07-02-2009, 09:52 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 10:
Dịch: Minh Thiên
Hiệu Ä‘Ãnh: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Äám Ảnh Xạ Trùng nà y có đến mấy trăm con, đủ mà u đủ sắc, có lẽ là dá»±a và o mà u sắc mà hợp thà nh má»™t bầy. Chúng lá»›n lá»›n bé bé, lúc nhúc bò tá»›i. Loại bá» mà u hồng vừa má»›i bị giết không có mặt trong số nà y.
Lý Cưá»ng thá»±c sá»± lo lắng, bản thân mình có Long Thuẫn há»™ thân không có gì đáng ngại, nhưng ba ngưá»i bá»n há» không thể nà o chống đỡ được. Lý Cưá»ng liên tiếp bắn ra hÆ¡n mưá»i mấy Kim Ưng xoay xung quanh phÃa trên đầu bốn ngưá»i, chỉ cần có trùng tá» lá»›n tá»›i gần láºp tức sẽ có má»™t con chim ưng kêu lên lao xuống, đánh bay nó Ä‘i.
Mai Tinh Tinh dù rất sợ, than thở không ngừng nhưng vẫn cố lấy hết can đảm vÅ© động nhuyá»…n tiên không ngừng, là m thà nh má»™t bức mà n cuốn lấy những ảnh Xạ Trùng vá»t tá»›i gần.
Triệu Hà o chạy tá»›i chạy lui, đánh rÆ¡i hết những mÅ©i châm nhá»n được chúng đâm tá»›i.
Trịnh Bằng có vÅ© khà dà i, rất có Ãch cho má»i ngưá»i. Má»—i búa, má»—i búa cá»§a hắn Ä‘á»u khiến những con Ảnh Xạ Trùng đã bị trói đứt là m hai. Miệng hắn còn không ngừng la hét: “Ta chém chết ngươi ! Ta chém chết ngươi !“ Sá»± phân công hợp tác cá»§a mấy ngưá»i không ngá» lại ăn ý lạ thưá»ng như váºy.
Sau một hồi chém giết, máu thịt tung bay tứ tán.
Cuối cùng, Lý Cưá»ng cÅ©ng bà y xong tráºn phòng ngá»±, liá»n gá»i: “ Má»i ngưá»i mau lại bên cạnh ta, tráºn pháp sẽ khởi động liá»n!“
Lý Cưá»ng dương tay ra, Kim Ưng từ bốn phÃa lao xuống, liên tiếp nổ tung, đánh bá»n sâu bá» bắn bay ra xa. Xong, hắn vá»™i váºn chân nguyên lá»±c khởi động tráºn pháp.
Triệu Hà o thở hổn hển nói: “Sư tôn, Ä‘á»u là đệ tá» không tốt, đưa má»i ngưá»i và o cái nÆ¡i nà y. “
Lý Cưá»ng thoáng cưá»i, thở nhẹ ra nói: “Äừng nói ngá»› ngẩn váºy, ai cÅ©ng sẽ không trách ngươi, là do tên cướp rượu cố tình dẫn chúng ta đến đây mà .“
CÆ¡ man nà o là bá» tấn công tráºn phòng ngá»±, bốn ngưá»i đứng thẳng trong cái nÆ¡i tá»±a như được má»™t cái bát pha lê úp lấy, bất kể trùng tá» tấn công thế nà o, cÅ©ng Ä‘á»u không tiến được ná»a bước.
Há» tạm thá»i có thể coi là an toà n.
Mai Tinh Tinh vá»— vá»— ngá»±c nói: “Tháºt đáng sợ quá, may là ca ca đã bà y tráºn phòng ngá»±, nhiá»u trùng như váºy cùng đánh tá»›i, chúng ta nhất định sẽ khó thoát, ca ca thá»±c là tà i!“
Nghe nà ng tâng bốc và vá»— mông ngá»±a Lý Cưá»ng như váºy, Trịnh Bằng há» há» cưá»i nói: “Hắc tá» ta đã chém bao nhiêu bá», đại muá»™i tá» cÅ©ng khen ta má»›i.â€
Mai Tinh Tinh đưa mắt trợn nhìn hắn: “Ngươi ấy à , đừng hòng!“
Triệu Hà o nghe hai ngưá»i đấu khẩu, nghÄ© thầm: “Tháºt là thiếu niên chẳng biết lo nghÄ© gì cả, hiện tại, những Ảnh Xạ Tá» xuất hiện còn chỉ là quái trùng thông thưá»ng, nếu lại có má»™t đại quái thú đến thì tháºt khó mà thu xếp được.â€
Lý Cưá»ng cưá»i nói: “Nữu Nữu, miệng cá»§a muá»™i ngá»t như máºt váºy, có phải là có mục Ä‘Ãch gì không đây? “
Mai Tinh Tinh sung sướng vá»— tay nói: â€œÆ i, đúng váºy ! Ca ca, dạy cho muá»™i tá» cách bầy tráºn pháp được không? “
Lý Cưá»ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi há»i: “Nữu Nữu, nà ng tu luyện đến trình độ nà o rồi?“
Mai Tinh Tinh có chút xấu hổ: “Ngưá»i ta đến thá»i kỳ ‘hạt luyện’, nghe mẫu thân nói sẽ rất nhanh đạt đến kỳ ‘khai quang’.â€
Lý Cưá»ng thoáng kinh ngạc: “Không phải chứ, tu vi cá»§a muá»™i sao có thể thấp như váºy được? Ta cứ nghÄ© muá»™i phải đến kỳ ‘dung hợp’ rồi chứ. Muá»™i đừng động, để ta xem xem.“
Lý Cưá»ng phát ra má»™t chút chân nguyên để tra xét, trong lòng thầm nghÄ©: “Phương thức tu luyện cá»§a nà ng ta tháºt kỳ quái, trình độ là sÆ¡ kỳ ‘khai quang’, so vá»›i Triệu Hà o còn kém hÆ¡n, nhưng chân nguyên chi lá»±c lại có thể đạt tá»›i kỳ ‘dung hợp’.â€
Lý Cưá»ng lại xem qua nhuyá»…n tiên cá»§a nà ng, phát hiện nó được chế tạo rất tinh xảo, kẻ nghÄ© ra cấu tạo xảo diệu như váºy tháºt khiến ngưá»i ta thán phục. Nhuyá»…n tiên nà y có thể tùy theo tu vi gia tăng mà uy lá»±c cÅ©ng gia tăng theo. Lý Cưá»ng cÅ©ng không hiểu rõ được bà ảo bên trong, lắc lắc đầu nghÄ© thầm: “Nếu như Phó đại ca tại đây, nhất định có thể hiểu được.“
Hắn nói vá»›i Mai Tinh Tinh: “Nữu Nữu, ta không biết muá»™i có thể há»c được hay không. Bất quá, sau nà y có thá»i gian nhà n rá»—i, ta sẽ dạy má»™t bá»™ cho nà ng dùng để há»™ thân.“
Mai Tinh Tinh nghe thế cưá»i sung sướng.
Trịnh Bằng nói: “Äệ có thể đứng trong tráºn chém bá»n bỠở ngoà i không?â€
Lý Cưá»ng lắc đầu: “Không được.â€
Lý Cưá»ng đột nhiên nghÄ© đến vÅ© khà không thể xuất ra ngoà i tráºn, nhưng năng lượng do binh khà phát ra có thể phóng ra được. Ngay láºp tức, hắn vung Bách Nháºn Thương, phóng xuất má»™t cá»™t năng lượng huyá»…n hóa thà nh má»™t mÅ©i thương, “phanh†má»™t tiếng vang nhẹ lên, mÅ©i thương đã tiêu tán ngay trong tráºn phòng ngá»±.
Lý Cưá»ng than thở: “Chúng ta bị vân khốn tại đây, má»i ngưá»i trước tiên hãy nghỉ ngÆ¡i, để ta tiếp tục nghÄ© biện pháp.â€
Mai Tinh Tinh mang hai viên lam châu tá» ra chÆ¡i, Trịnh Bằng nhìn nói: “Äại muá»™i tá», viên đại châu nà y tặng muá»™i, ta vừa rồi là giỡn vá»›i muá»™i thôi.â€
Mai Tinh Tinh nháºn lấy viên đại châu, u buồn nói: “Muá»™i biết chứ.â€
Triệu Hà o nhìn Lý Cưá»ng Ä‘ang hãm mình và o trầm tư, than thở nói: “Ài, là ta là m lien lụy tá»›i má»i ngưá»i.â€
Mai Tinh Tinh ôn nhu khuyên nhá»§: “Lão gia tá», không trách lão, đừng nản chÃ, ta rất có tin tưởng đối vá»›i ca ca! Lão xem, nhiá»u bá» như váºy cÅ©ng không là m tổn thương đến chúng ta.â€
Trịnh Bằng cÅ©ng nói. “Äúng váºy, đệ biết tiểu ca sẽ có biện pháp.â€
Trầm tư má»™t lúc lâu không thu được gì, Lý Cưá»ng đứng dáºy nói: “Các ngươi hiện giá» Ä‘á»u không được xuất tráºn, ta ra ngoà i giết chúng má»™t hồi trước. Các ngươi đừng lo lắng, có XÃch Diá»…m Long Thuẫn há»™ thân, những con bá» nà y không thể đả thương ta.â€
Mai Tinh Tinh giữ chặt lấy Lý Cưá»ng: “ Ca ca đừng ra, trùng trùng nhiá»u lắm, nguy hiểm lắm.â€
Triệu Hà o nói: “Sư tôn, đệ tá» Ä‘i cùng ngưá»i.â€
Trịnh Bằng cũng xin đi theo.
Lý Cưá»ng quát: “Không ai trong các ngươi cÅ©ng không được vá»ng động, Ä‘á»u ở trong tráºn chá» ta!“
Mai Tinh Tinh, miệng run run, mắt đỠhoe.
Lý Cưá»ng thấy chuyện không hay, tiểu cô nương nà y lại sắp khóc sẽ lại rất phiá»n toái, vá»™i và ng ôn nhu an á»§i: “Nữu Nữu, yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu, muá»™i còn chưa tin năng lá»±c cá»§a ca ca sao? Ngoan, ngoan nghe lá»i chỠở đây, ca ca giết bá»n bá» xong sẽ lại để muá»™i Ä‘i tìm châu tá» chÆ¡i.†Dùng hết thá»§ Ä‘oạn hoa ngôn xảo ngữ, Lý Cưá»ng xem như cÅ©ng giữ cho nà ng không khóc.
Triệu Hà o nhá» giá»ng nói: “Sư tôn, đừng rá»i Ä‘i quá xa, nếu có gì không ổn láºp tức quay lại trong tráºn, chúng ta nghÄ© biện pháp khác. Cẩn tháºn!â€
Lý Cưá»ng khởi động XÃch Diá»…m Long Thuẫn, tay cầm Bách Nháºn Thương búng ngưá»i nhẩy và o đám bá».
Mai Tinh Tinh khẩn trương lấy tay che mắt không dám nhìn. Triệu Hà o cùng Trịnh Bằng chăm chú nhìn Lý Cưá»ng, hai ngưá»i dá»± tÃnh nếu phát hiện ra Ä‘iá»u không hay, láºp tức lao ra há»— trợ.
Ảnh Xạ Trùng nhìn thấy có ngưá»i Ä‘i ra, vô cùng hưng phấn kêu “chi chi†loạn lên, lúc nhúc vá»t tá»›i. Lý Cương cứng ngưá»i, hét lá»›n má»™t tiếng: “ Tá»›i đây, tốt lắm!“, rồi vÅ© động Bách Nháºn Thương, vô số mÅ©i thương mà u bạc trắng từ nÆ¡i Lý Cưá»ng đứng đánh ra bốn phÃa, “binh binh†liên tiếp vang lên, trùng tá» bị đánh bay Ä‘i tháºt xa.
Lý Cưá»ng vừa đánh vừa suy tư, lúc nà y hắn phát giác trong thiết kế cá»§a vÅ© khà còn có khuyết Ä‘iểm. Loại vÅ© khà tu luyện đầy uy lá»±c nà y không thể Ä‘iá»u chỉnh kÃch thước lá»›n bé, cÅ©ng không thể căn cứ và o đối thá»§ mạnh yếu mà phát xuất năng lượng huyá»…n hóa, và tốc độ tiêu hao chân nguyên quá nhanh, rất dá»… phá lá»±c, không thể giao chiến lâu, sau nà y nhất định cần chú trá»ng tu luyện lại má»™t lần nữa. Thoáng chút phân thần, má»™t con Ảnh Xạ Trùng từ phÃa sau nhảy lên vai Lý Cưá»ng.
Mai Tinh Tinh qua kẽ tay hở nhìn thấy trùng tá» nhảy lên vai Lý Cưá»ng, trong lòng Ä‘au xót, liá»n thét lên má»™t tiếng lanh lảnh lao ra ngoà i, giương tay xuất nhuyá»…n tiên ra đánh tá»›i.
Triệu Hà o, Trịnh Bằng đại kinh, vá»™i và ng tranh nhau ra khá»i tráºn phòng ngá»±. Bảo Ä‘ao cá»§a Triệu Bằng múa lên như cuồng phong bạo vÅ©. Trịnh Bằng xoay tÃt trưá»ng phá»§, dá»±a và o thần lá»±c vô táºn, lấy eo là m trụ, búa xoay quanh mình chém ngang ra. Ba ngưá»i đồng loạt lâm và o khổ chiến.
Công hiệu cá»§a XÃch Diá»…m Long Thuẫn quả tháºt bất phà m, lá»±c phản kÃch mạnh không thể tưởng tưởng được. Ảnh Xạ Trùng ná» nhanh như chá»›p dùng châm nhá»n đâm và o vai cá»§a Lý Cưá»ng, thì ngay láºp tức bị má»™t cổ lá»±c lượng phản mạnh mẽ phản hồi lại. Con bá» nà y quả nhiên bị áp lá»±c bắn tung ra, má»™t mạng Ä‘i Ä‘á»i. Lý Cưá»ng mừng rỡ, giải quyết xong chuyện đó, hắn chuyên tâm váºn chuyển XÃch Diá»…m Long Thuẫn.
Lý Cưá»ng từ từ xem XÃch Huyết Long Thuẫn sẽ lợi hại như thế nà o. Bách Nháºn Thương, Ưng KÃch Ná»— Ä‘á»u phát ra năng lượng huyá»…n hóa, má»—i má»™t cổ huyá»…n hóa Ä‘á»u có uy lá»±c mạnh yếu như nhau, nếu như gặp đối thá»§ yếu, thì có thể má»™t đòn giết chúng, nhưng lại lãng phà nhiá»u năng lượng. Nếu như gặp đối thá»§ có cưá»ng lá»±c phòng há»™, năng lượng huyá»…n hóa không đủ lấy mạng chúng, năng lượng lãng phà lại cà ng nhiá»u hÆ¡n. Nhưng XÃch Huyết Long Diá»…m quả nhiên không giống váºy, chung quy nó vẫn là vÅ© khà phòng ngá»±, chỉ bị động phản kÃch, có thể căn cứ và o lá»±c công kÃch mà tá»± động Ä‘iá»u chỉnh, có thể phản ứng vừa đủ vá»›i lá»±c tấn công, không lãng phà má»™t chút năng lượng nà o, trừ phi đối thá»§ có thá»±c lá»±c mạnh hÆ¡n bản thân mình.
Một tiếng thét lanh lảnh vang lên, đó là thanh âm của Nữu Nữu.
Lý Cưá»ng nghe thấy kinh hãi, phát hiện Triệu Hà o ba ngưá»i không ngỠđã ra khá»i tráºn, hÆ¡n nữa ba còn Ä‘ang lâm và o hoà n cảnh vô cùng nguy ngáºp.
Lý Cưá»ng gấp đến độ đỠhồng đôi mắt, không quản đến việc hao phà chân nguyên, liá»n phát xuất Kim Ưng. Trong nháy mắt, Kim Ưng bay rợp trá»i, hắn đã muốn liá»u mạng.
Lý Cưá»ng như cÆ¡n gió lốc, vá»t tá»›i phÃa ba ngưá»i, má»™t tay ôm Mai Tinh Tinh, má»™t tay nắm lấy áo Trịnh Bằng, kéo hắn và o lại trong trân. Triệu Hà o vốn là ngưá»i thông minh, không chá» sư tôn kéo Ä‘i, liá»n phi thân quay lại tráºn, tiện tay đánh bay má»™t Ảnh Xạ Trùng.
Mai Tinh Tinh xuất kỳ bất ý bị Lý Cưá»ng ôm, kêu lên má»™t tiếng thất thanh, xấu hổ đến nhuyá»…n cả ngưá»i, trong lòng tá»±a như sóng cồn xao động, tim Ä‘áºp liên hồi.
Nhảy và o trong tráºn, sác mặt Lý Cưá»ng trắng bệch, vì chân nguyên tiêu hao quá nhiá»u. Hắn bá» Mai Tinh Tinh xuống, không nói má»™t lá»i láºp tức ngồi xuống, lấy ra má»™t khối tiên thạch khôi phục lại chân nguyên đã tiêu hao.
Mai Tinh Tinh mặt mà y đỠá»ng, quay sang Triệu Hà o mấp máy môi, lo lắng nói: “Lão gia tá», ca ca muốn trách ta, lão phải giúp Nữu Nữ.â€
Triệu Hà o gáºt gáºt đầu, nghÄ©: “Sư tôn sợ rằng sẽ không mắng cô, nếu có mắng thì mắng ta, vì ta chÃnh là ngưá»i phải chịu.â€
Bên ngoà i tráºn, đám Ưng kêu lên lanh lảnh nhằm phÃa Xạ Ảnh Trùng lao tá»›i, những tiếng nổ kinh thiên động địa vang đến táºn mây xanh.
Những Kim Ưng phát nổ đã đốt cháy cây cá» bốn phÃa.
Lá»a cháy bừng bừng...
Triệu Hà o kinh ngạc và thán phục vô cùng. Phòng ngá»± tráºn nà y tháºt lợi hại, bên ngoà i lá»a cháy lá»›n dữ dá»™i, khói mù mịt là váºy, mà bên trong tráºn không ngá» hoà n toà n không có cây cá» nà o bị ảnh hưởng.
Ảnh Xạ Trùng không chịu được bị hun nướng bởi lá»a lá»›n và khói dầy đặc, rối rÃt bá» Ä‘i, con bị thương vá»›i con còn nhá» căn bản Ä‘á»u bị chết hết.
Äại há»a dần dần tắt. Mai Tinh Tinh lo lắng nhìn Lý Cưá»ng há»i: “Lão gia tá», lão xem ca ca có gặp nguy hiểm không?“
Triệu Hà o lắc đầu nói: “Không nguy hiểm gì, sư tôn bị váºy là do chân nguyên tiêu hao quá lá»›n, má»™t lát sẽ khôi phục lại. Không sao cả, Nữu Nữu đừng lo lắng.†Lão lại nói thêm: “Ngà n vạn lần đừng là m kinh động đến ngưá»i.â€
Trịnh Bằng nói: “Lá»a đã tắt, tôi ra ngoà i xem.â€
Triệu Hà o vá»™i và ng bảo: “Ta cùng ngươi Ä‘i. Nữu Nữu chiếu cố sư tôn, chúng ta sẽ không Ä‘i xa.â€
Mai Tinh Tinh gáºt đầu, đột nhiên nghÄ© đến Ä‘iá»u gì nói: “Hắc tá», tìm châu tá» giúp Nữu Nữu.†Tiểu cô nương nà y tháºt sá»± thÃch những thứ có thể phát sáng láºp lòe ấy.
Lý Cưá»ng dần dần hấp thu năng lượng “tinh kÃnh†trong tiên thạch trên tay, từ từ bổ xung chân nguyên.
Kỳ tháºt hắn còn không hoà n toà n nắm được hết công năng cá»§a “tá» viêm tâmâ€, thá»±c tế thì hắn không cần dùng tiên thạch khác để bổ xung chân nguyên. Hiện giá» năng lượng cá»§a “tá» viêm tâm†mà hắn hấp thu dung hợp được không đến má»™t phần sáu. Äáng tiếc Phó SÆ¡n không ở bên cạnh, không có ai chỉ dẫn, Lý Cưá»ng chỉ có thể giống như kẻ mù sá» voi, tá»± mình khám phá.
Hai mắt hắn vẫn nhắm chặt, cảm giác cà ng lúc cà ng mẫn duệ. Äá»™t nhiên, trước mắt có má»™t miá»n ánh sáng, Lý Cưá»ng tá»±a hồ thấy rõ mình Ä‘ang tiến và o cÆ¡ thể mình. Äiá»u nà y khiến hắn giáºt mình, trong cÆ¡ thể hắn quả nhiên xuất hiện má»™t tiểu nhân nhi (chú nhá») Ä‘ang ngồi xếp bằng, chỉ lá»›n bằng nắm tay, được phá»§ trong má»™t quầng lá»a tÃm pháºp phùng.
Cẩn tháºn xem xét, hắn thấy chú bé nà y mắt mÅ©i mà y ngà i rất tinh tế, không ngá» lại giống mình như đúc, trên mình mặc “Mãn thiên tinh giápâ€. Lý Cưá»ng trong lòng chấn động, minh bạch đây chÃnh là tá» phá»§ nguyên anh cá»§a mình, nó tá»±a hồ vừa má»›i hình thà nh, bá»c lấy nó nhất định là “tá» viêm tâmâ€.
Lý Cưá»ng thá» dùng tinh thần nháºp và o nguyên anh, láºp tức phát hiện bên ngoà i nguyên anh quả nhiên có má»™t ngưá»i khác chÃnh là mình, bất quá nguyên anh nà y hoà n toà n là do năng lượng “tinh kÃnh†cấu thà nh. Hắn thá» cùng nguyên anh và bản thể trao đổi năng lượng, từ trên thân hình nguyên anh bắt đầu từ từ phát ra vầng quang diá»…m mà u tÃm, liên tục không ngừng tiến và o trong cÆ¡ thể mình. Mất chút thá»i gian công phu, Lý Cưá»ng cảm thấy công lá»±c đại tiến, chân nguyên tiêu hao chẳng những đã được bổ xung mà còn tinh thuần hÆ¡n nữa. Bản thân Lý Cưá»ng còn chưa biết hắn đã tu luyện tá»›i cảnh giá»›i “linh hồn bất diệtâ€.
Mai Tinh Tinh không dám là m kinh động Lý Cưá»ng, chỉ lấy mắt nhìn hắn. Bản thân nà ng không thể hiểu trong khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i mấy ngà y qua mình vì cái gì mà quan tâm đến hắn nhiá»u đến như váºy.
Lý Cưá»ng vừa mở mắt đã bắt gặp ánh mắt lo lắng cá»§a nà ng, trong lòng cảm động nói: “ Nữu Nữu, không sao ca, ta vẫn tốt. Hây, bá»n bá» còn không?â€
Mai Tinh Tinh mừng rỡ đáp: “Ca ca trùng tá» Ä‘á»u bị thiêu chết, lão gia tá» và Hắc tá» xa bên ngoà i xem xét, huynh, huynh thá»±c không có sao chứ?â€
Lý Cưá»ng đứng dáºy cưá»i nói: “Tốt rồi, Nữu Nữu an tâm. A, hỠđã trở vá».†Trong lòng hán nghÄ©: “Lần nà y coi như nhân há»a được phúc, chẳng những tu vi tăng tiến đến tầng thứ sáu, đến thá»i trung kỳ Nguyên anh, hÆ¡n nữa thu hoạch lá»›n nhất là kết bạn vá»›i ba vị bằng bằng hữu, không ngại liá»u mạng cho mình.
Triệu Hà o quay và o trong tráºn nói: “Sư tôn, chúng ta nên mau rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Lần nà y má»›i chỉ là Ảnh Xạ Trùng, chưa xuất hiện quái thú, nhưng nếu gặp quái thú khác thì cà ng khó đánh hÆ¡n.â€
Mai Tinh Tinh bị dá»a hồi há»™p há»i: “Còn có quái thú? Thảo nà o nÆ¡i nà y gá»i là Kinh Hồn Pha, hù chết Nữu Nữu a.â€
ÄÆ°a mắt nhìn hắc tá», kêu lên: “Oa, nhiá»u hạt châu quá váºy, trông tháºt đẹp, mau đưa cho ta!“
Lý Cưá»ng, Triệu Hà o nhìn nhau mà cưá»i, vị tiểu cô nương nà y tháºt là thú vị.
Các hạt châu có to có nhá», có đủ các loại mà u sắc, Lý Cưá»ng tiện tay cầm lấy má»™t viên, trong lòng kỳ quái, trong cÆ¡ thể động váºt ở địa cầu chưa bao giá» có loại châu ngá»c phát sáng láºp lòe như vầy, cùng lắm là có trân châu hoặc giả các loại “ngưu hoà ng mã bảoâ€. Hắn váºn chân nguyên thâm nháºp và o châu tá», không khá»i giáºt mình kinh hãi, vung tay ném ra ngoà i.
“Chuyện gì váºy?†Má»i ngưá»i kinh ngạc há»i. Lá»i còn chưa dứt, má»™t âm thanh trầm thấp vang lên tản ra xung quanh, má»™t tráºn gió lạnh thổi đến, nÆ¡i châu tá» phát nổ không ngá» sau đó kết thà nh băng.
Mai Tinh Tinh kinh ngạc nói: “A, tháºt kỳ quái, là m sao lại đóng băng váºy?â€
Lý Cưá»ng sau kinh hãi, đáp: “Trong viện châu nà y có kết cấu rất kỳ quặc, không ngá» lại có hai tầng, bị chân nguyên cá»§a ta kÃch phát, hai tầng há»—n hợp lại phát nổ.†Nói xong, đột nhiên nghÄ©: “Äây không phải má»™t loại tạc đạn công kÃch rất tốt sao.â€
Mai Tinh Tinh cưá»i nói: â€Thế nà y không phải “băng bạo đạn†sao? Quá tốt rồi, nếu có quái thú xuất hiện, ném cho nó má»™t viên, là m đông chết nó ! “
“Ta đã đói bụng, nhanh đi thôi ! “
“Tốt, cùng Ä‘i nà o.â€
Lý Cưá»ng thu hồi tráºn phòng ngá»±, nhóm bốn ngưá»i hướng phÃa trước Ä‘i.
Một luồng hương rượu nhà n nhạt theo gió bay đến.
Triệu Hà o ngá»i thấy, nhá» giá»ng há»i: “Má»i ngưá»i ngá»i thấy gì không? Äúng, nhất định là tên trá»™m rượu hôm qua, không ngá» vẫn còn ở đây, xem coi ta thu tháºp hắn thế nà o.â€
Lão ngẫm lại, cà ng lúc cà ng tức giáºn, chém giết hÆ¡n ná»a ngà y trá»i đến kinh thiên động địa, mà tên gia há»a nà y vẫn còn ở đây uống rượu. Bốn ngưá»i im hÆ¡i lặng tiếng nhẹ nhà ng lướt đến.
“Khá»i tìm, lão tá» ta ở chá»— nà y ! “ Má»™t âm thanh thô lá»— từ trên má»™t cây cổ thụ chá»c trá»i vang lên.
Ngưá»i ná» ngồi cao tÃt trên cây cổ thụ, rung rung hai đùi, nâng bình rượu uống má»™t ngụm cuối cùng, cưá»i hì hì nói: “Rượu ngon ! Rượu ngon ! Thá»±c là rượu ngon ! Uy, tiểu tá», rượu nà y ngươi còn không? Lão tá» mua?â€
Triệu Hà o tá»±a như cÆ¡n gió, mÅ©i chân lão đạp và o thân cây, bắn mình lên trên, bảo Ä‘ao tà tà chém tá»›i. Ngưá»i ná» không thèm nhìn, mÅ©i chân khua lên má»™t vòng đã bức Triệu Hà o phải xuống khá»i cây cổ thụ, Triệu Hà o kêu lá»›n: “Ngươi xuống đây, chúng ta đánh má»™t tráºn thống khoái ! “
Lý Cưá»ng vẫn không nói câu nà o, hắn Ä‘ang cẩn thân quan sát. Từ lúc theo Phó SÆ¡n ly khai địa cầu, hắn má»›i rõ đạo lý “nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiênâ€, đối vá»›i bất luáºn kẻ nà o hắn cÅ©ng không dám coi thưá»ng.
“Ngươi còn chưa có đủ tư cách, các ngươi bốn ngưá»i cùng lên cÅ©ng không đủ!“ Miệng nói, ngưá»i vẫn không xuống, lại nói: “Tiểu tá», Trung Quốc là quốc gia nà o, tỉnh Tứ Xuyên là nÆ¡i nà o, hiểu biết cá»§a lão tá» tháºt là cô láºu.â€
Lý Cưá»ng bị y há»i váºy kinh hãi sững sá», suy nghÄ© má»™t chút má»›i hiểu được rõ, hắn nhìn phái trên bình rượu có ghi thương hiệu.
Trịnh Bằng nhìn thấy cây cổ thụ cao quá, bản thân mình có trèo cũng không đến. Bất quá, hắn đã có biện pháp, nhổ miếng nước và o trong tay, hai tay xoa xoa rồi hắn nâng đại phủ lên, đi đến dưới gốc đại thụ. “Uỳnh†một tiếng vang lên, “binh binh bà ng bang†bắt đầu đốn cây. Cây nà y rất lớn, nhưng búa của Trịnh Bằng cũng lớn.
Ngưá»i ná» ngồi trên cây kêu lá»›n: “Uy, tên ngốc to xác kia, nhà ngươi thiếu cá»§i đốt, bên trên có cây nhá» dá»… chặt, đừng chặt cây nà y, chặt đổ lão tá» lại phải xuống.â€
Mai Tinh Tinh không nhịn được, vung trưá»ng tiên lên, nói: “Xuống đây cho ta !“ Má»™t đạo bạch ảnh bay hướng tá»›i ngưá»i ná». Ai ngá» bạch ảnh chạm ngưá»i hắn liá»n tiêu thất không má»™t tiếng động. Mai Tinh Tinh giáºt mình kinh hãi, lấy tay bịt miệng, nà ng chưa từng nhìn qua cách hóa giải như váºy.
Lý Cưá»ng cháºm rãi lấy ra má»™t bình “Mao Thai Tá»uâ€, mở bình rượu, cưá»i nói: “Má»i ngưá»i lại đây, nếm thá» cá»±c phẩm hảo tá»u cá»§a ta mang theo. Hắc hán tỠđừng chém, cho hắn ở trên cây chá».â€
Chiêu nà y cá»§a Lý Cưá»ng tháºt quá tuyệt rượu, Mao Äà i Tá»u hương tháºt nồng nà n, bình lá»›n má»›i mở, hương rượu tá»a ra bốn phÃa, Triệu Hà o ngá»i qua kêu lên : “ Sư tôn, rượu nà y, hương tuyệt quá, mệt má»i ná»a ngà y, há» há», cho đệ tá» uống má»™t chút.â€
Mai Tinh Tinh bÄ©u môi nói: “Nam nhân các ngưá»i đúng là hay rượu, có cái hương vị gì đâu?!â€
“Chừa cho ta một chút !" Trịnh Bằng cũng không đốn cây nữa, vội vội và ng và ng chạy lại tranh uống rượu.
Ngưá»i ná» ngẩn ngÆ¡ trên cây, không nghÄ© tá»›i Lý Cưá»ng vẫn còn mang theo rượu, ngá»i thấy mùi hương bay tá»›i đúng là rượu mùi, trong cổ há»ng tá»±a như có cánh tay không ngừng cà o quấy. Lần nà y y từ “Ba Äạt Tinh†đến, gặp ngưá»i hãm hại, không rượu không giải được, cÆ¡n nghiện rượu dữ dá»™i không thể tưởng tượng, mắt thấy mỹ tá»u như váºy mà không được uống, trong lòng khổ sở vô cùng, lão nghÄ©: “Lão tá» nếu không cướp bình mỹ tá»u kia và o tay, thì tháºt mất mặt quá.â€
Hai chân nhẹ nhà ng tá»±a như lá cây, cháºm rãi từ từ trên cây bay xuống. Lá»™ ra chiêu thức ấy, ngưá»i nỠđắc ý nhìn vá» phÃa bốn ngưá»i Lý Cưá»ng, ngỠđâu bá»n há» không ai nhìn đến lão. Lão thầm mắng má»™t tiếng, lá»™ ra khuôn mặt tươi cưá»i, đủng Ä‘a đủng đỉnh Ä‘i tá»›i.
Triệu Hà o thầm bá»™i phục sư tôn, ba ngưá»i nghÄ© má»i biện pháp Ä‘á»u không khiến lão xuống khá»i cây, sư tôn lấy ra bình hảo tá»u, hắn liá»n ngoan ngoãn tá»± động đến tìm bá»n há». Ngưá»i ná» ho lên má»™t tiếng nói: “Vị tiểu ca nà y, cái nà y, cái đó, Æ¡, rượu, cái gì váºy… “
Lý Cưá»ng nghÄ©: “Ngưá»i nà y nhất định là siêu cấp tá»u quá»·, xem hắn đối phó vá»›i nhuyá»…n tiên cá»§a Nữu Nữu, ngưá»i nà y chÃnh là má»™t cao thá»§ tu chân giả hiếm thấy. Không ngá» vì thÃch rượu mà lại dùng vÅ© lá»±c cướp. Hôm qua còn để lại mưá»i lượng và ng. Hừm, đùa vá»›i hắn chút chÆ¡i.†Lý Cưá»ng kỳ tháºt không có ghi háºn đối vá»›i lão.
Bốn ngưá»i ăn ý dị thưá»ng, không hẹn mà cùng không để ý đến hắn, tá»±a như không phát hiện ngưá»i ná».
Ngưá»i ná» sá»ng ngưá»i. Lão bình thưá»ng luôn là ngưá»i nhanh nhẹn sáng suốt, ngưá»i thấy ngưá»i sợ, lần nà y để má»™t bình rượu vô tri khống chế
Trên mặt lão đột nhiên lá»™ ra má»™t chút cưá»i xấu xa, đồng thá»i má»™t đạo bạch quang chá»›p lên, ngưá»i đã biến mất. “Ớ… Hắn trốn Ä‘i rồi.†Triệu Hà o kinh ngạc lên tiếng. Bốn ngưá»i Ä‘á»u biết hắn không dá»… dà ng chịu bá» Ä‘i.
Quả nhiên, chỉ sau má»™t khắc, ngưá»i ná» vừa gá»i vừa hô ầm Ä© chạy vá»™i lại.
PhÃa sau lão không gá» có má»™t con quái thú cá»±c lá»›n Ä‘uổi theo.
Ngưá»i ná» vá»t tá»›i bên ngưá»i Lý Cưá»ng, đưa cái mặt quá»· ra, hồ hởi nói: “ Không cẩn tháºn quấy rầy phải Kim Tinh Giác Thú, ha ha, ta rất sợ nó, chạy đây ! “ Äồng thá»i má»™t đạo bạch quang chá»›p lên, lão lại ngồi phÃa trên ngá»n cây, đà ng hoà ng xem trưá»ng náo nhiệt bên dưới sắp xảy ra.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:53 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:54 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 11:
Dịch: Thuyan
Hiệu Ä‘Ãnh: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Kim Tinh Giác Thú là loại quái thú có lá»±c công kÃch rất mạnh. Nó dà i chừng sáu thước, đỉnh đầu có má»™t cái sừng dà i hình dáng như cây Ä‘ao, trắng như tuyết. Toà n thân cá»§a nó đầy lân giáp mà u trắng, khi bị chá»c giáºn thì lân giáp trắng biến thà nh và ng. Chiếc Ä‘uôi dà i ngóc cao cÅ©ng phá»§ đầy vảy lân. Lúc bình thưá»ng thì chỉ có hai con mắt mà u hồng, nhưng khi nó tức giáºn, thì trên trán lại mở ra má»™t con mắt thứ ba, vì váºy má»›i gá»i là Tam nhãn thú.
Lý Cưá»ng không kịp lên tiếng mắng, vung Bách Nháºn thương lên đánh liên tiếp và o đầu Kim Tinh Giác thú, đồng thá»i la lên: "má»i ngưá»i mau lui lại!" Những mÅ©i ảo thương không thể ngăn cản bước tiến Kim Tinh Giác thú. Khi ngá»±c nó va và o Lý Cưá»ng, xÃch diá»…m long thuẫn láºp tức phát động. Äiá»u phiá»n toái là con quái thú nà y quá nặng, quán tÃnh quá lá»›n, nên hắn ứng phó không kịp, bị đánh bay ra ngoà i.
Triệu Hà o cùng Trịnh Bằng từ hai bên trái phải cùng xáp lại gần. Bảo Ä‘ao cá»§a Triệu Hà o nhắm ngay con mắt quái thú mà đâm tá»›i. Còn Trịnh Bằng ra hết sức lấy vung Tắc Luân đại phá»§ giáng má»™t búa và o đầu nó. Sừng quái thú chỉ lúc lắc, đại phá»§ bổ và o sừng nhoáng lên ánh kim quang, Trịnh Bằng cảm giác là mình vừa chém và o mõm núi Nam sÆ¡n, bị dá»™i ngược trở lại, té phịch xuống đất, đại phá»§ rá»i tay bay Ä‘i. Má»™t Ä‘ao cá»§a Triệu Hà o đâm và o không khÃ, lão biết là không hay, vá»™i dùng công phu khéo léo, thân hình linh động, trở tay thêm má»™t Ä‘ao chém và o ngưá»i quái thú, mượn sức bắn ngược ra ngoà i, má»™t Ä‘ao nà y dÄ© nhiên cÅ©ng không thể đả thương tá»›i da nó.
Lòm còm đứng dáºy từ trên mặt đất, mặc dù không có thụ thương nhưng trong lòng rất uất ức, Lý Cưá»ng bây giá» thấm thÃa sá»± bất lá»±c cá»§a chÃnh mình, giương mắt nhìn lại, liá»n hồn phi phách tán, cả kinh la to: "Hắc tá» tránh mau!"
Trịnh Bằng Ä‘ang ngồi trên mặt đất, cây đại phá»§ nằm ở xa xa, Kim Tinh Giác Thú Ä‘ang lao nhanh vá» phÃa hắn.
Mưá»i hai đạo tiên ảnh liên tục quấn quÃt và o chân Kim Tinh Giác thú. Chạy lảo đảo và i bước, quái thú ngả ầm xuống đất, trưá»ng tiên cá»§a Mai Tinh Tinh liá»n cuốn lấy Trịnh Bằng kéo trở lại. Lý Cưá»ng đưa ánh mắt tán dương nhìn cô bé, rồi quan sát xung quanh má»™t chút, trong lòng định ra chá»§ ý, hét: "Má»i ngưá»i mau Ä‘i cùng ta!" Lý Cưá»ng đưa mấy ngưá»i Ä‘i tá»›i thẳng cây đại thụ, ở dưới tà ng cây nói: "Các ngươi trốn đằng sau khối đá lá»›n nà y, để ta dẫn dụ nó."
Kim quang trên ngưá»i Kim Tinh Giác Thú chá»›p động, chỉ và i cái là thoát khá»i cảnh trói buá»™c mà đứng lên, nó tá»±a hồ như rất phẫn ná»™, chuyển ngưá»i liếc mắt má»™t cái nhìn thấy Lý Cưá»ng đứng ở dưới tà ng cây, liá»n rống lá»›n vá»t tá»›i.
Bắn ra má»™t mÅ©i kim ưng trúng và o Kim Tinh Giác Thú là m nó thối lui và i bước, Lý Cưá»ng cưá»i to nói vá»›i ngưá»i trên cây: "Ngươi ngồi cho chắc nghe!", rồi lắc mình trốn ra đằng sau tảng đá lá»›n. Kim Tinh Giác Thú bị kim ưng đánh trúng vô cùng giáºn dữ, hùng hục nhà o tá»›i. Lý Cưá»ng đột nhiên biến mất, là m cho nó húc đầu và o thân cây. Ngưá»i ná» la to oai oái từ trên cây nhảy xuống, vừa vặn đáp lên ngưá»i Kim Tinh Giác Thú.
Äiá»u là m cho bá»n ngưá»i Lý Cưá»ng trợn mắt há miệng nhìn, đó là ngưá»i nà y dùng quyá»n đấm và o lân giác cá»§a quái thú, từng quyá»n từng quyá»n má»™t, Ä‘á»u là cháºm rãi đánh ra. Kim Tinh Giác Thú tá»±a như bị má»™t ngá»n núi đè ép, hoà n toà n không cách nà o nhúc nhÃch, mà má»—i má»™t quyá»n cá»§a ngưá»i ná» Ä‘á»u là m cho nó Ä‘au táºn xương tá»§y. Ngưá»i ấy liếc vá» hướng đám ngưá»i Lý Cưá»ng, nhếch miệng cưá»i nói: "Ha ha, lão tá» muốn đánh thì phải không nhúc nhÃch má»›i đánh được, ai da, ngưá»i già cả, gân cốt lá»ng lẻo nhiá»u rồi a!"
Y nhảy xuống Kim Tinh Giác Thú, chỉ dùng má»™t tay khống chế nó rồi Ä‘i vá» phÃa bá»n Lý Cưá»ng Ä‘ang núp sau tảng đá.
Cả bá»n bốn ngưá»i Lý Cưá»ng ngây ngốc cả ngưá»i, đây là sức mạnh gì chá»›? Nhìn thấy con quái thú trên ngưá»i kim quang lấp lóe, ráng hết sức để thoát ra khá»i sá»± khống chế cá»§a ngưá»i ná», miệng gầm gừ nho nhá», có vẻ như bất đắc dÄ©. Mai Tinh Tinh khẩn trương nói: "Hắn, hắn lôi quái thú tá»›i kìa!" Má»i ngưá»i Ä‘á»u rõ, chỉ cần y buông tay ra, kết quả sẽ đáng sợ như thế nà o.
Khẩn trương suy nghÄ©, Lý Cưá»ng chợt nghÄ© ra, lấy ra bình rượu Mao Äà i chỉ còn có má»™t ná»a, giÆ¡ lên cao, nhìn ngưá»i ná» cưá»i nói: "Ã... Ngươi phải nắm cho chắc đó, nếu ngươi buông tay ra, ta sẽ bị khẩn trương đó. Nếu váºy thì ta có thể cầm không được rượu à ."
Ngưá»i ná» bị Lý Cưá»ng nắm đúng chổ yếu, la lên: â€œÄÆ°á»£c, ngươi giá»i lắm!†rồi khuôn mặt tươi cưá»i nói:â€Thương lượng thế nà o đây? Ta giúp ngươi Ä‘uổi Kim Tinh Giác Thú Ä‘i, ngươi thì cho ta bình rượu đó." Hắn nhìn bình rượu trên tay Lý Cưá»ng, mà nước miếng chảy dà i.
Mai Tinh Tinh kêu lên: "Không công bằng, cÅ©ng là ngươi đưa quái thú tá»›i, nên ngươi tá»± mình Ä‘uổi nó Ä‘i, cái nà y không tÃnh! Trao đổi Ä‘iá»u kiện Ä‘i."
Ngưá»i ná» trong lòng nghÄ©: "Hà ha, đã đạt được mục Ä‘Ãch, còn có Ä‘iá»u kiện gì có thể là m khó dá»… ta sao?†liá»n lau Ä‘i nước miếng, nói: "ÄÆ°á»£c, ngươi nói Ä‘iá»u kiện gì má»›i bằng lòng trao đổi!"
Lý Cưá»ng gáºt đầu nói: "Cô bé ngươi đỠnghị Ä‘i." Hắn nghÄ© thầm: "Như váºy là tốt nhất, má»i ngưá»i Ä‘á»u không mất mặt mÅ©i.â€
Trong khoảng thá»i gian ngắn Mai Tinh Tinh tháºt nghÄ© không ra Ä‘iá»u kiện gì, đảo mắt nhìn thấy ngưá»i ná» Ä‘ang đè má»™t tay lên sừng cá»§a quái thú, trong lòng nhất thá»i nảy sinh ý kiến, cưá»i khanh khách nói: “Hay là ngưá»i dùng sừng cá»§a quái thú trao đổi Ä‘i.†NghÄ© thầm: “Coi là m sao mà ngươi giải quyết đây.â€
Ngưá»i ná» thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm thấy rõ, cưá»i nói: “À, cái nà y đâu có thể là m khó lão tá».â€
Chỉ thấy hắn tay trái đè lên đầu quái thú, tay phải vặn chiếc sừng, chỉ nghe tiếng "ráºp" vang lên, quả nhiên cái sừng kim sắc trên đầu quái thú gãy tá»›i sát gốc. Cả bốn ngưá»i cÅ©ng không dám tin và o mình, cái loại lá»±c lượng …nà y có thể có ở ngưá»i sao chứ?
“Mi công lao không nhá», lão tá» ta không giết mi, cút!†Ngưá»i ná» bay lên đá má»™t cú, quái thú dưá»ng như là đồ váºt bị hút Ä‘i, quay cuồng rồi biến mất trước mắt má»i ngưá»i. Còn ngưá»i nỠđắc ý Ä‘i tá»›i trước má»i ngưá»i nói: “Tiểu cô nương nhãn quang rất tốt, cái Kim Tinh giác nà y chÃnh là má»™t kiện bảo bối.â€
Triệu Hà o biết ngưá»i nà y nhất định là thế ngoại cao nhân, trong lòng tâm phục, nhưng ngoà i miệng lại há»i: "Uy, rốt cuá»™c ngươi là ai?"
Ngưá»i ná» căn bản không đáp lại Triệu Hà o, đưa sừng cho Mai Tinh Tinh, bá»™ dáng có vẻ không chỠđợi nổi nữa: "ÄÆ°a rượu cho ta!"
Nhìn bá»™ dạng gấp gáp cá»§a hắn, Lý Cưá»ng mỉm cưá»i, nói: "Rượu thì ta có nhiá»u lắm, nhưng ngươi phải nói cho ta biết trước đã, ngươi là ai?"
Ngưá»i ná» mắt sáng lên, nói: "Tháºt chứ? Nhưng mà không thấy ngươi mang theo, a, ngươi có trữ váºt thá»§ trạc, váºy ngươi là môn hạ cá»§a ai? Ai, trước tiên… đưa rượu cho ta!â€
Nhìn bá»™ dạng nóng nảy cá»§a y, Lý Cưá»ng đưa ra bình rượu.
Uống má»™t há»›p nhá», gương mặt gầy gò cá»§a y dãn ra, thở ra má»™t hÆ¡i, há»i: "Rốt cuá»™c ngươi thuá»™c vá» môn phái tu chân nà o, là m sao mà có được trữ váºt thá»§ trạc vốn là thứ cao thá»§ trong đám ngưá»i tu chân cÅ©ng rất khó mà có thế nà y? Nhìn tu vi ngươi thì vừa đạt tá»›i Nguyên Anh kỳ, sao mà sư môn cá»§a ngươi lại cho ngươi thá»§ trạc trân quý như thế chứ?"
Không đợi Lý Cưá»ng trả lá»i, y đã biến sắc, nói: "Chúng ta hãy tá»›i má»™t chổ yên tịnh nói chuyện Ä‘i, bây giá» có hai tên đáng ghét Ä‘ang tá»›i kìa." Nói chưa hết thì má»™t đạo bạch quang hướng tá»›i bốn ngưá»i, trong nháy mắt trên mặt đất không còn má»™t bóng ngưá»i nà o.
Trên mặt đất trống vắng xuất hiện hai quái nhân, má»™t cao má»™t thấp, ngưá»i cao nói: â€Mẹ nó, hắn vừa má»›i ở đây thôi!â€
Ngưá»i thấp hÃch hÃch mÅ©i, ngạc nghiên nói: “Cái lão già kia hình như đã kiếm được rượu ngon, có lẽ đã giải được chú ‘'Vô Tình Kết' cá»§a chúng ta.â€
Ngưá»i cao căm háºn nói: “Chúng ta sẽ tìm lần nữa, Ä‘i!â€
-------o0o------
“Tá»›i rồi!" Ngưá»i ná» ngồi xuống mặt đất.
Mặc dù Lý Cưá»ng không thuấn di (di chuyển tức thá»i) được, nhưng đã có kinh nghiệm được kéo Ä‘i, còn ba ngưá»i Triệu Hà o trước giá» chưa từng kinh qua như váºy, vừa sợ vừa phục. Ngưá»i ná» lại uống má»™t hụm rượu, nói: “Chúng ta nói tiếp Ä‘i.†Nói xong nhìn vá» phÃa Lý Cưá»ng.
Thoáng chút do dá»±, Lý Cưá»ng nói: “Hình như ta không có môn phái, thá»§ trạc là do đại ca ta cho.â€
Ngưá»i ná» vẻ mặt hoà i nghi, nói: “Không có khả năng a, đại ca ngươi là ai hả?â€
Lý Cưá»ng đáp: “Äại ca ta tên gá»i Phó SÆ¡n, ở Phong Duyến Tinh.â€
Ngưá»i ná» từ dưới đất nhảy dá»±ng lên, kinh ngạc la lá»›n: “Cái gì? Là Phó SÆ¡n, Phó Sùng BÃch?†Lão gãi gãi đầu lại nói: “Khó trách, khó trách, kỳ quái kỳ quái, tiểu lão đệ à , Phó SÆ¡n có phải là LÄ©nh lá»™ nhân (ngưá»i hướng dẫn) cá»§a ngươi không?â€
Lý Cưá»ng mừng rỡ, lão ta biết Phó SÆ¡n đại ca: “Äúng rồi, Phó đại ca là LÄ©nh lá»™ nhân cá»§a ta, ngươi biết huynh ấy à ?â€
Ngưá»i ná» cưá»i nói: “Hắc hắc, đâu chỉ biết mà thôi, hai chúng ta đã đánh nhau mấy trăm năm, không ai là m khó được ai, được rồi, ngươi xem ra chưa há»c được bản lãnh gì nhiá»u lắm, sao lại tệ như váºy a?â€
Ba ngưá»i Triệu Hà o kinh ngạc không chen và o, má»—i ngưá»i trong lòng Ä‘á»u trầm tư.
Lý Cưá»ng bèn Ä‘em chuyện xảy ra ở Há»a tinh nói cho hắn nghe.
Ngưá»i ná» vui vẻ cưá»i to, nói: “Ha ha, Hoa Mỵ Nương, không sai, không sai, tiểu yêu nữ nà y có lá gan không nhá», dám chống đối lại Phó Sùng BÃch, có ý tứ , tháºt là có ý tứ.†Lão lại nói: “Nếu ngươi là huynh đệ cá»§a Phó Sùng BÃch thì ta không gạt ngươi nữa, ta há» Hầu, tên PhÃch Tịnh, cùng vá»›i đại ca ngươi vừa là bằng hữu vừa là đối đầu.â€
Lý Cưá»ng giáºt mình cưá»i nói: “Cái gì, gá»i là Hầu Thà Tinh? Ha ha!â€. Bốn ngưá»i há» không nhịn được cưá»i lá»›n.
Hầu PhÃch Tịnh phát giáºn: “Không biết lá»›n nhá», phÃch trong sét đánh, còn tịnh là sạch sẽ, không cho cưá»i! Bà ná»™i nó, ta biết là các ngươi sẽ cưá»i mà !â€
Bốn ngưá»i cố gắng nÃn cưá»i, gương mặt nhá» nhắn cá»§a Mai Tinh Tinh cÅ©ng đỠlên vì ráng nhịn, góc miệng còn vẻ cưá»i đến nước miếng cÅ©ng muốn trà o ra. Lý Cưá»ng thì khó khăn lắm má»›i nghiêm lại má»™t chút, liếc qua má»™t cái thấy bá»™ dạng quái ác cá»§a cô bé, chịu không nổi lại phát cưá»i lá»›n.
Vừa dáºm chân, lại thở dà i, Hầu PhÃch Tịnh thở ra rồi uống và o má»™t ngụm rượu lá»›n, nói: “Váºy ngươi có muốn biết vá» môn phái cá»§a Phó SÆ¡n hay không váºy?â€
Lý Cưá»ng đương nhiên là muốn biết, từ lúc thất lạc vá»›i Phó SÆ¡n ở Há»a tinh, có nhiá»u chuyện không kịp giải thÃch, sau nà y tá»± mình muốn trở vỠđịa cầu mà không có sá»± hướng dẫn cá»§a Phó SÆ¡n, thì cÅ©ng gần như là nằm mÆ¡ thôi.
Hầu PhÃch Tịnh đắc ý nói: “Muốn nghe à , mang thêm má»™t bình rượu nữa Ä‘i!â€
Lý Cưá»ng nghẹt thở vì tức.
Hầu PhÃch Tịnh uống và o má»™t há»›p rượu, cúi đầu trầm tư má»™t chút, rồi bắt đầu nói vá» bối cảnh và môn phái Phó SÆ¡n vá»›i Lý Cưá»ng.
Phó SÆ¡n, tên là Sùng BÃch, hiệu là Thanh Phong chân nhân, tu chân môn phái gá»i là "Trá»ng huyá»nâ€. Môn phái tu hà nh nà y chú trá»ng chế khÃ, phương pháp tu hà nh không giống vá»›i ngưá»i khác, vô cùng kỳ lạ, ngưá»i má»›i luyện tiến bá»™ cá»±c kỳ nhanh chóng.
Trong thất đại môn phái và tổ chức tại Phong Duyến tinh, há» là môn phái đặc biệt nhất. Trong môn phái nà y, nhân váºt trung tâm không phải theo kiểu sư đồ truyá»n thừa, mà xưng hô huynh đệ, sá» dụng phương thức “lÄ©nh lá»™ nhân†để thu ngưá»i má»›i, bất quá để có thể trở thà nh ngưá»i má»›i được thu nháºn ấy, nhất định phải phù hợp vá»›i những yêu cầu đặc biệt cá»§a môn phái. Ngoà i ra, để đủ tư cách là LÄ©nh lá»™ nhân cá»§a môn phái, tu vi phải đạt tá»›i tầng thứ tám Phân thần kỳ, hÆ¡n nữa còn phải chế ra má»™t kiện bảo khà tu hà nh đặc biệt, là m cÆ¡ sở cho ngưá»i tu chân má»›i.
Trá»ng Huyá»n phái có má»™t quy cá»§ kỳ quái, má»—i huynh đệ trở thà nh má»™t hạch tâm (hạt nhân), có thể tá»± mình thu ngưá»i, cho nên Trá»ng huyá»n phái cÅ©ng là má»™t môn phái có thá»±c lá»±c rất lá»›n. Hạch tâm huynh đệ cá»§a Trá»ng huyá»n phái hiện có 27 ngưá»i, chỉ là có 15 ngưá»i không biết Ä‘i đâu, có thể là bế quan tu luyện. Phó SÆ¡n ở môn phái là huynh đệ đứng thứ 12, thá»±c lá»±c đã đạt tá»›i cảnh giá»›i tông sư.
Lý Cưá»ng thở dà i nói: “Hầu lão ca, đáng tiếc là ta đã phân tán vá»›i Phó đại ca.†Hắn chợt nhá»› tá»›i má»™t vấn Ä‘á», há»i: “Vừa rồi lão ca ngưá»i có đỠcáºp tá»›i hai tên đáng ghét là ai váºy, tại sao hầu lão ca trốn tránh bá»n há» váºy?â€
Phun ra má»™t hÆ¡i rượu, Hầu PhÃch Tịnh mắng: “Hai cái tên khốn kiếp đó, chỉ là ám toán ngưá»i, bá»n há» là trưởng lão cá»§a 'Äá»™c Chú' giáo. Con bà chúng nó, bá»n chúng thừa lúc lão tá» không chú ý hạ và o 'Vô Tình Kết' chú lợi hại nhất cá»§a môn phái chúng. Nguyên anh cá»§a lão tá» bị phong bế, phải uống rượu má»›i có thể tạm thá»i giải được, lão tá» ta so vá»›i tá»u quá»· thì còn thảm thương hÆ¡n.â€
Lý Cưá»ng tò mò há»i: “Tại sao mà rượu lại có thể giải được 'Vô Tình Kết' chú váºy?â€
“Ta không rõ lắm, lão tá» trúng Vô Tình Kết, trong lòng không được thấy mái, chạy Ä‘i uống rượu thì phát hiện ra nó có thể tạm thá»i giải khai cái kết chú chết tiệt kia, rượu cà ng nồng Ä‘áºm cà ng tốt, con bà nó, uống rượu hết mưá»i năm, khiến cho lão tá» bây giá» hể há»i thấy mùi rượu là chảy nước miếng mà .†Hầu PhÃch Tịnh bất lá»±c nói.
Lý Cưá»ng trầm tư: “Rượu cà ng nồng Ä‘áºm cà ng tốt, váºy có thứ nà o hÆ¡n được rượu cồn chứ, vừa lúc ta có rượu cồn 100 độ dùng trong y há»c, ha ha, váºy rượu cồn nà y có thể giải khai ra cái Vô Tình Kết đó không nhỉ?â€
Lấy ra má»™t bình rượu cồn, Lý Cưá»ng cưá»i nói: “Cái nà y là rượu nặng nhất cá»§a ta mang tá»›i, có cái là không ngon lắm, có muốn thá» hay không?†Trong lòng lại ám muá»™i nghÄ©: “Thá» thôi à , rượu cồn 100 độ, nóng tá»›i thiêu chết ngưá»i được đó, mà coi hắn lợi hại váºy chắc uống tháºt cÅ©ng không sao đâu.â€
Chữ duy nhất Hầu PhÃch Tịnh nghe không chịu nổi hiện giá» chÃnh là “Rượuâ€, vá»™i giáºt lấy ngay, mở nắp bình, tu á»±c, á»±c á»±c liá»n ba ngụm lá»›n, nghi ngá» há»i: “Mùi vị gì đây?†Lão cảm thấy như có má»™t luồng lá»a đốt cháy từ trong bụng lên, lá»›n tiếng quát: “Tháºt đã quá, ngon quá, rượu nà y tháºt là đã thèm mà .†Nói rồi nâng bình lên dốc hết và o bụng, láºp tức ngồi xếp bằng xuống.
Mai Tinh Tinh nhá» giá»ng há»i: “Ca ca, huynh cho hắn uống rượu gì váºy, coi mặt hắn đỠbừng kìa, cả ngưá»i cÅ©ng phát quang nữa.â€
Trịnh Bằng hồ đồ nói: “Tiểu ca, huynh cÅ©ng cho đệ uống má»™t ngụm vá»›i.â€
Lý Cưá»ng dở khóc dở cưá»i, cưá»i mắng: “Uống được ta cÅ©ng không cho ngươi uống, đó là rượu cồn a.â€
Cả ba ngưá»i còn lại Ä‘á»u không hiểu rượu cồn là thứ gì, nhìn ánh mắt thắc mắc cá»§a ba ngưá»i, Lý Cưá»ng cÅ©ng phát nhức óc, cái nà y quả tháºt không có cách nà o để giải thÃch cho ổn.
Hầu PhÃch Tịnh cục kỳ hưng phấn. Lão bị Vô Tình kết là m khổ sở hết gần mưá»i năm trá»i, giá» hoà n toà n được giải khai. Chân nguyên dưới sá»± thôi động cá»§a rượu cồn bắt đầu nhanh chóng chuyển động, mắt nhắm lại, lão thấy má»™t tầng tÆ¡ chỉ Ä‘en Ä‘en bao trùm trên nguyên anh bắt đầu loãng ra, chân nguyên lá»±c mau chóng giảm bá»›t, cà ng ngà y cà ng má» nhạt Ä‘i, nguyên anh bà nh trướng kịch liệt. Trong nháy mắt, Vô Tình kết vây khốn gần mưá»i năm tiêu tán mất.
Toà n thân toát đầy mồ hôi Ä‘en kịch và hôi hám, Hầu PhÃch Tịnh nhảy lên hoan hô, bay lÆ¡ lững má»™t vòng trong không trung, rá»›t xuống trước mặt Lý Cưá»ng, cưá»i ha ha vui sướng.
Lý Cưá»ng nghÄ© thầm: “Ôi da, rượu cồn 100 độ dùng trong y thuáºt, mà uống như uống nước, ông trá»i à !†Nhưng hắn vẫn cưá»i nói: “Là đã giải khai rồi đúng không, chúc mừng! Chúc mừng!â€
Hầu PhÃch Tịnh nói: “Äã giải khai rồi, hà hà , huynh đệ, lão hầu ta không nợ ân tình ngưá»i khác, lá»i cám Æ¡n lão hầu ta không nói, mai nà y huynh đệ mà có chuyện bất bình gì, Ä‘á»u có lão hầu ta gánh vác!â€
Lý Cưá»ng tháºt sá»± không hiểu được là có gì đặc biệt, bất quá có cao thá»§ lợi hại như váºy, tá»± mình cÅ©ng rất cao hứng. Hắn không biết ở tu chân giá»›i Hầu PhÃch Tịnh cùng vá»›i Phó SÆ¡n có đại danh đỉnh đỉnh, là ngưá»i cá»±c kỳ khó chÆ¡i, tu vi cá»±c cao, hiếm có đối thá»§. Nếu có ông ta chống lưng, số ngưá»i có thể dám ghẹo và o Lý Cưá»ng giá» chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lý Cưá»ng cưá»i nói: “Hầu lão ca, ta thất tán vá»›i Phó đại ca, có nhiá»u công phu tu chân tháºt không biết, ngưá»i chỉ giáo cho ta Ä‘i, được không?â€
Hầu PhÃch Tịnh kinh ngạc trong lòng: “Cái tên huynh đệ nà y cá»§a ta hình như má»™t chút xÃu quy cá»§ gì cá»§a giá»›i tu chân cÅ©ng không biết. Các môn phái luôn không cho môn đồ cá»§a phái khác tu luyện phương pháp tu hà nh cá»§a phái mình. Thôi được, ai biểu ta thÃch hắn là m chi.†Lão há»i lại: “Huynh đệ, ngươi muốn há»c cái gì?â€
Triệu Hà o giáºt giáºt vạt áo Lý Cưá»ng, nói nho nhá»: “Há»c bay Ä‘i!†Tu hà nh Triệu Hà o tuy thấp, nhưng lại có cách nhìn độc đáo.
Mai Tinh Tinh cùng Trịnh Bằng cÅ©ng la lên: “Chúng ta cÅ©ng muốn há»c đó!â€
Hầu PhÃch Tịnh nhìn Triệu Hà o cưá»i mắng: “Cái tên nhóc nà y, nhãn quang cÅ©ng lợi hại lắm, tốt, hôm nay lão tá» vui vẻ, dạy cho má»—i ngưá»i má»™t thứ công phu.â€
Triệu Hà o cưá»i khổ, hÆ¡n bảy mươi tuổi rồi mà vẫn còn bị ngưá»i ta gá»i là nhóc nà y nhóc ná». Tuy nhiên, cÅ©ng nhá» núp bóng sư tôn, má»›i có thể há»c há»i công phu thế nà y. Nhìn y lợi hại váºy, dạy cho mình công phu nhất định sẽ không kém.
-----o0o-----
Lý Cưá»ng cẩn tháºn váºn chuyển nguyên anh trong ngưá»i, cả ngưá»i từ từ bay lên, thá» Ä‘i má»™t bước, trong lòng vừa máy động, láºp tức hiểu ra nguyên nhân là m cho mình di chuyển trong không trung, cháºm cháºm Ä‘i tá»›i. Lý Cưá»ng mừng rỡ, hét lên: “Ha ha, ta biết bay rồi!â€, nhất thá»i không táºp trung tinh thần, “bùm†má»™t cái, rá»›t xuống đất.
Ngượng nghịu đứng dáºy, Lý Cưá»ng giải thÃch: “Ai, đừng cưá»i mà , không cẩn tháºn, không cẩn tháºn a!â€
Mai Tinh Tinh nói: “Ca ca, cái bá»™ dạng rá»›t xuống cá»§a huynh thiệt là ... đẹp đó.â€
“Phụt†Hầu PhÃch Tịnh phun ra má»™t má»› rượu, ho khan cưá»i lá»›n: “Tiểu nha đầu, rốt cuá»™c là ngươi khen ngợi ca ca ngươi hay là ghẹo hắn váºy, hà hà !â€
Mai Tinh Tinh đỠmặt nói: “Ta đương nhiên là khen ngợi ca ca rồi, ngươi dám cưá»i nhạo ta, ta đánh ngươi đó.â€
Huyên náo má»™t hồi, má»i ngưá»i lại bắt đầu há»c tiếp, Lý Cưá»ng có cÆ¡ sở chắc, rất nhanh chóng thuần thục, tháºt ra chỉ cần ngưá»i tu chân đạt tá»›i Khai quang kỳ, thì có thể há»c ngá»± kiếm thuáºt, bắt đầu há»c phi hà nh, bất quá lại phải có má»™t thanh bảo kiếm má»›i được, tu thà nh nguyên anh rồi thì sau đó không cần ngoại váºt giúp đỡ nữa, có thể tá»± do phi hà nh. Nhưng nếu muốn há»c Thuấn di thuáºt, thì phải tu luyện tá»›i tấng thứ tám Phân thần kỳ, cho nên chỉ cần há»c được thuấn di, nhất định là đạt tá»›i cảnh giá»›i Tông sư.
Nhìn bá»™ dáng đáng thương cá»§a Triệu Hà o, Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “Ngươi đừng có nhìn lão tá» như váºy chứ, không phải là ta không muốn dạy cho ngươi, sư tôn ngươi không cho ngươi bảo kiếm, thì lão tỠđâu có dạy được à .â€
Lý cưá»ng nghÄ© trong bụng: “Ồ, tu chân giá»›i thu đồ đệ thì phải ban cho kiếm, thiệt tệ quá, ta không cho coi sao được.†Suy nghÄ© má»™t chút, Lý Cưá»ng cưá»i vá»›i Hầu PhÃch Tịnh.
Hầu PhÃch Tịnh liếc mắt thấy nụ cưá»i cá»§a Lý Cưá»ng, kêu lên: “Ã, dẹp chá»§ ý cá»§a ngươi Ä‘i nha, lão tá» không có kiếm, không có, thá»±c là không có.â€
Lý Cưá»ng cÅ©ng không đáp lại, cháºm rãi lấy ra tám cái bầu rượu để trên đất, cưá»i nói vá»›i Triệu Hà o: “Mặc dù là ta thu ngươi là đệ tá» ký danh, nhưng ta lại không có phi kiếm tặng ngươi, cái nà y là tám bầu rượu hảo hạng, coi như là ta cho ngươi Ä‘á»n bù Ä‘i.â€
Triệu Hà o hiểu ý, nói: “Cám Æ¡n sư tôn.â€
Hầu PhÃch Tịnh con ngươi muốn lá»t ra ngoà i, la lên: “Huynh đệ, lão hầu ta không có là m lá»—i vá»›i ngươi a, ngươi, ngươi …!†Lão gấp gáp đến độ cà o cả má và lá»— tai.
Triệu Hà o cưá»i nói: “Sư bá, như vầy có được không, tám bầu rượu nà y xem như là sư Ä‘iệt kÃnh tặng ngưá»i, ngưá»i thì cho sư Ä‘iệt lại má»™t thanh bảo kiếm.â€
Hầu PhÃch Tịnh bị Lý cưá»ng nắm được Ä‘iểm yếu chết ngưá»i cá»§a lão, uống rượu đã mưá»i năm, ghiá»n rượu quá tá»›i chÃnh bản thân mình còn không tin tưởng nữa. Lắc lắc đầu, Hầu PhÃch Tịnh giả bá»™ kinh ngạc nói: “Ã, lão tá» má»›i nghÄ© ra, hình như là có bảo kiếm, tÃnh ra, tiểu tá» nà y được tiện nghi rồi, cầm lấy Ä‘i, chỉ là ngươi phải tu luyện thêm lần nữa má»›i sá» dụng được.â€
Triệu Hà o mừng rỡ nháºn kiếm, đây là má»™t cây bảo kiếm dà i bảy tấc, thân kiếm dưá»ng như có thá»§y ngân lưu động, sắc bạc lấp lóe tinh kỳ lạ thưá»ng. Ở cổ kiếm có hai chữ khắc nhá» 'Hà n Tước'. Mai Tinh Tinh cùng Trịnh Bằng không chịu kém, tiến lại nhì nhằng như Ä‘iên. Äá»§ thứ chuyện, lúc cứng lúc má»m đủ trò.
Bốn ngưá»i quấn quÃt lấy Hầu PhÃch Tịnh đến phát cuồng, Hầu PhÃch Tịnh chÃnh mình là má»™t nhất đại tông sư, giá» bị bốn đứa vãn bối má»›i nháºp môn, há»i han tá»›i lui là m cho rối loạn cả đầu óc, la toáng lên không chịu nổi nữa.
Tu luyện hÆ¡n mưá»i ngà y đã là m cho bá»n Lý Cưá»ng bốn ngưá»i thá»±c lá»±c gia tăng tháºt lá»›n.
Hôm đó, Hầu PhÃch Tịnh trốn trên má»™t cây đại thụ, uống rượu ngon, lim dim mắt táºp trung suy nghÄ©.
Lý Cưá»ng bay lên ngồi bên cạnh lão, há»i: “Lão ca ca, có phải huynh cÅ©ng tu chân ở Phong Duyến tinh không?â€
Hầu PhÃch Tịnh lắc đầu đáp: “Ta tu luyện ở Ba đạt tinh, chỉ là thưá»ng xuyên tá»›i lui Phong Duyến tinh thôi, ở đó tu chân giả thì nhiá»u, môn phái cÅ©ng đông đảo, có khi tu chân giả có cần thứ gì đó, thì chỉ có ở Phong Duyến tinh má»›i có thể mua được
Lý Cưá»ng tò mò há»i: “Váºy rồi huynh vì sao mà lại tá»›i Thiên Äình tinh nà y?â€
Hầu PhÃch Tịnh trả lá»i: â€Äây chÃnh là quê hương ta đó, cứ khoảng mưá»i năm thì ta lại vỠđây má»™t lần, kỳ tháºt cÅ©ng chẳng còn có gì để thăm nữa, ngưá»i váºt Ä‘á»u đã thay đổi hết rồi, chỉ là trong lòng cứ không quên được thôi…†giá»ng cưá»i trống rá»—ng chứa đựng sá»± cay đắng mỉa mai.
“Không nói nữa, huynh đệ ngươi chuẩn bị Ä‘i tiếp nÆ¡i đâu đây?â€
Lý Cưá»ng cưá»i khổ nói: “Hoà ng thượng cá»§a Cố tống quốc muốn đệ tá»›i kinh thà nh, đệ cÅ©ng không biết là hắn muốn là m gì?â€
Hầu PhÃch Tịnh gáºt gáºt đầu nói: “Ừm, cÅ©ng không có gì lạ, bởi vì ngươi là tu chân giả, đừng có lo, ta Ä‘i vá»›i ngươi.†Ãnh mắt lão lóe lên, nói: “Tốt lắm, hai cái tên khốn kiếp đó cuối cùng cÅ©ng tá»›i nÆ¡i nà y rồi, lần nà y để xem lão tá» là m sao mà xá» lý bá»n ngươi.â€
Lý Cưá»ng biết, ngưá»i Äá»™c chú giáo đã tá»›i.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:53 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:55 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 12:
Dịch: Dung Nhi
Hiệu Ä‘Ãnh: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i hì hì đứng trước mặt hai trưởng lão Äá»™c Chú Giáo, nói: “Là ai Ä‘ang tìm lão tỠđây? Phùng BÃch Thanh, ngươi sao cà ng già cà ng khó chÆ¡i thế, còn ngươi nữa Äồng Không. Mụ ná»™i nó, hai ngưá»i các ngươi cứ như là âm hồn không tiêu tan, truy Ä‘uổi lão tá» suốt mưá»i năm. Lão tá» muốn mặc kệ các ngươi thì không chừng hai ngưá»i các ngươi cứ truy theo hoà i, nhìn các ngươi thà nh tâm như thế, lão tá» cÅ©ng tháºt không kiên nhẫn nữa, hôm nay sẽ cùng các ngươi chÆ¡i đùa má»™t chút thôi.â€
Cao tá» Phùng BÃch Thanh kinh hãi nhìn Hầu PhÃch Tịnh, ấp úng nói: “Ngươi...ngươi…ngươi...â€
Ải Phì Äồng Không phản ứng cà ng nhanh hÆ¡n, kinh hãi kêu lên: “Nguy rồi, vô tình đã cho hắn có thá»i gian hóa giảiâ€
Hai tay Phùng BÃch Thanh múa loạn, liên tục vẽ ra các thức kết ấn, đầu ngón tay bắn ra những luồng hắc ti nho nhá». Nhìn thấy Hầu PhÃch Tịnh vẫn không nhúc nhÃch, thần sắc chấn kinh hoảng loạn hiện lên nét mặt cá»§a hai ngưá»i, nếu không phải vô tình khống chế được lão thì cho dù có dốc hết tất cả cao thá»§ cá»§a Äá»™c Chú Giáo Ä‘á»u không phải là đối thá»§.
“Ha ha, lão tỠđã nhẫn nhục suốt mưá»i năm, hai ngươi quả tháºt là quá uy phong, truy Ä‘uổi lão tá» chạy mãi, tháºt không nhịn nổi..†Hầu PhÃch Tịnh vung ra Äại Ma Chỉ, má»™t âm thanh vang lên, lá»— tai hai ngưá»i vang lên hai tiếng “ ba ba†“ ba baâ€. Hầu PhÃch Tịnh vẫn đứng tại chá»— bắn ra Äại Ma Chỉ là m hai ngưá»i sợ đến tâm hồn tê liệt, không hẹn mà cùng phun ra mấy cái răng gãy.
Bốn ngưá»i Lý Cưá»ng trốn trên cây tùng nhìn lén, trong đó chỉ có Lý Cưá»ng nhìn thấy được Hầu PhÃch Tinh di chuyển rất nhanh, còn lại ba ngưá»i kia Ä‘á»u cảm thấy kỳ lạ, không hiểu vì sao không thấy lão nhúc nhÃch mà vẫn có thể đánh ngưá»i.
Phùng BÃch Thanh Và Äồng Không liếc mắt nhìn nhau má»™t cái. Hai ngưá»i đồng thá»i cùng đánh ra má»™t kết ấn, kết ấn cá»§a Phùng BÃch Thanh phun ra má»™t luồng hắc ti. Hắc ti giống như váºt sống từ bốn phương tám hướng bay tá»›i Hầu PhÃch Tịnh. Kết ấn cá»§a Äồng Không hóa thà nh luồng khói xanh, bay trước luồng hắc ti.
Äá»™c chú Vạn Chú Thị Tâm là ám chú công kÃch bá đạo nhất. Hầu PhÃch Tịnh cưá»i to nói: “Äừng có dùng những trò trẻ con đó trước mặt lão tá», ha...ha...ha, Vạn Chú Thị Tâm chỉ có thể khi phụ tiểu hà i tá» mà thôiâ€
Lão huÆ¡ tay má»™t cái, liá»n hiện ra má»™t bà n tay khổng lồ được bao bá»c hà n khà lóe lên tia bạch quang bay ra, những hắc ti tá»±a như bông tuyết Ä‘ang bay chợt hóa thà nh hư không, hai ngưá»i cùng phun máu, đã bị trá»ng thương.
Trịnh Bằng kinh hãi nói: “Äây chÃnh là Hà n Linh Cá»± Chưởng a, tháºt tốt quá, ta cÅ©ng muốn há»c nữaâ€
Triệu Hà o nói: “Nếu ngươi đạt được trình độ như sư bá, Ãt nhất cÅ©ng phải tu luyện đến trăm nămâ€
Trịnh Bằng sắc mặt trắng bệch liếc mắt nói: “Sao ngươi lại đả kÃch lòng tin tưởng cá»§a taâ€
Phùng BÃch Thanh kêu lên: “Lão gia há»a quá lợi hại, chúng ta chạy thôi!â€
Hai ngưá»i liá»n lăng không biến mất.
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i lạnh nói: “Còn muốn chạy? Lão tá» còn chưa chÆ¡i đùa vá»›i các ngươi cÆ¡ mà †Giá»ng nói vừa xuất, má»™t tiếng binh đông vang lên, hai ngưá»i hiện lại thân hình cách đó không xa.
Ải Phì Äồng Không kêu lên: “Chúng ta nháºn thua, ngươi là cao nhân tiá»n bối, sao lại chấp trách vãn bối như chúng ta chứâ€
Hầu PhÃch Tinh cởi mở nói: “Bất kể thế nà o, lão tá» sẽ không giết hai tên há»—n trướng các ngươi, chỉ bất quá lão tá» chỉ muốn chÆ¡i đùa vá»›i các ngươi má»™t chút, báo đáp ân tình suốt mưá»i năm nhị vị đã Ä‘iên cuồng truy Ä‘uổi lão tá»â€ Lão cháºm rãi Ä‘i tá»›i bên thân bá»n há», là m bốn ngưá»i Lý Cưá»ng nghÄ© không ra.
Không ngá», Hầu PhÃch Tịnh Ä‘ang tay đấm chân đá hai ngưá»i há», tá»±a như những tên vô lại bình thưá»ng Ä‘ang đánh nhau, tháºt sá»± là từng quyá»n Ä‘á»u và o da thịt, vô cùng thống khoái. Sau má»™t hồi, hai ngưá»i nằm dà i trên mặt đất, không chút khách khà lão lấy hết đồ váºt trên ngưá»i hai ngưá»i, vá»— vá»— tay nói: “Cho giáo chá»§ các ngươi biết, má»™t hôm đẹp trá»i nà o đó lão tá» sẽ đến tìm hắn, kêu hắn hãy chuẩn bị cho tốt, được rồi, mau cút cho lão tá»â€
Bốn ngưá»i Lý Cưá»ng vá»— tay, Mai Tinh Tinh vá»— mông ngá»±a: “Hầu tiá»n bối tháºt sá»± là uy phong tám phương, thần dÅ©ng vô cùng, đánh đến cho hai ngưá»i há» không còn lá»±c hoà n thá»§, Nữu Nữu vô cùng bá»™i phục, hì hì..â€
Hầu PhÃch Tịnh phẩy tay, nói: “Äừng, đừng có mà vuốt mông ngá»±a lão tá», ngươi má»›i đúng là má»™t tiểu hoại đản, tiểu nha đầu ngươi muốn cái gì, tưởng lão tá» không biết sao?â€
Bốn ngưá»i Ä‘á»u cưá»i, Hầu PhÃch Tịnh nói: “Ai, Æ¡n trên tác nghiệt, để cho lão tá» gặp được tiểu hoại đản các ngươi. Thôi, ta sẽ cấp cho ngươi, cấp cho hắc tiểu tá» ngươi…â€
Triệu Hà o nói: “Sư bá, còn ta thế nà o?â€
Lý Cưá»ng cÅ©ng đã xen và o nhiệt náo, kêu lên: “Ta có hay không a?â€
Hầu PhÃch Tịnh tá»±a như má»™t ngưá»i bị mưá»i ngưá»i chèn ép, liá»n xua tay nói: “Chỉ má»™t, chỉ má»™t thôi. Äừng có đòi thêm cái gì nữa, bằng không ngay cả khố cá»§a lão tá» cÅ©ng phải mất luônâ€
Mai Tinh Tinh và Trịnh Bằng có được chÃnh là Trữ Váºt Yêu Äái (sợi dây lưng chứa váºt), vô cùng tháºt dụng, mặc dù không được như thá»§ trạc cá»§a Lý Cưá»ng, nhưng cÅ©ng có thể tà ng trữ không Ãt váºt phẩm. Triệu Hà o cÅ©ng có má»™t, nhưng hắn cÅ©ng không cầu hÆ¡n, hắn đã từng lăn lá»™n trên giang hồ nhiá»u năm, trong lòng cÅ©ng hiểu được chuyện bái Lý Cưá»ng là m sư tôn cÅ©ng đã qua mặt tổ tiên, nếu không phải do Lý Cưá»ng tỉnh tỉnh mê mê, sao lại thu má»™t lão đầu tuổi đã bảy mươi là m đồ đệ.
Hầu PhÃch Tịnh há»i: “Huynh đệ, chúng ta Ä‘i tá»›i Äạt Äô thà nh phÃa trước Ä‘i thôiâ€
“Tháºt tốt quá, cuối cùng cÅ©ng đến được Äạt Äô thà nh rồi†Mai Tinh Tinh hoan hô, việc nà y là m cho công tu luyện cả ngà y cá»§a nà ng Ä‘á»u bị há»ng hết.
Có Hầu PhÃch Tinh biết thi triển thuấn di, năm ngưá»i chẳng mấy chốc đã đến Äạt Äô thà nh.
Tiến và o Äạt Äô thà nh, Triệu Hà o cưá»i nói: “Sư bá, sư tôn hãy Ä‘i tá»›i nhà đệ tá» nghỉ ngÆ¡i trước, ngà y mai đệ tỠđưa hai vị Ä‘i du ngoạn toà n thà nhâ€
Lý Cưá»ng thoáng do dá»±, há»i: “Lão ca, huynh thấy thế nà o?â€
Vẻ mặt Hầu PhÃch Tịnh có chút kỳ quái, trong lòng không há» suy nghÄ©, nói: “Thay đổi tháºt ghê gá»›m a, được, đến nhà đồ đệ ngươi trướcâ€
Triệu Hà o kỳ quái há»i: “Sư bá, ngà i quen thuá»™c chá»— nà y?â€
Hầu PhÃch Tịnh thở dà i nói: “Äúng váºy, đã hÆ¡n bốn mươi năm rồi, lúc trước vốn là má»™t Thanh Ký Du Phưá»ng, bây giá» lại là chợ mua bán rồi…â€
Lý Cưá»ng cảm xúc rất sâu, không biết cho đến khi mình có năng lá»±c trở vá» thì hương há»™i đã biến thà nh như thế nà o.
Äoà n ngưá»i đến nhà cá»§a Triệu Hà o, Mai Tinh Tinh thở dà i nói: “Oa, nguyên lai ngươi là ngưá»i có tiá»n a, Triệu Ký Bảo Ngân Sức Kim Lâu, là Ngân Lâu ngươi mở sao?â€
Triệu Hà o cưá»i nói: “Äúng váºy, đợi lát nữa ta bảo bá»n chúng mang đến trang sức tốt nhất để ngươi chá»n lá»±a.â€
Mai Tinh Tinh cởi mở nói: “Tháºt không? Nhưng ta không có tiá»n aâ€
Lý Cưá»ng cưá»i nói: “Hắn là m sao dám lấy tiá»n cá»§a Nữu Nữu muá»™i?â€
Triệu Hà o vừa và o cá»a, cả Ngân Lâu loạn thà nh má»™t Ä‘oà n. Từ lúc bá»n há» tại Bách Vị tá»u lâu tại Bà n Thạch trấn mất tÃch, tin tức đã truyá»n đến Ngân Lâu, những nhi tá» tá» tôn cá»§a Triệu Hà o Ä‘á»u phái ngưá»i tìm kiếm, Ä‘ang trong lúc bối rối cùng cá»±c thì bá»n há» lại trở vá».
Vừa vỠđến nhà thì Triệu Hà o liá»n bá»™c lá»™ ra uy thế cá»§a đại đương gia lão gia tá», trước tiên đưa má»i ngưá»i an bà i tại phòng tốt nhất, sau đó bà y yến tiệc tại phòng khách chiêu đãi há».
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “Lão tá» tháºt là hâm má»™ tiểu tá» ngươi, lại có được nhiá»u tá» tôn quây quần bên cạnh, lão tá» tháºt là thê thảm, má»™t thân nhân cÅ©ng không cóâ€
Triệu Hà o là ngưá»i thông minh, láºp tức nói: “Sư bá, ngưá»i nhà cá»§a đệ tá» cÅ©ng chÃnh là ngưá»i nhà cá»§a sư bá, ngà i chỉ cần vá» Cố Tống quốc, cứ đến Ngân Lâu, chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u sẽ hiếu kÃnh ngà i mà â€
Có ngưá»i hầu và o báo: “Có Trình lão gia cầu kiếnâ€
Trình Tá» Trá»ng tiến và o cá»a liá»n kêu lên: “Ai yêu, Lý đại nhân a, ngà i tháºt là dá»a chết phu tỠđó, chúng ta tại Bà n Thạch trấn đợi suốt hai ngà y, nếu ngà i còn không đến, phu tá» phải đâm đầu xuống sông mất†Trong lòng hắn nghÄ© thầm: “Tạ Æ¡n trá»i đất, nếu ngươi bá» Ä‘i, hoà ng thượng còn không chém đầu ta sao?â€
Nhìn thấy Hầu PhÃch Tịnh Ä‘ang thượng tá»a trên ghế chá»§ vị, Trình Tá» Trá»ng kinh ngạc há»i: “Vị nà y là …?â€
Lý Cưá»ng giá»›i thiệu: “Y là lão ca cá»§a ta. Lão ca ca, vị nà y là Trình Tá» Trá»ng, Trình lão phu tá»â€
Trình Tá» Trá»ng vá»™i nói: “Hình như đã từng thấy qua lão gia tá»!â€
Hầu PhÃch Tịnh khẽ hừ mÅ©i: “Không có†Dáng vẻ cá»§a lão như dưới mắt không ngưá»i.
Trình Tá» Trá»ng thầm nghÄ©: “Äúng là tháºt ngông cuồng. Nếu không phải nể mặt Lý đại nhân, bằng má»™t lão đầu như ngươi, ai thèm lý đến ngươi†Trên mặt hắn hiện ra vẻ bất phục.
Lý Cưá»ng mỉm cưá»i, nói: “Lão phu tá» má»i ngồi†Lại nói: “Có phải ta cần phải Ä‘i gặp hoà ng thượng trước không? Còn chuyện gì khác phải để sau…?â€
Trình Tá» Trá»ng nói: “Äúng váºy, cháºm nhất là ngà y mai Lý đại nhân cÅ©ng phải Ä‘i, ta sẽ đưa đại nhân tiến cung.â€
Mai Tinh Tinh không vui nói: “Ca ca, tiến cung là m gì? Ngà y mai Nữu Nữu muốn Ä‘i chÆ¡i, nếu huynh tiến cung, chúng ta là m sao Ä‘i chÆ¡i aâ€
Triệu Hà o nói: “Nữu Nữu đừng gấp, ngà y mai ta đưa má»i ngưá»i Ä‘i, Äô thà nh có rất nhiá»u chá»— để Ä‘i chÆ¡i, chúng ta từ từ tham quan, để sư tôn Ä‘i gặp hoà ng thượng rồi sẽ rất nhanh trở vá» thôiâ€
“Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i, ca ca sau khi gặp hoà ng thượng thì nhanh trở vá», Nữu Nữu chá» huynh†Nà ng không cách nà o đà nh chịu, nhưng rồi lại há»i: “Hầu tiá»n bối ngà y mai Ä‘i cùng chúng ta không?†Tiểu cô nương nà y sợ Ãt ngưá»i thì không được nhiệt náo.
Hầu PhÃch Tịnh lắc đầu nói: “Ngà y mai lão tá» theo huynh đệ tiến cung, các ngươi cứ Ä‘i chÆ¡i trướcâ€
Trình Tá» Trá»ng cả kinh nói: “Ngươi không có chiếu chỉ là m thế nà o mà tiến cung được?â€
Ãnh mắt Hầu PhÃch Tịnh sắc như má»™t ngá»n dao nhìn Trình Tá» Trá»ng, nói: “Lão tá» tiến cung thì cần gì đến chiếu chỉ, lão tá» nếu không đưa huynh đệ Ä‘i, thì hắn không Ä‘i đâu hết.â€
Bị ánh mắt lão nhìn tá»›i, trong lòng Trình Tá» Trá»ng phát lạnh, có Ä‘iểm cảm thấy không thể đụng chạm đến lão đầu nà y, không biết ở đâu ra má»™t lão tá» nói chuyện thô tục ngang ngược như váºy, bèn nghÄ© thầm: “CÅ©ng được, đến cá»a cung thế nà o cÅ©ng có thị vệ ngăn trở.†Trình Tá» Trá»ng xá» thế rất linh hoạt, cưá»i nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, nếu lão gia tá» muốn Ä‘i thì ngà y mai ba ngưá»i chúng ta cùng tiến cung.â€
Sáng sá»›m hôm sau, ba ngưá»i Lý Cưá»ng đã đến đại môn cá»§a hoà ng cung.
Trình Tá» Trá»ng đưa thánh chỉ cho thị vệ trấn thá»§, thị vệ quỳ xuống đón lấy nhìn qua rồi đứng dáºy nói: “Trình đại nhân, Lý đại nhân, má»i!â€
Hầu PhÃch Tịnh cùng Lý Cưá»ng Ä‘i tá»›i, đám thị vệ tiến lên ngăn cản, quát: “Ngưá»i không pháºn sá»± không được tiến và o bên trong, đứng lại!â€
Trình Tá» Trá»ng cưá»i thầm: “Ta xem ngươi là m thế nà o đây?â€
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i lạnh, nói: “Có mắt không chịu nhìn ngưá»i, được lắm†Từ trong tay lão xuất ra má»™t khối bà i tá».
Thị vệ tiếp lấy nhìn lại, vừa thấy thì đột ngột không hẹn mà cùng quỳ sụp xuống.
Äại môn cá»§a hoà ng cung trong lúc nhất thá»i an tÄ©nh lại, má»™t thị vệ xoay ngưá»i hướng ná»™i cung chạy như Ä‘iên.
Thị vệ tiếp lệnh bà i cung kÃnh dáºp đầu, hai bà n tay đưa bà i tá» lên cao, ngữ khà vô cùng sùng kÃnh nói: “LÄ©nh ban nhị đẳng tứ phẩm đái Ä‘ao thị vệ, suất lÄ©nh thị vệ cung nghênh Äại Trà Uy Thánh Thân Vương!â€
Trình Tá» Trá»ng chấn kinh sợ hãi, liá»n quỳ sụp ngay xuống. Hắn đương nhiên biết rõ Äại Trà Uy Thánh Thân Vương là ai, nhưng hắn tuyệt đối nghÄ© không ra chÃnh là lão già thối Ä‘ang Ä‘i cùng mình đây.
Hầu PhÃch Tịnh chÃnh là hoà ng thân trá»±c hệ cá»§a Cố Tống quốc, nguyên danh gá»i Triệu Nhạc, sư tôn ban cho danh tÃnh là Hầu PhÃch Tịnh, khi lão còn trẻ đã tu chân, tháºm chà đã bá» cả cÆ¡ há»™i đăng cÆ¡ là m hoà ng đế, nhưá»ng lại ngai vị cho đệ đệ cá»§a lão tiếp nháºn Äại Tống, bởi váºy đã được phong là Hoà ng thất đệ nhất tông thân, thụ tước là Äại Trà Uy Thánh Thân Vương.
Vì muốn chuyên tâm tu chân, lão đã Ä‘i theo sư tôn đến Ba Äạt tinh, đợi đến khi tu chân có thà nh tá»±u thì trở vá», đến lúc đó má»›i phát hiện ra tất cả má»i thứ Ä‘á»u hoà n toà n thay đổi. Hắn vốn xuất vu duy há»™ cố quốc, từng nhiá»u lần bang trợ Cố Tống quốc vượt qua bao khó khăn, bởi váºy tại Cố Tống quốc có địa vị cá»±c kỳ cao vá»i, nhưng đã hÆ¡n bốn mươi năm lão đã không trở lại hoà ng cung.
Lại lại lệnh bà i, Hầu PhÃch Tịnh nói: “Tất cả Ä‘á»u đứng lên Ä‘i†Lão cưá»i cưá»i nhìn Lý Cưá»ng nháy nháy mắt, truyá»n âm nói: “Huynh đệ, thế nà o?â€
Lý Cưá»ng cÅ©ng chấn kinh không Ãt, không nghÄ© đến lão lại là má»™t thân vương, bèn truyá»n âm lại: “Ta nói nhé, ngươi đừng có mà giả mạo, bị vạch trần thì chÆ¡i không vui đâu!â€
Hầu PhÃch Tịnh truyá»n âm nói: “Cái gì mà giả mạo, lão tá» là hà ng tháºt đấy!â€
Từ hoà ng cung xuất hiện má»™t thái giám, hô vang: “Hoà ng thượng giá lâm…â€
Trong lòng Trình Tá» Trá»ng thấy buồn rầu, ngà y hôm qua gặp hắn có cÆ¡ há»™i tháºt tốt để là m thân mà đã bá» qua, tháºt sá»± là ứng vá»›i câu Hầu PhÃch Tịnh nói, có mắt không biết nhìn ngưá»i. Rồi hắn lại âm thầm mừng rỡ vì hôm qua không có đắc tá»™i gì vá»›i lão.
Ngá»± liá»…n đến cá»a cung môn thì dừng lại, hai thái giám vén mà n sang hai bên, hoà ng thượng bước xuống ngá»± liá»…n, gương mặt tươi cưá»i hướng tá»›i Hầu PhÃch Tịnh.
Hoà ng thượng Ä‘i tá»›i, thị vệ, thái giám, cung nữ đứng quanh bốn phÃa Ä‘á»u đồng loạt quỳ xuống.
“Hoà ng tổ gia, ngà i vẫn có dáng vẻ như thế, một chút cũng không hỠthay đổi, cũng đã hơn bốn mươi năm rồi, ngà i cuối cùng cũng đã hồi cung, là m trẫm vô cùng tưởng niệm†Ngữ khà hoà ng thượng cực kỳ thân thiết.
Trình Tá» Trá»ng quỳ trên mặt đất nghÄ© thầm: “HÆ¡n bốn mươi năm trước, hoà ng thượng nếu không có thân vương á»§ng há»™, căn bản là không thể ngồi lên ngai và ng, đối vá»›i lão đương nhiên khác vá»›i ngưá»i khác rồiâ€
Hầu PhÃch Tịnh vốn không cần quỳ xuống, hắn là tổ tông cá»§a hoà ng tá»™c Cố Tống quốc, hoà ng thượng gặp hắn Ä‘á»u phải hà nh lá»…, Lý Cưá»ng mặc dù hiểu được khi gặp hoà ng đế là phải quỳ xuống, bất quá hắn không có tiếp thu qua sá»± giáo dục như váºy, cho nên vẫn cùng Hầu PhÃch Tịnh đứng yên không nhúc nhÃch.
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “A a, nhìn thấy hoà ng thượng gương mặt hồng hà o, lão tá» cÅ©ng cảm thấy vui vẻ, bất quá nếu không phải lần nà y vì Ä‘i theo huynh đệ, lão tá» cÅ©ng chưa hồi cung đâu†Trong lòng má»i ngưá»i cảm thấy vô cùng kinh sợ, ở trong cung nhiá»u năm như thế, chưa từng nghe qua ai dám trước mặt hoà ng thượng tá»± xưng là lão tá». Trình Tá» Trá»ng Ä‘ang suy nghÄ©, ngà y hôm qua Hầu PhÃch Tịnh đối vá»›i mình đã là rất khách khà rồi.
Hoà ng thượng cÅ©ng tá»± mình hiểu rõ tÃnh khà cá»§a lão tổ tông, biết rõ dáng vẻ thói quen cá»§a hắn, nhìn thoáng qua Trình Tá» Trá»ng, cưá»i nói: “Trẫm không nghÄ© đến, vị thiếu niên anh hùng đại phát thần uy tại Hà m Lâm thà nh lại là huynh đệ cá»§a Hoà ng tổ gia, tốt a!†Lại nghÄ© thầm: “Không trách được hắn có thể nói ngôn ngữ cá»§a hoà ng thất, thì ra là váºy†Sá»± hiểu lầm nà y xem ra vô tình giải được thân thế mÆ¡ hồ cá»§a Lý Cưá»ng.
Lý Cưá»ng nghe hoà ng thượng Ä‘ang nói chuyện cá»§a mình, trong lòng đã thấy khó khăn, hắn không hiểu lá»… nghi cá»§a cung đình, thoáng do dá»±, đột nhiên nhá»› tá»›i trước kia từng xem qua phim ảnh, láºp tức có chá»§ ý bèn tiến lên nói: “Thảo dân Lý Cưá»ng bái kiến hoà ng thượngâ€
Trình Tá» Trá»ng âm thầm kêu khổ, nguyên muốn chuẩn bị cho hắn tá»›i trước lá»… bá»™ há»c táºp lá»… nghi rồi sau má»›i kiến giá, không nghÄ© đến hoà ng thượng vì nghênh đón Thánh Vương nên đã tá»± mình ra trước cá»a cung môn là m cho mình ứng phó không kịp, nếu hoà ng thượng trách tá»™i xuống, chÃnh mình sẽ khổ đến nói không nên lá»i.
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “Hoà ng thượng, huynh đệ cá»§a lão tá» không hiểu quy cá»§, đừng có là m khó hắn nữa.â€
Hoà ng thượng cÅ©ng cưá»i: â€œÄÆ°á»£c, hoà ng tổ gia, tiến cung rồi nói sau, trẫm có má»™t số việc muốn nghe ý kiến cá»§a hoà ng tổ gia.â€
Hai hà ng thái giám cung nữ đi trước, ngự liễn của hoà ng thượng đi sau, hỠcùng đi đến thư phòng của hoà ng thượng.
Lý Cưá»ng ngẩng đầu nhìn lên tấm biển có ba chữ to: “ThÃnh VÅ© Hiên†được viết theo lối kim thể rất sâu, vô cùng mạnh mẽ.
Sau khi ngồi xuống, Hầu PhÃch Tịnh không mà ng tá»›i lá»… nghi hoà ng thất, truyá»n âm nói: “Hoà ng thượng, có thể đưa huynh đệ ta tiến và o Cung Phụng ÄÆ°á»ng được không? Bất quá lão tá» nói trước cho ngươi biết, sư môn cá»§a hắn là Trá»ng Huyá»n Phái, Phó Sùng BÃch là đại ca hắn, nếu hoà ng thượng cho hắn tiến sâu và o Cố Tống quốc, hắc hắc, sau nà y quan hệ vá»›i Äại Hán quốc…ta không cần nói ngươi cÅ©ng đã hiểuâ€
Hoà ng thượng dÄ© nhiên không biết truyá»n âm, chỉ gáºt đầu.
Sắc mặt hoà ng thượng không thay đổi, nhưng trong lòng đã kÃch động, hoà ng tổ gia xác tháºt rất quan tâm cố quốc, vị trà cá»§a Phó Sùng BÃch và Trá»ng Huyá»n Phái như thế nà o, y thân là hoà ng đế đương nhiên hiểu rất rõ. Äịa vị cá»§a Phó SÆ¡n ở Äại Hán quốc và địa vị cá»§a Hầu PhÃch Tịnh tại Cố Tống quốc tương đương nhau, được tôn là m Há»™ Quốc Chi Thần, hoà ng tổ gia đặc biệt tiết lá»™ tin tức trá»ng yếu nà y, là m cho trong lòng y láºp tức có chá»§ ý.
Ngữ khà cà ng thêm hòa ái, hoà ng thượng cưá»i nói: “Lý ái khanh, lần nà y tại Hà m Lâm thà nh đã trợ cứu vô số dân chúng, lại đánh trá»ng thương thá»§ lÄ©nh Hắc kỳ quân Ân Cương, Hắc kỳ quân vì váºy phải lui binh, theo công trạng như thế trẫm phải cần ban thưởng. Ngưá»i đâu, truyá»n chiếu chỉ đến Xu Máºt Viện, ban Lý Cưá»ng Nhất phẩm cung phụng, Hổ uy tướng quân, đặc hứa khi lên triá»u không cần quỳ bái.â€
Lý Cưá»ng tháºt sá»± ngẩn ngưá»i bất động, không hiểu chuyện gì Ä‘ang xảy ra, nhìn Hầu PhÃch Tịnh ấp úng há»i: “Cái nà y…cái nà y…?â€
Hầu PhÃch Tịnh vốn là lão hồ ly, nhìn Lý Cưá»ng còn chưa kịp tỉnh táo, nói: “Huynh đệ, là m quan tại Cung phụng đưá»ng thì vô cùng tiêu diêu, ngươi muốn là m gì cÅ©ng được, lại không cần thượng triá»u, có bổng lá»™c thì lấy, đây là chuyện tốt, mau lÄ©nh chỉ!†Trong lòng âm thầm khoái trá.
Lý Cưá»ng mÆ¡ mà ng hồ đồ nói: “Lý Cưá»ng lÄ©nh chỉâ€
Nút kết trong lòng hoà ng thượng chợt mở ra, mặt rồng vui vẻ, nói: “Ban tứ cho Hổ uy tướng quân, má»™t tòa phá»§ đệ, má»™t tòa trang viên, hai ngà n lượng hoà ng kim, mưá»i bình ngá»± tá»uâ€
Lý Cưá»ng kinh ngạc đến không khép miệng lại được, từ nhá» chưa từng thấy qua chuyện nà y, còn được thưởng lá»›n như váºy.
Trình Tá» Trá»ng đứng ở má»™t bên, trong lòng chấn kinh không hiểu, lại ban thưởng trá»ng háºu như váºy. Hắn từng là m Tuần Phong Sứ cá»§a Cố Tống quốc, coi như là tâm phúc cá»§a hoà ng thượng, chưa từng nhìn thấy hoà ng thượng trá»ng thưởng cho ai nhiá»u như thế, trong lòng cÅ©ng cảm thấy vô cùng hồ đồ.
Hầu PhÃch Tịnh nói: “Tòa vương phá»§ cá»§a lão tá», đã nhiá»u năm không ở, lão tá» cÅ©ng không dùng tá»›i, bá» không thì phÃ, không bằng cấp cho huynh đệ là m phá»§ đệ Ä‘iâ€
Hoà ng thượng bị dá»a đến nhảy nhõm, vá»™i đáp: “Không thể, không thể. Vương phá»§ cá»§a Hoà ng tổ gia vô cùng tôn sùng, trẫm là m sao dám Ä‘em ban thưởng cho ngưá»i khácâ€
Hầu PhÃch Tịnh trừng mắt không thèm nói lý lẽ: “Lão tá» nói được là được, vương phá»§ cấp cho huynh đệ, không phải lão tá» cÅ©ng có thể dùng saoâ€
Hoà ng thượng không còn biện pháp, cưá»i khổ nói: “Trẫm nghe lá»i ngưá»i, nghe lá»i ngưá»i, được không?â€
Trình Tá» Trá»ng bị Hầu PhÃch Tịnh cứ má»™t câu xưng lão tá», má»™t câu lại lão tá», nghe được tháºt sá»± sợ hãi, nghÄ© thầm: “Thánh Vương cÅ©ng tháºt là quá không cung kÃnh, không trách tại sao tại Ngân Lâu ta nghÄ© không ra lão là ai.â€
Lý Cưá»ng tÃnh toán, tháºt sá»± là vô công bất thụ lá»™c, vá»›i công lao cá»§a ta tại Hà m Lâm thà nh căn bản không thể thưởng tứ lá»›n như váºy, có thể coi trá»ng ta là ngưá»i tu chân có thể giúp hắn trong chiến tranh, cÅ©ng không đúng, hoà ng cung chắc có thể xuất ra cao thá»§, tuy có thể không bằng Hầu PhÃch Tịnh nhưng lẽ nà o không có ai khác? Váºy thì vì cái gì đây? Hắn suy nghÄ© cả trăm lý do, nhưng vẫn không giải thÃch được.
Có thái giám bẩm báo: “Khải bẩm hoà ng thượng, đặc sứ Lệ ÄÆ°á»ng quốc cầu kiếnâ€
Hoà ng thượng nói: â€œÄÆ°a đến Nghi Hợp Äiện, sau đó gá»i Xu Máºt Viện sá», binh bá»™ thượng thư, lá»… bá»™ thượng thư tiến cungâ€
Y huÆ¡ tay cho những ngưá»i khác rá»i khá»i. Lý Cưá»ng cÅ©ng định Ä‘i thì bị Hầu PhÃch Tịnh giữ lại, trong phòng còn lại ba ngưá»i.
Hoà ng thượng nói: “Hoà ng tổ gia, gần đây quan hệ giữa trẫm và Lệ ÄÆ°á»ng quốc rất căng thẳng, có thể sẽ khai chiến, may là ngưá»i trở vá», là m trẫm an tâm không Ãt, xin ngưá»i đưa chá»§ ý.â€
Hầu PhÃch Tịnh nói: “Hoà ng thượng cÅ©ng biết, quốc gia tại lục địa đã từng nói, tu chân cao thá»§ không được tham gia chiến tranh, cần phải là m thế nà o ngươi tá»± mình quyết định, nhiá»u nhất là có thể cấp cho ngươi má»™t chá»§ ý, lão tá» không thể xuất đầu đâuâ€
Hoà ng thượng cưá»i khổ nói: “Äúng váºy, trẫm hiểu được.â€
Tu chân giá»›i có má»™t quy cá»§ bất thà nh văn, tu chân cao thá»§ bất luáºn là tại tinh cầu nà o Ä‘á»u không được tham gia chiến tranh cá»§a các quốc gia, bởi vì lá»±c phá hoại cá»§a tu chân cao thá»§ tháºt sá»± quá kinh ngưá»i, dạng tranh đấu nà y là m song phương sẽ bị thương nguyên khà rất nặng, cho nên nếu có tu chân cao thá»§ trá»±c tiếp tham gia chiến tranh, váºy sẽ khiến cho tu chân giá»›i táºp trung trừng phạt.
Thở ra má»™t hÆ¡i, hoà ng thượng nói: “Äặc sứ Lệ ÄÆ°á»ng quốc đã tiến cung, nếu lần nà y đà m phán..sợ rằng..ai!â€
Lý Cưá»ng tò mò há»i: “Do nguyên nhân gì mà cùng Lệ ÄÆ°á»ng quốc tranh đấu?â€
Mắt Hầu PhÃch Tịnh chợt sáng ngá»i, ẩn thâm ý nhìn hoà ng thượng, lặng lẽ nháy môi, lén dùng ngón tay chỉ Lý Cưá»ng.
Hoà ng thượng có chút sá»ng sốt, nhưng y cÅ©ng là ngưá»i có Thất Xảo Linh Lung Tâm, chợt hiểu ra, hiện giá» nhân tuyển thÃch hợp để Ä‘i đà m phán, có bối cảnh là ngưá»i cá»§a Phó SÆ¡n tại Äại Hán quốc, tháºt sá»± có thể tuyệt diệu, còn hÆ¡n cả trăm vạn hùng binh.
Hoà ng thượng vui vẻ, ha hả cưá»i to.
Lý Cưá»ng không biết, hắn đã bị Hầu PhÃch Tịnh bán đứng, vẫn còn giữ khuôn mặt tươi cưá»i.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:54 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:57 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 1: Ngá»™ Nháºp Thiên Äình
Chương 13:
Dịch: Dung Nhi
Hiệu Ä‘Ãnh: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Hoà ng thượng cưá»i cưá»i giải thÃch nguyên nhân hai nước tranh đấu,khi đã hiểu được lý do thì hắn an tâm không Ãt.
Nguyên nhân tranh đấu cá»§a Tống quốc và Lệ ÄÆ°á»ng quốc chÃnh là xuất phát từ lịch sá» xa xưa. Tống quốc khi thà nh láºp là lãnh thổ phụ thuá»™c cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc. Tống quốc là má»™t quốc gia có hùng tâm rất lá»›n, từ khi láºp quốc đến nà y, thông qua sá»± cố gắng cá»§a các vị hoà ng đế, lãnh thổ và biên cương cá»§a há» không ngừng mở rá»™ng.
Cho tá»›i bây giá» tuy Tống quốc không phải là quốc gia cưá»ng đại nhất, nhưng là quốc gia rất ổn định, quốc lá»±c vững chắc dá»±a trên các cÆ¡ sở phát triển vững bá»n.
Lệ ÄÆ°á»ng quốc đối vá»›i Tống quốc vẫn ôm ấp cừu háºn, tất cả các vị hoà ng đế cá»§a há» xưa nay chỉ lấy việc thu hồi quốc thổ là ưu tiên,vì thế sá»± tranh đấu giữa hai nước vốn chưa bao giỠđược dừng lại.
Lần nà y Lệ ÄÆ°á»ng quốc lại xuất binh đến biên cương,bà y ra việc khai chiến vá»›i Tống quốc,đồng thá»i liên hợp vá»›i Thanh Phong quốc ở Hồng Nham Thạch sÆ¡n mạch tiến hà nh nhiá»…u loạn đối vá»›i Tống quốc. Hắc Kỳ quân cÅ©ng là má»™t kỳ binh do Lệ ÄÆ°á»ng quốc an bà i tại Tống quốc. Tuy nhiên, do Lý Cưá»ng nhúng tay, Hắc Kỳ Quân phải lui binh, phá vỡ kế hoạch cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc, vì váºy Tống quốc có thể tranh thá»§ được thá»i gian nhanh chóng táºp hợp binh lá»±c. Hiện giá», hai bên Ä‘ang ở thế giằn co.
Dù có thá»i gian tốt để chuẩn bị quân lá»±c,Tống quốc cÅ©ng không muốn khai chiến bỡi vì khi Lệ ÄÆ°á»ng quốc đưa ra yêu cầu vá» lãnh thổ, có phái tu chân cao thá»§ ra mặt, kỳ vá»ng có thể có được thà nh quả nÆ¡i bà n đà m phán.
Lần nà y Lệ ÄÆ°á»ng quốc phái má»™t tu chân cao thá»§ là m khâm sai đặc sứ đến Tống quốc. ngưá»i nà y tên gá»i An Lãng,tại tu chân giá»›i cÅ©ng là nhân váºt có danh vá»ng. Ngữ khà cá»§a hoà ng thượng chợt đổi: “Lý ái khanh,lần nà y đà m phán có quan hệ đến sá»± an nguy tồn vong cá»§a Tống quốc a!â€
Lý Cưá»ng nghÄ© thầm: “Cái đó vá»›i ta có quan hệ gì chứ? Sao ta chẳng hiểu gì cả. À, không đúng, Hoà ng thượng nói Ä‘iá»u nà y vá»›i ta là có ý gì?†Má»™t ý nghÄ© mÆ¡ hồ thoáng lên, nhưng lúc đó Hoà ng thượng và Hầu PhÃch Tịnh đã cùng cưá»i. Hoà ng thượng cất tiếng: “Lý ái khanh, trẫm đặc cách phong ngươi là m đặc mệnh toà n quyá»n khâm sai cá»§a Cố Tống quốc tiến hà nh đà m phán cùng vá»›i khâm sai đặc sứ cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốcâ€
Thì ra là váºy,ta Ä‘ang không hiểu vì sao lại có chuyện phong quan ban thưởng, thì ra là muốn ta Ä‘i là m kẻ đà m phán. Nói đùa sao? Äem váºn mệnh cá»§a má»™t quốc gia giao cho ta. Má»™t khi là m không tốt, chẳng phải là là m cho sanh linh đồ thán hay sao? Dù gì thì cÅ©ng Ä‘á»u là tá»™i cá»§a ta... Không được, chuyện nà y không thể là m a!â€Lý Cưá»ng nghÄ© váºy nói: “Hoà ng thượng, ta tà i sÆ¡ há»c thiển, cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không biết, để ta Ä‘i đà m phán thì sợ rằng…â€Hắn liếc mắt nhìn Hầu PhÃch Tịnh má»™t cái, nghÄ© thầm: “Ngươi sao không nói gì Ä‘i, lại không chịu giúp ta a...?â€
Hầu PhÃch Tịnh là m như không nhìn thấy gì, là m cho Lý Cưá»ng háºn đến cắn chặt răng.
Hoà ng thượng cưá»i nói: “Ãi khanh không cần chối từ, trẫm tin tưởng ngươi. Cứ như váºy Ä‘i, cho ngươi thá»i gian ba ngà y để chuẩn bị, hoà ng tổ gia, trẫm còn có chút công vụ phải xá» lý, má»i ngưá»i...â€
Hầu PhÃch Tịnh nói: “Ừ, ngươi cứ Ä‘i, không cần bồi tiếp nữa, lão tá» cÅ©ng muốn đưa huynh đệ đến vương phá»§ xem trước.â€
Không tiếp tục nói gì vá»›i Lý Cưá»ng, Hoà ng thượng ho khan má»™t tiếng, quay ngưá»i bá» Ä‘i.
Gấp đến độ dáºm chân tức giáºn, Lý Cưá»ng oa oa kêu lên: “Lão ca, vì cái gì mà không lên tiếng khuyên ngăn chứ. Huynh đúng là muốn đệ chết mà , đệ cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không biết, không hiểu, huynh nói đệ là m sao mà đà m phán đây?!â€
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “Yên tâm Ä‘i, tất cả Ä‘á»u có ca ca là m chá»§, đệ cứ váºy mà là m thôi.â€
Lý Cưá»ng vá»™i nói: â€œÄÆ°á»£c lắm, cái nà y là do huynh nói đó, hết thảy là do huynh tác chá»§.†Hắn nghÄ© thầm trong lòng: “Äến lúc đó ta nói hưu nói vượn, nhìn ngươi là m sao mà là m, nếu có gì không tốt, sẽ là m cho hoà ng thượng cách chức cá»§a ta, ha ha ha…â€
Hai ngưá»i Ä‘i ra ngoà i, trước cá»a Ä‘ang đứng má»™t loạt thị vệ, trong đó có má»™t thị vệ có bá»™ dáng đầu lÄ©nh bước lên trước quỳ xuống nói: “NgÅ© phẩm đái Ä‘ao thị vệ Trần Phong Trữ phụng chỉ xuất lÄ©nh mưá»i sáu thị vệ theo hầu Thánh Vươngâ€
Äoà n ngưá»i ra khá»i hoà ng cung, hướng vá» vương phá»§ Ä‘i đến, trên đưá»ng Lý Cưá»ng phân phó má»™t thị vệ dặn hắn Ä‘i đến Ngân Lâu đón bá»n Triệu Hà o còn Ä‘ang chỠđợi ở đấy.
Äi tá»›i Thánh Vương phá»§, Lý Cưá»ng đến lúc nà y má»›i được mở rá»™ng nhãn giá»›i.
Thánh Vương phá»§ chiếm diện tÃch gần ngà n mẫu, nhá» hÆ¡n so vá»›i hoà ng cung, nhưng là má»™t kiến trúc tượng trưng cho Cố Tống quốc, vốn là háºu hoa viên cá»§a hoà ng gia tạo cải tạo thà nh, vách tưá»ng liên miên chừng vạn thước. Bên trong phá»§ phân ra thà nh năm phần kiến trúc nam bắc,cứ cách mấy năm hoà ng thất Ä‘á»u cÅ©ng tu bổ lại má»™t lần. Trong phá»§ thái giám cùng cung nữ, nha hoà n, sai vặt, tạp dịch... có hÆ¡n má»™t ngà n ngưá»i. Toà n bá»™ kiến trúc Ä‘á»u được dát hoà ng kim tháºt huy hoà ng, so vá»›i hoà ng cung cÅ©ng không kém bao nhiêu.
Lý Cưá»ng bây giỠđã hiểu được, vì sao khi Hầu PhÃch Tịnh nói ban ra vương phá»§ nà y, Hoà ng thượng lại giáºt mình như váºy.
Thánh Vương hồi phá»§, chẳng những là m cho vương phá»§ đại loạn, mà còn chấn động khắp trăm quan trong triá»u đình. Danh vá»ng cá»§a Thánh Vương quả tháºt quá mức kinh ngưá»i, toà n bá»™ Cố Tống quốc đã xem y như là má»™t vị thần. Từ giá»›i hoà ng thất quý tá»™c, tin tức truyá»n bá ra khắp các quan lại nhân viên tháºt nhanh. Dù sao thì Thánh Vương đã Ä‘i suốt bốn mươi năm không quay vá», có những ngưá»i già cả rồi mà chưa từng được nhìn thấy Thánh Vương, còn những ngưá»i tuổi trẻ thì chỉ được nghe truyá»n kỳ vá» ngà i.HÆ¡n nữa há» còn nghe nói, lần nà y hồi phá»§ Thánh Vương còn dẫn theo má»™t vị huynh đệ, hoà ng thượng dÄ© nhiên cÅ©ng đã phong hắn là m nhất phẩm cung phụng Hổ Uy tướng quân. Tục truyá»n vương phá»§ nà y cÅ©ng đã ban lại cho y, lại còn nói huynh đệ cá»§a Thánh Vương lại chỉ là má»™t vị thiếu niên, còn truyá»n rằng Hà m Lâm thà nh cÅ©ng đã nhá» y má»›i giải được vây. Äiá»u là m cho các quan lại khiếp sợ nhất chÃnh là thiếu niên nà y còn là đệ đệ cá»§a vị thần phó thá»§ há»™ Sùng BÃch cá»§a Äại Hán quốc.
Tin tức nà y là do hoà ng thượng cố ý cho ngưá»i truyá»n bá ra ngoà i, chÃnh là muốn truyá»n tá»›i tai cá»§a vị khâm sai đặc sứ cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc.
Rất nhanh, ngay trước cổng lá»›n cá»§a vương phá»§ đã đứng đầy ngá»±a xe cá»§a các quan viên văn võ đến bái kiến.Trước cá»a là những thị vệ đứng thẳng thu bái thiếp má»™t má»±c nói rằng Thánh Vương vẫn chưa muốn tiếp khách. Các quan lại nà y không thấy được Thánh Vương, không cam lòng rá»i khá»i, đã tụm năm tụm ba bà n chuyện cùng nhau. Quan viên các nhà đang bà n luáºn nhiệt tình thì má»™t thị vệ đã đưa ba ngưá»i Ä‘i tá»›i trước cá»a.
“Ai, đây không phải là Triệu Ký Bảo Ngân Kim Lâu lão đương gia đó sao,vì sao hắn lại đến đây?â€
“Lão Tiá»n, có phải là ngươi hoa mắt hay không, lão gia ngươi sao lại Ä‘i vá»›i ngưá»i trẻ tuổi đó?â€
“Ngươi xem Ä‘i, ngưá»i kia tháºt là mạnh, trên tay ngưá»i kia có phải là có cây búa lá»›n lắm không?â€
“Ha, vị tiểu cô nương nà y tháºt là xinh đẹp.â€
Quan viên các nhà đang bà n luáºn Ä‘á»u trÆ¡ mắt nhìn vá» phÃa ba ngưá»i Ä‘ang nghênh ngang Ä‘i và o vương phá»§. Má»™t vị quan gá»i ngưá»i Ä‘i xem tình huống, ngưá»i ná» Ä‘i tá»›i trước má»™t thị vệ quen thuá»™c há»i: “Xin há»i Hứa huynh,vì sao ba ngưá»i vừa rồi có thể tiến và o trong phá»§ váºy?â€
Hứa thị vệ cưá»i nói: “Ai, Tần lão đệ, không dám dối gạt ngươi, ta cÅ©ng không biết aâ€
Nghe váºy ngưá»i ná» kinh ngạc, y cưá»i khổ nói: “Thì ra như thế, Ä‘a tạ Hứa huynh.â€
Hầu PhÃch Tịnh vỠđến phá»§, trước tiên nói và i câu vá»›i quản gia rồi không biết chạy Ä‘i đâu để hồi ức chuyện xưa. Còn Lý Cưá»ng bị má»™t đám cung nữ, thái giám, nha hoà n vá»™i đưa và o háºu đưá»ng hầu hạ. Hắn còn chưa kịp nghỉ ngÆ¡i, má»™t đám nha hoà n đã đè ra hầu hạ, tắm rá»a, thay quần áo.
Hắn được đưa và o trong phòng ở ná»™i đưá»ng. NÆ¡i ấy đã có bốn thái giám khiêng và o má»™t cái bồn nước ấm lá»›n để sẵn. Má»™t cung nữ dung nhan xinh đẹp có đôi mắt to tròn thưa: “Xin má»i ngà i tắm rá»a!†Äến lúc đó đám thái giám liá»n rá»i khá»i phòng.
Lý Cưá»ng nói: “CÅ©ng tốt, trước tiên nên tắm rá»a, các ngươi hãy lui ra!â€
Tám cung nữ còn lưu lại vá»™i cúi ngưá»i thi lá»…: “Chúng nô tỳ hầu hạ ngà i tắm!â€
â€œÄÆ°á»£c, Æ¡ Æ¡..!â€Lý Cưá»ng bị dá»a nhảy lên kinh hoảng: â€œÆ , đâu có được, không tốt a!â€
“Phịch†Tám cung nữ cùng quỳ sụp trên mặt đất, kêu xin: “Nô tỳ đáng chết!â€
Lý Cưá»ng gãi gãi đầu, bảo: “Tháºt là đáng chết a,... Æ¡n không phải không phải, tất cả Ä‘á»u đứng lên Ä‘i, thói quen cá»§a ta chÃnh là tá»± mình tắm rá»a, ý cá»§a ta là váºy, tắm dùm ta không quen đâu.â€
Cung nữ cÅ©ng chỉ dáºp đầu mãi không dám đứng lên,cuối cùng Lý Cưá»ng không còn biện pháp nà o khác, đà nh cắn răng nói: â€œÄÆ°á»£c, được, được, tắm thì tắm, sợ gì...†Rồi hắn nghÄ© thầm: “NÆ¡i hoà ng thất quý tá»™c nà y đúng là con mẹ nó hưởng thụ cha Ä‘á»i, tắm rá»a cÅ©ng được đà n bà , phụ nữ hầu hạ. Lão tỠđây chết còn không sợ, lẽ nà o lại sợ bị con gái tắm sao?â€
Má»™t thiếu nữ tiến lên cởi dây lưng cho hắn,Lý Cưá»ng là m Ä‘iệu là m bá»™, ra dáng đầy đại nghÄ©a, có chết cÅ©ng không sá»n lòng!
----o0o----
Ná»™i đưá»ng vương phá»§.
Lý Cưá»ng ngồi ở ghế thái sư, ngưá»i không được tá»± nhiên cho lám. Vừa rồi hắn bị tám cung nữ trẻ tuổi xinh đẹp cẩn tháºn tắm rá»a, khiến cho chút nữa là tất cả “nguyên anh†đá»u xuất hết ra ngoà i, kinh hãi đến mặt đỠtÃa tai, đến táºn bây giá» vẫn còn chưa thấy thoải mái chút nà o.
Bên ngoà i có thái giám đưa ba ngưá»i Triệu Hà o Ä‘i và o, Lý Cưá»ng mừng rỡ kêu lá»›n: “Xin má»i, xin má»i!â€
Triệu Hà o, Mai Tinh Tinh, Trịnh Bằng ba ngưá»i hết nhìn đông tá»›i nhìn tây Ä‘i và o ná»™i đưá»ng. Mai Tinh Tinh gấp gáp vá»t đến trước tiên, nhìn Lý Cưá»ng và có chút sá»ng sốt, cưá»i khanh khách nói: “Ca, nhìn quan phục nà y cá»§a huynh tháºt là kỳ quái nghe. A, sao huynh lại trở thà nh quan thế nà y chứ?â€
Nhìn thấy ba ngưá»i cùng đến, tâm tình Lý Cưá»ng tốt hẳn lên, cưá»i há»i: “Nà o, nà o, bá»™ dáng cá»§a lão ca có tuấn tú hay không nà o?â€
Ba ngưá»i hai miệng đồng thanh đáp: “Không tuấn tú!Ha... ha!â€
Triệu Hà o há»i:â€Sư tôn! Tinh ngà i được phong quan Ä‘á»u đã được truyá»n bá ra bên ngoà i, còn sư bá Ä‘i đâu rồi?â€Nói xong hắn đã Ä‘em chuyện nghe được ở ngoà i kể lại.
Lý Cưá»ng nghe xong, trầm ngâm chốc lát rồi bảo: “Còn có má»™t chuyện chưa nói ra ngoà i, đó là hoà ng thượng phong cho ta là m đặc mệnh khâm sai đại thần, phụ trách đà m phán cùng đặc sứ cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc. ÄÆ°á»£c rồi, Nữu Nữu muá»™i là ngưá»i Lệ ÄÆ°á»ng quốc, ca ca há»i tình hình chá»— muá»™i má»™t chút nhé?â€
Mai Tinh Tinh cưá»i nói: “Chỉ cần Nữu Nữu biết, nhất định sẽ nói cho huynh nghe.â€
Lý Cưá»ng nói: “Ta muốn biết An Lãng tại Lệ ÄÆ°á»ng quốc là nhân váºt thế nà o?â€
Mai Tinh Tinh kinh hãi thất sắc há»i lại: “An Lãng?Lệ ÄÆ°á»ng quốc cung phụng đưá»ng An Lãng?â€Nà ng nghiến răng tiếp: “Hắn chÃnh là cừu nhân cá»§a Mai gia chúng tôi.â€
Lý Cưá»ng phân phó cho quản gia: “Ngươi Ä‘i tìm lão ca cá»§a ta đến đây Ä‘i†Rồi lại bảo: “Nữu nữu, nói lại chuyện đó cho ca ca nghe Ä‘i!â€
Bây giá» Lý Cưá»ng tháºt sá»± xem Mai Tinh Tinh là tiểu muá»™i cá»§a mình. Chuyện cá»§a muá»™i muá»™i, là m ca ca không thể không quản được.
Cha cá»§a Mai Tinh Tinh tên là Mai Ngạo, là Lệ ÄÆ°á»ng quốc cung phụng đưá»ng tam phẩm. Phương pháp tu chân cá»§a Mai gia cá»±c kỳ đặc biệt, đây là phương pháp lấy cá» cây để tu luyện, là phương pháp tu chân độc nhất ở cung phụng đưá»ng. Mai Ngạo nổi danh chÃnh là nhá» chế Ä‘an dược.
Äan dược cá»§a Mai gia chÃnh là loại Ä‘an dược mà ngưá»i tu chân cầu mong có được. Nổi tiếng nhất có năm loại, đứng nhất chÃnh là Nguyên Dương Ä‘an, công hiệu đỠcao chân nguyên cá»§a ngưá»i tu chân. Nếu trong giai Ä‘oạn Nguyên Anh sÆ¡ kỳ mà phục dụng Ä‘an dược nà y, sẽ nhanh chóng đỠcao tốc độ tăng trưởng cá»§a Nguyên Anh, tránh cho nguy hiểm cá»§a tẩu há»a nháºp ma. Äứng thứ hai chÃnh là Bồi Nguyên Ä‘an, là bảo bối đầu tiên cá»§a ngưá»i tu chân, ăn và o có thể tiến đến Trúc CÆ¡ kỳ rất nhanh. Loại thứ ba chÃnh là Kết Tục Ä‘an, ngưá»i tu chân nếu bị gãy tay gãy chân, nếu có Ä‘an nhục nà y nối gân nối xương, linh diệu vô cùng. Thứ tư là Ly Vẫn Ä‘an, ngưá»i tu chân nếu bị trá»ng thương, dù còn má»™t hÆ¡i thở, phục dụng Ä‘an dược nà y có thể cứu được mạng, cho nên có ngưá»i còn gá»i nó là Phục Mệnh Ä‘an,ý nói là còn có thể lấy được mạng sống quay trở vá».Thứ năm chÃnh là Thanh Uẩn Ä‘an, chuyên giải các loại kỳ môn độc chú.
Linh Ä‘an cÅ©ng chÃnh là đại há»a cho Mai Ngạo. An Lãng tại cung phụng đưá»ng chÃnh là nhất phẩm cung phụng, nhất đẳng công tước, là hoà ng thúc cá»§a hoà ng đế Lệ ÄÆ°á»ng quốc, quyá»n cao chức trá»ng, vì bồi dưỡng mấy tôn nhi cá»§a mình, đã mạnh mẽ đòi cho được Nguyên Dương Ä‘an và Bồi Nguyên Ä‘an. Nhưng hai loại linh Ä‘an nà y luyện chế cá»±c kỳ khó khăn, trong tay Mai Ngạo còn sót lại má»™t viên nhưng An Lãng cần đến sáu hoà n, Mai Ngạo không cách nà o giao ra nhiá»u như thế, bởi váºy là kết oán cừu.
An Lãng là m ngưá»i âm ngoan độc ác, khi Mai Ngạo không thể thá»a mãn yêu cầu, liá»n ghi háºn trong lòng, âm thầm xếp đặt kế hãm hại, là m cho Mai Ngạo phải Ä‘em vợ cùng ái nữ bá» trốn. An Lãng an bà i ngưá»i truy sát, phục kÃch ở chá»— giao giá»›i giữa Lệ ÄÆ°á»ng quốc và Cố Tống quốc. Cả nhà ba ngưá»i đại chiến cùng sát thá»§ má»™t tráºn, trong há»—n chiến Mai Tinh Tinh cùng cha mẹ lạc nhau, thất lạc đến Thất Xoa LÄ©nh.
“Cha mẹ cá»§a muá»™i bây giỠở đâu? Có tin tức gì không?â€Lý Cưá»ng quan tâm há»i, nghÄ© thầm: “Không trách nà ng lại đến Thất Xoa LÄ©nh là m cưá»ng đạo, tiểu cô nương nà y thân pháºn tháºt không đơn giản.â€
Mai Tinh Tinh buồn bã đáp: “Không rõ, nhưng có thể cha mẹ muá»™i giỠđã đến được Hà n Băng Nguyên, nhá» sư môn cứu trợ.â€
Triệu Hà o kinh ngạc há»i: “Phải Ä‘i Hà n Băng đại lục sao?â€
Mai Tinh Tinh đáp: “Phải, chÃnh là Hà n Băng đại lục!â€
Trịnh Bằng reo lên: “Hãy để ta cho lão há»—n đản nà y má»™t búa. Äại muá»™i tá», cây búa Ä‘en nà y cá»§a ta đã lâu không có đựợc chém ngưá»i rồi!â€
Lý Cưá»ng an á»§i: “Nữu Nữu đừng khổ sở, chúng ta sẽ giúp muá»™i. Sau khi má»i chuyện đã an bà i tháºt tốt, ta sẽ đưa muá»™i Ä‘i Hà n Băng Nguyên.â€
Hắn lại há»i Triệu Hà o: “Hà n Băng nguyên là địa phương nà o? Äệ đã từng Ä‘i qua chưa?â€
“Không phải ngưá»i tu chân thì có ai dám Ä‘i Hà n Băng đại lục, địa phương đó là nÆ¡i lạnh lẻo vô cùng, khà háºu vô cùng quái dị, còn xuất ra má»™t thứ gá»i là Kháp Kháp Băng quái thú. Ngưá»i không may gặp phải tuyệt không thể thoát. Äệ đã từng Ä‘i ngang qua bá» Hà n Băng đại lục, nếu không từng há»c qua võ công thì đã xong hết rồi. Mưá»i má»™t ngưá»i đồng hà nh chỉ còn có bảy ngưá»i may mắn còn sốngâ€Triệu Hà o e ngại đáp.
“Khó váºy cÅ©ng phải Ä‘i, nhất định phải tìm được cha mẹ cá»§a Nữu Nữu ta má»›i yên tâm.â€
Ãnh mắt Mai Tinh Tinh đỠhồng lên vì cảm động. Nà ng nói: “Ca, huynh phải cẩn tháºn vá»›i con ngưá»i cá»§a An Lãng, tâm tÃnh cá»§a hắn vừa xấu lại vừa ác, không thể ngá» hắn sẽ là m gì đâu.â€
Vốn Lý Cưá»ng chuẩn bị tâm ý lần nà y tùy ý đà m phán,nhưng nay lại gặp cừu nhân cá»§a Nữu Nữu, nên đã đổi ý. Hắn quyết dù sao cÅ©ng phải là m cho An Lãng gặp xui xẻo má»›i được. Nếu đã quyết tâm là m, cần phải cẩn tháºn suy tÃnh phương pháp má»›i được.
Vương phủ quản gia bẩm báo, Thánh Vương đang ở tại tịnh xá, hỠkhông dám quấy rầy.
Lý Cưá»ng cưá»i nói: “Chúng ta đến đó quấy rầy lão, vừa hồi phá»§ là đã bá» chạy vô ảnh vô tung, mặc kệ lão, chúng ta Ä‘i đến đó.â€
Bốn ngưá»i do quản gia dẫn đưá»ng, phÃa sau dẫn theo má»™t Ä‘oà n nô phó, hướng tây phá»§ Ä‘i tá»›i.
Äi và o kiến trúc cá»§a tây phá»§, quản gia chỉ lên trên, bốn ngưá»i nhìn lên Ä‘á»u nở nụ cưá»i, Hầu PhÃch Tịnh má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi trên nóc nhà , không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì. Lý Cưá»ng lăng không cháºm rãi Ä‘i lên nóc nhà , cưá»i nói: “Lão ca, phong cảnh như thế nà o?â€
Hầu PhÃch Tịnh thở dà i đáp: “Biết không? Ngưá»i tu chân không có nhà , nhất định phải chịu sá»± cô độc, nhìn thân nhân và bằng hữu lần lượt ra Ä‘i, lão tá» sợ nhất là trở vá» vương phá»§ nà y, ai..! Trong tâm đã quá già rồi!â€
Lý Cưá»ng không nói gì. Hầu PhÃch Tịnh nhìn xuống dưới nói: “Mấy tiểu bằng hữu cá»§a ngươi cÅ©ng đã đến, chúng ta xuống Ä‘i†Lão lại vừa cưá»i vừa nói: “Vương phá»§ bây giá» chÃnh là nhà cá»§a các ngươi, sao không mang theo má»i ngưá»i Ä‘i thăm má»™t chút, táºn hưởng cảm giác cá»§a gia chá»§ Ä‘i chứ.â€
Nhìn lão bông đùa nói giỡn như thế, Lý Cưá»ng cÅ©ng cưá»i: “Lão ca, không thể nà o, vương phá»§ nà y quá lá»›n, ngay cả phương hướng đệ cÅ©ng không rõ, huynh muốn đệ lạc đưá»ng hay sao?â€
Hai ngưá»i lăng không bay xuống, tất cả ngưá»i hầu cùng quỳ xuống đất: “Thỉnh an Thánh Vương!â€
Lý Cưá»ng nói: “Lão ca, không biết huynh sao chịu được cảnh má»—i ngà y Ä‘á»u có ngưá»i quỳ xuống thỉnh an nà y?â€
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i to nói: “Cho nên lão tá» má»›i nói vá»›i hoà ng thượng nhưá»ng lại vương phá»§ cho ngươi, để huynh đệ ngươi cÅ©ng nếm thá» tư vị khó chịu nà y!â€
Lý Cưá»ng láºp tức nghÄ© lại vừa rồi tại ná»™i đưá»ng bị tám cung nữ hà nh hạ, nhanh mồm miệng đáp: “Tháºt là khó chịu, không thoải mái chút nà o a!â€
Rõ rà ng là khó chịu, bị tám thiếu nữ xinh đẹp vừa tắm vừa xoa, mà bản thân lại không muốn là m báºy, tháºt là khổ sở không thể nói hết.
Triệu Hà o tiến lên quỳ xuống, cung kÃnh nói: “Äệ tá» không biết sư bá chÃnh là Thánh Vương, xin Thánh Vương thứ tá»™i!†Trong lòng hắn má»™t tráºn đắc ý, Thánh Vương là sư bá cá»§a ta,quyá»n thế tà i phú cÅ©ng là nhất đẳng.
Hầu PhÃch Tịnh liếc mắt nhìn Triệu Hà o tháºt sâu, thu hồi nụ cưá»i,nghiêm túc nói: “Tiểu tá», chỉ nói má»™t lần rõ rà ng cho ngươi nghe, nếu ngươi muốn tiến và o đưá»ng tu chân rá»™ng thênh thang, thì tất cả những việc trần thế đối vá»›i ngươi Ä‘á»u sẽ không còn ý nghÄ©a nữa. Ngươi có thể chÆ¡i, có thể quan tâm, nhưng tuyệt không thể tham luyến. Nếu cá»a nà y ngươi không thể qua được, thì ngươi vÄ©nh viá»…n không thể bước và o cảnh giá»›i tu chân cao hÆ¡n. Äến lúc đó đừng trách lão tá» không nhắc nhở qua ngươi.â€
Lá»i nà y tá»±a như má»™t cây chùy lá»›n Ä‘áºp và o trong tâm não Triệu Hà o. Lão láºp tức tỉnh ngá»™. ÄÆ°á»£c hồi chuông cảnh tỉnh nà y, lão cuống quýt dáºp đầu đáp: “Äệ tá» kÃnh tạ sư bá chỉ Ä‘iểm mê tâm, đệ tỠđã hiểu được rồi!â€
Kỳ tháºt,Triệu Hà o tại trần thế đã bảy mươi năm,chánh thức bắt đầu việc tu chân cÅ©ng chÃnh là sau khi gặp Lý Cưá»ng. Cuá»™c sống lúc trước vốn là đang ở trong việc lăn lá»™n trong kinh doanh,vá»›i ý nghÄ© cá»§a thế tục quả tháºt không đủ định lá»±c. Nhưng nhá» lần huấn đạo nà y cá»§a Hầu Phà Tịnh,đối vá»›i việc tu chân lần nà y cá»§a hắn có trợ giúp rất lá»›n.
Hầu PhÃch Tịnh lại nói: “Há»c theo sư tôn cá»§a ngươi, cảnh giá»›i cá»§a hắn so vá»›i ngươi vô cùng cao thâm.â€
Lý Cưá»ng thầm cảm thấy xấu hổ, nếu Hầu PhÃch Tịnh thấy được khi hắn ở trên địa cầu, lần đầu tiên tá»›i tay má»™t số tiá»n lá»›n, sợ rằng đã đá cho hắn má»™t cước bay Ä‘i rất rất xa.
Trong thư phòng cá»§a vương phá»§, nói chÃnh xác là lầu Ä‘á»c sách, lại là má»™t tòa lầu cao ba tầng.
Hầu PhÃch Tịnh dẫn đầu mấy ngưá»i Ä‘i và o thư lâu. Lý Cưá»ng vừa Ä‘i vừa vui mừng, nhìn những cổ thư trong đó, nghÄ© thầm: “Có thá»i gian nhất định phải Ä‘á»c xem má»›i được!â€
Sau khi ngồi xuống, Lý Cưá»ng Ä‘em chuyện gia thế cá»§a Mai Tinh Tinh nói vá»›i Hầu PhÃch Tịnh, há»i: “An Lãng tại tu chân giá»›i có địa vị thế nà o? Bối cảnh sư môn cá»§a hắn ra sao? Lão ca huynh quen thuá»™c tình huống như thế, nói cho chúng đệ nghe Ä‘i!â€
Hầu PhÃch Tịnh há»i Mai Tinh Tinh: “Nữu nữu, Mai gia các ngươi có phải có ngưá»i gá»i là Mai Du Băng không?â€
Mai Tinh Tinh kinh hãi nói: “Có ạ, là ông ná»™i cá»§a nữu nữu, lão tiá»n bối biết ông ấy sao?â€
Hầu PhÃch Tịnh gáºt đầu nói: “Mai gia sư môn nhất định là ở tại Hà n Băng nguyên Hồi Xuân Cốc, có phải gá»i là Linh Bà n Môn không?â€
Mai Tinh Tinh vui mừng nhảy dá»±ng lên, chá»™p lấy tay Hầu PhÃch Tịnh nói: “Tháºt tốt quá, Nữu Nữu có thể tìm được cha mẹ rồi.â€
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i đáp: “Äừng có lôi kéo nữa, khá»›p xương cá»§a lão đầu ta gãy mất!â€
Hầu PhÃch Tịnh nhìn Lý Cưá»ng nói: “An Lãng có địa vị không lá»›n lắm tại tu chân giá»›i. Hắn là má»™t ngưá»i tham luyến quyá»n thế, là má»™t tiểu nhân nhiá»u âm mưu, bởi váºy có thể phán Ä‘oán hắn không có bao nhiêu tu viâ€
Nhìn thoáng qua Triệu Hà o, lão lại nói: “Nhưng lại nghe nói ngưá»i nà y có rất nhiá»u pháp bảo cổ quái, lại ác độc dị thưá»ng. Sư môn cá»§a hắn rất thần bÃ, theo lão tá» biết,An Lãng và Tiêm Kiệt Tinh Bách Hoà ng Lão Nhân có liên quan.â€
Mai Tinh Tinh không hiểu, há»i: “Tiá»m Kiệt Tinh là địa phương nà o?â€
Hầu PhÃch Tịnh nói: “Là má»™t chá»— cá»§a ngưá»i tu chân,là má»™t tinh cầu rất kinh khá»§ng, má»™t nÆ¡i mà ngưá»i tu chân không có thá»±c lá»±c sẽ sống rất thảm!â€
Lão lại nói tiếp: “Bách Hoà ng Lão Nhân tại Tiá»m Kiệt Tinh là thá»§ lÄ©nh ác bá cá»§a má»™t tổ chức, dưới tay có nhiá»u ngưá»i tu chân thá»±c lá»±c mạnh mẽ, nhưng lại bị Phong Duyên Tinh áp chế, nên bá»n há» không còn ra đây là m ác nữa.â€
Trịnh Bằng tháºt sá»± là nghe không thông, kêu lên: “Tiểu ca a, đệ nghe không hiểu các ngươi nói gì, muá»™i tá», ta Ä‘i ăn đây.â€
Ngoắc quản gia, Lý Cưá»ng lặng lẽ phân phó: “Dẫn hắn đến phòng khách, lấy rượu thịt cho hắn ăn, nhanh Ä‘iâ€
Trầm ngâm chốc lát, Lý Cưá»ng nói: “Äệ không hiểu rõ tình hình cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc và Cố Tống quốc. Lão ca, huynh Ä‘i tìm hoà ng thượng tìm cho đệ má»™t ngưá»i. Kẻ đệ cần là má»™t quân sư có thể tham mưu, ân, là Trình Tá» Trá»ng, còn tìm thêm má»™t ngưá»i hiểu rõ vá» lục địa nà y đến đâyâ€
Hầu PhÃch Tịnh cưá»i nói: “Không thà nh vấn Ä‘á», ngưá»i đệ muốn chÃnh là Khu Máºt Viện viện sá», các bá»™ thượng thư,lão tá» Ä‘á»u có thể là m đượcâ€
Vừa lúc đó, có thị vệ báo lại, có Äại Hán quốc đặc sứ thưá»ng trú tại Cố Tống quốc cầu kiến Hổ Uy tướng quân.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:55 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
07-02-2009, 09:59 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
PHIÊU MIỂU CHI LỮ
Tác giả: Tiêu Tiá»m
Táºp 2: Tinh Cung - Hà n Băng nguyên
Chương 14:
Dịch: Dung Nhi
Hiệu Ä‘Ãnh: Thanh Phong
Nguồn: Văn đà n
Äặc sứ cá»§a Äại Hán quốc đã nháºn được chiếu chỉ truyá»n đến từ kinh thà nh nước nhà , yêu cầu tìm đến má»™t ngưá»i tu chân tên là Lý Cưá»ng,má»™t khi phát hiện nhất định phải lưu y lại,hÆ¡n nữa phải thá»a mãn hết thảy yêu cầu cá»§a y.Vô luáºn thế nà o, đặc sứ cÅ©ng phải má»i y đến đế đô cá»§a Äại Hán quốc.
Vá»›i hoà ng chiếu như thế thì dÄ© nhiên đặc sứ không hiểu căn nguyên ra sao, Lý Cưá»ng là ai và có lai lịch thế nà o. Mãi cho đến hôm nay, khi nghe được lá»i đồn đại cá»§a má»i ngưá»i, vị đặc sứ nà y má»›i chợt hiểu ra, thì ra Lý Cưá»ng là đệ đệ cá»§a Phó Sùng BÃch lão nhân gia.
Äặc sứ láºp tức Ä‘em tin tức thông qua Hoà ng Gia Truyá»n Âm Tráºn báo vá» hoà ng cung.Rất nhanh sau đó, hoà ng cung xuống chiếu, lệnh cho đặc sứ phải đến bái kiến Lý Cưá»ng. Äồng thá»i hạ chiếu phong cho Lý Cưá»ng là Äại Hán quốc nhất đẳng hầu tước, thúc giục hắn tiến kinh diện thánh.
Äặc sứ láºp tức chạy tá»›i Thánh Vương phá»§, thỉnh cầu diện kiến Lý Cưá»ng.
Lý Cưá»ng tháºt sá»± Ä‘au đầu,không có công lao gì mà cả hai quốc gia Ä‘á»u gia quan tấn tước cho mình, là m hắn bây giá» không biết là m thế nà o cho tốt.Ngẫm lại cÅ©ng tháºt buồn cưá»i, lúc nà y hắn lại bắt đầu thầ có ý niệm chạy trốn, dÄ© nhiên tâm tình lúc nà y sánh vá»›i lúc giết ngưá»i trên địa cầu khác nhau rất xa.
Mặc dù Lý Cưá»ng cÅ©ng muốn đến Äại Hán quốc, đợi Phó SÆ¡n dẫn hắn đến Phong Duyên Tinh, nhưng hắn cần phải hoà n thà nh trước hai chuyện.
NghÄ© đến đây, linh cÆ¡ cá»§a Lý Cưá»ng chợt động, cưá»i nói: "Äặc sứ đại nhân, ta ở Cố Tống quốc muốn là m má»™t việc, chuyện nà y quan trá»ng, mong đại nhân ngà i có thể xem..."
Äặc sứ trả lá»i: "Hầu gia, hạ quan phụng mệnh toà n lá»±c hiệp trợ đại nhân, có bất cứ chuyện gì mong đại nhân cứ phân phó."
Lý Cưá»ng vui vẻ nói: "Tốt, Ä‘a tạ đại nhân trước."
Khi đặc sứ rá»i khá»i,Lý Cưá»ng dùng tay vá»— vá»— gáy. Mai Tinh Tinh cưá»i khanh khách nói: "Ca ca, nhìn huynh dưá»ng như không muốn là m quan, có biết là nhiá»u ngưá»i hâm má»™ và ghen ghét huynh lắm hay không?"
Lý Cưá»ng cưá»i khổ nói: "Nữu Nữu đừng giá»…u cợt ca ca, ta Ä‘ang phiá»n chết đây!"
Äến đêm thì Trình Tá» Trá»ng và má»™t quan viên cùng chạy tá»›i vương phá»§. Vị quan viên nà y cÅ©ng là ngưá»i tu chân trong Cung Phụng đưá»ng, chuyên môn thu táºp và phân tÃch thông tin tình báo, có quan hà m nhị phẩm, tên là Äà m Trì Công.
Sau khi ngồi xuống, Lý Cưá»ng bắt đầu há»i kỹ lại quan hệ giữa hai nước, kinh tế cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc, quân sá»±, quân thần... ChỠđến khi hắn hiểu rõ má»i chuyện, thì Ä‘iá»u là m hắn hứng thú nhất đó là tình hình kinh tế gần đây nhất cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc, bao gồm giá cả các váºt dụng, kết quả cá»§a sá»± mua bán, kể cả tiêu phà cá»§a giá»›i bình dân. Äà m Trì Công mặc dù cảm thấy kỳ quái,nhưng lại không dám cháºm trá»…, láºp tức nhất nhất hồi báo, thông qua Hoà ng Gia Truyá»n Âm Tráºn Ä‘em hết toà n bá»™ hồ sÆ¡ tình báo trình lên vương phá»§.
Lúc ở địa cầu, Lý Cưá»ng là má»™t ngưá»i thương nhân thà nh công. Hắn đã từng có công phu trong và i năm tránh được hÆ¡n ngà n vạn thá»§ Ä‘oạn cá»§a thương trưá»ng. Äiá»u đó đã tạo thà nh thói quen thưá»ng nháºt cá»§a hắn, đó là thÃch thu táºp phân tÃch tình thế kinh tế.
Trên địa cầu Ä‘ang là thá»i đại cá»§a tin tức. Các loại dạng tin tức nhiá»u như lông trâu, đối vá»›i những tin tức há»—n tạp rồng rắn, nếu có thể sá»a sang lại hoà n chỉnh, xá» lý chắt lá»c rõ rà ng má»›i có thể có giá trị cho quá trình kinh doanh.
Äà m Trì Công và Trình Tá» Trá»ng cung cấp những tình báo vừa đầy đủ lại chuẩn xác, khiến công việc cá»§a Lý Cưá»ng dá»… hÆ¡n nhiá»u, lại táºp hợp ra những thứ có giá trị tốt nhất. Khi nghe Lý Cưá»ng phân tÃch, Äà m Trì Công bá»™i phục sát đất. Äây là lần đầu tiên hắn biết được sá»± hữu dụng cá»§a những tin tức tình báo đến như thế.
Hầu PhÃch Tịnh cÅ©ng thầm kinh ngạc vô cùng. Hắn vốn chuẩn bị lợi dụng thân pháºn hai mang cá»§a Lý Cưá»ng để áp chế đặc sứ cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc. Trên thá»±c tế, Lý Cưá»ng lúc đó chỉ là má»™t kẻ bù nhìn.Nhưng khi nghe xong tình hình thế cục do Lý Cưá»ng phân tÃch, hắn biết bản thân đã quá xem thưá»ng Lý Cưá»ng. Ngay cả bản thân hắn, hắn cÅ©ng khó có thể dá»±a và o tình hình kinh tế cá»§a Lệ ÄÆ°á»ng quốc như giá cả sản váºt, hay những hoạt động cá»§a giá»›i doanh thương lại có thể suy Ä‘oán được tình huống quân sá»± cá»§a quốc gia nà y. Äối vá»›i hắn, đây tháºt sá»± là chuyện chưa từng có tiá»n lệ.
Sau khi phân tÃch, Lý Cưá»ng nháºn thấy Lệ ÄÆ°á»ng quốc căn bản không đủ khả năng gây ra cuá»™c chiến tranh nà y. Những chuyện đã xảy ra đương nhiên chỉ là má»™t âm mưu, có thể là ai đó đã bà y ra kế nà y phục vụ cho cuá»™c đấu tranh quyá»n lá»±c trong ná»™i bá»™ Lệ ÄÆ°á»ng quốc. Äồng thá»i, đây cÅ©ng có thể là má»™t cạm bẫy gì đó, hình như là Lệ ÄÆ°á»ng quốc có mục Ä‘Ãch muốn có được má»™t đồ váºt gì đó mà hắn chưa phân tÃch ra. Lý Cưá»ng nghÄ©, cuối cùng thì đã nắm được lá bà i bà máºt trong cuá»™c đà m phán nà y, tâm tình chợt thoải mái Ä‘i rất nhiá»u.
Lý Cưá»ng trưng cầu ý kiến cá»§a má»i ngưá»i, xem coi có Ä‘iá»u bất đồng hay không. Äà m Trì Công nói: "Äại nhân phân tÃch tháºt là chÃnh xác vô cùng, hạ quan sau nà y cần phải thỉnh giáo ở đại nhân rất nhiá»u, hạ quan láºp tức sá»a sang lại báo cáo, Ä‘em tình hình thông báo vá»›i hoà ng thượng"
Nếu phụ trách tình báo như Äà m Trì Công không có ý kiến thì má»i ngưá»i cÅ©ng không có gì để nói. Chỉ có mình Triệu Hà o nghÄ©, nếu Lý Cưá»ng là m nghá» kinh doanh tại lục địa nà y, sợ rằng không có thương gia nà o có thể cạnh tranh nổi.
Sau khi má»i ngưá»i rá»i khá»i, Lý Cưá»ng và Hầu Phách Tịnh lên lầu hai cá»§a thư phòng. Cả hai ngưá»i há» Ä‘á»u không cần ăn cÆ¡m và nghỉ ngÆ¡i.Trầm mặc chốc lát,Lý Cưá»ng há»i: "Lão ca, đệ chuẩn bị lúc đà m phán xong vá»›i Lệ ÄÆ°á»ng quốc sẽ ra Ä‘i, lão ca huynh sẽ không trách ta chứ?"
Hầu Phà Tịnh nhìn bầu trá»i đầy sao, thản nhiên đá[: "Lão tá» biết, ngưá»i tu chân chÃnh thức sẽ không cảm thấy hứng thú gì đối vá»›i công danh lợi lá»™c.Bất quá, khoảng trăm năm nữa lão tá» sẽ tá»›i Äá»™ Kiếp kỳ, nếu không qua được kiếp nà y,thì sẽ không còn cÆ¡ há»™i chiếu cố cố quốc nữa. Huynh đệ, lão ca không còn thân nhân, nên đã xem ngươi là ngưá»i thân duy nhất. Ngươi đừng lo lắng, cứ Ä‘i là m việc cá»§a ngươi, lão ca sẽ không cố giữ ngươi lại Cố Tống quốc. Nhưng ngươi phải đáp ứng sau nà y đến giúp lão ca đấy, được không?"
Lòng tưởng niệm cá»§a Hầu PhÃch Tịnh đối vá»›i Cố Tống quốc là m Lý Cưá»ng rất cảm động,đáp: "ÄÆ°á»£c, đệ nghe huynh!" Rồi lại há»i: "Äá»™ Kiếp kỳ nguy hiểm lắm sao? Hình như tại Há»a Tinh nghe ả Hoa Mị Nương có nói qua là Phó đại ca cÅ©ng sắp gặp Äá»™ Kiếp kỳ rồi!"
"Äá»™ Kiếp Kỳ đối vá»›i ngưá»i tu chân là cá»a ải lá»›n nhất, má»™t trăm ngưá»i tu chân đến Äá»™ Kiếp kỳ thì có thể vượt qua không đến ba mươi ngưá»i. Khi đã qua được, sẽ bay lên má»™t cảnh giá»›i khác, đạt đến tu tiên giá»›i. Nếu không qua được,sẽ bị tan thà nh mây khói, chẳng những là bản thân mà ngay cả nguyên anh cÅ©ng sẽ biến mất,nghÄ©a là sẽ chÃnh thức tá» vong. Khi mà Äá»™ Kiếp kỳ đến, thì dù có tu vi cao thâm đến mấy nó cÅ©ng tá»± nhiên đến, ngưá»i tu chân tá»± nhiên sẽ không có cách nà o khống chế được."Hầu PhÃch Tịnh giải thÃch.
Lý Cưá»ng lại há»i: "Chẳng lẽ không có cách nà o an toà n qua được Äá»™ Kiếp kỳ hay sao?"
"Có hai biện pháp có thể qua"Hầu PhÃch Tịnh vươn hai ngón tay nói "Má»™t là trước khi đến Äá»™ Kiếp Kỳ thì có thể dùng thiết pháp Binh Giải để tu luyện nguyên anh, là m như váºy thì có chá»— tốt là không cần lo lắng Äá»™ Kiếp kỳ, chỉ có Ä‘iá»u xấu là không có bản thể thì lá»±c lượng tổn thất rất lá»›n, phải có ngưá»i tu chân khác chiếu cố, nếu như để kẻ tu chân bất lương khác phát hiện,Ä‘em luyện chế thà nh binh khà âm độc thì trá»n Ä‘á»i không được siêu sinh nữa.
Biện pháp thứ hai là ,ngay lúc Äá»™ Kiếp kỳ giáng xuống,có má»™t ngưá»i tu chân cao thá»§ khác trợ giúp, cùng chịu kiếp nạn. Äiá»u nà y đối vá»›i Äá»™ Kiếp giả tác dụng rất lá»›n, khó khăn là ở chá»— ngưá»i tu chân trợ giúp sẽ tổn thương nặng nguyên khÃ, nếu không phải bằng hữu vô cùng thân thiết, sẽ không nguyện ý ra tay tương trợ, huống hồ cao thá»§ khó tìm a"
Hầu PhÃch Tịnh thở dà i nói:"Lão tá» là cả Ä‘á»i độc lai độc vãng,vừa không muốn Binh Giải, lại không ai há»— trợ. A a,vì váºy má»›i nhá» huynh đệ chiếu cố Cố Tống quốc a"
Lý Cưá»ng xúc động nói: "Lão ca, chá» huynh tá»›i Äá»™ Kiếp kỳ, ngà n vạn lần huynh phải thông tri cho đệ má»™t tiếng, để cho đệ có thể xuất má»™t phần lá»±c"
Hầu PhÃch Tịnh trong lòng cảm động, lắc đầu nghÄ© thầm: "Trăm năm thắp thoáng má»™t cái là qua, Lý Cưá»ng mặc dù có tâm trợ giúp, đáng tiếc là trong trăm năm tu vi cá»§a hắn là m sao có thể giúp được"
Vẫn còn nghi ngá» trong lòng,Lý Cưá»ng há»i "Lão ca,lần trước huynh đánh Kim Tinh Giác Thú, có thể bắt được nó, tháºm chà có thể tay không chấn gãy sừng cá»§a nó, sao đệ không thấy huynh dùng pháp bảo gì váºy. Nguyên nhân thá»±c sá»± là sao?"
Hầu PhÃch Tịnh nở nụ cưá»i nói: "Lão tá» còn tưởng rằng ngươi vẫn chưa chịu há»i, rốt cuá»™c là vẫn không nhịn được nữa. Äiá»u nà y chÃnh là từ các tu chân phái lưu lại, tu chân phái đông đảo,hà ng ngà n hà ng vạn Ä‘iá»u quái dị chánh tà đá»u có,ngay Trá»ng Huyá»n Phái và sư môn cá»§a lão tá» có sá»± liên hệ tương đối, dưá»ng như Trá»ng Huyá»n Phái quan trá»ng chÃnh là chế khÃ,dùng chế khà mà nháºp tu chân, có thể nói từ ngoại mà dẫn ná»™i khà thà nh đạo,ngươi hẳn là lãnh há»™i rất sâu"
Nhá»› tá»›i tại Hà n Lâm thà nh có kinh nghiệm tu luyện và i món binh khÃ,Lý Cưá»ng gáºt đầu nói:"Quả tháºt như thế, đệ chỉ má»›i tu luyện và i món binh khÃ, cảm giác công lá»±c tăng trưởng không Ãt"
Hầu PhÃch Tịnh nói: "Äúng váºy,đây là ưu thế cá»§a Trá»ng Huyá»n Phái,vừa tu luyện lại vừa chế tạo thần binh sắc bén. Nguyên Thá»§y Môn tu luyện lại hòan toà n bất đồng,là từ võ công bắt đầu tu luyện, sau đó má»›i tiến tá»›i cá»a cá»§a tu chân. Phương pháp tu luyện cá»§a Nguyên Thá»§y Môn cÅ©ng có má»™t chá»— tốt, chÃnh là không cần thuáºn theo pháp bảo, mà tá»± thân tu luyện thà nh pháp bảo, có thể nói nháºp môn tháºt sá»± là rất khó khăn"
Lý Cưá»ng yên lặng trầm tư: "Tá»± thân? Bản thân chÃnh là má»™t kiện pháp bảo.." Tá»±a hồ ý nghÄ© không ngừng lưu chuyển trong đầu, nhưng nghÄ© mãi không ra nên phải ngừng lại. Hắn gãi gãi đầu nói: "Lão ca, huynh có thể dạy đệ há»c được không?"
Hầu PhÃch Tịnh trầm mặc không nói cả ná»a ngà y,má»™t hồi lâu đưa cho Lý Cưá»ng má»™t cái hình đồng ngá»c giản: "CÅ©ng được, dù sao Trá»ng Huyá»n Phái Ä‘á»u là kiêm tu. Cái nà y cho ngươi, có thể lÄ©nh há»™i nhiá»u Ãt bao nhiêu cÅ©ng do ngươi cả. Lão tá» không tiện chỉ Ä‘iểm" Không đợi Lý Cưá»ng trả lá»i, lão đã hóa thà nh bạch quang biến mất.
Lý Cưá»ng vừa rồi tháºt sá»± là nói năng quá hà m hồ. Hắn muốn Hầu PhÃch Tịnh dạy hắn phương pháp tu chân cá»§a bổn môn cá»§a lão, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i ngưá»i tu chân là rất kiêng kỵ.CÅ©ng may Hầu PhÃch Tịnh cÅ©ng không quá quan tâm, lão lại đưa Ä‘iển tịch cá»§a bổn phái cho Lý Cưá»ng. Lão thá»±c tế cÅ©ng chỉ có thể là m đến thế nà y mà thôi, còn há»c như thế nà o là do tá»± mình Lý Cưá»ng lÄ©nh há»™i.
Äây là má»™t váºt dà i ná»a thước,cỡ ba ngón tay,là má»™t loại ngá»c sáng có khắc đồ hình, Lý Cưá»ng đưa và o má»™t chút chân nguyên, phát hiện đây là má»™t khối ngá»c ghi lại phương pháp tu chân cá»§a Nguyên Thá»§y Môn. Tim Lý Cưá»ng rá»™n lên dữ dá»™i, hắn vốn chỉ muốn Hầu PhÃch Tịnh chỉ Ä‘iểm chút võ công cho mình, không ngá» lão lại đưa cả Ä‘iển tịch ghi phương pháp tu luyện cho.
Ná»™i dung ghi trong Ngá»c đồng giản cÅ©ng không nhiá»u, so sánh vá»›i ngá»c giản cá»§a Trá»ng Huyá»n Phái do Phó SÆ¡n đưa cho, thì ước chừng chỉ có khoảng ba phần mưá»i. Bên trong ghi lại phương pháp tu luyện bản thể và nguyên anh, trong đó căn cÆ¡ rất đơn giản, chỉ có má»™t thế ngồi, má»™t thế Ä‘i, má»™t thế nằm, bất quá tư thế tương đối cổ quái mà thôi. Lý Cưá»ng có trà nhá»› rất khá, ghi nhá»› má»™t mạch ba tư thế và phương pháp váºn công...
Khi thu hồi ngá»c giản thì trá»i đã sáng, hắn chuyển thân, cháºm rãi bước xuống lầu.Nô tỳ gác đêm láºp tức tiến lên thỉnh an, lại có má»™t đám cung nữ hầu hạ hắn tiếp tục rá»a mặt thay quần áo. Äiá»u nà y là m hắn “phi thưá»ng bất anâ€, nhá»§ thầm mau mau nghÄ© ra biện pháp rá»i khá»i nÆ¡i nà y cho nhanh.
Lý Cưá»ng dặn quản gia má»i bá»n Triệu Hà o tá»›i, nói: "Hôm nay chúng ta ra ngoà i du ngoạn"
Äựợc ra ngoà i là sở thÃch lá»›n nhất cá»§a Mai Tinh Tinh, cô nà ng hoan hô rồi hướng vá» phÃa cổng chÃnh chạy Ä‘i.
Khi Ä‘i tá»›i trên đưá»ng cái,Lý Cưá»ng dặn bá»n thị vệ đừng Ä‘i theo, do Triệu Hà o dẫn đưá»ng hướng vá» phÃa trước.
Không khà buổi sá»›m trong đế đô chá»— nà o cÅ©ng Ä‘á»u thanh tân, bà n bạc sương mù mông lung. Những căn nhà trên đưá»ng hầu hết là m từ gá»—, Ä‘a số có ba tầng lầu, tưá»ng trắng cá»a Ä‘en.Trên đưá»ng vắng vẻ,cÅ©ng có và i ngưá»i Ä‘i ra cá»a buôn bán sá»›m má»™t chút. Bên trong nhà những ngưá»i nà y đã có khói bốc lên, có má»™t Ãt là tiểu Ä‘iếm đã bắt đầu trương bản hiệu. Má»™t ngà y má»›i lại bắt đầu.
Lý Cưá»ng thất thần, cảm giác như là đang Ä‘i tá»›i má»™t trấn thà nh ở Trung Quốc váºy.Triệu Hà o cưá»i nói: "Sư tôn, bây giá» còn rất sá»›m, chúng ta Ä‘i đến má»™t chá»— ăn Ä‘iểm tâm trước, sau đó má»›i đến chá»— khác váºy"
Trình Tá» Trá»ng nói: "Ta bÃêt má»™t tiểu Ä‘iếm là m bánh bao rất ngon, thuáºn theo đưá»ng nà y Ä‘i vá» hướng đông"
Äoà n ngưá»i chuyển qua đưá»ng khác, Ä‘i tá»›i trước cá»a tiệm bánh bao, chỉ thấy trên cá»a có má»™t tá» giấy che lại có ba chữ viết to Chân Ngốc Nhân. Lý Cưá»ng không hiểu há»i:" Cái tiểu Ä‘iếm nà y sao lại có cái tên kỳ quái thế?"
Triệu Hà o thÃch thú trả lá»i:"Chân Thảo là má»™t loại đặc sản cá»§a bổn địa là loại hương thảo, dùng để là m bánh bao thì sẽ có má»™t tư vị khác, sư tôn nếm thá» sẽ biết"
Ông chá»§ tiểu Ä‘iếm cưá»i ha ha, Ä‘i ra nói: "Các vị đại lão gia,xin thỉnh và o ngồi"
Má»™t cá»— nhiệt khà lan ra, thoảng mùi thÆ¡m ngát, nhà n nhạt mà đến. Mở nắp nồi ra, chỉ thấy bánh bao không lá»›n, lá»›p da tháºt má»ng, có thể nhìn thấy lá»›p nhân bên trong có má»™t miếng lá mà u xanh, Lý Cưá»ng không khá»i ngạc nhiên nói: "Tốt, lá»›p bá»™t trong suốt, khéo léo lả lướt, tháºt không dám tin bánh bao lại có thể là m thà nh như váºy"
Trịnh Bằng mất hứng nói:"Không tốt,quá nhá»,không đủ nhét kẽ răng cá»§a ta. Ê! Chá»§ quán, Ä‘em cho ta má»™t cái bánh bao lá»›n"
Tiếng nói nà y là m Mai Tinh Tinh giáºt mình đến tay run lên,chiếc đũa để gắp bánh bao cÅ©ng rÆ¡i xuống bà n... Mai Tinh Tinh chống ngang eo thon mắng:"Tên hắc tỠđáng ghét,đáng chết,ngươi hù chết Nữu Nữu a..."
Trịnh Bằng im bặt không dám tiếp tục lên tiếng vá»›i tiểu cô nương nà y. Khi nà ng đã động lá»a giáºn, ngay cả Lý Cưá»ng cÅ©ng phải nhưá»ng nà ng ba phần.
Lý Cưá»ng thưởng thức tư vị cá»§a bánh bao rồi hạ đũa,nhìn Trình Tá» Trá»ng nói:"Lão phu tá», Cung Phụng đưá»ng rốt cuá»™c là là m cái gì váºy?"
Trình Tá» Trá»ng cưá»i nói: "Äại nhân không há»i, phu tá» cÅ©ng phải giải thÃch thôi"
“Cung Phụng đưá»ng là do ngưá»i tu chân cá»§a hoà ng gia kiến tạo, nhiệm vụ cá»§a Cung Phụng đưá»ng chá»§ yếu là bảo vệ hoà ng thất, há»™ vệ hoà ng thượng, Ä‘i sứ các nước khác, tìm hiểu tình báo. Ngoà i ra còn có má»™t nhiệm vụ trá»ng yếu nữa là bồi dưỡng và truyá»n dạy cho tá» tôn cá»§a hoà ng thất và quý tá»™c. Bởi váºy, Cung Phụng đưá»ng vừa quản hạt đế đô cÅ©ng vừa là há»c viện. Cung Phụng đưá»ng tại Cố Tống quốc đế đô có bốn tòa há»c đưá»ng, phân biệt là Tu Chân viện, Hà n Lâm viện, Sùng VÅ© viện và Quốc Tá» viện.
Trong đó Tu Chân viện là bồi dưỡng cho lá»±c lượng háºu bị,vô luáºn là ngưá»i phương nà o, chỉ cần gia thế trong sạch, lại có năng lá»±c nhất định Ä‘á»u có thể báo danh, là há»c đưá»ng chỉ há»i năng lá»±c chứ không há»i xuất thân.Hà n Lâm viện và Sùng VÅ© viện thì chiêu thu tá» tôn cá»§a hoà ng tá»™c quý tá»™c và o nháºp há»c. Còn Quốc Tá» viện thì có phạm vi chiêu sinh nhiá»u nhất, con cái cá»§a quan lại bình dân chỉ cần có tiá»n Ä‘á»u có thể đến báo danh. Má»—i quốc gia, má»—i má»™t ngưá»i ở Thiên Äình Tinh cÅ©ng Ä‘á»u có cung phụng đưá»ng.†Trình Tá» Trá»ng bổ sung.
“Lão phu tá» ngươi là tại há»c xá nà o tốt nghiệp váºy?â€Lý Cưá»ng tò mò há»i.
Trình Tá» Trá»ng đáp: “Tại năm BÃnh Tá» từ Quốc Tá» viện lấy được thân pháºn cá» nhân, sau đó hai năm thi lấy được há»c vị tiến sĩ†Trong lá»i nói có chút đắc ý.
Triệu Hà o nói: “Lão phu tá» quả tháºt quá hay, đệ tỠở Quốc Tá» viện tốt nghiệp có rất Ãt ngưá»i lấy được thân pháºn cá» nhân, rồi có thể thi lấy tiến sÄ©. Äiá»u ấy quả tháºt là cà ng khó hÆ¡n. Tà i há»c cá»§a lão phu tá» quả tháºt là xuất sắcâ€
Trình Tá» Trá»ng khiêm tốn nói: “Không dám,chỉ là cÆ¡ duyên xảo hợp mà thôi!â€
“Ngươi và tri phá»§ Hà n Lâm thà nh Ä‘á»u là tiến sÄ© nhưng sao ngươi có thể đến tra xét hắn như thế?â€Lý Cưá»ng không giải thÃch được, khó hiểu há»i.
Trình Tá» Trá»ng đáp: “Tôi là Tuần Phong Sứ do hoà ng thượng tấn phong, có chức trách tra xét quan viên các nÆ¡i.â€
Lý Cưá»ng giỠđã hiểu, thì ra là hoà ng thượng cÅ©ng đã an bà i không Ãt máºt thám.
Mai Tinh Tinh vá»— vá»—, phá»§i phá»§i đôi tay nhá» bé reo lên: “Nữu Nữu ăn no rồi, lão phu tá», kinh thà nh là nÆ¡i ngươi rất quen thuá»™c, ngươi hãy dẫn chúng ta Ä‘i du ngoạn Ä‘iâ€
Trình Tá» Trá»ng cưá»i nói: “Tá»›i trước Miếu Khẩu, nÆ¡i đó có rất nhiá»u cá»a hà ng buôn bán, buổi trưa đến tá»u lâu lá»›n nhất thà nh Bạch Phà n Lâu, Lý đại nhân ngưá»i thấy thế nà o?â€
Không đợi Lý Cưá»ng nói gì, Mai Tinh Tinh đã kêu lên: “Tốt quá, Ä‘i xem cá»a hà ng trước nà o!â€
Triệu Hà o bá» lại má»™t khối bạc vụn,má»i ngưá»i đứng dáºy Ä‘i đến Miếu Khẩu.
ÄÆ°á»ng Miếu Khẩu là nÆ¡i khu vá»±c phồn hoa nhất kinh thà nh, các loại cá»a hà ng má»c lên như rừng. Lý Cưá»ng dù có Ä‘iểm kinh ngạc, nhưng vẫn còn thua những chá»— phồn hoa hắn đã từng nhìn thấy. Còn Trình Tá» Trá»ng và Triệu Hà o thì kiến thức đã nhiá»u, nên cÅ©ng không lạ. Nhà cá»§a Mai Tinh Tinh cÅ©ng ở kinh thà nh Lệ ÄÆ°á»ng quốc, nên cÅ©ng đã từng nhìn thấy những nÆ¡i phồn hoa như thế nà y. Chỉ có Trịnh Bằng là khác, hắn từ khi sinh ra từ bụng mẹ cho tá»›i giá», chưa từng nhìn thấy địa phương náo nhiệt như thế. Do đó, hắn hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, cái gì cÅ©ng thấy lạ lẫm tân kỳ.
Trá»i sáng hẳn, ngưá»i trên đưá»ng cÅ©ng bắt đầu nhiá»u hÆ¡n.
Trên đưá»ng đột nhiên có tiếng thanh la vang lên, Triệu Hà o nói: “Có thể là những ngưá»i múa võ nghệ, hay là qua xem thá»?â€
Trịnh Bằng liá»n đồng ý, nói: “Äến xem coi sao†Rồi liá»n chạy nhanh tá»›i.
Trình Tá» Trá»ng nói: “Không phải là múa võ đâu, qua xem coi thứ gì†Mấy ngưá»i cÅ©ng từ phÃa sau cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Má»i ngưá»i vừa Ä‘i đến gần,quả nhiên không phải là múa võ,mà là bán ngưá»i.
Äó là má»™t trung niên nam tá», dáng ngưá»i hốc hác,vẻ mặt tiá»u tụy, trên đầu đội nón cá». Ở phÃa sau y có hai đại hán cao lá»›n. Má»™t ngưá»i Ä‘ang nắm lấy con lừa nhá» dùng sức để kéo, ngưá»i còn lại thì nắm lấy áo cá»§a trung niên, kêu lên: “Có má»™t hán tá» tá»± bán thân trả tiá»n cá» bạc, rất dá»… mua, chỉ cần mưá»i lượng bạc, ai cần mua xin lên tiếng aâ€
Trên đưá»ng có ngưá»i nói: “Ngưá»i nà y không phải là Kỳ gia lão nhị sao? Tháºt là báºy bạ,cá» bạc đến ná»—i táng gia bại sản, cả vợ con Ä‘á»u Ä‘em bán, bây giá» ngay cả chÃnh mình mà cÅ©ng bánâ€
Lại có ngưá»i nói: “Äừng nói nữa!Chuyện cá»§a ai ngưá»i đó lo.â€
Ngưá»i cà ng lúc cà ng nhiá»u, Ä‘á»u là đến xem náo nhiệt, không ai lên tiếng muốn mua. Cả hai đại hán thấy không ai ra giá, lại rao lên má»™t hồi, lá»a giáºn cà ng lúc cà ng nhiá»u, đánh mạnh và o đầu trung niên. Ngưá»i kia chỉ biết ôm lấy đầu mà chịu, trong miệng không biết rên rỉ cái gì. Mai Tinh Tinh nhìn mãi không chịu được nữa, tiểu cô nương nà y như là cưá»ng đạo, có chút khà phách, lấy từ Ä‘ai lưng rút ra má»™t cây roi, lăng không vung lên â€Ba†má»™t tiếng rÃt vang lên.
Hai đại hán nghe được tiếng roi rÃt thì cả kinh ngẩng đầu nhìn,chỉ thấy là má»™t tiểu cô nương trong tay cầm má»™t cây roi mà u trắng, Ä‘ang nhìn trừng bá»n há». Äại hán cưá»i mắng: “Mẹ nó, dá»a ta giáºt mình sao?Muốn mua hán tá» nà y vá» nhà thì đưa mưá»i lượng bạc, hắn sẽ là cá»§a ngươi,haha…â€
Äại hán kia cưá»i khổ, trong lòng thầm mắng đồng bá»n: “Hắn tháºt là , lăn lá»™n trong thà nh bao nhiêu lâu mà cÅ©ng nhìn không ra sao, tiểu cô nương nà y dám đứng ra, rõ rà ng là rất lợi hại, nếu không cÅ©ng có vị cao nhân ở sau lưng là m chá»— dá»±a.â€
Tháºt như hắn Ä‘oán trúng, bất hạnh là cả hai Ä‘iá»u trên tiểu cô nương nà y Ä‘á»u có.
“Baâ€Trên mặt đại hán bị quất trúng má»™t roi. Ảnh Văn Tiên cá»§a Mai Tinh Tinh chÃnh là má»™t cây roi quý, cả Lý Cưá»ng còn chưa hiểu được là m sao mà chế ra được nữa.Nà ng lại váºn dụng chân nguyên lá»±c, má»™t roi nà y là m đại hán Ä‘au táºn xương cốt, liá»n kêu lên: “A đầu nà y, mẹ nó, ngươi dám đánh ông sao? Lão tá» nhất định không tha cho ngươi.Tam ca, giúp ta bắt nó Ä‘iâ€
Nghe hắn chá»i quá khó nghe,Lý Cưá»ng bèn Ä‘i tá»›i.
Tà i sản của nguoidoi123
Last edited by nguoidoi123; 08-02-2009 at 02:56 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
doc phieu dieu chi lu , doc phieu mieu chi lu , ëèòåðàòóðà , mieu dieu chi lu , pgieu mieu chi lu , pheu mieu chi lu , pheu mieu chi lu txt , phi mieu chi lu ebook , phiÊu miỂu chi lá»® , phiêu diễu chi lữ , phiêu diểu chi lữ , phiêu diểu chi nữ , phiêu diêu chi lữ , phiêu diểu chi l , phiêu diểu chi lữ , phiêu diá»…u chi lữ , phiêu dieu chi lu , phiêu miểu chi lữ , phiêu miểu chi nữ , phiêu miêu chhi lu 4vn , phiêu miêu chi lữ , phiêu miểu chi lữ , phiêu miểu chi lá»™ , phiêu miá»…u chi lữ , phiêu miá»…u chi lữ ; , phiêu mieu chi lữ , phiêu mieu chi lữ , phien mieu chi lu , phieu bieu chi nu , phieu diêu chà lữ , phieu diểu chi lữ , phieu diểu chi lu , phieu dieu chi du , phieu dieu chi lữ , phieu dieu chi lu , phieu dieu chi lu 3 , phieu dieu chi lu 4vn , phieu dieu chi lu full , phieu dieu chi lu hoi 2 , phieu dieu chi lu truyen , phieu dieu chi lu.doc , phieu dieu chi luu , phieu dieu chi nữ , phieu dieu chi nu , phieu dieu tri lu , phieu dieuu chi lữ , phieu ieu chi lu , phieu meu chi lu , phieu mieu , phieu mieu cchi lu 4vn , phieu mieu chi anh , phieu mieu chi lu , phieu mieu chi lu /10 , phieu mieu chi lu 1 , phieu mieu chi lu 2 , phieu mieu chi lu 4vn , phieu mieu chi lu 4vn.eu , phieu mieu chi lu full , phieu mieu chi lu pdf , phieu mieu chi lu txt , phieu mieu chi luu , phieu mieu chi nu , phieu mieu chi nu 4vn , phieu mieu ci lu 4vn , phieu.dieu.chi.nu , phieudieu chi lu , phieumieuchilu , sac diem chi lu tron bo , truyen phieu dieu chi lu , truyen phieu mieu chi lu , truyen phieu mieu chi nu , truyen phieu mieu chu lu , truyen phjeu mjeu chj lu , www.phieu dieu chi nu