Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 230: Hỏa Hồn dung hợp (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Ngô Thiên Thiên không biết Trầm Tường muốn làm gì, bất quá rất sảng khoái đáp ứng:
- Đương nhiên có thể, nếu như không phải ngươi, ta cũng không cách nào dung hợp hỏa diễm lợi hại này.
- Thời điểm nàng dung hợp Lam Tinh Hỏa hồn, là ôm thật chặt lấy ta, còn cào ta rất đau... Ha ha.
Trầm Tường cười nói, điều này làm cho Ngô Thiên Thiên cười khúc khích, mặt cũng có chút hồng.
Ngô Thiên Thiên mở ngọc chưởng ra, đôi mắt đẹp nhìn Trầm Tường, le lưỡi cười nói:
- Ngọn lửa này rất lợi hại, ngươi cẩn trọng một ít!
Đang khi nói chuyện, trên ngọc chưởng của nàng liền xuất hiện một đoàn hỏa diễm màu xanh lam.
Trầm Tường tỉ mỉ quan sát lam tinh chi hỏa này, hắn biết bây giờ Ngô Thiên Thiên đối với hỏa diễm đã nắm giữ rất thành thạo, bởi vì sau khi nàng thả ra hỏa diễm lợi hại này, không hề làm cho cả gian phòng trở nên nóng, có thể nói là một chút nhiệt độ cũng không có.
Đột nhiên hắn đưa tay tới, nắm lấy ngọn lửa màu xanh lam này, này làm Ngô Thiên Thiên sợ đến mức phát ra một tiếng kiều gọi, bất quá trên mặt nàng càng nhiều hơn là khiếp sợ, nguyên bản nàng cho rằng Trầm Tường nhất định sẽ bị thiêu đốt, nhưng Trầm Tường một chút cũng không có việc gì, nàng có chút hoài nghi lam tinh chi hỏa của mình có phải là không có nhiệt độ hay không!
- Ngươi không sao chớ!
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là lo lắng.
- Không có chuyện gì!
Trầm Tường cười hì hì, sau đó thả ra Thiên Dương chi hỏa, chỉ thấy ngọn lửa màu xanh lam trên bàn tay của hắn bị Thiên Dương chi hỏa nhìn như phổ thông bao vây lấy, sau đó ngọn lửa màu xanh lam kia bắt đầu sản sinh biến hóa, hai đám hỏa diễm đang dung hợp.
Ngô Thiên Thiên cũng nhìn thất thần, nàng biết Trầm Tường rất lợi hại, từ lúc nàng học tập Chu Tước thần công kia liền có thể nhìn ra, nàng thấy hỏa diễm của Trầm Tường có thể dung hợp cùng nàng, nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường cũng có Hỏa Hồn.
- Lam tinh chi hỏa đang hấp thu Thiên Dương chi hỏa, thật giống như Thiên Dương chi hỏa có ý định cho lam tinh chi hỏa hấp thu, hai người lại không có bài xích.
Long Tuyết Di kinh ngạc nói.
Tô Mị Dao cùng Bạch U U đối với chuyện này cũng rất hứng thú.
Ngọn lửa màu xanh lam biến sắc, thành màu tím rất nhạt! Ngọn lửa màu xanh lam này dĩ nhiên tiến hóa, bên trên lam hỏa chính là tử hỏa, sau khi thôn phệ Thiên Dương chi hỏa, dĩ nhiên có thể biến thành tử hỏa!
Trầm Tường cùng Ngô Thiên Thiên đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
- Thiên Dương Hồn hỏa có tên gọi là Hỏa Hồn Chi Vương, này chẳng có gì lạ, quả nhiên cùng ta nghĩ như thế, Bản Long thực sự là quá thông minh.
Long Tuyết Di đắc ý nói.
- Mã hậu pháo, trước đó sao không thấy ngươi nói?
Trầm Tường dùng thần thức nói, giội Long Tuyết Di một thân nước lạnh.
Trầm Tường trả hỏa diễm lại cho Ngô Thiên Thiên, Ngô Thiên Thiên rất dễ dàng thu vào trong cơ thể.
- Trầm Tường, lẽ nào ngươi cũng có Hỏa Hồn?
Ngô Thiên Thiên khắp khuôn mặt là kinh ngạc, thấp giọng hỏi.
Trầm Tường gật đầu, hắn biết Ngô Thiên Thiên có Hỏa Hồn, để Ngô Thiên Thiên biết cũng không có cái gì.
- Hỏa Hồn của ngươi thật lợi hại, dĩ nhiên có thể làm cho hỏa diễm của ta tiến hóa.
Đôi mắt đẹp của Ngô Thiên Thiên lập loè, trên mặt mang một tia mỉm cười mê người, nàng đối với Trầm Tường rất hài lòng, nàng biết Trầm Tường là một Luyện đan sư phi thường có thiên phú, không có Hỏa Hồn, đó chính là một tiếc nuối.
- Có thời gian ta nghĩ một biện pháp, đến cho Hỏa Hồn của nàng tiến hóa, nên dùng biện pháp gì cho tốt đây?
Trầm Tường vuốt cằm nghĩ.
Trong lòng Ngô Thiên Thiên ấm áp, ôn nhu nói:
- Nếu như đối với ngươi có ảnh hưởng lớn, vậy thì quên đi, ta có lam hỏa như vậy là đủ rồi, ta đi lấy một ít đan dược ta luyện chế cho ngươi giám định một thoáng.
Ngay thời điểm Ngô Thiên Thiên vừa xoay người sang chỗ khác, Long Tuyết Di mô phỏng âm thanh của Trầm Tường nói:
- Dùng phương thức nam nữ kết hợp là có thể, chúng ta có muốn thử một chút xem?
Trầm Tường trong trầm tư nghe được Long Tuyết Di giả mạo hắn nói ra lời này, nhất thời như bị sét đánh. Hắn đương nhiên là có nghĩ đến biện pháp này, nhưng chỉ là nghĩ. Hắn không nghĩ tới vì sao trong đầu tiểu nha đầu Long Tuyết Di này lại có nhiều đồ vật xấu xa như vậy, có thì cũng thôi, còn muốn nói ra, nói ra thì nói ra, nhưng tại sao lại mô phỏng tiếng nói của hắn ở ngay trước mặt một nữ nhân, đây là làm hình tượng chính diện của hắn triệt để nát tan.
- Tiểu Thí Long, cha ngươi nhất định là một con rồng phi thường hạ lưu, truyền thừa cho ngươi nhiều ký ức vô sỉ như vậy.
Trầm Tường lập tức mắng.
Ngô Thiên Thiên nghe được Trầm Tường nói, cũng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Trầm Tường lại đưa ra loại yêu cầu này, còn trực tiếp như vậy, hơn nữa nhìn lên vẫn là đối với nàng có lợi, mặt nàng lập tức đỏ lên, hồng đến bên tai.
Bầu không khí phi thường lúng túng, lúc này Trầm Tường hận không thể mang Long Tuyết Di ra hành hung một trận, đánh cái mông nhỏ của nàng, nhìn nàng còn dám nói lung tung hay không.
Trầm Tường ho khan hai tiếng:
- Thiên Thiên, mang đan dược nàng luyện cho ta nhìn một chút đi!
- Ừm!
Ngô Thiên Thiên cũng thở phào nhẹ nhõm, hai người đều rất ăn ý quên mất chuyện vừa rồi.
Trầm Tường thấy cục diện rối rắm thu thập xong, nhất thời thở ra một hơi dài:
- Tiểu Thí Long, ngươi muốn ồn ào cũng đừng nháo lớn như vậy a! Sẽ hại thảm ta, một mặt thuần khiết của Lão tử cứ như vậy bị ngươi lặp đi lặp lại phá hỏng nhiều lần.
- Phi, ngươi mà thuần khiết? Lần trước biến thành chim nhỏ, còn muốn nhìn lén Đan trưởng lão tắm! Còn nữa, ta đây là tạo cơ hội cho ngươi, Ngô Thiên Thiên vốn là yêu ngươi, ngươi dây dưa nữa, nàng nói không chắc liền đồng ý. Ngươi thật ngốc, một cơ hội tốt đã bị ngươi bỏ lỡ! Nếu như chuyện tốt thành, các ngươi liền có thể thả lỏng trước khi đi Nam Hoang.
Long Tuyết Di hừ nói.
Trầm Tường không biết nên nói cái gì, hắn đột nhiên cảm giác mình không thể xem Long Tuyết Di này là một tiểu nha đầu, bởi vì kinh nghiệm đối phó nữ nhân của tiểu nha đầu này so với hắn còn muốn phong phú hơn.
- Nam Chân Long đều rất hoa tâm, Tiểu bất điểm này nhất định là chiếm được cha của nàng truyền thừa, Trầm Tường ngươi chú ý một chút, nói không chắc ngươi sau này sẽ bị tiểu Long này ăn đến xương cũng không còn.
Tô Mị Dao chăm chú nói xong, liền cười lên khanh khách.
Trầm Tường âm thầm mắng một tiếng, thầm nghĩ:
- Sớm muộn có một ngày, ta sẽ ăn các ngươi ngay cả xương cũng không còn!
Hiện tại hắn biết Thiên Dương chi hỏa có thể tiến hóa Hỏa Hồn khác, chỉ bất quá hắn còn tìm không ra phương thức tốt, bằng không hắn có thể giúp Đan trưởng lão cùng Ngô Thiên Thiên, làm cho Hỏa Hồn của các nàng đều tiến hóa đến cao nhất.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 275: Tụ hội
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Ngô Thiên Thiên lấy ra đan dược nàng luyện chế, sau khi Trầm Tường nhìn thấy, không khỏi bắt đầu kinh ngạc.
- Chân Nguyên đan? Đây là nàng luyện chế sao?
Trầm Tường cầm một hạt Chân Nguyên đan, tỉ mỉ nhìn:
- Phẩm chất thượng thừa, không biết nàng một lò có thể ra bao nhiêu hạt?
- Chỉ có thể ba hạt!
Ngô Thiên Thiên nói, thấy vẻ mặt Trầm Tường kinh ngạc, trong lòng nàng cũng hết sức cao hứng.
Trầm Tường cười hì hì:
- Ta một lò có thể năm hạt, nàng còn phải thêm chút sức, chờ thời điểm nàng một lò có thể luyện chế ra năm hạt, ta liền cho nàng một ít dược liệu, để nàng giúp ta luyện chế Chân Nguyên đan, nàng một lò cho ta bốn hạt là được, còn lại một hạt làm thù lao, thất bại coi như tính ta.
Trầm Tường có lượng lớn dược liệu Chân Nguyên đan, chỉ bất quá hắn không có thời gian luyện chế, hắn có thời gian luyện đan, đều là đi luyện chế Trúc Cơ đan. Hắn phải tìm một trợ thủ giúp hắn luyện chế một ít đan dược tương đối thấp, nếu để cho người khác biết hắn xem thường Chân Nguyên đan, nhất định sẽ bị mắng chết.
Ngô Thiên Thiên chính là một nhân tuyển rất tốt, có Hỏa Hồn, thời điểm luyện đan phẩm chất chắc chắn sẽ không thấp, nếu như nàng thêm nỗ lực, một lò luyện năm hạt không là vấn đề.
- Thiên Thiên, đan dược Linh cấp thượng phẩm nàng còn có thể luyện cái khác không?
Trầm Tường hỏi.
Ngô Thiên Thiên lắc đầu nói:
- Đây là cực hạn của ta, bất quá ta sẽ cố gắng, chờ ta có thể một lò luyện năm hạt Chân Nguyên đan, ta sẽ giúp ngươi luyện.
Trầm Tường lại cùng Ngô Thiên Thiên hàn huyên một ít, chia sẻ tâm đắc luyện đan của mình cho nàng, hơn nữa còn cho nàng một trăm phần dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan.
- Mặc kệ một lò nàng có thể luyện chế bao nhiêu, chính nàng giữ một hạt, còn lại giao cho ta, xem như là giúp ta luyện đan đi! Thù lao này vẫn tính thoả mãn chứ!
Trầm Tường cười nói, hắn biết hiện tại phương diện dược liệu của Ngô Thiên Thiên không quá sung túc, nhưng Trầm Tường thì không thiếu.
- Rất hài lòng, ta sẽ tận lực một lò luyện nhiều hơn.
Ngô Thiên Thiên hết sức cao hứng nói, có thể lấy được chuyện tốt như vậy cũng không dễ dàng, rất nhiều Luyện đan sư đều ở thành phẩm luyện đan như thế nào, từ đó bán đi lấy ra một ít lợi nhuận, mà nàng có thể được cấp dược liệu luyện chế Chân Nguyên đan, liền nhận được thù lao lớn như vậy, đây là làm cho rất nhiều Luyện đan sư tam đoạn phi thường ước ao.
Ba ngày nay chính là để những đệ tử tới Nam Hoang thả lỏng, ngoại trừ Trầm Tường, những người khác ít nhiều gì đều có chút khẩn trương, bởi vì sau khi đi vào, không chỉ phải ứng phó nguy hiểm ẩn giấu bên trong Nam Hoang, còn phải đối phó đệ tử ma đạo thực lực cao truy sát.
Mười người đều tụ cùng nhau, Vân Tiểu Đao cả ngày cợt nhả cũng trở nên phi thường nghiêm túc, ngoại trừ hỏi thăm với Trầm Tường một chút, liền không nói gì, nhìn ra được hắn rất khẩn trương, những người khác đều là như thế, chỉ có Trầm Tường vẫn một mặt ung dung.
Cổ Đông Thần lấy ra một pháp khí to lớn, bảo đám người Trầm Tường đi lên, sau khi chờ bọn hắn đứng vững, liền điều khiển pháp khí bay lên, tốc độ rất nhanh.
- Đây là một Bảo khí?
Trầm Tường hỏi, mặt trên pháp khí này có không ít linh văn, hơn nữa đều hết sức phức tạp, sau khi Trầm Tường đạt được Luyện khí bảo điển kia, ở phương diện này hơi có chút nghiên cứu.
- Không sai, là nữ đế Thần Binh Thiên quốc luyện chế, nữ nhân này đã hắc ta một bút!
Trên mặt Cổ Đông Thần toát ra một tia đau lòng, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm nở nụ cười, hắn không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi là mỹ nhân danh chấn một phương lại là một gian thương.
Đám người Cổ Đông Thần cũng biết Trầm Tường nắm giữ Huyền Vũ kim cương giáp, hơn nữa còn có một thanh đại đao lợi hại, hơn nữa có Chu Tước hỏa dực, bản lĩnh bảo mệnh cùng đào mạng đều có thể nói là nhất lưu, cho nên bọn hắn mới có thể để Trầm Tường tách ra chín người khác, một mình hành động, săn bắt võ giả ma đạo.
Tốc độ pháp khí này cực nhanh, so với Trầm Tường dùng Chu Tước hỏa dực nhanh hơn rất nhiều, Trầm Tường có thể nhìn ra được Cổ Đông Thần cũng tiêu hao lượng lớn chân khí, những người khác đều ngồi xếp bằng ở phía trên, nhắm mắt lại điều chỉnh trạng thái.
Nam Hoang ở phía nam Thái Vũ môn, nơi này cũng là một khu vực thần bí, khu vực trung tâm ngay cả cấp bậc như Cổ Đông Thần cũng không dám tùy ý tiến vào.
Bảo khí liên tục phi hành ba ngày, rốt cục đi tới trên một ngọn núi cao, bên trên ngọn núi cao này có một địa phương bằng phẳng, mặt trên đứng rất nhiều người, hiển nhiên là địa phương tụ tập.
- Đến rồi!
Cổ Đông Thần nói, những người khác đều từ trong tu luyện tỉnh lại, bọn hắn đều có chút khẩn trương, chỉ có thể thông qua phương thức này đến điều chỉnh.
- Hừ, đại môn phái chính là đại môn phái, cuối cùng mới đến!
Một tiếng hừ lạnh bay tới, đây chính là âm thanh của Chân Vũ môn Đường Dịch Siêu, lần trước hắn suýt chút nữa bị Trầm Tường giết chết, cho nên hắn vừa nhìn thấy Trầm Tường, liền sát khí tăng vọt.
Đám người Trầm Tường từ trên Bảo khí hạ xuống, liền nhìn thấy đệ tử môn phái khác, cùng đi với đệ tử đến đều là cự đầu trong môn phái, không phải chưởng giáo chính là trưởng lão.
Trầm Tường nhìn thấy Liễu Mộng Nhi, làm hắn kinh ngạc chính là, bên trong đám đệ tử phía sau Liễu Mộng Nhi kia, thậm chí có Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan, Tiết Tiên Tiên mặc một bộ trang phục màu đen, Lãnh U Lan thì mặc áo giáp màu đen, xem ra vẫn là thô bạo như vậy, các nàng đều quay về phía Trầm Tường chào hỏi.
Chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên không có tới, bất quá Hương Hoa Nguyệt lại tới, lại là nàng mang đội đến, có thể thấy được Hương Hoa Nguyệt ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên địa vị cao cỡ nào, bất quá vưu vật phủ mị yêu nạo này cũng không hề nhìn Trầm Tường, cũng không có chào hỏi cùng Trầm Tường, giống như không nhận ra vậy.
Trầm Tường âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như Hương Hoa Nguyệt chào hỏi cùng hắn, hắn có thể sẽ có chút phiền phức, dù sao Tiết Tiên Tiên cùng Lãnh U Lan đều ở nơi này.
Dẫn đầu Thú Vũ môn chính là một đại hán hình dáng giống con trâu, đây là tân chưởng giáo Thú Vũ môn. Liên Hoa đảo đảo chủ là một nam tử nho nhã, trên người mặc bạch y, da dẻ trắng nõn, dáng vẻ phong độ phiên phiên kia, khiến không ít nữ đệ tử môn phái khác thỉnh thoảng nhìn sang.
Ngạo Kiếm tông là một trung niên khí vũ bất phàm, tuy rằng ăn mặc đơn giản, nhưng cũng một thân ngạo khí, lưng mang một thanh trường kiếm, trong các đệ tử ở sau lưng hắn, thậm chí có một người Trầm Tường quen thuộc, là Cam Cửu Kiếm, thời điểm Trầm Tường đi Sương Kiếm thành đã xảy ra xung đột cùng hắn.
Đám người Vân Tiểu Đao cùng Chu Vinh thấy Lãnh U Lan còn có Tiết Tiên Tiên hướng Trầm Tường nháy mắt ra dấu, còn mỉm cười, đều âm thầm đố kị Trầm Tường, hơn nữa đối với Trầm Tường trước đó từng nói câu nói kia tin tưởng không nghi ngờ, Tiết Tiên Tiên đúng là thê tử của hắn, Lãnh U Lan là nghĩa muội của hắn.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 276: Một người một ngựa
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Đệ tử Băng Phong cốc là giao cho Liễu Mộng Nhi dẫn dắt, quan hệ giữa Băng Phong cốc cùng Thần Binh Thiên quốc các đại chưởng giáo đều biết một chút, từ xưa tới nay đều rất tốt, cho nên bọn hắn cũng không cảm thấy kỳ quái.
- Các vị, các ngươi đều không muốn bại bởi ma đạo đúng không? Bằng không mỗi môn phái chúng ta phải cho bọn hắn một ít tài nguyên, nếu như ma đạo lớn mạnh lên, uy hiếp đối với chúng ta, không cần ta nói các vị đều rõ ràng!
Cổ Đông Thần cao giọng nói:
- Thực lực củaTrầm Tường là mọi người rõ như ban ngày, sở dĩ hắn kết thù cùng một ít đệ tử môn phái khác, này đều không phải hắn mong muốn, tất cả đều là bị bức ép, điểm ấy các ngươi so với ta rõ ràng.
- Nói chung hắn không thể cùng chúng ta sống chung một chỗ, lần trước hắn ở Sương Kiếm thành tiêu diệt một trăm đệ tử Ma Dương tông, đây chính là có hai Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, tam đoạn nhị đoạn một đoạn tổng cộng hơn mười tên, Ma Dương tông hận hắn thấu xương, hắn ở cùng với chúng ta chỉ có thể liên lụy.
Ngạo Kiếm tông chưởng giáo lạnh giọng nói.
Tuy rằng nói như vậy, nhưng này lại làm cho rất nhiều đệ tử đến đây không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, quả nhiên là nhân vật nổi tiếng, một người liền tiêu diệt nhiều như vậy!
Lãnh U Lan có chút khó chịu, bởi vì nàng cũng có phần.
- Tiên Tiên, ta lúc đó là diệt sát một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn, gia hoả Ngạo Kiếm tông này lại không nói tới ta.
Lãnh U Lan cong miệng nói, nàng cùng Tiên Tiên đã sớm cùng nhau tiến hành đặc huấn, lúc này đã hoà mình, tuy rằng tính cách hai người khác nhau, nhưng giống như hận gặp nhau muộn vậy, vô cùng đầu cơ.
- Ta nói trước, sau khi tiến vào Nam Hoang, chỉ cần ai dám động Trầm Tường, cũng đừng trách ta không khách khí! Nếu như để ta biết, hừ hừ, ta sẽ không tiếc tất cả, mang toàn bộ Trưởng lão viện tiêu diệt môn phái đó!
Âm thanh của Cổ Đông Thần lạnh lẽo âm trầm mang theo một cỗ sát khí, làm rất nhiều người trong lòng rùng mình.
Hiện tại Trầm Tường bị treo giải thưởng 15 triệu tinh thạch, Cổ Đông Thần cũng lo lắng sẽ có một ít đệ tử môn phái khác ở bên trong động thủ với Trầm Tường, hắn chỉ cần cảnh cáo một phen, hơn nữa hắn cũng không nói suông, nếu như Trầm Tường ở bên trong thật sự bị đệ tử môn phái chính đạo công kích, hắn tuyệt đối sẽ tiêu diệt môn phái này.
Một số người lập tức bỏ đi ý niệm động thủ với Trầm Tường, ở trong mắt bọn họ, Cổ Đông Thần là một nhân vật giống như sát thần, bởi vì thời điểm bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh, chưởng giáo Thú Vũ môn cùng nhiều Niết Bàn Cảnh vẫn lạc, bọn hắn đều cho rằng là Cổ Đông Thần làm ra, vì lẽ đó đều không nghi ngờ Cổ Đông Thần.
- Trầm Tường, ngươi đi vào Nam Hoang trước, cẩn trọng một ít!
Cổ Đông Thần nói.
- Vâng!
Trầm Tường đáp, chữ “vâng” vừa nói xong, hắn liền biến mất không thấy, tốc độ nhanh đến mức làm một ít chưởng giáo cũng âm thầm sợ hãi than, bọn hắn đều nhìn về phía một mảnh rừng rậm bên dưới, chỉ thấy một cái bóng đang lướt đi như bay, Trầm Tường thi triển khinh công tuyệt đỉnh, dẫm đạp lá cây, chạy như điên.
Những đệ tử kia thấy Trầm Tường “ Xoạt “ lập tức đi đến xa xa, trong lòng đều bị khiếp sợ, đều đang bí ẩn so sánh Trầm Tường cùng mình, liền thấy mình và Trầm Tường có chênh lệch rất lớn, hiện tại mặc dù Cổ Đông Thần không lên tiếng, cũng sẽ không có người ngốc đến mức đi công kích Trầm Tường, đây quả thực là muốn chết, Trầm Tường không công kích bọn hắn là tốt lắm rồi.
Liễu Mộng Nhi cùng Hương Hoa Nguyệt đều ngưng mi nhìn bóng lưng Trầm Tường biến mất, các nàng vốn đều muốn căn dặn Trầm Tường một phen, nhưng bởi vì trường hợp không cho phép, không thể nói chuyện cùng Trầm Tường, thời điểm các nàng muốn dùng thần thức, Trầm Tường đã biến mất.
Lãnh U Lan cùng Tiết Tiên Tiên cũng cắn nhẹ môi, nhìn phương hướng Trầm Tường biến mất, các nàng dĩ nhiên muốn ở cùng Trầm Tường, bất quá các nàng đều bị sắp xếp xong xuôi, đều là chủ lực bên trong tiểu đội, là hạt nhân, các nàng biết không có thể quá ích kỷ, bằng không sẽ làm tiểu đội mình bị diệt.
- Chúng ta không thể một mình tác chiến, hẳn là mọi người liên hợp, đây là sinh tồn chiến, không phải liều mạng, mọi người hẳn là cũng biết đi!
Cổ Đông Thần nói, bây giờ cách kỳ hạn tiến vào Nam Hoang còn có một quãng thời gian, Cổ Đông Thần muốn thuyết phục môn phái khác, để bọn hắn liên hợp lại cùng nhau.
- Không thích hợp, đệ tử ma đạo đi vào trước, hình như bọn họ đối với nơi kia hết sức quen thuộc, địch tối ta sáng, chúng ta tụ tập nhiều người như vậy, bị bọc đánh thì phiền toái.
Liên Hoa đảo đảo chủ nói.
Liễu Mộng Nhi cũng gật đầu:
- Liên Hoa đảo chủ nói không sai, ta cảm thấy vẫn là dựa theo lúc các vị huấn luyện đi làm, phân tán ra, như vậy đệ tử ma đạo cũng phải phân tán chú ý đi đối phó.
Hương Hoa Nguyệt nói:
- Như vậy đi, để các đệ tử giữ liên lạc, lưu lại ký hiệu, mỗi một quãng thời gian hội hợp, hơn nữa khoảng cách không thể quá xa, có tình huống cũng có thể trợ giúp.
Thảo luận kéo dài, Trầm Tường đã bước vào Nam Hoang, sau khi tiến vào Nam Hoang, sẽ có một loại cảm giác là lạ, hơn nữa lối vào an toàn chỉ có một hẻm núi lớn, nếu muốn từ những nơi khác tiến vào, phải vượt qua cự sơn cao tới mấy ngàn trượng, ở trên những ngọn núi kia chẳng những có giá lạnh ngăn trở, còn sẽ có một ít độc vật có chứa kịch độc.
Nam Hoang rất lớn, hơn nữa còn có cự sơn thiên nhiên hình thành vây quanh chặt chẽ, bên trong càng là một mảnh âm u, có rất nhiều đại thụ cao lớn hình thù kỳ quái, xem ra vô cùng khủng bố.
Trầm Tường đi tới hẻm núi kia, liền nhìn thấy hai người mặc áo bào đen, sắc mặt âm u, khí tức tà dị, vừa nhìn liền biết là ma đầu lợi hại.
- Loại gia hoả này cũng xứng ma đầu tu luyện? Hẳn là xưng hô bọn họ là ác ma!
Bạch U U hừ lạnh nói, nàng cũng là tu luyện ma đạo, nhưng trên người nàng không có loại lệ khí này, tu vi của nàng không phải dựa vào giết người chất lên thành đống.
Sau khi Ma đạo cùng Chính đạo xác định ứng cử viên, đều sẽ giao cho đối phương một phần danh sách, để tránh khỏi đối phương trước đó sắp xếp rất nhiều người đi vào.
- Tiểu tử, ngươi là đệ tử của những môn phái chính đạo kia? Tên gọi là gì.
Một hắc bào nhân lạnh giọng hỏi.
- Trầm Tường!
Nghe được hai chữ này, hai hắc bào nhân kia không khỏi trợn mắt lên, quan sát tỉ mỉ Trầm Tường, khóe miệng cũng dần dần hiện lên một nụ cười âm trầm.
- Vào đi!
Một hắc bào nhân cười lạnh nói.
Trầm Tường chạy vội mà đi, tiến vào hẻm núi.
- Tiểu Thí Long, ngươi bây giờ chớ có biếng nhác!
Trầm Tường dùng thần thức nói.
- Yên tâm đi, ngươi chết ta sẽ không đồ ăn, tuy rằng ngươi có chút phôi đản, nhưng rất khó tìm được một gia hỏa ngốc như ngươi để sống nhờ.
Long Tuyết Di lười biếng nói.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 277: Con rối
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Nam Hoang là nơi vô cùng hoang vu, tuy rằng có một ít núi rừng cùng sông suối, nhưng đều bị một mảnh hôn ám bao phủ, những dòng sông cùng cây cối kia nhìn qua đều là màu đen, khiến lòng người sợ hãi.
Trong này phi thường yên tĩnh, nhưng thỉnh thoảng sẽ truyền ra một tiếng hí khiến người ta sởn cả tóc gáy, người nhát gan đi vào, nhất định sẽ bị hù chết.
- Trầm Tường, ngươi có cảm giác đến Liên Minh Đông cùng Liên Hoa đảo đảo chủ có chút giống hay không?
Tô Mị Dao đột nhiên hỏi.
Nghe nàng nói, Trầm Tường cũng cảm thấy như vậy, hơn nữa hắn phát hiện thời điểm Liên Minh Đông tới, sắc mặt liền có chút không đúng.
- Liên Hoa đảo đảo chủ kia hình như cũng chú ý tới hắn!
Bạch U U nói.
Đang chạy vội, đột nhiên Trầm Tường dừng lại, Chu Vinh xác thực tra bối cảnh của Liên Minh Đông rất triệt để, nhưng hiện tại Tô Mị Dao nói lên chuyện này, làm hắn không thể không hoài nghi Liên Minh Đông có phải cùng Liên Hoa đảo đảo chủ có quan hệ hay không.
- Chẳng lẽ là nhi tử của Liên Hoa đảo chủ? Hoặc là con tư sinh, hoặc là bởi vì tư chất kém bị vứt bỏ?
Tô Mị Dao nói, nữ nhân đều là yêu thích thám thính những chuyện này như vậy.
- Không biết, chờ đi ra ngoài ta sẽ hỏi hắn.
Trầm Tường đi đến một khu rừng rậm, ở bên trong là rất dễ dàng bị mai phục, hiện tại Trầm Tường chính là muốn đi tìm đệ tử ma đạo diệt sát, cái này cũng là nhiệm vụ mà Cổ Đông Thần giao cho bọn họ hắn.
Xuyên qua rừng rậm, tất cả đều là bình tĩnh như vậy, chuyện nguy hiểm gì cũng không có phát sinh, Trầm Tường ở bên trong rừng rậm cũng thay đổi dung mạo của mình một thoáng, bây giờ hắn còn đang ở ngoại vi Nam Hoang, nơi này cũng không có nguy hiểm gì, nếu như trốn ở ngoại vi, chỉ cần phòng ngự tốt những đệ tử ma đạo kia là được.
- Ta luôn cảm thấy những gia hoả ma đạo kia có âm mưu gì, phí nhiều khí lực làm ra nhiều chuyện như vậy, nói không chắc bọn họ sẽ an bài mấy trăm người mai phục ở trong này.
Bạch U U nói.
Nàng vừa nói ra, Trầm Tường cũng cảm giác được bốn phía đột nhiên có động tĩnh, hắn thật giống như bị bao vây.
Trầm Tường đứng ở tại chỗ, ngắm nhìn bốn phía, vừa nãy hắn xác thực nghe được thanh âm rất yếu ớt, mà Long Tuyết Di cũng nói nàng cảm ứng được có người ở bốn phía.
- Mặt trên!
Long Tuyết Di la lên một tiếng, Trầm Tường ngẩng đầu nhìn một cái, chỉ thấy một tấm lưới lớn từ phía trên phủ xuống, Trầm Tường quay mặt lên trên đánh ra một chưởng, một cột lửa từ trong tay của hắn xì ra, đốt tấm lưới kia một mảng lớn.
Trầm Tường hừ lạnh một tiếng:
- Chút tài mọn!
Tuy rằng hắn nói như vậy, nhưng cũng thấy được tấm lưới kia không đơn giản, hẳn là Linh khí, bất quá gặp phải Thiên Dương chi hỏa của hắn, cũng chỉ có thể bị tàn phá.
Xoạt xoạt xoạt, bốn phía Trầm Tường đột nhiên xuất hiện trên mười người mặc hắc y, mang theo mặt nạ màu đen, trong tay của bọn hắn đều cầm một quỷ đầu đao, trên người tràn ra khí tức thô bạo, lệ khí rất nặng, giống như là vừa từ bên trong đống người chết đi ra.
Lập tức đã bị hắn gặp được mười đệ tử ma đạo, trong lòng Trầm Tường có chút vui vẻ, mục đích của hắn là tới nơi này giết người.
- Mười gia hỏa này rất quái lạ, ngươi cẩn trọng một ít, ta cảm giác trên người bọn họ đều có một loại sức mạnh quỷ dị, như là một loại thần thức kỳ quái, thật giống như bọn họ là bị người thao túng.
Long Tuyết Di dặn dò, âm thanh rất nghiêm túc.
Điều này làm cho Trầm Tường thầm giật mình, mười người này dĩ nhiên đều là bị túng, hiện tại hắn càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, ma đạo nhất định có âm mưu gì đó.
Không cho hắn suy nghĩ nhiều, đã có năm người mang theo đao phi tới, mãnh liệt mà hung ác, trên quỷ đầu đao kia đều có một loại khí cương màu đen, thời điểm chém xuống, phát sinh một loại tiếng vang phá không, mặt đất vẽ ra từng đạo từng đạo vết sâu.
Đây là công kích rất cường đại, khi bon hắn vừa chém xuống, Trầm Tường lấy một thân pháp phi thường vi diệu, ở thời khắc đao bổ tới, nhảy lên đến không trung, hắn cũng là lòng vẫn còn sợ hãi, hắn phỏng chừng, cho dù là Chân Võ Cảnh sáu đoạn bị chém trúng, không chết cũng sẽ phế bỏ.
- Ma khí rất nặng, bọn họ đến cùng là tu luyện thế nào? Chỉ là giết người cũng có thể tu luyện ra loại ma khí này sao?
Âm thanh Bạch U U nghi hoặc mà ngưng trọng:
- Trầm Tường, cẩn thận một chút, Nam Hoang này khẳng định có bí mật gì đó.
Trầm Tường vừa nhảy đến không trung, thời điểm hạ xuống, năm người áo đen mới vừa rồi không có xuất kích đột nhiên nhảy lên, trong nháy mắt liền đến bên cạnh hắn, từ năm phương hướng chém hắn một đao, động tác của năm người kia đều là nhất trí, ngay cả uy lực sử dụng khí cương đều là như thế, giống như năm người bọn họ là một thể.
Thời điểm nhảy lên đến không trung, Trầm Tường cũng đã vận chuyển Huyền Vũ chân khí, lúc này một cái Huyền Vũ La Thiên Tráo bao quanh thân thể của hắn, năm thanh đao kia mang theo khí cương thô bạo đồng thời chém xuống, bùng nổ ra một lực lượng phi thường cường liệt, một cỗ sóng khí lấy bọn họ làm trung tâm khuếch tán về bốn phía, như cuồng phong bao phủ rừng rậm phía dưới.
Trầm Tường đáp xuống đất, Huyền Vũ La Thiên Tráo trên người hắn vẫn còn, tuy rằng nhạt đi rất nhiều, nhưng đã thành công chống lại công kích vừa nãy, hắn lấy chân khí Chân Võ Cảnh tam đoạn thả ra Huyền Vũ La Thiên Tráo này, là vô cùng cường hãn.
Hắn bây giờ có thể xác định, mười người này tựa như Long Tuyết Di trước đó nói, đều là bị người thao túng, thần thức người kia có hạn, không thể để cho mười người này dùng phương thức không giống công kích hắn, vì lẽ đó ra tay đều là như thế, hơn nữa mỗi lần đều chỉ là năm người công kích.
Đây chính là nhược điểm của bọn hắn! Hơn nữa phi thường trí mạng, đương nhiên, nếu như chống đối không được mười người này đồng thời công kích, vậy cũng không thể phát hiện nhược điểm này.
Trầm Tường đột nhiên biến mất, chính là lặng yên không một tiếng động biến mất ở bên trong rừng rậm, hắn đang dùng tốc độ cực kỳ nhanh qua lại bên trong rừng rậm, tuy rằng hắn bộc phát ra loại tốc độ này không thể kéo dài, nhưng cũng nhanh đến mức khiến người ta bắt không được thân ảnh của hắn, cái này cũng là hắn phát huy khinh công đến mức tận cùng, phối hợp Thái Cực Hàng Long Công thu liễm khí tức, liền có thể làm cho phảng phất biến mất vậy.
Mười người kia đều là bị người điều khiển, tự nhiên cảm ứng không tới hắn, Trầm Tường suy đoán người kia cách đây không xa.
Mười hắc y nhân đứng bất động nguyên tại chỗ, hiển nhiên là người khống chế bọn họ kia đang đợi Trầm Tường xuất hiện, đồng thời đang tìm kiếm Trầm Tường, hắn không thể thấy Trầm Tường, tự nhiên không biết để mười người kia làm gì, chỉ có thể chờ đợi.
Trầm Tường đột nhiên xuất hiện, hắn vừa xuất hiện, liền một chưởng vỗ vào một hắc y nhân, sau đó lại nhanh chóng đi tới bên người một hắc y nhân khác, liên tiếp đánh một chưởng trên người những hắc y nhân kia, tốc độ rất nhanh, gần như là ở một cái nháy mắt liền hoàn thành.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 278: Nhân Ma
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường đánh ra mười chưởng nhìn như rất phổ thông, nhưng đây đều là ma công lợi hại hắn vừa học được kia, Hóa Cốt ma chưởng.
Hắn bây giờ liền đứng ở trung tâm mười hắc y nhân, mà mười hắc y nhân kia đều chậm rãi ngã xuống, xem ra giống như là người có thể tùy ý chồng chất lên vậy, bọn hắn đã không có xương, bởi vì bọn hắn đều là con rối, tự nhiên không biết đau, vì lẽ đó nhìn ra vô cùng quỷ dị.
Mười con rối này nếu như đối phó một Chân Võ Cảnh ngũ đoạn bình thường thì thừa sức, nhưng gặp phải Trầm Tường, căn bản không dùng được.
Đương nhiên, nếu như Trầm Tường chém đứt tay chân của bọn hắn, hoặc là mạnh mẽ đánh tới một chưởng, cũng không thể để những con rối này ngã xuống, nhưng bây giờ những con rối này không có xương, mà xương lại là sức mạnh căn bản, hiện tại tuy rằng còn sống, nhưng đã bị phế bỏ.
Trầm Tường âm thầm than thở lực lượng của ma công này, hắn vẫn là lần đầu tiên sử dụng trên thân thể người, trước đây đều là thử nghiệm với một ít tảng đá.
- Tìm được rồi, ha ha, gia hoả này đang rất lo lắng, nhất thời bất cẩn, thả ra không ít thần thức, bại lộ chính mình.
Long Tuyết Di cười nói, lập tức nói vị trí người núp trong bóng tối điều khiển những con rối kia cho Trầm Tường.
Sau khi biết người kia ở địa phương nào, Trầm Tường cười lạnh, bỗng nhiên quay về mặt đất mạnh mẽ đánh ra một chưởng, mặt đất nhất thời run rẩy một trận mãnh liệt, cây cối bốn phía giống như ở trong sóng biển bị đánh xơ xác, toàn bộ bởi vì một chưởng kia của Trầm Tường mà biến thành bình địa.
Trầm Tường dùng Càn Khôn chân khí đánh ra Chấn Thiên Chưởng có thể nói là đất rung núi chuyển, cực kỳ bá đạo, làm một mảnh đất lớn nhất thời thay hình đổi dạng.
- Đánh trúng, gia hoả kia hẳn là đang thổ huyết!
Long Tuyết Di cười duyên nói.
Người kia trốn ở mặt đất, mặc dù Chấn Thiên Chưởng kia của Trầm Tường cách một ngọn núi, cũng có thể chấn xuyên.
Trầm Tường khẽ mỉm cười, quay về mặt đất liên tục vỗ tay, mỗi một chưởng đều là Chấn Thiên Chưởng bá đạo khủng bố kia, lúc này toàn bộ Nam Hoang đều quanh quẩn từng đợt nổ vang như sấm, bọn người Cổ Đông Thần ở bên ngoài kinh ngạc mà nhìn về phía Nam Hoang, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường vừa đi vào không lâu, đã cùng những đệ tử ma đạo kia kịch chiến.
Đánh ra mười chưởng, vị trí của Trầm Tường đã biến thành một hố sâu rộng chừng mấy chục trượng, Trầm Tường cũng nhìn thấy tên kia đã bị Chấn Thiên Chưởng của hắn đánh cho không thành hình người, hấp hối, đó là một người trung niên, thất khiếu chảy máu, dáng vẻ cực kỳ dữ tợn.
- Còn chưa có chết, dùng Nhiếp Hồn ma chú hỏi hắn một chút.
Bạch U U nói, nàng đối với mười con rối kia cảm thấy rất hứng thú, đặc biệt là loại ma khí kia, làm cho nàng rất là hiếu kỳ.
Hiện tại sau khi Trầm Tường học được toàn bộ Nhiếp Hồn ma chú, vận dụng càng thêm thuần thục, một tay hắn đặt ở đầu lâu người kia, trong miệng ghi nhớ một ít thần chú, đồng thời rót vào đầu hắn một tia thần thức.
- Mười người kia là vật gì?
Trầm Tường hỏi.
Tuy gia hoả này nửa chết nửa sống, nhưng bị Trầm Tường dùng Nhiếp Hồn ma chú, lại đột nhiên mở mắt ra, mặt dại ra, âm thanh không tình cảm chút nào nói:
- Nhân Ma.
Nhân Ma! Nghe được hai chữ này, Bạch U U kinh hô lên.
- U U tỷ, tỷ biết Nhân Ma?
Trầm Tường biết đồ chơi này không phải chuyện nhỏ, bằng không sẽ không làm cho Bạch U U thất kinh.
- Biết, gia hoả này sắp chết, ngươi trước hỏi hắn những chuyện ngươi muốn biết đi, chờ một chút ta sẽ nói cho ngươi biết sự tình có liên quan với Nhân Ma.
Bạch U U nói.
Trầm Tường tiếp tục hỏi người kia:
- Ngươi là đệ tử ma đạo sao? Các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người? Ngươi là làm sao đi vào nơi này?
- Vâng, chúng ta có năm mươi người, chúng ta là ba năm trước đây đi vào nơi này.
Người kia nói, điều này làm cho Trầm Tường sửng sốt một chút, người này lại ở ba năm trước đi vào.
Trầm Tường lại hỏi:
- Trừ năm mươi người các ngươi ra, nơi này còn có đệ tử ma đạo khác không?
- Còn có năm mươi người mới tiến vào.
Người kia nói xong, liền nhắm mắt lại chết đi, tuy rằng hắn trốn ở lòng đất, nhưng Chấn Thiên Chưởng của Trầm Tường vẫn có thể tạo thành thương tổn rất lớn đối với hắn, có thể chịu đựng mười chưởng, đã tính là không tồi rồi.
Trầm Tường lạnh lùng nói:
- Ma đạo quả nhiên không có hảo tâm, trong này lại sớm ẩn núp năm mươi người, hơn nữa còn hiểu được điều khiển những khôi lỗi kia.
- U U tỷ, Nhân Ma kia là vật gì vậy?
- Ngươi trước tiên rời khỏi nơi này, ngươi vừa đi, ta một bên nói cho ngươi biết, nơi đây không thích hợp ở lâu, người bọn họ chẳng mấy chốc sẽ đến, nếu như gặp phải một ít Nhân Ma lợi hại, ngươi sẽ phiền toái.
Bạch U U thúc giục.
Trầm Tường nhất thời chạy vội lên, rất nhanh rời khỏi khu rừng rậm bị hắn làm tàn tạ khắp nơi này, tiến vào trong một mảnh núi lớn.
- Bản thân Nhân Ma là người, nhưng bởi vì sau khi thu lấy một loại ma khí, sẽ trở nên rất cường đại, đồng thời cũng sẽ đánh mất lý trí, biến thành một ma đầu chỉ hiểu được giết chóc, bất quá sau khi bị cướp đoạt thần thức, liền có thể bị người dùng thần thức điều khiển.
Bạch U U nói.
- Một loại ma khí? Là ma khí nào?
Trầm Tường kinh hãi nói:
- Như vậy chẳng phải nơi này có rất nhiều loại đồ vật này sao?
- Một loại ma khí đặc thù, tên là Tà Ma khí, loại ma khí này lắng đọng rất nhiều năm, là tới từ người ở Ma giới chết đi tản mát ra, trung tâm Nam Hoang này chắc chắn có lượng lớn người Ma giới chết!
Ngữ khí Bạch U U ngưng trọng:
- Ta nghĩ hẳn là một ít đệ tử môn phái ma đạo bị lừa gạt tới nơi này tu luyện, hấp thu những ma khí kia mới có thể biến thành Nhân Ma, cuối cùng bị người ma đạo dùng một ít bí pháp khống chế.
Trầm Tường ở bên trong chạy đi đột nhiên dừng lại, hắn nhìn bốn phía, hít một hơi nói:
- Nếu như là một ít Linh thú lợi hại đi vào hấp thu những ma khí kia, có phải cũng sẽ trở nên càng mạnh mẽ hơn? Hơn nữa gặp người liền giết hay không?
- Ừm!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin