02-03-2012, 09:50 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
Chương 268 : Äiên cuồng (1+2)
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan Trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Lúc nà y binh sÄ© trong doanh trại Ä‘ang ngá»§ ngon, nhưng tiếng vó ngá»±a lẫn trong tiếng gà o thét cá»§a đám binh sÄ© canh giữ doanh trại, và cả âm thanh vang lên khi cánh cổng doanh trại bị rÆ¡i xuống đất đã là m bá»n há» giáºt mình tỉnh giấc. Thế là lại có thêm nhiá»u tiếng kêu gà o sợ hãi hÆ¡n, tiếng còi cảnh báo cÅ©ng vang lên nhiá»u hÆ¡n. Nhưng tất cả Ä‘á»u đã quá muá»™n.
Bây giá» bá»n há» còn không bằng cả đội Thiết Diêu Tá» lần trước. Ãt nhất thì lúc đó cÅ©ng là sáng sá»›m, đã có rất nhiá»u ngưá»i thức giấc. Còn bây giá» Ä‘ang là ban đêm, trá»i lại lạnh, bá»n há» Ä‘ang ngá»§ ngon. Hoặc bá»n há» có biết quân địch đã tấn công và o tá»›i nÆ¡i thì đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, không biết phải là m thế nà o. CÅ©ng có kẻ tá»›i bây giá» vẫn còn chưa tỉnh dáºy.
Mặc dù lúc nà y Ä‘ang có tuyết rÆ¡i, nhưng gió vẫn rất lá»›n. Quân Tống theo lá»i chỉ bảo cá»§a Thạch Kiên, sau khi tiến và o doanh trại lá»›n thì vẫn không há» phát động chém giết binh sÄ© Tây Hạ mà chỉ châm lá»a ném và o trong doanh trại. Những doanh trại nà y vì muốn giữ ấm nên nóc trại Ä‘á»u được lợp bằng những chiếc chăn chiên là m từ da lông. Tuy trên bá» mặt những chiếc chăn nà y có chút tuyết, nhưng khi gặp lá»a nó vẫn bén cháy rất nhanh.
Lúc đầu má»›i chỉ là má»™t mồi lá»a chạy trên nóc trại, sau đó mồi lá»a bắt đầu lan ra thà nh má»™t đưá»ng dà i, rồi lại thà nh từng vùng. Gió bắc thổi tá»›i, chẳng phải tốn má»™t chút sức lá»±c nà o, trong phút chốc toà n bá»™ doanh trại Uy Phúc quân ti đã biến thà nh má»™t biển lá»a.
Rốt cục thì Ä‘iá»u nà y cÅ©ng khiến những binh sÄ© trong doanh trại lá»›n như má»™t đà n chim vỡ tổ, bá»n chúng cuống quýt chạy ra khá»i doanh trại, kẻ nà o cÅ©ng không kịp mặc quần áo. Tuy nhiên bá»n chúng cÅ©ng không còn biết lạnh nữa, vì khi bá»n chúng ra khá»i doanh trại thì sẽ phải đối mặt vá»›i má»™t chuyện còn đáng sợ hÆ¡n cả cái lạnh giá.
Không biết có tất cả bao nhiêu chiến sÄ© cùng mặc khôi giáp Tây Hạ giống như bá»n chúng. Những chiến sÄ© đó trông giống như những con ma quá»· Ä‘ang cầm vÅ© khà trong tay chém giết bá»n chúng má»™t cách tà n nhẫn.
Nhìn những binh sÄ© Tây Hạ bị giết tá»›i mức “gà o khóc thảm thiếtâ€, ngay cả đông tây nam bắc cÅ©ng không phân biệt được nữa, có kẻ không còn chá»— nà o để bá» chạy, rồi không ngá» lại chạy và o những doanh trại Ä‘ang bốc cháy. Nhưng chỉ má»™t lát sau lại không chịu được cái nóng cá»§a lá»a rồi lại chạy ra ngoà i. Hưng Bình công chúa không thể tin được đây chÃnh là đội quân tinh nhuệ cá»§a ngưá»i Äảng Hạng mà ngay cả ca ca cá»§a nà ng cÅ©ng phải sợ hãi.
Hiện giá» xung quanh chỉ có nÆ¡i nà y táºp trung đội quân lá»›n cá»§a Tây Hạ. Những nÆ¡i khác cÅ©ng có doanh trại, nhưng đó chỉ là những trạm gác nhá» có khoảng mấy chục hay mấy trăm binh sÄ© là cùng, những nÆ¡i đó chẳng có gì đáng sợ. Thạch Kiên không há» tiến và o doanh trại giết địch cùng binh sÄ©. Hắn cùng Thân NghÄ©a Bân, tên công tá» bá»™t Tô SÄ© Quốc - con rể lão Chá»§ng, và cả Hưng Bình công chúa đứng trước cá»a doanh trại nhìn cảnh tượng Ä‘ang diá»…n ra trước mắt.
Hưng Bình nói:
- Ngươi là một con quỷ.
Thạch Kiên quay đầu lại nhìn nà ng và nói:
- Ta hi vá»ng sau nà y nà ng đừng có nói báºy bạ nữa, đừng nghÄ© nà ng quan trá»ng vá»›i ta. Nếu cứ như thế nà y thì ta thà trả nà ng vá» cho Nguyên Hạo còn hÆ¡n tình nguyện mang theo má»™t “lá» dầu†như nà ng. Còn nữa, cÅ©ng chÃnh những kẻ du mục như nà ng kìm hãm sá»± phát triển cá»§a văn hóa Trung Nguyên, nếu hôm nay bản quan không tà n nhẫn thì tương lai sẽ không biết có bao nhiêu ngưá»i Hán sẽ bị các ngưá»i hại chết.
Hắn nói tá»›i đây thì nghÄ© tá»›i chuyện chỉ riêng đảo quốc kia phát động chiến tranh mà đã khiến ngưá»i Hán chết mất hÆ¡n hai mươi triệu ngưá»i. Ngay cả sau khi chiến tranh thất bại, bá»n chúng vẫn hung hăng cà n quấy. Tại sao chứ? Chỉ vì kÄ© thuáºt không bằng ngưá»i ta, kinh tế không bằng ngưá»i ta? Từng là má»™t dân tá»™c thông minh nhất, lá»›n mạnh nhất thế giá»›i mà lại trở thà nh má»™t “chiếc bánh†mà ngay cả mấy đảo quốc nhỠở Nam Dương kia cÅ©ng muốn “cắn†má»™t miếng.
Câu nói phÃa sau cá»§a Thạch Kiên không biết Hưng Bình công chúa có nghe thấy không. Nhưng nà ng nghe nói hắn Ä‘em nà ng cho Nguyên Hạo má»™t lần nữa thì sợ hãi vá»™i và ng ngáºm miệng lại. Thà rằng chịu khổ như bây giá» còn hÆ¡n là phải chịu tá»™i cho Nguyên Hạo.
Tráºn chiến nà y nhanh chóng kết thúc trong sá»± sợ hãi cá»§a toà n bá»™ cư dân thà nh Ngá»™t Lạt Hải và thương nhân. Vô số binh sÄ© bị chém chết và ngã xuống vÅ©ng máu. CÆ¡n gió lạnh buốt thổi tá»›i khiến đầu óc cá»§a má»™t số binh sÄ© khác cÅ©ng trở nên tỉnh táo hÆ¡n.
Bá»n há» quỳ trên đất, giÆ¡ hai tay lên đầu hà ng. Thạch Kiên cÅ©ng bằng lòng cho bá»n hỠđầu hà ng, nhưng bá»n há» tỉnh ngá»™ quá cháºm. Trừ những binh sÄ© canh gác ở ba cá»a thà nh khác, và cả những binh sÄ© trong thà nh Ä‘i tuần đêm chưa vá», khi trông thấy tình thể không ổn thì có gần má»™t nghìn ngưá»i bá» chạy ra khá»i thà nh, chỉ còn lại có gần má»™t nghìn ngưá»i ra đầu hà ng. Toà n bá»™ số còn lại bị giết chết.
Trong tráºn nà y, ngưá»i giết được nhiá»u kẻ địch nhất không phải “Dạ Xoa†Phong Trung Khanh, cÅ©ng không phải tướng quân mặt lạnh Äịch Thanh, cà ng không phải tướng quân Tiểu Thôi hay Chu Sỉ, mà chÃnh là Tống Minh Nguyệt. Cây giáo sắt nặng gần má»™t trăm cân trong tay y chiếm má»™t ưu thế lá»›n. Trong tráºn há»—n chiến nà y, binh sÄ© Tây Hạ không có binh khà trong tay, khôi giáp cÅ©ng không, hÆ¡n nữa lại nhốn nháo thà nh từng Ä‘oà n, y chỉ cần lia má»™t giáo thì cÅ©ng phải chết tá»›i mấy ngưá»i. Kinh khá»§ng nhất là y giết được tá»›i sáu ngưá»i má»™t lần.
Kết quả là tới ngà y hôm sau điểm công, chỉ riêng mình y đã giết được hơn ba trăm tên. Thạch Kiên nghe thấy con số nà y thì sững sỠmột hồi lâu rồi mới nói:
- Mãnh nhân!
Tống Minh Nguyệt láºp công, y nói vá»›i Thạch Kiên:
- Thạch đại nhân, ta giết được nhiá»u tên giặc như thế, ta không cần tiá»n, cÅ©ng không cần chức quan. Ta chỉ cần má»™t con ngá»±a tốt. Như thế chắc được chứ?
Thạch Kiên đồng ý vá»›i y. Nhưng Thạch Kiên nói còn phải đợi má»™t thá»i gian nữa. Vì trong kế hoạch cá»§a hắn thì tiếp theo đội quân sẽ phải Ä‘i qua má»™t vùng, nÆ¡i đó là nÆ¡i sinh sản chiến mã, muốn tìm má»™t con ngá»±a tốt sẽ không khó. HÆ¡n nữa bá»n há» lại mang theo rất nhiá»u và ng bạc. Dá»±a và o thân thể và trá»ng lượng binh khà cá»§a Tống Minh Nguyệt mà không có ngá»±a tốt thì không thể được.
Nhưng Tống Minh Nguyệt lại nói:
- Ta muốn có con ngựa mà con khỉ Hoà ng đế kia cưỡi.
Y vừa nói xong câu nà y thì bị Äịch Thanh véo tai kéo ra ngoà i. Con ngá»±a Nguyên Hạo cưỡi cần phải dá»±a và o váºn may, hiện giá» cả thiên hạ nà y cÅ©ng chỉ có Thạch Kiên hai lần bức Nguyên Hạo và o đưá»ng cùng rồi ép gã bá» ngá»±a chạy thoát thân.
Tuy nhiên không ngá», chẳng bao lâu nữa nguyện vá»ng nà y cá»§a y cÅ©ng được thá»±c hiện tháºt sá»±.
Sau khi chiếm lÄ©nh thà nh Ngá»™t Lạt Hải, Thạch Kiên kiểm kê lại tất cả kho hà ng và quan viên. Thà nh Ngá»™t Lạt Hải vốn là má»™t nÆ¡i đóng quân, cÅ©ng không có nhiá»u quan viên hà nh chÃnh địa phương nên Thạch Kiên cÅ©ng chẳng để ý tá»›i bá»n chúng. Tuy nhiên, Thạch Kiên nhanh chóng tìm được đối tượng thứ hai, đó chÃnh là những thương nhân buôn láºu táºp trung ở thà nh Ngá»™t Lạt Hải.
Thạch Kiên nói, theo pháp luáºt cá»§a Tống triá»u thì không cho phép bá»n chúng mang theo bất cứ thứ gì vá» Tây Hạ nên toà n bá»™ thương phẩm cá»§a bá»n chúng Ä‘á»u bị hắn tịch thu.
Nhưng Thạch Kiên không há» là m hại bá»n chúng, đối vá»›i những thương nhân mang theo hà ng hóa vá» Tây Hạ, Thạch Kiên cÅ©ng xá» lý nghiêm khắc theo pháp luáºt cá»§a Äại Tống. Vì hà ng hóa không phải cá»§a Tống triá»u nên hắn không động tá»›i. Äiá»u nà y cÅ©ng khiến đám thương nhân kia không có gì để nói.
Sau đó Thạch Kiên lại triệu táºp toà n bá»™ bách tÃnh thà nh Ngá»™t Lạt Hải rồi nói vá»›i bá»n há», mấy năm nay Nguyên Hạo đặt ra sưu cao thuế nặng khiến bá»n há» không sống nổi. Nhưng thá»±c tế thì nÆ¡i nà y là đất cá»§a Tống triá»u, dân chúng ở đây cÅ©ng là con dân Tống triá»u, hắn không cam tâm nhìn bá»n há» phải sống khổ cá»±c như váºy. Thế nên Ä‘em tất cả kho hà ng trong thà nh Ngá»™t Lạt Hải và toà n bá»™ hà ng hóa cá»§a đám thương nhân kia cho bá»n há» tùy ý lấy.
Tuy nhiên Thạch Kiên lại nói, Nguyên Hạo hung tà n, khi Thạch Kiên ở phá»§ Hưng Khánh cÅ©ng Ä‘em lương thá»±c và tiá»n bạc phát cho dân chúng, nhưng Nguyên Hạo không những không để cho những bách tÃnh đó lên nháºn mà còn vì Ä‘iá»u nà y giết hại rất nhiá»u ngưá»i. Vì thế nên hắn bảo những ngưá»i dân ở đây sau khi cầm được những thứ kia thì tốt nhất là trốn khá»i Tây Hạ.
Nghe xong lá»i nà y cá»§a Thạch Kiên thì rất nhiá»u bách tÃnh trở nên do dá»±. Hiện tại có má»™t đống đồ to như núi cho bá»n há» tùy ý lấy, nhưng sau khi lấy được thì phải rá»i khá»i quê hương cá»§a mình nên cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i không nỡ. Nhưng rất nhiá»u ngưá»i nghèo khổ không còn cách nà o sinh sống nữa nên há» cÅ©ng không để ý tá»›i nhiá»u chuyện như váºy nữa.
Vì thế mà tất cả Ä‘á»u xông lên.
Thạch Kiên cÅ©ng nói lá»i giữ lá»i. Hắn còn phái má»™t số binh sÄ© duy trì tráºt tá»±. Äồng thá»i thà nh Ngá»™t Lạt Hải cÅ©ng có má»™t Ãt ngân khố là thuế vụ đặc biệt cho những thương nhân hay lui tá»›i, nhưng so vá»›i tà i sản thu được ở Hưng Khánh thì quân Tống cÅ©ng chẳng thèm để mắt tá»›i những thứ đó. Chỉ là lần nà y cÅ©ng lấy Ä‘i má»™t số châu báu như lần trước, số còn lại thì phát cho dân chúng. Và lần nà y là phát theo đầu ngưá»i.
Nếu đám binh sÄ© canh gác thà nh Ngá»™t Lạt Hải cho rằng Chu Sỉ là tên “tán tà i đồng tá»â€ thì so vá»›i Thạch Kiên, Thạch Kiên má»›i đúng là má»™t tên “tán tà i đồng tá»â€ thá»±c sá»±.
Sau đó Thạch Kiên lại mệnh lệnh cho tất cả bách tÃnh rá»i khá»i thà nh Ngá»™t Lạt Hải, vì hắn cần phải thiêu há»§y thà nh Ngá»™t Lạt Hải ngay láºp tức. Còn bá»n há» có vì “ở chùa ăn lá»™c pháºt†mà cố lấy thêm má»™t số đồ đạc nữa hay không thì Thạch Kiên mặc kệ.
Mặt khaÌc, trận chiêÌn naÌ€y tuy thăÌng lợi dễ daÌ€ng nhưng vẫn coÌ mâÌy chuÌ£c chiêÌn sĩ viÌ€ gặp phải sự phản công của một bộ phận caÌ biệt chiêÌn sĩ Tây HaÌ£ maÌ€ hi sinh. ThaÌ£ch Kiên Ä‘em thi thể boÌ£n hoÌ£ Ä‘i hỏa taÌng để mang tro côÌt về. CoÌ€n coÌ hÆ¡n hai trăm chiêÌn sĩ biÌ£ thương cũng cần phải cưÌu chữa.
ThaÌ£ch Kiên dẫn đội quân ung dung nghỉ ngÆ¡i ba ngaÌ€y ở thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải. ViÌ€ đội quân Tây HaÌ£ muôÌn Ä‘uổi tÆ¡Ìi đây thiÌ€ iÌt nhâÌt cũng phải tÆ¡Ìi saÌu bảy ngaÌ€y. Thậm chiÌ hăÌn coÌ€n coÌ thời gian nhaÌ€n nhaÌ£ Ä‘i ngăÌm nhiÌ€n phong cảnh tuyệt Ä‘eÌ£p của Ô Lương TÃ´Ì Hải.
Sau Ä‘oÌ hăÌn duÌ€ng một mồi lửa biêÌn thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải thaÌ€nh tro buÌ£i rồi laÌ£i dẫn theo đội quân tÆ¡Ìi sông HoaÌ€ng HaÌ€. LuÌc naÌ€y sông HoaÌ€ng HaÌ€ Ä‘ã Ä‘oÌng băng. Äi cùng đường vá»›i hăÌn, coÌ vô sÃ´Ì cư dân thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải chaÌ£y về hươÌng nam. Không coÌ€n caÌch naÌ€o khaÌc, boÌ£n hoÌ£ Ä‘ã cầm haÌ€ng hoÌa của Ä‘aÌm thương nhân kia, laÌ£i coÌ€n cả lương thực vaÌ€ tiền baÌ£c, lo sợ Nguyên HaÌ£o Ä‘uổi theo nên chỉ coÌ€n caÌch chaÌ£y tÆ¡Ìi những quôÌc gia khaÌc. ChaÌ£y về hươÌng đông thiÌ€ không được, đêÌn Liêu quôÌc thiÌ€ cũng chẳng khaÌc giÌ€ tiÌ€m tÆ¡Ìi caÌi chêÌt. Chỉ coÌ chaÌ£y về hươÌng nam, vaÌ€o Thiểm Tây hoặc HaÌ€ Äông của TôÌng triều. DuÌ€ sao thiÌ€ lộ triÌ€nh không quaÌ gần maÌ€ cũng chẳng quaÌ xa, chỉ cần chiÌ£u đựng một chuÌt thiÌ€ nhiều nhâÌt cũng chỉ một thaÌng laÌ€ tÆ¡Ìi nÆ¡i.
HÆ¡n nữa boÌ£n hoÌ£ cũng coÌ một ưu thêÌ, hoÌ£ xuâÌt thân laÌ€ những người dân du muÌ£c, phiêu baÌ£t khăÌp nÆ¡i nên cũng quen vÆ¡Ìi những chuyện naÌ€y rồi.
Chỉ laÌ€ luÌc naÌ€y trời laÌ£i trở nên laÌ£nh hÆ¡n, nêÌu không thiÌ€ boÌ£n hoÌ£ sẽ không cảm thâÌy khổ sở một chuÌt naÌ€o.
Trận tập kiÌch lần naÌ€y của ThaÌ£ch Kiên laÌ£i một lần nữa gây châÌn động trong thiên haÌ£. BâÌt luận laÌ€ cô Quận chuÌa thông minh hÆ¡n người như Äảo Dung, hay cô thiêÌu phuÌ£ Giang Nam tâm tư kiÌn Ä‘aÌo, vaÌ€ cả Chủng ThÃªÌ HaÌ€nh nghe được tin tưÌc naÌ€y thiÌ€ đều phải haÌ hôÌc miệng viÌ€ kinh ngaÌ£c.
Tội nghiệp cho Lưu Nga vaÌ€ Triệu Trinh vẫn Ä‘ang tiÌ€m thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải trên bản đồ, boÌ£n hoÌ£ phải tiÌ€m râÌt lâu mÆ¡Ìi tiÌ€m ra nÆ¡i naÌ€y. HoÌ£ tiÌ€m ra nuÌi Âm SÆ¡n trên bản đồ, chêÌch xuôÌng phiÌa dươÌi vaÌ€i bươÌc laÌ€ Thượng kinh Ä‘aÌ£o (ngoaÌ£i Mông Cổ) không coÌ hộ dân của Liêu quôÌc. Một hồi lâu sau Lưu Nga mÆ¡Ìi noÌi:
- Kẻ điên, kẻ điên này.
Nhưng sự kiện Ä‘iên khuÌ€ng naÌ€y mÆ¡Ìi chỉ laÌ€ một maÌ€n mở đầu, coÌ€n coÌ một sự kiện Ä‘iên khuÌ€ng hÆ¡n nữa săÌp băÌt đầu.
Bên sông HoaÌ€ng HaÌ€, ThaÌ£ch Kiên, Thân Nghĩa Bân, ÄiÌ£ch Thanh cuÌ€ng râÌt nhiều người nữa Ä‘ang chuẩn biÌ£ mở một hội nghiÌ£. Hội nghiÌ£ naÌ€y được mở bởi hăÌn muôÌn Ä‘aÌm tiểu tươÌng naÌ€y coÌ thể trưởng thaÌ€nh nhanh hÆ¡n, sau naÌ€y không thể coÌ chuyện giÌ€ cũng cần hăÌn Ä‘iÌch thân ra mặt nữa. HÆ¡n nữa chỉ lập công như thÃªÌ naÌ€y cũng chaÌn, triều Ä‘iÌ€nh không những không khen ngợi hăÌn maÌ€ ngược laÌ£i coÌ khi coÌ€n sinh loÌ€ng hoaÌ€i nghi vÆ¡Ìi hăÌn. Chi bằng moÌ£i người cuÌ€ng lập công, nhiều người cuÌ€ng lập công thiÌ€ triều Ä‘iÌ€nh cũng sẽ không coÌ€n lo ngaÌ£i về hăÌn nữa.
HăÌn chỉ vaÌ€o bản đồ noÌi:
- Bây giờ chuÌng ta coÌ hai con đường coÌ thể ra ngoaÌ€i được.
Sau Ä‘oÌ nhiÌ€n về phiÌa ÄiÌ£ch Thanh noÌi:
- ÄiÌ£ch Thanh, ngươi phân tiÌch xem.
Trong măÌt ÄiÌ£ch Thanh thiÌ€ ThaÌ£ch Kiên chiÌnh laÌ€ “thần sôÌngâ€. Trận ở Duyên Châu là tráºn chiến được tÃnh toán hoà n hảo, nhưng mâÌy trận chiêÌn ở Tây HaÌ£ naÌ€y tÆ¡Ìi ma quỷ cũng khoÌ lường. Cần phải biêÌt hăÌn chỉ mang theo coÌ một vaÌ£n người, maÌ€ laÌ£i Ä‘ang ở trong đâÌt của Tây HaÌ£.
ÄiÌ£ch Thanh lo sợ noÌi:
- Con đường thÆ°Ì nhâÌt laÌ€ chuÌng ta coÌ thể Ä‘i về hươÌng đông, Ä‘i vaÌ€o hẻm nuÌi. ViÌ€ khi chuÌng ta tÆ¡Ìi cũng Ä‘i con đường naÌ€y, lâu dần cũng thaÌ€nh quen.
Thạch Kiên gật đầu.
ÄiÌ£ch Thanh noÌi:
- Nhưng cũng không giôÌng vÆ¡Ìi thời Ä‘iểm chuÌng ta tÆ¡Ìi. Hiện giờ Liêu quôÌc Ä‘ã biêÌt chuÌng ta ở đây, nhâÌt Ä‘iÌ£nh sẽ tiêÌn haÌ€nh phoÌ€ng biÌ£ ở những hẻm nuÌi. HÆ¡n nữa trong đội ngũ của chuÌng ta coÌ€n coÌ ThaÌ£ch Ä‘aÌ£i nhân vaÌ€ Công chuÌa của boÌ£n hoÌ£, boÌ£n hoÌ£ sẽ caÌ€ng chuẩn biÌ£ kỹ lưỡng hÆ¡n nên đây laÌ€ một con đường chêÌt.
ThaÌ£ch Kiên laÌ£i gật đầu. Thực tÃªÌ thiÌ€ ÄiÌ£ch Thanh noÌi râÌt Ä‘uÌng. Hiện giờ Liêu Hưng Tông Ä‘ã phaÌi quân vaÌ€o hẻm nuÌi vaÌ€ tiêÌn haÌ€nh kiểm tra cẩn mật ở tâÌt cả caÌc con đường.
ÄiÌ£ch Thanh laÌ£i noÌi:
- Con đường thÆ°Ì hai laÌ€ chuÌng ta Ä‘i xuôÌng phiÌa nam. Vượt qua Ngân Châu cũng coÌ thể tÆ¡Ìi được lãnh thổ của ÄaÌ£i TôÌng ta. HÆ¡n nữa trong tay chuÌng ta coÌ€n coÌ hÆ¡n một nghiÌ€n tuÌ€ binh, lợi duÌ£ng tôÌt thiÌ€ cũng coÌ thể lợi duÌ£ng hoÌ£ để qua cổng thaÌ€nh. Mặt khaÌc, viÌ€ lần naÌ€y ThaÌ£ch Ä‘aÌ£i nhân phân phaÌt lương thực nên cũng coÌ vô sÃ´Ì cư dân thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải rời quê hương Ä‘i tÆ¡Ìi TôÌng triều chuÌng ta.
ThÃªÌ nên đội ngũ của chuÌng ta cũng coÌ thể dễ daÌ€ng traÌ€ trộn trong Ä‘aÌm baÌch tiÌnh chaÌ£y naÌ£n naÌ€y. Nhưng maÌ€ cần phải nguÌ£y trang một chuÌt, chÆ°Ì như bây giờ thiÌ€ chăÌc chăÌn không thể được.
Nghe lời của y, tâÌt cả những người coÌ mặt ở Ä‘oÌ Ä‘ÃªÌ€u gật đầu đồng tiÌ€nh. ViÌ€ lần naÌ€y boÌ£n hoÌ£ tÆ¡Ìi laÌ€ để cưÌu đội quân của TôÌng triều, nhưng hiện giờ đội quân TôÌng triều Ä‘ã biÌ€nh an tÆ¡Ìi được đâÌt TôÌng. HÆ¡n nữa boÌ£n hoÌ£ cũng lập được công lÆ¡Ìn, hiện giờ boÌ£n hoÌ£ coÌ thể noÌi laÌ€ Ä‘ã nhÆ¡Ì nhaÌ€ da diêÌt, ai muôÌn ở laÌ£i nÆ¡i laÌ£nh giaÌ naÌ€y hoaÌ£t động chưÌ?
Nhưng neÌt mặt ÄiÌ£ch Thanh vẫn râÌt do dự, y noÌi:
- Ta chỉ sợ Nguyên HaÌ£o cũng nghĩ như thêÌ. HÆ¡n nữa hiện giờ thời tiêÌt laÌ£i laÌ£nh, gã cũng biêÌt chuÌng ta Ä‘ã nhÆ¡Ì nhaÌ€. ThÃªÌ nên ta vẫn cảm thâÌy không ổn.
ThaÌ£ch Kiên vỗ vai ÄiÌ£ch Thanh khen ngợi:
- KhaÌ lăÌm! CaÌch nghĩ của ngươi râÌt tôÌt. Không phải Nguyên HaÌ£o nghĩ như thêÌ, maÌ€ chăÌc chăÌn gã sẽ nghĩ như thêÌ. Bây giờ chuÌng ta Ä‘ang ở bên bờ sông HoaÌ€ng HaÌ€ nên sẽ khiêÌn người ta nghĩ chuÌng ta nhâÌt Ä‘iÌ£nh sẽ băng qua Ngân Châu.
Nhưng không thể naÌ€o công khai haÌ€nh quân như thÃªÌ naÌ€y. LuÌc trươÌc chuÌng ta haÌ€nh quân đều râÌt thần biÌ nên phải băng qua hẻm nuÌi. Nhưng thật maÌ€ giả, giả maÌ€ thật. TrươÌc đây bản quan nói vÆ¡Ìi Nguyên HaÌ£o, bản quan Ä‘ã từng noÌi â€Äạn cưá»i gian, tan thaÌ€nh tro buÌ£i†cuôÌi cuÌ€ng cũng tan thaÌ€nh tro buÌ£i thật. VâÌn đề chỉ laÌ€ thời gian maÌ€ thôi.
Cho nên Nguyên HaÌ£o sẽ caÌ€ng cho rằng ta noÌi thật laÌ€ thật, Ä‘oÌ laÌ€ Ä‘iều thÆ°Ì nhâÌt. ThÆ°Ì hai, trông thiÌ€ coÌ vẻ như chuÌng ta phaÌ hoaÌ£i ngân khÃ´Ì của Nguyên HaÌ£o, nhưng thực tÃªÌ laÌ£i laÌ€ bưÌc baÌch tiÌnh bỏ chaÌ£y chắc rằng ta sẽ không là m việc thừa thãi. HuôÌng hồ Nguyên HaÌ£o laÌ£i cho laÌ€ ta thật sự coÌ loÌ€ng tôÌt như thêÌ.
Cho nên gã vẫn sẽ đề phoÌ€ng đôÌi vÆ¡Ìi Ngân Châu, thực tÃªÌ sẽ phải phaÌi nhiều quân hÆ¡n, viÌ€ duÌ€ sao chuÌng ta cũng chỉ coÌ chưa tÆ¡Ìi một vaÌ£n người. Nguyên HaÌ£o cũng sẽ phaÌi râÌt nhiều tai măÌt Ä‘i doÌ€ la tin tưÌc của chuÌng ta, như thÃªÌ mÆ¡Ìi coÌ thể tiêu diệt chuÌng ta.
- Vậy chuÌng ta phải laÌ€m giÌ€?
ChiêÌt KÃªÌ Tổ hỏi.
ThaÌ£ch Kiên noÌi:
- Cho nên trông thiÌ€ coÌ vẻ như chuÌng ta coÌ hai con đường để lựa choÌ£n, nhưng thực tÃªÌ Ä‘ÃªÌ€u laÌ€ hai con đường chêÌt. MuÌ£c tiêu tiêÌp theo của chuÌng ta chiÌnh laÌ€ nÆ¡i naÌ€y.
NoÌi xong hăÌn chỉ lên bản đồ.
Theo aÌnh saÌng của đôÌng lửa, tâÌt cả moÌ£i người nhiÌ€n vaÌ€o nÆ¡i maÌ€ ngoÌn tay của hăÌn chỉ tÆ¡Ìi. Ai nâÌy đều như hiÌt phải một luồng khiÌ laÌ£nh, chêÌt lặng người. CoÌ người haÌ hôÌc mồm, niÌn thở. Trong không gian coÌ€n nghe thâÌy cả tiêÌng gầm ruÌ của gioÌ băÌc, vaÌ€ cả những tiêÌng leÌ£t Ä‘eÌ£t của ngoÌ£n lửa Ä‘ang đôÌt chaÌy.
ThÃªÌ naÌ€y thiÌ€ thật sự Ä‘iên rồi. Äã Ä‘iên cuồng tÆ¡Ìi mưÌc không thể naÌ€o hiểu được nữa.
YÌ nghĩ naÌ€y bỗng nảy sinh trong loÌ€ng tâÌt cả moÌ£i người.
LuÌc naÌ€y một caÌ€nh củi gỗ bung teÌt ra, aÌnh lửa hÆ¡i chập chừng một chuÌt.
TÆ¡Ìi luÌc naÌ€y moÌ£i người mÆ¡Ìi tỉnh laÌ£i.
AÌnh măÌt ÄiÌ£ch Thanh chợt loÌe lên.
ThaÌ£ch Kiên biêÌt y Ä‘ã hiểu duÌ£ng yÌ của miÌ€nh thiÌ€ vỗ lên vai y noÌi:
- ThÃªÌ giÆ¡Ìi naÌ€y coÌ râÌt nhiều con đường, chuÌng ta không nhâÌt thiêÌt phải choÌ£n một trong hai con đường naÌ€y. Yên tâm Ä‘i, rồi ta sẽ dẫn caÌc ngươi về nhaÌ€ thôi.
Sau Ä‘oÌ hăÌn vung tay lên vaÌ€ noÌi:
- CaÌc ngươi xem, tÆ¡Ìi cả ông trời cũng để thời tiêÌt tôÌt thÃªÌ naÌ€y, laÌ£i săÌp coÌ tuyêÌt rÆ¡i rồi Ä‘oÌ.
Trên bầu trời thật sự Ä‘ang coÌ những bông tuyêÌt rÆ¡i xuôÌng mặt đâÌt. Từ ngaÌ€y thÆ°Ì hai sau khi boÌ£n hoÌ£ tÆ¡Ìi thaÌ€nh Ngột LaÌ£t Hải thiÌ€ tuyêÌt Ä‘ã ngừng rÆ¡i, nhưng không ngờ tôÌi nay tuyêÌt laÌ£i băÌt đầu rÆ¡i. KyÌ€ thực ở phiÌa băÌc Trường ThaÌ€nh bây giờ Ä‘ang bươÌc vaÌ€o cuôÌi thaÌng mười, tuyêÌt rÆ¡i cũng laÌ€ chuyện biÌ€nh thường.
Những người naÌ€y đều laÌ€ những kẻ khaÌ thông minh lanh lợi. Sau khi trận tuyêÌt naÌ€y rÆ¡i thiÌ€ cũng laÌ€ luÌc dâÌu chân boÌ£n hoÌ£ để laÌ£i cũng biÌ£ tuyêÌt che phủ.
Hai mươi nhăm thaÌng mười, ban đầu ThaÌ£ch Kiên vôÌn chậm rãi haÌ€nh quân, nhưng đột nhiên laÌ£i tăng tôÌc độ đột ngột. Äội quân của hăÌn chỉ nghỉ laÌ£i bên sông HoaÌ€ng HaÌ€ một laÌt rồi laÌ£i vội vã vượt sông HoaÌ€ng HaÌ€. HÆ¡n nữa, để giữ biÌ mật cuộc haÌ€nh triÌ€nh boÌ£n hoÌ£ Ä‘ã xử lyÌ toaÌ€n bộ boÌ£n giaÌn Ä‘iệp của Tây HaÌ£ ở hai bên sông HoaÌ€ng HaÌ€, sau Ä‘oÌ biêÌn mâÌt.
BâÌt luận Nguyên HaÌ£o phaÌi Ä‘i bao nhiêu tên thaÌm tử đều không tiÌ€m được tung tiÌch của boÌ£n hoÌ£, chuÌng chỉ biêÌt boÌ£n hoÌ£ Ä‘ã vượt sông HoaÌ€ng HaÌ€.
Cũng như những giÌ€ ThaÌ£ch Kiên nghĩ, Nguyên HaÌ£o vẫn cho rằng ThaÌ£ch Kiên sẽ lựa choÌ£n con đường đột phaÌ HaÌ£ Ngân, hÆ¡n nữa Tịnh châu, Phủ châu laÌ£i luôn biÌ£ TôÌng triều chiêÌm giữ, gần đây TôÌng triều laÌ£i mÆ¡Ìi Ä‘oaÌ£t được hai châu Tuy- Tĩnh. VuÌ€ng naÌ€y vẫn coÌ khaÌ nhiều khe hở để boÌ£n hoÌ£ coÌ thể luồn về TôÌng triều được.
Nguyên HaÌ£o lập tưÌc haÌ£ lệnh, hai châu HaÌ£, Ngân Ä‘em vuÌ€ng naÌ€y phong tỏa laÌ£i, hÆ¡n nữa laÌ£i phaÌi Ä‘aÌ£i quân chi viện cho hai châu naÌ€y. Äồng thời rải tai măÌt của y khăÌp nÆ¡i, chỉ cần kẻ naÌ€o biêÌt rõ chiÌnh xaÌc tung tiÌch của quân TôÌng thiÌ€ sẽ được troÌ£ng thưởng.
Y cũng tăng cường phoÌ€ng biÌ£ phủ Hưng KhaÌnh. Tuy laÌ€ ThaÌ£ch Kiên coÌ Äƒn gan huÌ€m thiÌ€ cũng sẽ không quay laÌ£i Hưng KhaÌnh nữa, nhưng coÌ trời mÆ¡Ìi biêÌt bao giờ hăÌn sẽ “lên cÆ¡n†chưÌ? Nhưng qua hai lần biÌ£ giaÌ€y voÌ€ naÌ€y, quân lực của Tây HaÌ£ cũng biÌ£ tổn thâÌt mâÌt một phần ba nên y cũng chẳng thể naÌ€o Ä‘iều động được nhiều binh sĩ hÆ¡n nữa để bảo vệ Hưng KhaÌnh.
ThÃªÌ nhưng răÌn coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng của răÌn, xaÌ€ coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng của xaÌ€, y coÌ€n haÌ£ một mệnh lệnh, tâÌt cả những Ä‘aÌ£i quân tÆ¡Ìi kinh thaÌ€nh đều phải dừng laÌ£i ở bên ngoaÌ€i caÌch Ä‘oÌ năm dặm, rồi đợi thông baÌo sau Ä‘oÌ mÆ¡Ìi được vaÌ€o thaÌ€nh. CaÌc binh sĩ taÌ£p diÌ£ch thiÌ€ một lần vaÌ€o thaÌ€nh không được vượt qua sÃ´Ì lượng mười người, nêÌu không sẽ có thể biÌ£ mất cửa thaÌ€nh giôÌng như lần trươÌc.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
03-03-2012, 08:34 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
Chương 269 : Con thiêu thân cuối cùng.
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan Trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Äể đỠphòng chuyện ở thà nh Ngá»™t Lạt Hải tái diá»…n, những binh sÄ© canh gác thà nh tăng cưá»ng tuần tra và o ban đêm, đồng thá»i tiến hà nh kiểm tra rà soát những ngưá»i ra và o Hưng Khánh. Tuy nhiên mệnh lệnh cuối cùng lại không được thá»±c hiện, vì hiện tại Hưng Khánh vốn Ä‘ang phải xây dá»±ng lại, toà n bá»™ phá»§ Hưng Khánh chẳng khác gì má»™t công trưá»ng lá»›n, vô số ngưá»i ra ra và o và o, là m thế nà o để kiểm tra đây?
Äến ngà y hai mươi tám tháng mưá»i vẫn chưa nghe được tin tức gì vỠđội quân cá»§a Thạch Kiên, Nguyên Hạo và Trương Nguyên Ä‘á»u cảm thấy có gì đó không bình thưá»ng. Bá»n chúng liếc nhìn nhau, lẽ nà o Thạch Kiên không chạy trốn mà lại táºp kÃch Hưng Khánh má»™t lần nữa? HÆ¡n nữa vá»›i tên “điên†nà y thì Ä‘iá»u nà y là rất có khả năng, thế là Nguyên Hạo lại Ä‘iá»u động đội quân ở núi Thiên Äô trở vá», Ä‘iá»u thêm má»™t bá»™ pháºn quân Trác La, Nam quân ti, Cam Châu Cam Túc quân ti để tiếp viện núi Thiên Äô, đỠphòng quân Tống ở thà nh Hoà i Viá»…n thừa cÆ¡ tấn công Tây Hạ.
Kỳ tháºt lúc nà y Nguyên Hạo đã cảm thấy binh lá»±c trong tay y eo hẹp rồi. Cho dù Tống triá»u không tấn công mà không mất và i năm thì y cÅ©ng không thể nà o khôi phục nguyên khà như ban đầu, chứ đừng nói tá»›i việc phát động cuá»™c tấn công Tống triá»u. Nhưng hiện giá» y và Thạch Kiên đã ở trong tình thế “không đội trá»i chungâ€, nếu lúc nà y Thạch Kiên Ä‘ang ở trong đất cá»§a y mà y không bắt được hắn thì y sẽ trở thà nh trò cưá»i cho thiên hạ.
Tuy nhiên Nguyên Hạo vẫn không sốt ruá»™t, vì thà nh Ngá»™t Lạt Hải cách nÆ¡i nà y quá xa, Thạch Kiên nhất thá»i sẽ không thể tá»›i đây được, hÆ¡n nữa bá»n há» còn mang theo quân nhu.
Ngà y hai mươi tám tháng mưá»i, trá»i quang mây tạnh.
Tiêu Tiểu Nhất cầm má»™t ly trà ngồi phÆ¡i nắng trước cá»a hà ng bán sách.
Từ sau tráºn bảo vệ Hưng Khánh, gã được mệnh danh là má»™t tên nhát gan, ngưá»i Khiết Äan cÅ©ng gá»i gã là “ná»—i nhục†cá»§a Tiêu gia.
Nhưng gã là má»™t tên ngưá»i Hán chÃnh cống, không có chút quan hệ gì tá»›i cái hỠ“Tiêu†kia cá»§a ngưá»i Khiết Äan.
Thì ra Thạch Kiên kêu gá»i má»i ngưá»i ghi tên bảo vệ Hưng Khánh, gã đã không Ä‘i, còn nói bá»™ dạng cá»§a mình như thế có tá»›i tưá»ng thà nh thì cÅ©ng chẳng là m được gì. Quả tháºt gã thÃch Ä‘á»c sách, nhâm nhi chút trà , có lúc còn uống chút rượu, lúc hưng phấn thì nói má»™t Ä‘oạn Bình thư (má»™t hình thức văn nghệ dân gian cá»§a Trung Quốc, khi kể má»™t câu chuyện dà i dùng quạt, khăn là m đạo cụ) cho má»i ngưá»i cùng nghe.
Nhưng thân hình gã gầy yếu, nếu viết và i chữ thì còn được, lên tưá»ng thà nh đáng giặc thì đúng là khó khăn. Nhưng cuối cùng má»i ngưá»i xung quang ghi tên đăng ký tham gia, trước ánh mắt kỳ thị cá»§a má»i ngưá»i thì gã cÅ©ng đà nh phải tham gia. Thế nhưng ngay ngà y đầu tiên tá»›i tưá»ng thà nh, trông thấy nhiá»u binh sÄ© chết dưới tưá»ng thà nh như thế thì gã sợ tá»›i không dám mở mắt ra, rồi ngã ra rồi hôn mê bất tỉnh.
Cho nên gã má»›i có biệt hiệu đó, tuy nhiên Ä‘iá»u nà y cÅ©ng khiến gã may mắn thoát khá»i sá»± trừng phạt cá»§a Nguyên Hạo.
Nhưng Ä‘iá»u nà y khiến vợ gã coi thưá»ng, ngưá»i phụ nữ nà y gã má»›i cưới năm trước, đó là má»™t ngưá»i Hồi Há»™t. So vá»›i ngưá»i Hán thì lúc nà y ngưá»i Hồi Há»™t kém nho nhã lịch sá»± hÆ¡n, nhưng cÅ©ng tà n bạo rất nhiá»u và cà ng á»§ng há»™ vÅ© lá»±c. Thế là cả ngà y cô ả mắng gã vô dụng, cuối cùng khiến gã không thể chịu được nữa thì Ä‘em ngưá»i phụ nữ nà y treo lên đánh cho ả má»™t tráºn rồi nói:
- Mẹ kiếp, ông mà y vô dụng? Nếu ông mà y có dụng như cái kiểu mà mà y nói thì sá»›m đã bị giết, không thì giá» nà y cÅ©ng Ä‘ang phải chịu tá»™i ngoà i công trưá»ng cá»§a Hoà ng cung rồi. Tá»›i lúc đó thì ai nuôi mà y hả?
Từ khi Tiêu Tiểu Nhất tá»›i Hưng Khánh thì đây là lần đầu tiên gã đánh ngưá»i, cÅ©ng là lần đầu tiên chá»i ngưá»i trong suốt mấy năm qua. Tráºn đánh chá»i nà y khiến ngưá»i vợ dân tá»™c Hồi Há»™t cá»§a gã phải sững ngưá»i.
Tuy nhiên chuyện nà y cÅ©ng được truyá»n ra là m trò cưá»i cho thiên hạ, đến Nguyên Hạo cÅ©ng nghe được câu chuyện nà y, y nói:
- Ai nói gã thà nh tháºt? Thế nà y má»›i gá»i là thông minh.
Tiêu Tiểu Nhất viết chữ rất đẹp, gã thưá»ng xuyên giúp ngưá»i ta viết thư, đặc biệt là hai năm nay chiến tranh lan trà n thì thư nhà cà ng trở nên quý báu. Cá»™ng thêm việc gã mở tiệm bán sách nà y nên thu nháºp cÅ©ng khá ổn định.
Nhưng chÃnh tên Tiêu Tiểu Nhất nhát gan nà y vá» sau lại được gá»i là má»™t trong sáu con thiêu thân cá»§a Tây Hạ. CÅ©ng là những tấm gương gián Ä‘iệp được tôn sùng ở Ä‘á»i sau mà trong sá» sách vẫn ghi lại.
Gã chÃnh là con thiêu thân cuối cùng ở phá»§ Hưng Khánh cá»§a Thạch Kiên. Vương Quyá»n và Triệu Quan không thể không rá»i Ä‘i, sau khi SÆ¡n Ngá»™ Duy VÄ©nh là m phản thì sẽ rất dá»… tra tá»›i bá»n há». Ngô Nhiên cà ng cần phải rá»i Ä‘i, Hưng Bình công chúa đã bị bắt giữ, Ngô Nhiên sao có thể ở lại chá» chết được.
HÆ¡n nữa nếu có thể tìm ra hồ sÆ¡ tháºt sá»± cá»§a Tiêu Tiểu Nhất thì tất cả má»i ngưá»i sẽ phải kinh ngạc. Tiêu Tiểu Nhất, ngưá»i Khai Phong, nguyên danh là Tiêu Vệ, đỗ tú tà i năm mưá»i bảy tuổi, nhưng trong những kỳ thi cá» nhân tiếp theo thì “danh lạc Tôn SÆ¡n†(1). Äây không phải vì gã viết văn không hay, mà là vì gã viết má»™t bà i sách khua môi múa mép. Trong bà i đó viết triá»u đình trá»ng văn khinh võ, khiến thiên hạ an cư lạc nghiệp, cuá»™c sống già u sang. Nhưng nếu tình hình nà y kéo dà i thì sẽ khiến tướng sÄ© nhút nhát. Bách tÃnh già u có, ná»™i loạn cÅ©ng Ãt Ä‘i nhưng má»™t khi có giặc ngoại xâm thì sẽ khiến triá»u đình đứng trước nguy cÆ¡ bị diệt vong. Gã còn nói vì triá»u đình có chÃnh sách ngoại giao không cương quyết nên đã khiến bá»n dị tá»™c có không gian lá»›n mạnh lên, cuối cùng quốc lá»±c cá»§a bá»n chúng vượt qua cả triá»u đình sẽ khiến bá»n chúng dùng thể lá»±c như vÅ© bão cá»§a chúng để đánh cho vương triá»u Äại Tống tan tác.
(1) Thá»i Tống ở đất Ngô có má»™t anh há»c trò tên là Tôn SÆ¡n, rất thông minh và hà i hước, vừa đẹp lại vừa có tà i, vì thế má»i ngưá»i gá»i anh ta là “hoạt kê tà i tá»â€. Năm ná», anh ấy đến vùng khác dá»± thi, có con trai cá»§a má»™t ông lão cùng là ng cÅ©ng Ä‘i thi nên hai ngưá»i cùng lên đưá»ng. Khi công bố kết quả thi, ngưá»i con trai cá»§a ông lão đã cố sức thi nhưng không Ä‘áºu, Tôn SÆ¡n thì được xếp cuối bảng. Vì thế nên vá» quê trước, ông lão đến há»i thăm tin tức con mình, Tôn SÆ¡n nói: “tên cuối cùng trên bảng là Tôn SÆ¡n, con trai ông còn xếp sau tôi nữaâ€. Sau nà y ngưá»i ta dùng thà nh ngữ “Danh lạc Tôn SÆ¡n†để và vá»›i việc thi trượt.
Lúc đó Chân Tông còn Ä‘ang mê mẩn thà nh công cá»§a mình, cÅ©ng vì sá»± giao hảo vá»›i Liêu quốc, miá»…n cưỡng thì cÅ©ng có thể nói là má»™t thá»i quốc thái dân an. Trông thấy bà i thi nà y, giám khảo liá»n báo cáo lại ngay.
Äừng nói tá»›i gã, ngay cả Thạch Kiên đối vá»›i vấn đỠnà y luôn quanh co lòng vòng, cẩn tháºn từng li từng tà mà cÅ©ng không dám nói trá»±c tiếp như thế khi Nguyên Hạo chưa tiến hà nh xâm lược Tống triá»u.
Chuyện nà y truy cứu ra, kết quả là danh hiệu tú tà i cá»§a gã bị tước mất và gã còn vÄ©nh viá»…n không được và o trưá»ng thi. Äây là chÃnh sách cá»§a Tống triá»u còn văn minh, nếu không gã còn có thể bị đưa ra chém đầu thị chúng. Sau đó Thạch Kiên và o kinh, Triệu Dung và Thạch Kiên nói chuyện, nghe thấy Thạch Kiên cÅ©ng có má»™t số quan Ä‘iểm giống vá»›i tên Tiêu Vệ nà y nên nà ng đã tiến cá» gã cho Thạch Kiên.
Sau đó Thạch Kiên má»i gã tá»›i phá»§ cá»§a mình và cùng trò chuyện vá»›i gã, hai ngưá»i nói chuyện rất vui vẻ. Sau nà y Thạch Kiên láºp tổ chức Thiêu Thân, nhưng vẫn còn thiếu ngưá»i nên có chút sầu não. Tiêu Vệ nghe được chuyện nà y thì chá»§ động xin tham gia, thế nên gã má»›i tá»›i thâm nháºp và o Tây Hạ.
HÆ¡n nữa lần nà y gã ngất xỉu cÅ©ng là giả vá». Cho dù Thạch Kiên không nhắc nhở thì gã cÅ©ng biết Thạch Kiên không thể ở lại Hưng Khánh lâu như thế. Má»™t khi Thạch Kiên rá»i khá»i Hưng Khánh thì nhất định Nguyên Hạo sẽ tiến hà nh má»™t cuá»™c “tắm máu†vá»›i tất cả những ngưá»i tham gia.
Thá»±c tế thì hiện giá» gã nhâm nhi ly trà , phÆ¡i nắng dưới ánh mặt trá»i trông có vẻ như rất ung dung tá»± tại nhưng thá»±c sá»± thì trong lòng Ä‘ang lo lắng cho Thạch Kiên. Gã và Thạch Kiên chỉ liên hệ riêng vá»›i nhau, má»™t khi Thạch Kiên xảy ra chuyện thì ai sẽ thừa nháºn gã là Thiêu Thân? Tuy lần trước triá»u đình đã tước bá» công danh cá»§a gã khiến chuyện danh lợi vá»›i gã cÅ©ng trở nên nhạt nhẽo. Nhưng gã vẫn không muốn mang thân pháºn cá»§a má»™t kẻ bán nước.
Má»™t lát sau có ngưá»i tá»›i mua sách, Tiêu Tiểu Nhất và o cá»a hà ng, hiện giá» Hưng Khánh Ä‘ang khó khăn, tổn thất cá»§a gã cÅ©ng không nhá». Äặc biệt là những ngưá»i Hán thÃch Ä‘á»c sách, lần nà y biểu hiện rất anh dÅ©ng trong tráºn chiến phòng thá»§ thà nh, vì thế nên cÅ©ng bị chết khá nhiá»u trong tráºn “tắm máu’ cá»§a Nguyên Hạo. Kết quả là việc kinh doanh cá»§a gã cÅ©ng Ä‘i xuống.
Ngưá»i tá»›i mua sách chÃnh là Hà Tiá»m — há»™ vệ bên cạnh Thạch Kiên. Từ ngà y hôm sau khi hạ được thà nh Ngá»™t Lạt Hải thì y đã phụng mệnh Thạch Kiên tá»›i phá»§ Hưng Khánh.
Y cầm quyển 《 Tả thị xuân thu 》lên nói:
- Ông chá»§, cuốn sách nà y bao nhiêu tiá»n?
Tiêu Tiểu Nhất nói:
- Năm trăm đồng xu. Nếu khách quan có thà nh ý thì có thể giảm giá mưá»i phần trăm.
Sau khi mở cá»a hà ng, má»—i ngà y Ä‘á»u có ngưá»i và o mua nên Tiêu Tiểu Nhất cÅ©ng chẳng để ý, chỉ tiện mồm đáp thế. Hiện giá» in tô-pi cá»§a Thạch Kiên đã được lưu truyá»n nên giá sách cÅ©ng giảm Ä‘i khá nhiá»u. Thế nhưng ở Tây Hạ vẫn chưa có được loại in tô-pi nà y nên giá sách vẫn rất đắt. Có rất nhiá»u thương nhân thấy giá sách cá»§a Tống triá»u rẻ thì đã buôn láºu sách từ Tống triá»u tá»›i đây.
Hạ Tiá»m sá» soạng túi tiá»n rồi nói:
- Không may rồi, ta vẫn còn thiếu chÃn mươi chÃn đồng xu.
Nghe tá»›i đây, Tiêu Tiểu Nhất lá»™ ra vẻ mặt kÃch động, nhưng vẫn có thể là hiểu lầm nên gã vẫn nói:
- Thế không được, cá»a hà ng cá»§a ta nhá», lá»i lãi chẳng đáng bao nhiêu. Chỉ có thể bá»›t cho ngà i thêm ba mươi ba đồng nữa thôi, thế nà y là nhiá»u lắm rồi.
Ba mươi ba đồng là điá»m xấu, chi bằng sáu mươi sáu đồng Ä‘i?
- Ngà i tháºt không thà nh thá»±c. Lúc thì nói trên ngưá»i còn thiếu chÃn mươi chÃn đồng, bây giá» lại nói bá»›t sáu mươi sáu đồng.
- Ông chá»§, là m ngưá»i thà nh tháºt là chuyện tốt, nhưng không thể thà nh tháºt quá.
Nghe được lá»i nà y, Tiêu Tiểu Nhất má»›i thá»±c sá»± mỉm cưá»i. Gã Ä‘ang nghÄ© tá»›i việc năm xưa ngồi nói chuyện vá»›i thiếu niên kia, thiếu niên đó nói dụng ý cá»§a gã là tốt nhưng phương pháp thì trá»±c tiếp quá, đặc biệt là những lá»i mà triá»u đình kiêng kỵ thì không thể nói ra trá»±c tiếp như gã được. Thế là trong lúc thương lượng ám hiệu cÅ©ng đã nói tá»›i và i câu nà y.
Tà i sản của conem_bendoianh
03-03-2012, 08:36 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
Chương 270 : Lưu Lang trở lại. (1)
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan Trưá»ng
Nguồn: Sưu tầm
Lúc đó Thạch Kiên vẫn còn nhá», bá»™ dạng cá»§a hắn hoà n toà n là má»™t đứa trẻ. Nhưng trong nháy mắt đã trở thà nh má»™t thanh niên anh hùng vÄ© đại. Trong lúc mỉm cưá»i gã cÅ©ng cảm thấy thá»i gian trôi nhanh như nước chảy, tháºt sá»± trôi quá nhanh.
Gã trở và o trong phòng lấy ra mấy tá» giấy rồi nói vá»›i Hà Tiá»m:
- Äây là thứ mà Thạch đại nhân cần, nhất định không thể để mất.
Äây là thứ mà trước khi Thạch Kiên Ä‘i khá»i, Phạm Há»™ Nhạc đã á»§y thác cho gã. Tuy nhiên dá»c đưá»ng có nhiá»u nguy hiểm nên cuối cùng Thạch Kiên đã lá»±a chá»n để Hà Tiá»m tá»›i trước.
Hà Tiá»m nháºn mấy trang giấy đó rồi cẩn tháºn cất giữ. Sau đó nhìn quanh thấy bốn phÃa không còn ai nữa má»›i đặt má»™t đĩnh và ng khoảng mấy chục lượng xuống cho Tiêu Tiểu Nhất và nói:
- Thạch đại nhân đã nói, cùng lắm thì cũng chỉ hai năm nữa là nhiệm vụ của Tiêu tiên sinh sẽ kết thúc.
Tiêu Tiểu Nhất cÅ©ng không khách khÃ, gã Ä‘em và ng cất giữ cẩn tháºn. Thạch Kiên là m như thế nà y thì Tây Hạ cÅ©ng sắp “xong†rồi. Sau nà y cuá»™c sống sẽ gian khổ hÆ¡n rất nhiá»u, không có tiá»n để no cái bụng thì là m gì còn có tâm tư để là m tình báo nữa? Huống hồ để tránh tai mắt cá»§a kẻ khác mà gã còn lấy má»™t bà vợ ngưá»i Hồi Há»™t, bà vợ nà y cÅ©ng cần gã phải nuôi nữa. Sau đó gã nói:
- Huynh cÅ©ng giúp ta nhắn má»™t câu vá»›i Thạch đại nhân, bảo ngưá»i phải cẩn tháºn, chuyện gì cÅ©ng không thể xông lên phÃa trước được. Nếu có chút sÆ¡ xuất gì thì đó không phải là tai há»a cá»§a ngưá»i mà sẽ là tai há»a cá»§a toà n Äại Tống ta.
Hà Tiá»m gáºt đầu nói:
- Ta nhất định sẽ chuyển lá»i nà y tá»›i Thạch đại nhân.
Từ sâu trong ná»™i tâm y cÅ©ng tán thà nh vá»›i suy nghÄ© cá»§a Tiêu Tiểu Nhất. Chẳng cần phải nói gì xa xôi, nếu Thạch Kiên có sÆ¡ xuất gì thì những kẻ xui xẻo đầu tiên sẽ là đám há»™ vệ bá»n há». Ngay cả Thôi Diệt Lang và Äinh Mão sau nà y nghe được chuyện nà y cÅ©ng ở sau lưng mắng như tát nước và o mặt bá»n há».
Hà Tiá»m cáo từ, sau đó y chỉ đợi ở Cáp Lạp Ô Câu hai ngà y thì Thạch Kiên đã kéo quân tá»›i núi Hạ Lan má»™t lần nữa.
Thạch Kiên sau khi vượt sông Hoà ng Hà thì tiến và o sa mạc Khố Bố Tá». Hiện tại thì nÆ¡i nà y vẫn chưa được coi là má»™t sa mạc hoà n toà n nhưng cÅ©ng đã biến thà nh má»™t bãi cát, rất nhiá»u rÆ¡i bị cát bao phá»§ nên những cư dân ở đây cÅ©ng cá»±c kỳ thưa thá»›t. Cá»™ng thêm việc Thạch Kiên hà nh quân và o ban đêm trong thá»i tiết giá lạnh như thế nà y nên cÅ©ng che giấu được tung tÃch. Sau đó những tên Ä‘iệp báo cá»§a Tây Hạ cÅ©ng nghi ngá» bá»n há» và o sa mạc Khố Bố Tá», nhưng khi bá»n chúng tiến và o lục soát thì Thạch Kiên đã vượt qua sông Hoà ng Hà má»™t lần nữa rồi tiến và o sa mạc Äằng Cách Lý. Tuy lần nà y đã bổ xung thêm má»™t Ãt lương thảo, nhưng bá»n há» vốn là “song kỵâ€, cá»™ng thêm những con chiến mã cướp được lần nà y nữa thì gần như là “tam kỵâ€, vì thế nên tốc độ rất nhanh.
Sau khi tiến và o sa mạc Äằng Cách Lý, tìm lại những quân nhu quân dụng lúc trước. Thạch Kiên Ä‘em số quân nhu nà y cá»™ng thêm số quân nhu cướp được trong tráºn vừa rồi hợp lại vá»›i nhau, rồi sai Äinh Mão — ngưá»i vẫn hà nh sá»± cẩn tháºn mang theo hÆ¡n má»™t nghìn ngưá»i và hÆ¡n má»™t nghìn tù binh lần nà y cùng áp tải số quân nhu đó và o núi Nha Bố Lại sâu trong sa mạc. Nghe thấy cái tên nà y thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u há hốc miệng lên kinh ngạc, nhưng cách đánh thần kỳ cá»§a Thạch Kiên trong suốt mấy tráºn nà y khiến bá»n há» tâm phục khẩu phục nên cÅ©ng không có chút nghi vấn gì nữa.
Vứt bá» gánh nặng quân nhu, sau đó Thạch Kiên dẫn theo bảy nghìn ngưá»i, má»—i ngưá»i Ä‘á»u “tam kỵ†xông thẳng tá»›i Hưng Khánh. Tốc độ nà y nhanh tá»›i mức sau khi chuyện xảy ra mà Nguyên Hạo vẫn không thể tin được.
Thạch Kiên tìm được Hà Tiá»m, hắn mở tin tình báo Tiêu Tiểu Nhất viết ra, trong đó viết vá» cách phòng bị và binh lá»±c ở Hưng Khánh. Sau đó hắn dùng lá»a thiêu há»§y mấy trang giấy nà y rồi lại má»™t lần nữa dẫn theo đội quân phá Cáp Lạp Ô Câu.
Bây giá» là cuối tháng giêng, ban đêm rất tối, trên bầu trá»i mây Ä‘en cuồn cuá»™n, ngay cả má»™t tia sáng cÅ©ng không có, chỉ có tiếng gió thổi ù ù, tiếng gió thổi khiến những mầm non trên mặt đất cÅ©ng phải run rẩy.
Qua và i canh giá» nữa là sẽ bước sang tháng mưá»i má»™t. Mặc dù đồng bằng bị ngăn cách bởi dãy núi Hạ Lan nhưng trá»i vẫn bắt đầu trở lạnh. Trên mặt đất có những lá»›p băng kết lại, cÅ©ng may là còn ở vùng đồng bằng Tống Hạ, nếu là ở bên ngoà i núi Hạ Lan thì mặt đất sẽ bị kết lại như những khối gạch lá»›n, cho dù có dùng xẻng đà o thì cÅ©ng không thể đà o được.
Äây là nÆ¡i cách phá»§ Hưng Khánh khoảng gần mưá»i dặm. Và o cái đêm tối như thế nà y, đừng nói tá»›i mưá»i dặm, cho dù chỉ có khoảng ba bốn dặm thì kể cả đứng trên đầu thà nh cÅ©ng chẳng nhìn thấy gì được.
Thạch Kiên khẽ nở má»™t nụ cưá»i. Hắn thầm nghÄ©: “đây đúng là má»™t đêm trăng má» gió rÃt. Quả là má»™t thá»i cÆ¡ giết ngưá»i cướp cá»§a lý tưởng.â€. Nụ cưá»i cá»§a hắn là m cho đôi lông mà y khẽ nhÃu lại, hai hà ng lông mà y lưỡi mác dá»±ng ngược lên. Tuy gió trá»i Tây Bắc đã khiến da hắn sạm Ä‘en nhưng cÅ©ng không thểkhiến cho diện mạo cá»§a hắn bị ảnh hưởng. Nụ cưá»i đó cá»§a hắn trông tháºt giống má»™t đóa hoa mai và ng Ä‘ang nở rá»™ giữa trá»i đông lạnh giá.
Nụ cưá»i cá»§a hắn cÅ©ng khiến cho những ngưá»i bên cạnh hắn có thêm niá»m tin. Toán ngưá»i Ä‘i theo lần nà y không hỠđông, chỉ khoảng gần má»™t trăm ngưá»i. Nếu không có lẽ đã thu hút sá»± chú ý cá»§a ngưá»i khác. Äoà n ngưá»i cá»§a hắn má»—i ngưá»i Ä‘á»u mang theo má»™t cái xẻng, rồi cứ theo những gì hắn nhá»› trong đầu mà đà o đưá»ng hầm.
Hắn còn nhá»› như in chá»— đó có má»™t gốc cây lá»›n mà phải và i ngưá»i hợp sức lại má»›i có thể vây kÃn nó. Tuy nhiên cÅ©ng không thể đà o má»™t cách mù quáng như váºy.Vì lần trước bá»n hắn đã Ä‘áºy kÃn cái miệng hầm đó lại, chỉ cần đà o nhầm má»™t chút thôi cÅ©ng có thểkhiến há» chẳng thể tìm được ra nó nữa. HÆ¡n nữa thá»i gian lại chẳng chá» hắn.
Nhưng những chuyện nà y cÅ©ng không là m khó được hắn. Thá»i tiết lúc nà y rất khắc nghiệt tạo nên nhiá»u bất tiện cho việc hà nh quân cá»§a bá»n há». Nhưng ông trá»i cÅ©ng có má»™t ưu đãi vá»›i bá»n há» là và o thá»i Ä‘iểm hiện tại toà n bá»™ mặt đất Ä‘á»u đã đóng băng. Nhất là ở vùng nà y, dưá»ng như băng đã kết thà nh má»™t chỉnh thể thống nhất. Cá»™ng thêm việc những đưá»ng hầm ở đây vì gần vá»›i lối ra nên cÅ©ng không được sâu cho lắm. Bởi váºyThạch Kiên ở trên không ngừng gõ xuống mặt đất. Má»™t lát sau hắn đã có thể nghe được tiếng vang ở má»™t nÆ¡i nà o đó. HÆ¡n nữa khi hắn tiếp tục gõ thì còn nghe được tiếng vang cá»§a cả má»™t đưá»ng hầm. Bây giá» thì ngay cả Tống Minh Nguyệt cÅ©ng biết được đưá»ng hầm kia nằm ngay tại nÆ¡i nà y.
Thế là hắn kêu những chiến sÄ© bên cạnh Ä‘ang đứng phÃa trên cùng xuống đà o. Má»™t lát sau, cuối cùng cÅ©ng đã trông thấy con đưá»ng hầm đó, đưá»ng hầm đó thấp thoáng hiện ra trước mặt há». Thạch Kiên bèn sai hai binh sÄ© lên phÃa trước thăm dò, những ngưá»i còn lại vẫn tiếp tục mở rá»™ng đưá»ng hầm.
Gần má»™t canh giá» sau, hai binh sÄ© kia trở vá» bẩm báo trong đưá»ng hầm lúc nà y không có bất cứ tình hình lạ gì.
Äây là má»™t bước quan trá»ng nhất trong kế hoạch tối nay. Thông qua Tiêu Tiểu Nhất,Thạch Kiên được biết Nguyên Hạo vẫn chưa mảy may biết rằng trong phá»§ đệ kia có má»™t con đưá»ng hầm. Nhưng hy vá»ng đưá»ng hầm nà y nằm trong phá»§ Hưng Khánh. Nếu ngưá»i dân đà o giếng mà trông thấy Ä‘iá»u gì rồi bẩm báo lại vá»›i Nguyên Hạo, Nguyên Hạo lại Ä‘em tin tức phong tá»a lại, rồi lợi dụng Ä‘iá»u nà y để đặt bẫy khiến cho bá»n Thạch Kiên mắc mưu thì sá»± việc sẽ rất tệ. Bởi thế, hai binh sÄ© kia má»—i ngưá»i Ä‘á»u phải mang theo má»™t ngá»n Ä‘uốc để kiểm tra con đưá»ng, xem chá»— bùn đất phÃa trên đưá»ng hầm có dấu vết gì không. Äặc biệt và o thá»i Ä‘iểm hiện tại, thá»i tiết giá lạnh khiến má»i thứ đóng băng hết. Cho nên phần nà o là đất má»›i và phần nà o là đất cÅ© lâu ngà y là rất dá»… phân biệt.
Nhưng sau khi trải qua cuá»™c tà n sát đẫm máu cá»§a Nguyên Hạo, ngưá»i dân phá»§ Hưng Khánh vẫn còn hoang mang hoảng sợ thì là m gì còn tâm trà đâu để đà o giếng nữa? Äây cÅ©ng là do Thạch Kiên nghÄ© nhiá»u mà thôi.
Nhưng Thạch Kiên cÅ©ng không thể vì thế mà sÆ¡ xuất, dù sao thì ngưá»i cá»§a bá»n há» cÅ©ng quá Ãt.
Ngoà i ra hắn còn phải phòng ngừa nước Ä‘á»ng lại ở dưới đưá»ng hầm. Bởi dù sao nguồn nước trong nà y rất phong phú, không phải không có khả năng xảy ra những chuyện ảnh hưởng tá»›i an toà n cá»§a đưá»ng hầm. Tuy nhiên vẫn may là đưá»ng hầm nà y không phải là nÆ¡isâu tá»›i mấy chục mét so vá»›i mặt đất. Khoảng cách giữa nó và bá» mặt trái đất không há»xa. Bởi thế nên chịu ảnh hưởng cá»§a nhiệt độ trong mặt đất, má»™t số nÆ¡i trong lòng đất nước đã đóng thà nh băng, má»™t số nÆ¡i vẫn còn má»™t chút nước tụ lại. Nhưng hiện tại cÅ©ng đã biến thà nh má»™t tấm băng má»ng, nằm trải trên mặt đất.
Hắn lại mỉm cưá»i lần nữa. Lúc nà y nếu có Hưng Bình công chúa ở đây, nhất địnhnà ng sẽ nói: “ngươi là má»™t tên ngụy quân tá». Không biết lại có bao nhiêu ngưá»i gặp nạn vì ngươi nữaâ€.
Lúc nà y hắn Ä‘ang vui. Bởi vì chuyến Ä‘i xa cá»§a bá»n hắn đã sắp tá»›i Ä‘Ãch. Và sau thà nh công đó sẽ là má»™t món quà lá»›n dà nh cho bá»n hắn. HÆ¡n nữa trong phá»§ Hưng Khánh còn có má»™t lượng lá»›n da lông, Ä‘iá»u đó sẽ giúp giảm độ thương vong thấp nhất cho các binh sÄ©.
Lúc đó, hắn chưa cho há»§y đưá»ng hầm nà y, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng tÃnh đến việc Nguyên Hạo đã biết SÆ¡n Ngá»™ Duy Lượng phản bá»™i Tây Hạ, thả cho quân Tống chạy rồi má»›i Ä‘i khá»i Hưng Khánh. CÅ©ng chÃnh là là m cho Nguyên Hạo hướng theo ý nghÄ© có kẻ phản bá»™i trong đội quân cá»§a y nên đã thả bá»n Thạch Kiên ra. Từ đó bảo vệ cho con đưá»ng hầm nà y.
Tà i sản của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lưu , bac tong phong luu , bắc tống phong lưu , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lưu nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð