30-11-2012, 10:01 AM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 90: Cạnh tranh nhà phÃa bắc cầu.(hạ)
Nhóm dịch: black
Nguồn: *********
Shared by: MTQ - ************
Hắn mang theo vẻ bất cần cưá»i nhạt má»™t tiếng không tiếp lá»i nà ng.
Tá» Phượng VÅ© không buông tha co hắn, nà ng cảm thấy phải tiếp tục đả kÃch hắn, kỳ tháºt Tá» Phượng VÅ© bình thưá»ng không thÃch nói nhiá»u nà ng thÃch nói Ãt mà đánh trúng chá»— hiểm cá»§a ngưá»i ta nhưng hôm nay nà ng nói hÆ¡i nhiá»u rồi, đó là vì nà ng cảm giác nà ng vẫn chưa nói tá»›i chá»— hiểm cá»§a Vô Tấn, hoặc có thể nói nà ng rất khó đánh trúng chá»— hiểm cá»§a hắn, Ä‘oạt được miếng đất nà y dù sao cÅ©ng không thể so sánh vá» mặt ý nghÄ©a vá»›i việc Vô Tấn lấy được mảng đất lá»›n hoà ng kim kia.
Trong nà ng vẫn có má»™t chút ghen ghét, ghen ghét Vô Tấn có đảm lược hÆ¡n nà ng lúc nà ng lần đầu tiên tá»›i Bát Tiên kiá»u cÅ©ng phát hiện ra cÆ¡ há»™i nà y nhưng kiêng kỵ phong thá»§y cho nên dừng bước mà Vô Tấn lại xuống tay, Ä‘em má»™t khối đất bình thưá»ng tạo thà nh khu vá»±c hoà ng kim.
Loại ghen ghét nà y khiến cho nà ng muốn hạ thấp Vô Tấn, đả kÃch hắn, muốn cho hắn hiểu rằng hắn không bằng mình.
Lúc nà y Trương lão Ä‘i ra, hắn mang theo má»™t lão phu nhân, nà ng chÃnh là mẹ vợ cá»§a Trương lão, khế ước bán nhà đúng là dùng tên cá»§a bà , bà vừa rồi đã ký xong hợp đồng vá»›i Tá» Phượng VÅ©.
Trương lão Ä‘i tá»›i phÃa trước kéo Vô Tấn qua má»™t bên mà xin lá»—i hắn:
-Tiểu huynh đệ nà y ta đã nói cho nhạc mẫu nói ta có hẹn vá»›i huynh nhưng nhạc mẫu nói bà ấy đã ký xong hiệp ước hợp đồng đã ký ta tháºt sá»± xin lá»—i.
- Không có cách nà o vãn hồi sao?
Vô Tấn không cam lòng há»i.
- Trừ phi, trừ phi công tá» bá» ra má»™t nghìn năm trăm lượng bạc ta Ä‘oán chừng cô nương kia chỉ dùng má»™t nghìn lượng bạc mua tòa nhà kia, có lẽ nà ng chịu chuyển lại cho công tá».
Vô Tấn quay đầu nhìn Tá» Phượng VÅ©, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân cá»§a nà ng nở ra nụ cưá»i, Ä‘ang bắt chuyện vá»›i lão phu nhân, loại ngá»t ngà o nà y cá»§a nà ng hắn chưa bao giá» thấy vốn tưởng rằng nà ng là má»™t khối băng không tan được.
Mà Tá» Phượng VÅ© cÅ©ng nhìn vá» phÃa hắn nụ cưá»i ngá»t ngà o trở thà nh nụ cưá»i giá»…u cợt nà ng là đÃch nữ cá»§a Tá» Thụy phúc thương há»™i, không phải là tên tiểu tá» như Vô Tấn có thể so được.
- Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao nà ng bỠra một nghìn lượng mua nhà , các ngươi không cảm thấy kỳ quái?
Vô Tấn tung ra đòn sát thủ cuối cùng không ngỠTrương lão lại lắc đầu:
- Vừa rồi ta cÅ©ng nói vá»›i nhạc mẫu như váºy nhưng bà ấy nói, bà thÃch cô nương nà y cho nên trong lòng tuy nghi kỵ nhưng cÅ©ng đáp ứng.
Cái nà y thì Vô Tấn không có lá»i nà o để nói rồi hóa ra nữ nhân xinh đẹp cÅ©ng là má»™t loại ưu thế vá»›i lão phu nhân:
- Bà bà đây là má»™t nghìn lượng ngân phiếu Tá» Äại Phúc, nếu như lo lắng thì ta cÅ©ng có thể cho bà hiện ngân.
Ở bên cạnh Tá» Phượng VÅ© đưa ngân phiếu ra cho lão puh nhân lão phu nhân cưá»i nói:
- Ta tin tưởng, cô nương có khà độ như váºy sẽ không gạt ta, khế đất bán nhà cô nương cứ mang Ä‘i Ä‘i.
- Äại lang.
Lão phu nhân kêu Trương lão chỉ chỉ TỠPhượng Vũ bên cạnh thanh âm khà n khà n mà trầm thấp:
- Lão trạch ở Bát Tiên kiá»u đã bán rồi ngà y mai các ngươi thu tháºp mang đồ đạc dá»i qua đây.
Vô Tấn chăm chú nhìn Tá» Phượng VÅ©, lúc nà y hắn cảm thấy đôi mắt nà ng rất chân thà nh, không lảng tránh hắn nữa, đôi mắt mỹ diệu tuyệt luân nở ra nụ cưá»i tươi.
Sau ná»a ngà y trên mặt cá»§a Vô Tấn đà nh lá»™ ra vẻ đắng chát, hắn quay ngưá»i ra khá»i tiểu viện, Tá» Phượng VÅ© cÅ©ng Ä‘i ra, má»™t chiếc xe ngá»±a đã chá» nà ng ở bên ngoà i, nha hoà n cá»§a nà ng đứng ở cá»a xe, nà ng trở vá» lấy hiện ngân không ngá» Vô Tấn cÅ©ng từ trong sân Ä‘i ra đôi mắt bá»—ng dưng trừng lá»›n, tiểu thư tại sao lại ở cùng hắn má»™t chá»—?
Tá» Phượng VÅ© ngồi lên trên xe ngá»±a, xe ngá»±a khởi động rá»i Ä‘i, lúc Ä‘i tá»›i bên cạnh Vô Tấn xe ngá»±a dừng lại cá»a sổ mở ra, khuôn mặt cá»§a Tá» Phượng VÅ© hiện lên vẻ tá»± tin và thương cảm, nở ra nụ cưá»i thản nhiên:
- Nếu như ngươi muốn đưa cho ta năm nghìn lượng ta có thể chuyển cho ngươi.
- Tá» tiểu thư không hổ là thế gia thương nhân, qua tay phát tà i, không phải ngưá»i bình thưá»ng.
Vô Tấn đón tiếp nà ng dùng đôi mắt lanh lợi trả lá»i nà ng:
- Cô nương biết hiện tại ta đang suy nghĩ gì không?
- Suy nghÄ© gì váºy ta rất hứng thú.
Vô Tấn nhảy lông mi tự tin nói:
- Ta suy nghÄ© có má»™t ngà y sẽ dùng má»™t nghìn lượng bạc mua lại tiá»n trang Tá» Ä‘ai phúc.
Tá» Phượng VÅ© cưá»i khanh khách thanh âm như chuông bạc rất êm tai:
- ÄÆ°á»£c không tệ rất có chà khÃ, cứ cố gắng nhé.
Nà ng quay đầu lại phân phó cho xa phu:
- Äi xem tòa nhà ta má»›i mua.
Nà ng lại vụng trá»™m đẩy rèm ra đắc ý nhìn Vô Tấn, Vô Tấn lúc nà y chẳng thèm ngó tá»›i nữa mà xoay ngưá»i rá»i Ä‘i khiến cho nà ng có má»™t cảm giác hụt hẫng.
- Xú tiểu tỠkhông để ý tới ta sao?
Nà ng mỉm cưá»i tá»± nhá»§.
Vô Tấn lưá»i biếng quay trở lại hiệu cầm đồ hắn ném năm trăm lượng bạc và o quầy hà ng:
- Ngũ thúc trả cho thúc.
Hoà ng Phá»§ Quý báºn rá»™n má»™t canh giá», thấy Vô Tấn trả năm trăm lượng bạc trở vá» hắn vá»™i và ng há»i:
- Vô Tấn chuyện gì xảy ra váºy không mua nhà sao?
- Ngưá»i ta không chịu bán.
Vô Tấn buồn bã ỉu xìu nói má»™t câu, trá»±c tiếp Ä‘i và o trong phòng, Hoà ng Phá»§ Quý nhìn theo bóng lưng lưá»i biếng cá»§a hắn thì nhá» giá»ng há»i tiểu nhị:
- Ta cảm thấy không phù hợp.
Nhãn châu cá»§a lão Thất xoay động mà cưá»i hi hì
- Chưởng quỹ cái nà y còn phải há»i sao, nhất định là bị ngưá»i ta há»›t tay trên, công tá» trước giá» luôn sÄ© diện mà .
- Chớ nói lung tung.
Hoà ng Phủ Quý gõ đầu hắn một cái rồi đi và o.
Vô Tấn trở lại gian phòng, nằm ở trên giưá»ng trong lòng hắn cảm thấy uất ức đến cá»±c độ cho dù chỉ là hai mẫu đất ảnh hưởng không quá lá»›n nhưng lần nà y dù sao cÅ©ng là thất bại rất lá»›n, thua ở trong tay má»™t xú nha đầu khiến cho hắn cảm thấy rất mất mặt.
- Vô Tấn đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
Hoà ng Phá»§ Quý tiến tá»›i ân cần há»i.
- Không có gì ngũ thúc đi đi con buồn ngủ rồi.
Vô Tấn nói như váºy Hoà ng Phá»§ Quý đà nh nở nụ cưá»i:
- Ta có chuyện thú vị muốn nói cho ngươi đây.
- Có chuyên gì?
- Hôm qua tiểu hiệu cầm đồ phÃa tây có ông chá»§ tá»›i nói chuyện chúng ta, muốn thuê thương hiệu Tấn Phúc Ký là m chi nhánh danh nghÄ©a cá»§a chúng ta, hà ng năm cho chúng ta má»™t trăm lượng bạc, đúng là không tưởng tượng được.
Chuyện nà y đúng là thú vị, Vô Tấn há»i:
- Ngũ thúc đồng ý không?
- Ta là m sao đồng ý cho được, không nói đến chuyện nà y cần phải ngươi đồng ý quan trá»ng là chuyện nà y ảnh hưởng đến thương hiệu cá»§a chúng ta.
- Váºy nếu như hắn cho má»™t nghìn lượng bạc thì sao?
Vô Tấn lại há»i dò.
- Cho bao nhiêu bạc Ä‘á»u không được, danh dá»± là quan trá»ng đầu tiên, việc buôn bán cần phải đúng thương hiệu, chúng ta không thể nông nổi.
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
01-12-2012, 06:19 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 91: Äá» nghị.
Nhóm dịch: black
Nguồn: *********
Shared by: MTQ - ************
Vô Tấn gáºt đầu ngÅ© thúc nói vô cùng chà lý, thương hiệu xây dá»±ng rất khó khăn, gặp chuyện không hay thương hiệu bị Ä‘áºp phá thì coi như khá»i buôn bán.
- NgÅ© thúc nói đúng lắm thương hiệu cá»§a chúng ta có cho bao nhiêu tiá»n cÅ©ng không thể cho ngưá»i khác thuê.
Vô Tấn tâm niệm chuyển động, vấn đỠlà cổ nhân có chuyện bảo vệ thương hiệu không, hắn lạ truy vấn?
- Nếu như cá»a hiệu cầm đồ phÃa tây không để ý tá»›i chúng ta mà cứ dùng thì sao?
- Không được khi đó thương thiếp là m sao là m được, cá»a hà ng cùng má»™t loại không thể trùng tên, đương nhiên nếu như hắn tá»›i Hoa Äình huyện thì được.
- Nếu như chúng ta tá»›i Hoa Äình huyện mở má»™t tòa Tá» Thụy Phúc được không?
Vô Tấn phát hiện ra một lỗ thủng trong nà y.
- TỠThụy Phúc?
Hoà ng Phủ Quý vội và ng lắc đầu:
- Không thể, ai dám dùng thương hiệu của TỠThụy Phúc TỠgia sẽ không bỠqua cho ngươi loại sự tình nà y ngươi đững nghĩ tới.
Kỳ tháºt Vô Tấn cÅ©ng chỉ nói mà thôi, hắn không muốn là m chuyện nà y Ä‘i đắc tá»™i vá»›i Tá» Thụy Phúc là chuyện ngốc so Ä‘o vá»›i tiểu cô nương thì được, Vô Tấn trong lòng chỉ hÆ¡i phiá»n muá»™n má»™t chút mà thôi, tâm tình ngà y mai sẽ sáng sá»§a lại, hắn ngáp má»™t cái:
- Ngũ thúc con muốn nghỉ một lát.
Hoà ng Phủ Quý thấy tâm tình của Vô Tấn tốt lên thì hắn cất tiếng nói:
- Vô Tấn ta có chuyện cần tìm ngươi hỗ trợ.
- Chuyện gì váºy?
Vô Tấn thấy Hoà ng Phá»§ Quý cưá»i xấu hổ thì tò mò há»i lão.
- Ngũ thúc thúc có chuyện gì cứ nói thẳng ra.
- Là thế nà y hôm nay sau khi ngươi vá» có má»™t thương nhân Ä‘em mưá»i viên dạ minh châu cho ta, ta nhìn kỹ thì thấy phẩm chất hạt châu vô cùng tốt, hắn muốn năm nghìn lượng bạc La Tú Tà i nói cho ta biết có đại thương nhân ở kinh thà nh nguyện ý dùng bảy nghìn lượng bạc mua mưá»i viên dạ minh châu, má»™t chuyến nà y lá»i tá»›i hai nghìn lượng bạc, nhưng mà ...
Hoà ng Phủ Quý đau khổ gãi đầu:
- Ngươi biết trong tay cá»§a ta không có nhiá»u tiá»n như váºy...
- NgÅ© thúc váºy có ý để con há»i mượn gia chá»§ phải không?
- Không không, ta không phải có ý nà y.
Hoà ng Phá»§ Quý lắc đầu như trống lắc váºy do dá»± má»™t thoáng rồi lá»™ ra vẻ giảo hoạt trên khuôn mặt:
- Ta nói là trên tay cá»§a ngươi có nhiá»u đất Ä‘ai như váºy dù sao ngươi cÅ©ng không dùng, không bằng...
- Không bằng bán đi một chút đúng không?
Vô Tấn nở ra nụ cưá»i hắn hiểu được ý cá»§a ngÅ© thúc, bán Ä‘i má»™t khối đất, Ä‘em tiá»n cho hắn, cái nà y không có vấn đỠgì hắn suy nghÄ© má»™t chút rồi há»i:
- Váºy ngÅ© thúc khi nà o cần tiá»n?
- Việc buôn bán kia phải nhanh chóng muộn nhất ngà y mai phải có bạc.
- ÄÆ°á»£c rồi bây giá» chúng ta Ä‘i nước cá» tiếp theo.
Vô Tấn thấy trên mặt ngÅ© thúc trà n ngáºp nghi hoặc liá»n nói:
- NgÅ© thúc còn nhá»› lúc trước con nói vá»›i thúc có hai biện pháp má»™t cái là tiểu nhân tÃnh má»™t cái là mưu quân tá» thúc còn nhá»› không?
- Nhớ rõ, nhớ rõ.
Hoà ng Phá»§ Quý giống như là chuá»™t béo gáºt đầu.
Vô Tấn khôi phục lại tá»± tin bình thưá»ng nhìn Hoà ng Phá»§ Quý mà cưá»i nói:
- Con Ä‘oán chừng cháºm nhất buổi tối hôm nay sẽ dùng tá»›i mưu quân tá».
Ông chá»§ quán rượu Dương Ký không phải là thân thÃch cá»§a Tá» gia sao? Thu tháºp hắn cÅ©ng là thu tháºp thân thÃch cá»§a xú nha đầu kia.
...
Lúc buổi sáng má»™t tin tức truyá»n ra ở cá»a hà ng Bát Tiên kiá»u, sẽ không xây cầu má»›i nữa, cầu má»›i xây đối diện hồ dân ngõ hẻm sẽ thà nh cầu chÃnh thức, tin tức nà y khiến cho ngưá»i ta chấn kinh, ở phÃa bá» nam Tá» Äồng hà , cho dù sá»a kiá»u không ảnh hưởng quá lá»›n vá»›i bá»n há» nhưng phong thá»§y bị phá hư, ngưá»i là m ăn rất coi trá»ng Ä‘iá»u nà y.
Bát Tiên kiá»u xây dá»±ng ở bá» tây quạnh quẽ mấy trăm năm, có ngưá»i nghÄ© tá»›i nhưng không dám áp dụng, phong thá»§y là cái mà thương nhân ký thác, tiểu cá»u long ở Bát Tiên kiá»u sá»›m đã háºp và o tâm cá»§a bá»n há», Ä‘em tuyến đưá»ng cả trăm năm Ä‘i sá»a đổi, phong thá»§y bị phá hư khiến cho má»i ngưá»i vô cùng bất mãn, mà lúc nà y ngưá»i đứng sau mà n sá»a cầu cÅ©ng đã xuất hiện, chÃnh là hiệu cầm đồ Tấn Phúc, ngưá»i đương hưởng lợi nhất từ việc sá»a cầu.
Phản ứng đầu tiên cá»§a bá»n há» là đi quan phá»§ đỠnghị, yêu cầu quan phá»§ can thiệp giao trách nhiệm cho hiệu cầm đồ Tấn Phúc khôi phục nguyên trạng ban đầu ngưá»i Ä‘i đầu chÃnh là Dương Kinh Châu, hắn cÆ¡ hồ muốn Ä‘iên rồi, Bát Tiên kiá»u thay đổi tuyến đưá»ng hắn chÃnh là ngưá»i bi hao tổn lợi Ãch nhiá»u nhất, Ä‘iá»u là m cho hắn chán nản chÃnh là Tá» Hoà n không muốn tham dá»± và o chuyện nà y.
Hắn nói cho Dương Kinh Châu biết ở trong nhà hắn chỉ phụ trách việc thu kén tằm, chuyện cá»§a tiá»n trang là nhị ca Tá» VÄ© phụ trách, nếu như Dương Kinh Châu muốn Tá» gia xuất đầu thì hắn không tiện nhúng tay hãy Ä‘i tìm Tá» VÄ© mà hiện tại nhị ca Tá» VÄ© cá»§a hắn lại ở kinh thà nh.
Không được TỠgia ủng hộ, Dương Kinh Châu đà nh phải đi là m một mình, một buổi sáng hắn góp nhặt hai trăm tám mươi thương hộ ký tên ủng hộ đi tới huyện nha.
Ở huyện nha Duy Dương huyện, Äinh huyện thừa cÅ©ng khó xá» hắn quan hệ vá»›i thương nhân ở đây đã sáu năm rồi, tuy nhiên chuyện nà y hắn không dám vì đây là huyện lệnh phê chuẩn nhất định phải do huyện lện quyết định.
- Chuyện gì váºy?
Trương Dung Ä‘ang phê duyệt công văn, hắn cÅ©ng không ngẩng đầu lên mà há»i.
- Trương đại nhân có quan hệ tới cầu mới xây.
Äinh huyện thừa cẩn tháºn từng chút mà nói:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u rất bất mãn, còn cùng nhau đỠnghị.
- Äá» nghị?
Trương Dung nhướn mà y không vui, bá»n hỠđỠnghị gì?
Kỳ tháºt nếu như là giao cho quan phá»§ thì phải là thỉnh cầu má»›i đúng mà Dương Kinh Châu nhất thá»i tức giáºn hắn muốn lên án công khai hiệu cầm đồ Tấn Phúc cho nên trở thà nh kiện cáo. Äiá»u nà y có khẩu khà cứng đối cứng, Äinh huyện thừa cÅ©ng cảm thấy không ổn nhưng mà dù sao tất cả đã ký tên cÅ©ng không thể sá»a chữa được.
Trương Dung liá»n nhá»› tá»›i chuyện xây dá»±ng Bát Tiên kiá»u, Vô Tấn đã tá»›i đây xin hắn hắn tiếp nháºn đơn đỠnghị liá»n nhìn thấy má»™t bản vẽ má»›i đối láºp vá»›i bát tiên kiá»u hiện tại.
Khuôn mặt cá»§a Trương Dung hiện tại lá»™ ra vẻ bừng tỉnh đại ngá»™, hắn mốt má»±c không rõ tại sao Vô Tấn lại nhiệt tình như váºy rõ rà ng là quyên tiá»n sá»a cầu, hiện tại thì biết rồi, hóa ra là vì Bát Tiên kiá»u thay đổi tuyến đưá»ng hiệu cầm đồ Tấn Phúc Ký sinh ý cÅ©ng tăng lên.
Chà ng trai nà y rất thông minh khó trách Tô Hà n Trinh lai coi trá»ng hắn như váºy, dám cải biến bố cục cá»§a Bát Tiên kiá»u, trong lòng hắn thâm thở ra má»™t hÆ¡i, lấy tá» giấy đỠnghị xem xét, nguyên má»™t danh tá»± dà i chằng chịt, ông chá»§, thá»§ tịch chưởng quỹ... nguyên má»™t đám tên tuổi nổi tiếng khiến cho Trương Dung không khá»i cưá»i lạnh.
Trương Dung Ä‘em thư đỠnghị đóng lại trả cho Äinh huyện thừa.
- Chuyện nà y là do bá»n chúng quyên tiá»n xây cầu, cùng quan phá»§ không có quan hệ, chúng ta không há»i đến nữa.
- Thế nhưng mà ... cái nà y không quan tâm thì không tốt lắm
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
01-12-2012, 06:21 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 92: Mưu của quân tỠ(thượng)
Nhóm dịch: black
Nguồn: *********
Shared by: MTQ - ************
Äinh huyện thừa lẩm bẩm:
- HÆ¡n nữa bá»n hỠđộng đến phong thá»§y, Bát Tiên kiá»u là do thái tông hoà ng đế ngá»± khẩu thân phong.
- Äinh huyện thừa.
Ãnh mắt cá»§a Trương Dung lợi hại nhìn hắn:
Chỉ là trùng tu Bát Tiên kiá»u mà thôi, ngươi đừng mang thái tông hoà ng đế dá»a ta,là chÃnh ngươi có vấn đỠngươi nghe quá nhiá»u sá»± tình cá»§a thương nhân, ta không ngại tiết lá»™ cho ngươi má»™t tin tức, ngá»± sá» Trần Trung Thừa sắp tá»›i Äông Hải quáºn rồi, ngươi vẫn ngẫm lại Ä‘i.
Huyện lệnh vừa ra khá»i phòng Äinh huyện thừa đã ướt đẫm mồ hôi, hóa ra ngá»± sá» Trần Trung Thừa đã tá»›i Duy Dương huyện rồi.
........
Cảnh đêm bao phá»§ Bát Tiên kiá»u. ở lầu ba quán rượu Dương Ký đèn Ä‘uốc sáng trưng, hai trăm tên thương gia đông chá»§ tụ hợp lạ, cùng thương lượng là m sao để thay đổi đưá»ng Ä‘i cá»§a Bát Tiên kiá»u.
Dương Kinh Châu ở giữa đại đưá»ng thanh âm khà n lại mắt đầy tÆ¡ máu, tối hôm qua hắn đã vì vẽ má»™t bản vẽ cây cầu mà không ngá»§, hôm nay sá»± tình cá»§a Bát Tiên kiá»u khiến hắn vô cùng lo lắng, đả kÃch lá»›n nhất là Äinh huyện thừa đã nói cho hắn biết, chuyện nà y huyện nha không để ý, để cho bá»n há» tá»± mình giải quyết.
Mang theo thân thể mệt má»i và tinh thần bị đả kÃch, Dương Kinh Châu vẫn không cam lòng, hắn lợi dụng sá»± lo nghÄ© cá»§a chúng thương gia vá» chuyện phong thá»§y bị phá hư liá»n triệu táºp má»i ngưá»i mong má»i ngưá»i đồng tâm hiệp lá»±c.
- Các vị, cảm giác cá»§a các vị cÅ©ng giống như ta, Ä‘á»u cảm thấy mình bị lừa gạt, sá»a cầu là bạc cá»§a chúng ta nhưng sá»a chữa xong chá»— tốt lại không thuá»™c vá» ta mà còn tổn hại Ãch lợi cá»§a chúng ta.
Thanh âm của Dương Kinh Châu kiệt lực gà o thét, đôi mắt trừng lai đỠnhư máu:
- Äã không có má»i ngưá»i nói chúng ta phải là m sao bây giá»? Cứ như váºy mà nhịn sao?
Dương Kinh Châu hét to lên, tứ chi biểu hiện khoa trương hai tay nắm thà nh đấm mà vung vẩy đôi mắt lồi ra khóe miệng không ngừng run rẩy.
- Ta nguyện ý bá» ra má»™t nghìn lượng bạc chúng ta cùng nhau góp tiá»n xây dá»±ng lại Bát Tiên kiá»u má»i ngưá»i nghÄ© thế nà o?
Ở trong hà nh lang vang lên từng tiếng xôn xao, xây lại má»™t tòa cầu khác đây không phải là có hai cây cầu sao, váºy không phải là tiểu cá»u long mà là tiểu tháºp long mất rồi.
- Váºy cây cầu ở đối diện ngõ hẻm hồ dân phải là m sao bây giá»?
- Hủy nó đi.
Dương Kinh Châu không do dự mà nói:
- Chúng ta cùng nhau động thủ hủy nó đi.
Kết luáºn nà y khÆ¡i dáºy tranh luáºn cá»§a các thương nhân cây cầu má»›i xây mà đã há»§y Ä‘i ngưá»i qua đưá»ng là m sao qua sông, nhất định phải xây dá»±ng Bát Tiên kiá»u má»›i rồi má»›i có thể há»§y Ä‘i, nhưng đến lúc đó nếu như há»§y không được thì phải là m sao bây giá»? Thá»±c tế chuyện nà y có liên quan tá»›i lưu manh đầu lÄ©nh ở Duy Dương huyện, lại còn được Trương huyện lệnh phê chuẩn ai dám đắc tá»™i vá»›i Trương huyện lệnh nhất thá»i trong phòng vang lên từng thanh âm tranh luáºn ầm Ä©.
- Các vị yên tĩnh, các vị yên tĩnh.
Má»i ngưá»i yên tÄ©nh lại, Dương Kinh Châu má»™t lần nữa lá»›n tiếng hô:
- Các vị biện pháp thì có mấu chốt là chúng ta phải Ä‘oà n kết lại vá»›i nhau tâm không thể loạn má»i ngưá»i đồng tâm hiệp lá»±c sức mạnh thà nh đồng, chúng ta nhất định phải khôi phục lại Bát Tiên kiá»u, vá» chuyện nà y má»i ngưá»i có dị nghị gì không?
Mấu chốt là đây chỉ bằng và o má»™t mình Dương Kinh Châu hắn mà má»i ngưá»i không nhất trà thì không thể khôi phục lại Bát Tiên kiá»u.
Äúng lúc nà y ầm má»™t tiếng nổ vang lên, cá»a bá»—ng nhiên mở ra từ bên ngoà i Ä‘i và o má»™t tiểu nhị, hắn quay đầu nhìn tất cả mị ngưá»i, má»i ngưá»i liá»n kỳ quái đây không phải tiểu nhị lão thất ở hiệu cầm đồ sao?
- Ngươi có chuyện gì không?
Dương Kinh Châu hung dữ há»i hắn, hắn không biết ngưá»i tá»›i nhưng bây giá» là thá»i Ä‘iểm trá»ng yếu mở há»™i nghị hắn tá»›i đây là m gì?
Ngưới má»›i tá»›i đúng là tiểu nhị lão thất ở hiệu cầm đồ Tấn Phúc Ký, hắn nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Chưởng quầy nhà ta chuyển cáo vá»›i má»i ngưá»i bãi đất trống bên cạnh ngõ hẻm hồ dân có ý định bán vá»›i giá thấp nếu như má»i ngưá»i muốn mua thì có thể trao đổi.
Ở gần hồ dân ngõ hẻm Ä‘á»u là đất trống khoảng 150 bước Ãt nhất có thể mở mưá»i cá»a tiệm, nếu như cầu má»›i không há»§y được thì sẽ trở thà nh má»™t khu vá»±c hoà ng kim.
Trong phòng nhất thá»i yên tÄ©nh má»™t mảng, đến ná»—i ngay cả kim rÆ¡i xuống cÅ©ng có thể nghe thấy, từng tên thương nhân Ä‘á»u lá»™ ra sắc mặt kỳ dị ai cÅ©ng biết há»§y Ä‘i tòa cầu má»›i nà y rất khó khăn, ai cÅ©ng muốn nắm được lợi Ãch đầu tiên, ngoại trừ Dương Kinh Châu sắc mặt như ngưá»i chết thì ai cÅ©ng lá»™ ra vẻ háo hức.
- Ông chá»§ Dương, không được rồi cá»a hà ng nhà ta có chuyện gấp, ta Ä‘i trước má»™t bước.
- Ông chá»§ Dương thân thể cá»§a ta cÅ©ng không khá»e, ta muốn Ä‘i trước.
Bán chỉ là má»™t cái mồi nhá» chỉ cần bá»n há» không Ä‘oà n kết là được đương nhiên không thể không bán, nếu không các thương nhân cho rằng đây là âm mưu không tin tưởng sau đó bá»n há» lại Ä‘oà n kết lại.
Cho nên Vô Tấn quyết định bán má»™t miếng đất cÅ©ng để xá» lý tà i chÃnh cho ngÅ© thúc là m sinh ý trên biển, vá» phần bán cho ai hắn cÅ©ng lưá»i biếng không cân nhắc, lúc đêm có hÆ¡n mưá»i ông chá»§ tìm tá»›i Hoà ng Phá»§ Quý, biểu đạt ý định muốn mua đất, Vô Tấn cuối cùng cÅ©ng bán cho cá»a hà ng châu báu Lý ký, nguyên nhân chÃnh là Lý ký và Dương ký là thế giao vá»›i nhau, lần nà y là ngưá»i kiên định á»§ng há»™ Dương Kinh Châu, triệu táºp má»i ngưá»i giúp hắn, cách tiệm châu báu Lý ký không xa chÃnh là tiá»n trang cá»§a Tá» Äại Phúc, Vô Tấn muốn cho Tá» Phượng VÅ© biết rõ chuyện nà y là m chonagf mất mặt mÅ©i.
Những ngà y kế tiếp trá»i con chưa sáng thiếu đông chá»§ cá»§a Lý ký là Lý Như Nguyệt đã tá»›i tìm Vô Tấn.
Lý Như Nguyệt là má»™t nữ tá» vừa Ä‘en vừa béo lúc nà y Ä‘i mua đất ngưá»i ra mặt bán đất chÃnh là Vô Tấn, cuối cùng khế ước cÅ©ng do hắn ký tên, Ä‘iá»u nà y khiến cho Lý Như Nguyệt cảm thấy bất ngá», nà ng con tưởng rằng đất Ä‘ai ở đây là cá»§a Hoà ng Phá»§ Quý hóa ra ngưá»i trẻ tuổi nà y má»›i là chá»§ nhân.
Lý Như Nguyệt vô cùng khôn khéo nà ng láºp tức Ä‘oán được ngưá»i trẻ tuổi nà y chÃnh là chá»§ mưu sau mà n cá»§a lần thay đổi tuyến đưá»ng Bát Tiên kiá»u nà y, vấn đỠlà nà ng tá»›i đây mua đất nói những chuyên khác nà ng cÅ©ng không quan tâm nữa.
Hà n huyên má»™t lúc mục Ä‘Ãch cá»§a song phương đã rõ rà ng.
- Lý cô nương, ta muốn bán đúng là mảnh đất nà y.
Lý Như Nguyệt tuy tướng mạo không tốt nhưng nà ng ôn như văn tÄ©nh, chắp tay đứng sau lưng, trong lòng yên lặng tÃnh toán, tổng cá»™ng là hÆ¡n mưá»i trượng, so vá»›i cá»a hà ng cÅ© thì lá»›n hÆ¡n má»™t chút, tiệm châu báu Lý Ký thuê mặt bằng cá»a hà ng, tiá»n thuê rất cao bá»n há» muốn mua lại nhưng chá»§ nhà lại không chịu bán, mảnh đất nà y không nghi ngá» rất phù hợp.
Lý Như Nguyệt cưá»i cưá»i trên mặt hiên ra má lúm đồng tiá»n:
- Không biết Hoà ng Phá»§ công tá» muốn bán mảnh đất nà y bao nhiêu tiá»n?
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
01-12-2012, 06:25 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 93: Mưu của quân tỠ(hạ)
Nhóm dịch: black
Nguồn: *********
Shared by: MTQ - ************
Vô Tấn chỉ và o quán rượu Dương ký phÃa xa xa:
- Cô nương cũng biết quán rượu Dương ký kia bỠra ba vạn lượng bạc Dương Kinh Châu cũng không bán, mảnh đất nà y của ta tuy không đối diện đầu cầu nhưng cũng cực kỳ quý giá ta bán hai vạn lượng bạc.
Lý Như Nguyệt khẽ lắc đầu cưá»i cưá»i từ từ nói:
- Vô Tấn công tá», ta thừa nháºn hai vạn lượng bạc là đúng tuy nhiên chúng ta ở đây gánh chịu phong hiểm từ cây cầu cá»§a công tá», Ãt nhất chúng ta sẽ cùng công tá» giữ tìn nó cho nên nếu má»™t vạn năm nghìn lượng thì ta mua.
Kỳ tháºt phụ thân cá»§a Lý Như Nguyệt đã tìm tá»›i Dinh huyện thừa hắn biết tin tức cá»§a quan phá»§ là đúng, tòa cầu má»›i nà y sẽ không há»§y Ä‘i, Bát Tiên kiá»u không xây lại cho nên hắn má»›i quyết định mua đất, phong hiểm chì là cá»›, tiện nghi má»›i là thá»±c.
Vô Tấn nghÄ© nghÄ© rồi mỉm cưá»i nói:
- Váºy má»™t vạn bảy nghìn lượng, các vị có thể giao hai lần trong vòng má»™t tháng, lần đầu giao má»™t vạn sau đó giao sáu ngà n, thế nà o?
Lý Như Nguyệt tÃnh tiá»n lãi má»™t phen rồi hé miệng cưá»i nói:
- Má»™t vạn sáu nghìn lượng, má»™t lần thanh toán tiá»n, được không?
Äúng lúc nà y ở cách đó không xa truyá»n tá»›i má»™t thanh âm:
- Vị nà o là Vô Tấn công t�
- Ta chÃnh là Vô Tấn, quan sai đại ca có chuyện gì không?
Nha dịch chắp tay:
- Công tá», Hoà ng Phá»§ chá»§ sá»± có chuyện má»i công tá» Ä‘i quáºn nha, nói là có chuyện gấp cần bà n.
Vô Tấn sững sá» mặt trá»i còn chưa lên đại ca tìm hắn là m gì?
- Äa tạ rồi.
Vô Tấn nói vá»›i Hoà ng Phá»§ Quý ở phÃa sau:
- Ngũ thúc thưởng cho quan sai đại ca năm trăm vặn, ghi ở trong chi tiêu của con.
Nha dịch vô cùng cảm kÃch không ngá»›t lá»i cảm tạ, Vô Tấn chỉ Hoà ng Phá»§ QUý rồi nói vá»›i Lý Như Nguyệt:
- Lý cô nương, ta đã á»§y thác cho ngÅ© thúc ta toà n quyá»n đại diện, công việc cụ thể cô nương cứ nói chuyện vá»›i ông ấy, ta xin lá»—i không tiếp được rồi.
Lý Như Nguyệt rất có hảo cảm vá»›i Vô Tấn, nà ng nhẹ nhà ng cưá»i:
- ÄÆ°á»£c công tá» Ä‘i thong thả.
Vô Tấn trở vỠchải chuốt sau đó lại ký và o khế ước để trống giao cho ngũ thúc rồi mới đi tới quân nha.
Hắn mua đất trá»n vẹn tốn sáu bảy ngà y thá»i gian, cÆ¡ hồ quên Ä‘i chuyện viết sách vá»›i Cá»u Thiên, giữa đưá»ng Ä‘i qua Láºu Thất trai hắn má»›i nhá»› tá»›i.
Trong lòng hắn thầm ước định bá»n há» hẹn ngà y mưá»i tháng năm sẽ gặp nhau hôm nay đã là ngà y chÃn tháng năm, váºy thì chÃnh là ngà y mai rồi, Vô Tấn không khá»i cảm thấy mình may mắn, nếu không đã thất tÃn vá»›i Cá»u Thiên rồi.
Lúc nà y trá»i tá» má» sáng, Láºu Thất trai vẫn chưa mở cá»a, ở trên đưá»ng trống trÆ¡n má»™t mảng, cÆ¡ hồ không có ngưá»i nà o Ä‘i đưá»ng chỉ ngẫu nhiên nhìn thấy mấy nông dân Ä‘i ngang qua.
Vô Tấn Ä‘i tá»›i quáºn nha, lúc nà y trá»i không còn sá»›m, ở phÃa xa xa vẫn chưa mở, ná»™i quáºn lạnh tanh, Vô Tấn đẩy cá»a ra, đại ca dÄ© nhiên là trá»i chưa sáng đã tá»›i quáºn nha rồi, biểu hiện xem ra vô cùng tÃch cá»±c.
Cá» quáºn nha mở ra, hắn ló đầu và o nhìn thì thấy đại ca Duy Minh cá»§a hắn Ä‘ang ở trong phòng Ä‘i ra nhìn thấy hắn liá»n nói:
- Vô Tấn.
Duy Minh vẫy vẫy tay với hắn.
Vô Tấn đi tới nói:
- Äại ca sá»›m như váºy đã tìm đệ sao?
- Äệ Ä‘i theo ta.
Duy Minh mang hắn xuyên qua hà nh lang thấy bên cạnh không có ngưá»i liá»n cưá»i nói:
- Không phải ta tìm đệ mà là Tô đại nhân tìm đệ, có chuyện tốt rồi.
Hóa ra là Tô Hà n Trinh tìm hắn, má»›i sáng sá»›m như váºy không biết là có chuyện gì tốt, còn tiếp kiến mình, phái ngưá»i nói cho mình biết không được sao? Äoán chừng tám chÃn phần mưá»i là có cái gì tệ cho hắn.
- Có chuyện tốt gì?
- Äệ đừng vá»™i Tô đại nhân sẽ cho đệ biết cam Ä‘oan là đệ không tưởng tượng được.
Duy Minh cưá»i cưá»i đến lúc hấp dẫn lại không chịu nói khiến cho Vô Tấn buồn bá»±c trong lòng hắn thấy tâm tình cá»§a đại ca không tệ liá»n cưá»i há»i hắn:
-Äại ca hai ngà y nay cảm giác là m quan cá»§a huynh thế nà o?
- Còn không phải là quan, ta chỉ là má»™t lại viên, kém ná»a bước mấu chốt nữa.
Duy Minh thở dà i má»™t tiếng, hắn đã hai mươi bảy tuổi rồi, năm hai mươi bảy tuổi Tô Hà n Trinh đã thi Ä‘áºu tiên sÄ© xem ra mình không cách nà o Ä‘uổi kịp hắn.
Vô Tấn còn muốn nhắc nhở hắn má»™t phen, trên quan trưá»ng phải chú ý các hạng mục công việc nhưng lúc nà y bá»n hỠđã tá»›i phòng cá»§a thứ sá».
- Äại nhân, Vô Tấn đến rồi.
Duy Minh bẩm báo một tiếng,
- Ha ha, Vô Tấn mau tới đây.
Ở trong phòng truyá»n ra thanh âm cá»§a Tô Hà n Trinh, ngữ khà có vẻ vô cùng vui sướng, Vô Tấn cưá»i cưá»i Ä‘i và o trong phòng Duy Minh cÅ©ng theo sau hắn Ä‘i và o.
Ở trong phòng, Tô Hà n Trinh khà sắc hồng nhuáºn, vẻ mặt hưng phấn có thể ninhfn ra tâm tình cá»§a hắn vô cùng vui vẻ cÅ©ng khó trách Duy Minh vừa má»›i đảm nhiệm chức há»™ tà o đã mang thuế vụ ở Äông Hải quáºn ba năm nay báo cáo, lúc trước hắn đến Äông Hải quáºn cả tháng mà còn chưa được thấy.
Äiá»u nà y cho hắn cảm giác đã hoà n thà nh phó thác mà thái tá» giao cho, tuy nhiên hôm nay hắn nháºn được má»™t tin tức, Giang Ninh phá»§ truyá»n tá»›i công văn, hình bá»™ thị lang Cao Hằng tá»›i Äông Hải quáºn thị sát, Giang Ninh phá»§ mệnh cho hắn tiếp đãi.
Äồng thá»i hắn cÅ©ng nháºn được máºt chỉ ngá»± sá» trung thừa Trần Trá»±c muốn Ä‘i thị sát Hoà i Bắc, hình bá»™ thị lang tá»›i thì ngá»± sá» trung thừa cÅ©ng tá»›i, thái tá» dụng tâm khôn lưá»ng.
- Tham kiến đại nhân.
- Vô Tấn ta vẫn đang đợi ngươi.
Tô Hà n Trinh vẻ mặt tươi cưá»i có phần không chỠđợi được:
- Trước hết nói cho ngươi biết một tin tức tốt, Vô Tấn chúc mừng ngươi.
Vô Tấn thấy Tô Hà n Trinh tươi cưá»i giống như muốn nháºn hắn là m con rể váºy tuy nhiên con gái hắn còn nhá» nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ là cháu rể, đương nhiên Vô Tấn biết là má»™t tưởng, Tô Hà n Trinh cưá»i như váºy không có hảo ý, không phải bịp bợm cho mình là m thuá»™c hạc á»§a hắn chứ?
Tô Hà n Trinh lấy ra má»™t phong thư cưá»i cưá»i nói:
- Äây chÃnh là thư mà thái tá» tối qua phái ngưá»i đưa tá»›i, trong thư tán dương ngươi đánh đổ Hoà ng Phá»§ Dáºt Biểu, biểu hiện vô cùng tốt, cho nên lại bá»™ đã quyết định trao tặng ngươi chức quan thất phẩm Vân Kỵ Úy, lại bá»™ đã ghi và o hồ sÆ¡ không lâu sẽ có công văn chÃnh thức đưa xuống.
Vô Tấn nghe như lá»t và o sương mù, đây là gì? Thất phẩm chẳng lẽ muốn hắn là m quan sao? Vân Kỵ úy nghe có vẻ không tệ lắm, nhưng hắn không biết chức quan nà y hắn chỉ biết tá»›i huyện lệnh huyện thừa chá»§ bá»™ hoặc thứ sá» chứ chưa bao giá» nghe tá»›i Vân Kỵ úy nà y.
- Äại nhân có thể giải thÃch cho ta được khong thất phẩm không phải là huyện lệnh sao?
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
02-12-2012, 10:10 AM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 94: Vân Ky Húy
Nhóm dịch: black
Nguồn: *********
Shared by: MTQ - ************
Tô Hà n Trinh nghe hắn nói thì nhịn không được cưá»i liá»n giải thÃch cho hắn:
- Vô Tấn không phải như ngươi nghÄ©, Äại Ninh vương triá»u hệ thống chức quan rất phức tạp, có quan chÃnh thức tán quan và tước vị ba loại, ngoà i ra còn có má»™t chức quan vinh dá»±, chá»§ yếu là trao tặng cho ngưá»i bình thưá»ng láºp hiá»u công tÃch, gá»i là huân quan, và dụ như binh sÄ© trong chiến tranh láºp công và dụ như Tá» gia ở Bình Giang ná»™p thuế nhiá»u nhất trong thiên hạ, Tá» Thụy Phúc thương há»™i được phong là m nhị phẩm trụ quốc, ngươi được phong là m Vân Kỵ Úy hà ng năm chỉ có thân sÄ© má»›i có được, má»›i mưá»i bảy tuổi đã là m huân quan, tháºt sá»± không đơn giản!
Vô Tấn lúc nà y má»›i hiểu rõ, hóa ra huân quan nà y cÅ©ng giống như chiến sÄ© thi Ä‘ua tam bát hồng kỳ cá»§a Ä‘á»i sau, hắn lúc nà y đã biết Vân Kỵ Úy nà y là chiến sÄ© thi đưa không biết nên khóc hay nên cưá»i.
Còn không bằng Ä‘i thi khoa cá» Ä‘áºu công danh, cái đó còn tác dụng hÆ¡n cái chiến sÄ© thi Ä‘ua nà y.
Duy Minh thấy huynh đệ sững sỠở đó còn tưởng rằng hắn vui mừng, trong lòng cÅ©ng cao hứng thay cho hắn, đây chÃnh là huân quan thái tá» tá»± mình phong, có bao nhiêu ngưá»i mÆ¡ ước mà còn không được.
Vô Tấn cuối cùng cũng mở miệng:
- Äại nhân... chức Vân Kỵ úy nà y có gì tốt?
Tô Hà n Trinh thấy hắn không cảm tạ Æ¡n cá»§a thái tá» mà lại há»i có gì tốt không thì trong lòng không khá»i thầm than, đúng là hà i tá», đầu tiên vẫn nghÄ© là có chá»— tốt gì không.
- Cái nà y... đương nhiên là có và dụ như là gặp quan không phải lạy.
Vô Tấn lúc nà y mới nhớ mình đã lạy quan cái nà o đâu, đãi ngộ nà y hắn đã sớm tiêu hao rồi.
- Äại nhân còn gì nữa không?
- Còn nữa ngươi đến bất kỳ nơi nà o, tại trạm dịch nà o chỉ cần quan viên cùng cấp thì không thể chối từ, hơn nữa nếu như đến ngũ phẩm kỵ đô úy vỠsau có thể miễn lao dịch và binh dịch, Vô Tấn ngươi cần phải tranh thủ một chút.
Äiá»u cuối cùng Vô Tấn có hÆ¡i hứng thú, hắn cÅ©ng không muốn phục lao dịch hay binh dịch gì, là m quan quân thì còn tốt, Ä‘oán chừng đãi ngá»™ nà y thuá»™c vá» chiến sÄ© thi Ä‘ua cả nước, nhưng mà hắn còn kém và i cấp phải đợi đến khi nà o đây?
Äiá»u hưng phấn duy nhất cÅ©ng biến mất, Vô Tấn láºp tức không còn tinh thần, Duy Minh minh bạch tâm tư cá»§a huynh đệ liá»n an á»§i hắn:
- Äệ đệ cứ cố gắng thì sẽ thăng cấp thôi mà .
Kỳ tháºt Vô Tấn đối vá»›i huân quan không có chút hứng thú nà o, ngÅ© thúc đã nói vá»›i hắn, lao dịch và quân dịch có rất nhiá»u cách dùng tiá»n thay cho, hai mươi lượng bạc thay cho má»™t lần lao dịch, năm trăm lượng bạc thì thay cho bốn năm quân dịch, tháºm chà có thể giao tiá»n miá»…n lao dịch và quân dịch đây là quy định bất thà nh văn, cái chá»— tốt nhiá»u nhất cá»§a Vân kỵ Úy chỉ là gặp quan không lạy mà thoi.
Kỳ tháºt còn má»™t chá»— tốt khác mà Tô Hà n Trinh chưa nói Vô Tấn cÅ©ng không biết đó là sau khi Ä‘oạt được huân quan rồi có thể lấy thiếp, Tô Hà n Trinh thấy Vô Tấn còn nhá» cho nên không cần phải nói vá»›i hắn những Ä‘iá»u nà y.
Vô Tấn tuy không có hứng thú nhưng đà nh phải tá» vẻ thi lá»… tháºt sâu:
- Äa tạ thái tá» ban ân, Ä‘a tạ đại nhân đỠcá».
Tô Hà n Trinh vuốt râu mỉm cưá»i, Vô Tấn coi như biết lá»…, tuy nhiên hắn tá»›i tìm Vô Tấn không phải là vì chuyện nà y, hắn lại mỉm cưá»i:
- Vô Tấn ta còn má»™t chuyện muốn má»i ngươi giúp đỡ.
Tô Hà n Trinh trong lòng thầm nghÄ© má»™t cái huân quan bình thưá»ng không lung lạc được Vô Tấn cần phải khách khà má»i hắn há»— trợ.
Từ trong quáºn nha Ä‘i ra, Vô Tấn hÆ¡i buồn rầu, Tô Hà n Trinh má»i hắn há»— trợ chuyện không lá»›n, ngá»± sá» trung thừa cá»§a triá»u đình muốn Ä‘i tá»›i Äông Hải quáºn, Tô Hà n Trinh muốn hắn là m há»™ vệ toà n bá»™ hà nh trình, đương nhiên ngá»± sá» trung thừa cÅ©ng có vệ sÄ© cá»§a mình, kỳ tháºt không cần hắn hao tâm tổn trÃ, hắn hiện tại cÅ©ng giống như là m hướng dẫn viên du lịch ở Ä‘á»i sau, dù sao trong khoảng thá»i gian nà y chuyện cá»§a hắn không nhiá»u lắm, hắn cÅ©ng đáp ứng má»™t tiếng.
Không ngá» Tô Hà n Trinh muốn hắn buổi chiá»u Ä‘i tá»›i Bình Giang huyện, lúc nà y hắn má»›i phản ứng ra, Bình Giang huyện ở trong Äông Hải quáºn, không gần vá»›i Duy Dương huyện, vấn đỠcá»§a ngá»± sá» trung thừa cÅ©ng không lá»›n nhưng phiá»n toái ở chá»— ngà y mai hắn phải cùng vá»›i Cá»u Thiên thảo luáºn viết tiểu thuyết Ä‘iá»u nà y khiến cho hắn khó xá», hắn cÅ©ng không thể nói vá»›i Tô Hà n Trinh ta cùng vá»›i chất nữ cá»§a ngươi ngà y mai có ước hẹn không rảnh Ä‘i Bình Giang huyện.
Vô Tấn không thể là m gì đà nh phải Ä‘em chuyện thảo luáºn viết tiểu thuyết vá»›i Cá»u Thiên kéo dà i, hắn rá»i khá»i quáºn nha, cho dù không tìm thấy Cá»u Thiên thì Ãt nhất cÅ©ng có thể tìm thấy Nghiêm thúc để hắn để lá»i nhắn lại.
Äi và o thư viện phố, hắn nhìn thấy sáng sá»›m vẫn chưa có ngưá»i, ở cá»a ra và o Láºu Thất trai trà n ngáºp xe cá»™, rất nhiá»u nhân ảnh lắc lư, Vô Tấn khẽ giáºt mình có chuyện gì xảy ra sao?
Hắn nhanh chóng bước và o thư Ä‘iếm, ba bốn chiếc xe váºn hà ng dừng lại, phu xe khiêng từng khối và o bên trong.
- Hóa ra là gạo.
Vô Tấn nhìn thấy ở trên mặt đất có một đống gạo trắng thì khó hiểu, chẳng lẽ Nghiêm thúc muốn chuyển sang bán gạo rồi sao?
Lúc nà y Cá»u Thiên từ trong tiệm sách Ä‘i ra, nà ng mang theo má»™t cái giá» trúc lá»›n trong tay là má»™t cái hốt rác, và i ngà y không thấy, Cá»u Thiên tá»±a hồ cà ng thêm thanh lệ tuyệt luân lúc nà y nà ng mặc má»™t cái váy dà i nhuốm mà u đà o, mái tóc vén lên lá»™ ra cái cổ trắng toát.
Nà ng dùng đồ hốt rác nhanh chóng xúc gạo và o trong giá», xem ra cái giá» rất nặng, Cá»u Thiên cố gắng lắm má»›i xách được, nà ng khẽ chau mà y đúng lúc nà y nà ng bá»—ng nhiên cảm thấy nhẹ bá»—ng, bà n tay chạm phải má»™t bà n tay ấm áp khác, cái rổ đã bị ngưá»i ta xách Ä‘i.
Cá»u Thiên quay đầu lại chỉ thấy phÃa sau là má»™t ngưá»i trẻ tuổi Ä‘ang cưá»i cưá»i nhìn nà ng.
- LÃ huynh.
Äôi mắt đẹp cá»§a Cá»u Thiên bá»—ng nhiên bừng sáng, cố gắng kìm chế vui mừng:
- Vô Tấn sao huynh lại ở đây?
- ChỠmột chút.
Cá»u Thiên bá»—ng cảm thấy có gì đó không đúng, chẳng lẽ mình nhá»› lầm rồi sao, không phải bảo ngà y mai má»›i gặp sao? Nà ng nghi hoặc nhìn thoáng qua Vô Tấn.
Vô Tấn cưá»i cưá»i:
- Chẳng lẽ ta hôm nay không thể tới sao?
- Không phải ta không phải có ý tứ nà y ý của ta là sợ mình nhớ lầm rồi.
Cá»u Thiên vá»™i và ng giải thÃch:
- Kỳ thực huynh hôm nay đến ta cũng rất vui vẻ.
- Taijs ao?
Vô Tấn dùng ánh mắt vui vẻ nhìn nà ng, lúc nà y hai ngưá»i máºp má» khó có thể nói hết, Cá»u Thiên đỠcả mặt nà ng nháy mắt nhìn vá» phÃa xe gạo mà nói:
- Huynh thỠđoán đi.
- À, ta hiểu rồi hóa ra cô nương muốn đem ta đến là m khuân vác xem ra ta sắp trở thà nh Trư Bát Giới trong ngòi bút của cô nương.
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äæîëè , cao nguyệt , cao nguyet , cao nguyet hoang toc , doc truyen hoang toc , êàìèí , hổ hay sư rmanh hÆ¡n , hoang toc , hoang toc 4vn , hoang toc bachngocsach , hoang toc c cao nguyệt , hoang toc cao nguyệt , hoang toc cao nguyet , hoang toc cao nguyet 4vn , hoang toc cao nguyet prc , hoang ton cao nguyet , hoà ng tá»™c prc , ls qs hoang toc , lsqs hoang toc , lsqs hoà ng tá»™c , phạm lãi tây thi 4vn , sat than , thien ha cao nguyet full , truyen cua cao nguyệt , truyen hoang toc , truyen hoang toc 4vn , truyen lsqs , truyen lsqs hay , truyen lsqs hoang toc , æàëþçè