Trương Tam Phong Dị Giới Du - TG: Tả Tự Bản - BooM - Full 892 Chương
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương Khai thủy
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện - www.***********.com
Trương Tam Phong tu thành tiên rồi tung hoành trong cả thần ma lưỡng giới vốn đã là chuyện đã xưa ! Truyện cũng không miêu tả những chi tiết đã qua mà mở ra đây sẽ là tình yêu , chiến tranh, trung thành và sự phản bội
Theo truyền thuyết nhất đại tông sư Trương Tam Phong từ nhỏ đã mang trên người một khối ngọc Thái Cấp thạch. Hắn chỉ biết đó vật hắn mang trên người ngay từ nhỏ mà không biết miếng ngọc thạch thật chất lại chính là “Thái Cấp Hồn Thạch” một trong “Thượng cổ Thập đại thần khí”.
Thái Cấp hồn thạch có khả năng giúp người tu tuyện tăng gấp đôi tiến độ tu tập, lại bách tà bất xâm, vốn là chi bảo mà Nguyên Thủy thiên tôn trong lúc bất cẩn đã thất lạc chốn trần gian. Khi Trương Tam Phong tu luyện thần công đại thành , trên người phát lộ chân khí kích thích Thái Cấp hồn thạch khiến nó xuất thần quang, bị Nguyên Thủy thiên tôn phát hiện.
Nguyên Thủy thiên tôn mừng rỡ lập tức sử dụng pháp thuật thu hồi, không ngờ Thái cấp hồn thạch còn đang trên người Trương Tam Phong nên cũng đồng thời mang hắn đến trước mặt. Nguyên Thủy thiên tôn chẳng những không giận mà còn rất vui, thấy Trương Tam Phong tư chất kinh người liền thu làm đệ tử chân truyền.
Trương Tam Phong không phụ sự mong đợi, khổ tu mấy trăm năm, đại công cáo thành, còn tự nghĩ ra phương pháp luyện tập 'Thái Cấp thần công', từng cùng với Ngạc Trá tam thái tử cá cược ba ngày phá được phòng ngự của hắn, kết quả thắng được Hỗn thiên lăng của tam thái tử.
Nguyên Thủy thiên tôn đem Hỗn thiên lăng để chung với Thiên hà ngân sa* , Xích luyện ngô đồng** trên thiên hỏa thối luyện nhiều lần. Hỗn thiên lăng cuối cùng cũng phát tán Huyễn Khí Thiên Hỏa, quang mang bảy màu, như ẩn như hiện, thần khí chấn thiên được gọi là 'Thất Thải Hỗn Thiên Lăng'.
Nguyên Thủy thiên tôn liền cấp thêm cho hắn hai kiện bảo vật thần khí, để lại cho hắn đem theo bên mình vân du .
Một kiện là 'Phật Tổ Kim Liên', vốn là đóa sen Phật Tổ tọa thiền, vốn là Nguyên Thủy thiên tôn đấu cờ được tặng. Đóa sen này không chỉ có tác dụng tấn công và phòng thủ mà còn rất nhiều phép thuật diệu dụng. Tại thần giới chính là pháp bảo đỉnh cấp.
Ngoài ra còn có một kiện nữa đó là một bảo vật của Nguyên Thủy thiên tôn 'Hạo Thiên Thần Kiếm'. Thần kiếm này tục truyền là do cả một tinh hệ nén lại, bị Nguyên Thủy thiên tôn dùng thiên hỏa tế luyện cả ngàn năm mà thành, được xem là cứng rắn nhất trong Cửu thiên thập địa, Thần Ma lưỡng giới.. Bất quá Nguyên Thủy thiên tôn cũng chỉ phát huy được ba phần thần uy của thần kiếm , còn Trương Tam Phong cũng chỉ có thể dụng xuất một thành mà thôi, dù vậy Thần ma lưỡng giới cũng ít có người so sánh rồi.
Lúc này, người khác đều gọi hắn là Tam bảo đạo nhân.
Trương Tam Phong phụng sư mệnh vân du khắp chốn, gặp được Tôn đại thánh, không phân lớn nhỏ, kết thành huynh đệ, bị Tôn đại thánh thuyết phục đi đến Tây thần giới, làm quen với cả Nữ Thần Chiến tranh và Trí tuệ Athena. Ba người đều là không có việc gì làm gây chuyện khắp nơi, khuấy động các chư thần phương Tây, làm long trời lỡ đất, bị chúng chư thần 'thân thiết' gọi là 'Tam Hại'.
Sau đó Tôn Ngộ Không thành công dụ dỗ Hằng Nga cùng về quy ẩn Hoa Quả sơn, hai người còn lại cũng nảy sinh tình cảm về ẩn cư ở thần cung của Athena trên đỉnh núi Olympia . Chỉ không ngờ đã mang đến đại họa!
Cũng bởi hai người vốn tinh thông ma pháp cấm mật của Đông Tây phương , lại còn kết hợp lẫn nhau, hỗ trợ nhau tu luyện tạo thành năng lực lớn chưa từng có! Bị chư thần Đông Tây phương ghen ghét. Hai phương liền liên hợp hòng tiêu diệt Trương Tam Phong, Athena trên đỉnh Olympia. Hai người cuối cùng quyết định cùng nhau tự bạo, cùng chư thần đồng quy vu tận!
Sau chuyện này Đông Tây phương thần tộc bị mất đi bảy vị chư thần, bị đời sau gọi là "Thời kỳ hoàng hôn của Chư thần ". Câu chuyện xưa này cũng từ đó mà bắt đầu
* Thiên hà ngân sa : Con sông cát vàng, con sông trong truyền thuyết đó *
* Xích luyện ngô đồng. Ngô đồng nung đỏ (Cái này không rõ)^^
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 1: Sanh ra tại dị giới
Phần thượng
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện
Tại hỗn mang thế giới, chẳng biết đã qua bao lâu rồi , ý thức ta bỗng một lần nữa được khôi phục. Trước tiên ta tự xem xét lại tình trạng bản thân mình một chút, uể oải phát hiện , ta bây giờ đã mất đi thân thể rồi. Trạng thái nguyên thần ta cũng phải dựa vào Thất Thải hỗn thiên lăng, nhưng vốn dĩ duy trì trên hỗn thiên lăng cũng không thể nhiều, ta đã tiêu hao hết linh lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cho nguyên thần không tiêu tán mà thôi.
Lúc này ta phát hiện ngay phía trước vị trí của ta xuất hiện một thông đạo rất lớn hình tròn, còn có vô số quang điểm xung quanh. Tất cả chúng đều nhằm hướng thông đạo chậm rãi bay đi. Quang điểm cỏ vẻ rất yếu ớt,mỏng manh lại có cảm giác như mang theo nguyên bổn tánh mạng vậy.
Cuối cùng ta cũng đã biết chính mình đang ở đâu rồi, "Luân hồi thông đạo". Nhớ ngày đó trong trận chiến cuối cùng, ta tự bạo lớn như vậy, tuyệt đối có thể làm tan vỡ không gian ngăn cản, có lẽ hai kiện bảo vật liền tự động bảo vệ, mang theo nguyên thần ta tiến vào không gian liệt phùng* , tránh né vụ nổ kinh thiên bên ngoài, rồi lạc tới nơi đây.
Đột nhiên một luồng hơi thở quen thuộc truyền đến, ta kinh hãi phát hiện Thái Cấp hồn thạch cũng trôi dạt cách đó không xa, còn là hơi thở của Athena, nàng và ta đều giống nhau. Nàng giữ nguyên thần chi trì trên Thái Cấp hồn thạch! Đáng tiếc ta không cách nào liên lạc, bất quá ta nhất định sẽ tìm được nàng! Chờ taaaa !
Tại Đại Hán quốc, binh mã đại nguyên soái, nhất đẳng công tước Long Khiếu Thiên đang rất lo lắng đi tới đi lui tại cửa phòng sanh. Đứa con thứ năm của hắn sắp chào đời, nhưng không biết sao trong lòng hắn ngược lại lại có chút không vui. Nguyên nhân là thê tử của hắn là vốn một tinh linh nhân yếu đuối, bởi vì đã trước đó đã liên tục sanh bốn hài tử cho hắn rồi, khiến nàng thân thể càng ngày càng yếu, vậy mà giờ không cẩn thận lại tiếp tục hoài thai.
Người trong nhà đều khuyên nàng không nên tiếp tục sanh, nhưng nàng lại cố gắng thuyết phục phu quân và phụ thân đại nhân bằng tấm lòng người mẹ, cũng may là thành công. Lúc này nàng đang cố gắng đem hết toàn lực hy vọng sinh được hài nhi khỏe mạnh.
Hài nhi ra đời, nàng mệt mỏi gần như ngã quỵ, nhưng nàng bỗng nhận ra rằng không hề nghe tiếng trẻ con khóc, liền hỏi lớn : "Con ta như thế nào? Mau ẵm đến cho ta xem!"
Ta đương nhiên sanh ra rất khỏe mạnh! Ta vui sướng quan sát thế giới xa lạ xung quanh. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt ta chính là một bà mụ trung niên khoảng hơn 40 tuổi, tóc vàng mắt vàng, té ~ ta được sanh ra tại ngoại quốc!
Ta trố mắt ra nhìn mẫu thân trước mặt, tóc người dài phủ qua vai, mắt màu xanh lục long lanh đẹp đẽ, lỗ tai nhọn cao, chờ một chút ~~~, lỗ tai nhọn,, chủng tộc nào vậy? Hồ ly tinh à? Không đúng, trên người mẫu thân không có yêu khí, ngược lại trong người mẫu thân còn có một loại năng lượng tự nhiên đang lưu chuyển, nhưng kỳ quái hơi thở người sao lại yếu nhược như vậy, nghe giống như những lão niên cuối đời vậy, như ẩn như hiện, hơi thở nặng nhọc.
Cũng không thể tưởng được ta lại trở thành một đứa con nhỏ. Ta nhanh chóng nhìn xuống kiểm tra tình huống thân thể lúc này, một thân thể trẻ con bình thường khỏe mạnh, chỉ là trong cơ thể ta có một loại năng lượng chậm rãi lưu động rất giống mẫu thân, trên tay trái ta có một cái bớt nhỏ, có lẽ là do Thất thải hỗn thiên lăng lưu lại. May mắn Hạo thiên thần kiếm cùng Phật tổ kim liên đều ở bên trong, bởi vì trên mặt thai kí còn có một đồ văn mờ hình bảo kiếm và một đóa liên hoa nữa.
Nguyên thần của ta đang ở trong nhục thể tiến hành liên kết khế hợp với thân thể đứa trẻ này, cuối cùng bởi vì thân thể còn yếu đuối nên một ít tia linh khí nguyên thần bị chậm rãi tán thất, sự lãng phí này thật đáng xấu hổ a! Nhanh chóng thừa dịp có cơ hội ta liền dùng linh khí chuyển hóa thành sinh cơ đưa vào thân thể của mẫu thân. Tốt rồi, ít nhất vài năm mẫu thân quyết không có gì đáng ngại, chờ ta sau khi trọng tu, xuất ra kim liên vốn ẩn chứa đan dược, là có thể hoàn toàn trị thương cho mẫu thân rồi!
“Phu nhân, nàng sao rồi?” Người nam tử nhanh chóng tiến tới, nắm lấy tay mẫu thân ân cần hỏi.
“Thiếp không có việc gì, tất cả đều tốt đẹp!" Mẫu thân cười nói: "Chàng đến xem nhi tử của chúng ta đi!"
Ngay lập tức, hắn đi tới dáng vẻ rất…đáng yêu, nhìn hán tử người ốm và nhỏ, xem ra không giống một tướng quân điều binh khiển tướng! Phụ thân cũng có điều không hiểu lớn tiếng hỏi: "Bất quá, Ta sao không nghe tiếng nó khóc a?"
“Thiếp không biết, nhưng đó là do hài tử không mún khóc, ta có thể cảm nhận được. Thiếp cũng đã sanh cho chàng bốn vị tướng quân, mạnh khỏe rồi, đứa trẻ này lại khác, muốn kế thứa y bát ma pháp của thiếp. Hài tử tuyệt đối là siêu cấp thiên tài trong ma pháp giới, bởi vì thiếp bây giờ cảm giác được trong cơ thể hài tử có hệ ma pháp tự nhiên dao động” Mẫu thân kiêu hãnh nói với phụ thân.
“Thật vậy sao? Thật là quá tốt rồi, Long gia chúng ta cuối cùng cũng có một vị ma pháp sư!” Phụ thân quay lại cười:"Ta đi nói cho phụ thân, chắc phụ thân cũng cao hứng lắm đây."
“Không cần đâu, Ta nghe rồi!” Một âm thanh già nua truyền đến:” Y Lệ Nhã, ngươi quả thật đã cống hiến rất lớn cho Long gia chúng ta! Lão nhân đa tạ ngươi !"
“Người quá khách khí rồi, phụ thân đại nhân” Mẫu thân cười nói: "Đều là phận con nên làm."
Lúc này ta mới từ trước ngực mẫu thân nhìn kỹ lại xung quanh, đánh giá lại những người nhà của mình.
Đầu tiên đập vào mắt ta là chính hình dáng của phụ thân, người cao 2m4, thân thể mạnh mẽ tráng kiện, khuôn mặt vuông vức, mày rậm mắt to, quân trang màu xanh biếc hết sức chỉnh tề, trên thắt lưng giắt một thanh bảo kiếm. Đúng là một hình tượng điển hình của khí chất quân nhân. Người đứng ở ngay sau lưng xe lăn của lão nhân.
Lão nhân này cũng cực kỳ phong thái, vẻ mặt với cha rất giống nhau, vẻ mặt cương nghị , nhìn hai chân người có vẻ đã bị tàn tật. Bọn họ nói ta nghe đều hiểu cả, bởi vì tác giả quy định, toàn dị giới đều…nói tiếng Hán Ngữ mà! Hắc hắc
“Y Lệ Nhã, Ma pháp sư siêu cấp thiên tài của chúng ta rốt cuộc đã đạt tới trình độ nào a?” Gia gia cười hỏi.
* Không gian liệt phùng : Khe nứt không gian
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 1: Sanh ra tại dị giới
Phần hạ
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện
Ma pháp, để ta giải thích, ma pháp sư, ta biết, nói một cách lịch sự chính là giống như đạo sĩ vậy
Mặc dù trí nhớ ta có không ít tri thức ma pháp, nhưng ta quả không thích cái loại thân thể yếu đuối của ma pháp sư. Bất quá người thường đều phải học ma pháp, hơn nữa ta còn là người thuộc chủng tộc đặc dị của mẫu thân, dù sao, ta đi tới thế giới kỳ lạ này, người muốn thế nào cũng được, chỉ cần lịch sự với ta ở cùng một chỗ, cái gì cũng được cả! ^^
“Phụ thân đại nhân, vừa sinh ra mà đã có ma pháp là chuyện xưa nay chưa từng có tại nhân tộc , cho dù là tinh linh nhân cũng là cực kỳ hiếm thấy. Con thân là công chúa của tinh linh nhân tộc, khi xưa sanh ra cũng có dao động ma pháp nhưng cũng không bằng hài nhi này, nghĩa là ma pháp hài nhi thành tựu ít nhất cũng trên con” Mẫu thân cười nói
“Nói thế, ít nhất cũng là đại ma đạo sư a! Quá tốt rồi, à con cũng chịu khổ rồi, nghỉ ngơi cho khỏe đi. Ta sẽ tổ chức yến tiệc trăm ngày mời bạn bè dòng tộc ăn mừng mới được! Rồi đây mọi người sẽ đều biết Long gia ta có một Ma pháp sư a! ha ha, ha ha” Gia gia người cười to rồi rời đi
Trăm ngày rồi cũng qua, ta ở đây thường nghe lén nhiều người nói chuyện với nhau, từ từ thấu hiểu hoàn cảnh thế giới này. Chỗ ta ờ là một trong 39 hành tỉnh vương quốc, được gọi là vương quốc Đại Hán. Quốc vương và phụ thân ta đều 50 tuổi rồi, bởi vì linh lực của thế giới này rất sung mãn nên tuổi thọ trung bình khoảng 150, thậm chí có vài người tu tập sống vài trăm năm mà chưa chết.
Vương quốc có Ngũ đại gia tộc
Chúng ta là Long gia chủ quản Thanh Long, Chu tước lưỡng đại quân đoàn
Thạch Nguyên gia chủ quản tài chánh cùng Huyền Vũ quân đoàn
Uy Khắc gia phụ trách đối ngoại mậu dịch cùng ngoại giao
Đặc Nhĩ gia tộc phụ trách quản lý khoáng sản cùng việc chế tạo các loại
Khả Thụy Tư gia tộc chủ quản bạch hổ quân đoàn và cũng là cơ quan chấp pháp.
Bọn họ đều đi theo Ái Đắc Hoa vương tộc mấy trăm năm rồi. Ngoài ra có những gia tộc nhỏ cũng tồn tại bên dưới ngũ đại gia tộc này.
Quốc vương nắm trong tay 150 cận vệ quân, đóng ở vương đô là Tắc Đặc thành, còn tứ đại dã chiến quân đoàn gồm 50 vạn người mỗi quân đoàn tấn thủ 4 hướng.
Phương đông là quân đoàn Thanh Long của phụ thân ta Long Khiếu Thiên, đối diện với Khoa Đặc vương quốc giằng co;
Phía tây là Chu tước quân đoàn của đường thúc ta Long Khiếu Vân phòng bị bọn Sa đạo hung tàn trên sa mạc rộng lớn ;
Phương Nam là quân đoàn bạch hổ Khả thụy Tư cùng Ngõa Nạp vương quốc giằng co;
Phương bắc quân đoàn Huyền Vũ của Thạch nguyên Thái Lang giằng co với Tứ Lĩnh Chủ Môn phương bắc.
Huynh đệ phụ thân còn có ba người một muội muội, hai vị bá bá đều đã hy sinh ngoài sa trường. À, cô cô hiện nay cũng chính là đương kim hoàng hậu.
Ta còn bốn ca ca nữa. Đại ca ta mới bốn tuổi tên là Long Thanh Phong, nhị ca ba tuổi Long Thanh Vũ, Tam ca, tứ ca ta song sanh tên Long Thanh Lôi và Long Thanh Điện.
Phong Vũ Lôi Điện đều dùng cả rồi, bất đắc dĩ cha đặt phải tên cho ta là Long Thanh Thiên. Haha, Thanh Thiên Đại lão gia a? Với cái tên này ta thật dở khóc dở cười.
Long gia ta vốn rất nổi tiếng, Cha ta chính là Long Khiếu Thiên một trong Tứ đại danh chi* ~~~ Hơ! Thanh Thiên tên dường như có vẻ là kém cỏi nhất a.
Kỳ thật năng lực chỉ huy của phụ thân ta cũng chỉ bình thường, Nhưng Long gia ta vốn gan dạ, mạnh mẻ, liều lĩnh. Gia truyền Long đấu khí tại đại lục là tuyệt đại, Thanh Long quân đoàn đều la Long gia đệ tử mà ra, thực lực siêu cao, hơn nữa phụ thân ta khi 40 tuổi đã đánh bại Liễu Hoa kiếm thánh , trở thành một kiếm thánh đại lục ngay khi còn trẻ, khó thể bị đánh bại.
Mười năm trước, trong chiến tranh vệ quốc cũng chính là phụ thân ta chỉ huy dùng yếu thắng mạnh, người nhờ vậy cũng được công nhận một trong Tứ đại danh chi. Ta mặc dù cứ cho là kém cõi nhất, nhưng cũng là rất đáng tự hào. Thuận tiện nói thêm, đại lục to lớn này hiện có mấy trăm quốc gia, dân cư hơn mười ức, thế nhưng kiếm thánh chỉ có mười người, muốn trở thành kiếm thánh chỉ cần đánh bại một người trong số đó là được.
Đứng trong hoàn cảnh gia tộc huy hoàng của ta thì cái gọi là Yến tiệc trăm ngày cũng là tương đối xa hoa. Quốc vương và vương hậu đều tới. Quốc vương là một người ngoại quốc trung niên bình thường, nghe nói có chút tửu sắc quá độ, mặc dù nhìn không có vẻ trí tuệ, nhưng cũng không có vẻ ngốc nghếch, chính là ở dạng bình thường mà thôi! Vương hậu cô cô của ta vẻ mặt hiền lành, bất quá trong mắt chớp động tinh quang khiến ta đoan chắc người là một nhân vật rất lợi hại.
Cũng có một nhân vật trọng yếu là Đại chủ giáo của Quang Minh giáo Nguyên Trung Hùng ở Đại Hán quốc. Người này sẽ giúp ta làm lễ tẩy tế. Lại gần, lão tử này thật lạ? Ta và điểu nhân DaTô giáo vốn có cừu bất cộng đái thiên, Đại chủ giáo Quang Minh giáo hội này và điểu nhân DaTo có khí tức rất giống nhau, mặt ngoài quang minh chánh đại, nhưng ẩn tàng âm hiểm xảo trá, hầu như không khác biệt. Nếu không nghe nói thế lực Quang Minh giáo hội ảnh hưởng cả đại lục, ta một điểm cũng không nhân nhượng, dủng "Tiểu thủy thương"** bắn vào mặt hắn!
Bị một đám quý phu nhân ẵm qua ẵm lại cả buổi sáng, mẫu thân cuối cùng cũng cho ta uống chút sữa. Sau nhẹ nhàng giao ta cho bảo mẫu, bảo mẫu đặt ta vào nôi, ru cho ta ngủ. Ta đương nhiên không phải ngủ thật, ta thực đang tu luyện Thái Cấp thần công! Thế giới này linh khí thật sung mãn, Thái Cấp thần công tu luyện phi thường thuận lợi, ta đã đem năng lượng ma pháp trong cơ thể chuyển hóa thành linh lực đạo thuật, nó sẽ giúp Thái cấp thần công của ta có căn cơ vững chắc, tin tưởng rằng thái cấp thần công sau hai mươi năm là có thể có chút thành tựu, biết rằng trước kia ít nhất phải khổ tu trăm năm mới có chút thành tích này a!
Ta trước kia và Athena đem sở học hỗ trợ lẫn nhau, tại thần cung đã học được một lượng lớn tri thức ma pháp, đem kết hợp đạo thuật sáng tạo đạo pháp Đại ngũ hành thần lôi mới. Ta phát hiện dụng đạo thuật có áp dụng một chút nguyên lý khống chế nguyên tố năng lượng ma pháp giống nhau có thể phóng thích ra ma pháp. Đặc biệt là cũng không cần đọc chú ngữ, chỉ cần sử dụng tinh thần lực cũng đủ khống chế , uy lực có thể thua một chút, nhưng lực khống chế lại rất mạnh.
Tại đây ta tuyệt đối không thể bại lộ bí mật đạo thuật của mình, bất quá ta có thể ngụy trang thành ma pháp sư, hắc hắc, nghĩ vậy, ta không khỏi bật cười ra tiếng. Thủ vệ canh phòng đội nhiên nghe được tiếng ta cười, điều đầu tiên làm là nhảy dựng lên, cao hứng nói "Thần phù hộ, thiếu gia cười ra tiếng, Quang Minh thần phù hộ, thiếu gia không phải bị câm!"
Ta té ….
*Tứ đại danh chi : Bốn người nổi tiếng nhất
** Tiểu thủy thương : Cây súng nước nhỏ
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 2 : Lễ vật sinh nhật
Phần thượng
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện
Chớp mắt ta tới thế giới này cũng đã được 3 năm. Tháng trước ta đã thành công sử dụng tam cấp ma pháp Đằng mạn thuật, chánh thức trở thành sơ cấp ma pháp sư.
Nói thêm, chỉ cần có thể phóng xuất nhất cấp ma pháp chính là ma pháp học đồ, có năng lực thích phóng tam cấp ma pháp là sơ cấp ma pháp sư, tương tự phóng xuất được ngũ cấp ma pháp chính là trung cấp ma pháp sư, thất cấp ma pháp chính là cao cấp ma pháp sư
Kết quả là … bị phụ thân cấm bế ta hết một tháng. Sự tình sau sẽ biết. Hôm nay là sinh nhật ba tuổi của ta, cũng là ngày cuộc sống cấm bế chấm dứt. Ta mới vửa thức dậy, từ từ đứng lên, ta trong phòng đánh thử một bộ Thái Cấp quyền, vệ sinh cá nhân một chút, sau đó đi ra sân trong dùng điểm tâm với gia đình. Thật là rộng lớn, đi từ phòng cho đến sân cũng khiến cho một đứa trẻ ba tuổi như ta mất cả buổi, nhìn xuống dưới chân đã mỏi nhừ.
“Chào mọi người, buổi sáng tốt lành!” Ta cùng hướng tới gia gia, phụ mẫu và bốn vị ca ca lớn tiếng chào.
“Ngồi đi, tiểu anh hùng của chúng ta'. Gia gia cười nói.
Lời này lập tức khiến cả phòng haha cười to "Nho nhỏ tuổi thì anh hùng cứu mỹ nhân, sau khi lớn khôn thì còn gì không dám làm nữa." Mẫu thân bỗng làm không khí chùn lại, mặt ta đỏ cả lên, nụ cười của mọi người thật lợi hại.
Khi mọi người ngưng cười thì phụ thân cũng nghiêm giọng nói: "Tiểu tử, anh hùng cứu mỹ nhân thì ta không cấm, có điều ngươi đánh Ngũ vương tử và sáu đứa trẻ Thạch Nguyên gia thành trọng thương thì có điểm quá mức. Năng lực ngươi so với trẻ cùng lứa tuổi nhìn chung là xuất chúng, ngươi ra tay lại chẳng biết nặng nhẹ, hy vọng”giáo huấn “ sẽ giúp ngươi ghi nhớ lời dạy này!"
“Giáo huấn?” Vốn là sử dụng 'Hùng Chưởng'* đánh vào mông ta đó sao? Người là kiếm thánh a! Ta vẫn không hết tức giận về cái kinh nghiệm đau thương lần trước, ta vốn dĩ là Nhất đại tông sư, trước giờ chỉ là ta đánh người khác, hóa ra giờ lại phải chịu đòn, hơn nữa lại không thể phản kháng, thật đáng buồn!
“Xú tiểu tử, ngươi còn có mặt mũi nói sao? Bảy đứa hài tử năm sáu tuổi đều nói người dùng Đằng Mạn thuật tạo ra trên người chúng hơn mười cái lỗ nhỏ, trúng độc, chảy máu khắp người a! Nếu không phải mẫu thân ngươi nỗ lực cứu trị, không chết cũng để lại thương tổn vĩnh viễn, ngươi cũng thật là nhẫn tâm! Lúc ấy quốc vương cũng giận xanh cả mặt, nếu ngươi không phải nhi tử của ta, đầu ngươi đã bị chém mười lần rồi!” Phụ thân cả giận nói.
“Phụ thân cũng biết bọn họ có bảy người? Tất cả đều năm sáu tuổi? Phải biết rằng con cũng chỉ mới ba tuổi a! Người chỉ thấy bọn họ một thân đầy máu mà không chịu nhìn thấy cây côn bọn chúng cầm sao? Nếu không phải con tu hành ma pháp có chút đột phá, e đầu con cũng không cần quốc vương trảm, cũng bị bọn chúng đánh thành nhừ rồi! Hơn nữa, không phải con đã cứu thoát 2 người công chúa sao? Đều là con quốc vương, sao lại đối xử quá khác biệt như vậy? Ta tức giận nói lại.
“Hai người công chúa là con riêng của quốc vương, không được phong hào, mọi người đều không xem trọng, còn tên kia là Ngũ vương tử của Thạch nguyên gia, cũng là nhi tử duy nhất của vương phi, tự nhiên hết lòng yêu thương!”
Mẫu thân nói: "Thôi, tốt nhất là không nói nữa, giờ nói cho mẫu thân nghe, lúc đó ngươi làm sao làm phóng xuất được?"
“Phóng xuất cái gì?” Ta giả ngốc trả lời
“Phóng xuất Tam cấp ma pháp! Phải biết cao cấp ma pháp sư mới có thể ngay lập tức phóng ra, khả năng ngươi lại chỉ vừa mới sơ cấp!” Mẫu thân hỏi.
Vốn không thể nói chuyện đạo thuật của ta cho mẫu thân nghe, ta chỉ có thể tiếp tục giả ngốc: "Con làm sao biết? Con chỉ biết bọn chúng huy vũ mộc côn nhằm về phía con. Trong lúc hấp tấp con phóng xuất ra cái thứ ma pháp kia, xảy ra rồi con mới biết đó là Đằng Mạn thuật ! Có thể bởi vì con là thiên tài a!"
“Thế tại sao Đằng Mạn thuật ngươi lại ẩn độc chứ? hơn nữa mặc dù số lượng phóng xuất tương đối ít, cũng chỉ vài điểm, nhưng lại phi thường cứng rắn, ta phải tốn rất nhiều khí lực mới có thể tống xuất ra!”
Mẫu thân lại hỏi: "Phải biết rằng ta sử dụng ma thuật này còn có phần thua ngươi! Mà ta là ma đạo sư a!"
“Thiên tài, chỉ có thể giải thích con là thiên tài! Mẫu thân!” Ta đành vô sỉ giải thích.
“Được rồi, không nói nữa, người sao lại bắt buộc nó như vậy! Chẳng lẽ lại ép đứa trẻ nhất cấp ma pháp giải đáp vấn đề ma pháp khó khăn đó sao?” Gia gia lên tiếng giải vây cho ta
.......
“Được rồi, ta cũng là có điểm nóng nảy. Hôm nay là sinh nhật ngươi, ăn no đi, rồi đi xem lễ vật sinh nhật ngươi!” Mẫu thân nói.
“Tạ mẫu thân!” Ta cao hứng nói, cuối cùng cũng qua cửa..
“Còn có một chuyện nữa, ngươi mặc dù đã là ma pháp sư, bất quá Long gia đệ tử luôn có cơ hội được tung hoành nơi chiến trường, ngươi sau này phải cùng với ca ca người học tập một chút về cách hành quân biết chưa?” Phụ thân nói.
“Con, vốn là một ma pháp sư mà! Người lại kêu con cầm đao thương lên chiến trường?” Ta không phục, đi học cái đó tuyệt đối lãng phí thời gian, đặc biệt là binh pháp. Khi xưa ta và nữ thần chiến tranh Arena ở chung một thời gian dài, cũng thường xuyên đàm luận cách bài binh bố trận, còn có thể kém sao? Hơn nữa ta kiếp trước sanh trong loạn thế, từng hạ khổ công nghiên cứu tam thao lục lược, Tôn Tử binh pháp, còn cần người dạy? Chi bằng ta cứ lo luyện thần công còn hơn
“Ai nói ma pháp sư không thể lên chiến trường? Đứng thứ ba trong Tứ đại danh tương vốn là người đứng đầu quân đoàn, Suất Phùng Tu Tư, vốn là một ma pháp ma đạo sư”
Phụ thân nói tiếp: "Chúng ta là đệ tử Long gia, nhất định xông pha chiến trường. Từ 600 năm trước, quân đoàn Thanh Long xuất hiện đến giờ chưa từng có ngoại lệ, ngươi bây giờ không lo học, sau này khi xông pha chiến trường thì làm sao? Bằng cách nào chỉ huy tác chiến?"
“Phụ thân người nói chỉ cần con biết cách chỉ huy tác chiến là được?” Ta hỏi lại.
“Không sai, ngươi làm ma pháp sư thì chỉ cần chỉ huy là được, cơ hội trực tiếp tham chiến quả không nhiều lắm!” phụ thân nói.
Tốt lắm, con bây giờ nhận thấy tự mình đã có thể chỉ huy tác chiến, không cần học nữa” Ta nói hết sức chắc chắn. Ta mấy năm nay ngoại trừ luyện công chính là đọc sách, chủ yếu là nhân văn lịch sử, đương nhiên cũng có một ít lòng muốn dụng binh, mà quân nhân thế gia điều không thể thiếu chính là binh thư.
Nói thật, ta thấy những cuốn bình thư này quá đỗi bình thường. Thế giới này chiến tranh sử dụng quỷ kế không nhiều, khá giống với chiến tranh trung đại phương Tây. Chỉ là hai bên lập trận thế, sau đó cho tấn công, xem ai nhiều người không sợ chết thì thắng! Đương nhiên cũng có đôi khi dụng kế dụ địch rồi bao vây, nhưng cũng chỉ là tiểu kế! Ta thật cũng là không phải quá tự cao.
“Ngươi thì chỉ biết đánh bò a? Ngươi nói ngươi hiểu cách đánh trận? Chắc chiến mã ta có thể bay qua thành rồi!” phụ
thân khinh thường nói.
“Điều này cũng không nhất định, hắn mượn không ít binh thư của ta xem, biết đâu lại là sự thật?” Nghĩ vậy, gia gia liền nói: "Như vậy đi, các ngươi nhanh ăn xong, rồi cả hai cùng thử một lần thôi diễn binh pháp, ai thua thì phải đi học. Thế nào? Gia gia luôn công bình!"
“Công bình, gia gia người tuyệt đối công bình!” Ta cao hứng trả lời. Theo ta, phụ thân cũng chỉ biết vài binh pháp thôi,ta tùy tiện dụng vài điểm thủ đoạn là có thể đánh bại rồi.
“Ta thua cũng phải đi học à?” phụ thân do dự.
“Đương nhiên! Ngươi còn có mặt mũi hỏi! Ngươi nếu ngay cả đứa nhỏ ba tuổi cũng không thắng được, thì không phải cũng nên kiên trì học tập à?” Gia gia cả giận nói.
* Hùng chưởng : Hùng là Gấu , đủ thấy mức độ..đau mông
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng
Trương Tam Phong dị giới du
Tác giả Tả Tự Bản - 写字板 .
Chương 2: Lễ vật sinh nhật
Phần hạ
Dịch giả: langtu146
Tàng Thư Viện -
Các ca ta giờ cũng bán tán xôn xao. Bọn họ bình thường vừa là luyện công vừa là đi học, rất mệt a! Phụ thân cũng thật là nghiêm khắc.
Theo sự thúc giục của bọn họ, ta nhanh chóng ăn xong điểm tâm, rồi tức tốc chạy đến phòng tác chiến của gia gia. Gia gia muốn phụ thân và ta mỗi người binh kì thôi diễn tác chiến trong căn phòng nhỏ, sử dụng cùng một loại bản đồ. Chúng ta sẽ quyết định ra lệnh cho gia gia, đồng thời gia gia cũng nói cho chúng ta biết tin tức chiến trường.
“Bây giờ ta sẽ thông qua tình huống trên chiến trường. Chiến trường tại Thanh Long quân đoàn trú tại dải đất Tư Đặc khâu lăng, thời gian là ngày 1 tháng 9, song phương có 50 vạn kỵ binh, 10 vạn bộ binh và 5000 kỵ binh hạng nặng, binh chủng bộ binh tự chọn lọc, diệt sạch đối thủ, hoặc triệt hạ doanh trại đối phương là thắng, bây giờ bắt đầu”. Ông nội nói.
Ta cẩn thận quan sát trên bản đồ, doanh địa hai nhà cách nhau khoảng hơn 50 dặm, ở giữa có 3 con đường nhỏ, cả chiến trường cây cối rậm rạp, nhưng cũng không đến mức quá dày đặc, có thể cưỡi ngựa, tuyệt đối có thể ẩn giấu thiên quan vạn mã, rất khó bị phát hiện.
Ta có 5 vạn cung binh, 3 vạn trường thương binh và 2 vạn đao thuẫn binh.
Ta ra lệnh 3 vạn khinh kỵ binh chuẩn bị lương thực cấp dưỡng trong mười ngày, đi đến đại lộ gần nhất 15 dặm, bí mật leo lên núi, tàng phục
Sau đó mệnh lệnh 10 vạn bộ binh, lên núi đốn củi để chế tạo cổn mộc, đồng thời cũng cho người ở doanh địa đào những cái bẫy lớn trước cuộc chiến. Doanh địa ta có địa thế cao, mặt bên là một con sông nhỏ, không sợ hết nước, vốn dễ thủ khó công, so với doanh địa phụ thân ở phía hạ lưu sông có phần mạnh hơn. Ta hoài nghi gia gia cố ý cho ta tiện nghi đây
Sau ba ngày, phụ thân cũng rất từ từ tiến binh, đại khái là sợ ta phục kích nên người hành quân rất cẩn thận.
Lúc này, phụ thân dẫn theo 10 vạn nhân mã, để tại doanh địa 5 vạn bộ binh, còn lại các chủng binh khác tất cả đều đem theo. Sau khi đã nắm vững tình hình doanh địa, người quyết định ngày tiếp theo thử tiến công công kích.
Ta cố ý để tất cả bộ đội cầm cờ đi ra ( gồm 3 vạn người, nhưng tất cả cờ đều để lại ), khiến tất cả đều trở thành rất giống bộ đội tấn công. Quả nhiên, phụ thân liền bị gạt, đem kỵ binh đến vây quanh 3 vạn người này, công kích thử hết hai ngày, còn điều 4vạn rưỡi bộ binh cầm chân lại .
Sau đó liền bắt đầu muốn tiến công ta.. Phụ thân điều binh trực diện tấn công ta mà không hề nghi ngờ. Thế là hai bên cùng phất cờ chiến đấu . Phụ thân chủ công, ta dùng bộ binh chuẩn bị cổn mộc và bẫy, giằng co 3 ngày. Đến ngày thứ tư, 3 vạn phục binh của ta lập tức ra tay tiêu diệt doanh địa
“Thật không có khả năng! Phụ thân người không phải nói bộ đội của hắn đều bị ta vây công rồi sao?” phụ thân gào lên với gia gia.
“Ta chỉ nói với ngươi doanh trại hắn có 15 vạn người, nhưng ngoài ra hắn cũng có một số Kỳ đội. Sự thật ta đại diện trinh sát binh chỉ có thể nói cho ngươi như vậy, hơn nữa địa doanh hắn dựa vào sông, ngươi chỉ vây quanh 3 mặt, rất khó tấn công. Mặc dù để một lực lượng lớn bộ đội che giấu sự thật với người vốn là không thể, nhưng dù sao đi nữa chỉ có vài thông tấn binh, vốn dĩ cũng không thế biết chuyện gì, đúng là thần không biết quỷ không” Gia gia tiếp tục giải thích:
"Còn 3 vạn khinh kỵ binh bất ngờ tấn công ngươi vốn là ngay từ đầu hắn đã cho mai phục ở trong núi , ngươi trước lúc cắm trại không có ra lệnh cẩn thận tìm tòi trên núi. Ngươi vốn dĩ vẫn là khinh thường hắn!"
“Ta không nghĩ tới hắn lại giảo hoạt như vậy! Đáng chết, hắn không biết học từ ai ra?” phụ thân oán giận nói.
“Có thể là từ những cuốn sách này. Nếu nhìn theo tình hình này mà nói, không còn nghi ngờ nữa, hắn trong việc chỉ huy quân sự cũng là một tuyệt thế thiên tài a!” Gia gia mỉm cười nói tiếp: "Ta nghĩ về sau ta nên đặc biết chú ý đến đứa cháu đặc biệt này."
Ta thật đối với thắng lợi lần này không có cảm giác gì, nhưng bốn người ca ca ta ngược lại hết sức cao hứng, bọn họ lớn tiếng kêu gào hy vọng cùng với phụ thân thử sức, bị phụ thân não tu thành nộ* đá một cước bay ra ngoài. Phụ thân vốn cũng không vui khi đứng ở đây, vội càng kiếm cớ chuồn mất. Chỉ còn lại có ta, mẫu thân và gia gia ở lại .
“Tiểu ngũ a, ngươi thật sự là niềm kiều hãnh của mẫu thân a! Đây là quà mà ta cùng phụ thân con đã chuẩn bị , ngoài ra một lát nữa cô cô ngươi sẽ phái người tiếp ngươi tiến cung. Cô cô ngươi cũng muốn cho ngươi một phần lễ vật! Ngươi trước tiên cứ ở đây chơi với gia gia ngươi một hồi, mẫu thân còn có một vài chuyện cần xử lý. Phụ thân đại nhân, con cáo lui trước!” mẫu thân nói.
“Ngươi đi đi!” Gia gia nói: "Ta muốn cùng với tên hảo hảo này nói chuyện."
Ta liền kêu mẫu thân đưa cho ta món quà là một con một con tiểu liệp ưng rồi nói : "Tái kiến, mẫu thân!"
Mẫu thân đi rồi, ta nghĩ đây chẳng qua cũng chỉ là một con chim lông đen mà thôi, trong đầu bỗng hiện lên một ý nghĩ hay ho!
* Não tu thành nộ: giận quá hóa thẹn
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Cánh gà nướng