Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 195: Phân tích
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Nói đến Quân Thần Trần Chấn Hoa, trên mặt Lữ Bất Phàm cũng nhịn không được lộ ra kính trọng chi sắc.
Mặc dù nói, Lữ gia cùng Trần gia một mực đều không hòa thuận, lẫn nhau chèn ép đối phương, coi như là cừu gia rồi. Nhưng dù như thế, Lữ Bất Phàm vẫn là vô cùng bội phục Trần Chấn Hoa.
Lữ Bất Phàm bội phục Trần Chấn Hoa, đã vượt qua bội phục gia gia của hắn, Lữ Văn.
Điểm này, tuy Lữ Văn rất không thoải mái, nhưng mà, hắn lại không có gì để nói. Bởi vì, ngay cả hắn cũng bội phục Trần Chấn Hoa, đương nhiên, càng thêm kính trọng Trần lão gia tử.
Tuy là địch nhân, nhưng mà không ngại bội phục, kính trọng, kia cũng chính là tôn trọng bản thân mình.
- Cũng có lẽ bây giờ, Quân Thần đang nổi giận đùng đùng tiến đến Lữ gia.
Lữ Bất Phàm nhìn Lữ Văn nói:
- Gia gia, ở thời điểm này, người nên ở trong nhà, chờ đợi Quân Thần đến, mà không phải ở chỗ này. Cháu biết rõ gia gia là lo lắng cho cháu, bất quá, hiện tại cháu đã không có gì đáng ngại.
- Ân.
Lữ Văn nhẹ gật đầu, nói ra:
- Cháu tiếp tục đi.
- Sau khi gia gia trở về, mở cửa chờ hắn tới, còn phải lấy một phương thức thập phần bất đắc dĩ nghênh đón Trần Chấn Hoa.
Trên khuôn mặt trắng bệch của Lữ Bất Phàm lộ ra dáng tươi cười nho nhã:
- Trần Phong Nhiên chết đích thật là người Lữ gia chúng ta làm, điểm này, chúng ta không phủ nhận.
- Bất quá, đây hết thảy đều không có vấn đề gì với Lữ gia, không ở trong phạm vi Lữ gia chúng ta khống chế.
Lữ Bất Phàm cười nhạt một tiếng, như đã tính trước nói:
- Cho nên, Lữ gia chúng ta đối với Trần Phong Nhiên chết, cảm thấy rất bất đắc dĩ.
- Người là Lữ Hậu Tích giết, Lữ Hậu Tích là thiếu gia nổi danh ăn chơi của Lữ gia chúng ta. Chuyện hắn làm, cũng không thể đại biểu Lữ gia chúng ta. Cho nên, Lữ gia chúng ta mới bất đắc dĩ.
Lữ Bất Phàm cầm lấy kính mắt trên đầu giường đeo lên, tiếp tục nói:
- Lữ gia chúng ta cũng không muốn chuyện như vậy phát sinh.
- Ông nghe nói Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông giả kia, muốn giết cháu. Là cháu hạ lệnh, giết Lữ Đông giả kia. Sau khi Lữ Hậu Tích giết Lữ Đông giả, các ngươi mới phát hiện là Trần Phong Nhiên.
Lữ Văn nhìn Lữ Bất Phàm nhàn nhạt hỏi:
- Những chuyện này, cháu giải quyết như thế nào?
- Về phần Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông, những cái này đối với ta không có tác dụng gì. Bất quá, có thể đem tin tức này tiết lộ cho Sơn Khấu Tổ. Đương nhiên, tác dụng sẽ không lớn.
Lữ Bất Phàm đương nhiên tinh tường, nói Trần Phong Nhiên dịch dung, ai sẽ tin tưởng.
Tuy là sự thật, nhưng người khác không có nhìn thấy. Người Lữ gia cuối cùng là người trong nhà, tuy có thể chứng minh, nhưng lại không có sức thuyết phục gì.
Về phần đem tin tức này tiết lộ cho Sơn Khấu Tổ, tác dụng cũng không lớn.
Ngươi đã giết Trần Phong Nhiên, Trần Phong Nhiên cũng khôi phục dung mạo vốn có, ngươi nói là Lữ Đông, cái kia chính là Lữ Đông sao?
Sơn Khấu Tổ đương nhiên sẽ không tin tưởng, không chỉ có như thế, còn rất có thể nghĩ đến đây là ngươi giết Trần Phong Nhiên, còn muốn giá họa cho Trần gia, coi Sơn Khấu Tổ bọn hắn như vũ khí, đối phó Trần gia.
- Là Trần Phong Nhiên xâm nhập biệt thự, muốn ám sát cháu. Mà sự thật, cháu cũng bị trọng thương, Lữ Hậu Tích cũng là nhất thời xúc động, mới giết Trần Phong Nhiên.
Lữ Bất Phàm cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Đây mới là trọng điểm.
- Về phần là cháu ra lệnh, người Trần gia không biết, có thể sau này khó tránh khỏi sẽ lộ. Bất quá, bọn hắn lại không có chứng cớ.
Lữ Bất Phàm đẩy kính mắt viền vàng, nói ra:
- Giống như là, chúng ta không xuất ra chứng cớ, nói Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông, chúng ta mới giết hắn đi.
- Bất quá, vì dùng phòng ngừa vạn nhất, tất cả mọi người ở trong biệt thự lúc ấy, đều phải xử lý thoáng một phát.
Nói đến đây, trong hai tròng mắt của Lữ Bất Phàm, hiện lên một đạo hàn mang, nhưng trên mặt của hắn vẫn bảo trì dáng tươi cười nho nhã.
Rất hiển nhiên, Lữ Bất Phàm muốn giết tất cả mọi người sống sót ở trong biệt thự lúc đó. Một câu nói của hắn, trực tiếp phán quyết tử hình hơn mười mấy người, nhưng mà, hắn lại vẫn có thể cười ra tiếng, Lữ Văn nhìn ở trong mắt, cũng nhịn không được trong lòng run lên, bất quá, càng nhiều hơn là thoả mãn cùng tán thưởng.
Tâm ngoan thủ lạt, sát phạt quyết đoán, không lưu tình chút nào. Chỉ có như vậy, ở trên chính đàn nguy cơ tứ phía kia, mới có thể lấy được thành công cực lớn.
Lữ Văn hắn, chính là một ví dụ hiển nhiên.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, Lữ Văn có thể bò cho tới địa vị bây giờ, giẫm lên xác người cũng không có ít.
Bởi vì Lữ Văn tâm ngoan thủ lạt, thủ đoạn lợi hại, cho nên hắn sống đến bây giờ, bò tới vị trí hôm nay. Nếu như không phải như thế, Lữ Văn hắn không chỉ có không có địa vị hôm nay, còn có thể thành bạch cốt dưới chân người khác.
Cái này là chính trị, đồng dạng, đây cũng là cách sinh tồn.
- Lữ Hậu Tích không thể chết được, nhưng nhất định phải bị Lữ gia dùng gia pháp trừng phạt.
Lữ Bất Phàm cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Trước đó lần thứ nhất, Lữ Hậu Tích làm việc bất lợi, đã nên chấp hành gia pháp đối với hắn. Bất quá, người Sơn Khẩu tổ đến, để cho hắn tạm thời miễn qua gia pháp trừng phạt.
Chuyện giữa Lữ gia cùng Sơn Khẩu Tổ, vẫn luôn là do hai huynh đệ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát ra mặt. Người Sơn Khẩu Tổ tìm tới cửa, đương nhiên còn phải cho Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát ra mặt.
Cũng chính bởi vì như thế, về sau Lữ Bất Phàm mới cải biến chủ ý, không có đi phạt Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát.
Lúc ấy, Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát rất hưng phấn.
- Lữ Hậu Tích giết Trần Phong Nhiên, lần này cần trọng phạt, cộng thêm trước đó cùng nhau xử phạt.
Lữ Bất Phàm mỉm cười, nói ra:
- Không thể đánh chết Lữ Hậu Tích, bằng không thì người Trần gia sẽ nói chúng ta là giết người diệt khẩu, để cho Lữ Hậu Tích chết thay. Tuy Lữ Hậu Tích là kẻ chết thay, nhưng cũng không thể để cho Trần gia có chỗ bắt bẻ.
- Không tệ.
Lữ Văn nhìn Lữ Bất Phàm, càng ngày càng thoả mãn:
- Hôm nay, ở thời điểm này, cháu còn có thể cân nhắc nhiều như vậy, toàn diện như vậy. Đồng thời, còn có thể làm được tâm ngoan thủ lạt, ông rất hài lòng.
- Cháu cứ yên tâm dưỡng bệnh, bây giờ là thời điểm ông trở về Lữ gia, Trần Chấn Hoa đang trên đường tới.
Nói xong, Lữ Văn cũng không ngừng lại, đi ra khỏi phòng bệnh của Lữ Bất Phàm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 196: Ta vốn là ở giữa Thần Ma
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Nếu như không phải là muốn biết phản ứng cùng cách làm của Lữ Bất Phàm, Lữ Văn đã sớm ly khai, trở về Lữ gia hoan nghênh Trần Chấn Hoa tới.
Rất hiển nhiên, cách làm của Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn hắn không mưu mà hợp, thần kỳ nhất trí.
Hơn nữa, Lữ Văn đã sớm bắt tay vào tiến hành rồi.
Người ở trong biệt thự lúc đó, trừ bị Sơn Khẩu Tổ cùng Trần Phong Nhiên giết. Những người còn lại, ngoại trừ Lữ Hậu Tích cùng Lữ Bạc Phát ra, một tên cũng không để lại, tất cả đều bị Lữ Văn xử lý.
Mặc dù Lữ Hậu Tích không bị giết, nhưng lúc này cũng đã nhận lấy gia pháp Lữ gia, bị đánh hôn mê bất tỉnh, đứng bên bờ vực sinh tử.
Chỉ là Lữ Bất Phàm cùng Lữ Văn như thế nào cũng không nghĩ ra, Trần Thanh Đế đã quay lại trọn quá trình bất lợi đối với Lữ Bất Phàm lại.
Tuy đoạn video này không cách nào gạt bỏ Lữ Bất Phàm, nhưng mà Lữ Bất Phàm cũng sẽ không sống khá giả. Nhất định lưu lại vết nhơ không cách nào phai mờ.
Cho dù là Lữ Văn liều mệnh bảo hộ như thế nào, cũng là vô dụng.
Trần gia, tuy lực lượng chính trị không bằng Lữ gia, nhưng địa vị trong quân đội Hoa Hạ, lại không người có thể sánh bằng.
Trải qua chuyện này, Lữ Bất Phàm muốn ở trên chính đàn triệt để quật khởi, cái kia đã là không thể nào. Trừ khi, Trần lão gia tử cùng Quân Thần Trần Chấn Hoa đều chết hết.
- Nghịch thành Ma, công pháp ta tu luyện đi ngược lại ma tu, chỉ là tu luyện ma tu, kia là không được rồi.
Tuy Trần Thanh Đế vừa chính vừa tà, nhưng mà không muốn thành một Đại Ma Đầu.
Đương nhiên quan trọng nhất là, Trần Thanh Đế ở ma tu chi đạo, không có bất kỳ kinh nghiệm gì.
Buông tha cho đồ vật có kinh nghiệm, đi một con đường lạ lẫm, loại chuyện này, Trần đại thiếu không làm được.
- Thuận thành Thần, cái này đương nhiên là phải lựa chọn. Nếu đổi lại những người khác, tuyệt đại đa số chỉ sợ đều chọn con đường này. Thần, là tồn tại xa xôi cỡ nào, ai có thể thừa nhận được hấp dẫn như vậy?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Ma? Ai biết rõ, tu luyện tới cực hạn, Ma có thể lợi hại hơn Thần hay không?
Cổ nhân có câu: vỏ quýt dày móng tay nhọn, lời này mặc dù nói không giả, nhưng chính thức đặt ở tu luyện chi đạo, lại không có chuyện như vậy.
Ma, tuy sơ kỳ lợi hại, tốc độ tu luyện cũng rất nhanh, nhưng đến hậu kỳ, rất nhiều nguy hiểm sẽ bày biện ra.
Tại Tu Chân giới, Trần Thanh Đế với tư cách Luyện Khí Sư, Trận Pháp Sư, Luyện Đan Sư..., là tinh tường biết rõ điểm này.
Dù sao, ở kiếp trước, người tìm Trần Thanh Đế cứu mạng, phần lớn đều là Đại Ma Đầu tu vi cao thâm.
Mà nguyên nhân cũng rất đơn giản, cũng là bởi vì hậu kỳ ma tu nguy hại, đều đến thỉnh cầu Trần Thanh Đế luyện chế đan dược, giao dịch với Trần đại thiếu.
Trần Thanh Đế góp nhặt không ít công pháp Mị Cốt, cũng là do những ma đầu này mang đến trao đổi.
Vô luận là chính phái, hay là Ma Môn, chỉ cần nhân phẩm không tệ, lại có thể lấy ra đồ vật làm cho Trần Thanh Đế động tâm. Trần đại thiếu vừa chính vừa tà, đều sẽ xuất thủ cứu giúp.
Ngươi là người chính đạo, nhưng lại ác độc phi thường, cho dù ngươi lấy ra đồ vật làm cho Trần đại thiếu động tâm như thế nào. Trần đại thiếu cũng sẽ không bởi vì, ngươi là nhân sĩ chính phái thì ta sẽ ra tay giúp ngươi.
Trái lại, Trần Thanh Đế còn có thể nghĩ tất cả biện pháp, giết ngươi.
Giết ngươi, ngoại trừ là vì ngươi ác độc ra, còn có nữa là bảo vật tốt trong tay ngươi.
Vô luận là kiếp trước kiếp này, Trần Thanh Đế cho tới bây giờ đều không cho mình là người tốt.
Người, nhất định phải có điểm mấu chốt.
Người chạm đến, chết!
- Thuận nghịch song tu, ở giữa Thần Ma.
Ánh mắt Trần Thanh Đế, đã rơi vào trên tám chữ này, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, tồn tại ở trong truyền thuyết, Tu Chân giả không ai không biết. Đối với chính ma, đều là công pháp tu luyện Vô Thượng.
- Ta vốn chính là vừa chính vừa tà, bất chính bất ma. Một khi tu vi đầy đủ cao, đạt đến cấp độ rất cao, coi như là ở vào giữa Thần Ma.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt:
- Thuận nghịch song tu, ở giữa Thần Ma, cái bất chính tốt phù này hợp tính với cách của ta? Vì cái gì ta còn do dự?
- Độ khó thuận nghịch song tu, tất nhiên sẽ rất lớn, ta làm người, chẳng phải ưa thích khiêu chiến độ khó sao?
Trần Thanh Đế lập tức tiêu tan, tâm tình cũng vì vậy mà tăng lên tới một độ cao khác.
Trần Thanh Đế vốn là ở giữa Thần Ma, cái này còn cần lựa chọn khác?
Căn bản là không cần.
Lựa chọn tốt đường phải đi, Trần Thanh Đế cũng không hề do dự, tinh tế nghiên cứu công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết trên Càn Khôn Đỉnh.
Càng xem, Trần đại thiếu càng thêm kinh hãi, hưng phấn.
- Ngưu bức, quả nhiên đủ ngưu bức, thật sự là công pháp mộng tưởng của Tu Chân giả a.
Trần Thanh Đế đọc qua một lượt, lại từ phía sau xem lên phía trước, thần sắc chấn kinh trên mặt dần dần tăng lên.
- Yêu nghiệt, người có thể sáng chế bộ công pháp này, tuyệt đối là yêu nghiệt, tuyệt thế yêu nghiệt.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nhịn không được thầm nghĩ:
- Ta ở các phương diện luyện đan, luyện khí được gọi là yêu nghiệt. Nhưng mà so sánh với người sáng tạo ra Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, đừng nói là yêu nghiệt, người thường cũng không tính, căn bản chính là cặn bã.
Trần Thanh Đế không muốn hạ thấp chính mình, nhưng mà, không được a. Sự thật đúng là như thế, kém quá lớn. Cái này căn bản không phải là một cấp độ, căn bản là chưa tính là làm thấp đi.
Đây là một loại tôn trọng đối với người khai sáng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.
- Càn Khôn Tạo Hóa Quyết này, không chỉ là một bộ công pháp đơn giản như vậy.
Hai mắt Trần Thanh Đế tỏa sáng, kích động vô cùng:
- Trong đó còn kể cả luyện khí, luyện đan, luyện phù, bày trận . . .
- Nếu như đem bộ công pháp này tu luyện tới cực hạn, luyện đan, luyện khí, bày trận, luyện phù. . . tất nhiên sẽ tinh thông mọi thứ. Sẽ trở thành một yêu nghiệt ở bên trong tất cả các phương diện.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 197: Tu luyện
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, tràn đầy tin tưởng vững chắc:
- Là toàn năng yêu nghiệt chân chính.
Trần Thanh Đế kiếp trước, ở Tu Chân giới cũng là nhân vật cấp bậc yêu nghiệt. Bất quá, tu vi của hắn chỉ là tiêu chuẩn hạ lưu. Cũng không tính là toàn năng yêu nghiệt.
Chủ yếu là, hắn cơ hồ đem tất cả tinh lực vùi đầu vào nghiên cứu luyện đan, luyện khí, bày trận . . ., không để ý đến tu luyện.
Bằng không thì dùng thân phận luyện đan Đại Tông Sư của hắn, làm sao có thể chỉ là tu vi Kết Đan kỳ? Lại làm sao có thể bị Đan Kiếp oanh thành cặn bã?
Trần Thanh Đế có thể có được tu vi Kết Đan kỳ, cũng là vì lúc luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận. . . Tu vi không đủ, những kỹ năng này, là không cách nào tăng lên.
Nếu có chút tu vi là được, Trần Thanh Đế kiếp trước, tuyệt đối không phải là Kết Đan kỳ, mà là một Luyện Khí kỳ cặn bã.
Bất quá, có mất cũng có được, Trần đại thiếu là dùng tu vi Kết Đan kỳ, thành công luyện chế ra Tiên đan, loại đồ vật ngưu bức hò hét này có mấy ai làm được.
Do đó có thể thấy được, Trần Thanh Đế ở phương diện luyện đan, luyện khí, luyện phù, bày trận..., là ngưu bức cỡ nào.
Đương nhiên, nếu như không phải vì tu vi quá yếu, không có ngăn cản được Đan Kiếp, bị đạo Đan Kiếp thứ nhất oanh kích thành bụi phấn, như thế nào sẽ xuyên việt đến địa cầu?
Không có xuyên qua đến địa cầu, Trần Thanh Đế làm sao có thể biết, hắn nhận được Càn Khôn Đỉnh là không trọn vẹn? Lại làm sao có thể đạt được vỏ Càn Khôn Đỉnh?
Cuối cùng, càng là đạt được Càn Khôn Tạo Hóa Quyết chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết?
- Thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thì thành Thần! Bên trên còn ẩn chứa đại lượng pháp môn luyện chế Tiên đan, tiên trận, tiên phù,….
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong nội tâm cuồng hỉ, thầm nghĩ:
- Nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thành Ma! Pháp môn luyện Ma khí, ma trận, ma phù,… cũng có. Đồng dạng, đều cực kỳ thâm ảo.
- Ta thuận nghịch song tu, cũng sẽ không vì đan dược, pháp bảo mà phát sầu đáng tiếc, linh khí trên địa cầu này, thật sự là quá mỏng manh. Linh thảo cùng tài liệu luyện khí chỉ sợ đều rất khó tìm.
Trần Thanh Đế lắc đầu, cười khổ không thôi.
Cho ngươi một bản thiết kế chế tác bóng đèn, ngươi đồng dạng cũng biết chế tác. Nhưng mà, không có bất kỳ tài liệu chế tác nào, ngươi chế tác như thế nào?
Bởi vì cái gọi là, con dâu giỏi cũng không thể nấu cơm không gạo a.
- Được rồi, không nghĩ nhiều như vậy, trước làm quen một chút, tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, cải biến công pháp của ta thoáng một phát.
Trần Thanh Đế lắc đầu, thầm nghĩ:
- Khá tốt, hiện tại ta chỉ là Luyện Khí tầng năm, sửa rất dễ dàng.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế ngồi ở trên giường, bắt đầu dựa theo công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết tu luyện .
Hiện tại Trần Thanh Đế là Luyện Khí tầng năm, muốn tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, phải đem lộ tuyến tu hành của mình cải biến thành lộ tuyến tu hành của Càn Khôn Tạo Hóa Quyết mới được.
Đương nhiên, đây cũng là chỉ thuận tu, thành Thần!
Về phần nghịch tu thành Ma, Trần đại thiếu chưa có tu luyện qua Ma công, giống như là một tờ giấy trắng, căn bản là không cần cải biến lộ tuyến hành công gì.
Ở phía trên ma công, Trần Thanh Đế giống như là một người không có tu vi, đã nhận được một bộ Vô Thượng ma công, có thể trực tiếp tu luyện, không có lộ tuyến gì đáng nói.
- Cái lộ tuyến hành công thuận tu này, quả nhiên đủ quỷ dị, thần diệu.
Hao tốn nửa giờ thời gian, Trần Thanh Đế thành công cải biến lộ tuyến hành công, thầm nghĩ trong lòng:
- Nếu như ta đoán không lầm, nên chuẩn bị vì nghịch tu mà làm, phòng ngừa xung đột.
Cải biến lộ tuyến hành công, kỳ thật là cải biến lộ tuyến vận hành linh khí trong cơ thể Trần Thanh Đế, tới bảo trì nhất trí với Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.
Cải biến lộ tuyến thành công rồi, tuy Trần Thanh Đế còn chưa có bắt đầu tu luyện Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, nhưng thuận tu cũng là tu vi Luyện Khí tầng năm.
Nghịch tu ma công, lại là mới tinh.
Trần Thanh Đế là ý định thuận nghịch song tu, thuận tu Luyện Khí tầng năm, nghịch tu một mảnh trống không, đây cũng không phải là phong cách hành sự của Trần đại thiếu.
Luyện đan, luyện khí, luyện phù,… Trần đại thiếu đều là Đại Tông Sư, hắn là một cái đều chiếu cố. Đương nhiên, cũng chính bởi vì hắn bận tâm quá nhiều, tu vi mới không có đi lên.
Hiện tại thì sao?
Tuy Trần Thanh Đế đã xuyên việt rồi, tu vi cũng yếu, nhưng mà, luyện đan, luyện khí, luyện phù, trận pháp..., vẫn là toàn năng yêu nghiệt.
Chỉ là tu vi quá yếu, hơn nữa không có tài liệu, cho nên mới không cách nào phát huy ra.
Hiện tại, Trần đại thiếu cần phải làm là tu luyện, tăng lên tu vi của mình.
Đem tất cả tinh lực đều đặt ở phía trên tu luyện, dùng ngộ tính của Trần Thanh Đế, chỉ là thuận tu, cảm giác thật sự là quá dễ dàng, hắn cũng phải đồng thời nghịch tu mới được.
Ở kiếp trước, Trần Thanh Đế cùng lúc chiếu cố nhiều phương diện như vậy. Hiện tại chỉ là thuận nghịch song tu, ở hắn xem ra, vẫn là rất đơn giản.
- Âm Đan cùng Hàn Đan, vừa vặn thích hợp nghịch tu ma công. Bất quá, Âm Đan đã không có, chỉ còn lại có một khỏa Hàn Đan.
Trần Thanh Đế vung tay lên, Hàn Đan thình lình xuất hiện bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Càn Khôn Đỉnh là Vô Thượng pháp bảo luyện đan, còn có Vô Thượng công pháp Càn Khôn Tạo Hóa Quyết. Đồng dạng, cũng có được một không gian chứa đựng thuộc về Càn Khôn Đỉnh.
Ở kiếp trước, Trần Thanh Đế cho tới bây giờ cũng không cần Túi Trữ Vật gì, có Càn Khôn Đỉnh là đủ.
- Hiện tại tu vi của ta quá yếu, chỉ sợ không thể phục dụng Hàn Đan, cho dù là tu luyện ma công, cũng không được.
Trần Thanh Đế nhìn Hàn Đan trong tay, lắc đầu, không dám mạo hiểm.
- Trước tu luyện ma công ra chút thành tích, sau đó lại phục dụng Hàn Đan.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế ném Hàn Đan vào bên trong Càn Khôn Đỉnh.
Có Càn Khôn Đỉnh phong ấn Hàn Đan, công hiệu cũng sẽ không bị xói mòn.
- Tại đây linh khí quá yếu, căn bản là không thích hợp tu luyện. Thời gian cũng không sớm, có lẽ Trương Kiều đã ngủ.
Thân thể Trần Thanh Đế khẽ động, từ trên giường lách mình, liền rời khỏi biệt thự.
Vô luận là tu luyện thuận tu chứng đạo, hay là nghịch tu thành ma, vậy phải cần linh khí, đại lượng linh khí. Không có linh khí, coi như là thiên phú ngưu bức như thế nào, công pháp sắc bén như thế nào, cũng tu luyện không ra cái gì.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 198: Không thể không thận trọng
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Giống như là, không có dưỡng khí, tánh mạng con người mạnh như thế nào, cũng không thể sống.
- Cũng không biết, cha đi Lữ gia tình huống như thế nào. Bất quá, những chuyện này cũng không cần ta quan tâm. Ngày mai có lẽ sẽ biết hết thảy.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế rất nhanh chui vào trong đêm tối.
Sau nửa giờ, Trung Y Học Viện, trong sơn động dưới đáy hồ sen, Trần Thanh Đế xếp bằng ở phía trên linh mạch, vận chuyển linh khí nghịch tu ma công.
- Nghịch tu ma công này, quả nhiên đủ thâm ảo, rắc rối khó hiểu, nhưng tốc độ hấp thu linh khí, lại vô cùng khủng bố.
Trần Thanh Đế một bên tu luyện một bên khiếp sợ thầm nghĩ:
- Cái linh mạch này, chỉ sợ chống đỡ không được bao lâu, sẽ bị ta hấp thu không còn.
Tốc độ hấp thu linh khí của Ma công, thật sự là quá kinh khủng.
Oanh!
Sau nửa giờ, Trần Thanh Đế chấn động toàn thân, trên mặt ngoại trừ kinh hỉ ra, càng nhiều hơn là khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.
- Đột phá? Nhẹ nhàng như vậy liền tu luyện đến Luyện Khí tầng một?
Trần Thanh Đế trừng lớn hai mắt, không thể tin được đây hết thảy dĩ nhiên là thật sự.
Chưa từng có ai dùng nửa giờ tu luyện đến Luyện Khí tầng một, đây là tốc độ yêu nghiệt cỡ nào? Trần Thanh Đế, Trần đại thiếu có thể không khiếp sợ sao?
Phải biết rằng, lúc trước thời điểm Trần Thanh Đế vừa xuyên việt đến địa cầu, là trọn vẹn hao tốn một tháng thời gian, uống đại lượng thảo dược cùng với 24 trái Đan Dương quả, mới có thể tu luyện tới Luyện Khí tầng một a.
Nghịch tu ma công, nửa giờ liền làm xong rồi, mặc dù có linh mạch, điều kiện so với lúc trước thì tốt hơn nhiều.
Nhưng. . . nhưng mà cái này cũng quá kinh khủng a?
- Khó trách ở Tu Chân giới, Ma Đạo sẽ cường thịnh như thế. Nhất là sơ kỳ, tốc độ tu luyện căn bản không phải là công pháp chính phái có thể so sánh.
Trong lòng Trần Thanh Đế sợ hãi thán phục không thôi:
- Cứ theo tốc độ tu luyện như vậy, ai có thể vượt a.
Ma tu, tốc độ tăng tu vi lên cũng đã rất nhanh. Huống chi là nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, thần điển của Ma Đạo chứ?
Nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, luận trình độ tinh diệu, quả thực là tồn tại cấp bậc lão tổ của ma công.
Rầm rầm rầm...
Lại qua hai giờ thời gian, linh khí trong linh mạch, hoàn toàn bị Trần Thanh Đế hấp thu không còn, hắn nghịch tu ma công, cũng thành công tu luyện đến Luyện Khí tầng năm.
Trước trước sau sau, hai giờ thời gian, tu luyện tới Luyện Khí tầng năm!
Đây là cái khái niệm gì?
Bình quân không tới nửa giờ, là đột phá một lần!
Tốc độ đột phá bực này, là khủng bố, biến thái cỡ nào a.
Trần Thanh Đế, hoàn toàn bị chấn kinh rồi.
Sau khi thành công tu luyện nghịch tu ma công tới Luyện Khí năm tầng, Trần đại thiếu quyết đoán ngừng lại. Coi như là linh mạch không có bị hấp thu không còn, hắn cũng quyết định dừng lại.
Đạo lý dục tốc bất đạt, Trần Thanh Đế vẫn là rất rõ ràng.
Tốc độ tăng tu vi lên nhanh như vậy, Trần đại thiếu thật sự bị giật mình không nhẹ.
- Tu vi Ma công, đã cân bằng tu vi bản thân ta rồi, nếu tu luyện nữa, ta sợ. . .
Trần Thanh Đế nhịn không được rùng mình một cái:
- Nghịch tu ma công có thể tu luyện, nhưng quyết không thể để cho ma công vượt qua tu vi bản thân. Bằng không thì, chỉ sợ ta sẽ trở thành Đại Ma Đầu.
- Kiểm tra thoáng một phát, nhìn xem thân thể có dị thường gì hay không?
Trần Thanh Đế đình chỉ tu luyện, bắt đầu xem xét thân thể của mình:
- Ân? Vậy mà không có bất kỳ ảnh hưởng, chẳng lẽ là bởi vì, tu vi ma công quá thấp?
- Hẳn là như vậy, ngay từ đầu tu luyện ma công, cũng không bị ma hóa.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ:
- Về sau, theo tu vi không ngừng đề thăng, sẽ ở trong lúc vô tình bị ảnh hưởng, bị cải biến. Đợi đến thời điểm có chỗ phát giác, đã chậm.
Ma tu, là như thế.
Lúc mới bắt đầu, tốc độ tăng tu vi lên cực nhanh, đối với tâm thần cũng không có ảnh hưởng gì. Nhưng mà, đợi cho tu luyện tới tiểu thành, tai hại sẽ đi ra.
Thời điểm có chỗ phát giác, đã trễ.
Đối với cái này, Trần Thanh Đế không thể không thận trọng.
Thuận tu thành Thần, nghịch tu thành Ma.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong hai tròng mắt. Tràn đầy kiên định chi sắc:
- Đã lựa chọn con đường này, quyết không thể dễ dàng buông tha như vậy.
- Hiện tại ta còn có hai lựa chọn, có thể không bị ma công ảnh hưởng.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ trong lòng:
- Hoặc là, ta để cho tu vi bản thân vượt qua tu vi ma công, như thế, thời điểm tai hại của ma công xuất hiện, còn có thể ngăn chặn.
- Hoặc là, để cho cả hai bảo trì cân đối. Khiến cho tu vi thuận nghịch song tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, bảo trì nhất trí, tựa như ta bây giờ, thuận nghịch đều là Luyện Khí tầng năm.
Nghĩ vậy, trên mặt Trần Thanh Đế lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt:
- Dù sao tốc độ tu luyện ma công tăng lên rất nhanh, cũng không cần lãng phí bao nhiêu thời gian.
Vừa xuyên việt đến địa cầu, Trần Thanh Đế phải dùng bao lâu thời gian mới tu luyện tới Luyện Khí tầng năm? Nghịch tu ma công, mới dùng hơn hai giờ?
Trần Thanh Đế tin tưởng, chỉ cần tu vi thuận tu thành Thần tăng lên, lại đến tu luyện nghịch tu ma công, dựa theo tốc độ ma công tăng lên kia, căn bản là chậm trễ không bao lâu thời gian.
Không thể phủ nhận, Trần Thanh Đế suy đoán là chính xác, hoàn toàn không cần bao nhiêu thời gian.
Bất quá, lại không biết, không phải tốc độ tu luyện ma công tăng lên thật sự biến thái như vậy, hoàn toàn là vì, tu vi bản thân hắn là Luyện Khí tầng năm.
Cũng chính bởi vì như thế, ở trong hai giờ, Trần Thanh Đế mới có thể tu luyện nghịch tu ma công tới Luyện Khí tầng năm.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Cực Phẩm Tà Thiếu Tác Giả: Diện Hồng Nhĩ Xích
-----oo0oo-----
Chương 199: Đập phá
Nguồn: MT
Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Trái lại, nếu như bản thân Trần Thanh Đế là tu luyện ma công, là tu vi Luyện Khí tầng năm. Thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, cũng sẽ ở thời gian cực ngắn tu luyện tới Luyện Khí tầng năm.
Còn sau này, thì sẽ có chút khó khăn.
Nhưng Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, là hỗ trợ lẫn nhau.
Đương nhiên, nghịch tu ma công, khẳng định so với thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa nhanh hơn. Điều này cũng ý nghĩa, nếu như Trần đại thiếu lựa chọn chủ tu ma công, tu vi của hắn có thể tăng lên nhanh một chút.
Đáng tiếc Trần Thanh Đế bởi vì trong nội tâm không có ngọn nguồn, lựa chọn thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết.
- Hiện tại mình đã là Luyện Khí tầng năm, có thể bố trí Tụ Linh tiểu trận, tìm cơ hội đi vào mấy sơn mạch Nguyên Thủy, hấp thu những linh khí mỏng manh rải rác kia.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế nhìn thoáng qua linh mạch đã không còn linh khí, thân thể khẽ động, rất nhanh rời đi.
Cùng lúc đó, Trần Chấn Hoa đi Lữ gia, lại như cũ là vô cùng phẫn nộ mang theo một đội nhân mã, đi ra khỏi Lữ gia.
Vốn, Trần Chấn Hoa là định vào Lữ gia ẩu đả, coi như là không đánh nhân vật chủ yếu, nhưng mà phải đánh một ít tiểu lâu la, người xem không vừa mắt. Hơn nữa, hắn cũng nghĩ kỹ, chỉ cần gặp cái nào sẽ nện cái ấy.
Từ đường Lữ gia, càng là địa phương trọng điểm của Trần Chấn Hoa.
Bằng không thì Trần Chấn Hoa mang nhiều người như vậy đến làm cái gì?
Ai ngờ, sau khi đến Lữ gia, Lữ Văn làm một bộ trưởng bối, càng nhân vật quan trọng cấp bộ trưởng, trên mặt treo dáng tươi cười cùng một chút bất đắc dĩ, áy náy, mở đại môn đón chào.
Đối mặt như vậy trường hợp, coi như là Trần Chấn Hoa lại phẫn nộ như thế nào, cũng không thể đánh người, đập phá đồ vật a? Bằng không thì, chẳng phải là rơi xuống tầm thường sao?
Nếu việc này truyền đi, mặt mũi Trần gia cũng không còn.
Bất quá, con của mình bị giết, cũng không thể một chút khí cũng xuất không ra? Kết quả là, Trần Chấn Hoa đã nghĩ, nhìn xem ai không vừa mắt, sẽ đấu võ nện một trận.
Nào có thể đoán được, Lữ gia to lớn như vậy, lúc này chỉ có bốn người, những người khác như là trong lúc đó biến mất hết rồi.
Lữ Văn gia chủ này tính toán một cái, Lữ Hậu Tích giết chết Trần Phong Nhiên là hai, còn có hai gã thân thể khoẻ mạnh đến chấp hành gia pháp Lữ gia.
Chỉ có bốn người này.
Thời điểm Trần Chấn Hoa tiến vào Lữ gia, Lữ Hậu Tích đã sớm da tróc thịt bong, hôn mê bất tỉnh. Khoảng cách chết cũng đã không tính quá xa rồi.
Nhưng như thế, hai gã thân thể khoẻ mạnh kia y nguyên tiếp tục chấp hành gia pháp với Lữ Hậu Tích, Trần Chấn Hoa nhìn mà trong tâm không đành lòng.
Sau khi đánh một trận trước mặt Trần Chấn Hoa, Lữ Hậu Tích cũng chỉ còn lại có một hơi. Nếu như không tranh thủ thời gian cứu chữa, thật sự có nguy hiểm tánh mạng.
Lữ Hậu Tích đã như vậy, Trần Chấn Hoa còn có thể làm gì? Cũng không thể tới đánh một chầu? Vạn nhất đánh chết rồi, vậy cũng sẽ không tốt.
Lữ Hậu Tích tạm thời là không thể chết được. Hơn nữa, Trần Chấn Hoa cũng tin tưởng, Lữ Văn cũng sẽ không dễ dàng giết Lữ Hậu Tích. Bằng không thì cái kia chính là giết người diệt khẩu.
Biết rõ Lữ Hậu Tích đã trở thành kẻ chết thay, nhưng Trần Chấn Hoa không có biện pháp nổi giận.
Nghẹn lấy nổi giận trong bụng, đây chính là dễ dàng nhịn hỏng thân thể.
Rốt cục, lại để cho Trần Chấn Hoa tìm được cớ động thủ.
Tuy rất gượng ép.
Nguyên nhân vì hắn đối với hai gã chấp hành gia pháp Lữ gia kia, sau khi chấp hành gia pháp xong, đều lộ ra vô cùng cung kính đối với Trần Chấn Hoa, dáng tươi cười kích động.
Cái này, Trần Chấn Hoa phát hỏa rồi.
Con mẹ nó, con trai lão tử chết, còn là Lữ gia các ngươi làm, lão tử đến tính sổ, ngươi còn cười được sao?
Kết quả là, đánh a, chậc chậc.
Hai gã chấp hành gia pháp kia cũng thật không may, bọn hắn là thật tâm sùng bái Trần Chấn Hoa, cung kính phát ra từ nội tâm a.
Đối mặt với thần tượng của mình, cũng không thể khóc? Chẳng lẽ kích động là sai sao?
Hai cái không may này bị đánh, tuy không chết, nhưng mà thương thế so với Lữ Hậu Tích vừa ăn qua gia pháp, còn muốn nặng hơn a.
Đã có mở đầu, đập phá kế tiếp cũng đơn giản hơn nhiều. Quân Thần Trần Chấn Hoa trong cơn giận dữ, chỉ là đánh hai người khó chịu, cho nên muốn đập đồ vật trong Lữ gia các ngươi.
Trần Chấn Hoa hợp lực với một đội nhân mã mang đến, trong Lữ gia, vật có thể nhìn thấy, có thể đập hư, tất cả đều bị đập phá.
Thời điểm bọn hắn vọt tới nhà thờ tổ của Lữ gia, chuẩn bị nện linh vị. Thình lình phát hiện, nhà thờ tổ của Lữ gia rỗng tuếch, một cái linh vị cũng không có.
Rất hiển nhiên Lữ Văn đã nghĩ tới hết thảy, sớm di chuyển rồi.
Dù vậy, lần này Lữ gia tổn thất tài sản, ít nhất cũng có vài tỷ. Những tranh chữ cổ vật gì đó, là một kiện cũng không có để lại, tất cả đều bị hủy.
Đối mặt hết thảy, Lữ Văn chỉ là cười bất đắc dĩ, cái gì cũng không nói, tùy ý để Trần Chấn Hoa dẫn người đập phá.
Lữ Văn không chỉ không ngăn cản, coi như là sau khi bị nện, hắn cũng sẽ cho người tuyên truyền ra ngoài.
Giết con trai của Trần Chấn Hoa, Lữ gia trả giá một chút tiền, tính là cái gì chứ?
Chỉ cần không đem cháu trai bảo bối Lữ Bất Phàm ra chịu tội, như vậy cứ tùy liền đập phá, hết thảy tùy ý Trần Chấn Hoa phát tiết.
Trần Chấn Hoa cũng là nện đủ rồi, hắn bắt đầu tiến vào chủ đề.
Bất quá, lại để cho Trần Chấn Hoa phẫn nộ chính là, Lữ Văn vậy mà trực tiếp phủ nhận, sự tình giết Trần Phong Nhiên cùng Lữ Bất Phàm không có quan hệ. Nói cái gì là Trần Phong Nhiên muốn ám sát Lữ Bất Phàm, cuối cùng không địch lại, bị Lữ Hậu Tích một đao ngộ sát.
Đúng vậy, là ngộ sát!
Nửa thật nửa giả, bởi vì Trần Phong Nhiên dịch dung thành bộ dáng Lữ Đông, bị Lữ Văn nói thành ngộ sát. Trong cả quá trình, Lữ Bất Phàm cũng chỉ là một người bị hại, cùng giết chết Trần Phong Nhiên không có bất kỳ quan hệ gì.
Nộ!
Trần Chấn Hoa có thể không nộ sao?
Nếu như không phải có video làm chứng, Trần Chấn Hoa thật đúng là đã tin tưởng. Dù sao, cho dù Lữ gia càng lợi hại cũng không dám đơn giản giết Trần Phong Nhiên?
Trừ khi Lữ Bất Phàm là loại ngu xuẩn, mới sẽ làm ra chuyện như vậy.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius