|
|
13-12-2008, 07:43 AM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 16 : Vực Chi Bí Ẩn
Tác Gia : Nhân Tâm
Lại nói về Lưu Lam , khi bị chấn lưu của vụ nổ làm cho rơi xuống một vực sâu không thấy đáy , lúc này cậu vẫn đang ở trong trạng thái Cốc ẩn .
Đứng trên núi Trình Di mà nhìn xuống cái vực này chỉ thấy một màu trắng xóa của mây mù bao khắp một vùng mà xung quanh là bốn ngọn núi sừng sững . Bên dưới lớp mây này có điều gì ? Không ai biết cả . Mà những người ở Hương Sơn có biết là gì thì liệu họ có nói ra . Còn những người mà tự động xâm nhập vào liệu có còn sống mà trở lên . Chính vì thế mà chẳng ai quan tâm tới nó , cứ như là nó vẫn tồn tại bình an ở đó vậy và chẳng ảnh hưởng gì đến ai cả .
Nhưng khi này ,Lưu Lam lại đang rơi vô lực rơi xuống cái vực sâu này . Qua lớp lớp mây mù , rồi lại tới tầng tầng ẩm khí . Và trong tiếng gió sẹt qua khiến Lưu Lam tỉnh dậy . Phát hiện thấy mình đang rơi xuống một vực sâu không đáy . Nhất thời Lưu Lam luống cuống không biết làm gì , nhưng qua một lúc thì bản năng của con người trỗi dậy ,cậu cố gắng lộn người ở trên không để giảm bớt lực rơi xuống . Tuy nhiên lúc này đã quá muộn để thay đổi được tình thế .
Ầm ! Lưu Lam rơi qua những tán lá cây và đổ bộ ngay xuống một mái nhà bằng cỏ tranh tạm bợ khiến nó sập ngay tức khắc . Dưới mái cỏ tranh chỉ che được nửa cái giường này lại là một lão thất thưởi ,quần áo kiểu hành khất đang nằm đó nghỉ ngơi .
Chính vì như vậy , khi mái nhà sập xuống và lúc đó Lưu Lam chỉ còn cách lão mươi phân là đè lên lão thì một cánh tay vung lên và khi này lực rơi xuống của cậu đã được triệt để giảm hết . Lão già râu tóc lùm xùm kia tiện tay hất cậu ra xa 10 mét khỏi đống đổ nát và lão cũng đứng lên nhìn vị khách bất ngờ này .
Lưu Lam vẫn chưa lấy được thăng bằng liền lảo đảo ngã về đằng sau lăn thêm mấy vòng nữa mới dừng lại . Đoạn ,cậu đứng dậy ,tay vừa xoa đầu , mắt vừa nhìn khắp các nơi , xem xem mình đang ở nơi đâu .
Nhìn thấy lão già bẩn bẩn , quần áo rách rưởi,râu tóc bê bết . Tay thì chống một cây gậy kiểu pháp trượng mà chẳng phải . Chất liệu của cây gậy này cậu không rõ là bằng gì chỉ thấy nó cũng có đốt như một cây cổ trúc. Hơn nữa phía tay cầm là đặc biệt nhất thì lại có hình một cái đầu rồng nhưng màu sắc thì cũng không khác gì thân gậy. Thất thần một lúc , cậu như cố nhớ lại một cái gì đó trong quá khứ thì phải . Nhưng không tài nào nhớ ra hình ảnh sâu đậm này là gì .
- Ông là ai ? Đây là nơi nào vậy ?
Ông già kia cũng nhìn Lưu Lam kiểu như đã gặp chàng ở đâu đó . Nghe thấy Lưu Lam nói vậy thì liền cười khà khà mà trả lời :
- Hà ! hà ! Không ngờ rằng hôm nay lại gặp được một người ở đây . Đã lâu lắm rồi , không biết mấy năm qua nhân gian ra sao . Ủa ! ngươi có thể nói cho ta tình hình của họ được chứ ?
Khẽ nhăn mặt lại , không biết là vì đau hay vì cái gì . Lưu Lam trả lời :
- Ta hỏi ông trước . Sao giờ lại hỏi ngược lại ta như vậy ? Tại sao ta lại tự dưng bị rơi xuống đây ? Kì quái quá .
- Ài ! Ta chỉ sợ rằng cho cậu biết nơi đây là đâu thì cậu lại không chịu nổi mà thôi . Đây chính là “Lâm Vực Chi Sơn” . Nơi bí ẩn nhất của Hương Sơn , không thể nào tự tiến nhập vào được . Mà đã vào rồi thì vô lối thoát ra . Bao nhiêu năm ta ở đây cũng không thấy một ai thoát khỏi cái Lâm Vực này .
Nghe lão già trước mặt nói vậy ,Lưu Lam cảm thấy cái danh từ Lâm Vực Chi Sơn này như được nghe thấy ở đâu đó rồi thì phải . Chợt cậu nhớ ra rằng trước đây cậu đã từng tới một nơi tên là Lâm Vực Chi Địa . Liệu hai nơi này có gì giống nhau không ? Hay đơn giản chỉ là cái tên gần gần giống nhau .
- Lâm Vực Chi Sơn ? Nơi này kì quái vậy sao ? Ông có thể nói rõ cho ta nghe được không . Hơn nữa ông nói không có một ai thoát được khỏi đây . Vậy nơi đây chả lẽ vẫn còn có người khác sao ?
- Ta thấy cậu hơi tò mò đấy . Làm nát nhà của ta , không nói được lời nào mà lại hỏi những việc ở đâu đâu ấy . Ta không có thiết lắm về những chuyện này . Cứ ở đây vài năm thì sẽ hiểu hết thôi mà , không việc gì phải gấp gáp . Bây giờ ngươi tính sao với ngôi nhà xinh đẹp của ta đây ?
- Làm sao ? Cái lều nát đấy mà cũng được gọi là nhà à ? . Ta phải đi đây . Ta không có thời gian nói chuyện phiếm với một lão già điên như ngươi .
Nói rồi Lưu Lam toan tìm một hướng bước đi . Nhưng cậu bỗng chợt nhận ra một điều rằng nơi đây vô phương pháp nhận ra phương hướng . Bầu trời chỉ một màu bạc bạc ,trắng trắng bởi mây phủ . Bởi vậy mà vừa đi được mấy bước cậu quay đầu lại hỏi lão già đang đứng nhìn theo cậu :
- Ông có biết , nơi này phương hướng ra sao không ? Sao lại không thấy một tia nắng nào vậy ?
- Ta đã nói rồi . Ngươi có cánh cũng không ra được khỏi nơi đây đâu . Mười năm qua ta đã chứng kiến không dưới mười kẻ cũng như ngươi đó , cứ cố gắng mong thoát ra ngoài mà chết không toàn thây . Ngươi cứ đi đi thì biết . Nhưng đến khi đó có lẽ ngươi sẽ không biết được nữa .
Toan định đi tìm lối ra ngoài . Nhưng mấy lần nghe lão già trước mặt nói là không có lối thoát , Lưu Lam cũng đành phải nghĩ lại , bèn quay về định hỏi cho rõ ràng mọi chuyện đã .
- Thôi được rồi , ta sẽ giúp lão sửa lại cái nhà nát này . Nhưng lão có gì thì hãy kể ra hết xem nào ? Và tại sao lão lại bị giữ ở đây ?
Nghiêm mặt lại , lão già hướng lên trên bầu trời u ám mà từ từ :
- Ta ở đây đã không còn nhớ ngày tháng nữa rồi .Cũng khoảng mười năm, ít hơn hay nhiều hơn gì đấy . Lần đầu tiên vào đây , bọn ta có tất cả năm người . Tiếc thay bốn tên kia cũng như ngươi lúc nãy , không chịu tìm hiểu gì đã chui đầu vào cái chết . Sau này cũng thi thoảng có một người bị trời khiến mà lọt vào đây ,nhưng tất cả đều cùng chung số phận với nhau cả . Mà cũng phần nhiều là chết trước khi lọt được vào đây .
- Thế còn ông ? Bao nhiêu năm qua ông ở đây không phát hiện ra điều gì sao ? Vả lại không thấy cô đơn à ?
Lắc đầu cười khổ . Lão già bí ẩn kia tiếp lời :
- Ta cũng không thiết tha với bên ngoài nữa . Hồi mới đầu bị hãm vào đây ,ta cũng mong muốn tìm được đường thoát ra lắm ,nhưng thời gian qua đi ở nơi đây ngẫm lại những ngày đã qua ,ta thực sự thấy ân hận về những việc mình đã làm trước kia .
Ôi ! Tham vọng ! hư vinh và tất cả . . .
- Ta thấy ông rất quen . Hình như ông xuất thân từ phương nam ? Hay ở một môn phái tà ác nào đó ? – Nhìn những tâm trạng biểu hiện ra bên ngoài của lão già , Lưu Lam hỏi như tra tấn một tù nhân .
- Ài ! Quên những chuyện đó đi . Đó đã là quá khứ , ta giờ bị dốt ở đây , coi như cũng là quả báo rồi .
- Không phải chứ ! – Sắc mặt hơi thay đổi , Lưu Lam nói với giọng có vẻ tức giận – Ta đã cố gắng nghĩ là ta đã nhầm . Nhưng lão không chối từ , thì dù có không phủ nhận ta cũng có khẳng định được điều này rồi .
Lão già quay lại nhìn Lưu Lam với thần sắc cổ quái .
- Chả lẽ bao năm qua thù hận đã ăn sâu vào con người cậu như vậy rồi sao ? Nếu cứ giữ mối thù đó thì cậu sẽ đi vào ma đạo lúc nào không biết đâu .
- Ma đạo ! Mấy trăm mạng người , gia đình ta , thúc thúc ta . Những người đó không phải là do bọn ma đạo giết sao ? Ngươi , ta ai là ma đạo ,trong lòng ngươi rõ nhất . Vậy ngươi còn điều gì để nói đây ? – Lưu Lam quát lên .
- Ta chẳng còn gì để nói cả . Bất qua cũng muốn ngươi hiểu rằng : Mọi thứ đều là do cuộc sống mà ra cả thôi . Nếu như ngươi không thể ra khỏi đây thì ma đạo , chính đạo cũng còn có ý nghĩa gì khác nhau .
- Ta không cần sự khác nhau , giết người thì đền mạng . Điều này ngươi cũng không hiểu sao ? Hôm nay , vì những người của thôn trang ta , vì cha mẹ ta và những người thân của ta . Ta phải lấy mạng ngươi . Chuẩn bị mà đi xuống nhận tội với họ đi .
Lão già nghe những lời của Lưu Lam như vậy , không nói gì , lại ngẩng mặt lên trời mà than mấy câu :
- Quả báo ! Quả báo ! Cũng là do ta trước kia . Tâm mang tham vọng mà gây nên những cái chết oan nghiệt . Được rồi , hôm nay ngươi đã đến đây thì cũng để cái mạng già này giúp ngươi một phen xem có thể hối cải ngươi khỏi xa vào ma đạo .
- Tiếp chiêu !
Uỳnh ! Lưu Lam sau khi ra một chưởng lực ,liền bị cây gậy của lão già đánh phản ngược trở lại , lùi ra sau mấy bước liền .
Lão già nhìn Lưu Lam nói :
- Gặp kẻ địch mà không run sợ , nhìn hành động của địch mà không nôn nóng . Lấy sự băng lãnh mà dẫn động công lực . Dĩ tiên chế cương , đòn đầu ắt phải dùng hết sức chế ngự địch .
Nói được đến đó thì đòn công tiếp theo của Lưu Lam đã tiến tới . Chỉ thấy lúc này , Lưu Lam dùng tay thay kiếm , toàn thân người bạo phát quang hoa tam sắc kim lục lam . Trong khoảnh khắc cậu đã tung ra 77 quyền sáo ,tạo thành một màn trưởng lực hướng đánh vào lão nhân .
Lão nhân trước mặt cầm cây gậy lên múa một vòng , rồi phi thẳng vào màn trưởng lực của Lưu Lam . Vụ va chạm gây nên một tiếng nổ lớn . Chấn khí cùng đánh lui hai người về sau , ánh mắt cùng nhìn nhau . Hiển nhiên vừa rồi không một ai chiếm được tiên cơ cả .
Lưu Lam không nói không rằng , lại tiếp tục phi người lên , Định dùng tiếp nhục thân để chiến đấu . Vì khi bị thổi tung xuống đây ,cậu đã bị lạc mất thanh kiếm của mình nên không thể nào dùng hoa chiêu mà đối đầu .
Chỉ thấy chưởng lực như bài sơn được đánh ra . Tiếp sau đó là quyền sáo như thiểm điện lao thẳng vào ngực của lão nhân .
Lão nhân kia , tịnh không muốn ngạnh đấu cùng Lưu Lam nên thoắt một cái đã lùi sang bên nửa bước . Đồng thời tay như vô hình mà đưa ra bắt lấy cánh tay đang công đến của Lưu Lam , giật theo đà của cậu mà làm cậu phi chúi chụi về đằng trước.
Không chịu thua , Lưu Lam lại bật lên ,lần này thì chưởng không ra chưởng .Quyền không ra quyền . Lao thẳng vào người lão nhân mà cố gắng gây một chút gì thương tích cho lão . Nhưng có được như chàng mong đợi .
Thấy Lưu Lam bất chấp tất cả mà lao vào mình như con thiêu thân . Lão nhân kia chỉ đỡ những đòn nào mà quá nguy hiểm . Còn tùy cho cậu cấu véo , đấm đá , như một đứa trẻ chịu sự ấm ức vậy .
Được một lúc như vậy !
Rồi bất ngờ , lão nhân kia đưa tay đánh ra một chưởng vào giữa vào giữa chán của Lưu Lam ,làm cho Lưu Lam bị bay về đằng sau 10 thước . Nhưng không dừng lại ở đó . Lão nhân liền động thân đánh liên tiếp vào người cậu từ ngực , vai , lưng , bụng khắp toàn người Lưu Lam 108 chưởng . Không chưởng nào đè lên trưởng nào .
Lúc này Lưu Lam vẫn tỉnh táo , Biết mình bị đánh nhưng không tài nào cựa quậy được mà trả đòn vì trước đó cậu đã bị điểm huyệt toàn thân bất động .
Sau hành động đánh liên tiếp vào người Lưu Lam 108 chưởng nhưng lại không gây ra thương thế . Lão nhân tung người bay lên và tả thủ lão ấn vào đầu cậu ,toàn người bắt đầu xoay tròn trên không trung lấy đỉnh đầu Lưu Lam làm tâm . Lúc này Lưu Lam bị ép ngồi xuống dưới đất như một người đang luyện công .
Một cỗ chân khí từ người Lưu Lam trong đan điền bắt đầu vận chuyển qua Bách huyệt hội trên đỉnh đầu mà truyền vào người lão nhân kia .
Toàn sự việc này , Lưu Lam đều biết cả , nhưng cậu tinh không thể nào ngăn cản được . Chân khí cuồn cuộn bao ngày tu luyện của cậu đang như thác nước đổ vào người của lão nhân qua bàn tay của lão .
Chính lúc này là lão nhân kia đang thi triển tuyệt học của Diêm La tông có tên là Hấp Khí Thần Công . Sử dụng việc hấp thụ chân khí của kẻ khác , trong giây lát chuyển thành chân khí của mình để sử dụng .
Mọi việc thế là hết . Không ai biết ma pháp bí ẩn kia khi đại thành uy lực sẽ ra sao nhưng sử dụng Hấp Khí Thần Công với một người đang không có lực chống đỡ vì bị điểm huyệt như Lưu Lam kia thì có lẽ là một việc quá dễ dàng .
Qua được một lúc , Lưu Lam bắt đầu cảm thấy mơ hồ , và chàng bắt đầu chìm vào trong cơn mê . Trong cơn mê , không một sự việc gì sảy ra bên ngoài có thể làm chàng biết được .
Cuối cùng , trong tầng đáy của một vực sâu thần bí , vang lên một tiếng nổ cùng một nụ cười chua chát trên khuôn mặt của một lão già có lẽ đã nhiều ngày không tiếp xúc với nước .
Cây gậy trúc ,đầu rồng thân trường côn cũng rơi đinh đang xuống đất mà như rệu rã tự gãy làm ba . Quang hoa , màu trắng nhè nhẹ , như vật chất mà lại không phải sinh ra từ vụ nổ kia từ từ biến mất , không còn một chút dấu tích . Đồng thời , một thân hình thiếu niên lăn đùng ra nền đất , toàn thân người tự động phát quang hoa tam sắc ẩn ẩn hiện hiện .
Thời gian cứ vậy mà trôi đi .
Hương Sơn , chân núi Trình Chuyển .
Hôm nay chính là ngày thứ năm sảy ra sự kiện diễm trụ thiêu trụi tam sơn ở chính nơi đây . Mấy ngày nay , tin tức này không biết bằng cách nào đó mà đã tràn ra khắp cả tu chân giới với một lời đồn : Dị bảo xuất hiện , đại ma đầu cũng sẽ xuất thế để cùng tranh đoạt dị bảo với tu chân giới .
Điều này ,đã vô tình hữu ý tạo nên một cuộc đổ bộ lên Hương Sơn của các tu chân giả . Mọi người ,ai ai cũng mong muốn được xem dị bảo lần này xuất hiện là vật gì . Và nhân vật ma đầu kia là ai mà lại dám đến tranh đoạt bảo vật tại Hương Sơn .
Những tu chân giả tự do luôn là người thích xem kịch . Họ đang chờ đợi một trận đại chiến và màn kịch hay mà hàng trăm năm qua có thể mới xuất hiện lần này .
|
14-12-2008, 05:19 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 17 : Hấp Khí Thần Công
Tác Giả : Nhân Tâm
Lâm Vực Chi Sơn !
Lúc này , sau những khoảng thời gian trôi đi mà không hay biết được . Lưu Lam từ từ trong vô thức tỉnh dậy . Lấy tay gõ gõ vào đầu mấy cái ,dường như đầu của cậu vẫn còn đau như búa bổ . Lưu Lam cố gắng giữ thân người đứng dậy và loạng choạng bước đi .
Mỗi một bước chân cậu nâng lên , đặt xuống phải nói như ngàn cân trọng lượng . Mặt đất in rõ lốt chân của cậu sâu đến tận năm phân . Nhưng Lưu Lam vẫn bước đi , cậu không hề để ý đến những điều đó . Cho đến khi , cả thân người Lưu Lam liêu xiêu không còn giữ thăng bằng được nữa , cậu liền lấy tay đỡ vào một cái cây trước mặt .
Cây bách hồi cao chừng 50 thước rộng một người ôm không xuể . Đang đung đưa những tán lá theo gió thì bỗng dưng có một bàn tay bé nhỏ như vô lực vỗ vào . Sau một vài giây im lặng , mấy tiếng rắc rắc bắt đầu . Và nhanh như sự bất ngờ , cái cây bách hồi cao lớn đó đã : Rầm ! một tiếng và đổ xuống . Cùng với sự kiện cái cây đó đổ là Lưu Lam lại chúi người về trước như muốn ngã theo nó .
Sau khi nhìn thấy bàn tay vẫn còn hằn lốt trên cái cây , Lưu Lam liền ngửa bàn tay của mình lên và nhìn nó một lúc như đang nghĩ ngợi điều gì . Rồi sau đó cậu quay nhìn những bước chân hằn lốt trên đất cứng . Như phát hiện ra điều gì đó . Lưu Lam vội ngồi xuống điều tức .
Thần thức Lưu Lam khẽ động , vừa phát tán ra bên trong cơ thể là cậu đã nhận được những phản hồi không khỏi làm cậu bất ngờ . Toàn thân kinh mạch cậu , sao chứa đầy tràn chân khí , nguyên khí tuy không tinh thuần lắm nhưng dày đặc đến nỗi có thể tưởng tượng chỉ cần một cái phất tay là đã phát ra khí lực cuồn cuộn như phong ba bão táp cuốn sạch được cả một khu rừng .
Lưu Lam dẫn động từng phần chân khí tiến vào giữ trong đan điền . Chân khí dày đặc tạo thành lớp lớp tinh vân như hóa thành thực chất . Từng nguồn từng nguồn chân khí vẫn cứ tiếp tục được dẫn về đan điền . Cho đến khi đan điền của cậu không thể nào chứa được nữa thì biến hóa bắt đầu sảy ra .
Khối tinh vân trong đan điền cậu bắt đầu xoay nhanh dần lên .Càng lúc càng nhanh , đến khi chính thần thức của cậu cũng không phát hiện được ra tốc độ xoay nữa thì một tiếng nổ từ người của Lưu Lam phát ra làm chấn động cả một vùng 50 met khí lưu xung quanh . Tạo nên một trận cuồng phong quẩn khắp đáy vực thần bí này .
Khí lực vừa thoát ra khỏi Lưu Lam khi này lại đang bao quanh cậu tạo thành một tầng vân vụ mà như nước trút vào người Lưu Lam .
Bên trong thần thức Lưu Lam lại một lần nữa quan sát đan điền . Khi này một quả cầu tam sắc bằng ngón tay cái đang tỏa phát ánh sáng nhẹ mà quay tròn ở vị trí trung tâm đan điền . Lưu Lam đã chính thức bước nhập vào hàng ngũ cao thủ tu chân : Bất Diệt cảnh giới .
Sau năm canh giờ điều tức , Lưu Lam khẳng định mình đã bước vào cảnh giới Bất Diệt , hơn nữa còn một bước tiến lên trung kì chi cảnh Bất Diệt . Điều làm cậu khó hiểu nhất là cái gì đã khiến cậu từ đang hôn mê bất tỉnh , chân khí thì bị hút mà một bước lại đột phá lên cảnh giới cao như vậy ?
- Chả phải lão yêu nhân đó dùng Hấp Khí Thần Công với ta sao ? Ta vẫn còn nhớ rõ mà . Nhưng điều gì đã sảy ra với lão và sảy ra với ta vậy ? Trời ! Ta không nên bất tỉnh thì đúng hơn . Hơn nữa cái lão già đó đâu rồi nhỉ ?
Lưu Lam vừa nói vừa nhìn khắp xung quanh , Đoạn sau đó cậu tự chọn lấy một hướng mà đi về phía trước.
Trong đầu Lưu Lam đang nhớ lại tất cả những gì đã sảy ra nhưng không tài nào cậu lí giải nổi . Đầu tiên là cậu bị hất xuống cái vực này . Rồi gặp lão già mà mười năm trước đã cùng góp một tay mà thảm sát gia đình cậu . Rồi sau đó , lão đã dùng tuyệt học của Diêm La tông hút đi chân khí của cậu . Nhưng sau đó điều gì đã sảy ra . Trong đầu cậu là một khoảng trắng bồng bềnh không có một chút kí ức gì cả .
Khi tỉnh dây , cậu đã đạt Bất Diệt chi cảnh . Chẳng phải tất cả những điều này đều bí ẩn lắm sao ? Có cái gì mà cậu không biết , chưa thể nào biêt ? Cứ nghĩ vậy mà đi , rồi Lưu Lam cũng dừng lại ở một nơi mà quan sát cảnh tượng trước mắt .
- Sao nơi này lại giống Lâm Vực Chi Địa thế nhỉ ? Cũng có một thạch bia lại có các hoa văn cũng giống như đúc vậy . Không lẽ nơi đây cũng chứa một bí mật gì đó ?
Quan sát khắp xung quanh một lượt , Rồi Lưu Lam dừng mặt lại trước một động khẩu ăn sâu vào trong lòng núi mà nói những điều trên sau khi nhìn thấy tấm thạch bia : Lâm Vực Chi Sơn .
Đệ nhị tầng Vi Diệu kiếm quyết . Trong đầu Lưu Lam chợt nghĩ ra những điều này . Rất có thể đây là nơi mở ra tầng thứ ba của Vi Diệu kiếm . Nhưng muốn phá được kết giới mà đi vào thì cần phải tham ngộ ra Hư Ảo kiếm kiếm quyết . Tuy nhiên cảnh giới kiếm này , bấy lâu nay cậu đã suy nghĩ nhiều mà vẫn chưa ra . Hơn nữa , cậu đang ở đây với hai bàn tay trắng lấy đâu ra kiếm mà thôi diễn đây .
Suy nghĩ một lúc , rồi cũng đi khắp nơi loanh quanh xem có tìm ra được manh mối nào không . Nhưng Lưu Lam đành phải tay không trở về mà ngồi trước tấm thạch bia ba thước luyện công điều tức cho qua ngày .
$$$
Hai tháng qua đi .
Hương Sơn !
Khi này ở Hương Sơn đã tụ tập có đến tất cả mấy ngàn người . Phần nhiều trong số này là những tu chân giả tự do họ đến một phần là vì tu chân đại hội sắp diễn ra , một phần là vì tin đồn về dị bảo và ác ma sắp xuất hiện . Không biết thật giả ra sao nhưng chắc chắn là được chứng kiến đánh nhau đã .
Khi này ở trong một tòa biệt viện trên một ngọn núi của Hương Sơn :
- Tu Chân đại hội sắp đến , càng ngày Hương Sơn này càng tụ họp những cao thủ tu chân từ khắp nơi . Chắc chắn kế hoạch của ta sẽ càng khó khăn và nguy hiểm hơn . Huynh có nghĩ thế không ? – Một thiếu nữ bạch y ngồi đối diện với một nam thanh niên mà hỏi .
Trong căn nhà cô độc giữa núi này , không có ai ngoài hai người bọn họ , và một lúc sau thì tiếng của nam thanh niên kia vang lên :
- Dù thế nào chăng nữa thì khi bảo vật xuất hiện ,chúng ta cũng phải lấy được .
Tiếng nói dứt , cả căn biệt viện nhỏ lại chìm vào với khoảng không im lặng của núi rừng trùng điệp .
$$$
Đáy Lâm Vực Chi Sơn .
Ầm ! Một chưởng khí còn sắc hơn cả một kiếm khí xuất hiện từ tả thủ của Lưu Lam đâm thẳng về phía thạch bia . Thạch bia không bị vỡ mà lại đại phát quang hoa tam sắc kim lục lam . Nhìn những biến đổi đó Lưu Lam biết rằng mình đã luyện thành công Hư Ảo kiếm quyết .
Thì ra là vậy , Hư Ảo kiếm quyết chính là kiếm trong hư ảo , dùng chân khí để hóa ra kiếm .Là kiếm mà lại không phải kiếm . Đây chính là tiến thể lên tầng cao hơn từ Huyễn Ảo kiếm quyết . Chả thế mà một đoạn khẩu quyết của Hư Ảo kiếm lại nói rằng : “ Dụng kiếm tùy thân , vũ huy chân khí , dĩ cương chế cương , kiếm thị hư ảo ” .
Đang vui mừng trước những sự đột phá nhanh chóng của mình thi Lưu Lam bật thân bay người lại phía sau một thước và một tiếng nổ từ trong động phát ra . Tiếp theo là khí lực tràn ra như muốn thổi tung mọi thứ phía bên ngoài .
Kịp nhìn lại thì Lưu Lam thấy xuất hiện phía trước động khẩu một con người , nhưng trông thì giống khỉ nhiều hơn .
- Ha ha ha ! Cuối cùng thì sau một nghìn năm ta cũng nhìn lại được ánh nắng mặt trời . Con người nhỏ bé , rồi các ngươi sẽ phải chết hết . Ha h....a !
Tiếng của con khỉ người đó vang lên . Làm Lưu Lam không khỏi giật mình . Trước mặt cậu là một con khỉ hay một con người ? Cậu cũng đã từng nghe về những chuyện thú vật tu luyện và đó chính là tu yêu . Nhưng xưa nay ở Lạc Nam này đâu có thấy quái vật tu yêu . Nghe nói chỉ có ở vô tân hồng hoang của phương bắc mới có loại này . Thế tại sao lại có một con yêu quái xuất hiện nơi đây ?
- Ngươi là người hay quái vật ? Tại sao lại xuất hiện ở đây ? – Tiếng của Lưu Lam quát lên nhằm làm át đi tiếng cười man rợ của tên người khỉ trước mặt .
Đột nhiên tắt tiếng cười , kẻ đứng trước mặt Lưu Lam lên tiếng lạnh tanh :
- Tất nhiên , ta không phải là loài người ti tiện rồi . Nhưng xưa nay ta cũng hiểu được một chút cái đạo của vạn vật mà niệm tình ngươi lần này đã phá bỏ kết giới cho ta . Chính vì thế ta sẽ tha cho ngươi một mạng lần này . Nhưng hãy nhớ , nếu lần sau gặp lại thì không như vậy đâu . Còn không mau cút đi .
- Yêu quái ! ngươi ăn nói dễ nghe thật đấy . Ngươi nghĩ ta là ai mà lại đi sợ đồ quái vật như ngươi . Hôm nay , ta sẽ vì bách tính mà trừ diệt loài yêu quái như ngươi .
Nói rồi , toàn thân Lưu Lam tỏa ra một cỗ thế tràn khắp ra tứ phía và hướng về con khỉ người trước mặt mà ép tới . Khi này trông chàng như một đồ sát sắp chuẩn bị ra tay với một kẻ thù không đội trời chung .
Nhìn Lưu Lam lấn tới , con khỉ trước mặt hiện lên một tia hung dữ . Nụ cười biết mất mà thay vào đó là một câu sắc lạnh :
- Vậy thì ngươi là người đầu tiên cũng được .
Chẳng biết ý của con khỉ người này ra sao . Chỉ thấy vừa dứt câu nói thì trên toàn cơ thể của con khỉ người này tràn ra một cỗ yêu khí lập tức đánh lui cỗ thế của Lưu Lam ra ngoài mấy trượng .
Đầu Lưu Lam liền nhớ lại mấy câu nói không biết từ đâu : Dĩ tiên chế cương , xuất thủ toàn lực . Chính vì thế ,ngay chiêu đầu tiên Lưu Lam đã sử dụng ngay Hư Ảo kiếm quyết mà chàng vừa tham ngộ được .
Chỉ thấy khí thế phát ra bạt lâm cử sơn . Lưu Lam liền tung ra liên tiếp ba chiêu kiếm khí hư ảo . Hai chém một đâm thẳng vào con khỉ người trước mặt . Hai đường kiếm khí bằng chân lực lập tức từ hai bên chém thẳng xuống hai vai của con khỉ . một chân khí kiếm còn lại hướng thẳng ngực y mà đâm tới .
Nhìn ba mặt vây công . Khi này lùi đã không còn kịp nữa . Tên khỉ người liền soáy tay lập tức tung ra một quả cầu yêu khí nồng đặc đen xì bao quanh khắp thân người tạo nên một tầng kết giới mà chỉ có tận tay công kích có lẽ mới hiểu hết được sự vững chắc của nó .
Không chậm chễ , y liền tung ra hai quyền lên không hướng hai kiếm khí đang chém tới mà nghênh đón . Còn khi đó thì hữu thủ y lại đưa ra trước ngực . Lập tức một đạo trụ yêu khí to bằng bàn tay bắn ra cùng đạo kiếm đang đâm tới mà tranh phong .
Ầm ! Ba tiếng nổ liên tiếp vang lên . Chỉ thấy sau khi đó là đạo chân khí kiếm mà Lưu Lam đâm vào trước ngực tên người khỉ bị đạo trụ yêu khí đánh tan mà thừa cơ xông tới bổ thẳng vào tấng phòng ngự xung quanh người của Lưu Lam .
Tuy nhiên , hai quyền lực mà tên người khỉ đánh ra đã không ngăn chặn được hoàn toàn hai đạo kiếm khí của Lưu Lam như sắc nước đang chém tới kia . Lúc này hai đạo kiếm khí lập tức tấn công trực tiếp vào tầng kết giới phòng ngự của tên người khỉ tạo ra . Khiến cho hắn phải lập tức lui lại một bước . Điều này làm cho thế tấn công của hữu trụ yêu khí của hắn phải lui . Ngay lúc này , Lưu Lam cũng tận dụng và lui về sau ba bước liên tiếp tránh đòn .
Trên mặt của Lưu Lam lúc này thập phần nghiêm trọng . Cậu vừa tung ra đòn đánh mạnh nhất của mình , vậy mà cũng chưa thể nói bình thủ với con quái vật trước mặt . Vậy cậu sẽ lấy cái gì để thu phục nó đây .
Còn tên người khỉ , sắc mặt cũng thập phần kinh ngạc . Hắn không ngờ rằng , con người trước mặt hắn lại có một thân tu vi thâm hậu như vậy . Ngay một chiêu đầu tiên cũng có thể nói là bình thủ với hắn . Một đời yêu lực của hắn vậy mà ... Sao không thất kinh cơ chứ .
- Loài người ti tiện , không ngờ rằng ngươi cũng có một thân tu vi thâm hậu với tuổi đời còn trẻ như vậy . Nhưng càng lớn nhanh quá ,thì càng chóng chết đó . Hôm nay , ngươi sẽ được chứng kiến điều đó .
Chỉ thấy Lưu Lam lạnh giọng trả lời :
- Hừ ! Chết ! Còn chưa biết ai chết , ai sống đâu .
Nói rồi , Lưu Lam lại công tới . Sức mạnh chân nguyên của toàn thân được đẩy lên chu chuyển hết mức . Cậu cũng biết , ở trận chiến này nếu không thắng thì chỉ còn con đường chết . Chính vì thế ,cậu muốn ở một vài chiêu đầu khi còn khá sung sức sẽ có thể chế được kẻ địch .
Tuy nhiên , đâu để cho Lưu Lam được như ý nghĩ . Tên người khỉ kia lần này cũng chủ động công tới . Hắn định dùng cương khắc cương mà chế Lưu Lam . Chính vì thế mà ở lần va chạm này những tiếng nổ vang khắp sơn vực cứ vọng đi vọng lại liên hồi .
Tên người khỉ cười nhẹ một tiếng :
- Chỉ có mỗi đòn này thôi sao ? Vậy thì uổng công ta coi trọng ngươi vài phần rồi .
Lúc này , khắp trước mặt Lưu Lam là hầu ảnh , không thể nào nhận định rõ ra được đâu là thật , đâu là giả . Lấy tay thay kiếm , vừa lùi lại , Lưu Lam vừa liên tục bắn ra những đường chân khí kiếm , nhằm phá tan màn hầu ảnh kia .
Nhưng nào có dễ . Trong chốc lát hầu ảnh đã phân ra hàng trăm hàng nghìn . Chưa chém tan cái này thì cái khác đã tiến tới thế vào . Lớp lớp hầu ảnh trong chốc lát đã tiến sát Lưu Lam mà cùng đồng loạt ra một chưởng quyền hướng vào ngực của chàng .
Khi này , Lưu Lam đã co hai tay về trước ngực vận toàn thân chống đỡ . Trong giây lát , kịp nhận ra được chân thân của tên khỉ người thì đòn đánh của hắn cũng đã kề vào cổ chàng định một chiêu bóp chết cậu .
Giây lát sinh tử , trong đầu của Lưu Lam lại hiện lên tiếp mấy câu tâm quyết như là nó đã được khắc sẵn ở đấy chỉ chờ chàng có thời cơ sử dụng .
Lưu Lam trong đầu đưa ra đoạn tâm quyết này : “ Vận thế khởi công , Hòa lẫn chân nguyên , bách huyệt hội tụ , Đưa ra lấy lại ...” Vừa suy nghĩ vừa làm theo . Lưu Lam tả thủ đang đỡ ở trước ngực liền huy động hết cỗ chân nguyên cuối cùng trong cơ thể mà phát ra truyền vào bách huyệt hội của tên người khỉ .
Đã nắm chiến thắng ở trong tay , tên người khỉ chưa kịp nói một câu kết thúc thì cảm thấy có một cỗ chân nguyên tràn vào thân mình qua bách huyệt hội . Phản ứng theo bản năng , lập hắn xuất ra một cỗ yêu khí để dung hòa luyện hóa luồng chân nguyên kia .
Rất nhanh chóng cỗ yêu khí của hắn đã bắt được cùng nhịp tần sổ với cỗ chân nguyên lạ kia . Và cũng chính sau lúc ấy, chưa kịp có thêm phản ứng gì hắn đã thấy tầng tầng yêu khí của mình qua bách huyệt hội mà tràn ra bên ngoài .
Bên này Lưu Lam sử dụng pháp quyết bí ẩn trong lúc sinh tử mà không biết rằng mình đang sử dụng Hấp Khí Thần Công . Chỉ thấy tầng tầng yêu khí khi qua bàn tay của cậu tràn vào trong cở thể đã phần lớn trở thành chân khí của bản thân . Tuy không tinh thuần lắm , nhưng với Lưu Lam lúc này mà nói đó không phải là điều kì diệu thì là cái gì nữa .
Đến khi tên người khỉ thật sự nhận ra được tình hình thì lúc này hắn đã rơi vào trong hiểm cảnh . Chân nguyên yêu lực không theo sự thúc động của bản thân mà cứ như nước sông đổ ra biển ,theo dòng chảy mà ra ngoài , không tài nào ngăn chặn được .
Lấy hết sức tấn công vào Lưu Lam để hòng thoát cảnh hiểm nghèo . Tình thế giờ thật là thay đổi quá nhanh . Cùng với sự mạnh lên không ngừng của Lưu Lam là yếu đi nhanh chóng của tên người khỉ với bao năm công lực .
Nhưng khi đã sắp kết thúc được mọi thứ thì Lưu Lam bỗng cảm thấy toàn thân như căng phồng lên chuẩn bị nổ tung vì chân nguyên vào người cậu đã quá sức chịu đựng của cơ thể . Lúc này Lưu Lam không cam tâm nhưng vẫn phải tâm niệm khẩu quyết mà buông tha một kết cục nổ tung của tên người khỉ kia .
Còn tên người khỉ , vừa thoát được khỏi cỗ hấp lực bá đạo của Lưu Lam chưa kịp lấy lại tinh thần thì đồng tử đã hiện lên một quyền vũ bão đánh thẳng vào đầu .
Trong những giây phút cuối cùng đó hắn chỉ kịp nghe được mấy chữ :
- Để ta xem sức mạnh của ngươi mạnh được đ..ế.....n ...
Câu nói chưa nghe hết hắn đã lìa đời trong tiếng cười lạnh của Lưu Lam .
- Trời đã giúp ta ! Trời đã giúp ta ! haaaaaaa !
Sau mấy tiếng nói cười rợn người ấy . Lưu Lam bắt đầu ngồi xuống ngay trước cửa động khẩu mà luyện hóa những phần yêu khí còn chưa tinh thuần trong cơ thể . Thời gian cũng cứ thế mà qua đi .
|
15-12-2008, 05:42 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 18 : Tu Chân Đại Hội
Tác Giả : Nhân Tâm
Hương sơn ! Trần ngoại viện .
Tọa lạc trên ngọn núi Ngoại Ô sơn chính là tổng hành dinh của Trần Ngoại viện . Ngọn Ngoại Ô sơn này nằm chính là ở phía đông nam của Hương Sơn mà một bên là ngọn Vân Huyền một bên là ngọn Thiên Trù . Hôm nay , Ngoại Ô sơn từ sáng sớm đã tập trung không biết bao nhiêu cao thủ của tu chân giới về đây để dự kì đại hội mười năm một lần để chọn ra đệ nhất cao thủ tu chân trong mười năm tới .
Thực ra thì cũng không phải ai là người thắng cuộc trong kì đại hội này cũng là đệ nhất cao thủ trong mười năm . Mà các phe phái của tu chân cũng định ra cái luật là hễ trong mười năm đó nếu có ai khiêu chiến công khai mà thắng được đệ nhất cao thủ thì sẽ được thế vào vị trí đó . Cứ như thế , các vị trí đệ nhị , đệ tam cũng vậy . Nhưng điều này cũng hiếm gặp , bởi nếu có cao thủ muốn tranh giành thì trong kì tu chân đại hội đều ra tranh đoạt cả . Người đã đạt đệ nhất thì ít còn đối thủ .
Chính vì như vậy , mỗi kì tu chân đại hội đều kéo theo sự chú ý của không biết bao nhiêu người . Nó không những là danh vị của một người mà còn là thể diện , danh tiếng của môn phái mà người đó xuất thân . Tuy nhiên , tu chân giới tự do hay Cái Bang , xưa nay vẫn là nơi có danh tiếng nhất nhưng thực lực thì lại không hề có một chút đoàn kết , mà chủ yếu là dựa vào một số kẻ đầu sỏ .
Giờ thìn , lễ khai mạc tu chân đại hội bắt đầu .
Chỉ thấy lúc này Trần Lôi đại sư đứng ở trên lôi đài ,giơ tay ra hiệu cho mọi người yên lặng và mở lời :
- Thưa các chư vị , mười năm một lần , tu chân đại hội lại được tổ chức để nhằm tìm ra nhân vật bài danh đệ nhất tu chân . Mười năm trước danh vị đó đã thuộc về Phạm Khương của Tây Sơn phái , và Phạm Khương thiếu hiệp đã giữ suốt cho tới nay . Kì tu chân đại hội này có một chút sự thay đổi về số người tham gia . Thay vì mười sáu như các lần trước thì lần này sẽ gấp đôi là ba hai . Các quy tắc của ...
Cứ như vậy , sau khi giảng giải hết quy tắc thì Trần Lôi đại sư đọc đến danh sách các ứng viên thi đấu . Và sau đó là các ứng viên đi vào bốc khăm để xác định bảng đấu của mình . Với các luật tránh trùng lặp và tránh đối đầu . Thì cả thảy tám bảng đấu vòng loại sẽ có tám cao thủ được chọn làm hạt giống . Trong đó được xác định gồm có Vô Sắc , Thích Không Pháp của Hương Sơn phái . Phạm Khương , Mai Lệ Thủy của Tây Sơn phái . Trương Ngọc Lan , Vĩnh Vô Khuyết của Trung Dung đạo . Và cuối cùng là hai cao thủ của Cái Bang vô danh trong giới tu chân từ trước tới nay . Trong số tám cao thủ được chọn này thì có hai thiếu nữ chính là Mai Lệ Thủy và Trương Ngọc Lan .
Công việc cứ như vậy mà gần hết hai canh giờ . Mọi người đành về nghỉ trưa và đợi đến chiều xem những trận đấu khai mạc .
Vòng một đã qua đi trong bốn ngày , khi này , mọi sự bất ngờ đều không sảy ra . Những người được chọn là hạt giống đều đứng đầu và chỉ phải gặp người đứng thứ nhì của bảng kế tiếp . Nói chung là mọi chuyện đến đây đều không hấp dẫn mấy , nếu như không muốn nói là tẻ nhạt .
Vòng hai , trên lôi đài phía nam đang diễn ra trận quyết chiến giữa Trương Ngọc Lan và một tu chân giả tự do có tên là Vương Bá . Vương Bá , tay cầm đại đao còn Trương Ngọc Lan lại dùng trường kiếm . Đao , kiếm tranh phong tạo nên một trường kịch liệt .
Vương Bá chủ tu đao pháp bí đạo , dùng đao như cắt nhoáng lên một cái đã thấy một đao ảnh chém vào vòng phòng ngự của Trương Ngọc Lan .
Hét lên một tiếng , trường kiếm xuất ra khỏi vỏ cũng hướng đao ảnh đang công tới mà nghênh tiếp . Sắp chạm vào nhau , nhưng đao ảnh bỗng dưng đổi hướng chém ngang qua đầu Ngọc Lan mà tránh trực diện giao tranh với kiếm khí đang chém tới .
Trần Ngọc Lan vì thế mà lỡ đà ,nhưng ngay lúc đấy đao của Vương Bá vừa vượt qua khỏi đầu nàng sang bên kia thì bất ngờ lại đổi hướng quay lại chém thẳng vào eo bên này của nàng .
Tình thế bắt buộc , Trương Ngọc Lan phải tránh sang bên nửa bước và đồng thời đưa kiếm về nghênh tiếp trong tư thế bất lợi .
Tiếng đao kiếm chạm nhau , sau đó lại nhanh như chớp tách ra mà tiếp tục đòn công kích thứ hai mạnh hơn nữa .
Chỉ thấy Trần Ngọc Lan xoay tay mà tạo nên một vòng tròn kiếm ảnh không nhìn ra chân kiếm ở đâu . Lóe lên một cái đã thấy bổ vào Vương Bá . Khiến cho Vương Bá khi này phải dùng đao thật mà cản vòng tròn kiếm ảnh đó .
Một tiếng nổ vang lên ,Vương Bá ở trong tư thế bị công lùi lại vài bước đến sát mép lôi đài mới có thể dừng lại . Trên mặt hiện rõ nét tức giận .Động chân một cái , Vương Bá bay lên trên không thi triển đao quyết định dành lại thế thượng phong đã mất .
Trương Ngọc Lan thì tung người cũng bay lên đối quyết cùng Vương Bá . Kiếm quyết của Trung Dung đạo nhất kiếm chi hành Trung Dung kiếm quyết . Được thi triển ở tầng thứ ba : Dĩ vũ lai hóa , trảm phong lôi . Khi này bầu trời bắt đầu biến đổi ,không gian như méo mó làm cho người ta cảm tưởng như sắp bị ngã nhào . Mấy tầng lôi điện đánh vào trong kiếm trụ của Trương Ngọc Lan tạo nên sức mạnh của một chiêu kiếm này .
Nhìn Trương Ngọc Lan thi triển Trung Dung pháp quyết lại thấy nó na ná như một trận pháp nhỏ của Trung Dung khốn thiên trận . Cũng sử dụng lôi lực để ra đòn . Không biết uy lực ra sao nữa .
Còn Vương Bá , đao pháp bí ẩn vung lên một cái đã tạo nên một trận cuồng phong theo sau . Vung lần thứ hai công lực đã được đề tụ lên chín thành truyền vào đại đao liền tạo thành một cự cự đại đao bằng đao khí màu bích lục đang cuồn cuộn hút lấy linh khí thiên địa .
Bên kia trụ kiếm lôi cũng dùng thiên địa linh khí làm sức mạnh . Bởi vậy mà hai cỗ hấp khí của hai người nhanh chóng đã gặp nhau và tranh phong nhằm chiếm lấy tiên cơ để phản phệ đối thủ .
Chả thế mà , toàn trường lúc này , cuồng phong cuồn cuộn , như thét gào vào tai mắt của những quan giả . Rồi chịu sức ép từ hai cỗ hấp lực mà lép bép tiếng nổ vang lên không ngừng trong không trung . Cát bụi , cỏ cây bay mù mịt , không ngừng tạo thành những lốc xoáy mà di chuyển bên ngoài lôi đài .
Rồi đột nhiên oanh ! oanh ! một tiếng nổ lớn , kèm theo hàng trăm tiếng nổ nhỏ vang lên . Nhất cự đại đao của Vương Bá nhằm trụ kiếm lôi của Trương Ngọc Lan mà công tới .
Cái gì cũng có cái lí của nó . Khi phong lôi chạm nhau gây nên một trường sụp đổ . Cả lôi đài cũng tan nát trong cát bụi mù mịt và tiếng rền vang không ngừng của sự co giãn khí lưu . Ở hoàn cảnh đó ,Vương Bá bất ngờ tung đao lao thẳng vào Trương Ngọc Lan . Cự đại đao thì chém xuống , khi chém xuống thì chân đao ở trong lòng cũng theo người mà công tới . Đây đúng là một đao pháp bí ẩn . Trong công có công .
Lại nói về Trương Ngọc Lan khi này , vì trảm phong lôi kiếm quyết chỉ có một và đang nghênh chiến cùng đại cự đao thì nàng lại thấy một đao ảnh từ trong đại cự đao lao ra bé hơn rất nhiều nhưng vô cùng chân thật . Đây đích thị là đao thật chứ không phải là đao khí . Ngay tức khắc trên mặt thể hiện sự bối rối không ổn .
Vì kiếm đang nghênh tiếp cự đại đao khí nên không thể thu về mà đỡ đòn trước mắt . Lùi lại không kịp , Trương Ngọc Lan đành phải tung ra một trưởng bổ thẳng hướng đao đang lao tới mà chặn lại .
Đao công khí thế như ép tới khiến người ta không thể thở được . Chính vì vậy mà chưởng lực bài sơn của Trương Ngọc Lan đánh ra không thể nào làm giảm đi được sức mạnh công tới của đại đao .
Nhưng vừa vừa xuyên vào giữa chưởng lực một cách đễ dàng thì đại đao khựng lại và một tiếng nổ do va chạm nữa lại vang lên . Khi này cả hai người đều bị chấn lực và phản lực làm cho bay lại đằng sau .
Kịp nhìn kĩ lại thì thấy một vật như một chiếc đĩa , không rõ bằng chất liệu gì nhanh chóng thu nhỏ lại bay về tay của Trương Ngọc Lan . Vật này chính là xuất hiện ở trong chưởng lực của nàng ban nãy mà cản được một đòn công tới mười hai thành công lực của Vương Bá .
Bị Trương Ngọc Lan dễ dàng cản phá mất đòn đánh đến mười hai thành công lực của mình . Vương Bá thầm nghĩ trong lòng rằng danh hiệu cao thủ Trung Dung đạo phái chẳng phải là hư danh .Đang suy nghĩ xem bảo vật mà Trương Ngọc Lan sử dụng là gì thì Vương Bá đã thấy sự biến đổi bên phía đối thủ .
Khi này , Trương Ngọc Lan tung bảo vật ở trong tay mình lên trên cao và dùng mũi kiếm đỡ lấy . Lập tức cổ tay của nàng xoay nhẹ mà chiếc đĩa bảo vật kia xoay tít trên đầu kiếm . Đoạn sau đó nàng lia cái đĩa này về phía Vương Bá .
Hành động rất đơn giản nhưng , lại có uy lực phi phàm của bảo vật bí ẩn kia . Vương Bá không thể suy nghĩ nhiều , liền cấp tốc nâng đao lên nghênh đỡ bảo vật kia đang lao đến trong chớp mắt .
Tưởng với sức mạnh và uy lực của đại đao , thì sẽ dễ dàng chặn đứng được chiếc đĩa kia . Nhưng như vậy là sai lầm , Khi va chạm Vương Bá mới biết được thế công tới của chiếc đĩa bé nhỏ kia như thế nào . Vừa chạm vào chiếc đĩa , nó đã tự động xoay tít mà dựa vào lực đánh của Vương Bá mà thay đổi hướng đi . Nhưng chưa bay được đi bao xa , thì Vương Bá đã lại thấy nó công lại . Lại nghênh đao chém nó ra xa và di chuyển vị trí để tránh nó chém tới lần nữa.
Tuy nhiên , chiếc đĩa trước sự điều khiển của Trương Ngọc Lan mà như theo ý nghĩ của nàng dễ dàng thay đổi quỹ đạo liên tiếp lia chém vào Vương Bá . Chỉ trong có mấy giây thì giờ , Vương Bá đã phải tung đến hai bảy đao để chống đỡ .
Điều này làm cho Vương Bá liên tiếp phải lùi lại . Trông hoàn cảnh có vẻ rất khó khăn . Khi này ở các trường đấu khác , không có bất ngờ sảy ra nên hầu như các trận chiến đã kết thúc nhanh chóng , mọi người đều tụ tập về đây xem cuộc đấu đầu kịch tính này . Thấy Vương Bá đang khó khăn ở trong vòng nguy khốn , tuy vẫn có thể giữ được thế trận , nhưng ai nấy đều nghĩ rằng kết quả đã định . Vương Bá khó có thể xoay chuyển được cục diện mà thủ thắng .
Trong trường đấu , khắp người Vương Bá là những vết thương do cái đĩa bay kia gây ra . Đến lúc này thì hắn cũng không thể nào chịu đựng thêm được những đòn tấn công kiểu như thế này . Bèn nổi giận mà tri triển một loại pháp quyết cũng là lạ .
Chỉ thấy Vương Bá xoay tròn , cùng với cây đại đao của mình trên không . Một lúc đã không rõ thân ảnh nữa . Chỉ nhìn thấy một khối khí lục bích đen đen mờ mờ đang lưu chuyển . Khi chiếc đĩa công tới một lần nữa . Vào đúng phạm vi của khối khí kia thì như chậm lại và cung không thể xoay tròn với tốc độ kinh người như lúc ban nãy nữa .
Hai vòng xoay mà có cùng tốc độ thì sự chuyển động của chúng sẽ trở thành tương đối mà tiến về không . Điều này cho thấy rằng ở bên ngoài mọi người vẫn thấy cả Vương Bá và chiếc đĩa đều vẫn đang xoay tròn . Nhưng đối với Vương Bá thì chiếc đĩa lại gần như không xoay . Chính vè thế mà Vương Bá đã tung ra một đao bài lực chém thẳng vào chiếc đĩa bảo vật kia . Khiến cho chiếc đĩa nhất thời chao đảo mà không chịu sự điều khiển của Trương Ngọc Lan liền bị đánh cắm sâu xuống đất .
Nhìn cảnh tượng này Trương Ngọc Lan không khỏi bất ngờ . Nàng còn đang không hiểu vì sao bảo vật của mình lại có thể bị đánh đến bắn vào đất không lên được nữa thì đã thấy Vương Bá thuận thế mượn lực xoay đang công thẳng vào nàng .
Nghênh kiếm đỡ đòn , nhưng đã không kịp nữa , nàng bị đánh văng ra ngoài mười mét . trên miệng không tránh khỏi một dòng máu tươi trào ra . Đứng dưới đất còn chưa vững nàng đã lại thấy một đao ảnh nữa đang lao tới . Rồi lại một đao nữa , một đao nữa . Trong sự tức giận Vương Bá đã quên đi tinh thần nghĩa hiệp mà tung ra liên hoàn đao tối thượng vào Trương Ngọc Lan .
Mọi người bên ngoài ,đa phần đều không đồng ý cách đánh của Vương Bá , sau khi đã đánh Trương Ngọc Lan xuống đất lại còn tung tiếp liên hoàn đao vào nàng . Nhưng bất ngờ hơn nữa là cùng lúc mà Vương Bá tung ra liên hoàn đao thì bên ngoài có ba nhân ảnh một tung phật châu , một dùng kiếm , một dùng chưởng mà cùng đỡ chiêu liên hoàn đao của Vương Bá .
Chỉ thấy liên tiếp đao đánh vào bức tường ba người chặn giữa Vương Bá và Trương Ngọc Lan gây nên những tiếng nổ kinh hoàng . Đẩy lùi cả ba người lẫn Vương Bá về lại phía sau .
Đương trường bị liên tiếp những chấn khí lan ra khiến có người không vững lập tức bị ngã xuống . Thậm chí có kẻ tu vi non kém liền thổ huyết không ngừng . Ba người vừa từ bên ngoài lao vào tiếp chiêu hộ Trương Ngọc Lan mặt mày đều xám xịt . Hiển nhiên là bị thương không hề nhẹ . Mà họ là những ai ?
Bên này , Vương Bá cũng bị phản lực làm cho cổ họng hơi ngòn ngọt . Hiển nhiên là cũng bị thương . Nâng đao lên ngang người . Vương Bá nhìn lại những người vừa xuất thủ ban nãy là ai thì hóa ra đều là những cao thủ cả . Một người là lão tăng của Hương Sơn , chính là một trong ba giám khảo của trận đấu này . Một người kia chính là chủ trì đại hội lần này , không ai khác ngoài Trần Lôi đại sư của Trần Ngoại Viện . Người còn lại chính là sư huynh của Trương Ngọc Lan ,Vĩnh Vô Khuyết .
Nhìn ba người , chưa kịp nói gì thì bên kia vị lão tăng đã lên tiếng :
- Thiện tai ! Thiện tai ! Thí chủ sao lại có thể ra tay không lưu tình như vậy . Ta đại diện cho ban giám khảo đành phải đình chỉ trận chiến này thôi .
Lời lão tăng vừa dứt thì Trần Lôi đại sư đã lên tiếng :
- Vương Bá , đao pháp mà cậu vừa sử dụng chính là thiên quyết đao pháp bí ẩn với chiêu tối thượng liên hoàn đao phải không ? Hơn nữa cây đao trong tay của cậu có phải là nhất đao chí bảo Vạn Thần đao ? Vậy thật ra cậu là ai ?
Câu nói của Trần Lôi đại sư vừa dứt ,trừ chính Vương Bá ra ai nấy nghe vậy đều không khỏi một phen ngỡ ngàng , kinh ngạc đến thất thần , thiên quyết đao pháp là ở đâu ? chỉ có ở thiên giới , nghe nói năm trăm năm trước từng có người vô tình nhặt được rồi nổi danh khắp tu chân về đao pháp của mình . Nhưng sau đó , người này đã biến mất không tăm tích . Tất nhiên đó cũng chỉ là lời đồn , nhưng hôm nay Trần Lôi đại sư lại hỏi ra câu này . Còn Vạn Thần đao thì có lẽ không mấy người đã được nghe đến nhưng cũng chỉ cần nghe câu “nhất đao chí bảo” thì cũng biết xuất thân của nó ra sao rồi .
- Đại sư , ngài hỏi nhiều như thế để làm gì , phải hay không phải thì sao nào ? Bất quá nàng ta ép người quá đáng , cứ dùng cái đĩa chết toi kia hình như là Định Phong bảo vật thì phải làm ta bị thương khắp người . Như vậy không tức giận sao được .
Trả lời rất cứng bạo , dường như Vương Bá cũng không để Trần Lôi đại sư vào đâu cả . Còn Trần Lôi đại sư thấy Vương Bá có vẻ cứng ngạo như vậy biết hắn không để mình vào đâu cả , như vậy thì mình đành phải để hắn vào một nơi thôi ,bèn nói :
- Sự việc hôm nay cứ vậy đi . Chưa nói gì đến việc ngươi không tuân thủ quy tắc của tu chân đại hội . Ta cũng phải triệu tập người nhóm họp xem ngươi trả lời ra sao về những câu hỏi mà ta đã đặt ra cho ngươi ban nãy . Bây giờ cứ về nghỉ ngơi đi , khi nào bọn ta triệu tập thì đến .
Trần Lôi đại sư chưa kịp dứt lời , và cũng chưa có ai có phản ứng gì thì một đệ tử của Hương Sơn từ đâu khẩn cấp bay tới cắt ngang câu chuyện :
- Báo cáo sư thúc , đã sảy ra chuyện rồi . Chúng đệ tử vừa phát hiện ở phía vực chi cấm địa của ta có dị biến phát sinh . Trong khi đó thì ở bên cạnh núi Trình Chuyển gió lốc nổi lên cuồn cuộn không ngừng tụ tập về một ngọn núi vô danh ở đó .
- Dị biến , chuyện gì vậy ? Đã đi báo cáo các vị sư thúc khác chưa .
- Thưa sư thúc , đã cấp báo rồi ạ . Như chúng đệ tử quan sát thấy ở vực chi cấm địa bỗng dưng mây mù tan biến , hơn nữa còn đột ngột xuất hiện hào quang sáng chói ,ẩn hiện tam sắc kim lục lam . Chúng đệ tử sợ rằng bảo vật xuất hiện là sự thật nên vội về đây cấp báo ngay ạ .
Đương trường , mọi người lại được lần nữa kinh ngạc ,và bất ngờ , liền tiếng bàn tán xôn xao ,náo động khắp nơi . Tin tức này lập tức được truyền đi . Báo hiệu một trường hạo kiếp sắp bắt đầu .
|
16-12-2008, 08:31 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 19 : Tầm Bảo Vật
Tác Giả : Nhân Tâm
Lâm vực chi sơn !
Lớp lớp vân vụ che phủ khắp lâm vực của Hương Sơn giờ đã không gió mà tan biến hết về đâu . Đứng trên ngọn núi Trình Di mà nhìn xuống , khi này có thể thấy rõ ràng những cảnh tượng ở đáy vực sâu . Một rừng cây cổ thụ không vì trước kia bị mây mù che phủ mà kém xanh , kém dày đặc chen trúc . Màu xanh phủ kín , đó là hình ảnh đầu tiên mà những người đang đứng ở trên những ngọn núi xung quanh nhìn thấy .
- Lâm vực cấm địa , giờ đây xuất hiện sự việc này thật sự là rất nghi ngờ . Thay bằng việc cứ đứng ở đây chờ đợi , chúng ta hãy cử cao thủ xuống dưới một phen thám thính xem sao ? – Lê Trung chân nhân quay mặt nhìn Kim Quang đại sư bày tỏ .
Kim Quang đại sư , sau một hồi suy nghĩ cũng quyết định :
- Việc này Hương Sơn phái cũng chưa tường được đầu đuôi , nếu các vị đã có quyết định như vậy , ta đây cũng không phản đối . Tuy nhiên , cử ai đi và dưới đó có nguy hiểm gì ảnh hưởng đến họ không thì chúng ta cần phải bàn bạc kĩ .
- Theo ta cứ cử tám người của tu chân đại hội vừa lọt vào vòng tứ kết ngày hôm nay đi là hợp lí . Các vị thấy thế nào ? – Ở một bên Lê Trung đại sư lại tiếp tục nêu ý kiến của mình .
Nhìn mọi người khắp một lượt , Kim Quang đại sư thấy họ không có ý kiếm gì thêm , ngài bèn hỏi Mạnh Tử chân nhân :
- Mạnh trưởng giáo có ý kiến gì không ? Nếu không có ý kiến gì thì cứ như lời của Lê trưởng giáo nói đi .
Mạnh Tử chân nhân bèn giãn nét mặt đăm chiêu ra , quay lại và như cố hiện lên một nét cười :
- Ta không có ý kiến gì . Mọi sự cứ quyết định như các vị đã bàn đi . Tuy nhiên , chúng ta cũng sẽ không thể nào cản được những người tu chân tự do theo vào . Giờ họ còn chưa xông vào là còn chờ động tĩnh của chúng ta . Một khi chúng ta cử người xuống đó , chắc chắn sẽ có không ít người theo sau .
Trần Lôi đại sư ở cạnh đó bèn than :
- Điều này không thể ngăn cấm bọn họ được . Mà đã có ai biết được dưới đó có cai gì đâu . Còn bảo vật , cứ không phải rằng xuất hiện là có thể lấy được . Còn phải tùy vào người có duyên . Do vậy cứ để tự nhiên đi .
Mọi người không nói gì thêm , cùng gật gật đầu có vẻ đồng ý với ý kiến này . Ngay sau đó bảy người vừa lọt qua vòng loại ban nãy đã được cử xuống . Riêng hai người Trương Ngọc Lan và Vương Bá do trận đấu bị đình chỉ nên cả hai đều không có ai được cử xuống .
Đoàn bảy người vừa tập hợp lại , trong đó có năm người của ba phái chính đạo . Còn hai người là của tu chân tự do . Tất cả đều cùng một hướng tiến xuống lâm vực thần bí mới được khai mở phong ấn .
Khi bảy người này vừa bắt đầu hành động thì ở một ngọn núi khác cũng có hai nhân ảnh ,một nam , một nữ trực tiếp tiến vào lâm vực ở phía đó .
Các phía còn lại cũng có không ít nhân ảnh trước sau đều cùng tiến xuống lâm vực . Một lúc sau đã có đến ba chục người tiến xuống dưới đó . Tuy nhiên , còn đa số đều ở trên xung quanh bồn ngọn núi mà chờ đợi không hề có động tĩnh gì . Những người này đều có ý nghĩ rằng dưới đó không biết có những nguy hiểm gì chờ đợi họ không . Mà nếu có bảo vật thì ai đó đắc thủ cũng phải lên mà . Khi này ra tay vẫn chưa muộn .
Hai nhân ảnh nam nữ ban nãy chính là Hải Phong và Tuyết Thanh , họ vì sao lại đi với nhau thì không ai biết rõ , chỉ thấy hành tung của họ rất bí ẩn . Luôn cách xa với những người khác . Hai người từ từ xâm nhập vào khu trung tâm của Lâm vực . Trên đường đi , tiếng nói của Tuyết Thanh vang lên :
- Huynh có nghĩ là ở nơi đây chắc chắn xuất hiện bảo vật không ? Sao muội cảm thấy ở nơi đây cũng chẳng khác gì những nơi khác cả . Có điều ở đây còn ẩm ướt nữa chứ . Không có một chút khí tức của bảo vật .
Chỉ thấy người nam thanh niên chính là Hải Phong kia trầm tĩnh trả lời :
- Nếu như bảo vật mà dễ tìm thì đã không còn gọi là bảo vật nữa rồi . Dù nơi đây không có bảo vật thì ta nghĩ rằng cũng có điều gì đó bí ẩn . Vật thì ta cử đi một chuyến xem sao .
Tuyết Thanh không nói gì , vẫn lặng lẽ đi về phía trước . Mắt không ngừng tìm kiếm xung quanh . Đột nhiên , nàng dừng lại ở một nơi và gọi Hải Phong :
- Huynh nhìn kìa , nơi kia là cái gì . Có phải là một hang động ?
Ánh mắt của Hải Phong vừa hay cũng hướng đến đó bèn tiến lại gần mà phóng xuất ra thần thức để kiểm tra xem sao . Nhưng thần thức của Hải Phong không đến được nơi sâu nhất của hang động kia nên chẳng thu được kết quả gì cả . Hải Phong thu lại thần thức rồi nói :
- Muốn biết có gì trong đó không thì chúng ta phải liều vào đó một phen thôi .
- Muội cũng không tra xét được điều gì . Vậy thì chúng ta sẽ cùng vào xem trong đó chứa điều gì nào .
Hai người cùng thu lại thần thức và tiến về phía hang động ở trước mặt . Cả hai đều tự gia tăng cho mình một tầng phòng hộ bằng chân khí . Quang hoa tỏa phát nhè nhẹ , điều đặc biệt là khí tức mà hai người phát ra lại có phần tương đồng , đều mang lam sắc mà làm lạnh lạnh lòng người .
Còn trong khi này , nhóm bảy người được cử xuống để tham xét tình hình cũng đã đến đáy vực và đi được một thời gian . Lúc này thì một tiếng nói vang lên :
- Mọi người cứ đi cùng nhau , ta có vài việc không thể theo mọi người được . – Người này chính là Thu Sơn Hà thuộc tu chân giả tự do .
- Có chuyện gì vậy , Mọi người đi cùng với nhau có phải an toàn hơn sao ? nếu có gì thì còn ứng cứu kịp thời .
- Huy Vũ sư huynh nói không sai ! – Vô Sắc của Hương Sơn lên tiếng – Ta thấy cứ cùng nhau thám xét một lượt đã . Nơi đây không một ai biết rõ cả , nếu huynh đi một mình như vậy không phải là có phần mạo hiểm sao ?
- Không phải lo cho ta . Mọi người cứ đi đi . Bảo trọng ! – Nói rồi Thu Sơn Hà tự rẽ một lối khác mà đi . Nhìn Thu Sơn Hà đi , Phạm Khương của Tây Sơn nói :
- Chắc là lại định một mình đi kiếm bảo vật đây . Cẩn thận bảo vật không lấy được mà bảo mạng lại giữ cũng không xong .
Câu nói làm mấy người trong số đó ,không ai nói gì thêm chỉ lặng nhìn nhau mấy cái khó hiểu rồi lại cất bước đi tiếp .
Qua khoảng nửa canh giờ đồng hồ nữa . Lúc này , thì trời đã bắt đầu tối hẳn . Cả sáu người đều vận chân khí hộ thể và nhờ sự chiếu sáng từ thanh kiếm của Vĩnh Vô Khuyết của Trung Dung phái mà đi .
Thanh kiếm tỏa phát ánh sáng nhẹ chiếu khắp chu vi năm mét xung quanh . Rồi một động khẩu hiện ra trước mắt mọi người . Trước động khẩu đó là một thạch bia có khắc bốn chữ : Lâm Vực Chi Sơn .
- Đây là Lâm Vực Chi Sơn . Có lẽ nơi chúng ta tìm là ở trong cái hang động này rồi . Chúng ta bây giờ sẽ tiến vào hay quay về bẩm báo với các trưởng giáo sư bá ? – Tiếng nói của Mai Lệ Thủy vang lên .
- Đã đến đây rồi , thì mọi người cùng tiến vào xem xét bên trong có bí mật gì rồi trở lên báo cáo cũng chưa muộn . Cũng có thể ở trong này không có gì thì sao ? – Huy Vũ đưa ra ý kiến của mình .
Phạm Khương nhìn Vô Sắc rồi nói :
- Huynh xem thế nào . Dù sao đây cũng là địa phận của Hương Sơn các Huynh . Huynh hãy quyết định đi .
Vô Sắc nhìn mọi người một lượt nói :
- Để tìm hiểu rõ mọi sự việc , ta cứ theo lời Huy Vũ huynh mà vào đó một phen trước xem sao . Mọi người nghĩ thế nào ?
- Vậy thì chúng ta vào thôi . – Huy Vũ thấy mọi người không có ý kiến gì nữa thì bèn nhanh chóng thúc dục mọi người . và hắn đi vào trước tiên dẫn mọi người theo sau .
Giữa động khẩu của Lâm Vực Sơn động . Một thanh kiếm đang tỏa phát hào quang tam sắc kim lục lam . Một nam thanh niên chính là Lưu Lam đang không ngừng bay nhảy xung quanh thanh kiếm cắm ở giữa trận đồ bát quái đó . Cậu đang liên tục chỉ ra những đường Hư Ảo kiếm từ ngón tay của mình bắn vào thanh kiếm đang phát quang kia .
Đây đang là giây phút quyết định nên quang sắc của thanh kiếm đang rực rỡ khắp động bích , chiếu rõ mọi cảnh vật xung quanh . Đoạn Lưu Lam dừng lại , thu công lực vào và đứng im một lát nhìn thanh kiếm mà thần tình có chút cổ quái . Cậu đang định bước lại rút thanh kiếm ra khỏi trận đồ thì bỗng dưng ở phía cửa động bắn vào một chưởng lực :
Bùm ! Bùm ! Chưởng lực chặn ngay trước mặt Lưu Lam . Một đi về phía thanh kiếm , một đi về phía cậu . Đang tập trung vào thanh kiếm nên Lưu Lam nhất thời không để ý đến đòn đánh lén này . Tuy nhiên , từ sau khi hấp thu công lực của tên khỉ người thì không ai biết tu vi của cậu đang thực sự ở cảnh giới nào .
Chỉ thấy khi đó , chưởng lực như tia chớp vô thanh vô thức phát ra với tốc độ kinh khủng đánh vào lưng của Lưu Lam . Khi cách lưng của cậu khoảng năm mươi phân thì Lưu Lam phát hiện ra khí lưu có sự bất diệu . Liền không cần quay người lại mà ngay lập tức đưa tay đánh ngược về sau một kiếm khí sắc lẹm . Vụ va chạm gây nên một tiếng nổ .
Nhưng bất ngờ hơn chính là chưởng lực còn lại của kẻ đánh lén kia khi đánh vào cây kiếm đang cắm trên đất kia thì lập tức ở vòng ngoài của cây kiếm trận đồ bát quái được thiết lập lại và bùng lên quang hoa tam sắc tạo thành ngay một kết ấn , đánh ngược ngay đòn vừa tấn công vừa rồi trở lại . Lúc này kẻ đánh lén kia bị phản chấn bay lại sau ba bước và rơi ngay vào người vừa đến kế sau hắn .
Người đến sau kia chính là Vĩnh Vô Khuyết , cậu lập tức đỡ lấy kẻ bị thương kia và nói :
- Huy Vũ huynh , huynh có sao không ? – Sau khi hỏi xong câu đó thì Vĩnh Vô Khuyết ngẩng đầu lên nhìn vào Lưu Lam và cây kiếm đang ở giữa sơn động . Lúc này mấy người của nhóm Vô Sắc cũng theo vào đến nơi . Nhìn cảnh tượng trước mặt , ai nấy đều sắc mặt trầm trọng , ngưng thần tụ khí sẵn sàng cho một trận chiến bất cứ lúc nào .
Huy Vũ quay lại nhìn mọi người , rồi chỉ vào Lưu Lam nói :
- Có lẽ hắn chính là đại ma đầu trong lời đồn , đến đây để cướp lấy bảo vật . Ta vừa giao đấu với hắn một chiêu thấy trong người hắn có ẩn tàng khí tức của yêu khí .
Mọi người ở đương trường , nghe thấy như vậy thì lại càng thêm phần trầm trọng mà tự gia tăng cho mình mấy tầng phòng ngự . Không khí giờ đây ở trong sơn động thập phần căng thẳng .
- Nơi đây là địa bàn của Hương Sơn – Vô Sắc bước lên một bước hướng vào Lưu Lam mà nói – Vị huynh đệ này đến từ đây mà cớ sao lại một mình vào đây vậy ? Theo ta để ý thì hình như huynh đệ chưa từng xuất hiện ở tu chân đại hội lần này ?
Chỉ thấy Lưu Lam lạnh nhạt :
- Hừ ! Ta là ai , từ đâu đến không cần mọi người phải quan tâm . Ta chỉ là muốn thu hồi lại vật của ta thôi .
Nói rồi Lưu Lam định bước tiếp tới chỗ thanh kiếm , nhưng ở đó Huy Vũ đã quát lên ngăn cản :
- Ma đầu to gan , Dám đến cướp bảo vật ở Hương Sơn . Xem đây .
Vừa nói xong , không kịp để cho ai có thêm phản ứng Huy Vũ đã tung người hướng về phía Lưu Lam đánh ra liên tiếp sáu quyền bài sơn . Làm cho khí lưu trong toàn sơn động bị co nén và hỗn độn từng lớp một khiến cho mọi người nếu không đứng vững thì sẽ bị ngã ngay tức khắc .
Lưu Lam hừ nhẹ một tiếng . Hai nâng lên trước ngực vận công . Một quả cầu tam sắc xuất hiện , lại ẩn ẩn thêm một chút yêu khí rất thần dị . Hai tay Lưu Lam bỗng dưng khép lại gần chạm tới nhau quả cầu liền bị ép thành như một chiếc đĩa và ngay lúc đó Lưu Lam lia ra nghênh tiếp sáu chưởng lực kia .
Toàn sơn động lập tức vang lên những tiếng nổ . Khí lưu đập vào vách động làm cho sơn động rung lên như bị thiên địa động . Ngay lúc đó sáu chưởng khí và chiếc đĩa của Lưu Lam cùng đồng thời tan biến .
Nhưng nhân chính cơ hội đó , Huy Vũ lại thân ảnh nhoáng lên mà xông vào chiếc kiếm kia . Trong lúc này , tuy vẫn đang đỡ đòn nhưng Lưu Lam vẫn biết đến động tĩnh của Huy Vũ mà ngay sau đó cậu tung ra một Hư kiếm mà đâm vào Huy Vũ . Kiếm khí chưa đến thì Huy Vũ đã tiếp cận được với vòng bát quái bao ngoài thanh kiếm . Một bất ngờ tương tự như lúc Huy Vũ tung ra một chưởng kia . Vòng kết giới bát quái bỗng dưng sáng rực lên và chặn ngay bước tới của Huy Vũ đánh hắn bay ngược lại sau . Ngay khi đó thì kiếm khí do Lưu Lam phát ra cũng công tới . Nhưng do đã dịch chuyển mà kiếm khí này chỉ sượt qua vai của Huy Vũ , khiến vết thương sâu một tấc , máu không ngừng phun ra .
- Hưm ! Bọn không biết điều . Các ngươi nghĩ rằng thanh kiếm này ai cũng cầm được vào sao ? Ngoài ta ra thì không ai có thể là chủ nhân của nó được .
- Ngươi ăn nói hàm hồ vừa thôi . Phải chăng ngươi đã dùng tà thuật gì ? – Một tay ôm lấy vết thương ở vai . Huy Vũ vẫn trừng mắt lên nhìn Lưu Lam .
- Hàm hồ ? Không biết ai ở đây mới là hàm hồ . – Nói đến đó Lưu Lam toan lại bước gần thanh kiếm . Nhưng mới đi được hai bước , dường như nhớ ra điều gì đó . Có lẽ Lưu Lam sợ tên cuồng trước mặt lại không sợ chết tiếp tục ra tay ngăn cản chàng nên ngay lúc đó .
Roẹt ! Một chưởng kiếm khí vô thanh vô tức không báo hiệu trước từ tay của Lưu Lam bắn thẳng vào ngực của Huy Vũ . Mắt nhìn thấy một kiếm khí uy lực đang bắn lại với tốc độ kinh khủng . Huy Vũ mặt hiện lên nét kinh hãi . Đang định lùi lại nhưng không còn kịp đành vận khởi toàn thân công lực , gia tăng phòng ngự và tả thủ cũng xuất ra một chưởng để đỡ kiếm .
Mọi người ở phía sau , nhìn thấy vậy mà cùng kinh hoảng , định xuất thủ tương cứu , nhưng đã muộn .
Khi đó một tiếng kêu ré lên , thân ảnh của Huy Vũ bị hất ngược lại phía sau đập ngay vào tường sơn động . Lại một tiếng hự vang lên . Huy Vũ khi này máu mê đầy người .
Thích Không Pháp và Phạm Khương ngay lập tức tiến lại giúp đỡ Huy Vũ . Còn Vĩnh Vô Khuyết và Vô Sắc cũng xuất chiêu hướng vào Lưu Lam mà đánh . Khi này chỉ có Mai Lệ Thủy là đứng ngoài quan sát .
Toàn thân người Vô Sắc bạo phát kim quang . Cơ thể như lập tức được chuyển hóa sang thành thạch tượng cứng rắn vô bì . Tay bắt phật quyết trước ngực mà đánh ra một chữ phật chói lòa không ngừng mở rộng trong tiếng niệm chú của Vô Sắc .
Vĩnh Vô Khuyết , kiếm quang bùng phát . Hào quang tỏa ra khắp xung quanh . Một vài phù chú bí ẩn cũng xuất hiện xung quanh kiếm như gia tăng thêm uy lực cho nó . Chém thẳng tới Lưu Lam , Vĩnh Vô Khuyết không ngần ngại trong việc sử dụng hết tu vi của mình .
Tiên cương chế nhân , Lưu Lam đã học được điều này từ cuộc chiến trước . Chính vì thế cậu đã không ngần ngại sử dụng ngay chiêu thức mạnh nhất chủa mình Hư Ảo kiếm . Hai tay bắt chỉ , múa lên trên không trước mặt . Công lực toàn thân được đề tụ vào chỉ hai đầu ngón tay . Khiến cho chân khí phát ra từ hai ngón tay trỏ của Lưu Lam như hóa thành thực chất .
Khi này , đường kiếm chỉ mang tam sắc chỉ như hai sợi dây phát ra và công thẳng vào hai người trước mặt . Nhỏ như hai sợi dây mà rắn chắc vô bì . Chỉ không quá một giây thời gian , kiếm chỉ bên tả thủ của Lưu Lam đã đánh tan hình phật hiệu của Vô Sắc ,trực tiếp đâm thẳng vào y .
Còn kiếm chỉ bên hữu thủ liên tục chạm với kiếm của Vĩnh Vô Khuyết . Cũng trong thời gian ngắn ngủi đó mà đã chạm nhau tổng cộng không biết bao nhiêu lần .
Khí áp bị dồn nén , tạo nên những tiếng nổ không ngừng trong sơn động chỉ rộng có khoảng vài trăm thước vuông . Mọi người như đang đứng ở trong cơn động đất thực sự .
Sau một hồi giao tranh . Cuối cùng là một tiếng nổ phát lên kinh khủng . Và ngay sau đó là thân ảnh của Vĩnh Vô Khuyết liên tục lùi lại cho đến khi gần chạm tới mép sơn động mới thôi .
Còn Lưu Lam , kiếm chỉ bên hữu thủ cũng tan biến và tự động lùi lại phía sau một bước . Tuy nhiên tả thủ của cậu vẫn không buông tha Vô Sắc . Mà trực tiếp như được tăng thêm công lực , phá tan vòng hộ thể của y mà đánh thẳng vào ngực .
Cùng lúc đó hữu thủ Lưu Lam lại vung lên , không kịp tung ra một chỉ kiếm . Mà là một quyền khí hướng thẳng vào phía của nhóm người Huy Vũ mà đỡ chiêu đánh tới không báo trước của Phạm Khương .
Kiếm của Phạm Khương đi theo một đường cũng phiêu phiêu bất định , mà công tới Lưu Lam mà giải Nguy cho Vô Sắc . Kiếm khí chạm với chưởng quyền . Một tiếng nổ lại tiếp tục vang lên . Khi này toàn sơn đông đã rung động dữ dội như chuẩn bị sụp đổ đến nơi . Một vài chỗ đã có những tảng đá từ trên đỉnh rớt xuống .
Sau tiếng nổ , chưởng quyền của Lưu Lambij đánh tan , nhưng kiếm khí của Phạm Khương cũng ảm đạm đi rất nhiều . Tuy nhiên vẫn không thay đổi tốc độ mà phiêu phiêu chém tới Lưu Lam .
Cố làm trọng thương Vô Sắc , nhưng không thể nào giết chết được y . Lưu Lam nhanh như cắt , bỏ thế công Vô Sắc mà đưa tả thủ cùng kiếm chỉ nghênh đón kiếm của Phạm Khương . Tuy nhiên , cái gì cũng có giá của nó . Cậu cố làm trọng thương Vô Sắc nên khi quay về phòng thủ đã không còn kịp mà dính ngay một chiêu của Phạm Khương .
Chiêu kiếm tuy không đạt được uy lực mạnh nhất bởi đã bị tầng phòng ngự của Lưu Lam chặn lại mấy phần . Tuy nhiên Lưu Lam vẫn bị đánh lùi lại phía sau đến mấy bước . Sắc mặt hiện lên vẻ rất khó chịu .
Thoáng qua một nét đó trong giây lát . Lưu Lam lấy lại sự bình tĩnh và lạnh nhạt . Rồi khuôn mặt lại hiện lên một tia tiếu ý . Một nụ cười khó tả hiện lên trên môi Lưu Lam .
Lúc này , vì đòn đánh lúc nãy của Phạm Khương đã làm Lưu Lam lui lại gần năm bước . Trớ trêu thay , những bước lùi đó lại làm cậu tiến tới sát thanh kiếm đang cắm bất động ở kia hơn .
Cùng với một nụ cười trên môi , Lưu Lam quay ngay lại rút thanh kiếm lên một cách dễ dàng và chỉ thẳng lên đỉnh động với tiếng cười càng tà dị và to hơn .
Thanh kiếm vừa được Lưu Lam rút ra , một lần nữa bạo phát quang hoa tam sắc , tỏa phát ra khắp tứ phía , bao trùm lên toàn thân Lưu Lam và chấn áp những người ở xung quanh như một uy thế bá đạo của tiên ma lưỡng hợp .
|
17-12-2008, 05:53 PM
|
Phá Quan Hạ Sơn
|
|
Tham gia: Sep 2008
Bài gởi: 29
Thời gian online: 12 phút 12 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 20 : Tiên Ma Thần Kiếm
Tác Giả : Nhân Tâm
- Haha ha ! Ta đã nói với các ngươi rồi . Thần Kiếm này , chỉ có ta mới sở hữu được thôi . Vào đây đi ! Vào đây đi ! Ta sẽ cho các ngươi thử uy lực của cây thần kiếm này . – Lưu Lam cười như điên dại dường như quên mất chính mình là ai rồi . Cậu chỉ vào khắp đám người Phạm Khương mà nói . Chứng kiến điều này , làm mấy người bọn họ cảm thấy lạnh buốt cả sống lưng . do tiếng cười cũng như uy lực bá đạo của thanh kiếm bí ẩn kia gây nên .
- Thiện tai ! Thiện tai ! – Vô Sắc được Mai Lệ Thủy giúp đỡ đứng dậy , nhưng y theo quan niệm nhà phật nên có ý không muốn nàng động vào người mình . Sau khi tự một mình chật vật đứng mà không vững Vô Sắc không lau vết máu ở miệng đi mà lại chắp tay giơ lên nói mấy câu :
- Theo nhà phật , thì huynh đệ đã thực sự bước trên con đường không lối quay trở về nữa rồi . Có lẽ do lòng tham vọng còn quá cao chăng ?
- Tên tiểu tăng vô dụng kia . – Lưu Lam chỉ thẳng thanh kiếm mới thu được vào Vô Sắc mà nói như quát : - Bất quá cũng là do các ngươi muốn tranh giành với ta mà thôi . Nói tham thì phải là các ngươi mới đúng . Hừ ! Quả là huynh đệ của ta nói không có sai . Toàn một lũ chính đạo dởm mà thôi . Hôm nay ta sẽ giết hết các ngươi ở đây để hỏi tội các ngươi vì sao mang danh chính đạo mà hàng trăm lê dân bách tính mà ta quen biết vẫn chết oan dưới tay của những tên ma đầu . Các ngươi nói xem sao ? Hả ! Ngươi , Ngươi ! Sợ rồi à ! haha ....ha !
Lưu Lam vừa nói vừa chỉ khắp mọi người như chấn áp mà cũng như thách thức . Ai nấy đều cảm thấy sự run sợ . Từ thanh kiếm cũng như từ Lưu Lam .
Tuy nhiên , danh xưng chính đạo thì vẫn là “chính đạo” . Họ không thể như vậy được . Sau vài giây mất tự chủ mà run sợ đó cũng có người lên tiếng phá vỡ sự độc ngôn của Lưu Lam từ nãy đến giờ .
- Ngươi đừng cười quá sớm . Ngươi có nói thế chứ nói nữa thì hôm nay cũng không ai để ngươi thoát ra khỏi đây đâu . Nếu còn tỉnh táo ta khuyên ngươi mau bỏ cây kiếm kia ra và thúc thủ chịu trói . Bọn ta sẽ có lời giúp ngươi trước mặt các trưởng bá đang ở ngoài kia đợi ngươi . Bằng không thì ...
- Bằng không thì sao ? Ngươi nghĩ rằng ta sợ mấy lão tăng già trọc lốc đấy ư ? Hừ ! Các ngươi nên biết rằng ,chuyện ra vào Hương Sơn này đối với ta như cơm bữa .Thì lần này cũng vậy hiểu không ?
Thích Không Pháp đang đứng cùng với Huy Vũ ở phía sau thấy Lưu Lam nói như thế liền bước lên mấy bước nói :
- Vậy có phải ngươi là người đã mấy lần tiến nhập Hương Sơn bọn ta , rồi bị bọn ta đuổi bắt đó không ?
Lưu Lam quay ra nhìn Thích Không Sắc và cười :
- Đuổi bắt ? haaa ! Không phải là mấy lần . Mà là rất nhiều lần , có điều các ngươi gà quá đi thôi . Bị người ta đào vào tận nhà mà không biết . hắc hắc !
- Thì ra là ngươi . Hôm nay ta phải giữ ngươi lại đây để các trưởng lão sư bá hỏi tội ngươi mới được . – Nói rồi Thích Không Sắc quay sang mọi người ở bên cạnh tiếp tục :
- Mọi người , chúng ta phải hợp lực bắt bằng được kẻ này lại . Đối với hạng người như y chúng ta không cần phải câu nệ gì cả .
Mọi người ở đương trường đều gật đầu , ra hiệu cùng nhau hành động . Vô Sắc và Huy Vũ đã bị trọng thương nên không tham gia mà lui lại phía sau chấn giữ cửa vào .
Nhìn bốn người đang vây quanh , Lưu Lam không có chút nào tỏ ra run sợ mà còn như có thêm hứng thú :
- Được ! được ! Tất cả vào hết đi . Để ta tế kiếm của ta .
Đoạn ngay khi lời nói vừa dứt Lưu Lam đã vung kiếm lên múa một đường kiếm phiêu phiêu như kiểu trên dàn biểu diễn để mọi người xem vậy .
Kiếm khí vạch ở trên một hình tròn . Trong hình tròn lại có ba mươi sáu đường kiếm khí lộn xộn không theo một trình tự nào . Kiếm khí trong vòng tròn liên tục di chuyển và bạo phát tam sắc quang hoa .
Cùng với hành động của Lưu Lam thì bốn người kia cũng không chịu đứng mà đợi đòn . Cả bốn người ngay lập tức gia tăng toàn thân công lực tạo vài tầng phòng ngự và cùng thi triển chiêu thức của mình .
Vĩnh Vô Khuyết kiếm quang bạo phát lục sắc . Chính thức thi triển Trung Dung kiếm quyết đệ ngũ thức : Trảm Thần Ma . Đây là tầng cao nhất mà Vĩnh Vô Khuyết có thể thi triển được .
Ầm ! Ầm ! Chỉ thấy khi này đất đá trong sơn động như mất hết lực liên kiết tự vữa ra rơi xuống . Nhưng chúng chưa chạm đất thì đã bị cuốn vào vòng phiêu lưu mới . Khí lưu , vật chất tụ hợp quanh cây kiếm của Vĩnh Vô Khuyết mà vũ gào . khiến cho những người ở đương trường có thể cảm nhận được sức mạnh của một chiêu này .
Bên cạnh đó Phạm Khương cũng không kém thế . Cậu cùng với Mai Lệ Thủy cùng thi triển tuyệt học của Tây Sơn phái , Tây Sơn kiếm quyết thượng thừa thức thứ bảy : Quang Tốc kiếm . Kiếm quyết của Tây Sơn lại trọng về tốc độ . nên thức thứ bảy với tốc độ kiếm như ánh sáng thì có thể nói gần như là không nhận ra được quỹ đạo .
Hai người quang hoa hồng sắc nhàn nhạt bao khắp người tạo nên một khí thế của cương cường chấn nhiếp lan tỏa khắp xung quanh .
Trong khi đó , Thích Không Sắc của Hương Sơn thì toàn thân kim quang bao phủ . Trên tay , vòng phật châu từ khi nào đã nát ra thành bột mà đang vần vũ như một đám mây kim sắc kết thành bộ đôi chữ Vạn Phật chói lóe liên tục xoay xung quanh nhau .
Thế bao vây có thể nói là kín mít và cô cùng chấn áp lên Lưu Lam ở trong . Dù Lưu Lam có ý định chạy chốn thì cũng không thoát ra được vòng vây kết giới của bốn người .
Tuy nhiên , Lưu Lam không có ý định trốn tránh . Cậu thực sự đang muốn xem uy lực của thanh thần kiếm mới này đến cỡ nào . Tam thâp lục kiếm của đệ nhị tầng Vi Diệu kiếm quyết đang được thi triển . Trên đầu của Lưu Lam giờ đây đang hình thành một áng đồ hình tròn , cùng đang xoay tròn với thanh kiếm của cậu . tạo nên một sự vi diệu cân bằng thật đẹp mắt .
Bỗng dưng Lưu Lam dừng kiếm lại và xoay ngược một vòng bất ngờ . Ba mươi sáu kiếm khí đang bị nhốt trong vòng tròn tung ra tứ phía mà công tới bốn người .
Ngay lập tức mỗi người bị chín đạo kiếm khí từ Lưu Lam công thẳng vào . Họ cũng không chần chừ mà tung ra chiêu thức của mình . Nghênh tiếp cường ngạnh . Tạo nên một trường khủng bố không ai ngờ tới .
Oanh ! Oanh ! Liên tục các tiếng nổ vang lên và tác dụng ra tứ phía . Cả sơn động rung lên và lần này thì không đứng vững được nữa . Tất cả bắt đầu sụp đổ . Mọi người bay lên trên không mà né tránh . Nhưng vừa lấy hết sức lực để so chiêu , lại bị phản chấn làm trọng thương không nhẹ nên cánh bốn người Vĩnh Vô Khuyết đang chật vật đối phó với những tảng đá khổng lồ đang rơi xuống .
Trong khi đó , Lưu Lam cũng đang dùng kiếm chém đá rơi . Bất quá đang trong lúc đó không biết cậu nghĩ thế nào mà dụng hết công lực vào tả thủ đang nắm kiếm mà tung ra Hư Ảo kiếm . Dụng kiếm làm ngón chỉ , Lưu Lam đánh một trưởng lên trên đỉnh sơn động và theo kiếm bay lên .
Cả sơn động rung lên và sụp đổ hoàn toàn . Tuy nhiên cùng lúc với Lưu Lam bay lên đỉnh sơn vào một thông đạo bí ẩn thì cánh bốn người Vĩnh Vô Khuyết đã kịp theo Vô Sắc đi vào thông đạo ban nãy chạy ngược trở lại lối ra .
Tiếng nổ từ trong núi phát ra , làm rung động cả Hương Sơn . Đám người Vô Trần đại sư đang ngồi đàm đạo ở tòa lâu các trên ngọn núi Trình Di đều bật hết đứng dậy và hướng về phía vực .
- Chả lẽ có chuyện không hay sảy ra với bọn trẻ ? – Nhan Hồi chân nhân hỏi với vẻ lo lắng .
- Cứ bình tĩnh xem sao đã . Ta không nghĩ rằng với thực lực của bảy người bọn chúng mà lại có kẻ làm khó được . – Trần Lôi đại sư có vẻ bình tĩnh hơn .
Lê Trung chân nhân cũng quay sang bày tỏ sự lo lắng :
- Thế đây là chuyện gì vậy ? Sao cả khu vực này bỗng rung động lớn vậy ? Ta nghĩ tâm chấn từ ngọn núi phía trước , vậy mà lan sang đến đây vẫn còn dữ dội thế này .
Mọi người nhìn theo hướng chỉ của Lê Trung chân nhân . Trong những tiếng rung động đó dường như vang theo cả tiếng kiếm chạm nhau loảng xoảng .
Lại nói về Lưu Lam khi này . Sau khi dùng thần kiếm bí ẩn phá toang sơn động ra thì cậu liền phát hiện một thông đạo mà không ngần ngại trực tiếp cùng kiếm tiến vào . Thông đạo không biết dẫn tới đâu chỉ thấy vòng vèo , loằng nhoằng không theo một địa lộ nào cả . Mất cả một thời gian vừa đi vừa tìm hiểu Lưu Lam cũng tiến được ra đến phía cửa hang .
Cửa hang động này chính là lối vào ban chiều của đôi nam nữ Hải Phong và Tuyết Thanh . Hiện tại có một người đang cầm kiếm khoanh tay mà nhìn vào đó . Cơn địa chấn đi qua , người này vẫn đứng im như đang đợi một ai đó chắc chắn qua đây .
Lưu Lam vừa bước khỏi ra thì nhìn thấy nam thanh niên này , không khỏi lại một trận tức tối .
- Chết tiệt ! Sao ở đâu cũng gặp kẻ đi tìm bảo vật thế này .
Người đó lạnh nhạt đáp lại :
- Nếu đã biết vậy , thì hãy bỏ thanh kiếm kia xuống và cút ra khỏi đây nhanh thì có thể giữ được cái mạng con của ngươi đó .
Câu nói làm cho Lưu Lam lại phát khùng lên vì tức giận :
- Thế là coi như ngươi muốn chết rồi . Muốn lấy kiếm ư ? Đây nè ! lên mà lấy đi .
Nói rồi Lưu Lam lại khởi công vận khí chuẩn bị một cuộc chiến tiếp theo .
Người từ nãy giờ đang đứng chặn Lưu Lam ở nơi này chính là Thu Sơn Hà ban tối mới tách ra khỏi nhóm Vô Sắc . Hắn từ từ bỏ tư thế khoanh tay và tả thủ cầm lấy chuôi kiếm nhẹ rút ra .
Keng ! Kiếm vừa ra khỏi vỏ là một bài múa lượn không rõ quỹ đạo . Không có hoa chiêu mà trực tiếp công tới đối kháng tu vi .
Lưu Lam cũng không kém . Kiếm quang phát sáng nhè nhẹ múa theo chiêu thức tam kiếm nhị tầng mà chủ là hư ảo nên quỹ đạo cũng phiêu phiêu không cố định một đường nào .
Trong chớp mắt hai người đã chạm nhau 127 lần . Tiếng kiếm vang , tiếng chấn khí lưu bị chấn nát , tiếng cây cối đổ . Phút chốc nơi đây đã biến thành một võ trường quang đãng không còn một cái cây trở ngại .
Tách ra sau lần thứ 186 chạm nhau . Thu Sơn Hà thi triển hoa chiêu , chỉ thấy lúc này kiếm được nâng lên quay tròn trên cánh tay của hắn . Thoáng chốc thanh kiếm của hắn đã mềm ra như một con mãng xà . Được Thu Sơn Hà không ngừng truyền chân nguyên vào nên mãng xà nhanh chóng biến thành một con cự mãng xà khổng lồ không ngừng há mồm thè lưỡi mà phun ra những đòn tấn công vào Lưu Lam .
Còn Lưu Lam khi này cũng không ngần ngại mà dùng đến kiếm quyết thần bí của mình . Hư Ảo kiếm lại một lần nữa được sử dụng . Công lực toàn thân của Lưu Lam được phát động hoàn toàn vào tả thủ để truyền vào thanh kiếm . Cây kiếm bí ẩn không biết có phải là thần kiếm hay là cái gì nữa nhưng khi Lưu Lam sử dụng công lực truyền vào thì như diều gặp gió mà không ngừng đại phát quang hoa tam sắc .
Trong một giây lát thanh kiếm của Lưu Lam đã biến thành một thanh kiếm khí hóa thực chất không còn nhìn ra bản thể nữa . Kiếm khí chặn ngay trước người Lưu Lam để bảo vệ cậu trước những cái phì của con cự mãng xà .
Lúc này , Lưu Lam hơi co tả thủ lại sát người và đẩy ra một chưởng nhanh như chớp . Chỉ thấy kiếm khí rời tay đâm thẳng vào đầu của mãng xà . Cùng lúc đuôi của con mãng xà đập vào người của Lưu Lam .
Không châm trễ , Lưu Lam quay người làm vài động tác để giảm khí lưu ép tới , trong hành động đó cậu lại dùng kiếm của mình mà chỉ tiếp liên tục một loạt kiếm khí bay ra tứ phía hướng vào những gì đang công tới cậu mà nghạnh tiếp .
Oanh ! Oanh !
Những tiếng nổ vang lên khắp khu Lâm vực , Lưu Lam lui lại mấy bước tiếp tục dùng Hư Ảo kiếm quyết mà quyết tâm phá cho bằng tan con mãng xà hung hăng đang không ngừng bám lấy cậu .
Trong khi đó , Thu Sơn Hà cũng không chịu kém vế . Hắn làm một vài động tác gì đó , trong khi kiếm của Lưu Lam đâm tới thì đã từ một mãng xà đã hóa thành ba cái đầu , ba cái đuôi , còn đoạn giữa người thì lại chập làm một bị tay của hắn cầm và điều khiển .
Chính vì thế mà thế công của Thu Sơn Hà không giảm đi là bao vẫn đang xông thẳng vào Lưu Lam như muốn nuốt chửng cậu .
Khi đầu của một mãng xà sắp đớp ngang người Lưu Lam thì cậu quát lên một tiếng :
- Hư Ảo hóa kiếm , chém !
Cả không gian như co lại . Một thanh kiếm xuất hiện từ trong vòng kiếm khí kia , chém thẳng vào đầu con mãng xà . Kéo theo cả một vệt sáng như một chiếc quạt được xòe ra và đầu con mãng xà bị cắt đứt với thân lập tức rơi ra và biến mất .
Nói thì như vậy , nhưng ngay lúc ấy thì mấy cái đuôi mãng xà đã xông tới định trói chặt Lưu Lam lại . Đồng thời một cái đầu đang bổ thẳng vào ngực cậu .
Nhìn sự bao vây không nhân nhượng của đối thủ , Lưu Lam đành phải một lần thi triển tiếp Hư Ảo phân thân kiếm để đỡ đòn .
Chỉ thấy khi này , từ một Lưu Lam lập tức tách ra làm ba , ảo hóa ngay trong vòng vây của ba cái đuôi mà từ một cây kiếm mang tam sắc đã tách ra thành ba sắc khí riêng biệt do mỗi phân thân cầm một thanh .
Phắc ! Phắc ! Phăc !
Ba tiếng sắc như nước vang lên rồi ba đoạn đuôi bị chém rơi ra và biến mất . Nhưng cũng lúc đó , chiếc đầu mãng xà kia bổ thẳng vào một phân thân của Lưu Lam . Phân thân này, không kịp thu kiếm ngăn cản nên trong chớp mắt đã bị nó bổ trúng .
A....a ! Một tiếng thét từ phân thân đó vang lên và biến mất cùng quang hoa lục sắc . Phân thân đó hoàn toàn bị tan biến .
Lưu Lam ngay lập tức trở về với chân thể và lùi lại đến năm bước . Trên mắt hằn lên những tia nhìn lạnh lẽo và có phần đau đớn . Hiển nhiên cậu đã bị thương không nhẹ trong đòn tấn công vừa rồi của Thu Sơn Hà .
- Xem ra không thi triển sức mạnh với ngươi thì ngươi lại cho rằng ta quá yếu hèn chăng ? – Lưu Lam thu lại cái nhìn và nói với Thu Sơn Hà .
Thu Sơn Hà khi đó cũng không dễ chịu gì khi Lưu Lam liên tục chặt đứt một cái đầu và ba cái đuôi của con mãng xà mà hắn đã biến hóa ra từ thanh kiếm .
- Hừ ! Nhẹ ngươi không ưa . Vậy thì có gì ngươi cứ thi triển hết ra đi , kẻo chết rồi vẫn còn thấy oan uổng . – Thu Sơn Hà cũng rất cứng lời mà đáp lại .
Lưu Lam nghe vậy , cũng không khỏi tức giận thêm , mà quyết định một trận thi triển hết công lực tu vi của bản thân . Từ khi tu vi tăng tiến nhanh đến nỗi không ai tưởng nổi , Lưu Lam vẫn cố gắng chỉ dùng một phần sức mạnh chân chính mà mình có . Bây giờ , bị Thu Sơn Hà chọc giận cậu đã không còn ái ngại chuyện gì nữa mà quyết định cho đối phương nếm mùi đau khổ .
Khi này trên núi Trình Di , Các lão cao thủ của tam phái đang tụ họp ở đó . Họ đã không mất nhiều thời gian mà nhận ra cuộc chiến của Lưu Lam và Thu Sơn Hà . Lập tức mấy người bọn họ tách ra làm hai mà tiến về hai nơi . Một chính là chân núi vừa sảy ra chấn động ban nãy .Và một chính là nơi đang sảy ra cuộc chiến giữa Lưu Lam và Thu Sơn Hà .
Khi này Lưu Lam bộc phát đến chín phần tu vi của mình , Một tầng tam sắc kim lục lam bao quanh người cậu , trong chốc lát , toàn thân cậu đã thể hiện một sức mạnh tuyệt đối đến Thu Sơn Hà .
Còn Thu Sơn Hà , thì trong lòng không khỏi cảm thấy bất an . Hắn không ngờ được rằng , Lưu Lam vẫn ẩn tàng thực lực của mình cho đến giờ mới thi triển . Lúc trước hắn có thể cảm nhận được tu vi của Lưu Lam cũng xấp sỉ hắn , giờ mới biết hắn còn thua Lưu Lam một bậc .
Nhưng mọi thứ đã muộn , đòn công như áp sơn của Lưu Lam đã đánh tới hai chiếc đầu xà của Thu Sơn Hà .
Lưu Lam với kiếm quyết Hư Ảo hóa thực chất của mình , đã dùng công lực tạo nên một thanh cự kiếm khí . Sức mạnh như thiên địa , chém tới đâu là bão táp nổi lên tới đó . Như cuồng phong nổi trận cuốn tan mọi thứ .
Ngay lập tức hai đầu con mãng xà bị chém bay và biến mất trong cuồng phong . Kiếm của Thu Sơn Hà lộ ra bản thể , đang nhằm thẳng Lưu Lam mà chém .
Lưu Lam lộ ra một tia cười nhạt , ngạnh thẳng cự kiếm khí vào kiếm của Thu Sơn Hà .
Hai cây kiếm chạm nhau . Thật không tương xứng , kiếm của Thu Sơn Hà , bạo phát quang sắc hết cỡ nhưng cũng chẳng thể nào sánh được với cự kiếm của Lưu Lam .
Trong khi đó cự kiếm của Lưu Lam tuy to lơn nhưng vô cùng mềm dẻo như không mà có . Vừa chặn đứt đòn công dễ dàng của Thu Sơn Hà . Kiếm khí của Lưu Lam lại tựa theo chính phần kiếm gãy còn lại trên tay của Thu Sơn Hà mà như một chất lỏng đánh thẳng vào tay rồi vào người của Thu Sơn Hà .
Kiếm khí lóe lên trong đêm tối và vụt tắt . Cùng với tiếng hét thê thảm là máu của Thu Sơn Hà phun ra từ miệng sau khi hắn đã bị đánh bay lại tới mười mấy bước .
Kiếm quang của Lưu Lam chỉ biến thành nhuyễn thể trong giây lát khi men từ kiếm của Thu Sơn Hà mà qua tay đánh vào người hắn . Nhưng điều kinh dị này lại không qua mắt được mấy người chính phái vừa kịp đến đấy .
Ba người , Trần Lôi đại sư , Lê Trung chân nhân và Nhan Hồi chân nhân đều kinh hãi nhìn người thiếu niên trước mặt . Họ không tưởng được tu vi của người thiếu niên này lại ngang hàng được với chính họ . Nhưng trong đó Lê Trung chân nhân là kinh hãi nhất .
Lê Trung chân nhân lấy lại vẻ mặt kinh ngạc rồi chuyể thành trầm trọng mà cất lời :
- Chàng thiểu hiệp , cậu lấy đâu ra thanh kiếm trên tay của cậu vậy ?
Lưu Lam đang định xử tử kẻ bại trận để tế kiếm thì bị mấy người đột nhiên xuất hiện làm cho ý định của cậu đột nhiên không thành .
Bình tĩnh nhìn ba người , Lưu Lam trả lời Lê Trung chân nhân với giọng bất mãn :
- Lại một đám người nữa đến tranh đoạt . Nếu đã vậy thì cứ lên đi , còn lắm lời làm gì hả ?
Hai người Trần Lôi đại sư và Nhan Hồi không khỏi cau mày . Trong khi đó Lê Trung chân nhân lại nói mấy câu làm khắp mọi người ở đương trường nghe được lại một trận sửng sốt :
- Cậu có biết thanh kiếm cậu đang cầm là đệ nhất tề danh trảm diệt không . Đây không phải là thanh kiếm mang hoàn toàn tà ác nhưng cũng không phải là thần thánh kiếm gì cả . Cậu không nên giữ thanh kiếm này vì nó sẽ dần làm mất đi tính cách cậu , con người cậu . Nó chính là trảm diệt tiên ma thần kiếm . Bất Tam Bất Tứ .
|
|
|
| |