Thẩm Kỳ ở một bên lôi kéo quần áo Chu Trướng, thu ánh mắt từ trên bộ váy xinh đẹp kia trở lại, thấp giọng nói ra:
- Cái váy kia quá mắc, chúng ta vẫn là đừng mua.
Điều kiện gia đình của Thẩm Kỳ cũng không tốt, là dựa vào thành tích thi vào Trung Y Học Viện. Cái váy giá trị một vạn chín ngàn tám, nàng cho tới bây giờ nghĩ cũng không dám nghĩ qua.
Gần hai vạn, làm sao mặc được?
Cho dù thật sự mua, Thẩm Kỳ Đô cũng không dám mặc đi ra ngoài, nàng sợ bị người khác đoạt đi.
- Mua không nổi, vậy đừng ở chỗ này giả vờ giả vịt.
Quản lý cửa hàng, nhìn thấy bộ dáng của Thẩm Kỳ, trên mặt càng thêm khinh thường, càng thêm xem thường bọn người Chu Trướng:
- Quần áo ở đây, không phải là người nào cũng có thể mua, làm hư một cái cúc áo, các ngươi cũng bồi không nổi.
Chu Trướng cùng Trịnh Lục ăn mặc quần áo bệnh viện, làn da lộ ra bên ngoài, còn có thể mơ hồ thấy được vết sẹo. Không cần nghĩ cũng biết, hai tên này khẳng định là bị người đánh.
Mà Thẩm Kỳ ăn mặc, cũng rất mộc mạc, xem xét là biết hàng vỉa hè.
Thời điểm bọn người Chu Trướng tiến vào cửa hàng này, đã bị quản lý cửa hàng quyết đoán đánh lên nhãn hiệu người nghèo cho bọn hắn.
- Ngươi con mẹ nó, đây là ý gì?
Chu Trướng lập tức nổi giận, thực hận không thể tiến lên, hung hăng đánh quản lý cửa hàng này một tát.
- Chu Trướng, được rồi, đừng xúc động, chúng ta đi cửa hàng khác.
Thẩm Kỳ giữ chặt tay Chu Trướng, nhỏ giọng nói. Nàng thực sợ Chu Trướng tức giận, đánh người ta một chầu.
Tuy quản lý cửa hàng này quá xem thường người, nhưng cũng không đáng.
- Đúng, Chu Trướng, chúng ta đi cửa hàng khác.
Trịnh Lục nhíu mày, thản nhiên nói:
- Lấy thái độ của hắn, không cần tiền đưa cho chúng ta, chúng ta còn phải cân nhắc thoáng một phát có nên lấy hay không.
Nói xong, Trịnh Lục kéo tay Chu Trướng, đi vào cửa hàng bên cạnh.
- Cửa hàng kia cấp bậc rất cao, giá cả tốt hơn.
Nhìn thấy một màn này, mặt mũi quản lý cửa hàng tràn đầy khinh thường, âm dương quái khí châm chọc nói.
- Hàng của các ngươi cấp bậc thấp, thái độ phục vụ lại kém, trách không được việc buôn bán của các ngươi kém như vậy.
Trịnh Lục nhíu mày, vẻ mặt trào phúng nói:
- Tranh thủ thời gian đóng cửa đi.
Nói xong, Trịnh Lục chỉ vào một cái váy treo trên tường, nhìn Thẩm Kỳ nói ra:
- Thẩm Kỳ, ta cảm giác cái này không tệ, rất thích hợp với ngươi.
- Đúng, không tệ, bộ này ngươi mặc nhất định sẽ rất đẹp mắt.
Chu Tướng cũng là hai mắt tỏa sáng, nhìn hướng dẫn viên cửa hàng nói ra:
- Mỹ nữ, cầm cái váy kia xuống, để cho bạn gái của ta thử xem.
- Tiên sinh, xin chờ một chút.
Trên mặt mỹ nữ hướng dẫn viên, lộ ra dáng tươi cười chức nghiệp, lấy bộ váy kia xuống giao cho Thẩm Kỳ, nói ra:
- Phòng thử áo ở bên kia.
- Chu Trướng, cái này...
Thẩm Kỳ cũng rất thích bộ váy này, bất quá, nàng lại nghe nói, giá ở cửa hàng này so với bên cạnh còn cao hơn.
Cái váy giá một vạn chín ngàn tám, đối với Thẩm Kỳ mà nói, đã là vô cùng mắc, cao hơn? Nàng thật sự không dám mặc.
- Không có việc gì, em đi thử đi.
Chu Trướng cho Thẩm Kỳ một nụ cười cổ vũ.
- Cái kia... tốt.
Thẩm Kỳ hít sâu một hơi, cầm váy đi về phòng thử áo.
Người quản lý cửa hàng bên cạnh kia, đứng ở ngoài cửa nhìn xem hết thảy, vẻ mặt cười lạnh, khinh thường nói:
- Váy mặc trên người, đừng không có tiền mua, lại cởi ra, mặt mũi sẽ không còn đâu.
- Con mẹ nó, ngươi làm sao lại bị coi thường như vậy chứ?
Chu Trướng gắt gao nhìn chằm chằm vào người quản lý kia, châm chọc nói:
- Ngươi là bị bạn gái của mình đội nón xanh, hay là bạn gái của ngươi bị người cưỡng gian rồi hả? Ngươi không thể câm miệng sao?
Đội nón xanh?
Bạn gái bị người cưỡng gian rồi hả?
- Ngươi... ngươi như thế nào có thể vũ nhục người?
Tên quản lý cửa hàng kia, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi, lạnh giọng nói ra:
- Ta hiện tại gọi bảo an, đuổi các ngươi đi ra.
- Ngươi kích động cọng lông? Chẳng lẽ bị ta nói trúng chỗ đau của ngươi? Bạn gái của ngươi thực đội nón xanh cho ngươi?
Chu Trướng cười hắc hắc, nói ra:
- Lấy cái đức hạnh của ngươi, cho dù hiện tại không có, cũng chỉ là sự tình sớm muộn. Ngươi nha, trời sinh là một mặt hàng đội nón xanh.
Phốc!
Nhân viên cửa hàng mà Chu Trướng đang mua, rốt cục nhịn không được cười đi ra. Bất quá, nàng lập tức che miệng quay đầu.
Chu Trướng này, nói chuyện thật sự là quá tổn hại người rồi.
- Chu Trướng...
Đúng lúc này, cửa phòng thử áo mở ra, Thẩm Kỳ mặt ngọc đỏ lên không thôi, hai tay không biết đặt ở nơi nào, có chút không dám đi tới.
- Oa ha ha, Thẩm Kỳ, ui, thật sự là rất đẹp, nhanh, mau ra đây cho anh nhìn xem.
Chứng kiến bộ dáng của Thẩm Kỳ, trước mắt Chu Trướng lập tức sáng ngời.
Trong nháy mắt, một tiểu mỹ nữ phối hợp cới bộ váy này, biến thành đại mỹ nữ.
Cái này... cái này thực là người đẹp vì lụa a.
Vốn, Thẩm Kỳ chính là một nữ hài lớn lên không tệ, lại phối hợp bộ váy này, lập tức tỏa sáng.
- Oa kháo, Thẩm Kỳ, không nghĩ tới ngươi vậy mà lại đột nhiên trở nên xinh đẹp như vậy.
Trịnh Lục vẻ mặt hâm mộ nói:
- Chu Trướng, ngươi thật sự là nhặt được bảo rồi.
Trước khi không có mặc bộ váy vào này, là một người, sau khi mặc vào, liền biến thành một người khác rồi.
- Ta... ta thay ra.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Thẩm Kỳ cúi đầu, nhỏ giọng nói. Tuy nàng rất thích, nhưng nàng biết rõ, cái váy này tuyệt đối sẽ không tiện nghi.
- Thay làm gì? Trực tiếp mặc đi là được.
Chu Trướng cười hắc hắc, đạp trên mông đít Trịnh Lục một cước, nói ra:
- Ngươi còn chờ cái gì? Tranh thủ thời gian trả tiền a, không phát hiện vợ của ta mặc rất đẹp sao?
- A, a, đúng, đúng...
Trịnh Lục liên tục gật đầu, cũng không có để ý một cước kia của Trịnh Lục, nhìn hướng dẫn viên nói:
- Mỹ nữ, bao nhiêu tiền?
- Ba vạn hai, cám ơn.
Hướng dẫn viên mỉm cười nói.
- Có nghe hay không, ba vạn hai ngàn tệ, ngươi có sao?
Quản lý cửa hàng bên cạnh, mặt mũi tràn đầy trào phúng nói:
- Còn trực tiếp mặc đi? Cái này rất mất mặt...
Phanh!
Một tiếng vang nhỏ, Trịnh Lục trực tiếp ném valy tiền trong tay lên quầy thu ngân, sau đó mở ra, một chồng tiền mặt, ít nhất cũng có hai trăm vạn.
Thanh âm của quản lý cửa hàng bên cạnh, đột nhiên im bặt, trực tiếp trợn tròn mắt. Sắc mặt của hắn lập tức trở nên khó coi không thôi, cảm giác mặt mình quá đau.
Đồng thời, cũng phi thường hối hận.
Chiếc váy một vạn chín ngàn tám, nếu bán đi rồi. Ta còn có gần ngàn tệ phần trăm a, cứ... cứ như vậy đã không có?
Con mẹ nó, giả heo ăn thịt hổ, có nhiều tiền như vậy, còn ăn mặc quần áo bệnh viện, mang theo một bạn gái mặc hàng vỉa hè chạy tới đây 'trang bức' sao?
- Con mẹ nó, vừa đánh cướp một ngân hàng, kiếm một chút tiền, muốn mua cho bạn gái một bộ quần áo, còn bị người khinh bỉ.
Chu Trướng trừng mắt nhìn quản lý cửa hàng kia, hù dọa nói:
- Lão tử thật muốn đánh cướp của ngươi, móa.
- A...
Quản lý cửa hàng kia phát ra một tiếng thét kinh hãi, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, cả thân thể liên tục lui lại mấy bước.
Hai tên gia hỏa kia, trên mặt, trên người tất cả đều là vết sẹo, chẳng lẽ thật sự là đánh cướp ngân hàng sao?
Trần Thanh Đế đứng ở đàng xa, nhìn xem hết thảy, nhịn không được liếc mắt. Chu Trướng cùng Trịnh Lục này, thật sự là quá trang bức rồi.
Làm đến cuối cùng, ngay cả đánh cướp ngân hàng cũng nói ra được, thực đúng là nhân tài a.
Không nên hù dọa người như vậy a!
- Cái kia... vị khách nhân này, anh biết xem tướng hay sao?
Sau khi thu tiền, mỹ nữ hướng dẫn viên nhìn Chu Trướng, hạ giọng nói ra:
- Bạn gái của hắn, thật sự đội nón xanh cho hắn. Hơn nữa, tất cả nhân viên công tác ở lầu này đều biết.
- Gì cơ?
Chu Trướng trừng lớn hai mắt, Thẩm Kỳ cùng Trịnh Lục cũng là như thế.
Con mẹ nó, vậy mà đoán đúng rồi?
Ca ca ta không xem tướng, cũng không biết xem. Thuần túy là muốn trêu chọc tên kia mà thôi.
Tuy thanh âm của mỹ nữ hướng dẫn viên rất nhỏ, nhưng Trần Thanh Đế vẫn là nghe được rất rõ ràng, cái này lại để cho Trần Trần đại thiếu nhịn không được sững sờ, buồn cười.
Cái này... là con mắt Chu Trướng quá sắc bén? Hay là miệng của hắn quá độc?
- Ồ, cái kia không phải là Trần Thanh Đế sao?
Đúng lúc này, trong lầu chín cửa hàng, rốt cục có người phát hiện Trần Thanh Đế, liếc mắt liền nhận ra, vị hôn phu của quốc tế toàn năng siêu sao, Trần Thanh Đế.
- Trần Thanh Đế ở nơi nào? A... thật là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế a.
- Hắn đến cùng là người nào a, thậm chí có bản lãnh lớn như vậy, dĩ nhiên là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, hơn nữa, còn quên luôn Bùi Ngữ Yên.
- Ta còn nghe nói, sở dĩ Bùi Ngữ Yên đột nhiên trở lại, cũng là bởi vì nàng ghen.
- Việc này ta cũng biết, nghe nói hiện tại Trần Thanh Đế học ở Trung Y Học Viện, còn là một sinh viên năm thứ nhất. Bất quá, chỉ là ở ngoài sáng, đã có hai hoa khôi của khoa bị hắn hái đi.
- Vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên hái hoa ngắt cỏ, làm Tiểu Tam, Tiểu Tứ, cho nên Bùi Ngữ Yên mới trở lại đấy.
- Thằng này thật sự là lợi hại, vậy mà ở trong trường học, trước mặt rất nhiều đệ tử, hôn Bùi Ngữ Yên tới vài phút.
- Thời gian nào có ngắn như vậy, ta nghe nói, hắn hôn Bùi Ngữ Yên hơn nửa canh giờ, thở gấp không thôi, Bùi Ngữ Yên mới buông tha hắn.
- Lập uy, Bùi Ngữ Yên là lập uy, làm cho những Tiểu Tam, Tiểu Tứ của Trần Thanh Đế xem đấy.
...
Khá tốt Bùi Ngữ Yên không có đến chung, bằng không thì nghe được những người này nghị luận, sẽ tức đến thổ huyết.
Ai hôn ai hả?
Là Trần Thanh Đế cưỡng hôn ta đó?
Hơn nữa, thời gian nào có dài như vậy, chỉ có một phút đồng hồ mà thôi.
Còn nửa giờ?
Các ngươi thật đúng là dám nói ra miệng, có bản lĩnh ngươi với lão công, lão bà ngươi, hôn môi nửa giờ thử xem?
Đáng tiếc, Bùi Ngữ Yên không cùng đến.
- Cảm ơn mọi người động viên.
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:
- Các ngươi vậy mà đều biết ta, cái này thật là làm cho ta thụ sủng nhược kinh.
Nổi danh?
Vậy thì triệt để một ít.
Lúc nào đạt đến cảnh giới người khác nhìn thấy Trần Thanh Đế, làm như không nhìn thấy, đó mới là cảnh giới cao nhất của ít xuất hiện, mới là Trần đại thiếu muốn thấy.
- Chu Trướng, Trịnh Lục, các ngươi còn chưa có mua quần áo xong sao?
Trần Thanh Đế cười cười với mọi người, lập tức đi đến chỗ của Chu Trướng cùng Trịnh Lục.
Bọn hắn nhận thức?
Vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, vậy mà nhận thức bọn hắn? Cái này... cái này...
Nhìn thấy một màn này, tên quản lý nón xanh kia, trực tiếp liếc mắt, suýt nữa hôn mê rồi. Còn mỹ nữ hướng dẫn viên kia, cũng khiếp sợ không thôi.
Không nghĩ tới, khách hàng của nàng vậy mà nhận thức Trần Thanh Đế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Trước đó, không có người biết rõ, bất quá, Bùi Ngữ Yên quá nổi danh rồi, quốc tế toàn năng siêu sao, ai không biết?
- Oa kháo, như thế nào chỉ một mình ngươi? Sao chị dâu không lên?
Trịnh Lục nhìn nhìn bốn phía, không có phát hiện Bùi Ngữ Yên, vẻ mặt nghi hoặc.
- Ta không có ý định mua quần áo cho nàng, mang nàng tới làm gì? Ở trong xe chờ rồi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Tranh thủ thời gian mua quần áo, mặc thành như vậy, còn ra thể thống gì nữa?
- Định mua quần áo, con mẹ nó, lại bị quản lý nón xanh kia khinh bỉ, thực bực mình.
Chu Trướng hừ nhẹ một tiếng, liếc nhìn tên quản lý đội nón xanh.
- Ồ, như thế nào đột nhiên trở nên nóng như vậy?
Vừa muốn đi, Trịnh Lục nhịn không được nói ra.
- Đúng vậy a, như thế nào đột nhiên trở nên nóng như vậy? Giống như là có cháy vậy.
Vẻ mặt của Chu Trướng và Thẩm Kỳ cũng nghi hoặc, nhao nhao nói.
- Chẳng lẽ là điều hòa trung tâm hư mất?
Vẻ mặt mỹ nữ hướng dẫn viên cũng nghi hoặc:
- Bất quá, cho dù hư mất, cũng không có khả năng thoáng cái nóng như vậy a.
Vèo!
Lý Vưu tiềm phục ở chỗ tối, thân thể khẽ động, đi tới bên người Trần Thanh Đế, sắc mặt ngưng trọng.
- Lý Vưu, ngươi lưu lại, phụ trách bảo vệ tốt an toàn của bọn hắn.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ta đi xem.
Nóng?
Cái này cũng không chỉ là nóng đơn giản như vậy, Trần Thanh Đế tinh tường cảm ứng được năng lượng chấn động đầm đặc.
Hơn nữa, căn cứ khí tức phán đoán, Trần đại thiếu còn biết, nơi phát ra năng lượng chấn động này, là một bảo tiêu của Ước Hàn.
Dị Năng giả có được Dị Năng Hỏa cấp độ A.
- Cẩn thận một chút!
Lý Vưu thấp giọng nói.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nhìn Chu Trướng, Trịnh Lục cùng với Thẩm Kỳ, nói ra:
- Các ngươi ở chỗ này, không nên đi loạn, ta đi một chút sẽ trở lại.
Nói xong, Trần Thanh Đế đã đi ra cửa hàng.
Trần đại thiếu không muốn ở chỗ này, chém giết tên bảo tiêu kia của Ước Hàn.
Oanh!
Nhưng mà, khi Trần Thanh Đế mới vừa đi tới trước cửa hàng của tên quản lý đội nón xanh kia, không khí chung quanh hắn, trong giây lát hừng hực thiêu đối.
Không chỉ có như thế, quần áo trong cửa hàng của tên quản lý đội nón xanh kia, cũng lập tức thiêu đốt.
Tên quản lý đội nón xanh đứng cách đó không xa, nhìn thấy một màn này, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ, quyết đoán trợn tròn mắt, lập tức, lại điên cuồng gào thét.
- Quần áo, quần áo, đừng cháy a, đừng cháy a...
Tên quản lý đội nón xanh phát ra một tiếng thê thảm, bên ngoài cừa hàng tru lên, muốn đi cứu hoả, rồi lại không dám vào đi.
- Phá!
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang, âm thầm nắm bắt pháp quyết, trong nội tâm gầm nhẹ một tiếng, rất nhanh bố trí một cái phá trận.
Oanh!
Chỉ thấy, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, Liệt Hỏa chung quanh hắn rào rạt, giống như thủy tinh bị đánh nát, rất nhanh tàn lụi biến mất.
Chơi hỏa?
Ở trước mặt luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận... Đại Tông Sư Trần Thanh Đế chơi hỏa? Muốn dùng hỏa giết Trần đại thiếu?
Đầu ngươi bị cửa kẹp hay sao?
Ngươi đây không phải chơi hỏa, mà là tìm tai vạ, chơi chính mình.
Nếu không phải Trần Thanh Đế không muốn gây khủng hoảng, trực tiếp hút chút lửa kia vào trong cơ thể luyện hóa.
Phốc!
Trong một ngõ ngách, Tất Triệt Tư biến sắc, hộc ra một ngụm máu tươi. Ngay sau đó, độ ấm của toàn bộ lầu chín rất nhanh giảm xuống.
- Đáng chết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Là ai ra tay đánh tan Hỏa Dị Năng của ta?
Tất Triệt Tư duỗi tay gạt đi máu tươi trên khóe miệng, mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Trần Thanh Đế động thủ, Tất Triệt Tư cũng không có phát hiện. Hơn nữa, Trần đại thiếu động thủ cực kỳ che giấu, coi như là Tất Triệt Tư, cũng không biết là chuyện gì xảy ra.
Hỏa Dị Năng của hắn, cứ như vậy bị đánh tan rồi.
- Có lẽ có cao thủ âm thầm bảo hộ Trần Thanh Đế. Ta hẳn không phải là đối thủ.
Tất Triệt Tư hít sâu một cái, thân thể khẽ động, rất nhanh rút lui.
Vừa thấy được tình thế không ổn, đối với mình bất lợi, Tất Triệt Tư quyết đoán rời đi. Hắn cũng không nghĩ tiếp tục lưu lại, chẳng lẽ muốn tìm khổ sao?
- Chạy?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cười lạnh:
- Không có nghĩ đến gia hỏa này, lại cẩn thận như vậy.
Tất Triệt Tư chạy thoát, Trần Thanh Đế cũng không có ý tứ đuổi theo, quay người lại đi đến chỗ Chu Trướng cùng Trịnh Lục.
- Ngươi... ngươi không thể đi, ngươi bồi thường y phục của ta, bồi thường y phục của ta...
Tên quản lý đội nón xanh kia, một phát bắt được Trần Thanh Đế, liền nói:
- Y phục của ta tất cả đều cháy hết, ngươi bồi thường y phục của ta.
Cửa hàng này cũng không phải là của tên quản lý đội nón xanh, trong lúc hắn làm việc bị cháy, hắn là phải bồi thường.
Bồi thường?
Hắn có thể trả nổi sao?
Tất cả quần áo ở bên trong cửa hàng, giá trị gần ngàn vạn, nếu hắn có thể bồi được, hắn còn có thể đi làm cho người khác sao?
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Có nhiều tiền như vậy, thì không phải bạn gái của hắn đội nón xanh cho hắn, mà là hắn đội nón xanh cho nam nhân khác.
Toàn bộ nhân viên công tác trong lầu này, người nào không biết, bạn gái của tên quản lý đội nón xanh này, chính là lão bản của hắn cua đi.
- Ta bồi thường y phục của ngươi?
Trần Thanh Đế nhíu mày, tràn đầy khinh thường nói:
- Tiệm của ngươi đột nhiên xảy ra hoả hoạn, liên quan gì đến ta?
Cửa hàng của tên quản lý đội nón xanh kia đột nhiên xảy ra hoả hoạn, ai cũng không biết là chuyện gì xảy ra. Không khí bốn phía Trần Thanh Đế thiêu đốt, cũng chỉ là chuyện tình trong nháy mắt mà thôi.
Người khác còn không thấy được, đã bị Trần đại thiếu đánh tan rồi.
Hỏa Dị Năng là bị đánh tan, nhưng mà, những quần áo kia lại không may mắn như vậy, mồi lửa mất đi, nhưng đã bốc cháy, sẽ không thể tự động dập tắt.
- Con mẹ nó, ngươi có phải điên rồi hay không?
Chu Trướng đi tới, hừ lạnh một tiếng:
- Cửa hàng của ngươi bị cháy, tìm Trần Thanh Đế đòi bồi thường cái gì? Muốn tiền nên điên rồi hả?
- Hắn mới vừa đi tới trước của tiệm, những quần áo kia đều cháy lên, như thế nào cùng hắn không có vấn đề gì?
Tên quản lý đội nón xanh không nói đạo lý nói:
- Không phải hắn, còn có thể là ai?
- Người không nói đạo lý, ta nhận thức rất nhiều. Bất quá, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua người không nói lý lẽ như ngươi.
Chu Trướng quay đầu nhìn Thẩm Kỳ, nói ra:
- Thẩm Kỳ, đưa di điện thoại động cho anh, gọi cảnh sát bắt hắn a.
- Nói cho ngươi biết, cảnh sát tới, ngươi không chỉ là bồi thường tiền đơn giản như vậy, còn phải vào tù ngồi bóc lịch.
Chu Trướng lạnh giọng nói:
- Hiện tại bạn gái của ngươi cũng đội nón xanh cho ngươi, nếu ngươi vào tù, ha ha, ngươi nghĩ xem sẽ như thế nào?
- Ngươi...
Tên quản lý đội nón xanh rất nhanh buông lỏng tay Trần Thanh Đế ra. Hắn biết rõ, nếu quả thật báo cảnh sát, đối với hắn một chút trợ giúp cũng không có.
Người ta đi đến trước cửa tiệm của ngươi, tiệm của ngươi cháy, quái nhân sao?
Cái Logic gì vậy.
Bất quá, tên quản lý đội nón xanh này đúng là không đủ may a.
Đương nhiên, những chuyện này cũng không phải Trần Thanh Đế quan tâm. Cái này, quả thực là báo ứng, ai bảo ngươi mắt cho nhìn người.
- Đừng nghía tới hắn, quả thực là một cái bệnh tâm thần.
Vẻ mặt Trịnh Lục đắc ý, hung hăng càn quấy nói:
- Đi, chúng ta tiếp tục mua quần áo, cũng không mua nhiều, hơn mười bộ là được.
- Oa ha ha, tiếp tục mua quần áo.
Chu Trướng kéo tay Thẩm Kỳ, nhìn bộ dáng tên quản lý đội nón xanh kia, trong lòng rất cao hứng, thật hả giận.
Cùng lúc đó, bởi vì cảm nhận được Hỏa Dị Năng chấn động, Bùi Ngữ Yên đoán được là bảo tiêu của Ước Hàn, Tất Triệt Tư sẽ động thủ với Trần Thanh Đế, rất nhanh tiến vào siêu thị.
Bất quá vừa chạy đến lầu hai, Bùi Ngữ Yên liền ngừng lại.
- Hỏa Dị Năng của Tất Triệt Tư, sao đột nhiên bị đánh tan? Trần Thanh Đế đã mạnh đến loại tình trạng này sao?
Bùi Ngữ Yên nhíu mày.
Bùi Ngữ Yên tinh tường biết rõ, Tất Triệt Tư là Dị Năng giả độ A của Mafia, nhưng mà, lại lập tức bị đánh tan.
Cái này làm cho Bùi Ngữ Yên cảm thấy rất khiếp sợ.
Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên biết rõ, Tạ Khinh Diệu không phải đối thủ của Trần Thanh Đế. Nhưng mà, thực lực của Tạ Khinh Diệu cũng không phải rất mạnh. Chỉ là tương đương với Dị Năng giả cấp độ B đỉnh phong mà thôi.
Tất Triệt Tư là Dị Năng giả cấp độ A a.
Đáng sợ hơn chính là, Dị Năng công kích của Tất Triệt Tư, lại bị người lập tức đánh tan. Cái độ khó này, so với đả bại Tất Triệt Tư, cũng lớn hơn nhiều.
Hơn nữa, Bùi Ngữ Yên cũng không có cảm nhận được, năng lượng của hắn chấn động, công kích Hỏa Dị Năng của Tất Triệt Tư, cứ như vậy bị đánh tan rồi.
- Trần Thanh Đế, là ngươi sao?
Bùi Ngữ Yên trầm ngâm một tiếng, thầm nghĩ trong lòng:
- Là ngươi? Hay là có người âm thầm bảo hộ ngươi ra tay?
Bùi Ngữ Yên không dám xác định.
- Là ngươi!
Đúng lúc này, Tất Triệt Tư thấy tình thế đầu không ổn, lập tức lựa chọn rút lui, trên đường đi tới thang lầu, thì nhìn thấy Bùi Ngữ Yên.
- Hừ.
Bùi Ngữ Yên hừ lạnh một tiếng, nhìn cũng không nhìn Tất Triệt Tư một cái. Quay người đi ra thang lầu, về tới trong xe của nàng.
- Không phải có người khác bảo hộ Trần Thanh Đế, mà là Bùi Ngữ Yên này.
Tất Triệt Tư cắn răng, thân thể khẽ động, rất nhanh đã đi ra siêu thị.
Tất Triệt Tư phải đi về báo cáo, báo cáo ở siêu thị đã phát sinh hết thảy.
Hơn nữa, Tất Triệt Tư quyết đoán cho rằng, là Bùi Ngữ Yên đang âm thầm ra tay, mới khiến cho Trần Thanh Đế không có chuyện gì.
Tất Triệt Tư tinh tường biết rõ, ở trong thế lực của Trần gia, người có thể đả bại hắn rất nhiều. Nhưng mà, có thể làm được lập tức đánh tan Hỏa Dị Năng của hắn, căn bản là không có.
Bùi Ngữ Yên xuất hiện ở bên trong siêu thị, cái này lại để cho Tất Triệt Tư tìm được giải thích cùng đáp án.
Tất nhiên là Bùi Ngữ Yên gây nên.
Bởi vì, Bùi Ngữ Yên chính xác có thể làm được điểm này.
Bùi Ngữ Yên trở lại trong xe Ferrari, đương nhiên biết rõ, Tất Triệt Tư cho rằng là nàng động thủ. Bất quá, Bùi Ngữ Yên cũng không có giải thích.
Ở Bùi Ngữ Yên xem ra, căn bản không có tất yếu giải thích.
Đừng nói chỉ là một Dị Năng giả nho nhỏ, coi như là đối mặt với gia gia của Ước Hàn, giáo phụ Mafia nước Mỹ, Bùi Ngữ Yên cũng sẽ không giải thích.
Tư cách!
Giáo phụ của Mafia nước Mỹ, cũng không có tư cách để cho Bùi Ngữ Yên giải thích.
Một giờ sau, Trần Thanh Đế cùng bọn người Chu Trướng đi ra siêu thị.
Lúc này, toàn thân Chu Trướng cùng Trịnh Lục đều là hàng hiệu, từ đầu đến chân thay đổi một lần. Về phần quần áo bệnh viện, sớm đã không biết bị bọn hắn ném đi đâu rồi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương
Dùng hai người Chu Trướng cùng Trịnh Lục này mà nói, còn giữ quần áo bệnh viện, thật sự là điềm xấu.
Thẩm Kỳ cũng không có thay chiếc váy giá trị ba vạn hai ngàn kia, cả người lập tức trở nên phi thường xinh đẹp. Ở bên trong khoa Văn Nghệ, coi như là bình luận không lên hoa khôi, nhưng cũng là một tiểu mỹ nhân.
- Ai, lần mua quần áo này trước hết đến nơi đây, đợi chút nữa lại hung hăng làm thịt Trần Thanh Đế.
Trịnh Lục ôm lấy valy tiền, cười hắc hắc:
- Đi, chúng ta đi ăn cơm, tiếp tục làm thịt.
Quần áo, giầy, đồ lót,… Chu Trướng và Trịnh Lục cũng chỉ là mua hai bộ, cộng thêm cùng một chỗ, cũng là hơn ba vạn, không đến bốn vạn tệ.
Bọn hắn ngoài miệng nói hung hăng làm thịt, nhưng sẽ không thật sự làm thịt như vậy.
Kỳ thật, quần áo bọn hắn mặc trước kia, cũng đại khái là cái giá này. Dù sao, Chu Trướng cùng Trịnh Lục vẫn là có chút bối cảnh.
Bạn gái của Chu Trướng Thẩm Kỳ, thì được trọng điểm chiếu cố. Trước trước sau sau, Chu Trướng ở trên người Thẩm Kỳ, trọn vẹn bỏ ra hơn mười vạn.
Những số tiền này, tất cả đều là Chu Trướng tự mình bỏ vốn, mà ngay cả ba vạn hai ngàn tệ trước kia, Chu Trướng cũng trả lại cho Trần Thanh Đế, không tốn một mao tiền của Trần Thanh Đế.
Dùng Chu Trướng nói: ta mua quần áo cho bạn gái, như thế nào có thể phí tiền của huynh đệ mình? Cái kia còn có thể xem như ta mua sao?
Đối với Chu Trướng kiên trì, Trần Thanh Đế cũng tỏ vẻ không sao cả.
Chỉ là, Thẩm Kỳ cuối cùng nói một câu, về sau không cho phép xài tiền bậy bạ, mua những xa xỉ phẩm này.
Chu Trướng vô cùng hạnh phúc đồng ý.
- Thẩm Kỳ, ngươi thật xinh đẹp a.
Nhìn thấy bọn người Trần Thanh Đế đi ra, Bùi Ngữ Yên chạy ra đón chào, nhìn thấy hai tay Trần đại thiếu trống trơn, Bùi Ngữ Yên có chút ủy khuất nói:
- Anh không mua cho em à?
- Mua cho ngươi?
Trần Thanh Đế hừ lạnh một tiếng nói:
- Ngươi còn có thể thiếu quần áo sao? Mò mẫm xem náo nhiệt làm gì?
- Tất Triệt Tư, ngươi bị thương?
Ước Hàn nhìn thấy Tất Triệt Tư trở lại, khóe miệng còn có vết máu, nhíu mày.
Tất Triệt Tư đi làm gì?
Còn không phải muốn hung hăng đánh Trần Thanh Đế một chầu, thuận tiện đốt rụi toàn bộ quần áo của Trần đại thiếu, để cho Trần đại thiếu ở trước mặt mọi người khỏa thân sao.
- Thời điểm tôi lợi dụng Hỏa Dị Năng, công kích Trần Thanh Đế, ngay khi sắp thành công, đạt tới mục đích, công kích của ta, lập tức bị đánh tan.
- Lập tức bị đánh tan?
Một bên, Ba Bỉ Đát là Dị Năng giả cấp độ S đỉnh phong hoảng sợ nói:
- Tất Triệt Tư, ngươi xác định là lập tức bị đánh tan hay sao?
Lập tức đánh tan?
Tất Triệt Tư chính là Dị Năng giả A cấp, công kích của hắn lập tức bị đánh tan, coi như là Dị Năng giả cấp độ SS cũng rất khó làm đến.
- Đúng vậy, ta xác định.
Tất Triệt Tư hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Ngươi cho rằng, lập tức bị đánh tan là sự tình rất có mặt mũi gì sao?
- Ước Hàn thiếu gia, xem ra chúng ta đánh giá thấp thực lực Trần gia rồi.
Một bên, người thấp bé da trắng Ngải Tát Khắc, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Có thể lập tức đánh tan công kích của Tất Triệt Tư, ít nhất cũng phải là Dị Năng giả có thực SSS đỉnh tiêm.
- Hừ, tuy cao thủ Trần gia không ít, nhưng mà có thể làm được điểm này, tuyệt đối không có.
Tất Triệt Tư hít sâu một hơi, nói ra:
- Thời điểm ta thấy tình thế không ổn, lựa chọn lập tức rút lui, nhưng mà, lúc lui trở lại, đụng phải Bùi Ngữ Yên.
- Ý của ngươi là nói, là Bùi Ngữ Yên ra tay đánh tan công kích Hỏa Dị Năng của ngươi?
Sắc mặt Ước Hàn lập tức trở nên âm trầm xuống.
Với tư cách cháu trai giáo phụ Mafia, Ước Hàn quyết không phải một kẻ ngu, lập tức đoán ra ý tứ của Tất Triệt Tư.
- Tôi không biết.
Tất Triệt Tư lắc đầu, cẩn thận nói:
- Tuy thế lực Trần gia rất mạnh, trong đó cao thủ có thể chém giết ta cũng không ít. Nhưng mà, người có thể lập tức đánh tan công kích của ta, có lẽ không có. Mà Bùi Ngữ Yên lại có thể nhẹ nhõm làm được.
Dù sao Bùi Ngữ Yên cũng là nữ nhân Ước Hàn ưa thích, tuy Tất Triệt Tư đã nhận định là Bùi Ngữ Yên gây nên, nhưng hắn vẫn không dám nói thẳng ra.
Mặc dù nói, Tất Triệt Tư đã nói rất rõ ràng rồi.
- Hừ.
Ước Hàn hừ lạnh một tiếng, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi, gầm nhẹ nói:
- Ta muốn giết Trần Thanh Đế, ta muốn cho hắn chết.
- Ba ngày, ta cho các ngươi ba ngày thời gian, giết Trần Thanh Đế cho ta.
Ước Hàn vô cùng phẫn nộ, nữ nhân mình yêu, vậy mà trợ giúp tình địch của mình.
Mặc dù nói nữ nhân mình yêu, là trợ giúp vị hôn phu của nàng. Nhưng mà, Ước Hàn y nguyên vô cùng phẫn nộ, sát khí xông mạnh.
Chỉ có Ước Hàn hắn, mới có thể phối hợp với Bùi Ngữ Yên, mặt khác bất luận kẻ nào, đều không có tư cách, đều không xứng.
...
Trong bãi đỗ xe của một khách sạn năm sao nổi tiếng nhất thủ đô, đã sớm đậu đầy ô tô đủ loại kiểu dáng, trong đó cấp bậc không đồng nhất, có xe con bình thường khoảng mười vạn, cũng có trên mười vạn, trên trăm vạn, thậm chí là loại xe sang trọng mấy trăm vạn.
Bất quá, như chiếc Ferrari màu đỏ của Bùi Ngữ Yên, ngược lại là không có.
Cái khách sạn này là Bùi Ngữ Yên đề nghị, tuy Trần Thanh Đế không vui, nhưng mà cô chưởng nan minh, Chu Trướng, Trịnh Lục cùng với Thẩm Kỳ Đô đều nhất trí thông qua.
Thẩm Kỳ tỏ vẻ đồng ý, hoàn toàn là vì, nàng mua nhiều quần áo, giầy như vậy, bỏ ra hơn mười vạn, Bùi Ngữ Yên lại một kiện cũng không có.
Cái này lại để cho Thẩm Kỳ tính vốn thiện lương, cảm thấy rất băn khoăn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Gấu Vương