Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 225: Trần Thanh Đế là một chuyện xấu
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
- Mẹ, về phần chuyện hợp tác cùng những bệnh viện kia, mẹ cũng không cần quá lo lắng, hết thảy có con.
Trần Thanh Đế tự tin nói:
- Phàm là những bệnh viện ở trong sự kiện lần này tạm dừng hoặc là cự tuyệt tiếp tục hợp tác cùng chúng ta, về sau cầu chúng ta, chúng ta cũng không để ý tới.
- Cầu chúng ta?
Trong nội tâm Cổ Thiên Cầm rất không minh bạch, phải biết rằng, công ty sản xuất dược là có không ít. Bệnh viện cũng có rất nhiều lựa chọn, tại sao bệnh viện phải cầu ngươi?
- Hắc hắc, rất nhanh mẹ sẽ biết.
Trần Thanh Đế cũng không có nói nhiều. Hắn biết rõ, coi như mình nói nhiều hơn nữa, trước khi không có làm ra thành tích, Cổ Thiên Cầm cũng sẽ không tin tưởng.
Cùng mẹ như thế, còn không bằng cho Cổ Thiên Cầm một cái kinh hỉ lớn.
- Đại ca, em tin tưởng anh.
Trần Hương Hương hì hì cười cười, đối với Trần Thanh Đế tràn đầy tự tin, ôm cánh tay Cổ Thiên Cầm, nói ra:
- Mẹ, y thuật của đại ca rất lợi hại. Đại ca nói những bệnh viện kia sẽ đến cầu chúng ta, nhất định sẽ cầu chúng ta đấy.
- Thanh Đế, chuyện này giao cho con xử lý, nếu có bất luận cái gì không hiểu, nhất định phải tới hỏi mẹ.
Cổ Thiên Cầm cũng không biết từ đâu lấy ra tự tin, vậy mà đáp ứng.
- Con tâm lý nắm chắc, sẽ không xằng bậy đâu.
Trần Thanh Đế mỉm cười, nói ra:
- Đi thôi, nên ăn cơm tối, chúng ta đi ăn cơm đi.
- Tốt, cùng đi ăn cơm.
Cổ Thiên Cầm hít sâu một hơi nói ra.
- Hì hì, rất lâu chưa cùng mẹ ăn cơm rồi.
Trần Hương Hương rất là cao hứng nói. Về phần Thanh Đế dược nghiệp phát sinh chuyện, một chữ cũng không đề cập tới.
Ly khai phòng họp, trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, lóe ra hàn mang, thầm nghĩ trong lòng:
- Xem ra, đứa con trai ta này, cần hướng lão cha Quân Thần mượn chút binh lính dùng một lát rồi.
Sự tình Trần Chấn Hoa không thể ra mặt xử lý, Trần Thanh Đế hắn không sợ. Lữ gia đã động thủ với Trần gia, Trần gia há có đạo lý không hoàn thủ?
Trần đại thiếu, há sẽ trơ mắt nhìn, không nhúc nhích sao? Chỉ là làm thịt một ít cổ đông, có làm được cái gì? Đối với Lữ gia không tạo được bất luận tổn thương gì.
Lực lượng Lữ gia trogn quân đội, Trần Thanh Đế tin tưởng Trần Chấn Hoa tất nhiên một cái cũng sẽ không bỏ qua. Về phần thương chính lưỡng giới, vậy hãy để cho Trần đại thiếu hắn đi làm.
Đệ nhất hoàn khố, ngang ngược càn rỡ, chuyện xấu làm tuyệt Trần đại thiếu, vô luận đối với người nào, làm ra đến sự tình gì, đều không có người cảm thấy kỳ quái.
Mà Trần đại thiếu đã nghĩ kỹ, dùng thanh danh xấu kia, để hung hăng làm thịt Lữ gia.
Tuyệt đối sẽ không dựa theo lẽ thường an bài.
Dùng bạo lực để tàn phá.
...
Cùng lúc đó, tại bệnh viện Dương Xuân, Lữ Văn nhìn Lữ Bất Phàm trầm tư trên giường bệnh, cũng không nói lời nào. Hắn tuyệt không sốt ruột, cứ như vậy chờ.
Cuộc chiến giữa Lữ gia cùng Trần gia, ở Lữ Văn xem ra, là một cơ hội tôi luyện Lữ Bất Phàm khó được.
- Tại thương chính lưỡng giới, Trần gia căn bản không phải là đối thủ của Lữ gia chúng ta.
Sau một lát, Lữ Bất Phàm nho nhã cười cười, nói ra:
- Bất quá, người Lữ gia chúng ta trong quân đội, rất nhanh sẽ gặp nạn.
- Trần gia là đại lão quân đội, bất quá, tại thương chính lưỡng giới, có Lữ gia chúng ta chèn ép, một mực đều bất ôn bất hỏa. Giống như Lữ gia chúng ta ở trong quân đội vậy.
Lữ Bất Phàm nhíu mày, ngồi thẳng người nói:
- Trận chiến này, là thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm a.
Lữ gia, ở thương chính lưỡng giới chèn ép Trần gia, Trần gia đồng dạng cũng sẽ ở quân đội chèn ép Lữ gia. Đến cuối cùng, đều không lấy đến tiện nghi gì.
- Ưu thế duy nhất của chúng ta, ở phía trên kinh tế.
Lữ Bất Phàm vuốt vuốt lông mày, thản nhiên nói:
- Công ty của Cổ Thiên Cầm, là đối tượng trọng điểm chèn ép.
- Thu mua cổ đông, bôi đen Thanh Đế dược nghiệp, lại để cho tất cả bệnh viện lớn đoạn tuyệt hợp tác cùng Thanh Đế dược nghiệp.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Những việc này, Lữ gia chúng ta đều có thể làm được.
- Dùng thủ đoạn như vậy đối phó Trần gia, muốn đánh kinh tế Trần gia, không có vấn đề gì, chỉ là thời gian dài ngắn mà thôi. Bất quá...
Lữ Bất Phàm tiếng nói xoay chuyển, trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Chỉ sợ, Trần Thanh Đế là một chuyện xấu.
- Trần Thanh Đế?
Lữ Văn khẽ chau mày, mở miệng nói ra:
- Lúc trước Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng 'Lữ Đông', ám sát ngươi, là Trần Thanh Đế buộc hắn làm như vậy. Ngươi tin tưởng?
- Ta không biết nên tin tưởng hay không, cũng chính bởi vì như thế, Trần Thanh Đế mới chỉ là một chuyện xấu.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt viền vàng, nói ra:
- Nếu như là thật sự, Trần Thanh Đế đã không còn là Trần đại thiếu trước kia, người này sẽ rất nguy hiểm. Nếu như không phải, kinh tế Trần gia sớm muộn gì cũng sẽ sụp đổ.
- Trần Thanh Đế là nhân tố bất định, để cho cháu không cách nào khống chế.
Lữ Bất Phàm cau mày.
Lữ Bất Phàm rất không thích loại cảm giác này, hắn làm một chuyện gì, đều thích đem hết thảy tính toán tốt, đối với sự vật không cách nào khống chế, cảm giác rất không an toàn.
- Cháu còn một mực suy nghĩ, vì cái gì Trần Phong Nhiên dịch dung, bộ dáng sẽ cùng 'Lữ Đông' giả mạo kia.
Vẻ mặt Lữ Bất Phàm hoài nghi:
- Hơn nữa, cháu có thể khẳng định, Trần Phong Nhiên không phải 'Lữ Đông' giả kia. Trần Phong Nhiên, hiện tại thật sự là quá gầy, dùng cốt gầy lởm chởm để hình dung cũng không đủ.
- 'Lữ Đông' giả kia dáng người thoạt nhìn tuy rất bình thường, nhưng không có gầy như vậy.
Lữ Bất Phàm một mực đều nhớ lại bộ dáng hai 'Lữ Đông', lẫn nhau đối lập.
Lữ Bất Phàm có thể trăm phần trăm khẳng định, hai 'Lữ Đông' tuyệt đối không phải là cùng một người.
- Nếu như Trần Phong Nhiên nói là sự thật, như vậy, Lữ Đông giả kia, cùng Trần Thanh Đế khẳng định có quan hệ. Hoặc là...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 226: Phân tích tình hình
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Lữ Bất Phàm chấn động toàn thân:
- Hoặc là, 'Lữ Đông' kia cũng không phải tướng mạo vốn có của hắn, là trải qua dịch dung.
- Trần Phong Nhiên có thể dịch dung thành bộ dáng 'Lữ Đông' giả, người khác đương nhiên cũng có thể làm được.
Lữ Bất Phàm nhíu mày, như là hỏi mình, hoặc như là đang hỏi Lữ Văn:
- Lữ Đông giả kia, sẽ không phải là Trần Thanh Đế...
- Không có khả năng.
Ý nghĩ này vừa ra, Lữ Bất Phàm liền trực tiếp phủ nhận:
- Tuy Trần Thanh Đế cùng trước kia không giống, nhưng thực lực của hắn, không có khả năng mạnh như vậy.
- Thực lực 'Lữ Đông' giả kia, mạnh như thế nào?
Lữ Văn cũng đi theo nhíu mày.
- Rất mạnh.
Lữ Bất Phàm trầm ngâm một tiếng, nói ra:
- Đám người Trung Đảo Bắc Can đi tới Hoa Hạ, muốn giết Trần Thanh Đế báo thù cho em vợ hắn. Sau khi thất bại, Trung Đảo Bắc Can lại hướng Sơn Khẩu Tổ thỉnh cầu trợ giúp.
- Theo tình báo cháu đạt được biểu hiện, Sơn Khẩu Tổ phái tới ba gã Nhẫn giả. Mà thực lực ba gã Nhẫn giả kia đều rất mạnh.
Lữ Bất Phàm hít sâu một hơi, nói ra:
- Nhưng mà, mọi người Sơn Khẩu Tổ, kể cả ba gã Ninja ở bên trong, đều không ngoại lệ, tất cả đều bị chém giết, một tên cũng không để lại.
- Về sau, 'Lữ Đông' giả kia đột nhiên xuất hiện ở trong biệt thự, hơn nữa hắn còn chủ động thừa nhận, bọn người Trung Đảo Bắc Can chính là hắn giết.
Lữ Bất Phàm đột nhiên nghĩ tới điều gì, nhìn Lữ Văn, hỏi:
- Gia gia, có điều tra ra, là ai cứu được những thành viên Huyết Nhận kia hay không?
- Không có.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một đạo hàn mang:
- Nếu để cho ông điều tra ra, cháu cho rằng ông còn có thể không hành động? Sẽ thả người kia hay sao?
Kế tiếp, Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn lại hàn huyên thật lâu, toàn bộ quá trình Lữ Văn cảm thấy rất hài lòng.
- Gia gia, chú ý hướng đi của Trần Thanh Đế thoáng một phát.
Lữ Bất Phàm nghĩ nghĩ, nói ra:
- Đúng rồi gia gia, còn nhớ hay không, Trần Thanh Đế ở hơn nửa năm trước, sự kiện hắn cưỡng đoạt nữ giúp việc không thành?
- Cái này ông đương nhiên nhớ rõ.
Trong hai tròng mắt của Lữ Văn, hiện lên một tia chán ghét:
- Nửa năm trước, Trần Thanh Đế ngay cả một nữ giúp việc cũng không phải là đối thủ. Hơn một tháng trước, hắn suýt nữa chết ở trên bụng nữ nhân. Hơn một tháng sau, cho dù hắn có chỗ cải biến, nhưng thực lực của bản thân, sẽ không mạnh đi nơi nào.
- Đúng rồi, cháu như thế nào lại đột nhiên nhắc tới việc này?
Lữ Văn biết rõ, Lữ Bất Phàm tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ nhắc tới nữ giúp việc kia, đã nói ra khẳng định có mục đích.
- Nữ giúp việc kia tên là Hoàng Dĩnh, bây giờ đang ở trong bệnh viện Dương Xuân này.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt, ôn nhu nói:
- Hoàng Dĩnh ở trong một hộp đêm cap cấp, bị Trương Kính Mạt làm khó xử, là 'Lữ Đông' giả kia xuất thủ cứu nàng.
- Nghe nói, Hoàng Dĩnh cùng Viên Cầu đi vô cùng gần, hơn nữa, Trần Thanh Đế cũng đã tới bệnh viện mấy lần, xem mẹ của Hoàng Dĩnh.
Lữ Bất Phàm thản nhiên nói:
- Điểm này, sau khi gia gia trở về phái người điều tra thêm, xem có thể tìm được cái gì hay không.
- Còn nữa, Trương Kính Mạt kia hiện tại cũng ở trong bệnh viện.
Trên mặt Lữ Bất Phàm lộ ra dáng tươi cười nho nhã.
...
Ăn cơm chiều xong, Trần Thanh Đế một nhà ba người, đi ra khách sạn.
- Tiểu muội, em trước theo bọn họ về nhà, ta cùng mẹ đi công ty, cầm một ít tư liệu.
Trần Thanh Đế nhìn Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu nói:
- Bảo vệ tốt tiểu muội của ta.
- Vâng, đại thiếu.
Liễu Nhất Thôn cùng Lý Vưu cung kính nói.
- Mẹ, con đi trước, đợi cuối tuần con lại tới công ty tìm mẹ nói chuyện.
Trần Hương Hương rất là không nỡ lên xe, sau đó rời đi.
Trần Thanh Đế từ trong Thanh Đế dược nghiệp đi ra, trong tay của hắn đã có một túi tư liệu. Cái này đều là chứng cứ phạm tội của những cổ đông kia.
Các loại văn bản tài liệu, video, tóm lại mọi thứ đều đủ.
Hơn nữa, những cổ đông lui cổ kia, mỗi người đều có không ít, chỉ cần Trần đại thiếu muốn làm thịt bọn hắn, không nói tất cả mọi người bị xử bắn, ít nhất cũng có thể xử bắn một phần ba.
Còn lại hai phần ba, cho dù không chết, cũng sẽ ở tù vài chục năm.
Tìm địa phương che giấu, Trần Thanh Đế ném túi chứng cứ vào bên trong Đỉnh Càn Khôn, thuận tiện cải biến dung mạo thoáng một phát, biến thành bộ dáng 'Lữ Đông'.
- Đêm tối giết người, bất quá, hôm nay ánh trăng có chút sáng, không rất thích hợp giết người.
Trần Thanh Đế ngẩng đầu nhìn trời, trong hai tròng mắt, hiện lên một đạo hàn mang:
- Bất quá, đối với ta không có ảnh hưởng gì quá lớn.
Trần Thanh Đế giết người, cho tới bây giờ cũng không nhìn thời điểm, chỉ cần hắn nguyện ý, trời nắng bạch nhật cũng có thể giết.
- Không biết có thể ở trên người Cao Hổ kia, lấy tới bao nhiêu chứng cớ, lại để cho bao nhiêu người phe phái Lữ gia xuống ngựa.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, biến mất trong đêm không tính quá tối.
Mục tiêu, Công ty bảo an Cách Diện, chém giết Cao Hổ.
Cùng lúc đó, tại Công ty bảo an Cách Diện, Cao Hổ xem tư liệu thủ hạ đưa tới, cùng với ảnh chụp bên cạnh tư liệu, trên mặt lộ ra nụ cười âm hiểm.
- Tạ Khinh Diệu, mười chín tuổi, thân cao 1m65, sinh ra ở gia đình bình thường, không có bất kỳ bối cảnh.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 227: Người giết ngươi
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Ánh mắt của Cao Hổ, đã rơi vào trên tấm ảnh của Tạ Khinh Diệu:
- Cô nàng này chân thật đúng là đủ dài, đủ mảnh. Trách không được Thủ nhi có thể vừa ý nàng, không tệ, rất không tồi.
- Không có bất kỳ bối cảnh, lại dám đánh con trai Cao Hổ ta, thật sự là không biết sống chết.
Cao Hổ sờ lên trên tấm ảnh của Tạ Khinh Diệu:
- Thật sự là một cô nàng chân dài không tệ.
Tuy thực lực Cao Hổ cường đại, nhưng mà, tin tức có quan hệ tới chị của Tạ Khinh Diệu là Thiết Nam, hắn còn tra không được. Đừng nói là hắn, coi như là Lữ gia cũng không có quyền hạn kia.
Hết thảy thành viên Huyết Nhận, đều là cơ mật cao nhất.
Rất hiển nhiên, Cao Hổ coi Tạ Khinh Diệu trở thành người bình thường. Nếu như hắn biết rõ, chị của Tạ Khinh Diệu là một thành viên Huyết Nhận, cho dù đã từng là, hắn cũng không dám sinh ra lòng xấu xa.
Không chỉ có như thế, thậm chí còn mang theo Cao Thủ, tự mình đi xin lỗi Tạ Khinh Diệu cùng Thiết Nam.
Huyết Nhận, đây tuyệt đối là một chi bộ đội thần bí, thực lực cường hãn.
Người bình thường, cũng không biết Huyết Nhận là tồn tại dạng gì, dùng cấp độ Cao Hổ cũng chỉ là trong lúc vô tình biết được. Nhưng mà, người biết rõ Huyết Nhận tồn tại, cũng không biết Huyết Nhận đến cùng là dạng gì.
Dù là một thành viên Huyết Nhận, đứng đối diện với ngươi, ngươi cũng sẽ không nhận thức.
Điều tra người này, coi như là Lữ gia, điều tra ra cũng là một người bối cảnh bình thường.
Bang bang!
Lúc này, cửa ban công của Cao Hổ vang lên, ngay sau đó một thiếu phụ dáng người cao gầy, khoảng 28-29 tuổi bưng một ly cà phê đi tới.
Người thiếu phụ này, mặc một bộ váy rất ngắn, cặp mông trắng như tuyết lộ ra hơn phân nửa. Loại váy này, trên giang hồ có một cái xưng hô rất sắc bén: váy đủ bức!
Trên thân mặc một chiếc áo sơmi màu trắng, có thể là ngọc phong quá lớn, có loại tư thế nóng lòng muốn xông phá mà ra.
- Hổ gia, cà phê của ngài.
Người thiếu phụ này, trên mặt tràn đầy mị sắc, chậm rãi đi tới Cao Hổ, không ngừng lắc lư bờ mông của mình, rất là xinh đẹp.
- Tiểu Hàng, làm sao cô biết, hiện tại lão tử muốn **?
Cao Hổ thu ánh mắt từ trên ảnh chụp của Tạ Khinh Diệu trở lại, cười hắc hắc, nói ra:
- Đợi lão tử trước tiên giải quyết tiểu Hàng ngươi, sau đó sẽ đi bắt nữ nhân kia.
Cao Hổ đã mất đi năng lực sinh dục, nhưng mà năng lực nam nhân, hắn vẫn phải có, hơn nữa phi thường mãnh liệt.
Đang khi nói chuyện, Cao Hổ một tay kéo thiếu phụ kia qua, cởi dây lưng, đè đầu thiếu phụ xuống.
- Ngao rống...
Cao Hổ phát ra một tiếng ngâm, đầu thiếu phụ cao thấp đung đưa không ngừng:
- Tiểu Hàng, miệng ngươi càng ngày càng tốt.
- Hổ gia, ngài thật đáng ghét, cái này còn không phải ngài dạy dỗ sao.
Thiếu phụ ngẩng đầu, rất là xinh đẹp, mê tình nói:
- Hổ gia, ta muốn.
- Lão tử thích ngươi, cũng là bởi vì ngươi như vậy, Cao Hổ đặt cô nàng lên trên mặt bàn, thiếu phụ chỉ là mặc váy đủ bức, xuân quang lộ ra toàn bộ.
Hơn nữa, ở dưới Cao Hổ yêu cầu, nàng cũng không có mặc nội y.
Dưới đáy là chân không đấy.
Ngay sau đó, các loại ba ba ba, a a a... liên tục vang lên.
Cao Hổ mãnh liệt chạy nước rút, cũng không cóphát hiện, lúc này trong văn phòng, đột nhiên có thêm một người. Người này đứng ở đối diện, rất yên tĩnh, như là đang nhìn Cao Hổ biểu diễn.
Người tới đương nhiên là Trần Thanh Đế rồi.
Trần Thanh Đế là muốn tới giết Cao Hổ, thuận tiện lấy một ít tư liệu trở về. Bất quá, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, vừa vặn đụng phải cảnh này.
Mịa, người ta đang hưng phấn như vậy, Trần đại thiếu cũng không có ý tứ mở miệng quấy rầy.
Ai bảo Trần đại thiếu là người tốt chứ?
Ta để cho người làm xong việc.
Đột nhiên làm người ta từ trong hưng phấn bừng tỉnh, đây chính là hành vi không đạo đức.
- Người nào?
Đột nhiên, Cao Hổ đang chạy nước rút chấn động toàn thân, huynh đệ của hắn lập tức mềm nhũn ra, nhanh từ trong hang động trượt đi ra, liên tục kéo quần, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế.
Cao Hổ bị giật mình như vậy, chỉ sợ về sau sẽ có chướng ngại.
Bất quá, những thứ này không phải hiện tại Cao Hổ lo lắng, Trần Thanh Đế là vào vô thanh vô tức như thế nào, đây mới là hắn quan tâm.
- A!
Thiếu phụ ghé vào trên bàn công tác, bị Cao Hổ quát như vậy, ngẩng đầu nhìn lên, thình lình thấy được Trần Thanh Đế ngồi trên ghế salon, nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, nhanh chóng núp ở dưới bàn công tác.
Vô luận một nữ nhân phóng đãng cỡ nào, ở trước mặt khác người, hơn nữa người này vẫn là lạ lẫm, làm loại sự tình cẩu thả này, cái kia vẫn là không thích ứng.
Đương nhiên, nữ nhân vật chính trong phim AV của đảo quốc Nhật Bản thì không ở trong đám này.
- Người giết ngươi.
Trần Thanh Đế ngồi trên ghế salon, cũng không có động, thanh âm cũng rất bình thản, giống như là nói giỡn cùng bạn tốt của mình.
Không có chút sát khí nào.
Nhưng mà, Cao Hổ lại không cho là như vậy.
Người nào không biết Cao Hổ hắn là nhân vật nào? Có người dám chạy tới nói đùa như vậy sao? Đây không phải là chán sống, muốn chết sao?
- Giết ta?
Trong lòng Cao Hổ run lên, Trần Thanh Đế quá bình tĩnh, quá an tĩnh, cái này lại để cho trong lòng của hắn có chút sợ hãi.
Trần Thanh Đế vô thanh vô tức tiến vào phòng làm việc của hắn, chỉ là ngồi trên salon, quan sát Cao Hổ hắn biểu diễn, cũng không có động thủ.
Chỉ là từ điểm này, đã nói lên người ta căn bản là không đem Cao Hổ hắn để vào mắt.
Người ta có thể vô thanh vô tức tiến đến, nếu như thừa dịp Cao Hổ ở thời điểm làm việc, cho hắn một đao, thật là quá dễ dàng? Nhưng mà, người ta lại không có làm như vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 228: Muốn chết
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Cái này lại để cho Cao Hổ ý thức được nguy cơ.
Bất quá, Cao Hổ có thể bò cho tới địa vị bây giờ, vậy cũng tuyệt đối không phải bùn nặn, không phải là loại dễ bị dọa. Hơn nữa, Cao Hổ đối với thân thủ của mình, cũng phi thường tự tin.
Cao Hổ cho rằng, Trần Thanh Đế có thể trấn định như thế, đó là đối với thực lực của mình tín nhiệm quá mức mù quáng, mà đánh giá thấp sức chiến đấu của Cao Hổ hắn.
Bất quá, cái này cũng khó trách, thời điểm Cao Hổ tuổi trẻ dựa vào một thân thực lực cường hãn liều đi ra. Sau khi làm lão Đại, thì lại rất ít xuất thủ qua.
Rất nhiều người đã quên, Cao Hổ là một người rất biết đánh nhau.
Hơn nữa, trong mấy năm nay, tuy Cao Hổ không ra tay, nhưng chưa từng có đình chỉ rèn luyện. Hắn tinh tường biết rõ, hắn có hết thảy hôm nay, đều là thân thủ của hắn mang đến.
Đây tuyệt đối là không thể xao lãng đi.
- Tại xã hội này, người muốn giết Cao Hổ ta có rất nhiều. Nhưng mà...
Ngắn ngủi kinh hãi, Cao Hổ bình tĩnh lại, nhìn Trần Thanh Đế, lạnh giọng nói:
- Ta hiện tại vẫn còn sống hảo hảo, người muốn cho ta chết, tất cả đều xuống Địa Ngục.
Nhớ năm đó, thời điểm Cao Hổ chém giết dựng nghiệp, cái dạng tràng diện gì chưa thấy qua? Người muốn để cho hắn chết, tìm sát thủ ám sát hắn cũng không ít.
Cuối cùng, Cao Hổ vẫn là sống rất tiêu diêu tự tại.
- Vậy sao?
Trần Thanh Đế chậm rãi đứng lên, thời gian dần qua tới gần Cao Hổ, trên người không có bất kỳ sát khí, cứ như vậy đi tới.
Nhưng mà, Cao Hổ lại cảm giác hô hấp của mình càng ngày càng dồn dập, một loại nguy cơ không hiểu tuôn vào trong lòng, trên trán đã xuất hiện mồ hôi.
- Muốn chết!
Cao Hổ nộ quát một tiếng, vỗ bàn, cả thân thể bắn lên, công kích đến Trần Thanh Đế.
Cao Hổ trà trộn trong hắc đạo lâu như vậy, từ trong đống người chết bò ra, đương nhiên tinh tường biết rõ, ở thời điểm đối địch, khí thế một người là phi thường trọng yếu.
Bởi vì cái gọi là, thua người không thua trận.
Vốn không cách nào đánh giá được thực lực của đối phương, nếu như lúc này ngay cả khí thế cũng không có, trận chiến này căn bản là không cách nào đánh tiếp.
Đánh nữa, cũng rất khó thắng.
Thua, cái kia chính là chết!
Khí thế của Cao Hổ một mực bị Trần Thanh Đế dùng một loại phương thức rất bình thản áp chế. Cũng không có chút do dự gì, quyết định chủ động xuất kích, đánh vỡ cục diện trước mắt, do đó đề thăng khí thế của mình.
- Tốc độ không tệ.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường, thân thể hơi nghiêng, ngay sau đó một cước đá vào bụng Cao Hổ.
Oanh!
Một tiếng trầm đục, Cao Hổ hùng hổ công kích mà đến, thân hình khôi ngô trực tiếp bị Trần Thanh Đế đạp bay, hung hăng nện ở đằng sau bàn công tác.
- A!
Tên thiếu phụ kia núp ở phía sau bàn làm việc, đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm, Cao Hổ bị Trần Thanh Đế đạp bay đập trúng người.
Mà người thiếu phụ này cũng là không may tới cực điểm.
Nàng bị Cao Hổ đập trúng, đầu đập lấy sừng nhọn dưới đáy tủ sắt bàn công tác, đầu lập tức xuất hiện một cái động lớn, máu chảy không ngớt.
Thiếu phụ trực tiếp trợn mắt, khí tuyệt bỏ mình.
- Phốc!
Mặc dù Cao Hổ có thiếu phụ kia đệm lưng, nhưng lại như cũ hộc ra một ngụm máu tươi. Đã nhận lấy một cước này của Trần Thanh Đế, dù là thân thể của hắn cường tráng, cũng bị trọng thương.
Nếu như không phải có thiếu phụ kia đệm lưng, thương thế của Cao Hổ sẽ càng nặng.
Phanh!
Trần Thanh Đế cũng không có dừng lại, thân thể khẽ động, đi tới bên người Cao Hổ, không đợi hắn từ trên mặt đất đứng lên, một cước liền đạp bay Cao Hổ.
Mà lúc này, Trần Thanh Đế mới nhìn đến thiếu phụ đã bị chết kia, đầu đầy máu tươi. Tại miệng vết thương, còn có vật màu trắng, hiển nhiên là óc tràn ra ngoài rồi, chết không thể chết lại.
- Khục khục...
Cao Hổ bị đá ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, thấp giọng quát:
- Ngươi đến cùng là người nào?
Thanh âm của Cao Hổ cũng không lớn, rất trầm thấp.
Không phải hắn không muốn rống lớn gọi cầu cứu, chỉ là hắn lại tinh tường biết rõ, cho dù hắn hô phá yết hầu, dùng hiệu quả cách âm của văn phòng này, người ở phía ngoài cũng nghe không được.
Dù sao, Cao Hổ là thường xuyên ở trong văn phòng này làm một ít sự tình cẩu thả. Nếu để cho tiểu đệ khác nghe được, cuối cùng cũng là sự tình mất mặt mũi.
Còn có nữa là, trong văn phòng này có rất nhiều tư liệu trọng yếu. Dưới tình huống không có Cao Hổ cho phép, ngoại trừ thiếu phụ đã bị chết kia ra, bất luận kẻ nào cũng không được một mình tiến vào.
Đương nhiên, con trai Cao Hổ Cao Thủ, cũng là một cái ngoại lệ.
Hiện tại Cao Hổ đã hối hận, hối hận đem hiệu quả cách âm của văn phòng này làm quá tốt; hối hận hạ lệnh, không có hắn cho phép, những người khác không được tiến vào.
Bằng không thì hắn như thế nào sẽ rơi xuống tình cảnh như thế? Phải biết rằng, lực lượng trong tay Cao Hổ, đây chính là không ít. Cho dù ở bên trong Công ty bảo an Cách Diện, cũng có 200-300 người.
- Người giết ngươi.
Trần Thanh Đế y nguyên rất bình thản nói.
- Đến cùng là người nào, thuê ngươi tới giết ta? Vô luận hắn cho ngươi bao nhiêu thù lao, ta đều sẽ cho ngươi gấp bội, thẳng đến khi ngươi hài lòng mới thôi.
Cao Hổ cũng không nhận ra Trần Thanh Đế, cũng không nhớ rõ có một cừu gia như vậy.
Trần Thanh Đế tìm tới cửa muốn giết hắn, Cao Hổ vô ý thức cho rằng, là cừu gia của hắn thuê sát thủ.
Hơn nữa chuyện cùng loại như vậy, cũng có rất nhiều, nhìn mãi quen mắt rồi.
Bất quá, chút ít sát thủ trước kia đều bị Cao Hổ phế ngay lập tức, mà ngay cả người sau lưng, cũng không có tránh được độc thủ của Cao Hổ. Cho nên, hiện tại Cao Hổ còn sống hảo hảo đấy.
- Vị huynh đệ này, chỉ cần ngươi khai một cái giá, Cao Hổ ta tuyệt đối sẽ không một chút nhíu mày.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 229: Chứng cứ
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Cao Hổ chỉ vào thiếu phụ đã đâm chết kia, nói ra:
- Ở dưới thân thể của nàng có một cái tủ sắt, bên trong có 600 vạn tiền mặt, hiện tại ta cho ngươi trước.
600 vạn tiền mặt, ở Cao Hổ xem ra, đối với một sát thủ mà nói, tuy không tính quá nhiều, nhưng mà tuyệt đối là một con số không nhỏ.
- 600 vạn? Thật đúng là không ít.
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn tủ sắt dưới thân thiếu phụ đã nhuốm đầy máu, chậc lưỡi nói ra:
- Thật sự là khiến người động tâm a.
600 vạn?
Đừng nói là 600 vạn, coi như là 6000 vạn, Trần đại thiếu cũng sẽ không đặt ở trong mắt. Bất quá, hắn nhìn trúng không phải tiền, mà là những vật khác trong tủ sắt.
- Chúng ta lăn lộn trên giang hồ, thích nhất là kết giao bằng hữu, nhiều huynh đệ nhiều một con đường. 600 vạn kia từ giờ trở đi, tất cả đều là của huynh đệ ngươi.
Nhìn thấy Trần Thanh Đế động tâm, Cao Hổ mừng rỡ trong lòng, vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Về sau huynh đệ cần tiền, chỉ cần mở miệng, Cao Hổ ta tuyệt đối sẽ không keo kiệt.
Cao Hổ ta không có cái yêu thích khác, chỉ thích nữ nhân cùng kết giao bằng hữu như huynh đệ ngươi vậy.
Đang khi nói chuyện, Cao Hổ gian nan từ trên mặt đất bò lên, đi tới trước mặt thiếu phụ, đẩy thiếu phụ ra, lộ ra tủ sắt.
- Huynh đệ, tiền đang ở bên trong, ta mở ra cho ngươi.
Nói xong Cao Hổ rất nhanh liền mở tủ sắt ra.
- Những số tiền này tất cả đều là của ngươi.
Cao Hổ vươn tay vào tủ sắt, ở chỗ sâu trong hai con ngươi lại hiện lên một đạo hàn mang.
- Cao Hổ, ngươi quả nhiên là một kẻ có tiền, ta đây nể tình 600 vạn của ngươi...
Trần Thanh Đế lời còn chưa nói hết, vung tay lên, một cây bút máy trên mặt bàn đã rơi vào trong tay của hắn, nhanh chóng chui vào trong đầu Cao Hổ.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, đầu lâu của Cao Hổ vậy mà không có chảy máu.
- Ngươi...
Cao Hổ trừng lớn hai mắt, muốn nói cái gì, lại phát hiện mình cái gì cũng nói không nên lời. Con mắt trợn trừng, ghé vào tủ sắt tắt thở.
Phanh!
Nương theo một tiếng trầm đục, Trần Thanh Đế một cước đá văng Cao Hổ ra, thản nhiên nói:
- Ta cho ngươi chết không có thống khổ, đã rất nhân từ rồi.
Cao Hổ bị đá bay, lúc này trong tay nhiều ra một đồ vật, rõ ràng là súng ngắn.
Đối với những số tiền trong két sắt kia, Trần Thanh Đế không có một tia hứng thú, bất quá, tất cả đều bị hắn ném vào bên trong Đỉnh Càn Khôn.
Nam nhân mà, đi ra ngoài trên người ai không mang theo tiền a.
Sau khi thu tiền, ánh mắt của Trần Thanh Đế đã rơi vào chút ít sổ sách, CD-ROM, USB trong két sắt.
Những thứ này mới là Trần đại thiếu muốn lấy.
Trần đại thiếu tới giết Cao Hổ, mục đích thực sự, không phải là vì những này sao.
Cao Hổ cùng lão bản của Giang Nam Xuân Vũ Chu Bưu quan hệ vô cùng mật thiết. Trần Thanh Đế cũng không tin, bọn hắn tầm đó không có liên quan gì.
- Cao Hổ này bổn sự thật đúng là lớn, vậy mà có thể cùng nhiều người trong nhất phái Lữ gia, có nhiều hợp tác không thể cho ai biết như vậy.
Thô sơ giản lược nhìn những chứng cớ kia một chút, Trần Thanh Đế thổn thức không thôi, trong hai tròng mắt lóe ra hàn mang.
Trần Thanh Đế cho tới bây giờ đều không cho mình là người tốt lành gì, vì quốc gia vì chính phủ thanh lý sâu mọt, hắn một chút hứng thú cũng không có.
Nhưng mà, bây giờ Lữ gia giao chiến với Trần gia bọn hắn, như vậy Lữ gia chính là cừu nhân của hắn, người Lữ gia nhất phái, Trần đại thiếu há sẽ bỏ qua?
- Những thứ này nếu như tất cả đều tuôn đi ra, ngày mai nhất định sẽ đại loạn.
Có thể có được thu hoạch lớn như vậy, Trần Thanh Đế là ngoài ý liệu.
Không nghĩ tới một cái Cao Hổ, thậm chí có bổn sự cấu kết cùng nhiều người Lữ gia như vậy.
- Lữ gia, hiện tại trò hay mới bắt đầu.
Trần Thanh Đế mở máy tính Cao Hổ của ra, đem tất cả tin tức trong đĩa CD, USB,… đều truyền lên mạng.
Lập tức vung tay lên, tất cả chứng cớ đều ném vào bên trong Đỉnh Càn Khôn. Trần Thanh Đế thừa dịp ban đêm, lặng yên rời khỏi Công ty bảo an Cách Diện.
Tối nay, nhất định là một đêm không cách nào bình tĩnh.
Phe phái Lữ gia, sẽ có rất nhiều người, ở trong tối nay xuống ngựa, thậm chí tử vong.
Ly khai Công ty bảo an Cách Diện, Trần Thanh Đế cũng không có vội vã trở về biệt thự, mà là lặng yên biến mất trong bóng đêm, chạy tới Quân Khu Đại Viện.
- Không có gì bất ngờ xảy ra, phụ thân đã động thủ với người của Lữ gia trong quân đội. Nhưng thế lực của Lữ gia tại Chính đàn quá mạnh mẽ, chỉ sợ phụ thân cũng không thể tránh được.
Tiềm phục ở cách Quân Khu Đại Viện không xa, Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Đem những chứng cớ này giao cho phụ thân, người tất nhiên sẽ rất cao hứng.
Nghĩ vậy, thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, vô thanh vô tức tiềm nhập vào Quân Khu Đại Viện.
- Những người Lữ gia kia, một tên cũng không để lại, tất cả đều đá ra khỏi Bộ quốc phòng cho lão tử. Con mẹ nó, lão tử ở quan trường không có năng lực gì, nhưng ở quân đội, lão tử là trời.
Trong phòng, Trần Chấn Hoa nhìn điện thoại tức giận quát:
- Trước hừng đông sang nay, tất cả đều thanh lý sạch sẽ cho ta.
Lực ảnh hưởng của Lữ gia tại Chính đàn khổng lồ, nhưng cũng không cách nào chen tay vào quân đội của Trần gia.
Đối phó người Trần gia ở quan trường, chỉ có thể chèn ép, giáng chức, cũng không dám làm quá lớn, đá người Trần gia ra khỏi Chính đàn.
Mà Trần Chấn Hoa lại làm vô cùng tuyệt tình, trực tiếp đem người của Lữ gia trong quân đội, một tên cũng không để lại tất cả đều đá đi. Trần gia ở trong quân đội, có thực lực này.
Trần Chấn Hoa cũng dám làm như thế.
Cũng cứ như vậy mà làm.
Cái này là địa vị đại lão của Quân Thần, của Trần gia trong quân đội, không có cách nào rung chuyển.
Hơn nữa, quân nhân đều là rất đoàn kết, cũng phi thường giảng nghĩa khí. Chính là vì như thế, Trần gia, Viên gia cùng với Lâm gia, Tam gia này quan hệ mới có thể tốt như vậy.
Phải biết rằng, Tam gia này tất cả đều là cự đầu quân đội.
Nếu như đổi lại là Tam đại cự đầu ở chính đàn, có khả năng có quan hệ tốt như vậy sao? Cái kia tuyệt đối là không thể nào.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius