Bắt đầu nổ Boom chào mừng Noel Mời anh em chung vui Và tài trợ
Thiên Vũ Các là một tòa lầu các bốn tầng, toàn thể được xây dựng bằng gỗ lim đặc thù. ở trên con đường phồn hoa này trông rất bắt mắt.
Trên băng hiệu lầu các. ba chữ “Thiên Vũ Các” hàm ý phi phàm đề nghị ra trước mắt chúng tu sĩ. Cái loại khí tức phong cách cổ xưa trong hàng chữ làm cho người ta không đám hoài nghi niên đại xa xưa cùng thực lực kinh người của Thiên Vũ Các.
Trương Hằng mơ hồ cảm nhận được toàn bộ lầu các được một tầng cấm chế như có như không che chở, thần thức của hắn hơi thảm dò liền bị một cỗ lực lượng nhu hòa bắn ngược trở về.
Trương Hằng suy đoán người bố trí cấm chế tầng ngoài của Thiên Vũ Các này nhất định là một vị tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trở lên. tám chín phần mười có thể là cao nhân Kết Đan Kỳ.
Bởi vậy có thể thấy được thế lực sau lưng Thiên Vũ Các này khẳng định không đơn giản. Nói không chừng ông chủ sau lưng chính là Độc Thiên Bảo.
Trong lòng Trương Hằng lại cận thận vài phần, mặt ngoài cũng rất thong dong đi vào tầng một lầu các.
Tu sĩ ở tầng một Thiên Vũ Các cũng không quá nhiều. Trương Hằng phát hiện phần lớn tu sĩ nơi này tu vi đều ờ Luyện Khí trung kỳ trở lên, thậm chí còn có thể nhìn thấy bóng dáng của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Ngoài ra, trong tầng một không thiếu quản sự mặc áo bảo tím đặc thù. bọn họ phụ trách tiến hành giao dịch, cùng những tu sĩ này. trong lời nói không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ như Trương Hằng đi vào lầu các này tự nhiên có chút nổi bật. không ít tu sĩ đang âm thầm đánh giá hắn. nhưng hắn lại làm như không biết.
Những thứ được bán trong tầng một này tốt hơn một chút so với những sạp giao dịch bên ngoài, nhưng là so với dự đoán của Trương Hằng còn kém một chút. Quan trọng là... tầng một này cũng không có bán phù triện cấp ba, phù triện cấp hai ngược lại có không ít.
Trương Hằng đoán rằng những thứ đẳng cấp cao hơn có thể ở trên lầu. hơn nữa hắn còn tận mắt nhìn thấy một hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đi lên tầng hai.
Vì thế Trương Hằng đi tới chỗ thang lầu, muốn lên lầu xem.
Đúng lúc này, một nam nhân áo bào xanh cản đường đi của hắn.
- Vị đạo hữu này, có thể ngươi đi sai nơi rồi. Lầu hai Thiên Vũ Các Chỉ có tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ mới có thể lên, ngươi vẫn là ở lầu một giao dịch đi. trên lâu kỳ thật không thích hợp ngươi.
Ngôn ngữ nam nhân áo bào xanh này Tuy rằng coi như khách khí nhưng trên mặt lại rõ ràng mang theo vài phần thần thái khinh miệt nhìn Trương Hằng, bộ dạng tựa như đang cười nhạo một thằng nhà quê.
Tu vi nam nhân áo bào xanh này đại khái ỡ giai đoạn Luyện Khí hậu kỳ. điều này không khỏi làm Trương Hằng nhớ tới Lý Phong vừa mới bị mình hung hăng giẫm đạp một trận trước đó không làu. Tuy rằng hắn cũng muốn giẫm đạp nam nhân này một chút, nhưng là cũng không ngốc đến mức động thủ trong này.
- ồ? Chẳng lẽ ta nhìn lẩm sao? Vị đạo hữu này. không ngờ ngươi cùng là một trong những quản sự của Thiên Vũ Các?
Khóe miệng Trương Hằng mang theo nét cười như có như không. Hắn đương nhiên biết nam nhân áo bào xanh này không phải quản sự nơi này. từ cách ăn mặc của hắn là có thể thấy được.
- Thang lầu của tầng một Thiên Vũ Các này có bố trí một tầng cấm chế. Chỉ có tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ mới có thể thông qua tầng cấm chế này đi lên lâu hai.
Thần sắc tu sĩ áo bào xanh không thay đổi. vẫn như trước mang theo vẻ khinh miệt nhìn Trương Hằng.
Trương Hằng ha ha cười:
- Nếu nói như vậy. Thiên Vù Các này chẳng qua là bố trí một tầng cấm chế nơi này. ngăn cản người thực lực yếu kém lên lâu. nhưng là cũng không quy định nhất định là tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trở lên mới có thể đi lên. Ta nói đúng không?
- Hừ. Tuy rằng Thiên Vũ Các không có nói rõ tu vi tiêu chuẩn. nhưng là tầng cấm chế này đối với ngươi một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ là không có khả năng thông qua. Ta chẳng qua chỉ là có lòng tốt nhắc nhớ ngươi một chút mà thôi, tránh ngươi bẽ mặt tại đây.
Tu sĩ áo bào xanh hừ lạnh một tiếng, trong mắt mang theo một tia tức giận, phẫn nộ đi lên lầu.
Khi hắn đi lên thang lầu, thân hình hơi dừng một chút, sau đó liền thông qua cấm chế.
Trương Hằng âm thầm cười lạnh. Cái gì kêu có lòng tốt nhắc nhớ ngươi? Chẳng qua là biểu hiện tư cách hơn người một bậc trước mặt hắn mà thôi.
Cũng không so đo với người như vậy, ánh mắt Trương Hằng dừng ở thang lầu có bố trí cấm chế. Hắn không tin mình không thể thông qua tầng cấm chế này.
Vì thế Trương Hằng đi tới thang lầu.
Hành động của Trương Hằng khiến cho không ít tu sĩ tại tầng một chú ý. Thấy một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ không ngờ cũng muốn vọng tưởng đi lên lầu. một đám đứng chờ xem trò hay.
Mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, chờ mong tình cảnh hắn bẽ mặt ngay sau đó.
Trương Hằng Mới vừa tới gần thang lầu liền cảm giác được một cỗ lực lượng nhu hòa ngăn chặn đường đi của mình.
Hắn cũng không dùng Luyện Hư Linh Khí trên người, vận dụng lực lượng dã man trên thân xông về phía trước, lực lượng của cỗ cấm chế kia cuối cùng không ngàn được hắn cho hắn thông qua.
Mấy chục đôi mắt khó tin nhìn Trương Hằng đi lên lầu. trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc, mỗi người đều suy đoán thực lực chân thật của thanh niên này.
Trương Hằng đương nhiên sẽ không để ý đến Ý tưởng của những tu sĩ nhàm chán tại lầu một. chân bước không ngừng đi lên lầu hai.
Sau khi đi lên lầu hai. Trương Hằng âm thầm đánh giá tu sĩ trên lầu. phát hiện trong đó có một phần ba tu sĩ đều là Trúc Cơ Kỳ. mà trong số tu sĩ Luyện Khí Kỳ có không ít người còn là giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn.
Tuy nhiên ở nơi này Trương Hằng không phát hiện Trúc Cơ trung kỳ trở lên. nhìn về thang lầu thông lên lâu ba, không khỏi suy đoán. Cường giả thực lực càng cao có khả năng ở trên lầu ba lầu bốn. phía trên có thể có tu sĩ Kết Đan Kỳ hay không đây?
Trên lầu hai đồng dạng có quản sự phụ trách giao dịch cùng tu sĩ. tuy nhiên không ngờ những quản sự này đều là Trúc Cơ tiền kỳ.
Một tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ như Trương Hằng đi lên lầu hai này tự nhiên rất nổi bật. khiến cho không ít tu sĩ chú ý.
Nam nhân áo bào xanh vừa rồi lại càng không dám tín nhìn Trương Hằng, thấy hắn đi tới liền nhanh chóng đi vào một góc ít người chú ý rồi lén quan sát Trương Hằng.
Trương Hằng đi lại một vòng, rất nhanh liền phát hiện chỗ của phù triện cấp ba.
Ánh mắt hắn dừng ở trên nhãn của một tấm phù triện bậc ba.
Trương Hằng đi tới trước quấy, nói với một quản sự mặc áo bảo tím cách đó không xa:
- Phù triện bậc ba này giao dịch như thế nào?
Quản sự kia hơi kinh ngạc nhìn Trương Hằng một cái. nhưng cùng không có lộ ra bất kỳ ý coi thường, đi tới không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
- Giá của phù triện bậc ba là căn cứ pháp thuật phong ấn trong phù triện mà định, chủng loại pháp thuật khác nhau thì giá cả phù triện cũng khác. Bình thường, giá của phù triện pháp thuật công kích phạm vi lớn thì cao hơn một chút. Không biết vị đạo hữu này muốn mua phù triện loại nào?
Trương Hằng suy tư giây lát. liền nói:
- Ta cần một loại phù triện công kích đơn thể cực mạnh.
Trương Hằng muốn đối phó với người như Âu Dương lão tổ tự nhiên là cần phù triện công kích đem thể mạnh mẽ.
Quản sự áo bảo tím không chút suy nghĩ nói:
- Phù triện bậc ba công kích đơn thể cường đại. nơi này chúng ta có một loại. Giá của nó cũng không thấp hơn so với phù triện pháp thuật quần thể bậc ba bình thường bao nhiều.
- Giá của nó cụ thể là bao nhiều?
Trương Hằng hỏi.
Quản sự nói:
- Trong loại phù triện này phong ấn pháp thuật bậc ba Bạo Liệt Hỏa Diễm Tiễn, uy lực pháp thuật này trong số pháp thuật bậc ba cùng là xếp hạng đầu. Tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường đối mặt với pháp thuật này đều không dễ dàng ngăn cản. Loại phù triện này. giá cả mỗi tấm là 110 khối Tinh thạch.
Trương Hằng tính qua số tinh thạch trong túi trữ vật của mình, phát hiện chỉ còn không đến một trăm khối tinh thạch hạ phẩm. Ngoài ra, trong túi trữ vật còn có hai khối Tinh thạch trung phẩm, cho nên nói với quản sự:
- Vậy ta mua hai tấm phù triện như vậy. hai khối tinh thạch trung phẩm đủ không?
Vừa nghe Trương Hằng dĩ nhiên dùng tinh thạch trung phẩm để giao dịch, quán sự kia lộ vẻ kinh nghi, hắn không đám tin nói:
- Ngươi thật sự lấy tinh thạch trung phẩm để trao đổi sao?
- Đương nhiên, không chỉ là hai khối Tinh thạch trung phẩm sao?
Thần thái Trương Hằng thoải mái nói.
Bề ngoài, một khối tinh thạch trung phẩm có thể đổi được một trăm khối Tinh thạch hạ phẩm, nhưng tình huống thực tế lại không phải như thế. Càng là tinh thạch đẳng cấp cao lại càng hiếm có. Thường thường một khối tinh thạch trung phẩm cũng không chỉ đổi được một trăm khối Tinh thạch hạ phẩm.
Trương Hằng từ trong túi trữ vật lấy ra hai khối tinh thạch trung phẩm, khiến cho ánh mắt quản sự sáng ngời.
Thấy Trương Hằng thoải mái như vậy lấy ra hai khối Tinh thạch trung phẩm. quản sự kia thần sắc phức tạp nhìn Trương Hằng một cái. lộ ra thần sắc cung kính khác thường:
- Như thế không có vấn đề. đây là phù triện Bạo Liệt Hỏa Diễm Tiễn ngài cần.
Nói xong hắn lấy ra hai cái hộp nhỏ cực kỳ tinh xảo đẹp đẽ đua tới trước mặt Trương Hằng.
Hắn hiểu được Trương Hằng này có khi là vị tiền bối nào che giấu thực lực hoặc là một vị thiên chi kiêu tử trong hàng hậu bối của thế lực lớn nào đó.
Bất kể là loại nào. không thể nghi ngờ đều không phải hạng tầm thường.
Hắn nào biết rằng, Trượng Hằng này căn bản là của cải không đủ, mới bị bức phải lấy ra hai khối Tinh thạch trung phẩm.
Trương Hằng giao hai khối tinh thạch trung phẩm cho đối phương, lại mở hai cái hộp nhỏ đặt ở trước mắt ra. từ trong hộp lấy ra hai tấm phù triện màu đỏ lửa tản ra pháp lực dao động thản nhiên.
Phù triện hình chữ nhật, dày hơn móng tay một chút, toàn thân đỏ rực gần như trong suốt, phía trên có ýẽ phù văn phú: tạp khó hiểu.
Thật cận thận cất hai tấm phù triện này vào trong túi trữ vật, Trương Hằng liếc nhìn hai cái hộp một cái:
- Phù triện lấy đi. hộp này để lại cho các ngươi tiếp tục sử dụng.
Trương Hằng bò hộp tự nhiên là có đạo Lý. tiện cho hắn từ túi trữ vật lấy phù triện sau đó trong nháy mắt khởi động, có hộp hoàn toàn là vướng tay.
Quản sự cầm hai khối tinh thạch trung phẩm trong tay. trong lòng hơi có chút kích động. Mặc dù hắn có tu vi Trúc Cơ Kỳ nhưng trong tay cũng không có một khối Tinh thạch trung phẩm. Giờ phút này trong tay có thêm hai khối Tinh thạch trung phẩm tự nhiên có chút kích động.
Nhìn Trương Hằng để lại hai cái hộp ở trên quầy. quản sự xấu hồ cười, cung kính tiễn Trương Hằng rời đi.
Chung quanh không ít tu sĩ tự nhiên thấy được giao dịch giữa Trương Hằng cùng quản sự. nhìn thấy thái độ cung kính của quản sự với Trương Hằng. cũng không khỏi sinh ra tò mò đối với thân phận của Trương Hằng.
Có chút tu sĩ nhận ra Trương Hằng lấy ra Tinh thạch trung phẩm, trong mắt lại càng toát ra vẻ khiếp sợ.
Sau khi Trương Hằng giao dịch xong. liền đi về hướng thang lầu xuống lầu một.
Mới vừa đi đến thang lầu. hắn cảm giác có vài cỗ thần thức đang thăm dò mình.
Trong lòng chấn động. Trương Hằng hiểu được nhất định là vài tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ không kìm nổi dùng thần thức thăm dò hư thật của mình.
Nhưng bởi vì thần thức của Trương Hằng so với tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ bình thường còn cao hơn nửa bậc, những thân thức âm thầm nhìn trộm này tự nhiên không giấu được hắn.
Tâm niệm khẽ chuyển Trương Hằng hít sâu một hơi. đột nhiên quay đầu lại. trên mặt mang theo tươi cười quỷ dị thần bí khó lường, lần lượt đảo qua những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đang dùng thân thức nhìn trộm hắn.
Theo sau, hắn lộ thần thái ung dung đi xuống dưới lầu. giống như một người thắng lợi chân chính.
Vài tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dùng thần thức thăm dò Trương Hằng, thần sắc đại biến.
Không ngờ thanh niên trước mắt có thể cảm thấy thần thức của bọn họ. mà bọn họ lại không thăm dò ra sâu cạn của hắn. Hơn nữa nụ cười qủy dị của hắn trước khi đi lại càng làm cho người ta thấy dáng sợ.
Hết thảy đại biểu cho điều gì?
Trên trán rịn ra mấy giọt mồ hôi, vài tên tu sĩ Trúc Cơ Kỳ trợn mắt há mồm nhìn theo Trương Hằng biến mất ở thang lầu.
Boom chào mừng Noel Mời anh em chung vui Và tài trợ
Sau khi Trương Hằng rời Thiên Vũ Các cũng không đám dừng lại nhiều, thân hình rất nhanh biến mất trong dòng người cuồn cuộn, hơn nữa rất nhanh đi về hướng ngoài thành.
Thời gian chừng nửa nén hương, thân hình Trương Hằng rất nhanh xuất hiện ở ngoài Độc Thiên Bảo.
Đạp linh khí lên không, hắn quay đầu lại liếc nhìn Độc Thiên Bảo phảng phất như con thú khổng lồ thời tiền sử một cái.
Thẳng đến giờ phút này, trong lòng Trương Hằng mới khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm. Bị thần thức của vài vị tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ nhìn trộm, nói trong lòng hắn không khẩn trương là không có khả năng.
Trước khi đi hắn làm ra vẻ thần bí quay đầu lại cũng chỉ vì khiến cho những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ đó sinh ra một chút kiêng kị với mình, do đó không tiếp tục có chủ ý với hắn.
Với thực lực trước mắt của hắn còn không thể chống lại tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ. nhiều nhất Chỉ có thể giữ mạng trước mặt đối phương. Trừ khi có thể luyện thành Hư Không Hỏa Diễm, phát huy ra uy lực chân chính của Linh khí.
Linh khí dưới chân phát ra tiếng ngân khẽ, mơ hồ có một tầng ngân quang lưu chuyển ở mặt ngoài. Trương Hằng dùng tốc độ vượt xa tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường rời khỏi Đoạn Nhai Sơn Độc Thiên Bảo.
Sau khi rời Đoạn Nhai Sơn mười mấy dặm, Trương Hằng cũng không bay về hướng Phương Vân Sơn mả không ngừng dùng ánh mắt quan sát thế núi chung quanh.
Rất nhanh, hắn phát hiện một ngọn núi giống như ngón tay tiên nhân ở cách đó không xa, ngọn núi này trong dãy núi chung quanh chỉ vẻn vẹn thấp hơn Đoạn Nhai Sơn một bậc.
Trương Hằng khống chế linh khí bay nhanh về phía đỉnh của ngọn núi đó.
Còn chưa hạ xuống đất. một thanh âm dễ nghe từ bên cạnh một khối đá lớn trên đỉnh truyền đến.
Trương Hằng đưa mắt nhìn, Chỉ thấy Lạc Ngưng Tuyết váy áo tuyết trắng đang duyên dáng đứng bên cạnh hòn đá lớn. ở trước mặt khối đá lớn, thân thể của nàng có vẻ thật nhỏ bé nhưng là từ xa nhìn lại dường như nàng Mới là tiêu điểm nơi đây. cỗ khí tức bình thản không màng danh lợi kia làm cho người ta không dám sinh ra bất kỳ ý nghĩ xấu nào đối với nàng.
Từ trên Linh khí hạ xuống. Trương Hằng giữ khoảng cách bốn năm trượng với Lạc Ngưng Tuyết, ánh mắt bình thản đánh giá vị thiên chi kiêu nữ của Phương Vân Sơn này.
- Không biết Lạc sư muội hẹn ta ở đây có chuyện gì? Giữa chúng ta dường như cũng không có gì liên quan mà!
Lúc gặp Lạc Ngưng Tuyết ở trên đường phố phồn hoa của Độc Thiên Bảo. Trương Hằng còn sinh ra nghi hoặc đối với cử động đột nhiên tới gần của nàng. Sau đó hắn Mới hiểu được đối phương làm như vậy chẳng qua là vì dễ dàng thần thức truyền âm với mình mà thôi.
Nói cách khác, thần thức của Lạc Ngưng Tuyết cũng có thể rời thân thể Tuy rằng còn xa xa không bằng Trương Hằng nhưng là cũng tới gần tu sĩ giai đoạn Luyện Khí đại viên mãn.
Trong những tu sĩ Trương Hằng từng gặp, có ba người thực lực không thể dùng tu vi để đánh giá.
Người thứ nhất chính là Ô Lăng thần bí tiềm ẩn trong Phương Vân Sơn, cho dù tới bây giờ Trương Hằng còn không thăm dò được chi tiết của hắn. Người thứ hai là Triệu Thụy vừa Mới tách ra. người này có thể phóng ra pháp thuật có thể so với bậc ba, tự nhiên là rất biến thái.
Cuối cùng chính là vị Lạc tiên tử trước mắt này. Có được năng lực nào đó dường như có thể nhìn thấy lòng người, giờ phút này không ngờ thần thức cũng có thể rời thân thể.
So với Ô Lăng cùng Triệu Thụy. Lạc Ngưng Tuyết này có lẽ yếu hơn một chút nhưng là tuyệt đối không thể coi thường.
Lạc Ngưng Tuyết lẳng lặng nhìn Trương Hằng, đôi môi khẽ mỡ, rốt cục lên tiếng:
- Ngươi biết nữ tu sĩ Ninh Tuyết Dung không?
Trong lòng Trương Hằng kinh ngạc vô cùng. Đối phương đột nhiên nói đến nữ tu Ninh Tuyết Dung Mới hóa thành tuyết liên không lâu, là có ý đồ gì?
Chẳng lẽ bởi vì nàng rất quen thuộc Ninh Tuyết Dung, sau khi Ninh Tuyết Dung mất tích nên sinh ra hoài nghi hắn?
Mặt mày tinh bơ, Trương Hằng cười nói:
- Ninh sư muội là tu sĩ nội môn của bôn môn, Đường mỗ Tuy rằng không qua lại nhiều với nàng, nhưng là cũng không thể không biết nàng.
Con mắt của Lạc Ngưng Tuyết cận thận quan sát biểu tình của Trương Hằng. phát hiện đối phương cũng không có thần thái khác thường gì.
Lại đứng yên tại chỗ một lát, trên người Lạc Ngưng Tuyết mơ hồ lưu chuyền một dao động pháp lực cực kỳ bí ẩn.
Trương Hằng khẽ nhướng mày, giọng điều dần trở nên lạnh nhạt:
- Lạc sư muội. Nếu không còn chuyện gì. Đường mỗ phải đi rồi.
- Ngươi nói đối.
Đôi mắt như u lan của Lạc Ngưng Tuyết gắt gao nhìn chằm chằm vào Trương Hằng. ánh mắt lại rơi xuống túi trữ vật của Trương Hằng.
Lúc này Trương Hằng mới hiểu được, vừa rồi đối phương dùng pháp thuật không biết tên nào đó tiến hành dò xét mình. Nếu là tu sĩ Luyện Khí Kỳ bình thường rất khó phát hiện được cỗ dao động pháp lực mỏng manh này. nhưng là ở trước mặt Trương Hằng lại không thể nào che giấu được.
- Ha ha. Đường mỗ nói đối hay không là tự do của mình, chẳng lẽ còn cần Lạc sư muội quản sao?
Thân thể Trương Hằng dần căng thẳng, giống như một con báo tùy thời chuẩn bị bùng nổ.
Hơn nữa. hắn còn dùng thần thức quan sát nhất cử nhất động của đối phương.
- Ta cần một món đồ trong túi trữ vật của Đường sư huynh..
Giọng điệu Lạc Ngưng Tuyết thản nhiên đưa ra yêu cầu. dường như căn bản không lo lắng Trương Hằng sẽ cự tuyệt nàng.
Trương Hằng giật mình. Lúc đầu đối phương nhắc tới Ninh Tuyết Dung, hiện tại lại nói rõ muốn một món đồ trong túi trữ vật của mình.
Trương Hằng rất nhanh liền đoán được thứ đối phương muốn trong túi trữ vật của mình là cái gì.
- Thứ cô cần là thứ này hả?
Ngón tay Trương Hằng khẽ vuốt trên túi trữ vật, một đóa tuyết liên trắng muốt sáng bóng nằm yên lặng trên tay hắn. khí lạnh thản nhiên khuếch tán trong không khí.
Ngay trong khoảnh khắc Trương Hằng lấy ra vật ấy. trong con ngươi bình thản điềm tĩnh của Lạc Ngưng Tuyết nỡ rộ một tia sắc thái, nàng liên tục gật đầu:
- Chính là nó. Xin Đường sư huynh giao nó cho ta, Ngưng Tuyết nhất định có báo đáp.
Trương Hằng hơi kinh ngạc. Chẳng lẽ Tuyết liên này còn có giá trị gì không muốn người biết hay sao? Ngay cả Lạc tiên tử đạm bạc xuất trần cùng sinh, ra lòng tham muốn.
Mà đúng vào lúc này, từ trên tuyết liên phát ra một cỗ linh hồn dao động run rẩy. Trương Hằng lập tức cảm thấy một tia sợ hãi từ trên Tuyết liên truyền ra.
Đóa hoa tuyết trắng không nhiễm một hạt bụi run rẩy trong bàn tay Trương Hằng, dường như đang kiệt lực khuyên bảo Trương Hằng không nên giao mình cho Lạc Ngưng Tuyết.
Trương Hằng khẽ lật bàn tay thu tuyết liên vào túi trữ vật, cười lạnh nói:
- Không biết Lạc sư muội muốn dùng cái gì để trao đổi tuyết liên này với Đường mỗ.
Dáng người tuyệt đẹp của Lạc Ngưng Tuyết chậm rãi đi tới Trương Hằng, âm thanh tuyệt vời rơi vào tai Trương Hằng:
- Chỉ cần Đường sư huynh nguyện ý giao Tuyết liên này cho ta, yêu cầu gì Ngưng Tuyết cũng đều có thể đáp ứng.
Trong những lời này ẩn chứa hấp dẫn nào đó khó thể phát hiện, khiến cho Trương Hằng hơi thất thần trong khoảnh khắc.
Trương Hằng giả bộ si mê, ngơ ngác nhìn khuôn mặt ngọc như thiên sứ của Lạc Ngưng Tuyết:
- Chẳng lẽ làm đạo lữ song tu của ta cùng được sao?
Trong con ngươi bình thản như nước của Lạc Ngưng Tuyết hiện lên một tia chán ghét, thanh âm mang theo ý mê hoặc đặc thù kia tiếp tục truyền tới Trương Hằng:
- Giao tuyết liên cho ta, cái gì sư muội cũng có thể đáp ứng...
Nàng chậm rãi tới gần Trương Hằng đang chìm trong ảo giác và si mê, rất nhanh tới chỗ cách Trương Hằng không đến một trượng.
- Nếu sư muội có thể biểu diễn thoát y tú một hồi, đóa tuyết liên này liền tặng cho nàng.
Trên khuôn mặt si ngốc của Trương Hằng mang theo vài tia trêu tức không thể phát hiện.
- Thoát y tú?
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Lạc Ngưng Tuyết hơi sửng sốt.
Nàng đương nhiên không rõ hàm nghĩa chân chính của ba chữ “Thoát y tú”, nhưng là từ hai chữ thoát y có thể đoán được một chút.
Trong mắt nàng hiện lên một tia tức giận, hai má như đồ sứ tuyết trắng hiện lên một rặng mây đò.
Đột nhiên nàng giống như hiểu ra cái gì, trong mắt chợt lóe dị sắc, thân hình liên tục lui về sau.
- Ha hả, đã muộn rồi!
Vẻ mặt si ngốc trên mặt Trương Hằng cũng biến mất trong nháy mắt, lại biến thành một vè trào phúng thản nhiên. Thân hình hắn hóa thành một bóng mờ đánh về phía Lạc Ngưng Tuyết.
Trong chớp mắt Trương Hằng xông tới trước người Lạc Ngưng Tuyết.
Tay ngọc thon thả của Lạc Ngưng Tuyết vừa mới sờ đến Linh khí Phiêu Vân Đái ở bên hông, mùi kiếm ô Linh Kiếm đã đặt ở trên cổ trắng ngần của nàng.
Nàng biến sắc, đang chuẩn bị vận dụng pháp lực trong cơ thể.
Đúng vào lúc này, tay kia của Trương Hằng đã vung ra như chớp, bàn tay lưu chuyển ngân quang nhàn nhạt đánh lên vai trái Lạc Ngưng Tuyết.
Luyện Hư Linh Khí cường đại vô cùng trong nháy mắt phong bế pháp lực đang muốn xuất động trong cơ thể nàng.
Thời gian chỉ vẻn vẹn không đến một hô hấp, Trương Hằng liền khống chế Lạc tiên tử giống như nữ thần trong lòng nam tu sĩ khác ở Phương Vân Sơn.
Boom chào mừng Noel Mời anh em chung vui Và tài trợ
Trương Hằng dùng ánh mắt lãnh đạm đánh giá Lạc tiên tử trước mắt. thu hồi ô Linh Kiếm gác lên cổ trắng ngần của nàng, nhưng tay kia vẫn đặt lên trên vai nàng, giam cầm pháp lực trong cơ thể nàng.
- Lạc sư muội. Không nghĩ tới sư muội lại thi triển thuật mị hoặc quỷ dị như thế đối với sư huynh?
Trương Hằng dùng ánh mắt trêu tức nhìn chăm chú vào Lạc Ngưng Tuyết.
ở gần sát người nàng như thế, Trương Hằng ngửi được một mùi thơm mát như lan như có như không trên thân nàng.
Trương Hằng không chút khách khí cùng cặp mắt hau háu đảo trên người nàng không chút kiêng kị.
Lạc Ngưng Tuyết lẳng lặng nhìn Trương Hằng. đôi mắt yên tĩnh không màng danh lợi của nàng dường như có thể xúc động tâm linh. Mặc dù giờ phút này Trương Hằng đã khống chế nàng, nhưng cùng không dám dễ dàng đi chiếm tiện nghi của nàng.
Không trả lời Trương Hằng, Lạc Ngưng Tuyết không có một chút giác ngộ là tù nhân của Trương Hằng. Trên khuôn mặt tuyệt thế vô song của nàng Lần đầu tiên nỡ rộ ý cười nhợt nhạt, giống như một đóa hoa sen nở rộ trong mưa móc.
Tâm thần Trương Hằng suýt nữa thì thất thủ. Luyện Hư Linh Khí trong tay lại tăng mạnh thêm mấy thành, lòng còn sợ hãi nhìn Lạc Ngưng Tuyết đang cười yếu ớt.
Mặc dù phong bế pháp lực nàng này. nhưng nàng vẫn còn thủ đoạn mê hoặc người như thế. có lẽ là một loại bản lĩnh tự nhiên mà có.
Trương Hằng nhanh chóng bảo thủ linh dài. thần quang trong mắt dần dần tụ lại. tâm linh vững chắc như bàn đá.
- Mạng của ngươi hiện tại nằm trong tay Đường mồ. Nếu muốn sống thì ngoan ngoãn trả lời vấn đề của ta.
Lạc Ngưng Tuyết thu hồi nụ cười đủ để hại dân hại nước của nàng, đầu cúi xuống coi như đáp lại lời trương hằng.
- Đầu tiên ngươi phải nói cho ta, vì sao muốn tuyết liên trong túi trữ vật của ta? Tuyết liên này có lai lịch gì?
Trương Hằng dùng thần thức khóa chặt Lạc Ngưng Tuyết. Nếu đối phương có bất kỳ cử động gì. hắn đều làm ra cử động tương ứng trong nháy mắt.
Trong con ngươi bình thản của Lạc Ngưng Tuyết hiện lên vè phức tạp. thanh âm thánh thót dễ nghe chậm rãi truyền đến:
- Đóa tuyết liên này sinh ra ở trên một ngọn núi băng từ rất sớm rất sớm trước kia. Vào một ngày nào đó, nó may mắn đạt được một giọt Thiên Linh Dịch trong truyền thuyết. từ đó có được thần thông hóa thành hình người và đi tới nhân thế... Tuyết liên này chứa đựng Tinh hoa thiên địa mấy vạn năm. hơn nữa bản thân nó cũng có một loại thần thông đặc thù. Nếu bị tu sĩ nhân gian đoạt được, có thể dùng để luyện chế linh đan cực phẩm.
Trương Hằng nửa tin nửa ngờ đối với lời của nàng, lại hỏi:
- Vì sao cô biết lai lịch của Tuyết liên này...
Đúng lúc này, Trương Hằng cảm giác thân thể của mình có chút tê dại. toàn thân dần dần trở nên yếu ớt vô lực, thậm chí còn mất khống chế pháp lực trong cơ thể.
- Ngươi...
Trương Hằng không thể tin nhìn Lạc Ngưng Tuyết, thân thể mềm oặt ngã xuống đất.
Hắn không rõ mình trúng chiêu đối phương như thế nào. Pháp lực trên người Lạc Ngưng Tuyết rõ ràng đã bị hắn phong bế. làm sao còn có thể dùng được thủ đoạn qủy dị như thế?
Sắc mặt Trương Hằng trắng bệch, chẳng lẽ là mùi thơm mê người dị thưởng trên người nàng? Nhưng là dưới tình huống không có pháp lực. nàng không có khả năng thúc giục loại pháp thuật này. trừ khi là mùi thơm cơ thể tự thân nàng phát ra.
Nhưng mà mùi thơm cơ thể tự nhiên phát ra trên người nữ nhân làm sao lại có kỳ hiệu như vậy? Hơn nữa hai lần trước gặp mặt. cũng từng ngửi qua loại mùi thơm này nhưng không có bất kỳ khác thường.
Nên biết Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công, bản thân liền có năng lực bách độc bất xâm. Đối với mê hương hăn là có năng lực chống cự rất mạnh.
Nàng này quả thật dáng sợ!
Lạc Ngưng Tuyết như cười như không nhìn hắn. trong mắt còn hiện len một tia kinh ngạc:
- Trúng thần thông thiên phú của ta không ngờ qua một hồi như vậy mới có hiệu lực. Xem ra thực lực của ngươi cũng không đơn giản là tu sĩ Luyện Khí Kỳ hả.
Trương Hằng không rõ vì sao đối phương lại có thần thông thiên phú.
Thần thông thiên phú bình thường Chỉ có những người có huyết mạch đặc thù mới có. Nghe nói một số Thần thú trong truyền thuyết cũng có được thần thông thiên phú.
Đột nhiên khuôn mặt Lạc Ngưng Tuyết khẽ biến. Nàng phát hiện pháp lực trong cơ thể mình vẫn đang bị một cỗ linh khí bá đạo vô cùng phong bế.
Tuy rằng Trương Hằng trúng thần thông thiên phú của nàng, thân thể ngã xuống đất nhưng còn có một bộ phận Luyện Hư Linh Khí còn lưu lại trong cơ thể nàng.
Cỗ Luyện Hư Linh Khí này còn ngoan cố phong ấn pháp lực trong cơ thể nàng.
Lạc Ngưng Tuyết cũng không quá để tâm cỗ linh khí ở trong người nàng.
Ý niệm vừa động, linh khí trong cơ thể hóa thành một cỗ bạch quang nhu hòa nỡ rộ trên thân thể, bao phủ về phía Luyện Hư Linh Khí.
Trong giây lát, cỗ Luyện Hư Linh Khí kia đã bị bạch quang nàng phát ra nuốt trọn.
Nhưng mà ngay sau đó nàng phát hiện linh khí bị cắn nuốt đang dùng một loại phương thức qủy dị luyện hóa năng lượng của mình.
Nàng cực kỳ sợ hãi, nhanh chóng điều động càng nhiều bạch quang đi áp chế cỗ linh khí này.
Tuy rằng Trương Hằng nằm trên mặt đất nhưng cũng không phải là không hề có sức phản kháng.
Hắn mơ hồ cảm nhận được cốt cách và cơ bắp các nơi trong thân thể mình đang khẽ biến động, dường như đang chống lại một loại lực lượng vô hình nào đó.
Tiếng “Chi chi” ỵếu ớt vang lên trong cơ thể. hắn dùng thần thức nhìn vào, phát hiện trong toàn bộ thân thể lóe ra hào quang màu bạc.
Hào quang màu bạc này đảo qua khắp toàn thân hắn, khiến thân thể Trương Hằng sinh, ra một cơn đau nhức dữ dội. Chỉ chốc lát. trong thân thể bốc ra một làn sương trắng như ẩn như hiện.
Hào quang màu bạc đột nhiên ập tới cỗ sương trắng kia. sương trắng dường như cảm thấy sợ hãi, không ngờ muốn chạy trốn ra ngoài.
Nhưng hào quang màu bạc thần bí này làm sao cho nó như ý, từ bốn phương tám hướng bao bọc tới, rồi cắn nuốt không còn một mảnh.
Thân thể của Trương Hằng trong nháy mắt khôi phục bình thường, hào quang màu bạc thần bí lại hóa thành vô số đốm nhỏ màu bạc, chìm vào trong làn da cơ thịt, xương cốt cùng ngũ tạng lục phủ của Trương Hằng.
Tại khoảnh khắc này, Trương Hằng sinh, ra một loại cảm giác. Nếu lại gặp phải thần thông thiên phú này của Lạc Ngưng Tuyết, hắn có thể hoàn toàn miễn dịch.
Trong cơ thể đột nhiên trào ra hào quang màu bạc là năng lượng kỳ lạ ẩn chứa trong cơ thể Trương Hằng. Cỗ lực lượng này còn cường đại hơn mấy lần so với luyện hư linh khí mà hiện tại Trương Hằng nắm giữ.
Nhưng là cỗ lực lượng này lại không dễ dàng xuất động, chỉ là chia nhỏ ra tiềm tàng các nơi trong thân thể. Trừ khi thân thể Trương Hằng gặp phải biến cố to lớn nào đó. nếu không nó sẽ chỉ là một cỗ lực lượng tiềm ẩn, yên lặng bảo vệ thân thể Trương Hằng.
Khẽ thở phào một hơi, Trương Hằng thật không ngờ thân thể được xưng bách độc bất xâm của mình lại trúng chiêu của đối phương.
Nhưng hắn cũng hiểu được, bách độc bất xâm đối với hắn trước mắt chỉ là năng lực đề kháng siêu cường đối với độc vật và mê hương, cũng không có nghĩa là hoàn toàn miễn dịch.
Huống chi, Lạc Ngưng Tuyết thi triển không phải là một loại mê hương đơn thuần, theo lời của nàng thì đó chính là một loại thần thông thiên phú.
Trương Hằng đứng dậy, ánh mắt nhìn sang Lạc Ngưng Tuyết.
Lúc này Lạc Ngưng Tuyết cũng đã dùng một cỗ bạch quang lớn mang theo Luyện Hư Linh Khí của Trương Hằng bức ra ngoài cơ thể. Lúc này nàng mới thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Cỗ linh khí kia thật sự quá quái dị, muốn bắt nó luyện hóa hoặc cắn nuốt đều không có khả năng, đành phải vứt bỏ một bộ phận pháp lực bức cỗ linh khí này ra ngoài.
Mà đúng lúc này nàng phát hiện Trương Hằng đang đứng dậy, trong mắt lóe lên vẻ khiếp sợ.
Không nghĩ tới đối phương là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ nho nhỏ không ngờ có thể khôi phục lại nhanh Như thế sau khi trúng thần thông thiên phú của nàng.
Thân hình nàng nhẹ nhàng bay lên, lập tức kéo giãn khoảng cách mấy trượng với Trương Hằng, rất nhanh tế ra Linh khí Phiêu Vân Đái quấn ở bên hông.
Hơn nữa, bàn tay ngọc của nàng liên tục điểm trong hư không, còn rất nhanh đánh ra hai quầng sáng phòng ngự ở trước người.
Quầng sáng màu trắng trong suốt cứ thế bảo hộ trước thân thể nàng, có thể nhìn thấy thân thể mềm mại nhỏ nhắn của nàng lay động trong quầng sáng, mông lung mà xinh đẹp.
Trương Hằng cùng không tiến tới công kích nàng mà là đưa ánh mắt nhìn tới cỗ Luyện Hư Linh Khí xen lẫn trong tảng lớn bạch quang bị Lạc Ngưng Tuyết bức ra ngoài cơ thể.
Theo Lý thuyết những linh khí này sau khi mất sự khống chế của chủ nhân hẳn là sẽ biến mắt. nhưng là tình huống trước mắt lại vượt qua sự tưởng tượng của Trương Hằng.
Dường như có một cỗ lực hút vô hình khiến đám bạch quang tán loạn kia bị Luyện Hư Linh Khí mạnh mẽ kéo lại và không ngừng bị Luyện Hư Linh Khí luyện hóa hấp thu.
Thời gian một hô hấp ngắn ngủi, đám bạch quang kia bị Luyện Hư Linh Khí luyện hóa, đoàn Luyện Hư Linh Khí kia cũng bởi vậy mà lớn mạnh vài Lần.
Giờ phút này Trương Hằng còn có thể sinh ra loại liên hệ nào đó với đoàn Luyện Hư Linh Khí trong hư không kia.
Tâm niệm hắn khẽ động, hơi duỗi tay ra, cỗ Luyện Hư Linh Khí lớn mạnh vài Lần kia cứ vậy bay trở về trong tay hắn.
Sắc mặt Trương Hằng hiện ra một tia vui mừng, đoàn ánh sáng bạc trong tay hắn hơi nhảy lên vài cái theo sau dung nhập vào cơ thể hắn trong nháy mắt.
Trương Hằng mơ hồ cảm giác Biến Thái Công của mình thoáng tiến bộ một chút xíu. nhưng là tốc độ tiến bộ so với luyện hóa Linh khí thì kém rất xa.
Tuy nhiên trong lúc vô ý có phát hiện này. Trương Hằng cũng đã thấy đủ. Hẳn tin tưởng theo công lực của mình tăng trưởng, các loại bí mật bên trong Biến Thái Công sẽ hiện ra trước mắt mình.
Lạc Ngưng Tuyết đứng yên ở đối điện yên lặng quan sát Trương Hằng thu hồi linh khí trong hư không, trong mắt lại mang theo vài tia phức tạp. không biết đang nghĩ gì.
Sau khi Trương Hằng thu hồi Luyện Hư Linh Khí, dùng vẻ mặt đạm mạc nhìn nàng:
- Không nghĩ tới Lạc sư muội còn có thủ đoạn lợi hại như vậy. Đáng tiếc a, một nữ tu tuyệt sắc thiên tài như cô lại sẽ chết ở đây.
Cùng lúc đó. một cỗ linh áp không thuộc về tu sĩ Luyện Khí Kỳ lập tức phủ xuống trên người Lạc Ngưng Tuyết.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của nàng lập tức tái nhợt không màu sắc.
Xem ra Trương Hằng đã hạ quyết tâm, chuẩn bị vùi hoa dập liễu không thương tiếc!
Boom chào mừng Noel Mời anh em chung vui Và tài trợ
Trương Hằng cũng không thi triển pháp thuật phòng ngự nào cho mình, mắt lạnh nhìn hai quầng sáng phòng ngự kết thành trước người Lạc Ngưng Tuyết, chẳng qua trên tay hắn cũng không ngừng, liên tục đánh ra mấy cái linh quyết.
Vù một cái, ô Linh Kiếm phá không bắn ra, đứng yên giữa hư không, thân kiếm còn đang rung khẽ.
Trương Hằng phát hiện dường như phẩm chất ô Linh Kiếm đã tăng lên so với trước đây. cũng ngày càng hợp Ý với mình hơn. dường như có được dấu hiệu thông linh nào đó.
Chẳng qua có cao lên thế nào, nó cũng chỉ là một kiện Linh Khí hạ phẩm, vì khởi điểm quá thấp. Trương Hằng quyết định sau Đại Hội Phương Vân liền bỏ nó đi. Đổi thành Linh khí trung phẩm Nguyệt Thương phẩm chất cao hơn.
Phốc một tiếng, từ trong thân thể Trương Hằng phun ra một đoàn ánh sáng bạc chói mắt, đoàn sáng bạc này tới từ chỗ trung tâm ở đan điền cơ thể.
Đoàn ánh sáng bạc không ngừng xoay tròn ở chỗ trung tâm đan điền trong cơ thể Trương Hằng, lớn chừng hạt đậu tương, cái này có thể tính là bản mạng tinh nguyên của Trương Hằng. Trương Hằng một Lần liền vận dụng một phần mười.
Có thể thấy, lần này Trương Hằng thật sự làm nghiêm túc, thề nhất định phái chém giết cô nàng này.
Chỉ thấy đoàn sáng bạc kia bay vụ lên ô Linh Kiếm đứng giữa không trung.
Oong một tiếng, trên ô Linh Kiếm phóng ra hào quang chói mắt, chỉ khoảng nửa khắc liền biến thành một thanh Linh khí to lớn dài cả trượng.
Một cỗ áp lực bức người phát tán ra từ trên ô Linh Kiếm to lớn, uy thế tỏa ra lại không thua kém gì uy lực do tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường thao túng Linh khí
Nhìn ô Linh Kiếm phát uy lẫm liệt giữa không trung. Trương Hằng gật đầu thoả mãn không hổ đã vận dụng một phần mười bản mạng tinh nguyên trong cơ thể mình, uy lực này đã vượt quá tưởng tượng.
Có thể nói, trong thời gian ngắn lực công kích của Trương Hằng đủ để chống lại tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Vù một tiếng, ô Linh Kiếm kéo theo dao động pháp lực thật lớn biến mất khỏi bầu trời, sau khoáng khắc liền xuất hiện ở không trung bên trên Lạc Ngưng Tuyết, tốc độ này quả thật dọa người.
Trong tay Trương Hằng lại liên tục đánh ra mấy đạo pháp quyết, thân kiếm ô Linh Kiếm hoàn toàn nội liễm ánh bạc, trở nên nặng nề cùng cổ xưa khác lạ.
- Đi.
ô Linh Kiếm to lớn hung hăng đánh xuống từ bầu trời bên trên Lạc Ngưng Tuyết, tốc độ nhìn như thật chậm, nhưng kỳ thật lại như chớp mắt chém xuống trước mặt Lạc Ngưng Tuyết.
Lạc Ngưng Tuyết nhìn một kiếm uy thế như thế ập về phía mình, biểu tình ngược lại trở nên nhạt hơn nhiều, trong ánh mắt sáng ngời như nước lộ ra một cỗ cơ trí như nhìn thấu sinh tử.
Chỉ có hàng mi thật dài khẽ run lên, giống như một tiểu tinh linh bất lực.
Răng rắc một tiếng, hai vòng sáng phòng ngự trước người nàng như một mảnh giấy, bị ô Linh Kiếm to lớn dễ dàng xé rách.
Nàng khẽ thở dài, nhắm mắt lại, ôm một tia hy vọng cuối cùng nói:
- Chẳng lẽ không thể buông tha ta một Lần hay sao? Ngươi có thể đưa ra bất cứ yêu cầu gì!
Ầm một tiếng, ô Linh Kiếm bổ tới trước thân thể nàng, mũi kiếm sắc bén gần như đã dụng tới làn da trắng nõn như ngọc của nàng.
Thế nhưng, một đoàn sáng trắng dữ lội bỗng nhiên bùng nổ từ trong cơ thể nàng, vừa lúc chặn đứng một kích uy thế hùng hồn của ô Linh Kiếm.
Một cỗ lực bắn ngược mạnh mẽ đánh văng ô Linh Kiếm do Trương Hằng khống chế đi ra ngoài, ánh sángbạc trên ô Linh Kiếm cũng yếu đi vài phần.
Còn bản thân Lạc Ngưng Tuyết lại bị phán lực của một kiếm này đánh bay. thân thể nhỏ nhắn bất lực ngã xuống đất. máu tươi đỏ sẫm phun tràn ra từ khóe miệng nàng, nhuộm đỏ chiếc váy trắng tuyết.
Nàng mờ mắt, ngước nhìn Trương Hằng không xa, ngữ khí thoáng gấp gáp nói:
- Thế gian này ai không muốn sống tạm, phải làm thế nào ngươi Mới có thể thả cho ta một đường sống?
Trượng Hằng để ô Linh Kiếm dừng giữa hư không, có vẻ hứng thú nhìn nàng:
- Bất luận ta đưa ra yêu cầu gì thì cô cũng đáp ứng?
Lúc nói lời này, con mắt Trương Hằng không có ý tốt xẹt qua thân thể nàng.
Trên mặt ngọc tái nhợt của Lạc Ngưng Tuyết xẹt qua một đoàn mây hồng nhàn nhạt, nàng sao khôngbiết suy nghĩ của Trương Hằng.
Ngoài dự đoán là sắc mặt nàng không có phản ứng quá khích, ngược lại tản ra nụ cười yếu ớt hại nước hại dân, một đôi mắt như u lan thâm cốc cũng phóng ra sắc thái mỹ lệ dị dạng.
- Lúc này sinh mệnh của ta đã nằm trong sự khống chế của ngươi, Cho dù để Ngưng Tuyết làm đạo lữ song tu của ngươi thì có gì không được?
Trương Hằng thoáng có chút bất ngờ. trong lòng cũng bùm bùm rung động. Lạc Trần Tiên Tử như nữ thân mộng ảo trên toàn Phương Vân Sơn lại đáp ứng làm đạo lữ song tu với mình?
Đổi thành bất kỳ một nam tu sĩ nào trên Phương Vân Sơn nào còn có thể do dự nửa khắc, sợ rằng sẽ lập tức đáp ứng yêu cầu này.
Đôi mắt sáng ngời của Lạc Ngưng Tuyết né tránh Trương Hằng, khuôn mặt tuyết trắng hiện lên vài phần nữ nhi e thẹn.
- Bằng thực lực của Đường sư huynh, Ngưng Tuyết cùng sư huynh kết thành đạo lữ song tu cũng không có chút ép buộc, chỉ cần sư huynh đáp ứng thả cho sư muội một con đường sống, từ nay về sau chúng ta kết làm phu thê, cùng tìm kiếm đạo trường sinh, trải qua sinh hoạt thần tiên quyến lữ...
Đôi mắt xinh đẹp tuyệt trần ẩn vài phần mong chở đối với sinh mệnh, lẳng lặng chờ đợi Trương Hằng trả lời.
- Ha ha, Đường mỗ là một tiểu nhân thô bi, nào có thể xứng với Lạc tiên tử băng thanh ngọc khiết chứ. Không bằng lúc này ta tiễn cô ra đi. đợi đến kiếp sau tìm một vị phu quân thích hợp với cô...
Trương Hằng làm sao đáp ứng yêu cầu của cô gái này. Cho dù đối phương thật lòng thật ý kết làm đạo lữ song tu với mình, Trương Hằng cũng sẽ không đồng ý.
Lúc này bản thân Trương Hằng cũng khó bảo toàn đang đau khổ giãy dụa dưới bóng ma của Âu Dương lão tổ, nào có tâm tình gì đi tìm đạo lữ song tu.
Ngoài ra, trước mắt Biến Thái Công dường như không thích hợp song tu, nếu như phải song tu, Trương Hằng cũng không dám đảm bảo có thể "luyện hóa" đối phương luôn hay không.
CÓ thể nói, thuật song tu không có chút trợ giúp gì đối với sự tu luyện của Trương Hằng.
Ngón tay chỉ vào hư không, ô Linh Kiếm lại một lần nữa bằng lực lượng cực mạnh chém về phía Lạc Ngưng Tuyết.
Lạc Ngưng Tuyết khẽ thở dài một hơi, có chút lưu luyến liếc nhìn thế giới này, tiếng nói thoáng lạnh băng truyền đến:
- Đây là ngươi bức ta...
Ánh sáng trắng kịch liệt phóng ra từ trên thân thể nàng, thiên địa linh khí xung quanh đều kịch liệt dao động.
Lẽ nào nàng muốn thi triển pháp thuật biến thái gì, hay là muốn chơi tự bạo?
Vừa nghĩ đến tự bạo, sắc mặt Trương Hằng đại biến, vội vàng thu hồi ô Linh Kiếm, thân hình lui nhanh ra sau.
Nhưng mà sau khoáng khắc, quầng sáng trắng phóng ra từ trong cơ thể Lạc Ngưng Tuyết nháy mắt thu hồi trở lại. sắc mặt của nàng càng thêm tái nhợt, tiếng thở dài yếu ớt truyền tới:
- Đường sư huynh huynh cần gì phải bức bách quá mức như thế, ân oán giữa chúng ta từ nay xóa bò. thế nào? Nếu không muốn ôm nhau cùng chết, sư huynh cứ đuổi đến đây...
Thân thể nhỏ nhắn của Lạc Ngưng Tuyết uyển chuyển rơi trên Phiêu Vân Đái. quầng sáng trắng nhàn nhạt bao phủ thân thể nàng bay đi xạ cuối cùng thần sắc phức tạp liếc nhìn Trương Hằng.
- Bị lừa rồi!
Trương Hằng tức giận mắng một tiếng, khống chế ô Linh Kiếm đuổi theo hướng cô gái này.
Dù là liều mạng trọng thương cũng không thể để cô nàng này sống rời đi, Trương Hằng tin tưởng trước mặt phòng ngự biến thái của mình, cho dù đối phương tự bạo thì cũng không thể lấy mạng mình được.
Tâm kế cùng thần thông của cô nàng này không thể xem thường, nếu để nàng ta lại, chắc chắn sẽ lưu cho mình hậu họa vô cùng.
Lần trước để chạy Yến Vũ Tình, Tuy rằng Trương Hằng cũng hơi có chút hối hận. thế nhưng đối phương là một phàm nhân bình thường, tạo thành uy hiếp với mình thật sự có hạn.
Nhưng cô nàng này thì khác, bất luận là tâm kế hay dung mạo cùng khí chất, đều là thế gian hiếm có. bản thân nàng cũng có bản lĩnh không nhỏ. lại có được thần thông thiên phú nghịch thiên này.
Lạc Ngưng Tuyết thấy Trương Hằng đuổi tới. cắn răng ngọc, buồn bã nói:
- Lạc Ngưng Tuyết ta ở đây lấy tâm ma thề rằng. chỉ cần Đường sư huynh thả cho Ngưng Tuyết một đường sống, ngày sau tất nhiên sẽ không chủ động là địch với sư huynh...
Trương Hằng khống chế Linh khí ngừng giữa hư không một chút, cô nàng này nếu dùng tâm ma phát thể, hẳn có thể tin tưởng được chứ.
Chẳng qua nàng nói lời thề là "không chủ động" là địch với mình, trong lời này còn có ẩn ý sơ hở.
Một năm sau, tinh anh Phương Vân Sơn đều tụ tập ở động phủ Huyết Sát Thần Đế lưu lại. Đến lúc đó. đứng ở góc độ lợi ích các bên, Trương Hằng không thể nào không chủ động là địch với người khác. Từ đó, đối phương loại bỏ lời thề như trở bàn tay.
Đang lúc Trương Hằng do dự, từ xa trăm thước phía sau truyền tới tiếng nói:
- Đường sư huynh. huynh chạy nhanh như thế làm gì? Đệ đuổi theo thật là khổ mà...
Boom chào mừng Noel Mời anh em chung vui Và tài trợ
Trương Hằng không nhìn đẳng sau cũng biết, người ở sau tới chắc chắn là Triệu Thụy. Chỉ là hắn có chút không rõ, không phải đối phương đã rời Độc Thiên Bảo hay sao? Vì sao bây giờ còn đuổi theo mình.
Hắn đương nhiên không biết. Triệu Thụy chẳng qua là vì Trương Hằng thiếu hắn bốn khối tinh thạch, vì vậy cắm điểm chờ ở cửa thành. Thế nhưng Trương Hằng vừa ra khỏi thành liền gấp rút bay đi. chờ Triệu Thụy phản ứng lại thì Trương Hằng đã bay đi thật xa. hơn nữa tốc độ của Trương Hằng nhanh hơn Triệu Thụy một chút.
Bởi vậy, thẳng đến lúc này Triệu Thụy mới đuổi theo tới đây.
Liếc nhìn đằng sau, Trương Hằng phát hiện Triệu Thụy chỉ còn cách mình trăm thước, còn Lạc Ngưng Tuyết cũng cách mình bốn năm mươi thước.
Lấy tốc độ khống chế Linh khí của Trương Hằng, hoàn toàn có thể đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết phía trước, chém giết cô nàng này xong liền ung dung thoát khỏi Triệu Thụy, hoặc có thể giết cả người này.
Trong mắt Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh lùng, không để ý đến Triệu Thụy ở phía sau, tiếp tục đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết.
Nhưng ngay lúc này, Lạc Ngưng Tuyết bay ở phía trước đột nhiên ngừng lại, vốn đôi mắt bình thản điểm tĩnh Lần đầu lộ ra một cỗ lạnh băng.
Thân thể nàng lại một lần nữa bùng ra ánh sáng trắng mãnh liệt, linh khí trong thiên địa cũng bắt đầu rung động, linh áp mạnh mẽ tán ra mấy chục thước.
Ngón tay ngọc nhỏ dài chỉ vài cái giữa hư không, thân thể của nàng liền xuất hiện vô số kỳ hiệu nhảy lên. những kỳ hiệu này toàn là do những đốm sáng trắng tạo thành.
Cùng lúc, nàng còn cúi thấp đầu niệm những chú ngữ khó hiểu tối nghĩa, một cỗ dao động đặc thù nổi lên giữa không gian.
Trương Hằng thấy cảnh này, trong lòng trào lên một loại cảm giác không tốt. hắn cảm giác Lần này Lạc Ngưng Tuyết sẽ làm thật, thân hình ngừng lại giữa hư không.
Chỉ trong mấy hơi thở, trong hư không xuất hiện một cái trận pháp lập thể đo ánh sáng trắng tạo thành, vô số ký hiệu như những con nòng nọc bởi lội trong trận pháp, dường như tự tạo thành hệ thống một thế Giới.
Ánh sáng hoa lệ phóng ra từ trong trận pháp này, khuấy động linh khí xung quanh.
Lạc Ngưng Tuyết khẽ hé môi ngọc, một ngụm máu tươi phun lên trận pháp lập thể vô cùng quái dị này.
Oong một tiếng, trong trận pháp phát ra hào quang chói mắt, một cỗ dao động mạnh mẽ bùng lên từ trên trận pháp.
Trương Hằng vội vàng thi triển cho mình một cái Ngự Phong Thuật ánh sáng xanh nhàn nhạt bao bọc lấy hắn, cùng lúc hắn cùng gọi về ô Linh Kiếm nắm trong tay.
Sau đó, hắn lại tiêu hao một bộ phận pháp lực, thi triển cho mình một cái Linh lực hộ thuẫn, ánh sáng bạc nhàn nhạt lưu chuyển bảo hộ hắn vững vàng.
Đúng lúc này, trận pháp trước mặt Lạc Ngưng Tuyết biến mất không thấy, thay vào đó là một đóa tuyết liên thật lớn. đóa tuyết liên này lớn như một căn phòng, toàn thể tản ra một trận hàn khí lạnh thấu xương.
Trong không khí có một đoàn sương mù như băng tinh có thể thấy bằng mắt thường, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Vừa thấy tuyết liên này, thần sắc Trương Hằng biến đổi. hắn không khỏi nhớ tới lúc trước Ninh Tuyết Dung biến thành đóa tuyết liên to lớn, thế nhưng so sánh với tuyết liên lớn bằng căn phòng trước mắt, có chỗ khác biệt.
Toàn thể đóa tuyết liên to lớn này do một loại vật chất như băng tinh cấu thành, dưới ánh chiều tà tản ra quầng sáng hoa lệ nhu hòa.
Lạc Ngưng Tuyết, Ninh Tuyết Dung, hai người này có quan hệ gì?
Ngay khoáng khắc trận pháp biến mất tuyết liên xuất hiện, sắc mặt Lạc Ngưng Tuyết càng thêm tái nhợt, mệt mỏi nhắm mắt lại. thân thể mảnh mai như chiếc lông vũ không có trọng lượng rơi xuống vực sâu vạn trượng bên dưới, dường như mất đi tất cả sinh mệnh lực...
- Lạc sư muội!
Triệu Thụy kinh hô một tiếng. Linh khí dưới chân phóng ra sắc đò chói mắt. tốc độ lập tức tăng lên vài phần, cấp tốc bay về phía Lạc Ngưng Tuyết rơi xuống.
Lúc này, đóa Tuyết liên to lớn giữa hư không như có Linh tính, gắt gao tập trung Trương Hằng, từng đạo băng tinh pha lẫn hàn khí thấu xương lao nhanh về phía Trương Hằng.
Trương Hằng hoảng sợ, không ngờ tới Lạc Ngưng Tuyết còn có đòn sát thủ như thế. vội vàng thi triển Ngự Phong Thuật, thân hình lui nhanh ra sau, đồng thời còn không quên thao túng ô Linh Kiếm chém tới cánh hoa băng Tinh to lớn đang bắn đến.
Leng keng, ô Linh Kiếm đã mất đi tinh nguyên Trương Hằng thêm vào chém lên trên một mảnh cánh hoa băng tinh, lập tức phát ra tiếng kêu như kim loại.
Cánh hoa băng tinh này lại không có chút tổn hao gì, ngược lại trên ô Linh Kiếm của Trương Hằng bao phủ một tầng băng sương, tốc độ lập tức giảm đi vài phần.
Thần sắc Trương Hằng đại biến, hắn thật không ngờ Tuyết liên này lại có năng lực như thế, tùy tiện phát ra mấy cánh hoa băng tinh là có thể chọi cứng với Linh khí, lại còn mang theo hiệu quả đóng băng giảm tốc độ.
Lúc này, mấy cánh hoa băng tinh khác cùng ập tới Trương Hằng, không khí xung quanh lập tức giảm đi mấy chục độ.
Tốc độ phi hành của những cánh hoa này còn nhanh hơn cả Linh khí phi hành bình thường, nhanh chóng tới trước người Trương Hằng.
Nhìn những cánh hoa Tuyết liên cực lớn ập tới, Trương Hằng biết mình muốn chạy trốn là không thể nào, hơn nữa ô Linh Kiếm bên kia đã không kịp vòng trở về.
Trong mắt xẹt qua một tia thần sắc kiên quyết, Trương Hằng bỗng nhiên ngừng lại. chẳng những không lùi, ngược lại còn bay tới phía cánh hoa Tuyết liên kia.
Trên nắm tay mơ hồ lưu chuyển một tầng sáng bạc, Trương Hằng hét lớn một tiếng, thân hình bắn mạnh tới, một quyền hung hăng đánh vào cánh hoa băng tinh.
- Phá!
Toàn bộ lực lượng cơ thể, cộng thêm mười phần Luyện Hư Linh Khí, một quyền này đã là Trương Hằng sử dùng toàn lực.
Bùm. tuyết liên băng tinh này mạnh mẽ đối đầu với nắm tay Trương Hằng.
Toàn thể đóa hoa băng tinh trắng Tuyết xuất hiện vài vết rạn.
Trương Hằng không vui không vội, hai tay vung lên, hung hăng đập xuống như đánh bao cát.
Bùm bùm bùm...
Lúc này, Trương Hằng như hóa thành tay quyền A_Ly cao cấp thế giới, trong chớp mắt đánh ra mười mấy quyền.
Một tiếng răng rắc giòn tan, dưới đả kích bão tố của Trương Hằng, Cho dù cánh hoa Tuyết liên này cứng rắn cỡ nào, cũng Chỉ có kết cục vỡ nát. Hóa thành vô số mảnh nhỏ băng tinh, sứ mệnh cánh hoa này đã hoàn thành.
Lúc này, vài miếng cánh hoa băng tinh lại tới, thần sắc Trương Hằng hơi đổi, nhưng tiếp đó lại cười to:
- Xem các ngươi làm gì được ta?
Vù một tiếng, ô Linh Kiếm bị Trương Hằng thu vào túi trữ vật.
Một cỗ nhiệt huyết điên cuồng làm cho trái tim Trương Hằng triệt để sôi trào.
Bất chấp Ngự Phong Thuật bị cánh hoa băng tinh này đánh nát, thân thể Trương Hằng dựa thế rơi tự do. rơi cực nhanh xuống vực sâu vạn trượng.
Mười mấy cánh hoa tuyết liên gắt gao cắn chặt Trương Hằng, không có chút thả lỏng, về phần bản thể tuyết liên. Trương Hằng đã không cố kỵ được nữa.
Vù, mấy đoàn lạnh lẽo vọt tới Trương Hằng. hai mảnh cánh hoa Tuyết liên đã tới gần người.
- Bùm bùm bùm....
Lão tử đập chết các ngươi.
Hai tay Trương Hằng vung lên liên tục, tuy rằng thân thể còn đang nhanh chóng rơi
xuống, thế nhưng cũng không quên hung hăng đánh những cánh hoa này.
Từng tầng từng tầng băng sương xâm nhập vào cơ thể Trương Hằng, thế nhưng liền nhanh chóng bị Luyện Hư Linh Khí chạy qua luyện hóa. Trương Hằng cảm giác dưới tình huống này linh khí của mình còn được bổ sung.
Trong lòng vui vẻ, Trương Hằng càng thêm hưng phấn vung tay đánh tới cánh hoa tuyết liên, ngay cả Linh Khí Hộ Thuần trên người cũng bị hắn triệt bỏ.
Vì vậy, liền xuất hiện một bộ hình ảnh qủy dị: một thanh niên nam tử đang rơi xuống vực sâu vạn trượng không thấy đáy, xung quanh là vách núi mơ hồ đang nhanh chóng di động lên trên còn trước người thanh niên nam tử này đều là những cánh hoa băng tinh đang liên tục phát ra băng tinh hồn loạn đông lạnh. Thanh niên nam tử không để ý vạn trượng vực sâu dưới chân, hết sức hưng phấn vung nắm tay, như một dã nhân mãnh liệt đánh lên cánh hoa quanh người, thần sắc trong mắt như si như say...
Răng rắc răng rắc....
Liên tục có mấy cánh hoa bị Trương Hằng đánh nát, pháp lực trong cơ thể Trương Hằng không chỉ không có tiêu hao. mơ hồ còn có xu thế tăng lên.
- Ha ha ha, ngươi có thể làm khó được ta?
Thân hình Trương Hằng cấp tốc rơi xuống, hoàn toàn không nhìn vực sâu vạn trượng mây mù lượn lở dưới chân.
Lúc này, hắn như ma thần viễn cỗ, ngạo thị thiên địa, ngạo nghễ hết thảy.
Nhưng mà đúng lúc này, Trương Hằng cảm giác có chút không đúng, ánh mắt quét bên dưới, hắn phát hiện tốc độ mình rơi xuống đã ở một mức kinh người, dưới chân đã có thể thấy được mặt đất đá màu đen.
Rơi từ không trung vạn thước xuống mặt đất. Cho dù là thân thể biến thái của Trương Hằng cũng không chịu nổi.
Ý niệm vừa động, quanh người Trương Hằng xoay tròn một vòng màu xanh. một cỗ lực nâng đột nhiên sinh ra.
Ngay thời khắc khẩn cấp này, Trương Hằng Chỉ có thể làm một chút cứu vãn. cấp tốc thi triển ra Phù Không Thuật. Kỳ thật dưới tình huống tốc độ cao này. Cho dù thi triển Ngự Phong Thuật cũng là chuyện vô bô.
Bùm ầm.
Một cái bóng người rơi xuống từ không trung, nặng nề nện xuống mặt đất.
Bùn đất tung tóe, thân thể hắn chìm ngập sâu xuống nửa thước, đập ra một cái hố hình người.
- Con mẹ nó.
Trương Hằng dưới hố sâu đau đến mắng to. thân thể đau đớn.
Cho dù có Phù Không Thuật làm giảm xóc. Trương Hằng vẫn rơi không nhẹ. nhưng không tính là chí mạng. Nếu đôi thành tu sĩ cấp thấp bình thường, Chỉ một lần này cũng đủ làm người ta tan xương nát thịt.
Đúng lúc này, từ trên bầu trời giáng xuống mười mấy cánh hoa cực lớn. mang theo băng tinh đầy trời. hung hăng đập xuống dưới, lập tức bao phủ cái hố chỗ Trương Hằng.
A.
Trương Hằng phát ra một tiếng thét thảm thiết, liền mất đi âm thanh.
Cái này không nói, ước chừng hai ba hơi thở sau, trên bầu trời truyền đến một cỗ linh khí dao động rung động lòng người, nhiệt độ không khí trong phạm vi mấy chục thước nháy mắt giảm xuống mấy chục độ. hàn ý lạnh tận xương đủ làm người ta đông lạnh thành cương thi.
Ầm ầm ầm....
Tuyết liên băng tinh to bằng căn phòng giáng xuống từ trên trời, sau đó cũng không chút chần chờ nện lên chỗ hố sâu Trương Hằng.
Băng tinh tản ra, bụi bặm bốc lên. tiếng ầm ầm không đứt bên tai.
Lập tức, mặt đất trong phạm vi mấy chục thước kết thành một tầng băng sương, ở chỗ Trương Hằng bị một khối băng cứng bao trùm, nhiệt độ nơi này càng dọa người, đủ làm nứt nẻ kim loại, nhỏ nước thành băng.
Theo tiếng ầm ầm quanh quần sơn cốc vài lần một lát sau liền rơi vào yên lặng như chết, giống như Tuyên cáo kết cục của một kẻ bất hạnh nào đó....