Thời khắc này, lão già họ Sài đã bộc lộ toàn bộ thực lực mạnh mẽ của một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ!
Những mảnh tàn phiến kim chúc hình vảy cá điên cuồng xoay tròn quanh thân, khuấy động Hỏa quang nóng rực. khiến toàn bộ động phủ vốn hai ảm đạm cũng hiện lên một màu đỏ lửa. Dường như cả không gian nơi này đều lâm vào một địa vực mà liệt Hỏa tàn sát bừa bãi.
“Không hổ là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ!”
Trong lòng Trương Hằng không khỏi tán thưởng!
Từ sau khi hắn đi ra khỏi Hắc Ngục Bách Luyện Sơn, Trương Hằng liên tiếp giao thủ với hai tu sĩ Kết Đan Kỳ, cũng đại khái hiểu được thực lực của tu sĩ cấp bậc này.
Thực lực của lão già họ Sài cũng không phải là cao nhất trong số tu sĩ Kết Đan Kỳ nhưng trong những người đồng cấp thì cũng có thể coi là hạng người mạnh mẽ.
“May mắn mình lúc trước còn không chống lại Kết Đan Kỳ Âu Dương Thiên Đức! Với cảnh giới tầng công pháp thứ nhất, gặp phải tu sĩ Kết Đan Kỳ e rằng cũng sẽ gặp phải nguy hiểm sinh mệnh!”
Mà Đúng lúc này, cơn Hỏa diễm phong bạo do một trăm lẻ tám kiện tàn phiến kim chúc tạo thành đột nhiên run lên, sau đó hóa thành Hỏa vù đây Trời. mang theo uy thế kinh thiên như biến lớn cao vạn trượng, mãnh liệt cuồn cuồn đánh về phía Trương Hằng.
Vừa nhìn thấy tình cảnh này. thân là Kết Đan trung kỳ. Bách Luyện đại sư cũng không khỏi sắc mặt đại biến.
Uy lực pháp bảo nguyên bộ mà lão già họ Sài sử dụng đã vượt qua phạm vi dự đoán của hắn. Tuy răng từng mảnh một có lực công kích không quá cao nhưng kết hợp lại e răng đã đạt tới cực hạn mà một tu sĩ Kết Đan KỲ rồi.
Mặc dù là Bách Luyện đại sư gặp phải công kích như vậy cũng có thể đương trường bị giết chết!
- Xem ra sư huynh Lần này thật'sự muôn tới lấy mạng mình, đã có chuẩn bị mà tới!
Nghĩ tới đây, Bách Luyện đại sư bắt đầu điều chỉnh trạng thái của mình. Một khi Trương Hằng khó có thể ngăn cản công kích này thì hắn sẽ không chút do dự ra tay tương trợ.
Trên thực tế, muốn khống chế một trăm lẻ tám mảnh tàn phiến tiến hành công kích cũng tiêu hao tâm thân của lão già họ Sài rất nhiều.
Mặc dù những mảnh tàn phiến này nhỏ chỉ bằng một phần mười bình thường, hơn nữa vì nhiêu nguyên nhân nên có sự liên hệ với nhau.
Nhưng để thao túng nhiều mánh như vậy. tâm thần cũng tiêu hao gấp mười lần những Pháp bảo bình thường.
Cho nên, thao túng một trăm lẻ tám đạo tàn phiến hình thành một pháp bảo nguyên bộ như thế này khiến lão cũng cỏ chút khó khăn. Nếu muốn thoải mái thao túng nhiều mảnh tàn phiến như thế này, tối Thiểu cũng phải có tu vi Nguyên Anh Kỳ mới có thể làm được!
Ầm!
Trương Hằng giống như một con kiến, lập tức bị số pháp bảo này bao phủ!
Ầm
Trương Hằng đang mặc cỗ chiến giáp lập tức lâm vào cục điện bị công kích liên tiếp như bão táp. Mỗi mảnh tàn phiến khi va chạm với vòng Bảo hộ bên ngoài đều khiến nó hơi run lên một cái.
Trong nhất Thời, vòng bảo hộ quanh thân Trương Hằng bắt đầu không ngừng run rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể tan biến.
Phù—
Thời khắc này. mười mấy mảnh pháp bảo cùng đánh vào một vị trí. toàn bộ tầng bảo hộ lập tức vỡ nát như giấy vụn. Sau đó, một mảng lớn số tàn phiến đánh mạnh lên hư ảnh áo giáp.
Răng rắc!
Hư ảnh áo giáp quanh thân Trương Hằng lập tức vỡ tan!
Sắc mặt Bách Luyện đại sư hơi đổi. thậm chí không kìm nổi muốn ra tay nhưng lại thấy thần sắc và bộ dáng tự nhiên như thường của Trương Hằng nên vẫn nhịn xuống.
Sau khi tầng phòng hộ và hư ảnh áo giáp bị phá, thân thể Trương Hằng nhất định sẽ gặp phái sự công kích trực diện của đám tàn phiến Pháp bảo này!
Tuy rằng cổ chiến giáp vẫn mặc trên người Trương Hằng nhưng dù sao cũng không thể bảo hộ toàn thân hắn. hơn nữa. khi bị công kích, lực đạo có thể xuyên qua cô chiến giáp, tác động trực tiếp lên người Trương Hằng.
- Đinh đinh đinh...
Một mảng lớn tàn phiến pháp bảo đánh lên trên bản thể cổ chiến giáp.
Nhưng hiển nhiên công kích của pháp bảo nguyên bộ này cũng không quá mạnh, chỉ dựa vào tính liên miên không ngừng mà thôi.
Nếu muốn phá được cỗ chiến giáp này. trừ khi có thể hợp nhất mọt trăm lẻ tám mảnh tàn phiến, khiến lực công kích đạt tới cực hạn chịu đựng của cô chiến giáp!
Tuy nhiên, lão già họ Sài thao túng nhiều mảnh tàn phiến như vậy cũng đã không tồi nếu muốn hợp nhất lại thì quá thật quá mức khó khăn!
Tuy rằng đại bộ phận số mảnh tàn phiến này đánh lên trên thân cổ chiến giáp nhưng vẫn có một số đánh lên người Trương Hằng.
Bộ đáng của Trương Hằng vẫn không có chút động dung, bên ngoài thân dâng lên một tầng ngân mang nhàn nhạt, không ngừng lưu chuyển.
Trong đó có bốn năm đạo tàn phiến mang theo Hỏa quang đáng sợ mạnh mẽ đánh lên trên mặt hắn.
Ầm
Trương Hằng vẫn hoàn hảo như cũ đứng tại chỗ. trên mặt Ngay cả một vết sẹo cũng không có!
Thuận tay, hắn chụp lấy một mảnh tàn phiến đang lóng lánh hỏa quang. Trên tay Trương Hằng nổi lên một đoàn ngân diễm, hút đi linh khí bám trên mảnh tàn phiến này, Lấy tay vuốt ve hoa văn bên trên.
- Chất liệu cũng chỉ tốt hơn những pháp bảo bình thường một chút mà thôi!
Trương Hằng từng luyện hóa qua rất nhiều loại pháp bảo. đối với chất lượng của chúng có một cảm giác rất mẫn duệ.
- Cái này....
Hai mắt của Bách Luyện đại sư và lão già họ Sài đều như lồi hết ra ngoài, nhìn Trương Hằng tràn ngập sợ hãi và nghi ngờ!
Dùng thân thể cứng rắn đối kháng lại sư công kích của pháp bảo. đây là điều àm tu sĩ nhân loại có thể làm
sao?!
Trên thực tế, Trương Hằng cứng rắng đổi kháng với pháp bảo tàn phiến cũng không nhiều, chỉ mười mấy mảnh mà thôi.
Công kích của mỗi mảnh tàn phiến này cũng không khác gì nhiều so với pháp bảo bình thường, dưới tình huống sử dụng Luyện Hư Linh Khí hộ thế. có thể triệt tiêu đại bộ phận năng lượng trên pháp bảo. Phần lực đạo và Hỏa nhiệt còn lại cũng không thể thương tổn Trương Hằng được.
Đươngnhiên. nếu không mặc cổ chiến giáp, dùng thân thể cứng rắn đối kháng với một trăm lẻ tám mảnh pháp bảo này thì Trương Hằng khẳng định cũng ăn không tiêu!
Lão già họ Sài thu hồi một trăm lẻ bảy mảnh tàn phiến lại. còn một mảnh đang ở trong tay Trương Hằng.
Bàn tay Trương Hằng run lên. vứt phiến pháp bảo này ra về phía lão già họ Sài. Sau khi lão già họ Sài tiếp Lấy mảnh tàn phiến này thì sắc mặt lập tức đại biến.
Không biết Trương Hằng dùng thủ đoạn gì nhưng lão nhận thấy thần thức liên hệ giữa mình và mảnh tàn phiến đã bị suy yếu đi hơn phân nửa!
- Chẳng lẽ chính là ngân diễm vừa rồi?!
Lão không kìm được phải hít sâu một hơi khí lạnh.
Trương Hằng vừa rồi tiếp Lấy mảnh tàn phiến kia cũng cố ý dùng ngân diễm tiểu trừ thần thức ấn kỳ trên đó của đối phương, nhưng dù sao Thời gian quá ngắn, nên cũng không thể hoàn toàn loại bỏ thân thức ấn kỳ. Bởi vì thân thức ấn kỳ trên mặt pháp bảo cũng đã được đan Hỏa rèn luyện một khoảng Thời gian không ngắn!
Đương nhiên, nếu là pháp bảo bản mạng thì gần như cũng không thể nhanh chóng tiểu trừ hơn phân nửa thần thức ấn kỳ như vậy!
Nhưng lão già họ Sài muốn luyện chế kiện pháp bảo trọn bộ này làm pháp bảo bản mệnh thì cũng là một chuyện quá mức xa vòi!
Trương Hằng vừa lòng nói:
- Lực phòng ngự không tồi. nếu khảm vào linh thạch thượng phẩm thì lực phòng ngự có thể gia tăng không ít. Tu sĩ Kết Đan Kỳ mơ tưởng có thể công phá tầng phòng ngự của nó!
Nói tới đây, Trương Hằng vươn tay điểm mấy cái vào mặt ngoài cỗ chiến giáp, hào quang lóe lên. lập tức hiện ra mấy cái ao tào.
Hiện ra trong tầm mắt mọi người, bốn khối linh thạch trung phẩm đã bị nứt vỡ.
Trương Hằng hiểu được, tinh thạch chỉ cần chưa bị hóa thành bột phấn thì linh khí bên trong cũng chưa hao hết.
Mấy khối tinh thạch này sở dĩ vỡ tan là do linh lực bên trong bị rút ra quá nhanh!
- Năng lực phòng ngự đã được xác định! Nhưng công năng tự động chữa trị thì nên thí nghiệm như thế nào bây giờ?!
Trương Hằng nghĩ tới đây, dùng móng tay nhẹ nhàng hoa lên bên ngoài cổ chiến giáp một cái. Mặt ngoài cổ chiến giáp vốn vô cùng chắc chấn lập tức xuất hiện một khe rãnh rất nhỏ.
Nói là khe rãnh còn không bằng nói là là đã mất đi một chút nguyên vật liệu.
ô quang lập tức lóe lên. nháy mắt đã tu bổ những vết rách này một cách gọn ghẽ. Không để ý tới sự khiếp sợ hiện rõ trên bộ mặt lão già họ Sài. Trương Hằng nhìn về phía Bách Luyện đại sư như đang chết lặng nói:
- Trương mỗ còn có một chuyện muốn thỉnh giáo đại sư...
Cổ chiến giáp khó có thể hư hao trong mắt hai người lão già họ Sài lão già và Bách Luyện đại sư. sau khi rơi vào trong tay Trương Hằng liền giống như một tờ giấy. bị hắn dùng móng tay nhẹ nhàng "xé tan".
Đây là lần đâu tiên Bách Luyện đại sư chứng kiến thần thông khủng bố tới mức này của Trương Hằng. khuôn mặt sững ra. trong lòng không thể bình tĩnh trở lại như trước nữa.
Mà vẻ mặt họ Sài lão già lộ vẻ không thể tin nổi vẻ khiếp sợ và kinh hoảng lộ ra hết Trên khuôn mặt, miệng há thật to. thậm chí có thể nhét lọt cả quả trứng gà.
Có thể khiến một gã tu sĩ Kết Đan kỳ khiếp sợ đến mức độ này thì Trương Hằng có thể cảm thấy tự hào rồi.
Thấy cổ chiến giáp có khả năng khôi phục như ban đâu. lại còn tám chín phân năng lực phòng ngự. Trương Hằng đã thỏa mãn . thậm chí trong lòng còn có chút cảm kích đối vị lão nhân Bách Luyện đại sư "Chịu khó chịu khổ này
chuyện cổ chiến giáp cuối cùng cũng kết thúc. Lúc này Trương Hằng cần phải tim kiếm hai loại tài liệu cuối cùng khác liên quan tới Thân Ngoại Tạo Thân.
- Có chuyện gì xin mời đạo hữu nói ra.
Bách Luyện đại sư vừa nghe Trương Hằng có chuyện muốn hỏi. tất nhiên là rất vui vẻ trả lời.
- Trương mỗ hiện tại thiếu hai loại tài liệu. Nhưng hai loại tài liệu này ớ Phường thị bình thường cũng không thể mua được, cho nên mới muốn nhờ đại sư chỉ bảo giúp ta.
Thần sắc Trương Hằng bình thản nói.
- Không biết đạo hữu Thiêu loại tài liệu nào. không chừng lão phu lại có một loại trong đó.
Bách Luyện đại sư hơi tò mò hỏi.
- Ngọc Tinh Thạch. Thanh Vũ Xà Bì.
Trương Hằng cuối cùng nói ra tên hai loại tài liệu này.
Trương Hằng vừa mới nói tên hai loại tài liệu này. đôi con ngươi của Bách Luyện đại sư đã sáng ngời lên. Lông mày lão già họ Sài cũng nhường lên.
- Thế nào? Đại sư cũng biết hai loại tài liệu này sao? Ngọc Tinh Thạch là một loại tài liệu luyện khí tương đối hiếm thấy. có lẽ tới đại Phường thị có thể mua được. Nhưng Trương mô hiện tại không muốn đi quá xa. Còn về Thanh Vũ Xà Bì. trước mắt cũng không biết ở nơi nào có loại yêu thú Thanh Vũ Xà này.
Đôi mắt Trương Hằng lộ ra vẻ chờ mong. Thần sắc Bách Luyện đại sư đầy ngạc nhiên và vui mừng nói:
- Loại tài liệu Ngọc Tinh Thạch lão phu thật ra có một chút, không biết đạo hữu cần bao nhiêu. Số lượng còn lại của ta cũng không nhiều lắm.
Nói tới đây Bách Luyện đại sư bắt đầu kiểm tra túi trữ vật của mình.
Trương Hằng không chút do dự nói:
- Tất nhiên là càng nhiều càng tốt rồi.
Thân Ngoại Tạo Thân cũng không có hạn chế số lượng, tài liệu càng nhiều thì số lượng tạo thành càng nhiêu.
Bách Luyện đại sư phất tay một cái. một cái bàn liền xuất hiện ờ cách đó mấy trượng, sau đó đánh một đạo pháp Quyết lên túi trữ vật.
Rầm một tiếng, trên bàn đã chồng chất mấy khối vật thể dạng tinh thạch xanh biếc.
Những thứ này đều là Ngọc Tinh Thạch mà Trương Hằng cần.
- Số lượng này dường như đủ rồi...
Trương Hằng thầm nghĩ, nhưng vẻ mặt lại hơi do dự.
Tuy rằng Ngọc Tinh Thạch này có vẻ rất nhiều nhưng ai biết về sau hắn sẽ chế tạo bao nhiêu tạo thân.
Nếu Thân Ngoại Tạo Thân không hạn chế về số lượng thì tất nhiên là càng nhiều càng tốt. Đến lúc đó dùng chiến thuật biển người là có thể khiến địch nhân phải chùn bước.
Bách Luyện đại sư thấy vẻ do dự của Trương Hằng, không khỏi hỏi:
- Chẳng lẽ số Ngọc Tinh Thạch này còn chưa đủ cho đạo hữu dùng sao? Ngọc Tinh Thạch cũng không phải tài liệu luyện khí thường dùng gì. số Ngọc Tinh Thạch này cũng đủ để lão phu dùng trên trăm năm đó.
- Được, coi là tạm đủ đi. Nếu có nhiêu thêm chút nữa thì tốt. Tuy nhiên,.. Thế này hắn cũng đủ để ta dùng một Thời gian.
Ánh mắt Trương Hằng dừng lại trên đống Ngọc Tinh Thạch trên mặt bàn. trầm ngâm một lát mới nói:
- Trương mỗ cũng không thể không công mà nhận nhiều Ngọc Tinh Thạch thế này nhưng lại không rõ giá trị cụ thế của loại tài liệu này lắm. Không biết đại sư đang thiếu thứ gì. ta có thể dùng vật phẩm đồng giá để trao đổi.
- Ngọc Tinh Thạch này đưa cho đạo hữu cũng có sao đâu?
Vẻ mặt Bách Luyện đại sư tươi cười, không đề cập tới giá trị cụ thể của Ngọc Tinh Thạch.
- Vậy sao được chứ...
Trương Hằng cùng ngượng không muốn lợi dụng đối phương. Thời điểm tu bổ cỗ chiến giáp đã tiêu hao hơn phân nửa tài liệu trần quý của Bách Luyện đại sư. Giờ lại lấy không của đối phương, dù là hạng da mặt dày hạng nhất như hắn cũng có hơi ngượng ngùng.
- Đám Ngọc Tinh Thạch này đối với lão phu cũng không có giá trị là bao.
Vẻ mặt Bách Luyện đại sư đầy thoải mái nói. sau đó lại suy tư rồi nói:
- Còn về Thanh Vũ Xà Bì, lão phu cũng chưa nghe nói tới loại tài liệu này. Nhưng ta lại biết hai địa phương mà loại yêu thú này thưởng Hay lui tới nhất.
- Một nơi trong đó xách định có loại yêu thú Thanh Vũ Xà, nhưng địa phương đó lại bên cạnh Tam Tinh Vực...
- Ngươi nói là... Tử Vực?
Trương Hằng động dung.
Mọi người đều biết Tam Tinh Vực chính là một góc băng sơn của Đông Vân đại lục. bốn phía còn lại của Tam Tinh Vực là Tử Vực mờ mịt vô ngân.
Nghe nói chỉ cần đi xuyên qua Tử Vực là có thếtới được TamTinh Vực.
- Ta nói chính là bên ngoài Tử Vực.
Bách Luyện đại sư trầm ngâm nói.
Tử Vực này chia làm nột tầng và ngoại tầng. Trong đó ngoại tầng là địa phương tương đối an toàn. Nơi này có vô số loài ma thú. càng đi sâu vào bên trong thì cấp bậc ma thú càng cao. Còn Thanh Vũ Xà như lời đạo hữu nói thì ở ngoại tầng cũng có...
- Địa phương kia cùng khá xa xôi...
Trương Hằng vừa nghe tới Từ Vực liền muốn lùi bước.
- Không biết địa điểm còn lại là ở đâu?
Trương Hằng hỏi.
- Trừ Tử Vực trong Tam Tinh Vực có loại yêu thú này ra. các địa phương khác hẳn cũng tồn tại rải rác yêu thú như vậy. Kim Kiếm Lang Nha Sơn ở cách đây hơn một trăm dặm hình như cũng có một con Thanh Vũ Xà nhưng chỉ là tin đồn. tính chân thật trong đó rất khó nói...
Địa phương thứ hai Bách Luyện đại sư đề cập tới ớ khá gần nhưng lại không hoàn toàn xác định nơi đó có loại yêu thú này hay không.
- Kim Kiếm Lang Nha Sơn này có một môn phái tam lưu địa phương. Môn phái này tên là Kim Kiếm Môn, công pháp tu luyện đều có liên quan tới kiếm, lực công kích cũng mạnh hơn pháp thuật bình thường nhiều. Bởi vì phần lớn Thời gian lão phu đều ở trong động phủ nên tình hình cụ thế cũng không nắm rõ lắm.
Bách Luyện đại sư giải thích.
- Nếu nơi này có thể có Thanh Vũ Xà Bì thì khẳng định Trương mỗ sẽ dành Thời gian tiến vào đó một lần.
Trương Hằng gật đầu nói.
- Đám Ngọc Tinh Thạch này tạm Thời Trương mỗ nhận Lấy vậy.
Trương Hằng cùng không khách sáo. Chuẩn bị thu đámNgọc Tinh Thạch này lại. Mà đúng lúc này thì lão già họ Sài lại nói với Trương Hằng:
- Xem dáng vẻ của đạo hữu thì số lượng Ngọc Tinh Thạch này có lẽ còn chưa đủ thỏa mãn ngươi. Lão phu ở đây cũng có một chút Ngọc Tinh Thạch, xin vui lòng nhận cho.
Rầm một tiếng, lão già họ Sài lấy ra từ túi trữ vật một đồng Ngọc Tinh Thạch, số lượng thậm chí còn nhiều hơn một chút so với Bách Luyện đại sư.
Trong lòng Trương Hằng rất nghi hoặc, không biết lão già này có ý định gì, trầm ngâm nói:
- Không biết Sài đạo hữu muốn tài liệu gì. Trương mỗ có lẽ có thể xuất ra một ít. cũng có thể dùng số lượng tinh thạch nhất định để trao đổi.
- Trương đạo hữu khách sáo rồi. Đám Ngọc Tinh Thạch này xin tặng ngươi, xem như là tấm lòng của Sài mỗ. Vừa rồi lúc mới tới đây có điều đắc tội. còn mong đạo hữu bao dung cho.
Vẻ mặt lão già họ Sài thành khẩn nói.
- Chẳng lẽ lão già này thật sự muốn tạo quan hệ tốt với mình?
Trương Hằng cảm thấy hơi buồn bực.
Hắn giờ phút này còn không biết Thần Linh Nhãn đã để lại bóng ma như thế nào trong lòng đối phương.
Lão già họ Sài này thật sự không muốn trở thành kẻ địch của Trương Hằng, giờ phút này mới có Ý đồ hàn gắn quan hệ với hắn.
- Được rồi. nếu đạo hữu đã nói vậy thì ta xin nhận.
Trương Hằng cũng không khách khí. thu toàn bộ Ngọc Tinh Thạch trên bàn trước mặt vào túi trữ vật. Bách Luyện đại sư nhíu mày. dùng vẻ mặt phúc tạp nhìn lão già họ Sài một cái.
- Sài sư huynh, không biết lần này ngươi tới Bách Luyện Phong là vì chuyện gì. Thừa dịp Trương đạo hữu còn ở đây, chúng ta cùng nhau giải Quyết đi.
Ánh mắt Bách Luyện đại sư sáng quắc, nhìn chăm chú vào vị sư huynh này của hắn. Người này chính là tông chủ Bách Luyện Tuyệt Khí Tông!
Lão già họ Sài nhìn Trương Hằng một cái. cuối cùng khẽ thở dài:
- Được rồi, để Trương đạo hữu làm chứng cho chúng ta đi...
Lão già họ Sài và Bách Luyện đại sư có quan hệ sư huynh đệ. Mà lão già họ Sài lại là tông chủ Bách Luyện Tuyệt Khí Tông.
Trương Hằng tất nhiên không hiểu rõ ân oán của hai người, nhưng có thể từ thái độ hùng hổ của lão già họ Sài lần này mà phán đoán, hắn đối với Bách Luyện đại sư dường như có mưu đồ gì đó.
Giờ phút này trong lúc hai người giải Quyết ít ân oán trong dĩ vãng. Trương Hằng liền bị biến thành nhân chứng.
Lão già họ Sài than khẽ khiến Trương Hằng cảm thấy trong giọng nói của đối phương có chút không cam lòng và bất đắc dĩ. giống như sự tồn tại của mình làm trở ngại kế hoạch của đối phương vậy.
Nhưng Bách Luyện đại sư đã yêu cầu thì Trương Hằng cũng không tiện cự tuyệt.
- Nếu nhị vị đã gặp tại hạ thì Trương mỗ liền tạm Thời giữ thân phận người làm chứng này một lấn. hy vọng nhị vị có thể biến chiến tranh thành tơ lụa.
Ánh mắt Trương Hằng đảo qua hai lão già.
Bách Luyện đại sư thấy Trương Hằng đáp ứng chuyện này thì trong lòng cũng thâm thở phào một hơi. ánh mắt lộ vẻ vui sướng.
Ánh mắt lão già họ Sài lạnh nhạt, cũng không cảm thấy bất ngờ với việc Trương Hằng nhận làm chứng, dù trong lòng không tình nguyện nhưng ngoài mặt chỉ có thể đồng ý.
Trên thực tế, Lần này hắn tới Bách Luyện Sơn đúng là có mục đích bất lương, nhưng ngay khi thấy Trương Hằng nợ Bách Luyện đại sư một nhân tình, hắn liền bỏ qua ý định đó.
- Trước đây ta xin giải thích cho Trương đạo hữu biết một số chuyện liên quan tới lịch sử Bách Luyện Tuyệt Khí Tông.
Vẻ mặt Bách Luyện đại sư hiện lên vẻ nhở lại. trên khuôn mặt đen trang nghiêm lại có thêm vài phần chưa xót.
Lão già họ Sài khoanh tay đứng tại chỗ. vẻ mặt bình tình, dường như ớ đó chờ đợi đối phương kể xong.
Trương Hằng cùng không hứng thú đối với ân oán trước đây của hai người nhưng vì là người làm chứng nên cũng không ngại nghe chút chuyện xưa.
Có thể trở thành người làm chứng giải quyết ân oán giữa hai vị tu sĩ Kết Đan Kỳ cùng đủ khiến Trương Hằng tự hào. Nếu những người khác mà biết chỉ một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ lại có thể làm nhân chứng cho hai vị cao nhân Kết Đan KỲ thì không biết sẽ có suy nghĩ gì.
- Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chúng ta là một môn phái tam lưu nhỏ của Triệu Quốc, ớ cách đây ước chừng hai ba ngàn dặm. Môn phái chúng ta truyền thừa chủ yếu là đạo luyện khí. Mặc dù trong mắt người khác. Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chỉ là một môn phái nhỏ tam lưu. thậm chí là tứ lưu. nhưng cũng không có bao nhiêu người biết, mấy vạn năm trước Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chúng ta là tông phái luyện khí lớn nhất của Tam Tinh Vực. thực lực so với một môn phái siêu cấp cũng không kém bao nhiêu.
Trong lịch sử. Bách Luyện Tuyệt Khí Tông thậm chí từng luyện chế ra hai kiện pháp bảo thông linh.! Vào lúc đó. uy danh của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông đủ khiến bất kỳ thế lực nào trong Tam Tinh Vực cũng phải kiêng kị.
Giọng nói của Bách Luyện đại su Mang theo chút hoài niệm về Thời huy hoàng của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông xưa kia.
- Bách Luyện Tuyệt Khí Tông...
Trong đầu Trương Hằng rốt cục đã có chút ấn tượng.
Những môn phái lớn siêu cấp truyền thừa ở Tam Tinh Vực đều tồn tại qua mấy vạn năm.
Bởi thực lực các môn phái siêu cấp cũng không chênh lệch nhau nhiều lắm. hơn nữa luôn kiêm chế nhau, cũng không có lực lượng nào có thể uy hiếp tới sự tôn tại của họ. cho nên chuyện những môn phái siêu cấp này bị giệt vong là chuyện rất hiếm.
Những thế lực suy tàn như Bách Luyện Tuyệt Khí Tông cũng để lại chút ấn tượng trong trí nhớ của Trương Hằng.
Trong lịch sử vạn năm của Tam Tinh Vực. mỗi lần xuất hiện pháp bảo thông linh đều dẫn tới cao nhân tuyệt thế tranh đoạt.
Mà những nơi luyện chế ra pháp bảo thông linh cũng bởi thế mà trở thành trung tâm của bão táp. lúc đó gần như bị diệt môn.
- Đạo hữu hắn cũng từng nghe qua chút chuyện có liên quan tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông rồi.
Khuôn mặt Bách Luyện đại su Mang theo vẻ cười khổ, tiếp tục kể.
- Chỉ là bên ngoài không biết Bách Luyện Tuyệt Khí Tông bởi luyện chế ra hai kiện pháp bảo thông Liên Đạo Chân nhưng lại không nhận chủ thành công, khiến cho các cao nhân tuyệt thế ở các môn phái lớn siêu cấp khác mơ ước... Đây cũng chính là nguyên nhân điệt môn của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông khi đó.
Tuy nhiên Bách Luyện Tuyệt Khí Tông lúc ấy cùng để lại một tia huyết mạch kế thừa cho tới bây giờ. nhưng thực lực suy yếu dần. cuối cùng trở thành một môn phái nhỏ tam lưu như hiện nay.
Bách Luyện đại sư thoáng dừng lại một chút.
- Nhưng chuyện này có quan hệ gì với ân oán của các ngươi, Hay là tông môn các ngươi lưu lại một kiện pháp bảo thông linh?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Trương Hằng vừa nói tới đậy liền lập tức khiến ánh mắt hai vị tu sĩ Kết Đan kỳ nghiêm lại. không khí lập tức trở nên khẩn trương.
Vừa thấy phản ứng của hai người như vậy lập tức tâm lý chấn động. Chẳng lẽ lời mình vừa nói lại đúng sao?
- Một kiện pháp bảo thông linh đủ khiến cả Tam Tinh Vực nổi lên một cơn bão tố...
Đây chính là kết luận của Trương Hằng.
- Trương đạo hữu cũng không nên hiểu lầm. Môn phái chúng ta làm gì có pháp bảo thông linh gì. Chuyện này cũng không thể tùy ý nói ra ngoài được. Nếu không thì hiển nhiên sẽ mang tới tai ương ngập đâu cho Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta.
Sắc mặt lão già họ Sài đại biến, liên tục dặn dò.
Thân là tông chủ hiện giờ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, hắn tất nhiên là không muốn môn phải mình gặp đại nạn gì.
Trương Hằng không nói gì. Nói cả nửa ngày không ngờ lại không có pháp bảo thông linh.
Nhưng dáng vẻ vô cùng khẩn trương của hai người Bách Luyện đại sư lại suýt nữa khiến Trương Hằng tướng là có pháp bảo thông linh thật.
Cũng may Trương Hằng đối với loại pháp bảo thông linh có uy lực kính thiên này cũng không kính sợ như những người khác.
Dù sao thì trong tay hắn ngay cả loại bảo vật cấp bậc tiên bảo còn có. pháp bảo thông linh tuy răng thực hấp dẫn người khác nhưng đối với Trương Hằng cũng không phải là trí mạng. Hơn nữa bằng vào thực lực hiện giờ của hắn. căn bản không thể khiển bảo vật cấp bậc này nhận chủ.
Nếu một tu sĩ bậc thấp mà cũng có thể khiến pháp bảo thông linh nhận chủ. thông qua pháp bảo phát động công kích thì có thể dễ dàng giết chết tu sĩ Kết Đan Kỳ. Thế thì thế giới này chẳng phải là rối loạn rồi sao.
Cho nên trong Tu Chân Giới, thực lực nào sử dụng loại pháp bảo gì đều đã được tự nhiên quy định rồi.
Mặc dù là Trương Hằng giờ phút này cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện hóa được pháp bảo đỉnh cấp mà thôi. Đó cũng đã là nghịch thiên lắm rồi.
- Tuy Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chúng ta không có pháp bảo thông linh nhưng lại có một lần từng luyện chế pháp bảo thông linh thất bại...
Bách Luyện đại sư đột nhiên thấp giọng nói.
Lão già họ Sài nghe Bách Luyện đại sư nói tới chuyện cơ mặt của môn phái, sắc mặt căng thăng, vẻ mặt muốn nói lại thôi, sau đó thở dài một hơi. đôi mất hơi lóe sáng, không biết đang nghĩ gì trong lòng.
- Pháp bảo thông linh luyện chế thất bại?
Trương Hằng nhìn lão già họ Sài một cái. nảy sinh lòng tò mò lớn đối với vật đó.
- Mỗi một kiện pháp bảo thông linh muốn luyện chế được đều phải có một bước rất trọng yếu đó là rót khí linh vào! Mà kiện pháp bảo thông linh luyện chế thất bại kia cũng là thất bại ở bước cuối cùng mấu chốt này. Cho nên nó hiện tại là một kiện pháp bảo thông linh không thể nhận chủ. chúng ta gọi nó là phế linh bảo!
Phế linh bảo? Trương Hằng nghe thấy danh từ mới này. trong lòng cảm thấy hơi buồn cười.
- Tuy rằng luyện chế thất bại nhưng kiện phế linh bảo này hẳn cũng không kém pháp bảo đỉnh cấp bình thường phải không?
Trương Hằng hỏi.
Tài liệu pháp bảo thông linh có thể còn cao hơn pháp bảo đỉnh cấp một bậc. dù là rót khí linh thất bại nhưng nó vẫn có cơ sở vững chắc.
Bách Luyện đại sư cười khổ nói:
- Phế linh bảo không thể nhận chủ. cũng không thể luyện hóa, tuy rằng có thể dùng Khu Vật Thuật để khiến nó phát động công kích nhưng so với linh khí bình thường cũng không khác gì nhau.
- Sao lại có thể như thế chứ?
Trương Hằng vô cùng kinh ngạc.
Không hổ là phế linh bảo. không ngờ lại phế tới mức độ này.
- Hơn nữa bởi vì chất liệu của phế linh bảo ngang với pháp bảo thông linh cho nên sau khi thành hình thì ngay cả tu sĩ Nguyên Anh Kỳ dùng bản mạng chân Hỏa cũng không thể Hòa tan.
Lão già họ Sài bên cạnh liền bổ sung.
Trương Hằng cảm thấy không còn biết nói gì. Vừa không thể nhận chủ. lại không thể luyện hóa, ngay cả nấu chảy ra cũng không được, thế thì đúng là phế thải quá rồi! Ngay cả tư cách tái chế như phế vật cũng không có.
Nhưng Trương Hằng đột nhiên nảy ra một Ý niệm:
- Không biết ngân diễm hoặc Hư Không Hỏa Diễm của mình có thể cắn nuốt luyện hóa thứ này Hay không?
Mức độ phế của phế linh bảo vượt ra ngoài sự dự liệu của Trương Hằng. Nếu đồ bỏ đi này đúng thật như lời hai người nói thì giá trị của nó thậm chí so với pháp bảo bình thường cũng không cao hơn bao nhiêu, nhiều nhất cũng chỉ có một chút giá trị kỷ niệm mà thôi.
Tuy nhiên, kiện phế linh bảo này ngược lại khiến cho Phương Hằng có chút động tâm.
Bản thân hắn cùng có một vài kiện pháp bảo thông linh, là do hắn lấy được từ trong tay của nữ quỷ trong Tề Uy vương phủ kia.
Nhưng kiện pháp bảo thông linh kia rất có linh tính, một khi Trương Hằng cố gượng ép nó nhận chủ, thì sẽ dẫn phát khả năng tự vệ của nó.
Nói chung thì pháp bảo thông linh chỉ có tu sĩ Phân Thần KỲ mới có thể nhận chủ. nhưng cũng chỉ có thể như thế mà thôi. Thực lực càng mạnh, thì xác suất thành công lại càng lớn.
Từ bán tiên Phân Thần Kỳ cho tới Đại Thừa Kỳ. thông thường đều sử dụng pháp bảo thông linh, bởi vậy có thể thấy được uy lực của Pháp bảo bậc này.
Nếu Trương Hằng cưỡng ép dùng ngân diễm để luyện hóa một kiện pháp bảo thông linh bình thường thì thậm chí sẽ còn nguy hiểm đến tính mạng.
Nhưng phế linh bảo này lại khác, bởi vì Chú Linh thất bại. nên bản thân nó đã kHuyết thiếu đi linh tính mà pháp bảo thông linh thưởng có. Như vậy. cho dù Trương Hằng có dùng ngân diễm để luyện hóa, thì cùng không gặp phải sự phản kích của bản thân pháp bảo thông linh.
Luyện Thiên Hóa Địa Công mà Trương Hằng tu luyện hoàn toàn là để luyện hóa hấp thụ tinh túy của thiên địa ân chứa trong chất liệu của bản thân pháp bảo. Một kiện phế linh bảo đối với những người khác có lẽ là vô dụng, nhưng ở trong tay Trương Hằng, tác dụng là không nhỏ.
Đương nhiên, tốc độ cụ thể của việc luyện hóa này Trương Hằng không thể đoán trước đuợc. Dựa vào tốc độ luyện hóa nội đan và thế giới tàn phiến của Hạo Thiên Xà Long Vương trước mắt mà đoán, thì tốc độ luyện hóa pháp bảo thông linh đẳng cấp cao chưa chắc đã nhanh như pháp bảo bình thường.
- Không ngờ là một kiện phế linh bảo. vật này có ân oán như thế nào với các ngươi?
Ánh mắt quái dị của Trương Hằng liếc nhìn hai người kia một cái. Nói chuyện nửa ngày. hắn đã hiểu được hai người kia rốt cuộc là có ân oán như thế nào.
Rốt cuộc là vì nguyên nhân gì mà khiển cho một cặp huynh, đệ trở mặt thành thù? Có lẽ. quan hệ của bọn họ vốn không được tốt lắm.
Chuyện này khiến cho Trương Hằng không thể không nhớ tới hai người Âu Dương Thiên Đức và Đường Phương Chu. Cùng là hai sư huynh đệ không Hỏa thuận!
- Trong Chuyện này có quan hệ lợi ích như thế nào?
Trương Hằng thầm nghĩ, toàn bộ đầu tranh trong Tu Chân Giới bản chất chẳng qua cùng chỉ là một hồi phân chia lợi ích mà thôi.
- Nếu là một kiện phế linh bảo bình thường thì cũng không nói làm gì. Nhưng kiện phế linh bảo này là tín vật truyền thừa của mỗi đời tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta.
Lão già họ Sài nhìn thoáng qua Bách Luyện đại sư. hướng về Trương Hằng giải thích.
- Sự tình càng ngày càng phúc tạp...
Trương Hằng thầm nghĩ, trong chuyện này có lẽ còn ẩn giấu một bí mật khác.
- Lúc đầu việc luyện chế kiện pháp bảo thông linh này cũng là để tăng thêm một bảo vật trấn sơn chống lại nguy cơ từ những tông môn xung quanh. Nhưng sau khi luyện chế thất bại. vật này đã trở thành tín vật truyên thừa của các đời tông chủ. Bí mật này được các đời tông chủ bí mật truyền lại. người ngoài không thể biết được...
Bách Luyện đại sư nói ánh mắt nhìn về phía lão già họ Sài có vẻ không thiện ý.
- Hiện giờ lão phu mới là tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, nhưng tín vật của tông chủ này lại ở trong tay ngươi, sư huynh ta lần này tới đây chính là để thu lại vật đáng phải có này.
Lão già họ Sài cười lạnh nói.
- Sư tôn khi còn sống đã đem tín vật này giao cho ta. cũng đại biểu cho việc truyền cho ta ngôi vị tông chủ của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông. Còn Sài Vân Phong ngươi lại sử dụng mưu kế để đoạt ngôi vị tông chủ, Tư Mã Vân ta sao có thể đem tín vật truyền thừa của tông chủ bản tông giao cho ngươi chứ!
Trên mặt Bách Luyện đại sư hiện lên một chút phẫn nộ.
- Sư đệ à, ngươi cả đời nghiên cứu luyện khí đạo. quả thật đối với ngôi vị tông chủ cũng không có hứng thú. sư huynh nói có đúng không.
Lão già họ Sài nói bằng giọng điệu lãnh đạm.
- Đúng vậy. đối với ngôi vị tông chủ ta không có hứng thú...
Bách Luyện đại sư trầm mặc.
- Ha hạ sư đệ. nếu sư tôn đã từng tín nhiệm ngươi, thì có lẽ ngươi cũng biết Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ta có ẩn giấu bí mật gì... Sau khi trở thành tông chủ ta cũng mới phát hiện ra.
Vẻ mặt lão già họ Sài hiện lên một nụ cười như đã nắm chắc phần thắng.
- Đúng vậy. Chính vì biết được bí mật này nên ta mới không thể dễ dàng đem kiện phế linh bảo này đưa cho ngươi.
Bách Luyện đại sư hừ nhẹ nói.
Lão già họ Sài hướng về phía Trương Hằng cười:
- Nếu đạo hữu là người làm chứng cho hai người bọn ta. như vậy thì bí mật này cũng nên cho ngươi biết.
Trương Hằng cảm thấy nụ cười của lão già họ Sài này rất quái dị. Hiện giờ bước đầu đã biết được nguyên nhân cơ bản của ân oán giữa hai người này.
Sự trở mặt giữa hai huynh đệ này cũng không phải vì việc tranh đoạt ngôi vị tông chủ. bởi vì Bách Luyện đại sư đối với ngôi vị tông chủ này không có hứng thú.
Việc thật sự dẫn đến màu thuẫn giữa hai người này chính là bí mật kinh thiên ẩn giấu trong Bách LuyệnTuyệt Khí Tông. Tông phái luyện khí siêu cấp này đã có từ mấy vạn năm trước, bí mật mà nó ẩn giấu chắc chấn vượt ra ngoài sự tướng tượng của người thường.
Lúc đầu Trương Hằng còn cảm thấy việc này ngu ngốc vô vị. nhưng sau khi nghe tới đây. thì lập tức trở nên hứng thú.
- Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chúng ta vào hai vạn năm trước tuy đã bị diệt môn một lần. nhưng tông chủ ngày đó đã bí mật đem một tài liệu luyện khí quý hiếm giấu ở một nơi vô cùng bí mật... Muốn mở nơi bí mật đó ra, nhất định cần phải có kiện phế linh bảo này!
Lão già họ Sài nói với vẻ lạnh nhạt, dường như chuyện mà hắn nói ra là một chuyện rất bình thường.
- Tài liệu luyện khí Quý hiếm?
Trương Hằng giật mình, cảm thấy thứ này rất hợp với khẩu vị của mình!
Hắn nghĩ tài liệu Quý hiếm mà một thế lực siêu cấp để lại nhất định là rất Quý, hơn nữa vào Thời điểm mấy vạn năm trước cũng có nhiều tài liệu đến Giờ gần như đã tuyệt tích.
- Nhưng mỗi đời tông chủ vì cái gì mà không mở nơi bí mật kia ra?
Trương Hằng hỏi. Tuy đối với tài liệu luyện khí quý hiếm kia cũng rất động tâm, nhưng hắn cũng sẽ không mất đi lý trí.
- Bởi vì ở nơi bí mật kia có một trận pháp hùng mạnh, là do một vị tu sĩ hàng đầu bố trí ra mấy vạn năm trước. Trận pháp này vẫn lưu chuyển suốt hai vạn năm. hiện giờ uy lực đã giảm xuống. Theo ta phỏng đoán, nếu qua mười năm nữa. thì tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng miễn cưỡng có thể tiến vào.
Lão già họ Sài trầm ngâm nói.
Hai mắt Trương Hằng lóe lên hào quang, xoa hai tay vào nhau, giọng điệu lạnh như băng hỏi:
- Sao ngươi lại chia sẻ bí mật này với ta?
Bí mật như vậy mà đối phương không ngờ lại chủ động nói ra. điều này khiến cho Trương Hằng có chút không hiểu nổi.
- Hợp tác.
Ánh mắt lão già họ Tính đối diện với Trương Hằng. nói ra hai chữ. sau đó còn nói thêm một câu:
- Phải nói là ba người chúng ta hợp tác.
- Sư đệ. hiện giờ ngươi đã vừa lòng chưa?
Lão già họ Sài cười khanh khách nhìn Bách Luyện đại sư.
Hắn biết nếu Trương Hằng cùng với Bách Luyện đại sư cùng đứng về một phe. thì mình muốn ra tay cướp đoạt kiện phế linh pháp bảo kia cũng là không có khả năng.
Đắc tội với Trương Hằng này không bằng kéo hắn vào ván cờ phân chia lợi ích này.
- Chính hợp ý ta!
Bách Luyện đại sư vừa nghe lão già họ Sài đệ nghị như vậy, trong lòng vui vẻ.
Trên thực tế, đây đúng là kết quả mà hẳn mong muốn.
Nếu chỉ có hắn cùng với lão già họ Sài. về phương điện phân chia lợi ích thì hắn chắc chắn sẽ là người chịu thiệt, thậm chí còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Dù sau lão già họ Sài cũng có thực lực cao hơn hắn không ít. lại là người đứng đầu một tông.
- Không biết ý Trương đạo hữu thế nào?
Bách Luyện đại sư hỏi.
Lão già họ Sài định thần đứng ở một bên. cũng không tin Trương Hằng sẽ không đồng ý một chuyện tốt như vậy.
- Có thể có việc tốt đến như thế này, Trương mỗ đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Trương Hằng đồng ý không cần suy nghĩ.
Dù sao vẫn còn Thời gian mười năm. Trương Hằng tin rằng trong Thời gian mười năm này thực lực của mình chắc chấn sẽ tiến bộ không ít.
- Rất tốt. vậy chúng ta hãy ra ước định mười năm. mười năm sau. cùng nhau đi tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, đến lúc đó chúng ta sẽ mở nơi bí mật kia. chia nhau các loại tài liệu luyện khí trong đó.
Lão già họ Sài nghiêm nghị nói.
- Ước định mười năm? Rất tốt!
Bách Luyện đại sư gật đầu đồng y.
- Không thành vấn đề.
Trương Hằng cùng đồng ý.
- Như vậy tín vật của tông môn tạm Thời sẽ ở trong tay sư đệ.
Lão già họ Sài rốt cuộc cùng bỏ qua.
- Tuy nhiên, chuyện này cần phải có một nguyên tắc nhất định.
Ánh mắt Trương Hằng lóe lên. nói với hai người:
- Chuyện này không thể để cho người khác biết, ví dụ như tìm ngoại viện hùng mạnh.
Lão già họ Sài quắc mắt nhìn Trương Hằng, nói:
- Đạo hữu cho rằng Sài mỗ cùng với hai vị chia nhau lợi ích trong chuyện này là công bằng sao? Nếu hai vị tới lúc đó liên thủ với nhau, thì Sài mỗ chỉ sợ sẽ không còn cơ hội gì.
Nhìn tình hình ở trước mắt. Trương Hằng có khuynh hướng đứng về phía Bách Luyện đại sư. cục diện như thế này đối với lão già họ Sài khẳng định là bất lợi.
- Đạo hữu nói đi. chúng ta phải làm thế nào bây giờ?
Trương Hằng hơi nheo hai mắt lại.
- Ngươi liên thủ với sư đệ ta là kết quả chắc chấn, cho nên tới lúc đó, ta sẽ mời một vị Kết Đan Kỳ tới trợ giúp.
Lão già họ Sài nói một cách kiên Quyết.
Bách Luyện đại sư không nói gì. ánh mắt nhìn lên người Trương Hằng. có ý muốn cho hắn định đoạt.
Một đường bình yên vô sự, sau khi Trương Hằng rời Hắc Ngục Bách Luyện Sơn liền về động phủ lâm Thời của mình.
Chuyện giữa hai người Bách Luyện đại sư và lão già họ Sài chấm dứt ở đó. Thời gian mười năm Đối với Trương Hằng mà nói thật là dài dòng.
Tuy rằng đối với một số tu sĩ Kết Đan Kỳ mà nói. Thời gian mười năm cùng không đủ để tu vi tăng một bậc nhỏ. nhưng đối với Trương Hằng mà nói thì hoàn toàn khác hắn.
Đi tới thế giới này cùng mới hai năm mà thôi, mà Trương Hằng chỉ bằng vào Thời gian hai năm này tu luyện cho tới mức độ bây giờ có thể chống lại tu sĩ Kết Đan Kỳ.
Ai mà biết được mười năm sau Trương Hằng sẽ cường đại đến mức độ như thế nào? Với ưu thế của Luyện Thiên Hóa Địa Công không có bình cảnh, không cần thiên phú tu tiên, về sau trong quãng đường tu luyện của Trương Hằng, chênh lệch với tu sĩ khác sẽ càng ngày càng lớn.
Đối với đại bộ phận tu sĩ bậc cao mà nói. một bình cảnh nho nhỏ có thể khiến cho tu vi của ngươi không hề tiến thêm trong mấy chục năm thậm chí là hơn trăm năm. Thậm chí có một số tu sĩ còn có thể vì một cái bình cảnh mà cả đời dừng lại không tiến.
- Lúc trước lựa chọn tu luyện Biến Thái Công là một Quyết định sáng suốt cỡ nào?
Mỗi khi Trương Hằng cảm nhận được tu vi của mình không ngừng tăng lên. đều nhớ tới khi mình mới tới Tam Tinh Vực. cái buổi cả đêm không ngủ. Chính tại Thời điểm đó. Trương Hằng lựa chọn một con đường gian khổ vì con đường tu tiên tương lai của mình.
Trước khi rời Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. Trương Hằng đáp ứng yêu cầu của lão già họ Sài. cho phép hắn mười năm sau tìm một người trợ giúp tu vi Kết Đan Kỳ.
Trương Hằng tin tưởng, đối phương khẳng định sẽ không đi tìm tu sĩ cao nhất thực lực thông thiên. Cho dù hắn muốn tìm cũng không nhất định có thể tìm được.
Bởi vì nếu tìm tới tu sĩ thực lực quá cường đại. đám người lão già họ Sài cũng đừng nghĩ có được những tài liệu luyện khí quý hiếm này. Điều này tương đương với chấp tay dàng đồ vật cho người ta.
Nguyên nhân trọng yếu nhất chính là Trương Hằng có tự tin mãnh liệt: Sau mười năm hắn không dám cam đoan có thể tung hoành Tam Tinh Vực, nhưng cũng không phải tu sĩ Kết Đan Kỳ có thể chống lại.
Cho nên khi lão già họ Sài đưa ra yêu cầu như vậy. Trương Hằng đáp ứng không chút do dự. Điều này làm cho lão già họ Sài cùng Bách Luyện đại sư đều có chút bất ngờ.
Bọn họ không thể hiểu được Ý nghĩa trọng đại của Thời gian mười năm đối với Trương Hằng.
Đương nhiên, sau khi ước hẹn mười năm, Bách Luyện đại sư cùng đã mang theo kiện phế Linh bảo của lão bí mật rời khỏi Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. Trước khi rời đi. lão còn cùng ước định địa điểm gặp gỡ với Trương Hằng sau mười năm.
Bách Luyện đại sư làm như vậy cũng là vì suy nghĩ cho an nguy của mình. Ai có thể cam doan trong Thời gian mười năm này. lão già họ Sài sẽ không làm ra chuyện giết người đoạt Bảo làm trái ước định.
Sau khi trở lại động phủ lâm thời Trương Hằng dùng thần thức đảo qua Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật màu xanh một hồi.
Giờ phút này Ninh Tuyết Dung đang trong trạng thái tu luyện, khôi phục nguyên khí.
Trương Hằng hiểu được, lần trước lúc luyện hóa Pháp bảo đã tiêu hao rất nhiều bản mạng nguyên khí của Ninh Tuyết Dung, hiện tại cần một Thời gian khá dài để khôi phục.
Sở dĩ lần này Trương Hằng trở lại động phủ mà không đi Kim Kiếm Lang Nha Sơn tìm kiếm Thanh Vũ Xà là vì lo lắng đến trạng huống thực lực của mình trước mắt.
Sau khi giao phong với hai tu sĩ Kết Đan Kỳ. Trương Hằng hiểu được thế yếu của mình giờ phút này là về mặt công kích.
Phòng ngự cho tới bây giờ vẫn là thế mạnh của hắn. về mặt tốc độ bởi vì có Ngân Quang Thiểm Thước Thuật cho nên đối phó với tu sĩ Kết Đan Kỳ coi như tạm ôn.
Nhưng về mặt công kích, trong tay Trương Hằng chỉ có một kiện Linh khí bản mạng. Điều này khiển thực lực của hắn bị suy giảm nhiều.
Mặc dù để một tu sĩ Kết Đan Kỳ sử dụng một kiện Linh khí. lực công kích cũng sẽ không cao hơn Trương Hằng.
Cho nên Trương Hằng Quyết định bỏ ra một ít Thời gian tranh thủ luyện hóa một kiện Pháp bảo đỉnh cấp loại công kích.
Dưới tình huống bình thường. Pháp bảo đỉnh cấp chỉ có ở trong tay tu sĩ Nguyên Anh Kỳ thậm chí Phân thân Kỳ mới có thể phát huy ra uy lực chân chính.
Tu sĩ Kết Đan Kỳ thích hợp sử dụng Pháp bảo bình thường, nếu sử dụng Pháp bảo đỉnh cấp. có thể sẽ không đủ pháp lực để duy trì hơn nữa luyện hóa cũng cực kỳ gian nan.
Nhưng Trương Hằng vì lâu dài mới tính toán luyện hóa một kiện Pháp bảo bản mạng đỉnh cấp. Tuy rằng sử dụng có thể thật sự cố sức nhưng theo tu vi tăng lên. hết thảy đều có thể giải Quyết dễ dàng.
Đến lúc đó. dưới tình huống Trương Hằng dùng công pháp không ngừng rèn luyện. Pháp bảo đỉnh cấp có thể trướng thành đến trình độ như thế nào. đây cũng là chuyện Trương Hằng khó thể đoán trước.
Sau khi bố trí cấm chể và trận bàn. Trương Hằng bắt đầu khoanh chân ngồi xuống. Trước khi luyện hóa Pháp bảo đỉnh cấp. Trương Hằng lấy nội đan của Hạo Thiên Xà Long Vương ra. dùng ngân diễm bắt đầu cắn nuốt.
Bởi vì luyện hóa Pháp bảo là một chuyện rất cố sức cho nên trước tiên Trương Hằng muốn điều chỉnh trạng thái của mình lên tốt nhất.
Chi chi!!!
Ngân diễm không ngừng Thiêu đốt ở mặt ngoài của nội đan bảy màu. Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, chăng những Trương Hằng điều chỉnh trạng thái của mình tới đỉnh, thậm chí Ngay cả tu vi cùng tăng lên một ít.
- Tốt rồi. chuẩn bị bắt đầu.
Trương Hằng Lấy ra kiện Pháp bảo đỉnh cấp loại công kích duy nhất trong túi trữ vật ra. trên thực tế trong túi trữ vật của hắn giờ phút này còn lại ba kiện Pháp bảo đỉnh cấp có loại hình khác nhau.
Cảm thụ khí tức cổ xưa tang thương truyền đến từ Pháp bảo đỉnh cấp trong tay mình. Trương Hằng có thể xác định đây là một kiện cổ bảo.
ở trong số Pháp bảo đỉnh cấp. có một tỉ lệ tương đối nhất định là cổ bảo. cũng chính được lưu truyền từ Thời kỳ thượng cổ tới nay.
Tuy rằng đều là Pháp bảo đỉnh cấp. nhưng chất liệu của cổ Bảo bình thường tốt hơn một chút, về phần cái nào uy lực lớn hơn thì không thể phán đoán. Bởi vì chất liệu không phải là nhân tố duy nhất quyết định uy lực của Pháp bảo.
Lúc này trong tay Trương Hằng cầm một kiện Pháp bảo đỉnh cấp hình dạng cây búa màu xanh.. Trên lưỡi búa búa lóe lên hàn quang khiến người ta lun sợ.
Trương Hằng cầm cán búa dài chừng nửa xích, cảm giác nặng trịch.
- Đại khái nặng năm sáu trăm cần hả?
Trương Hằng dùng tay nhẹ vung kiện cổ Bảo này. phát hiện nó thật thích hợp cho hắn sử dụng. Sức nặng năm sáu trăm cần đối với tu sĩ bậc cao mà nói cùng không phải là chuyện khó khăn.
Nhưng ở tu Tiên giới, uy lực của Pháp bảo không thể dùng sức nặng để do lường, nếu không những tu sĩ bậc cao chăng phải đều thành “Đại lực sĩ” ?
Tuy rằng sức nặng không thể dùng để do lường uy lực của Pháp bảo nhưng có thể Quyết định loại Pháp bảo này thích hợp cho loại tu sĩ nào sử dụng.
Mà cây búa ngắn này rõ ràng là chuẩn bị cho tu sĩ loại lực lượng và đánh gần. chỉ có loại hình tu sĩ như Trương Hằng mới có thể phát huy uy lực của Pháp bảo này đến mức tận cùng.
Linh khí cực phẩm Nguyệt Thương lúc trước trên thực tế không phát huy được ưu thế bản thân của Trương Hằng.
Thân thể của Trương Hằng đạt tới cấp bậc yêu thú. thậm chí còn cường đại hơn yêu thú cùng cấp khác. Sử dụng công kích loại cự lý xa hoàn toàn là lãng phí. Điều này giống như để cho một đại lực sĩ đi múa một Thanh bội kiếm do thư sinh sử dụng.
Một tầng ngân huy bắt đầu lưu chuyển ở mặt ngoài kiện cổ Bảo này. Thần thức của Trương Hằng cảm thụ chất liệu và hoa văn của Pháp bảo búa ngắn này từng chút một.
“Phừng"’ một tiếng, ngân diễm rơi xuống mặt ngoài cây búa ngắn này và bắt đầu không ngừng Thiêu đốt.
Thần thức của Trương Hằng cũng bắt đầu rót vào trong đó. thông qua ngân diễm Thiêu đốt không ngừng, thần thức của hắn bắt đầu thong thả dung nhập vào trong Pháp bảo.
Theo Thời gian trôi qua, thần thức của Trương Hằng theo ngân diễm từ ngoài vào trong, từng chút tiến vào bên trong Pháp bảo. Theo ngân diễm rèn luyện không ngừng, hắn lưu lại một chút ấn ký thân thức thuộc về mình ở trên kiện Pháp bảo đỉnh cấp này.
Tuy nhiên độ khó luyện hóa kiện Pháp bảo đỉnh cấp này vẫn như trước vượt qua dự đoán của Trương Hằng.
Thời gian nửa năm nhoáng cái trôi qua.