Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1048: Trò hay bắt đầu. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Sắc mặt Lâm Cứu phát lạnh, lạnh giọng nói ra:
- Muốn kiếm cớ bỏ chúng ta xuống phải không?
Tô Triệt nghiêng mắt nhìn hắn, không có nói ra giải thích gì, nhưng trong lòng thì nói:
- Có cam lòng bỏ các ngươi xuống hay không, trong lòng ta đã có tính toán, không cần ngươi nhắc.
Quang Khải ngược lại có thể nhìn ra, Tô Triệt cũng không có ý tứ bỏ mọi người xuống, hơn nữa hắn vừa mới nói cũng là sự thật: Tô Triệt có đủ năng lực miễn dịch loại linh hỏa này, một mình hành động tất nhiên là không chỗ cố kỵ, nhưng mang theo sáu cái vướng víu, thì. . .
Vì vậy, hắn tiếp tục sắm vai nhân vật “thiện”, ôn hòa nói:
- Thiên Vũ tiểu hữu, tình thế nguy cấp còn phải nhờ ngươi mau chóng nghĩ ra kế sách hóa giải.
- Ta sẽ tận lực.
Lúc Tô Triệt nói chuyện, còn là liên tục huy chưởng, không ngừng đánh nát những mũi khoan hỏa diễm kia.
Xích xích xích xích. . .
Số lượng mũi khoan càng ngày càng nhiều, Tô Triệt rõ ràng có chút đáp ứng không xuể, đột nhiên sau lưng có một mũi khoan xuy lạp một tiếng, xuyên thấu tầng màng mỏng vô hình kia, vậy mà đột phá tiến vào.
Sau khi xâm nhập, mũi khoan hỏa diễm dài hơn hai trượng này lập tức nổ tung, biến thành mấy trăm đóa hỏa diễm màu đen, nhanh chóng đánh tới bọn người Tô Triệt.
- Không tốt.
Sáu người Lâm Cứu đều là sắc mặt đại biến, vô ý thức muốn làm ra các loại động tác chống cự.
- Không nên cử động.
Tô Triệt hô to một tiếng, muốn ngăn cản bọn họ bạo lực chống cự, nhưng trong lòng thì hoàn toàn khác biệt: toàn lực chống cự đi, động tác càng mạnh càng tốt.
Sáu người Lâm Cứu mỗi người đều phải đối mặt hơn một trăm đóa hỏa diễm màu đen xâm phạm cự ly gần, môt khi bị những Hỗn Độn Diệt Ma Diễm này dính thân, nguyên thần của mình sẽ duy trì thương tổn liên tục, không có bao lâu, chắc chắn là nguyên thần tán loạn mà chết. Tuyệt không thể để cho chúng nó cận thân. Sáu người Lâm Cứu cùng thi triển thần thông, có người thậm chí lấy ra Tiên khí công kích, mục đích chỉ có một: đánh những hỏa diễm này ra xa, càng xa càng tốt.
Oanh!
Sáu Huyền Tiên phóng thích thần thông, sẽ cấu thành loại ảnh hưởng nào đối với lĩnh vực của Tô Triệt.
Không hề nghi ngờ, lĩnh vực của một phàm nhân nho nhỏ như Tô Triệt, tất nhiên sẽ bị nghiền nát, giống như bọt xà phòng vậy.
Kỳ thật, đây cũng là cục diện mà Tô Triệt cố ý tạo nên, muốn chính là một kết quả như vậy. Phù một tiếng, bọt xà phòng, phá…
- Các ngươi. . .
Tô Triệt cố ý mặt mũi tràn đầy oán giận, nhìn sáu người Lâm Cứu hô:
- Các ngươi đánh nát lĩnh vực của ta.
- Lĩnh vực bị phá, lại mở ra lần nữa không được sao, hét lớn cái gì?
Lâm Cứu bạo rống một tiếng, dưới sự bảo vệ của Đại Phòng Ngự Thuật, tuy có thể kháng cự những hỏa diễm màu đen kia, không cho chúng nó cận thân, bất quá, Hỗn Độn Thánh Diễm duy trì thương tổn liên tục đối với nguyên thần, lại là không cách nào tránh khỏi.
Giờ khắc này, lục đại Huyền Tiên bọn họ phải chịu đau đớn cực đoan do nguyên thần bị hao tổn, trong biển lửa liên miên, bọn họ không duy trì được bao lâu, nguyên thần sẽ tiêu tán mà chết.
- Nào có đơn giản như ngươi nói.
Tô Triệt la lớn:
- Ngươi cho rằng đây là vật gì, nói toái có thể toái, nói mở có thể mở sao?
- Ta không trông nom.
Nguyên thần bị hao tổn, đau nhức kịch liệt khó nhịn, khuôn mặt của Lâm Cứu cực kỳ dữ tợn, trừng mắt nhìn Tô Triệt, âm thanh hung dữ quát:
- Nếu ta không sống, sẽ cho ngươi chết trước ta.
- Chớ có ồn ào.
Quang Khải thì hô lớn:
- Thiên Vũ tiểu hữu, nhanh nghĩ biện pháp.
Vừa rồi, là sáu người bọn hắn tự tay đánh nát lĩnh vực cá nhân của Tô Triệt, trách nhiệm này xác thực không thể đổ trên đầu Tô Triệt, bất quá, tình cảnh lúc đó cũng không có biện pháp khác có thể tưởng tượng, chỉ có thể làm như vậy.
Tô Triệt không cần làm ra động tác chống cự gì, tùy ý để những hỏa diễm màu đen kia quấn quanh trên thân thể, cũng sẽ không bị thương tổn, không thể nghi ngờ là làm cho mấy người Lâm Cứu ghen ghét vô hạn, bất quá, dù ghen ghét thế nào cũng vô dụng, hiện tại chỉ có thể trông cậy vào hắn để cứu vớt mọi người.
Lúc này, đột nhiên Tô Triệt truyền âm cho hai người Lâm Cứu và Quang Khải:
- Lĩnh vực của ta một khi bị đánh nát, trong một phút đồng hồ không cách nào mở ra, dưới loại trạng thái này chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ hai người, các ngươi. . .
Lời nói còn chưa nói hết, Lâm Cứu cùng Quang Khải o o vài cái liền đánh hỏa diễm bên người qua một bên, lập tức đi đến bên người Tô Triệt.
Chỉ có thể bảo vệ hai người, hai người kia, khẳng định chính là bọn họ, về phần bốn vị phó sứ kia, dưới thế cục nguy cấp như thế, ai còn lo lắng bọn họ chứ.
Nếu là phó sứ, phải có giác ngộ ở thời khắc mấu chốt bị Chính sứ lợi dụng hoặc vứt bỏ. . .
Bành bạch…
Hai tay của Tô Triệt phân biệt chế trụ bả vai của Lâm Cứu và Quang Khải, một cổ năng lượng đặc thù lập tức vờn quanh bên ngoài thân thể hai người bọn họ.
Lâm Cứu cùng Quang Khải chỉ cảm thấy đau đớn biến mất, Hỗn Độn Diệt Ma Diễm quanh mình quả nhiên không thể thương tổn đến nguyên thần của mình.
- Hô. . .
Hai đại Phong ma chính sứ đều thở dài ra một hơi, bên kia, bốn vị phó sứ thì đang đau khổ giãy dụa, tình thế hiểm trở, vô cùng nguy cấp.
Bốn phó sứ này rất nhanh liền phát hiện, Lâm Cứu và Quang Khải ở dưới sự bảo vệ của Tô Triệt, đã bình an vô sự, vì vậy, bốn người bọn họ cũng muốn cùng một chỗ xông lại.
Tô Triệt vội vàng truyền âm nói với Lâm Cứu và Quang Khải:
- Trước khi lĩnh vực cá nhân mở ra, ta không bảo hộ được nhiều người như vậy.
Ý ở ngoài lời là, nếu như bốn người kia tới, sẽ liên lụy đến hai người các ngươi, chỉ là Tô Triệt sẽ không chủ động nói ra mà thôi.
- Không cần phải tới.
Lâm Cứu lập tức triển lộ ra tính chất lục thân không nhận, thi triển ra một Đại Phòng Ngự Thuật, o o, liền có một mặt quang thuẫn lam sắc cực đại ngưng tụ thành hình ở phía trước, ngạnh sanh ngăn cản bốn phó sứ kia lại.
Đại Phòng Ngự Thuật cũng không thể ngăn trở Hỗn Độn Diệt Ma Diễm làm thương tổn nguyên thần, nhưng mà dùng để ngăn cản người khác, lại là tương đối hữu hiệu.
- Lâm chính sứ, ngài làm như vậy là vì sao?
Một phó sứ trong đó mặt đầy thống khổ hướng bên này lớn tiếng hỏi, không chỉ là bởi vì nguyên thần bị tổn thương liên tục mà sinh ra đau đớn, đương nhiên còn kể cả nghi hoặc và trái tim băng giá giờ phút này.
- Bốn người các ngươi, cố gắng kiên trì trong chốc lát.
Lâm Cứu nhìn bọn họ hô:
- Ta và Quang Khải đang trợ giúp Thiên Vũ khôi phục lĩnh vực cá nhân của hắn, các ngươi chỉ cần kiên trì trong chốc lát, sau đó mọi chuyện sẽ tốt trở lại.
- Cái này. . .
Lý do thoái thác này không có bất luận sức thuyết phục gì, bốn phó sứ này chắc chắn sẽ không tin tưởng, bất quá, tạm thời mà nói còn không dám chính diện chống lại, chỉ có thể gửi hi vọng ở Tô Triệt mau chóng mở lĩnh vực cá nhân ra.
Bọn họ chỉ có thể kiệt lực chống cự, liều mạng chịu Hỗn Độn Hỏa Diễm gây thương tổn liên tục cho nguyên thần.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1049 : Đạt thành mục đích
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Loại cục diện này là mục tiêu mà ngay từ đầu Tô Triệt đã xếp đặt tốt: diệt trừ trợ thủ đắc lực của Lâm Cứu và Quang Khải, suy yếu lực lượng chỉnh thể của bọn họ.
Giờ phút này, nhìn như là Tô Triệt bảo hộ lấy Lâm Cứu và Quang Khải, kỳ thật cũng có thể nói là hai người Lâm Cứu đồng thời bảo vệ Tô Triệt.
Mặc dù bốn phó sứ này gặp phải tử vong uy hiếp, cũng không dám phát động công kích trả thù với Tô Triệt; Mặt khác, nếu như Tô Triệt muốn hại chết Lâm Cứu hoặc Quang Khải, chắc chắn sẽ lọt vào sát thủ của bọn họ trước khi chết.
Cứ như vậy kéo dài trong chốc lát, bên trong bốn phó sứ này có người hướng bên này hô:
- Lâm Cứu chính sứ, Quang Khải chính sứ, còn phải đợi bao lâu, chúng ta thật sự nhịn không được a.
Ở dưới vô số hỏa diễm màu đen bao vây, nguyên thần của bọn hắn ở trong nháy mắt đều gặp phải vô số lần công kích, giống như là một con voi bị vô số con kiến gặm thành một đống bạch cốt, có thể chống đỡ đến bây giờ, đã là rất không dễ dàng.
- Lập tức là tốt rồi, chống đỡ, nhất định phải chống đỡ.
Quang Khải chỉ có thể dùng một câu như vậy để trấn an bọn họ, một bên thúc giục Tô Triệt:
- Thiên Vũ tiểu hữu, còn cần bao lâu?
Giọng nói của Lâm Cứu không khách khí, trực tiếp hỏi:
- Có phải ngươi chủ tâm muốn hại chết bọn họ hay không?
- Vừa rồi ta đã nói, trọng khai lĩnh vực ít nhất cần một phút đồng hồ, lúc này vẫn chưa tới một nửa thời gian, còn muốn ta như thế nào?
Tô Triệt mặt đầy oán giận phản kích nói:
- Hơn nữa, mới vừa rồi là các ngươi tự tay đánh nát lĩnh vực của ta, cũng không phải ta làm ra cái gì, các ngươi có biết, mỗi một lần mở ra lĩnh vực ta cần trả giá bao nhiêu hay không?
Lâm Cứu và Quang Khải lập tức không nói gì, bởi vì Tô Triệt chiếm hết đạo lý, không có lộ ra sơ hở gì.
Bên kia, bên trong bốn phó sứ, có người quay đầu lại hô:
- Rốt cuộc còn bao lâu, cần bao lâu a.
Tiếng quát tháo điên cuồng, rất rõ ràng, bốn người bọn họ xác thực là dầu hết đèn tắt, đã chống đỡ đến cực hạn.
- Lập tức là tốt rồi, nhất định phải chống đỡ.
Quang Khải và Lâm Cứu chỉ có thể dùng một câu như vậy để ứng đối, trừ lần đó ra, thật sự nghĩ không ra còn có biện pháp gì có thể trấn an bọn hắn.
Sở dĩ Hỗn Độn Diệt Ma Diễm được gọi là Thánh hỏa, không chỉ là bởi vì nó có đủ hiệu quả diệt ma, còn là vì, chúng nó cơ hồ không có cách nào bị dập tắt, cũng không có biện pháp hữu hiệu gì có thể tiến hành phòng ngự, thông thường mà nói, chỉ có thể xa xa trốn tránh chúng nó.
Nhất là giờ phút này thân ở trong biển lửa, hết thảy thủ đoạn công kích và phòng ngự đều không có hiệu quả, chỉ có thể ngạnh kháng, trừ khi có thể như Tô Triệt, có đủ năng lực hoàn toàn miễn dịch.
- Còn có bao lâu? Chúng ta thật sự chịu không được.
- Lâm chính sứ, cứu chúng ta a…
- Thật sự nhịn không được, nguyên thần của ta sắp tiêu tán...
Bốn phó sứ kêu thảm thiết liên tục, rốt cục, trấn an qua loa của hai người Lâm Cứu triệt để mất đi tác dụng, bốn người bọn họ liều lĩnh vọt tới bên này, muốn bắt cây cỏ cứu mạng Tô Triệt tới tay.
- Không cần phải tới.
Quang Khải coi như có chút lương tâm, bảo bọn hắn đừng tới, đồng thời chỉ là dùng một loại thần thông vây hãm ngăn trở bọn họ tiếp cận.
Nhưng Lâm Cứu thì không còn khách khí như vậy, thi triển Đại Phòng Ngự Thuật cách trở bọn họ, đồng thời xích xích xích, liên tục hơn mười đạo chi nhận hình trăng lưỡi liềm huy sái bay ra ngoài, vậy mà dùng Đại Trảm Sát Thuật có lực sát thương cường hãn nhất đối phó đồng liêu của mình, thủ hạ của mình.
- Lâm chính sứ.
Bốn phó sứ ở đối diện đều bị bổ trúng, bất quá, bọn họ cũng là Huyền Tiên, một hai đạo không gian chi nhận không đủ để một kích trí mạng, đều bị hộ thân cương khí của bọn họ ngăn cản; Nhưng mà, đả kích vô tình như thế, cũng khiến cho bọn họ triệt để rét lạnh nhân tâm, liền ở trong nháy mắt lâm vào tuyệt vọng điên cuồng.
- Vậy thì cùng chết.
Bốn phó sứ đồng thời bộc phát ra một kích chí cường, đều là đại đạo thuật uy lực khủng bố, cũng là công kích mà bọn hắn am hiểu nhất.
Rầm rầm rầm oanh…
Bốn loại công kích cường hãn hoàn toàn bất đồng đánh úp tới trước mặt, tuy tu vi của Lâm Cứu và Quang Khải cao hơn bọn hắn một bậc, nhưng nếu như bọn hắn thực sự liều mạng, vậy thì khó nói.
- Hỗn đản.
Lam quang đại tác, trong miệng Lâm Cứu tức giận mắng to, đồng thời thúc dục Đại Phòng Ngự Thuật đến mức tận cùng, lam quang thuẫn bán kính mấy trượng ngăn cản trước người, cũng không biết có thể chống đở được bốn phó sứ liên hợp đả kích hay không.
Quang Khải cũng không dám khoanh tay đứng nhìn, đồng dạng thi triển ra một loại thần thông phòng ngự mà Tô Triệt chưa bao giờ thấy qua, khẳng định cũng là một trong Tam Thiên Đại Đạo. hất thải Lưu Quang giống như mộng ảo, vờn quanh ở bên người ba người, còn có một tòa pháp trận huyễn lệ hơi mờ ngưng hiện ở trên đỉnh đầu.
Tô Triệt có thể mơ hồ cảm ứng được, những Lưu Quang này có đủ lực lượng nào đó, có lẽ, có thể chặn lại đả kích từ bên ngoài đến, trong nháy mắt truyền lại đến bên trong pháp trận; Mà pháp trận kia, giống như một cái truyền tống môn, hẳn là sẽ liên thông cùng một không gian đặc thù nào đó, những lực lượng đánh tới sẽ bị truyền tống đến đó hết sạch.
Nếu không gian nội bộ của Tiên khí này là khá lớn, như vậy nó có thể thừa nhận cùng hóa giải lực đả kích từ bên ngoài vào, thì ý nghĩa, bản thân Quang Khải sẽ không bị bất cứ thương tổn gì.
Đương nhiên, những thủ đoạn phòng ngự này chỉ có thể dùng để đối phó tính công kích thực chất, đối với Hỗn Độn Diệt Ma Diễm gây thương tổn nguyên thần, vậy thì không có hiệu quả.
Oanh!
Quang thuẫn lam sắc của Lâm Cứu ở dưới tứ đại phó sứ liên hợp công kích, chỉ chèo chống được một phần ngàn sát na, liền triệt để nát bấy, bất quá, thực sự thành công tiêu hao hết ít nhất sáu thành uy năng của bốn loại công kích này.
Phốc phốc phốc phốc. . .
Lực lượng còn sót lại oanh kích đến trên thất thải lưu quang, giống như lúc trước Tô Triệt đoán, lực đả kích trầm trọng quả nhiên bị truyền đến bên trong pháp trận huyễn lệ, cũng không có thương hại ba người Tô Triệt một sợi lông.
- Hỗn đản, các ngươi dám phạm thượng, động thủ đối với chúng ta?
Mặt mũi Lâm Cứu tràn đầy sát khí, hướng về phía bên kia nghiêm nghị kêu to.
Chỉ có điều, bốn người đối diện đã đến lúc sắp chết, ở đâu còn có thể cố kỵ phân chia cao thấp gì, giờ phút này, ý nghĩ trong lòng của bọn họ vô cùng đơn giản: không cho ta sống, vậy thì cùng chết.
Trong lòng Tô Triệt cười lạnh: rất tốt, đây chính là kết quả ta muốn.
Bất quá, ngoài miệng lại nhìn Quang Khải nói:
- Ta có thể mang theo các ngươi di động trong phạm vi nhỏ, trước có nên tránh né thoáng một chút hay không?
- Đi, đi, đi…
Không đợi Quang Khải trả lời, Lâm Cứu đã phất tay hô:
- Lập tức bước đi, cho bọn hắn chết là được.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1050: Phong Ma Thiên Trận. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Bốn tên khốn kiếp này dám động thủ đối với mình, Lâm Cứu cũng có chút cảm giác tức giận, ý nghĩ trong lòng là: uổng phí ngày bình thường, ta chiếu cố đối với các ngươi, thời khắc mấu chốt, vậy mà dẫn đầu phát động tiến công đối với ta, vừa lên đến chính là sát chiêu mạnh nhất. . . hỗn đản đáng chết, đi tìm chết đi.
Quang Khải cũng thầm than một tiếng, nhìn Tô Triệt không tiếng động gật đầu.
Hô…
Tô Triệt giữ bả vai hai người bọn hắn, nhanh chóng lao xuống thông đạo, trong chớp mắt đã giảm xuống mấy trăm trượng.
- Trở về.
- Không cần phải đi.
- Các ngươi chết không yên lành a…
- Giết… ta muốn giết các ngươi…
Tứ đại phó sứ điên cuồng gào rú, muốn truy kích mà đến, lại bị Hỗn Độn Diệt Ma Diễm vô cùng đông đúc ngạnh sanh ngăn lại.
Dưới trạng thái bình thường, những hỏa diễm này hẳn là trạng thái nhẹ nhàng không thật thể, chỉ biết đốt cháy, không có hiệu lực cản trở, chỉ là hôm nay, đông đúc hỏa diễm vậy mà ngưng tụ thành tường đồng vách sắt, một tầng một tầng, liên miên không ngừng, căn bản không có cách nào phá vỡ. Cái này cũng chưa tính, Tô Triệt hạ xuống, đồng thời thao túng mấy vạn đóa Hỗn Độn Hỏa Diễm, trong nháy mắt công kích nguyên thần của bọn họ.
A…
A...
Tiếng kêu thảm thiết của Tứ đại phó sứ ẩn ẩn truyền đến, nguyên thần của bọn hắn bị xé nát triệt để, nguyên bản nguyên thần chi lực còn thừa không có mấy, phảng phất bị một đầu Hồng Hoang cự thú một ngụm thôn phệ hết sạch.
Nguyên thần tiêu tán, hồn phách còn sót lại giống như một tấm giấy mỏng rơi xuống bên trong liệt diễm hừng hực, trong nháy mắt hủy diệt, hóa thành tro tàn.
Bốn Huyền Tiên, cứ như vậy vẫn lạc tại chỗ, bị chết biệt khuất đến cực điểm.
Hơn nữa, nguyên thần của bọn hắn là bị vô số Hỗn Độn Thánh Diễm xơi tái từng miếng từng miếng, từng chút một, giống như thiên đao vạn quả vậy, quá trình tử vong là cực kỳ thống khổ.
Hô hô hô. . .
Tô Triệt mang theo hai người Lâm Cứu cùng Quang Khải không ngừng giảm xuống, mấy hơi sau, Quang Khải trầm giọng hỏi:
- Bọn họ đã chết rồi sao?
- Không biết.
Tô Triệt lắc đầu, nhìn không ra bất luận tâm tình gì, nhưng trong lòng lại cười lạnh:
- Hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mục đích của ta, đã đạt đến.
Ánh mắt của Lâm Cứu âm trầm đến cực điểm, muốn nói cái gì đó, rồi lại cố nén trở về.
Kỳ thật, dùng trí tuệ của hắn và Quang Khải cũng có thể hoài nghi, rất có thể, Tô Triệt có năng lực cứu tứ đại phó sứ, sở dĩ thấy chết mà không cứu, chính là có chủ tâm suy yếu lực lượng hai người mình.
Bất quá, đây chỉ là hoài nghi, không có bất kỳ bằng chứng nào, huống hồ, hai người mình còn phải ỷ lại năng lực của Tô Triệt, mới có thể còn sống rời khỏi phiến Hỏa Vực này.
Nếu mình không muốn chết, vậy thì không thể chỉ trích Tô Triệt, không thể truy cứu hắn trách nhiệm gì.
Khoản sổ sách này, chỉ có thể tạm thời ký ở trên đầu của Tô Triệt, một khi tìm được cơ hội thích hợp, sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn.
Nửa khắc đồng hồ sau, Tô Triệt mở lĩnh vực cá nhân ra một lần nữa, bao phủ Lâm Cứu và Quang Khải ở bên trong.
Cái gọi là lĩnh vực cá nhân chỉ là một bài trí mà thôi, Tô Triệt có thể tùy ý điều khiển Hỗn Độn Diệt Ma Diễm chung quanh, có lĩnh vực hay không đều đồng dạng.
Bất quá, muốn lợi dụng Hỗn Độn Diệt Ma Diễm ám toán Lâm Cứu và Quang Khải, rõ ràng cho thấy không thể được, nếu hai người bọn hắn ý thức được có cái gì không đúng, tất nhiên sẽ trước tiên phát động công kích trí mạng đối với Tô Triệt, nhiều Diệt Ma Thánh Diễm hơn nữa cũng không thể diệt sát bọn họ trong nháy mắt.
Có thể diệt trừ trợ thủ của bọn hắn, đã xem như rất không tồi . . .
Sau chuyện này, Thánh Diễm hộ vệ giả mạo hỏa diễm chi linh lại xuất hiện một lần nữa, cố ý tạo ra một chút biến hóa, cho Tô Triệt một chút phiền toái nhỏ.
Đương nhiên, đây chỉ là diễn trò, vì gia tăng một chút độ tin cậy mà thôi.
Nhân cơ hội này, Tô Triệt lặng yên thu hồi Thánh Diễm hộ vệ biến thành hỏa diễm màu đen vào bên trong Tiên Ngục, tiếp tục 'bảo vệ' hai người Lâm Cứu, thẳng đứng giảm xuống ít nhất hơn mười vạn trượng, lúc này mới là hai mắt tỏa sáng, rốt cục đột phá hỏa diễm màu đen tầng tầng vây quanh, xuyên qua một mảnh Hỏa Vực này.
Trong lòng Tô Triệt suy đoán:
- Diệt Ma Hỏa Vực gần hai mươi vạn trượng, cho dù một Kim Tiên tới, cũng khó có thể thừa nhận. Đối với Khởi Nguyên Ma tộc mà nói, tính thương tổn của Hỗn Độn Thánh Diễm càng mạnh, phỏng chừng, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu mà Ma tộc công chúa không dám mạo hiểm a?
Nhưng mà, chứng kiến tràng cảnh kế tiếp kia, làm cho Tô Triệt thoáng ngay ngẩn cả người.
Lao ra khỏi Hỏa Vực, lại hạ xuống gần vạn trượng, tầm mắt rộng mở trong sáng, không còn là thông đạo thẳng tắp đường kính mấy trăm trượng, mà là một không gian dưới mặt đất diện tích rộng lớn đến không biết bao nhiêu.
Phạm vi quá lớn, căn bản nhìn không được giới hạn!
Nếu chỉ là không gian khoáng đạt, cũng không đáng giá ngạc nhiên, tùy tiện không gian bên trong một kiện Tiên khí, cũng có thể vượt xa một tòa tinh cầu của thế gian, giờ phút này, làm cho Tô Triệt cảm thấy có chút kỳ quái chính là, giữa không trung lơ lửng vô số tự phù khổng lồ tách ra kim quang, cao thấp chằng chịt, liên miên phập phồng, một mực lan tràn đến bên ngoài tầm mắt, phảng phất không có giới hạn.
Những tự phù này lẫn nhau hô ứng, ẩn hàm huyền lý, tựa hồ hợp thành một pháp trận vô cùng cự đại.
Khí tức cổ lão, thần thánh, trang nghiêm cuồn cuộn, chỗ nào cũng có, tràn ngập cả không gian, tùy tiện hít một hơi, đều có thể cảm nhận được một loại cảm giác cực kỳ đặc thù.
Đối với trận pháp chi đạo của thế gian, Tô Triệt cũng chưa nói tới tinh thông, huống chi, cái Tiên trận này rõ ràng cho thấy có lực lượng siêu việt thế gian, hắn càng là xem không hiểu môn đạo trong đó.
Mặc dù Tô Triệt không nhìn được hàng, nhưng những người khác lại biết. . .
- Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận!
Lâm Cứu cùng Quang Khải đồng thời kinh hô, biểu lộ có chút khoa trương, rất rõ ràng, chứng kiến tòa đại trận trước mắt này, làm cho hai Phong Ma sứ cấp Huyền Tiên này chấn động thật lớn.
Bá!
Tô Triệt chẳng quan tâm hỏi thăm cái gì, giờ phút này chuyện thứ nhất cần làm, chính là thả bọn người U Lâm, Liên Y bên trong không gian đạo khí ra.
Trong ý thức của Tô Triệt, nhân tố có uy hiếp lớn nhất đối với mình, cũng không phải là ma khí gì, cũng không phải là hỏa diễm gì, càng không phải là trận pháp gì, mà là hai người Lâm, Quang kia, phải mượn nhờ lực lượng của bọn người Liên Y cùng Mông La kiềm chế bọn họ.
- Đây là, Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận?
U Lâm vừa mới lộ diện, còn có tả hữu phó sứ của nàng, cũng là trăm miệng một lời, phát ra kinh hô gần như giống nhau.
Mấy người Liên Y lại không có phản ứng quá mức rõ ràng, tựa hồ không có nghe nói qua cái danh xưng Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận này. Như thế nói đến, rất có thể chỉ có Tiên Giới Phong Ma sứ mới có thể nhận ra loại trận pháp này.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1051 : Phong Ma Thiên Trận (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Không đợi Tô Triệt đặt câu hỏi, U Lâm chủ động giảng thuật nói:
- Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận là chung cực đại trận dùng để trấn áp Khởi Nguyên Ma tộc trong truyền thuyết, bên trong Tiên Giới, cường giả đỉnh phong có thể bố trí loại thiên trận này không cao hơn mười người. Chúng ta tuy là Phong Ma sứ, nhưng chỉ là nghe nói, chưa bao giờ chính thức gặp qua nó. Hôm nay quả thực may mắn, có thể tận mắt thấy loại thiên trận này.
- Chung cực đại trận trấn áp Khởi Nguyên Ma tộc?
Tô Triệt không có nhiều cảm khái như vậy, ngược lại ẩn ẩn lo lắng:
- Nơi này sẽ không phải là trấn áp một đại nhân vật nào đó của Khởi Nguyên Ma tộc chứ?
Bất quá, nghĩ lại cũng không quá đáng sợ.
Kim Dực Ma Vương cũng đã được chứng kiến, mặc dù gặp được Ma tộc lợi hại hơn, lại có thể có cái gì khác nhau? Dù sao, đều là nhận vật mà một đầu ngón tay cũng có thể thoải mái diệt sát mình.
- Ha ha, trách không được những Kim Dực Ma Vương trong Tiên Ma chiến trường kia không dám thăm dò nơi đây, có Phong Ma Thiên Trận thủ hộ, một trăm, một ngàn Kim Dực Ma Vương cũng là đi chịu chết!
Lâm Cứu cất tiếng cười to, quay đầu nhìn Quang Khải nói ra:
- Quang Khải huynh, đối với Phong Ma sứ chúng ta mà nói, đến nơi này, chẳng khác nào long về biển rộng, như đến nhà của mình vậy.
Quang Khải không tiếng động gật đầu, thần thái biểu lộ so với Lâm Cứu thì trầm ổn hơn một ít, bất quá, cũng có thể nhìn ra sắc mặt vui mừng rõ ràng.
Thân có thiên chức Phong Ma sứ, tiến vào bên trong Phong Ma Thiên Trận, tất nhiên sẽ được trận pháp che chở, có thể nói là địa bàn của bọn hắn, đến bao nhiêu Kim Dực Ma Vương cũng không cần e sợ.
Tình thế đối với mấy Phong Ma sứ này có lợi sao?
Tô Triệt tạm thời nghỉ không ra quan hệ lợi hại trong đó, chỉ có thể liên tưởng đến: bảy ngàn vạn năm trước, vài cường giả Tiên Giới liên thủ phong bế Tiên Ma chiến trường, tách nó ra khỏi Tiên Giới. Tiên Ma chiến trường vốn nên là mồ Tiên nhân, lại bị một đám người bị ma hóa thành Khởi Nguyên Ma tộc chiếm cứ, nhưng mà, vị trí trọng yếu nhất sâu trong lòng đất, lại thiết lập một Phong Ma Thiên Trận làm vạn ma chùn bước. . .Trong chuyện này mâu thuẫn nặng nề, rốt cuộc ẩn chứa loại huyền cơ nào?
Liên Y tới gần, lặng yên truyền âm cho Tô Triệt:
- Tuy bọn họ hao tổn bốn người, bất quá, nếu như lợi dụng Phong Ma Đại Trận đối phó chúng ta, thế cục sẽ cực kỳ bất lợi đối với chúng ta. Lập trường của ba người U Lâm khó có thể đánh giá, mặc dù sẽ không nhằm vào chúng ta, nhưng rất khó có khả năng phản giáo tới Lâm Cứu cùng Quang Khải. Ta cho rằng, ngươi phải hảo hảo nói chuyện với Mông La, nếu hắn nguyện ý triển lộ ra thực lực chân chính, nói không chừng còn có thể tạo được uy hiếp nhất định.
- Ta biết rõ.
Tô Triệt gật đầu trả lời:
- Ta sẽ trò chuyện với hắn mấy câu.
Giờ phút này, tất cả mọi người vẫn là thân ở giữa không trung, tuy Lâm Cứu và Quang Khải đã xác định không thể nghi ngờ, tòa đại trận trước mắt này chính là Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận, nhưng cũng không có lỗ mãng hướng vào trong trận, hai người bọn họ đang truyền âm thương nghị cái gì đó.
Thừa dịp này, Tô Triệt liền truyền âm cho Mông La hỏi:
- Mông huynh, đối với cục diện trước mắt, ngươi thấy thế nào?
- Hai tên kia, chắc chắn sẽ lợi dụng tòa đại trận này đối phó ngươi, bắt sống ngươi, thậm chí giết ngươi.
Biểu lộ của Mông La cứng ngắc trả lời:
- Bất quá, trước khi động thủ, bọn họ hẳn là sẽ truyền âm cho ta, cảnh cáo một phen, bảo ta không cần phải nhúng tay vào chuyện tình giữa các ngươi.
Đối với vấn đề của Tô Triệt đưa ra, thái độ của Mông La có thể nói là tương đối khá, tối thiểu nhất, hắn sẽ đứng đắn trả lời. Đổi thành những người khác, từ trong miệng hắn ra tới những lời kia, có thể làm người sống tức chết.
Tô Triệt cười hỏi:
- Nếu bọn họ là nói như vậy, Mông huynh sẽ làm ra loại quyết định nào?
- Ngươi hi vọng ta làm như thế nào?
Mông La sững sờ, ngẩn người hỏi ngược lại.
Tô Triệt lắc đầu:
- Mục đích mà Mông huynh tiến vào Tiên Ma chiến trường rốt cuộc là cái gì? Tựa hồ, đối hết thảy đều là không sao cả. Nghĩ không ra chuyện này, ta sao có thể đưa ra yêu cầu đối với ngươi chứ?
- Ngươi người này, cũng không tệ lắm, nếu có khả năng, ta rất nguyện ý giúp ngươi.
Mông La trả lời làm cho người ta tìm không được đầu mối:
- Bất quá, ta còn hi vọng chứng kiến, ngươi có thể bằng vào lực lượng của mình giải quyết vấn đề.
Tô Triệt nhíu mày, trong nháy mắt ý thức được một điểm gì đó, hỏi:
- Nghe qua, ngươi tựa hồ là quan sát ta, khảo nghiệm ta, phải không?
- Cứ xem là như thế đi.
Mông La hàm hồ trả lời.
- Tốt nhất là không!
Tô Triệt lại biến sắc, như có chút không vui nói:
- Ta không hi vọng có người nào đó âm thầm tiến hành khảo nghiệm gì đối với ta, ta không thích như vậy!
Mông La cực kỳ hiếm thấy nở một nụ cười, nói rõ hắn còn có đủ công năng 'mỉm cười' này.
Hơi dừng lại một chút, hắn mới lên tiếng:
- Nếu đổi lại là ta, ta cũng sẽ không thích.
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, ngoài miệng không có nói cái gì nữa, trong nội tâm lại thầm nghĩ:
- Tối thiểu nhất, hắn không phải là địch nhân của ta. . .
Giữa hai người đối thoại, cứ như vậy đã xong, mấy hơi sau, Liên Y ân cần hỏi:
- Như thế nào?
- Thời khắc mấu chốt, hắn sẽ ra tay giúp đỡ, chắc chắn sẽ không đứng ở mặt đối lập cùng chúng ta.
Tô Triệt truyền âm trả lời:
- Bất quá, muốn cho hắn sớm triển lộ thực lực, uy hiếp hai người Lâm Cứu, có chút không có khả năng.
- Hiểu rõ rồi.
Liên Y nhẹ nhàng gật đầu, như có điều suy nghĩ.
Đúng lúc này, Lâm Cứu xoay đầu lại, trên mặt lộ rõ hân hoan, hướng về phía Tô Triệt nói:
- Các ngươi thương lượng tốt chưa, có thể đi xuống hay không?
Xuống dưới, cũng chính là tiến vào bên trong Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận kia, bất luận kẻ nào cũng có thể đoán được, cơ duyên mà mọi người chờ đợi, nhất định giấu ở bên trong trận pháp, chỉ có điều, tạm thời không biết rốt cuộc là vật gì mà thôi.
Khẳng định phải xuống dưới, cái này là không thể tránh né.
Không cần nói thêm cái gì, mấy người Liên Y, Vân Phiến vờn quanh ở bên người Tô Triệt, lại một lần nữa làm trách nhiệm bảo vệ, mọi người cùng một chỗ, chậm rãi hạ xuống phía dưới.
Giữa không trung, thời điểm tiếp cận đến một tự phù kim sắc cự ly gần nhất, U Lâm nhìn mọi người giảng thuật nói:
- Cái tự phù này, đại biểu một cái chữ 'Biện', ta phỏng chừng, nó lập tức sẽ. . .
Còn chưa nói xong, chữ kia liền hạ xuống, chiếu rọi ra một cột sáng thô to, lập tức bao phủ tất cả mọi người ở trong. Bọn người Tô Triệt căn bản đến không kịp trốn tránh, trên thực tế, cũng không có tính toán trốn tránh.
Tự phù chữ “Biện”, khẳng định chính là ý tứ công nhận, nếu người xông trận là Ma tộc khoác da người, tất nhiên sẽ phải chịu chiêu đãi rất không hữu hảo.
Thời gian Kim sắc quang tuyến dừng lại ở trên thân bọn người Tô Triệt cực kỳ ngắn ngủi, bá một cái, thì thu liễm trở về, cái này liền cho thấy, trong mọi người cũng không có Khởi Nguyên Ma tộc tiềm phục.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tiên Ngục Tác giả: Chử Tửu Luận Già Phê -----oo0oo-----
Chương 1052: Thiên tướng thủ trận. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: ST
Trong nháy mắt này, Tô Triệt đột nhiên nghĩ đến: Tuyệt Trần Cốc chủ kia khống chế Nguyên Thủy ma khí, tính lên cũng là một ma đầu tiêu chuẩn, nếu hắn đến nơi này, có thể bị Phong Ma Đại Trận chế tài hay không? Chớ không phải là, hắn đã sớm tính đến loại khả năng này, mới có thể triệt để buông tha cho cơ duyên này đây?
Xích một tiếng vang nhỏ, mọi người duy trì giảm xuống liên tục, giống như xuyên thấu một tầng khí màng hơi mỏng, cái này liền cho thấy, đã tiến vào trong đại trận.
Làm bọn người Tô Triệt cùng Liên Y không ngờ rằng chính là, vừa mới vào trận, Lâm Cứu cùng Quang Khải lập tức làm ra cử động phi thường.
Bùm!
Quang Khải phất tay đánh ra một quả ngọc phù, ở giữa không trung tạc ra một đoàn vầng sáng thất thải, giống như một quang cầu màu sắc rực rỡ.
- Triệu hoán Phong Ma Trận linh?
U Lâm biến sắc, thần sắc khẩn trương hô:
- Quang Khải, vì cái gì làm như vậy?
- Triệu hoán Phong Ma Trận linh?
Một tiếng chất vấn này của U Lâm, khiến cho Tô Triệt và mọi người lập tức cảnh giác lên, Lâm Cứu cùng Quang Khải triệu hoán trận linh, nhất định là tính toán mượn nhờ lực lượng trận pháp để đối phó mọi người. . .
- Khẩn trương cái gì?
Lâm Cứu xoay người lại, nhìn U Lâm cười ha ha nói:
- Chúng ta thân là Phong ma sứ, may mắn tiến nhập Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận, tự nhiên nên tiếp nhận trận linh của thiên trận này, đây là lễ phép cùng tôn trọng cơ bản nhất, không phải sao?
Lời nói này bản thân không có vấn đề gì, nhưng mà ngữ khí cùng biểu lộ của hắn rõ ràng cho thấy không có ý tốt, bọn người Tô Triệt lại không phải người ngu, tự nhiên có thể đoán được dụng ý thực sự của hắn.
Tô Triệt vội vàng truyền âm cho U Lâm, hỏi:
- Tòa đại trận này ở sâu dưới lòng đất vài ngàn vạn năm, trận linh của nó còn có thể tồn tại hay không?
- Nhất định còn.
U Lâm truyền âm giải thích nói:
- Chỉ cần cả tòa đại trận còn đang vận chuyển, này liền ý nghĩa, trận linh y nguyên tồn tại. Trận pháp không tắt, trận linh bất diệt.
Sắc mặt Tô Triệt ngưng trọng nhẹ gật đầu, không có nói cái gì nữa.
U Lâm tràn ngập xin lỗi nói:
- Thiên Vũ, thật xin lỗi, thân là Phong ma sứ, ta không thể công nhiên cãi lời mệnh lệnh của Đường chủ, càng không thể giúp ngươi đối phó Lâm Cứu cùng Quang Khải. Chuyện này, ta chỉ có thể bảo trì trung lập.
- Ngươi có thể bảo trì trung lập, ta cũng đã rất cảm tạ .
Tô Triệt tự đáy lòng nói ra:
- Ngươi khó xử, ta có thể lý giải.
- Cảm tạ ngươi, càng cảm tạ ngươi mang chúng ta đến nơi này. . .
U Lâm nhẹ giọng thở dài, tựa hồ nhìn không tốt tình cảnh kế tiếp của Tô Triệt, thân là Phong ma sứ, nàng so với người nào đều biết Nguyên Cực Phong Ma Thiên Trận lợi hại.
Lúc này, Quang Khải chế tạo nên quang cầu màu sắc rực rỡ đã mở rộng đến quy mô mấy trượng, ở giữa không trung chậm rãi chuyển động, làm cho người ta cảm giác, giống như một truyền tống môn hình tròn.
Hủy diệt truyền tống môn này, có thể ngăn cản bọn họ triệu hoán trận linh sao?
Tô Triệt biết rõ, loại ý nghĩ này cực không thực tế, Lâm Cứu cùng Quang Khải đều là Huyền Tiên có thực lực cường hãn, lực công kích của mình, không đợi đụng tới quang cầu màu sắc rực rỡ kia, đã bị bọn họ thoải mái hóa giải, hơn nữa, còn có thể cho bọn hắn lấy cớ động thủ đối với mình.
Hô hô hô. . .
Quang cầu màu sắc rực rỡ chậm rãi chuyển động, mấy người cũng yên lặng không một tiếng động, ai cũng không biết, kế tiếp vận mệnh của mình sẽ là như thế nào.
Ai cũng không nghĩ tới, nơi này vậy mà lại biến thành sân nhà của hai tên khốn kiếp Lâm Cứu cùng Quang Khải này, tình thế đột nhiên biến đổi cực kỳ có lợi cho bọn họ. . .
Ông. . .
Đột nhiên, viên cầu màu sắc rực rỡ đình chỉ xoay tròn, đồng thời phát ra một hồi rung động rõ ràng, ngay sau đó, quang cầu bùm một tiếng tạc vỡ đi ra, hóa thành một đoàn thất thải sương mù.
Mấy hơi qua đi, trong sương mù đi ra một thân ảnh hùng tráng, áo bào kim giáp màu vàng mặt nạ, kim sắc, cầm trong tay một kim giản thô to, giống như một pho tượng Viễn cổ Chiến Thần.
- Bọn ngươi là người phương nào?
Tiếng nói hồn hậu lập tức vang lên.
Lâm Cứu cùng Quang Khải tung bay về phía trước hơn mười trượng, cùng một chỗ khom người thi lễ đối với chiến tướng kim giáp kia:
- Hai người ta chính là Tiên Giới Phong ma sứ, may mắn đi đến Phong Ma Thiên Trận, do dó bái kiến thiên tướng thủ trận.
- Ngô, Phong ma sứ. . .
Kim giáp chiến tướng chậm rãi gật đầu, Phong ma sứ này, ở Tiên Giới tồn tại qua vô số tuế nguyệt, ít cũng có mấy trăm tỷ năm, hắn đương nhiên biết.
Dừng lại một chút, hắn lại hỏi:
- Bọn ngươi tới đây, là có chuyện gì?
- Cầu chính là một phần cơ duyên.
Lâm Cứu trả lời:
- Còn hi vọng thủ trận thiên tướng có thể chỉ điểm sai lầm.
- Cơ duyên của mình, chính mình đi tìm, ta không thể giúp các ngươi.
Kim giáp chiến tướng oanh thanh trả lời.
- Đúng vậy.
Lâm Cứu đầu tiên là gật gật đầu, tiếp theo còn nói thêm:
- Chúng ta có thể xác định, phần cơ duyên này giấu ở bên trong thiên trận, liền muốn tìm kiếm bốn phía ở trong trận, tự nhiên cần được ngài cho phép.
- Không sao!
Kim giáp chiến tướng phất tay nói:
- Trận này chỉ là dùng để ngăn cản Khởi Nguyên Ma tộc, sinh linh bình thường đều có thể xuất nhập. Chỉ cần hành vi của các ngươi không cấu thành tổn hại đối với thiên trận, ta sẽ không can thiệp.
- Đa tạ thủ trận thiên tướng!
Lâm Cứu cùng Quang Khải đầu tiên là thi lễ, sau đó, Lâm Cứu lại quay người lại, chỉ vào mấy người Tô Triệt nói ra:
- Còn nữa, mấy người kia lòng dạ khó lường, ta hoài nghi, bọn họ có cấu kết cùng Ma tộc trong Tiên Ma chiến trường.
Theo hắn nói lời này, mục quang của kim giáp chiến tướng thoáng cái rơi xuống trên thân mấy người Tô Triệt, nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng định ở trên mặt Tô Triệt.
- Một phàm nhân?
Kim giáp chiến tướng giống như cảm thấy ngoài ý muốn:
- Một phàm nhân cũng có thể đến nơi đây?
- Không sai, ta là một phàm nhân, bất quá. . .
Tô Triệt đang muốn nói: ta mặc dù là phàm nhân, nhưng mà, nếu không có ta, tất cả bọn họ cũng đừng nghĩ tiến vào Tiên Ma chiến trường, càng không khả năng tới đây.
Bất quá, những lời này còn chưa có nói ra, đã bị Lâm Cứu lớn tiếng cản trở.
- Khởi bẩm thủ trận thiên tướng, đúng là phàm nhân này, cùng Kim Dực Ma Vương đạt thành hiệp nghị nào đó, tới chỗ này, thay những Ma tộc kia trộm lấy một thứ gì đó!
Lâm Cứu biết rõ Tô Triệt muốn nói điều gì, vì vậy, liền chụp mũ cho Tô Triệt trước.
Kỳ thật, Tô Triệt cùng bọn người U Lâm đều hiểu lầm dụng ý của hai người Lâm Cứu, bọn họ cũng không phải muốn lợi dụng lực lượng Phong Ma Thiên Trận đối phó Tô Triệt. Thật muốn bắt sống hoặc diệt sát Tô Triệt mà nói, thì hai đại Huyền Tiên bọn họ có đủ năng lực đó, trước cũng có vô số cơ hội động thủ, căn bản không cần người khác hỗ trợ.
Dụng ý chính thức của hai người bọn hắn, là nghĩ muốn thông qua thủ trận thiên tướng nơi này làm cho tinh tường, phần cơ duyên thắt ở trên người Tô Triệt kia, rốt cuộc là cái gì.
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden