Chương 627: Phát triển cửa hàng chăm sóc sắc đẹp(1)
Nguồn: Mê Truyện
Lúc nàng nhìn thấy Trương Tuyết Bách lấy một đôi dép lê đàn ông bằng bông từ trên kệ giày bên cạnh ra, ân cần thay cho Dương Tử Hiên, nàng cảm giác như thế giới quan quanh người mình biến đổi hoàn toàn.
Người phụ nữ này vẫn là người phụ nữ băng thanh ngọc khiết, tự phụ cao nhã, xa không thể chạm khi đứng ở trước mặt mình kia sao?
Dương Tử Hiên cũng chú ý tới Hướng Hoài Băng ngồi ở trên ghế sa lon, cười một tiếng với nàng, cực kỳ chói mắt, giống như ánh mặt trời, không hề có vẻ âm úc và lãnh khốc như lúc sống ở trong quan trường.
Trương Tuyết Bách giới thiệu hai người với nhau: "Hoài Băng, giáo viên chuyên nghành thợ trang điểm của cửa hàng chúng ta, du học từ nước Pháp, một trong những quốc gia nhiều vật phẩm xa xỉ nhất trở về, có rất nhiều bằng cấp quốc tế về chuyên gia làm đẹp.”
“Trước kia đã từng làm đảm nhiệm người quản lí nhãn hiệu dầu Ly Ngọc Lan hai năm tại Nghiễm Châu, có nhiều kinh nghiệm trong ngành sản xuất đồ trang điểm, có thể nói là chuyên gia thâm niên trong ngành sản xuất đồ trang điểm giá cao, được chúng ta dùng lương cao mời đến."
Dương Tử Hiên vươn tay về phía Hướng Hoài Băng, nắm chặt tay nàng, khóe miệng cong lên, nói: "Cứ gọi tôi là Tử Hiên, rất hân hạnh được biết cô, Hướng tiểu thư."
Hướng Hoài Băng cũng mỉm cười nắm tay Dương Tử Hiên, trong lòng vẫn nghi hoặc, ông chủ mình, một cô gái xinh đẹp ngay cả mình cũng cảm thấy ghen tỵ, vậy mà chỉ giới thiệu thân phận của mình, không giới thiệu thân phận Dương Tử Hiên.
Sự nghi ngờ trong nội tâm Hướng Hoài Băng càng dày đặc hơn rồi.
"Mới không được bao lâu, cửa hàng chăm sóc sắc đẹp đã biến hóa cực lớn, tôi sắp không nhận ra rồi, xem ra chị dùng lực lớn mời Hướng tiểu thư tới, đúng là lựa chọn cực kỳ sáng suốt..." Dương Tử Hiên ngồi xuống, cầm lấy tách trà trên mặt bàn lên, nhấp một ngụm, sau đó mới bắt đầu dò xét cô gái được mời tới làm chuyên gia trang điểm này.
Ừm, tóc sáng bóng rõ ràng, làn da tay nõn nà, bảo dưỡng cực kỳ đúng chỗ, móng tay tu sửa rất gọn, chân bảo dưỡng tốt, tương đối vừa vặn, rất ưa nhìn.
Dương Tử Hiên nhìn vào một thợ trang điểm và chuyên gia làm đẹp, đánh giá xem người đó có xứng đáng với danh hiệu hay không, đầu tiên phải xem người đó trang điểm chính mình thế nào.
Nếu như bản thân thợ trang điểm hoặc là bản thân chuyên gia làm đẹp không thể làm cho hai mắt người nhìn vào họ tỏa sáng, như vậy, dù trình độ khoe khoang cao bao nhiêu, cũng chỉ là thổi phồng mà thôi.
Trương Tuyết Bách cũng chú ý tới chuyện Dương Tử Hiên quan sát Hướng Hoài Băng cực kỳ cẩn thận, trong nội tâm cười thầm.
Nàng gọi Dương Tử Hiên tới, ngoại trừ có chuyện cần thương lượng ra, cũng là muốn để cho Dương Tử Hiên tiến hành đánh giá chuẩn xác đối với Hướng Hoài Băng này, xem xem cô gái này thật sự có trình độ không.
Nàng biết rõ ánh mắt Dương Tử Hiên khác hẳn với thường nhân, nhìn người cực kỳ chuẩn, chỉ là, nàng không biết rốt cuộc Dương Tử Hiên học được một thân tài năng như vậy từ nơi nào.
Đối với chuyện này, nàng cũng chỉ có thể quy kết cho việc trên đời luôn có một vài người sinh ra đã mang thiên phú dị bẩm, mà Dương Tử Hiên hoàn toàn là một trong những người mang thiên phú dị bẩm này.
Dương Tử Hiên xem xét một thợ trang điểm, đánh giá có đủ tư cách làm việc ở một nơi cao cấp không, phải từ phương diện thói quen vệ sinh, quần áo, trang điểm bản thân, tư thế ngồi đợi để phán đoán.
Không thể nghi ngờ, mặc dù dùng ánh mắt đời sau của Dương Tử Hiên để bắt bẻ xem xét, Hướng Hoài Băng này cũng là một người cực kỳ xứng đáng.
Hướng Hoài Băng bị Dương Tử Hiên nhìn đến mức toàn thân không được tự nhiên, chuẩn bị lên tiếng kháng nghị.
Dương Tử Hiên đợi đến lúc này mới quay đầu cười nói với Trương Tuyết Bách: "Các chị đào Hướng tiểu thư từ nơi nào tới vậy, Hướng tiểu thư đúng là nhân vật cực kỳ xuất sắc, lần này các chị đã nhặt được bảo bối rồi."
"Tử Hiên tiên sinh nói quá lời, tôi chỉ làm nhiều năm ở ngành sản xuất trang điểm, am hiểu một vài quy nghề nghiệp tắc mà thôi." Hướng Hoài Băng khiêm tốn nói.
"Thời điểm tôi vừa vào cửa, liền nhìn thấy cửa hàng chăm sóc sắc đẹp đầy khách hàng ra vào, cái này cũng có một phần công lao của Hướng tiểu thư."
Dương Tử Hiên bình tĩnh nói: "Hiện tại cửa hàng còn thiếu nhân thủ không?"
"Tôi gọi cậu đến, chính là muốn thương lượng với cậu một chút, có nên tiếp tục mở thêm một cửa hàng nữa không? Trong tỉnh nhiều khách hàng lắm, hiện tại đều hẹn đến 12 cuối tháng rồi, có thể nói từ hiện tại đến cuối năm, chỗ chúng ta đều chật ních, kinh doanh nhiều đến mức làm không hết."
Trước kia, lúc mới mở cửa tiệm, Trương Tuyết Bách cũng chỉ nghe theo Dương Tử Hiên, làm thử một tý, không ngờ sẽ náo nhiệt như thế, tỉ lệ lợi nhuận rất cao, thậm chí cao hơn lợi nhuận toàn bộ sản phẩm Tuyết Trắng Nhật Hóa trước kia.
Hướng Hoài Băng nháy nháy mắt nhìn Dương Tử Hiên, đối với thân phận người đàn ông anh tuấn này, nàng cũng có chút tò mò, hy vọng có thể nghe cao kiến của hắn, xem có thể phỏng đoán ra thân phận của hắn hay không.
"Không tốt! Các chị từ lúc vừa mới bắt đầu đã định vị đi trên lộ tuyến cao cấp, không thể phổ cập, hiện tại kinh doanh rất náo nhiệt, lại hiếm, rất quan trọng đối với việc miêu tả nhãn hiệu cửa hàng chăm sóc sắc đẹp chúng ta, loại danh tiếng truyền miệng này mới có lợi đối với hình tượng nhãn hiệu."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Cho nên, chúng ta phải làm doanh nghiệp đói khát."
"Doanh nghiệp đói khát..." Hướng Hoài Băng có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên.
Tuy người đàn ông này ở trong đất liền, nhưng là miêu tả về nhãn hiệu động không hề kém nàng, một chuyên gia đến từ chỗ đào tạo ra các chuyên gia mỹ phẩm, nhãn hiệu nổi tiếng.
"Tôi đồng ý với cách nhìn của Tử Hiên tiên sinh, tạm thời làm doanh nghiệp đói khát trong tỉnh."
Hướng Hoài Băng phụ họa theo ý kiến của Dương Tử Hiên: "Cái này có thể tạo thành quan niệm nhãn hiệu mãnh liệt cho những người bên ngoài, cho rằng cửa hàng chúng ta phục vụ rất tốt, nên mới náo nhiệt như vậy."
"Nhưng cũng chỉ là ở trong tỉnh thôi, hiện tại con đường tiêu thụ của Dương Ban Mai Xích đã trải dài đến tất cả các thành phố ở ba tỉnh Đông Bắc, các chị cũng có thể đuổi theo nó, mở cửa hàng chăm sóc sắc đẹp tại tỉnh Nam Tô và tỉnh Giang Nam.”
“Cần trọng điểm chú ý nắm bắt thành phố Hoàng Phổ!”
“Thành phố Hoàng Phổ trong tương lai vài năm sau sẽ phát triển tương đối nhanh chóng, đoạt được Hoàng Phổ, là một trong những mục tiêu lớn nhất của chúng ta sang năm." Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.
"Hoàn toàn có thể mượn con đường tuyên truyền của Dương Ban Mai Xích, tiến hành tuyên truyền quy mô tại thành phố Hoàng Phổ, thành phố Tây Hồ tỉnh Giang Nam.”
“Hiện tại, sức miễn dịch của người trong nước đối với quảng cáo còn rất thấp, chỉ cần quảng cáo có sáng kiến, là có thể kéo khách hàng mua sắm, số lượng hết sức kinh người."
Hướng Hoài Băng cau lông mi vẽ bằng phấn nhàn nhạt, làm cho người ta có cảm giác thoải mái lại, trông rất đẹp mắt, miệng nói: "Khuếch trương như vậy, có thể xuất hiện một chút tổn hại đối với nhãn hiệu không?"
"Cái này liên quan đến chất lượng phục vụ của chúng ta!"
Dương Tử Hiên nói chuyện rất có hương vị đứng trước bản đồ, chỉ điểm giang sơn: "Vốn, cửa hàng chăm sóc sắc đẹp là một sự vật mới lạ, đừng nói tỉnh La Phù, loại thành thị đất liền này, coi như là thành thị vùng duyên hải phát đạt, hiện tại cơ hồ tất cả thị trường đều trống rỗng.”
“Tuy bên ngoài các loại đồ trang điểm giá cao bắt đầu xuất hiện không ít, chiếm đoạt thị trường trong nước, nhưng cửa hàng có tư cách cửa hàng chăm sóc sắc đẹp chuyên nghiệp vẫn trống rỗng!”
“Một khi mở thị trường tại thành phố Hoàng Phổ, tỉnh Giang Nam, khách hàng sẽ chen chúc chạy tới."
"Vậy thì cần chuyên gia làm đẹp của chúng ta đuổi kịp chất lượng phục vụ rồi! Tôi vừa quan sát một tý, Hướng tiểu thư xác thực là một chuyên gia làm đẹp, thợ trang điểm cực kỳ tốt, sau này còn phải phiền Hướng tiểu thư hướng dẫn các cửa hàng chăm sóc sắc đẹp mở rộng công tác.”
“Đồng thời còn phải hỗ trợ đào tạo ra một đám chuyên gia làm đẹp tố chất cao ở trong cửa hàng, đây cũng là việc cực kỳ quan trọng!" Dương Tử Hiên phát giác được mấu chốt của vấn đề rất nhanh.
Chương 627: Phát triển cửa hàng chăm sóc sắc đẹp(2)
Hướng Hoài Băng gật gật đầu, nói: "Đây là điểm mấu chốt, tôi, với tư cách người quản lý cửa hàng, chuyên gia trang điểm, tự nhiên sẽ phụ trách nội dung này!"
"Mặt khác, tên cửa hàng chúng ta vẫn chưa đủ cụ thể và vang dội, trước mắt chỉ gọi là cửa hàng chăm sóc sắc đẹp, trước mắt chỉ có một nhà độc quyền, đương nhiên không sao, nhưng nếu như khuếch trương đến thành phố Hoàng Phổ, chỉ cần chuyện không có tên tuổi, cũng đủ để rớt lại phía sau."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói: "Các chị có thể nghĩ ra một cái tên tương đối dễ nghe dễ nhớ."
"Vẫn gọi là cửa hàng chăm sóc sắc đẹp Tuyết Trắng, không được sao?" Trương Tuyết Bách ở bên cạnh ngắt lời.
"Không ổn!" Dương Tử Hiên và Hướng Hoài Băng đồng thời phủ quyết!
"Vẫn gọi là cửa hàng chăm sóc sắc đẹp Tuyết Trắng, sẽ rất dễ dàng làm cho người ta liên tưởng đến Tuyết Trắng Nhật Hóa, Tuyết Trắng Nhật Hóa vốn là nơi tiêu thụ các sản phẩm đồ gia dụng, rất dễ dàng làm cho người ta liên tưởng đến cửa hàng chăm sóc sắc đẹp Tuyết Trắng, coi đây chỉ là một nơi bán các đồ thẩm mỹ, con đường của nhãn hiệu cao cấp không thể lập lại”
“Cho nên, nhất định phải kiếm một cái nhãn hiệu khác thật kêu!" Dương Tử Hiên cười nói.
Hướng Hoài Băng có chút kinh ngạc, biểu hiện trên mặt thoáng đọng lại một tý, một lúc sau mới cười nói: "Xem ra Tử Hiên tiên sinh am hiểu rất sâu về hiệu ứng nhãn hiệu, có Ông Trùm giấu mặt ở sau lưng thế này chỉ đạo, khó trách ở tỉnh đất liền như La Phù, cũng có thể tạo ra cửa hàng chăm sóc sắc đẹp cực kỳ mới lạ cuốn hút như thế này."
Sở dĩ Hướng Hoài Băng rời khỏi chức vụ quản lí nhãn hiệu Bảo Khiết, đi theo Trương Tuyết Bách tới đây, một nguyên nhân là do mị lực cá nhân của Trương Tuyết Bách, một nguyên nhân khác là vì tò mò.
Trong lòng nàng luôn tự hỏi, vì cái gì loại cửa hàng chăm sóc sắc đẹp mốt nhất hiện nay, không phải bắt đầu sinh trưởng tại quảng những thành thị vùng duyên hải phát đạt, mà là lại bắt nguồn từ một thành thị sâu trong đất liền?
Hiện tại xem ra, hơn phân nửa là chủ ý của người đàn ông này.
Vậy thì rất nhiều chuyện đều có thể giải thích.
Ví dụ như vì cái gì một ông chủ xinh đẹp quá mức lại coi trọng người đàn ông này đến vậy, hóa ra người đàn ông trẻ tuổi này mới là ông chủ lớn phía sau màn.
"Mặt khác, tôi cảm thấy có thể cải tiến phương thức phục vụ của chúng ta một tý!" Dương Tử Hiên tiếp tục đưa ra đề nghị.
Hướng Hoài Băng và Trương Tuyết Bách không nhịn được nữa, đều móc quyển vở ra ghi nhớ kỹ lời Dương Tử Hiên nói.
“Ví dụ như có thể đưa ra việc tích lũy giá trị tiêu phí, để cho những quý phu nhân kia mỗi một lần tới đây đều được tích lũy một số tiền, từ đó, họ có thể được ưu đãi khuyến mãi mấy tháng, hoặc là đưa ra thẻ phục vụ theo năm, một lần bỏ một đống tiền, có thể hưởng thụ một năm phục vụ."
"Ý nghĩ này không tệ, chúng ta mở tiệm mới tại thành phố Hoàng Phổ, tỉnh Giang Nam và các tỉnh Hoa Đông, cần rất nhiều tài chính đầu tư giai đoạn đầu, có thể kiếm từ ý tưởng này."
Hướng Hoài Băng thật sự là rất hào hứng tiếp thu đề nghị của Dương Tử Hiên: "Chỉ cần làm tốt, chúng ta có thể kiếm một món tiền lớn của khách hàng, tiến hành khuếch trương."
Dương Tử Hiên cực kỳ khen ngợi khả năng lĩnh ngộ của Hướng Hoài Băng: "Muốn, đúng là cái hiệu quả này. Dùng trạng thái náo nhiệt hiện tại của cửa hàng chăm sóc sắc đẹp để xem xét, đưa ra chế độ mua thẻ theo năm, thẻ phục vụ tháng, khẳng định sẽ có không ít khách hàng bỏ tiền ra mua sắm.”
“Như vậy, cùng lúc chúng ta có thể gia tăng vòng tròn tiền liên hoàn của chúng ta, một phương diện khác, có thể bồi dưỡng được một đám khách hàng trung thành.”
“Những khách hàng này mua sắm thẻ thẻ năm, đều phải trường kỳ hưởng thụ phục vụ tại chỗ chúng ta, việc này ngang bằng với việc buộc chặt các khoản chi tiêu của khách hàng.”
“Hơn nữa, phục vụ sắc đẹp cũng không phải chuyện một sớm một chiều, đưa ra phục vụ theo tháng, quý, lại càng dễ thể hiện chất lượng chăm sóc sắc đẹp của cửa hàng chúng ta!"
"Đương nhiê,n còn có thể làm ra một ít đẳng cấp phục vụ khác nhau, ví dụ như vàng thẻ, thẻ bạc, thẻ hội viên bình thường."
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Đẳng cấp thẻ bất đồng, có thể hưởng thụ phục vụ không cùng đẳng cấp, phân cấp như vậy, có thể tiến hành phân tầng thị trường khách hàng.”
“Những quý phu nhân này đều có tâm lý ham hư vinh, thích ganh đua so sánh, phân chia đẳng cấp chế độ, các nàng khẳng định sẽ dồn hết tâm tư kiếm một tấm thẻ vàng."
Hướng Hoài Băng và Trương Tuyết Bách nghe xong, liền liên tục gật đầu lia lịa.
Trương Tuyết Bách mỉm cười, mắt đẹp xẹt qua khuôn mặt hình dáng góc cạnh rõ ràng của Dương Tử Hiên, trong nội tâm toát lên sự ấm áp và hạnh phúc, có hắn ở đây, sự tình phiền não gì cũng có thể ném cho hắn, làm cô gái nhàn nhã tự tại.
"Tôi cảm thấy nên để tiên sinh làm cố vấn đặc biệt cho cửa hàng chăm sóc sắc đẹp chúng ta mới tốt, sáng ý của tiên sinh thật sự không ít!" Hướng Hoài Băng lông chớp chớp mi thật dài, thoạt nhìn cực kỳ yêu kiều.
Cô gái này cũng là đại mỹ nữ, tuy không thể so sánh với Trương Tuyết Bách, loại thục nữ chói sáng tới cực điểm này, nhưng đặt lên trên đường cái, cũng là cực phẩm mỹ nữ rồi.
"Hoài Băng, khả năng là cô có chỗ không biết, phòng nghỉ giành cho đàn ông làm cô tán thưởng không thôi, chính là bút tích của hắn, nếu xét về khả năng nắm chắc tâm lý người tiêu dùng, hắn là số một đấy!"
Trương Tuyết Bách ở bên cạnh khen Dương Tử Hiên: "Về phần cố vấn đặc biệt, miễn đi, cái cửa hàng chăm sóc sắc đẹp này chính là sáng kiến của hắn."
Trương Tuyết Bách biết rõ, tuy Dương Tử Hiên không cầm cổ phần Dương Ban Mai Xích, nhưng luôn thông qua một số người, gián tiếp cầm không ít cổ phần, trên thực tế là ông chủ khống chế cổ phần sau lưng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích.
Hỗ trợ làm tốt cửa hàng chăm sóc sắc đẹp, kỳ thật cũng là thay hắn kiếm tiền, đương nhiên, những lời này, Trương Tuyết Bách không có khả năng nói ra trước mặt Hướng Hoài Băng.
"Tôi cảm thấy, chúng ta có thể đẩy ra một ít dịch vụ phục vụ chăm sóc sắc đẹp cho đàn ông, dù đàn ông trong nước không coi trọng lắm dáng vẻ thân thể mình, nhưng không có nghĩa là không có thị trường, những người đàn ông chịu đi cùng bà vợ tới nơi này làm đẹp, đều là người có địa vị xã hội nhất định, hoàn toàn có thể dụ dỗ bọn họ chăm sóc cho bản thân."
Dương Tử Hiên chậm rãi nói, đàm luận về đường lối buôn bán, hắn tự nhiên là vô cùng thông hiểu.
Hướng Hoài Băng yên lặng ghi nhớ tất cả những lời Dương Tử Hiên nói, hôm nay Dương Tử Hiên đưa ra vô cùng nhiều đề nghị mới lạ, tạo cho nàng một loại cảm giác kiến thức giội vào đầu, đối với việc phát triển cửa hàng chăm sóc sắc đẹp, lại có mạch suy nghĩ mới sáng rọi.
Trò chuyện một chút cùng Trương Tuyết Bách, Hướng Hoài Băng về mạch suy nghĩ phát triển cửa hàng chăm sóc sắc đẹp, về sau, Dương Tử Hiên liền bấm điện thoại gọi Trần Ấu Trúc tới.
Hướng Hoài Băng không nhận ra Trần Ấu Trúc, loại hội nghị cao tầng công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích này, nàng vẫn chưa có tư cách dự thính, biết điều đi xuống dưới.
Trần Ấu Trúc mặc áo sơmi cổ rộng thuần trắng sắc, lộ ra một tia hương vị lãng mạn của cô gái thành thị, đơn giản mà tinh tế tỉ mỉ, cổ áo bẻ ra ưu nhã mà dí dỏm, phong cách thiếu nữ đáng yêu phối hợp với bộ váy màu đen bó sát người, làm cho sự thanh tú phát ra hương vị ưu nhã của cô gái thành công.
“Mỗi lần nhìn thấy xếp quản lý kinh doanh, luôn cảm thấy càng ngày càng xinh đẹp, thật sự là rất sành điệu." Dương Tử Hiên liếc nhìn một cái Trần Ấu Trúc, mới chậm rãi cười nói.
"Tôi đi ra ngoài là đại biểu của Dương Ban Mai Xích, cũng nên ăn mặc đẹp một chút, bằng không thì đến tỉnh Giang Nam, thành phố Hoàng Phổ, đàm phán với những tên đám ông kia, sẽ khinh chúng ta là dế nhũi đến từ đất liền!" Trong lời Trần Ấu Trúc nói lộ ra một tia tự tin, những cũng có một chút đắng chát khó nén.
Tại tỉnh Giang Nam, Dương Ban Mai Xích đã bị xí nghiệp điện gia dụng bản địa tỉnh Giang Nam đánh trả mãnh liệt, về sau, Bất Dương Mai gian nan nắm bắt thị trường điện gia dụng thành phố Tây Hồ tỉnh Giang Nam, mở hai cửa hàng chính to lớn ngay tại thành phố Tây Hồ, hết lần này tới lần khác, lại gặp phải mùa đông, mùa đông đúng là mùa điện gia dụng ế hàng, mấy tháng này công việc đều bù đầu bù cổ.
"Thế lực chính trị địa phương tỉnh Giang Nam và tỉnh Nam Tô cực kỳ cường đại, chính sách Hoàng Phổ cởi mở, so với hai cái tỉnh này thì tương đối dễ dàng nắm bắt!"
Trần Ấu Trúc đưa ra một chút khó khăn gặp phải trước mắt: "Nhất là tỉnh Nam Tô, tôi chắc chắn chúng ta tạm thời không bắt được, ủy ban tỉnh tỉnh Nam Tô chuẩn bị đưa ra sân khấu chính sách hạn chế xí nghiệp điện gia dụng tỉnh ngoài tiến vào, thế lực bảo vệ chủ nghĩa địa phương cực kỳ cường đại."
Dương Tử Hiên nhíu mày, hỏi: "Còn có loại sự tình này sao?"
"Cậu là ông chủ lớn, đưa ra chút ít đề nghị mạnh như thác đổ là được rồi, nào biết chuyện của chúng tôi, những người này chấp hành đề nghị của cậu, đang dốc sức làm vất vả thế nào đây?" Trần Ấu Trúc kêu khổ.
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, nói: "Cái này là do vấn đề năng lực chấp hành, các cô có thể mở hội nghị hội đồng quản trị, thảo luận giải quyết tập thể, tôi tìm cô đến, chủ yếu là nói về công ty Xuân Huy, bởi vì lỗ lã nghiêm trọng và mục nát tham ô tập thể, sắp sửa treo biển bán ra rồi."
"Cái gì?" Trần Ấu Trúc vốn là kinh ngạc hỏi, sau đó lập tức mừng rỡ nói: "Cậu xác định à?"
"Đừng cao hứng sớm như vậy, lần này treo biển bán ra là cho cả thị trường kinh tế tham gia, sẽ tuân theo quy luật tuần hoàn giá thị trường, giá cả do người!"
Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói: "Hiện tại tuy tôi kiêm quản thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp, nhưng các hạng mục công việc cụ thể khi bán công ty Xuân Huy, tôi sẽ lảng tránh, không âm thầm can thiệp, miễn để cho người ta lên án."
"Cậu không cản trở chúng tôi cạnh tranh là được rồi." Trần Ấu Trúc cười nói: "Thì ra lần trước cậu nói chuyện với tôi, bảo tôi chuẩn bị tiến vào nghành chế tạo điện gia dụng, nguyên nhân là ở chỗ này, cậu đã sớm tính toán tốt chuyện bán Xuân Huy ra rồi?"
"Điện gia dụng Bất Dương Mai phải thật sự mạnh mẽ, tất nhiên cũng cần chiếm cứ thị phần nhỏ nhoi trên mặt chế tạo điện gia dụng, từ tình huống cả nước để xem xét, đại bộ phận xí nghiệp chế tạo điện gia dụng đầu sỏ đều phân bố tại Châu Phật Sâu, còn có cả vùng duyên hải Đông Nam."
Dương Tử Hiên bình tĩnh nói: "Dương Ban Mai Xích muốn phát triển, tất nhiên chỉ có thể thông qua thu mua một ít xí nghiệp chế tạo ưu tú, nhanh chóng chiếm cứ thị phần sản xuất nhỏ nhoi, tuy công ty Xuân Huy cơ bản đã bị lấy hết rồi, nhưng còn có một đám công nhân thuần thục và một đám nhân viên kỹ thuật, nhóm người này mới đáng giá, các cô có thể nắm bắt Xuân Huy hay không, phải xem năng lực PR của các cô."
"Có thể lộ ra giá và yêu cầu không?"
Dương Tử Hiên lắc đầu, cười nói: "Cô khỏi phải nghĩ đến chuyện làm cho tôi phạm sai lầm chính trị, tôi sẽ không tiết lộ sớm đâu."
Trần Ấu Trúc ưu nhã vén sợi tóc trong tai một chút, trắng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên, nói: "Quả nhiên là quan liêu...!"
Thời điểm từ cửa hàng chăm sóc sắc đẹp đi ra ngoài, Dương Tử Hiên thoáng nhìn thấy thân ảnh Hỷ Chí Đặc, không ngờ Hỷ Chí Đặc cũng tới nơi này tiêu sài.
Hỷ Chí Đặc cùng cùng một bạn học nữ học viện kinh tế tới nơi này chăm sóc sắc đẹp, cô gái trái một câu Đặc ca, phải một câu Đặc ca, giọng nói ỏn à ỏn ẻn, thiếu chút nữa làm cho Dương Tử Hiên nổi đầy da gà.
"Nơi này chính là địa phương những quan lại quyền quý trong tỉnh đến, bình thường bản thân anh cũng không nỡ tới một lần, chỉ có lúc mang theo bảo bối như em, anh mới bỏ được đắn đo, em nên biết mình phải làm gì chứ?"
"Biết rồi, đã biết, Đặc ca hiểu rõ em nhất, đêm nay em sẽ không trở về ký túc xá nữa!"
Sắc mặt Hỷ Chí Đặc lộ ra một tia tươi cười gian tà, vỗ một cái trên mông đít cô gái, nói: "Coi như là em thức thời, nhanh qua đó chọn mấy chuyên gia làm đẹp chăm sóc bản thân đi."
Lúc hai người anh anh em em, đột nhiên nhìn thấy Dương Tử Hiên, vẻ mặt hiện lên vẻ kinh ngạc, bạn học nữ kia, Dương Tử Hiên cũng quen biết, là một nữ nghiên cứu sinh trong ban, đã có bạn trai, không ngờ lại bị Hỷ Chí Đặc câu kéo.
Dương Tử Hiên không nói gì, cũng không hướng hai người chào hỏi, trực tiếp ra khỏi cửa hàng.
"Người vừa rồi kia, không phải là bạn học lớp chúng ta sao, cái quái gì đây, sao lại chảnh như vậy, thậm chí ngay cả mời cũng không chịu mở lời." Cô gái nhìn bóng lưng Dương Tử Hiên biến mất, liền giận dỗi nói vài câu.
Lời còn chưa nói hết, Hỷ Chí Đặc liền quăng một cái tát tới, hung ác nói: "Em thì biết cái gì, em biết hắn thân phận là gì hả? Về sau cách hắn xa một chút, càng xa càng tốt, đừng nói em không thể trêu, đến anh cũng không thể trêu."
…..
Bán toàn bộ công ty Xuân Huy ra, tin tức này truyền đến trong công ty Xuân Huy, cũng không khiến bao nhiêu người ngạc nhiên, bởi vì phát sinh sự kiện mục nát tham ô, tất cả cao tầng Xuân Huy đều là lòng người bàng hoàng, đâu còn vương vấn chuyện công ty Xuân Huy bị bán?
Sau khi báo tỉnh chí đăng tin tức này, lại kích động ngàn tầng sóng, rước lấy rất nhiều tranh luận.
Dương Tử Hiên nhìn Hồ Khải sửa sang lại một ít quan điểm tranh luận, trong đó có bài văn của Hỷ Lại Thừa, công khai tỏ vẻ đây là bán vãi tài sản quốc hữu, cười cười nói: "Án ngân hàng tư nhân Hỷ Lại Thừa không đánh đổ hắn, một nhân viên cấp chính ban thành phố Tử Kim bị hắn đẩy ra làm kẻ chết thay, hiện tại lại lập tức quay giáo đâm tôi một kích!"
Hồ Khải cười cười, nói: "Hắn phản đối thì cứ để hắn phản đối đi, hắn là phó bí thư chuyên trách thành phố Tử Kim, công tác kinh tế trong tỉnh và hắn, bắn đại bác cũng không tới, không tới phiên hắn khoa tay múa chân. "
"Hỷ Lại Thừa có thể mặc kệ, chỉ là, nhiều chuyên gia lĩnh vực kinh tế học trong nước nhảy ra, mắng to, chỉ trích đối với hình thức này, nói đây là bán vãi tài sản quốc hữu, thật sự là không thể mặc kệ!"
Dương Tử Hiên nhíu mày, nhìn mấy chuyên gia tên tuổi nổi danh trên tay, đều là một vài giáo sư có lực ảnh hưởng tại lĩnh vực kinh tế trong nước.
Chuyên gia trị quốc, tinh anh trị quốc, là một trong những đặc thù sau khi Uông Thong Long lên đài chấp chính.
Rất nhiều chính sách kinh tế, hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp, đều xuất xứ từ ý kiến của số ít tinh anh và chuyên gia.
Đủ loại chuyên gia và tinh anh đều thể hiện lực ảnh hưởng trong các ngành sản xuất, đồng thời, cũng đại biểu cho lợi ích của cả một giai tầng.
Từ ánh mắt của Dương Tử Hiên, một người đời sau để xem xét, những chuyên gia này, rất nhiều người đều có lợi ích riêng của mình, rất khó đứng ở trên lập trường hoàn toàn khách quan, tại thời điểm hỗ trợ quốc gia xác định tiêu chuẩn ngành sản xuất, nhiều khi đều kẹp theo tập đoàn lợi ích.
Cho nên, đời sau mới có nhiều chuyên gia nói một ít ngôn luận không phù hợp với lợi ích công chúng, rất vớ vẩn, bị dân mạng đùa giỡn xưng là "gạch gia" "gọi thú" "ruồi".
Đương nhiên, cũng không thể hoàn toàn phủ nhận, chối bỏ công trạng của những chuyên gia này, ở trình độ nhất định, bọn hắn đã dùng học thức của mình đẩy mạnh sự phát triển của quốc gia, quả thật có một ít giáo sư không màng danh lợi, nghiên cứu trợ giúp quốc gia.
Dương Tử Hiên nhìn danh sách những chuyên gia nhảy ra chỉ trích hắn lần này, đều là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy! Nhân vật có sức ảnh hưởng tại giới học thuật!
"Xem ra thả ra tin tức Xuân Huy bị đấu giá trên báo tỉnh là đúng, thăm dò phản ứng khắp nơi." Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Những chuyên gia này đều có lập trường tương đối bảo thủ, nhìn như bảo toàn lợi ích xí nghiệp nhà nước, kỳ thật sau lưng vẫn cất giấu tâm tư riêng."
"Cậu xem những chuyên gia này đi, sau lưng đều kiêm nhiệm danh hiệu cố vấn của xí nghiệp trung ương to lớn, một khi loại trào lưu tư tưởng bán vãi xí nghiệp quốc dân này biến thành phong trào, bọn hắn ít nhất cũng sẽ bị giảm một phí cố vấn." Cánh tay Dương Tử Hiên gõ gõ trang giấy, lắc đầu, cười cười nói: "Chuyên gia..."
Hồ Khải móc quyển vở ra, yên lặng nhớ kỹ những lời Dương Tử Hiên nói, hắn cũng biết trong khoảng thời gian này Dương Tử Hiên sẽ có bước tiến không nhỏ, không qua được bao lâu nữa, cũng sẽ nương theo Đại Danh hệ, nước lên thì thuyền lên, chuyển đổi cương vị công tác là thế phải làm.
Hắn đã theo làm thư ký một hai năm, hơn phân nửa cũng sẽ được trao quyền cho cấp dưới, phóng về nông thôn địa phương, cho nên hắn cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, thư ký tham chính, trên người luôn có phong cách của lão lãnh đạo.
…….
Hoàng Văn Thanh bỗng nhiên cảm thấy rất áp lực về chuyện bán xí nghiệp, vội chạy đến nói chuyện cùng Chu Trì Khôn một chút, Chu Trì Khôn lại không nói gì.
Kỳ thật Chu Trì Khôn cũng có toan tính riêng, hắn không nói gì mới tốt, nếu làm tốt, công lao cũng có một phần của hắn, nếu làm hỏng rồi, hắn hoàn toàn có thể đi ra, tỏ thái độ phản đối, hơn nữa còn có thể đứng ra thu thập cục diện rối rắm.
Không cần gánh nguy hiểm, lại đảm bảo thu hoạch dù hạn hay lụt, đây là sự khác nhau giữa người đứng đầu chính phủ và người đứng đầu đảng ủy.
Hoàng Văn Thanh vốn hi vọng Chu Trì Khôn có thể đi ra ngoài, công khai tỏ thái độ ủng hộ loại cải cách mới này.
Tiếng nói của bí thư rất nặng, sẽ làm cho một ít chuyên gia kia cảm nhận được áp lực chính trị, ngậm miệng lại.
Nhưng Chu Trì Khôn rõ ràng là không muốn làm chuyện loại này, trực tiếp giao cho Hoàng Văn Thanh giải quyết.
Để điện thoại xuống, Hoàng Văn Thanh cảm thấy thể xác và tinh thần mỏi mệt, quan hệ giữa hắn và Chu Trì Khôn đã càng lúc càng xa rồi, hai người dần dần bước đi đến mục tiêu khác nhau, không có khả năng xuất hiện tuần trăng mật nữa.
Dương Tử Hiên từ chỗ Hoàng Văn Thanh đó biết được thái độ của Chu Trì Khôn, cũng không nói gì, hắn vốn không trông cậy vào việc Chu Trì Khôn, loại trâu bò này đứng ra ngoài nâng đỡ mình, ngược lại, Hoàng Văn Thanh thông qua điện thoại an ủi vài câu, bảo hắn không nên nản chí vân vân….
Kỳ thật, trong nội tâm Dương Tử Hiên cũng có kế hoạch đối phó với những chuyên gia này, nhưng hắn không có ý định lộ ra át chủ bài ở trước mặt Hoàng Văn Thanh, tùy ý để Hoàng Văn Thanh bận việc chạy vạy trong chốc lát cũng tốt.
Buổi trưa, Dương Tử Hiên bấm điện thoại thầy giáo Diệp Tân Vĩ, nói muốn mời ăn một bữa cơm.
Diệp Tân Vĩ kỳ vọng rất cao đối với Dương Tử Hiên, liền vui vẻ nhận lời dự tiệc.
Trên bàn rượu, Dương Tử Hiên thừa cơ nói ý nghĩ của mình ra: "Thưa thầy, hiện tại em kiêm quản công tác thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp toàn bộ tỉnh, định cầm cái công ty Xuân Huy này làm hàng mẫu, muốn mời thầy đến làm tham mưu một lần, thầy thấy thế nào?"
Diệp Tân Vĩ là người chuyên nghiên cứu học vấn, nhưng không có nghĩa là không biết một điểm chính trị nào, hắn cũng biết gần đây trong tỉnh xảy ra nhiều đại sự, nhiều án lớn đại sự, đều có quan hệ đến người học trò trẻ tuổi đến quá phận của hắn này.
Gần đây sự kiện tiểu tổ thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp tỉnh đưa kế hoạch ra sân khấu—— đem xí nghiệp nhà nước to lớn thuộc tỉnh, công ty Xuân Huy bán ra, hắn cũng đã nhìn tin tức.
Chỉ cần là người sáng suốt xem xét, liền biết chuyện này là ai trêu ghẹo đưa ra bên ngoài.
Bởi vậy, lúc hắn nhận được lời mời bữa tiệc buổi trưa của Dương Tử Hiên, liền biết bữa tiệc này không phải miễn phí.
"Tôi sợ, năng lực cá nhân của tôi không đủ ..." Diệp Tân Vĩ không cự tuyệt thẳng thừng, đối với cách làm công ty Xuân Huy của Dương Tử Hiên, hắn vẫn tương đối đồng ý.
"Ha ha, đại học La Phù chúng ta giữa các học viện trong nước là một nơi rất hiển hách, cũng có rất nhiều giáo sư chuyên gia nổi danh, nếu thầy lo lắng một người không làm nổi nhiều công việc như vậy, hoàn toàn có thể trở về, tìm những giáo sư có hứng thú, cùng nhau làm công việc này."
Lời Dương Tử Hiên nói giống như là một kẻ gian xảo: "Tôi tin tưởng trong học viện cũng có không ít lãnh đạo hi vọng tham dự vào chuyện này."
Hiện tại manh mối chuyên gia trị quốc đã trồi lên rồi, ngoại trừ những giáo sư danh giáo ở kinh thành kia, đại học La Phù, loại địa phương nổi danh này cũng không thiếu giáo sư mưu cầu danh lợi, mưu cầu đối với chính trị. không chịu cô đơn.
Tất cả đều ước gì có một khu vực nền tảng chính trị, để cho bọn hắn phát triển quan điểm kinh tế của mình.
Mà lần này, Dương Tử Hiên đã cho bọn hắn khu vực nền tảng như vậy, những giáo sư mưu cầu danh lợi chính trị kia, bây giờ sẽ như ong vỡ tổ, dũng mãnh tiến ra ngoài.
Những giáo sư này nhận được ân huệ của Dương Tử Hiên, lộ mặt sâu sắc ở trên chính dàn, ngày sau tự nhiên sẽ thành một cỗ thế lực ủng hộ con đường làm quan của Dương Tử Hiên.
Diệp Tân Vĩ liếc liếc người học trò trẻ tuổi làm quan này, trong nội tâm không nhịn được mà thầm thán phục trí tuệ chính trị của hắn, tuổi còn nhỏ, tâm tư kín đáo, thủ đoạn lão luyện, so với bọn hắn, những người già này thì còn hơn một bậc.
"Cụ thể là có công tác gì?" Diệp Tân Vĩ dựa lưng vào cái ghế, lên tiếng dò hỏi.
"Em đại biểu cho chính phủ, không có ý định tham dự vào việc đàm phán cụ thể, cũng không tham dự đến việc ước định tài sản Xuân Huy...Những công việc này, em hi vọng các thầy, những nhân sĩ chuyên nghiệp ra mặt, sẽ càng thêm khách quan và công chính." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
Diệp Tân Vĩ liếc liếc Dương Tử Hiên, hắn biết rõ đây là một loại thủ đoạn Dương Tử Hiên tránh khỏi nguy hiểm chính trị.
Đương nhiên, điểm xuất phát từ thủ đoạn là tốt, tựa như công ty Xuân Huy, loại xí nghiệp bệnh nguy kịch này, bán ra toàn bộ, sẽ dễ dàng giải quyết được rất nhiều vấn đề.
Diệp Tân Vĩ tỏ vẻ ủng hộ, liền trở về liên lạc nhân thủ.
Được câu trả lời thuyết phục của Diệp Tân Vĩ, về sau, Dương Tử Hiên không chút hoang mang đi tìm Trần Chí Ôn báo cáo, Trần Chí Ôn cười nói: "Cậu đánh chiêu này, đúng là hết sức gian xảo."
Dương Tử Hiên cười ha ha, nói: "Cái này gọi là gậy ông đập lưng ông, bên trên có một vài tập đoàn lợi ích hi vọng thông qua giọng nói chuyên gia tạo áp lực cho tôi, như vậy, tôi liền lợi dụng giọng nói chuyên gia, tiến hành bác bỏ bọn họ.”
“Cứ để bọn hắn, những người giới học thuật này cãi lộn đi…Chúng ta nên làm gì thì cứ làm."
Trần Chí Ôn gật gật đầu, nói: "Ý nghĩ này rất có thể thực hiện."
Sự tình cũng phát triển dựa theo phương hướng Dương Tử Hiên dự đoán, cuối tháng mười một, trải qua nói chuyện, Dương Tử Hiên đột nhiên tổ chức một chi đội ngũ chuyên gia khổng lồ, tiến vào chiếm giữ công ty Xuân Huy, tiến hành ước định tài sản và kiểm tra đối chiếu sự thật đối với bản thân công ty Xuân Huy, hơn nữa còn công bố với cả nước, sẽ bán công ty Xuân Huy.
Đại bộ phận thành viên đội ngũ chuyên gia đến từ chính La Phù đại học và đại học Lý Công Tử Kim, hai trường đại học nổi tiếng cả nước này.
Đương nhiên cũng có đại biểu đến từ sở thẩm tra, sở giám sát ủy ban tỉnh, mà Dương Tử Hiên, một trong những thành viên chủ quản cải cách xí nghiệp, cũng là một đại biểu.
Trong lúc nhất thời, báo tỉnh và cấp truyền thông trung ương đều ào ào đưa tin về hành động thay đổi chế độ xã hội xí nghiệp nhà nước cực kỳ có tính điển hình này.
Nhân vật chủ yếu bên trong trận nước xoáy nghị luận hẳn là Dương Tử Hiên, đáng tiếc, Dương Tử Hiên đã sớm không đếm xỉa đến nữa rồi.
Vì vậy, báo chí đăng báo ra ngoài, chính là giáo sư học viện đại học La Phù và đám giáo sư các đại học kia kinh thành dùng nước miếng tranh giành xem ai đúng ai sai.
Ở trong mắt Dương Tử Hiên, đã có một vài tập đoàn lợi ích lợi dụng chuyên gia công kích hắn, hắn đương nhiên cũng muốn dùng phương thức như vậy đánh bọn hắn.
Sự thật chứng minh, hiệu quả cũng hết sức rõ ràng, hình thức thay đổi chế độ xã hội của công ty Xuân Huy rất nhanh được chú ý cao độ trong trận tranh luận nước miếng nam bắc, các bộ ủy cơ quan tương quan cũng không thể không dùng thái độ thận trọng để đối đãi với trận cải cách này.
Cuộc chiến tranh luận náo nhiệt đến mức, thậm chí còn kinh động đến một ít nguyên lão cấp bậc trung ương.
Chương 629: Nhân vật lạ nhảy vào(2)
Dương Tử Hiên đã đạt tới mục đích rồi, bởi vì y theo kinh nghiệm đời sau, không ít nguyên lão khai quốc trung ương cực kỳ ủng hộ cải cách, Uông Thong Long phó thủ tướng càng được đặt ở vị trí đệ nhất trong sự nghiệp cải cách.
Dương Tử Hiên không cần lo lắng mình sẽ bị phái bảo thủ vụng trộm đâm sau lưng, triệt để áp chế.
Trải qua việc ước định tổng tài sản công ty Xuân Huy, đoàn chuyên gia chính thức dùng thân phận phía chính phủ, đưa lên báo chí, công khai ra bên ngoài.
Dường như lãnh đạo trung ương không có ý định kết luận trận tranh luận chiến này, rõ ràng cho thấy là muốn nhìn một chút xem lần này công ty Xuân Huy bán ra, sẽ có lợi hay có hại, đến phút cuối cùng mới làm đánh giá.
Dựa theo đoàn chuyên gia nhận định, trước mắt, tổng tài sản công ty Xuân Huy là khoảng 1500 vạn, nhưng thiếu nợ ngân hàng hơn hai ngàn vạn, tăng thêm tiền lương khất nợ công nhân, trong này quả thực là có không ít gánh nặng, mặc dù là một xí nghiệp nhà nước to lớn thuộc tỉnh, nhưng người có ý thu mua Xuân Huy, đều là rải rác có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Chỉ là, thời điểm Dương Tử Hiên bắt được danh sách xí nghiệp định thu mua, vẫn cảm thấy hoảng sợ.
Công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích có mục đích thu mua, hắn đã sớm đoán trước, cho nên cũng không kinh ngạc lắm.
Xí nghiệp nhà nước to lớn tỉnh Nam Tô, tập đoàn Nhật Lan muốn đến thu mua, Dương Tử Hiên cũng không kinh ngạc, bởi vì tại niên đại 90, coi như là Châu Hải Cách Lực, nếu so sánh với tập đoàn Nhật Lan, vẫn có chênh lệch nhất định.
Lúc này, bá chủ ngành sản xuất điều hòa, không thể nghi ngờ, chính là Nhật Lan tập đoàn, Cách Lực vẫn chưa trưởng thành, trở thành một đầu sỏ.
Tập đoàn Nhật Lan muốn mua Xuân Huy, việc này cũng có thể lý giải, bản thân công ty Xuân Huy có một chút nghiệp vụ vãng lai cùng với Nhật Lan, trước kia vẫn là một trong những xí nghiệp cung ứng thiết bị làm lạnh cho tập đoàn Nhật Lan.
Nhưng tập đoàn Càn Khôn kia, vậy mà cũng chọc vào một cước, tiến vào chuyện mua sắm này, thật sự là làm cho Dương Tử Hiên không thể hiểu nổi.
Dương Tử Hiên thật sự không nghĩ ra, làm sao Hà Khôn lại muốn mua Xuân Huy, tập đoàn Càn Khôn lập nghiệp từ việc làm thiết bị thông tin, nắm bắt Xuân Huy, một cái xí nghiệp nhà nước lỗ lã như vậy, hoàn toàn không có gì hay đối với tập đoàn, chỉ mang về thêm một gánh nặng mà thôi.
Cầm bút hồng trên mặt bàn lên, vòng một vòng quanh mấy chữ tập đoàn Càn Khôn, làm ra một cái chỉ thị phê đơn giản —— điều tra nguyên nhân, tư cách và chương trình thu mua có phù hợp không!
Không đợi đến ngày hôm sau, đã có hai nhân viên đến từ ủy ban tỉnh sở giám sát trong đoàn chuyên gia tự tìm đến trước mặt Dương Tử Hiên, làm báo cáo đơn giản, cùng đi với bọn hắn còn có cả Sài Quá Long.
Hai nhân viên cũng đã được nghe nói về đại danh hiển hách của Dương Tử Hiên, nhưng khi nhìn thấy người lãnh đạo trẻ tuổi đến quá mức này, trong nội tâm vẫn bị dọa đến cả kinh, đồng thời, hai người cũng gấp gáp điều chỉnh tâm tính, tránh thất thố ở trước mặt Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên thấy nhiều người đến như vậy, liền biết trong này có vấn đề, bằng không thì chỉ cần Sài Quá Long làm ra một bản báo cáo đơn giản cho hắn là được rồi, không cần mang theo nhiều như vậy.
"Lão Sài, cậu có ý gì đây?" Giọng điệu Dương Tử Hiên không mặn không nhạt, lại làm cho hai nhân viên và Sài Quá Long cảm thấy như ngồi trên bàn chông, bị Dương Tử Hiên quét nhìn vài lần, toàn thân đều không được tự nhiên.
Sài Quá Long biết mình không khả năng giấu kín tâm tư riêng gì ở Dương Tử Hiên trước mặt, gấp gáp bước lên phía trước, nói: "Chúng tôi đến đây để nói về chuyện tập đoàn Càn Khôn, lãnh đạo cũng biết bối cảnh sau lưng tập đoàn Càn Khôn rồi đấy, Hà Khôn đã từng phái người bắt chuyện với hai người bọn họ, cho nên ở trên mặt thẩm định tư cách thu mua, khả năng là hơi phóng khoáng một chút."
Dương Tử Hiên nhìn hai nhân viên kinh sợ, liền hiểu chuyện ẩn ở bên trong không đơn giản như vậy.
Chỉ sợ tập đoàn Càn Khôn không chỉ bắt chuyện với hai nhân viên này, khả năng còn liên quan đến một ít hành vi tặng lễ đút lót.
Bằng không thì tập đoàn Càn Khôn, một xí nghiệp không có một tí liên quan nào với ngành sản xuất điện gia dụng, căn bản không có tư cách thu mua công ty Xuân Huy.
Đoàn chuyên gia đã đưa ra cánh cửa thứ nhất bắt các xí nghiệp cạnh tranh phải vượt qua, nhất định phải là xí nghiệp liên quan đến ngành sản xuất điện gia dụng, bản thân xí nghiệp phải có một chút nghiệp vụ chế tạo, tiêu thụ điện gia dụng.
Cánh cửa thứ nhất này, tập đoàn Càn Khôn đã không thông qua rồi, cho nên trong nội tâm Dương Tử Hiên mới nghi ngờ.
"Chỉ là chào hỏi thôi sao?" Ánh mắt Dương Tử Hiên như là có thể xuyên thủng nhân tâm, làm cho trái tim hai nhân viên bỗng nhiên nhảy lên bồm bộp.
"Cục trưởng, chúng tôi..." Hai nhân viên phát hiện, lời nói vừa đến yết hầu, liền không nói được nữa.
Dương Tử Hiên phất phất tay áo, không nhiều lời, bảo bọn họ đi ra ngoài, chỉ lưu lại Sài Quá Long đang lo sợ bất an, nói: "Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa...Lần này cứ để tập đoàn Càn Khôn tiến vào, coi như xong.”
“Tôi biết rõ bọn hắn đã thu nhận lễ vật của tập đoàn Càn Khôn, tôi cũng không muốn truy cứu, miễn để cho người khác nói tôi là lãnh đạo vậy mà toàn làm việc vô tình."
Tuy Dương Tử Hiên không muốn ức hiếp hai nhân viên nho nhỏ, nhưng gõ Sài Quá Long, thân tín dòng chính này của mình một tý là việc tất yếu.
Sài Quá Long liên tục không ngừng gật gật đầu, chần chờ một chút mới lên tiếng: "Kỳ thật tập đoàn Càn Khôn cũng không phải hoàn toàn không có tư cách, trong kế hoạch của bọn hắn viết, sắp sửa tiến hành hợp tác kỹ thuật với Nhật Lập, sản xuất điều hòa, coi như là mượn danh Nhật Lập, ghi tên lên danh sách."
Dương Tử Hiên nhíu mày, hắn cũng không xa lạ gì Nhật Lập, coi như là nhãn hiệu điều hòa có thể sắp xếp mấy vị trí hàng đầu trong nước, lần này tập đoàn Càn Khôn lại có thể liên kết thành một tuyến với Nhật Lập?
Gõ Sài Quá Long một phen, Dương Tử Hiên nhận được điện thoại của Thạch Phong Tín, gọi hắn đi ra cùng ăn bữa cơm, một là chúc mừng Dương Tử Hiên phục hồi nguyên chức vị, mặt khác cũng là chúc mừng lần này Đại Danh hệ có thể toàn diện thu phục lại đất đai bị mất.
Trần Chí Ôn một lần nữa chấp chưởng quyền hành tài chính, dứt khoát hẳn hoi phổ biến phân chế độ thuế.
Hoàng Văn Thanh và Chu Trì Khôn chỉ có thể làm chút ít cản trở mờ ám ở dưới, không dám công khai phản đối.
Trên bàn rượu, Dương Tử Hiên nói đến việc lạ hôm nay, quan hệ giữa Thạch Phong Tín và Hà Tân Nghi vẫn luôn là nước giếng không phạm nước sông.
Thạch Phong Tín, với tư cách phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý, tư pháp, lúc làm việc có nhiều nghiệp vụ giao thoa với Hà Tân Nghi, nhưng Thạch Phong Tín đều có thể bảo trì tình trạng sống hòa bình.
Lúc nghe được đứa con bảo bối của Hà Tân Nghi nhảy vào cuộc chơi này, trong lòng cũng chấn động.
"Tập đoàn Càn Khôn nhảy vào, cùng xí nghiệp lớn như Nhật Lan, Dương Ban Mai Xích tranh đoạt Xuân Huy, cái cục diện rối rắm này, đúng là không thể nào nói nổi." Thạch Phong Tín cũng là hảo thủ làm kinh tế.
Năm đó hắn chủ chính nhiều năm ở Nam Hồ, sản nghiệp sắt thép Nam Hồ, sản nghiệp xí nghiệp nhà nước, đều có tiếng có sắc, có thể nói là công thần lớn nhất giúp Nam Hồ quật khởi kinh tế, hắn rất nhanh liền ngửi ra được hương vị không tầm thường trong này.
"Còn có một việc càng thêm ly kỳ, trước mắt Nhật Lan báo giá là 2000 vạn, kế hoạch nó đưa ra, chính là tiêu hóa gần ngàn vạn khoản nợ ngân hàng của bản thân Xuân Huy, mặt khác, còn tiến hành khôi phục sản xuất cho Xuân Huy.”
“Giai đoạn đầu tư ban đầu, sẽ đầu tư 300 vạn, hơn nữa còn dự tính trong vòng năm năm, đầu tư thêm ngàn vạn, làm cho Xuân Huy một lần nữa trở thành công ty sản xuất thiết bị làm lạnh đứng top 3 trong đất liền." Dương Tử Hiên cau mày nói.
"Nhật Lan là xí nghiệp lấy trụ cột là sản xuất điều hòa, có thể đưa ra cái giá tiền này đã rất không tệ, mấu chốt là nó chịu tiêu hóa gần ngàn vạn nợ nần kia, còn trợ giúp xí nghiệp khôi phục sản xuất." Thạch Phong Tín gật gật đầu, kế hoạch này tương đối thực tế.
"Đúng, Nhật Lan tương đối thực tế, Bất Dương Mai khai ra điều kiện tốt hơn Nhật Lan một chút, ngoại trừ tiêu hóa nợ nần ra, còn trợ giúp Xuân Huy khôi phục sản xuất, cũng sẽ ở trong vài năm đầu, đầu tư số lượng lớn tài chính, tiến hành khôi phục sản xuất.”
“Mặt khác còn đền bù hai trăm vạn tổn thất cho ủy ban tỉnh, an trí những công nhân viên chức về hưu kia."
Thạch Phong Tín gật gật đầu, cười nói: "Đây là việc phải làm, Nhật Lan dù sao cũng là xí nghiệp nhà nước địa phương to lớn, xí nghiệp nhà nước thu mua xí nghiệp nhà nước, rất nhiều người đều dễ dàng tiếp nhận, chương trình thủ tục cũng không phức tạp như vậy.”
“Nhưng Bất Dương Mai lại là xí nghiệp hoàn toàn khác, hoàn toàn do cá nhân khống chế cổ phần, muốn ngăn chặn miệng đám thằng hề nhảy nhót ủy ban tỉnh và trung ương kia, khẳng định phải trả một cái giá lớn hơn nhiều so với Nhật Lan.”
“Chiếu theo tôi nói, hai trăm vạn đền bù tổn thất này còn thiếu một chút, ít nhất phải đề cao lên trên 350 vạn, dù sao thì cán bộ lãnh đạo kỳ cựu của công ty Xuân Huy cũng rất nhiều."
"Nhưng phương án tập đoàn Càn Khôn đưa ra quá cao, không hợp thói thường, tập đoàn Càn Khôn cũng là xí nghiệp dân doanh, nhưng nó dựa trên cơ sở Dương Ban Mai Xích, còn đưa ra thêm khoản đền bù tổn thất ủy ban tỉnh 1000 vạn." Dương Tử Hiên cau mày nói, đây cũng là một trong những điểm hắn không hiểu nổi.
"Chẳng lẽ cái tập đoàn Càn Khôn này và phương diện Bất Dương Mai có cừu oán? Cho nên mới làm ra loại cạnh tranh ác tính này?" Thạch Phong Tín cũng hiểu được, cái giá tập đoàn Càn Khôn đưa ra quá cao, thật sự mua được, đối với tập đoàn Càn Khôn mà nói, cũng tuyệt đối là mua bán lỗ vốn.
"Có thể Hà Khôn muốn tạo ra cho cậu vấn đề khó khăn hay không, dù sao thì mâu thuẫn giữa cậu và Hà Khôn đã có từ xưa đến nay."
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Hà Khôn là người thông minh, không biết làm loại công tác cố hết sức mà không có lợi này, cho dù Hà Khôn thù hận tôi, cũng không đến mức trở thành kẻ thích liều mạng như vậy.”
“Tập đoàn Càn Khôn không gom góp nổi một đống tiền quá lớn, bản chất của hắn vẫn là một thương nhân, thương nhân là không lợi không dậy sớm... Hắn không tiếc vốn gốc như vậy, muốn nắm lấy Xuân Huy, chỉ có thể nói, hắn thấy được món lợi từ đó."
…….
Đầu đường, người đi đường đã mặc trang phục mùa đông dày đặc, đương nhiên còn có một vài cô gái ưa thích cách ăn mặc xiteen, muốn phong độ, không cần ấm, vẫn là một thân quần áo phong phanh, trên đông dưới hè, uyển chuyển đi trong đám người, dáng người cực kỳ bắt mắt.
Những cô gái này đi qua, ngay cả Dương Tử Hiên cũng không khỏi ngắm nhiều vài lần.
"Vậy cậu cảm thấy vì sao tập đoàn Càn Khôn lại làm ra một chiêu như vậy?" Thạch Phong Tín cũng rất hứng thú đối với tập đoàn Càn Khôn, nói trắng ra là hi vọng Hà Khôn gặp chuyện không may, tốt nhất là liên quan đến mức bố hắn cũng không may, như vậy thì Thạch Phong Tín sẽ phải vỗ tay khen hay rồi.
"Đây cũng là nguyên nhân tôi muốn miệt mài theo đuổi và điều tra...Căn cứ vào ý kiến đoàn chuyên gia bên kia phản hồi tới, gần đây tập đoàn Càn Khôn có tiếp xúc với Nhật Lập, chắc chắn hai bên đã ký kết một vài hợp đồng hợp tác.”
“Chính là nhờ những hợp đồng hợp tác này, mới có thể làm cho các chuyên gia tán thành Càn Khôn, xác nhận nó có đủ tư cách thu mua Xuân Huy.”
“Đương nhiên, trình độ PR của tập đoàn Càn Khôn cũng thuộc hàng nhất lưu, dù đã được rồi, lại vẫn tặng lễ hối lộ cho hai nhân viên sở giám sát phụ trách xét duyệt.”
“Tuy mức độ không lớn, nhưng cũng nói rõ, tại phương diện PR, tập đoàn Càn Khôn đã làm hết sức lực, cam lòng nện tiền vào giai đoạn trước... nhất định phải có công ty Xuân Huy." Dương Tử Hiên nói từ đầu đến cuối.
"Vậy thì mấu chốt nằm ở những hợp đồng hợp tác kia." Thạch Phong Tín rất nhanh liền nhìn ra mấu chốt của vấn đề.
Dương Tử Hiên vâng một tiếng, cười cười, nói: "Tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc tập đoàn Càn Khôn và Nhật Lập ký kết hợp đồng hợp tác thế nào, rốt cuộc là có nội dung gì?"
"Cái này….sau lưng có thể có Chu bí thư xe chỉ luồn kim ở sau lưng hay không?" Thạch Phong Tín đột nhiên hỏi.
Chu Trì Khôn có được rất nhiều mối quan hệ với các thương nhân Nhật Bản, đây là việc mọi người trong tỉnh đều biết, tỉnh Lỗ Đông nhìn ra biển, thời điểm Chu Trì Khôn đảm nhiệm chủ tịch tỉnh tại Lỗ Đông tỉnh, đã dứt khoát hẳn hoi kêu gọi đầu tư, tiến cử vô cùng nhiều thương nhân xí nghiệp Nhật Bản, cho nên Chu Trì Khôn luôn bảo trì quan hệ tốt đẹp cùng với không ít người phụ trách xí nghiệp nổi danh.
Bởi vậy, Thạch Phong Tín suy đoán cũng là cực kỳ có lý.
"Không đến mức này đâu, Chu bí thư không có lý do, cũng không cần trợ giúp tập đoàn Càn Khôn."
Dương Tử Hiên,chối bỏ cái nhìn này: "Hơn nữa, thời điểm Chu bí thư ở tại tỉnh Lỗ Đông, quan hệ với Nhật Lập cũng không tính là tốt, cho tới bây giờ vẫn chưa từng không nghe nói ông ta và Nhật Lập quan hệ gì thân thiết, bằng không thì Chu bí thư đã sớm kéo Nhật Lập đến tỉnh ta đầu tư rồi."
"Nhưng không thể loại trù khả năng, Chu bí thư sẽ bởi vì tập đoàn Càn Khôn có bối cảnh thương nhân Nhật Bản, đề cao tập đoàn Càn Khôn lên, trên mặt cảm giác sẽ có khuynh hướng thiên về tập đoàn Càn Khôn."
Trong lòng bàn tay Dương Tử Hiên cũng bốc lên một chút mồ hôi lạnh: "Đúng vậy, trước kia tôi cũng xem nhẹ tầng quan hệ này, ông anh lại nhắc nhở tôi."
"Tôi suy đoán, Hà Khôn đang đưa cho Chu Trì Khôn chỗ tốt, mượn nhờ bối cảnh thương nhân Nhật Bản, thu hoạch hảo cảm xung quanh, đầu tiên là cao giọng ra giá, hứa hẹn một đống lợi ích, đợi đến lúc bức công ty cổ phần Dương Ban Mai Xích cùng Nhật Lan rời đi về sau, lại dùng giá thấp thu vào tay, chơi thủ đoạn tay không bắt giặc."
Dương Tử Hiên bỗng nhiên nhìn thấu tâm tư Hà Khôn, mặt mũi bỗng nhiên nghiêm túc, xuất nhiều vẻ tươi cười, nói: "Khả năng buôn bán và khứu giác chính trị của Hà Khôn cực kỳ linh mẫn."
Tâm tình với Thạch Phong Tín một phen, đối với phương thức cạnh tranh kỳ quái của tập đoàn Càn Khôn, Dương Tử Hiên đã hiểu rõ nhất định, về sau, liền tìm Trần Ấu Trúc đến thương lượng.
Địa điểm chọn ở phòng trà tương đối vắng vẻ.
Dù sao thì hiện tại Dương Tử Hiên cũng kiêm nhiệm chủ nhiệm ủy ban cải cách xí nghiệp quản lý thuộc tỉnh, lần này tiếp xúc với người phụ trách tham dự thu mua Bất Dương Mai, bị người khác nhìn thấy, vẫn ảnh hưởng không tốt.
Dùng thân phận hiện tại của hắn, lảng tránh người phụ trách ba xí nghiệp có mục đích thu mua, mới là cách làm chính xác nhất.
Nhưng tình thế không tha người, trên đường tự nhiên có tập đoàn Càn Khôn giết ra, không chỉ làm cho Dương Tử Hiên chấn động, cũng hoàn toàn làm rối loạn kế hoạch thu mua của Bất Dương Mai trước kia.
Dương Tử Hiên cũng không thể không đi ra, chỉ điểm điện gia dụng Bất Dương Mai đang luống cuống tay chân một chút.
"Cho tới bây giờ, hắn vẫn ra bài không theo như lẽ thường."
Nhắc tới mối tình đầu Hà Khôn, trên mặt Trần Ấu Trúc đã không còn một tia tình cảm nào đáng nói, thậm chí không có một tia hận ý, chỉ thuần túy là một đối thủ cạnh tranh buôn bán mạnh mẽ.
"Bất Dương Mai đã mấy lần tổ chức hội nghị cao tầng, thương thảo đối sách, giám đốc bộ phận quản lý kinh doanh PR Thường Mai cũng ra mặt quay vần."
Thời điểm Nâng lên Thường Mai, giọng điệu Trần Ấu Trúc có chút mập mờ, nhìn chằm chằm vào mặt Dương Tử Hiên, nhìn thấy Dương Tử Hiên không có gì xấu hổ, liền cảm thấy thất vọng, nàng còn tưởng rằng Dương Tử Hiên sẽ bởi vì Thường Mai mà cảm thấy khó xử.
"Cũng không tính toán là trái ngược với lẽ thường, thật ra Hà Khôn là một người không có bản lãnh gì về làm sản xuất kinh doanh, từ tỉ lệ lợi nhuận của tập đoàn Càn Khôn trước mắt cũng có thể thấy được, trình độ kinh doanh quản lý của Hà Khôn khá kém, đầu tư không đúng chỗ.”
“Đầu năm nay vẫn chưa có nghề nghiệp gọi là quản lí tài chính, rất nhiều vấn đề chi tiết, tỉ mỉ trên mặt sản xuất kinh doanh, đều phải do Hà Khôn tự mình làm, một người ít tay, các công việc sẽ trở nên rối loạn.”
“Nhưng xét về khả năng làm quan hệ, làm chính trị, hắn xác thực là một tay hảo thủ."
Dương Tử Hiên cười cười, nói: "Trong tỉnh, xét về thương nhân hiểu chính trị nhất, Hà Khôn ít nhất cũng có thể sắp xếp ba vị trí đầu tiên, hoàn cảnh ở trong nước, rất cần loại người như hắn."
"Tôi không rõ ý của cậu!"
Trần Ấu Trúc bị Dương Tử Hiên nói đến mức hồ đồ rồi: "Tôi hẹn cậu đi ra, không phải là vì nghe cậu tán dương Hà Khôn, mà là nhờ cậu hỗ trợ giải quyết vấn đề này."
"Cô vẫn chưa hiểu ý của tôi à?"
Dương Tử Hiên nhấp một ngụm trà, nói: "Hiện tại, Hà Khôn đang đánh bài chính trị, nếu không có gì ngoài ý muốn, Nhật Lan cơ vốn đã bị nốc-ao trong hành động thu mua lần này.”
“Còn lại chính là hai xí nghiệp dân doanh Bất Dương Mai và Càn Khôn, nhưng bản thân Bất Dương Mai có ưu thế quen thuộc ngành sản xuất điện gia dụng, cho nên Hà Khôn mới tạo ra một cái ưu thế càng lớn hơn —— dẫn đầu tư bên ngoài vào!"
Đầu tư bên ngoài có ưu đãi vượt qua đãi ngộ quốc dân, vẫn luôn làm rất nhiều người lên án, trong một đoạn thời gian rất dài niên đại 90, các phương diện tại ngân hàng cho vay, đất đai, thu thuế, đầu tư bên ngoài đều có được đãi ngộ vượt qua quốc dân, đã vượt trội về công nghệ, lại càng có ưu thế về các mặt, hơn hẳn các xí nghiệp dân doanh trong nước.
Có thể nói, trong khoảng thời gian này, xí nghiệp dân doanh đều cầu sinh tồn trong khe hẹp xí nghiệp nhà nước, xí nghiệp có vốn đầu tư bên ngoài.
Đây cũng là khốn cảnh xí nghiệp dân doanh tinh khiết như Bất Dương Mai sắp gặp phải.
"Cậu cũng biết đấy, đối với đầu tư bên ngoài, nhất là thương nhân Nhật Bản, tỉnh ta có rất nhiều ưu đãi, Càn Khôn làm một nước cờ như vậy, rõ ràng vượt lên trước một bước so với chúng ta, thắng được ấn tượng của Chu Trì Khôn."
Dương Tử Hiên ấn ấn thái dương, nói: "Hơn nữa, tập đoàn Càn Khôn ăn nói lung tung, nói muốn đền bù tổn thất 1000 vạn cho Xuân Huy...Đầu tư bên ngoài, tăng thêm đền bù tổn thất thật lớn, chỉ cần hai điểm sáng này, cơ bản đã được Tỉnh ủy đồng ý."
Dương Tử Hiên thở dài, thủ đoạn vận hành buôn bán của Hà Khôn quả thực là khá tốt.
"Vậy ý của cậu là, kế hoạch thu mua Xuân Huy của Bất Dương Mai chúng ta, cơ bản đã rơi vào tình trạng ngâm nước nóng(chết chìm) rồi? Bây giờ chúng ta chỉ còn chờ đến lúc bị nốc-ao?" Trên mặt Trần Ấu Trúc hiện lên đầy vẻ băng giá.
"Cô có thể hiểu như vậy." Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
"Không có bất kỳ biện pháp cứu chữa nào sao?" Trần Ấu Trúc nóng nảy hỏi.
Vì để nắm bắt Xuân Huy, nàng và cao tầng công ty đã mấy ngày mấy đêm không ngủ, làm ra một phần kế hoạch có thể thực hiện, tỷ lệ thành công thu mua rất cao, vốn cho rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay rồi, nhưng nửa đường tự nhiên có tập đoàn Càn Khôn giết ra, vẫn chưa đối mặt cái nào đã bị quăng ra ngoài, làm cho nàng không nuốt nổi cơn tức.
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: "Tạm thời thì chưa đến mức đấy...đợi những lời nói dối đầu tư mấy ngàn vạn vào Xuân Huy, khôi phục xây dựng sản xuất, hóa giải hết tiền mượn ngân hàng của Xuân Huy do tập đoàn Càn Khôn phát biểu bị lộ ra ngoài, chúng ta sẽ có cơ hội."
"Cậu ngốc à, khi đó Xuân Huy đã bán cho Càn Khôn rồi, con gái gả đi ra ngoài như bát nước giội đi, không phải tùy ý để Càn Khôn muốn giày vò ra sao liền giày vò thế đấy hả.”
“Cho dù lời nói dối bị lộ ra, chính phủ cũng không thể xen vào rồi, không chừng có vài người ủy ban tỉnh sính ngoại, cho rằng tập đoàn Càn Khôn có bối cảnh Nhật Lập, vì muốn lưu lại con cá sấu lớn Nhật Lập này, còn cố ý miễn giảm số tiền đền bù tổn thất của Càn Khôn nữa”. Trần Ấu Trúc cười khổ nói.
"Ngộ tính rất không tồi nha, vậy thì hiện tại cô đã hiểu rõ ý đồ sau lưng chút ít động tác kỳ quái của Càn Khôn chưa?"
Dương Tử Hiên giang tay ra, nói: "Nói trắng ra là Hà Khôn hứa một chi phiếu miệng, đuổi Bất Dương Mai chúng ta ra ngoài, lại mang một cái mũ đầu tư bên ngoài, sau đó là tay không bắt giặc, nhảy vào ăn Xuân Huy, cái xí nghiệp nhà nước to lớn này."
Trần Ấu Trúc không nhịn được, hít vào một hơi khí lạnh, cái thủ pháp này, xác thực là rất chu đáo.
Tại bữa tiệc thịnh yến chia cắt tài sản quốc hữu, không ít người đều lợi dụng thủ pháp này, tay không bắt giặc, một đêm phất nhanh như diều gặp gió.
"Trước mắt chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ăn Xuân Huy sao?" Trần Ấu Trúc gần như có thể nhìn thấy vận mệnh bi thảm của Xuân Huy rồi, những công nhân xí nghiệp nhà nước kia không chỉ không thể có được đền bù tổn thất khi nghỉ việc, mà còn phải tiếp tục chờ đợi, chờ đợi đến khi Xuân Huy đi lên.
Dương Tử Hiên thở dài, nói: "Mấu chốt còn phải xem thái độ lãnh đạo tỉnh thế nào... Tôi có thể xếp đặt thiết kế một cái hố lửa, để cho Hà Khôn nhảy vào, nhưng phải chờ thời cơ thỏa đáng."
Trong đầu Dương Tử Hiên đã có phương pháp đối phó với Hà Khôn, đối phó với kế hoạch thu mua của tập đoàn Càn Khôn, chỉ là, hắn không sẽ lập tức dùng đến.
Hiện tại, chắc chắn tập đoàn Càn Khôn đã tranh thủ được sự ủng hộ của những lãnh đạo Tỉnh ủy kia, đang rất có thế, nếu như bây giờ Dương Tử Hiên đi ra ngắm bắn tập đoàn Càn Khôn, nói không chừng còn bị tập đoàn Càn Khôn cắn ngược lại một cái, Dương Tử Hiên không thể đi làm công việc ngu ngốc này.
Đối với việc Dương Tử Hiên thủ khẩu như bình (giữ kín như bưng), không chịu nói phương án phá mê cục, Trần Ấu Trúc chỉ có thể hận đến nghiến răng ngứa lợi.
Lúc Trần Ấu Trúc lái xe trở về, còn đi qua nhà xưởng công ty Xuân Huy, tiến hành khảo sát một lần nữa.
Thuyền nát cũng có ba cân đinh, lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, tuy Xuân Huy bị lấy hết rồi, rất nhiều nhà xưởng đều ngừng sản xuất rồi, những chỉ cần mảnh đất đai nhà xưởng này, chính là một số tài sản cực lớn.
Đi một vòng quanh nhà xưởng Xuân Huy, Trần Ấu Trúc tự nhiên chứng kiến Hà Khôn cùng một đoàn người tập đoàn Càn Khôn không ngừng cười nói đứng trước mặt.
"Trần tiểu thư cũng tới Xuân Huy tiến hành khảo sát thực địa à, thế nào, có mấy thành nắm chắc đối với việc mua Xuân Huy?" Giọng nói Hà Khôn rất cao, rõ ràng mang theo vẻ cười nhạo, dương dương đắc ý.
Trần Ấu Trúc hừ lạnh một tiếng, không tiếp lời.
Hà Khôn và Trần Ấu Trúc cùng thuộc hàng ngũ con ông cháu cha, đã từng có một đoạn tình cảm lưu luyến rất ít người biết, hơn nữa, cái đoạn tình cảm lưu luyến này chỉ kéo dài không đến một tháng, liền kết thúc, về sau, quan hệ hai người thậm chí còn biến thành người lạ.
Gặp nhau lần nữa, đã là địch nhân.
Hà Khôn nhìn kỹ Trần Ấu Trúc, trên người mặc áo lông vải ka-ki, mười phần cá tính, liền cười cười nói: "Nhiều năm như vậy, em vẫn không thay đổi."
Trần Ấu Trúc chẳng muốn dây dưa cùng hắn, trực tiếp không đếm xỉa, muốn chui vào xe của mình rời đi.
"Em không muốn biết tại sao em bị anh đánh bại sao?" Hà Khôn nóng lòng khoe khoang trước mặt Trần Ấu Trúc, vội vàng gọi Trần Ấu Trúc lại, noi: "Tôi nói với em, vừa rồi chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh đã gọi tôi, cực kỳ thưởng thức đối với kế hoạch thu mua của chúng tôi, lần này nhất định các em sẽ bị nốc-ao."
Sắc mặt Trần Ấu Trúc biến đổi, trong nội tâm cả kinh, không ngờ động tác của Hà Khôn nhanh như vậy, lại có thể làm cho Hoàng Văn Thanh gọi đến, chuyện này chí ít cũng đã có tám chín thành nắm chắc rồi, nghĩ đến đây, Trần Ấu Trúc liền nhô đầu ra cửa sổ xe, lạnh lùng nói: "Ác giả ác báo!"