- Xin hỏi ngài tìm ai?
Dương Lâm cảnh giác nhìn hai người trẻ tuổi ngoài cửa, thông qua bộ đàm ở cổng hỏi.
- Xin chào, là bạn cùng học Dương Lâm phải không? Chúng ta đều là người của huyện trấn, đây là thẻ công tác của chúng ta
Trương Anh Duệ lấy ra thẻ công tác của mình dơ lên trước camera gác cổng, để Dương Lâm nhìn rõ ràng 1 lúc rồi thu hồi lại
- Là thế này, chúng ta thông qua tư liệu công bố tốt nghiệp của đại học Lỗ Nam năm nay có một chút hiểu biết đối với Dương Lâm đồng học, đối với sự phát triển kinh tế của phương trấn sẽ có tác dụng nhất định, hiện tại trấn chúng ta đang khan hiếm nhân tài, ta đại biểu cho đảng ủy cùng trấn cùng chính phủ đến mời Dương Lâm đồng học tới làm việc tại trấn chúng ta.
Nói xong TAD vẫy tay, phía sau Lý Đông Hạ bước lên phía trước đem 1 cái cặp nhỏ đưa cho TAD.
TAD lấy từ trong cặp ra một chồng văn kiện, phong trên cùng có dòng chữ thật to” Thư mời đảm nhiệm chức vụ” ba chữ.
- Đây là tính toán của các ngươi… Thông báo tuyển dụng ta?
Dương Lâm nhìn thấy TAD trong tay cầm là thư mời đảm nhiệm chức vụ, không khỏi đau đầu: tại sao chuyện này lại không giống như cậu nói với ta nhỉ? Không phải là nịnh bợ mình sao, làm sao lại thành thông báo tuyển dụng?
Nàng đương nhiên biết hai người kia là ai, lúc trước cậu có điện thoại cho mình nói một chút về việc này: có hai người dưới trấn muốn tới thuyết phục mình đến làm việc tại chỗ bọn họ, trong đó có một người ko phải trẻ tuổi mà, mà là nhiều tuổi, còn có một phó trấn trưởng.
Đối với những người này, Dương Lâm rất là khing thường, nói thế nào cũng là người đường đường chính chính tốt nghiệp đại học chính quy, từ nhỏ đã lớn lên trong môi trường gia đình công chức, Dương Lâm đương nhiên ý thức được việc làm của những người này: còn không phải là vì nịnh bợ mẹ mình sao? Nịnh bợ mẹ đúng vậy, muốn mình đến để bộ mặt thị trấn đi lên ư? Hừ! Bổn cô nương liền không theo xem sao?
Chẳng qua trong lòng, Dương Lâm có chút tò mò đối với vị phó trấn trưởng hơn hai mươi tuổi chưa kết hôn, mấy năm nay, theo đề xướng trẻ hóa đội ngũ cán bộ mạnh mẽ của trung ương, khắp nơi trong cả nước đã dề bạt không ít cán bộ trẻ tuổi, nhưng, hơn hai mươi tuổi, chưa kết hôn cũng vậy mà đã là một người nắm quyền, vẫn là rồng phượng trong bầy người, nếu là trong tỉnh hoặc là cấp lãnh đạo cục phòng môn phụ cấp thì cũng thôi, loại việc này cũng không hiếm thấy, nhưng nếu là ở một làng quê thị trấn quyền phó trấn trưởng thì đủ làm cho người ta kinh ngạc.
Cho nên lúc này, Dương Lâm rất cảnh giác, không khỏi thông qua camera gác cổng đánh giá một chút TAD, trong lòng không khỏi có chút thất vọng: người trẻ tuổi kia, thoạt nhìn có vẻ cũng không có gì đặc biệt!
- Vâng, đúng vậy
TAD liên tục gật đầu đáp lời, khuôn mặt cười tựa một đóa hoa
- Trấn chúng ta là một trong những nơi kinh tế tốt nhất trong các thị trấn, mấy năm nay, thị trấn quy hoạch ngày càng không theo kịp tốc độ phát triển kinh tế, khoogn chỉ có thế, vốn quy hoạch của trấn đã tạo thành sự kiềm chế đối với việc phát triển kinh tế. Đảng úy chấn cùng chính phủ luôn luôn muốn thông qua một cách giải quyết hợp lý, vấn đề này, rất muốn thông qua Dương Lâm đồng học người tốt nghiệp ngành quy hoạch của đại học Lỗ Nam tìm ra một phương án độc đáo, vì vậy ta chịu sự ủy thác của đảng ủy trấn cùng chình phủ, đi mời người tới làm việc tại trấn.
TAD không hề biết mình vừa từ cục dân chính đi ra, liền bị tên Khương Minh kia “Bán đứng”, cũng may TAD lúc ấy không nói rõ kế hoạch “Lâm thời công”, nếu không lần này mời Dương Lâm đến trấn làm bản quy hoạch càng không dễ… Việc này chẳng khác nào nhắc cho người ta biết, phương trấn muốn làm kế hoạch” quy hoạch”, chẳng lẽ huyện lý nhiều cơ quan như vậy không làm được sao?
Năm nay, không biết ai so với ai là ngốc, một vị công chúa như vậy chịu đựng làm việc tại địa bàn của mình dĩ nhiên sẽ mang đến cho mình nhiều phiền toái, có thể mang đến phiền toái, nhưng chẳng phải cũng mang đến nhiều điều tốt sao?Có không ít người chú ý tới Dương Lâm, chẳng qua nhất thời còn chưa có biện pháp nào tốt mà thôi, nếu bị bọn người kia tranh dành, TAD cũng sẽ tuyệt đối không đùa dỡn.
- Haha…
Được người khác khen tặng, Dương Lâm trong lòng rất là thoải mái, trên mặt không tự chủ nở một nụ cười
- Không nghĩ tới các ngươi là cán bộ chính phủ nhưng tài cán nói chuyện với nhân dân cũng rất tốt.
Biết vị này chính là xuất thân trong gia đình quan lại, trong lời nói có vẻ giả tạo, TAD không nắm chắc không nói, y cười
- Không nói đến những đạo lý vì nhân dân phục vụ, ta nói một câu thật lòng,đây không phải là một thành tựu chính trị sao, làm quan có mấy người, không muốn vét chiến tích? Huống hồ lão bách tính cũng từ đó mà hưởng lợi, điều này có nghĩa là tốt cho ta tốt cho tất cả mọi người.
- Phì
Dương Lâm cuối cùng bật cười
- Thực chưa thấy aid a mặt dầy như ngươi.
- Da mặt không dầy có thể làm quan sao?
TAD cười cười chỉ chỉ camera
- Chúng ta có thể vào trong gặp mặt nói chuyện không? Nói chuyện qua cái đồ chơi trẻ con này rất là khó chịu… Nếu không tin, ta có thể báo số thẻ công tác, ngươi có thể điện thoại đến tổ chức quản lý cán bộ bình huyện kiểm tra một chút.
Hiện tại, trong lòng TAD đã nắm chắc tới 90% có thể thuyết phục Dương Lâm tới thị trấn làm việc.
Quả nhiên, lời TAD vừa nói ra, Dương Lâm hơi do dự một chút, rồi mở cửa… Nha đầu tự nhủ trong lòng, trước hết nghe hắn nói thế nào đã, dù thế nào đi nữa hắn cũng là cấp dưới của mẹ mình, làm sao dám không phải với mình.
Tiểu nha đầu hoàn toàn không ý thức được, ý tưởng trong lòng mình, so với một giờ trước, khi nhận điện thoại đã khác nhau hoàn toàn, tuy rằng trong lòng như trước vẫn cho rằng người này vì mẹ mình mà tìm đến mình, nhưng nay ngoài suy nghĩ, người này vì mẹ mình mà đến, cũng có một chút nhân tố ảnh hưởng là năng lực bản thân mình mà hắn tới đây… Loại suy nghĩ vì năng lực bản thân mình mà tới càng làm cho Dương Lâm cảm thấy trong lòng thoải mái, tối thiểu trong lòng nàng đã có chút cảm giác, người ta là vì khả năng của mình mà tới, mà không phải vì mẹ là huyện trưởng.
Cũng không lạ khi Dương Lâm trong lòng có suy nghĩ như vậy, vừa mới tốt nghiệp, ai không có khát vọng, đem sở học của mình tìm một khối bản vẽ tận tình múa bút vẽ lên ý tưởng? Ít nhiều vì nhiệt huyết của một sinh viên mới tốt nghiệp, lòng tràn ngập lý tưởng, lập chí không dựa vào quan hệ trong gia đình, dựa vào đôi tay của mình dốc sức xây dựng một tương lai xán lạn? Chẳng qua, sự thật thì xã hội này, luôn làm cho họ đầu rơi máu chảy.
Năm mới thái độ yêu đời mới! - Chúc các bạn nhiều lý do để vui vẻ năm tới! - Chúc bạn luôn vui vẻ, bình an và hạnh phúc trong năm mới! - Lip.
Bao nhiêu là nhiệt huyết vì là sinh viên vừa mới tốt nghiệp, tràn ngập trong lòng lý tưởng và khát vọng, cần phải bằng chính đôi bàn tay của mình để làm lên tiền đồ, tương lai xán lạn? chẳng qua chỉ là tiếc nuối cái xã hội luôn phải làm cho bọn họ phải máu chảy đầu rơi, sau khi được thức tỉnh muốn không dựa dẫm vào cha mẹ dốc sức vì tương lai rốt cuộc khó khăn đến mức nào đây.
Đầu năm tốt nghiệp các bạn học sinh phải tìm đến một đơn vị xin thực tập, Dương Lâm thấy rất nhiều bạn học mới bắt đầu đã rất là hăng hái thề là bằng đôi bàn tay của mình sẽ xông lên giành lấy một mảnh thiên hạ, cuối cùng cũng không bao giờ dựa dẫm vào cha mẹ mình. Một năm trở lại đây cũng không phải là Dương Lâm không làm việc, có thể đang lúc làm việc thì biết được một người trong xã hội dốc sức làm thì khó khăn sẽ cỡ nào, chuyện làm quan này cho dù là không có bán chức nhân viên công vụ nhỏ thì sao thì sao có thể đem đầu óc của mình đi nâng cao lên được.
Cách đó không lâu, lúc chưa đến nửa năm có thể là hơn 5 tháng Dương Lâm đã hạ quyết tâm: tham gia cuộc thi nhân viên công chức năm nay.
Có thể nói đối với một sinh viên khoa Khoa học tự nhiên mà nói, thì cuộc thi nhân viên công vụ này chính là thuộc về ngành Khoa học xã hội đúng là cuộc thi này không dễ dàng gì.
Có thể nói đối với người trẻ tuổi nhất lại là Dương Lâm một người vừa mới bước ra khỏi cánh cổng trường Đại học lại càng không dễ dàng gì, mấy tháng đóng cửa học tập, Dương Lâm đã rục rịch chuẩn bị: tuy là quyết định tham gia cuộc thi công chức năm nay nhưng nếu như được thi vào lĩnh vực sở trường của mình thì đúng là hoàn mỹ.
Mà bây giờ, Trương Anh Duệ lại cho mình một cơ hội hiển nhiên như vậy.
- Được thôi.
Do dự một chút Dương Lâm nói với người gác cổng: cô ta cũng hiểu được, xác nhận thân phận của đối phương, hơn nữa lại là người mang thiện ý đến, nếu như cứ tiếp tục để họ đứng ngoài cửa thì đúng là không phải đạo đãi khách.
- Cậu là… cậu là…
Vừa mới đi vào phòng, Dương Lâm đã nhìn thấy ánh mắt của Lý Đông Hạ trợn tròn, ngón ta trắng muốt chỉ vào mặt Lý Đông Hạ, tỏ ra ngạc nghiên và vui mừng:
- Ngươi là Lý sư huynh?
Lý Đông Hạ gặp được bằng hữu cũng tỏ ra vui mừng khôn xiết:
- Hả, Dương Lâm? Đúng là cậu đó sao?
- ừ, là tôi đây.
Dương Lâm gật đầu liên tục, tỏ ra vô cùng vui sướng, tươi cười:
- Sư huynh, mấy năm nay anh đi đâu vậy? đang làm gì? Lúc vừa rồi nhìn qua gác cổng cao thấy anh hơi quen nhưng chỉ cho rằng có người giống thôi chứ không nghĩ lại là anh.
Mặc dù là song gác cổng cao nhưng vẫn nhìn được, trong lâu vũ hội người trong gia đình có thể thông qua hệ thống camera thấy người gác cổng nhưng những người gác cổng thì lại không thể nhìn thấy vào trong các hộ gia đình…loại camera gác cổng này có kĩ thuật cao, hơn nữa trong lúc nhất thời Dương Lâm lại thấy được hình như Lý Đông Hạ có vẻ rất quen, rồi không thấy đâu nữa cũng là chuyện bình thường.
Thấy Trương Anh Duệ nhìn bỗng nhiên Lý Đông Hạ tỉnh ngộ, vỗ đầu:
- Ồ, bây giờ cậu là nhân viên công chức? Trương Trấn Trường bây giờ là cậu? Chúc mừng cậu nhé nhưng Lý sư huynh, cậu phải nói để cho mọi người hâm mộ nhân viên công vụ mà lại trốn đi vui vẻ một chỗ, không có liên lạc gì với bạn bè, hơi quá đáng đấy nhé!
Nghe Dương Lâm hỏi câu này, Lý Đông Hạ sắc mặt tối sầm lại, có phải lần này Dương Lâm cao hứng ăn nói không cẩn thận lại chọc vào chỗ đau của hắn.Nhưng mấy năm trở lại đây ma luyện trong xã hội Lý Đông Hạ đã thấy nhiều rồi, nghĩ đến tầng quan hệ này mình tham gia cuộc thi công vụ cũng không có vấn đề gì quá lớn phải nghi ngờ… Cửa ải thi viết này đối với mình mà nói cho tới giờ cũng không có vấn đề gì.
Ý thức được điều này, vừa mới buồn bã nhưng tâm trạng đã khá hơn nhiều, trộm nhìn Trương Anh Duệ thấy hắn khẽ gật đầu, liền yên tâm cười nói:
- Hừ, công vụ viên gì chứ, mới vừa làm làm tạm , không nói đến mấy năm gần đây không được suôn sẻ nhưng thật ra cậu ấy à tiểu Lâm, trước kia đến giờ chúng tôi vẫn không biết cậu là đệ tử của quan chức, dấu kĩ quá đấy nha.
Đâu có? Nghe Lý Đông Hạ nói vậy, Dương Lâm sửng sốt: sao mà nghe thấy vị Lý sư huynh này nói dường như có ẩn tình gì khác nhỉ? Ông ta liền liếc nhìn Trương Anh Duệ.
Trương Anh Duệ không thể ngờ được mình và Dương Lâm lần đầu tiên gặp mặt lại thành ra như thế này… hình như Dương Lâm và thư kí mới của hắn có quen biết nhau? Hơn nữa nghe Lý Đông Hạ nói thì trước kia Dương Lâm ở trong trường học không có cố gắng, thậm chí rất nhiều người còn không biết đến gia đình của cô ta thế nào? Thật là ngạc nghiên thế mà đầu năm nay đám con cháu quan chức cũng không có nhiều.
- Tôi nói nay, hai người vốn quen nhau hả?
Vỗn dĩ là tươi cười nhìn Trương Anh Duệ thì giờ phút này lại càng tươi cười hơn, có một tầng quan hệ như vậy không ngờ lại càng làm cho mình thêm phần chắc chắn:
- Ông chủ Hạ, không cho tôi giới thiệu một chút?
- Ha ha…
Lý Đông Hạ cười ngượng ngùng, vội vàng giải thích với Trương Anh Duệ:
- Dương Lâm là bạn học thời đại học của tôi, lúc tôi học hơn cô ấy hai khóa thì cô ấy mới là sinh viên năm nhất, tôi giúp cô ấy nhiều, sau đó quan hệ với mọi người cũng không tồi.
Nói mấy câu đơn giản rồi sau đó giới thiệu quan hệ của mình với Dương Lâm.
Dừng lại một chút, đối với ánh mắt tò mò của Dương Lâm, Lý Đông Hạ giới thiệu thân phận của Trương Anh Duệ với Dương Lâm:
- Vị này là xếp của tôi, Phó Trấn Trường Trương, là cán bộ nghiêm chỉnh của quốc gia.
Trương Anh Duệ gật đầu sau đó mới lên tiếng:
- Mặt khác, hai chúng tôi cũng là chỗ thân thích, tính ra thì tôi cũng hơi lớn tuổi hơn một chút.
- Như vậy sao?
Dương Lâm nhìn về phía Lý Đông Hạ, ánh mắt có vẻ như cười nhạo:
- Nói như vậy thì anh là anh còn không bằng một đệ đệ tốt?
- Hì hì…
Lý Đông Hạ cười cười, lời này cũng không quá, ông ta liền im lặng.
Cũng được, trái lại Dương Lâm lại rất hợp với Trương Anh Duệ, cô phán đoán, không phải mọi người đều cho rằng cái loại người kia ngang ngược, bổn cô nương đây là đệ nhất thái tử nữ nhưng thực ra trình độ cũng thấp, thấy vấn đề này khiến cho Lý Đông Hạ có vẻ hơi xấu hổ, ông ta vộ vàng nói xin lỗi:
- Ngại quá, chỉ là đùa một chút thôi mà… à đúng rồi Trấn Trường Anh Duệ, tôi còn có chút hứng thú có thể kể lại cho tôi nghe một chút về tình hình phương Trấn của các cậu không?
Năm mới thái độ yêu đời mới! - Chúc các bạn nhiều lý do để vui vẻ năm tới! - Chúc bạn luôn vui vẻ, bình an và hạnh phúc trong năm mới! - Lip.