13-10-2011, 10:33 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 15
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Tô Lam Nhân cắn môi dưới, nà ng dáºp đầu trước lão phu nhân cùng lão gia, “Lão phu nhân, lão gia, van cầu các ngưá»i, hết thảy Ä‘á»u là lá»—i cá»§a Lam Nhân, Lam Nhân lầm tin ngưá»i, lúc ấy ta chỉ muốn hù dá»a tá»· tá»·, tháºt sá»± không muốn lấy mạng Äô Äô, các ngưá»i hãy tin tưởng ta!â€
“Hừ, bây giá» ngươi nói nhiá»u như váºy là m gì?â€, lão phu nhân quay đầu sang chá»— khác.
Tô Lam Nhân khóc lóc than thở, “Lúc ấy Lam Nhân bị sá»± tức giáºn che má» mắt, hiện tại dù nói cÅ©ng không bù đắp được gì, chỉ là Äô Äô không bị là m sao, còn thỉnh lão phu nhân vì Hoằng Ngá»c mà tha thứ cho Lam Nhân!â€
Äang nói thì Sở Các đã vùng ra chạy vá»t và o, hắn quỳ gối trước mặt Hải ÄÆ°á»ng, “Äại tẩu, cầu ngưá»i thay ta cầu tình, nương cá»§a ta tuổi tác đã cao, má»™t chân bước và o nha môn chỉ sợ không có ngà y raâ€
Hải ÄÆ°á»ng báºt ngưá»i đứng dáºy, “Tam thúc là m gì váºy?â€
“Äại tẩu, ta biết bảo ngưá»i tha thứ cho nương cá»§a ta là chuyện không có khả năng, chỉ là Sở Các chỉ có má»™t nương duy nhất, ta tháºt sá»± không đà nh lòng nhìn nà ng chịu khổ, nếu có thể thay thế, Sở Các tình nguyện nháºn tá»™i thay cho nương, thỉnh đại tẩu giúp taâ€, Sở Các lê đầu gối dáºp đầu dưới chân nà ng.
“Tam thúc, không được, không đượcâ€, Hải ÄÆ°á»ng lùi từng bước, Sở Các tháºt cố chấp.
“Sở Các, ngươi là m váºy còn ra thể thống gì? Mau đứng lên cho ta, ngươi là m váºy muốn cho Hải ÄÆ°á»ng giảm thá» sao?â€, lão phu nhân tức giáºn vá»— lên mặt bà n.
“Lão phu nhân, nếu các ngưá»i không tha thứ cho nương, Sở Các chỉ còn con đưá»ng chết!â€, hắn nói xong liá»n cắn răng đứng lên chạy thẳng ra ngoà i.
Lão phu nhân choáng váng, Tần di nương nhảy dá»±ng lên, “Sở Các a, đừng dá»a nương!!!â€
“Mau ngăn hắn lại!â€, trong phòng loạn cả lên, và i hạ nhân kéo Sở Các lại không cho hắn ra khá»i cá»a, Tần di nương ôm chặt lấy hắn mà gà o khóc.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng nháo nữa!â€, lão gia cảm thấy Ä‘au đầu, gia sá»± so vá»›i công sá»± còn khó giải quyết hÆ¡n. Sở Các thì đòi sống đòi chết, Tần di nương cùng Tô Lam Nhân thì khóc sướt mướt, đúng là …, “Nương, ngưá»i xem…â€
“Haizz!!!â€, lão phu nhân cÅ©ng khó xá», tôn tỠđòi chết, nhưng nếu không Ä‘em hai nà ng đến nha môn thì tháºt không phải vá»›i hai mẫu tá» Hải ÄÆ°á»ng.
Má»i ngưá»i ta nhìn ngươi ngươi nhìn ta, cuối cùng má»i ánh mắt Ä‘á»u đổ dồn lên ngưá»i Hải ÄÆ°á»ng. Hải ÄÆ°á»ng nháºn ra ánh mắt cá»§a bá»n há» nên trong lòng cảm thấy buồn bá»±c, bảo nà ng phải là m sao bây giá»? Nếu bảo đưa Ä‘i nha môn, Sở Các sẽ kÃch động tìm chết, Hoằng Ngá»c vẫn còn nhá», chẳng lẽ tháºt sá»± phải nháºn hắn là m nghÄ©a tá»? Váºy nên Hải ÄÆ°á»ng cúi đầu, nà ng tránh né ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i, vá» như chẳng nhìn thấy gì hết.
Lão phu nhân cÅ©ng biết Hải ÄÆ°á»ng khó xá», â€œÄÆ°á»£c rồi, ta sẽ quyết định, đưa đến nha môn. Sở Các, ngươi muốn oán ta thì cứ oán, nếu ngươi muốn chết thì ta sẽ chết cùng ngươiâ€, lão phu nhân nói xong liá»n kéo Sở Các Ä‘i ra ngoà i.
“Lão phu nhân! Không được!â€, đám ngưá»i trong phá»§ sợ đến nhảy dá»±ng lên, má»i ngưá»i ùa tá»›i khuyên can.
Hải ÄÆ°á»ng thở dà i, nà ng tiến đến bên cạnh lão phu nhân, “Lão phu nhân, trước hết xin ngưá»i bá»›t giáºn, uống chút nước đãâ€, nhìn lão phu nhân dần dần bình tÄ©nh xuống, Hải ÄÆ°á»ng lên tiếng, “Tam thúc chẳng qua là đau lòng mẫu thân, kỳ tháºt…kỳ tháºt…â€, Hải ÄÆ°á»ng nuốt nước bá»t, xem ra chỉ còn cách tha thứ cho các nà ng, “Kỳ tháºt nha môn cÅ©ng không phải là biện pháp tốt nhấtâ€
“Hải ÄÆ°á»ng, nếu không trừng phạt các nà ng thì vá» sau nhà nà y còn phép tắc gì không?â€, trong lòng lão phu nhân thở dà i nhẹ nhõm, chỉ cần Hải ÄÆ°á»ng không truy cứu thì chuyện nà y vẫn còn cứu vãn được.
“Lão phu nhân, Phương gia nói thế nà o cÅ©ng là quan gia, chuyện nà y truyá»n ra ngoà i sẽ khiến ngưá»i khác chê cưá»iâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn mặt lão phu nhân liá»n biết nà ng đây là đang nói kÃch mình, nà ng cÅ©ng không thể không phối hợp, ai bảo lão phu nhân đã lá»›n tuổi chứ, nếu tháºt sá»± Sở Các có chuyện gì thì e là lão phu nhân sẽ không chịu nổi.
“Chỉ là …â€, lão gia vẫn cảm thấy không ổn.
“Tuy rằng không giải đến nha môn nhưng vẫn không thể dá»… dà ng tha thứ cho các nà ng, Ä‘á»u Ä‘uổi ra khá»i nhà hết!â€, lão phu nhân vá»— bà n, chuyện nà y nhất định không dá»… dà ng thá»a hiệp như váºy được.
Tần di nương quỳ gối đến trước mặt lão phu nhân, “Xin đừng, lão phu nhân, xin đừng Ä‘uổi ta Ä‘i, van cầu ngưá»i!â€
“Tướng công, ngà i đừng đối xá» vá»›i ta như váºy, xin đừng, ngưá»i không vì Hoằng Ngá»c thì cÅ©ng phải vì tá»· tá»· a. Tướng công, van cầu ngà i, xin đừng Ä‘uổi ta Ä‘i…ta thá»â€¦từ nay vá» sau sẽ không là m ra những chuyện như váºy nữa…â€, Tô Lam Nhân tóm chặt tay áo Phương Sở Äình không buông.
Sở Các ngáºm miệng, hắn tháºt sá»± muốn thay nương cầu tình, bất quá vừa rồi hắn đã khiến lão phu nhân tức giáºn như váºy, hắn tháºt sá»± không dám nói gì nữa. Trong phòng chỉ còn hai tiếng khóc nữ nhân, những ngưá»i khác Ä‘á»u không dám nói gì, Phương Sở Äình nhìn Lam Nhân, giá» phút nà y nói gì cÅ©ng vô nghÄ©a, Phương gia tháºt sá»± không thể nháºn nà ng là m con dâu.
Tam thẩm tháºt sá»± nhìn không đà nh, nà ng nam mô má»™t tiếng rồi nói, “Lão phu nhân, Hoằng Ngá»c còn nhá», kỳ tháºt để hà i tá» chia cách nương là má»™t bi kịch. Sang năm Sở Các sẽ tham gia kì thi xuân, nếu nương cá»§a hắn bị hưu vá» nhà thân mẫu thì chỉ sợ ảnh hưởng đến đưá»ng là m quan sau nà y cá»§a hắn. Ngưá»i xem…â€
Lá»i nói cá»§a Tam thẩm như chất xúc tác, nước mắt cá»§a hai nữ nhân cà ng lúc cà ng nhiá»u, bá»n há» không ngừng gáºt đầu nói, “Lão phu nhân, cầu ngưá»i vì Sở Các a, tương lai Sở Các tiá»n đồ vô lượng, nếu hắn có má»™t mẫu thân bị hưu vá» nhà thân mẫu thì vá» sau hắn phải nhìn mặt ngưá»i trong thiên hạ thế nà o?â€
Lão phu nhân có chút dao động, “Lúc nà y ngươi má»›i biết thay Sở Các suy nghÄ©? Lúc trước tại sao không ngẫm lại?â€
“Lão phu nhân, là ta hồ đồ, là ta sai. Ta…ta vá» sau sẽ không bao giá»â€¦bước chân ra khá»i viện nữa, má»—i ngà y Ä‘á»u nhốt mình trong phòng, được không? Chỉ cần má»—i ngà y được nhìn thấy Sở Các là tốt rồi!â€
“Ta cÅ©ng váºy, ta cÅ©ng sẽ không bước chân ra khá»i viện, chỉ cần có thể ở cùng Hoằng Ngá»c là tốt rồiâ€
Lá»i nà y thốt ra là m má»i ngưá»i động lòng, đây không phải là biện pháp tốt nhất sao, “Lão phu nhân, ngà y hôm trước Văn Tiệp có nói muốn thay nương cá»§a nà ng đến tu trong pháºt thất, ta đã đáp ứng. Qua hai ngà y nữa có ngưá»i đến phá»§, trong phá»§ cÅ©ng vừa vặn còn hai viện trống, ta xem chi bằng lá»±a chá»— cho các nà ng đến tu pháºt, để các nà ng tu tâm dưỡng tÃnhâ€
Hải ÄÆ°á»ng giáºt mình, pháºt? Chẳng lẽ các nà ng có thể nguyện ý từ nay vá» sau quy y pháºt pháp?
“Ta nguyện ýâ€, Tần di nương tá»±a như nhìn thấy ánh sáng, nà ng không ngừng dáºp đầu.
Tô Lam Nhân ngây ngưá»i má»™t chút, ánh mắt cá»§a nà ng chuyển sang Sở Äình, nụ cưá»i lá»™ vẻ sầu thảm, “Ta cÅ©ng nguyện ý, chỉ cần má»—i ngà y có thể nhìn thấy Hoằng Ngá»câ€
“Äình Tùng, ngươi thấy thế nà o?â€, lão phu nhân suy nghÄ© má»™t chút, hiện tại chỉ có thể như váºy.
Phương Äình Tùng nhìn má»i ngưá»i, thấy không ai đưa ra dị nghị liá»n nói, “Trước tiên cứ như váºy, nếu các ngươi còn không an pháºn thì đừng trách ta không khách khÃâ€
Lão phu nhân được phu nhân đỡ ra ngoà i, những ngưá»i khác cÅ©ng giải tán, trước khi Ä‘i, lão phu nhân còn nói vá»›i Phương quản gia, “Ngươi đến chá»— lão nhị nói má»™t tiếng, bảo rằng vá» sau nÆ¡i nà y không chà o đón thê tỠác độc cá»§a hắnâ€
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘i sau cùng, nà ng liếc nhìn sang Tô Lam Nhân liá»n nháºn được ánh mắt oán háºn cá»§a nà ng. Hải ÄÆ°á»ng cưá»i lạnh má»™t tiếng, hiện tại Cẩm Nương đã rá»i Ä‘i, bên ngưá»i nà ng cÅ©ng không ai có thể giúp nà ng, Äô Äô cÅ©ng không còn nguy hiểm, muốn oán háºn thì cứ oán háºn Ä‘i, bây giá» ta không còn quan tâm đến ngươi nữa.
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng!â€, Hải ÄÆ°á»ng vừa bước chân ra cá»a thì phÃa sau chợt vang lên tiếng gá»i to, nà ng quay đầu Ä‘i đến trước mặt Lam Nhân.
“Äến lúc nà y ta cÅ©ng không thể nói gì hÆ¡n, ngươi thắng, ta nháºn thua, bất quá ngươi cÅ©ng không cần đắc ý, trong lòng tướng công chỉ có tá»· tá»· cá»§a ta, ngươi vÄ©nh viá»…n thua kém nà ngâ€, Tô Lam Nhân không phục ngẩng đầu.
Hải ÄÆ°á»ng cưá»i khinh miệt, “Tô Lam Nhân, ngươi không biết bản thân ngươi rất đáng thương sao? Nhiá»u năm như váºy, rốt cuá»™c ngươi chỉ là m váºt thế thânâ€
Nà ng nói lá»i nà y khiến Tô Lam Nhân cắn chặt hà m răng, “Ta vui, ngươi quản được sao?â€
“Ta hÆ¡i đâu quản chuyện cá»§a ngươi. Chuyện cá»§a Äô Äô, là ta nể tình lão phu nhân mà buông tha cho ngươi, nhưng vá» sau nếu ngươi còn có loại tâm tư rắn rết nà y, đừng trách ta không khách khÃ, ta mặc xác ngươi có ai trong cung, ta tháºt lòng chá» mong Hoằng Ngá»c gá»i ta má»™t tiếng nương!â€, Hải ÄÆ°á»ng ká» sát và o mặt nà ng, nhìn thấy trong mắt nà ng có má»™t tia hoảng loạn liá»n nở nụ cưá»i hà i lòng.
“Ngươi!â€, Tô Lam Nhân giáºn đến không nói nên lá»i.
Vừa ra khá»i Ức Oánh tiểu trúc, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy phu nhân cùng lão phu nhân Ä‘ang đứng phÃa trước chá» nà ng, Hải ÄÆ°á»ng nhanh chân chạy lên, “Lão phu nhân, phu nhân, má»i ngưá»i đợi Hải ÄÆ°á»ng sao?â€
“Hải ÄÆ°á»ng, ngươi sẽ không trách ta chứ?â€, lão phu nhân có chút lo lắng, việc hôm nay nói thế nà o cÅ©ng không công bằng đối vá»›i Hải ÄÆ°á»ng.
Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu, “Gây chuyện lá»›n lên quan phá»§ đối vá»›i ai cÅ©ng không tốt, ta cÅ©ng là ngưá»i Phương gia, dù sao cÅ©ng phải vì Phương gia mà suy nghÄ©â€
“Quả nhiên ngươi hiểu lý lẽ, những nữ nhân nà y, haiz, đúng là ác tâm. Nếu không phải vì hai tôn tá» kia, ta tháºt không muốn buông tha các nà ngâ€, lão phu nhân vừa nói vừa ngừng lại má»™t chút.
“Lão phu nhân, quên Ä‘i, chỉ cần Äô Äô không có việc gì là tốt rồi, vá» sau không còn ai có thể ám hại Äô Äô, ta đã yên tâm không Ãtâ€
“Thê tá» cá»§a Äình Tùng, chá» sau khi các nà ng quy y, phải phái ngưá»i đến theo dõi, ngà n vạn lần không được để các nà ng giở tròâ€, lão phu nhân đột nhiên phân phó phu nhân.
“Dạâ€
Nhìn bóng dáng hai ngưá»i dần xa, Hải ÄÆ°á»ng đột nhiên nhá»› Äô Äô, nà ng nhanh chóng chạy vá» ÄÆ°á»ng Viên, vừa và o đến cá»a liá»n nhìn thấy tiểu tá» kia Ä‘ang cùng Thu Qua chÆ¡i đùa, hôm nay tâm tình cá»§a nà ng rất tốt.
Sở Äình đứng sau lưng nà ng nhưng nà ng không phát hiện, hai ngưá»i cứ đứng như váºy nhìn tiêu tá» Äô Äô chÆ¡i đùa bên trong, “Là m sao ngươi biết được?â€
Hải ÄÆ°á»£ng giáºt mình nhảy dá»±ng, nà ng vá»— vá»— ngá»±c, “Lần sau xuất hiện thì nhá»› báo ta má»™t tiếng được không?â€
“Là m sao ngwoi biết được?â€, đối vá»›i chuyện nà y hắn vẫn canh cánh trong lòng, rõ rà ng đã dặn bá»n há» không được nói, váºy mà nà ng vẫn biết.
“Chuyện gì?â€
“Äứa nhá»â€
“Ta nghe được. Có má»™t ngà y các ngươi nói chuyện trong thư phòng, đúng lúc ta ở bên ngoà iâ€, Hải ÄÆ°á»ng thản nhiên trả lá»i, giống như đây không phải Ä‘ang nói vá» chuyện cá»§a nà ng. Ngà y hôm đó, nà ng nằm lì trên giưá»ng, tháºm chà chợp mắt má»™t lúc cÅ©ng không có, hình ảnh Tiểu NgÅ© cùng đứa nhá» chưa thà nh hình không ngừng hiện lên trong tâm trà nà ng, nà ng quả tháºt rất má»i mệt.
Muá»™n rồi, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy mình đặc biệt buồn ngá»§, rốt cuá»™c cÅ©ng đã có thể an giấc, hiện tại không còn uy hiếp tiá»m ẩn, đây chÃnh là ngà y là nh tháng tốt cá»§a nà ng đã trở vá».
Tà i sản của Tịch Ly
Chữ ký cá»§a Tịch Ly Ngưá»i chợt đến ... chợt Ä‘i ... rồi chợt mất!!!
Tôi chợt buồn ... chợt khóc ... chợt cô đơn!!!
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tịch Ly
13-10-2011, 02:39 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 16
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Nói là ngà y là nh tháng tốt đã trở vá» nhưng Hải ÄÆ°á»ng lại phát hiện nó không há» dá»… dà ng. Ngưá»i trong phá»§ cứ chạy đến trước mặt nà ng báo cáo, Văn Tiệp tuy đã giúp đỡ nà ng gánh vác má»™t phần gia sá»± nhưng vẫn còn má»™t số việc không thể là m chá»§, váºy nên nà ng vẫn phải xuất đầu lá»™ diện.
Hải ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© thở dà i, đúng là không thể an nhà n được a, phu nhân đã nói vá»›i các chưởng quầy và Phương quản gia rằng nếu có chuyện gì thì cứ đến há»i Hải ÄÆ°á»ng. Nếu Hải ÄÆ°á»ng không giải quyết được thì má»›i đến tìm nà ng. Tốt rồi, hiện tại chuyện lá»›n chuyện nhá» gì trong phá»§ cÅ©ng phải chạy đến chá»— nà ng chỠđáp án, chỉ nghÄ© đến thôi Hải ÄÆ°á»ng đã thở dà i, ai bảo lúc trước nà ng đồng ý tiếp nháºn chứ?
Má»™t tháng sau, pháºt thất cá»§a Phương gia cÅ©ng đã hoà n tất, Tần di nương cùng Tô Lam Nhân cÅ©ng quy y, ăn mặc chi phà vẫn như trước, nha hoà n nhÅ© mẫu cÅ©ng váºy, chẳng qua bá»n há» không thể tùy ý ra khá»i viện. Má»—i ngà y Sở Các Ä‘á»u đến thỉnh an, Hoằng Ngá»c cÅ©ng thưá»ng xuyên đến chá»— Tô Lam Nhân, như váºy cÅ©ng tốt, Tô Lam Nhân kia nếu không trông thấy hà i tá» nói không chừng sẽ nổi Ä‘iên lên.
Thá»i gian thấm thoát trôi qua, cuối cùng cÅ©ng đã đến cuối tháng bảy, đưá»ng lá»›n cá»§a Ứng Thiên phá»§ không hiểu vì sao xuất hiện rất nhiá»u binh mã, bá»n há» thưá»ng xuyên qua lại trên đưá»ng khiến bụi đất bay mù mịt, trong tÃc tắc lại biến mất nÆ¡i cuối phố.
Hải ÄÆ°á»ng ngồi trên xe ngá»±a, nà ng buông mà n xe xuống, xem tình hình nà y ắt hẳn Hán Vương đã động binh, tráºn nà y cuối cùng đã đến, phÃa sau hết thảy khói bụi nà y thì váºn mệnh cá»§a Diệp gia sẽ ra sao? Hải ÄÆ°á»ng cưá»i khẽ má»™t chút, tá»±a như hết thảy Ä‘á»u không quan hệ đến mình, bất quá sá»± tình dây dưa mấy năm nay đột nhiên chấm dứt như váºy, nà ng quả tháºt có chút thÃch ứng không kịp.
Lòng ngưá»i quả tháºt luôn mâu thuẫn, nà ng vẫn ngóng trông đến ngà y chấm dứt má»i chuyện, váºy mà khi ngà y ấy đến gần thì lại cảm thấy có chút mất mác.
Tháng tám, Hán Vương Chu Cáo Hú khởi binh mưu phản tại Nhạc An phá»§, Chu Chiêm CÆ¡ tá»± mình xuất quân đến bao vây Nhạc An thà nh, Ãt ngà y sau, phản quân đầu hà ng, Hán Vương Chu Cao Hú bị bắt áp giải vá» kinh.
Tháng chÃn, Diệp Duy VÅ© bị giam và o đại lao, tá»™i danh cấu kết Hán Vương ý đồ mưu phản, toà n bá»™ ngưá»i nhà Diệp gia Ä‘á»u bị nhốt và o thiên lao. Có ngưá»i biết chuyện đỠcáºp đến Phương gia liá»n bị Hoà ng Thượng trừng mắt cảnh cáo. Ân oán giữa Diệp gia và Phương gia hắn rõ như lòng bà n tay, huống chi Phương Sở Äình vẫn giúp hắn giám thị Hán Vương cùng Diệp gia, là m sao đồng mưu vá»›i bá»n hỠđược?
Chu Chiêm CÆ¡ khép lại quyển tấu chương cuối cùng, hắn đứng lên vặn vẹo thân mình đã cứng ngắc, là m Hoà ng Äế quả nhiên không dá»…, hiện tại đã là canh ba mà vẫn chưa thể chợp mắt, ngà y mai canh năm đã phải lâm triá»u, hắn Ä‘ang chuẩn bị bước đến tẩm cung thì bên ngoà i chợt có ngưá»i quát, “Là ai?â€
Chu Chiêm CÆ¡ hưng phấn nhướn mi, có ngưá»i đến! Trong cung nà y vẫn còn có ngưá»i cá»§a Hán Vương, chỉ là chưa tra ra hết, xem chừng những ngưá»i rốt cuá»™c đã nhịn không được.
Thanh âm Ä‘ao kiếm bên ngoà i vang lên không ngừng, thị vệ vẫn ẩn nấp tại má»™t nÆ¡i gần đó vẫn chưa xuất đầu lá»™ diện, xem ra chỉ cần cấm quân đã đủ đối phó ngưá»i bên ngoà i, Chu Chiêm CÆ¡ hứng thú ngồi trước ngá»± án, chá» bên ngoà i áp giải thÃch khách và o.
Không quá thá»i gian má»™t tách trà nhá», cánh cá»a bên ngoà i chợt có ngưá»i gõ, Chu Chiêm CÆ¡ vung tay lên, má»™t tiểu thái giám láºp tức chạy ra mở cá»a, “Khởi bẩm Hoà ng Thượng, vừa rồi có thÃch khách đến ám sát, hiện tại đã bị mạt tướng không chếâ€
Chu Chiêm CÆ¡ nhìn hắn má»™t chút, “Giải và o đâyâ€
“Tuân lệnhâ€
Má»™t hắc y nữ tá» bị giải và o, nà ng ngã ngồi trên mặt đất, tuy rằng không thể động Ä‘áºy nhưng ánh măt vẫn còn hung hăng chìn chằm chẳm phÃa trước.
Cảm giác được ánh mắt sắc nhá»n như lưỡi dao kia, Chu Chiêm CÆ¡ đắc ý nở nụ cưá»i, ám sát như váºy còn có thể thà nh công sao, “Nói, ai phái ngươi tá»›i?â€
Nữ tá» kiên cưá»ng “hừ†má»™t tiếng.
“Kỳ tháºt ngươi không nói trẫm cÅ©ng biết, là dư nghiệt cá»§a Hán Vương mà thôiâ€, Chu Chiêm CÆ¡ từ trên long á»· bước xuống rồi tiến đến chá»— nữ tá», “Tên gì?â€
“Không nói sao? Trẫm có cách là m ngươi nói, trẫm thấy ngươi rất tốt đùa giỡn, ai bảo má»™t nữ nhân như ngươi chịu khổ là m gì?â€
Trong mắt nữ tỠcó chút sợ hãi, bất quá nà ng vẫn cắn chặt răng không chịu mở miệng.
“Ngưá»i đâu?â€, Chu Chiêm CÆ¡ gá»i má»™t tiếng, tiểu thái giám dẫn theo hai thị vệ tiến tá»›i, bá»n há» buá»™c nà ng và o ghế chuẩn bị hà nh hình.
“Äợi đã!â€, hắc y nữ tá» nhìn thấy tình hình nà y liá»n biết chÃnh mình không còn đưá»ng sống, nà ng cắn răng, trong lòng nảy ra má»™t kế.
“Äợi gì? Ngươi muốn nói rồi sao?â€
Nữ tá» nghÄ© ngợi má»™t chút rồi mở miệng, “Hoà ng Thượng, nô tì muốn bà n giao dịch vá»›i ngưá»iâ€
Chu Chiêm CÆ¡ cảm thấy buồn cưá»i, lúc nà y còn giao dịch gì nữa, “Giao dịch? Nói Ä‘i, để xem trẫm có hứng thú không?â€
“Nô tỳ là ngưá»i cá»§a Liên Các, nô tỳ biết má»™t bà máºt liên quan đến Tiên Hoà ng, không biết Hoà ng Thượng có hứng thú lắng nghe không?â€, ngưá»i nà y đúng là Tá» Nguyệt, hôm nay vốn dÄ© nà ng muốn tìm cÆ¡ há»™i lẻn và o khống chế Hoà ng Thượng thả Hán Vương, không ngá» kế hoạch cá»§a mình tháºt ấu trÄ©.
“Ngươi muốn nói gì?â€
“Nô tỳ chỉ cầu Hoà ng Thượng buông tha Hán Vươngâ€, Tá» Nguyệt biến bản thân khó thoát chết, nà ng chỉ hy vá»ng có thể giúp Hán Vương lần cuối.
“Trước tiên ngươi nói cho ta nghe má»™t chút, xem có đáng giao dịch không?â€.
Tá» Nguyệt nhìn trái nhìn phải, “Thỉnh Hoà ng Thượng cho bá»n há» lui xuốngâ€
Chu Chiêm CÆ¡ phối hợp vung tay lên, trong phòng chỉ còn lại hai ngưá»i, trong góc Ä‘iện vẫn còn thị vệ ẩn nấp.
“Nóiâ€
“Nguyên nhân cái chết cá»§a Tiên Hoà ng là gì?â€
Nghe nà ng đỠcáºp đến Tiên Hoà ng, Chu Chiêm CÆ¡ chợt Ä‘au lòng, lúc ngưá»i lâm chung vẫn chưa được gặp mặt má»™t lần, tháºt là tiếc nuối, “Äừng thừa nước đục thả câu, trẫm không có thá»i gian dây dưa vá»›i ngươiâ€
“Hoà ng Thượng hẳn đã nghe nói đến hoa cà độc dược?â€, nói xong, trong mắt Tá» Nguyệt hiện lên ý cưá»i.
“Hoa cà độc dược? Có ý gì?â€
Tia cưá»i cà ng lúc cà ng Ä‘áºm, máu từ trên trán nà ng chảy xuống, “Nô tỳ nghe nói hoa cà độc dược có thể là m ngưá»i lên cÆ¡n Ä‘au tim, cÅ©ng không biết có đúng như váºy hay không?â€
“Nói tiếpâ€
“Khi Tiên Hoà ng còn sống thưá»ng lui tá»›i Liên Các, Hoà ng Thượng không biết sao?â€
Trong đầu Chu Chiêm CÆ¡ láºp tức bừng tỉnh, Liên Các là nÆ¡i ở cá»§a Thái phi, Oánh phi? Phụ hoà ng đến chá»— Oánh phi là m gì? Hay là …đột nhiên hắn nhá»› lại má»™t chuyện, trước khi mình đến Ứng Thiên phá»§ đã từng gặp phụ hoà ng gần Liên Các, chẳng lẽ khi ấy phụ hoà ng từ nÆ¡i đó Ä‘i ra?
“Nếu Hoà ng Thượng không tin thì có thể cho ngưá»i đến Liên Các Ä‘iá»u tra, trong tẩm cung cá»§a nương nương vẫn còn mấy cháºu hoa cà độc dượcâ€
Tẩm cung? Chu Chiêm CÆ¡ biến sắc nhìn nà ng, “Còn có ai biết?â€
“Hoà ng Thượng không cần lo lắng, nếu ngà i thả Hán Vương, bà máºt nà y tá»± nhiên sẽ biến mấtâ€, Tá» Nguyệt có chút khẩn trương, trong lòng bà n tay rịn mồ hôi, chuyện nà y trước giá» nà ng chưa từng nói qua vá»›i ai, chỉ mong hắn đừng Ä‘a nghi.
Chu Chiêm CÆ¡ hÃp mắt nhìn nà ng, â€œÄÆ°á»£c, bất quá…â€
“Nô tỳ hiểu, chá» Hoà ng Thượng buông tha Hán Vương, nô tỳ tá»± nhiên sẽ khiến bà máºt nà y biến mất trên cõi Ä‘á»iâ€
â€œÄÆ°á»£c rồiâ€, Chu Chiêm CÆ¡ gá»i ra ngoà i, “Ngưá»i đâu, Ä‘em nà ng giải xuống dướiâ€. Nhìn Tá» Nguyệt biến mất ngoà i cá»a, trong mắt Chu Chiêm CÆ¡ lá»™ ra tia sát ý, hắn vung tay, má»™t thị vệ vốn Ä‘ang ẩn nấp trong góc tối liá»n chạy tá»›i, “Ngươi Ä‘i Ä‘iá»u tra má»™t chút, không được là m kinh động ai. Äợi đã, trước tiên tìm hiểu xem ngoà i nà ng còn có ai biết chuyện nà y không, nếu có…ngươi biết phải là m gì rồiâ€
Cách má»™t ngà y, Tá» Nguyệt trên trong thiên lao, lúc sắp chết trên ngưá»i còn bị mất má»™t mảng thịt.
Chu Chiêm CÆ¡ Ä‘á»c xong báo cáo liá»n tái mét, nữ nhân chết tiệt! Hắn vá»— má»™t chưởng lên bà n, nhìn đống tấu chương rÆ¡i xuống đất, hắn thầm nghÄ© phải là m sao đặt má»™t tá»™i danh cho nữ nhân nà y!
Không đến hai ngà y sau, toà n bá»™ thái giám, cung nữ trong Liên Các Ä‘á»u bị thay đổi, chuyện nà y khiến Oánh phi cá»±c kỳ kinh ngạc. Trân nương âm thầm há»i thăm má»›i biệt được chuyện Tá» Nguyệt ý đồ ám sát Hoà ng Thượng, những ngưá»i bị đổi Ä‘i là những ngưá»i có quan hệ vá»›i nà ng, nghe nói có không Ãt ngưá»i đã bị xá» tá».
Tin tức nà y khiến Oanh phi đổ mồ hôi lạnh, thÃch khách đến từ Liên Các, tại sao bản thân mình lại không sao? Tuy nói không phải do mình sai sá» nhưng nà ng vẫn không thoát được hiá»m nghi, váºy thì tại sao lại không có ngưá»i đến tra há»i?
Má»—i ngà y nà ng Ä‘á»u bị ác má»™ng đánh thức, xiêm y cá»§a Oánh phi đến sáng liá»n phải thay má»›i, Trân Nương nhìn xiêm y ướt đẫm trên tay cÅ©ng cảm thấy hoảng sợ trong lòng. Tá» Nguyệt nà y, không biết nà ng là ngưá»i cá»§a ai? NghÄ© tá»›i nghÄ© lui, chỉ có Hán Vương là có khả năng nhất, lúc trước nương nương là ngưá»i cá»§a Hán Vương, Tá» Nguyệt nói không chừng là tai mắt cá»§a Hán Vương cà i và o. Còn tưởng Oánh phi đã tìm được chá»— dá»±a vững chắc, nà o ngá» còn chưa đến má»™t năm Tân hoà ng lại băng hà , xem ra chÃnh mình e là khó tránh khá»i má»™t kiếp.
Thá»i tiết dần trở nên lạnh giá, Oánh phi còn chưa kịp thay quần áo mùa đông đã bị mang và o Tông Nhân phá»§, nà ng vừa bị mang Ä‘i thì Trân Nương cÅ©ng cùng cảnh ngá»™.
Cánh cá»a sắt sau khi Oánh phi tiến và o liá»n “rầm ráºp†đóng lại, Oánh phi nhìn nhà tù u tối liá»n trở nên má»m nhÅ©n, nà ng ngã ngồi trên mặt đất, xem ra bản thân mình khó thoát chết, không biết phụ thân có đến kịp để cứu nà ng không. Diệp đại nhân đã bị bá» tù, phụ thân vì có quan hệ vá»›i mình nên má»›i may mắn thoát khá»i, hiện tại chỉ sợ chÃnh phụ thân cÅ©ng khó bảo toà n, mình còn có thể dá»±a và o ai?
Äại lao hình bá»™, Chu Chiêm CÆ¡ ngồi ngay ngắn ở ghế thá»§ vị, quỳ phÃa dưới chÃnh là nguyên lão Diệp Duy VÅ©, lúc trước hắn vẫn Ä‘i theo Hoà ng Thái Thượng, cuối cùng cư nhiên tạo phản vá»›i Hán Vương. Sở Äình nói hắn là ngưá»i cá»§a Hán Vương, bản thân hắn còn chưa tin, không nghÄ© hắn lại là lão hồ ly, nếu không nhá» Hán Vương khai ra, chỉ sợ khó có thể bắt lấy nhược Ä‘iểm cá»§a hắn.
“Diệp Duy VÅ©, ngươi còn gì để nói?â€
“Tá»™i thần không còn lá»i nà o để nói, tá»™i thần biết mình khó thoát khá»i tá» tá»™i, nhưng những ngưá»i khác trong Diệp gia là vô tá»™i, thỉnh Hoà ng Thượng khai ân buông tha cho bá»n há»â€
“Vốn mưu phản là tá» tôi, phải bị tru di cá»u tá»™c, nhưng trẫm nể tình Thừa Nghệ nên quyết định buông tha bá»n há», dù sao Thừa Nghệ cÅ©ng là vì trẫm mà chết, huống chi nếu tru di cá»u tá»™c thì Phương gia cÅ©ng sẽ bị ảnh hưởng. Bất quá, tá»™i chết có thể miá»…n nhưng tá»™i sống khó tha, trừ Phương gia, những ngưá»i có liên can đến Diệp gia sẽ bị sung quân biên ảiâ€, Chu Chiêm CÆ¡ từ trong miệng Hán Vương biết được ngà y đó Thừa Nghệ vì không phản bá»™i chÃnh mình nên lá»±a chá»n rượu độc, Ä‘iá»u nà y khiến hắn vô cùng Ä‘au lòng. Thừa Nghệ từ nhá» tà i hoa hÆ¡n ngưá»i, nếu hắn còn sống thì nhất định sẽ là má»™t nhân tà i.
Diệp Duy VÅ© nghe được lá»i nà y liá»n dáºp đầu ba cái, “Hoà ng Thượng, tá»™i thần còn má»™t việc muốn thỉnh cầu?â€
“Việc gì?â€
“Tá»™i thần muốn gặp tiểu nữ, thỉnh Hoà ng Thượng khai ân cho tá»™i thần được gặp mặt Hải ÄÆ°á»ng lần cuốiâ€
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng?â€, trong đầu Chu Chiêm CÆ¡ hiện lên ánh mắt quáºt cưá»ng kia, miệng hắn không khá»i cưá»i khẽ, “Diệp Duy VÅ© a, nữ nhi cá»§a ngươi tháºt không giống thưá»ng nhân. ÄÆ°á»£c rồi, trẫm sẽ thà nh toà n cho ngươi. Qua và i ngà y ta sẽ bảo Phương Sở Äình đưa nà ng và o kinh để phụ tá» các ngươi gặp nhauâ€
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
13-10-2011, 02:39 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 17
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Phương Sở Äình nhìn máºt hà m từ kinh thà nh đưa tá»›i, hai tay hắn không khá»i run lên, Diệp Duy VÅ© muốn gặp mặt Hải ÄÆ°á»ng, Hoà ng Thượng cư nhiên đáp ứng. Nếu Hải ÄÆ°á»ng biết Hán Vương vốn không khai Diệp gia mà là chÃnh mình hiến kế cho Hoà ng Thượng lừa Hán Vương, bảo rằng Diệp Duy VÅ© xuất binh bắt gá»n ngưá»i cá»§a hắn, Hán Vương trúng kế ly gián liá»n khai ra Diệp Duy VÅ©. Nà ng có thể trách mình không? Ngưá»i ná» dù sao cÅ©ng là phụ thân cá»§a nà ng.
“Chuyện gì váºy? Hôm nay tâm trà cá»§a ngươi cứ lÆ¡ lá»ngâ€, từ lúc bắt đầu ăn đến bây giá» Phương Sở Äình chỉ gắp thức ăn đúng má»™t lần, nà ng cảm thấy kỳ quái, rõ rà ng thức ăn hôm nay không có gì đặc biệt, bình thưá»ng hắn cÅ©ng đâu có kiêng ăn nà y ná», váºy thì tại sao hắn vẫn ngồi trÆ¡ ra đó, ngay cả đũa cÅ©ng không động và o?
“Không có gìâ€, Phương Sở Äình phục hồi tinh thần, chiếc đũa trong bát có chút nhúc nhÃch, hắn bất đắc dÄ© nói, “Hoà ng Thượng lệnh cho chúng ta hồi kinhâ€
“Chúng ta?â€, Diệp Hải ÄÆ°á»ng sá»ng sốt, không có việc gì lại gá»i cho nà ng và o kinh là m gì?
Phương Sở Äình nhìn nà ng rồi lại gắp đồ ăn, chỉ là hắn không phát hiện nãy giá» mình chỉ gắp đúng má»™t món, “Ừm, phụ thân muốn gặp ngươi!â€
Diệp Duy VÅ©! Không phải chứ, lúc nà y lão hồ ly kia còn muốn gặp mình là m gì? Chẳng lẽ hắn muốn kéo nà ng chết cùng, “Có thể không Ä‘i không?â€
“Ngươi nói Ä‘iâ€, hắn cÅ©ng không muốn nà ng Ä‘i.
Hải ÄÆ°á»ng nhún vai nhẹ giá»ng “tụng kinhâ€, “Hoà ng mệnh không thể tráiâ€
Hải ÄÆ°á»ng bởi má»™t hai thìa cÆ¡m cho và o bát, “Tại sao hắn lại muốn gặp ta?â€, tuy nói mình là nữ nhi cá»§a hắn nhưng hai ngưá»i cÅ©ng không thân cáºn lắm, tÃnh Ä‘i tÃnh lại, hai ngưá»i tổng cá»™ng chỉ má»›i gặp nhau ba lần, đến cổ đại lâu như váºy cÅ©ng không thấy hắn quan tâm gì đến nữ nhi cá»§a mình, váºy mà bây giá» và o ngục lại muốn gặp nà ng, đúng là đoán không ra.
“Có lẽ…có lẽ hắn muốn gặp ngươi lần cuốiâ€, Phương Sở Äình nhẹ giá»ng trả lá»i.
Tình hình chắc chắn trốn không thoát, chỉ là nếu lên kinh thà nh thì phá»ng chừng phải mất hÆ¡n má»™t tháng, không được gặp con má»™t thá»i gian dà i như váºy quả tháºt có chút thương nhá»›, “Tướng công, có thể mang Äô Äô Ä‘i cùng không?â€
Phương Sở Äình liếc mắt nhìn nà ng, nữ nhân nà y nếu không việc cần cầu xin hắn thì sẽ không dùng đến hai chữ “tướng côngâ€. Chỉ là bản thân hắn cÅ©ng nhá»› Äô Äô, â€œÄÆ°á»£c thôi!â€
Äại lao hình bá»™, Hải ÄÆ°á»ng cảm thấy khó chịu, lúc trước xem TV nà ng chẳng cảm giác được gì, hiện tại cảm thụ lại không giống như váºy.
Ngục sâu âm u, hai bên trái phải Ä‘á»u là hà ng rà o gá»—, phạm nhân bên trong tá»±a như bị nhốt trong lồng sắt. Phạm nhân nÆ¡i nà y Ä‘á»u là trá»ng phạm triá»u đình, má»™t ngưá»i má»™t gian, má»™t gian khoảng hai ba mét vuông. Những ngưá»i nà y cÅ©ng không là m nháo mà si ngốc ngồi má»™t góc nhìn và o khung cá»a sổ nhá» trên cao, từ đó lá»t và o má»™t chút ánh sáng tá»±a như chúng có thể mang má»™t phần nà o cá»§a há» thoát ra ngoà i.
Äi đến gian cuối cùng, là gian thạch lao, phÃa trước có cá»a sắt, má»™t cai ngục đứng gác bên ngoà i, hắn mở cá»a để Hải ÄÆ°á»ng tiến và o, cánh cá»a láºp tức đóng chặt lại.
Hải ÄÆ°á»ng nheo mắt, từ trên cá»a sổ nhá» hắt xuống chút ánh sáng trá»±c tiếp rá»i và o mặt hắn, bóng tối khiến nà ng nhất thá»i không thể thÃch ứng, nà ng nghiêng đầu đánh giá bốn phÃa.
“Hải ÄÆ°á»ng, ngươi đến rồi sao?â€
Thanh âm âm trầm từ góc tưá»ng truyá»n đến, Hải ÄÆ°á»ng táºp trung nhìn và o, Diệp Duy VÅ© Ä‘ang ngồi xếp bằng tại má»™t góc giưá»ng đá, trên chiếc áo phạm nhân mà u trắng tuy rằng dÃnh má»™t chút tro bụi nhưng vẫn chỉnh trang như trước, mái tóc bạc vẫn búi gá»n trên đỉnh đầu. Gương mặt sạch sẽ, vẻ mặt lạnh nhạt, nhìn hắn tuyệt đối không giống đám phạm nhân bên ngoà i kia.
“Äến đây ngồi xuống, đáng tiếc không có ghế tá»±aâ€
“Phụ thânâ€, Hải ÄÆ°á»ng vẫn thi lá»… như trước, sau đó nà ng nghiêng ngưá»i ngồi xuống giưá»ng đá.
Diệp Duy VÅ© nở nụ cưá»i, “Ngươi vẫn còn đến thăm ta, ta tháºt cao hứngâ€, hắn nghÄ© Diệp Hải ÄÆ°á»ng sẽ không đến, váºy mà nà ng vẫn đến.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên nữ nhi phải đến thăm phụ thânâ€, nà ng cÅ©ng không muốn đến a, chỉ là không còn cách nà o khác, lão đại đã mở miệng rồi!
Diệp Duy VÅ© nhìn chằm chằm và o Hải ÄÆ°á»ng, trên trán nà ng có má»™t lá»n tóc xõa xuống, hắn vươn tay định giúp nà ng vén lên, không ngá» nà ng quay đầu tránh né rồi tá»± vươn tay vén tóc, bà n tay hắn ngừng lại giữa chừng, trong mắt có chút mất mác, hắn rụt tay lại rồi ngượng ngùng cưá»i, “Nữ nhi đã lá»›n rồiâ€
Hải ÄÆ°á»ng xấu hổ mỉm cưá»i, dù sao hắn trước mặt nà ng cÅ©ng là ngưá»i xa lạ, hà nh động thân cáºn như váºy…nà ng không quen, “Phụ thân tìm nữ nhi có Ä‘iá»u chi phân phó?â€
Thái độ cá»§a nà ng chẳng có chút gì quan tâm, Diệp Duy VÅ© có chút thất vá»ng, “Ừm, qua mấy ngà y nữa thì Tứ đệ, NgÅ© muá»™i cá»§a ngươi, còn có những ngưá»i khác trong nhà phải sung quân biên ải rồi. Ngươi có thể giúp đỡ há» má»™t chút không?â€
â€œÄÆ°á»£c, ta sẽ an bà iâ€, đây là má»™t chút tâm ý dà nh cho Diệp Hải ÄÆ°á»ng.
Ãnh mắt cá»§a Diệp Duy VÅ© lại hướng ra cá»a sổ, “Diệp gia…cÅ©ng là ngươi có phúc nhất, nương cá»§a ngươi đã đúng khi chá»n cho ngươi hôn sá»± nà yâ€
“Nữ nhi là được mẫu thân phù há»™. Phụ than, ngưá»i cÅ©ng không cần lo lắng, tuy nói Hoà ng Thượng sung quân nhưng hiện tại biên cương không có chiến sá»±, muốn giữ mạng cÅ©ng không phải chuyện khó khănâ€
“Tôn tá» có phúc cá»§a tôn tá», ta cố cÅ©ng không được. Ngươi cÅ©ng đến đây, nói không chừng qua ngà y mai ta sẽ đến cá»u tuyá»n gặp nương cá»§a ngươiâ€
Chỉ là ngươi còn mặt mÅ©i nhìn nà ng sao? Mạng cá»§a Thừa Nghệ, ngươi không cố gắng bảo vệ, hiện tại còn biến Diệp gia thà nh cá»a nát nhà tan, Hải ÄÆ°á»ng cúi đầu nghÄ©.
Yên tÄ©nh tháºt lâu sau, Diệp Duy VÅ© chợt thở dà i nói, hắn nói tá»±a như nói vá»›i chÃnh mình, “Bá»™ dáng cá»§a ngươi cà ng lúc cà ng giống nương cá»§a ngươi, chỉ là tÃnh tình không há» giống. NghÄ© lại có chút kỳ quái, lúc trước ta có đánh ngươi, chẳng lẽ ngươi không ghi háºn?â€
“Chuyện quá khứ không cần nhắc lại nữaâ€
“Lần đó tại Ứng Thiên phá»§ ta cảm thấy rất kỳ quái. Sau khi vá» nhà dùng cÆ¡m, ngươi cÅ©ng không trở nên thân thiết vá»›i ta. Tại sao? Chẳng lẽ là vì Thừa Nghệ?â€, Diệp Duy VÅ© không chịu buông tha nà ng.
“Không phảiâ€
Diệp Duy VÅ© nhìn gương mặt nghiêng nghiêng cá»§a nà ng, hắn lắc đầu, “Ta biết, Thừa Máºt cÅ©ng đã nói vá»›i ta, Phương Sở Äình luôn để tâm Ä‘iá»u tra chuyện năm đóâ€
“Äại ca chết thế nà o, Nhị ca đã nói quaâ€, Hải ÄÆ°á»ng thẳng thắng trả lá»i.
Im lặng má»™t lúc lâu, Hải ÄÆ°á»ng nghiêng đầu nhìn sang, nà ng chợt trông thấy khóe mắt cá»§a hắn lấp lánh lệ quang, trong lòng nà ng dịu xuống, nà ng nhẹ nhà ng gá»i, “Phụ thân!â€
“Äại ca ngươi từ nhỠđã rất thông minh, tÃnh tình cÅ©ng ôn hòa, ta tháºt sá»± lo hắn quá mức yếu Ä‘uối, váºy mà không ngá» cuối cùng hắn lại chá»n con đưá»ng như váºy. Trong đám hà i tá», Thừa Máºt giống ta nhất, chỉ là ngươi có biết không, hắn từng nói cho ta biết, trong phần đông huynh đệ tá»· muá»™i thì ngưá»i giống ta nhất lại không phải là hắnâ€
Hải ÄÆ°á»ng im lặng không nói gì, lá»i nà y nà ng đã nghe Diệp Thừa Máºt nói qua.
“Tại sao ngươi lại là nữ nhân a?â€
Là nam nhân thì đã sao? Nam nhân Diệp gia nếu không phải chết thì là bị sung quân, có ai có kết cục tốt?
Phòng giam trở nên yên lặng, Diệp Duy VÅ© nhìn ra cá»a sổ tâm sá»±, “Diệp Duy VÅ© ta trên quan trưá»ng dốc sức mưá»i năm, cuối cùng lại có kết quả như thế nà y. Nếu lúc trước ta cÅ©ng giống Phương Äình Tùng sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i quan lại bình thưá»ng, không cùng Hoà ng Tá» kết bè kết phái thì có lẽ ta đã có thể nhìn con cháu lá»›n lên rồi cháºm rãi chết già ?â€
Hải ÄÆ°á»ng nhìn ánh sáng rá»i qua ô cá»a sổ, tia sáng đã chệch sang hướng tây, hắn cÅ©ng đã ngồi đó suốt má»™t khắc, bản thân nà ng cÅ©ng không muốn ngây ngốc vá»›i hắn tại nÆ¡i nà y, “Phụ thân, cÅ©ng không còn sá»›m nữa, hà i tá» trong nhà còn Ä‘ang chá» ta, nữ nhi xin cáo lui trước. Ngưá»i có gì cần nữ nhi thay ngưá»i là m không?â€
“Ta muốn…được hợp táng vá»›i nương cá»§a ngươiâ€, Diệp Duy VÅ© nhẹ nhà ng báºt ra má»™t câu.
“Ta sẽ cố gắng an bà iâ€, phạm nhân bị chém đầu còn có thể tùy tiện tìm chá»— mai táng sao? Chẳng lẽ ngưá»i nhà còn có thể nháºn thi thể trở vá»?
Diệp Duy VÅ© khoát tay đúng lúc Hải ÄÆ°á»ng chuẩn bị gõ cá»a trở ra, phÃa sau truyá»n đến má»™t câu, “Thừa Máºt chết như thế nà o?â€
Sau lưng Hải ÄÆ°á»ng truyá»n đến má»™t luồng khà lạnh khiến nà ng rùng mình, nà ng suy nghÄ© má»™t lát rồi nói, “Ngà y đó không phải ta đã nói vá»›i ngưá»i rồi sao?â€
“Hải ÄÆ°á»ng a, Cẩm Hồng Lâuâ€
Nà ng khó khăn nuốt má»™t ngụm nước bá»t, nà ng quay đầu nhìn hắn, thanh âm có chút run rẩy, “Ngưá»i nói gì?â€
“Ta chỉ muốn biết đáp ánâ€, Diệp Duy VÅ© nhìn chằm chằm và o mắt Hải ÄÆ°á»ng.
Hải ÄÆ°á»ng trả lá»i có chút khó khăn, “Hắn là vì ta mà chếtâ€
Ngưá»i đối diện nheo mắt, thanh âm lạnh lùng khiến ngưá»i nghe có chút sợ hãi, “Nếu ngươi muốn giết hắn thì tại sao bản thân lại trúng độc?â€
“Ta không giết hắnâ€, Hải ÄÆ°á»ng trầm ngâm má»™t lát, sau đó nà ng dÅ©ng cảm đối diện ánh mắt cá»§a hắn, “Chỉ là hắn tháºt sá»± vì ta mà chếtâ€
“Vì ngươi mà chết? Chẳng lẽ còn có ngưá»i khác sao? Ngưá»i cá»§a Hoà ng Thượng?â€, Diệp Duy VÅ© có chút kỳ quái, không nhiá»u ngưá»i biết vị trà máºt thất nhà mình.
Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu, “Là ta không cẩn tháºn bóp nát độc dượcâ€, cuối cùng nà ng vẫn quyết định nói ra chân tướng, dù sao đây cÅ©ng là yêu cầu cuối cùng cá»§a má»™t phụ thân.
“Äá»™c dược?â€, khi Thừa Máºt chết trong tay hắn có nắm độc dược, “Ngươi là muốn giết chết hắn nên má»›i mang theo độc dược?â€
“Ta mang theo độc dược chỉ để phòng ngừa vạn nhất. Ta thừa nháºn ta Ä‘a nghi, chỉ là …â€, ánh mắt Hải ÄÆ°á»ng trở nên má» mịt, “Giết ngưá»i không phải là chuyện đơn giản. Dù hắn đáng chết nhưng ta cÅ©ng không thể…â€
“Sao?â€, thanh âm kia quá nhá» khiến Diệp Duy VÅ© hoà i nghi lá»— tai cá»§a chÃnh mình.
Hải ÄÆ°á»ng lẩm bẩm, “Có lẽ vì sợ hãi nên ta lỡ tay bóp nát độc dược, đáng tiếc, ta cÅ©ng không biếtâ€, nà ng nhá»› lại tình hình đêm đó liá»n có chút sợ hãi, nếu được phát hiện trá»… má»™t chút nữa thì bản thân nà ng cÅ©ng sẽ bị chôn cùng.
Diệp Duy VÅ© nghe xong tá»±a như nhẹ nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i, hoà n hảo nà ng không phải là sát nhân, Diệp gia trước sau vẫn không sinh ra loại ngưá»i tâm địa độc ác như thế nà y, hắn thì thà o há»i, “Tại sao? Hắn là Nhị ca cá»§a ngươiâ€
“Ta không biết. Ta chỉ biết hắn tá»±a như Ä‘ang ép ta, không chừa cho ta con đưá»ng luiâ€, đúng váºy, Diệp Thừa Máºt luôn ép buá»™c nà ng, từng bước từng bước má»™t, khiến nà ng ngay cả cÆ¡ há»™i thở cÅ©ng không có.
Hai ngưá»i cứ như váºy, má»™t ngưá»i đứng, má»™t ngưá»i ngồi, chỉ là ánh mắt chưa bao giá» gặp nhau tại cùng má»™t chá»—, qua má»™t hồi lâu, tia sáng bên ngoà i ô cá»a sổ lại chệch sang hướng tây má»™t chút, “Ta đã hiểu rồi. Ngươi trở vá» Ä‘iâ€
Hải ÄÆ°á»ng há»i lại hắn má»™t câu, “Ngươi hối háºn?â€
“Hối háºn?â€
“Vì Hán Vương, ngươi hại chết hai đứa con, đáng giá sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng đứng xoay lưng vá» phÃa hắn.
PhÃa sau truyá»n đến thanh âm cưá»i khẽ, “Äáng giá? Không có gì đáng giá hay không đáng giá, ngươi gieo gió thì sẽ gặt bão, chỉ váºy thôiâ€
“Äây không phải là tiá»n tà i, không phải là danh dá»± địa vị, mà là hai mạng ngưá»i, có lẽ là ba mạng ngưá»iâ€, câu cuối cùng Hải ÄÆ°á»ng chỉ nói thầm trong lòng, nếu hắn không kết bè kết phái thì váºn mệnh cá»§a Diệp Hải ÄÆ°á»ng sẽ không bi thảm như váºy, trong mắt Hải ÄÆ°á»ng lá»™ ra tia thương tiếc. Cánh cá»a mở ra, nà ng không quay đầu mà thẳng lưng tiến vá» phÃa trước, thanh âm khóa cá»a phÃa sau vẫn quanh quẩn bên tai nà ng. Cuối cùng, hết thảy ân oán Ä‘á»u đã chấm dứt.
Tà i sản của Tịch Ly
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tịch Ly
17-10-2011, 01:18 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 18
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Năm ngà y sau, hình bá»™ đưa công văn đến, nói là buổi trưa Diệp Duy VÅ© đã bị hà nh hình, bảo nà ng đến nháºn thi thể. Phương Sở Äình thay nà ng mua quan tà i rồi tìm ngưá»i lo việc an táng, hắn há»i Hải ÄÆ°á»ng có muốn đến nhìn má»™t lần không thì Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu, bảo là không cần nhìn, “Tìm ngưá»i mang hắn vỠỨng Thiên phá»§ để hợp táng cùng nươngâ€, đây xem như là hoà n thà nh tâm nguyện cuối cùng cá»§a hắn.
Ngà y thứ hai sau khi Diệp Duy Vụ bị hà nh hình chÃnh là ngà y gia quyến Diệp gia bị sung quân. Hải ÄÆ°á»ng mang theo Äô Äô cùng Phương Sở Äình đến ngoại thà nh, xa xa nhìn thấy má»™t đám ngưá»i mặc áo tù nhân, cả nam lẫn nữ, già trẻ Ä‘á»u có, nà ng trông thấy má»™t nữ hà i tá» chưa đến mưá»i tuổi gắt gao tá»±a và o phụ nhân bên cạnh, gương mặt nho nhá» dÃnh tro bụi đầy vẻ sợ hãi.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn thấy cảnh nà y liá»n cảm thấy Ä‘au xót, nà ng nắm chặt tay Äô Äô không đà nh lòng quay mặt sang chá»— khác. Nếu Hán Vương thà nh công thì váºn mệnh cá»§a mẫu tá» nà ng cÅ©ng sẽ như váºy sao? Phương Sở Äình đã thay nà ng chuẩn bị tốt má»i việc, hắn cho quan coi ngục má»™t Ãt tiá»n để không là m khó dá»… bá»n há».
Hải ÄÆ°á»ng Ä‘ang nâng ống tay áo lau khóe mắt thì Phương Sở Äình dẫn theo má»™t nam hà i bước tá»›i, “Hải ÄÆ°á»ng, Tứ đệ Thừa Ngữ muốn gặp ngươiâ€
“Tam tá»·â€, nam hà i vóc dáng gầy teo, gương mặt có chút tương tá»± Diệp Thừa Máºt, hắn nhìn nà ng mà rụt rè gá»i má»™t tiếng. Trước khi Tam tá»· xuất giá thì hắn vẫn còn nhá», đã nhiá»u năm không gặp qua nên hiện tại nhìn nà ng tá»±a như má»™t ngưá»i xa lạ.
“Ừmâ€, Hải Dưá»ng thốt không nên lá»i, mấy ngà y nay ở trong lao bá»n há» hẳn đã chịu không Ãt Ä‘au khổ, đây Ä‘á»u là những hà i tỠăn tổ yến mà lá»›n lên, bá»n chúng đã khi nà o chịu qua khổ cá»±c như váºy?
Nhìn thấy mắt nà ng ngấn lệ, thanh âm cá»§a nam hà i có chút nghẹn ngà o, “Tam tá»·, ngưá»i có thể nghÄ© cách đừng để NgÅ© muá»™i theo chúng ta ra ngoà i biên cương hay không, nà ng vẫn còn rất nhá»!â€
Trong đầu Hải ÄÆ°á»ng hiện lên hình ảnh tiểu cô nương vừa nãy, nà ng liếc mắt nhìn sang Sở Äình trưng cầu ý kiến, “Tứ đệ, việc nà y…cứ để tá»· phu nghÄ© cách, trước mắt ngươi hãy chăm sóc tốt ngưá»i nhà , dá»c đưá»ng Ä‘i cÅ©ng đã có ngưá»i chiếu cố các ngươi, những ngưá»i đó sẽ không là m khó dá»… các ngươi. Tri phá»§ ngoà i đó là bằng hữu tốt cá»§a đại ca ngươi, ta đã viết thư nhá» cáºy hắn, hắn có thể chiếu cố các ngươi…â€
“Äa tạ tá»· phu, bất quá chuyện cá»§a NgÅ© muá»™i…â€, Thừa Ngữ vẫn chưa từ bỠý định, ngẫm lại tiểu muá»™i còn nhá» như váºy, trên đưá»ng Ä‘i nà ng còn phải chịu không biết bao nhiêu khổ cá»±c.
“Thừa Ngữ, ngươi cÅ©ng biết đây là Hoà ng Thượng hạ lệnh, chúng ta chỉ có thể là m đến thế. Váºy nên, dá»c đưá»ng Ä‘i ngươi hãy chiếu cố bá»n há» tháºt tốtâ€, Sở Äình vẫn cảm thấy có chút khó xá», dù sao hoà ng lệnh cÅ©ng không phải trò đùa.
Diệp Thừa Ngữ nghÄ© ngợi má»™t chút rồi nhẹ gáºt đầu, “Thừa Ngữ hiểu, có ngưá»i cá»§a tá»· phu chiếu cố, Thừa Ngữ cÅ©ng không sợâ€
“Thừa Ngữ, nÆ¡i nà y có chút bạc, ngươi cầm Ä‘i, hãy cất giữ cẩn tháºn, má»i ngưá»i trong nhà đá»u dá»±a và o ngươiâ€, Hải ÄÆ°á»ng lấy từ trong ngá»±c áo ra má»™t túi bạc rồi vá»— vá»— lên vai hắn. Sở Äình đã nhá» ngưá»i Ä‘i theo bảo há»™, hẳn là không có việc gì, những gì nà ng có thể là m cÅ©ng chỉ có váºy.
Äám ngưá»i hướng vá» phÃa tây mà đi, ánh mắt Hải ÄÆ°á»ng vẫn không chuyển dá»i, nà ng thở dà i má»™t tiếng, lúc trước Phương Sở Äình đã từng nói rằng nà ng phải xem Diệp gia bị diệt, hiện tại lá»i nói đã trở thà nh sá»± tháºt, “Vá» thôiâ€
Äoà n ngưá»i trở vá» quán trá», trong quán trá», Tiểu Tam Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t nữ nhân. Nữ nhân kia mặc áo váy mà u xanh nhạt, tóc búi cao, trên tóc cà i má»™t cây ngân trâm. Nhìn thấy bá»n há» tiến và o, hai ngưá»i liá»n đứng lên bước lại đây và i bước.
“Phương công tá»â€
“Ngươi là …â€, Phương Sở Äình cảm thấy khuôn mặt nà y có chút quen thuá»™c, chỉ là nhất thá»i không nhá»› ra nổi.
Nữ nhân kia nhìn thấy hắn không nháºn ra mình liá»n có chút buồn bã, “Nô tỳ là Thanh Thiênâ€, không biết lần nà y tiểu thư có được cứu hay không nhưng Phương công tá» hiện tại đã không nhá»› rõ nà ng.
“Thanh Thiên?â€, Phương Sở Äình có chút bất ngá», tại sao nà ng lại đến tìm mình, “Ngươi tìm ta có việc?â€
“Ta…â€, lá»i còn chưa nói xong thì nước mắt đã lăn xuống.
Hải ÄÆ°á»ng trừng mắt nhìn hắn. Nữ nhân nà y là ai? Nà ng còn chưa nói đã bắt đầu khóc.
“Và o thư phòng trước rồi nóiâ€, Phương Sở Äình lên tiếng.
Và o thư phòng, Hải ÄÆ°á»ng dẫn Äô Äô tiến và o phòng trong, nà ng vừa giúp Äô Äô cởi áo khoác vừa dá»ng tai lên nghe lén.
“Công tá», không, cô gia, ngà i nhất định phải cứu Tô giaâ€
“Tô gia là m sao?â€
“Công tá» không biết sao? Nô tỳ cÅ©ng không rõ rà ng, hôm qua cả nhà Tô gia Ä‘á»u bị bắt và o đại lao, nói là mưu phản, nói là đồng đảng cá»§a Hán Vương, hiện tại má»i ngưá»i Ä‘á»u bị nhốt trong ngục. Mấy năm trước nô tỳ đã xuất giá, việc nà y là do má»™t tá»· muá»™i trước đây nói cho ta biếtâ€, khi ngưá»i báo tin đến nói lão gia bị bắt giữ, hắn còn dặn nà ng phải tìm Phương công tá» cầu cứu. CÅ©ng may Phương công tá» vẫn còn ở tại kinh thà nh, bằng không vá»›i khoảng cách từ kinh thà nh đến Ứng Thiên phá»§ thì chỉ sợ tiểu thư không cứu được.
Phương Sở Äình ngẩn ra, chuyện nà y tại sao mình không biết, “Oánh Nhi, không phải, Oánh phi đâu? Nà ng không nghÄ© biện pháp gì cứu viện sao?â€, hắn vừa nói vừa hướng nhìn và o phòng trong.
“Tiểu thư, tá»± thân tiểu thân cÅ©ng khó bảo toà n. Nghe nói tiểu thư từ sá»›m đã bị đưa đến Tông Nhân Phá»§, tá»™i danh cÅ©ng như váºy nhưng lại nặng hÆ¡n, bảo là có ý đồ mưu hại Hoà ng Thượngâ€, Thanh Thiên có chút sốt ruá»™t, rõ rà ng bá»n há» nói rằng Phương công tá» là hồng nhân trước mặt Hoà ng Thượng, tại sao chuyện gì cÅ©ng không biết?
“Cái gì?â€, Phương Sở Äình nghe được những lá»i nà y liá»n ngây dại.
“Nà ng là m sao có thể gây ra chuyện nà y? Nà ng chỉ là má»™t nữ tá»!â€, Phương Sở Äình thì thà o nói, tại phòng trong Hải ÄÆ°á»ng nghe được liá»n hiểu má»™t chút, Tô Oánh Nhi nà y chÃnh là do Diệp Duy VÅ© đưa và o cung để giúp Hán Vương tạo cÆ¡ sở ngầm.
Thanh Thiên quỳ gối trước mặt hắn, “Phương công tá», ngà i biết rõ tiểu thư, nà ng tâm địa thiện lương, nà ng là m sao có thể là m ra chuyện đại nghịch bất đạo như váºy? Chắc chắn tiểu thư đã bị ngưá»i khác hãm hạiâ€
“Mưu phản? Ai dám hãm hại nà ng?â€, Phương Sở Äình biết tÃnh tình cá»§a Hoà ng Thượng, chuyện nà y nói không chừng đã có chứng cá»› xác tháºt.
“Phương công tá», nếu ngưá»i không nể tình tiểu thư thì cÅ©ng phải nể tình nhị tiểu thư, nói thế nà o cÅ©ng là thân thÃch trong nhà , van cầu ngà i a!â€, Thanh Thiên nói xong liá»n dáºp đầu.
“Thanh Thiên, đừng là m ta khó xá», ngươi cứ lên nói chuyệnâ€, vấn đỠnà y can hệ đến việc mưu phản, đúng là không ổn.
Thanh Thiên lắc đầu, tá»±a như nếu hắn không đồng ý sẽ không chịu đứng lên, Phương Sở Äình nhất thá»i khó xá», trong lòng nà ng không biết phải là m sao mà chỉ quỳ đó ngây ngốc nhìn hắn.
Phương Sở Äình thở dà i ý bảo nà ng đứng lên, Thanh Thiên đà nh phải lau nước mắt đứng lên, “Công tá», xin ngà i nể tình tiểu thư lúc trước…Tiểu thư tháºt sá»± không còn cách nà o a, nà ng cÅ©ng không muốn…â€
“Ta…không phải…â€, Phương Sở Äình để lá»™ vẻ xấu hổ.
“Lúc trước Diệp đại nhân bắt buá»™c tiểu thư phải tiến cung, lão gia cÅ©ng muốn như váºy, tiểu thư…tiểu thư tháºt sá»± không thể cùng ngà i…â€
“Diệp đại nhân?â€
Thanh Thiên nhanh chóng gáºt đầu.
Phương Sở Äình nghÄ© ngợi má»™t chút rồi nói, “Thanh Thiên, ngươi vá» trước Ä‘i, ta muốn tìm hiểu má»™t chútâ€, vẫn nên tìm hiểu má»™t chút, nói thế nà o thì nà ng cÅ©ng là tá»· tá»· cá»§a Lam Nhân.
“Phương công tá», ngà i phải giúp đỡ tiểu thư, tiểu thư cÅ©ng chỉ có thể dá»±a và o ngà iâ€, trước khi rá»i Ä‘i Thanh Thiên còn không ngừng dặn dò.
Thanh Thiên bước ra cá»a, Phương Sở Äình không quay đầu lại, hắn biết Hải ÄÆ°á»ng đã đứng phÃa sau, “Tại sao lại không nói lá»i nà o?â€
“Còn nói gì nữa?â€, bảo hắn mặc kệ sao? Có nói cÅ©ng vô Ãch, chi bằng khá»i nói. Dù sao Tô Lam Nhân cÅ©ng là thê thiếp cá»§a hắn, Hoằng Ngá»c là con trai hắn, Tô gia là thân thÃch cá»§a hắn.
Phương Sở Äình im lặng má»™t lúc, “Ta ra ngoà i má»™t chút, ngươi ở lại quán trỠđợi taâ€, hắn nói xong liá»n bước ra khá»i cá»a.
Mà mắt Hải ÄÆ°á»ng khẽ giáºt má»™t chút, chuyện nhà nà y quả tháºt phiá»n toái, xem ra Tô gia đã phái Thanh Thiên đến tìm hắn, rốt cuá»™c Tô Oánh Nhi muốn là m gì?
Äến khuya Phương Sở Äình má»›i vá», sau khi vá» sắc mặt cá»§a hắn vẫn âm trầm như cÅ©. Hôm nay hắn đã và o cung nhưng vẫn không có cách nà o mở miệng há»i chuyện Tô gia, Hoà ng Thương lôi kéo hắn nói sang chuyện khác. Tìm những đồng nghiệp quen biết, bá»n há» Ä‘á»u ấp úng không nói rõ, cuối cùng cÅ©ng có ngưá»i nói vá»›i hắn rằng Oánh phi từ sá»›m đã bị giải và o Tông Nhân Phá»§, tá»™i danh má»›i định và o ngà y hôm qua, hồ sÆ¡ vụ án thế nà o căn bản không ai nhìn qua, chỉ biết tất cả ngưá»i bên cạnh nà ng Ä‘á»u bị bắt giữ, cuối cùng còn có ngưá»i để lá»™ chuyện Hoà ng Thượng bị ngưá»i hà nh thÃch hồi đầu tháng, thÃch khách chÃnh là ngưá»i ở chá»— Oánh phi.
Hải ÄÆ°á»ng vừa tỉnh lại thì trá»i đã sáng rõ, nà ng phát hiện chá»— nằm kế bên ngưá»i trống không, bước ra ngoà i thì nhìn thấy hắn Ä‘ang nằm trên ghế đệm, trước mặt là chồng hồ sÆ¡ liên quan đến án mưu phản cá»§a Tô gia. Hải ÄÆ°á»ng tá»±a và o cạnh cá»a nhìn hắn, tim nà ng không khá»i Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, hắn phải là m thế nà o? Hắn lại muốn là m thế nà o?
Vá»™i và ng nếm qua Ä‘iểm tâm, Phương Sở Äình lại xuất môn, Hải ÄÆ°á»ng buồn chán dẫn Äô Äô cùng Trầm nhÅ© mẫu Ä‘i dạo phố xa, lần nà y lên kinh không dẫn theo Nhâm cô, qua mấy ngà y nữa là ngà y giá»— cá»§a trượng phu Nhâm cô nên bá»n há» muốn để nà ng ở lại nhà .
Phố xá kinh thà nh quả tháºt phồn hoa, so vá»›i Ứng Thiên cà ng náo nhiệt hÆ¡n nhiá»u, cục cưng Äô Äô kéo nà ng chạy khắp nÆ¡i trong nợ, lúc thì hắn muốn xem nặn tượng đất, lúc thì muốn mua mứt quả, lúc thì muốn xem diá»…n tạp kỹ, đùa nghịch đến không biết đưá»ng vá». Hải ÄÆ°á»ng má»™t tay đấm đấm thắt lưng, má»™t tay bị hắn lôi kéo, nà ng không dám buông hắn ra dù chỉ má»™t khắc, ngưá»i ở đây Ä‘á»u xa lạ, nếu để thất lạc Äô Äô thì không biết là m sao tìm lại hắn.
“Phụ thânâ€, tiểu gia há»a tinh mắt trông thấy Phương Sở Äình Ä‘ang bước và o tá»u lâu liá»n kéo nà ng chạy vá» hướng bên kia, “Äừng chạy!â€, đứa nhá» bảy tuổi tá»±a như khỉ con, năng lượng trà n đầy khiến nà ng muốn phát khóc.
Ba ngưá»i tiến và o tá»u lâu nhưng không nhìn thấy bóng dáng hắn đâu, bá»n há» tiến lên lầu đảo mắt tìm thì phát hiện hắn ngồi cùng bà n vá»›i Thanh Thiên, lại còn có má»™t nam nhân xa lạ phÃa bên cạnh.
Äang do dá»± không biết có nên tiến đến không thì Thà nh Thụy đứng sau lưng Phương Sở Äình đã trông thấy bá»n há», hắn cúi ngưá»i ghé và o tai Phương Sở Äình nói gì đó, chỉ thấy ánh mắt hắn Ä‘ang hướng lại cầu thang nÆ¡i nà y.
“Tại sao các ngươi lại đến đây?â€, Phương Sở Äình tiến tá»›i ôm lấy tiểu gia há»a Ä‘ang định leo lên ngưá»i hắn.
“Hắn tinh mắt tóm được ngươiâ€, Hải ÄÆ°á»ng lÆ¡ đãng đáp lại, ánh mắt nà ng liếc nhìn vá» phÃa hai ngưá»i đằng kia, trung niên nam tá» nói gì đó vá»›i Thanh Thiên, ánh mắt lướt vá» phÃa bá»n há».
“Sao, mệt rồi sao? Ngồi xuống ăn má»™t chút Ä‘i, ta còn có việc phải Ä‘i trước, đợi lát nữa cùng nhau trở vá»â€, hắn nói xong liá»n gá»i tiểu nhị mang trà cùng Ä‘iểm tâm đến, sau đó trở vá» bà n bên kia.
Tà i sản của Tịch Ly
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Tịch Ly
17-10-2011, 01:18 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Jan 2011
Bà i gởi: 406
Thá»i gian online: 28 phút 36 giây
Thanks: 4
Thanked 2,046 Times in 348 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Quyển 4 – Chương 19
Dịch giả: Hà n Băng
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Chá» hắn cùng hai ngưá»i kia nói chuyện xong, má»i ngưá»i cùng nhau trở vá» quán trá», mãi cho đến giá» ngá»§ thì hai hà ng chân mà y cá»§a Phương Sở Äình cÅ©ng không giãn ra, chẳng biết hắn buồn rầu chuyện gì.
“NghÄ© gì váºy?â€, Hải ÄÆ°á»ng thu xếp Äô Äô xong liá»n ngồi xuống bên cạnh hắn, hiện tại đã là canh hai mà hắn vẫn còn giở lại hồ sÆ¡ vụ án.
Phương Sở Äình nhìn nà ng, hắn cầm kéo khÆ¡i tim nến đã có chút sụp tà n, căn phòng nhất thá»i trở nên sáng sá»§a hÆ¡n, “Việc nà y có chút kỳ quáiâ€
“Tại sao?â€
Hắn láºt hồ sÆ¡ vụ án rồi nói, “Nói phụ thân Lam Nhân là ngưá»i cá»§a Hán Vương thì ta còn tin được, bởi vì hắn thưá»ng xuyên qua lại vá»›i phụ thân cá»§a ngươi, đồng nghiệp cá»§a ta tại kinh thà nh cÅ©ng đã nắm chứng cá»›, hắn không phải bị vu hãm. Chỉ là Oánh…Oánh phi, nà ng tuy nói là do phụ thân cá»§a ngươi đưa và o cung nhưng bảo nà ng cấu kết Hán Vương ý đồ mưu hại Hoà ng Thượng thì cảm thấy có chút gượng ép. Nà ng là má»™t nữ nhân, ở trong cung lại không có thế lá»±c. Huống chi hiện tại đã không còn là năm VÄ©nh Lạc, từ sá»›m nà ng đã đứng ngoà i chuyện nà y, quý phi, thái phi, nà ng còn nguy hiểm gì chứ?â€
“Hoà ng Thượng có lý do cá»§a Hoà ng Thượngâ€, hiện tại hắn chỉ biết nữ nhân nà y là tốt.
“Vấn đỠnăm ở đây, ngươi biết không, nam nhân hồi chiá»u nà y chÃnh là quản gia cá»§a Tô gia, hắn nói sau khi Oánh phi bị bắt và o Tông Nhân Phá»§ thì không ai đến thẩm vấn nà ng, nà ng bị nhốt trong phòng má»™t mình, căn bản không ngưá»i tiếp xúc vá»›i nà ng, cÅ©ng không biết rốt cuá»™c là nguyên nhân gì?â€, Phương Sở Äình khó hiểu, hắn cân nhắc lại từng lá»i nói cá»§a ngưá»i đó hồi chiá»u nà y.
Hải ÄÆ°á»ng lầm bầm, “Nói không chừng Hoà ng Thượng đã thẩm tra, chẳng qua không công khai mà thôiâ€
“Không giống, theo tin tức đáng tin cáºy, Hoà ng Thượng căn bản không thẩm tra nà ngâ€
“Ngươi nghÄ© gì váºy? Chẳng lẽ Hoà ng Thượng tùy tiện ban xuống má»™t tá»™i danh? Giết ngưá»i đối vá»›i hắn mà nói chỉ là chuyện nhá», cần phải lo lắng nhiá»u như váºy sao? Nếu Hoà ng Thượng bà máºt phán xá» nà ng, hắn căn bản không cần định tá»™i danh mà cứ âm thầm hà nh động, ngưá»i ngoà i cung còn biết được sao?â€
“Nếu nà ng chỉ là má»™t cung nữ nho nhá» thì có thể, thế nhưng nà ng là Thái phi, là Thiên Hoà ng ngá»± phong, không phải muốn xá» là xá»â€
“Ngươi cảm thấy nà ng bị oan uổng sao?â€, Hải ÄÆ°á»ng nói má»™t câu, “Trong cung nhiá»u ngưá»i như váºy, Hoà ng Thượng oan uổng ai không oan uổng mà lại oan uổng nà ng?â€
“Ta cảm thất có vấn Ä‘á». Nếu cung nữ kia là nà ng phân phó thì tại sao? Lý do là gì? Dù là vì Hán Vương, chỉ là Hán Vương đã thất thế, nà ng có cần phân phó ngưá»i Ä‘i ám sát đương kim Hoà ng Thượng không? Nếu Hoà ng Thượng chết thì nà ng được lợi gì chứ?â€
Tuy Phương Sở Äình nói có đạo lý nhưng Hải ÄÆ°á»ng vẫn cảm thấy hắn có tư tâm. Hắn Ä‘ang thiên vị Tô Oánh Nhi, trong đầu Hải ÄÆ°á»ng, ngà y đó ở Ứng Thiên phá»§ nà ng đã lÄ©nh giáo thá»§ Ä‘oạn cá»§a nữ nhân nà y, nà ng biết nữ nhân nà y không đơn giản. Äáng tiếc Phương Sở Äình bị quá khứ che má» mắt, nữ nhân nháºp cung có mấy ai là ngưá»i đơn giản, “Chuyện trong hoà ng cung, liệu có ai là ngưá»i biết rõ, ngươi bất quá cÅ©ng chỉ là nghe nói mà thôi, mắt thấy má»›i là tháºt a!â€
“Trên Ä‘á»i nà y có bao nhiêu chuyện táºn mắt thấy má»›i có thể giải quyết? Äối vá»›i chuyện cá»§a Thừa Nghê, chúng ta Ä‘á»u là đoán, cuối cùng sá»± tháºt lại như thế nà o?â€
Hải ÄÆ°á»ng không muốn cùng hắn dây dưa vấn đỠnà y, “Váºy chứ rốt cuá»™c ngươi muốn là m sao bây giá»? Tái thẩm tra? Thay nà ng láºt lại bản án? Dù không phải nà ng phân phó nhưng nà ng là đồng đảng cá»§a Hán Vương, nhà nà ng ý đồ mưu phản, tá»™i danh nà y thiết tưởng đã đủâ€
“Nà ng chẳng qua là bị phụ thân đưa và o cung thay thế ngươi, tại sao lại gá»i là đồng đảng? Má»™t nữ nhân như nà ng thì có thể là m được gì chứ? Nếu nói nhà nà ng ý đồ mưu phản, phụ thân cá»§a ngươi cÅ©ng mưu phản, tại sao ngươi không có việc gì?â€, Phương Sở Äình khó mà chấp nháºn hai chữ “đồng đảngâ€
“Phương Sở Äình, ngươi phải hiểu rõ hai chuyện. Phụ thân mưu phản nhưng ta không sao là vì Hoà ng Thượng nể tình đại ca cá»§a ta, là vì Hoà ng Thượng biết ta không tham dá»± và o đó, lại bởi vì Hoà ng Thượng phải bảo vệ Phương giaâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn thẳng và o mắt hắn mà gằn từng tiếng, “Còn má»™t chuyện nữa, ngươi nghe rõ rà ng cho ta! Phụ thân ta chưa từng có ý định Ä‘em ta và o cung, Ãt nhất cÅ©ng không phải dâng lên cho Tiên hoà ng là m phi tá»â€
“Cái gì?â€
“Là Hán Vương. Hán Vương từng đáp ứng phụ thân, nếu có má»™t ngà y hắn đại sá»± thà nh công, khi đó ta sẽ là Hoà ng Háºu. Bá»i vì chuyện nà y nên sau khi ta xuất giá thì phụ thân chẳng thèm quan tâm đến ta nữa, bởi vì ta đã là m há»ng chuyện tốt cá»§a hắnâ€, Hải ÄÆ°á»ng nhìn hắn tâm tình bất định.
“Nhưng Thanh Thiên nói…Thanh Thiến nói…â€, Phương Sở Äình có chút hoang mang, hôm nay Thanh Thiên đã nói vì Hải ÄÆ°á»ng phải gả cho Phương gia nên Diệp đại nhân má»›i rÆ¡i và o đưá»ng cùng buá»™c Oánh Nhi thay nà ng tiến cung.
Hải ÄÆ°á»ng lắc đầu, “Ta không biết nữ nhân kia nói gì? Bất quá, theo ta biết, phụ thân muốn ta là phi tá» cá»§a Hán Vương. Diệp Thừa Máºt cùng phụ thân nói váºy không chỉ má»™t lầnâ€
Phương Sở Äình không thốt nên lá»i, hai hà ng chân mà y chau lại má»™t chá»—, hắn chưa từng nghe Thừa Nghệ nói qua chuyện nà y, chỉ là lúc trước ở Ứng Thiên có tin đồn, nói là Hoà ng Thượng có ý kết thân vá»›i Diệp gia, “Không có khả năng!â€, hắn nói chắc chắn như Ä‘inh sắt đóng và o gá»—.
“Tin hay không tùy ngươi! Ngươi cảm thấy ta mắc nợ nà ng, nhưng ta tháºt sá»± mắc nợ sao?â€, nghÄ© đến đây nà ng có chút tức giáºn, ban đầu không biết cÅ©ng đã biết, sau lại má»›i phát hiện chuyện căn bản không giống như váºy, nữ nhân nà y từ sá»›m đã đồng đảng vá»›i bá»n há» là m đủ má»i chuyện để Phương Sở Äình canh cánh trong lòng. Hiện tại hắn không háºn được mình nên nảy sinh cảm giác áy náy đối vá»›i Tô Oánh Nhi, nghÄ© rằng nà ng đã thay thế Hải ÄÆ°á»ng tiến cung là m phi tá».
Phương Sở Äình nhìn nà ng trong chốc lát, hắn không há» nói gì mà chỉ mở hồ sÆ¡ vụ án má»™t lần nữa, hắn muốn tìm xem rốt cuá»™c có để sót manh mối gì không.
“Nghe ta khuyên má»™t câu, việc nà y ngươi không cần nhúng tay và oâ€
Phương Sở Äình không thèm để ý đến nà ng, Hải ÄÆ°á»ng tức giáºn khép hồ sÆ¡ vụ án lại rồi đặt tay lên đó không chịu buông ra, “Ngươi nghÄ© ngươi có thể là m được gì? Dù ngươi tìm được manh mối thì đã sao, hắn là Hoà ng Äế, hắn muốn ai chết thì ngưá»i đó phải chếtâ€
“Ngươi buông tayâ€, hắn có chút bá»±c mình mà gầm nhẹ má»™t câu.
Hải ÄÆ°á»ng không chịu buông tay, nà ng Ä‘em hồ sÆ¡ Ä‘oạt lại và o tay mình, “Tháºt buồn cưá»i! Ngươi nghÄ© Hoà ng Thượng có thể vì manh mối chÃnh xác cá»§a ngươi mà không giết nà ng sao? Tá»™i danh đã định, kim khẩu ngá»c ngôn, không chết cÅ©ng phải chết, ngươi còn có thể là m được gì?â€
“Chẳng lẽ cứ như váºy mà mặc kệ! Ta không là m đượcâ€
Hải ÄÆ°á»ng báºt cưá»i, cảm xúc có chút không kìm chế được, nà ng lạnh lùng nói vá»›i hắn, “Trong lòng ngươi không là m được sao? Cần gì nói dá»… nghe như váºy, là tình cÅ© không rá»§ cÅ©ng đến, nà ng phải chết, là ngươi Ä‘au lòng?â€
Má»™t câu nà y khiến gương mặt hắn thoáng hiện lên tia tức giáºn, chỉ là hắn rất nhanh lấy lại bình tÄ©nh, “Äúng váºy, không chỉ là tình cÅ©, nà ng còn là tá»· tá»· cá»§a Lam Nhân, là thân thÃchâ€
“Phương Sở Äình, xem ra ta không thể thức tỉnh ngươi, rõ rà ng là bởi vì trong lòng ngươi không buông tay nà ng được, cần gì nói dá»… nghe như váºy? Ngươi muốn giấu ai và giấu được ai?â€, Hải ÄÆ°á»ng rống giáºn.
“Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngươi có thể rá»™ng lượng má»™t chút không, đây đã là chuyện cá»§a quá khứ, ngươi ghen gì chứ?â€, Phương Sở Äình Ä‘oạt lại hồ sÆ¡ trên tay nà ng rồi đứng lên.
“Ta không rá»™ng lượng? Ta ghen? Tại sao ta lại ghen? Ngươi nên cẩn tháºn chÃnh ngươiâ€
“Quên Ä‘i, ta không dây dưa vá»›i ngươi nữa, đây là quán trá», không phải ÄÆ°á»ng Viên. Ta không muốn ngưá»i khác đến xem náo nhiệtâ€, hắn đè thấp thanh âm chuẩn bị đứng dáºy.
â€œÄÆ°á»£c, ta há»i ngươi, nếu nà ng tháºt sá»± không phải đồng đảng, nếu nà ng không muốn sát hại Hoà ng Thượng mà là Hoà ng Thượng muốn giết nà ng, ngươi phải là m sao bây giá»?â€
“Ta…â€, đúng váºy, phải là m sao bây giá», Phương Sở Äình cau mà y suy nghÄ©.
“Ngươi có thể là m gì? Tìm Hoà ng Thượng thuyết phục? Láºp trưá»ng cá»§a ngươi là gì? Nói phải cứu Tô gia, còn có thể nói được, nhưng hôm nay hy vá»ng cứu đã không còn. Nếu Hoà ng Thượng há»i ngươi tại sao phải cứu Oánh phi, ngươi trả lá»i thế nà o?â€, tại sao hắn lại mất lý trà như váºy?
“Ta…â€
“Nói ngươi là tình nhân cÅ© cá»§a nà ng? Sau đó ngưá»i trong cung sẽ là m má»™t cuá»™c đại thanh trừng? Trăm mạng ngưá»i cá»§a Phương gia còn giữ được sao?â€
“Hoà ng Thượng là minh quân…sẽ không tùy ý giết ngưá»i, ngươi không cần lo xaâ€, Phương Sở Äình nói váºy để thuyết phục nà ng, đồng thá»i cÅ©ng là thuyết phục chÃnh mình.
Hải ÄÆ°á»ng cưá»i ra tiếng, nà ng cưá»i đến khóe mắt rÆ¡i lệ, “Ta lo xa? Xưa nay gần vua như gần cá»p, ta biết ngươi hiểu rõ Ä‘iá»u nà y. Ngươi cố chấp như váºy, tháºm chà trên dưới lá»›n nhá» trong Phương gia ngươi cÅ©ng không để và o mắt, đúng là ngu xuẩn đến cá»±c Ä‘iểm. Phương Sở Äình, hiện tại ta cho ngươi hai con đưá»ng để lá»±a chá»n. Thứ nhất, ngươi cùng ta trở vá» nhà , không cần ngươi nhúng tay và o chuyện cá»§a Oánh Nhi nữa. Thứ hai, ngươi ở ta Ä‘i, ta không thể ở đây nhìn ngươi đưa Phương gia và o đưá»ng cùngâ€
Phương Sở Äình kinh ngạc nhìn nà ng, trên gương mặt nà y hiển thị rất nhiá»u tâm trạng, phẫn ná»™, thất vá»ng, kiên quyết, còn có má»™t chút ná»—i niá»m không nói rõ…tá»±a như chá» mong. Nhìn thấy nà ng, lòng hắn trở nên má»m nhÅ©n, hắn nhắm mắt Ä‘i đến trước mặt nà ng rồi nhẹ nhà ng ôm nà ng và o lòng, “Ta đáp ứng ngươi, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì. Ngươi vá» nhà trước, chá» ta xong việc nhất định sẽ trở vá»â€
Hải ÄÆ°á»ng mạnh mẽ đẩy hắn ra, “Trở vá»? Ta chỉ sợ đến lúc đó ngươi muốn quay vá» cÅ©ng không vỠđược đâu. Ngươi nói như váºy…đã quyết tâm?â€
Hắn không trả lá»i nà ng nhưng đôi mắt kiên định đã nói lên tất cả.
Hải ÄÆ°á»ng lui ra sau từng bước, nà ng lắc đầu, â€œÄÆ°á»£c thôi, ngươi không cần nói, ta đã hiểu được. Dù sao nà ng cÅ©ng là nữ nhân ngươi yêu thương nhất, dù ngươi phải mất cả nhà , mất cả ta cùng Äô Äô, ngươi cÅ©ng sẽ không tiếc. Ta Ä‘i, ta sẽ không trÆ¡ mắt nhìn ngươi Ä‘em Phương gia đặt và o tuyệt cảnh, lại cà ng không để Äô Äô là m váºt chôn cùng Tô Oánh Nhiâ€
“Ta phải là m sao má»›i có thể nói cho ngươi hiểu?â€, hắn tức giáºn lá»›n tiếng, “Ta sẽ không để Phương gia lâm và o nguy hiểm, lại cà ng không để chuyện gì xảy ra vá»›i ngươi cùng Äô Äô. Ngươi phải tin ta!â€, hắn vừa nói vừa nắm lấy tay nà ng.
“Ngừng lại Ä‘i! Ta không hứng thú nghe! Ta muốn Ä‘i ngá»§!â€, Hải ÄÆ°á»ng nói xong liá»n gạt tay hắn rồi tiến và o phòng, trùm kÃn chăn, bịt kÃn đầu.
Phương Sở Äình đứng cạnh cá»a nhìn theo hà nh động cá»§a nà ng, trong lòng hắn có chút bất đắc dÄ©. Lá»i Hải ÄÆ°á»ng nói hắn có thể hiểu được, hắn sẽ cẩn tháºn hà nh động, tuyệt đối không để Phương gia lâm và o nguy hiểm, lại cà ng không muốn là m hại đến hai mẫu tá» nà ng. Chỉ là nếu hắn không vì Oánh Nhi mà táºn lá»±c thì hắn sẽ không chịu đựng được, nếu lúc trước không phải Hải ÄÆ°á»ng bước chân và o Phương gia thì hết thảy má»i việc nói không chừng sẽ không phát sinh. Äể nà ng vá» nhà trước cÅ©ng tốt, nếu Hoà ng Thượng nổi giáºn đúng như nà ng nói thì vẫn còn phụ thân, Hoà ng Thượng sẽ nể tình mà tha thứ cho Phương gia.
Tà i sản của Tịch Ly
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tịch Ly
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ