Giữa biển rộng bao la có một hòn đảo khổng lồ. Trên đảo xây dựng rất nhiều đền đài phong ốc.
Ngôi đền cao nhất phải tới mười chín tầng, nhìn hết sức nguy nga. Có một số ngôi đền thậm chí được xây dựng bằng sắt thép, tản ra ánh sáng rực rỡ. Trong những ngôi đền, phong ốc khắp nơi đều là cỏ cây đua nhau khoe sắc.
Hòn đảo nhỏ ở giữa biển rộng đó chính là chỗ của Thương Lãng cung.
Hiện tại bên trên Thương Lãng cung có mười con ngọc hạc đang bay lượn. Đám đệ tử ngồi trên Ngọc hạc đều là người của Nga Mi.
Trên mặt đất của hòn đảo có rất nhiều đám người đang dỡ bỏ một vài cái phòng ốc, hoặc là xẻ rãnh, điêu khắc một ít phù lục. Đám đệ tử Nga Mi trên không như đang cảnh giới, quan sát phương vị. Thi thoảng họ lại phát ra mệnh lệnh để cho đám người đang thi công bên dưới không bị nhầm lẫn.
Trong đám người đang bận rộn bên dưới cũng có rất nhiều những kẻ thuộc Yêu tộc, cả tộc Long Nghê, Ly tộc và tộc Đằng Giao cũng đều xen lẫn với đám đệ tử Nga Mi.
Vô vàn các loại yêu tộc cùng với người tu đạo hòa lẫn vào nhau, đồng tâm hiệp lực xây dựng sơn môn, động phủ như vậy ít nhất trong một ngàn năm qua chưa từng xuất hiện. Nó khiến cho người ta nhìn thấy phải rung động.
Nét mặt của những kẻ thuộc Yêu tộc đều có một sự vui mừng không thể kiềm chế nổi.
Bởi vì Thất Hải Yêu Vương trong lòng họ là Lạc Bắc đã trở lại.
Đối với đám Yêu tộc tập trung tại Thương Lãng cung, Lạc Bắc không chỉ là Thất Hải Yêu vương thu phục Thất Hải Yêu Vương thú mà còn là một người lãnh đạo tinh thần tuyệt đối của họ.
Hắn chính là nhân vật Côn Luân muốn tiêu diệt đầu tiên. Nhưng hiện tại hắn vẫn còn đó, đã trở lại và so với trước đây còn mạnh hơn.
Hiện tại, đám Yêu tộc đó đều biết rằng, bọn họ đang cùng với những đệ tử của Nga Mi bố trí một cái trận pháp lợi hại có tên là Thiên bảo đại thừa. Hiện tại, bọn họ vô cùng hưng phấn, tò mò không biết sau khi bố trí thành công sẽ có cảnh tượng như thế nào.
- Thanh Dương sư huynh!
Trên không trung của Thương Lãng cung, Trữ Thanh của Nga Mi cưỡi ngọc hạc bay tới sau lưng Trác Thanh Dương.
Nhìn qua, Trữ Thanh là một thanh niên hết sức tuấn tú. Mái tóc của y được búi lại và cài một cây trâm bằng ngọc bích. Tuổi tác của Trác Thanh Dương lớn hơn y một chút. Mái tóc được buông xuống nhìn có phần thoát tục.
Trữ Thanh và Trác Thanh Dương đều là những người nổi bật trong hàng ngũ đệ tử của Nga Mi. Mà trong đám đệ tử Nga Mi, họ cũng là những người vô cùng trung thành với Vũ Sư Thanh, được y coi là tâm phúc.
Khác biệt với sự hưng phấn của Yêu tộc, sắc mặt của đám đệ tử Nga Mi đều hết sức nghiêm trang.
Lạc Bắc đã trở lại. Cho dù Trữ Thanh hay là Trác Thanh Dương và tất cả những đệ tử của Nga Mi khác đều biết những chuyện xảy ra quanh người Lạc Bắc. Trận chiến núi Đại Đông, chiến đấu với Đại Tự Tại cung, lại còn nhiều người tu đạo chết trong tay Bắc Minh vương, chiến đấu với tứ đại Pháp vương của Hoa Giáo. Những việc này khiến cho Lạc Bắc trở thành một nhân vật truyền kỳ trong lòng đám đệ tử trẻ tuổi của Nga Mi. Tuy nhiên việc Lạc Bắc quay lại Thương lãng cung cũng khiến cho bọn họ cảm giác sắp có chuyện lớn xảy ra.
- Trữ Thanh sư đệ! Có chuyện gì? - Nghe thấy tiếng của Trữ Thanh, Trác Thanh Dương quay đầu lại nhưng trong mắt không giấu được sự lo lắng.
"Bố trí trận pháp ở đây sử dụng như thế nào?" Trữ Thanh là người cùng nhập môn và cũng là sư huynh đệ tốt nhất của y. Gã nói nhỏ:
- Cái trận pháp Thiên Bảo đại thừa thật sự lợi hại, nhưng ở đây không có linh mạch đầy đủ linh khí. Chẳng lẽ Lạc Bắc có thể đột nhiên tạo ra một cái linh mạch đầy đủ linh khí ở đây?
- Ta không biết.
Trác Thanh Dương lắc đầu nhìn xuống Thương Lãng cung. Trên vị trí cao nhất của hòn đảo có một chỗ đất trống. Dựa theo sự bố trí thì đó là đầu mối then chốt của trận pháp, là nơi có linh mạch đầy đủ linh khí. Có vậy tập trung nhiều người và nguyên liệu bố trí trận pháp này mới có ý nghĩa. Nếu không cái trận pháp Thiên Bảo đại thừa chỉ giống như một cái lò luyện khí mà cơ bản không có lửa.
Khi quay đầu nhìn Trữ Thanh, Trác Thanh Dương có thể thấy thấp thoáng dưới mặt biển có vô số bóng đen di chuyển.
Những cái bóng đen kia đều là yêu tộc trong Thất Hải. Bọn họ xây dựng ở dưới biển một cái chỗ bằng tinh kim màu đen. Trác Thanh Dương không biết tác dụng của nó để làm gì. Lúc này, y quay sang nói nhỏ với Trữ Thanh:
- Mặc dù ta không biết bọn họ làm thế nào. Nhưng chưởng giáo Vũ Sư Thanh và Lạc Bắc đều không phải là những nhân vật tầm thường. Bọn họ làm vậy chắc chắn có lý của mình. Chúng ta chỉ cần quan sát là được.
Tại một cái hang trong động phủ dưới lòng đất của Bích Căn sơn nhân, nơi cửa che kín bởi những hoa văn màu vàng nhạt.
Lạc Bắc, Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái Thúc Đông Nhan, Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh đang ngồi trong cái động phủ của Thần Kiêu vương, dưới tàng cây của Thông Thiên diệu thụ mà bàn luận.
- Lạc Bắc! Lần này mặc dù ngươi không thuận lợi hóa giải U Minh ma huyết trong cơ thể của tiểu Trà nhưng nhân họa được phúc, cũng coi như có thu hoạch.
- Vừa rồi ta nhận được tin, bên phía Nga Mi của chúng ta đã hoàn thành được cái Lôi hỏa thần tháp thứ nhất. Khi dùng thử uy lực của Lôi hỏa đúng là không thua một đạo bản mệnh kiếm nguyên. Sau khi bố trí xung có thể tương đương với một người tu đạo liên tục sử dụng bản mệnh kiếm nguyên tấn công. - Ánh mắt của Vũ Sư Thanh sáng ngời:
- Theo tốc độ, nếu không có gì bất ngờ thì sau mười ngày có thể hoàn thành được ba mươi cái Lôi hỏa thần tháp. Sau mười ngày này, pháp trận Thiên Bảo đại thừa cũng có thể bố trí xong. Đến lúc đó, chỉ cần bố trí Thông Thiên Diệu thụ là nó có thể hoạt động.
Chuyện khai sơn lập phái, thiết lập căn cơ càng phải nhanh càng tốt.
Lạc Bắc gật đầu:
- Vậy chuyện khai sơn lập phái chúng ta quyết định sau mười ngày nữa, các ngươi thấy thế nào?
- Mười ngày không đủ. - Đông Nhan lắc đầu rồi đưa tay chỉ Thông Thiên diệu thụ đang che phủ trên đầu mọi người.
- Một khi đưa Thông Thiên diệu thụ ra, động phủ của Thần Kiêu vương lập tức mất đi linh khí. Một khi linh dược mất đi linh khí lập tức sẽ bị héo mất hiệu quả linh dược. Tuy rằng ta lấy được rất nhiều linh tuyền ngọc thạch và Trữ linh bảo thạch từ chỗ Nhan Thọ Sơn nhưng cũng cần phải bố trí. Như vậy, Thần Kiêu động phủ vẫn phải giữ nguyên như trước ít nhất thêm hai ngày nữa.
- Bích Căn sơn nhân nói để luyện lại Yêu vương liên thai cũng phải mất tới mười hai, mười ba ngày. - Nạp Lan Nhược Tuyết vốn ít nói nhưng suy nghĩ hết sức cẩn thận. Vì vậy mà sau khi Đông Nhan nói xong, nàng cũng gật đầu nhìn Lạc Bắc:
- Theo tay thấy hãy đợi Bích Căn sơn nhân luyện lại Yêu vương liên thai xong hãy nói. Nếu như luyện không được, Yêu vương liên thai bị hỏng vậy thì đừng bàn vội. Nhưng nếu thành công, uy lực của Yêu vương liên thai tăng lên, đối với chúng ta cũng thêm chút bảo đảm.
Ngừng một chút, Nạp Lan Nhược Tuyết lại phân tích:
- Chúng ta ở đây khai sơn lập phái tương đương với tát một cái vào mặt Côn luân. Với địa vị của bọn họ cũng không tể nào ngồi yên. Cho nên ngày tuyên bố khai sơn lập phái, nếu Côn Luân có đủ lực bao vây chúng ta thì sao? Dù sao thì thực lực của Hoàng Vô Thần như thế nào, hay y suy nghĩ gì thì chúng ta không thể biết được.
- Căn cứ vào việc Côn Luân, núi Chiêu Diêu, Trạm Châu Trạch Địa giằng co bao nhiêu năm mà nói thì một khi bốn bên chúng ta liên kết với nhau chắc chắn là có thực lực chống lại Côn Luân. Nếu Hoàng Vô Thần muốn phát động đại chiến cũng có thể ảnh hưởng tới nguyên khí của Côn Luân. Còn bốn bên chúng ta giống như bốn cái chân đỡ một cái đỉnh. Thương Lãng cung của chúng ta mới thành lập, gốc rễ chưa sâu, cho dù bị phá hủy, chúng ta có thể xây dựng lại. Nhưng còn ba chỗ kia, đã thiết lập được rất nhiều thứ, nếu vất bỏ sẽ tổn thất lực lượng của thế chân vạc. Hiện tại, vật liệu của Bích Căn sơn nhân không đủ cũng chỉ có thể xây dựng được một cái trận pháp thông với Nga Mi. Nếu muốn giúp đỡ nhau thì chỉ có chúng ta và Nga Mi. Bắc hầu Bạch Liêu chết ở Côn Luân, thực lực của núi Chiêu Diêu ảnh hưởng nặng. Ngày chúng ta tuyên bố khai sơn lập phái, cũng không tể phái nhiều người tới giúp. Bên Trạm Châu Trạch Địa cũng phải giữ lực lượng có thể bảo vệ mình. Cho nên nếu chúng ta động tới điểm cuối của Hoàng Vô Thần để cho y bất chấp hậu quả, mạo hiểm tấn công thì chúng ta không thể chống nổi. Có Yêu vương liên thai cho dù không địch lại, động phủ dưới lòng đất không bảo đảm thì Lạc Bắc còn có thể đưa chúng ta vào trong Thần kiêu động phủ rồi điều khiển Yêu vương liên thai đưa chúng ta bỏ trốn.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
- Hiện tại vật liệu của chúng ta chỉ có thể hoàn thành được năm mươi cái Lôi hỏa thần tháp. Thêm năm ngày, chúng ta thêm được một chút thời gian có thể luyện chế xong năm mươi cái. Để thêm sự bảo đảm, ta thấy chờ thêm năm ngày cũng tốt.
- Nếu như quyết định mười lăm ngày, ta có thể sử dụng Độc Long đan để luyện chế một cái Ngưng Anh kim đan, sau đó nhờ vào Thông Thiên diệu thủ có thể giúp Thái Thúc có được Nguyên Anh, đột phá tới tu vi Nguyên Anh sơ kỳ. - Đông Nhan suy nghĩ rồi ngẩng đầu nói.
Lạc Bắc gật đầu cũng không có nói tới chuyện thời gian nhưng quay sang nhìn Đông Bất Cố, hỏi:
- Có tin tức gì của họ không?
Mặc dù Lạc Bắc không nói họ là ai nhưng Đông Bất Cố hiểu rõ hắn nhắc tới Lạn Hàng và Huyền Vô Kỳ. Y lập tức lắc đầu, nói nhỏ:
- Không có tin tức của họ. Có điều ta thấy nếu bọn họ không sao, một khi nhận được tin tức của ngươi ở đây, bọn họ sẽ tới.
- Vậy quyết định mười lăm ngày sau tuyên bố khai sơn lập phái.
Lạc Bắc giơ tay vào trong linh tuyền. Nhìn nước suối chảy qua đầu ngón tay, hắn nói một cách chậm rãi như thế.
Khi Lạc Bắc đang bình tĩnh nhìn dòng suối thì Ly Nghiêu Ly và Cầu Thương Dương đang điều khiển mười mấy tên Ly tộc và tộc Đằng Giao ở bên cạnh một cái ao đầy dung nham đang sôi sùng sục, liên tục dùng một cái lọ kỳ lạ hút lấy Hắc sát hỏa khí xen lẫn trong dung nham chảy xuống từ trên đỉnh hang.
Trong một cái động cách đó không xa có hơn một trăm người Thương Lãng cung hàng phục đang dưới sự hướng dẫn của Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa liên tục đưa một ít tinh kim, khoáng thạch vào trong một cái đỉnh.
Tinh kim được nấu chảy bước đầu, cuồn cuộn thông qua trận pháp của Bích Căn sơn nhân mà chảy vào trong Nga Mi.
Trong sơn cốc của Nga Mi, toàn bộ những lô đỉnh để luyện khí đều lấp lánh hào quang. Vô số đệ tử Nga Mi đều đang hối hả.
Mà trong một chỗ khác lại tản ra mùi thuốc nồng nặc, đủ mọi loại dược liệu chồng chất như núi. Trong ngôi đền này không chỉ có rất nhiều đệ tử Nga Mi mà còn có người của Hiên Hồ tông do Mộ Hàm Phong đưa tới.
Các vật liệu của Trân Bảo các cùng với phương pháp bố trí Thiên bảo đại thừa pháp trận cùng với cách luyện chế Lôi hỏa thần tháp khi Lạc Bắc từ Nam Thiên môn quyết định trở về Thương Lãng cung đã thông qua trận pháp của Yêu vương liên thai mà đưa cho Bích Căn sơn nhân và Vũ Sư Thanh trước.
Nạp Lan Nhược Tuyết, Thái, Đông Nhan cũng qua trận pháp của Yêu vương liên thai trở về Thương Lãng cung để chuẩn bị trước. Chỉ có một mình Lạc Bắc điều khiển Yêu vương liên thai quay lại Nga Mi rồi thông qua trận pháp ở đó để trở về Thương lãng cung.
Trên thực tế khi cỗ xe của Lạc Bắc trước khi hắn trở lại Thương Lãng cung đã được khởi động.
........
Dòng nước trong linh tuyền nhẹ nhàng chảy qua ngón tay của Lạc Bắc mang tới cảm giác mát lạnh cùng với linh khí dầy đặc xung quanh khiến cho suy nghĩ của hắn càng thêm rõ ràng.
Lạc Bắc cũng không lo lắng cái việc mình làm sẽ khiến cho Hoàng Vô Thần tức giận. Trên thực tế, Lạc Bắc hiểu rõ mười lăm ngày sau, chính mình quang minh chính đại thành lập căn cơ ở đây. Không chừng Hoàng Vô Thần sẽ bất chấp tất cả để nhổ cái gai trong mắt này.
Tuy nhiên có thêm nhiều Lôi hỏa thần tháp và Thiên Bảo đại thừa pháp trận, Lạc Bắc cũng không quá lo.
Cho dù là toàn bộ Kim tiên của Côn Luân tối đây, cùng với phần lớn cao thủ của đám huyền môn chính phái thì với lực lượng mà Lạc Bắc lôi kéo được cũng sẽ khiến cho Côn Luân tổn thất rất nhiều. Hơn nữa, Lạc Bắc cũng như Nạp Lan Nhược Tuyết đã nói, đánh không được thì bỏ chạy.
Lạc Bắc không đánh lại được Côn Luân cũng không sợ. Chỉ cần có thể bỏ chạy được, Côn Luân không giết được thì uy thế của hắn cũng không giảm xuống.
Lôi Hỏa thần tháp và trận pháp Thiên bảo đại thừa bị hư hại cũng có thể luyện lại. Có thể bỏ cả Thương Lãng cung để loại bỏ nhiều cao thủ Côn Luân cũng là chuyện đáng giá.
Hơn nữa đối với Lạc Bắc mà nói cái chuyện Khai sơn lập phái là điều bắt buộc đối với hắn, nếu không sẽ phải giống như một con chuyện suốt ngày trốn chui trốn lủi, không nhìn thấy ánh sáng mật trời.
Hiện tại điều Lạc Bắc lo lắng không chỉ có Huyền Vô Kỳ, Lạn Hàng mà còn có tiểu Trà và Tiểu Ô Cầu.
Từ sau trận chiến tại núi Đại Đông, Huyền Vô Kỳ và Lạn Hàng không hề có tin tức. Ngay cả Đông Bất Cố sử dụng lực lượng của Trạm Châu Trạch Địa cũng không thể phát hiện ra tin tức của hai người. Hiện tại Lạc Bắc hy vọng hai người nhận được tin mà chủ động tìm tới.
Còn tiểu Trà và tiểu Ô cầu thì mặc dù tìm được Thiên thần tinh thạch cũng phải có thần dược của Hoa Giáo.
Xử lý những chuyện này như thế nào? Tất cả đều phải chờ Lạc Bắc suy nghĩ mọi chuyện cho kỹ càng.
...
- Được! Vậy quyết định mười lăm ngày sau. Nếu không có việc gì, ta quay về Nga Mi trước. - Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc đang trầm từ rồi đứng dậy:
- Ta sẽ lệnh cho đệ tử đi tìm kiếm nguyên liệu luyện chế Lôi hỏa thần tháp. Cái thứ pháp bảo này sử dụng rất có ích.
- Đúng rồi. - Lạc Bắc ngẩng đầu nhìn Vũ Sư Thanh nói:
- Chưởng giáo Vũ Sư Thanh! Ta đang định hỏi ngươi xem Nga Mi các ngươi có cửa hàng giao dịch trong bí thị hay không?
Vũ Sư Thanh hơi kinh ngạc nhìn Lạc Bắc:
- Tất nhiên là có. Gần như tất cả các môn phái đều phải giao dịch. Nếu không, dựa vào tự bổn môn, hay đệ tử ra ngoài rèn luyện mang về thì không thể thỏa mãn như cầu của đám đệ tử.
- Có nghĩ ra được cách điều tra kẻ đứng sau những cửa hàng trong các nơi giao dịch không? - Lạc Bắc nhìn Vũ Sư Thanh hỏi.
- Mặc dù khó nhưng nếu điều tra sẽ có dấu vết. Như Dương Viêm Thảo chỉ có ở Nga Mi chúng ta sản xuất. Hàng năm chúng ta sản xuất ra một lượng lớn Dương Viêm thảo dùng để luyện rất nhiều nhưng loại bùa có cấp độ không tồi. Chỉ cần chú ý lượng bán ra ở một cửa hàng là có thể phát hiện được một chút manh mối. - Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc nói:
- Chỉ có điều nhiều môn phái đều bố trí che mắt, cho nên nếu muốn điều tra rõ cũng phải tới một, hai năm. Ngươi muốn điều tra để làm gì?
- Không phải vội. Cứ điều tra từ từ, có thể tìm ra được bao nhiêu thì được. - Lạc Bắc nói:
- Xét về mặt tạo áp lực mà nói thì so với sử dụng vũ lực uy hiếp nhẹ nhàng hơn, nhưng lại nhanh chóng có được kết quả.
- Ngươi muốn gây áp lực về mặt giao dịch với các môn phái đó? - Vũ Sư Thanh giật mình.
- Nếu một môn phái luyện đan không có dược thảo thì hoàn toàn mất đi gốc rễ... Nếu bọn họ không thể lấy được từ Côn Luân mà chỉ có thể lấy được từ chúng ta, hoặc là nhận được từ tay chúng ta nhiều hơn thì chắc chắn họ sẽ dựa vào chúng ta. - Lạc Bắc gật đầu:
- Gốc rễ của Côn Luân không vào thời điểm đối đầu. Lúc chiến đấu những môn phái đó có thể đưa tới bao nhiêu người để giúp? Nguồn cung cho họ chính là lượng tài nguyên khủng bố. Với bằng đó tài nguyên, bản thân Côn Luân sản xuất ra càng nhiều cao thủ. Chỉ cần chúng ta có thể nắm được tài nguyên của các môn phái này, cho dù các môn phái khác có là địch với chúng ta cũng không sao. Bởi vì điểm quan trọng không phải người của họ mà là tài nguyên do họ sản xuất... Chúng ta chỉ cần nắm được tài nguyên của một môn phái thì gốc rễ của Côn Luân cũng sẽ yếu đi một phần. Nếu không, cho dù chúng ta có giết của chúng mười một cao thủ, thì chúng ta thể đẻ ra tới hai mươi. Sự tranh đấu như vậy chẳng khác nào tự làm tổn thương đến mình mà không thể làm cho Côn Luân bị tổn thương.
Sau khi ngừng một chút, Lạc Bắc nói tiếp:
- Vốn với thực lực của chúng ta rất khó đào được tường của Côn luân. Nhưng hiện tại với tài nguyên của bốn bên chúng ta thì có thể thử một lần.
Vũ Sư Thanh trầm ngâm.
Y rất kinh ngạc bởi vì điều Lạc Bắc nói hoàn toàn đơn giản nhưng trước kia y lại không nghĩ tới. Nhưng câu nói của Lạc Bắc tiếp theo cũng giúp cho y bình tĩnh trở lại. Đúng là trước đó y không có vốn để nghĩ tới chuyện này. Với thực lực của Nga Mi cơ bản không thể động tới được góc tường của Côn Luân.
Nhưng hiện tại cả bốn bên góp sức thì lượng tài nguyên lại khác.
Hơn nữa, Vũ Sư Thanh kinh ngạc khi cảm giác được trong bốn bên, tài nguyên Lạc Bắc nắm trong tay có lẽ còn nhiều hơn cả núi Chiêu Diêu và Nga Mi.
Bởi vì bên cạnh Lạc Bắc có những người như Bích Căn sơn nhân và Đông Nhan.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Bích Căn sơn nhân có thể luyện được pháp bảo mạnh một cách dễ dàng. Mặc dù lão không có hứng thú đối với pháp bảo cấp Kim tiên nhưng đám người Ly tộc lại đang đi theo lão để học hỏi nên biết được rất nhiều thủ đoạn của lão. Chỉ cần có đủ nguyên liệu thì có thể có được rất nhiều pháp bảo có phẩm chất không hề thấp.
Còn về phần luyện chế đang dược, Lạc Bắc còn có người của Hiên Hồ tông. Nhưng người đó có thể giúp Đông Nhan luyện chế đan dược.
Nếu rất nhiều pháp bảo và Đan dược tràn vào trong thị trường hơn nữa còn cuồn cuộn tràn vào sẽ làm thay đổi thị trường giao dịch.
Vũ Sư Thanh hiểu rõ rất nhiều môn phái bị Côn Luân không chế sau khi luyện chế được thứ gì, phần lớn là giao cho Côn Luân. Mà Côn Luân chỉ đưa ra cái giá thị trường, thậm chí là thấp hơn để thu số đan dược đó. Nếu vô số những loại đan dược này mà tràn vào trong thị trường chắc chắn sẽ thay đổi giá trị của nó.
Đến lúc đó, chỉ sợ những môn phái luyện đan sẽ không mua nổi nguyên liệu tái chế đan dược. Mà những môn phái đó nếu luyện những đan dược không đáng giá tiền thì cũng không còn giá trị với Côn Luân. Bởi vì Côn Luân thu mua số đan dược đó vốn là để dùng khống chế những môn phái khác.
Làm cho những môn phái luyện đan không có được tài nguyên, hơn nữa lại thêm Lạc Bắc cố ý khống chế sẽ rất dễ khiến cho bọn họ thấy linh dược bên Lạc Bắc có thể kiếm được nhiều.
Đến lúc đó, bên phía Lạc Bắc tương đương với đại thương nhân còn những môn phái kia thì chỉ là những hiệu buôn nhỏ mà thôi.
Cho dù Côn Luân có nhận ra điểm này mà công thủ với Lạc Bắc thì cũng sẽ bị tổn thất lớn. Bởi vì bên Lạc Bắc mới có tính quyết định ưu thế. Toàn bộ Côn Luân có lẽ không có những tông sư luyện đan, luyện khí như Đông Nhan và Bích Căn sơn nhân. Mặc dù số lượng của họ chiếm ưu thế nhưng về chất lượng thì lại bị bên Lạc Bắc vượt qua.
- Việc này hoàn toàn nên làm. - Vũ Sư Thanh trầm ngầm một lúc liền gật đầu:
- Ta sẽ cho người đi điều tra...
.........
- Lão đầu tử còn có nhiều thứ giao cho ngươi. Ta muốn ra ngoài để đón.
Đông Bất Cố nhìn Vũ Sư Thanh rời đi liền quay đầu nói với Lạc Bắc. Trong suy nghĩ của Đông Bất Cố nếu như lần đầu tiên gặp, Lạc Bắc chỉ là một nhân vật kiêu hùng thì bây giờ hắn hoàn toàn có phong thái của một vị tông sư.
Đối đầu với đám đối thủ lợi hại khiến cho Lạc Bắc trưởng thành tới một mức độ như thế.
Đông Bất Cố còn nhớ rõ lão đầu tử từng nói với mình rằng một người có thể đạt tới mức độ nào thường liên quan tới đối thủ. Có một đối thủ càng cao thì người đó càng đạt tới một mức độ cao. Nhưng trên đời này có mấy người dám coi Hoàng Vô Thần là đối thủ của mình.
- Cái gì vậy?
Lạc Bắc hơi bất ngờ nhìn Đông Bất Cố. Lần trước khi Bán Diện Nhan Ma gặp hắn ở Nga Mi đã tặng lễ vật rất lớn. Tuy rằng thực lực của Trạm Châu Trạch Địa rất mạnh nhưng trong trận chiến với Côn Luân cũng đã bị tổn hao nhiều. Lạc Bắc hiểu rất rõ Bán Diện Nhân Ma không phải là núi vàng núi bạc. Hơn nữa theo lý mà nói lần trước đã tặng như thế, lần này không cần phải tặng nữa.
- Ta cũng không biết! Nhưng tóm lại là có thứ cần dùng. - Đông Bất Cố gật đầu đột nhiên cảm nhận câu nói của mình hơi thừa nên cười cười.
Lạc Bắc mỉm cười:
- Vậy ngươi thuận tiện tìm Nguyệt Ẩn tới đây cho ta. Ta muốn học y một chút thứ.
........
- Ta ở trong này khử dược lực của Độc Long đan.
Đông Nhan nhìn Đông Bất Cố rời đi liền quay đầu nói với Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc nói:
- Trên người ta còn rất nhiều đan dược làm cho thần hồn, thân thể mạnh lên. Nạp Lan Nhược Tuyết! Thái Thúc! Các ngươi có thể nhân lúc này tu luyện trong động phủ của Thần Kiêu vương để nâng cao tu vi.
- Tốt nhất là ta nên ra ngoài một chút. - Thái Thúc gật đầu. Nạp Lan Nhược Tuyết cũng nói:
- Phụ thân của ta phong ấn một cái Thất Bảo hải đường ở núi Mai Sơn. Lực lượng phòng ngự của cái pháp bảo này rất mạnh nhưng khi phong ra cần tập trung rất nhiều chân nguyên. Lúc trước ta vẫn có Thiên thiền linh diệp cho nên không mang theo. Bây giờ lấy ra đặt trong trận pháp THiên bảo đại thừa.
- Nạp Lan Nhược Tuyết! Ngươi không cần đi. Cứ để ta làm.
Lạc Bắc nói xong liền móc Thần Kiêu pháp giới đeo vào tay. Dưới ánh sáng đỏ như máu và ánh sáng vàng sẫm, trước mặt Lạc Bắc lập tức xuất hiện một cái phân thân mặc đạo bào màu vàng.
"Vù!" Một vầng sáng màu vàng xuyên qua tầng mây rồi mới hạ xuống đứng giữa không trung.
Vầng sáng màu vàng tản ra để lộ một người có dáng cao ngất, khuôn mặt hết sức kiên nghị. Gương mặt của người đàn ông đó giống hệt với Lạc Bắc nhưng thân thể lại không phải là Hỗn Nguyên kim thân. Rõ ràng đó không phải là bản tôn mà chỉ là cái phân thân Lạc Bắc lợi dụng Thần Kiêu pháp giới hóa ra.
Khi cái phân thân của Lạc Bắc vừa mới xuất hiện, bàn tay khẽ cử động lập tức phóng lên một cột sáng màu hồng mãi không biến mất.
Trước mặt hắn không xa chính là sơn môn của Nga Mi.
Chỉ trong nháy mắt, hai tia sáng trắng lập tức bay lên, lao về phía phân thân của Lạc Bắc.
Cái mà phân thân của Lạc Bắc thả ra chính là phù đưa tin đặc thù mà Nga Mi sử dụng.
Trận pháp hộ sơn của Nga Mi hết sức lợi hại. Vốn đệ tử ra vào Nga Mi cũng tương tự như Đại Tự Tại cung, chỉ cần có ngọc phù thân phận của mình là có thể tự do ra vào. Nhưng hiện tại, Vũ Sư Thanh v không thể bảo đảm trong Nga Mi không có người của Côn Luân, hơn nữa chuyện Nga Mi và Lạc Bắc liên kết với nhau đã truyền khắp trong giới tu đạo, bất cứ lúc nào Nga Mi cũng có khả năng phải đón một trận đại chiến sau bốn trăm năm. Cho nên hiện nay ra vào Nga Mi đều phải phóng ra phù đưa tin đặc biệt ngày, rồi sau đó Vũ Sư Thanh sai khiến đệ tử ra xác nhận thân phận mới đưa vào Nga Mi.
Hiện tại đã qua chín ngày từ sau khi đám người Lạc Bắc cùng với Vũ Sư Thanh và Đông Bất Cố quyết định ngày Thương Lãng cung khai sơn lập phái.
Trong chín ngày qua, Lạc Bắc đã lợi dụng phân thân chạy tới Mai Sơn thu hồi pháp bảo phong ấn của Hồ Yêu vương là Thất Bảo hải đường.
Hiện tại bản tôn của Lạc Bắc thì đang ngồi khoanh chân dưới gốc Thông thiên đại thụ trong động phủ của Thần kiêu vương giống như ngủ say, hấp thu linh khí của trời đất xung quanh.
Sở dĩ Lạc Bắc muốn sử dụng cái phân thân này đi thay Nạp Lan Nhược Tuyết lấy Thất Bảo Hải đường là bởi vì lo lắng nàng xảy ra chuyện không may, để cho Nạp Lan Nhược Tuyết có thể tĩnh tâm tu luyện, nâng cao tu vi. Mặt khác hắn cũng muốn ngồi bên cạnh dòng linh tuyền để suy nghĩ xem xử lý chuyện khai tông lập phái như thế nào, sử dụng mỗi một thứ đồ vật làm sao cho tốt, đồng thời hiểu rõ sự thần diệu của Thần Kiêu pháp giới.
Khi ở Nam Thiên môn, nghe Nhan Thọ Sơn nói cách sử dụng và lai lịch của Thần Kiêu pháp giới, đồng thời lần đầu tiên sử dụng phân thân có cảm giác hoàn toàn giống với bản tôn của mình. Sử dụng pháp thuật, pháp bảo cũng y hệt. Sự khác biệt đó là trong cơ thể của phân thân không có bản mệnh kiếm nguyên. Có thể thấy được Thần Kiêu pháp giới là một cái pháp bảo giúp cho người tu đạo ngưng tụ một cái hóa thân nhưng không thể phục chế được.
Mà đồng thời điều khiển bản tôn và phân thân đối địch là điều không thể.
Nhất là phân thân rút gần hết khí huyết và chân nguyên khiến cho khí huyết của bản thân giảm nhiều. Hai là một tâm không thể chia hai, không thể phóng ra cả hai đạo pháp thuật giống nhau. Thần niệm bám vào phân thân cũng giống như người tu luyện thân ngoại hóa thân, không có cách nào khống chế được thân thể của mình để đi làm chuyện khác.
Cho nên Thần Kiêu pháp giới mặc dù phỏng theo pháp thuật của Hóa Thần tông nhưng so với phan thân của Hóa Thân tông tu luyện ra có sự khác biệt. Theo Lạc Bắc hiểu thì phân thân mà Hóa Thần tông tu luyện ra phải có cùng loại Nguyên Anh, tương đương với tu luyện tới Nguyên Anh đại thành, có thể chia thần niệm ra làm hai. Hoặc như khi tới Nguyên Anh đại thành, Nguyên Anh ra khỏi cơ thể thì vẫn có thể sử dụng cả cơ thể và Nguyên Anh tấn công.
Nhưng sử dụng Thần Kiêu pháp giới tạo ra hóa thân vẫn chỉ giống như điều khiển một cái pháp bảo. Chỉ khi nào dừng cái phân thân đó lại thì bản tôn mới có thể đi làm chuyện khác.
Chẳng hạn như hiện tại Lạc Bắc hoàn toàn có thể đình chỉ cái phân thân này, thu hồi thần niệm giống như thu hồi một cái pháp bảo. Sau đó, phân thân giống như ngủ say, không có sự khống chế. Nhưng hiện tại khi điều khiển phân thân thì bản tôn không có cách nào tu luyện để mau chóng hồi phục khí huyết và chân nguyên trong cơ thể.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Cho nên lúc trước, đám người Lạc Bắc vẫn cảm thấy, công hiệu lớn nhất của Thần Kiêu pháp giới tương đương với một cái pháp bảo giữ mạng. Nếu có chuyện nguy hiểm thì có thể để cho phân thân đi làm. Dù sao thì phân thân bị phá hủy cũng tương đương với việc mất đi một cái pháp bảo. Sau khi thôi không điều khiển cái pháp bảo đó có thể d s tu luyện, hồi phục tu vi của mình. Khi tu vi hồi phục tới một trình độ nhất định thì có thể sử dụng Thần Kiêu pháp giới để tạo ra một cái phân thân mới.
Nhưng khi trầm tư trước Linh tuyền, Lạc Bắc cảm thấy cái Thần Kiêu pháp giới còn có nhiều ý nghĩa hơn nữa.
Bởi vì hóa thân của Thần Kiêu pháp giới tạo ra cũng như một cái thân thể có thể tu luyện. Có thể nói, phân thân cũng có thể hấp thu linh khí của trời đất, chuyển hóa thành chân nguyên để giữ trong người.
Mà thân thể bản tôn của Lạc Bắc chẳng khác nào một người tu đạo mất đi rất nhiều chân nguyên. Cho dù không tu luyện thì với sự tuần hoàn chân nguyên trong cơ thể cũng sẽ từ từ hấp thu linh khsi của trời đất chuyển hóa thành chân nguyên. Không đi tu luyện, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn cũng sẽ từ từ hồi phục. Chỉ có điều tốc độ hồi phục sẽ chậm hơn nhiều.
Như vậy khi Lạc Bắc sử dụng phân thân hoạt động, có thể cho bản tôn từ từ hồi phục. Chỉ cần thời gian đủ, chân nguyên và khí huyết trong cơ thể của bản tôn sẽ từ từ hồi phục tới mức tạo ra phân thân.
Bản tôn tự nhiên hấp thu linh khí của trời đất. Hơn nữa phân thân tu luyện so với chỉ có một mình bản tôn tu luyện sẽ nhanh hơn một chút.
Hiện tại Lạc Bắc có thể cảm giác được bản thân phải đột phá tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh. Một vạn ba nghìn chư thiên trong cơ thể đã trữ đầy chân nguyên. Khi chân nguyên tích trữ trong cơ thể tới lúc không còn thêm được nữa mới có thể có sự thay đổi, phá tan bức tường đạt tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Mà hiện tại mỗi một cái chư thiên trong cơ thể của Lạc Bắc cũng giống như THức Hải, vô cùng rộng lớn. Để cho một vạn ba nghìn chư thiên trữ đầy chân nguyên mất một thời gian rất lâu.
Lạc Bắc thầm tính nếu không có sự giúp đỡ của đan dược, chỉ một mình hắn hấp thu linh khí của trời đất tu luyện thì cho dù dưới cây Thông Tiên diệu thụ có đầy linh khí, chẳng khác nào tu luyện ngay tại chỗ linh mạch phun ra mà để lấp đầy một vạn ba nghìn chư thiên cũng phải mất bảy, tám mươi năm.
Cái thời gian đó mặc dù nghe có chút khủng bố nhưng sự thật đúng là như vậy. Bởi vì với tốc độ tăng tu vi của Lạc Bắc tương đương với người tu đạo Nguyên Anh đại thành đạt tới Độ Kiếp kỳ. Có người tu đạo Nguyên Anh đại thành mất mấy trăm năm tới khi tuổi thọ của Nguyên Anh cạn kiệt vẫn không thể đạt tới Độ kiếp kỳ.
Hơn nữa, trong bảy, tám mươi năm đó vẫn có thể chiến đấu với người khác, tiêu hao rất nhiều chân nguyên.
Tu vi càng cao, tiến cấp càng khó.
Mà theo lý thuyết nếu muốn tu vi đột phá thì tốt nhất là bế quan. Nhưng trên thực tế thì phần lớn người tu đạo giống như một thứ ruồi mới nghe tới có thiên tài địa bảo xuất hiện là lập tức bu tới muốn cướp đoạt bất chấp tổn thất chân nguyên. Bởi vì với linh khí ẩn chứa trong thiên tài địa bảo có khi tương đương với cả mấy chục năm khổ tu.
Mà người tu đạo cấp bậc Lạc Bắc khi chân nguyên trong cơ thể kiệt quệ càng nhiều, khi tu luyện hấp thu linh khí trời đất, bổ sung chân nguyên lại càng nhanh. Cái này tương đương với một cái bình tràn ngập thuốc, ngươi muốn cho thêm một viên vào cũng khó. Nhưng nếu một cái bình rỗng, bỏ thuốc vào đó lại là chuyện vô cùng dễ dàng.
Cho nên Lạc Bắc nghĩ sau khi hóa ra phân thân liền mặc kệ nó ở đó rồi sau đó dốc sức tu luyện bản tôn. Như vậy, đợi cho tới khi bản tôn hồi phục liền để cho phân thân tan rã hòa vào trong cơ thể rồi sau đó tạo ra một cái phân thân mới. Cứ như vậy, cơ thể của bản tôn giống như một cái bình, tốc độ tu luyện cực nhanh. Lặp đi lặp lại quá trinh đó, tốc độ tu luyện có lẽ so với khi tu luyện bình thường còn nhanh hơn mấy lần.
Như vậy chẳng khác nào gặp một cái cơ may. Có khả năng chỉ cần chưa tới một, hai chục năm liền có thể tấn công tới cảnh giới tiếp theo của Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh.
Có thể nói ý nghĩa của Thần Kiêu pháp giới đối với Lạc Bắc không chỉ là một cái pháp bảo giữ mạng mà còn có thể tăng tốc độ tu luyện.
Hơn nữa, nếu bản tôn hoàn toàn hồi phục, Lạc Bắc cũng có thể lựa chọn không để cho phân thân và bản tôn dung hợp, có thể tiếp tục điều khiển phân thân làm việc. Ví dụ như phân thân hành động cách cả ngàn dặm, bản tôn ở lại trấn thủ Thương lãng cung. Dù sao thì phân thân cũng chẳng khác nào một cái pháp bảo, có thể bỏ đi bất cứ lúc nào.
Như thế cũng không sợ sau khi bản thân ra ngoài, kẻ địch thừ cơ lọt vào. Hơn nữa còn đánh lạc tầm mắt của đối phương khiến cho đối thủ không phát hiện được hành tung thật sự của mình.
Tác dụng của Thần Kiêu pháp giới rất lớn cho nên hiện tại Lạc Bắc không muốn người khác biết mình có cái pháp bảo này.
Cho nên Lạc Bắc đã căn dặn những người biết không được nói với bất cứ ai. Hiện tại cái phân thân của Lạc Bắc được Thần Kiêu pháp giới tạo ra một cái đạo bào màu vàng. Bên ngoài phủ thêm một cái pháp y màu đen.
Cái pháp y đó là một cái pháp bảo Lạc Bắc hỏi mượn Vũ Sư Thanh, tên là Thiên huyền pháp y, có cấp bậc không cao. Tuy nhiên nó lại có công hiệu che giấu khí tức và pháp lực dao động. Hơn nữa, nó còn tản ra một vầng ánh sáng màu đen. Bởi vì kim thân của Lạc Bắc có màu sáng bóng như ngọc nên cho dù Đông Bất Cố và Vũ Sư Thanh cũng không nhận ra giữa bản tôn và phân thân có gì khác biệt.
....
- Chưởng giáo Lạc Bắc!
Trong khoảng khắc, hai tên đệ tử Nga Mi tới trước mặt phân thân của Lạc Bắc. Hai tên đệ tử đó đều là những kẻ được Vũ Sư Thanh tự tay truyền thụ, hơn nữa khi ở Thương Lãng cung cũng đã gặp Lạc Bắc cho nên mới gặp đã nhận ra hắn. Chỉ có điều bọn họ không biết trước mặt là phân thân của hắn. Bình thường người tu đạo và Yêu tộc trong Thất Hải đều quen gọi Lạc Bắc là Yêu vương. Nhưng đám đệ tử Nga Mi lại thích gọi Lạc Bắc với một cái thân ph khác. Bởi vì trong suy nghĩ của họ thì liên minh với chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai so với liên minh một người đứng đầu yêu tộc còn dễ chấp nhận hơn. Sau khi thi lễ với Lạc Bắc, hai tên đệ tử Nga Mi dẫn hắn vào bên trong, đồng thời nói với hắn:
- Hiện tại sư tôn tới một thị trường giao dịch, chắc không có trong sư môn. Có điều sư tôn đã căn dặn nói rằng đồ vật mà lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa đưa tới đã chuyển về Thương Lãng cung.
- Đây là cái gì?
Trong một cái động bên dưới động phủ ngầm của Bích Căn sơn nhân, Lạc Bắc nhìn mười lăm hạt châu màu đen trong một cái túi tơ màu xanh mà hỏi.
Đừng gần bên cạnh hắn là một bóng người gần như trong suốt, hơi thở và pháp lực dao động được che giấu rất tốt. Người đó chính là Thống lĩnh Ảnh La Sát - Nguyệt Ẩn.
Lạc Bắc vẫn mặc cái pháp y màu đen, rõ ràng là phân thân. Chỉ có điều cho dù với tu vi và con mắt của Nguyệt Ẩn cũng không nhận ra.
Hiện tại mười lăm hạt châu màu đen đó chính là một trong những vật mà lão đầu tử Bán Diện Nhân Ma của Trạm Châu Trạch Địa gửi cho hắn. Những hạt châu đó to bằng quả trứng chim bồ câu, bề mặt sáng bóng, nhìn giống như một thứ trân châu màu đen. Tuy nhiên chúng lại tản ra từng làn hơi thở lạnh lẽo. Hơn nữa Lạc Bắc hiểu rõ, thứ mà lão đầu tử đưa tới chắc chắn không phải là một vật tầm thường.
- Cái này chính là quả Quỷ Kiểm hoa. - Nguyệt Ẩn trả lời Lạc Bắc:
- Quỷ Kiểm hoa là một thứ hoa cỏ độc đáo của Trạm Châu Trạch Địa chúng ta, sinh trưởng ở nơi có khí âm lệ cực nhiều. Cứ trăm năm chúng mới nở hoa, ngàn năm mới kết quả. Những trái của chúng ẩn chứa khí âm lệ kinh người, ngoài ra còn có một thứ dược tính mê hoặc thần hồn cực mạnh. Cho dù người tu đạo có tu vi cực cao trong Ma môn chúng ta cũng không thể nào ngăn cản nổi. Nếu muốn luyện hóa cũng rất dễ tẩu hỏa nhập ma.
- Lão giao cho ta Quỷ Kiểm hoa để dùng vào việc gì? - Lạc Bắc tập trung nhìn hơn mười viên tinh thạch trong suốt màu vàng trên bàn:
- Còn đây là cái gì?
Nguyệt Ẩn nói:
- Thứ này là Thiên Nguyên hoàng tinh.
- Thiên Nguyên hoàng tinh?- Lạc Bắc hơi giật mình.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Vân Viện và hơn mười đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai vừa nhìn thấy Lạc Bắc lập tức thi lễ với hắn.
- Vân Viện...Thi Kiếm...Tử Lăng....
Nhìn thấy đám đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai, trong mắt Lạc Bắc hơi mờ đi một chút.
Đối với rất nhiều chưởng giáo, cho dù lâu ngày không gặp đệ tử của mình cũng không mất bình tĩnh như Lạc Bắc bây giờ.... Nhưng đó cũng là sự khác nhau giữa Lạc Bắc và nhiều người tu đạo khác.
Đám đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai cùng với hắn đồng sinh đồng tử, bất chấp tính mạng bảo vệ Lạc Bắc. Đối với hắn mà nói, bọn họ không chỉ là đệ tử mà Minh Nhược giao cho mình mà còn là bằng hữu, người thân.
Mà vào lúc này, tất cả đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai đang thi lễ với Lạc Bắc cũng không giữ được bình tĩnh.
Lạc Bắc là chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai, cũng là chủ nhân của Từ Hàng Tĩnh Trai.
Trong suy nghĩ của các nàng thì Lạc Bắc cũng không khác gì Minh Nhược.
Chỗ nào có Lạc Bắc thì chỗ đó chính là Từ Hàng Tĩnh Trai.
Cho dù các nàng ở Trạm Châu Trạch Địa có an toàn tới mấy thì đối với họ, về bên cạnh Lạc Bắc mới chính là về Từ Hàng Tĩnh Trai.
- Vân Viện...Thi Kiếm...tu vi của các ngươi đều tăng lên rồi.
Nhìn thấy đám đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai, Lạc Bắc mất bình tĩnh một lúc mới thốt ra được câu đó.
Hiện tại cho dù Lạc Bắc không cần hỏi cũng biết Bán Diện Nhân Ma chắc chắn có sự quan tâm tới đám đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai.
Mà tu vi của đám đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai cũng có mức độ tăng lên khác nhau.
Như pháp lực dao động của đám người Vân Viện không rõ ràng, chứng tỏ đã đột phá tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh của Tĩnh Niệm Thông Minh quyết. Mà Thi Kiếm trước đó đã tu luyện tới tầng thứ tư thì bây giờ cũng đã đột phá tới tầng thứ bảy của Kiếm Tâm Thông minh.
Lạc Bắc biết cho dù là trận chiến núi Đại Đông, hay che chở cho mình chạy trốn dưới sự đuổi giết của Kỳ Liên Liên Thành, trải qua vô số trận chiến, tâm tính của các nàng và ý chí đều được tôi luyện. Nên trong quá trình tu luyện tiếp theo, đám đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai đều nhận được những mối lợi rất lớn. Nhưng nếu theo tốc độ tu luyện bình thường, thì tu vi của họ cũng không thể tiến nhanh như vậy.
.............
Lạc Bắc là chưởng giáo của Từ Hàng Tĩnh Trai. Hiện tại hắn thành lập cơ sở tại Thương Lãng cung, nếu không có đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai thì như thế nào?
Trên thực tế, thậm chí Bán Diện Nhân Ma có thể giữ đám đệ tử của Từ Hàng Tĩnh Trai coi như là làm con tin. Nhưng lúc này, lão lại đưa trả những người của Từ Hàng Tĩnh Trai về bên cạnh Lạc Bắc.
Hơn nữa, lão còn cẩn thận đảm bảo cho bọn họ tới được Thương Lãng cung, còn cho Nguyệt Ẩn và Đông Bất Cố tới đón về.
Lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa đã dùng hành động thực tế để chứng tỏ thành ý lớn nhất của mình.
Mà đó cũng chính là điều mà Lạc Bắc hy vọng được thấy nhất.
...
- Lôi Hỏa thần tháp.
Trong một cái góc khuất tại bí thị Nam Thiên Môn, Nam Cung Tiểu Ngôn đeo mặt nạ ngồi bán hàng giống như những tên tán tu khác đang lặng lẽ suy nghĩ.
Tuy rằng những người tu đạo khác và ngay cả người thanh niên tranh giành với Lạc Bắc trong hội đấu giá không biết được thân phận thực sự của hắn nhưng cái chuyện ngày hôm đó vẫn lan ra ngoài. Rất nhiều tán tu vẫn lấy giao dịch ở Nam Thiên môn để kiếm sống cũng đều nghe nói trong hội đấu giá của Trân Bảo các hôm đó xuất hiện bốn người vô cùng xa xỉ, thậm chí còn có cả Hoàng sa thần đao.
Những thứ mà bọn họ mua cũng không tránh khỏi lan ra ngoài.
Đối với Nam cung tiểu ngôn đã đoán ra được thân phận của đám người Lạc Bắc mà nói thì chuyện Lạc Bắc mua phương pháp luyện chế Lôi hỏa thần tháp gần như khiến cho một trong những đệ tử nổi bật của Côn Luân cảm thấy hồi hộp.
Nam Cung Tiểu Ngôn biết Lôi hỏa thần tháp là một cái pháp khí phòng ngự... Mà nó cũng chỉ có tác dụng phòng ngự cho động phủ hay sơn môn.
Lạc Bắc lấy cái thứ đó để làm gì?
Đấy cũng là mấy vấn đề mà trong những ngày qua Nam Cung Tiểu Ngôn suy nghĩ.
Mà vừa rồi, Nam Cung Tiểu Ngôn nghe một người ngồi cạnh nói chuyện phiếm biết được trong những ngày qua, Trân Bảo các mua Tử Ô thiên tinh và Hắc phong thạch với bất cứ giá nào.
Tử Ô thiên tinh là một loại ngọc thạch có thể tự động hút Lôi cương. Còn hắc phong thạch là một trong những vật liệu chuẩn bị cho trận pháp thu hút Thiên hỏa.
Những thứ vật liệu này chính là dùng để luyện chế pháp bảo hay lô đỉnh thượng giai. Đối với những người khác thì Trân Bảo các thu mua những thứ đó cũng là chuyện bình thường.
Nhưng đối với một người cẩn thận và hết sức cảnh giác như Nam Cung Tiểu Ngôn mà nói thì y có thể liên hệ được chuyện đó với chuyện Lạc Bắc mua phương pháp luyện chế Lôi hỏa thần tháp.
Gần như Nam cung tiểu ngôn có thể khẳng định hiện tại Trân Bảo các thu mua những thứ đó là để cho Lạc Bắc luyện chế lôi hỏa thần tháp.
"Hiện tại Lạc Bắc cần nhiều nguyên liệu luyện chế Lôi Hỏa thần tháp để làm gì?...chẳng lẽ hắn định..."
Mặc dù đã quyết định ẩn cư ở Nam Thiên Môn, không để ý tới tranh đấu của người trong giới tu đạo nhưng khi trong đầu có được đáp án, Nam Cung Tiểu Ngôn vẫn cảm thấy căng thẳng và kinh hãi.
Nếu đúng như vậy...Nam cung Tiểu ngôn hiểu rõ chuyện này có nghĩa thế nào.
Nó có nghĩa là có một thứ thế lực cực mạnh đang bắt đầu khai chiến với Côn Luân. Mà đối với sự hiểu biết của Nam Cung Tiểu Ngôn về Hoàng Vô Thần, Côn Luân sẽ không ngồi yên để cho đối thủ ra tay.
Chỉ có điều không biết Hoàng Vô Thần sẽ dùng cách gì để ra tay mà thôi.
Nhưng cho dù Côn Luân và Hoàng Vô Thần dùng cách gì thì Nam Cung Tiểu Ngôn cũng biết rằng sẽ có một trận đại chiến lớn hơn sẽ mở màn đối với Côn Luân. Bởi vì y biết rõ lực lượng mà Lạc Bắc nắm trong tay hiện nay so với Huống Vô Tầm còn khó đối phó hơn.
Một trận chiến lớn như vậy sẽ khiến cho càng thêm nhiều thế lực và nhiều người bị cuốn vào.
.........
Trong động phủ của Thần Kiêu vương, phân thân của Lạc Bắc đang mặc pháp y màu đen nhắm mắt đứng dưới Thông Thiên Diệu Thụ. Còn bản tôn của Lạc Bắc thì ngồi xếp bằng ở bên cạnh dòng linh tuyền. Linh khí trời đất xung quanh tràn vào người hắn với một tốc độ kinh người.
Hiện tại Lạc Bắc đã thu hồi toàn bộ thần niệm, thông không điều khiển phân thân của mình, dốc sức tu luyện bổ sung khí huyết và chân nguyên trong cơ thể.
Từ khi gặp Đông Bất Cố, thi thần bắt đầu luyện hóa Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh đã qua được ba ngày.
Bất ngờ, bản tôn của Lạc Bắc thôi không tu luyện. Linh khí đang tràn vào trong cơ thể hắn lại trở nên từ từ. Còn phân thân đang đứng sau bản tôn của hắn lại mở mắt.
- Tại sao lại dừng tu luyện?
Vào lúc này trong sơn cốc, Đông Nhan đang hái linh dược lập tức quay người hỏi Lạc Bắc.
Bởi vì khác với mọi người, Lạc Bắc không phải để ý tới dược lực cho nên trong ba ngày qua, Đông Nhan sử dụng đan dược giúp đỡ để cho tốc độ hồi phục chân nguyên và khí huyết của hắn tăng nhanh. Đông Nhan có thể cảm nhận được nếu hôm nay tiếp tục tu luyện bản tôn của Lạc Bắc có thể hồi phục hoàn toàn. Nếu không có gì đặc biệt thì theo lý mà nói hắn sẽ không ngừng tu luyện.
- Ta cảm giác Thi thần đã có sự biến hóa, dường như là muốn tăng cấp. - Phân thân của Lạc Bắc nhìn Đông Nhan mà trả lời:
- Hình như nó vẫn còn đang hấp thu một ít Quỷ Kiểm hoa và Thiên Nguyên hoàng tinh. Ta muốn đi xem Thi thần hấp thu mấy thứ đó để tiến cấp.
- Thi thần tiến cấp? - Đông Nhan vừa mới nghe Lạc Bắc nói vậy, nét mặt lập tức trở nên vô cùng hưng phấn như muốn đi theo Lạc Bắc để xem Thi thần tiến giai như thế nào. Nhưng đột nhiên, Đông Nhan vội vàng lướt tới một phía của Thông Thiên diệu thụ.
Trên một khoảng đất trống ở đó có bố trí hai cái trận pháp tụ linh nhỏ để cho linh khí tập trung nhiều thêm.
Bên trong hai cái trận pháp tụ linh đó, Thái Thúc và Nạp Lan Nhược Tuyết đang ngồi xếp bằng.
Trên người Nạp Lan Nhược Tuyết tản ra một vầng sáng màu trắng. Còn trên người Thái Thúc lại lóe lên ánh sáng màu tím giống như tia chớp. Cả hai đang dốc hết sức tu luyện. Mặc dù hai người tu luyện toàn là những công pháp đứng dầu nhưng hấp thụ linh khí không được bằng Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc. Cho nên trận pháp tụ linh có tác dụng đối với cả hai, còn với Lạc Bắc lại không có tác dụng gì cả. Bởi vì linh khí xung quanh còn chưa được trận pháp tụ linh hút tới đã bị hắn hút hết.
Gần chỗ Thái Thúc và Nạp Lan Nhược Tuyết có đặt một cái lò luyện đan màu lục.
Bên trong lò đan có một thứ nước thuốc màu đen đang sôi sùng sục đang luộc một viên thuốc. Viên thuốc đó chính là Độc Long đan.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba