29-06-2012, 02:36 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
[Tiên hiệp] Thôn Thiên Äại Äế - TG: Má»™ng Phi Thiên
Thôn Thiên Äại Äế
Tác Giả: Mộng Phi Thiên
Quyển I: Thiếu niên chà bay cao
Chương 1: Äiên cuồng Mạc VÅ©.
Convert: MinhChu
Dịch: MinhChu
Nguồn: Kiếm Hiệp Lâu
Huyá»n Hoà ng đại thế giá»›i, Nam Hải tinh vá»±c, tinh đảo Thái Bình Dương, rá»™ng rãi vô ngần đông đảo đại lục cùng nhiá»u đảo nhá» như sao trên trá»i, hÆ¡n nữa cảnh quan nhân văn phong phú, võ đạo tông phái hợp thà nh cái thế giá»›i thần bà khó lưá»ng nà y ở trong biển khÆ¡i.
Ma Âm Tông tá»a trấn Ma LÄ©nh đại lục, thế lá»±c quảng đại, khà khái tứ phương, uy phong bát diện, thống trị chung quanh hai nghìn đảo nhá» khác nhau, Thiên Môn Äảo đó là nÆ¡i má»™t cái đảo nho nhá» mà Ma Âm Tông thống trị, nhân khẩu bất quá chừng hai ba vạn.
...
Thiên Môn Äảo, buổi chiá»u mặt trá»i đã lặn xuống phân ná»a, ráng đỠcuồn cuá»™n ná»—i lên.
"Tiểu VÅ©, ngươi vô pháp trở thà nh võ giả, mà má»™ng tưởng cá»§a ta là muốn trở thà nh cưá»ng giả, ngao du thiên địa, chúng ta thá»±c sá»± không thÃch hợp. Cha ta nói rất đúng, không có thá»±c lá»±c, ngay cả tư cách nói chuyện ái tình cÅ©ng không có, chúng ta xa nhau thôi!"
"Tình Xuyên, cấp cho ... ta má»™t lần cÆ¡ há»™i nữa, trong cÆ¡ thể ta có chân khÃ, đây nói rõ là ta có cÆ¡ há»™i ngưng tụ chân khà toà n, hôm nay bất quá má»›i thất bại có tám lần, trong võ đạo thư tịch có ghi chép cá»u cá»±c sinh biến (chÃn lần ắt có biến hóa ND), lần thứ chÃn ta nhất định sẽ thà nh công, đến lúc đó ta cùng ngươi cùng nhau trở thà nh cưá»ng giả."
"Tiểu VÅ©, chân chÃnh võ đạo Ä‘iá»u không phải có thể nói như sách vở được, ngươi xem có nhiá»u thư tịch, cÅ©ng cải biến không được hiện thá»±c vô pháp trở thà nh võ giả. Ngươi cÅ©ng nói kinh mạch cá»§a ngươi khô, không có Ä‘an Ä‘iá»n, thế nà o lại có cÆ¡ há»™i chứ? Hai năm rồi! Ngươi vẫn thất bại, hôm nay ta đã trở thà nh bát mạch cảnh cao thá»§, mà ngươi... Ta! Ta vá» nhà thôi…, sau nà y đừng tá»›i tìm ta."
Nhìn hoà ng y thiếu nữ đi xa, thắt lưng ong, tóc đen như mực, hắc y thiếu niên cắn chặt môi, sắc mặt hơi tái nhợt. Hắn hai tay nắm chặc, móng tay hãm sâu và o lòng bà n tay, chảy ra nhè nhẹ vết máu.
Hắn muốn ngăn cản nà ng lại, hắn muốn nói mình có thể thà nh công, hắn muốn nói nà ng là mối tình đầu cá»§a hắn, ngưá»i hắn yêu nhất, hắn vô pháp dứt bỠđược mối tình nà y. Thế nhưng hắn không có ra tay, không có phẫn ná»™, không có rống to náo loạn, bởi vì hiện thá»±c hắn cÅ©ng chưa là võ giả! Cứ như váºy, bóng hoà ng y thiếu nữ Ä‘i xa! Ngay cả cái bóng lưng cÅ©ng Ä‘á»u biến mất...
Äã từng ôn nhu như nước, mà nước mắt nay cÅ©ng đả thương ngưá»i; lâm ấm tiểu đạo, lá»i nói nhá» nhẹ, cầm tay nhau sống đến già ; linh âm dá»… nghe, nét mặt tươi cưá»i như hoa, nguyên chỉ là giai nhân Ä‘a tá»± má»™ng; má»™t Ä‘oạn vui mừng nà y cÅ©ng không nhiá»u lắm lá»i, hiện thá»±c chỉ là giấc má»™ng mà thôi...
Thiếu niên nà y tên gá»i "Mạc VÅ© ", mưá»i sáu tuổi, tướng mạo bình thưá»ng, mái tóc dà i Ä‘en thùi nồng Ä‘áºm tùy ý rối tung, hai tròng mắt sáng như pha lê. Tá»± thân toả ra má»™t cổ nhã khà văn nhân đặc biệt. Thế nhưng tại đây thế giá»›i tôn trá»ng võ đạo, văn nhân không thể trở thà nh võ giả, tại thế giá»›i ngưá»i thưá»ng cÅ©ng coi như có thân pháºn, nhưng tại trong mắt võ giả bất quá thấp hÆ¡n ngưá»i mà thôi.
Mạc VÅ© muốn vá» nhà , hắn Ä‘i trên con đưá»ng nhá» trong rừng không ngưá»i ở, trong lòng khổ sáp: "Mưá»i sáu tuổi rồi! Ngưá»i xưa nói mưá»i sáu tuổi mà không thể trở thà nh võ giả, thì cuá»™c Ä‘á»i nà y tá»· lệ chÃn chÃn thà nh vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u là ngưá»i thưá»ng. Những ngưá»i khác rất dá»… ngưng tụ ra chân khà toà n, mở ra Ä‘an Ä‘iá»n bản thân, từ đó vá» sau tá»± có linh lá»±c. Có chÃn phần mưá»i xác xuất thà nh công, mà ta cÅ©ng là má»™t phần mưá»i nà y a!"
Mạc VÅ© đã từng ôm ấp, hắn muốn trở thà nh võ giả, hắn hướng tá»›i cái loại tiêu dao thiên hạ nà y, ngao du thiên tế, sinh hoạt khoái ý ân cừu. Từ nhá» hắn đã vô pháp cảm thấy linh khà trong thiên địa, dá»±a theo võ giả tiá»n bối nói mà nói thì hắn là ngưá»i thiên sinh Ä‘oạn mạch, đã định trước vô pháp trở thà nh võ giả.
Từ khi biết chữ đến giá», thân là con nuôi cá»§a má»™t gã nông dân hán tá», để Ä‘á»c được má»™t quyển sách, hắn bình thưá»ng dò há»i từng nhà có thư tịch, có cÆ¡ há»™i liá»n nắm bắt, không có cÆ¡ há»™i cÅ©ng muốn tá»± sáng tạo ra cÆ¡ há»™i.
Äến sau đó, hắn cÅ©ng quên không nhá»› mình rốt cuá»™c Ä‘á»c qua bao nhiêu thư tịch võ đạo hoặc là phi võ đạo, tuy rằng không có trở thà nh võ giả, thế nhưng năng lá»±c ký ức hắn cÅ©ng viá»…n siêu hÆ¡n thưá»ng nhân! Trà lá»±c cÅ©ng vượt lên trên Ä‘a số ngưá»i.
Mạc VÅ© năm ấy mưá»i tuổi, trở thà nh tiểu tà i tá» nổi danh nhất trên Thiên Môn Äảo, lúc đó hắn vẫn như cÅ© Ä‘iên cuồng Ä‘á»c sách!
Vì sao Ä‘iên cuồng như thế? Là bởi vì hắn tin tưởng hắn nhất định có thể tại trong thư tịch tìm được nguyên nhân mà hắn vô pháp trở thà nh võ giả, hắn tin tưởng trá»i không tuyệt đưá»ng ngưá»i, không Ä‘iên ma phải không sống (bất phong ma bất thà nh hoạt), chỉ cần hắn ná»— lá»±c, nhất định sẽ trở thà nh võ giả.
Hôm nay đã mưá»i sáu tuổi, hắn Ä‘á»c nhiá»u sách vở, tuy rằng không có trở thà nh võ giả, nhưng hắn đối vá»›i võ đạo đã có lý giải độc đáo, những gì hắn đã gặp qua là không thể quên được. Bởi hắn có tà i văn chương hÆ¡n ngưá»i, tá»± nhiên "Phế thể" trở thà nh là do má»™t Ãt ngưá»i châm chá»c hắn, đây cÅ©ng là rèn đúc nhân tÃnh hắn rất mạnh.
Bước cháºm rải Ä‘i trên đưá»ng, Mạc VÅ© nhá»› tá»›i võ giả bà cảnh mà mình kÃch động: "Háºu Thiên bà cảnh bao gồm ba tiểu cảnh giá»›i, từng tiểu cảnh giá»›i lại chia ra là m sÆ¡, trung, cao cấp. Từ thấp đến cao phân biệt là : Cân Cốt Cảnh, NgÅ© Tạng Cảnh, Bát Mạch Cảnh. Hay là nói cách khác, trước tiên rèn luyện gân cốt, rồi ôn dưỡng ngÅ© tạng, tối háºu đả thông kỳ kinh bát mạch, là có thể đạt được háºu thiên đỉnh chi cảnh."
"Tiên Thiên bà cảnh cÅ©ng bao gồm ba tiểu cảnh giá»›i, từng tiểu cảnh giá»›i cÅ©ng chia ra là m sÆ¡, trung, cao cấp. Phân biệt là : Ná»™i Äan Cảnh, Võ Hồn Cảnh, Thánh Hồn Cảnh. Giản dị mà nói đó là , trước tiên ngưng tụ ná»™i Ä‘an, thà nh tá»±u bổn nguyên võ thể, sau đó dá»±ng dục ra bổn nguyên võ hồn, tối háºu lá»™t xác ra bổn nguyên thánh hồn, liá»n đạt được tiên thiên đỉnh chi cảnh."
"Niết Bà n bà cảnh, là thá»i kì linh hồn cùng khà lá»±c võ giả lá»™t xác tối trá»ng yếu, hÆ¡n nữa có nguy hiểm tương đối lá»›n, ngưá»i ta gá»i là Niết Bà n sinh tá» cá»u trá»ng thiên, trãi qua chÃn lần sinh tá», thông qua là có uy năng thông thiên triệt địa, không thông qua là tá» vong!"
"Thiên Môn Äảo quá nhá» a, ta xem nhiá»u võ đạo thư tịch như váºy, cÅ©ng chỉ có thể biết tam đại bà cảnh cá»§a võ giả, nhất định còn có cảnh giá»›i sau Niết Bà n. Ha hả... Ta dã tâm cÅ©ng quá lá»›n a, ngay cả võ giả cÅ©ng không được, còn muốn biết bà cảnh sau Niết Bà n!" Mạc VÅ© tá»± giá»…u mà cưá»i cưá»i.
Lúc nà y, má»™t gã tá» y thanh niên theo phÃa sau hắn là năm tên thanh niên, từ đưá»ng nhá» trong rừng, Ä‘i tá»›i hướng trước mặt Mạc VÅ©, sáu ngưá»i nà y Ä‘á»u là có bá»™ dạng cao ngạo khà dương.
"U! Äây không phải là Thiên Môn Äảo, Mạc há»c sÄ© sao? Ngà i Ä‘ang Ä‘i đâu đây? Nhìn sắc mặt ngà i không được tốt a!" Má»™t gã thanh niên phÃa sau tá» y thanh niên trà o phúng nói.
"Ta Ä‘oán sai rồi, nhìn sắc mặt Mạc há»c sÄ©, rất giống là bị thất tình a. Không đúng, không đúng, ta thế nà o có thể nói như váºy, ngưá»i ta là Mạc há»c sÄ© tà i trà hÆ¡n ngưá»i, há»c phú ngÅ© xa, dá»±a và o má»™t cây cán bút là có thể cùng ngưá»i chiến đấu ha…ha... Mạc há»c sÄ© cùng Thiên Môn Äảo đệ nhất mỹ nữ "Nguyệt Quang Tình Xuyên" thế nhưng tình yêu cuồng nhiệt, sẽ không bị thất tình chứ hả."
"Äại tà i tá»..."
"..."
Trong lúc nhất thá»i, phÃa sau tá» y thanh niên năm tên thiếu niên thất chá»§y bát thiệt ???, những câu như Ä‘ao, hình như muốn lấy ngôn ngữ mà chém chết Mạc VÅ© váºy!
*( thất chủy bát thiệt: bảy miệng tám lưỡi, ý nói chế nhạo huyên thuyên… ND)
Tá» y thanh niên tên là "Lý Ẩn ", trên dưới hai mươi tuổi, vóc ngưá»i thon dà i, anh tuấn bất phà m, là Lý gia tam thiếu gia má»™t trong lưỡng đại gia tá»™c Thiên Môn Äảo. Bình thưá»ng có đại ca nhị ca chiếu cố, lại là tiểu nhi tá» cá»§a Lý gia gia chá»§ sá»§ng ái nhất, được đông đảo má»i ngưá»i sá»§ng ái Lý Ẩn muốn cái gì, tại Thiên Môn Äảo đây không ai dám Ä‘oạt.
CÅ©ng là hai năm trước, Nguyệt Quang Tình Xuyên cùng Mạc VÅ© yêu nhau, Nguyệt Quang Tình Xuyên được công nháºn là đệ nhất mỹ nhân trên Thiên Môn Äảo, tại trong lòng Lý Ẩn, loại mỹ nhân nà y chỉ có hắn má»›i xứng đôi. Mạc VÅ© tuy rằng tà i văn chương cái thế, nhưng không là võ giả, cùng hắn căn bản không có cách nà o so bì được, hiện thá»±c như váºy giai nhân nà y trở thà nh váºt trong lòng Mạc VÅ©, tuyệt đối khiến cho hắn tổn hại mặt mÅ©i.
Từ khi đó, bình thưá»ng Lý Ẩn hay tìm Mạc VÅ© phiá»n phức, song phương không Ãt lần xuất hiện tranh đấu, tÃnh tình cá»§a Mạc VÅ© vốn là điên cuồng quáºt cưá»ng, thá»±c lá»±c không được cÅ©ng không nhưá»ng nhịn, cho dù bị đánh, cÅ©ng không chịu thua. Cứ như váºy, hai năm qua Mạc VÅ© ngạo khà cùng quáºt cưá»ng có thể khiến cho hai ngưá»i mâu thuẫn cà ng nhiá»u, cà ng thêm giống như nước vá»›i lá»a.
Mạc VÅ© trá»±c tiếp nhìn vá» phÃa Lý Ẩn, bình thản nói: "Má»—i lần Ä‘á»u là lấy lá»i nói là m ta tức giáºn, vốn muốn cho ta động thá»§ trước, thế nhưng má»—i lần Ä‘á»u là các ngươi động thá»§ trước, Lý Ẩn ngươi nghÄ© như váºy rất thú vị sao?"
"Thú vị, tại trong mắt ta ngươi là má»™t thằng há», trước đã váºy, hiện tại vẫn là như váºy, ta muốn đùa rỡn thế nà o thì đùa rỡn thế ấy." Lý Ẩn khuôn mặt anh tuấn lá»™ ra tức giáºn không che giấu, hắn hai tròng mắt âm lãnh: "Ngươi vô pháp trở thà nh võ giả, mà ta sẽ là cà ng ngà y cà ng mạnh, chỉ có ta má»›i xứng đôi vá»›i Nguyệt Quang Tình Xuyên."
Dừng má»™t chút, Lý Ẩn khóe miệng vểnh lên, cưá»i lạnh nói: "Ha hả... Ta Ä‘oán chắc không sai, Nguyệt Quang Tình Xuyên tốt cùng ngươi, chỉ là khi đó nà ng còn nhá» không hiểu chuyện, hôm nay các ngươi chia tay, nguyên nhân cÅ©ng không phải là không yêu không thương, mà chÃnh là ngươi không phải là võ giả, ha ha ha... Má»™t ngưá»i bình thưá»ng cùng ta tranh Ä‘oạt nữ nhân, quả thá»±c không biết tá»± lượng sức mình!"
Má»™t gã thá»§ hạ cá»§a Lý Ẩn hợp thá»i liá»n nói: "Mạc VÅ©, sao ngươi không lấy cái gương mà tá»± soi, nhìn thá» mình có cái đức hạnh gì, ngươi ngoại trừ Ä‘á»c được nhiá»u sách ra, còn có cái gì chứ? Tại trên Ä‘á»i nà y không có thá»±c lá»±c chỉ là con kiến hôi, đây là đã định trước ngưá»i yếu sẽ bị đà o thải."
Mạc VÅ© song quyá»n nắm chặt, thân thể kiá»m không được run rẫy, hắn cúi đầu, hà m răng cắn chặt, hà m răng nhè nhẹ chảy ra dòng máu đỠtươi.
Hai năm nay, Lý Ẩn không có ngà y nà o vui vẻ như ngà y hôm nay, hắn ngẩng đầu ưỡn ngá»±c, nhìn vá» phÃa Mạc VÅ©, bá»™ dạng tư thái thắng lợi: "Cha ta đã Ä‘i tá»›i cầu hôn, lần nà y tuyệt đối sẽ thà nh công, các ngươi yêu nhau hai năm thì tÃnh là cái gì? Äến cuối cùng nà ng là nữ nhân cá»§a ta, ta sẽ cho ngươi minh bạch ngưá»i yêu cá»§a ngươi là vợ ta cùng ta trên giưá»ng ân ái, ha ha ha..."
Nghe được lá»i nói cá»§a Lý Ẩn ô uế, Mạc VÅ© đột nhiên ngẩng đầu, hai tròng mắt chá»›p động hung quang sát nhân, thanh âm lạnh lùng từ hà m răng văng ra: "Ngươi láºp lại lần nữa xem!"
"Ta nói, Nguyệt Quang Tình Xuyên sẽ trở thà nh nữ nhân cá»§a ta, cái loại mỹ nhân nà y tại trên giưá»ng nhất định sẽ khiến ngưá»i ta tiêu hồn cá»±c kỳ! Ta nói đó ngươi là m gì được ta đây? Phế váºt!"
Nghe được Lý Ẩn nói như váºy, Mạc VÅ© hai tròng mắt tÆ¡ máu ẩn hiện, sải bước nhằm phÃa trước Ä‘i tá»›i! Hắn đã quên hắn chỉ là ngưá»i thưá»ng, hắn chỉ biết là hắn phải đánh Lý Ẩn, muốn cho hắn xin lá»—i, đã vÅ© nhục Tình Xuyên.
"Thiếu Gia, ta đến giáo huấn hắn." Một gã hạ nhân muốn đi ra ngoà i giáo huấn Mạc Vũ.
"Không cần, ngà y hôm nay để chÃnh ta xuất thá»§, ta muốn cho hắn biết lợi hại cá»§a NgÅ© Tạng Cảnh cao thá»§." Dứt lá»i, Lý Ẩn bước tá»›i ba bước, liá»n xuất hiện ở trước ngưá»i Mạc VÅ©!
"Ta giết ngươi!" Mạc VÅ© gà o thét lá»›n, cá» quyá»n đánh ra.
"Thình thịch!"
Nắm tay Mạc VÅ© bị Lý Ẩn cháºn lại, hắn cảm giác như là đánh trên tảng đá, không khá»i nhÃu nhÃu mà y.
"Mạc VÅ©, bình thưá»ng ta chả thèm động thá»§, ngà y hôm nay ta để ngươi minh bạch thá»±c lá»±c cá»§a ta, đủ giết má»™t trăm tên như ngươi loại phế váºt nà y!" Lý Ẩn ngạo nghá»… nói, đầu gối tá»±a như mÅ©i thương, thúc lên ở giữa tiểu phúc cá»§a Mạc VÅ©.
"Oa!" Mạc Vũ phun ra một ngụm tiên huyết, bởi đau đớn kịch liệt, nên nằm thẳng cẳng trên mặt đất.
Lý Ẩn lần thứ hai ra chân, ngay trên bao tỠMạc Vũ đá một cước, cước đạp và o ngực Mạc Vũ.
Cao giá»ng nói: "Ta má»™t chiêu có thể lấy mạng ngươi, thế nhưng ta không giết ngươi, ta muốn giữ lại ngươi, cho ngươi thấy hôn lá»… ta cùng vá»›i Nguyệt Quang Tình Xuyên, muốn ngươi xem ta cùng vá»›i Nguyệt Quang Tình Xuyên là ân ái thế nà o. Tám lần đột phá thất bại! Lẽ nà o ngươi tháºt còn muốn nghÄ© tá»›i lần thứ chÃn sao? Ta muốn nói, ngươi là vÄ©nh viá»…n thất bại! Là phế váºt mưá»i phần!"
Lúc nà y, thương thế Mạc Vũ cũng không phải rất nặng, đau nhất là vết thương ở trong lòng. Hắn trong lòng phẫn nộ cực kỳ, cũng không cam chịu, bị đạp trên ngực, có thể khiến sát tâm hắn tăng tới cao điểm nhất.
Hắn hai tròng mắt đầy tÆ¡ máu, thầm nghÄ©: "Ta không có khả năng thất bại, cho dù ta là ngưá»i thưá»ng cÅ©ng có thể lấy mạng ngươi, Lý Ẩn, ta muốn cho ngươi minh bạch võ giả NgÅ© Tạng Cảnh cÅ©ng sẽ bị ngưá»i thưá»ng đánh chết!"
NghÄ© đến liá»n là m, Mạc VÅ© còn có thể hoạt động tay trái, ống tay áo đột nhiên thoáng hiện má»™t thanh chá»§y thá»§ sắc bén!
Mạc VÅ© cùng Lý Ẩn mâu thuẫn rất lá»›n, vì thế để tá»± bảo vệ..., hắn bình thưá»ng có dấu vÅ© khÃ. Nguyên lai song phương chỉ là tiểu đả tiểu nháo, không tất yếu dùng đến vÅ© khÃ, thế nhưng lần nà y nháo lá»›n, Mạc VÅ© đã Ä‘iên cuồng đến quên cả háºu quả.
Khi Lý Ẩn thấy hà n quang chá»§y thá»§ thì cÅ©ng đã cháºm rồi! Chá»§y thá»§ trong tay Mạc VÅ© từ cổ chân hắn đâm và o, liá»n khởi lên má»™t chuá»—i huyết hoa!
"A! Ngươi dám đả thương ta!" Lý Ẩn giáºn dữ, giÆ¡ má»™t chân khác lên, muốn má»™t cước dẫm chết Mạc VÅ©.
"Ta không chỉ có muốn đả thương ngươi, ta còn muốn giết ngươi!" Mạc VÅ© rống to hÆ¡n, rút ra chá»§y thá»§, dá»±a và o má»™t cổ ý chÃ, thân thể bạo khởi, tránh thoát cái đạp cá»§a Lý Ẩn, đâm thẳng tá»›i hướng trái tim đối phương.
Lý Ẩn rất sợ! Bị hà nh vi Mạc VÅ© Ä‘iên cuồng cùng khà thế hung hãn áp bách khiến tứ chi như nhÅ©n ra, trong mắt toát ra thần sắc sợ hãi. Hắn từ nhỠđược nuông chiá»u, trên Thiên Môn Äảo không ngưá»i nà o dám khi dá»…, năm ngưá»i hạ nhân áp và o, cho dù thá»±c lá»±c cưá»ng hãn, nhưng không có trãi qua huyết lệ giáo huấn, thấy máu hắn chảy ra, trong lòng hoảng loạn, trong lúc nhất thá»i rÆ¡i và o trong má»™t loại hoảng loạn!
"Tam thiếu gia!"
"Cứu Tam thiếu gia..." PhÃa sau năm ngưá»i vá»™i và ng hô to, hướng ở đây vá»t tá»›i, Lý Ẩn nếu như bị giết, bá»n há» cÅ©ng sẽ bị Lý gia giết chết, đây chÃnh là chuyện liên quan đến tÃnh mệnh, nhất định phải xông và o!
"Nhá»› kỹ, ngươi là võ giả!" Äá»™t nhiên má»™t đạo thanh âm lạnh lùng truyá»n và o trong đầu Lý Ẩn, đưa hắn từ trong sợ hãi đả tỉnh.
"Giết không được ngươi, cÅ©ng phải cho ngươi tổn thương tháºt nhiá»u!" Mạc VÅ© trong lòng nảy sinh ác độc, mặc kệ Lý Ẩn nhãn thần biến hóa, chá»§y thá»§ đâm ra tốc độ nhanh hÆ¡n.
Äang khi chá»§y thá»§ sắp sá»a đâm và o nÆ¡i trái tim Lý Ẩn, đối phương đột nhiên hướng má»™t bên lướt ngang má»™t chút, chá»§y thá»§ chỉ đâm và o phế bá»™. Sau đó má»™t cổ khà tức nguy hiểm bạo phát, thiên lam sắc chân khà từ bên ngoà i thân Lý Ẩn khuếch tán, hình thà nh má»™t vòng năng lượng, Ä‘em Mạc VÅ© trá»±c tiếp đánh bay hÆ¡n mưá»i thước, ngã xuống đất.
"Khái khái!" Mạc VÅ© khó khăn đứng dáºy, bởi ná»™i tạng bị chân khà Lý Ẩn chấn thương, ho ra ngụm lá»›n tiên huyết, sắc mặt bắt đầu dần dần tái nhợt, thân thể lay động liên tục. Hắn nhìn chằm chằm Lý Ẩn nhãn thần như là muốn ăn thịt ngưá»i "Äáng tiếc, chá»§y thá»§ chỉ đâm và o phân ná»a phế bá»™ hắn."
Lý Ẩn bị vây ở háºu thiên NgÅ© Tạng Cảnh sÆ¡ cấp, có năng lá»±c ngoại phóng chân khÃ, vừa rồi bị Mạc VÅ© dá»a đến sợ, má»›i quên thi triển. Lúc được thanh âm kia nhắc nhở, tại lúc chỉ mà nh treo chuông liá»n nghÄ© tá»›i thá»±c lá»±c cá»§a chÃnh mình, bạo phát chân khà ngoại phóng công kÃch.
Lý Ẩn lòng còn sợ hãi đứng ở tại chá»—, nhìn Mạc VÅ© nhãn thần trà n ngáºp oán háºn, còn có dà y đặc đỠphòng. Cái miệng cá»§a hắn cÅ©ng chảy ra má»™t ngụm lá»›n tiên huyết, chân bị đâm thá»§ng, sau đó phế bá»™ thiếu chút nữa bị đâm thấu, thương thế cÅ©ng không nhẹ, nếu không phải là võ giả, là ngưá»i thưá»ng lúc nà y đứng cÅ©ng không đứng lên nổi.
"Tam thiếu gia!" Năm tên hạ nhân chạy tới, thì chiến đấu đã kết thúc, trong đó một gã thủ hạ tay mắt lanh lẹ, rất nhanh đỡ thân thể lay động của Lý Ẩn.
"Gả phế váºt nà y cư nhiên đả thương Thiếu Gia, quả thá»±c chết tiệt, chúng ta cùng tiến lên, giết hắn!" Má»™t gã thá»§ hạ ngoan lệ nói, dứt lá»i muốn xông và o.
Lúc nà y, má»™t đạo thân ảnh tá» sắc xuất hiện trước ngưá»i Lý Ẩn, chặn gả hạ nhân muốn xông ra ngoà i . Ngưá»i tá»›i là má»™t vị trung niên nhân mặc tá» y, mặt lạnh lùng như băng, khà thế ná»™i liá»…m, thế nhưng khà chất tôn quý cÅ©ng tá»± nhiên mà phát ra, là m cho có má»™t loại áp lá»±c cưá»ng đại. Tên gá»i "Lý Huy ", là thân đệ đệ cá»§a Lý gia gia chá»§.
"Nhị thúc!" Lý Ẩn thấy Tá» y nhân, kinh ngạc nói, không khá»i nghÄ© đến thanh âm trong đầu vừa rồi.
"Huy đại nhân!" Ngưá»i muốn lao ra giáo huấn Mạc VÅ© cÅ©ng Ä‘á»u đình chỉ cước bá»™, cúi đầu cung kÃnh nói.
"Hôm nay việc dừng ở đây." TỠy Lý Huy lạnh lùng nói.
"Thế nhưng! Cái phế váºt nà y đả thương ta, thúc thúc lẽ nà o lại thiên vị ngoại nhân?" Lý Ẩn nuốt không trôi ngụm khẩu khà nà y, chỉ và o Mạc VÅ©, nghiến răng nghiến lợi nói.
Lý Huy nhÃu mà y, hóa thà nh má»™t đạo tá» sắc vòng cung, xuất hiện phÃa sau Lý Ẩn, tay chưởng chụp xuống, Ä‘em hắn đánh ngất, sau đó nói: "Äem Tam thiếu gia trở vá». "
"Dạ! dạ..." Năm ngưá»i sợ hãi cúi đầu đáp, vá»™i và ng nâng Lý Ẩn té xỉu lên, hướng vá» phá»§ đệ gia tá»™c chạy Ä‘i...
Bảo há»™ Thiếu Gia không được, hÆ¡n nữa trá»±c tiếp bị đệ đệ gia chá»§ Huy đại nhân thấy được, lá»—i nà y cÅ©ng không nhá», đối phương không có nghiêm phạt tại hiện trưá»ng, đã là không tệ, bá»n há» cÅ©ng không dám nói nhiá»u.
Nhìn Lý Ẩn bị mang Ä‘i, Mạc VÅ© mặc kệ không lên tiếng, chỉ là bình thản nhìn chằm chằm và o tá» y Lý Huy nà y. Hắn không có thá»±c lá»±c, hiện tại quyá»n chá»§ đạo tại đối phương, sốt ruá»™t cÅ©ng vô dụng, không bằng đợi đối phương phản ứng.
Lý Huy thấy Mạc VÅ© tình tá»± không có biến hóa quá lá»›n, trong mắt hiện lên má»™t tia thần sắc khác nhau: "Gặp chuyện không sợ hãi, là mầm móng căn cÆ¡ luyện võ tháºt là tốt."
Dứt lá»i, Lý Huy nhìn thoáng qua rừng cây phÃa sau Mạc VÅ©, trung tâm phiến rừng cây có má»™t đạo nhân ảnh như ẩn như hiện. Chợt, Lý Huy xoay ngưá»i không có và o trong rừng ráºm, biến mất trong tầm mắt Mạc VÅ©.
"CÅ©ng có nghe nói Lý gia Lý Huy là m việc quả Ä‘oán, không chút nà o dây dưa, xem ra tháºt đúng là như váºy. Äối phương thá»±c lá»±c thá»±c sá»± rất đáng sợ, xem khà thế coi như ngưá»i thưá»ng, thế nhưng tốc độ xuất thá»§ cÅ©ng tương đối khoa trương!" Mạc VÅ© tá»± lẫm bẫm.
Bình thưá»ng hắn cùng Lý Ẩn Ä‘á»u là mâu thuẫn nhá», chưa từng có gặp qua Lý Huy loại võ giả thá»±c lá»±c mạnh nà y, lần đầu gặp thấy, khiến hắn minh bạch võ giả cùng ngưá»i thưá»ng thá»±c sá»± chênh lệch rất lá»›n!
"Quản hắn sau nà y thế nà o, hiện tại vá» nhà trước đã!" Nhìn má»™t chút mặt trá»i đỠsắp sá»a hạ xuống, Mạc VÅ© lau vết máu má»™t bên khóe miệng, lắc đầu, là m ra má»™t cái khuôn mặt tươi cưá»i tá»± nháºn là hà i lòng, hướng phương hướng nhà mình Ä‘i đến...
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Hina
Chữ ký cá»§a Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
29-06-2012, 02:37 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Thôn Thiên Äại Äế
Tác Giả: Mộng Phi Thiên
Quyển I: Thiếu niên chà bay cao
Chương 2: Thôn Thiên Phách Hoà ng Long.
Convert: MinhChu
Dịch: MinhChu
Nguồn: Kiếm Hiệp Lâu
Thiên Môn Äảo tối xa xôi ở phương bắc, trung ương xanh mượt mạch Ä‘iá»n, hà ng rà o cây khô vây lấy ba gian nhà tranh nhá» kiến tạo song song, đây là nÆ¡i Mạc VÅ© cùng cha nuôi Mạc Phà m ở. Äối vá»›i Mạc Phà m mà nói, nhà tranh nà y là tiếp cáºn tá»± nhiên nhất, tháºt xa hoa hưởng thụ.
Mạc VÅ© ná»™i tạng đã bị chân khà Lý Ẩn chấn kÃch, nếu không phải đối phương vá»™i và ng xuất kÃch, hắn có khả năng bị má»™t kÃch đánh chết, chỉ là hiện tại hắn là đang chịu đựng Ä‘au nhức, Ä‘i trở vá» nhà . Hắn lung lay lảo đảo đẩy cá»a hà ng rà o ra, má»™t cổ mùi thịt đã lâu truyá»n và o trong mÅ©i.
Mạc VÅ© hÃt tháºt sâu hút má»™t ngụm hương vị, say sưa nói: "Có thịt là tốt rồi a!"
Mạc Phà m là má»™t nông dân hán tá», ruá»™ng đất hÆ¡n mưá»i mẫu, chá»§ yếu trồng rau dưa, cÅ©ng đủ hai ngưá»i ăn, thế nhưng bình thưá»ng muốn ăn thịt, cÅ©ng rất khó. Bởi vì hà ng năm ngoại trừ sinh hoạt cần thiết, Mạc Phà m sẽ dùng Ä‘a số tà i sản nà y cho Mạc VÅ© đổi lấy thư tịch, cuối cùng dưỡng thà nh Mạc VÅ© có năng lá»±c đã gặp qua là không quên được.
Mạc VÅ© hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Ä‘em tình tá»± không tốt che giấu, táºn lá»±c ngay thẳng sống lưng, chịu đựng trong ngá»±c Ä‘au đớn, cả tiếng la lên nói: "Lão ba, ta đã vá» rồi!"
Nói xong, hắn Ä‘i và o trù phòng nhà tranh ở trung ương. Bên trong ngoại trừ thiết bị là m cÆ¡m, chÃnh giữa có má»™t cái bà n tròn phong cách cổ xưa, hai cái ghế gổ, trên bà n tròn rất đơn giản Ä‘ang dá»n ra ba bốn cân thịt heo kho tà u, hÆ¡n hai mươi cái bánh mà n thầu trắng như tuyết.
Thịt heo kho tà u Ä‘ang bốc hÆ¡i, hương khà tá»a ra bốn phÃa, hồng quang chiếu sáng, rÆ¡i ra dầu mở trÆ¡n dÃnh trên bà n, có vẻ mê ngưá»i phi thưá»ng.
"Trở vỠvừa đúng lúc, chân thịt heo kho tà u vừa xong." Một đạo thanh âm rỗn rãng vang lên.
Mạc Phà m, má»™t thân vải bố mà u xám, vóc ngưá»i khôi ngô, râu ria xồm xà m, tóc Ä‘en lá»™n xá»™n ở trên đầu, lông mà y ráºm mắt to. Ngưá»i bình thưá»ng mà thấy, sẽ có má»™t cái ý niệm thứ nhất trong đầu đó là mưá»i phần đại quê mùa. Lúc nà y, hắn đầy tay dầu mở, trong tay cầm má»™t cái đại hắc oa.
Khi Mạc VÅ© há»i lại chuyện ngà y xưa, Mạc Phà m đã nói hắn là được nhặt được, vừa má»›i đầu nghe váºy Mạc VÅ© trong lòng khó tránh khá»i có chút mất mát, thế nhưng cùng dưỡng phụ sinh hoạt thá»i gian dà i, cÅ©ng đã Ä‘em việc mình là cô nhi nà y cháºm rãi phai nhạt, Ä‘em Mạc Phà m trở thà nh lão ba chân chÃnh cá»§a hắn.
Nhìn lão ba Ä‘ang báºn rá»™n là m cÆ¡m, Mạc VÅ© trong lòng ấm áp, tại bên ngoà i vô luáºn đã bị nhiá»u á»§y khuất, nhưng vừa vỠđến nhà , thấy lão ba tháºt thà chất phác, cái loại cảm giác áp lá»±c nà y hạ thấp đến cá»±c Ä‘iểm.
Mạc Phà m buông đại hắc oa xuống, xoa xoa ở trên ngưá»i bà n tay to trà n đầy dầu mở, sau đó lấy ra hai bầu hÆ¡n má»™t cân rượu cao lương đặt lên bà n, thanh âm rá»—n rãng nói: "Má»›i vừa cùng lão Vương hà ng xóm đổi hai vò rượu ngon, cùng nhau uống Ä‘i a!"
"Lão ba! Ngưá»i không phải không cho con uống rượu sao?" Mạc VÅ© kinh ngạc nói: "Ngưá»i nói sau khi uống rượu, lý trà cá»§a ngưá»i ta sẽ bị che má», ngà y hôm nay là m sao thế?"
Mạc Phà m vươn bà n tay to như cái quạt đè Mạc VÅ© ngồi ở trên má»™t cái ghế: "Con ngưá»i không có khả năng suốt Ä‘á»i Ä‘á»u lý trà như váºy, có lúc hồ đồ má»™t lần có sao đâu? Má»™t câu thôi, uống hay không uống?"
"Uống!" Mạc VÅ© nhếch miệng cưá»i nói.
Trong mưá»i sáu năm, Mạc Phà m rất Ãt dạy dá»— Mạc VÅ©, Ä‘á»u là theo tá»± hắn mà trưởng thà nh, để tá»± hắn phán Ä‘oán đúng sai cùng thiện ác, cÅ©ng dưỡng thà nh Mạc VÅ© là m theo ý mình, có tư tưởng độc láºp. Theo năm tháng Mạc VÅ© cà ng lúc cà ng lá»›n, hai ngưá»i nói là phụ tá», nhưng cÅ©ng như bằng hữu. CÅ©ng chỉ có thá»i gian ở tại nhà , Mạc VÅ© má»›i không có áp lá»±c "Phế thể" gây cho chÃnh mình.
Má»™t đôi phụ tá», ngụm lá»›n ăn thịt, ngụm lá»›n uống rượu, thẳng đến trên bầu trá»i trăng rằm cao vút, phồn tinh Ä‘iểm Ä‘iểm.
"Phù phù!"
Mạc VÅ© vô lá»±c ngã xuống đất, dá»±a và o chân bà n tròn, hai mắt có chút má» sương, trầm mặc không nói. Lão ba không cho phép Mạc VÅ© uống rượu, thế nhưng cÅ©ng không có khả năng má»—i ngà y Ä‘á»u nhìn chừng hắn, vì thế có lúc Mạc VÅ© len lén uống chút rượu, má»™t cân rượu cao lương, hắn cÅ©ng là chưa say.
Má»™t cân rượu cao lương lót bụng, Mạc Phà m sắc mặt như thưá»ng, hắn dá»±a lưng và o má»™t bên Mạc VÅ©, ngồi trên mặt đất, lấy ra má»™t lá» dược, nói: "Chỉ Äông Dược."
"Xem ra, lão ba Ä‘á»u đã biết." Mạc VÅ© trong lòng khổ sáp, sau đó khoát tay áo nói: "Không ăn thua, má»™t chút thương tÃch nhá», qua và i ngà y sẽ tốt thôi."
"Tiểu tá» tùy ngươi!" Mạc Phà m Ä‘em dược bình ném và o trong lòng Mạc VÅ©, sau đó nói: "Là m phế thể võ đạo, Ä‘i tá»›i thế giá»›i nà y hối háºn sao?"
Mạc VÅ© nhìn xuyên qua cá»a sổ, nhìn bầu trá»i đêm trăng rằm, nói: "Không có gì mà phải hối háºn, việc đã đến nước nà y, con có thể là m chÃnh là cải biến váºn mệnh cá»§a con, mà không phải nghÄ© hối háºn hay không hối háºn."
Hà i tá» nghèo khó đã sá»›m lo liệu, mang trên ngưá»i cái danh đầu "Phế thể" Mạc VÅ© thà nh thục lại cà ng nhanh, tư duy cÅ©ng không giống như ngưá»i bình thưá»ng.
"Tốt! Tốt! Con nhất định sẽ thà nh công, trở thà nh đại nhân váºt sau đó cấp cho lão ba và i mẫu ruá»™ng, ta muốn trồng nhiá»u loại dưa và trái cây." Mạc Phà m cưá»i giÆ¡ lên bà n tay to, đại lá»±c phát trên vai Mạc VÅ©, vổ cho hắn nhe răng nhếch miệng.
Sau đó? Trầm mặc! Hai ngưá»i Ä‘á»u rất trầm mặc...
Cùng nhau sinh sống mưá»i sáu năm, Mạc VÅ© biết lão ba cái loại biểu đạt cá»§a nam nhân bất thiện nà y, vì thế lấy chuyện ăn uống linh đình để cho hắn vui vẻ, ăn xong uống qua, hắn trong lòng xác thá»±c không có suy sụp.
Mạc Phà m nhìn bầu trá»i đêm phÃa xa, hai tròng mắt toát ra thần sắc hồi ức: "Nhoáng lên đã mưá»i sáu năm! Ngươi cÅ©ng thà nh niên rồi, ngà y hôm nay là nên để ngươi biết bà máºt cá»§a ngươi. Năm ấy ta nhặt được ngươi, bên cạnh cá»§a ngươi còn có má»™t tiểu hồ lô cùng má»™t tá» giấy nhá», trên tá» giấy nói khi ngươi mưá»i sáu tuổi thì, ta Ä‘em tiểu hồ lô giao cho ngươi, tên cá»§a ngươi cÅ©ng là ghi ở trên đó."
Nói xong, hắn từ trong lòng xuất ra một cái tiểu hồ lô, cùng với một tỠgiấy nhỠố và ng, đưa cho Mạc Vũ.
"Tiểu hồ lô?" Mạc VÅ© tiếp nháºn váºt nhá» nà y.
Xuyên thấu qua Nguyệt Quang hôn ám, hắn thấy tiểu hồ lô nà y cở bằng ngón cái, toà n thể mà u xám, nhìn không chá»›p mắt. Có má»™t sợi tÆ¡ mà u xám xuyên qua hồ lô, rất giống tiểu váºt phẩm trang sức mang tại trên cổ.
Mạc VÅ© mở ra tá» giấy nhá», thư viết: "Mưá»i sáu năm sau, Ä‘em hồ lô đưa cho VÅ©."
Mạc VÅ© lúc trước thụ thương, trên tay có vết máu, lúc ăn, cÅ©ng không có rá»a sạch qua vết máu. Khi hắn cầm lấy tá» giấy, tá» giấy nhá» nà y đột nhiên toả ra thanh quang nhà n nhạt, hấp thụ máu cá»§a hắn, nguyên bản có chữ viết ở mặt trái hiển hiện ra chữ nhá» huyết sắc: "VÅ©, Ä‘em máu cá»§a ngươi nhá» trên Cá»u Diệu Hồ Lô, tất cả sẽ biết được."
"Còn có chữ!" Mạc Phà m thấy tá» giấy trong tay Mạc VÅ© xuất hiện chữ nhá», kinh ngạc nói.
Sau đó hắn coi như nghÄ© tá»›i cái gì, đứng lên hướng ngoà i cá»a Ä‘i ra: "Tiểu VÅ©, lão tá» ta cÅ©ng không thể nhìn bà máºt cá»§a ngưá»i khác."
"Chá»› Ä‘i lão ba, con là con cá»§a ngưá»i, chúng ta cùng nhau xem thá» có cái gì." Mạc VÅ© vá»™i và ng nói.
"Quên Ä‘i, có nhìn hay không đối vá»›i ta cÅ©ng không có chá»— tốt, ta là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, đối vá»›i những ... nà y không có hứng thú, má»›i uống chút rượu, Ä‘i ra ngoà i tản bá»™ má»™t lát, tiểu tá» ngươi tá»± xem Ä‘i!" Mạc Phà m cưá»i nói, sau đó bước nhanh Ä‘i ra khá»i nhà tranh.
"Lão ba quá cố chấp!" Mạc VÅ© lắc đầu, sau đó nhìn tiểu hồ lô trong tay, tá»± nói má»™t mình: "Váºy thá» xem, ta cÅ©ng muốn nhìn thá» có cái gì bà máºt."
Nói xong, Mạc VÅ© cố sức khái má»™t cái, ho ra nhè nhẹ máu, ná»™i tạng bị thương đối vá»›i hắn ngưá»i bình thưá»ng, không có thể là vết thương nhẹ như váºy, ... Ãt nhất ... phải mấy tháng má»›i có thể khôi phục.
TÆ¡ máu phun ra trên tiểu hồ lô, má»™t sợi tÆ¡ máu từ cái khe hồ lô tiến và o. Äá»™t nhiên tiểu hồ lô tản mát ra cưá»ng liệt há»a hồng sắc quang mang, thoáng cái chiếu sáng toà n bá»™ nhà tranh hôn ám!"Cá»u Diệu" hai chữ phân biệt từ hai cái tiểu viên cầu trên hồ lô hiện lên.
"Cá»u Diệu Hồ Lô! Nhìn trà ng cảnh nà y rất giống linh bảo nháºn chá»§, trong sách có ghi chép, chỉ có Vương Khà hoặc là linh bảo đẳng cấp cao hÆ¡n má»›i đạt đến nháºn chá»§!" Mạc VÅ© kinh ngạc nói, hai tay Ä‘ang cầm tiểu hồ lô, rất sợ hồ lô bay Ä‘i mất.
Äá»™t nhiên, má»™t cổ hấp lá»±c kéo tá»›i, Mạc VÅ© hai mắt ngất Ä‘i, ý thức bị kéo và o trong má»™t cái không gian không hiểu.
Sau má»™t khắc, Mạc VÅ© liá»n cảm giác được ý thức mình tăng cưá»ng đến vô cùng lá»›n, hình như nắm trong tay phương không gian rá»™ng vô biên nà y, tất cả tình huống bên trong hắn Ä‘á»u biết hiểu, hÆ¡n nữa hắn Ä‘á»u có thể dá»… dà ng khống chế.
Phiến không gian nà y tương đối lá»›n, Ãt nhất cÅ©ng có má»™t nghìn ki-lô-mét vuông, Mạc VÅ© cảm giác trong hồ lô nà y không gian cư nhiên so vá»›i Thiên Môn Äảo diện tÃch Ä‘á»u lá»›n!
HÆ¡n nữa tại đây chá»— không gian sát biên giá»›i, còn có má»™t cái Ä‘iá»u cá»±c nóng há»a ti phiêu tán, cà ng che giấu không gian ngoại vi, là m cho cảm giác phiến không gian nà y còn có khả năng kéo dà i ra. Tại đây trong không gian rá»™ng nà y, chỉ có má»™t cái ngá»c bình nhá» thúy lục sắc bằng nắm tay cùng vá»›i má»™t bản thư tịch ố và ng phiêu phù.
"Trong không gian có thể rá»™ng thêm, không thể nà o? Ta cư nhiên nghe được chỉ có trong truyá»n thuyết má»›i có thể tồn tại Tôn KhÃ!" à thức Mạc VÅ© nhảy ra không gian hồ lô, hai tròng mắt mở ra, kinh ngạc há miệng tà ng hoạt.
Huyá»n Hoà ng đại thế giá»›i linh bảo được chia là m bảy cấp, từ thấp đến cao phân biệt là : Linh KhÃ, Hồn KhÃ, Vương KhÃ, Tôn KhÃ, Tổ KhÃ, Thánh KhÃ, Hoà ng Khà ( Äế Binh ).
Trên Thiên Môn Äảo linh bảo tốt nhất là trấn tá»™c chi bảo cá»§a Nguyệt Quang gia tá»™c, má»™t thanh Hồn Khà bảo kiếm. Thiên Môn Äảo tin tức quá Ãt, Mạc VÅ© chỉ biết được xác thiết năng lá»±c Linh KhÃ, Hồn KhÃ, Vương Khà ba loại linh bảo.
Vương Khà khởi đầu liá»n có khà linh, võ giả thông qua lấy máu nháºn chá»§, tại trên Vương Khà đã có tinh thần lạc ấn cá»§a mình, thi triển rất thuáºn lợi, hÆ¡n nữa cÅ©ng không dá»… dà ng mất Ä‘i, bởi vì cótinh thần lạc ấn, có thể cảm giác được phương vị cá»§a Vương KhÃ.
Äối vá»›i Tôn KhÃ, Mạc VÅ© chỉ biết má»™t chút tin tức, đó chÃnh là nó tá»± có không gian bên trong.
Trên báºc Tôn KhÃ, hắn cà ng tuyệt không thể lý giải, thế nhưng linh bảo trong truyá»n thuyết, chỉ có thể nói là nghe danh chứ không thể thấy táºn mắt.
"Nhìn Ä‘i nhìn lại, tiểu hồ lô nà y lại là má»™t cái bảo bối, bên trong không gian lá»›n như váºy, Ä‘em Thiên Môn Äảo trang hạ trong đó Ä‘á»u khả dÄ©, không chừng cÆ¡ há»™i bên trong sẽ có thể khiến ta trở thà nh võ giả." Mạc VÅ© hưng phấn nói, ý thức lần thứ hai liên thông vá»›i ná»™i bá»™ không gian hồ lô, thá»±c nghiệm và i lần, rốt cục nắm giữ được năng lá»±c cá»§a Cá»u Diệu Hồ Lô.
Hiện nay, Mạc VÅ© chỉ phát hiện được má»™t cái công năng cá»§a Cá»u Diệu Hồ Lô, đó chÃnh là có thể váºn chuyển đại lượng váºt phẩm không có sá»± sống, vô luáºn nhiá»u Ãt bao nhiêu, trá»ng lượng tiểu hồ lô nà y vẫn như cÅ© bất biến, phi thưá»ng nhẹ, rốt cuá»™c có thể tùy thân mang theo má»™t cái trữ váºt không gian lá»›n.
Hắn tỉ mỉ quan sát, phát hiện khả năng Cá»u Diệu Hồ Lô có tổn thương rất lá»›n, bởi vì tại bên ngoà i da hồ lô hôi sắc có mấy cái vết rách không thể lau xóa, hÆ¡n nữa trong không gian sát biên giá»›i chá»— há»a diá»…m ti hắn cÅ©ng vô pháp Ä‘iá»u động, bên trong khà linh cÅ©ng không có xuất hiện. Mạc VÅ© suy Ä‘oán Cá»u Diệu Hồ Lô nà y có nhiá»u loại uy năng, mà mình chỉ có thể phát huy công năng trữ váºt mà thôi.
Bất quá có thể trữ váºt đã là công năng tương đương cưá»ng đại rồi, ... Ãt nhất ... Trên Thiên Môn Äảo sẽ không có loại linh bảo khả dÄ© chứa đựng đại lượng váºt phẩm nà y.
Mạc VÅ© Ä‘em hai kiện váºt phẩm trong Cá»u Diệu Hồ Lô xuất ra, má»™t cái ngá»c bình nhá» mà u xanh biếc, má»™t quyển công pháp ố và ng 《 Äại Lá»±c Băng Quyá»n 》.
Hắn láºt qua láºt lại bản công pháp, má»™t phong thư tại khe sách, láºp tức hiện ra trước mắt, lá»™ ra má»™t cổ khà tức tuế nguyệt, viết: "VÅ© tá»± mở "
"Ngưá»i viết thÆ¡ rốt cuá»™c là ai? Chẳng lẽ là phụ mẫu ta?" Mạc VÅ© lẫm bẫm, hÆ¡i kinh ngạc mở ra thư tÃn.
Thư viết: "Vũ, ngươi có Thái Âm Thánh Thể bổn nguyên, còn có Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch. Cứu kỳ nguyên nhân, theo thực lực cà ng mạnh, ngươi sẽ biết được."
"Ngươi sinh ra vốn là Thái Âm Thánh Thể, sau đó bị chÃn tên cưá»ng giả Ä‘em chÃn mươi chÃn phần trăm Thái Âm bổn nguyên trong cÆ¡ thể hút Ä‘i, phân biệt rót và o trong cÆ¡ thể chÃn anh nhi thiên phú cá»±c cao. Mà trong cÆ¡ thể cá»§a ngươi lại chỉ còn lại có má»™t phần trăm Thái Âm bổn nguyên, còn chÃn ngưá»i khác Ä‘á»u tá»± có mưá»i phần trăm, bá»n há»..."
"Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch không kém gì Thái Âm Thánh Thể, thế nhưng lại bị phong ấn..."
Mạc VÅ© từ trong thư đã biết tin tức vá» Thái Âm Thánh Thể, còn có chÃn vị Thái Âm thân thể khác nữa, cÅ©ng không có nói đến sinh thế cá»§a hắn.
Mạc VÅ© ngồi ở trên giưá»ng, trong tay cầm cái lục sắc ngá»c bình nhá» kia, tá»± nói thầm: "Chỉ cần ta Ä‘em Thái Âm bổn nguyên cá»§a chÃn ngưá»i hắn hấp thụ, thì có thể thà nh tá»±u Thái Âm Thánh Thể. Trong thư nói, Thái Âm Thánh Thể là thể chất nhân tá»™c cá»±c mạnh, đại thà nh là có thể đạt tá»›i vô địch dưới Äại đế!"
"Nhân tá»™c đại đế! Lẽ nà o là vô cá»±c đại đế nắm giữ Cà n Khôn, khai sáng võ đạo văn minh sá», tồn tại như Thần sao? Nguyên lai ta không phải là phế thể, mà là có thể thà nh tá»±u thể chất cá»±c mạnh a!"
"Mưá»i sáu năm trước rốt cuá»™c xảy ra chuyện gì? Phụ mẫu ta còn sống không? Cướp Ä‘i cá»§a ta gì đó, còn có thể khiến ta cùng vá»›i phụ mẫu ly tán, chÃn tên cưá»ng giả vì sao xuất thá»§? Việc nà y nhất định liên quan đến sinh thế cá»§a ta."
"Tại thế giá»›i đây vÅ© lá»±c vi tôn, chỉ có thá»±c lá»±c mạnh mẽ má»›i có thể cởi ra bà ẩn năm đó, muốn nhanh chóng trở thà nh cưá»ng giả, ta phải lấy lại chÃn mươi chÃn phần trăm Thái Âm bổn nguyên."
"Chá»— ở cá»§a chÃn vị Thái Âm thân thể là chÃn thế lá»±c lá»›n ta đã biết, hiện tại chÃnh yếu là phải trở thà nh võ giả, má»›i có thể thá»±c hà nh kế hoạch cá»§a ta. Chỉ cần thức tỉnh Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch, là có thể trở thà nh võ giả!"
Mạc VÅ© mở ra nắp bình cá»§a ngá»c bình nhá» xanh biếc, má»™t cổ vị đạo khiến ngưá»i ta hoa mắt thần mê quá»· dị đầy rẫy toà n bá»™ nhà tranh, khiến cho hắn say mê nhắm hai mắt lại.
Hắn hình như thấy má»™t vòng trăng sáng tròn giắt qua bên ngưá»i, tản mát ra nhà n nhạt quang vá»±ng nhÅ© bạch sắc, hÆ¡i cảm giác âm hà n truyá»n đến tứ chi bách hà i hắn, mát mẻ tuyệt vá»i, khiến hắn như trầm luân trong đó.
Mạc VÅ© mở ra hai tròng mắt, rất nhanh lắc đầu, ngạc nhiên phi thưá»ng: "Tháºt là đáng sợ! Linh Ä‘an nà y cư nhiên khiến ta sản sinh ra ảo giác! Ta nếu như cứ say mê trong đó, không chừng sẽ té xỉu tại trong dược hương, bị huyá»…n thuáºt khốn tá»! Äây rốt cuá»™c là cái linh Ä‘an gì? Quá»· dị như váºy! Nhưng lại là m cho có má»™t loại cảm giác như nguyệt quang di động quanh thân."
"Trong thư nói, bởi vì Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch cá»§a ta bị phong ấn, Thái Âm bổn nguyên quá Ãt, trong cÆ¡ thể trái lại bị ảnh hưởng kinh mạch, vì thế vô pháp ngưng tụ chân khà toà n, thà nh không được võ giả. Chỉ cần nuốt viên linh Ä‘an nà y, thức tỉnh huyết mạch, thể chất được cải thiện, là có thể thà nh tá»±u võ giả."
Mạc VÅ© Ä‘em linh Ä‘an trong bình đổ ra, má»™t viên trong suốt trong sáng, hình như tiểu nguyệt lượng tá»± trong linh Ä‘an tại tâm tay hắn chìm nổi. Hương khà trà n ngáºp hÆ¡n mưá»i thước, có thể khiến cho ba gian nhà tranh cá»§a Mạc VÅ© vây kÃn má»™t mảnh nguyệt quang lá»±c, tại đây ban đêm không hiện ra vẻ cÅ© nát, trái lại có loại cảm giác như má»™ng ảo.
Trong thư tịch có ghi chép, linh Ä‘an dược liệu chia là m bảy phẩm giai, từng phẩm giai chia là m: sÆ¡, trung, cao giai. Từ thấp đến cao phân biệt là : Phà m Phẩm, Tông Phẩm, Vương Phẩm, Tôn Phẩm, Tổ Phẩm, Thánh Phẩm, Hoà ng Phẩm ( Äế Phẩm ).
"Huyá»…n thuáºt? Má»™t loại linh Ä‘an trong truyá»n thuyết má»›i có thể tồn tại! Nghe nói Thiên Môn Äảo linh Ä‘an tốt nhất cÅ©ng bất quá là cao giai Phà m Phẩm, linh Ä‘an nà y Ãt nhất cÅ©ng là Tông Phẩm, khả năng sẽ cà ng cao, ngưá»i cho ta váºt nà y nói sÆ¡ lược! Nhanh lên ăn linh Ä‘an, trì trá»… tất sinh biến." Mạc VÅ© thầm nghÄ© thế, liá»n Ä‘em linh Ä‘an như tiểu nguyệt lượng ném và o trong miệng.
Hắn khoanh chân ở trên giưá»ng, linh Ä‘an nháºp khẩu liá»n biến hóa, má»™t cổ năng lượng thanh lương sảng khoái mạnh mẽ tiến và o trong bụng hắn.
Tà i sản của Hina
29-06-2012, 02:37 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Thôn Thiên Äại Äế
Tác Giả: Mộng Phi Thiên
Quyển I: Thiếu niên chà bay cao
Chương 3: Huyết mạch thức tỉnh!
Convert: MinhChu
Dịch: MinhChu
Nguồn: Kiếm Hiệp Lâu
Linh đan hóa thà nh một cổ năng lượng nhũ bạch sắc chạy à o và o tiểu phúc Mạc Vũ, hắn cảm giác được trong bụng đột nhiên quặn đau, hình như có một thanh lợi kiếm muốn xuyên thấu da thịt gân cốt. Mà lúc nà y, lấy rốn Mạc Vũ là m trung tâm, hiện ra một cái phong ấn quỷ dị.
Phong ấn nà y là ba hắc sắc tiểu viên hoà n, lấy rốn Mạc Vũ là m trung tâm, một hoà n lại một hoà n, từng viên hoà n có vô số phù văn quỷ dị cấu thà nh, là m cho có một loại cảm giác âm thâm, hình như ba hắc sắc nguyệt lượng đây đó từng vòng, trấn áp vạn cổ ma đầu!
Phong ấn hiện lên, năng lượng nhũ bạch sắc cũng tùy theo hiện lên trên da Mạc Vũ, hình thà nh một thanh tiểu kiếm nhũ bạch sắc, trực tiếp đâm tới tằng ngòai cùng, hắc sắc nguyệt lượng phong ấn lớn nhất.
"Äau quá!" Khi năng lượng tiểu kiếm đâm và o vòng tròn phong ấn thì, song quyá»n Mạc VÅ© nắm chặt, thái dương gân xanh bạo khởi, đầu đầy mồ hôi, thân thể cÅ©ng bắt đầu chảy ra mồ hôi.
"Nhẫn! Bất quá là má»™t Ãt Ä‘au đớn, chỉ cần chống đở được, ta có thể trở thà nh võ giả!" Mạc VÅ© cắn răng kiên trì, tÃn niệm kiên định.
Theo mÅ©i kiếm năng lượng tiểu kiếm đâm phá má»™t cái phù văn quá»· dị trong vòng tròn lá»›n, tiểu kiếm đâm và o hắc sắc viên hoà n trong phong ấn, má»™t đạo hắc khà từ lá»— chân lông toà n thân Mạc VÅ© trà n ra, má»™t cổ hung hãn cùng cao quý tương hợp khà thế từ trong cÆ¡ thể Mạc VÅ© trà n ra, hình như là hoà ng giả xuất thế váºy!
"A..."
Tiểu kiếm đâm và o viên hoà n phong ấn cà ng ngà y cà ng nhiá»u, có thể khiến cho toà n thân Mạc VÅ© rung động, mồ hôi lạnh tuông ra như mưa, toà n bá»™ thân thể Ä‘á»u bị nghìn vạn lần Ä‘ao kiếm băm nhá», thống khổ, không khá»i cả tiếng la lên.
"Nhẫn! Lão ba nói, chịu được khổ trong khổ, má»›i là ngưá»i trên ngưá»i. Ta nhất định nhẫn nhịn cố qua, nhất định!" Äau nhức bay lên, ý thức Mạc VÅ© Ä‘á»u có vẻ không rõ, thế nhưng vẫn như cÅ© không buông tha, nghị lá»±c không giảm Ä‘i, trái lại cà ng ngà y cà ng kiên định.
Mưá»i sáu năm qua, võ đạo phế váºt truyá»n ra trên Thiên Môn Äảo, cư dân tất cả Ä‘á»u biết, nếu như Mạc VÅ© không phải là má»™t tà i tá», mà chỉ là nông dân, thì cÅ©ng không ai sẽ để ý. Nhưng hắn cÅ©ng không cam chịu, từ nhá» có trà lá»±c hÆ¡n ngưá»i, Ä‘á»c nhiá»u sách vở, tà i văn chương hÆ¡n ngưá»i như váºy cà ng thể hiện ra chá»— thiếu hụt võ đạo cá»§a hắn. Bị rất nhiá»u ngưá»i chỉ trá», bị nhiá»u ngưá»i trà o phúng "Chỉ số thông minh cao nhưng là trẻ em đần độn" .
Tại đây lá»i đồn nổi lên bốn phÃa, trong hoà n cảnh bị trà o phúng không ngừng, trái lại dưỡng thà nh cho hắn sá»± nhẫn nại tÃnh dai cưá»ng hãn.
Thá»i gian rất ngắn, bất quá chỉ má»™t phút đồng hồ, nhưng coi như sống má»™t ngà y bằng má»™t năm, má»™t giây Ä‘á»u giống như dà i dằng dặc má»™t ngà y đêm váºy, thống khổ! Mạc VÅ© móng tay nắm trong nắm tay hãm sâu và o lòng bà n tay, lợi răng bị cắn chặt đến xuất huyết, toà n bá»™ thân thể bị hắc khà bao vây.
Hắn trong cÆ¡ thể khà thế cao quý hung hãn cà ng ngà y cà ng cao lên, nguyên tại bên nhà tranh có và i chú chim sẽ nhá» Ä‘á»u vạn phần kinh khá»§ng mà bay ra xa cả cây số, không dám quay đầu lại. Các con chuá»™t Ä‘ang hoạt động tại đồng ruá»™ng lại cà ng tiến và o sâu trong động, ôm đầu nằm tại chá»—, không dám ngẩng đầu lên. Tháºm chà má»™t Ãt muá»—i mòng Ä‘á»u bị khà thế nà y áp bách mà rÆ¡i xuống mặt đất, khó có thể đứng lên.
Lấy nhà tranh là m trung tâm, trong phương viên trăm mét sinh váºt có thể đà o sinh đã toà n bá»™ chạy mất, trốn không thoát Ä‘á»u là lÅ©i trên mặt đất, coi như Ä‘ang đối mặt vá»›i thiên thần hạ phà m a!
Mà Lão ba Mạc Phà m cÅ©ng đạm nhiên đứng cách nhà tranh hÆ¡n hai mươi thước, hung hãn uy áp nà y đối vá»›i hắn như là thùng rá»—ng kêu to! Nguyên bản thần thái tháºt thà chất phác, lúc nà y hắn cÅ©ng có vẻ như thần bà hư huyá»…n!
Cảm thụ được trong phòng khà thế cà ng ngà y cà ng trướng cao, ánh mắt Mạc Phà m lộ ra thần sắc hưng phấn: "Tiểu Vũ, thức tỉnh a!"
Äang lúc Mạc VÅ© nhẫn nại chịu Ä‘au đớn, má»™t cổ năng lượng hoà ng kim chói mắt từ bụng trống rá»—ng sản sinh, lưu thông trong khà quản hắn, trá»±c tiếp từ Ä‘Ãnh đầu đến cổ há»ng. Hắn cảm giác cổ há»ng lạt lạt, có loại dục vá»ng muốn phát tiết tất cả phẫn ná»™.
Kim sắc năng lượng toà n bá»™ tÃch góp đến cổ há»ng hắn, hắn không thể kiá»m chế được, mở miệng lá»›n, bạo rống ra. Má»™t con hoà ng kim độc giác thần long cá»u trảo cá»u chỉ từ trong miệng hắn sinh ra, xông thẳng tá»›i táºn trá»i cao hà ng ức vạn dặm!
Cá»u trảo cá»u chỉ, cá»u cá»u chà tôn, thiên địa chà cao! Hoà ng kim độc giác, bát hoang lục hợp, duy ngã độc tôn!
Khi thần long không có và o phÃa chân trá»i, bầu trá»i đêm đầy sao hốt nhiên tối lại, má»™t đạo long ngâm vô pháp vô thiên vang lên.
"Thôn Thiên!"
Hai chữ như là thiên âm, nặng như thiên trá»ng, long ngâm bay lên trá»i cao, cao quý oai năng cuá»™n lên trá»i cao, bá đạo khà khái phá»§ xuống đại địa!
Thanh âm nà y rất cao, quá lá»›n, quá phong cuồng! Vang vá»ng phương viên cách xa vạn dặm!
Ầm ầm long!
Tại đây phạm vi cách xa vạn dặm, bao gồm cả Thiên Môn Äảo ở bên trong, đại lục cùng vô số đảo nhá» tám phương chung quanh, ngoà i khÆ¡i bạo khởi hà ng nghìn sóng biển. Bầu trá»i trong nháy mắt không ánh sáng, tại trong phạm vi nà y hà ng tỉ sinh linh Ä‘á»u đặt mình trong vô táºn ở trong bóng tối, dưá»ng như đối mặt vá»›i táºn thế!
Thanh âm lá»›n, Ä‘á»u nhiá»…u loạn váºn chuyển cả thiên địa pháp tắc, cách xa vạn dặm trong thiên địa, toà n bá»™ nhân loại cùng hải yêu Ä‘ang tu luyện Ä‘á»u bị cắt đứt. Lúc nà y, bá»n há» chỉ có má»™t ý niệm trong đầu, đây không phải là thanh âm nhân loại, đây là uy thế chi âm chống lại cùng thiên đạo, có cảm giác uy năng thôn phệ trá»i xanh!
Vô táºn hắc ám duy trì liên tục chỉ má»™t giây, tiếp theo sau đó hắc ám liá»n tiêu thất, sóng biển lặng yên, trước mặt má»i ngưá»i cư dân trên tiểu đảo chưa phản ánh qua thì, vừa rồi tất cả giống như cảnh trong mÆ¡!
Cách Thiên Môn Äảo má»™t vạn dặm là Ma LÄ©nh đại lục, chá»— trung ương là cung Ä‘iện ám kim sắc cá»§a Ma Âm Tông, trong bảo tháp cao nhất mà u ngăm Ä‘en , má»™t gã hắc bà o lão giả liá»n biến mất, xuất hiện ở trên cao vạn thước.
Hắn cước đạp hư không, nhìn quanh tứ phương, lá»™ ra thần tình nghi hoặc: "Thôn Thiên! Thanh âm nà y rốt cuá»™c từ đâu truyá»n đến? Chẳng lẽ là thánh thú sinh ra? Hay cưá»ng giả nhân loại chúng ta chuyển thế sống lại? Hay là tuyệt thế cưá»ng giả tu luyện thà nh công tuyệt thế công pháp?"
Cho dù có má»™t ngưá»i Ä‘ang bên cạnh Mạc VÅ©, cÅ©ng Ä‘á»u không nhất định tin tưởng là thanh âm nà y cá»§a hắn, bởi vì thanh âm nà y là từ bầu trá»i rá»›t xuống, vang vá»ng ra cách xa vạn dặm trong thiên địa, khà thế uy áp, Thiên Môn Äảo bất quá là má»™t chá»— trong đó mà thôi, Mạc VÅ© ở đây bạo phát bất quá là hÆ¡n má»™t Ãt hắc khà trong nhà tranh mà thôi.
Là hai mươi thước ngoà i Mạc Phà m Ä‘á»u không nghe được thanh âm phát sinh trong nhà tranh nà y!
Tại đây cách xa vạn dặm trong hải vá»±c, vô số tiểu đảo Ä‘á»u chấn động, má»™t giây toà n bá»™ Ä‘á»u hắc ám, Ä‘a số má»i ngưá»i bắt đầu thảo luáºn việc nà y...
Khi Mạc VÅ© phát ra hai chữ "Thôn Thiên" xong, vòng tròn lá»›n phong ấn ngoà i nhất cá»§a tiểu phúc hắn bị tiểu kiếm nhÅ© bạch sắc cưá»ng lá»±c đâm nát!
Chợt, tiểu kiếm biến mất, mà cấu thà nh phong ấn viên hoà n là vô số phù văn vô pháp liên tiếp đến cùng nhau, nên bắt đầu cháºm rãi tiêu tán...
Äồng thá»i, thân thể Mạc VÅ© bá»™c phát ra hắc quang chói mắt, vô số hắc sắc năng lượng từ lá»— chân lông hắn lao ra, là m bá»™ hắc y hắn Ä‘ang mặc bị phá tan, bao phá»§ toà n bá»™ nhà tranh!
Tại thá»i khắc phù văn tiêu thất đó, hắc khà cÅ©ng tiêu tán trong không khÃ, ý thức Mạc VÅ© liá»n hồi tưởng tá»›i mưá»i sáu năm trước!
"VÅ© ca, nhi tá» chúng ta đặt tên là "VÅ©" được không? Không bị gia tá»™c rà ng buá»™c, như cánh chim bằng, tá»± do tá»± tại bay lượn trên bầu trá»i, muá»™i hi vá»ng nó có thể tuyển chá»n cuá»™c sống mà nó thÃch..."
"ÄÆ°á»£c, thiên chi vÅ© dá»±c (như cánh chim bằng ND), gá»i nó là VÅ© Ä‘i..."
"Mẫu thân!" Hoảng hốt, Mạc VÅ© liá»n cả tiếng la lên.
Tại ở chá»— sâu trong ký ức Mạc VÅ©, suốt Ä‘á»i Ä‘á»u không quên được hai ngưá»i, ngưá»i thứ nhất là ngưá»i dưỡng dục hắn, Mạc Phà m. Tại trong ý thức Mạc VÅ© không có phụ thân dù là cái bóng thì, hắn lại nhá»› kỹ thân thể khôi ngô cá»§a Mạc Phà m, dáng tươi cưá»i lạc quan. Mạc Phà m chỉ là cha nuôi Mạc VÅ©, thế nhưng trong lòng Mạc VÅ© cÅ©ng cho rằng ngưá»i là Lão ba duy nhất cá»§a hắn.
Ngưá»i thứ hai, là hắn từ nhỠđến lá»›n, bình thưá»ng Ä‘á»u mÆ¡ tá»›i má»™t vị nữ tá» tóc và ng mỹ lệ uyển chuyển hà m xúc, bà cấp cho hắn má»™t loại cảm giác ấm áp nhất, hắn vẫn muốn được ôm ấp ấm áp. Mạc VÅ© xác định đó chÃnh là mẫu thân, thế nhưng hắn chưa từng thấy qua khuôn mặt đối phương.
Cởi ra phong ấn xong thì nghe thanh âm cá»§a nữ tá» nà y, hắn xác định chÃnh là nữ tá» tóc và ng thưá»ng mÆ¡ tá»›i, dà nh cho hắn cảm giác ấm áp nhất. Tuy rằng chưa từng nghe qua, thế nhưng trong huyết mạch có má»™t thanh âm nói cho hắn biết bà chÃnh là mẫu thân cá»§a hắn!
Hắn nghe được trong khẩu khà mẫu thân vô lá»±c cùng bi thương, còn có ý quan tâm hi vá»ng đối vá»›i hắn. Hắn muốn gặp mẫu thân, hắn thá»±c sá»± muốn cảm thụ ôm ấp ấm áp nhất thế gian!
Mà thanh âm nam tá», có chút quen thuá»™c, trong đầu Mạc VÅ© không khá»i hiện ra Lão ba Mạc Phà m!
"VÅ© ca? Phụ thân ta! Mạc Phà m Lão ba cÅ©ng là dưỡng phụ cá»§a ta, rốt cuá»™c là tháºt hay giả đây?" Trong đầu Mạc VÅ© lần đầu tiên hoà i nghi chÃnh là lá»i nói Lão ba.
Hai câu nói vang lên xong, liá»n trong nháy mắt tiêu tán!
Äá»™t nhiên, Mạc VÅ© mở hai tròng mắt, hai đạo kim quang phụt ra dà i hÆ¡n má»™t thước, rá»i sáng cả nhà tranh.
Sau đó, hắn ngá»a đầu huýt sáo dà i, tiếng long ngâm bay vá» phÃa chân trá»i, thanh âm đến chá»— sâu nhất phÃa chân trá»i, sau đó truyện ra bốn phương tám hướng, trên trá»i dưới đất. Thế áp bách chúng sinh xÆ¡ xác tiêu Ä‘iá»u, huyết khà cao quý trà n ngáºp má»™t vạn tám trăm dặm thiên địa, vô số sinh hoạt cá»§a hải yêu trong biển toà n bá»™ xụi lÆ¡! Ngay cả nhân loại cÅ©ng Ä‘á»u bị ảnh hưởng, không khá»i muốn quỳ bái!
Trong lúc nhất thá»i, tinh thần ảm đạm, trăng rằm bị mây Ä‘en che Ä‘áºy, khắp bầu trá»i long ngâm hạo hạo đãng đãng, hải dương không chịu nổi âm ba rung động cùng khà thế áp bách nà y, vô số cá»™t nước từ ngoà i khÆ¡i lao ra cao vạn thước! Giống như đã bị tuyệt thế cưá»ng giả thi triển thánh thuáºt cuồng oanh lạm tạc.
Ngà y hôm nay như đã định trước là Thiên Môn Äảo rung động, Ma Âm Tông khiếp sợ, tinh đảo Thái Bình Dương oanh động, toà n bá»™ Nam Hải tinh vá»±c nghi hoặc!
Long ngâm cùng Mạc VÅ© lần đầu "Thôn Thiên" chi âm là xấp xỉ, chỉ là phạm vi nhá» Ä‘i mưá»i lần, má»™t vạn tám trăm dặm thiên địa nÆ¡i nÆ¡i Ä‘á»u là thanh âm, không ngưá»i nà o biết rốt cuá»™c là từ đâu truyá»n đến, mà nhân loại trên Thiên Môn Äảo cÅ©ng chỉ nghÄ© quanh đảo nhá» phát sinh đại sá»±.
Long ngâm duy trì liên tục ba giây, bá»—ng nhiên ngưng lại, thế tá»›i thì cuá»™n trà o mãnh liệt, Ä‘i thì thẳng thắn dứt khoát, tất cả vừa rồi lần thứ hai như cảnh trong mÆ¡! Nhưng là xảy ra chân tháºt!
Mạc VÅ© song đồng (hai mắt ND) như hoà ng kim đúc váºy, hai luồng kim sắc há»a diá»…m thiêu đốt ná»—i lên, hắn nhìn phÃa phương xa, lá»™ ra thần sắc kiên định: "ChÃn tên cưá»ng giả chia Thái Âm bổn nguyên cá»§a ta, bất luáºn các ngươi là ai, ta nhất định sẽ phải tra ra tất cả chuyện cá»§a mưá»i sáu năm trước, thiên chi vÅ© dá»±c! Vì phụ mẫu ta, hay vì chÃnh ta, ta cÅ©ng nhất định phải trở thà nh cưá»ng giả, nhất định!"
Sau đó, hai tròng mắt Mạc VÅ© nhắm lại, lưỡng đạo kim sắc quang mang thu liá»…m, vô táºn kim sắc huyết khà từ chá»— không gian rốn hắn tuôn ra! Thôn Thiên Phách Hoà ng Long máu huyết cùng tinh khà há»—n hợp, chia là m hai đưá»ng tuôn ra, phân biệt thông tâm tạng cùng thức hải cá»§a Mạc VÅ©.
Tâm tạng phá toái, nhân loại tá» vong, tâm tạng có tổn hại, thì khà lá»±c suy nhược, trái tim là nÆ¡i nhân loại sinh mệnh tinh khà ngưng tụ, là đầu mối huyết mạch. Thức hải bị nghiá»n nát, linh hồn nhân loại phá diệt, thức hải có tổn hại, linh hồn sẽ khô bại, thức hải là nÆ¡i chứa linh hồn nhân loại, là điểm dẫn dắt ý thức.
Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch rót và o hai đại trá»ng địa cá»§a nhân thể, là đang cải tạo bổn nguyên khà lá»±c cùng linh hồn cá»§a Mạc VÅ©.
Mạc VÅ© cảm giác được thân thể cá»§a chÃnh mình như biến thà nh thiên địa, hai đạo huyết mạch như hai cái Trưá»ng Giang và Hoà ng Hà lá»›n nhất trong thiên địa, chảy vá» phÃa thiên chi nhai, địa chi cá»±c! Nhưng còn lại vang lên thanh âm sóng biển cuá»™n trà o mãnh liệt.
Bóng tối trong nhà tranh, trong cÆ¡ thể hắn không ngừng vang lên thanh âm "Ầm ầm long", Ä‘iá»u không phải động tÄ©nh đơn giản, bởi vì ... thanh âm nà y cùng trong thiên địa ngÅ© hà nh pháp tắc tương hợp, giống như thanh âm thiên địa sÆ¡ khai, mà tại đây khi huyết mạch Mạc VÅ© lưu thông thì, khà thế cùng nguyên lai đại bất đồng, nguyên vốn trong khà chất văn nhã bắt đầu hiển hiện ra hung hãn chi thế.
Rốt cục, hai đạo kim sắc huyết khà chuyển tá»›i trái tim cùng thức hải cá»§a Mạc VÅ©, Mạc VÅ© cảm giác được bản thân mình huyết khà giống như thông nhau váºy, vui vẽ sôi trà o! Kim sắc huyết khà lưu động cá»±c nhanh phi thưá»ng!
"Róc rách..."
Mạc VÅ© còn chưa có năng lá»±c ná»™i thị, nhưng mà có thể thông qua huyết quản nhúc nhÃch, lý giải được tốc độ kim sắc huyết khà đang chảy. Nhiá»u kim sắc huyết khà như nà y khiến Mạc VÅ© trợn tròn mắt! Má»™t má»±c chảy Ä‘i nhiá»u tiếng đồng hồ mà chưa thấy ngừng lại, trái tim cùng thức hải hắn cÅ©ng đột nhiên biến thà nh không gian vô cùng lá»›n, tất cả Ä‘á»u trà n ngáºp bất khả tư nghị!
"Nhiá»u như váºy kim sắc huyết dịch! Tốc độ chảy lại nhanh, cứ như váºy má»™t hồi ... Ãt nhất ... có thể khiến ngưá»i ta chết Ä‘uối trên sông nhá»! Trong thư nói Thôn Thiên Phách Hoà ng Long cùng Thái Âm thánh thể thiên phú không sai biệt nhiá»u, xem ra tháºt đúng là như váºy, lượng huyết mạch như váºy, tháºt là dá»a ngưá»i mà ." Mạc VÅ© tỉ mỉ thể há»™i trạng huống trong cÆ¡ thể, trong lòng ngạc nhiên.
Hắn cÅ©ng không biết chÃnh lúc trước má»™t tiếng "Thôn Thiên" cách xa vạn dặm không gian má»™t giây hắc ám, cà ng không biết má»™t tiếng long ngâm khiến khiếp sợ vạn dặm thiên địa. Hắn nếu như biết là m ra trà ng diện như váºy, thì sẽ minh bạch Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch rốt cuá»™c là cưá»ng hãn cỡ nà o.
Lần thứ hai qua má»™t tiếng đồng hồ, đã là ná»a đêm, cuối cùng hai đạo kim sắc huyết khà rót và o trái tim cùng thức hải Mạc VÅ©, hắn chá»— không gian rốn bá»—ng nhiên tiêu thất, cùng lúc đó, chung quanh rốn hắn hai vòng hắc sắc phù văn phong ấn viên hoà n cÅ©ng Ä‘á»u tiêu thất.
"Ta cảm giác được chá»— không gian rốn còn có huyết khà nhiá»u hÆ¡n, hiện tại chảy ra cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu bá»™ phân mà thôi." Mạc VÅ© thầm nghÄ©.
Hắn còn muốn lần thứ hai suy nghÄ©, thì ý thức cÅ©ng bắt đầu mÆ¡ hồ, liá»n hôn mê bất tỉnh.
Chá»— trái tim cùng mi tâm thức hải hắn song song phát ra kim quang xán lạn, trong trái tim vô số kim sắc huyết khà liá»n chảy qua kinh mạch hắn, thông đến tứ chi bách hà i. Thức hải kim quang xoay tròn, vô hình linh hồn tiến hà nh lá»™t xác.
Äầu tiên, thương thế ná»™i tạng Mạc VÅ© khôi phục, những bế tắc kinh mạch nà y toà n bá»™ bị kim sắc huyết khà tư nhuáºn lá»™t xác, bắt đầu trở nên rá»™ng rãi phi thưá»ng. Sau đó ngÅ© tạng lục phá»§ hắn bị kim sắc huyết khà bao vây, bắt đầu lá»™t xác. Tối háºu, da thịt gân cốt hắn bị kim sắc huyết khà đầy rẫy, bắt đầu cải tạo. Mà nguyên lai huyết mạch hắn sá»›m bị kim sắc huyết khà bà i trừ ra bên ngoà i cÆ¡ thể, chảy xuống mặt đất.
Äây chÃnh là thá»±c sá»± thoát thai hoán cốt, huyết mạch con ngưá»i hắn hoà n toà n tiến hóa thà nh Thôn Thiên Phách Hoà ng Long huyết mạch, cho dù là má»™t bá»™ phân, cÅ©ng không phải ngưá»i bình thưá»ng có thể sánh bằng! Linh hồn hắn cÅ©ng hoà n toà n đại biến, tá»± thân khà chất đại biến, trong văn nhã ẩn chứa má»™t cổ khà hung hãn bá đạo.
Khoảng chừng qua hÆ¡n hai giá», Mạc VÅ© huyết dịch cÅ© bị bà i tẫn, kinh mạch rông lên, ngÅ© tạng lục phá»§ sinh cÆ¡ bừng bừng, kim quang khi thì ẩn khi thì hiện lên, nhất là trái tim được bịt kÃn má»™t tầng kim sắc biểu bì, giống như vòng bảo há»™ hoà ng kim.
Cốt cách hắn cÅ©ng ẩn hiện kim quang, có khuynh hướng cảm xúc như loại kim thiết. Thức hải hắn nguyên bản má»™t mà u xám mông mông không sinh khÃ, giá» biến thà nh kim quang xán lạn, sinh cÆ¡ dạt dà o, cao quý siêu nhiên.
Cốt chất cÅ©, da cùng tạp chất trong cÆ¡ thể bị bà i trừ ra bên ngoà i cÆ¡ thể, thân thể hiện tại so vá»›i cÅ© cưá»ng tráng gấp trăm lần! Linh hồn cÅ©ng cưá»ng hãn gấp trăm lần, Mạc VÅ© cảm giác mình so vá»›i trước tinh thần rạng rỡ, giống như không há» mệt nhá»c gì cả!
Lá»™t xác hoà n thà nh, ý thức Mạc VÅ© cháºm rãi khôi phục lại, khi hắn mở hai tròng mắt ra, cảm giác toà n bá»™ thiên địa vá»›i hắn có cảm giác đại biến dạng!
"Äây là thiên địa linh lá»±c! Ta có thể cảm giác được thiên địa linh lá»±c a!" Mạc VÅ© cảm giác được trong thiên địa bà ẩn linh lá»±c bà ng bạc, đưa tay bắt má»™t cái, liá»n vui mừng không xiết. Hà i lòng còn thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên.
Võ giả muốn ngưng tụ chân khà toà n, ... Ãt nhất ... phải cảm giác được linh lá»±c trong thiên địa, mà Mạc VÅ© ngà y trước vô pháp ngưng tụ, là bởi vì Ä‘á»u không thể cảm giác được thiên địa linh lá»±c. Trong cÆ¡ thể hắn chân khà lung tung hấp thụ, vô pháp nháºn biết linh lá»±c, tám lần thất bại cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng.
Tại thá»i khắc Mạc VÅ© cảm thấy thiên địa linh lá»±c đó, đột nhiên thiên địa linh lá»±c từ trong không khà xông ra, toà n bá»™ dÅ©ng hướng vá» phÃa hắn.
"Linh lực bạo động! Ta có thể đột phá võ giả a!" Mạc Vũ kinh ngạc nói, cưỡng chế tâm tình hưng phấn, ổn định tâm tình, bắt đầu đột phá.
Tà i sản của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4vn thon thien , äîáàâîê , ao mong phi thien , đại đế 4vn , di thon thien , du thon phi thien , êàìèí , êóëèíàðèÿ , hau thon thien , kế má»™ng phi thiên , lam mong tien hiep , má»™ng phi thiên , me truyen thon thien , mong du phi thien , ôîðìóëà , phi hiep mong , phi thiên , thôn thiên , thôn thiên Ä‘ai de , thien dai phi tien , thien thon dai de , thon thien , thon thien 4vn , thon thien 4vn chuong 21 , thon thien 709 , thon thien dai de , thon thien dai de 4vn , thon thien dai de full , thon thien dai de\ , thon thien dai thanh , thon thien hoa dia , thon thien hoang , thon tien dai de , thong thien dai de , tiên thiên dai de , tien dai phi thien , tien hiep dai de , tien hiep du thien , tien hiep thon thien , tien quoc dai de , tien quoc dai de 4vn , tien quoc dai de convert , tien thien dai de , tien thien dai de 4vn , tran thien dai de , tran thien de dao 4vn.eu , truyen thon thien , truyen thon thien dai de , truyen thon thien thanh , truyen tien thi dai de , truyen tien thien dai de , vo lam chi mong_phi tien , www.thon thien dai de , www.thong thien dai de , www.tien thien dai de