Nguyên một buổi sáng, Bối Bối âm thầm ngồi cắn răng, đợi tới giữa trưa, mười một giờ bốn lăm phút hẹn gặp Sắc Nha, hai người một lời cùng không nói kéo nhau vào nhà ăn dành cho nhân viên Thánh Thế.
Chân Vị lấy cớ đi phỏng vấn, từ trong phòng làm việc chuồn ra ngoài, lúc này cô mặc một chiếc áo khoác lông màu vàng nhạt ngồi cùng Bối Bối ở một góc khuất trong nhà ăn.
“Còn tưởng đầu óc cậu bị sét đánh hỏng, một mình mời tớ ăn đại tiệc, vòng vo nửa ngày hóa ra là mời cơm nhân viên sao? Hừ……” Sắc Nha đeo một vẻ mặt đầy khinh thường, mở miệng kêu ca.
“Bớt nói nhảm, ăn hay không ăn?!” Bối Bối trừng mắt nhìn thẳng, bẻ tay răng rắc làm bộ biến gương mặt ai đó thành bánh bao trắng mịn.
“Được rồi, rốt cuộc muốn tớ làm gì a?” Sắc Nha nịnh nọt đầu hàng.
Bối Bối đã sớm có chuẩn bị, từ trong túi lấy ra thẻ ăn của nhân viên nhét vào trong tay bạn: “Cậu nghe tớ nói, một lúc nữa cậu đi tới cửa bán đồ A, tìm một đầu bếp tóc nâu gọi một suất cơm, tớ sẽ đi đằng sau cậu gọi một phần y như vậy. Nhớ rõ phải làm như không quen biết đó!”
Chân vị 囧, ném thẻ ăn xuống: “Làm gì chứ?! Ăn một bữa cũng khó khăn như vậy!”
“Đầu bếp này rất đáng nghi, mỗi ngày hắn đều bảo cấp dưới lén mang bữa sáng cho tớ, hơn nữa tớ đang hoài nghi hắn chuẩn bị cơm trưa cho tớ khác với những nhân viên khác, cho nên tìm cậu đến thử xem!”
Ôi, đáng thương cho cô chỉ là một con chuột bạch thí nghiệm a!
Chân vị 囧 lần 2: “Tại sao không tìm đồng nghiệp của cậu?”
Bối Bối kéo tay áo Sắc Nha nói: “Hiện tại trong Thánh Thế tớ không còn ai có thể tin tưởng!”
Một phen lệ chua xót ập tới……
“Này, nhớ rõ là cửa bán đồ A!” Bối Bối kéo áo lông của Chân Vị.
“Đã biết, là người có mái tóc nâu đeo khẩu trang trắng phải không? Hắn cao như vậy, đúng là hạc trong bầy gà, làm sao nhận sai được chứ!”
Chân Vị nắm chặt thẻ ăn trong tay, xoay người nghiêm túc nói: “Kỳ thật, có một vị đầu bếp theo đuổi cũng không tệ, có thể há mồm nằm ăn ngon mỗi ngày!”
Sắc Nha này >_<
Gió sông Dịch hiu hiu thổi, tráng sĩ một đi không trở về!
Chân Vị đắm chìm trong tình tiết bi tráng tại câu thơ ám sát Tần Vương, sải bước tiến về phía trước, sau đó nhìn đến đồ ăn của nhân viên Thánh Thế — hỏng mất rồi!
“Đẹp trai, đẹp trai! Tôi muốn mực nướng tương, rau hẹ xào trứng chim, cơm rang Dương Châu, còn có canh đậu hủ thịt băm!” Cô bẹp miệng, ồn ào: “Tôi thích ăn đậu hũ nhất!”
(Pup: vâng ạ, những món Sắc Nha tiểu thư nhìn thấy đã gợi lên tâm hồn Sắc của tỷ ấy!)
= =
Bối Bối ở phía sau lùi về một bước nhỏ, ánh mắt xem thường……
Dường như tâm tình ngày hôm nay của vị đầu bếp kia không được tốt lắm, đôi mắt lộ ra bên ngoài khẩu trang khẽ chớp chớp, không kiên nhẫn nói: “Còn thiếu món rau, không bằng liền chọn tỏi xào dưa chuột xắt đoạn đi!”
“Không được!!”
Một tiếng hét to rời khỏi miệng, làm rung động phạm vi 3 km xung quanh, đại đầu bếp bị dọa đến mức tay cầm dao rơi giữa không trung.
Mà Bối Bối lại lần nữa lùi về sau một bước nhỏ, trong lòng âm thầm nói: Xong rồi! Động đến điểm hủ của Sắc Nha rồi…… (hủ: hủ nữ)
Đại đầu bếp lấy lại tinh thần, lông mi dựng thẳng, khẩu khí hung tợn nói: “Sao lại không được?!”
Chân Vị nhìn dưa chuột bị xắt đoạn xào với tỏi ở trong khay, đau lòng than thở nói: “Dưa chuột bị cắt, kia vẫn còn là dưa chuột sao?!”
Đại đầu bếp lại dùng ánh mắt “Ngươi có bệnh!” nhìn cô một cái, tròng mắt mang theo tơ máu: “Dưa chuột bị xắt tại sao không còn là dưa chuột?!”
(*Pup: Chết chửa!~ Mr. Đầu bếp giận đến điên lên rồi. May là Sắc Nha tỷ không phải đồng nghiệp nam, nếu không bị ăn đánh như chơi!)
“No, no, no……” Chân Vị đưa ngón trở lắc lắc trước mặt đại đầu bếp, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Dưa chuột bị xắt với nam nhân bị hoạn là giống nhau, anh làm như vậy nó về sau thân mật tiếp xúc với cúc hoa thế nào được nữa?!”
(︶︿︶)= 凸
Đại đầu bếp không hiểu gì, sao dưa chuột lại cùng hoa cúc tiếp xúc thân mật, cái đó là nói về đồ ăn sao?!
(Pup: Ai, anh đẹp trai à, về phải bổ sung kiến thức một chút, nếu không sau này sao vớt Sắc tỷ về nhà được?
Ừ, còn ai không hiểu Sắc tỷ đang đề đập đến vấn đề gì không? Câu truyện ‘dưa chuột – cúc hoa’ nha! Thật ngại quá!~)
Hắn kìm nén nuốt xuống cơn buồn nôn, vừa đem đồ ăn đặt vào trong khay của Chân Vị, vừa hung tợn nói: “Vị tiểu thư này, ăn xong cơm đề nghị cô đi khám bác sĩ đi!”
So đo cùng thẳng nam có gì tốt?!
“Nguyền rủa anh trở thành siêu cấp tổng thụ! Dưa chuột xào cúc hoa!” Nhẹ nhàng ném cái nhìn khinh bỉ, tóc đuôi ngựa của chân vị khẽ vung, vòng eo nhỏ, mông đẫy đà, uốn éo uốn éo rời đi……
>_<
“Khụ……” Bối Bối ngẩng đầu, đối mặt với vị đầu bếp vẫn còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, nhìn người phủi mông bỏ đi, nhẹ giọng nói: “Cho tôi một phần giống cô gái vừa rồi!”
***
“Tớ thu hồi lời nói lúc nãy, tìm đầu bếp một điểm cũng không tốt!” Chân Vị dùng chiếc đũa hung hăng chọc ngoáy phần cơm rang Dương Châu, nhìn Bối Bối nói: “Nhìn thái độ của hắn, nghĩ rằng mình là đầu bếp năm sao của nước Pháp sao?!….”
Cuối cùng, thêm một câu tổng kết: “Ai gặp phải hắn thật sự là xui xẻo tám đời, ánh mắt đúng là bị mù!”
╭(╯^╰)╮ (Pup: Sắc tỷ, em thấy kẻ mắt mù đó rồi đây!)
Khóe miệng của Bối Bối khẽ run rẩy, gắp một miếng mực nướng tương ném vào trong bát người đối diện: “Ăn đi!”
Chân Vị nhìn nhìn bạn, lại dùng ánh mắt dịu dàng nhìn con mực trong bát, sau đó dùng đũa chỉnh chỉnh tư thế của từng chiếc râu mực, biến một đống râu mực nhỏ thành hình hoa cúc.
Cô cầm chiếc đũa trong tay, hưng phấn thở dốc, dùng đầu đũa chọc chọc trung tâm râu hoa của con mực nhỏ, vui vẻ một hồi mới ‘Hnm!~’ ra một tiếng, đem mực bị xiên trên đũa a ô một ngụm ăn luôn!
Lại dùng đúng cách như vậy ăn mực trong đĩa của chính mình…..
#-.- (Pup: Cái cách ăn của Sắc tỷ thực rất muốn phun! Tưởng tượng nó là cúc hoa?! Sau dùng đũa đâm vào?! Nuốt ko trôi!)
Nữ nhân này, sắc – dâm – hủ tam hợp một thể!
Bối Bối xem thường nhìn: “Chơi đủ chưa?! Như thế nào?!”
“Đồ ăn của cậu trong ngoài đều được nướng giòn mềm, tương được thấm đẫm vào từng đoạn da thịt, từ trong ra ngoài đều làm cho đầu lưỡi cảm nhận được vị ngon của con mực. Mà của tớ tuy rằng cũng dùng phương thức như vậy, nhưng lại nướng thiếu lửa, tương thấm không đều.” Chân Vị chép miệng tổng kết: “Đồ ăn này là từ hai người làm ra, hơn nữa người làm cho cậu tuyệt đối là một người đầu bếp cao cấp!”
Bối Bối biết Chân Vị cực kỳ biết cách thưởng thức, hơn nữa vị giác của cô ấy cực kỳ linh mẫn, cho dù là cùng loại nguyên liệu, cùng gia vị, chỉ cần ăn thử liền có thể nói được cách làm chi tiết như thế nào, lời của cô ấy, Bối Bối hoàn toàn tin tưởng.
Vậy vị đầu bếp tóc nâu kia có thân phận gì?!
Bối Bối lâm vào trầm tư, chờ khi lấy lại tinh thần, phát hiện trước mắt chỉ còn lại rau hẹ xào trứng chim.
>_<
Cô giận dữ hét lên: “Sắc Nha thối, rõ ràng biết tớ rất ghét ăn rau hẹ, tỏi xào… Tại sao cậu lại gọi mấy món này?!”
Chân Vị ngẩng đầu, cười thuần khiết: “Bởi vì rau hẹ tráng dương nha!”
Bối Bối hỗn độn, nhéo nhéo gương mặt bánh bao của Sắc Nha: “Cậu là phụ nữ muốn tráng dương cái khỉ gì a!”
Đuổi Sắc Nha đi, Bối Bối xem xét một chút rồi đóng quân ở lối thoát hiểm tầng hai, chờ vị đầu bếp thần bí kia vứt rác trở về.
Thân ảnh cao lớn vừa xuất hiện ở chỗ rẽ cầu thang, đầu hơi cúi xuống, một tay nhu nhu mắt.
Bối Bối đứng chắn trước người hắn, ngăn cản lối đi: “Có thể hỏi anh một chút chuyện được không?!”
Thân ảnh cao lớn vừa ngẩng đầu, trên mặt không mang khẩu trang……
( ̄口 ̄)!!
Giờ khắc này, Bối Bối rung động mãnh liệt!
Không chỉ vì vị đầu bếp này có bộ dạng môi hồng răng trắng giống như con trai của Cindy Crawford, càng bởi vì cặp mắt nâu to của hắn, hiện tại giống như quỷ dọa người…..
Có ai một con mắt màu nâu, một con mắt màu lam sao?!
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
Đang lúc Bối Bối xúc động, mắt trợn tròn mồm há hốc, đầu bếp mĩ thiếu niên ngẩng đầu, trên lông mi hơi ươn ướt, như có tia sáng ảo mộng ngoài cửa sổ chiếu vào gian phòng…
Hắn đang đứng sau cửa sổ, ở giữa ánh sáng mờ ảo càng làm tăng thêm sự lấp lánh đôi đồng tử một xanh lam một nâu xám, môi đỏ khẻ nhếch lên, đôi mi hơi nhíu lại, tâm tư ngổn ngang, cộng thêm mang theo một vẻ mặt thống khổ……
>_<
Thật nổi bật!!
Bối Bối cố chịu đựng, lấy hai tay nâng mặt : “Là anh bảo Mardi đem điểm tâm đến bàn làm việc cho tôi sao?”
Đầu bếp mĩ thiếu niên xoa nắn ánh mắt, gật đầu!
“Có phải cơm trưa của tôi cũng là do anh đặc biệt chuẩn bị cho tôi?”
Mĩ thiếu niên đại đầu bếp tiếp tục nhìn với ánh mắt khó hiểu, gật đầu!
Trái tim cứ như nhảy ping ping, Bối Bối do dự một hồi, tỏ ý vui vẻ nói : “Chẳng nhẽ anh đang theo đuổi tôi sao?”
“Tôi có bị đánh vào đầu mới đi theo đuổi nữ nhân ngu ngốc như cô!”
Một câu nói liền đập tan mơ tưởng hão huyền của cô.
Mĩ thiếu niên rốt cục cũng lấy mảnh kính sát tròng ra, vứt mạnh lên tường, lấy chân đạp lên kính, dùng mũi chân giẫm tới giẫm lui : “Fuck, Đồ dởm, con mẹ nó đau chết ta!” (Pa: anh à, anh với Sắc tỷ hợp lắm ý >”<)
Phốc……
Ngôn từ thô lỗ như vậy lại được thốt lên từ miệng của mỹ nam?!
Trong lòng Bối Bối hoang mang, như bị sấm nổ hai bên tai, dựa người vào tường!
“Này, cô kia!” Một lần nữa, hắn ngẩng đầu, đôi con ngươi xanh thẳm nhìn thẳng vào Bối Bối đang dựa vào tường, giận dữ nói : “Đến bây giờ mới phát hiện ra tôi, hại tôi phải mang kính sát tròng lâu như vậy. Tôi mù, cô có bồi thường được không?!”
Bước hai bước vượt qua cầu thang, hắn đứng ngay bên cạnh cô, nhìn xuống, hùng hổ nói:
” Người nào đó bắt tôi mỗi ngày phải chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, vậy mà có khi ngay cả ăn sáng cô cũng không thèm ăn, chỉ uống cà phê, không biết tự chăm sóc bản thân. Cô thật giống với heo lười, buổi tối không thèm nấu cơm, gọi cơm hộp ở ngoài hàng về nhà, người nào đó còn sợ cơm trưa nếu cô không được ăn ngon sẽ không đủ sức để chơi đùa với hắn, cô mà bị bệnh sẽ phải vào bệnh viện truyền nước muối, bỏ lại một mình hắn. Cho nên đã ra một giá rất đắt để mời tôi phục vụ cho cô, hại tôi mỗi ngày buổi sáng sớm tinh mơ đã phải dậy sớm, buổi trưa còn thảm hơn, phải đứng ở nhà ăn A chờ cô đến! Tốt lắm, toàn bộ sự tình chính là như vậy, kết thúc công việc! Over!”
Đầu bếp mĩ thiếu niên mắt xanh nói liên tục, ngay cả lời nói cuối cùng cũng mang chút ác độc, dứt khoát xoay người……
>_<
Hắn chuẩn bị rời đi, Bối Bối liền kéo tay áo hắn, muốn xác nhận hỏi:” Ai, anh nói người nào đó là chỉ ai?”
Hắn cứng rắn quay lại, trong mắt nồng đậm khí thế bực bội, giống như trên trời xanh bỗng nhiên xuất hiện đám mây đen lớn.
Vươn ngón tay như muốn cốc lên đầu óc của nữ nhân này, nhưng nghĩ lại quan hệ của cô ta và người nào đó, cốc đầu nữ nhân này hắn cũng sẽ bị đánh lại.
Vậy nên hắn cau mày rút tay về, mang theo tức giận, giọng nói khàn khàn phun ra một tràng: “Mẹ nó, mời được tôi, đường đường là đầu bếp Tây Âu cấp năm sao Blue Ribbon, lại phải làm đồ ăn kiểu Trung Hoa cho cô – nữ nhân ngốc, hiện tại ngoại trừ người nào đó ở nhà cô, ngu ngốc giống như cô, còn ai vào đây nữa?! Vì sao người trì độn như cô mà mẹ tôi còn quan tâm đến cô như vậy, em gái của tôi còn coi cô là thần! Hừ!”
Không nói nữa, vừa rồi gặp phải một người kỳ quái – một nữ nhân điên, khiến cho tâm tình của hắn đã rất không tốt, hiện tại lại cùng nữ nhân ngốc này nói chuyện, làm cho tâm tình hắn lại càng không tốt!
Bối Bối nhớ lại, từ khi có điểm tâm sáng là lúc vừa chuyển đến tầng 36, vậy có nghĩa là do Tỉ Hà Di đã nhận ra cô, sau đó liền chuẩn bị sẵn.
Mặt có chút nóng, cô đỏ mặt, lại không hiểu sao trong lòng lại có chút vui vẻ, giống như có chú chim nhỏ đang ca hát……
Đợi chút, đầu bếp đẳng cấp năm sao Blue Ribbon?! Không phải là nước Pháp đã trao chứng nhận đầu bếp đẳng cấp tối cao sao?!
Đẳng cấp năm sao Blue Ribbon, chính là như truyền thuyết trong trăm vạn đầu bếp tìm ra, mĩ thiếu niên hình tượng giống như nhân vật trong tranh châm biếm, ngôn từ lại thô tục độc ác?!
Còn có, đầu bếp đẳng cấp năm sao đến thành phố S khẳng định sẽ được lên báo nha!
Hơn nữa, đầu bếp mĩ thiếu niên lại còn có đôi mắt xanh lam, như vậy rất nổi bật nha!
Đợi chút! Mắt xanh?!
Trong đầu Bối Bối nhớ lại đoạn miêu tả trên máy tính, giống như cuộn phim đang được chiếu ngược……
“Nhìn những thức ăn ngon từ trong tay người xinh đẹp như thế biến hóa ra, cảm giác giống như đang ở trong một giấc ảo mộng.”
“Người đó thân hình cao lớn, hắn vừa đi đến nơi nào, liền có một loại không gì sánh kịp!”
” Đôi mắt xanh biếc như trời trong vắt không một gợn mây …….”
……
Raymond.D.Addison!
Khách mời trong bữa tiệc sinh nhật của Long Thủy Tinh, cũng chính là ngày cô 419, Tô Triết dẫn theo đầu bếp nổi tiếng sao?!
Nếu đầu bếp mĩ thiếu niên và Tỉ yêu nghiệt ngay từ đầu đã quen biết nhau, như vậy cũng có thể giải thích vì sao cô lại gặp Tỉ yêu nghiệt ở bữa tiệc của Long gia, còn có thể đem cô đưa đến Thánh Điển!
Tất cả những manh mối hỗn loạn ở trong đầu lập tức được xâu chuỗi một cách logic, toàn bộ đều được giải đáp!
Chờ chút, ngay từ đầu Tỉ Hà Di đã biết là cô, thậm chí có khả năng ngày đó lúc cô đang thưởng thức Maybach, anh ta ngồi ở trong xe đã nhận ra cô!
Mà cô vẫn chẳng hay biết gì, còn nhầm lẫn cho rằng Đoàn Huy là 419 tiên sinh.
Còn có, mẹ và em gái của Raymond.D.Addison đều biết cô?!
Bối Bối囧tl.
Last edited by Long Sếch; 01-10-2011 at 12:30 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
Bối Bối đần độn bước vào thang máy, lại đụng ngay phải quản lí Triệu.
Trong thang máy chỉ có hai người, chào hỏi một tiếng rồi nhìn nhau, Triệu quản lí nhịn không được lên tiếng trước : ” Lynn, cô ở tầng 36 có tốt không?”
Khóe mắt của Bối Bối giật giật, trả lời khiêm tốn: “Rất tốt, rất tốt……”
“Vậy, ở chung với CEO Tỉ có tốt không?”
Khóe mắt của Bối Bối kịch liệt giật giật, lại lần nữa khách khí trả lời : “Tạm được, tạm được……”
Triệu quản lí vẫn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói: “Lynn, trước kia tôi đối xử với cô có quá đáng hay không?”
Bối Bối囧
Đây là đang xảy ra chuyện gì chứ?!
Toàn thân cô dựng tóc gáy, vô cùng cẩn thận nói: “Dave, chúng ta làm việc chung rất vui vẻ. Có vấn đề gì sao?”
Trên gương mặt tròn tròn của Triệu quản lí hiện lên một nụ cười kỳ quái, xê dịch gần đến bên người Bối Bối, đem chủ đề chính nói ra: “Việc kia, Lynn, ba người đó, rốt cuộc cô chọn ai vậy?
Bối Bối囧tl
Cô nghẹn họng nhìn trân trối về phía Triệu quản lí: “Dave, anh có ý tứ gì vậy?”
“Đúng, là như vậy, Jim nói cho tôi biết cô có đăng nhập vào diễn đàn bát quái Thánh Thế a.” Triệu quản lí thành thật chỉ tay vào mình, nháy mắt, lại nhìn Bối Bối: “Cô có biết ván bài đánh cuộc về việc cô sẽ chọn mĩ nam nào, tôi muốn đi cửa sau, thật vất vả tôi mới thu gom được số bát quái tệ đó, không muốn bị lỗ vốn a!”
Phốc……
Bối Bối ói ra 3 lít máu, đưa ngón tay chỉ vào Triệu quản lí: “Dave……”
Thân thể đột nhiên run run, nhớ tới trên diễn đàn là có cái ID [Dave], nhưng có ai lại nghĩ đến Triệu quản lí dùng tên tiếng Anh xen lẫn với những tên giả trong diễn đàn bát quái đó?!
Lại có ai nghĩ đến CHO Cát tổng la hét đòi đuổi quản lí ra diễn đàn, người quản lí đó chính là — Triệu quản lí?!
= =
Chân tướng luôn làm cho người ta hỗn độn, Bối Bối cảm thấy cô có thể cứu vãn lại một chút danh dự ……
“Việc kia…… Tôi vừa nhớ ra, muốn tìm Vinco có một số việc, đi trước nhé……”
Trong lúc hỗn độn, Bối Bối ấn lung tung, thang máy xuống tầng trệt, nâng hết can đảm, vịn tường bước vào tầng 22.
Thừa dịp không có người trốn vào toilet tầng 22, ngồi ở trên bồn cầu, Bối Bối vô thức cuộn cuộn giấy vệ sinh, cảm thấy thế giới là một mảnh hỗn loạn.
“Cốc cốc cốc” trên cửa truyền đến tiếng gõ cửa, cắt ngang suy nghĩ của cô.
Phòng vệ sinh kế bên truyền đến một giọng nữ ngọt ngào: “Phòng bên thân ái, lúc vào tôi có chút gấp gáp, ngồi xuống mới phát hiện bên trong không có giấy vệ sinh. Cô có thể từ dưới chuyền cho tôi một ít giấy không?!”
” Được……” Bối Bối lên tiếng, luống cuống tay chân đưa tay rút giấy vệ sinh ra, theo khe hở phía dưới của tấm vách đưa qua.
“Thân ái, Cô thật tốt!”
Tuy không nhìn thấy mặt, nhưng nghe giọng nói chắc là một cô gái ngọt ngào, Bối Bối cười cười khách sáo trả lời: “Không cần khách sáo, ai cũng có lúc phải xấu hổ mà!”
Cô gái phòng kế bên cười khanh khách, giống như tìm được tri âm : “Đúng vậy, đúng vậy, thực xấu hổ a!”
Tiếp theo, giống như cô ấy nhớ ra điều gì đó, tiếp tục cùng Bối Bối tán gẫu tiếp: “Nói đến xấu hổ a, thân ái, cô có biết cái người gần đây rất nổi tiếng – Biện Bối Bối không!?”
“……”
“A, không thể nào?! Biện Bối Bối tầng 36, tên tiếng Anh là Lynn! Cô không biết sao?!”
“……”
“Thật không biết sao?! Chắc chắn gần đây cô không vào [ Bát quái thoại Thánh Thế] rồi?! Thân ái, tôi nói cho cô nghe, nhất định phải lên đó xem nha, rất đặc sắc! Biện Bối Bối hiện tại rất nổi tiếng, nghe nói có ba người đàn ông đang theo đuổi cô ta, vì thế trên diễn đàn còn có một ván đánh cược!”
“……”
“Tôi cược Đoàn Huy, vừa tuổi trẻ lại rất đẹp trai! Thái tử gia không có lợi thế đâu, tuy rằng hắn rất đẹp trai, lại giàu có, nhưng lại là hào môn thế gia, người bình thường khó có thể thâm nhập vào! Cô xem chủ tịch đã chỉ rõ để cho Biện Bối Bối làm người phụ trách tiếp đãi, nhưng đến bây giờ tầng 38 vẫn chưa đưa ra văn bản bổ nhiệm chính thức! Chậc chậc…… Tôi nghĩ là không được rồi!”
“……”
Cô gái có giọng nói ngọt ngào blahblahblah nói một hồi, từ phòng vệ sinh đi ra ngoài thấy Bối Bối vẫn chưa ra lại gõ cửa: “Thân ái, cô có sao không?”
” Không……” Bối Bối thở gấp yếu ớt.
“A, cô bị táo bón sao?!”
“Đúng…… Tôi đang bị táo bón!” Bối Bối rơi lệ đầy mặt.
“Ta đây đi trước ra ngoài, tôi là trợ lí của “Thánh Môi” – Lili, lát nữa cô hãy đến chỗ tôi, tôi đưa cho cô một ít trà sen. Bị táo bón, ăn một một chút là rất tốt!”
Bối Bối囧, “Táo bón” của cô, Ăn cái gì cũng không tốt lên được ……
┬_┬
Từ tầng 22 đến tầng 36 chỉ có một đoạn, Bối Bối không biết mình làm thế nào để bò trở lên được.
Trong đầu cô hiện tại chỉ quanh quẩn một câu: Địa Cầu rất nguy hiểm! Địa Cầu rất nguy hiểm! Địa Cầu rất nguy hiểm! Địa Cầu rất nguy hiểm……
Chỉ không lên “Bát quái thoại Thánh Thế” có vài ngày, gần như toàn bộ nhân viên từ trên xuống dưới của Thánh Thế đều đã tham gia đánh cuộc, mà cô chính là tâm điểm của ván bài!
Ngay cả cô “rơi vào nhà nào” cũng có thể đánh cược như vậy, có thể thấy được thói hư tật xấu của quần chúng nhân dân lớn tới mức nào!
“Học tỷ!”
Bối Bối đang trong lúc cảm thán, phía sau đột nhiên có tiếng người gọi làm cô kinh hãi.
Thân thể của cô trở nên cứng đờ, một lúc sau mới quay đầu nhìn lại.
Quần tây công sở, áo sơmi, trên cổ quàng một chiếc khăn len, một bộ trang phục nam, người đi tới trên chóp mũi có một chiếc mắt kính, nhìn Bối Bối lại gọi một tiếng: “Học tỷ! Chị còn nhớ rõ tôi không? Tôi và Ryan đều tốt nghiệp ở đại học J!”
Không phải Đoàn Huy!
Bối Bối thở ra một hơi, nhớ lại xem hắn là ai vậy!
“Cậu là Mật Tự Cường, nhân viên lập trình của ‘Thánh Du’, tên tiếng Anh là Aaron phải không?”
Aaron ngượng ngùng cười, trong mắt lóe ra tia vui mừng: “Học tỷ, cô nhớ rõ tên tiếng Trung của tôi! Người khác chỉ gọi tôi là Aaron, đồng học đều gọi tôi là bốn mắt, thế nhưng học tỷ lại nhớ tên tiếng Trung của tôi! Chị rất lợi hại!”
“Không có gì, họ của cậu đặc biệt, cho nên tôi nhớ rõ!” Bối Bối thấy hắn có chút kích động, nên trấn an vài câu, sau đó hỏi tiếp: “Cậu tìm tôi có chuyện gì sao?”
Aaron thật cẩn thận bước lại gần cô hai bước, nắm tay nhẹ nhàng nói với cô: “Học tỷ, Tiểu huy, chính là Ryan, đã hai ngày nay hắn không tới làm việc rồi!”
Last edited by Long Sếch; 01-10-2011 at 12:30 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
Hoan nghênh [A Biến] đăng nhập vào “Bát quái thoại Thánh Thế”, post một bài viết mới hoặc trả lời 20 bài sẽ được 1 bát quái tệ, không được spam, nếu phát hiện ra sẽ bị xóa sạch số bát quái tệ! Thỉnh mọi người tự giác, tiết kiệm để được đặt cược nhiều hơn!
Bởi vì có nhiều người spam, trả lời, post bài linh tinh để được bát quái tệ, bị quản lý viên bắt được, xóa sạch không còn một bát quái tệ, kể cả tài sản có sẵn, cho nên mới có đoạn cảnh cáo này ngay từ đầu.
Bái quái tệ vốn khó kiếm, hơn nữa mấy ngày nay, quản lý viên quản lý diễn đàn rất chặt, các ID có vẻ bị khủng hoảng tài chính.
Vì một bát quái tệ cũng có thể bất chấp bất cứ thủ đoạn để đăng bài lên “Bát quái thoại Thánh Thế”. Toàn bộ vốn đều đổ vào bài post [Chờ người đánh cược : Hoa hậu của Thánh Thế sẽ rơi vào tay ai?!]!
o(╯□╰)o
Đây là một thế giới khủng khiếp!
Toàn bộ diễn đàn giống như bị nhiễm máu gà, rơi vào một vũ trụ nhỏ bị đốt cháy……
Những bài post liên quan đến việc đánh cược được mọc lên như nấm, ví dụ như [Chi tiết về câu chuyện của Hầu Ngôn Thanh và Biện Bối Bối], [Đoàn Huy là vì Biện Bối Bối mới tiến vào Thánh Thế], [Chủ tịch nhắc tới Lynn.Bian ở sau lưng]……
……
Những bài trả lời cũng rất quái lạ, “Đoàn bảo vệ xử nam” tất cả đều bỏ phiếu cho Đoàn Huy, để ủng hộ mỹ nam, tất cả mọi người đều để avarta hình Đoàn Huy……
Bối Bối lấy bỏng ngô từ lò vi sóng ra, ngồi ở trước máy tính xem bài viết “Biện Bối Bối và tam đại mĩ nam”. Một sự tiến bộ tuyệt với, họ là những con người lịch thiệp, bình tĩnh, giỏi giang ở xã hội, vậy mà họ giống như một bọn người xấu đang múa may trên vũ đài chính trị ở một diễn đàn nhỏ nhoi!
Ôi, nhìn không ra Đoàn Huy lại được nhiều người ủng hộ như vậy, đương nhiên, vẫn còn cách quá xa người dẫn đầu.
Mà số người ủng hộ Hầu Ngôn Thanh tuy rằng ít hơn so với số người ủng hộ Đoàn Huy, nhưng lại vượt qua Tỉ Hà Di rất nhiều.
Ngược lại, Tỉ yêu nghiệt không được nhiều người ủng hộ nhưng với số bát quái tệ đặt cược lúc đầu đã hình thành một tỷ lệ đặt cược rất khủng bố!
1:150
Bối Bối nhìn tỷ lệ đặt cược khủng bố này, rồi lại ngẩng đầu nhìn Tỉ Hà Di ở sau tấm ngăn thủy tinh trong phòng khách.
Anh mới từ phòng tắm đi ra, tóc ướt sũng còn có giọt nước, trên thân thể cường tráng chỉ vây quanh chiếc khăn tám hình chú mèo, từ thắt lưng đến chân, tỉ lệ thật tốt, làm cho người ta phải chảy nước miếng.
Đi chiếc dép lê hình chú mèo vào chân, Tỉ Hà Di đi đến phòng bếp, từ trong tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng, uống ừng ực, yết hầu chuyển động, những giọt nước trên tóc chảy xuống đầu vai, lại lướt qua thân thể ẩn vào khăn tắm.
Ánh mắt của Bối Bối chuyển động theo anh, lại nhìn động tác anh ngửa đầu lên, trong lúc nhất thời có chút miệng đắng lưỡi khô.
Tỉ Hà Di uống nước xong, hơi nheo mắt, ái muội nhìn cô, đi đến, nâng cằm cô lên: “Nước miếng chảy ra rồi!”
Orz
Bối Bối quay đầu đi, lại lần nữa nhìn về phía máy tính, tỉ lệ đặt cược 1:150, bi thương muốn đấm tường!
Tỉ lệ này quá đối lập, thật châm chọc a……
Cô chỉa chỉa vào màn hình, miệng phun bỏng ngô, cười nhạo: “Anh rất thảm, tất cả mọi người đều không cần tôi với anh ở cùng một chỗ!”
“Lúc trước không phải như vậy!” Tỉ Hà Di mỉm cười cười, đôi môi xinh đẹp cong lên: “Hơn nữa, ai đặt cược cho anh là người có tầm nhìn xa và chính xác.”
Bối Bối nhìn kỹ danh sách đặt cược, quả nhiên những người đặt cược cho Tỉ Hà Di đều đặt cược ít nhất là 20 bát quái tệ, hơn nữa đều là những ID quen thuộc.
= =
Cô không phục, lại lần nữa khiêu chiến: “Mặc kệ, dù sao mọi người cũng không xem trọng anh! Ánh mắt của quần chúng nhân dân sáng như sao, tôi phải suy nghĩ lại một chút. Hơn nữa Ryan cũng không tồi, vì tôi, hai ngày không đi làm, giám đốc thiết kế đại nhân còn tặng cho tôi 999 đóa hoa hồng…… Ô……”
Câu nói mới nói được một nửa đã bị đôi môi bất lương của người nào đó cắt đứt, đầu lưỡi tiến vào trong, mang theo trừng phạt ở trong miệng cô làm loạn.
Bối Bối囧tl
Không thể nhịn được nữa, vươn tay kéo mái tóc ẩm ướt của Tỉ yêu nghiệt : “Không cần náo loạn a!”
Anh không để ý tới phản kháng nho nhỏ của cô, thuận thế đem cô áp đến trên ghế sô pha, đưa tay sờ nhẹ đôi môi của cô: “Bảo bối, là em lần đầu tiên cường ngủ anh a, không phụ trách là không được!”
Phốc……
Vẫn còn nói về chủ đề ai ngủ với ai!
“Cái rắm……” Bối Bối lật bàn, tung chân đá anh: “Tôi là con gái! Không cần phải chịu trách nhiệm với anh!”
“Như vậy a……” Tỉ Hà Di ngẩng đầu nhíu mày: “Anh cũng đã ngủ với em, vậy hãy để anh có trách nhiệm với em đi!”
“Tôi không cần anh phải chịu trách nhiệm, hơn nữa anh cũng chưa bao giờ theo đuổi tôi!” Bối Bối kiêu ngạo liếc xéo anh.
Anh nghe vậy, đôi môi xinh đẹp khẽ nhếch, ngón tay lướt qua má của cô có chút nguy hiểm, ánh mắt sáng quắc: “Anh chưa bao giờ theo đuổi em? Thật sao?!”
Khí thế rét lạnh, ánh mắt đáng sợ quá……
Bối Bối run rẩy, nhớ tới cuộc trò chuyện hôm nay với đầu bếp mĩ thiếu niên, tự biết mình đã nói quá, có chút xấu hổ.
Nhất thời lùi ba phần, mang theo vẻ làm nũng cọ cọ vào cổ anh: “Ai kêu anh theo đuổi người ta mà lại ẩn nấp như vậy, anh không nói ai mà biết được…… Mà, làm thế nào anh lại có thể quen được đầu bếp cấp năm sao vậy?”
Trừng phạt bằng cách bẹo má tiểu nữ nhân ở trước mặt, Tỉ Hà Di cười, hờ hững trả lời: “Khi anh mười tuổi đã gặp cậu ta, khi đó cha của cậu ta là đầu bếp của Tỉ gia!”
= =
Thật xa xỉ, có cả đầu bếp riêng!
Đáy lòng Bối Bối âm thầm mắng nhà tư bản đại gian đại ác, tiếp tục nói: “Tên đầu bếp kia làm việc ở nhà ăn cho công nhân viên, vậy nhất định hắn sẽ có ID ở ‘Bát quái thoại Thánh Thế’, phải không?”
Tỉ Hà Di buồn cười nhìn cô, tiểu nữ nhân không thấy Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định a!
“Muốn biết ID của hắn?”
Bối Bối mở to mắt lấp lánh, mãnh liệt gật đầu.
“Vậy phải xem biểu hiện của em……” Ngón tay của anh sờ lên đôi môi cô, lại nhẹ chỉ qua môi của mình.
Phốc……
Theo?!
Hay là không theo?!
Đây là một vấn đề rất nghiêm túc!
Được rồi, cô theo……
Khi không biết được bí mật, trong lòng cô rất khó chịu, cô hơi ngượng ngùng hôn lên đôi môi xinh đẹp của anh.
Không có kỹ xảo gì, chỉ là môi chạm môi, Bối Bối vụng trộm mở ti hí mắt, lại thấy anh cũng đang nhìn cô.
Ánh mắt sâu sắc, đôi mắt kia giống như ánh trăng sáng chiếu vào mặt nước tạo nên những đốm sáng nhỏ, hàng lông mi thật dài, cứ như vậy nhìn thẳng vào mắt cô.
Trái tim giống như có một bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy, dịu dàng vuốt ve, ping ping đập dồn dập, lại ấm áp đến mức không tưởng tượng được, toàn thân giống như đang bập bềnh dạo chơi ở đại dương.
Bối Bối nhẹ hít một hơi, hơi thở nam tính và mùi xạ hương bay vào miệng cô, suy nghĩ có chút hoảng hốt, cô vươn đầu lưỡi, chậm rãi chạm vào môi anh, thử thăm dò tiến sâu vào.
Nhìn thấy vẻ mặt anh lộ ra vẻ khó nhịn, Bối Bối có chút vui sướng, học cách mút vào, thè lưỡi ra liếm của anh, tiếp tục khiêu khích.
Ngọn lửa nhỏ bùng lên đủ để lửa cháy lan ra đồng cỏ, hai người ở sô pha hôn đến khó chia cắt……
Bối Bối thở hổn hển đưa môi ra, ôm đầu của anh hỏi: “Rốt cuộc ID của Raymond.D.Addison là ai?”
Anh hôn lên môi cô, lẩm bẩm trả lời:” Ta là Kururu”
= =
Cuối cùng cũng đào ra được một đội viên nhỏ trong đội quân xâm lược!
Last edited by Long Sếch; 01-10-2011 at 12:30 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
Cuối cùng cũng đào ra được một đội viên nhỏ trong đội quân xâm lược!
Cô thừa thắng xông lên truy kích: “Vậy ‘Ta là Keroro’ là ai? ‘Ta là Tamama’ là ai? Còn có ‘Ta là Dororo’ là ai?”
Tỉ Hà Di hơi hơi sửng sốt, tựa đầu vào ngực cô, liếm liếm môi, anh nói: “Vấn đề quá nhiều a, bạn phải biểu hiện thế nào mới có được toàn bộ câu trả lời đó chứ?”
Bối Bối囧: “Biểu hiện thế nào?”
Anh đưa tay chui vào áo cô, sau đó rút ra một vật này nọ quơ quơ trước mặt cô.
Bối Bối tập trung nhìn vào, phun ra……
Áo ngực của cô!
Tỉ Hà Di cười, bả vai run run, hết sức vui mừng.
Anh đung đưa chiếc áo ngực ở trên tay, lại lần nữa lôi đến dọa cô gái nhỏ đang bị hỗn loạn: “Vẫn là câu nói kia, có nhiều thứ phải do chính mình bắt tay vào làm mới có niềm vui, có bí mật phải do chính mình khám phá mới ngạc nhiên vui mừng!”
Phốc……
Bối Bối nghiêm trọng phát hiện chính mình ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, bi thương hét lớn: “Tỉ yêu nghiệt, anh là đồ sắc lang!”
……
Buổi chiều cuối tuần thường có một buổi họp tổng kết, tâm tình của Bối Bối không tốt, ba người cấp dưới nơm nớp lo sợ lúc báo cáocông tác.
Ba cô gái nhỏ hôm nay rất ngoan ngoãn, từng người một lên báo cáo, đều làm rất được, không có lỗi sai.
Báo cáo công tác chấm dứt, biết rõ cá tính của Bối Bối, Tiểu Tôn liều chết hỏi: “Sếp Bối, cô đã quyết định việc có nhận nhiệm vụ tiếp đãi chủ tịch hay không chưa?”
Câu hỏi này làm hai người ở bên cạnh cũng mở to mắt nhìn cô……
Bối Bối cười cười, một tay chống cằm, hỏi lại: “Các cô nói tôi nên nhận nhiệm vụ hay không nên nhận nhiệm vụ?”
Tiền Trinh do dự một hồi, cảm thấy rất khó thay Bối Bối hạ quyết định, cô gãi đầu nghĩ nghĩ rồi nói: “Điều này thật sự rất khó nói a, chủ tịch lại không chính thức ra quyết định, mà lại dùng phương thức như vậy để thông báo cho cô. Nếu sếp Bối không nhận sẽ có người cho là cô tự cao tự đại, nếu nhận sẽ không biết có những phiền toái gì đang chờ cô. Khó mà nói a!”
“Đúng vậy! Bởi vì một câu của chủ tịch, hiện tại tôi đang bị bao vây. Giống như những gì cô nói, nếu không nhận lệnh chuyển lên tầng 38, thanh danh của tôi xem như đã bị vứt vào thùng rác, về sau rất khó sống ở Thánh Thế; nếu nhận lệnh chuyển lên tầng 38, đó là phải tiếp nhận nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này lại hoàn toàn vượt qua những công tác mà chúng ta từng làm, làm tốt không nói làm gì, làm không tốt chỉ có thể tự viết đơn từ chức.”
Tiểu Tôn gật đầu: “Thật ác độc! Sếp Bối, nói thật, cô đã đắc tội gì với tổng bộ ở Mỹ? Vì sao chủ tịch muốn chỉnh cô như vậy?!”
Bối Bối âm thầm cười khổ, giống như trợ lý Lili của “Thánh Môi” đã nói, hào môn giống như biển sâu a!
Ở phương diện này, những đứa nhỏ này sao có thể biết được?!
Ông nội của Tỉ Hà Di ra chiêu này cũng thật độc ác, chỉ để lại cho cô một con đường ở Thánh Thế, phải tiếp nhận nhiệm vụ, trèo lên thang trời, quả thực chính là đem cô dồn vào đường chết.
Cô rất không thích tình huống như vậy, trong lòng rất chán ghét!
Nếu mang theo tâm tình như vậy đi nhận nhiệm vụ, làm sao có thể hoàn thành tốt công việc đây?!
“Sếp Bối! Cô hãy nhận nhiệm vụ đi!” Tiểu Đại bỗng dưng đứng dậy, hai tay nắm chặt : “Sếp Bối, tôi sẽ luôn luôn ủng hộ cô!”
Tiền Trinh rất thông minh, nghĩ lại một chút liền hiểu rõ nhiệm vụ này sếp Bối bắt buộc phải tiếp nhận, cô cũng đứng dậy hai tay chụp lấy cái bàn, nghẹn ngào nói: “Sếp Bối, cô phải chịu đựng! Cô yên tâm, phải làm việc gì, tôiAlicesẽ là người thứ nhất dẫn đầu!”
Bối Bối xúc động: “Alice……”
“Đúng, sếp Bối! Nếu việc đã đến nước này, chúng tôi sẽ dốc toàn bộ sức lực để giúp đỡ cô!” Tiểu Tôn cũng hào hùng tuyên bố.
Bối Bối rơi lệ đầy mặt, bốn người tám cánh tay nắm chặt lấy nhau……
Tâm tình kích động bình phục một chút, Bối Bối âm thầm quay đầu, lau khóe mắt, nhìn Tiểu Đại nói: “Mardi, cám ơn cô. Lần trước chửi bình hoa là tôi không đúng, cô đừng để ở trong lòng!”
Tiểu Đại thuần khiết cười: “Ha ha…… Sau khi tôi nguyền rủa xong tôi sẽ quên hết!”
Bối Bối = =
Tiểu Tôn & Tiền Trinh cũng khen ngợi: “Mardi, cô rất khá! Không nói hai lời liền ủng hộ sếp Bối! Rất tốt!”
Tiểu Đại lại lần nữa thuần khiết cười: “Đó là đương nhiên! Sếp bối bay lên tầng 38, chúng ta liền được đi theo cùng nhau gà chó lên trời!”
Tiểu Tôn & Tiền Trinh >_< điên cuồng hét to : “Ngươi mới là gà chó, cả nhà ngươi đều là gà chó!”
Bối Bối囧tl
Đúng lúc ba người đang vây quay Tiểu Đại, ở cửa có người gõ cửa: “Xin hỏi vị nào là Biện Bối Bối tiểu thư?”
Bối Bối ngẩng đầu nhìn lên, một nhân viên của cửa hàng bán hoa đang đứng ở cửa, cô trả lời: “Là tôi.”
Người nọ lấy từ phía sau một đóa hoa hồng màu trắng ra, cất giọng nói: “Biện Bối Bối tiểu thư, có người gửi tặng cô ba mươi ba bông hoa hồng trắng, xin mời ký nhận!”
Bốn người ngạc nhiên ⊙.⊙
Bối Bối thất thần tiếp nhận đóa hoa hồng trắng, ngốc thất thần ký tên mình, rút ra một chiếc thiếp được kẹp ở đóa hoa.
Mở chiếc thiếp ra, ở trên đó là những chữ rồng bay phượng múa: Bảo bối, nhanh chút đứng ở bên cạnh anh, đừng làm cho anh phải sốt ruột chờ đợi!
Cho dù không có kí tên, cô biết đó là ai đưa tặng!
Ba mươi ba bông hoa hồng trắng, ba ba đã dùng để cầu hôn mẹ, “Muốn cùng em ước định tam sinh tam thế, bởi vì anh xứng đôi với em!”.
Mẹ thường nói, bởi vì những lời nói này của ba ba, mẹ mới có dũng khí vứt bỏ tất cả những gì sở hữu ban đầu, chấp nhận hứa hẹn của tình yêu.
Thiếu một bông cũng không được, nhiều một bông cũng không được, nếu là loại hoa khác cũng không được, là hoa hồng màu khác cũng không được, nhất định phải là ba mươi ba bông hoa hồng trắng!
Cô mong muốn có được một tình yêu như của ba mẹ, vậy mà anh có thể đánh trúng vào nội tâm của cô!
Thật là khủng khiếp, người đàn ông này thật là khủng khiếp……
Thế nhưng hốc mắt của cô nóng lên, trong lòng lại cảm thấy vui mừng?!
“Sếp Bối, cô không có việc gì chứ?” Tiểu Tôn thật cẩn thận vỗ vỗ Bối Bối.
Sếp Bối nhìn hoa hồng trắng, vừa rơi lệ, vừa cười, thật dọa người a!
Ba vị cấp dưới đều lo lắng……
Đúng vậy! Em xứng đôi với anh!
Cho dù bắc thang leo lên trời có khó khăn như thế nào?! Cho dù có ngã tan xương nát thịt như thế nào?!
Chỉ cần anh vẫn ở đó, thiên sơn vạn thủy cũng phải vượt qua……
Bóng dáng ở trong đầu hiện ra rõ ràng, bộ dạng thản nhiên trong thang máy, vẻ mặt nghiêm túc ở phòng họp, dụ hoặc hôn lúc ở tân 38, còn cả những lúc nhiệt liệt âu yếm…
Bối Bối đột nhiên tràn ngập dũng khí, cô ôm chặt bó hoa hồng, ngẩng đầu nhìn ba người cấp dưới nói: “Chuẩn bị đi, tôi mang mọi người bay lên tầng 38!”
Âu da……
Ba người cấp dưới tiến lên ôm lấy cô, kích động vừa khóc vừa cười……
Reng……
Tiếng chuông điện thoại nội tuyến đánh gãy bốn người điên, Bối Bối nhận điện thoại.
“Lynn, tôi là Carol. Lúc trước có người lên đưa hoa hồng trắng, cô nhận được chưa?”
Nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, như đả thông được tất cả các mạch máu, cả người Bối Bối đều thư sướng, giọng nói ngọt ngào trả lời: “Nhận được rồi, rất vui mừng! Cám ơn cô!”
“Lynn, cô có thể hé lộ cho tôi biết ai là người tặng hoa không?! Có phải Boss đại nhân không? Tôi đã đặt mười bát quái tệ nha!”
Phốc……
Bối Bối đấm tường: Địa Cầu này tứ phía đều nguy hiểm!
Last edited by Long Sếch; 01-10-2011 at 12:30 PM.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp