Đoạn Thiên cũng không nói thêm lời, hơn nữa, hiện tại hắn muốn bảo trì một tia thanh minh, rất thống khổ, cũng không muốn nhiều lời:
- Sư đệ của ta, là Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong. . .
- Sư đệ? Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong? Tu vi? Là. . . là Tu Chân giả?
Nghe được Đoạn Thiên nói, Đoạn Phàm lập tức trợn tròn mắt, mặt mũi tràn đầy khiếp sợ.
Tu Chân giả!
Cái chức nghiệp vô cùng cao cấp này, Đoạn Phàm hắn cũng biết đến, đương nhiên là từ tiểu thuyết trong mạng biết rõ. Bất quá, hắn cũng không cho rằng, thật sự có Tu Chân giả tồn tại.
Trong internet, loại tiểu thuyết tu chân có rất nhiều, Đoạn Phàm cũng thích xem. Nhất là sau khi Đoạn Thiên gặp chuyện không may, hắn khát vọng trở nên mạnh mẽ, rất muốn trở thành Tu Chân giả.
Tuy rất vớ vẩn.
- Xem ra ngươi cũng là Luyện Khí tầng bốn rồi.
Bởi vì Đoạn Thiên trúng Thi độc, trong cơ thể tràn đầy thi khí, tu vi cũng bị che đậy, Trần Thanh Đế không cách nào nhìn ra.
- Ân.
Đoạn Thiên gian nan nhẹ gật đầu:
- Ngươi. . . ngươi là tu vi gì, có. . . có biện pháp cứu ta không?
- Ngươi yên tâm, chỉ là Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, ngươi không có việc gì, mặc dù có chút phiền toái.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong tay nhiều ra mấy cây ngân châm, rất nhanh kích bắn về phía Đoạn Thiên.
Phốc Phốc Phốc. . .
Mấy cây ngân châm đâm vào trên người Đoạn Thiên.
Rống. . .
Đoạn Thiên phát ra một tiếng gầm rú thống khổ, lập tức hôn mê. Hai mắt huyết sắc, biến thành màu sắc bình thường, răng nanh biến mất, móng tay cũng rất nhanh rụt về.
- Sư. . . sư phụ, ba của ta người. . . người như thế nào rồi?
Đoạn Phàm ở một bên, trên ót tất cả đều là mồ hôi, trong lòng bàn tay cũng không ngừng nhỏ nước, vẻ mặt khẩn trương nhìn Trần Thanh Đế.
- Có thể chửa trị, bất quá, hơi phiền toái.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, sắc mặt ngưng trọng nói:
- Nếu như tiến hành thuận lợi, cần ba ngày thời gian.
- Đúng rồi, Đoạn Phàm, có lẽ ngươi cũng biết Tu Chân giả tồn tại?
Ánh mắt của Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên người Đoạn Phàm:
- Tiểu thuyết trên mạng lưới, có rất nhiều a.
Chương Đài biết rõ Tu Chân giả tồn tại, là từ tiểu thuyết trên mạng. Nếu như Đoạn Phàm đọc tiểu thuyết, có lẽ cũng biết mới đúng.
Hơn nữa, sau khi Đoạn Phàm nghe được Đoạn Thiên nói Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, bộ dáng khiếp sợ kia, rất hiển nhiên, Đoạn Phàm là biết đến.
- Biết. . . biết rõ. . .
Đoạn Phàm nuốt nuốt nước miếng, hít sâu một hơi, nhìn Trần Thanh Đế gian nan nói:
- Sư phụ, ngươi. . . ngươi là Tu Chân giả? Sẽ dạy ta tu chân?
- Không sai.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, nói ra:
- Ba của ngươi cũng là Tu Chân giả, bất quá, hắn khả năng bởi vì nguyên nhân gì đó, nên không có nói cho ngươi biết, càng không dạy ngươi công pháp tu chân.
- Nếu như ngươi nguyện ý đi đường này, ta sẽ truyền thụ cho ngươi công pháp tu chân.
Đoạn Phàm có thiên phú tu chân, điểm này, Trần Thanh Đế là biết đến.
Hơn nữa, thiên phú của Đoạn Phàm, còn rất không tệ, là tồn tại cấp bậc thiên tài. Coi như là đặt ở Tu Chân giới, đó cũng là đối tượng các đại môn phái tranh đoạt.
- Ta nguyện ý.
Đoạn Phàm không hề nghĩ ngợi, quyết đoán lựa chọn trở thành Tu Chân giả.
- Sau khi ba của ta gặp chuyện không may. Ta thường xuyên tưởng tượng, nếu quả thật có Tu Chân giả, ta là Tu Chân giả, thật tốt biết bao.
- Không nghĩ tới, không chỉ thật sự có Tu Chân giả, ba của ta là Tu Chân giả, sư phụ cũng thế.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, vẻ mặt khiếp sợ cùng kích động.
- Sư phụ, tạm thời không nói sự tình ta trở thành Tu Chân giả.
Ánh mắt của Đoạn Phàm, lại nhìn về phía cha của hắn:
- Sư phụ, cần dùng cái gì, mới có thể trị liệu tốt ba của ta?
Tuy Đoạn Phàm rất khát vọng trở thành Tu Chân giả, nhưng mà, loại vật Tu Chân giả này, với hắn mà nói, quá mức phiêu miểu.
Dù là hiện tại Đoạn Phàm biết rõ, Trần Thanh Đế là Tu Chân giả, mà ngay cả thân nhân duy nhất của hắn cũng như thế.
Y nguyên làm cho Đoạn Phàm, cảm giác không chân thực.
Đương nhiên, trị liệu tốt cho Đoạn Thiên, ở trong nội tâm của Đoạn Phàm, đã siêu việt hơn xa sự tình mình trở thành Tu Chân giả.
Đoạn Thiên!
Đây chính là thân nhân duy nhất của Đoạn Phàm hắn.
Đoạn Phàm, không muốn lại một lần nữa, mất đi thân nhân.
- Những chuyện này ngươi không cần quan tâm, ngươi bây giờ cần phải làm là, hảo hảo huấn luyện, vì trở thành Tu Chân giả đánh xuống trụ cột.
Trần Thanh Đế lại để cho Đoạn Phàm phụ trọng 30 cân, chạy bộ huấn luyện, cũng không phải là đùa nghịch Đoạn Phàm.
Thời điểm Trần Thanh Đế quyết định thu Đoạn Phàm làm đồ đệ, liền quyết định truyền thụ công pháp Tu Chân giả cho Đoạn Phàm.
Mà phụ trọng cực hạn chạy bộ, phá tan cực hạn của mình, chính là vì Đoạn Phàm ngày sau, đạp vào con đường tu chân, đánh rớt xuống trụ cột vững chắc.
Dù sao, Đoạn Thiên chỉ là mỗi ngày sáng sớm, mới có một lát thanh tỉnh. Đoạn Phàm sợ mình không cẩn thận ngủ quên, cho dù là một giây, hắn cũng không muốn.
Thời gian Đoạn Thiên thanh tỉnh, thật sự là quá ngắn.
- Ta vừa rồi đã nói, ba của ngươi là trúng Thi độc.
Trần Thanh Đế rất nghiêm túc nói:
- Muốn trị liệu tốt ba của ngươi, nhất định phải bức Thi độc trong cơ thể hắn ra.
- Thi độc bức ra, sẽ tràn ngập trong mật thất, nếu ngươi tiến vào, ngươi rất có thể cũng trúng Thi độc.
- Yên tâm, thuận lợi, thời gian sẽ không quá lâu, ta có thể trị liệu tốt ba của ngươi.
- Cái kia. . . tốt.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi nói ra.
- Ta hi vọng ngươi, không nên vụng trộm tiến đến.
Trần Thanh Đế nghiêm khắc nói:
- Ba của ngươi là Tu Chân giả, cho nên có thể kiên trì lâu như vậy. Ngươi không phải, một khi trúng Thi độc, ta cũng không thể nào cứu được ngươi.
Lời này, mặc dù Trần Thanh Đế nói có chút giật gân, nhưng mà không sai biệt lắm.
Nếu như một người bình thường trúng Thi độc thời gian quá lâu, Trần Thanh Đế hoàn toàn chính xác là không có cách nào, hữu tâm vô lực.
- Ngươi không hy vọng, ba của ngươi tốt rồi, mà ngươi lại thành cương thi.
Trần Thanh Đế hù dọa nói:
- Ngươi không muốn mất đi bản tính, ngay cả ba của mình cũng không nhận ra, thậm chí sẽ giết ba của ngươi chứ?
- Ta. . . đã biết.
Vốn Đoạn Phàm cũng không có coi là chuyện quan trọng, nhưng mà, nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng, hắn triệt để đáp ứng xuống.
- Cầm thảo dược ta chuẩn bị cho ngươi, đi tắm một cái, sau đó bắt đầu huấn luyện.
Trần Thanh Đế nghiêm sắc mặt, lạnh giọng nói ra:
- Lại thống khổ như thế nào, cũng không cho phép từ trong bồn tắm đi ra.
- Vâng, sư phụ.
Đoạn Phàm chấn động toàn thân, vô cùng chăm chú, kiên định nói.
Nói xong, Đoạn Phàm rời khỏi mật thất.
Đợi cho mật thất đóng lại, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, đi tới bên người Đoạn Thiên đã hôn mê. Đồng thời, trong tay Trần đại thiếu, nhiều ra một bao ngân châm.
Sau đó, Trần Thanh Đế rất nhanh đem ngân châm, đâm vào bên trong tất cả đại huyệt của Đoạn Thiên.
- Ân. . .
Sau một lát, Đoạn Thiên phát ra một tiếng trầm ngâm, chậm rãi mở hai mắt ra, thanh tỉnh lại.
- Ngươi đã tỉnh.
Trần Thanh Đế nhìn thấy Đoạn Thiên tỉnh lại, thở dài một hơi.
Trải qua kiểm tra đơn giản, Trần Thanh Đế phát hiện tình huống của Đoạn Thiên, so với trong tưởng tượng của hắn còn nghiêm trọng hơn nhiều, bất quá khá tốt, Đoạn Thiên đã tỉnh.
Nếu như vẫn chưa tỉnh lại, coi như là Trần Thanh Đế hắn, ở trong thời gian ngắn cũng trị không hết Đoạn Thiên.
- Cảm ơn ngươi.
Đoạn Thiên đương nhiên biết rõ, hắn có thể tỉnh lại, tất cả đều là bởi vì Trần Thanh Đế.
- Tình huống của ngươi không thể lạc quan, muốn triệt để trị liệu tốt, còn phải làm một chuyện tình trọng yếu nhất.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Cần phải giết sư đệ của ngươi.
- Giết sư đệ của ta?
Đoạn Thiên chấn động toàn thân, trong con ngươi, lóe ra sát cơ đầm đặc:
- Thực lực sư đệ kia của ta, phi thường cường hãn.
- Hơn nửa năm trước, tu vi của hắn cùng ta tương đương, đều là Luyện Khí tầng bốn.
Đoạn Thiên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Bất quá, hắn lại nhận được công pháp Thi Tu tà ác, ở trong thời gian rất ngắn, hắn tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong.
- Hơn nữa ta cũng không biết hắn tu luyện công pháp Thi Tu, ta mới có thể trúng Thi độc.
Đoạn Thiên hít sâu một hơi, tiếp tục nói:
- Hơn nữa, lúc ấy thời gian hắn tu luyện công pháp Thi Tu ngắn ngủi, nắm giữ cũng không tốt, còn không phải rất quen thuộc, cho nên ta mới có thể đào thoát.
- Hôm nay đã qua nửa năm, ta không dám xác định, tu vi của hắn tăng lên tới cấp độ gì.
Đoạn Thiên trầm giọng nói ra:
- Bất quá, công pháp Thi Tu, loại công pháp tà ác này, tốc độ tăng tu vi lên rất khủng bố.
Trước khi Đoạn Thiên trúng Thi độc một tháng, đã cùng sư đệ của hắn giao chiến qua, bất quá, thực lực song phương tương đương, người này cũng không thể làm gì được người kia.
Nhưng mà, gần kề một tháng thời gian, lần nữa tương kiến, sư đệ hắn tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, khiến cho Đoạn Thiên trúng Thi độc.
Nói cách khác, sư đệ của Đoạn Thiên, trong một tháng này, không chỉ đã nhận được công pháp Thi Tu, càng là tu luyện đến Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong.
Cụ thể là lấy được lúc nào, tu luyện bao lâu tới Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, Đoạn Thiên cũng không rõ ràng lắm.
Bất quá, từ sư đệ hắn đối với công kích của Thi độc rất miễn cưỡng mà xem, thời gian quyết sẽ không quá dài.
Coi như là dài, lại có thể dài bao lâu?
Phải biết rằng, tổng cộng cũng chỉ là một tháng không gặp mặt a.
Từ độ thuần thục đối với công pháp Thi Tu tăng lên, theo thời gian trôi qua, thỏa mãn điều kiện tu luyện, tốc độ tu vi tăng lên, cũng sẽ càng lúc càng nhanh.
Lúc này đã qua nửa năm, ai cũng không biết, tu vi một Thi Tu giả, sẽ tăng lên đến cái dạng gì.
Tài nguyên tu luyện của Thi Tu giả, không phải linh khí, mà là thi khí.
Thi khí, đối với Thi Tu giả mà nói, cái kia chính là tương đương với linh khí.
Thi khí ở đâu?
Không thể nghi ngờ là tới từ người chết.
Hơn nữa, thi khí càng dày đặc, đối với Thi Tu giả mà nói, lại càng có lợi. Tốc độ tăng tu vi lên, cũng sẽ càng thêm mau lẹ.
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Người chết càng lâu, thi khí lại càng nặng, những mộ địa lâu năm, cổ mộ chính là Thánh Địa của Thi Tu giả.
Ngay từ đầu, sư đệ của Đoạn Thiên, khả năng không có tìm được những địa phương này. Nhưng mà, thời gian lâu rồi, nhất định sẽ phát hiện ra. Tốc độ tu vi tăng lên cũng sẽ tăng theo.
Dù sao, Thi Tu giả cảm ứng đối với thi khí, là phi thường nhạy cảm.
Nếu Thi Tu giả lựa chọn trộm mộ, tìm kiếm cổ mộ, đây tuyệt đối là siêu cấp hảo thủ.
Ở địa cầu này linh khí thiếu thốn nghiêm trọng, tốc độ tăng tu vi lên của Thi Tu giả. So với Tu Chân giả bình thường thì nhanh hơn nhiều.
Đây hết thảy, đều là vì tài nguyên.
Linh khí ít, nhưng thi khí ở địa cầu lại rất nhiều.
Đương nhiên, coi như là tìm kiếm được cổ mộ, muốn đi vào, cũng không phải chuyện tình dễ dàng như vậy. Nhất là mộ địa của những người có thân phận địa vị ngưu bức.
Tất cả đều là có cơ quan đấy.
Có chút cơ quan, cho dù ngươi là Tu Chân giả, cũng gánh không được.
Trí tuệ của nhân loại, đây tuyệt đối là vô địch.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, đối với mấy cái này hắn so với Đoạn Thiên càng thêm tinh tường:
- Sư đệ ngươi là người nào, đại khái ở địa phương nào?
- Sư đệ ta là Thanh Bang cung phụng, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, có lẽ hắn ở tổng bộ Thanh Bang.
Đoạn Thiên trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đương nhiên, hiện tại cũng có thể hắn ở trong cổ mộ nào đó.
Thi Tu giả tu luyện, ở trong cổ mộ hấp thu thi khí, không thể nghi ngờ là lựa chọn tuyệt hảo.
Hơn nữa, Thi Tu giả cũng đều sẽ phái người tìm kiếm cổ mộ.
- Thanh Bang cung phụng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Đoạn Thiên nói ra:
- Ngươi có biện pháp nào, có thể liên hệ với hắn, xác định vị trí của hắn không?
Sư đệ của Đoạn Thiên ở tổng bộ Thanh Bang, muốn tìm được cũng không khó. Nhưng nếu như là ở trong cổ mộ nào đó, hoặc là đang trên đường tìm cổ mộ.
Muốn tìm hắn, sẽ không có dễ dàng như vậy.
Thi Tu giả là không có chỗ ở cố định, tìm kiếm cổ mộ khắp nơi, hấp thu thi khí tu luyện.
- Không có.
Đoạn Thiên lắc đầu, nói ra:
- Ở trước kia, đều là hắn chủ động liên hệ ta, ta lại tìm không thấy hắn, ta cho tới bây giờ cũng không có đi tìm qua hắn.
Bất kể nói thế nào, Đoạn Thiên cũng là lão Đại Đoạn Thiên Môn, người ta muốn tìm hắn, liên hệ hắn còn không dễ dàng sao.
- Dùng tính cách của sư đệ ta, trừ khi Thanh Bang có người phát hiện cổ mộ, nếu không, hắn sẽ không rời tổng bộ Thanh Bang.
Đoạn Thiên nghĩ nghĩ, nói ra:
- Hắn trở thành cung phụng Thanh Bang, là muốn lợi dụng Thanh Bang, vì hắn tìm một ít đồ vật ẩn chứa linh khí, ngẫu nhiên ra tay, giúp Thanh Bang thoáng một phát mà thôi.
- Như những chuyện tìm kiếm cổ mộ, mộ địa này, hắn cũng sẽ không tự mình đi, tất nhiên sẽ để cho Thanh Bang phái người tìm kiếm khắp nơi.
Đoạn Thiên tiếp tục nói:
- Hơn nữa, ta còn nghe Đoạn Phàm nhắc qua, Thanh Bang xuất hiện một đội ngũ tìm kiếm cổ mộ.
- Đoạn Phàm không biết Thanh Bang đang làm cái gì, ta lại tinh tường biết rõ.
Trong con ngươi Đoạn Thiên, tràn đầy sát khí đầm đặc:
- Đều là sư đệ ta phái ra làm việc.
Kế tiếp, Trần Thanh Đế lại cùng Đoạn Thiên nói một ít sự tình có quan hệ tới sư đệ hắn, danh tự, bộ dáng đợi,.. sau đó đi ra mật thất.
- Ngao...
Trần Thanh Đế vừa rời mật thất, trở lại gian phòng của Đoạn Phàm, chợt nghe đến một tiếng gầm nhẹ thống khổ từ trong phòng tắm truyền ra.
Đoạn Phàm hấp thu dược lực thảo dược, thống khổ đó là tất nhiên.
- Hiện tại thống khổ, sau khi hấp thu dược lực, ngươi sẽ biết, những thống khổ này đều là đáng giá.
Trần Thanh Đế đi đến bên ngoài cửa phòng tắm, nhìn Đoạn Phàm mặt mũi tràn đầy thống khổ, nhe răng nhếch miệng nằm trong bồn tắm.
Lúc này, làn da toàn thân của Đoạn Phàm đều đỏ tím, lỗ chân lông toàn thân đều được mở ra.
- Sư... sư phụ... người xem bệnh xong rồi?
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, thò tay rất nhanh che vật dưới háng của mình, sắc mặt càng thêm đỏ lên.
Nhìn thấy bộ dáng của Đoạn Phàm, Trần Thanh Đế quyết đoán liếc mắt, một hồi im lặng.
Choáng nha, ngươi là một đại nam nhân, ca cũng là đại nam nhân, ngươi che nó làm cái gì? Ca ca tự mình không có sao, còn như tiểu xử nam thẹn thùng?
Đoạn Phàm ngươi, là bụi hoa lão luyện a.
Thẹn thùng cái rắm.
Hơn nữa, ca ca ta chỉ là nhìn xem tình huống thân thể ngươi, ai không có việc gì đi xem huynh đệ dưới háng của ngươi?
- Cái kia... sư phụ, có thể hỏi một chuyện không?
Đoạn Phàm thống khổ nhe răng nhếch miệng, trong con ngươi tràn ngập tò mò:
- Ngài đến cùng là thân phận gì ?
Đoạn Phàm một mực đều nghĩ, Trần Thanh Đế đến cùng là người nào, thậm chí ngay cả lão tử hắn cũng biết. Trọng yếu hơn là, dùng bối cảnh của Trần Thanh Đế, căn bản là không đem Đoạn Thiên Môn để vào mắt.
Cái này nên mạnh bao nhiêu a.
Họ Trần, ở trong ấn tượng của Đoạn Phàm, chỉ có Trần gia trong Quân đội là có thực lực này. Những thứ khác, Đoạn Phàm hắn cũng không có nghe nói qua, còn có Trần gia tộc nào đó, so với Đoạn Thiên Môn bọn hắn còn ngưu bức hơn.
Trần gia Trần đại thiếu?
Kháo... Điều này sao có thể?
Đoạn Phàm căn bản là không có đem Trần Thanh Đế liên tưởng đến trên người Trần đại thiếu.
Trần Nhị thiếu, Trần Phong Nhiên?
Tuy là một nhân tài, nhưng mà đã bị người Lữ gia giết, chết rồi.
- Trần gia, Trần đại thiếu.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Đoạn Phàm, vẻ mặt bình thản nói, cũng không có bất luận giấu diếm gì.
Ở Trần đại thiếu xem ra, sớm muộn gì Đoạn Phàm cũng sẽ biết, căn bản không có tất yếu giấu diếm.
- Oa kháo... Trần gia, Trần đại thiếu?
Đoạn Phàm phát ra một tiếng thét kinh hãi, trừng lớn hai mắt, cả người trực tiếp từ trong bồn tắm bắn lên.
Bất quá, bị Trần Thanh Đế một bả đè xuống, nghiêm túc nói:
- Ngâm xong cho ta, đi ra làm gì.
- Sư phụ... ngài... ngài thật là phế vật đại thiếu, việc ác bất tận, ngang ngược càn rỡ kia của Trần gia?
Đoạn Phàm bị đè xuống, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.
Con mẹ nó, nói giỡn sao?
Cái phế vật Trần đại thiếu kia, có thể có thực lực như Trần Thanh Đế?
Cái kia còn gọi phế vật sao?
Kháo... nếu như sư phụ ta, Trần Thanh Đế là phế vật, trong thiên hạ, còn có cái nào không phải phế vật?
- Đúng vậy.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu.
- Là... Thật sự?
Hai mắt của Đoạn Phàm, tràn mi mà ra, quá chấn kinh rồi.
Ngay sau đó, Đoạn Phàm lại nghĩ tới, trước kia Đoạn Thiên đã từng nói qua, Trần Thanh Đế thay đổi rất nhiều.
Vì sao nói thay đổi rất nhiều?
Như vậy nói cách khác, Trần Thanh Đế hiện tại cùng Trần Thanh Đế trước kia không giống?
Không giống với lúc trước?
Trần đại thiếu trước kia, Trần Thanh Đế hiện tại, biến hóa rất lớn?
Ở thời khắc này, tuy Đoạn Phàm không thể tin được, nhưng mà hắn lại tinh tường biết rõ, Trần Thanh Đế cũng không có lừa gạt hắn, là Trần gia Trần đại thiếu.
Hơn nữa, cái thân phận Trần đại thiếu này, hoàn toàn chính xác là có thể không để Đoạn Thiên Môn vào mắt.
Trần gia muốn tiêu diệt Đoạn Thiên Môn, còn không phải là chuyện đùa sao.
Trần gia đứng đầu Quân đội, là Quân đội, quyết không phải Đoạn Thiên Môn bọn hắn, một bang phái hắc đạo có thể so sánh a.
- Sư phụ, nói cho ngài biết một sự thật.
Trong ánh mắt của Đoạn Phàm, hiện lên một tia thần sắc quái dị, cười hắc hắc, nói ra:
- Sau khi ta nghe được sự tích của ngài, muốn giẫm nhất đúng là ngài.
- Muốn nhất giẫm đúng là ta?
Trần Thanh Đế lần nữa liếc mắt.
- Nếu như không phải vì Trần gia quá cường hãn, ta đã sớm tìm tới ngài, hung hăng giẫm ngài rồi.
Đoạn Phàm âm hiểm cười liên tục:
- Hơn nữa, vẫn là gặp một lần giẫm một lần.
- Choáng nha, ai biết... ai biết, toàn bộ mọi người đều bị ngươi lừa.
Đoạn Phàm toàn thân rung mạnh, dắt cổ, hưng phấn vô cùng nói:
- Phế vật Trần đại thiếu, lại ngưu bức như thế, vẫn là sư phụ của Đoạn Phàm ta, ngao rống...
Sau khi biết Trần Thanh Đế là Trần đại thiếu, tin tức khó có thể làm cho người tin tưởng, Đoạn Phàm cảm giác toàn thân mình vậy mà hết đau.
Thống khổ, tất cả đều bị khiếp sợ, không thể tin được, cùng với hưng phấn thay thế.
- Hiện tại đã biết, còn muốn hung hăng giẫm ta hay không? Gặp ta một lần giẫm ta một lần?
Trần Thanh Đế thản nhiên nói.
- Không... Không... Sư phụ, cái kia, ta là nói giỡn với ngài đấy. Đúng, là nói giỡn.
Không nói đến thế lực sau lưng Trần Thanh Đế, chỉ là thực lực bản thân Tu Chân giả ngưu bức hò hét kia, một cái tát là có thể diệt sát Đoạn Phàm hắn.
Hơn nữa, đây chính là sư phụ a.
- Sự tình có quan hệ tới thân phận của ta, người không biết, cũng không để cho hắn biết rõ.
Trần Thanh Đế nhìn nhìn nước thuốc trong bồn tắm, nói ra:
- Đợi sau khi hấp thu xong, tiếp tục huấn luyện. Nhớ kỹ, ba ngày tắm một lần, đừng quá nhiều lần.
- Vâng, sư phụ.
Đoạn Phàm chấn động tinh thần, đương nhiên biết rõ nên làm như thế nào.
- Ta phải trở về, đi xử lý một sự tình.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Bọn người Chu Trướng, ngươi chiếu cố nhiều thoáng một phát.
Sư đệ của Đoạn Thiên ở tổng bộ Thanh Bang, Trần Thanh Đế muốn giết hắn, đương nhiên phải đi tổng bộ Thanh Bang rồi.
Mà tổng bộ của Thanh Bang, lại không ở tòa thành thị này.
Trần Thanh Đế lặng yên ly khai trang viên Đoạn Phàm không bao lâu, một đám nguyên lão của Đoạn Thiên Môn chạy tới.
Cầm đầu, chính là Phó Dịch.
Tin tức Đoạn Thiên ở hơn nửa năm trước gặp chuyện không may, ở bên trong Phó Dịch thao tác, như là vòi rồng, cấp tốc truyền ra ngoài.
Tin tức này một khi truyền ra, toàn bộ thế lực ngầm đều oanh động.
Bất quá, tất cả mọi người trong thế lực ngầm, hiện tại cũng đang trông xem thế nào, điều tra tính tin cậy của tin tức, tạm thời không có bất cứ một người nào chọn tin tưởng.
Đoạn Thiên đã xảy ra chuyện?
Đã xảy ra chuyện gì, trong tin tức truyền ra, không có chút thuyết pháp nào, cho dù là một chút cũng không có, chỉ nói là Đoạn Thiên đã xảy ra chuyện.
Độ tin cậy của loại chuyện này, có thể cao bao nhiêu?
Ai sẽ tin tưởng?
Thế lực ngầm khắp nơi đều cho rằng, đây là Đoạn Thiên cố ý thả ra tin tức giả, dùng để mê hoặc bọn hắn, để cho bọn hắn buông lỏng cảnh giác.
Chỉ là, tin tức như vậy cũng quá đơn giản, quá không giá trị gì?
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Ít nhất ta cũng biên một cái cụ thể xảy ra chuyện gì, đề cao độ tin cậy thoáng một phát a.
Như thế, ngươi là đang tiến hành kế hoạch mà ngươi chuẩn bị hơn nửa năm.
Đúng, tất cả mọi người cho rằng, Đoạn Thiên muốn hành động.
Khởi động kế hoạch chuẩn bị hơn nửa năm kia.
Cố ý tản ra tin tức, chính là làm chăn đệm cho hành động phía sau, nghe nhìn lẫn lộn đấy.
Ai cũng không tin, Đoạn Thiên thật sự đã xảy ra chuyện. Đều một mực cho rằng, nửa năm này, Đoạn Thiên một mực không có xuất hiện, thật sự là đào hố to, định ra kế hoạch lớn.
Mà mục đích chủ yếu của kế hoạch, là Đoạn Thiên Môn muốn thống nhất thế lực ngầm của cả tòa thành thị này, Đoạn Thiên là muốn trở thành hoàng đế của thế lực ngầm tòa thành thị này.
Có thuyết pháp như vậy, người suy đoán, thật sự là nhiều lắm.
Đối với chút ít này, Phó Dịch cũng là không có biện pháp, dù sao, hắn cũng không biết, hiện tại Đoạn Thiên đến ngọn nguồn là làm sao, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Phó Dịch duy nhất có thể biết là, Đoạn Thiên dùng không được bao lâu sẽ chết. Hơn nữa, đây là cung phụng Thanh Bang tự mình ra tay làm.
Không biết là xảy ra chuyện gì, Phó Dịch cũng không có đi bịa đặt lý do gặp chuyện không may.
Chỉ nói là đã xảy ra chuyện.
Nửa năm này, đồn đãi có quan hệ tới Đoạn Thiên thật sự là quá nhiều, ai cũng không biết đâu là thật. Dù là Phó Dịch tìm lý do lại kỹ càng như thế nào, chỉ sợ cũng không có người tin tưởng.
Cho nên, cần gì đi phí đầu óc?
Hành động kế tiếp mới là mấu chốt. Chỉ cần triển khai hành động, đầy đủ chứng minh đồn đãi là thật sự, Đoạn Thiên Môn Đoạn Thiên, thật sự đã xảy ra chuyện.
Người Thanh Bang còn chưa tới, Phó Dịch đã bắt đầu âm thầm cổ động một ít người, đến trang viên của Đoạn Phàm tiến hành bức cung.
Trong những nguyên lão này, đại đa số đều là phái trung lập.
Dẫn đầu, là Phó Dịch.
Đương nhiên, ở bên trong chút ít nguyên lão này, cũng có phái trung tâm, bọn họ chạy tới không phải là vì bức cung, chỉ là thuần túy quan tâm, muốn biết Đoạn Thiên đến cùng có sao không.
Độ trung tâm của những người này, hiển nhiên còn chưa đủ, cũng là đối tượng Phó Dịch lôi kéo chủ yếu.
- Đông ca, đồn đãi nói Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện, hiện tại Đoàn lão đại ở nơi nào?
Một trung niên nam tử dáng người khôi ngô, trên đầu sáng như tuyết, tuổi hơn bốn mươi, nhìn Bạch Ngọc Đông nói ra:
- Chúng ta muốn gặp Đoàn lão đại.
- Cuồng Hạt Tử, Đoàn lão đại là ngươi muốn gặp, là gặp hay sao?
Sắc mặt Bạch Ngọc Đông âm trầm, trong con ngươi, hiện lên một đạo sát cơ, lạnh giọng nói ra.
Cuồng Hạt Tử, Đinh Cuồng, là một con chó mà Phó Dịch âm thầm nuôi.
Đinh Cuồng ở bên trong Đoạn Thiên Môn, có thể có được địa vị hôm nay, hết thảy đều là Phó Dịch âm thầm nâng đỡ lên, hắn đối với Phó Dịch, thật có thể nói là trung thành và tận tâm.
Đương nhiên, tánh mạng vợ con của Đinh Cuồng, tất cả đều khống chế ở trong tay Phó Dịch.
- Đông ca, Đoàn lão đại hơn nửa năm không có xuất hiện, hiện tại trong Đoạn Thiên Môn, mỗi người đều rất bất an.
Đinh Cuồng trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chúng ta tới đây, chỉ là muốn gặp Đoàn lão đại, thoáng một phát để cho các huynh đệ bỏ đi nghi kị.
- Đúng, không tệ, Đoàn lão đại là không thể nào gặp chuyện không may, chỉ là, bên ngoài đồn đãi quá đáng, rất nhiều huynh đệ cũng bắt đầu hoài nghi. Nếu Đoàn lão đại còn không hiện ra, chỉ sợ các huynh đệ sẽ càng thêm hoài nghi.
- Đoàn lão đại chính là hồn phách của Đoạn Thiên Môn chúng ta, một người, đã không có hồn phách, còn là người sao, còn tiếp tục sống sót thế nào?
Người phái trung lập, ngay ngắn làm khó dễ, bộ dáng mỗi một cái đều là suy nghĩ vì Đoạn Thiên Môn.
- Các ngươi nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?
Mà đúng lúc này, Phó Dịch rất có một bộ khoan thai đến chậm, nhìn mọi người nói ra:
- Đoàn lão đại của chúng ta gặp chuyện không may? Các ngươi cho rằng có khả năng sao?
Phó Dịch, đây chính là muốn bảo hộ Đoạn Thiên, do đó lôi kéo nhân tâm.
- Phó Lão Đại, lời này không thể nói như vậy.
Cuồng Hạt Tử, Đinh Cuồng sờ lên hình xăm bò cạp trên đầu mình, nói ra:
- Đoàn lão đại hơn nửa năm không có xuất hiện, hiện tại lại đồn đãi Đoàn lão đại đã xảy ra chuyện, nếu như Đoàn lão đại không xuất hiện, lòng của chúng ta khó có thể bình an a.
- Cái này. . .
Vẻ mặt Phó Dịch khó xử, ánh mắt rơi vào trên người Bạch Ngọc Đông:
- Đông ca, ngươi nhìn xem, có thể liên hệ Đoàn lão đại thoáng một phát, để cho Đoàn lão đại ra mặt hay không?
- Chỉ cần Đoàn lão đại đi ra, lời đồn gì cũng tùy theo biến mất, xem về sau ai còn dám nói Đoàn lão đại chúng ta đã xảy ra chuyện.
Vẻ mặt Phó Dịch đại khí nghiêm nghị nói.
Về phần, chính hắn tự tay giết con của hắn, cừu hận đối với Trần Thanh Đế, Đoạn Phàm, căn bản là một tia không có, như là cái gì cũng không có xảy ra.
Không thể phủ nhận, Phó Dịch còn là người rất có thể ẩn nhẫn.
Đến một bước này, nếu như đổi lại là những người khác, thật đúng là cho rằng, Phó Dịch là một gia hỏa trung tâm. Đáng tiếc, đối diện hắn chính là Bạch Ngọc Đông.
Trần Thanh Đế nói, Phó Dịch đã phản bội.
Mà hôm nay Phó Dịch biểu hiện ra ngoài hết thảy, Bạch Ngọc Đông căn bản cũng không tin. Không chỉ có như thế, hắn còn có thể khẳng định, đây hết thảy đều là Phó Dịch làm ra.
Bức cung?
Muốn gặp Đoạn Thiên?
Không phải Phó Dịch làm ra mới là lạ.
- Sáng sớm, nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?
Đang thời điểm Bạch Ngọc Đông không biết trả lời như thế nào, Đoạn Phàm từ trong phòng đi ra.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥