15-04-2012, 09:09 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương thứ 52: Thạc thá»
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Bởi không lấy xe cá»§a Hạng VÅ©, vì váºy 500 vạn dó tôi còn chưa động tá»›i, nhưng nếu như lấy 240 vạn đánh cược, vá» sau thắng hay thua chưa nói tá»›i, số tiá»n còn lại chỉ sợ không đủ cho má»i ngưá»i chi tiêu má»™t năm.
Tôi đã tÃnh kỹ, Nhạc gia quân tuy chỉ có 300 ngưá»i nhưng chỉ cần cung cấp cho hỠăn uống bình thưá»ng là được, dù cho má»—i ngà y cấp 2 bánh bao cùng má»™t quả dưa muối/1 ngưá»i há» cÅ©ng không há» kêu ca, thá»±c sá»± hiện tại má»—i ngà y chỉ có dá»§ gạo cho hỠăn no, thỉnh thoảng mua heo từ trong thôn qua giết, bá»n hỠđã vô cùng vui mừng, chỉ từ hà nh động khi thấy tôi Ä‘i qua Ä‘á»u chà o theo quân lá»… có thể thấy được, tôi dá»± tÃnh dù có nuôi há» thêm má»™t hai tháng, tuy không thà nh “Tiêu gia quânâ€, nhưng há» cÅ©ng giúp tôi chút việc nên cÅ©ng không thà nh vấn đỠ--tôi cùng Bánh Bao sắp kết hôn, tôi tÃnh toán dẫn 300 Ä‘i rước dâu, thông lệ ở khu tôi khá ác, trong ngà y rước dâu, tân lang phải trải qua tram ngưá»i ngăn cản, mưá»i mấy cưá»ng tráng nam nhân cản đưá»ng, khó mà tá»›i được cá»a nhà cô dâu, nếu không có 300 thì tôi không sợ, tôi cÅ©ng không tin cá»a nhà Bánh Bao chắc hÆ¡n cá»a thà nh Kiến Khang (Nam Kinh).
Ngược lại 54 hảo hán là m tôi vô cùng Ä‘au đầu, những ngưá»i nà y xuất thân thổ phỉ lại thÃch được đãi ngá»™ như quý tá»™c, chẳng biết Sáu Lưu nghÄ© gì mà là m bá»n há» cà ng lúc cà ng ngang tà ng, bá»n há» ngà y đầu vì không thể ở má»™t mình má»™t lá»u mà tá» ra vô cùng khó chịu, sau đó ăn cÆ¡m lại gá»i rất nhiá»u thịt cá rượu bia, mấy tướng lÄ©nh vì lâu không cưỡi ngá»±a, táºt cÅ© đại phát, chạy tá»›i trong thôn tìm ra má»™t con lừa, buá»™c tôi phải thuê 20 đồng/giá» cho bá»n há» táºn hứng.
Trương Thuáºn cùng Nguyá»…n Tiểu Nhị, Nguyá»…n Tiểu NgÅ© tứ xứ tìm nước, nhưng chỉ tìm được má»™t con nương, được cái nước trong vắt, dù có chút cạn, nằm sấp xuống nước còn chưa tá»›i lung.
May mà Nháºp Vân Long Công Tôn Thắng không tá»›i, nếu không dù hắn có biết bay, vá»›i loại không khà ô nhiá»…m khá»§ng khiếp như ngà y nay, bay lên trá»i thì viêm phổi thà nh cái tổ mối.
HÆ¡n nữa còn chuyện chưa tÃnh, cá biệt trong đám tướng lÄ©nh Lương SÆ¡n có ngưá»i cá»±c kỳ phong lưu, vì xe vá» thôn chỉ tá»›i 7h tối là ngừng, bá»n há» kêu ca: trừ Äái Tông, bá»n ta ngay cả sinh hoạt buổi đêm cÅ©ng không có.
Trong mắt tôi, 54 hảo hán rõ rang là 54 con chuột phá hoại.
Vì váºy, hợp đồng 240 vạn nếu như là m thà nh, tôi phải nghÄ© biện pháp dùng 200 vạn còn lại sinh lá»i, bởi vì dù có 500 vạn, miệng ăn núi lở, sang năm má»™t nhóm khách má»›i tá»›i, tôi không có khả năng cầm gạch nện ngưá»i má»›i có tiá»n sinh hoạt phÃ.
Tôi cùng Kinh khá» má»›i Ä‘i và o phố nhá», má»™t ngưá»i trốn sau thùng rác từ rất lâu, khi thấy chúng tôi chạy qua, hắn đột nhiên quát lên: “có sát khÃ.â€
Suýt chút hù bá»n tôi đái ra quần, Kinh khá» Ä‘i cùng tôi bá»—ng quay đầu, kêu lên: “Ai?â€
Tôi cho rằng là bá»n chiêu sinh muốn cho tôi má»™t tráºn, rút từ bao ra viên gạch, sẵn sang tung ra gạch chiến bát phương, coi xét địch tình, chỉ thấy trên phố không má»™t bóng ngưá»i.
Lúc nà y ngưá»i sau thùng rác má»›i lò dò Ä‘i ra, thân thiết chạy tá»›i bên Kinh khá», kéo tay hắn, sau đó hai tên khá» cưá»i nắc nẻ -- là Triệu mặt trắng, thằng khùng vá»›i cách Ä‘i lại đặc biệt phiêu hốt.
Tôi chỉ tay nói: “Anh Kha, vá» sau Ãt chÆ¡i vá»›i nó thôi, chúng ta là bạn há»c tốt mà .â€
…..
Ngà y thứ hai tôi mong chá» Trần Khả Kiá»u tá»›i, tôi muốn nhục nhã ả, tôi muốn dà y vò ả, tôi muốn dạy dá»— ả…Tôi nghÄ© tá»›i buổi tối, tôi nghÄ© tá»›i rất nhiá»u lá»i lẽ ác độc, tháºm chà nằm má»™ng Ä‘á»u cưá»i he he, ChÃnh bèo cùng Hạng Vụ nghe tôi cưá»i suốt má»™t đêm không thể ngá»§ nổi, hai ngưá»i ngồi ká» nhau bên giưá»ng, ChÃnh béo chỉ và o tôi nói: “Sợ tháºt, Ä‘á»i trược lạm chuyện xấu hị.â€
Mục Ä‘Ãch cá»§a tôi rất giản đơn, là muốn để Trần Khả Kiá»u biết, không thể chiếm lợi còn tá» vẻ, không thể ăn Ä‘áºu hÅ© cá»§a tôi còn kêu tôi phải có cảm giác nà ng tiêu tiá»n thuê, chá»§ yếu nhất là không thể nói ra: “ê, Cưá»ng ca có khà phách, sau lung mắng tôi: dù ngươi có ranh ma như quá»· thì vẫn phải uống nước rá»a chân cá»§a bà cô nà y….
ÄÆ°Æ¡ng nhiên sau cùng tôi sẽ ưỡn ngá»±c nói: ÄÆ°á»£c rồi, nếu như đã đáp ứng cô, váºy ký thôi. Trần Khả Kiá»u nghe được lá»i nà y, chắc chắn sẽ bối rối, cúi đầu vái thua… không, là bái phục sát đất.
Tôi dáºy từ sá»›m Ä‘i Ä‘i lại lại trong cá»a hiệu, bánh bao trước khi Ä‘i là m quan thiết há»i han: “Anh Cưá»ng, lại bị trÄ© hả?â€
HÆ¡n 10h sáng, có má»™t ngưá»i đà n ông và o cá»a hiệu, anh ta gá»±a hồ vô cùng quen thân vá»›i tôi, bắt tay tôi sau đó ngồi đối diện vá»›i tôi, lấy từ trong cặp ra má»™t chồng tà i liệu, tôi nhìn thấy anh ta cÅ©ng có vẻ quen mắt, nhưng không nhá»› tên, tôi lÃu lưỡi không biết nói gì. Anh ta liếc tôi, tá»±a hồ minh bạch, cưá»i nói: “Quản lý Tiêu có lẽ không nhá»› nổi tôi, tôi há» Trần….â€
Nhá»› ra rồi, trợ lý Trần, ngưá»i bản cho tôi thÃnh phong bình, vừa thấy hắn tôi lại chua xót nhá»› lại việc cÅ©, nhá»› lại Kinh khá» nghịch thÃnh phong bình, tôi lại Ä‘au long, ngay cả sinh nháºt bánh bao tôi cÅ©ng không vui lên nổi.
Rốt cục ngưá»i nà y lại có chuyện tốt gì mang tá»›i a? tôi nhiệt tình bắt tay anh ta, há»i: “Lần nà y anh Trần tá»›i có gì chiếu cố ?â€
“ah, là thế nà y…†ANh ta nắm chồng văn kiện đưa trước mặt tôi: “Là việc hiệp thương giữa anh và cô Trần Khả Kiá»u, hôm nay tôi mang các giấy tá» cần thiết tá»›i.â€
Tôi kinh ngạc: “Các anh cùng phe hả? Anh là anh hay em cá»§a cô ấy?â€
« ha ha, tôi là trợ lý riêng của gia đình hỠTrần. »
Tôi ngộ ra : ‘HỠTrần là được tặng đúng không ? Trước đây anh hỠgì ? »
Tôi không có ác ý khi nói váºy, nhưng vẫn luôn nghÄ© tá»›i gia nô cá»§a những gia đình già u có, chỉ có những ngưá»i đặc biệt được gia chá»§ yêu thÃch má»›i có tư cách mang há» cá»§a chá»§ tá», và dụ Dương QUốc Trung, Hòa Thân, Hoa thái sư….
Trợ lý Trần lá»™ rõ vẻ không hà i long, cưá»i miá»…n cưỡng: “Quản lý Tiêu chá»› nói chÆ¡i, chỉ là trùng hợp thôi.â€
Tôi cÅ©ng cảm thấy lá»i cá»§a tôi vô ý tổn thương ngưá»i khác, thế là rất nhanh tôi cùng anh ta bắt đầu thảo luáºn và o chá»§ Ä‘á». Trợ lý Trần nói năng như dấm chua, nhưng và o chuyện ăn nói rất dứt khoát, anh ta đưa ra má»™t loạt các văn kiện vá» quán bar, và i ba câu đã nói rõ tình huống, hiện tại chỉ cần tôi ký tên và o văn kiện anh ta mang tá»›i, hợp đồng chÃnh thức có hiệu lá»±c.
Nhưng tôi còn chưa là m nhục Trần Khả Kiá»u.
Tôi đặt má»™t tay lên ngá»±c, tay kia như phất trần phất ra, là m như Ä‘ang hà nh hạ ngưá»i khác: “tiểu thư Trần chuyển nhượng cho tôi và o lúc nà y, không thể không nói là tinh minh…†Tôi còn chưa nói hết câu, trợ lý Trần đã cắt lá»i: “Quản lý Tiêu, thÃnh phong bình giá 200 vạn không có bị vỡ trong tráºn địa chấn chứ, ai nha, chúng tôi mà biết có địa chấn thì đã không để quản lý Tiêu là m má»™t cuá»™c mua bán đầy nguy hiểm như váºy – dù chỉ bán cho anh giá 20 vạn.â€
à cá»§a ngưá»i ta rất rõ: đầu tư có phong hiểm, muốn kiếm tiá»n còn sợ hiểm nguy thì còn mở cá»a tiệm là m cái chim gì.
Nay trong câu nói há» Trần đã đỠtỉnh tôi, không phải hắn không biết cái bình giá trị thá»±c là bao nhiêu, nhưng hắn nhắc lại chuyện xưa để nhục nhã tôi, nhà o nặn tôi, dạy giá»— tôi: không thể chiếm lợi còn tá» vẻ, không thể ăn Ä‘áºu hÅ© cá»§a tôi còn kêu tôi phải có cảm giác nà ng tiêu tiá»n thuê, không thể không có can đảm đứng trước mặt hắn nói, sau lung còn mắng ngưá»i ta: dù ngươi tinh ranh như quá»·, cÅ©ng vẫn hải uống nước rá»a chân cá»§a Tiêu Cưá»ng nà y thôi…
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký cá»§a Goncopius Ão rách vai nhưng tâm hồn không nản chÃ
Quần rách Ä‘Ãt nhưng ý chà vẫn kiên cưá»ng
15-04-2012, 09:11 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương thứ 52: Thạc thá»
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Bởi không lấy xe cá»§a Hạng VÅ©, vì váºy 500 vạn dó tôi còn chưa động tá»›i, nhưng nếu như lấy 240 vạn đánh cược, vá» sau thắng hay thua chưa nói tá»›i, số tiá»n còn lại chỉ sợ không đủ cho má»i ngưá»i chi tiêu má»™t năm.
Tôi đã tÃnh kỹ, Nhạc gia quân tuy chỉ có 300 ngưá»i nhưng chỉ cần cung cấp cho hỠăn uống bình thưá»ng là được, dù cho má»—i ngà y cấp 2 bánh bao cùng má»™t quả dưa muối/1 ngưá»i há» cÅ©ng không há» kêu ca, thá»±c sá»± hiện tại má»—i ngà y chỉ có dá»§ gạo cho hỠăn no, thỉnh thoảng mua heo từ trong thôn qua giết, bá»n hỠđã vô cùng vui mừng, chỉ từ hà nh động khi thấy tôi Ä‘i qua Ä‘á»u chà o theo quân lá»… có thể thấy được, tôi dá»± tÃnh dù có nuôi há» thêm má»™t hai tháng, tuy không thà nh “Tiêu gia quânâ€, nhưng há» cÅ©ng giúp tôi chút việc nên cÅ©ng không thà nh vấn đỠ--tôi cùng Bánh Bao sắp kết hôn, tôi tÃnh toán dẫn 300 Ä‘i rước dâu, thông lệ ở khu tôi khá ác, trong ngà y rước dâu, tân lang phải trải qua tram ngưá»i ngăn cản, mưá»i mấy cưá»ng tráng nam nhân cản đưá»ng, khó mà tá»›i được cá»a nhà cô dâu, nếu không có 300 thì tôi không sợ, tôi cÅ©ng không tin cá»a nhà Bánh Bao chắc hÆ¡n cá»a thà nh Kiến Khang (Nam Kinh).
Ngược lại 54 hảo hán là m tôi vô cùng Ä‘au đầu, những ngưá»i nà y xuất thân thổ phỉ lại thÃch được đãi ngá»™ như quý tá»™c, chẳng biết Sáu Lưu nghÄ© gì mà là m bá»n há» cà ng lúc cà ng ngang tà ng, bá»n há» ngà y đầu vì không thể ở má»™t mình má»™t lá»u mà tá» ra vô cùng khó chịu, sau đó ăn cÆ¡m lại gá»i rất nhiá»u thịt cá rượu bia, mấy tướng lÄ©nh vì lâu không cưỡi ngá»±a, táºt cÅ© đại phát, chạy tá»›i trong thôn tìm ra má»™t con lừa, buá»™c tôi phải thuê 20 đồng/giá» cho bá»n há» táºn hứng.
Trương Thuáºn cùng Nguyá»…n Tiểu Nhị, Nguyá»…n Tiểu NgÅ© tứ xứ tìm nước, nhưng chỉ tìm được má»™t con nương, được cái nước trong vắt, dù có chút cạn, nằm sấp xuống nước còn chưa tá»›i lung.
May mà Nháºp Vân Long Công Tôn Thắng không tá»›i, nếu không dù hắn có biết bay, vá»›i loại không khà ô nhiá»…m khá»§ng khiếp như ngà y nay, bay lên trá»i thì viêm phổi thà nh cái tổ mối.
HÆ¡n nữa còn chuyện chưa tÃnh, cá biệt trong đám tướng lÄ©nh Lương SÆ¡n có ngưá»i cá»±c kỳ phong lưu, vì xe vá» thôn chỉ tá»›i 7h tối là ngừng, bá»n há» kêu ca: trừ Äái Tông, bá»n ta ngay cả sinh hoạt buổi đêm cÅ©ng không có.
Trong mắt tôi, 54 hảo hán rõ rang là 54 con chuột phá hoại.
Vì váºy, hợp đồng 240 vạn nếu như là m thà nh, tôi phải nghÄ© biện pháp dùng 200 vạn còn lại sinh lá»i, bởi vì dù có 500 vạn, miệng ăn núi lở, sang năm má»™t nhóm khách má»›i tá»›i, tôi không có khả năng cầm gạch nện ngưá»i má»›i có tiá»n sinh hoạt phÃ.
Tôi cùng Kinh khá» má»›i Ä‘i và o phố nhá», má»™t ngưá»i trốn sau thùng rác từ rất lâu, khi thấy chúng tôi chạy qua, hắn đột nhiên quát lên: “có sát khÃ.â€
Suýt chút hù bá»n tôi đái ra quần, Kinh khá» Ä‘i cùng tôi bá»—ng quay đầu, kêu lên: “Ai?â€
Tôi cho rằng là bá»n chiêu sinh muốn cho tôi má»™t tráºn, rút từ bao ra viên gạch, sẵn sang tung ra gạch chiến bát phương, coi xét địch tình, chỉ thấy trên phố không má»™t bóng ngưá»i.
Lúc nà y ngưá»i sau thùng rác má»›i lò dò Ä‘i ra, thân thiết chạy tá»›i bên Kinh khá», kéo tay hắn, sau đó hai tên khá» cưá»i nắc nẻ -- là Triệu mặt trắng, thằng khùng vá»›i cách Ä‘i lại đặc biệt phiêu hốt.
Tôi chỉ tay nói: “Anh Kha, vá» sau Ãt chÆ¡i vá»›i nó thôi, chúng ta là bạn há»c tốt mà .â€
…..
Ngà y thứ hai tôi mong chá» Trần Khả Kiá»u tá»›i, tôi muốn nhục nhã ả, tôi muốn dà y vò ả, tôi muốn dạy dá»— ả…Tôi nghÄ© tá»›i buổi tối, tôi nghÄ© tá»›i rất nhiá»u lá»i lẽ ác độc, tháºm chà nằm má»™ng Ä‘á»u cưá»i he he, ChÃnh bèo cùng Hạng Vụ nghe tôi cưá»i suốt má»™t đêm không thể ngá»§ nổi, hai ngưá»i ngồi ká» nhau bên giưá»ng, ChÃnh béo chỉ và o tôi nói: “Sợ tháºt, Ä‘á»i trược lạm chuyện xấu hị.â€
Mục Ä‘Ãch cá»§a tôi rất giản đơn, là muốn để Trần Khả Kiá»u biết, không thể chiếm lợi còn tá» vẻ, không thể ăn Ä‘áºu hÅ© cá»§a tôi còn kêu tôi phải có cảm giác nà ng tiêu tiá»n thuê, chá»§ yếu nhất là không thể nói ra: “ê, Cưá»ng ca có khà phách, sau lung mắng tôi: dù ngươi có ranh ma như quá»· thì vẫn phải uống nước rá»a chân cá»§a bà cô nà y….
ÄÆ°Æ¡ng nhiên sau cùng tôi sẽ ưỡn ngá»±c nói: ÄÆ°á»£c rồi, nếu như đã đáp ứng cô, váºy ký thôi. Trần Khả Kiá»u nghe được lá»i nà y, chắc chắn sẽ bối rối, cúi đầu vái thua… không, là bái phục sát đất.
Tôi dáºy từ sá»›m Ä‘i Ä‘i lại lại trong cá»a hiệu, bánh bao trước khi Ä‘i là m quan thiết há»i han: “Anh Cưá»ng, lại bị trÄ© hả?â€
HÆ¡n 10h sáng, có má»™t ngưá»i đà n ông và o cá»a hiệu, anh ta gá»±a hồ vô cùng quen thân vá»›i tôi, bắt tay tôi sau đó ngồi đối diện vá»›i tôi, lấy từ trong cặp ra má»™t chồng tà i liệu, tôi nhìn thấy anh ta cÅ©ng có vẻ quen mắt, nhưng không nhá»› tên, tôi lÃu lưỡi không biết nói gì. Anh ta liếc tôi, tá»±a hồ minh bạch, cưá»i nói: “Quản lý Tiêu có lẽ không nhá»› nổi tôi, tôi há» Trần….â€
Nhá»› ra rồi, trợ lý Trần, ngưá»i bản cho tôi thÃnh phong bình, vừa thấy hắn tôi lại chua xót nhá»› lại việc cÅ©, nhá»› lại Kinh khá» nghịch thÃnh phong bình, tôi lại Ä‘au long, ngay cả sinh nháºt bánh bao tôi cÅ©ng không vui lên nổi.
Rốt cục ngưá»i nà y lại có chuyện tốt gì mang tá»›i a? tôi nhiệt tình bắt tay anh ta, há»i: “Lần nà y anh Trần tá»›i có gì chiếu cố ?â€
“ah, là thế nà y…†ANh ta nắm chồng văn kiện đưa trước mặt tôi: “Là việc hiệp thương giữa anh và cô Trần Khả Kiá»u, hôm nay tôi mang các giấy tá» cần thiết tá»›i.â€
Tôi kinh ngạc: “Các anh cùng phe hả? Anh là anh hay em cá»§a cô ấy?â€
« ha ha, tôi là trợ lý riêng của gia đình hỠTrần. »
Tôi ngộ ra : ‘HỠTrần là được tặng đúng không ? Trước đây anh hỠgì ? »
Tôi không có ác ý khi nói váºy, nhưng vẫn luôn nghÄ© tá»›i gia nô cá»§a những gia đình già u có, chỉ có những ngưá»i đặc biệt được gia chá»§ yêu thÃch má»›i có tư cách mang há» cá»§a chá»§ tá», và dụ Dương QUốc Trung, Hòa Thân, Hoa thái sư….
Trợ lý Trần lá»™ rõ vẻ không hà i long, cưá»i miá»…n cưỡng: “Quản lý Tiêu chá»› nói chÆ¡i, chỉ là trùng hợp thôi.â€
Tôi cÅ©ng cảm thấy lá»i cá»§a tôi vô ý tổn thương ngưá»i khác, thế là rất nhanh tôi cùng anh ta bắt đầu thảo luáºn và o chá»§ Ä‘á». Trợ lý Trần nói năng như dấm chua, nhưng và o chuyện ăn nói rất dứt khoát, anh ta đưa ra má»™t loạt các văn kiện vá» quán bar, và i ba câu đã nói rõ tình huống, hiện tại chỉ cần tôi ký tên và o văn kiện anh ta mang tá»›i, hợp đồng chÃnh thức có hiệu lá»±c.
Nhưng tôi còn chưa là m nhục Trần Khả Kiá»u.
Tôi đặt má»™t tay lên ngá»±c, tay kia như phất trần phất ra, là m như Ä‘ang hà nh hạ ngưá»i khác: “tiểu thư Trần chuyển nhượng cho tôi và o lúc nà y, không thể không nói là tinh minh…†Tôi còn chưa nói hết câu, trợ lý Trần đã cắt lá»i: “Quản lý Tiêu, thÃnh phong bình giá 200 vạn không có bị vỡ trong tráºn địa chấn chứ, ai nha, chúng tôi mà biết có địa chấn thì đã không để quản lý Tiêu là m má»™t cuá»™c mua bán đầy nguy hiểm như váºy – dù chỉ bán cho anh giá 20 vạn.â€
à cá»§a ngưá»i ta rất rõ: đầu tư có phong hiểm, muốn kiếm tiá»n còn sợ hiểm nguy thì còn mở cá»a tiệm là m cái chim gì.
Nay trong câu nói há» Trần đã đỠtỉnh tôi, không phải hắn không biết cái bình giá trị thá»±c là bao nhiêu, nhưng hắn nhắc lại chuyện xưa để nhục nhã tôi, nhà o nặn tôi, dạy giá»— tôi: không thể chiếm lợi còn tá» vẻ, không thể ăn Ä‘áºu hÅ© cá»§a tôi còn kêu tôi phải có cảm giác nà ng tiêu tiá»n thuê, không thể không có can đảm đứng trước mặt hắn nói, sau lung còn mắng ngưá»i ta: dù ngươi tinh ranh như quá»·, cÅ©ng vẫn hải uống nước rá»a chân cá»§a Tiêu Cưá»ng nà y thôi…
Tà i sản của Goncopius
15-04-2012, 09:12 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 53: Chá» cầu đổi xe BMV rồi tÃnh tiếp
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Sau cùng đương nhiên là ký hợp đồng, há» Trần thu tháºp giấy tá», vô ý há»i tôi: “Quản lý Tiêu, nếu chưa bán thÃnh phong bình thì chá» má»™t thÆ¡i gian nữa hãy bán, địa chấn ảnh hưởng tá»›i thị trưá»ng mà .â€
Tôi nói: “Cái thÃnh phong bình kia tôi sẽ là m thiết bị thám trắc địa chấn.†Tôi nói tiếp vá»›i trợ lý Trần Ä‘ang kinh ngạc há mồm: “HÆ¡n nữa vợ mẹ rồi.â€
Anh ta đương nhiên không tin, còn chá»c tôi: “Nhưng mấy ngà y nay hình như không có địa chấn.â€
Tôi nháy mắt vá»›i anh ta: “Dư chấn rất nhá», chỉ có thể dùng thÃnh phong bình giá 200 vạn má»›i phát hiện được.:
Anh ta thấy tôi có vẻ nói tháºt, tá» ra lúng túng: “A ha, thứ đồ quý như váºy mà vỡ quả đáng tiếc, nếu như là trước kia có thể tìm chuyên gia tu bổ, nhưng hiện tại khó tìm được ngưá»i có tay nghá» như váºy.â€
Tiá»…n anh ta, tôi cảm thấy rất thú vị, má»™t cái thÃnh phong bình bán cho bất kỳ ai trong nghá» Ä‘á»u có thể lấy được 200 vạn dá»… dà ng, hiện tại trong thá»i kỳ đặc thù nà y lại chuyển nhượng quán bar giá 240 vạn cho tôi, uổng cho tôi lấy tâm tiểu nhân Ä‘o long quân tá», không hiểu Trần gia muốn là m gì. Tôi bất đầu hiếu kỳ đối vá»›i gia tá»™c há» trần, há» giảo haotj, nhưng không âm hiểu, lợi Ãch có thể nói rõ đặt lên bà n đà m phán, không phải tiểu nhân cÅ©ng chẳng quân tá», từ cách há» rat ay có thể thấy gia sản phong phú, nhưng vì sao lại nhiá»u lần giao dịch vá»›i má»™t quản lý má»™t cái cá»a hiệu nhá» nhoi, tháºt khó hiểu.
Còn có câu nói cuối cùng cá»§a trợ lý Trần nữa: liệu Ngá»c Tượng Kim Äại Kiên có thể khôi phục thÃnh phong bình không?
Tôi láºp tức chạy má»™t lèo lên trên lầu, há»i Lý Sư Sư Ä‘ang Ä‘á»c sách: “Mảnh vỡ thÃnh phong bình đâu rồi?â€
Lý Sư Sư chỉ và o má»™t cái há»™p rất đẹp đặt ở góc sofa: “Em để tất trong đó.â€
Cảm Æ¡n trá»i đất! Tôi vừa muốn Ä‘i, Lý Sư Sư lại đưa cho tôi má»™t táºp giấy lá»™n, tôi không hiểu, Lý Sư Sư tá» ra không hiểu: “Chẳng phải anh Ä‘i vứt rác sao? Tiện vứt luôn…â€
“Rác? Em thấy qua rác nà o trị giá 200 vạn chưa? Xem anh há» biến phế thà nh bảo nà y, đổi tiá»n mua bông tai cho em…â€
Tôi chạy tá»›i cầm há»™p lên, mở ra nhìn và o, lại thấy lãnh tâm, cổ nhân có Ä‘iển cố gương vỡ lại là nh, là chuyện má»™t tiá»u phu là m vỡ đôi cái gương cá»§a vợ, lại nhìn cái bình cá»§a tôi, vỡ nát rồi, tu sá»a chắc thà nh cái má»›i luôn. Nếu tôi phải sá»a cái bình nà y, dứt khoát xay nhuyá»…n rồi nặn lại.
Tôi còn nghÄ© bá» chút thá»i gian Ä‘i thăm 300, Lại gá»i Ä‘iện cho tôi, hắn nói: “Cưá»ng ca, há»c sinh cá»§a anh nhá»› anh, anh nói vá»›i lÄ©nh đội nhé.†Sau đó là trầm mặc, tôi còn có thể nghe được tiếng Lại chỉ thị vá»ng và o: “Nói Ä‘i, Cưá»ng ca Ä‘ang nghe…†Hồi lâu, má»›i nghe được tiếng Từ Äắc Long sợ sệt: “Uy?â€
Tôi nói : « Từ đội trưởng phải không ? Tôi là Cưá»ng, có việc gì sao ? » Hồi lâu im ắng, nếu tôi không Ä‘oán sai thì Từ Äắc Long Ä‘ang cầm Ä‘iện thoại nhìn đông ngó tây, nghe thấy tiếng mà không thấy ngưá»i, đại khái chưa có thói quen nà y.
“.. là Tiêu tráng sÄ© à ?â€
“Äúng rồi, là tôi, có việc gì sao?â€
“…….â€
Lại im lìm.
Sau cùng tôi chỉ có thể nói: “Từ đội trưởng, tôi sẽ qua đó gặp các anh, có việc gì lúc đó chúng ta sẽ nói, được không?†Lại tiếp Ä‘iện thoại, cưá»i khổ: “Cưá»ng ca, đội trưởng cá»§a đại ca ôm Ä‘iện thoại khư khư, hay là hai ngưá»i có gian tình, chỉ muốn nghe tiếng hÃt thở hÃt thở…â€
Cúp Ä‘iện thoại, tôi táºp hợp khẩn cấp tổ 5 ngưá»i, tôi biết Từ Äắc Long tìm tôi chắc chắn có chuyện xảy ra, tôi cần an bà i tốt mấy ngưá»i nà y, kết quả Lưu Bang Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i bà i, tôi lấy ra má»™t xấp tiá»n phát cho má»—i ngưá»i 10 tá»: “Má»—i ngưá»i 1000 đồng, má»i ngưá»i tá»›i đây đã cÅ©ng má»™t thwofi gian rồi, má»™t và i việc hẳn biết cách xá» lý, cÆ¡m trưa má»i ngưá»i tá»± lo nhé – Anh ChÃnh, không cho tiêu tiá»n bừa bà i, cần há»i rõ hãy mua, còn phải nháºn lại tiá»n thừa.†Từ lúc Ä‘i chÆ¡i vá»›i Kim Thiếu Viêm mấy lần, bệnh tiêu hoang cá»§a Tần THá»§y Hoà ng bạo phát, mua cái kẹo mút hồ lô cÅ©ng rút ra tá» 100 NDT.
Tần Thá»§y Hoà ng cưá»i ha hả nói: “Äói chệt máºt.
â€œÄÆ°á»£c, váºy tôi đưa tất tiá»n cho anh Kha, hai ngưá»i phần lá»›n thá»i gian Ä‘á»u ở chung, anh muốn ăn gì kêu anh ấy mua cho.â€
“Ổn mà .â€
Không ngá» trên Ä‘á»i nà y còn có ngưá»i không nguyện ý cầm tiá»n, chẳng qua khả năng Tần THá»§y Hoà ng quen ở ngôi cao, nếu là Khang Hi Cà n Long thÃch tá»± phục vụ chắc sẽ giáºt lấy cả xấp.
Tôi phát tiá»n xong, nhìn lại bá»n há», nghÄ© Ä‘i nghi lại không có gì sÆ¡ hở, bất chợt nhá»› tá»›i: “Äúng rồi, việc nà y không được nói cho Bánh Bao, còn có, tên nhóc Lưu Bang mà há»i tiá»n các anh từ đâu mà có nhất quyết không được nói nhé.â€
Sau đó tôi láºp tức nhìn ra vẻ bất đồng cá»§a má»i ngưá»i, Lý Sư Sư thong dong gá»i Ä‘iện thoại: “A lô, là tiệm bánh Pizza hả? Mang cho má»™t phần….â€
Hạng VÅ© cÅ©ng muốn há»c Lý Sư Sư, nhưng không biết nên gá»i cho ai, sau cùng dùng má»™t biện pháp thông minh nhất, đưa tiá»n cho Lý Sư Sư: “Em gá»i giúp anh má»™t đùi dê nướng nhé.â€
Kinh Kha cùng Tần Thá»§y Hoà ng thì vui rồi, Tần Thá»§y Hoà ng chỉ cà n ra phố tá»± nhiên thấy gì muốn cái đó, Kinh Khá» cÅ©ng chẳng khá», để tiá»n cá»§a Tần Thá»§y Hoà ng và mình ra 2 túi, sau đó nói vá»›i Tần Thá»§y Hoà ng: “Äây là tiá»n cá»§a anh, xà i hết là thôi.†Ai bảo hắn khá»?
Chẳng qua trong mắt tôi Kinh Kha có chút khá», nếu là tôi, hẳn rẽ rút bá»›t và i tá» cho và o túi cá»§a mình.
Tôi ban bà i xong xuôi, ôm há»™p chứa mảnh vỡ thÃnh phong bình, cưỡi lên con môt 1955, để há»™p ở đâu là cả má»™t vấn Ä‘á», ôm và o long thì không thể lái xe, để ở phÃa trước thì quá xau, nghÄ© Ä‘i nghxi lại, oà i, xóc thì óc, đã vỡ nát chẳng thể nát hÆ¡n được, 200 mảnh hay 300 mảnh cÅ©ng thế, chẳng có chi khác biệt.
Dá»c đưá»ng quá quan trảm tướng, môt tuy không bị cấm ,nhưng vấn đỠtôi Ä‘i má»™t chiếc xe không biển số, mấy lần đứng chỠđèn đỠcảnh sát đã liếc thấy tôi, nhưng tôi trốn sau mấy xe công cá»™ng, dù muốn vượt cung xkhoong dám bấm còi. Có lần tôi dừng chỠđèn Ä‘á», má»™t chiếc Alto đỗ bên kéo kÃnh xuống há»i tôi: “ANh giai, tháºt phong cách, tôi đổi xe nà y vá»›i anh, chịu không?â€
Tôi nói: “Chá» khi cáºu mua BMV rồi tÃnh tiếp.â€
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 53: Chá» cầu đổi xe BMV rồi tÃnh tiếp
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Tà i sản của Goncopius
15-04-2012, 09:12 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương thứ 54: Thám Doanh
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Äến nÆ¡i, tôi tiêu sái nhảy xuống mô tô, vốn tưởng lưu ấn tượng tốt cho mấy chiến sÄ© canh gác, không ngá» giẫm phải má»™t cục đá dằm, trẹo chân, má»™t chiến sÄ© tuổi hÆ¡i nhá» phì cưá»i, ngưá»i lãnh thà nh hÆ¡n thì vá»— đầu hắn trợn mắt, sau đó ngó qua chá»— khác, vai run run.
Tôi chân cao chân thấp chấm phảy tụt hứng Ä‘i tá»›i, hai ngưá»i vá»™i qua đỡ tôi, tôi chỉ cái há»™p trên xe: “Mang cái há»™p Ä‘i.â€
Chiến sĩ trẻ tuổi ôm cái hộp, lắc lắc thỠxem, nghe thấy trong hộp có tiếng rộn rạo. Như một đứa trẻ, cầm cái hộp như đồ chơi, lắc lắc liên tục.
Äi quá các lá»u trại, 300 Nhạc gia quân toà n bá»™ ngồi trên đất, Nhan Cảnh Sinh tìm má»™t đống gạch vứt Ä‘i lá»›n, xếp thà nh má»™t cái bà n nhá», hắn để cái bảng do tá»± tay chế tác để lên – giống hệt khối bia má»™. Bảng Ä‘en viết: “we are friendsâ€.
Từ Äắc Long ngồi đầu “gần bục giảngâ€, đảm đương trưởng ban ká»· luáºt, Nhan Cảnh Sinh Ä‘ang chỉ dạy Ngụy Thiết Trụ cùng Lý Tịnh Thá»§y luyện há»™i thaoij, Lý Tịnh Thá»§y trợn mắt nói vá»›i Ngụy Thiết Trụ: “oát do nam (what’s your name?â€)†Ngụy Thiết Trụ gãi gãi đầu, ánh mắt cầu trwoj nhìn xuống dưới, Nhan Cảnh Sinh không thể nhẫn nại được nữa: “My name is …†Ngụy Thiết Trụ ngáºp ngừng không chắc nói: “Ngụy Thiết Trụ?â€
Nhan Cảnh Sinh cưá»i ha hả nói: “Tốt, tốt lắm, Ä‘iá»u nà y cho thấy trò đã có thể nghe hiểu rồi, nhưng mục tiêu cá»§a chúng ta là …†Lần nà y là há»i toà n bá»™ 300, tôi tháºt sợ nghe câu trả lá»i “không sâu răng.â€
300 vẫn nhanh theo cái tÃnh chất đặc hữu cá»§a quân đội, nhanh chóng cùng lá»›n tiếng đáp lá»i: ‘Chẳng những biết nghe, còn có thể nói.†Tôi vá»™i lợi dụng thá»i Ä‘iểm nà y ra hiệu cho Từ Äắc Long, Từ Äắc Long giÆ¡ tay: “Báo cáo…â€
Nhan Cảnh Sinh láºp tức ôn hòa trách cứ: “Trong tiếng Anh phải nói thế nà o?â€
Tất cả “bạn há»c†duwois lá»›p Ä‘á»u nhìn Từ Äắc Long má»™t lúc lâu, Từ Äắc Long bị nhìn chằm chằm lúc lâu dùng hết dÅ©ng khÃ: “ếch kêu trá»i mưa (excuseme)?†Nhan cảnh Sinh hà i lòng nói: “Good, tiếp theo giải lao 10 phút, tiết sau là tư tưởng chÃnh trị.â€
Tôi thấy Nhan Cảnh Sinh đã mua má»™t chiếc mÃnh má»›i, cÅ©ng qua chà o há»i: “Thầy giáo Nhan, tôi thấy có thể trước dáºy bá»n trẻ chút kiến thức cÆ¡ sở cùng truyá»n thống văn hóa, ngoại ngữ có lẽ cả Ä‘á»i nà y bá»n nhá» cÅ©ng không dùng tá»›i, tôi dẫn chúng tá»›i thì phát hiện bá»n nhá» căn bản quá kém, rất nhiá»u ngưá»i ngay cả Ä‘i nhà xà cÅ©ng không phân nam nữ, may là lúc ná»a đêm,, nế không tháºt sá»± nghÄ© rằng phẩm chất cá»§a há»c sinh có vấn Ä‘á»â€¦â€
“Äá»u giải quyết rồi –tình huống mà anh nói tôi cÅ©ng phát hiện, nhưng tôi còn phát hiện bá»n há»c sinh rất thoogn minh, bá»n nó đại bá»™ pháºn vì gia cảnh bần hà n không được giáo dục thôi. Bá»n nó hiện tại đã biết ghép vần, qua mấy ngà y nữa tôi sẽ dạy môn má»›i, đại số, tÃch phân không thể thiếu, hiện tại vấn đỠlá»›n nhất là không có sách gaiso khoa, bạn đại há»c cảu tôi là m trong cục giáo dục, hình như là phụ trách các chương trình đà o tạo từu thiện, tôi sẽ tìm anh ta xem có thể xin được má»™t Ãt sách giáo khoa không.â€
Tôi vá»™i nói: “Anh đừng là m thế, nếu cần gì cứ viết cho tôi má»™t danh sách, tôi láºp nên trưá»ng Văn Võ Dục Tà i không phải là tiểu há»c từ thiện.â€
Thầy giáo Nhan mặt mà y rặng rỡ kéo tay tôi: “Chá»§ nhiệm Tiêu, anh tháºt là ngưá»i tốt.â€
Tôi tránh ra nói: “Dù nghèo cÅ©ng không thể bá» giáo dục, dù khổ cÅ©ng không thể để bá»n trẻ khổ.†Tôi thầm nghÄ© 300 cÅ©ng đủ xui xẻo rồi, ngắn ngá»§i 1 năm thôi còn phải tiếp thụ giáo dục kiểu nhồi vịt, vạn nhất Nhan Cảnh Sinh dị tưởng cho há» Ä‘i thi đại há»c, thì chuyện hay cà ng lá»›n, hiện tại là tháng 7, thi đại há»c là tháng 6 hà ng năm, vừa vặn Ä‘á»n kì thi rồi chết.
Việc nà y có lẽ sẽ rất hữu hiệu trong việc hóa giải thù háºn cá»§a 300, tôi đã thấy có má»™t và i chiến sÄ© được Nhan Cảnh Sinh dạy lá»™ ra vẻ si ngốc cảu bá»n há»c sinh, Nhan Cảnh Sinh còn giá»i hÆ¡n bá»n trá»c niệm kinh nhiá»u.
Tôi rá»i Nhan Cảnh Sinh, kéo TỪ Äắc Long qua bên há»i, Từ Äắc Long trước tiên kéo tôi tá»›i má»™t nÆ¡i hẻo lánh, má»›i nói nhá»: “Tối qua có ngưá»i thám doanh.â€
“Thám doanh? Có ý gì?â€
“Tá»±a hồ không có ý tốt,†Từ Äắc Long chỉ vá» phÃa đông: “Ngưá»i ná» bị chúng tôi phát hiện liá»n bá» chạy, tốc độ rất nhanh, lại quên dạ hà nh, hẳn là thám tá» chuyên nghiệp.â€
Tôi cÅ©ng chẳng thèm để ý, cảm thấy Từ Äắc Long quá mức lo lắng hão, tôi há»i: “Anh xem ngưá»i ná» có giống bá»n chiêu sinh mà chúng ta đã xÃch mÃch không?â€
Từ Äắc Long lắc đầu khẳng định: “Ngưá»i ná» tuyệt đối đã trải qua đà o tạo còn có kinh nghiệm phong phú.â€
Tôi phì cưá»i: “ANh không biết tiá»m lá»±c cá»§a bá»n lưu manh đâu, ngưá»i bị bức chạy nhanh hÆ¡n thá» nữa.â€
Từ Äắc Long tuyệt không có tâm nói chuyện đùa, anh ta không ngừng lắc đầu, trầm ngâm nói: ‘Theo tôi thấy, phong cách ẩn nấp cùng độn hình cá»§a ngưá»i ná» giống vá»›i ngưá»i cá»§a thá»i đại tôi.
Tôi cố ý trông vá» phÃa tây, nÆ¡i tráºn doanh Lương SÆ¡n, Từ Äắc Long đương nhiên hiểu được ý cá»§a tôi: “Tuyệt không phải ngưá»i bên kia, thám tá» do tôi phÃa ra đã rải khắp mấy dặm quanh đây, từ hôm qua đến nay không có ngưá»i tá»›i, 54 ngưá»i vẫn đầy đủ không thiếu má»™t ai.â€
Tôi cảm thấy khó hiểu: ‘Có lẽ các anh nhìn lầm, haowcj là nông dân trá»™m tình, ngưá»i thá»i đại nà y chạy nhanh cÅ©ng không pahri khoogn có, đừng quá cảnh giác, lúc tôi Ä‘i há»c, bị chó Ä‘uổi chạy 100 mét hết có 14 giây.â€
Tôi vá»— vá»— vai Từ Äắc Long: “Hiện tại nhiệm vụ cá»§a anh là há»c táºp cho tốt, tôi há»i anh má»™t từ đơn – chữ chó trong chó Ä‘iên nói thế nà o ?â€
“…G_O_O_D?â€
“..Phát âm chuẩn hÆ¡n cái xem nà o?â€
“…DOG!â€
Tôi lại vá»— vai nói: “Giá»i lắm, anh có tiá»m chất cá»§a má»™t triết há»c gia.â€
Tôi cầm lấy cái há»™p chứa thÃnh phong bình, kháºp khiá»…ng Ä‘i tá»›i tráºn doanh Lương SÆ¡n, trong nà y ká»· luáºt hết sức lá»ng lẻo, nÆ¡i nà y toà n là bá»n lưá»i, hÆ¡n phân ná»a tôi Ä‘á»u không kêu nổi tên. Tôi rất nhanh Ä‘i tá»›i trước lá»u cá»§a Ngá»c Tà Tượng Kim Äại Kiên, lão Ä‘ang cùng má»™t lão đầu khác chÆ¡i cá» tướng, tôi ngồi xuống đất, Kim Äại Kiên thấy tôi, há»i: “Chân cáºu sao váºy?â€
Tôi mở há»™p ra đặt trước mặt lão, lão quét mắt há»i: “Thứ gì đây?â€
Tôi khiêm cung nói: ‘ThÃnh phong bình…â€
“cái gì?â€
Tim tôi trầm xuống, chẳng lẽ lão chưa nghe nói qua thÃnh phogn binh, bởi vì Lý Sư Sư nói thứ nà y chỉ bà y trong nhà phú quý thôi.
Kim Äại Kiên xoi mói nhìn đám mảnh vụn nhá» bằng hạt dưa, tấm tắc nói: “Cáºu chỉ có thể nói trước kia nó là thÃnh phong bình.†Tôi tức khùng luôn, dám nói vá»›i ta ngá»±a trắng không phải ngá»±a, chẳng qua tôi không dám ói gì, từ cổ chà kim tá»±a hồ ngưá»i có bản sá»± Ä‘á»u có lắm táºt, tuy Kim Äại Kiên thuá»™c vá» loại bét bảng trong 108 hảo hán, nhưng trong mắt tôi lão là ngưá»i đáng yêu nhất.
Kim Äại Kiên quăng mảnh vụn và o há»™p, nâng quân ‘pháo’ Ä‘i má»™t nước, miệng ói: “Không để ngươi ăn.â€
Lão đầu đối diện Ä‘iá»u “xe†lên: “Không thể không ăn.â€
Kim đại kiên lại di pháo: “Không để ngươi ăn được.â€
Lão đầu lại Ä‘iá»u xe: “Phải ăn cá»§a ngươi.â€
Mẹ kiếp hai nước cỠchua thúi bốc mùi.
Rốt cục tôi không nhin nổi, chỉ vòa má»™t Ä‘iểm nói vá»›i Kim Äại Kiên: “Ngươi cứ đặt pháo ra cho lão ăn.â€
KiM Äại Kiên trợn mắt nói: “Váºy xe ăn mất thì sao?â€
Tôi chỉ và o quân xe khác cá»§a Kim Äại Kiên, dạy cho lão: “Lão ăn pháo cá»§a ta, ta ăn xe cá»§a lao, không thiệt.â€
Hai lão già kinh ngạc, đòng thanh nói: “Nước hay.â€
Tôi má»™t má»±c cho là ngưá»i cổ đại chÆ¡i cá» Ä‘á»u là cao thá»§, nhìn xem ngưá»i ta chia phe phái, phât quạt ba tiêu kêu Thiết Quan Âm, đã chÆ¡i là ngồi cả ngà y, chắc là đi cá» hòa đây.
Hai lão già cÅ©ng cảm thấy dá»a ngưá»i, không tìm được cá»›, lão đầu chÆ¡i cá» vá»›i Kim Äại Kiên nhìn chân tôi, chợt nghÄ© ra má»™t ý tưởng, lại nhìn vỠđối thá»§, Kim Äại Kiên nói: “Äể lão ấy xem cho cáºu, lão là thần y An Äạo Toà n.â€
Tôi vá»™i lá»™t giầy cùng bÃt tất, nắm chân đưa cho An Äạo Toà n, An Äạo Toà n nhìn mắt cá chân xanh Ä‘en cá»§a tôi nói: ‘KHông việc gì.â€
Tôi nói: ‘Váºy phiá»n ngà i xem tôi có bị bệnh phổi, tháºn gì không, chẳng phải có thể nhìn ra từ chân sao?â€
An Äạo toà n bóp chân tôi, tôi nắm cai há»™p đặt trước mặt Kim Äại Kiên: ‘Dá»±a và o tay gnheef cá»§a ngà i, hẳn có thể phục nguyên cái bình nà y chứ?â€
Kim Äại Kiên nhìn và o đống mảnh vụn trong há»™p, không chút do dá»± nói: “Có thể.â€
Sau Äó lại nói má»™t cau khiến tôi muốn xỉu luôn:
“Chỉ cần cáºu có thể xếp đặt lại.â€
Tà i sản của Goncopius
15-04-2012, 09:13 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Quyển một : Tiệm cầm đồ số và i chục
Chương 55: Truyá»n thương
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Ngưá»i dịch: FC Lưu Linh
Nguồn : Tà ng Thư Viện
Giống như má»™t ngưá»i đã chết không thể sống lại, giá» có ngưá»i nói vá»›i tôi; chỉ cần cầu có thể để anh ta bước Ä‘i bước đầu tiên, tôi sẽ khiến anh ta chạy nhanh hÆ¡n cả usan bolt.
Tôi thấy Kim Äại Kiên không có ý chá»c cưá»i, dứt khoát tÄ©nh tâm nghÄ© lại, thÃnh phong bình rất giòn, vì váºy vỡ vụn thà nh mảnh nhá», không có phấn mạt – nhưng cÅ©ng không có mất Ä‘i bao nhiêu, tôi cầm lên má»™t mảnh vụn lá»›n nhất, quan sát rất lâu, cuối cùng cÅ©ng đà nh phải há»i: ‘Äây là đÃt bình hay là miệng bình?â€
Kim Äại Kiên nhìn qua nói: “Hiển nhiên là miệng.â€
Tôi lại cầm má»™t miếng vỡ khác nhá» hÆ¡n má»™t chút há»i: ‘Còn cái nà y?â€
“đế bình…â€
“Tôi laijc ầm lên má»™t miếng…â€
Kim Äại Kiên cầm mảnh vụn tôi đã nhặt lên ném và o trong há»™p: “Tôi hiểu rồi, nếu kêu cáºu Ä‘i ghép lại, trong vòng má»™t năm nữa tôi chẳng phải là m gì – cáºu có giấy không?â€
Tôi cưá»i he he, lấy ra má»™t cuá»™n giấy vệ sinh đưa cho lão, Kim Äại Kiên nói: “QUá má»m.â€
Tôi lại lục trong đống giấy rác, Kim Äại Kiên lấy má»™t tá» hóa đơn, lại lấy thêm hai tá» biển bản nói: “Có thằng nà o không… lấy cho tao quả trứng gà nà o.â€
Má»™t nhóc vừa chạy qua lá»u, ngạc nhiên há»i: ‘Kêu tôi à ?â€
Kim Äại Kiên cưá»i hì hì nói: “Mà y thưa tức là gá»i mà y, nhanh Ä‘i tìm cho tao quả trứng gà sống.â€
Cáºu nhóc cáu bẳn, gáºt đầu Ä‘i. Tôi thuáºn miệng há»i: “Ai váºy?â€
“Thiết Phiến Tá» Tống Thanhâ€.
Tôi nghÄ© mãi má»›i nghÄ© tá»›i hình như là đệ đệ cá»§a Tống Giang, má»™t nhân váºt khó tưởng nhất trong Lương SÆ¡n, đột nhiên chạy ramootj vị, chẳng qua trong sách cÅ©ng nói tá»›i không Ãt, Tống Giang thỉnh thoảng lại kêu “Äi gá»i Tống Thanh chuẩn bị tiệcâ€, thá»§ lÄ©nh thái tỠđảng lẽ ra “sống an nhà n nhấtâ€, nhưng trong toà n bá»™ quyển sách cÅ©ng không thấy qua ngưá»i nà y thể hiện bản sá»±, hẳn là má»™t ngưá»i siêu vô dụng.
Tôi bất giác lại suy nghÄ©: xem ra ngưá»i trên Lương SÆ¡n có ngưá»i chẳng bằng ta. Tôi há»i Kim Äại Kiên: “Anh ta là m gì váºy?†Tôi vốn cho là Kim Äại Kiến sẽ phất tay xuy xuy, không ngá» lại nháºn được câu trả lá»i: “NHóc đó rất tinh ranh, cÅ©ng rất biết là m việc.â€
Lúc nà y Kim Äại Kiên đã vò nặn mấy tá» hóa đơn thafh má»™t cái ống, sau đó nắm hai đầu giống má»™t cái thÃnh phong bình, Tống Thanh cÅ©ng mang trứng gà tá»›i, anh ta còn cưá»i thân thiện vá»›i tôi, tôi cảm thấy cá»±c thân thiên, tôi vốn luôn cho bá»n công tá» ca Ä‘á»u mắt ở trên đỉnh, không ngá» có ngưá»i khác khà vá»›i khách như váºy, hiện tại xem ra Tống Giang dám mang cáºu ta lên núi chắc hẳn cÅ©ng đã có tÃnh toán kỹ cà ng.
Kim dại Kiên Ä‘áºp má»™t miệng nhỠở quả trứng gà , dùng ngón trwor nhúng chút lòng trắng lau lên mảnh vỡ bình, dán nó lên mô hình bằng giấy, từng mảnh vụn được đắp lên, nhanh chóng số mảnh vụn giảm xuống, mô hình giấy cÅ©ng bị dán đầy, chỉ là cà ng sau thwofi gian cà ng dà i, mấy chục miếng cuối là khó nhát, Ä‘a phần Ä‘á»u ở phần thân bình, không thể phán Ä‘oán độ cong, tôi nghÄ© ra má»™t ý, Kim Äại Kiên trợn mất muốn nổi khùng tôi má»›i câm miệng. Kỳ thwucj tôi Ä‘á»u há»c được từ Bánh bao, nà ng từng mua má»™t bá»™ trá» chÆ¡i xếp hình 1000 miếng, đó là hình má»™t thiếu nữ ôm bình hoa, bánh bao thÃch tôi ngồi bên nà ng xem TV cùng giúp nà ng xếp hình, sau dó bà y tất cả ra, chỉ riêng việc nà y đã khiến nhãn lá»±c cá»§a tôi giảm xuống và i Ä‘iểm.
Kim đại kiên không cho phép tôi xem và o, tôi dứt khoát nằm trên cá», gối lên tay, chân vươn và o lòng An Äạo Toà n, mặc lão nắn bóp nhà o nặm, tôi phát hiện mình còn sinh hoạt rất tốt. Tôi thấy Lâm Xung cùng má»™t ngưá»i mặt có vết chà m xanh Ä‘ang cầm hai côn so đấu, ngưá»i kia hẳn là Thanh Diện Thú Dương ChÃ, quả nhiên anh ta cầm côn thay dao, bởi vì tôi thấy cách anh ta nắm, tôi nằm nên nhìn 2 ngưá»i đầu dưới chân trên, tôi nhìn mê man muốn ngá»§, Lâm Xung đột nhiên tiến tá»›i, nói vá»›i tôi: ‘Cưá»ng tá»›i hả, chẳng phải cáºu muốn há»c Lâm gia thương, tôi dạy cáºu.â€
Tôi ngồi phắt dáºy, hứng thú nói: “Dá»… há»c không?†Tiếp đãi khách xuyên việt lâu như váºy, cuối cùng cÅ©ng tá»›i lúc thu hoạch rồi, tuy so vá»›i việc rÆ¡i xuống vách núi gặp kỳ nhân râu tóc bạc phá» thì còn kém xa nhưng dù sao cÅ©ng là giáo đầu 80 vạn cấm quâm, chắc là phải giá»i hÆ¡n là huấn luyện viên lá»±c lượng đặc nhiệm SEAL nhỉ?
Dương chỉ vứt côn trong tay cho tôi, vá»— vá»— vai tôi nói: ‘Lâm giáo đầu không thu đồ, hôm nay là tạo hóa cho cáºu, cố mà há»c.â€
Tôi gáºt đầu lia lịa: “Cảm Æ¡n Dương đại ca, có thá»i gian huynh đệ dẫn ngà i Ä‘i phẫu thuáºt thẩ mỹ, bảo đảm Thanh Diện Thú biến Huỳnh Hiểu Minh…â€
Tôi đứng đối diện Lâm Xung, lâm xung gáºt đầu nói: “Trước đâm ta má»™t thương.â€
Tá»›i rồi, khảo nghiệm tá»›i rồi, má»™t chiêu nà y đâm qua sẽ quyết định, có thể há»c mấy thà nh công phu, tôi lùi vá» sau mấy chục bước lấy đà , chạy đâm thẳng tá»›i Lâm Xung, tá»›i gần Lâm Xung, tôi đạp mạnh, thân hướng vá» trước, tay nắm chặt côn hÆ¡i run đâm thẳng tá»›i, miệng hét lá»›n: “Ki ..a’.
Äây là há»c táºp nháºt bản.
Lâm Xung nhẹ nahngf vươn tay nắm lấy đầu côn, sau đó dùng tay còn lại nắm côn chỉ thẳng và o ngá»±c tôi, , đẩy tôi ngã xuống đất, má»i ngưá»i đứng bên Ä‘á»u cưá»i lá»›n.
Tôi ngồi trên đất, mong má»i Lâm Xung khen ngợi, dù chỉ là câu khách sáo, tá»±a như “nhìn như vô lá»±c, nhưng cá»±c có căn thiên phúâ€?
Lâm Xung phì cưá»i nói: “Nguyên lai chẳng co chút cÆ¡ sở?â€
Rắm thối, có căn cÆ¡ còn Ä‘i há»c chá»— ngươi sao?
Lâm Xung cầm côn gá»— trong tay Ä‘iểm và o má»™t tảng đá, tảng đá láºp tức vỡ ra mấy mảnh: “Chừng nà o đạt tá»›i trình độ nà y, ta lại truyá»n thụ Lâm gia thương cho ngươi.â€
Tôi đã nhìn ra rôi, bá»n há» coi tôi là trò đùa, tôi mà đạt tá»›i tình độ nà y, tại thwofi đại nà y đã tÃnh là má»™t ná»a thần thương vô địch, còn há»c cái chim.
Tôi nắm côn đưa cho Dương ChÃ: “Các anh cứ chÆ¡i Ä‘i, kỳ thá»±c tôi không hứng vá»›i việc đánh đánh giết giết.â€
Lâm Xung đâm đá vụn thà nh phấn nói: “Kỳ thá»±c cÅ©ng dá»…, cáºu chỉ cần coi nó là táo nát, trước khi ra thương nghÄ© tá»›i cảnh nó đị cáºu đâm tan là được.â€
Nguyên lai Lâm gia thương kỳ thá»±c khởi Ä‘iểm là chá»§ nghÄ© duy tâm. Không há»c.
Dù sao tôi cÅ©ng 27 tuổi rồi, không giống bá»n háºu sinh không hiểu chuyện 17, 18, tá»· phú thá»i gian để giả vá» ngây ngô, có thể ôm lấy gốc cây luyện kháng long hữu hối, hoặc bá» ra ba năm táºp linh tinh, mà kết quả thế nà o còn chưa rõ. Xem ra tôi không thÃch hợp khổ tu, hẳn chá» thiên đình phát lương thôi.
An Äạo Toà n chá» tôi ngồi xuống, vướt ria nói: “Vừa rồi tôi đã khám qua, tim phổi không vấn Ä‘á», nhưng chỉnh thể thiên hư, không hợp luyện võ, còn có – cáºu bị Ä‘au chân.â€
Lúc nà y Kim Äại Kiên đã dán tất cả mạnh vỡ lên mô hình, ống giấy hiện tại giống như má»™t cái kẹo đưá»ng mè, lão nói: “Hiện tại dÃnh lại rồi, chá» nó chắc lại rót nước mắm ngâm cho giấy nát ra, sau đó quét sÆ¡n lại đảm bảo như má»›i, chẳng qua cần thá»i gian chuẩn bị công cụ đặc thụ, đại khái cần mấy ngà y.
Tà i sản của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , áåçïëàòíî , aáîðò , àâòîêðåäèò , àâòîìîáèëÿ , ao da nam vessarc , baoconga loantac , do thi khoa hoc vn4 , êàòîê , èçäåëèÿ , êîëüöà , há»—n mang , há»—n mang 4vn , îäíîêëàññíèêè , ïåòåðáóðãà , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ìàøèí , ìóëüòèêè , nhac truo c75 , ñîáàê , õàêåð , öèôðîãðàä , õóíäàé , quá»· y ngốc háºu c75 , su thuong de nhat , su thuong de nhat loan , trương tiểu hoa , ùéÿéíáþðíï , ðàáî÷åãî