23-03-2012, 01:07 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 5 : Gia Tổ Bách Linh.
Dịch Giả: bachtue_cungvuong
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Hoà ng Phá»§ Vô Tấn Ä‘ang nói chuyện vá»›i đại ca thì từ xa đã nghe thấy tiếng khóc cá»§a trẻ con. ThÃnh lá»±c cá»§a hắn khác vá»›i ngưá»i thưá»ng, hắn lặng ngưá»i nghe kÄ© lần nữa, bá»—ng nhảy lên:
“Không hay! Là tiếng khóc cá»§a Lạc Lạc.â€
Hắn chạy ra nhanh như tên bắn. ThÃch Hinh Lan đương bưng món ăn bước và o chỉ cảm thấy có má»™t cÆ¡n gió xẹt ngang qua, bèn chẳng thấy bóng dáng Vô Tấn đâu cả.
“Duy Minh, xảy ra chuyện gì váºy?â€
Hoà ng Phá»§ Duy Minh bị tốc độ kinh hoà ng cá»§a ngưá»i huynh đệ là m cho ngÆ¡ ngác, sau má»™t hồi má»›i nói:
“Ta cÅ©ng chẳng biết. Hình như là có ai đó Ä‘ang khóc.â€
“Không đúng! Là Lạc Lạc và Äóa Äóa.â€
Duy Minh cÅ©ng nghe thấy tiếng khóc cá»§a con gái. Anh ta cÅ©ng nhảy lên chạy ra bên ngoà i. Lúc nà y, Vô Tấn đã bế Lạc Lạc bước nhanh và o bên trong viện. Äóa Äóa chạy theo sau, khóc đến mặt đầy nước mắt. Mưá»i mấy ngưá»i trong tá»™c xì xà o to nhá», cÅ©ng theo và o trong viện.
Vô Tấn tối mắt tối mÅ©i, không nói lá»i nà o bế Lạc Lạc và o trong phòng. Duy Minh phát hiện con trai mình đã ngất xỉu. Hắn cảm thấy cả ngưá»i má»m nhÅ©n, không biết đã xảy ra chuyện gì. Hắn Ä‘ang định Ä‘i theo và o trong nhà , thì nghe vợ Ä‘ang sốt ruá»™t há»i con gái:
“Äóa Äóa! Äừng khóc nà o. Nói mẹ nghe rốt cuốc đã xảy ra chuyện gì?â€
Duy Minh như dừng bước, chỉ nghe Äóa Äóa nói trong nước mắt,
“Tên xấu xa đã giẫm nát diá»u cá»§a chúng con, còn đánh ca ca má»™t cái tát nữa.â€
“Äóa Äóa, tên xấu xa nà o váºy?â€
Duy Minh há»i dồn.
“ChÃnh là nhị thúc, cái tên Kim nhãn tỳ khưu ấy!"
Ngưá»i trong tá»™c tụ táºp trước cá»a rá»™ lên. Cả đám ngưá»i nhìn nhau, rồi Ä‘á»u lặng lẽ lùi lại. Rá»i khá»i cái nÆ¡i thị phi nà y.
Duy Minh không còn tâm trà để ý những ngưá»i trong tá»™c nà y nữa. Lòng hắn nóng như lá»a đốt, lại há»i con gái:
“Hắn chỉ đánh ca ca con má»™t tát thôi sao?â€
“Không! Không chỉ má»™t tát.â€
Vô Tấn xuất hiện trước cá»a, nói má»™t cách lạnh lùng:
“Hắn còn bẻ gãy cả ngón trá» tay phải cá»§a Lạc Lạc nữa.â€
Äứng lặng hồi lâu, Duy Minh đột nhiên nhảy cẫng lên, lá»›n tiếng quát:
“Ta phải Ä‘i tìm hắn!â€
Hắn xông ra ngoà i cá»a viện, khà giáºn bừng bừng Ä‘i tìm tên thối tha đáng chết kia.
…………………………..
Äiểm quan trá»ng nhất để gia tá»™c Äông hải Hoà ng Phá»§ Thị trở thà nh má»™t trong sáu đại gia tá»™c cá»§a quáºn Äông Hải chÃnh là nhá» và o tà i lá»±c hùng háºu. Trăm năm trước đây, nhà há» Hoà ng Phá»§ xuất hiện má»™t kì tà i vá» buôn bán tên là Hoà ng Phá»§ Tuấn. Từ khi ông hai mươi tuổi đã thống lÄ©nh đội thuyá»n ra biển buôn bán. Sau hÆ¡n mấy chục năm cố gắng, cuối cùng cÅ©ng đã để kiếm được cho Gia Tá»™c Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị cả má»™t gia sản hùng háºu. Ông trở thà nh tá»™c trưởng cá»§a gia tá»™c Hoà ng Phá»§ Thị. Sau đó, ông đã Ä‘em chức tá»™c trưởng giao lại cho con trai ông là Hoà ng Phá»§ Bách Linh, và đó cÅ©ng chÃnh là tổ phụ cá»§a hai huynh đệ Duy Minh và Vô Tấn bây giá».
Hoà ng Phá»§ Bách Linh tuổi đã ngoà i bảy mươi. Tuy tuổi đã cao nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, da mặt hồng hà o. Chỉ là đôi chân Ä‘i lại có hÆ¡i chút khó khăn, phải chống gáºy mà đi. Lúc nà y, ông Ä‘ang tiếp đón má»™t vị khách vô cùng quan trá»ng: Äại quản gia cá»§a phá»§ thượng Hoà ng Phá»§ Huyện Công - Tần Dụng.
Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị tuy rằng tà i lá»±c hùng háºu, nhưng dù sao cÅ©ng chỉ là thương nhân, địa vị xã há»™i không cao. Vị quản gia Tần Dụng nà y cÅ©ng tá» vẻ hÆ¡i khinh thưá»ng há». Hắn cầm tách trà lên uống má»™t ngụm, nói má»™t cách cháºm rãi:
“à cá»§a Huyện Công rất rõ rà ng, chỉ được do Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c ứng tuyển chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±. Nếu không, sẽ há»§y tư cách ứng tuyển cá»§a Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị.â€
Hoà ng Phủ Bách Linh trong lòng cảm thấy vô cùng bất mãn. Ông biết là nhất định con trai ông đã đi hối lộ Hoà ng Phủ Cừ. Vì để có thể có được tư cách ứng tuyển, con trai ta đã không tiếc thủ đoạn hay sao?
“Tần quản gia có Ä‘iá»u không biết. Duy Minh cá»§a phá»§ chúng tôi tháng trước đã thi đỗ Cống Cữ SÄ©. Cả huyện Hoà i Dương chỉ có hai ngưá»i thi đỗ. Tôi nghÄ© là Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị nên phái ngưá»i hiá»n năng Ä‘i ứng tuyển. Như váºy má»›i có thể có hi vá»ng……â€
“Không được!â€
Thái độ cá»§a Tần quản gia rất cương quyết, hắn ta cắt ngang lá»i cá»§a Hoà ng Phá»§ Bách Linh,
“Lão gia phá»§ chúng tôi đã nói rất rõ. Chỉ có thể do cháu Ä‘Ãch tôn Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c ứng tuyển. Không có lá»±a chá»n khác.â€
Nói xong, ngay đến trà cÅ©ng không uống nữa, hắn đứng dáºy chắp tay,
“Lá»i thì tôi cÅ©ng đã chuyển rồi! Xin cáo từ!â€
“Tần quản gia Ä‘i thong thả. Tiá»…n khách!â€
Sau khi tiá»…n Tần quản gia vá», trong lòng cá»§a Hoà ng Phá»§ Bách Linh vô cùng tức giáºn. Má»™t tên gia nô cÅ©ng dám bức ép mình đến như váºy. Äiá»u đó chứng tá» rằng trong mắt Hoà ng Phá»§ Cừ chẳng há» coi Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị ra cái gì. Cái thằng con ngu ngốc cá»§a mình! Tại sao lại Ä‘i kiếm má»™t kẻ như váºy để là m chá»— dá»±a chứ. Ngay đến má»™t chút xÃu tôn trá»ng cÅ©ng không há» có.
Tức giáºn thì tức giáºn! Nhưng trong lòng cá»§a ông cÅ©ng chẳng biết phải là m sao. Con trai có Hoà ng Phá»§ Cừ chống đỡ. E rằng lần tranh tuyển Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± lần nà y mình sẽ phải thua thôi.
…………..
Trong nhà cá»§a Duy Minh, Vô Tấn thà nh thạo dùng động tác tháºt cẩn tháºn để nối lại ngón tay cho Lạc Lạc. Bất luáºn là kiếp trước hay là kiếp nà y, hắn cÅ©ng Ä‘á»u đã được huấn luáºn nghiêm khắc vá» phương diện nà y. Cho dù là những thầy thuốc bình thưá»ng cÅ©ng không bằng hắn được. Mà ở trên ngưá»i cá»§a hắn còn mang theo má»™t phương thuốc trị thương bà truyá»n do chÃnh hắn tá»± bà o chế. Loại thuốc nà y không chỉ có công hiệu kì diệu trong việc chữa trị bong gân gãy xương, mà giảm sưng tấy cÅ©ng rất tốt. Trên mặt cá»§a Lạc Lạc cÅ©ng được thoa má»™t lá»›p má»ng, chá»— sưng đỠđã từ từ tan dần.
ThÃch Hinh Lan ở bên cạnh, khóc đến hai mắt đỠngầu. Con trai bị thương là m cho nà ng rất Ä‘au lòng. Nhưng thá»§ pháp nối xương đầy thà nh thạo cùng vá»›i thuốc trị thương đầy công hiệu cá»§a Vô Tấn phần nà o đã là m cho Hinh Lan yên tâm. Nà ng gạt nước mắt há»i Vô Tấn,
“Lạc Lac không sao chứ?â€
“Xin đại tẩu yên tâm! Tay trẻ nhá» tuy má»m, nhưng rất dá»… bình phục. Nhiá»u nhất thì hai tháng sau nó ắt sẽ khá»i.â€
Vô Tấn xoa xoa đầu Lạc Lạc, cưá»i và nói:
“Thằng nhóc nà y là má»™t hạt mầm tốt để luyện võ. Nếu không phải báºn việc thì đệ nhất định sẽ dạy nó luyện võ công má»™t thá»i gian.â€
“Cha nó không cho nó luyện võ mà muốn nó há»c văn. Nói là sau nà y để kế thừa sá»± nghiệp cá»§a huynh ấy. Haiz.. Huynh ấy thì có sá»± nghiệp gì chứ? Chẳng lẽ cÅ©ng muốn con mình là m thầy dạy há»c sao?"
ThÃch Hinh Lan thở má»™t hÆ¡i dà i. Lúc nà y trong vưá»n vang đến tiếng bước chân, Vô Tấn cưá»i cưá»i,
“Hình như đại ca đã vá» rồi. Äại tẩu Ä‘i xem sao! Äể đệ chăm sóc thằng bé.â€
ThÃch Hinh Lan gáºt đầu rồi vá»™i bước ra. Tướng công Ä‘i đã được má»™t canh giá» rồi, cÅ©ng không biết sá»± việc ra sao. Chẳng biết có lấy lại được công đạo không?
Sau má»™t hồi, Vô Tấn nghe thấy trong sân vá»ng lại tiếng cãi nhau cá»§a đại ca và đại tẩu.
“Sau chà ng có thể nhịn được chứ? Ngón tay cá»§a con mình đã bị gãy rồi, lại còn bị thương đến như váºy. Hắn không thừa nháºn thì mình phải bá» qua sao?"
“Huynh tháºt hết cách. ÄÃch thân nhị thúc ra nói chuyện. Những gia nhân bênh cạnh Ä‘á»u là m chứng. Há» Ä‘á»u nói là do con nó không cẩn tháºn vấp té thôi…..â€
“Nói báºy! Té ngã mà có thể là m gãy ngón tay hay sao? Không được, thiếp sẽ Ä‘i gặp há»!â€
“Thôi Ä‘i! Thôi Ä‘i! Nhịn Ä‘i váºy! Nhị thúc đã xin lá»—i hai ba lần rồi. Chúng ta còn biết phải là m sao?â€
Lại nghe Duy Minh thở dà i. CÅ©ng may y thuáºt cá»§a Vô Tấn cÅ©ng khá, đã nối lại ngón tay gãy rồi. Vết sưng trên mặt cÅ©ng đã bá»›t Ä‘i nhiá»u rồi.
Ãi chà ! Con ngưá»i cá»§a anh mình quả tháºt là quá nhu nhược.
Má»™t ngá»n lá»a giáºn dữ trong lòng Vô Tấn bốc lên ngùn ngụt. Hắn ở thế giá»›i nà y lâu rồi nhưng vẫn chưa bao giá» giáºn dữ như hôm nay.
Bá» qua à ? Trên Ä‘á»i nà y có chuyện dá»… dà ng như váºy sao?
Hắn bước chầm cháºm ra khá»i nhà , nói vá»›i Duy Minh:
“Äại ca! Lạc Lạc tạm thá»i ổn rồi. Äệ có chút việc nên muốn ra ngoà i má»™t lát. Tối hôm nay có thể sẽ không vỠđược.â€
Duy Minh nhìn cáºu ta hồi lâu, đột nhiên nói:
“Äệ đừng có Ä‘i là m chuyện gì dại dá»™t đấy!â€
Vô Tấn cưá»i nhạt,
“Äại ca nghÄ© Ä‘i đâu váºy? Äệ là m sao có thể Ä‘i là m chuyện dại dá»™t được chứ? Äệ má»›i vá» nhà , lạ ngưá»i lạ chá»—, chẳng quen thuá»™c nÆ¡i đâu, cho nên muốn là m chuyện dại dá»™t cÅ©ng chẳng có nÆ¡i để Ä‘i.â€
“Muốn Ä‘i là m chuyện dại dá»™t gì váºy?â€
Trong vưá»n bổng vá»ng đến má»™t giá»ng nói già nua.
Duy Minh nháºn ra giá»ng nói nà y, hắn giáºt mình thốt lên:
“Là tổ phụ đến!â€
Nói rồi mau chóng chạy ra vưá»n đón má»™t ông lão Ä‘ang chống gáºy. Quả tháºt là tổ phụ Hoà ng Phá»§ Bách Linh cá»§a há».
Duy Minh liá»n bước đến phÃa trước dìu tổ phụ,
“Sao tổ phụ lại Ä‘Ãch thân tá»›i đây? Nếu có việc gì thì kêu tụi cháu đến là được rồi. Chân cá»§a ông Ä‘i lại không tiện, nên ở nhà nghÄ© ngÆ¡i chứ.â€
“Ha ha! Ta nghe lão ngÅ© nói, Vô tấn đã vá» rồi. cho nên ta đặc biệt đến thăm.â€
Nụ cưá»i cá»§a Hoà ng Phá»§ Bách Linh rất hiá»n từ, ánh mắt cá»§a ông nhìn vá» Vô Tấn Ä‘ang đứng trước cá»a, có hÆ¡i gáºt gáºt đầu,
“Quả nhiên ra dáng má»™t nhân tà i. Hai đứa con cá»§a lão đại quả tháºt Ä‘á»u rất có tiá»n đồ!â€
Duy Minh liá»n liếc mắt vá»›i ngưá»i huynh đệ, Vô Tấn bước đến phÃa trước, quỳ xuống hô:
“Tôn nhi Vô Tấn xin ra mắt tổ phụ!â€
“Tốt! tốt! Cháu ngoan mau mau đứng dáºy.â€
Trong vưá»n có bà n ghế, Hoà ng Phá»§ Duy Minh liá»n dìu tổ phụ đến đó ngồi, Vô Tấn đứng bên cạnh tổ phụ, Hoà ng Phá»§ Bách Linh lại nhìn qua Vô Tấn má»™t lượt, rồi cưá»i há»i:
“Ta nhá»› bảy năm trước cháu được má»™t bạn rượu cá»§a ta là Tá» SÆ¡n đạo nhân dẫn Ä‘i há»c võ nghệ. Tên tá»u quá»· ấy chắc dạy cháu không Ãt bản lÄ©nh đúng không?â€
“Dạ thưa tổ phụ! Cháu bây giá» có thể uống năm cân rượu cÅ© mà vẫn không say ạ.â€
“Ha ha! Lại là uống rượu à ? Ngưá»i đạo hữu đó cá»§a ta quả nhiên là ngưá»i có bản lÄ©nh.â€
“Còn há»c cả má»™t Ãt thuáºt há»™ thân nữa ạâ€
“Ừ, rất tốt. Khiêm tốn tá»± luáºt, con quả là rất khác so vá»›i lúc nhá».â€
Hoà ng Phá»§ bách Linh gáºt gáºt đầu. Ông lấy từ trong ngưá»i ra má»™t cái há»™p, trong đó là má»™t chiếc nhẫn bảo thạch mà u xanh lam, đưa cho Vô Tấn,
“Äây là chiếc nhẫn mà ta tốn công tìm kiếm. Là chiếc nhẫn gia tá»™c cá»§a phụ thân con để lại cho con. Ở trên đó có khắc tên cá»§a con đấy, Ä‘eo nó và o Ä‘i!â€
Trên tay Hoà ng Phá»§ Duy Minh cÅ©ng có má»™t chiếc nhẫn tương tá»± như váºy, đó là biểu tượng cá»§a gia tá»™c há», chà ng nói nhá» vá»›i ngưá»i huynh đệ:
“Trong chiếc nhẫn còn có cả tóc cá»§a cha mẹ chúng ta, đệ mau Ä‘eo và o Ä‘i!â€
Vô Tấn nháºn lấy chiếc nhẫn. Äây là má»™t chiếc nhẫn bảo thạch lam, được gia công đặc biệt. Bên trong bảo thạch được trạm lồng, bên trong có má»™t lá»n tóc nhá». Äây là tá»™c quy mấy trăm năm cá»§a Äại ninh Äế Quốc Hoà ng Phá»§ Thị. Má»—i má»™t ngưá»i con cháu cá»§a Hoà ng Phá»§ Thị đến mưá»i sáu tuổi thì Ä‘á»u có má»™t chiếc nhẫn bảo thạch. Trong chiếc nhẫn bắt buá»™c phải có má»™t Ãt tóc cá»§a cha mẹ, tượng trưng cho con cháu Ä‘á»i Ä‘á»i. Äông Hải Hoà ng Phá»§ Thị cÅ©ng không ngoại lệ. Nhưng thông thưá»ng là nhẫn hồng bảo thạch. Và dụ như cái nhẫn cá»§a tên Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c đánh bị thương Lạc Lạc, Ä‘eo là hồng bảo thạch, nhưng cá»§a Vô Tấn là lam bảo thạch.
Vô Tấn không hiểu được là bảo thạch bên trong nhẫn khác nhau thì mang ý nghÄ©a gì. Hắn nhìn kỹ lá»n tóc đẹp thưa dà i bên trong chiếc nhẫn. Äây là di váºt mẫu thân để lại cho mình. Trong lòng Vô Tấn cảm thấy có má»™t sá»± chua xót kì lạ. Vô Tấn nhá»› đến ngưá»i mẹ cá»§a mình, trên tay bà cÅ©ng có má»™t chiếc nhẫn lam bảo thạch như váºy. Hắn bèn trịnh trá»ng Ä‘eo chiếc nhẫn và o ngón tay giữa.
Lúc bấy giỠHoà ng Phủ Bách Linh mới nói với Hoà ng Phủ Duy Minh:
“Duy Minh à ! Việc đó ông tháºt sá»± xin lá»—i. Ông vốn muốn cho cháu Ä‘i ứng tuyển Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±. Nhưng giá» chỉ còn cách cho Trác Ngá»c Ä‘i. Hi vá»ng cháu có thể hiểu cho ta. Äôi khi ta cÅ©ng không thể khống chế má»i việc theo ý cá»§a mình.â€
Trong lòng Duy Minh vô cùng thất vá»ng. Hắn ngay đến nằm mÆ¡ cÅ©ng muốn có được chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± nà y. Vốn tưởng rằng sẽ được sá»± á»§ng há»™ cá»§a tổ phụ. Nhưng bây giá» tổ phụ đã nói rõ rà ng như váºy, hắn không còn hi vá»ng gì nữa.
Sá»± thất vá»ng không lá»™ ra trên mặt cá»§a Duy Minh, hắn chỉ biết thở dà i:
“Tổ phụ! Tôn nhi sắp phải lên kinh để kịp ứng thÃ. Thá»±c sá»± cÅ©ng không có thá»i gian. Äa tạ tổ phụ đã lo lắng cho con trong những ngà y qua.â€
Hoà ng Phủ Bách Linh biết tôn nhi trong lòng đau buồn. Ông đà nh thở dà i trong lòng, nhưng cũng không có gì để nói. Trầm lặng hồi lâu, ông bèn quay sang chủ đỠkhác,
“Lúc má»›i đến, ông nghe nói trong nhà xảy ra chút chuyện, là chuyện gì váºy?â€
Không đợi Duy Minh đáp, ThÃch Hinh Lan từ trong nhà đã già nh cáo trạng,
“Tổ phụ Æ¡i, chÃnh Trác Ngá»c đã bẻ gãy ngón tay cá»§a Lạc Lạc ạâ€
Nà ng vôi chạy ra, quỳ trước mặt tổ phụ, nói trong nước mắt:
“Cháu nó má»›i năm tuổi, bị trưởng bối ức hiếp. Xin ngưá»i là m chá»§ cho nó!â€
Hoà ng Tổ Bách Linh đơ ngưá»i. Trong mắt ánh lên sá»± giáºn dữ, ông quay sang há»i Duy Minh:
“Chuyện nà y có tháºt không?â€
Duy Minh đà nh phải gáºt đầu, lại nhanh chóng giải thÃch:
“Nhị thúc đã xin lá»—i rồi. Trác Ngá»c cÅ©ng nói là anh ta không cố ý, chỉ là lỡ tay nhất thá»i.â€
“Váºy sao?â€
“Hoà ng Phá»§ Bách Linh nhắm mắt lại, nghiêm mặt há»i:
“Váºy con định giải quyết như thế nà o? Chuyện nà y đà nh bá» qua váºy sao?"
Duy Minh im lặng má»™t hồi, chà ng gáºt đầu,
“Äá»u là huynh đệ cùng tá»™c. Con cho rằng nên dÄ© hòa vi quÃ. Con tin chắc rằng Trác Ngá»c cÅ©ng không cố ý tổn thương má»™t đứa trẻ đâu.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh nhìn Duy Minh chăm chăm. Má»™t hồi lâu, trong mắt ông lá»™ ra vẻ thất vá»ng, đứng dáºy vá»›i vẻ mệt má»i, đà nh nói:
â€œÄÆ°á»£c! Nếu cháu đã muốn dÄ© hòa vi quÃ, thì ông đây cho cháu được toại nguyện. Ông sẽ không truy há»i nữa, ứng tuyển Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± ta đây vốn định quyết định lại. Nếu như cháu đã không muốn là m tổn thương hòa khà huynh đệ, váºy thì ta không ép buá»™c cháu nữa.â€
Nói xong, Ông quay sang gáºt đầu vá»›i Vô Tấn,
“Nếu như muốn góp sức cho gia tá»™c, cháu hãy cứ nói vá»›i ta. Ông sẽ sắp xếp việc cho cháu. Nếu muốn, cháu có thể là m quản sá»± tại nhà kho!â€
“Äa tạ ý tốt cá»§a tổ phụ. Chỉ là cháu còn có việc khác phải là m. Tạm thá»i không thể góp sức cho gia tá»™c ạ.â€
Vô Tấn khéo léo từ chối sự sắp xếp của Hoà ng Phủ Bách Linh. Hoà ng Phủ Bách Linh cũng không ép, chỉ nhìn Duy Minh một cái, rồi lắc đầu bỠđi. Duy Minh cúi đầu, miệng môi trắng ra.
Hồi lâu, chà ng thở một hơi dà i,
“Vô Tấn, cảm Æ¡n đệ.â€
Không có ai trả lá»i, chà ng quay đầu lại, Vô Tấn đã không còn ở trong sân.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
23-03-2012, 01:08 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 6: Dĩ Nha Hoà n Nha.
Dịch Giả: bachtue_cungvuong
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Gần bến cảng bên ngoà i thà nh Duy Dương có má»™t cây Ä‘a cao gần trăm thước, Ãt nhất là gần cả ngà n năm tuổi, tán cây đồ sá»™, trang nghiêm như má»™t chiếc ô khổng lồ, che phá»§ xung quanh gần cả má»™t mét. Thá»i gian dần trôi đến ná»a đêm, má»™t cái bóng Ä‘en xuất hiện dưới gốc cây, ánh trăng mỠảo soi trên gương mặt ngưá»i ấy. Ngưá»i nà y chÃnh là Vô Tấn, chỉ thấy cáºu ta nhè nhẹ nhảy vút lên, trèo lên trên cây, nhanh nhẹn như những chú khỉ, thoăn thoát trèo lên ngá»n cây. Thông thưá»ng ngưá»i khác trèo lên được cây đã là khó, mà nếu muốn trèo lên đến ngá»n cây, đó quả tháºt là má»™t chuyện không dám nghÄ© đến. Nhưng Vô Tấn lại trèo lên đến ngá»n cây má»™t cách nhanh chóng, ngưá»i nhẹ tá»±a chim, không há» có má»™t chút trở ngại. Cà ng kì diệu hÆ¡n nữa là chim đêm không há» hoảng sợ, trông như cáºu ta cÅ©ng biến thà nh má»™t con chim lá»›n váºy.
Trên ngá»n cây có má»™t cái tổ chim lá»›n vá»›i đưá»ng kÃnh gần tám thước, đây là tổ cá»§a má»™t loà i Huyết Thá»§ Ông. Loà i chim nà y do trên đầu lông đỠnhư máu nên má»›i có tên gá»i như váºy. Sãi cánh dà i gần hai trượng, má»—i năm cứ đến xuân hạ giao mùa lại bay vượt hà ng ngà n cây số vá» quáºn Äông Hải để đẻ trứng, má»—i lần chỉ đẻ má»™t trứng, cho nên Huyết Thá»§ Ông rất là quà hiếm.
Chúng xây tổ ở những nÆ¡i mà con ngưá»i Ãt khi đến được, hoặc là ở những vách đá vá»±c thẳm, hoặc trên ngá»n những cây cao trăm trượng. Trên cây đại thụ nà y cÅ©ng có má»™t cái tổ chim Huyết Thá»§ Ông lá»›n như váºy, đặt sừng sá»ng trên ngá»n cây, trông giống như má»™t bảo tá»a trên cây váºy.
Bây giá» Ä‘ang là giữa xuân, Huyết Thá»§ Ông còn Ä‘ang gian khổ trên đưá»ng bay vỠđây, trong tổ không há» có trứng chim, chỉ có má»™t cây cung và má»™t cái túi nhá», đây chÃnh là nÆ¡i cất đồ tạm thá»i cá»§a Vô Tấn. Ngoại hình cá»§a cây cung trông rất giống vá»›i ná» Thần Kiên dùng trong quân đội, trên thá»±c tế nó là má»™t cây ná» Thần Kiên đã được lắp lại.
Cây ná» nà y được là m từ cây thiếc má»™c ở Bắc Minh, sức mạnh rất lá»›n, cần phải dùng sức ba trăm cân má»›i kéo ra nổi, do má»™t thợ cung nỠđệ nhất ở Bắc Minh mất gần ba năm để chế tạo. Nghe nói đây là má»™t trong bảy cây cung vô danh cá»§a thiên hạ, đồng thá»i sau khi được đặc biệt cải tiến lại, nó không dùng để bắn tên, mà dùng để bắn đạn thép.
Cái túi nhá» là má»™t trong những thứ Hoà ng Phá»§ Vô Tấn để lại, bên trong có má»™t số món đồ quan trá»ng, sau khi linh hồn hai ngưá»i nháºp là m má»™t, Vô Tấn phát hiện cái túi nhá» nà y luôn được buá»™c ở sau lưng, tất cả những bà máºt cá»§a tên Hoà ng Phá»§ Vô Tấn Ä‘á»u nằm trong cái túi nhá» nà y.
Vô Tấn Ä‘eo cung ná» và cái túi và o ngưá»i xong, lại tiếp tục trèo lên phÃa trên, và cứ thế trèo lên đến đỉnh cây. Bầu trá»i đầy sao lấp lánh bá»—ng chốc xuất hiện trước mắt cáºu, dãy ngân hà trải dà i qua đỉnh đầu. Lúc nà y đây cáºu như đứng sừng sững giữa đất trá»i, thoạt như bay bổng lên tiên, Vô Tấn ngắm nhìn bầu trá»i đêm lấp lánh, mà n đêm mà u Ä‘en gần như ẩn chứa những bà máºt vô hạn. Cáºu nghÄ© đến kiếp trước cá»§a cáºu, bên trong dãy sao vô táºn ấy như ẩn chứa bà máºt mà cáºu lưu lạc đến thế giá»›i kì lạ nà y.
Trong lòng cáºu lúc nà y đây hà o khà vạn trượng, như không kìm được má»™t tiếng hét vang, cáºu ngước lên trá»i và hét tháºt to:
“Thiên địa bất nhân, coi vạn váºt như cá» rác!â€
Gió đêm thổi vù vù trên ngá»n cây, cà nh lá lung đưa theo gió, phát ra tiếng ‘rì rà o, xà o xạt’ như tiếng sóng biển. Vô Tấn đứng vững ngưá»i, cáºu đứng trên má»™t cà nh cây lung đưa trước gió, rồi lấy ra má»™t trái thuốc nổ bá» và o trong má»™t cái máng đạn, châm ngòi lá»a, dần dần kéo dây thà nh má»™t hình tròn, cắt đứt dây. Vang nhẹ lên má»™t tiếng, thuốc nổ vù má»™t cái bay và o mà n đêm, phút chốc phát nổ phÃa trên không cá»§a ngá»n cây. Tiếng vang thanh thoát, bắn ra muôn sắc mà u, trông như má»™t bông hoa ngÅ© sắc nở rá»™, lÆ¡ lá»ng mãi trên bầu trá»i đêm.
…………………….
Trong mà n đêm, má»™t chiếc thuyá»n nhá» Ä‘i từ ngoà i biển và o, ba cái bóng Ä‘en nhảy lên bá», chạy nhanh vá» phÃa gốc cây Ä‘a. Vừa đến dưới gốc cây, Vô Tấn bèn nhảy từ trên cây xuống, cưá»i hi hi nói:
“Quấy rầy giấc ngá»§ cá»§a anh em rồi!â€
Ngưá»i đến chÃnh là và i ngưá»i thá»§ thá»§y trên thuyá»n, ngưá»i đứng đầu là Äại hồ tá» Hồng Khởi Hùng. Tuy rằng chỉ má»›i má»™t ngà y không gặp, nhưng má»i ngưá»i cứ cảm thấy như chia tay đã lâu lắm rồi, Hồng Khởi Hùng đấm nhẹ và o bả vai cá»§a Vô Tấn má»™t quyá»n, cưá»i khì:
“Tìm chúng tôi gấp gáp như váºy, muốn Ä‘i rượu chè à .â€
“Äúng váºy! CÅ©ng có chút liên quan đến rượu chè, đệ muốn má»i ngưá»i giúp đệ má»™t việc.â€
Vô Tấn tiến lên phÃa trước rỉ tai nói nhá» má»™t câu, mắt cá»§a Hồng Khởi Hùng bá»—ng chốc mở to, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ:
“Cái gì! Äến thanh lâu chÆ¡i Ä‘iếm à , được đó! Ta thÃch nhất như váºy.â€
Vô Tấn thấy hắn ta chỉ hiểu được má»™t ná»a câu nói cá»§a cáºu, bèn nói nghiêm túc: “Không phải kêu huynh Ä‘i chÆ¡i Ä‘iếm, đừng suy nghÄ© báºy bạ có được không. HÆ¡n nữa, các huynh chỉ đóng vai tùy tùng cá»§a đệ, chuyện chÆ¡i Ä‘iếm thì không đến lượt huynh đâu.â€
Hồng Khởi Hùng lắc lắc đầu:
“Nếu không phải Ä‘i kiếm gái, ta không Ä‘i!â€
Sắc mặt của Vô Tấn xám lại, đơ mặt nói:
“Váºy được thôi! Tá»± đệ Ä‘i váºy, đến lúc đó đệ không đánh lại ngưá»i ta, bị bắt, đừng trách đệ Ä‘em chuyện huynh đà o hôn khai ra hết đấy.â€
Hồng Khởi Hùng vốn há» Lâm, vốn là con nhà đại gia tại kinh thà nh, lúc còn nhỠđã Ä‘Ãnh hôn vá»›i con gái cá»§a má»™t vị quan đương triá»u. Và o đêm động phòng hai năm trước, anh ta chê vợ chưa cưới xấu xÃ, bèn đà o hôn, ra biển là m thá»§y thá»§, còn đổi cả tên há». Nhưng có má»™t lần uống rượu say vá»›i Vô Tấn, anh ta đã tiết lá»™ chuyện bà máºt cá»§a mình ra.
Chuyện đà o hôn là điểm yếu cá»§a Hồng Khởi Hùng, cÅ©ng giống như lá»— tai thá», không biết đã bị Vô Tấn nắm bao nhiêu lần, trăm lần Ä‘á»u thua. Hồng Khởi Hùng không còn cách nà o khác, đà nh phải giÆ¡ tay chà o thua.
“Thôi được rồi, ta Ä‘i là được chứ gì.â€
Sắc mặt Vô Tấn trở nên tươi tỉnh, cáºu ta cưá»i cưá»i nói:
“Phải váºy chứ! Chúng ta cùng chia hoạn nạn. Lần trước đánh nhau tại bến cảng Long Môn, nếu không nhá» các huynh đệ giúp đỡ, đệ sá»›m đã bị đánh bẹp rồi. Lần nà y má»i ngưá»i đương nhiên cÅ©ng phải giúp đệ má»™t lần nữa rồi.â€
“Tên tiểu tỠđệ lại ăn nói báºy bạ gì váºy. Lần trước chÃnh đệ suýt chút nữa đánh bẹp ngưá»i ta. Nếu không phải chúng ta đến can ngăn thì đã xảy ra án mạng rồi. Thôi bá» Ä‘i, đệ mau nói Ä‘i. Khi nà o, gặp mặt ở đâu? Chúng ta phải quay vá» ngá»§ nữa.â€
“Thá»i gian cụ thể thì đệ cÅ©ng chưa biết, nhưng mà chắc trong má»™t hai ngà y nà y, đệ sẽ thông báo lại cho các huynh.â€
â€œÄÆ°á»£c thôi! Chúng ta chá» tin từ đệ.â€
Hồng Khởi Hùng ngáp má»™t cái, bèn dẫn hai ngưá»i thá»§y thá»§ còn lại quay Ä‘i.
“Bà ná»™i nó, các huynh chạy hết, đệ biết ngá»§ ở đâu?â€
Vô Tấn vốn định vá» phá»§ Hoà ng Phá»§. Nhưng nghÄ© đến việc nhà huynh trưởng quá nhá», Lạc Lạc lại bị thương, cáºu mà lại quay vỠđó thì sẽ có hÆ¡i bất tiện. Cáºu đột nhiên nghÄ© đến má»™t nÆ¡i, bèn ngước đầu nhìn lên trên đỉnh cây. Sau khi xuyên qua những tán cây um tùm, cáºu như trông thấy má»™t cái tổ chim khổng lồ.
Vô Tấn bá»—ng tá»± cưá»i nói má»™t mình:
“Nếu như chá»§ nhân vẫn chưa vá», váºy thì để cho lão tá» quạ Ä‘en nà y chiếm dụng má»™t đêm váºy, ha ha! Cái nà y gá»i là chim cưu chiếm tổ chim tước.â€
……………………………………
Như à lầu là má»™t trong mưá»i thanh lâu lá»›n nhất cá»§a huyện Duy Dương. Nó nằm ở bá» nam cá»§a sông Sở, là má»™t căn viện lá»›n rá»™ng mưá»i mẫu đất, lầu đà i đình gác hÆ¡n mấy chục gian. NÆ¡i đây có giai nhân thổi tiêu dẫn phụng, có những mỹ nhân giá»ng thanh kiá»u diá»…m, oanh oanh yến yến, son phấn hòa quyện đầy quyến rÅ©, là má»™t nÆ¡i tiêu tiá»n thả hồn rất tuyệt vá»i.
Từ má»™t tháng trước, danh kÄ© cá»§a kinh thà nh Sở Ngá»c Liên đã đến Duy Dương để vá»›t tiá»n, treo bảng Như à lầu, Như à lầu má»™t lần nữa danh tiếng lại nổi như cồn. Con cháu các há»™ đại gia, các danh sÄ© phong lưu, Ä‘á»u vì nghe danh ngưỡng má»™ mà đến, mặc dù phong lưu nữa canh giá» phải mất đến trăm lượng bạc tiá»n thân xác, nhưng những ngưá»i ngưỡng má»™ vẫn cứ đến nưá»m nượp. ÄÃch thứ tôn Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c cá»§a Hoà ng Phá»§ gia cÅ©ng là má»™t trong số đó.
Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c và o đầu tháng đã trả trước ba ngà n lượng, tuy là không Ãt ngân lượng, nhưng thứ tá»± lên giưá»ng và giá» giấc trên biển hoa vẫn không phải là loại tốt nhất. Xếp số má»—i tháng, má»—i lần má»™t canh giá», không đến coi như bá», ngân lượng Ä‘á»u không lấy lại được.
Cho nên Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c tuy rằng hôm qua bị mắng má»™t tráºn tháºm tệ, thá» thốt đảm bảo không đến thanh lâu nữa, muốn cố gắng há»c hà nh, nhưng hôm nay hắn vẫn lén lút chạy ra ngoà i, không đến thì coi như há»§y, hắn là m sao bá» uổng được chứ?
Äúng giữa trưa, trong đại sảnh cá»§a Như à lầu tiếng cưá»i nói vui vẻ, lá»i oanh giá»ng én, tiếng cưá»i không dứt, các cô nương trong thanh lâu Ä‘ang cùng khách uống rượu ăn trưa. Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c tâm thần bất định, lúc nà o cÅ©ng đứng dáºy nhìn vá» phÃa Liên Hương lầu cá»§a Sở Ngá»c Liên, Sở Ngá»c Liên hiện Ä‘ang ăn cÆ¡m, ăn cÆ¡m xong sẽ đến phiên hắn.
Lão chá»§ thấy dáng vẻ nôn nóng cá»§a hắn, bèn chá»c hắn cưá»i nói:
“Trác Ngá»c công tá», quên nói cho cáºu biết má»™t chuyện, hôm nay Ngá»c Liên có chuyện vui, không thể tiếp khách được.â€
Sắc mặt cá»§a Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c bèn biến sắc, giáºm chân la hét:
†Váºy, váºy là m sao được chứ, hôm nay đến phiên tôi mà .â€
“Tôi chỉ chá»c cáºu chÆ¡i thôi, xem dáng vẻ nôn nóng đến thế cá»§a cáºu. Cáºu cÅ©ng phải để cho cô nương nhà ta ăn cÆ¡m đã chứ!â€
Những ngưá»i khách đến chÆ¡i cưá»i ầm cả lên, Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c thẹn đến mặt đỠtÃa tai, chỉ đà nh ngượng ngùng ngồi xuống.
Lúc nà y, bên ngoà i cổng lá»›n Như à lầu có má»™t bảy tám ngưá»i khách đến, ngưá»i đứng đầu ngoà i ba mươi tuổi, nước da ngăm Ä‘en, lông mà y thô, mặt rá»—, má»™t cái răng và ng khểnh, giá»ng lá»›n ồm ồm, phÃa sau là tùy tùng cá»§a anh ta, mặt đầy râu, cầm theo kiếm, mặt lạnh lùng không nói má»™t lá»i.
Hai chá»§ tá»› Ä‘i đầu nà y chÃnh là Vô Tấn và Hồng Khởi Hùng, phÃa sau là những thá»§y thá»§ Ä‘oà n cá»§a há». Vô Tấn ở Kì Châu cÅ©ng há»c được má»™t Ãt kỉ xảo hóa trang,
mặc dù chỉ là há»c sÆ¡ sÆ¡, nhưng chỉ cần thay đổi ngoại hình má»™t chút, thì diện mạo sẽ trông khác hẳn.
Các thá»§y thá»§ khác Ä‘á»u đợi ở bên ngoà i, Vô Tấn cùng Hồng Khởi Hùng nghêng ngang bước và o trong Như à lầu, những ngưá»i đón khách trước cá»a thấy hỠăn mặc sang trá»ng, không dám cháºm trá»…, má»™t đứa đầy tá»› trai liá»n chạy đến há»i: “ Xin há»i đại gia, đã hẹn trước vá»›i cô nà o ạ?â€
Vô Tấn huơ tay một cái:
“Thưởng trước đã !â€
Tên đầy tá»› chỉ thấy trong tay khá nặng, cuối đầu xuống thì thấy trong lòng bà n tay có được má»™t thá»i bạc trắng y như Ä‘ang là m ảo thuáºt váºy, nhấc nhấc thá», nặng vừa đúng mưá»i lượng. Trong lòng hắn vô cùng mừng rỡ, ngưá»i có tiá»n thì gặp nhiá»u rồi, nhưng vẫn chưa từng thấy ai rá»™ng lượng như váºy, hắn nhanh chóng cất tiá»n và o, vừa vái vừa khom mình:
“Äại gia. Ngà i nói tôi nghe. Ngà i đã ngắm được ai ạ. Tôi sẽ sắp xếp cho ngà i.â€
Vô Tấn lá»™ ra chiếc răng và ng lá»›n, cưá»i hi hi:
“Ta đây nghe nói ở chá»— các ngươi đây có má»™t kÄ© nữ hà ng đầu tên Sở Ngá»c Liên, nà ng rất là đẹp. Vì váºy đặc biệt đến đây thưởng thức.â€
Tên đầy tá»› nghe Vô Tấn ăn nói thô lá»—, trong lòng thầm khinh thưá»ng, lại thấy ngưá»i nà y muốn chá»n Sở Ngá»c Liên. Hắn đâu thể tá»± là m chá»§ được, chỉ biết lá»±a lá»i khuyên Vô Tấn:
“Khách cá»§a Ngá»c Liên cô nương Ä‘á»u đã được sắp đầy cả rồi. Nếu muốn tôi sẽ đổi cho đại gia má»™t ngưá»i tốt hÆ¡n, cÅ©ng không thua kém Ngá»c Liên cô nương đâu.â€
“Cái con khỉ! Lão tỠđây từ Tá» Châu vá»™i đến đây là vì muốn thưởng thức danh kÄ© kinh thà nh nà y, nếu ngươi còn đưa tá»›i đẩy lui, lão tá» sẽ nói là ngươi đã lấy mưá»i lượng bạc tiá»n thưởng rồi.â€
Vô Tấn nói vá»›i chất giá»ng Tá» Châu, Ä‘iệu bá»™ cách nói năng cá»§a má»™t tên thô lá»— cÅ©ng diá»…n rất là giống. Tên đầy tá»› sợ đến trắng mặt, nếu như lão chá»§ biết được hắn lén nháºn mượn lượng bạc cá»§a khách hà ng, nhất định sẽ đánh chết hắn, hắn liá»n van xin:
“Äại gia xin bá»›t giáºn! Tôi sẽ sắp xếp cho ngà i. Ngà i nên Ä‘i ăn cÆ¡m trước ạ!â€
â€œÄÆ°á»£c! Ä‚n trước, ăn no má»›i có sức chÆ¡i chứ.â€
Vô Tấn xăn tay áo lên, Ä‘i chầm cháºm, nghêng ngang bước và o trong kÄ© viện. Hồng Khởi Hùng đứng phÃa sau tức đến nghiến răng, mưá»i lượng bạc bản thân bá» ra thế là mất. Nói là mượn, nhưng nó sẽ trả cho mình chứ? Ta háºn má»™t Ä‘iá»u là không thể má»™t chân đạp thằng khốn nạn nà y và o trong cống, trá»i cao quả là không có mắt! Sao bản thân hắn lại có thể có má»™t ngưá»i huynh đệ nhị lưu tá» nà y chứ.
Có lẽ vì để sắp xếp vá»›i Ngá»c Liên, Vô Tấn và Trác Ngá»c đúng lúc ngồi chung má»™t bà n, Vô Tấn thấy bên cạnh hắn có má»™t chá»— trống, bèn ngồi xuống, Ä‘áºp bà n gá»i lá»›n:
“Mau Ä‘em rượu đến cho ta!â€
Tên đầy tá»› sợ cáºu ta Ä‘em chuyện mưá»i lượng bạc nói ra, nên chỉ đà nh biết cố gắng phục vụ Vô Tấn, Ä‘i lấy rượu cho cáºu ta. Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c đưa mắt nhìn tên nà y, thấy diện mạo hắn thô lá»—,cÅ©ng chẳng muốn nhìn nữa, nhưng trong lòng Trác Ngá»c cÅ©ng cảm thấy nao nao, tên khốn nà y không phải cÅ©ng đến đây tìm Sở Cô Nương chứ! Thân thể Sở tiểu thư má»m yếu như váºy…….
Vô Tấn mở chiếc quạt dát và ng ra, kéo áo ra ngồi quạt, luôn miệng kêu:
“Nóng quá! Thá»i tiết như váºy nóng chết mẹ nó Ä‘i được!
Những ngưá»i bên cạnh Ä‘á»u nhÃu mà y tránh xa cáºu ra, nhưng Hồng Khởi Hùng ngồi trong đình thì lại hiểu rằng, đây là tÃn hiệu ra tay, anh nhanh chóng bước ra ngoà i, ra dấu cho các huynh đệ ngoà i cá»a.
Bên ngoà i cổng, một viên thủy thủ vỠôm lấy bụng kêu lên:
“Ây dô!â€
Rồi nằm lăn dưới đất kêu la.
“Cứu mạng! có ngưá»i hạ độc.â€
Anh ta kêu la như váºy, ngoà i cổng bá»—ng chốc trở nên náo loạn. Các thá»§y thá»§ khác cÅ©ng bắt chước kêu gà o, đội bảo vệ viện liá»n nhanh chóng ra xem tình hình. Trong đình có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang uống rượu cÅ©ng bá» ly xuống, Ä‘i ra ngoà i xem náo nhiệt. Lúc nà y Vô Tấn tiện tay mang theo má»™t há»§ rượu, cÅ©ng không dùng ly, mở nắp rượu ra ồ ồ đổ và o trong bát lá»›n, Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c ngồi bên cạnh nhìn thấy váºy cÅ©ng chau mà y, tại sao lại gặp phải má»™t tên thô lá»— như váºy? Vô Tấn bưng bát rượu lên uống cạn cả bát, đột nhiên, cáºu ta “phụt†má»™t cái, rượu phun đầy mặt Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c
“Con mẹ nó! Äây là thứ rượu chim gì váºy? Sao giống y như nước tiểu ngá»±a váºy?â€
Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c bị phun đến không mở mắt ra nổi. Hắn khó khăn lắm má»›i dùng tay áo lau khô mặt, chỉ cảm thấy cả ngưá»i đầy mùi khó ngá»i. Vá»›i bá»™ dạng như váºy, hắn là m sao Ä‘i gặp giai nhân đây. Hắn đùng đùng nổi giáºn, bèn Ä‘áºp bà n đứng dáºy, nắm lấy cổ áo cá»§a Vô Tấn mắng lá»›n:
“Tên khốn! Mà y dám phun rượu và o mặt tao à ?â€
Vô Tấn đẩy hắn ra với vẻ hung tà n, lớn tiếng mắng lại hắn:
“Lão tá» phun ngươi thì đã sao, cái mà lão tỠđây có là tiá»n. Ta sắp chÆ¡i Sở Ngá»c Liên rồi, ngươi thì là cái đồ chó gì? Cút qua má»™t bên!â€
Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c vừa ngạc nhiên vừa giáºn dữ. Hắn vốn là má»™t kẻ ăn chÆ¡i Ä‘ua đòi, không biết trá»i cao đất dà y là gì, là m sao có thể chịu được sá»± nhục mạ như váºy. Hắn ta nổi cÆ¡n lôi đình, đấm má»™t cái và o mặt Vô Tấn. Không ngỠđối phương né qua, hắn chỉ đánh hụt, nhưng lại chỉ cảm thấy đối phương như bị hắn đánh trúng, loạng choạng ngã vá» phÃa sau, đè ngã cả bà n ghế, bát đĩa rÆ¡i vỡ đầy đất. Trong các đình gác, tiếng la hét cá»§a phụ nữ, tiếng chá»i mắng cá»§a đà n ông, vang vá»ng khắp nÆ¡i.
“Ngươi dám đánh lão tá» Ã ? Lão tá» sẽ liá»u mạng vá»›i ngươi!â€
Vô Tấn cúi đầu xông lên, dáng vẻ ấy cứ như những tên vô lại đánh nhau váºy, húc đầu và o bụng cá»§a Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c. Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c chỉ thấy đất trá»i quay cuồng, ruá»™t lá»™n cả lên, ngã nhà o ra đất. Vô Tấn cưá»i nhạo, rồi tiện tay bẻ gãy chân cá»§a má»™t cái bà n vuông, má»™t chân đạp lên trên đùi cá»§a Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c, Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c sợ đến hồn phi phách lạc, liên tục chấp tay xin tha:
“Äại gia tha mạng! tha mạng!â€
“Ngươi đã phá hoại ngẫu hứng cá»§a lão tá»! Lão tá» ta đây sẽ không tha cho ngươiâ€
Vô Tấn nhặt lấy khúc cây, dùng hết sức, Ä‘áºp má»™t gáºy tháºt mạnh và o chân phải cá»§a Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c, chỉ nghe tiếng xương gãy rắc rắc, Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c Ä‘au đến nổi kêu thét lên má»™t tiếng, ngất xỉu tại chá»—.
Vô Tấn quẵng bá» khúc cây, phá»§i phá»§i tay, rút ra má»™t miếng lệnh bà i phòng ná»™i vệ bằng đồng dát và ng có khắc chữ triện được mua vá»›i giá tám đồng bạc, đưa lên cho và i tên há»™ viện trước cá»a Ä‘ang xông và o xem, vừa nhìn và o:
“Lão tỠđứng không đổi tên, ngồi không đổi há», con cá»§a Sá» Bô Lý thượng thư, tên là Lý Minh Äiệp. Hiệu úy cấp má»™t ná»™i vệ. LÅ© chó bá»n bây có dám đến bắt ta không?â€
Không ai nhìn rõ kim bà i trên tay cáºu viết thứ gì, nhưng kim bà i đầu chim ưng trong tay cáºu ta chỉ Tú y ná»™i vệ má»›i có, trong lòng má»i ngưá»i bắt đầu lo sợ, Ä‘á»u dừng lại không tiến lên nữa.
Vô Tấn dùng tay đẩy những tên há»™ viện thanh lâu tuy muốn bắt nhưng lại không dám bắt cáºu ra, bà n tay móc nhẹ má»™t cái, lấy lại mưá»i lượng bạc từ trên ngưá»i tên đầy tá»› hầu hạ, nghênh ngang bá» Ä‘i.
Mấy tên há»™ viện gãi gãi đầu, Sá» bá»™ thượng thư nghe nói là há» Lý, nhưng ông ta có đứa con nà o tên Lý Äiệp hay không thì lại không ai biết được.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
23-03-2012, 01:08 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 7: Cây Muốn Lặng Nhưng Gió Chẳng Ngừng.
Dịch Giả: bachtue_cungvuong
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Nghị sá»± Äại ÄÆ°á»ng cá»§a Phá»§ Hoà ng Phá»§ là trung tâm cá»§a cả tá»™c. Äây là má»™t tòa kiến trúc độc láºp được xây trên hai mẫu đất, trong đưá»ng rá»™ng rãi sáng sá»§a, có thể chứa cả và i trăm ngưá»i. Lúc nà y gia tá»™c Hoà ng Phá»§ Thị Ä‘ang thương nghị chuyện lá»›n cá»§a gia tá»™c, để quyết định việc chá»n ngưá»i tham gia ứng tuyển chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± cá»§a gia tá»™c Hoà ng Phá»§ Thị.
Ứng viên Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± đã bắt đầu được thương nghị từ cả má»™t tháng trước. Trước nhất là do tam lão gia Hoà ng Phá»§ Bách Uy đỠnghị do Ä‘Ãch thứ tôn Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c là m ứng viên cho Hoà ng Phá»§ gia. Là do rất đơn giản, Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c là cháu Ä‘Ãch tôn, ứng viên nà y không dà nh cho chà ng thì dà nh cho ai?
Nhưng tá»™c trưởng Hoà ng Phá»§ Bách Linh phản đối Hoà ng Phá»§ Trác ngá»c là m ứng viên. Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c ngay cả tú tà i cÅ©ng thi không đỗ, là m sao cạnh tranh vá»›i con cháu tà i giá»i cá»§a năm gia tá»™c còn lại. Äúng và o lúc nà y, Hoà ng Phá»§ Duy Minh vừa đỗ Cống Cữ SÄ©, đã Ä‘em đến vinh dá»± rất lá»›n cho gia tá»™c. Hoà ng Phá»§ Bách Linh bèn kiến nghị do Hoà ng Phá»§ Duy Minh đại diện gia tá»™c Hoà ng Phá»§ là m ứng viên tham gia tranh cá» chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± .
Hôm nay là thá»i khắc quyết định ngưá»i được chá»n cuối cùng. HÆ¡n hai mươi vị gia trưởng địa vị tương đối cao trong tá»™c Ä‘á»u tụ táºp tại Äại ÄÆ°á»ng. Tá»™c trưởng Hoà ng Phá»§ Bách Linh ngồi chÃnh giữa, hai bên là hai hà ng ghế dà i, ngồi đủ các thà nh viên gia tá»™c, ngồi ở ghế cuối cùng cá»§a dãy bên trái là Hoà ng Phá»§ Duy Minh. Vị trà đối diện cá»§a chà ng lại trống không, đó là vị trà cá»§a Ä‘Ãch thứ tôn Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c. Nhưng đến giá» chà ng vẫn chưa đến, như váºy, Hoà ng Phá»§ Duy Minh duy nhất ngồi đây là con cháu Ä‘á»i thứ ba.
“BOONG!â€
Má»™t hồi chuông vang lên báo hiệu thá»i gian thương nghị đã bắt đầu. Hoà ng Phá»§ Bách Linh vốn Ä‘ang chợp mắt nghÄ© ngÆ¡i từ từ mở mắt ra, ông liếc nhìn vị trà ghế trống cuối cùng. Trong mắt ông lóe lên má»™t ánh mắt bất mãn. Há»™i tá»™c quan trá»ng như thế, váºy mà vẫn có ngưá»i dám không đến.
Ãnh mắt cá»§a ông lại nhìn vá» phÃa Duy Minh. Bất chợt thầm thở dà i, trong lòng ông trá»—i lên má»™t sá»± thất vá»ng vô táºn. Tưởng rằng Duy Minh mà ông xem trá»ng có thể gánh vác được trá»ng trách cá»§a gia tá»™c. Hôm nay tại há»™i tá»™c sẽ cùng ông tranh Ä‘oạt. Nhưng không ngá» hắn lại là má»™t ngưá»i quá cẩn trá»ng sợ sệt. Thà là để cho con trai mình bị ngưá»i ta đánh gãy ngón tay, cÅ©ng không dám đắc tá»™i lão nhị.
Nói cho cùng thì Duy Minh vẫn còn thiếu tÃnh quyết Ä‘oán. Mà ngưá»i thiếu tÃnh quyết Ä‘oán thì không thể gánh vác trá»ng trách cá»§a Hoà ng Phá»§ gia tá»™c để Ä‘i cạnh tranh vá»›i các gia tá»™c khác. Hoà ng Phá»§ Bách Linh trong lòng cảm thấy rất Ä‘au buồn.
Ãnh mắt sáng rá»±c cá»§a tổ phụ là m cho Duy Minh cúi đầu xuống. Trong lòng chà ng cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Tổ phụ đặt hi vá»ng lá»›n ở trên ngưá»i mình như thế, nhưng chà ng lại không dám Ä‘i già nh lấy.
Chà ng biết háºu quả sau khi già nh lấy chức vị nà y sẽ như thế nà o. Nhất định sẽ giấy lên má»™t tráºn sóng gió trong ná»™i bá»™ gia tá»™c. Gia tá»™c cÅ©ng có thể vì thế mà bị chia rẽ. Không được nhị thúc á»§ng há»™ thì chà ng vốn không thể nà o cạnh tranh được. Mà lại có thể vì váºy mà đắc tá»™i vá»›i nhị thúc. Sau nà y khi nhị thúc kế nhiệm chức tá»™c trưởng, thì chà ng khó có thể sống yên ổn.
Duy Minh rất mong muốn có được chức vụ đó. Nhưng chà ng cà ng hi vá»ng nhị thúc có thể bá» qua được thà nh kiến để toà n lá»±c á»§ng há»™ mình. Äây cÅ©ng là nguyên nhân khiến hôm qua chà ng gắng nhẫn nhịn khi con trai bị đánh gãy ngón tay.
Chà ng hi vá»ng nhị thúc cảm thấy có lá»—i vá»›i mình, để rồi cuối cùng ông ta đồng ý để cho chà ng đại diện gia tá»™c Ä‘i ứng tuyển.
Giá» phút nà y, trong lòng Duy Minh cÅ©ng bất chợt thở dà i. Chà ng cảm thấy bản thân mình quá ngây thÆ¡. Gãy ngón tay là má»™t việc, nhưng tham gia ứng tuyển lại là chuyện khác. Nhị thúc là m sao có thể vì chuyện nà y mà bá» Ä‘i tiá»n đồ cá»§a con trai ông ta chứ.
Trên đại đưá»ng, ngưá»i ngồi tại vị trà đầu tiên bên phải đương nhiên là đÃch trưởng tá» Hoà ng Phá»§ Húc. Ông nhìn ra vẻ bất mãn trong lòng phụ thân, trong lòng cứ chá»i thầm thằng con khốn nạn. Thá»i khắc quan trá»ng nà y mà lại không thấy nó. Không cần há»i, nhất định là lại Ä‘i kiếm con ca kÄ© Như à kia rồi.
Tuy là ông háºn con trai mình bất tà i, nhưng trong lòng ông lại mừng thầm. Tối hôm qua ông đã nháºn được tin báo, phụ thân có khả năng se bỠý định chá»n Duy Minh là m ngưá»i ứng tuyển chức Hô Tà o Chá»§ Sá»±. Ông biết là chuyện nà y nhất định Ä‘á»u nhá» Hoà ng Phá»§ Cừ đứng sau lưng sắp đặt.
“Äã đến giá» rồi. Vẫn còn ngưá»i chưa đến. Chúng ta cÅ©ng không đợi nữa. Chiếu theo tá»™c quy. Ngưá»i nà o không đến tham gia há»™i tá»™c quá ba lần, sẽ bị há»§y tư cách tham gia các buổi lá»… tế tá»™c. Bất luáºn là ai!â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh liếc nhìn con trai Hoà ng Phá»§ Húc cá»§a mình đầy nghiêm nghị. Xem đó như là lá»i cảnh cáo đối vá»›i ông. Hoà ng Phá»§ Húc lau mồ hôi trên chán, không dám giải thÃch gì.
“Buổi há»p hôm nay là để đưa ra quyết định cuối cùng ứng viên Ä‘i tranh tuyển chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±. Chức Chá»§ Sá»± nà y để trống đã lâu. Quáºn nha đã mở lá»i, sẽ chá»n ra ngưá»i Chá»§ Sá»± má»›i trong sáu đại gia tá»™c cá»§a huyện Duy Dương. Chức vị Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± rất là quan trá»ng, liên quan trá»±c tiếp đến lợi Ãch thiết thá»±c cá»§a Hoà ng Phá»§ Gia chúng ta tại quáºn Äông Hải nà y. Cho nên ta hi vá»ng Hoà ng Phá»§ Gia chúng ta có thể già nh được chức vị nà y. Váºy ai sẽ đại diện cho Hoà ng Phá»§ Gia. Xin má»i ngưá»i đỠxuất ý kiến!â€
Câu nói nà y cá»§a tá»™c trưởng là m cho tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngÆ¡ ngác. Không phải là đã quyết định chá»n Duy Minh rồi sao? Buổi há»p hôm nay chỉ là hình thức mà thôi. Tại sao lại kêu má»i ngưá»i đỠxuất ý kiến?
Ngưá»i có tâm cÆ¡ nhạy bén thì sẽ láºp tức nháºn ra. Äây nhất định là sóng gió do Hoà ng Phá»§ Húc gây nên. Sá»± việc thay đổi, cả Äại ÄÆ°á»ng im phăng phắt, không ai dám lên tiếng.
Lúc bấy giá», Tam lão gia Hoà ng Phá»§ Bách Uy má»›i đứng dáºy cưá»i và nói:
“Tá»™c trưởng, đệ xin nguyện tiến cá» má»™t ngưá»i.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh nở má»™t nụ cưá»i gượng. Ông vốn nghÄ© là còn hi vá»ng, hi vá»ng Duy Minh có thể chá»§ động xin ứng tuyển, nhưng xem ra hiện giá», Duy Minh không còn cÆ¡ há»™i nữa, ông bèn gáºt đầu:
“Äệ cứ nói!â€
“Äệ xin tiến cá» Ä‘Ãch trưởng tôn Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c đại diện Hoà ng Phá»§ Gia Ä‘i ứng tuyển. Nó là đÃch thứ tôn, không ai có thể thay thế, không biết tá»™c trưởng cho rằng có được hay không?â€
Trong Äại ÄÆ°á»ng liá»n thì thầm to nhá», tiến cá» Ä‘Ãch thứ tôn, nhưng Ä‘Ãch thứ tôn lại không có mặt, như váºy gá»i là sao?
Hoà ng Phá»§ Bách Linh liếc nhìn đứa con Ä‘ang đắc ý. Ông biết rằng Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c nhất định là tranh không lại những gia tá»™c khác. Nhưng nếu không chá»n chà ng. Con trai ông cÅ©ng sẽ không để yên, nhất định sẽ vẫn còn sinh sá»±. Thôi váºy! Ông Ä‘ang định đồng ý. Và o lúc nà y, bên ngoà i và i tên gia nhân định chạy và o, nhưng bị chặn ở trước cá»a. Há» bồn chồn nhảy lên, nói lá»›n vá»›i Hoà ng Phá»§ Húc vá»›i vẻ mặt đầy hốt hoảng:
“Lão gia! Xảy ra chuyện lá»›n rồi!â€
Hoà ng Phá»§ Húc bá»—ng đầy giáºn dữ quát mắng há»:
“Cẩu nô tà i! Äang mở tá»™c há»™i. Ai cho phép các ngươi và o quấy rối?â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh liá»n đứng dáºy há»i:
“Xảy ra chuyện gì? Sao lại hoảng hốt như váºy?â€
“Tá»™c trưởng! Lão gia! Trác Ngá»c nhị công tá» bị ngưá»i ta đánh gãy hai chân tại Như à lầu. Thương tÃch rất nghiêm trá»ng.â€
“Cái gì?â€
Hoà ng Phá»§ Húc sợ đến nổi nhảy lên, ông cÅ©ng không còn tâm chà há»™i há»p nữa, quát lá»›n:
“Ai đã là m chuyện nà y? Là ai? Ai dám là m con trai ta bị thương?â€
“Lão gia! Là má»™t ngưá»i bên ngoà i tá»›i. Nghe nói là con trai Sá» bá»™ Lý Thượng Thư, tên là Lý Äiệp.â€
(Chú: Lý Äiệp - từ gần âm vá»›i cha ngươi)
Trong Äại ÄÆ°á»ng không Ãt ngưá»i Ä‘á»u cưá»i lên. Tháºt là má»™t lÅ© ngu đần. Có ai lại dám đặt tên gá»i là “Cha ngươi†chứ?
Lúc nà y, Hoà ng Phá»§ Bách Linh như bất chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, ánh mắt nhìn vá» phÃa Duy Minh. Chỉ thấy sắc mặt chà ng trắng bệch, trên đầu đầy mồ hôi. Hoà ng Phá»§ Bách Linh đột nhiên hiểu ra. Ông từ từ nhắm mắt lại, âm thầm đưa ngón tay cái lên,
‘Là m rất tốt, rất có tÃnh quyết Ä‘oán!’
Trong giây phút ấy, trong lòng ông liá»n thay đổi chá»§ ý, liá»n ho má»™t tiếng, nói vá»›i Hoà ng Phá»§ Húc Ä‘ang nhảy lên vì giáºn dữ:
“Trước hết hãy nhanh chóng há»p xong há»™i tá»™c đã. Sau đó con hãy đến thanh lâu xem con trai cá»§a mình.â€
Hoà ng Phá»§ Húc nghe giá»ng đầy không vui cá»§a phụ thân, rõ rà ng là đang rất bất mãn Trác Ngá»c lại ở Như à lầu. Ông chẳng biết là m sao, chỉ biết đà nh kiá»m chế cÆ¡n giáºn trong lòng, phá»§i tay nói:
“Vâng! Xin tá»™c trưởng tiếp tục.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh liếc nhìn Duy Minh, bèn cháºm rãi nói vá»›i má»i ngưá»i:
“Bách Uy đỠcá» Trác Ngá»c là m ứng viên Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±. Vốn dÄ© cÅ©ng tốt. Nhưng giá» nó đã bị đánh trá»ng thương. Dưới tình hình thương tÃch còn chưa rõ, chúng ta cÅ©ng nên có sá»± chuẩn bị. Ta kiến nghị sẽ do Duy Minh là m dá»± bị ứng tuyển. Nếu như thương tÃch cá»§a Trác Ngá»c không kịp hồi phục để tham tuyển Hô Tà o Chá»§ Sá»±, thì sẽ do Duy Minh Ä‘i dá»± tuyển. Nó thi đỗ Cống Cữ SÄ©, đã mang vá» má»™t vinh dá»± rất lá»›n cho gia tá»™c. Äá»§ sức đảm nhiệm trá»ng trách nà y, má»i ngưá»i thấy như thế nà o?â€
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đồng thanh nhất trÃ. Thá»±c ra thì Trác Ngá»c trên danh nghÄ©a là ngưá»i được chá»n đầu tiên, nhưng giá» chân chà ng cÅ©ng đã gãy rồi, là m sao có thể Ä‘i dá»± tuyển được. Hoà ng Phá»§ Bách Linh không chá» cho Hoà ng Phá»§ Húc đứng dáºy phản đối, bèn nói chắc như Ä‘inh đóng cá»™t:
“Nếu như má»i ngưá»i đã nhất trÃ. Váºy sẽ chÃnh thức quyết định, Duy Minh sẽ là ngưá»i dá»± bị ứng tuyển thứ hai.â€
Duy Minh không ngá» xảy ra biến cố nà y, mặc dù chà ng cuối cùng cÅ©ng già nh được tư cách tham gia ứng tuyển. Nhưng chuyện Trác Ngá»c bị đánh trá»ng thương thì trong lòng chà ng cÅ©ng hiểu rất rõ, chà ng kêu thầm trong lòng:
“ Vô Tấn à , đệ đã gây ra đại há»a cho đại ca rồi.â€
. . . . . . . . . . . . . . . .
Sau khi há»p xong, Hoà ng Phá»§ Duy Minh được má»™t gia nhân dẫn đến trước thư phòng cá»§a tá»™c trưởng, gia nhân gá»i cá»a:
“Lão gia, ngưá»i đã được đưa đến.â€
“Là Duy Minh phải không? Và o đây!â€
Trong phòng vá»ng ra tiếng cá»§a Hoà ng Phá»§ Bách Linh.
Duy Minh bước và o. Äây là lần thứ hai chà ng và o thư phòng cá»§a tổ phụ. Lần trước là cách đây ná»a tháng. Thư phòng được bố trà gá»n gà ng trang nhã. Trên tưá»ng treo má»™t bức tranh “Bách tá» chúc thá»â€. Gần cá»a sổ đặt má»™t chiếc bà n Ä‘á»c sách, phÃa trước bà n Ä‘á»c sách là má»™t chiếc ghế lưng cao là m từ gá»— cây Thanh Äà n, Hoà ng Phá»§ Bách Linh ngồi trên chiếc ghế ấy nhìn chà ng mà cưá»i.
Duy Minh liá»n khom ngưá»i hà nh lá»…:
“Tôn nhi tham kiến tổ phụ!â€
“Không cần Ä‘a lá»…! Mau ra đóng cá»a lại.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh cưá»i mỉm:
“Có phải là đang oán háºn đệ đệ cá»§a cháu gây ra há»a. Là m cho cháu bị ép phải nháºn chức vị nà y không?â€
“Tôn nhi không dám.â€
Chuyện đến nước nà y rồi, Duy Minh cÅ©ng không dám che giấu suy nghÄ© cá»§a mình, chà ng cúi ngưá»i nói:
“Tôn nhi Ä‘Ãch thá»±c rất muốn Ä‘i dá»± tuyển.â€
“Váºy thì còn chấp nháºn được! Äà n ông đại trượng phu. Trong lòng là m sao mà không có hoà i bảo chà hướng?â€
Dừng má»™t hồi, Hoà ng Phá»§ Bách Linh lại cưá»i nói:
“Nhưng mà ta cÅ©ng rất thÃch Vô Tấn. Tuy là nó đánh bị thương Trác Ngá»c. Nhưng ta lại thÃch nhất cái cách trả đũa nà y. Cái thằng khốn ấy lại dám bá» Ä‘i khi Ä‘ang mở cuá»™c há»p quan trá»ng. CÅ©ng nên dạy cho nó má»™t bà i há»c, đánh gãy chân nó. Tháºt vừa lòng cá»§a ta.â€
“Thế nhưng tổ phụ, không có chứng cứ nà o nói là do Vô Tấn gây ra, cháu cÅ©ng không thấy nó đâu.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh nhìn chà ng hồi lâu, liá»n cưá»i nhạt:
“Tấm lòng bênh vá»±c huynh đệ cá»§a cháu ta đây hiểu rõ. Nhưng ở trước mặt ta, cháu cÅ©ng đừng có che giấu Ä‘iá»u gì. Ta đã nói rồi, ta rất quà nó, mà sau nà y cháu Ä‘i cạnh tranh vá»›i ngÅ© đại gia tá»™c còn lại. Ta hi vá»ng Vô Tấn cÅ©ng có thể giúp được cháu.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh chắp tay sau lưng tiến vá» phÃa cá»a sổ. Ãnh mắt ông đổ dồn vá» má»™t cây hạnh bên ngoà i cá»a sổ. Nhánh cây đã nở đầy những nụ xuân xanh. Trong mắt ông lá»™ ra nét nhìn đầy phức tạp, ông cháºm rãi nói:
“Duy Minh à ! Cháu cÅ©ng biết là cha cá»§a cháu không phải là con đẻ cá»§a ta. Nhưng hai mươi bảy năm qua, ta luôn xem cháu là cháu ruá»™t cá»§a ta. Năm cha cháu qua Ä‘á»i đã để lại lá»i nchà ng cho ta là hi vá»ng hai huynh đệ cháu có thể sống bình an, không gặp suốt má»™t Ä‘á»i. Nhưng ta không ngá» rằng cháu lại thi đỗ Cống Cữ SÄ©, mà Vô Tấn lại cÅ©ng xuất hiện và o thá»i Ä‘iểm quan trá»ng nhất. Ta thấy rằng đây quả là ý trá»i. Nếu như ý trá»i đã như váºy, váºy ta cÅ©ng đà nh thuáºn theo. Cháu cứ táºn lá»±c Ä‘i tranh chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±, gia tá»™c sẽ hết sức á»§ng há»™ cháu.â€
Trong lòng Duy Minh cưá»i gượng, chức Há»™ Tà o Chá»§ sá»± nà y không phải chà ng cố gắng là có thể già nh được. Äây thá»±c tế là cuá»™c tranh già nh quyá»n lá»±c chốn quan trưá»ng cá»§a quáºn Äông Hải. Äây là cuá»™c cạnh tranh tà i lá»±c giữa sáu đại gia tá»™c. Kì thá»±c thì không há» liên quan gì đến chà ng cả.
Duy Minh lúc nà y cà ng quan tâm đến thân thế cá»§a bản thân. Tổ phụ đã nhắc đến phụ thân, đã kÃch động nổi lòng mong muốn biết được thân thế cá»§a mình, chà ng hạ giá»ng há»i:
“Tôn nhi đã hai mươi bảy tuổi rồi. Äã sắp đến tuổi láºp nghiệp, tổ phụ có thể nói cho cháu biết má»™t chút vá» thân thế thá»±c sá»± cá»§a phụ thân được không ạ?
Hoà ng Phủ Bách Linh lắc đầu:
“Ta đã hứa vá»›i cha cá»§a cháu. Khi cháu ba mươi tuổi má»›i nói cho cháu biết thân thế thá»±c sá»± cá»§a cháu. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u ta có thể nói cho cháu biết trước. Tên thá»±c sá»± cá»§a phụ thân cháu không phải là Thiên Trúc, mà là Thiên Phụng.â€
Hoà ng Phá»§ Bách Linh cố hạ giá»ng:
“Cháu phải ghi nhá»›, tên tháºt cá»§a cha cháu đến giá» chỉ có ta và cháu biết, không thể tiết lá»™ vá»›i bất kì ai, bao gồm cả Vô Tấn. Nếu không cháu sẽ gặp phải há»a sát thân đấy.â€
“Tổ Phụ yên tâm, tôn nhi nhất định sẽ giữ kÃn bà máºt.â€
“Thiên Phụng!â€
Duy Minh cháºm cháºm nhẩm cái tên nà y, chà ng đột nhiên lại há»i:
“Phụ thân trước khi qua Ä‘á»i đã từng nói vá»›i cháu. Thân pháºn thá»±c sá»± cá»§a ngưá»i khi bị tiết lá»™, sẽ gây nên má»™t tráºn sóng gió đẩm máu tại vương triá»u Äại Ninh. Tổ phụ! Có phải như váºy không?â€
“Cháu không cần phải há»i ta. Ta đã nói rồi. Khi cháu ba mươi tuổi, ta sẽ tá»± khắc nói cho cháu biết.â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
23-03-2012, 01:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 8: Roi Da Tiểu Liệt Mã.
Dịch Giả: bachtue_cungvuong
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Vô Tấn đưa nhóm ngưá»i Hồng Khởi Hùng vá» tà u lá»›n. Thuyá»n lão đại nghe nói há» gây há»a, bất chợt giáºt mình. Vừa lúc hỠđịnh đến cảng Phúc Thanh ở phÃa nam nháºn má»™t lô hà ng, vốn là định nghỉ ngÆ¡i hai ngà y rồi má»›i xuất phát, sẵn tiện Ä‘em theo má»™t số hà ng. Nhưng hiện giá» thuyá»n lão đại không còn lo gì thêm được nữa rồi, bèn láºp tức khởi hà nh ra khÆ¡i. Vô Tấn và má»i ngưá»i chà o từ biệt nhau, hẹn có ngà y sẽ gặp lại.
Sau khi tà u lá»›n rá»i cảng, Vô Tấn đứng ở cảng trá»±c tiếp rá»a mặt, và thay đổi quần áo, lúc nà y không còn ai nháºn ra hắn là “Lý Äiệp†công tá», ngưá»i đã gây sá»± tại Như à lầu nữa. Hắn rá»i khá»i bến, phÃa trước hÆ¡n chục dặm là huyện Duy Dương. Lúc nà y Ä‘ang là giữa trưa, trên đưá»ng ngưá»i qua kẻ lại, rất là tấp náºp, hai bên Ä‘á»u là quán xá, tiệm thuốc, nhà sách, tiệm vải vóc, đủ má»i loại cá»a hà ng, má»—i tiệm hầu như Ä‘á»u có khách đến mua hà ng, buôn bán rất là nhá»™n nhịp.
Vô Tấn trên đưá»ng vừa ngắm các cá»a tiệm, trong lòng suy nghÄ© vá» dá»± tÃnh sau nà y. Hắn đến từ háºu thế, tất nhiên là so vá»›i ngưá»i đương thá»i thì bản lÄ©nh hiểu biết nhìu hÆ¡n, Ä‘iá»u nà y rất có lợi cho sá»± phát triển cá»§a hắn.
Nhưng việc là m cho hắn Ä‘au đầu là , hắn không há» biết Äại Ninh triá»u rốt cuá»™c là triá»u đại nà o? Nếu tÃnh vá» mặt địa lÃ, vương triá»u Äại Ninh có hai đô thà nh, má»™t cái là Ung Kinh, má»™t cái là Äông đô Lạc Kinh, hắn ta hoà i nghi đó là Trưá»ng An và Lạc Dương. Mà vương triá»u Äại Ninh vá» nhân tình thế thái và cÆ¡ cấu chÃnh trị Ä‘á»u rất giống thá»i Tùy ÄÆ°á»ng, hắn ta từng hoà i nghi bản thân đã đến Ä‘á»i ÄÆ°á»ng.
Huyện Duy Dương nà y đáng lẽ phải là Dương Châu. Trên sá» sách Dương Châu chÃnh là trung tâm kinh tế cá»§a triá»u ÄÆ°á»ng. Nhưng Ä‘iá»u khiến hắn á»§ rá»§ hÆ¡n đó là , theo lịch sá» thì Dương Châu không giáp biển, nhưng huyện Duy Dương lại giáp vá»›i biển lá»›n. chẳng thà nói là nó có chút giống vá»›i Hà ng Châu. Sông Sở sẽ chẳng phải là sông Tiá»n ÄÆ°á»ng hay sao?
Mà nếu như là Hà ng Châu, thì Tây Hồ nằm ở đâu? Trong huyện lại có má»™t cái Äông Hồ, nhưng không há» có chút nhân văn phong cảnh, chỉ là má»™t dãy hồ hoang sÆ¡, ngư dân xung quanh hồ nuôi trai ngá»c nước ngá»t ở trong hồ nà y.
Những gì nghe được thấy được Ä‘á»u không giống trong lịch sá». Vô Tấn quả tháºt có chút hồ đồ rồi. Äiá»u là m cho hắn ta kinh ngạc hÆ¡n là , khoa há»c kÄ© thuáºt cá»§a thá»i nà y tương đối phát đạt. Hắn đã xem qua vé xe cá»§a ngÅ© thúc, đó lại là vé mà u, in ấn rất là tinh tế. Mà hình như cÅ©ng đã có thá»§y tinh rồi, không đến lượt hắn phải Ä‘i chế tạo thá»§y tinh để kiếm tiá»n. Ãnh mắt cá»§a Vô Tấn nhìn vá» má»™t cá»a hà ng thá»§y tinh, chá»§ tiệm là má»™t thương nhân ngưá»i La Hà n tóc và ng mắt xanh.
Nước La Hà n lại nằm ở chá»— nà o? Chẳng lẽ là khác âm dịch vá»›i đế quốc La Mã sao? Còn cả quả lá»±u đạn mà hắn ta bắn Ä‘i và o tối hôm kia, đó rõ rà ng là tia lá»a, ngay cả thuốc nổ cÅ©ng có rồi. Trá»i ạ! Äây rốt cuá»™c là triá»u đại nà o trong lịch sá» váºy?
Vô Tấn cảm thấy nếu tiếp tục suy nghÄ© nữa thì chắc hắn Ä‘iên mất. Hắn bèn tạm thá»i bá» qua việc tra cứu lịch sá», mặc kệ đây là triá»u đại nà o, vá»›i bản lÄ©nh là má»™t nhà chiếc lược vá» quảng cáo, lẽ nà o hắn lại không thể tiếp tục lăn lá»™n ở thá»i đại nà y được sao?
Vô Tấn lại nghÄ© vá» chuyện gia tá»™c. Hôm nay má»›i là ngà y thứ ba hắn quay vá» nhà , mà đã xảy ra nhiá»u chuyện như váºy, khiến cho lòng hắn có chút cảm khái. Nhưng mà đánh gãy chân cá»§a Hoà ng Phá»§ Trác Ngá»c, không chỉ trút được cÆ¡n giáºn dữ trong lòng, đồng thá»i cÅ©ng giúp đại ca loại bá» má»™t đối thá»§ cạnh tranh trong gia tá»™c, bản thân hắn cÅ©ng cảm thấy việc nà y hắn là m khá là hoà n hảo.
Vô Tấn bất chợt có hơi đắc ý, bước chân nhanh nhẹ, miệng ngân nga câu hát.
“Ta yêu nà ng, say đắm nà ng, giống như chuá»™t yêu gạo váºy…..â€
“Những kẻ Ä‘i lại nhà n rá»—i phÃa trước mau mau tránh đưá»ngâ€
PhÃa sau hắn bá»—ng vang lên tiếng hét lá»›n, âm thanh khó nghe như tiếng trống vỡ, là m cho Vô Tấn giáºt thót cả ngưá»i. Vừa quay đầu lại, chỉ thấy mưá»i mấy ngưá»i tùy tùng cưỡi ngá»±a há»™ giá má»™t chiếc xe ngá»±a Ä‘ang lao nhanh đến.Tốc độ rất nhanh, Vô Tấn láºp tức né và o vệ đưá»ng, xe ngá»±a chạy vụt qua như bay.
Khoang xe viá»n và ng, lấp lánh dưới ánh mặt trá»i, trong xe thoang thoáng vá»ng ra tiếng cưá»i cá»§a cô gái trẻ, từ trang trà cá»§a xe ngá»±a và cách ăn mặc cá»§a Ä‘oà n tùy tùng, đây nhất định là gia quyến cá»§a má»™t há»™ đại gia nà o đó.
Xe ngá»±a bá»—ng dừng lại cách đó mưá»i mấy bước. Từ trong xe ló ra má»™t cái đầu nhá», mặt đầy ngạc nhiên cưá»i nói:
“Tam lang ca ca! Là huynh đó sao?â€
Vừa nghe tiếng “tam lang ca caâ€, Vô Tấn có má»™t cảm giác như lâu ngà y má»›i gặp lại, chẳng phải là tiểu cô nương Tô Y đáng yêu trên tà u sao?
Chỉ thấy cá»a xe mở ra, tiểu cô nương Tô Y trá»±c tiếp nhảy từ trên xe xuống, chạy nhanh vá» phÃa hắn, cô mặc má»™t chiếc đầm mà u hồng hạt lá»±u, vạt váy quá dà i, là m cô vướng má»™t cái, bước loạng choạng trông như sắp ngã.
“Cẩn tháºn!â€
Vô Tấn nhanh tay lẹ mắt, bước lên đỡ lấy cô nhóc.
“Tam lang ca ca. Sao huynh lại ở đây?â€
Tô Y nắm lấy tay hắn ta cứ nhảy nhót mãi, vui mừng đến mức chảy cả nước mắt. Vô Tấn thấy cô nhóc đầy vẻ nhiệt tình, trong lòng như trổi dáºy má»™t luồng hÆ¡i ấm áp. Cô nhóc nà y tuy là tiểu thư con nhà quan lại, nhưng lại rất ngây thÆ¡ lãng mạn, không há» có má»™t chút kiêu ngạo cá»§a má»™t tiểu thư nhà quan. Bất kể là đối vá»›i bản thân hay là các thuyá»n viên khác, trước giá» chưa từng lấy thân pháºn cao quà mà coi thưá»ng ngưá»i khác. Mặc dù còn nhá», nhưng từ lúc nhá» có thể Ä‘oán được sau nà y khi lá»›n lên, Vô Tấn tin rằng sau khi cô nhóc trưởng thà nh, cÅ©ng sẽ là má»™t cô gái lương thiện thưá»ng xuyên chu cấp cho những bá tánh nghèo khổ.
Hắn gãi gãi đầu cưá»i:
“Hồng đại hồ tá» bá»n há» Ä‘i rồi. Huynh vừa đến cảng để tiá»…n há».â€
“Äại hồ tá» thúc thúc Ä‘i rồi sao? Muá»™i còn lá»… váºt muốn tặng cho há» mà !â€
Trong mắt cá»§a Tô Y lá»™ ra vẻ thất vá»ng, sáng nay cô nhóc đã mua má»™t số ngưá»i đất nhá» là đặc sản cá»§a Duy Dương, định tặng cho các thuyá»n viên, kết quả là há» lại Ä‘i rồi.
Vô Tấn cưá»i khì an á»§i cô:
“Không sao cả, và i tháng nữa há» sẽ lại quay vá». Äến lúc đó không phải là lại được gặp mặt sao? À, sao muá»™i cÅ©ng lại ở đây?â€
Tô Y không biết nói sao, chếch miệng nói:
“Huynh không đến gặp muá»™i. Muá»™i chỉ còn biết ra đây chÆ¡i cùng ngưá»i bạn má»›i. Phải rồi, biểu tỉ cá»§a muá»™i cÅ©ng đã đến huyện Duy Dương rồi đó.â€
Cô chá»›p chá»›p mắt đầy tinh nghịch, cưá»i hì hì:
“Tam lang ca ca! Biểu tỉ cá»§a muá»™i rất xinh đẹp. Huynh có muốn Ä‘i gặp tá»· ấy không?â€
Lúc trên tà u Vô Tấn đã luôn nghe cô bé nà y huyên thuyên mãi rằng cô có má»™t biểu tỉ, lá»›n hÆ¡n cô ba bốn tuổi. Nghe nói là má»™t ngưá»i tri thư đạt lÃ, ôn hòa hiá»n thục, lại trông vô cùng xinh đẹp. Äây Ä‘á»u là do cô nhóc tá»± khoe khoang, dù sao thì hắn vẫn chưa từng gặp qua.
Gia tá»™c há» Tô cÅ©ng được xem là má»™t gia tá»™c có tiếng tăm cá»§a Äại Ninh vương triá»u. Tổ phụ cá»§a Tô Tốn cá»§a cô bé nà y là ngưá»i tế tá»u ở QuốcTá» giám, chấp quản há»c phá»§ cao nhất cá»§a Äại Ninh vương triá»u. PhÃa dưới thì con cháu nhiá»u vô số. Trưởng tá» Tô Hà n Xương kế nghiệp cha, nháºn chức Thái há»c Tiến SÄ©, con trai thứ Tô Hà n Trinh con đưá»ng là m quan suôn sẻ, giỠđã là quan tứ phẩm.
Tô Hà n Trinh còn có má»™t đệ đệ, gá»i là Tô Hà n Lâm. CÅ©ng là ngưá»i có há»c thức uyên bác, nhưng vì sức khá»e không tốt nên không ra là m quan.
Biểu tỉ cá»§a cô bé là con gái cá»§a trưởng tá» Tô Hà n Xương, tên gá»i là gì thì không rõ, thì ra nà ng cÅ©ng đã đến quáºn Äông Hải nà y.
“Tam Lang ca ca! Äến nhà muá»™i ngồi chÆ¡i Ä‘i. Biểu tỉ cá»§a muá»™i cÅ©ng rất thÃch nghe chuyện huynh kể đấy.â€
Kì thá»±c thì Vô Tấn cÅ©ng muốn xem qua dung mạo cá»§a Tô gia đại tiểu thư. Trên đưá»ng Ä‘i, Tô Y miêu tả tỉ tỉ cá»§a cô như là tiên nga, là m cho lòng cá»§a Vô Tấn cÅ©ng có chút hiếu kì. Nhưng giá» hắn ta có chút việc, sau nà y má»›i gặp váºy!
Hắn ta cưá»i há»i:
“Cha cá»§a muá»™i khá»e ko?â€
Cha muá»™i luôn báºn rá»™n, sau khi đến Duy Dương đã và o là ng rồi. Hai hôm nay muá»™i không há» gặp ông.â€
“Tô Y! Còn chưa Ä‘i sao?â€
Chỉ thấy má»™t ngưá»i từ phÃa sau Ä‘uổi đến, dừng lại bên cạnh há», âm thanh rất trong trẻo, rõ rà ng là má»™t cô gái trẻ, đợi đến khi nhìn rõ mặt cô, Vô Tấn lặng ngưá»i, thì ra là giả tiểu từ (nữ cải nam trang).
Chỉ thấy thần hình “hắn ta†cao lá»›n. Äầu đội má»™t cái mÅ© công tá», trên ngưá»i mặc má»™t áo lót sát ngưá»i bằng da, đưá»ng cong trước ngá»±c hÆ¡i nhô cao. Bên trong là má»™t chiếc áo má»ng mà u xanh cà , mÆ¡ hồ có thể thấy được vòng eo yểu Ä‘iệu cá»§a cô. Bên dưới không mặc đầm dà i như những cô gái khác, mà lại mặc má»™t chiếc quần bó sát cá»§a ngưá»i La Hà n, chân mang má»™t đôi bót cưỡi ngá»±a, lá»™ ra má»™t cặp chân dà i và căng tròn.
Nhìn lại, nà ng có má»™t gương mặt hình trái xoan, đôi mắt long lanh như dạ minh châu, miệng có hÆ¡i lá»›n, nhưng trông cÅ©ng rất đáng yêu. Äặc bệt là nét cong đôi môi rõ rệt và hà m răng trắng tinh, khiến lúc nà ng nở nụ cưá»i toát lên má»™t vẻ đẹp hoang dã, đơn thuần và thanh khiết, cÅ©ng không lá»›n tuổi lắm, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ má»›i mưá»i lăm mưá»i sáu mà thôi.
Nhưng nà ng cưá»i là cưá»i vá»›i Tô Y. Khi ánh mắt nà ng nhìn vá» phÃa Vô Tấn, nụ cưá»i trên mặt bèn biến mất. Sá»± đáng yêu ở khóe môi bá»—ng trở thà nh má»™t sá»± khinh miệt. Vô Tấn trên ngưá»i mặt má»™t chiếc áo ngắn mà u nâu, là n da rắm nắng, cho thấy thân pháºn cá»§a hắn ta thuá»™c tầng lá»›p ngưá»i dân lao động thấp kém. Cô gái dùng roi ngá»±a chỉ vá» Vô Tấn:
“Tô Y! Tên nà y là ai váºy?â€
Tô Y nắm lấy tay cá»§a Vô Tấn cưá»i và giá»›i thiệu:
“Huynh ấy là tam lang ca ca! Trên đưá»ng đã kể muá»™i nghe rất là nhiá»u câu truyện.â€
“Ồ! Hóa ra hắn là tên thuyá»n phu biết kể chuyện đấy à ?â€
“ChÃnh là huynh ấy đấy! Không phải muá»™i đã từng kể cho tỉ nghe qua rồi sao?â€
Tô Y nhìn Vô Tấn cưá»i và giá»›i thiệu cho hắn ta ngưá»i thiếu nữ ngồi trên lưng ngá»±a:
“Tam lang ca ca! Äây là bạn má»›i cá»§a muá»™i, tên tỉ ấy là Triệu Thắng Nam.â€
“Tô Y --------------“
Mặt cá»§a tên gỉa tiểu tá» trầm xuống, giá»ng kéo dà i vá»›i vẻ không vui :
“Tên cá»§a tỉ sao lại có thể tùy tiện nói cho má»™t ngưá»i tên con trai xa lạ biết chứ.â€
“Huynh ấy không phải là ngưá»i xa lạ. Huynh ấy là tam lang ca ca cá»§a muá»™i!â€
Tô Y thấy tỉ ấy vô lễ với Vô Tấn, cũng có chút không được vui.
Vô Tấn cÅ©ng tá» vẻ không hứng thú vá»›i cô gái giả trai nà y, liá»n mặc kệ cô ta, cưá»i nói vá»›i Tô Y:
“Hai hôm nay tam lang ca ca có hÆ¡i báºn. Äợi khi nà o huynh rãnh rá»—i, huynh sẽ dến thăm muá»™i, tiếp tục kể truyện cho muá»™i nghe.â€
Tô Y vui mừng vỗ vỗ tay.
“Váºy thì quá tốt rồi! Muá»™i còn cho rằng tam lang ca ca đã quên mất rồi chứ!â€
“Huynh là m sao quên được chứ?â€
Vô Tấn nháy mắt với cô, đưa ra ngón tay trỠđể móc ngoéo. Mắt Tô Y bỗng chốc cũng lóe sáng lên, nháy mắt lại với hắn đầy vẻ tinh nghịch, rồi móc ngoéo tay.
“ Nhảm nhÃ!â€
Giả tiểu tỠTriệu Thắng Nam hứ một tiếng, quay ngựa lại bỠđi:
“Tô Y, Ä‘i thôi! Có gì đáng lôi thôi vá»›i má»™t tên Ä‘i biển quê mùa chứ.â€
Vô Tấn vốn mặc kệ cô ta, nhưng nghe cô ta mắng mình là đồ quê mùa. Trong lòng hắn cÅ©ng có chút bá»±c bá»™i, cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi trả lá»i:
“Có gì đáng lôi thôi vá»›i má»™t tên giả tiểu tá» cÆ¡ chứ?â€
“Ngươi nói cái gì?â€
Triệu Thắng Nam đột nhiên quay đầu lại, liếc nhìn Vô tấn một cái.
“Ngươi vừa mắng ta cái gì?â€
Vô Tấn khoanh tay lại cưá»i nói:
“Tôi mắng cô hồi nà o?â€
“Nói láo! Ta vừa nghe thấy, ngươi dám mắng ta là giả tiểu tá».â€
Vô Tấn liá»n cưá»i phá lên:
“Tôi nói cô là giả tiểu tá» là mắng cô sao? Äúng là ná»±c cưá»i. ChÃnh cô cải trang thà nh bá»™ dạng nà y, chẳng lẽ tôi nói gì sai sao?â€
Cô gái Triệu Thắng Nam nà y là con gái cưng cá»§a quan Tư Mã Triệu Kiệt Hà o quáºn Äông Hải. Từ nhỠđã được nuôi dạy như má»™t đứa con trai, và cÅ©ng rèn nên tÃnh cách kiêu kì ngang ngạnh cá»§a má»™t đại tiểu thư. Cô tuy rằng thÃch hóa trang thà nh bá»™ dạng nam trang, nhưng trong lòng cô lại rất háºn ai gá»i cô là giả tiểu tá», câu nói “gái giả trai†cá»§a Vô Tấn đã nói trúng kị húy trong lòng cô, cô bá»—ng tức giáºn.
“Äồ khốn! Ngươi dám chá»i ngay trước mặt ta sao?â€
Lông mà y cô gái dá»±ng đứng lên, cả mặt tái Ä‘á», quất má»™t roi vá» phÃa Vô Tấn.
Tô Y sợ đến nổi hét lên:
“Thắng Nam Tỉ, đừng mà !â€
Nhưng đã muá»™n rồi, má»™t vệt Ä‘en bay vá» trước mặt Vô Tấn. Nếu là n roi nà y thá»±c sá»± quất Ä‘i, thì trên mặt Vô Tấn sẽ là má»™t vệt máu rất sâu, nhưng Vô Tấn phản ứng rất nhanh, thoát cái đã chá»™p lấy đầu roi cá»§a cô, và trong lòng hắn ta vô cùng phản cảm đối vá»›i cô gái ngang ngạnh nà y. Bản thân hắn ta không thù không oán vá»›i cô ấy, nhưng cô ta ra tay lại độc ác như váºy.
Vai phải cá»§a Vô tấn vừa dùng chút sức, giáºt lấy roi từ tay cô ta, trở tay quất mạnh và o mông con ngá»±a cô Ä‘ang cưỡi. Con ngá»±a Ä‘au đớn, hà vang lên, gồng cả bốn chân lên chạy Ä‘iên cuồng vá» phÃa trước. Triệu Thắng Nam suýt chút đã ngã từ trên ngá»±a xuống, cô ta sợ đến kêu lên má»™t tiếng, ôm chặt lấy cổ ngá»±a, con ngá»±a chạy hoảng loạn, chạy nhanh đến nổi bụi bay mù mịt.
Vô Tấn tiện tay vứt chiếc roi và o rãnh ngước cống bên cạnh, trong mắt Tô Y trà n đầy sá»± lo lắng, liá»n thúc giục:
“Tam lang ca ca mau Ä‘i Ä‘i, còn phần Thắng Nam tỉ để muá»™i giải thÃch rõ rà ng vá»›i tỉ ấy.â€
Vô Tấn vốn không quan tâm đến cô gái ấy, và hắn ta cÅ©ng phải Ä‘i rồi, Vô Tấn phá»§i tay cưá»i cưá»i:
“Y muá»™i! Tam lang ca ca Ä‘i đây. Cho huynh gá»i lá»i há»i thăm biểu tỉ cá»§a muá»™i nhé.â€
Sau đó hắn nghênh ngang quay ngưá»i bá» Ä‘i……..
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
23-03-2012, 01:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hoà ng Tộc
Tác giả : Cao Nguyệt
-----oo0oo-----
Chương 9: Tâm tư của ngũ thúc.
Dịch: bachtue_cungvuong
Biên: son1emy2
Nguồn: Bạch Ngá»c Sách
Vô Tấn rá»i Ä‘i không lâu, Triệu Thắng Nam khà thế hùng hổ lao vá», con ngá»±a phát Ä‘iên, suýt chút là là m cho cô ta bị ngã chết, toà n thân xương cốt rã rá»i, vừa má»i vừa Ä‘au, nhưng cÆ¡n giáºn bừng bừng trong lòng là m cô quên cả cÆ¡n Ä‘au, cô phải tìm tên khốn ấy tÃnh sổ, cô quả tháºt tức Ä‘iên lên mất, từ nhỠđến giá», cô chưa bao giá» bị chá»c tức đến váºy, trên đưá»ng quay lại, trong đầu cô đã nghÄ© ra mấy chục cách dà y vò tên khốn ấy.
Xe ngá»±a vẫn dừng ở bên đưá»ng đợi cô, nhưng tên khốn thuyá»n phu ấy lại không thấy bóng đâu, Triệu Thắng Nam tìm má»™t vòng, cÅ©ng không tìm thấy Vô Tấn, bèn quay đầu lại há»i Tô Y, “ Tên lúc nãy chạy Ä‘i đâu mất rồi?â€
Tô Y chá»›p chá»›p mắt, nói vá»›i vẻ sợ sệt: “ Thắng Nam tỉ, tên nà o váºy?â€
"ChÃnh là …..ChÃnh là cái tên khốn hay kể chuyện cho muá»™i nghe ấy, ngoà i hắn ra còn ai và o đây?â€
“Oh!Tỉ đang nói đến Tam Lang ca ca à ?"
“ ChÃnh là hắn, Hắn….. Ä‘i đâu mất rồi?â€
“ uhm, để muá»™i nghÄ© xem…..â€
Tô Y là m ra vẻ suy nghÄ©, rồi đột nhiên cưá»i lên: “ Muá»™i nghÄ© ra rồi.â€
“ Muá»™i nói mau lên, hắn Ä‘i đâu rồi?â€
“ Muá»™i nhá»› ra rồi, huynh ấy hình như sắp ra biển, nên chắc là ra bến cảng rồi, chá»c giáºn Thắng Nam tỉ rồi, hắn sao dám không bá» chạy chứ?â€
“ Tô Y, muội đừng có gạt tỉ đấy ?†Triệu Thắng Nam mặt đầy vẻ nghi ngỠnhìn chắm chằm Tô Y.
Tô Y cưá»i khì nói: “Thắng Nam tỉ không tin thì thôi.â€
Triệu Thắng Nam bất chợt nhìn thấy chiếc roi da cá»§a cô dưới rãnh nước cống, cô háºn đến nghiến răng, quay ngá»±a chạy vá» phÃa Cảng.
“ Thắng Nam tỉ, tỉ không vá» sao?â€
“ Các ngưá»i vá» trước Ä‘i! Không bắt được tên khốn đó, ta quyết không chịu thua.â€
. . . . . .. . . . . . .
Triệu Thắng Nam Ä‘uổi vá» phÃa cảng, Vô Tấn thì lại thong thả vô tư Ä‘i và o trong thà nh, Ä‘i được mưá»i lăm phút, nhìn thấy tiệm cầm đồ Hoà ng Phá»§ KÃ, từ bên ngoà i nhìn và o hiệu cầm đồ, bên trong trông rất tối, nhìn không rõ gì cả, nhưng Vô Tấn lại thấy ngÅ© thúc Hoà ng Phá»§ Quà đang có vẻ báºn rá»™n gì đó phÃa sau quầy kệ, lúc nà y, Hoà ng Phá»§ Quà ngẩng đầu lên nhìn thấy cáºu ta, liá»n giÆ¡ gá»i: “ Vô Tấn, mau và o đây!â€
Vô Tấn bước và o trong tiệm cầm đồ, thấy trong tiệm không hỠcó một khách hà ng nà o.
“ NgÅ© thúc, hôm nay buôn bán có vẻ ế ẩm nhỉ!â€
“ Haizz, lúc đắt lúc ế.â€
Hoà ng Phá»§ Quà trông giống như má»™t con chuá»™t máºp mạp, chui từ phÃa dưới quầy hà ng ra, quà ng lấy vai cá»§a Vô Tấn cưá»i nói: “ Chúng ta và o trong nhà nói chuyện nà o.â€
Trong nhà là má»™t gian phòng nghỉ, hai ngưá»i giúp việc Ä‘ang ngồi trên ghế trò chuyện, thấy trưởng quầy bước và o, giáºt mình, liá»n gáºt đầu khom ngưá»i chạy ra ngoà i.
“ Hai tên khốn các ngươi! Dám trốn việc à , trừ ná»a giá» tiá»n lương là m việc cá»§a các ngưá»i!â€
Hoà ng Phá»§ Quà nạt ná»™, vừa quay đầu rót trà má»i Vô Tấn, vừa nói: “ Cháu phải nhá»›, đối vá»›i đám nà y không được khách sáo, cháu mà khách sáo, chúng sẽ là m biếng, có khả năng là m mất Ä‘i và i vụ là m ăn lá»›n, ngà y tháng lâu rồi, tiệm cầm đồ không sụp đổ cÅ©ng phải dẹp tiệm thôi, cái nà y có thể gá»i là “đê dà i ngà n dặm, bị há»§y chỉ vì má»™t cái hang rắn†ta luôn nhá»› Ä‘iá»u nà y, cháu cÅ©ng nên nhá»› đấy.â€
“ NgÅ© thúc nhá»› là được rồi, con ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y có Ãch gì ạ, đúng rồi, ngÅ© thúc tìm con có việc gì váºy?â€
“ Con chưa biết việc gì sao?â€
Hoà ng Phá»§ Quà nhìn Vô Tấn vá»›i vẻ ngạc nhiên, “ Chẳng lẽ Duy Minh chưa nói cho con biết sao?â€
“ Nói cho con biết Ä‘iá»u gì ạ?â€
Vô Tấn gãi gãi đầu, có vẻ như không biết việc gì.
“ Việc cá»§a Trác Ngá»c đấy!â€
Vô Tấn giáºt mình, liá»n há»i dồn: “Trác Ngá»c bị sao ạ?â€
Hoà ng Phá»§ Qui chép chép miệng, giống như là không để tâm gì đến Trác Ngá»c, “ Tên tiểu tỠđó tranh già nh kỹ nữ vá»›i ngưá»i khác ở kÄ© viện, bị ngưá»i ta đánh gãy chân, cÅ©ng bị đánh mất luôn tiá»n đồ, tổ phụ đã quyết định đồng ý cho Duy Minh thay thế nó Ä‘i ứng tuyển chức Há»™ Tà o Chá»§ Sá»±, tuy là dá»± bị bổ sung, nhưng trên thá»±c tế là đã quyết định rồi, lần nà y lão nhị coi như thảm rồi, xôi há»ng bá»ng không, tiá»n bị mất trắng, tiá»n đồ cá»§a con trai cÅ©ng trôi luôn, ha ha!â€
Hoà ng Phá»§ Quà cưá»i vá»›i vẻ rất sảng khoái, Vô Tấn thấy má»i ngưá»i không há» nghi ngá» cáºu, bèn cảm thấy yên tâm, lúc nà y cáºu nhá»› đến má»™t việc, liá»n há»i: “ NgÅ© thúc, má»™t số chuyện trước đây con thá»±c sá»± nhá»› không rõ lắm, chú có thể nói con nghe được không, lúc đó con đã gây ra đại há»a gì ạ?â€
Hoà ng Phủ Quà một chút cũng không hỠthấy lạ, đứa cháu trai nà y của ông từ nhỠđã không nhớ được chuyện, xem ra bây giỠvẫn là một củ cải trắng vô tâm, vẫn chẳng tiến bộ được đến đâu.
“Haizz, bảy năm trước, khi con mưá»i tuổi, nhưng chá»— nà y cá»§a con……â€
Hoà ng Phá»§ Quà chỉ ngay đầu hắn, “Lại chỉ giống vá»›i đứa trẻ bốn năm tuổi, cho nên má»i ngưá»i gá»i cháu là nhị ngốc, và cÅ©ng không biết là ai đã xúi giục, cháu lại đốt cả từ đưá»ng cá»§a gia tá»™c, còn nói những chuyện hà m hồ, nói rằng huynh đệ cháu không phải ngưá»i cá»§a Hoà ng Phá»§ Gia, dưới cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a tá»™c trưởng, ngà i bèn đưa cháu đến Tá» Châu, để má»™t ông bạn rượu cá»§a ông quản thúc cháu nghiêm ngặt, và má»™t Ä‘i đã được bảy năm.
Vô Tấn lúc nà y má»›i biết được ná»™i tình lúc đó tại sao mình lại bị đưa Ä‘i, thì ra là đã đốt cháy từ đưá»ng cá»§a gia tá»™c, chẳng trách tổ phụ tức giáºn, đổi lại là ngưá»i khác cÅ©ng không chịu nổi, nhưng cáºu ta vẫn còn nhá»› mÆ¡ hồ là do Trác Ngá»c phóng há»a đốt, sau đó khi cáºu ta cầm lấy ngá»n Ä‘uốc lên thì lại bị bắt giữ, haizz, đúng là nhị ngốc mà !
Vừa muốn há»i tiếp, bên ngoà i vá»ng và o tiếng gá»i cá»§a ngưá»i giúp việc: “ông chá»§, có ngưá»i muốn cầm má»™t món đồ lá»›n nà y.â€
“ Äến đây!đến đây!â€
Hoà ng Phá»§ quà nói vá»›i Vô Tấn: “ con cứ ngồi chÆ¡i, ta sẽ quay và o ngay, vẫn còn má»™t tin quan trá»ng muốn nói cho con biết.â€
Nói xong, ông vén mà n Ä‘i ra ngoà i, “khách quan, ngà i muốn cầm gì ạ?â€
Vô Tấn ôm tay đứng dá»±a và o cá»a, sá»± đắc chà trong lòng được biểu lá»™ ra ngoà i bằng má»™t nụ cưá»i, hôm nay là m rất hoà n hảo, chỉ má»™t gáºy đã đánh dẹp chướng ngại cản đưá»ng đại ca, xương đùi cá»§a tên đó gãy rồi, Ãt nhất cÅ©ng phải nằm hai tháng , là m gì có Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± nà o phải nằm trên cáng Ä‘i nháºn chức chứ? Không biết sau khi đại ca nghe tin nà y, sẽ phản ứng như thế nà o? Kinh ngạc, hay là vui mừng đến tá»™t độ, cáºu ta Ä‘ang nghÄ© đến bá»™ dạng cá»§a đại ca khi biết được tin nà y…….
Cáºu Ä‘ang suy nghÄ© viá»…n vông, thì thấy bên ngoà i sảnh lại có ngưá»i Ä‘i và o, trong sảnh bá»—ng chốc trở nên náo nhiệt lên.
“ha ha, La tú tà i đến rồi à , có tin tức má»›i từ quan trưá»ng không?â€
Ngưá»i gá»i là La Tú Tà i nà y là má»™t ngưá»i đà n ông trung niên, hình như khá thân quen ngÅ© thúc, rất biết ăn nói, và những tin tức máºt báo cÅ©ng rất nhiá»u.
“ Có má»™t tin tức rất thú vị, các ngưá»i có biết chuyện gì không? Nghe nói quan hệ giữa Tô thứ sá» và Trương Huyện lệnh rất căng thẳng.â€
Vô Tấn đột nhiên nghe được thông tin vá» Tô Hà n Trinh, tai cá»§a chà ng láºp tức vểnh lên, đứng sát mà n cá»a nghe trá»™m.
“oh! Chuyện như váºy là sao, Tô thứ sá» kia không phải má»›i Ä‘iá»u đến sao? Sao quan hệ vá»›i Trương huyện lệnh đã căng thẳng váºy?â€
“Tôi cÅ©ng không biết nữa, có thể có liên quan đến bối cảnh kinh thà nh cá»§a há»! dù sao thì Tô thứ sỠđến huyện Duy Dương thị sát, các quan viên địa phương Ä‘á»u Ä‘i cùng, chỉ riêng có Trương huyện lệnh nà y mặc kệ ông ta, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói Trương huyện lệnh Ä‘ang muốn ra oai vá»›i Tô thứ sá»!â€
“ Không nói những việc nà y nữa, không liên quan gì đến dân Ä‘en chúng ta cả, tú tà i có việc gì không?â€
“ Ở chá»— tôi có má»™t cái ấm Dạ Hồ thượng hạng, lão Quà ông xem thá» nó Ä‘ang giá bao nhiêu?â€
…………..
Sau má»™t hồi lâu, rèm cá»a được rém lên, Hoà ng Phá»§ Quà lại bước và o, ông lau mồ hôi trên trán và cứ trách móc: “ chuyện lá»›n gì đâu mà cÅ©ng kêu ta ra, chẳng phải muốn mệt chết ta hay sao?â€
“NgÅ© thúc có thể nhá» thuá»™c hạ Ä‘i là m cÅ©ng được mà ! Äâu cần việc gì cÅ©ng phải Ä‘Ãch thân Ä‘i là m.â€
“ Haiz! Con không biết đấy thôi, tổ phụ con đã ra lệnh, bắt đầu từ hôm nay, việc là m ăn cá»§a Hoà ng Phá»§ Gia Ä‘á»u phải cẩn tháºn, phải đỠphòng năm gia tá»™c còn lại chÆ¡i khăm sau lưng chúng ta.â€
Vô Tấn cưá»i lắc đầu: “Con thấy tổ phụ có hÆ¡i quá cẩn trá»ng rồi, tiệm cầm đồ thì là m sao hại chúng ta được, phóng cho chúng ta mồi lá»a sao?â€
“Ãi chà ! Cái nà y thì con không biết rồi, chuyện trong tiệm cầm đồ cÅ©ng rất nhiá»u, và dụ như năm trước má»™t tên trá»™m đã trá»™m mất quan ấn cá»§a huyện lệnh Bình hồ, Ä‘em cầm cho tiệm cầm đồ Mã KÃ, cái tên Mã trưởng quầy con ngưá»i cÅ©ng rất tốt, nhưng lại ham thÃch rẻ, ông ta thấy cái quan ấn ấy được là m bằng bạc, liá»n thu và o vá»›i má»™t giá rất thấp, ta cứ nghÄ© ông ta muốn nấu chảy cái quan ấn ấy để là m ngân lượng, nà o ngá» quan ấn cầm chưa được bao lâu, quan phá»§ đã tìm đến nhà , thế là thảm rồi, Mã trưởng quầy bị bắt, tiệm cầm đồ cÅ©ng bị quan phá»§ bắt đóng cá»a, thân bại danh liệt, cho nên không thể không phòng ngừa kẻ khác, lúc nà y chúng ta phải đặc biệt lưu tâm, nếu là m không tốt thì chẳng biết gia tá»™c nà o sẽ đến hại chúng ta, bại hoại danh tiếng cá»§a chúng ta, là m cho Hoà ng Phá»§ gia chúng ta phải thất bại trong lần tuyển chá»n Há»™ Tà o Chá»§ Sá»± nà y.â€
Vô Tấn gáºt đầu, NgÅ© thúc nói rất có lÃ, cáºu ta lại cưá»i há»i: “ Lúc nãy ngÅ© thúc nói là có chuyện quan trá»ng gì đó muốn nói cho con biết?â€
Hoà ng Phá»§ Quà vá»— đầu, “ ta suýt chút nữa thì quên mất, là như váºy, tổ phụ muốn con Ä‘i trông coi kho hà ng cá»§a Hoà ng Phá»§ Gia chúng ta tại Bến cảng, để con là m nhị quản sá»±, lương tháng sáu lượng bạc, như thế nà o, có hứng thú không?â€
Ná»a Ä‘á»i trước cá»§a Vô Tấn là không thÃch là m công cho ngưá»i khác, cho nên cáºu ta đã chá»n má»™t nghá» nghiệp tá»± do, muốn tá»± mình là m chá»§, vốn đã quen tá»± do rồi, bây giá» lại muốn cáºu ta Ä‘i là m công lãnh lương, cáºu ta là m sao có nhã hứng đó chứ!
Cáºu láºp tức lắc đầu: “Không có hứng ạ!â€
Hoà ng Phá»§ Quà lặng ngưá»i, ông không ngá» Vô Tấn lại từ chối má»™t cách dứt khoát như váºy, nên biết là quản sá»± kho cái chức vụ nà y trong tá»™c có biết bao nhiêu ngưá»i vì tranh già nh nó mà bê đầu, nó lại cá»± tuyệt, quả đúng là ngốc tháºt!
“ Váºy…..bản thân con dá»± định ra sao?â€
“ NgÅ© thúc, con muốn há»i má»™t Ä‘iá»u, gia tá»™c có cho phép tá»± mình láºp nghiệp hay không? Và dụ tá»± mình con mở má»™t cá»a tiệm nà o đó đại loại như váºy.â€
“ Cái nà yâ€¦â€¦ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, trong tá»™c không có hạn chế.â€
Hoà ng Phá»§ Quà đột nhiên phản ứng lại, nhìn Vô Tấn ngạc nhiên há»i: “ Vô Tấn, con muốn tá»± láºp nghiệp sao?â€
Vô Tấn cưá»i cưá»i,há»i lại ông: “chẳng lẽ ngÅ© thúc không muốn sao?â€
Nét mặt cá»§a Hoà ng Phá»§ Quà có hÆ¡i không được tá»± nhiên, ông là m sao không muốn chứ, ông má»—i ngà y thức khuya dáºy sá»›m, bán mạng kinh doanh tiệm cầm đồ, tiệm cầm đồ má»—i tháng có thể kiếm được cả ngà n lượng bạc, nhưng lương tháng ông nháºn dược chỉ có mưá»i lăm lượng bạc, số tiá»n còn lại Ä‘á»u giao vá» cho gia tá»™c, trên danh nghÄ©a là cá»§a gia tá»™c, nhưng trên thá»±c tế là bị lão nhị má»™t mình chiếm hữu, ông ta xà i tiá»n như nước, chỉ riêng cho vợ lẽ cá»§a ông ta đã không biết bao nhiêu rồi.
Mấy năm nay Hoà ng Phá»§ Húc vì để lấy lòng cá»§a tên biệt giá Hoà ng Phá»§ Cừ, bản thân ông ta Ãt nhất cÅ©ng đã tiêu mất mấy ngà n lượng bạc, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có thể giải thÃch là vì gia tá»™c, thôi thì cÅ©ng đà nh, nhưng con trai Trác Ngá»c cá»§a ông ta Ä‘Ãch thá»±c là má»™t đứa phá gia chi tá».
Hoà ng Phá»§ Quà có má»™t ngưá»i bạn ở kinh thà nh, năm ngoái từng viết thư nói cho ông biết, con trai Trác Ngá»c cá»§a lão nhị lúc còn ở kinh thà nh vung tiá»n như rác, hắn rất thÃch tìm những cô kÄ© nữ danh giá, kinh thà nh có má»™t danh kÄ© tên gá»i là Tiểu Phụng Lan, nằm trong top năm các danh kÄ© tại kinh thà nh, má»™t đêm tiá»n da thịt Ãt nhất phải là ba trăm lạng bạc, tên bại gia chi tỠấy thế mà dám bao riêng cô ta suốt nguyên má»™t tháng , chuyện nà y là chấn động cả kinh thà nh, má»™t tháng tức là má»™t vạn lượng bạc! Tiá»n cá»§a hắn từ đâu mà ra chứ?
Chuyện nà y là m cho Hoà ng Phá»§ Quà trong lòng vô cùng bất bình, ông có dà nh dụm được má»™t Ãt, từ sá»›m đã muốn tá»± mình là m chá»§, thế nhưng ông lại không bỠđược sÄ© diện gia tá»™c, lúc nà y Vô Tấn lại cá»± tuyệt má»™t cách dứt khoát không muốn là m việc cho gia tá»™c, lại gợi lên tâm sá»± trong lòng cá»§a Hoà ng Phá»§ QuÃ, chỉ tiếc là tiá»n vốn không đủ thôi!
Trong lòng tuy đã nghÄ© như váºy, nhưng ông không thể nói cho tên nhị ngốc trước mặt nà y biết được , nói cho nó biết thì có Ãch gì chứ, là báºc trưởng bối, ông cà ng quan tâm Vô Tấn muốn là m gì?
“Vô Tấn, cháu có dá»± định gì?â€
“ Vẫn chưa nghÄ© đến ạ!â€
Vô Tấn cưá»i cưá»i, “ phải xem tình hình trước đã má»›i tÃnh ạ.â€
Cáºu ta là m thá»§y thá»§ nữa năm kiếm được gần mấy chục lạng bạc, đủ cho cáºu ta dùng trong và i tháng, vừa má»›i đến thế giá»›i xa lạ nà y, ngưá»i lạ đất lạ, cáºu ta cần phải tìm hiểu má»™t chút, cuối cùng má»›i có thể quyết định bản thân định là m gì?
Lúc nà y, lại có thêm hai vị khách và o trong tiệm, Vô Tấn bèn đứng dáºy cáo từ, “ NgÅ© thúc có việc, con xin Ä‘i trước.â€
Cáºu ta vừa Ä‘i ra đến cá»a, bèn đột nhiên nhìn thấy cái tên gái giả trai Triệu Thắng Nam mặt đầy vẻ giáºn dữ, vá»a lúc cưỡi ngá»±a Ä‘i ngang qua trước cá»a, cáºu ta bèn nhanh chóng lùi lại, trốn đằng sau cá»a, đợi tiếng vó ngá»±a xa rồi, cáºu má»›i từ từ bước ra.
Hoà ng Phá»§ Quà đứng bên cạnh nhìn thấy vẻ sợ hãi cá»§a cáºu, có vẻ không kiá»m nổi, “ Sao rồi, con đắc tá»™i vá»›i nữ sát tinh đó à ?
Vô Tấn cưá»i gượng, “kì thá»±c thì cÅ©ng không có chuyện gì lá»›n, chỉ là vì con gá»i cô ta là gái giả trai, cô ta bèn kiếm chuyện vá»›i con.â€
“Chả trách! Cô ta háºn nhất ngưá»i khác gá»i cô là gái giả trai, kì thá»±c thì cô ta không phải ngưá»i xấu, lúc tâm trạng tốt còn cứu tế cho ngưá»i nghèo, nhưng chỉ là tÃnh khà hÆ¡i nóng, ai mà chá»c trúng cô ta, cô ta liá»n láºp tức trở mặt, không kể tình nghÄ©a, lần trước ngay đến Trương huyện lệnh nói đùa vá»›i cô ta, cÅ©ng bị cô ta mắng.â€
Vô Tấn nhÃu mà y, “Cô ta là ai?â€
Những ngưá»i trong nhà đá»u không nhịn được cưá»i phì, ông La tú tà i kìa lắc lắc đầu thở dà i: “Lão đệ à , cháu ngay đến cô ta là ai cÅ©ng không biết, bèn đắc tá»™i vá»›i cô ta, quả tháºt là oan ức chết được, cô ta là con gái cưng cá»§a Triệu Tư Mã quáºn Äông Hải, sau nà y cháu gá»i cô ấy là Triệu tiểu thư, lần sau có gặp mặt thì cứ nịnh cô ta là Triệu cô nương yêu kiá»u, xinh đẹp như hoa như ngá»c, đảm bảo cô ấy sẽ không còn giáºn cháu nữa.â€
“Bá» Ä‘i, cháu mặc kệ cô ta, các chú báºn rồi, ngÅ© thúc, con Ä‘i trước đây.â€
Vô Tấn bước chân ra khá»i tiệm cầm đồ, Hoà ng Phá»§ Quà đột nhiên nhá»› ra chuyện gì đó,liá»n gá»i vá»›i từ phÃa sau: “Haizz! Vô Tấn, tổ phụ đã sắp xếp cho con má»™t gian phòng, con có thể Ä‘i tìm Lưu Tổng quản.
“Con biết rồi, Ä‘a tạ ngÅ© thúc!â€
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äæîëè , cao nguyệt , cao nguyet , cao nguyet hoang toc , doc truyen hoang toc , êàìèí , hổ hay sư rmanh hÆ¡n , hoang toc , hoang toc 4vn , hoang toc bachngocsach , hoang toc c cao nguyệt , hoang toc cao nguyệt , hoang toc cao nguyet , hoang toc cao nguyet 4vn , hoang toc cao nguyet prc , hoang ton cao nguyet , hoà ng tá»™c prc , ls qs hoang toc , lsqs hoang toc , lsqs hoà ng tá»™c , phạm lãi tây thi 4vn , sat than , thien ha cao nguyet full , truyen cua cao nguyệt , truyen hoang toc , truyen hoang toc 4vn , truyen lsqs , truyen lsqs hay , truyen lsqs hoang toc , æàëþçè