Mạnh Ngưng Tuyết đã bị Trần Thanh Đế phong ấn dị năng, ngoại trừ Trần Thanh Đế ra, coi như là Dị Năng giả cường đại hơn nữa, cũng không cách nào bài trừ.
Tu Chân giả phong ấn, cũng không phải là dễ phá bỏ như vậy.
Đương nhiên, coi như là có tu chân giả khác ra tay, cũng là đừng nghĩ.
Trần Thanh Đế là luyện đan, luyện khí, chế phù, trận pháp... Đại Tông Sư, kia quyết không phải là dùng để trưng cho đẹp. Mà Trần Thanh Đế, phong ấn tinh thần dị năng của Mạnh Ngưng Tuyết, là sử dụng trận pháp.
Cho dù trên địa cầu, có tu chân giả Đại Tông Sư trận pháp khác, cũng rất khó phá bỏ trận pháp phong ấn của Trần Thanh Đế.
Trần Thanh Đế bố trí trận pháp, đều là phi thường quỷ dị, cho tới bây giờ sẽ không đi đường tầm thường.
Trăm đường sẽ có một cửa!
Những lời này, ở phía trên luyện đan, luyện khí, chế phù, trận pháp... của Trần Thanh Đế, căn bản không có nửa xu liên quan đáng nói.
Đồ vật lão tổ tông của Trần Thanh Đế truyền thừa, đây chính là phi thường lợi hại.
Ở Tu Chân giới, cái kia đều là thuộc về cấp bậc chí bảo.
Đương nhiên, trước khi Trần Thanh Đế trở nên lợi hại, là không có ai biết đến. Thời điểm người khác biết đến, Trần Thanh Đế đã phi thường lợi hại.
Không ai dám động tâm tư với Trần Thanh Đế.
Cho dù muốn, cũng sẽ cố nén chính mình, đem hết thảy đều quên.
Đắc tội Trần Thanh Đế?
Dựa vào, đây không phải là đắc tội toàn bộ Tu Chân giới sao?
Ở Tu Chân giới, nếu như không phải bởi vì Trần Thanh Đế luyện chế ra Tiên đan, lại bởi vì tu vi chỉ mới Kết Đan kỳ, tu vi quá yếu, bị Đan Kiếp gạt bỏ xuyên việt đến địa cầu, Trần Thanh Đế ở Tu Chân giới, đây tuyệt đối là tồn tại an toàn nhất.
Không ai có thể an toàn hơn Trần Thanh Đế rồi.
Tất cả mọi người nịnh nọt hắn, coi hắn trở thành tổ tông cung cấp, ai dám trêu chọc Trần Thanh Đế, cái kia chính là địch cùng toàn bộ Tu Chân giới.
Có thể không an toàn sao?
Cũng chính bởi vì như vậy, Trần Thanh Đế xuyên việt đến địa cầu, tuy thời khắc nhắc nhở lấy mình: Địa cầu không an toàn, so với Tu Chân giới còn nguy hiểm hơn, nhất định phải cố gắng tăng tu vi lên, tăng thực lực lên mới được.
Nói là nói như vậy, nhưng Trần Thanh Đế lại không có làm như vậy.
Hết cách rồi, nhất thời bán hội, còn sửa không được.
Dù sao tại Tu Chân giới, coi như là Nguyên Anh kỳ lão quái vật, cũng sẽ coi hắn trở thành lão tổ tông cung cấp a.
Bất quá hiện tại, Trần Thanh Đế chính thức ý thức được nguy cơ, nhất định phải cố gắng tăng tu vi lên.
Một nữ nhân hắc y, chỉ là Dị Năng giả loại tinh thần, còn không phải Tu Chân giả, đã để cho Trần Thanh Đế đuổi cũng đuổi không kịp, theo không kịp.
Cái này còn đánh cái rắm a?
Căn bản là không có cách nào đánh.
Thực lực!
Trần Thanh Đế khát vọng tăng thực lực lên.
Trở lại phòng, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng:
- Trước xem trên phi tiêu này, có thể tìm được đầu mối gì hay không. Sau đó, cố gắng tu luyện, nhanh tăng tu vi của mình lên mới được.
- Thoát Trần!
Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, ánh mắt nhìn hai chữ Thoát Trần phía trên phi tiêu, nhíu mày.
Trần Thanh Đế cẩn thận nghiên cứu thoáng một phát, phát hiện, cái phi tiêu này ngoại trừ hai chữ, chế tác rất tinh xảo, tài liệu cũng không tệ, là phi tiêu nữ nhân dùng ra, cũng không có cái đặc thù gì.
- Được rồi, vẫn là tu luyện tăng tu vi lên a.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, ném phi tiêu vào bên trong Càn Khôn Đỉnh, móc Nguyên ngọc ra, bắt đầu tu luyện.
Lúc này Trần Thanh Đế tu luyện, là lựa chọn nghịch tu. Lúc này tu vi nghịch tu chỉ là Luyện Khí năm tầng đỉnh phong, mà thuận tu đã là Luyện Khí sáu tầng trung kỳ.
Trần Thanh Đế ý định đem Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thuận nghịch song tu đồng bộ tăng lên.
Như thế, tu vi có lẽ không cao bằng người khác, nhưng mà, linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế, so với người đồng cấp là cao hơn gấp đôi.
Dùng kinh nghiệm cùng thực lực của Trần Thanh Đế, chỉ cần có đầy đủ linh khí, vượt cấp khiêu chiến cũng chỉ là chuyện đùa.
Với tư cách luyện đan, Luyện Khí, chế phù, trận pháp. . . Đại Tông Sư, chỉ là tu vi căn bản không cách nào hạn chế sức chiến đấu của Trần Thanh Đế.
Linh khí, đầy đủ linh khí.
Linh khí càng nhiều, sức chiến đấu lại càng cường hãn.
Điểm nắm chắc này, Trần Thanh Đế vẫn phải có.
Sức chiến đấu của Trần Thanh Đế, dựa vào là linh khí, mà không phải tu vi.
Hơn nữa, chỉ còn lại chút Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí này, tối đa cũng chỉ có thể giúp Trần Thanh Đế, miễn cưỡng đột phá đến Luyện Khí tầng bảy mà thôi.
Hơn nữa, còn cần tốn hao không ít thời gian.
Nghịch tu thì lại bất đồng.
Có thể rất nhanh đem tu vi nghịch tu, tăng lên tới Luyện Khí sáu tầng trung kỳ không nói. LTtrọng yếu hơn là, tu vi nghịch tu tăng lên, linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế, tuyệt đối so với tu vi thuận tu tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy còn nhiều hơn.
- Nếu như tốc độ thuận tu tăng lên, có thể nhanh chóng như nghịch tu, cái kia sẽ thật hoàn mỹ a.
Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, vận hành công pháp, điên cuồng hấp thu linh khí trong Nguyên ngọc.
- Phốc Phốc Phốc. . .
Trong quá trình Trần Thanh Đế tu luyện, Nguyên ngọc một khối đón lấy một khối biến thành bột phấn, tốc tiêu hao độ cực nhanh. Đối với cái này, Trần Thanh Đế cũng không đau lòng.
Càng nhanh, đối với Trần Thanh Đế hắn mà nói lại càng tăng tốt, nói rõ, tốc độ tu vi tăng lên càng nhanh.
Oanh!
Hơn một giờ sau, Trần Thanh Đế cảm thấy chấn động toàn thân, tu vi nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thành công đột phá đến Luyện Khí tầng sáu.
Vốn là Luyện Khí tầng năm đỉnh phong, hơn một giờ đột phá đến Luyện Khí tầng sáu, tốc độ như vậy, coi như là ở Tu Chân giới, cũng là vô cùng nghịch thiên.
Nghịch tu, tốc độ tăng tu vi lên, thật sự là quá ngưu bức rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Đương nhiên, nhất định tiêu hao cũng không nhỏ. Hiện nay, Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí cũng chỉ còn lại có hai mươi khối cuối cùng.
- Tiếp tục!
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, cũng không có dừng lại, mà là tiếp tục tăng tu vi lên, hắn muốn đem Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí còn lại, tất cả đều hấp thu.
- Luyện Khí tầng sáu trung kỳ, cân bằng rồi.
Trần Thanh Đế đình chỉ tu luyện, đem một khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí cuối cùng, ném vào Càn Khôn Đỉnh:
- Nghịch tu, thật sự là mau đến dọa người.
- Hiện tại chỉ còn lại một khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Bây giờ Lữ gia đang trắng trợn mua sắm Nguyên ngọc, vô luận ẩn chứa linh khí hay không, tất cả đều không buông tha.
- Sau lưng Lữ gia, rất có thể có Tu Chân giả tồn tại.
Trần Thanh Đế vuốt vuốt mi tâm, trên mặt lộ ra một nụ cười:
- Xem ra cần vào xem Lữ gia thoáng một phát, tìm được địa phương cất Nguyên ngọc. Kể từ đó, những Nguyên ngọc kia đều là mua sắm cho ta đấy.
Trần Thanh Đế biết rõ, dùng tài lực của Lữ gia, cho dù mua sắm tất cả Nguyên ngọc khai thác trên địa cầu đến, cũng là có thể làm được.
Mua nhiều Nguyên ngọc như vậy, trong đó chân chính có thể dùng cũng không nhiều, coi như là bị Trần Thanh Đế hắn lấy ra toàn bộ, cũng sẽ không bị phát hiện.
Ngay cả Lữ gia cũng không biết mình có bao nhiêu Nguyên ngọc, lại phân không rõ phải chăng là Nguyên ngọc có ẩn chứa linh khí hay không, tất cả loại ẩn chứa linh khí đều bị lấy đi, bọn hắn nào biết.
Giống như trong một bao lúa mì, tùy tiện lấy đi hơn mười hạt, trên trăm hạt, ai có thể phát hiện?
Cái này là đạo lý giống nhau.
Hiện tại Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí chỉ còn lại có một khối, Trần Thanh Đế quyết đoán đem ánh mắt, quăng về phía Lữ gia thu mua đại lượng Nguyên ngọc.
Lấy đi Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí mà Lữ gia thu mua, Trần Thanh Đế không cần phải tìm khắp nơi không nói. Nếu như sau lưng Lữ gia, thật sự có Tu Chân giả tồn tại, như thế, còn có thể đoạn lương thực của Tu Chân giả Lữ gia.
Sự tình hại người lợi ta, trăm lợi không một hại, Trần Thanh Đế còn là rất cam tâm tình nguyện làm đấy.
Thực tế, là hại người ích ta, tổn hại còn là địch nhân.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế càng thêm cam tâm tình nguyện rồi.
- Đợi Thiết Nam trở lại, bảo nàng tạm thời đình chỉ điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, theo dõi Lữ Duẫn Cứu tất nhiên có thể biết rõ, địa phương cất những Nguyên ngọc kia ở chỗ nào.
Trong con ngươi của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo sát cơ:
- Nếu như Thiết Nam mất một sợi tóc, ta cũng quyết không bỏ qua bọn hắn.
Trần Thanh Đế cho tới bây giờ cũng không cho mình là người tốt lành gì, còn là rất bá đạo.
Không chọc tới Trần Thanh Đế, cái gì cũng dễ nói, chọc phải Trần Thanh Đế, nói cái gì cũng vô dụng.
Nữ nhân?
Nữ nhân thì làm sao?
Cũng giết không tha!
- Aii, hiện tại người trong tay ta có thể dùng, thật sự là quá ít.
Trần Thanh Đế âm thầm thở dài một tiếng:
- Không biết Chương Đài có tu luyện tới Luyện Khí tầng một hay không, Trương Kiều lại tiến hành một lần tẩy mao phạt tủy, cũng có thể tu luyện. Còn nữa, cũng là thời điểm, để cho Lý Nhược Băng bắt đầu tu luyện rồi.
- Những chuyện này qua tối nay nói sau, vẫn là tiếp tục tu luyện đi.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, bắt đầu điều động Hỏa Dị Năng đã luyện hóa trong cơ thể hắn.
Hỏa Dị Năng cũng là năng lượng, Trần Thanh Đế định dung hợp Hỏa Dị Năng trở thành một bộ phận tu vi của hắn.
Kể từ đó, tu vi của Trần Thanh Đế có thể tăng lên.
Hấp thu luyện hóa dị năng, dung hợp cùng tu vi của mình, cũng là một loại phương thức tăng tu vi lên.
Chỉ là, Trần Thanh Đế không biết, loại phương thức tăng lên này, tốc độ sẽ như thế nào.
Nếu như tốc độ quá chậm, vậy cũng không cần phải bỏ quá nhiều công phu vào dị năng, nếu như tốc độ nhanh, không chậm hơn so với hấp thu linh khí. . . Đây tuyệt đối là một lựa chọn không tệ.
Dị Năng giả, đến lúc đó không chỉ là địch nhân của Trần Thanh Đế, mà là thuốc bổ, thuốc bổ thượng đẳng.
Oanh!
Hỏa Dị Năng trong cơ thể Trần Thanh Đế, rất nhanh bị hắn ngưng tụ cùng một chỗ. Lập tức, linh khí trong cơ thể hắn cũng bộc phát đi theo, khống chế Hỏa Dị Năng, dung hợp cùng linh khí.
Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, không phải Dị Năng giả, đương nhiên phải dùng tu vi bản thân làm căn cơ, dị năng với hắn mà nói, cùng linh khí là giống nhau, là đồ vật tăng tu vi lên.
Cho nên, Trần Thanh Đế coi tu vi bản thân là chủ, dị năng là phụ. Dị năng, chỉ là dùng để đề thăng tu vi bản thân hắn mà thôi.
- Hỏa Dị Năng, đã bị ta thành công luyện hóa thành năng lượng của mình, đã giảm bớt quá trình hấp thu.
Trần Thanh Đế thầm nghĩ trong lòng:
- Theo đạo lý mà nói, có lẽ so với ta hấp thu linh khí, tốc độ tăng lên phải nhanh hơn một ít mới đúng.
Tốc độ hấp thu coi như mau hơn nữa, đó cũng là phải cần có thời gian.
Luyện hóa xong, đã là sức mạnh bản thân, cùng tu vi dung hợp một chỗ, lớn mạnh, tăng lên tu vi của mình.
Bình thường mà nói tốc độ có lẽ phải nhanh hơn.
Hơn nữa, theo không ngừng dung hợp, sự thật cũng đã chứng minh hết thảy, hoàn toàn chính xác là rất nhanh.
Oanh!
Vừa tảng sáng cùng ngày, Trần Thanh Đế đem Hỏa Dị Năng trong cơ thể, triệt để dung hợp đến bên trong tu vi của hắn, đồng dạng, hắn quyết đoán đột phá.
Thuận tu Luyện Khí tầng sáu trung kỳ, tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy.
Kế tiếp, lại hao tốn hơn nửa giờ củng cố, Trần Thanh Đế đột phá tu vi, ổn định lại.
- Cái dị năng này, thực là đồ tốt.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Bất quá, một Dị Năng giả cấp A, chỉ là tương đương với hơn mười khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí, cái này. . . cái này thật đúng là đủ khủng bố.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Vốn là Trần Thanh Đế có Nguyên ngọc, là có thể miễn cưỡng để cho tu vi của hắn, tăng lên tới Luyện Khí tầng bảy. Chỉ là, hắn lựa chọn nghịch tu, đem nghịch tu tăng lên tới Luyện Khí tầng sáu trung kỳ.
Đồng dạng cũng đạt đến mục đích, điều này nói rõ, cả hai ở giữa phát triển, là giống nhau.
- Dị Năng giả cấp A, thì có hiệu quả bực này, những Dị Năng giả này, quả nhiên là bảo bối a.
Trên mặt Trần Thanh Đế, lộ ra một tia tiếc hận:
- Á Mạch Điệt cùng Ba Bỉ Đát kia, giết thật sự là đáng tiếc.
Cưỡng ép hấp thu dị năng của Dị Năng giả, cũng chỉ có Trần Thanh Đế, coi như đổi lại là Nguyên Anh kỳ lão quái vật bình thường, cũng không nhất định có thể làm được.
Luyện đan, luyện khí, chế phù, trận pháp. . . Đại Tông Sư, thân phận như vậy cũng không phải là trưng cho đẹp.
Đương nhiên, đối với Trần Thanh Đế mà nói, hấp thu dị năng dễ dàng nhất, cái kia chính là Hỏa Dị Năng rồi. Dị năng khác, tuy cũng có thể hấp thu, nhưng tốc độ chậm không nói, cũng sẽ rất miễn cưỡng.
Hỏa!
Trần Thanh Đế chính là tổ tông chơi hỏa.
Đại Tông Sư toàn năng, trong đó có hai hạng là chơi hỏa, hai hạng khác là chơi Tinh Thần Lực. Bất quá, Tinh Thần Lực của Trần Thanh Đế đã đầy đủ cường hãn rồi, cho dù tăng lên cũng rất khó.
Hơn nữa, chỉ là tăng Tinh Thần Lực lên, lại không thể gia tăng tu vi, còn lãng phí thời gian.
- Về sau Hỏa Dị Năng, là mục tiêu ra tay trọng yếu.
Trần Thanh Đế nhíu mày, từ trên giường bò dậy, đi tắm rửa một chút, liền rời khỏi phòng.
Dùng tu vi hiện tại của Trần Thanh Đế, năm ba ngày không ngủ, tinh thần cũng vẫn vô cùng phấn chấn. Đương nhiên, nếu như kéo dài hơn, vậy cũng là không được.
Tu luyện tăng tu vi lên, ở trình độ nhất định, là có công lao của giấc ngủ đấy.
Thời điểm ăn điểm tâm, Mạnh Ngưng Tuyết đã bị phong ấn dị năng, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Thanh Đế, tràn đầy sợ hãi nồng đậm.
Tối hôm qua, nàng thiếu chút nữa đã bị Trần Thanh Đế giết a.
Hơn nữa, Mạnh Ngưng Tuyết tinh tường biết rõ, Trần Thanh Đế thật sự sẽ giết nàng.
Tuy Trần Hương Hương không biết Thiết Nam là ai, cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà, tối hôm qua Trần Thanh Đế rất phẫn nộ.
Nơi phát ra phẫn nộ, nguồn gốc là từ Mạnh Ngưng Tuyết.
Cái này cũng khiến cho trong ánh mắt mà Trần Hương Hương nhìn về phía Mạnh Ngưng Tuyết, có một ít địch ý.
Trần Thanh Đế, là đại ca của Trần Hương Hương nàng, là thân nhân.
Khục khục. . . Tuy không phải anh em ruột.
- Mạnh Ngưng Tuyết, từ hôm nay trở đi, cô không cần ở đây nữa.
- Có chuyện gì, bảo người sau lưng cô tới tìm tôi.
Sự tình gì?
Đương nhiên là sự tình dị năng bị phong ấn.
Phong ấn dị năng của Mạnh Ngưng Tuyết, không chỉ là phòng ngừa Mạnh Ngưng Tuyết đào tẩu đơn giản như vậy, trọng yếu nhất là dẫn xuất người sau lưng Mạnh Ngưng Tuyết tới.
Ngươi không phải rất biết chạy sao?
Tốc độ của ngươi không phải rất nhanh sao?
Ta thừa nhận, dùng tốc độ của ta đuổi không kịp ngươi.
Nhưng mà, ta có thể buộc ngươi chủ động tới gặp ta. Trừ khi, ngươi buông tha cho Mạnh Ngưng Tuyết, để cho nàng vĩnh viễn thành một người bình thường.
- Trong vòng một tháng không giải quyết, ta cũng bất lực, sẽ triệt để mất đi.
- Ta. . . ta biết rõ.
Trong lòng Mạnh Ngưng Tuyết run lên, sắc mặt xoát thoáng một phát, trở nên tái nhợt. Lúc nàng tỉnh lai, phát hiện dị năng của mình bị phong ấn.
Đối với ý tứ trong lời nói của Trần Thanh Đế, Mạnh Ngưng Tuyết đương nhiên minh bạch: người sau lưng ngươi, trong vòng một tháng không đến gặp ta, vậy ngươi đợi đến triệt để mất đi dị năng a.
Đương nhiên, Trần Thanh Đế đây là đang hù dọa Mạnh Ngưng Tuyết.
Bất quá, nếu như người phía sau Mạnh Ngưng Tuyết, thật sự không hiện thân, Trần Thanh Đế không ngại cưỡng ép hấp thu tinh thần dị năng của Mạnh Ngưng Tuyết, trở thành thuốc bổ của hắn.
Mặc dù nói, có thể tăng Tinh Thần Lực lên rất ít, nhưng cũng là tăng lên không phải sao.
Dị Năng giả đối với Trần Thanh Đế, vô luận là dị năng gì, cái kia đều là thuốc bổ. Chỉ là vấn đề bổ bao nhiêu, bổ phương nào mà thôi.
Tinh Thần lực của Trần Thanh Đế, đã đạt đến một tình trạng phi thường khủng bố, cho nên, muốn tăng lên, cho dù là một tia, cũng là phi thường khó.
Tu vi tăng lên nhanh, là vì tu vi củaTrần Thanh Đế yếu.
Bất quá, cưỡng ép hấp thu dị năng tinh thần, Trần Thanh Đế coi như là một Dị Năng giả loại tinh thần rồi, lại phối hợp Tinh Thần lực của bản thân hắn.
Cái Dị Năng giả loại tinh thần này, vậy cũng sẽ sắc bén lợi hại.
- Trần đại thiếu.
Vừa ăn điểm tâm xong, Trần Thanh Đế chuẩn bị cùng Trần Hương Hương đi trường học, mà lúc này, Thiết Nam mất đi liên hệ, đã đi tới biệt thự.
- Không có sao chứ?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Thiết Nam từ trên xuống dưới, trạng thái tinh thần không tệ, địa phương khác cũng không có thương tổn gì.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế có chút nhẹ nhàng thở ra, sát cơ trong lòng cũng tiêu tán không ít.
Nếu Thiết Nam có bất kỳ tổn thương gì, Trần Thanh Đế tuyệt đối sẽ giết người đấy.
- Tôi không sao.
Thiết Nam lắc đầu, liếc nhìn Mạnh Ngưng Tuyết đứng ở một bên, sắc mặt tái nhợt khó coi, trong nội tâm hiện lên một tia nghi hoặc.
Trần đại thiếu không phải để cho ta đi điều tra Mạnh Ngưng Tuyết sao? Mạnh Ngưng Tuyết như thế nào sẽ ở trong biệt thự của Trần đại thiếu?
- Tiểu muội, em tới trường đi, anh còn có chuyện muốn xử lý thoáng một phát.
- Vâng.
Trần Hương Hương lên tiếng đi ra biệt thự, chui vào xe để Liễu Nhất Thôn chở đi.
- Hiện tại Thiết Nam an toàn trở lại, cho nên, ta tạm thời buông tha ngươi.
Ánh mắt Trần Thanh Đế rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết, lạnh giọng nói:
- Nhớ kỹ lời ta nói, ngươi không muốn triệt để mất đi dị năng, thì bảo người sau lưng tới gặp ta.
- Ta...
Mạnh Ngưng Tuyết nhìn thoáng qua Thiết Nam, trong nội tâm nàng rất là khó hiểu, Thiết Nam ngoại trừ trước ngực gồ cao, có thể chứng minh nàng là nữ nhân ra, địa phương khác thật sự là nhìn không ra bất kỳ bộ dạng nữ nhân nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Nhưng mà, Trần Thanh Đế vì một nữ nhân như vậy, suýt nữa giết Mạnh Ngưng Tuyết nàng.
Mạnh Ngưng Tuyết nàng là Nữ Thần của Trung Y Học Viện a.
Thương hương tiếc ngọc ở đâu?
- Thiết Nam, ăn cơm không?
Nhìn thấy Thiết Nam gật đầu, Trần Thanh Đế đi tới phòng bếp, nhìn Liễu di đang thu thập phòng bếp, nói ra:
- Liễu di, phiền toái người làm tiếp chút thức ăn, bằng hữu của ta chưa ăn cơm.
- Vâng, đại thiếu.
Liễu di mỉm cười, nhẹ gật đầu nói.
Theo không ngừng ở chung cùng Trần Thanh Đế, Liễu di phát hiện, Trần đại thiếu cùng đồn đãi thật sự là cách biệt quá lớn, không chỉ không có kém như đồn đãi, trái lại còn rất khách khí.
Cái này làm cho Liễu di mỗi lần nhớ tới đồn đãi, cũng nhịn không được lắc đầu thở dài, thật sự là tiếng người đáng sợ, một đứa bé thật tốt, lại bị đồn thành như vậy.
Trần Thanh Đế nhún vai, cũng không nói thêm gì, thẳng đến khi Mạnh Ngưng Tuyết lái xe của mình ly khai, ánh mắt của Trần đại thiếu, lại rơi vào trên người Thiết Nam:
- Thiết Nam, tối hôm qua xảy ra chuyện gì? Cô phát hiện cái gì?
- Tôi phát hiện, bối cảnh Mạnh Ngưng Tuyết này không đơn giản, đang chuẩn bị điều tra sâu, lại đụng phải công kích.
Nói đến đây, sắc mặt Thiết Nam trở nên không được tự nhiên, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Tôi... tôi hoài nghi... hoài nghi người công kích tôi... là... là em gái của tôi, Tạ Khinh Diệu.
- Ta biết rõ.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đối với Thiết Nam biểu hiện càng thêm thoả mãn. Hắn biết rõ, Thiết Nam tuyệt đối tin được.
Từ Huyết Nhận đi ra, quả nhiên đều là trung thành nhất.
- Ngươi... ngươi biết?
Thiết Nam quyết đoán chấn kinh rồi, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, không thể tin được, Trần Thanh Đế vậy mà biết rõ.
- Không sai.
Trần Thanh Đế trầm giọng nói ra:
- Tạ Khinh Diệu là Dị Năng giả, Dị Năng giả loại tinh thần. Hơn nữa, nàng dĩ vãng làm hết thảy, tất cả đều là ngụy trang.
- Tất cả đều là ngụy trang hay sao?
Trong lòng Thiết Nam run lên, càng không thể tin được.
Những năm gần đây, đều là ngụy trang, cái này... cái này cũng thật là đáng sợ a?
- Thiết Nam, từ hôm nay trở đi, không cần tiếp tục điều tra Mạnh Ngưng Tuyết.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ nói ra:
- Hiện tại có một nhiệm vụ càng thêm trọng yếu muốn giao cho cô.
Phong ấn dị năng tinh thần của Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Thanh Đế tin tưởng, người tối hôm qua xuất hiện kia, chỉ cần không muốn buông tha cho Mạnh Ngưng Tuyết, tất nhiên sẽ chủ động tới tìm Trần Thanh Đế hắn.
Người ta sẽ chủ động đến, cần gì tiếp tục điều tra?
Hơn nữa, thật sự có chuyện trọng yếu, cần Thiết Nam đi làm.
Hiện tại Lữ Duẫn Cứu đang trắng trợn mua sắm Nguyên ngọc, mua nhiều Nguyên ngọc như thế, cuối cùng sẽ được lưu giữ ở địa phương nào?
Cái này, mới là Trần Thanh Đế quan tâm nhất.
Muốn tăng tu vi lên, ngoại trừ cưỡng ép hấp thu dị năng của Dị Năng giả ra, chính thống nhất vẫn là hấp thu linh khí để đề thăng tu vi của mình.
Mà Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí, không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất.
- Trần đại thiếu, là nhiệm vụ gì?
Tinh thần Thiết Nam chấn động, sắc mặt vô cùng nghiêm túc nói:
- Thề sống chết hoàn thành nhiệm vụ, quyết sẽ không để cho Trần đại thiếu thất vọng.
Thiết Nam đi điều tra Mạnh Ngưng Tuyết, không chỉ không có được kết quả, còn bị bắt. Hơn nữa, nàng cũng tinh tường biết rõ, có thể an toàn đi ra, nhất định là Trần Thanh Đế làm.
Nhiệm vụ thứ nhất đã thất bại, Thiết Nam tuyệt đối không cho phép nhiệm vụ thứ hai cũng thất bại.
- Theo dõi một người.
Trần Thanh Đế hạ giọng, nói ra:
- Con trai Lữ Văn, Lữ Duẫn Cứu, hiện tại đang ở các nơi đại lượng thu mua Nguyên ngọc. Ta muốn biết, những Nguyên ngọc kia gửi ở địa phương nào.
- Tôi minh bạch.
Thiết Nam rất nghiêm túc nói ra.
- Ngươi muốn hoàn thành nhiệm vụ, ta có thể lý giải, nhưng mà, hết thảy đều dùng an toàn làm đệ nhất.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lạnh giọng nói ra:
- Coi như là tra không được, cũng quyết không cho phép cô bị thương, hiểu chưa?
- Minh bạch!
Thiết Nam chấn động toàn thân, trong nội tâm vô cùng cảm động. Nàng có thể tinh tường cảm giác được, Trần Thanh Đế là phát ra từ nội tâm quan tâm nàng.
Bán mạng cho chủ nhân như thế này, cho dù chết, cũng đáng.
- Đợi sau khi nhiệm vụ lần này chấm dứt, vô luận kết quả như thế nào, ta sẽ tiến hành huấn luyện tàn khốc đối với cô.
Để cho Trần Thanh Đế tiếc nuối chính là, thân thể tố chất Thiết Nam mặc dù không tệ, nhưng không có linh căn, không cách nào tu luyện.
Bằng không thì một người trung thành như thế, đây chính là đáng giá bồi dưỡng.
- Vâng, Trần đại thiếu!
Trong nội tâm Thiết Nam vui vẻ, nàng hiện tại càng thêm khát vọng tăng thực lực lên, đồng thời cũng biết, thực lực mình kiêu ngạo kia, thật sự là quá yếu, căn bản chính là cặn bã.
Ngay cả tiểu muội Tạ Khinh Diệu của nàng, nhìn như nhu nhược, Thiết Nam nàng cũng không phải là đối thủ.
Cái này... cái này còn có cái gì đáng giá kiêu ngạo.
- Trước ăn sáng đi, sau đó đi gara lựa chọn một chiếc xe, bắt đầu hành động.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Trần Thanh Đế bảo Thiết Nam ngồi xuống, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Thiết Nam không cách nào trở thành Tu Chân giả, chỉ là pháp môn tu luyện ở thế tục, muốn trở nên mạnh mẽ cũng có hạn. Xem ra, ta phải rút chút thời gian nhìn xem, phải chăng có công pháp tu luyện khác thích hợp với Thiết Nam.
Thiết Nam ăn điểm tâm xong đã đi ra, Trần Thanh Đế thoáng cái không biết nên làm gì, về phần hứng thú đi trường học, cũng không có.
Tu luyện?
Chỉ còn lại một khối Nguyên ngọc, linh khí trên địa cầu, yếu đến có thể không nhìn, còn tu luyện thế nào?
Nhưng mà, đúng lúc này, một cái viên thịt lại lăn tiến vào biệt thự.
Viên đại thiếu tới.
- Trần đại thiếu, chúng ta có thể bắt đầu làm việc rồi chứ?
Viên Cầu đi vào trong phòng ngủ, chà xát hai tay, nói ra:
- Hết thảy đều chuẩn bị sẵn sàng, chỉ còn đợi điều hòa y của ngươi rồi. Chỉ cần giải quyết điều hòa y, lập tức tìm Bùi Ngữ Yên chụp quảng cáo, sau đó có thể phát tài.
- Cũng tốt, đi Công ty của ngươi?
Hiện tại Trần Thanh Đế cũng không có chuyện gì, không chút suy nghĩ đáp ứng xuống.
Ngươi bảo Trần Thanh Đế chế tác điều hòa y, tổng phải có quần áo a?
- Cái kia còn chờ gì nữa, đi a, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Viên Cầu cười hắc hắc, hèn mọn bỉ ổi nói:
- Ngực áo, quần lót, ta đều chuẩn bị không ít, giữ cho chụp quảng cáo xử dụng đó.
Rất hiển nhiên, Viên Cầu là muốn Bùi Ngữ Yên mặc nội y quảng cáo. Tài nguyên tốt như vậy không lợi dụng, thật sự là quá lãng phí rồi.
Công ty Phú Hào, ở vào trung tâm thành phố, khu vực phồn hoa nhất, tòa nhà không tính cao, chỉ có mười chín tầng, chỉnh thể đã lắp đặt thiết bị xong.
Phong cách lắp đặt thiết bị, quá tục khí, cái gì cũng là dùng tốt nhất, khắp nơi vàng son lộng lẫy, đi vào, cho người khác cảm giác là khí phái.
Trong một đại sảnh hình tròn, đèn treo Kim Sắc cực lớn, trọn vẹn bỏ ra hơn trăm triệu. Địa phương khác, tất cả đều là tiền, đập phá rất nhiều tiền.
Khí phái!
Vô cùng khí phái!
Chỉ dùng rất nhiều tiền, làm ra khí phái.
Đi vào, giống như là tiến nhập cung điện.
Cái này là Công ty quần áo và trang sức?
Quả thực là công ty xa xỉ.
Bất quá, bán ra chính là điều hòa y, đích thật là xa xỉ phẩm.
Hào khí và không khí trong toàn bộ Công ty quần áo và trang sức, đều lộ ra phi thường giàu có, xa xỉ. Nếu như là một người bình thường đến, nhìn thấy phong cách lắp đặt thiết bị, chỉ sợ sẽ quay đầu đi.
Vì sao?
Là bị sợ.
Coi như là người có chút vốn liếng, tiến vào đây tim đập cũng sẽ không cách nào ức chế gia tốc, ngay cả đại khí cũng không dám thở gấp, chớ nói chi là nói chuyện.
Nếu như không có thân gia hơn ngàn vạn, tiến đến cũng là tìm tai vạ, chịu tội.
Xa hoa!
Xa hoa vô hạn!
Bất quá, nói về một bộ điều hòa y, Viên Cầu cũng ngại bán một trăm vạn quá ít, ý định trực tiếp bán 1000 vạn một bộ.
Ngươi nói ngươi thân gia ngàn vạn, tính là cái gì chứ?
Tuy đủ mua một bộ điều hòa y, nhưng ngươi cam lòng mua sao?
Đương nhiên, 1000 vạn một bộ điều hòa y, cái kia vẫn là không thực tế, cái hưởng thụ này, thật sự là quá mắc.
- Trần đại thiếu, Công ty Phú Hào này lắp đặt thiết bị cũng không tệ lắm phải không?
Vẻ mặt Viên Cầu đắc ý, rất là hung hăng càn quấy nói:
- Lần này, ca ca ta là bỏ xuống vốn gốc, ngay cả tiền cưới vợ cũng nện vào. Chỉ là lắp đặt thiết bị, trọn vẹn hao tốn hơn một tỷ.
Nói đến đây, Viên Cầu vỗ vỗ bả vai Trần Thanh Đế, nói ra:
- Trần đại thiếu, về sau hạnh phúc của tiểu đệ, tất cả đều ký thác vào trên người của ngươi rồi.
- Ngươi... ngươi thật sự là đủ xa xỉ đấy.
Trần Thanh Đế đối với tiền tài, không có khái niệm gì, hơn một tỷ, hắn cũng không quan tâm. Phải biết rằng, trước kia còn hắn Ước Hàn 1,9 tỷ Đôla đây này.
Nhưng mà, hơn một tỷ toàn bộ phí ở lắp đặt thiết bị, loại chuyện này, cũng chỉ có Viên Cầu có thể làm ra.
Tổng cộng mười chín tầng, bỏ ra hơn một tỷ lắp đặt thiết bị?
Con mẹ nó, nghiệp chướng a.
- Trần đại thiếu, huynh đệ ta bỏ ra một cái giá lớn như vậy, ngươi định phân mấy thành cho ta?
Viên Cầu xoa xoa đôi bàn tay, cười hắc hắc, nói ra:
- Trần đại thiếu, ta cũng không tham lam, cũng không muốn quá nhiều, ta chỉ cần một thành, nửa thành cũng được.
Nguyên liệu chế tác điều hòa y, chỉ là quần áo bình thường, cũng không đáng tiền, mấu chốt là về sau Trần Thanh Đế gia công a.
Một thành, con số nhìn như không lớn, nhưng không nên quên, một bộ điều hòa y, giá trị một trăm vạn a, một thành, là mười vạn.
Bán đi một bộ điều hòa y, Viên Cầu có thể lợi nhuận mười vạn.
Hơn nữa, Viên Cầu có đầy đủ lý do tin tưởng, điều hòa y, tất nhiên sẽ bán điên cuồng.
Đừng nói chỉ là một thành, cho Viên Cầu hắn 1%, hắn cũng có thể lợi nhuận ngất ngây.
Điều hòa y, có thể bán bao nhiêu tiền, có bị bán điên hay không, Trần Thanh Đế đương nhiên tinh tường biết rõ. Đến lúc đó, chỉ cần Trần Thanh Đế nguyện ý, có tiền mà không mua được cũng có thể làm được.
Trần đại thiếu bãi công, không làm ra, cái kia chẳng phải có tiền mà không mua được sao?
Tiền, loại thứ tốt này, còn không phải muốn kiếm bao nhiêu, lợi nhuận bao nhiêu cũng được sao?
Bất quá, đối với một tu chân giả mà nói, loại vật tiền tài này, thực không có lực hấp dẫn gì. Mà Trần Thanh Đế đối với tiền, cũng không có ý kiến gì, đối với kiếm tiền, cũng không có bất kỳ hứng thú.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương