07-06-2012, 01:51 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 1: Sơn Hải Tặc.
-----oo0oo-----
Chương 5: Nghe lén dưới thuyá»n.
Nhóm dịch: Quan Trưá»ng
Nguồn: metruyen
Sau khi Ä‘uổi theo ná»a canh giá», truy binh bị má»™t nhánh sông Bạch Thá»§y ngăn mất lối Ä‘i.
Nhìn viện binh trên bá» ngăn chặn con đưá»ng phÃa trước, cà ng lúc cà ng xa, trên mặt nước cÅ©ng không thấy có thuyá»n Ä‘uổi theo, dá»±a và o hai ngưá»i hắn và Phó Thanh Hà , khó có thể cứu được Tô Mi, huống chi Phó Thanh Hà đang bị thương, hắn nói vá»›i Phó Thanh Hà :
- Thương thế của ngươi phải lên bỠchữa trị
Phó Thanh Hà lắc đầu, nói:
- Lâm công tá» lên bá» Ä‘i thôi, nếu ta có thể sống trở vá» sẽ báo đáp đại ân cá»§a công tá».
Nhìn và o tốc độ cá»§a bá»n thá»§y phỉ, trước hừng đông bá»n chúng sẽ rá»i khá»i sông Bạch Thá»§y tiến và o sông Dương Tá», hiện tại chưa rõ thá»±c lá»±c cá»§a bá»n chúng, lúc nà y bá» thuyá»n lên bá», cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc buông tay mặc kệ Tô Mi.
- Ân huệ gì, cùng chung hoạn nạn thôi; ta trước tiên giúp Phó gia xỠlý miệng vết thương, ở trong nước lâu dễ bị thối rữa...
Lâm Phược nói cÅ©ng không đợi trả lá»i liá»n kéo Phó Thà nh Hà đi, giúp Phó Thanh Hà leo lên bên mái chèo, bịt miệng vết thương lại, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng giúp Phó Thanh Hà thêm chút sức, dù sao Tô Mi cÅ©ng có Æ¡n vá»›i mình. Tuy nhiên trong lòng hắn kỳ quái, nghÄ© thầm rằng Phó Thanh Hà chỉ là há»™ vệ hưởng lương trên thuyá»n hoa, lúc nà y đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ , ai cÅ©ng sẽ không trách cứ y, không hiểu tại sao y lại muốn quay lại, không lẽ y nghÄ© y có thể cứu ngưá»i dưới sá»± trông chừng cá»§a bảy tám chục tên thá»§y tặc hay sao?
Phó Thanh Hà nhịn Ä‘au để Lâm Phược dùng Ä‘oạn Ä‘ao cắt, vì muốn phân tâm, há»i Lâm Phược:
- Mấy ngà y hôm trước, không phải Lâm công tỠrơi xuống nước thiếu chút nữa chết đuối hay sao?
- Không biết tại sao, tự nhiên bơi được
Lâm Phược thuáºn miệng nói, hắn nhá»› rõ trước đây khi há»c bÆ¡i lá»™i , há»c nhiá»u lần cÅ©ng không bÆ¡i được, cho đến khi sư phụ hắn nhấn chìm hắn trong nước, trong nước hắn đạp giẫy thình thịch đột nhiên bÆ¡i được —— đây là trà nhá»› cá»§a Äà m Túng, không có liên quan gì vá»›i Lâm Phược. Nói như váºy những ngưá»i khác sẽ biết thể nghiệm cá»§a hắn, hắn trả lá»i qua loa nghi vấn cá»§a Phó Thanh Hà , cÅ©ng không sợ ngưá»i khác nghi ngá» hắn xuyên qua.
Phó Thanh Hà còn tưởng rằng Lâm Phược là cÆ¡ duyên xảo hợp má»›i ở trong nước cứu được mình, đối vá»›i hắn không có nhiá»u hy vá»ng, thấy hắn ngâm mình trong nước giúp mình xá» lý vết thương, trong lòng có chút kỳ quái.
Ngoại trừ hai ngưá»i bá»n hắn còn sống, Lâm Phược vừa rồi còn phát hiện hai xác chết trôi, hắn bèn Ä‘em hỠđặt lên mái chèo. Nếu là ngưá»i khác chưa chắc có thể Ä‘oán được dụng dụng ý cá»§a Lâm Phược, nhưng Phó Thanh Hà kinh nghiệm dà y dặn, đảo mắt liá»n hiểu được: hai xác chết trôi không những có thể giúp bá»n hắn tiết kiệm thể lá»±c khi bÆ¡i trong nước; thá»i khắc mấu chốt còn có hấp dẫn sá»± chú ý cá»§a bá»n thá»§y phỉ, bá»n hỠở dưới nước di chuyển; nếu thá»§y phỉ bắn tên tá»›i, xác chết trôi là thứ ngăn cản tốt nhất.
Hai xác chết trôi Ä‘á»u là ngưá»i trên thuyá»n hoa. NghÄ© đến phải lợi dụng ngưá»i trên thuyá»n hoa, Phó Thanh Hà nghÄ© thầm rằng nếu mình sá» dụng hai xác chết trôi để chạy trốn hÆ¡n phân ná»a sẽ có chút do dá»±, không nghÄ© Lâm Phược có thể quyết Ä‘oán như váºy. Phó Thanh Hà không tiếp xúc cùng Lâm Phược nhiá»u lắm, thầm nghÄ© thầm rằng ngà y thưá»ng hắn vì tiểu thư thần hồn Ä‘iên đảo, tưởng là má»™t thư sinh vô dụng, không nghÄ© tá»›i thá»i Ä‘iểm nà y lại bình tÄ©nh như váºy, là m cho ông ta phải nhìn hắn vá»›i cặp mắt khác xưa.
Phó Thanh Hà đang muốn mở miệng khuyên Lâm Phược ở lại cùng tìm thá»i cÆ¡ cứu tiểu thư, thì dưá»ng như cảm thấy gì đó liá»n dừng lại.
- Lúc nà y cháºm lại là m gì?
Lâm Phược trong lòng kỳ quái, giúp Phó Thanh Hà bám và o Ä‘uôi mái chèo nghỉ ngÆ¡i, táºn lá»±c giúp cánh tay cùng vết thương trên vai Ãt tiếp xúc vá»›i nước. Hắn hÆ¡i bÆ¡i ra má»™t chút liá»n nhìn lấy trước mặt má»™t Ä‘oà n thuyá»n Ä‘i ngược dòng lại đây, đầu thuyá»n có ngưá»i giÆ¡ đèn lồng mà u Ä‘á», dưá»ng như Ä‘ang tÃn hiệu —— Lâm Phược không hiểu được tÃn hiệu cá»§a đèn lồng, bÆ¡i trở lại Ä‘uôi mái chèo, nói vá»›i Phó Thanh HÃ
- PhÃa trước có chiến thuyá»n chèo tá»›i, dưá»ng như là tá»›i tiếp ứng...
Má»™t lúc sau, thuyá»n chạy tá»›i trước mặt thuyá»n hoa rồi trá»±c tiếp Ä‘i bên mạn thuyá»n hoa. Nghe tiếng bước chân, có năm sáu ngưá»i nhảy lên trên thuyá»n, ở phương xa, mang theo tiếng sóng biển, Lâm Phược cÅ©ng không nghe được rõ rà ng lắm, tiếp theo chợt thấy nhóm ngưá»i hướng Ä‘uôi thuyá»n Ä‘i tá»›i.
- Mạng cá»§a mấy tiểu nương nà y Ä‘ang nắm trong tay chúng ta, Äá»— gia và o khuyên bảo nà ng, nà ng phải thà nh tháºt nghe lá»i bá»n ta, bá»n ta sẽ cung kÃnh há»™ tống nà ng Ä‘i Tấn An...
Má»™t thanh âm trầm thấp khà n khà n vang lên, khiến cho ngưá»i khác nghe như yết hầu cá»§a y bị hở.
- Tấn An?
Lâm Phược trong lòng kinh ngạc, liếc nhìn Phó Thanh Hà má»™t cái. Lâm Phược biết được phÃa đông nam Tấn An là lãnh địa cá»§a Xa gia có quân đội đồn trú, không sai biệt lắm theo trà nhá»› trong thế giá»›i cá»§a Äà m Túng là vị trà cá»§a tỉnh Phúc Châu, Lâm Phược nghÄ© thầm trong lòng chẳng lẽ đám ngưá»i nà y là từ Tấn An tá»›i đây?
- Tô Mi cô nương tÃnh tình mạnh mẽ, chỉ sợ sẽ không dá»… dà ng khuất phục. Nà ng nếu nghe khuyên bảo thì tốt, nếu không nghe khuyên bảo, lại để nà ng biết ngá»n nguồn sá»± tình, chẳng phải là là m há»ng chuyện tốt cá»§a nhị công tá» ? Ta tốt nhất không ra mặt. Không chỉ ta không ra mặt, hạ nhân bên ngưá»i nhị công tá» cÅ©ng không thể ra mặt, Ä‘á»u theo ta tạm thá»i lên bá», miá»…n cho sau nà y khó ăn nói. Hai ngưá»i nà y, nhị công tá» Ä‘á»u coi trá»ng , còn phải là m phiá»n Triệu lão đại mang ngưá»i rá»i bến, nhị công tá» sẽ ở trên biển cùng Triệu lão đại diá»…n vở kịch anh hùng cứu mỹ nhân.
Nghe ngưá»i phÃa trước nói
- Äá»— gia
Âm thanh quen thuá»™c nà y láºp tức khiến Lâm Phược nhân ra ngưá»i nà y chÃnh là Äá»— Vinh thương gia già u có cá»§a Giang Ninh, những nghi hoặc lúc trước cÅ©ng được giải đáp: hóa ra là do tên khốn Äá»— Vinh ở sau lưng bà y ra! Không biết Tấn An nhị công tá» là ai? Lâm Phược thầm nghÄ© rằng vị Tấn An nhị công tá» không phải là cướp, hắn tháºt đúng là si mê Tô Mi, không ngá» phà tâm cÆ¡ cùng khà lá»±c lá»›n như váºy, còn muốn an bà i vở diá»…n anh hùng cứu mỹ nhân.
- Nếu là lão Triệu ta, đâu cần phiá»n phức như váºy. Nếu ta thÃch nà ng sẽ xách nà ng Ä‘em vá» dạy bảo cho tốt ! Ta sẽ không tin ngay cả má»™t ả đà n bà ta cÅ©ng không thu phục được. . . Ha ha ha...
Tiếng cưá»i đầy suồng sã. Giá»ng nói tháºt thô lá»—, Lâm Phược Ä‘oán rằng ngưá»i nà y là Triệu lão đại trong miệng Äá»— Vinh, ngưá»i nà y hẳn là đầu mục cá»§a bá»n đạo tặc, chẳng qua nghe lệnh Äá»— Vinh, giúp Tấn An nhị công tá» là m việc.
Phó Thanh Hà đối diện Lâm Phược há mồm nói nhép khoa tay múa chân ý muốn nói:
- Cướp Äông Hải
Lâm Phược là má»™t con má»t sách quanh năm đóng cá»a không biết được sá»± tình bên ngoà i, hắn không biết ba phe Äá»— Vinh, Äông Hải tặc cùng vá»›i Tấn An nhị công tá» nà y có quan hệ gì. Bá»n cướp ở ngay trên đầu, nhất thá»i Phó Thanh Hà cÅ©ng không thể nói chi tiết vá»›i Lâm Phược lá»i đồn vá» quan hệ giữa Äá»— Vinh cùng Äông Hải tặc và Xa gia Tấn An.
- Nhị công tá» sao có thể giống vá»›i những ngưá»i thô tục như chúng ta? Nói tiếp, ta đây thấy nữ nhân cà ng giãy dụa cà ng có tư vị,
Lúc nà y trên đỉnh boong tà u lại có má»™t ngưá»i xen và o nói:
- Triệu lão đại, có phải đám con tin cũng giam giữ luôn hay không?
- Ừ. Äám đó Ä‘á»u là trẻ con, không cần lấy mạng, chỉ cần bắt chuá»™c má»™t hai nghìn lượng bạc là được... Lấy tiá»n thả ngưá»i không thương lượng, bằng không lần sau cướp con tin là m sao có thể khiến bá»n chúng ngoan ngoãn Ä‘em tiá»n ra?
Triệu lão đại nói.
Lâm Phược không nghÄ© tá»›i trước đó đám Äông Hải khấu đã bắt con tin ở nÆ¡i khác tÃnh vÆ¡ vét tà i sản ngưá»i nhà . Hắn tÃnh kiên trì chịu đựng giúp Phó Thanh Hà tiếp tục nấp ở Ä‘uôi mái chèo. Bá»n con tin bị hải tặc bắt lên thuyá»n, khóc ré lên, khiển âm thanh trở nên ồn à o, âm thanh kêu Ä‘au, Ä‘á»u là những hà i tá» còn nhá», thiếu niên, tiếp theo lại nghe thấy có và i ngưá»i leo lên thuyá»n hoa cá»§a Äá»— Vinh chèo Ä‘i.
Äá»— Vinh chèo thuyá»n cÅ©ng không vá»™i vã rá»i khá»i, mà cùng thuyá»n hoa, thuyá»n hải tặc... song song má»™t Ä‘oạn đưá»ng, Lâm Phược cho dù muốn lên bá», cÅ©ng không tìm được cÆ¡ há»™i tốt.
************************************************
Trá»i tá» má» sáng, mắt thấy Ä‘ang ở cá»a sông Bạch Thá»§y, phÃa trước chÃnh là sông Dương Tá», Äá»— Vinh chèo thuyá»n rá»i khá»i tuyến đưá»ng an toà n, Ä‘i và o hướng má»™t cá»a khẩu phÃa đông. Lúc nà y, phÃa trước cá»a sông sương mù nổi lên dà y đặc, theo gió thổi đến, nhanh chóng thổi qua mặt sông, trong chá»›p mắt, những tia nắng sá»›m Ä‘á»u bị sương mù che lại, trong tầm mắt đầu là sương mù mênh mông, ngẩng đầu nhìn đèn lồng ở Ä‘uôi thuyá»n cÅ©ng có chút mÆ¡ hồ.
Sương mù dà y đặc như váºy là thá»i cÆ¡, đêm qua có gần bảy mươi tên cướp, nhưng tùy tùng cá»§a Tấn An nhị công tá» Ä‘á»u theo Äá»— Vinh chèo thuyá»n ly khai, hải tặc ở lại thuyá»n và trên thuyá»n hoa còn lại không đủ ba mươi ngưá»i, đại bá»™ pháºn Ä‘á»u ở trên thuyá»n phÃa trước, thuyá»n hoa ở phÃa sau, cÅ©ng không cần nhân thá»§ Ä‘iá»u khiển. Nghe âm thanh nói chuyện đằng trước, trên thuyá»n hoa chỉ để lại và i ngưá»i trông coi, còn Ä‘á»u táºp trung ở đầu thuyá»n.
Lâm Phược Ä‘em Ä‘oạn Ä‘ao đặt trong miệng, trèo từ mái chèo lên Ä‘uôi thuyá»n. Trên sông sương mù ngà y cà ng dà y, hÆ¡n phân ná»a thuyá»n Ä‘á»u giấu ở trong sương, nhìn không thấy tình hình đầu thuyá»n, chỉ nghe thấy mấy tên hải tặc ở phÃa trước hùng hổ nói chuyện, có gian có tiếng ngáy, không biết Tô Mi và thị nữ cá»§a nà ng Ä‘ang ở nÆ¡i nà o. Khoang phÃa trước chắc là phòng khách Ä‘ang có má»™t số ngưá»i thấp giá»ng khóc nức nở, cái nà y chắc là con tin, cÅ©ng không biết có bao nhiêu con tin bên trong?
Lâm Phược cá»™t hai cái Ä‘ai lưng lại, đặt Phó Thanh Hà lên lưng, rồi cõng ông ta cùng lên thuyá»n vá»›i hắn.
- Trước tiên đừng vá»™i mà cứu ngưá»i; tìm chút thức ăn, đổi quần áo khô...
Lâm Phược nhá» giá»ng ná»›i vá»›i Phó Thanh Hà .
Tháng chÃn trá»i thu mát mẻ, ngâm trong nước lúc ná»a đêm, ý chà kiên cưá»ng đến đâu cÅ©ng cảm thấy mệt má»i, lên thuyá»n gió thổi tá»›i lạnh buốt, vừa lạnh vừa đói. Phó Thanh Hà thương thế cÅ©ng rất phiá»n toái, cần băng bó má»™t lần nữa — cho dù hết thảy Ä‘á»u tốt, cho dù Phó Thanh Hà không bị thương, ở gần ba mươi con mắt cá»§a Äông Hải tặc Ä‘em hai cô nương trói gà không chặt trên thuyá»n cứu lên bá», cÅ©ng là chuyện tình rất khó khăn, cần phải tìm cách.
Lâm Phược không phải là ngưá»i mù quáng, nhưng có cÆ¡ há»™i giúp ngưá»i khác, hắn cÅ©ng không là m rùa Ä‘en rút đầu
- Ngươi đi theo ta.
Phó Thanh Hà biết cứu ngưá»i có vá»™i và ng cÅ©ng không được, cÅ©ng biết rõ ý đồ cá»§a bá»n cướp, tạm thá»i không lo lắng tiểu thư sẽ đã bị thương tổn. Ông ta đúng là rất quen thuá»™c vá»›i thuyá»n hoa, dẫn Lâm Phược Ä‘i đến hướng Ä‘uôi khoang thuyá»n.
Mấy gian cho ngưá»i chèo thuyá»n ở, hải tặc lục soát lỹ lưỡng, bá» bá»™n không chịu nổi, còn có má»™t mảng máu lá»›n, có thể thấy được nÆ¡i nà y đã xảy ra chém giết. Thứ đáng giá tất nhiên không tìm thấy, quần áo cÅ© lại rách nát, chỉ còn chai rượu cá»§a bá»n hải tặc trong góc. Lâm Phược cÅ©ng không quản chai rượu có dÃnh vết máu, nhặt lên uống má»™t ngụm, liá»n cảm thấy bụng ấm lên, đưa cho Phó Thanh Hà , giúp y ấm hÆ¡n, lại thay là m quần áo. Lúc nà y, Lâm Phược tìm đến mấy bá»c muối nhá» hòa tan vá»›i nước, tẩy rá»a vết thương cho Phó Thanh Hà , rồi giúp y băng bó sạch sẽ.
Äuôi khoang thuyá»n còn có má»™t Ä‘oạn cán mâu gãy, dà i khoảng bốn thước, Lâm Phược nhặt lên thá» lá»±c, cán rất cứng, liá»n lấy Ä‘oạn Ä‘ao tước nhá»n, trong nháy mắt liá»n trở thà nh Ä‘oản mâu lợi hại, đưa cho Phó Thanh Hà cầm phòng thân.
Äoản mâu nà y tuy rằng không thể đâm xuyên qua giáp, nhưng đối vá»›i ngưá»i luyện võ, váºt nà y trong tay đủ dùng để giết ngưá»i.
Sau khi ẩn thân ở Ä‘uôi thuyá»n, Phó Thanh Hà đã nhìn Lâm Phược vá»›i cặp mắt khác xưa, lay lay Ä‘oản mâu trong tay, thấy hắn ngồi ở chá»— kia dán tai và o vách tưá»ng nghe động tÄ©nh bên ngoà i, nghÄ© thầm rằng lúc trước tháºt sá»± là coi thưá»ng hắn, cho dù là mình cÅ©ng không thể chu đáo hÆ¡n hắn.
- Bá»n há» sắp rá»i bến, ra cá»a sông Dương Tá», phÃa trước sẽ có thuyá»n, nếu ở trên đưá»ng có thể gặp được thuyá»n lá»›n hoặc là đội thuyá»n, chÃnh là thá»i cÆ¡ cho chúng ta ra tay...
Lâm Phược thấp giá»ng thương lượng vá»›i Phó Thanh Hà .
Äêm qua vô cùng nguy hiểm, tình thế căn bản hắn không thể cứu Tô Mi, ý niệm đầu trong đầu hắn chÃnh là thoát thân lên bá»; hiện tại tình thế lại khác vá»›i đêm qua, Phó Thanh Hà cÅ©ng có thể chiến đấu, cẩn tháºn tìm cách không phải là không có cÆ¡ há»™i thà nh công.
Có cÆ¡ há»™i giúp ngưá»i thoát khốn nhưng chui rúc không là m, không phải tác phong cá»§a Lâm Phược, nói cho cùng Tô Mi cho dù đối vá»›i hắn không có tình yêu nam nữ, cÅ©ng có ân cứu mạng.
- Phải chuẩn bị tháºt tốt!
Phó Thanh Hà gáºt đầu, thầm nghÄ© rằng Lâm Phược có thể lưu lại giúp mình cứu ngưá»i, đó là không thể tốt hÆ¡n, nhìn biểu hiện vừa rồi cá»§a hắn, sợ là tốt hÆ¡n ngưá»i Ä‘ang bị thương như mình; cân nhắc lá»i hắn nói, cÅ©ng biết hắn sẽ không liá»u lÄ©nh ra tay, cầu ngưá»i há»— trợ đương nhiên cÅ©ng không thể đưa đối phương và o nguy hiểm.
Lâm Phược cầm lấy đoạn đao, nói với Phó Thanh Hà :
- Phó gia ngươi nghỉ ngÆ¡i ở trong nà y má»™t lát, ta lặn xuống phÃa dưới xem, khi ta trở vá», sẽ gõ lên boong thuyá»n ba tiếng.
Hắn đứng lên lại nói tiếp một câu:
- Nếu có biến cố gì, Phó gia thoát thân vẫn quan trá»ng hÆ¡n, dù sao đến Tấn An vẫn còn cÆ¡ há»™i cứu ngưá»i.
Phó Thanh Hà biết Lâm Phược nói cÆ¡ há»™i chÃnh là Äông Hải tặc sẽ Ä‘em Tô Mi đưa đến trong tay ngưá»i gá»i là nhị công tá» Tấn An, nhưng trong lòng y cân nhắc nhị công tá» Tấn An chắc là nhân váºt quan trá»ng trong Xa gia, Tô Mi bị đưa đến Tấn An, muốn cứu viện thì nói dá»… hÆ¡n là m?
Phó Thanh Hà ưỡn thẳng thân mình, tá»±a và o boong thuyá»n phải hướng Lâm Phược quỳ gối, nói:
- Lâm công tỠlúc nà y không bỠđi, là đại ân nhân của tại hja, của tiểu thư ...
Tuy hắn biết rằng Phó Thanh Hà đang dùng phép khÃch tướng, Lâm Phược cÅ©ng vẫn có chút cảm động, dù sao Phó Thanh Hà cÅ©ng có thể bá» mặc không để ý đến sống chết cá»§a Tô Mi. Lâm Phược quỳ xuống Ä‘em Phó Thanh Hà đỡ lấy, trách cứ :
- Phó gia xem ta là loại ngưá»i gì, ta ra trước xem
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Chữ ký cá»§a Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bước tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
07-06-2012, 01:52 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 1: Sơn Hải Tặc.
-----oo0oo-----
Chương 6: Thuyá»n Ä‘i lên bá».
Nhóm dịch: Quan Trưá»ng
Nguồn: metruyen
Sương mù trà n ngáºp, chỉ thấy được bảy tám bước phÃa trước, tốc độ thuyá»n hải tặc trong sương mù cÅ©ng cháºm Ä‘i nhiá»u
Hai bên cá»a sổ Ä‘á»u chèn thêm má»™t thanh ngang bằng gá»—, phòng ngừa con tin nhảy ra cá»a sổ chạy trốn. Trong sương mù dà y đặc, Lâm Phược Ä‘i đến đằng trước, mÆ¡ hồ thấy được thuyá»n đằng trước có bốn năm hải tặc, theo thanh âm thì cÅ©ng chỉ có hai ngưá»i ngáy, cÅ©ng không biết được có ngá»§ tháºt hay không; sương mù che khuất là m hắn không thể thấy rõ tình huống phÃa trước, nhưng có thể nghe được bá»n hải tặc Ä‘ang khoe khoang bản lãnh tán gái.
Lâm Phược vừa muốn trở vá», thì thấy má»™t tên hải tặc nằm ở che bồng mạnh mẽ quá lá»›n:
-Ai ở chỗ kia?
Lâm Phược hoảng sợ, không biết tại sao mình bại lá»™ hà nh tung, nếu hải tặc đến đây hắn chỉ có thể nhảy và o trong nước thoát thân, bá»—ng nghe thấy cá»a khoang thuyá»n kêu lên má»™t tiếng, Tiểu Man ở bên trong nói:
- Cô nương nhà ta có má»™t hòm sách đặt ở Ä‘uôi thuyá»n, bảo ta Ä‘i lấy hai quyển sách tá»›i, còn muốn má»™t số váºt khác.
- Ngươi ở bên trong không được cỠđộng, ta đi lấy giúp ngươi
Tên hải tặc nói.
- Äể nà ng Ä‘i lấy, còn sợ nà ng nhảy xuống nước trốn sao. Chúng ta ở đây nhìn là được
Má»™t tên hải tặc khác đứng dáºy, duá»—i chân đá văng cá»a khoang thuyá»n ra, để cho thị nữ Tô Mi đến Ä‘uôi thuyá»n lấy sách.
- Con quá»· nhá» dám trốn Ä‘i má»›i tốt, lúc bắt vá» sẽ cấp cho các huynh đệ đỡ thèm, rồi má»™t Ä‘ao giết chết, bên kia cÅ©ng không thể trách chúng ta không tuân thá»§ Ä‘iá»u ước.
PhÃa bên phải khoang truyá»n má»™t thanh âm thô bỉ.
- Con mẹ nhà ngươi, bắp đùi bị cắt mất sao không cắt luôn của quý của ngươi, khiến ngươi có tâm mà không thể nà o là m được, khiến ngươi khó chịu đến chết
Má»™t tráºn cưá»i vang lên.
Lâm Phược nghÄ© thầm rằng hoá ra còn có mấy tên hải tặc bị thương ở trong khoang thuyá»n dưỡng thương.
Äuôi khoang thuyá»n có mấy gian phòng, Lâm Phược trước tiên quay vá» khoang chứa hà ng đặt hòm sách, nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhà ng, bèn đẩy Tiểu Man tiến và o cá»a, mạnh mẽ từ phÃa sau chế trụ nà ng không cho nà ng phát ra âm thanh, ở nà ng bên tai nà ng nói:
- Là ta! Không được lên tiếng.
Äợi nà ng thấy rõ mặt mình má»›i buông tay ra.
Tiểu Man kinh hoảng trợn mắt nhìn Lâm Phược, nà ng tuyệt đối không ngỠđược hắn lại ở trên thuyá»n, má»™t đêm kinh hoà ng và ủy khuất dưá»ng như được tìm được chá»— phát tiết, nghẹn ngà o túm lấy vạt áo cá»§a Lâm Phược, không để ý mình Ä‘ang nằm trong lòng hắn thấp giá»ng cầu xin:
- Lâm công tá», xin ngươi hãy cứu ta và tiểu thư.
Nà ng hoà n toà n quên mất đêm qua trong mắt nà ng nam nhân nà y là má»™t ngưá»i vô dụng.
Lâm Phược thầm nghÄ© rằng cô nà ng nà y lá»›n lắm cÅ©ng chỉ cỡ há»c sinh trung há»c, thân hình má»m mại nằm trong ngá»±c, xiêm y má»ng manh, cảm giác được hai trái đà o nhá» má»m mại, đã bắt đầu có dầu hiệu cá»§a sá»± dáºy thì, thấy lông mi nà ng ướt át, khuôn mặt xinh đẹp khổ sở đáng thương, mà mắt sưng Ä‘á», không biết đã khóc bao nhiêu, đúng là khiến ngưá»i khác động tâm, là m Lâm Phược nhá»› tá»›i cô gái hắn quen hồi trung há»c.
Lâm Phược chỉ xuống dưới đất nói với Tiểu Man:
- Phó gia ở dưới kia.
Nói cho nà ng biết Phó gia ở dưới Ä‘uôi thuyá»n giúp nà ng sinh ra hy vá»ng, không đến mức hoà n toà n tuyệt vá»ng
Lâm Phược gõ trên khoang thuyá»n ba tiếng, Phó Thanh Hà trong chốc lát cầm Ä‘oản mâu Ä‘i ra
Thấy Phó Thanh Hà vô sá»±, Tiểu Man cảm thấy vui sướng bất ngá», nước mắt không kìm nổi hạ xuống khẽ nấc nói:
- Nghe bá»n cướp ngoà i đó nói Phó bá đã chết, tiểu thư khóc thiếu chút nữa ngất xỉa, còn tưởng rằng không còn hy vá»ng được cứu nữa rồi.
Lúc nà y bá»—ng nhiên nhá»› được Lâm Phược chỉ là thư sinh vô dụng, ngượng ngùng dãy ra trong lòng hắn, Ä‘em tất cả hy vá»ng ký thác lên Phó Thanh Hà :
- Phó bá, ông hãy giết hết bá»n cướp nà y Ä‘i
Lâm Phược thầm mắng: Tháºt đúng là má»™t con quá»· nhá»!
- Lâm công tỠđã cứu mạng ta.
Phó Thanh Hà nói:
- Trên thuyá»n cÅ©ng không nhiá»u cướp lắm ta và Lâm công tá» sẽ tùy thá»i ra tay.
Tiểu Man liếc mắt nhìn Lâm Phược, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc: hắn là m thế nà o có thể cứu Phó bá bá
Lâm Phương không biết Tô Mi đối với mình có định kiến gì không, trong trà nhớ của hắn Tô Mi luôn lấy lễ đối đãi với hắn, con quỷ nhỠnà y, nghĩ gì sẽ thể hiện ra bên ngoà i. Lâm Phược cay đắng, vung tay nói:
- Hiện giá» không thể nói nhiá»u, ngươi cầm váºt nà y quay vá», đừng cho bá»n cướp khả nghi, nói cho Tô cô nương biết để cho nà ng bá»›t lo lắng
Tiểu Man do dá»± má»™t chút, bà n tay nhá» bé vẫn chưa rút vá», để cho Lâm Phược nắm. Nà ng vô cùng ngạc nhiên khi tên thư sinh bình thưá»ng nà ng thấy vô cùng chướng mắt có thể khiến nà ng cảm thấy an tâm. Má»™t đêm kinh hoà ng , gần như tuyệt vá»ng, đột nhiên có má»™t tia hy á»ng khiến nà ng không kiá»m nổi mà nương tá»±a và o. Cô gái trong lòng thầm nghÄ© không ngá» mình lại cho hắn cầm lấy tay, còn ôm chặt lấy hắn, trong lòng có chút ngượng ngùng, ngẩng đầu chá»n và i quyển sách và cái trâm cà i tóc cÅ© rồi theo hắn Ä‘i ra Ä‘uôi thuyá»n.
Lâm Phược nói nhá» bên tai Tiểu Man rồi bảo nà ng trở vỠđầu thuyá»n, ẩn nấp má»™t nÆ¡i kÃn đáo xem nà ng bước và o khoang, không biết Tiểu Man có phải lá»t và o mắt bá»n hải tặc hay không, chỉ nghe có ngưá»i lá»›n tiếng oán giáºn:
- Mẹ Æ¡i, nếu đây không phải ngưá»i không thể đụng và o, ta sẽ lá»™t sạch bá»n chúng ra! Không biết Triệu lão đại nghÄ© như thế nà o, bên kia có thể cho Ä‘iá»u gì tốt, có thể bằng vá»›i hai con nhá» nà y hay sao.
- Hãy bớt sà m ngôn đi, nếu không ta cắt lưỡi của ngươi.
Má»™t tiếng quát lá»›n vang lên trước mặt ngưá»i ná»
Lâm Phược nằm sấp má»™t lát, không được tin tức gỉ hữu dụng, liá»n lui trở vá», Ä‘em tình hình kể lại tỉ mỉ cho Phó Thanh Hà nghe.
Phó Thanh Hà cau mà y suy tư, nói:
- Bá»n chúng lấy gá»— chèn cá»a sổ, là phòng bị ngưá»i ở bên trong, bá»n há» chắc không ngá» còn có thể có ngưá»i khác ở trên thuyá»n...
Phó Thanh Hà muốn thừa dịp sương mù dà y đặc, phá cá»a sổ trước tiên Ä‘em hai ngưá»i cứu ra, sau đó tìm cÆ¡ há»™i lên bá».
Biện pháp cá»§a Phó Thanh Hà không mấy khả thi, Lâm Phược cÅ©ng không trá»±c tiếp phá»§ định, chỉ nhá» giá»ng nhắc nhở hắn:
- Tô Mi cô nương vẫn bị nhốt bên trong.
Mấy hải tặc Ä‘á»u ở đầu thuyá»n, những tên bị thương Ä‘á»u ở trong khoang thuyá»n ngay sát vách Tô Mị, nếu phá cá»a từ bên ngoà i, rất khó có thể không phát ra tiếng động. Lại nói tiếp, nếu như có thể im lặng cứu ngưá»i, để tránh hải tặc phát hiện phải nhảy ngay xuống nước, sương mù dà y đặc tuy dá»… dà ng ẩn núp nhưng cÅ©ng dá»… bị lần theo. Thuyá»n lúc nà y đã ra sông Bạch Thá»§y tiến và o Dương Tá», Ä‘oạn sông nà y là hạ du sông Dương Tá», má»±c nước sông cao, hÆ¡n nữa thá»§y chiá»u chưa rút, bá» sông rá»™ng khoảng ba mươi dặm, cho dù hải tặc không Ä‘uổi theo xuống nước, Lâm Phược cÅ©ng không chắc hắn có thể Ä‘em ngưá»i và o bá» an toà n được hay không. Hắn thấy Phó Thanh Hà xao động, lại trấn an nói:
- Trên thuyá»n còn giam giữ mấy chục con tin, đám hải tặc nà y khẳng định muốn bắt ngưá»i thân đến chuá»™c rồi má»›i đến Tấn An...
Sông Bạch Thá»§y cách cá»a biển Dương Tá» Giang khoảng ba trăm lý, nếu hải tặc không trì hoãn, xuôi dòng xuống, tá»›i hoà ng hôn là có thể xuất phát ra biển, lúc đó muốn cứu ngưá»i khó lại cà ng khó. Nhưng đám hải tặc nà y Ä‘em mấy chục con tin lưu lại trên thuyá»n, chắc chắn sẽ Ä‘em Ä‘i đòi tiá»n chuá»™c, vì váºy thá»i gian dà nh cho bá»n hắn còn nhiá»u, Lâm Phược không hy vá»ng Phó Thanh Hà quá nóng vá»™i.
-...
Phó Thanh Hà gáºt đầu, biết chÃnh mình quan tâm quá sẽ bị loạn, rồi kỳ quái Lâm Phược vì sao có thể bình tÄ©nh như váºy, nghÄ© thầm rằng hắn si mê tiểu thư như thế, có lẽ phải hoà n toà n rối loạn má»›i đúng.
Lâm Phược mặc kệ Phó Thanh Hà nghÄ© gì, tiếp tục phân tÃch nói:
- Hải tặc muốn bắt con tin Ä‘i chuá»™c, rất có khả năng sẽ tách ra Ä‘i hai thuyá»n, chỉ cần hải tặc trên thuyá»n hoa Ãt Ä‘i mưá»i ngưá»i, đến lúc đó là cÆ¡ há»™i cho chúng ta.
- Ngươi nói không sai. Phó Thanh Hà thừa nháºn Lâm Phược nói có lý, thấy hắn như má»™t con rắn độc núp trong bụi ráºm, kiên trì chịu đựng chỠđợi má»™t kÃch giết chết, tháºt trách mình tại sao trước đây lại khinh thưá»ng ngưá»i như váºy?
Lâm Phược và Phó Thanh Hà ở Ä‘uôi thuyá»n chỠđợi cÆ¡ há»™i, ngẫu nhiên có hai ba hải tặc đến Ä‘uôi thuyá»n Ä‘i dạo, cÅ©ng không đến khoang thuyá»n xem xét. Ở khoang thuyá»n nghỉ ngÆ¡i ná»a ngà y, Phó Thanh Hà cÅ©ng khôi phục hÆ¡n phân ná»a thể lá»±c, trên ngưá»i tuy còn nhiá»u vết thương, nhưng vẫn có thể chịu được. Thấy bên ngoà i không ngưá»i, Lâm Phược lén lút Ä‘i ra, má»›i phát hiện sương mà đã tan, mặt trá»i đã lên đỉnh đầu, hai bá» sông cá» má»c xanh um.
Thuyá»n hải tặc giương buồm Ä‘i theo gió, láºp đội hình chữ s Ä‘i dá»c theo tuyến đưá»ng, Lâm Phược dõi mắt xa xa thấy giữa dòng sông có má»™t đảo cát nổi lên, diện tÃch rất lá»›n. Lúc nà y so vá»›i kiếp trước cách nhau gần ngà n năm, ngà n năm thá»i gian đủ để cho Trưá»ng Giang và Hoà ng Hà biến đổi, cồn cát thà nh đảo, thầm rằng nghÄ© hắn quen thuá»™c vá»›i vùng thà nh thị duyên hải Ãt nhất phải được sáu phần, tÃnh thá»i gian, lúc nà y còn chưa ra khá»i Duy Dương phá»§, không biết có phải là đảo Sùng Minh lúc nà y đã trở thà nh đất liá»n hay chưa.
Thấy Lâm Phược dõi mắt trông vỠđảo cát phÃa trước, Phó Thanh Hà nói: "Hải tặc có lẽ sẽ nghỉ chân ở đảo Tây Sa!"
Lấy tiêu chuẩn thá»i nà y mà nói, Lâm Phược có thể coi như má»™t nam nhân mẫu má»±c, không để ý đến chuyện gì khác, má»™t lòng Ä‘á»c sách thánh hiá»n, Ä‘á»c sách có chút há»c thức, chỉ thiếu kinh nghiệm thá»±c tế mà thôi.
Äảo Tây Sa trước mặt sau khi triá»u đình má»›i láºp quốc má»›i dần dần bồi tụ, diện tÃch tuy lá»›n, lại không ổn định, gần trăm năm nay không ngừng bị thá»§y triá»u Giang Hải là m biến đổi hình dạng.
Äảo cát địa thế bằng phẳng, hÆ¡n phân ná»a đảo cát Ä‘á»u là nước cạn, khả năng chống ngáºp mặn chống thá»§y triá»u vô cùng tệ, đất kém phì nhiá»u, hÆ¡n nữa những năm gần đây đạo tặc Giang Hải hung hăng ngang ngược, không ai nguyện ý ra đảo Tây Sa trồng trá»t, cho nên đến nay đây vẫn là hoang đảo. Äến mùa thu, đảo Tây Sa chá»— nước cạn khắp nÆ¡i Ä‘á»u nở đầy cá» lau, là má»™t Ä‘iểm dừng chân lý tưởng cho Äông Hải tặc.
Trên thuyá»n có mấy chục con tin phải chuá»™c, hải tặc cần tìm má»™t chá»— tạm thá»i nghỉ chân, y như Phó Thanh Hà tÃnh toán, thuyá»n hải tặc kéo thuyá»n hoa Ä‘i đến đảo Tây Sa.
CỠlau là nơi có thể ẩn thân cực tốt; nhìn một mảnh xám trắng, cỠlau nối tiếp cỠlau, Lâm Phược trong lòng nghĩ thầm nếu có thể xuất kỳ bất ý đem nhị nữ cứu ra trốn và o trong bãi cỠlau, khả năng trốn thoát sẽ cao hơn một chút...
Chú ý nghe động tÄ©nh đầu thuyá»n, Lâm Phược và Phó Thanh Hà thấp giá»ng thảo luáºn chi tiết cứu ngưá»i.
Hải tặc nhất định sẽ phân ra nhân thá»§ Ä‘i theo con tin để cùng ngưá»i nhà đà m phán tiá»n bạc sau đó Ä‘em con tin lên bá». Sáng sá»›m, Lâm Phược áp tai và o phòng giam giữ con tin nghe ngóng, bên trong giam giữ hÆ¡n ba mươi thiếu niên, không biết đám hải tặc nà y bắt được từ nÆ¡i nà o hÆ¡n nữa có thể biết được thân pháºn cá»§a con tin —— lúc nà y xem ra là thá»i cÆ¡ tốt nhất để cứu há» ra .
Thuyá»n theo nhánh sông tiến và o bãi cá» lau, đà n chim sau cá» lau bay lên như tên mưa tên bắn lên không trung, vô cùng hoà nh tráng. Lâm Phược nhìn thấy sau cá» lau đầy phân chim, thầm nghÄ© rằng hoang đảo thiên đưá»ng cá»§a loà i chim, không biết đà n chim trên bầu trá»i nhìn xuống có cảm thấy gì bất thưá»ng hay không. Äây là nÆ¡i trấn thá»§y doanh Ninh Hải quân ở Giang Nam đấy!
Äem nhị nữ ẩn thân trong bãi cá» cÅ©ng không dá»… dà ng gì. Mùa thu nước sông dâng lên, hai bên bỠđảo Tây Sa nước ngáºp rất sâu, hai bên bá» chỉ có ngá»n hoa lau nổi trên mặt nước, chỉ sợ lúc xuống đó nước sẽ ngáºp đầu. HÆ¡n nữa trong nước bèo, rong um tùm, ngưá»i Ä‘i và o rất dá»… dà ng bị mắc lại, mang theo hai nữ nhân không biết bÆ¡i Ä‘i và o sâu trong bãi cá» lau, so vá»›i bÆ¡i qua sông Dương Tá» còn khó chịu hÆ¡n. Lâm Phược và Phó Thanh Hà thảo luáºn sau khi hải tặc chia cá»§a, chỉ cần hải tặc trông coi thuyá»n hoa Ãt hÆ¡n mưá»i ngưá»i, liá»n giết ngưá»i Ä‘oạt thuyá»n. Sau đó, cho dù hải tặc có Ä‘uổi theo, hắn cùng vá»›i Phó Thanh Hà cÅ©ng không phải không thể chống lại. CÅ©ng có thể nhân số hải tặc không nhiá»u, còn phân ngưá»i bảo vệ thuyá»n, không biết tình huống bá»n hắn, không tùy tiện truy kÃch.
Thuyá»n vừa tiến và o sâu trong bãi cá» lau, phÃa trước liá»n ồn à o:
- Con mẹ hắn, thuyá»n Trấn Ninh Hải, hai chiến thuyá»n thuyá»n đánh đến, mẹ ôi, đại gia ta chuẩn bị liá»u mạng..
Trên đỉnh cá»™t buồm thuyá»n hải tặc có đặt trạm canh gác, có thể xem tình huống phÃa trước. Nghe đằng trước ồn à o, Phó Thanh Hà ngạc nhiên vui mừng, quan binh tá»›i cứu, so vá»›i giết ngưá»i Ä‘oạt thuyá»n vẫn tốt hÆ¡n. Thuyá»n hải tặc đã tiến và o sâu trong cá» lau, nói đến tốc độ, thuyá»n chèo phải nhanh hÆ¡n so vá»›i thuyá»n buồm hải tặc, đám hải tặc nà y ngoại trừ liá»u mạng chiến đấu má»™t hồi, chứ muốn an toà n rá»i Ä‘i là điá»u không thể.
Phó Thanh Hà đã từng thấy qua Thá»§y sư Trấn Ninh Hải, thầm nghÄ© rằng quan binh xuất hiện hai chiếc chiến thuyá»n Ãt nhất có mưá»i tên lÃnh, là m thịt ba mươi hải tặc hẳn là quá đủ.
Lâm Phược cau mà y trong lòng trầm xuống, hắn đối vá»›i quan binh rất ác cảm, trong não vẫn còn cảm thấy sá»± Ä‘au đớn do viên đạn mang lại, hắn cùng vá»›i Phó Thanh Hà trốn ở Ä‘uôi khoang thuyá»n, sợ rằng bá»n hải tặc Ä‘iá»u chỉnh phòng ngá»± trên thuyá»n sẽ đụng phải bá»n hắn.
Bá»n chúng cÅ©ng không có đến Ä‘uôi khoang thuyá»n, mà ở ngoà i cá»§a khoang thuyá»n bố trà canh phòng.
Thuyá»n hải tặc kéo thuyá»n hoa tiến và o sau bãi cá» lau. Thuyá»n hải tặc lá»±c phòng ngá»± mạnh, vÅ© khà đầy đủ, phải chiến đấu má»™t tráºn, tá»± nhiên phải Ä‘iá»u chỉnh Ä‘em thuyá»n hoa qua bên sưá»n, thuyá»n hải tặc ở bên ngoà i che lại. Hải tặc đồng loạt chạy lên phÃa trước phòng bị, đại địch tấn công, thuyá»n hoa có ngưá»i bị thương ảnh hưởng tá»›i sức mạnh cá»§a hải tặc.
- Thá»i cÆ¡ đến rồi!
Lâm Phược thấp giá»ng thở nhẹ, cầm lấy Ä‘oản Ä‘ao cùng Phó Thanh Hà đi tá»›i đầu thuyá»n. Thuyá»n hoa ở bên sưá»n, bá»n hải tặc Ä‘á»u ở phÃa trước thuyá»n buồm sẵn sang đón địch. Thuyá»n cá»§a trấn Ninh Hải đến gần đã bắt đầu bắn tên, hải tặc tá»± nhiên sẽ không chú ý ở bên nà y có hai gã hải tặc bị thương nặng chăm chú xem cuá»™c chiến.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-06-2012, 01:52 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 1: Sơn Hải Tặc.
-----oo0oo-----
Chương 7: Quan binh đến phá rối.
Nhóm dịch: Quan Trưá»ng
Nguồn: metruyen
Trên thuyá»n hoa, hai hải tặc bị thương đứng ở phÃa đầu thuyá»n Ä‘ang hết sức chăm chú theo dõi cuá»™c chiến. Phó Thanh Hà và Lâm Phược đưa ánh mắt, dùng tay là m hiệu, má»™t phải má»™t trái im lặng Ä‘i đến. Phó Thanh Hà bất thình lình từ phÃa sau bóp chặt miệng cá»§a tên hải tặc, là m cho tên hải tặc không kịp thốt lên má»™t lá»i, không má»™t chút do dá»± Phó Thanh Hà đâm má»™t mâu và o yết hầu cá»§a tên hải tặc. Theo bản năng tên hải tặc dùng hết sức để vùng vẫy nhưng chỉ được má»™t hồi rồi tắt thở.
Phó Thanh Hà ban đầu lo lắng Lâm Nhược xá» là không sạch sẽ, nên trong khi hạ sát hải tặc luôn luôn để ý tá»›i Lâm Phược, luôn chuẩn bị sẵn sà ng bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể giúp đỡ Lâm Phược. Lâm Phược sau khi thi tú tà i hà ng tháng hắn có thể lãnh được tiá»n từ gia tá»™c, hai năm nay nhìn hắn da mịn thịt non, nhìn như thế nà o Ä‘á»u không giống ngưá»i há»c võ công. Phó Thanh Hà trong tâm nghÄ© cho dù Lâm Phược bình tÄ©nh, tỉnh táo thì nói cho cùng giết ngưá»i là má»™t kỹ thuáºt, xá» là không sạch sẽ cÅ©ng là bình thưá»ng. Nhưng lúc nhìn thấy Lâm Phược ra tay gá»n gà ng sạch sẽ, Phó Thanh Hà có hÆ¡i phần sững sá», tháºm chà sống lưng còn á»›n lạnh. Trong tâm tưởng tá»± nhá»§ nếu như tiểu tá» nà y táºp kÃch mình, mình có thể chạy thoát hay không?
Lâm Phược má»™t cách nhẹ nhà ng không tiếng động đặt xác chết lên sà n thuyá»n , Nhìn thấy Phó Thanh Hà ở bên kia Ä‘ang sững ngưá»i nhìn mình, hắn cưá»i và nói :
- Nếu đối luyện vá»›i Phó gia, tôi vạn lần không là đối thá»§, vá»›i việc giết ngưá»i còn có má»™t và i kinh nghiệm nhá», khi nà o có thể trao đổi thêm?
Thấy Lâm Phược lúc nà y con có tâm trạng nói đùa, Phó Thanh Hà cÅ©ng cưá»i và nói :
- Trao đổi võ công có thể, trao đổi vá» giết ngưá»i thì thôi.
Phó Thanh Hà giết ngưá»i sá»§ dụng thá»§ pháp độc ác. Lâm Phược nhìn lão cÅ©ng không giống những võ sư và ngưá»i áp tải bình thưá»ng, chỉ là má»—i ngưá»i Ä‘á»u có bà máºt riêng cá»§a mình, không cần thiết phải truy há»i kỹ cà ng sá»± việc. Hắn quay đầu nhìn thấy Tô Mi và Tiểu Man hai ngưá»i sắc mặt trắng bệch từ sau cá»a khoang thuyá»n thò đầu ra đã nhìn thấy toà n bá»™ cảnh giết ngưá»i vừa rồi, Tiểu Man còn lấy tay bịt chặt miệng, sợ không khống chế được mình sẽ hét lên .
- Äem thi thể kéo và o Ä‘i …
Lâm Phược nói
Phó Thanh Hà cảm thấy ở đây, bá»n há» không thể lưu lại lâu ở trên sà n thuyá»n , cÅ©ng không thể bá» thi thể cá»§a hải tặc ở đó, cÅ©ng không thể tùy ý vứt thi thể xuống nước, chỉ có thể kéo thi thể và o trong khoang thuyá»n cất giấu, để cho khi thuyá»n hoa nhìn sang tất cả Ä‘á»u bình thưá»ng, lão và Lâm Phược phân nhau kéo thi thể và o trong khoang thuyá»n.
Tiểu Man sợ lùi thẳng và o đằng sau trốn. Tối qua khi hải tặc cướp thuyá»n, nà ng và Tô Mi dấu mình trong khoan thuyá»n, nghe thấy bên ngoà i đánh giết lẫn nhau, không táºn mắt nhìn thấy qua ngưá»i chết, giây phút nà y nhìn thấy hai ngưá»i kéo thi thể hải tặc và o khoang , thiếu nữ mưá»i bốn, mưá»i năm tuổi là m sao mà không sợ?
Tô Mi còn giữ được má»™t chút bình tÄ©nh, nà ng nhìn Lâm Phược giống như nhìn ngưá»i xa lạ, đợi hắn kéo thi thể và o má»›i lùi vá» phÃa sau nhưá»ng lối.
Tô Mi đứng tại đó có má»™t chút cản đưá»ng, Lâm Phược ngẩng đầu lên nhìn nà ng. Ãnh mắt cá»§a hắn tiếp xúc vá»›i ánh mắt thu thá»§y cá»§a Tô Mi , Lâm Phược như bị Ä‘iện giáºt khi nhìn thấy ánh mắt cá»§a nà ng, hắn tá»± há»i thế giá»›i tháºt có ngưá»i con gái tuyệt sắc như thế nà y sao!
Có trong kà ức trước đây cá»§a Lâm Phược vá» Tô Mi, luôn giống như là cách trở bởi má»™t lá»›p lụa, có cảm giác Tô Mi như là cá»§a ngưá»i khác. Äối vá»›i kà ức vá» Tô Mi cÅ©ng giống như đóng dấu ở trên bức ảnh mỹ nhân. Trong đôi mắt cá»§a Tô Mi có vẻ hoảng loạn lại cố sức giữ thần sắc bình tÄ©nh, ai nhìn cÅ©ng chịu không nổi sẵn sà ng ra tay giúp đỡ nà ng.
- A!
Tô Mi giá»ng dịu dà ng, nhẹ nhà nh hô lên, nà ng ý thức được mình Ä‘ang cản đưá»ng, lùi vá» phÃa sau ná»a bước nà ng muốn giúp má»™t tay, nhưng lại không dám động tay và o xác chết.
Lâm Nhược cảm giác Tiểu Man đã là má»™t đại mỹ nhân, nhưng mà không thể so sánh được vá»›i Tô Mi, còn xa má»›i theo kịp được Tô Mi. Ngưá»i đẹp trước mắt da nõn nà trắng như tuyết đầu mùa, tháºt là thanh tú , đôi môi hồng cá»§a nà ng tháºt là má»™t đưá»ng cong tuyệt đẹp, năm giác quan tinh xảo cá»§a nà ng để nguá»i nhìn rồi không thể chê được Ä‘iểm gì, mắt nà ng như nÆ¡i bắt nguồn cá»§a ánh sáng, cá» chỉ cá»§a nà ng toát lên má»™t vẻ đẹp dạt dà o và trong suốt không dÃnh bụi trần. Lâm Phược chưa bao giá» nhìn qua ngưá»i nà o đẹp như thế, Cho dù cả trong tranh cÅ©ng chưa nhìn thấy ngưá»i đẹp như thế bao giá», trong tâm tưởng có nghÄ© đến cÅ©ng chẳng trách chết mê chết mệt vì nà ng, cÅ©ng không trách cái gá»i là Tấn An nhị công tá» vì nà ng mà hao tổn nhiá»u sức lá»±c như thế.
- Lại ngẩn ra rồi, tiểu thư không nên ra …
Lúc trước Tiểu Man vừa nhìn thấy Lâm Phược và Phó Thanh Hà giết ngưá»i ở bên ngoà i, thâm tâm kinh hãi, sợ đến ná»—i gần như thở không ra hÆ¡i, thấy Lâm Phược đứng sững sá» nhìn Tô Mi , lại cảm thấy hiểu rõ tên má»t sách trước mắt mình, kìm không nổi cưá»i nên má»™t tiếng, cÅ©ng không cảm thấy sợ hãi khi nhìn ngưá»i chết trước mắt mình .
Tiểu Man nói toạc ra như thế , Lâm Phược cÅ©ng có đôi chút lúng túng, nhẹ nhà ng ho má»™t tiếng, từ trên thân thể cá»§a ngưá»i chết cắt lấy khoanh vải, nói vá»›i Phó Thanh Hà :
- Ta đi ra ngoà i chùi sạch vết máu
Tối qua chém giết lẫn nhau qua, ở phÃa mÅ©i tà u vết máu loang lổ, so vá»›i vết máu má»›i bắn ra trên sà n không giống, cần phải lau sạch để không bị phát hiện .
Tô Mi trừng mắt nhìn Tiểu Man má»™t cái, tuy nhiên ban nãy trong mắt nà ng nhìn Lâm Phược vá»›i trước đây không có gì khác biệt , nhưng mà nà ng nghe Tiểu Man nói Lâm Phươc cứu Phó bá má»™t mạng , lại cùng vá»›i Phó Thanh Hà cùng nhau ẩn nấp đợi chá» cÆ¡ há»™i cứu 2 ngưá»i, lúc nà y đây còn vì nà ng mà giết ngưá»i, không thể tiếp tục dung túng Tiểu Man khinh thưá»ng ngưá»i khác.
Tiểu Man vừa rồi chỉ là buá»™t miệng nói cưá»i , hoà n toà n không có ý khinh ngưá»i như trước kia , nà ng cưá»i khẽ thè lưỡi . Nhìn thấy Phó bá vất vả nà ng còn dÅ©ng cảm cùng vá»›i Tô Mi cùng nhau giúp Phó bá kéo thi thể và o trong khoang thuyá»n.
Trong nháy mắt Lâm Phược đã quay trở và o , hắn từ khoang thuyá»n khác tìm được 2 thanh Ä‘oản Ä‘ao mà hải tặc để lại, trong tay còn cầm 2 bá»™ y phục nhìn thấy Phó Thanh Hà ngồi ở sà n thuyá»n nghỉ ngÆ¡i , lấy má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao cho lão và há»i:
- Ra sao rồi?
- Không có gì, miệng vết thương có và i vết nứt…
Phó Thanh Hà ngồi thẳng ngưá»i , nháºn lấy thanh Ä‘oản Ä‘ao, nói:
- Chúng ta phòng thá»§ ở đây , nghe tiếng động bên ngoà i, hải tặc có thể chống lại quan quân không bao lâu nữa, bá»n chúng bị bao vây ở nÆ¡i đây cÅ©ng không thể chạy thoát, cần đỠphòng bá»n chúng giết ngưá»i….
- Phó bá có thể tin chắc rằng quan binh bên ngoà i đúng là Bạch Sa huyện đến cứu Tô Mi cô nương không?
Lâm Phược há»i.
Phó Thanh Hà bá»—ng nhiên kinh hãi, vá»™i bò dáºy, lá»i cá»§a Lâm Phược nói đúng và o vấn đỠmấu chốt mà nhất thá»i lão không nghÄ© đến, thúc giục Tô Mi, Tiểu Man 2 ngưá»i:
- Nhanh nhanh thu dá»n, trước tiên cùng vá»›i chúng tôi trốn đến khoang cuối thuyá»n.
- Không phải quan binh bên ngoà i đến cứu chúng ta à ?
Tiểu Man tỠvẻ không bằng lòng buột miệng nói ra.
- Có khả năng là đến cứu viện chúng ta, cũng có khả năng là cứu viện những thiếu niên ở đằng sau, cà ng có khả năng là thủy quân đi tuần tra bắt gặp
Phó Thanh Hà nói, lại vá»›i sá»± giải thÃch cá»§a Lâm Phược:
- ở bên trong phòng khách có giam giữ hÆ¡n hai mươi thiếu niên trên 10 tuổi, Ä‘á»u là bị đồng bá»n cá»§a đông hải tặc 3 ngà y trước táºp kÃch trưá»ng há»c huyện Sùng Châu bắt Ä‘i là m con tin.
Äây là điá»u hắn vừa nghe Tô Mi nói.
Phó Thanh Hà cÅ©ng cảm thấy ân háºn, nếu không phải là Lâm Phược nhắc nhở, chỉ kém má»™t chút là phạm sai lầm lá»›n. Lão biết rằng quân đội triá»u đình cÅ©ng như thổ phỉ, nếp sống rất xấu, tháºm chà còn hung ác hÆ¡n cả thổ phỉ. Hai chiếc thuyá»n thá»§y quân nà y nếu không phải là do Bạch Sa huyện nhỠđến cứu ngưá»i, nhìn thấy 2 ngưá»i bá»n Tô Mi, rất có thể thấy sắc sinh ý, háºu quả không thể lưá»ng trước được
Lâm Phược trước đây đã được Thất phu nhân giúp đỡ để há»c tại trưá»ng huyện, biết rằng những gia đình có thể cho con em đến trưá»ng há»c phần nhiá»u Ä‘á»u là những gia đình có Ä‘iá»u kiện, trong lòng thầm nguyá»n rá»§a: chó chết, bá»n hải tặc ở đây tháºt không ngu dốt, biết cách tuyển chá»n đối tượng bắt cóc, lại còn má»™t lần bắt cóc nhiá»u ngưá»i như thế, có thể có Äá»— Vinh sau lưng cá»§a chúng chỉ Ä‘iểm. Chỉ là thiếu 1 chút may mắn. Nhìn thấy Phó Thanh Hà muốn Ä‘i ra xem xét tình hình bên ngoà i, kéo lão lại hắn nói:
- Äi vá» Ä‘uôi khoang thuyá»n cÅ©ng không ổn, quan binh không thể không lục soát toà n bá»™ thuyá»n.
Trốn ở Ä‘uôi khoang thuyá»n cÅ©ng không được, nhảy xuống nước cà ng không thá»a đáng, ai mà biết được hải tặc đánh không lại có thể nhảy xuống nước chạy trốn, ai biết quan binh Ä‘uổi theo hay không Ä‘uổi theo? Lại nói ở dưới nước còn Ä‘em theo hai vị cô nương tháºt là rất bất tiện.
- Là m thế nà o mới tốt
Phó Thanh Hà nhất thá»i nóng vá»™i, cÅ©ng không nghÄ© ra được kế sách gì
- Mau thay quần áo, trước tiên trà trộn và o bên trong
Lâm Phược nói đến những con tin bị bắt giam Ä‘ang lải nhải ở trong phòng khách, đưa quần áo cho Tô Mi, Tiểu Man. Äể 2 ngưá»i tranh thá»§ thá»i gian mặc quần áo nam, để trà trá»™n và o đám con tin
- Äể xem tình hình rồi nói, cÅ©ng chưa chắc chắn là việc xấu.
- Chỉ có thể như thế
Phó Thanh Hà biết Lâm Phược nhanh trÃ, tức thá»i lão cÅ©ng không nghÄ© ra đối sách nà o thá»a đáng hÆ¡n, nghe tiếng động bên ngoà i, quan binh Ä‘ang chiếm thế thượng phong, có thể chỉ má»™t lát lữa sẽ có hải tăc tháo chạy đến đây.
- Tôi đến cá»a khoang theo dõi, má»i ngưá»i mau chút.
Tô Mi bên trong khoang thuyá»n nà y còn có 1 buồng nhá», hai ngưá»i cầm y phục Ä‘i và o đó thay, chỉ trong chá»›p mắt biến thà nh má»™t thiếu niên khôi ngô thanh tú, hai nà ng theo như đã nói lúc trước Ä‘i vá» phÃa trong để trà trá»™n vá»›i đám thiếu niên, nhưng Lâm Phược hô lên
- Äợi, đợi
Tô Mi không hiểu ý cá»§a y, nhìn thấy y Ä‘i đến bên trước bà n lấy xuống cái nắp ngá»c lưu ly cá»§a chiếc đèn dầu, cho rằng hắn tham nắp ngá»c lưu ly nhá» mình cất giữ, Tô Mi sốt ruá»™t nói:
- Không đáng bao nhiêu tiá»n….
- Thông thưá»ng các nhà già u cÅ©ng không dùng thứ nà y
Lâm Phược cưá»i khẩy, vừa Ä‘i sang bên Tô Mi, tay vừa lau lên nắp ngá»c lưu ly và i lần, nhìn Tô Mi nói:
- Äừng động Ä‘áºy
Lấy Ãt muá»™i than lau ở nắp ngá»c lưu ly bôi và o mặt cá»§a nà ng, chạm và o má»›i cảm giác hai má cá»§a nà ng , hắn không biết nói như thế nà o vỠđôi má trÆ¡n má»m cá»§a nà ng. Äôi má ấy là m cho ngưá»i ta không kìm nổi ý nghÄ© muốn được chạm và o nó.
Tô Mi bây giá» má»›i biết Lâm Phược là muốn là m cho hai má cá»§a nà ng bẩn Ä‘i , cho dù mặc quần áo cá»§a nam, hai nà ng cÅ©ng rất dá»… là m ngưá»i khác chú ý, nhìn thấy hắn còn có tâm tình nói đùa, những lo lắng trong lòng cÅ©ng có giảm Ä‘i chút Ãt. Nà ng chỉ là cho Lâm Phược bôi má»™t chút nên mặt nhưng do ngại ngùng nà ng liá»n nói
- Chúng ta tự mình là m nhé…
Lúc khẩn cấp như thế nà y không nên coi trá»ng cái gá»i là khác biệt nam, nữ, lại nói cÅ©ng không có thá»i gian để nà ng kì kèo, Lâm Phược nói:
- Không có thá»i gian rồi, cùng nhau động thá»§, hai nà ng bôi Ä‘á»u cổ mình nhé..
Ở trên mặt bôi đen rồi, nhưng không thể để cổ trắng như tuyết được.
Tô Mi cÅ©ng thoải mái tá»± nhiên, luôn là không thể nói để cho Lâm Phược giúp mình bôi ở cổ. Nà ng khẽ ngước mặt lên, để cho Lâm Phược và Tiểu Man giúp mình, tá»± nà ng cÅ©ng lấy muá»™i đèn bôi lên cổ mình, tiếp theo là cùng nhau giúp Tiểu Man bôi lên mặt và lên cổ và phần lá»™ ra cá»§a cánh tay Ä‘á»u được bôi cho Ä‘en thui.
- Ra sao hả?
Tô Mi há»i Lâm Phược
Lâm Phược nháºn thấy cặp mắt cá»§a Tô Mi rất đẹp, nói:
- Và o bên trong, hai ngưá»i nhất định phải ghi nhá»› phải táºn lá»±c cúi đầu xuống là được… Ta đợi má»™t chút cần giả dạng hải tặc, đẩy 2 ngưá»i ra ngoà i , nhẫn nại má»™t chút không cần phải phát ra âm thanh. Ta còn phóng há»a đốt cháy nÆ¡i đây, hai ngưá»i không được hoang mang đó.
- A
Tô Mi nghi hoặc nhìn Lâm Phược, không hiểu vì sao phải đốt thuyá»n hoa
- Yên tâm, quan binh sẽ cứu há»a, ta chỉ là đốt Ä‘i thuyá»n hoa cá»§a má»i ngưá»i, không nên Ä‘au lòng
Lâm Phược nói.
- Ai sẽ đau lòng?
Tô Mi cảm thấy Lâm Nhược nói rất thú vị. Trong căn phòng nà y có nhiá»u đồ váºt mà nà ng thÃch, đốt Ä‘i đương nhiên Ä‘au lòng nhưng mà cÅ©ng biết nếu không đốt cÅ©ng là để quan binh cướp Ä‘i, váºy mà Lâm Nhược không cho phép nà ng Ä‘au lòng, nà ng muốn cưá»i, lại cảm thấy hiện tại không phải là lúc để cưá»i. Tháºt phi thưá»ng nà ng nghÄ© , ngắt lá»i y như thế , hắn cÅ©ng không hoảng hốt, trong tâm nà ng tá»± nhá»§ hắn tháºt biết trấn an ngưá»i khác.
Lâm Phược mang theo 2 ngưá»i chạy thẳng vá» phÃa sau phòng khách nÆ¡i giam giữ những thiếu niên, 1 cước đạp tung cá»a, cÅ©ng không quan tâm bên trong hÆ¡n hai mươi thiếu niên Ä‘ang lúng túng kinh hoà ng, dùng sức đẩy mạnh 2 ngưá»i Ä‘i và o, rút Ä‘ao ra đâm và o khung cá»a má»™t Ä‘ao, hung ác uy hiếp nói:
- Thà nh tháºt má»™t chút vá»›i lão gia , thò tay chặt tay, thò đầu chặt đầu, thò chim chặt chim đó.
Tô Mi bị Lâm Phược đẩy ngã nhà o xuống đất, là m sao mà nghÄ© được Lâm Phược có thể nói ra những lá»i thô bỉ , quá quắt như thế. Nhìn thấy trên ngưá»i mình còn dÃnh vết máu cá»§a ngưá»i bị giết vừa rồi, nà ng tá»± nhá»§ “bá»™ mặt hung ác trợn mắt như thế, chÃnh là vì hắn không muốn để những ngưá»i thiếu niên bị giam giữ nà y phát hiện sÆ¡ hở", trong tâm còn cảm thấy tháºt buồn cưá»i. Lúc nà y nà ng má»›i cảm thấy vừa rồi hắn đẩy quá mạnh, cánh tay bị hắn nắm giá» vẫn còn hÆ¡i Ä‘au.
Lâm Phược trở lại cá»a khoang thuyá»n, Phó Thanh Hà há»i hắn:
- Thế nà o rồi
- Có thể giấu diếm được nhất thá»i
Lâm Phược nói.
- Thế là đủ rồi, quan binh là đến để cứu những ngưá»i bị bắt cóc, cứu má»™t ngưá»i có thể được thưởng 100 lạng bạc
Phó Thanh Hà nói.
- Mẹ thằng giặc
Lâm Phược chá»i má»™t tiếng, bên trong có 30 thiếu niên, cứu má»™t ngưá»i 100 lạng tiá»n thưởng, thế tức là 3000 lạng bạc , ba triệu tiá»n rồi, có thể ngang bằng tà i sản má»™t há»™ gia đình già u có rồi, vô ý thức hắn lại há»i má»™t câu
- Hải tặc đòi tiá»n chuá»™c bao nhiêu?
- Nhìn tình trạng bây giá», Ãt nhất 300, 500 lạng, nhiá»u hÆ¡n nghót nghét 10000 lạng, Ä‘á»u có khả năng, trước khi hải tặc bắt con tin Ä‘á»u tra xét, bá»n chúng sẽ không ép ngưá»i đến khuynh gia bại sản Ä‘á»u ná»™p không ra ngân lượng, đương nhiên cÅ©ng sẽ không để những nhà nà y dá»… chịu
Phó Thanh Hà đáp lá»i.
- Quá tham!
Lâm Nhược nghiến răng nói má»™t câu, cứ tÃnh là má»—i ngưá»i 500 lạng tiá»n chuá»™c, 30 con tin là 15000 lạng bạc . Chỉ dá»±a và o chưa đến 30 tên hải tăc nà y mà cần nhiá»u tiá»n như váºy, không phải là lòng tham là gì ? Lẽ nà o nốt lần nà y chúng rá»a tay không là m nữa?
Phó Thanh Hà lại há»i:
- Chúng ta Ä‘i vá» Ä‘uôi khoang thuyá»n hay là trá»±c tiếp giấu mình trong nước?
Lão cảm thấy Lâm Phược nhanh trà nên há»i
- Äợi lát nữa chúng ta trá»±c tiếp nhảy xuống nước.
Lâm Phược nói.
Y và Phó Thanh Hà trước tiên quay lại khoang thuyá»n giam giữ Tô Mi châm lá»a. Nhân dịp ngá»n lá»a còn chưa lá»›n, hắn và Phó Thanh Hà cùng nhau đóng chặt cá»§a sổ khoang lại.
Vì Phó Thanh Hà không biết tại sao phải đóng chặt cá»a sổ, Lâm Phược cÅ©ng không thể cùng lão giải thÃch rõ rà ng, nói chung là không thể giải thÃch vá»›i lão rằng dưỡng khà trong không khà ở nÆ¡i Ä‘ang cháy có tác dụng gì? Cá»a sổ đóng kÃn dẫn đến dưỡng khà trong phòng không đủ vì váºy khống chế được tốc độ lan trà n há»a hoạn, đợi khi quan binh đến đây lục soát, đột nhiên mở cá»a lúc ấy má»™t lượng lá»›n không khà bá»—ng nhiên ùa và o, ngá»n lá»a lúc đó sẽ đột nhiên lá»›n lên, như thế là có thể để cho bá»n chúng chân tay lúng túng má»™t hồi rồi.
Lâm Phược vá»›i Phó Thanh Hà lại quay vá» chá»— giấu thi thể hải tặc, thi thể hai tên hải tặc nà y cÅ©ng cần vứt ra bên ngoà i, để tránh quan binh nháºn ra trên thuyá»n ngoà i hải tặc còn có ngưá»i khác lẩn trốn.
Lâm Phược và Phó Thanh Hà buá»™c lên trên hai xác chết má»™t khối đá nhấn chìm hai thi thể xuống nước. Trong toà n bá»™ quá trình, Phó Thanh Hà đối vá»›i mình là lão giang hồ tháºt là hổ thẹn, lão nghi hoặc tá»± há»i những thá»§ Ä‘oạn lão luyện như thế nà y cá»§a Lâm Phược là há»c được từ đâu, vì lão đã quan sát Lâm Phược rất kỹ, bắp thịt, gân cốt và tứ chi Ä‘á»u không giống những ngưá»i há»c qua võ công.
Thân thể có thể khiến các kỹ xảo phát huy tốt hÆ¡n, nhưng biết hay không biết các kỹ xảo nà y không phải do thân thể nói ra, Lâm Phược trước đây không biết bÆ¡i, bây giá» biết bÆ¡i rồi, Lâm Phược trước đây không há»c qua võ công, nhưng hiện tại cÅ©ng không trở ngại việc hắn giết ngưá»i. Giết ngưá»i thá»±c chất là má»™t kỹ thuáºt sống, dù cho Lâm Phược tay trói gà không chặt, má»™t cây bút, má»™t tá» giấy trong tay hắn Ä‘á»u có thể trở thà nh má»™t công cụ giết ngưá»i, đương nhiên từ tố chất ná»n tảng cá»§a cÆ¡ thể Ä‘i lên giết ngưá»i sẽ có lợi chút Ãt. Lâm Phược lại không thể là giải vá»›i Phó Thanh Hà : Lâm Phược trước đây đã chết Ä‘uối rồi, hắn là Äà m Túng, chỉ là mượn thân thể cá»§a Lâm Phược, lại giữ nguyên kà ức cá»§a Lâm Phược.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-06-2012, 01:53 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 1: Sơn Hải Tặc.
-----oo0oo-----
Chương 8: Quan binh như phỉ .
Nhóm dịch: Quan Trưá»ng
Nguồn: metruyen
Äợi sau khi thu tháºp xong xuôi, liá»n nghe thấy có tiếng bước chân há»—n độn từ phÃa đầu mÅ©i thuyá»n vá»ng lại, hóa ra là mấy tên hải tặc Ä‘ang bÆ¡i toán loạn vá» phÃa thuyá»n hoa bên nà y. Lúc nà y không chạy, thì còn đợi lúc nà o nữa? Lâm Phược và Phó Thanh Hà liá»n chui tá»t ra cá»a sổ định phi xuống nước. Äúng lúc đó có cÅ©ng có má»™t tên hải tặc nhảy ra phÃa ngoà i cá»a sổ, chợt nhìn thấy Lâm Phược, Phó Thanh Hà má»™t già má»™t trẻ nhảy ra ngoà i, hắn ngẩn ngưá»i, má»™t lúc má»›i cất tiếng gá»i đồng bá»n tá»›i, lúc ấy Lâm Phược đã nhảy vồ lên ngưá»i hắn, cả hai ôm nhau lăn xuống nước. Ở dưới nước cánh tay Lâm Phược kẹp chặt phần cằm tên hải tặc, dùng lưỡi dao cứa má»™t nhát và o cổ gã, má»™t dòng máu đỠhiện trong là n nước hòa quyện và o vá»›i nhau như má»™t bức tranh thá»§y mặc Ä‘uợc vẽ bằng máu.
CÅ©ng có má»™t và i quan binh nhìn thấy có ngưá»i bên nà y nhảy xuống nước, bắn tên loạn xạ, mÅ©i tên bắn xuống dưới nước chẳng há» có tác dụng gì, lại khiến cho Lâm Phược nhặt được mÅ©i tên và đâm má»™t nhát lên ngá»±c tên hải tặc, khiến thi thể hắn ná»—i lá»nh bá»nh trên mặt nước, hắn và Phó Thanh Hà lại tiếp tục lặn trốn dưới mai chèo phÃa Ä‘uôi thuyá»n.
CÅ©ng may là không còn tên hải tặc nà o nhảy xuống nước nữa, tất cÅ©ng không có quan binh nà o truy Ä‘uổi dưới nước; Lâm Phược cÅ©ng hoà i nghi nếu quả thá»±c có hải tặc nhảy xuống nước chạy trốn liệu quan binh có cho ngưá»i nhảy xuống nước Ä‘uổi theo không. Cái gì mà gá»i là giặc cùng đưá»ng chá»› Ä‘uổi, nếu thế thì quan binh đã già nh được thắng lợi rồi, vì nếu truy kÃch mà xảy ra thương vong, đó má»›i gá»i là mất nhiá»u hÆ¡n được.
Tiếng đánh nhau loạn xạ trên thuyá»n đã dừng, lại có tiếng kêu cứu to nhở ở đâu vá»ng tá»›i, Lâm Phược biết hắn và Phó Thanh Hà tạm thá»i đã được an toà n. Ngẫm lại từ tối hôm qua đến giá», trải qua hai lần chiến đấu, Ãt nhất cÅ©ng phải có tá»›i mưá»i lăm mưá»i sáu ngưá»i mất mạng rồi.
- Có lẽ sẽ không phát sinh thêm sự cố nà o nữa.
Phó Thanh Hà đang chú ý lắng nghe động tÄ©nh trên thuyá»n, cÅ©ng chẳng thể nà o nhịn nổi cách an á»§i bản thân đấy.
- Mong là thế
Lâm Phược vừa cưá»i vừa nói.
Phó Thanh Hà nhìn thấy Lâm Phược vẫn còn cưá»i được, cÅ©ng cưá»i theo, bụng nghÄ© dù có thế nà o Ä‘i chăng nữa, Tô Mi nhị nữ cÅ©ng có thể hòa lẫn và o vá»›i nhóm con tin lên bá», đợi khi lên tá»›i bá», Tô Mi lúc ấy má»›i tiết lá»™ thân pháºn lúc ấy cÅ©ng chưa muá»™n.
Lúc ấy liá»n nghe thấy tiếng bước chân Ä‘i xuống Ä‘uôi thuyá»n, có hai ngưá»i Ä‘i xuống phÃa boong thuyá»n, Lâm Phược và Phó Thanh Hà đá»u cẩn tháºn vểnh tai lên lắng nghe .
- Äô Úy…
Lâm Phược và Phó Thanh Hà đá»u kinh sợ, quân chế trong triá»u, những ngưá»i được thuá»™c hạ gá»i là Äô Úy cả thảy có bốn loại, phân thà nh Khinh Xa Äô Úy, phó Khinh Xa Äô Úy, Kỵ Äô Úy, phó Kỵ Äô Úy Ä‘á»u là tướng chức cấp cao trong quân đội, chá»§ tướng trấn Ninh Hải, phó tướng má»›i thêm Kỵ Äô Úy, kiêm phó kỵ Äô Úy, hay được gá»i là ChÃnh tứ phẩm, võ tướng từ tứ phẩm, không ngá» rằng thá»§y sư cá»§a hai chiếc thuyá»n chèo nhanh trấn Ninh Hải lại do chÃnh nhân váºt chá»§ tướng Ä‘Ãch thân lãnh đạo sao?
- Ừh, kiểm tra xem có thương vong gì không ?
Là giá»ng nói trầm trầm cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông trung niên.
- Chết hai mươi ngưá»i, bị thương ba mươi ngưá»i, địch chết ba mươi mốt tên, tù binh má»™t tên…mấy tên hải tặc nà y tháºt khó gặm !
Trong lòng Lâm Phược luôn nghÄ© sức chiến đấu cá»§a quan binh Ä‘á»u rất kém, không ngá» tên chá»§ tướng cá»§a trấn quân cÅ©ng không phải loại vừa. Chỉ có Ä‘iá»u đám hải tặc nà y kì tháºt rất hung hãn, má»›i có từng nà y ngưá»i—có lẽ còn nhiá»u hÆ¡n, nhưng có lẽ cÅ©ng chẳng còn là bao—dám xông tá»›i Sùng Châu trấn há»c bắt cóc con tin; Äêm qua Lâm Phược đã trá»±c tiếp động thá»§ vá»›i má»™t tên, tranh thá»§ lúc thuáºn lợi má»›i ra tay giết hắn.
Khi tÃnh chiến công, cÅ©ng chẳng cần để ý tá»›i những Ä‘iá»u nà y.
Tuy nói là quét sạch hải tặc, bắt được má»™t con thuyá»n chuyên cướp chiến hạm, giải cứu được toà n bá»™ con tin, nhưng xét tá»›i sức chiến đấu ưu thế tuyệt đối con số thương vong cá»§a bên ta đã vượt xa con số được cấp, theo quân luáºt mà nói hoà n toà n không được tÃnh công, có khi còn bị cấp trên khiển trách, đương nhiên rồi, những năm gần đây kỉ luáºt quân trấn có phần tan rã, sức chiến đấu suy yếu, có được má»™t tráºn thắng nhá» quả là không dá»…, nếu đổi lấy tướng lÄ©nh bình thưá»ng lãnh đạo xuất quân già nh được chiến tÃch nà y, nhất định có thế viết thà nh tin chiến thắng lá»›n, nhưng lần nà y lại là nhân váºt cấp chá»§ tướng cá»§a Ninh Hải trấn, nếu Ä‘em chiến tÃch nà y báo lên cấp trên chỉ tổ thêm xấu hổ, nói không chừng sẽ để đối thá»§ nắm được thóp mà công kÃch cho má»™t tráºn.
Äã lâu lắm rồi Lâm Phược chưa được nghe má»™t vị tướng lÄ©nh trung tuổi nói chuyện, trong lòng y cÅ©ng cho rằng chiến tÃch nà y cÅ©ng chẳng vẻ vang gì, ngưá»i bên cạnh y chắc hẳn là tâm phúc cá»§a y, má»™t lúc sau nghe thấy tên tâm phúc cá»§a tướng lÄ©nh trung niên nói :
- Äô Úy, Äổng Nguyên vẫn luôn phỉ báng sức chiến đấu cá»§a trấn quân ta yếu kém, kỉ quân không nghiêm, đã bẩm tấu xin triá»u đình cho phép địa phương xây dá»±ng đội quân má»›i; nếu bản báo cáo chiến sá»± nà y được gá»i Ä‘i, chỉ e rằng sẽ cho gã thêm cÆ¡ há»™i biến Ä‘iá»u nà y thà nh sá»± tháºt…
- Äổng Nguyên là cái cóc khô gì chứ, sao đến lượt gã khoa chân múa tay chỉ huy quân đội?
Ngưá»i trung niên phẫn ná»™ nói
- Äợt cứu viện lần nà y, chúng ta phải tháºt cẩn tháºn, tránh để xảy ra nhiá»u thương vong.
- Nói là như thế, nhưng miệng lưỡi là cá»§a ngưá»i ta, đặc biệt là mấy lão quan nhân thÃch chuyện thị phi**biến trắng thà nh Ä‘en—hay có cần xóa tên những binh lÃnh thương vong Ä‘i?
- Bá»n chúng không đến mức ngốc như thế đâu, hai mươi ngưá»i chết, sao có thể đến má»™t trưá»ng hợp bị thương cÅ©ng không có? HÆ¡n nữa bên nà y chiến đấu, trong doanh trại chắc hẳn cÅ©ng nháºn được tin tức cá»§a địch, lúc nà y không biết có bao nhiêu ngưá»i Ä‘ang dõi theo bên nà y sông, khi chúng ta quay trở lại doanh trại, sao có thể giấu con số thương vong mà không báo được?
Giá»ng ngưá»i trung tuổi trầm hẳn xuống, nghe có vẻ như bắt đầu chần chừ rồi, đại khái là lo lắng là m như thế sẽ không thá»a đáng, sẽ tạo ra má»™t lá»— hổng quá lá»›n cho địch.
- Äô Úy..
Lại có má»™t tên từ Ä‘uôi thuyá»n chạy lại, ngắt đứt câu chuyện bà máºt cá»§a hai ngưá»i.
- Thiên Hổ, chuyện gì thế?
- Toét
Tên vừa tá»›i nhổ toẹt mạnh má»™t cái, nghe giá»ng nói có thể Ä‘oán được khuôn mặt phẫn ná»™ cá»§a y
- Mẹ cái lÅ© trá»™m nhà nó, đám phú há»™ bên Sùng Châu coi chúng ta không ra cái gì, Äông Hải tặc khai ra giá chuá»™c thân tổng cá»™ng là ba mươi ngà n lượng, thế mà so vá»›i hai mươi huynh đệ đã chết cá»§a chúng ta, lại chỉ có giải thưởng ba ngà n lượng—để ta dẫn ngưá»i Ä‘i Sùng Châu, nếu không có mưá»i ngà n lượng bạc, ta sẽ Ä‘em mấy con rùa con nà y chặt đầu là m mồi cho Bát Vương, để bá»n chúng Ä‘oạn tuyệt Ä‘oạn tôn…
- Hồ đồ, ngươi định tạo phản phải không?
Ngưá»i trung niên giá»ng trầm trầm quát.
- Không có bạc, lại bị coi chẳng ra cái gì, là m quan binh tháºt chẳng có cái vị quái gì.
Tên vừa tới vừa buồn bực nói, ý nói là tạo phản thì đã là m sao.
Lâm Phược, Phó Thanh Hà chỉ biết tá»›i việc quan binh thưá»ng kiêu căng, không ngá» rằng bá»n há» lại nói ra những lá»i đại nghịch bất đạo như thế.
- ÄÆ°á»£c rồi, trong lòng ta đã tÃnh toán cả rồi, ngươi nên lui trước Ä‘i, ta còn có chuyện cần thương lượng vá»›i Bách Minh…
Ngưá»i trung niên dặn dò
- Trần tướng quân, tên cướp Äông Hải bắt sống được phiá»n ngươi Ä‘em hắn tá»›i đây, ta có chuyện muốn nói vá»›i hắn.
Tâm phúc cá»§a ngưá»i trung niên kia nói
- Giết rồi
Nghe thấy có ba mươi lượng bạc chuá»™c thân, trong lòng ta thấy phẫn ná»™, liá»n giết gã rồi. Thằng trá»™m đấy, còn la hét nói có chuyện quan trá»ng cần bẩm báo, bẩm, bẩm, bẩm mẹ nhà nó! Nghe thấy có ba mươi ngà n lượng chuá»™c thân, trong lòng lão đây lạnh hết cả ngưá»i, mẹ thằng trá»™m đấy, gã còn dám nói lại thà nh sáu mươi nghìn lượng chuá»™c thân, chẳng phải còn khiến ta suýt há»™c ra máu? Không cho gã nói hết, đã cho hắn má»™t Ä‘ao rồi. Hiện tại báo cáo chiến sá»± có thay đổi má»™t chút, địch chết ba mươi hai tên…
Tên má»›i tá»›i Trần Thiên Hổ khạc má»™t bãi xuống nước, liá»n Ä‘i vá» hướng khác.
Lâm Phược và Phó Thanh Hà đúng là cần phải cảm Æ¡n tên lá»— mãng sát phu Trần Thiên Hổ nà y, nếu không thì Tô Mi và Tiểu Man không thể ẩn nấp được; Hai ngưá»i ở phÃa Ä‘uôi thuyá»n nói tóm lại cÅ©ng chẳng có biện pháp gì đối vá»›i Trần Thiên Hổ được cả, nghe thấy bá»n há» dưá»ng như Ä‘ang cưá»i trong Ä‘au khổ.
- Bách Minh, ngươi nói xem nên là m gì?
Ngưá»i trung niên kia há»i
- Äô Úy biết nên là m thế nà o, sao lại há»i tại hạ được chứ?
Tên kia dưá»ng như lÆ¡ đãng nhắc thêm má»™t câu
- Ba mươi ngà n lượng, đủ dùng cho Ninh Hải trấn trong một năm rồi.
Lâm Phược ở phÃa Ä‘uôi thuyá»n nghe được má»›i biết rằng đám quan binh kiêu căng nà y, dám cả gan là m loạn đến mức độ nà o, bá»n chúng cÆ¡ bản chỉ muốn thò tay cướp lấy ba mươi ngà n lượng chuá»™c thân kia.
- Bách Minh, tin tiệp báo nên viết như thế nà y
Ngưá»i trung niên hạ quyết tâm nói
- ÄÆ°á»£c tin báo đã biết tung tÃch cá»§a kẻ trá»™m, Ä‘Ãch thân ta dẫn má»™t Ä‘oà n quân tinh nhuệ Ä‘uổi theo, tá»›i Tây Nam đảo Tây Sa chạm chiến vá»›i thuyá»n cá»§a bá»n trá»™m, mà chiến thuyá»n cá»§a bá»n chúng kiên cố, do tin báo cá»§a Sùng Châu có sai sót, số lượng thá»±c tế bá»n chúng gấp đôi bên ta, không thể cầm cá»± lâu, lúc đó hướng gió lại có lợi cho bên trá»™m, háºn không thể giết chết hết bá»n chúng, chỉ Ä‘em được thá»§ cấp cá»§a ba mươi hai tên vá» bản doanh…còn thương vong cá»§a bên ta viết thế nà o, để ta cân nhắc má»™t chút.
- Thuyá»n cá»§a bá»n trá»™m đã trốn Ä‘i xa—cả thảy cần bảy tám tên lÃnh má»›i có thể khởi động được con thuyá»n đó, thế thì lá»±a chá»n tám tên đáng tin cáºy Ä‘i lên, cá»™ng thêm vá»›i hai mươi ngưá»i đã chết, số thương vong nên viết thà nh hai mươi tám ngưá»i, địch gấp đôi ta, bên ta bị chết hai mươi tám ngưá»i, lấy được ba mươi hai thá»§ cấp cá»§a địch, cÅ©ng được coi là công nhá». Cho dù không Ä‘uổi được thuyá»n cá»§a bá»n trá»™m, âu cÅ©ng là giết được bá»n cưá»ng đạo gian ác, chiến thuyá»n cá»§a chúng ta quá lạc háºu nên má»›i đánh mất cÆ¡ há»™i.
Tên kia nhanh chóng Ä‘em ý tứ cá»§a ngưá»i trung niên kia trình bà y xong xuôi,
- Phần trên không được nhắc tá»›i khoản ngân lượng trên thuyá»n, cần để cho bá»n há» biết rằng thuyá»n cá»§a bá»n trá»™m kiên cố đến mức độ nà o, tổn hại vá» váºt chất nên viết bị tổn thất mất má»™t chiếc thuyá»n, chỉ có Ä‘iá»u tám huynh đệ hiện tại được cá» Ä‘i được tÃnh là đã chết, sau nà y khi bá»n há» trở vá» nên giải quyết thế nà o?
- Việc tốt như thế**ngươi tình nguyện chỉ là m một lần duy nhất?
Ngưá»i trung niên kia nói
- Tám ngưá»i vẫn còn là Ãt, ta thấy sau nà y sẽ vẫn còn có ngưá»i chết thêm…Chỉ có Ä‘iá»u chiến thuyá»n cá»§a chúng ta bị phá há»§y, đây cÅ©ng có thể coi như má»™t là do để thoái thác, Ä‘uổi theo tá»›i cá»a biển chúng ta có thể “bắt giữ†được má»™t chiếc thuyá»n hải tặc Ä‘em vá» là m bồi thưá»ng, ngươi xem như thế có được không?
- Äô Úy tháºt anh minh
Răng của Lâm Phược cắn chặt và o thịt, lũ quan binh nà y chẳng khác gì thổ phỉ?
Táºn tai nghe được những Ä‘iá»u nà y, lÅ© quan binh nà y còn lòng lang dạ sói hÆ¡n cả bá»n hải tặc ! là m gì có chút giác ngá»™ bảo vệ nhân dân?
Mặc dù háºn tá»›i mức nghiến răng nghiến lợi, Lâm Phược và Phó Thanh Hà nấp dưới thuyá»n, vẫn không dám kinh động tá»›i đám quan binh trên thuyá»n. Rất nhanh, có cảm giác chiếc thuyá»n hoa Ä‘ang rung lên, cháºm rãi rút lui theo nhánh sông.
Lâm Phược và Phó Thanh Hà lần nà y không phải ngâm mình ná»a ngà y trong là n nước lạnh mùa thu, mà rất nhanh có cÆ¡ há»™i xoay ngưá»i lên thuyá»n trốn và o khoan phÃa Ä‘uôi thuyá»n
Bởi vì đám quan binh nà y chỉ sắp xếp cho tám tên “ bị chết tráºnâ€, tám tên nà y giả mạo là m Äông Hải tặc Ä‘iá»u khiển tà u chạy ra biển, mặt khác quan binh còn lại ở phÃa sau giả bá»™ truy kÃch, má»™t trước má»™t sau Ä‘i ra biển—chiếc thuyá»n hoa vẫn được buá»™c chặt phÃa sau chiếc thuyá»n buồm cá»§a hải tặc, ngưá»i trông coi trên chiếc thuyá»n hoa rất Ãt, chỉ có hai tên quan binh mặc quần áo cá»§a hải tặc.
Bởi thuyá»n tương chèo nhanh nên luôn ở đằng sau giả bá»™ như Ä‘ang truy kÃch, Lâm Phược và Phó Thanh Hà cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i giết ngưá»i cướp thuyá»n.
Thuyá»n tương ở phÃa sau “truy kÃch†rõ rà ng là phải đảm bảo cho thuyá»n hải tặc an toà n ra biển đồng thá»i tìm hòn đảo hoang giấu thuyá»n Ä‘i, phải cẩn tháºn không để con tin rÆ¡i và o tay bá»n hải tặc khác tiện đưá»ng cướp Ä‘i. Ban đêm, ngay tại ngoà i cá»a biển, thuyá»n hải tặc giăng buồm nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, tương thuyá»n cá»§a thá»§y doanh cÅ©ng dừng thuyá»n nghỉ má»™t ngà y. Sáng sá»›m ngà y hôm sau lại giăng buồm Ä‘i vá» phÃa Äông, từ khi trá»i sáng đến tối, đến ngoà i cá»a biển cá»§a sông Dương Tá» khoảng hai trăm lý má»›i dừng bên phÃa Nam má»™t hòn đảo hoang trong má»™t vịnh nhá» hình chữ U.
Lâm Phược và Phó Thanh Hà lặng lẽ xuống nước, bÆ¡i tá»›i phÃa sưá»n ngoà i vịnh rồi lặng lẽ lên bá».
Lâm Phược và Phó Thanh Hà ẩn nấp trên bá» phÃa tả hữu cá»§a vịnh, ngắm cảnh trá»i hoà ng hôn trên hoang đảo, hòn đảo nà y đã từng có ngưá»i sống ở đây, mép rừng bên cạnh vẫn còn có và i túp lá»u cá» bị gió thổi tốc má»™t ná»a mái, phÃa ngoà i rừng cÅ©ng có dấu vết đốt lá»a trại, trên bá» biển còn có ánh phản quang cá»§a Ä‘oạn kiếm bị gãy, và i mảnh thuyá»n mục bị đánh lên bá» cát, có thể thấy rõ nÆ¡i nà y cách đây không lâu đã từng có tráºn chiến kịch liệt diá»…n ra.
Có khả năng Äông Hải tặc quá hung hăng ngang ngược, nên cư dân ở đây đã di cư Ä‘i nÆ¡i khác; cÅ©ng có khả năng đã nháºp bá»n cùng vá»›i bá»n hải tặc; cÅ©ng có khả năng cách đấy không lâu đã từng diá»…n ra má»™t tráºn đấu kịch liệt, cư dân ở đây đã chịu má»™t tráºn thiên tai; hiện tại cÅ©ng không há» có dấu chân cá»§a ngư dân, cÅ©ng chẳng có dấu vết thưá»ng trú cá»§a hải tặc, nói tóm lại hiện tại hòn đảo nà y đã trở thà nh hoang đảo.
Nhìn thấy mấy chiến thuyá»n cÅ©ng Ä‘ang hạ neo ở sưá»n vịnh, liá»n biết quan binh cÅ©ng sẽ qua đêm trên đảo.
Tuy rất lo lắng cho Tô Mi, Tiểu Man nhị vị cô nương sẽ bị**thân pháºn nhưng**mưá»i tên quan binh Ä‘ang ở trên đảo, cÅ©ng chẳng có cÆ¡ há»™i hạ thá»§, Lâm Phược và Phó Thanh Hà chỉ có thể kiá»m chế tâm trạng Ä‘ang lo lắng, đợi sau khi các chiến thuyá»n rá»i Ä‘i và o ngà y mai, má»›i là thá»i cÆ¡ động thá»§ tốt nhất.
Bá»n há» cÅ©ng không thể nằm trên vách đá mai phục cả đêm được, để tránh để lại dấu vết, liá»n men theo dòng nước cạn phÃa ngoà i bá» biển Ä‘i vá» phÃa đông má»™t Ä‘oạn má»›i lên được bá». Tiến sâu và o rừng trên đảo, tìm má»™t chá»— khô ráo để dừng chân, trên mình vẫn còn cất giấu mấy chiếc bánh, giấp má»™t Ãt nước biển lên cho ướt, vừa mặn vừa đắng, tuy nhiên vẫn có thể ăn được.
Phó Thanh Hà nhai nhai phần lúa mạch đen, nói :
- Trên đảo rõ rà ng đã từng có ngưá»i sống ở đây, vì thế chắc hẳn phải có nguồn nước…
Lâm Phược gáºt đầu nói:
- Äêm nay chịu khó má»™t chút, đêm đến có thể tÃch Ãt nước sương để uống, ngà y mai khi quan binh rá»i Ä‘i rồi, hẳn sẽ để lại chút thức ăn và nước uống—nhưng việc khiến ta Ä‘au đầu nhất, đó là khả năng bá»n chúng sẽ Ä‘em theo thuyá»n Ä‘i…
- Vịnh nước không sâu, không giấu được thuyá»n, bá»n chúng cÅ©ng không bi vá»ng bá»n hải tặc qua đưá»ng sẽ giấu ngưá»i trên đảo nà y, Ä‘a phần Ä‘á»u mang Ä‘i hết,
Phó Thanh Hà nói
- Tuy nhiên sau khi cứu ngưá»i, chúng ta có thể là m bè gá»— rá»i khá»i đây…
Lâm Phược nhìn yêu Ä‘ao bên cạnh, chiếc Ä‘ao nà y giết ngưá»i không tồi, chặt gá»— thì quá lãng phÃ, cần tranh thá»§ trước khi bá»n quan binh tá»›i đảo và o lần tá»›i, phải kết bè gá»— rá»i khá»i nÆ¡i nà y, đúng là má»™t công trình đầy gian khổ---trước tiên không nên để ý tá»›i Ä‘iá»u nà y vá»™i, ngà y mai sau khi bá»n quan binh chá»§ lá»±c rá»i Ä‘i, cứu ngưá»i xong rồi nói tiếp, hắn nhảy lên má»™t tảng đá lá»›n, muốn quan sát toà n bá»™ đảo nhá» từ phÃa nà y cá»§a khu rừng.
Lâm Phược từ trung há»c đã há»c địa là cá»a biển sông Dương Tá» và các đảo cát gần khu vá»±c biển, Ä‘á»u do thượng du hệ nước sông Giang Hoà i tÃch trữ má»™t lượng lá»›n phù sa mà tạo thà nh. Không giống vá»›i những hòn đảo duy trì trạng thái ổn định cÆ¡ bản trong hà ng trăm ngà n năm, những hòn đảo cát nà y Ä‘á»u chịu ảnh hưởng rất lá»›n từ thá»§y triá»u cá»§a sông và biển, diá»…n biến không ngừng, ra khá»i biển sẽ gặp má»™t hòn đảo cát, có thể sau má»™t và i tháºp niên nữa sẽ không còn tồn tại, cÅ©ng có những hòn đảo mÆ¡ hồ không chừng, không dấu vết như trong truyá»n thuyết; có thể và i trăm năm nữa nó lại dần dần kết nối vá»›i đất liá»n, trở thà nh lục địa má»›i.
Hòn đảo nhá» vô danh dưới chân hắn lại là đảo đá hiếm gặp ở khu vá»±c biển lân cáºn. Tảng đá dưới chân hắn chÃnh là váºt chứng; khu rừng bá»n há» Ä‘ang ẩn nấp lúc nà y đây cÅ©ng là váºt chứng---đảo cát bình thưá»ng Ä‘a phần sinh trưởng Ä‘á»u là cá», là lau, cÅ©ng giống như hà ng chục bãi cá» lau trên đảo Tây Sa trước đây váºy; cho dù niên đại cá»§a đảo cát nà y được bao lâu, có rừng tá»± nhiên, nhiá»u cây cối, sao có thể tươi tốt như thế nà y được, xem ra Ä‘á»u là cây trưởng thà nh cao to có niên đại từ trăm năm trở lên.
Diện tÃch trên hoang đảo nà y không lá»›n, vừa rồi trốn ở Ä‘uôi thuyá»n trông ra xa có thể thấy được toà n cảnh trên đảo, cÅ©ng khoảng bốn năm chục dặm, các khu dân cư lá»›n hÆ¡n má»™t chút cá»§a háºu thế Ä‘á»u lá»›n hÆ¡n thế nà y má»™t chút, độ sâu cá»§a nước biển mặt phÃa Nam có thể được xem như má»™t cảng tránh gió tá»± nhiên, đầu núi phÃa Äông Nam trên đảo xem ra cÅ©ng cao khoảng hÆ¡n hai mươi trượng, bao trùm toà n bá»™ khu rừng.
Äi dá»c ven bá», không nhìn thấy khe suối nà o, trước mắt chưa chắc cứ Ä‘i và o rừng sâu là tìm thấy nguồn nước, cà ng quan trá»ng hÆ¡n đó là khôi phục lại thể lá»±c, ngà y mai quan binh chá»§ lá»±c sẽ rút Ä‘i, nhưng vẫn còn lưu lại tám tên lÃnh canh, tám tên nà y chỉ sợ Ä‘á»u không phải là những tên kém cá»i.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
07-06-2012, 01:53 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 1: Sơn Hải Tặc.
-----oo0oo-----
Chương 9: Hoang đảo chết chóc.
Nhóm dịch: Quan Trưá»ng
Nguồn: metruyen
Hoà n toà n không biết gì vá» hoang đảo, cÅ©ng chẳng tưá»ng trong rừng có rắn hay muông thú không, may mà trong đêm ánh sao lấp lánh, trăng sáng tá»±a nước, ánh sáng rừng cây trong đêm cÅ©ng không há» mù mịt, Lâm Phược và Phó Thanh Hà thay phiên nhau nghỉ ngÆ¡i, khu rừng hoà n toà n trong tÄ©nh lặng. Sáng sá»›m thức dáºy uống má»™t chút nước sương để giải khát, hướng vá» phÃa đông má»™t chút, là má»™t dải cá» lau Ä‘ang nhô lên, nhai gốc có mà u trắng trắng thấy ngá»t ngá»t, chỉ vá»™i và ng nuốt nốt hai chiếc bánh đã thấm qua nước biển và o bụng.
- Bá»n há» Ä‘i rồi
Phó Thanh Hà nói.
Lâm Phược nhảy lên tảng đá lá»›n, đứng bên cạnh Phó Thanh Hà , nhìn hướng ra phÃa bên ngoà i đảo, hai chiếc thuyá»n chiến và chiếc thuyá»n buồm hải tặc kéo chiếc thuyá»n hoa Ä‘i cÅ©ng đã cách đảo được bảy tám dặm rồi.
- Äến lúc chúng ta và o tráºn rồi. Lâm Phược nói.
Khi quan binh trấn Ninh Hải rút Ä‘i, trên đảo chỉ còn tám ngưá»i canh gác ở ngoà i sáng, còn lại Ä‘á»u ở trong tối, sá»± tình đã bá»›t căng thẳng hÆ¡n nhiá»u rồi, hắn nghÄ© bụng, cùng PhóThanh Hà nhanh chóng thu dá»n, cầm Ä‘ao bên hông, đến cái chuôi chỉ còn má»™t Ä‘oạn lưỡi Ä‘ao hắn cÅ©ng không chịu bá» Ä‘i, bèn men theo mép trong rừng hướng vá» phÃa doanh trại nÆ¡i quan binh Ä‘ang dừng chân mà mò tá»›i.
Lâm Phược và PhóThanh Hà liá»n ẩn nấp cách mép rừng phÃa bên ngoà i doanh trại chưa đầy trăm mét, cả buổi sáng Ä‘á»u nằm lì tại đó, quả tháºt chỉ có tám tên đứng canh gác. Tám tên nà y chắc hẳn là ngưá»i thân tÃn cá»§a Äô úy trấn Ninh Hải, Ä‘á»u là những tên cao to vạm vỡ, cứ buổi sáng lại có hai tên luyện táºp tay không trước chòi bằng rÆ¡m, dù không có nhiá»u động tác võ thuáºt đẹp, nhưng có thể thấy công phu cá»§a những tên nà y không tồi, những tên khác không nằm thì ngồi trước chòi canh để xem và phÆ¡i nắng, tám tên nà y ắt hẳn Ä‘á»u thuá»™c đội quân tinh nhuệ.
Rắc rối đây
- Phó Thanh Hà nhìn tám tên lÃnh canh phÃa dưới, thần sắc thư thái lúc ban sá»›m đã không còn nữa, thay và o đó là thần thái trang nghiêm táºp trung cao độ.
- Không quan tâm tên quan dẫn đầu to tá»›i cỡ nà o, những tên quay trở lại lục doanh Ä‘á»u phải vá» quân doanh báo cáo tình hình, sau đó lại cá» ngưá»i giả mạo thà nh đạo tặc Ä‘i tiếp xúc vá»›i ngưá»i nhà con tin, vÆ¡ vét tiá»n chuá»™c---không Ä‘em theo con tin—tiá»n chuá»™c sẽ không dá»… lấy---trong lúc đợi bá»n chúng là m xong xuôi việc nà y rồi má»›i trở vá» thu dá»n, thì cÅ©ng gần mưá»i ngà y sau rồi, việc chúng ta cần là m bây giá» là nhẫn nại đợi trong mưá»i ngà y để giết tám tên kia mà thôi..
Lâm Phược nói.
Lâm Phược nhẹ nhà ng nói, có Ä‘iá»u Phó Thanh Hà cÅ©ng không nháºn thức được rằng hắn Ä‘ang nói mạnh miệng, hắn chỉ thấy hai ngà y nay Lâm Phược biểu hiện nhanh trÃ, suy nghÄ© toà n diện tháºm chà kÄ© năng giết ngưá»i đến hắn cÅ©ng không thể bì kịp. Tuy Ä‘iểm nà y là m hắn thấy rất kì lạ, nhưng vẫn không thể phá»§ nháºn sá»± tháºt. Biểu hiện cá»§a Lâm Phược khiến hắn nghÄ© tá»›i thống lÄ©nh máºt doanh trong quân đội trước kia, ngưá»i kia tuy võ nghệ không cao cưá»ng, nhưng trong quân đội cứ há»… nhắc tá»›i ngưá»i đó là lại lạnh sống lưng, bản lÄ©nh giết nguá»i cá»§a Lâm Phược, sá»± nhanh trÃ, tư duy toà n diện lại hÆ¡i giống vá»›i ngưá»i kia, tháºm chà lại có vẻ xuất sắc hÆ¡n, nhưng Lâm Phược chỉ là má»™t thư sinh má»›i đỗ trong kì thi Hương, hắn có thể há»c bản lÄ©nh nà y ở đâu được chứ?
Äêm ẩn thân trong rừng, Phó Thanh Hà tò mò há»i, Lâm Phược chỉ nói thá»i niên thiếu đã từng chỉ Ä‘iểm qua, còn tình tiết cụ thể vẫn không tiết lá»™---Ở cái thá»i chá»§ nghÄ©a thần bà đang trà n lan, “ được dị nhân truyá»n thụ từ khi còn béâ€chiêu nà y mẹ hắn đã dùng qua rồi, nhìn thấy bá»™ dạng cá»§a Phó Thanh Hà , trong bụng Lâm Phược thầm nghÄ© có tiếp tục nói dối để giải thÃch cÅ©ng bằng thừa, hÆ¡n nữa hắn cÅ©ng cảm thấy dưá»ng như Lâm Thanh Hà đang che giấu má»™t bà máºt gì đó, má»i ngưá»i Ä‘á»u có ngưá»i **, nói dối và i câu, cÅ©ng chẳng cần chịu chú gánh nặng tâm là nà o.
Mãi cho tá»›i buổi trưa, có má»™t tên canh chòi tá»± dưng Ä‘i vá» hướng mép rừng, Lâm Phược chỉ và o chá»— sâu trong rừng ráºm, nói vá»›i Phó Thanh Hà ,
- Trước tiên nên giải quyết tên nà y đã, xem còn có thể dụ những tên khác và o rừng nữa không?
Phó Thanh Hà gáºt gáºt đầu, sau khi cùng vá»›i Lâm Phược Ä‘i sâu và o trong rừng. Từ đây Ä‘i sâu hÆ¡n và o trong rừng là má»™t con đưá»ng mòn, chắc hẳn trước đây đã có dân trên đảo lưu lại, chỉ là tầng lá mục tÃch lại dà y ba tấc, lâu rồi không có ai lui tá»›i, tình cá» nháºn ra má»™t con đưá»ng---Lâm Phược và Phó Thanh Hà đã dà nh thá»i gian buổi sáng để dò xét địa hình gần đó.
Nếu không nghÄ© tá»›i Tô Mi, thân pháºn cá»§a Tiểu Man bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể**, vì váºy Lâm Phược phải là m tốt công tác chuẩn bị.
Lâm Phược để lại Ä‘oạn Ä‘ao trên đưá»ng, phá»§ má»™t chút lá mục lên, chỉ để cán Ä‘ao lá»™ ra bên ngoà i, nhìn qua giống như đánh rÆ¡i tại nÆ¡i nà y đã rất lâu, hắn và Phó Thanh Hà ẩn mình phÃa sau thân cây, có ngưá»i Ä‘i tá»›i, nhìn thấy cán Ä‘ao bị lá mục phá»§ lên trên, cÅ©ng chẳng nghÄ© gì nhiá»u, Ä‘i tá»›i cúi xuống để nhặt, chỉ cảm thấy cổ bị thiết chặt, chỉ kịp kêu lên má»™t tiếng, gió thổi là m xao động cánh rừng, âm thanh nà y cá»§a hắn dưá»ng như bị ghìm chặt lại trong cổ há»ng, vừa trầm vừa bÃ, đồng đảng cá»§a hắn ở phÃa ngoà i rừng là m sao có thể nghe thấy? Không đợi hắn giãy giụa thêm, cổ liá»n bị má»™t lá»±c rất mạnh bẻ gãy.
Siết cổ là Phó Thanh Hà siết, còn bẻ cổ là Lâm Phược là m---đó là tôn chỉ cá»§a Lâm Phược, có thể không kinh động để ám sát kẻ địch hay là ám sát tốt má»™t tên địch. Hắn đưa tay ra phÃa dưới mÅ©i dò xét, khi chắc chắn địch đã chết, liá»n nói vá»›i Phó Thanh Hà :
- Cố hết sức che dấu, thì mới mong có cơ hội ám sát thêm…
Hắn ngáºm Ä‘oạn Ä‘ao được nhặt dưới đất lên và o miệng, vác thi thể lên vai và đi và o phÃa rừng ráºm. Äi sâu và o được khoảng trăm chục mét, phÃa dưới cây gãy ven đưá»ng có má»™t cái hố nước mưa lá»›n, bị phá»§ đầy lá mục, hắn liá»n vứt thi thể xuống, hắn lại thu gom rất nhiá»u lá mục phá»§ lên trên thi thể; Phó Thanh Hà theo lá»i căn dặn cá»§a hắn ở phÃa sau xóa các dấu vết còn xót lại.
Sau khi đã thu dá»n xong, Lâm Phược và Phó Thanh Hà lại quay trở lại ẩn nấp ở chá»— cÅ©.
Qua má»™t lúc lâu, bảy tên còn lại trên chòi canh cÅ©ng có cảm giác đồng đảng cá»§a bá»n chúng Ä‘i và o rừng cÅ©ng đã khá lâu rồi, má»™t ngưá»i quay đầu lại nhìn xung quanh
- Tên Tiêu Quý nà y*** Ä‘i là m cái gì ấy nhỉ? Không chừng cái đó cá»§a hắn bị chó tha Ä‘i , hắn muốn Ä‘i đòi lại đấy? Những ngưá»i khác Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên. Ngưá»i đà n ông trung tuổi bá»™ dạng đầu lÄ©nh là ngưá»i có khuôn mặt gà y gà y, hắn ta đứng lên, thấy có cảm giác gì đó không bình thưá»ng. Hắn đá chân cá»§a hai tên bên cạnh
-Các ngươi đi xem xem thế nà o.
Nhìn hai tên leo lên trên rồi má»›i Ä‘i, sau đó lại gá»i bá»n hắn lại:
- Mang theo cả cơm nữa, lần nà o cũng phải nhắc..
Nhìn thấy hai tên không há» mang Ä‘ao tiến vá» hướng phÃa rừng, Lâm Phược liá»n há»i Phó Thanh Hà :
- Hai tên nà y Ä‘á»u giao phó cho ta cả chứ?
Phó Thanh Hà gáºt đầu, nói:
- Không vấn Ä‘á»
- Sau khi loại bỠtruy binh, gặp nhau ở chòi canh…
Lâm Phược nói dứt lá»i, liá»n Ä‘i má»™t mạch vá» phÃa tây khu rừng.
Äối phương đã bắt đầu nghi ngá» rồi, lần nà y hắn và Phó Thanh Hà không thể nà o loại bỠđược hai tên kia mà không há» có tiếng động được, liá»n để Phó Thanh Hà lén gây sá»± chú ý vá»›i những tên trước chòi canh. Chỉ cần Phó Thanh Hà có thể giải quyết được hai tên nà y, sẽ dụ dá»— thà nh công những tên khác và o rừng, sau khi thâm nháºp và o chòi canh hắn có thể lo liệu được hai tên lÃnh canh còn lại .
Lâm Phược Ä‘i vá» hướng Tây được khoảng trăm chục mét, liá»n nghe thấy tiếng kêu thảm vá»ng lại từ phÃa con đưá»ng nhá», tiếp đó lại nghe thấy được âm thanh đánh nhau quyết liệt cá»§a binh khÃ, liá»n biết ngay Phó Thanh Hà đã đánh lén thà nh công và đang đối phó vá»›i tên còn lại
Năm ngưá»i còn lại trước chòi canh nghe thấy tiếng ẩu đả, liá»n láºp tức cầm binh khà lên, xông vá» hướng khu rừng, má»›i xông lên và i bước, ngưá»i đà n ông mặt gà y giÆ¡ tay túm lấy má»™t thanh niên :
- Nhị Cẩu, ngươi ở lại, cẩn tháºn má»™t chút…
Sau đó cùng vá»›i ba ngưá»i còn lại và o sâu trong rừng.
Chòi canh chỉ còn lại má»™t ngưá»i, đúng là thá»i cÆ¡ tốt!
Lâm Phược không để ý tá»›i tình hình cá»§a Phó Thanh Hà bên đó, chỉ nhìn chằm chằm và o ngưá»i còn lại ở chòi canh Ä‘ang lo lắng hướng vá» phÃa có tiếng ẩu đả Ä‘ang vá»ng lại, nhanh chóng chạy vòng ra phÃa sau chòi canh.
Khung nhà cá»§a chòi canh được dá»±ng lên từ trúc, không biết được ngưá»i ta dá»±ng được bao lâu rồi, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị xiêu vẹo, nóc cùng phÃa trên Ä‘á»u bị lá»— chá»— bởi cá» tranh, tứ phÃa lá»™ng gió. Lâm Phược phải gây chú ý tên kia từ phÃa sau chòi canh, sau đó trá»±c tiếp đâm qua những lá»— thá»§ng kia, Tô Mi Nhị Nữ cùng vá»›i ba mươi con tin Ä‘á»u rất cháºt váºt ngồi bên trong, không bị trói, bất luáºn trước mắt là đạo tặc hay là quan binh, những con tin chưa thà nh niên kia vẫn giống như những con cừu Ä‘ang đợi bị giết, cá» má»™t con cho săn Ä‘i là có thể nhìn được, huống chi bên ngoà i còn có tám đại Hán tá» to lá»›n đứng canh, vá» cÆ¡ bản không sợ bá»n chúng là m loạn lên, hÆ¡n nữa trên haong đảo không có thuyá»n, bá»n chúng có mà thoát đằng trá»i.
Tô Mi cùng Tiểu Man thấy Lâm Phược cầm Ä‘ao trong tay, miệng ngáºm Ä‘oạn Ä‘ao từ lá»— thá»§ng bên ngoà i tưá»ng xông và o, tá»± nhiên vừa mừng vừa lo, hôm qua bá»n há» vừa nhìn thấy quan binh thay hải tặc y phục lại áp thuyá»n tiếp tục rá»i biển, liá»n biết sá»± việc Ä‘ang tiến triển theo chiá»u hướng xấu. Tuy biết Lâm Phược và Phó Thanh hà không dá»… dà ng buông tha mình, nhưng bá»n há» cÅ©ng biết rằng dá»±a và o hai ngưá»i bá»n há» cÅ©ng chẳng có cách nà o đối kháng được vá»›i***mưá»i tên quan binh, quan trá»ng vẫn là không biết Lâm Phược và Phó Thanh Hà có vượt biển thà nh công hay không. Thuyá»n hoa lá»›n như thế, muốn giấu hai ngưá»i không để bị phát hiện rất khó…lúc nà y nhìn thấy Lâm Phược cầm Ä‘ao bước tá»›i cÅ©ng chẳng biết tháºt sá»± đã thoát được nguy hiểm hay chưa, các mối lo lắng trong lòng lại bị dồn nén lại.
Hôm qua đám trẻ con tin đã nhìn thấy hải tặc đột nhiên phá tưá»ng và o, có ngưá»i sợ quá mà hét lên theo bản năng.
- Mẹ nó kêu cái gì mà kêu? Còn kêu nữa ông băm chúng mà y ra!
Tên lÃnh canh bên ngoà i nghe thấy tiếng đánh nhau trong rừng mà thấy lo lắng, nghe thấy trong lá»u cá» lại ầm Ä© hết cả lên, dạ nóng như lá»a, má»™t cước đá văng cá»a muốn và o trong đánh ngưá»i cho hả giáºn, chỉ cảm thấy cổ chợt thấy lạnh, quay đầu lại nhìn, ánh mắt cuối cùng chỉ thấy má»™t khuôn mặt kèm theo nụ cưá»i, lại còn nghe thấy tiếng giá»t máu bắn ra và âm thanh binh khà cá»§a mình bị rÆ¡i xuống đất.
Äầu không bị cắt đứt, nhưng máu ở động mạch cổ phun rất dữ dá»™i, gần tá»›i mức má»™t ná»a lá»u cá» Ä‘á»u có vết máu tươi, đám trẻ chưa nhìn thấy máu, bị trói liá»n trong sáu bảy ngà y liá»n vẫn luôn trong tình trạng sợ hãi, sau khi bị máu bắn và o Ä‘á»u cảm thấy hoảng loạn.
- Kêu la cái gì mà kêu la, còn kêu ta sẽ băm vằm các ngươi ra !
Lâm Phược vung con dao rướm máu lên, ánh mắt sắc sảo lướt qua khắp từng ngưá»i, cứ như thể Ä‘ao tiếp theo sẽ chém tháºt sá»±, láºp tức tiếng kêu sợ hãi cá»§a má»i ngưá»i bá»—ng im bặt.
Trên mặt Tiểu Man vẫn còn dÃnh vết máu, Ä‘ang không biết phải là m sao, thấy Lâm Phược giả bá»™ mặt trông như hải tặc, không kiá»m được sẵng giá»ng nói :
- Lâm công tá» lại tá»›i dá»a má»i ngưá»i rồi.
Nhìn thi thể còn Ä‘ang chảy máu bên phÃa dưới chân Lâm Phược, không dám tiến lại, liá»n nói vá»›i hai thiếu niên bên cạnh,
- Lâm đại ca tới để cứu chúng ta, không phải là đạo tặc…
Lâm Phược không biết tá»± bao giá» trong long cá»§a Tiểu Man mình từ má»™t tên thư sinh vô dụng nay được nâng lên thà nh Lâm đại ca má»™t cách thân thiết, nhìn bá»n há» cùng vá»›i con tin bị giam giữ cùng nhau hai ngà y, dưá»ng như má»i ngưá»i đã thân nhau hÆ¡n, có các nà ng ở đây giúp đỡ trấn an má»i ngưá»i, hắn liá»n thu kiếm lại vá»›i bá»™ mặt dá»a dẫm, Ä‘i tá»›i bên góc tưá»ng quan sát tình hình địch bên ngoà i.
- Bá»n ta và Tiểu Man suýt chút nữa thì bị lá»™ thân pháºn, may mà được bá»n há» giúp đỡ che dấu,
Tô Mi giải thÃch duyên cá»› nà ng cùng vá»›i Tiểu Man quen biết các các thiếu niên kia, nà ng cÅ©ng chẳng vui vẻ gì***, lại còn phải dÅ©ng cảm hÆ¡n Tiểu Man, Ä‘i đến bên Lâm Phược, không thấy bóng dáng Phó Thanh Hà , liá»n lo lắng há»i
- Phó bá đâu?
Lâm Phược từ khe hở cá»§a bức tưá»ng rÆ¡m nhìn hướng vá» phÃa sau khu rừng, bốn tên quan binh Ä‘uổi tiến và o rừng không thấy quay lại, từ trong rừng cÅ©ng không có tiếng giao đấu truyá»n tá»›i, nói vá»›i Tô Mi :
- Vẫn còn bốn tên, Phó gia tạm thá»i dụ bá»n chúng Ä‘i rồi,
Lại quay đầu nhìn hướng vỠcác con tin, nói với Tô Mi
- Nà ng nói vá»›i bá»n há», hiện tại vẫn chưa thoát khá»i nguy hiểm,ngồi ở đây không được nhúc nhÃch, nếu là m hại đến tÃnh mạng cá»§a má»i ngưá»i, ta sẽ dùng má»™t Ä‘ao để kết liá»…u hắn.
Nói câu cuối cÅ©ng hắn hướng ánh mắt nghiêm túc nhìn vá» phÃa các con tin, sở dÄ© hắn muốn dụ mấy tên lÃnh canh và o trong lá»u cỠđể giết, chÃnh là để bốn tên Ä‘uổi theo trước khi chưa và o lá»u cá» sẽ tưởng nhầm rằng trên đảo chỉ có Phó Thanh Hà má»™t tên địch duy nhất, nếu không tại má»™t nÆ¡i trống trải nà o đó, hắn và Phó Thanh Hà chưa chắc đã đối phó được vá»›i bốn tên cao thá»§ trong quân doanh, mấu chốt còn muốn đảm bảo an toà n cho Tô Mi nhị nữ và các thiếu niên kia.
Äám thanh niên láºp tức nghe lá»i không dám nhúc nhÃch, có thiếu niên choai choai đứng lên há»i :
- Lâm đại ca có cần chúng tôi giúp gì không?
- Dám giết ngưá»i không?
Lâm Phược há»i
- Dám
Thiếu niên trả lá»i rất quyết Ä‘oán.
- Thế ngươi hãy đâm thêm hai nhát Ä‘ao lên ngưá»i hắn.
Lâm Phược giÆ¡ tay đưa Ä‘oạn Ä‘ao ra, nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, để thiếu niên Ä‘i tá»›i bên thi thể đâm thêm hai nhát, xem hắn thá»±c sá»± có gan giết ngưá»i không.
Việc giết ngưá»i nói ra rất đơn giản, nhưng khi thá»±c sá»± ra tay giết má»™t ngưá»i lại muôn và n khó khăn, cà ng không nói tá»›i những thiếu niên được nuông chiá»u chỉ biết Ä‘á»c sách.
Thiếu niên kia bá»—ng dưng sững lại, ai lại nghÄ© được là Lâm Phược lại muốn thá» nghiệm ngay láºp tức, nhìn thấy thi thể nằm dưới đất trong lòng tá»± dưng thấy do dá»±. Lâm Phược không muốn tiếp tục là m khó hắn, vá»— vá»— và o vai hắn, nói:
- Ngươi ở đây giúp ta quan sát phÃa sau khu rừng, có ngưá»i Ä‘i ra thì thông báo cho ta ngay, nhưng nhá»› không được to tiếng…
Lâm Phược nhặt binh khà dưới đất lên, chuôi cá»§a chiếc binh khà nà y tương đối kì lạ và đặc biệt, buổi sáng khi cùng vá»›i Phó Thanh Hà ẩn nấp trong máºt rừng hắn đã chú ý tá»›i nó, rất giống vá»›i Ä‘ao hình mái chèo, Phó Thanh Hà cÅ©ng nói vá»›i hắn đó là trác Ä‘ao, nhưng từ sau khi Lâm Phược nhìn thấy hình ảnh cá»§a trác Ä‘ao thì lại thấy nó có nhiá»u Ä‘iểm không giống vá»›i Ä‘ao nà y, cả thanh Ä‘ao ước chừng cao hÆ¡n ngá»±c, thân Ä‘ao và cán má»—i phần chiếm ná»a, thân Ä‘ao hẹp và dà i, giống như mắt đầu rắn, lại còn có gá» sắc bén, nhìn qua cà ng thấy giống háºu thế cá»§a Tam Lăng Ä‘ao hoặc nói quá lên là bản lá»›n cá»§a dao găm, hai mép cá»§a Ä‘ao Ä‘á»u có rãnh máu…
Lâm Phược đánh tiểu há»c quá tán thá»§, sau khi tòng quân lại há»c qua chiến đấu, Ä‘oản binh Ä‘ao, còn thuáºt thương Ä‘ao kiếm chân chÃnh vẫn chưa há»c qua bao giá», lúc đó há»c cÅ©ng chả có tác dụng, ai mà dá»± liệu được cái thá»i binh Ä‘ao máu lạnh nà y?
Äối vá»›i Lâm Phược mà nói yêu Ä‘ao hiện có trong tay chỉ là binh khà phòng thân, rất khó dùng để cùng kình địch đấu chÃnh diện và già nh chiến thắng, nhưng thanh trác Ä‘ao nà y lại khiến hắn nghÄ© tá»›i trong quân doanh mở rá»™ng dùng cho tráºn đánh giáp lá cà , dùng thuáºt dao găm để khống chế trác Ä‘ao, âu cÅ©ng là miá»…n cưỡng.
Lâm Phược đem thanh đoạn đao kia nhét và o chỗ thiếu niên kia nói :
- Giữ lấy Ä‘i, vì chÃnh bản thân mình và vì bá»n há», có những lúc cÅ©ng bắt buá»™c phải giết ngưá»i, không có cái gì là dám hay không dám cả.
Những thiếu niên nà y Ä‘á»u là tù binh cá»§a huyện Sùng Châu, tá»± nghÄ© bình thưá»ng hắn ở trong nhóm thiếu niên nà y ắt có uy danh, liá»n há»i thêm:
- Ngươi tên gì ?
- Trần Ân Trạch
Thiếu niên đã nháºn được Ä‘oạn Ä‘ao, xin hồi đáp
- Tên hay
Lâm Phược vá»— vá»— và o vai hắn, để cho hắn tiếp tục quan sát bên ngoà i từ vết nứt trên tưá»ng, lại há»i đám thanh niên kia
- Còn ai không sợ nữa?
- Ta
- Ta
Hai thanh niên nghe thấy Lâm Phược há»i, từ từ đứng lên, giống như hối háºn vì lúc nãy đã để Trần Ân Trạch Ä‘oạt trước, đứng lên liá»n tá»± giá»›i thiệu bản thân :
- Ta tên Hồ Kiá»u Quan
- Ta tên Hồ Kiá»u Trung
Vẫn còn những thiếu niên khác muốn thá» sức, Lâm Phược đã xua tay, ra hiệu ám chỉ chỉ cần hai ngưá»i giúp hắn là đủ rồi.
- Các ngươi lại đây, lấy cát bên ngoà i lấp vết máu nà y Ä‘i, để giảm bá»›t chút***khÃ.
Lâm Phược má»™t tay cầm Ä‘ao mái chèo, má»™t tay cầm yêu Ä‘ao, lệnh cho Hồ Kiá»u Quan và Hồ Kiá»u Trung hạ ván cá»a chuyển Ãt đất và o lá»u cá», lúc nãy khi hắn tiếp cáºn lá»u cỠđã nhìn thấy hai cây cung nằm dưới đất bên ngoà i, xem ra bốn tên Ä‘uổi theo Phó Thanh Hà và o rừng cho rằng Ä‘em cung tên và o rừng cÅ©ng khó sá» dụng nên không Ä‘em theo, nếu không thì cung tên đã nằm trong tay bá»n chúng rồi, lại mượn tÃnh phòng há»™ cá»§a tưá»ng rÆ¡m, chỉ sợ má»™t mÅ©i tên có thể bắn trúng và i đối tượng, đến lúc đấy hắn chỉ có thể Ä‘em theo Tô Mi, Tiểu Man và đám thanh niên trốn và o rừng trước.
Lâm Phược nhặt hai cây cung phái trước lá»u cá» lên, lại chỉ huy hai thiếu niên chuyển đất cát lấp chá»— dÃnh vết máu ở trong lá»u cá», lá»u cá» tứ phÃa lá»™ng gió, **khà sẽ bay lá»t Ä‘i rất nhanh.
- Lâm đại ca, có ngưá»i
Trần Ân Trạch vừa chăm chăm nhìn phÃa ngoà i tưá»ng vừa quay đầu cảnh báo.
Lâm Phược và Tô Mi chạy lại, Tô Mi bất ngỠkêu lên
- Là Phó bá…
Phó Thanh Hà chạy sát và o mép rừng, tốc độ cá»±c nhanh, thân mình co quyá»n động tác nhanh như báo, tháºt khó có thể tưởng tượng má»™t lão hÆ¡n năm mươi tuổi mà thân thá»§ lại nhanh đến thế, đúng là gừng cà ng già cà ng cay. Äợi khi và o lá»u cá», Lâm Phược má»›i phát hiện trước vai trái và mu bà n tay hắn có thêm má»™t vết.
- Còn mấy tên nữa?
Lâm Phược há»i
- Vẫn còn ba tên
Phó Thanh Hà nói
- Không đuổi kịp ta, ta đoán không bao lâu nữa chúng sẽ quay lại.
- Phó gia tháºt lợi hại
Lâm Phược khen ngợi, bốn tên truy Ä‘uổi và o rừng Ä‘á»u là cao thá»§, không ngá» Lâm Thanh Hà đón đầu bá»n chúng ở rừng, lại còn giết thêm được má»™t ngưá»i.
- Rất có khà lực
Phó Thanh Hà nói, những lá»i hắn nói là tháºt lòng, chiến thuáºt Ä‘á»u là do Lâm Phược tỉ mỉ vạch ra, má»›i có thể thuáºn lợi giết được năm tên, hắn chỉ là phụ, nếu là chÃnh diện đối mặt vá»›i địch, trước mặt tám tên quân doanh tinh nhuệ, Phó Thanh Hà không dám khẳng định mình má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a có cÆ¡ há»™i thắng được, vì thế có thể nói những gì hắn là m Ä‘á»u rất có khà lá»±c. Phó Thanh Hà tạm thá»i không để Tô Mi, Tiểu Man băng bó vết thương, nhìn thấy cung tiá»…n đặt trong góc tưá»ng, liá»n nói:
- Äồ tốt đấy
Liá»n Ä‘i tá»›i cầm cây cung lên và thá» căng dây, lại lấy thêm ba mÅ©i tên, má»™t mÅ©i lắp trên dây cung, hai mÅ©i còn lại ngáºm trong miệng.
Lâm Phược chưa sá» dụng cung tên bao giá», tá»± nhiên cÅ©ng không dám mạo muá»™i dùng tên tấn công địch, không giống như Phó Thanh Hà là cao thá»§ dùng cung, nhìn bá»™ dạng tá»± tin cầm ba mÅ©i tên, liá»n biết động tác tiếp theo nhẹ nhà ng như thế nà o rồi.
Tà i sản cá»§a Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé , äåëüôèí , áåñïëàòíûé , àëåíà , àêöèÿ , canh tục kiêu thần , canh than 4vn.eu , èìåíà , êóëèíàðèÿ , hug shop yếu kiêu q3 , îäåæäû , íåîáû÷íûå , ïîãîäà , kiêu thần canh tuc , kiêu thần , kiêu thần 4vn , kiêu thần 4vn.eu , kiêu thần cánh tục , kiêu thần luongson , kieu than , kieu than 4vn , kieu than 4vn.eu , kieu than canh tuc , kieu than chuong 15 , kieu than dich 4vn , kieu than lsqs , kieu than truyen , kieu than _ canh tuc , lich su quan su lsqs , ls qs , ls-qs , lsqs han so tranh ba , lsqs hay , lsqs kieu than , lsqs qt kiêu thần , lsqs thiên hạ kiêu , mimắtdê , ñâèíãåðû , ñîòîâûå , òåëåôîíû , sá» soạng lung tung , so 760150 tot khong , tien nghich , truyen lsqs , ýëüäîðàäî , æèâûõ , ðîëüô , ðîæäåíèÿ