một tay Âu Dương cầm cung, một tay nắm lấy long sừng của nó, Thứ Kiêu Cung trực tiếp trở thành khảm đao, mạnh mẽ chém xuốngđầu phệ hồn.
Thứ Kiêu Cung liên tục đâm xuống, lực sát thương tuyệt đối không hề thua kém bất cứ yêu binh nào, từ trước đến nay Âu Dương không sở trường cận chiến, sử dụng Thứ Kiêu Cung giết địch, nhưng lúc này hắn biết sử dụng Bạo Liệt Tiễn chậm rãi nổ chết phệ hồn, không bằng nhảy lên dùng ThứKiêu Cung trực tiếp phá vỡ cái đầu của nó.
- Đinh... Đinh... Đinh...
Từng thanh âm giống như kim thiết giao nhau không ngừng truyền ra, Thứ Kiêu Cung điên cuồng chém giết, vô số lân phiến thủy tinh bị Thứ Kiêu Cung chém bay khắp nơi.
Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Âu Dương chém giết với cự ly gần như vậy, trước đây hắn chưa từng làm, hiện tại chân chính cầm Thứ Kiêu Cung chém giết, hắn giống như đang phát tiết oán hận chất chứa trong lòng.
Phệ hồn không ngừng rít gào, thế nhưng nó quá yếu ớt, bất luận nó lắc lư như thế nào cũng không thể ném Âu Dương từ trên đầu rơi xuống, một lát sau, lân phiến trên đầu nó đã bị Thứ Kiêu Cung phá vỡ, huyết nhục rốt cuộc lộ ra.
- Phụt... Phụt...
Long huyết bắn ra, Âu Dương nhất thời trực tiếp bị long huyết nhuộm thành huyết nhân, cùng với sự chém giết không ngừng của hắn, cái đầu phệhồn đã đầy vết máu, tiếng kêu thảm thiết truyền khắp Thánh Thú Cốc, thế nhưng lúc này ngoại trừ Âu Dương lại không có ai có thể nghe được.
- Triệu hoán đi, tiếp tục triệu hoán đi, ngươi không phải rất ngưu bức sao? Ngươi không phải thánh thú sao? Lão tử chính là nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi.
Âu Dương cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới quyết chiến công bằng với phệ hồn, bởi vì nó tuyệt đối không hiện thực.
Phệ hồn là Thánh Thể, hắn là cửu giai, trừ phi lực lượng của hắn vô hạn, chính diện đối kháng với phệ hồn, không ngừng dùng quang tiễn dày vò, bằng không hắn tuyệt đối không thể giết chết phệ hồn.
Hiện tại là cơ hội duy nhất của hắn, phệ hồn không biết bao lâu nữa mới có thể triệu hoán thú triều, nếu như bỏ lỡ lần này, không biết phải đợi tới khi nào.
- Phụt...
Thứ Kiêu Cung đã phá khai huyết nhục, bộ óc trắng bóc bị chém ra, một vết thương cực lớn vẫn không ngừng mở rộng, huyết hoa bắn ra khắp nơi, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản quyết tâm chém giết phệ hồn của Âu Dương.
- Ngao... Ngao..
Tiếng kêu của phệ hồn thê thảm không gì sánh được, thế nhưng theo vết thương càng lúc càng lớn, nó cũng trở nên càng lúc càng vô lực, nếu như bây giờ nó còn có thể tự hỏi, như vậy nó khẳng định rất hối hận vì mình đã xung động lấy toàn bộ lực lượng triệu hoán thú triều.
Ai ngờ ngay cả tế đàn viễn cổ cũng không thể phong tỏa tên gia hỏa đáng sợ này, hắn hoàn toàn không để ý đến phong ấn viễn cổ, giống như không có việc gì, bước vào bên trong chém giết mình.
- Có chết hay không?
Âu Dương điên cuồng chém xuống, dần dần hắn phát hiện cái đầu phệ hồn rốt cuộc đình chỉ đong đưa, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, trước khi huyết lực chưa xuất hiện, tất cả đều là nói suông, chỉ có huyết lực tiến vào thân thể mới có thể chứng minh phệ hồn đã bị chém giết.
- Hô...
Cuối cùng một hơi thở từ trong phệ hồn bay ra, con mắt phệ hồn cuối cùng khép chặt, cùng lúc đó một luồng huyết lực khổng lồ bỗng nhiên từ trên người hiện ra.
- Đến đây đi, ta đợi lâu rồi.
Âu Dương ngồi xếp bằng trên đầu Cốt Long, mặc cho huyết lực điên cuồng dũng mãnh tiến vào thân thể hắn, cảm thụ được luồng huyết lực kia tựa hồ muốn phá vỡ cơ thể của mình, Âu Dương biết lần này khẳng định có thể đẩy mình vào thánh thế.
- Ầm ầm...
Toàn bộ nơi chôn xương, thậm chí toàn bộ Cực Cảnh đều bị tiếng nổ này kinh động, vô số lôi điện lóe ra trên không trung, tiếng rên rỉ của vô số yêu thú nổi lên bốn phía. Lúc này đại địa điên cuồng rạn nứt, thú triều dừng lại không tiến lên nữa.
Mọi người cũng theo đó đình chỉ cước bộ nhìn lên bầu trời, toàn bộ bầu trời đã biến thành một dòng xoáy cực lớn, vô số quang điểm lượn vòng trong dòng xoáy, cấu thành từng văn tự vô cùng huyền ảo.
- Dòng xoáy viễn cổ, có người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh.
Rốt cuộc có người nhận ra ý nghĩa của văn tự xuất hiện trên bầu trời, từ khi Cực Cảnh sinh ra, tứ đại thánh thú liền phân thủ tứ phương, nghe đồn khi có người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh, đó là lúc Cực Cảnh biến mất.
Dòng xoáy bắt đầu khởi động, lôi điện quét ngang thiên địa, yêu thú đều hóa thành hư ảnh tiến nhập hư vô.
Yêu hổ thiên thu, từ phía tây phóng lên trời, lúc này nó đã được giải phóng, thế nhưng nó cũng không có cách nào chống lại pháp tắc thiên địa, đối mặt với vô số lôi điện phía tây, việc nó có thể làm chính là cùng các yêu thú khác tiến nhập vào hư vô.
Phía nam lửa cháy ngút trời, một con chim khổng lồ toàn thân là hỏa diễm thiêu đốt cất tiếng hót vang vọng thiên địa, nhưng cũng không cách nào ngăn cản lôi điện tập kích, khi quy tắc lực phủ xuống, tất cả đều chỉ có thể bị gạt bỏ.
Trong băng tuyết, huyền quy khổng lồ từ Thánh Thú Cốc bước ra, nó không lựa chọn phản kháng, nó đưa mắt nhìn bầu trời, nhìn cuồng lôi điên cuồng lao đến, cuối cùng thân là thánh thú nó cũng chỉ có thể cúi đầu tiến về hư vô.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 261: Người kết thúc quy tắc (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Trong khoảnh khắc tam đại thánh thú mất đi, Cực Cảnh đất rung núi lở, sông ngòi đảo lưu, thiên địa bắt đầu tan vỡ thành mảnh nhỏ, không gian bắtđầu đưa về hư vô.
Vô số tiếng kêu ầm ĩ, vô số tiếng la hét tuyệt vọng nổi lên bốn phía, thế nhưng lúc này trước mặt quy tắc, tất cả đều có vẻ vô lực, ngoại trừ một số người kịp lao ra khỏi Cực Cảnh, những người khác đều bị phong tỏa trong Cực Cảnh, không có đường ra.
- Thả ta ra ngoài....
Các lối vào Cực Cảnh, truyền tống trận đã nứt vỡ, mất đi hiệu dụng, lúc này Cực Cảnh là hắc ám, trái tim mọi người cũng hắc ám.
- Ai đánh phá quy tắc Cực Cảnh? Ai hủy diệt Cực Cảnh?
Đây là suy nghĩ của tất cả những người tuyệt vọng lúc này, không biết Cực Cảnh đã tồn tại bao nhiêu năm.
Quy tắc của Cực Cảnh đó là tất cả tồn tại vượt qua cửu giai đều không thể bước vào, tất cả cửu giai khi ở Cực Cảnh đều không cách nào bước vào Thánh Thể, nghe đồn một khi quy tắc Cực Cảnh bị đánh vỡ, đó là lúc Cực Cảnh bị hủy diệt.
Không ngờ lúc này quy tắc thực sự bị đánh vỡ, Cực Cảnh hủy diệt cũng là sự thực.
- Vù..vù... vù....
Trên bầu trời hắc ám, ba đạo chiến kỳ huyết sắc cắt dòng xoáy phảng phất từ trên trời mà đến, bọn chúng có phong cách cổ xưa, thế nhưng trong phong cách cổ xưa lại mang theo một chút sát ý, bọn chúng đồng thời bay về phía nơi chôn xương, hướng về Thánh Thú Cốc.
- Là hắn.
Trịnh Khang đã đột phá huyễn trận, thế nhưng khi hắn vừa đột phá huyễn trận chính là lúc quy tắc Cực Cảnh bị đánh vỡ, dòng xoáy diệt thế phủ xuống.
Trịnh Khang rất bình tĩnh, đối mặt với tử vong hắn lại bình tĩnh thần kỳ, đây không phải vì hắn không sợ hãi, mà là hắn biết lúc này sợ hãi đã không có tác dụng, việc duy nhất hắn có thể làm chính là vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh chứng kiến một kỳ tích mới sinh ra, chứng kiến chiến kỳ trong tứ phương hội tụ.
Tứ phương chiến kỳ, từ thời viễn cổ đã nghe đồn Cực Cảnh có tứ phương chiến kỳ, có tứ phương thánh thú thủ hộ, vô số người khát vọng có được nó, thế nhưng cửu giai khiêu chiến Thánh Thể, đây là chuyện căn bản không có khả năng.
Cho nên từ cổ chí kim vô số nhân vật thiên tài bước vào Thánh Thú Cốc đều táng thân ở đây, hôm nay rốt cuộc cũng sinh ra một cuồng nhân nghịch thiên sửa mệnh, diệt sát thánh thú, phá huỷ quy tắc Cực Cảnh, phá huỷ Cực Cảnh.
- Ta không cam lòng... Cửu Chuyển Huyền Quyết, nếu cho ta chút thời gian, khi ta bước vào tứ chuyển, ta có thể phi hồn ra khỏi cơ thể.
Trong lời nói của Trịnh Khang tràn ngập vẻ không cam lòng.
- Ông...
Truyền lệnh ngọc phù do Trịnh Phong đặc biệt ban ân cấp cho Trịnh Khang vang lên, một thanh âm lo lắng từ trong ngọc phù truyền ra:
- Khang nhi, Khang nhi xảy ra chuyện gì, Cực Cảnh làm sao vậy?
- Quy tắc...
Đây là hai chữ cuối cùng của Trịnh Khang, hai chữ này vừa thốt ra, hắc ám phủ xuống, đưa Trịnh Khang vào trong hư vô...
Tứ cảnh Cực Cảnh toàn bộ tan vỡ, ngoại trừ nhóm người nhảy râ sớm nhất, tất cả mọi người đều bị đưa vào hư vô, nhưng bọn hắn vừa là những kẻ xui xẻo vừa là những người may mắn, bởi vì vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, bọn họ lại nhìn thấy mở đầu của viễn cổ chi mê, nhìn thấy một kỳ tích được sinh ra.
Quy tắc bị phá, hắc ám phủ xuống, cực cảnh hủy diệt, tứ phương chiến kỳ hội tụ để chủ nhân mới quan khán mở đầu của viễn cổ, dẫn dắt người đó truy tìm câu đố của viễn cổ, câu đố để Phi Tiên.
Lúc này người đó đang ngồi ngay ngắn trên tế đàn viễn cổ nhìn từng bức tranh viễn cổ từ từ mở ra trước mắt...
Quy tắc Cực Cảnh bị đánh vỡ, tin đồn đã biến thành hiện thực. Vô số đệ tử của tông phái thánh địa bị đưa vào hư vô, cũng có một số người chạy thoát khỏi Cực Cảnh, nhưng bọn họ ngoại trừ biết Cực Cảnh bị hủy diệt, ngoài ra không biết gì nữa.
Tất cả mọi người đều biết quy tắc Cực Cảnh bị phá hủy đại diện cho cái gì. Cực Cảnh bị phá là lúc chiến kỳ tứ phương một lần nữa hội tụ. Nghe đồn khi chiến kỳ tứ phương hội tụ, đó là lúc viễn cổ chi mê bắt đầu, đó là ngày Phi Tiên một lần nữa tái hiện.
Thay đổi bất ngờ, bát phương sấm dậy. Tất cả mọi người bị tin tức này chấn động, vô số người có ý đồ mở cửa Cực Cảnh, tiến vào bên trong thăm dò.
Vô số tông chủ thánh vương ý đồ lấy Nghịch Thiên lực mở ra Cực Cảnh, nhưng bọn hắn đều thất bại, bởi vì Cực Cảnh đã biến mất, cho dù bọn họ có Diệt Thế lực cũng không cách nào mở Cực Cảnh quan sát đến tột cùng,
Cực Cảnh không thể mở, người chạy ra khỏi Cực Cảnh đương nhiên trở thành đối tượng truy hỏi của vô số người. Đáng tiếc là từ trong miệng bọn họ, ngươi căn bản không chiếm được bất cứ thông tin gì hữu dụng.
Bọn họ có thể nhìn thấy quá ít, khi thiên không xuất hiện dòng xoáy, bọn họ cũng đã đào tẩu, bọn họ thậm chí còn không nhìn thấy văn tự huyền ảo do tinh quang hội tụ.
Cái gì là tứ phương chiến kỳ, cái gì là viễn cổ chi mê bọn họ đều không thấy. Cho nên tất cả đều trở thành bí ẩn.
Ai là chủ nhân của tứ phương chiến kỳ? Hắn có phải cũng bị đưa vào hư vô? Hắn có phải đã nhìn thấy viễn cổ chi mê? Hắn có phải đã nhìn thấy Phi Tiên chi mê?
Tất cả mọi thứ đều mờ mịt, không thể nào suy đoán.
Tiếng suy đoán không ngừng truyền ra, có người nói có thể là Tu Phục Tông Sư đại chiến với thánh thú ở Thánh Thú Cốc đánh vỡ quy tắc, nhưng suy đoán này vừa ra đã bị bác bỏ không thương tiếc.
Lý do rất đơn giản, ngươi là cửu giai, cho dù là phệ hồn đứng bất động cho ngươi giết, ngươi có thể giết chết không?
Lân phiến thủy tinh của Cốt Long mạnh như thần binh, Cốt Long còn là Thánh Thể, đây là khác biệt thiên địa. Muốn lấy cửu giai lực giết chết Thánh Thể, chuyện này hoàn toàn không có khả năng.
Phản bác này không có vấn đề, cho dù là bản thân Âu Dương nghe thấy cũng rất tán thành. Nếu như phệ hồn không cổ động chiến kỳ, triệu hoán yêu thú, thể lực suy yếu tới cực điểm trốn vào tế đàn viễn cổ, nếu như Âu Dương không có thể chất bài trừ tất cả phong tỏa huyễn thuật, như vậy quy tắc có thể vĩnh viễn không bị đánh vỡ.
Tất cả chuyện này đều là trùng hợp, trùng hợp đến mức ngay cả phệ hồn cũng không ngờ nó lại bị một Yêu Cung Thủ sử dụng yêu cung trong tay chém chết mình trong tế đàn viễn cổ.
Thế nhưng khi trùng hợp càng nhiều, trùng hợp sẽ biến thành tất nhiên. Tứ phương chiến kỳ dẫn động thiên địa lực hủy diệt Cực Cảnh một lần nữađưa về tay một người, tái hiện viễn cổ chi mê, dẫn dắt chủ nhân bước lên con đường Phi Tiên.
Đủ loại suy đoán, thế nhưng những suy đoán này đều không thể dẫn động thánh vương và tông chủ khắp nơi suy nghĩ, bọn họ sẽ không đi suy đoán, bọn họ sẽ lựa chọn chờ đợi, chờ đợi chủ nhân của tứ phương chiến kỳ hiện thế.
- Hay là chủ nhân của tứ phương chiến kỳ cũng bị đưa vào hư vô rồi...
Thuyết pháp này cũng có rất nhiều, thế nhưng các thánh vương và tông chủ cũng tuyệt đối không tin thuyết pháp này.
Tứ phương chiến kỳ chống đỡ cả một thế giới, bọn chúng cùng hợp thành toàn bộ Cực Cảnh, khi quy tắc bị đánh vỡ, lẽ nào tứ phương chiến kỳ không có cả lực bảo hộ chủ nhân?
Chuyện này hiển nhiên không có khả năng.
Rốt cuộc là ai? Đây là suy đoán của vô số người...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 262: Phi tiên
Nguồn: Sưu Tầm
Vạn Tiên Sơn, trên Âm Vân Phong, Bạch Hủ Minh đứng trong quỷ ốc, trên mặt hắn mang theo một nụ cười lãnh đạm, trong lòng hắn cuộn trào không gì sánh được.
- Đã bao nhiêu năm kể từ khi Cực Cảnh xuất hiện, Phi Tiên đã trở thành bí văn... Viễn cổ rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Là lực lượng gì khiến Phi Tiên từnay biến mất?
Đây là suy nghĩ trong lòng Bạch Hủ Minh lúc này.
Bạch Hủ Minh từng nghĩ tới có một ngày Âu Dương có thể sáng tạo kỳ tích, giết chết phệ hồn, có được một mặt chiến kỳ trong tứ phương chiến kỳ, thếnhưng hắn chưa từng nghĩ tiểu tử này có thể triệt để đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh ...
Giết chết phệ hồn không tính là gì, thánh thú chết đi không có nghĩa là quy tắc bị phá vỡ, muốn phá vỡ quy tắc phải hoàn thành một việc, đó chính là hoàn thành đột phá từ cửu giai đến Thánh Thể trong Cực Cảnh.
Từ xưa đến nay có bao nhiêu người đã nỗ lực vì chuyện này? Nhưng nỗ lực cũng không có nghĩa là thành công, các thiên tài ý đồ hoàn thành đột phá trong Cực Cảnh, cuối cùng không cách nào phá vỡ được quy tắc thiên địa, chỉ có thể buồn bã đi ra.
- Tiểu tử thối, rốt cuộc có phải là ngươi hay không?
Mặc dù Bạch Hủ Minh có chín thành nghĩ là Âu Dương, thế nhưng thế sự vô tuyệt đối, hiện tại hắn cũng chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Trên Tu Di Phong, đám người Lữ Phong tụ tập lại một chỗ, trên mặt bọn họ lộ vẻ ưu thương.
Bọn họ đều nghe nói chuyện Cực Cảnh hủy diệt, theo bọn họ thấy, Cực Cảnh hủy diệt, tất cả mọi người đều chết oan uổng, Âu Dương cũng không tránh được tai họa này.
- Không ngờ Cực Cảnh lại đột nhiên xảy ra biến cố như vậy, Âu Dương sợ là...
Lữ Phong nói đến đây yên lặng cúi đầu, hắn có chút hối hận vì sao trước đó không cưỡng chế Âu Dương ra ngoài cùng đoàn đội của mình.
- Đội trưởng...
Mặc dù đã rời khỏi nơi chôn xương, thế nhưng đám người Thời Phong vẫn quen gọi Lữ Phong là đội trưởng, lúc này bọn họ cũng có thể lý giải tâm tình của Lữ Phong, Cực Cảnh hủy diệt, Âu Dương khẳng định cũng theo những người khác tiến vào hư vô.
- Âu Dương...
Khi Lăng Túc nhận được tin tức này, Cực Cảnh hủy diệt đã qua đi mười ngày, khi nhận được tin tức hắn thiếu chút nữa phun máu tại chỗ.
Chuyện Âu Dương dương oai trong Cực Cảnh là việc vui vẻ nhất hắn nghe thấy gần đây, mặc dù không phải do hắn làm, nhưng Âu Dương là huynhđệ của hắn, huynh đệ có thể uy phong, bản thân Lăng Túc cũng cảm thấy vui mừng.
Thế nhưng tin tức Cực Cảnh hủy diệt bỗng nhiên truyền đến, ngoại trừ rất ít người trốn được, còn lại đều bị đưa vào hư vô giống như sấm sét vang vọng toàn bộ Chân Linh Giới.
Cái gì là tứ phương chiến kỳ, cái gì là các loại quy tắc, hắn đều không biết, điều duy nhất mà hắn biết chính là Âu Dương cũng ở bên trong, Cực Cảnh hủy diệt khả năng cũng đưa Âu Dương vào trong hư vô.
Không chỉ có Lăng Túc, ngay cả đám người Sở Tương Hợp, Lăng Trung Thiên còn có Lam Thông cũng nhận được tin tức này, trong tin tức đó bọn họ chỉ quan tâm đến một người đó chính là Âu Dương.
- Buông ra, ta muốn gặp tông chủ.
Lý Vĩ tức giận gào lên với một nữ tử khoảng chừng hai lăm hai sáu tuổi, nhưng nữ tử này cũng không hề nổi giận.
Nữ tử khẽ vung tay lên, trong nháy mắt trận đồ xuất hiện, biến thiên địa xung quanh thành một nhà lao, sau khi nữ tử làm xong tất cả, xoay người rờiđi, vừa đi vừa nói:
- Ngươi muốn gặp tông chủ? Cho dù vi sư muốn gặp tông chủ cũng chưa chắc có thể gặp được, ngươi nghĩ ngươi có thể sao? Ta biết tại sao ngươi lại như vậy, thế nhưng người chết không thể sống lại, Cực Cảnh hủy diệt, ngoại trừ rất ít người may mắn sống sót, còn lại đều tiến vào hư vô, đây là số phận của bọn hắn.
Nữ tử tự xưng là sư phụ của Lý Vĩ.
- Sư phụ... Vậy không thể cứu huynh đệ của ta sao?
Lý Vĩ nhìn sư phụ Mục Uyển của mình, mặc dù Mục Uyển nhìn qua chỉ hai lăm hai sáu tuổi, nhưng Lý Vĩ biết, kỳ thực sư phụ của hắn chính là một Trận Đồ Sư đỉnh phong, Pháp Thân ngũ trọng thiên, cách Đạo Nhất chi cảnh của Đại Đế chỉ còn một bước.
- Cứu? Vấn đề này ta cảm thấy không có ý nghĩa.
Mục Uyển nói xong liền xoay người rời đi. Nàng nghĩ Lý Vĩ đang nói đùa.
Mấy Đại Đế liên thủ cũng không thể tìm kiếm được Cực Cảnh biến mất, làm sao có thể cứu người? Tất cả đều tiến vào hư vô, có quỷ mới biết những người này chạy đi đâu, có lẽ nếu có một Phi Tiên có thể liều mạng một chút, thế nhưng hiện tại mà nói căn bản không có khả năng.
- Ngươi có thể thử tìm chủ nhân của tứ phương chiến kỳ, hắn có được tứ phương chiến kỳ, viễn cổ chi mê, bước vào con đường Phi Tiên, nói không chừng mấy nghìn năm sau hắn có cơ hội bước vào Phi Tiên đấy.
Mục Uyển quay đầu lại nhìn Lý Vĩ nói, những lời này xem như cho Lý Vĩ một hi vọng nhỏ bé.
Đáng tiếc bản thân Mục Uyển cũng không thể tin được chủ nhân của tứ phương chiến kỳ thực sự có thể đi ra, hơn nữa, cho dù đi ra thì thế nào? Phi Tiên? Đó đã là tin đồn mấy vạn năm trước, rốt cuộc tin đồn có thật hay không thì còn phải đợi khảo chứng.
- Phi Tiên... Phi Tiên...
Lý Vĩ chưa từng nghe thấy từ này, hắn ngồi bệt xuống đất, kỳ thực ai cũng có thể nghe ra những lời này của Mục Uyển chỉ là kéo dài.
Vô số suy đoán xuất hiện, thế nhưng cùng với thời gian trôi qua cũng dần dần bắt đầu lắng lại. Thời gian một năm phảng phất như nước chảy, vô tình trôi qua, trước mặt thời gian, bất luận kẻ nào cũng sẽ từ từ bị lãng quên, cho dù là Âu Dương cũng không ngoại lệ.
Âu Dương một mình ngồi trên tế đàn viễn cổ, thời gian đã ngưng kết từ lâu, hắn nhắm mắt lại, toàn thân xuất hiện trong một thế giới vô cùng huyền bí.
Linh nguyên ở đây nồng nặc gấp mười lần Chân Linh Giới, cảm giác non xanh nước biếc như tiên cảnh. Âu Dương giống như linh hồn phiêu đãng khắp nơi, hắn phát hiện mình có thể tùy ý xuất hiện trong thế giới này.
- Vạn Tiên Sơn... Nơi này là Vạn Tiên Sơn?
Nhìn từng tòa sơn phong sừng sững, nhìn thác nước ngân long từ trên Thông Thiên Phong chảy xuống và Thông Linh hải, Âu Dương kết luận nơi này chắc chắn là Vạn Tiên Sơn, thế nhưng hắn tìm kiếm vạn ngọn sơn phong thậm chí tìm khắp Thông Thiên Phong cũng không phát hiện bất cứngười sống nào?
- Đây rốt cuộc là đâu?
Âu Dương để tay lên ngực tự hỏi, ở đây khẳng định là Chân Linh Giới, về phần vì sao mình lại xuất hiện ở đây với trạng thái như thế này thì hắn hoàn toàn không biết.
Cùng với nghi hoặc của Âu Dương, toàn bộ thế giới bắt đầu biến hóa, dòng xoáy xuất hiện phía trên thế giới, lôi điện vô tình phủ xuống thế gian. Âu Dương cảm giác hình ảnh trước mặt mình lại thay đổi, mình được đưa đến một vùng biển rộng mênh mông, nơi này có vô số người đạp không mà đi, trên người họ ánh sáng bay lượn, người nào cũng biểu hiện ra uy thế cường đại chưa từng nghe nói.
- Đại Đế sao?
Âu Dương nhìn những nhân vật đột nhiên xuất hiện, hắn không biết những người này là ai, thế nhưng hình ảnh lại thay đổi, những người này đều biến thành từng khối thi thể ngã xuống biển khơi, một nam tử khắp người đầy máu cô đơn đứng trên mặt biển, trong lòng hắn ôm một nữ tử, thếnhưng Âu Dương dùng hết nhãn lực cũng không cách nào nhìn thấy diện mạo của nữ tử này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 263: Thánh Thể (1)
Nguồn: Sưu Tầm
Nam tử há miệng giống như đang nói cái gì, Âu Dương không thấy rõ biểu tình trên mặt hắn, hắn nói cái gì Âu Dương cũng nghe không rõ, thế nhưng Âu Dương nghĩ có lẽ hắn đang nói lời tâm tình gì đó với nữ tử này.
Hình ảnh lại thay đổi, lôi điện trên bầu trời biến mất, vô số quang điểm xuất hiện trong dòng xoáy, tiếp theo toàn bộ thế giới rơi vào trong bóng tối, Âu Dương ra sức phi lên cao để xem phía trên xảy ra cái gì, nhưng......
Hình ảnh chuyển hoán, Âu Dương phảng phất như một người đứng xem ngàn vạn biến hóa của thế giới này, hắn nhìn thấy trong dòng xoáy trên bầu trời, một nam tử khoác phi trọng giáp, toàn thân bao phủ trong ánh sáng bảy màu, chân đạp tường vân từ trên trời giáng xuống.
Âu Dương không nhìn rõ khuôn mặt của hắn, thế nhưng Âu Dương cảm giác, người này rất giống nam tử vừa ôm nữ tử lúc trước, chỉ có điều hắn đã cường đại hơn trước đó rất nhiều.
Nam tử ngửa mặt lên trời gầm rú, loại cảm giác tuyệt vọng, điên cuồng khiến Âu Dương có chút hoảng sợ. Ánh sáng bao trùm toàn thân nam tử bỗng nhiên nổ tung, hắn vươn một tay chộp lên bầu trời.
- Chỉ Thủ Che Thiên.
Trong nháy mắt Âu Dương rốt cuộc minh bạch ý tứ của từ này, đây là Chỉ Thủ Che Thiên chân chính. Một tay nam tử này phong tỏa toàn bộ bầu trời, thân thể hắn không ngừng run rẩy, dáng vẻ hình như rất thống khổ.
Dòng xoáy chậm rãi biến mất, ngôi sao đưa về hư vô, nam tử nhìn xuống đại địa, hắn từ từ vẽ một số ký hiệu huyền ảo trước ngực, khi tất cả ký hiệu hoàn thành, Âu Dương thiếu chút sợ hãi kêu lên.
- Thì ra là vậy...
Nhìn ánh trăng tử sắc xuất hiện trên bầu trời, phong tỏa bầu trời, Âu Dương rốt cục lý giải nghi vấn trong lòng.
Khi hình ảnh cuối cùng xuất hiện, Âu Dương cảm thấy nơi này có một loại cảm giác thần kỳ, khi thiên môn nguyệt tỏa xuất hiện, hắn rốt cục minh bạch, đây là tỏa yêu tháp, đây là Sinh Tử Cảnh.
Nam tử Chỉ Thủ Che Thiên, thay đổi thân thể, tiểu thiên địa xung quanh hắn điên cuồng thu nhỏ, cuối cùng hình thành tỏa yêu tháp, tỏa yêu tháp hóa thành một đạo lưu quang rơi xuống tiểu thế giới, toàn bộ hình ảnh cũng tiêu tán.
Âu Dương một mình đứng trong Chân Linh Giới trước kia, hắn không biết hình ảnh mình nhìn thấy rốt cuộc đại biểu cho cái gì, nam tử kia là ai, vì sao hắn Chỉ Thủ Che Thiên lấy Đại La Chu Thiên phong tỏa thiên địa, hình thành tỏa yêu tháp trong tiểu thế giới? Hắn muốn phong tỏa cái gì? Nữ tử kia là ai?
Sau khi Âu Dương xem xong không chỉ không giải thích được nghi hoặc, ngược lại càng thêm nghi hoặc hơn.
Thế nhưng lúc này hiển nhiên không phải lúc nghi hoặc, bởi vì Âu Dương phát hiện, bên người hắn xuất hiện tứ diện huyết sắc chiến kỳ, trong tứ diện chiến kỳ có một mặt là của Cốt Long nắm giữ.
Trên một mặt chiến kỳ này, một con Cự Long bay lượn trên không trung, cùng với chiến kỳ tung bay, cự long giương nanh múa vuốt như vật sống. Hình vẽ trên ba mặt chiến kỳ khác là dáng dấp của tam thánh thú Bạch Hổ, Chu Tước và Huyền Vũ.
Hình dáng của tứ thánh thú này đương nhiên không phải hình dáng của tứ thánh thú trong Cực Cảnh, đây là thánh thú chân chính, cho dù chỉ nhìn hình vẽ, Âu Dương cũng có thể cảm giác được linh động và khí phách của chúng.
- Ông...
Tứ diện chiến kỳ đón gió tung bay, sau đó không ngừng xoay tròn quanh người Âu Dương, Âu Dương có thể cảm giác, tứ phương chiến kỳ giống như một bộ phận của cơ thể mình, loại cảm giác này nói ra rất cổ quái, thế nhưng lại là tồn tại chân thật.
- Ông...
Chiến kỳ lại rung động, bắt đầu bay về phía Âu Dương, lúc này trong tay Âu Dương đang cầm Thứ Kiêu Cung, Huyết Sắc Kiêu bỗng nhiên mở hai mắt, đối mặt với tứ diện chiến kỳ đang bay đến, Huyết Sắc Kiêu đón gió đứng dậy, nó giống như vật sống, chuẩn bị khiêu khích tứ phương chiến kỳ.
- Xảy ra chuyện gì...
Âu Dương nhìn Thứ Kiêu Cung và tứ phương chiến kỳ giằng co, hắn có chút khó hiểu, Thứ Kiêu Cung là một phần cơ thể của hắn, Thứ Kiêu Cung phản kháng là vì trong lòng hắn có chấp niệm đối với cây cung này, cho dù tứ phương chiến kỳ cường đại như thế nào, hắn cũng không muốn buông tha Thứ Kiêu Cung, nắm lấy tứ phương chiến kỳ chinh chiến thiên hạ.
Tứ phương chiến kỳ không ngừng rung động, Huyết Sắc Kiêu chỉ kiên trì trong nháy mắt đã bị áp chế trở về trong thân cung, Âu Dương nhìn ThứKiêu Cung bị áp chế, trong lòng hắn bất giác thấy đau đớn.
- Cút đi.
Âu Dương hoàn toàn không biết tác dụng của tứ phương chiến kỳ, quay sang gầm rú với tứ phương chiến kỳ, tiếng gầm rú của hắn vừa xuất khẩu, lại phát hiện tứ phương chiến kỳ hóa thành bốn đạo khí tức giống như huyết lực, theo hơi thở của hắn nhảy vào trong thân thể hắn.
- A...
Một tiếng kêu thống khổ vang lên, Âu Dương bị tứ phương chiến kỳ phá thể mà vào, tứ phương chiến kỳ hội tụ thành một dòng xoáy ngưng kết lại với nhau, trùng kích về phía tiễn yêu linh đan.
Giữa lúc bọn chúng muốn thay thế tiễn linh yêu đan, vô số huyết quang bỗng nhiên nổ tung trong thân thể Âu Dương, tứ phương chiến kỳ bị cưỡng chế phân khai, sau đó bị huyết quang bao vây.
Sát ý ngút trời chất chứa trong thân thể Âu Dương cuối cùng cũng bạo phát, mục tiêu của chúng là tứ phương chiến kỳ, bọn chúng hoàn toàn trấn áp tứ phương chiến kỳ vào trong thân thể.
Trong thân thể Âu Dương giống như cuồng phong gào thét, tứ phương chiến kỳ bị vô số huyết quang bao vây, áp súc, lúc này mạnh như tứ phương chiến kỳ cũng không có cách nào chống lại sát ý ngút trời của chủ nhân.
Không biết qua bao lâu, khi Âu Dương lần thứ hai khôi phục quyền khống chế với thân thể, hắn vội vã kiểm tra yêu đan của hắn, vừa nhìn hắn đã vô cùng sợ hãi.
Tiễn linh yêu đan vẫn đang còn, thế nhưng nó đã thay đổi dáng dấp, lúc này xung quanh tiễn linh yêu đan, tứ phương chiến kỳ phân thủ thành bốn vịtrí, giống như tứ đại Thiên Vương trấn thủ bốn phương yêu đan.
Âu Dương không biết điều này có nghĩa là gì, thế nhưng nếu như lúc này có người biết tứ phương chiến kỳ tình nguyện hóa thành tứ phương thủ hộ, bọn họ phỏng chừng có thể giật mình đến chết.
Tứ phương chiến kỳ đại diện cho tứ đại chí cường lực viễn cổ, khi có được nó có thể tranh hùng thiên hạ, có hi vọng Phi Tiên, Âu Dương đồng thời thu được tứ phương, nhưng hắn vẫn không buông tha chiến cung trong tay, mà lựa chọn phân tứ phương chiến kỳ trấn thủ tứ phương tiễn linh.
Từ xưa đến nay, chưa từng có người có thể thu nhập thân thể của tứ phương chiến kỳ, tứ phương chiến kỳ giống như một thế giới, ngươi có thể cầm nó trong tay, thế nhưng muốn trấn áp tứ phương chiến kỳ căn bản là không có khả năng.
- Chuyện này là thế nào?
Âu Dương khó hiểu nhìn tứ phương chiến kỳ, thời không xung quanh hắn bắt đầu điên cuồng vỡ vụn, từng mảnh thời không đưa về hư vô, khi Âu Dương mở mắt ra, hắn phát hiện mình đã trở lại tế đàn viễn cổ, thi thể của Cốt Long vẫn còn ở đây, chỉ có điều vết máu sớm đã khô khốc, giống như thời gian đã trôi qua rất lâu.
Xung quanh tế đàn lộ vẻ hư vô, nhưng lúc này thứ Âu Dương quan tâm không phải là tế đàn, mà là bản thân hắn có phải đã đột phá đạt được Thánh Thể hay không.
Nắm chặt Thứ Kiêu Cung trong tay, Âu Dương nhắm mắt lại bắt đầu cảm thụ biến hóa trong thân thể mình, khi hắn nhìn thấy tứ phương chiến kỳ vẫn tồn tại bên cạnh yêu đan, hắn không quá mức giật mình, bởi vì hắn sớm đã dự liệu tứ phương chiến kỳ khẳng định sẽ mang đến biến hóa gì đó cho hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Yêu Cung Tác Giả: Minh Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 264: Thánh Thể (2)
Nguồn: Sưu Tầm
Khi Âu Dương thâm nhập toàn bộ tâm thần vào trong yêu đan, hắn lại có vẻ mừng rỡ.
- Ha ha ha ha... Đây là Thánh Thể sao?
Điều động lực lượng trong yêu đan, lúc này trong thân thể Âu Dương, lưu quang chuyển động, Thứ Kiêu Cung đã thật sự trở thành một bộ phận của cơ thể hắn, Thứ Kiêu Cung giống như tay chân của hắn, trở thành một bộ phận không thể tách rời.
- Thân thể trở nên rất nhẹ...
Âu Dương cảm thụ được biến hóa trong thân thể mình, loại biến hóa này không chỉ thể hiện cường độ thân thể có một bước bay vọt, đồng thời hắn còn phát hiện thân thể của mình trở nên mềm mại không gì sánh được.
- Phi hành?
Âu Dương thử điều động yêu khí, đẩy thân thể lên khỏi mặt đất, nhưng hắn thử rất nhiều lần lại phát hiện căn bản không làm được. Không phải yêu khí của hắn không đủ cường đại, Âu Dương có thể cảm giác được, mình đã tuyệt đối tiến nhập Thánh Thể, nếu như nói thân thể của cửu giai là một tờ giấy, như vậy thân thể hiện tại đã mạnh như đá, hiện tại cho dù mình đối mặt với một kích toàn lực của Yêu Chiến Sĩ cửu giai, nhất định sẽ không bịthương.
Nếu như hiện tại để hắn đối mặt với phệ hồn, cho dù cái đuôi của phệ hồn quét đến, hắn vẫn không bị thương. Đây là một bước nhảy vọt về chất, thếnhưng sau khi đạt được Thánh Thể, Âu Dương lại có một loại cảm giác hữu lực nhưng không có chỗ sử dụng.
- Chuyện này là thế nào, rõ ràng lực lượng cường đại hơn trước vô số lần, thế nhưng lại không cách nào điều động?
Âu Dương không ngừng thử điều động rất nhiều yêu khí tràn ngập thân thể của mình, thế nhưng vẫn không cách nào làm được.
- Lẽ nào... Vì ta chưa từng học qua công pháp phù hợp với mình một cách hệ thống?
Âu Dương đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, trước đây hắn chỉ dựa vào tài bắn cung phối hợp với yêu khí của mình chiến đấu, trước Thánh Thể còn không có gì, dù sao trước Thánh Thể chỉ có thể đặt nền móng, chỉ cần phóng xuất lực lượng là được rồi, về phần làm thế nào phóng xuất cũng không có vấn đề.
Theo tiến nhập Thánh Thể, hiện tại lực lượng của hắn đã tăng cường thêm mấy lần, lúc này hắn đã không thể thoải mái điều động lực lượng chiếnđấu như lúc còn cửu giai.
- Xem ra sư phụ nói rất đúng, Thánh Thể mới là bắt đầu, còn phải học thêm rất nhiều.
Âu Dương lắc đầu, hiện tại lực lượng có, kỹ xảo cũng có, thế nhưng nếu như không có công pháp tương xứng điều động lực lượng bành trướng trong thân thể, mình muốn đề cao là rất khó.
Sau khi nghĩ thông suốt tất cả vấn đề, Âu Dương tạm thời yên tâm, dù sao hắn vốn thuộc về Vạn Tiên Sơn, ở chỗ Bạch Hủ Minh chắc chắn sẽ có công pháp thích hợp để hắn học tập, chuyện này không phải vấn đề lớn, hiện tại việc hắn phải suy nghĩ là làm sao thoát ra ngoài.
Trong toàn bộ tế đàn viễn cổ chỉ có hắn và thi thể của phệ hồn, tế đàn bị bức tường ánh sáng thủ hộ, bên ngoài bức tường ánh sáng lộ vẻ hư vô, làm sao hắn có thể ra ngoài? Lẽ nào phải quay về hư vô?
Âu Dương cũng không nhìn thấy Cực Cảnh bị hủy diệt, hắn cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, thế nhưng người thông minh như hắn khẳngđịnh sẽ không xông ra khỏi tế đàn nghênh tiếp hư vô, Âu Dương cũng không cho rằng mình đã cường Đại Đế đến mức có thể chống lại hư vô.
Âu Dương chuyển động xung quanh một hồi lâu, cuối cùng hắn phát hiện trên tế đàn có một trận đồ độc lập nhỏ bé, xung quanh trận đồ này có bốn lỗ nhỏ, lỗ nhỏ này giống như cần vật gì bỏ vào.
Âu Dương bắt đầu nghiên cứu trận đồ, hắn có một loại cảm giác, đây chính là then chốt để hắn ra ngoài...
Âu Dương ở bên trong nghiên cứu, hắn hoàn toàn không biết, bất giác hắn đã ở trong Chân Linh Giới mười năm.
Lúc này ngoại giới sớm đã vô cùng biến ảo. Mười năm trước Cực Cảnh tan biến sớm đã trôi qua, có người còn nhớ, thế nhưng còn rất ít người thảo luận về nó.
Vạn Tiên Sơn, trên Thông Thiên Phong, Lam Thông đứng trên một khối đá ngầm nhìn xuống Thông Linh Hải bên dưới Thông Thiên Phong, bên người hắn chính là Lý Vĩ. Trong thời gian mười năm, Lam Thông là đệ tử duy nhất dựa vào nỗ lực bước trên Thông Thiên Phong, cũng được xem là thiên tài có cơ hội trùng kích Pháp Thân đỉnh phong thậm chí Đại Đế.
- Mười năm trước chúng ta tới Vạn Tiên Sơn, tràn ngập nghìn vạn chờ mong, mười năm sau cảnh còn người mất, lão gia hỏa Sở Tương Hợp vào thời khắc cuối cùng lại thất bại, chết ở Bất Chu Sơn, còn Lăng Túc và đám người Lăng Trung Thiên đến nay ở ngọn núi nào cũng không biết, Âu Dương cũng ngã xuống trong Cực Cảnh.
Trong lời nói của Lam Thông có vài phần thương cảm, đám người bọn họ ôm mộng tưởng tiến vào Chân Linh Giới, tiến vào Vạn Tiên Sơn, thế nhưng không ai ngờ mười năm sau chỉ có hắn và Lý Vĩ đến được Thông Thiên Phong.
- Mười năm phấn đấu, không biết có bao nhiêu người chết đi như quốc sư, lại có bao nhiêu người có thể đến được Thông Thiên Phong.
Mặc dù mười năm trôi qua, thế nhưng mỗi khi thấy Thông Linh Hải, hắn lại nhớ lại cảm xúc của bọn họ khi đến đây.
- Hai vị sư huynh, ở đây cần quét dọn một chút, hai vị sư huynh có thể...
Một lão nhân nhìn qua ước chừng sáu bảy chục tuổi, tay cầm một cây chổi vừa quét dọn Thông Thiên Phong vừa nói với đám người Lam Thông.
Lý Vĩ và Lam Thông đưa mắt nhìn nhau, nếu như không phải Lý Vĩ tận mắt nhìn thấy biến hóa mười năm qua, ai có thể nghĩ Mộc Xuân được xưng tụng là thiên tài năm đó, mười năm sau lại trở thành một lão nhân như vậy?
Yêu binh tổn hại, không được Tu Phục Tông Sư đồng ý chữa trị, trái tim hắn sớm đã chết từ lâu, nếu không phải còn lưu lại một tia mộng trưởng truy cầu, có thể Mộc Xuân đã rời khỏi nơi này làm một người bình thường....
Nhìn Mộc Xuân tuổi già sức yếu , Lam Thông tiến lên vỗ vai Mộc Xuân nói:
- Mộc Xuân huynh đệ, nếu có một ngày Âu Dương trở lại Vạn Tiên Sơn, ta nhất định sẽ kêu Âu Dương chữa trị yêu binh cho ngươi, bang trợ ngươi tiến nhập Thánh Thể.
Lam Thông nhìn Mộc Xuân, hắn có thể nhìn thấy vài phần của mình trước kia từ trên người Mộc Xuân, chỉ là hắn may mắn gặp được Âu Dương. Cũng là nhờ Âu Dương mới có hắn ngày hôm nay.
Thế nhưng mặc dù Lam Thông nói như vậy, bản thân hắn cũng không tin kỳ tích sẽ xuất hiện lần thứ hai.
Mười năm trước Cực Cảnh hủy diệt, Âu Dương và vô số người bỏ mạng trong Cực Cảnh, lúc đầu nghe được tin tức này hắn còn mỉm cười. Theo hắn thấy, ngay cả Sinh Tử Cảnh cũng không vây khốn được Âu Dương, hắn nhất định sẽ bước ra khỏi Cực Cảnh.
Thế nhưng đảo mắt mười năm vội vã trôi qua, tín niệm này đã tan vỡ. Hắn cũng bắt đầu từ từ tin tưởng Âu Dương đã chết, mặc dù hắn rất không muốn tiếp thu kết quả này.
- Cảm tạ Lam Thông sư huynh...
Mộc Xuân không hề tức giận, kỳ thực bản thân Mộc Xuân cũng biết, mình nhiều nhất chỉ sống mười năm nữa. Còn chuyện về Âu Dương từ lâu hắn đã nghe nói từ miệng Lý Vĩ.
Tu Phục Tông Sư hai mươi tuổi, người khai sáng Yêu Cung Thủ , linh hồn của Vô Địch đoàn đội, đơn thương độc mã sát nhập Thánh Thú Cốc đại chiến phệ hồn, nhưng một nhân vật như vậy bởi vì thời vận mà ngã xuống trong Cực Cảnh, nếu như Âu Dương thực sự trở về, Mộc Xuân có lý do tin tưởng yêu binh của mình có thể được chữa trị.
Hắn cũng từng tin tưởng nam tử đã vô số lần sáng tạo kỳ tích này sẽ trở về, thế nhưng thời gian mười năm đủ để ma diệt tất cả...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius