Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 16: Nhà thiết kế thiên tài.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Váy dài có chút bó sát người giống như dòng nước chảy cuồn cuộn dưới xuống cùng với những họa tiết hoa lan màu tím độc đáo của ‘BALENCIAGA’ đem dáng người thon dài của Cố Tư Hân nguyên vốn là đã có thể dùng hoàn mỹ để hình dung, phụ trợ càng thêm linh lung hấp dẫn, mà sắc trắng thuần khiết cùng màu tím cao quý kết hợp cộng thêm mái tóc đen nguyên vốn là xoã tung khiến cho Cố Tư Hân thoạt nhìn thiếu vài phần thanh xuân non nớt nhiều hơn vài phần cao quý ưu nhã.
Có thể nói cái váy dài này giống như là vì Cố Tư Hân mà định chế ra vậy, cùng Cố Tư Hân lẫn nhau chiếu rọi. Mà Cố Tư Hân xuất hiện cũng lập tức đã trở thành tiêu điểm trong mắt tất cả mọi người ở đây. Những kia nữ bán hàng cùng quản lí trên mặt không khỏi tràn đầy thần sắc hâm mộ, mà ngay cả Đỗ Vân Long đều xem có phần ngây dại.
Dù sao những năm gần đây này tâm tính Đỗ Thừa đã là vô cùng kiên định, bất quá Đỗ Thừa nhưng trong lòng vẫn tràn đầy tán thưởng.
Cố Tư Hân có chút thẹn thùng đi tới trước mắt Đỗ Thừa, giống như là Đỗ Vân Long không tồn tại hữu hiện vậy, mà là ở trước mắt Đỗ Thừa nhẹ nhàng xoay một vòng, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ Thừa, có đẹp không?”
“Rất đẹp”.
Đỗ Thừa trả lời mười phần trực tiếp, bởi vì lúc này từ ngữ hoa lệ nào cũng đều là phù hoa, đều không thể biểu đạt tán thưởng trong lòng Đỗ Thừa.
“Cảm ơn”.
Tuy chỉ là ngắn ngủn ba chữ, nhưng mà khuôn mặt Cố Tư Hân lại đỏ hơn một ít, thần sắc giữa cũng nhiều hơn một ít vui mừng, hơn nữa giống như tiểu thư quý tộc hướng về phía Đỗ Thừa nhẹ nhàng thi lễ.
Thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân ‘Mắt đi mày lại’ giống như là hoàn toàn không để mắt đến mình tồn tại vậy. Đỗ Vân Long ánh mắt nhìn Đỗ Thừa càng thêm oán độc, tràn đầy vẻ âm độc hung ác.
Bất quá khi ánh mắt Đỗ Vân Long chuyển hướng về phía Cố Tư Hân, thì lại đem tất cả cái này đều che dấu rất tốt, hơn nữa lộ ra nụ cười có tính chiêu bài của hắn hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Tư Hân cái váy này cùng em chính là ông trời tác hợp, chỉ có mặc ở trên người của em mới có thể khiến nó hoàn mỹ như vậy. Tư Hân, cái váy này để cho tôi tới tặng cho em, coi như là quà sinh nhật tôi sớm tặng em là được rồi”.
Nói xong Đỗ Vân Long trực tiếp vươn tay từ trong túi lấy ra một tấm thẻ vàng mang tính thị uy ở trước mắt Đỗ Thừa nhoáng một cái, sau đó liền hướng về phía một nữ bán hàng vô cùng hâm mộ sau lưng Cố Tư Hân chuyển tới, hơn nữa nói: "Cái váy này bao nhiêu tiền, giúp tôi tính tiền một chút”.
"Cái váy này là một trong những kiểu dáng mới nhất của ‘BALENCIAGA’chúng tôi, có giá 19.888 nhân dân tệ. Tiên sinh ngài nếu có thẻ khách quý mà nói có thể được chiết khấu 2%”.
Nhìn thấy Đỗ Vân Long hào khí như thế, nữ bán hàng vẻ hâm mộ trong ánh mắt càng đậm, bất quá làm một nữ bán hàng, nàng vẫn hoàn thành rất tốt nhiệm vụ của mình, vì cái váy ở trên người Cố Tư Hân mà tiến hành giới thiệu.
"Một cái váy như vậy, lại mắc gần hai vạn nhân dân tệ” Tuy sớm đã từ trong tư liệu Hân Nhi biết được giá tiền cái váy này. Nhưng mà sau khi nghe được nữ bán hàng kia báo ra giá tiền, Đỗ Thừa vẫn nhịn không được sợ hãi than.
“Không cần, trực tiếp tính là được”.
Hai vạn đối với Đỗ Vân Long đi xe thể thao máy trăm vạn mà nói, căn bản không tính là cái gì. Trong khi nói chuyện, Đỗ Vân Long ngay cả mày cũng không nhíu lại một cái.
“Được”, nữ bán hàng hết sức kích động tiếp nhận thẻ vàng trong tay Đỗ Vân Long. Bởi vì bộ y phục này nàng không những là được trích phần trăm, hơn nữa còn là không ít hơn bốn con số.
"Xin chờ một chút”.
Chỉ là trong khi nữ bán hàng muốn đi quét thẻ, Cố Tư Hân lại gọi nàng lại.
"Bộ y phục này tôi muốn tự mình mua, cô hãy đem tấm thẻ trả lại cho vị tiên sinh này” Cố Tư Hân hiển nhiên cũng không nhận cái này của Đỗ Vân Long, sau khi quay đầu lại lặng yên nhìn thoáng qua Đỗ Thừa, thì trực tiếp chỉ vào Đỗ Vân Long hướng về phía nữ bán hàng kia nói.
“Cái này”.
Nữ bán hàng có phần xấu hổ vội vàng đem thẻ trả lại cho Đỗ Vân Long.
"Tư Hân em nhận lấy đi, coi như tôi tặng quà sinh nhật cho em là được rồi” Đỗ Vân Long chân mày nhảy dựng, bất quá vẫn mỉm cười hướng về phía Cố Tư Hân nói.
Tuy Đỗ Vân Long mỉm cười rất sáng lạng rất đẹp trai, nhưng mà Cố Tư Hân rõ ràng không muốn nhận lấy phần lễ vật này của Đỗ Vân Long. Bất quá khi nàng chuẩn bị cự tuyệt thì Đỗ Thừa nguyên bản ngồi đột nhiên đứng lên, hơn nữa hướng về phía Đỗ Vân Long nhàn nhạt nói: "Không cần Đỗ Vân Long, tôi đã cùng Cố Tư Hân nói qua, bộ y phục này do tôi tới mua cho nàng, cho nên không cần phải nhọc công cậu”.
"Ngươi nói cái gì chỉ bằng ngươi?”
Nếu như đổi thành người khác, lời nói Đỗ Vân Long khả năng còn có thể chừa lại vài phần mặt mũi. Nhưng mà đổi thành Đỗ Thừa, lời nói của Đỗ Vân Long ngoại trừ khinh thường ra thì chính là khinh thường.
Đối với Đỗ Thừa xem như lục tận đáy, hắn căn bản là không tin Đỗ Thừa sẽ xuất ra hai vạn, mà ngay cả hai ngàn chỉ sợ đều là cầm không ra. cho nên Đỗ Vân Long trực tiếp cười nhạo: "Đỗ Thừa ngươi không biết ngươi tự mình là mặt hàng gì, chỉ bằng ngươi cũng có thể mua cái loại quần áo này sao?”
Nữ bán hàng hiển nhiên cũng cực kỳ đồng ý lời nói của Đỗ Vân Long, trong ánh mắt nhìn Đỗ Thừa càng nhiều vài phần khinh thường. Phảng phất là đang cười nhạo Đỗ Thừa không biết tự lượng sức mình vậy.
Mà Cố Tư Hân thì chỉ là sững sờ nhìn Đỗ Thừa. Tình huống của Đỗ Thừa nàng là tinh tường, nhưng mà tính cách của Đỗ Thừa, nàng cũng là mười phần tinh tường cho nên nàng tin tưởng Đỗ Thừa, hơn nữa khác với Đỗ Vân Long là Cố Tư Hân hiển nhiên sẽ không cự tuyệt Đỗ Thừa tặng nàng cái váy này. Thậm chí Cố Tư Hân trên mặt còn nhiều thêm vài phần thần sắc kích động.
Đối với Đỗ Vân Long chế nhạo cùng nữ bán hàng kia mơ hồ khinh thường, Đỗ Thừa chỉ mỉm cười, căn bản không có để ở trong lòng, chỉ là từ trong ví tiền lấy ra một tấm thẻ ngân hàng bình thường, đưa về phía nữ bán hàng này rồi nói: "Giúp tôi tính tiền, bộ y phục này tôi mua”.
Đỗ Thừa vừa đem thẻ đưa về phía này, nữ bán hàng phục hồi lại tinh thần, Cố Tư Hân đột nhiên vươn tay ra nhẹ nhàng lôi kéo tay áo Đỗ Thừa, sau đó nhẹ giọng hướng phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ Thừa không bằng cái váy này mình mua trước, chờ cậu sau này lại mua một cái cho mình là được?”
Cố Tư Hân trong lòng vẫn mười phần suy nghĩ vì Đỗ Thừa. Hai vạn không phải là con số nhỏ, đối với Đỗ Thừa mà nói lại càng không là con số nhỏ. Bất quá nàng tại chỗ sẽ không rõ ràng nói ra, chỉ là uyển chuyển hướng về phía Đỗ Thừa nhẹ giọng nói.
"Không sao cả vừa vặn tôi cũng muốn mua cho bạn một món quà sinh nhật”.
Đỗ Thừa nhẹ nhàng cười, hắn hiểu rõ Cố Tư Hân là có ý tốt. Nếu như đổi thành hôm trước mà nói, Đỗ Thừa muốn tặng mà nói cũng là tặng không được. Bất quá giờ đây Đỗ Thừa lại có phần thực lực này.
Hắn giờ đây trong thẻ đã có hơn năm vạn nhân dân tệ, hơn nữa Đỗ Thừa giờ đây cũng không sầu tiền, chỉ cần sau khi thông qua khảo hạch Geek cao cấp liền có thể từ nhiệm vụ cao cấp lấy được càng nhiều tiền thưởng.
Thấy Đỗ Thừa như thế, Cố Tư Hân cũng không kiên trì nữa, chỉ là sau khi đưa tay thả ra, có vài phần thẹn thùng hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Cảm ơn cậu, đây là quà tặng sinh nhật mà mình thích nhất”.
Nhìn thấy bộ dáng thẹn thùng cùng với thần thái của Cố Tư Hân, Đỗ Thừa hiểu rằng mình đầu tư hai vạn tặng cái váy này là đáng giá.
Mà nữ bán hàng thấy không có người phản đối, liền từ trong tay Đỗ Thừa tiếp nhận cái thẻ, sau đó cùng Đỗ Thừa đi tới quầy hàng quét thẻ.
Đỗ Vân Long chỉ là cười lạnh, hắn ngược lại muốn nhìn một chút xem Đỗ Thừa có hay thật có thể đủ xuất ra hai vạn đồng hay không.
Cố Tư Hân cũng có chút khẩn trương, tuy tin tưởng Đỗ Thừa, nhưng mà lo lắng vẫn không thể tránh né.
Chỉ là Đỗ Vân Long nhất định thất vọng, Đỗ Thừa rất nhanh đã cùng nữ bán hàng kia sau khi nhập mật mã thẻ, giao dịch rất nhanh liền hoàn thành.
Bất quá sau khi quét thẻ, Đỗ Thừa cũng không có bảo nữ bán hàng kia giúp Cố Tư Hân đóng gói y phục lại, mà là đi đến chỗ Cố Tư Hân hướng về phía nữ bán hàng bên này nói: "Xin hỏi một chút, nếu như kiểu dáng cái váy này tôi muốn hơi sửa chữa thoáng cái mà nói, chỗ các người có thể hỗ trợ gia công hay không?”
"Tiên sinh, cái váy dài này là xuất từ ở trong tay nhà thiết kế đỉnh cấp Lý Ân Tuệ ‘BALENCIAGA’ chúng tôi, chẳng lẽ ngài không hài lòng sao?”
Nữ bán hàng không thể tưởng tượng nổi nhìn Đỗ Thừa giống như là đang nhìn quái vật vậy.
"Ha ha ha…”
Đỗ Vân Long càng cười to, vừa bị Đỗ Thừa đánh rơi hết mặt mũi, hắn hiển nhiên là cho rằng tự mình bắt được một chỗ có thể tận tình chế nhạo Đỗ Thừa, liền nói: "Cái đồ nhà quê ngươi thật sự là có ý nghĩ kỳ lạ. Ngươi không biết nơi này là địa phương nào, hoặc là ngươi cho rằng ngươi là Pierre Cardin hay sao?”
Đỗ Vân Long nói rất lớn tiếng, khách hàng trong tiệm hơn nữa rất ít cho nên tất cả mọi người trong tiệm chú ý đều tập trung ở trên người Đỗ Thừa. Đều không ngoại lệ, đại đa số ánh mắt mọi người nhìn Đỗ Thừa đều tràn đầy khinh thường.
Bởi vì tại ‘BALENCIAGA’ tại thành phố F khai trương lâu như vậy, cho tới bây giờ đều không có một người khách nào sẽ có cái loại yêu cầu không biết tự lượng sức này, phải biết rằng nhà thiết kế ‘BALENCIAGA’ coi như là đặt ở toàn cầu cũng là đỉnh cấp.
"Đỗ Thừa cậu thật muốn sửa sao?”
Bất quá tất cả mọi người không tin Đỗ Thừa, thì Cố Tư Hân lại tin tưởng Đỗ Thừa. Bởi vì Cố Tư Hân hiểu rõ Đỗ Thừa cũng không phải là một người chỉ biết mạnh miệng. Cho nên Cố Tư Hân tuy trong lòng vô cùng hiếu kỳ nhưng vẫn hướng về phía Đỗ Thừa cổ vũ nói: "Nếu như cậu cho rằng cần sửa chữa thoáng mà nói, vậy thì cậu cứ sửa đi. Mình tin tưởng cậu, vô luận kết quả như thế nào mình cũng sẽ ở trên yến hội sinh nhật mặc bộ váy này”.
"Yên tâm đi, mình nhất định sẽ làm cho bạn trở thành công chúa xinh đẹp nhất trên yến hội”.
Đỗ Thừa mười phần tự tin nói, sau đó lại lần nữa đưa mắt nhìn sang nữ bán hàng nọ.
Nữ bán hàng kia cũng có chút ít khó xử, dù sao vấn đề này nàng là không làm chủ được, đành phải đem ánh mắt chuyển hướng về phía chỗ người quản lí của cửa hàng.
Người quản lý kia là một nữ nhân khoảng bốn mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt làm cho người ta cảm giác cũng mười phần hòa khí.
"Vị tiên sinh này, nếu như anh muốn sửa chữa thoáng cái mà nói, anh có thể chờ một lát hay không. Lý Ân Tuệ tiểu thư nhà thiết kế cái bộ váy này vừa lúc ở tại thành phố F chúng ta, chúng tôi cần trưng cầu ý kiến của nàng”.
Người quản lý kia mười phần khách khí hướng về phía Đỗ Thừa nói một câu. Nữ nhân này ở trên thương trường lăn lộn mấy chục năm, ánh mắt vẫn mười phần độc đáo, nhìn thấy thần sắc tự tin của Đỗ Thừa, nàng cũng là có chút tin tưởng Đỗ Thừa.
"Ừm”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, không có cự tuyệt.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 17: Nhà thiết kế thiên tài.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Lý Ân Tuệ là một nhà thiết kế đỉnh cấp của ‘BALENCIAGA’ chỉ mới hai mươi bốn tuổi, là nữ nhân cực phẩm có được thiên phú thiết kế làm cho người ta kinh diễm. Từ nhỏ đến lớn huy chương về phương diện thiết kế của Lý Ân Tuệ chỉ sợ đã có thể hưn năm mươi cái, trong đó có gần nửa đều là từ các cuộc thi quốc tế thắng được.
Có thể nói đây là một nữ nhân cực kỳ thành công, đồng thời là một nữ nhân mười phần xinh đẹp, luận dung mạo cùng Cố Tư Hân có thể nói là cân sức ngang tài.
Một mái tóc dài đen nhánh được Lý Ân Tuệ dùng một cái kẹp tóc bằng thủy tinh kẹp lên hiển lộ sự thanh tú trang nhã cổ điển, khuôn mặt trái xoan tinh sảo cùng có nữ tính lại có điểm anh khí nam tính, dưới sống mũi là đôi môi anh đào mềm mại mê người. Trên người Lý Ân Tuệ là một cái áo khoác nhỏ màu tím, váy ngắn bó sát người thêu đường viền hoa tinh sảo lộ ra hai chân thon dài cao ngất trắng nõn, cắt may có thể nói là hoàn mỹ đem đường cong linh lung hoàn toàn phác họa ra.
Trong khi bước đi, một cái nhăn mày một nụ cười phong tư yểu điệu động lòng người thể hiện phong vận thanh lịch ở trên người Lý Ân Tuệ thể hiện ra một cách tự nhiên. Có thể nói Lý Ân Tuệ dung mạo không kém Cố Tư Hân, nhưng mà hai người làm cho người ta cảm nhận được khí chất lại hoàn toàn khác nhau.
Cố Tư Hân thanh thuần động lòng người mà Lý Ân Tuệ thì lại là tràn đầy nữ tính quyến rũ động lòng người. Bất quá theo ánh mắt Lý Ân Tuệ trong đó có thể thấy được đây là một nữ nhân mười phần chăm chú.
"Đỗ tiên sinh, tôi là Lý Ân Tuệ. Xin hỏi là anh muốn sửa chữa đối với bộ váy mà tôi thiết kế này?”
Mới vừa đi vào cửa tiệm, Lý Ân Tuệ liền dưới sự giới thiệu của quản lí đi tới trước mắt Đỗ Thừa, hơn nữa mười phần khách khí hướng về phía Đỗ Thừa nói. Chỉ là trong ngôn ngữ vẫn mơ hồ có mấy phần ngạo khí người khác không thể cảm nhận ra. Dù sao làm một nhà thiết kế nổi tiếng thế giới trong thời gian dài, Lý Ân Tuệ đối với bản thân có tự tin tuyệt đối, đối với tác phẩm mà mình thiết kế ra càng có tự tin.
Mà trong khi nói chuyện, ánh mắt Lý Ân Tuệ đã rơi lên trên người Cố Tư Hân, hai mắt hơi bị sáng ngời. Lý Ân Tuệ là người thiết kế bộ đồ trên người Tử Hân, tự nhiên rõ ràng bộ đồ này phải mặc ở trên người người nào mới có thể chính thức thể hiện khí chất cùng chỗ đặc biệt của nó. Mà Cố Tư Hân vô luận là so với một người mẫu chuyên nghiệp nào của ‘BALENCIAGA’ mặc vào đến càng có khí chất hơn.
Cũng bởi vì như thế, Lý Ân Tuệ càng thêm hiếu kỳ Đỗ Thừa sắp tiến hành sửa chữa như thế nào đối với bộ y phục tựa như đã hoàn toàn hoàn mỹ này.
"Ừm tôi sửa chữa cũng đơn giản, chỉ là trên cơ sở vốn có cải biến một hai chỗ, hy vọng Lý tiểu thư cô có thể đồng ý” Lúc này Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không bởi vì gặp được nguyên nhà thiết kế trang phục này mà luống cuống, bởi vì Đỗ Thừa đối với bản thân cũng là mười phần tin tưởng.
"Được, anh trước tiên có thể phác thảo thoáng cái cách suy nghĩ của anh, nếu quả thật có thể mà nói thì sửa chữa cũng không muộn” Lý Ân Tuệ sau khi ngẫm nghĩ vẫn đáp ứng Đỗ Thừa, bởi vì nàng cũng hết sức tò mò Đỗ Thừa rốt cuộc làm thế nào mà có tự tin như thế, cũng muốn xem Đỗ Thừa rốt cuộc là ở trên bộ trang phục này tiến hành dạng sửa chữa nào.
Đỗ Thừa hiểu rằng Lý Ân Tuệ đề nghị không sai, gật đầu nói: "Cũng được, cho tôi vài cái đinh ghim là được”.
Lý Ân Tuệ không nói gì thêm, bảo quản lí lấy cho Đỗ Thừa mấy cái đinh ghim.
Mà Cố Tư Hân thì là hướng về phía Đỗ Thừa lộ ra một nụ cười ngọt ngào nói: "Đỗ Thừa, mình tin tưởng cậu”.
"Ừm”.
Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó đưa tay hướng về phía Cố Tư Hân, đem cái cổ áo choàng dùng đinh ghim điều chỉnh lại.
Với khoảng cách gần như thế, Đỗ Thừa có thể mười phần nhìn thấy cái cổ Cố Tư Hân nguyên bản giống trắng nõn động lòng người như bạch ngọc, chỉ là lúc này đã là bịt kín một ít phấn hồng.
Cố Tư Hân khuôn mặt thay đổi, hơi đỏ một ít, cũng không dám nhìn thẳng vào Đỗ Thừa.
Mà Lý Ân Tuệ ở một bên thấy một màn như vậy, hai mắt nàng đã mãnh liệt sáng ngời, càng để lộ ra thần sắc ngạc nhiên. Bất quá Lý Ân Tuệ cũng không có lên tiếng, bởi vì Lý Ân Tuệ hiểu rằng Đỗ Thừa sửa chữa còn chưa có chấm dứt.
Quả nhiên sau khi sửa chữa hoàn thành chỗ cổ áo choàng, Đỗ Thừa lại đưa tay hướng về phía bên phải eo Cố Tư Hân, đem váy phía dưới nhấc lên một ít, sau đó dùng đinh ghim đem váy cố định lại, làm cho váy biến thành nghiêng sang một bên, bất quá vừa vặn cùng áo choàng cùng có một độ chếch nhất trí.
"Được rồi, Lý Ân Tuệ tiểu thư cô xem thế nào?”
Sau khi hoàn thành hai nơi sửa chữa này, Đỗ Thừa dừng tay lại, sau khi nhìn thoáng qua hiệu quả chỉnh thể, Đỗ Thừa trên mặt dĩ nhiên là nhiều hơn vài phần mỉm cười, bởi vì Đỗ Thừa hiểu rằng hắn đã thành công.
Tuy chỉ là đơn giản sửa chữa hai nơi, nhưng lại khiến cho bộ váy áo trên người Cố Tư Hân này kết cấu chỉnh thể khí chất sinh một ít biến hóa. Đây là một loại kết hợp lễ phục dạ hội cùng váy dài, trong đó khí chất của Cố Tư Hân lập tức thay đổi càng thêm ưu nhã cùng cao quý.
Nghe được câu hỏi của Đỗ Thừa, Lý Ân Tuệ không có trả lời ngay mà là vỗ tay lên, bàn tay nhỏ bé vang lên những tiếng thanh thúy.
Hiển nhiên đáp án của Lý Ân Tuệ đã rất rõ ràng.
Những nữ bán hàng cùng quản lí ở một bên kia thần sắc cũng tràn đầy không thể tưởng tượng nổi. Các nàng căn bản là không cách nào tưởng tượng Đỗ Thừa chỉ đơn giản sửa chữa hai nơi lại khiến cho kết cấu của bộ váy áo sinh biến hóa to lớn như thế.
Cho nên sau khi nghe được tiếng vỗ tay của Lý Ân Tuệ, các nàng cũng không tự chủ vỗ tay theo.
Mà ở đây, ngoại trừ Đỗ Thừa ra cũng chỉ có hai người không có động tĩnh. Một là Đỗ Vân Long vẻ mặt không cam lòng, còn có một là Cố Tư Hân vẻ mặt hưng phấn cùng kích động.
Đỗ Vân Long đối với phương diện trang phục vẫn mười phần có hiểu biết, tự nhiên liếc nhìn qua liền nhìn ra kết cấu bộ váy áo sau khi sửa chữa, mà Cố Tư Hân từ trong phản ứng của người khác liền đã biết Đỗ Thừa đã thành công, cho nên Cố Tư Hân cũng không có vội vã nhìn thoáng cái bộ váy trên người mình đã biến thành bộ dáng gì, mà là đứng ở đó hết sức cao hứng nhìn Đỗ Thừa. Phảng phất giống như là nàng tự mình thành công vậy.
Đợi tiếng vỗ tay hạ xuống, Lý Ân Tuệ tựa như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên đã đưa tay lên đem cái kẹp thủy tinh nhỏ trên đầu mình lấy xuống, tùy ý để đầu tóc phiêu nhiên rơi xuống. Sau đó đi về phía trước người Cố Tư Hân đích thân động thủ cầm cái kẹp thủy tinh trong tay kẹp lên trên đầu Cố Tư Hân.
Lý Ân Tuệ không hổ là một nhà thiết kế thiên tài, chỉ là một cái trang sức nho nhỏ, sau khi kẹp trên trên đầu Cố Tư Hân, thì khí chất chỉnh thể của Cố Tư Hân một lần nữa sinh một ít thay đổi. Dưới sự phụ trợ của cái kẹp thủy tinh lại nhiều hơn vài phần khí chất như công chúa vậy.
Hiệu quả như thế Lý Ân Tuệ trong ánh mắt đã là tràn đầy thần sắc kích động, sau đó có chút đáng tiếc nói: "Đáng tiếc nếu có một cái gài thủy tinh mà nói, hiệu quả hẳn là còn có thể tốt hơn một ít”.
Thấy trang sức nho nhỏ của Lý Ân Tuệ lại vẫn có thể đem khí chất biến hóa như thế, Đỗ Thừa trong lòng đối với Lý Ân Tuệ lập tức nhiều hơn vài phần bội phục, không hổ là nhà thiết kế đỉnh cấp, ra tay quả nhiên không tầm thường.
Mà Lý Ân Tuệ thì đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa, hơn nữa hướng về phía Đỗ Thừa hỏi: "Đỗ tiên sinh ra tay tuyệt đối có thể xưng là hiệu quả tinh xảo, xin hỏi anh cũng là nhà thiết kế trang phục?”
"Không phải, tôi chỉ là một sinh viên bình thường, để cho Lý tiểu thư chê cười rồi” Đỗ Thừa tất nhiên không có cái vẻ đắc ý gì, bởi vì hắn chỉ là án chiếu theo trang phục của ‘BALENCIAGA’ hai năm sau mà tiến hành sửa chữa biên độ nhỏ mà thôi.
"Không biết Đỗ tiên sinh anh là có phải có hứng thú gia nhập nghề thiết kế này không, chỉ bằng vào sự chỉnh sửa vừa rồi của Đỗ tiên sinh anh, tôi có thể trực tiếp đề cử anh trở thành nhà thiết kế của ‘BALENCIAGA’?”
Nhà thiết kế Lý Ân Tuệ của ‘BALENCIAGA’ ném ra ngoài một nhành ô-liu, có thể nói là mười phần hấp dẫn người. Cái chức nghiệp này lương một năm tuyệt đối hơn trăm vạn nhân dân tệ, cũng không phải người người đều có quyết đoán cự tuyệt.
Nghe được Lý Ân Tuệ nói như vậy, Đỗ Vân Long trong thần sắc lại càng thêm không cam lòng, ánh mắt phẫn nộ giống như là muốn đem Đỗ Thừa thôn phệ vậy. Không muốn ở lại chỗ này, hắn trực tiếp đứng dậy đi ra bên ngoài.
Cố Tư Hân hiển nhiên đối với ‘BALENCIAGA’ có một chút hiểu biết, cho nên nghe được Lý Ân Tuệ nói như vậy, trong lòng cũng là vì Đỗ Thừa cảm thấy hết sức cao hứng.
Chỉ là Đỗ Thừa thân mình đối với cái này lại không có bao nhiêu hứng thú. Tuy hắn có thể nương tựa theo Hân Nhi tìm được tác phẩm thiết kế của ‘BALENCIAGA’ trong tương lai nhanh chóng trở nên nổi bật. Nhưng mà Đỗ Thừa giờ đây quan trọng nhất vẫn là học tập bốn lĩnh vực. Cho nên Đỗ Thừa chỉ có thể cự tuyệt ý tốt của Lý Ân Tuệ.
"Lý tiểu thư, thật xin lỗi, tôi hiện tại còn có việc học trong người. Hơn nữa tôi cũng cần một ít thời gian suy nghĩ, giờ đây tạm thời vẫn không thể đáp ứng cô” Đỗ Thừa mười phần khách khí nói, dù sao cái ‘BALENCIAGA’ này cũng là nhãn hiệu đỉnh cấp thế giới, Đỗ Thừa cũng sẽ không lập tức chặt đứt tất cả đường lui.
"Cái này...”
Lý Ân Tuệ không ngờ rằng Đỗ Thừa sẽ cự tuyệt ý tốt của nàng. Sau khi ngẫm nghĩ Lý Ân Tuệ nói cùng Đỗ Thừa: "Không bằng như vậy đi, tôi lưu điện thoại cho anh, anh nếu như đã suy nghĩ kỹ thì cứ việc điện thoại cho tôi?”
“Được”.
Đỗ Thừa không có cự tuyệt, mà là cùng Lý Ân Tuệ lưu lại số điện thoại lẫn nhau.
Đối với Đỗ Thừa cự tuyệt, Cố Tư Hân trong lòng tuy cũng có chút ít tiếc nuối. Nhưng mà Cố Tư Hân càng thêm tôn trọng lựa chọn của Đỗ Thừa, cho nên chờ Đỗ Thừa cùng Lý Ân Tuệ nói chuyện xong, nàng lúc này mới chạy đến trước gương bắt đầu đánh giá bộ váy áo sau khi sửa chữa này.
Về phần Cố Tư Hân có hài lòng hay không, từ trên gương mặt kích động cùng hưng phấn của nàng tự nhiên có thể thoải mái nhìn ra.
"Đỗ Thừa, anh là làm như thế nào vậy, thật thần kỳ thật xinh đẹp, mình rất yêu mến”.
Cố Tư Hân vẻ mặt hưng phấn nhìn Đỗ Thừa nói, chỉ là trong khi nói, trên khuôn mặt xinh đẹp bất tri bất giác đã nhiều hơn vài phần ửng đỏ, sau đó khuôn mặt cúi xuống một ít nói tiếp: "Cái này là một món quà sinh nhật tốt nhất mà mình được nhật. Cảm ơn câu, Đỗ Thừa”.
"Chỉ cần ban yêu mến là được” Đỗ Thừa trong lòng cũng là hết sức cao hứng. Tuy chỉ là vài ngày nhưng mà Đỗ Thừa tâm tình cũng đã hoàn toàn khác biệt. Giờ đây Đỗ Thừa không còn là con cóc ghẻ không dám đi ăn thịt thiên nga kia nữa.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 18: Đỗ Thừa biến hóa.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn thấy Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân, không biết tại sao Lý Ân Tuệ vốn cho là bản thân cả đời này đem thiết kế làm bạn đột nhiên có một loại cảm giác hâm mộ. Chỉ là tại Lý Ân Tuệ thấy thanh xuân của nàng tựa như tại mấy năm trước cũng đã trôi qua rồi.
Khi Lý Ân Tuệ đưa mắt nhìn sang cái váy dài ở trên người Cố Tư Hân, Lý Ân Tuệ tựa như là nhớ ra cái gì đó, liền đi đến bên cạnh người quản lý kia nói: "Lâm quản lí, cô đem tiền cái váy này trả lại cho bọn họ đi, tiền cái váy dài này cứ tính vào tài khoản của tôi. Mặt khác cô giúp hai người bọn họ một tấm thẻ VIP kim cương, sau này bọn họ đến nơi đây mua cái gì, cô đều theo quy định mà giảm tiền cho họ”.
“Được”.
Lý Ân Tuệ là nhà thiết kế vương bài của tổng công ty, đừng nói là tặng một cái váy dài, coi như là tống mười cái một trăm cái cũng không thành vấn đề, Lâm quản lí tự nhiên là sẽ không phản ứng.
Sau khi cùng Lâm quản lí nói xong, Lý Ân Tuệ liền hướng về phía chỗ Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân đi đến, sau đó hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Cố tiểu thư để cho tôi giúp cô đem cái váy này sửa chữa thoáng cái”.
"Ừm”.
Do nhà thiết kế vương bài Lý Ân Tuệ này ra tay, Cố Tư Hân tự nhiên là hết sức cao hứng. Sau khi gật nhẹ đầu Cố Tư Hân liền hướng về phía phòng thay quần áo đi đến.
Chờ sau khi Cố Tư Hân tiến nhập phòng thay quần áo, Lý Ân Tuệ một lần nữa đưa mắt nhìn sang Đỗ Thừa, cẩn thận đánh giá liếc nhìn Đỗ Thừa rồi nói: "Đỗ tiên sinh, tôi mong anh sẽ suy nghĩ kỹ về lời mời của tôi. Tin tưởng anh nhất định có thể trở thành nhà thiết kế trang phục nổi tiếng”.
"Tôi nếu như muốn trở thành một nhà thiết kế mà nói, tôi nhất định sẽ gọi điện thoại cho cô trước” Ý tốt của Lý Ân Tuệ khiến cho Đỗ Thừa trong lòng có chút cảm kích. Bất quá Đỗ Thừa còn không có lập tức đáp ứng xuống.
Lâm quản lí đi theo sau lưng Lý Ân Tuệ sau khi Đỗ Thừa cùng Lý Ân Tuệ nói xong, lúc này mới hướng về phía Đỗ Thừa nói: "Đỗ tiên sinh, cái váy dài này là Lý tiểu thư nói do nàng tặng cho anh. Mời anh theo tôi nhận lại tiền”.
"Không cần, bộ y phục này là lễ vật tôi tặng cho Cố Tư Hân, cho nên vẫn tôi tự mình dùng tiền mua mới được” Đỗ Thừa trực tiếp cự tuyệt ý tốt của Lý Ân Tuệ, bởi vì Đỗ Thừa hiểu rõ giá trị của hai vạn đồng này.
"Lý tiểu thư cái này…”
Lâm quản lí có phần khó xử hướng về phía Lý Ân Tuệ hỏi.
Lý Ân Tuệ mỉm cười, đã có đối sách khẽ cười nói: "Nếu đã như vậy vậy, hãy để cho cửa hàng chúng tôi tặng anh một bộ nam trang. Đỗ tiên sinh hy vọng anh không nên cự tuyệt”.
"Vậy được rồi, cảm ơn Lý tiểu thư”.
Đối với cái này Đỗ Thừa sẽ không có lại cự tuyệt, bởi vì lại cự tuyệt mà nói thì chính là làm cao, huống chi một bộ nam trang đối với một cửa hàng trang phục mà nói thật không tính là cái gì.
"không cần gọi là Lý tiểu thư, kết giao bằng hữu gọi tôi Lý Ân Tuệ là được rồi” Lý Ân Tuệ khẽ cười nói, đối với Đỗ Thừa cái người trẻ tuổi có thiên phú thiết kế làm cho người ta kinh ngạc này, Lý Ân Tuệ rất thưởng thức.
"Được, vậy cô cũng gọi là tôi Đỗ Thừa là được. Ba chữ Đỗ tiên sinh nghe có chút không được tự nhiên” Đỗ Thừa cũng không khách khí trực tiếp đáp.
"Ừm” Lý Ân Tuệ gật nhẹ đầu sau đó nói: "Đỗ Thừa để cho tôi tuyển cho anh một bộ nam trang. Chỉ đáng tiếc là tôi thiết kế đều là nhằm vào nữ trang. Đối với nam trang tôi chỉ hiểu qua, nhưng lại không có thiết kế qua”.
"Không sao cả, tôi tin tưởng ánh mắt của cô” Đỗ Thừa hiểu rằng Lý Ân Tuệ đây chỉ là lời nói khách khí. Đường đường một nhà thiết kế vương bài, ánh mắt tự nhiên là mười phần độc đáo.
Quả nhiên Đỗ Thừa chỗ suy đoán không sai, Lý Ân Tuệ chỉ là nhìn lướt qua nam trang trong tiệm, rất nhanh liền chọn cho Đỗ Thừa một bộ vest màu đen bên trong phối hợp với áo sơmi trắng. Tổ hợp đen trắng là mười phần kinh điển, nhưng thiết kế lại mười phần mới. Dựa theo Đỗ Thừa nghĩ thì đây là một bộ phong cách mười phần tiếp cận với thời trang Hàn quốc.
"Anh mặc thử thoáng cái, có lẽ chờ Cố tiểu thư đi ra, anh có thể cho nàng một sự ngạc nhiên cũng chưa biết chừng” Lý Ân Tuệ cầm trong tay một bộ vest cùng áo sơmi ở trước người Đỗ Thừa sau khi so qua thì hết sức hài lòng hướng về phía Đỗ Thừa nói.
Đỗ Thừa không nói gì thêm, tiếp nhận quần áo trong tay Lý Ân Tuệ, sau đó hướng về phía phòng thay quần áo đi đến.
Chỉ là khi ánh mắt Đỗ Thừa rơi lên trên bảng giá của quần áo bộ kia thì lại có chút líu lưỡi. Một bộ vest cùng áo sơmi như vậy cộng lại vậy mà tiếp cận một vạn rưỡi. Đối với Đỗ Thừa mà nói có thể nói là giá trên trời.
Thậm chí có thể nói Đỗ Thừa trong hai mươi năm qua y phục đã mặc qua cộng lại chỉ sợ đều không bằng giá tiền của bộ quần áo này.
Phòng thay quần áo của “BALENCIAGA” diện tích rất lớn, bên trong giống như là một cái phòng loại nhỏ vậy, thậm chí ngay cả đồ trang điểm nữ tính đều có cung cấp. Đương nhiên những cái này đối với Đỗ Thừa mà nói đều không cần, duy nhất có thể dùng chỉ sợ cũng chỉ có một tấm kính lớn tới tận đất.
Mà Cố Tư Hân ở trong phòng thay quần áo bên kia, khi Đỗ Thừa tiến vào phòng thay quần áo thì vừa vặn đi ra, bất quá Cố Tư Hân cũng không phát hiện Đỗ Thừa.
"Lý tiểu thư, Đỗ Thừa đâu?” Cố Tư Hân nhìn lướt qua tình huống trong tiệm, phát hiện không thấy tung tích Đỗ Thừa, bất quá Cố Tư Hân hiểu rằng Đỗ Thừa cũng không vô duyên vô cớ rời đi, cho nên Cố Tư Hân đành phải hướng về phía Lý Ân Tuệ hỏi.
"Cố tiểu thư xem ra cô tựa như rất quan tâm, anh ta là bạn trai của cô phải không?” Lý Ân Tuệ cũng không có lập tức nói cho Cố Tư Hân, ngược lại là có chút mập mờ hướng về phía Cố Tư Hân mỉm cười hỏi.
"Không phải”.
Cố Tư Hân sắc mặt lập tức đỏ lên, chỉ là trong lòng lại khó hiểu có chút vui vẻ.
Thấy thần sắc thẹn thùng của Cố Tư Hân, Lý Ân Tuệ mặc dù không có kinh nghiệm vè phương diện này, nhưng mà cũng có thể đoán ra đại khái. Chỉ có điều khi Lý Ân Tuệ muốn nói ra Đỗ Thừa tiến vào phòng thay quần áo, trong hai mắt đột nhiên lóe lên một tia thần sắc giảo hoạt, hơn nữa giả trang có chút mừng rỡ nói: "Thì ra còn chưa có, tốt lắm, tôi xem Đỗ Thừa này có thiên phú rất không tệ, làm người xử sự đều rất trầm ổn. Nếu đã không phải bạn trai của Cố tiểu thư mà nói, tôi đây sẽ không khách khí rồi”.
"Lý tiểu thư cô...” Cố Tư Hân không ngờ rằng Lý Ân Tuệ sẽ những lời như thế, trong lòng đột nhiên quýnh lên. Chỉ là sau khi nói như vậy thì lại không biết phải nói tiếp như thế nào nữa.
"Xem cô khẩn trương kìa, tôi chỉ nói đùa thôi” Lý Ân Tuệ thấy bộ dáng khẩn trương của Cố Tư Hân thì cười duyên không thôi.
Bị Lý Ân Tuệ cười như vậy, Cố Tư Hân phát hiện mình lại thực sự có chút ít khẩn trương vì Đỗ Thừa, khuôn mặt lại càng đỏ hơn.
Lý Ân Tuệ thấy Cố Tư Hân chịu không được thẹn thùng như vậy, cũng không có trêu chọc nàng nữa mà chỉ vào phòng thay quần áo Đỗ Thừa đi vào, có chút thần bí hướng về phía Cố Tư Hân nói: "Được rồi, hắn vào đi trong phòng thay quần áo để thay quần áo rồi. Bất quá cô có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt, cũng không nên đến lúc đó xem đến choáng váng”.
Cố Tư Hân đang muốn hỏi vì sao, thì cửa phòng thay quần áo có Đỗ Thừa trong đó liền mở ra, ngay sau đó Đỗ Thừa đổi lại một bộ nam trang mới tinh từ trong phòng thay quần áo đi ra.
Nhìn thấy Đỗ Thừa từ trong phòng thay quần áo đi ra, Cố Tư Hân lập tức ngây ngẩn cả người.
Không chỉ Cố Tư Hân ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Lý Ân Tuệ cùng Lâm quản lí ở một bên còn có mấy nữ bán hàng vây ở xung quanh đồng loạt ngây ngẩn cả người.
Đối lập mãnh liệt làm cho các nàng trong lúc nhất thời đều có chút không tiếp thụ được.
Nếu như nói trước kia Đỗ Thừa ăn mặc giống như là một đồ nhà quê mà nói, như vậy Đỗ Thừa giờ khắc này chính là vương tử.
Đó là một loại khí chất nói không nên lời. Có một loại người có lẽ bình thường nhìn hắn tựa như không có gì thu hút, nhưng mà nếu như thay một ít quần áo mà nói, thì khí chất cả người sẽ phát sinh sự thay đổi thường đại. Mà Đỗ Thừa chính là loại người này.
Khuôn mặt Đỗ Thừa nguyên vốn là mười phần anh tuấn, hơn nữa tính cách trầm ổn kiên nghị cùng với hai mắt thâm thúy, nếu như nhìn kỹ mà nói sẽ cảm giác mười phần mê người. Mà giờ khắc này sau khi mặc vào bộ vest do Lý Ân Tuệ chọn lựa ra, lại càng khiến cho loại khí chất này của Đỗ Thừa lại càng thay đổi đến nghiêm trời lệch đất.
Đầu tóc nguyên vốn cả chút mất trật tự, giờ khắc này cũng làm cho Đỗ Thừa tăng thêm vài phần khí chất mê người.
"Cậu, cậu là Đỗ Thừa?”
Cố Tư Hân sững sờ dụi dụi hai mắt, dùng một loại ngữ khí không thể tưởng tượng nổi hướng về phía Đỗ Thừa hỏi.
"Biến hóa quá lớn sao?” Đỗ Thừa có chút xấu hổ cười cười. Đây là hắn lần đầu tiên mặc quần áo mắc như vậy, bất quá cũng rất vừa người.
"Ừm biến hóa rất lớn rất lớn” Cố Tư Hân thành thật gật nhẹ đầu. Ở trong mắt nàng, hai Đỗ Thừa trước sau tuy dung mạo không thay đổi nhưng mà tại khí chất biến hóa lại quá kinh người.
Mà Lý Ân Tuệ ở một bên lại có chút cảm thán nói: "Đỗ Thừa, xem ra tôi còn cần mời cậu đi “BALENCIAGA” làm người mẫu đại điện của tôi. Bởi vì tôi đột nhiên phát hiện bản thân tựa như đối với thiết kế nam trang nhiều hơn vài phần hứng thú”.
"Không có khoa trương như vậy chứ” Đỗ Thừa càng thêm ngượng ngùng. Chỉ bất quá thần sắc xấu hổ của hắn cũng không không giảm khí chất mê người, ngược lại càng thêm hiển lộ rõ ràng.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 19: Kế hoạch.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
“Đỗ Thừa tháng sau cậu mặc bộ quần áo này đi tham gia yến hội sinh nhật của mình được không?”
Khi rời khỏi siêu thị Tân Phổ đi về phía học viện Phủ Thiên, Cố Tư Hân đột nhiên mở miệng hướng phía Đỗ Thừa đã đổi về áo sơmi quần jean ở một bên nói.
“Ừm, mình sẽ mặc” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu không có cự tuyệt.
Cố Tư Hân trong lòng cao hứng sau đó có chút chờ mong hướng về phía Đỗ Thừa hỏi: “Đỗ Thừa cậu biết khiêu vũ chứ?”
Chỉ là lời nói vừa nói ra khỏi miệng, Cố Tư Hân liền có chút ít hối hận. Bởi vì Đỗ Thừa là bị què chân, khiêu vũ mà nói khó khăn tựa hồ lớn một ít.
“Có thể” Chỉ là Đỗ Thừa lại tin tưởng mười phần đáp, căn bản cũng không có bất cứ chút do dự nào.
Có Hân Nhi cộng thêm năng lực thần kinh phản xạ của thân thể bản thân vượt quá người thường mấy lần, đối với học tập khiêu vũ mà nói đối với Đỗ Thừa căn bản không phải là chuyện khó gì.
Quan trọng nhất là đến lúc này chân của Đỗ Thừa có thể trị hết, đây mới là mấu chốt nhất.
“Có thể là được rồi” Chiếm được đáp án của Đỗ Thừa, Cố Tư Hân mặc dù có chút lo lắng nhưng lại không có bất kỳ hoài nghi, bất quá cũng không có nói tiếp cái gì nữa.
Sau khi cùng Cố Tư Hân đi tới ngoài cửa lớn học viện Phủ Thiên, Đỗ Thừa cùng Cố Tư Hân liền tách ra.
Đỗ Thừa nhìn thoáng qua thời gian, thấy thời gian còn sớm một chút, cho nên Đỗ Thừa ý định đi tới mấy cái nhà trọ mà mình buổi sáng đã tuyển định nhìn một cái trước.
Đối với những nhà trọ kia, Đỗ Thừa cũng không quá chú ý. Bởi vì Đỗ Thừa chỉ là ở tạm mà thôi, cho nên Đỗ Thừa tìm hơn hai giờ đem nhà trọ tuyển định đều nhìn một lần, sau liền chọn trúng một nhà lộ trình cách bệnh viện không đến năm phút đồng hồ, trong nhà đồ điện đầy đủ, Đỗ Thừa chỉ cần mua đồ dùng thường ngày cùng nệm là có thể vào ở.
Đỗ Thừa chọn trúng cái nhà trọ này nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là vì nhà trọ này ở vào một tiểu khu hoàn cảnh khá xinh đẹp, lại còn có một cái sân thượng coi như rộng rãi, từ sáng đến chiều đều là có thể được thái dương soi sáng. Chỉ là mỗi tháng tiền thuê nhà cao tới 1.200 đồng.
Sau khi ký hợp đồng thuê nhà, Đỗ Thừa liền tìm công ty dọn nhà đem đồ của mình dọn tới căn nhà mới thuê này.
Tất cả cái này trọn vẹn tốn hao Đỗ Thừa thời gian gần nửa ngày, đến khi tất cả đều thu phục Đỗ Thừa khi trở về đã là tiếp cận gần bảy giờ tối. Bất quá Đỗ Thừa cũng không có dừng lại mà ngựa không dừng vó liền chạy tới bệnh viện, sau đó vẫn theo quy cách cũ đóng gói bữa cơm chiều đơn giản liền lên lầu.
Chỉ là khiến cho Đỗ Thừa có chút ngoài ý muốn, là khi hắn đẩy ra cửa chính phòng bệnh thì Đỗ Thừa lại phát hiện Tô Tuệ lại vẫn chưa có rời đi.
“Dì Tuệ, dì tại sao còn chưa có tan tầm?” Đỗ Thừa cầm trong tay cà mèn nhìn thoáng qua thời gian, sau có chút ít ngoài ý muốn hướng về phía Tô Tuệ hỏi.
Lúc này đã là đã hơn bảy giờ, dựa theo bình thường mà nói, Tô Tuệ nhất định là đã sớm tan tầm.
“Cái này còn không phải lo lắng cháu sao. Tối hôm qua không gặp cháu, hôm nay lại một ngày không có gặp cháu, ta sợ cháy đã xảy ra sự tình gì, cho nên ở chỗ này chờ cháu” Tô Tuệ hết sức quan tâm nói, đối đãi Đỗ Thừa giống như là nửa đứa con vậy.
“Đã để cho dì Tuệ lo lắng, cháu không sao, mấy ngày nay bởi vì có chút công việc làm thêm cho nên mới chậm trễ một ít. Dì không cần lo lắng” Đỗ Thừa tìm một cái cớ, bất quá đối với ý tốt của Tô Tuệ, Đỗ Thừa trong lòng vẫn ấm áp.
“Làm thêm thì tốt, nhưng mà không thể quá mệt mỏi, cũng không thể phế đi việc học”.
Tô Tuệ lời nói thấm thía, bất quá trong lòng lại không quá lo lắng.
“Cháu hiểu rồi” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu.
“Dì về trước đi đây, trong nhà cũng có thể đã gấp rồi” Tô Tuệ cũng vội vã trở về cho nên cũng không cùng Đỗ Thừa trò chuyện nhiều, sau khi để lại một câu liền rời đi.
“Vậy dì nhanh đi về đi” Đỗ Thừa hiểu rằng Tô Tuệ trong lòng sốt ruột nên cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp đưa Tô Tuệ rời phòng bệnh.
***
“Mẹ, con hôm nay cùng Cố Tư Hân cùng đi chơi, con còn mua một cái váy cho nàng, bất quá giá tiền thật mắc chết người, nói mẹ nghe cũng không thể tức giận…”
“...”
“Còn có Lý Ân Tuệ mời con đi ‘BALENCIAGA’ làm nhà thiết kế. Mẹ biết không đây chính là một phần chức nghiệp rất tốt, chỉ có điều con cự tuyệt bởi vì con còn có rất nhiều chuyện muốn làm...”
“...”
“Mẹ đợi con một ít thời gian nữa, con có năng lực sẽ đem mẹ ra khỏi đây…”
Vẫn như trước đây, Đỗ Thừa một bên mát xa cho mẫu thân, một bên nói chuyện. Đối với Đỗ Thừa mà nói đây đã là một loại thói quen.
Trọn vẹn hơn một giờ sau, Đỗ Thừa lúc này mới đem chăn trên giường bệnh đắp kín cho mẹ, sau đó mới gọi Hân Nhi ra.
“Hô hô, nhịn chết ta, chủ nhân thân ái, người tiếp theo có thể không để cho ta chờ thời gian dài như vậy hay không. Cứ như vậy hỏng Hân Nhi mất, người yên tâm, khi người hò hẹn Hân Nhi sẽ không quấy rầy người”.
Hân Nhi vẻ mặt u oán nhìn Đỗ Thừa, chỉ là trang phục trên người nàng lại khiến cho Đỗ Thừa một hồi không nói gì.
Đó là cái váy dài của BALENCIAGA, hơn nữa còn là sau khi sửa chữa.
Thấy Đỗ Thừa không nói gì, Hân Nhi hướng về phía Đỗ Thừa vũ mị nhẹ nhàng đem đai áo kéo ra một ít lộ ra vai ngọc trắng nõn, hơn nữa dùng một loại ngữ khí mười phần hấp dẫn hướng về phía Đỗ Thừa nói: “Đỗ Thừa thân ái, nếu như lần sau người không quan tâm tới Hân Nhi lâu như vậy mà nói, Hân Nhi khiến cho người mở rộng tầm mắt có được không?”
Nói xong Hân Nhi liền muốn kéo vai áo xuống.
“Không cần...”
Đỗ Thừa vội vàng ngăn lại, sau đó có chút dở khóc dở cười nói: “Hân Nhi đại tiểu thư cũng không phải tôi không đáp ứng cô! Màn hình giả thuyết lớn như đối với tôi bình thường hành động cùng tầm mắt ảnh hưởng rất lớn”.
“Cái này rất đơn giản, người có thể tùy ý khống chế màn hình giả thuyết lớn nhỏ mà! A đúng rồi, quên nói cho người biết” Hân Nhi lập tức sau một lúc hối hận vội vàng đem phương pháp điều chỉnh màn hình giả thuyết nói cho Đỗ Thừa.
Quả nhiên án chiếu phương pháp của Hân Nhi, Đỗ Thừa phát hiện tự mình lại có thể tùy ý phóng đại màn hình giả thuyết trước mắt, đồng thời cũng có thể thừa ý tiến hành thu nhỏ lại.
“Ừm, dạng như vậy là tốt hơn rất nhiều, sau này trừ khi một số sự tình đặc biệt ra, còn lại ta sẽ tận lực không để cho cô chờ đợi là được” Đỗ Thừa trong lòng vẫn là đem Hân Nhi trở thành một sinh vật có tính mạng, cho nên đối với yêu cầu này của Hân Nhi, Đỗ Thừa không đành lòng cự tuyệt.
“Đỗ Thừa thân ái, ta biết người là tốt nhất mà” Hân Nhi vô cùng vui sướng, sau đó cẩn thận liếc nhìn Đỗ Thừa rồi nói tiếp: “Đỗ Thừa, bổn đại tiểu thư thật đúng là không có nhìn ra, thì ra cậu thật biết dấu diếm, vì sao mà mặc bộ quần áo kia vậy mà lại sẽ biến đẹp trai như thế, ngay cả Kim Thành Võ cùng Kim Tại Nguyên đều không so bằng”.
“Không càn nói nhiều lời như vậy”.
Đỗ Thừa một hồi không nói gì, trực tiếp đoạn tuyệt Hân Nhi ở phương diện này lại nghiên cứu xuống. Dưới ý niệm trong đầu có trời mới biết Hân Nhi sẽ nghiên cứu đến mức nào.
“Vậy được rồi, giờ đây chúng ta lại tiếp tục chương trình học buổi sáng...”
Hân Nhi thấy Đỗ Thừa chăm chú, làm một chương trình trí năng, nàng vẫn trước tiên chăm chú lên.
“Chờ một chút Hân Nhi, tôi muốn nghiên cứu một ít đồ vật buổi sáng, chương trình học trước tạm thời để đó” Đỗ Thừa sau khi ngẫm nghĩ thì ngăn lại Hân Nhi nói.
Đỗ Thừa trong lòng đã sớm nghĩ kỹ, nói thẳng: “Phương diện có liên quan với phần mềm máy tính, chế thuốc cùng phương diện công nghiệp ô tô”.
Nghe được Đỗ Thừa nói như vậy, Hân Nhi rất nhanh liền đoán được ý tứ Đỗ Thừa, mười phần hưng phấn hướng về phía Đỗ Thừa hỏi: “Đỗ Thừa, chẳng lẽ cậu muốn tiến quân vào ba lĩnh vực này?”
“Ừm” Đỗ Thừa gật nhẹ đầu, sau đó hướng về phía Hân Nhi nói: “Hân Nhi cô biết cái gì kiếm tiền tốt nhất không?”
Hân Nhi không hề nghĩ ngợi mười phần khẳng định đáp: “Lũng đoạn”.
“Không sai, chính là lũng đoạn”.
Đỗ Thừa cũng mười phần khẳng định nói: “Tại chút ít phương diện này, bởi vì có cô đang ở đây, cho nên tôi có ưu thế là người khác không cách nào bằng được”.
Đỗ Thừa trong lòng tinh tường, có Hân Nhi tồn tại, hắn hầu như hiểu rõ tương lai trong ngàn năm trên cơ bản xu thế đi tới của tất cả các ngành sản xuất.
Ở trong ba lĩnh vực, công nghiệp ô tô tiền cảnh là quá lớn, bất quá cũng khó khăn đột phá nhất, cho nên mục tiêu chính thức của Đỗ Thừa vẫn đặt ở trên mặt phần mềm máy tính cùng chế thuốc.
Phần mềm máy tính đối với Hân Nhi là có ưu thế tuyệt đối. Điểm này Đỗ Thừa hoàn toàn không lo lắng. Mà chế thuốc cũng là như thế, có Hân Nhi ở đây, Đỗ Thừa trên cơ bản chẳng khác nào biết trước các loại thành phần thuốc cùng phương pháp chế tạo xuất hiện trong mấy trăm năm tương lai.
Cho nên hai cái này đối với Đỗ Thừa mà nói là lĩnh vực kiếm tiền có thể nhất. Còn phương diện công nghiệp ô tô thì Đỗ Thừa để theo sát sau.
“Đó là đương nhiên, cậu không nhìn xem bổn đại tiểu thư là ai” Hân Nhi mười phần đắc ý cùng kiêu ngạo đáp. Lúc này Hân Nhi cực kỳ giống một cô gà mái nhỏ kiêu ngạo ngẩng cao đầu.
“Ừm, chúng ta bắt đầu đi. Tôi định dùng một ít thời gian để chế định phương châm chiến lược trong vài năm tương lai, sau đó mới tiến hành học tập”.
Đỗ Thừa có chút kích động nói, trong lòng tràn đầy vô cùng chờ mong.
Muốn đem mẫu thân đưa đi ra ngoài mà nói, thật ra cũng không khó. Nhưng mà muốn đối phó Đỗ gia mà nói, Đỗ Thừa nhất định phải có được thực lực tài chính tuyệt đối mới được. Dù sao Đỗ thị gia tộc tại hắc đạo cùng bạch đạo thực lực đều là không thể coi thường, bản thân tài chính cũng mười phần hùng hậu. Đỗ Thừa muốn đối phó Đỗ gia mà nói thì bắt đầu càng sớm tự nhiên là càng tốt.
Còn có một điểm chính là Đỗ gia cũng là gia tộc chế dược nghiệp, đây cũng là một trong những nguyên nhân Đỗ Thừa lựa chọn chế dược nghiệp.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tối Chung Trí Năng
Tác Giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm ------oo0oo-----
Chương 20: Trị hết.
Nhóm dịch: huntercd
Nguồn: Sưu Tầm
Dùng trọn vẹn thời gian một buổi tối, Đỗ Thừa lúc này mới an bài xong một bước đầu tiên của kế hoạch mơ hồ này, đó chính là kế hoạch tài chính.
Đối với Đỗ Thừa mà nói, hắn giờ đây nhanh nhất cũng là duy nhất có thể tìm được đủ tài chính khởi động là liên minh Geek.
Cho nên ngày hôm sau Đỗ Thừa liền đệ trình xin thăng cấp khảo hạch, mà nhân viên quản lý cũng rất nhanh đã thành hồi báo.
Nhân viên quản lý có ba người, bất quá lúc này đây hồi báo cũng là Thanh Đao.
Ngồi ở trong đại lâu khu tổng bộ liên minh Geek, Thanh Đao rốt cuộc chờ đến lúc Đỗ Thừa đệ trình xin khảo hạch. Bất quá lúc này đây Thanh Đao cũng không có vượt cấp cho Đỗ Thừa nhiệm vụ đỉnh cấp Geek để cho Đỗ Thừa tiến hành khảo hạch, mà chỉ là dùng một nhiệm vụ cao cấp Geek bình thường.
Bởi vì nhiệm vụ đỉnh cấp đều rất là khó, cho nên Thanh Đao ý định cho Đỗ Thừa một chút thời gian để cho Đỗ Thừa có đầy đủ thời gian phát triển.
Đương nhiên còn có một điểm chính là, nếu như Đỗ Thừa thực sự có phần thực lực này mà nói, Thanh Đao hắn sớm muộn sẽ mời đối phương khảo hạch đỉnh cấp Geek.
Bình thường nhiệm vụ cao cấp đối với Đỗ Thừa mà nói căn bản cũng không có bất luận khó khăn gì đáng nói, Đỗ Thừa căn bản là không cần Hân Nhi động thủ, tự mình cũng chỉ dùng thời gian không đến nửa giờ là đã giải quyết.
"Cái nhiệm vụ cao cấp này treo tiền thưởng cũng không tệ lắm...”
Ngồi trên một cái ghế mềm ở trên sân thượng, Đỗ Thừa một bên tiến hành quang cứu thuật một bên xem nhiệm vụ cao cấp.
Cái nhiệm vụ cao cấp này cả khu nhiệm vụ cũng không nhiều, chỉ có hơn ba trăm. Bất quá kim ngạch treo giải thưởng thấp nhất đều là hơn ba nghìn, hơn nữa có một ít bộ phận còn hơn một vạn.
"Chỉ là những tiền thưởng này còn thiếu một ít, xem ra chỉ có nhanh chóng tăng lên tới đẳng cấp Geek đỉnh cấp mới được”.
Những nhiệm vụ treo giải thưởng này Đỗ Thừa tự nhiên sẽ không toàn bộ tiếp nhận, bất quá Đỗ Thừa cho dù tiếp được một trăm nhiệm vụ mà nói chỉ sợ cũng chỉ có thể được không tới năm mươi vạn tiền thưởng. Đối với Đỗ Thừa mà nói vẫn là không đủ.
Quan trọng nhất là, Đỗ Thừa chính thức nghĩ tới cũng không phải là những tài chính này.
Đỗ Thừa có nghe qua một cái tin đồn, nghe nói ở trong khu vực nhiệm vụ đỉnh cấp Geek có rất nhiều công ty phần mềm máy tính lớn treo nhiệm vụ, những nhiệm vụ này phần lớn đều là mang tính chất hợp tác, đây mới là Đỗ Thừa chính thức nghĩ tới.
Chỉ có điều từ Geek cao cấp tăng lên tới Geek đỉnh cấp cần thiết giá trị cống hiến rất cao. Dựa theo Đỗ Thừa dự toán chỉ sợ ít nhất cần tiếp được hơn một trăm nhiệm vụ mới có thể.
Nói cách khác Đỗ Thừa trong thời gian ngắn là căn bản không có khả năng đạt tới Geek đỉnh cấp, trừ khi Đỗ Thừa để cho Hân Nhi trực tiếp ra tay bằng tốc độ nhanh nhất tiếp nhận cả hai trăm cái nhiệm vụ kia. Chẳng qua nếu như Đỗ Thừa làm như vậy mà nói, tuyệt đối là được không bù mất.
Cũng may Đỗ Thừa bây giờ còn có một ít thời gian, ít nhất Đỗ Thừa cần dùng tới thời gian nhất định để học tập bốn lĩnh vực kia.
"Hân Nhi, những nhiệm vụ cao cấp này cô mỗi ngày tiếp nhận khoảng mười cái, tận lực đem thời gian tiền thưởng tăng cao kéo dãn ra một ít”.
Đỗ Thừa đem websites tắt đi, sau đó liền trực tiếp hướng về phía Hân Nhi nói.
Những nhiệm vụ cao cấp này đối với hắn cũng không có gì khó khăn, bất quá Đỗ Thừa giờ đây cũng không nghĩ đem thời gian dùng tại tiếp nhận vụ. Trước mắt, hắn chính thức cần thiết là học tập tứ đại lĩnh vực kia.
"Chút chuyện nhỏ” Hân Nhi mười phần thoải mái đáp, chút nhiệm vụ đơn giản như vậy đối với nàng mà nói quả thực chính là giết gà dùng dao mổ trâu.
***
Vài ngày kế tiếp Đỗ Thừa trên cơ bản chính là hai điểm một đường, chỉ ở tại bệnh viện cùng nhà trọ hai địa phương qua lại.
Về phần trường học, Đỗ Thừa quyết định trước tạm thời không đi, bởi vì dùng trình độ của hắn giờ đây, ở trong trường học hắn căn bản cũng không có cái gì cần học. Huống chi Đỗ Thừa giờ đây một việc muốn làm nhất chính là trước khi tiệc sinh nhật của Cố Tư Hân thì chữ trị cho cái chân mình khôi phục như lúc ban đầu.
Cho nên Đỗ Thừa mỗi ngày trên cơ bản sẽ dùng tới ít nhất tám tiếng đồng hồ để tiến hành quang cứu thuật, mà tiến triển cũng mười phần khả quan.
Tại ngày thứ năm Đỗ Thừa tiến hành quang cứu thuật, Đỗ Thừa rốt cuộc cảm giác được cái chân của mình nguyên bản hoàn toàn chết lặng đã có một ít tri giác, mà ở ngày thứ mười chân của Đỗ Thừa đã tốt không sai biệt lắm, chỉ là khi đi đường vẫn thoáng có chút bất tiện.
Ông trời lúc này đây không thể nghi ngờ vẫn mười phần chiếu cố Đỗ Thừa. Đỗ Thừa quang cứu thuật trọn vẹn giằng co mười ba ngày, mà ở trong thời gian mười ba ngày này, trên bầu trời một mực đều là mặt trời rực rỡ treo trên cao, khiến cho quang cứu thuật của Đỗ Thừa có thể tiến hành thuận lợi.
Chậm rãi đi ở trên đường trong tiểu khu, cảm giác đã gần bốn năm khiến cho Đỗ Thừa tâm tình vô cùng hưng phấn cùng kích động.
"Được rồi, rốt cuộc đã được rồi...” Đỗ Thừa trong lòng hết sức kích động nói, vốn cho là cả đời này chân đều phải bị què, Đỗ Thừa trước khi tìm được Hân Nhi căn bản cũng không có nghĩ tới sẽ có một ngày trị hết. Mà hiện tại lại trị hết, Đỗ Thừa làm sao có thể không kích động cho được.
Chỉ có điều mười ba ngày này phơi nắng, Đỗ Thừa cả người so với trước đã đen hơn rất nhiều. Khuôn mặt cùng da thịt nguyên bản bởi vì dinh dưỡng không đầy đủ mà có chút tái nhợt, hôm nay thần sắc đều đã tiếp cận biến thành màu cổ đồng. Bất quá cái này lại làm cho trên khuôn mặt kiên nghị giống như đao gọt của Đỗ Thừa cùng hai mắt thâm thúy thay đổi càng có lực hấp dẫn.
Nếu như lại mặc vào y phục hôm trước mà nói, Đỗ Thừa giờ đây khí chất chỉ sợ sẽ lại sinh ra một ít thay đổi, bất quá khí chất cũng sẽ so với trước kia càng thêm mê người.
"Đỗ Thừa, tất cả cái này cùng ngài tự mình khắc khổ là không tránh khỏi quan hệ, cũng là ngài nên được”.
Hân Nhi cũng thay Đỗ Thừa cảm thấy cao hứng, chỉ có nàng mới tinh tường Đỗ Thừa những ngày này trả giá khắc khổ cố gắng như thế nào.
Trên cơ bản mỗi ngày ngoại trừ không đến bốn giờ để ngủ mà nói, thời gian khác Đỗ Thừa trên cơ bản đều là ở trong học tập mà vượt qua. Giờ đây Đỗ Thừa giống như là một cái động không đáy vậy, không ngừng thôn phệ.
"Trước khi chưa có đạt tới mục tiêu, tôi còn chưa có tư bản thư giãn, không cố gắng không được” Đỗ Thừa mười phần chăm chú nói, bởi vì Đỗ Thừa hiểu rõ muốn thành công mà nói, hắn nhất định phải trả giá cố gắng hơn gười khác gấp mười.
"Nếu đã nói như vậy, ngài giờ đây nên học tập thể, cái lĩnh vực cường tráng thân thể này, cố gặng tạo nên hậu thuẫn mạnh nhất” Hân Nhi không cách nào thay đổi Đỗ Thừa quyết định, bất quá Hân Nhi nhưng lại có thể tiến hành thay đổi quyết định của Đỗ Thừa.
"Ừm cái lĩnh vực trí kia giờ đây có thể hơi chậm dần một ít, tôi mỗi ngày sẽ xuất ra ba giờ đến học tập thể cái lĩnh vực này. Bất quá trước đó tôi phải học một thứ trước” Đỗ Thừa tự nhiên là đồng ý với cái nhìn của Hân Nhi. Bởi vì Hân Nhi đều là dựa theo bản thân hắn mà tiến hành an bài hoàn mỹ nhất. Chỉ có điều Đỗ Thừa lại có một dạng phải học tập trước.
"Ngài nói là khiêu vũ có phải không?” Hân Nhi một đoán là trúng. Tuy chỉ là trí năng lập trình, nhưng mà Hân Nhi thông minh lại vượt xa người bình thường.
Đỗ Thừa cũng không ngoài ý muốn, mà là gật nhẹ đầu đáp: "Ừm, tiếp qua hai ngày chính là sinh nhật của Hân Nhi. Tôi muốn đem khiêu vũ học trước”.
"Khiêu vũ trên yến hội bình thường cũng chỉ có mấy loại như Tango, Rumba, Valse… là mười phần đơn giản. Ngài muốn học cũng đơn giản, nhưng nếu như ngài muốn luyện cho hữu ích mà nói thì cần tìm người luyện cùng ngài” Hân Nhi có thể cho Đỗ Thừa giáo trình vũ đạo tốt nhất, nhưng mà những điệu này đều là hai người nhảy, Đỗ Thừa nếu quả thật chính là muốn học giỏi mà nói, thì phải tìm được người cùng hắn nhảy mới được.
"Cái này...”
Đỗ Thừa trước tiên nghĩ đến là Cố Tư Hân, nhưng mà Đỗ Thừa rất nhanh đã phủ quyết. Bởi vì Đỗ Thừa đến lúc đó muốn cho Cố Tư Hân một sự ngạc nhiên. Chỉ là ngoại trừ Cố Tư Hân ra, Đỗ Thừa tạm thời tựa như tìm không thấy một người nguyện ý cùng hắn luyện khiêu vũ.
Hân Nhi hiển nhiên đã sớm nghĩ kỹ, thấy Đỗ Thừa trong lúc nhất thời không biết nên tìm ai, nàng liền trực tiếp nói: "Cái này cũng đơn giản, thời đại này không phải nói ở hộp đêm hoặc là quán bar chỗ ăn chơi trong đó người khiêu vũ rất nhiều. Tôi nghĩ người chịu cùng ngài khiêu vũ cũng hẳn là không ít, ngài có thể đi thử một lần”.
Nghe được Hân Nhi nói như vậy Đỗ Thừa ngẩn ra. Hắn lớn như vậy mà còn cho tới bây giờ đều chưa có đi qua loại địa phương này. Cho nên Đỗ Thừa trong lúc nhất thời căn bản là không thể nghĩ tới được phương diện này.
"Ừm, tôi đây trước học thoáng cái, đợi buổi tối đi tới những chỗ đó nhìn một chút”.
Không thể phủ nhận biện pháp này của Hân Nhi thật là một biện pháp tốt, cho nên Đỗ Thừa cũng không có nhiều do dự mà trực tiếp đồng ý.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào