|
|
16-11-2010, 11:10 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
Chương 249 Sát khà là nh lạnh.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Tạm thá»i thế đã
Sở Phà m Ä‘ang táºp trung suy nghÄ© thì bá»—ng nghe thấy có tiếng Ä‘á»™ng cÆ¡ xe ô tô từ bên ngoà i khu biệt thá»± truyá»n đến. Hắn nghÄ© thầm, “Äây liệu có phải là Tiểu Lâm và T Phỉ? Tuyệt đối không thể để bá»n há» nói vá»›i đại tiểu thÆ° là không thấy nhị tiểu thÆ° đâu cả. Äại tiểu thÆ° vừa má»›i bị cảm, hôm nay lại đấu thầu thất bại trong lòng vẫn còn Ä‘ang buồn, nếu nhÆ° bây giỠđể đại tiểu thÆ° biết chuyện nà y thì chẳng phải khiến cô cà ng thêm lo lắng sao?â€
Sở Phà m nghÄ© váºy liá»n láºp tức chạy ra ngoà i. Äáng tiếc vẫn cháºm má»™t bÆ°á»›c, đại tiểu thÆ° đã ra ngoà i đón tiếp hai ngÆ°á»i bá»n há». Äại tiểu thÆ° nhìn thấy trong xe chỉ có Tiểu Lâm và Tiểu Phỉ thì không khá»i kinh ngạc há»i:
- Tiểu Vân đâu? Nó vẫn còn ở trÆ°á»ng há»c à ?
- Chị Kỷ...
Tiểu Lâm má»›i nói được ná»a câu thì bị Sở Phà m từ cách đó sáu bảy mét ngắt lá»i:
- Tôi biết Tiểu Vân Ä‘i đâu, vừa rồi cô ấy má»›i gá»i Ä‘iện thoại cho tôi, nhÆ°ng không phải là dùng Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng, di Ä‘á»™ng của cô ấy hết pin rồi.
Trầm Má»™ng Lâm cùng Tô Phỉ sau khi nghe váºy thì vui mừng hẳn lên, chạy tá»›i há»i:
- Sở ca ca, Tiểu Vân đã gá»i Ä‘iện thoại cho anh à ? Cô ấy bây giỠở đâu?
- Cô ấy muốn tôi ra ngoà i đón cô ấy, ha ha, việc nà y Ä‘á»u do tôi, vốn là hôm nay tôi hứa sẽ Ä‘Æ°a cô ấy Ä‘i há»c sau đó Ä‘Æ°a cô ấy vá»... Cuối cùng tôi cùng đại tiểu thÆ° Ä‘i đấu thầu nên quên mất, cô ấy liá»n giáºn dá»—i bá» Ä‘i, tôi phải Ä‘i đón cô ấy vá».
Sở Phà m không hỠthay đổi sắc mặt, thong thả nói.
- Hóa ra là thế, hại bá»n em lo lắng không yên!
Tô Phỉ vỗ vỗ ngực nói.
- Tiểu Vân nà y cÅ©ng tháºt là !
Äại tiểu thÆ° ở bên cạnh trách mắng.
- Nà y Sở ca ca, để em đi với anh.
Trầm Mộng Lâm nói.
- Không cần
Sở Phà m cÆ°á»i nói:
- Các cô cÅ©ng biết lúc mà nữ sinh há»n giáºn thì chắc chắn không muốn ngÆ°á»i khác nhìn thấy. Tiểu Vân cÅ©ng nói là chỉ cần má»™t mình tôi đến, tôi sợ các cô cÅ©ng đến thì Tiểu Vân sẽ tiếp tục giáºn dá»—i. Cô bé ấy rất bảo thủ chúng ta cần phải tôn trá»ng ý kiến của cô ấy.
- Hóa ra là nhÆ° váºy à ? Tiểu Vân là m sao lại có má»™t yêu cầu kỳ quái nhÆ° thế, trÆ°á»›c kia bồ ấy chÆ°a từng nhÆ° váºy mà .
Tô Phỉ dẩu miệng.
- Tôi cÅ©ng không biết, được rồi tôi láºp tức Ä‘i đây. Các cô ở nhà vui vẻ, chá» tôi trở vá». Äược không?
Sở Phà m nói.
- Äược!
Trầm Mộng Lâm đáp.
- Anh đi nhanh lên rồi trở vỠăn cơm.
Äại tiểu thÆ° nói.
- Nếu nhÆ° tôi vá» trá»… thì các cô cứ ăn trÆ°á»›c Ä‘i. Không cần chá», tôi vá» sẽ ăn sau.
Sở Phà m nói xong liá»n lên xe chạy ra khá»i biệt thá»± Lam Hải.
Tuy nói là tạm thá»i giấu diếm được đại tiểu thÆ° và hai cô bé kia, nhÆ°ng trong lòng Sở Phà m lại trở nên nặng trÄ©u. Trần Tuấn Sinh nếu dám bắt cóc nhị tiểu thÆ° nhÆ° váºy thì chắc chắn sau lÆ°ng gã phải có lá»±c lượng mạnh mẽ chống đỡ. Váºy nên Sở Phà m không dám hà nh Ä‘á»™ng thiếu suy nghÄ©. Hắn chắc chắn sẽ đến cái nhà xưởng bá» hoang mà Trần Tuấn Sinh nói, nhÆ°ng sẽ không Ä‘i má»™t mình, bây giá» không phải lúc thể hiện bản lÄ©nh anh hùng, Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã xông và o hang địch. Hắn muốn nhị tiểu thÆ° phải được đảm bảo an toà n trăm phần trăm. Váºy phải tìm ai đây?
Sở Phà m vá»™i nhanh chóng suy nghÄ©, trong đầu hắn hiện má»™t ngÆ°á»i: “Äúng, tìm Ngân Hồ. NhÆ°ng mà phải Ä‘i đâu tìm cô ấy bây giá»?â€
Sở Phà m chợt nhá»› lại, “Ngân Hồ từng nói qua cô ấy sẽ Ä‘i theo bên cạnh mình. Nếu lúc nà o mình có yêu cầu cô ấy sẽ chủ Ä‘á»™ng hiện ra.†Sở Phà m trong lòng thầm sốt ruá»™t đã muốn kêu lên: “Ngân Hồ, tôi bây giá» Ä‘ang rất cần sá»± giúp đỡ của cô!â€
Sở Phà m cuối cùng cÅ©ng nghÄ© ra má»™t biện pháp. Hắn dừng xe lại bên Ä‘Æ°á»ng, sau đó Ä‘i xuống rồi hét to lên:
- Ngân Hồ, Ngân Hồ, cô mau ra đây!
Sở Phà m không thèm để ý đến những ánh mắt kinh ngạc xung quanh, lá»›n tiếng kêu lên. Vừa má»›i gá»i xong lần thứ hai, hắn đã thấy được bên cạnh mình có má»™t hÆ¡i lạnh đến gần. Quay đầu nhìn lại thì thấy má»™t ngÆ°á»i trong bá»™ trang phục mà u bạc chÃnh là Ngân Hồ. Vẻ băng lãnh mỹ lệ trên khuôn mặt của cô vẫn y nhÆ° trÆ°á»›c không há» có chút biểu cảm nà o. Chỉ là trong ánh mắt của cô khi nhìn vá» phÃa Sở Phà m trà n đầy sá»± kÃnh trá»ng.
- Chủ nhân, ngÆ°á»i gá»i Ngân Hồ phải không?
- Ngân Hồ cô rốt cuá»™c cÅ©ng đã xuất hiện rồi. Tôi tháºt hối háºn vì lúc trÆ°á»›c không há»i cách liên lạc vá»›i cô. Cô mau lên xe Ä‘i, tôi có chút việc cần bà n bạc vá»›i cô.
Sở Phà m nói xong liá»n trá»±c tiếp Ä‘Æ°a Ngân Hồ lên xe.
- Chủ nhân, ngÆ°á»i có gì phân phó, Ngân Hồ nhất định sẽ Ä‘i là m cho ngÆ°á»i.
Ngân Hồ ngồi ở bên trong xe, trên khuôn mặt băng lãnh mỹ lệ hiện lên vẻ cương quyết.
- Nhị tiểu thÆ° bị ngÆ°á»i ta bắt cóc. tôi Ä‘ang cần ngÆ°á»i giúp đỡ, cho nên má»›i tìm cô. Chỉ là tôi muốn tìm thêm má»™t ngÆ°á»i nữa, Kim CÆ°Æ¡ng đâu? Cô có thể kêu Kim CÆ°Æ¡ng tá»›i đây không?
Sở Phà m há»i.
- Chỉ cần chủ nhân phân phó thì Kim CÆ°Æ¡ng sẽ láºp tức tá»›i đây ngay.
Ngân Hồ nói.
Sở Phà m sau khi biết có thêm má»™t ngÆ°á»i há»— trợ thì cho dù cái nhà xưởng bá» hoang đó có là đầm rồng hang hổ hắn cÅ©ng không sợ. Hắn láºp tức nói:
- Tốt lắm, váºy cô mau gá»i Kim CÆ°Æ¡ng tá»›i đây. Nhanh lên nhé!
Ngân Hồ nghe váºy thì rút Ä‘iện thoại ra. má»™t lúc sau cô nói:
- Kim CÆ°Æ¡ng nói anh ta sẽ láºp tức tá»›i đây ngay. Chúng ta sẽ gặp nhau ở ngã tÆ° phÃa trÆ°á»›c.
Sở Phà m sau khi nghe váºy thì đạp ga chạy nhÆ° bay tá»›i ngã tÆ° phÃa trÆ°á»›c.
Äi tá»i cách ngã tÆ° chừng năm sáu phút thì đằng sau có má»™t chiếc xe con Audi mà u Ä‘en chạy vùn vụt tá»›i. Sau đó bá»—ng nhiên phanh lại, rồi từ trong xe Ä‘i xuống má»™t ngÆ°á»i cao gần hai thÆ°á»›c, tá»±a nhÆ° má»™t ngá»n núi nhá», đúng là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông mạnh khá»e. NgÆ°á»i đó chÃnh là Kim CÆ°Æ¡ng.
- Chủ nhân!
Kim CÆ°Æ¡ng nhìn thấy Sở Phà m thì cung kÃnh nói.
Sở Phà m nghe váºy thì trong lòng không khá»i có má»™t cảm giác ấm áp. Chỉ mình Ngân Hồ gá»i hắn là chủ nhân đã khiến hắn giáºt mình, bây giá» ngay cả ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông khôi ngô phÃa trÆ°á»›c cÅ©ng gá»i hắn nhÆ° váºy. Äiá»u nà y khiến hắn cảm thấy kinh ngạc đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy nhiệt huyết hẳn lên. Tuy nhiên, trong mắt hắn vẫn muốn đối xá» vá»›i Kim CÆ°Æ¡ng nhÆ° là ngÆ°á»i anh em tốt.
- NgÆ°á»i anh em, đã đến rồi à !
Sở Phà m sau đó trầm giá»ng nói tiếp:
- Thá»i gian cấp bách, tôi sẽ nói vắn tắt. Trần Tuấn Sinh đã bắt cóc nhị tiểu thÆ°. Gã yêu cầu má»™t mình tôi phải đến cái nhà xưởng bá» hoang để nói chuyện. Äây chắc chắn là má»™t cái bẫy, cho nên tôi tìm hai ngÆ°á»i giúp đỡ vá»›i mục Ä‘Ãch là phải chắc chắn cứu được nhị tiểu thÆ° ra, không được để cô ấy bị mất cá»ng tóc nà o. Bây giá» tôi sắp xếp má»™t chiến lược Ä‘Æ¡n giản....
Sở Phà m sau khi sắp xếp chiến lược thì nhìn thá»i gian, trầm giá»ng nói:
- Thá»i gian mà Trần Tuấn Sinh yêu cầu còn khoảng bốn mÆ°Æ¡i phút nữa là tá»›i, cÅ©ng đủ cho chúng ta hà nh Ä‘á»™ng. Äi thôi, chúng ta láºp tức bắt đầu thôi.
Sau đó, hai chiếc xe mà u Ä‘en đồng thá»i nổ máy lao vá» phÃa nhà xưởng nhà xưởngnhà xưởngbá» hoang ở phÃa đông.
Ngoại ô phÃa Äông.
Trong khu nhà xưởng bỠhoang.
Toà n bá»™ khu nhà xưởng tối Ä‘en nhÆ° má»±c, không có má»™t ánh đèn, khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy u ám đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy má»™t chút xÆ¡ xác tiêu Ä‘iá»u.
Äúng váºy, cái nhà xưởng nà y bốn phÃa Ä‘á»u bố trà ngÆ°á»i mai phục, chỉ đợi mục tiêu xuất hiện thì sẽ không từ bất kỳ thủ Ä‘oạn nà o để giết chết hắn.
Hai bên cổng nhà xưởng có bốn gã Ä‘Ã n ông to cao lá»±c lưỡng Ä‘ang mai phục. PhÃa trong là má»™t gã Ä‘Ã n ông trung niên, Ä‘ang ngồi chổm hổm trên má»™t cái giá bằng sắt, trong mắt bắn ra từng tia hà n quang. Ngồi ở phÃa bên phải trên má»™t tảng xi măng là hai ngÆ°á»i trẻ tuổi. Bá»n há» Ä‘ang đùa giỡn con dao găm Ä‘ang cầm trong tay. Còn có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang mai phục ở trên nóc nhà xưởng. Trong tay gã cầm má»™t khẩu súng. Gã chÃnh là sát thủ được má»i đến, nghe nói khẩu súng trong tay gã chÆ°a bao giá» bắn trượt.
Tại gian nhà xưởng bá» hoang nà y tổng cá»™ng có bảy ngÆ°á»i mai phục, mà mục tiêu chỉ có má»™t: Giết chết Sở Phà m.
Bá»n chúng nháºn được mệnh lệnh của TrÆ°Æ¡ng thiếu là không giết được Sở Phà m thì đừng quay vá» gặp hắn. Cho nên đêm nay thế tráºn bà y ra chỉ vì má»™t mình Sở Phà m bá»n chúng Ä‘á»u cảm thấy chuyện bé xé ra to. NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng thiếu đã sắp xếp nhÆ° váºy thì bá»n chúng cÅ©ng Ä‘Ã nh phải tuân thủ thôi!
Thá»i gian dần dần trôi Ä‘i, trong lòng bảy ngÆ°á»i lại cà ng cảm thấy kÃch Ä‘á»™ng. Lúc giết ngÆ°á»i bá»n chúng luôn có cái cảm giác đó.
Và o sâu táºn cùng dãy nhà xưởng có má»™t phân xưởng nhá», trong đó chỉ có má»™t ngá»n đèn yếu á»›t soi sáng. Má»™t ngÆ°á»i thanh niên sắc mặt tái nhợt ngồi ở trong đó, hai mắt lá»™ lên vẻ sốt ruá»™t lo âu, đôi mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn chiếc Ä‘iện thoại, tá»±a nhÆ° Ä‘ang chỠđợi cái gì đó.
- Trần Tuấn Sinh, thằng khốn nạn nà y. Mà y mau thả tao ra!
Má»™t âm thanh căm phẫn từ má»™t góc trong xe truyá»n đến. Theo âm thanh đó mà nhìn lại thì trông thấy má»™t cô gái xinh đẹp thanh thuần, tay chân bị trói chặt và o ghế. Cô chÃnh là nhị tiểu thÆ° Ká»· Tiêm Vân.
NgÆ°á»i trẻ tuá»i trong phân xưởng đó chÃnh là Trần Tuấn Sinh. Gã quay đầu lại, nhe răng cÆ°á»i nói:
- Nhị tiểu thÆ° xinh đẹp, cô đừng kêu nữa. Trong cái nÆ¡i quái quá»· nà y cô có gá»i khản cả há»ng cÅ©ng chẳng có ai nghe thấy đâu.
- Trần Tuấn Sinh, mà y là đồ tiểu nhân đê tiện. Mà y dám bắt tao đến đây, ba tao và Sở đại ca mà biết thì mà y sẽ chết không yên là nh đâu.
Nhị tiểu thÆ° nghiến răng căm háºn nói.
- Tôi rất sợ đó, ba của cô là chủ tịch má»™t táºp Ä‘oà n phải không? Có gì ghê gá»›m chứ? Tôi đã có TrÆ°Æ¡ng thiếu là m chá»— dá»±a thì sợ gì ba cô. A, a hắt xì!.
Trần Tuấn Sinh nói xong nhịn không được hắt xì má»™t cái. Gã biết mình lại lên cÆ¡n nghiện. Gã coi đồng hồ rồi mắng thầm: “Cái thằng Sở Phà m chết tiệt nà y tại sao vẫn chÆ°a tá»›i? Mau đến sá»›m má»™t chút để tao còn vá» LÆ°u Băng nữa chứâ€.
- Sở đại ca mà cô nói là Sở Phà m phải không? Ha ha, cô mau cầu xin Sở đại ca của cô mau đến cứu cô đi, ha ha.
Trần Tuấn Sinh vừa nói vừa cÆ°á»i ha hả.
Nhị tiểu thÆ° nhìn thấy vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Trần Tuấn Sinh thì biết có gì đó không ổn. Cô liá»n vá»™i và ng há»i:
- Có phải mà y cố tình bắt tao đến nơi nà y để câu dẫn Sở đại ca đến cứu tao phải không?
- Thông minh, không ngỠnhị tiểu thư cô cũng nghĩ ra.
Trần Tuấn Sinh cÆ°á»i nói.
- Thằng khốn nạn nà y, có phải mà y đã bố trà ngÆ°á»i mai phục quanh đây hết rồi. Má»™t khi Sở đại ca đến đây mà y sẽ là m hại anh ấy chứ gì?
Nhị tiểu thÆ° hổn hển há»i.
- Ãi chà , thông minh, thông minh. Tôi không thể nhịn được phải vá»— tay tán thưởng cô.
Trần Tuấn Sinh cÆ°á»i đắc ý, giống nhÆ° gã đã trông thấy cảnh Sở Phà m ngã xuống.
-Mà y, mà y quá tiểu nhân bỉ ổi. Mà y sẽ chết không yên là nh được đâu.
Nhị tiểu thÆ° tức giáºn mắng.
- Bỉ ổi? Sở Phà m má»›i chÃnh là tên bỉ ổi khốn nạn. Sá»± việc ở quán bar Sway đừng tưởng tao không biết. Hắn che mặt nạ, hại tao tưởng là Lâm Phi Dáºt là m. Thù nà y tao tao không thể không báo được.
Trần Tuấn Sinh tức giáºn nói.
Nhị tiểu thÆ° nghe váºy thì có hÆ¡i sá»ng sốt. Thì ra sá»± việc Sở đại ca ở quán bar Sway Ä‘eo mặt nạ giả trang dạy dá»— gã đã bị gã biết. Nhị tiểu thÆ° hừ má»™t tiếng nói:
- Hôm đó ở quán bar Sway chÃnh là mà y đã bức ép tao trÆ°á»›c. Cho dù Sở đại ca không ra mặt dạy bảo mà y thì tao sau nà y cÅ©ng không bá» qua cho mà y.
- Cháºc cháºc, nhị tiểu thÆ° Æ¡i, cô cho là mấy đồng tiá»n dÆ¡ bẩn của cha cô là ghê gá»›m lắm à ? Cô xem cô bây giá» Ä‘i, không phải đã bị tôi bắt cóc đến đây Æ°? Cô có biết bây giá» tôi có thể giết cô, tháºm chà có thể muốn là m gì vá»›i cô cÅ©ng được không?
Ãnh mắt của Trần Tuấn Sinh bắn ra từng tia hà n quang, trầm giá»ng nói.
- Mà y thỠđụng đến một sợi lông của tao xem, Sở đại ca nhất định sẽ lột da mà y ra!
Nhị tiểu thư lớn tiếng nói.
- Sở đại ca của cô?
Trần Tuấn Sinh coi đồng hồ rồi lạnh lùng nói:
-Äã má»™t giá» năm mÆ°Æ¡i sáu phút trôi qua, theo tôi thấy cái thằng Sở đại ca của cô chắc chả dám đến đâu.
Gã đâu biết rằng, giá» nà y, Sở Phà m cùng vá»›i bá»n Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng đã lặng lẽ tiến đến dãy nhà xưởng bá» hoang nà y rồi. Má»™t trÆ°á»ng giết chóc Ä‘ang lặng lẽ diá»…n ra.
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:13 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 250
Giết sạch, không chừa một ai.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Äêm tối Ä‘en nhÆ° má»±c.
Bóng đêm bao phủ dãynhà xưởng bá» hoang u ám. Không khà bên trong dÆ°á»ng nhÆ° đông cứng lại. Bảy ngÆ°á»i mai phục Ä‘á»u cảm thấy hô hấp của mình trở nên khó khăn trầm trá»ng, giống nhÆ° có má»™t thứ áp lá»±c vô hình nà o đó Ä‘ang đè lên ngÆ°á»i chúng.
Trong lòng chúng Ä‘á»u có má»™t cảm giác vô cùng khó hiểu.Chúng cảm thấy dÆ°á»ng nhÆ° là kẻ địch đã lặng lẽ Ä‘á»™t nháºp và o trong nhà xưởng nà y rồi. NhÆ°ng rõ rà ng từ nãy đến giá» chúng vẫn luôn nhìn cái cổng rất chăm chú ngay cả má»™t con chó cÅ©ng chÆ°a thấy xuất hiện. Theo lý mà nói thì chắc chắn không có ngÆ°á»i nà o Ä‘á»™t nháºp và o trong được cả, nhÆ°ng tại sao bá»n chúng lại có cái cảm giác nà y chứ?
Tất cả bá»n chúng lòng bà n tay Ä‘á»u Æ°á»›t đẫm mồ hôi. Bây giá» thì chúng đã hiểu tại sao TrÆ°Æ¡ng thiếu lại sắp xếp cả bảy ngÆ°á»i bá»n chúng chỉ để đối phó vá»›i má»™t ngÆ°á»i. Thì ra sức mạnh của kẻ địch vượt xa chúng tưởng tượng. Vốn bá»n chúng là kẻ Ä‘i săn, đối thủ là con mồi, nay thì ngược lại, đối thủ trở thà nh kẻ Ä‘i săn, chúng trở thà nh con mồi.
Hai ngÆ°á»i trẻ tuổi nấp sau tảng xi măng không còn tâm trà đùa giỡn con dao găm trong tay nữa. Bá»n chúng Ä‘ang giữ hÆ¡i thở cho Ä‘iá»u hòa, con dao găm nắm chặt trong tay, cÆ¡ thể căng ra, bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể đối phó vá»›i tình huống bất ngá».
Hai ngÆ°á»i bá»n chúng chÃnh là hai cao thủ dùng dao, tay chân của “Tiếu Diện Hổ" Hứa Nhạc. Thủ Ä‘oạn dùng dao của bá»n chúng rất thâm Ä‘á»™c xảo trá, giết ngÆ°á»i không từ thủ Ä‘oạn, những năm gần đây đã thay Hứa Nhạc giết không Ãt ngÆ°á»i.
Äá»™t nhiên, hai ngÆ°á»i bá»n chúng bá»—ng cảm thấy má»™t áp lá»±c to lá»›n từ phÃa sau truyá»n đến, tiếp đó má»™t bóng hình to lá»›n che lấp chúng lại. Hai ngÆ°á»i cả kinh, nhÆ°ng do chém giết kiếm sống đã lâu nên sá»± cảnh giác và khả năng phản xạ của chúng cÅ©ng rất cao. Hai ngÆ°á»i quay đầu lại rồi láºp tức dùng con dao găm trong tay đâm vá» phÃa sau. Äáng tiếc chúng vẫn còn cháºm ná»a bÆ°á»›c. Má»™t tiếng rống sấm sét vang lên. Hai đạo quyá»n phong dÅ©ng mãnh tấn công vá» phÃa chúng, ẩn chứa trong đó có cả sấm sét.
Bát cá»±c quyá»n!
Mạnh như băng cung, âm vang như tiếng sấm.
"Ầm" má»™t tiếng vang lên, má»™t trong hai ngÆ°á»i trẻ tuổi bị đánh văng lên cao, sau đó va và o tảng xi măng. CÆ¡ thể gã má»m oặt lại thì ra gã đã ngừng thở bá» mạng. Cú đấm đó đã khiến cho tim gan phèo phổi của gã sá»›m bị chấn Ä‘á»™ng vỡ nát.
Tên còn lại cảm thấy không thÃch hợp đối đầu bây giá» nên vá»™i và ng né tránh. Con dao găm của gã đổi hÆ°á»›ng, đâm vá» phÃa cánh tay của đối thủ. Bá»—ng má»™t tiếng cÆ°á»i vang lên, sau đó gã dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy con dao găm của mình nhÆ° cắm và o má»™t khối thép nguá»™i.
Tháºp Tam Thái Bảo Hoà nh Luyện Công Æ°? Gã rùng mình, đúng lúc đó cánh tay hung mãnh đó đã đánh và o đầu vai trái của gã. " Rắc rắc" má»™t tiếng, gã biết đầu vai của mình đã vỡ vụn rồi.
Quả đấm tháºt là đáng sợ, ngÆ°á»i nà y tháºt quá lợi hại!
Gã Ä‘Æ°a mắt nhìn lại, cuối cùng gã cÅ©ng thấy được đối thủ là má»™t ngÆ°á»i thanh niên khôi ngô, cao gần hai thÆ°á»›c, cÆ¡ thể giống nhÆ° là m bằng sắt. ChÃnh là Kim CÆ°Æ¡ng.
Hai mắt lạnh lùng như hai quả chuông đồng của Kim Cương lãnh đạm nhìn và o gã trẻ tuổi trước mắt. Trong lòng gã trẻ tuổi đã bắt đầu thấy khiếp đảm, hai chân khẽ run lên. Kim Cương biết, tiếp theo sẽ đến lượt gã nà y phải xuống âm phủ! Không chừa lại một ai cả.
Kim CÆ°Æ¡ng nhá»› kỹ trÆ°á»›c khi Ä‘i và o nhà xưởng bá» hoang nà y, chủ nhân Sở Phà m đã dặn dò mình cùng vá»›i Ngân Hồ rằng, “Trong nhà xưởng nà y ngoại trừ nhị tiểu thÆ°, những ngÆ°á»i còn lại không ai được phép sống sótâ€.
Äá»™t nhiên hai mắt của Kim CÆ°Æ¡ng dá»±ng lên, bà n tay nhanh nhÆ° chá»›p nắm lấy gã thanh niên Ä‘ang lo sợ lúng túng không biết cách chống cá»± thể nà o. Kim CÆ°Æ¡ng dùng gã nà y là m lá chắn, còn mình thì cuá»™n ngÆ°á»i lại. Äúng lúc nà y từ bên trong má»™t căn phòng trÆ°á»›c mặt, nhấp nhoáng ba đốm lá»a. Gã thanh niên bị Kim CÆ°Æ¡ng dùng là m lá chắn kêu lên hai tiếng rồi chết!
Có ba viên đạn đã bắn và o ngÆ°á»i gã.
Kim CÆ°Æ¡ng lăn má»™t vòng để tránh đạn, dùng tảng xi măng để bảo vệ cÆ¡ thể của mình. Hắn biết trên nóc nhà xưởng có má»™t tay súng, nhÆ° váºy sẽ rất khó hà nh Ä‘á»™ng. HÆ¡n nữa tay đó tấn công từ trên cao xuống dÆ°á»›i thấp, nếu nhÆ° không giải quyết được tay đó thì Kim CÆ°Æ¡ng sẽ bị hạn chế. NhÆ°ng hắn không quá lo lắng vấn Ä‘á» nà y, bởi vì bá»n hỠđã sá»›m bố trà má»™t chiến lược hoà n hảo rồi.
Tay súng Ä‘ang mai phục trên nóc nhà xưởng bắn liá»n ba phát. Tuy nói là súng giảm thanh nhÆ°ng khi bắn đạn ra thì vị trà ẩn nấp của gã cÅ©ng bị bại lá»™. Lúc nà y má»™t thân ảnh mà u bạc nhÆ° tia chá»›p chợt nhảy lên trên nóc, thế Ä‘i nhanh nhÆ° Ä‘iện.
Trên nóc nhà xưởng, tay súng bá»—ng giáºt mình. Gã nhÆ° cảm thấy má»™t khối băng lạnh đánh vá» phÃa mình, thế cuồn cuá»™n nhÆ° dá»i non lấp bể. Gã quay đầu lại thì thấy má»™t thân ảnh mà u bạc Ä‘ang Ä‘i đến chá»— mình. Tay súng gặp nguy nhÆ°ng không loạn, gã Ä‘Æ°a há»ng súng hÆ°á»›ng vá» phÃa ngÆ°á»i đó, nhÆ°ng đúng lúc đó thì cái thân ảnh cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng. “Ãch†má»™t tiếng sắc lạnh, tay súng bá»—ng cảm thấy cổ há»ng của mình tê rần, sau đó máu tÆ°Æ¡i của từ đó phun ra. Tay trái của gã vá»™i và ng ôm lấy cổ há»ng của mình, sá»± sợ hãi của gã khó mà có thể tưởng tượng được. Sau đó gã rá»›t từ trên nóc phân xưởng xuống dÆ°á»›i mặt đất.
Trên nóc phân xưởng, hai mắt của Ngân Hồ lạnh lùng giống như hai khối băng, nhẹ nhà ng bay trong gió đêm.
Tình hình cuá»™c chiến đã được Ä‘iá»u chỉnh.
Kim CÆ°Æ¡ng và Ngân Hồ bất ngá» hà nh Ä‘á»™ng, trong nháy mắt đã giết chết ba trong bảy ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng. Tuy còn lại bốn ngÆ°á»i nhÆ°ng trong mắt của há», những ngÆ°á»i nà y cÅ©ng chẳng khác gì mấy cái xác chết.
Ở phÃa bên kia, Sở Phà m giống nhÆ° má»™t con mèo đêm, Ä‘i và o không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Hắn Ä‘ang tìm kiếm nÆ¡i nhị tiểu thÆ° Ä‘ang bị giam giữ.
Lần hà nh Ä‘á»™ng nà y hắn đã sắp xếp Kim CÆ°Æ¡ng và Ngân Hồ phụ trách việc xá» lý bá»n mai phục ở phÃa trÆ°á»›c, còn hắn thì lặng lẽ tìm kiếm nÆ¡i nhị tiểu thÆ° bị giam giữ. Hắn tin rằng vá»›i thá»±c lá»±c của Kim CÆ°Æ¡ng và Ngân Hồ, hai ngÆ°á»i liên thủ vá»›i nhau thì nhất định sẽ xá» lý được kẻ địch mà thần không biết quá»· không hay.
Bây giá», Sở Phà m đã Ä‘á»™ng sát tâm. Hắn đã dặn Kim CÆ°Æ¡ng và Ngân Hồ giết sạch không chừa má»™t ai.
Hắn nhất định phải tìm được Trần Tuấn Sinh, Ä‘iá»u tra rõ rà ng má»i chuyện. Hắn tin rằng Trần Tuấn Sinh không đủ can đảm và năng lá»±c để là m chuyện nà y. Nhất định đằng sau phải có má»™t ngÆ°á»i nà o đó giáºt dây gã, nhÆ°ng rốt cuá»™c ngÆ°á»i đó là ai?
Nhà xưởng bá» hoang nà y rất lá»›n, phÃa sau nhà xưởng nà y còn có má»™t phân xưởng nữa. Sở Phà m toà n thân cảnh giác giống nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i thợ Ä‘i săn báo Ä‘en, bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng, cẩn tháºn tỉ mỉ. Bởi vì hắn biết không biết ở đây liệu có còn ngÆ°á»i mai phục nữa hay không.
Äá»™t nhiên hắn nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c phân xưởng có má»™t ánh đén leo lét lóe lên, hÆ¡n nữa mÆ¡ hồ có tiếng nói truyá»n đến. Hai mắt hắn nhÃu lại, ánh hà n quang dâng lên, hÆ°á»›ng vá» phÃa phát ra tiếng nói mà đi tá»›i!
Trong phân xưởng, má»™t ngá»n đèn leo lét giống nhÆ° má»™t sinh mệnh Ä‘ang hấp hối, cháy Ä‘i má»™t phần là bá»›t Ä‘i má»™t phần của sinh mệnh.
Nhị tiểu thÆ° hÆ°á»›ng vá» phÃa Trần Tuấn Sinh mà chá»i ầm lên, nhị tiểu thÆ° tuy nói là thiên kim tiểu thÆ° của nhà già u, nhÆ°ng thỉnh thoảng cô cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i ngang tà ng, và dụ nhÆ° hiện tại. Từ nhỠđến lá»›n ai mà dám trói cô không nhúc nhÃch trên ghế nhÆ° thế nà y chứ? Váºy nên nhị tiểu thÆ° vô cùng nóng nảy, liên tiếp mắng chá»i Trần Tuấn Sinh sa sả.
Trần Tuấn Sinh dÄ© nhiên không có tâm trạngmà nghe nhị tiểu thÆ° mắng. Gã thỉnh thoảng lại nhìn và o chiếc Ä‘iện thoại để coi thá»i gian. Gã lo lắng rốt cuá»™c Sở Phà m liệu có tá»›i không, nếu nhÆ° hắn đã tá»›i đây thì đã bị những ngÆ°á»i mai phục ở phÃa trÆ°á»›c đánh bại chÆ°a. NhÆ°ng cho đến bây giá» gã vẫn chÆ°a nháºn được tin tức gì, nhÆ° váºy là Sở Phà m vẫn chÆ°a bị đánh bại. Thá»i gian má»™t giá» mà gã cấp cho Sở Phà m đã qua bảy tám phút, trong lòng gã nghÄ© thầm, “Thằng ôn nà y liệu có dám tá»›i không?â€
- Trần Tuấn Sinh, mà y có nghe tao nói hay không? Mà y mau thả tao ra, đồ khốn kiếp.
Nhị tiểu thÆ° tiếp tục chá»i mắng.
- Kêu la cái gì? Mau im đi!
Trần Tuấn Sinh quát.
- Hừ, mà y là đồ đê tiện, nhát gan, yếu Ä‘uối, vô sỉ, là loại đần Ä‘á»™n ghê tởm. Mà y bắt tao để uy hiếp Sở ca ca, đợi lúc Sở ca ca không ở bên tao mà y má»›i lén lút bắt cóc. Mà y có phải Ä‘Ã n ông không? Äồ vô liêm sỉ, không biết nhục. Nếu mà y có gan thì mau thả tao ra, tao đánh nhau vá»›i mà y má»™t tráºn xem ai lợi hại!
Nhị tiểu thÆ° tức giáºn nói, những lá»i mắng chá»i thô tục nà y so vá»›i những lá»i mắng chá»i từ trÆ°á»›c đến giá» của cô thì nặng ná» hÆ¡n rất nhiá»u.
- Tôi thừa nháºn tôi vô sỉ, cô không cần khÃch tôi, ngoan ngoãn ngồi yên cho tôi. Nếu không phải niệm tình chúng ta từng là bạn há»c thì ngay cả ghế cô cÅ©ng đừng hòng có mà ngồi!
Trần Tuấn Sinh lạnh lùng nói.
- Thối lắm, ai thèm bạn há»c của mà y? Äồ vô liêm sỉ!
Nhị tiểu thÆ° tức giáºn nói.
- Vô liêm sỉ? Hừ, bây giỠtôi còn chưa xé rách quần áo của cô, đợi đến lúc tôi lột trần cô ra thì cô mới biết thế nà o mới thực sự là vô liêm sỉ! Hai mắt Trần Tuấn Sinh hiện lên một vẻ xấu xa, lạnh lùng nói.
Nhị tiểu thÆ° nghe váºy thì cảm thấy rùng mình, sau đó hừ lạnh má»™t tiếng, nói:
- Mà y dám Ä‘á»™ng đến má»™t ná»a sợi lông trên ngÆ°á»i tao thì mà y nhất định sẽ phải chết thê thảm.
- Tháºt không?
Trần Tuấn Sinh lạnh lùng nhìn và o khuôn mặt thuần khiết của nhị tiểu thư nói:
- Tôi thừa nháºn trÆ°á»›c đây tôi rất thÃch cô. NhÆ°ng xin lá»—i, hiện tại tôi đối vá»›i cô không có má»™t chút hứng thú. Cô ngá»±c không ra ngá»±c, mông không ra mông khiến tôi chẳng có má»™t cảm giác nà o, bây giá» cô gái mà tôi yêu thÆ°Æ¡ng chÃnh là A Thiến.
Nhị tiểu thÆ° sau khi nghe váºy thì sắc mặt từ hồng chuyển sang trắng. Cô háºn không thể đứng lên tát Trần Tuấn Sinh ba cái. Thằng khốn nạn nà y lại dám ngang nhiên bình phẩm thân thể mình, cô căm phẫn nói:
- Bằng và o mà y mà cũng dám nói vỠbổn tiểu thư? Trong mắt tao mà y chỉ là một con chó, một con chó đang sủa một cách đáng thương.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì trong lòng cảm thấy tức sôi lên. Cuá»™c sống bây giá» của gã đúng là giống nhÆ° má»™t con chó. Trong mắt của TrÆ°Æ¡ng thiếu, gã chỉ là má»™t con chó Ä‘ag thÆ°Æ¡ng, mà lá»i nói lúc nãy của nhị tiểu thÆ° tá»±a hồ đụng đến ná»—i Ä‘au của gã, hai mắt hắn bá»—ng hiện lên má»™t tia hà n quang đáng sợ.
- Mà y, mà y muốn là m gì? Mà y không được lại đây, mà y mà dám Ä‘á»™ng chỉ má»™t chút và o ngÆ°á»i tao thì Sở ca ca nhất định sẽ không bá» qua cho mà y đâu.
Nhị tiểu thÆ° nhìn thấy sá»± lạnh lùng từ trong đôi mắt của của Trần Tuấn Sinh thì không khá»i cảm thấy sợ hãi.
- Hừ, Sở ca ca của cô là một con rùa đen rụt cổ không dám tới.
Trần Tuấn Sinh lạnh lùng nói.
Hắn vừa mới nói xong thì sau lưng bỗng vang lên một âm thanh lạnh lùng:
- Trần Tuấn Sinh, mà y không phải vẫn một mực muốn tìm tao sao? Tao đã đến đây rồi!
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:17 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 251
Trần Tuấn Sinh sợ hãi và thá»a hiệp.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Âm thanh lạnh lùng như băng, giống như một cây kim đâm và o trong não của Trần Tuấn Sinh, gã bỗng cảm thấy một cảm giác lạnh lẽo!
- Ai?
Trần Tuấn Sinh biết ngÆ°á»i lặng lẽ Ä‘i đến đứng sau mình là ai nhÆ°ng gã vẫn không tá»± chủ mà há»i.
Vừa mới quay đầu lại, Trần Tuấn Sinh đã nhìn thấy Sở Phà m đang lạnh lùng nhìn mình, khuôn mặt lãnh đạm, đặc biệt ánh mắt của Sở Phà m giống như bảo đao lợi kiếm khiến trong lòng gã cảm thấy sợ hãi.
- Sở ca ca, Sở ca ca, anh rốt cục cũng đã đến!
Nhị tiểu thư biết Sở Phà m đến, không nhịn được vui sướng kêu lên.
Trần Tuấn Sinh thấy nhị tiểu thÆ° kêu lên thì linh cÆ¡ nhất Ä‘á»™ng. Hắn vá»™i nhá»› tá»›i con bà i nhị tiểu thÆ°, vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i vá» phÃa cô, nhÆ°ng hà nh Ä‘á»™ng của Sở Phà m còn nhanh hÆ¡n gã gấp bá»™i. Tay của Sở Phà m duá»—i ra, năm ngón biến thà nh lưỡi câu, siết chặt cánh tay trái của Trần Tuấn Sinh, sau đó Sở Phà m vặn má»™t cái. Má»™t tiếng " rắc rắc†vang lên, khá»›p tay trái của Trần Tuấn Sinh đã bị vặn gãy rồi. Sở Phà m đá má»™t cÆ°á»›c là m Trần Tuấn Sinh văng sang bên cạnh luôn.
Trần Tuấn Sinh bị Sở Phà m đá trúng và o bụng dÆ°á»›i. Gã nằm thẳng ra mặt đất rên rỉ vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, hai chân co quắp, khuôn mặt vì Ä‘au Ä‘á»›n mà trở nên vặn vẹo, cánh tay phải còn hoạt Ä‘á»™ng được ôm lấy bụng dÆ°á»›i. Má»™t lúc sau lại chuyển qua ôm lấy vai trái. Trong lòng gã bây giá» chỉ có má»™t cảm giác tuyệt vá»ng mà thôi.
Không biết từ khi nà o trong tay Sở Phà m đã có thêm má»™t con dao nhá». Hắn dùng dao chém đứt dây trói, sau đó dìu nhị tiểu thÆ° đứng lên. Äá»™t nhiên nhị tiểu thÆ° bất ngỠđánh vá» phÃa Sở Phà m , sau đó cô ôm lấy hắn, dá»±a đầu lên vai của hắn. Cái miệng nhá» của cô chu ra nhÆ° là là m nÅ©ng.
- Anh rốt cục cũng đã đến, tôi biết anh nhất định sẽ đến cứu tôi, tôi biết mà !
- Nhị tiểu thÆ°, tháºt xin lá»—i, tôi đã tá»›i cháºm, hắn có ức hiếp cô không?
Sở Phà m ôn nhu há»i.
- Ức hiếp thì không có nhưng mà hắn dám bắt cóc tôi, tôi nhất định không tha cho hắn, hừ.
Nhị tiểu thư hừ một tiếng nói.
- Nhị tiểu thÆ°, cứ giao hắn cho tôi. Tôi sẽ trừng phạt hắn thÃch đáng.
Sở Phà m nói.
- Ừ.
Nhị tiểu thÆ° nói xong lại tiếp tục dá»±a và o ngÆ°á»i của Sở Phà m, không muốn buông ra chút nà o.
Sở Phà m khẽ ngá»i thấy trên ngÆ°á»i tiểu thÆ° toát ra má»™t mùi thÆ¡m nhẹ nhà ng. Äá»™t nhiên hắn nói:
- Nhị tiểu thư, cô mệt rồi, nghỉ ngơi một chút đi.
Sở Phà m nói xong khẽ vá»— vá» nhị tiểu thÆ°, Ä‘á»™t nhiên hai tay sá» dụng Äại lá»±c Kim CÆ°Æ¡ng thủ, nhấn và o huyệt Bách Há»™i của nhị tiểu thÆ°. Nhị tiểu thÆ° chợt thấy hai mắt tối sầm, cả ngÆ°á»i hôn mê bất tỉnh.
Sau đó, Sở Phà m đặt nhị tiểu thư đã ngất đi ở trên ghế, ôn nhu nói:
- Nhị tiểu thư, có một số việc cô không nên biết thì tốt hơn, tất cả cứ để tôi xỠlý cho!
Hai mắt Sở Phà m lóe lên tia nhìn sắc bén. Hắn cháºm rãi Ä‘i tá»›i gần Trần Tuấn Sinh Ä‘ang khổ sợ lăn lá»™n trên mặt đất. Sở Phà m Ä‘Æ°a tay đỡ Trần Tuấn Sinh để gã ngồi xuống, sau đó cháºm rãi nói:
- Trần công tá», mà y là m sao lại nôn nóng nhÆ° thế? Chuyện ở quán bar Sway đã quên mất rồi sao?
- Con mẹ nó, chÃnh là mà y đánh lén sau lÆ°ng tao!
Trần Tuấn Sinh nghiến răng nói.
- Ngà y đó, ở quán bar Sway, chÃnh là tao đã đánh ngÆ°á»i của mà y. Chỉ là sá»± nóng vá»™i của mà y khiến tao thá»±c sá»± thất vá»ng. Chẳng lẽ mà y đã quên ngà y ấy tại quán bar Sway tao từng nói: nếu nhÆ° lần sau mà y còn thất bại trong tay tao thì mà y muốn bò mà ra cÅ©ng không được sao?
Sở Phà m trầm giá»ng xuống, lạnh lùng nói.
- A, a, hắt xì!
Trần Tuấn Sinh nhịn không được hắt xì một cái. Thứ nhất là vì trong lòng gã đang vô cùng sợ hãi, thứ hai là gã lại đang lên cơn nghiện.
- Và i ngà y không gặp lá gan của mà y to ra không Ãt, dám Ä‘á»™ng đến nhị tiểu thÆ°. Chỉ là tao Ä‘oán bằng và o lòng can đảm nhÆ° con chó của mà y thì tuyệt đối không dám bắt cóc nhị tiểu thÆ°, cà ng không thể má»i đến nhiá»u ngÆ°á»i mai phục tại trÆ°á»›c cổng hòng lấy tÃnh mạng của tao nhw thế. Mà y bị ngÆ°á»i khác sai khiến, đúng không?
Sở Phà m thản nhiên nói.
Câu nói của Sở Phà m nhÆ° là nhắc nhở Trần Tuấn Sinh.Gã dÆ°á»ng nhÆ° là phản xạ có Ä‘iá»u kiện, báºt lên há»i:
- PhÃa trÆ°á»›c, những ngÆ°á»i mai phục ở phÃa trÆ°á»›c thế nà o rồi? Mà y sao lại đến đây được?
- Bá»n nó à ? Nếu theo tÃnh toán của tao thì chắc là bá»n nó đã chết hết rồi, còn tao và o bằng cách nà o thì mà y không cần biết!
Sở Phà m lạnh lùng nói.
Trần Tuấn Sinh sau khi nghe váºy thì tay chân bá»—ng cảm thấy lạnh buốt. Bảy ngÆ°á»i kia liên thủ cÅ©ng không là m gì được hắn? Quái váºt, quái váºt, hắn nhất định là má»™t con quái váºt!
Sở Phà m nhìn thấy Trần Tuấn Sinh hai chân có vẻ hơi hơi run rẩy thì hững hỠnói:
- Mà y hiện tại chẳng qua má»›i gãy cánh tay nhÆ°ng vẫn còn nối lại được, tao không hy vá»ng tiếp theo mà y sẽ mất cả sinh mệnh. Sinh mệnh mà đã mất thì không thể có lại được, cho nên mà y tốt nhất hãy ngoan ngoãn hợp tác vá»›i tao.
Trần Tuấn Sinh sau khi nghe váºy thì hai mắt kinh sợ nhìn vá» phÃa Sở Phà m, trong lòng do dá»±.
- Hì
Má»™t tiếng cÆ°á»i giá»…u cợt vang lên. Tron tay Sở Phà m đã có thêm má»™t con dao nhá»n, sá»± sắc nhá»n của mÅ©i dao khiến ngÆ°á»i ta không khá»i cảm thấy rét lạnh. Sở Phà m thản nhiên nói:
- Chẳng lẽ mà y định ép tao Ä‘á»™ng thủ thì mà y má»›i chịu vâng lá»i sao? Truyện
- Mà y, mà y muốn là m gì? Ba tao là Cục trưởng Cục Công an, mà y mà dám là m tao tổn thương tà gì thì ba tao sẽ không tha cho mà y đâu!
Trần Tuấn Sinh sợ run lên nhưng vẫn cố nói cứng.
- Hừ, tháºt không?
Sở Phà m cÆ°á»i lạnh, nắm chặt lấy tay phải của Trần Tuấn Sinh rồi nói:
- Móng tay của mà y xấu quá, để tao cắt sá»a cho mà y!
Sở Phà m nói xong lấy con dao nhỠtrong tay đâm mạnh và o khe hở giữa móng tay cái bên phải của Trần Tuấn Sinh.
“A….†Trần Tuấn Sinh kêu to lên giống nhÆ° heo bị chá»c tiết. Äá»™ng tác của Sở Phà m vẫn chÆ°a dừng lại, con dao nhá» trong tay hắn khẽ rút vá» rồi đâm lại lần nữa, sau đó nạy lên trên. Móng tay cái của Trần Tuấn Sinh liá»n bị bẩy rá»i ra. Tay đứt ruá»™t xót, Trần Tuấn Sinh Ä‘au đến mức hôn mê gần chết. Gã mở to miệng thở phì phò, sắc mặt cà ng tái xanh, trong mắt lá»™ vẻ vô cùng hoảng sợ, không biết từ khi nà o nÆ°á»›c mắt đã ứa ra.
- Mà y có mÆ°á»i đầu ngón tay và ngón chân, đủ để tao chÆ¡i đùa má»™t hồi. Äợi đến lúc mà y muốn nói ra thì khi đó tao sẽ dừng tay.
Sở Phà m nói xong con dao trong tay lại nhắm và o ngón trỠbên tay phải của Trần Tuấn Sinh mà đâm.
Vẻ hoảng sợ trong mắt của Trần Tuấn Sinh cà ng trở nên trầm trá»ng. Gã thở phì phò, vừa khóc vừa nói:
- Không, không thể nói, tao nói chÃnh là phản bá»™i. Phản bá»™i thì sẽ mất mạng, chết không toà n mạng.
Sở Phà m nghe váºy thì nhÃu mà y. Theo nhÆ° Trần Tuấn Sinh vừa nói thì dÆ°á»ng nhÆ° gã rất sợ hãi ngÆ°á»i đó.
Lúc nà y, ngoà i phân xưởng vang lên má»™t tiếng Ä‘á»™ng rất nhá», ngẩng đầu lên thì thấy Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i đây.
- Giết sạch rồi à ?
Sở Phà m thản nhiên nói.
- Chủ nhân, giết sạch hết rồi!
Ngân Hồ cung kÃnh đáp, giá»ng nói thản nhiên, giống nhÆ° việc giết mấy ngÆ°á»i đó đối vá»›i cô mà nói chẳng khác gì giết chết mấy con kiến.
- Thằng ranh nà y chÃnh là ngÆ°á»i bắt cóc nhị tiểu thÆ° à ? Chủ nhân, để tôi giết hắn!
Äôi mắt sắc bén, linh hoạt của Kim CÆ°Æ¡ng trừng trừng nhìn Trần Tuấn Sinh, giáºn dữ nói.
Trần Tuấn Sinh nghe lá»i nói đó thì trong lòng sợ hãi cá»±c Ä‘iểm. Gã biết, bảy ngÆ°á»i mai phục ở đằng trÆ°á»›c Ä‘á»u đã chết hết trong tay của hai ngÆ°á»i đứng trÆ°á»›c mặt. Nhìn thấy cặp mắt sắc bén của Kim CÆ°Æ¡ng, Trần Tuấn Sinh không kìm được rùng mình má»™t cái, trong lòng có má»™t cảm giác kinh hoà ng.
- Nếu nhÆ° hắn ngoan ngoãn hợp tác thì tôi có thể tha chết cho hắn. Ngược lại nếu hắn không nghe lá»i thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ phải chết, nhÆ°ng là chết rất Ä‘au Ä‘á»›n!
Sở Phà m lạnh lùng nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì trong lòng hồi há»™p. Không khá»i có cảm giác tuyệt vá»ng.
Sở Phà m nhìn nhìn Trần Tuấn Sinh, đột nhiên nói:
- Ngân Hồ, cô ôm lấy nhị tiểu thư, tôi muốn dẫn Trần công tỠđi xem mấy cái xác chết, sau đó xem hắn rốt cuộc muốn chết hay muốn sống!
Nói xong Sở Phà m liá»n lôi Trần Tuấn Sinh đến phÃa trÆ°á»›c công xưởng
Ngân Hồ ôm lấy nhị tiểu thÆ° còn Ä‘ang hôn mê, sau đó cùng vá»›i Kim CÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i Ä‘i theo sau Sở Phà m.
Sở Phà m kéo Trần Tuấn Sinh đến trÆ°á»›c công xưởng. Hắn nhìn thấy xác của tay súng đầu tiên, máu tÆ°Æ¡i từ cái xác chảy xuống thà nh má»™t mà u Ä‘á» thẫm. Không những váºy chá»— mà máu chảy xuống chÃnh là cổ há»ng, nhìn thấy không khá»i ghê ngÆ°á»i.
Xác của ngÆ°á»i thứ hai và ngÆ°á»i thứ ba là hai gã thanh niên trẻ tuổi. DÆ°á»ng nhÆ° trÆ°á»›c khi chết bá»n chúng rất kinh hoà ng, sợ hãi. Không biết tại sao vẻ mặt của chúng lại cứng ngắc, nhìn qua giống nhÆ° là má»™t đám ác ma khủng khiếp vặn vẹo!
NgÆ°á»i thứ tÆ°.......Còn chÆ°a nhìn thấy ngÆ°á»i thứ tÆ° Trần Tuấn Sinh đã không chịu được phải nôn má»a, trong lòng kinh sợ vô cùng. Sở Phà m lạnh lùng nói:
- Nói Ä‘i, mà y muốn giống nhÆ° chúng nó hay muốn vui vẻ nói chuyện? Hay là mà y còn muốn để cho tao giúp mà y tu sá»a móng tay?
Trần Tuấn Sinh cố gắng há miệng. Gã Ä‘ang định nói cái gì đó, thế nhÆ°ng trong đầu gã bá»—ng nhiên hiện ra khuôn mặt âm trầm của TrÆ°Æ¡ng thiếu. Trái tim gã Ä‘áºp "thình thịch", hai chân má»m nhÅ©n. Ngồi ở trên mặt đất, gã hoảng sợ nói:
- Không được, nói xong tao sẽ chết. Mà y biết không, nói xong là tao sẽ phải chết đấy.
- Mà y cho rằng mà y không nói thì mà y có thể sống được à ? Tao sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên Ä‘áºp bể đầu mà y ra.
Kim CÆ°Æ¡ng tức giáºn nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì giáºt mình, láºp tức thì thà o nói:
- Không được, tao không thể nói, tao nói thì tao sẽ phải chết, trừ phi... Trừ phi bá»n mà y có thể bảo đảm chắc chắn cho tao được an toà n.
Trong mắt Trần Tuấn Sinh hiện lên má»™t tia hy vá»ng.
- Bố mà y là cục trưởng cục công an, tao là m sao có thể so sánh được. Mà y có sự bảo hộ của ông già mà y thì còn phải sợ cái gì?
Sở Phà m nói.
- Không, thế lá»±c của ngÆ°á»i kia rất mạnh, tao, ba tao lúc bình thÆ°á»ng cÅ©ng phải sợ ngÆ°á»i đó.
Sở Phà m nhÃu mà y, thầm nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì đó.
- Mà y không nói thì bây giỠmà y cũng sẽ phải chết thôi!
Ngân Hồ lạnh lùng nói, tay phải dÆ¡ lên, má»™t thứ vÅ© khà sắc nhá»n sáng chói dà n hiện ra.
Sở Phà m khoát tay, sau đó thản nhiên nói:
- Trần Tuấn Sinh, tao chỉ muốn biết rốt cuá»™c ai là ngÆ°á»i đứng sau muón lấy mạng tao. Rốt cuá»™c là ai xúi giục mà y bà y ra việc ngu ngốc nà y? Nếu nhÆ° mà y không nói ra thì tao chỉ còn cách từ từ nạy móng tay mà y ra, từ từ rạch bụng của mà y ra. Rốt cuá»™c mà y có muốn thế không?
- Mà y nói việc ngu ngốc gì?
Trần Tuấn Sinh Ä‘á»™t nhiên há»i.
- Hừ, nếu nhÆ° đêm nay tao bị giết chết thì tất cả tá»™i danh sẽ do mà y gánh chịu. Bởi vì mà y là ngÆ°á»i ra mặt, mà nhị tiểu thÆ° chÃnh là nhân chứng tốt nhất, cho dù mà y không muốn giết tao cÅ©ng thế. Cho nên mà y là má»™t thằng ngu, mà y bị ngÆ°á»i khác lợi dụng mà không biết.
Sở Phà m dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Mà y biết câu thà nh ngữ “má»™t mÅ©i tên bắn hai con chim†chứ? Äối phÆ°Æ¡ng chÃnh là dùng chiêu nà y, vừa có thể giết chết tao, vừa có thể đạp đổ mà y. Thá» nghÄ© xem, mà y nháºn tá»™i danh giết tao, mà bố mà y lại là Cục trưởng Cục Công an, ông già mà y phải là m thế nà o bây giá»? Phải đại nghÄ© diệt thân hay là bao che tá»™i lá»—i của mà y? Mà y bị lôi ra là m trò đùa rồi đấy.
- Hả?!!!
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì sắc mặt trở nên kinh hoà ng.
- NgÆ°á»i phÃa sau xui khiến mà y chẳng những muốn tÃnh mạng của tao mà còn muốn mạng của mà y nữa. Thủ Ä‘oạn của hắn rất cao siêu. Nếu nhÆ° thà nh công hắn sẽ không thèm đếm xỉa gì nữa, chúng ta lại trở thà nh váºt hy sinh trong kế hoạch của hắn. Những đạo lý nà y bây giá» mà y còn chÆ°a thông suốt ra Æ°?
Sở Phà m lạnh lùng nói.
Thân thể Trần Tuấn Sinh run lên, bắt đầu hiểu ra, sau đó thì thà o nói:
- Khó trách, khó trách...
- Sở Phà m, tao quyết định sẽ nói tháºt tất cả!
Trần Tuấn Sinh sau đó quyết định nói.
Một tia hà i lòng lóe lên trong mắt Sở Phà m.
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:20 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
ChÆ°Æ¡ng 252
Mà y vẫn phải chết.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Rõ rà ng thái độ của Trần Tuấn Sinh đã nằm trong dự kiến của Sở Phà m.
Äối phó vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° Trần Tuấn Sinh, Sở Phà m có cả đống biện pháp để khiến gã phải mở miệng. Chỉ là vấn đỠở thá»i gian nhanh hay cháºm mà thôi.
- Nói đi, tao đang nghe đây.
Sở Phà m nhìn sắc mặt tái nhợt của Trần Tuấn Sinh thản nhiên nói.
Trần Tuấn Sinh khóe miệng mấp máy, cháºm rãi nói:
- Tất cả việc nà y Ä‘á»u đã được lên kế hoạch từ ná»a tháng trÆ°á»›c. Ná»a tháng trÆ°á»›c tao quen được má»™t ngÆ°á»i tên là Từ Lãng. Lúc đầu tao tưởng hắn là má»™t ngÆ°á»i rất cởi mở, là má»™t ngÆ°á»i bạn thân. Kỳ thá»±c, hắn chÃnh là má»™t ngÆ°á»i thâm hiểm khẩu pháºt tâm xà . Hắn đầu tiên dùng má»™t cô gái tên là A Thiến để mê hoặc tao, sau đó âm thầm, âm thầm bá» Băng Äá»™c và o trong rượu cho tao uống. Bốn năm ngà y sau bất ngá» tao phát hiện ra mình bắt đầu buồn ngủ, khó chịu. Äồng thá»i hoà n toà n say mê A Thiến. Äúng thế, A Thiến chÃnh là má»™t nữ thần phóng túng dâm đãng. Äến bây giá» tao hoà n toà n không thể tá»± kiá»m chế trÆ°á»›c sá»± mê hoặc của nà ng. Ghê tởm hÆ¡n chÃnh là , tao cà ng lúc cà ng mê đắm, khó có thể từ bỠđược.
Trần Tuấn Sinh nói xong trên mặt lá»™ ra má»™t vẻ mặt vừa ân háºn lại vừa Ä‘au khổ.
- Băng Äá»™c là m cho tâm tình ngÆ°á»i ta hình thà nh má»™t cảm giác á»· lại. Khả năng nghiện rất lá»›n, chỉ có những ngÆ°á»i có ý chà kiên cÆ°á»ng má»›i có thể từ bỠđược thôi. Nói nhÆ° váºy cái thằng Từ Lãng kia chÃnh là ngÆ°á»i đứng đằng sau khống chế mà y Æ°?
Sở Phà m trầm giá»ng nói.
- Không, không phải hắn.
Trong mắt Trần Tuấn Sinh hiện lên một cảm giác sợ hãi ghê gớm. Gã tiếp tục nói:
- Ngay từ đầu tao cÅ©ng cho rằng tất cả Ä‘á»u do thằng Từ Lãng kia lén lút giáºt dây sau lÆ°ng. NhÆ°ng cuối cùng tao cÅ©ng biết ngÆ°á»i thao túng tất cả má»i việc không phải là hắn. Mà là TrÆ°Æ¡ng thiếu.
- Trương thiếu à ?
Sở Phà m nhÃu nhÃu mà y, không kìm được há»i lại.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì hÆ¡i sá»ng sốt. Gã quả thá»±c không ngỠđến "TrÆ°Æ¡ng thiếu" mà Sở Phà m cÅ©ng không biết. Äúng váºy, ở Bắc Kinh lần đầu tiên có ngÆ°á»i không biết TrÆ°Æ¡ng thiếu là ai. Có má»™t câu nói là : “Ở thủ đô, bất kỳ ai cÅ©ng Ä‘á»u biết TrÆ°Æ¡ng thiếu.â€
- TrÆ°Æ¡ng thiếu chÃnh là con của bà thÆ° thị ủy. Ở thủ đô là má»™t công tá» cá»±c kỳ danh tiếng, là má»™t thủ lÄ©nh có khà phách. Tất cả việc nà y Ä‘á»u do TrÆ°Æ¡ng thiếu sắp xếp phÃa sau hết.
Trần Tuấn Sinh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu nói.
Sở Phà m nghe váºy thì không nói gì, trầm tÆ° má»™t lúc lâu, cuối cùng trầm giá»ng há»i:
- Nói nhÆ° váºy má»i hà nh Ä‘á»™ng của mà y hôm nay Ä‘á»u do TrÆ°Æ¡ng thiếu sai khiến phải không?
- Äúng, chÃnh là anh ta. Tôi không thể không nghe lá»i anh ta. Anh ta đã hoà n toà n cô láºp tôi. TrÆ°á»›c kia tôi theo anh ta cùng nhau chÆ¡i đùa nhÆ°ng hiện giá» tôi trốn gặp anh ta nhÆ° là giống nhÆ° trốn tránh ôn thần. Äây Ä‘á»u là TrÆ°Æ¡ng thiếu âm thầm giở trò quá»·. Thêm nữa, anh ta đã dùng Băng Äá»™c để không chế tôi!
Trần Tuấn Sinh thống khổ nói.
Hai mắt Sở Phà m chá»›p Ä‘á»™ng, hắn trầm giá»ng há»i:
- Hôm qua tao thấy mà y ở trÆ°á»›c mặt Lâm Phi Dáºt thì bá»™ dạng khúm núm nhÆ° con cháu. Chuyện nà y rốt cuá»™c là thế nà o?
- Lâm Phi Dáºt và TrÆ°Æ¡ng thiếu vốn là má»™t ngÆ°á»i. Lần trÆ°á»›c, tôi, tôi dẫn ngÆ°á»i đánh hắn, hắn ghi háºn trong lòng.ChÃnh là cái con chó Lâm Phi Dáºt nà y được TrÆ°Æ¡ng thiếu nuôi dưỡng sau đó hợp tác lại đối phó vá»›i tôi. Bây giá» tôi không còn gì để xấu hổ, tôi có thể nói vá»›i anh, trÆ°á»›c mặt bá»n chúng, tôi giống nhÆ° má»™t con chó!
Trần Tuấn Sinh Ä‘au khổ hối háºn, sau khi đã xúc Ä‘á»™ng thì nói thao thao bất tuyệt.
- Mà y phải phấn chấn lên, tỉnh táo lại, không được cam chịu. Äắm mình trong trụy lạc, mà y có thấy mà y sống nhÆ° váºy còn có ý nghÄ©a gì không?
Sở Phà m lạnh lùng nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì sá»ng sốt. Gã không hiểu Sở Phà m nói nhÆ° váºy là có ý gì.
Sở Phà m chuyển giá»ng há»i:
- Lâm Phi Dáºt nếu đã cùng TrÆ°Æ¡ng thiếu hợp tác vá»›i nhau, váºy thì tao nghÄ© ở đó cÅ©ng không thể thiếu Lâm Phong phải không?
- Lâm Phong? Có phải là anh há» của Lâm Phi Dáºt không? Anh ta vẫn luôn là nháºt váºt số má»™t dÆ°á»›i trÆ°á»›ng của TrÆ°Æ¡ng thiếu.
Trần Tuấn Sinh đáp.
Sở Phà m cÆ°á»i lạnh nói:
- Quả nhiên, quả nhiên, tất cả Ä‘á»u nhÆ° sở liệu của tao. Thằng ranh Lâm Phong nà y là muốn giết tao. Thảo nà o lần trÆ°á»›c sá»± việc lần trÆ°á»›c lá»›n nhÆ° váºy ở quán bar Lam Äiá»u mà nó lại không truy cứu!
- Sá»± kiện ở quán bar Lam Äiá»u?
Trần Tuấn Sinh hÆ¡i giáºt mình. Hiển nhiên sá»± việc ở quán bar Lam Äiá»u gã cÅ©ng nghe nói qua nhÆ°ng gã không biết sá»± tình bên trong. Bố của Lâm Phong cÅ©ng chÃnh là Cục trưởng Cục Tà i chÃnh Lâm VÄ©. Những Ä‘á»™ng tác của ông ta trong vụ nà y đã bị cục Công An Ä‘em việc nà y đè ép xuống, không có thông tin nên Trần Tuấn Sinh đối vá»›i việc đó cÅ©ng không hiểu rõ hết.
- Mà y có biết hai chân của Lâm Phong tại sao mà bị gãy không? ChÃnh là ở quán bar Lam Äiá»u, tao đã đánh gãy chân của nó đấy. Bởi vì ngay cả bạn gái của tao mà nó cÅ©ng dám Ä‘á»™ng đến. Chỉ có Ä‘iá»u lần sau nó sẽ không may mắn nhÆ° thế, tá»± tao sẽ lấy mạng của nó!
Sở Phà m thản nhiên nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì rùng mình, hÆ¡i hÆ¡i sợ hãi. Gã dÄ© nhiên không ngá» ngÆ°á»i đánh gãy hai chân của Lâm Phong ở quán bar Lam Äiá»u lại chÃnh là Sở Phà m. Äám con ông cháu cha ở thà nh phố cÅ©ng không ai biết. Thế mà Sở Phà m dám tá»± tay đánh gãy hai chân của Lâm Phong? Sau đó tại sao hắn vẫn bình an vô sá»±?
Trần Tuấn Sinh bắt đầu hối háºn. Gã không nên là m cái việc ngu xuẩn bắt cóc nhị tiểu thÆ° nà y, lại cà ng không nên đụng đến Sở Phà m. Gã nhá»› tá»›i lá»i nói của Sở Phà m khi nãy, vì Lâm Phong đụng đến bạn gái của hắn nên hắn má»›i chặt đứt hai chân của Lâm Phong. Mà bây giá» gã lại bắt cóc nhị tiểu thÆ°, váºy thì không phải Sở Phà m cÅ©ng muốn chặt đứt chân của gã Æ°?
NghÄ© váºy sá»± sợ hãi của Trần Tuấn Sinh vốn đã giảm xuống bây giá» lại dâng lên. Hai chân gã lại run bắn lên.
Sở Phà m dÆ°á»ng nhÆ° nhìn thấu suy nghÄ© của Trần Tuấn Sinh. Hắn thản nhiên nói:
- Mà y không cần lo lắng. Chỉ cần mà y có thái độ tốt là tao sẽ không chặt đứt hai chân của mà y, cũng như sẽ không chặt đứt hai tay mà y là m cái gì cả.
- Cảm ơn, cảm ơn!
Trần Tuấn Sinh khốn khổ nôn ra hai chữ đó.
- Mà y có biết mà y đã sai lầm ở đâu không?
Sở Phà m liếc Trần Tuấn Sinh má»™t cái rồi há»i.
Trần Tuấn Sinh kinh ngạc nhìn Sở Phà m, hiển nhiên là gã không biết.
- Mà y đã xem thÆ°á»ng Lâm Phi Dáºt. Mà y dẫn ngÆ°á»i đánh Lâm Phi Dáºt má»™t tráºn ở ngay nÆ¡i công cá»™ng. Mà y nghÄ© hắn có thể nuốt trôi không? Chuyện đêm nay chỉ là má»™t mà n, má»™t mà n mà chúng ta sát hại lẫn nhau. TrÆ°Æ¡ng thiếu, Lâm Phi Dáºt, Lâm Phong bá»n chúng ngồi yên là m ngÆ° ông đắc lợi! Nếu nhÆ° tao chết váºy thì tá»™i danh giết tao sẽ đổ lên đầu của mà y, kết quả là mà y cÅ©ng khó mà thoát được váºn hạn.
Sở Phà m thản nhiên nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì ngẩn ra. Sau đó trong mắt gã hiện ra má»™t tia phẫn ná»™. Gã tức giáºn nói:
- Tôi đã nói bá»n chúng là m sao có thể rá»™ng rãi hà o phóng nhÆ° thế, thì ra tất cả Ä‘á»u là giả dối mà thôi!
- Còn cô gái tên là A Thiến, mà y nói một chút vỠả đi!
Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên há»i.
- Vá» A Thiến tôi cÅ©ng không biết nhiá»u. Ả là cô gái Từ Lãng giá»›i thiệu cho tôi. Tôi chỉ biết ả sống ở trong khu vÆ°á»n Phong Nhã.
Trần Tuấn Sinh nói.
- Äịa chỉ cụ thể!
Sở Phà m lạnh lùng nói.
- Ở phòng số 2, tầng 1, tòa nhà Phong Nhã Viên.
Trần Tuấn Sinh vá»™i và ng nói. Hắn có chút nghi hoặc. “Rốt cuá»™c Sở Phà m há»i cái nà y để là m gì?â€
- Tao nghÄ© mà y không phòng bị đến ná»—i nghiện Băng Äá»™c. Quá ná»a là do cô gái có tên là A Thiến đó đấy? Mà y biết rõ A Thiến là ngÆ°á»i của bá»n chúng sao vẫn còn mê mệt vá»›i cô ta?
Sở Phà m há»i.
- Tôi, khi tôi hÃt Băng Äá»™c rồi Ä‘á»u muốn cô ta, Ä‘iên cuồng muốn cô ta. Tôi không thể rá»i bá» cô ta được, trừ khi tôi từ bỠđược Băng.
Hai mắt Trần Tuấn Sinh mơ mà ng nói.
- Äược, tốt lắm! Cám Æ¡n mà y đã thà nh khẩn nói nhiá»u sá»± tháºt nhÆ° thế cho tao biết.
Sở Phà m Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i. Nụ cÆ°á»i vô hại nhÆ°ng Trần Tuấn Sinh không hiểu sao lại cảm thấy má»™t má»™t sá»± sợ hãi vô hình nà o đó.
- Äược rồi, bây giá» mà y cầm lấy di Ä‘á»™ng gá»i Ä‘iện thoại cho TrÆ°Æ¡ng thiếu. Nói là tao Ä‘ang đến ná»a Ä‘Æ°á»ng, mà mà y đã chuẩn bị tốt hết, chá» tao chui đầu và o lÆ°á»›i.
Sở Phà m đột nhiên nói.
- Tôi, tôi không có số điện thoại của Trương thiếu.
Trần Tuấn Sinh nói.
- Váºy lúc bình thÆ°á»ng mà y liên lạc vá»›i TrÆ°Æ¡ng thiếu nhÆ° thế nà o?
Giá»ng nói của Sở Phà m trở nên phát lạnh.
- Thông, thông qua Từ Lãng mà tôi lên hệ với Trương thiếu.
Trần Tuấn Sinh hết sức lo sợ nói.
- Tốt lắm, gá»i cho Từ Lãng cÅ©ng được.
Sở Phà m thản nhiên nói.
Trần Tuấn Sinh nghe váºy thì cầm lấy chiếc di Ä‘á»™ng rồi là m theo, gá»i Ä‘iện thoại cho Từ Lãng. Ở bên kia Từ Lãng dặn dò cẩn tháºn gã khi nà o sá»± việc thà nh công thì báo cáo lại.
Sở Phà m gáºt gáºt đầu hà i lòng, nói:
- Tốt lắm, tất cả má»i việc Ä‘á»u đã xong. Mà y nói cho tao biết xem mà y còn di nguyện gì không?
- Di nguyện ư?
Con ngÆ°Æ¡i của Trần Tuấn Sinh căng lên. Ngá»±c của gã pháºp phồng giáºn dữ. Hắn run giá»ng nói:
- Mà y, mà y có ý gì đó? Mà y không phải nói là sẽ không đánh gãy hai chân của tao sao?
- Xin lỗi, nhưng tao chưa nói là sẽ không lấy mạng của mà y. Cho nên mà y vẫn phải chết.
Sở Phà m nói xong thì ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng, từng chữ, từng chứ nói:
- Mà y chết ở đây rồi thì má»›i có thể kết thúc mà n kịch nà y. Tao má»›i có thể phản công lại bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu.
- Äồ Ä‘iên, đồ Ä‘iên, mà y đúng là đồ Ä‘iên. Mà y vẫn là má»™t thằng khốn kiếp!
Trần Tuấn Sinh nói xong giãy giụa đứng lên, không quay đầu lại lảo đảo chạy trốn.
Sở Phà m cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt tay súng đã chết, nắm lấy tay phải cầm súng của gã đó, nhắm vá» phà Trần Tuấn Sinh Ä‘ang chạy Ä‘iên cuồng, nhẹ nhà ng khống chế ngón tay trá» của tay súng rồi bóp cò.
Äoà ng!
Trần Tuấn Sinh đang chạy bỗng dừng lại. Sau đó " ầm" một tiếng, gã đã ngã xuống đất.
Tay súng cuối cùng cÅ©ng chứng tỠđược ká»· lục chÆ°a bao giá» thất bại của mình. Chỉ là ná»±c cÆ°á»i ở chá»— lần cuối cùng mà gã thà nh công lại không phải dùng để đối phó vá»›i kẻ địch của mình!
Vẻ mặt của Sở Phà m vẫn lạnh lùng nhÆ° cÅ©. Hắn quay vá» phÃa Ngân Hồ nói:
- Ngân Hồ, cô thay đổi sÆ¡ sÆ¡ cái hiện trÆ°á»ng nà y má»™t chút. Biến thà nh hai ngÆ°á»i đấu súng vá»›i nhau, cuối cùng Trần Tuấn Sinh chết trong tay của tay súng.
- Dạ, chủ nhân!
Ngân Hồ nói.
- Còn nữa, không được lưu lại một chút dấu vết gì của chúng ta. Tất cả phải được xóa bỠsạch sẽ.
Sở Phà m nói.
Ngân Hồ vâng lệnh Ä‘i là m, Kim CÆ°Æ¡ng ở bên cạnh cÅ©ng Ä‘i trợ giúp cho Ngân Hồ. Ước chừng khoảng bảy tám phút sau tất cả má»i thứ Ä‘á»u sá»a xong. Sở Phà m nhìn nhìn, hà i lòng gáºt đầu nói:
- Chúng ta đi thôi, nơi nà y không nên ở lâu!
Sở Phà m nói xong ôm lấy nhị tiểu thÆ° Ä‘ang ngủ say, cùng Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng lặng lẽ rá»i khá»i. Lúc Ä‘i qua bên cạnh Trần Tuấn Sinh, hắn thì thà o nói:
- Trần Tuấn Sinh mà y sẽ không phải chết má»™t mình, mà y cứ chá» Ä‘i bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu và Lâm Phi Dáºt, Lâm Phong. Bá»n chúng sẽ phải Ä‘i xuống âm phủ cùng mà y.
Trong vòng má»™t phút đồng hồ ngắn ngủi, Sở Phà m, Ngân Hồ và Kim CÆ°Æ¡ng rá»i khá»i khu nhà xưởng bá» hoang không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Äêm tối nhÆ° má»±c, Ä‘en kịt má»™t vùng, bầu không khà trong công trÆ°á»ng bá» hoang trà n ngáºp mùi máu tÆ°Æ¡i ảm đạm.
|
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
16-11-2010, 11:23 AM
|
|
Thiên Nhược Hữu Tình
|
|
Tham gia: Aug 2010
Äến từ: hồ chà minh
Bà i gởi: 502
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 287
Thanked 1,988 Times in 298 Posts
|
|
Cáºn Chiến Bảo Tiêu
Tác giả: Phù Sinh Má»™ng Äoạn
.ChÆ°Æ¡ng 253
Vụ thảm sát ở khu nhà xưởng bỠhoang.
Nhóm Dịch: : Võ Gia Trang
Nguồn: Sưu Tầm
Má»™t chiếc xe con mà u Ä‘en chạy vùn vụt dá»c theo cao tốc quốc lá»™ Tân Hải. Lái xe chÃnh là má»™t ngÆ°á»i trẻ tuổi có khuôn mặt trầm tÄ©nh, chÃnh là Sở Phà m.
Nằm ở đằng sau xe, nhị tiểu thÆ° vẫn còn Ä‘ang ngủ say, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô hiện lên vẻ yên bình, không há» biết vụ thảm sát ở khu nhà xưởng bá» hoang kia đã là m chấn Ä‘á»™ng cả Bắc Kinh. Äi được ná»a Ä‘Æ°á»ng thì Sở Phà m và Kim CÆ°Æ¡ng, Ngân Hồ chia tay nhau. Bây giá» hắn Ä‘ang lái xe trên Ä‘Æ°á»ng cao tốc để Ä‘Æ°a nhị tiểu thÆ° vá» biệt thá»± Lam Hải nghỉ ngÆ¡i.
Hắn cần phải Ä‘Æ°a cô vá» gấp vì hắn còn má»™t việc rất trá»ng yếu cần là m. Hắn phải nhanh lên, nhất định phải đến trÆ°á»›c khi bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu biết Trần Tuấn Sinh và bảy ngÆ°á»i kia đã chết.
Hai mÆ°Æ¡i phút sau, Sở Phà m lái xe vá» tá»›i biệt thá»± Lam Hải. Lúc nà y đã là mÆ°á»i giỠđêm, Sở Phà m ôm nhị tiểu thÆ° Ä‘i và o thì thấy đại tiểu thÆ° Ä‘ang ngồi ở phòng khách vừa xem TV vừa chỠđợi. Hai cô gái Tô Phỉ cùng Trầm Má»™ng Lâm cÅ©ng chÆ°a vá» nhà . Tô Phỉ và Trầm Má»™ng Lâm bá»n há» cÅ©ng chÆ°a Ä‘i ngủ.
Bá»n há» nhìn thấy Sở Phà m Ä‘Æ°a nhị tiểu thÆ° trở vá» thì tất cả Ä‘á»u đứng lên đón. Sở Phà m ôm nhị tiểu thÆ° đặt lên chiếc ghết sofa, vá»™i và ng nói:
- Nhị tiểu thư mệt quá, còn đang ngủ, cứ để cho cô ấy nghỉ ngơi đi. Tôi còn có việc phải đi trước.
Sở Phà m nói xong quay ngÆ°á»i Ä‘i ra ngoà i.
- Tiểu Sở, đã trễ thế nà y rồi anh còn định đi đâu?
Äại tiểu thÆ° quan tâm há»i.
- Sở ca ca, Sở ca ca....
PhÃa sau truyá»n đến tiếng gá»i của hai cô gái Tô Phỉ và Trầm Má»™ng Lâm. Sở Phà m vẫn không quay lại, bÆ°á»›c lên xe rồi lái ra khá»i biệt thá»± Lam Hải.
Sở Phà m tăng tốc lên tá»›i 180km/h rồi phóng xe vùn vụt hÆ°á»›ng tá»›i tiểu khu Phong Nhã. Hắn chÃnh là đang muốn tìm A Thiến.
May mắn là khoảng cách từ biệt thá»± Lam Hải tá»›i khu vÆ°á»n Phong Nhã cÅ©ng không xa. Hắn hoà n toà n có thể tá»± tin mình có thể gặp được A Thiến trÆ°á»›c khi TrÆ°Æ¡ng thiếu giết cô để diệt khẩu. Bởi vì trong mà n kịch nà y A Thiến là má»™t vai diá»…n hết sức quan trá»ng.
Hắn tin rằng vụ thảm sát ở dãy nhà xưởng bá» hoang bây giỠđã kinh Ä‘á»™ng tá»›i cảnh sát rồi. TrÆ°Æ¡ng thiếu chắc cÅ©ng đã biết. May mà trÆ°á»›c khi chết Trần Tuấn Sinh đã gá»i Ä‘iện thoại báo là đã thà nh công nên có thể kéo dà i thá»i gian của bá»n TrÆ°Æ¡ng thiếu, để cho Sở Phà m có thể tìm được A Thiến trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c.
Cái chết của Trần Tuấn Sinh giống nhÆ° má»™t quả bom hạng nặng nổ ra ở Bắc Kinh. Bởi vì Trần Tuấn Sinh chÃnh là con của Cục trưởng Cục Công an. Mà cái Sở Phà m muốn chÃnh là sá»± chấn Ä‘á»™ng nà y. Hắn muốn đánh cược má»™t phen, tiá»n đặt cược chÃnh là ở trên ngÆ°á»i của bố Trần Tuấn Sinh, Cục trưởng Trần Thiên Minh.
Ngoại ô phÃa Äông, trong dãy nhà xưởng bá» hoang.
Năm chiếc xe cảnh sát chiếu đèn lóe sáng cả cổng của nhà xưởng. Vạch ranh giới mà u và ng được kéo dà i trong năm mét.
Bầu không khà trong khu nhà xưởng cá»±c kỳ trầm trá»ng và trang nghiêm. Giá» phút nà y, bên trong khu nhà xưởng đã được soi sáng bằng bốn năm cái đèn lá»›n. Ãnh sáng lá»›n đến mức khiến cho nhà xưởng trông nhÆ° ban ngà y.
HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i cảnh sát trang bị vÅ© trang hạng nặng Ä‘ang báºn rá»™n ở trong nhà xưởng, ở đó còn có xe cứu thÆ°Æ¡ng. Bác sÄ© nhìn những xác chết ở trong sân lắc lắc đầu. Pháp y xem xét thi thể rồi là m báo cáo sÆ¡ bá»™, tám ngÆ°á»i nà y chết trong vòng hai tiếng đồng hồ trở lại. Nói cách khác, án mạng vừa phát sinh!
Ở hiện trÆ°á»ng, Ä‘á»™i trưởng LÆ°u cau mà y. ÄÃch thân tá»›i hiện trÆ°á»ng, ông cảm thấy mình nhÆ° già đi đến mÆ°á»i năm. Tám cái xác chết Ä‘ang được thẩm tra xem xét, chỉ là trong đó có má»™t cái xác chẳng những Ä‘á»™i trưởng LÆ°u biết mà còn rất quen thuá»™c. Äó chÃnh là Trần Tuấn Sinh!
Trần Tuấn Sinh là con trai duy nhất của Cục trưởng Trần. Má»—i lần tá»›i dịp tết, Ä‘á»™i trưởng LÆ°u đến nhà Cục trưởng Trần chúc tết Ä‘á»u có thấy gã. NhÆ°ng đêm nay, Ä‘á»™i trưởng LÆ°u không thể tin và o hai mắt của mình, đứa con trai của Cục trưởng Trần lại nằm trong vÅ©ng máu!
Nguyên nhân cái chết của Trần Tuấn Sinh đã rõ rà ng, bị ngÆ°á»i ta bắn trúng đầu nên sau đó bá» mạng.
Äá»™i trưởng LÆ°u nhìn hiện trÆ°á»ng vụ án, suy nghÄ© má»™t lúc rất sâu xa. Hiện trÆ°á»ng vụ án thế nà o lại có chút khác thÆ°á»ng. Tình hình hiện trÆ°á»ng cho thấy hai ngÆ°á»i lúc đó Ä‘ang đấu súng vá»›i nhau, cuối cùng lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng mà vá»›i kinh nghiệm nhiá»u năm Ä‘á»™i trưởng LÆ°u vẫn có cảm giác hiện trÆ°á»ng có vẻ kỳ lạ thế nà o ấy, giống nhÆ° đây không phải là hiện trÆ°á»ng ban đầu. NhÆ°ng mà ông truy xét má»™t lúc cÅ©ng không thể truy ra dấu vết gì của cái hiện trÆ°á»ng ban đầu cả, không khá»i cảm thấy nghi hoặc.
Tuy nhiên Ä‘iá»u khiến cho Ä‘á»™i trưởng LÆ°u cảm thấy lo lắng chÃnh là khi Cục trưởng Trần đến đây nhìn thấy con trai của mình nằm trong vÅ©ng máu nà y thì sẽ có cảm tưởng nhÆ° thế nà o? Ông mÆ¡ hồ cảm thấy tất cả má»i việc Ä‘á»u không há» Ä‘Æ¡n giản, dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i nà o đó tỉ mỉ dà n dá»±ng nên.
Lúc nà y, má»™t chiếc xe con lao vùn vụt xuyên qua vòng ranh giá»›i và o trong nhà xưởng. Khóe mắt Ä‘á»™i trưởng khẽ giáºt, Cục trưởng Trần đã tá»›i, sắc mặt của ông ta trở nên xanh mét. Ông nghe tin ở đây xảy ra án mạng nên trÆ°á»›c hết đã phải chạy đến đây luôn, chỉ là ông không ngỠđứa con của mình cÅ©ng liên quan đến vụ án nà y.
- Cục trưởng Trần, ông, ông xem bản báo cáo nà y Ä‘i, đừng Ä‘i qua đó, bá»n há» Ä‘ang giám định Ä‘iá»u tra.
Äá»™i trưởng LÆ°u ná»— lá»±c ngăn cản Cục trưởng Trần Ä‘i đến xem hiện trÆ°á»ng vụ án.
- Cái đó xem sau cÅ©ng không muá»™n, tôi muốn xem hiện trÆ°á»ng trÆ°á»›c đã. Có bao nhiêu ngÆ°á»i chết?
Trần Thiên Minh há»i.
- Cục trưởng Trần, ông, ông vẫn là không nên xem thì hơn!
Äá»™i trưởng LÆ°u chần chừ nói.
- Cục trưởng.........
Rất nhiá»u cảnh sát cÅ©ng vây quanh, sắc mặt của há» rất khó coi. Ãt ai dám nhìn và o mắt của Trần Thiên Minh.
- Các anh hôm nay là m sao váºy? Thần kinh có vấn Ä‘á» Ã ?
Trần Thiên Minh nhìn thấy cá» chỉ của cấp dÆ°á»›i có phần khác thÆ°á»ng nên không kìm được há»i.
Äá»™i trưởng LÆ°u nghe váºy muốn nói gì đó nhÆ°ng lại thôi, ông không biết phải mở miệng thế nà o.Trần Thiên Minh thẳng tay đẩy bá»n há» ra, Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c. Khi ông vừa nhìn thấy hiện trÆ°á»ng thì hoà n ton kinh hãi ngẩn cả ngÆ°á»i, không nói gì má»™t hai phút. Sau đó ông Ä‘i đến gần Trần Tuấn Sinh run rẩy Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ khuôn mặt tái nhợt của gã, thì thà o nói:
- Không, không nó không phải là Tuấn nhi. Nó không phải là Tuấn nhi.....
- Cục trưởng, nên nén bi thương lại.
Äá»™i trưởng LÆ°u Ä‘au thÆ°Æ¡ng nói.
- Không, nó không phải là con tôi. Nó không phải là con tôi.
Trần Thiên Minh Ä‘á»™t nhiên kêu lá»›n lên. Toà n bá»™ cảnh sát ở hiện trÆ°á»ng Ä‘á»u giáºt mình, trong lòng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t cảm giác hoảng sợ mÆ¡ hồ. Ngay cả thở mạnh má»™t chút cÅ©ng không ai dám, tất cả Ä‘á»u lo sợ nhìn vá» phÃa Trần Thiên Minh. Há» biết Trần Thiên Minh lúc nà y rất Ä‘au buồn. Cái chết của đứa con đối vá»›i ngÆ°á»i là m cha Ä‘á»u là ná»—i Ä‘au khó có thể chấp nháºn được.
Má»™t lúc sau, Trần Thiên Minh má»›i dần dần bình tÄ©nh lại, thân thể dừng run rẩy, hai mắt ông đã Æ°á»›t đẫm. Tuy nói lúc bình thÆ°á»ng ông có vẻ ghét đứa con bất tà i nà y thế nhÆ°ng máu mủ tình thâm. Trong lòng ông, nó vẫn là đứa con mà ông rất yêu thÆ°Æ¡ng.
Trần Thiên Minh tìm má»™t tấm vải trắng phủ lên thi thể của Trần Tuấn Sinh. Sau đó cháºm rãi đứng lên. Vừa má»›i đứng lên bá»—ng thân thể ông trở nên lảo đảo. Äá»™i trưởng LÆ°u đứng ở gần bên cạnh vá»™i vã đỡ ông lại. Trần Thiên Minh sau đó đứng thẳng lại, sắc mặt ông trở nên âm trầm u ám khác thÆ°á»ng. Khiến cho ngÆ°á»i ta cảm thấy bị má»™t áp lá»±c nà o đó là m cho nghẹt thở. Trên mặt ông bây giỠđã không còn thấy má»™t chút cảm giác bi thÆ°Æ¡ng nà o nữa thay và o đó là má»™t sá»± căm giáºn oán háºn.
- Äá»™i trưởng LÆ°u!
- Có tôi, Cục trưởng có gì phân phó?
- Äiá»u lá»±c lượng chủ lá»±c trong cục lại đây hết Ä‘i. Vụ án nà y phải phá được trong vòng ná»a tháng, bằng không, các anh cÅ©ng không dá»… dà ng mà sống được đâu!
Trần Thiên Minh hai mắt trở nên lạnh lẽo. Giá»ng nói mà ông thốt lên cÅ©ng vô cùng lạnh lùng.
Hộp đêm Mộng Ảo.
Trong lầu ba ở phòng số 18, bốn ngÆ°á»i thanh niên trẻ tuổi Ä‘ang ngồi trong phòng. Sắc mặt của bá»n há» Ä‘á»u vô cùng khó coi.
- TrÆ°Æ¡ng, TrÆ°Æ¡ng thiếu, xem ra chúng ta vẫn còn xem thÆ°á»ng thằng Sở Phà m nà y!
Má»™t thanh niên đẹp trai Ä‘eo kÃnh mắt tức giáºn nói, chÃnh là Từ Lãng. Ngồi phÃa trên là má»™t ngÆ°á»i Ä‘eo kÃnh mắt gá»ng và ng, nhìn qua có vẻ ẻo lả, âm nhu, mặt âm trầm, không nói má»™t lá»i nà o cả. NgÆ°á»i nà y chÃnh là TrÆ°Æ¡ng thiếu.
Ngồi bên cạnh TrÆ°Æ¡ng thiếu chÃnh là Lâm Phong và Lâm Phi Dáºt. Sắc mặt của bá»n chúng cÅ©ng khó coi giống nhÆ° váºy.
Sá»± việc trong dãy nhà xưởng bá» hoang bá»n chúng Ä‘á»u đã biết. Lúc biết chuyện bá»n chúng Ä‘á»u cảm thấy vô cùng kinh sợ, quả thá»±c không thể tin được lá»— tai của mình. Phải biết rằng bảy ngÆ°á»i mai phục ở nhà xưởng bá» hoang Ä‘á»u là cao thủ hạng nhất, váºy mà bất ngá» là cả bảy ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u bị giết chết. Bá»n há» liên thủ lại cÅ©ng không giết chết được Sở Phà m, trái lại cuối cùng tất cả Ä‘á»u bị Sở Phà m giết sạch.
- Tháºt đáng giáºn. Chẳng lẽ không thể là m gì được thằng Sở Phà m nà y sao?
Lâm Phong tức giáºn nói.
- Chúng ta vẫn còn xem nhẹ hắn.
TrÆ°Æ¡ng thiếu rút ra má»™t Ä‘iếu thuốc, phà hÆ¡i ra, hÃp mắt nói.
- NgÆ°á»i nà y tháºt là rất Ä‘á»™c ác, không ngá» cuối cùng Trần Tuấn Sinh cÅ©ng chết trong tay hắn. NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, chúng ta khá»i cần vắt óc nghÄ© cách trừ bá» hắn.
Lâm Phi Dáºt nói.
- Hừ. Chá»— cao minh của thằng Sở Phà m chÃnh là giết Trần Tuấn Sinh. Trần Tuấn Sinh chết chắc chắn sẽ khiến Bắc Kinh nà y phải nhốn nháo. Trần Thiên Minh lần nà y nhất định phải truy ra sá»± việc tá»›i cùng. Nếu nhÆ° không nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của tao thì chắc chắn Sở Phà m sẽ dà n dá»±ng hiện trÆ°á»ng hÆ°á»›ng vá» phÃa chúng ta, khiến cho Trần Thiên Minh đối đầu vá»›i chúng ta. MÆ°u đồ của Sở Phà m khi giết Trần Tuấn Sinh là ở chá»— đó!
Trương thiếu trầm ngâm nói.
- Trong má»™t năm Trần Thiên Minh đảm nháºn chức vụ Cục trưởng Cục Công an, ở thủ đô thÆ°á»ng xuyên nảy sinh những sá»± kiện trá»ng đại. Äầu tiên là vụ án nổ bom Trung Hoà n, lần nà y lại là vụ án giết ngÆ°á»i nà y. Chỉ cần Ä‘Æ°a việc nà y lên báo sÆ¡ sÆ¡ thì lão ta nhất định phải từ chức. Chúng ta việc gì phải sợ lão?
Lâm Phong lạnh lùng nói.
- Tuy nói là thế nhÆ°ng Trần Thiên Minh đã là m Cục trưởng ở Bắc Kinh đã nhiá»u năm. Vẫn là có má»™t chút gốc rá»…, nếu nhÆ° bây giá» kéo lão xuống thì chẳng phải Ä‘i tố cáo rằng cái chết của Trần Tuấn Sinh và chúng ta có quan hệ sao? Chó cùng sẽ dứt giáºu, huống chi lão lại là Cục trưởng Cục Công an.
TrÆ°Æ¡ng thiếu trầm giá»ng nói.
- Váºy chúng ta phải đối phó thế nà o?
Lâm Phong há»i.
- Bây giá», Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là là m rõ má»i việc cho Trần Thiên Minh biết. Chỉ cần Trần Thiên Minh biết con trai của lão bị Sở Phà m giết. Nếu nhÆ° có thể mượn sức của Trần Thiên Minh, thì vá»›i quyá»n lá»±c của lão chúng ta lại cà ng có dá»… dà ng đối phó vá»›i Sở Phà m hÆ¡n.
Tinh quang trong mắt TrÆ°Æ¡ng thiếu chá»›p Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên hắn nhá»› tá»›i má»™t Ä‘iá»u gì đó, vá»™i và ng nói:
- Äúng rồi, thiếu chút nữa tao quên mất má»™t nhân váºt trá»ng yếu!
- Ai?
Lâm Phong há»i.
- A Thiến. Cô ta biết quá nhiá»u chuyện, không thể để cô ta còn sống trên thế gian nà y nữa, cà ng không thể để cô ta rÆ¡i và o tay Sở Phà m.
Trương thiếu âm trầm nói.
- TrÆ°Æ¡ng thiếu việc nà y giao cho tôi xá» lý. A Thiến là do tôi Ä‘em vá». Cuối cùng hãy để tôi mang cô ta Ä‘i!
Từ Lãng đứng lên nói.
- Ừ, Ä‘i Ä‘i. Là m sạch sẽ gá»n gà ng má»™t chút.
Trương thiếu lạnh lùng nói.
- Vâng!
Từ Lãng nói xong liá»n Ä‘i ra ngoà i.
Ãnh mắt của TrÆ°Æ¡ng thiếu trở nên âm trầm, tá»±a hồ nhÆ° hắn Ä‘ang suy nghÄ© bÆ°á»›c hà nh Ä‘á»™ng tiếp theo.
Last edited by Lệ Vô Tình; 16-11-2010 at 11:25 AM.
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lệ Vô Tình
|
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn can chien bao tieu, 4vn can chjen bao tjeu, àðõèòåêòóðà, bao tieu can chien, baotieu, cam chien bao tieu, can chiên bao tieu, can chien ba tieu, can chien bảo tiêu, can chien bao ieu, can chien bao thieu, can chien bao tiêu, can chien bao tiereu, can chien bao tieu, can chien bao tieu (4vn), can chien bao tieu 148, can chien bao tieu 158, can chien bao tieu 219, can chien bao tieu 22, can chien bao tieu 4eu, can chien bao tieu 4vn, can chien bao tieu full, can chien bao tieu hoan, can chien bao tieu., can chien bao tiu, can chien bao tjeu, can chien baotieu, can chien bâo tieu, can chien bảo tiêu, can chieu bao tieu, can chjen bao tieu, can chjen bao tjeu, can cien bao tieu, can than bao tieu, can than bao tieu 4vn, can.chien.bao.tieu, canchienbaotieu, canchienbaotieu chuong1, cantchienbaotieu, can_chien_bao_tieu, cân chien bao tieu, cáºn chiến bao tiêu, cáºn chiến bảo tieu, cáºn thân bảo tiêu, do thi bao tieu 4vn, doc truyen sac hiep, êóïàëüíèêè, èæåâñê, feierge man, google, ngon tinh sieu sac, ngon tinh sieu sac 22, òàéëàíä, òåïëûé, phù sinh má»™ng Äoạn, phu sinh mong doan, sac truyen, sieu sac 22, than can bao tieu, truyện săÌc hiệp, truyên săc hiêp, truyê, truye sac hiep, truyen can than bao tieu, truyen do thi sac hiep, truyên s c hiêp., truyen sac full, truyen sac hiêp, truyen sac hiep, truyen sac hiep full, truyen sac hiep vn, truyensac hiep, truyensachiep, www.can chien bao tieu, xem can chien bao tieu, ðîñáàíê, øàõìàòû |
| |