23-01-2013, 09:43 AM
Rửa tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bài gởi: 18,755
Thời gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 48: Uy hiếp khủng bố! (Hạ)
Dịch: Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Tất cả học viên ban Một và ban Hai đều tập trung chú ý lên người Hoắc Vũ Hạo, một mình đối mặt với hồn thú, đối với đa số những người ở đây đều là lần đầu tiên, nói không hồi hộp mới là lạ. Thế nên tất cả đều hi vọng có người bắt đầu thử trước để đứng ngoài quan sát học tập kinh nghiệm. Kỳ sát hạch thăng cấp này rất quan trọng, nó quyết định xem bọn họ có thể tiếp tục ở lại học viện hay không a.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo lóe sáng, trầm giọng nói:
- Đệ tử chọn hồn thú một trăm năm.
- Một trăm năm? Ngươi chắc chứ?
Lão sư giám trận cứ tưởng mình nghe lầm, có thể đại diện cả lớp xuất trận đầu tiên dĩ nhiên phải là ngươi ưu tú, thế mà nó chỉ chọn hồn thú một trăm năm? Không phải quá kém sao? Cho dù là hồn sư hệ Khống Chế cũng không tệ đến vậy chứ?
Hoắc Vũ Hạo xác nhận lại một lần nữa.
- Da đúng, đệ tử chọn hồn thú một trăm năm.
Lần này hắn nói rất lớn nên tất cả lão sư và học viên ở xa xa đều có thể nghe được.
Chu Y ngay lập tức cảm thấy choáng váng mặt mày, nàng thầm nghĩ không biết tên tiểu tử này muốn làm trò gì đây.
Mộc Cận thì hoàn toàn ngược lại, vẻ mặt đầy vui sướng khi thấy người ta gặp họa, Đái Hoa Bân cũng không kém, hắn thoáng sửng sốt rồi lập tức nở nụ cười tươi rói.
Thấy Hoắc Vũ Hạo khăng khăng yêu cầu như thế nên lão sư giám trận kia đành gật đầu nói:
- Vậy thì theo yêu cầu của ngươi. Chuẩn bị xong chưa?
Hoắc Vũ Hạo không chút do dự nói:
- Dạ đệ tử đã sẵn sàng.
- Sát hạch bắt đầu !!!!
Lão sư giám trận giơ tay ra dấu, từ phía xa lập tức vang lên một tiếng tách, rồi một cơ quan đột nhiên mở ra, sau đó lại vang lên từng tiếng cái gì đó đang chạy đến như điên. Các học viên khác vốn vẫn đang lớn tiếng cười nhạo Hoắc Vũ Hạo thì lúc này cũng im lặng một cách kỳ lạ, trong lòng bọn họ không hiểu tại sao xuất hiện một luồng áp lực không tên.
Một cái bóng màu đen xuất hiện, nó sải từng bước chân với tộc độ kinh khủng lao thẳng về hướng Hoắc Vũ Hạo.
Con vật này dài chừng hai thước, cao khoảng một thước hơn, bộ lông màu xanh khuấy động trong gió, đôi mắt màu nâu hạt dẻ đầy sự cáu kỉnh. Đây là một loài hồn thú thường thấy, nó chủ yếu thiên về tốc độ, tên là Phong Linh Lang.
Cũng ngay lúc này, trong ánh mắt chăm chú của mọi người, Hoắc Vũ Hạo đột nhiên có hành động, từ dưới chân hắn xuất hiện hai luồng ánh sáng màu đỏ sậm, trong mỗi quầng sáng ấy thậm chí còn có bốn đường vân ánh kim lập lòe. Khi nó xuất hiện thì hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo cũng biến thành đỏ tươi.
Từ người hắn tỏa ra một hơi thở mang theo hơi hướm hoang dã từ viễn cổ vô cùng khủng bố, luồng sáng màu đỏ ấy lấy hắn làm trung tâm từ từ khuếch trương ra bên ngoài. Giờ khắc này, bóng người vô cùng nhỏ bé ấy lại mang đến cho người khác một cảm giác vô cùng khủng khiếp, hệt như một vị thần cổ xưa từ trên trời giáng xuống vậy.
- Ngao ô....
Con Phong Linh Lang kêu lên một tiếng thảm thiết rồi cả người lăn đùng xuống đất xoay tròn như hồ lô, nháy mắt sau đã nằm xụi lơ dưới mặt đất, són đầy mặt đất. (nguyên văn của nó hơi thô, mình dịch thoáng chút nghe cho nó lịch sự... ai cần biết thì bôi đen đoạn sau nhé: gốc phải dịch ra là :"đái ỉa một lượt" ).
Cũng ngay lúc đó, từ xa xa truyền đến vô sô tiếng kêu gào thảm thiết của hồn thú.
Hồn Hoàn màu đỏ đại biểu cho cái gì? Là mười vạn năm, cũng chính là từ hồn thú cao cấp nhất. Mỗi một Hồn Hoàn mười vạn năm đều là những vật vô cùng quý giá, đừng nói là các đệ tử, trong số tất cả các lão sư ở đây đều không có ai có Hồn Hoàn mười vạn năm.
Vậy mà Hoắc Vũ Hạo không chỉ đem ra Hồn Hoàn mười vạn năm, mà có đến tận hai cái. Bất luận là nhìn bằng mắt thường hay cảm nhận từ khí tức của nó, cái nào cũng khiến người khác sợ hãi mà run rẩy, bầu không khí lặng ngắt đầy áp lực.
Ở Đấu Thú Tràng lúc này, không chỉ những hồn thú có phản ứng mà tất cả lão sư, học sinh đều có phản ứng mãnh liệt. Nhưng bọn họ chỉ cảm nhận được trước mắt đột nhiên xuất hiện một mãnh thú vô cùng khủng bố, vậy nên ngay lập tức bọn họ phóng xuất ra vũ hồn của mình và theo bản năng thiết lập một thế phòng ngự.
Đỗ Duy Luân đã từ ghế ngồi bật dậy từ lâu rồi, tám cái Hồn Hoàn không ngừng lượn lờ xung quanh. Đối mặt với hơi thở của hồn thú mười vạn năm, hắn cũng không ngoại lệ mà phóng ra vũ hồn của mình.
- Không, không thể nào. Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra. Nó mới mười hai tuổi, làm sao có được Hồn Hoàn mười vạn năm. Nhưng... đây thật sự là khí tức của hồn thú mười vạn năm! Hơn nữa, cái này còn có phần cường đại hơn nữa. Hắn rốt cuộc đang làm cái gì thế này?
Màu đỏ từ từ biến mất, hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo cũng theo đó mà biến đổi, sau đó hai Hồn Hoàn màu đỏ cũng từ từ biến mất. Tích tắc trước bầu không khí vẫn đầy áp lực khủng bố vậy mà lúc này lại bình thường hơn cả bình thường. Mà uy áp của Hoắc Vũ Hạo phát ra cũng chưa kịp đi xa, chỉ loanh quanh trong Đấu Thú Tràng mà thôi. Một mùi xú uế đột nhiên từ đâu bay đến, lại còn càng lúc càng nồng hơn nữa.
Hoắc Vũ Hạo quay sang hai vị lão sư đang thất thần cung kính thi lễ nói:
- Thưa lão sư, khảo hạch của đệ tử đã xong.
Đúng vậy, quả thật đã xong rồi, đầu thú Phong Linh Lang kia chỉ là hồn thú tu vi trăm năm, ấy vậy mà nó phải trực tiếp đối mặt với áp lực từ hồn thú mười vạn năm, làm sao nó chịu đựng nổi? Cho nên lúc này nó chẳng những són ra đất mà miệng còn sùi bọt mép, nằm run rẩy trên mặt đất, hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu.
- Cái này...
Vị lão sư giám trận nhìn tình huống trước mắt mà không biết xử lý thế nào nữa. Hắn đã tham gia bao kỳ thi sát hạch rồi mà có bao giờ xảy ra tình huống này đâu?
Học viện Sử Lai Khắc trước nay không thiếu quái vật, nhưng quái vật cấp độ này đúng là chưa từng xuất hiện! Đệ tử năm hai có Hồn Hoàn vạn năm? Không chỉ một mà có đến hai cái?
Sau một màn rung động cực kỳ mãnh liệt này, số người có thể kịp thời phản ứng lại chỉ có Chu Y và Vương Đông. Bởi vì sự chấn động này tối hôm qua bọn họ đã trải qua rồi. Có điều khi đó không có khủng khiếp như hôm nay thôi.
Mặc dù Chu Y đã từng nghe Phàm Vũ ca ngợi về tác dụng của kỹ năng này, nhưng thật ra nàng cũng không tin tưởng lắm, lúc này sự việc rành rành trước mắt thật quá mức bất ngờ. Thậm chí lúc này Hoắc Vũ Hạo còn chưa dùng đến vũ hồn thứ hai của mình nữa.
Đúng vậy, đối thủ của Hoắc Vũ Hạo tuy chỉ là hồn thú trăm năm, nhưng từ nãy giờ hắn chưa làm gì cả, chỉ đứng yên đó phóng vũ hồn của mình ra, ấy vậy mà nháy mắt đã giải quyết xong mọi chuyện, như thế còn có thể có thành tích kém sao? Đây chính là khả năng khống chế mạnh nhất a. Lúc này Chu Y cũng đã hiểu tại sao Hoắc Vũ Hạo lại chọn đối thủ là hồn thú trăm năm. Bởi vì hắn muốn chắc chắn mình có thể thành công. Nếu chẳng may chọn phải hồn thú kiên cường quá thì Hồn Hoàn mười vạn năm này cùng lắm chỉ làm nó mất năng lực chiến đấu chứ không có biểu hiện dữ dội như con Phong Linh Lang này.
Tinh thần lẫn thị giác đều bị chấn động quá mãnh liệt.
Lần này, đừng nói đè bẹp ban Hai, ngay cả những lão sư ở đây, tất cả đều bị đứng hình. Trong chốc lát, toàn trường lặng ngắt như tờ, ai ai cũng ngây người nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo đang từ từ đi trở về ban Một.
Chu Từ Trần nuốt nước miếng nói:
- Hoắc lão đại không phải hồn thú mười vạn năm chuyển kiếp thành người đấy chứ? Quá kinh khủng, ta mắc đái quá.
Tào Cẩn Hiên tức giận nói:
- Ta còn muốn đi ị luôn đây.
(M2: 2 cái bạn này nói chuyện bựa quá , nhưng bạn bè với nhau m dịch lịch sự quá lại mất cái hay, biến chuyển tùy chổ nhé, hihi)
Sự khiếp sợ nhanh chóng qua đi, các lão sư giám trận đang trong sân đấu lẫn các lão sư khác đều đồng loạt quay sang nhìn chủ nhiệm Đỗ Duy Luân, trên mặt bọn họ viết rành rành bốn chữ: Làm sao bây giờ?
Đúng a! Giờ phải làm sao đây? Tình huống này trước nay chưa từng xuất hiện nên lão cũng không biết làm sao cho phải! Làm sao có thể tin được chuyện hai Hồn Hoàn mười vạn năm xuất hiện dọa con hồn thú trăm năm phát ngất??? Bây giờ coi như cho Hoắc Vũ Hạo thông qua đi, nhưng điểm chấm thế nào đây?
Đúng lúc này, vài bóng người từ bên trong Thú Quyển bay thẳng ra. Dẫn đầu là một ông lão dáng người cao lớn, mái tóc màu đỏ vô cùng bắt mắt. Lão vừa lao đến vừa hét to:
- Ai? Kẻ nào? Là tên nào dám dọa hồn thú dưới vạn năm của ta són cả ra đất thế này? Cả đám yếu không chịu nổi nữa rồi. Đỗ Duy Luân, là ngươi phải không?
Đỗ Duy Luân méo mặt nói:
- Lão Cung, không phải ta.
Ông lão đầu tóc màu đỏ rực này tên là Cung Trường Long, chính là người quản lý Đấu Thú Tràng này, địa vị của lão ở học viện Sử Lai Khắc này cao vô cùng, hơn nữa lão còn vô cùng thích nghiên cứu hồn thú. Cho dù là Đỗ Duy Luân, khi gặp lão cũng phải vô cùng khách khí.
- Gì? Chuyện này tuyệt đối không thể? Không có khả năng. Đứa bé này mới mười hai tuổi, cho dù nó thiên phú cực cao và có nhiều thiên tài địa bảo tẩm bổ cũng không thể nào hấp thu được Hồn Hoàn mười vạn năm. Tên nhóc đó đâu, kêu nó qua đây cho ta xem.
Cung Trường Long là người tính tình nóng nảy, vừa nghe sơ sơ mọi chuyện liền lập tức làm ồn.
Đỗ Duy Luân có chút khó xử nói:
- Lão Cung à, giờ đang tiến hành sát hạch thăng cấp mà, có gì đợi sát hạch xong đã rồi...
Cung Trường Long tức giận ngắt lời:
- Còn kiểm tra cái quái gì nữa. Ngươi không nghe ta nói gì sao, tất cả hồn thú dưới vạn năm đều són ra đất hết rồi, bất cứ hồn thú dưới ngàn năm càng không sót lại một con nào hết, giờ sát hạch gì nữa? Đám hồn thú đó ít nhất cần nghỉ ngơi hai ba ngày mới khôi phục lại được. Chưa kể là khắp nơi đều dơ bẩn hôi thối, ngươi có biết ta phải phái người quét dọn mất bao lâu không? Tắm rửa cho bọn hồn thú này mất thời gian lắm, làm không cẩn thận là lại dã tràng xe cát hết.
Đỗ Duy Luân không ngờ mọi chuyện lại nghiêm trọng đến thế, thậm chí đến kỳ sát hạch cũng không thể tiếp tục nữa. Lớn chuyện rồi, lịch học của các lớp sẽ bị ảnh hưởng mất.
- Thôi được rồi, lão Cung, lão ở đây chờ ta một chút, ta đi thông báo rồi quay lại ngay.
Đỗ Duy Luân xoay người đi vào đối mặt với hơn một trăm học viên của hai lớp ban Một và ban Hai, cao giọng nói:
- Vì có chút chuyện ngoài ý muốn nên kỳ sát hạch tạm dừng tại đây, các lão sư chủ nhiệm đưa học sinh của mình về phòng trước đi.
Chu Y vội vàng hỏi:
- Đỗ chủ nhiệm, thế sát hạch của Hoắc Vũ Hạo tính sao?
Đỗ Duy Luân cau mày nói:
- Coi như hắn thông qua, Hoắc Vũ Hạo đi theo ta.
Nói xong hắn lại xoay người đi về phía lão Cung.
Lúc này Hoắc Vũ Hạo chưa vội đi theo Đỗ Chủ Nhiệm mà bước về phía ban Hai, nhìn Đái Hoa Bân lạnh lùng nói:
- Ngươi ở đây chờ ta. Ta nhớ không sai thì ban nãy chúng ta đánh cược với nhau, nếu ta thắng thì sẽ quỳ xuống nhận sai. Sao? Ta chờ người đến quỳ nhận sai đây...
M2: Lỗi phải gì mọi người cứ gửi hết vô nick mình nha, link bên dưới đó.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Tài sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (●^o^●)
Last edited by Hina; 24-01-2013 at 03:08 PM .
Đã có 95 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện
abclinhtinh ,
Abhello ,
aceking1991 ,
ADDMT ,
akatsuki ,
AndyXXX ,
anhtuan1989vn ,
Ani0n4U ,
A_Cay ,
Beodaica ,
biketchikon ,
billy_5 ,
bimala ,
blackknight ,
bocnhan2 ,
cacter ,
chantroimoi ,
Cherishark ,
CuiBap ,
danvinh1 ,
darklust ,
dcba12360 ,
dokhaihoan ,
dungast ,
Dương Thiên Mạc ,
fatchicken ,
freejack ,
froge123 ,
fusiwarano ,
getbacker_t_pm ,
Gió To ,
Goper ,
hac am ,
hello21 ,
hidakapro ,
htnt2005 ,
hubbert ,
huynhba ,
ice_tea ,
jukami ,
kiemhieptinh ,
kingnothing0 ,
kun_s2 ,
kykhoi88 ,
lamkhanhquang ,
LãngKhách ,
litres ,
LiverLeo ,
livetolove20 ,
luckiest29 ,
Luckyheo ,
luffyson ,
lxtrong82 ,
machuong ,
manutds ,
Melody_cat ,
meofutfi ,
minh010 ,
moondevil ,
mrelton1 ,
mysexylove50 ,
ngaothienca ,
Ngốc Lắm Cơ ,
nhocximuoi ,
NTPLE20 ,
onimusha1790 ,
otame ,
phuongk ,
playboy16 ,
quantri35 ,
redgun1988 ,
shaoyun ,
ShjnHyoMi ,
sieucaoboi ,
soidencodon ,
tavuong1 ,
thanhphong ,
Thính Vũ ,
thedino ,
thelinh1982 ,
thienngoai07 ,
thientaitoiac ,
thtgiang ,
thuongthuc ,
tien139 ,
titi03 ,
vesviet ,
vinaincon ,
vinh_map ,
Vitavita ,
wild_horse ,
Xgame1 ,
Yesterday ,
yrml_91 ,
Yu Fei
23-01-2013, 03:46 PM
Rửa tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bài gởi: 18,755
Thời gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 49: Băng Đế Ngao (Thượng)
Dịch: Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
"Ta chờ ngươi đến quỳ xuống nhận sai đây!"
Những chữ này như từng cái búa tạ nện thẳng vào lòng Đái Hoa Bân, khuôn mặt lạnh lùng của hắn đã tái nhợt rồi.
Đúng vậy, ngay khi vừa bước vào Đấu Thú Tràng, Hoắc Vũ Hạo đã lập lại vụ cá cược này một lần nữa. Hắn ngàn vạn lần không ngờ Hoắc Vũ Hạo lại dùng cách này tham gia sát hạch, lại càng không ngờ hắn có Hồn Hoàn mười vạn năm.
Lúc này bất luận hắn có suy nghĩ gì đi nữa cũng không thể thay đổi được, sự thật rành rành trước mắt rồi a! Hơn nữa, ngoài các học viên hai lớp, còn có cả lão sư Vương Ngôn xác nhận vụ đánh cược này nữa, lúc này hắn có muốn chối cãi cũng không được.
Nhất thời, Đái Hoa Bân cảm thấy ngực mình đau nhói, khóe miệng ngọt lịm, rồi phụt một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn quá tự tin, càng tự tin càng bị đả kích mạnh mẽ, lúc này đến cả nội tâm của hắn cũng không thể chịu nổi nữa.
Chu Lộ giật mình hét lên một tiếng rồi vội vàng chạy đến đỡ lấy Đái Hoa Bân, nhưng lại bị hắn vẫy tay đuổi đi, lúc này hai mắt Đái Hoa Bân đã hằn từng tia máu, hắn chăm chú nhìn bóng lưng Hoắc Vũ Hạo đang khuất dần theo Đỗ Duy Luân. Tích tắc sau, hắn phù rạp xuống đất hét lớn:
- Ta sai rồi
Vừa nói hắn vừa dập đầu xuống đất một cái. Sau đó đứng lên quay đầu bỏ chạy,
Khi nghe được câu nói của hắn, cả người Hoắc Vũ Hạo liền trở nên ngây dại, cái mũi có chút cay cay.
"Mẫu thân, người nghe rõ chưa? Đái Hoa Bân vừa xin lỗi con đó, hắn là con trai của người đàn bà kia, nhưng bây giờ chỉ mới bắt đầu rồi. Người chịu khổ suốt mười một năm, con nhất định sẽ đòi lại cho bằng hết."
Hoắc Vũ Hạo cũng không xoay người lại nhìn Đái Hoa Bân nữa, chốc lát sau hắn bình tĩnh lại liền tiếp tục đi theo Đỗ Duy Luân.
Đái Hoa Bân sau khi bỏ chạy cũng không quay đầu lại nhìn. Chu Lộ và Thôi Nhã Khiết vội vàng đuổi theo. Mục tiêu của Hoắc Vũ Hạo là Đái Hoa Bân nên Vương Đông và Tiêu Tiêu dĩ nhiên cũng không làm khó hai cô bé kia. Bọn họ đã thắng, mà lại còn dùng cách không ai ngờ đến nữa.
Đỗ Duy Luân lại một lần nữa bước đến trước mặt Cung Trường Long.
- Lão Cung, ta dẫn hắn đến rồi đây, lão xem...
Không chờ Đỗ Duy Luân nói hết, Cung Trường Long đã hừ lạnh một tiếng rồi vọt người tới giơ tay đánh thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo theo bản năng phóng người tránh đi, chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung liên tục lùi về sau. Nhưng cánh tay của Cung Trường Long dường như có chất kết dính, nháy mắt đã kéo Hoắc Vũ Hạo ngược trở lại, hơn nữa từ đôi tay ấy tỏa ra một hơi nóng khủng khiếp, khiến luồng không khí xung quanh cơ thể Hoắc Vũ Hạo nhộn nhạo dậy sóng.
Đỗ Duy Luân đứng bên ngoài hoàn toàn không có ý định ngăn cản, vì lão biết Cung Trường Long chỉ muốn thử Hoắc Vũ Hạo một chút thôi. Hơn nữa, lão cũng muốn biết thực lực của Hoắc Vũ Hạo rốt cuộc là đến mức nào.
Ngay lúc này, từ hai mắt của Hoắc Vũ Hạo lóe ra một luồng ánh sáng màu trắng, hai chân dậm mạnh một cái trụ vững lại trên mắt đất. Sau đó, một Hồn Hoàn màu trắng từ dưới chân hắn bay lên, sau đó hắn giơ song chưởng ra đón đỡn một chưởng của lão Cung đang bay đến.
Mặc dù lúc này đã là xế chiều, nhưng ánh mặt trời vẫn còn khá rực rỡ, thế nên khi Hoắc Vũ Hạo đưa hai tay lên, những lão sư đứng gần đấy đều bị lóa mắt, đôi tay của hắn như đang đeo một cái bao tay bằng kim cương vậy. Cũng ngay lúc này, bọn họ cảm nhận được có một luồng khí lạnh đột nhiên xuất hiện.
Luồng hàn khí đó không những xuất hiện bất ngờ mà còn vô cùng mạnh mẽ, rất nhanh nó đã xâm nhập vào tận trong linh hồn của mỗi người xung quanh, nó khiến cả một cường giả như Đỗ Duy Luân cũng không kìm được mà rùng mình một cái.
Lúc này bàn tay của Cung Trường Long đã đỏ rực một màu, trông y hệt như một khối than hồng đang bay trên không trung, ấy vậy mà sau khi nó chạm vào hai tay của Hoắc Vũ Hạo liền phát ra từng tiếng "xèo xèo", và một luồng sương trắng liên tục bay ra từ vị trí tam chưởng va vào nhau, thậm chí còn che phủ cả hai người nọ nữa.
Ngay sau đó Hoắc Vũ Hạo liền liên tục tui về sau mấy bước, rồi ngã oạch xuống đấy, khuôn mặt có chút kinh ngạc nhưng không có vẻ gì là bị thương cả.
Luồng khí kia dần dần tiêu tán, cả người Cung Trường Long từ từ hiện ra, khuôn mặt lão lộ vẻ vô cùng bất ngờ:
- Hảo tiểu tử, thuộc tính băng cực hạn. Chỉ dựa vào vũ hồn mà cũng áp chế được lão phu. Bất quá ngươi chỉ mới có một Hồn Hoàn mà hồn lực lại trên cấp hai mươi? Còn nữa, ban nãy bọn họ bảo ngươi có Hồn Hoàn mười vạn năm mà, nó đâu rồi?
Không ai thấy được lúc này cánh tay phải lão đang chấp sau lưng đang còn chút sương mù lượn lờ chưa bay đi hết nữa.
Hoắc Vũ Hạo từ từ đứng dậy, hắn biết rõ ông lão trước mặt này chỉ muốn thử thực lực của mình thôi, nên lập tức cung kính đáp:
- Thưa lão sư, đệ tử nào có cái Hồn Hoàn mười vạn năm nào, đấy chẳng qua là ảo ảnh từ hồn kỹ của đệ tử thôi. Còn đệ tử đã hơn cấp hai mươi vì đệ tử có đến hai vũ hồn. Vũ hồn đầu tiên đã có hai Hồn Hoàn. Ban nãy đệ tử cảm giác được vũ hồn của ngài có thuộc tính hỏa nên mới sử dụng vũ hồn thuộc tính băng của mình, hi vọng có thể ứng phó tốt một chút.
Khi Đỗ Duy Luân thấy Hoắc Vũ Hạo thi triển ra hồn kỹ thuộc tính băng cũng đã ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn, sau khi thấy Hồn Hoàn màu trắng xuất hiện rồi lại nghe chính mồm Hoắc Vũ Hạo thừa nhận bản thân có vũ hồn song sinh, hắn liền cảm thấy trước mặt tối sầm, thậm chí còn suýt thổ huyết như Đái Hoa Bân.
Đừng thấy mỗi lớp của Hoắc Vũ Hạo đã có đến hai hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh là hắn và Tiêu Tiêu mà nhầm, thật ra cả ngoại viện cũng chỉ có duy nhất hai người bọn họ. Mà từ trước đến nay, cho dù ở học viện Sử Lai Khắc vô cùng nghiêm khắc này, tất cả các đệ tử có Vũ Hồn Song Sinh đều trở thành đệ tử hạch tâm và tất nhiên sau đó là đệ tử nội viện.
Còn chuyện thật sự khiến Đỗ Duy Bân tức muốn hộc máu đấy là hắn cảm thấy Hoắc Vũ Hạo đang làm nhục bốn chữ Vũ Hồn Song Sinh a. Là một đệ tử học viện Sử Lai Khắc mà có Hồn Hoàn mười năm đã là xấu hổ rồi, vậy mà giờ hắn lại tiếp tục có Hồn Hoàn thứ hai cũng là Hồn Hoàn mười năm, rồi đến vũ hồn thứ hai cũng y hệt vậy. Trời đất ơi, cái quái gì thế này??? À, mà nó vừa nói cái gì? Cái Hồn Hoàn mười vạn năm ban nãy chỉ là do một cái kỹ năng biến ảo ra thôi sao?
Cung Trường Long nghiêm túc gật đầu nói:
- Rất tốt, một kỹ năng hết sức cường đại. Tác dụng và thuộc tính đều đạt đến cực hạn, nếu ta nhìn không lầm thì dường như ngươi nhất định có Hồn Cốt phải không? Hơn nữa còn là Hồn Cốt thân thể, nếu không vừa rồi ngươi không thể nào bộc phát ra sức lực mạnh mẽ đến thế.
Ban nãy lão thấy Thú Quyển của mình bị người ta phá thành tan tành thật lòng tức không chịu nổi nên mới vung một chưởng định dạy dỗ Hoắc Vũ Hạo một chút, lẽ ra một chưởng này nhẹ gì Hoắc Vũ Hạo cũng phải bị té xuống lăn vài vòng dưới đất, ấy vậy mà hắn chỉ vung tay là đón được, sau đó vì quá sức mà lùi vài bước rồi ngã xuống đất.
M2: Lỗi phải gì mọi người cứ gửi hết vô nick mình nha, link bên dưới đó.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
Chương thứ 3 trong ngày, cố gắng dịch sát TG, cố định là 2, cái này bonus nha, mình rảnh thì có thêm thui
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Tài sản của Hina
Last edited by Hina; 24-01-2013 at 03:16 PM .
Đã có 96 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện
abclinhtinh ,
Abhello ,
aceking1991 ,
ADDMT ,
akatsuki ,
AndyXXX ,
Ani0n4U ,
A_Cay ,
Beodaica ,
biketchikon ,
billy_5 ,
bimala ,
binhdn ,
blackknight ,
bocnhan2 ,
cacter ,
Cherishark ,
CuiBap ,
danvinh1 ,
darklust ,
dokhaihoan ,
dungast ,
Dương Thiên Mạc ,
fatchicken ,
freejack ,
froge123 ,
fusiwarano ,
Gió To ,
Goper ,
hac am ,
hello21 ,
hidakapro ,
honglinh ,
htnt2005 ,
hubbert ,
huynhba ,
ice_tea ,
jukami ,
kexala10 ,
khuccui ,
kiemhieptinh ,
kingnothing0 ,
kt2002 ,
kun_s2 ,
kykhoi88 ,
lamkhanhquang ,
LãngKhách ,
Lý Thám Hoa ,
litres ,
LiverLeo ,
luckiest29 ,
Luckyheo ,
luffyson ,
lxtrong82 ,
machuong ,
manutds ,
Melody_cat ,
meofutfi ,
minh010 ,
moondevil ,
mrelton1 ,
mysexylove50 ,
ngaothienca ,
Ngốc Lắm Cơ ,
nhocximuoi ,
nnt85 ,
NTPLE20 ,
onimusha1790 ,
otame ,
phongtrần ,
phuongk ,
playboy16 ,
quantri35 ,
shaoyun ,
sieucaoboi ,
soidencodon ,
tavuong1 ,
thanhphong ,
Thính Vũ ,
thedino ,
thelinh1982 ,
thienngoai07 ,
thientaitoiac ,
thtgiang ,
thuongthuc ,
tien139 ,
titi03 ,
vesviet ,
vinaincon ,
vinh_map ,
Vitavita ,
wild_horse ,
Xgame1 ,
Yesterday ,
yrml_91 ,
Yu Fei
24-01-2013, 12:02 AM
Rửa tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bài gởi: 18,755
Thời gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 49: Băng Đế Ngao (Hạ)
Dịch: Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Muốn làm được như thế không chỉ dựa vào uy lực của hồn kỹ là được mà còn phải nhờ vào thực lực của bản thân nữa, thế nên Cung Trường Long mới vô cùng kinh hãi. Bởi vì, tu vi của lão ở học viện Sử Lai Khắc này cũng thuộc top mười người đứng đầu.
Hoắc Vũ Hạo đáp:
- Dạ, đệ tử may mắn nên đã có được một khối Hồn Cốt thân thể.
Lúc này Đỗ Duy Luân đã choáng đến mức hai mắt tối sầm lại. Hồn Cốt thân thể? Chỉ trong một tháng mà nó tìm được một khối Hồn Cốt? Hồn Cốt từ khi nào lại dễ tìm thế này? Chẳng phải nói nó là cô nhi sao? Hệ Hồn Đạo, đúng rồi, nhất định là từ hệ Hồn Đạo mà ra, không ngờ bên hệ Hồn Đạo lại đầu tư vào hắn lớn đến thế. Khoan khoan, lão Cung vừa khen cái gì thế? Hồn Kỹ từ Hồn Hoàn mười năm của nó làm sao?
Đỗ Duy Luân rốt cuộc cũng kềm không được nữa, hắn lớn tiếng hỏi:
- Hoắc Vũ Hạo, ngươi rốt cuộc đã làm chuyện gì? Vừa rồi ngươi làm gì mà khiến đám hồn thú xụi lơ thế kia? Ngươi có biết muốn nuôi dưỡi hồn thú ở đây không dễ dàng chút nào không? Nói rõ mau lên, bằng không, ta bắt ngươi bồi thường hết tất cả thiệt hại ở đây.
Sắc mặt Cung Trường Long lập tức trầm xuống:
- Tiểu Đỗ, ngươi lảm nhảm cái gì đấy? Nó chỉ là một đứa trẻ thôi mà, hơn nữa còn là một đệ tử tuyệt vời. Ngươi là Hoắc Vũ Hạo phải không? Nói rõ ràng cho lão phu nghe xem, ta cũng cảm thấy chút tò mò rồi.
Đã đến mức này dĩ nhiên Hoắc Vũ Hạo cũng không tiếp tục giấu diếm làm gì, hắn lập tức thật thà nói hết mọi chuyện:
- Vũ Hồn thứ nhất của đệ tử là Linh Mâu, nó vừa có thêm Hồn Hoàn thứ hai, Hồn Kỹ đấy là Mô Phỏng. Kỹ năng này giúp đệ tử có thể thay đổi hình dáng và biến đổi màu sắc Hồn Hoàn. Ban nãy đệ tử chỉ đổi màu hai Hồn Hoàn của mình thành màu đỏ sậm của Hồn Hoàn mười vạn năm và giả dạng khí tức của nó mà thôi. Có điều tu vi của đệ tử chưa cao nên không thể mô phỏng hoàn hảo được, nếu không hiệu quả sẽ còn tốt hơn rất nhiều.
Những lời hắn nói không hề có chứt phóng đại, đối tượng hắn mô phỏng chính là Băng Đế có tu vi bốn mươi vạn năm, nên dù không hoàn hảo cũng có thể dễ dàng hù dọa đám hồn thú tu vi nhỏ bé kia, chỉ cần một chút áp lực của nó đã có thể nghiền chết hết cả đám rồi.
Nghe Hoắc Vũ Hạo giải thích xong, Đỗ Duy Luân với Cung Trường Long mới giật mình tỉnh ngộ, hai mắt của lão Cung nhất thời sáng rực lên:
- Hay, kỹ năng này thật thú vị. Có thể mô phỏng tốt như vậy thì quá tuyệt vời. Thử nghĩ coi nếu vào Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà có kỹ năng này thì sẽ tránh được rất nhiều những trận chiến không cần thiết. Đối với việc bắt hồn thú sẽ có tác dụng rất lớn. Lão phu là Cung Trường Long, còn được gọi là Thú Vương. Ta còn có một thắc mắc, không biết vũ hồn thứ hai của ngươi là gì? Ta biết với những hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh, vũ hồn thứ hai thường phải che dấu rất cẩn thận. Lão phu cũng không thể khư khư đòi biết bí mật của ngươi được. Thôi thì thế này, ta sẽ giúp ngươi thu một Hồn Hoàn trong phạm vi khả năng của ta, thế nào?
Hoắc Vũ Hạo nghe hắn nói thế liền hết sức vui mừng, hồn thú có thuộc tính tinh thần thật sự rất khó tìm được, vị lão sư này là người quản lý Đấu Thú Tràng, nếu được lão giúp đỡ sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian rồi.
Nghĩ thế hắn liền vội vàng gật đầu, cung kính nói:
- Cung lão sư, đệ tử đồng ý.
Đỗ Duy Luân và những lão sư khác ở bên cạnh cũng vô cùng tò mò nhưng dĩ nhiên Hoắc Vũ Hạo không có ý định thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn họ rồi. Đôi mắt hắn chợt lóe ra ánh sáng màu ánh kim, Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng lập tức xuất hiện.
Ngay lúc đó trong đầu Cung Trường Long cũng hiện ra rõ ràng từng hình ảnh của tất cả những sự việc đang xảy ra xung quanh phạm vi trăm mét, sau đó, hình xăm sau lưng của Hoắc Vũ Hạo cũng hiện ra rõ ràng trong mắt lão.
Đây là lần đầu tiên Cung Trường Long được thử nghiệm một hồn kỹ thần kỳ thế này, tất nhiên lão cũng không ngoại lệ mà bật thốt lên từng lời khen ngợi.
- Một kỹ năng tuyệt hảo, hai vũ hồn của ngươi mà phối hợp lại thì đảm bảo là một dạng cao cấp nhất trong những Vũ Hồn Song Sinh. Hay lắm, hay lắm. Hóa ra vũ hồn thứ hai của ngươi là nó, khó trách thuộc tính băng của ngươi lại đạt đến cực hạn. Lần này học viện chúng ta nhặt được bảo vật rồi. Ngươi yên tâm, lão phu sẽ giữ bí mật cho ngươi. Không ngờ trong đời ta lại có thể gặp qua loại Vũ Hồn tuyệt đỉnh thế này.
Cung Trường Long càng nói càng khiến Đỗ Duy Luân ở bên cạnh thêm phần tò mò. Nhưng đối với các hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh, vũ hồn thứ hai quả thật là một bí mật cực lớn, không phải bị ép đến đường cùng tuyệt đối sẽ không dễ dàng sử dụng. Vũ Hồn thứ hai của Tiêu Tiêu - Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu là một loại Khí Vũ Hồn nên rất dễ bị lộ, bởi thế nên cô bé mới không che giấu làm gì. Nhưng vũ hồn thứ hai của Hoắc Vũ Hạo lại khác, đến cả Thú Vương Cung Trường Long cũng chỉ đoán được nó có thuộc tính băng cực hạn chứ chẳng phát hiện được chính xác nó là gì.
Hơn nữa, lúc này Đỗ Duy Luân đã hiểu ra vấn đề, hồn kỹ thứ hai của Hoắc Vũ Hạo là Mô Phỏng, vậy gì chắc gì Hồn Hoàn của vũ hồn thuộc tính băng kia là thật sự? Cung Trường Long mà khen ngợi một hồn kỹ từ Hồn Hoàn mười năm ư? Đánh chết hắn cũng không tin.
Hoắc Vũ Hạo thành thành thật thật nói:
- Cung lão sư, Đỗ chủ nhiệm, nếu không còn gì nữa thì giờ đệ tử xin phép đi trước.
Cung Trường Long gật đầu nói:
- Ừ ngươi đi đi, sau này rảnh thì đến chỗ ta chơi, nhưng mà đừng có đem cái Hồn Hoàn mười vạn năm đó ra đây nữa, bằng không ta đá đít ngươi vào Thú Quyển mà dọn dẹp phân của đám hồn thú đấy.
Hoắc Vũ Hạo cười to rồi quay đầu bỏ chạy.
Đỗ Duy Luân cũng không ngăn cản hắn, cản hắn thì được gì? Người ta là đệ tử hạch tâm của hệ Hồn Đạo rồi a! Lúc này Đỗ chủ nhiệm của chúng ta nhìn đâu cũng thấy một màu đen tối, lão nằm mơ cũng không ngờ đã để mất một thứ tốt đến thế, hơn nữa còn là bản thân mình và viện trưởng tự nguyện buông tha a.
Thực tế cũng không thể trách Đỗ Duy Luân được, trước đó biểu hiện của Hoắc Vũ Hạo cũng không nổi bật gì, chỉ sau hành trình về miền cực bắc kia hắn mới thật sự lột xác.
Đỗ Duy Luân cúi chào Cung Trường Long rồi cũng vội vàng rời đi. Lần sát hạch năm hai này diễn ra không thuận lợi nên lão phải về sắp xếp lại mọi chuyện, đồng thời lão còn phải nhanh chóng báo cho Ngôn Thiểu Triết tình hình hiện tại nữa.
Khi Hoắc Vũ Hạo từ Đấu Thú Tràng đi ra nháy mắt đã bị tất cả bạn học bao vây.
- Hoắc lão đại, mau thành thật khai báo, làm sao bạn có được Hồn Hoàn mười vạn năm kia?
Lam Tố Tố là người đầu tiên lên tiếng hỏi.
- Lão đại à, ngươi phải đền cho ta cái quần mới đấy, lúc nãy thiếu chút nữa hại ta đái ra quần rồi.
Chu Tư Trần ở bên cạnh đổ dầu vào lửa, khiến các học viên bên cạnh cười ồ lên.
Hoắc Vũ Hạo tức giận nói:
- Vậy là vẫn chưa chứ gì? Thế giờ ngươi ở đây tiểu ra quần đi rồi ta đền cho ngươi.
Chu Tư Trần nghe hắn nói thế nhất thời nghẹn họng.
Hoắc Vũ Hạo lớn tiếng nói:
- Mọi người hẳn là đoán ra Hồn Hoàn mười vạn năm ấy không phải là thật. Ta chỉ có thể nói đúng là ta có một Hồn Hoàn mới và cũng có một Hồn Kỹ mới nữa, nhưng tác dụng là gì thì ta không thể nói được. Cho ta giữ chút bí mật đi.
Kỳ sát hạch thăng cấp này chỉ mới bắt đầu, mọi chuyện không phải vì thế mà kết thúc, trong khi Hoắc Vũ Hạo và các bạn cùng lớp vô cùng vui vẻ trở về lớp thì ngược lại, Đái Hoa Bân đang đứng trong một góc cách đó không xa, khóe miệng còn dính một vết máu, ánh mắt vô cùng hung ác.
- Hoa Bân, ngươi không sao chứ?
Chu Lộ lo lắng hỏi.
Đái Hoa Bân lạnh lùng đáp:
- Ngươi về nói với Mộc lão sư ta có chuyện phải ra ngoài một chút.
- Ngươi muốn làm gì?
Đái Hoa Bân nói:
- Chuyện của ta ngươi không cần quan tâm.
Nói xong hắn liền xoay người bỏ đi.
M2: Lỗi phải gì mọi người cứ gửi hết vô nick mình nha, link bên dưới đó.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Tài sản của Hina
Last edited by Hina; 24-01-2013 at 03:26 PM .
Đã có 92 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện
abclinhtinh ,
Abhello ,
aceking1991 ,
ADDMT ,
AndyXXX ,
Ani0n4U ,
A_Cay ,
Beodaica ,
biketchikon ,
billy_5 ,
bimala ,
blackknight ,
bocnhan2 ,
cacter ,
chantroimoi ,
Cherishark ,
CuiBap ,
Cường Thuần Khiết ,
danvinh1 ,
darklust ,
dautim ,
dcba12360 ,
dokhaihoan ,
dungast ,
Dương Thiên Mạc ,
fatchicken ,
freejack ,
froge123 ,
Gió To ,
Goper ,
hac am ,
hello21 ,
hidakapro ,
htnt2005 ,
hubbert ,
huynhba ,
ice_tea ,
jukami ,
kexala10 ,
kiemhieptinh ,
kingnothing0 ,
kun_s2 ,
kykhoi88 ,
lamkhanhquang ,
LãngKhách ,
Lý Thám Hoa ,
litres ,
LiverLeo ,
longchautua ,
luckiest29 ,
Luckyheo ,
luffyson ,
machuong ,
manutds ,
Melody_cat ,
meofutfi ,
minh010 ,
moondevil ,
mrelton1 ,
mysexylove50 ,
newmoon0111 ,
ngaothienca ,
Ngốc Lắm Cơ ,
nhocximuoi ,
nnt85 ,
NTPLE20 ,
onimusha1790 ,
otame ,
phuongk ,
playboy16 ,
quantri35 ,
shaoyun ,
sieucaoboi ,
soidencodon ,
thanhphong ,
Thính Vũ ,
thedino ,
thelinh1982 ,
thienngoai07 ,
thientaitoiac ,
thtgiang ,
thuongthuc ,
tien139 ,
titi03 ,
vinaincon ,
vinh_map ,
Vitavita ,
wild_horse ,
Xgame1 ,
Yesterday ,
yrml_91 ,
Yu Fei
24-01-2013, 01:46 AM
Rửa tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bài gởi: 18,755
Thời gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 50: Chuyện về Đường Tam... (Thượng)
Dịch: Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Vì sát hạch thăng cấp bị tạm dừng nên các học viên ban Một và ban Hai của năm nhất đều phải quay về phòng học để tiếp tục học lý thuyết.
Vương Ngôn và Chu Y cùng nhau bàn bạc vài câu rồi gọi Hoắc Vũ Hạo lên hỏi một chút sau đó mới bắt đầu giờ học buổi chiều. Mà Hoắc Vũ Hạo cũng không về lại chỗ ngồi mà vẫn đứng yên ở trên bục giảng, còn Chu Y thì bị chủ nhiệm Đỗ Duy Luân gọi về tham dự cuộc họp đột xuất.
- Vì có chút chuyện ngoài ý muốn nên lần sát hạch này phải dời lại khoảng chừng hai ba hôm nữa. Như thế cũng tốt, tất cả sẽ có thêm chút thời gian tu luyện. Hôm nay quá trình Hoắc Vũ Hạo chiến đấu với Phong Linh Lang hẳn là cái ngươi đã thấy rõ, đấu với hồn thú phải là như thế, việc quan trọng nhất chính là bình tĩnh, chỉ khi bình tĩnh mới có thể thể hiện được bản lĩnh của mình. Hồn thú thật ra cũng không đáng sợ, đa số bọn chúng đều chiến đấu theo bản năng mà thôi. Bước đầu tiên của các ngươi là phải vượt qua được lòng mình, càng sợ hãi chỉ càng làm vướng chân vướng tay thôi.
Vương Ngôn liếc mắt nhìn từng học viên trong lớp, sau đó nói tiếp:
- Mỗi người các ngươi tự ngẫm lại xem, hôm nay lúc Phong Linh Lang xuất hiện, trong lòng các ngươi có cảm thấy hoảng hốt hay không?
Lúc này trong lớp có không ít học viên xấu hổ cúi đầu.
Vương Ngôn lại nói tiếp:
- Đấy không phải vì thực lực các ngươi yếu kém, mà vì các ngươi thiếu kinh nghiệm chiến đấu với hồn thú. Nếu các ngươi đối mặt với bạn học của mình thì có cảm thấy hoảng hốt như vậy nữa không? Hiển nhiên là không rồi. Bởi vì các ngươi biết chắc bạn của mình sẽ không bao giờ thật sự làm mình bị thương. Như vậy, rốt cuộc là hồn thú mạnh hay hồn sư chúng ta mạnh? Ta thay các ngươi khẳng định lại một lần nữa, nếu cả ngang bằng tu vi, thì chắc chắn hồn sư chúng ta lợi hại hơn.
Nói đến đây hắn liền giơ tay lên chỉ thẳng vào người minh.
- Bởi vì chúng ta là con người có trí tuệ. Sở dĩ các ngươi gặp hồn thú thì sợ hãi, vì các ngươi biết bọn chúng chỉ đánh theo bản năng, chắc chắn sẽ không nương tay. Nhưng một khi các ngươi có thể thích ứng được với cuộc chiến này, thì chắc chắn người mạnh hơn sẽ là chúng ta. Bởi vì lúc đó chúng ta sẽ có thể lợi dụng Vũ Hồn và Hồn Kỹ của mình mà tạo thành những chiến thuật khác nhau. Tuy vậy, các ngươi phải nhớ rõ, bất luận là hồn kỹ hay vũ hồn của ngươi mạnh như thế nào cũng đều phải cần một hồn sư thật sự can đảm mới có thể phát huy tác dụng một cách cao nhất.
- Kỳ sát hạch thăng cấp này sẽ quyết định các ngươi có thể tiếp tục ở lại học viện học tập hay không, nói một cách cao hơn một chút là nó liên quan đến tương lai cả đời này của các ngươi. Hôm nay chúng ta sẽ tranh thủ chút thời gian còn lại mà rèn luyện dũng khí cho các ngươi. Vũ Hạo có khả năng thay đổi màu sắc Hồn Hoàn nên từ giờ, ta hi vọng các ngươi cố gắng chịu đựng, dù áp lực có lớn đến mức nào cũng phải áp chế tâm trạng, tuyệt đối không thể phóng thích vũ hồn của mình ra, phải cố gắng hết sức bình tĩnh. Nhớ chưa? Vũ Hạo, bắt đầu đi.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, hai mắt hắn lóe ra ánh sáng màu vàng kim rồi hai Hồn Hoàn màu trắng lập tức xuất hiện. Đúng là một cặp Hồn Hoàn mười năm.
Vừa rồi Vương Ngôn gọi hắn lên chính là hỏi hắn có muốn dùng cách này giúp đỡ các bạn cùng lớp hay không, bởi vì lúc đầu Hoắc Vũ Hạo đã nói sơ lược tác dụng của hồn kỹ thứ hai này rồi, nếu không Vương Ngôn cũng không biết mà đưa ra yêu cầu như thế. Hoắc Vũ Hạo nghe xong không chút do dự lập tức đồng ý. Hắn là lớp trưởng, nếu có khả năng giúp đỡ các bạn tuyệt đối sẽ không từ chối. Hơn nữa kỹ năng Mô Phỏng này cũng không có cách nào giấu diếm được. Mà hắn cũng không định giấu làm gì. Sau khi được Thiên Mộng Băng Tằm nhắc nhở, sau này hắn có thể dựa vào nó mà hù dọa kha khá hồn thú. Đồng thời, lúc này Hoắc Vũ Hạo cũng cảm nhận được một chút cách sử dụng kỹ năng biến hóa khôn lường này.
Hồn Hoàn màu trắng dĩ nhiên sẽ không đem đến uy hiếp gì cho những học viên ở đây. Nhưng sau đó, màu trắng kia nháy mắt đã hóa thành màu vàng.
Tất cả học viên ban Một trông thấy một màn biến đổi này đều há hốc mồm kinh ngạc. Một kỹ năng quá sức thần kỳ a. Hồn Hoàn mà cũng thay đổi màu sắc được sao???
Vương Ngôn trầm giọng nói:
- Màu trắng, Hồn Hoàn mười năm. Cũng là Hồn Hoàn cấp bậc thấp nhất mà hồn sư chúng ta có thể dung hợp. Màu vàng, chính là Hồn Hoàn trăm năm. Tại sao Hồn Hoàn lại thay đổi màu sắc theo cấp bậc các ngươi có biết không? Đó chính là vì năng lượng được dồn nén bên trong nó có số lượng khác nhau. Tuy vậy, không phải cứ Hồn Kỹ nào từ Hồn Hoàn cấp thấp nhất này đều yếu kém nhất.
Sau đó Hồn Hoàn màu vàng lại biến thành màu tím, hai cái màu tím kia đại biểu cho Hồn Hoàn ngàn năm. Sau khi nó xuất hiện, từ người Hoắc Vũ Hạo lập tức tỏa ra một luồng áp lực vô hình khiến các học viên bên dưới bắt đầu có chút hồi hộp. Dù sao, những người ở đây cũng chỉ có mình Vương Đông là có Hồn Hoàn ngàn năm mà thôi.
- Mọi người cẩn thận.
Hoắc Vũ Hạo lớn tiếng nhắc nhở, nháy mắt sau, hai Hồn Hoàn màu tím từ từ đậm lại rồi biến thành màu đen.
Ở đây đang là lớp học, không gian cũng không lớn như ở Đấu Thú Trường, hai Hồn Hoàn vạn năm vừa xuất hiện thì luồng áp lực vô cùng to lớn từ người Hoắc Vũ Hạo không ngừng lan tỏa ra xung quanh. Lúc này Hoắc Vũ Hạo đang mô phỏng chính hơi thở của Băng Bích Đế Hoàng Hạt, mặc dù chỉ mới là Hồn Hoàn vạn năm nhưng nó là một Hồn Thú Siêu Cấp, nên chỉ cần khí tức thôi đã đủ khiến các học viên bên dưới cảm thấy nghẹt thở.
Nhất thời, một số học viên có tu vi hơi yếu một chút không kềm được mà để Hồn Hoàn xuất hiện, còn bọn họ cũng không khá gì hơn, sắc mặt người nào cũng vô cùng tái nhợt.
Vương Ngôn nhíu mày, quay sang nói với Hoắc Vũ Hạo.
- Không cần tăng lên nữa, cứ giữ thế này được rồi.
Hắn thật sự tin nếu trong không gian nhỏ bé này mà Hoắc Vũ Hạo để hai Hồn Hoàn mười vạn năm xuất hiện thì đám nhỏ này cũng không khác những hồn thú ban nãy là bao, tất cả đều sẽ són hết ra quần. Chuyện gì cũng cần có mức độ, đòi hỏi cao quá chưa hẳn là tốt. Hiện giờ cứ sử dụng áp lực từ hồn thú vạn năm là được rồi, đối với bọn nhỏ, từ từ thích ứng mới là chuyện tốt.
- Hồn thú đạt được đến tu vi vạn năm sẽ có một bước nhảy vọt về chất. Cũng giống như hồn sư chúng ta đạt được sáu Hồn Hoàn vậy. Đến Hồn Thú trên ba vạn năm thì phải cần hồn sư có bảy Hồn Hoàn, đạt được Vũ Hồn Chân Thân mới so sánh được. Ban nãy ta đã nói nếu xét theo từng cấp bậc, hồn sư chúng ta là mạnh nhất. Nhưng thực tế, trong lịch sử của Đấu La Đại lục, từng có hồn sư cường đại hơn cả hồn thú vượt cấp bậc của mình, tuy nhiên đó cũng chỉ là một lần duy nhất. Những người ấy cũng chính là Sử Lai Khắc Thất Quái đời thứ nhất của học viện Sử Lai Khắc chúng ta. Trong đó người đặc biệt cần phải nhắc tới chính là người đã sáng lập ra Đường Môn, thường gọi là Thiên Thủ Tu La - Đường Tam. Ngoài những người đó ra, sau này không còn một hồn sư nào có thực lực áp đảo được hồn thú cả.
- Các hồn thú có tu vi đạt đến mười vạn năm thì đối mặt với cường giả Phong Hào Đấu La cũng không có chút e ngại. Bởi vì những hồn thú này đều là những loài có huyết mạch truyền thừa cực kỳ khủng bố. Hồn sư muốn đối kháng được với bọn chúng thì ít nhất phải đạt trên cấp chín mươi lăm, lúc đó tuy vẫn là cường giả bậc Phong Hào Đấu La, nhưng thực lực của bọn họ đều đã bước lên một bậc thang mới. Hoặc là cường giả Phong Hào Đấu La có đầy đủ Hồn Cốt ở tất cả các bộ phận mới được.
- Tinh Đấu Đại Sâm Lâm từng có một dạo tạo nên thú triều công kích học viện Sử Lai Khắc chúng ta, khiến học viện chịu một tổn thất vô cùng khủng bố. Mà hồn thú có tu vi mười vạn năm cũng không phải là siêu việt nhất, mười vạn năm thật ra chỉ là một mốc tu vi chứ chưa phải là cảnh giới cao nhất. Có một số hồn thú may mắn đột phá được cánh cửa này mà bước vào một cảnh giới mới. Đó là những hồn thú có tu vi cao hơn mười vạn năm mà chúng ta gọi là Hồn Thú Siêu Cấp. Ta dám chắc trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hẳn là phải có Siêu Cấp Hồn Thú ấy. Đối với hồn sư chúng ta, hồn thú mười vạn năm là một thứ vô cùng quý giá. Bởi vì từ hồn thú ấy, sẽ tạo ra được một Hồn Hoàn mười vạn năm và Hồn Cốt nữa, tổng cộng chúng ta được đến bốn kỹ năng. Nhưng Hồn Thú Siêu Cấp lại không phải vậy, cho dù chúng ta cố sống cố chết đánh bại được nó cũng vô phương hấp thu được Hồn Hoàn, thành ra cuối cùng lại chẳng đạt được ích lợi gì.
Chu Tư Trần ngồi nghe say mê, không kềm được lên tiếng hỏi;
- Vương lão sư, cường giả Phong Hào Đấu La cũng không thể sao? Không phải hồn sư trên cấp chín mươi là có thể trở thành Phong Hào Đấu La sao, lúc ấy cơ thể chúng ta đã có một sự biến đổi rất lớn rồi mà?
Hắn nói xong câu này sắc mặt lập tức tái nhợt, bởi vì từ nãy giờ Hoắc Vũ Hạo cũng không thu lại hai Hồn Hoàn vạn năm, tất cả học viên vừa phải tập trung tinh thần lắng nghe lão sư giảng dạy vừa cố gắng áp chế nỗi sợ hãi từ nội tâm.
Vương Ngôn tức giận nói:
- Đồ ngốc, ngươi phạm phải một sai lầm rất lớn rồi có biết không? Kiến thức bình thường thôi mà cũng quên cho được, nếu bây giờ đang sát hạch thì ta đã cho ngươi cuốn gói về nhà rồi. Ta hỏi ngươi, Phong Hào Đấu La có bao nhiêu Hồn Hoàn?
Chu Tư Trần hồn nhiên đáp:
- Chín... ặc ặc.
Hắn chưa trả lời xong đã giật mình hiểu ra rồi.
Cường giả Phong Hào Đấu La đã có chín Hồn Hoàn rồi, làm sao phụ thêm Hồn Hoàn nữa?
Vương Ngôn mỉm cười nói tiếp.
- Ngươi biết mình sai chỗ nào rồi chứ? Các ngươi cố gắng chịu đựng, áp chế nỗi sợ hãi kia đi, tiếp theo, ta sẽ kể các ngươi nghe một câu chuyện, đây cũng chính là một bí mật, bí mật về Hồn Hoàn cao cấp nhất.
Chỉ một câu của Vương Ngôn đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả học viên trong lớp, một số đệ tử bị áp bách phóng xuất vũ hồn cũng đã giật mình thu lại hết rồi.
Vương Ngôn trầm giọng nói:
- Từ trước đến nay, ta chủ yếu nghiên cứu về Vũ Hồn và Hồn Hoàn. Ta đã tìm đọc rất nhiều tư liệu, tất cả đều nói rằng, Hồn Hoàn thứ mười xuất hiện cũng có nghĩa là thần giáng thế. Trong tư liệu của học viện chúng ta đã ghi lại rằng cường giả từng đạt được mười Hồn Hoàn ở học viện chúng ta, cũng chính là người mà ban nãy ta vừa nhắc đến, vị Tông Chủ đầu tiên của Đường Môn - Đường Tam. Bản thân ngài là hồn sư có Vũ Hồn Song Sinh, Vũ Hồn có mười Hồn Hoàn chính là Vũ Hồn chủ đạo của ngài - Lam Ngân Hoàng. Những người nghiên cứu như ta thường gọi Hồn Hoàn thứ mười ấy là Hồn Hoàn Thần Cấp.
M2: Lỗi phải gì mọi người cứ gửi hết vô nick mình nha, link bên dưới đó.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Tài sản của Hina
Last edited by Hina; 24-01-2013 at 03:35 PM .
Đã có 95 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện
abclinhtinh ,
Abhello ,
aceking1991 ,
ADDMT ,
AndyXXX ,
Ani0n4U ,
audir8rain ,
A_Cay ,
Beodaica ,
biketchikon ,
billy_5 ,
bimala ,
binhdn ,
blackknight ,
bocnhan2 ,
cacter ,
chantroimoi ,
Cherishark ,
CuiBap ,
danvinh1 ,
darklust ,
dcba12360 ,
dokhaihoan ,
dungast ,
Dương Thiên Mạc ,
fatchicken ,
freejack ,
froge123 ,
getbacker_t_pm ,
Gió To ,
Goper ,
hac am ,
hello21 ,
hidakapro ,
hoaxoantim ,
htnt2005 ,
hubbert ,
huynhba ,
ice_tea ,
jukami ,
kexala10 ,
khuccui ,
kiemhieptinh ,
kingnothing0 ,
kun_s2 ,
kykhoi88 ,
lamkhanhquang ,
LãngKhách ,
Lý Thám Hoa ,
litres ,
LiverLeo ,
luckiest29 ,
Luckyheo ,
luffyson ,
machuong ,
manutds ,
Melody_cat ,
meofutfi ,
minh010 ,
moondevil ,
mrelton1 ,
mysexylove50 ,
newmoon0111 ,
ngaothienca ,
Ngốc Lắm Cơ ,
nhocximuoi ,
nnt85 ,
NTPLE20 ,
onimusha1790 ,
otame ,
phuongk ,
playboy16 ,
quantri35 ,
shaoyun ,
sieucaoboi ,
soidencodon ,
thanhphong ,
Thính Vũ ,
thedino ,
thelinh1982 ,
thienngoai07 ,
thientaitoiac ,
thtgiang ,
thuongthuc ,
tien139 ,
titi03 ,
vesviet ,
vinaincon ,
vinh_map ,
Vitavita ,
wild_horse ,
Xgame1 ,
Yesterday ,
yrml_91 ,
Yu Fei
25-01-2013, 01:26 AM
Rửa tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bài gởi: 18,755
Thời gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngày
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
TUYỆT THẾ ĐƯỜNG MÔN
Tác Giả: Đường Gia Tam Thiếu
Chương 50: Chuyện về Đường Tam... (Trung)
Dịch: Minh Minh
Nguồn: 4vn.eu
Áp lực Vương Đông phải chịu so với những đệ tử khác ít hơn một chút, vì hắn quá quen thuộc Hoắc Vũ Hạo rồi, hơn nữa hai người còn có Vũ Hồn Dung Hợp Lực, bất kể Hoắc Vũ Hạo sử dụng cái gì cũng sẽ không đem lại uy hiếp quá lớn cho hắn, lúc này hắn nghe Vương Ngôn nói đến đây cũng không kềm được sự tò mò mà lên tiếng hỏi:
- Vương lão sư, thế Hồn Hoàn Thần Cấp có màu gì?
Vương Ngôn đáp:
- Ta cũng không rõ nữa. Theo tư liệu ghi lại thì tiên tổ Đường Tam có hai vũ hồn, Hồn Hoàn thứ chín của vũ hồn Lam Ngân Hoàng có màu vàng lam, còn của vũ hồn Hạo Thiên Chùy lại không giống như thế, vì nó có màu vàng sẫm. Cả hai rất có thể đều là Hồn Hoàn Thần Cấp, vì thế ta đoán, màu sắc của Hồn Hoàn Thần Cấp sẽ biến đổi tùy theo vũ hồn của hồn sư.
Vương Đông lại hỏi tiếp:
- Ơ ban nãy lão sư bảo Hồn Hoàn thứ mười mới có Hồn Hoàn Thần Cấp mà? Sao Hồn Hoàn thứ chín của tiên tổ Đường Tam đã là Hồn Hoàn Thần Cấp rồi?
Vương Ngôn mỉm cười đáp:
- Cái này lại phải kể đến một truyền kỳ khác trong lịch sử Đấu La Đại Lục của chúng ta, bí mật này cho dù các lão sư khác cũng hiếm người biết đến. Người xưa đồn đại rằng khi ấy có một hồn thú gọi là Thâm Hải Ma Kình Vương, tu vi của nó ở khoảng trăm vạn năm, nhưng cụ thể có qua mức trăm vạn năm hay chưa thì không ai rõ cả. Trong tư liệu chỉ nói khi tiên tổ Đường Tam hấp thu Hồn Hoàn thì có một năng lực nào đó của ngài kết hợp vào khiến nó trở thành Hồn Hoàn Thần Cấp màu vàng sẫm. Còn một chuyện quan trọng hơn nữa là khi ngài hấp thu Hồn Hoàn này thì tu vi đã đạt đến cấp bật tuyệt đỉnh, một trăm cấp, khi ấy ngài đã gần như trở thành thần rồi, thế nên mới có khả năng đánh chết được Thâm Hải Ma Kình Vương.
Từ lúc Vương Ngôn nói đến chuyện tiên tổ Đường Tam có Hồn Hoàn Thần Cấp thì Hoắc Vũ Hạo đã ngây người rồi, sau đó nghe tiếp tin ngày xưa từng có một hồn thú tu vi vượt qua trăm triệu năm lại càng kinh hãi.
Lúc này bản thân hắn cũng không kềm được mà mở miệng hỏi:
- Vương lão sư, tu vi của con Thâm Hải Ma Kình Vương kia thật sự đã đạt đến trăm vạn năm sao?
Vương Ngôn lắc đầu nói:
- Thật ra suốt vạn năm nay đã có rất nhiều người nghiên cứu vấn đề này rồi, nhưng vẫn chưa có kết quả chính xác được. Thường thì cấp bậc cao nhất mà hồn thú đạt được là mười vạn năm. Khi đó bọn chúng sẽ phải vượt qua một kiếp nạn, và bọn chúng sẽ có quyền chọn độ kiếp hay hóa thân thành người. Ta đã nói qua, miễn hồn thú nào độ kiếp thành công liền trở thành Hồn Thú Siêu Cấp ngay. Nhưng từ lúc đó, bọn chúng phải liên tục cứ mười vạn năm độ kiếp một lần, đến khi nào thành công đủ mười lần thì bọn chúng sẽ như cá chép hóa rồng. Con Thâm Hải Ma Kình Vương kia cũng không ngoại lệ. Cho nên, bất luận tu vi của nó có đạt đến trăm vạn năm hay không mà nó không đạt đủ yêu cầu thì vẫn phải là Hồn Thú Siêu Cấp chứ chẳng thể thành Thần được. Đương nhiên, cũng chỉ có Thần Cấp mới có thể khuất phục được Hồn Thú Siêu Cấp khủng bố như nó. Nếu tiên tổ Đường Tam không có thực lực như vậy thì cho dù có giết được Thâm Hải Ma Kình Vương cũng không thể hấp thu nó thành Hồn Hoàn và cả Hồn Cốt kia được.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Vương lão sư, tiên tổ Đường Tam khi thành Thần rời bỏ thế giới chúng ta, ngoài vũ hồn Lam Ngân Hoàng và Hạo Thiên Chùy còn có vũ hồn nào khác không?
Vương Ngôn lắc đầu nói:
- Hẳn là không. Khi ấy tiên tổ Đường Tam từng đại chiến một trận với Vũ Hồn Điện, đối thủ của ngài là hai cường giả Thần Cấp, và trong tư liệu ghi lại hoàn toàn không có chi tiết nào nhắc đến việc ngài có một vũ hồn thứ ba cả. Vũ Hạo, tại sao con lại hỏi thế?
Hoắc Vũ Hạo gãi đầu nói:
- Đệ tử chỉ thuận miệng hỏi thôi, Thần Cấp cách chúng ta xa quá. Con chỉ tò mò không biết đạt đến cấp Thần có vũ hồn thứ ba không nữa?
Vương Ngôn mỉm cười nói:
- Con nghĩ ra được chuyện này là tốt lắm, với những người nghiên cứu vũ hồn như chúng ta, giả thuyết càng lớn mật lại càng thú vị, cứ thoải mái tưởng tượng rồi từ từ tìm hiểu chứng minh sau. Được rồi, dừng lại đi.
Câu cuối cùng này là hắn nói riêng với Hoắc Vũ Hạo, sau đó các đệ tử khác liền cảm thấy nhẹ cả người, cảm giác đột nhiên được thả lỏng khiến hồn lực dao động một cách kịch liệt đúng là vô cùng sảng khoái a. Lúc này bọn hắn mới giật mình nhận ra bản thân họ đã không còn bị áp lực từ Hồn Hoàn vạn năm của Hoắc Vũ Hạo đè nén nữa.
Vương Ngôn nhìn bộ dạng như vừa trút được gánh nặng của các học viên rồi mỉm cười nói:
- Bất luận là áp lực từ hồn thú hay hồn sư đều là một dạng khiến tinh thần của mình sinh ra cảm giác sợ hãi. Nếu tinh thần của mình mạnh mẽ thì áp lực có mạnh đến mức nào cũng có thể đứng vững được. Vừa rồi tinh thần của các ngươi bị ta gây chú ý nên mới không cảm nhận được áp lực nữa. Sau buổi học này các ngươi về cẩn thận ngẫm nghĩ lại từng cảm giác mình vừa trải qua rồi rút kinh nghiệm cho kỳ sát hạch sắp tới. Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Ngày mai chúng ta lại tiếp rục rèn luyện thế này.
Mỗi học viên trong lớp, bao gồm cả Hoắc Vũ Hạo, lúc này đều nhìn Vương Ngôn bằng ánh mắt kính phục. Quả thật, về phương diện giảng dạy, Chu Y không bằng vị bác học Vương Ngôn này. Nhưng về phương diện kiểm soát học viên, Chu Y lại thắng tuyệt đối. Hai người bọn họ cùng hợp tác với nhau đúng là có thể cùng bổ trợ một cách hoàn hảo nhất. Ít nhất sau một năm đầu, tất cả học viên đều đã có hai Hồn Hoàn.
Lúc này vẫn khá lâu nữa mới đến giờ cơm nên Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông liền về ký túc xá, sau đó dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Hoắc Vũ Hạo, cả hai bắt đầu tu luyện.
Hôm nay đúng là không phải vì Hoắc Vũ Hạo quá siêng năng, chỉ vì trong lòng hắn đang có hàng tá câu hỏi muốn hỏi Thiên Mộng Băng Tằm. Trước giờ hắn ở cùng phòng ở Vương Đông, chỉ khi nào cả hai tu luyện hắn mới có cơ hội nói chuyện với Thiên Mộng Băng Tằm mà thôi.
Hồn lực trong cơ thể của cả hai bắt đầu lưu chuyển, sau đó tần số dao động càng lúc càng tăng cao. Tu vi của hắn và Vương Đông đều có một bước nhảy vọt về chất nên ưu đãi trong việc tu luyện thế này càng lúc càng rõ rệt.
- Thiên Mộng ca, Thiên Mộng ca.
Hoắc Vũ Hạo vừa tiến vào trạng thái minh tưởng liền vừa khống chế hồn lực di chuyển theo quỹ đạo vừa hô to gọi nhỏ Thiên Mộng Băng Tằm.
Rất nhanh sau đó liền có tiếng nói đáp lại của Thiên Mộng Băng Tằm, giọng nói của nó có vẻ hết sức mệt mỏi:
- Cái gì nữa đây? Vì chuyện Thâm Hải Ma Kình Vương sao?
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Dạ. Thiên Mộng ca, con Thâm Hải Ma Kình Vương kia cũng là hồn thú trăm vạn năm thật sao?
Thiên Mộng Băng Tằm cười to nói:
- Không phải đệ đã có đáp án rồi sao?
Đúng vậy, ban nãy sở dĩ Hoắc Vũ Hạo hỏi Vương Ngôn chuyện tiên tổ Đường Tam khi đó có vũ hồn thứ ba hay không chính vì muốn xác minh xem con Thâm Hải Ma Kình đó có phải là hồn thú trăm vạn năm không.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Thế nó không phải thật sao?
Thiên Mộng Băng Tằm nói;
- Ta đã nói rồi, ta là hồn thú duy nhất trên đại lục này đột phá được cấp bậc trăm vạn năm. Vì ngay cái lúc ta đột phá cánh cửa đó, cái cảm giác đó ta không thể diễn tả được, nhưng ta biết chắc ta là hồn thú đầu tiên đạt được cấp độ này. Mặc dù trên đại dương số lượng hồn thú nhiều gấp mấy trên đất liền nhưng ta chắc chắn trong số chúng nó cũng không có hồn thú trăm vạn năm nào.
Hoắc Vũ Hạo nói:
- Ơ vậy chẳng phải Thiên Mộng ca thành Thần rồi sao?
Trong lòng hắn lúc này có một chuyện vô cùng thắc mắc, nó cũng xuất phát từ lúc vũ hồn Linh Mâu của hắn có Hồn Hoàn thứ hai mang đến kỹ năng Mô Phỏng. Từ trước đến giờ Thiên Mộng Băng Tằm luôn không cho Hoắc Vũ Hạo biết màu sắc thật sự của Hồn Hoàn thứ nhất của vũ hồn Linh Mâu, nhưng nhờ bản tính "siêng năng" của nó mà Hoắc Vũ Hạo mới có cơ hội biết được, bởi vì từ sau khi Hoắc Vũ Hạo có khả năng biến đổi màu sắc Hồn Hoàn thì nhiệm vụ hóa trang nó liền giao hết cho Hoắc Vũ Hạo. Đến tận lúc đó Hoắc Vũ Hạo mới biết hóa ra cái Hồn Hoàn trí tuệ kia có màu vàng ánh kim vô cùng rực rỡ.
Màu sắc Hồn Hoàn đó không giống bất cứ màu nào trong năm loại trắng vàng tím đen đỏ thường nghe nói. Mà ban nãy lão sư Vương Ngôn đã có nhắc đến chuyện Hồn Hoàn Thần Cấp của tiên tổ Đường Tam cũng có màu không giống bình thường, thế nên Hoắc Vũ Hạo mới đánh liều nghĩ rằng Hồn Hoàn đầu tiên kia của mình cũng là cấp Thần.
Thiên Mộng Băng Tằm tức giận nói:
- Làm gì dễ đến thế, ta mà là Thần thì làm sao để bọn oắt con trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm bắt nạt được chứ? Đúng, Hồn Hoàn của ta cho đệ đúng là Hồn Hoàn Thần Cấp nhưng cũng không phải thật sự đạt cấp Thần. Đó là vì nó thiếu hai thứ, một là Thần Ấn trên người đệ, chỉ khi nào tu vi của đệ đạt đến cấp bậc cao nhất thì trên người đệ mới xuất hiện ấn ký này, cái thứ hai chính là Thần Vị. Đệ tưởng muốn thành Thần dễ lắm sao? Muốn đạt được nó đệ phải vượt qua vô số thử thách gian nan vô cùng. Hiện giờ đệ nghĩ đến chuyện đó vẫn còn quá sớm. Giờ đệ chỉ cần biết, ca là độc nhất vô nhị, là một Hồn Hoàn trăm vạn năm thật sự, như vậy là đủ rồi. Hiểu chưa?
- Dạ.
Hoắc Vũ Hạo đáp như cái máy. Sau đó cũng lại hỏi tiếp.
- Thiên Mộng ca, khoan khoan đi ngủ, đệ còn một câu hỏi nữa. Hôm nay đệ vừa thử sử dụng một Hồn Kỹ mà Băng Đế mang đến cho đệ. Nhưng không biết tại sao năng lượng đột nhiên lại khổng lồ như thế?
Thiên Mộng Băng Tằm bực bội nói:
- Đệ còn dám hỏi một câu vô nghĩa thế này sao? Đệ coi Băng Đế là gì? Nàng là một trong những Hồn Thú cường đại nhất trên đại lục này. Đệ mới chỉ hấp thụ được một lượng nhỏ năng lượng trong Hồn Hoàn và Hồn Cốt thôi, vậy mà thể chất đã biến đổi rất lớn rồi. Hơn nữa hai Hồn Kỹ nàng đem đến cho đệ đều là những kỹ năng thiên về sức mạnh. Kỹ năng cực mạnh mang thuộc tính băng cực hạn mà hôm nay đệ thi triển gọi là Băng Đế Ngạo. Bất quá, kỹ năng này chỉ phát huy được tác dụng mạnh nhất trong cận chiến mà thôi. Còn hai cái kỹ năng mà Hồn Cốt mang đến cho đệ thì thôi tạm thời đừng động đến, mắc công sử dụng xong đệ lại chẳng còn chút khí lực nào nữa. À quên, nếu đệ và cái đứa dung hợp hồn lực với đệ ấy, hai đứa cùng hợp lại thì có thể miễn cưỡng sử dụng một cái. Ài, thật ra hôm nay đệ phải cảm thấy tự hào rồi, vì cái người lúc chiều ra tay với đệ ấy là cái gì cái gì mà nhân loại bọn đệ gọi là Phong Hào Đấu La.
Hoắc Vũ Hạo thất kinh nói:
- Thiên Mộng ca, ý ca là, Cung lão sư hả???
M2: Lỗi phải gì mọi người cứ gửi hết vô nick mình nha, link bên dưới đó.
http://4vn.eu/forum/member.php?u=58432
TỪ GIỜ AI CÒN HỎI CHƯƠNG HAY ĐÒI BOM NỮA TRUYỆN SẼ DỪNG NGAY LẬP TỨC !!!
Luận Đàm
Tài sản của Hina
Last edited by Hina; 25-01-2013 at 04:06 PM .
Đã có 78 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Danh sách cám ơn quá dài, bấm vào đây để ẩn/Hiện
abclinhtinh ,
Abhello ,
aceking1991 ,
ADDMT ,
AndyXXX ,
Ani0n4U ,
A_Cay ,
biketchikon ,
billy_5 ,
bimala ,
blackknight ,
bocnhan2 ,
cacter ,
chantroimoi ,
Cherishark ,
CuiBap ,
dautim ,
dcba12360 ,
dungast ,
fatchicken ,
freejack ,
froge123 ,
Gió To ,
Goper ,
hac am ,
hello21 ,
hidakapro ,
htnt2005 ,
huynhba ,
ice_tea ,
jukami ,
kexala10 ,
kiemhieptinh ,
kingnothing0 ,
kwonshinhwa ,
lamkhanhquang ,
LãngKhách ,
Lý Thám Hoa ,
litres ,
luckiest29 ,
Luckyheo ,
luffyson ,
machuong ,
manutds ,
Melody_cat ,
meofutfi ,
minh010 ,
moondevil ,
mysexylove50 ,
newmoon0111 ,
ngaothienca ,
Ngốc Lắm Cơ ,
nhocximuoi ,
nnt85 ,
NTPLE20 ,
onimusha1790 ,
phuongk ,
playboy16 ,
quantri35 ,
shaoyun ,
thanhphong ,
Thính Vũ ,
thedino ,
thelinh1982 ,
thienngoai07 ,
thientaitoiac ,
thtgiang ,
tien139 ,
titi03 ,
vesviet ,
vinaincon ,
vinh_map ,
Vitavita ,
wild_horse ,
Xgame1 ,
Yesterday ,
yrml_91 ,
Yu Fei
Từ khóa được google tìm thấy
đấu la đại lục , đấu la đại lục 2 , chuyen duong mon , con cua thu hoang 4vn , da la dai luc , daj la dai luc phan 2 , dau de dai luc , dau la dai luc , dau la dai luc 139 , dau la dai luc 139 4vn , dau la dai luc 2 , dau la dai luc 2 4vn , dau la dai luc 2 c67 , dau la dai luc 2 c70 , dau la dai luc 2 c71 , dau la dai luc 2 c93 , dau la dai luc 2 chap 48 , dau la dai luc 2 chap 49 , dau la dai luc 2 chap 50 , dau la dai luc 2 chap 51 , dau la dai luc 2 dich , dau la dai luc 34 , dau la dai luc 34 tieng , dau la dai luc 4nv.eu , dau la dai luc 4vn , dau la dai luc 4vn.eu , dau la dai luc c14 , dau la dai luc c71 , dau la dai luc chap 12h , dau la dai luc chap 16 , dau la dai luc chap 5 , dau la dai luc co hay ko , dau la dai luc hay khong , dau la dai luc hinh anh , dau la dai luc ii , dau la dai luc ii 57 , dau la dai luc ii c58 , dau la dai luc manmua , dau la dai luc phan 1 , dau la dai luc phan 2 , dau la dai luc phan ii , dau la dai luc phần 2 , dau la dai luc phần 2 , dau la dai luc4vn.eu , dau pha thuong khung , dau-la-dai-luc , dau-la-dai-luc 39 , dauladai luc 4vn.eu , dauladailuc , dauladailuc\ , dđấu la đại lục , doc tuyet the duong mon , du la dai luc 2 , duong gia tam thieu , duong mon dau la dai luc , duong mon phan 2 4 , duong mon tai di the 4vn , duong mon tam thieu , duong mon tuyet dinh , duong mon tuyet the , duong tam thieu , e4vn tuyet the duong mon , haitac.c69.com , hau dau la dai luc , hau dau la dai luc 4 vn , hoat hinh dau la dai luc , hoat hinhdau la dai luc , manh hệ đại lục 2 , phim tuyet the duong mon , that tuyet duong mon , thuyet the duong mon , truyên 4vn đấu la , truyện đường môn , truyen dau la dai luc , truyen dau la dai luc 2 , truyen dau la dau luc , tuyen the duong mon , tuyet dinh duong mon 4vn , tuyet the Đương môn , tuyet the duog mon , tuyet the duong mom , tuyet the duong mon , tuyet the duong mon 2 , tuyet the duong mon 4vn , tuyet the duong mon 67 , tuyet the duong mon 68 , tuyet the duong mon c65 , tuyet the duong mon c66 , tuyet the duong mon ii , tuyet the duong mon \ , tuyet the duong mon\ , tuyettheduongmon , tuyt the duong mon