06-12-2012, 12:08 PM
Cơn gió vô tình Giang hồ lãng tỠQuy ẩn giang hồ
Tham gia: Nov 2011
Äến từ: Ngôi nhà cô đơn ....
Bà i gởi: 8,045
Thá»i gian online: 4 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 608
Thanked 32,079 Times in 4,176 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 2: Bồi dưỡng nhân tà i văn võ trưá»ng há»c.
-----oo0oo-----
Chương 91: Äông Phương Bất Bại
Dịch: Trà đá
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Phương Trấn Giang nói váºy, tôi kÃch động kéo anh ta lại: “Anh ngẫm lại xem có phải từ hôm đó đánh nhau rất giá»i không?â€
Phương Trấn Giang nói: “CÅ©ng không thể xác định, chúng tôi là nhân viên váºn chuyển chứ không phải võ sÄ©, sao có thể má»—i ngà y đánh nhau chứ?â€
Ngô Dụng nói: “Chú không cần nghÄ© quá xa, từ khi rá»i khá»i biệt thá»± đó chú đánh nhau đã từng thua tráºn nà o chưa?â€
Phương Trấn Giang nhớ lại, lắc đầu.
Ngô Dụng nói: “Biệt thá»± ở đó là ngưá»i có tiá»n má»›i ở, há» thuê các chú là m gì?â€
Phương Trấn Giang nói: “Có vẻ như má»›i chuyển nhà tá»›i, chúng tôi chuyển hai xe đá cẩm thạch và o trong, nói là muốn Ä‘iêu khắc 12 bình phong nhá», sau đó còn má»™t đống dụng cụ, hôm đó má»—i ngưá»i kiếm được 200 tệ tiá»n công, nói là tiá»n phát bổ sung khoản xe cá»™.â€
Lâm Xung nói: “Váºy chá»§ nhà há» gì?â€
Phương Trấn Giang nói: “CÅ©ng không nhá»› rõ.â€
Hạng VÅ© bá»—ng đứng lên -- láºp tức huých đầu và o Phương Trấn Giang, anh ấy vừa xoa đầu vừa nói: “Việc nà y không nên để cháºm, chẳng bằng chúng ta tối nay tá»›i do thám thá»±c hư?†Anh ấy há»i Phương Trấn Giang: “Huynh đệ, chá»— đó ở đâu?â€
Phương Trấn Giang xua tay liên tục: “Các anh đừng há»i tôi, khi là m việc tôi luôn uống thêm Ãt rượu, chẳng nhá»› nổi gì, các anh muốn há»i thì tôi tìm ngưá»i để các anh há»i.â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u kêu lên: “Ai?â€
Phương Trấn Giang cưá»i nói: “Việc nà y các anh cứ tìm lão Vương, anh ấy là thá»§ lÄ©nh cá»§a bá»n tôi, má»—i ngà y Ä‘i đâu là m gì anh ấy Ä‘á»u ghi và o sổ, tiá»n công cÅ©ng là do anh ấy tÃnh toán.â€
Bảo Kim nói; “Xem ra ngưá»i nà y rất có uy tÃn nhỉ?†Lão Vương chÃnh là ngưá»i thợ khuân vác nói đùa mình là Phương Tịch bị anh ấy tát cho má»™t cái, vì chuyện nà y Phương Trấn Giang cùng Bảo Kim đã xÃch mÃch má»™t tráºn, giá» còn chưa giải quyết xong.
Có ngưá»i há»i: “Là m sao tìm lão Vương?â€
Phương Trấn Giang nói: “Chá» ngà y mai, nhà anh ấy xa đây lắm.â€
Các hảo hán nhìn nhau, Hạng VÅ© bá»—ng nói vá»›i Bảo Kim: “Mà y không ngầm báo cho Bà ng Vạn Xuân chứ?†Äây đúng là điá»u các hảo hán lo lắng, hiện tại trá»±c tiếp bị Hạng VÅ© há»i ra.
Bảo Kim đỠmặt: “Mà y cÅ©ng quá coi thưá»ng tao, tao nói rồi không giúp bên nà o, đã nói được thì là m được, nếu bá»n mà y không tin, cứ xá» lý tao luôn Ä‘i.â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Bảo Kim là ngưá»i thẳng thắn, lúc nà y chuyên viên hòa giải Ngô Dụng, Äá»›i Tung mấy ngưá»i Ä‘á»u cưá»i nói: “He He, nói đùa thôi, sao có thể như váºy chứ...â€
Má»i ngưá»i không nói gì má»™t lúc. Chợt nghe thấy tiếng đôi tình nhân thì thầm trong xe, nhìn lại là Hoa Vinh cùng Tú Tú Ä‘ang nói chuyện.
Tú Tú đã biết chuyện Hoa Vinh cùng các hảo hán cÅ©ng không quá giáºt mình, đại khái là cô ấy đã ở bên má»™t ngưá»i sống thá»±c váºt ná»a năm, sau đó nhìn thấy tình nhân vui sướng. Má»™t cô gái khi hết lòng yêu má»™t ngưá»i đà n ông thì tháºt đáng sợ, tôi nghÄ© có lẽ còn kinh khá»§ng hÆ¡n cả Lương SÆ¡n Bá - Chúc Anh Äà i trong truyá»n thuyết – tôi cùng Bánh Bao cÅ©ng hÆ¡i giống thế, chẳng phải tôi cÅ©ng tiếp nháºn khuôn mặt cá»§a cô ấy sao?
Tú Tú dưá»ng như căn bản không ý thức được ngoại trừ và i ngưá»i tôi, Bảo Kim cùng Phương Trấn Giang, mấy ngưá»i còn lại trong xe kỳ tháºt Ä‘á»u là ma quá»· -- nghÄ© váºy tôi rét run.
Còn Hoa Vinh thì sau khi trải qua tráºn chiến nà y đã thần phục trước nhu tình cá»§a Tú Tú, hai ngưá»i gắn bó keo sÆ¡n, không chịu rá»i nhau dù chỉ má»™t lát.
Trương Thanh nhìn Hoa Vinh Ä‘ang ngá»t ngà o trong tay tình nhân, tức tối nói: “Chẳng qua chỉ là có vợ thôi sao? Nó tháºt sá»± chung thá»§y mãi sao?â€
Äổng Bình: “Ôm vợ thì gá»i là thá»§y chung, mà không thá»§y chung thì gá»i là phong lưu – Hoa Vinh tháºt tuyệt, vÄ©nh viá»…n thá»§y chung.â€
Bảo Kim bá»—ng nhiên cảm khái thở dà i: “Tôi cÅ©ng nên tìm bạn gái rồi.â€
Tôi nói: “Bạn gái lúc trước cá»§a anh đâu?â€
Bảo Kim tức bá»±c: “Anh là m gì có.â€
“Chẳng phải anh nói lúc anh Ä‘i há»c cÅ©ng đã từng yêu sao?â€
Bảo Kim đỠmặt: “Thầm mến thôi....â€
....
Cả đêm chẳng nói chuyện gì, ngà y thứ hai tôi cùng Hạng VÅ© lại tá»›i trưá»ng, các hảo hán đã táºp hợp đầy đủ. Bảo Kim cÅ©ng ở trong há»™i, ngà y hôm qua anh ấy muốn ngá»§ chung vá»›i Lâm Xung để tá» ra mình không báo tin cho bá»n Bà ng Vạn Xuân nhưng Lâm Xung lại cá»± tuyệt. Sau đó anh ấy cứ gặp ai lại kêu muốn ngá»§ chung, cuối cùng Lư Tuấn NghÄ©a phải ra mặt biểu thị hoà n toà n tin tưởng thì Bảo Kim má»›i thôi. Bởi vì lúc đó Bảo Kim đã Ä‘i tá»›i trước mặt Hổ Tam Nương muốn nói chuyện.....
Phương Trấn Giang ra ngoà i tìm lão Vương. Bá»n lão Vương lúc nà y Ä‘ang là m mấy việc khổ lá»±c tại trưá»ng Dục Tà i, má»—i ngà y như nhân viên cứ đúng giá» tá»›i là m. Mặc dù rất tốn sức, nhưng Ãt ra cÅ©ng không phải vì Ä‘oạt việc mà đánh nhau, cÅ©ng vui thÃch là m việc.
Chỉ trong chốc lát, Phương Trấn Giang Ä‘i và o, lại nghe tiếng lão Vương nói: “Trấn Giang, chú sao tá» vẻ thần bà thế...†Anh ta vừa và o thấy trong nhà đầy ngưá»i Ä‘á»u trừng mắt nhìn mình, sợ hãi nhảy dá»±ng lên, chần chá» Ä‘i cháºm lại: “Là ...là có biểu diá»…n ca kịch hả?â€
Phương Trấn Giang nói: “Lão Vương đừng sợ, bá»n há» chỉ há»i anh và i chuyện thôi.â€
Tôi kéo lão Vương tá»›i trước mặt, đưa cho Ä‘iếu thuốc, nói: “Vương ca ngồi Ä‘i.â€
Lão Vương nháºn Ä‘iếu thuốc, ngồi xuống ghế, vô cùng cảnh giác nói: “Kêu tôi là lão Vương được rồi.â€
Tôi nhấc mông ngồi đối diện anh ta: “Hai tháng trước các anh có là m việc tại má»™t căn biệt thá»± tại núi Xuân Không đúng không?â€
“Äúng.â€
Tôi nói: “Váºy chá»§ nhà há» gì?â€
Lão Vương nói: “Chá»§ nhà há» gì tôi cÅ©ng không biết, chỉ biết biệt thá»± vừa được bán trao tay, chúng tôi là m việc cho chá»§ má»›i mua nhà .â€
“Váºy chá»— đó có xảy ra chuyện gì không?â€
Lão Vương ngạc nhiên nói: “Là sao?â€
Tôi nghÄ© chút rồi nói: “Các anh lưu lại đó bao lâu, ăn cÆ¡m ở đó không?â€
Lão Vương nói: “Chỉ và i giá», không ăn cÆ¡m, cáºu cÅ©ng biết kẻ có tiá»n rất chú trá»ng tiểu tiết mà . Cho dù là m lâu ở đó thì cÅ©ng chỉ cho bá»n tôi ra ngoà i mua cÆ¡m ăn, không cho chúng tôi động tá»›i bất cứ thứ gì ở đó.â€
Trương Thanh nói: “Anh không nhá»› nhầm chứ, nếu không móc bản ghi chép ra xem sao?â€
Lão Vương cưá»i nói: “CÅ©ng không phải chuyện gì khó nhá»›, móc ra là m gì? HÆ¡n nữa tôi ngần ấy năm là m việc thì nÆ¡i đó có ấn tượng sâu sắc nhất - thá»±c sá»± là già u có nha, phòng khách lá»›n như rạp chiếu phim, lại cao, đúng, cao như rạp chiếu phim ấy.†Cuối cùng lão Vương bá»—ng cảnh giác nói: “Các anh há»i cái nà y là m gì, chẳng lẽ có tâm tư Ä‘en tối? Các anh em, tôi cÅ©ng không khoái mấy khoản đó nha.â€
Phương Trấn Giang nói: “Anh còn không tin em sao? Ôi chao, lão Vương ngà y đó em uống nhiá»u không nhá»› rõ, em há»i anh, lúc em là m việc ở đó ngay cả chút nước cÅ©ng không uống sao?â€
Lão Vương nói: “Chú há»i cái nà y là m gì?â€
Tôi ngắt lá»i: “Trúng độc thôi.â€
Lão Vương kinh hãi nhìn lại há»i Phương Trấn Giang: “Tháºt hả?â€
Phương Trấn Giang mỉm cưá»i nói: “Gần đúng, anh không phát hiện từ hôm đó em chưa từng thua tráºn đánh nhau nà o sao?â€
Lão Vương mù má» nhìn bá»n tôi, cuối cùng phì cưá»i nói: “Các cáºu sáng sá»›m gá»i tôi lại vì chá»c cưá»i tôi hả?â€
Phương Trấn Giang tá» ra nghiêm túc: “Không phải đùa đâu, tháºt đóâ€.
Tôi cÅ©ng nghiêm trang nói: “Hiện tại chúng tôi hoà i nghi nÆ¡i đó là hang ổ cá»§a má»™t tổ chức phi pháp, chuyên nghiên cứu môt loại thuốc có thể kÃch thÃch tiá»m lá»±c thân thể, nhưng loại thuốc nà y sẽ phá hư nghiêm trá»ng tuyến tháºn, cuối cùng ngưá»i dùng dù thiên hạ vô địch nhưng cÅ©ng trở nên bất nam bất nữ -- đúng, giống như Äông Phương Bất Bại ấy.†Tôi lại nói: “Anh nói cho chúng tôi biết nÆ¡i đó Phương Trấn Giang có uống nước ở đó không thôi.â€
Lão Vương mặc dù chỉ là công nhân, nhưng hiển nhiên vô cùng cÆ¡ trÃ, anh ta cưá»i xua tay: “Các anh đừng chá»c tôi, tôi sống bằng nà y tuổi...†Chợt anh ta lại nghÄ© lại câu nói sau cá»§a tôi, kinh ngạc nói: “Cái gì, cáºu nói là nước hả?â€
Chúng tôi Ä‘á»u bị thu hút.
Lão Vương ngồi phịch xuống, nhìn qua Phương Trấn Giang, nói nhá»: “Các anh nói tháºt đấy hả?â€
Chúng tôi đồng loạt há»i lại: “Là m sao?â€
Lão Vương xoa tay nói: “Nói tá»›i chuyện uống nước, tôi tháºt sá»± nghÄ© lại má»™t chuyện ngoà i ý muốn, Trấn Giang, anh nói chú đừng nóng.â€
Phương Trấn Giang cÅ©ng thấy kỳ quái há»i: “Anh nói Ä‘i, em không nóng vá»™i đâu.â€
Lão Vương nói: “Ngà y đó trá»i nóng, chú còn nhá»› là bá»n mình má»›i đưa đồ và o phòng khách thì chú cầm chén nước cá»§a ngưá»i ta uống sạch không?â€
Phương Trấn Giang vò đầu bứt tóc: “Hình như có chuyện đó.â€
Lão Vương nói: “Hôm đó cÅ©ng quá khát, thừa dịp trong lúc không có ai, rót chén nước uống. Cái chén đó có lồng thá»§y tinh chụp mà , lúc ấy chúng ta có ba ngưá»i trong phòng...â€
Phương Trấn Giang nói: “Äúng váºy, không phải còn mấy ngưá»i các anh sao, các anh sao không có chuyện gì?â€
Lão Vương nói: “Chú nghe anh nói kỹ -- chúng ta thấy chén cÅ©ng chưa biết đã bao lâu ngưá»i ta không dùng, trước tiên dùng nước tráng cái chén, Ä‘ang chuẩn bị đổ Ä‘i thì chú và o...â€
Phương Trấn Giang mắt trợn ngược mồm há hốc: “Em uống hả?â€
Lão Vương đến lúc nà y nhá»› lại vẫn buồn cưá»i không nhịn được: “Chả thế thì sao, chú vừa và o đã chẳng chá» bá»n anh cầm chén á»±c cái sạch sẽ.â€
Tôi cùng Ngô Dụng liếc nhau, cùng hét lên: “Äúng nó chÃnh hắn.â€
oOo
Tà i sản của kimnambin
Chữ ký của kimnambin
Như chưa từng nhớ
Như chưa từng quên
Như chưa từng yêu
Như chưa từng hy vá»ng
Ngưá»i có vui buồn tan hợp,
trăng có khi tá» khi má»
chỉ mong ngưá»i mãi mãi
ngà n dặm vẫn xinh tươi
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Ngà n thu ôm mối háºn mưa ngâu
Gió sao bắc được cầu Ô Thước
Em nhé thôi mình hẹn kiếp sau!
Lệ nhòa chảy thẳng và o tim
Trăm ngà n nổi nhớ lại thêm nổi sầu
Trải bao sương gió dải dầu
Xin đai TỠLộ xin bầu Nhang Uyên
Mai nà y dẫu gặp thuyá»n quyên
CÅ©ng đà nh hẹn lại tÆ¡ duyên má»™t Ä‘á»i
Một mình trong chốn bể khơi
Thân nà y tà n tạ vẻ vá»i là m chi
Xin ngưá»i cứ quải gánh Ä‘i
Một mình tôi lại tìm bi với sầu
Cây không buồn sao Cây rụng lá
Äá không buồn sao đá phá»§ rêu
Trá»i không buồn sao mưa lại đổ
Mắt không buồn sao lệ hoen mi
ÄÆ°á»ng đưá»ng là 1 đấng nam nhi thì phải biết gánh vác việc lá»›n.
Nếu muốn thà nh công thì phải biết giữ bà máºt---->" Ném đá phải biết giấu tay".
Muốn thà nh đại nghiệp thì phải theo đuổi đến cùng, là m việc dứt khoác, đến nơi đến chốn
>"Qua cầu nhớ phải rút ván".
Phải biết ngăn chặn những mối nguy tiá»m ẩn---->" Phải biết thá»c gáºy bánh xe". Phải có khả năng hùng biện và giữ vững láºp trưá»ng---->" Phải ngáºm máu phun ngưá»i"
Äông vá» rồi, nÆ¡i xa anh vẫn biết
Em cô đơn và mong ngóng anh nhiá»u
Luôn mong chỠnhững tin nhắn tình yêu
Anh đã biết nói ngà n lần chưa đủ
Anh biết chứ em cần cần nhiá»u lắm
Một vòng tay ủ ấm giấc mơ mình
Chiá»u rồi tối giảng đưá»ng vắng lạnh tanh
Ná»—i nhá»› em ngáºp trà n căn gác trá»
Hà Nội đêm đông có anh ngồi ngắm phố
Nhớ vỠem quên giá lạnh tê lòng...
Hạnh phúc là gì em có biết không?
Hạnh phúc là được nghÄ© vá» em dù trong má»i lúc
Hạnh phúc là khi anh biết tình cảm em trao là chân thực
sẽ chẳng đổi thay ...
Hạnh phúc là gì anh có hay
Hạnh phúc là bỠvai anh mỗi khi em muốn khóc
Hạnh phúc là khi em biết mình chẳng bao giỠđơn độc
Dù em xa anh...
Hạnh phúc là gì em có hiểu không
Hạnh phúc là khi anh bên cạnh em mỗi khi em cần anh nhất
Dù lặng im nhưng sá»± đồng cảm trong anh là chân tháºt
Anh nghĩ rằng mình gánh được nỗi đau
Hạnh phúc của anh em chẳng hiểu được đâu
Hạnh phúc bắt đầu từ khi anh gặp em ngà y ấy
Dẫu biết rằng cuá»™c Ä‘á»i vẫn còn nhiá»u sóng dáºy
Hạnh phúc vẫn yên bình khi anh có em bên cạnh
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a kimnambin
14-12-2012, 09:54 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 2: Bồi dưỡng nhân tà i văn võ trưá»ng há»c.
-----oo0oo-----
Chương 92: Duyên, tuyệt không thể tả
Dịch: Trà đá
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Sá»± tình hiện tại cà ng ngà y cà ng sáng tá», loại thuốc nà y đã được pha và o trong nước. Xem ra là mấy ngưá»i Vương Dần, Lệ Thiên tụ táºp lại má»™t chá»— rồi đồng loạt uống nước. Bằng tiá»n tà i quyá»n thế cá»§a kẻ đối đầu vá»›i tôi thì táºp trung há» lại cÅ©ng không khó, sau đó là tiến hà nh giống như nghi thức uống nước thánh cá»§a má»™t tổ chức tôn giáo, tiếp theo đó là bá»n há» tìm chúng tôi liá»u mạng.
Bởi vì bá»n há» không cẩn tháºn, để quên lại má»™t chén nước đã dùng qua, mãi tá»›i khi Phương Trấn Giang tá»›i uống phải chén nước bá»n hỠđã dùng....
Bởi vì cÅ©ng chỉ có chút Ãt, dược lá»±c không đủ, cho nên Phương Trấn Giang chỉ có được má»™t thân võ công cá»§a Võ Tòng mà không nhá»› được thân thế chÃnh thức cá»§a mình.
Ngô Dụng há»i lão Vương: “Váºy anh còn tìm được nÆ¡i đó không?â€
Lão Vương ngáºp ngừng nói: “Các anh... muốn là m gì?â€
Tôi nói: “Äòi bồi thưá»ng! Là m hư há»ng tháºn ngưá»i ta mà không cần bồi thưá»ng sao?â€
Lão Vương giữ chặt tay Phương Trấn Giang, vẻ mặt áy náy: “Huynh đệ, tháºt xin lá»—i, anh xem tuổi chú còn trẻ thế... nếu không anh nhưá»ng đứa cháu lá»›n cá»§a anh cho chú là m con thừa tá»± nhé?â€
Phương Trấn Giang cưá»i nói: “Anh đừng nghe anh ấy nói báºy, không có sao đâu.â€
Ngô Dụng nói: “Lão ca, anh có thể dẫn bá»n tôi tá»›i đó không?â€
Lão Vương bất đắc dÄ© gáºt đầu.
Tôi há»i nhá» Ngô Dụng: “Không cần bố trà trước má»™t chút sao?â€
Ngô Dụng nói: “Äể lâu chắc sinh biến, chúng ta cứ tá»›i đó rồi tùy hoà n cảnh hà nh sá»± .â€
Hạng VÅ© liên tục gáºt đầu khen ngợi: “Ngô quân sư thá»±c hợp tÃnh ta, có phải ông năm xưa từng bà y mưu tÃnh kế giúp ai tranh già nh thiên hạ không?â€
Ngô Dụng nghÄ© nếu mình có thể giao thá»§ cùng Trương Lương, Hà n TÃn thì sẽ thế nà o, vẻ tưởng tượng say mê lá»™ rõ trên mặt .
Khi tôi thuê xe vá» thì mặt trá»i đã lên cao, cấp trên đã đáp ứng sắm cho trưá»ng tôi 4 cái xe lá»›n, hiện tại chỉ là trưá»ng còn chưa xây xong, hÆ¡n nữa trước mắt còn chưa có lái xe. Tôi bá»—ng ý thức được, sau nà y cần thêm má»™t ban cÆ¡ khÃ, hiện tại thì ngưá»i biết lái xe nhiá»u hÆ¡n hẳn so vá»›i ngưá»i biết cưỡi ngá»±a.
Tôi lái chiếc xe bánh mì cá»§a mình, lão Vương Ä‘i theo dẫn đưá»ng. Lão Vương vừa Ä‘i vừa há»i nà y há»i ná», sợ bị liên đới trách nhiệm. Äây là má»™t tiểu nhân váºt đã lịch lãm hết thói Ä‘á»i, anh ta đương nhiên có thể nhìn ra lần nà y chúng tôi tá»›i là không phải Ä‘i ăn cÆ¡m.
Núi Xuân Không tôi đã qua đó má»™t lần. Ở trong đống biệt thá»± đó, tôi có gặp được bà ná»™i cá»§a Kim Thiếu Viêm, sau đó ma xui quá»· khiến có qua lại vá»›i Kim Thiếu Viêm, cuối cùng thì Kim Thiếu Viêm trở vá», ngưá»i vá»›i ngưá»i duyên pháºn thá»±c vi diệu.
Chúng tôi rẽ và o má»™t con đưá»ng rá»i xa biệt thá»± nhà há» Kim, vừa má»›i Ä‘i được hÆ¡n 10 dặm, lão Vương đã thò đầu nhìn ra ngoà i cá»a sổ rồi nói: “Tá»›i rồi, là nhà nà y.â€
“Xác định chứ?â€
“Xác định. Nhà bình thưá»ng sẽ không khắc bạch hổ lên cá»a. Có cần tôi Ä‘i gõ cá»a không, không chừng bá»n há» còn có nhá»› chút ấn tượng vá» tôi?â€
Tôi gáºt đầu vá»›i Ngô dụng, Ngô Dụng biết đã tá»›i nÆ¡i. Anh ấy mở xe lao ra ngoà i, theo đó các hảo hán từ trên hai chiếc xe kia cÅ©ng lao xuống. Anh ấy nói: “TÃnh theo đơn vị xe, xe thứ nhất vá»t và o khống chế cục diện, xe thứ hai bố trà khống chế xung quanh, không để bất kỳ ai trèo tưá»ng đà o thoát - Thá»i Thiên Ä‘i mở cá»a.â€
Thá»i Thiên không chá» Ngô Dụng nói xong đã nhảy lên đầu tưá»ng, sau đó biến mất. Tất cả các hảo hán Ä‘á»u nóng lòng muốn thá». Lão Vương thấy cảnh nà y Ä‘á»u sắp phát khóc, anh ta sống chết kéo chặt Phương Trấn Giang nói: “Trấn Giang, bá»n bạn cá»§a chú muốn là m gì váºy?â€
Phương Trấn Giang vá»— vai anh ta an á»§i: “Không có gì, bá»n há» là thổ phỉ...â€
Tôi nghÄ© anh ta đại khái nói váºy là muốn nhắc tá»›i bá»n tôi cÅ©ng có ý trá»™m cắp. Lão Vương vừa nghe thấy đã ngồi phịch xuống, lẩm bẩm: “Hết rồi, hết rồi, mình là tòng phạm rồi...â€
Chợt nghe má»™t tiếng két, cá»a lá»›n mở ra. Äồng thá»i có tiếng chá»i báºy truyá»n ra từ bên trong. Lệ Thiên, Vương Dần chạy tá»›i như bay, Bà ng Vạn Xuân vá»™i và ng cầm cung. Các hảo hán lúc nà y không quản tá»›i đơn đả độc đấu nữa, à o ạt lao lên, Vương Dần né Lý Quỳ Ä‘ang đâm đầu đấm tá»›i, đá lui Nguyá»…n Tiểu Nhị. Lâm Xung cùng Äổng Bình quấn tá»›i, hai đại cao thá»§ ra chiêu, Vương Dần luống cuống tay chân, Trương Thanh ném má»™t viên gạch rồi lui lại mấy bước, sau đó mấy hảo hán vây kÃn chặt đè xuống đất.
Lệ Thiên bị Dương ChÃ, Nguyá»…n Tiểu NgÅ©, Lý Vân mấy ngưá»i táºp kÃch chÃnh diện, bất ngá» không kịp phong bị, bị Trương Thuáºn ung dung vòng ra sau đá và o chân ngã lăn ra đất - cÅ©ng tÃnh như trả mối háºn má»™t tiá»…n năm xưa.
Uy hiếp lá»›n nhất đương nhiên là Bà ng Vạn Xuân, hắn ta thấy Hoa Vinh lạnh nhạt cầm cung đứng nhìn, đợi khi hắn ta cầm cung xong liá»n kéo cung bắn thẳng má»™t mÅ©i vá» phÃa Hoa Vinh. Hoa Vinh cÅ©ng không vá»™i và ng, liên tục bắn hai mÅ©i tên, mÅ©i đầu đâm và o đầu mÅ©i tên Ä‘ang phóng tá»›i, hai mÅ©i tên chạm nhau đồng thá»i rÆ¡i xuống đất. MÅ©i thứ hai bắn thẳng vá» phÃa Bà ng Vạn Xuân. Bà ng Vạn Xuân dù lẹ tay, nhưng cÅ©ng không kịp bắn, “pháchâ€, cung trong tay bị bắn gãy đôi, khoái tiá»…n cùng liên châu tiá»…n rốt cục phân ra cao thấp.
Lần nà y tôi không ngăn cản hà nh động cá»§a các hảo hán, thứ nhất là tôi khẳng định trong tình huống nà y bá»n há» sẽ ra tay có chừng má»±c, thứ hai - tôi muốn gặp mặt trá»±c tiếp đại đối đầu cá»§a tôi.
Tôi cầm má»™t viên gạch, dẫn đầu vá»t và o biệt thá»±. Từ đầu tá»›i cuối không gặp phải sá»± chống cá»± nà o, nÆ¡i nà y ngoại trừ mấy ngưá»i Bà ng Vạn Xuân thì chẳng còn ai nữa! Hạng VÅ© Ä‘i sát theo tôi - nếu không phải có anh ây, tôi cÅ©ng không dám lao và o đầu tiên. Anh ấy nhìn thoáng qua xung quanh, kêu lên: “Bên kia.â€
Tôi nhìn qua, thấy trên bà n tại phóng khách có một viên thuốc mà u lam như quả ô liu...
Tôi há»i: “Ngưá»i đâu?â€
Hạng VÅ© Ä‘oạt lấy viên thuốc cầm trong tay, vui mừng nói: “Ngưá»i nà o? Anh đến chỉ vì nó thôi.â€
Lúc nà y các hảo hán cÅ©ng xông và o, Ngô Dụng nhìn đại sảnh trống không, nói vá»›i Hoa Vinh: “Kêu toà n bá»™ anh em bên ngoà i Ä‘i và o lục soát.†Hoa Vinh bắn má»™t mÅ©i tên ra ngoà i cá»a sổ, chốc lát sau các hảo hán mai phục bên ngoà i khống chế dẫn bá»n Vương Dần Ä‘i và o. Lư Tuấn NghÄ©a vừa muốn hạ lệnh lục soát, Ngô Dụng bá»—ng thở dà i nói: “Không cần lục soát, ngưá»i đã chạy mất.†Nói xong cầm má»™t tá» giấy trên bà n đưa cho chúng tôi xem.â€
Tôi cấm lấy nhìn qua, thấy trên đó có viết: “KÃnh báo Tiểu Cưá»ng cùng các anh hùng Lương SÆ¡n, tôi đã Ä‘oán được việc hôm nay, cho nên đã Ä‘i trước má»™t bước, thất lá»… xin đừng trách. Bát đại thiên vương mặc các vị xá» lý, nhưng là hỠđã theo tôi lâu như thế, tôi cÅ©ng nợ bá»n há» nhiá»u, tôi đã có nói lúc trước, bá»n há» giúp tôi má»™t là vì chấm dứt ân oán, hai là tôi sẽ giúp hồi sinh Phương Tịch. Hôm nay má»i việc đã xong, cÅ©ng tá»›i lúc tôi nên thanh toán sòng phẳng vá»›i Bát đại thiên vương. Äể lại cùng vá»›i bức thư là má»™t viên thuốc giải canh Mạnh Bà , Phương Tịch ăn và o sẽ nhá»› lại má»i chuyện kiếp trước....
Lâm Xung ở bên nhìn xem: “Thằng chó đó tháºt đáng ghét, cho dù để lại thuốc, nhưng không biết Phương Tịch ở đâu mà ?â€
Bảo Kim dÃnh sát sau lưng tôi nhìn, lấy tay chỉ và o nói: “Xem phÃa dưới cùng có còn chữ nhá» gì không?â€
Tôi trợn mắt, dà giấy và o mặt anh ta nói: “Váºy anh xem Ä‘i.â€
Bảo Kim nhìn mãi má»™t lúc lâu chán nản nói: “Không còn.â€
Tôi lại láºt qua trang khác nói bâng quÆ¡: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là m gì còn, nhưng còn trang thứ hai...â€
Má»i ngưá»i trầm mặc má»™t lúc, sau đó hét lên giáºn dữ: “Äá»c đê.â€
Lúc nà y đến cả bá»n Vương Dần và Bà ng Vạn Xuân Ä‘á»u nhìn tôi chằm chằm, tôi cưá»i hì hì Ä‘á»c nhá»: “Phương Tịch hiện tại sống ở khu Äông Thá»§y thà nh phố ta ....â€
Phương Trấn Giang ngắt lá»i: “Khu cá»§a....â€
Chúng tôi không nói gì, Ä‘á»u nhìn anh ta... Phương Trấn Giang vá»™i đặt hai tay lên ngá»±c: “Cáºu Ä‘á»c tiếp Ä‘i, tôi không quấy rầy.â€
Tôi lại Ä‘á»c tiếp: “Phố Nam Tưá»ng nhà số 99...â€
Phương Trấn Giang không nói gì chỉ vỗ đùi mình cái đét.
Tôi Ä‘á»c nốt ba chữ cuối: “Vương Äức Chiêu.â€
Tứ đại thiên vương đương trưá»ng lặng yên nhá»› kỹ cái tên nà y, sau đó đồng loạt hét lên: “Äi tìm nà o.â€
Phương Trấn Giang giống như mông bị đốt nhảy dá»±ng lên, không nói gì, vẻ mặt không rõ là thống khổ hay vui sướng. Vương Dần dù sao cÅ©ng từng là m thượng thư, tư duy nhanh nhạy hÆ¡n ngưá»i khác nhiá»u, hồ nghi há»i: “Võ Tòng, chẳng lẽ mà y biết Vương thá»§ lÄ©nh cá»§a bá»n tao?â€
“Vương Äức Chiêu -†Phương Trấn Giang vá»— bà n: “ChÃnh là lão Vương.â€
Bà ng Vạn Xuân cùng Lệ Thiên mặc dù Ä‘á»u bị trói, lúc nà y Ä‘á»u không để ý há»i luôn: “Äó là ai?â€
Chỉ có Bảo Kim trợn tròn mắt mê man nói: “Không thể nà o...â€
Tôi như trút được gánh nặng: “Thế thì tốt lắm - anh ta còn hút cá»§a tôi và i Ä‘iếu thuốc.â€
Ngô Dụng nói: “Lão Vương đâu rồi, chẳng phải lão Ä‘i cùng cả bá»n chúng ta sao?â€
Ngoại trừ Bảo Kim, tam đại thiên vương vui mừng nói: “Tháºt hả?â€
Lâm Xung nói: “Há»ng rồi, vừa rồi không ai quản lão, cứ căn cứ theo cái lá gan cá»§a lão có lẽ sá»›m sợ run ngưá»i, không chừng đã Ä‘i báo cảnh sát rồi.â€
Äá»›i Tung lao ra ngoà i: “Tôi Ä‘i bắt lão lại.â€
Vương Dần hét lên: “Mà y dám động tá»›i má»™t sợi lông chân cá»§a Phương đại ca, tao không để yên cho mà y đâu.â€
Bảo Kim chạy vòng vòng quanh phòng, tá»±a như thằng bị bệnh thần kinh, lẩm bẩm: “Không thể nà o, không thể là hắn, nhất định mình Ä‘ang nằm mÆ¡...â€
Äối đầu cá»§a tôi để lại viên thuốc, tôi nghÄ© đây không có khả năng là thuốc giả, hiện tại thì vui rồi: Phương Tịch ở cùng Võ Tòng... Kiếp trước là tỠđịch, kiếp nà y là anh em tri âm; mà hai hôm trước tiểu đệ Äặng Nguyên Giác cá»§a lão còn tát lão ta má»™t cái tát....â€
Lúc nà y tôi vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© má»™t mệnh Ä‘á»: Duyên, tuyệt không thể tả.
Tà i sản của Hina
Chữ ký cá»§a Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Hina
14-12-2012, 09:55 AM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 2: Bồi dưỡng nhân tà i văn võ trưá»ng há»c.
-----oo0oo-----
Chương 93: Äịch nhân muôn thuở
Dịch: Trà đá
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Không bao lâu sau, Äá»›i Tung đẩy lão Vương Ä‘i và o. Lão Vương cúi đầu, tá»±a hồ như bị má»™t anh lÃnh trinh sát chá»™p lấy, vừa Ä‘i vừa nói không ngừng: “Các anh em, nói tháºt, các anh em không nên là m chuyện nà y, đây là chuyện mất đầu đấy...†Anh ta vừa và o cá»a đã thấy bá»n Vương Dần bị trói thà nh bánh tét, láºp tức luống cuống, nhắm mắt lại kêu lên: “Tôi không thấy gì hết, các vị thả tôi ra thì tôi cÅ©ng chưa gặp qua các vị.â€
Bá»n Vương Dần kinh ngạc không hiểu gì cả, Lệ Thiên nói: “Äây căn bản không phải Phương đại ca.â€
Bà ng Vạn Xuân nói: “Bá»™ dạng chẳng chút giống tà nà o.â€
Phương Trấn Giang kéo Äá»›i Tung sang bên, cưá»i nói: “Lão Vương, tháºt không ngá» hai ta Ä‘á»i trước là oan gia đối đầu nha.â€
Lão Vương thấy Phương Trấn Giang, hÆ¡i yên lòng, kêu lên: “Trấn Giang, các cáºu muốn là m gì váºy?'
Phương Trấn Giang nói: “Muốn biết Ä‘á»i trước anh là ai?â€
Lão Vương nói: “Äừng trêu chá»c tôi, các cáºu định là m gì tôi?â€
Phương Trấn Giang để lão Vương ngồi lên ghế, vá»›i tay đưa cho lão tá» tin nhắn. Lão Vương nhìn má»™t lúc không hiểu gì cả, ném trang giấy lên bà n nói: “Chữ nó nháºn ra tôi, nhưng tôi không nháºn ra nó.â€
Phương Trấn Giang nói: “Anh ăn viên thuốc nà y và o thì hiểu cả thôi.â€
Lão Vương buồn bã: “Các cáºu cho tôi xà i thuốc lắc hả?â€
Chu Quý quát: “Sướng chết lão rồi.â€
Lão Vương đấm ngá»±c khóc than: “Hay là các cáºu cứ cho tôi má»™t nhát cho nhanh Ä‘i.â€
Phương Trấn Giang giữ chặt lão nói: “Lão Vương, anh ngẫm lại xem em có thể hại anh sao? Anh cứ ăn viên thuốc nà y và o thì sẽ hiểu được thôi.â€
Lão Vương vẫn không hiểu: “Tháºt sá»± là nếu tôi uống thuốc thì các cáºu thả tôi Ä‘i hả?â€
Phương Trấn Giang nói: “Nếu lúc đó anh vẫn còn muốn rá»i Ä‘i thì bá»n em cÅ©ng chẳng cản anh.â€
Lão Vương duá»—i tay nhắm mắt: “Thuốc đâu?â€
Các hảo hán Ä‘á»u nhìn Hạng VÅ©, Hạng VÅ© vốn nắm chặt tay, ngồi nghe nguyên nhân háºu quả, giá» nhìn thấy ánh mắt bức thiết cá»§a tứ đại thiên vương, cuối cùng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, bình tÄ©nh đặt lại viên thuốc lên bà n, nói: “Tôi không cần thứ cá»§a ngưá»i khác .â€
Phương Trấn Giang cầm lấy viên thuốc đặt lên tay lão Vương. Lão Vương mang theo vẻ mặt dù chết cÅ©ng không sá»n lòng, ném thẳng viên thuốc và o miệng. Bảo Kim vá»™i và ng kêu lên: “Cần uống nước....â€
Lão Vương cÅ©ng chẳng quản má»i ngưá»i nói gì, cố nhai, ánh mắt kiên định. Huyệt thái dương bà nh ra hóp và o, lão nuốt xuống. Äứng lên chạy vá»t ra cá»a: “Tôi Ä‘i đây.â€
Trương Thanh ấn lão Vương ngồi xuống, lão Vương vá»™i la lên: “Các vị nói không giữ lá»i?â€
Trương Thanh há»i Lệ Thiên: “Sau bao lâu thì thuốc nà y có công hiệu?â€
Lệ Thiên lắc đầu: “Chúng tôi Ä‘á»u pha và o nước rồi uống, uống và o là thấy công hiệu liá»n, nếu ăn thì hÆ¡i cháºm hÆ¡n má»™t chút.
Phương Trấn Giang an á»§i lão Vương: “Chá» khi thuốc có tác dụng, bá»n há» tá»± nhiên thả anh.â€
Lão Vương khóc: “Các cáºu muốn linh kiện gì trên ngưá»i tôi thì cứ lấy Ä‘i, lưu cho tôi cái mạng là được.â€
Không má»™t ai nói gì cả, má»™t khoảng thá»i gian trầm mặc qua Ä‘i, má»i ngưá»i lúc thì nhìn tứ đại thiên vương, lúc lại quay ra nhìn lão Vương. Äá»u là chuyển thế cả, nhưng cÆ¡ hồ hình dạng tứ đại thiên vương chẳng thay đổi, tÃnh tình cÅ©ng đại bá»™ pháºn giữ lại. Nhưng xem lại lão Vương, nói lão là Phương Tịch, các hảo hán Ä‘á»u lắc đầu. Có má»™t địch nhân như thế cÅ©ng chẳng phải chuyện vinh quang gì. Chúng tôi sợ nhất là lát nữa lão Vương biến thà nh Trương Tam Lý Tứ cá»§a trăm năm trước (nhân váºt tôm tép). Nhưng ngẫm lại thì không có lý nà o như thế, kẻ đối đầu cá»§a chúng tôi lưu lại má»™t viên thuốc quý giá như thế chỉ để hồi sinh má»™t tên tép riu, chẳng lẽ để chÆ¡i đểu bá»n tôi sao?
Lão Vương cúi đầu á»§ rÅ©, ngồi yên tại chá»—. Äầu cÅ©ng chẳng buồn ngẩng lên, lại qua và i phút, Trương Thanh nóng nảy tát lão má»™t cái: “Nhá»› chưa?â€
Lão Vương không hiểu ngẩng đầu lên há»i lại: “Các cáºu muốn tôi nói cái gì?â€
Trương Thanh nói: “Các anh nói xem, liệu có phải thằng chóa nà y nó nhá»› lại nhưng sợ chúng ta giết nên giả ngu không?â€
Bảo Kim tức giáºn: “Nói láo!†Sau đó Bảo Kim Ä‘ang lúc tức giáºn nắm cổ áo lão Vương nhấc lên, quát: “Mà y rốt cục là ai?â€
Mấy ngưá»i Vương Dần cùng hét lên: “Dừng tay.â€
Bảo Kim ủ rũ thở dà i, thả lão Vương vỠchỗ cũ.
Má»i ngưá»i cứ thế vây quanh lão Vương, lại trầm mặc gần 5 phút. CÆ¡ hồ bắt đầu có ngưá»i gáºt gà gáºt gù, đúng lúc nà y lão Vương chợt đứng lên, tiện chân đạp cho Bảo Kim Ä‘ang buồn chán thất thần má»™t phát, chá»i: “Ông nói ông là Phương Tịch rồi mà , mà y còn tát ông má»™t cái.â€
Bảo Kim bị đạp lảo đảo, mặt biến sắc: “Phương đại cả hả?â€
Cùng lúc đó bá»n Vương Dần cÅ©ng kinh ngạc nhảy cẫng lên: “Äại ca, tháºt sá»± là đại ca sao?â€
Lão Vương vẫn là lão Vương, tháºm chà ngay cả thanh âm cÅ©ng chẳng biến đổi, nhưng ai cÅ©ng cảm giác được: Anh ta khác hẳn vá»›i vừa rồi, là má»™t ngưá»i hoà n toà n khác....
Dáng đứng thẳng trà n đầy khà thế, trên mặt vẫn đầy nếp nhăn vì nhiá»u năm là m công việc khổ lá»±c. Nhưng con mắt lá»™ rõ vẻ tinh tế cùng cÆ¡ trÃ, lúc nói chuyện thưá»ng vểnh mặt hất hà m sai khiến - đúng, đúng, chÃnh là loại vương bát khà trong truyá»n thuyết.
Má»i ngưá»i Ä‘ang sá»ng sốt chết lặng, lão Vương lại tiện chân đá Ä‘Ãt Phương Trấn Giang má»™t phát, cưá»i nói: “Thằng chóa Võ Tòng, ai bảo mà y bắt ông.â€
Phương Trấn Giang bị đá dở khóc dở cưá»i, che mông chạy và i bước, lão Vương lại đạp Bảo Kim: “Thằng hòa thượng há» Äặng khốn khiếp, chuyện hôm trước éo nói, vừa rồi vẫn còn muốn đánh bố.â€
Bảo Kim cÅ©ng không tránh, ngÆ¡ ngác nói: “Äại ca, tháºt sá»± là đại ca đã trở vá» sao?â€
Lão Vương cưá»i mắng: “Bố không trở vỠđể tiếp tục ăn vả cá»§a mà y à .†nói xong nhìn bốn phÃa, ôm quyá»n vá»›i các hảo hán: “Các vị, chúng ta lại gặp mặt...â€
Lâm Xung trợn mắt nhìn lão Vương má»™t lúc, cháºm rãi nói: “Äúng là Phương Tịch.â€
Vốn cừu nhân gặp mặt phải mặt đỠtÃa tai, nhưng chuyện quá đột ngá»™t, các hảo hán sá»ng sốt nhìn lão Vương - Phương Tịch, chẳng ai nhá»› tá»›i việc phải lao lên đánh há»™i đồng.
Lư Tuấn NghÄ©a báºt thốt lên: “Phương Tịch, bá»n tao tìm mà y tháºt khổ à .â€
Phương Tịch cưá»i he he: “Tao trốn bá»n mà y cÅ©ng khổ bá» mẹ.â€
Lư Tuấn NghÄ©a nói: “Là sao?â€
Phương Tịch lần lượt nhìn đám thổ phỉ Lương SÆ¡n, khẽ gáºt đầu nói: “Quả nhiên đến đủ cả -- kỳ tháºt tao cÅ©ng bị ghi sai sổ sinh tá» bá»™, vốn tao cÅ©ng có thể tiêu dao vểnh trym Ä‘i chÆ¡i 1 năm rồi Ä‘i đầu thai.â€
Lư Tuấn NghÄ©a nói: “Váºy sao mà y không Ä‘i?â€
Phương Tịch mỉm cưá»i: “Chẳng phải là tại vì bá»n mà y sao? Các vị, Phương Tịch tôi là ai các vị Ä‘á»u biết cả, tôi cÅ©ng không phải sợ các vị má»›i trá»±c tiếp đầu thai, các vị sẽ không nói tôi da mặt dà y chứ?â€
Mặc dù là địch nhân, nhưng các hảo hán cÅ©ng phải gáºt đầu đồng ý.
Vương Dần : “Äại ca, vì sao?â€
Phương Tịch nhìn Vương Dần: “Chú há»i vì sao hả? Chúng ta vốn Ä‘á»u là dân cùng khổ, vì có thể ăn no bụng má»›i khởi nghÄ©a vÅ© trang, cÅ©ng là anh quá mê muá»™i, cuối cùng muốn là m hoà ng đế. Còn các vị --†Phương Tịch chỉ Lư Tuấn NghÄ©a: “Các vị cÅ©ng chả khác mấy, chúng ta vốn cùng má»™t loại ngưá»i thôi, kết quả cuối cùng là liá»u mạng cá chết lưới rách cho triá»u đình xem chá» hưởng lợi. Tháºt là xấu hổ, quả thá»±c như má»™t giấc má»™ng. Tôi hồn quy địa phá»§ thì vạn niệm Ä‘á»u tiêu, nhất tâm nghÄ© muốn là m má»™t ngưá»i dân bình thưá»ng. Diêm Vương đáp ứng đặc cách cho tôi có thể chuyển sinh kiếp sau, ở kiếp nà y tôi được sống thêm 10 năm, ná»a Ä‘á»i trước lao động cùng khổ, lúc cuối Ä‘á»i được hưởng vui vẻ hạnh phúc Ä‘iá»n viên - tôi cÅ©ng không Ä‘i xa, các vị vừa là m loạn lên là tôi đã nhá»› ra hết rồi.â€
Tôi bắt đầu hiểu được vì cái gì Phương Tịch mất Ä‘i tất cả đặc Ä‘iểm khi xưa, Sáu Lưu đã nói qua “cưá»ng nhân niệm†có thể khiến ngưá»i chết giữ lại hình dáng cùng tÃnh cách. Phương Tịch khi chết căn bản không há» băn khoăn kiếp trước, cho nên vị anh hùng Phương Tịch kiếp trước chuyển thế thà nh má»™t anh công nhân bình thưá»ng kiếp nà y.
Phương Tịch nói rất rõ rà ng, các hảo hán nhìn nhau trầm mặc.
Phương Tịch nhìn bá»n Vương Dần bị trói, thản nhiên nói: “Sao, các vị lại đánh nhau hả?†Nói xong tá»± Ä‘i qua cởi trói cho bá»n Vương Dần, cất cao giá»ng: “Tôi cùng các huynh đệ cá»§a tôi ở đây, các vị muốn chém muốn giết cứ tùy tiện.â€
Bảo Kim cất bước Ä‘i tá»›i, nói lá»›n: “Còn có tôi.â€
Hiện tại nếu muốn động thá»§, bá»n Phương Tịch chỉ có thể bó tay chịu trói. Lư Tuấn NghÄ©a cùng Ngô Dụng trầm ngâm má»™t lúc lâu, cÅ©ng chưa biết nên là m gì.
Không đợi tôi hòa giải, Phương Trấn Giang đã đứng giữa hai bên nói: “Các vị ca ca Lương SÆ¡n, đệ mặc dù cÅ©ng không thể khôi phục trà nhá»›, nhá» các các vị vẫn coi đệ như huynh đệ, đệ muốn nói đôi lá»i. Là Phương Tịch hay là Lão Vương cÅ©ng được, đệ chỉ biết Ä‘á»i nà y anh ấy đối vá»›i đệ như anh em ruá»™t thịt, nói trắng ra là ân oán giữa chúng ta Ä‘á»u là chuyện kiếp trước, vì sao không thể nhìn thoáng má»™t chút?â€
Trương Thanh lạnh lùng nói lại: “Ngưá»i không biết mình là ai không có tư cách nói lá»i nà y.â€
Phương Trấn Giang không để ý tá»›i anh ta, quay đầu lại nói vá»›i Phương Tịch: “Em kiếp trước bắt anh tháºt hả?â€
Phương Tịch cưá»i gáºt đầu: “Kiếp trước trên chiến trưá»ng, kiếp nà y trên bà n nháºu, anh vá»›i chú tháºt sá»± là có duyên.â€
Lư Tuấn NghÄ©a rốt cục cÅ©ng bước ra từ đám đông nói: “Phương Tịch, anh đã không muốn đấu, lại đã đầu thai chuyển thế. Lương SÆ¡n chúng tôi nếu cứ quấn lấy đánh đấm thì có vẻ chúng tôi hẹp há»i. Thá»§ hạ cá»§a anh đã cùng chúng tôi giải quyết ân oán, từ giá» trở Ä‘i, giữa tôi và anh coi như xà xóa. Äá»i nà y chúng ta không tiếp tục có liên quan, kiếp sau tiếp tục là m địch nhân.â€
Tà i sản của Hina
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Hina
12-01-2013, 02:13 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 2: Bồi dưỡng nhân tà i văn võ trưá»ng há»c.
-----oo0oo-----
Chương 94: Ãm thất.
Nhóm dịch: Há»™i Bợm tỉnh táo nhất má»i thá»i đại
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Lư Tuấn NghÄ©a nói thế, các hảo hán Ä‘á»u thoải mái, tôi có chút bá»™i phục lão Lư. Hà Bắc Ngá»c Kỳ Lân quả nhiên lá»—i lạc, bình thưá»ng thì có chút lá» má», nhưng lúc mấu chốt, hảo hán vẫn là hảo hán.
Phương Tịch cÅ©ng cưá»i nói: “Nói hay! Kiếp sau vẫn tiếp tục là m địch nhân.†Nói xong anh ấy vẫy tay vá»›i tứ đại thiên vương: “Äi thôi các anh em, sau nà y có thá»i gian uống rượu, chúng ta coi như bạn bè.â€
Vương Dần nói: “Äại ca, anh thì sao?â€
Phương Tịch: “Anh vẫn là anh - Vương Äức Chiêu.†Phương Tịch cưá»i vá»›i tôi: “Tiêu chá»§ nhiệm, anh đã nói muốn thu lưu bá»n tôi. Anh em bá»n tôi còn biết là m nghá» má»™c, sau nà y bà n ghế trong trưá»ng cứ để bá»n tôi.â€
Tôi vá»™i nói: “Váºy thì quá tuyệt rồi.â€
Lệ Thiên nói: “Äại ca, để bá»n em Ä‘i chung vá»›i anh, nói chuyện thêm má»™t lúc nữa.â€
Phương Tịch nhìn anh ấy há»i ngược lại: “Chú còn đánh vợ không? Anh nhá»› hai cô vợ bé cá»§a chú trước kia má»—i ngà y bị chú đánh cho vô số vết bầm tÃm.â€
Lệ Thiên láºp tức xị mặt: “Äánh vợ? Cô ấy không đánh em đã là may lắm rồi, ngà y thưá»ng ngoại trừ tiá»n xe, má»—i ngà y em chỉ được cho có 3 NDT tiá»n tiêu vặt.â€
Phương Tịch cùng tam đại thiên vương Ä‘á»u cưá»i ha hả, nói: “Báo ứng!â€. Các hảo hán Ä‘á»u phì cưá»i.
Bà ng Vạn Xuân thở dà i: “Vẫn là kiếp trước sống sướng, thấy thằng nà o ngứa mắt là quất cho má»™t tráºn, giá» thì ngon rồi. Con mẹ nó, giá» thì để là m trưởng phòng em phải đút lót cấp trên hÆ¡n 1 vạn.â€
Vương Dần ngồi trên sà n nói: “Nói thế tôi còn sướng chán, mặc dù thưá»ng ngà y đưa hà ng Ä‘i Tân Cương vá»›i cao nguyên có chút mệt má»i, nhưng không ai khiến tôi bá»±c bá»™i.â€
Bảo Kim: “Chẳng phải còn có bá»n cướp vá»›i chó và ng (cái nà y là chế, đúng ra là CSGT) là m khó sao?â€
Vương Dần đưa cho Bảo Kim Ä‘iếu thuốc, bản thân cÅ©ng rÃt và i hÆ¡i rồi má»›i nói: “Bằng thân thá»§ cá»§a tôi bây giá» mà còn sợ cướp sao? Hai ngà y trước Ä‘i qua Ná»™i Mông, bị phạt chở quá tải trá»ng mất 1000 NDT, ná»a đưá»ng gặp bá»n cướp, tôi Ä‘áºp cho má»™t tráºn rồi lục túi lấy hÆ¡n 2000 NDT.†Sau đó lại xụ mặt: “Nhưng thằng con tôi lại là m loạn hết cả lên, má»›i năm nhất đã viết thư tình cho bạn gái trong lá»›p, còn trá»™m thuốc cả cá»§a tôi hút, thầy giáo còn gá»i tôi qua mấy lần.â€
Bảo Kim nói: “Äánh nó.â€
Vương Dần: “Tôi nà o dám đánh thầy giáo. Con tôi còn trong tay ngưá»i ta mà .â€
Bảo Kim mắng: “...Tôi bảo anh đánh thằng con chó chết cá»§a anh ấy.â€
Vương Dần ngồi trên sà n bá»±c tức: “Cả tháng má»›i gặp được nó và i lần, tôi là m sao nỡ đánh nó?â€
Phương Tịch khinh bỉ: “Äó là do chú quản giáo không tốt. Nhìn con anh xem, má»›i lên lá»›p hai đã nắm tay bạn gái rồi.â€
Má»i ngưá»i: “'-__-!â€
Không có văn hóa tháºt là đáng sợ.
Tôi Ä‘i lên nói : “Các vị thiên vương, tất cả đã không hà i lòng vá»›i công việc hiện tại. Váºy qua chá»— tôi là m Ä‘i. CÅ©ng đưa tất mấy đứa con trai con gái cá»§a các vị qua. Trưá»ng Dục Tà i là căn cứ bồi dưỡng nhân tà i, như váºy các vị cÅ©ng thưá»ng xuyên thấy đại ca Phương Tịch cá»§a các vị. Äặng quốc sư cÅ©ng ở đó.â€
Phương Tịch cùng Vương Dần nghe thế, nhìn qua các hảo hán. Trương Thanh hừ lạnh: “Tuấn NghÄ©a ca ca nói bá»n tôi đã không tÃnh toán chuyện cÅ©, tôi cÅ©ng không để ý chuyện các vị muốn tá»›i.†Trương Thanh bá»—ng nói to: “Há» Lệ, hai ta còn chưa xong đâu! Chá» tá»›i lúc thÃch hợp, hai ta lại tái chiến má»™t lần nữa.â€
Lệ Thiên cÅ©ng hừ lạnh: “Anh lại sợ mà y chắc?â€
Vương Dần há»i tôi: “Tôi đến đó thì là m gì?â€
Tôi nói: “Anh trước tiên quản lý đội xe cá»§a trưá»ng, sau nà y sẽ mở ban cÆ¡ khÃ, anh là trưởng ban, tương đương vá»›i trưởng bá»™ môn.â€
Vương Dần nói: “Ok, lái xe ở đâu cÅ©ng là lái.â€
Tôi há»i Lệ Thiên: “Anh có tá»›i không?â€
Lệ Thiên nói: “Việc nà y anh phải há»i vợ anh trước đã...â€
Tôi kéo anh ta lại nói nhá» và o tai: “Trưá»ng em lúc phát lương sẽ tách ra phát và o thẻ ATM và tiá»n mặt.â€
Lệ Thiên không hiểu nhìn tôi.
“...Em thấy nói thay vì má»—i tháng anh nháºn và i đồng lẻ tiêu vặt thì má»—i ngà y được 5 đồng.â€
Lệ Thương bắt tay tôi: “Cứ thế nhé.â€
Tôi nhìn Bà ng Vạn Xuân: “Giá» còn lại má»—i anh thôi....â€
Bà ng Vạn Xuân kinh ngạc nhìn tôi, nhún vai: “Nhưng tôi là nhân viên công vụ.â€
Tôi khinh bỉ: “Còn thương nhá»› cái vị trà trưởng phòng cá»§a anh à ? Là thầy giáo thì không phải là nhân viên công vụ chắc?â€
Bà ng Vạn Xuân suy nghÄ© má»™t lúc lâu má»›i nói: “Tôi trước tiên tạm thá»i nghỉ ở chá»— cÅ©, qua chá»— cáºu xem thá» .â€
Äến lúc nà y, tứ đại thiên vương cuối cùng cÅ©ng bị tôi thu tháºp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tôi có tư tâm, cÅ©ng vì câu nói cá»§a Lâm Xung: “Bát đại thiên vương má»—i ngưá»i Ä‘á»u vạn phu nan địch†lưu lại cho tôi ấn tượng quá sâu! Có những ngưá»i nà y, Ãt nhất dù các hảo hán Ä‘i rồi thì trưá»ng Dục Tà i cÅ©ng không biến thà nh cái thùng rá»—ng.
Phương Tịch lại cầm trang giấy lên Ä‘á»c, ném lên bà n, nói vá»›i bá»n Vương Dần: “Các chú không nên có quan hệ qua lại thưá»ng xuyên vá»›i vị tân đại ca nà y, ngưá»i nà y chẳng ra gì.â€
Cả bá»n Vương Dần Ä‘á»u kêu lên: “Hắn không phải đại ca má»›i cá»§a bá»n em.â€
Lệ Thiên nói: “Thằng chó đó rõ rà ng tÃnh ra có ngưá»i muốn táºp kÃch nÆ¡i nà y, bá» chạy má»™t mình luôn, ngay cả báo má»™t tiếng cÅ©ng không.â€
Tôi há»i: “Ngưá»i ná» trông thế nà o?â€
Lệ Thiên nói: “Là má»™t lão già . Bình thưá»ng chúng tôi hay gá»i lão là thá»§ lÄ©nh, lão kêu là má»›i ở nước ngoà i vá», má»—i ngà y Ä‘á»u rất thần bÃ, chúng tôi cÅ©ng không gặp thưá»ng xuyên.â€
“Bên cạnh lão có má»™t dạ hà nh nhân, các anh biết không?â€
“Không biết, chúng tôi chỉ là công cụ cá»§a lão thôi, dạ hà nh nhân má»›i là tâm phúc cá»§a lão. Buổi sáng tôi còn thấy hai ngưá»i ở chung, nhoắt cái đã chẳng biết chạy đưá»ng nà o, mà cÅ©ng chả biết chạy lúc nà o.â€
Tôi lóe lên má»™t ý nghÄ©, vá»™i há»i: “Anh nói xem lão trồng “Hấp dẫn thảo†ở nÆ¡i nà o?â€
Bà ng Vạn Xuân ngắt lá»i: “Thứ đó tôi cÅ©ng thấy má»™t lần rồi, trồng trong má»™t cái bồn to, đó là thà nh phần chá»§ yếu trong thuốc bá»n tôi uống. Nhưng tôi cÅ©ng không biết bình thưá»ng để ở đâu.â€
Ngô Dụng nói: “Nếu lão buổi sáng má»›i Ä‘i, chắc hẳn không có cÆ¡ há»™i bê cái bồn to như anh nói, nếu không các anh chắc chắn sẽ phát hiện ra.â€
Tôi vá»— đùi: “Em cÅ©ng nghÄ© giống anh.â€
Bà ng Vạn Xuân nói: “Nhưng tôi đã Ä‘i xem qua căn nhà nà y má»™t lượt, không có.â€
Lư Tuấn NghÄ©a nói: “Phòng lá»›n như thế khẳng định có ám thất, hoặc là có nÆ¡i chúng ta không biết.â€
Tôi cùng Ngô Dụng liếc nhau, đồng thá»i nói: “Lục soát.â€
Hạng VÅ© là ngưá»i đầu tiên chạy ra ngoà i, các hảo hán cùng bát đại thiên vương Ä‘á»u tản ra tá»± tìm. Nhìn khắp trong ngoà i biệt há»±, nhưng sau 30 phút cÅ©ng chẳng thu hoạch được gì. Tôi chắp tay sau Ä‘Ãt cháºm rãi Ä‘i bá»™ xung quanh, thá» tìm xem có được gì hay không, thấy biệt thá»± nà y cÅ©ng rất khà phách. Tôi ở trên lầu má»™t lúc, không ngỠở đó có má»™t phòng trữ váºt nhá», bên trong chất đầy dụng cụ vệ sinh. Má»™t nÆ¡i xa hoa như thế nà y vÄ©nh viá»…n không nhiá»…m má»™t hạt bụi. Nếu có thì ngưá»i ta cÅ©ng cẩn tháºn từng li từng tà dá»n sạch. Có thể biết, lúc hưng thịnh căn biệt thá»± nà y rất đông ngưá»i, trong lúc chá»§ nhân Ä‘i ra ngoà i thì ngưá»i là m thuê má»›i tổng vệ sinh. Cảnh tượng phồn vinh, nhưng giỠđã không có ngưá»i là m công, nghe Lệ Thiên nói, vấn đỠvệ sinh ở đây Ä‘á»u thuê công ty vệ sinh dá»n dẹp định kỳ.
Tôi tùy ý Ä‘i qua Ä‘i lại, trong má»™t ngăn tá»§ để khăn, tôi thấy có ánh sáng má»ng manh lóe lên. Tôi kéo ra, ra là má»™t cái khung ảnh. Mặt thá»§y tinh bên ngoà i chiếu xạ ánh sáng lóe lên vừa rồi. Bên cạnh là má»™t con gấu bông. Nhìn qua cÅ©ng biết là hẳn là ảnh cá»§a trẻ con. Quả nhiên là ảnh má»™t cô bé con Ä‘ang cưá»i, tuổi còn nhá» nhưng nhìn đã có vẻ rất cẩn trá»ng cùng nét kiêu ngạo, giống như má»™t chÃnh trị gia, mặt mÅ©i quen quen hình như tôi đã gặp qua ở đâu rồi.
Khuôn mặt giống ai nhỉ? Äại khái là có ngưá»i thu dá»n phòng nhét bừa và o ngăn tá»§. Tôi mang bức ảnh ra chá»— sáng nhìn cẩn tháºn. Bá»—ng giáºt mình, tôi nói to há»i Phương Tịch ở dưới nhà : “Lão Vương, anh nói là ngưá»i thuê các anh là chá»§ má»›i hả?â€
Phương Tịch nói: “Biệt thá»± là tên kia mua lại từ ngưá»i khác, sao váºy?â€
Tôi vui mừng dáºm chân: “Em tìm được chá»§ cÅ© cá»§a căn nhà nà y rồi.â€
Má»i ngưá»i dưới lầu Ä‘á»u há»i: “Là ai?â€
Tôi cÅ©ng không để ý tá»›i há», trá»±c tiếp lôi Ä‘iện thoại ra bấm số, chẳng bao lâu bên kia vang lên giá»ng nữ rất lãnh đạm nhưng dá»… nghe: “Wẩy?â€
“Trần tiểu thư phải không?â€
“...Äúng, tôi là Trần Khả Kiá»u, a, là Tiêu tiên sinh à ?â€
Cô nà ng mặc dù Ä‘ang cưá»i, nhưng chẳng có chút gì ấm áp. Vẫn cái đức hạnh như cÅ©, đúng, là bởi vì phần lãnh đạm cùng kiêu ngạo như váºy, tôi má»›i nháºn ra cô bé trong ảnh là : “Trần Khả Kiá»u!â€
Cô nà ng há» Trần từ khi nhá» tôi mà quen biết Cổ gia đã bặt tăm – đại khái là tiếp tục chuẩn bị tiá»n. Công ty bất động sản Trần Thị cùng Thanh Thá»§y gia viên Ä‘ang chá» cô ta cứu vá»›t. Cho nên tôi rất dá»… dà ng suy Ä‘oán ra: Trần gia Ä‘ang cần lượng lá»›n tà i chÃnh nên bán biệt thá»± cho đối thá»§ già u có cá»§a tôi, tên thần tiên giải ngÅ©. Mặc dù đại bá»™ pháºn váºt dụng tư nhân Ä‘á»u đã mang Ä‘i, nhưng trong lúc vá»™i và ng vẫn để quên lại bức ảnh chụp. Sau đó thì bị ngưá»i là m vệ sinh tiện tay ném và o kho hà ng....
Tôi cưá»i tá»§m tỉm há»i: “Trần tiểu thư, có phải nhà cô ở biệt thá»± số 18 trong khu biệt thá»± núi Xuân Không?â€
Trần Khả Kiá»u lạnh lùng nói: “Là chuyện trước kia.â€
Tôi biết tôi vừa nói nhầm nghiêm trá»ng, vá»™i nói: “Thá»±c sá»± xin lá»—i, thá»±c sá»± xin lá»—i, coi như câu vừa rồi tôi chúc mừng nhà cô rá»i Ä‘i vui vẻ, cô có biết ngưá»i mua biệt thá»± cá»§a cô không?â€
“Không biết, lúc tôi bán căn há»™ má»›i biết tên khách hà ng là Hà Thiên Äáºu, nghe nói là hoa kiá»u.â€
Phát hiện trá»ng đại, Ãt nhất thì giá» tôi cÅ©ng biết lão già đó tên là gì, nhưng tôi láºp tức phát hiện tên cá»§a lão đồng âm vá»›i “Hòa Thiên Äấuâ€.
Trần Khả Kiá»u nói: “Tiêu tiên sinh có việc gì tìm tôi sao?†Cô nà ng nà y dù nói chuyện vẫn lạnh băng. Nhưng không có dáng vẻ thiếu kiên nhẫn như trước kia, xem ra cô ta cÅ©ng hiểu được bản thân nợ Æ¡n tôi.
Tôi nghÄ© má»™t lúc rồi má»›i nói: “Nói thẳng thế nà y nhé, trong nhà cÅ© cá»§a Trần tiểu thư có bà thất không?â€
Trần Khả Kiá»u cảnh giác há»i lại: “Ngà i há»i vấn đỠnà y là m gì?â€
“...Không có thá»i gian để nhiá»u lá»i, tôi hiện tại Ä‘ang ở nhà cÅ© cá»§a cô đây, tôi có phải ngưá»i xấu hay không cô còn không biết sao?â€
Trần Khả Kiá»u nở má»™t nụ cưá»i: “Trước kia ngà i đương nhiên là ngưá»i xấu, hiện tại cÅ©ng không biết, hÆ¡n nữa...†Trần Khả Kiá»u trầm giá»ng nói: “Tôi dưá»ng như có nghÄ©a vụ vì chá»§ má»›i giữ bà máºt nhỉ?â€
Tôi trắng trợn uy hiếp: “Äừng quên cô còn nợ tôi má»™t Æ¡n huệ đấy.â€
Tôi nghe được tiếng thở dà i cá»§a Trần Khả Kiá»u ở đầu dây bên kia, chúng tôi gặp nhau và i lần, má»—i khi tôi tá» ra thẳng thắn thì cô nà ng luôn phát ra thanh âm nà y.
Trần Khả Kiá»u hết chá»— nói, má»™t lúc sau dứt khoát trả lá»i: “Có Ãm thất, cha tôi là ngưá»i yêu sưu táºp cổ váºt thì không thể thiếu thứ đó, nhưng tôi tuyệt đối không nói cho ngà i. Nhưng nếu ngà i cÅ©ng có má»™t căn phòng lá»›n, muốn xây má»™t căn ám thất thì tôi có thể tư vấn.â€
Tôi bá»±c tức: “Cô nói cái gì váºy, tôi nà o có phòng lá»›n? Phòng cá»§a tôi chẳng phải mua từ tay nhà các cô sao? Äá»™ dà y vách tưá»ng đó dù dấu tá» 500 NDT cÅ©ng khó....â€
Trần Khả Kiá»u thở dà i: “Tôi nói là nếu, nếu ngà i có má»™t căn biệt thá»±, cần là m má»™t ám thất, tôi đỠnghị ngà i xây nó trong phòng khách...â€
Tôi thế má»›i hiểu được ý tứ, Trần Khả Kiá»u sợ trá»±c tiếp nói cho tôi vị trà căn ám thất sẽ gặp phiá»n toái, cho nên luôn ám chỉ tôi.
Tôi nhanh chóng xuống nhà : “Tiếp tục nói, tôi thá»±c sá»± cần đỠnghị phương diện nà y.â€
Trần Khả Kiá»u cháºm rãi nói: “Ãm thất nhất định phải là m ở nÆ¡i ngưá»i ta không chú ý nhất, cho nên nó khẳng định không thể để đằng sau khung tranh, bởi vì trong phim ám thất Ä‘á»u ở sau khung tranh....â€
Tôi vừa nghe vừa xua tay ra hiệu má»i ngưá»i im lặng, bá»n há» hiểu ý tôi Ä‘á»u Ä‘i sau tôi lắng nghe.
Tôi Ä‘i qua và i bức tranh tÄ©nh váºt trên tưá»ng, Ä‘i tá»›i bức tưá»ng bên cạnh lò sưởi giống thá»i trung cổ.
Trần Khả Kiá»u nói: ''...CÅ©ng không thể xây ở bức tưá»ng cạnh lò sưởi, ngẫu nhiên má»›i đốt lá»a, nhiệt độ sẽ ảnh hưởng tá»›i đồ váºt giấu trong ám thất, hÆ¡n nữa vết khói ám và o khác nhau sẽ là m lá»™ vị trà ám thất....â€
Tôi bước qua lò sưởi trong phòng, gấp đến Ä‘iên lên: “Cô nói thẳng ở đâu... ách, nói tôi nên xây ở đâu là được rồi mà ?â€
Mặc dù nhìn không thấy, nhưng tôi cảm giác được Trần Khả Kiá»u Ä‘ang cưá»i cưá»i duyên, cô nà ng nói: “Váºy ngà i trước hết nghÄ© xem chá»— nà o không thể xây?â€
Mẹ nó, nà ng sao thừa hơi trêu đùa mình.
Tôi nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên không thể xây trên tưá»ng cá»a, bởi vì nÆ¡i đó má»ng nhất, nhà các cô khẳng định chẳng giấu nổi 500 NDT đâu nhỉ?â€
Trần Khả Kiá»u khen ngợi: “Äúng hướng rồi.â€
Tôi mắt trợn ngược, mồm há hốc, nhưng tuyệt không thể tưởng tượng được ở đó có thể đặt một cái bồn hoa to đùng, chẳng lẽ không giấu trong ám thất?
Trần Khả Kiá»u nói: “Kỳ tháºt ngà i nói đúng, độ dà y không thÃch hợp xây ám thất, nhưng sà n nhà cạnh tưá»ng đó thì sao.â€
Tôi ngắt lá»i: “Cô nói là ám thất dưới đất.â€
Trần Khả Kiá»u không để ý tá»›i lá»i cá»§a tôi, tiếp tục nói: “Vì phòng ngừa không khiến cho phòng khách rối loạn, tôi đỠnghị ngà i nên xây ám thất ở phÃa bên ngoà i nhà , sà n nhà chỉ là má»™t cái cá»a và o, đúng rồi, kỳ tháºt vị trà chÃnh thức cá»§a ám thất là ở bên ngoà i nhà , phÃa dưới bãi cá».â€
Thá»i Thiên vểnh tai nghe từ đầu tá»›i cuối, bá»—ng nói: “Váºy chẳng phải bên ngoà i đà o và o cÅ©ng lấy được đồ sao?â€
Trần Khả Kiá»u hiển nhiên nghe được lá»i nà y, đại khái tòa nhà nà y cÅ©ng là niá»m tá»± hà o cá»§a cô nà ng, Trần Khả Kiá»u không phục nói: “Ngà i yên tâm, nếu có ngưá»i muốn đà o và o, ngà i có thể dùng thép dà y 1,5m xây tưá»ng, nếu dùng lá»±c phá há»ng, có dòng Ä‘iện 100.000 vôn chá» hắn.†Thá»i Thiên lại chá»c: “Nhà cô hết bao nhiêu tiá»n Ä‘iện má»™t tháng – đừng dà i dòng, nói mau lối và o ở đâu?â€
“Thấy bên phải có 3 cái cá»a sổ chứ? Khi ánh sáng mặt trá»i chiếu má»™t góc 30 độ và hình thà nh má»™t vùng sáng, thì đó là lối và o ám thất - đây chỉ là đỠnghị cá»§a tôi.†Trần Khả Kiá»u không quên bá»c lót.
Tôi Ä‘i tá»›i trước cá»a sổ, cá»a sổ ở trên cao, ước chừng 3 mét. Tôi dùng gáºy tre ướm thá» hồi lâu, chếch 30 độ rồi đại khái tìm ra lối và o: “Nói mau, là m sao mở cá»a.â€
“Äây là má»™t thiết kế không khác gì má»™t kiệt tác nghệ thuáºt, trước tiên ngà i tìm trong phòng khách cái Ä‘iá»u khiển từ xa vạn năng, chỉnh Ä‘iá»u hòa vá» 28 độ, lại tá»›i ga ra ....â€
Tôi phát Ä‘iên: “Cô nói chầm cháºm má»™t chút, cô rảnh việc hả, ngay cả tìm cái bà thất cÅ©ng phải chÆ¡i vui chạy vui thế hả.... cô nói xem “Hòa hiên đấu†có thể đổi máºt mã thà nh chÃnh TV tá»›i kênh tiếp sóng, rồi chỉnh radio thà nh “Ná»a đêm không tịch mịchâ€?â€
Trần Khả Kiá»u: “'-_-'!â€
Chợt có tiếng nổ loảng xoảng vang lên, Hạng VÅ© vác từ ngoà i và o má»™t bức tượng cẩm thạch nặng ná»a tấn, nện thẳng và o cá»a.
Trần Khả Kiá»u vá»™i há»i: “Sao váºy?â€
“...ÄÆ°á»£c rồi, không có gì, chúng tôi tá»± mở.â€
Tôi đã chứng kiến lối và o đen ngòm trên sà n nhà rồi....
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Lôi Äế
12-01-2013, 02:13 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Sá» Thượng Äệ Nhất Há»—n Loạn
Tác giả : Trương Tiểu Hoa
Quyển 2: Bồi dưỡng nhân tà i văn võ trưá»ng há»c.
-----oo0oo-----
Chương 95: Hộ hoa sứ giả.
Nhóm dịch: Há»™i Bợm tỉnh táo nhất má»i thá»i đại
Biên: Lão Sầu
Nguồn: TTV
Lối và o vừa mở, Hạng VÅ© liá»n muốn xông và o, tôi vá»™i giữ chặt anh ấy lại: “Cẩn tháºn có cÆ¡ quan.â€
Ờ trong phim thưá»ng hay có còn gì, trong bà thất luôn có cÆ¡ quan bắn ra tên độc, độc thá»§y , ...
Lúc nà y tiếng chuông báo động vang lên, Lý Vân nói: “Báo động kêu, chắc hẳn là không có việc gì.â€
Tôi há»i Trần Khả Kiá»u: “Chúng tôi hiện tại có thể tiến và o được chứ?â€
Trần Khả Kiá»u khó tin nói: “Các anh là m thế nà o mà mở được? Nếu dùng máºt mã mở thì còn phải ấn má»™t dãy số, nếu không dù và o trong phòng thì cá»a cÅ©ng sẽ tá»± động đóng lại, nhưng hiện tại cá»a bị các anh phá há»ng, nếu thế thì không sao hết, nhưng mà cảnh sát cÅ©ng tá»›i ngay sau đó.â€
Äúng váºy, ám thất dù sao cÅ©ng chỉ là bảo vệ, cha cá»§a Trần Khả Kiá»u là m sao có thể tưởng tượng nổi có nhóm trá»™m có khả năng chuyển được váºt nặng đến cả tấn, dùng biện pháp nguyên thá»§y nhất mở cá»a.
Tôi nói vá»›i Trần Khả Kiá»u: “Chuyện nà y xong xuôi coi như chúng ta hết nợ.†Cô nà ng giúp chúng tôi thì coi như tôi và cô nà ng xà xóa. Nếu Ä‘iá»u tra ra, ám thất bà ẩn bị trá»™m, nà ng là chá»§ cÅ© khẳng định cÅ©ng sẽ bị liên đới. Bất quá cô nà ng chịu giúp tôi vị tất không phải không có tâm lý Ä‘en tối tác quái. Má»™t thứ đồ tốt, là ngưá»i ai cÅ©ng luôn hi vá»ng giữ được trong tay, nếu vì nhiá»u nguyên nhân khác nhau mà thà nh đồ chÆ¡i cá»§a ngưá»i khác, chúng tôi chỉ mong nó đột nhiên hư há»ng. Giống như má»™t ngưá»i chồng trước khi bá» vợ, trước khi nháºn giấy ly hôn khẳng định sẽ háºn ngưá»i phụ nữ ngá»§ ngáy, lông chân dà i, ăn cÆ¡m cÅ©ng tÃnh toán....
Hạng VÅ© cất bước tiến và o, ôm ra má»™t cái cháºu lá»›n, đại khái là cái bồn hoa mà Bà ng Vạn Xuân nói. Bên trong có má»™t bông hoa nhá» bằng bà n tay, tôi há»i: “Chẳng lẽ đây là hấp dẫn thảo? Nó sinh trưởng không cần ánh sáng sao?â€
Bà ng Vạn Xuân ngăn cản má»i ngưá»i vây lại, cẩn tháºn vén bông hoa lên thấy má»™t cái lá xanh, lá cây rất dà y, giống như lá xương rồng, nhưng không có gai, lá cây vừa lá»™ ra, má»i ngưá»i láºp tức ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m ngát lạ kỳ.
Bà ng Vạn Xuân nói: “Phiến lá má»›i là chÃnh chá»§, má»i ngưá»i thưá»ng nói là lá xanh chen hoa hồng. Thứ nà y thì ngược lại.â€
Tôi nói: “Nhanh chóng mang nó rá»i Ä‘i, cảnh sát sắp tá»›i rồi.â€
Hạng VÅ© vác lên vai muốn mang cả Ä‘i. Tôi vá»™i kéo lại: “Trên xe không đủ chá»—, hÆ¡n nữa quá lá»™ liá»…u.†Tôi biết anh ấy vì Ngu CÆ¡ nên má»›i để tâm tá»›i váºy, tôi quay sang bên há»i Bà ng Vạn Xuân: “Má»™t cái lá cây có thể luyện ra bao nhiêu viên thuốc?â€
“Má»™t viên! Má»™t cái lá má»™t viên thuốc.â€
“Mẹ kiếp, chẳng trách “Hòa Thiên Äấu†chiến vá»›i tôi bao lâu nay má»›i lôi ra được tứ đại thiên vương, nguyên lai là thuốc nà y không dá»… chế tạo – có cá» sau đó phải là m gì, anh biết cách Ä‘iá»u chế không?â€
Bà ng Vạn Xuân nhún vai: “Anh là m sao biết được? Anh chỉ nghe lão nói là lá cây nà y là chá»§ nguyên liệu thôi.â€
Lúc nà y má»i ngưá»i ba chân bốn cẳng đà o được hÆ¡n ná»a rá»… cây ra rồi. Má»™t cái cây nho nhá», rá»… cây lại dà i cả mét, hÆ¡n nữa lại vô cùng nhiá»u rá»… chùm. Hạng VÅ© cẩn tháºn cầm hoa, rá»… cây dà i rá»§ xuống trông như má»™t con má»±c. Chẳng trách nó có thể sống trong ám thất, xem ra nó cÅ©ng không cần ánh sáng sung túc, toà n bá»™ dá»±a và o chất dinh dưỡng sinh tồn.
Có ngưá»i tìm ra má»™t túi ni lông cho và o đó Ãt đất, cắm hoa và o trong, Hạng VÅ© há»i: “Sẽ không chết giữa đưá»ng chứ?â€
Tôi nói: “Không quản được nhiá»u thế. Äi thôi.â€
Má»i ngưá»i vá»™i chay ra xe, xe đưa chúng tôi đến đã sá»›m trở vá», hÆ¡n 60 ngưá»i ngoại trừ Äá»›i Tung có thể chạy, chỉ cần chạy là cảnh sát không bắt được, hÆ¡n nữa chá»— nà y còn không có chá»— đánh xe nữa.
Vương Dần cầm trong tay má»™t cái chìa khóa vẩy vẩy: “Nếu các vị không sợ bẩn thì ngồi xe tôi.â€
Chúng tôi theo tay anh ta chỉ, thấy má»™t chiếc xe chở hà ng dừng ở bên ngoà i biệt thá»±. Tôi dẫn đầu má»i ngưá»i bò lên thùng xe, kéo Trương Thuáºn Ä‘i lại bất tiện lên xe. Sau đó các hảo hán nhảy lên, xe vừa má»›i chở than đá vá», bẩn thỉu, Ä‘en ngòm, sau đó số ngưá»i dần dần tăng thêm, ngưá»i lên trước Ä‘á»u phải co lại tránh, khó khăn lắm má»›i leo lên hết, thùng xe đã giống như há»™p cá mòi (sardin)rồi.
Vương Dần cầm vải bạt trùm lên đầu bá»n tôi: “Các vị chịu khó tÃ, đừng để ngưá»i ta thấy thì lá»™ tẩy mất.â€
Chúng tôi thấy tối sầm, không thấy gì nữa, có ngưá»i cưá»i hì hì nói đùa, chợt nghe Lý Quỳ hô lên: “Ai cốc đầu ông thế?†Chẳng biết ai nói: “Không phải tao...†Lý Quỳ lại nói: “Äệt, tao nghÄ© không phải thằng há» Bà ng thì là thằng nhóc Hoa Vinh, còn Ä‘eo nhẫn nữa chứâ€. Bà ng Vạn Xuân cùng Hoa Hoa Vinh ở xa Ä‘á»u kêu lên: “Không phải tôi.â€
Hắc Toà n Phong ngạc nhiên: “Không phải hai thằng kia thì còn ai Ä‘eo nhẫn nhỉ?â€
Có ngưá»i tốt nhắc nhở: “Nói không chừng chị ba Ä‘eo nhẫn rồi cốc...â€
Lý Quỳ nói: “Chó má, cô ả cốc ông là m gì?â€
Chợt nghe Hổ Tam Nương hung hăng nói: “Ai bảo mà y sá» bà ?â€
Má»i ngưá»i sá»ng sốt, Ä‘á»u phát ra tiếng “à †tháºt dà i, có ngưá»i còn he he cưá»i xấu xa.
Lý Quỳ sợ run ngưá»i, không dám nói gì, mở miệng ra lại không nói được gì. Chợt lại nghe hắn nói: “Mình vẫn Ä‘ang nghÄ© là ai, bá»™ ngá»±c luyện được còn to hÆ¡n cả mình...â€
Cứ thế, trong bóng tối, má»i ngưá»i đâm chá»c nhau, tôi chán nản ôm chân ngồi ở trong góc thùng xe, đây là anh hùng hà o kiệt sao? Tôi nhá»› rõ là khi chúng tôi kiểm tra sức khá»e thá»i tiểu há»c, lúc chúng tôi và o phòng tối để chụp X-ray má»›i là m thế.
Bất quá vẫn còn tốt hÆ¡n sá»± tưởng tượng cá»§a tôi nhiá»u, lúc đầu tôi tháºt sá»± sợ các hảo hán cùng tứ đại thiên vương nhân cÆ¡ há»™i nà y ra tay vá»›i nhau.
Lúc nà y bên cạnh ngưá»i tôi có ngưá»i kêu lên: “Tiểu Cưá»ng đâu, sao không lên tiếng?â€
Tôi biết ngưá»i nà y hẳn muốn chÆ¡i xá» tôi, tôi không nói gì, lặng lẽ cầm cái nạng dá»±ng ở bên cạnh lên, đâm thẳng tá»›i chá»— ngưá»i vừa nói. Ngưá»i ná» hình như là Chu Võ, hắn che lưng hét lên: “Trương Thuáºn, mà y chá» xuống xe ông tÃnh sổ vá»›i mà y.â€
Tiếng Trương Thuáºn vang lên: “Tao có là m gì mà y đâu.â€
“Chó đẻ! Trừ mà y còn ai chống nạng...â€
Xe vá» tá»›i trưá»ng, Vương Dần kéo bạt ra, má»i ngưá»i nhìn như con khỉ Ä‘en váºy, dưới ánh mặt trá»i sáng sá»§a quay sang nhìn nhau, Ä‘á»u báºt cưá»i to.
Hạng VÅ© ôm chặt cây hoa và o lòng, hiện tại vừa xuống xe cÅ©ng buồn chẳng rá»a mặt, vá»™i và ng chạy tá»›i chá»— bồn hoa ở phÃa trước kà túc xá đà o má»™t cái hố sâu, cẩn tháºn trồng hoa và o. Sau đó lấy má»™t cái ghế ra ngồi cạnh nhìn xem. Tôi vã mồ hôi, Ä‘i lên há»i: “VÅ© ca, muốn xem nó cÅ©ng không cần phải váºy chứ?â€
Hạng VÅ© mắt không chá»›p nhìn bồn hoa, nói vá»›i tôi: “Chú dặn ngưá»i ta cho anh mấy cái bánh bao là được.â€
Tôi nói: “Váºy anh xem tá»›i khi nà o thì xong, hÆ¡n nữa anh không Ä‘i WC à ?â€
Hạng VÅ© nghÄ© ngợi má»™t lúc, không đáp lá»i tôi. Tôi tháºt sá»± sợ anh ấy lại vệ sinh luôn và o bồn hoa. Loại chuyện đó anh ấy có thể là m được, khi gặp vấn đỠliên quan tá»›i quan hệ vá»›i Ngu CÆ¡ thì trà lá»±c cá»§a Kinh khá» còn cao hÆ¡n anh ấy nhiá»u.
An Äạo Toà n Ä‘i tá»›i, muốn lấy chút phấn hoa và lá cây để tiến hà nh nghiên cứu thì bị Hạng VÅ© ngăn lại. Xem ra anh ấy cÅ©ng không quá tÃn nhiệm y thuáºt cá»§a An Äạo Toà n, nhưng đây là biện pháp duy nhất lúc nà y, bởi vì chúng tôi chẳng ai biết ăn lá cây rồi sẽ có tác dụng phụ gì nữa?
Tôi hết cách, đà nh phải vá» nhà má»™t mình. Äi tá»›i ná»a đưá»ng, tôi thấy má»™t đám đông vây quanh má»™t Ä‘oà n quay phim, chỉ cần có Ä‘oà n là m phim thì đám đông vây xem rất nhiá»u. Äám đông muốn kiếm được má»™t vị trà diá»…n viên quần chúng đương nhiên sẽ vây lên.
Tôi định bụng tùy tiện liếc sÆ¡ qua rồi Ä‘i, nhưng không ngá» trên bảng Ä‘en ở bên ngoà i có viết: “Lý Sư Sư truyá»n kỳâ€.
Tôi nhìn xem, từ khi Lý Sư Sư theo con đưá»ng nghệ thuáºt, tôi còn chưa qua xem Ä‘oà n là m phim. Tôi đỗ xe ở ven đưá»ng, đĩnh đạc Ä‘i tá»›i, má»™t bảo vệ cao 1m9 duá»—i tay ra cản tôi: “Muốn và o à ?â€
Tôi biết anh bạn nà y đại khái bị đám đông là m phiá»n chết khiếp, cho nên cÅ©ng chẳng tức giáºn: “Tôi là bạn cá»§a Kim tổng giám đốc các anh.â€
Bảo an nói: “Tôi không biết Kim tổng nà o hết.â€
Tôi nghÄ© lại, nhân viên bảo vệ chắc không biết Kim Thiếu Viêm, hẳn là thuê địa Ä‘iểm rồi gá»i bảo vệ tại địa phương ra là m, tôi Ä‘ang nghÄ© nên gá»i Ä‘iện cho ai, chợt thấy Tiểu Mãn Äầu mà tôi đã từng mượn ngá»±a - phó đạo diá»…n “Du kỵ binh triá»u Tần†đi qua trước mắt tôi.
Tôi vá»™i phất tay hô: “Mãn đạo diá»…n - Mãn đạo diá»…nâ€.
Bảo vệ hét lên: “Anh gá»i cái gì váºy?â€
Tiểu Mãn Äầu nghe có ngưá»i gá»i tên mình cÅ©ng cau mà y nhìn qua, tôi tiếp tục quÆ¡ tay: “Mãn đạo diá»…n, là tôi!â€
Tiểu Mãn Äầu Ä‘i nhanh tá»›i, nhìn tôi má»™t lúc rồi cưá»i: “Là anh hả?â€
Bảo vệ thấy chúng tôi quen biết, đà nh cho tôi và o.
Tôi kéo Tiểu Mãn Äầu ra há»i: “Mãn đạo diá»…n, phim phóng sá»± lần trước quay xong rồi chứ hả?â€
Tiểu Mãn Äầu tức bá»±c: “Tôi không há» Mãn...â€
Tôi cÅ©ng cưá»i vui vẻ, trưá»ng quay vô cùng lá»›n, ánh sáng mỠảo, trên mặt đất đầy thanh ray. Trên cao là má»™t máy quay quay từ góc cao, tÄ©nh âm cùng ô phản sang khắp nÆ¡i, đại bá»™ pháºn hoà ng cung, khách Ä‘iếm mà chúng tôi xem trên phim Ä‘á»u quay ở những chá»— thế nà y. Tôi nhìn qua má»™t vòng thấy hÆ¡i choáng, há»i Tiểu Mãn Äầu: “Tiểu Nam quay ở đâu váºy?â€
Tiểu Mãn Äầu không hiểu: “Ai là Tiểu Nam?â€
“Vương Viá»…n Nam.â€
Tiểu Mãn Äầu giáºt mình: “Anh biết cô ấy hả?â€
Tôi cưá»i nói: “Vô nghÄ©a, anh nghÄ© xem tôi và Kim tổng giám đốc cá»§a các anh quen nhau như thế nà o?â€
Tiểu Mãn Äầu hiển nhiên giá» má»›i biết, nói nhá»: “Tình yêu tay ba?â€
Tôi đà nh nói cho anh ta, vì tôi thấy rất đỠphòng tôi, anh ta đại khái nghĩ tôi vì thất tình nên tới chỗ quay của đoà n là m phim trả thù.
Cuối cùng, Tiểu Mãn Äầu cÅ©ng yên lòng nói cho tôi: “Nói váºy anh tá»›i tìm đạo diá»…n cá»§a chúng tôi hả?â€
Tôi nói: “Tôi không tìm đạo diá»…n cá»§a các anh, tôi tìm cô ấy...†Lúc nà y tôi đã thấy Lý Sư Sư. Thấy cô nà ng Ä‘ang mặc đồ cổ trang ngồi trong góc nghỉ ngÆ¡i, hai bên là hai cái quạt báºt vù vù, thổi tóc cô ấy bay toán loạn, giống như bạch phát ma nữ.
Tiểu Mãn Äầu cưá»i nói: “Thì đúng là đạo diá»…n cá»§a chúng tôi rồi.â€
Tôi ngạc nhiên há»i lại: “Chẳng phải trước kia các anh là đạo diá»…n sao?â€
Tiểu Mãn Äầu nói: “Äoà n phim bá»n tôi từ lúc thà nh láºp tá»›i giá» có má»—i má»™t đạo diá»…n thôi.â€
“...Thế còn ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n anh cÅ©ng tham gia quay bá»™ phim phóng sá»± lần trước đâu, anh ta không phải là đạo diá»…n hả?â€
Tiểu Mãn Äầu chỉ: “Anh nói phó đạo diá»…n cá»§a bá»n tôi hả?â€
Tôi quay qua nhìn theo, thấy Äại Mãn Äầu cùng má»™t ngưá»i nữa ngồi ở xa, hai ngưá»i vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, dưá»ng như Ä‘ang nghiên cứu chiến lược gì đó, có phó đạo diá»…n đầy trách nhiệm như váºy, là m sao không quay ra phim hay được?
Nhưng tôi cũng cảm thấy kỳ lạ, Lý Sư Sư trở thà nh đạo diễn từ lúc nà o?
Lúc nà y Äại Mãn Äầu cầm lấy má»™t quân cá» tròn tròn từ “bản vẽ†lên vá»— mạnh xuống: “Chiếu tướng, Tiá»n mã háºu pháo, xem cáºu có chết không?â€
Mồm tôi há hốc, hai ngưá»i Ä‘ang chÆ¡i cá»?
Tiểu Mãn Äầu cưá»i giải thÃch: “Từ lúc ê kÃp Ä‘oà n là m phim được láºp ra, má»i cảnh, má»i chi tiết Ä‘á»u là Vương tiểu thư Ä‘Ãch thân chỉ đạo, cho nên chúng tôi có thói quen kêu cô ấy là đạo diá»…n, má»i việc Ä‘á»u có ngưá»i khác lo nên đạo diá»…n nhà n rá»—i mà .â€
Lý Sư Sư còn không nháºn ra tôi tá»›i, vừa ngồi vừa chỉ đạo: “Tôi nói bao nhiêu lần rồi, gương không đặt ở đó – đó là nÆ¡i để cháºu nước cho ngá»±a.â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , áåçïëàòíî , aáîðò , àâòîêðåäèò , àâòîìîáèëÿ , ao da nam vessarc , baoconga loantac , do thi khoa hoc vn4 , êàòîê , èçäåëèÿ , êîëüöà , há»—n mang , há»—n mang 4vn , îäíîêëàññíèêè , ïåòåðáóðãà , îáðàçåö , ìàðêåòèíã , ìàøèí , ìóëüòèêè , nhac truo c75 , ñîáàê , õàêåð , öèôðîãðàä , õóíäàé , quá»· y ngốc háºu c75 , su thuong de nhat , su thuong de nhat loan , trương tiểu hoa , ùéÿéíáþðíï , ðàáî÷åãî