Đối với Lý Thất Dạ nói, Đổng Thánh Long hai mắt mãnh liệt, quát khẽ nói.
Lý Thất Dạ bình chân như vại, đối với Đại trưởng lão cùng với bốn vị trưởng lão khác nói ra:
- Trưởng lão, ta nói, đây chính là sự thật. Nếu Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta cùng Cửu Thánh Yêu Môn quan hệ thông gia, không nguyện ý nhất nhìn thấy kết quả như vậy là ai? Nếu muốn phá hư hai phái quan hệ thông gia, phương pháp trực tiếp hữu hiệu nhất, liền là lấy tội danh chém giết ta, cái gì khi sư diệt tổ, cái gì phạm thượng, cái kia đều chỉ là vu hãm mà thôi, mục đích chính là phá hư hai phái quan hệ thông gia.
Loại thủ đoạn nhỏ này, đối với Lý Thất Dạ sống vô số năm tháng mà nói, căn bản không đủ thành đạo, Đổng Thánh Long không đến, hắn còn cần phí chút ít miệng lưỡi, Đổng Thánh Long vừa chạy ra, cái kia chính là cho hắn cái bia sống.
- Trưởng lão, hộ pháp, xem ra muốn phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, chỉ sợ không phải ta, mà là một người khác hoàn toàn, có người muốn đầu nhập vào Thánh Thiên Giáo, muốn trong ngoài cấu kết, hãm hại tàn sát đệ tử.
Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói.
Lúc này, phát sinh chuyện lớn như vậy, những hộ pháp khác đều nhao nhao chạy đến, trong lúc nhất thời, cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái đều tụ tập tại Tẩy Thạch Cốc.
- Phản đồ, ngậm máu phun người, tội không thể tha, muôn lần chết khó chuộc!
Tào Hùng sắc mặt đỏ lên, rống to nói, muốn vọt qua, nhưng lại bị Cổ trưởng lão chặn.
- Sư huynh, chẳng lẽ ngươi muốn che chở phản đồ giết hại đồng môn này sao!
Tào Hùng phẫn nộ quát.
Lúc này sắc mặt Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lạnh lẽo, lạnh lùng nói ra:
- Sư đệ, tông môn chư lão cùng hộ pháp đều ở đây, việc này thị phi đen trắng mọi người sẽ có kết luận! Sư đệ cần gì phải nóng lòng nhất thời!
Đại trưởng lão lại không phải người ngu, chuyện này kỳ quặc, xem xét liền không đơn giản, Đổng Thánh Long cũng sẽ không tự dưng mà đem chuyện này hướng trên người của mình ôm! Ở thời điểm này, Đại trưởng lão là sắc mặt lạnh xuống.
Mà ở lúc này, Lý Thất Dạ lại khoan thai xen vào nói..
- Tào trưởng lão vội vã giết ta diệt khẩu như vậy, nói như vậy, Tào trưởng lão cùng Đổng lão đầu là cấu kết với nhau làm việc xấu, mưu hại ta, phá hư đám hỏi của hai phái? Chư vị trưởng lão, chư vị hộ pháp, thị phi đen trắng, ta tin tưởng con mắt mọi người là sáng như tuyết, ai trung ai gian, xem xét liền có thể biết.
Đổng Thánh Long quát chói tai một tiếng, trong nháy mắt huyết khí trùng thiên, Vương Hầu thần uy cuồn cuộn, một bước nhất pháp, hướng Lý Thất Dạ đạp đến.
- Đổng huynh, xin tự trọng!
Lúc này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cũng ánh mắt mãnh liệt, sát ý đằng đằng, trong lúc nhất thời, Đại trưởng lão bình thường làm hòa sự liền biến thành người khác!
Đổng Thánh Long Vương Hầu chi uy không giảm trái lại còn tăng, thanh âm boong boong vang lên, cái chân khí đáng sợ kia trôi nổi trên đỉnh đầu, tiếng rồng gầm không dứt, Vương Hầu chi uy của hắn, để Hộ pháp trưởng lão đều biến sắc.
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ hừ lạnh một tiếng, huyết khí lập tức bành trướng, thanh âm thọ huyết vỗ bờ như cự cổ lôi minh, thời điểm huyết khí hắn vọt lên, có thanh âm Côn bằng rít gào, ở thời điểm này bên trong mệnh cung của Đại trưởng lão nhảy lên một con Côn Bằng, Côn Bằng che trời, thế lăng đại địa, ở thời điểm này, trên người Đại trưởng lão dâng trào ra Vương Hầu khí uy mãnh liệt không dứt!
Vương Hầu, không sai, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lại là Vương Hầu, cái này không chỉ là để các đệ tử cả kinh, ngay cả đám người Tôn trưởng lão cũng vì đó cả kinh, Tào Hùng càng là ánh mắt co rút lại!
Lúc này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ nghênh tiếp Đổng Thánh Long, một bước một thiên địa, trên đỉnh đầu hắn chìm nổi Côn Bằng như là muốn bắt nứt đại địa, đập nát bầu trời, Côn Bằng thần uy, vạn vật sinh linh cũng vì đó thần bái!
Tất cả mọi người không nghĩ tới, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lại là thâm tàng bất lộ, cho tới nay tất cả mọi người cho rằng Đại trưởng lão chỉ là Hào Hùng, tối đa cũng là Hào Hùng đỉnh phong, nhưng mà không nghĩ tới thực lực chân chính của Đại trưởng lão lại là Vương Hầu!
Lúc này, Đổng Thánh Long đều là Vương Hầu thâm niên lập tức biến sắc, đều là Vương Hầu, đối với Cổ trưởng lão, hắn cảm nhận được uy hiếp, bởi vì Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ tu luyện chính là Đế thuật, hơn nữa còn là Minh Nhân Tiên Đế lưu lại Đế thuật cường đại nhất Côn Bằng Lục Biến! Đây là hạch tâm Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái, môn Đế thuật này đối với Đổng Thánh Long mà nói, có uy hiếp cực lớn!
- Tốt, tốt, tốt, Cổ huynh thâm tàng bất lộ, khiến người ta lầm, hôm nay là Đổng mỗ xen vào việc của người khác, hảo tâm bị người coi như lòng lang dạ thú! Đã như vậy, Đổng mỗ trước hết cáo từ!
Đổng Thánh Long ánh mắt trầm xuống, sau khi nói xong, xoay người rời đi.
Đổng Thánh Long là người thông minh, hắn hiểu được thế cục gây bất lợi cho mình, nếu tiếp tục lưu lại nơi này, ngược lại lâm vào trong đó, không bằng trước tiên lui một bước!
Sắc mặt Tào Hùng khó coi tới cực điểm, Đại trưởng lão thâm tàng bất lộ, vừa ra tay liền bức lui Đổng Thánh Long, thế cục này thoáng cái đối với hắn không lợi.
- Xem ra có người chột dạ chạy trốn trước.
Ở thời điểm này, Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói.
Đột nhiên nghịch chuyển dạng này, để bọn người Lạc Phong Hoa thấy miệng trợn mắt ngốc, cái gì gọi là ngăn cơn sóng dữ, cái gì gọi là lưỡi lui cường địch, hôm nay bọn hắn cuối cùng là kiến thức, Đại sư huynh căn bản chính là đã tính trước, căn bản cũng không sợ đối thủ cường đại.
- Phản đồ, ngươi khi sư diệt tổ, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, ngậm máu phun người!
Tào Hùng lệ quát lên:
- Hôm nay ta nên vì đệ tử đã chết lấy lại công đạo!
Lý Thất Dạ nhìn Tào Hùng, chậm rãi nói ra:
- Tào trưởng lão, khi sư diệt tổ? Ta chưa từng có làm qua sự tình gì khi sư diệt tổ. Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do! Tào trưởng lão không phải là sợ âm mưu bại lộ, cho nên mới vội vã giết ta diệt khẩu đi.
- Nghịch súc, bằng lời này của ngươi, bản tọa liền có thể giết ngươi!
Tào trưởng lão quát chói tai một tiếng, lập tức hướng Lý Thất Dạ ra tay.
- Sư đệ, an tâm một chút không nóng nảy!
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ quát một tiếng, lúc này đây, Cổ Thiết Thủ rốt cục bão nổi, khí thế Vương Hầu của hắn trực tiếp trấn áp Tào Hùng.
Bị Vương Hầu trấn áp, ánh mắt Tào trưởng lão lập tức co rụt lại, nhưng mà, hắn y nguyên hùng hổ dọa người, nói ra:
- Đại sư huynh, ngươi quyết tâm muốn che chở nghịch súc này sao? Giết hại đồng môn, khi sư diệt tổ, đệ tử như vậy đều không xử phạt, chuyện này sẽ để môn hạ đệ tử lạnh tâm, để thế nhân khinh thường, từ đó về sau, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta môn tướng không quy!
Lý Thất Dạ phì cười, nói ra:
- Tào trưởng lão lời thề son sắt nói ta giết hại đồng môn, khi sư diệt tổ, Tào trưởng lão, vậy nói nghe một chút, ta là giết hại đồng môn như thế nào, nếu như không phải, như vậy, Tào trưởng lão lấy thân phận trưởng lão hãm hại môn hạ đệ tử, mưu đồ dã tâm là gì!
Lý Thất Dạ ngược lại đá một cước, trưởng lão, hộ pháp khiến ở đây đều nhìn nhau liếc mắt, trên thực tế, lúc này tất cả mọi người cảm thấy chuyện này không có đơn giản như vậy, Đổng Thánh Long xuất hiện ở nơi này, đây đã là một loại ám hiệu.
- Tốt, tốt, tốt, tốt một cái nghịch súc miệng lưỡi bén nhọn!
Tào Hùng cười lạnh nói ra:
- Coi như ngươi có thể nói ra hoa sen, cũng xóa không mất sự thật ngươi đồ sát ba vị đường chủ, tàn sát Hồ hộ pháp cùng sát hại Kiếm nhi, bằng chứng như núi, còn không phải giết hại đồng môn?
- Ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp cùng Hà Anh Kiếm chết, chỉ có thể nói bọn họ là gieo gió gặt bão, ta là phòng vệ chính đáng mà thôi.
Lý Thất Dạ không hoảng hốt không vội nói.
- Tốt, tốt, tốt, Cổ sư huynh, ngươi đều thấy được, bằng chứng như núi sự thật trước mặt, hắn còn giảo biện!
Tào Hùng đối với Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ nói ra.
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói:
- Đây là chuyện gì xảy ra? Ngươi vì sao phải giết ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp, Hà Anh Kiếm!
Lý Thất Dạ vô tội nói:
- Hồi trưởng lão, ta là thuộc về tự vệ, Hồ hộ pháp mang theo chấp pháp đội đột nhiên xuất hiện ở bên trong Tẩy Thạch Cốc, đột nhiên ra tay với ta, muốn giết ta, ta chỉ có thể là tự vệ. Lí do thoái thác của bọn hắn cùng Tào trưởng lão là đồng dạng, cái gì phạm thượng, khi sư diệt tổ, cái này nhất định là một âm mưu!
- Đánh rắm!
Tào Hùng sắc mặt đỏ lên, lệ quát:
- Theo đệ tử đội chấp pháp báo cáo, là Chu đường chủ cầu cứu, Hồ hộ pháp mới mang theo đệ tử đội chấp pháp tiến vào Tẩy Thạch Cốc! Ngươi cái nghịch súc này tâm như xà hạt, muốn mưu đồ làm loạn, sau khi bị nhìn thấu, muốn giết người diệt khẩu!
- Bẩm trưởng lão, hộ pháp, sự thật xác thực như thế.
Lúc này Chu đường chủ trốn sau lưng Tào Hùng xông ra, nói:
- Lý Thất Dạ muốn mưu hại ta, ta, ta, ta mới cầu cứu, Hồ hộ pháp mang theo đội chấp pháp chạy đến cứu giúp, không nghĩ tới kẻ này tâm như xà hạt, sát hại đám người Hồ hộ pháp.
- Còn có việc này?
Cổ Thiết Thủ nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói.
Lúc này, chư trưởng lão cùng hộ pháp cũng không khỏi nhìn nhau liếc mắt, Lý Thất Dạ một đệ tử bình thường muốn mưu sát Chu đường chủ, chuyện này thật sự là có chút không thể nào nói nổi.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, chậm rãi nói ra:
- Trưởng lão, ta không biết mưu hại là cái gì, nếu như nói là mưu hại, Chu đường chủ còn có thể sống đến bây giờ sao? Hồ hộ pháp ta cũng có thể giết, nếu như ta thực sự muốn mưu hại hắn, sau đó giết hắn cũng coi như không là cái gì, ta là tha cho hắn một mạng, đệ tử Tẩy Thạch Cốc đều tận mắt nhìn thấy. Ta chỉ bất quá là giáo huấn Chu đường chủ một chút mà thôi, không nghĩ tới Chu đường chủ là một cái bao cỏ, ngay cả ta một Uẩn Thể cảnh đệ tử cũng đánh không lại, Chu đường chủ học nghệ không tinh, cái này cũng không thể trách ta đi.
- Nói bậy nói bạ, ngươi rõ ràng là gian tế môn phái khác phái tới, thâm tàng đạo hạnh, muốn mưu đồ làm loạn, bị Chu đường chủ phát hiện, cho nên, ngươi mới giết người diệt khẩu!
Tào Hùng trầm giọng nói.
- Tào trưởng lão, ngươi đây mới là ngậm máu phun người.
Lý Thất Dạ cười nói ra:
- Hỏi đệ tử Tẩy Thạch Cốc một chút, ta là bởi vì sao mới giáo huấn Chu đường chủ ? Ta xem ra, Chu đường chủ chỉ sợ là bị người sai sử, mới hãm hại ta. Ta đảm nhiệm Tẩy Thạch Cốc thụ đạo sư huynh, có thể nói là nơm nớp lo sợ, lo lắng hết lòng, vì thụ đạo, ta là dùng vô số tâm huyết. Mà Chu đường chủ lại một mực chắc chắn, nói ta truyền thụ cho là bàng môn tà đạo, nói ta là đem tà môn ma đạo truyền vào Tẩy Nhan Cổ Phái! Vũ nhục tâm huyết của ta như thế, chỉ cần ta có một điểm tâm huyết, làm sao có thể nhẫn.
- Ngươi vốn là đem bàng môn tà đạo truyền cho Tẩy Nhan Cổ Phái, ta là sợ môn hạ đệ tử rơi vào ma đạo, khỏi bị ngươi đầu độc, mới ra tay ngăn cản bọn hắn.
Chu đường chủ một mực chắc chắn nói.
Lý Thất Dạ phì cười, nói ra:
- Có phải ma đạo hay không, mọi người lòng dạ biết rõ, một người có thể nói dối, nhưng mà, Tẩy Thạch Cốc ba trăm vị đệ tử luôn không có khả năng nói dối đi. Ta có phải truyền thụ ma đạo hay không, chư vị trưởng lão cùng hộ pháp không ngại hỏi môn hạ đệ tử một chút!
Nghe được Lý Thất Dạ vừa nói như vậy, Cổ Thiết Thủ xem xét đệ tử Tẩy Thạch Cốc ở đây, hắn tùy tiện kêu lên một vị đệ tử, dò hỏi:
- Đại sư huynh truyền thụ cho các ngươi công pháp gì?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Chương 66: Lật tay thành mây trở tay thành mưa (Hạ)
Biên: Andγ★
Dịch & Nguồn: Sưu Tầm
- Hồi trưởng lão, Đại sư huynh vẫn chưa truyền thụ cho ta công pháp mới, Đại sư huynh chỉ là diễn dịch cho ta chỗ thiếu hụt trong Bích Loa Tâm Pháp cùng Phi Nga kiếm pháp thời điểm nhập môn tu luyện.
Người đệ tử này bề bộn nói.
- Đại sư huynh đã nói tâm pháp ngươi nói lại cho ta nghe một chút.
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói.
Người đệ tử này không dám thất lễ, bề bộn đem tâm pháp Lý Thất Dạ đã nói, chiêu thức uốn nắn đều nhất nhất giảng cho Đại trưởng lão nghe.
Nghe được người đệ tử này nói, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cũng không khỏi trở nên động dung, trên thực tế, nào chỉ là Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ động dung, các trưởng lão hộ pháp khác ở đây cũng không khỏi tâm thần chấn động.
- Đây quả thật là tâm pháp mà Đại sư huynh đã nói?
Nghe được người đệ tử này nói, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cũng không dám tin tưởng.
- Hồi trưởng lão, đệ tử không dám nói dối, tuyệt đối chính xác.
Người đệ tử này chân thành nói ra.
Cổ Thiết Thủ không thể tin được, sau đó lại từ bên trong ba trăm đệ tử tùy ý chọn ra mấy vị đệ tử, mấy vị đệ tử này thuật công pháp, chiêu thức thiếu hụt, đều để Cổ Thiết Thủ cùng trưởng lão hộ pháp ở đây trở nên khiếp sợ.
- Thế này sao lại là một môn tâm pháp đặt nền móng a, cái này hoàn toàn là một môn đại đạo cương lĩnh!
Tiền trưởng lão bất khả tư nghị nói ra.
Ngô trưởng lão cũng không khỏi khiếp sợ nói:
- Ta tu đạo hơn ngàn năm, Bích Loa Tâm Pháp đọc không dưới trăm lượt, nhưng mà, chưa từng nghĩ tới có thể tìm hiểu môn tâm pháp này như thế, diễn dịch Bích Loa Tâm Pháp như thế, chỉ sợ đây là tối chung cực áo nghĩa của Bích Loa Tâm Pháp, cái này sợ là tinh hoa chân chính của tâm pháp đó.
Tôn trưởng lão cũng ủng hộ Lý Thất Dạ, nói ra:
- Nếu như đây đều là Ma Môn tà đạo, vậy chúng ta tu luyện mới thật sự là Ma Môn tà đạo, thế gian chỉ sợ không người có thể đem tâm pháp nhập môn diễn dịch đến tinh áo như thế, đại đạo đường hoàng như thế!
Tôn trưởng lão không phải lần đầu tiên kiến thức Lý Thất Dạ thần kỳ, hôm nay lần đầu tiên nghe được diễn dịch như vậy, hắn y nguyên chấn động vô cùng, hắn so với bất luận trưởng lão nào đều ủng hộ Lý Thất Dạ.
Càng nhiều trưởng lão hộ pháp là rung động đến khó nói ra lời, Lý Thất Dạ diễn dịch nhập môn tâm pháp, tinh áo vạn phần, tuyệt không lạ thường, Lý Thất Dạ chỉ điểm chiêu thức thiếu hụt, có thể nói là nói trúng tim đen, bọn hắn tu đạo mấy trăm năm, thậm chí là hơn ngàn năm, cũng không có diễn dịch đến tình trạng như vậy, hôm nay bọn hắn mới biết, nhập môn tâm pháp cơ sở nhất cũng có thể diễn dịch đến tình trạng như vậy, trước kia bọn hắn tìm hiểu tâm đắc, cái kia bất quá là da lông của công pháp nhập môn mà thôi.
- Nếu năm đó ta có thể đem Bích Loa Tâm Pháp tìm hiểu đến trình độ như thế, cả đời chỉ tu tâm pháp này là đủ!
Một vị hộ pháp không khỏi trở nên động dung nói.
Cổ Thiết Thủ thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, mọi người đều biết, Lý Thất Dạ chính là phàm thể phàm mệnh phàm luân, nhưng mà, hắn lại diễn dịch ra tinh áo như vậy, nói ra cái này hoàn toàn không ai có thể tin tưởng, coi như là kỳ tài ngút trời, cũng không có thể diễn dịch đến tình trạng như vậy! Diễn dịch như vậy, đã là không gì sánh kịp.
- Đây quả thật là tâm đắc ngươi tìm hiểu?
Cổ Thiết Thủ cũng khó tin tưởng, nhìn Lý Thất Dạ, vô cùng động dung nói ra.
Lý Thất Dạ cười cười, nói:
- Hồi trưởng lão, đây chỉ là một điểm tìm hiểu nho nhỏ của ta mà thôi, một chút tiểu tâm đắc, chưa nói tới thâm ảo gì.
Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức nghẹn đến Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ nói không ra lời, đây chỉ là "tìm hiểu nho nhỏ, một chút tiểu tâm đắc mà thôi", đem nhập môn tâm pháp tìm hiểu đến trình độ như vậy, ngay cả hai chữ "Thiên tài" cũng không đủ hình dung hắn, chuyện này chỉ có thể nói là "Yêu nghiệt" !
- Sư huynh, xem ra, chúng ta là bỏ lỡ thiên tài, ngộ tính của Thất Dạ cực kỳ kinh người. Đoạn thời gian trước, ta tu hành xuất hiện chút vấn đề, chính là Thất Dạ cho ta ý kiến quý báu.
Lúc này, Tôn trưởng lão cũng nói, ở thời điểm này, hắn là ủng hộ Lý Thất Dạ, đem sự tình của mình nói một lần.
Nghe được Tôn trưởng lão kể rõ, hộ pháp, trưởng lão ở đây cũng không khỏi trở nên động dung, chuyện này thật sự là khiến người ta cảm thấy bất khả tư nghị.
- Đã từng có đồn đại nói, thể chất, thọ luân, mệnh cung không phải tiêu chuẩn duy nhất cân nhắc một người, trước kia ta một mực không tin, cho rằng đây là rắm chó không kêu, hôm nay xem ra, cổ nhân không lấn ta.
Tiền trưởng lão không khỏi trở nên động dung nói.
Lúc này Ngô trưởng lão một trong sáu đại trưởng lão nhìn Chu đường chủ, nói:
- Chu đường chủ, nếu như đây là Ma Môn tà đạo, như vậy, thế gian không có đạo thuật chính phái gì. Ngươi lại hồ đồ, cũng không hồ đồ đến mức này đi.
- Ta. . .
Thoáng cái tình thế nghịch chuyển, khiến Chu đường chủ có chút trở tay không kịp!
- Cái này sợ là không phải hồ đồ, mà là một âm mưu, đối với Chu đường chủ mà nói, chỉ sợ ta truyền thụ cái gì cũng không trọng yếu, trọng yếu là trừ bỏ ta.
Lý Thất Dạ ở thời điểm này sâu kín nói ra.
Ánh mắt Cổ Thiết Thủ mãnh liệt, khí thế lập tức trấn trụ Chu đường chủ, trầm giọng nói:
- Chu đường chủ, cuối cùng là chuyện gì xảy ra?
Riêng là Lý Thất Dạ tìm hiểu nhập môn tâm pháp, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái suy sụp mà nói, vậy cũng là một bút tài sản vô cùng quý giá, lúc này, Cổ Thiết Thủ tuyệt đối là muốn bảo vệ Lý Thất Dạ, bất luận là tình huống như thế nào, lúc này, hắn biết Lý Thất Dạ trọng yếu không chỉ là bởi vì quan hệ thông gia.
- Ta, ta, ta. . .
Chu đường chủ nhất thời nửa khắc nói không ra lời, không khỏi nhìn Tào Hùng.
Tào Hùng thấy tình thế không ổn, lập tức trầm giọng nói ra:
- Chu đường chủ là quá ngu ngốc, ngay cả công pháp tinh áo cũng nhìn không ra! Đây là nên phạt, nhưng mà, phản đồ này là đại nghịch bất đạo, sát hại ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp cùng Kiếm nhi, đây tuyệt đối không thể tha thứ!
Đối với Tào Hùng mà nói, hôm nay là tiền mất tật mang, không chỉ không có đem Lý Thất Dạ chém giết, ngay cả hai đồ đệ cũng bị giết hại, đặc biệt là Hà Anh Kiếm, đây chính là kế thừa y bát của hắn, đệ tử coi trọng bị giết chết như thế, lòng hắn đều đang chảy máu.
Lý Thất Dạ khoan thai nói:
- Nếu như ta thực tình mưu phản, đó là tội đáng chết vạn lần. Đáng tiếc, ta là bị người hãm hại, vốn là Chu đường chủ không phân xanh đỏ đen trắng, vu hãm ta đem Ma Môn tà đạo đưa vào bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái, sau đó Hồ hộ pháp đột nhiên mang đại đội đệ tử chấp pháp muốn lâm trận chém giết ta, ngay cả cho ta cơ hội phân biệt cũng không có, đây tuyệt đối là một âm mưu. . .
- . . . Trong này cũng quá trùng hợp đi, đây không phải muốn đẩy ta vào chỗ chết sao? Tào trưởng lão cùng Đổng lão đầu tại sao lại sẽ đi cùng một chỗ, hai người các ngươi so với các trưởng lão khác còn đuổi tới trước, cũng giống vậy không phân xanh đỏ đen trắng, động thủ muốn giết ta, cái này nói rõ là muốn giết người diệt khẩu? Tào trưởng lão, ngươi không phải là cấu kết Thánh Thiên Giáo a? Phản bội sư môn, cấu kết ngoại nhân, đây chính là tử tội, để tiếng xấu muôn đời!
Lý Thất Dạ chậm rãi nói, khiến đệ tử Tẩy Thạch Cốc cũng không khỏi ngây dại, Đại sư huynh dễ dàng nghịch chuyển thế cục, bày mưu nghĩ kế như vậy, thật sự là quá đáng sợ, đây là trí tuệ như biển!
Lý Sương Nhan làm người đứng ngoài quan sát toàn bộ hành trình trong nội tâm càng là động dung, Lý Thất Dạ đồ sát ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp, căn bản chính là không chỗ nào kiêng kị, tiện tay mà làm, hiện tại hắn lại chậm rãi nói, dễ dàng nghịch chuyển thế cục, đây quả thực là phúc thủ vi vân, phiên chưởng vi vũ, hơn nữa, hắn từ lúc bắt đầu đến nay là nhàn định tự tại, chuyện như vậy, đối với hắn mà nói, quả thực đồng dạng là một bữa ăn sáng, khiến Lý Sương Nhan cảm thấy kinh hãi.
Lúc này Lý Sương Nhan ý thức được, Lý Thất Dạ đã không chỉ là thần bí đơn giản như vậy, hôm nay, nàng mới chính thức kiến thức thủ đoạn Lý Thất Dạ tính toán người khác, đây quả thực là giết người không thấy máu.
Ngay cả Đồ Bất Ngữ vẫn đứng ở một bên không nói lúc này cũng không khỏi ánh mắt lấp lóe, hắn sống mấy ngàn năm, hôm nay gặp Lý Thất Dạ, hắn cũng không khỏi trở nên động dung.
Trên thực tế, loại tiểu mưu tiểu kế này, đối với Lý Thất Dạ mà nói, căn bản không tính là cái gì, năm đó, hắn tính toán thiên hạ, đây mới thực sự là đại thủ bút!
- Nghịch súc, sắp chết đến nơi, còn to tiếng làm loạn. . .
Tào Hùng bị tức đến run rẩy, trận mưu kế này là hắn một tay tính toán, nhưng mà, bây giờ lại bị Lý Thất Dạ ngược lại hắc một quân, này làm sao không cho hắn bó tay luống cuống!
- Tào sư đệ, chuyện này điểm đáng ngờ trùng điệp, bây giờ nói Thất Dạ là phản đồ, quá mức võ đoán.
Lúc này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ lạnh lùng nói.
Hắn không hi vọng nhìn thấy nhất chính là Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long đi cùng một chỗ, nhưng mà, hiện tại đáp án đã rất rõ ràng.
Đừng nói là Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ, dù là những trưởng lão, hộ pháp khác, ở thời điểm này cũng không khỏi thiên hướng Lý Thất Dạ, chỉ là không có chứng cứ, không dám nhiều lời mà thôi.
- Sư huynh sẽ không thật tin tưởng cái nghịch súc này nói chứ?
Tào Hùng tức giận đến thổ huyết, hắn tính toán chỉ sợ là rơi vào khoảng không, hơn nữa hai đồ đệ của hắn cũng chết uổng!
- Chuyện này, ít nhất là điểm đáng ngờ trùng điệp.
Cổ Thiết Thủ lạnh lùng nói, không có chứng cứ, hắn không thể định tội Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long cấu kết, nhưng, cái này đã để hắn hết sức bất mãn.
- Tốt, tốt, bọn người Hồ hộ pháp đây là chết vô ích!
Tào Hùng hung hăng nói ra, ở thời điểm này, hắn đánh ra một tấm át chủ bài khác, trầm giọng nói ra:
- Coi như Chu đường chủ hồ đồ, nhưng mà, nghịch súc này mưu đồ làm loạn, đây là sự thật như sắt thép, nghịch súc này học lén Côn Bằng Lục Biến!
- Học trộm Côn Bằng Lục Biến!
Lúc này, hộ pháp cùng trưởng lão ở đây cũng không khỏi trở nên động dung.
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cũng không khỏi sắc mặt xiết chặt, thoáng cái nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, Côn Bằng Lục Biến đây là hạch tâm Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng là Đế thuật trước mắt Tẩy Nhan Cổ Phái lưu lại hoàn chỉnh không sứt mẻ! Việc này quan hệ trọng đại, không thể qua loa.
- Đây chính là thực sự?
Cổ Thiết Thủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói. Nói tới Côn Bằng Lục Biến, việc này Cổ Thiết Thủ cũng không khỏi không cẩn thận.
- Côn Bằng Lục Biến là cái gì?
Lý Thất Dạ vô cùng vô tội nói.
- Trưởng lão, chớ bị hắn lừa gạt.
Lúc này Chu đường chủ nhìn thấy hi vọng hòa nhau một ván, lớn tiếng nói ra:
- Ta tận mắt thấy hắn dùng Thiên Biến từ trong Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận của Hà sư chất chạy thoát, thiên chân vạn xác!
- Trưởng lão nói là cái này sao?
Lúc này, bên trong mệnh cung của Lý Thất Dạ nhảy lên Côn Bằng, Côn Bằng lớn chừng quả đấm vô cùng rất thật, thời điểm Côn Bằng nhảy lên, phù văn di động, theo Côn Bằng nhẹ nhàng đong đưa, ngân hà xoay chuyển, tựa như khiến người ta ở vào tinh không khác, Côn Bằng từng cái biến hóa, đều huyền ảo vô cùng, coi như là bọn người trưởng lão, cũng không thể tìm hiểu!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Andγ★
Vừa thấy một màn này, chư vị trưởng lão cùng hộ pháp ở đây cũng không khỏi vì đó sắc mặt đại biến!
Côn Bằng Lục Biến, tại toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái chỉ có Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ tu luyện hoàn chỉnh, năm đó thời điểm Cổ Thiết Thủ tu luyện thuật này, chính là từ chưởng môn nhân đời trước tự mình phê chuẩn, chư vị Thái Thượng trưởng lão đồng ý.
Ngoại trừ Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ tu luyện "Côn Bằng Lục Biến" hoàn chỉnh ra, còn lại chỉ có Chu trưởng lão bên trong sáu đại trưởng lão tu luyện qua trước tam biến của Côn Bằng Lục Biến.
Năm đó Chu trưởng lão lấy tính mạng vì Tẩy Nhan Cổ Phái lập công lớn, cho nên, trải qua trưởng lão hộ pháp nhất trí đồng ý, tu luyện tiền tam biến của Côn Bằng Lục Biến.
Đối với Tẩy Nhan Cổ Phái hiện tại mà nói, Côn Bằng Lục Biến chính là hạch tâm cơ mật của toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái, hơn nữa coi như là trưởng lão, không có trải qua hết thảy trưởng lão hộ pháp đồng ý, cũng không thể tiếp cận bí kíp.
"Côn Bằng Lục Biến" bảo tồn tại chỗ an toàn nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, cũng là địa phương cơ mật nhất, địa điểm bảo tồn, ngoại trừ sáu đại trưởng lão ra, những người khác đều không biết.
Vừa thấy thuật này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ thần thái chấn động, hắn là tu luyện Côn Bằng Lục Biến hoàn chỉnh, so với những người khác hiểu rõ Côn Bằng Lục Biến hơn, vừa thấy Côn Bằng chìm nổi lắc lư trên đỉnh đầu Lý Thất Dạ, trong lòng của hắn chấn động không gì sánh nổi, bởi vì, Lý Thất Dạ tu luyện "Côn Bằng Lục Biến" so với hắn còn muốn tinh áo, cái này ý nghĩa, ở trên môn công pháp này, Lý Thất Dạ đi được so với hắn còn xa hơn, đây quả thực là chuyện bất khả tư nghị.
Phải biết, "Côn Bằng Lục Biến" chính là một trong Đế thuật cường đại nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, bác đại tinh thâm, hắn ở trên thuật này chìm đắm mấy trăm năm, mới đem sáu biến quán thông, không dám nói nắm giữ huyền bí chân chính của thuật này! Nhưng mà, một đệ tử mới nhập môn, lại tinh thông huyền ảo.
- Ngươi là thế nào tu luyện đến Côn Bằng Lục Biến?
Cổ Thiết Thủ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, thoáng cái, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng đáng sợ, thậm chí là lộ ra sát cơ.
Trước đó, Cổ Thiết Thủ ý định, bất luận như thế nào cũng phải bảo vệ Lý Thất Dạ, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ vậy mà tu luyện "Côn Bằng Lục Biến", nếu như đây là học trộm, này là tối kỵ của Tẩy Nhan Cổ Phái, không cần các trưởng lão hộ pháp khác quyết định, hắn cũng sẽ trừ bỏ Lý Thất Dạ!
Đối với Cổ Thiết Thủ mà nói, nếu như học lén những công pháp khác còn có chỗ thương lượng, nhưng mà "Côn Bằng Lục Biến" không được, đây đối với Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói quá trọng yếu.
- Học trộm hạch tâm Đế thuật, giết không tha…
Tào Hùng thấy thế cục nghịch chuyển, mừng thầm, đối với Cổ trưởng lão nói ra:
- Sư huynh, kẻ này giữ lại không được, lưu thêm một khắc, đối với Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta liền là nhiều một phần nguy hiểm!
- Thất Dạ, ngươi là thế nào tu được thuật này?
Cổ Thiết Thủ không để ý tới Tào Hùng, nhìn chằm chặp Lý Thất Dạ, trầm giọng nói.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, khoan thai nói ra:
- Trưởng lão nói thuật này là Côn Bằng Lục Biến?
- Vẫn còn giả bộ hồ đồ, sư huynh, trước bắt lấy hắn, lại nghiêm hình tra tấn!
Tào Hùng lập tức châm ngòi thổi gió nói ra.
- Câm miệng…
Cổ Thiết Thủ đột nhiên đối với Tào Hùng quát lên, lúc này, cả người Cổ Thiết Thủ tựa như một đầu hùng sư, khí thế khinh người, thần uy đốt đốt, hắn làm Đại sư huynh, cuối cùng là có tôn uy không thể khiêu khích.
Cổ Thiết Thủ đột nhiên bão nổi, Tào Hùng biến sắc, ngay cả trưởng lão hộ pháp khác ở đây cũng cảm nhận được Đại trưởng lão tôn uy không thể khiêu khích!
- Thất Dạ, ngươi nói, ngươi là thế nào tu luyện thành Côn Bằng Lục Biến ?
Lúc này, Cổ Thiết Thủ trầm giọng quát, đây là lần đầu tiên Cổ Thiết Thủ tức giận, hắn trịnh trọng vô cùng.
- Chuyện này sao, phải từ Côn Bằng Tiểu Ý lục thức nói lên.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra, đối với thần uy của Cổ Thiết Thủ cũng không sợ, hắn dừng một chút, sau đó nói ra:
- Ngày đó trưởng lão đồng ý ta tu luyện Côn Bằng Tiểu Ý lục thức, sau khi ta tuyển bí kíp, liền nghiêm túc tìm hiểu, dĩ nhiên thời điểm đối với thuật này tâm thần lĩnh hội, chưa phát giác ra ở giữa liền ngủ mất. . .
- . . . Ở thời điểm này, ta thấy một giấc mơ kỳ quái, mơ tới một vị lão gia gia, lão gia gia nói ta cùng với hắn hữu duyên, cho nên truyền thụ cho ta công pháp tương cận cùng Côn Bằng Tiểu Ý lục thức, về sau, vị lão gia gia này liền đem môn công pháp kia truyền thụ cho ta, ta cũng không biết đây là công pháp gì, hiện tại trưởng lão vừa nói, ta mới biết được tên của nó. . .
Lý Thất Dạ nói liên tục, nói như cùng thực sự đồng dạng, khiến Hộ Pháp trưởng lão ở đây cảm thấy quá bất hợp lí.
- Nói bậy nói bạ, thế gian nơi nào có sự tình không hợp thói thường như thế, trong mộng thụ đạo, chuyện này chỉ có thể là lừa gạt tiểu hài tử ba tuổi!
Tào Hùng quát lên.
Mà Cổ Thiết Thủ không để ý tới Tào Hùng, nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, trầm giọng nói ra:
- Lão gia gia này bộ dáng ra sao?
- Cái này sao, ta ở trong mơ, nhớ không rõ ràng lắm.
Lý Thất Dạ nghiêng đầu, ra vẻ suy tư một hồi lâu, cuối cùng đem bộ dáng Minh Nhân Tiên Đế hình dung một phen.
Bên trong đương đại, không có người so với hắn rõ ràng Minh Nhân Tiên Đế lớn lên là cái bộ dáng gì, hắn rải rác vài câu, liền đủ để đem bộ dáng Minh Nhân Tiên Đế buộc vòng quanh ra.
Đã nghe được Lý Thất Dạ miêu tả, bọn người Đại trưởng lão tâm thần chấn động, mặc dù tại Tẩy Nhan Cổ Phái có pho tượng của Minh Nhân Tiên Đế, nhưng mà, cái này cuối cùng là xuất phát từ tay người khác, cuối cùng có mất thần vận của hắn.
Nhưng mà, Tẩy Nhan Cổ Phái bí mật cất chứa một bức họa của Minh Nhân Tiên Đế, đây là Minh Nhân Tiên Đế tự tay vẽ, bức họa này không chỉ là bức họa đơn giản như vậy, bức họa này gánh chịu lấy đế uẩn tiên ý cường đại của Minh Nhân Tiên Đế, nó là bảo vật trấn phái của Tẩy Nhan Cổ Phái, nếu tế bức họa này ra, có thể che chở Tẩy Nhan Cổ Phái, đuổi cường địch.
Bức họa này không thể đơn giản dùng, dùng nhiều lần, uy lực sẽ giảm mạnh, đế uẩn tiên ý sẽ biến mất theo, cho nên, không đến thời điểm diệt môn, Tẩy Nhan Cổ Phái sẽ không dễ dàng vận dụng.
Xem như sáu đại trưởng lão, đều đã từng thấy qua bức họa này, tổ sư đế uy cho bọn hắn ấn tượng không thể xóa nhòa, hiện tại Lý Thất Dạ rải rác vài câu, liền miêu tả ra đế uy tiên tư của tổ sư, trừ khi là gặp qua bức họa này, nếu không, không có khả năng sinh động mà hình dung ra tổ sư đế uy tiên tư như thế.
Nghe được Lý Thất Dạ sinh động mà hình dung đế uy tiên tư của Minh Nhân Tiên Đế như thế, khiến trong nội tâm bọn người Cổ Thiết Thủ chấn động theo, chẳng lẽ tổ sư thật là báo mộng cho Lý Thất Dạ?
- Đệ tử khác lui ra, Hộ Pháp trưởng lão lưu lại, không có mệnh lệnh, bất kỳ đệ tử nào cũng không được tiến đến.
Cuối cùng, Đại trưởng lão hạ mệnh lệnh như vậy.
Sau khi chư đệ tử lui ra, trong tràng chỉ để lại đám người trưởng lão hộ pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái, cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái toàn bộ đều tại đây, lúc này, không khí trong sân lộ ra ngưng trọng.
Lúc này, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ còn phong cấm chỗ này, không cho phép bất luận kẻ nào tới gần.
- Ngươi đem Côn Bằng Lục Biến trong mộng ghi nhớ sao một lần, cho ta cùng Chu trưởng lão nhìn một chút.
Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói.
- Đại sư huynh, ngươi sẽ không thật tin tưởng loại sự tình không hợp thói thường này chứ.
Lúc này, Tào Hùng hết sức bất mãn nói ra:
- Cái này nhất định là nghịch súc học lén Côn Bằng Lục Biến!
Cổ Thiết Thủ nhìn Tào Hùng, trầm giọng nói ra:
- Địa phương cất giấu, ngoại trừ sáu người chúng ta, còn có ai biết? Nếu muốn mở chỗ kia, Tào sư đệ nên biết toàn bộ trình tự, không có chúng ta đồng ý, những người khác có thể mở ra sao? Trừ khi Đại Hiền đích thân tới, cường lực phá hư, nếu không, ai có thể lấy bí kíp ra? Bí kíp có ở đó hay không, chúng ta lòng dạ biết rõ!
- Đúng nha, nếu chỗ kia bị người công phá, Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta cũng nguy, hiện tại mạnh khỏe không tổn hao gì, Tào sư huynh, ngươi cảm thấy Lý Thất Dạ hắn có khả năng từ chỗ kia học trộm đến Côn Bằng Lục Biến sao? Trừ khi Tào sư huynh ám chỉ Đại sư huynh trộm truyền thụ thuật này cho Lý Thất Dạ!
Tôn trưởng lão cũng trầm giọng nói.
- Cái này tiểu đệ liền không dám!
Tào Hùng hậm hực nói.
Coi như hắn muốn ám chỉ, vậy cũng là không thể nào, những trưởng lão hộ pháp khác cũng sẽ không tin tưởng dạng ám chỉ này.
Cuối cùng, Lý Thất Dạ lặng yên viết ra tâm pháp Côn Bằng Lục Biến, hơn nữa trong đó tăng thêm rất nhiều áo nghĩa tâm đắc.
Sao chép tâm pháp ra ngoài, chỉ có Đại trưởng lão cùng Chu trưởng lão có thể xem, Chu trưởng lão cũng chỉ có thể xem tam biến phía trước, ở dưới xem xét, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cùng Chu trưởng lão trở nên động dung, cái này không chỉ là tâm pháp Côn Bằng Lục Biến hoàn chỉnh, hơn nữa trong đó bộc bạch áo nghĩa, bao la tinh thâm hơn so với bọn hắn tìm hiểu!
Có thể tìm hiểu đến dạng hỏa hầu này, đừng nói là bọn hắn, chỉ sợ bọn người Thái trưởng lão trước kia cũng không được! Tìm hiểu đến dạng cảnh giới này, có thể có tích lũy này, chỉ sợ là có thể đạt tới Đại Hiền cảnh giới!
Lúc này, Đại trưởng lão cùng Chu trưởng lão chấn động, thật chẳng lẽ nói, tổ sư báo mộng cho Lý Thất Dạ rồi? Bằng không thì, cái này nên giải thích như thế nào?
Đại trưởng lão cùng Chu trưởng lão không nói lời nào, trưởng lão hộ pháp ở đây cũng đã minh bạch chuyện gì xảy ra.
Khiến trưởng lão hộ pháp ở đây cũng không khỏi nhìn nhau liếc mắt, thật chẳng lẽ có chuyện báo mộng truyền đạo như vậy, chuyện như vậy quá bất hợp lí, thật sự là để cho bọn họ cũng khó tin tưởng.
- Lão gia gia trong mộng còn nói cái gì nữa không?
Cuối cùng, Cổ Thiết Thủ nhìn Lý Thất Dạ nói ra.
Lý Thất Dạ nghiêm túc nghĩ nghĩ, cuối cùng nói:
- Há, đúng rồi, lão gia gia còn nói, ta gánh vác chức trách lớn, tương lai Tẩy Nhan Cổ Phái chấn hưng liền rơi vào trên vai của ta. Lão gia gia hắn nói, về sau muốn học công pháp càng thâm ảo hơn khác, liền dùng công pháp tương cận khác kêu gọi hắn, hắn liền có khả năng xuất hiện ở trong mộng của ta. . .
- Hoang đường, dõng dạc, chỉ bằng ngươi cũng dám nói chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái. . .
Tào Hùng quát lên nói.
- Ngươi nói tiếp. . .
Cổ Thiết Thủ cắt ngang Tào Hùng, trầm giọng nói với Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ gãi gãi đầu, nghiêm túc nói ra:
- Công pháp tương cận kia là cái gì, cái này ta không thế nào hiểu được, cho nên, gần đây ta là rất buồn rầu, một mực không cách nào kêu gọi lão gia gia.
- Phải nói là Đế thuật mạt kĩ!
Lúc này, Tôn trưởng lão bề bộn nói ra:
- Ngươi tu luyện Côn Bằng Tiểu Ý lục thức, hắn liền truyền cho ngươi Côn Bằng Lục Biến, nếu như ngươi tu luyện những Đế thuật mạt kĩ khác, nói không chừng hắn sẽ truyền cho ngươi hạch tâm Đế thuật.
- Việc này quá hoang đường.
Tào Hùng lạnh lùng quát lên:
- Tôn sư đệ, loại thuyết pháp hoang đường này ngươi cũng tin tưởng, loại thuyết pháp này, cũng chỉ có thể là lừa gạt tiểu hài tử ba tuổi! Hừ, nói như vậy, không thể đối chứng, hắn nói thế nào đều được.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Andγ★
Lúc này, Ngô trưởng lão nhỏ nhất bên trong sáu đại trưởng lão nói ra:
- Để Thất Dạ tu luyện một môn Đế thuật mạt kĩ khác, nhìn hắn có thể kêu gọi người trong mộng hắn hay không, nếu như hắn có thể lại viết ra một môn hạch tâm Đế thuật khác, cái này đủ chứng minh đây là trong mộng thụ đạo.
- Phương pháp này có thể thực hiện.
Tiền trưởng lão cũng đồng ý nói ra:
- Nếu quả thật như thế, Thất Dạ nói, chỉ sợ là sự thật.
Loại thuyết pháp này thật sự là quá hoang đường, không chỉ là trưởng lão, coi như là hộ pháp, cũng không thể nào tin được, nhưng mà, ở bên trong loại thuyết pháp hoang đường này, lại để trưởng lão cùng hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái bắt được một ánh rạng đông!
Hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái suy sụp, chư đại môn phái nhìn chằm chằm, Tẩy Nhan Cổ Phái suy sụp giống như là dê béo trong bầy sói! Hiện tại, đối với trưởng lão hộ pháp Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, bọn hắn đều cần một kỳ tích, cần một cái kỳ tích chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái. Nếu là tổ sư Minh Nhân Tiên Đế có linh, y nguyên che chở Tẩy Nhan Cổ Phái, nói không chừng sẽ thực sự báo mộng cho môn hạ đệ tử.
Lúc này, Tào Hùng cũng không khỏi dừng một chút, cuối cùng trầm giọng nói ra:
- Nếu như hắn nguyện ý chứng minh một lần, ta cũng không dị nghị!
- Ngươi có bằng lòng hay không?
Cổ Thiết Thủ nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng nói. Trên thực tế, làm Thủ tịch trưởng lão, hắn thấy qua vô số sóng gió, hắn đương nhiên biết nói như vậy thật sự là quá bất hợp lí, quá hoang đường, nhưng mà, hắn gánh vác trách nhiệm Tẩy Nhan Cổ Phái, trong lòng hắn cũng khát vọng có một cái kỳ tích … tổ sư báo mộng như vậy!
- Trưởng lão, ta cây ngay không sợ chết đứng, bất luận trưởng lão khảo nghiệm như thế nào, ta đều không sợ.
Lý Thất Dạ nói lời này đến bang khanh hữu lực, thắng được hảo cảm của các trưởng lão hộ pháp khác.
Sau đó liền là sự tình tuyển công pháp, chư vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Tiền trưởng lão nói:
- Ta xem ra, tuyển Tử Hà Công đi, ở phương diện này, chỉ có Tôn sư đệ nghiên cứu sâu nhất.
Ở Tẩy Nhan Cổ Phái có thể nói là Đế thuật ít đến thương cảm, hạch tâm Đế thuật hoàn chỉnh chỉ có Côn Bằng Lục Biến, đây cũng là Đế thuật mạnh nhất bên trong Đế thuật Tẩy Nhan Cổ Phái truyền thừa, ngoại trừ Côn Bằng Lục Biến hoàn chỉnh ra, còn có lưu hai môn hạch tâm Đế thuật, có điều, hai môn hạch tâm Đế thuật này không trọn vẹn hết sức lợi hại, một trong hai môn hạch tâm Đế thuật không trọn vẹn này là Tử Dương Thập Nhật Công.
Mặc dù như thế, trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không dám xem thường tu luyện hai môn Đế thuật, bởi vì không trọn vẹn đến hết sức lợi hại, có cái sai lầm, liền tẩu hỏa nhập ma, đây là đem cả đời tu hành ném đi, cho nên, các trưởng lão ngược lại tu luyện Đại Hiền công pháp.
Tôn trưởng lão tu luyện công pháp nhập môn chính là Tử Hà Công, môn công pháp này đối với hắn mà nói quá trọng yếu, ở trước kia, hắn vẫn muốn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công không trọn vẹn, nên hắn đối với Đế thuật tàn quyển này nghiên cứu tìm hiểu rất sâu, nhưng mà, cuối cùng hắn phát hiện, môn Đế thuật này không trọn vẹn quá lợi hại, không thể nào tu luyện, cuối cùng, hắn không thể không từ bỏ, ngược lại tu luyện Đại Hiền công pháp.
Hiện tại muốn khảo nghiệm Lý Thất Dạ, chỉ có thể từ hai môn Đế thuật không trọn vẹn này tuyển một môn, mà ở trong đó, Tôn trưởng lão lại đối với Tử Dương Thập Nhật Công nghiên cứu sâu nhất, cho nên, trải qua các trưởng lão thảo luận, nhất trí quyết định để Lý Thất Dạ tu luyện Tử Hà Công.
Quyết định như vậy xong, Lý Thất Dạ lại trở về Cô Phong, lúc này đây sáu đại trưởng lão tự mình tọa trấn Cô Phong, canh chừng Lý Thất Dạ, đối với sự kiện này, bất luận là sáu đại trưởng lão, hay là hộ pháp khác, đều là vô cùng coi trọng!
Tào Hùng là một lòng muốn giết Lý Thất Dạ, hai tên đồ đệ của hắn chết thảm ở trong tay Lý Thất Dạ, thù này không báo, để hắn thực ngủ bất an, nhưng mà, hiện tại chuyện này không phải hắn có thể làm chủ được, trọng yếu hơn là, lúc này, Tào Hùng đã có ý định khác, cho nên chuyện báo thù cho đồ đệ này hắn ngược lại không sốt ruột.
Sáu đại trưởng lão đồng ý, truyền cho Lý Thất Dạ Tử Hà Công bí kíp, ở trong quá trình này, Lý Thất Dạ không được rời đi Cô Phong, chỉ có thể an tâm tu luyện Tử Hà Công.
Tử Hà Công, Đế thuật mạt kĩ, nó là một phần nhỏ của Tử Dương Thập Nhật Công mà thôi, này là Đế thuật của Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo, môn Đế thuật này uy lực mặc dù không thể cùng Côn Bằng Lục Biến so sánh, nhưng mà, xem như hạch tâm Đế thuật, y nguyên cường đại đến không gì sánh kịp.
Hình thức ban đầu của Tử Dương Thập Nhật Công, Lý Thất Dạ so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng. Năm đó thời điểm sáng tạo hình thức ban đầu của môn công pháp này, Lý Thất Dạ làm Âm Nha từng mang theo Minh Nhân Tiên Đế nhập hiểm địa, tận mắt xem thập Nhật chìm nổi, diễn hóa đại đạo, về sau Minh Nhân Tiên Đế mới sáng tạo ra môn công pháp này.
Ở trong toàn bộ quá trình, Lý Thất Dạ hóa thành Âm Nha, cho Minh Nhân Tiên Đế không ít đề nghị, hắn đã từng mấy lần giúp Minh Nhân Tiên Đế hoàn thiện môn công pháp này.
Mặc dù, về sau thời điểm ngủ say, ký ức công pháp này đã xóa đi, nhưng mà, hiện tại tinh tế nghiên cứu tìm hiểu Tử Hà Công, ký ức, tất cả áo nghĩa môn công pháp này, lại một lần nữa hiện lên ở trong óc Lý Thất Dạ, ký ức bị xóa đi lại một lần nữa hiển hiện.
Lý Thất Dạ tìm về ký ức Tử Dương Thập Nhật Công, nhưng mà, hắn cũng không sốt ruột nói cho các trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái, ngày từng ngày đi qua, để các trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái lo lắng suông.
Một ngày lại một ngày đi qua, một tháng lại một tháng trôi qua, lúc này, đừng nói là những người khác, dù là chư vị trưởng lão cũng không khỏi dao động.
Chư vị trưởng lão trong nội tâm khát vọng một cái kỳ tích, mặc dù loại chuyện này nghe hoang đường, nhưng mà, bọn hắn là thật khát vọng có chuyện như vậy phát sinh, hi vọng Tẩy Nhan Cổ Phái có thể được đến tổ sư che chở.
- Ta xem ra, cái nghịch súc này là lừa dối gạt người!
Tào Hùng lạnh lùng nói, lại bắt đầu châm ngòi thổi gió.
Đối với Tào Hùng châm ngòi thổi gió, Tôn trưởng lão phản kích nói ra:
- Tào sư huynh, ngươi không khỏi quá nóng lòng đi, chưa tới cuối cùng, như thế võ đoán có kết luận, xem ra Tào sư huynh là phải đưa Thất Dạ vào chỗ chết mới an tâm.
- Tôn sư đệ, ngươi đây là ý gì? Ta chính là tận sức bảo vệ Tẩy Nhan Cổ Phái. . .
Tào Hùng sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng nói.
- Tốt rồi, chớ quấy rầy, chờ một chút cũng không sao!
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ cắt ngang hai người bọn họ cãi lộn, lạnh giọng nói.
Rốt cục, ba tháng trôi qua, Lý Thất Dạ từ tiểu viện của mình đi ra, hưng phấn nói:
- Đã có, đã có, đã có. . .
- Thực sự?
Vừa nghe thấy lời ấy, lúc này, sáu đại trưởng lão đều không để ý thân phận, thoáng cái vọt vào! Coi như là Tào Hùng, cũng ức chế không được một phần xúc động này.
Lý Thất Dạ đem công pháp đã viết tốt đưa cho Đại trưởng lão, nói ra:
- Trưởng lão, đây là lão gia gia trong mộng truyền thụ cho công pháp, không biết có phải Tử Dương Thập Nhật Công mà trưởng lão nói hay không.
Đại trưởng lão không khỏi kích động nhận lấy tâm pháp, trên thực tế, kích động không chỉ là Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ, các trưởng lão khác cũng không khỏi vì đó kích động, Tào Hùng cũng kích động, có điều, hắn kích động có mục đích khác.
Cuối cùng, sáu đại trưởng lão tự mình chủ trì, đem Lý Thất Dạ viết ra tâm pháp tới nghiêm túc thẩm tra đối chiếu Tẩy Nhan Cổ Phái bảo tồn Tử Dương Thập Nhật Công tàn quyển.
- Thực sự, đây là sự thực, Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh!
Trải qua thẩm tra đối chiếu, Tôn trưởng lão vô cùng kích động, hắn đã từng mộng tưởng tu luyện công này, nhưng mà, một mực chưa thành công, không nghĩ tới, hắn sinh thời còn có cơ hội nhìn thấy Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh !
- Cái này không chỉ là tâm pháp hoàn chỉnh, còn diễn dịch không ít áo nghĩa, ta nghĩ, ngoại trừ tổ sư báo mộng ra, chỉ sợ bằng một đệ tử bình thường, không có khả năng tìm hiểu đến tình trạng như vậy! Chỉ sợ là kỳ tài ngút trời, cho hắn tâm pháp hoàn chỉnh, cũng không có khả năng tìm hiểu ra đạo nghĩa như vậy!
Cuối cùng, Tôn trưởng lão vô cùng kích động nói ra.
Lúc này, những trưởng lão khác lại kích động, lại hưng phấn, lại là rung động, chuyện này, đối với bọn hắn mà nói, quả thực liền là như mộng, hoang đường, bất khả tư nghị!
- Trời xanh có mắt, thương Tẩy Nhan Cổ Phái ta, tổ sư có linh, không nguyện ý gặp Tẩy Nhan Cổ Phái ta diệt vong, rốt cục hiển linh.
Có trưởng lão không khỏi kích động nói.
Lúc này, ngoại trừ báo mộng truyền đạo ra, không có thuyết pháp gì so cái này càng đáng tin cậy!
Lúc này, ánh mắt Tào Hùng đều lấp loé không yên, ở bên trong các trưởng lão, hắn là không tin tưởng thuyết pháp báo mộng thụ đạo hoang đường như vậy nhất, nhưng mà, vạn nhất là thực sự thì sao? Khiến Tào Hùng nghĩ rất nhiều rất nhiều.
Cuối cùng, các trưởng lão lại một lần nữa triệu kiến Lý Thất Dạ, nhìn Lý Thất Dạ ung dung ngồi ở chỗ kia, trong nội tâm chư vị trưởng lão đều có cảm giác không nói được, chẳng lẽ tổ sư thật là chọn trúng đệ tử phàm thể phàm luân phàm mệnh bình thường trước mắt này, nếu không, trong này có quá nhiều chỗ nói không thông.
Lúc này, bọn người Tôn trưởng lão cũng không khỏi nghĩ đến, hoặc là Bích Loa Tâm Pháp dạng đạo nghĩa này không phải Lý Thất Dạ tìm hiểu ra tới, nói không chừng là tổ sư truyền thụ cho hắn.
Có phải như thế hay không, chuyện này đối với bọn người Tôn trưởng lão mà nói, cái này cũng đã không trọng yếu, bởi vì bọn họ thấy được một kỳ tích, hoặc là, Lý Thất Dạ sẽ trở thành mấu chốt để Tẩy Nhan Cổ Phái chấn hưng!
- Trải qua các trưởng lão xem xét, tin tưởng thuyết pháp báo mộng truyền đạo như lời ngươi nói là thật, cho nên, Côn Bằng Lục Biến, ngươi không tính là học trộm, đồng thời, trưởng lão quyết định, ngươi có thể tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công.
Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói.
Đối với dạng sự tình này, Cổ Thiết Thủ sống hơn ngàn năm cũng cảm thấy mộng ảo, nhưng mà, đến dạng cấp độ này, hắn cũng không thể không tin tưởng, hắn cũng hi vọng đây hết thảy đều là thật.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra:
- Ta nghe chư vị trưởng lão nói, Tử Dương Thập Nhật Công trong tông phái là không trọn vẹn vô cùng, hôm nay đệ tử tìm về Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh, có phải là đại công lao hay không?
Lý Thất Dạ đột nhiên lấy công lao, khiến sáu vị trưởng lão ở đây cũng có chút trở tay không kịp, cũng không khỏi hai mặt nhìn nhau.
- Có thể nói là đại công lao.
Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ không thể không thừa nhận, tại Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, tìm về hạch tâm Đế thuật, đây thật là một công lớn kinh thiên.
- Nói như vậy, ta có thể nâng một yêu cầu.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói ra.
Các trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Đại trưởng lão gật đầu nói:
- Cho phép ngươi nâng một cái yêu cầu, chỉ cần tông phái có thể làm, nhất định sẽ thỏa mãn ngươi.
- Yêu cầu của ta rất đơn giản, nghe nói Nam Hoài Nhân cùng Mạc hộ pháp tu luyện chính là Tử Hà Công, ta đã có đại công, như vậy, ta yêu cầu tông môn đồng ý bọn hắn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công !
Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra.
Last edited by Andγ★; 11-12-2015 at 04:12 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Andγ★
- Làm càn, lấy quyền mưu tư! Chuyện thế này, tông môn tuyệt không cho phép!
Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu, các trưởng lão khác vẫn không nói gì, Tào Hùng lập tức quát khẽ nói.
Đế thuật, cái này có thể nói là trưởng lão chuyên hưởng, coi như là hộ pháp, cũng không thể tu luyện hạch tâm Đế thuật, hiện tại ngay cả một đệ tử đời thứ ba cũng muốn tu luyện hạch tâm Đế thuật, Tào Hùng đương nhiên không vui.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi nói ra:
- Tào trưởng lão, nếu như ngươi tìm về hạch tâm Đế thuật, đừng nói là đồ đệ của Tào trưởng lão, coi như đồ tôn của Tào trưởng lão tu luyện môn hạch tâm Đế thuật này, ta cũng đồng ý. A, quên, hiện tại Tào trưởng lão đã mất đệ tử, chớ nói chi là đồ tôn.
Lời này của Lý Thất Dạ như đâm Tào Hùng một cái, sắc mặt Tào Hùng lập tức đại biến, khuôn mặt vặn vẹo, thoáng cái đứng lên quát:
- Tiểu súc sinh, muốn chết!
- Tào sư đệ.
Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ quát lên:
- Thất Dạ chẳng qua là tiểu hài tử mà thôi, không cần chấp nhặt với hắn!
Nếu là ở trước đó, Tào Hùng đối với Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ còn không để ở trong lòng thế nào, hiện tại biết được Đại trưởng lão không chỉ là Vương Hầu, tư thâm Vương Hầu, hơn nữa còn tu luyện thành Côn Bằng Lục Biến, khiến Tào Hùng trở nên vô cùng kiêng kỵ, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Cổ Thiết Thủ.
- Cổ sư huynh, ngươi đây là quá mức dung túng nghịch súc này, hắn sớm muộn là họa trong lòng của bản phái!
Tào Hùng hận hận nói ra.
- Đồng ngôn vô kỵ(* lời trẻ con không suy nghĩ), Tào sư đệ không cần để ở trong lòng.
Lúc này, Cổ Thiết Thủ nói rõ là che chở Lý Thất Dạ, ở thời điểm này, không chỉ là Cổ Thiết Thủ, ngay cả bốn vị trưởng lão khác đều che chở Lý Thất Dạ, khiến trong nội tâm Tào Hùng căm hận.
Đối với Lý Thất Dạ yêu cầu, cuối cùng sau khi bọn người Đại trưởng lão thương lượng, đồng ý yêu cầu của Lý Thất Dạ, nói với Lý Thất Dạ:
- Ngươi đã dùng công lao của mình đến chống đỡ việc này, sau khi trưởng lão hội thương nghị, đồng ý yêu cầu của ngươi. Mạc hộ pháp hiệu trung cho Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta lâu như vậy, vẫn luôn là trung thành tuyệt đối, hắn hiện tại liền có thể tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, về phần Nam Hoài Nhân a, hắn cũng có thể tu luyện, nhưng, không phải hiện tại, lại khảo nghiệm mấy năm, nếu như không có vấn đề, hắn liền có thể tu luyện công pháp này.
Cao hứng nhất không ai qua được Tôn trưởng lão, Mạc hộ pháp là đồ đệ của hắn, Nam Hoài Nhân là đồ tôn hắn, hiện tại cũng có tư cách tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, hắn làm sư phụ có thể không cao hứng sao?
Trong nội tâm Tào Hùng là hận đến nổi giận, hiện tại hắn sắp biến thành người cô đơn, đồ đệ của hắn Hồ hộ pháp cùng Hà Anh Kiếm đều chết ở trong tay Lý Thất Dạ, hắn là hận không thể đem Lý Thất Dạ chém thành muôn mảnh, nhưng mà, bây giờ ở trong lúc mấu chốt này, Lý Thất Dạ lại lập công lớn, hơn nữa còn thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng cùng bảo hộ của Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến hắn muốn vì đồ đệ của mình báo thù cũng khó khăn.
Mà sau khi nghe được tin tức, Mạc hộ pháp cùng Nam Hoài Nhân kích động đến nói không ra lời, lúc này, bọn hắn cũng không khỏi vô cùng động dung, trước đó không lâu, Lý Thất Dạ còn từng nói qua, trong vòng một năm tuyệt đối sẽ cho bọn hắn tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công, không nghĩ tới, chuyện này sẽ đến nhanh như vậy, ngay cả bọn hắn cũng cảm thấy giống như nằm mơ.
Lúc này, bọn hắn cũng cảm thấy, ngày đó lựa chọn đi theo Lý Thất Dạ là quyết định anh minh nhất cả đời này, ở lúc ấy, bọn hắn quyết định như vậy, nếu là bị người biết, chỉ sợ đều sẽ cười bọn hắn điên rồi, thân là hộ pháp, đi theo một đệ tử đời thứ ba, hơn nữa còn là đệ tử phàm thể phàm mệnh.
Hiện tại, bọn hắn nỗ lực, rốt cuộc đã đến hồi báo, Lý Thất Dạ đối với nhóm người đi theo cùng trung tâm ban cho hồi báo phong phú!
- Sư huynh, ngươi đây là làm được thế nào?
Sau khi Nam Hoài Nhân nhận được mệnh lệnh, hưng phấn tột bực, cùng sư phụ hắn tới gặp Lý Thất Dạ.
- Việc nhỏ mà thôi, lại có khó gì.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nói ra.
Nam Hoài Nhân là hưng phấn tột bực, Đế thuật nha, hạch tâm Đế thuật, vật như vậy là để cho người đỏ mắt bực nào, hắn bất khả tư nghị nói ra:
- Sư huynh, ngươi, ngươi đây là làm sao tìm về Đế thuật được, thật là tổ sư báo mộng?
Tin tức Tổ sư báo mộng, bị cao tầng Tẩy Nhan Cổ Phái phong tỏa, Nam Hoài Nhân cũng là từ chỗ sư tổ hắn Tôn trưởng lão biết được.
- Lừa ngươi ta có chỗ tốt sao?
Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
- Đại sư huynh đại ân đại đức ta là không thể hồi báo, chỉ cần Đại sư huynh ra lệnh một tiếng, xông pha khói lửa, ta không một chút nhíu mày.
Nam Hoài Nhân hưng phấn vô cùng nói ra.
Lý Thất Dạ liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Lại nịnh hót, nếu như ngươi đối với ta không trung tâm, ta ban thưởng cho ngươi Đế thuật sao?
Bị Lý Thất Dạ quở trách như thế, Nam Hoài Nhân cũng không thấy quái, hì hì cười một tiếng. Còn Mạc hộ pháp, hắn làm người vốn chính là quả ngôn thiếu ngữ, không sở trường lời nói khách sáo, hắn chỉ là hướng Lý Thất Dạ khom người thật sâu, những lời khác đều không có nói.
Lý Sương Nhan đã xem như thị nữ của Lý Thất Dạ một mực thờ ơ lạnh nhạt, đi đến hôm nay, nàng ngoại trừ im lặng vẫn là im lặng, gần đây chuyện đã xảy ra, nàng vẫn luôn xem như ở ngoài quan sát lấy hết thảy.
Lý Thất Dạ biểu hiện ra không phải là thiên phú kinh người cũng không phải là tu sĩ tư chất ngút trời, mà là thủ đoạn nghịch thiên, mưu kế kinh người.
Cử động trong đó nghịch chuyển thế cục thoáng cái lại trở thành tài nguyên quan trọng nhất của Tẩy Nhan Cổ Phái, trảm sát ba vị đường chủ, Hồ hộ pháp, Hà Anh Kiếm, lại có thể toàn thân trở ra. Dễ dàng phá nát âm mưu của Tào Hùng, hóa giải nguy cơ, đây xem như là tùy tay mà làm, nhưng sự thật thì trong đó lại ẩn tàng trí tuệ kinh người.
Thủ đoạn lão luyện như thế, hành động quả quyết cay độc như vậy, hoạch định trôi chảy như hành vân lưu thủy, đây là một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi sao? Trong tay tiểu nam nhân trước mắt thi triển ra những thứ này, hoàn toàn trở thành bất khả tư nghị, giết Hà Anh Kiếm, bức Tào Hùng, bất luận mỗi một cử chỉ cũng không hề có chút non nớt, toàn bộ đều trôi chảy, đều như hiển nhiên. Đây căn bản không phải là một tiểu nam nhân, mà là một kẻ trí giả thấu hiếu hết thảy.
Khiến trong lòng Lý Sương Nhan không khỏi trở nên động dung, trước khi đến Tẩy Nhan Cổ Phái, nàng còn tưởng rằng sư phụ nàng Luân Nhật Yêu Hoàng xem trọng là Lý Thất Dạ tinh thông một ít bí mật, hiện tại xem ra, chỉ sợ thực sự không phải là như thế!
Ở thời điểm này Lý Sương Nhan không khỏi nghĩ tới một câu, con đường tu đạo, có đôi khi trọng yếu nhất không phải thể chất, thọ luân, mệnh cung! Tựa hồ, một câu nói kia nghiệm chứng trên người Lý Thất Dạ.
Lý Sương Nhan trầm mặc không nói, nàng ở lại bên người Lý Thất Dạ đã có một đoạn thời gian, nhưng mà, nàng ở bên người Lý Thất Dạ càng lâu, càng cảm thấy Lý Thất Dạ là thâm bất khả trắc.
Nàng xem như thiên tài, thiên chi kiêu nữ, đối với thiên phú, đối với ngộ tính của mình, cho tới nay đều cảm thấy tự ngạo, nhưng mà đến hôm nay, lại cẩn thận quan sát Lý Thất Dạ phàm thể phàm mệnh phàm luân, nàng xem như thiên tài cũng không khỏi vì đó im lặng! Đổi lại là nàng, chỉ sợ cũng không có thủ đoạn như vậy, trong cử chỉ, trù tính toàn cục, cờ lên cờ xuống là đã chiếu tướng chết ngươi, đây không phải ngộ tính, đây cũng không phải là thiên phú, mà là đại trí tuệ, do năm tháng lắng đọng.
Càng tức chết là, dạng tuế nguyệt lắng đọng này lại xuất hiện ở trên người một tiểu nam nhân mười ba mười bốn tuổi, khiến Lý Sương Nhan làm thiên chi kiêu nữ cũng cảm thấy vô lực.
Nếu Lý Thất Dạ trời sinh giống như nàng, trời sinh là Hoàng thể Thánh mệnh, thì còn đến đâu, chỉ sợ sớm đã quét ngang cửu thiên thập địa!
Có điều, chuyện này vẫn chưa kết thúc như vậy, giết chết ba vị đường chủ, một vị hộ pháp còn có đệ tử kiệt xuất nhất Tẩy Nhan Cổ Phái Hà Anh Kiếm, chuyện như vậy, bất luận là đặt tại môn phái nào đều là chuyện lớn bằng trời.
Vì làm một cái kết thúc cho chuyện này, sáu đại trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái đặc biệt triệu khai một trận hội nghị, hơn nữa, hội nghị này đặc biệt cho phép Lý Thất Dạ dự họp.
Không hề nghi ngờ, trong nội tâm các trưởng lão, Lý Thất Dạ đã ở vị trí cực kỳ trọng yếu, ngoại trừ Tào Hùng ra, những trưởng lão khác đều cho rằng Lý Thất Dạ sẽ là mấu chốt để Tẩy Nhan Cổ Phái chấn hưng!
- Chuyện này, là một trận hiểu lầm.
Cuối cùng, Đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ làm ra kết luận như vậy, trên thực tế, thời điểm làm ra kết luận như vậy, mấy người Đại trưởng lão đã lén thảo luận, có điều, năm người bọn hắn lén thảo luận, lại loại bỏ Tào Hùng.
Ở trước kia, bốn vị trưởng lão khác đối với Đại trưởng lão tinh thần sa sút, cũng không khỏi có chút thất vọng, lòng tin có chỗ dao động, nhưng mà, trải qua chuyện này, ngược lại là để bốn vị trưởng lão ôm thành một đoàn, đại lực ủng hộ Đại trưởng lão, hơn nữa bởi vì chuyện này, để bốn vị trưởng lão đối với Tào Hùng tín nhiệm sinh ra hoài nghi, trong chuyện này, Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long đi được quá gần, khiến trong nội tâm chư vị trưởng lão có chút khó chịu.
Tẩy Nhan Cổ Phái cùng Thánh Thiên Giáo là tử địch, mặc dù vạn năm đến nay hai phái đã không có phát sinh qua chinh chiến lần nữa, nhưng mà, Tẩy Nhan Cổ Phái y nguyên xem Thánh Thiên Giáo là đại địch!
Tào Hùng cùng Đổng Thánh Long đi gần như thế, này làm các trưởng lão khác phản cảm.
- Mặc dù đây chỉ là một trận hiểu lầm, nhưng mà, nếu như vậy liền thôi, chỉ sợ khó để môn hạ đệ tử tin phục. Ba vị đường chủ, một vị hộ pháp, một vị thiên tài trong môn chết thảm, đây đối với toàn bộ Tẩy Nhan Cổ Phái chúng ta mà nói là tổn thất thảm trọng!
Lúc này, Tào Hùng trong lòng nhỏ máu, nhưng mà, hắn lại không thể làm gì, chuyện này hắn là tất cả mất hết, hơn nữa dẫn lửa thiêu thân, trải qua chuyện này, hắn cũng biết để bốn vị trưởng lão đào ngũ!
- Tào sư đệ còn muốn như thế nào đây?
Cổ Thiết Thủ bất mãn nói.
Trên thực tế, toàn bộ sự việc này hiện tại ngay cả những trưởng lão khác, thậm chí là hộ pháp cũng hoài nghi là Tào Hùng bày kế, nhưng mà, khổ nỗi không có chứng cứ, bọn hắn cũng không có biện pháp chỉ trích Tào Hùng, chỉ có thể nói là một trận hiểu lầm.
- Đồng môn tương tàn, cái này là tông môn bất hạnh, nếu Lý Thất Dạ không chịu một chút xíu trừng phạt, chỉ sợ môn hạ đệ tử cũng vì đó bất an, sẽ bị môn hạ đệ tử cho là chúng ta làm việc qua loa, xem mạng người như cỏ rác! Nếu là một trận hiểu lầm, vậy không trọng phạt Lý Thất Dạ, nhưng mà, nhẹ phạt là không thiếu được, bằng không thì khó phục chúng.
Tào Hùng trầm giọng nói.
Lời của Tào Hùng để năm vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, mặc dù bọn hắn đối với Tào Hùng có chỗ hoài nghi, nhưng mà, cũng thừa nhận Tào Hùng nói có đạo lý, bọn hắn cũng có suy nghĩ qua như thế, tuy rằng, ba vị đường chủ cùng một vị hộ pháp còn có Hà Anh Kiếm bị giết, là một màn hiểu lầm để khỏa lấp qua đi thật là có chút miễn cưỡng.
Cổ Thiết Thủ bọn hắn cũng nghĩ qua cho Lý Thất Dạ một cái trừng phạt không quá đau khổ, để hướng môn hạ đệ tử một câu trả lời thỏa đáng.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Andγ★