Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 42: Liên Thần
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Phụ thân!
Dương Chí Cửu đứng phía xa cả kinh kêu lên.
Không còn bị Mão Nhật Đạo Quân vây giết nữa, áp lực đối với Khổng Ma Kha liền giảm đi rất nhiều.
Cùng lúc chống lại đám người mặc áo bào đen, Khổng Ma Kha cũng nhìn thấy được trúc giản trong không trung kia.
Phía trên trúc giản kia chính là Khổng Đạo Khâu đang đứng. Khổng Đạo Khâu đạp lên trên trúc giản, khí thế không thể chặn được, tiếp tục đè ép xuống.
- Tiên nhân?
Mão Nhật Đạo Quân nhất thời biến sắc.
- Mão Nhật, ngươi vượt qua biên giới!
Khổng Đạo Khâu lạnh lùng nói.
Sắc mặt Mão Nhật Đạo đầy hung ác.
- Vi phạm? Hừ, ta định ra ranh giới mới. Tiên nhân? Vậy thì thế nào?
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một tia tàn nhẫn.
Chỉ thấy trên đỉnh đầu Mão Nhật Đạo Quân đột nhiên trồi lên một đóa hoa sen đen. Đóa hoa sen chầm chậm xoay tròn. Rất nhiều hắc khí cuồn cuộn tràn vào trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân.
Trong nháy mắt toàn thân Mão Nhật Đạo Quân biến thành màu đen. Đồng thời trên người tản mát ra một khí tức cực kỳ mạnh mẽ hung lệ.
Khí tức vừa ra, nhất thời khiến Khổng Ma Kha đang kháng cự cũng phải biến sắc.
- Mạnh hơn so với lần trước?
Khổng Ma Kha kinh ngạc nói.
Mão Nhật Đạo Quân đánh một quyền về phía trúc giản.
Một quyền vừa ra, liền xuất hiện một quyền cương lớn màu đen.
Ầm!
Quyền cương cùng trúc giản ầm ầm va chạm vào nhau, đồng thời khiến trúc giản thoáng dừng lại.
- Hừ!
Hạo nhiên chính khí quanh thân Khổng Đạo Khâu nhất thời bộc phát. Bạch quang bên trên trúc giản bắn ra bốn phía.
Trúc giản lại hạ xuống.
Mão Nhật Đạo Quân nhất thời biến sắc. Rõ ràng, hắn đã không ngăn cản được trúc giản rơi xuống.
- Liên thần, cho ta mượn lực lượng, cho ta mượn lực lượng!
Mão Nhật Đạo Quân gào thét.
Một tiếng gầm lớn phát ra. Hoa sen trên đỉnh đầu hắn đột nhiên tuôn ra năng lượng màu đen cuồng bạo. Năng lượng màu đen cuồn cuộn rót vào trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân.
- Kèn kẹt!
Trên đỉnh đầu Mão Nhật Đạo Quân đột nhiên xuất hiện hai cái sừng lớn.
Lực lượng của Mão Nhật Đạo Quân lại tăng vọt.
Ầm!
Quyền cương ầm ầm bạo phát. Uy lực của nó càng lớn hơn. Đại địa núi rừng xung quanh lập tức bị dư âm này san thành bình địa.
Cho dù là Khổng Đạo Khâu, cũng bị cự lực hung mãnh ảnh hưởng, ầm ầm tách ra cùng Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Khí lưu cuồn cuộn dâng lên.
Cuộc chiến đấu dừng lại.
Khổng Đạo Khâu lôi kéo Khổng Ma Kha lui ra phía xa. Thần tử Đại Phật Đế Triều đều đã ngã xuống. Một tên cũng không sót lại.
Thuộc hạ của Mão Nhật Đạo Quân đã chết gần trăm người. Nhưng còn có hơn một trăm người mặc áo bào đen khác đang bảo vệ Dương Chí Cửu.
Mão Nhật Đạo Quân đầu có sừng, như tà ma. Trên đỉnh đầu có một đóa hoa sen màu đen, mang theo một ánh mắt dữ tợn nhìn hai người Khổng Ma Kha, Khổng Đạo Khâu phía đối diện.
Mão Nhật Đạo Quân gầm lạnh một tiếng.
Khổng Đạo Khâu kinh ngạc nhìn về phía Mão Nhật Đạo Quân. Hắn hít thật sâu một hơi, sắc mặt khó coi nói:
- Chúng ta đi!
Trong nháy mắt Khổng Đạo Khâu lôi kéo Khổng Ma Kha bắn ra xa.
Mão Nhật Đạo Quân lại không đuổi theo, mà lạnh lùng nhìn hai người rời đi.
Trên đường rời đi, sắc mặt Khổng Đạo Khâu cực kỳ khó coi, dường như đang suy nghĩ điều gì.
Khổng Ma Kha cũng vậy. Không chỉ có mình hắn bị đánh bại. Hơn một trăm thần tử của hắn đã ngã xuống. Thậm chí Ngưng Thúy Cung cũng đã hoàn toàn bị tiêu diệt.
Mọi việc không thuận lợi sao? Đâu chỉ có mọi việc không thuận lợi!
...
Thiên Nữ Điện!
Diêm Xuyên đang cầm trong tay một bản tư liệu. Đứng trước mặt Diêm Xuyên là Lý Tư.
- Bệ hạ, đây chính là quá trình Ngưng Thúy Cung bị tiêu diệt. Mão Nhật Đạo Quân luyện hóa Vạn Diệu Yêu Liên kia, xem ra thật sự bất phàm. Nó không chỉ khiến Mão Nhật Đạo Quân có thể đối kháng thực lực tiên nhân như Khổng Đạo Khâu, còn khiến thực lực của hai trăm đệ tử được đẩy lên tới thượng Hư Cảnh nhất trọng!
Lý Tư trầm giọng nói.
Diêm Xuyên nhìn qua tư liệu một chút, sau đó đưa cho Bạch Đế Thiên đứng bên cạnh.
Bạch Đế Thiên nhanh chóng quét mắt nhìn qua một lượt. Cuối cùng hắn khẽ mỉm cười:
- Mộng Tam Sinh, Mão Nhật Đạo Quân? Thế giới này thực sự không ít pháp bảo tà công!
Bạch Đế Thiên nói rất mịt mờ. Đây chính là sự cảm thán đối với mộng nhập thiên cơ đại pháp của Diêm Xuyên. Mộng nhập thiên cơ đại pháp quá thần diệu. Nhưng trên thế gian vẫn còn vô số bí pháp. Trong đó không hẳn không có bí pháp nào so sánh được với nó. Giống như Mão Nhật Đạo Quân lần này.
Đại Trăn một lần tăng thêm bảy cường giả. Năm mươi năm qua, Mão Nhật Đạo Quân cũng không nhàn rỗi.
Hai mắt Diêm Xuyên híp lại gật đầu nói:
- Lại thêm một vị tiên nhân? Đế triều Đại Trăn nhất định phải mau chóng thăng cấp Thiên triều mới được. Sau chiến dịch lần này, ta phải nghĩ cách bình định Thánh Địa Đại Chiêu, lấy công đức vô lượng, để tăng khí vận cho Đại Trăn, thăng cấp Thiên triều!
- Vâng!
Lý Tư lên tiếng trả lời.
- Bệ hạ, đây là tư liệu thần thu thập được trong khoảng thời gian này. Đây là bản đồ địa hình trụ sở của các đại tông môn!
Lý Tư lại đưa ra một tấm bản đồ.
Diêm Xuyên tiếp nhận, nhìn một chút sau đó gật đầu nói:
- Lý khanh, cực khổ rồi!
- Đây chỉ là một phần trong những việc của thần thôi!
Lý Tư cười nói.
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ngày mai lại bắt đầu! Trong lần sơ tuyển này, không biết trẫm có thể thu hoạch được bao nhiêu!
Diêm Xuyên hơi thở dài nói.
Trong lúc mọi người đang nói chuyện, Thiên Nữ bước vào đại điện.
Mọi người nhất thời yên lặng, đồng thời nhìn về phía Thiên Nữ.
Thiên Nữ đi tới trước mặt Diêm Xuyên. Tuy rằng con mắt nàng không nhìn thấy, nhưng khuôn mặt lại có một tia phức tạp.
- Quy tắc đã được đưa ra sao?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Triệu A Phòng gật đầu một cái, đồng thời đưa ra hai ngọc phù.
- Vân Tâm đã phái các đệ tử đi báo cho khắp nơi anh kiệt. Mỗi thế lực một phương đều có hai khối Mệnh phù.
Triệu A Phòng nói.
Tiếp nhận ngọc phù, Diêm Xuyên thoáng hiếu kỳ:
- Mệnh phù?
- Dưới Thiên Cơ Tông có Mệnh trận Tước Thần bao phủ. Đó cũng chính là màn sương lớn bên ngoài. Một khi mệnh trận Tước Thần mở ra, sẽ có tác dụng trực tiếp trên mệnh cách, khóa mệnh cách lực lại. Cho dù thực lực mạnh hơn nữa, cũng sẽ bị buộc trở thành phàm nhân!
Triệu A Phòng giải thích.
- Mệnh trận Tước Thần?
Thần sắc Diêm Xuyên cứng lại.
- Mệnh phù này có thể trung hoà uy lực của mệnh trận Tước Thần lần này. Mỗi phương có hai mệnh phù. Nói cách khác, ngươi chỉ có thể có một người trợ thủ. Đến lúc đó, biển mây mù sẽ cao một trăm trượng, đồng thời diện tích mở rộng gấp mười lần, bao trùm toàn bộ trụ sở. Chỉ cần bị bức ép ra khỏi biển mây mù sẽ bị mất tư cách. Lần sơ tuyển sẽ kết thúc khi người cuối cùng xuất hiện!
Triệu A Phòng giải thích.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Trong lúc đó, nàng có thể nhìn thấy ta không?
- Có. Ngoài ta ra còn có tất cả mọi người trong Thiên Cơ Tông. Bọn họ đều có thể dùng soán mạng thuật, thấy rõ tất cả tình cảnh bên trong!
Triệu A Phòng gật đầu một cái.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, gật đầu một cái.
Nhìn theo bóng dáng Triệu A Phòng rời khỏi, trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia không muốn.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 43: Ngươi Có Ý Gì?
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
- Bệ hạ, người đối với Thiên Nữ hình như rất đặc biệt?
Lý Tư mang theo một tia hiếu kỳ nói.
- Đặc biệt? Trẫm nói nàng là thê tử của trẫm, khanh tin sao?
Diêm Xuyên cười khổ nói.
- Ồ?
Lý Tư lộ vẻ kinh ngạc, đồng thời trong đầu dường như đang phân tích tính chân thực của lời nói ấy.
- Được rồi. Các khanh đều bay ra ngoài đi. Để lại trẫm và Bạch Đế Thiên là được!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cẩn, Lý Tư lên tiếng trả lời.
———-
Biển mây mù của Thiên Cơ Tông bắt đầu mở rộng. Trong nháy mắt, biển mây mù đã khuếch đại ra gấp mười lần, bao phủ lên tất cả các trụ sở xung quanh. Đồng thời đệ tử Thiên Cơ Tông cũng giống như Triệu A Phòng, bay đến các đại trụ sở, nói rõ quy tắc cho mọi người.
Trong một sơn cốc, Yêu Thiên Thương, Quyết đứng chắp tay.
- Sơ tuyển sắp bắt đầu. Tập hợp đủ tư liệu chưa?
Quyết trầm giọng hỏi.
Yêu Thiên Thương ngưng trọng gật đầu nói:
- Ừm, tất cả đều đủ. Ha ha, mệnh trận Tước Thần trước mắt, cũng là một bãi săn thú tốt!
- Giờ tý xuất phát. Ít nhất phải thu phục bốn Tông chủ của Bắc Thần Châu!
Quyết trịnh trọng nói.
———–
Trụ sở Khổng Ma Kha, Khổng Đạo Khâu và Khổng Ma Kha đang đứng chung một chỗ.
- Mọi người đi hết rồi chứ?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
- Vâng!
Khổng Ma Kha gật đầu một cái.
- Trong chiến dịch Thiên Cơ Tông lần này, ngươi tổn thất nặng nề. Thiên Cơ Tông đã không còn để mắt tới ngươi nữa. Tuy nhiên, tất cả còn chưa kết thúc. Chỉ cần ngươi đoạt giải nhất, thì vẫn còn có hi vọng!
Khổng Đạo Khâu khe khẽ thở dài nói.
- Ta sẽ làm được, có ngươi và ta, không ai có thể ngăn cản bước chân của chúng ta!
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
Khổng Đạo Khâu nhìn Khổng Ma Kha, sắc mặt hơi phức tạp.
————
Tại trụ sở của Mão Nhật Đạo Quân!
- Phụ thân, giờ tý sẽ bắt đầu sao?
Thiên Cơ Tông thật có năng lực lớn như vậy sao?
Dương Chí Cửu hiếu kỳ nói.
- Ta không biết. Nhưng năm đó Kinh Chiếu cực kỳ tôn sùng Thiên Cơ Tông. Nghe đồn một đạo soán mạng thậm chí có thể nghịch chuyển thiên cơ. Con yên tâm, ta nhất định sẽ tranh được người đứng đầu cho con!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Cảm ơn phụ thân!
Dương Chí Cửu mang theo một tia kích động nói.
————
Giờ tý, khắp nơi trong Thiên Cơ Tông đều tràn ngập sương lớn. Nhưng lại có rất nhiều ngọn núi vượt quá trăm trượng núi vượt ra ngoài lớp sương lớn kia
Trên đỉnh Thiên Cơ Sơn.
Một đám đệ tử Thiên Cơ Tông đứng ở bên cạnh Triệu A Phòng, quan sát biển mây mù mênh mông phía dưới.
Giờ tý, sơ tuyển bắt đầu.
Tại các đỉnh núi phía xa, các cường giả thế lực đang đứng. Những người này không có cách nào tham dự, chỉ có thể ở trên đỉnh núi chờ đợi.
Tại một đỉnh núi.
- Người trong biển mây mù có thực lực không giống nhau. Những người yếu như vậy không phải trực tiếp chơi xong rồi sao?
Đông Phương Chính Phái hiếu kỳ nói.
Lý Tư lại lắc đầu nói:
- Không, người yếu có lợi ích của người yếu. Bọn họ dễ dàng kết thành liên minh, tung hoàng ngang dọc! Trong đợt sơ tuyển lần này không để ý tới quá trình, chỉ luận kết quả!
Ngay thời điểm vô số tu giả khắp nơi đang suy đoán, trong biển mây mù có một tiếng động rất lớn vang lên.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên đồng thời có rất nhiều cát đá trùng thiên. Nhưng sương lớn lại không chút xáo động. Dường như sương lớn căn bản không bị trùng kích ảnh hưởng vậy.
Rõ ràng, bên trong bắt đầu đại chiến.
Bên trong Thiên Nữ Điện, Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên đứng ở cửa điện.
- Bắt đầu, đi thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Diêm Xuyên hất áo bào dẫn theo Bạch Đế Thiên bước vào trong màn sương dày đặc.
Diêm Xuyên bước vào có mục đích. Hắn bỏ qua mọi cường giả khác, đi thẳng đến trụ sở Phong Huyết Tông.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Khi Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên chạy tới, trụ sở Phong Huyết Tông đang diễn ra trận chiến đấu ác liệt.
Tông chủ Phong Huyết Tông dẫn theo một trưởng lão đang chiến đấu với hai cường giả khác.
Xích Hồng tông chủ, ngươi phát điên rồi sao!
Tông chủ Phong Huyết Tông tức giận quát lên.
- Trần Huyết, người đứng đầu chỉ có một. Bớt đi ngươi, cơ hội để ta đoạt giải nhất sẽ lớn hơn một chút!
Xích Hồng Tông Chủ cười nói.
- Ngu xuẩn, với khả năng của ngươi và ta, trong đám quần hùng kia tính là gì? Ngươi đấu thắng nổi Khổng Ma Kha sao? Ngươi đấu thắng nổi đám người Mão Nhật Đạo Quân sao? Chúng ta nhất định phải liên minh, trước tiên đuổi những kiêu hùng này đi mới được!
Trần Huyết quát lên.
Xích Hồng tông chủ khẽ nhíu mày, dường như đã kịp phản ứng. Trong tay xuất chiêu ra cũng đã chậm hơn rất nhiều.
- Ai?
Trần Huyết bỗng nhiên cả kinh kêu lên.
Cách bốn người đang chiến đấu không xa, Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên lẳng lặng nhìn.
- Diêm Xuyên? Không tốt!
Tông Chủ Xích Hồng cả kinh kêu lên.
- Tông Chủ Xích Hồng, chúng ta trước tiên dừng chiến đấu lại, cùng nhau liên thủ ép Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên ra đã!
Trần Huyết kêu lên.
- Được rồi!
Tông Chủ Xích Hồng gật đầu một cái.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, hai người đạp không xông thẳng tới.
- Đứng lại!
Tông Chủ Xích Hồng nhất thời biến sắc.
Nhưng trong chớp mắt, Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên đã đến gần.
Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên, mỗi người nhanh chóng ra tay với hai người của Tông Chủ Xích Hồng.
Ầm!
Dưới một trảo của Bạch Đế Thiên, người đi theo Xích Hồng Tông Chủ nhất thời bay vút lên trời, bay ra ngoài.
Một quyền của Diêm Xuyên cũng va chạm vào nắm đấm của Tông Chủ Xích Hồng.
- Ra ngoài!
Diêm Xuyên trừng mắt nói.
Xích Hồng Tông Chủ lập tức bị đánh bay lên trời.
- A, ta không muốn. Vì sao lại như vậy?
Xích Hồng Tông Chủ phiền muộn kêu lên.
Ầm!
Tông Chủ Xích Hồng bay cao trăm trượng, trong chớp mắt mất đi tư cách.
Tông Chủ Xích Hồng không bị tổn thương nặng, nhưng chớp mắt mất đi tư cách, vẫn khiến trong lòng Tông Chủ Xích Hồng vô cùng phiền muộn.
Hắn vừa bay ra khỏi màn sương lớn, Mệnh phù trong tay bỗng nhiên vỡ vụn.
Không còn mệnh phù che chở, Xích Hồng Tông Chủ cũng không dũng khí tiếp tục.
- Tông chủ, làm sao bây giờ?
Một trưởng lão đứng bên cạnh hỏi.
Sắc mặt Tông Chủ Xích Hồng rất khó coi nói:
- Còn làm sao bây giờ nữa. Quay về!
...
Phía dưới, Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên bao vây hai người của Tông chủ Phong Huyết Tông.
Sắc mặt Trần Huyết biến đổi, đạp không tính trốn chạy.
Trần Huyết là thượng Hư Cảnh không tồi, nhưng so với Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên vẫn còn kém hơn rất nhiều. Cứng đối cứng, sẽ giống như Xích Hồng Tông Chủ, đúng là không khôn ngoan.
- Chờ một chút, Trần tông chủ!
Diêm Xuyên kêu lên.
Trần Huyết nghi ngờ không thôi nhìn Diêm Xuyên, nhưng thân hình vẫn bày ra tư thế muốn chạy trốn.
- Trần tông chủ, cho dù hôm nay tông chủ chạy thoát, vậy thì thế nào? Phong Huyết Tông của tông chủ hãy nương tựa vào đế triều Đại Trăn ta!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Phong Huyết Tông? Nương tựa Đại Trăn? Sắc mặt Trần Huyết biến đổi.
- Diêm Xuyên, ngươi có ý gì?
Sắc mặt Trần Huyết âm trầm nhìn về phía Diêm Xuyên. Giờ phút này hắn không còn muốn rời khỏi nữa.
- Vừa nãy ta nghe Trần tông chủ khuyên tông chủ Xích Huyết, ta đã nhìn ra Trần tông chủ là người thông minh. Tự nhiên tông chủ có thể nhìn ra ý tứ của ta!
Diêm Xuyên cười nói.
- Ngươi muốn Phong Huyết Tông ta thần phục sao?
Trần Huyết lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 44: Kẻ Sĩ Có Thể Bị Giết Quyết Không Chịu Nhục
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Nhìn Trần Huyết một chút, Diêm Xuyên nói:
- Trần tông chủ, kế hoạch tạo thần của Thiên Cơ Tông, tỉ lệ cơ hội tông chủ giành được là bao nhiêu, hẳn trong lòng bản thân tông chủ rõ ràng nhất. So với ta và Khổng Ma Kha mà nói, tông chủ lại có bao nhiêu phần thắng? Cho dù tông chủ đi Đại Vận, Phong Huyết Tông tại thế lực Đông Thần Châu, thật sự có thể ngăn cản Đại Trăn và Đại Chiêu sao?
Sắc mặt Trần Huyết biến đổi:
- Các ngươi muốn bắt đầu động thủ?
- Không phải chúng ta, mà là toàn thiên hạ đều đang động. Vì sao Thiên Cơ Tông nóng lòng thúc đẩy kế hoạch tạo thần? Chính vì trong đại kiếp nạn sau này, Thiên Cơ Tông cũng không nắm chắc khả năng có thể tồn tại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Đại kiếp nạn? Vậy Thiên Cơ Tông...
Trần Huyết kinh ngạc nói, đồng thời trên mặt nhất thời âm tình bất định.
Trần Huyết có cảm giác như vậy từ trước đây rất lâu. Nhưng từ trước đến nay hắn vẫn không muốn thừa nhận.
- Trần tông chủ, một tay mở Phong Huyết Tông ra, thật sự là tài trí mưu lược xuất chúng. Nhưng tông chủ phải biết rằng, những đại tông này đã có truyền thừa mấy chục ngàn năm cũng không vượt qua được. Tông chủ có thể làm được sao. Nói vậy trong khoảng thời gian này, tông chủ cũng biết, thư viện Cự Lộc đã phái Tư Mã Vân Thiên vào làm thần tử của Đại Trăn ta. Phong Huyết Tông của tông chủ so với thư viện Cự Lộc thì thế nào? So với Thiên Cơ Tông thì thế nào?
Diêm Xuyên bước ra một bước nói.
Sắc mặt Trần Huyết phức tạp nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Phong Huyết Tông ở gần ranh giới của Đại Trăn ta. Tương tự cũng giáp giới với Thánh Địa Đại Chiêu. Đế triều Đại Trăn ta và Thánh Địa Đại Chiêu sắp quyết chiến. Phong Huyết Tông kẹp ở giữa. Tông chủ cho rằng mình có thể tồn tại được sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Cái gì? Ngươi muốn quyết chiến với Đại Chiêu?
Trần Huyết kinh ngạc nói.
- Không còn Kinh Chiếu, hiện tại Thánh Địa Đại Chiêu tính là cái gì? Trần Huyết, tông chủ là một nhân tài. Đại Trăn rất cần những nhân tài như ngươi. Đại Trăn sắp tiến thêm một bước nữa, thăng cấp làm Thiên triều. Chỉ cần tông chủ cùng Phong Huyết Tông vào làm thần tử của Đại Trăn ta, tông chủ chính là mở mang bờ cõi cho Đại Trăn ta, chính là công tích lớn. Tiếp theo chỉ cần công lao không lớn, tông chủ đã có thể hưởng thụ nghiệp vị ngang với bây giờ. Tông chủ thấy thế nào?
Diêm Xuyên khuyên nhủ.
- Diêm Xuyên ta bảo đảm, sẽ đối xử tử tế bình đẳng với Phong Huyết Tông giống như chúng thần Đại Trăn!
Diêm Xuyên lại chiêu hàng nói.
Sắc mặt Trần Huyết cực kỳ khó coi.
- Tông chủ!
Một trưởng lão đưng bên cạnh lo lắng nói.
- Đừng ầm ĩ, để ta suy nghĩ một chút!
Trần Huyết hít sâu một cái, trầm tư nói.
Diêm Xuyên và Bạch Đế Thiên đứng ben cạnh kiên nhẫn chờ đợi.
Trầm mặc một hồi lâu, Tông chủ Phong Huyết Tông vẫn do dự không quyết!
- Tông chủ, ngươi là thượng Hư Cảnh. Chỉ cần ngươi triệu tập công đức lực trong tông ngăn địch, bất kỳ ai cũng không làm gì được Phong Huyết Tông chúng ta!
Trưởng lão đứng bên cạnh lo lắng nói.
- Ha ha ha, bất kỳ ai cũng không làm gì được sao? Trước đây không lâu, Ngưng Thúy Cung mới bị tiêu diệt. Mấy chục năm trước, mấy quân đoàn trưởng của Đại Trăn ta đã bình định các trung vị tông môn. Thời loạn lạc đã lên, Trần tông chủ, ngươi xác định ngươi có thể tranh hùng thiên hạ trong thời loạn lạc này chứ?
Diêm Xuyên lại nói.
Trưởng lão kia:
- Cái này!
Trần Huyết suy ngẫm một hồi, nhìn về phía Diêm Xuyên nói:
- Diêm đế, ta đã biết. Khi nào ngươi xuất binh!
- Sau khi chiến dịch này qua đi, Đại Trăn sẽ binh phạt Thánh Địa Đại Chiêu!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
Diêm Xuyên khẳng định, nhất thời khiến Trần Huyết bỏ đi tất cả do dự nghi ngờ, lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Diêm đế sẽ dành cho Phong Huyết Tông ta đãi ngộ thế nào?
- Tông chủ, không thể! Phong Huyết Tông ta không hẳn...
Trưởng lão kia lo lắng nói.
Trần Huyết phất tay một cái, khắc chế sự lo lắng của trưởng lão kia. Hắn lắc đầu nói:
- Phong Huyết Tông là do ta một tay khai sáng. Ta so với ngươi càng không muốn hơn. Nhưng ta càng hiểu rõ chính mình. Đạt được trung vị tông môn đã là cực hạn của ta bây giờ. Có lẽ qua mấy ngàn năm, thực lực của ta có sự nhảy vọt về chất, ta sẽ có dã tâm càng to lớn hơn. Nhưng hiện tại, ta hiểu rõ vị trí của ta. Mã trưởng lão, ngươi không cần nói nữa!
- Vâng!
Trưởng lão kia căm hận gật đầu một cái.
- Diêm đế, tại hạ đã từng nghiên cứu qua về lý lịch của người. Lời nói đáng giá nghìn vàng! Mong Diêm đế đối xử tử tế với Phong Huyết Tông!
Trần Huyết nửa quỳ hành lễ.
Đồng thời, Trần Huyết đưa ra thiên sách của Phong Huyết Tông.
Trưởng lão kia không cam lòng cũng chỉ có thể nửa quỳ xuống theo.
- Ngươi yên tâm, Diêm Xuyên ta đã nói là làm. Từ hôm nay, phong Trần Huyết làm Phong Huyết Bá. Các đệ tử trong Phong Huyết Tông, sẽ được tùy ý tiến hành phân phong khác!
Tại Phong Huyết Tông Đông Thần Châu xa xôi, biển mây công đức phía trên đột nhiên phát nổ một tiếng.
Ầm!
Công đức cuồn cuộn, ầm ầm chảy về phía đế triều Đại Trăn, trong chớp mắt có gần một nửa chảy đi.
Vô số đệ tử Phong Huyết Tông kinh ngạc nhìn lên bầu trời t.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Tại sao công đức của Phong Huyết Tông ta chảy đi nhiều như vậy?
- Chẳng lẽ tông chủ xảy ra chuyện gì sao?
...
Vô số đệ tử lo lắng kêu lên. Tại đế triều Đại Trăn, vô số quan viên lại nhìn lên đầy trời với khí vận cuồn cuồn chảy vào, mọi người đều tỏ ra vui mừng.
Về phần nửa công đức kia, cần chờ tới khi Trần Huyết trở về, bàn giao với các đệ tử xong, mới có thể chảy tất cả về phía đế triều Đại Trăn.
Tại một chỗ khác trong mệnh trận Tước Thần, giờ phút này Quyết và Yêu Thiên Thương đang nhìn hai nam tử quỳ một chân trước mặt.
- Chân Ngã Tông, Vương Chân cùng toàn tông Chân Ngã Tông nguyện vào đế triều Yêu tộc làm thần, bái kiến bệ hạ. Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Một nam tử quỳ xuống đất cung kính bái lạy nói.
- Ha ha, ái khanh xin đứng lên. Quyết ta nói là làm, nhất định không phụ quyết định của khanh hôm nay!
Quyết cười nói.
...
Đông Thần Châu, Bắc Thần Châu, rất nhiều biển công đức xuất hiện sự phun trào kịch liệt. Vô số công đức không ngừng dời đi, chuyển hóa!
Hai người Diêm Xuyên và Quyết không ngừng cất bước. Căn cứ vào tin tưc tư liệu của từng người tư, hai người không ngừng thu phục các cường giả. Đương nhiên, cũng có rất nhiều cường giả căn bản không muốn. Khi nghe được lời mời chào của hai người, lập tức nổi khùng. Tuy nhiên hai người cũng không để ý tới. Bãi săn lần này rất lớn, một chỗ không được, còn có nhiều chỗ khác.
Tại vị trí của Khổng Ma Kha.
- Mã tông chủ, lẽ nào tông môn của ngươi chống lại được Đại Phật Đế Triều ta? Ngươi thật sự không đồng ý thần phục ta sao?
Khổng Ma Kha lạnh lùng nhìn hai nam tử trước mặt, khóe miệng đang chảy máu.
Mã tông chủ lau lau máu tươi bên khoé miệng nói:
- Hừ, Khổng Ma Kha, kẻ sĩ có thể bị giết quyết không chịu nhục. Kẻ biến thái như ngươi, ta đã sớm nhìn ra. Ta sẽ không bị ngươi chinh phục. Phì, đi!
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 45: Thu Phục Các Tông
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mã tông chủ dẫn theo một sư đệ bay vút lên trời. Trong chớp mắt bọn họ đã chủ động bỏ qua cơ hội, bay ra khỏi màn sương lớn.
Chinh phục? Khổng Ma Kha có chút sững sờ.
Tiếp theo, Khổng Ma Kha đã kịp phản ứng. Hắn thẹn quá thành giận nói:
- Chinh phục muội ngươi thì có!
Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh, sắc mặt cũng rất khó coi.
- Cục diện rối rắm này của ngươi đã xâm nhập lòng người rồi!
Khổng Đạo Khâu không biết phải nói gì nữa.
Mắt Khổng Ma Kha căm hận đỏ ửng:
- Diêm Xuyên, Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, cuối cùng sẽ có một ngày, ta giết chết các ngươi!
——-
Ầm! Ầm! Ầm!
Không ngừng có các tu giả bị ép ra, các cường giả bị bay ra ngoài.
Trong số những cường giả bị mất tư cách, có mấy người lưu lại ở các đỉnh núi cao xung quanh, chờ đợi kết quả cuối cùng xuất hiện.
Nhưng cũng có người quay đầu đạp không rời đi.
Trong Mệnh trận, đại chiến không ngừng. Sau mười ngày mười đêm, phần lớn cường giả đã bị ép ra ngoài.
Bên bờ của một hồ nhỏ, Quyết, Yêu Thiên Thương, dẫn theo tám tu giả, lạnh lùng nhìn hai người đối diện. Đó chính là Khổng Đạo Khâu, Khổng Ma Kha.
Quyết đối mặt với Khổng Đạo Khâu.
- Thiên hạ đệ nhất nhân ba mươi ngàn năm trước?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
Hai mắt Quyết cũng híp lại nói:
- Ba mươi ngàn năm trước, còn chưa có Khổng gia ngươi. Không phải Khổng gia ngươi từ 'Tiên giới' đến chứ?
Khổng Đạo Khâu khẽ mỉm cười, không giải thích.
- Ngươi không chuẩn bị nhường sao?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
- Người nên ra ngoài, hầu như đều đã đi ra ngoài. Không cần thiết phải nhường đi. Tiên nhân? Ta cũng muốn biết, rốt cuộc thực lực của tiên nhân thế nào? A!
Trong mắt Quyết chợt loé lên một tia yêu dị ánh sáng.
- A, ta cũng muốn biết, ngoại trừ Kinh Chiếu ra, thiên hạ đệ nhất nhân trong giới này, rốt cuộc có trình độ như thế nào!
Trong mắt Khổng Đạo Khâu loé ra một lệ quang.
Ầm!
Trong nháy mắt hai người lao thẳng tới. Bọn họ đều ầm ầm đối chưởng. Một trùng kích cực lớn bạo phát bên trong mệnh trận Tước Thần.
Một phía khác, Yêu Thiên Thương dẫn theo tám đại cường giả, trong nháy mắt cũng bao vây tấn công về phía Khổng Ma Kha!
...-
Trong một sơn cốc khác.
Giờ phút này Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên cũng thu phục tám thần tử. Hiện tại bọn họ đang nhìn hai người khác. Dường như đang ép hai người kia đáp ứng vậy.
- Ngô tông chủ, ngươi nhìn phía sau ta đi. phía sau ta có bốn tông môn đã gia nhập Đại Trăn. Điều này đại biểu cho cái gì?
Diêm Xuyên cười nói.
Sắc mặt Ngô tông chủ âm trầm nói:
- Đại biểu cho cái gì?
- Đại biểu cho lòng dân, đại biểu cho đại thế, đại biểu cho ý trời!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Hai mắt Ngô tông chủ híp lại. Sắc mặt hắn khó coi đến cực điểm. Nhìn bốn đại tông chủ đã thần phục Đại Trăn, trong lòng Ngô tông chủ vô cùng không cam lòng. Giống như Diêm Xuyên đã từng nói, giờ phút này vào Đại Trăn, chính là mở mang bờ cõi cho Đại Trăn, có công ích lớn. Đợi đến Đại Trăn xuất binh mạnh mẽ thu lấy, vậy một chút công lao cũng không có. Chẳng lẽ bọn họ lại thần phục Đại Trăn như vậy?
Sắc mặt Ngô tông chủ thay đổi liên tục.
Diêm Xuyên dẫn theo chín người, lấy thế buộc thầy trò của Ngô tông.
Phía xa vang lên những tiếng nổ của cuộc chiến đấu. Nhưng nơi đây lại cực kỳ kiềm chế.
- Ha ha ha ha, Diêm Xuyên? Dã tâm của ngươi thật sự không nhỏ!
Bỗng nhiên một tiếng cười lạnh truyền đến.
Đám người Diêm Xuyên quay đầu nhìn lại.
Hóa ra là Mão Nhật Đạo Quân, Dương Chí Cửu đang đứng ở giữa sườn một ngọn núi. Giờ phút này bọn họ đang lạnh lùng nhìn đám người Diêm Xuyên.
Mão Nhật Đạo Quân?
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra một tia sáng lạnh. Hắn tiến lên trước một bước.
Bạch Đế Thiên thấy động tác của Diêm Xuyên liền hiểu rõ, giờ phút này Diêm Xuyên không muốn mình nhúng tay vào.
- Mão Nhật?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mão Nhật Đạo Quân cũng lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên.
- Đại đế Đại Trăn? Vừa nãy ta đã nghe thấy cái gì? Ngươi chuẩn bị ra tay đối với Thánh Địa Đại Chiêu?
Khóe mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh lẽo ép hỏi.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đã hiện ra sát khí.
Đây rõ ràng là hắn ép Diêm Xuyên thừa nhận. Nếu như Diêm Xuyên không thừa nhận, tất nhiên thể hiện Diêm Xuyên yếu hơn. Những thần tử mới vừa thu phục này tất nhiên sẽ ruồng bỏ Diêm Xuyên.
Nhưng nếu như Diêm Xuyên thừa nhận, hiện tại Mão Nhật Đạo Quân không ngần ngại tiêu diệt Diêm Xuyên!
Mọi người xung quanh đều ngưng trọng nhìn Diêm Xuyên.
- Không còn Kinh Chiếu, Đại Chiêu đã không phải là Đại Chiêu nữa. Mão Nhật, thù hận giữa ngươi và ta không lớn. Nhưng, Dương Chí Cửu con trai ngươi đã nhiều lần muốn dồn ta vào chỗ chết. Nếu như ngươi giao Dương Chí Cửu cho ta xử trí, Đại Trăn ta sẽ để cho Đại Chiêu bình an vô sự!
- Ngươi, Diêm Xuyên...
Dương Chí Cửu nhất thời kêu lên sợ hãi.
- Ha ha ha ha ha!
Mão Nhật Đạo Quân cười lớn. Trong tiếng cười đầy sát khí.
Sau khi tiếng cười vừa dứt, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một pháp bảo lớn hình cầu. Pháp bảo vừa ra, lập tức phát ra luồng ánh sáng cực nóng, đè ép về phía Diêm Xuyên.
Keng!
Diêm Xuyên rút Ngọc Đế Kiếm ra. Một đạo huyết quang xông thẳng vào pháp bảo hình cầu kia.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn phát ra. Núi sông xung quanh bị san thành bình địa.
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, lạnh lùng nhìn quả cầu lớn trong tay Mão Nhật Đạo Quân.
- Mão Nhật, trẫm đã không còn giống như năm đó nữa. Chỉ bằng vào chút thủ đoạn như vậy cũng muốn làm gì được trẫm sao? Nghe nói ngươi đã luyện hóa Vạn Diệu Yêu Liên. Vậy ngươi hãy dùng đến Vạn Diệu Yêu Liên đi!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói. Đồng thời hắn cũng muốn biết Vạn Diệu Yêu Liên tà môn tới mức nào.
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân trầm xuống. Sau đó hắn cười lạnh một chút nói:
- Nếu ngươi ý định muốn chết, vậy không thể oán trách người khác được rồi!
Trong lúc đang nói chuyện, pháp bảo hình cầu trong tay Mão Nhật Đạo Quân bao bọc lấy Dương Chí Cửu. Trước tiên hắn muốn bảo vệ Dương Chí Cửu đã.
Tiếp theo, trên đầu Mão Nhật Đạo Quân chậm rãi trồi lên một đóa hoa sen màu đen. Bông hoa sen xoay chầm chậm, toả ra khí tức chí tà khí. Đồng thời trong chớp mắt nó đã nhuộm toàn thân Mão Nhật Đạo Quân thành một màu đen kịt.
Ầm ầm ầm!
Quanh thân Mão Nhật Đạo Quân phát ra ngạo khí ầm ầm tăng vọt. Khí tức khổng lồ đã đẩy bùn đất xung quanh cuồn cuộn chuyển động.
Tuy rằng Diêm Xuyên tự tin, nhưng không bất cẩn. Con ngươi hắn co lại, biến thành màu đỏ như máu. Đồng thời, tóc Diêm Xuyên đột nhiên dài ra. Trong chớp mắt mái tóc biến thành màu đỏ như máu.
A!
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, quanh thân đột nhiên có huyết vụ tuôn ra. Chân hắn đạp xuống một cái. Đại địa đột nhiên xuất hiện một biển máu lớn.
Biển máu cuồn cuộn. Diêm Xuyên đứng bên trên biển máu. Sóng huyết không ngừng vờn quanh, giống như Ma thần đến thế gian.
Khí tức mạnh mẽ, không hề thua kém hơn so với Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Biển máu cuốn thành vòi rồng rời đi, trong chớp mắt xông thẳng đến chỗ Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ!
Ánh mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh như băng. Trong tay hắn bấm ra một thủ ấn hoa sen.
Ầm!
Huyễn ảnh một đóa hoa sen lớn màu đen ầm ầm xuất hiện ở phía trên biển máu.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Quốc Đại Đế Tác giả : Quan Kỳ Quyển 6
Chương 46: Lại Thu Phục Được Một Tông
Nhóm Dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Mão Nhật Đạo Quân liền đứng ở trên huyễn ảnh của đóa hoa sen lớn màu đen kia. Hoa sen đen phối hợp với Vạn Diệu Yêu Liên trên đỉnh đầu Mão Nhật xoay chầm chậm. Trong lúc nhất thời, tà khí cuồn cuộn xông thẳng vào trong biển máu.
- Vạn kiếm!
Diêm Xuyên quát lạnh một tiếng. Trong biển máu, đột nhiên lao ra vô số huyết kiếm điên cuồng lao về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Tà khí lại nhanh chóng ăn mòn.
Khóe miệng Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng. Hắn cầm Ngọc Đế Kiếm trong tay ném vào trong biển máu.
Vù vù!
Dường như Ngọc Đế Kiếm bỗng nhiên xuất hiện một lực hút cường đại. Ngọc Đế Kiếm quay về phía cỗ tà khí, điên cuồng thu nạp.
- Ách? Sao có thể như vậy được!
Mão Nhật Đạo Quân kinh ngạc nói.
Tà khí trước giờ ở đâu cũng thuận lợi, làm sao lại bị thanh kiếm kia hút được?
- Chém!
Ngọc Đế Kiếm ầm ầm chém về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Thủ ấn hoa sen của Mão Nhật Đạo Quân mở ra. Lại một đóa hoa sen khác lao tới va chạm vào Ngọc Đế Kiếm.
Ầm!
Kiếm và hoa sen va chạm vào nhau. Một sóng trùng kích lan ra khiến biển máu nổi lên sóng lớn cuồn cuộn. Hàng ngàn hàng vạn kiếm khí đỏ như máu tạo thành đợt sóng cuộn trào muốn bao trùm lên Mão Nhật Đạo Quân. Nhưng Mão Nhật Đạo Quân ở trong sự bảo hộ của bông hoa sen màu đen kia vẫn bình yên vô sự.
- Ngọc đế, thu!
Diêm Xuyên quát lớn một tiếng.
Ầm!
Ngọc Đế Kiếm đột nhiên hút tất cả tà khí từ bông hoa sen màu đen kia phát ra, đồng thời chém về phía Mão Nhật Đạo Quân.
- Sao có thể như vậy được? Vạn liên mở!
Mão Nhật Đạo Quân kêu lên.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều bông hoa sen màu đen xuất hiện lao về phía Diêm Xuyên. Trong không trung, dường như trong nháy mắt Ngọc Đế Kiếm phát ra vô số kiếm ảnh. Tất cả các kiếm ảnh đều đánh vào hoa sen đen. Đồng thời nói vẫn điên cuồng thu nạp. Chẳng mấy chốc vạn liên đều biến mất.
- Không, đây là kiếm gì vậy? Sao nó có thể khắc chế được Yêu Liên của ta!
Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.
Trong lúc nói chuyện Mão Nhật Đạo Quân nhanh chóng lấy ra một thanh trường kiếm, va chạm vào Ngọc Đế Kiếm.
Ầm!
Trường kiếm ngăn cản được Ngọc Đế Kiếm, nhưng tà khí căn bản lại không ngăn cản được lực hút của Ngọc Đế Kiếm.
- Liên thần! Giúp ta!
Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.
Diêm Xuyên trừng mắt, nhất thời kêu lên:
- Bạch Đế Thiên!
Vù vù!
Bạch Đế Thiên ngầm hiểu, ra tay vồ về phía Dương Chí Cửu.
Ầm!
Trong nháy mắt viên luân bảo hộ Dương Chí Cửu phát ra kim quang. Dương Chí Cửu ở phía trong viên luân chung quy vẫn hứng chịu một tia dư âm trùng kích.
- A! Phụ thân, cứu ta!
Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.
Thời khắc Mão Nhật Đạo Quân cầu cứu liên thần, hoa sen màu đen trên đỉnh đầu hắn liền tuôn ra một khí tức chí tà, cuồn cuộn xông thẳng trong cơ thể Mão Nhật Đạo Quân. Trên đầu hắn nhanh chóng mọc ra một đôi lớn sừng. Thực lực của Mão Nhật Đạo Quân tăng vọt.
Đúng lúc này, tiếng kêu lo lắng của Dương Chí Cửu truyền đến.
- Khốn kiếp! Đê tiện!
Mão Nhật Đạo Quân sợ hãi rống lên, tính nhào tới chỗ của Dương Chí Cửu.
- Ngọc đế, chém!
Bên trên biển máu, Ngọc Đế Kiếm ầm ầm chém ra một đạo kiếm cương khổng lồ, lao về phía Mão Nhật Đạo Quân.
Nếu như Mão Nhật Đạo Quân cứu Dương Chí Cửu, hắn chắc chắn sẽ bị thương.
Nếu không cứu, Bạch Đế Thiên tất nhiên lại ra tay.
Kiếm cương chém tới, Mão Nhật Đạo Quân không chút kiêng kỵ, ầm ầm đánh về phía Bạch Đế Thiên.
Bạch Đế Thiên nhất thời biến sắc, đối chưởng với hắn.
Ầm!
Khí tức trùng kích cường đại xuyên thẳng vào cửu tiêu. Khắp nơi trong chiến trường đều vang tiếng không bạo cuồn cuộn.
Ầm!
Bạch Đế Thiên bị Mão Nhật Đạo Quân đánh một chưởng lùi xa trăm trượng. Trong nháy mắt Ngọc Đế Kiếm lại chém xuống cánh tay trái của Mão Nhật Đạo Quân.
Mão Nhật Đạo Quân chộp lấy cánh tay cụt, nhìn lại Dương Chí Cửu một chút. Trong quả cầu lớn, Dương Chí Cửu đã được cứu, chỉ bị Bạch Đế Thiên đánh ngất, chung quy không có trở ngại gì, Mão Nhật Đạo Quân thầm hít sâu một hơi!
- Diêm Xuyên, ta sẽ lại đến tìm ngươi. Lần sau, chính là giờ chết của ngươi!
Nói xong, Mão Nhật Đạo Quân bay vút lên trời, dẫn theo Dương Chí Cửu rời đi.
Nhìn theo bóng dáng Mão Nhật Đạo Quân rời đi, lông mày Diêm Xuyên nhíu chặt.
Không đúng!
Mão Nhật Đạo Quân mượn lực về phía liên thần, một khắc kia khí tức rất cường đại. Mặc dù mình sử dụng siêu cấp thần thông cũng không đối phó được. Bởi vậy mình mới để cho Bạch Đế Thiên truy sát Dương Chí Cửu, khiến Mão Nhật Đạo Quân phân tâm.
Nhưng biểu hiện của Mão Nhật Đạo Quân vừa nãy, thà rằng mình bị chém, cũng không thể để Dương Chí Cửu bị thương?
Quá cưng chiều con trai sao? Nếu như đổi lại là người khác, Diêm Xuyên còn có thể có thể tin tưởng được. Nhưng Diêm Xuyên vẫn còn nhớ rõ mười năm trước, Mão Nhật Đạo Quân căn bản không để ý tới sự sinh tử của con trai con gái của hắn. Điều này khiến Diêm Xuyên hiểu rõ, Mão Nhật Đạo Quân chính là một người lạnh lùng bạc ác. Người như vậy có thể vì con trai mình mà không để ý tới sống chết sao?
Khẳng định Dương Chí Cửu này có bí mật lớn!
Còn nữa, liên thần?
Liên thần là ai? Trong nháy mắt khi Vạn Diệu Yêu Liên phóng ra năng lượng, khiến Diêm Xuyên hiểu rõ, đây không phải là năng lượng của bản thân Vạn Diệu Yêu Liên, mà là từ một người có năng lực cực kỳ cường đại, cách không truyền năng lượng cho Mão Nhật Đạo Quân.
- Chúc mừng bệ hạ. Mão Nhật Đạo Quân đã trọng thương!
Cách đó không xa Trần Huyết kêu lên.
Các thần tử khác cũng nhanh chóng đến chúc mừng.
Giờ phút này ý nghĩ trong lòng Diêm Xuyên xoay chuyển hàng trăm lần, nhưng trên vẻ mặt lại vẫn tươi cười gật đầu đáp lại lời chúc của mọi người.
Vù vù!
Biển máu biến mất, Diêm Xuyên quay đầu nhìn về phía hai người chuẩn bị thu phục lúc trước. Lúc trước hai người kia do dự không quyết. Giờ phút này lại nhìn biểu hiện của Diêm Xuyên cường đại như vậy, nhất thời trong lòng đã đưa ra quyết định.
- Tại hạ nguyện dẫn theo toàn tông, thần phục đế triều Đại Trăn! Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Ngô tông chủ quay về phía Diêm Xuyên cung kính bái lạy nói.
...
Phía nam Thiên Cơ Tông, Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo mọi người nhanh chóng bay về phía đông nam.
Trên đường đi, Dương Chí Cửu đã dần dần tỉnh táo.
- Phụ thân, là hài nhi liên lụy phụ thân!
Dương Chí Cửu khổ sở nói.
Mão Nhật Đạo Quân cầm lấy cánh tay cụt, nối lại với người. Cánh tay kia nhanh chóng được nối liền lại, trong chớp mắt đã phục hồi như cũ.
Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu nói:
- Không có gì. Ta chỉ bị Ngọc Đế Kiếm hút một ít máu mà thôi. Là ta đã xem thường Diêm Xuyên!
- Phụ thân, nếu không phải hài nhi liên lụy, lấy sự cường đại của phụ thân, khẳng định có thể chém chết Diêm Xuyên tại chỗ. Phụ thân, những người tại Thánh Địa Đại Chiêu, chỉ cần bị phụ thân tà hóa qua, đều trở nên vô cùng cường đại! Vậy phụ thân hãy tà hóa của hài nhi đi!
Dương Chí Cửu khát vọng nói.
- Ngươi? Không được, ngươi nhất định phải duy trì thân thể tinh thuần!
Mão Nhật Đạo Quân lắc đầu nói.
- A? Nhưng phụ thân lần này...
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
- Không cần nói nữa. Thiên Cơ Tông sao? Không tính là cái gì. Ta có liên thần giúp đỡ. Chỉ cần chờ tới lúc đó, toàn thiên hạ đều thuộc về ta!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden