|
|
29-06-2008, 12:41 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Hồi 61
Ném chuá»™t sợ vỡ đồ, Bảo Ngá»c Ä‘Ã nh phải nháºn lá»—i
Xét việc thấy oan uổng, Bình Nhi khéo tòng quyá»n
ThÃm Liá»…u nghe đứa bé nói thế, cÆ°á»i bảo:
- Äồ khỉ con nà y! ThÃm mà y Ä‘i kiếm má»™t ông chồng nữa thì mà y chẳng được thêm má»™t ông chú hay sao? Có gì mà đáng ngá»! Äừng để cho tao phải túm chá»m mà y dúi xuống! Còn không mở cá»a cho tao và o à !
Äứa bé vẫn không mở cá»a, kéo thÃm lại cÆ°á»i nói:
- ThÃm Æ¡i! ThÃm có và o, thế nà o cÅ©ng ăn cắp cho cháu mấy quả máºn. Cháu sẽ chá» mãi ở đây. ThÃm quên thì sau nà y đêm khuya có Ä‘i mua rượu mua dầu, cháu không mở cá»a cho đâu, tha hồ thÃm gá»i.
ThÃm Liá»…u mắng:
- Mà y mê rồi! Năm nay có được nhÆ° năm ngoái nữa đâu? Bao nhiêu cây cối ở đây đã chia cho các bà già cả. NgÆ°á»i nà o ngÆ°á»i ấy mặt cứ sÆ°ng lên. Há»… có ai Ä‘i qua gốc cây là mắt cứ nhìn hau háu nhÆ° cú vỠấy. Thế thì còn ai dám Ä‘á»™ng đến hoa quả của há». Hôm qua tao Ä‘i qua gốc máºn, gặp phải con ong máºt bay qua mặt, tao lấy tay Ä‘áºp, không ngá» mợ mà y ở đằng xa Ä‘i lại nhìn không rõ, lại cho tao trẩy máºn, thế là cứ mồm năm miệng mÆ°á»i, tru tréo lên. Nà o là “còn chÆ°a cúng Pháºt; cụ và bà Hai không có nhà , chÆ°a biếu của má»›i, đợi biếu báºc trên xong, các chị em sẽ Ä‘á»u có phần cảâ€. Cứ nhÆ° ngÆ°á»i mắc bệnh lao, đợi có quả máºn má»›i ra được mồ hôi ấy, là m cho tao không giữ được lá»i, cãi nhau vá»›i bà ấy má»™t tráºn. Mợ mà y và dì mà y cÅ©ng Ä‘á»u trông nom trong vÆ°á»n đấy, sao mà y không xin, lại cứ Ä‘i xin tao? Tháºt không khác gì “chuá»™t ở trong kho lại há»i vay thức ăn của quạâ€. Cái giống ở liá»n trong kho không có thức ăn lại còn Ä‘i há»i cái giống bay trên trá»i à ?
Äứa bé cÆ°á»i nói:
- Úi chà ! Không có thì thôi, thÃm cứ nói dà i dòng mãi! Liệu từ nay trở Ä‘i thÃm không cần đến cháu nữa hay sao? Chị Năm có việc là m thì sau nà y còn phải sai khiến đến chúng cháu nhiá»u. Chỉ cần chúng cháu ngoan má»™t tý là được.
ThÃm Liá»…u cÆ°á»i nói:
- Con khỉ con nà y lại giở lối ranh mãnh ra! Chị mà y có việc là m ở đâu?
Äứa bé cÆ°á»i nói:
- Cháu biết rồi, đừng nói đối nữa. Chỉ thÃm có tay trong, chứ chúng cháu không có tay trong hay sao? Tuy cháu ở ngoà i nà y nhÆ°ng có hai chị là ngÆ°á»i hầu có thể diện ở trong ấy, còn giấu cháu sao được!
Chợt có tiếng bà già ở trong gá»i ra:
- Äồ khỉ con, Ä‘i gá»i ngay thÃm Liá»…u mà y vỠđây, nếu không thì nhỡ việc đấy.
ThÃm Liá»…u không nói chuyện vá»›i đứa bé nữa, vá»™i đẩy cá»a Ä‘i và o, cÆ°á»i nói:
- Vội gì thế, tôi đã vỠđây.
Nói rồi Ä‘i và o bếp. Trong bếp cÅ©ng có mấy ngÆ°á»i cùng là m, nhÆ°ng há» không dám tá»± tiện, cứ phải đợi thÃm vá» Ä‘á» cắt đặt.
ThÃm Liá»…u há»i:
- Con Năm đi đâu?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Nó vừa sang phòng trà tìm chị em.
ThÃm Liá»…u nghe nói, cất gói bá»™t phục linh rồi Ä‘i chia thức ăn cho các phòng. Chợt thấy Liên Hoa là hầu nhỠở buồng Nghênh Xuân đến nói:
- Chị Tư Kỳ bảo muốn ăn trứng gà luộc lòng đà o.
ThÃm Liá»…u nói:
- Thứ ấy đắt lắm, không biết vì sao năm nay hiếm trứng gà thế! MÆ°á»i đồng má»™t quả trứng cÅ©ng không mua được. Hôm nỠỞ nhà trên muốn cho bà con Ãt trứng để ăn cháo, bốn, năm ngÆ°á»i Ä‘i mua mãi má»›i được hai nghìn quả. Bây giá» bảo tôi tìm đâu rả Vá» nói vá»›i chị ấy, hôm khác hãy ăn váºy.
Liên Hoa nói:
- Bữa ăn Ä‘áºu phụ hôm ná», thÃm cho Ä‘áºu thiu, là m tôi bị mắng má»™t tráºn. Hôm nay muốn ăn trứng gà , thÃm lại bảo không có. Thế thì còn ăn món gì? Tôi không tin được, đến cả trứng gà cÅ©ng không có nữa kiả ThÃm đừng để tôi phải Ä‘i lục!- Vừa nói nó vừa đến chạn lục, thấy có Ä‘á»™ mÆ°á»i quả trứng gà để đó, liá»n nói:
- Không phải trứng đây à ? Sao thÃm ghê gá»›m thế? Chúng tôi ăn và o phần của chủ cho, sao thÃm cÅ©ng tiếc đứt ruá»™t ra thế? Có phải trứng của thÃm đẻ ra đâu mà sợ ngÆ°á»i ta ăn Ä‘i?
ThÃm Liá»…u chạy lại nói:
- Mà y đừng có mở mồm nói láo! Mẹ mà y má»›i đẻ ra trứng ấy. Tất cả còn mấy quả trứng để bà y trên món ăn, các cô chÆ°a ăn, nên chÆ°a là m vá»™i, sắp sẵn đấy để chá» khi cần. Bây giá» cho các ngÆ°á»i ăn, lỡ khi há»i đến, món gì không có thì thôi, chứ quả trứng cÅ©ng không có à ? Các ngÆ°á»i ở nÆ¡i nhà cao cá»a rá»™ng, cÆ¡m bÆ°ng táºn miệng, nÆ°á»›c rót táºn tay, nên má»›i coi thÆ°á»ng quả trứng, chứ có biết đâu ngoà i chợ mua bán khó khăn? Không nói đến trứng là m gì, có khi rá»… cá» cÅ©ng chẳng có mà ăn nữa kia! Ta bảo cho mà biết, ngà y nà o cÅ©ng ăn cÆ¡m trắng gạo ngon, gà béo, vịt to, thì có sút Ä‘i má»™t chút cÅ©ng được. Ä‚n lắm cho đầy ruá»™t rồi Ä‘i bá»›i chuyện: nà o là trứng gà , Ä‘áºu phụ rồi miến, củ cải xà o, muốn ăn gì là tá»± ý thay đổi. Ta không thể chiá»u các ngÆ°á»i được. Má»—i nÆ¡i đòi má»™t thứ, đến hà ng chục thứ ấy, thì ra ta không còn hầu chủ nhất, mà chỉ sắp sẵn để hầu chủ nhì thôi!
Liên Hoa đỠmặt lên, nói to:
- Ai là ngÆ°á»i ngà y ngà y đến đòi, thÃm phải kể ra hà ng trà ng thế! Không phải để trên sai bảo thì cho thÃm đến đây là m gì? Hôm ná» Xuân Yến đến bảo chị Tình Văn muốn ăn rau ngải, tại sao thÃm lại còn há»i xà o vá»›i thịt gà hay thịt lợn? Xuân Yến bảo món ấy xà o mặn không ngon, phải xà o riêng má»™t món miến, cho Ãt mỡ má»›i ngon, thÃm lại bảo là thÃm đâm mê, vá»™i rá»a tay Ä‘i xà o, rồi tá»± mình bÆ°ng ngay lên, thÃm cứ xoăn xoe nhÆ° con chó vẫy Ä‘uôi ấy! Thế mà hôm nay thÃm lại lấy tôi ra là m bung xung, rêu rao trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i!
ThÃm Liá»…u nói:
- A di Ä‘Ã pháºt, ai cÅ©ng trông thấy cả đấy! Không nói hôm ná» là m gì, ngay từ năm ngoái đến nay, trong các phòng, bất cứ cô nà o, chị nà o, thỉnh thoảng muốn thêm thức ăn gì, ai chẳng Ä‘Æ°a tiá»n trÆ°á»›c để mua riêng. Dù có hay không, cÅ©ng phải giữ tiếng chứ! Nếu tôi nấu riêng cho các cô, sẽ lại được thừa nữa. Khi tÃnh sổ cà ng là m ngÆ°á»i ta ghét thêm. Tất cả các cô vá»›i bá»n chị em hà ng bốn, năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, má»—i ngà y chỉ có hai con gà , hai con vịt, non chục cân thịt, má»™t quan tiá»n rau, các chị thá» tÃnh xem, nhÆ° thế có đủ và o đâu. Ngay hai bữa cÆ¡m cÅ©ng còn chÆ°a xoay nổi, lại ngÆ°á»i nà y đòi thứ nà y, ngÆ°á»i kia đòi thứ kia. Thứ mua vá» thì không thèm ăn, lại còn ăn thứ khác! Chi bằng trình vá»›i bà , cho thêm phần ăn rồi cÅ©ng nhÆ° nhà bếp của cụ, thiên hạ có bao nhiêu thứ ăn cứ viết lên bảng, má»—i ngà y thay món ăn má»™t lần, đến cuối tháng tÃnh tiá»n, thế là xong chuyện. Ngà y hôm ná» cô Ba và cô Bảo tình cá» bà n vá»›i nhau muốn ăn Ä‘áºu xà o mỡ, sai cô bé Ä‘Æ°a cho tôi năm trăm đồng tiá»n. Tôi cÆ°á»i nói: “Bụng hai cô có to bằng bụng pháºt Di Lặc cÅ©ng chả ăn hết năm trăm đồng. Món ấy chỉ đáng Ä‘á»™ và i ba chục đồng, tôi có thể mua được.†Sau tôi trả lại tiá»n, các cô ấy cÅ©ng không chịu nháºn, bảo là thưởng cho tôi để uống rượu. Các cô lại bảo: “Hiện giá» bếp dá»n và o trong nà y, không tránh khá»i má»i ngÆ°á»i đến quấy rầy. Má»™t tà tÆ°Æ¡ng, má»™t tà muối, cái gì mà chẳng phải muả Không cho thì không Ä‘Ã nh lòng, nếu cho thì thÃm lấy tiá»n đâu mà mua bù. ThÃm cứ giữ lấy món tiá»n ấy coi nhÆ° để bù những thứ trÆ°á»›c quấy rầyâ€. Hai cô thá»±c là biết thÆ°Æ¡ng kẻ dÆ°á»›i, trong bụng tôi luôn luôn cầu khấn cho hai cô được khá»e mạnh. Không ngá» dì Triệu biết việc nà y, tức mà không nói ra, cho là hai cô ấy dá»… dãi vá»›i tôi quá, chÆ°a đầy mÆ°á»i hôm đã sai đứa hầu nhỠđến đòi thứ ná», đòi thứ kia, thá»±c đáng buồn cÆ°á»i. Các chị lại coi nhÆ° có lệ sẵn rồi, ngÆ°á»i nỠđòi, ngÆ°á»i kia đòi, tôi lấy đâu mà bù được.
Äang lúc ồn à o, thấy TÆ° Kỳ sai ngÆ°á»i đến giục Liên Hoa, bảo:
- Mà y chết ở đây à ? Sao không đi v�
Liên Hoa háºm há»±c trở vá» lại bà y thêm chuyện mách vá»›i TÆ° Kỳ. TÆ° Kỳ nghe váºy nổi giáºn, hầu cÆ¡m Nghênh Xuân xong, liá»n mang mấy đứa hầu nhá» chạy đến. Lúc ấy má»i ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng ăn cÆ¡m, thấy TÆ° Kỳ đến vá»›i vẻ mặt hầm hầm, Ä‘á»u đứng dáºy Ä‘on đả má»i ngồi.
TÆ° Kỳ thét bảo bá»n hầu nhá»:
- Mang hết cả thức ăn ở trong rương, trong chạn ra cho chó ăn, chẳng ai được ăn nữa.
Bá»n hầu nhá» ba chân bốn cẳng chạy ùa cả và o lục lá»i bừa bãi, quăng vứt lung tung. Má»i ngÆ°á»i sợ quá, vừa ngăn lại, vừa van xin:
- Xin cô đừng nghe trẻ con nói nhảm! Dù thÃm Liá»…u có ba đầu sáu tay cÅ©ng chả dám há»—n vá»›i cá»™ ThÃm ấy có nói trứng gà khó mua thá»±c. Chúng tôi vừa má»›i trách thÃm ấy không biết Ä‘iá»u, dù là thứ gì cÅ©ng phải cố tháo vát tìm cách mà mua chứ. ThÃm ấy đã biết lá»—i và đi luá»™c rồi. Cô không tin, và o bếp mà xem.
Má»i ngÆ°á»i khuyên răn mãi, TÆ° Kỳ má»›i bá»›t giáºn. Bá»n hầu nhá» cÅ©ng thôi không vứt thức ăn nữa. TÆ° Kỳ mắng ầm lên má»™t lúc má»›i vá». ThÃm Liá»…u vùng vằng quăng mâm quăng bát, lủng bủng má»™t lúc, rồi luá»™c má»™t bát trứng cho ngÆ°á»i mang Ä‘i. TÆ° Kỳ hắt cả xuống đất. NgÆ°á»i kia trở vá» không dám nói, sợ lại sinh chuyện.
ThÃm Liá»…u cho con gái ăn má»™t bát canh, ná»a bát cháo, rồi nói đến việc mợ nó gá»i cho bá»™t phục linh. Con Năm nghe nói, muốn cho PhÆ°Æ¡ng Quan má»™t Ãt, liá»n lấy giấy sẻ ra má»™t ná»a gói, nhân buổi chiá»u tối vắng ngÆ°á»i, lẻn lút dÆ°á»›i khóm hoa, rặng liá»…u Ä‘i tìm PhÆ°Æ¡ng Quan. May sao đến táºn cá»a viện Di Hồng cÅ©ng không có ai há»i. Con Năm không tiện Ä‘i và o, Ä‘Ã nh đứng xa xa trÆ°á»›c rặng hoa hồng nghe ngóng. Äá»™ uống xong má»™t chén nÆ°á»›c, thấy Xuân Yến ra, con Năm cất tiếng gá»i, Xuân Yến không biết là ai, đến gần má»›i rõ, liá»n há»i:
- Chị đến là m gì đây?
- Chị bảo hộ Phương Quan ra đây, tôi có câu chuyện muốn nói với chị ấy.
- Chị nóng nảy quá. Chẳng qua chỉ chá» Ä‘á»™ mÆ°Æ¡i ngà y nữa thì và o, cứ đến tìm chị ấy là m gì? Vừa rồi chị ấy có việc Ä‘i ra đằng kia, chị hãy chá» má»™t lúc; hay là có việc gì cứ nói, tôi sẽ nói lại vá»›i chị ấy chá» Chị chá» không được đâu, sợ cá»a vÆ°á»n lại đóng.
Con Năm đưa gói bột phục linh cho Xuân Yến, nói:
- Äây là bá»™t phục linh. Ä‚n bổ lắm. Tôi có má»™t Ãt biếu chị ấy, nhá» chị Ä‘Æ°a há»™.
Nói xong quay vá». Khi ra đến bến Lục Tá»±, thấy vợ Lâm Chi Hiếu dẫn mấy bà già đi tá»›i, con Năm không kịp tránh, Ä‘Ã nh phải đứng lại chà o. Vợ Lâm Chi Hiếu há»i:
- Tao nghe nói mà y ốm, sao lại ra được đây?
- Mấy hôm nay đã khá, tôi theo mẹ tôi đi chơi cho đỡ buồn. Vừa rồi mẹ tôi sai tôi đưa mấy thứ đồ dùng đến viện Di Hồng.
- Mà y nói dối rồi, vừa nãy thấy mẹ mà y Ä‘i ra, tao má»›i đóng cá»a. Nếu mẹ mà y sai mà y Ä‘i, tại sao không bảo cho tao biết? Lại cứ để cho tao đóng cá»a, thế là nghÄ©a là m sao?
Con Năm không biết trả lá»i thế nà o, chỉ nói:
- Mẹ tôi bảo tôi đi lấy đồ từ sớm. Tôi quên mất, đến bây giỠmới nhớ ra. Có nhẽ mẹ tôi tưởng tôi đi từ trước rồi, nên không nói gì với bà .
Thấy nó vẻ mặt hoảng hốt, ăn nói lúng túng, lại vì gần đây Ngá»c Xuyến nói ở buồng bên ấy mất đồ đạc, mấy a hoà n đổ lẫn cho nhau, chÆ°a tìm ra manh mối, vợ Lâm Chi Hiếu đâm ra ngá» vá»±c. Vừa lúc ấy Tiểu Thiá»n, Liên Hoa cùng mấy bà già đi đến, thấy váºy liá»n nói:
- Bà Lâm nên tra há»i nó. Hai ngà y nay nó cứ tháºm thụt Ä‘i và o đây không biết là m việc gì?
Tiểu Thiá»n lại nói:
- Phải đấy. Hôm ná» chị Ngá»c Xuyến đã nói: Cái hòm của bà để ở buồng bên cạnh bị mở, mất khá nhiá»u đồ váºt. Mợ Hai sai cô Bình đến nói vá»›i chị Ngá»c Xuyến để lấy Ãt rượu mai quế lá»™ thấy mất má»™t chai. Nếu không lục đến, có nhẽ cÅ©ng không biết.
Liên Hoa cÆ°á»i nói:
- Việc ấy tôi không nghe thấy. Nhưng tôi lại trông thấy cái chai đựng rượu mai quế lộ.
Vợ Lâm Chi Hiếu vì chÆ°a tra ra việc nà y, ngà y nà o Phượng ThÆ° cÅ©ng sai Bình Nhi đến giục, nên há»i ngay:
- Trông thấy ở đâu?
- Ở trong bếp nhà nó ấy.
Vợ Lâm Chi Hiếu liá»n sai thắp đèn lồng dẫn ngÆ°á»i Ä‘i tìm.
Con Năm vội nói:
- Äó là chị PhÆ°Æ¡ng Quan ở nhà cáºu Bảo cho tôi đấy.
Vợ Lâm Chi Hiếu nói:
- PhÆ°Æ¡ng Quan hay “viên quanâ€(#1) cÅ©ng mặc kệ! Hiện bắt được tang chứng, tao phải Ä‘i trình! Mà y cứ đến chá»— chủ mà nói!
Vừa nói vừa Ä‘i và o trong bếp. Liên Hoa Ä‘i theo lấy chai rượu ra. Vợ Lâm Chi Hiếu vẫn ngá» nó còn ăn trá»™m thứ khác, lại khám kỹ má»™t lượt, bắt được má»™t gói phục linh, liá»n cầm cả lấy rồi dẫn nó đến trình Lý Hoà n và Thám Xuân.
Vì Giả Lan ốm, Lý Hoà n không trông nom công việc, bảo đến trình Thám Xuân.
Thám Xuân lúc nà y đã vá» buồng và đang tắm rá»a trong nhà , bá»n a hoà n thì đứng hóng mát ở ngoà i sân. Thị ThÆ° và o trình, má»™t lúc ra nói:
- Cô đã biết rồi, bảo các ngÆ°á»i đến nói vá»›i chị Bình để trình lên mợ Hai.
Vợ Lâm Chi Hiếu Ä‘Ã nh phải dẫn sang bên nhà Phượng ThÆ°, nhá» Bình Nhi và o trình. Phượng ThÆ° vừa má»›i Ä‘i ngủ, nghe váºy liá»n bảo:
- Äánh cho mẹ nó bốn mÆ°Æ¡i roi rồi Ä‘uổi Ä‘i, từ nay không được và o đến cá»a thứ hai; đánh cho con Năm bốn mÆ°Æ¡i roi, rồi mang trả ngay lên trại, hoặc bán hay gả cho ngÆ°á»i ta.
Bình Nhi theo thế bảo vợ Lâm Chi Hiếu. Con Năm sợ quá khóc ầm lên, quỳ xuống trước mặt Bình Nhi kể lại việc Phương Quan cho nó.
Bình Nhi nói:
- Việc ấy cÅ©ng không khó. Ngà y mai há»i lại PhÆ°Æ¡ng Quan sẽ biết thá»±c hay dối. NhÆ°ng gói bá»™t phục linh, hôm ná» ngÆ°á»i ta Ä‘em biếu, còn phải chá» cụ và bà vá» xem má»›i dám Ä‘á»™ng đến, sao đã lấy trá»™m trÆ°á»›c.
Con Năm kể lại việc ông cáºu nó cho nó. Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Nếu thế thì mà y là đứa thẳng thắn, không có tá»™i gì, ngÆ°á»i ta mang mà y ra để thế mạng đấy thôi. Bây giá» tối rồi, mợ vừa uống thuốc Ä‘i nghỉ, việc nhá» không nên là m phiá»n. Hãy giao nó cho ngÆ°á»i gác giữ má»™t đêm, ngà y mai ta trình vá»›i mợ, sẽ liệu sau.
Vợ Lâm Chi Hiếu không dám trái lá»i, Ä‘Ã nh phải mang nó ra giao cho các bà già canh đêm rồi má»›i vá».
Con Năm bị ngÆ°á»i ta giam lá»ng ở đấy, không dám Ä‘i đâu má»™t bÆ°á»›c. Bá»n bà già có ngÆ°á»i khuyên nó: “Không nên là m những việc xấu xa nhÆ° thế!†CÅ©ng có ngÆ°á»i ghét nó, nói: “Canh đêm không xong, lại còn Ä‘Æ°a con ăn cắp nà y đến đây cho chúng mình giữ, nếu không cẩn tháºn, lỡ nó tá»± tá» hoặc trốn Ä‘i, lại rầy rà đến mình đây!†Lại có má»™t bá»n xÆ°a nay không Æ°a thÃm Liá»…u, thấy thế lấy là m thÃch thú, chạy đến đùa cợt chế giá»…u nó. Con Năm trong bụng vừa tức vừa oan, không biết kêu và o đâu. Vả xÆ°a nay ngÆ°á»i nó hay ốm yếu, bây giá» muốn uống chè không có, nÆ°á»›c cÅ©ng không, muốn ngủ không có chăn gối, nên cứ khóc nức nở suốt đêm.
Những ngÆ°á»i xÆ°a nay có thù hằn vá»›i mẹ con nó, chỉ mong sao Ä‘uổi ngay được nó Ä‘i, kẻo mai sá»± việc lại thay đổi chăng, nên há» dáºy tháºt sá»›m Ä‘Æ°a quà đến mua chuá»™c Bình Nhi, vừa ton hót cô ta là m việc dứt khoát, vừa kể tá»™i mẹ con Năm xÆ°a nay là m nhiá»u Ä‘iá»u không tốt. Bình Nhi gáºt đầu bảo há» vá», còn mình đến đằng Táºp Nhân há»i xem có thá»±c PhÆ°Æ¡ng Quan cho nó rượu mai quế lá»™ không. Táºp Nhân nói:
- Có cho Phương Quan rượu mai quế lộ, nhưng sau Phương Quan cho ai thì không biết.
Táºp Nhân lại há»i PhÆ°Æ¡ng Quan. PhÆ°Æ¡ng Quan giáºt mình, nháºn là có cho con Năm thá»±c. PhÆ°Æ¡ng Quan lại nói vá»›i Bảo Ngá»c. Bảo Ngá»c cÅ©ng cuống lên nói:
- Rượu mai quế lá»™ thì đúng là có cho rồi. Bá»™t phục linh nó khai cÅ©ng đúng đấy. NhÆ°ng nếu ngÆ°á»i ta biết là cáºu nó khi gác cá»a nháºn được, tất có lá»—i. Thế chẳng hóa ra ngÆ°á»i ta có bụng tốt lại bị chúng ta là m hại hay hao?
Liá»n bà n vá»›i Bình Nhi:
- Việc rượu thì xong rồi, nhưng việc bột phục linh cũng có lỗi đấy. Chị cứ bảo nó nói của Phương Quan cho là xong cả.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Dù thế, nhÆ°ng hôm qua nó đã nói vá»›i má»i ngÆ°á»i là cáºu nó cho nó rồi. Sao bây giá» lại bảo là PhÆ°Æ¡ng Quan chá» Vả lại, bên ấy mất bá»™t phục linh chÆ°a tìm ra manh mối, bây giá» có tang chứng rõ rà ng, lại tha trắng Ä‘i, thế thì còn Ä‘i bắt ai? Ai còn chịu nháºn? Xá» thế chắc ngÆ°á»i ta không phục đâu.
Tình Văn chạy lại cÆ°á»i nói:
- Rượu mai quế lá»™ Ở bên bà không ai lấy đâu, rõ rà ng là Thái Vân ăn cắp cho cáºu Hoà n đấy thôi, các chị đừng có nhắm mắt nói liá»u.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Ai chẳng biết nguyên do nhÆ° váºy? Bấy giá» Ngá»c Xuyến tức quá phát khóc lên. Lẽ ra khẽ há»i nó, nó nháºn Ä‘i thì Ngá»c Xuyến cÅ©ng thôi, mà cả nhà cÅ©ng lá» Ä‘i, ai hÆ¡i đâu còn bôi chuyện ra nữa. NhÆ°ng đáng giáºn là Thái Vân không những không nháºn, còn đổ cho Ngá»c Xuyến ăn cắp! Hai đứa trong má»™t nhà lại cứ hục hặc cãi cá» nhau, cả phủ Ä‘á»u biết, chúng ta là m ngÆ¡ Ä‘i sao được? Thế nà o cÅ©ng phải tra há»i. Biết đâu đứa kêu mất trá»™m lại chả là đứa ăn trá»™m. NhÆ°ng không có tang chứng thì là m gì được nó?
Bảo Ngá»c nói:
- Thôi việc nà y tôi lại đứng ra nháºn cho, cứ nói là tôi lẻn sang ăn cắp của bà để dá»a há» chÆ¡i đấy. NhÆ° thế là hai việc Ä‘á»u xong cả.
Táºp Nhân nói:
- CÅ©ng là việc là m phúc đấy, đỡ cho ngÆ°á»i ta khá»i mang tiếng ăn cắp, nhÆ°ng nếu bà nghe thấy lại bảo cáºu là trẻ con, không biết hay dở gì cả.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Chỉ là việc nhá» thôi. Bây giá» nếu và o tìm tang váºt ở nhà dì Triệu thì cÅ©ng dá»… đấy, nhÆ°ng tôi sợ lại là m mất thể diện của má»™t ngÆ°á»i tốt. NgÆ°á»i khác không sao chứ ngÆ°á»i ấy thì thế nà o mà không tức giáºn? NgÆ°á»i ấy thá»±c đáng thÆ°Æ¡ng, không nên vì việc “ném chuá»™t là m vỡ mất bình ngá»câ€.
Nói xong giơ ba ngón tay lên.
Bá»n Táºp Nhân nghe nói, biết ngay là chỉ và o Thám Xuân. Má»i ngÆ°á»i liá»n nói:
- Thá»±c đúng nhÆ° chị nói. Nếu thế, chúng ta ở đây nháºn cho là được rồi.
Bình Nhi lại cÆ°á»i nói:
- NhÆ°ng cÅ©ng phải gá»i hai con ranh Thái Vân và Ngá»c Xuyến đến đây, há»i cho rõ nhẽ má»›i được; nếu không, chúng nó lại được thể, có nghÄ© thế đâu, lại cho mình không có tà i tra xét nên lấp liếm cho xong chuyện. Sau nà y đứa ăn trá»™m cứ ăn trá»™m, đứa không trông nom vẫn không chịu trông nom.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Äúng đấy, cÅ©ng nên để lại Ä‘Æ°á»ng đất sau nà y.
Bình Nhi sai gá»i hai ngÆ°á»i đến, nói:
- Äừng sợ, đã bắt được kẻ trá»™m rồi.
Ngá»c Xuyến há»i trÆ°á»›c:
- Kẻ trộm ở đâu?
- Hiện nó ở nhà mợ Hai nà y, há»i gì nó nháºn nấy. Tôi đã biết rõ: không phải nó ăn trá»™m, nhÆ°ng nó sợ quá, Ä‘á»u nháºn cả. Cáºu Bảo không nỡ lòng, muốn nháºn há»™ nó má»™t ná»a. Tôi muốn nói ra, nhÆ°ng đứa ăn trá»™m ấy ngà y thÆ°á»ng lại là chị em thân thiết vá»›i ta, ngÆ°á»i chủ chứa chỉ là má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng thôi, nếu xét ra, sợ mất thể diện má»™t ngÆ°á»i tốt trong nhà . Vì thế má»›i khó xá», Ä‘Ã nh phải nhá» cáºu Bảo đứng lên nháºn cho thì cả nhà đá»u được yên. NhÆ°ng bây giá» phải há»i hai chị xem thế nà o? Từ nay trở Ä‘i, ai cÅ©ng giữ gìn thể diện, tôi sẽ nhá» cáºu Bảo nháºn; nếu không thì tôi sẽ trình mợ Hai xét cho ra, chứ không nên đổ oan cho ngÆ°á»i khác.
Thái Vân nghe nói, Ä‘á» á»ng mặt lên, trong lòng rá»™n rá»±c, tá» vẻ xấu hổ, liá»n nói:
- Xin chị cứ yên tâm. Không nên đổ oan cho ngÆ°á»i ngay, tôi xin nói thá»±c: là m việc mất thể diện, ăn cắp đồ váºt, là do dì Triệu cả. Dì ấy nằn nì tôi mấy lần, tôi có lấy cho cáºu Hoà n má»™t Ãt, tình thá»±c nhÆ° thế. Ngay khi bà ở nhà , tôi vẫn thÆ°á»ng lấy cho ngÆ°á»i khác. Tôi cứ tưởng, dù có ai biết cÅ©ng chỉ rêu rao và i ngà y là xong. Bây giá» lại đổ oan cho ngÆ°á»i, thì bụng tôi không nỡ. Chị cứ mang tôi đến trình mợ Hai, tôi xin nháºn hết.
Má»i ngÆ°á»i nghe nói, ai cÅ©ng lấy là m lạ, sao nó có can đảm nhÆ° thế.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Chị Thái Vân thá»±c là ngÆ°á»i đứng đắn. Nay không cần chị phải nháºn, tôi cứ nói là tôi lấy trá»™m để dá»a các chị. Bây giá» việc xảy ra, tôi tất phải nháºn. Tôi chỉ mong từ nay các chị bá»›t việc Ä‘i, thì má»i ngÆ°á»i má»›i được yên ổn.
Thái Vân nói:
- Việc tôi là m, tại sao lại để cho cáºu phải nháºn? Sống chết tôi cÅ©ng phải chịu lấy.
Táºp Nhân và Bình Nhi vá»™i nói:
- Không phải thế đâu. Nếu chị nháºn, không khéo lại kéo cả dì Triệu và o. Cô Ba nghe thấy, lại chẳng tức sao? Äể cáºu Bảo nháºn thì chẳng ai vÆ°á»›ng vÃu gì cả. Vả lại trừ mấy ngÆ°á»i nà y ra không còn ai biết, nhÆ° thế thì rảnh rang biết nhÆ°á»ng nà o! NhÆ°ng từ nay má»i ngÆ°á»i nhất thiết phải cẩn tháºn má»›i được. Muốn lấy cái gì phải chá» bà vá» hãy haỵ Khi đó Ä‘em cả cái nhà cho ngÆ°á»i ta, cÅ©ng chẳng can hệ gì đến chúng tôi.
Thái Vân cúi đầu nghÄ© má»™t lúc, Ä‘Ã nh phải nghe lá»i.
Má»i ngÆ°á»i bà n định xong rồi. Bình Nhi dẫn hai ngÆ°á»i cùng PhÆ°Æ¡ng Quan đến buồng canh đêm, gá»i con Năm ra, khẽ bảo nó cứ nói là bá»™t phục linh cÅ©ng của PhÆ°Æ¡ng Quan chá» Con Năm cám Æ¡n mãi. Bình Nhi Ä‘em bá»n nà y vá» nhà , thấy vợ Lâm Chi Hiếu dẫn mấy ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà , áp giải bá»n thÃm Liá»…u đến chỠđấy đã lâu.
Vợ Lâm Chi Hiếu nói với Bình Nhi:
- Sá»›m nay giải hỠđến đây, sợ trong vÆ°á»n không có ngÆ°á»i hầu cÆ¡m sáng, tôi đã tạm cắt vợ Tần Hiển đến sắm sá»a cÆ¡m các cô rồi.
Bình Nhi há»i:
- Vợ Tần Hiển là ai? Tôi không biết rõ.
Vợ Lâm Chi Hiếu nói:
- Chị ta là ngÆ°á»i trá»±c đêm ở phÃa nam trong vÆ°á»n, ban ngà y không đến là m việc, nên cô không biết. Chị ta có gò má cao, mắt to, sạch sẽ và nhanh nhẹn.
Ngá»c Xuyến nói:
- Phải đấy. Chị quên rồi à ? Chị ta là thÃm của TÆ° Kỳ hầu cô Hai ấy. Bố TÆ° Kỳ là ngÆ°á»i hầu ở phủ bên kia, nhÆ°ng chú nó thì lại hầu ở bên nà y.
Bình Nhi nghÄ© ra, cÆ°á»i nói:
- À! Nếu chị nói ra từ trÆ°á»›c thì tôi hiểu ngaỵ- Lại cÆ°á»i nói: Cắt thế e vá»™i quá. Hiện nay việc đã hai năm rõ mÆ°á»i, rà nh rà nh ra đấy rồi. Cả những thứ bên nhà bà Hai mất hôm ná» cÅ©ng ra manh mối cả. Hôm ấy không biết cáºu Bảo đến nhà bà Hai bảo hai con ranh nà y lấy cái gì, nhÆ°ng chúng nó lại nói trêu chá»c là “Bà đi vắng, không dám lấyâ€. Nhân lúc chúng không để ý, cáºu Bảo tá»± mình Ä‘i và o lấy mấy thứ ra. Hai đứa không biết ai lấy, sợ hoảng lên. Nay cáºu Bảo thấy mình là m liên lụy đến ngÆ°á»i khác, má»›i kể rõ rà ng vá»›i tôi, có mang những thứ ấy ra cho tôi xem, thì không sai má»™t tý gì. Còn bá»™t phục linh, cáºu Bảo nháºn được ở bên ngoà i, Ä‘em thưởng cho nhiá»u ngÆ°á»i. Không chỉ cứ ngÆ°á»i ở trong vÆ°á»n má»›i có đâu, ngay bá»n bà già cÅ©ng có, Ä‘em ra chia cho bá»n PhÆ°Æ¡ng Quan. Tình riêng của há», có Ä‘i có lại biếu xén nhau, cÅ©ng là việc thÆ°á»ng. Hai giá» bá»™t phục linh hôm ná» Ä‘Æ°Æ¡ng để trên nhà khách vẫn còn nguyên, không ai Ä‘á»™ng đến, sao lại vu vạ cho ngÆ°á»i tả Äể tôi và o trình mợ Hai xem đã.
Nói xong, liá»n Ä‘i và o buồng Ä‘em đầu Ä‘uôi câu chuyện kể lại cho Phượng ThÆ° nghe.
Phương Thư nói:
- Mặc dù thế, nhÆ°ng Bảo Ngá»c là ngÆ°á»i bất chấp hay dở, việc gì cÅ©ng thÃch dây và o. Ai đến nhá» việc gì, há»… nói và i câu tá» tế là nó cÅ©ng nể lá»i. Ai tâng bốc mấy câu thì việc gì mà nó chẳng nháºn? Nếu chúng ta cứ vá»™i tin, sau nà y có việc gì quan trong hÆ¡n, là m thế nà o mà trừng trị được ngÆ°á»i khác? Cần phải dò xét cẩn tháºn má»›i được. Cứ ý ta, phải gá»i tất cả bá»n a hoà n ở nhà bà đến, tuy không tiện tra khảo, nhÆ°ng cÅ©ng bắt chúng nó quỳ lên mảnh sà nh ở ngoà i nắng, cÆ¡m không cho ăn, nÆ°á»›c không cho uống, không thú thá»±c, cứ quỳ mãi, dù gan sắt cÅ©ng chỉ má»™t ngà y là chúng nó thú ra hết.
Lại nói:
- “Thá»›t có tanh ruồi má»›i Ä‘á»—â€, mặc dầu vợ há» Liá»…u không lấy trá»™m, nhÆ°ng cÅ©ng dÃnh dáng Ãt nhiá»u, ngÆ°á»i ta má»›i đổ cho nó. Không bắt phạt nó, nhÆ°ng cÅ©ng phải Ä‘uổi nó Ä‘i, không dùng nữa. Triá»u đình cÅ©ng còn trị kẻ sai nữa là , nhÆ° thế cÅ©ng chẳng phải oan ức cho nó.
Bình Nhi nói:
- Tá»™i gì nghÄ© lắm cho báºn lòng? Có thể ná»›i tay được thì cứ ná»›i, việc có to tát gì, cÅ©ng nên ra Æ¡n thì hÆ¡n. Cứ nhÆ° tôi, dù bên nà y có lo lắng trăm phần Ä‘i nữa, rút cục chúng ta vẫn phải vá» bên kia, đừng nên gây thù gây hằn vá»›i bá»n tiểu nhân để há» Oán ghét. Vả chăng mợ lại gặp năm xung tháng hạn, vất vả mãi má»›i có mang được em trai thì sau bảy tháng, lại bị sẩy, biết đâu chẳng phải ngà y thÆ°á»ng mợ quá vất vả hay tức giáºn má»›i đến ná»—i thế? Bây giá» nhân lúc còn máºp má» chÆ°a rõ lẽ, cÅ©ng nên bá» qua cho xong chuyện là hÆ¡n.
Phượng ThÆ° báºt cÆ°á»i, nói:
- Tùy chị đấy! Nhưng đừng là m cho tôi bực mình.
- Tôi nói thế không đúng à ?
Nói xong quay ra, tha cả cho má»i ngÆ°á»i vá».
Chú thÃch:
(1-). PhÆ°Æ¡ng là vuông, viên là tròn; đây là dùng chữ trái nghÄ©a để đối chá»i lại.
Last edited by kedatinh1974; 29-06-2008 at 12:46 PM.
|
29-06-2008, 12:43 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Hồi 62
Tương Vân ngây thơ, ngủ trên hoa thược dược
Hương Lăng trơ trẽn, cởi tấm quần hồng lăng
Bình Nhi ra bảo vợ Lâm Chi Hiếu:
- Việc lá»›n coi thà nh nhá», việc nhá» coi nhÆ° không, thế má»›i là nhà thịnh vượng. Chỉ má»™t tý cá»n con, chị đã đánh trống gõ mõ ầm lên, thì không ra là m sao. Bây giá» cho mẹ con con Năm vá», vẫn giữ việc nhÆ° cÅ©. Vợ Tần Hiển thì cho ra. Từ nay không ai được nhắc đến việc nà y nữa, chỉ cần hà ng ngà y để ý canh gác cho cẩn tháºn thôi.
Nói xong đứng dáºy Ä‘i. Mẹ con thÃm Liá»…u vá»™i cúi đầu cám Æ¡n. Vợ Lâm Chi Hiếu dẫn bá»n há» vá» trong vÆ°á»n trình Lý Hoà n và Thám Xuân. Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Biết rồi. Bớt việc đi thế là phải.
Bá»n TÆ° Kỳ bị má»™t phen tÆ°ng há»ng. Vợ Tần Hiển chá» mãi má»›i có chá»— khuyết, nhÆ°ng chỉ mừng hão được có ná»a ngà y. Lúc nà y chị ta Ä‘Æ°Æ¡ng ở trong bếp thu xếp lại đồ đạc, thóc gạo, than củi, thấy thiếu mất nhiá»u thứ, liá»n nói:
- Gạo tám thiếu hai gánh, gạo ăn hà ng ngà y lại chi thừa ra một tháng, than cũng thiếu.
Rồi len lén sắp má»™t sá»t than, má»™t gánh gạo tám, sai ngÆ°á»i mang biếu vợ Lâm Chi Hiếu. Lại sắp lá»… mang biếu phòng thu chi và sá»a rượu má»i mấy ngÆ°á»i là m việc ở đó và nói:
- Tôi đến đây Ä‘á»u nhỠở các vị giúp đỡ. Từ nay chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà , tôi có Ä‘iá»u gì thiếu sót, xin các bà nhắc bảo cho.
ÄÆ°Æ¡ng lúc tÃu tÃt thì có ngÆ°á»i đến nói: “Xong bữa cÆ¡m sáng rồi chị Ä‘i vá». Mẹ con thÃm Liá»…u không bị lá»—i, lại giả công việc cho thÃm ấy trông nomâ€.
Vợ Tần Hiển nghe váºy, mất cả hồn vÃa, ủ rÅ© cúi đầu, rồi không kèn không trống cuốn gói Ä‘i vá». Bao nhiêu lá»… váºt Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i ta Ä‘Ã nh chịu mất không. Chị ta phải bán chác của nhà để bù và o.
Dì Triệu vì Thái Vân dấm dúi cho nhiá»u thứ. Bị Ngá»c Xuyến phát giác, sợ há» tra ra, nên ngà y nà o cÅ©ng nÆ¡m ná»›p lo âu, cứ lẻn Ä‘i thăm dò tin tức. Chợt thấy Thái Vân đến nói:
- Cáºu Bảo nháºn cả rồi. Từ nay không có việc gì nữa.
Dì Triệu mới yên tâm.
Không ngá» Giả Hoà n nghe thấy, đâm ra ngá» vá»±c liá»n Ä‘em những thứ của Thái Vân cho mình vất cả và o mặt nó mà nói:
- Mà y là đồ lá mặt lá trái, tao không thèm những thứ nà y đâu! Nếu mà y không có tình ý vá»›i Bảo Ngá»c, sao nó lại nháºn há»™ mà y? Mà y đã có gan Ä‘Æ°a cho tao thì không nên nói cho má»™t ngÆ°á»i nà o biết; bây giá» mà y đã mách nó, tao có lấy những thứ nà y cÅ©ng chẳng thú gì.
Thái Vân tức quá, phân trần, thỠbồi, đến nỗi phải khóc lên. Nó tìm hết cách để giãi bà y, nhưng Giả Hoà n nhất định không tin, nói:
- Nếu không nghÄ© tình cÅ©, tao sẽ Ä‘i mách chị Hai, bảo là mà y ăn cắp Ä‘em vá», nhÆ°ng tao không dám nháºn. Mà y nghÄ© kỹ xem!
Nói xong nó hất tay ra đi.
Dì Triệu mắng:
- Äồ vô phúc! Mà y nói gì thế?
Thái Vân tức quá, khóc hết nước mắt. Dì Triệu tìm cách an ủi:
- Con ơi! Nó phụ lòng con, nhưng ta thì biết rõ lắm. Ta cứ cất những thứ nà y đi, độ và i ngà y nữa, thế nà o nó cũng phải nghĩ lại.
Dì Triệu định cất những thứ ấy Ä‘i, nhÆ°ng Thái Vân cứ vùng vằng gói cả và o bá»c, nhân lúc không ai trông thấy, Ä‘em và o trong vÆ°á»n vứt xuống sông, cái thì chìm lỉm, cái thì nổi lá»nh bá»nh. Sau đó quay vá» bá»±c dá»c trùm chăn khóc thầm suốt đêm.
Ngà y sinh nháºt Bảo Ngá»c đã đến! Bảo Cầm cÅ©ng sinh đúng và o ngà y ấy. Vì VÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘i vắng, nên không được vui nhá»™n nhÆ° năm ngoái, chỉ có vị đạo sÄ© há» TrÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a đến bốn thứ đồ lá»… và đổi bùa bán khoán, hòa thượng và sÆ° cô các nÆ¡i Ä‘Æ°a đến biếu các váºt nhÆ° ngá»±a giấy, lá số, sao bản mệnh, sao thái tuế năm ấy, và khóa thay hà ng năm v.v... Những ngÆ°á»i hầu thân trong nhà đến chúc mừng trÆ°á»›c má»™t hôm. Bên VÆ°Æ¡ng Tá» Äằng vẫn Ä‘Æ°a mừng má»™t bá»™ quần áo, má»™t đôi già y, má»™t trăm quả thá» Ä‘Ã o, má»™t trăm bó miến, buá»™c bằng dây bạc. Bên Tiết phu nhân Ä‘Æ°a lá»… mừng kém má»™t ná»a, ngÆ°á»i trong nhà nhÆ° VÆ°u thị cÅ©ng Ä‘Æ°a mừng má»™t đôi giầy. Phượng ThÆ° Ä‘Æ°a mừng má»™t cái túi thêu bốn mặt của trong cung là m, trong Ä‘á»±ng má»™t cái thá» tinh bằng và ng và má»™t thứ đồ chÆ¡i của nÆ°á»›c Ba Tá»± Rồi sai ngÆ°Æ¡i Ä‘i bố thà và cúng tiá»n ở các miếu. Ngoà i ra có lá»… mừng cho Bảo Cầm, không thể kể hết được. Bá»n chị em thì tùy tình, có ngÆ°á»i mừng quạt, có ngÆ°á»i mừng chữ, có ngÆ°á»i mừng tranh vẽ, có ngÆ°á»i mừng bà i thÆ¡.
Hôm đó Bảo Ngá»c dáºy sá»›m, rá»a mặt chải đầu xong, Ä‘á»™i mÅ© mặc áo Ä‘i ra nhà khách, bá»n Lý Qúy bốn ngÆ°á»i đã đặt sẵn hÆ°Æ¡ng đèn lá»… trá»i đất. Sau khi Bảo Ngá»c thắp hÆ°Æ¡ng là m lá»…, dâng trà , đốt và ng, liá»n đến là m lá»… ở hai nhà thá» trong phủ Ninh. Rồi ra nguyệt Ä‘Ã i bái vá»ng Giả mẫu, Giả ChÃnh và VÆ°Æ¡ng phu nhân. Bảo Ngá»c trÆ°á»›c tiên đến phòng VÆ°u thị là m lá»…, ngồi má»™t lúc rồi vá» phủ Vinh. Bảo Ngá»c trÆ°á»›c hết đến chà o Tiết phu nhân. Tiết phu nhân giữ ở lại; sau má»›i đến thăm Tiết Khoa má»™t lúc, rồi vá» vÆ°á»n. Tình Văn, Xạ Nguyệt Ä‘i theo, bá»n a hoà n nhá» mang sẵn cái thảm để Ä‘i chà o, từ há» Lý trở xuống, lần lượt Ä‘i đến những ngÆ°á»i hÆ¡n tuổi mình. Rồi lại ra cá»a ngoà i, đến thăm bốn bà vú nuôi, má»™t lúc má»›i trở vá». Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u xin là m lá»…, nhÆ°ng Bảo Ngá»c không nháºn. VỠđến phòng, bá»n Táºp Nhân chỉ đến chà o thôi. VÆ°Æ¡ng phu nhân đã bảo còn trẻ tuổi không được nháºn lá»…, sợ giảm tuổi thá», vì thế không ai là m lá»… cả.
Giả Hoà n và Giả Lan đến mừng. Táºp Nhân má»i há» ngồi má»™t lúc rồi vá».
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Hôm nay đi mệt lắm rồi!
Liá»n nằm nghiêng xuống giÆ°á»ng. Má»›i uống được ná»a chén nÆ°á»›c, thì bá»n Thúy Mặc, Tiểu Loa, Thúy LÅ©, Nháºp Há»a, Triệu Nhi hầu Hình Tụ Yên, cùng vú em bế Xảo Nhi, Thái Loan, Tú Loan, tất cả tám chÃn ngÆ°á»i Ä‘á»u mang thảm Ä‘á» từ ngoà i, cÆ°á»i ầm Ä© Ä‘i và o, nói:
- NgÆ°á»i đến chúc thá» chen đổ cả cá»a rồi. Mau mang miến ra đây cho chúng tôi ăn!
Thám Xuân, TÆ°Æ¡ng Vân, Bảo Cầm, Tụ Yên và TÃch Xuân cÅ©ng Ä‘á»u đến cả.
Bảo Ngá»c vá»™i ra đón, cÆ°á»i nói:
- Không dám phiá»n các cá»™ Mau pha trà ngon ra đây!
Má»i ngÆ°á»i và o trong nhà đun đẩy nhau má»™t lúc rồi cùng ngồi.
Bá»n Táºp Nhân pha trà mang lại. Vừa uống má»™t chén thì Bình Nhi cÅ©ng ăn mặc lá»™ng lẫy tha thÆ°á»›t Ä‘i và o. Bảo Ngá»c vá»™i ra đón, cÆ°á»i nói:
- Tôi đến chà o chị Phượng nhÆ°ng chị ấy không tiếp. Tôi lại cho ngÆ°á»i đến chà o chị.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Tôi Ä‘Æ°Æ¡ng chải đầu cho chị Phượng, nên không ra tiếp cáºu được. Sau lại thấy cáºu cho ngÆ°á»i đến chà o, nhÆ°ng khi nà o tôi dám nháºn, giá» tôi lại đây chúc thá» cáºu.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Tôi cÅ©ng không dám nháºn.
Táºp Nhân đã để sẵn cái ghế ở cạnh cá»a, má»i Bình Nhi ngồi, Bình Nhi liá»n cúi xuống lạy, Báo Ngá»c vá»™i và ng vái lại. Bình Nhi lại quỳ xuống, Bảo Ngá»c cÅ©ng vá»™i quỳ xuống. Táºp Nhân liá»n kéo dáºy. Bình Nhi lại lạy má»™t lạy, Bảo Ngá»c vái lại má»™t cái.
Táºp Nhân cÆ°á»i đẩy Bảo Ngá»c, nói:
- Cáºu vái thêm má»™t vái nữa.
Bảo Ngá»c nói:
- Äã vái xong rồi, sao lại còn vái nữa?
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Äấy là chị ấy đến chúc thá» cáºu. NhÆ°ng hôm nay cÅ©ng là ngà y sinh nháºt chị ấy, cáºu cÅ©ng nên chúc thá» chị ấy.
Bảo Ngá»c mừng lắm, lại vái nữa, cÆ°á»i nói:
- Thế ra hôm nay cÅ©ng là ngà y sinh nháºt của chị!
Bình Nhi vội vái giả lại.
Tương Vân kéo Bảo Cầm và Tụ Yên nói:
- Bốn ngÆ°á»i chúc thá» lẫn nhau thì vái suốt cả ngà y má»›i đủ.
Thám Xuân vá»™i há»i:
- Thế ra cô Hình cũng đẻ ngà y hôm nay à ? Sao tôi lại quên mất?
Liá»n bảo a hoà n:
- Äến nói vá»›i mợ Hai sắp thêm má»™t phần lá»… váºt nữa, cÅ©ng nhÆ° phần của cô Cầm, để Ä‘Æ°a sang nhà cô Hai.
A hoà n vâng lá»i rồi Ä‘i.
Tụ Yên thấy Tương Vân buột mồm nói ra như thế, đà nh phải đi chà o các nhà .
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Thế cÅ©ng hay đấy. Má»™t năm có mÆ°á»i hai tháng, tháng nà o cÅ©ng có mấy ngà y sinh nháºt. Trong nhà nhiá»u ngÆ°á»i, nên khéo trùng nhau. Có khi ba ngÆ°á»i, có khi hai ngÆ°á»i cùng má»™t ngà y. Mồng má»™t tết cÅ©ng có sinh nháºt, chÃnh chị Nguyên Xuân đẻ và o ngà y ấy đấy. Không trách chị ấy hưởng phúc nhiá»u, đến ngà y sinh nháºt cÅ©ng chiếm trÆ°á»›c tiên. Hôm đó cÅ©ng lại là ngà y sinh nháºt của cụ tổ nhà ngà y trÆ°á»›c. Sau tết nguyên tiêu là ngà y sinh nháºt của bà Cả(#1) và chị Bảo, sao mà hai ngÆ°á»i khéo gặp nhau thế? Mồng má»™t tháng ba là sinh nháºt bà Hai, mồng chÃn tháng ba là sinh nháºt anh Liá»…n. Tháng hai thì không có ai.
Táºp Nhân nói:
- Ngà y mÆ°á»i hai tháng hai là ngà y sinh nháºt cô Lâm, sao lại bảo không có ai? Chỉ có Ä‘iá»u cô ấy không phải là ngÆ°á»i trong nhà chúng ta thôi.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Chị xem trà nhớ của tôi như thế đấy!
Bảo Ngá»c cÆ°á»i, trá» Táºp Nhân nói:
- Vì chị ấy đẻ cùng ngà y với em Lâm, nên mới nhớ được.
Thám Xuân cÆ°á»i:
- Thế ra hai cô đẻ cùng má»™t ngà y à ? Váºy mà năm nà o cÅ©ng không thấy chị đến lạy mừng chúng tôi.(#2) Ngà y sinh nháºt chị Bình, chúng tôi cÅ©ng không biết, nay má»›i rõ đấy.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Chúng tôi là hạng không có tên tuổi gì, không có phúc để là m lá»… sinh nháºt, và cÅ©ng không có chức pháºn gì để nháºn lá»… thì rêu rao lên là m gì? Chẳng thà lẳng lặng bá» qua Ä‘i là hÆ¡n. Thế mà hôm nay chị ấy lại nói ầm lên. Thôi chá» khi các cô vá» nhà , tôi sẽ đến là m lá»… váºy.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Không dám là m phiá»n chị. NhÆ°ng hôm nay phải là m lá»… sinh nháºt cho chị thì tôi má»›i Ä‘Ã nh lòng.
Bảo Ngá»c, TÆ°Æ¡ng Vân Ä‘á»u nói: “Phải đấyâ€.
Thám Xuân liá»n sai a hoà n:
- Äến thÆ°a vá»›i mợ Hai, hôm nay không cho chị Bình Ä‘i đâu, chúng tôi sẽ góp tiá»n là m lá»… sinh nháºt cho chị ấy.
A hoà n cÆ°á»i rồi Ä‘i, má»™t lúc vá» nói:
- Mợ Hai bảo, cám Æ¡n các cô là m cho chị Bình được thể diện. Không biết là m sinh nháºt thì cho chị ấy ăn những thứ gì? NhÆ°ng đừng có quên mợ Hai, mợ ấy má»›i không là m rầy rà đến chị Bình.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i. Thám Xuân nói:
- May sao hôm nay bếp nhà trong không là m cÆ¡m, các thức ăn Ä‘á»u lấy ở bên ngoà i cả. Nay chúng ta góp tiá»n lại, sai mụ Liá»…u là m, và sẽ nấu nÆ°á»›ng ở bếp trong nà y.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói: “Phải đấy!â€
Thám Xuân vừa bảo Ä‘i má»i Lý Hoà n, Bảo Thoa, Äại Ngá»c, vừa sai ngÆ°á»i Ä‘i gá»i thÃm Liá»…u đến, bảo phải là m hai bà n rượu ở bếp trong. ThÃm Liá»…u không biết thế nà o, nói:
- Bếp ngoà i đã sắp sẵn cả rồi.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Chị không hiểu hôm nay là ngà y sinh nháºt của cô Bình. Ở bếp ngoà i sắp đồ ăn là của trên nhà . Bây giá» chúng tôi góp tiá»n riêng là m hai bà n rượu để má»i cô ấy. Chị cứ Ä‘i sắm sá»a những thức ăn ngon và má»›i, sau đó biên và o sổ, sẽ sang bên tôi nháºn tiá»n.
ThÃm Liá»…u cÆ°á»i nói:
- Thế ra hôm nay là sinh nháºt cô Bình à ? Tôi tháºt không biết.
Nói xong cúi đầu là m lá»…, Bình Nhi vá»™i kéo đứng dáºy.
ThÃm Liá»…u liá»n Ä‘i sắp sá»a tiệc rượu.
Thám Xuân lại cho Ä‘i má»i Bảo Ngá»c cùng đến nhà khách ăn mì. Chá» Lý Hoà n, Bảo Thoa đến đủ, rồi sai ngÆ°á»i Ä‘i má»i Tiết phu nhân và Äại Ngá»c. Hôm ấy ấm trá»i, Äại Ngá»c đã đỡ nên cÅ©ng đến được. Má»™t Ä‘oà n nhÆ° hoa nhÆ° gấm, cháºt nÃch cả nhà . Tiết Khoa mang khăn, quạt, hÆ°Æ¡ng, lụa đến chúc thá» Bảo Ngá»c. Bảo Ngá»c lại sang nhà Tiết Khoa ăn mì. Hai nhà cùng là m rượu thá», cùng Ä‘Æ°a lá»… mừng nhau. Äến buổi trÆ°a, Bảo Ngá»c lại đến uống mấy chén rượu vá»›i Tiết Khoa. Bảo Thoa dẫn Bảo Cầm đến lạy chà o và dâng rượu Tiết Khoa. Sau đó, Bảo Thoa dặn Tiết Khoa:
- Rượu ở nhà không phải mang sang bên ấy nữa, bá» những việc khách sáo ấy Ä‘i. Cáºu cứ má»i những ngÆ°á»i giúp việc hiệu buôn đến uống rượu thôi. Chúng tôi và cáºu Bảo còn phải vá» má»i khách, không thể ở lại tiếp cáºu được.
Tiết Khoa nói:
- Xin chị và cáºu Bảo cứ vá», có lẽ bá»n ngÆ°á»i giúp việc sắp đến đấy.
Bảo Ngá»c cÅ©ng xin lá»—i, cùng vá» vá»›i chị em Bảo Thoa. Äến cá»a bên, Bảo Thoa sai bà già khóa cá»a lại, rồi tá»± cầm lấy chìa khóa. Bảo Ngá»c nói:
- Cái cá»a ấy Ãt ngÆ°á»i Ä‘i lại, cần gì phải đóng? Dì và chị em lại Ä‘á»u ở cả trong nà y, muốn vá» nhà lấy cái gì, chẳng phiá»n lắm hay sao?
Bảo Thoa cÆ°á»i nói:
- Cẩn tháºn thế cÅ©ng không lấy gì là m quá! Bên nhà cáºu mấy hôm nay xảy ra nhiá»u việc lôi thôi, không có ngÆ°á»i nà o bên tôi dÃnh dáng và o đấy, thế má»›i biết là đóng cá»a nà y cÅ©ng có công hiệu. Nếu cá»a mở, những ngÆ°á»i quen lối thuáºn Ä‘Æ°á»ng cứ theo đây mà đi, thì ngăn là m sao được? Chi bằng khóa lại, ngay mẹ tôi và tôi cÅ©ng không được Ä‘i lối ấy. Lỡ có xảy ra việc gì cÅ©ng không thể đổ cho ngÆ°á»i bên nà y được.
- Thế ra chị cũng biết bên tôi mấy hôm nay mất đồ đạc à ?
- Cáºu chỉ biết mất hai thứ rượu mai quế lá»™ và bá»™t phục linh thôi. Äó là vì đụng đến ngÆ°á»i má»›i biết mất đồ váºt, nếu không, chÃnh hai việc nà y cáºu cÅ©ng không biết. Cáºu có biết đâu ngoà i hai thứ ấy ra còn mất nhiá»u thứ quan hệ hÆ¡n kia. Sau nà y tra xét không ra thì cÅ©ng phúc cho má»i ngÆ°á»i, nếu tra xét ra thì không biết liên lụy đến bao nhiêu ngÆ°á»i ở nhà nà y. Cáºu không trông nom công việc, nên tôi má»›i nói cho cáºu nghe. Bình Nhi là ngÆ°á»i hiểu biết, hôm ná» tôi đã nói rõ vá»›i chị ấy. Vì mợ Hai mệt, không ra ngoà i, thà nh ra tôi phải nói cho chị ấy hiểu tất cả. Nếu không xảy việc gì, má»i ngÆ°á»i sẽ rảnh taỵ Lỡ xảy ra, chị ấy đã nắm trÆ°á»›c, tá»± nhiên tìm được manh mối, không đến ná»—i xá» oan cho ngÆ°á»i. Cáºu nên nghe lá»i tôi, từ nay để ý cẩn tháºn má»›i được. Chuyện nà y không nên nói cho ngÆ°á»i thứ hai biết.
Nói xong, đến đình Thấm PhÆ°Æ¡ng, thấy Táºp Nhân, HÆ°Æ¡ng Lăng, Thị ThÆ°, Tình Văn, Xạ Nguyệt, PhÆ°Æ¡ng Quan, Nhụy Quan, Ngẫu Quan, Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi xem cá bÆ¡i ở đấy. Thấy Bảo Ngá»c và Bảo Thoa đến, há» Ä‘á»u nói:
- Äã sắp sẵn ở dÆ°á»›i già n thÆ°á»›c dược cả rồi, xin má»i và o tiệc.
Bảo Thoa dẫn bá»n há» và o trong nhà ba gian Hồng HÆ°Æ¡ng phố ở dÆ°á»›i già n thÆ°á»›c dược. VÆ°u thị cÅ©ng đã đến. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ở đấy chỉ thiếu Bình Nhi thôi.
Lúc Bình Nhi vá», có vợ há» Lâm, vợ há» Lại Ä‘Æ°a lá»… váºt đến, hết ngÆ°á»i nỠđến ngÆ°á»i kia, hà ng trên, hà ng giữa, hà ng dÆ°á»›i, Ä‘á»u mang lá»… đến chúc thá» khá nhiá»u. Bình Nhi mang tiá»n ra thưởng và cám Æ¡n, rồi Ä‘em các thứ lá»… váºt trình Phượng ThÆ°, chỉ giữ lại má»™t và i thứ để dùng thôi. Có thứ không nháºn; có thứ nháºn rồi lại Ä‘em thưởng cho ngÆ°á»i khác ngaỵ Báºn rá»™n lúc lâu, lại phải chá» Phượng ThÆ° ăn mì xong má»›i Ä‘i thay quần áo sang bên vÆ°á»n. Vừa tá»›i nÆ¡i, đã gặp mấy a hoà n Ä‘i má»i, rồi cùng và o Hồng HÆ°Æ¡ng phố thì thấy khắp nÆ¡i toà n là đồi mồi sáng ngá»i, phù dung rá»±c rỡ. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i nói: “Thá» tinh đủ cả rồi!†Rồi má»i bốn ngÆ°á»i ngồi ở bà n trên, nhÆ°ng không ai chịu lên.
Tiết phu nhân nói:
- Ta già rồi, không hợp vá»›i bá»n tuổi trẻ, nếu ngồi đây có phần gò bó, chi bằng lên nằm ở nhà trên thì hÆ¡n. Ta cÅ©ng không ăn, không uống rượu gì, để cho các ngÆ°Æ¡i ở đây được tá»± nhiên.
Vưu thị nhất định không nghe. Bảo Thoa nói:
- Thế cÅ©ng được. Cứ để mẹ tôi lên nhà nằm nghỉ thì dá»… chịu hÆ¡n. Tùy ý thÃch, ngÆ°á»i thÃch ăn gì, thì Ä‘Æ°a lên. Vả lại trên ấy vắng ngÆ°á»i, lại có thể trông nom được.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Äã thế thì cung kÃnh không bằng theo ý ngÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘Æ°a Tiết phu nhân lên nhà trên, trông những đứa hầu nhá» trải nệm và đặt gối dá»±a, rồi dặn:
- Phải bóp đùi cho bà cẩn tháºn, phải pha trà rót nÆ°á»›c, không được tị nạnh đổ Ä‘Æ°a cho nhau. Thức ăn sẽ Ä‘Æ°a lên sau. Bà ăn xong thì cho chúng mà y. Không đứa nà o được Ä‘i đâu đấy.
LÅ© hầu nhá» Ä‘á»u vâng lá»i.
Thám Xuân quay vá». Bảo Cầm, Tụ Yên được má»i ngồi trên, Bình Nhi ngồi ngoảnh phÃa tây, Bảo Ngá»c ngoảnh phÃa đông. Thám Xuân lại má»i Uyên Ương lên, hai ngÆ°á»i ngồi đối diện nhau. Bảo Thoa, Äại Ngá»c, TÆ°Æ¡ng Vân, Nghênh Xuân, TÃch Xuân, theo thứ tá»± ngồi ở bà n phÃa tây, lại kéo HÆ°Æ¡ng Lăng, Ngá»c Xuyến ngồi ngang hà ng. VÆ°u Thị, Lý Hoà n ngồi ở bà n thứ ba, lại kéo Táºp Nhân, Thái Vân cùng ngồi, Tá» Quyên, Oanh Nhi, Tình Văn, Tiểu Loa, TÆ° Kỳ thì ngồi chung quanh bà n thứ tÆ°.
Thám Xuân định nâng chén mừng. Bá»n Bảo Cầm Ä‘á»u nói:
- Là m như thế thì cả ngà y cũng chẳng xong.
Má»i ngÆ°á»i má»›i chịu thôi. Hai cô xẩm đánh Ä‘Ã n hát chúc thá». Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Ở đây chúng lôi không ai nghe những câu hát quê ấy đâu. Các chị lên nhà trên hát cho bà dì nghe để đỡ buồn. Rồi chá»n mấy món ăn ngon, sai ngÆ°á»i mang lên cho Tiết phu nhân. Bảo Ngá»c nói:
- Ngồi im thì không có thú gì, nên là m tá»u lệnh má»›i vui.
Trong đó có ngÆ°á»i nói là m lệnh nà y hay, là m lệnh kia haỵ Äại Ngá»c nói:
- Cứ ý tôi, Ä‘em bút giấy ra kê hết các thứ tá»u lệnh, rồi bá» và o rút thăm, rút được cái nà o, chúng ta là m cái ấy.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói: “Hay lắmâ€. Liá»n sai lấy bút giấy ra.
Gần đây HÆ°Æ¡ng Lăng há»c là m thÆ¡, ngà y nà o cÅ©ng táºp viết, trông thấy bút giấy không nhịn được, vá»™i đứng dáºy nói:
- Äể tôi viết cho.
Má»i ngÆ°á»i nghÄ© má»™t lúc, được tất cả mÆ°á»i tá»u lệnh, Ä‘á»c ra cho HÆ°Æ¡ng Lăng viết, rồi vo viên bá» và o trong cái lá». Thám Xuân bảo Bình Nhi gắp. Bình nhi xóc Ä‘á»u lên, lấy Ä‘Å©a gắp má»™t cái, mở ra xem, thấy viết hai chữ “xạ phúcâ€.(#3)
Báo Thoa cÆ°á»i nói:
- Lại vá»› cái lệnh từ Ä‘á»i ông tổ ông tinh nà o rồi. “Xạ phúc†có từ lâu nhÆ°ng đã thất truyá»n, sau nà y ngÆ°á»i ta má»›i bịa ra, khó hÆ¡n tất cả các tá»u lệnh khác. Ở đây có tá»›i ná»a số ngÆ°á»i không hiểu, chi bằng bá» Ä‘i, gắp cái khác để cho ngÆ°á»i nhã, ngÆ°á»i tục Ä‘á»u thưởng thức cả.
Thám Xuân cÆ°á»i, nói:
- Äã gắp được, sao lại bỠđỉ Bây giá» gắp thêm cái khác, nếu gắp đúng cái lệnh ngÆ°á»i nhã ngÆ°á»i tục Ä‘á»u thưởng thức được, sẽ để cho há» dùng cái lệnh ấy, còn chúng ta cứ theo cái lệnh nà y.
Nói xong, lại bảo Táºp Nhân gắp má»™t cái, là chữ “mẫu chiếnâ€(#4). TÆ°Æ¡ng Vân cÆ°á»i nói:
- Cái nà y giản dị vui nhá»™n, hợp vá»›i tÃnh tôi. Tôi không phÆ¡i cái “xạ phúcâ€, khá»i phải buồn tẻ, tôi chỉ đánh toan thôi.
Thám Xuân nói:
- Cô nà y phá rối tá»u lệnh. Chị Bảo phạt cô ấy má»™t chén.
Bảo Thoa không cho Tương Vân phân trần, dốc luôn cho một chén rượu.
Thám Xuân nói:
- Tôi là ngÆ°á»i cầm lệnh, uống trÆ°á»›c má»™t chén. Không cần nói gì cả, ai nấy Ä‘á»u phải nghe tôi cắt đặt. Äem há»™p súc sắc đến đây, cô Cầm gieo trÆ°á»›c, rồi theo thứ tá»±, nếu hai ngÆ°á»i gieo đúng Ä‘iểm nhau, thì má»™t ngÆ°á»i đố, má»™t ngÆ°á»i Ä‘oán.
Bảo Cầm gieo được mặt “tamâ€. Tụ Yên, Bảo Ngá»c gieo không đúng, đến HÆ°Æ¡ng Lăng má»›i gieo được mặt “tamâ€, Bảo Cầm cÆ°á»i nói:
- Chỉ nói những chuyện vui ở trong nhà thôi, nếu nói các việc ở ngoà i thì xa xôi quá không biết đâu mà lần.
Thám Xuân nói:
- Äúng đấy. Äoán ba lần không đúng phải phạt má»™t chén. Bây giá» chị đố để chị ấy Ä‘oán.
Bảo Cầm nghÄ© má»™t lúc, nói chữ “lãoâ€. HÆ°Æ¡ng Lăng vốn không quen chÆ¡i cái lệnh nà y, nghÄ© má»™t lúc không ra, trông suốt cả nhà , cả bà n tiệc, cÅ©ng không tìm được câu thà nh ngữ nà o hợp vá»›i chữ “lão†cả. TÆ°Æ¡ng Vân nghe váºy cÅ©ng nhìn quanh nhìn quẩn, chợt trông thấy trên cá»a có dán ba chữ “Hồng HÆ°Æ¡ng phố†biết ngay là Bảo Cầm đố chữ “phố†trong câu “ngá»™ bất nhÆ° lão phốâ€(#5). Thấy HÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘oán không đúng, má»i ngÆ°á»i lại đánh trống giục. TÆ°Æ¡ng Vân khẽ kéo HÆ°Æ¡ng Lăng, bảo nói chữ “đượcâ€. Äại Ngá»c trông thấy nói:
- Phạt nó đi. Nó lại gà rồi đấy.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, là m ầm lên và phạt TÆ°á»ng Vân má»™t chén. TÆ°Æ¡ng Vân tức quá, lấy Ä‘Å©a đánh và o tay Äại Ngá»c. HÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng phải phạt má»™t chén. Rồi đến Bảo Thoa và Thám Xuân gieo đúng Ä‘iểm nhau. Thám Xuân đố chữ “nhânâ€.
Bảo Thoa cÆ°á»i nói:
- Chữ “nhân†thì rộng quá.
Thám Xuân cÆ°á»i, nói:
- Thêm một chữ nữa, đố hai chữ mà đoán cũng không rộng đâu.
Nói xong lại Ä‘á»c má»™t chữ “song†nữa. Bảo Thoa vừa nghÄ©, thấy trên bà n tiệc có thịt gà , chắc cô ta dùng hai Ä‘iển: “kê songâ€(#6) và “kê nhânâ€(#7) liá»n Ä‘oán ngay là chữ “thá»iâ€. Thám Xuân biết Bảo Thoa Ä‘oán đúng, theo Ä‘iển “kê thê vu thá»iâ€(#8). Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i rồi uống má»™t chén rượu.
TÆ°Æ¡ng Vân không chỠđược, đã đánh toan vá»›i Bảo Ngá»c, hét “tam†hét “ngũ†ầm lên. Bà n bên kia, VÆ°u thị vá»›i Uyên Ương cÅ©ng đánh toan, hét “thất†hét “bát†ầm lên. Bình Nhi vá»›i Táºp Nhân cÅ©ng đánh toan, toà n nghe vòng xuyến trên tay rung Ä‘á»™ng lẻng kẻng. Má»™t lúc, TÆ°Æ¡ng Vân được Bảo Ngá»c; Táºp Nhân được Bình Nhi; hai ngÆ°á»i hẹn trÆ°á»›c những câu tá»u lệnh.
Tương Vân nói:
- Và o đầu phải Ä‘á»c má»™t câu cổ văn, má»™t câu thÆ¡ cÅ©, má»™t câu tên bà i, má»™t câu tên khúc hát, lại phải má»™t câu nói ở trong quyển lịch. Tất cả phải liá»n nghÄ©a vá»›i nhau. Äến cuối phải có má»™t câu tên má»™t thứ quả hoặc má»™t thức ăn, có ý liên quan vá»›i việc ngÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i nói:
- Chỉ có tá»u lệnh của cô ấy là rắc rối hÆ¡n cả, nhÆ°ng cÅ©ng có ý nghÄ©a đấy.
Liá»n giục Bảo Ngá»c nói. Bảo Ngá»c cÆ°á»i.
- Ai đã há»c qua cái ấy? Phải để nghÄ© má»™t lúc đã.
Äại Ngá»c liá»n nói:
- Thôi anh hãy uống thêm một chén rượu đi, em nói hộ cho.
Bảo Ngá»c quả uống rượu tháºt. Rồi nghe Äại Ngá»c Ä‘á»c:
Chim vụ cùng bay vá»›i dáng chiá»u,
Qua sông, gió lộng, nhạn buồn kêu.
Thế là nhạn đã què đôi cẳng.
Khiến ngÆ°á»i chÃn khúc ruá»™t hắt hiu(#9)
Äó là chim Hồng nhạn bay đến.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy cÆ°á»i nói: “Äá»c ra má»™t trà ng nhÆ° váºy cÅ©ng có ý nghÄ©a đấy!†Äại Ngá»c lấy tay cặp quả giẻ Ä‘á»c câu cuối:
Hạt giẻ phải chăng là đá giặt;
Tiếng đâu Ä‘áºp áo khắp muôn nhà .
Xong lệnh, Uyên Ương, Táºp Nhân má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói má»™t câu tục ngữ, có kèm theo má»™t chữ “thá»â€ không cần phải kể rõ.
Má»i ngÆ°á»i lại lần lượt đố nhau lung tung. Ở trên thì TÆ°Æ¡ng Vân đối lại vá»›i Bảo Cầm. Lý Hoà n và Tụ Yên gieo đúng Ä‘iểm nhau. Lý Hoà n đố chữ “biá»u†(bầu). Tụ Yên Ä‘oán chữ “lục†(xanh). Hai ngÆ°á»i hiểu ý nhau, cùng uống má»™t chén. TÆ°Æ¡ng Vân đố thua, liá»n há»i đến câu đầu và câu cuối lệnh. Bảo Cầm cÆ°á»i nói:
- Má»i cô và o cái vò nà y.(#10)
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Dùng cái Ä‘iển nà y rất thÃch đáng.
TÆ°Æ¡ng Vân liá»n Ä‘á»c:
- Vùn vụt mông mênh, trên sông sóng cuá»™n ngáºp trá»i xanh; phải dùng dây sắt, gò lại chiếc thuyá»n lênh đênh; gặp khi sóng gió, không nên xuất hà nh.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy Ä‘á»u cÆ°á»i nói: “Thá»±c khéo nói đùa là m ngÆ°á»i ta cÆ°á»i đứt ruá»™t. Thảo nà o cô ấy ra cái lệnh nà yâ€. Há» lại giục: “Äá»c mau câu cuối Ä‘iâ€. TÆ°Æ¡ng Vân uống rượu, gắp má»™t miếng thịt vịt, nhấp má»™t há»›p rượu, chợt thấy trong bát có ná»a cái đầu vịt liá»n moi lấy óc ra ăn. Má»i ngÆ°á»i lại giục: “Äừng có mải ăn nữa, hãy Ä‘á»c ngay Ä‘iâ€.
Tương Vân cầm đũa lên nói:
- Äầu vịt không phải là “a đầuâ€(#11)
Trên đầu là m gì có dầu quế?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i. Tình Văn, Tiểu Loa chạy đến nói:
- Cô Vân tháºt khéo đùa, Ä‘em chúng tôi ra là m trò cÆ°á»i, phải phạt má»™t chén má»›i được. Tại sao cô lại biết chúng tôi phải bôi dầu hoa quế? Phải cho chúng tôi má»—i ngÆ°á»i má»™t lá» dầu hoa quế để bôi!
Äại Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Cô ấy cÅ©ng muốn cho các cô má»™t lá» dầu đấy, nhÆ°ng lại sợ can tá»™i ăn trá»™m phải ra cá»a quan.
Má»i ngÆ°á»i không để ý đến. Chỉ có Bảo Ngá»c hiểu rõ, cúi đầu không nói gì. Thái Vân có táºt giáºt mình, Ä‘á» bừng mặt lên, Bảo Thoa khẽ Ä‘Æ°a mắt cho Äại Ngá»c. Äại Ngá»c đã nói lỡ lá»i và định trêu Bảo Ngá»c thôi, không ngá» lại đụng chạm đến Thái Vân, ăn năn không kịp, vá»™i quay ra là m lệnh đánh toan dể xà xóa câu chuyện.
Cuối cùng Bảo Ngá»c lại gieo đúng Ä‘iểm vá»›i Bảo Thoa, Bảo Thoa đố chữ “bảoâ€. Bảo Ngá»c nghÄ© má»™t lúc, biết là Bảo Thoa nói đùa, liá»n trá» viên ngá»c “thông linh†của mình cÆ°á»i nói:
- Chị mang tôi ra đùa má»™t cách nhã, tôi đã Ä‘oán được rồi. Nói ra thì chị đừng giáºn, tôi Ä‘oán là chữ “thoa†tức là tên của chị.
Má»i ngÆ°á»i nói:
- Thế thì cắt nghĩa ra sao?
Bảo Ngá»c nói:
- Chị ấy đố chữ “bảo†tất nhiên ở dÆ°á»›i chữ “bảo†phải là chữ “ngá»câ€. Tôi Ä‘oán chữ “thoaâ€, vì thÆ¡ cÅ© có câu: “Thoa ngá»c gõ xong tà n Ä‘uốc lạnhâ€, Ä‘oán nhÆ° thế chẳng đúng à ?
Tương Vân nói:
- Không thể dùng việc ngÆ°á»i thá»i bây giỠđược. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u đáng phạt.
Hương Lăng nói:
- Không chỉ là việc thá»i bây giá», mà trÆ°á»›c kia cÅ©ng đã có nói rồi.
Tương Vân nói:
- Hai chứ “bảo ngá»c†không thấy ở đâu cả, có chăng chỉ trong những câu đối mừng xuân, chứ Kinh Thi, Kinh ThÆ° Ä‘á»u không chép đến, không thể nói thế được.
Hương Lăng nói:
- Ngà y trÆ°á»›c tôi Ä‘á»c thÆ¡ ngÅ© ngôn của Sầm Gia Châu có má»™t câu: “NÆ¡i nà y nhiá»u bảo ngá»câ€. Thế mà cô quên à ? Sau Ä‘á»c thÆ¡ thất ngôn tuyệt cú của Lý NghÄ©a SÆ¡n lại có má»™t câu: “Thoa báu ngà y nà o không bám bụi?†Tôi thÆ°á»ng cÆ°á»i nói: thì ra tên hai ngÆ°á»i ấy Ä‘á»u có ở trong thÆ¡ ÄÆ°á»ng cả.
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i, nói:
- Thế là không há»i và o đâu được nữa rồi, cô phải phạt má»™t chén!
TÆ°Æ¡ng Vân không trả lá»i, Ä‘Ã nh phải uống rượu phạt. Má»i ngÆ°á»i lại gieo Ä‘iểm đánh toan.
Nhân Giả mẫu và VÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘i vắng, không có ai cai quản, nên há» cứ chÆ¡i đùa bừa bãi, hò hét ầm Ä©, đầy nhà đỠxanh tha thÆ°á»›t, châu ngá»c rung rinh, rất là vui nhá»™n. ChÆ¡i đùa má»™t lúc rồi má»i ngÆ°á»i tan tiệc ra vá», riêng TÆ°Æ¡ng Vân không thấy đâu cả. Ai nấy cứ tưởng cô ta Ä‘i ra ngoà i rồi trở và o ngay, không ngá» cà ng chá» cà ng mất hút, liá»n sai ngÆ°á»i Ä‘i tìm khắp nÆ¡i, nhÆ°ng nà o có thấy.
Khi ấy vợ Lâm Chi Hiếu dẫn mấy bà già đến, má»™t là xem có việc gì sai khiến; hai là sợ bá»n a hoà n còn trẻ tuổi, nhân lúc VÆ°Æ¡ng phu nhân Ä‘i vắng, không chịu nghe lá»i Thám Xuân, uống rượu bừa bãi, là m mất thể thống.
Thám Xuân biết ý, cÆ°á»i nói:
- Các bà không Ä‘Ã nh tâm, đến đây dò xét. Chúng tôi không há» uống rượu nhiá»u đâu, chẳng qua chị em chÆ¡i đùa vá»›i nhau, mượn chén là m vui đấy thôi. Các bà đừng lo.
Lý Hoà n, VÆ°u thị Ä‘á»u cÆ°á»i nói:
- Các bà vá» nghỉ thôi. Chúng tôi không để cho há» uống nhiá»u rượu đâu.
Vợ Lâm Chi Hiếu cÆ°á»i nói:
- Chúng tôi biết rồi. Ngay những khi cụ cho uống rượu, các cô còn chẳng chịu uống. Bây giá» các bà không có nhà tất nhiên các cô chỉ chÆ¡i đùa đấy thôi. Chúng tôi sợ có việc gì sai bảo nên đến chá»±c sẵn. Vả lại mùa nà y ngà y dà i, các cô chÆ¡i má»™t lúc rồi cÅ©ng nên ăn má»™t chút gì. Ngà y thÆ°á»ng các cô không ăn được nhiá»u, bây giá» uống mấy chén rượu, nếu không ăn sợ sinh bệnh ra.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Bà nói đúng đấy, chúng tôi phải ăn chứ!
Rồi quay lại bảo mang đồ Ä‘iểm tâm lên. Thám Xuân lại cÆ°á»i nói:
- Các bà đi nghỉ hay sang bên kia chuyện trò vá»›i dì Tiết cho vui. Tôi sẽ sai ngÆ°á»i mang ngay rượu sang để các bà uống.
Vợ Lâm Chi Hiếu cÆ°á»i nói:
- Chúng tôi không dám nháºn.
HỠđứng má»™t lúc rồi má»›i vá».
Bình Nhi sá» lên mặt cÆ°á»i nói:
- Mặt tôi nóng rồi, không tiện tiếp há». Cứ ý tôi, nên xếp dá»n Ä‘i thôi, đừng để há» quay trở lại thì chẳng ra sao cả.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Không việc gì, dù sao chúng ta không uống nhiá»u rượu là được rồi.
Chợt má»™t đứa hầu bé cÆ°á»i hì hì, đến nói:
- Các cô ra mau mà xem cô Vân say rượu, ra hóng mát, ngủ ngay ở trên hòn đá sau núi kia kìa.
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u cÆ°á»i:
- Äừng là m ồn lên!
Há» chạy ra xem, thấy TÆ°Æ¡ng Vân đầu gối và o cái khăn lụa bá»c chùm hoa thược dược, Ä‘ang ngủ say trên hòn đá ở hẻm núi. Hoa thược dược bay đầy lên ngÆ°á»i, mặt mÅ©i và quần áo sá»±c những mùi thÆ¡m. Quạt trong tay rÆ¡i xuống đất cÅ©ng bị hoa phủ lấp mất má»™t ná»a. Má»™t Ä‘Ã n ong bÆ°á»›m xôn xao bay lượn chung quanh. Má»i ngÆ°á»i trông thấy, vừa cÆ°á»i vừa yêu, vá»™i đánh thức và nâng cô ta dáºy. TÆ°Æ¡ng Vân vẫn ngủ say, mÆ¡ nói lệnh rượu, miệng còn lảm nhảm: “Suối thêm say rượu... phải Ä‘Æ°a vá»â€¦ nên gặp bạn bèâ€.
Má»i ngÆ°á»i đẩy cô ta dáºy, cÆ°á»i nói:
- Mau tỉnh dáºy, Ä‘i ăn cÆ¡m, ngủ ở đá Æ°á»›t nà y thì ốm mất!
TÆ°Æ¡ng Vân lim dim con mắt, nhìn má»i ngÆ°á»i, lại cúi đầu nhìn mình, má»›i biết là saỵ Nguyên TÆ°Æ¡ng Vân định ra chá»— vắng hóng mát, không ngá» bị phạt mấy chén rượu, sức yếu không chịu nổi, liá»n ngủ Ä‘i mất, trong bụng có ý hối háºn. Ngay lúc đó có má»™t đứa hầu nhá» bÆ°ng cháºu nÆ°á»›c rá»a mặt, và hai đứa mang gÆ°Æ¡ng lược phấn sáp đến. Má»i ngÆ°á»i đứng chá». TÆ°Æ¡ng Vân ngồi trên hòn đá đánh phấn chải đầu, rồi đứng dáºy cùng vá» Hồng HÆ°Æ¡ng phố. Lại uống mấy chén nÆ°á»›c trà đặc. Thám Xuân vá»™i sai lấy viên đá tỉnh rượu cho cô ta ngáºm. Má»™t lúc lại cho ăn canh chua, má»›i thấy tỉnh dần. Bấy giá» lại chá»n mấy thứ hoa quả mang sang biếu Phượng ThÆ°, Phượng ThÆ° cÅ©ng biếu lại mấy thứ. Bá»n Bảo Thoa ăn Ä‘iểm tâm xong, có ngÆ°á»i ngồi lại, có ngÆ°á»i đứng dáºy, có ngÆ°á»i ra ngoà i, có ngÆ°á»i tá»±a và o lan can xem cá, thÃch gì chÆ¡i nấy, cÆ°á»i nói ầm Ä©. Thám Xuân đánh cá» vá»›i Bảo Cầm, Bảo Thoa, Tụ Yên đứng xem. Äại Ngá»c và Bảo Ngá»c thì to nhá» vá»›i nhau ở dÆ°á»›i rặng hoa, không biết là nói những gì.
Bá»—ng thấy vợ Lâm Chi Hiếu và má»™t bá»n con gái Ä‘Æ°a má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đến. NgÆ°á»i nà y nét mặt buồn rầu, không dám lên trên nhà , chỉ đứng ở dÆ°á»›i thá»m quỳ vái. Thám Xuân có má»™t quân cá» bị nÆ°á»›c bÃ, tÃnh Ä‘i tÃnh lại, nếu gỡ được hai quân thì mất má»™t nÆ°á»›c quan trá»ng, hai mắt chăm chú nhìn và o bà n cá», má»™t tay để và o trong há»™p, sá» quân cá» suy nghÄ©. Vợ Lâm Chi Hiếu đứng chá» mãi. Thám Xuân quay lại uống nÆ°á»›c má»›i trông thấy, há»i:
- Việc gì đấy?
Vợ Lâm Chi Hiếu trá» ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy nói:
- NgÆ°á»i nà y là mẹ Thái Nhi hầu ở bên nhà cô TÆ°, hiện Ä‘Æ°Æ¡ng hầu hạ trong vÆ°á»n. Vừa rồi tôi nghe thấy nó nói nhiá»u câu báºy, những lá»i nó nói tôi không dám trình. Cô cứ nên Ä‘uổi nó Ä‘i má»›i phải.
Thám Xuân nói:
- Sao không đi trình mợ Cả.
- Mợ Cả sang bên dì Tiết. Tôi đã gặp và trình rồi, mợ bảo sang trình cô.
- Sao không đi trình mợ Hai?
Bình Nhi nói:
- Thôi không trình cÅ©ng được, tôi vá» nói là đủ. Äã thế thì hãy Ä‘uổi nó ra, chá» bà vá» sẽ trình. Xin cô định Ä‘oạt cho.
Thám Xuân gáºt đầu rồi lại cúi xuống đánh cá». Vợ Lâm Chi Hiếu dẫn ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy Ä‘i ra.
Äại Ngá»c và Bảo Ngá»c đứng dÆ°á»›i rặng hoa, ngắm nhìn đằng xa, Äại Ngá»c nói:
- Cô Ba nhà anh tháºt là khôn ngoan quá. Tuy bảo cô ta trông nom công việc, nhÆ°ng má»™t chút cÅ©ng không dám là m quá tay, nếu là ngÆ°á»i khác đã là m mÆ°a là m gió rồi.
Bảo Ngá»c nói:
- Em không biết, khi em ốm, cô ấy đã là m được mấy việc. VÆ°á»n nà y đã chia cho mấy ngÆ°á»i trông nom. Bây giá» muốn nhổ má»™t cái cá» cÅ©ng không được. Cô ấy cÅ©ng đã bá»›t được mấy việc; lại Ä‘em anh và chị Phượng ra là m bung xung để cấm Ä‘oán ngÆ°á»i tạ Cô ấy là ngÆ°á»i biết tÃnh toán, không những khôn ngoan mà thôi đâu!
- Phải nhÆ° thế má»›i được. Nhà chúng ta tiêu phà nhiá»u quá. Tuy em không phải trông nom công việc, nhÆ°ng khi nà o trong lòng thÆ° thái, thÆ°á»ng hay tÃnh toán, thấy tiêu nhiá»u mà thu Ãt. Bây giá» nếu không tằn tiện thì sau nà y lấy đâu cho đủ.
- Dù sau nà y không đủ, hai chúng ta cũng không đến nỗi phải bị thiếu thốn.
Äại Ngá»c nghe nói liá»n quay ngÆ°á»i Ä‘i lên nhà tìm Bảo Thoa nói chuyện.
Lúc Bảo Ngá»c sắp Ä‘i, thấy Táºp Nhân đến tay bÆ°ng cái khay sÆ¡n chạm lối liên hoà n, trong đặt hai chén trà má»i, và há»i:
- Cô ấy Ä‘i đâu rồi? Tôi thấy hai ngÆ°á»i đã lâu không uống nÆ°á»›c, nên pha hai chén trà mang lại đây.
Bảo Ngá»c nói:
- Không phải cô ấy ở kia à ? Chị mang đến cho cô ấy.
Nói xong, Bảo Ngá»c cầm lấy má»™t chén nÆ°á»›c. Táºp Nhân mang chén nÆ°á»›c kia Ä‘i, nhÆ°ng thấy Äại Ngá»c cùng ngồi vá»›i Bảo Thoa, mà chỉ có má»™t chén nÆ°á»›c, liá»n nói:
- Cô nà o khát thì xin uống trước, tôi lại đi pha nữa.
Bảo Thoa cÆ°á»i nói:
- Tôi không uống, chỉ cần một ngụm súc miệng thôi.
Nói xong cầm lấychén nÆ°á»›c uống má»™t ngụm, còn thừa ná»a chén Ä‘Æ°a cho Äại Ngá»c.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Tôi lại đi pha thêm nữa nhé?
Äại Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Chị đã biết bệnh tôi rồi, thà y thuốc không cho uống nhiá»u nÆ°á»›c trà , ná»a chén nà y là đủ. Cảm Æ¡n chị nghÄ© chu đáo quá!
Nói xong, uống hết và đặt chén xuống.
Táºp Nhân lại sang lấy chén của Bảo Ngá»c. Bảo Ngá»c há»i:
- Từ nãy đến giỠkhông thấy Phương Quan. Nó đi đâu rồi?
Táºp Nhân nhìn chung quanh nói:
- Nó vừa má»›i ở đây. Mấy ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng đánh chá»i gà chÆ¡i, giá» không thấy đâu cả.
Bảo Ngá»c nghe nói, chạy vá» phòng, thấy PhÆ°Æ¡ng Quan Ä‘Æ°Æ¡ng ngủ ở trên giÆ°á»ng, mặt ngoảnh và o trong. Bảo Ngá»c đẩy nó nói:
- Äừng ngủ nữa, chúng ta ra ngoà i chÆ¡i má»™t lát rồi Ä‘i ăn cÆ¡m.
- Các ngÆ°á»i uống rượu, không nhìn gì đến tôi, nãy giá» tôi buồn quá, thà vá» ngủ cho xong.
Bảo Ngá»c kéo PhÆ°Æ¡ng Quan dáºy, cÆ°á»i bảo:
- Chiá»u nay chúng ta lại uống rượu ở nhà . Äể rồi tôi bảo chị Táºp Nhân dẫn cô lên ăn chung má»™t bà n có được không?
- Ngẫu Quan, Nhụy Quan không ai được lên ăn, má»™t mình tôi lên đấy không tiện. Tôi không ăn quen cái món mì ấy. Vả lại sá»›m dáºy cÅ©ng không muốn ăn. Vừa rồi đói, tôi đã nói vá»›i thÃm Liá»…u là m cho tôi má»™t bát canh vá»›i ná»a bát cÆ¡m, tôi ăn ở đây là được rồi. Nếu chiá»u hôm nay uống rượu, đừng ai ngăn tôi, để tôi uống đủ sức má»›i được. TrÆ°á»›c tôi ở nhà , uống được hai ba cân rượu Huệ Toà n đấy. Bây giá» há»c cái nghá» khốn nạn nà y, há» bảo uống và o há»ng mất giá»ng, nên mấy năm nay không biết đến rượu là gì. Hôm nay tôi phải phá giá»›i má»›i được.
- Việc ấy cũng dễ thôi.
Bá»—ng thÃm Liá»…u sai ngÆ°á»i mang má»™t cái quả đến. Xuân Yến đỡ lấy, mở ra xem, trong có má»™t bát canh da gà bá»c tôm, má»™t bát vịt tần rượu, má»™t Ä‘Ä©a nem ngá»—ng Æ°á»›p mặn, má»™t Ä‘Ä©a bốn miếng bánh cuốn hạt thông trá»™n vá»›i sữa, má»™t liá»…n cÆ¡m gạo tám nóng, thÆ¡m phức. Xuân Yến, để cả lên bà n, chạy Ä‘i đặt bát Ä‘Å©a rồi xá»›i má»™t bát cÆ¡m, PhÆ°Æ¡ng Quan nói:
- Mỡ ngấy lắm, ai ăn được những thứ nà y!
Rồi chỉ lấy canh chan cÆ¡m ăn má»™t bát, gắp mấy miếng thịt ngá»—ng thôi. Bảo Ngá»c ngá»i thấy mùi ngon hÆ¡n thức ăn má»i ngà y, liá»n ăn má»™t miếng bánh cuốn, lại bảo Xuân Yến xá»›i ná»a bát cÆ¡m chan canh ăn rất ngon là nh. Xuân Yến và PhÆ°Æ¡ng Quan Ä‘á»u cÆ°á»i.
Xuân Yến định Ä‘Æ°a trả những thức ăn còn thừa lại, Bảo Ngá»c nói:
- Cứ ăn đi, nếu không đủ thì bảo lấy thêm.
- Không cần lấy thêm nữa, thế nà y là đủ. Vừa rồi chị Xạ Nguyệt cho chúng tôi ăn hai đĩa điểm tâm, bây giỠtôi ăn những thứ nà y cũng đủ.
Nói xong Xuân Yến đứng ở cạnh bà n ăn. Rồi để lại hai cái bánh cuốn, nói:
- Cái nà y để phần mẹ tôi. Chiá»u nay có uống rượu, cho tôi uống và i chén nhé.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Cô cÅ©ng thÃch uống rượu à ? Chiá»u nay chúng ta sẽ uống má»™t bữa tháºt saỵ Chị Táºp Nhân và chị Tình Văn cÅ©ng uống được khá đấy, nhÆ°ng ngà y nà o cÅ©ng uống thì không tiện. Nhân dịp hôm nay chúng ta phá giá»›i má»™t bữa. Lại còn việc nà y, tôi định bảo cô nhÆ°ng quên mất, giá» má»›i nhá»› ra. Từ nay trở Ä‘i, cô phải trông nom PhÆ°Æ¡ng Quan, có Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất, cô nên nhắc nó. Chị Táºp Nhãn không trông nom xuể đâu.
- Tôi biết rồi, cáºu không phải báºn tâm đến. NhÆ°ng việc chị Năm thì thế nà o?
- Chị bảo thÃm Liá»…u biết, ngà y mai cho nó và o đây. Tôi dặn há» má»™t câu là xong.
PhÆ°Æ¡ng Quan nghe rồi cÆ°á»i:
- Äúng! Việc ấy cần phải là m ngay Ä‘i.
Xuân Yến lại sai hai đứa hầu nhỠđến hầu Bảo Ngá»c rá»a tay, uống nÆ°á»›c, còn mình Ä‘i thu dá»n bát Ä‘Ä©a giao cho bà già rồi cÅ©ng Ä‘i rá»a tay, và sang tìm thÃm Liá»…u. Bảo Ngá»c lại Ä‘i đến Hồng HÆ°Æ¡ng phố tìm các chị em. PhÆ°Æ¡ng Quan cầm khăn và quạt theo sau. Vừa ra đến cá»a, thấy Táºp Nhân và Tình Văn dắt tay nhau Ä‘i và o, Bảo Ngá»c há»i:
- Các chị đến là m gì đấy?
Táºp Nhân nói:
- Dá»n cÆ¡m xong rồi, chá» cáºu đến ăn đấy.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i, nói là vừa má»›i ăn cÆ¡m ở nhà xong, Táºp Nhân cÆ°á»i:
- Cáºu ăn nhÆ° mèo ấy, chỉ đánh hÆ¡i là đã đủ ná» Tuy váºy cÅ©ng nên tiếp há» má»™t tý.
Tình Văn ấn tay và o trán Phương Quan, nói:
- Mà y là con yêu tinh! Hở má»™t tý là chạy Ä‘i rình ăn! Chẳng biết các ngÆ°á»i đã hẹn nhau bao giá» rồi? Sao không bảo chúng tao má»™t tiếng?
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Chẳng qua vừa gặp thì ăn đấy thôi, chứ có hẹn hò gì đâu.
- Äã thế ở đây cÅ©ng vô Ãch. Ngà y mai chúng ta bÆ°á»›c cả để má»™t mình PhÆ°Æ¡ng Quan ở lại cÅ©ng đủ sai rồi.
- Chúng tôi đi được, chứ chị không thể đi được.
- Tôi là ngÆ°á»i đáng Ä‘i đầu tiên. Vừa lÆ°á»i biếng, vừa thô tục, lại xấu tÃnh chẳng là m được việc gì.
- Nếu chị Ä‘i mà cái áo lông công cháy miếng nữa thì ai là ngÆ°á»i vá chá» Chị đừng lá»i qua tiếng lại vá»›i tôi nữa. Tôi nhá» là m gì, dù là mÅ©i chỉ Ä‘Æ°á»ng kìm, chị cÅ©ng cứ !Æ°á»i. NhÆ°ng đó có phải là việc riêng của tôi đâu, cÅ©ng là việc của cáºu ấy cả đấy. Khi tôi Ä‘i vắng mấy hôm, chị á»m tháºp tá» nhất sinh, tại sao lại cố sống cố chết thức suốt đêm vá áo cho cáºu ấy? Thế là nghÄ©a là m sao? Chị nói Ä‘i nà o! Sao lại cứ giả bá»™ ngây thÆ¡ mà cÆ°á»i vá»›i tôi? Nói Ä‘i xem sao?
Má»i ngÆ°á»i nói chuyện rồi Ä‘i và o nhà khách. Tiết phu nhân cÅ©ng đến, theo thứ tá»± ngồi ăn cÆ¡m. Bảo Ngá»c chỉ lấy nÆ°á»›c trà chan cÆ¡m ăn ná»a bát cho qua chuyện.
Ä‚n xong, má»i ngÆ°á»i uống nÆ°á»›c nói chuyện, rồi ai thÃch gì chÆ¡i nấy. Ở bên ngoà i, bá»n Tiểu Loa, HÆ°Æ¡ng Lăng, PhÆ°Æ¡ng Quan, Ngụy Quan, Ngẫu Quan, Äáºu Quan ra vÆ°á»n chÆ¡i. Má»i ngÆ°á»i hái Ãt hoa cá» ngồi xúm lại ở bãi cỠđánh chá»i gà chÆ¡i. NgÆ°á»i nà y nói: “Tôi có cây liá»…u Quan Âmâ€; ngÆ°á»i kia nói: “Tôi có cây thông La Hánâ€. NgÆ°á»i nà y nói: “Tôi có cây trúc Quân Tá»â€; ngÆ°á»i kia nói: “Tôi có cây chuối Mỹ Nhânâ€. NgÆ°á»i nà y nói: “Tôi có cá» tinh tinhâ€(#12); ngÆ°á»i kia nói: “Tôi có hoa nguyệt nguyệtâ€(#13). NgÆ°á»i nà y nói: “Tôi có hoa mẫu Ä‘Æ¡n trong vở Mẫu ÄÆ¡n đìnhâ€; ngÆ°á»i kia nói: “Tôi có quả tỳ bà trong bản Tỳ bà kýâ€.
Äáºu Quan nói:
- Tôi có cà nh hoa “tỉ muá»™iâ€.
Nghe váºy không ai đáp lại, HÆ°Æ¡ng Lăng liá»n nói:
- Tôi có cánh huệ “phu thêâ€.
Äáºu Quan nói:
- Xưa nay chẳng thấy ai nói cánh huệ “phu thê†cả.
Hương Lăng nói:
- Má»™t cà nh có má»™t bông hoa gá»i là “lanâ€, má»™t cà nh có mấy bông hoa gá»i là “huệâ€. Trên dÆ°á»›i Ä‘á»u có hoa thì gá»i là cánh huệ “huynh đệâ€; hoa nở ngang nhau thì gá»i là cánh huệ “phu thêâ€. Chùm hoa nà y của tôi nở liá»n nhau, chẳng phải cánh “phu thê†là gì?
Äáºu Quan không cãi lại được, đứng dáºy cÆ°á»i nói:
- Cứ nhÆ° chị nói thì má»™t bông hoa lá»›n, má»™t bông hoa bé là cánh huệ “bố conâ€; bông hoa quay lÆ°ng lại nhau thì gá»i là cánh huệ “kẻ thù†à ? Chồng chị Ä‘i vắng hÆ¡n ná»a năm nay, chị nhá»› anh chà ng, nên nhìn chùm hoa, cÅ©ng bảo là hoa vợ chồng, không biết xấu hổ!
HÆ°Æ¡ng Lăng nghe nói, Ä‘á» mặt lên, đứng dáºy định bẹo Äáºu Quan, cÆ°á»i mắng:
- Con ranh thối miệng nà y! Chỉ nói những chuyện khó ngá»i!
Äáºu Quan thấy váºy khi nà o chịu tha, liá»n kéo HÆ°Æ¡ng Lăng xuống, quay lại cÆ°á»i bảo bá»n Nhụy Quan:
- Lại đây giùm tôi bẹo và o mồm nó!
Hai ngÆ°á»i váºt nhau ở dÆ°á»›i đất. Má»i ngÆ°á»i vá»— tay cÆ°á»i nói:
- Há»ng rồi! VÅ©ng nÆ°á»›c kia kìa, khéo là m bẩn cả quần má»›i của chị ấy!
Äáºu Quan quay lại nhìn, thấy bên cạnh có má»™t vÅ©ng nÆ°á»›c mÆ°a, HÆ°Æ¡ng Lăng bị bẩn quần đâm ngượng, vá»™i giáºt tay bá» chạy. Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ầm lên, nhÆ°ng sợ HÆ°Æ¡ng Lăng giáºn lây nên cÅ©ng bá» Ä‘i cả.
HÆ°Æ¡ng Lãng đứng dáºy, cúi đầu nhìn, thấy quần áo mình hãy còn nÆ°á»›c bẩn Ä‘Æ°Æ¡ng nhá» từng giá»t, liá»n mắng luôn miệng. Vừa lúc ấy Bảo Ngá»c trông thấy há» chá»i cá» gà , cÅ©ng Ä‘i ngắt cỠđến chÆ¡i. Thấy má»i ngÆ°á»i bá» chạy, chỉ còn trÆ¡ lại má»™t mình HÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘Æ°Æ¡ng cúi đầu nhìn xuống quần, liá»n há»i:
- Tại sao hỠchạy cả thế?
- Tôi có má»™t chùm hoa “phu thêâ€, há» không biết lại bảo tôi nói báºy, đâm ra cãi nhau. Há» lại là m bẩn cả quần má»›i của tôi.
- Chị có chùm hoa “phu thê†thì đây tôi lại có hoa ấu “tịnh đếâ€.
Miệng nói, tay Bảo Ngá»c cầm má»™t cà nh hoa ấu “tịnh đế†cháºp cả chùm hoa “phu thê†và o là m má»™t.
Hương Lăng nói:
- “Phu thê†vá»›i không phu thê, “tịnh đế†vá»›i chẳng tịnh đế! Cáºu hãy nhìn cái quần tôi đây nà y!
Bảo Ngá»c cúi đầu nhìn, “úi chà †má»™t tiếng nói:
- Tại sao chị lại bị kéo xuống bùn thế nà y? Äáng tiếc! Lụa Ä‘á» thạch lá»±u nà y dá»… bẩn lắm!
- Äây là của cô Cầm mang đến cho hôm ná», cô Bảo may má»™t cái, tôi may má»™t cái, hôm nay má»›i Ä‘em ra mặc đấy.
Bảo Ngá»c giáºm chân thở dà i:
- Nhà các chị, má»™t ngà y là m há»ng má»™t cái quần cÅ©ng chẳng thấm và o đâu. NhÆ°ng má»™t là cô Cầm mang đến cho, chị và chị Bảo, má»—i ngÆ°á»i may má»™t cái. Quần của chị Bảo còn tốt, mà quần của chị đã há»ng rồi, nhÆ° thế chẳng phụ lòng tốt của cô Cầm hay sao? Hai là , dì bên ấy cÅ©ng lắm nhá»i, tôi thÆ°á»ng nghe thấy dì ấy bảo các chị hoang phÃ, chỉ phá hại, không biết tiếc của. Bây giỠđể dì ấy trông thấy, lại là m rầm lên đấy!
HÆ°Æ¡ng Lăng nghe váºy chạm trúng lòng mình, vui lên cÆ°á»i nói:
- ChÃnh thế đấy. Tuy tôi có mấy cái quần má»›i, nhÆ°ng Ä‘á»u không giống mà u nà y. Có cái nà o giống, đổi được thì hay, sau nà y sẽ liệu.
Bảo Ngá»c nói:
- Chị cứ đứng đây, đừng Ä‘i vá»™i. Nếu không thì cả áo lót, quần đùi và già y cÅ©ng Ä‘Ãnh bùn đấy. Táºp Nhân có may má»™t cái quần giống hệt nhÆ° thế. NhÆ°ng vì chị ấy có tang, chÆ°a mặc đến. Tôi sẽ lấy cho chị đổi, có được không.
HÆ°Æ¡ng Lăng cÆ°á»i, lắc đầu nói:
- Không được. Nếu hỠbiết thì còn ra là m sao?
Bảo Ngá»c nói:
- Sợ cái gì? Chá» khi hết tang, chị ấy thÃch thứ gì, ta sẽ trả cho chị ấy, chẳng lẽ lại không được à ? Chị mà nghÄ© thế thì còn gì là tình thân máºt vá»›i nhau hà ng ngà y? Vả chăng cÅ©ng không phải là việc che giấu ngÆ°á»i ta, chị cứ nói vá»›i chị Bảo là được. Chỉ sợ dì tôi biết lại gắt thôi.
HÆ°Æ¡ng Lăng nghÄ© má»™t lúc cho là phải, gáºt đầu cÆ°á»i nói:
- Thế cÅ©ng được, không dám phụ lòng cáºu. Tôi chỠở đây. Xin cáºu bảo chị ấy thân hà nh mang đến cho tôi má»›i được!
Bảo Ngá»c nghe nói rất mừng, nháºn lá»i vá» nhà ngaỵ Rồi cúi đầu ngẫm nghÄ©: “Äáng tiếc con ngÆ°á»i nhÆ° thế không có bố mẹ, quên cả há» hà ng, bị ngÆ°á»i ta dá»— Ä‘i, lại Ä‘em bán cho hạng vÅ© phu ấy!†Rồi lại nghÄ©: “Dạo trÆ°á»›c ta gặp Bình Nhi là việc không ngá», bây giá» cÅ©ng lại là việc không ngá» ngoà i cái không ngá» nữa!†NghÄ© quanh nghÄ© quẩn, Bảo Ngá»c vỠđến phòng, kéo tay Táºp Nhân, khẽ bảo cho biết việc ấy.
HÆ°Æ¡ng Lăng vốn được má»i ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng yêu, Táºp Nhân lại có tÃnh hà o phóng, vẫn chÆ¡i thân vá»›i chị tạ Äược tin, mở ngay hòm, lấy cái quần ra, gấp cẩn tháºn, theo Bảo Ngá»c Ä‘i tìm HÆ°Æ¡ng Lăng. Thấy chị ta đứng yên ở đấy. Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Chị hay quấy lắm, quấy đến nỗi xảy ra chuyện mới chịu thôi.
HÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á» mặt cÆ°á»i nói:
- Cám Æ¡n chị lắm, không ngá» bá»n quá»· sứ ấy nó là m ác.
Nói xong cầm lấy cái quần, giở ra xem, quả nhiên giống hệt cái quần của mình, liá»n bảo Bảo Ngá»c quay mặt Ä‘i chá»— khác rồi ngoảnh và o phÃa trong cởi quần bẩn ra, mặc quần má»›i và o.
Táºp Nhân nói:
- ÄÆ°a cái quần bẩn ấy cho tôi giặt há»™ rồi sẽ Ä‘Æ°a sang chá» Chị mang vá», ngÆ°á»i ta trông thấy, lại há»i căn vặn đấy.
- Chị Æ i, chị cứ mang vá», không cần phải trả lại em. Em đã có cái nà y, không cần cái ấy nữa.
- Bụng chị rộng rãi quá.
HÆ°Æ¡ng Lăng lạy tạ Táºp Nhân hai lạy. Táºp Nhân mang cái quần kia vá».
HÆ°Æ¡ng Lăng thấy Bảo Ngá»c ngồi xổm dÆ°á»›i đất, lấy cà nh cây Ä‘Ã o má»™t cái hố, rắc hoa rụng và o đấy, rồi chôn chùm hoa “phu thê†và cà nh hoa “tịnh đế†xuống, lại phủ hoa rụng lên trên, lấp đất lại. Liá»n kéo tay Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Cáºu lại là m cái trò gì đấy? Không trách ai cÅ©ng bảo cáºu hay chÆ¡i ma chÆ¡i mãnh, là m cho ngÆ°á»i ta ghê cả ngÆ°á»i. Xem kìa! Tay cáºu dÃnh đầy bùn và rêu, không rá»a ngay Ä‘i à ?
Bảo Ngá»c cÆ°á»i, đứng dáºy Ä‘i rá»a tay, HÆ°Æ¡ng Lăng cÅ©ng quay vá».
Hai ngÆ°á»i Ä‘i được mấy bÆ°á»›c, HÆ°Æ¡ng Lăng gá»i giáºt lại. Bảo Ngá»c không biết có chuyện gì, xoa hai tay dÃnh bùn, cÆ°á»i hì hì quay lại há»i: “Việc gì thế?â€
HÆ°Æ¡ng Lăng Ä‘á» mặt chỉ cÆ°á»i, mồm muốn nói, nhÆ°ng không ra lá»i. Lúc đó Trăn Nhi là đứa hầu ở bên kia chạy lại nói:
- Cô Hai chỠchị đấy!
HÆ°Æ¡ng Lăng lại Ä‘á» mặt lên, rồi nói vá»›i Bảo Ngá»c:
- Việc cái quần, cáºu đừng nói cho anh cáºu biết nhé!
Nói xong quay Ä‘i. Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Tôi điên đâu? Lại thò đầu và o miệng hổ!
Chú thÃch:
(1-). Câu nà y có bản chép là lão thái thái (tức Giả mẫu), có bản chép là đại thái thái (tức Hình phu nhân) và tiếp ngay câu sau nói: “Hai mẹ con khéo gặp nhau thếâ€. NhÆ°ng ở Hồi hai mÆ°Æ¡i hai có nói đến sinh nháºt Bảo Thoa và o ngà y 21, ngoà i ra không có sinh nháºt ai nữa. Chúng tôi dịch theo chữ đại thái thái (bà Cả) và dÆ°á»›i đổi là “hai ngÆ°á»i khéo gặp nhau†để đợi trả lá»i sau.
(2-). Theo tục lệ phong kiến Trung Quốc Ä‘á»i xÆ°a, ngà y sinh nháºt chủ nhà , thì tôi tá»› phải lạy mừng; ngà y sinh nháºt của tôi tá»›, cÅ©ng phải lạy chủ nhà .
(3-).Má»™t trò chÆ¡i rượu, đại khái: ngÆ°á»i nà y dùng chữ đố, ngÆ°á»i kia dùng chữ giảng.
(4-). Äánh toan.
(5-). Ta không bằng lòng lão là m vÆ°á»n - chữ trong sách luáºn ngữ.
(6-). Ngôi nhà yên lặng để Ä‘á»c sách.
(7-). Chức quan giữ trống canh buổi sáng.
(8-). Gà đáºu trên giáºu - chữ trong Kinh Thi.
(9-). Bà i nà y má»—i câu có má»™t Ä‘iển tÃch, đúng nhÆ° lá»i TÆ°Æ¡ng Vân giao hẹn.
(10-). Võ Háºu Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng, có Chu HÆ°ng và Lai Tuấn Thần tra xét tá»™i phạm rất là tà n ác. Sau có ngÆ°á»i nói: Chu HÆ°ng là m phản. Võ Háºu sai tra há»i. Lai Tuấn Thần má»i Chu HÆ°ng đến há»i: “Tôi tra xét tù phạm nhiá»u đứa không chịu thú thì nên là m thế nà o?†Chu HÆ°ng nói: “Việc ấy rất dá»…, chỉ lấy má»™t cái vò lá»›n, đốt than nóng xung quanh, rồi bắt nó và o, thì việc gì nó chẳng thú nháºnâ€. Lai Tuấn Thần liá»n sai ngÆ°á»i lấy cái vò lá»›n, đốt than Ä‘á» lên, rồi nói vá»›i Chu HÆ°ng: “Xin má»i bác và o trong vò, vì có ngÆ°á»i cáo giác bácâ€. Chu HÆ°ng cúi đầu xin nháºn tá»™i.
(11-). “Äầu vịt†tiếng Trung Quốc cÅ©ng Ä‘á»c là a đầu, và a đầu có nghÄ©a là đứa ở.
(12-). CỠtinh tinh cứ đến mùa hạ mùa thu nở hoa nhỠnhư sao.
(13-). Hoa nguyệt nguyệt là một loại hoa hồng, cứ đến cuối tháng sáu thì nở.
|
29-06-2008, 12:47 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Hồi 63
Viện Di Hồng chị em mở tiệc
Nuốt kim Ä‘an, Giả KÃnh chết oan
Bảo Ngá»c vá» phòng rá»a tay, rồi bà n vá»›i Táºp Nhân:
- Tối nay uống rượu, chúng ta chỉ cần góp vui, chứ không nên câu nệ. Bây giỠmuốn ăn món gì, chị bảo hỠsắp sẵn đi.
- Cáºu cứ yên tâm, tôi cùng Tình Văn, Xạ Nguyệt, Thu Văn, má»—i ngÆ°á»i góp năm đồng, cá»™ng là hai lạng. PhÆ°Æ¡ng Quan, BÃch Ngân, Xuân Yến, con TÆ° má»—i ngÆ°á»i góp ba đồng; những ngÆ°á»i nghỉ phép thì thôi không kể. Tất cả là ba lạng hai đồng cân. Tôi đã giao cho thÃm Liá»…u sắp sẵn bốn mÆ°Æ¡i Ä‘Ä©a các thứ quả. Tôi lại bảo chị Bình lấy má»™t vò rượu Thiệu HÆ°ng để ở bên kia rồi. Äó là riêng tám ngÆ°á»i chúng tôi là m sinh nháºt mừng cáºu.
Bảo Ngá»c vui mừng nói:
- Há» lấy đâu ra tiá»n? Không nên bảo há» góp má»›i phải.
Tình Văn nói:
- Há» không có tiá»n, thì chúng tôi có tiá»n à ? Äó là bụng tốt của má»i ngÆ°á»i, dù là tiá»n ăn cắp đâu ra cÅ©ng nên nháºn cho há» má»›i phải.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Chị nói phải đấy.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Ngà y nà o không được ngÆ°á»i ta nói nặng mấy câu thì cáºu không chịu yên.
Tình Văn cÆ°á»i nói:
- Chị cÅ©ng há»c được thói xấu rồi đấy, cứ hay giở cái lối đâm bị thóc chá»c bị gạo!
Nói xong má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i.
Bảo Ngá»c nói:
- Äóng cá»a Ä‘i thôi.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Không trách ngÆ°á»i ta bảo cáºu “không có việc lại hay báºnâ€. Äóng cá»a từ giá», ngÆ°á»i ta lại ngỠđấy. Hãy chịu khó chá» má»™t tý nữa.
Bảo Ngá»c gáºt đầu nói:
- Tôi đi dạo chơi một lúc. Con Tư đi múc nước vắng, Xuân Yến sẽ theo tôi.
Bảo Ngá»c ra ngoà i thấy không có ai, liá»n há»i đến việc con Năm, Xuân Yến nói:
- Tôi đã bảo thÃm Liá»…u rồi, thÃm ấy mừng lắm, nhÆ°ng đêm ná» con Nam bị Oan, bá»±c quá đâm ốm, chÆ°a đến được. Chá» khi nà o khá»i sẽ hay.
Bảo Ngá»c nghe nói, đâm ra hối háºn thở dà i, lại há»i:
- Việc nà y chị Táºp Nhân có biết không?
- Tôi không nói với chị ấy, chẳng biết chị Phương Quan có nói hay không?
- Tôi cũng chưa nói gì với chị ấy cả.
- Thôi, để tôi bảo chị ấy là xong.
Nói xong, Xuân Yến chạy vá» giả cách rá»a tay.
Äến lúc lên đèn, nghe ngoà i sân có má»™t toán ngÆ°á»i. Nhìn qua cá»a sổ, thấy vợ Lâm Chi Hiếu dẫn lÅ© Ä‘Ã n bà coi việc Ä‘i đến. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c cầm đèn lồng. Tình Văn khẽ cÆ°á»i nói:
- Há» Ä‘i tuần tra những ngÆ°á»i canh đêm đấy. Chá» há» ra là chúng ta đóng cá»a thôi.
Những ngÆ°á»i canh đêm ở Viện Di Hồng Ä‘á»u ra đón cả.
Vợ Lâm Chi Hiếu xem xét cẩn tháºn rồi dặn:
- Không được bạc bà i, chè rượu rồi ngả ra hè ngủ đến trá»i sáng bảnh má»›i dáºy. Tôi biết sẽ không tha đâu.
- Chúng tôi đâu dám cả gan như thế.
- Cáºu Bảo đã Ä‘i ngủ chÆ°a?
- Chúng tôi không biết.
Táºp Nhân vá»™i đẩy Bảo Ngá»c. Bảo Ngá»c Ä‘i già y ra cá»a đón, cÆ°á»i nói:
- Tôi chưa đi ngủ. Bà hãy và o chơi.
Lại gá»i Táºp Nhân Ä‘i pha nÆ°á»›c. Vợ Lâm Chi Hiếu Ä‘i và o cÆ°á»i nói:
- Cáºu chÆ°a Ä‘i ngủ à ? Dạo nà y ngà y dà i đêm ngắn, cáºu nên Ä‘i ngủ ngay để ngà y mai dáºy sá»›m; nếu dáºy trÆ°a ngÆ°á»i ta sẽ cÆ°á»i chá» Há» bảo không phải cáºu ấm Ä‘i há»c, mà là hạng ngÆ°á»i Ä‘i gánh thuê.
- Bà nói phải đấy. Hôm nà o tôi cÅ©ng Ä‘i ngủ sá»›m. Má»i khi bà đến, tôi đã Ä‘i ngủ rồi, nên không biết gì cả. Hôm nay vì ăn miến, sợ không tiêu, nên phải thức chÆ¡i má»™t lúc.
Vợ Lâm Chi Hiếu quay lại nói vá»›i bá»n Táºp Nhân:
- Nên pha trà Phổ Nhị cho cáºu ấy uống.
- Äã pha má»™t ấm trà Nữ Nhi cho cáºu ấy uống hai chén rồi. Có sẵn đây, má»i bà xÆ¡i má»™t chén.
Nói xong, Tình Văn pha trà mang đến. Vợ Lâm Chi Hiếu đứng dáºy cầm lấy, cÆ°á»i nói:
- Gần đây tôi xem ra cáºu Hai đã đổi cả cách xÆ°ng hô, trÆ°á»›c mặt các cô, lại gá»i tên ngÆ°á»i ta ra thế. Tuy ở trong nhà , nhÆ°ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i của cụ và bà Hai. Cáºu cÅ©ng nên ăn nói dè chừng má»›i phải. Má»™t đôi khi lỡ miệng nói lầm thì được chứ quen mồm gá»i trà n, sợ sau nà y anh em con cháu bắt chÆ°á»›c, ngÆ°á»i ta sẽ cÆ°á»i chá» Há» lại bảo con cháu nhà nà y không coi báºc tôn trưởng ra gì cả.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i:
- Bà nói phải đấy. Chẳng qua tôi gá»i nhầm má»™t đôi khi đấy thôi.
Táºp Nhân, Tình văn Ä‘á»u cÆ°á»i nói:
- Không nên trách oan cáºu ấy. Từ trÆ°á»›c đến giá», cáºu ấy vẫn luôn miệng gá»i là chị, chẳng qua trong những lúc vui đùa vá»›i nhau, thỉnh thoảng cáºu ấy má»›i gá»i tên thôi. NhÆ°ng có ngÆ°á»i lạ, cáºu ấy vẫn gá»i nhÆ° trÆ°á»›c.
Vợ Lâm Chi Hiếu cÆ°á»i nói:
- Thế má»›i là ngÆ°á»i Ä‘i há»c biết lá»… phép chứ! Cà ng khiêm tốn bao nhiêu, ngÆ°á»i ta cà ng trá»ng mình bấy nhiêu. Không kể những ngÆ°á»i ở đã lâu Ä‘á»i, ngay những ngÆ°á»i của cụ và bà Hai sai sang hầu, hay cả từ con mèo con chó của ngÆ°á»i, cáºu cÅ©ng không nên khinh rẻ. Thế má»›i là cách ăn ở của cáºu ấm đã được ăn há»c chứ.
Bà ta uống nước, rồi nói:
- Thôi má»i cáºu Ä‘i ngủ, chúng tôi Ä‘i đây.
Bảo Ngá»c nói:
- Bà hãy ngồi chơi đã.
Vợ Lâm Chi Hiếu đã dẫn má»i ngÆ°á»i Ä‘i tuần tra chá»— khác.
Bá»n Tình Văn ra bảo đóng cá»a, rồi Ä‘i và o cÆ°á»i nói:
- Cái bà nà y đã uống rượu ở đâu, ăn nói ba hoa, lại còn lên giá»ng dạy chúng mình má»™t tráºn.
Xạ Nguyệt cÆ°á»i nói:
- Bà ta có phải tốt bụng gì đâu? Chẳng qua nhắc nhở để ngăn ngừa trước những chuyện lầm lỗi lớn đấy thôi.
Nói xong, Ä‘i dá»n rượu.
Táºp Nhân bảo:
- Không cần bà y bà n cao. Chúng ta cứ Ä‘em cái bà n tròn kiểu hoa lê đặt lên trên giÆ°á»ng, vừa rá»™ng, lại vừa tiện.
Má»i ngÆ°á»i cùng khiêng bà n đến, Xạ Nguyệt và con TÆ°, dùng hai khay lá»›n, mang các thứ quả đến bốn, năm lần má»›i hết. Hai bà già ở bên ngoà i hâm rượu.
Bảo Ngá»c nói:
- Giá»i ná»±c, chúng ta cởi áo ngoà i ra má»›i được.
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Cáºu muốn cởi cứ cởi, chứ chúng tôi còn phải thay phiên nhau má»i rượu kia.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Nếu má»i rượu thì đến canh năm má»›i xong. Tôi rất ghét cái lối ấy. Äối vá»›i ngÆ°á»i lạ, bất đắc ** má»›i phải theo. Bây giá» là m phiá»n tôi nhÆ° thế thì mất thú.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Thôi cÅ©ng nghe cáºu.
Ai nấy chÆ°a và o ngồi hãy Ä‘i cởi áo ngoà i và tháo bỠđồ trang sức, đầu búi tóc trần, mình mặc áo lót. Bảo Ngá»c chỉ mặc má»™t cái áo cánh lụa Ä‘á», quần lót lụa xanh, ống quần buông xá»a, thắt má»™t cái dây lÆ°ng, dá»±a và o cái gối lụa thêu hoa hồng và hoa thÆ°á»›c dược, rồi cùng đánh toan vá»›i PhÆ°Æ¡ng Quan. PhÆ°Æ¡ng Quan cứ kêu nóng, chỉ mặc cái áo lót kẻ ô bằng Ä‘oạn ba mà u, thắt má»™t cái dây lÆ°ng mà u lá liá»…u, dÆ°á»›i mặc cái quần lót mà u thủy hồng cải hoa, cÅ©ng buông tá»a ống; trÆ°á»›c trán tết má»™t búi tóc nhá» lên táºn đỉnh đầu, lại tết má»™t cái Ä‘uôi sam vắt ra đằng sau gáy; tai bên phải giắt má»™t viên ngá»c to bằng hạt gạo, tai bên trái Ä‘eo má»™t cái khuyên và ng Ä‘á» chói to bằng quả máºn; rõ rà ng mặt trắng nhÆ° trăng hôm rằm, mắt trong hÆ¡n nÆ°á»›c mùa thụ Má»i ngÆ°á»i thấy váºy cÆ°á»i nói:
- Hai ngÆ°á»i nà y trông nhÆ° là anh em sinh đôi váºy.
Táºp Nhân đến rót rượu nói:
- Lát nữa hãy đánh toan. Tuy không má»i rượu, nhÆ°ng chúng ta má»—i ngÆ°á»i phải tá»± uống má»™t chén đã.
Táºp Nhân cầm chén uống trÆ°á»›c, theo thứ tá»±, ai cÅ©ng uống hết, rồi Ä‘á»u ngồi quây cả xuống. Xuân Yến và con TÆ° vì không ngồi được cạnh giÆ°á»ng, liá»n ngồi và o hai cái đòn lót đệm gấm ở gần đó. Bốn mÆ°Æ¡i Ä‘Ä©a sứ Äịnh Châu mà u trắng, to bằng Ä‘Ä©a trà , Ä‘á»u Ä‘á»±ng những thứ quả khô và tÆ°Æ¡i cùng sÆ¡n hà o hải vị, hoặc ở trong nÆ°á»›c, hoặc ở nÆ°á»›c ngoà i.
Bảo Ngá»c nói:
- Chúng ta nên là m tá»u lệnh cho vui.
Táºp Nhân nói:
- NhÆ°ng phải nhã má»™t tý má»›i được, đừng hét ầm lên để ngÆ°á»i ta nghe thấy, vả chăng chúng tôi không biết chữ, cÅ©ng không nên nói văn chÆ°Æ¡ng nhiá»u quá.
Xạ Nguyệt cÆ°á»i nói:
- Thôi lấy hột xúc xắc ta gieo chơi.
Bảo Ngá»c nói:
- Chẳng có thú gì, không thÃch. Chúng ta chÆ¡i cách rút tên hoa thì hÆ¡n.
Tình Văn cÆ°á»i nói:
- Phải đấy. Tôi đã nghĩ đến cái lối chơi như thế rồi.
Táºp Nhân nói:
- ChÆ¡i thế vui tháºt, nhÆ°ng Ãt ngÆ°á»i quá không thú.
Xuân Yến cÆ°á»i nói:
- Cứ ý tôi khẽ lại má»i cô Bảo, cô Vân, cô Lâm sang chÆ¡i má»™t lúc, đến canh hai vá» ngủ cÅ©ng chÆ°a muá»™n.
Táºp Nhân nói:
- Lại phải mở cá»a, đóng cá»a ầm lên, nhỡ gặp bá»n Ä‘i tuần đêm há»i.
Bảo Ngá»c nói:
- Sợ gì? Cô Ba cÅ©ng biết uống rượu đấy. Má»i cô ấy má»™t tiếng má»›i phải. Và cả cô Cầm nữa.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Thôi đừng má»i cô Cầm, cô ấy ở nhà mợ Cả, rồi lại là m to chuyện lên.
Bảo Ngá»c nói:
- Sợ cái gì? Các cô cứ Ä‘i má»i sang đây.
Xuân Yến, con TÆ° không nói câu gì. Nó mở cá»a dẫn bá»n hầu nhá» chia nhau Ä‘i má»i. Tình Văn, Xạ Nguyệt và Táºp Nhân lại nói:
- Hai cô ấy Ä‘i má»i chÆ°a chắc hỠđã chịu đến, để chúng tôi Ä‘i sống chết cÅ©ng kéo há» lại cho được.
Táºp Nhân, Tình Văn sai lÅ© bà già cầm đèn lồng Ä‘i. Quả nhiên Bảo Thoa thì nói: “Äêm khuya rồiâ€. Äại Ngá»c thì nói: “NgÆ°á»i không được khá»eâ€. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i cứ nằn nì nói: “Thế nà o cÅ©ng xin nể mặt chúng tôi, đến ngồi chÆ¡i má»™t lúc rồi vá» ngayâ€. Má»i ngÆ°á»i nghe nói, Ä‘á»u lấy là m vui thÃch. TrÆ°á»›c không định má»i Lý Hoà n, nhÆ°ng há» nghÄ©, nhỡ ra chị ấy biết lại không ra là m sao, liá»n sai Thúy Mặc cùng Ä‘i vá»›i Xuân Yến cố đến má»i Lý Hoà n và Bảo Cầm. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lần lượt đến cả. Táºp Nhân lại cố kéo HÆ°Æ¡ng Lăng đến. Trên giÆ°á»ng bà y thêm má»™t cái bà n nữa rồi má»›i và o ngồi.
Bảo Ngá»c vá»™i nói:
- Em Lâm chắc sợ lạnh, sang ngồi dựa cạnh vách nà y.
Rồi Ä‘em đến má»™t cái nệm dá»±a lót và o phÃa sau. Bá»n Táºp Nhân lấy ghế ngồi tiếp ở cạnh giÆ°á»ng. Äại Ngá»c ngồi dá»±a và o nệm, cách bà n hÆ¡i xa, cÆ°á»i nói vá»›i bá»n Bảo Thoa, Lý Hoà n và Thám Xuân:
- Chị em thÆ°á»ng vẫn nói, ngÆ°á»i ta đêm hay đánh bạc uống rượu. Hôm nay chúng ta lại nhÆ° thế nà y, liệu còn bảo ai được nữa!
Lý Hoà n nói:
- Có hại gì đâu? Trong má»™t năm chỉ có ngà y sinh nháºt, chứ có phải đêm nà o cÅ©ng nhÆ° thế đâu, chẳng đáng ngại lắm.
Tình Văn mang đến má»™t cái ống thẻ bằng trúc chạm, trong Ä‘á»±ng những thẻ bằng ngà có khắc tên hoa, xóc Ä‘i xóc lại, Ä‘em để ở giữa. Lại lấy quân xúc xắc ra bá» và o trong há»™p, xóc má»™t cái mở ra xem, vừa đúng sáu chấm, tÃnh đến Bảo Thoa. Bảo Thoa cÆ°á»i nói:
- Tôi rút trước, chẳng biết rút được cái gì đây!
Nói xong, xóc ống, rút ra má»™t cái thẻ, má»i ngÆ°á»i xem, thấy vẽ má»™t cà nh hoa mẫu Ä‘Æ¡n, có Ä‘á» bốn chữ “HÆ¡n hẳn trăm hoaâ€. PhÃa dÆ°á»›i có khắc mấy chữ nhá» là má»™t câu thÆ¡ ÄÆ°á»ng: “Dù chẳng tình gì, ngÆ°á»i cÅ©ng cảmâ€. Lại chua thêm: “Cả bà n tiệc mừng má»™t chén. Vì là đứng đầu các thứ hoa, nên được tùy ý mình bảo ai Ä‘á»c mừng má»™t bà i thÆ¡ từ hay khúc hát cho vuiâ€.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i nói:
- Khéo quá! Cô thực đáng là hoa mẫu đơn.
Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u mừng má»™t chén. Bảo Thoa uống xong, cÆ°á»i nói:
- Cô Phương Quan hát một câu cho chúng tôi nghe nà o.
Phương Quan nói:
- Äã thế thì má»—i ngÆ°á»i hãy uống trÆ°á»›c má»™t chén để nghe cho vui.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u uống. PhÆ°Æ¡ng Quan hát: “Tiệc thá» bà y đây phong cảnh đẹpâ€... Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói: “Bá» câu ấy Ä‘i! Bây giá» không cần cô đến chúc thá». Chá»n bà i nà o hay nhất thì hátâ€.
PhÆ°Æ¡ng Quan Ä‘Ã nh phải khẽ hát má»™t câu ở hà i “Thưởng hoa thìâ€:
Cánh tiên cắp chổi thướt tha,
Gót sen đủng đỉnh, quét hoa cá»a trá»i…
Bảo Ngá»c cứ cầm lấy cái thẻ, miệng Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại: “Dù chẳng tình gì, ngÆ°á»i cÅ©ng cảmâ€. Nghe hát xong, Bảo Ngá»c vẫn nhìn và o PhÆ°Æ¡ng Quan không nói gì. TÆ°Æ¡ng Vân giáºt lấy cái thẻ Ä‘Æ°a cho Bảo Thoa. Bảo Thoa lại gieo được má»™t quân mÆ°á»i sáu Ä‘iểm, tÃnh đến lượtThám Xuân.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Không biết rút được cái gì đây?
Rồi lấy ra má»™t cái thẻ, xem xong vứt ngay lên bà n, Ä‘á» mặt cÆ°á»i nói.
- Không nên chÆ¡i cái lệnh nà y. Äó là cái lệnh của bá»n Ä‘Ã n ông thÆ°á»ng chÆ¡i ở ngoà i, có nhiá»u câu nói nhảm.
Không ai hiểu ra sao cả. Bá»n Táºp Nhân vá»™i nhặt lấy thẻ Ä‘Æ°a cho má»i ngÆ°á»i xem, thấy mặt trên vẽ má»™t cà nh hoa hạnh, viết bốn chữ đỠ“Tiên phẩm Ä‘á»n Daoâ€. Mặt sau có Ä‘á» câu thÆ¡: “Tá»±a mây hồng hạnh giồng bên mặt trá»iâ€. Lại chua thêm: “Ai rút được thẻ nà y, tất lấy được chồng sang. Má»i ngÆ°á»i mừng má»™t chén rồi cùng uống má»™t chénâ€.
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Chúng tôi tưởng là cái gì kia chứ, thẻ nà y cốt để bà y trò cÆ°á»i ở trong khuê các, chỉ có và i ba cái là có những câu thế nà y thôi, còn thì không nói nhảm cả. Thế có hại gì? Nhà chúng ta đã có vị vÆ°Æ¡ng phi rồi. Có lẽ cô lại sẽ là vÆ°Æ¡ng phi cÅ©ng chÆ°a biết chừng? Äáng mừng! Äáng mừng!
Nói xong má»i ngÆ°á»i lại Ä‘Æ°a rượu mừng. Thám Xuân không chịu uống. Sau bị TÆ°Æ¡ng Vân, HÆ°Æ¡ng Lăng, Lý Hoà n ép mãi má»›i uống má»™t chén. Thám Xuân nói:
- Bá» cái tá»u lệnh nà y Ä‘i, chÆ¡i cái khác thôi.
Má»i ngÆ°á»i nhất định không nghe. TÆ°Æ¡ng Vân cầm lấy tay Thám Xuân bắt gieo được Ä‘iểm mÆ°á»i chÃn, tÃnh đến lượt Lý Hoà n.
Lý Hoà n xóc ống, rút thẻ ra xem, cÆ°á»i nói:
- Hay lắm! Chị em xem mấy chữ nà y, rất có ý nghĩa.
Má»i ngÆ°á»i cầm thẻ xem, thấy vẽ má»™t cà nh mai già , viết bốn chữ “Vóc Ä‘á»±ng sÆ°Æ¡ng maiâ€. Mặt sau Ä‘á» má»™t câu thÆ¡ cổ: “Nhà tranh giáºu trúc nhÆ°ng lòng vẫn vuiâ€. Lại chua thêm: “Tá»± mình uống má»™t chén, ngÆ°á»i ngồi dÆ°á»›i gieo xúc xắcâ€.
Lý Hoà n cÆ°á»i nói:
- Rất là thú! Các cô cứ gieo đi. Tôi tự uống một chén, dở hay mặc các cô.
Nói xong uống chén rượu, Ä‘Æ°a xúc xắc cho Äại Ngá»c. Äại Ngá»c gieo được số mÆ°á»i tám Ä‘iểm, tÃnh đến tượt TÆ°Æ¡ng Vân.
TÆ°Æ¡ng Vân cÆ°á»i, xoa tay xắn áo rút ra má»™t cái thẻ. Má»i ngÆ°á»i xem, thấy cà nh hải Ä‘Æ°á»ng, có Ä‘á» bốn chữ “Má»™ng thÆ¡m say tÃtâ€. Mặt sau có Ä‘á» má»™t câu thÆ¡: “Chỉ sợ đêm khuya hoa ngủ mấtâ€.
Äại Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Hai chữ “đêm khuya†nên đối là “đá lạnh†thì hay hơn.
Má»i ngÆ°á»i biết Äại Ngá»c nói chá»c TÆ°Æ¡ng Vân say rượu ngủ trên hòn đá giữa ban ngà y, Ä‘á»u cÆ°á»i ầm lên. TÆ°Æ¡ng Vân cÆ°á»i chỉ cho Äại Ngá»c xem cái thuyá»n rồi nói:
- Thôi xuống cái thuyá»n nà y mà đi vá» nhà , đừng nói nhảm nữa.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i. Lại xem thấy lá»i chú: “Äã gá»i là “má»™ng thÆ¡m say tÃt†thì ngÆ°á»i nà o rút được thẻ nà y không nên uống rượu, chỉ để cho ngÆ°á»i ngồi trên, ngồi dÆ°á»›i, má»—i ngÆ°á»i uống má»™t chén thôiâ€.
TÆ°Æ¡ng Vân vá»— tay cÆ°á»i nói:
- A di Ä‘Ã Pháºt! Thẻ nà y hay quá!
Vừa đúng Äại Ngá»c ngồi trên. Bảo Ngá»c ngồi dÆ°á»›i hai ngÆ°á»i rót hai chén rượu, Ä‘Ã nh phải uống váºy. Bảo Ngá»c uống được ná»a chén, thấy không ai nhìn đến, liá»n Ä‘Æ°a cho PhÆ°Æ¡ng Quan. PhÆ°Æ¡ng Quan cầm lấy, ngá»a mặt lên uống hết. Äại Ngá»c giả vá» nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i khác, rồi đổ hết rượu và o trong ống nhổ.
TÆ°Æ¡ng Vân lấy xúc xắc gieo được chÃn Ä‘iểm, đếm số đến lượt Xạ Nguyệt. Xạ Nguyệt rút má»™t cái thẻ, má»i ngÆ°á»i xem thấy má»™t cà nh hoa đồ mi, có Ä‘á» bốn chữ “Cảnh xuân đẹp tuyệtâ€. Lại có má»™t câu thÆ¡ cổ: “Hoa đồ mi nở là ngà y xuân Ä‘iâ€. Lại có chua thêm: “Má»—i ngÆ°á»i trong tiệc uống ba chén tiá»…n xuânâ€.
Xạ Nguyệt há»i:
- Nói thế nà o?
Bảo Ngá»c cau mà y, giấu thẻ Ä‘i, nói:
- Thôi, chúng ta cứ uống rượu đi.
Má»i ngÆ°á»i uống đủ ba nhấp thay cho ba chén.
Xạ Nguyệt gieo được mÆ°á»i Ä‘iểm, đếm số đến lượt HÆ°Æ¡ng Lăng. HÆ°Æ¡ng Lăng rút được má»™t cái thẻ vẽ cà nh hoa “tịnh đế†có Ä‘á» bốn chữ “Äiá»m xuân liên tiếpâ€. Mặt sau có má»™t câu thÆ¡ cổ: “Liá»n cà nh hoa ná» vừa Ä‘ua nởâ€. Lại chua thêm: “Cùng mừng ngÆ°á»i rút uống ba chén, sau đó má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u uống má»™t chénâ€.
HÆ°Æ¡ng Lăng lại gieo được sáu Ä‘iểm, tÃnh đến lượt Äại Ngá»c. Äại Ngá»c nghÄ© thầm: “Không biết còn thẻ gì hay nữa!†Rồi rút được má»™t thẻ vẽ má»™t cà nh hoa phù dung, có Ä‘á» bốn chữ “sÆ°Æ¡ng gió buồn tênhâ€. Mặt sau có má»™t câu thÆ¡ cổ: “ThÆ°Æ¡ng mình nà o dám giáºn gì gió đôngâ€. Lại chua thêm “Tá»± uống má»™t chén, hoa mẫu Ä‘Æ¡n uống tiếp má»™t chénâ€.
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Hay quá! Trừ cô ấy ra, không còn có ai đáng là m hoa phù dung nữa.
Äại Ngá»c cÅ©ng cÆ°á»i thầm, uống má»™t chén, rồi gieo được mÆ°á»i hai Ä‘iểm, tÃnh đến lượt Táºp Nhân.
Táºp Nhân rút ra má»™t cái thẻ vẽ cà nh hoa Ä‘Ã o, Ä‘á» bốn chữ “Phong cảnh VÅ© Lăngâ€. Mặt sau có Ä‘á» má»™t câu thÆ¡ cổ: “Hoa Ä‘Ã o lại báo má»™t mùa xuân sangâ€. Lại chua thêm: “Hoa hạnh uống tiếp má»™t chén, ngÆ°á»i nà o cùng tuổi hay cùng há» Ä‘á»u uống tiếp má»™t chénâ€.
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói:
- Lần nà y nhộn nhịp quá, rất vui.
TÃnh tất cả thì HÆ°Æ¡ng Lăng, Tình Văn và Bảo Thoa Ä‘á»u cùng tuổi vá»›i Táºp Nhân, Äại Ngá»c thì đẻ cùng giá», nhÆ°ng không có ngÆ°á»i nà o cùng há».
Phương Quan vội nói:
- Tôi cũng hỠHoa, để tôi uống tiếp với chị ấy một chén.
Rồi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rót rượu uống.
Äại Ngá»c cÆ°á»i bảo Thám Xuân:
- Có số lấy được chồng sang. Cô là hoa hạnh phải uống đi để cho chúng tôi cùng uống.
Thám Xuân cÆ°á»i nói:
- Nói gì thế! Chị Cả tiện tay tát cho nó một cái!
Lý Hoà n cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i ta đã không lấy được chồng sang, lại còn bị đánh, tôi không nỡ đâu.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cÆ°á»i.
Táºp Nhân Ä‘Æ°Æ¡ng định gieo, chợt có ngÆ°á»i gá»i cá»a, bá»n bà già ra há»i thì té ra Tiết phu nhân sai ngÆ°á»i sang đón Äại Ngá»c vá». Má»i ngÆ°á»i há»i:
- Canh mấy rồi?
Có ngÆ°á»i nói: “Qúa canh hai. Äồng hồ đã Ä‘iểm 11 tiếngâ€.
Bảo Ngá»c không tin, bảo mang đồng hồ đến xem, thì đã quá giá» tý. Äại Ngá»c đứng dáºy nói:
- Tôi không thể ngồi nán được nữa, còn phải vỠuống thuốc.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Cũng nên vỠcả thôi.
Bá»n Táºp Nhân, Bảo Ngá»c còn muốn giữ lại, nhÆ°ng Lý Hoà n, Thám Xuân Ä‘á»u nói:
- Äêm đã khuya, thế nà y cÅ©ng quá lắm rồi.
Táºp Nhân nói:
- Äã thế má»—i ngÆ°á»i uống thêm má»™t chén nữa rồi hãy vá».
Bá»n Tình Văn vá»™i rót đầy chén, má»i ngÆ°á»i uống rồi, Ä‘á»u sai thắp đèn Ä‘i vá».
Bá»n Táºp Nhân tiá»…n hỠđến bá» sông đình Thấm PhÆ°Æ¡ng, má»›i quay vá», đóng cá»a lại, đánh đố rượu. Táºp Nhân rót mấy chén to, lấy mấy thứ ăn, Ä‘Æ°a cho các bà già hầu ở đấy ăn uống. Ai cÅ©ng ngà ngà say, vừa đánh toan vừa hát. Bấy giỠđã đến canh tÆ°, các bà già vừa ăn tháºt, vừa ăn vụng, vò rượu hết sạch. Má»i ngÆ°á»i thấy thế, má»›i thu dá»n rá»a ráy Ä‘i ngủ.
PhÆ°Æ¡ng Quan uống nhiá»u quá, mặt Ä‘á» dừ, đầu mà y cuối mắt, cà ng nhìn cà ng xinh. Nó cố gượng không đứng dáºy được, liá»n nằm ngả và o ngÆ°á»i Táºp Nhân, nói:
- Chị Æ i! Bụng tôi cồn cà o quá!
- Ai bảo mà y cứ nốc cho lắm và o!
Xuân Yến và con TÆ° cÅ©ng say má»m, Ä‘i ngủ cả rồi. Tình Văn thì cứ kêu mãi. Bảo Ngá»c nói:
- Äừng kêu nữa, chúng ta cứ nằm bừa ra đây mà ngủ.
Nói xong, gối đầu và o cái gối thÆ¡m mà u Ä‘á», nằm ngả ra ngủ ngaỵ Táºp Nhân thấy PhÆ°Æ¡ng Quan say quá, sợ nó bị nôn, bèn khẽ nâng nó dáºy, đặt nằm ngủ cạnh Bảo Ngá»c, còn mình sang nằm ngủ ở cái giÆ°á»ng trÆ°á»›c mặt. Má»i ngÆ°á»i ngủ say không biết trá»i đất gì cả.
Táºp Nhân choà ng mắt dáºy, trá»i đã sáng bạch, nói:
- Muộn mất rồi!
Trông sang giÆ°á»ng trÆ°á»›c mặt, thấy PhÆ°Æ¡ng Quan gối đầu và o thà nh giÆ°á»ng, vẫn ngủ say, vá»™i gá»i nó dáºy. Bảo Ngá»c cÅ©ng giở mình tỉnh dáºy, cÆ°á»i nói:
- Muộn mất rồi!
Bèn lay PhÆ°Æ¡ng Quan. PhÆ°Æ¡ng Quan ngồi dáºy giáºt mình dụi mắt.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Rõ không biết xấu hổ! Say rượu không biết đi tìm chỗ ngủ, lại nằm lăn ra đấy.
PhÆ°Æ¡ng Quan nhìn ra má»›i biết là mình nằm cÅ©ng giÆ°á»ng vá»›i Bảo Ngá»c, xấu hổ tụt xuống đất cÆ°á»i nói:
- Tôi ăn uống ra là m sao lại chẳng biết gì cả.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i ná»›i:
- Tôi cũng không biết gì; nếu biết đã bôi mực và o mặt cô rồi.
Bá»n a hoà n lên hầu rá»a mặt chải đầu. Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Hôm qua là m phiá»n các chị, tối nay tôi xin giả tiệc.
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Thôi, thôi! Hôm nay đừng quấy nữa, nếu còn quấy thì ngÆ°á»i ta sẽ nói cho đấy.
Bảo Ngá»c nói:
- Sợ cái gì! Chẳng qua mới có hai lần thôi. Chúng ta kể cũng uống được rượu đấy. Thế nà o lại uống hết cả một vò kia à ? Tiếc đương lúc vui rượu lại hết!
Táºp Nhân cÆ°á»i nói:
- Uống vừa vừa thế mới thú, chứ uống quá lại mất vui. Hôm qua hứng lên, Tình Văn cũng không biết xấu hổ nữa. Tôi nhớ nó còn hát một bà i gì đó?
Con TÆ° cÆ°á»i nói:
- Chị quên rồi, chị cũng có hát một bà i đấy! Trong tiệc rượu ai mà chẳng hát?
Má»i ngÆ°á»i nghe nói, Ä‘á»u Ä‘á» mặt, lấy tay bÆ°ng mặt cÆ°á»i rÅ© rượi.
Chợt Bình Nhi cÆ°á»i hì hì chạy đến, nói:
- Hôm nay tôi thân đến má»i trả lại những ngÆ°á»i dá»± tiệc hôm qua, thiếu má»™t vị cÅ©ng không được.
Má»i ngÆ°á»i má»i chị ta ngồi uống nÆ°á»›c. Tình Văn cÆ°á»i nói:
- Tiếc rằng hôm qua không có chị!
Bình Nhi vá»™i há»i:
- Tối hôm qua các chị là m trò gì?
Táºp Nhân nói:
- Không thể kể hết vá»›i chị được. Hôm qua vui nhá»™n lạ thÆ°á»ng, dù những ngà y cụ và bà Hai cho má»i ngÆ°á»i Ä‘i dá»± tiệc cÅ©ng không vui bằng. Cả má»™t vò rượu cÅ©ng nốc sạch. Ai cÅ©ng say không biết xấu hổ, lại còn hát nữa cợ Äến quá canh tÆ° má»›i nằm ngổn ngang ra ngủ.
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Giá»i nhỉ! Chỉ biết lấy rượu lại không má»i tôi, còn kể ra để trêu tức ngÆ°á»i ta!
Tình Văn nói:
- Chiá»u nay hắn má»i trả lại, thế nà o cÅ©ng sang má»i chị, chị hãy chỠđấy.
Bình Nhi cÆ°á»i há»i:
- Hắn là ai? Ai là hắn?
Tình Văn nghe nói, Ä‘á» bừng mặt lên, chạy lại đánh, cÆ°á»i nói:
- Chị thÃnh tai quá, nghe rõ thế!
Bình Nhi cÆ°á»i nói:
- Con ranh nà y không biết xấu hổ! Bây giá» Ä‘Æ°Æ¡ng báºn đây không nói chuyện vá»›i cô vá»™i! Tôi Ä‘i có việc, lúc vá» sẽ cho ngÆ°á»i lại má»i. NgÆ°á»i nà o không đến tôi và o táºn nhà kéo cổ bắt Ä‘i!
Bảo Ngá»c vá»™i giữ lại, nhÆ°ng Bình Nhi đã Ä‘i rồi. Bảo Ngá»c tắm gá»™i xong, Ä‘Æ°Æ¡ng uống nÆ°á»›c, nhìn dÆ°á»›i nghiên má»±c có má»™t tá» giấy, liá»n nói:
- Các chị cứ để bừa bãi thế nà y không được đâu.
Táºp Nhân và Tình Văn vá»™i há»i:
- Lại cái gì đấy? Chắc có ai là m Ä‘iá»u gì không đúng rồi?
Bảo Ngá»c trá» tay nói:
- Dưới cái nghiên kia là cái gì? Chắc là miếng giấy mẫu của cô nà o bỠquên không cất.
Tình Văn vá»™i nhấc cái nghiên ra, thấy má»™t tá» thiếp, Ä‘Æ°a cho Bảo Ngá»c xem, má»™t tá» giấy hoa tiên mà u phấn hồng, có viết: “NgÆ°á»i ngoà i cá»a là Diệu Ngá»c kÃnh chúc ngà y sinh nháºtâ€. Bảo Ngá»c xem xong, nhảy lên há»i:
- Ai nháºn được giấy nà y lại không cho tôi biết?
Táºp Nhân và Tình Văn thấy thế, tưởng là cái thiếp của ngÆ°á»i nà o quan hệ Ä‘Æ°a đến có việc gì, liá»n cùng há»i:
- Hôm qua ai nháºn được cái thiếp nà y?
Con TÆ° vá»™i chạy đến cÆ°á»i nói:
- Hôm qua cô Diệu Ngá»c sai bà già đưa đến, chứ cô ấy không đến đây. Tôi để ở đấy, không ngá» uống rượu say quên mất.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nói:
- Cứ tưởng là ai, đâm ra nhá»›n nhác nhÆ° thế! Chứ biết của ngÆ°á»i ấy thì đáng kể gì.
Bảo Ngá»c liá»n sai:
- Mang giấy đến đây.
Trong khi sắp giấy mà i má»±c, nhìn thiếp, thấy Diệu Ngá»c viết ba chữ “ngÆ°á»i ngoà i cá»aâ€. Bảo Ngá»c cầm bút nghÄ© mãi không biết dùng chữ gì để đáp lại được. Lúc lâu vẫn chÆ°a biết viết chữ gì. Liá»n nghÄ©: “Nếu Ä‘i há»i Bảo Thoa, chắc cô ấy lại trách mình là gà n dở, chi bằng Ä‘i há»i Äại Ngá»câ€. Bèn bá» thiếp và o tay áo, chạy đến tìm Äại Ngá»c. Vừa đến đình Thấm PhÆ°Æ¡ng, thấy Tụ Yên thÆ°á»›t tha Ä‘i đến. Bảo Ngá»c há»i:
- Chị đi đâu đấy?
- Tôi đến thăm Diệu Ngá»c đây.
Bảo Ngá»c lấy là m lạ nói:
- Cô ấy khó tÃnh, không hợp vá»›i Ä‘á»i, không coi ai ra gì cả. Váºy mà cô ấy lại quý trá»ng chị! Thế má»›i biết chị không phải là hạng tục nhÆ° chúng tôi!
Tụ Yên cÆ°á»i nói:
- ChÆ°a chắc cô ấy thá»±c bụng quý trá»ng tôi, nhÆ°ng chúng tôi đã ở gần nhau hà ng mÆ°á»i năm trá»i, chỉ cách nhau có má»™t cái tÆ°á»ng thôi. Cô ấy tu ở chùa Bà n HÆ°Æ¡ng, nhà tôi vốn nghèo, phải thuê má»™t gian buồng ở trong chùa ấy suốt mÆ°á»i năm. Lúc rá»—i tôi thÆ°á»ng đến chÆ¡i vá»›i cô ấy. Tôi biết Ãt chữ cÅ©ng là nhá» cô ấy dạy cho cả. Tôi đối vá»›i cô ấy đã là bạn chÆ¡i lúc nghèo hèn, lại có tình thầy trò nữa. Khi chúng tôi Ä‘i đến nhà cô tôi, có nghe nói cô ấy không hợp vá»›i Ä‘á»i, bá»n quyá»n thế không Æ°a, nên phải đến ở đây. May sao chúng tôi lại gặp nhau, tình cÅ© vẫn chÆ°a thay đổi, cô ấy đối vá»›i tôi mối tình lại hÆ¡n ngà y trÆ°á»›c.
Bảo Ngá»c nghe váºy, choáng tai lên, mừng nói:
- Không trách được, cách ăn nói Ä‘i đứng của chị nhÆ° là hạc ná»™i mây ngà n. Té ra là có lai lịch. Tôi Ä‘Æ°Æ¡ng băn khoăn vì má»™t việc của cô ấy, định Ä‘i há»i ngÆ°á»i khác. May được gặp chị, thá»±c là duyên trá»i Ä‘em lại, nhá» chị bảo giúp cho.
Nói xong cầm thiếp Ä‘Æ°a cho Tụ Yên xem. Tụ Yên cÆ°á»i nói:
- TÃnh nết cô nà y chẳng đổi tà nà o, vẫn giữ cái thói ngông gà n kỳ quặc. XÆ°a nay chÆ°a thấy ai viết thiếp mà lại Ä‘á» biệt hiệu. Thá»±c đúng nhÆ° tục ngữ nói: “SÆ° không phải sÆ°, tục không phải tục, gái không phải gái, trai không phải traiâ€, chẳng ra nghÄ©a lý gì cả!
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Chị không biết, cô ấy không phải là ngÆ°á»i trong đám trần tục, mà là đứng ngoà i cuá»™c Ä‘á»i, vì thấy tôi cÅ©ng hiểu biết má»™t đôi chút, nên má»›i Ä‘Æ°a đến cái thiếp nà y. Tôi không biết hà ng chữ gì để trả lá»i cho phải, nghÄ© mãi không ra, Ä‘Æ°Æ¡ng định Ä‘i tìm cô Lâm, may sao lại gặp chị.
Tụ Yên nghe váºy, Ä‘Æ°a mắt ngắm nghÃa Bảo Ngá»c má»™t lúc, cÆ°á»i bảo:
- Tục ngữ nói: “Tai nghe không bằng mắt thấyâ€, không trách được Diệu Ngá»c lại Ä‘Æ°a cái thiếp nà y cho cáºu, cÅ©ng không trách được năm ngoái cô ấy cho cáºu cà nh hoa mai. Äã váºy tôi xin nói rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện cho cáºu nghe. Cô ấy thÆ°á»ng nói: ngÆ°á»i xÆ°a từ Ä‘á»i Hán, Tấn, NgÅ© Äại, ÄÆ°á»ng, Tống đến nay, chẳng có bà i thÆ¡ nà o hay, chỉ có hai câu dÆ°á»›i đây là hay thôi:
Cá»a sắt nghìn năm dầu vững chắc,
Äốt bùn má»™t nắm cÅ©ng chôn vùi.
Vì thế cô ấy tá»± xÆ°ng là “ngÆ°á»i ngoà i cá»aâ€. Lại thÆ°á»ng khen: Văn của Trang Từ là hay nhất, nên cÅ©ng tá»± xÆ°ng là “kỳ nhânâ€. Nếu trong thiếp cô ấy xÆ°ng kỳ nhân†tức cho mình là ngÆ°á»i kỳ quặc, thì cáºu nên khiêm tốn xÆ°ng “thế nhânâ€, tức là ngÆ°á»i nhiá»u tục lụy, nhÆ° váºy cô ấy sẽ thÃch. NhÆ°ng bây giá», cô ấy lại xÆ°ng là “ngÆ°á»i ngoà i cá»aâ€, nghÄ©a là cô ấy đứng ở ngoà i cá»a sắt, thì cáºu nên xÆ°ng là “ngÆ°á»i trong cá»aâ€, tất sẽ hợp ý cô ấy.
Bảo Ngá»c nghe xong tỉnh ngá»™ ngay, liá»n “úi chà †má»™t tiếng, rồi cÆ°á»i nói:
- Thảo nà o chùa nhà tôi đặt tên là “Thiết Hạmâ€, tức là “cá»a sắtâ€, té ra nhÆ° thế đấy! Xin chị cứ Ä‘i, để tôi vá» nhà viết thiếp trả lá»i.
Bảo Ngá»c vá» nhà viết thiếp, ngoà i Ä‘á» mấy chữ “NgÆ°á»i trong cá»a là Bảo Ngá»c kÃnh cẩn bái tạâ€, tá»± mình mang thiếp đến am LÅ©ng Thúy, từ ngoà i khe cá»a Ä‘Æ°a qua rồi vá».(#1)
Xong bữa cÆ¡m, Bình Nhi má»i đãi tiệc, lại bà y mấy mâm rượu, hoa quả trong Du Ấm Ä‘Æ°á»ng, vì cho vÆ°á»n Hồng HÆ°Æ¡ng nóng lắm, VÆ°u thị cÅ©ng Ä‘em theo hai ngÆ°á»i nà ng hầu là Bá»™i Phượng, Giai Loan đến chÆ¡i ngắm cảnh. Hai ngÆ°á»i nà ng hầu nà y cÅ©ng là bá»n con gái trẻ tuổi láu lỉnh không hay đến đấy. Nay và o vÆ°á»n gặp bá»n TÆ°Æ¡ng Vân, HÆ°Æ¡ng Lăng, PhÆ°Æ¡ng Quan, Nhụy Quan thá»±c là “ngÆ°á»i há»p theo loại, váºt chia theo Ä‘Ã nâ€, hai câu nói ấy quả không sai. Thấy má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i đùa, ngÆ°á»i nà y không nghÄ© gì đến VÆ°u thị có mặt ở đó, cứ để mặc cho đám a hoà n phục dịch, rồi chÆ¡i đùa khắp nÆ¡i.
Bây giá» há» Ä‘á»u đã ở trong Du Ấm Ä‘Æ°á»ng, mượn tiếng uống rượu, má»i ngÆ°á»i chÆ¡i đùa, bảo các cô xẩm đánh trống. Bình Nhi ngắt má»™t cà nh thược dược, tất cả Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, chuyá»n tay cà nh hoa là m tá»u lệnh, vui đùa vá»›i nhau má»™t lúc. Khi đó có ngÆ°á»i và o trình:
- Bên nhà há» Chân cho hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đem lá»… đến.
Thám Xuân, Lý Hoà n và Vưu thị cùng ra tiếp ở nhà khách.
Má»i ngÆ°á»i trong nhà đá»u ra ngoà i chÆ¡i, Bá»™i Phượng và Giai Loan Ä‘i ra đánh Ä‘u, Bảo Ngá»c nói:
- Hai cô cứ trèo lên, để tôi đẩy cho.
Bội Phượng cuống lên, nói:
- Thôi, đừng quấy rối chúng tôi nữa!
Chợt thấy mấy ngÆ°á»i bên phủ Äông há»›t hải chạy đến nói:
- Ông(#2) đã quy tiên rồi.
Má»i ngÆ°á»i giáºt mình nói:
- Lạ nhỉ, chẳng thấy ốm đau gì, sao lại mất ngay!
NgÆ°á»i nhà nói:
- Ngà y nà o ông cũng tu luyện, chắc là thà nh quả tên tiên.
VÆ°u thị thấy thế, nghÄ© ngay bố con Giả Trân và Giả Liá»…n không có ai ở nhà . Lại không có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o lo lắng cho mình, nên cÅ©ng không khá»i bối rối. Chị ta vá»™i bá» ngay đồ trang sức, sai ngÆ°á»i đến quán Huyá»n Chân giam tất cả bá»n đạo sÄ© lại, chá» Giả Trân vá» xét há»i; má»™t mặt vá»™i lên xe, dẫn bá»n vợ Lai Thăng và những ngÆ°á»i hầu già trong nhà đi ra ngoà i thà nh. Lại má»i thầy thuốc đến xem chết vì bệnh gì. Thầy thuốc thấy ngÆ°á»i đã chết rồi, còn bắt mạch và o đâu được nữa. Há» vốn biết thuáºt “đạo khÆcủa Giả KÃnh rất là hão huyá»n, đến cả những việc lá»… sao, giữ giá», uống linh sa, nhiá»u sá»± nhảm nhà hÆ° tổn tinh thần, hại cả đến tÃnh mệnh. Nay ông ta đã chết, bụng cứng nhÆ° sắt, máºt và môi sém nứt cả ra. Các thầy thuốc bảo bá»n bà già :
- Äó là do ông nuốt và ng, uống linh sa, theo phép đạo, đâm ra chảy ruá»™t chÆ°Æ¡ng bụng mà chết.
Các đạo sĩ sợ quá nói:
- Äó là vì ông nuốt Ä‘an sa theo phép bà truyá»n má»›i, đến ná»—i bị hại. Bá»n tiểu đạo chúng tôi thÆ°á»ng khuyên: “Công tu luyện chÆ°a đến ngà y thì không nên uốngâ€. Không ngá» hôm nay và o lúc giữa giá», ngÆ°á»i lẻn Ä‘i uống, liá»n quy tiên ngaỵ Việc ấy là do thà nh tâm đắc đạo, ra ngoà i bể khổ, thoát khá»i thể xác đấy.
VÆ°u thị cÅ©ng không nghe, cứ bảo giam há» lại, rồi sai ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘i báo tin. Thấy trong quán cháºt hẹp không để được áo quan và cÅ©ng không thể rÆ°á»›c và o thà nh được, VÆ°u thị cho chết mặc quần áo cẩn tháºn, đặt và o kiệu êm Ä‘Æ°a vỠđể ở chùa Thiết Hạm. Bấm đốt ngón tay sá»›m nhất cÅ©ng phải ná»a tháng nữa Giả Trân má»›i vỠđến nhà , hiện giá» trá»i Ä‘Æ°Æ¡ng nồng ná»±c, không thể chỠđược. VÆ°u thị liá»n đứng lên lo liệu, bảo thầy cúng chá»n ngà y khâm liệm. Ão quan thì sắp sẵn từ lâu, đã để sẵn ở chùa nà y, nên cÅ©ng rất tiện. Sau ba ngà y sẽ phát tang và đặt Ä‘Ã n là m chay.
Phượng ThÆ° ở bên phủ Vinh ốm, nên không Ä‘i được. Lý Hoà n phải trông nom bá»n chị em, Bảo Ngá»c chẳng biết việc gì cả, nên công việc bên ngoà i Ä‘Ã nh phải tạm giao cho mấy ngÆ°á»i quản lý hạng nhì. Bá»n Giả Thiên, Giả Quang, Giả Hà nh, Giả Anh, Giả XÆ°Æ¡ng, Giả Lăng má»—i ngÆ°á»i giữ má»™t việc. VÆ°u thị không vá» nhà được, liá»n má»i kế mẫu của mình đến phủ Ninh trông nom há»™. Bà kế mẫu Ä‘em theo hai ngÆ°á»i con gái chÆ°a có chồng đến ở cả đấy, má»›i yên lòng.
Äược tin cha chết, Giả Trân xin phép nghỉ. Giả Dung cùng là má»™t viên chức. Bá»™ Lá»… thấy nhà vua coi trá»ng đạo hiếu, nên không dám tá»± quyết, phải tâu lên xin ý chỉ. Nhà vua là báºc nhân hiếu hÆ¡n trá»i, trá»ng đãi dòng dõi những báºc công thần, tiếp được sá»› tâu liá»n xuống chiếu há»i Giả KÃnh giữ chức gì? Bá»™ Lá»… tâu: “Giả KÃnh là tiến sÄ© xuất thân, còn quan chức của ông ta đã phong ấm cho con là Giả Trân rồi. Giả KÃnh tuổi cao nhiá»u bệnh, thÆ°á»ng tịnh dưỡng ở quán Huyá»n Chân ngoà i đô thà nh, nay bị á»m chết ở đó. Con là Trân, cháu là Dung, nhân có quốc tang, Ä‘á»u chá»±c hầu ở đây cả, nên má»›i xin phép vá» khâm liệmâ€.
Nhà vua nghe nói, đặc cách xuống chiếu chỉ: “Giả KÃnh tuy không có công gì vá»›i nÆ°á»›c, nhÆ°ng nghÄ© đến lòng trung thà nh của ông cha, truy tặng cho hà m ngÅ© phẩm, cho phép con cháu Ä‘em linh cữu qua cá»a Bắc và o đô thà nh, được khâm liệm ở nhà riêng. Con cháu phát tang, là m lá»… xong rồi, rÆ°á»›c linh cữu vá» quê quán. Lại truyá»n cho Quang Lá»™c tá»± chiếu lệ đến tế. Trong triá»u từ VÆ°Æ¡ng công trở xuống cho phép đến tế riêng. Phải theo chỉ thi hà nhâ€.
Chỉ vua vừa xuống, không những ngÆ°á»i nhà phủ Giả tạ Æ n, mà cả báºc đại thần trong triá»u cÅ©ng không ngá»›t lá»i reo mừng ca tụng.
Cha con Giả Trân ngà y đêm láºt Ä‘áºt trở vá». Giữa Ä‘Æ°á»ng thấy Giả Thiên, Giả Quang cưỡi ngá»±a dẫn ngÆ°á»i nhà đi đến. Trông thấy Giả Trân, há» Ä‘á»u xuống ngá»±a chà o há»i.
Giả Trân há»i:
- Äi là m gì thế?
Giả Thiên trình:
- Chị Cả sợ anh và cháu vá» trÆ°á»›c rồi, cụ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng không có ngÆ°á»i trông nom, nên bảo hai chúng tôi đến đây để há»™ tống.
Giả Trân nghe thấy nói thế, khen ngợi không ngá»›t. Lại há»i: “Ở nhà lo liệu ra sao rồi?â€
Giả Thiên kể lại việc giam bá»n đạo sÄ©; việc rÆ°á»›c cữu vá» gia miếu, lại sợ trong nhà không có ngÆ°á»i trông nom, nên đã má»i bà thông gia cùng hai dì đến lo liệu giúp. Lúc đó Giả Dung xuống ngá»±a, nghe thấy hai dì đến ở nhà mình, nét mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»›n hở. Giả Trân khen luôn miệng: “Thu xếp ổn đấy!†Rồi ra roi chạy liá»n, suốt đêm thay đổi ngá»±a để phóng vá» không nghỉ lại ở trạm nà o cả.
Hôm sau đến cá»a thà nh, Giả Trân Ä‘i thẳng và o chùa Thiết Hạm. Bấy giỠđã canh tÆ°, ngÆ°á»i gác nghe thấy, liá»n gá»i má»i ngÆ°á»i Ä‘áºy. Giả Trân xuống ngá»±a cùng Giả Dung khóc ầm lên, từ cá»a ngoà i, quỳ Ä‘i và o đến trÆ°á»›c cữu, Ä‘áºp đầu khóc lóc thảm thiết cho đến sáng; khóc khản tiếng má»›i thôi. Bá»n VÆ°u thị Ä‘á»u ra chà o. Cha con Giả Trân vá»™i mặc đồ tang, đến trÆ°á»›c cữu quỳ lạy. Äứng trÆ°á»›c công việc, Giả Trân không thể nhắm mắt bịt tai được, Ä‘Ã nh phải nén bá»›t ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng, tá»± mình cắt đặt má»i ngÆ°á»i. Rồi hắn kể lại việc ân chỉ nhà vua cho há» hà ng bạn hữu nghe, lại sai Giả Dung vá» nhà lo liệu việc quà n cữu.
Giả Dung láºp tức cưỡi ngá»±a vá» nhà , sai ngÆ°á»i thu dá»n bà n ghế, bá» vách chắn Ä‘i, treo mà n tang, trÆ°á»›c cá»a dá»±ng nhà tang. Rồi vá»™i và ng chạy và o chà o bà ngoại và hai dì. Bà VÆ°u tuổi già hay ngủ, cứ nằm luôn; dì Hai và dì Ba Ä‘Æ°Æ¡ng là m việc vá»›i bá»n a hoà n, thấy hắn và o, Ä‘á»u tá» lá»i chia buồn.
Giả Dung trông thấy dì Hai, hì hì cÆ°á»i nói:
- Dì Hai, dì đã sang đấy à ? Cha tôi đang mong dì đấy.
Dì Hai đỠmặt lên mắng:
- Thằng ranh con nà y! Cứ và i hôm tao không mắng là mà y không chịu được, cà ng ngà y cà ng tệ, chẳng giữ thể thống gì cả! Mà y là má»™t vị công tá» nhà đại gia, ngà y nà o cÅ©ng Ä‘á»c sách há»c lá»…, thế mà không bằng con nhà ti tiện!
Nói xong, tiện tay cầm cái bà n là đánh và o đầu Giả Dung. Hắn vỠlà m bộ run sợ, ôm đầu lăn xả và o lòng dì Hai xin tha tội. Dì Ba quay mặt đi, nói:
- ChỠchị vỠsẽ mách cho nó!
Giả Dung cÆ°á»i, quỳ xuống giÆ°á»ng xin tha tá»™i, là m cho cả hai ngÆ°á»i cÆ°á»i ồ lên. Giả Dung lại vồ nắm sa nhân của dì Hai để ăn. Dì Hai nhai bã sa nhân đầy mồm nhổ toẹt và o mặt, hắn thè lưỡi liếm hết. Bá»n a hoà n thấy trái mắt, Ä‘á»u cÆ°á»i, nói:
- Cáºu vừa có tang, bà ngoại lại má»›i ngủ. Hai cô tuy trẻ tuổi nhÆ°ng Ä‘á»u là báºc dì. Cáºu không coi bà ra gì à ! Khi ông vá» bà sẽ mách, liệu cáºu chạy đằng nà o cho thoát!
Giả Dung buông dì hắn ra, ôm lấy a hoà n hôn, nói:
- Em ơi! Em nói phải đấy. Chúng ta buông hai dì ấy ra!
Bá»n a hoà n giáºn quá, đẩy hắn ra, mắng:
- Anh đốn kiếp nà y! Anh đã có vợ và a hoà n, lại còn chòng ghẹo chúng tôi! NgÆ°á»i biết ra cho là đùa, ngÆ°á»i không biết hay những hạng ngÆ°á»i thối bụng, thối dạ, thÃch ngồi rồi mách lẻo, vắng mặt nói xấu, sẽ đồn đại sang phủ bên kia, cho là bên nà y chúng ta hay báºy bạ.
Giả Dung cÆ°á»i nói:
- Äèn nhà ai rạng nhà ấy, ai còn hÆ¡i đâu lo chuyện nhà ngÆ°á»i. Từ xÆ°a đến nay, dù nhà Hán, nhà ÄÆ°á»ng, ngÆ°á»i ta cÅ©ng còn chê là “ÄÆ°á»ng dở, Hán thối†nữa là nhà chúng tạ Nhà nà o mà chẳng có chuyện phong lÆ°u? Äừng để tôi phải nói ra. Ngay ông Cả phủ bên kia cÅ©ng là tay đáo để, thế mà chú Liá»…n dám tằng tịu vá»›i dì bé đấy! ThÃm Phượng Ä‘anh đá nhÆ° thế mà chú Thụy còn hòng gạ gẫm! Có việc gì giấu được tôi đâu!
Giả Dung cứ nói huênh hoang báºy bạ, dì Ba sa sầm mặt, bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, và o nhà trong đánh thức bà già VÆ°u dáºy.
Giả Dung thấy bà ngoại dáºy rồi, liá»n và o chà o há»i, nói:
- Là m bà phải báºn lòng, lại là m hai dì phải vất vả, cha con cháu rất là cảm Ä‘á»™ng! Äể khi xong việc cả nhà cháu sẽ sang tạ Æ n bà .
Bà già VÆ°u gáºt đầu nói:
- Cháu ơi, cháu khéo nói lắm! Chỗ thân thuộc thì phải thế chứ.
Lại há»i:
- Cha cháu có mạnh khá»e không? Biết tin bao giá» mà vá» ngay thế?
Giả Dung cÆ°á»i, nói:
- CÅ©ng vừa má»›i vá». Cha cháu bảo cháu vá» thăm bà , nhá» bà trông nom há»™ việc nhà cho, khi xong việc bà hãy vá».
Nói xong hắn lại nháy mắt nhìn dì Hai. Dì Hai khẽ nghiến răng mắng:
- Thằng ranh con lém lỉnh nà y! Giữ chúng tao ở đây để là m mẹ bố mà y à ?
Giả Dung lại nói với bà ngoại:
- Xin bà cứ yên tâm. Cha cháu ngà y nà o cÅ©ng nghÄ© đến hai dì, muốn kén hai ngÆ°á»i con nhà già u sang, vừa trẻ vừa đẹp để gả hai dì. Thế mà mấy năm nay vẫn chÆ°a kén được. May sao hôm ná» Ä‘i Ä‘Æ°á»ng má»›i tìm được má»™t ngÆ°á»i vừa mắt.
Bà già VÆ°u tưởng thá»±c há»i:
- Con nhà ai đấy?
Dì Hai bá» việc, vừa cÆ°á»i, vừa chạy đến đánh, nói:
- Mẹ Æ i, đừng nghe thằng trá»i đánh ấy.
Bá»n a hoà n Ä‘á»u nói:
- Ông trá»i có mắt, liệu coi chừng đấy.
Chợt có ngÆ°á»i và o thÆ°a:
- Má»i việc xong cả, má»i cáºu ra xem rồi Ä‘i trình ông.
Giả Dung cÆ°á»i hì hì Ä‘i ra.
Chú thÃch:
(1-). Trong nguyên bản, chá»— nà y còn thêm má»™t Ä‘oạn: Bảo Ngá»c cho PhÆ°Æ¡ng Quan ăn mặc giả trai và đổi tên là Hung Nô, sau lại đổi thà nh tên Thổ Phồn là “Da luáºt hùng nôâ€. Má»i ngÆ°á»i thấy váºy cÅ©ng mến, liá»n cho Qùy Quan, Äáºu Quan cÅ©ng ăn mặc giả trai và đổi tên… NhÆ°ng các bản Hồng lâu má»™ng khác Ä‘á»u lược Ä‘i. Chúng tôi thấy Ä‘oạn nà y không cần thiết lắm, nên cÅ©ng không dịch thêm nữa.
(2-). Tức Giả KÃnh.
Last edited by minhtien384; 29-06-2008 at 12:53 PM.
|
29-06-2008, 12:55 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Hồi 64
Gái buồn rầu đỠthơ ngũ mỹ
Trai lẳng lÆ¡ tặng ngá»c cá»u long
Giả Dung thấy má»i việc thu xếp đã ổn, liá»n chạy đến chùa trình vá»›i Giả Trân. Ngay đêm đó, các ngÆ°á»i coi việc được cắt đặt, các thứ cần dùng được sắp sẵn nhÆ° cá» phÆ°á»›n để chá»n đến giá» mão ngà y mồng bốn là rÆ°á»›c linh cữu và o thà nh; mặt khác cho ngÆ°á»i Ä‘i báo tang các nhà bạn bè thân thÃch. Hôm ấy đám ma linh đình, khách khứa tấp náºp, từ chùa Thiết Hạm đến phủ Ninh, đứng xem ở hai bên Ä‘Æ°á»ng kể có mấy vạn ngÆ°á»i. Trong đám, có ngÆ°á»i than thở; có ngÆ°á»i khen ngợi; lại có bá»n thầy đồ dở hÆ¡i, bảo là “lá»… nên tiết kiệm hÆ¡n là xa xỉ, tang nên thÆ°Æ¡ng xót hÆ¡n là linh đìnhâ€. Trên Ä‘Æ°á»ng má»—i ngÆ°á»i bà n má»—i cách. Äến khoảng giá» mùi, giá» thân má»›i rÆ°á»›c linh cữu và o gian giữa. Tế viếng xong, bạn bè dần dần ra vá», chỉ còn những ngÆ°á»i trong hỠỞ lại tiếp khách. Bà con gần chỉ có ông cáºu há» Hình ở lại chÆ°a vá».
Giả Trân, Giả Dung bị lá»… pháp rà ng buá»™c, cÅ©ng phải nằm cá», gối đất ở cạnh linh cữu, buồn rầu chịu tang. NhÆ°ng khi vắng ngÆ°á»i, há» lại lẻn và o trong nhà dan dÃu vá»›i hai dì. Bảo Ngá»c ngà y nà o cÅ©ng mặc đồ tang sang phủ Ninh, đến chiá»u vắng ngÆ°á»i má»›i vá» trong vÆ°á»n. Phượng ThÆ° tuy ngÆ°á»i chÆ°a được khá»e, không đến luôn được, nhÆ°ng gặp những ngà y láºp Ä‘Ã n tụng kinh hay bạn bè đến tế viếng, cÅ©ng cố gượng đến giúp đỡ công việc cho VÆ°u thị.
Má»™t hôm, cúng cÆ¡m sá»›m xong, vì ngà y dà i, Giả Trân mấy ngà y nhá»c mệt, phải nằm chợp mắt ở cạnh linh cữu. Bảo Ngá»c thấy không có khách, muốn vá» nhà thăm Äại Ngá»c, liá»n Ä‘i vá» viện Di Hồng. Và o đến cá»a, thấy trong nhà vắng tanh, có mấy bà già và a hoà n nhá» ngồi hóng mát ở ngoà i hiên, có ngÆ°á»i nằm ngủ, có ngÆ°á»i ngủ gáºt. Bảo Ngá»c cÅ©ng không muốn gá»i há» dáºy. Chỉ có con TÆ° trông thấy vá»™i chạy đến vén rèm. Ngay lúc ấy PhÆ°Æ¡ng Quan từ trong nhà cÆ°á»i chạy ra, suýt nữa đâm sầm và o Bảo Ngá»c. Vừa trông thấy Bảo Ngá»c, PhÆ°Æ¡ng Quan mỉm cÆ°á»i đứng lại há»i:
- Sao cáºu lại vá»? Cáºu cản ngay chị Tình Văn lại cho tôi. Chị ấy định đánh tôi đấy!
Nói chÆ°a dứt lá»i, thấy trong nhà có tiếng loảng xoảng, không biết là vỡ cái gì. Sau thấy Tình Văn chạy đến mắng ầm lên:
- Tao xem con ranh con nà y chạy đến đâu nà o? Thua mà lại không cho đánh à ? Cáºu Bảo không ở nhà , tao xem ai cứu mà y?
Bảo Ngá»c vá»™i ngăn lại cÆ°á»i nói:
- Em chị còn bé, không biết có lỗi gì với chị, thôi hãy nể tôi tha cho nó!
Tình Văn không ngá» Bảo Ngá»c đã vá», trông thấy báºt cÆ°á»i, nói:
- Phương Quan là con yêu tinh hiện ra đấy! Dù nó biết phù phép hô thần, sai tướng cũng không nhanh được như thế!
Lại cÆ°á»i nói:
- Mà y có hô thần vỠđây tao cũng không sợ!
Tình Văn liá»n giằng tay định túm lấy PhÆ°Æ¡ng Quan, nhÆ°ng nó đã luồn ra đằng sau, ôm lấy Báo Ngá»c. Bảo Ngá»c má»™t tay nắm lấy Tình Văn, má»™t tay giữ PhÆ°Æ¡ng Quan. Lúc Ä‘i và o thấy Xạ Nguyệt, Thu Văn, BÃch Ngân, Xuân Yến Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi đánh chắt ở giÆ°á»ng bên tây, ai được thì ăn hạt dÆ°a. Vì PhÆ°Æ¡ng Quan thua Tình Văn, không chịu cho đánh và bá» chạy, Tình Văn chạy Ä‘uổi theo PhÆ°Æ¡ng Quan, nên những hòn chắt trong ngÆ°á»i Ä‘á»u rÆ¡i xuống đất.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Ngà y dà i thế nà y, tôi phải đi vắng, sợ các chị buồn, nếu ăn xong đi ngủ ngay sẽ sinh bệnh. Bây giỠcác chị bà y ra trò chơi nà y để tiêu khiển thì hay lắm.
Không thấy Táºp Nhân đâu, Bảo Ngá»c há»i:
- Chị Táºp Nhân Ä‘i đâu?
Tình Văn nói:
- Chị ấy à ? Äạo mạo lắm rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi “nháºp định†ở trong nhà đấy. Từ nãy đến giở, chúng tôi không và o, không biết chị ấy là m cái gì, chẳng nghe tăm hÆ¡i gì cả. Cáºu và o mà xem, hay là đã “ngá»™ đạo†rồi cÅ©ng chÆ°a biết chừng.
Bảo Ngá»c nghe nói, vừa cÆ°á»i chạy và o trong nhà , thấy Táºp Nhân Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi ở giÆ°á»ng trÆ°á»›c cá»a sổ, tay còn tết má»™t sợi dây Ä‘en. Thấy Bảo Ngá»c và o, liá»n đứng dáºy cÆ°á»i nói:
- Con Tình Văn đã Ä‘Æ¡m đặt gì tôi đấy? Vì tôi phải tết vá»™i cho xong cái dây nà y, không có thì giá» Ä‘i chÆ¡i phiếm vá»›i há», nên nói dối là các chị cứ chÆ¡i Ä‘i, được lúc cáºu Hai Ä‘i vắng, tôi muốn ngồi dưỡng thần ở trong nà y má»™t lúc. Thế mà nó lại lem lém cái mồm những “nháºp định†và “ngá»™ đạo†gì gì ấy. Äể lúc nữa tôi sẽ xé miệng nó ra má»›i được!
Bảo Ngá»c cÆ°á»i, ngồi sát và o Táºp Nhân xem tết dây, rồi há»i:
- Ngà y dà i thế nà y, chị cÅ©ng nên nghỉ ngÆ¡i, hay là chÆ¡i đùa vá»›i há», nếu không cÅ©ng nên sang thăm cô Lâm. Trá»i nóng thế mà ngồi tết cái nà y, chị định để là m gì đấy?
Táºp Nhân nói:
- Tôi thấy cái dây quạt cáºu Ä‘eo vẫn là cái dây tết từ ngà y có đám tang mợ Dung bên phủ Äông năm trÆ°á»›c. Chỉ ngÆ°á»i trong há» hoặc bạn thân có tang và o mùa hạ má»›i Ä‘eo cái dây xanh kia, tình cá» gặp việc thì má»™t năm Ä‘eo má»™t và i lần thôi, chứ lúc thÆ°á»ng không cần Ä‘eo. Bây giá» bên phủ ấy lại có việc, cáºu ngà y nà o cÅ©ng phải sang, nên tôi má»›i tết vá»™i cái khác cho cáºu Ä‘eo. Tết xong sẽ Ä‘em thay cái cÅ©. Cáºu thì không hay để ý đến việc nà y, nhÆ°ng sợ khi cụ vá» trông thấy, lại bảo là chúng tôi lÆ°á»i nhác, đến cả những thứ mặc, thứ Ä‘eo của cáºu cÅ©ng không để ý đến.
Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Tháºt chị nghÄ© chu đáo quá. NhÆ°ng cÅ©ng không nên vá»™i, nếu chị cảm nóng lại ra to việc.
Nói xong PhÆ°Æ¡ng Quan bÆ°ng đến má»™t chén trà má»›i ngâm ở trong nÆ°á»›c lạnh ra. Vì Bảo Ngá»c ngÆ°á»i vốn yếu, mùa hè cÅ©ng không dám dùng nÆ°á»›c đá, chỉ lấy nÆ°á»›c giếng má»›i múc lên, Ä‘em ngâm cả ấm nÆ°á»›c trà và o trong cháºu, cứ thế thay đổi để cho có hÆ¡i mát thôi. Bảo Ngá»c cầm lấy chén nÆ°á»›c ở tay PhÆ°Æ¡ng Quan uống má»™t ná»a rồi quay lại bảo Táºp Nhân:
- Khi tôi vỠđã dặn Bồi DÃnh, nếu bên anh Trân có khách sang đến viếng, phải vá» báo tôi ngaỵ Không có việc gì cần, tôi sẽ không sang nữa.
Nói xong ra khá»i buồng, quay lại bảo bá»n BÃch Ngân:
- Có việc gì, sang bên cô Lâm tìm tôi.
Bảo Ngá»c Ä‘i thẳng đến quán Tiêu TÆ°Æ¡ng thăm Äại Ngá»c.
Khi gần đến cầu Thấm PhÆ°Æ¡ng, thấy Tuyết Nhạn dẫn hai bà già mang theo củ ấu, ngó sen và mấy quả dÆ°a, Bảo Ngá»c há»i Tuyết Nhạn:
- XÆ°a nay cô Lâm không ăn những thứ mát bao giá», mang dÆ°a ấu ấy vá» là m gì? Hay là định má»i mợ nà o, cô nà o đấy?
Tuyết Nhạn cÆ°á»i nói:
- Tôi nói cho cáºu nghe, nhÆ°ng cáºu không được kể lại vá»›i cô tôi.
Bảo Ngá»c gáºt đầu nháºn lá»i.
Tuyết Nhạn bảo hai hà già :
- Mang những thứ dÆ°a ấu nà y Ä‘i trÆ°á»›c, giao cho chị Tá» Quyên, nếu chị ấy há»i, thì bà bảo tôi còn báºn má»™t tý, rồi vá» ngay.
Bà già nháºn lá»i Ä‘i. Tuyết Nhạn má»›i nói:
- Hai hôm nay cô tôi má»›i thấy ngÆ°á»i dá»… chịu. Hôm nay ăn xong, cô Ba đến rủ Ä‘i thăm mợ Hai, cô tôi không Ä‘i. Sau không thiết nghÄ© đến việc gì, ngồi khóc má»™t lúc, rồi cầm bút viết khá nhiá»u, không biết là thÆ¡ hay từ. Lúc sai tôi Ä‘i lấy dÆ°a lấy ấu lại thấy sai chị Tá» Quyên cất những thứ ở trên cái bà n nhá» trong nhà đi, Ä‘em bà n bà y ra phÃa ngoà i. Rồi lại sai bà y cái đỉnh Long Văn lên bà n, chá» khi mang dÆ°a ấu vá» sẽ dùng. Nếu bảo là để má»i khách, thì không lẽ lại bà y lÆ° hÆ°Æ¡ng ra trÆ°á»›c. Nếu bảo là để thắp hÆ°Æ¡ng thì trong nhà cô tôi xÆ°a nay trừ những khi có hoa quả má»›i ra, cÅ©ng vẫn không thÃch xông quần áo. Dù có thắp hÆ°Æ¡ng cÅ©ng phải thắp ở nÆ¡i mình thÆ°á»ng nằm ngồi chứ. Chẳng lẽ vì các bà già nặng hÆ¡i, sặc sụa cả nhà mà phải đốt hÆ°Æ¡ng xông để át mùi Ä‘i hay sao? Rút cục chÃnh tôi cÅ©ng chẳng hiểu tại sao cả. Cáºu Hai thỠđến mà xem.
Bảo Ngá»c nghe xong, tá»± nhiên cúi đầu, trong lòng ngẫm nghÄ©: “Cứ theo nhÆ° lá»i Tuyết Nhạn, chắc có duyên cá»› gì đây. Nếu có chị em nà o đến chÆ¡i, cÅ©ng không cần phải bà y biện nhÆ° thế. Hay là gặp ngà y giá»— chú, giá»— cô nà o cÅ©ng nên? NhÆ°ng mình vẫn nhá»› hà ng năm đến ngà y giá»— ấy, cụ vẫn sai là m cá»— bà n riêng, mang sang cho cô Lâm là m lá»…. Những ngà y đó thì đã qua rồi. Có lẽ giá» là tháng bảy, mùa có dÆ°a ấu và sen, nhà nà o cÅ©ng ra má»™ là m lá»… cúng mùa thu, chắc cô Lâm trong lòng cảm Ä‘á»™ng, nên đặt lá»… riêng ở trong nhà , theo ý sách lá»… ký “đến mùa xuân mùa thu thì dâng lá»… váºt trong mùa ấy†cÅ©ng chÆ°a biết chừng. Bây giá» ta đến ngay, thấy cô ấy thÆ°Æ¡ng cảm, tất phải hết sức khuyên ngăn, sợ cô ấy trong bụng buồn rầu uất ức; không đến lại sợ cô ấy thÆ°Æ¡ng cảm quá không có ngÆ°á»i khuyên ngăn. Cả hai Ä‘á»u có thể là m cho cô ấy sinh ốm. Chi bằng hãy đến thăm chị Phượng, ngồi má»™t lúc rồi vá». Nếu thấy cô Lâm thÆ°Æ¡ng cảm, sẽ nghÄ© cách khuyên giải. NhÆ° thế đã không để cho cô ấy Ä‘au khổ quá mà lại được hả ná»—i Ä‘au thÆ°Æ¡ng Ãt nhiá»u, cÅ©ng không đến ná»—i Ä‘au buồn thà nh bệnh.
Bảo Ngá»c nghÄ© xong, cáo từ Tuyết Nhạn, ra ngoà i cá»a vÆ°á»n, Ä‘i thẳng đến nhà Phượng Thá»± Bấy giá» nhiá»u bà già đến trình việc xong, lần lượt ra vá». Phượng ThÆ° Ä‘Æ°Æ¡ng đứng dá»±a cá»a nói chuyện vá»›i Bình Nhi.
Trông thấy Bảo Ngá»c, Phượng ThÆ° cÆ°á»i nói:
- Chú đã vỠđây à ? Tôi vừa dặn vợ Lâm Chi Hiếu, sai ngÆ°á»i đến bảo đứa hầu của chú, nếu không có việc gì thì má»i chú vá» nhà nghỉ. Bên ấy đông ngÆ°á»i, chú chịu sao được những hÆ¡i hÆ°á»›ng ấy? Không ngá» chú đã vá» rồi.
- Cám Æ¡n chị nghÄ© đến em. Vì hôm nay em rá»—i việc, lại thấy hai ngà y vừa rồi chị không sang phủ bên kia, không biết chị đã khá»i hẳn chÆ°a, nên đến thăm chị.
- Bệnh chị nó cứ lằng nhằng thế thôi, ba ngà y khá»e lại hai ngà y ốm. Nhân lúc cụ và bà Hai Ä‘i vắng, các bà già không ngÆ°á»i nà o chịu yên pháºn cả. Ngà y nà o không đánh nhau cÅ©ng cãi nhau, và đã xảy ra hai ha việc cá» bạc trá»™m cắp rồi đấy! Tuy cô Ba có giúp việc, nhÆ°ng lại là má»™t cô gái chÆ°a chồng, có việc nói cho cô ấy biết, cÅ©ng có việc không thể cho cô ấy biết, Ä‘Ã nh phải cố gượng là m lấy váºy. Không được má»™t lúc nà o trong bụng yên ổn! Äừng nói mong khá»i bệnh, chỉ mong đừng ốm thêm là được rồi.
- Tuy chị nói thế, nhÆ°ng chị cÅ©ng nên giữ gìn sức khá»e đừng lo nghÄ© nhiá»u.
Rồi lại nói mấy câu chuyện phiếm, má»›i cáo từ Phượng ThÆ°, Ä‘i vá» trong vÆ°á»n. Khi đến cá»a quán Tiêu TÆ°Æ¡ng, thấy khói hÆ°Æ¡ng nghi ngút, rượu lá»… sặc mùi. Tá» Quyên Ä‘Æ°Æ¡ng đứng trông cho ngÆ°á»i thu dá»n bà n và đồ lá»…. Bảo Ngá»c biết là đã lá»… xong, liá»n chạy và o trong nhà , thấy Äại Ngá»c nằm ngoảnh mặt và o trong, ngÆ°á»i mệt lá» Ä‘i, có dáng khó chịu lắm. Tá» Quyên vá»™i nói:
- Cáºu Bảo đã đến đấy.
Äại Ngá»c má»›i uể oải ngồi dáºy, mỉm cÆ°á»i má»i Bảo Ngá»c ngồi.
Bảo Ngá»c há»i:
- Mấy hôm nay em đã khá»e chÆ°a! Thần sắc xem cÅ©ng tỉnh táo đấy, nhÆ°ng tại sao lại thÆ°Æ¡ng cảm nhÆ° thế?
- Sao anh lại nói nhÆ° váºy! Tá»± nhiên vô cá»› khi nà o em lại thÆ°Æ¡ng cảm?
- Mặt em hãy còn ngấn nÆ°á»›c mắt, sao lại nói dối anh thế? Vì anh nghÄ©, thÆ°á»ng ngà y em vốn là ngÆ°á»i lắm bệnh, việc gì cÅ©ng nên bá» qua, đừng buồn rầu vô Ãch. Nếu cứ hủy hoại thân thể nhÆ° thế, là m cho anh...
Vừa nói đến đấy, thấy khó nói được nữa, liá»n ngừng lại. Vì Báo Ngá»c và Äại Ngá»c tuy từ bé đến lá»›n cùng ở má»™t chá»— vá»›i nhau, tÃnh tÃnh cÅ©ng hợp nhau, lại muốn sống chết cùng nhau, Ä‘iá»u nà y chỉ biết riêng trong bụng, chÆ°a từng nói hẳn ra mặt. XÆ°a nay Äại Ngá»c tÃnh hay chấp nhặt, nhỡ mình hấp tấp nói nhầm câu gì sợ lại mang lá»—i vá»›i cô tạ Hôm nay cốt đến để khyên giải, không ngá» lại nói hấp tấp quá, thà nh ra không nói được nữa, trong bụng bối rối, lại sợ Äại Ngá»c giáºn. Rồi lại nghÄ© bụng, mình cốt cho Äại Ngá»c được vui, vì thế lại đâm buồn rầu, ứa nÆ°á»›c mắt ra.
Lúc đầu Äại Ngá»c giáºn Bảo Ngá»c nói không biết cân nhắc, nhÆ°ng trông thấy quang cảnh ấy, lòng cÅ©ng cảm Ä‘á»™ng, và xÆ°a nay tÃnh vẫn hay khóc, nên bây giá» cÅ©ng lại nhìn nhau mà khóc.
Tá» Quyên bÆ°ng nÆ°á»›c đến, trong bụng Ä‘oán hai ngÆ°á»i nà y lại có chuyện gì cãi nhau đây, liá»n nói:
- Cô tôi vừa má»›i hÆ¡i đỡ, cáºu Bảo lại đến trêu tức rồi. Lại vì chuyện gì nhÆ° thế?
Bảo Ngá»c lau nÆ°á»›c mắt, cÆ°á»i nói:
- Ai dám trêu tức cô em?
Rồi đứng dáºy dạo chÆ¡i, bá»—ng thấy dÆ°á»›i nghiên lòi ra má»™t mảnh giấy, liá»n giÆ¡ tay cầm lấy. Äại Ngá»c định đứng dáºy giáºt lại, nhÆ°ng Bảo Ngá»c đã giấu và o trong ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói:
- Em ơi, để cho anh xem đã!
- Chẳng cứ cái gì, hễ đến là lục bừa ra!
Äại Ngá»c vừa nói dứt lá»i, thì Bảo Thoa chạy đến cÆ°á»i nói:
- Cáºu Bảo định xem cái gì đấy!
Bảo Ngá»c chÆ°a nhìn thấy trong giấy viết những gì, lại không biết bụng Äại Ngá»c thế nà o, nên không dám hấp tấp trả lá»i, chỉ nhìn Äại Ngá»c mà cÆ°á»i. Äại Ngá»c vừa má»i Bảo Thoa ngồi, vừa cÆ°á»i nói:
- Tôi từng xem trong sá» chép những ngÆ°á»i con gái có tà i, có sắc mà cảnh ngá»™ suốt Ä‘á»i có nhiá»u Ä‘iá»u là m cho ngÆ°á»i ta đáng vui, đáng khen, đáng thÆ°Æ¡ng, đáng tiếc. Hôm nay ăn cÆ¡m xong, rá»—i việc, muốn chá»n ra mấy ngÆ°á»i là m mấy bà i thÆ¡ nhảm để bà y tá» ná»—i lòng, vừa hay cô Thám lại đến rủ tôi Ä‘i thăm chị Phượng, nhÆ°ng tôi thấy ngÆ°á»i uể oải, không Ä‘i vá»›i cô ấy. Vừa là m xong được năm bà i thÆ¡, mệt quá vứt ra đấy, không ngá» anh Bảo đến trông thấy. Thá»±c ra thì cho anh ấy xem cÅ©ng chẳng sao, nhÆ°ng tôi chỉ sợ anh ấy lại viết cho ngÆ°á»i ngoà i xem thôi.
Bảo Ngá»c vá»™i nói:
- Tôi đã Ä‘Æ°a cho ai xem bao giỠđâu. Hôm ná» vì tôi thÃch mấy bà i thÆ¡ “Bạch hải Ä‘Æ°á»ngâ€, nên có viết theo lối chân phÆ°Æ¡ng và o cái quạt, cốt để cầm luôn tay xem cho tiện. Tôi lại không biết bút tÃch thi từ trong khuê các không được tá»± tiện Ä‘em truyá»n ra ngoà i. Từ khi em bảo tôi, không bao giá» tôi mang quạt ra ngoà i vÆ°á»n nữa.
Bảo Thoa nói:
- Cô Lâm nghÄ© thế cÅ©ng phải. Cáºu đã viết và o quạt, lỡ quên Ä‘i, mang để ở ngoà i thÆ° phòng, các ông nhà nho trông thấy, lẽ nà o há» không há»i ai là m? Lỡ hỠđồn đại ra ngoà i lại cà ng không haỵ NgÆ°á»i xÆ°a nói: “Con gái không có tà i ấy là đức†đấy! Con gái cần phải lấy trinh tÄ©nh là m chủ, nữ công cÅ©ng chỉ là việc cần thiết thứ hai. Còn nhÆ° thi từ, chẳng qua là để chÆ¡i đùa trong khuê các, biết cÅ©ng được mà không biết cÅ©ng được. Chúng tôi là con gái trong những nhà thế nà y, không cần đến tiếng khen ngợi tà i hoa ấy.
Rồi lại cÆ°á»i nói vá»›i Äại Ngá»c:
- Cô cứ cho tôi xem không hại gì, chỉ không để cho cáºu Bảo mang ra ngoà i là được rồi.
Äại Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Chị đã nói thế, thì chÃnh chị cÅ©ng không nên xem nữa.
Rồi trá» và o Bảo Ngá»c cÆ°á»i nói:
- Anh ấy đã cướp đi mất rồi.
Bảo Ngá»c nghe nói, lấy ở trong ngÆ°á»i ra má»™t tá» giấy, đến cạnh Bảo Thoa cùng xem, thấy viết:
TÂY THI(#1)
Trôi theo hoa sóng ngán cho Ä‘á»i,
Luống để vua Ngô nhớ thiếp hoà i.
Äừng bảo Äông Thi nhăn mặt vụng,
Bạc đầu mà vẫn giặt bên khơi.
NGU CÆ (#2)
Gió thét chim kêu ruột rối ghê,
Nhìn ai buồn hát khúc “ngu há»â€.
Kình, Bà nh(#3) sau chịu thân là m mắm,
Thua kẻ trong mà n tuốt kiếm kia.
MINH PHI(#4)
NgÆ°á»i tiên ra khá»i Hán cung,
Má»ng manh là kiếp má hồng xÆ°a nay.
Quân vương dù rẻ thân nà y,
Trá»ng khinh thợ vẽ há»i bay quyá»n gì?
LỤC CHÂU(#5)
Hạt châu viên ngói quăng bừa,
Thạch Lang nà o biết đẹp là gì đâu?
Cũng vì nợ trước duyên sau,
Kiếp nà y sống thác cùng nhau đỡ buồn.
HỒNG PHẤT(#6)
Chống gươm tỠvẻ anh hùng,
Mắt xanh biết kẻ Ä‘Æ°á»ng cùng là ai?
Già Dương thoi thóp cầm hơi,
Dây nà o mà buá»™c được ngÆ°á»i anh thÆ°?
Bảo Ngá»c xem xong, khen không dứt lá»i, nói:
- Thơ của em vừa đúng năm bà i, sao không đặt tên là “Ngũ mỹ ngâm�(#7)
Rồi không chá» nói lại, Bảo Ngá»c cầm bút viết ngay đằng sau. Bảo Thoa cÅ©ng nói:
- Là m thÆ¡ không kể là đầu bà i gì, cốt khéo láºt lại cái ý của cổ nhân là được. Nếu cứ theo dấu vết ngÆ°á»i trÆ°á»›c mà là m, dù chữ có hay, câu có khéo thế nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng là kém, không gá»i thÆ¡ hay được. NgÆ°á»i xÆ°a có rất nhiá»u thÆ¡ vịnh Chiêu Quân, có bà i thÆ°Æ¡ng tiếc Chiêu Quân, có hà i oán trách Mao Diên Thá»(#8), lại có ngÆ°á»i chê vua Hán không cho thợ vẽ bầy tôi hiá»n, lại Ä‘i vẽ các mỹ nhân. Má»—i ngÆ°á»i má»—i ý, không ai giống ai. Sau VÆ°Æ¡ng Kinh Công(#9) lại có má»™t câu: “Thần thái xÆ°a nay ai vẽ nổi, giết Mao Diên Thá» cÅ©ng là oanâ€. Âu DÆ°Æ¡ng VÄ©nh Thúc(#10) lại có câu: “Tai nghe mắt thấy còn nhÆ° thế, muôn dặm ngăn sao được rợ Hồâ€. Hai câu thÆ¡ nà y Ä‘á»u do ý sâu sắc của mình, không giống vá»›i ngÆ°á»i khác. Năm bà i của cô Lâm cÅ©ng có thể gá»i là dùng ý má»›i lạ, mở riêng ra má»™t lối khác váºy.
Bảo Thoa còn muốn nói nữa, thì có ngÆ°á»i và o trình:
- Cáºu Liá»…n đã vá». Nghe ngÆ°á»i ngoà i nói cáºu ấy sang phủ Äông đã lâu rồi, chắc sẽ vỠđấy.
Bảo Ngá»c nghe nói, đứng ngay dáºy, ra cá»a ngoà i chỠđón, vừa gặp Giả Liá»…n từ ngoà i xuống ngá»±a Ä‘i và o. Bảo Ngá»c ra trÆ°á»›c vái chà o, trÆ°á»›c hết há»i thăm sức khá»e Giả mẫu và VÆ°Æ¡ng phu nhân, sau má»›i há»i thăm Giả Liá»…n. Hai ngÆ°á»i dắt tay nhau Ä‘i và o. Bá»n Lý Hoà n, Phượng ThÆ°, Bảo Thoa, Äại Ngá»c, Nghênh Xuân, Thám Xuân, TÃch Xuân Ä‘Æ°Æ¡ng đứng chỠở nhà giữa. Má»i ngÆ°á»i chà o há»i nhau xong. Giả Liá»…n nói:
- Sáng sá»›m mai cụ vỠđến nhà . Äi Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i vẫn được mạnh khá»e. Hôm nay ngÆ°á»i sai tôi vá» thăm nhà trÆ°á»›c. Sá»›m mai, canh năm tôi phải ra ngoà i thà nh đón ngÆ°á»i.
Nói xong má»i ngÆ°á»i lại há»i qua tình hình Ä‘i Ä‘Æ°á»ng. Vì Giả Liá»…n Ä‘i xa má»›i vá», má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cáo từ lui ra, để hắn vá» nhà nghỉ.
Và o khoảng bữa cÆ¡m sáng hôm sau, Giả mẫu, VÆ°Æ¡ng phu nhân vỠđến nhà . Má»i ngÆ°á»i đến chà o há»i, ngồi má»™t lúc, uống trà . Giả mẫu dẫn bá»n VÆ°Æ¡ng phu nhân sang bên phủ Ninh. Tá»›i nÆ¡i, nghe bên trong tiếng khóc vang trá»i, đó là tiếng Giả Xá, Giả Liá»…n. Khi Ä‘Æ°a Giả mẫu vỠđến nhà rồi, há» sang ngay bên nà y. Giả mẫu và o đến nhà , Giả Xá, Giả Liá»…n đã dẫn những ngÆ°á»i trong há» khóc lóc ra đón. Hai bố con má»—i ngÆ°á»i má»™t bên, dìu Giả mẫu Ä‘i đến trÆ°á»›c linh cữu. Giả Trân, Giả Dung quỳ xuống, gục và o lòng Giả mẫu khóc ầm lên. Giả mẫu tuổi già , thấy quang cảnh ấy cÅ©ng ôm lấy Giả Trân, Giả Dung khóc mãi. Giả Xá, Giả Liá»…n đứng bên cạnh khuyên ngăn, má»›i chịu thôi. Vòng sang bên hữu linh cữu, thấy VÆ°u thị và nà ng dâu, lại khóc to lên má»™t hồi. Khóc xong, má»i ngÆ°á»i má»›i đứng lên há»i thăm sức khá»e.
Giả Liá»…n thấy Giả mẫu má»›i vá», chÆ°a được nghỉ ngÆ¡i, sợ ngồi mãi đấy, sẽ không khá»i thÆ°Æ¡ng tâm, liá»n khuyên can hai ba lần, Giả mẫu bất đắc dÄ© má»›i chịu vá» nhà . Vì ngÆ°á»i già không chịu nổi phong sÆ°Æ¡ng và lòng thÆ°Æ¡ng xót, quả nhiên đến đêm Giả mẫu thấy nhức đầu Ä‘au bụng, ngạt mÅ©i nặng tiếng, vá»™i má»i thầy thuốc đến xem mạch bốc thuốc, chạy cuống lên mất đúng má»™t ngà y và ná»a đêm. May sao phát tán ngay được, bệnh chÆ°a nhiá»…m sâu và o ngÆ°á»i, đến canh ba ra Ãt mồ hôi, mạch lắng xuống, ngÆ°á»i mát hẳn, cả nhà má»›i yên tâm. Hôm sau vẫn còn phải uống thuốc.
Mấy hôm sau, đến ngà y Ä‘Æ°a ma Giả KÃnh. Giả mẫu chÆ°a khá»i hẳn, nên giữ Bảo Ngá»c ở nhà hầu. Phượng ThÆ° vì chÆ°a được mạnh cÅ©ng không Ä‘i. Giả Xá, Giả Liá»…n, Hình phu nhân và VÆ°Æ¡ng phu nhân dẫn ngÆ°á»i nhà và bá»n Ä‘Ã n bà theo hầu Ä‘i Ä‘Æ°a đám đến chùa Thiết Hạm, chiá»u tối má»›i vá». Giả Trân, VÆ°u thị cùng Giả Dung ở lại chùa túc trá»±c. Qua má»™t trăm ngà y má»›i rÆ°á»›c linh cữu vá» nguyên quán. Má»i việc trong nhà vẫn nhá» già VÆ°u, dì Hai và dì Ba trông nom há»™.
Giả Liá»…n ngà y thÆ°á»ng vẫn nghe tiếng chị em há» VÆ°u, nhÆ°ng chÆ°a có dịp được gặp. Gần đây, vì linh cữu Giả KÃnh để ở trong nhà , nên ngà y nà o hắn cÅ©ng gặp chị em há». Nhìn nhau quen mặt trong bụng đâm ra thèm thuồng.Vả chăng ngà y thÆ°á»ng nghe cha con Giả Trân, Giả Dung vẫn có tiếng xấu há»—n dâm, vì thế Giả Liá»…n muốn nhá» dịp tìm cách khêu gợi Ä‘Æ°a tình. Dì Ba biết váºy cứ lá» nhÆ° không, riêng dì Hai lại có ý lÆ°u luyến, chỉ vì ngÆ°á»i đông, tai mắt nhiá»u, nên chÆ°a tiện dịp giở trò. Giả Liá»…n lại sợ Giả Trân ghen, chÆ°a dám là m liá»u. Hai ngÆ°á»i cứ ngấm ngầm hiểu ý nhau thôi.
Từ khi rÆ°á»›c linh cữu Ä‘i, trong nhà Giả Trân vắng ngÆ°á»i là m, chỉ có già VÆ°u, dì Hai, dì Ba cùng a hoà n và bá»n bà già để sai vặt thôi, còn bao nhiêu tì thiếp Ä‘á»u đến chùa hầu hạ cả. Bá»n đầy tá»› Ä‘Ã n bà bên ngoà i đêm Ä‘i tuần, ngà y canh cá»a, không có việc gì không và o đến nhà trong. Giả Liá»…n định nhân dịp ấy giở trò. Hắn mượn tiếng đến cùng ở vá»›i Giả Trân, rồi cÅ©ng và o nghỉ trong chùa, nhÆ°ng lại thÆ°á»ng hay vá» trông nom đỡ việc nhà cho Giả Trân, thỉnh thoảng lại đến phủ Ninh gạ gẫm dì Hai.
Một hôm tên quản gia là Du Lộc đến trình Giả Trân:
- Món tiá»n chi việc bắc rạp, vải tang và may áo xanh cho ngÆ°á»i khênh đòn, cá»™ng tất cả là 1.110 lạng bạc, đã trả được 500 lạng, còn thiếu 610 lạng nữa. Hôm ná» ngÆ°á»i bán hà ng ở hai nÆ¡i Ä‘á»u đến đòi, con đến há»i ông truyá»n bảo thế nà o?
- Mà y cứ đến kho mà lÄ©nh, việc gì phải há»i ta nữa?
- Hôm ná» con đã đến kho lÄ©nh, nhÆ°ng từ khi cụ nhà mất, các nÆ¡i chi phà rất nhiá»u, lại phải để dà nh là m chay má»™t trăm ngà y và chi tiêu các việc trong miếu. Hiện giá» không có tiá»n chi ra, vì thế con phải đến há»i ông. Hoặc tạm trÃch kho trong nhà ra, hoặc mượn món nà o, xin ông truyá»n cho, con má»›i dám là m.
- Mà y cứ tưởng lúc nà o ta cÅ©ng sẵn tiá»n không tiêu nhÆ° ngà y trÆ°á»›c hay sao. Thôi mà y vay đâu được để trả cho ngÆ°á»i ta thì vay.
- Nếu một và i trăm con có thể lo liệu được, chứ những năm, sáu trăm thì con lấy đâu ra.
Giả Trân nghĩ một lúc rồi bảo Giả Dung:
- Äi há»i mẹ mà y xem, hôm ná» khi rÆ°á»›c cữu, có nhà há» Chân ở Giang Nam Ä‘em đến viếng 500 lạng, chÆ°a giao và o kho, nên vá» nhà gom góp thêm nữa rồi Ä‘Æ°a cho nó mang Ä‘i trả.
Giả Dung vâng lá»i, chạy và o trong nhà trình VÆ°u thị, sau đó quay ra trình vá»›i Giả Trân:
- Món tiá»n ấy hôm nỠđã tiêu mất 200 lạng, còn lại 300 lạng, mẹ con đã sai ngÆ°á»i mang vá» nhà đưa cho bà giữ rồi.
Giả Trân nói:
- Äã thế, mà y dẫn nó vá» nhà há»i bà lấy tiá»n đó giao cho nó. Rồi xem nhà có việc gì không, và há»i thăm sức khá»e hai dì mà y. Còn thiếu bao nhiêu, Du Lá»™c sẽ vay tạm bù và o.
Giả Dung và Du Lá»™c vâng lá»i, định Ä‘i ra. Thấy Giả Liá»…n Ä‘i và o, Du Lá»™c vá»™i đến chà o, Giả Liá»…n há»i: “Có việc gì?†Giả Trân kể lại cho nghe. Giả Liá»…n nghÄ© bụng: “Nhân dịp nà y ta có thể vá» phủ Ninh lần đến vá»›i dì Hai đượcâ€. Liá»n nói:
- Äáng là mấy mà phải Ä‘i vaỵ Hôm ná» em vừa lấy được món tiá»n, chÆ°a tiêu đến, chi bằng Ä‘Æ°a cho nó thêm và o đấy, lại không đỡ việc hay sao?
- Như thế rất tốt, chú dặn cháu Dung bảo nó đi lấy một thể.
- Món tiá»n nà y em phải tá»± mình Ä‘i lấy má»›i được. Mấy hôm nay em chÆ°a vá» nhà , cÅ©ng muốn vá» thăm sức khá»e cụ và cha mẹ, rồi sang bên anh xem bá»n ngÆ°á»i nhà có sinh chuyện gì không, và cÅ©ng đến há»i thăm sức khá»e bà thông gia luôn.
- NhÆ° thế thì phiá»n chú quá, tôi không Ä‘Ã nh lòng tý nà o.
- Chỗ anh em nhà có ngại gì việc ấy.
Giả Trân lại dặn Giả Dung:
- Mà y theo chú vá» há»i thăm sức khá»e cụ, ông Cả và bà Cả, nhá»› nói là ta và mẹ mà y gá»i lá»i há»i thăm. Äể ý há»i xem cụ đã khá»i hẳn chÆ°a, còn phải uống thuốc nữa không?
Giả Dung vâng lá»i, theo Giả Liá»…n Ä‘i ra, dẫn mấy ngÆ°á»i hầu cùng cưỡi ngá»±a vá» thà nh. Äi Ä‘Æ°á»ng chú cháu nói chuyện vá»›i Ä‘i nhau. Giả Liá»…n có ý gợi chuyện dì Hai há» VÆ°u, khen ngợi nà o là phong nhã, đứng đắn, Ä‘i đứng Ä‘Æ°á»ng hoà ng, ăn nói nhÅ©n nhặn, cái gì cÅ©ng đáng để cho ngÆ°á»i ta kÃnh mến. Ai cÅ©ng bảo thÃm đẹp, nhÆ°ng theo ý ta thì so vá»›i dì Hai mà y đã thấm và o đâu.
Giả Dung biết ý, cÆ°á»i nói:
- Chú đã thÃch dì ấy, cháu xin là m mối, há»i là m vợ hai cho chú có được không?
- Mà y nói đùa hay nói thực thế?
- Cháu nói thực đấy chứ!
- Thế thì tốt lắm. NhÆ°ng chỉ sợ thÃm mà y không nghe và cÅ©ng sợ bà cụ không bằng lòng. Ta lại nghe dì Hai mà y cÅ©ng đã có nÆ¡i rồi.
- Cái đó không can gì. Dì Hai và dì Ba không phải là con của ông cháu, mà là bà cháu mang đến nuôi. Cháu nghe nói, bà cháu khi còn ở nhà chồng trÆ°á»›c có mang dì Hai cháu, đã hứa gả cho nhà há» TrÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i giữ trại nhà vuạ Vá» sau, nhà há» TrÆ°Æ¡ng bị kiện sa sút, bà cháu cÅ©ng lại Ä‘i lấy chồng khác. Äến nay đã mÆ°á»i mấy năm, hai nhà không biết tin tức nhau nữa. Bà cháu thÆ°á»ng hối háºn, không muốn gả cho há» nữa. Cha cháu cÅ©ng muốn gả dì cháu cho ngÆ°á»i khác, chỉ chá» có ngÆ°á»i tá» tế đến dạm, sẽ sai ngÆ°á»i Ä‘i tìm nhà há» TrÆ°Æ¡ng đến cho nó mÆ°á»i mấy lạng bạc, bảo nó viết má»™t tá» thoái hôn. Nhà há» TrÆ°Æ¡ng nghèo túng thế, thấy tiá»n là m gì mà chả xong? Vả chăng, nó biết nhà ta thế nà y, bảo sao chẳng phải nghe. Chú mà lấy dì cháu vá» là m vợ hai, chắc bà cháu và cha cháu Ä‘á»u bằng lòng cả. NhÆ°ng chỉ có chá»— thÃm là khó thôi.
Giả Liá»…n nghe thấy câu ấy, mừng nở gan nở ruá»™t, còn biết nói gì nữa, chỉ cÆ°á»i ngẩn ra mà thôi.
Giả Dung lại nghÄ© má»™t lúc, cÆ°á»i nói:
- Nếu chú có can đảm, cứ theo ý cháu, chắc không can gì, chỉ phải tiêu tốn Ãt tiá»n thôi.
- Cháu ơi! à cháu thế nà o, cứ nói cho chú nghe.
- Chú vá» nhà không nên để lá»™ ra má»™t tà gì . Äể cháu trình vá»›i cha cháu, nói vá»›i bà cháu xong đã, rồi tìm má»™t nÆ¡i ở sau phủ, mua má»™t cái nhà và các đồ dùng, cắt hai ngÆ°á»i đến đấy hầu hạ, chá»n ngà y tốt, cÆ°á»›i vỠđó, ngÆ°á»i không biết, ma không hay, rồi dặn há» không được để lá»™ tiếng tăm. ThÃm ở trong nhà sâu vÆ°á»n rá»™ng, biết thế nà o được. Chú cứ ở hai nÆ¡i, Ä‘á»™ má»™t năm ná»a năm, dù có vỡ chuyện, đến tai ông, bị mắng má»™t tráºn là cùng. Chú cứ nói là vì thÃm không sinh đẻ nữa, muốn có con trai nối dõi, nên má»›i lấy giấu để ở bên ngoà i. Khi thấy “gạo đã nấu thà nh cÆ¡mâ€, thÃm cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chịu. Vả lại, nhá» cụ can thiệp cho thì việc gì mà chẳng xong.
XÆ°a có câu: “Dục vá»ng là m ngÆ°á»i ta mất khônâ€. Giả Liá»…n chỉ thÃch dì Hai có sắc đẹp, nghe Giả Dung tán má»™t hồi, cho là má»i việc Ä‘á»u êm thấm cả, có nghÄ© đâu hiện mình Ä‘Æ°Æ¡ng có tang, có vợ rồi lại lấy vợ khác, bố thì nghiêm, vợ thì ghen. Tất cả những Ä‘iá»u rắc rối Ä‘á»u gác ra ngoà i cả. Mặt khác, Giả Dung cÅ©ng chẳng tá» tế gì, ngà y thÆ°á»ng nó vẫn nô đùa vá»›i dì nó, chỉ vì có Giả Trân ở đấy, nên không được thá»a lòng. GiỠđây Giả Liá»…n lấy vá», tất nhiên phải để ở bên ngoà i, nhân những lúc Giả Liá»…n vắng mặt, nó sẽ dá»… giở trò mạ Giả Liá»…n không há» nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy, cứ cảm Æ¡n Giả Dung:
- Cháu Æ¡i, nếu cháu thu xếp được nhÆ° thế, chú sẽ mua hai con hầu tháºt đẹp trả Æ¡n cháu.
Hai ngÆ°á»i vỠđến cá»a phu Ninh. Giả Dung nói:
- Chú đến nói vá»›i bà ngoại cháu để lấy tiá»n Ä‘Æ°a cho Du Lá»™c mang Ä‘i. Cháu phải đến chà o cụ đã.
Giả Liá»…n mỉm cÆ°á»i gáºt đầu nói:
- Äến bên cụ, cháu đừng nói chú cùng vá» vá»›i cháu nhé.
- Cháu biết rồi.
Giả Dung lại nói thầm với Giả Liễn:
- Hôm nay gặp dì Hai, chú không nên hấp tấp vội, lỡ xảy ra chuyện gì, thì sau khó xỠlắm đấy.
- Äừng nói nhảm. Mà y Ä‘i mau lên! Tao đợi ở đây.
Giả Dung Ä‘i sang chà o Giả mẫu. Giả Liá»…n và o phủ Ninh. Tên quản gia dẫn má»i ngÆ°á»i đến chà o, rồi lên nhà trên. Giả Liá»…n há»i má»i ngÆ°á»i xong, bảo há» Ä‘i ra, má»™t mình và o trong nhà . Vì Giả Liá»…n và Giả Trân là anh em thân máºt vá»›i nhau, chẳng kiêng kỵ gì, nên cứ ra và o tá»± nhiên, không phải có ngÆ°á»i báo trÆ°á»›c. Tá»›i nhà trên, đã có bà già chá»±c hầu ở dÆ°á»›i thá»m vén rèm má»i và o.
Giả Liá»…n Ä‘i và trong phòng, chỉ có dì Hai há» VÆ°u cùng hai a hoà n là m việc ở trên cái bục phÃa nam, không thấy bà già và dì Ba đâu cả. Giả Liá»…n đến trÆ°á»›c mặt chà o há»i. Dì Hai mỉm cÆ°á»i má»i ngồi, Giả Liá»…n ngồi xuống hà ng ghế ở phÃa đông, má»i dì Hai ngồi lên phÃa trên. Hà n huyên mấy câu, rồi Giả Liá»…n cÆ°á»i há»i:
- Bà và dì Ba đi đâu? Sao không thấy?
- Vừa má»›i có việc Ä‘i ra ngoà i, cÅ©ng sắp vá».
Bấy giá» a hoà n Ä‘i pha trà , không có ngÆ°á»i nà o ở đấy. Giả Liá»…n luôn luôn liếc nhìn dì Hai. Dì Hai chỉ cúi đầu mỉm cÆ°á»i không để ý đến. Giả Liá»…n không dám hấp tấp sá»— sà ng. Thấy dì Hai Ä‘Æ°Æ¡ng mân mê chiếc khăn lụa buá»™c cái túi, hắn cÅ©ng ra vẻ băn khoăn sá» và o lÆ°ng, nói:
- Tôi quên không mang túi cau đến, cô có cau cho tôi một miếng.
- Có đây, nhưng cau của tôi xưa nay không cho ai ăn cả.
Giả Liá»…n cÆ°á»i, muốn đến gần để lấy. Dì Hai sợ có ngÆ°á»i trông thấy không tiện, liá»n cÆ°á»i rồi vứt khăn ra. Giả Liá»…n cầm lấy túi dốc ra, chá»n miếng đã ăn giở, cho và o mồm nhai ngấu nhai nghiến, rồi lấy số cau còn thừa đùm lại. ÄÆ°Æ¡ng định mang trả cái túi, thấy hai a hoà n pha trà mang đến. Giả Liá»…n vừa cầm lấy chén nÆ°á»›c, vừa khẽ cởi viên ngá»c Cá»u Long Ä‘eo ở trong mình, buá»™c và o cái khăn tay lụa, nhằm lúc a hoà n quay Ä‘i, liá»n ném cái khăn sang. Dì Hai không cầm, giả vá» không trông thấy, cứ ngồi uống nÆ°á»›c.
Lúc đó, phÃa sau có tiếng mở rèm, thì ra bà già há» VÆ°u cùng dì Ba dẫn hai a hoà n nhá» từ đằng sau Ä‘i và o. Giả Liá»…n Ä‘Æ°a mắt cho dì Hai, bảo cầm lấy khăn, dì Hai vẫn không để ý đến. Giả Liá»…n không biết ý dì Hai ra sao, rất là nóng ruá»™t, Ä‘Ã nh phải đứng dáºy chà o bà già và dì Bạ Khi quay lại nhìn, dì Hai vẫn cÆ°á»i nói nhÆ° thÆ°á»ng, cái khăn lụa đã biến đâu không thấy nữa. Giả Liá»…n má»›i yên lòng. Rồi má»i ngÆ°á»i cùng ngồi xuống nói chuyện. Giả Liá»…n nói:
- Chị tôi bảo, hôm ná» có gá»i bà má»™t gói bạc. Nay cần tiá»n trả ngÆ°á»i ta, anh tôi sai tôi vá» lấy và nhân tiện há»i xem trong nhà có việc gì không.
Bà già hỠVưu thấy nói thế, sai dì Hai mở khóa lấy gói bạc ra.
Giả Liễn lại nói:
- Nhân tiện tôi cÅ©ng đến chà o bà và há»i thăm hai dì. Trông sắc mặt bà thì khá đấy, chỉ có hai cô em tháºt là vất vả.
Bà già há» VÆ°u cÆ°á»i nói:
- Chúng ta là chá»— bà con thân thuá»™c, sao cáºu lại nói thế? Ở nhà cÅ©ng nhÆ° ở đây. Không nói giấu gì cáºu, từ khi ông nó mất Ä‘i, nhà tôi tháºt là khó khăn, cái gì cÅ©ng phải nhá» bác nó(#11) ở bên nà y giúp đỡ. Bây giá» bác nó có việc to tát nhÆ° thế nà y, chúng tôi đã không giúp được việc gì khác, chỉ ngồi trông nhà , thì có gì là vất vả?
ÄÆ°Æ¡ng nói thì dì Hai đã mang gói bạc ra, Ä‘Æ°a cho bà già há» VÆ°u. Bà già đưa lại cho Giả Liá»…n. Giả Liá»…n sai má»™t đứa a hoà n nhá» gá»i má»™t bà già đến dặn:
- Già cầm gói bạc nà y đưa cho Du Lộc bảo nó mang vỠchỠtôi ở bên nhà .
Bà già vâng lá»i Ä‘i ra. Bá»—ng ở ngoà i sân có tiếng Giả Dung. Má»™t thoáng, hắn và o chà o bà ngoại và hai dì, rồi quay lại cÆ°á»i nói vá»›i Giả Liá»…n:
- Vừa rồi ông Cả há»i chú, ông nói là có việc gì cần, định sai ngÆ°á»i đến miếu gá»i chú. Cháu nói chú sắp vỠđấy. Ông dặn cháu, nếu gặp chú ở Ä‘Æ°á»ng, bảo chú phải vá» ngay.
Giả Liá»…n nghe nói, muốn đứng dáºy ngay, nhÆ°ng lại nghe thấy Giả Dung nói vá»›i bà hắn:
- Lần trÆ°á»›c cháu đã nói vá»›i bà là cha cháu muốn tìm chú dượng cho dì Hai. NgÆ°á»i ấy mặt mÅ©i và hình dáng chẳng khác gì chú cháu đây. Bà bảo có được không?
Nói xong lại khẽ trá» tay và o Giả Liá»…n và hất là m cho dì Hai. Dì Hai không tiện nói câu gì, chỉ thấy dì Ba cÆ°á»i không ra cÆ°á»i, giáºn không ra giáºn, quát mắng:
- Thằng khỉ con đốn kiếp nà y! Hết chuyện cho mà y nói rồi à ? Thế nà o ta cũng sẽ xé rách mồm mà y ra.
Giả Dung cÆ°á»i chạy mất, Giả Liá»…n cÅ©ng cÆ°á»i rồi cáo từ Ä‘i ra. Tá»›i nhà ngoà i, Giả Liá»…n dặn dò ngÆ°á»i nhà không được đánh bạc, uống rượu. Lại khẽ dặn Giả Dung nói ngay việc ấy vá»›i Giả Trân. Giả Liá»…n lại dẫn Du Lá»™c vá» lấy đủ số tiá»n, giao cho hắn mang Ä‘i. Sau đến chà o Giả Xá và Giả mẫu.
Giả Dung thấy Du Lá»™c theo Giả Liá»…n Ä‘i lấy tiá»n, mình không có việc gì liá»n quay và o trong nhà , đùa cợt vá»›i hai dì má»™t lúc rồi má»›i Ä‘i. Buổi chiá»u đến chùa, Giả Dung và o trình Giả Trân:
- Äã giao tiá»n cho Du Lá»™c rồi. Cụ đã khá»i hẳn, không phải uống thuốc nữa.
Sau đó nhân tiện hắn lại nói việc khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, Giả Liá»…n ngỠý muốn lấy dì Hai là m vợ lẽ, rồi tìm má»™t cái nhà ở bên ngoà i để cho Phượng ThÆ° không biết. “Muốn nhÆ° thế chẳng qua là vì con cái hiếm hoi, và vì đã gặp mặt dì Hai rồi, hai bên thân lại thêm thân, hÆ¡n là lấy ngÆ°á»i ngoà i xÆ°a nay chÆ°a há» quen biếtâ€. Vì thế chú Hai ân cần nhá» con nói vá»›i cha.
Hắn không nói rõ đó là ý của mình.
Giả Trân nghÄ© má»™t lúc, cÆ°á»i nói:
- Việc đó cÅ©ng được thôi, nhÆ°ng không biết dì Hai có bằng lòng hay không. Sáng mai mà y vá» nói vá»›i bà . Nhá» bà thá» há»i dì Hai xem rồi sẽ liệu.
Giả Trân lại bà y cho Giả Dung mấy câu, rồi qua bên kia nói cho VÆ°u thị biết. VÆ°u thị biết việc nà y không ổn, nên cố can ngăn. NhÆ°ng Giả Trân đã nhất định nhÆ° thế, mà VÆ°u thị xÆ°a nay vẫn quen lối chiá»u chồng, vả chăng dì Hai lại là chị em khác mẹ nên không cần để ý lắm, cứ mặc há» là m thế nà o thì là m.
Sáng sá»›m hôm sau Giả Dung lại vá» thà nh thăm bà ngoại nói lại ý định của hắn rồi thêm thắt nhiá»u Ä‘iá»u, nà o là Giả Liá»…n ngÆ°á»i tá» tế, hiện giá» thÃm Phượng Ä‘Æ°Æ¡ng ốm, khó lòng khá»i được. TrÆ°á»›c hết hãy mua tạm má»™t cái nhà cho dì ở riêng bên ngoà i Ä‘á»™ má»™t năm, năm bảy tháng, chá» thÃm Phượng chết Ä‘i là đón dì Hai vá» là m chÃnh thất. Lại nói đến việc cha hắn sẽ đứng lên sắm sá»a lá»… cÆ°á»›i nhÆ° thế nà o, bên Giả Liá»…n sẽ là m lá»… cÆ°á»›i ra sao, rồi sẽ đón bà vá» nuôi nấng thế nà o, còn dì Ba sau nà y cÅ©ng sẽ do bên ấy gả bán chá» Nó tán hÆ°Æ¡u má»™t hồi, là m bà già há» VÆ°u chẳng bằng lòng. Vả chăng ngà y thÆ°á»ng bà ta vẫn nhá» Giả Trân giúp đỡ, bây giá» Giả Trân lại đứng lên chủ hôn, mình không phải sắm sá»a đồ tÆ° trang, Giả Liá»…n lại là chà ng công tá» trẻ tuổi, hÆ¡n nhà há» TrÆ°Æ¡ng nhiá»u. Vì váºy bà già và o bà n vá»›i dì Hai. Dì Hai vốn là ngÆ°á»i lẳng lÆ¡, dâm đãng, trÆ°á»›c kia đã tằng tịu vá»›i anh rể, thÆ°á»ng oán mình gả nhầm cho TrÆ°Æ¡ng Hoa đến ná»—i sau nà y phải long Ä‘ong cả Ä‘á»i, không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a. Nay thấy Giả Liá»…n yêu mình, mà anh rể mình lại đứng lên gả bán cho thì là m gì mà chẳng bằng lòng? Dì Hai gáºt đầu nháºn lá»i ngay.
Giả Dung vá» trình vá»›i cha hắn. Sáng hôm sau sai ngÆ°á»i má»i Giả Liá»…n đến chùa, Giả Trân nói cho hắn biết vá» việc bà già VÆ°u đã bằng lòng.
Giả Liá»…n mừng quá, cám Æ¡n hai cha con Giả Trân. Hai ngÆ°á»i bà n vá»›i nhau, sai ngÆ°á»i Ä‘i tìm nhà , sắm cho dì Hai những đồ trang sức, giÆ°á»ng mà n và các thứ cần dùng trong nhà má»›i. Chỉ trong mấy ngà y, má»i việc đã thu xếp đâu và o đấy, Giả Liá»…n mua má»™t cái nhà hai mÆ°Æ¡i gian ở trong ngõ Tiểu Hoa Chi, cách phÃa sau phủ Vinh, phủ Ninh Ä‘á»™ hai dặm. Lại mua hai a hoà n nhá» nữa. Giả Trân lại cho hai vợ chồng Bà o Nhị và o ở nhà má»›i để chá» hầu hạ dì Hai.
Sau đó Giả Trân lại cho gá»i bố con TrÆ°Æ¡ng Hoa đến, bắt nó viết tá» thoái hôn Ä‘Æ°a cho bà già há» VÆ°u.
TrÆ°á»›c đây, ông của TrÆ°Æ¡ng Hoa là ngÆ°á»i coi trại cho nhà vuạ NgÆ°á»i ông chết Ä‘i, bố TrÆ°Æ¡ng Hoa lại là m việc ấy. Vì bố TrÆ°Æ¡ng Hoa chÆ¡i thân vá»›i ngÆ°á»i chồng trÆ°á»›c của bà già há» VÆ°u, nên ông ta đã hứa gả dì Hai cho TrÆ°Æ¡ng Hoa từ lúc ở trong bụng mẹ. Không ngá» vá» sau nhà TrÆ°Æ¡ng Hoa bị kiện, cá»a nhà sa sút, ăn mặc không đủ, thì còn lấy gì mà cÆ°á»›i vợ nữa. Sau bà già há» VÆ°u lại Ä‘i lấy chồng khác, thà nh ra mÆ°á»i mấy năm ròng hai bên im bặt không có tin tức Ä‘i lại. Nay thấy ngÆ°á»i nhà phủ Giả gá»i đến, bắt phải thoái hôn vá»›i dì Hai, TrÆ°Æ¡ng Hoa tuy không bằng lòng, nhÆ°ng sợ uy thế Giả Trân, nên Ä‘Ã nh phải viết giấy thoái hôn. Bà già há» VÆ°u cho hắn hai mÆ°Æ¡i lạng bạc, thế là xong việc.
Giả Liá»…n thấy công việc thu xếp đâu và o đấy, liá»n chá»n ngà y mồng ba là ngà y hoà ng đạo, đón dì Hai vá». ChÃnh là :
Bởi tại cùng cà nh tham sắc dục;
Gây nên liá»n gốc nổi gÆ°Æ¡m Ä‘ao.
Chú thÃch:
(1-).NgÆ°á»i con gái đẹp nÆ°á»›c Việt, má»—i khi nhăn mặt lại thấy đẹp thêm. Có nà ng Äông Thi rất xấu, cÅ©ng bắt chÆ°á»›c ôm bụng nhăn mặt, ngÆ°á»i ta trông thấy bá» chạy. Tục truyá»n Tây Thi có đến giặt áo quần ở khe Nhược Gia (thuá»™c huyện Thiệu HÆ°ng).
(2-). Vợ Hạng VÅ© nÆ°á»›c Sở, thÆ°á»ng theo Hạng VÅ© ra tráºn. Khi Hạng VÅ© bị thua ở đất Cai Hạ, nà ng rút kiếm ra tá»± tá».
(3-). Kình Bố và Bà nh Việt là hai viên tÆ°á»›ng Ä‘á»i Hán Cao Tổ; bị Cao Tổ giết chết và xà o thịt là m mắm.
(4-). Tức VÆ°Æ¡ng Chiêu Quân, Ä‘á»i Hán Nguyên Äế, bị Ä‘Æ°a sang cống Hồ.
(5-). Ãi thiếp của Thạch Sùng Ä‘á»i Tần. Khi Thạch Sùng bị giết, Lục Châu nhảy trên lầu xuống tá»± tá».
(6-). Con hầu của DÆ°Æ¡ng Tố Ä‘á»i Tùy, tên là Xuất Trần. Khi Lý TÄ©nh và o hầu DÆ°Æ¡ng Tố, Xuất Trần liếc mắt nhìn. Äêm ấy lẻn ra theo Lý TÄ©nh.
(7-). Vịnh năm ngÆ°á»i con gái đẹp.
(8-). NgÆ°á»i thợ vẽ đã vẽ xấu dung mạo Chiêu Quân.
(9-). Tức VÆ°Æ¡ng An Thạch, tể tÆ°á»›ng Ä‘á»i Tống.
(10-). Tức Âu DÆ°Æ¡ng Tu, má»™t nhà văn nổi tiếng Ä‘á»i Tống.
(11-). Chỉ Giả Trân.
|
29-06-2008, 01:13 PM
|
|
Cái Thế Ma Nhân
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
|
|
Hồi 65
Giả Liễn vụng trộm cưới dì Hai
Dì Ba quyết lòng lấy chà ng Liễu
Giả Liá»…n, Giả Trân và Giả Dung bà n định má»i việc xong xuôi, đến ngà y mồng hai, cho má»i bà già VÆ°u cùng dì Ba và o ở nhà má»›i. Bà già há» VÆ°u nhìn má»™t lượt, tuy không được nhÆ° lá»i Giả Dung nói, nhÆ°ng thấy má»i thứ đầy đủ cả, hai mẹ con Ä‘á»u lấy là m bằng lòng. Hai vợ chồng Bà o Nhị rất là vồn vã nồng nhiệt luôn miệng gá»i bà già há» VÆ°u là “mẹ†hoặc “cụâ€, gá»i chị Ba là “dì ba†hoặc “dìâ€. Canh năm sáng hôm sau, má»™t cá»— kiệu Ä‘Æ°a dì Hai đến, hÆ°Æ¡ng nến, ngá»±a giấy, chăn mà n cùng cÆ¡m rượu đã sắp đủ cả. Má»™t lúc sau, Giả Liá»…n mặc quần áo thÆ°á»ng, ngồi kiệu nhỠđến, lá»… trá»i đất, đốt ngá»±a giấy. Bà già VÆ°u thấy chị Hai ăn mặc toà n má»›i, không nhÆ° lúc còn ở nhà , nên rất đắc ý. Hai ngÆ°á»i dắt nhau và o Ä‘á»™ng phòng. Äêm ấy Giả Liá»…n cùng chị Hai phượng loan nghiêng ngá»a, ân ái trà n trá», không thể kể ra hết được.
Giả Liá»…n cà ng nhìn cà ng yêu, cà ng ngắm cà ng mến, không biết là m cách gì để chiá»u chuá»™ng dì Hai cho phải. Hắn truyá»n cho bá»n Bà o Nhị không được dùng tiếng hai ba gì cả, cứ gá»i thẳng dì Hai là “mợâ€. Ngay hắn cÅ©ng gá»i là “mợ†mà gạt phăng Phượng ThÆ° Ä‘i. Có khi vá» nhà , hắn cứ nói là sang bên phủ Äông có việc. Phượng ThÆ° biết hắn thân vá»›i Giả Trân, chắc có việc gì bà n bạc, nên cÅ©ng không ngá» vá»±c. Trong nhà tuy nhiá»u ngÆ°á»i, nhÆ°ng chẳng ai để ý đến việc ấy. Ngay những kẻ nhà n rá»—i, hay tò mò bá»›i việc cÅ©ng Ä‘á»u chiá»u ý Giả Liá»…n, muốn nhân đó luồn lá»t kiếm chác, còn ai nói hở ra nữa.
Giả Liá»…n rất cám Æ¡n Giả Trân. Má»—i tháng hắn bá» ra mÆ°á»i lăm lạng bạc để chi dùng hà ng ngà y. Khi Giả Liá»…n không đến, thì ba mẹ con há» VÆ°u cùng ăn má»™t nÆ¡i, khi Giả Liá»…n đến thì hai vợ chồng hắn ăn vá»›i nhau, mẹ con bà già VÆ°u vá» phòng ăn riêng. Giả Liá»…n lại Ä‘em hết cả tiá»n riêng của mình dà nh dụm mấy năm Ä‘Æ°a cho dì Hai giữ. Những khi đầu gối má ká», Giả Liá»…n kể hết chuyện ngà y thÆ°á»ng của Phượng ThÆ° cho dì Hai nghe. Chỉ chá» khi nà o Phượng ThÆ° chết, sẽ đón dì Hai vá». Dì Hai nghe nói tất nhiên vui lòng lắm. Trong nhà độ mÆ°á»i ngÆ°á»i ăn tiêu rất là đầy đủ.
Thấm thoát đã hai tháng. Hôm đó Giả Trân lá»… Pháºt ở chùa Thiết Hạm xong, đến chiá»u vá» nhà . Äã lâu không được gặp chị em há» VÆ°u, nên Giả Trân định đến thăm. Hắn sai ngÆ°á»i hầu đến trÆ°á»›c xem Giả Liá»…n có ở đấy không. NgÆ°á»i hầu vá» trình: “Cáºu Liá»…n không có ở đấyâ€. Giả Trân thÃch lắm, bảo ngÆ°á»i nhà vá» trÆ°á»›c, chỉ để lại đứa hầu thân dắt ngá»±a. Má»™t lúc đến nhà vừa má»›i lên đèn, Giả Trân lẳng lặng Ä‘i và o. Hai đứa hầu Ä‘em ngá»±a buá»™c ở ngoà i vÆ°á»n, rồi xuống nhà dÆ°á»›i chá»±c hầu.
Khi Giả Trân và o, trong nhà má»›i thắp đèn. TrÆ°á»›c hết Giả Trân và o thăm mẹ con già VÆ°u, sau đó dì Hai ra chà o. Giả Trân trông thấy dì Hai há»›n lở vui cÆ°á»i, vừa uống nÆ°á»›c vừa nói:
- NgÆ°á»i tôi là m mối thế nà o? Nếu lỡ dịp thì có thắp đèn lồng Ä‘i tìm cÅ©ng chẳng thấy. Mai kia, chị nhà sẽ mang lá»… đến mừng chú và dì đấy.
Trong khi nói chuyện, dì Hai đã sai ngÆ°á»i dá»n rượu. Rồi đóng cá»a lại, vì Ä‘á»u là ngÆ°á»i trong má»™t nhà , nên không e dè gì cả. Bà o Nhị đến chà o, Giả Trân nói:
- Anh là ngÆ°á»i có bụng tốt, nên cáºu Hai bảo anh và o đây hầu. Sau nà y còn cần đến anh nhiá»u nữa đấy. Anh không nên ra ngoà i uống rượu gây chuyện, thế nà o ta cÅ©ng sẽ thưởng chá» Cáºu Hai thì báºn việc, bên ấy lại đông ngÆ°á»i, nếu có gì thiếu thốn, anh cứ đến trình tạ Anh em chúng ta không nhÆ° ngÆ°á»i khác đâu.
- Cháu biết rồi, chỉ trừ cháu mất đầu mới không hết lòng hầu hạ thôi.
- Anh mà biết thế thì tốt lắm.
Bốn ngÆ°á»i cùng ngồi uống rượu, dì Hai biết chừng, liá»n nói vá»›i bà già há» VÆ°u:
- Con sao cứ sỠsợ, mẹ cùng con đi sang bên kia đi.
Bà già há» VÆ°u hiểu ý, cùng dì Hai Ä‘i ra, chỉ còn trÆ¡ lại lÅ© a hoà n nhá». Giả Trân liá»n ngấp nghé dì Ba, định giở trò báºy bạ. Bá»n a hoà n nhá» thấy ngượng, Ä‘á»u lẩn Ä‘i má»™t nÆ¡i, để mặc hai ngÆ°á»i muốn là m trò gì thì là m.
Hai ngÆ°á»i hầu nhá» thì xuống uống rượu vá»›i Bà o Nhị Ở dÆ°á»›i bếp. Vợ Bà o Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng là m cÆ¡m. Chợt thấy hai a hoà n chạy xuống, cÆ°á»i đùa đòi uống rượu, Bà o Nhị nói:
- Các chị không hầu ở trên ấy, sao lại lẻn xuống đây? Nhỡ ông gá»i đến, không có ai, lại sinh chuyện.
Vợ hắn mắng:
- Äồ ngu! Nốc cho nhiá»u rượu và o. Say bứ há»ng ra rồi dấp cổ mà ngủ Ä‘i. Gá»i hay không có việc gì đến anh. Việc gì đã có tôi đây. MÆ°a hay gió cÅ©ng chẳng Æ°á»›t đến đầu thứ ngÆ°á»i ấy.
Bà o Nhị nhá» vợ má»›i có thể diện. Gần đây ngoà i việc ăn bá»›t tiá»n Ä‘i uống rượu, hắn không nhìn đến việc gì. Giả Liá»…n cÅ©ng không há» trách mắng hắn. Vì thế, hắn sợ vợ nhÆ° mẹ, bảo gì nghe nấy. Lúc nà y hắn uống rượu say má»m, Ä‘i ngủ ngay.
Bấy giá» vợ Bà o Nhị cùng ngồi uống rượu vá»›i bá»n a hoà n và ngÆ°á»i hầu, cố chiá»u lòng bá»n nà y để chúng ton hót vá»›i Giả Trân.
Äang uống rượu cao hứng thì có tiếng gõ cá»a, vợ Bà o Nhị chạy ra mở cá»a, thấy Giả Liá»…n xuống ngá»±a, há»i nhà có việc gì không. Vợ Bà o Nhị khẽ nói:
- Ông Cả bên phủ Äông Ä‘Æ°Æ¡ng ở buồng phÃa tây kia.
Giả Liễn nghe nói, đi và o buồng, thấy dì Hai cùng bà già hỠVưu đương ở đấy. Thấy Giả Liễn và o, dì Hai có vẻ hơi ngượng. Giả Liễn là m ra không biết, chỉ nói:
- Thôi lấy rượu ra, chúng ta uống và i chén rồi đi ngủ. Hôm nay anh mệt lắm.
Dì Hai cÆ°á»i, đỡ áo, bÆ°ng nÆ°á»›c, há»i vắn há»i dà i, Giả Liá»…n thÃch quá, trong bụng ngứa ngáy khó chịu. Má»™t lúc, vợ Bà o Nhị bÆ°ng rượu lên, hai ngÆ°á»i cùng uống. Bà già há» VÆ°u không uống, vá» buồng ngủ ngaỵ Hai a hoà n nhá» chia nhau má»—i đứa hầu má»—i nÆ¡i.
Äứa hầu thân của Giả Liá»…n là thằng Long dắt ngá»±a, trông thấy ở đấy có má»™t con ngá»±a nữa, nhìn kỹ biết là ngá»±a của Giả Trân. Nó hiểu ý, chạy xuống dÆ°á»›i bếp. Thẳng Hỉ và thằng Thá» Ä‘Æ°Æ¡ng ngồi uống rượu ở đấy, thấy thằng Long và o, cÅ©ng Ä‘á»u hiểu ý, cÆ°á»i nói:
- Anh đến tháºt là khéo. Vì chúng tôi không theo kịp ngá»±a ông tôi, sợ Ä‘i đêm khuya bị phạt, phải và o nghỉ nhỠở đây má»™t tối.
Thằng Long cÆ°á»i nói:
- Có giÆ°á»ng thì các anh cứ ngủ. Cáºu Hai sai tôi mang tiá»n sang giao cho mợ rồi. Tôi cÅ©ng không vá» nữa.
Thằng Hỉ bảo thằng Long:
- Chúng tôi uống nhiá»u rồi, anh lại đây uống má»™t chén.
Thằng Long vừa ngồi xuống, cất chén rượu lên, nghe thấy trong chuồng có tiếng ngá»±a hét. Vì hai con ngá»±a buá»™c cùng chuồng, không chịu, nên chúng cắn đá nhau. Bá»n thằng Long vá»™i bá» chén rượu xuống, chạy ra quát cho im Ä‘i, buá»™c riêng má»—i con ra má»—i nÆ¡i rồi Ä‘i và o. Vợ Bà o Nhị cÆ°á»i nói:
- Các chú ngủ đi. Trà được rồi, ta phải đi đây.
Thằng Hỉ uống mấy chén, say Ä‘á» mắt ra. Thằng Long, thằng Thá» Ä‘i đóng cá»a, quay lại thấy thằng Hỉ nằm sóng sượt trên giÆ°á»ng. Hai đứa đẩy nó, nói:
- Anh Æ¡i, dáºy Ä‘i, rồi nằm cho ngay ngắn mà ngủ. Anh chỉ biết lấy mình, còn để khổ cho chúng tôi.
Thằng Hỉ cÆ°á»i nói:
- Hôm nay chúng ta trông thấy má»™t lò bánh nÆ°á»›ng tháºt Ä‘Æ°á»ng hoà ng. Nếu có đứa nà o, ta phải Ä‘... mẹ nó má»™t cái cho sÆ°á»›ng.
Thằng Long, thằng ThỠbiết nó say, cũng mặc kệ, tắt đèn đi ngủ.
Dì Hai nghe thấy ngá»±a hét, trong bụng rất áy náy, cứ phải tìm cách nói lấp Ä‘i. Giả Liá»…n uống được mấy chén, hứng lên, sai cất dá»n bà n rượu rồi đóng cá»a cởi áo Ä‘i ngủ. Dì Hai chỉ mặc má»™t áo chẽn Ä‘á», tóc buông xõa, vẻ mặt lẳng lÆ¡, trông cà ng đẹp hÆ¡n ban ngà y. Giả Liá»…n ôm lấy cÆ°á»i nói:
- Ai cũng bảo con vợ dạ xoa nhà anh đẹp, nhưng bây giỠxem ra nó xách dép cho em cũng không đáng!
Dì Hai nói:
- Em có đẹp lại kém phẩm hạnh, chẳng thà đừng đẹp còn tốt hơn.
- Sao em lại nói thế? Anh không hiểu.
Dì Hai rớm nước mắt nói:
- Các ngÆ°á»i cho em là ngÆ°á»i hồ đồ, nhÆ°ng có việc gì mà em chẳng biết. Bây giá» chúng ta là m bạn vá»›i nhau má»›i hai tháng, kể ra hãy còn má»›i mẻ, nhÆ°ng em biết anh không phải là ngÆ°á»i hồ đồ. Em sống là ngÆ°á»i của anh, chết là ma của anh! Äã là vợ chồng thì suốt Ä‘á»i em trông cáºy và o anh, còn dám giấu anh má»™t tà gì? Hôm nay em đã có nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a rồi. Còn dì nó sau nà y biết kết quả ra sao? Theo ý em, nếu cứ nháºp nhằng mãi nhÆ° thế, sợ không thể yên được đâu, phải nghÄ© má»™t cách nà o lâu dà i má»›i được!
Giả Liá»…n cÆ°á»i nói:
- Em cứ yên tâm, anh không phải là ngÆ°á»i hay ghen tuông đâu. Việc trÆ°á»›c của em, anh biết cả rồi, em không cần phải nói úp mở nữa. Bây giá» em thấy anh ấy, tất nhiên cÅ©ng ngượng. Chi bằng ta phải bá» thói đó Ä‘i.
Nói xong, Giả Liá»…n Ä‘i sang phòng phÃa tây, thấy trong cá»a sổ đèn nến sáng trÆ°ng, hai ngÆ°á»i vẫn Ä‘ang uống rượu vui đùa. Giả Liá»…n đẩy cá»a và o, nói.
- Anh ở đây à , em sang chà o anh.
Giả Trân đứng dáºy má»i ngồi. Giả Liá»…n cÆ°á»i nói:
- Anh là m gì nhÆ° váºy? Chúng ta là chá»— anh em từ trÆ°á»›c đối xá» vá»›i nhau nhÆ° thế nà o. Anh phải báºn lòng vì em, dù em có thịt nát xÆ°Æ¡ng tan cÅ©ng không quên Æ¡n. Nếu anh quá nghÄ©, là m em cà ng khó xá». Từ nay xin anh cứ coi nhÆ° ngÆ°á»i thÆ°á»ng má»›i phải, nếu không, em thà đà nh chịu không có con trai, chứ không dám đến chá»— nà y nữa.
Nói xong liá»n quỳ xuống. Giả Trân vá»™i kéo dáºy nói:
- Chú bảo gì anh cÅ©ng xin vâng lá»i.
Giả Liễn sai:
- Mang rượu đến đây, ta cùng anh Cả uống và i chén.
Rồi lại cÆ°á»i hì hì bảo dì Ba:
- Sao dì không má»i ông chú uống má»™t chén.
Giả Trân cÆ°á»i nói:
- Chú Hai! Vì chú, anh cũng uống cạn chén nà y.
Nói xong, ngá»a cổ lên uống.
Dì Ba đứng ở trên giÆ°á»ng, chỉ và o Giả Liá»…n, cÆ°á»i nhạt:
- Anh đừng có giở giá»ng Ä‘Æ°á»ng máºt vá»›i tôi. Äem miến nấu vá»›i nÆ°á»›c lã, anh ăn Ä‘i tôi xem. ÄÆ°a ngÆ°á»i vẽ lên sân khấu, khéo kẻo là m rách già y. Anh đừng lú lấp ruá»™t gan, tưởng chừng tôi không biết việc trong nhà các anh hay sao? Lần nà y anh em nhà anh định vung má»™t Ãt tiá»n thối ra, coi chị em chúng tôi là ** thõa để mua vui. Các anh đừng có nghÄ© nhầm! Tôi cÅ©ng biết vợ anh là má»™t ngÆ°á»i đáo để. Nay anh lấy chị tôi là m vợ lẽ, khác nà o “kẻ ăn trá»™m chiêng không dám đánhâ€. Tôi nhất định gặp chị Phượng, xem chị ấy có mấy đầu mấy tay! Nếu hai bên hòa thuáºn thì thôi, chứ có việc gì ngang trái, tôi cÅ©ng đủ sức moi ruá»™t móc gan các anh ra, rồi liá»u chết vá»›i con mụ cay nghiệt ấy má»™t phen. Uống rượu chứ sợ gì. Nà o chúng ta uống Ä‘i.
Nói xong, chị ta cầm ngay lấy náºm rót ra má»™t chén, rồi kéo Giả Liá»…n lại, dốc nốt cho hắn, nói:
- Tôi đã uống với ông anh anh rồi. Bây giỠchúng ta uống với nhau.
Giả Liễn sợ quá, tỉnh hẳn rượu. Giả Trân cũng không ngỠdì Ba lại giở mặt đến thế. Hai anh em hắn xưa nay quen lối ăn chơi sỗ sà ng trong đám giăng hoa, không dè hôm nay lại bị cô gái nà y choảng cho một vố, không hé răng và o đâu được.
Dì Ba thấy thế, cà ng dồn già :
- Má»i chị ra đây! Muốn vui thì bốn ngÆ°á»i chúng ta cùng vui. Tục ngữ nói: “Vui gì cho bằng ngÆ°á»i nhà â€. Các anh là anh em, chúng tôi là chị em, không phải ngÆ°á»i ngoà i, chị cứ ra đây.
Dì Hai bấy giá» thấy ngượng. Giả Trân định nhân dịp chuồn nhÆ°ng dì Ba khi nà o chịu buông. Bấy giá» Giả Trân má»›i hối háºn, không ngá» cô ta là hạng ngÆ°á»i nhÆ° thế. Hắn cùng Giả Liá»…n không còn giở thói khinh bạc được nữa.
Dì Ba tháo đồ trang sức, cởi áo ngoà i, vén tóc mai lên, chỉ mặc má»™t cái áo lót Ä‘á», ná»a kÃn ná»a hở, cố ý để lá»™ bá»™ ngá»±c trắng nõn ra, dÆ°á»›i mặc quần xanh, Ä‘i già y Ä‘á», trông rất lá»™ng lẫy. Lúc đứng lúc ngồi, khi vui khi giáºn, không có má»™t phút nghiêm trang, đôi khuyên cứ lủng lẳng nhÆ° đánh Ä‘u; dÆ°á»›i ánh đèn, trông cà ng tá» ra mà y liá»…u xanh rá»n, môi son Ä‘á» chót, đôi mắt nhÆ° nÆ°á»›c mùa thu, lại uống mấy chén rượu, cà ng thêm lẳng lÆ¡ khêu gợi. Vẻ đẹp của chị ta không những ăn đứt chị Hai, mà theo lá»i ca tụng của Giả Trân, Giả Liá»…n, thì biết bao con gái, bất cứ nhà sang hay hèn, từ trên chà dÆ°á»›i, hỠđã được nhìn qua, chÆ°a ai có dáng Ä‘iệu phong lÆ°u, lá»™ng lẫy nhÆ° váºy. Hai ngÆ°á»i cà ng nhìn cà ng say, bất giác gá»i dì Ba lại. NhÆ°ng dáng Ä‘iệu lẳng lÆ¡ tình tứ của dì Ba lại là m cho hai ngÆ°á»i phải im bặt. Chị giÆ¡ tay ra, thá» má»™t tý, thấy hai anh em nhà kia chẳng biết chút gì, ấp úng không nói được má»™t câu, chẳng qua chỉ là đồ “tá»u sắc†mà thôi. Chị Ba cứ cÆ°á»i nói huyên thuyên, tá»± ý muốn là m gì thì là m, lôi hai anh em nhà kia ra là m trò đùa má»™t tráºn, khác nà o chị ghẹo con trai, chứ không phải con trai dám chòng ghẹo chị. Má»™t lúc, rượu say, hết hứng, chị Ba không muốn cho anh em há» ngồi lâu, liá»n Ä‘uổi ra, rồi đóng cá»a Ä‘i ngủ.
Từ đó trở Ä‘i, bá»n a hoà n hầu hạ không đến nÆ¡i đến chốn, chị Ba cứ mắng bá»n Giả Trân, Giả Liá»…n, Giả Dung tháºm tệ. Chị nhiếc là bố con, anh em nó đã lừa dối gái góa, con côi. Từ đó Giả Trần không dám bén mảng đến nữa. Chị Ba nhiá»u lúc cao hứng, lại sai đứa hầu nhá» Ä‘i má»i, hắn má»›i dám đến, nhÆ°ng mặc chị Ba muốn là m gì thì là m.
Chị Ba có tÃnh kỳ quặc lạ thÆ°á»ng, vì nhan sắc chị ta có vẻ phong lÆ°u lịch sá»±, lại thÃch trang Ä‘iểm hÆ¡n ngÆ°á»i, nay lối nà y, mai kiểu khác, là m ra nhiá»u vẻ lẳng lÆ¡ không ai theo kịp. Bá»n Ä‘Ã n ông nhìn thấy thèm thuồng, muốn gần không được, muốn xa không dứt, đầu óc cứ choáng váng, say mệ Chị ta thấy thế lại cho là khoái trÃ. Bà già và chị Hai khuyên can. Chị ta nói:
- Chị thá»±c là hồ đồ! Chúng ta là thân và ng ngá»c, nỡ để cho hai thằng quá»· dữ ấy già y vò nhÆ¡ bẩn Ä‘i thì hèn quá! Nhà nó có má»™t chị vợ rất là đanh ác, bây giá» lén lút không cho biết cÅ©ng được đấy, nhÆ°ng sau nà y chị ta biết, lẽ nà o lại chịu thôi. Chắc rồi sẽ có má»™t phen lục đục, biết đâu ai sống ai chết. Không bằng nhân lúc nà y chúng ta Ä‘Æ°a nó ra là m trò cÆ°á»i, khá»i vá» sau phải mang tiếng xấu, hối cÅ©ng đã muá»™n.
Hai mẹ con thấy chị Ba nói thế, biết không khuyên nổi, nên cũng đà nh thôi.
Chị Ba ngà y nà o cÅ©ng kén chá»n thức ăn đồ mặc, đã Ä‘eo bạc lại muốn Ä‘eo và ng, có hạt châu lại đòi ngá»c báu; ăn ngá»—ng xong lại đòi mổ vịt; có Ä‘iá»u gì không bằng lòng, liá»n hất cả mâm Ä‘i. Quần áo không vừa ý thì bất cứ lụa là má»›i may cÅ©ng lấy kéo cắt vụn ra, vừa xé vừa mắng. Rút cục bá»n Giả Trân có được ngà y nà o vừa ý đâu? Trái lại phải tiêu trá»™m mất bao nhiêu là tiá»n. NhÆ°ng khi Giả Liá»…n đến, chỉ ở buồng chị Hai, trong bụng đã dần dần hối háºn. Chị Hai lại là ngÆ°á»i Ä‘a tình, cho Giả Liá»…n là ngÆ°á»i nÆ°Æ¡ng tá»±a suốt Ä‘á»i của mình, việc gì cÅ©ng chăm sóc há»i han. Chị Hai lại có vẻ dịu dà ng hòa thuáºn, không những má»i việc bà n bạc không dám lá»™ng quyá»n mà đáng Ä‘iệu và lá»i nói việc là m cÅ©ng hÆ¡n hẳn Phượng Thá»± NhÆ°ng đã trót lỡ bÆ°á»›c mắc phải má»™t chữ “dâm†rồi, thì bao nhiêu Ä‘iá»u hay cÅ©ng vứt Ä‘i cả. Giả Liá»…n lại nghÄ©: “Ai không có Ä‘iá»u lầm lá»—i? NhÆ°ng biết lá»—i mà sá»a đổi Ä‘i thì tốtâ€. Cho nên hắn không nhắc đến việc dâm lúc trÆ°á»›c, chỉ kể Ä‘iá»u hay bây giá» thôi, thà nh ra hai ngÆ°á»i má»™t lòng má»™t dạ, dÃnh nhÆ° keo sÆ¡n, thá» cùng sống chết vá»›i nhau, còn để ý gì đến Phượng ThÆ° và cô Bình nữa.
Những khi bên chăn bên gối, chị Hai cÅ©ng thÆ°á»ng khuyên Giả Liá»…n:
- Anh nên bà n vá»›i anh Cả xem có quen biết ngÆ°á»i nà o thì gả chồng cho dì Ba Ä‘i, cứ để mãi thế nà y không tiện đâu, sau tất có ngà y sinh chuyện.
- Hôm ná» anh đã nói vá»›i anh Cả rồi, nhÆ°ng anh ấy không chịu buông ra. Anh ấy lại nói “miếng thịt dê béo thá»±c, nhÆ°ng nóng quá sợ bá»ng mồm; hoa hồng đáng yêu thá»±c, nhÆ°ng nhiá»u gai đâm phải tayâ€. Chúng ta chÆ°a chắc đã nói nổi, nên chá»n ngÆ°á»i gả cô ấy Ä‘i là phải. NhÆ°ng anh ấy cứ dùng dằng bá» quạ NhÆ° thế em bảo anh còn có cách gì nữa.
- Anh cứ yên tâm, chúng ta sẽ khuyên dì Ba, há»i lại cho rõ, cứ để cho dì ấy quấy, quấy chán không còn cách gì nữa, rồi cÅ©ng phải lấy chồng thôi.
- Phải đấy.
Hôm sau chị Hai sắp dá»n rượu. Giả Liá»…n cÅ©ng không Ä‘i đâu, đến trÆ°a má»i em và mẹ đến. Chị Ba đã biết ý, khi má»i rót rượu không để cho chị phải nói, rá» nÆ°á»›c mắt nói trÆ°á»›c:
- Hôm nay chị má»i em đến, tất là định má»™t việc gì quan hệ đây, nhÆ°ng em không phải là ngÆ°á»i mê muá»™i, chị không cần phải nói Ä‘i nói lại nhiá»u Ä‘iá»u. Những việc vá» trÆ°á»›c em đã biết hết cả, nói cÅ©ng vô Ãch. Bây giá» chị đã được chá»— tá» tế yên thân, mẹ cÅ©ng đã có chá»— nÆ°Æ¡ng tá»±a, em cÅ©ng phải tá»± mình lo liệu lấy cuá»™c Ä‘á»i má»›i đúng lẽ. NhÆ°ng việc nà y quan hệ suốt Ä‘á»i, từ lúc sống đến lúc chết, không phải trò đùa. Chị muốn em sá»a chữa tÃnh nết thì phải chá»n má»™t ngÆ°á»i nhÆ° ý muốn, em má»›i lấy. Nếu để mẹ và chị chá»n cho, dù là ngÆ°á»i già u nhÆ° Thạch Sùng, tà i hÆ¡n Tá» Kiến, đẹp sánh Phan An, em cÅ©ng không bằng lòng, Ä‘Ã nh bá» qua má»™t Ä‘á»i thôi.
Giả Liá»…n cÆ°á»i nói:
- Việc ấy dá»… lắm. Dì bằng lòng ai thì lấy ngÆ°á»i ấy. Những đồ sÃnh lá»… đã có anh chị xếp đặt cho, mẹ cÅ©ng không phải báºn lòng.
Chị Ba khóc nói:
- Ai thì chị đã biết rồi, em không cần phải nói.
Giả Liá»…n cÆ°á»i há»i chị Hai:
- Ai thế?
Chị Hai nghÄ© mãi không ra. Giả Liá»…n Ä‘oán, rồi vá»— tay cÆ°á»i nói:
- Anh biết ngÆ°á»i ấy rồi, khen cho em tinh mắt thá»±c!
Chị Hai cÆ°á»i há»i: “Ai đấy?â€
- NgÆ°á»i khác khi nà o dì ấy bằng lòng. Nhất định là Bảo Ngá»c.
Chị Hai và bà già VÆ°u nghe thấy nói thế, cÅ©ng chắc là Bảo Ngá»c.
Chị Ba nhổ toẹt một cái, nói:
- Chúng tôi có mÆ°á»i chị em cùng phải lấy mÆ°á»i anh em nhà anh hay sao. Chẳng lẽ trừ nhà anh ra, thiên hạ không còn có ngÆ°á»i con trai nà o giá»i à ?
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lấy là m lạ nói:
- Trừ Bảo Ngá»c ra, còn có ngÆ°á»i nà o nữa?
Chị Ba nói:
- Chị đừng nghÄ© đến ngÆ°á»i hiện giỠở đây, cứ nhá»› lại việc năm năm vá» trÆ°á»›c thì biết.
ÄÆ°Æ¡ng nói chuyện, chợt thấy đứa hầu thân của Giả Liá»…n là thằng HÆ°ng đến má»i vá», nói:
- Ông nhà đương chá» cáºu có việc cần. Cháu nói là cáºu Ä‘Æ°Æ¡ng ở bên nhà ông cáºu. Cháu phải chạy ngay lại đây má»i cáºu.
Giả Liá»…n há»i:
- Ở nhà hôm qua có há»i gì ta không?
- Cháu trình vá»›i mợ: cáºu phải ở trong miếu bà n việc là m lá»… trăm ngà y vá»›i ông Cả bên kia, có lẽ không vỠđược.
Giả Liá»…n sai dắt ngá»±a ra, thằng Long theo sau, để thằng HÆ°ng ở lại xem có ai há»i gì không?
Chị Hai lấy ra hai Ä‘Ä©a thức ăn, sai lấy chén to để rót rượu, bảo thằng HÆ°ng đứng ở cạnh giÆ°á»ng uống rồi nhá» to, há»i nó mấy câu:
- Mợ bên nhà độ bao nhiá»u tuổi? Là ngÆ°á»i đáo để nhÆ° thế nà o? Cụ bao nhiêu tuổi? Có bao nhiêu cổ - Cùng những việc vặt trong nhà .
Thằng HÆ°ng cÆ°á»i hì hì, đứng bên cạnh giÆ°á»ng vừa uống rượu, vừa kể tỉ mỉ các việc bên phủ Vinh cho mẹ con chị Hai nghe. Lại nói:
- Cháu là ngÆ°á»i canh cá»a thứ hai. Chúng cháu có hai tốp, má»—i tốp bốn ngÆ°á»i, tất cả là tám ngÆ°á»i. Có mấy ngÆ°á»i thân vá»›i mợ, chúng cháu không dám Ä‘á»™ng đến. Những ngÆ°á»i hầu thân của cáºu, thì mợ lại Ä‘e nẹt luôn. Cháu không thể nói hết vá»›i mợ vá» việc mợ Hai ở nhà được. Bụng thì nham hiểm, mồm thì thÆ¡n thá»›t. Kể ra cáºu Hai cÅ©ng là tay khá đấy, nhÆ°ng địch thế nà o được vá»›i mợ ấy. Cô Bình cÅ©ng tốt, tuy cùng má»™t bè vá»›i mợ ấy, nhÆ°ng khi vắng mặt lại là m được nhiá»u việc haỵ Chúng cháu có Ä‘iá»u gì lầm lá»—i, mợ ấy không tha, chỉ nhá» cô Bình là xong. Bây giá» lá»›n bé trong nhà , trừ cụ và bà Hai ra, ai cÅ©ng oán ghét mợ ấy, chẳng qua ngoà i mặt phải nể sợ đó thôi. Vì mợ ấy không cho ai bằng mình, chỉ tìm cách lừa phỉnh để cụ và bà Hai vui lòng. Mợ ấy nói má»™t là má»™t, hai là hai, chẳng ai dám cãi lại. Lại muốn tìm hết cách bá»›t xén tiá»n bạc, chất lại thà nh núi để cho cụ và bà Hai khen là biết thu vén, chứ biết đâu mợ ấy mà được tiếng khen thì chỉ khổ ngÆ°á»i dÆ°á»›i thôi. Nếu có Ä‘iá»u gì hay thì mợ ấy Ä‘i há»›t lẻo trÆ°á»›c, không để cho ngÆ°á»i khác nói; Ä‘iá»u gì không hay hoặc tá»± mình là m trái thì rụt đầu lại, đổ cho ngÆ°á»i khác, lại còn đứng bên cạnh hùn thêm và o. Hiện giá» ngay chÃnh bà mẹ chồng mợ ấy cÅ©ng phải ghét, thÆ°á»ng nói “Chim khôn biết tìm nóc nhà quan mà đỗâ€, “gà mái Ä‘en cả ổ cùng Ä‘enâ€, “việc nhà thì nhác, việc chú bác thì siêngâ€. Nếu không có cụ Ở bên ấy thì đã tống mợ ấy vá» từ lâu rồi.
Chị Hai cÆ°á»i nói:
- Mà y nói vụng mợ ấy nhÆ° thế, sau nà y không biết mà y nói vụng ta thế nà o. Ta kém mợ ấy má»™t bá»±c, chắc mà y lại cà ng nói xấu ta nhiá»u hÆ¡n.
Thằng Hưng vội quỳ xuống nói:
- Mợ nói thế, cháu không sợ giá»i đánh à ? Nếu chúng cháu có phúc ra, khi cáºu cháu lấy vợ, lấy ngay được ngÆ°á»i nhÆ° mợ, chúng cháu cÅ©ng đỡ bị đánh mắng, đỡ phải lo sợ. Hiện giá» mấy ngÆ°á»i hầu cáºu cháu, ngay khi vắng mặt, đứa nà o cÅ©ng khen mợ là ngÆ°á»i có đức, biết thÆ°Æ¡ng kẻ dÆ°á»›i. Chúng cháu Ä‘Æ°Æ¡ng bà n vá»›i nhau xin vá»›i cáºu Hai cho sang ở bên nà y để chúng cháu được hầu mợ.
- Thằng ranh con nà y! Sao mà y không đứng dáºy. Má»›i nói má»™t câu mà đã sợ hãi nhÆ° thế. Chúng mà y định đến đây là m gì? Tao Ä‘Æ°Æ¡ng định sang bên ấy vá»›i mợ mà y đây.
Thằng Hưng vội xua tay nói:
- Xin mợ nhất thiết chá»› sang bên ấy. Cháu nói cho mợ biết: Suốt Ä‘á»i mợ không gặp mợ ấy cà ng haỵ Mợ ấy “miệng thÆ¡n thá»›t, dạ Ớt ngâmâ€, “đòn xóc hai đầuâ€, trên nét mặt thì tÆ°Æ¡i cÆ°á»i cởi mở, nhÆ°ng dÆ°á»›i chân thì ngấm ngầm giáºt dây trói ngÆ°á»i. Äúng là “miệng nam mô, bụng má»™t bồ dao gămâ€. Tất cả những Ä‘iá»u nà y, mợ ấy Ä‘á»u có đủ cả. Mồm mép nhÆ° chị Ba đây cÅ©ng chÆ°a chắc đã theo kịp, huống chi mợ là ngÆ°á»i hiá»n là nh thùy mị đối địch thế nà o vá»›i mợ ấy.
- Ta cứ lấy lẽ phải đối đãi thì mợ ấy dám là m gì ta?
- Không phải là cháu uống rượu nói bừa: dù mợ có chịu nhÆ°á»ng nhịn chăng nữa, nhÆ°ng mợ ấy thấy mợ đẹp hÆ¡n, lại được lòng má»i ngÆ°á»i hÆ¡n, khi nà o mợ ấy chịu thôi. NgÆ°á»i ta chỉ có má»™t lá» dấm, chứ mợ ấy thì má»™t vại dấm, má»™t chum dấm kia. Những a hoà n nà o mà cáºu Hai có nhìn đến má»™t tý là mợ ấy quả quyết đánh vỡ đầu ngÆ°á»i ấy ngay trÆ°á»›c mặt cáºu ấy. Cô Bình tuy là nà ng hầu, nhÆ°ng má»™t hai năm hai ngÆ°á»i chỉ được gần nhau Ä‘á»™ má»™t lần, thế mà mợ ấy còn nhắc Ä‘i nhắc lại hà ng mÆ°á»i lần, là m cô Bình ức quá phát khóc lên nói: “Có phải tá»± tôi tìm đến đâu! Mợ cứ ép tôi. Tôi không bằng lòng thì bảo tôi giở quẻ. Bây giá» lại đối xá» vá»›i tôi nhÆ° thếâ€.
- Mà y đặt chuyện ra phải không? Mợ ấy đã nổi tiếng là con quỷ dạ xoa, sao lại phải sợ nà ng hầu?
- Tục ngữ nói “Khôn chẳng qua nhẽâ€. Cô Bình vốn là a hoà n của mợ ấy từ lúc bé. Khi mợ ấy Ä‘i lấy chồng, có bốn ngÆ°á»i theo hầu, vá» sau ngÆ°á»i thì chết, ngÆ°á»i thì Ä‘i lấy chồng, chỉ còn lại má»™t mình cô ấy là được tin cáºy nhất, nên nháºn là m nà ng hầu. Má»™t là để tá» ra mợ ấy là ngÆ°á»i hiá»n là nh, hai là để buá»™c cẳng cáºu Hai, không cho ra ngoà i là m bừa. Lại còn má»™t nguyên do nữa: Theo khuôn phép nhà chúng cháu, các cáºu lá»›n rồi, trÆ°á»›c khi lấy vợ, Ä‘á»u được Ä‘Æ°a đến hai ngÆ°á»i hầu hạ. Cáºu Hai cÅ©ng có hai ngÆ°á»i hầu. NgỠđầu mợ ấy vá» chÆ°a đầy ná»a năm, đã bá»›i lông tìm vết, Ä‘uổi Ä‘i sạch. NgÆ°á»i ngoà i tuy không nói gì, nhÆ°ng mợ ấy cÅ©ng thấy trẽn mặt, liá»n bắt ép cô Bình là m nà ng hầu. Cô Bình vốn ngÆ°á»i đứng đắn, không hỠđể tâm đến việc đó, và cÅ©ng không hay xoi mói chuyện ná» chuyện kia, chỉ hết lòng hầu hạ mợ ấy. Vì thế má»›i còn ở lại được đến giá».
- Té ra nhÆ° thế. NhÆ°ng ta nghe ở bên ấy còn má»™t mợ góa chồng và mấy cô nữa, nếu mợ Hai Ä‘anh ác, thế thì ngÆ°á»i ta chịu à ?
Thằng HÆ°ng vá»— tay cÆ°á»i nói:
- Thế mà mợ không biết à ? Mợ góa nà y là ngÆ°á»i phúc háºu bá»±c nhất, chúng cháu thÆ°á»ng gá»i là pháºt sống. Khuôn phép nhà chúng cháu ghê lắm. Các mợ góa chỉ giữ tiết trong sạch, không nhìn đến việc gì cả. HÆ¡n nữa lại có nhiá»u các cô, nên cụ tôi giao cho mợ ấy trông nom dạy bảo các cô xem sách, viết chữ, thêu thùa, há»c Ä‘iá»u hay lẽ phải. Äó là việc của mợ ấy. Ngoà i ra việc gì cÅ©ng không biết, chuyện gì cÅ©ng không haỵ Hôm ná» vì mợ Hai ốm, mợ Cả phải trông tạm việc trong phủ mấy hôm, nhÆ°ng cứ theo thể lệ cÅ© mà là m, chứ không nhÆ° mợ Hai chỉ bà y việc để khoe tà i. Cô Cả thì tốt lắm không cần phải nói. Còn cô Hai thì gá»i đùa là “cô hai gá»—â€, châm kim và o ngÆ°á»i cÅ©ng không biết “ái†lên má»™t tiếng. Cô Ba gá»i là “hoa hồngâ€.
Chị em há» Vẫn liá»n há»i nguyên do, thằng HÆ°ng cÆ°á»i nói:
- Hoa hồng vừa Ä‘á» vừa thÆ¡m, ai mà chẳng phải yêu, có Ä‘iá»u lắm gai thôi. Äáng tiếc là cô ấy lại không phải bà Hai đẻ ra, thá»±c là “phượng hoà ng đẻ trong tổ quạâ€. Cô TÆ°, chÃnh ra là em ruá»™t cáºu Trân. Bà Hai mang vá» nuôi cho lá»›n nhÆ° thế. Cô ấy cÅ©ng không hay nhìn đến việc nhà . Mợ chÆ°a biết rõ, trừ các cô bên nhà chúng cháu ra, còn có hai cô nữa, thá»±c là thiên hạ hiếm có. Má»™t cô là con gái của bà cô chúng cháu, há» Lâm, tên là Äại Ngá»c. Cô nà y giống hệt dì Ba, lại văn hay, chữ tốt, chỉ tá»™i hay ốm Ä‘au luôn. Trá»i nà y mà cô ấy vẫn phải mặc áo kép, Ä‘i ra ngoà i gió thổi là ngã. Chúng cháu thÆ°á»ng gá»i vụng cô ấy là “nà ng Tây Thi Ä‘a bệnhâ€, má»™t cô là con gái bà dì chúng cháu, há» Tiết, tên gá»i Bảo Thoa, chừng nhÆ° ở trong đống tuyết chui lên váºy. Khi gặp các cô ấy Ä‘i ra cá»a, hoặc lên xe hay chÆ¡i trong vÆ°á»n, chúng cháu sợ quá không dám thở.
Chị Hai cÆ°á»i nói:
- Nhà mà y phép tắc lắm, khi trẻ con Ä‘i ra ngoà i gặp các cô Ä‘á»u phải tránh xa, còn dám thở và o đâu nữa!
Thằng Hưng xua tay nói:
- Không phải thế! Không phải thế! ChÃnh là giữ lá»… phải tránh xa, Ä‘iá»u đó không cần nói. Mặc dầu đã tránh xa, nhÆ°ng ai nấy vẫn phải nÃn thở vì sợ thở mạnh quá sẽ thổi ngã mất cô Lâm, thở nóng quá sẽ là m tan cô Tiết.
Câu nói ấy là m cho má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i ầm lên.
|
|
|
| |