Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 06: Ác Nô. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng miệng ăn núi lở cũng không phải là biện pháp, theo tu vi tăng lên, số lượng yêu hạch tiêu hao này cũng là càng ngày càng nhiều, bốn trăm lượng bạc có thể làm cho một gia đình ba người sống trên ba bốn năm, nhưng hoa phí trên tu hành mà nói, một chút cũng không đủ xem!
Lâm Lạc mua mười khỏa tứ giai Hỏa hệ yêu hạch, lại mất một trăm lượng bạc của hắn, nhiều năm tích súc như vậy chỉ là hai lần mua liền xài một nửa!
Lâm Lạc cũng không có đau lòng, bạc tự nhiên là dùng để tiêu, bày đặt ở đó cũng không thể tăng lên thực lực của hắn! Hơn nữa sau khi đặt chân tới Hổ Lực Cảnh, hắn có thể chính thức được xưng tụng là nhất danh võ giả, trên đường tu luyện của võ giả, Nhập Môn cảnh nhiều vô số kể, là con kiến hôi chân chính.
Lâm Lạc một lòng tu luyện, chỉ có thời điểm bụng đói khó nhịn mới có thể đi phòng bếp lấp đầy bụng, thời gian khác vẫn là tu luyện!
Hậu Thiên tam tầng đỉnh phong!
Lại là hai ngày sau đó, Lâm Lạc đi tới quan khẩu đột phá.
Nhưng Hổ Lực Cảnh chính là một bay vọt cự đại, một võ giả Hậu Thiên tầng bốn ít nhất phải cường đại thập bội so với một võ giả Hậu Thiên tam tầng, mà khó khăn khi trùng kích tự nhiên cũng tùy theo nước lên thì thuyền lên.
Súc tích lực lượng, đánh sâu vào bình cảnh.
Hai canh giờ sau, hắn bắt đầu lần đầu tiên đánh sâu vào.
Thất bại!
Chân nguyên lực khổng lồ giống như thủy triều tuôn trở về, Lâm Lạc như gặp phải trọng kích, toàn thân đều là một hồi run rẩy dữ dội, khí huyết sôi trào, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt vô cùng!
Đánh sâu vào bình cảnh, cái này kỳ thật là phi thường nguy hiểm! Thành công tự nhiên ngư dược Long Môn, nhưng không có đột phá mà nói, thì sẽ gặp đến chân nguyên lực cắn trả, nghiêm trọng thậm chí sẽ đánh nát đan hạch, làm cho toàn bộ trả giá lúc trước của võ giả biến thành bọt nước!
May mắn, Lâm Lạc chỉ là bị một chút khó thở, sau mấy lần hô hấp, khí huyết toàn thân của hắn liền ổn lại.
Lại đến!
Lâm Lạc tiếp tục luyện hóa yêu hạch, liên tục không ngừng sản sinh chân nguyên lực, lấp đầy đan hạch của hắn.
Thời điểm lần đầu tiên, hắn xác thực là chờ đan hạch tràn ngập hoàn toàn mới bắt đầu đánh sâu vào, nhưng hiển nhiên tích lũy như vậy vẫn là chưa đủ! Hắn cần súc tích càng nhiều chân nguyên lực nữa mới được!
Luyện hóa! Luyện hóa! Luyện hóa!
Chân nguyên lực liên tục tích lũy, Lâm Lạc bắt đầu lần thứ hai đánh sâu vào!
Thần kinh của Lâm Lạc đã sớm ở trong vô số lần cười nhạo rèn luyện được cứng cỏi vô cùng, tuy lần lượt thất bại, nhưng hắn lại không có chút nào để ở trong lòng, thất bại lại đến, lại đến, lại đến!
Hắn cũng không nhớ rõ rốt cuộc thất bại bao nhiêu lần, sau mỗi lần thất bại, hắn đều súc tích càng nhiều chân nguyên lực tiến hành trùng kích.
Rốt cục, chân nguyên lực tích súc đến điểm tới hạn nào đó, cánh cửa trở ngại hắn đã bị công phá, toàn thân Lâm Lạc run lên, như là đột nhiên bị chọc xuyên, cả người thông thuận thoải mái nói không nên lời!
Chân nguyên lực lưu chuyển tự nhiên, đan hạch khuếch trương trọn vẹn hơn thập bội!
Hậu Thiên tầng bốn, Hổ Lực Cảnh, đột phá!
Ngắn ngủn mười ngày đã đột phá hai trình tự, cái này nếu nói ra tuyệt đối sẽ làm cho tất cả mọi người giật mình đến tròng mắt cũng trừng đi ra!
Huống chi trong này còn vượt qua một đại cảnh giới, cho dù là Lâm Đông Lưu được vinh dự là đệ nhất thiên tài của Lâm gia, lúc trước ở bình cảnh Hổ Lực Cảnh cũng giữ chân hắn dài đến ba tháng!
Một khi đột phá đại cảnh giới, như vậy đột phá hai tầng kế tiếp liền không còn khó khăn, chỉ cần tích súc đến đủ chân nguyên lực, đột phá là nước chảy thành sông.
Nhưng buồn cười chính là, tuy Lâm Lạc đạt đến Hậu Thiên tầng bốn, nhưng số lượng khiếu huyệt kích hoạt cũng chỉ có năm cái đáng thương! Năm cái khiếu huyệt kích hoạt, so sánh với một ít thiên tài, người ta vừa sinh ra, số lượng khiếu huyệt kích hoạt khả năng cũng không dừng lại ở số này! nguồn tunghoanh.com
Lá rơi, trùng động, gió lay, nước chảy!
Ngoài phòng bất luận một tia động tĩnh rất nhỏ gì cũng khó thoát khỏi linh giác của Lâm Lạc, điều này làm cho hắn có loại cảm giác khống chế hết thảy, phi thường bay bổng!
Lâm Lạc cũng không có tự đắc, tuy hiện tại tốc độ tu hành của hắn có thể nói là tiến triển cực nhanh, nhưng khởi bước quá muộn, chỉ là Hậu Thiên tầng bốn tu vi, ném đi ra bên ngoài đây chính là vừa nắm một bó to!
Chỉ có tiến nhập Bạo Khí Cảnh, mới có thể miễn cưỡng được xưng tụng cao thủ!
- Bất quá hiện tại ta bước chân vào Hổ Lực Cảnh, rốt cục có thể tu luyện vũ kỹ rồi!
Nhãn tình Lâm Lạc sáng lên.
Lâm gia quy định, phàm là đệ tử gia tộc đạt tới Hậu Thiên tầng bốn, sau khi trải qua xác nhận có thể được đến gia tộc truyền thụ cho một môn vũ kỹ. Đương nhiên, Lâm Lạc thân là cháu nội duy nhất của Lâm Hành Nam vẫn còn có chút đặc quyền, sớm đã lấy được một quyển vũ kỹ ban thưởng, chỉ là hắn một mực không có tiến vào Hổ Lực Cảnh, bản vũ kỹ này cũng chỉ có thể một mực bị để đó .
Cái gì gọi là vũ kỹ? So sánh một ví dụ đơn giản, pháp quyết giống như là công cụ kiếm tiền, làm cho võ giả đem linh khí luyện hóa thành chân nguyên lực, mà vũ kỹ chính là dùng tiền, đem chân nguyên lực tiêu xài đi ra ngoài.
Lâm Lạc tiến vào thư phòng, đem một quyển thư tịch gác xó ra.
Đây là vũ kỹ Hổ Ảnh Quyền Phổ, chính là một môn vũ kỹ thập phần cao thâm của Lâm gia, chỉ có tộc nhân địa vị so sánh tôn sùng ở Lâm gia mới có thể tu tập. Tuy Lâm Lạc sớm mượn đến, nhưng hắn đã đáp ứng gia gia Lâm Hành Nam là không có bước vào Hậu Thiên tầng bốn là tuyệt không lật xem.
Hắn từ trước đến nay là người hết lòng tuân thủ lời thề, bởi vậy bản vũ kỹ này hắn vẫn là lần đầu tiên mở ra.
Hổ Ảnh Quyền tổng cộng cũng chỉ có tám thức, nhưng ngàn vạn lần không cần phải bởi vậy mà xem thường uy lực bộ quyền pháp này! Thức thứ nhất của Hổ Ảnh Quyền có thể làm cho võ giả ở trong nháy mắt oanh ra hai quyền, đạt tới loại hiệu quả như công kích gấp đôi, xưng là Nhất Ảnh!
Mà từ nay về sau mỗi một thức đều có thể gia tăng Nhất Ảnh, thời điểm đến thứ tám ảnh, chính là trong nháy mắt đánh ra chín quyền!
Dù lấy Lâm Lạc làm thí dụ, nếu như hắn có thể trong nháy mắt oanh ra chín quyền mà nói, tương đương với võ giả chín Hậu Thiên tầng bốn liên thủ cùng đánh! Cái này cơ hồ có thể chết ngay lập tức võ giả cùng giai, cho dù Hậu Thiên tầng năm võ giả cũng có thể chiến thắng, tất nhiên điều kiện tiên quyết là đối phương không biết võ kỹ!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 07: Ác Nô. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đương nhiên, Hổ Ảnh Quyền đối với chân nguyên lực võ giả tiêu hao cũng là cự đại ! Đây cũng không phải là chuyện tình một thêm một bằng hai, nếu như Lâm Lạc toàn lực ứng phó có thể chém ra một trăm quyền kiệt lực lời nói, sử dụng Nhất Ảnh này nhiều nhất chỉ là ba mươi quyền sẽ chống đỡ hết nổi, Nhị Ảnh khả năng chỉ có 10 quyền!
Cũng chỉ có sau khi đạt tới Hổ Lực Cảnh, võ giả mới có đủ chân nguyên lực đến vận chuyển vũ kỹ, nếu không còn không có đợi đánh ngã địch nhân, chính mình trước kiệt lực mà chết, đây không phải tự tìm đường chết sao?
Lâm Lạc lập tức bị bộ quyền pháp này làm cho mê mẩn, không nhịn được nghiên cứu lên.
Một canh giờ, hai canh giờ, ba canh giờ. . .
- Thiên tư của ta vẫn là quá kém, lâu như vậy mới luyện đến đệ Tam Ảnh!
Thời điểm mặt trời tây hạ, Lâm Lạc thu hồi quyền thế, lại một lần nữa vì thiên phú của mình mà cảm khái lên.
Nếu có một cao thủ ở đây mà nói, tất nhiên sẽ một cái tát đập Lâm Lạc trở mình trên mặt đất!
Ngắn ngủn hơn ba canh giờ thì đến được cảnh giới Tam Ảnh, cái này nói ra tuyệt đối sẽ hù chết người! Người bình thường khả năng một hai tháng sau mới có thể đạt tới Nhất Ảnh, một năm sau mới có thể Tam Ảnh, mà Ngũ Ảnh chính là cực hạn cả đời!
Tuy căn cốt của Lâm Lạc cực kỳ kém, nhưng lĩnh ngộ ở trên vũ kỹ lại cực kỳ kinh người, lực lĩnh ngộ như vậy đã không phải là thiên tài có thể hình dung, hoàn toàn chính là cấp bậc yêu nghiệt! Chỉ có điều hắn trước kia không có tư cách tu tập vũ kỹ, Lâm Hành Nam tự nhiên sẽ không giải thích cho hắn cái dạng tiến độ gì mới tính bình thường, cái dạng tiến độ gì gọi là nghịch thiên!
Có thể nói, lão thiên gia vẫn là rất công bình, tuy cho Lâm Lạc một bộ căn cốt cực kỳ kém, nhưng ở phương diện lực lĩnh ngộ lại cực kỳ kinh người!
Mà hiện tại Lâm Lạc có Hỗn Độn Dung Lô, đủ để đền bù phương diện căn cốt không đủ, lại phối hợp năng lực lĩnh ngộ vũ kỹ kinh người của hắn, nhất định có thể mở ra một thông thiên đại đạo!
Nếm qua cơm tối xong, Lâm Lạc tiếp tục tu luyện, dùng Hỗn Độn Dung Lô luyện hóa yêu hạch, tiến triển tiến cảnh cực nhanh!
Buổi chiều, hắn một mình luyện tập Hổ Ảnh Quyền, những lúc khác toàn bộ dùng để vận chuyển Hỗn Độn Dung Lô luyện hóa yêu hạch, để sớm ngày đột phá Hậu Thiên tầng năm!
Nhưng Lâm Lạc rất nhanh liền phát hiện, hắn thủy chung chỉ có thể dừng lại ở giai đoạn Tứ Ảnh, nguyên nhân rất đơn giản, chân nguyên lực trước mắt của hắn chỉ đủ hắn đánh ra Tứ Ảnh mà thôi! Theo như suy đoán của hắn, mỗi nhiều Nhất Ảnh lực lượng yêu cầu tăng lên một trình tự, muốn đạt tới cảnh giới cao nhất là Bát Ảnh, cần đạt tới Hậu Thiên tám tầng mới được!
Hơn nữa, cho dù dùng chân nguyên lực trước mắt của hắn, nếu sử dụng Hổ Ảnh Quyền thức thứ tư Hổ Chiến Tứ Tượng này, cũng gần kề chỉ đủ duy trì hắn đánh ra mười một quyền mà thôi, không phải là hắn kém, mà là Tứ Ảnh đối với chân nguyên lực tiêu hao thật sự quá lớn!
Tu luyện không ngày không tháng, rất nhanh lại là mười ngày qua đi, Lâm Lạc cũng đạt tới Hậu Thiên tầng bốn đỉnh phong, nhưng hắn không thể không đình chỉ tu luyện, bởi vì ngoại trừ một khỏa lục giai yêu hạch ra, yêu hạch khác trong tay hắn đã bị tiêu xài không còn.
Lấy ra tích súc còn lại, Lâm Lạc lại đi tiệm bán thuốc một chuyến, mua 10 khỏa ngũ giai yêu hạch, hai trăm lượng bạc giống như nước chảy hao tốn đi ra ngoài, tiền trên người hắn gần kề chỉ còn bảy lượng bạc vụn.
Nói cách khác, sau khi luyện hóa xong 10 khỏa yêu hạch này, hắn sẽ gặp phải quẫn cảnh "Cạn lương thực"!
Không có yêu hạch, cái này ý nghĩa tốc độ tu hành của Lâm Lạc sẽ trở lại như trước kia, tốc độ như rùa bò, điều này làm cho hắn đã nếm đến ngon ngọt làm sao có thể tiếp nhận! Như thế nào lấy tới tiền, cái này đã trở thành vấn đề không nhỏ bày ở trước mặt, cần hắn bức thiết phải giải quyết.
Thời điểm Lâm Lạc trở lại tiểu viện của mình, ngoài ý định nhìn thấy được hai tùy tùng của Lâm Đông Bình, cũng là hai người đánh chết Lưu Bá kia!
Tuy bọn họ chỉ là đồng lõa, tay sai, nhưng cũng không thể giảm đi sát ý của Lâm Lạc đối với bọn hắn!
Trong nháy mắt, Lâm Lạc đã nắm lại hai đấm, mắt huyết hồng như muốn phóng hỏa! truyện được lấy từ website tung hoanh
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm tự cho là thực lực không kém, Lâm Đông Bình muốn bọn họ tới cho Lâm Lạc một cái "Giáo huấn" nho nhỏ, cố ý chọc giận Lâm Lạc làm cho hắn chủ động ra tay, nhưng mà thời điểm "Tự vệ" không cẩn thận cắt đứt một chân của Lâm Lạc!
Thực lực hai người bọn họ đều là Hậu Thiên tầng bốn, tuy xưng không được cao thủ, nhưng muốn thu thập một tiểu tử Hậu Thiên nhị tầng đây còn không phải là dễ như trở bàn tay sao? Lâm Nhị thiếu nói, sau khi làm tốt chuyện này, sẽ cho bọn họ ở Thúy Hương lâu hảo hảo chơi mấy ngày!
- Ơ, đây không phải phế vật thiếu gia của Lâm gia chúng ta sao?
La Hổ dùng mục quang khinh thường quét nhìn Lâm Lạc, mục đích tự nhiên là muốn kích Lâm Lạc ra tay. dù sao Bọn họ cũng là hạ nhân, không thể phạm thượng làm loạn, nhưng thời điểm tự vệ không cẩn thận dùng lực quá độ, vậy thì không ai sẽ nói cái gì. nguồn tunghoanh.com
Dù sao, trước mắt đương gia Lâm gia chính là Lâm Hồng Phong!
Kỳ thật không cần hai người La Hổ khiêu khích, Lâm Lạc căn bản không có tính toán buông tha hai người này!
Lưu Bá thi cốt chưa hàn, vừa vặn đưa hai người này xuống dưới bồi tội! Không phải Lâm Lạc tự đại, từ vầng sáng mà hai người này phát ra đến xem, tu vi bọn họ bất quá là Hậu Thiên tầng bốn trung kỳ, đã kém hơn Lâm Lạc, hơn nữa Lâm Lạc còn có vũ kỹ trong tay!
Vũ kỹ, đây cũng không phải là mỗi võ giả đều có tư cách tu tập ! Người họ khác muốn được Lâm gia tặng vũ kỹ, tu vi ít nhất phải đạt tới Bạo Khí Cảnh, còn phải có văn tự bán mình, chung thân không thể thoát ly Lâm gia mới được!
Trên thực tế, không chỉ là Lâm gia, hai đại gia tộc khác là Thẩm gia cùng Lý gia của Bạch Dương trấn cũng chọn dùng cách làm giống nhau, dù sao vũ kỹ quá mức trân quý, sao có thể đơn giản truyền thụ cho người ngoài gia tộc!
Lâm Lạc thân là Lâm gia trưởng tôn, tự nhiên quen thuộc quy định của gia tộc, có thể trăm phần trăm khẳng định hai người kia không biết võ kỹ!
- Hai người các ngươi tới vừa vặn!
Lâm Lạc lộ ra một vòng tiếu dung nhàn nhạt, hắn bây giờ còn không có thực lực làm cho Lâm Đông Bình nợ máu trả bằng máu, nhưng hai hạ nhân này đã giết thì giết, Lâm Đông Bình đồng dạng không thể làm gì được hắn!
Thái độ bình tĩnh của Lâm Lạc làm cho La Hổ cùng Tôn Quý Lâm đều có loại cảm giác quyền đánh vào bông, không biết kế tiếp nên làm cái gì bây giờ. Nhưng cũng may Lâm Lạc thay bọn họ giải quyết phiền toái:
- Đến đây cũng đừng đi!
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 08: Phát Tài Chi Đạo. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Oa, phế Đại thiếu gia khẩu khí thật lớn, người không biết còn tưởng rằng phế Đại thiếu gia là Bạo Khí Cảnh, thậm chí Cương Khí cảnh cao thủ a!
- Ha ha, khả năng nhận được kích thích quá lớn, mỗi ngày đều nằm mơ mình là thiên hạ đệ nhất cao thủ, ngay cả đầu cũng bị hỏng !
Hai người này cười ha ha, vắt hết óc tìm mưu kế châm chọc.
Lâm Lạc không chút biểu lộ mà nhìn xem hai người, ở trong ánh mắt của hắn, hai người này đã chết rồi, tự nhiên không đáng động khí cùng người chết.
- Lão La, trước đó vài ngày chúng ta giống như còn ở nơi này đánh chết qua một lão cẩu a?
- A, ta nhớ ra rồi, hình như lão cẩu kia là người hầu của phế Đại thiếu gia! Thật sự là kỳ chủ tất có kỳ phó, cũng chỉ có lão cẩu kia mới có thể đi theo một chủ nhân phế vật!
- Sách sách sách, thật sự là đáng thương, dù nói thế nào cũng là cẩu của mình, bị người đánh chết ngay cả thốt một tiếng cũng không dám, không hổ là phế Đại thiếu gia!
- Ta nói phế Đại thiếu gia, không bằng ngươi theo dưới háng hai người chúng ta bò một vòng a!
- Một vòng như thế nào đủ, không bò trên ba vòng như thế nào sẽ phụ lòng danh đầu phế Đại thiếu gia!
- Ha ha ha!
Lâm Lạc cười lành lạnh, giơ hữu quyền lên:
- Cái này chính là di ngôn của các ngươi sao?
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm thấy thế, nhưng lại không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, rốt cục Lâm Lạc chịu không nổi kích thích muốn chủ động xuất thủ! Sợ Lâm Lạc sẽ cải biến chủ ý, hai người lại là lão cẩu, phế vật một trận gọi bậy.
- Đáng chết!
Lâm Lạc khiển trách một tiếng, một quyền giơ lên, nhanh hướng La Hổ nhào tới.
- Oa, phế Đại thiếu gia, ngươi làm gì, nhanh dừng tay, bằng không ta sẽ hoàn thủ !
La Hổ còn cố ý lui ra phía sau vài bước, để chứng minh "Sự thật" mình bị buộc bất đắc dĩ mới hoàn thủ.
Tôn Quý Lâm thì ôm ngực mà cười, ở trong tưởng tượng của hắn, La Hổ muốn thu thập Lâm Lạc còn không phải như đùa hài tử lên ba sao.
Lâm Lạc xông đến, Hổ Chiến Tứ Tượng phát động, một quyền hóa ra Tứ Ảnh, năm thiết quyền đơn độc đồng thời oanh đi ra ngoài.
- Chiến kỹ!
Nụ cười trên mặt La Hổ còn không có thu hồi, trong nháy mắt trở nên vô cùng khủng hoảng, trong lúc hốt hoảng đó cử động quyền muốn đánh trả, nhưng chỉ nghe thanh âm cốt toái "Tạp tạp tạp", xương tay của hắn ngạnh sanh bị Lâm Lạc oanh đến nát bấy, cả người cũng bị lực lượng cự đại oanh bay ra ngoài.
- A..a...a...
La Hổ đặt mông té ngồi trên mặt đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết giống như khóc quỷ, mồ hôi lạnh trên trán tầng tầng chảy xuống đất.
- Làm sao có thể!
Tôn Quý Lâm khiếp sợ đến há to mở miệng, tuy hắn nhận thức không ra Lâm Lạc dùng chính là một trong Lâm gia tuyệt học Hổ Ảnh Quyền, nhưng quyền kình biến ảo, này chỉ có vũ kỹ mói có thể làm được!
Mà muốn tu tập vũ kỹ, Hổ Lực Cảnh chính là yêu cầu thấp nhất!
Chẳng lẽ Lâm Lạc đã sớm tiến vào Hổ Lực Cảnh rồi? Nếu mới vừa tiến vào Hậu Thiên tầng bốn mà nói, căn bản không kịp nắm giữ vũ kỹ! Nếu là như vậy, lòng dạ Lâm Lạc này cũng quá thâm trầm, rõ ràng có thể ẩn nhẫn như thế?
Tôn Quý Lâm vừa giận lại giật mình nói:
- Lâm Lạc, dám đánh người của Đông Bình thiếu gia, ngươi sẽ phải trả giá !
- Đánh? Ngươi không khỏi quá đề cao mình đi !
Tiếng nói cảu Lâm Lạc lạnh như băng, một cái gấp nhảy hướng Tôn Quý Lâm đánh tới.
- Tiểu tạp chủng, không cần phải quá tự cho là đúng!
Tôn Quý Lâm cũng không phải sợ hãi như thế nào, sở dĩ La Hổ một chiêu bị thua, hơn phân nửa là vì bị Lâm Lạc đánh trở tay không kịp, nếu không tuyệt sẽ không chịu nổi một kích!
Hắn ra sức vung quyền đón chào, cũng hét lớn:
- Lão La, ngươi cũng đừng có ngồi đấy nữa, nhanh cùng ta liên thủ nắm bắt tiểu tạp chủng này!
- A! A!
La Hổ nước mắt nước mũi giàn giụa, xương cánh tay của hắn đã bị đánh nát hoàn toàn, cái này như thế nào còn có thể ra tay? Hắn cũng không phải hạng người ý chí kiên nghị, nếu không tay không thể động, chân vẫn là có thể đá vài cái !
Bùm! Bùm! Bùm!
Lâm Lạc cùng Tôn Quý Lâm giúp nhau đối kích vài quyền, Tôn Quý Lâm cuối cùng hoàn toàn khẳng định, Lâm Lạc có được lực lượng không thua hắn, không, thậm chí so với hắn còn phải mạnh hơn một ít! Hắn thầm nghĩ trong lòng:
- Tiểu tạp chủng này mọi cách ẩn nhẫn, trong đó tất có âm mưu, nếu ta đem việc này hồi báo cho nhị thiếu gia biết rõ, tất nhiên sẽ có trọng thưởng!
Nghĩ đến đây, hắn không có ý nghĩ cùng Lâm Lạc tiếp tục dây dưa, tròng mắt nhất chuyển, đã nghĩ muốn thoát khỏi chiến cuộc, chuồn mất. Về phần La Hổ sống hay chết, hắn muốn nhúng tay vào cũng không được .
- Muốn chạy?
Lâm Lạc hừ nhẹ một tiếng, Hổ Chiến Tứ Tượng lại ra, năm đạo quyền ảnh oanh kích!
Cái này tương đương với năm Lâm Lạc liên thủ oanh ra một kích, uy lực cực kỳ mạnh mẽ! Tuy Tôn Quý Lâm ra sức phản kích, lại chỉ miễn cưỡng hóa giải hai quyền, thình thịch bùm, còn lại tam quyền phân biệt đánh vào vai trái, ngực phải cùng trên bụng của hắn.
- A..a...a...
Tôn Quý Lâm kêu thảm một tiếng, cả người bị lực lượng cự đại nhấc lên, nặng nề rơi xuống trên mặt đất. Nhưng không giống La Hổ vội vàng không kịp chuẩn bị, thương thế của hắn cũng không có nặng như La Hổ, giãy dụa lấy đứng lên, muốn xoay người chạy ra.
Lâm Lạc nào có thể cho hắn đào thoát, một cái nhảy xa liền đuổi đi lên, hữu quyền oanh ra ở giữa sau lưng đối phương.
Tôn Quý Lâm oa hét thảm một tiếng, trong miệng mạnh mẽ phun ra một đoàn máu tươi, té lăn trên đất, hừ hừ y y, cùng tiếng rên rỉ của La Hổ hoà lẫn.
Bởi vì thân phận trưởng tôn của Lâm Lạc, tiểu viện của hắn cũng rất đơn, cùng tiểu viện khác có cự ly tương đương, hai trường chiến đấu này lại chấm dứt rất nhanh, rõ ràng không làm kinh động đến người nào!
Lâm Lạc cười lạnh, tay trái dẫn theo Tôn Quý Lâm, tay phải mang theo La Hổ, thân hình bắn lên, hướng về phía tây nhảy nhanh mà đi.
Đó là một rừng cây nhỏ, Lâm Lạc chôn cất Lưu Bá ở chỗ đó, cùng biệt viện của hắn gần kề cách hơn trăm mét, vài cái lên xuống đã đến.
Lâm Lạc tiện tay hất lên, La Hổ cùng Tôn Quý Lâm đều té trước phần mộ của Lưu Bá.
- Quỳ xuống dập đầu!
Lâm Lạc lạnh lùng nói ra.
- Tiểu tạp chủng, ngươi không cần phải quá phận, chúng ta chính là nhị thiếu gia gia phái tới, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi !
Tôn Quý Lâm ngoài mạnh trong yếu kêu lên.
Phì phò..!
Lâm Lạc tiện tay đánh ra một cục đá, trên mặt Tôn Quý Lâm lập tức nhiều hơn một đạo huyết hoa.
- Quỳ xuống!
La Hổ cùng Tôn Quý Lâm liếc mắt nhìn lẫn nhau, đồng thời chậm rãi quỳ gối trước mộ phần, bọn họ đều là đánh trúng ý niệm hảo hán không ăn trước mắt thiệt thòi trong đầu, chỉ cần thoát khỏi một kiếp này, tự nhiên sẽ có Lâm Đông Bình thay bọn họ xuất đầu!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 09: Phát Tài Chi Đạo. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Hướng Lưu Bá bồi tội!
Lâm Lạc đứng ở sau lưng hai người, quăng ánh mắt bao phủ trên thân hai người La, Tôn, làm cho bọn hắn tâm kinh đảm hàn. nguồn tunghoanh.com
- Lưu Bá, chúng ta sai rồi, ngài đại nhân có đại lượng, bỏ qua cho chúng ta a!
- Chúng ta cũng là nghe lệnh làm việc, thân bất do kỷ!
- Chúng ta dập đầu nhận tội cho ngươi!
Hai người một bên dập đầu, vừa nói lời xin khoan dung, bất quá trong lời nói lại không có một chút thành tâm.
- Lưu Bá, ngươi trên trời có linh thiêng, Lâm Lạc trước giết hai ác nô này, đợi sau này ổn thỏa lại chém kẻ sau màn, để cho ngươi nhắm mắt!
Lâm Lạc thì thào tự nói.
La Hổ, Tôn Quý Lâm vừa nghe, cái này không phải là nói Lâm Lạc rõ ràng là nổi lên sát ý đối với hai người bọn họ sao! Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều muốn giãy dụa đứng lên, bất quá người còn không có đứng lên, phía sau lưng đã trúng một chưởng, hai người đồng thời hét thảm một tiếng, nhổ ra một ngụm máu tươi, ầm ầm ngã quỵ!
- Lưu Bá, Lâm Lạc nhất định sẽ không để cho bọn chúng được sống quá lâu!
Lâm Lạc hướng mộ bia cúi mình vái chào, nhìn cũng không nhìn hai người La, Tôn, xoay người rời đi.
Hai người này đã bị hắn đánh nát tâm mạch, chết không thể chết lại !
Thống khoái hạ sát thủ, cũng lưu thi thể hai người ở nơi đây, Lâm Lạc có đạo lý của hắn.
Hắn mơ hồ đoán được, sở dĩ Lâm Đông Bình nhiều lần khiêu khích mình, thật ra là thăm dò hư thật của Lâm Hành Nam! Lâm gia chỉ có Lâm Hành Nam một người đạt đến Hậu Thiên tầng mười hai, chỉ cần hắn thủy chung bảo trì trạng thái đỉnh phong, Lâm Hồng Phong phải ngoan ngoãn phục tùng!
Nhưng Lâm Hành Nam bế quan quá lâu, Lâm Hồng Phong đã không chịu nổi, nên muốn thông qua hắn đến xò xét Lâm Hành Nam! Nếu có thể xác định Lâm Hành Nam sau khi trùng kích vào Tiên Thiên cảnh thất bại bị trọng thương, Lâm Hồng Phong này tự nhiên sẽ phát động một kích cuối cùng, cướp lấy vị trí gia chủ!
Nhưng chỉ cần tình huống của Lâm Hành Nam một ngày không rõ, bất luận kẻ nào cũng không dám thực sự làm gì Lâm Lạc, nếu không, vạn nhất Lâm Hành Nam trọng chưởng đại quyền gia tộc, thu thập tính sổ lên ai cũng không chịu nổi?
Lâm Lạc không chút do dự đánh chết hai người La, Tôn, kia là một loại cảnh nhiếp!
. . .
Tuy rừng rậm so sánh vắng vẻ, nhưng hai ngày sau đó, thi thể của La Hổ cùng Tôn Quý Lâm vẫn là bị người phát hiện.
Cái này tự nhiên là ở Lâm gia nhấc lên một hồi sóng to gió lớn!
Tuy tu vi hai người La, Tôn không đáng giá nhắc tới, nhưng chính là tùy tùng của Lâm Đông Bình, mà Lâm Đông Bình lại là cháu của Lâm Hồng Phong, hai người này bị đánh chết còn hiển nhiên vứt xác trong rừng rậm như vậy, có thể coi là khiêu khích Lâm Hồng Phong!
Nhưng ai cũng không có đem hung thủ giết người này tính đến trên đầu Lâm Lạc, mọi người đều biết, Lâm Lạc chỉ là phế vật Hậu Thiên nhị tầng, ai cũng có thể giết chết hai người La, Tôn, nhưng chỉ có Lâm Lạc là không được!
Điều này không khỏi làm cho Lâm Lạc có loại cảm giác không biết nên khóc hay cười, giết người quang minh chính đại như vậy, lại rõ ràng không có người nào hoài nghi đến trên đầu của hắn!
Nhưng hiện tại Lâm Lạc không đếm xỉa tới chuyện này, hắn rốt cục phải đối mặt một vấn đề lớn nhất mà không cách nào trốn tránh… không có tiền !
Mười khỏa ngũ giai yêu hạch thuận lợi giúp hắn đến Hậu Thiên tầng năm, sau khi Lâm Lạc luyện hóa viên lục giai yêu hạch, hắn phải nghĩ biện pháp đi lấy tiền, nếu không hắn phải trở lại tốc độ tu luyện như ốc sên trước đây.
- Kiếm tiền như thế nào đây?
Lâm Lạc mặt ủ mày chau, nếu hắn biết luyện đan thì tốt rồi, chỉ là Sinh Cơ đan, Tụ Huyết tán,… động một chút là mấy chục lượng bạc một phần, nếu là Tăng Nguyên Đan mà nói, cái giá cả này sẽ cao tới ngàn lượng!
- Cho dù hiện tại có đan sư nào chịu thu ta làm đồ đệ, nhưng nếu có thể luyện ra thành đan không biết phải mất bao nhiêu lâu, con đường này là đừng nghĩ !
- Ừ? Luyện đan, luyện đan, ta có chủ ý ! Bất quá trước thử xem ý nghĩ của ta có khả năng thực hiện hay không!
Lâm Lạc vội vàng đi phòng bếp lấy ra một quả trứng gà, sau khi trở lại biệt viện liền lấy giấy trắng bao lấy trứng gà, lại ngưng tụ tâm thần, ở trên tờ giấy trắng viết một cấm tự.
Một bút cuối cùng rơi xuống, tờ giấy kia lập tức hóa thành mảnh vụn, lộn xộn rơi xuống, hiện ra trứng gà đầy đủ không sứt trong đó mẻ.
- Quả nhiên đi thông!
Lâm Lạc dùng sức siết nắm tay, vui mừng lộ rõ trên nét mặt.
Hắn nầy kế phát tài của hắn tính toán ở chỗ một mặt tài liệu luyện đan, gọi là Thạch Căn Thảo.
Bộ rễ của Thạch Căn Thảo sinh trưởng trong đá cứng rắn, muốn đầy đủ không sứt mẻ tách đi ra, cần hao phí tinh lực phi thường lớn.
Bởi vì có thể làm thuốc chỉ có gốc Thạch Căn Thảo, hơn nữa không thể có một chút tổn thương, nếu không chất lỏng trong bộ rễ sẽ nhanh chóng bốc hơi mất! Tuy Thạch Căn Thảo cũng không phải là dược thảo hi hữu gì, một lượng bạc có thể mua được một khối nguyên phôi, nhưng một cây Thạch Căn Thảo tách ra đầy đủ, lại đạt đến mười lượng bạc!
Có thể thấy được, trình tự tách đá này có bao nhiêu phiền toái!
Nhưng Lâm Lạc có cấm tự, chỉ cần xách bút ghi tại trên hòn đá, hòn đá liền hóa thành mảnh vụn, Thạch Căn Thảo trong đó dĩ nhiên là sẽ tách đi ra. Vừa rồi hắn cũng thí nghiệm qua, giấy toái mà trứng không phá, hẳn là có thể cam đoan Thạch Căn Thảo đầy đủ!
Đương nhiên, đây vẫn chỉ là hắn dự đoán, cần chính thức thử qua mới có thể xác định.
Trong ngực chỉ vẹn vẹn có bảy lượng bạc, Lâm Lạc ra Lâm phủ. Bởi vì nguyên phôi của Thạch Căn Thảo cũng không gì lạ, Lâm Lạc rất nhanh liền đi tìm một tiểu thương, từ chỗ đối phương mua bảy khối nguyên phôi.
Bởi vì cái này liên quan đến đại kế phát tài của hắn, Lâm Lạc khó tránh khỏi có chút cẩn cẩn dực dực, làm cho đại thúc bán hàng cười thầm Lâm Lạc chưa thấy qua xã hội.
Trở lại tiểu viện của mình, Lâm Lạc lấy bút, sau một lúc ngưng thần tĩnh tâm, công tác liên tục, đem một cấm tự viết đến trên hòn đá.
Pằng!
Lâm Lạc vừa mới thu bút, cả tảng đá bỗng nhiên nổ tung, một cây Thạch Căn Thảo đầy đủ xuất hiện ở bên trong mảnh vụn, không hề có một chút tổn thất!
- Thật tốt quá!
Lâm Lạc dùng sức hư đánh một quyền, phấn chấn vô cùng.
Cứ như vậy, Lâm Lạc lại đem sáu khối nguyên phôi biến thành sáu cây Thạch Căn Thảo. Như vậy nửa canh giờ cũng chưa tới, hắn liền nhiều ra bảy mươi lượng bạc!
Đừng xem Lâm Lạc đơn giản như vậy liền kiếm được chênh lệch giá lớn, nhưng cái này lại không phải ai cũng có khả năng thoải mái như thế!
Cho dù một tên bào đá lão luyện, cũng có tỷ lệ thất bại rất cao, chia đều năm khối nguyên phôi có thể làm ra một gốc Thạch Căn Thảo đầy đủ cũng đã phi thường không tệ, mà thời gian ít nhất phải nửa tháng!
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Hoành Tảo Hoang Vũ
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
-----oo0oo-----
Chương 10: Cướp Bóc. (1)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Nói cách khác, một tháng chỉ có thể kiếm được mười lượng bạc, vừa vặn duy trì một nhà ba người sinh kế mà thôi.
Lâm Lạc nắm giữ cấm tự mới có thể dựa vào cái này phát tài!
Nhưng cấm tự chính là cấm tự, viết liền nhau bảy chữ, Lâm Lạc lại có loại cảm giác hư thoát, toàn thân mồ hôi đầm đìa. Loại mệt mỏi này cũng không phải trên thân thể, mà là mệt nhọc trên tinh thần, làm cho hắn buồn ngủ.
Nghỉ ngơi một lúc, Lâm Lạc mới khôi phục tinh thần, vội vàng mang đi bảy cây Thạch Căn Thảo này xuất môn.
Thạch Căn Thảo nghe nói là tài liệu bắt buộc để luyện chế Tăng Nguyên Đan, bởi vậy phi thường hút hàng, căn bản không lo bán không được. Lâm Lạc ở tiệm bán thuốc dạo qua một vòng, trong túi áo liền có hơn bảy tấm ngân phiếu 10 lượng.
Đương nhiên, một khỏa lục giai yêu hạch phải mất 40 lượng bạc, chút tiền ấy của Lâm Lạc mua hai khỏa cũng không đủ!
Mà hắn dùng bảy mươi lượng bạc này toàn bộ phí ở trên nguyên phôi của Thạch Căn Thảo.
Bởi vì thể tích nguyên phôi này quả thực không nhỏ, Lâm Lạc vẫn là phân ra nhiều lần mua, từng cái mang về tiểu viện của hắn. Ghi bảy cấm tự khiến cho hắn đầu đau muốn nứt, huống chi là bảy mươi cấm tự?
Sau khi tách ra ba mươi mấy cây Thạch Căn Thảo, Lâm Lạc hư thoát đến ngửa mặt lên trời nằm trên mặt đất, toàn thân mồ hôi rơi như mưa, trong đầu giống như có vô số cây kim đấm chích, khó chịu vô cùng.
Hắn dùng đại nghị lực vượt qua, đợi cho tình huống hơi có chút chuyển biến tốt đẹp, tiếp tục ở trên nguyên phôi viết lên cấm tự.
Pằng! Pằng! Pằng!
Từng khối nguyên phôi hóa thành mảnh vỡ, Lâm Lạc rốt cục chiếm được bảy mươi cây Thạch Căn Thảo, điều này cũng làm cho hắn giống như chó chết nằm trên mặt đất, rốt cuộc hôn mê bất tỉnh!
Thật vất vả mới tính phục hồi tinh thần lại, Lâm Lạc lại ngoài ý muốn phát hiện tinh thần của mình càng thêm cứng cỏi !
- Không thể tưởng được viết cấm tự cư nhiên còn có tác dụng rèn luyện tinh thần, vậy sau này ngược lại có thể luyện nhiều một chút!
Trong lòng Lâm Lạc nói, cầm bảy mươi cây Thạch Căn Thảo xuất môn, lại đi tiệm bán thuốc.
Nhưng nhiều Thạch Căn Thảo như vậy hắn cũng không dám ở một chỗ bán hết, miễn cho khiến người hoài nghi, không duyên cớ chọc vào phiền toái. Dù sao Bạch Dương trấn tổng cộng có năm tiệm bán thuốc, hắn ở mỗi một nhà bán hơn mười cây, phân tán như vậy sẽ không để người chú ý .
Nhưng mà hắn mới từ tiệm bán thuốc thứ tư đi ra, lại vừa vặn bị một hán tử gầy gò chừng ba mươi tuổi chứng kiến. Nam tử gầy này nhìn xem Lâm Lạc, lộ ra một tia hồ nghi, sau khi đi vào tiệm bán thuốc, hướng phục vụ hỏi:
- Vừa rồi thiếu niên kia là tới bán dược liệu?
- Nguyên lai là Chư đại ca!
Phục vụ vội vàng biểu lộ cung kính:
- Đúng vậy, bán mười bốn cây Thạch Căn Thảo, nguyên vẹn không chút tỳ vết!
Hán tử gầy gò này tên là Chư Đại Hải, đúng là phục vụ tiếp đãi Lâm Lạc bán Thạch Căn Thảo ở tiệm bán thuốc thứ hai. Người này thật cũng không đần, lập tức cân nhắc lên:
- Tiểu tử này có nhiều Thạch Căn Thảo như vậy, tại sao phải đem bán ở tiệm bán thuốc bất đồng? Những Thạch Căn Thảo kia ta đã cẩn thận kiểm tra, xác thực không một chút hư hao, hơn nữa cũng không phải hàng giả!
- Chẳng lẽ tiểu tử này nắm giữ bí thuật gì, có thể nhanh chóng tách nguyên phôi? Không sai, hắn hẳn là không muốn làm cho người ta hoài nghi, cho nên mới ở các tiệm bán thuốc phân tiêu, nhưng tiểu tử này nằm mơ cũng không nghĩ ra chính là, tất cả tiệm bán thuốc trong trấn này đều là thuộc về Bạch Vân Tông !
- Nếu ta có thể đạt được bí thuật này, chẳng những có thể dùng phát đại tài, còn có thể mượn cái này bị Bạch Vân Tông thu làm nội môn đệ tử, đến lúc đó trở thành Bạo Khí Cảnh, Cương Khí Cảnh cao thủ cũng không nói chơi, thậm chí còn có khả năng tiến vào Tiên Thiên Cảnh!
- Ha ha, đến lúc đó ta chính là nhân thượng chi nhân, nổi tiếng, hảo tửu, nữ nhân xinh đẹp, ngủ phòng lớn nhất!
- Bất quá, tiểu tử này cũng không biết là thực lực gì, ta phải trước thăm dò hắn thoáng một chút, nếu như tự mình nuốt trôi, này chỉ có một người phát tài, nếu không chỉ có thể tự tạo phiền toái!
. . .
Mang theo mười lăm khỏa lục giai yêu hạch, Lâm Lạc kích động về tới tiểu viện của mình, lập tức bắt đầu tu luyện!
Thời gian như bay, thực lực của Lâm Lạc nhanh chóng tăng trưởng, mười ngày sau, hắn lại một lần nữa đi tới quan khẩu đột phá, không ngừng súc tích lực lượng, đánh sâu vào Hậu Thiên lục tầng!
Một lần, hai lần, ba lượt!
Hậu Thiên ngũ tầng, Hậu Thiên lục tầng đều là Hổ Lực Cảnh, đột phá cũng không phải đặc biệt gian nan. Trải qua vài chục lần trùng kích, toàn thân Lâm Lạc bỗng nhiên thông suốt, chính thức tiến nhập Hậu Thiên lục tầng!
Ngắn ngủn hơn một tháng thời gian, hắn liền từ Hậu Thiên nhị tầng đạt đến Hậu Thiên lục tầng, loại tốc độ tu luyện này nói ra tuyệt đối sẽ hù chết tất cả mọi người!
Cho dù là người có tiền, có thể đem Tăng Nguyên Đan trở thành đồ ăn vặt, một khắc không ngừng ăn vào, cũng không có khoa trương như vậy a!
Sau khi đạt tới Hậu Thiên lục tầng, dùng lực lĩnh ngộ của Lâm Lạc, Hổ Ảnh Quyền thức thứ sáu tự nhiên lập tức thông hiểu đạo lí. Bất quá, dùng chân nguyên lực trước mắt của hắn cũng chỉ đủ liên tục sử dụng chín lần Lục Ảnh, nhưng Ngũ Ảnh thì đạt đến mười bảy lần, Tứ Ảnh ba mươi mốt lần!
Nếu đối phó người không thông vũ kỹ, Lục Ảnh có thể thuấn sát một võ giả đồng cấp! Trong nội tâm Lâm Lạc cười lạnh, nếu Lâm Đông Bình lại đến khiêu khích mà nói, vậy thì trực tiếp cắt đứt tay chân của hắn!
Mua yêu hạch tiêu hết sáu trăm lượng bạc của hắn, hiện tại chỉ còn có một trăm lượng bạc. Nhưng thất giai yêu hạch một khỏa phải mất một trăm lượng bạc, Lâm Lạc phải đi kiếm tiền nhiều hơn!
- Vừa vặn dùng để rèn luyện tinh thần lực của ta, một võ giả ngoại trừ phải có một khí lực cường kiện ra, tinh thần kiên cường cũng là không thể thiếu! Gia gia đã từng nói qua, sau khi đạt tới Hậu Thiên thập tầng, võ giả có thể phóng thích uy áp bản thân, nếu ý chí không kiên định, chỉ cần ở dưới uy áp đã mất hết ý chí chiến đấu!
Lâm Lạc một chuyến một chuyến xuất môn, mỗi lần đều mua hai mươi khối nguyên phôi Thạch Căn Thảo, tới tới lui lui năm lần mới hao tốn sạch sẽ một trăm lượng bạc.
Hắn ngưng thần, bắt đầu dùng cấm tự làm nát nguyên phôi, đã có thể kiếm tiền, lại là một loại rèn luyện đối với tinh thần.
- Đau đầu chết rồi!
Trải qua hai lần trước kia rèn luyện, hiện tại Lâm Lạc có thể một hơi viết lên mười bảy cấm tự mới dừng lại nghỉ ngơi một chút, nhưng cảm giác giống như kim đâm đầu này tuyệt không dễ chịu, làm cho Lâm Lạc nôn khan không thôi.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555