Sau đó, Hoắc Vũ Hạo nhân cơ hội này tiếp tục bùng nổ, nếu để ba con Kim Lang Vương này cuốn lấy thì hôm nay hắn càng khó phá vòng vây hơn.
Nối tiếp một kích thật mạnh là kỹ năng Mô Phỏng, tác dụng của nó cũng không hề kém cạnh, hơi thở Băng Đế đầy uy nghiêm nháy mắt nở rộ, Hồn Hoàn màu đỏ thẫm cũng sáng rực một cách mạnh mẽ.
Ba con Kim Lang Vương lập tức bị khí thế này kiềm chế, còn mấy con Kim Lang nhỏ bé bên ngoài đều nằm rạp xụi lơ trên mặt đấy.
Cũng trong lúc này, Hồn Kỹ thứ ba của Hoắc Vũ Hạo có tác dụng trên diện rộng – Hư Nhược – đã hóa thành một quầng sáng màu trắng phủ xuống ba con Kim Lang Vương, kể cả con Ngân Nguyệt Lang Vương và những con Kim Lang đang ẩn nấp trên đỉnh núi đều bị trúng chiêu.
Ngay sau đó là đến lượt Gia Cát Hồn Đạo Nỏ phát huy tác dụng, kiện Hồn Đạo Thôi Tiến Khí ở sau lưng Hoắc Vũ Hạo cũng bùng nổ. Đẩy cả người hắn bắn về trước như một vì sau.
Tuy kế hoạch xuất hiện điểm ngoài ý muốn, nhưng hắn không còn đường lui nữa, vẫn phải tiếp tục hành động. Cho dù không thể đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương thì hắn cũng phải lập tức bỏ chạy, nếu không sẽ không còn cơ hội nữa.
Tiếp sau kỹ năng Hư Nhược trên diện rộng là Tinh Thần Kiền Nhiễu. Ba con Kim Lang Vương tuy không bị ảnh hưởng nhiều nhưng đám Kim Lang bên ngoài đã không còn sung sức như ban đầu. Mà đây chính là yếu tố quan trọng để Hoắc Vũ Hạo có thể chạy thoát.
Ngân Nguyệt Lang Vương tru lên một tiếng thảm thiết, tuy nó đã mất đi hai mắt nhưng nhờ vào Tinh Thần Lực mạnh mẽ của mình, nó vẫn có thể phán đoán được hành động của Hoắc Vũ Hạo. Mà tiếng tru to thật to này của nó cũng đánh thức ba con Kim Lang Vương sau khi bị kỹ năng Mô Phỏng của Hoắc Vũ Hạo dọa ngẩn người. Ba con thú khổng lồ đồng thời chạy đến chắn đường Hoắc Vũ Hạo.
Tên của Gia Cát Hồn Đạo Nỏ có thể xuyên thủng lớp da của Kim Lang ngàn năm, nhưng với Kim Lang Vương tu vi vạn năm chỉ có thể ma sát tạo lên những tia lửa nhỏ. Tất cả ba con Kim Lang Vương đều nhắm mắt lại, đồng thời giơ bộ móng vuốt của mình lên, không ngừng đánh xuống những mũi tên, tuy rằng làm như thế bọn chúng sẽ rất đau đớn, nhưng bản thân sẽ không bị nó làm bị thương.
Cũng đúng lúc này, Hoắc Vũ Hạo đã đánh đến trước mặt ba con Kim Lang Vương.
Dưới tác dụng của kiện Hồn Đạo Thôi Tiến Khí cấp năm, tốc độ của Hoắc Vũ Hạo phải diễn tả bằng hai chữ ‘kinh khủng’. Vì để giảm thiểu diện tích va chạm, hai đầu gối của Hoắc Vũ Hạo đã cuộn tròn trước ngực, hai tay vòng qua hai bắp chân, cúi thấp đầu.
Băng Hoàng Hộ Thể hóa thành lớp băng mỏng vô cùng cứng cáp phủ lấy cơ thể hắn, thật giống như một quả cầu băng thật lớn.
Phản ứng của ba con Kim Lang Vương cũng khá nhanh, con Kim Lang Vương đứng giữa đưa hai chân trước chụp về phía Hoắc Vũ Hạo. Con bên trái thì lui về sau chắn trước người Ngân Nguyệt Lang Vương, con bên phái phối hợp với con ở giữa vây công Hoắc Vũ Hạo.
Quả niên Hồn Thú có tu vi càng cao thì trí tuệ càng phát triển, ba con Kim Lang Vương này chẳng những biết phán đoán tình hình mà còn phối hợp vô cùng ăn ý.
Cho dù kỹ năng Hư Nhược đã ảnh hưởng đến bọn chúng một chút nhưng xét về mặt tấn công lại không suy giảm nhiều lắm. Dù sao, xét theo thực lực, Hoắc Vũ Hạo không đủ trình để so với chúng, sự cách biệt quá lớn này dĩ nhiên sẽ kéo theo giảm bớt tác dụng của Hồn Kỹ.
Nếu trong tình huống bình thường, lựa chọn tốt nhất của Hoắc Vũ Hạo là nhờ vào Tinh Thần Tham Trắc mà cố gắng tránh đi đòn tấn công của Kim Lang Vương. Nhưng nếu như thế hắn sẽ không có cơ hội tiến vào giữa ba con Kim Lang Vương.
Nếu lúc này có người ở đây sẽ thấy vẻ mặt Hoắc Vũ Hạo cực kỳ bình tĩnh, lạnh lùng băng giá, cứ như người sắp bị tấn công không phải là hắn vậy.
Không ngăn cản, không phản đòn. Đối mặt với hai con Kim Lang Vương, hắn chọn, cứng chọi cứng.
Một vầng sáng màu vàng ròng đột nhiên lóe ra từ người Hoắc Vũ Hạo, cơ thể hắn sáng rực giữa màng đêm hệt như một mặt trời thu nhỏ.
Đòn tấn công của hai con Kim Lang Vương đều đã xuống phía trên ánh hào quang của vầng sáng màu vàng ròng vừa xuất hiện. Kế đến, bên ngoài vầng sáng màu vàng ròng xuất hiện một màn vô cùng kỳ dị, trông như có vô số gợn sóng nổi lên vậy, đòn tấn công của hai con Kim Lang Vương cứ thế lướt qua rồi biến mất.
Hoắc Vũ Hạo hét lên một tiếng kêu đau đớn, đồng thời dưới tác dụng tăng tốc của Hồn Đạo Thôi Tiến Khí, cả người hắn bay thẳng đập vào phía trên con Kim Lang Vương, đẩy ngược nó bay về sau.
Băng Đế Ngao nhấn mạnh xuống một cái, đè con Kim Lang Vương đang muốn vung đôi móng vuốt của mình lên, nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng phải chịu một vết thương từ móng vuốt của chúng ở phía sau lưng bên phải. Tầng ánh sáng màu đỏ rực có phần yếu đi, nhưng hắn lại thành công nhấc chân lên, hai luồng ánh sáng phụt ra từ lòng bàn chân của hắn, lại là Hồn Đạo Thôi Tiến Khí, tuy chỉ là một kiện Hồn Đạo Khí cấp ba, nhưng tốc độ tăng lên trong nháy mắt này không hề yếu chút nào, hắn ngay lập tức vọt đến phản đòn.
Cũng trong lúc này, từ người Hoắc Vũ Hạo sáng rực lên quầng sáng màu xanh ngọc bích vô cùng mãnh liệt, không những thế, trên trán hắn cũng xuất hiện một con mắt dựng thẳng đứng, từ con mắt ấy bắn ra một tia sáng màu vàng kim, bay thẳng về phía quả cầu ánh kim cực lớn của con Ngân Nguyệt Lang Vương.
Quầng sáng màu xanh ngọc bích nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, đồng thời cũng mang theo hơi thở cổ xưa cực kỳ lạnh giá quét ngang cả đỉnh núi trong phạm vi mười thước. Đúng, chính là Vĩnh Đông Chi Vực.
Quả cầu màu bạc của con Ngân Nguyệt Lang Vương vốn đã sắp hóa thành quả cầu lửa thật lớn, nhưng nháy mắt sau khi bị ánh sáng màu xanh ngọc bích phủ xuống liền lập tức tắt ngay, một chút đốm lửa cũng không còn.
Vị trí mà Hoắc Vũ Hạo đang đứng vô cùng khéo léo, sau lưng hắn là hai con Kim Lang Vương đã cản trở hắn ban nãy, còn phía trước bên trái là một con Kim Lang Vương đang cố sức bảo hộ Ngân Nguyệt Lang Vương, mà con Ngân Nguyệt Lang Vương lúc này đang cạnh hắn với khoảng cách chưa đến mười thước, còn cơ thể hắn vẫn đang không ngừng di chuyển về trước.
Uy lực của Vĩnh Đông Chi Vực cực kỳ mạnh mẽ, bốn con Lang Vương trong nháy mắt bị giảm tốc độ đến cực hạn, thậm chí quanh cơ thể bọn chúng còn bị bao phủ một tầng sương mù lờ mờ.
Nhưng phải công nhận rằng thực lực của bọn chúng đều rất mạnh, với tu vi hiện nay của Hoắc Vũ Hạo vậy mà Vĩnh Đông Chi Vực vẫn chưa đủ khả năng đông lạnh bọn chúng. Nhưng chỉ cần tranh thủ được chút thời gian này đã mang đến cho hắn một cơ hội không nhỏ rồi.
Đám Kim Lang Vương vốn đang rút quân bảo hộ Ngân Nguyệt Lang Vương thoáng chậm lại một nhịp, cơ thể Hoắc Vũ Hạo đang lơ lửng trên không trung bỗng vặn vẹo hạ xuống, tránh thoát đôi vuốt đang chụp đến phía sau, rốt cuộc hắn cũng đã đến được trước mặt Ngân Nguyệt Lang Vương. Lúc này, sau lưng hắn là ba con Kim Lang Vương, còn trước mặt là Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng tương đương với trạng thái bị bốn con Lang Vương vây công.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo thoáng hiện một tia hàn ý lành lạnh, hắn căn bản không quan tâm đến ba con Kim Lang Vương ở phía sau, tác dụng của Vĩnh Đông Chi Lực ít nhất có thể đảm bảo bọn chúng trong vòng ba giây không thể tấn công đến hắn, mà hiện giờ việc hắn cần phải làm là nhân ba giây này giải quyết con Ngân Nguyệt Lang Vương trước mặt.
Những gì ẩn nhẫn ban đầu nháy mắt đều bùng nổ, con Ngân Nguyệt Lang Vương tuy cũng chịu sự ảnh hưởng từ Vĩnh Đông Chi Vực, động tác có phần chậm chạp, nhưng sức đề kháng và khả năng phục hồi của nó hơn hẳn ba con Kim Lang Vương. Có điều, thật đáng tiếc là Hoắc Vũ Hạo sẽ không cho nó bất cứ cơ hội để hồi phục nào.
Tay trái hắn lóe lên ánh sáng màu xanh ngọc bích rồi biến mất, trước mặt con Ngân Nguyệt Lang Vương vang lên hàng loạt tiếng nổ lớn, đấy là những khối máu thịt bị đông lại dưới tác dụng của Vĩnh Đông Chi Vực.
Con Ngân Nguyệt Lang Vương đồng thời bị ảnh hưởng từ Vận Mệnh, nay cộng thêm kỹ năng Linh Hồn Ngưng Thị, hai mắt nó nứt toạt ra, máu phun ra ào ạt.
Cơ thể nó tuy không bị Vĩnh Đông Chi Vực đông cứng lại, nhưng máu chảy ra thì không. Mà lúc này, Băng Bạo Thuật của Hoắc Vũ Hạo chính là dung hợp vào trong những khối băng máu đó.
Nếu một vụ nổ bình thường thì có thể sẽ không mang đến nhiều tác dụng lắm, nhưng lần này Băng Bạo Thuật được bất ngờ rót vào trong chính hốc mắt của Ngân Nguyệt Lang Vương.
Nó không ngừng gào thét đầy thảm thiết, nửa người trước của nó động nhiên ngẩng lên, cơn đau khủng khiếp rốt cuộc cũng làm nó mất đi bình tĩnh mà phán đoán tình hình.
Ám Kim Khủng Trảo hóa thành năm lưỡi đao dài chừng bốn thước, phảng phất như muốn xé rách bầu trời, sau đó chém mạnh xuống người con Ngân Nguyệt Lang Vương.
Không thể không công nhận con Ngân Nguyệt Lang Vương vạn năm này quá mạnh mẽ, trong nháy mắt khi Ám Kim Khủng Trảo chụp xuống, cơ thể nó giống như có kiện Hồn Đạo Khí phòng ngự tự động, bên ngoài cơ thể thoáng hiện màn ánh sáng bảy màu. Màn sáng này hoàn toàn khác với lúc nó phòng ngự ngăn cản sức tấn công từ Tinh Thần Lực. Lúc này, Hoắc Vũ Hạo cảm nhận được Ám Kim Khủng Trảo dừng lại liên tiếp bảy lần, sau bảy tiếng nổ vang mới có thể chạm vào người nó.
Mà trong lúc bảy tiếng nổ này vang lên, màn ánh sáng không ngừng nhộn nhạo xuất hiện lần lượt các trạng thái như: sóng nước dập dờn, ngọn lửa bùng cháy lên trời cao, thành đá kiên cố, gió xoáy mạnh mẽ, lá chắn ánh sáng, bóng tối u mê, hàng rào lôi điện, tổng cộng thay đổi bảy lần, cũng tượng trưng cho bảy nguyên tố khác nhau, sau đó, lực tấn công của Ám Kim Khủng Trảo cũng theo đó mà tiêu hao đi chín phần.
Thế nên, một kích này của Hoắc Vũ Hạo tuy đánh trúng vào điểm yếu ngay bụng của Ngân Nguyệt Lang Vương, nhưng chỉ để lại năm vết thương chứ không làm nó mất mạng được.
Ba con Kim Lang Vương sau lưng Hoắc Vũ Hạo đã gần như khôi phục lại, cả ba điên cuồng nhào về phía hắn.
Hoắc Vũ Hạo hít sâu một hơi, khí thế tăng mạnh, nhưng ánh mắt của hắn vẫn bình tĩnh như trước, cứ như mọi chuyện đều vẫn nằm trong dự tính của hắn vậy. Hắn giơ tay trái đánh vào ngực mình, một tầng ánh sáng chói mắt màu vàng tức thì liền khuếch tán ra, hóa thành cái lồng có đường kính chừng hai thước, rơi xuống trước mặt ba con Kim Lang Vương.
Cả người Hoắc Vũ Hạo cũng hóa thành một khối ngọc bích lóa mắt, Hồn Cốt thân thể Băng Bích Đế Hoàng Hạt kích phát một chiêu cực mạnh, Băng Hoàng Chi Nộ.
Từ cấp 30 đến 40, kỹ năng có biến hóa mạnh nhất, thậm chí hắn không cần sự trợ giúp từ Hạo Đông Lực mà vẫn có thể phát huy ra được uy lực thì phải kể đến kỹ năng cực mạnh của Băng Đế này – Băng Hoàng Chi Nộ.
Cho dù lúc này Hoắc Vũ Hạo đã như nỏ mạnh hết đà, Hồn Lực tiêu hao không còn bao nhiêu, nhưng trong nháy mắt khi Băng Hoàng Chi Nộ bùng nổ vẫn đủ khả năng làm thiên địa biến sắc. Hồn Hoàn bốn mươi vạn năm mạnh mẽ xuất hiện, đòn tấn công khủng bố rơi thẳng xuống người Ngân Nguyệt Lang Vương.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Hiện nay mình chuyển sang post truyện ở WordPress (WP) này: http://hinanguyen.wordpress.com/
Mình vẫn tiếp tục post ở 4vn này, nhưng khi có truyện thì mình sẽ post ở WP trước, các bạn có nick sẵn ở đấy thì follow mình, còn không thì lập nick cũng được, nhanh thôi, Follow thì khi nào mình có bài mới sẽ tự động gửi mail báo cho bạn biết, mong các bạn sẽ ủng hộ mình, Like ủng hộ, comment ủng hộ, gạch đá gì mình cũng tiếp nhưng ném nhiều quá thì mình té à.
Vận mệnh! Linh Hồn Ngưng Thị làm nổ tung hai mắt Ngân Nguyệt Lang Vương, Ám Kim Khủng Trảo cấu xé bảy thuộc tính phòng ngự, Băng Hoàng Chi Nộ xuất hiện kết thúc sinh mệnh. Đây, chính là cái gọi là bùng nổ của Tu La Chi Đồng – Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo lướt nhẹ về trước, Ám Kim Khủng Trảo giơ lên đâm vào cổ Ngân Nguyên Lang Vương, rồi vứt nó lên trời. Bản thân hắn ngay lúc này cũng bật người lên cao, thậm chí còn sử dụng luôn cả kiện Hồn Đạo Thôi Tiến Khí cấp năm ở sau lưng nữa, hắn đuổi theo con Ngân Nguyệt Lang Vương đang bay trên trời cao, sau đó ném thẳng nó xuống đáy vực sâu. Còn đám lang sói đang ẩn nấp trên đỉnh núi chỉ còn cách bất lực mà trơ mắt nhìn hai bóng ảnh lướt ngang mắt mình.
Mãi đến lúc này, ba con Kim Lang Vương đang trong trạng thái điên cuồng vẫn chưa thể phá vỡ tầng ánh sáng màu vàng chói lọi kia.
Sau lưng Hoắc Vũ Hạo mở ra đôi cánh của Hồn Đạo Khí phi hành, hắn thoáng dừng trên không trung, sau đó bay về phía xa.
Cho dù Hồn Thú thuộc tính kim ở sơn mạch Cảnh Dương này được tăng phúc thêm rất nhiều, nhưng cũng không thể thay đổi sự thật là không thể bay. Bọn chúng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoắc Vũ Hạo hóa thành một luồng ánh sáng màu kim trong màn đêm đen nhánh, biến mất trên bầu trời, mà trên người hắn còn lặng lẽ xuất hiện một tầng ánh sáng màu kim, như màn mây mù che phủ lấy cơ thể hắn, ngay cả hơi thở cũng biến mất hoàn toàn.
Gào gào.
Ba con Kim Lang Vương phẫn nộ rít to, cả ba gần như muốn phóng về hướng chân núi mà đuổi theo, nhưng ở dãy núi mênh mông rộng lớn này, làm sao bọn chúng có thể đuổi kịp Hoắc Vũ Hạo đang bay với tốc độ kinh khủng trên bầu trời? Lát sau, màn mây mù kia cũng hòa vào màn sương đêm mà biến mất.
Nương theo Hồn Lực dồi dào trong Bình Sữa cấp 6, Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng khôi phục Hồn Lực, rốt cuộc hắn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tất cả mọi chuyện trông cứ như đều nằm trong tầm kiểm soát của hắn, nhưng thực tế, ngay khi hắn mở ra đôi cánh của Hồn Đạo Khí phi hành, ít nhất có khoảng mười giây hắn phải nhờ vào sự di chuyển của cơn gió để lướt đi. Bởi vì tất cả Hồn Lực cuối cùng của hắn đều đã dùng để sử dụng kỹ năng Mô Phỏng, mô phỏng ra đám mây mù che lấy cơ thể hắn.
Dù lúc này hắn đã nhờ vào Bình Sữa mà khôi phục được chừng năm phần Hồn Lực, nhưng hắn vẫn cảm nhận được cảm giác mệt mỏi kiệt sức như trước đó.
Trận chiến này tuy khá mạo hiểm với Hoắc Vũ Hạo, nhưng xét tổng thể chỉ có mỗi thực lực của con Ngân Nguyệt Lang Vương là nằm ngoài dự đoán của hắn, nhưng cuối cùng hắn cũng nhờ vào sự tính toán của mình mà rút ngắn sự chênh lệch ấy.
Muốn tìm được Hồn Thú hệ Tinh Thần thích hợp với hắn thật sự là chuyện quá khó khăn, một khi đã tìm được thì hắn tuyệt đối sẽ không thể nào bỏ qua được. Sau khi Quất Tử và Kha Kha đi khỏi, hắn cũng có thể toàn lực ứng phó, phát huy hết mọi sở trường của mình. Mà tính ra, lần này thứ đã giúp hắn giữ lại sinh mệnh này chỉ có hai cái. Một là vị trí ban nãy, vì trận chiến diễn ra trên đỉnh núi, nên hắn mới có thể nháy mắt bay lên bầu trời mà thoát khỏi sự truy đuổi của kẻ địch.
Nói một cách đơn giản, nếu ban nãy đấu ở một nơi bằng phẳng, thì cho dù hắn có sử dụng Hồn Đạo Khí phi hành để bay lên cao thì dựa vào sức bật của ba con Kim Lang Vương, ít nhất bọn chúng có thể tấn công hắn ba lần, mà bọn chúng có đến ba con, nên chính xác là chín lượt tấn công.
Nhưng nếu ở đỉnh núi thì khác hắn, nháy mắt khi hắn bay lên cao thì ba con Kim Lang Vương đã mất đi cơ hội tấn công hắn. Đừng xem thường chút thời gian ngắn ngủi này, ngay sau khi hắn đánh chết con Ngân Lang Vương, thì dù chỉ là một giây cũng cực kỳ quan trọng với hắn.
Mà thứ còn lại, chính là món đồ hắn được cấp khi rời khỏi học viện Sử Lai Khắc, kiện Hồn Đạo Khí vẫn luôn nằm ở trên ngực của hắn.
Nhắc đến kiện Hồn Đạo Khí này, không thể không nói đến chuyện năm đó đường chủ Minh Đức Đường, Kính Hồng Trần đã lẻn vào học viện Sử Lai Khắc, sau đó dưới sự uy hiếp mạnh mẽ của Mục lão, phải căn răng để lại kiện Hồn Đạo Khí cực kỳ ưng ý của chính mình. Đúng, đây chính là kiện Hồn Đạo Khí cấp chín ngày đó, Hồng Trần Tí Hữu.
Hồng Trần Tí Hữu có hai tác dụng, thứ nhất chính là tự động phòng ngự, cũng chính là màn ánh sáng màu vàng ròng ban nãy xuất hiện trên người Hoắc Vũ Hạo. Tác dụng còn lại chính là hai cái lồng màu vàng kim, có tác dụng tương tự như Vô Địch Hộ Tráo, duy trì trong mười lăm giây, có thể chịu đựng lực công kích mạnh hơn gấp ba lần người sử dụng.
Lực tấn công của ba con Kim Lang Vương tuy mạnh nhưng không thể nào gấp ba lần Hoắc Vũ Hạo được. Đây cũng là lý do tại sao sau khi đánh chết con Ngân Nguyệt Lang Vương, Hoắc Vũ Hạo có thể ung dung bỏ chạy như vậy. Nếu không có kiện Hồn Đạo Khí cấp chín này, kết cục của Hoắc Vũ Hạo chắc chắn sẽ là bị bốn con Lang Vương vây công xé xác tan tành.
Cũng vì có kiện Hồng Trần Tí Hữu, nên Hoắc Vũ Hạo mới tin tưởng mình có khả năng sống sót, nó phối hợp cùng kỹ năng mô phỏng, căn bản hắn không sợ mình sẽ bị Hồn Thú phát hiện khi bay lượn trên bầu trời sơn mạch Cảnh Dương này.
Đương nhiên, một phần cũng vì lúc này là đêm khuya, nếu là ban ngày thì chắc hẳn hắn sẽ để lộ ra không ít sơ hở.
Trận chiến ban nay tuy chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng Hoắc Vũ Hạo thật sự đã dốc toàn lực, không chỉ tiêu hao một lượng lớn Hồn Lực mà ngay cả Tinh Lực lẫn Tinh Thần Lực đều chẳng còn bao nhiêu. Hoắc Vũ Hạo tin chắc nếu không nhờ thời gian huấn luyện đầy gian khổ khi tham gia Cực Hạn Đan Binh, thì hắn chắc chắn không thể nào có thể bình tĩnh chiến đấu với cường địch trong tình huống như vậy.
Lúc này, cả hắn cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Tình huống ở sơn mạch Cảnh Dương đúng là không thể xử lý theo kinh nghiệm ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm được. Sau này hắn càng phải cẩn thận hơn nữa.
Dĩ nhiên trong tình huống ban nãy, hắn cũng không phải quá liều lĩnh, có mười lăm giây của Vô Địch Hộ Tráo từ Hồng Trần Tí Hữu, nếu hắn không đủ sức đánh chết Ngân Nguyệt Lang Vương, hắn cũng sẽ bỏ chạy. An toàn tính mệnh mới là quan trọng, hắn vẫn rất yêu quý sinh mệnh của mình.
Sau khi sử dụng Bình Sữa bổ sung Hồn Lực, Hoắc Vũ Hạo thúc dục Hồn Đạo Khí phi hành bay nhanh ra khỏi phạm vi trung tâm của dãy núi Cảnh Dương. Tuy cơn mệt mỏi không ngừng xâm chiếm cơ thể hắn, nhưng lúc này hắn không thể nghỉ ngơi, vì trên cơ thể Ngân Nguyệt Lang Vương bị Ám Kim Khủng Trảo đâm chết đã bắt đầu xuất hiện một cái Hồn Hoàn màu đen.
Sau khi Hồn Thú chết, thời gian Hồn Hoàn xuất hiện chỉ có hạn, nếu để quá lâu thì Hồn Hoàn sẽ tự động biến mất.
Hoắc Vũ Hạo trải qua trăm cay nghìn đắng mới có thể tìm được Hồn Hoàn này, đương nhiên không để nó biến mất một cách lãng phí như vậy. Hắn điều khiển Hồn Đạo Khí phi hành từ từ hạ xuống một nhánh núi. Hắn nhất định phải tìm một nơi để dung hợp Hồn Hoàn này, đồng thời cũng tranh thủ chút thời gian nghỉ ngơi.
Tinh Thần Lực trong Tinh Thần Hải của hắn bị tiêu hao một lượng lớn nên tạm thời hắn không thể sử dụng Vận Mệnh Nhãn. Ít nhất một ngày sau mới khôi phục hoàn toàn.
Sau vài phút ngắn ngủi giật mình nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, tâm trạng của Hoắc Vũ Hạo thật sự rất tốt, Hồn Hoàn thứ tư đã đến tay, cũng tương đương với chuyện thực lực của hắn lại tiến thêm một bước. Trong thời gian gần đây, quá trình tu luyện của hắn vì vướng phải bình cảnh mà không thể tiến thêm. Sau lần hấp thụ Hồn Hoàn này, tuy hắn không chắc mình có thể tăng đến cấp 42 không, nhưng lên cấp 41 là nằm trong tầm tay. Hắn cũng chính thức trở thành một Hồn Sư bậc Hồn Tông.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng hạ xuống một nhánh núi, bắt đầu tìm kiếm nơi yên tĩnh, hắn dùng Tinh Thần Tham Trắc dò xét xung quanh, xác định trong phạm vi đường kính hai ngàn thước không có Hồn Thú nào có tính uy hiếp lớn, mới lặng lẽ ngồi xuống một khối đá thật lớn. Ánh sáng màu vàng kim lóe lên, thi thể con Kim Lang xuất hiện, con Kim Lang này chính là một trong những con vừa bị hắn đánh chết, tuy nhiên tu vi chỉ có hơn ngàn năm.
Hoắc Vũ Hạo đặt tay phải của mình lên đỉnh đầu của thi thể con Kim Lang, miệng lầm bầm cái gì đó, từng câu khó hiểu với ngôn ngữ kỳ dị không ngừng vang lên, trên người hắn cũng bắt đầu xuất hiện ánh sáng lấp lánh.
Nơi có biến hóa đầu tiên chính là hai mắt của hắn, đôi Linh Mâu của hắn đã hóa thành màu xám, một màu xám đầy tịch mịch.
Vầng sáng màu xám khẽ lượn lờ, tay phải của hắn cũng dần dần được một màn ánh sáng u tối bao phủ. Sau khi ánh sáng màu tím ấy lặng lẽ chui vào trong đầu con Kim Lang thì xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị.
Thi thể Kim Lang lạnh băng đã chết từ lâu bỗng nhiên bắt đầu run rẩy. Bộ lông dần dần dựng đứng lên, cơ thể khổng lồ ấy cũng chậm rãi đứng dậy. Chẳng qua, đôi mắt màu vàng nhạt vốn có của nó nay đã biến thành màu xám giống hệt với Hoắc Vũ Hạo, cả người nó tỏa ra một hơi thở mang đến cảm giác vô cùng quỷ dị.
Hoắc Vũ Hạo nâng tay phải lên, ngón trỏ khẽ điểm vào đầu con Kim Lang, cả người nó thoáng run rẩy, đôi mắt màu xám chuyển động, xuất hiện một ngọn lửa màu xám.
- Bảo hộ ta, không để bất cứ gì tiếp cận.
Giọng nói trầm thấp đầy từ tính của Hoắc Vũ Hạo vang lên, con Kim Lang không ngờ lại vô cùng nghe lời hắn, thậm chí còn biết gật đầu, sau đó vèo một cái nhảy lên, biến mất sau bụi cây.
Hoắc Vũ Hạo thở phào một hơi, ánh mắt lộ vẻ hài lòng. Đây mới thật sự là bí mật của hắn, dù ở học viện Sử Lai Khắc, cũng chẳng có ai biết được bí mật này. Đây chính là Vong Linh Ma Pháp đến từ Tử Linh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai – Y Lai Khắc Tư.
Khi tu vi của Hoắc Vũ Hạo đột phá cấp bốn mươi, Y Lai Khắc Tư đã nói với hắn, hắn có thể bắt đầu tu luyện Vong Linh Ma Pháp.
Thời gian đầu, Hoắc Vũ Hạo còn có chút bài xích với Vong Linh Ma Pháp, nhưng rất nhanh sau đó, hắn đã dần dần có cái nhìn khác về loại ma pháp trông như kinh khủng nhưng lại vô cùng mạnh mẽ này.
Y Lai Khắc Tư nói cho Hoắc Vũ Hạo biết bản thân lão cũng có một câu chuyện xưa, nhưng chuyện ấy rất dài và đã xảy ra quá lâu rồi, hắn cũng không muốn kể lại cho Hoắc Vũ Hạo nghe. Trí nhớ của lão tuy đã bắt đầu hồi phục, nhưng quá trình này cần hoàn thiện thêm một bước nữa mới có thể rõ ràng chính xác.
Nhưng lão có thể khẳng định, Vong Linh Ma Pháp tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng đến tâm thần của hắn, năng lực này, nếu dùng làm việc thiện thì là thiện, còng dùng làm chuyện ác thì sẽ là ác. Vong Linh Ma Pháp là một pháp thuật vô cùng thần kỳ, hoàn toàn khác hẳn với Hồn Hoàn, Hồn Lực, Hồn Kỹ, Hồn Cốt ở thế giới này. Mà lúc này, hắn có thể thông qua Hồn Lực mà sử dụng câu chú, cũng là thành quả nghiên cứu suốt mấy năm của hắn và Y Lai Khắc Tư.
- – - -
Đôi lời:
Mình không nói không có nghĩa là mình không bực.
Đây là lần cuối cùng mình nói mấy chuyện vớ vẩn như thế này. Mình chẳng quan tâm đâu cái bạn rỗi hơi kia ơi. Bạn thích phá thì cứ phá, thoải mái và vô tư đi nhé.
Thân ai nấy lo, chuyện ai nấy làm. Bạn không thích mình thì nói thẳng mặt mình này. Ghét nhất thứ ném đá giấu tay :P .
Bạn rãnh rỗi đi phá rối một đứa con gái như mình, thì ôi thôi, cái thứ chả ra gì. Chả chấp đâu. Hị hị.
Mình nói phong long thôi nhen, ai làm thì nhột, đừng vơ vào người rồi chửi mình, tội mình lắm.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Hiện nay mình chuyển sang post truyện ở WordPress (WP) này: http://hinanguyen.wordpress.com/
Mình vẫn tiếp tục post ở 4vn này, nhưng khi có truyện thì mình sẽ post ở WP trước, các bạn có nick sẵn ở đấy thì follow mình, còn không thì lập nick cũng được, nhanh thôi, Follow thì khi nào mình có bài mới sẽ tự động gửi mail báo cho bạn biết, mong các bạn sẽ ủng hộ mình, Like ủng hộ, comment ủng hộ, gạch đá gì mình cũng tiếp nhưng ném nhiều quá thì mình té à.
Hoắc Vũ Hạo sau một thời gian suy nghĩ, cuối cùng vẫn lựa chọn đón nhận. Mà khi khi hắn chính thức bước vào thế giới Vong Linh Ma Pháp, hắn dần dần cảm thụ được mị lực của loại ma pháp này.
Vong Linh Ma Pháp thật sự hoàn toàn khác hẳn với cái khí chất tà ác mà tên Sứ Giả của Tử Thần đã sử dụng ngày trước. Đối tượng nghiên cứu của Vong Linh Ma Pháp là linh hồn của nhân loại, nhất là linh hồn sau khi tử vong.
Y Lai Khắc Tư nói cho Hoắc Vũ Hạo biết, ở thế giới của hắn, khi vị Vong Linh Pháp Sư đầu tiên xuất hiện là vì hắn muốn hồi sinh thê tử của hắn. Tuy không thành công, nhưng lại có thể hồi sinh được linh hồn thê tử hắn, liền sống suốt đời với linh hồn thê tử hắn, cho đến khi vị vong linh pháp sư vĩ đại ấy lìa trần.
Bởi tu vi Hoắc Vũ Hạo có hạn, hắn chỉ nắm giữ được một ít vong linh ma pháp, có điều sau thời gian hai năm, hắn cũng học được một ít trụ cột về vong linh ma pháp. Vừa rồi hắn đã sử dụng vong linh ma pháp làm cho con kim lang mới chết kia trở thành hộ vệ của hắn. Tuy thời gian sẽ không được dài lắm, nhưng cũng đủ cho hắn hấp thu đệ tứ Hồn Hoàn rồi.
Để thi thể Ngân Nguyệt Lang Vương lên mặt đất, trong mắt Hoắc Vũ Hạo toát ra một tia kiên định. Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, nếu dưới tình huống bình thường, muốn đối phó với một con Ngân Nguyệt Lang Vương, cho dù là Hồn Đấu La tám Hồn Hoàn cũng khó mà dễ dàng làm được. Sức chiến đấu của Ngân Nguyệt Lang Vương rất mạnh, tinh thần lực lại hơn xa hồn thú bình thường, điều đáng sợ nhất là nó có thể điều động hồn thú họ Sói. Nếu không phải vừa rồi Hoắc Vũ Hạo vừa ra lựa chọn bùng nổ ngay, kèm theo một thân hồn kỹ mạnh mẽ thì nửa điểm cơ hội hắn cũng không có.
Lực công kích của Kim Lang Vương thì Hoắc Vũ Hạo đã cảm thụ qua, dưới tình huống không có Hồng Trần Tí Hữu bảo hộ thì cho dù hắn có Băng Hoàng Hộ Thể cũng chịu không nổi. Ba đầu Kim Lang Vương kia không phải hiện tại hắn có thể đối phó được.
Thậm chí bản thân của Ngân Nguyệt Lang Vương cũng vô cùng cường hãn, bảy nguyên tố thuộc tính công phòng nhất thể. Nếu không phải hắn vừa lên liền dùng ngay Vận Mệnh, Linh Hồn Ngưng Thị làm Ngân Nguyệt Lang Vương bị thương nặng, đồng thời lại ảnh hưởng đến tinh thần lực của nó thì trận chiến này không bao giờ có thể chấm dứt đơn giản như thế được.
Có điều tất cả đã là quá khứ, dù sao hắn cũng đã thành công. Hiện tại với hắn thì chuyện quan trọng nhất là hấp thu Hồn Hoàn thứ tư, chính thức trở thành một Hồn Tông.
Hồn Lực lưu chuyển nhu hòa, Huyền Thiên Công lưu chuyển theo chu kỳ bình thường, Hoắc Vũ Hạo sử dụng Tinh Thần Lực khẽ động, dẫn dắt Hồn Hoàn màu đen từ thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương bay về phía mình.
Cùng là vạn năm Hồn Hoàn, Hồn Hoàn của Ngân Nguyệt Lang Vương cũng không phải là màu đen bình thường, ẩn bên trong là bảy tia sáng lượn lờ. Hoắc Vũ Hạo có thể cảm nhận rõ ràng được dao động của bảy thuộc tính nguyên tố kia.
Ban đầu lúc hấp thu Hồn Hoàn thứ ba, Hoắc Vũ Hạo cũng vô cùng chật vật, nhưng lúc đó hắn không sợ chút nào, bởi vì lúc đó là ở trước Hải Thần Các của học viện Sử Lai Khắc, có Mục lão hộ vệ cho hắn.
Thế nhưng giờ này, hắn cũng hấp thu vạn năm Hồn Hoàn, có điều lại ở sơn mạch Cảnh Dương, chỉ có thể dùng một đầu kim lang để thủ hộ, cảm giác có thể nói là một trời một vực.
Cảm giác đầu tiên khi màu đen Hồn Hoàn nhập vào cơ thể, Hoắc Vũ Hạo chỉ biết dùng hai chữ thích hợp nhất để miêu tả: nổ mạnh.
Đúng thế, ngay khi hồn hoàn màu đen vừa nhập vào cơ thể hắn, Hoắc Vũ Hạo cảm giác như thân thể mình muốn nổ tung. Cả người hắn run rẩy kịch liệt, một tầng ánh sáng bảy màu lóe lên từ thể nội hắn, khuếch tán ra trong phạm vi đường kính tầm ba thước, sau mới dần dần nhạt đi, sắc mặt của Hoắc Vũ Hạo cũng trở nên vô cùng tái nhợt.
Hắn vạn lần không ngờ khí tức của Ngân Nguyệt Lang Vương lại bá đạo như thế, vừa vào đã ra oai phủ đầu với hắn. Cũng không phải tinh thần lực trong Hồn Hoàn của nó cường đại, mà từ năng lượng thuộc tính của nó.
Thủy, hỏa, thổ, phong, quang minh, hắc ám lại thêm vào thuộc tính lôi có được sau khi tiến hóa vạn năm. Bảy đại thuộc tính đều có năng lực riêng của mình, ngay trong khoảnh khắc đó, thân thể Hoắc Vũ Hạo bạo phát toàn diện.
Ý chí của Hoắc Vũ Hạo đã khá là cường đại, thế nhưng ngay lúc cỗ lực lượng kinh khủng kia nổ bung, hắn vẫn cảm giác mình chống đỡ không được. Cảm giác này đúng là khổ sở à!
Thế nhưng, điều duy nhất hiện tại hắn có thể làm chính là nhẫn!
Trên đầu chữ nhẫn có một cây đao, nhưng bách nhẫn thành kim!
* chữ Nhẫn: 忍
chữ Dao: 刀
Hồn Lực toàn diện vận chuyển, bắt đầu hấp thu Hồn Hoàn, cùng lúc đó trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, hai cổ lực lượng cũng bắt đầu phát ra.
Theo như lời Băng Đế nói chính là: “Con mẹ nó, đến nhà mình còn dám làm càn!”
Thân thể Hoắc Vũ Hạo trong nháy mắt liền biến thành màu xanh biếc, mà ngọn nguồn chính là khối Hồn Cốt thân thể của Băng Bích Đế Hoàng Hạt.
Ánh sáng màu xanh biếc dày đặc lan tràn đến từng ngõ ngách trên thân thể hắn, hơi thở lạnh như băng trong nháy mắt đã áp chế được cỗ năng lượng điên cuồng kia. Uy nghiêm của Băng Bích Đế Hoàng Hạt cũng được phóng thích, áp chế Hồn Hoàn Ngân Nguyệt Lang Vương một cách toàn diện.
Thực lực Ngân Nguyệt Lang vương tuy mạnh, thế nhưng làm sao so được với Băng Đế một trong Tam Đại Thiên Vương vùng cực bắc, Hung Thú đã sinh tồn bốn mươi vạn năm được.
Ý chí khủng bố cùng với khí tức mang theo huyết mạch cổ xưa của Băng Đế ùn ùn kéo đến, trong nháy mắt ngăn chặn sự giãy dụa của Ngân Nguyệt Lang Vương.
Nhưng Ngân Nguyệt Lang Vương thiên tính cao ngạo, cho dù gặp tình huống như thế nó vẫn không muốn khuất phục. Hồn lực giãy dụa không được, nó liền dẫn phát tinh thần lực của mình đánh vào tinh thần.
Tính tình của Thiên Mộng Băng Tằm không thô bạo như Băng Đế, có điều Ngân Nguyệt Lang Vượng đã quyết định sai lầm.
Hoắc Vũ Hạo trăm cay nghìn đắng mới đánh chết được đầu hồn thú này, lúc này cả tinh thần lẫn thể xác đều mệt mỏi, muốn hắn tự hành hấp thu là điều không thể. Mà tên Thiên Mộng ham ngủ này yên lặng lâu như thế, hắn cũng thấy mình nên làm cái gì đấy. Thế nên, tinh thần lực của Ngân Nguyệt Lang Vương liền gặp bi kịch.
Từ góc độ tộc đàn mà nói, Băng Tằm không thể so với Ngân Lang, hai bên căn bản là không cùng một cấp bậc. Có điều, Thiên Mộng Băng Tằm hơn ở chỗ là nó sống lâu a!
Cho dù là tại thánh địa cao cấp nhất của Hồn Thú, Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Thiên Mộng Băng Tàm cũng được mấy lão đại mười vạn năm chăm sóc như là bảo bối để hấp thu năng lượng. Nếu nói về Tinh Thần Lực, trên thế giới này không hồn thú nào có thể so với Thiên Mộng Băng Tàm. Điểm yếu duy nhất của nó chính là nó không hề có tính công kích mà thôi.
Nhưng nếu chỉ ngăn cản không thôi thì lực lượng của nó cũng đã vô cùng khủng bố rồi.
Dưới sự phối hợp của Băng Đế và Thiên Mộng, quá trình dung hợp không còn bị kéo dài thêm nữa. Sau một lúc đau đớn ngắn ngủi, Hồn Hoàn thứ tư bắt đầu dung hợp vào linh hồn và thân thể hắn.
Không chỉ như thế, Thiên Mộng và Băng Đế cũng nhân cơ hội này đem lực lượng của bản thân chúng nó dung hợp một bước nữa với thân thể Hoắc Vũ Hạo.
Năng lượng căn nguyên của Băng Bích Đế Hoàng Hạt từ Hồn Cốt thân thể dần dần tan ra, hòa vào cơ thể Hoắc Vũ Hạo, chẳng những làm hồn lực hắn đại tăng, đồng thời còn giúp thân thể hắn càng thêm cứng cáp dẻo dai.
Thiên Mộng Băng Tằm thì dùng tinh thần lực mạnh mẽ của mình chăm sóc Tinh Thần Hải thứ nhất và thứ hai của Hoắc Vũ Hạo, đồng thời cũng mở rộng thể tích Tinh Thần Hải của hắn.
Từ Hồn Tôn đến Hồn Tông, đối với bất cứ Hồn Sư nào đều là một bước vô cùng quan trọng, ý nghĩa là từ Hồn Sư sơ cấp tiến vào giai đoạn Hồn sư trung cấp. Tuy đối với hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh, đồng thời cũng là Hồn Đạo Sư như Hoắc Vũ Hạo thì không thể dùng việc đánh giá đơn giản này để so sánh, nhưng thực lực của hắn không nghi ngờ gì đã có bước tiến bộ rất lớn. Hơn nữa, có lẽ nhờ Hồn Hoàn của Ngân Nguyệt Lang Vương, cũng có thể là do Băng Đế và Thiên Mộng xuất lực, sau khi dung hợp Hồn Hoàn thứ tư, Hồn Lực của hắn thành công đột phá bốn mươi mốt, nhảy lên cấp bốn hai. Đối với tốc độ tu luyện thong thả như Hoắc Vũ Hạo mà nói, đây tuyệt đối là một niềm vui ngoài ý muốn.
Đợi đến lúc hắn mở mắt ra thì trời đã sáng. Mây mù mờ ảo bao phủ cả dãy núi Cảnh Dương, nhìn không thấy mặt trời ở phía đông. Hôm nay không cách nào tu luyện được Tử Cực Ma Đồng rồi.
Hoắc Vũ Hạo bật người đứng dậy, duỗi duỗi thân thể. Lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân hắn, cảm giác này thật sự dễ chịu. Độ dẻo dai của thân thể tăng, đồng thời đột phá Hồn Lực cũng làm cho thực lực của hắn tăng ít nhất hai thành. Nói riêng về Hồn Lực, coi nhưng không thể dùng thêm một lần Băng Hoàng Chi Nộ thì cũng có thể dùng thêm một lần Vĩnh Đông Chi Vực.
“Không biết đã mất bao nhiêu thời gian.” Theo như kinh nghiệm trước kia, Hoắc Vũ Hạo thật sự không thể khẳng định giờ là sáng sớm ngày hôm sau, hay sang ngày thứ ba, thứ tư nữa.
Ý niệm vừa động, trong mắt hắn kim quang bạo phát, một trắng, một tím, hai đen, bốn Hồn Hoàn đồng thời dâng lên. Tinh Thần Tham Trắc vừa phóng thích, Hoắc Vũ Hạo liền kinh hỉ phát hiện, Hồn Kỹ của hồn hoàn màu trắng lại tăng lên lần nữa. Hiện nay phạm vi dò xét đã tăng lên đến bán kính hơn sáu trăm thước. Đây là dưới tình huống dò xét toàn diện, nếu chỉ dò xét một phương hướng thì khoảng cách ít nhất có thể tăng gấp đôi!
Thi thể của Ngân Nguyệt Lang Vương vẫn đông cứng như thế, nhiệt độ cực thấp của Băng Hoàng Chi Nộ cũng không phải dễ hóa giải như thế.
Hoắc Vũ Hạo đem thi thể của nó thu vào Hồn Đạo Khí Trữ Vật của mình, bốn cái Hồn Hoàn cũng từ từ biến mất. Lần này đến sơn mạch Cảnh Dương đúng là không uổng phí, chỉ có điều không biết Hồn Kỹ thứ tư của hắn rốt cuộc là thứ gì đây?
Vừa nghĩ đến, hắn liền làm ngay, bốn cái Hồn Hoàn vừa biến mất lại xuất hiện lần nữa, Hồn Hoàn thứ tư tỏa sáng, Hồn Kỹ cùng theo đó mà thi triển.
Hồn Kỹ vừa hoàn thành, Hoắc Vũ Hạo liền có cảm giác muốn rớt hai mắt xuống đất, hắn không biết là mình nên vui hay nên buồn nữa.
Hắn vốn dự đoán kỹ năng này chính là năng lực phòng ngự mang bảy thuộc tính nguyên tố của Ngân Nguyệt Lang Vương. Đây chính là năng lực phòng ngự ở cả hai phương diện tinh thần và vật lý a!
Có điều dưới sự thí nghiệm của hắn thì hồn kỹ hắn đạt được lại không phải phòng ngự hồn kỹ, mà là…
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Hiện nay mình chuyển sang post truyện ở WordPress (WP) này: http://hinanguyen.wordpress.com/
Mình vẫn tiếp tục post ở 4vn này, nhưng khi có truyện thì mình sẽ post ở WP trước, các bạn có nick sẵn ở đấy thì follow mình, còn không thì lập nick cũng được, nhanh thôi, Follow thì khi nào mình có bài mới sẽ tự động gửi mail báo cho bạn biết, mong các bạn sẽ ủng hộ mình, Like ủng hộ, comment ủng hộ, gạch đá gì mình cũng tiếp nhưng ném nhiều quá thì mình té à.
Hoắc Vũ Hạo đứng ngơ ngác một lúc, cuối cùng lắc đầu cười, quên đi, dù sao cũng không phải là chuyện xấu. Ít nhất mình đã có Hồn Kỹ thứ tư, cũng có thể tiếp tục tu luyện.
Lúc này hắn gần như đã khôi phục đến trạng thái sung sức, Tinh Thần Hải thứ hai đã tràn đầy Tinh Thần Lực, điều này có nghĩa là hắn lại có thể sử dụng Vận Mệnh – Linh Hồn Ngưng Thị.
Không biết Quất Tử và Kha Kha sao rồi? Tốt nhất là phải nhanh chóng tụ lại với các nàng.
Nghĩ xong, Hoắc Vũ Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, liền hướng về phía bên ngoài đi. Hắn có thể thấy rõ, lúc này chỗ hắn đứng không phải cùng một dãy chủ mạch với lúc bọn hắn tiến vào, mà là một nhánh liền kề.
Đột nhiên, một tiếng nổ vang kịch liệt vang lên, làm cho Hoắc Vũ Hạo đang định phóng đi liền dừng lại.
Hắn nhìn về hướng phát ra âm thanh với vẻ nghi hoặc, hình như đúng là chủ mạch a! Tiếng gầm rú kịch liệt hẳn là âm thanh phát ra khi hồn kỹ được sử dụng. Loại nổ mạnh mang hơi hướm kim loại này hẳn là đặc trưng của Hôn Đạo Sư!
Chẳng lẽ là các cô ấy…
Hoắc Vũ Hạo không suy nghĩ nhiều nữa mà lập tức thay đổi phương hướng của mình, hắn cũng không dùng đến Hồn Đạo Khí Phi Hành mà dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới hướng phát ra âm thanh. Cùng lúc vọt đi, hắn búng tay một cái, một thân ảnh màu vàng đã chạy tới bên cạnh hắn. Hoắc Vũ Hạo lấy tay vỗ vào đầu Vong Linh Kim Lang một cái, Linh Hồn Chi Hỏa được thiêu đốt bởi Vong Linh Ma Pháp trong nháy mắt liền tắt, nó trở lại thành cỗ thi thể và bị Hoắc Vũ Hạo túm lấy ném vào Hồn Đạo Khí Trữ Vật.
Lúc này Quất Tử và Kha Kha có chút xấu hổ. Từ lúc thất lạc với Hoắc Vũ Hạo vào khuya ngày hôm trước xong, tình huống của hai người cũng không được tốt.
Ngay lúc Hoắc Vũ Hạo di chuyển chân của Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, Quất Tử liền biết mình đã không có lựa chọn nào khác, Hoắc Vũ Hạo nhất định sẽ đẩy kiện Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí lăn xuống núi. Cho nên, khi đó cô chỉ biết dùng tất cả khả năng khống chế cái này Hồn Đạo Khí này, bảo đảm an toàn cho mình và Kha Kha.
Sự thật đã chứng minh, tốc độ của Kim Lang dù thế nào thì cũng không thể so với một quả cầu kim loạn lớn lăn từ trên núi xuống. Cho đến lúc các cô ngừng lại sau một lúc lăn lộn thì cũng không có con Kim Lang nào đuổi theo.
Việc đầu tiên Quất Tử và Kha Kha làm là chạy ra khỏi Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, sau đó ói một trận gần chết. Từ đỉnh núi cao hơn ngàn thước lăn xuống, dưới sự chênh lệch áp suất, thế mà các cô chỉ mất không đến năm phút đồng hồ, loại cảm giác này dễ chịu sao nổi?
Sau khi nôn mửa, hai cô thậm chí không còn sức mà bò vào Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí nữa, lăn quay ra bất tỉnh.
Số các cô vẫn còn may, trước khi tỉnh lại không có anh Hồn Thú đẹp trai nào đến làm quen. Sáng sớm hôm sau, đến khi ánh nắng chiếu vào mặt thì các cô mới dần dần tỉnh lại. Hai cô sửa soạn tàm tạm xong liền quyết định quay lại tìm tung tích Hoắc Vũ Hạo.
Tâm trạng các cô tuy hỗn loạn nhưng lại không hề trao đổi với nhau, cả hai đều trầm mặc. Nhất là Quất Tử, biến hóa trên mặt nàng đúng là chỉ biết dùng từ ngoạn mục để hình dung. Bàng hoàng, lo lắng, kế đó thành bi thương, rồi lại sang nóng nảy. Kha Kha lần đầu tiên nhìn thấy cô bạn mình biểu lộ nhiều cảm xúc như thế.
Tương đối mà nói, cảm giác của Kha Kha trực tiếp hơn một chút. Trong tâm trí nàng hiện lên hình ảnh Hoắc Vũ Hạo nói một cách tràn ngập tin tưởng ấy.
Kha Kha hoàn toàn hiểu rõ, trong lúc cô và Quất Tử đang lăn điên cuồng từ trên núi xuống, trên đỉnh núi liền vang lên một tiếng nổ lớn. Không nghi ngờ gì, chính là Hoắc Vũ Hạo tạo ra âm thanh để thu hút bầy Kim Lang! Ngay khoảnh khắc ấy, cô đã biết rằng trong lòng mình sẽ mãi khắc ghi người thiếu niên nhỏ hơn mình năm tuổi này. Nói là bằng hữu cũng được, là thứ tình cảm gì khác cũng được, ít nhất Hoắc Vũ Hạo đã khắc sâu trong lòng cô.
Dưới tình huống như thế, mặc dù các cô không trao đổi gì nhiều, nhưng đều có ý định đi cứu Hoắc Vũ Hạo.
Bởi vậy, các cô chỉnh đốn sơ sơ, chờ thân thể khôi phục một ít liền lên Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, mặc dù bây giờ nó có chút rách nát, thậm chí cũng đã biến dạng không tròn lắm nữa nhưng vẫn sử dụng được, lại xâm nhập vào sơn mạch Cảnh Dương, tìm kiếm tung tích của Hoắc Vũ Hạo. Lần đi tìm này đã là hai ngày.
Hai ngày qua, các cô gặp không ít Hồn Thú. Dựa vào sự bảo hộ của Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, bản thân các cô lại là Hồn Vương, cuối cùng cũng hóa giải được nguy hiểm.
Chỉ có điều, sau khi gian khổ lên đến đỉnh núi, tuy có rất nhiều dấu vết của trận chiến, thế nhưng lại không hề có nửa điểm tung tích của Hoắc Vũ Hạo.
Tiếp theo các cô liên tục tìm kiếm ở xung quanh, trong lòng các cô cũng không tin rằng Hoắc Vũ hạo đã chết nhưng cũng không có bất kỳ kết quả nào.
Đến khi các cô chuẩn bị rời đi với hi vọng cuối cùng là chờ Hoắc Vũ Hạo ở điểm hẹn lúc trước hắn nói thì lại bị Hồn Thú tập kích.
Không ngờ lại là oan gia ngõ hẹp, Hồn Thú tập kích các cô lại chính là bầy Kim Lang ngày trước bị Hoắc Vũ Hạo bỏ lại.
Sự mất tích Ngân Nguyệt Lang vương là đả kích lớn với ba đầu Kim Lang Vương. Phải biết rằng Ngân Nguyệt Lang Vương rất mẫn cảm với các loại khoáng vật mà Kim Lang cần để tu luyện, có nó, tốc độ tăng thực lực của bọn nó nhanh hơn bình thường hai mươi phần trăm. Đây là một con số lớn kinh người! Nói cách khác, một đầu Kim Lang tu luyện một trăm năm có thể có được tương đương một trăm hai mươi năm tu vi.
Có điều Ngân Nguyệt Lang Vương bị Hoắc Vũ Hạo mang đi, chúng nó vẫn chưa biết Ngân Nguyệt Lang Vương đã chết. Hai ngày qua, ba đầu Kim Lang Vương dẫn theo bầy Kim Lang tìm kiếm tung tích của Hoắc Vũ Hạo và Ngân Nguyệt Lang Vương như điên, thậm chí nếu gặp được các Hồn Thú khác, chúng đều giận dữ giết chết. Tại ngoại vi chủ mạch, còn chưa có Hồn Thú nào có thể so sánh với bầy sói này.
Dưới tình huống như thế, hai bên chạm mặt có thể dùng từ oan gia ngõ hẹp để hình dung. Ba đại Kim Lang Vương đều có trí tuệ nhất định, thấy được quả cầu rách rưới kia liền không chần chờ chỉ huy bầy sói tấn công điên cuồng, Quất Tử và Kha Kha lập tức lâm vào khổ chiến.
Thân là Hôn Đạo Sư cấp năm, Hồn Đạo Khí của các cô có thể chất đầy một kho, trong thời gian ngắn cũng đánh chết không ít Kim Lang cấp thấp.
Thế nhưng dù sao Hồn Lực các cô cũng có hạn, hơn nữa giữa ban ngày ban mặt các cô cũng không dám sử dụng Hồn Đạo Khí Phi Hành để bay lên trời. Các cô không có hồn kỹ mô phỏng che giấu như Hoắc Vũ Hạo, một khi lên trời sẽ bị Hồn Thú Phi Hành tập kích. Ngoài ra, bị nhiều Kim Lang như vậy bao vây, sức bật của Kim Lang Vương thậm chí hơn mười thước, căn bản không có cơ hội cho các cô bay lên.
“Ầm” Hồn Đạo Pháo trong tay Kha Kha đánh thẳng vào một đầu Kim Lang Vương vừa lao vào phụ cận, một lượng lớn tia điện quang lóe ra trên người Kim Lang Vương, đem nó đánh bay ra hơn mười thước, ít nhất trong một thời gian ngắn nó không thể tham gia chiến đấu được.
Đây là Kha Kha am hiểu nhất Phong Lôi Pháo: nhanh như gió, bạo như lôi. Uy lực cường hãn vô cùng, thiết kế lại ưu tiên khắc chế Hồn Thú thuộc tính kim chúc.
Có điều Phượng Lôi Pháo tiêu hao khá lớn hồn lực, ngoài ra phòng ngự của Kim Lang quá mạnh mẽ, cho dù là bình thường Kim Lang bị trúng một pháo cũng chỉ bị thương nặng, như Kim Lang Vương thì chỉ bị choáng váng một lúc.
Các đệ tử cấp cao của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đều có am hiểu riêng về Hồn Đạo Khí. Như Kha Kha lựa chọn đều là Hồn Đạo Khí loại pháo to. Với Quất Tử thì đều là những Hồn Đạo Khí có hình dạng quất tử, với những tác dụng khác biệt.
Có thể thấy vô số quất tử liên tiếp bay ra từ trong tay cô, đánh về phía bầy sói. Bỗng một vầng sáng rực rỡ lóe lên, phát ra tiếng rít chói tai, rồi dính vào trên người bầy Kim Lang, nổ mạnh.
Trong số các loại Hồn Đạo Khí cấp nă, có nhiều loại uy lực rất lớn, có điều vấn đề lớn nhất của Quất Tử lại ở thân thể của cô. Sức thừa nhận của cô đừng nói là so với, thậm chí còn không bằng cả Kha Kha. Cho nên, cô chọn lấy số lượng bù chất lượng, lấy thịt đè người.
Hai cô phối hợp cùng nhau, một người phòng ngự, một người công kích mới miễn cưỡng trụ được. Thế nhưng trong lòng các cô là một mảnh lạnh lẽo.
Không có Ngân Nguyệt Lang Vương mà bầy sói vẫn mạnh như thế, vậy lúc trước Hoắc Vũ Hạo làm sao có thể ngăn cản được? Hiện các cô làm sao thoát thân nổi đây?
“Kha Kha, không thể tiếp tục như thế được, Hồn Lực của chúng ta không đủ để kiên trì trong thời gian dài.” Quất Tử vừa ngăn cản bầy sói công kích, vừa la lớn, ánh mắt của nàng vẫn bình tĩnh như thế.
“Vậy làm sao bây giờ?” Kha Kha hỏi gấp
Quất Tử tranh thủ nói: “Phá vây, chúng ta quay về trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí, mình phụ trách phòng hộ tráo, cậu dùng trọng pháo mở đường, chúng ta chạy ra ngoài.”
Kha Kha chần chừ: “Chúng ta có thể trốn thoát bầy sói sao?”
Quất Tử trầm giọng: “Cậu quên ngày trước chúng ta phá vây như thế nào sao? Chỉ cần tiến về ngọn núi phía trước, chúng ta có thể dùng lại chiêu cũ.”
Hai mắt Kha Kha sáng lên, “Tốt, đi thôi.” Hồn Đạo Khí của hai cô liền bùng nổ, tạm thời bức lui bầy sói đang ở xung quanh. Lúc này sắc mặt của hai cô đã không tốt lắm. Hồn Hoàn thứ năm của Quất Tử sáng lên, bắn ra hai cái quất tử nhỏ màu tím, cô ném cho Kha Kha một cái, cái còn lại thì nhét vào miệng mình. Hai cô nhanh chóng chui vào trong Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí.
Từng mảng lớn quất tử hồn đạo tạc đạn bay ra, lại bức lui bầy sói đang muốn xông lên. Quất Tử dùng tốc độ nhanh nhất khởi động Toàn Địa Hình Tham Trắc Hồn Đạo Khí.
Sáu cái chân kim loại chống đỡ kim chúc cầu đã biến dạng đứng lên, nhanh bước về ngọn núi gần các cô nhất.
Trọng pháo của Kha Kha ở phía trước, lúc này cô cũng không tiết kiệm Hồn Lực nữa, tuy vừa rồi cái quả quất tử màu tím có hơi chua, có điều trong thời gian ngắn giúp tốc độ khôi phục Hồn Lực của cô tăng ba mươi phần trăm, đây cũng là năng lực cực mạch của Quất Tử Vũ Hồn hệ Thực Vật.
M2: Những chương này mình dịch và biên hơi gấp nên sẽ khó tránh có nhầm lẫn hoặc sai sót, mọi người thấy lỗi gì, dù là sai dấu câu cũng báo với mình để mình nhanh chóng chỉnh sửa nhé. Cám ơn rất nhiều.
Hiện nay mình chuyển sang post truyện ở WordPress (WP) này: http://hinanguyen.wordpress.com/
Mình vẫn tiếp tục post ở 4vn này, nhưng khi có truyện thì mình sẽ post ở WP trước, các bạn có nick sẵn ở đấy thì follow mình, còn không thì lập nick cũng được, nhanh thôi, Follow thì khi nào mình có bài mới sẽ tự động gửi mail báo cho bạn biết, mong các bạn sẽ ủng hộ mình, Like ủng hộ, comment ủng hộ, gạch đá gì mình cũng tiếp nhưng ném nhiều quá thì mình té à.
Phong lôi cự pháo liên tiếp nổ vang, nổ tung đám kim lang đang chặn phía trước. Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí phát ra từng tiếng ông ông chói tai liên tục, hiển nhiên là Quất Tử đã rót hồn lực vào đến mức cao nhất. Sáu cái chân kim loại dài điên cuồng bước, lao nhanh về phía trước.
Không thể không nói, quyết định bình tĩnh của Quất Tử là chính xác, biến hóa bất chợt làm đàn sói không phản ứng kịp. Ba kim lang vương có hai con bởi vì bị phong lôi cự pháo oanh kích đang bị tê liệt, nên bị các nàng mãnh liệt xông ra ngoài thành công.
Nhưng là, vẫn còn một con Kim Lang Vương! Mà lại còn ở trạng thái đỉnh phong, lúc này nó bạo phát!
Có thể thấy rõ từng sợi lông trên lưng nó dựng đứng lên, lấp lánh quang mang kim loại, nó ngửa cổ lên gầm gào với trời, thân thể đột nhiên to lớn hơn mất phần. Cơ thịt chằng chịt nhô ra khỏi thân thể, cả người nó như thiểm điện, đuổi theo Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí.
Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí toàn diện gia tốc không chút nghi ngờ tốc độ rất nhanh, nhưng lúc này nó mới chuyển động, dù có rót hết hồn lực, thì cũng phải tăng tốc dần dần!
Kim Lang tộc khi mất đi năng lực công kích từ xa, thì lực lượng, tốc độ, phòng ngự bản thân vô cùng mạnh mẽ.
Kim Lang Vương mạnh mẽ xông lên, bỗng nhiên nó cúi thấp đầu, dùng xương đầu cứng rắn ngăn lại Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí.
Nếu như lúc này có Hoắc Vũ Hạo, hắn nhất định sẽ thông qua tinh thần thám trắc phát hiện biến hóa, sẽ nhanh chóng quay đầu lại. Nhưng Quất Tử và Kha Kha tiêu hao lượng lớn Hồn Lực, Kha Kha lại vừa mở đường. Quất Tử tuy mở phòng hồn tráo, nhưng vẫn không ngăn được Kim Lang Vương.
Phòng ngự bản thân Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí có thể chống lại một kích toàn lực của hồn đạo sư lục cấp, nhưng bởi vì chịu hạn chế của người sử dụng, cho nên lúc này phòng hộ tráo chỉ có ngũ cấp.
Kim Lang Vương điên cuồng đánh một kích, nhanh chóng phá vỡ hồn đạo hộ tráo ngũ cấp, đôi lang trảo điên cuồng bám vững, lang đầu hung hăng đụng Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí.
Phòng ngự của Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí quả rất xuất sắc, "ầm ầm" vang lên, tuy nó bị đụng không ngừng lảo đảo về phía sau, nhưng dù Kim Lang Vương toàn lực va đập cũng chỉ để lại một vết lõm sâu, còn chưa thể đánh vỡ nó.
Nhưng là, điều này đã là trí mạng đối với Quất Tử và Kha Kha.
Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí mất đi thăng bằng đổ nhào về phía trước, tốc độ vừa tăng lên nhanh chóng giảm sút. Quất Tử thật không dễ mới khống chế ổn định được, thì đàn sói đã xông lên, cách làm của chúng nó rất đơn giản, học theo bộ dáng của Kim Lang Vương lúc trước, dùng phần đầu cứng rắn điên cuồng va chạm, nhưng phần va chạm không phải là thân, mà là sáu cái chân kim loại!
Khi chế tạo Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí đã đặc biệt tuyển chọn tài liệu chế tạo chân kim loại, tương đối bền chắc. Nhưng mấy ngày này, đặc biệt là lăn lộn từ đỉnh núi lần nó, làm mang theo thương tích. Tuy lúc này vẫn có thể chống đỡ, nhưng dưới xung kích liên tục như vậy, sao có thể bảo trì thăng bằng!
Kha Kha và Quất Tử tuyệt vọng ngả nghiêng bên trong kim loại cầu. Bầy sói điên cuồng nhào lên, chúng nó dùng thân thể chìm ngập Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí, răng nanh, móng vuốt không ngừng va chạm với kim loại cầu, từng vết lõm liên tục xuất hiện.
Kim loại cầu cứng rắn tuy tạm thời có thể cản trở đàn Kim Lang, nhưng cũng không thể đứng lên được nữa.
"Rẹt rẹt" lang trảo to lớn tạo thành ấn ký trên Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí, lực lượng khủng bố như này, chắc chắn là Kim Lang Vương ra tay. Ma hai Kim Lang Vương còn lại cũng đang xông đến, chuyện phá bỏ Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Quất Tử và Kha Kha nhìn nhau một cái, các nàng có thể nhìn thấy gương mặt trắng bệch và ánh mắt tuyệt vọng của đối phương.
Các nàng đã không còn cơ hội, thậm chí còn không dám mở thủy tinh pha lê, bởi làm vậy thì đàn sói sẽ thừa cơ xông vào.
Nếu chết trong nháy mắt, có lẽ còn chưa kịp cảm nhận sợ hãi thì mọi chuyện đã xong rồi, cũng không quá đáng sợ. Mà đáng sợ nhất là tình cảnh trước mặt, lặng lẽ chờ đợi tử vong hàng lâm. Thanh âm lợi trảo và kim loại ma sát không ngừng vang lên, làm Quất Tử và Kha Kha không khỏi run rẩy.
-Không ngờ, chúng ta lại chết ở đây.
Quất Tử khẽ than nhẹ, nhãn thần nàng lúc này không khỏi trống rỗng, nhưng không phải vì sợ hãi, mà là không cam!
-Cha, Quất Tử của cha không thể báo thù cho cha rồi. Kế hoạch của con cũng không thể tiếp tục được rồi. Cả đời con tự phụ thông minh, cuối cùng kết cục lại như này. Cha à, khi con đến thế giới kia, con còn có thể ăn món ăn cha nấu không? Cha, mẹ, con nhớ hai người, con sắp được gặp hai người rồi.
Vừa nói, hai dòng nước mắt nhẹ nhàng lăn trên gò má nàng.
Kha Kha thì khác với nàng, lúc này, nội tâm quật cường hiển hiện rõ dưới vóc người nhỏ xinh. Từng Hồn Đạo Khí nhanh chóng xuất hiện trước mặt nàng, từng trận pháp hạch tâm được nàng nhanh chóng gỡ bỏ, sau đó ghép các đạo khí này lại với nhau."Đến đi, lũ chết tiệt. Bà chơi cùng chúng mày. Muốn ăn thịt bà à, bà nổ chết chúng mày." Từng trận pháp hạch tâm bị nàng liên kết lại, lấy hạch tâm pháp trận tụ năng làm tâm, dần biến một đống tán loạn thành kết cấu đặc thù mang theo khí tức khủng bố.
-Đến đi, lũ chết tiệt. Bà chơi cùng chúng mày. Muốn ăn thịt bà à, bà nổ chết chúng mày.
Từng trận pháp hạch tâm bị nàng liên kết lại, lấy hạch tâm pháp trận tụ năng làm tâm, dần biến một đống tán loạn thành kết cấu đặc thù mang theo khí tức khủng bố.
Quất Tử có thể nghe thấy lời Kha Kha nói, cũng biết nàng định làm gì, nhưng không ngăn lại. Có thể kéo theo một đám sói, đã là kết quả tốt nhất đối với các nàng rồi.
Lúc này, cục diện bên ngoài Toàn Địa Hình Thám Trắc Hồn Đạo Khí xuất hiện biến hóa. Một con Kim Lang từ phía sau nhào lên kim loại cầu, hai mắt nó trống rỗng vô thần, thân thể cứng ngắc như là tượng đá vậy. Nhưng là, đàn sói còn đang mải mê tấn công, dù ba Kim Lang Vương cũng không ngoại lệ, có ai biết chứ?
"Ầm!" Thân thể cứng ngắc của nó đâp vào một con Kim Lang, con Kim Lang này giận dữ gầm gừ, còn chưa kịp phát tiết thì bỗng nổ tung truyền đến!
"Ầm ầm" Nổ tung kịch liệt mang theo vô số băng phấn, chí ít hai mươi con Kim Lang bị cuốn vào trong trận nổ. Sáu, bảy con gần nhất nháy mắt máu thịt tung bay, những con dính vụ nổ đều chịu trọng thương.
Một thân ảnh cũng thừa cơ hội nhanh chóng nhảy vào, tốc độ của hắn cực nhanh. Chỉ chợt lóe một cái, đã đến sau lưng một con Kim Lang bị đánh văng, lợi trảo ám kim sắc cắm ngập cổ nó, rồi chuyển nó sang bàn tay trái.
Trắng, tím, đen đen, bốn quang mang hồn hoàn chớp lóe, trong đó, hồn hoàn sau cùng đột nhiên đại phóng quang mang.
Hồn Sư có tổ hợp hồn hoàn quái dị như vậy ngoài Hoắc Vũ Hạo ra thì còn là ai được chứ? Hắn vội vã đuổi đến, cuối cùng vào thời khắc then chốt, kịp đuổi đến nơi này.
Lúc này, đôi linh mâu của hắn biến thành ngân sắc. Theo đệ tứ hồn hoàn lóe sáng, trong hai mắt hắn, một vòng xoáy thất thải dần hình thành. Ánh mắt vừa ngưng, liền nhìn về phía một trong ba con Kim Lang Vương.
Con Kim Lang Vương này theo ý thức ngẩng đầu lên nhìn hắn, lập tức, một màn quỷ dị xuất hiện.
Một vòng xoáy bảy màu chừng một xích lặng lẽ xuất hiện trên đỉnh đầu Kim Lang Vương, sau đó đầy quỷ dị xoay tròn chui vào đầu nó. Thân thể con Kim Lang Vương lập tức cứng ngắc, đứng im không nhúc nhích. Mà đôi tròng mắt huyết hồng dần biến thành ngân sắc như của Hoắc Vũ Hạo, mà cả lốc xoáy trong mắt cũng giống y hệt.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo dần khôi phục bình thường, sát cơ lẫm liệt không ngừng tỏa ra, đối với đàn sói suýt thì uy hiếp sinh mạng hắn, sau lại uy hiếp đến sinh mạng Kha Kha và Quất Tử, trong lòng hắn tràn ngập thâm thù đại hận.
Trên trán, Vận Mệnh Nhãn lặng lẽ mở ra, quang mang tử kim sắc chợt lóe. Một con Kim Lang Vương thân thể cứng đờ, nó không có Tinh Thần Lực mạnh mẽ như Ngân Nguyệt lang vương, nên dưới vận mệnh linh hồn, thật sự không thể chống lại. "Phốc" một tiếng, đầu nó nổ tung, máu bắn tung tóe khắp nơi.
Ba Kim Lang Vương, một bị Hoắc Vũ Hạo khống chế, một bị vận mệnh linh hồn đánh nổ đầu, chỉ còn lại một! Mà đàn sói mới bị nổ tung đánh cho hỗn loạn.
Thi thể Kim Lang trong tay Hoắc Vũ Hạo lại vung ra, băng bạo thuật một lần nữa hiển thị uy lực khủng bố, nổ tung xuất hiện lại chấn động toàn trường.
Kim Lang nổ tung lúc trước chính là xác sói Hoắc Vũ Hạo lưu lại trước đó. Thông thường, sau khi Hồn Thú chết một giờ, Hồn Lực bản thân sẽ tiêu tán, cũng không bị băng bạo thuật dẫn bạo trở thành lựu đạn khủng bố. Nhưng thi thể kia bị Hoắc Vũ Hạo dùng vong linh ma pháp khống chế, bảo lưu lại Hồn Lực. Cho đến khi Hoắc Vũ Hạo dập tắt ngọn lửa linh hồn của nó thì Hồn Lực mới trôi đi.
Trải qua hai vụ nổ cùng giết chóc, lúc này Kim Lang còn lực chiến đấu chỉ còn bốn mươi con và một Kim Lang Vương cầm đầu. Con Kim Lang Vương còn lại gầm gào một tiếng, trong mắt mang theo thù hận mãnh liệt, lao đến Hoắc Vũ Hạo.
Nhưng là, thân thể nó mới nhào lên, lang trảo đã từ phía sau cắm lên người nó. Lang trảo khủng bố đâm ngập sườn, sau đó mạnh mẽ kéo về phía sau, làm lộ ra cả khoang bụng của Kim Lang Vương, nội tạng, máu tươi lập tức rơi đầy đất.
Chào các bạn!
Hiện nay bạn Hina đã ngừng dịch bộ này nhưng 4vn vẫn sẽ tiếp tục cố gắng dịch tiếp. Vấn đề là bọn mình đang rất thiếu người dịch, các bạn nào muốn góp phần giúp bọn mình một tay trong việc tiếp tục TTĐM thì xin liên hệ tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=87529
Hoặc add nick: hello_to_bx@yahoo.com : ♥yêu mưa♥ o0o_thanh.tung_o0o@yahoo.com : Phiêu blood_devill@yahoo.com : Goncopius
Sau khi báo danh sẽ có người giúp đỡ các bạn trong việc nhận chương, dịch truyện, đọc convert...
Dịch truyện không hề khó, chỉ cần một chút kiên nhẫn mà thôi, bọn mình lại đang rất thiếu người nên hi vọng được các bạn giúp đỡ tiếp tục theo TTĐM đến cùng!
Bọn mình vô cùng cám ơn!