- Muốn chết?
Tử Lượng duỗi tay ra. Trong hư không xuất hiện một viên quang châu màu tím, tản mát ra uy áp cường đại, cũng là một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Cho tới lúc này, hắn đã tế ra Thông linh pháp bảo của mình.
- Chưa sử dụng Thông linh pháp bảo đã có lực lượng kinh nhân như vậy, hiện tại sử dụng Thông linh pháp bảo thì sẽ mạnh mẽ tới trình độ nào?!
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa trong lòng cũng cả kinh. Hắn cũng không chạy trốn vì một bộ phận tinh thần uy áp của Tử Lượng vẫn đang tập trung gắt gao vào hắn. Toàn khu vực này đều đã bị phong tỏa, muốn chạy trốn cũng là không thể.
Hơn nữa, khoảnh khắc này Tử Lượng còn chưa hiện ra bản tôn Thần thú Tử Diễm Câu của mình.
Nếu tác chiến với hình thái Thần thú...
-Phá!
Tử Lượng khẽ quát một tiếng, quang châu màu tím bắn ra vô số tử quang hoa mỹ màu tím, hướng thẳng lên trời, thiên địa biến sắc, mây đen dày đặc, lôi điện quay cuồng.
Hai đạo tử quang huyến lệ trong đó ngưng kết thành hình, như côn bổng, mang theo một cỗ áp bách không thể kháng cự, ở trình tự rất cao đánh về phía Nhị đảo chủ và Tam đảo chủ.
Hai gã đại tu sĩ gặp phải công kích như vậy liền cảm giác một cỗ áp lực vô cùng, khó có thể địch nổi cũng may, hai người đều là những kẻ thân kinh bách chiến, ở thời điểm nguy cấp đã bộc pháp ra một lực lượng đủ khiến tu sĩ Hợp Thể Kỳ phải kinh phục, Thông linh pháp bảo trong tay bay ra, ý đồ ngăn cản hai đạo tử quang ẩn chứa tinh thần uy lực cường đại này.
Trong hư không liền có hai tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sóng xung kích kinh nhân cuồn cuộn tản mát về bốn phương tám hướng, thanh thế vô cùng mạnh mẽ.
Trong nháy mắt này, vô số tử quang hoa mỹ dày đặc như mưa bắn ra toàn bộ khu vực, giết chết một mảng lớn tu sĩ đỉnh cao, trong số đó bao gồm cả những tu sĩ Hợp Thế Kỳ!
- Phốc!
Tam đảo chủ không thể chịu đựng được một kích mạnh mẽ này, Thông linh pháp bảo cũng chấn động mãnh liệt. Một cỗ lực lượng rất lớn tiến nhập vào cơ thể, tinh thần uy lực cũng vọt vào theo, đánh nát Nguyên Anh.
Ầm!
Trong một tiếng nổ thật lớn, thân thể Tam đảo chủ liền nổ tung, hóa thành hư vô, Chỉ sót lại một kiện Thông linh pháp bảo trung phẩm rơi xuống mặt đất. trong cảnh hỗn loạn cũng không biết đã rơi vào đâu.
Phân thân Trương Hằng cách đó không xa cũng âm thầm đáng tiếc, nhưng không dám mạo hiểm tới cướp đoạt.
Nhị đảo chủ chịu một kích vạn quân lực kia, trên người có Thông linh pháp bảo trung phẩm phòng ngự, cộng thêm pháp lực thâm hậu hơn. phun ra một búng máu
tươi, bại lui ra xa, không dám lao lên ứng chiến tiếp!
- Kẻ nào ngăn cản ta. chết!
Thanh âm của Tử Lượng truyền đi khắp Thiên Vũ Đảo!
Tinh thần uy áp vô thượng lại bao phủ khắp hòn đảo, chấn nhiếp ngàn vạn tu sĩ đỉnh cao.
- Lực lượng linh hồn của hắn chỉ sợ đã đạt tới trình độ Độ Kiếp Kỳ rồi...
Trong lòng phân thân Trương Hằng thầm than, tin tức tới từ bản tôn bên kia khiến hắn bình tĩnh lại.
Nếu không thể đào thoát được thì cũng phải ứng phó thôi.
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều chạy trốn thật xa, không dám lần nữa chõ mõm vào việc này, Trương Hằng lại lộ ra.
Tử Lượng nhìn hắn một cách chăm chú:
- Trước mặt ta, ngươi cũng Chỉ là một con kiến mà thôi! Thúc thủ chịu trói hay để bản công tử tự mình động thủ?
- Được rồi! Ta thúc thủ chịu trói!
Trương Hằng thản nhiên nói.
Mặc dù về mặt lực lượng. sau khi thi triển bí thuật thì Tử Lượng CŨNG mạnh hơn Trương Hằng không nhiều nhưng đối diện với cỗ tinh thần uy lực khủng bố này, hắn rất khó có thể chống cự!
Chỉ cách nhau một đường chỉ nhưng chính là sự chênh lệch giữa con kiến và Thánh nhân!
Thấy Trương Hằng chủ động thúc thủ chịu trói, Tử Lượng liên tục gật đầu.
- Tốt lắm! Ngươi cũng rất thức thời!
Trương Hằng nhẹ nhàng cười, nhắm hai mắt lại. Trên người hắn đột nhiên ngưng kết một tầng quang mô màu bạc, vô số quang điểm màu bạc trong cơ thể hắn đang cấp tốc di chuyển, Linh Hạch trong cơ thể cũng cấp tốc rung động.
- Đây là...
Tử Lượng cảm giác được vài tia không ổn.
Trong chớp mắt, phân thân Trương Hằng đã hóa thành một bức tượng màu bạc.
Đây chính là một bức tượng kim loại màu bạc vô cùng sống động, trên mặt thậm chí vẫn duy trì một tia mỉm cười, hai mắt sáng ngời hữu thần.
Đây chính là bí thuật Đại La Kim Cương Thể mà Trương Hằng tu luyện, hy sinh tất cả tốc độ để đổi lấy lực phòng ngự tuyệt đối.
- Ngươi cho là như vậy thì ta không thể làm gì ngươi sao?!
Tử Lượng cách không đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Một quang đoàn màu tím ngưng kết thành một bàn tay rộng cả trượng, mang theo một tiếng nổ lớn chụp lên pho tượng.
Ầm!
Âm thanh kim chúc va chạm vang lên. pho tượng không chút tổn hao gì.
Hoàn hảo không hề tổn hao!
Chúng tu sĩ trên Thiên Vũ Đảo đều trợn mắt há hốc mồm, vô cùng khiếp sợ.
Tử Lượng hơi trầm ngâm rồi bay tới trước mặt Trương Hằng, đánh ra mấy đạo cấm chế, vây khốn Trương Hằng lại.
Một kích vừa rồi đã cho hắn biết lực phòng ngự đáng sợ của pho tượng màu bạc.
Tử Lượng hiện tại không thể làng phí thời gian. Nếu Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo trở về thì vô cùng phiến toái, lúc đó nếu muốn mang theo hai người toàn thân đi ra thì gần như là không thể.
Cuối cùng, hắn liếc mắt nhìn chúng tu sĩ nơi này một cái rồi mang theo pho tượng và Tam đệ Tử Hãn, trống rỗng biến mất trên Thiên Vũ Đảo.
Trong chớp mắt, hắn đã thuấn di rời đi mấy vạn dặm.
Chỉ qua nửa khắc, hắn đã biến mất hoàn toàn khôi thần thức của tất cả tu sĩ nơi này.
Chờ cho nhân vật không thể kháng cự này biến mất, mấy ngàn vạn tu sĩ Thiên Vũ Đảo mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Trong đại điện.
Hình ảnh trên tấm kính màu lam biến mất, Nhị đảo chủ thu hồi quả cầu thủy tinh màu lam, vẻ mặt sợ hãi đứng trước mặt Quân Thiên Tề.
Quân Thiên Tề thong thả đi đi lại lại trong đại điện, sắc mặt vô cùng âm trầm. Một khắc này, hắn mạnh mẽ thốt ra ba chữ: Tử Hoàng Phủ!
- Tử Hoàng Phủ?
Những vị đảo chủ còn lại nơi này thất sắc!
- Chẳng lẽ tên Yêu tộc kia chính là Tử Hoàng, bản thể Thần thú tiếng tăm lừng lẫy...
Nhị đảo chủ run giọng nói. Khó trách đám người mình không hề có sức phản kháng, hóa ra đối phương chính là Tử Hoàng, kẻ thống trị Tử Hoàng Phủ?
Quân Thiên Tề cười lạnh nói:
- Nếu Tử Hoàng đích thân tới thì ngươi cho rằng ngươi còn sống mà đứng đây sao?!. .. Người vừa rồi tuy có được tinh thần uy lực lớn lao nhưng cảnh giới lĩnh ngộ cũng không chân thật, khả năng khống chế không gian cũng cực kém, hiển nhiên sử dụng Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, mạnh mẽ tăng lên pháp lực và trình độ linh hồn. Nếu ta không đoán sai thì người này hẳn là con của Tử Hoàng!
- Đại đảo chủ, nếu là công tử Tử Hoàng Phủ thì chúng ta nên xử lý vấn đề này như thế nào?
Nhị đảo chủ cận thận hỏi.
- Việc này các ngươi không cần lo lắng, cũng không cần tuyên truyền ra ngoài, Ta sẽ tìm tên Tử Hoàng đòi lại công đạo!
- Tử Hoàng lão nhân, ngươi dạy con không tốt, dám vuốt mặt Quân Thiên Tề ta! Nếu hắn không nể nang thì ta sẽ đi tìm Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo liên thủ đối phó hắn, khiến hắn chết không tử tế! Tử Hoàng Phủ cũng sẽ yên giấc luôn!
Thanh âm Quân Thiên Tề càng lúc càng lạnh như băng!
Liên thủ với Hoàng Phủ Lân!?
Những đảo chủ còn lại đều hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ đều biết Hoàng Phủ Lân của Lam Tinh Đảo và Tử Hoàng của Tử Hoàng Phủ đối địch nhau. Nếu có Quân Thiên Tề liên thủ thì Hoàng Phủ Lân khẳng định sẽ vô cùng vui vẻ.
Quân Thiên Tề suy tư một chút lại nói:
- Các ngươi tạm thời tĩnh dường một thời gian, tận lực không nên ra ngoài. Ta thấy việc này rất kỳ quái, còn phải đi Bồng Lai Đảo, báo lại việc này cho Âm Dương tán tiên.
Cách Thiên Vũ Đảo trăm vạn dặm, ở một hòn hoang đảo.
Nơi đảo nhỏ này có hai gã nam nhân áo tím đang đứng, chính là hai vị công tử của Tử Hoàng Phủ: Tử Lượng và Tử Hãn.
Trước mặt hai người có một pho tượng màu bạc, hình thái giống y đúc Trương Hằng, trông rất sống động, thần thái còn mang theo ý cười nhàn nhạt.
- Làm sao vậy? Đại công tử Tử Hoàng Phủ, ngươi còn không chịu từ bỏ sao?
Từ trong pho tượng truyền ra âm thanh lười biếng của Trương Hằng.
- Muốn chết!
Tử Lượng lại đánh ra một chưởng về phía pho tượng.
Nhưng chưởng này của hắn như đánh vào kim cương, phát ra một trận âm thanh kim loại va chạm.
Pho tượng vẫn như cũ, không chút tổn hao.
- Hài, lực đạo của ngươi đã càng lúc càng yếu!
Trương Hằng thở dài.
- Đây là ngươi bức ta...
Toàn thân Tử Lượng nổi lên tử diễm, sau lưng xuất hiện hư ảnh một Thần thú Tử Diễm Câu thật lớn, tinh thần uy áp vô thượng lại bức về phía phân thân Trương Hằng.
Hắn muốn thi triển một lần công kích linh hồn cao tầng.
Với linh hồn ở trình độ Độ Kiếp Kỳ, thi triển linh hồn công kích sẽ mạnh mẽ như thế nào?!
Tử Lượng rất muốn biết đáp án này.
Nhưng hắn lại không biết Tam đệ ở bên cạnh hắn lại đang mỉm cười, khóe miệng hiện lên vài tia tiếu ý...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trên hòn đảo hoang này, hư ảnh Tử Diễm Câu thật lớn xuất hiện phía sau Tử Lượng, tản mát ra tinh thần uy lực mãnh liệt trí mạng, không gian bốn phía cũng mơ hồ lay động, biểu hiện ra uy lực của nó.
Trương Hằng đang Hóa Thần thành pho tượng, trong mắt cũng hiện lên một tia dị sắc. Hắn là phân thân, không có Hư Không Hỏa Diễm, cũng không có ngọc giản thần bí, năng lực phòng ngự linh hồn không thể bằng bản tôn được.
Sau khi thi triển Đại La Kim Cương Thể, lực phòng ngự vật lý của hắn tăng lên gấp mười lần nhưng lực phòng ngự linh hồn chỉ tăng cường gấp hai mà thôi.
Lúc này, trình độ linh hồn của hắn có thể sánh ngang Tử Lượng trước mặt. phân thân Trương Hằng hoàn toàn không nắm chắc có thể đối kháng lại công kích linh hồn của đối phương.
Tuy nhiên, ngay cả như vậy, Trương Hằng cũng không phải không có cơ hội lật lại thế cờ. “Tam đệ” Tử Hãn phía sau Trương Hằng chính là một đòn sát thủ mà hắn dựa vào.
Có được đòn sát thủ này, trước mặt Tử Hoàng Phủ, hắn hoàn toàn ở vào thế bất bại.
Thông qua ý niệm trao đổi, Tử Hãn liền hiểu được ý tứ của Trương Hằng, bắt đầu chậm rãi súc tích lực lượng trong cơ thể.
- Hừ, ngươi yên tâm, bản công tử sẽ không giết ngươi đâu! Ta sẽ trói buộc linh hồn ngươi. không ngừng tra tấn, cho ngươi sống không bằng chết!
Hư ảnh Tử Diễm Câu phía sau Tử Lượng nhìn Trương Hằng với vẻ âm độc, lạnh như băng. Thanh âm vô hình vô chất quỷ dị không nhìn không gian. trực tiếp rót vào trong đầu Trương Hằng.
Trương Hằng đột nhiên hiểu được bằng vào trình độ linh hồn đối phương, hoàn toàn có thể mai một linh hồn mình Chỉ qua vài lần hô hấp.
Giai đoạn tới Hợp Thể Kỳ là lúc súc tích lực lượng, mà tiến vào Độ Kiếp Kỳ chính là quá trình linh hồn lột xác.
Trong thời gian ngán có được linh hồn ở trình độ Độ Kiếp Kỳ, Tử Lượng phất tay cũng có được thực lực vượt xa sự tưởng tượng của thường nhân, hơn xa đại tu sĩ Hợp Thể Kỳ có thể bằng được.
- Đến đây đi, để xem ngươi có giết được ta không!?
Trương Hằng cười lạnh:
- Nếu nhíu mày một chút thì ta sẽ không phải họ Trương!
Mơ hồ, biểu tình của pho tượng trở nên nghiêm túc, trong mắt có một cỗ ý tứ không chết không sờn!
- Không ngờ ngươi coi vậy mà còn có chút cốt khí, so với biểu hiện trên Thiên Vũ Đảo quả thực không phải là của cùng một người!
Tử Lượng có chút kinh ngạc nhìn Trương Hằng.
- Ha ha ha... Đây cũng chỉ là một khối phân thân của Trương mỗ mà thôi, sao phải sợ!
Trương Hằng cười dài, dường như thật sự không thèm để ý sinh tử, chính là không quan tâm tới sự sống chết của một khối phân thân.
- Phân thân?
Trong mắt Tử Lượng hiện ra một tia sắc lạnh, trong lòng lại khiếp sợ không thôi, thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ Thiết Sa Vương đã đoán đúng, ta chỉ bắt giữ được một khối phân thân của đối phương mà thôi?!
Nếu vất vả mãi mà chỉ bắt được một khối phân thân của đối phương thì đối với bất cứ ai đều cảm thấy vô cùng buồn bực.
Tuy nhiên ngẫm lại, trong lòng lại trấn định, lạnh lùng nhìn Trương Hằng:
- Thật sự đáng chê cười, ngay cả khối phân thân này cũng có được thực lực Hợp Thể đại viên mãn thì bản tôn của ngươi chẳng phải đã tu luyện tới ít nhất là Độ Kiếp Kỳ sao?!
Thực lực giữa bản tôn và phân thân chênh lệch rất nhiều. Đây là nhận thức chung của tu chân giới rồi.
Dù là Thân Ngoại Hóa Thần cao minh, thực lực của phân thân bằng được một nửa của bản tôn cùng đã là không tồi rồi!
Nếu phân thân có được tám phần thực lực của bản tôn thì chính là bí thuật công pháp thuộc hàng cao nhất trong truyền thuyết, tu sĩ hạ giới cũng Chỉ nằm mơ mới thấy.
- Nếu bản công tử không nói sai thì bản tôn của ngươi hiện tại hẳn là đi Cửu U hải vực Ma Xà Phủ đi? Thử hỏi, trong thế giới nhân loại có bao nhiêu người dám dẫn thân phạm hiểm, tiến vào hải vực của ức vạn con dân Yêu tộc ta?!
Con ngươi Tử Lượng U lành, nhìn chằm chằm Trương Hằng, dường như muốn lột da hắn ra.
Nhưng từ đầu tới cuối, Trương Hằng cũng không biến sắc, trên miệng vẫn hiện ra vài tia châm biếm:
- Trong lòng ngươi đã bắt đầu hoài nghi tức là trong tiềm thức cùng không thể không thừa nhận sự thật này! Nếu ngươi thật sự có thể kết luận ai là bản tôn, ai là phân thân thì cũng không cần phải nhiều lời như vậy! Ngươi đang tự an ủi mình à?
- Ngươi câm miệng lại cho ta!
Tử Lượng giận tím mặt, bị lời nói của Trương Hằng đánh trúng tim đen, cảm thấy buồn bực vô cùng.
Mặc kệ nói thế nào, hắn cũng chỉ là một Yêu thú, tín ngưỡng duy nhất chính là cá lớn nuốt cá bé, cũng không quá am hiểu về các loại tâm kế của tu sĩ nhân loại.
Trương Hằng có được Thần Linh Nhãn nên ánh mắt vô cùng sắc bén, đơn giản đã nhìn thấu tâm lý của đối phương.
- Làm sao vậy? Ngươi còn không chịu động thủ sao?!
Trương Hằng nở nụ cười.
- Được được được! Xem như ngươi lợi hại, có thể bức bách ta tới tình cảnh như thế này! Hôm nay ta nhất định sẽ giáo huấn ngươi một trận.
Hư ảnh Tử Diễm Câu thật lớn phía sau Tử Lượng bỗng nhiên sáng ngời, tinh thần uy áp cuồn cuộn tụ làm một điểm, ý định công phá tầng phòng ngự của Trương Hằng,
Trương Hằng có được thực lực Hợp Thể đại viên mãn, linh hồn tu vi cũng không kém. Dưới sự tăng phúc của Đại La Kim Cương Thể, khả năng phòng ngự linh hồn tăng lên gấp đổi. Ngoài ra hắn còn chủ tu một môn thần thông là Ngự Thần.
Ông
Không gian hơi hơi rung động, mơ hồ có thể thấy được không gian vặn vẹo đáng sợ, huyền cơ ẩn chứa trong đó đã vượt xa tầng thứ Hợp Thể Kỳ.
Trong lòng Trương Hằng chợt nghiêm lại, quanh thân lóe lên một tầng ngân huy trong suốt, hình thành một tần phòng ngự linh hồn, bên trong còn có một lốc xoáy quỷ dị.
Hưu!
Từng đạo hư ảnh tử diễm trong suốt đánh về phía Trương Hằng.
Khi đụng chạm vào pho tượng màu bạc, những đạo tử diễm này hơi dừng lại một chút rồi lại tiếp tục tiến vào, thể tích nhỏ đi vài phần.
Phốc!
Tử diễm trong suốt chạm vào tầng phòng ngự do Ngự Thần Thuật hình thành, phát ra những âm thanh “Chi chi” liên tục. Thanh âm này đã vượt qua giới hạn âm thanh để dùng tai nghe được.
Trong ngân huy trong suốt có một lốc xoáy thần bí, tráng lệ như kỳ bảo, nhanh chóng làm giảm mức độ công kích về mặt linh hồn.
Nhưng mà chênh lệch linh hồn của Trương Hằng và Tử Lượng quá lớn, không thể dùng kỳ xảo và huyền ảo để bù lại.
Phốc phốc phốc!
Lại thêm mấy đạo hư ảnh tử diễm trong suốt như đánh vào chỗ không người. tiến sâu vào trong óc Trương Hằng.
Thời khắc này, Trương Hằng cảm thấy có một cỗ nguy cơ chưa từng có.
Trong mắt bản tôn, Trương Hằng vô cùng lo lắng cho an nguy của khối phân thân này.
Tổn thất một khối phân thân đối với Trương Hằng mà nói tương đương mất đi một phụ tá đắc lực.
Trương Hằng hiện tại có thể ra lệnh cho Tử Hãn công kích thân thể tử Lượng để cứu lấy hắn nhưng hắn biết lúc này còn chưa phải là cơ hội tốt nhất để hắn ra tay.
Cho tới lúc này, Tử Lượng còn không toàn lực phát động linh hồn công kích. Nguyên Hồn sau lưng hắn đang còn dư lực rất nhiều.
Nếu chân chính buông tay nhất bác, Nguyên Hồn của đối phương đã sớm nhào vào trong thân thể Trương Hằng rồi.
Loại công kích linh hồn từ xa của Tử Lượng chỉ có thể phát huy ra hai ba thành thực lực của lực lượng linh hồn Tử Lượng, còn nhiều thần thông chưa thi triển.
Cho nên, lúc này vẫn chưa phải là thời cơ tốt nhất để sử dụng đòn sát thủ “Tử Hãn”.
Trương Hằng muốn bức bách Tử Lượng toàn lực ra tay. Nhưng muốn làm được điều này, với thực lực của hắn quả thật rất khó.
Hư ảnh tử diễm liên tiếp không ngừng như mưa đánh về phía linh hồn Trương Hằng, khiến lực lượng linh hồn hắn càng lúc càng hao mòn.
- Cứ tiếp tục thế này có thể sẽ không ổn...
Trương Hằng nhanh chóng suy nghĩ. Nếu chỉ vẻn vẹn là để bảo mệnh thì chỉ cần ra lệnh cho Tử Hẳn là đủ áp chế Tử Lượng rồi.
Nhưng mục tiêu của hắn chính là lật ngược thế cờ.
Hắn muốn đẩy Tử Lượng vào chỗ chết!
Với thực lực chênh lệch cả mười lần, muốn binh hành hiểm trứ, lấy yếu thắng mạnh.
Đây là sự dũng cảm và ý thức chiến đấu loại nào?!
Trương Hằng đã không còn là thanh niên mới lớn hồi còn ở Tam Tinh Vực ngày xưa.
Trong vô tình, hắn đã bị Vũ Vô Cực ảnh hướng. lý niệm phát sinh biến hóa đã hoàn toàn kết hợp với sự cận thận giảo hoạt của hắn, hình thành một hình thái ý thức chiến đấu của riêng hắn.
Trong thời khắc nguy hiểm này, hắn nhanh chóng suy nghĩ, lo lắng đủ loại tình huống: trong lòng cũng thầm than rằng nếu trong tay có Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp thì thật là tốt.
Sử dụng thức thứ nhất Chấn Áp Quyết, có thể có được công kích trọng áp cường đại nhằm vào linh hồn.
Nháy mắt khi ý niệm này sinh ra trong đầu, Trương Hằng đột nhiên nghĩ tới đủ loại ảo diệu trong hai thức đầu tiên của bảo tháp.
Bất kể là Chấn Áp Quyết hay Âm Dương Quyết mà hắn chưa từng dùng để đối địch. Trương Hằng đều phải lĩnh ngộ vài phần áo nghĩa rồi mới thông qua bảo tháp để thi triển.
Nói cách khác, áo nghĩa mới chính là mấu chốt trong đó.
- Nếu không có bảo tháp, không biết mình có thể sử dụng hai thức đầu tiên này hay không?
Một ý tưởng điên cuồng nảy sinh trong đáy lòng Trương Hằng...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Hư ảnh tử diễm liên miên không ngừng tấn công nhằm đột phá tầng phòng ngự linh hồn của hắn. Tử Lượng ý đồ tiêu hao lực lượng linh hồn của Trương Hằng, cuối cùng tương đương như tra tấn.
- Chấn Áp Quyết!
Linh hồn Trương Hằng đột nhiên quát lớn một tiếng.
Đồng thời với đó, cách xa nơi này không biết mấy trăm vạn dặm. bản tôn Trương Hằng đột nhiên nhắm hai mắt, thủ thác bảo tháp, đủ loại cảm ngộ đối với Chấn Áp Quyết bắc đầu cấp tốc chứng thực.
Thủ thác bảo tháp có thể khiến hắn càng dễ dàng cảm nhận được loại ý cảnh vô cùng huyền ảo này.
Theo ba tiếng này vang vọng, một cỗ trọng áp vô hình từ trong hư không buông xuống. mạnh mẽ áp bách về Nguyên Hồn của Tử Lượng.
Ầm!
Tử Lượng chỉ cảm thấy có một tòa đại sơn vô hình từ trên trời giáng xuống, đánh mạnh về linh hồn mình.
Biến cố như vậy khiến hắn chấn động, sắc mặt hơi trắng lên.
Bị công kích bất ngờ của Chấn Áp Quyết, đòn công kích của Tử Lượng nhằm vào Trương Hằng cùng bị đánh gãy.
- Thành công...
Trong lòng Trương Hằng mừng như điên, không nghĩ tới tại thời điểm mành chỉ treo chuông này, hắn lại có được đột phá như vậy. Tâm tình của hắn giờ phút này còn kinh hỷ hơn cả khi đặt chân vào công pháp tầng ba.
Lần này, Chấn Áp Quyết không hề ẩn chứa chút pháp lực nào mà thuần túy là công kích linh hồn.
Đồng thời, cỗ trọng áp vô hình này cũng chuyên nhằm vào linh hồn. Chính xác hơn là nhằm vào linh hồn của Tử Lượng.
Điều này cũng đã khiến Trương Hằng có được một nhân thức hoàn toàn mới đối với hai thức đầu tiên của bảo tháp. Mặc dù không có bảo tháp cũng có thể thi triển những bí quyết bảo tháp. Tác dụng của bảo tháp là gia tăng cảm ngộ, tăng cường uy lực và phạm vi. Những thứ còn lại xuất phát từ lĩnh ngộ linh hồn của TrươngHằng.
- Đây là pháp môn gì...?
Trên mặt Tử Lượng hiện ra vẻ khó tin.
Công kích ngoài ý liệu nhằm vào linh hồn vừa rồi của Trương Hằng khiến linh hồn hắn cùng hơi bị hao tổn.
Dưới tình huống linh hồn hai người chênh lệch lớn như vậy, Trương Hằng vẫn có thể xúc phạm tới linh hồn Tử Lượng.
Điều này giống như trắng trợn tát cho Tử Lượng một cái vào mặt.
Nếu không phải ỷ vào lực lượng linh hồn cường đại lúc này, hoặc nếu như hắn Chỉ là một yêu thú Hợp Thể hậu kỳ thì rất có thể đã bị thương nặng, thậm chí chết dưới một đòn này của Trương Hằng.
- Không ngờ ngươi lại mang tới cho ta nhiều kinh hỉ như vậy...
Sắc mặt Tử Lượng vô cùng suy nghĩ, hư ảnh Tử Diễm Câu phía sau hắn cũng nổi lên một mảnh tử diễm cuồng bạo, dường như biểu lộ cho tâm tình của hắn Lúc này,
- Công kích vật lý và pháp thuật, ngươi cũng không làm gì được Trương mỗ. ngay cả về mặt linh hồn cũng như vậy!
Thanh âm chế giễu của Trương Hằng từ trong phong tượng truyền ra.
- Ngươi ngươi... Bản công tử nếu muốn giết ngươi, một kích toàn lực của Nguyên Hồn đủ khiến ngươi nháy mắt bị thương nặng chí tử!
Vẻ mặt Tử Lượng dữ tợn nói, về mặt linh hồn. hắn đã bị Trương Hằng bức tới tuyệt cảnh, như muốn phát cuồng.
- Động thủ đi! Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, coi xem có thể giết được ta không!?
Giọng điệu của Trương Hằng như bố thí, nói với Tử Lượng.
Hắn dùng trăm phương nghìn kế, muốn chọc giận Tử Lượng.
Nếu chuyến này không giết được Tử Lượng thì hắn sẽ bị đưa tới Tử Hoàng Phủ. đối mặt với đại nhân vật danh chấn nhất phương Yêu tộc - Tử Hoàng!
- Ngươi thật sự muốn bức ta giết ngươi sao?!
Tử Lượng đột nhiên tỉnh ngộ, một thân lửa giận cũng giảm đi một nửa!
- Đúng thế! Ngươi giết ta đi!
Trương Hằng nhẹ nhàng nói, trong lòng cũng than thầm. Tử Lượng này dù sao cũng là yêu thú sống hơn mười vạn năm. Chỉ sợ đã nhận ra được điều gì đó.
- Muốn giết ngươi, lúc nào cũng có thể!
Tử Lượng cười lạnh:
- Sau khi đưa ngươi về Tử Hoàng Phủ. phụ thân đại nhân sẽ có biện pháp đối phó ngươi!
- Ngươi sợ sao?! Ngươi sợ một phân thân nho nhỏ của ta sao!? Một tu sĩ Hóa Thần Kỳ nho nhỏ!?
Trương Hằng cười cười, vô cùng vui vẻ.
Sắc mặt Tử Lượng chợt nghiêm lại. Hắn cũng không tin rằng Trương Hằng đang bị mê sảng.
Chút nữa đã bức hắn vào tuyệt cảnh rồi thì ai còn dám cho rằng hắn là một phân thân, một tu sĩ Hóa Thần Kỳ nho nhỏ?!
- Ai cũng thế! Ta cũng nhìn ra được sau khi thi triển bí thuật, thực lực của ngươi đang suy yếu từng chút một. Đại khái qua mấy ngày, lực lượng linh hồn ngươi sẽ giảm xuống Hợp Thể Kỳ mà thôi! Đồng thời, nguyên khí của ngươi cũng sẽ hao tổn rất nhiều.
Trương Hằng biến thành pho tượng màu bạc, trong mắt lóe ra ánh mắt sắc bén như đao, đâm mạnh vào chỗ yếu ớt của Tử Lượng.
- Làm sao ngươi biết...
Trong lòng Tử Lượng hoảng sợ, không tự chủ thốt lên.
Sau khi thi triển Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, hắn từng đại triển thần uy trên Thiên Vũ Đảo, sau khi rời hòn đảo cấp hai đó, lực lượng linh hồn suy yếu hai phần.
Tiếp đó hắn lại dốc hết toàn lực đối phó với Trương Hằng ở trạng thái Đại La Kim Cương Thể, thậm chí bị Chấn Áp Quyết của đối phương tập kích, làm cho linh hồn bị thương cường độ thấp. Như vậy lại khiến linh hồn lực lượng bị suy yếu đi hai phần.
Giờ phút này lực lượng linh hồn của hắn chỉ còn lại sáu phần nguyên bản.
Tuy rằng sáu phần linh hồn lực lượng nhưng cũng có thể khiến hắn vừng vàng áp chế một tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn, nhưng theo Trương Hằng càng ngày càng quỷ dị thần bí khiến trong lòng hắn sinh ý rút lui.
Trương Hằng khẽ cười nói:
- Chuyện này có khó gì? Bí thuật cường đại nào trên thế gian thì thời gian duy trì cũng không dài, sau khi hiệu quả bí thuật biến mất tất nhiên sẽ bị tổn thương, chính cái gọi là có được tất có mất. Hơn nữa, không lâu trước đó ngươi công kích ta, cảm giác thực lực của ngươi đang chậm rãi xói mòn.
- Nói như vậy, hết thảy đều trong dự đoán của ngươi.
Tử Lượng mặt xám như tro tàn, mơ hồ toát mồ hôi lạnh, lại bị bốc hơi trong khoảnh khắc.
Động tác nhỏ ấy rất bí ẩn hắn cũng không dám khẳng định Trương Hằng có phát hiện hay không.
- Mọi hành động của ngươi đều trong đôi mắt của ta, không thể che giấu.
Tươi cười trên mặt Trương Hằng thu lại, trong mắt đột nhiên bắn hào quang màu bạc rạng ngời, không thể nhìn thẳng.
Vào giờ khắc này, cặp mắt hắn hóa thành Thần Linh Chi Nhãn, nhìn xuống vạn vật thế gian.
Ngân quang trong Thần Linh Nhãn ngưng tụ vào một điểm nhìn thẳng vào Tử Lượng, mơ hồ sinh ra một cỗ ý niệm làm người ta muốn thần phục.
- Từ khoảnh khắc ngươi ra khỏi Tử Hoàng Phủ đi Lam Tinh Đảo, đã định trước thất bại của ngươi. Mọi thứ đều ở trong mắt ta.
Trong Thần Linh Nhãn huyễn hóa ra tầng tầng sắc thái mờ mịt cùng ánh mắt Tử Lượng đối diện cùng một chỗ.
Tử Lượng chỉ cảm thấy thân thể cứng đỡ trong nháy mắt.
Giờ phút này Trương Hằng dường như Hóa Thần thành một vị thần tôn vĩnh hàng bất diệt, một đôi Thần Linh Chỉ Nhãn mang đến cho hắn một loại ảo giác không thể chống lại.
Bất kể hắn giãy dụa và cố gắng mức nào cuối cùng đều chỉ có một kết cục thất bại.
Trương Hằng tuy ở trong trạng thái pho tượng màu bạc nhưng đáy lòng lại dâng lên tự tin vô tận. Xuyên qua Thần Linh Nhãn hắn phát hiện trước mặt có một cây cầu đi thông qua bờ đối diện thần bí.
Chỉ cần có thể đi qua bờ đối diện hắn chính là không gì không làm được, bất kỳ sự vật gì đều không thể thoát khỏi hai mắt hiểu rõ vạn vật thế gian của hắn.
Vô hình trung Thần Linh Nhãn của hắn đã ngộ đến cảnh giới đỉnh của Linh Tâm Thông Minh, chỉ thiếu một bước có thể bước lên cảnh giới hoàn toàn mới.
Hiện tại Trương Hằng tu luyện. Thần Linh Nhãn tổng cộng ba cảnh giới lớn. Cảnh giới thứ nhất là cảnh giới bình thường, tức là phá hư diệt huyễn.
Cảnh giới thứ hai: Ngưng Mâu Thiên Lý. Bỏ qua khoảng cách không gian, làm ngắn lại khoảng cách ức vạn dặm một cách vô hạn. có thể nhìn trộm được người hoặc vật mình muốn đương nhiên cũng có ước thúc.
Cảnh giới thứ ba: Linh Tâm Thông Minh, từ một trình độ nào đó mà nói tương tự như năng lực “Nhìn trước tương lai”, có thể nắm bắt được dấu vết để lại trong thiên địa vận mệnh Luân hồi, từ đó làm ra quyết định có lợi cho mình. Năng lực của cảnh giới này cũng có nhiều điều kiện ước thúc, nếu như liên lụy quá nhiều đại nhân vật, hiệu quả càng mơ hồ.
về phần cảnh giới thứ tư là cái gì, ngay cả bản thân Trương Hằng cũng không biết.
Nhưng trong nháy mắt ngộ đạo, hắn vừa mới đem cảnh giới Thần Linh Nhãn thứ ba tăng lên trạng thái đỉnh, mơ hồ chạm tới bề ngoài tầng thứ tư. Nhất cử nhất động chưởng khống mọi hành vi của Tử Lượng.
Đây chính là ngộ đạo.
Ở trong hoàn cảnh lấy yếu đánh mạnh, thậm chí bị địch nhân vây giết bộc phát ra tiềm năng lớn lao.
- Không cần phản kháng vô nghĩa. Bắt đầu từ khoảnh khắc đó đã định trước thất bại của ngươi.
Vẻ sáng bóng trên lớp màng kim loại màu bạc trên người Trương Hằng dần rút đi.
Hắn lại rời khỏi trạng thái Đại La Kim Cương Thể!
Nên biết rằng dưới trạng thái bình thường, nếu Tử Lượng toàn lực thi triển thì trong mấy hô hấp là có thể quyết định sự sống chết của hắn.
-Ngươi!...
Trong mắt Tử Lượng bỗng nhiên hiện ra vài tia sợ hãi.
Với cấp bậc linh hồn của hắn giờ phút này lại sinh ra tâm lý sợ hãi.
Vốn thực lực hắn vượt xa Trương Hằng nhưng trong những lần giao phong liên tiếp, hoặc là ngôn ngữ, hoặc là linh hồn giao phong hắn đều bị hạn chế mọi nơi, lần lượt ở vào thế hạ phong.
Mơ hồ trong đáy lòng hắn sinh ra sơ hở thật lớn. thậm chí có thể gọi là “Tâm ma”. Mà Trương Hằng chính là nguồn gốc dẫn dụ tâm ma của hắn.
Trên mặt Trương Hằng hiện ra nụ cười bình tĩnh, một đôi Thần Linh Chỉ Nhãn khóa chặt hắn.
Trương Hằng khẽ vươn tay tới gần hắn từng chút một. động tác nhẹ nhàng ung dung giống như khắp thiên địa đều xoay tròn theo hắn.
- Ngươi... Ngươi... Không nên tới đây.
Trên mặt Tử Lượng hiện ra điên cuồng và sợ hãi không tên.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Ngươi ngươi... không được lại đây.
Tử Lượng hoàn toàn rơi vào sự sợ hãi điên cuồng.
Dường như từ bây giờ trở đi. Trương Hằng đã hóa thành một tử thần ác mộng tới từ địa ngục, muốn đời tính mạng của hắn.
Trương Hằng không cử động, bình tĩnh tự nhiên đi về phía hắn vươn một cánh tay dài trắng bóc ra.
Tử Hãn đứng ở phía sau Tử Lượng, thông qua ánh mắt lấp lánh, tử quang, có thể nhìn thấy rõ động tác của Trương Hằng.
Một cái vươn tay bình thường, không hề ẩn chứa một tia pháp lực nào. thậm chí cũng không có sử dụng một lực đạo gì.
Giờ phút này Trương Hằng Chỉ là một phân thân, khẳng định là không thể phát động ra thức nghịch thiên như Hư Không Hỏa Diễm được.
Nhìn một cách khách quan một cái vươn tay này của hắn có lẽ ngay cả con vật bình thường cũng không thể giết chết.
Nhưng ở trong mắt Tử Lượng, một cái vươn tay bình thường này giống như là một cái xúc tu chết chóc, không thể trốn kịp.
Vù!
Hư ảnh Tử Diễm Câu ở phía sau Tử Lượng bỗng nhiên sáng lên, chạy vào bên trong thân thể.
Chỉ trong phút chốc, trong mắt Trương Hằng lóe lên lôi quang, quát lớn:
- Ra tay!
Tam đệ Tử Hãn ở phía sau Từ Lượng đột nhiên vỗ một chưởng vào thân thể của đại ca Tử Lượng.
- Chuyện này sao có thể... Tam đệ ngươi...
Thân thể tử Lượng cứng đỡ. bị tam đệ của mình vỗ một chưởng vào lưng, trong miệng tràn ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, quay đầu nhìn chằm chằm Tử Hãn.
ở bên ngoài thân thể của hắn có một luồng lực lượng linh hồn mơ hồ. khiến cho không gian ở gần đó hình thành một trở ngại rất lớn, làm cho lực lượng của Tử Hãn bị tiêu tan hơn phân nửa.
Một chưởng với thực lực Hợp Thể KỲ của Tử Hãn không ngờ cũng Chỉ khiến cho hắn bị nội thương không quá nghiêm trọng.
Sau khi có được lực lượng linh hồn Độ Kiếp Kỳ, đối với quy luật vận chuyên của thiên địa đã có cảm ngộ được thêm một bước, một cái đưa tay nhấc chân cũng có thể hình Thành lực công kích và phòng ngự cường đại.
- Tam đệ...
Vẻ mặt Tử Lượng bi thống nhìn Tử Hãn, hắn vạn lần cũng không ngờ tới người đầu tiên tạo nên thương tổn cho mình lại chính là tam đệ của mình.
Giờ phút này, hắn xoay người đối mặt với tam đệ của mình, trên mặt mang theo một vẻ khó có thể tin. ngay cả kẻ địch thật sự là Trương Hằng ở phía sau hắn cũng không để ý tới.
Đối mặt với ánh mắt như vậy, sắc mặt Tử Hãn lạnh. lùng, lại nâng tay lên. hung hăng đánh một chưởng về phía đại ca Tử Lượng.
- Thình thịch!
Thân thể tử Lượng bị đánh bay đi. nhưng trong tình huống đã có chuẩn bị nên cũng không hể bị thương.
Trương Hằng thở dài một tiếng, ánh mắt thông minh cơ trí chăm chú nhìn hai huynh đệ kia không có một chút biểu hiện nào.
Hắn cũng không hề ra tay. Chỉ lẳng lặng nhìn.
Vừa rồi toàn lực sử dụng Trấn Áp Quyết đã tiêu hao gần một nửa pháp lực và tinh thần của hắn. lúc này cũng không phải thời cơ tốt nhất để ra tay.
Trương Hằng muốn để con át chủ bài lại sau cùng.
- Rốt cuộc là ngươi đã làm gì với hắn?
Vẻ mặt Tử Lượng phức tạp nhìn nam tử này. thần trí dần dần tỉnh lại một chút.
- Hắn là tam đệ của ngươi, cũng là nô bộc của ta...
Khóe miệng Trương Hằng hiện lên một nụ cười như có như không.
Mặc dù đối mặt với một kẻ địch có thực lực hơn xa hắn. nhưng Trương Hằng vẫn có thể bình tĩnh đứng ở Nơi này.
Có thể nói hai chân Trương Hằng đang đứng ở giữa sinh tử. một sự không cận thận cũng có thể đem tới thất bại trong gang tấc.
- Đáng hận...
Tử Lượng thấp giọng rít gào cũng không dám tùy tiện động thủ.
Đôi mắt bạc có thể nhìn thấu linh hồn của Trương Hằng theo dõi hắn, cười lạnh nói:
- Không lâu trước ngươi đã vô cùng hoảng sợ. suýt chút nữa đã bị tâm ma xâm lấn, lại chịu một đòn của tam đệ ngươi, hiện giờ có lẽ Chỉ còn lại ba bốn tầng lực lượng linh hồn...
Từng bước áp sát. không để chừa lối thoát.
Trên mặt Tử Lượng lộ ra một vẻ hoảng sợ. hắn hít vào một hơi thật sâu. miễn cưỡng ổn định lại tâm tư của mình, có chút bất lực hỏi:
- Vì sao tất cả những biến hóa phát sinh trên người ta đều không qua được mắt ngươi? Chẳng lẽ ngươi là thần tiên trong truyền thuyết?
Hắn tự cười giễu:
- Nếu ngươi là thần tiên, thì tại sao lại bị ta bắt giữ chứ?
Trong trận đấu trí và đấu dũng này. tuy Tử Lượng có được thực lực vượt qua kẻ địch, nhưng đã bị Trương Hằng đặt ở thế hạ phong, muốn hít thở cũng khó.
- Ta không phải là thân tiên, nhưng ánh mắt của ta là của thần linh... Chúng là Thần linh Nhãn.
Ngân quang trong mắt Trương Hằng xoay tròn, giống như là một bầu trời đầy sao trên không trung, tất cả những màu sắc của thế gian đều bị giữ ở Trong đó,
- Thần Linh Nhãn?
Trên mặt Tử Lượng lộ ra vẻ bán tín bán nghi.
- Ta biết việc mà ngươi đang làm Lúc này,..
Trương Hằng lẳng lặng nhìn hắn giọng điệu có chút dịu đi:
- Có phải ngươi đang liên hệ với đồng bọn phải không, nói vậy thì hắn hắn là Thiết Sa Vương rồi.
- Ngươi... Chẳng lẽ đó là sự thật?
Tử Lượng hít vào một hơi khí lạnh, thân thể không tự chủ được lùi lại phía s au.
Hắn đúng là đang phát động thần thức của mình liên hệ với Thiết Sa Vương ở cách đó mấy vạn dặm.
Nếu Thiết Sa Vương có thể tới đây. thì sẽ có thể mang tới của Tử Lượng một sự trợ giúp rất lớn. có lẽ có thể nghịch chuyên hiểm cảnh hiện giờ.
Mục đích của Tử Lượng ở trên hoang đảo này ngoài việc muốn tra tấn Trương Hằng ra còn vốn là vì chờ Thiết Sa Vương Tả Sát. hai người hẹn gặp nhau để quay về phục mệnh Tử Hoàng Phủ.
- Cho dù là hắn có đến. thì cũng không thể thay đổi được điều gì đâu...
Trương Hằng cũng không thêm để ý tới nói:
- Hiện giờ ngươi Chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất đó là bỏ chạy càng xa càng tốt. thứ hai đó chiến đấu tới cùng với ta. nhất định cuối cùng ngươi sẽ phải chết.
- Hai lựa chọn...
Tử Lượng có chút hoang mang, hắn liếc nhìn tam đệ của mình một cái. thấp giọng hỏi:
- Có thể tha cho tam đệ của ta hay không, hắn vẫn còn là một đứa nhỏ không hiểu chuyện.
Ở trước mặt kẻ địch như Trương Hằng này. Từ Lượng lộ ra một vẻ chân thành và khẩn thiết:
- Chỉ cần ngươi tha cho hắn. Tử Lượng ta sẽ lập tức rời đi, quyết không nuốt lời.
- Không thành vấn đề. bây giờ ngươi có thể đưa hắn về Tử Hoàng Phủ.
Trương Hằng nói một cách cực kỳ sảng khoái.
Tử Lượng nao nao, có chút tức giận hỏi:
- Ngươi nhất định đã làm điều gì đó với linh hồn của tam đệ ta rồi sinh tử của hắn có lẽ đã nằm trong tay ngươi, sao ta có thể yên tâm mà đưa hắn về nhà như vậy.
- Ngươi đem hắn quay về Tử Hoàng Phủ chẳng lẽ với tu vi của phụ thân Tử Hoàng của ngươi cũng không đủ để trừ bỏ sự trói buộc ấy sao?
Trương Hằng không đồng ý nói.
- Chuyện này... Nếu vạn nhất cha ta cũng không có cách thì làm sao?
Tử Lượng do dự nói.
Tuy đối với phụ thân hắn có lòng tin rất lớn. nhưng nam tử thần bí ở trước mặt còn mang tới cho hắn một bóng ma lớn hơn nữa. cho nên mới khiến cho hắn hoài nghi cả phụ thân hắn cũng không có cách.
- Chuyện này dễ thôi...
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một nụ cười tươi, vươn một ngón tay Chỉ về phía Tử Lượng.
- Ngươi có ý gì...
Tử Lượng không hiểu nói.
Trương Hằng thản nhiên nói ra vài chữ:
- Thông linh pháp bảo trung phẩm.
Tử Lượng giật mình:
- Ý của ngươi là dùng một thông linh pháp bảo trung phẩm để đổi lấy tự do của tam đệ ta.
Được Được. không thành vấn đề.
Tử Lượng khẽ thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Thông linh pháp bảo trung phẩm tuy vô cùng quý báu. nhưng nếu lấy nó để đổi lấy sinh mệnh và tự đo của tam đệ cũng là đáng giá.
Nhưng thanh âm tiếp theo của Trương Hằng khiến cho hắn từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục:
- Không phải một kiện, mà là một trăm kiện.
- Cái gì? Một trăm kiện!
Thân thể tử Lượng phát run lên:
- Không thể được!! Toàn bộ Tử Hoàng Phủ chúng ta cũng không có nổi một trăm kiện thông linh pháp bảo trung phẩm. ngươi đừng có ép người quá đáng...
- Hiểu rồi hiểu rồi.
Trương Hằng gật gật đầu. lạnh nhạt nói:
- Một trăm kiện không có. vậy thì mười kiện có thể xuất ra chứ. nếu không đồng ý thì cũng thôi đi...
- Mười kiện?
Tử Lượng cắn chặt răng, sau khi suy nghĩ hồi lâu cuối cùng nói với Trương Hằng:
- Việc này thật sự ta không làm chủ được, cho dù là ta đồng ý cũng vô dụng, trừ khi phụ thân ta đồng ý.
- Tử Hoàng?
Trương Hằng khẽ cau mày. thông qua cảnh giới đỉnh phong Linh Tâm Thông Minh của Thần linh Nhãn, hắn cũng có dự cảm: mình và Tử Hoàng kia cuối cùng cũng không thể tránh khỏi một trận ác đấu.
Tròng mắt Tử Lượng khẽ chuyển, liền nghĩ ra một kế:
- Không bằng như thế này đi, ngươi theo ta tới Tử Hoàng Phu. rồi đàm phán với phụ thân ta.
Một mình đi tới thế lực Tử Hoàng Phủ của Yêu tộc. thậm chí còn phải đối mặt với Tử Hoàng thực lực thông thiên kia?
Theo bản năng, từ trong đáy lòng của Trương Hằng có ý muốn rút lui. Hắn vừa mới chuẩn bị cự tuyệt thì Tử Lượng kia lại cười nói:
- Chẳng lẽ ngươi sợ sao? Ngươi có được Thần Linh Nhãn, chẳng phải có thể khống chế hết thảy sao?
Mơ hồ, Tử Lượng đang có ý đồ xoay chuyển tình thế bất lợi của mình.
Lúc này, Thiết Sa Vương Tả Sát đang nhanh chóng bay về phía này. nắm trong tay thông linh pháp bảo Tam U Phủ thanh thế kinh người.
Trương Hằng trầm mặc, ngân quang trong mắt ngưng tụ lại một điểm, nhanh chóng xoay tròn, tạo thành một cơn lốc xoáy thần bí khó lường.
Khi ánh mắt của Tử Lượng nhìn xuống cơn lốc xoáy này. cảm nhận được nó sâu không thể lường được, như thể ở trong đó có một thông đạo thần bí khó lường, thông tới một không gian song song.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trong hải vực cách đó mấy trăm vạn dặm. bản tôn của Trương Hằng cầm trong tay Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp, trong cặp Thần linh Nhãn cũng có một cơn lốc xoáy thần bí khó lường, còn có vẻ thâm thúy hơn.
Đồ nhi Vân Dịch đang đứng ở bên cạnh hắn. bộ dạng cảnh giác nhìn chăm chú xung quanh hải vực. hắn đang bảo vệ cho Trương Hằng toàn lực thi triển Thần Linh Nhãn.
Thật lâu sau, ngân quang trong mắt Trương Hằng bùng nổ. trên người mơ hồ tản mát ra một uy áp tinh thần còn vượt qua Hợp Thể Kỳ.
Đúng vậy, thông qua sự giác ngộ của phân thân ở đằng xa, chẳng những cảnh giới Linh Tâm Thông Minh của Thần Linh Nhãn đã tăng lên tới đỉnh phong, mà ngay cả cảnh giới linh hồn hắn cùng đã gia tăng trên diện rộng, mơ hồ đã chạm tới biên giới của Độ Kiếp Kỳ.
Có thể nói, lực lượng linh hồn của Trương Hằng đã tăng lên hơn gấp đôi.
Nếu lại tăng thêm mấy lân nữa thì cảnh giới linh hồn của hắn có thể đặt chân tới Độ Kiếp Kỳ có được uy lực tinh thần vô tận.
Một khi tiến vào Độ Kiếp Kỳ, là có thể mượn được sự vận chuyển kỳ diệu của thiên địa, thực lực Hợp Thể KỲ Chỉ còn nhỏ bé không đáng kể.
Tuy nhiên, ngay khi Trương Hằng thu liễm sự gia tăng lực lượng linh hồn này liền mang tới phản ứng.
Tiếp Sau đó, thuộc tính đồng nguyên giữa bản tôn và phân thân bắt đầu có tác dụng.
ở đằng xa, cảnh giới linh hồn của phân thân của Trương Hằng đang giằng co với Tử Lượng vô tình cũng tăng lên tới một trình độ tương tự.
Bởi vì hắn có liên quan với bản tôn, một khi cảnh giới linh hồn tăng lên thì Bắt đầu ở chủ thể linh hồn của hắn, sau đó mới là phân thân.
- Hiện giờ quan trọng nhất vẫn là gia tăng thực lực. Chỉ cần ta có thể tiến vào công pháp tầng bốn thì tất cả mọi chuyện sẽ ổn... Nếu phân thân ở bên kia có thể thu hút phần lớn sự chú ý của Tử Hoàng Phủ thì cũng là một chuyện không tồi... Hơn nữa Thần Linh Nhãn đã có điềm báo trước, đi tới Tử Hoàng Phủ cũng không phải là cửu tử nhất sinh, đây là một Kỳ ngộ lớn lao cũng có sự phiêu lưu không nhỏ.
Bản tôn của Trương Hằng trầm ngâm một lát, rồi rất nhanh ra quyết định.
- Rất tốt. chúng ta tiếp tục lên đường. Ma Xà Phủ cách Cửu U Hải Vực cũng không xa.
Trương Hằng mang theo Nam Kiếm Phong từ trong lĩnh vực không gian đi ra.
- Hai người các ngươi hãy thu khí tức lại. không bao lâu nữa chúng ta sẽ có một trận chiến ác liệt...
Ba đạo độn quang hướng về phía chân trời nối liền với mặt biển ở đằng xa bay đi.
Trên hoang đảo vô danh.
Phân thân của Trương Hằng lẳng lặng đứng tại chỗ. Lốc xoáy màu bạc trong mắt dần dần tiêu tan, lộ ra vô số quang điểm màu bạc, như tinh không U ám.
Mắt nhìn Tử Lượng đang chờ đợi ở cách đó không xa, rốt cuộc hắn cùng mở miệng:
- Cùng đi với ngươi tới Tử Hoàng Phủ cũng không ngại, nhưng liệu Trương mỗ có thể có được mười kiện thông linh pháp bảo trung phẩm không.
Tử Lượng lộ ra vẻ kinh định, không ngờ Trương Hằng thật sự dám đi tới thế lực Tử Hoàng Phủ của Yêu tộc.
Hắn cũng không phải tới làm khách của Tử Hoàng Phủ mà là tới gặp Tử Hoàng để đàm phán trao đổi nhu cầu của mình.
Đúng lúc này, từ xa trong hải vực truyền tới một tiếng xé gió. một đạo độn quang ngân quang lấp lánh nhanh chóng bay tới, giống như một đạo Thiên Ngoại Lưu Tinh.
- Đại công tử. ta tới đây...
Thanh âm này vang vọng không ngừng, giống như là phát ra từ miệng hùng sư cự tượng, chấn động khiến nước biển bắt đầu cuồn cuộn lên.
Trương Hằng và Tử Lượng không cần phải nhìn cũng biết người tới là Thiết Sa Vương Tà Sát không còn nghi ngờ gì.
Thiết Sa Vương đã sớm nhìn thấy Trương Hằng, chính là kẻ thù mà hắn vô cùng căm ghét. Hắn quát lớn lên một tiếng, khí thế cường đại tuôn ra, sử dụng bí thuật khiến cho tốc độ tăng lên vài lần!
Khi Thiết Sa Vương tới gần Nơi này Chỉ còn mấy trăm dặm, đột nhiên hắn ném Tam U Phủ ở trong tay đi.
-Đi!
Tam U Phủ hoá thành một ngọn núi nhỏ đen kịt. khí thế vô biên, mang theo uy lực lớn lao bổ về phía Trương Hằng.
Trương Hằng cùng không quay đầu lại, cảm nhận được uy thế hùng mạnh của kiện thông linh pháp bảo này, trong lòng cùng hơi giật mình.
Khi Tam U Phủ giáng xuống, ở giữa thiên địa bỗng nhiên xuất hiện một trọng lực khổng lồ. trực tiếp đè xuống Trương Hằng.
Luồng trọng lực này trực tiếp giáng xuống thân thể Trương Hằng. muốn khiến cho hắn không thể động đậy được, thậm chí còn phải tan xương nát thịt. Tu sĩ Hợp Thể Kỳ bình thường ở trước mặt một kích thanh thể khổng lồ như thế này có lẽ sẽ bị giết trong nháy mắt.
- Không ngờ là thần thông Trọng Lực... Nhưng so với Chấn Áp Quyết của ta thì vẫn còn kém xa.
Trương Hằng bị bóng của Tam U Phủ bao trùm, trong miệng nói khẽ.
Tử Lượng đứng ở phía đối diện hắn cũng không có ý ra tay ngăn cản, nhìn xem Trương Hằng sẽ ứng phó như thế nào.
Cuối cùng một búa khai sơn thanh thế khổng lồ kia mang theo trọng lực như Thái Sơn chuẩn bị bổ xuống đầu Trương Hằng.
- Uy lực cũng không tồi...
Trương Hằng vươn một bàn tay ra đập nhẹ lên Tam U Phủ lớn và nặng như một ngọn núi đen kịt kia.
Trọng lực nhìn như vô cùng vô tận kia đang dũng mãnh lao tới trước mặt Trương Hằng bỗng nhiên liền hoá thành hư vô.
Lĩnh ngộ được vài phần Chấn Áp Quyết khiến cho Trương Hằng có thể nhẹ nhàng loại bỏ uy lực của trọng lực khí thế vô biên này.
Nếu đổi lại lúc trước, có lẽ hắn sẽ phải luống cuống tay chân một phen.
Đinh!
Trương Hằng nhẹ nhàng vung tay. ngân quang chớp động, còn dâng lên một lực lượng khó có thể hình dung được đập thẳng vào Tam U Phủ. phát ra một tiếng kêu giòn tan rất dễ nghe.
Vù!
Tam U Phủ bị bắn ra mười mấy trượng, biến trở lại nhỏ như bình thường, như một tia chớp quay trở lại trong tay của Thiết Sa Vương.
- Chuyện này... sao có thể?
Thiết Sa Vương trong lòng khiếp sợ khó có thể nói nên lời.
Dùng tay đỡ lấy thông linh pháp bảo trung phẩm, việc này ngay cả yêu thú Hợp Thể Kỳ cũng không dám làm. Huống Chi là một con người.
Chỉ có Tử Lượng mới nhìn thấy rõ toàn bộ quá trình Trương Hằng ra tay.
Trong khoảnh khắc kia, không ngờ Trương Hằng đã mượn lực vận chuyên của thiên địa xung quanh để chặn tuyệt đại bộ phận uy lực trên Tam U Phủ lại. Vì thế lực lượng mà hắn phải đối mặt cũng Chỉ còn lại hai ba phần, bị hắn mạnh mẽ đánh bật đi.
Mượn lực lượng vận chuyên tự nhiên của thiên địa, đây là việc mà Chỉ có tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mới có thể làm được.
- Đại công tử. tam công tử...
Thiết Sa Vương tỉnh ngộ, đột nhiên chú ý tới tam công tử ở cách đó không xa.
Tiếp Sau đó, hắn mang theo ánh mắt thù hận nhìn Trương Hằng, hận không thể ăn thịt được hắn.
Tuy nhiên rất nhanh, hắn liền phát hiện ra không khí bất ổn ở Nơi này, không dám khinh cử vọng động nữa.
Ánh mắt Tử Lượng phức tạp nhìn Trương Hằng, thở dài nói:
- Trương đạo hữu. thật đáng mừng, Chỉ còn một bước nữa là cảnh giới linh hồn của ngươi có thể đạt tới Độ Kiếp sơ kỳ. lúc này thậm chí đã chạm tới rìa của Độ Kiếp Kỳ rồi...
Trong giọng nói của hắn mang theo một sự kính phục xuất phát từ nội tâm.
Dần dần, ánh mắt hắn cùng ảm đạm đi không ít. ở trước mặt Trương Hằng đã hoàn toàn mất đi lòng tin.
Nếu không phải dựa vào Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp và trả giá bằng một kiện thông linh pháp bảo trung phẩm, thì lúc này hắn vẫn còn là một Thần thú Hợp Thể hậu kỳ.
Thần thú Hợp Thể hậu kỳ tuy có thực lực mạnh mẽ. có thể tung hoành ở cùng một cấp. nhưng ở trước mặt tu sĩ có cảnh giới linh hồn đã tu luyện tới cực hạn của Hợp Thể như Trương Hằng thì vẫn là không thấm vào đâu.
Những tu sĩ có cảnh giới như vậy, lực lượng linh hồn vượt xa tu sĩ Hợp Thể KỲ bình thường, đã chạm tới lực lượng tự nhiên vận chuyên thiên địa. nếu tiến thêm một bước nữa, thậm chí còn có thể sử dụng cả pháp tắc.
Trương Hằng cũng không phủ nhận, ngân quang trong mắt cuối cùng cũng tiêu tan. hiệu ứng đặc biệt của Thần Linh Nhãn theo đó cũng tan thành mây khói.
- Ngươi đã mất đi một phần lực lượng linh hồn. hiện giờ so với Trương mỗ cũng không còn mạnh hơn bao nhiêu.
Trương Hằng cười dài nhìn Tử Lượng.
Dĩ nhiên hắn cảm nhận được mỗi khi mất đi một phần sự tự tin, thì lực lượng linh hồn của Tử Lượng sẽ nhanh chóng mất đi.
- Ta đã thua ngươi hoàn toàn rồi, nếu ngươi muốn thậm chí có thể đưa ta vào chỗ chết...
Trên mặt Tử Lượng hiện lên một vẻ chua xót, nói với Trương Hằng.
- Cho dù phải chết trong tay thiên tài tuyệt thế bậc này như ngươi thì Tử Lượng ta có chết cũng không oán hận. Tuy nhiên hy vọng ngươi có thể trả lại tự do cho tam đệ của ta. tối thiểu cũng tuân thủ ước định... ở trong tay phụ thân đại nhân, tính mạng của tam đệ tuyệt đối cao hơn mười kiện thông linh pháp bảo trung phẩm.
Ánh mắt Tử Lượng mang theo tình cảm nồng đậm nhìn lên mặt Tử Hãn, trong đầu hiện lên những hình ảnh gặp rắc rối cùng với tam đệ khi còn nhỏ.
Tuy là Yêu thú nhưng tình cảm huynh đệ của hai người còn hơn cả huynh đệ cốt nhục của loài người.
Là đại ca, Tử Lượng vì cứu tam đệ có thể không tiếc bất cứ giá nào sử dụng Tử Sát Thần Hồn Đại Pháp, thậm chí có thể trả giá bằng cả sinh mạng.
Tình nghĩa như vậy, ngay cả Trương Hằng cũng thấy cảm động.
- Ta nói cho ngươi biết. Trương mỗ Chỉ là một người bình thường, cùng không phải là hạng người thiên tài tuyệt thế gì. Còn về phần tính mạng cùng sự tự do của Tử Hãn, ngươi có thể yên tâm. Trương mỗ sẽ tuân thủ ước định. Chỉ cần phụ thân ngươi có thể đáp ứng điều kiện, không giở thủ đoạn gian trá, thì mọi chuyện đều rất dễ dàng.
Giọng điệu Trương Hằng bình thản nói.
- Cảm ơn ngươi.
Tử Lượng thở dài một hơi nhẹ nhõm, thậm chí còn không nghi ngờ khi Trương Hằng tuân thủ lời hứa.
Trên thực tế, càng là hạng người có thực lực thông thiên càng không vi phạm lời hứa.
- Trương đạo hữu. ngươi theo ta tới Tử Hoàng Phú. đến lúc đó ta sẽ tận lực thuyết phục phụ thân đại nhân...
Tử Lượng bay lên trời, ánh mắt lướt qua Tử Hãn và Thiết Sa Vương.
- Được, ta sẽ du ngoạn tới Tử Hoàng Phủ một phen.
Trương Hằng nói một cách vô cùng thoải mái.
Rất nhanh, bốn người khống chế độn quang bay tới Tử Hoàng Phủ.
Nhìn biển rộng sâu thăm thăm vô cùng vô tận kia. trong lòng Từ Lượng cảm thấy bất an:
- Chỉ mong phụ thân có thể đồng ý điều kiện của hắn. người này thật sự là đáng sợ, dám một mình đi tới Tử Hoàng Phủ chắc chắn sau này nhất định sẽ là một nhân vật cấm Kỵ uy danh lừng lẫy cổ kim...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào