Mình thấy truyện này được khoẳng vài trăm chương đầu, từ chương 500 trở đi thấy nhàm khủng khiếp, ban đầu tác giả cố ghép cho NVC 1 tích cách có thù tất báo chứ ko đạo đức giả như trong truyện Dương Thần, nhưng nói thật đến khoảng chương 700 mình ko còn nhận ra sự khác nhau giữa 2 nhân vật chính trong 2 bộ truyện, hầu như các cuộc đấu trí nhàm khủng khiếp, không hiểu sao trước lúc oánh nhau thì hầm hố lắm đến khi sắp bị PH thịt thì ai cũng hô khẩu hiệu: "ngươi không được giết ta, ta là @@#%$",cứ có vụ nào tranh chấp kho báu hay bảo vật gì đó thì y như rằng PH sẽ được tất, xương cũng không nhả. Hình như các nhân vật trong truyện của tác giả đều ứng theo số mệnh mà ra hay sao ấy, có ông còn tin chắc rằng mình có đại vận số nên ko thể chết,...càng này càng đi theo lối của Dương Thần
Tất nhiên đây là ý kiến khách quan của mình, mình coi đến tầm chương 850 thì bỏ.
Truyện tiên hiện cổ điển bây giờ chỉ có PNTT và tiên Nghịch là đáng xem ( chắc do mình coi ít)
truyện này tác giả cho NVC lên LV nhanh quá, tốc độ cứ vu vù rồi lại gặp kỳ duyên liên tục nên dần dần mất tính thực tế. Ta cũng đọc được vài trăm chương rồi bỏ.
Đọc bộ nào như Phàm nhân tu tiên thì quá chuẩn rồi.