Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 31: Lửa giận của viện trưởng
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Cậu thề!?
- Sao phải như vậy ?
Hứa Đan Lộ nhìn Trương Dương , khóe miệng không khỏi hơi hơi nhếch lên, sao lúc này nghe được hắn nói lời này, có cảm giác ấm áp dào dạt.
- Được rồi, được rồi, tớ đáp ứng, tớ tuyệt đối sẽ không đi gặp Bạch Lượng Phong, nếu không mà nói. . . Nếu không mà nói. . .
Hứa Đan Lộ hừ một tiếng, cau cái mũi thở phì phì mà nói:
- Cậu muốn thế nào được cái đó.
- Ực ực!
Trương Dương nuốt một hơi nước miếng, sỗ sàng chà xát hai tay cười nói:
- Hắc hắc, đây chính là chính cậu nói nhé.
Thành phố Mai Ninh, trung tâm thành phố là mảnh đất nổi tiếng tụ hội ăn chơi. Lầu ba trong phòng khách, ba nam nhân thân hình trần trụi nằm ghé vào ghế da thật, ba người con gái dáng người nóng bỏng đang cưỡi ở trên lưng bọn họ, nhẹ xoa bóp, thỉnh thoảng còn cúi người xuống, dùng hai vú đầy đặn gắt gao để ở phía sau lưng nam nhân nhẹ nhàng ma xát khiêu khích .
Một người nam tử bên phải tuổi còn trẻ cười dâm tà, đột nhiên lật người, lôi người con gái cưỡi ở trên lưng hắn xuống dưới người, hai tay không chút khách khí mà duỗi vào từ cổ áo người con gái, dùng sức bóp rất nhanh mà mạnh bạo. Nếu có người nhìn đến hắn, hẳn là là có thể nhận thấy được, hắn đúng là tên Bạch Lượng Phong vốn là bị thương nằm viện mấy ngày.
Lúc này, trên người hắn không còn một chút thương tổn, hắn vừa thi triển động tác , vừa xoay đầu về hướng người nam tử trung niên hói đầu ở giữa ước chừng năm mươi tuổi, thở dốc nói rằng:
- Mã chủ nhiệm, đừng khách khí, coi như là ở trong nhà mình.
Cái người đàn ông trung niên hói đầu tên Mã chủ nhiệm kia nghe vậy, lập tức hưng phấn lên, học theo, đem bàn tay quái đản thò vào trong cổ áo người con gái, sung sướng mà kêu to lên.
Thấy thế, trên mặt Bạch Lượng Phong lộ ra một tia tươi cười khiến người khác khó phát giác, đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Bạch Cương nằm bên trái, nằm úp sấp vẫn không nhúc nhích, thích thú mà nói rằng:
- Đại Ca, anh biết không, mới vừa gọi cho em Hứa Đan Lộ kia. Em gọi điện thoại, khi em nói với nó Trương Dương bị khai trừ, anh có biết cô ta có bao nhiêu phẫn nộ và kinh ngạc không? Em nghe được thanh âm cô ta đau khổ cầu xin, quả thực là quá sung sướng, cái loại cảm giác này, đọ sức với một trăm đưa con gái còn thoải mái hơn …
- Hắc hắc, đương nhiên, hết thảy đều phải cảm tạ Mã chủ nhiệm đại nhân tương trợ.
Bạch Lượng Phong lần thứ hai đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Mã chủ nhiệm, lúc này Mã chủ nhiệm tựa hồ có chút kiềm chế không nổi, trước mặt Bạch Lượng Phong và Bạch Cương móc ra đũng mũi tên trong quần tên, muốn người con gái kia ngậm vào.
Người con gái kia do dự mà nhìn Bạch Lượng Phong một cái, nhìn thấy người nọ bất động thanh sắc mà gật gật đầu, liền ngựa quen đường cũ mà mở ra cái miệng nhỏ, động tác thành thục.
Nhìn đến một màn hương diễm này, dục hỏa trong đầu Bạch Lượng Phong hoàn toàn bị đẩy lên, bật người lột quần áo đồng dạng bắt cô em kia mau cắn vào.
- Hừ, đợi đến tối, phía dưới nhất định là Hứa đại mỹ nữ .
Bạch Lượng Phong hưng phấn ý dâm , hắn tin tưởng, Hứa Đan Lộ nhất định sẽ đồng ý điều kiện của chính mình, ngoan ngoãn đi đến cửa. Mỹ nữ của Mai Đại hắn chơi đùa không ít, nhưng cái loại hoa hậu giảng đường học viện giống nàng này đến nay cũng chưa động được một cái, đây không thể không nói là một tiếc nuối.
Bên kia Bạch Cương vừa nhìn thấy hai cái bên này đều dựng lên, chỗ nào đồng ý hạ uy phong, bật người cũng định xoay người thúc ngựa mà lên, trong lúc nhất thời, ba đôi nam nữ ở trong phòng khách quý trở mình lăn đến lăn đi, rên rỉ, mỗi người đều thăng hoa.
Sáu người chơi đến đỉnh, ở vị trí giữa ghế nằm, trong một cái túi màu đen đột nhiên phát ra một chuỗi tiếng chuông chói tai.
Bạch Lượng Phong bất mãn mà từ trong ngã ba tuyết trắng ngẩng đầu, cái tiếng chuông này không phải hắn đặt, người đặt chuông điện thoại di động khẳng định đến từ Bạch Cương và Mã chủ nhiệm.
Sau đó hắn liền nhìn đến Mã chủ nhiệm, lúc này giống bọn lưu manh vội vội vàng vàng từ trên người ả kia rút lui khỏi, lao về phía túi công văn màu đen, từ bên trong lấy ra cái Iphone, nhìn nhìn số gọi đến, liền giống một con chó Nhật tiếp nghe:
- Ha ha, cao chủ nhiệm, tôi là Tiểu Mã, ngài có dặn dò gì?
Mã chủ nhiệm mặc dù là chủ nhiệm, nhưng trên thực tế hắn chỉ là phó chủ nhiệm, trên hắn còn có một người họ Cao là chủ nhiệm thực gắt gao đè nặng hắn. Gần đây Cao chủ nhiệm đang đi công tác học tập tại nơi khác, xem chừng là sắp thăng chức. Nếu hắn nịnh bợ tốt Cao chủ nhiệm, sau này vị trí chủ nhiệm đích thực này khẳng định sẽ rơi xuống trên đầu của hắn.
- Mã Khuê hả? Hôm nay có phải ông viết một thư thông báo yêu cầu sinh viên tên là Trương Dương năm 4 tự xin nghỉ học hay không?
- Ha ha, Cao chủ nhiệm, việc này ngay cả ngài cũng biết sao, ai da, quên lên tiếng nói với ngài, là như vậy, cái cậu sinh viên tên Trương Dương kia quả thực là tên lưu manh nha...
Mã Khuê chuyển di động từ tay trái đổi đến tay phải, sau đó chỉ chỉ dưới người, ý bảo tiếp viên kia tiếp tục, tên kia quyến rũ cười, vội vàng đi lên, oạch một tiếng.
Thoải mái làm cho Mã Khuê không tự chủ được mà “ Ư! “ Một tiếng.
Sau đó mới nghĩ đến người đầu kia điện thoại, Cao chủ nhiệm còn đang nghe đâu, vội vàng nhịn xuống khoái bảm, một bộ dáng lòng đầy căm phẫn tiếp tục nói rằng,
- Chủ nhiệm à, cái cậu Trương Dương kia quả thực không coi ai ra gì , dám đánh gãy một cái xương sườn cậu Bạch Lượng Phong – con trai Bạch tổng của Bạch thị dược nghiệp , người có quan hệ tốt đẹp với học viện. Cái này cũng chưa tính, ngay cả phụ đạo viên của khoa, cậu Bạch Cương cũng bị đánh, quả thực là vô pháp vô thiên, tôi báo cáo một chút với phó viện trưởng Hồng, cuối cùng liền đưa ra xử phạt khuyên nhủ, nhưng lại quên báo với ngài, đây là tôi nghiêm trọng thất trách .
- Được rồi, được rồi, cái gì mà loạn bát nháo thế?
Điện thoại bên kia, Cao chủ nhiệm có vẻ có chút không kiên nhẫn mà nói rằng,
- Lập tức huỷ bỏ hết thảy xử phạt đối với Trương Dương! Cũng giải thích tử tế với người ta đi!
- Hả . . . Huỷ bỏ? Giải thích?
Mã Khuê lập tức cứng lại, đồng thời thằng nhỏ kia cũng giống như con giun nhũn xuống:
- Chủ nhiệm, cái cậu Trương Dương kia kiêu ngạo như thế, cho dù là khai trừ cũng không đủ, như thế nào. . .
- Như thế nào cái rắm, lão tử bị Tào viện trưởng mắng như chó đây, bảo tôi lập tức lập tức huỷ bỏ hết thảy xử phạt với Trương Dương, mà còn cần tìm người trở về, tôi cảnh cáo cậu, nếu người không thấy , cho dù cậu làm như thế nào cũng phải tìm trở về cho tôi.
Cao chủ nhiệm rống lớn trong điện thoại nói,
- Có nghe hay không?
- Này. . .
- Này cái gì mà này? Có vấn đề gì sao? Tôi cho cậu biết, lúc này cậu họa sấm lớn.
Nói xong Cao chủ nhiệm bên kia đầy ngập lửa giận cúp điện thoại.
Mã Khuê lập tức ủ rũ , nhìn ghé vào cái mặt người con gái dưới mông lộ vẻ không hiểu, nhìn nhìn lại đồ vật của chính mình kia đột nhiên thu nhỏ lại, nhịn không được ai thán một tiếng, không nói hai lời, xoay người xuống giường, thu quần áo lung tung mặc vào.
- Mã chủ nhiệm, Mã chủ nhiệm, làm sao vậy?
Nhìn thấy bộ dáng Mã Khuê thất kinh giống chó nhà có tang, Bạch Lượng Phong ngừng động tác, kinh ngạc hỏi.
- Đừng nói nữa, đã gây họa rồi.
Mã Khuê vừa mặc quần áo, vừa oán giận nói:
- Cái tên Trương Dương kia là ai đây? Các cậu cũng chưa điều tra cho rõ ràng, lần này bị các cậu hại chết .
- Trương dương? Rốt cuộc làm sao vậy?
Bạch Lượng Phong nhíu mày, vừa rồi hắn nghe được trong điện thoại Mã Khuê không ngừng nhắc tới tên của Trương Dương đã cảm thấy có vấn đề, hiện tại càng chứng thực ý nghĩ của chính mình.
- Làm sao vậy?
Mã Khuê trừng mắt nhìn hắn một cái căm tức mà nói rằng,
- Cấp trên đang chất vấn chuyện này đây, tôi không nên nghe lời nói của một bên các cậu, loạn viết cái gì mà thông báo khuyên nghỉ, ai da, xong rồi, xong rồi, lần này xong đời .
Nói xong vừa chỉnh lý xiêm y, vừa giẫm bước chân hỗn độn và hoảng hoảng đãng đãng đi ra khỏi phòng khách quý.
Trong phòng, hai người Bạch Lượng Phong và Bạch Cương hai mặt nhìn nhau, làm như không hiểu chuyện như thế nào đột nhiên đã xảy ra biến hóa lớn như vậy.
- Đi, nhanh chóng về trường học hỏi thăm xem.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 32: Mỹ nữ, giường chỉ có một cái thôi
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Vì muốn cha Hứa Đan Lộ nhanh chóng được trị liệu, Trương Dương và hai mẹ con Hứa Đan Lộ thương lượng, quyết định sáng sớm bốn người đồng thời bắt xe đi X.
Theo đánh giá của Dương Tĩnh, loại tình huống của Hứa Mao Căn này, mặc dù là dùng kỹ thuật TOMO tiên tiến nhất, tình huống hết thảy thuận lợi, tối thiểu cũng phải phải làm hai mươi bảy thứ xạ trị thêm năm lần liên hợp trị bệnh bằng hoá chất mới có biện pháp ức chế bệnh tình, cứ như vậy thời gian trước sau cần ước chừng một nửa tháng, cho nên điều này cũng có ý nghĩa, Trương Dương và Hứa Đan Lộ thực có khả năng phải ở lại X nửa tháng.
Thời gian gấp gáp, Hứa Đan Lộ lập tức dốc lòng xin thầy cô được nghỉ học, rất nhanh liền được phê chuẩn.
Mà Trương Dương hiện tại đã không phải sinh viên Mai Đại, cho nên hắn càng đơn giản, trực tiếp trở về ký túc xá đem quần áo không nhiều lắm nhét vào ba lô, rồi đem tài sản khổ học 4 năm lưu lại duy nhất, một cái rương sách chỉnh lý một chút, sau đó mang theo một cái ba lô cùng một cái rương, liền chuẩn bị đi khỏi. Vốn là hắn muốn cùng bọn Lý Kính Đông nói một chút từ biệt, kết quả ngoài gặp Lưu Thanh từ thư viện trở về, hai người khác buổi chiều đều có lớp.
Sau khi gửi tin ngắn cho từng người bọn hắn, di động lỗi thời của hắn vừa vặn cũng không còn điện , Trương Dương cười khổ một chút, cảm thấy đây hình như là ý trời, hắn kéo thùng, mang theo ba lô, liền đi theo con mọt sách chậm rãi đi ra khỏi vườn trường.
Lưu Thanh trong ngày thường nửa ngày nghẹn không ra một câu, hôm nay không biết làm sao, nhìn thấy Trương Dương phải rời khỏi, lại đột nhiên trở nên thương cảm, thực kiên quyết mà từ đống sách chui ra, muốn đích thân đưa Trương Dương ra cửa trường.
- Dương tử, bản tính cậu cái gì cũng tốt, ngay cả có lúc hơi quá.
Con mọt sách bộ dạng có chút gầy, nhưng hắn kỳ thật rất cao , hai người đi song song, hắn thoạt nhìn thậm chí so với Trương Dương còn hơi chút cao hơn, Trương Dương vác nặng nhất thùng sách kia, hắn kiên trì muốn giúp Trương Dương mang đi theo.
- Rời đi không phải chấm dứt, có lẽ là một cái bắt đầu mới nhân sinh của cậu.
Đi đến cửa trường học, Lưu Thanh quay đầu lại, nhìn nhìn cửa trường Mai Đại, cười nói,
- Có lấy được bằng tốt nghiệp hay không, đều không thể thay đổi việc cậu là một phần tử sự thật của Mai Đại, ngàn vạn đừng làm người Mai Đại mất mặt.
- Có thời gian, nhớ phải về đây thăm chúng tớ, trường học tuy rằng khai trừ cậu, nhưng chúng ta vĩnh viễn đều là bạn học.
Nhìn Lưu Thanh cao cao gầy gầy, khóe mắt Trương Dương đột nhiên có chút ướt át, có lẽ giờ khắc này, hắn mới hiểu được, đây là tình bạn chân chính.
Rời khỏi Mai Đại, Trương Dương thật sự thành người không nhà để về, nhưng cũng may khi cha Hứa Đan Lộ từ An Bình tới Thành phố Mai Ninh khám bệnh, cố ý thuê một phòng ở gần bệnh viện Trung Sơn, phòng ở còn phải có hai tháng mới đến hạn, cho nên một đống hành lý của hắn liền tạm thời gửi ở tại kia.
Ngày hôm sau, sáng sớm hắn liền cùng Hứa Đan Lộ cha mẹ của Hứa Đan Lộ và đồng thời đi X.
Dương Tĩnh giúp bọn họ liên lạc chính là Đồ chủ nhiệm của khoa phóng xạ của bệnh viện, bởi vì bệnh tình của Hứa Mao Căn nghiêm trọng, Đồ chủ nhiệm luôn bật đèn xanh cho bọn họ, sau khi nhìn báo cáo PET/CT, buổi chiều liền giúp bọn họ làm định vị khuông, lại rất nhanh thiết kế phương án trị liệu tốt nhất.
Kết quả như Dương Tĩnh mong muốn, dùng TOMO xạ trị năm đợt trị liệu, từng đợt trị liệu năm lần, trong lúc từng đợt trị liệu thêm liên hợp trị bệnh bằng hoá chất một lần, chọn dùng chính là dược liệu thái hân xạ tử bá hướng.
Bởi vì phải làm định vị khuông, cho nên trị liệu phải bắt đầu từ hôm sau, tương đương mà nói bọn họ có hai ngày để nghỉ ngơi một chút, nói rằng nghỉ tạm, bọn họ mới phát hiện, bận rộn một ngày, chỗ ở còn chưa tìm ra.
Vì không cho Hứa Mao Căn bôn ba mọi nơi, Trương Dương để bà Hứa chăm sóc ông ta, mà bản thân hắn cùng Hứa Đan Lộ thì đi tìm chỗ ở .
Hôm nay, cuối cùng Hứa Đan Lộ lại mặc một bộ Trương Dương cho rằng đó là quần áo “tủ” của nàng, váy ngắn tới đầu gối màu tóm thêm một cái sơ mi rộng thùng thình hồng, một đôi giày vải, tóc huộm vàng cũng búi lên cùng một cái trâm gài tóc, thoạt nhìn rất rạng ngời, nhưng thân mình uốn éo, núi non to thẳng lại khiến dáng người mê người của nàng hiển lộ ra.
Bởi vì hiện nay tiến triển thuận lợi, tâm trạng Hứa Đan Lộ thoạt nhìn rất tốt.
- Trương Dương, nếu không có cậu, hôm nay đã có thể không thuận lợi vậy , trở về mình phải cảm tạ bác sỹ Dương đề cử cậu giúp đỡ.
- He he, tớ là người giúp đỡ liền không cần cảm tạ à?
Hứa Đan Lộ quay đầu lại, nhìn Trương Dương một cái, nói rằng:
- Cám ơn!
- Không phải chứ, chỉ có hai chữ cám ơn à?
Trương Dương chậc lưỡi tỏ vẻ bất mãn.
- Không thì muốn thế nào?
- Có cái gì bồi thường cho thân thể không …
- Mơ hả?
Trương Dương ủy khuất mà nói:
- Không phải là muốn ăn một chút gì sao, đói bụng.
Trương Dương nghĩ nghĩ:
- Trước tiên tìm nơi ở đã!
- Tớ giết cậu !
Qua một lúc lâu, Hứa Đan Lộ cau mày hỏi:
- Không phải tìm nơi ở sao, khách sạn nhìn đến vài nơi, sao cậu lại chui vào cái hẻm nhỏ này?
- Xin người, khách sạn? Khách sạn mà ở một nửa tháng cần bao nhiêu tiền biết không?
Trương Dương nhìn nàng, nói rằng,
- Hơn nữa người tới xem bệnh đều là muốn thuận tiện điều dưỡng thân thể , khách sạn chẳng lẽ có thể nấu cơm cho cậu? Đương nhiên là cần tìm khách sạn tính tiền tháng bình dân thôi!
- Ừ nhỉ!
Hứa Đan Lộ bị Trương Dương quở trách dừng lại, trong lòng nếu lại không có nửa điểm tức giận, ngược lại lại cảm thấy rất ấm áp .
Cuối cùng bọn họ rốt cục tìm được một nhà dân ở tiếp giáp bệnh viện không đến hai trăm mét.
Vị trí Địa lý không tồi, không khí cũng thực thanh tịnh, tiền phòng cũng không mắc, một tháng ba nghìn đồng, so với khách sạn re hơn một nửa, còn có thể tự mình nấu đồ ăn.
- Thực tiện lợi , phòng của chúng tôi chính là chuyên môn cung cấp cho người lên xem bệnh ở, trong phòng có máy nóng lạnh, điều hòa, TV, buồng vệ sinh độc lập, còn có thể nấu đồ ăn.
Bà chủ cho thuê nhà nhìn nhìn Trương Dương và Hứa Đan Lộ, một bên đánh hợp đồng thuê phòng, cười nói,
- Hai người nhìn xem, hai cái giường, vừa vặn bốn người ngủ, nếu hai người ở khách sạn, một tháng đến năm sáu ngàn, còn không có cách nào sắc thang thuốc uống cho người bệnh.
Hai cái giường? Trương Dương nhìn Hứa Đan Lộ một cái, mở miệng hỏi:
- Dì ơi, có phòng ba cái giường hay không?
Chủ cho thuê nhà nhìn hắn một cái, là lạ hỏi han:
- Hai người không phải bốn người sao? Hai ông bà ngủ một cái, hai vợ chồng ngủ một cái không phải vừa vặn sao?
- Khụ. . . Chúng ta không phải. . .
Trương Dương ho khan một tiếng.
- Không phải hai vợ chồng à, ừ, tôi hiểu được, hai người là anh em à, ai da, vậy cũng không sao mà, cha con ngủ một cái, mẹ con ngủ một cái, xem bệnh quan trọng hơn, ở nơi này còn nhiều người như các bạn, thật sự không được các bạn hãy đặt thêm một phòng . . .
- Tốt rồi, dì à, vậy gian này đi!
Hứa Đan Lộ quyết đoán mà cắt lời bà chủ cho thuê nhà.
Đặt xong phòng ở, cầm cái chìa khóa đi ra, Trương Dương nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, nhỏ giọng nói thầm nói:
- Hay là, tớ đi tìm khách sạn?
Hứa Đan Lộ cắn cắn môi anh đào cái miệng nhỏ nhắn:
- Nếu cậu cảm thấy không tiện, tớ liền giúp cậu tìm một gian.
- Không đâu, tớ và bác trai cùng một cái giường, cậu và bác gái ngủ một cái, tớ chỉ là lo lắng bác trai không quen.
- Không quan hệ, nhưng, kỳ thật ba của tớ . . . Được rồi.
Hứa Đan Lộ nhẹ liếc mắt với Trương Dương một cái, do dự một chút, sâu kín mà nói rằng,
- Bây giờ là vì chữa bệnh, đêm qua thân thích trong nhà góp cho hơn hai mươi vạn, hơn nữa nhà chúng tớ vốn có bảy tám vạn, có lẽ vừa đủ phí dụng trị liệu, ở à, có thể tiết kiện thì tiết kiệm!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 27 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 33: Cùng giường với Hứa Đan Lộ ( 1 )
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Sau khi cha mẹ Hứa Đan Lộ nghe nói tìm được phòng ở, đã rất thích Trương Dương. Trong mắt bọn họ, kỳ thật Trương Dương đã thành tiêu chuẩn của thanh niên, đặc biệt mẹ của Hứa Đan Lộ – Hà Trân, quả thực là coi Trương Dương trở thành con rể mà đối đãi. Buổi tối lúc ăn cơm, không ngừng mà gắp đồ ăn vào trong bát Trương Dương, bộ dáng kia hận không thể để Trương Dương và Hứa Đan Lộ trực tiếp đi kết hôn.
Sau khi nhìn thấy phòng, hai người lại nhìn Trương Dương thật lâu. Phòng tốt, không khí tốt, chung quanh u tĩnh, còn có nước ấm, TV, buồng vệ sinh đầy đủ mọi thứ.
Nhưng sau khi thấy được chỉ có hai cái giường, sắc mặt hai người quái dị một chút, nhưng sau khi thấy được ánh mắt con gái, cũng liền cấm khẩu không nói .
Đương nhiên Trương Dương không chú ý tới điều này, tuy rằng cảm thấy mình là một người xa lạ ở giữa bọn họ một nhà ba người là có chút quái dị, nhưng bây giờ là vì chữa bệnh, hắn cùng cha của Hứa Đan Lộ ở chung hẳn là không có vấn đề gì.
Nhưng khi sắp buồn ngủ, Hà Trân cũng là thực không ngại ngần mà cùng hắn mở miệng nói rằng:
- Tiểu Trương à, thực ngại quá, tối này ủy khuất cháu cùng Lộ Lộ chung một giường!
Trương Dương nhất thời không kịp phản ứng, một bên Hứa Đan Lộ cũng đỏ lên mặt cười, kéo hắn đến buồng vệ sinh, dùng vẻ cực kỳ xấu hổ nói rằng:
- Là như vậy, ba của tớ có cái tật xấu, buổi tối ông ấy . . . Buổi tối nếu không thể ôm mẹ của tớ, ông ấy . . . ông ấy liền ngủ không được.
- Hả …
Trương Dương ngẩn ngơ.
- Cho nên. . . Cho nên buổi tối cậu phải cùng ta chung một giường, nếu không, tớ ngủ trên mặt đất cũng được.
Hứa Đan Lộ cúi thấp đầu, mặt cười trắng nõn sớm không biết đã đỏ đến mức nào.
Đã tới gần Lễ quốc khánh, lúc này thời tiết ở Thành phố X đã có một chút lạnh, đặc biệt đến thời điểm sau nửa đêm, càng là lạnh lẽo như nước.
Phòng đã tắt đèn, mà cha mẹ Hứa Đan Lộ cũng đang ngủ, nhưng Trương Dương và Hứa Đan Lộ hai người tự nhiên sẽ không dễ ngủ như vậy, đương nhiên đối mặt với đại mỹ nhân hấp dẫn như Hứa Đan Lộ, đồng thời ngủ một cái giường, Trương Dương cầu còn không được, nếu nói là hắn không tình nguyện không khỏi quá giả tạo.
Nhưng nhìn thấy thần sắc xấu hổ của Hứa Đan Lộ, quần áo ăn mặc chỉnh chỉnh tề tề, tựa vào đầu giường, gật gù.
Trương Dương thật sự là không thể không mở miệng được, nói:
- Hờ hờ, chúng ta ngủ đi!
Trương Dương không mở miệng, Hứa Đan Lộ tự nhiên càng thêm ngại ngần mở miệng , tuy rằng mí mắt mệt đến dính vào nhau, nhưng nàng vẫn phải tự nhắc tới tinh thần nhìn chằm chằm TV làm bộ như đang xem.
Kim đồng hồ chậm rãi hoạt động hướng về phía rạng sáng từng chút, giường Hứa Mao Căn cách vách phát ra tiếng ngáy đều đều, mà lúc này, trong TV ngay cả tin tức cũng chưa phát, trực tiếp biến thành một cái đồng hồ báo thức cực đại.
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, gật gật đầu:
- Ừ , cậu cũng ngủ đi!
- Ừ , đồng thời ngủ!
Trương Dương thuận miệng đáp, vốn là những lời này là không có nghĩa khác , nhưng lúc này vừa nói, mặt Hứa Đan Lộ hơi hơi hồng hồng, liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, chu miệng.
- Bại hoại!
Nàng nhìn nhìn ba mẹ của nàng, thấp giọng mắng.
- Hi hi, cậu đừng có hiểu lầm!
Trương Dương nhìn bộ dáng oán trách của nàng, trong lòng hơi hơi động, không thể không nói Hứa Đan Lộ là cái loại mỹ nữ toàn thân tràn ngập nguyên tố gợi cảm, tùy tiện có một động tác nhỏ đều sẽ làm cho người ta có một cảm giác xúc động.
Hứa Đan Lộ nhìn hắn một cái, không để ý đến hắn, cúi đầu từ bên giường kéo tới túi du lịch của chính mình, lôi ra một cái váy ngủ, ôm ở ngực, sau đó nhẹ giọng nói rằng:
- Tớ muốn đi tắm rửa một cái, cậu ngủ trước đi.
Tắm rửa? Trương dương không kìm lòng nổi mà nuốt một hơi nước miếng, yết hầu rầm rầm một tiếng, lại bị hứa đan lộ nghe được, trong bóng đêm nàng thấp thấp hừ một tiếng, nhưng là không nói gì, thay đổi dép lê lắc lắc mông đi tới bên cạnh buồng vệ sinh.
Qua một lát, Trương Dương thực rõ ràng mà nghe được bên cạnh truyền đến tiếng nước chảy rầm rì, trong óc của hắn rất nhanh xuất hiện một cảnh tượng mê người, một thân thể tuyết trắng mê người, ướt sũng dưới từng giọt nước của vòi hoa sen, nhẹ nhàng chớp lên hai núi non cao ngất, trên núi non mơ hồ có thể thấy được hai điểm hồng hồng . . .
Ôi, chịu không nổi !
Trương Dương đột nhiên phát hiện, cậu nhóc của mình thế nhưng đáng xấu hổ mà cứng lên.
- Két …
Nhưng mới bảy tám phút qua thôi, cửa buồng vệ sinh vang một tiếng, mở ra, Hứa Đan Lộ ôm một đống quần áo đi ra.
Xem ra nàng chỉ là rửa mặt qua loa một chút mà thôi, tóc vẫn là vậy, nhưng lúc này trên người đã đổi thành một bộ váy ngủ màu tím, váy dài đến đầu gối, trên thân có đai đeo, lỗ hổng dưới nách lại không nhỏ.
Nàng khom lưng xuống, đem quần áo vừa thay cho vào bọc thành một khối tròn đặt dưới bàn TV, khoảnh khắc xoay người, Trương Dương đã nhìn thấy lỗ hổng dưới nách nàng mở ra , lộ ra một đường cong màu trắng.
Nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, cũng không có nhìn thấy gì khác.
Nhưng khi Trương Dương thấy nàng chậm rãi đi đến bên giường, tim đập lại gia tốc , tuy rằng không có gội đầu, nhưng tắm rửa xong toàn thân Hứa Đan Lộ còn giữ một mùi hương tự nhiên, đại khái là bởi vì nguyên nhân thân thể còn hơi ẩm, váy ngủ dính sát vào thân thể, đem dáng người lả lướt đầy gợi cảm của nàng nhất nhất lộ ra, nhất là núi non cao ngất, giờ phút này càng có vẻ lung lay sắp đổ.
Trương Dương theo bản năng mà đứng lên, nhưng hắn hoàn toàn không phát hiện, phía dưới của mình đã sớm có thể dựng lên một cái lều trại lớn, giờ phút này đang đối mặt với Hứa Đan Lộ.
Mặt cười của Hứa Đan Lộ nhất thời hồng lên, thấp giọng mắng một câu:
- Háo sắc!
Trương Dương lúc này mới phát hiện mình không ổn, thầm mắng một câu, giống như chó nhà có tang bay nhanh thẳng đến buồng vệ sinh, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai cởi sạch quần áo, mở vòi nước ra.
Sự thật chứng minh, nước lạnh như băng là có thể dập tắt dục hỏa tràn đầy, nhưng sau khi tắm xong Trương Dương lại phát hiện mình không mang dụng cụ.
Bởi vì chạy trốn vội vàng, quần lót không mang, mà vừa rồi cởi cái kia cùng quần áo toàn bộ bị hắn thuận tay ném vào trong nước .
Như vậy trần truồng đi ra ngoài tuyệt đối là không được , đem quần áo ướt sũng mặc vào rồi lại đi ra ngoài thì có vẻ có chút ghê tởm.
Trương Dương nhất thời lâm vào tình thế khó cả đôi đường.
Đang khó xử, cửa buồng vệ sinh lại truyền đến hai tiếng tiếng đập cửa thùng thùng.
- Phải giúp gì không?
Thanh âm của Hứa Đan Lộ.
- Hả …
Trương Dương giật mình một cái, theo bản năng mà vươn tay che hai cỗ giữa hai chân, vừa rồi lúc tiến vào, hắn chú ý thấy, cái cửa thủy tinh này dù từ bên ngoài nhìn không rõ bên trong, nhưng hình ảnh mơ mơ hồ hồ hình như là có thể nhìn được.
Ngoài cửa truyền đến một tiếng cười nhẹ, Hứa Đan Lộ hạ thấp thanh âm nói:
- Được rồi, một đại nam nhân có cái gì mà thẹn thùng , có phải cậu không mang quần lót và áo ngủ hay không?
Trương Dương che hai mắt, cách cửa, vẻ mặt vẫn đen lại:
- Làm sao cậu biết?
- Cậu chạy trốn vội vàng như vậy, có thể không biết sao?
Ngoài cửa Hứa Đan Lộ do dự một chút, nói rằng,
- Mở cửa, tớ lấy cho cậu rồi đây.
Trương Dương do dự , mở cửa, vậy không phải toàn bộ bị nhìn hết sao?
- Này, này, một đại nam nhân, có cái gì xấu hổ? Được rồi, ớ đặt ở cửa, cậu tự đi lấy.
Nghe được tiếng bước chân Hứa Đan Lộ đi xa, Trương Dương lúc này mới thật cẩn thận mở cửa ra, quả nhiên phát hiện quần lót cùng áo ngủ của mình đều được đặt ở cửa.
Nhanh chóng thay quần áo, mở cửa đi ra ngoài, phát hiện Hứa Đan Lộ đã nằm ở bên cạnh giường, thân thể đưa lưng về phía hắn.
- Mau ngủ đi!
Thanh âm của nàng có vẻ rất bình tĩnh.
Giường 1.2 m, nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, Hứa Đan Lộ nằm nghiêng, để lại một chỗ cho Trương Dương coi như không gian lớn.
Trương Dương do dự một chút, chà xát hai tay, nằm lên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 34: Cùng giường với Hứa Đan Lộ ( 2 )
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trên giường, thân mình Hứa Đan Lộ rõ ràng mất tự nhiên xoay một cái.
Chăn chỉ có một cái, Trương Dương không có động vào Hứa Đan Lộ, trực tiếp hai tay đặt ở sau đầu, học theo nàng nằm nghiêng xuống.
Bên cạnh có một thân thể lửa nóng mê người, đổi làm bất cứ người nam nhân nào, giờ phút này nhất định là tâm trạng mênh mông, Trương Dương đương nhiên cũng không phải thể ngoại lệ, tuy rằng vừa rồi tắm gội sạch bằng nước lạnh đã bình tĩnh lại không ít, nhưng sau khi thật sự lại nằm ở bên cạnh Hứa Đan Lộ, trong đầu lại bắt đầu không tự chủ được mà hiện ra một vài bức tranh mê người.
- Sao cậu không kéo chăn à?
Khi còn đang miên man suy nghĩ, bên tai đột nhiên nghe được tiếng Hứa Đan Lộ thấp giọng hỏi.
Không đợi hắn trả lời, hắn cũng cảm giác được một hơi lạnh đánh tới, sau đó cảm giác trên người nhiều thêm một đồ vật. . . Chăn!
Trương Dương lập tức kích động , Hứa Đan Lộ còn đem cái chăn duy nhất đồng thời dắp cho hai người, chăn được nàng ủ rồi, tỏa ra một mùi thơm ngát cùng ấm áp tự nhiên, đồng thời cánh tay của hắn cũng va chạm vào cánh tay nàng, một cảm giác ấm áp nhanh chóng từ trên người của nàng truyền vào tay của mình, cái cảm giác trơn trượt nhẵn nhụi này nhất thời để hắn lâm vào mê mang.
- Đừng nghĩ linh tinh!
Hứa Đan Lộ thấp giọng cảnh cáo hắn một câu.
- Ừ …
Nhưng Trương Dương ngủ không được , hắn nhìn trần nhà, một đại mỹ nhân nằm bên cạnh cùng hắn đắp một cái chăn, chỉ mặc áo ngủ, nếu không nghĩ nhiều, đó mới là việc lạ.
- Hỏi cậu một vấn đề nhé?
Hứa Đan Lộ đột nhiên hất chăn lên, lộ hai đầu người, dùng thanh âm như muỗi thấp giọng nói rằng.
Có thể tưởng tượng, một người nằm thẳng, hai người còn có bao nhiêu không gian, khi Hứa Đan Lộ mở miệng, môi anh đào cách Trương Dương không đến 10 cm, Trương Dương thậm chí có thể ngửi được hương vị môi anh đào của nàng.
- Ừ …
- Cậu có phải trai tân hay không?
- Hả …
Trương Dương thiếu chút nữa nhịn không được kêu lên thành tiếng to, may mắn Hứa Đan Lộ sớm có chuẩn bị, vươn ra một tay che cái miệng của hắn.
- Hỏi cái này làm cái gì?
Trương Dương lần thứ hai kích động , hắn đã cảm giác được vật kia phía dưới chính mình đã lần thứ hai không thể ức chế mà ngẩng đầu đứng vững.
- Đừng đánh trống lảng, cậu trả lời tớ là đúng hay không là được mà!
- Ừ . . . Xem như vậy đi!
Trương Dương cực kỳ xấu hổ mà đáp, cũng không phải hắn ngại, mà là cảm thấy mình cũng hai mươi mốt tuổi , thật sự có chút kinh người.
- Cái gì gọi là xem như, còn là còn, không phải là không phải thôi.
- Vậy . . . Mợ tính phá trinh tôi sao?
- Khùng khục …
Lúc này đến phiên Hứa Đan Lộ muốn cười , nàng vươn tay lại đây, đánh Trương Dương một cái:
- Háo sắc!
Trương Dương lập tức giữ chặt tay nàng, nàng do dự một chút, cũng không rút về, Trương Dương có thể cảm giác được ngực nàng rõ ràng đang phập phồng cấp tốc, đổi thành bất cứ một thằng ngốc nào cũng đều hiểu được, cô nàng này. . . Hấp dẫn.
- Cậu thì sao?
Trương Dương lớn mật hỏi han, đương nhiên, hắn tin tưởng mình là hỏi thừa, với biểu hiện của Hứa Đan Lộ trong ngày thường, đối với chuyện đó hẳn là ngựa quen đường cũ , nhưng hỏi lời như thế, bên trong lòng vẫn cảm giác được một trận kích thích.
- Cậu đoán đi!
Hứa Đan Lộ giảo hoạt mà cười.
- Tớ nghĩ không phải!
Thân thể Hứa Đan Lộ bất mãn xoay động một cái:
- Biết ngay cậu sẽ nói như vậy, nhưng có thể nói cho cậu biết, bổn cô nương là khuê nữ 100%.
- Không tin.
Trương Dương giữ chặt tay nàng, kéo nàng nhích lại gần mình một chút, lúc này, thân thể hai người cơ hồ đã dán vào nhau, cánh tay dán cánh tay, đùi dán đùi, một khí tức khác thường tràn ngập trong chăn.
- Không tin đánh cược!
Hứa Đan Lộ có chút luống cuống, thân mình vừa chuyển, để lại chỗ phía sau lưng cho Trương Dương, đương nhiên, còn có cái mông rất kiều diễm.
Trương Dương khó nhọc mà hít vào một hơi, khí tức rõ ràng là rất nóng, sau đó quyết đoán nghiêng thân mình sang một bên, áp sáp vào. Hai tay, một cái từ dưới đưa sang, nắm cả hông của nàng, một tay khác thì ôm lấy cánh tay nàng, ngực để ở phía sau lưng nàng, đẩy người dính sát vào mông nàng.
- Ư …
Hứa Đan Lộ rên rỉ mà kêu một tiếng, sau đó lập tức theo bản năng mà che miệng mình, may mắn bây giờ đang ở bên trong chăn, nếu không nhất định là sẽ bị cha mẹ ngủ ở bên cạnh phát hiện .
Mà Trương Dương lúc này đã rất hỗn độn , vừa rồi bị xúc động xông lên, sao đó rốt cuộc khống chế không được chính mình, nửa người dưới như ác long nổi trên mặt nước, lập tức leo cao, thẳng tắp mà để ở bộ vị trọng yếu giữa hai chân Hứa Đan Lộ. Tuy rằng trong váy ngủ còn có quần mỏng manh của nàng, nhưng vật liệu may mặc mỏng manh giống như không có gì, cái loại cảm giác nhẵn nhụi này lập tức từ đuôi đến đầu, nháy mắt truyền đạt đến não bộ, sau đó kích thích thần kinh não bộ theo bản năng mà làm ra một động tác tiếp theo.
Bàn tay nắm ở phần eo nàng, cách váy ngủ nàng đi chiếm hữu bộ ngực nàng.
- Không được!
Hứa Đan Lộ sợ ngây người, vươn tay nhẹ nhàng đánh Trương Dương một cái:
- Ba mẹ còn ở đây.
Trước một câu để Trương Dương có chút co rút lại, nhưng nửa câu sau trực tiếp kích thích Trương Dương. Ý của nàng là, nếu nàng ba mẹ không ở đây, là được ư?
- Anh chỉ sờ một chút.
Trương Dương bắt lấy tay nàng, bám vào bên tai nàng thấp giọng nói rằng:
- Anh phải kiểm tra chứ!
- Kiểm tra cái gì?
Hứa Đan Lộ có chút biết rõ cố mà nói rằng.
- Không phải em nói em còn là trinh nữ sao, anh phải kiểm tra một chút mới tin.
Thừa dịp nói chuyện, tay Trương Dương dịch chuyển hướng từ trong lỗ hổng dưới nách váy ngủ của nàng chui vào, đụng đến cặp kính bảo vệ, nhẹ nhàng vén lên, Hứa Đan Lộ vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, núi non đầy đặn đã bị hắn nắm giữ ở trong tay.
Trái tim Trương Dương mãnh liệt mà đập, kích động đến thiếu chút nữa hít thở không nổi.
Cảm xúc này . . . xúc cảm này. . . Thật sự là rất mềm mại . . . Nhân gian cực phẩm đây!
- Ư ư …
Thân mình Hứa Đan Lộ run rẩy, thoáng đẩy người một cái, không có hiệu quả, lập tức lặng lẽ dùng chân đá vài cái vào Trương Dương:
- Chỉ có thể như vậy , không được đi thêm một tấc lại muốn tiến một mét.
- Ừ . . . nhưng anh kiểm tra sai chỗ rồi.
Trương Dương thoáng ngẩng đầu lên, môi dán vào cổ thơm mịn của nàng, hạ thấp giọng nói.
- Không được, bây giờ không được.
Thân thể Hứa Đan Lộ lại xoay lên, muốn thoát khỏi cái đồ vật cứng rắn phía dưới của Trương Dương, xem ra nàng có chút nóng nảy:
- Em thề, em thật sự là trinh nữ. . . Về sau, về sau anh sẽ biết.
- Về sau. . .
Trương Dương chần chờ một chút, nháy mắt liền hiểu được , trong lòng không khỏi một trận kích động, trong ngực mình đang ôm chính là đại mỹ nhân cấp hoa hậu giảng đường mà, có thể có được lọt mắt xanh mỹ nhân, quả thực là rất. . . Cái gì kia, về sau à? Về sau có thể ôm nàng đi vào giấc ngủ hay không? Một bên ý dâm, cánh tay dâm tà không tự giác mà bao phủ, chiếm hữu đỉnh núi non của nàng, nhẹ nhàng ve vuốt.
- Người xấu!
Hứa Đan Lộ bất mãn , quay đầu lại trừng mắt nhìn Trương Dương một cái, nhưng không có giãy dụa.
Mà tiếp theo đó, trong đầu Trương Dương đột nhiên toát ra một thanh âm.
- Nhiệm vụ cấp M nhắc nhở, kế hoạch tìm kiếm bổ tinh sử, tinh sử số ba mươi hai tập trung, tính danh, Hứa Đan Lộ, nhiệm vụ hoàn thành, có thưởng nhưng cung cấp lựa chọn: thứ nhất, thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp, thứ hai, thuật bắn cao cấp, đệ tam, thuật lái xe cao cấp, xin lựa chọn trong năm giây.
Trương Dương trợn mắt há hốc mồm, lúc trước không phải đã bài trừ Hứa Đan Lộ sao? Như thế nào lúc này lại gợi ý nói nàng đúng rồi đây? Nhưng hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, bởi vì hệ thống chỉ cho 5 giây thời gian để hắn lựa chọn.
Hắn thoáng suy nghĩ một chút, liền lựa chọn thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp, hiện nay mà nói, cũng chỉ có cái này hữu dụng đối với mình, ít nhất hẳn là có thể trợ giúp mình khi gặp phải những tên lưu manh thì ngăn cản một chút thôi.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Đế Quốc Mỹ Nữ Tác Giả: Lam Đậu Sinh Nam Quốc
-----oo0oo-----
Chương 35: Cùng giường với Hứa Đan Lộ ( 3 )
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
- Thuật đánh nhau kịch liệt cao cấp, tụ tập đầy đủ tinh túy từ nghiên cứu phát triển thuật đánh nhau từ bộ đội đặc chủng các quốc gia mà thành, đã chuyển vận hoàn tất!
Lựa chọn hoàn tất, trong đầu Trương Dương đột nhiên nhiều thêm ra một thứ bản thân hắn cũng cảm giác không hiểu, tựa hồ nháy mắt cảm thấy chính mình giống như thực có thể đánh nhau.
- Thưởng cho ba mươi điểm tích phân hệ thống, hiện tại bạn có được tích phân là nợ 10 điểm, danh hiệu là đạo đức bại hoại bại hoại, xin bại hoại tiếp tục cố lên.
- Hì hì …
Ngay cả điểm hệ thống đều có, lòng Trương Dương nổi nhạc, cái này kiếm được , không bao giờ cần dùng cái danh hiệu tiện nhân, mấu chốt nhất chính là, hệ thống điểm của hắn bây giờ là thiếu 10 điểm, chỉ cần giúp Hứa Đan Lộ hoàn thành trị liệu ung thư cho cha của nàng, hệ thống lại sẽ cho mình gia tăng ba mươi điểm tích phân. Nói vậy tích phân của mình liền thành dư hai mươi điểm, thời khắc hãnh diện sẽ đến .
- Anh làm sao vậy?
Đột nhiên cảm giác được Trương Dương đột nhiên dừng động tác sở hữu, Hứa Đan Lộ nằm trong lòng ngực của hắn hơi hơi sửng sốt, như thế nào người này đột nhiên lại ngoan ngoãn. Chẳng lẽ là bởi vì mình mắng hắn, hay là hắn nhận định chính mình không phải trinh nữ, ghét bỏ chính mình ? Sau khi trong lòng một hồi nghĩ loạn, Hứa Đan Lộ không khỏi hiện lên chút mất mát.
- Hả …
Trương Dương lúc này mới kịp phản ứng, tay mình còn đặt ở trên bộ vị mẫn cảm của người ta, hắn vội vàng buông tay, sau đó ôm chầm cổ của nàng, hung hăng hôn một hơi:
- Cám ơn em!
Hứa Đan Lộ ngẩn người, lập tức xoay đầu sang một bên, nháy mắt, đỏ mặt nửa ngày.
Mà thời gian này, lại một thanh âm hệ thống vang lên.
- Nhắc nhở chủ nhân nhiệm vụ F, kế hoạch bổ tinh sử, nhiệm vụ bắt lấy bổ tinh sử, mục tiêu Hứa Đan Lộ, nhiệm vụ yêu cầu, độ trung thành đạt tới chín mươi %, hiện nay độ trung thành của mục tiêu là sáu mươi lăm %. Gợi ý nhiệm vụ, thu hoạch độ trung thành của mục tiêu, đề nghị chọn dùng chiến thuật dưới đây, như hôn môi, vuốt ve, làm tình, cảm ơn, tiền tài, trên giường, kết hôn. . . Nhiệm vụ hoàn thành, sẽ đạt được cấp thưởng F…
Trương Dương trợn mắt há hốc mồm, đây là đang cổ vũ mình phạm tội sao?
Xem ra nhiệm vụ của hệ thống là một loạt , đầu tiên là phải tìm được bổ tinh sử, sau đó còn phải giữ bổ tinh sử về mình, cái gọi là độ trung thành, kỳ thật hẳn chính là bảo mình đi chiếm lấy trái tim đối phương đây.
Chỉ cần một Hứa Đan Lộ thôi, đương nhiên không thành vấn đề, nhưng . . . Nếu như là ba mươi sáu cái bổ tinh sử mà nói, trời ạ, vậy về sau sẽ là tình huống nào?
“ Nếu không ta giúp ngươi lộng xuất hiện đi.
Khi Trương Dương còn đắm chìm trong kinh hỉ hệ thống mang đến, Hứa Đan Lộ xoay đầu trở về, nhìn nhìn Trương Dương, thấp giọng nói rằng.
- Xuất nhé . . .
Trương Dương vẫn chưa hoàn toàn kịp phản ứng, cảm thấy được chỗ bụng chính mình chợt lạnh, một cái tay nhỏ bé nhu nhược như không có xương chạm vào quần lót, lập tức chui vào, sau đó cầm cái kia không ngừng đưa đẩy.
Trương Dương kích động đến run run, đây chính là lần đầu tiên hắn được nữ sinh nắm như vậy, còn là một đại mỹ nhân. . .
Nhưng để Trương Dương có chút bất ngờ chính là, Hứa Đan Lộ hiển nhiên không có kinh nghiệm gì, tay rất cứng, nhưng cho dù là như thế này, được cấp bậc mỹ nữ như nàng hầu hạ hạ, Trương Dương hai ba lần liền bị tước vũ khí . . .
Sau đó cái giá phải trả chính là Hứa Đan Lộ không thể không nửa đêm đứng dậy, đem quần áo hai người vừa thay, còn có hai đồ tam giác đều được giặt sạch.
- Chúc mừng, độ trung thành của Hứa Đan Lộ đối với bạn lên đến 68 %, nhắc nhở, tiếp theo kiểm tra độ trung thành, phải trả hệ thống ba điểm, chỉ hữu hiệu đối với bổ tinh sử.
- Cái gì gọi là độ trung thành?
Xong việc, Trương Dương thấy mỏi mệt, hỏi.
- Thực xin lỗi, hệ thống tích phân của bạn là nợ 10 điểm, không có tư cách hỏi.
- Hừ …
Sau khi cùng Hứa Đan Lộ có cái loại quan hệ này, giữa hai người, tuy rằng ngoài miệng cũng không nói gì, nhưng trên thực tế hành vi đã không khác đôi nam nữ yêu nhau.
Ban ngày hai người thoạt nhìn không khác bình thường, nhưng hễ đến buổi tối, đặc biệt sau nửa đêm, sau khi cha mẹ Hứa Đan Lộ ngủ say, hai người liền bắt đầu hết sức hứng khởi. Buổi tối ngày hôm sau dưới bàn tay của Trương Dương vừa đấm vừa xoa, nơi thần thánh nhất của Hứa Đan Lộ cũng bị chiếm lĩnh , tuy rằng còn chưa công phá một đạo phòng tuyến cuối cùng của nàng, nhưng hai người tựa hồ cũng chỉ còn thiếu một chút như vậy.
Đến X ngày thứ ba, Hứa Mao Căn chính thức bắt đầu trị liệu, nhưng Đồ chủ nhiệm bận quá, hắn bị chuyển giao cho một bác sỹ cấp dưới hắn phụ trách, Thay đổi một người khác, thái độ còn kém rất nhiều, nhưng cuối cùng trung quy cũng trung củ, trên mặt mặc dù không có gì biểu hiện, còn chưa tới mức thối mặt, nhưng an bài xạ trị thuận vị khiến cho người ta có chút khó chịu.
Sáng sớm trước tiên là tiêm vào hoá chất trị bệnh, sau khi dược hiệu có tác dụng, buổi chiều chính thức bắt đầu lần xạ trị đầu tiên, không như xạ trị bình thường, sử dụng dụng cụ xạ trị TOMO đích xác sẽ giảm bớt thương tổn đối với nhân thể thần kinh bình thường, nhưng đồng thời giá cả không thể nghi ngờ là đắt hơn rất nhiều, một lần xạ trị đã tiêu phí 6 ngàn đồng.
Khi xạ trị, người nhà cơ bản không có chuyện gì làm, rất nhiều bệnh nhân xếp hàng chờ đợi xạ trị và người nhà liền tụ tập cùng một chỗ nói chuyện trời đất.
Vừa mới bắt đầu cơ bản cũng chỉ là an ủi lẫn nhau, hiểu biết bệnh tình đối phương, giao lưu những thứ tâm đắc linh tinh gì đó, nhưng nói chuyện không bao lâu, một người đàn ông trung niên đang cúi đầu xem báo chí đột nhiên vỗ đùi, kích động mà ngẩng đầu kêu lên:
- Tin hot, tin nóng hổi đây!
Không đợi có người đáp lại, hắn giơ tờ báo lên cao, lớn tiếng nói rằng:
- Được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi!
Như là trúng năm trăm vạn tiền thưởng xổ số, hắn còn hôn hít tờ báo, bức thiết mà đưa cho người ngồi ở bên cạnh hắn nhìn:
- Học viện Mai Ninh tuyên bố, bọn họ đã gần như phá được cửa ải khó khăn của bệnh ung thư có di căn!
Người nọ chỉ vào đầu bản tờ báo, nói rằng:
- Đây , học viện Mai Ninh tuyên bố bọn họ đã tìm được cái chìa khóa chữa khỏi chứng ung thư, một loại gien dược vật miễn dịch kiểu mới, không cần giải phẫu, xạ trị hoặc là điện liệu cũng có thể trực tiếp giết chết tế bào ung thư, lý luận có thể trăm phần trăm chữa khỏi, nói là nếu thuận lợi, nhóm thuốc thử đầu tiên sẽ chính thức xuất hiện thí nghiệm lâm sàng trong ba tháng sau, sản phẩm chính thức sang năm có khả năng sẽ chính thức có . . .
- Đặt ở đầu trang tin tức, khẳng định không sai được .
Lời hắn nói lập tức hấp dẫn lực chú ý toàn bộ mười mấy người ở đây lại.
Không cần giải phẫu, xạ trị hoặc là điện liệu, lại có thể trực tiếp giết chết tế bào ung thư, cái tin tức này đối với những người cũng không bị bệnh bất trị tra tấn kia, còn không cảm thấy cái gì, nhưng đối với những người bệnh cùng người nhà những người trường kỳ đấu tranh cùng chứng bệnh này mà nói, tin vui này là vô cùng to lớn.
Nhưng lập tức đã có người phản bác, cũng cười nhạt:
- Làm sao có thể, đây nhất định là tin tức vịt rồi, thời gian này, vì kiếm tiền, cái gì cũng dám bịa, cái gì mà liệu pháp, đói khát liệu pháp, cuối cùng đều chứng thật đều là giả , tôi đoán đây nhất định là tung tin, có phải hay không, Đồ chủ nhiệm?
Người nọ thấy vừa lúc Đồ chủ nhiệm đi ngang qua, liền hỏi.
Trên tay người bác sỹ kia cũng đang cầm một tờ báo, nghe được có người hỏi vấn đề này, phá lệ mà tìm cái ghế dựa tại trong đám người, ngồi xuống, giơ giơ lên tờ báo trong tay hơi cười, nói:
- Cái khác tôi không biết, nhưng người tuyên bố tin tức này chính là viện sĩ Trịnh Duẫn Thái của học viện, viện sĩ Đinh Bằng Sơn, còn có viện sĩ Thượng Quan Hoành, bọn họ đều là chuyên gia nghiên cứu gien hoặc tế bào miễn dịch, đặc biệt Thượng Quan giáo sư, trong phương diện trị liệu sinh vật miễn dịch thuộc loại quyền uy có tính tuyệt đối …
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius