01-04-2011, 06:42 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nươÌc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Chương 21: Mạnh Mẽ Trấn Ãp
Dịch: [Băng] Lãnh
Nguồn: BLCÄ
Những lá»i nà y cá»§a Dương Bưu vừa nói ra, các vương công tỠđệ ở bên cạnh quan sát liá»n cảm thấy nồng nặc mùi thuốc súng, tất cả Ä‘á»u biến sắc, rối rÃt giục ngá»±a thối lui!
- Ha ha ha.
Phương Vân cưá»i lá»›n lên.
- Sá»›m đã dá»± Ä‘oán được Bình Äỉnh hầu phá»§ các ngươi sẽ không từ bỠý đồ. Dương Bưu, ngươi có bản lãnh thì tá»›i lấy Ä‘i! Bản thân ta cÅ©ng muốn nhìn, ngươi có bản lãnh gì mà dám cuồng ngôn trước mặt ta!
Giáºn! Nổi giáºn! Phương Vân nói má»™t câu là m cho khuôn mặt cá»§a Dương Bưu nhăn lại, lá»™ ra bản tánh âm tà n thô bạo.
- Tiểu tá»! Ngươi đây là muốn chết!
Dương Bưu mạnh mẽ vá»— lên lưng ngá»±a, ngưá»i mạnh mẽ bay lên, thân ở trên không trung, hÃt sâu má»™t hÆ¡i:
- Tới đi!
Hô!
Gió lạnh rÃt gà o, má»™t quyá»n cá»§a Dương Bưu mạnh mẽ tung ra. Gió tuyết trong phạm vi năm dặm Ä‘á»u bị cuốn và o trong quyá»n cá»§a hắn, lấy thế lôi đình vạn quân tấn công Phương Vân.
Ngâm!
Trong hư không bá»—ng loáng thoáng có tiếng rồng ngâm. Phương Vân hồi giá» có nhưá»ng ai, vá»— ngá»±a bay lên, thân thể ở trên không trung rồi hóa thà nh má»™t con Thanh Long dà i năm trượng, bốn trảo vung lên, đón đỡ quả đấm cá»§a Dương Bưu.
Ầm! Ầm!
Không khà nhất thá»i bị nổ tung, quyá»n đầu cá»§a Phương Vân và Dương Bưu tương giao, tốc độ cá»±c nhanh, là m cho ngưá»i ta hoa cả mắt. Má»—i má»™t lần đụng nhau, cứ y như hai đầu thú dữ thá»i tiá»n sá», Ä‘áºp đầu cứng rắn đụng nhau. Äây là quyá»n pháp thuần túy, chỉ sá» dụng lá»±c lượng, không há» có chút nà o mưu lợi bên trong.
Phanh!
Lần cuối cùng giao thá»§, hai ngưá»i rốt cuá»™c cÅ©ng đã tách ra, trên không trung gáºp lại, rốt cuá»™c trở xuống.
Dương Bưu dang chân ngồi ở trên ngá»±a, ánh mắt lạnh lùng, thần sắc biến đổi liên tục. Hắn nhìn Phương Vân, không nói má»™t lá»i, trong ná»™i tâm khiếp sợ đến mức muổn nổi Ä‘iên.
"Cương Khà cấp! Hắn lại đạt đến Cương Khà cấp rồi!"
Dương Bưu dưá»ng như không tin và o phán Ä‘oán cá»§a chÃnh mình, nhưng đợt giao thá»§ vừa rồi kia, những ánh sáng óng ánh kia, chÃnh là Cương khÃ, Ä‘iá»u nà y là không thể nghi ngá».
"Là m sao có thể! Má»›i có bao lâu thá»i gian mà hắn đã đạt đến Cương Khà cấp rồi!" Thế tá» SÆ¡n Hà hầu Cao Vi, thế tá» Cẩm Tú hầu Thái Phong trợn to hai mắt, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Hai ngưá»i cÅ©ng là võ giả đạt đến Cương Khà cấp, đối vá»›i những võ giả đồng cấp cÅ©ng có chút cảm giác. Cảm giác đó lúc Phương Vân ở trên lưng ngá»±a còn không rõ rà ng, nhưng khi hắn phi thân lên, chuyển động cương khÃ, thì cảm giác đó lại vô cùng rõ.
- Dương Bưu, ngươi có thể trở vỠđi, còn Nhân Cấp châu, thì ngươi không lấy vỠđược!
Phương Vân dang chân ngồi trên lưng ngá»±a, khinh thị nhìn Dương Bưu, không có chút nà o khách khà cả. Lá»i nói vừa ra, liá»n quay đầu ngá»±a, muốn rá»i Ä‘i.
VÅ© nhục, đây là triệt để bị ngưá»i vÅ© nhục. Dương Bưu giáºn đến sôi lên, âm thanh hung dữ quát lên.
- Tiểu tạp chủng, ta còn không có cho ngươi đi, ngươi nghĩ muốn đi đâu!
Äầu ngá»±a đột nhiên quay lại, Phương Vân ánh mắt như tia chá»›p, lạnh lùng chăm chú nhìn Dương Bưu, lạnh giá»ng nói.
- Dương Bưu, không nên nhầm lẫn. Ngươi đây là đang chá»c giáºn ta!
- Chá»c giáºn? Hừ, các tiện chá»§ng Phương gia các ngươi vÄ©nh viá»…n là như váºy, không biết sống chết, không biết tá»± lượng sức mình. Phụ thân Phương Dáºn cá»§a các ngươi ở trong quân cùng vá»›i phụ thân ta đấu, tên tiện chá»§ng đại ca Phương Lâm các ngươi cÅ©ng là đấu vá»›i ta trong há»c cung, hôm nay lại đến phiên tên tiểu tạp chá»§ng như ngươi! Hôm nay, ta sẽ cho ngươi biết, thế nà o là chênh lệch cá»§a Bình dân hầu và Quý tá»™c hầu!
Hai đấm cá»§a Dương Bưu chấn động, cổ áo lay động, hai thiết quyá»n đưa ra...Má»™t cá»— khà thế như là núi cao hùng vÄ© hùng hồn từ trong ngưá»i cá»§a Dương Bưu phát ra. Mạnh như thế tá» SÆ¡n Hà Hầu, thế tá» Cẩm Tú hầu cÅ©ng không khá»i giục ngá»±a lui vá» phÃa sau.
- Bình Äỉnh hầu không hổ danh nổi tiếng là nhá» và o lá»±c lượng. Lấy lá»±c lượng Cương Khà cảnh cá»§a Dương huynh, lại có thể phát ra hÆ¡i thở hùng háºu đến như váºy. Loại quyá»n thế nà y, chỉ sợ là núi cÅ©ng không chịu nổi!
Má»™t đám vương công tỠđệ Ä‘ang xem cÅ©ng không khá»i âm thầm kinh hãi.
Núi, tác dụng cá»§a núi sông chÃnh là trá»ng Ä‘iểm cá»§a xã tắc, có lá»±c lượng cá»±c mạnh. Tuyệt há»c cá»§a Bình Äỉnh hầu, chÃnh là dá»±a và o đây.
- Bình Äỉnh SÆ¡n Hà , đệ nhất thức, Äỉnh Trấn SÆ¡n Nhạc!
Dương Bưu quát lên má»™t tiếng lá»›n, hai đấm mạnh mẽ tung vá» phÃa trước, trong lúc hoảng hốt, má»i ngưá»i cảm giác thấy đỉnh đầu cá»§a Dương Bưu như có thêm má»™t cổ núi khổng lồ. Má»™t quyá»n hùng hồn nà y vừa xuất ra, không khà chung quanh mưá»i trượng cá»§a Dương Bưu dưá»ng như tÄ©nh lặng lại, ngay cả chim bay cÅ©ng rối rÃt tránh ra.
- Uống!
Má»™t tiếng chợt quát, cương khà cuồn cuá»™n cùng vá»›i tuyết Ä‘á»ng trên mặt đất và cả không khà mang theo má»™t cá»— khà thế như bà i sÆ¡n đảo hải nhằm và o Phương Vân áp tá»›i. Quyá»n thế lướt qua, từng phiến đá trên giáo trưá»ng cÅ©ng lung lay không thôi, trong hư không, mÆ¡ hồ lại có tiếng sấm sét!
- Hừ! Tả Thanh Long Tham Trảo Bát Thế, thức thứ tư, Thanh Long Bà n Tinh Chà ng Nguyệt Thế!
Phương Vân hừ lạnh má»™t tiếng, từ trên lưng ngá»±a nhảy lên, má»™t lần nữa hóa thà nh con Thanh Long khổng lồ dà i năm trượng, long vÄ© vừa vá»— tại hư không, không khà liá»n sụp đổ. Trên giáo trưá»ng dưá»ng như xuất hiện hình ảnh má»™t ngôi sao, con Thanh Long do Phương Vân biến thà nh dưá»ng như từ trong ngôi sao nà y bắn ra, hóa thà nh má»™t cá»— ánh sáng mà u xanh uốn lượn, cuồn cuá»™n cuốn cương khà cá»§a Dương Bưu và o trong.
Ầm!
Tiếng quát cá»§a Dương Bưu còn quanh quẩn ở chung quanh giáo trưá»ng thì hai ngưá»i cÅ©ng đã phân cao thấp. Chỉ nghe thấy má»™t tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Thân thể tráng kiện cá»§a Dương Bưu như diá»u đứt dây rá»›t xuống mặt đất, cương khà rối loạn tản và o không trung, bị ném má»™t cách nặng ná» tá»›i giáo trưá»ng.
- Tại sao có thể như váºy!
Dương Bưu quát to má»™t tiếng, trong miệng phun ra má»™t ngụm máu tươi. Lần nà y, tâm cá»§a hắn tháºt sá»± đã chết di. Nếu như nói đợt giao thá»§ lúc trước, hai ngưá»i còn chưa có phân cao thấp, thì lần nà y đã chân chÃnh phân cao thấp.
- Thua, hắn lại thua rồi!
Trên giáo trưá»ng, yên lặng như tá», vô số vương công tỠđệ trong lòng chấn động. Ở trước mặt bao ngưá»i, mặc dù chỉ có hai gã vương công tỠđệ chiến đấu, nhưng ý nghÄ©a sân xa ẩn chứa ở sau lại không chỉ đơn giản như váºy!
- Bình Äỉnh hầu không phải là đối thá»§ cá»§a Tứ Phương hầu!
Thắng lợi cá»§a Phương Vân giống như môt quả boom tấn, quăng và o trong lòng cá»§a các vương công tỠđệ tại đây. Tranh chấp cá»§a Bình Äỉnh hầu cùng Tứ Phương hầu, hầu như ai cÅ©ng biết cả. Tuy ngại pháp lệnh cá»§a Äại Chu, hai vị hầu gia chưa bao giá» giao thá»§. Nhưng lần nà y hai vị thế tá» cá»§a hầu phá»§ ra tay, cÅ©ng đã biết cao thấp cá»§a hai vị hầu gia!
Äỉnh Láºp SÆ¡n Hà Bát Thế lại không thể sánh kịp Tả Thanh Long Tham Trảo Bát Thế!
Äại Chu hoà ng triá»u dùng võ láºp quốc, kết quả như thế, còn ý nghÄ©a như thế nà o, rất nhiá»u sÄ© tá» cÅ©ng có thể Ä‘oán ra. Không Ãt vương công tỠđệ có gia cảnh cắm sâu ở trong quân đội liá»n biến đổi sắc mặt, ngay cả ở bốn phÃa giáo trưá»ng, các binh sÄ© chú ý tá»›i tráºn chiến nà y cÅ©ng biến sắc không thôi!
Thá»i tiết ở kinh thà nh đã thay đổi, sau hôm nay, không Ãt ngưá»i cÅ©ng muốn thay đổi láºp trưá»ng cá»§a mình!
- Dương Bưu, sau nà y trở vá», nhá»› dặn dò trên dưới trong phá»§. Sau nà y lúc nói chuyện, hãy cẩn tháºn má»™t chút, chỉ bằng Bình Äỉnh hầu phá»§ các ngươi, còn không có tư cách xem thưá»ng Tứ Phương hầu phá»§, xem thưá»ng Phương gia!
Má»™t chiêu đánh bại trưởng tá» Bình Äỉnh hầu Dương Bưu, Phương Vân rốt cuá»™c cÅ©ng có cảm giác hãnh diện. Vô số cả ngà y lẫn đêm khổ luyện, rốt cuá»™c cÅ©ng đã được hồi báo. Hôm nay, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng đã không cần cố kỵ những tá» tôn quý tá»™c nà y nữa. Bởi vì, bá»n há» không còn có tư cách nữa!
- Dương Bưu lại thua!
Cao Vi, Thái Phong sắc mặt trở nên khó cÆ¡i, hai ngưá»i thầm nghÄ© má»™t phen, tá»± cảm thấy mình cÅ©ng không có nắm chắc phần thắng sẽ thắng được Phương Vân.
- Lúc nà y má»›i chỉ hÆ¡n có má»™t tháng, mặc dù nói trên ngưá»i hắn có Äịa Cấp châu cá»§a Thanh Sưởng công chúa, nhưng là m sao có thể nhanh như váºy đã bước và o Cương Khà cảnh!
Thái Phong ngà y đó cÅ©ng đã chứng kiến năng lá»±c cá»§a Phương Vân. Và o lúc đó, Phương Vân cÅ©ng chỉ má»›i bước và o cảnh giá»›i Chân Khà cấp. Tuy chiến thắng Thanh Sưởng công chúa, nhưng cÅ©ng có chút phương pháp mưu lợi, không được tÃnh là bãn lãnh chân chÃnh.
Nhưng lần nà y, hoà n toà n bất đồng! Cứng đối cứng, không há» có chút may mắn nà o, Phương Vân đã dá»±a và o thá»±c lá»±c cá»§a chÃnh mình áp chế hoà n toà n Dương Bưu!
- Hơn một tháng, từ Chân Khà cấp đạt đến Cương Khà cảnh! Sau nà y còn có ai có thể áp chế hắn!
Thái Phong trợn to hai mắt, nhìn Phương Vân, trong lòng có chút cảm giác kinh hãi.
Äám ngưá»i Cao Vi, Thái Phong đồng thá»i đưa mắt nhìn Hứa Quyá»n. Trong đám thế tá» nà y, tu vi cá»§a Hứa Quyá»n là cao nhất.
- Thế tá».
Thái Phong giảm thanh âm xuống.
- Môi hở răng lạnh, nÆ¡i nà y chỉ có ngưá»i là Cương Khà đỉnh phong, có thể dá»… dà ng chiến thắng hắn. Ngăn cản hắn lại, không thể để hắn cứ như váºy mà đi.
Sá»± tăng cấp cá»§a Phương Vân quá nhanh, cho dù là có tu vi như hắn, cÅ©ng không dám tiến lên khiêu khÃch.
- Thế tá», má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘ang nhìn ngưá»i. Ở nÆ¡i nà y có thể đối phó vá»›i tên tiểu tỠđó, cÅ©ng chỉ có ngưá»i. Nếu như ngay cả ngưá»i cÅ©ng không ra tay, e rằng má»i ngưá»i sẽ hiểu lầm.
Cao Vi cÅ©ng thấp giá»ng nói, hắn cÅ©ng vô cùng cẩn tháºn, không dám chá»c giáºn Hứa Quyá»n. Nhưng ẩn ý ở phÃa sau cÅ©ng vô cùng rõ rà ng.
Hứa Quyá»n trong lòng khẽ chấn động, hắn cÅ©ng biết cùng là má»™t mạch quý tá»™c hầu, vui buồn có nhau. Nếu như ngà y hôm nay không xuất chiến, tương lai Bình Äỉnh hầu té ngá»±a, chỉ sợ là sẽ đến Mãng Hoang hầu nhà hắn. HÆ¡n nữa, trong triá»u cÅ©ng Ä‘ang thảo luáºn vá» chuyện Tứ Phương hầu lấn áp Quý tá»™c hầu. Nếu như ngà y hôm nay hắn không là m gì, thì sẽ mở lệ cho chuyện ngà y hôm nay, địa vị cá»§a quý tá»™c hầu nhất định sẽ bị ảnh hưởng nặng ná».
- Phương Vân, lưu lại đi!
Hứa Quyá»n nhẹ nhà ng giục bụng ngá»±a, Ä‘i lên hai bước, quát bảo Phương Vân Ä‘ang chuẩn bị rá»i di.
Phương Vân quay đầu lại thấy Hứa Quyá»n, trong lòng chấn động má»™t cái: "Hắn rốt cục vẫn phải xuất thá»§!"
Khác vá»›i Dương Bưu, từ trên ngưá»i cá»§a Hứa Quyá»n, Phương Vân cảm giác được má»™t cá»— uy hiếp mãnh liệt. Giống như là đang bị độc xà nhìn, vô cùng âm lãnh, không há» thoải mái chút nà o.
- Thế tỠcũng muốn xuất thủ sao? Dương Bưu xuất thủ là vì một viên Nhân Cấp châu, không biết thế tỠlà vì cái gì?
Phương Vân nhìn Dương Bưu Ä‘ang được mấy tên vương công tỠđệ đỡ dáºy, nói.
- Vốn chuyện nà y là chuyện cá»§a ngươi cùng vá»›i Dương Bưu, cùng ta không có liên quan. Nhưng bất kể như thế nà o, Bình Äỉnh hầu cÅ©ng là má»™t mạch quý tá»™c hầu, vá» tình vá» lý, ta cÅ©ng không thể để cho ngươi tiêu sái rá»i Ä‘i!
Hứa Quyá»n nói vô cùng bằng phẳng. Không có bất kỳ lý do nà o, chỉ là đạo bất đồng, lấy thân pháºn cá»§a hắn mà nói ra được lá»i nà y, cÅ©ng tÃnh là có khà độ.
Äầu ngón tay bắn ra, má»™t thanh nhuyá»…n kiếm rá»™ng hai ngón tay, mÅ©i kiếm lạnh giá, từ trong áo lấy ra. Hứa Quyá»n lạnh nhạt nói.
- Phương Vân, lấy vũ khà của ngươi ra đi!
- VÅ© khà cá»§a ta, chÃnh là quả đấm nà y, để ta lãnh giáo má»™t chút tuyệt há»c cá»§a thế tá» Ä‘i!
Phương Vân lạnh nhạt nói, mặc dù Hứa Quyá»n cho hắn áp lá»±c quá lá»›n, nhưng nếu đã khiêu chiến, hắn cÅ©ng sẽ không lùi bước.
Hứa Quyá»n lắc đầu, cưá»i khẽ.
- Phương Vân, ta không phải là Thanh Sưởng công chúa, sẽ không dễ dà ng là m ra những quyết định không khôn ngoan. Hôm nay mặc dù ngươi buông tha không chống cự, ta cũng sẽ không nương tay .
Vừa nói, tay trái cá»§a Hứa Quyá»n đặt trên kiếm, từ thân cá»§a nhuyá»…n kiếm mà nhẹ nhà ng bắn ra. Cả giáo trưá»ng, ngưá»i nà o cÅ©ng có thể nghe thấy má»™t tiếng 'Két" từ kiếm vang lên, đồng thá»i má»™t thân kiếm dà i sáu tấc cÅ©ng đã xuất hiện.
Oong!
Kiếm ý bà ng bạc khổng lá»›n lao như thá»§y triá»u từ trong ngưá»i Hứa Quyá»n phát ra, chung quanh khuôn viên sáu trượng, tất cả không khà đá»u Ä‘ang rung động, phạm vi nhìn cÅ©ng bắt đầu mÆ¡ hồ, ngay cả Hứa Quyá»n trước mặt cÅ©ng trở nên nhìn không rõ rồi.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhan VÅ©
01-04-2011, 06:43 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nươÌc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Chương 22: Phương Lâm Xuất Hiện
Dịch: [Băng] Lãnh
Nguồn: BLCÄ
- Kiếm khÃ!
Phương Vân khẽ biến sắc, lần đầu tiên có cảm giác không nắm chắc.
Các Vương công tỠđệ chung quanh thấy váºy cÅ©ng kinh hãi không thôi. Kiếm khà khác vá»›i kiếm cương. Kiếm cương chỉ cần đạt đến cương khà cấp là đủ. Nhưng kiếm khà thì lại cần kiếm thuáºt đạt đến má»™t cảnh giá»›i cá»±c cao, lấy thân kiếm là chấn động, kéo thêm hư không ở chung quanh, tăng thêm uy lá»±c cho kiếm khÃ. Cái nà y cÅ©ng giống như lúc Phương Lâm lấy thân mình phát ra Mãng Ngưu Quyá»n!
Kiếm thuáºt cá»§a Hứa Quyá»n rõ rà ng đã đạt tá»›i má»™t trình độ đăng phong tạo cá»±c. Thá»±c lá»±c như váºy, đã được gá»i là cương khà đệ nhất cấp!
- Phương Vân, tiếp chiêu đi!
Thân thể Hứa Quyá»n khẽ chấn động, nhẹ nhà ng từ trên lưng ngá»±a bay lên, phóng qua đầu ngá»±a, nhẹ nhà ng rÆ¡i trên mặt tuyết. Chỉ chiêu nà y thôi, Hứa Quyá»n đã hiển lá»™ trình độ khinh công không há» tầm thưá»ng.
Luyện kiếm, trá»ng yếu ở khinh công, sau đó, má»›i là luyện kiếm thuáºt!
Phương Vân Ä‘ang muốn xuất thá»§, lại nghe từ phÃa sau truyá»n đến từng tiếng vó ngá»±a.
- Phương huynh, không nên đáp ứng hắn! Không nên giao thủ cùng hắn!
Trương Anh đột nhiên từ trong đám ngưá»i phóng ngá»±a ra, lo lắng kêu lên.
- Phương huynh, không nên cùng hắn giao thủ!
Chu Hân cÅ©ng phóng ngá»±a ra, vẻ mặt lo lắng. Thấy nhiá»u sÄ© tá» lo lắng nhìn như váºy, hai ngưá»i rốt cuá»™c cÅ©ng bá» Ä‘i lo lắng trong lòng, từ trong đám ngưá»i kia lao ra.
- Trương Anh lui vá»!
- Chu Hân, ngươi muốn là m gì? Còn không lùi trở vỠcho ta!
Cao Vi, Thái Phong còn chưa kịp mở miệng quát bảo ngưng lại, thì đã có hai tên thiếu niên khà chất xuất chúng từ trong đám ngưá»i cưỡi ngá»±a ra, lá»›n tiếng quát lên.
- Thế Tá» Trung TÃn hầu Trương TÃn!
- Thế tỠThần Tiễn hầu Chu Viễn!
Trong đám ngưá»i có ngưá»i quen biết hai ngưá»i nà y, láºp tức nháºn ra thân pháºn hai ngưá»i nà y. Rất hiển nhiên, hai ngưá»i nà y cÅ©ng không muốn cuốn và o tranh chấp cá»§a Tứ Phương hầu cùng vá»›i quý tá»™c hầu.
- Phương huynh, đừng đáp ứng hắn! Äạt đến cảnh giá»›i Cương khà cảnh, hầu hết có thể phát huy được hết được uy lá»±c cá»§a kiếm thuáºt! Quyá»n cương cá»§a ngươi căn bản không ngăn được nhuyá»…n kiếm cá»§a hắn!
Trương Anh cÅ©ng không sợ đắc tá»™i vá»›i thế tá» trong gia tá»™c, láºp tức phóng ngá»±a, nhìn Phương Vân hô lên.
Quyá»n quáp, kiếm pháp, chưởng pháp....Ä‘á»u có các năng lá»±c đặc thù. Nhưng ở cảnh giá»›i cương khà cấp, thì chỉ có kiếm pháp là có uy lá»±c lá»›n nhất! Äặc Ä‘iểm cá»§a cương khÃ, chÃnh là cứng cáp không phá nổi. CÅ©ng chỉ có kiếm thuáºt là có thể Ä‘em đặc Ä‘iểm nà y phát huy hết toà n bá»™.
- Phản rồi, Trương Anh, ngươi ăn tim gấu gan báo phải không, ngay cả lá»i cá»§a ta cÅ©ng không nghe!
- Chu Hân, ngươi biết ngươi đang là m gì không hả? Ta thấy hay là ngươi cùng mẫu thân của ngươi muốn quay vỠphòng chứa củi hả?
Thế tỠThần Tiễn hầu quát lên.
Chu Hân khẽ giáºt mình, nhá»› tá»›i mẫu thân trong nhà , thở dà i má»™t tiếng, rốt cuá»™c cưỡi ngá»±a quay vá» sau, cùng lúc đó, Trương Anh cÅ©ng bị quát lui vá».
"Không thể đợi thêm nữa, đêm dà i lắm mộng!"
Hứa Quyá»n lo lắng Phương Vân lâm tráºn lùi bước, đột nhiên nhuyá»…n kiếm trong tay run lên, quát lá»›n.
- Phương Vân, đón kiếm đi!
Không đợi Phương Vân quyết định, Hứa Quyá»n láºp tức dáºm chân nhảy lên cao, má»™t kiếm quét ngang. Má»™t tiếng sấm khổng lồ đột nhiá»n truyá»n đến trong hư không, kiếm khà cuồn cuá»™n như biển dâng, nhằm Phương Vân mà quét tá»›i.
Một kiếm nà y, thế không thể đỡ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!
Chỉ thấy và o lúc Phương Vân sắp bị kiếm khà bá đạo cá»§a Hứa Quyá»n cuốn và o, dá»c theo giáo trưá»ng, đột nhiên truyá»n đến má»™t tiếng hô cuồng ná»™.
- Hứa Quyá»n, tiểu tạp chá»§ng nhà ngươi! Lấy thân pháºn cá»§a ngươi, mà lại Ä‘i khi dá»… đệ đệ cá»§a ta, ngươi cÅ©ng không ngại mất mặt sao!
Má»™t âm thanh vang dá»™i khắp giáo trưá»ng, chỉ thấy má»™t ngưá»i Ä‘ang cưỡi tuấn mã Ä‘ang xông nhanh tá»›i giáo trưá»ng. Gấp đến ná»—i, ngưá»i cưỡi ngá»±a dùng sức cá»§a má»™t mãng ngưu xông ngã hà ng rà o, mở ra má»™t con đưá»ng.
- Äại ca! Là đại ca!
Phương Vân mừng như Ä‘iên, hắn đã nháºn ra tiếng cá»§a đại ca Phương Lâm hắn.
- Phương Lâm! Lại là Phương Lâm! Hắn không phải Ä‘ang ở trên Thiên Xà SÆ¡n sao? Là m sao có thể xông tá»›i đây! Việc nà y không nên cháºm trá»…, láºp tức bắt lấy Phương Lâm!
Hứa Quyá»n thất kinh. Nếu như Phương Lâm nhúng tay và o, hắn sẽ không có cách nà o hạ thá»§ đối vá»›i Phương Vân. Hứa Quyá»n hét lá»›n má»™t tiếng, cương khà trong có thể trà o dâng, tốc độ kiếm khà cÅ©ng tăng vá»t lên, bông tuyết ở chung quanh cÅ©ng bị cuốn theo mạnh mẽ xông tá»›i Phương Vân.
- Hứa Quyá»n, ngươi muốn chết!
Phương Lâm ở trên ngá»±a thấy như váºy, trong lòng nổi giáºn. Äá»™t nhiên bá» ngá»±a, bay lên không trung, biến thà nh má»™t con cuồng Long hÆ¡n mưá»i trượng, nhanh như Ä‘iện bay vá» phÃa Hứa Quyá»n. Khoảng cách hÆ¡n mưá»i trượng, trong thoáng chốc đã Ä‘i tá»›i.
Ầm!
Ngưá»i chung quanh còn không thấy rõ, thì Phương Lâm đã trá»±c tiếp biến thà nh má»™t cuồng long va chạm vá»›i kiếm khi cá»§a Hứa Quyá»n. Chỉ nghe thấy ầm má»™t tiếng, kiếm khà đã bị chấn nát, Hứa Quyá»n kêu lên má»™t tiếng thất thanh, từ không trung rÆ¡i xuống, má»™t ngụm máu phun ra.
Má»›i vừa rÆ¡i xuống đất, Hứa Quyá»n hừ lạnh má»™t tiếng, nhuyá»…n kiếm trong tay lại lần nữa chấn động, má»™t lần nữa phát lên, mang theo má»™t lá»›p kiếm khà còn mạnh hÆ¡n lúc nãy, cuồn cuá»™n chém tá»›i thân ảnh ở ngay sân.
Phương Lâm lúc nà y má»›i ngạo nghá»… đứng ngay sân, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hứa Quyá»n Ä‘ang gà o thét đến. Lúc kiếm khà tá»›i gần, má»›i giÆ¡ tay lên, má»™t quyá»n đơn giản tung ra.
Ầm!
Hứa Quyá»n lần nà y còn thất bại nhanh há»›n. Má»™t quyá»n cá»§a Phương Lâm vừa tung ra, đã đánh cho kiếm khà xÆ¡ xác, cả ngưá»i Hứa Quyá»n lẫn kiếm Ä‘á»u bị đánh bay ra ngoà i, quỳ rạp xuống đất.
- Ta là m sao có thể bại bởi ngươi được!
Hứa Quyá»n đầu rá»§ xuống đất, rốt cuá»™c nói ra câu đầu tiên từ lần giao thá»§ đầu tiên đến nay. Tay hắn cầm kiếm dưá»ng như không tá»± chá»§ được, kịch liệt chấn động. Mạnh mẽ cắn răng má»™t cái, sắc mặt Hứa Quyá»n dữ tợn, ngá»a mặt lên trá»i phát ra má»™t tiếng hét dà i.
Ngâm!
Trong tiếng thét dà i đó, đầu tóc cá»§a Hứa Quyá»n tung bay, nhuyá»…n kiếm trong tay hiện lên kiếm khà mà u xám xịt. Trong cÆ¡n mưa kiếm khà đang rÆ¡i lất phất, không khà bị chấn gãy, bá»—ng xuất hiện má»™t con rắn độc hai đầu, má»™t con Thá»§y Há»a Viên Yêu, má»™t con Thuồng luồng má»™t sừng...hét lên khà n cả giá»ng, nhằm vá» Phương Lâm.
- Trảm Yêu Kiếm Cương Quyết!
Thế tá» Trung TÃn hầu Trương TÃn ở trong đám ngưá»i khẽ hô nhá», đã thấy Hứa Quyá»n sá» dụng tuyệt há»c cá»§a mình! Trảm Yêu Kiếm Cương Quyết, là tuyệt há»c cá»§a Mãng Hoang hầu, lúc sá» dụng tá»›i cá»±c Ä‘iểm, kiếm khà có thể hóa thà nh vô số yêu váºt Mãng Hoang, uy lá»±c vô cùng kinh khá»§ng.
- Hứa Quyá»n, ngươi đừng có mà hi vá»ng!
Phương Lâm hừ lạnh má»™t tiếng, không tránh không né. Lúc nhuyá»…n kiếm gần áp sát thân, trong cÆ¡ thể hắn đột nhiên phát ra má»™t vòng hà o quang Ä‘en nhánh. Tất cả kiếm khà khi tiến và o chung quanh ba trượng Phương Lâm, thì láºp tức như đá chìm đáy biển, biến mất vô ảnh vô tung!
- Khà Trà ng!
Dá»c theo giáo trưá»ng, đám binh sÄ© vừa nhìn thấy. Tâm thần bị chấn động mãnh liệt, phát ra má»™t tiếng kinh hô không thể ngỠđược.
Tu vi Khà Trà ng cấp, chÃnh là Thiên Phu trưởng trong quân đội Äại Chu cÅ©ng không có được. Chi có trong quân đôin tinh nhuệ cá»§a Äai Chu má»›i có được. Má»™t Thiên Phu trưởng, nếu chết thì thôi, nhưng binh lÃnh tinh nhuệ đạt đến Khà Trà ng cấp, từng ngưá»i Ä‘á»u là tà i bảo cá»§a Äại Chu, được triá»u đình coi trá»ng, không dá»… dà ng để cho tổn thất!
Má»™t binh lÃnh đứng gác giáo trưá»ng nhìn thấy khẽ nói, tháºt đúng là ngay cả xách già y cho Phương Lâm cÅ©ng không xứng!
Hứa Quyá»n cÅ©ng xuất thân từ thế gia võ há»c, khà trà ng cá»§a Phương Lâm vừa xuất ra, hắn liá»n hiểu, tá»± mình căn bản không phải là đối thá»§ cá»§a hắn. Trong lòng nảy sinh ý rút lui, nhưng đã không còn kịp rồi. Khà trà ng mà u Ä‘en chung quanh Phương Lâm bá»—ng sinh ra má»™t lá»±c hút khổng lồ, hút lấy Hứa Quyá»n giáºt Ä‘i và o.
Ầm!
Mặt đất chung quanh giáo trưá»ng bị chấn mạnh mẽ má»™t cái, tá»±a như có má»™t bà n chân lá»›n vô hình, mạnh mẽ đạp lên.
Khà trà ng tản Ä‘i, tráºn đấu kết thúc!
Phương Lâm giống như má»™t thiên thần đứng ngay giữa sân, dưới lòng bà n chân, chÃnh là đang dẫm lên Hứa Quyá»n Ä‘ang hấp hối. Trên ngưá»i cá»§a hắn, vết thương chồng chất, trong hà m răng máu cÅ©ng chảy ra. Mà ở tay phải cá»§a hắn, nhuyá»…n kiếm ba thước kia bị chấn thà nh từng Ä‘oạn, gãy nát.
Hứa Quyá»n sắc mặt thảm trắng như tá» giấy, hắn mở to ánh mắt, nhìn chằm chằm Phương Vân. Má»™t há»™c máu tưới phun ra ngoà i.
- A!
Thấy rõ tình hình trong sân, Thái Phong, Cao Vi, Dương Bưu cÅ©ng thay đổi sắc mặt, mặc dù ngá» tá»›i Hứa Quyá»n có thể bại, nhưng không ngá» lại bại hoà n toà n như váºy, đây đúng là hoà n toà n thảm bại!
- Ta mới ở đây không bao lâu, cả kinh thà nh nà y, hình như không có ai nhớ tới Phương Lâm cả thì phải?
Phương Lâm má»™t chân đạp Hứa Quyá»n, đôi mắt phát ra hung quang nhìn quanh, phà m là những vương công tỠđệ nà o bị hắn nhìn tá»›i, Ä‘á»u ấp a ấp úng thối lui, không ai dám nhìn mắt hắn.
- Hứa Quyá»n, lấy tu vi Cương Khà cấp cá»§a ngươi, những lá»i sau nà y cá»§a ta, ngươi tốt nhất vẫn là nên nghe má»™t chút. Như váºy, đối vá»›i ngươi má»›i có lợi!
Phương Lâm trên cao nhìn xuống, mắt nhìn Hứa Quyá»n, nói chuyện không chút khách khÃ.
Hứa Quyá»n sắc mặt tái nhợt, hung hăng ngó chừng Phương Lâm. Äôi môi vừa động, vừa muốn nói gì, lại thấy Phương Lâm cưá»i lạnh má»™t tiếng, chân phải ở trên ngá»±c Hứa Quyá»n dùng sức chúi xuống. Hứa Quyá»n kinh sợ nảy ra, hắn vốn là đang bị thương nặng, bị Phương Lâm chúi xuống trên vết thương, tại chá»— phun ra má»™t búng máu nước, hÆ¡i thở lại cà ng yếu á»›t.
- Thế tá»!
Dương Bưu kinh hô một tiếng.
Phương Lâm xoay chuyển ánh mắt, rÆ¡i và o trên ngưá»i Dương Bưu, đột nhiên cưá»i nói.
- Dương Bưu, tên phế váºt nhà ngươi, ở trên Thiên Xà SÆ¡n, ta có phải hay không dạy dá»— ngươi còn không đủ? Ngươi cÅ©ng rất thông minh, đánh không lại ta, liá»n không nói rá»i núi, xuống đây khi dá»… đệ đệ ta, không tệ đâu!
Nghe thấy Phương Lâm nhắc tá»›i tên mình, khóe mắt Dương Bưu cong lại, có cảm giác sợ hết hồn hết vÃa. Ở trên Thiên Xà SÆ¡n, hắn ăn quá nhiá»u Ä‘au khổ rồi, tháºt sá»± là sợ cái tên Phương Lâm nà y.
- Khà Trà ng cấp a! Lão Thiên là m sao lại ưu ái tên Ä‘iên Phương Lâm nà y như váºy! Kẻ Ä‘iên nà y, là m việc không có kiêng sợ gì, sau nà y còn có ai có thể áp chế hắn nữa!
Dương Bưu có cảm giác như là trá»i sáºp xuống. Trên Thiên Xà SÆ¡n, hắn cÅ©ng có động tay động chân, cố ý để cho thống lÄ©nh Thiên Xà SÆ¡n, lưu Phương Lâm lại.
- Dương Bưu, ngươi đừng có là m loạn, nÆ¡i đây chÃnh là giáo trưá»ng Äông Giao, chÃnh là lãnh địa hoà ng thất....
Dương Bưu đã có chút cảm giác kinh sợ, từ hồi nà o đến giá», chưa bao giá» hắn lại có cảm giác sợ như thế nà y.
- Hừ! Äúng là má»™t đám phế váºt! Mấy tháng trước, Dương Khiêm bị đệ đệ cá»§a ta dạy dá»— cho má»™t chuyến, hôm nay, ngay cả ngươi cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a đệ đệ ta. Äom đóm mà cứ muốn nhìn thấy hết má»i việc, tháºt không biết Bình Äỉnh hầu cha ngươi, tại sao phải tranh Ä‘ua vá»›i phụ thân ta ở trong quân đội.
Ồn à o!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ồ lên, chẳng ai ngá» rằng Phương Lâm lại bá đạo đến như váºy, có thể nói là vô cùng lá»›n lối. Trong các vương công tỠđệ ở kinh thà nh nà y, cÅ©ng lần đầu tiên có ngưá»i dám công khai chỉ trÃch má»™t vị tướng quân có quyá»n thế vương hầu.
Bình Äỉnh hầu a, đây chÃnh là quý tá»™c Äại Chu. Chân đạp mạnh má»™t cái, cả Äại Chu cÅ©ng phải chấn động a!
Dương Bưu, Dương Khiêm nghe váºy mặt xanh mét, nhưng bá»n hắn căn bản không dám phản bác, chỉ là m như là không có nghe thấy. Hai ngưá»i trong lòng hiểu rõ, Phương Lâm đây chÃnh là muốn chá»c giáºn bá»n hắn. Chỉ cần bá»n há» thiếu kiên nhẫn, hắn liá»n đạt được mục Ä‘Ãch.
"Äáng háºn a! Nếu không phải là tà i nghệ không bằng ngươi, ta háºn không thể không lên giết chết bá»n chúng!
Dương Bưu, Dương Khiêm trong lòng háºn đến ná»—i nghiến răng lại.
Phương Vân trong lòng cÅ©ng rất là thống khoái a, những thế tá» quý tá»™c hầu nà y cứ á»· tu vi võ đạo cao hÆ¡n mình, gia thế so vá»›i mình hiển hách hÆ¡n, không cố kỵ thân pháºn, ức hiếp mình. Hôm nay, đại ca cá»§a mình vừa xuất hiện, má»i ngưá»i liá»n bị chấn kinh, không dám nói gì cả! Cà ng là m Phương Vân cao hứng hÆ¡n là , sau khi từ biệt ở Tá» Long hoa viên đến giá», đại ca lại đột phá đến Khà Trà ng cấp!
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhan VÅ©
01-04-2011, 06:43 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nươÌc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Chương 23: Không HỠKiêng Kỵ
Dịch: [Băng] Lãnh
Nguồn: BLCÄ
- Ồn à o cái gì thế, im lặng cho ta!
Má»™t âm thanh như tiếng sét đánh vang dá»™i khắp giáo trưá»ng, trên giáo trưá»ng nhất thá»i yên lặng như tá». Kẻ Ä‘iên há» Phương nà y, cái gì cÅ©ng dám là m a! Cho dù bị hắn đánh tÆ¡i bá»i má»™t bữa, cÅ©ng không biết Ä‘i nói ở đâu.
- Cao Vi, Thái Phong, lúc ta không có ở đây, chÃnh các ngươi Ä‘i tìm phiá»n toái cho đệ đệ ta đúng không?
Ngón trá» thô to cá»§a Phương Lâm quét qua, hung hăng há»i.
Thấy ánh mắt cá»§a Phương Lâm đột nhiên chuyển dá»i tá»›i trên thân ngưá»i mình, Cao Vi, Thái Phong sợ đến ná»—i hết hồn hết vÃa, vá»™i và ng khoát tay nói.
- Chuyện nà y chúng ta không có liên quan. Nếu ngươi không tin có thể há»i lão đệ cá»§a ngươi, chúng ta căn bản là không có động tay động chân vá»›i hắn!
- Hừ! CÅ©ng là má»™t bá»n hèn nhát, bắt nạt kẻ yếu, đánh các ngươi cÅ©ng là m bẩn tay ta!
Bá»n ngưá»i Dương Bưu, Thái Phong, Cao Vi trong lòng dưá»ng như bị chá»c giáºn muốn nổi Ä‘iên lên, nhưng hiện tại bá»n chúng cÅ©ng không dám phản bác. Hứa Quyá»n có tu vi võ đạo mạnh nhất trong bá»n há» mà còn bị ngưá»i ta đánh như chó chết nằm ở dưới đất, vết xe đổ đó còn ở ngay trước mắt. Lấy thá»±c lá»±c cá»§a há», có Ä‘i tá»›i cÅ©ng chỉ là tá»± rước nhục.
- Tháºt là không cam lòng a, loại lá»— mãng như Phương Lâm nà y lại có thể đột phá đến Khà trà ng cấp!
Dương Bưu giáºn đến ná»—i hà m răng có thể cắn nát. Ai cÅ©ng nói là quyá»n đạo không cần toan tÃnh, chỉ cần tinh thần cùng vá»›i khà thế, nhưng mà ai chẳng biết, cÅ©ng phải cần ngá»™ tÃnh nữa, nhưng tại sao ngưá»i có tÃnh cách lá»— mãng như Phương Lâm, tại sao lần nà o hắn cÅ©ng có thể đột phá nhanh hÆ¡n so vá»›i kẻ khác!
- Mấy đám phế váºt các ngươi nghe cho kỹ đây, sau nà y không nên cứ mở miệng là tạp chá»§ng, ngáºm miệng là tiện chá»§ng. Chỉ bằng các ngưá»i các ngươi, còn lâu má»›i có đủ tư cách. Lần nà y tạm thá»i bá» qua các ngươi, sau nà y còn để cho ta biết, các ngươi thừa dịp ta không có ở đây, khi dá»… đệ đệ cá»§a ta, thì cho dù ta Ä‘ang ở trong quân ngoà i xa, ta cÅ©ng sẽ liá»u mạng bất chấp bị quân pháp xá» phạt, cÅ©ng phải xông vá» kinh nà y, chém chết mấy ngưá»i các ngươi! Nhá»› kỹ, không nên khiêu chiến sá»± kiên nhẫn cá»§a ta!
Ãnh mắt xoay chuyển, Phương Lâm ngẩng đầu nhìn đám ngưá»i ở trong sân, cao giá»ng nói.
- Tất cả các ngươi cÅ©ng nghe kỹ cho ta. Sau nà y, ngưá»i nà o còn dám đến gần bá»n há», nịnh bợ mấy ngưá»i bá»n há». CÅ©ng chÃnh là địch nhân cá»§a Phương Lâm ta, là địch nhân cá»§a Phương gia! Phà m những ngưá»i như thế, thì kết cục cá»§a Hứa Quyá»n sẽ là cá»§a các ngươi! Lão tá» gặp má»™t lần chÃnh là xá» má»™t lần!
Vừa nói, chân cá»§a Phương Lâm liá»n gảy lên, đưa Hứa Quyá»n Ä‘ang hấp hối ở dưới đất dạy, má»™t phát liá»n chụp lấy cổ. Cái mão ở trên đầu cá»§a Hứa Quyá»n đã bị chấn nát, trâm cà i tóc cÅ©ng đã bị chặt đứt, tóc dà i rối lên, hoà n toà n không có chút khà độ.
- Hứa Quyá»n, trước kia ta không có đánh ngươi, không phải bởi vì thân pháºn cá»§a ngươi là thế tá» Mãng Hoang hầu, mà là bởi vì má»i ngưá»i nước sông không phạm nước giếng. Nhưng mà , nếu ngươi đã ức hiếp ngưá»i Phương gia chúng ta, váºy cÅ©ng đừng có trách ta!
Thanh âm của Phương Lâm lạnh lùng như băng giá.
- Ha ha...
Hứa Quyá»n đột nhiên cưá»i lên, vừa cưá»i thì má»™t ngụm máu tươi lại á»c ra. Hắn hÃt và i hÆ¡i, khôi phục má»™t chút khà lá»±c, mở ná»a con mắt ra, ngoan độc nói.
- Phương Lâm, thá»±c lá»±c ta không bằng ngưá»i, lần nà y bại trong tay ngươi. Ta nháºn thua, ngươi nếu có bản lãnh thì má»™t quyá»n liá»n giết ta!
- Không nên!
Thanh âm cá»§a Hứa Quyá»n vừa ra, Cao Vi, Thái Phong liá»n sợ hãi. TÃnh tình cá»§a kẻ Ä‘iên há» Phương, căn bản không có sợ uy hiếp cá»§a bất kỳ kẻ nà o.
Quả nhiên, Phương Lâm ánh mắt lạnh lẻo, lạnh giá»ng nói.
- Tốt, Hứa Quyá»n. Ta thừa nháºn, ta đã xem thưá»ng ngươi...Nhưng mà , ngươi cÅ©ng xem thưá»ng ta!
Lá»i nà y vừa ra, bà n tay to cá»§a Phương Lâm xách cổ cá»§a Hứa Quyá»n, như Ä‘ang kéo má»™t con chó chết ra bãi tha ma. Nét mặt hắn hung ác, đằng đằng sát khÃ. Thấy thế, các thế tá» cÅ©ng sợ hết hồn hết vÃa.
- Phương Lâm, ngươi muốn là m gì? Ngươi không nên là m báºy a, dù sao hắn cÅ©ng là thế tá» Mãng Hoang hầu!
Dương Bưu sợ đến ná»—i run tay run chân, cái nà y là do hắn gây ra. Nếu như Hứa Quyá»n có xảy ra chuyện gì ngoà i ý muốn, lúc Mãng Hoang hầu trách tá»™i thì ngưá»i đầu tiên chịu tai há»a chÃnh là hắn.
Phương Lâm cưá»i lạnh, không có để ý, rồi liá»n kéo thân thể cá»§a Hứa Quyá»n Ä‘i ra ngoà i.
- Phương Lâm, ngươi điên rồi! Mau buông hắn xuống!
- Phương Vân, ngươi còn không ngăn cản đại ca cá»§a ngươi. Äại ca cá»§a ngươi không rõ là lẽ, không biết nặng nhẹ, chẳng lẽ ngươi cÅ©ng không hiểu sao? Ngươi muốn vén sá»± đối láºp cá»§a Mãng Hoang hầu cùng Tứ Phương hầu lên sao?
Thái Phong đột nhiên hét lá»›n, cả giáo trưá»ng, hiện tại cÅ©ng chỉ có Phương Vân có thể ngăn Phương Lâm được.
- Không phải là đã đối láºp rồi sao?
Phương Vân cãi lại má»™t câu, má»i ngưá»i nhất thá»i á khẩu không trả lá»i được.
Phương Vân cÅ©ng không có cỡi ngá»±a, bước nhanh tá»›i chá»— Phương Lâm. Äám ngưá»i rối rÃt tránh đưá»ng cho hai huynh đệ há» Phương Ä‘i.
- Huynh đệ Phương gia quả nhiên lợi hại, lần Äông Giao săn thú nà y còn ở tiếp theo. Nhưng sau hôm nay, cả kinh thà nh nà y, sợngoaifi hoà ng thất ra, cÅ©ng chẳng còn có ai dám khinh thưá»ng phụ tá» Phương gia nữa!
- Thế tỠMãng Hoang hầu trước giỠđược xưng là đệ nhất thế tỠQuý tộc hầu, không ngỠrằng, hắn đã thi triển đến kiếm khà mà cũng còn bị Phương Lâm dễ dà ng đánh bại! Sau nà y, không thể kết oán với huynh đệ nà y được.
Các loại ý niệm lần lượt xoay chuyển trong đầu má»i ngưá»i. Ngay cả thế tá» Trung TÃn hầu Trương TÃn, thế tá» Thần Tiá»…n hầu Chu Viá»…n cÅ©ng bắt đầu suy tư, bắt đầu suy nghÄ©, có phải hay không Ä‘iá»u chỉnh sách lược rồi. Quý tá»™c hầu tất nhiên không thể đắc tá»™i, nhưng phụ tá» Phương gia nà y cÅ©ng tiến bá»™ rất nhanh, cÅ©ng không thể đắc tá»™i được.
Nếu như triá»u đình sau nà y công nháºn Phương gia là quý tá»™c chân chÃnh cá»§a Äại Chu, ngà y sau, khi Phương gia tÃnh sổ, e rằng những ngưá»i hôm nay đắc tá»™i Phương gia, sợ rằng không thoát được.
Két!
Phương Lâm đứng ở ngay trên giáo trưá»ng, má»™t tay cầm lấy Hứa Quyá»n, má»™t tay cầm lấy má»™t cây cá», trên cây cá» có má»™t chữ 'Mãng' viết rất to, hiển nhiên đây là cá» hiệu cá»§a Mãng Hoang hầu.
- Hứa Quyá»n, ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi! Giết ngươi? -- váºy cÅ©ng quá tiện nghi ngươi!
Phương Lâm nói rồi bà n tay bắt đầu động Ä‘áºy, Ä‘em hết quần áo cá»§a Hứa Quyá»n xé hết, trần truồng, chỉ còn có má»™t cái quần lót. Sắc mặt cá»§a Hứa Quyá»n thay đổi, thất thanh nói.
- Phương Lâm, ngươi muốn là m gì?
Phương Lâm căn bản không có để ý, Ä‘em mấy sợi dây đến, Ä‘em Hứa Quyá»n cá»™t và o cá»™t cá», sau đó má»™t tay giÆ¡ cá»™t cá», dá»±ng thẳng xuống, mạnh mẽ cắm xuống đất.
Là m xong những thứ nà y, Phương Lâm má»›i ngẩng đầu lên , khóe miệng cưá»i má»™t tiếng.
- Hứa Quyá»n, ngươi không phải là không sợ chết sao? Váºy thì nếm thá» cảm giác so vá»›i chết còn khó chịu hÆ¡n Ä‘i! Tất cả má»i ngưá»i nghe kỹ, đại thế tá» muốn tại giáo trưá»ng hóng mát, trong vòng hai canh giá», ai dám Ä‘em hắn xuống, lão tá» sẽ bắt ngưá»i đó chịu thay.
- Phương Lâm, ngươi sẽ vì quyết định cá»§a ngà y hôm nay mà hối háºn!
Hứa Quyá»n mặt mà y méo mó, rốt cuá»™c khà n cả giá»ng mà gà o thét.
Phương Lâm tÃnh toán vô cùng tốt, má»™t chiêu kia cá»§a Phương Lâm đã là m cho cương khà cá»§a hắn rối loạn. Ãt nhất trong vòng hai canh giá», hắn không có cách nà o khôi phục lại, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có ý nghÄ©a, hắn phải chịu sá»± sỉ nhục bị treo ở cá»™t cá» trong hai canh giá».
- Hừ!
Phương lâm đưa lưng quay vá» cá»™t cá», lấy cá» xà vo thà nh má»™t cục, bắn Ä‘i ra sau, rÆ¡i và o trong miệng cá»§a Hứa Quyá»n vô cùng chuẩn xác. Vị Äại thế tá» luôn nổi danh là ưu dã, tiêu diêu nà y giỠđây giãy dụa cà ng lúc cà ng Ä‘iên cuồng.
- Kẻ Ä‘iên Phương gia, quả nhiên không kiêng sợ gì, không được chêu trá»c hắn!
- Võ công cá»§a hắn tiến bá»™ nhanh như váºy, là m việc lại không há» có chút cố kỵ, háºu quả khi trêu chá»c hắn so vá»›i những vị đại thế tá» kia còn đáng sợ hÆ¡n nhiá»u!
Má»i ngưá»i trên giáo trưá»ng, thấy tình cảnh như váºy liá»n vô cùng kinh hãi. Hứa Quyá»n cho dù nói như thế nà o cÅ©ng là sÄ© tỠđứng đầu trong kinh thà nh, Phương Lâm là m váºy so vá»›i việc giết hắn còn khó coi hÆ¡n.
Bá»n ngưá»i Thái Phong, Cao Vi, Dương Bưu lại là vô cùng sợ hãi nhìn Phương Lâm, Phương Lâm là m việc quái đản, so vá»›i võ lá»±c cá»§a hắn cà ng là m cho ngưá»i ta sợ hãi. Bị hắn là m như váºy, cái gì gá»i là mặt mÅ©i Ä‘á»u mất hết rồi, sau nà y là m thế nà o mà đi ra ngoà i gặp ngưá»i khác được.
Cảm giác thấy ánh mắt cá»§a mấy ngưá»i đó, Phương Lâm đột nhiên dừng bước, thân thể nghiêng lại, ánh mắt nheo lại nói.
- Cao Vi, nếu các ngươi có gan, cứ thỠthả hắn xuống! Hừ!
Cuối cùng hừ lạnh má»™t tiếng, ý nghÄ©a không rõ, uy hiếp mưá»i phần.
- Äệ đệ, Ä‘i theo ta!
Trở lại bên cạnh Phương Vân, Phương Lâm khoác lấy bả vai Phương Vân, dắt chiến mã, Ä‘i ra ngoà i giáo trưá»ng. Các vương công tỠđệ chung quanh không ai dám ngăn cản, rối rÃt tránh ra.
- Äại ca, ngưá»i trở vá» rồi sao. Ta tưởng mùa đông nà y ngươi sẽ ở trên Thiên Xà SÆ¡n rồi chứ.
Hai huynh đệ Ä‘i tá»›i má»™t gò núi ven giáo trưá»ng, Phương Vân vẻ mặt vui vẻ nói.
- Ha hả, tu vi cá»§a đại ca ngươi đã là khà trà ng cấp. Tu vi nà y, đứng ở trong quân đội Äại Chu đã gia nháºp binh lÃnh tinh nhuệ. Nên thá»i gian vừa tá»›i là được xuống núi thôi.
Phương Vân nắm tay lại cao hứng đấm và o Phương Vân mấy quyá»n.
- Nhưng mà ngươi, mấy tháng không gặp, đã đạt đến cương khà cấp rồi. Tháºt là m cho đại ca cao hứng quá.
- Äại ca, ngươi cÅ©ng không phải đã đạt đến Khà trà ng cấp rồi sao?
Phương Vân cưá»i cưá»i, liá»n Ä‘em chuyện xảy ra trong mấy tháng vừa qua nói cho Phương Lâm biết.
- Thì ra ngươi cầm Nhân cấp châu cá»§a Dương gia, không trách Dương Bưu lại Ä‘i kiếm phiá»n toái vá»›i ngươi. Nhân cấp châu thì cÅ©ng được Ä‘i, không nghÄ© tá»›i, ngay cả Äịa Cấp châu cá»§a Thanh Sưởng công chúa mà ngươi cÅ©ng lấy được. Ha ha, đại ca ngươi năm đó tu luyện, cÅ©ng đã sá»›m thèm thuồng viên Äịa cấp châu cá»§a nà ng, đáng tiếc tuổi tác lại lá»›n hÆ¡n nà ng nhiá»u, nên không dám ra tay!
Có loại bảo bối như Äịa Cấp châu, cá»™ng vá»›i sá»± tu luyện khắc khổ cá»§a Phương Vân, Phương Lâm rốt cuá»™c đã hiểu tại sao đệ đệ mình lại tiến bá»™ nhanh như váºy, đã đạt tá»›i được Cương Khà cảnh.
- Äúng rồi, đại ca.
Phương Vân chỉ Hứa Quyá»n Ä‘ang ở cá»™t cá», Ä‘ang tru lên, giãy dụa Ä‘iên cuồng trong gió lạnh, nói.
- Chúng ta là m như váºy không có vấn đỠgì chứ? Dù sao, Mãng Hoang hầu cÅ©ng không phải là Bình Äỉnh hầu, chúng ta là m vá»›i Hứa Quyá»n như váºy, e rằng sẽ động tá»›i luôn cả Bình Äỉnh hầu.
Phương Lâm thu nụ cưá»i lại, thần sắc nghiêm túc nói.
- Äệ đệ, việc là m cá»§a đại ca hôm nay nhìn qua có vẻ lá»— mãng nhưng tháºt ra cÅ©ng đã có tÃnh toán rồi. Ngươi tu luyện quá muá»™n, có nhiá»u chuyện trong kinh thà nh còn không rõ. Lấy tu vi cá»§a ngươi hôm nay, đã chế trụ được Dương Bưu đã coi như là không tồi. Nhưng dù sao mạch Quý tá»™c hầu vẫn còn có cao thá»§, giống như là Hứa Quyá»n nà y, không phải ngươi có thể đối phó được!
- Lần nà y, coi như là ta đến kịp. Bằng không, Hứa Quyá»n đã đã thương ngươi rồi. Nhưng mà , không phải lúc nà o ta cÅ©ng đến kịp thá»i như váºy cả. Sau mùa đông nà y, ta láºp tức đã bị Ä‘iá»u đến trong quân, trước khi Ä‘i, ta phải kinh sợ má»™t số cao thá»§ ngầm trong kinh thà nh. Nếu như muốn đối phó ngươi thì phải qua ải Phương Lâm ta! Như váºy, khi bá»n hắn động thá»§ cÅ©ng phải nghÄ© đến kết quả khi chá»c giáºn và o Phương gia ta, trong lòng má»›i có chút cố kỵ! Äệ đệ, đại ca tháºt sá»± là không thể không lo lắng cho ngươi a!
Trên gò núi tuy gió lạnh thổi và o, nhưng Phương Vân lại cảm giác thấy ấm áp trong lòng. Hắn hiểu được, đại ca là m váºy chÃnh là vì muốn Ä‘em má»i ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i chú ý lên hắn, có váºy thì trong tương lai mình sẽ gặp Ãt địch nhân hÆ¡n.
- Äại ca, cảm Æ¡n ngươi.
Phương Lâm lắc lắc đầu, dùng sức ôm lấy Phương Vân nói.
- Äệ đệ, ngươi có thể có tiá»n đồ như váºy, Ä‘ai ca tháºt lòng cao hứng. Chúng ta là huynh đệ, đã là huynh đệ thì không cần nói lá»i cảm Æ¡n. Äối vá»›i đại ca cá»§a ngươi, có ba ngưá»i quan trá»ng nhất, má»™t là ngươi, hai là mẫu thân, ba là phụ thân. Bất cứ ai đụng chạm tá»›i các ngươi, trong lòng đại ca sẽ vô cùng khó chịu, so vá»›i chÃnh ta bị thương còn muốn khó chịu hÆ¡n!
- Äại ca, ngươi yên tâm Ä‘i. Sau khi ngươi và o quân đội, ta sẽ chiếu cố mẫu thân, sẽ không để cho mẫu thân phải chịu á»§y khuất!
Phương Vân nói.
- Ừ, đại ca tin tưởng ngươi có thể là m được...Không nói những lá»i nà y nữa, đây là lần đầu tiên ngươi tham gia Äông Giao săn bắn à , má»™t lát nữa, đại ca liá»n theo ngươi má»™t chút.
Phương Lâm cưá»i to nói.
- Äúng rồi.
Ãnh mắt Phương Vân sáng lên.
- Äại ca, ta giá»›i thiệu hai vị bằng hữu cho ngươi biết.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhan VÅ©
01-04-2011, 06:44 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nươÌc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Chương 24: Cấm Quân Äại Chu
Dịch: [Băng] Lãnh
Nguồn: BLCÄ
Phương Vân vừa nói vừa vẫy tay vá» phÃa giáo trưá»ng.
- Trương Anh, Chu Hân tới đây.
Trương Anh, Chu Hân cÅ©ng cách đó không xa, Phương Lâm biểu hiện thân thá»§ lợi hại là m cho hai ngưá»i há» cá»±c kỳ hưng phấn. Hai ngưá»i bá»n hỠđã sá»›m coi mình chung má»™t thuyá»n vá»›i Phương Vân, thấy đại ca Phương Vân như váºy, hai ngưá»i cÅ©ng tá»± coi mình có má»™t ngưá»i đại ca lợi hại như thế, rất là cao hứng. Nhìn thấy Phương vân ngoắc tay, hai ngưá»i mừng rỡ, láºp tức giục ngá»±a Ä‘i qua.
Cùng lúc đó, má»™t bên khác cá»§a giáo trưá»ng.
- Là m sao bây giá»? Chẵng lẽ cứ để thái tá» bị treo ngược lên cá»™t cá» như váºy sao?
Cao Vi giá»ng căm háºn nói, sắc mặt xanh mét.
- Còn có thể là m sao? Kẻ điên Phương gia kia vẫn đang nhìn qua đây!
- Hừ! Thái Phong, chuyện nà y đúng là do ta dá»±ng lên. Nhưng mà , ngươi cÅ©ng đừng nghÄ© ở má»™t bên mà xem náo nhiệt. Ngươi chá»› quên là ngươi cÅ©ng ở đây. Nếu có trách tá»™i xuống, ngươi cÅ©ng không thoát khá»i tá»™i liên quan đâu!
Dương Bưu hung dữ nhìn Thái Phong.
- Tốt, coi như ngươi lợi hại, váºy ngươi qua thả thái tá» xuống Ä‘i a!
Thái Phong giáºn tÃm mặt.
- Ngươi!
Mắt cá»§a Dương Bưu phát há»a.
- Thôi đi, giỠkhông phải là lúc nội bộ tranh đấu nhau.
Cao Vi vá»™i và ng Ä‘em hai ngưá»i tách ra.
- Nghĩ cách gì đi a!
- Ta có một chủ ý,
Lúc nà y đây, Lý Thần đứng ra nói chuyện.
Lần Äông Giao săn thú nà y, đại diện cho Trấn Quốc hầu phá»§ chÃnh là con thứ Lý Thần, cÅ©ng giống như thế tá» Lý Nghiá»…m, Lý Thần là do chánh thê cá»§a Trấn Quốc hầu sinh ra. Lần Äông giao săn thú nà y, Lý Thần cảm thấy mình là con thứ, thân pháºn có khác vá»›i các vị thế tá» khác, cố ý tạo ra khoảng cách so vá»›i bá»n há». Äám ngưá»i Cao Vi cÅ©ng có nói tá»›i hắn mấy lần, không thấy hiệu quả nên cÅ©ng thôi. Thá»±c chất đám ngưá»i Cao Vi đối vá»›i hà nh động biết Ä‘iá»u cá»§a Lý Thần cÅ©ng là có chút tán thưởng.
Lúc Phương Vân và o giáo trưá»ng, Lý Thần cÅ©ng chỉ có nói và i câu, rồi sau đó không há» mở miệng nữa. Thêm việc cách ăn mặt cá»§a Lý Thần cÅ©ng không khác so vá»›i các vương công tỠđệ khác lắm, và vẫn luôn duy trì khoảng cách so vá»›i đám ngưá»i thế tá» nên Phương Vân cÅ©ng không có chú ý tá»›i hắn lắm. Cho rằng hắn má»™t ngưá»i không liên quan gì.
- Lý Thần, ngươi có chủ ý gì hay?
Cao Vi há»i.
- Thế tá» không phải có má»™t đưá»ng huynh giống nhau gá»i là Hứa Thuáºn sao? Nếu như hắn biết thế tá» Ä‘ang bị treo ở cá»™t cá», sợ rằng sẽ láºp tức chạy tá»›i!
Lý Thần không có nói nhiá»u, nhưng rất có phân lượng.
Hứa Thuáºn, là con cá»§a bá phụ Hứa Quyá»n, là bá tước Äại Chu, hôm nay khoảng hai mươi tuổi.
Äám ngưá»i Cao Vi láºp tức nhá»› tá»›i ngưá»i nà y, vị Hứa Thuáºn nà y đã từng lãnh binh Ä‘i đánh giặc, hôm nay cÅ©ng là má»™t cưá»ng giả Khà trà ng cấp!
Má»i ngưá»i hai mắt tá»a sáng,
- Dương Khiêm, ngươi lại đây.
Dương Bưu đột nhiên quay đầu lại nhìn vẻ mặt sợ hãi rụt rè của Dương Khiêm.
Dương Khiêm biết chuyện không tốt, trong lòng tìm cách kéo dà i thá»i gian, Ä‘i tá»›i vô cùng cháºm. Äá»™t nhiên Dương Bưu hừ lạnh má»™t tiếng, Dương Khiêm trong lòng run lên, vá»™i và ng chạy tá»›i.
- Äại ca, ngưá»i gá»i ta?
Dương Khiêm vẻ mặt đau khổ nói.
- Ngươi, láºp tức cỡi ngá»±a Ä‘i tìm đưá»ng huynh Hứa Thuáºn cá»§a thế tá» Hứa Quyá»n cho ta. Ngươi nói vá»›i hắn, thế tá» Hứa Quyá»n Ä‘ang bị treo cá»™t cá», Ä‘ang chá» hắn tá»›i cứu! Äi Ä‘i!
Dương Bưu phất phất tay, Dương Khiêm không dám cháºm trá»…, láºp tức giục ngá»±a chạy như Ä‘iên.
- Oh?
Phương Vân Ä‘ang cùng Phương Lâm, Chu Hân, Trương Anh nói chuyện vá»›i nhau, đột nhiên thấy Dương Khiêm giục ngá»±a chạy Ä‘i, láºp tức suy nghÄ©.
- Dương Khiêm rá»i Ä‘i, chắc là đi tìm viện binh.
Phương Vân nói.
- Äể cho hắn Ä‘i Ä‘i. Các đệ tá» thế gia đạt tá»›i Cương khà cảnh ta nắm rõ như lòng bà n tay. Hắn Ä‘i tìm ai, cÅ©ng là vô dụng.
Phương Lâm ở trên cao nhìn xuống, nhìn lướt qua đám ngưá»i Cao Vi Ä‘ang tụ táºp lại, lạnh nhạt nói.
Phương Lâm nói lá»i nà y thá» Æ¡ không để ý, hai ngưá»i Trương Anh, Chu Hân nghe váºy nhiệt huyết sôi trà o.
"Không ngá» rằng Phương Vân còn có ngưá»i đại ca lợi hại như váºy! Sau nà y có hắn che chở, sợ rằng thái tá» trong nhà cÅ©ng không dám là m gì."
"Tháºt là lợi hại a! Lấy thân pháºn cá»§a Phương Lâm, nếu như sau nà y nói lên má»™t câu, sợ rằng cuá»™c sống sau nà y cá»§a ta cÅ©ng sẽ khá hÆ¡n nhiá»u!"
Hai ngưá»i trong lòng thầm nghÄ©. Tinh thần cùng khà thế cÅ©ng thay đổi hẳn, khác xa so vá»›i phong thái sợ hãi rụt rè lúc trước!
......
Ná»a nén hương sau, Dương Khiêm mang theo má»™t thanh niên hÆ¡i thở trầm ổn tá»›i giáo trưá»ng. Ngưá»i trẻ tuổi nà y sống mÅ©i cao thẳng, ánh mắt sắc bén, là m cho ngưá»i ta cảm giác đây là má»™t ngưá»i rất có mưu kế.
- Thế huynh, ngươi đã đến rồi!
Thấy ngưá»i nà y, đám ngưá»i Cao Vi, Thái Phong, Dương Bưu như thấy được cứu tinh, vá»™i và ng nghênh đón.
- Ừ.
Hứa Thuáºn khẽ gáºt đầu, nói chuyện không nhanh không cháºm, tá»± có má»™t cổ phong độ.
- Thế huynh, ngươi tá»›i tháºt đúng lúc. Thế tá» bị treo trên cá»™t cá» nãy giá», chúng ta trước tiên cứu thế tá» xuống trước đã.
Dương Bưu thở phà o nhẹ nhá»m, nói.
- Không vội.
Hứa Thuáºn lại là vung tay lên, ngăn trở má»i ngưá»i.
- Cái gì???
Äám ngưá»i Cao Vi, Thái Phong, Dương Bưu, Lý Thần má»™t chút liá»n mắt choáng váng, tưởng mình Ä‘ang nghe lầm.
- Mặt mÅ©i cá»§a thế tá» sá»›m đã mất hết, cứu sá»›m má»™t khắc, hay cứu trá»… má»™t khắc cÅ©ng không có gì khác nhau. Không cần thiết vì sá»›m má»™t chút thá»i gian mà kinh động tá»›i tên Phương Lâm kia!
Hứa Thuáºn thản nhiên nói, giá»ng nói chân tháºt đáng tin, là m cho ngưá»i có cảm giác tin tưởng.
- Váºy...cứ tùy theo thế huynh Ä‘i. Chỉ là , nếu thế tá» có trách, chúng ta đảm đương không nổi à .
- Vô phương.
Hứa Thuáºn nhẹ nhà ng khoát tay, thần sắc không quan tâm nói.
- Chuyện nà y, ta sẽ giải thÃch vá»›i hắn!
Äám ngưá»i Thái Phong lúc nà y má»›i yên lòng lại.
Trấn an xong ba ngưá»i, ánh mắt cá»§a Hứa Thuáºn lại đảo qua, xuyên qua đám ngưá»i, rÆ¡i và o trên ngưá»i Phương Lâm.
- Ngưá»i kia, chÃnh là Phương Lâm sao?
Cảm ứng cá»§a cao thá»§ vô cùng nhạy cảm, dưá»ng như là ngay lúc Hứa Thuáºn nhìn sang, Phương Lâm cÅ©ng cảm ứng được rồi. Asnhh mắt quét tá»›i má»™t chút, rồi Hứa Thuáºn láºp tức dá»i Ä‘i chá»— khác.
- Tháºt là lợi hại! Tuổi không lá»›n, mà tu vi võ đạo tháºt không tồi!
Hứa Thuáºn trong lòng chấn động má»™t cái, biết ngưá»i nà y quả nhiên không thể khinh thưá»ng.
- Ngưá»i kia hẳn là cứu tinh do Dương Khiêm mang tá»›i.
Phương Vân cÅ©ng cảm thấy có Ä‘iá»u khác lạ, nhìn qua, ánh mắt láºp tức táºp trung trên ngưá»i Hứa Thuáºn gần Dương Khiêm.
- Không cần lo lắng, ngưá»i nà y, ta trấn áp được! Chá» má»™t chút xem sao, chỉ cần hắn dám Ä‘em Hứa Quyá»n xuống, ta láºp tức đánh chết hắn!
Phương Lâm cao giá»ng nói, trong giá»ng nói mang Ä‘áºm ý định sát phạt.
- Phương gia, từ lúc nà o mà có ngưá»i quái váºt như váºy!
Hứa Thuáºn vốn cho là đối phương má»›i chỉ và o Khà trà ng cấp, tu vi không sâu. Nhưng từ lúc nhìn thoáng qua, trong lòng chấn động không thôi. Lấy tu vi cá»§a hắn, lại là nhìn không thấu được thá»±c lá»±c cá»§a Phương Lâm đến đâu.
Không khà bắt đầu đóng băng lại, Phương Lâm cÅ©ng không có nói chuyện, ánh mắt ngó chừng Hứa Thuáºn. Cao Vi cảm thấy bị nhìn chằm chằm, không được tá»± nhiên cho lắm, nhưng cÅ©ng không có cách nà o. Võ đạo đạt tá»›i Khì Trà ng cấp là có thể biến đổi công kÃch cá»§a đối thá»§, không cùng má»™t cảnh giá»›i thì không tham gia được, nếu không nghe lá»i thì cho dù nhân số có nhiá»u đến đâu Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ là vô nghÄ©a!
Ầm ầm!
Và o lúc nà y đây, mặt đất bá»—ng bị chấn động. Ở phÃa tây cá»§a giáo trưá»ng, má»™t đống cương thiết như nước lÅ© cuốn tá»›i, chung quanh đống cương thiết đó mÆ¡ hồ có thể thấy không khà chung quanh bị chấn động, trong đống cương thiết có thể má» hồ thấy được vô số thiết kỵ cá»§a Äại Chu Ä‘ang phóng tá»›i.
- Cấm quân! Cấm quân triá»u đình tá»›i!
Cảm nháºn được cá»— hÆ¡i thở mãnh liệt nà y, má»™t đám vương công tỠđệ kinh hô lên. Äông giao săn thú, chỉ có sau khi cấm quân cá»§a triá»u đình xuất hiện thì má»›i chân chÃnh bắt đầu.
Ầm ầm!
Tiếng vó ngá»±a cà ng lúc cà ng gần, cả giáo trưá»ng Ä‘á»u bị gót sắt là m cho chấn động. Vô số ánh mắt nhìn và o nÆ¡i xa, vừa kÃnh sợ, vừa hâm má»™. Quân đội mạnh nhất cá»§a Äại Chu, không thể nghi ngá» chÃnh là cấm quân bảo vệ kinh thà nh. Cấm quân cá»§a triá»u đình, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u là cưá»ng giả tráºn pháp cấp. Cưá»ng giả như váºy, đặt ở trên sa trưá»ng, cÅ©ng có thể tá»± má»™t mình đảm đương má»™t tráºn phÃa. Nhưng ở bên trong kinh thà nh, cÅ©ng chỉ là má»™t thà nh viên không tiếng tăm trong cấm quân.
- Không hổ là quân đội cưá»ng hãn nhất cá»§a Äại Chu! Cái loại sát khà lâu ngà y trên chiến trưá»ng nà y lại có thể là m chấn động không khÃ!
Phương Vân ở trên gò núi, tán thưởng nói. Trong mắt hắn, các cấm quân Äại Chu nà y, mÆ¡ hồ hòa thà nh má»™t, giống như má»™t bà n tay to vô hình, là m chấn động cả không khà chung quanh, giống như là má»™t loà i Äằng xà thá»i thượng cổ, uốn lượn khắp bầu trá»i! Äây chÃnh là má»™t trong những biểu hiện đặc trưng cá»§a quân đội!
Äằng xà thượng cổ vừa có thể bay, vừa có thể phun lá»a...vô cùng lợi hại!
- Äông Giao săn thú lần nà y, ngưá»i chịu trách nhiệm hẳn là Tà o Báo đại tướng quân!
Phương Lâm nhìn nÆ¡i xa nói. Cấm quân cá»§a triá»u đình được chia là m tám chi quân đội, má»—i má»™t chi mang má»™t danh hà o trong tám loại hung váºt. Mà Tà o Báo đại tướng quân chÃnh là thống lÄ©nh Äằng Xà quân.
Quả nhiên, ở trong thiết kỵ đằng xa, có má»™t cây cá» lá»›n giÆ¡ lên, cá» mà u Ä‘en, có viá»n và ng, bên trong trương ương có thêu chữ 'Tà o' tháºt to. Ở ngay trước cây cá» lá»›n, có má»™t gã mặc giáp Ô Kim Tá»a mà u tÃm, Ä‘ang cưỡi ngá»±a tung bay, Hán tá» nà y mặt vuông, râu ngắn, da mà u đồng cổ, là m cho ngưá»i ta có cảm giác cưá»ng hãn dị thưá»ng.
Tà o Báo cưỡi má»™t con đại mã mà u Ä‘en, cao khoảng tám thước, so vá»›i những chiến mã bình thưá»ng lại muốn cao hÆ¡n má»™t cái đầu. Toà n thân ngá»±a mặc chiến giáp huyá»n thiết, trên chiến giáp có nhiá»u chá»— loang lá»—, hiển nhiên đây là chiến tÃch nÆ¡i sa trưá»ng!
- Láºp tức mang thế tá» Ä‘i, không thể để cho đại tướng quân thấy!
Hứa Thuáºn đột nhiên cưỡi ngá»±a Ä‘i, chém gãy cây cá», tháo Hứa Quyá»n xuống, giao cho Dương Khiêm.
Dương Khiêm sắc mặt tối sầm, nhưng căn bản là không có phản kháng. Láºp tức mang theo Hứa Quyá»n đã ngất Ä‘i chạy ra ngoà i.
Phương Lâm nhìn lướt qua, cÅ©ng không có ngăn cản. Hứa Quyá»n bị là m nhục cÅ©ng đủ rồi, mục Ä‘Ãch đạt tá»›i, không cần thiết lại Ä‘i so Ä‘o.
Mà những chiến mã dưới chân cá»§a các cấm quân cÅ©ng là thượng hạng, chỉ trong chốc lát, Cấm quân Äại Chu vốn cách giáo trưá»ng năm ngà n trượng, đã như sóng biển mang theo má»™t cá»— hÆ¡i thở âm lãnh lao và o giáo trưá»ng.
A!
Trong tiếng kinh hô, má»™t gã vương công đệ tá» rối rÃt giục ngá»±a lui vá» sau. Sắc mặt bá»n há» tái nhợt, thần sắc bất định, giống như là vừa thấy ác má»™ng.
Äằng xà , là dị chá»§ng thá»i thượng cổ. Là hung váºy mang theo sá»± hoảng sợ, yêu tà , âm độc...đến cho ngưá»i khác. Những vương công đệ tá» vốn sống lâu dà i trong an nhà n sung sướng, sao có thể chịu được loại hÆ¡i thở âm u nà y. Má»i ngưá»i Ä‘á»u rối rÃt tránh ra.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhan VÅ©
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Bboo ,
be_u ,
hoangviet1808 ,
khachdatinhvn ,
LinhLam ,
nghiamap199 ,
ngocson ,
nhuykiem ,
tkthi ,
typhoon1980 ,
vantua2th
01-04-2011, 06:44 PM
Cẩm Y VệMa Vương Hữu Tình
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Miền Tây sông nươÌc
Bà i gởi: 1,528
Thá»i gian online: 13 giá» 32 phút 44 giây
Thanks: 468
Thanked 15,450 Times in 1,145 Posts
Chương 25: Bắt Äầu Săn Bắn
Dịch: [Băng] Lãnh
Nguồn: BLCÄ
- Ngừng!
Cánh tay phải cá»§a Tà o Báo đại tướng quân giÆ¡ lên, mấy ngà n cấm quân triá»u đình láºp tức chỉnh tá» dừng lại. Tà o Báo đại tướng quân vẻ mặt nghiêm túc, thúc và o bụng ngá»±a dưới háng, Ä‘oà n thiết kỵ giống như há»a diá»…m địa ngục Ä‘ang cháy xông và o giáo trưá»ng. Lúc Ä‘i ngang qua cá»™t cá» bị gãy, lạnh lùng hừ má»™t tiếng.
Äông Giao săn thú, hằng năm Ä‘á»u có sá»± tranh chấp lá»›n nhá». Nhưng chỉ cần những tranh chấp nà y kết thúc trước khi săn thú, hoà ng thất cÅ©ng sẽ không so Ä‘o.
Giục ngựa đứng giữa ngay sân rồi dừng lại, Tà o Báo xuống ngựa, đứng trước cỠxà có chữ "Chu" tung bay.
- Tất cả sÄ© tá» vương công, láºp tức đứng thà nh hà ng nghe lệnh!
Môt âm thanh như tiếng sấm cuồn cuá»™n quét qua giáo trưá»ng, ngay cả mây trá»i cÅ©ng bị xua Ä‘uổi. Vị thống lÄ©nh cấm quân nà y giống như Chiến Thần chốn nhân gian, má»™t cá»— hÆ¡i thở khổng lồ bà ng bạc bà o trùm cả giáo trưá»ng. Äè nén toà n bá»™ hÆ¡i thở cá»§a các vị vương công tỠđệ nà y xuống.
Oong!
Chiến mã hà dà i, mạnh mẽ như Phương Lâm, Hứa Thuáºn cÅ©ng không dám cháºm trá»…, vá»™i giục ngá»±a Ä‘i qua. Má»—i má»™t đầu thống lÄ©nh đại tướng quân cá»§a triá»u đình, Ä‘á»u là cao thá»§ Thoát Thai cảnh. Cao thá»§ như váºy, chỉ cần má»™t ngón tay thôi là có thể đè chết má»™t cao thá»§ Trụ Thai cảnh!
Các đệ tá» cá»§a Äại Chu trong sân mặc dù rất kiêu ngạo, nhưng cÅ©ng nhanh chóng xếp thà nh hà ng. Ở chá»— nà y, Tà o Báo chÃnh là đại diện cho hoà ng gia. Äối kháng cùng vá»›i hắn chÃnh là tá»± Ä‘i tìm đưá»ng chết!
Vốn là giáo trưá»ng rất há»—n loạn, láºp tức trở nên ngay ngắn rõ rà ng, má»—i má»™t con chiến mã Ä‘á»u hà ng ngÅ© chỉnh tá», má»i ngưá»i Ä‘á»u không nói lá»i nà o, chuẩn bị nghe lệnh.
Tà o Báo nhìn lướt qua tứ phương, khẽ vuốt cằm. Lúc nà y má»›i đưa tay và o ngá»±c, móc ra má»™t cuá»™n thánh chỉ mà u và ng, Ä‘á»c lên.
- Phà m là sÄ© tá» vương công nghe tên, láºp tức trình diện!
- Mãng Hoang hầu phủ!
- Có!
Hứa Thuáºn giÆ¡ cánh tay lên, trả lá»i.
Ãnh mắt cá»§a Tà o Báo quét qua, sắc mặt Hứa Thuáºn khẽ biến, vá»™i và ng cúi đầu.
- Cẩm Tú hầu phủ!
- Có!
Cao Vi láºp tức lên tiếng.
- Trấn Quốc hầu phủ!
- Có!
...
Cả trưá»ng im lặng, chỉ có thanh âm Tà o Báo Ä‘á»c danh sách và đơn độc má»™t chữ 'có'.
- Rất tốt, lần Äông Giao săn bắn nà y, tất cả vương hầu, đại công triá»u đình, thượng quan ở kinh thà nh cá»§a Äại Chu Ä‘á»u đến đông đủ, không có thiếu má»™t ai cả!
Nói xong lá»i nà y, Tà o Báo má»›i thu thánh chỉ lại, để trong ngá»±c. Sau đó liá»n đứng thẳng dưới lá cá» có chữ 'Chu', nhìn vá» phương hướng Hoà ng Thà nh, không há» nhúc nhÃch!
Má»™t đạo hà o quang năm mà u tốc độ cá»±c nhanh, chỉ trong má»™t chá»›p mắt đã xuyên qua không khà lướt qua giáo trưá»ng. Má»™t cá»— lá»±c lượng là m cho ngưá»i ta kinh hãi trà n ngáºp bầu trá»i, từ bầu trá»i phát ra thanh âm răng rắc, tá»±a hồ bị mÅ©i tên nà y chia là m hai mảnh.
- Lại là một mũi tên!
Phương Vân ngẩng đầu, nhìn chăm chú và o đạo hà o quang kia. Nhìn và o hình ảnh mơ hồ trong đạo hà o quang năm mà u đó, Phương Vân có thể đoán đó là mũi tên từ trong hoà ng cung phát ra.
Ầm!
Sâu bên trong dãy núi Äông Giao, đất trá»i rung chuyển, từ rất xa truyá»n đến má»™t tiếng rống cá»§a cá»± thú vang lên trước khi chết! Âm thanh vô cùng vang dá»™i, dưá»ng như ngay cà mà ng nhÄ© cÅ©ng bị xé rách.
- Lên đưá»ng!
Äại tướng quân Tà o Báo đột nhiên rút trưá»ng kiếm ngang hông ra, vẻ mặt nghiêm túc lá»›n tiếng hét to.
Ầm ầm!
Cấm quân Äại Chu ở ngoà i năm ngà n trượng chia là m mưá»i hướng, gót sắt ngá»±a tung bay, nhanh như Ä‘iện chá»›p đã và o sâu trong dãy núi mênh mông. Má»—i má»™t lần Äông giao săn thú, Ä‘á»u có cấm quân há»™ tống, bảo vệ các vương công tỠđệ nà y.
- Săn thú! Săn thú! Săn thú!
Trên giáo trưá»ng trà n đầy tiếng hoan hô, nét hưng phấn hiện lên trên má»—i khuôn mặt. Các sÄ© tá» luôn quen sống trong an nhà n sung túc, đây là thá»i gian bá»n hắn có cảm giác giết chóc trên chiến trưá»ng, là phương pháp tốt nhất để há» thả ra những cảm giác đè nén ở trong lòng.
- Má»—i má»™t lần Äông giao săn thú, cÅ©ng là cách để hoà ng thất khảo nghiệm thá»±c lá»±c cá»§a các thế gia. Con cháu lúc săn bắn cà ng tốt, cÅ©ng chÃnh là thể hiện sức nặng cá»§a các thế gia trong lòng hoà ng thất cà ng cao. Nhưng mà , những thứ nà y cùng các ngươi cÅ©ng không có liên quan. Trương Anh, Chu Hân, má»™t lát nữa sau khi Ä‘i và o, các ngươi không nên dùng vÅ© khÃ, hãy lấy lần săn thú nà y để tôi luyện, dùng quyá»n pháp để chiến đấu, là m như thế đối vá»›i tu vi võ đạo cá»§a các ngươi sẽ có trợ giúp tháºt lá»›n. Mặt khác, nhá»› kỹ, không được Ä‘i và o trong sâu, ở nÆ¡i đó có nhiá»u loại thú dữ, ngay cả ta cÅ©ng không phải là đối thá»§!
- Chúng ta hiểu.
Trương Anh, Chu Hân hưng phấn nói. Lần đầu tiên tham gia Äông Giao săn thú, hai ngưá»i vừa khẩn trương vừa hưng phấn.
- Äệ đệ, má»™t lát nữa, ngươi hãy ở bên cạnh ra. Ta dẫn ngươi Ä‘i và o trong Äông Giao để cho ngươi biết má»™t chút!
- Ừ!
Äông Giao săn thú nà y chÃnh là lần đầu tiên Phương Vân tham gia. Và o kiếp trước, xuyên thấu qua cá»a sổ, nhìn thấy má»™t gã sÄ© tá» cỡi ngá»±a đạp tuyết, giương cung săn bắn, Phương Vân trong lòng hết sức hâm má»™. Nhưng mà , ngại mình thân thể gầy yếu nên cÅ©ng chỉ có thể đến vá»±c mà thèm cá ( ý nói là chỉ nhìn mà không là m được). Hôm nay, tâm nguyện cÅ©ng đã được Ä‘á»n bù!
"Äông Giao săn thú được láºp nên từ lúc có Äại Chu, khoảng hÆ¡n má»™t nghìn dặm, bên trong Äông Giao, có không Ãt các loại mãnh thú do hoà ng thất bắt vá». Các loại hung váºt cá»§a Man Hoang, Äịch Hoang, Di Hoang cÅ©ng có thể tìm thấy được ở bên trong. Tháºm chà còn có cả các loại yêu thú cá»§a Mãng Hoang và cá»§a vùng biển Minh Hoang. Vô cùng phong phú. Ở bên trong Äông Giao săn thú, cÅ©ng có thể tăng thêm sá»± hiểu rõ đối vá»›i ngÅ© hoang, chuẩn bị cho sau nà y nháºp ngÅ©!"
Phương Vân âm thầm tÃnh toán, phần thưởng cá»§a hoà ng gia chỉ là thứ yếu, mà những lợi Ãch đạt được khi nắm rõ tình huống NgÅ© hoang má»›i là cần thiết.
Pháp lệnh cá»§a Äại Chu, tất cả vương công tỠđệ, sau mưá»i lăm tuổi và trước hai mươi tuổi phải đạt được chiến công trong quân. Nếu không nghe lệnh, sẽ bị trục xuất khá»i gia tá»™c ngà n dặm, cách chức là m thứ dân!
Cấm quân Äại Chu rất nhanh đã biến mất trong núi tuyết mênh mông, kế đó, liá»n đến phiên sÄ© tá» Äại Chu xuất phát lên đưá»ng. Chỉ nghe thấy từng thanh âm hét lên, các sÄ© tá» trên giáo trưá»ng cho kỵ mã tung bay, còn có ngưá»i Ä‘em theo cả chó săn, hướng vá» dãy núi mênh mông trắng như tuyết mà lao Ä‘i.
Cùng lúc nà y, đám ngưá»i Cao Vi, Dương Bưu, Thái Phong, Hứa Thuáºn, Lý Thần cÅ©ng Ä‘ang thương nghị.
- Thế huynh, kế tiếp chúng ta nên là m gì bây gi�
Cao Vi len lén nhìn sang huynh đệ Phương gia má»™t cái, nhá» giá»ng nói.
- Không vá»™i, hiện tại cấm quân triá»u đình Ä‘ang ở đây, nếu như quang minh chÃnh đại ra tay chÃnh là tìm chết.
Hứa Thuáºn ngồi yên trên lưng ngá»±a, ngồi thẳng tắp, Ä‘iệu bá»™ như nắm đại cục trong tay.
- à của thế huynh rất đúng...
Thái Phong cẩn tháºn nói. Lúc Hứa Thuáºn nói chuyện, là m cho hắn có cảm giác ngưá»i nà y vô cùng cao thâm.
- Tạm thá»i không nên kinh động đến bá»n hắn. Má»™t lát sau khi tiến và o khu vá»±c Äông Giao săn thú, láºp tức cùng bá»n há» tách ra, không nên khiến cho bá»n hắn hoà i nghi. Phương Lâm có tu vi Khà trà ng cấp, chắc chắn hắn sẽ Ä‘i sâu má»™t chút và o bên trong dãy núi Äông Giao. Lúc đó ra tay là được. Phải biết rằng, má»—i má»™t lần săn thú, mặc dù có các cấm quân bảo vệ, nhưng vẫn có má»™t số ngưá»i bị thương. Huynh đệ Phương gia, nếu như bị thú dữ ăn thịt hoặc bị giết chết thì cÅ©ng không trách được chúng ta!
Hứa Thuáºn mắt đầy thâm ý nhìn và o dãy núi tuyết mênh mông phÃa trước, ánh mắt hÃp lại, lá»™ ra hà n quang khiến ngưá»i ta lạnh ngưá»i.
Äám ngưá»i Thái Vi, Cao Phong, Dương Bưu nghe váºy liá»n biết Hứa Thuáºn nà y chÃnh là muốn mượn thú dữ trong dãy núi Äông Giao diệt trừ huynh đệ Phương gia. Trong lòng lạnh xuống, thầm giáºt mình vì sá»± xảo trá cá»§a Hứa Thuáºn, đồng thá»i cÅ©ng không khá»i khen tặng má»™t tiếng.
- Thế huynh, cao minh!
Mắt thấy các sÄ© tá» Äại Chu Ä‘eo cung tên và o, nắm chó săn, Ä‘i và o trong núi, giáo trưá»ng rất nhanh đã trống vắng. Hứa Thuáºn cÅ©ng giục và o bụng ngá»±a, đẫn dầu Ä‘i trước, đồng thá»i quát khẽ.
- Äừng có đứng đó, Ä‘i!
Äám ngưá»i Cao Vi há»™i ý, Ä‘i theo sau Hứa Thuáºn, tùy ý chá»n lấy má»™t phương hướng, rồi Ä‘i và o dãy núi.
- Cá»±c khổ đưa cứu binh đến, rồi ra Ä‘iệu bá»™ không là m gì cả, nhất định là có vấn Ä‘á». Lần Äông giao săn thú nà y, sợ rằng sẽ không yên lặng lắm!
Phương Vân nhìn sau lưng mấy ngưá»i nà y, cưá»i lạnh nói. Có đánh chết, hắn cÅ©ng không tin những ngưá»i nà y không có ý nghÄ© gì khác, toà n tâm nguyện ý Ä‘i săn thú.
- Không cần lo lắng, binh tá»›i tướng đỡ, nước tá»›i đấp đất chặn. Nếu như bá»n há» muốn 'săn thú', váºy thì cứ theo há» 'săn thú'.
Phương Lâm nhìn phương hướng bá»n há» biến mất, nói.
Chỉ chốc lát sau, bá»n ngưá»i Phương Lâm, Phương Vân, Chu Hân, Trương Anh cÅ©ng cưỡi ngá»±a Ä‘i và o bên trong dãy núi tuyết mênh mông.
.....
Phương Lâm và Phương Vân sau khà giúp Trương Anh, Chu Hân săn thú má»™t lúc, liá»n từ biệt, Ä‘i theo con đưá»ng riêng cá»§a mình, phóng ngá»±a Ä‘i hướng đông cá»§a dãy núi Äông Giao.
- Chú ý tá»›i phÃa sau xem có ngưá»i theo dõi không?
Phương Lâm nói, hai ngưá»i bá»n há» song song Ä‘i, lặng lẽ nói chuyện.
- Ừ, đám ngưá»i Cao Vi, Thái Phong đúng là chưa bỠý định, phái những ngưá»i khác theo dõi chúng ta!
Phương Vân gáºt đầu, ý bảo đã biết.
- Tạm thá»i đừng đả thảo kinh xà , má»™t lát nữa, chúng ta kéo khoảng cách ra, săn má»™t và i con dã thú.
- Ừ, chá» bá»n hắn có thêm hà nh động gì tiếp thì hãy nói.
Hai huynh đệ cỡi ngá»±a không nhanh không cháºm, cá» chỉ thần sắc má»™t chúc khác thưá»ng cÅ©ng không có. Nhưng ná»™i tâm có thể thấy rõ. Má»™t lát sau, hai ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i sâu và o bên trong má»™t chút.
Äây là má»™t cái khe có cây tuyết chương trên ná»n tuyết khổng lồ trắng xóa. Trong đống tuyết nà y, những bụi cây có thể sinh trưởng được Ä‘á»u là những cây có sinh mệnh vô cùng dị thưá»ng. Ở nÆ¡i nà y hầu như không thấy vương công tỠđệ nà o, hÆ¡n nữa, khoảng cách cá»§a bá»n há» cÅ©ng rất xa.
Ngao!
Má»™t con cá»± viên cao to, lông trắng đầy ngưá»i đột nhiên từ trên má»™t cà nh cây, đưa trảo ra, đánh vá» phÃa ngá»±a cá»§a Phương Lâm. Hai huynh đệ ngá»a đầu, không có ý động thá»§.
- Loại cự viên hoang dã nà y lực lượng rất mạnh, hai cánh tay có thể xé rách cả hổ báo. Lấy năng lực của ngươi có thể đánh thắng được.
Kình phong Ä‘áºp và o mặt, nhưng ánh mắt cá»§a Phương Lâm vẫn bình tÄ©nh, thá» Æ¡.
Cá»± viên Ä‘áºp xuống, cách khoảng Phương Lâm ba trượng thì đột nhiên không khà bị chấn động, khà trà ng phát ra, má»™t cá»— lá»±c lượng cưá»ng đại trong nháy mắt Ä‘áºp và o đầu nó. Cá»± viên lượn trên không trung bị Ä‘áºp xuống, máu văng đầy đất.
- Nhược Ä‘iểm cá»§a con cá»± viên nà y chÃnh là đầu. Những bá»™ pháºn khác trên thân thể hắn vững như nham thạch, nhưng phần đầu lại rất yếu á»›t. Ngươi thá» má»™t chút!
Phương Lâm nói và là m việc vô cùng mẫu mực, dễ dà ng giết chết một con cự viên, sau đó rong ngựa, từ từ đi.
Ngao! Ngao!
Trong lúc nói chuyện, lại có năm đầu cự viên khác từ trong bụi cây, bổ nhà o tới Phương Lâm. Trong đó có bốn đầu bị khà trà nh của Phương Lâm chấn động, hai con đôi một đụng đầu nát bấy. Còn một đầu khác, thì Phương Lâm dùng khà trà ng vô hình đẩy qua cho Phương Vân!
Két!
Phương Vân ở trên lưng ngá»±a ngồi yên như núi, má»™t cánh tay nhanh như tia chá»›p vươn ra, má»™t chưởng láºp tức chắt đứt đầu vượn. Äá»™ng tác gá»n gà ng, cá»±c kỳ tÄ©nh táo, không có chút nà o ướt át bẩn thỉu.
Tà i sản của Nhan Vũ
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhan VÅ©
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Bboo ,
be_u ,
hoangviet1808 ,
khachdatinhvn ,
LinhLam ,
ngocson ,
nhuykiem ,
ruacon_187 ,
tkthi ,
typhoon1980 ,
vantua2th ,
yeuthuydt1
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , 4vn.eu hoang phu dai chu , ãèäðîìåòöåíòð , áèçíåñ , àíãåë , Äại chu hoà ng tá»™c , ây kiểng giả , đáy ao oan hồn , đại chu , đại chu hoà ng tá»™c , côn bằng bắc minh , dai cho hoang toc , dai chu hoan toc prc , dai chu hoang chieu , dai chu hoang toc , dai chu hoang toc ****** , dai chu hoang toc 487 , dai chu hoang toc 4vn , dai chu hoang toc 4vn.eu , dai chu hoang toc ebook , dai chu hoang toc hic , dai chu hoang toc prc , dai chu hoang toc4vn , dai chu hoang trieu , dai chu hoanh that , dai trieu hoang chu , daichuhoangtoc , daichuhoangtoc full.prc , daichuhoangtoc prc , dong phuong huyen ao , ebook dai chu hoang toc , êîâðîâ , êíèãà , ëîøàäè , èðêóòñê , forum ao dai 2013 , gia toc dai chu 4vn , hang toc dai chu 4vn , hoang chieu dai chu , hoang phu ki , hoang that dai chu , hoang toc dai chi , hoang toc dai chu , hoang toc dai chu 371 , hoang toc dai chu 4vn , hoang toc dai chu prc , hoang toc luong son , hoang trieu dai chu , hoang trieu dai chu 4vn , hoà ng tá»™c đại chu , huyá»n ảo đại chu , huyen ao dai chu , huyenhuyendaichuhoangtoc , ìâèäåî , íàñòðîéêà , ïåðâûé , îòêðûòêè , ïðåäñêàçàíèÿ , ñîáàê , ñòàòü , òåëåâèçîðû , õàêåð , óãëîâûå , òåõíèêà , õîêêåé , ôðàíöèÿ , òðóäà , tac gia hoang phuong , truyen dai chu hoang toc , truyen hoang toc dai chu