18-09-2008, 02:12 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 6
Buổi tối Lâu ngồi Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c trên ghế, quyển "Hải tặc" của Giack London nằm yên trÆ°á»›c mặt. Mấy lần chà ng định mở ra xem nhÆ°ng rồi lại thôi. Äầu óc Vân Lâu nhÆ° vẩn vÆ¡ mãi vá»›i những chuyện đâu đâu, còn tâm trà nà o mà xem sách? Tối nay Hà n Ni không Ä‘Ã n. Suốt má»™t buổi chiá»u vừa Ä‘Ã n vừa hát đã là m nà ng mệt má»i. Hình ảnh Hà n Ni bên cây Ä‘Ã n cứ ám ảnh Vân Lâu mãi. Hôm nay sao nà ng vui nhÆ° váºy? Äà n quên cả mệt. Bà DÆ°Æ¡ng sợ con mệt đã mấy lần bÆ°á»›c tá»›i can già n nhÆ°ng Hà n Ni chỉ cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
- Mẹ, con không thấy mệt, con vui lắm!
Thế là bà DÆ°Æ¡ng không Ä‘Ã nh lòng ngăn niá»m vui của Hà n Nị Tay nà ng nhẹ nhà ng lÆ°á»›t trên phÃm ngà . Nà ng không mệt tháºt sao? Nhìn khuôn mặt trà n ngáºp niá»m vui của ngÆ°á»i con gái, Vân Lâu chợt nghi ngá» lá»i nói của Thúy Vi ban sáng. Có lẽ cÆ¡ thể của nà ng suy nhược má»™t chút thôi. Con gái thuá»™c loại con má»™t nhà già u, thÆ°á»ng hay bị nhÆ° váºy. Thiếu ánh nắng mặt trá»i và thiếu bạn bè là hai yếu tố chÃnh sinh bệnh. Chỉ để Hà n Ni sống má»™t cuá»™c sống bình thÆ°á»ng, váºn Ä‘á»™ng Ä‘á»u và nghỉ ngÆ¡i chừng má»±c, ăn uống đầy đủ. Hà n Ni sẽ mạnh khá»e ngaỵ Ngoà i nét xanh xao, Vân Lâu có nhìn thấy nét bệnh hoạn nà o ở nà ng đâu?
Ta sẽ giúp nà ng, giúp nà ng sống Ä‘á»i sống bình thÆ°á»ng, giúp nà ng tìm lại sức khá»e. ta sẽ là m được chuyện đó. Vân Lâu thấy tá»± tin, chà ng tin tưởng ở thuyết "Nhân định thắng thiên". Chà ng đứng lên Ä‘i rảo má»™t vòng trong phòng và tìm cách thá»±c hiện ý định.
Bên ngoà i cá»a có tiếng Ä‘á»™ng nhẹ. Hình nhÆ° có ai gõ cá»a. Có lẽ Hà n Nỉ Vân Lâu nghÄ© ngay đến ngÆ°á»i con gái, chà ng bÆ°á»›c nhanh ra mở cá»a.
- Ai đó.
- Tôi đây.
Tiếng trả lá»i của bà DÆ°Æ¡ng, Vân Lâu ngạc nhiên:
- Thưa bác...
- Suỵt.
Bà DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ngón tay lên môi ra hiệu im lặng. BÆ°á»›c và o phòng, cà i cá»a lại, bà nói nhá»:
- Bác có chuyện muốn nói với cháu, nhưng không muốn để Hà n Ni biết.
Vân Lâu ngỡ ngà ng bÆ°á»›c theo sau, chà ng kéo chiếc ghế má»i bà DÆ°Æ¡ng ngồi xuống.
- Thấy phòng cháu còn đèn nên bác nghĩ là cháu còn thức. Bác không phá giấc ngủ của cháu chứ?
Vân Lâu ngồi xuống cạnh bà n:
- Dạ thưa không, cháu chưa ngủ, cháu đang xem sách.
Bà Dương ngồi yên lặng một chút nói:
- Chuyện nà y có liên hệ đến Hà n Ni...
- HÃ n Ni?
- Cháu có biết tà gì vá» Ä‘á»i sống của Hà n Ni không?
- Bác định nói đến sức khá»e của cô ấy à ? Cháu có nghe Thúy Vi nói, nhÆ°ng cháu nghÄ© rằng cô ấy phóng đại, chá»› đâu đến ná»—i nguy ngáºp nhÆ° váºy.
Bà Dương đưa dôi mắt buồn nhìn Vân Lâu lắc đầu:
- Không, đúng nhÆ° váºy, sức khá»e của Hà n Ni Ä‘ang ở trong tình trạng nguy ngáºp, lúc nà o tim nó cÅ©ng sẵn sà ng ngừng Ä‘áºp.
Vân Lâu lo lắng:
- Tháºt thế à ? Bệnh gì váºy bác?
- Từ lúc má»›i sinh ra, Ä‘á»™ng mạch tim của nó đã bị nghẹt, danh từ y khoa gá»i đó là chứng bệnh Bán mạch Ä‘á»™ng mạch hẹp.
- Bán mạch Ä‘á»™ng mạch hẹp? Vân Lâu láºp lại. Má»™t cái tên bệnh khó Ä‘á»c. Tim chà ng Ä‘áºp nhanh. Hà n Nỉ Má»™t Ä‘á»i sống được tạo thà nh trong sai lầm, lúc nà o cÅ©ng chá»±c chá» rá»i khá»i cuá»™c Ä‘á»i? Vân Lâu không tin. Không thể nà o tin chuyện đó được.
- Bệnh bất trị sao bác?
Bà Dương thở dà i:
- Nếu chỉ là chứng bán mạch Ä‘á»™ng mạch hẹp thôi thì có lẽ chúng tôi đã chữa khá»i bằng phÆ°Æ¡ng pháp giải phẫu tim, tuy nguy hiểm, nhÆ°ng vẫn còn hy vá»ng, đằng nà y...
Vân Lâu nhìn thấy vẻ tuyệt vá»ng khôn cùng trên nét mặt ngÆ°á»i mẹ buồn lo cho con.
-... Äằng nà y, tình trạng nó tháºt phức tạp. Tâm thất bên mặt nó nhá», mà van bên trong Ä‘á»™ng mạch lại hẹp, tháºt khó giải phẫu... Lúc Hà n Ni còn bé, y há»c chÆ°a tiến bá»™ nên chúng tôi cÅ©ng không dám liá»u, bây giá» giải phẫu thì không còn kịp nữa.
Bà DÆ°Æ¡ng ngÆ°ng lại, nÆ°á»›c mắt đã ngáºp mị Vá»›i Vân Lâu những danh từ y há»c kia tháºt xa lạ. Chà ng chỉ hiểu là cuá»™c Ä‘á»i của Hà n Ni sắp tà n theo những tên bịnh bất trị đó.
- Bệnh của nó cà ng lúc cà ng nặng. Biến sang cả phần tim bên mặt nên dá»… bị xúc Ä‘á»™ng và có thể bất tỉnh má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t, do đó không thể là m gì được, thuốc men chẳng giúp gì được, bây giá» chúng tôi chỉ còn hy vá»ng nÆ¡i phép la...
- Váºy thì tà n nhẫn quá! Má»™t Ä‘á»i sống quá mong manh!
Bà Dương thở dà i:
- Vì nó mà chúng tôi khổ sở biết chứng nà o. Bác trai cháu dầu sao cÅ©ng là đà n ông mà đà n ông bao giá» cÅ©ng dá»… quên, ông ấy chấp nháºn định mệnh. Còn bác, bác yêu nó quá! Má»™t Ä‘á»i sống được nâng niu từ thá»a má»›i chà o Ä‘á»i, nuôi đến trưởng thà nh, ai mà không muốn nó được vui sÆ°á»›ng!
Bà Dương nghẹn ngà o, Vân Lâu nói như an ủi:
- Hy vá»ng phép lạ? Cần gì, bây giá» Hà n Ni vẫn khá»e váºy.
- Vâng, đó chÃnh là nguyên nhân bác đến gặp cháu, cháu có thấy cuá»™c sống hiện tại của nó bình yên quá chứ? Bà DÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o mắt Vân Lâu rồi không đợi chà ng trả lá»i, bà lên tiếng tiếp. Năm năm trÆ°á»›c bác sÄ© bảo nó sẽ chết bất ngá», chúng tôi hết sức lo lắng. NhÆ°ng đã năm năm rồi nó vẫn bình yên. Hai bác rất mừng và cà ng ngà y cà ng tiến bá»™, bệnh tim sẽ không còn là chứng bệnh bất trị, nó sẽ được thay quả tim khác và ... Bây giá» khoa há»c tiến bá»™, con ngÆ°á»i đã có thể lên không gian, thì chuyện gì lại không có thể xảy ra được.
- Vâng.
- Vì váºy, có má»™t Ä‘iá»u mà bác lo nhất là là m thế nà o cho Ä‘á»i sống của Hà n Ni không bị xáo trá»™n.
Vân Lâu chau mà y nhìn bà Dương. Có chuyện gì thế? Sự sống còn của Hà n Ni có liên hệ tới chà ng nữa sao?
- Hà n Ni không có quyá»n vui quá, váºn Ä‘á»™ng nhiá»u quá hay bị kÃch thÃch quá. Tất cả những cảm xúc mạnh Ä‘á»u có thể mang nó Ä‘i, cháu hiểu không? Cả nhà không ai dám là m gì khiến nó phải nghÄ© ngợi, không dám Ä‘Æ°a nó Ä‘i xi nê, vì cháu cÅ©ng biết là chuyện phim bao giá» cÅ©ng có những tình tiết Ä‘á»™t biến nguy hiểm nhÆ° tiểu thuyết. Bác cố hết sức giữ gìn cho Ä‘á»i sống của nó không bị Ä‘e dá»a.
Vân Lâu lắng tai nghe. bà Dương ngưng một lúc rồi lên tiếng:
- Vì váºy, hai bác rất cần sá»± giúp đỡ của cháu.
- Cháu có thể giúp bác bằng cách nà o?
Bà DÆ°Æ¡ng ngáºp ngừng có vẻ khó nói:
- Bác chỉ muốn là m sao đừng để Hà n Ni phải gặp nhiá»u xúc Ä‘á»™ng tình cảm.
- Ã !
Vân Lâu có vẻ hiểu được phần nà o ý nghĩa câu nói của bà Dương.
- Nói khác Ä‘i, là bác mong rằng cháu đừng gần gÅ©i nó nhiá»u.
Vân Lâu nhìn thẳng bà DÆ°Æ¡ng. Äôi mắt bà chủ nhà đầy vẻ tiếc nuối và ngượng ngáºp, chà ng nói:
- Bác có nghÄ© là điá»u bác lo lắng quá xa vá»i không? Cháu và Hà n Ni má»›i biết nhau có má»™t hôm thôi.
Nụ cÆ°á»i ngượng ngáºp trên môi bà DÆ°Æ¡ng:
- Trá»i chÆ°a mÆ°a phải chuẩn bị trÆ°á»›c. Chẳng qua bác muốn Ä‘á» phòng sá»± rủi ro thôi.
Vân Lâu suy nghĩ một lúc:
- NhÆ°ng cái Ä‘á» phòng của bác liệu có đúng không? Hà n Ni thiếu thốn tình bạn, Hà n Ni cô Ä‘á»™c. Cháu nghÄ© chuyện bạn bè đối vá»›i Hà n Ni có lợi nhiá»u hÆ¡n là có hại.
Bà DÆ°Æ¡ng cháºm rãi:
- Tình bạn thì được, nhưng không thể để tình yêu xảy đến. Lâu có thấy là từ tình bạn đến tình yêu khoảng cách ngắn lắm không?
Vân Lâu cảm thấy bứt rứt. Trá»i không má»™t cÆ¡n gió thổi, nóng tháºt.
- Tại sao bác lại cho rằng tình yêu có hại cho Hà n Ni?
- Vì có tình yêu nà o không phong ba bão táp, không có đau khổ. Vả lại, Hà n Ni không thể có chồng, có con được.
Vân Lâu đứng dáºy, Ä‘i má»™t vòng trong phòng, tá»±a ngÆ°á»i bên khung cá»a sổ. Bầu trá»i mùa hạ đầy trăng sao. Những hạt sÆ°Æ¡ng trên cỠóng ánh chà ng nhá»› đến tiếng hát của hà n Ni.
Em cùng chà ng tá»±a bên song cá»a,
Nhìn xương rơi, pấp lánh sao sa.
Thoảng đau có tiếng chim khuya,
Tiếng chim như kể cho nghe nỗi chà ng.
Hình nhÆ° có tiếng thở dà i trong tim, quay ngÆ°á»i lại nhìn bà DÆ°Æ¡ng, Vân Lâu nói:
- Bác cứ yên tâm, cháu sẽ không bao giỠđể Hà n Ni phải khổ.
Bà Dương nhìn Vân Lâu, khuôn mặt trẻ tuổi đầy cương nghị khiến bà an lòng:
- Lâu, cháu nên hiểu cho bác, nêu Hà n Ni bình thÆ°á»ng nhÆ° bao nhiêu thiếu nữ khác, thì không bao giá»...
- Thưa bác, cháu hiểu. Vân Lâu đáp nhanh, chà ng không muốn nghe bà Dương nói thêm.
Cháu sẽ cố gắng không là m phiá»n hai bác hay gây phiá»n nhiá»…u cho Hà n Ni.
Bà DÆ°Æ¡ng thở phà o đứng dáºy:
- Bâu giỠcũng khuya quá rồi, thôi bác vỠđể cháu nghỉ. Ngủ ngon giấc nhé!
- Vâng, cảm ơn bác.
ÄÆ°a mằt nhìn theo dáng bà DÆ°Æ¡ng, Vân Lâu cà i cá»a lại rồi tá»±a lÆ°ng và o cá»a đứng yên. Hà n Ni vẫn còn khá» khạo lắm, chÆ°a biết gì cả! Tháºt à ? Chà ng nhá»› lại đêm qua, khi ngồi nói chuyện vá»›i Hà n Nị Chà ng đã hiểu! Tá»™i tháºt, má»™t cuá»™c Ä‘á»i Ä‘au khổ. BÆ°á»›c đến giÆ°á»ng, chà ng nằm xuống mắt nhìn lên trần nhà . CÅ©ng nhÆ° đêm qua, cÆ¡n buồn ngủ mù tăm sao chÆ°a đến? Những lá»i nói của bà DÆ°Æ¡ng cứ lẩn quẫn trong đầu. Äá»™t nhiên, bây giá» Vân Lâu má»›i khám phá ra, quả tháºt chà ng đã có cảm tình dà nh cho Hà n Nị Bóng dáng ngÆ°á»i con gái hiện rõ trong đầu, ngÆ°á»i con gái mói quen có má»™t ngà y. Sao cuá»™c Ä‘á»i có những khốn khổ nhÆ° thế, tá»™i nghiệp!
Bắt đầu ngà y mai, ta phải cố lạnh nhạt vá»›i Hà n Ni, bác DÆ°Æ¡ng tinh Ä‘á»i tháºt.
Vân Lâu tắt đèn, sá»a soạn Ä‘i ngủ. Khôn mặt Hà n Ni lại hiện ra, ngáºp đâu cả khoảng tối trÆ°á»›c mặt, má»™t khuôn mặt đẹp và dá»… thÆ°Æ¡ng, dá»… thÆ°Æ¡ng hÆ¡n cả lúc bà DÆ°Æ¡ng chÆ°a đến.
Tà i sản của Memory
18-09-2008, 02:13 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 7
Liên tiếp ba hôm, Vân Lâu cứ sáng Ä‘i tối vá», thả rong đến các danh lam thắng cảnh gần thị xã Äà i Bắc. Bây giá» chÆ°a đến ngà y tá»±u trÆ°á»ng, cÅ©ng nên rong chÆ¡i cho biết, Vân Lâu đã là m đúng theo ý của ông DÆ°Æ¡ng. Vả lại... Thúy Vi má»i mà từ chối thì bất lịch sá»±. NhÆ°ng nguyên nhân chÃnh, Lâu hiểu không phải nằm ở hai lý do trên mà là vì... chà ng muốn trốn tránh má»™t ngÆ°á»i, Hà n Ni! Phải, những cuá»™c du ngoạn núi DÆ°Æ¡ng Minh, hồ BÃch Äầm, Kim SÆ¡n, Dã Liá»…u, Bắc Äầu, núi Quan âm... Ä‘á»u là những cuá»™c chÆ¡i thÃch thú, ở HÆ°Æ¡ng Cảng dá»… gì tìm được bóng núi xanh rì? Ba hôm dạo cảnh là ba hôm đáng tiá»n. Nhất là bên cạnh lại có Thúy Vi, má»™t ngÆ°á»i con gái yêu Ä‘á»i, vui vẻ, luôn luôn lôi cuốn ngÆ°á»i chung quanh. Há» nhÆ° đôi cánh bÆ°á»›m không rá»i. Vân Lâu không để ý Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng Thúy Vi thì trái lại rất sung sÆ°á»›ng.
Cuá»™c vui kéo dà i, đến lúc mệt má»i trở vá» nhà là đã đến giá» dùng cÆ¡m tối. Ba ngà y liá»n không trông thấy mặt Hà n Nị Buổi sáng thứ tÆ° vừa cùng Thúy Vi ra cá»a, Lâu đã nhìn thấy Hà n Ni yên lặng ngồi đợi. Khi cánh của khép kÃn lại, Vân Lâu cảm thấy nhÆ° ná»—i cô Ä‘Æ¡n bị nhốt kÃn bên trong.
Chiá»u tối trở vá», giấc ngủ chÆ°a đến là đã nghe có tiếng Ä‘Ã n réo rắt bên dÆ°á»›i. bản Tình khúc thứ hai của hung gia lợi. Tiếng Ä‘Ã n dồn dáºp nhÆ° bão táp, nhÆ° mÆ°a sa khiến tâm hồn ngÆ°á»i xao xuyến. Vân Lâu nghe có nhiá»u Ä‘oản khúc dạo sai. Hôm nay Hà n Ni sao thế? Vân Lâu ngồi lên nghe kỹ. Äó không phải là tiếng Ä‘Ã n mà chỉ là những cÆ¡n há»n oán trút xuống phÃm Ä‘Ã n. Có phải Hà n Ni chăng? Chắc chắn là nà ng, vì trong nhà nà y không có ngÆ°á»i thứ hai nà o khác mà lại thÃch Ä‘Ã n trong đêm khuya. NhÆ°ng tại sao nà ng không dạo những nhạc khúc dịu dà ng?
Vân Lâu cố gắng trầm tÄ©nh, cố gắng đè nén cÆ¡n thèm khát, cố gắng cho mình đừng vùng chạy xuống vá»›i Hà n Nị Lá»i nói hôm nà o của bà DÆ°Æ¡ng vẫn còn vang bên tai. Không thể được, vì ta không thể chứng minh cho má»i ngÆ°á»i thấy rằng ta trong sạch. NhÆ°ng ta có trong sạch không? Hình ảnh của Hà n Ni đã khắc quá sâu trong tim não tạ Vân Lâu cố trốn khá»i cám dá»—. Không thể được! không thể được!
Äau khổ, hai chữ đó là nguyên nhân là m tim Vân Lâu nhói Ä‘au, ngã ngÆ°á»i lại giÆ°á»ng, úp đầu và o gối chà ng tá»± nhủ:
- Ngủ đi, đừng nghe tiếng đà n đó nữa!
NhÆ° để trả lá»i Vân Lâu, tiếng Ä‘Ã n Ä‘á»™t nhiên ngừng lại. Vân Lâu giáºt mình, tại sao bản nhạc chÆ°a dứt mà tiếng Ä‘Ã n lại ngÆ°ng ná»a chừng? Vân Lâu lắng nghe, yên lặng đợi chá», nhÆ°ng sao lại yên lặng thế nà y? Không chịu Ä‘á»±ng được, chà ng trá»—i dáºy lắng tai nghe. Không có tiếng chân di chuyển, cÅ©ng không có bÆ°á»›c chân nà o lên lầu. Thế Hà n Ni là m gì bên dÆ°á»›i?
Sá»± im lìm nhÆ° ná»—i chết, không khà hoang mang vây chặt Vân Lâu. Chịu không nổi nữa, chà ng bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng, tìm đôi dép bÆ°á»›c ra cá»a.
DÆ°á»›i lầu, ánh đèn vẫn còn sáng, nhÆ° váºy bên dÆ°á»›i vẫn còn ngÆ°á»i. Váºy thì tiếng Ä‘Ã n Vân Lâu đã nghe không phải do ảo giác. Không ngăn được tò mò, chà ng bÆ°á»›c nhanh xuống lầu.
Hà n Ni! Nà ng vẫn còn đó, vẫn chiếc áo ngủ mà u trắng, nà ng ngồi bất động trước đà n dương cầm, như đang ngủ mệ Nắp đà n đã đóng.
- HÃ n Ni!
Vân Lâu gá»i tá» NgÆ°á»i thiếu nữ vẫn không nhúc nhÃch. Nà ng đã ngất xỉu rồi chăng? Bà n tay tá» thần đã đón nà ng Ä‘i rồi chăng? Vân Lâu hoảng hốt, nắm lấy vai Hà n Ni lay mạnh:
- HÃ n Ni! HÃ n Ni!
Äá»™t nhiên ngÆ°á»i thiếu nữ ngẩng đầu lên ngÆ¡ ngác:
- Trá»i! Anh là m tôi hết hồn!
- Cô má»›i là m tôi hết hồn chứ! Vân Lâu nhÆ° trút được cả gánh nặng. NhÆ°ng khi nhìn xuống gÆ°Æ¡ng mặt trắng xanh của Hà n Ni, ná»—i vui chợt tắt. Những giá»t nÆ°á»›c mắt còn in vết trên mi.
- Hà n Ni! Cô là m sao thế?
Hà n Ni không trả lá»i, chỉ Ä‘Æ°a đôi mắt buồn nhìn lên, những hạt lệ lấp lánh dÆ°á»›i ánh đèn. GÆ°Æ¡ng mặt cô Ä‘á»™c đó khiến tim Vân Lâu Ä‘áºp mạnh.
- Sao váºy? Ai là m gì cho Ni buồn? Nói tôi nghe Ä‘i!
Tay Vân Lâu vẫn giữ lấy đôi vai ngÆ°á»i con gái dá»… thÆ°Æ¡ng, vá»— vá»:
- Nói đi Hà n Ni! tại sao Hà n Ni khóc? tại sao lại ngồi một mình ở đây khóc?
Äôi mắt Hà n Ni chá»›p nhanh, nà ng cúi nhìn xuống. Má»™t phút yên lặng, nà ng ngẩng lên e ấp nói:
- Cô ấy đẹp, khá»e mạnh lại dá»… thÆ°Æ¡ng quá, phải không anh?
Vân Lâu không hiểu, há»i lại:
- Ai?
- Thúy Vi đó!
à ! Vân Lâu chợt hiểu. Chỉ vì thế mà Hà n Ni khóc hay sao? Khuôn mặt nà ng xanh xao, ánh mắt Ä‘á»ng những giá»t lệ lóng lánh trông tháºt đáng thÆ°Æ¡ng.
- Hà n Ni! Dưới mắt tôi không có ai đẹp và dễ thương hơn Ni hết.
Hà n Ni lắc đầu:
- Tôi không cần biết. Bây giá» tôi chỉ mong mình có đủ sức khá»e nhÆ° Thúy Vi thôi.
Vân Lâu nhìn đăm đăm ngÆ°á»i con gái trÆ°á»›c mặt, không khà nhÆ° ngÆ°ng Ä‘á»ng lại, má»™t lúc chà ng lấy khăn ra, nhẹ nhà ng lau những giá»t nÆ°á»›c mắt trên má Hà n Ni.
- Hà n Ni, Hà n Ni đừng thán phục Thúy Vi quá nhÆ° thế. Tôi thấy Hà n Ni hÆ¡n Thúy Vi nhiá»u, Hà n Ni Ä‘Ã n giá»i nà y, hát hay nà y. Sao Hà n Ni không hãnh diện vá»›i tà i mình, mà lại Ä‘i thèm thuồng vá»›i địa vị của ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy? Nà o, bây giá» Hà n Ni đừng khóc nữa nhé, khóc nhiá»u xÆ°ng mắt cho xem. Bây giá» Hà n Ni Ä‘Ã n cho tôi nghe Ä‘i!
Hà n Ni ngước mắt nhìn lên, mà u hồng hiện lên má nà ng.
- Anh nói dối!
- Không, tôi không dối đâu, Hà n Ni không muốn đà n cho tôi nghe sao?
- Muốn lắm chứ!
Nắp đà n được mở ra, mắt Hà n Ni long lanh:
- Anh muốn nghe bản nà o?
- Mộng Ảo Khúc đi,! Hai lần nhé!
Bản nà y của Schumann. bản nhạc truyá»n cảm nhất. MÆ°á»i ngón tay thiện nghệ của Hà n Ni bắt đầu lÆ°á»t nhẹ qua các phÃm ngà mà mắt nà ng vẫn không rá»i khuôn mặt của Vân Lâu. Bản nhạc được dạo lại lần thứ hai, rồi lần thứ ba... Mãi đến lúc Vân Lâu Ä‘Æ°a tay cháºn lên những ngón tay má»m.
- Thôi đủ rồi, em có mệt lắm không?
Mắt Hà n Ni vẫn sáng:
- Em không mệt và không bao giá» biết mệt nếu anh vẫn thÃch nghe.
Vân Lâu không biết nói gì. ChÆ°a có ngÆ°á»i con gái nà o là m chà ng xúc Ä‘á»™ng mạnh nhÆ° váºy.
- Bây giỠanh muốn em đi ngủ, khuya rồi, em đi ngủ đi nhé?
- Nếu anh muốn em sẽ là m ngay.
- Vâng, anh muốn thế.
Vân Lâu trìu mến nhìn nà ng. Äôi bà n tay nhá» nhắn của nà ng vẫn còn nằm trong tay chà ng.
- Bao giá» em khá»e, anh Ä‘Æ°a em Ä‘i chÆ¡i nhé!
- Äiá»u đó khá»i phải nói.
- Váºy thì em sẽ Ä‘i ngủ ngay.
Hà n Ni đứng dáºy, vÆ°Æ¡ng vấn không muốn rút tay ra. Nà ng quay lÆ°ng bÆ°á»›c lên lầu, Vân Lâu bÆ°á»›c theo. Äá»™t nhiên Hà n Ni ngừng lại, quay sang Vân Lâu:
- Ngà y mai anh đừng... ra phố nữa nhé?
Vân Lâu chÆ°a kịp trả lá»i, Hà n Ni tiếp:
- Anh ở nhà đi, em sẽ Ä‘Ã n tháºt nhiá»u cho anh nghe, bản Má»™ng Ảo Khúc nhé, anh chịu không?
Tim Lâu Ä‘áºp nhanh trÆ°á»›c lá»i vòi vÄ©nh nÅ©ng nịu của ngÆ°á»i thiếu nữ.
- Vâng, anh phải ở nhà thưởng thức tiếng đà n của em chứ!
ánh mắt Hà n Ni lá»™ rõ nét vui sÆ°á»›ng, nà ng Ä‘á»n đáp cho Lâu bằng má»™t nụ cÆ°á»i dá»… thÆ°Æ¡ng. Lâu chợt hối tiếc những ngà y lông bông ngoà i phố. Hà n Ni cô Ä‘Æ¡n tháºt, bà DÆ°Æ¡ng đã lầm. Hà n Ni vẫn đứng yên trên lÆ°ng chừng cầu thang nhìn chà ng:
- Anh tốt với em quá, thôi em đi ngủ nhé!
Nói xong, cô bé sung sÆ°á»›ng chạy nhanh lên lầu. Äến đầu cầu thang nà ng lại quya lại:
- Ngủ ngon anh nhé!
- Em cũng ngủ ngon.
Vân Lâu vẫy taỵ Bóng Hà n Ni khuất rồi chà ng má»›i tắt đèn trở vá» phòng. nằm trên giÆ°á»ng chà ng trằn trá»c mãi vẫn không ngủ được.
Buổi sáng, khi xuống dùng Ä‘iểm tâm, tháºt bất ngá», Hà n Ni đã ngồi trên bà n ăn từ bao giá». Trao đổi vá»›i nhau má»™t cái nhìn tháºt nhanh vá»›i nụ cÆ°á»i trong là nh, Ä‘á»™t nhiên Vân Lâu cảm thấy rằng giữa chà ng và Hà n Ni có má»™t sá»± cảm thông đặc biệt, sá»± cảm thông bằng trá»±c giác. Nụ cÆ°á»i của Hà n Ni chứa đầy sá»± mong má»i, vui sÆ°á»›ng, hòa nhã và được an ủi.
Vân Lâu nói:
- Hà n Ni, tháºt hiếm hoi được gặp Hà n Ni buổi sáng, Hà n Ni đẹp nhÆ° hạt sÆ°Æ¡ng sá»›m mai váºy.
- Bắt đầu từ hôm nay, mỗi sáng tôi sẽ xuống đây dùng điểm tâm.
Bà Dương chen và o:
- Không cần váºy, mẹ muốn con phải ngủ nhiá»u má»™t tÃ.
Thúy Vi nháy mắt với Vân Lâu:
- Hôm nay có chương trình gì chưa?
Vân Lâu ngạc nhiên:
- Chương trình gì?
Hà n Ni lếc tháºt nhanh vá» phÃc Vân Lâu, trong khi Thúy Vi vừa ăn vừa nói:
- Chúng ta đến Chỉ Nam Cung nhé, đến chiếc miếu to đó, tôi cam Ä‘oan anh sẽ thÃch thú lắm.
Vân Lâu liếc nhanh vá» phÃa Hà n Ni, cô bé Ä‘ang cúi xuống nhìn chén cÆ¡m.
- Thôi, hôm nay không Ä‘i, hôm nay ở nhà đi, mấy hôm liá»n lò mò Ä‘i mãi cÅ©ng mệt, nghỉ ở nhà má»™t hôm cho mát mẻ.
Thúy Vi tháºt thà :
- Nếu muốn mát mẻ, mình đi Kim sơn bơi đỉ Dượng ơi, hôm nay xe có kẹt không?
ông DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i:
- Nếu các cháu cần tôi cho mượn má»™t ngà y váºy, nhÆ°ng vá»›i Ä‘iá»u kiện là Thúy Vi không được lái nhé, cô không có bằng có thể gây rắc rối.
Quay sang Vân Lâu ông Dương nói:
- Bác tin cháu.
Thúy Vi thÃch chà hét:
- Váºy là nhất rồi, anh Lâu, anh có quần tắm không? Nếu không mình đến Thẩm DÆ°Æ¡ng mua váºy?
Nụ cÆ°á»i đã biến mất trên môi Hà n Ni, Vân Lâu chợt thấy niá»m vui cÅ©ng mất, nắng đã tắt.
- Thôi, hôm nay tôi không muốn Ä‘i đâu hết, ở nhà để sá»a soạn bà i vở, sắp khai trÆ°á»ng rồi. Bác có cần Ä‘i đâu cứ Ä‘i, hôm nay cháu ở nhà .
Thúy Vi ngạc nhiên rồi đôi mà y cô ta xụ xuống. Vân Lâu bứt rứt. NhÆ°ng tháºt nhanh nụ cÆ°á»i lại hiện lên môi ngÆ°á»i thiếu nữ vui tÃnh. Chuyện kể nhÆ° không còn gì phải báºn tâm.
ông DÆ°Æ¡ng nhìn Vân Lâu không nói gì cả. Äối vá»›i việc Ä‘i hay không của bá»n trẻ không đáng để ông phải lo nghÄ©. Hà n Ni liếc nhanh qua Vân Lâu, nụ cÆ°á»i phá»›t nhẹ trên đôi má hồng. Vân Lâu giả vá» nhìn sang nÆ¡i khác, bà DÆ°Æ¡ng đặt chén cÆ¡m xuống, hết nhìn Hà n Ni lại nhìn sang Vân Lâu.
Bữa cÆ¡m sáng rồi cÅ©ng xong, Hà n Ni đặt chén cÆ¡m xuống, bÆ°á»›c ra phòng khách, láºp tức có tiếng Ä‘Ã n vá»ng và o. Vẫn bà i Má»™ng Ảo Khúc. Tiếng Ä‘Ã n thoảng tan trong không khÃ.
Vân Lâu đứng lên bÆ°á»›c ra phòng khách, ngồi nÆ¡i sa lông, Hà n Ni quay lại nhìn chà ng vá»›i nụ cÆ°á»i nhẹ, những ngón tay thon lÆ°á»›t nhanh trên phÃm Ä‘Ã n.
Bà Dương bước tới, ngồi đối diện với Vân Lâu, chăm chú nhìn gã con trai trước mặt. Lâu! Cháu lầm rồi, cháu là m sao hiểu được tình yêu nà o mà không gặp sóng gió? Bà muốn gà o lên, nhưng không nói thà nh tiếng. Lâu, cháu điên rồi!
Vân Lâu ngÆ°á»›c mắt nhìn lên, chạm ngay tia mắt bén của bà DÆ°Æ¡ng, chà ng ngượng nghịu cúi nhìn xuống ngaỵ Äôi mắt nhÆ° trách móc, há»n giáºn. NgÆ°á»i con gái Ä‘ang dạo Ä‘Ã n, chiếc vai gầy yếu Ä‘uối, cô Ä‘á»™c... Những ngón tay lÆ°á»›t nhanh trên phÃm ngà . Không, không thể được, ta không có quyá»n... NhÆ°ng là m cho ngÆ°á»i con gái kia khổ Ä‘au cà ng tà n nhẫn hÆ¡n... NhÆ°ng cÅ©ng không, không được... Hà n Ni phải hưởng thụ cuá»™c Ä‘á»i vui vẻ, sung sÆ°á»›ng, nà ng không thể Ä‘au khổ, u buồn...
Bản nhạc vừa dứt, Hà n Ni quay nhanh lại vá»›i ánh mắt tháºt nồng ấm nhìn Vân Lâu, xong lại Ä‘Ã n tiếp tục.
Những âm thanh ngá»t và trầm ấm. Vân Lâu lắng tai nghe vá»›i tất cả tâm hồn. Bà DÆ°Æ¡ng ngồi đấy, bà đã nhìn thấy tất cả. Chuyện phải đến đã đến. Ná»—i lo sợ trà n ngáºp tim óc bà . Quay nhìn ta ngoà i trá»i, bà chợt nghÄ© đến định mệnh.
Tà i sản của Memory
18-09-2008, 02:14 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 8
Vân Lâu bắt đầu Ä‘i há»c, những ngà y đầu tiên báºn rá»™n rồi cÅ©ng trôi quạ Sắp xếp xong xuôi má»i việc thì sá»± nhà n rá»—i cÅ©ng trở lại. Bà i vở năm thứ nhất không có gì nặng nhá»c cho lắm, tất cả chỉ là những bà i há»c căn bản cho nhÅ©ng năm sắp tá»›i. Äiá»u đó khiến Lâu thÃch thú. Ngoà i những giá» há»c, chà ng có thể nằm nhà mà đá»c sách. Vân Lâu không thuá»™c loại ngÆ°á»i thÃch hoạt Ä‘á»™ng. Äó chÃnh là ná»—i lo lá»›n nhất của bà DÆ°Æ¡ng.
Thúy Vi không thÆ°á»ng đến nữa, vì Hà n Ni đã có bạn má»›i. Gần bên nhau không có gì để nói, không có gì để vui đùa, nên cô gái vui tÃnh kia chán. NhÆ°ng sá»± kiện nà y lại là m cho Hà n Ni nhẹ lo hÆ¡n.
Lúc gần đây bà DÆ°Æ¡ng nhÆ° có Ä‘iá»u gì buồn phiá»n, bà thÆ°á»ng thức giấc giữa khuya, lòng xốn xang vá»›i bao lo âu. Má»™t Ä‘iá»m không may sắp đến? Ná»—i bâng khuâng và sá»± mất ngủ cà ng ngà y cà ng là m cho bà DÆ°Æ¡ng tiá»u tụy. Ông DÆ°Æ¡ng đâu phải không nhìn thấy, má»™t hôm nhìn vợ, ông nói:
- Em đừng có vì chuyện Hà n Ni mà lo lắng quá Ä‘á»™ nhÆ° váºy, dù sao chúng ta cÅ©ng đã hết sức mình vá»›i nó rồi.
Bà DÆ°Æ¡ng tuyệt vá»ng:
- Nhưng em muốn con được tiếp tục sống.
ông Dương bảo bà vợ:
- Ai lại không muốn nó tiếp tục sống? NhÆ°ng dù sao đối vá»›i anh, em quan trá»ng hÆ¡n con, anh không muốn thấy em vì quá lo cho con mà ngã bệnh.
Bà Dương buồn bã:
- Anh không thương con, em biết anh không thương con tà nà o cả.
ông Dương chau mà y:
- Em nói nhÆ° váºy là chẳng đúng tà nà o. Em cÅ©ng thấy anh đã chu toà n nhiệm vụ vá»›i con, má»i đủ bác sÄ© đến trị bệnh cho nó.
- Nhưng đó đâu phải là yêu nó? Nếu biết thế nà y, lúc trước...
ông Dương cắt ngang:
- Thôi đừng nói nữa em ạ. Chuyện qua rồi nhắc lại là m chi, chẳng qua số trá»i đã định, ta Ä‘Ã nh nghe theo váºy.
- Em thấy không nên để thằng Lâu ở đây, em biết sắp có chuyện không may sẽ xảy đến. Chắc chắn sẽ có...
- Nhưng vấn đỠcho Vân Lâu ở trỠlà ý kiến của em kia mà ?
- Vâng, đó là ý kiến của em, nhưng em đâu có nhỠchuyện lại xảy ra thế nà y? Bây giỠphải là m thế nà o tách chúng ra mới được.
- Theo anh thì cứ để tá»± nhiên nhÆ° thế, nếu trá»i đã an bà i nhÆ° váºy thì dù có tách thế nà o cÅ©ng không thoát khá»i số. Vả lại, là m sao em biết tình yêu có hại cho Hà n Nỉ Có nhiá»u chứng bệnh bất trị lại khuất phục dÆ°á»›i sức mạnh của ái tình, em không thấy sao?
- Nhưng... nhưng mà ... Hà n Ni là m sao lấy chồng được? Nguy hiểm lắm anh ạ?
- Thôi cứ phó mặc cho trá»i váºy.
- Không được, em không phó mặc được, em phải...
ông Dương đặt tay lên vai vợ:
- Thôi được rồi, em đừng nói thêm nữa, em cÅ©ng hiểu là anh thÆ°Æ¡ng con lắm mà , chúng ta chỉ có má»™t đứa con, là m sao anh lại không mong nó khá»e mạnh, vui chÆ¡i chứ? Bao nhiêu giông tố trong Ä‘á»i, anh đã cùng em chống trả được, thì những cÆ¡n giông bão sắp đến, anh nghÄ© ta vẫn chống được. Em đừng nghi oan cho anh!
Bà Dương nghẹn ngà o:
- Nhưng em lo quá anh ạ.
- Váºy thì tại sao ta không gặp thẳng thằng Lâu nói chuyện? Hay là bảo nó dá»n và o đại há»c xá ở Ä‘i, em thấy sao?
- Em không biết sao nữa, tùy anh. Là m thế nà o ngăn chúng gần nhau là được.
- Váºy thì em đừng nghÄ© ngợi chi cho mệt chuyện đó để anh lo.
Bà DÆ°Æ¡ng lau nÆ°á»›c mắt, ông DÆ°Æ¡ng đứng nhìn vợ. MÆ°á»i mấy năm trá»i, sá»± hiện diện của Hà n Ni là m không khà gia đình nặng ná». Äó là má»™t trừng phạt. Vâng! Äấy chÃnh là má»™t sá»± trừng phạt. Vợ Ông vá»›i trái tim bao la của ngÆ°á»i mẹ lúc nà o cÅ©ng khổ sở đợi chá» cái án tá» hình xuất hiện. Äúng là má»™t sá»± trừng phạt. Những lá»i nguyá»n rủa của bà lão vẫn còn vang bên tai:
- Rồi trá»i sẽ phạt chúng bay? Rồi trá»i sẽ trừng phạt chúng bay!
Trừng phạt bằng cách nà y thì tà n nhẫn quá? ông DÆ°Æ¡ng rùng mình, Vân Lâu, Hà n Ni, bà Nhã. Tất cả những bóng dáng đó vây chặt quanh ông. Vâng, để Vân Lâu ở trong nhà là má»™t Ä‘iá»u ngu xuẩn. Hà n Ni chÆ°a há» gần má»™t đứa con trai nà o. NhÆ° cánh hoa vừa hé nhụy, nếu chẳng may rÆ¡i và o lÆ°á»›i tình thì... tháºt là bi đát! Kết quả sẽ Ä‘Æ°a đến đâu? Vợ Ông nghÄ© đúng. Ông DÆ°Æ¡ng rùng mình!
Cà ng nghÄ© ông cà ng thấy mịt mù, cần phải cháºn đứng, không thể để chuyện đó xảy ra. NhÆ°ng ở Ä‘á»i nà y, đâu phải bất cứ chuyện gì xảy ra Ä‘á»u có thể cháºn đứng được đâu? ChÆ°a kịp ngăn chặn thì thần ái tình đã giÆ°Æ¡ng thẳng cánh yêu Ä‘Æ°Æ¡ng rồi.
Hôm ấy, Vân Lâu báºn rá»™n nhiá»u vá»›i bà i vở. Tối lại còn phải dá»± lá»… tiếp tân của trÆ°á»ng. Vì váºy chà ng Ä‘i từ sáng sá»›m cho đến tối mò, khi buổi tiệc tà n chà ng má»›i trở vá» nhà . CÅ©ng may là ông DÆ°Æ¡ng đã cho chà ng chìa khóa riêng để phòng há» khi chà ng vá» trá»…. Trở vá» nhà , đêm đã khuya, bầu trá»i ngáºp đầy ánh sao lấp lánh. Trăng tròn lÆ¡ lá»ng trên cao, tá»a những tia sáng dịu xuống trần. TrÆ°á»›c cái yên lặng thanh cao của vÅ© trụ, Vân Lâu quyết định không gá»i xe, chà ng cháºm rãi thả bá»™ vá» nhà ...
Äi gần má»™t tiếng má»›i đến nhà . Gió đêm mát Vân Lâu thấy lòng bồng bá»nh nhÆ° đám mây trôi. Vừa Ä‘i chà ng vừa huýt sáo. Qua khá»i sân, Vân Lâu thấy đèn trong phòng khách vẫn còn cháy sáng. Ai còn chÆ°a ngủ? Hà n Ni chăng? NgÆ°á»i con gái vá»›i thói quen thức đêm. Chắc không phải, vì nếu là Hà n Ni thì là m sao chẳng nghe tiếng Ä‘Ã n? Hay là bà DÆ°Æ¡ng?
BÆ°á»›c nhẹ đến cá»a, liếc nhanh qua chiếc Ä‘Ã n dÆ°Æ¡ng cầm, chiếc ghế trống, không có Hà n Nị Quay nhìn sang ghế, má»™t váºt trắng xóa trên sa lông khiến Vân Lâu giáºt mình. Hà n Ni Ä‘ang nằm co ngÆ°á»i trên ghế mái tóc Ä‘en trải dà i trên ná»n ghế mà u xanh, nà ng Ä‘ang ngủ gục. Vân Lâu bÆ°á»›c tá»›i, Hà n Ni nằm ngủ vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt phiá»n muá»™n, trông nhÆ° chú mèo bạch. Äứng nhìn má»™t cháºp, chà ng có những so sánh lạ lùng, giữa đám thiếu nữ mÆ¡n mởn trong buổi khiêu vÅ© tiếp tân, chà ng thấy Hà n Ni nhÆ° má»™t cÆ¡n má»™ng, nhÆ° má»™t thiếu nữ từ bên ngoà i thế giá»›i loà i ngÆ°á»i đến.
Gió từ ngoà i song thổi và o phất nhẹ những sợi tóc rối và tà áo Hà n Nị Thế nằm của nà ng chẳng thoải mái tà nà o. Tá»™i nghiệp! Äá»™t nhiên Hà n Ni khẽ cá» Ä‘á»™ng, và nà ng giÆ°Æ¡ng đôi mắt tháºt to ra nhìn Vân Lâu. Má»™t khoảng khắc yên lặng, rồi nà ng nhảy xuống ghế và reo lên:
- A! Anh vỠrồi! Tôi biết thế nà o anh cũng vỠmà .
Vân Lâu cúi xuống:
- Tại sao Hà n Ni lại nằm ngủ ở đây? Khhông sợ gió độc là m Hà n Ni bệnh à ?
- Em đợi anh! Hà n Ni mở to mắt ra nhìn Vân Lâu. Em tưởng anh đã vỠHương Cảng rồi chứ!
- VỠHương Cảng à ?
Vân Lâu ngạc nhiên. Tại sao Hà n Ni nói thế? Khùng tháºt!
- Mẹ bảo em có lẽ anh sẽ phải trở vá» HÆ°Æ¡ng Cảng. Hà n Ni nói vá»›i má»™t giá»ng xúc Ä‘á»™ng đặc biệt.
- Em biết anh sắp đi, anh đi một cách lặng lẽ, không thèm báo cho em biết.
Vân Lâu kinh ngạc, há»i lại:
- Bác gái nói với em thế à ?
Há»i xong, Ä‘á»™t nhiên Vân Lâu hiểu ra. Chà ng đâu có ngu gì mà không hiểu chuyện đó. Há» sắp Ä‘á» nghị chà ng dá»n đến má»™t nÆ¡i khác. Tại sao váºy? Vì Hà n Ni chăng? Äể Ä‘á» phòng má»™t chuyện mà há» nghÄ© là không may sẽ rÆ¡i xuống gia đình nà y. Lá»i nói của bà DÆ°Æ¡ng đêm nà o vẫn còn in rõ trong trà chà ng. Äể bảo vệ con, bắt buá»™c há» phải má»i chà ng Ä‘i và phải nói dối vá»›i Hà n Ni là chà ng đã vá» HÆ°Æ¡ng Cảng rồi. Äúng váºy hay còn má»™t lý do nà o khác nữa?
Nhìn đôi mà y chau lại trên khuôn mặt Vân Lâu, Hà n Ni lo lắng, nà ng nắm lấy tay chà ng:
- Có phải anh sắp Ä‘i tháºt hay không?
Tim chà ng nhói đau. Nếu chủ nhân không muốn chà ng ở đây thì không lý do gì chà ng phải nhất thiết là phải ở đây.
- Hà n Ni! Thôi Hà n Ni lên lầu nghỉ đi nhé!
- Em không ngủ được!
Äôi tay Æ°á»›t đẫm vì mồ hôi của ngÆ°á»i con gái nắm lấy cánh tay buông thõng của Vân Lâu, những giá»t lệ long lanh trên mắt nà ng chá»±c chá» rÆ¡i xuống. Vân Lâu hoảng hốt:
- Hà n Ni, đừng khóc, đừng khóc nữa Hà n Ni!
Hà n Ni úp mặt trong tay:
- Anh... anh cÅ©ng không thÃch ở gần bên tôi... tôi khổ quá, tôi không được ai thÆ°Æ¡ng yêu hết.
NÆ°á»›c mắt của Hà n Ni khiến lòng Vân Lâu rối bá»i:
- Hà n Ni! Anh đâu có bảo em là anh sắp đi bao giỠđâu? Anh có đi đâu mà em khóc?
Hà n Ni quay mặt lại, đôi mắt đầy lệ mở to:
- Anh không đỉ Anh không Ä‘i đâu cả phải không? Äừng Ä‘i anh nhé! Ở đây em sẽ Ä‘Ã n cho anh nghe, sẽ hát, sẽ đợi anh Ä‘i há»c vá» nhé!
- Hà n Ni! Vân Lâu gá»i mà lòng tắt nghẹn, chà ng không biết phải trả lá»i thế nà o trÆ°á»›c tấm chân tình của nà ng.
- Anh đừng Ä‘i nhe! Anh có nhá»› hôm đầu tiên gặp nhau, anh đã ngồi nÆ¡i báºc thang kia nghe em Ä‘Ã n? Anh biết lúc đó em đã nghÄ© thế nà o không? Em đã mÆ¡ Æ°á»›c là có ngÆ°á»i biết thưởng thức tiếng Ä‘Ã n, biết yêu thÃch những Ä‘iá»u em thÃch, chịu ngồi nói chuyện vá»›i em thì em thÃch biết bao. Em vừa Ä‘Ã n vừa nghÄ© nhÆ° thế, cho đến lúc đứng dáºy, chợt nhìn thấy anh ngồi nÆ¡i báºc thang, em đã ngạc nhiên lắm. Ngạc nhiên không phải vì sợ, nhÆ°ng ngạc nhiên vì tưởng thần thánh đã cảm đông vì lá»i Æ°á»›c nguyện của em mà mang anh đến cho em. Và em phải Ä‘Ã n cho anh nghe... Em đã sung sÆ°á»›ng, sung sÆ°á»›ng đến Ä‘á»™ không còn ngủ được.
Äôi mắt ứa lệ của Hà n Ni nhìn Vân Lâu tha thiết:
- Anh là của em, Thúy Vi không có quyá»n mang anh Ä‘i đâu cả. Mấy ngà y gần đây em thấy em không thể sống thiếu anh. Em đã cố gắng nghỉ ngÆ¡i, dùng cÆ¡m, Ä‘Ã n hát... tất cả Ä‘á»u vì anh cả. Vì váºy, xin anh đừng Ä‘i. Tại sao anh lại muốn bá» Ä‘i chứ? Phải chăng vì em hay vì cha mẹ em là m phiá»n lòng anh?
NÆ°á»›c mắt đã là m nghẹn lá»i Hà n Ni, úp mặt và o tay, cô bé khóc không thà nh tiếng.
Tất cả đã xảy ra ngoà i sức tưởng tượng của Vân Lâu, chà ng chết đứng nhìn ngÆ°á»i thiếu nữ trÆ°á»›c mặt. Hà n Ni quá má»™c mạc, nà ng đã thà nh tháºt bá»™c lá»™ hết tất cả ná»—i lòng của mình. Vân Lâu nhÆ° má»™t thá»i sắt bị nung chảy, lý trà cÅ©ng tan rã theo. Hà n Ni ngây thÆ¡ quá, dá»… thÆ°Æ¡ng quá, là m sao chà ng có thể là m ngÆ¡ được trÆ°á»›c những giá»t nÆ°á»›c mắt nà y! Cúi xuống nắm tay ngÆ°á»i con gái nâng khuôn mặt xanh xao của nà ng lên Vân Lâu gá»i:
- Hà n Ni! Hà n Ni! Nhìn anh nà y!
Hà n Ni vẫn khóc:
- Không! Không! Không nhìn đâu, anh xấu lắm, anh là con ngÆ°á»i chóng quên, tôi không muốn nhìn anh nữa.
- Hà n Ni! Vân Lâu tiếp tục vá»— vá», bao nhiêu lá»i dặn dò của bà DÆ°Æ¡ng đã bay mất. Hà n Ni! Anh sẽ không Ä‘i đâu hết, anh se không bao giá» xa em!
Hà n Ni sung sÆ°á»›ng vụt bá cổ Vân Lâu. Chà ng bối rối má»™t chút, rồi niá»m vui đã hâm nóng tim chà ng, chà ng ôm thân thể bé nhá», yếu Ä‘uối của ngÆ°á»i con gái trong tay, nà ng nhẹ nhÆ° má»™t cánh lông chim má»m mại. Nhìn đắm Ä‘uối và o đôi mắt long lanh lệ, Ä‘á»™t nhiên Vân Lâu nói:
- Em đừng nhìn anh đăm đăm nhÆ° váºy. Anh muốn hôn em!
Hà n Ni ngoan ngoãn nhắm mắt lại, môi chà ng đã đặt lên môi nà ng. Khi nụ hôn chấm dứt, Hà n Ni vẫn tưởng mình còn nằm trong mợ Vân Lâu thầm thì:
- Anh yêu em!
- Anh?
Hà n Ni mở to mắt, nhÆ° không tin những lá»i mình vừa nghe thấy. Vân Lâu láºp lại:
- Anh yêu em, Hà n Ni ạ. Em không tin sao, Hà n Nỉ Anh yêu em thât mà .
Hà n Ni nhắm mắt lại, những giá»t nÆ°á»›c mắt bắt đầu len qua mị Không cần phải nói gì cả, không nên nói gì cả. Vân Lâu dìu Hà n Ni ngồi xuống ghế và quỳ trÆ°á»›c mặt nà ng:
- Hà n Ni, sao em không nói gì cả váºy? Em buồn anh à ? Anh đã là m em buồn Æ°?
Hà n Ni đặt ngón tay trỠlên môi:
- Suỵt đừng nói to, em Ä‘ang say đây. Äôi má ngÆ°á»i con gái Ä‘á» hồng. Anh nói nữa Ä‘i!
- Nói gì?
- Nói như ban nãy anh vừa nói.
- Anh yêu em!
Hà n Ni mở mắt ra. Äúng là sá»± tháºt, sá»± sung sÆ°á»›ng khiến nà ng hét tá» Vân Lâu hoảng hốt chà ng biết chắc má»i ngÆ°á»i trên lầu sẽ nghe tiếng hét nà y:
- Anh Lâu, anh không nói dối chứ? Anh nói tháºt phải không?
Vân Lâu cảm động:
- Anh nói dối em là m gì? Hà n Ni, em nhìn thẳng và o mắt xem anh có nói dối không? Anh yêu em, yêu thât đấy, yêu từ hôm đầu tiên gặp em, Hà n Ni, em tin anh chứ?
Bà n tay Hà n Ni đặt lên ngục Vân Lâu:
- Em tin anh! Em sung sướng muốn ngất đi được! Anh Lâu.
Thân thể Hà n Ni chợt nhÅ©n ra, ngÆ°á»i nà ng nghiêng ra sau nhÆ° sắp ngã, Vân Lâu hoảng hốt, gá»i:
- HÃ n Ni! HÃ n Ni!
NhÆ°ng mắt Hà n Ni đã khép lại, đôi môi tái ngắt, thân xác má»m nhÅ©n, Vân Lâu xanh mặt, ôm lấy Hà n Ni gá»i to:
- HÃ n Ni! HÃ n Ni!
Có những tiếng chân dồn dáºp, bà DÆ°Æ¡ng nhÆ° má»™t cÆ¡n lốc chạy nhÆ° bay xuống. Nhìn thấy cảnh trÆ°á»›c mặt, bà hiểu rõ tất cả. Bà bá» chạy đến bên máy Ä‘iện thoại, vừa quay số cho bác sÄ© Lý vừa ngăn Vân Lâu:
- Cháu đi chỗ khác đi, để nó nằm yên ở đấy!
Vân Lâu bối rối nhìn Hà n Ni, nghe bà DÆ°Æ¡ng bảo, chà ng hiểu bệnh của ngÆ°á»i yêu nặng lắm. Äặt Hà n Ni nằm xuôi ngÆ°á»i trên ghế mà tất cả các giòng máu trong thân chà ng nhÆ° ngừng chảy. Sao lạ váºy? Tại sao váºy? Có phải lá»—i nÆ¡i ta chăng? NhÆ°ng ta yêu Hà n Ni, ta bà y tá» lòng mình cho nà ng thấy mà nà ng sao lại thế nà y?
Äiện thoại đã liên lạc được. Bác sÄ© Lý là vị bác sÄ© thÆ°á»ng xuyên khám bệnh cho Hà n Nị Mắc Ä‘iện thoại xong, bà DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Vân Lâu, trừng mắt:
- Tại sao cáºu lại là m cho con tôi phải đến ná»—i thế nà y? Tại sao?
Tôi... Vân Lâu bối rối, trong tình trạng nà y chà ng không biết phải nói sao vá»›i bà DÆ°Æ¡ng, sá»± trách móc của bà chủ nhà cà ng là m chà ng khó giải thÃch. Tôi không ngá»... Tôi không ngá» thế nà y.
Những giá»t nÆ°á»›c mắt vì giáºn trà n ra mắt bà DÆ°Æ¡ng:
- Tôi đã cảnh cáo, đã khuyên cáºu đừng đến gần con tôi. Cáºu là m thế nà y là cáºu giết nó, cáºu biết không?
ông Dương nghe tiếng ồn à o dưới nhà chạy xuống. Trước hết, ông nắm tay con gái lên bắt mạch, xong đặt tay Hà n Ni xuống, rồi quay sang bà Dương:
- Bình tÄ©nh Ä‘i em, mạch còn tốt lắm, chắc không sao đâu. Lâu, cháu đứng dáºy Ä‘i!
Bấy giá» Vân Lâu má»›i biết là mình vẫn còn quỳ bên Hà n Nị Chà ng đứng dáºy bối rối nhìn ngÆ°á»i yêu, bà DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i ngồi xuống cạnh con gái xoa tay xoa chân cho Hà n Ni, những giá»t nÆ°á»›c mắt vẫn không ngăn lại được:
- Tôi biết chắc là sẽ có chuyện mà , tôi biết thế! Sao cáºu ngu thế, cáºu hồ đồ không biết gì cả mà không nghe lá»i tôi? Cáºu đã nói gì? Cáºu đã là m khổ con tôi, cáºu biết không?
Vân Lâu cắn lấy môi, trÆ°á»›c cục diện thế nà y, chà ng không có má»™t lý do gì để biện há»™ cho việc là m của mình. Vả lại Vân Lâu biết, nếu biện há»™ thì ngÆ°á»i ta chỉ nghÄ© là chà ng Ä‘ang trút tất cả tá»™i lá»—i lên Hà n Ni thôi. Hà n Ni, em tỉnh lại Ä‘i, anh yêu em! Anh yêu em, anh đâu ngá» lại là m cho em khổ thế nà y? Hà n Ni! Hà n Ni, tỉnh lại Ä‘i em!
Bác sÄ© đến, bác sÄ© Lý là má»™t bác sÄ© chuyên vá» bệnh tim. MÆ°á»i mấy năm qua, ông là ngÆ°á»i chữa chạy, định bệnh cho Hà n Nị Sá»± qua lại thÆ°á»ng xuyên đã tạo nên tình bằng hữu giữa hai gia đình. Nhìn Hà n Ni từ má»™t cô bé con đã trở thà nh má»™t thiếu nữ duyên dáng ông lại cà ng thÆ°Æ¡ng mến nà ng hÆ¡n. Nhất là ông là ngÆ°á»i hiểu rõ nhất sá»± sống còn của Hà n Nị Äá»i sống dá»… tắt nhÆ° ngá»n đèn trÆ°á»›c gió.
Vừa và o đến nhà , ông láºp tức xem mạch ngaỵ May quá, mạch còn nhảy Ä‘á»u. Tốt lắm! ông chÃch ngay cho Hà n Ni hai mÅ©i thuốc. Bà DÆ°Æ¡ng đứng cạnh lo lắng há»i dồn:
- Nó có sao không bác sĩ?
- Không sao cả, sẽ khoẻ ngay mà . Nhưng tốt nhất là anh chị cố ngăn ngừa đừng để cô ấy xúc động mạnh quá, mỗi lần ngất xỉu là một lần nguy hiểm.
Bà DÆ°Æ¡ng rã rá»i, hai tay ôm mặt:
- Tôi không biết phải là m thế nà o nữa, tôi đã cố gắng hết sức không để cho chuyện gì xảy ra, nhưng không được. Bác sĩ, bác sĩ cố tìm cách nà o chữa trị cho Hà n Ni đi bác sĩ.
Bác sĩ Lý chỉ còn biết trấn an xuôi!
- Chị DÆ°Æ¡ng, chÆ°a đến ná»—i tuyệt vá»ng đâu, bây giá» y há»c tiến bá»™ mà , chị cho cháu ăn uống đầy đủ, ngủ cho thẳng giấc đừng có là m gì cho cháu nó xúc Ä‘á»™ng là được. HÆ¡n nữa chị cÅ©ng cần lÆ°u ý sức khá»e của chị, chị đừng lo lắng quá Ä‘á»™ mà sinh bệnh, để tôi kê toa thuốc bổ cho chị uống nhé?
- Anh chắc là Hà n Ni chẳng sao cả phải không?
ông Lý ngắm khuôn mặt Hà n Ni một lúc nói:
- Cháu sẽ khá»e ngay, bây giá» anh kiếm cái gì đắp cho cháu, ráng mà giữ đừng để tay chân cháu bị lạnh. Cho nó nằm yên thế Ä‘i, khi thức dáºy chắc chắn nó sẽ mệt.
Bác sÄ© Lý thu dá»n đồ đạc, Ä‘á»™t nhiên nhÆ° nhá»› ra, ông há»i:
- Là m sao nó lại đến đỗi thế nà y?
Hai vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng cùng lúc quay sang Vân Lâu. Äá»™t nhiên Vân Lâu có cảm giác nhÆ° mình chÃnh là thủ phạm, là đao phủ trong vụ án chết ngÆ°á»i nà y. Cắn lấy môi, nhìn xuống, lòng chà ng nhói Ä‘au.
Chà ng cố dằn hết xúc động nói:
- ThÆ°a bác, nếu bác thấy sá»± hiện diện của cháu ở đây bất tiện, thì cháu xin phép dá»n Ä‘i ngay!
Bác sÄ© Lý chợt hiểu. Ông bà DÆ°Æ¡ng có thể giúp Hà n Ni ngăn ngừa được bệnh, có thể chá»n lá»±a thức ăn thức uống cho con, nhÆ°ng không thể ngăn được tình yêu. Ông thở dà i. Thượng đế quả trá»› trêu. Xách bịch đồ nghá» lên, ông cáo từ ra vá».
Vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a bác sÄ© Lý ra táºn cổng. Vân Lâu cởi áo khoác ra đắp lên ngá»±c ngÆ°á»i yêu. Rồi chà ng ngồi bên cạnh, nhìn xuống khuôn mặt tái xanh:
- Hà n Ni, anh phải là m sao bây gi�
Hai vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng trở và o nhà . Ngay lúc đó Hà n Ni cá»±a mình, nà ng mở mắt ra nhìn quanh, bà DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c đến nắm lấy con, há»i:
- Hà n Ni, con khá»e rồi đấy à ? Con là m mẹ sợ ngất Ä‘i được.
Hà n Ni chá»›p mắt nhìn mẹ, đôi mắt mệt má»i chợt sáng, nà ng ngồi nhanh dáºy, bà DÆ°Æ¡ng giữ lấy vai con, lo lắng:
- Nằm xuống, nằm xuống đi, con không nên cỠđộng.
- Anh ấy đâu rồi mẹ?
- Ai?
Hà n Ni không trả lá»i, vì nà ng đã nhìn thấy Vân Lâu, hai tia mắt vừa chạm nhau là không rá»i nhau nữa. Hà n Ni nhìn Vân Lâu vá»›i cái nhìn đắm Ä‘uối. Vân Lâu không biết nói sao. Hai vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng nhìn thấy tất cả vá»›i ná»—i bà ng hoà ng.
Má»™t lúc tháºt lâu, Hà n Ni lên tiếng, mắt vẫn không rá»i Vân Lâu:
- Xin lỗi anh, em ngất xỉu, chẳng qua vì... em quá sung sướng.
Vân Lâu vẫn yên lặng, Hà n Ni lo lắng:
- Anh giáºn em hả? Anh đừng giáºn, từ rà y em sẽ không bao giá» ngất nhÆ° thế nữa đâu.
Giá»ng nói dá»… thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i con gái là m Vân Lâu xúc Ä‘á»™ng:
- Không, không bao giá» ai lại giáºn em được.
- Thế tại sao anh lại nhăn mặt? Anh buồn à ? Sao thế?
- Không có gì cả.
Vân Lâu quay mặt nhìn ra khung cá»a, chà ng sợ không đè nén được lòng sẽ khiến vợ chồng ông DÆ°Æ¡ng khó chịu và chà ng cÅ©ng không muốn lạnh lùng thái quá để là m buồn lòng Hà n Ni.
- Mẹ! Hà n Ni gá»i. Mẹ đã là m anh Lâu buồn à ? Con ngất xỉu đâu phải lá»—i của anh ấy. Rồi quay sang Vân Lâu, Hà n Ni lo lắng. Anh, anh không bá» em Ä‘i chứ, anh Lâu?
Vân Lâu liếc nhanh vá» phÃa bà DÆ°Æ¡ng, những lá»i trách móc ban nãy của bà là chà ng thấy khó chịu. Vả lại Vân Lâu cÅ©ng đã bà y tỠý định bá» Ä‘i rồi, bây giá»... nhìn Hà n Ni, chà ng lại hối tiếc.
- Mẹ, anh ấy sao thế hở mẹ?
Thái độ vòi vĩnh trẻ con của Hà n Ni là m bà Dương không biết xỠtrà ra sao, thì ông Dương đã lên tiếng:
- Thôi con ngủ Ä‘i, Lâu sẽ ở lại đây mà , con cứ tin lá»i cha Ä‘i!
Nước mắt chảy xuống má, Hà n Ni bệu bạo:
- NhÆ°ng anh ấy Ä‘ang giáºn con, anh ấy không thèm nói gì đến con cả!
Vân Lâu không thể đứng yên được nữa, chà ng bước tới trước mặt Hà n Ni cúi xuống, hai tay nà ng ôm lấy gương mặt trẻ con với đôi mắt say đắm:
- Hà n Ni, đừng khóc nữa, anh sẽ ở lại đây, mãi mãi ở gần bên em, chăm sóc cho em, yêu em. Em đừng buồn, có Ä‘iá»u anh sợ là mình chỉ mang đến cho em ná»—i bất hạnh mà thôi.
Bà DÆ°Æ¡ng mở to mắt ra nhìn Vân Lâu, sá»± sợ hãi trà n ngáºp và o tim, bà không ngá» và tưởng chừng nhÆ° mình vừa bị lên án tá» hình.
Tà i sản của Memory
18-09-2008, 02:14 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 9
Trá»i đã sáng. Hà n Ni được Ä‘Æ°a lên phòng, sá»± mệt má»i là m nà ng ngủ say, Vân Lâu trở vá» phòng mình ngồi tá»±a bên cá»a, nhìn ánh bình minh nhuá»™m sáng chân trá»i. ánh nắng len lá»i qua khung cá»a. Äầu óc chà ng bây giỠđầy những vòng sáng long lanh, đầy hình bóng của Hà n Nị Chà ng không còn buồn ngủ nữa, tình yêu ngút ngà n. NhÆ°ng tình yêu có thể là m cho ngÆ°á»i chà ng yêu phải yên giấc ngà n Ä‘á»i. Má»—i lần nghÄ© đến bệnh tình của Hà n Ni, đến thần chết lúc nà o cÅ©ng rình để chia cách hai tâm hồn, Vân Lâu Ä‘au nhói tim. Sá»i đá đến đâu cÅ©ng phải xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c tấm chân tình của nà ng dà nh cho ta.
Có ngÆ°á»i gá»i cá»a, Vân Lâu bÆ°á»›c ra, bà DÆ°Æ¡ng lách nhanh và o, đôi mắt trách há»n bảo chà ng:
- Vân Lâu, bá»™ cáºu định Ä‘Æ°a con tôi và o chá»— chết tháºt sao?
Tất cả giòng máu trong châu thân Lâu như chảy ngược lại:
- ThÆ°a bác, tại sao bác lại nói nhÆ° váºy.
- Lâu tháºt tình không hiểu là Lâu Ä‘ang giết nó sao? Nếu để Hà n Ni bất tỉnh thêm má»™t lần nữa kết quả sẽ thế nà o? Thế nà y mà cáºu vẫn bảo là cáºu yêu nó à ? Cáºu Ä‘ang giết con tôi cáºu biết không? Hà n Ni đâu nhÆ° bao nhiêu đứa con gái bình thÆ°á»ng mà cáºu Ä‘em tình yêu lãng mạn ra quyến rÅ©? Tại sao cáºu không quyến rÅ© mấy cô bạn há»c của cáºu đó?
Vân Lâu sững sá», máu nóng dâng lên mặt:
- ThÆ°a bác, sao bác lại nói thế? Bác biết tình yêu cháu vá»›i Ni thế nà o không mà bác bảo váºy?
Bà DÆ°Æ¡ng mở to mắt nhìn Lâu ngạc nhiên. Vâng, nó không có tá»™i lá»—i gì cả, bà không có quyá»n trách móc gì Vân Lâu cả. Yêu không phải là cái tá»™i, nhÆ°ng bản năng là m mẹ khiến bà không chịu thua dá»… dà ng thế:
- Cáºu Lâu, tôi không có quyá»n trách cáºu tháºt, nhÆ°ng cáºu Ä‘Ã nh lòng nhìn Hà n Ni chết sao?
Mắt Vân Lâu Ä‘á» hẳn lên. Suốt má»™t đêm không ngủ là m chà ng mệt má»i:
- ThÆ°a bác cháu không bao giá» muốn Hà n Ni phải chết, cháu muốn Hà n Ni phải sống và sống má»™t cách sung sÆ°á»›ng. Có bao giá» mình lại để cho ngÆ°á»i mình yêu Ä‘i và o ngõ hẹp đó đâu? Vả lại tình yêu cÅ©ng không phải là thuốc Ä‘á»™c, bác hiểu cho.
Bà Dương đau khổ:
- Cáºu còn trẻ lắm, cáºu là m sao hiểu tình yêu chÃnh là liá»u thuốc Ä‘á»™c.
- ThÆ°a bác, dầu sao bây giá» bác cÅ©ng không thể ngăn tình yêu của cháu vá»›i Hà n Nị Sá»± tháºt nếu cháu dứt tình được cháu đã là m lâu rồi, nhÆ°ng là m thế Hà n Ni sẽ ra sao? tại sao bác chẳng dà nh cho cháu má»™t cÆ¡ há»™i để giải thÃch? Nếu bác nhìn thấy cảnh Hà n Ni đã thức để đợi cháu vá», nà ng khóc nức nở khi nghe tin cháu sắp bá» vá» HÆ°Æ¡ng cảng, nà ng van nà i cháu ở lại thế nà o thì chắc bác sẽ không bao giá» nói thế. ThÆ°a bác, cháu nghÄ© là sá»± hiện diện của cháu chÆ°a chắc sẽ mang cái chết đến cho Hà n Ni, mà ngược lại nữa là khác.
Bà DÆ°Æ¡ng nhìn Vân Lâu. DÆ°á»›i mắt bà bây giá», Vân Lâu không là thằng bé nữa, nó đã trưởng thà nh. Má»—i má»™t câu nói Ä‘á»u là má»™t cân nhắc kỹ lưỡng, má»—i má»™t nét mặt là má»™t sá»± suy tá»± Bà DÆ°Æ¡ng biết là không dá»… gì khuất phục được thằng bé.
- Nói nhÆ° thế là cáºu yêu nó?
- Vâng.
- Cáºu tháºt tâm yêu nó?
- Vâng.
Bà DÆ°Æ¡ng nhìn Vân Lâu vá»›i đôi mắt nghi ngá»:
- Cáºu yêu nó là yêu nó cái chá»— nà o chứ? Nó không đẹp, không há»c cao, bệnh hoạn yếu Ä‘uối, Ãt tiếp xúc vá»›i ngÆ°á»i chung quanh, không thÃch hợp vá»›i Ä‘á»i sống bình thÆ°á»ng... Váºy thì cáºu yêu nó là cáºu yêu chá»— nà o chứ?
Vân Lâu nhìn thẳng và o mắt bà Dương:
- Äẹp hay xấu là tùy cái nhìn của má»—i ngÆ°á»i. DÆ°á»›i mắt cháu, Hà n Ni rất đẹp. Riêng vá» những phÆ°Æ¡ng diện khác cháu cÅ©ng nháºn vá»›i bác là Hà n Ni hÆ¡i khác ngÆ°á»i. NhÆ°ng tình yêu đâu cần phải có Ä‘iá»u kiện nà y, Ä‘iá»u kiện kia đâu? Cháu yêu Hà n Ni vá»›i tấm lòng thà nh, yêu cả sá»± Ä‘Æ¡n giản và yếu Ä‘uối của Hà n Ni nữa?
- NhÆ° váºy có nghÄ©a là cáºu yêu Hà n Ni, cáºu không thể rá»i Hà n Ni được, phải không?
- Vâng.
Vân Lâu xác định, bà Dương mỉa mai:
- Cáºu định yêu nó đến bao giá»?
- Bác DÆ°Æ¡ng, bác đừng nhục mạ cháu nhÆ° váºy. Xin lá»—i bác, cháu xin há»i tháºt bác là bác phản đối mối tình của cháu vá»›i Hà n Ni ngoà i lý do Hà n bệnh hoạn ra, còn có lý do nà o khác nữa không?
Vân Lâu há»i thẳng, bà DÆ°Æ¡ng chá»±ng lại. Còn lý nà o khác? Có thể có nhÆ°ng bả đâu rảnh rá»—i để nghÄ© đến. Vân Lâu cÅ©ng dá»… thÆ°Æ¡ng đấy chứ. Ngà y đầu tiên khi gặp Vân Lâu bà đã có cảm tình ngay, trách chi Hà n Ni... NhÆ°ng đó má»›i chÃnh là sá»± bất hạnh. Mối tình sẽ mang đến cho cả hai sá»± Ä‘au khổ chứ không bao giá» mang lại hạnh phúc. Äó là sá»± tháºt mà những ngÆ°á»i trẻ tuổi say tình là m sao nhìn thấy được?
- Cáºu đừng nghÄ© xấu cho tôi, nếu Hà n Ni là đứa con gái bình thÆ°á»ng nhÆ° bao nhiêu đứa con gái khác thì tôi không bao giá» ngăn cản cáºu. Thôi được, cáºu vẫn giữ vững ý thì thôi, tôi không còn gì để nói nữa, có Ä‘iá»u cáºu có định cÆ°á»›i con gái tôi không?
- Nếu cháu có đủ Ä‘iá»u kiện bảo bá»c Hà n Ni, cháu sẽ cÆ°á»›i Hà n Ni ngay.
- NhÆ°ng tôi đã từng bảo cáºu là con tôi không thể lấy chồng mà !
- Vâng, nhưng bác cũng đã từng nói là bệnh của Hà n Ni vẫn còn chữa chạy được!
- NhÆ° thế có nghÄ©a là cáºu sẽ chỠđợi?
- Vâng.
- Äược rồi, nhÆ°ng trong trÆ°á»ng hợp không bao giá» Hà n Ni lấy chồng được thì sao?
- Cháu vẫn đợi.
Bà DÆ°Æ¡ng nghiêm giá»ng:
- Cáºu Lâu, cáºu còn trẻ, cáºu nhá»› trách nhiệm vá» những gì cáºu đã nói. Äừng có tưởng dá»… nhÆ° váºy, tôi không tin cáºu có thể chỠđợi được.
- Bá cứ yên tâm, cháu nói là cháu giữ lá»i.
Bà DÆ°Æ¡ng lắc đầu. Bây giá» bà còn biết nói gì hÆ¡n nữa? Hạnh phúc của con cái tá»± nó tìm lấy, chứ cha mẹ không thể nà o lo lắng toà n vẹn được. Thôi thì phó mặc cho số mệnh váºy. Mở cá»a, bÆ°á»›c ra ngoà i, bà DÆ°Æ¡ng vẫn cố ngoái cổ lại:
- Cáºu Lâu nà y!
Vân Lâu nhìn bà DÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà đau khổ Ä‘ang nhòa lệ.
- Con gái tôi yếu Ä‘uối nhÆ° hạt cát, cáºu ráng mà bảo vệ, yêu thÆ°Æ¡ng nó nhé!
- Vâng, Vân Lâu thông cảm ná»—i lo âu của ngÆ°á»i mẹ. Cháu sẽ cố gắng, sẽ cố gắng hết sức để mang lại niá»m vui suốt Ä‘á»i cho Hà n Ni, nếu bác hiểu được lòng cháu, có lẽ bác sẽ không bao giá» nghi ngá» gì cả.
Bà DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, quay mặt nhìn ra khung cá»a. Ngoà i trá»i u ám sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc không ánh mặt trá»i.
- Thôi cÅ©ng được, tùy cáºu.. Nhá»› viết thÆ° vá» nhà nói tháºt cho cha mẹ cáºu biết. Tôi không tin là cha mẹ cáºu lại chấp nháºn dá»… dà ng nhÆ° thế.
Bà DÆ°Æ¡ng Ä‘i rồi, Vân Lâu đứng tá»±a lÆ°ng nÆ¡i cá»a, nhìn ánh nắng trở lại sau phút mây che, mắt chà ng Ä‘á» hẳn lên. Bá» lan can bên hồ sen tuyệt đẹp. Viết thÆ° cho chà ng, liệu ông có chấp thuáºn không? Vân Lâu không tin nhÆ° thế. NhÆ°ng mặc, chuyện tÆ°Æ¡ng lai còn xa, đến đâu sẽ hay đến đấy.
Nắng lại xuyên qua cá»a, gian phòng bắt đầu ấm. Vân Lâu thở ra, bây giá» chà ng má»›i thấy mệt. BÆ°á»›c đến giÆ°á»ng, để nguyên áo quần, chà ng ngã dà i trên nệm. Nghỉ má»™t lúc cho khoẻ váºy. Vân Lâu có cảm giác thấm mệt của má»™t chiến sÄ© sau tráºn đấu gay gá» tại sao bác DÆ°Æ¡ng lại phản đối cuá»™c tình của tả Ta có gì xấu xa đâu? Vân Lâu tá»± vấn, ta sẽ mang đến cho Hà n Ni những bất hạnh? Bất hạnh à ? Có tháºt thế chăng. Trong đầu chà ng hình bóng Hà n Ni máºp má», Vân Lâu nhắm mắt lại tìm giấc ngủ.
Giấc ngủ đến không bình yên. CÆ¡n ác má»™ng lại đến, chà ng thấy Hà n Ni ngã nhoà i trên mặt đất và bà DÆ°Æ¡ng hét to chÃnh chà ng là thủ phạm. Rồi gÆ°Æ¡ng mặt nghiêm nghị của cha chà ng, trách móc chà ng đã xao lãng việc há»c hà nh. Vân Lâu xoay ngÆ°á»i lại, lăn lá»™n vá»›i những mệt nhá»c rã rá»i... Hà n Ni! Hà n Ni! Hà n Ni!
Má»™t bà n tay nhá» nhắn, mát lạnh đặt lên trán, hình nhÆ° có ai nhẹ lau những giá»t mồ hôi. Mùi thÆ¡m nhẹ thoảng qua, Vân Lâu choà ng tỉnh, chà ng mở mắt ra. Hà n Ni Ä‘ang ngồi bên cạnh. Trên đùi nà ng, quyển thÆ¡ “Nạp Lan†nằm yên. Có lẽ Hà n Ni đã ngồi đây lâu lắm rồi. Vân Lâu ngồi dáºy:
- Hà n Ni! Là m sao em lại ở đây?
- Em đến thăm anh, thấy anh ngủ, nên ngồi đợi. Hà n Ni nói vá»›i giá»ng e ấp. Em đã là m anh thức giấc? tại anh cứ mê nhảm mãi, mồ hôi Æ°á»›t đẫm nên...
Vân Lâu nắm tay ngÆ°á»i yêu:
- Trá»i! nói tháºt. Em khá»e chÆ°a? Sao không ngủ mà đến đây là m gì?
Hà n Ni cÆ°á»i e thẹn:
- Em sợ anh bỠđi.
- Bá» Ä‘i à ? Äi đâu chứ?
- VỠHương Cảng.
- Khùng tháºt, sao em lại không tin lá»i anh váºy.
Mắt Hà n Ni chớp nhanh, vẻ ngại ngùng trên mặt:
- Không phải không tin anh mà tại em không dám tin.
- Em nói gì lạ thế?
Äôi mắt Hà n Ni Ä‘á» hồng:
- Vì em sÆ¡... Em nghÄ© rằng những gì xảy ra chỉ là do em nằm mợ Em không dám tin đó là sá»± tháºt.
Vân Lâu nâng cằm Hà n Ni lên, nhìn thẳng và o mắt, má»™t nụ hôn thoáng nhẹ trên môi, vòng tay đầm ấm choà ng qua ngÆ°á»i nà ng vá»›i những lá»i máºt ngá»t:
- Em tháºt lạ, em đã là m từng tế bà o trên thân anh say đắm. Tại sao em lại yêu anh? Anh có gì đáng cho em yêu đâu?
Hà n Ni không nói gì cả, Vân Lâu cá» mÅ©i và o má ngÆ°á»i yêu:
- Tại sao? tại sao váºy em?
- Em cÅ©ng không biết, có lẽ em yêu anh vì... Vì anh là anh thế thôi. Em không biết nói sao cả, anh có cÆ°á»i em không?
- Äó chÃnh là chá»— đáng yêu nhất của em. Bà n tay Vân Lâu vuốt nhanh lên mái tóc dà i. Anh thấy yêu em quá, yêu từ đầu đến chân, từ sợi tóc, chiếc mÅ©i, cái miệng đến toà n diện con ngÆ°á»i. Anh yêu em đến Ä‘á»™ muốn phát Ä‘iên lên được, Hà n Ni à . Em ráng mà sống vì anh nhé!
- Vâng, anh đừng lo, em không có bệnh chi đâu, chỉ hÆ¡i yếu má»™t tà thôi. Em sẽ cố gắng ăn uống đầy đủ, nghe lá»i bác sÄ© để mau là nh bệnh anh nhé?
Vân Lâu nhìn ngÆ°á»i yêu, khuôn mặt nhá» nhắn khi đã biết yêu lúc nà o cÅ©ng ngá»i ánh hy vá»ng. Äá»™t nhiên, chà ng thấy nhói Ä‘au trong tim. Không thể đánh mất ngÆ°á»i con gái dá»… thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, không thể được! Chà ng nhắm mắt lại nói:
- Ráng mà giữ những Ä‘iá»u em đã hứa vá»›i anh, em nhé!
- Vâng, em hứa. Hà n Ni đáp, nụ cÆ°á»i tháºt ngá»t. Phòng nóng quá, chúng mình xuống lầu Ä‘i, xuống dÆ°á»›i em sẽ Ä‘Ã n cho anh nghe.
- Anh thÃch nghe em hát hÆ¡n.
- Váºy thì em sẽ hát cho anh nghe nhé!
Cả hai xuống lầu, gian phòng khách trống rá»—ng. Ông DÆ°Æ¡ng đã đến sở, bà DÆ°Æ¡ng thì vì suốt đêm báºn rá»™n lo lắng cho con, hãy còn ngủ yên trong phòng riêng. Phòng khách tháºt yên lặng, chỉ có tiếng hát dá»… thÆ°Æ¡ng của Hà n Ni.
Em là m sao xa anh
Khi bóng anh còn đó
Một ngà y không có anh
Lòng buồn như vạn thươ?
Tình nhÆ° chim liá»n cánh
Em chẳng sợ Ä‘Æ°á»ng dà i
Dù gian nan trắc trơ?
Vẫn có nhau trong Ä‘á»i...
Tà i sản của Memory
18-09-2008, 02:15 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
ChÆ°Æ¡ng 10
Vừa tra chìa khóa và o ổ, cánh cổng lá»›n đã mở ra. TrÆ°á»›c mặt Vân Lâu là Hà n Ni vá»›i khuôn mặt đẹp lo lắng đợi chá», Vân Lâu vá»™i dấu tay ra sau, ánh mắt chà ng reo vui, chà ng trách yêu:
- Sao em lại ra phơi nắng thế nà y? Trúng nắng rồi sao? Anh phải và o mách mẹ mới được.
Hà n Ni đặt má»™t ngón tay lên môi cÆ°á»i rạng rỡ:
- Äừng anh, ai biểu anh vá» trá»… hai mÆ°Æ¡i phút là m em lo muốn chết. Ngoái nhìn cánh tay dấu sau lÆ°ng của Vân Lâu, Hà n Ni há»i. Anh dấu cái gì đó?
Vân Lâu cÆ°á»i:
- Nhắm mắt lại đi, anh có một món quà cho em.
Hà n Ni nhắm mắt lại, gÆ°Æ¡ng mặt ngây thÆ¡, đôi mi dà i và cong vút. Vân Lâu Ä‘á»™ng lòng, vòng tay ngang ngÆ°á»i Hà n Ni và đặt má»™t nụ hôn tháºt nhanh trên môi nà ng. Hà n Ni mở mắt ra, trách yêu:
- Anh xấu quá, anh dối em mãi à .
- Thôi và o nhà đi, anh có cái nà y hay lắm.
Bước và o nhà , Hà n Ni bảo Vân Lâu.
- Anh lại định dở trò gì nữa đây? Äi bá»™ mệt lắm à ? Mặt Ä‘á» gay, ngÆ°á»i ngợm gì mà đầy mồ hôi mồ kê thế nà y:
- Ngồi đây nà y em!
Hà n Ni ngồi xuống ghế xếp mà u cá» non. Äây là loại ghế có thể dùng để ngồi hoặc để nằm cÅ©ng được. Hôm nay Hà n Ni mặc chiếc áo mà u và ng, cổ thắt nÆ¡ mà u cà phê trông tháºt dá»… thÆ°Æ¡ng. Vân Lâu ngồi ngây ngÆ°á»i ra ngắm:
- Hà n Ni, cà ng lúc anh thấy em cà ng đẹp.
Mà u hồng hiện lên đôi má, Hà n Ni e thẹn:
- Anh ngạo em hoà i, có gì cho em đâu?
Vân Lâu đưa ra một chiếc giỠnhỠmà u xanh, Hà n Ni mở to mắt, ngạc nhiên không hiểu Vân Lâu định cho nà ng món gì. Hóa ra chú chó con mà u trắng. Trắng tinh, chỉ có một tà đen nơi mõm.
Chú chó ngoan ngoãn trên tay Vân Lâu, đôi mắt Ä‘en to đầy vẻ hiếu kỳ trÆ°á»›c khung cảnh trÆ°á»›c mặt. Hà n Ni thÃch thú:
- Dá»… thÆ°Æ¡ng quá! Ở đâu váºy anh?
- Anh biết là em thÃch ngay mà .
Vân Lâu thÃch thú đặt chú chó và o lòng Hà n Nị Con chó thè lưỡi ra liếm tay Hà n Ni, rồi Ä‘Æ°a mÅ©i ngá»i ngá»i xong nằm yên trong lòng nà ng mắt lim dim nhÆ° muốn ngủ.
- Anh Lâu, anh thấy không, nó thÃch em rồi đấy. Dá»… thÆ°Æ¡ng quá!
- Có lẽ nó đã nháºn cô là chủ rồi đấy.
- Váºy thì em có quyá»n nuôi nó chứ?
- DÄ© nhiên. Vân Lâu thấy ngÆ°á»i yêu sung sÆ°á»›ng, chà ng vui theo. Anh mua cho em đấy, để khi anh đến trÆ°á»ng, ở nhà em sẽ có nó là m bạn, em sẽ không buồn nữa, chịu không?
Hà n Ni ôm chú chó nhỠtrong lòng:
- Anh tốt với em quá, cái gì anh cũng lo lắng cho em, anh không sợ là m thế em sẽ ỷ lại à ?
- Không bao giỠcó chuyện đó. Bây giỠem muốn đặt cho nó tên gì nà o?
Hà n Ni cúi đầu, vuốt nhẹ lên đầu chú chó con, rồi quay mặt nhìn ra cá»a tÆ° lá»±. Trá»i hoà ng hôn vá»›i những tia nắng cuối cùng trong ngà y xuyên qua cá»a, lấp lánh trên cổ, trên taỵ Vân Lâu ngỡ mình Ä‘ang đứng trÆ°á»›c bức há»a đẹp.
- Em gá»i nó là Khiết nhé. Nó trắng tinh và sạch sẽ quá.
Vân Lâu chẳng để ý đến, chà ng vội bảo:
- Äừng, đừng em, em ngồi yên đừng cá» Ä‘á»™ng.
Vân Lâu chạy nhanh lên lầu. Hà n Ni ngạc nhiên nhìn theo. Chà ng là m gì mà hấp tấp thế? Rồi nà ng lại thấy Vân Lâu chạy xuống vá»›i giá vẽ trên taỵ Äứng trÆ°á»›c mặt Hà n Ni, Vân Lâu nói:
- Em cứ ngồi yên như thế chứ!
Hà n Ni mỉm cÆ°á»i, nà ng ngồi yên. Chú chó tháºt ngoan ngoãn Vân Lâu căng vải lên, chÆ°a bao giá» chà ng thấy xúc Ä‘á»™ng thế nà y. Lòng chà ng tháºt hứng khởi. ánh nắng khung cảnh, dáng ngồi của Hà n Ni là cả má»™t bức tranh đẹp. Vân Lâu mê say vẽ, bóng đêm đã kéo vá», chú chó không chịu nằm yên nữa, Hà n Ni vá»™i vá»— vá»:
- Khiết! Khiết! Ngoan nà o. Ngồi yên cho anh Lâu vẽ đi, một lát nữa chị cho Khiết uống sữa.
Bà DÆ°Æ¡ng từ trong nhà bÆ°á»›c ra há»i:
- Là m gì thế?
- Suỵt anh Lâu đang vẽ.
Hà n Ni nói. NhÆ°ng ánh tà dÆ°Æ¡ng đã không còn thÃch hợp cho việc vẽ nữa, Vân Lâu đặt bút xuống, bÆ°á»›c đến bên Hà n Ni cÆ°á»i:
- Thôi nghỉ. Äể em ngồi lâu mệt lắm.
Hà n Ni đứng dáºy:
- Không, để em xem anh vẽ em ra sao?
Hà n Ni ôm chú chó bÆ°á»›c tá»›i. Äó là má»™t bức sÆ¡n dầu, Ä‘Æ¡n sÆ¡ nhÆ°ng tháºt đẹp, nà ng buá»™t miệng:
- Äẹp quá! đẹp tháºt!
Bà DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i báºt Ä‘iện lên. Chăm chú nhìn bức tranh, há»™i há»a không xa lạ đối vá»›i bà , nhìn nét vẽ bà không khá»i khen thầm. Có thể nó sẽ là má»™t kiệt tác vì bố cục không những vững mà nét bút cÅ©ng xuất thần. Vân Lâu cÆ°á»i, nhúng đầu bút và o dầu, thu xếp sạch sẽ:
- Mai tiếp tục, bây giỠchúng ta cho chú Khiết ăn, có lẽ nó đói rồi đấy.
Hà n Ni ôm chú chó đến khoe với bà Dương:
- Mẹ, anh Lâu cho con nà y. Con chó đẹp quá phải không mẹ?
Bà DÆ°Æ¡ng nhìn con váºt nhá» xinh xắn nhủ thầm, tại sao ta không nghÄ© đến chuyện nà y.
- Äẹp, đẹp lắm!
Hà n Ni ôm chú chó và o nhà bếp:
- Äể con Ä‘Æ°a nó Ä‘i ăn nhé mẹ.
Bà DÆ°Æ¡ng quay sang Vân Lâu. Sau buổi nói chuyện hôm trÆ°á»›c, má»™t bức tÆ°á»ng ngăn cách dá»±ng lên giữa bà và Vân Lâu. Hố sâu khó lấp. Không ai có thể ngăn cản khi tình yêu đã đến.
- Hà n Ni lên hơn một ký lô đó.
- Tôi biết cáºu có lý, có nhiá»u chứng bệnh bất trị đối vá»›i thuốc men, nhÆ°ng phải khuất phục trÆ°á»›c sức mạnh ái tình.
Vân Lâu mỉm cÆ°á»i mang giá vẽ trở vá» phòng, xong trở ra. Hà n Ni từ phÃa nhà bếp bÆ°á»›c tá»›i, Khiết theo sau, nhÆ° má»™t quả banh mà u trắng, nó trá»ng giỡn, lăn tròn trên thảm. Hà n Ni vui lắm.
- Anh xem kìa, nó cứ chạy theo em mãi, em đi đâu nó theo đó hà .
Vân Lâu nhìn đăm đăm và o khuôn mặt xanh mÆ°á»›t của Hà n Ni, chà ng giả vá»:
- Äáng lẽ anh không nên Ä‘em con chó nà y vá»...
Hà n Ni ngạc nhiên:
- Sao váºy?
- Vì anh bắt đầu thấy ghen với nó.
- Quỷ hà ! Hà n Ni đỠmặt, đôi mắt long lanh nhìn Vân Lâu. Anh cứ bảo em điên, anh còn điên hơn cả em nữa.
Bà Dương lẳng lặng bỠđi, để gian phòng lại cho đôi tình nhân. Hà n Ni vuốt mặt Vân Lâu, nói:
- Em muốn xóa hết tất cả vết nhăn trên mặt anh. Từ rà y anh đừng giáºn, đừng chau mà y cÅ©ng đừng nhăn mặt nữa nhé!
Giá»ng nói êm ái của Hà n Ni tháºt êm, nhÆ° những âm thanh vá»— vá», Vân Lâu không nÃn cÆ°á»i được, chà ng nắm lấy tay Hà n Ni kéo mạnh và o lòng. Hai ngÆ°á»i ôm nhau cÆ°á»i, cÆ°á»i tháºt vui!
- Thôi đừng cÆ°á»i nữa!
Vân Lâu sợ ngÆ°á»i yêu mệt, nhÆ°ng Hà n Ni vẫn cÆ°á»i.
- Anh muốn hôn em!
Vân Lâu bế Hà n Ni đến ghế, đặt nà ng nằm dà i xuống, xong dùng môi bịt kÃn chiếc miệng dá»… thÆ°Æ¡ng. Hà n Ni có vẻ mệt má»i, nà ng nói:
- Em muốn ngất xỉu.
Vân Lâu nằm xuống thảm trÆ°á»›c ghế nhìn lên, chú chó Khiết tháºt lạ lùng luôn quanh quẩn dÆ°á»›i chân nà ng! Hà n Ni lại cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay vuốt mái tóc bồng của Vân Lâu:
- Anh không hớt tóc, không cạo râu trông giống như nghệ sĩ quá.
Vân Lâu nhìn lên, mái tóc dà i của Hà n Ni nhÆ° tấm sáo phủ dà i. ÄÆ°a tay sá» mặt ngÆ°á»i yêu chà ng gá»i:
- HÃ n Ni em!
- Dạ.
- Anh yêu em.
Hà n Ni cúi xuống, nụ cÆ°á»i ban nãy trên môi đã mất, bà n tay nà ng đặt trưóc ngá»±c áo chà ng:
- Anh hứa vá»›i em má»™t Ä‘iá»u Ä‘i!
- Äiá»u gì chứ?
- ÄÆ°a em đến bệnh viện khám lại bệnh em.
- Sao?
- Em muốn biết Ä‘Ãch xác bệnh của em, em muốn khá»i bệnh, em sợ chết lắm, em phải sống.
Vân Lâu cắn nhẹ môi:
- Ai bảo em bệnh? Em thế nà y mà bệnh thế nà o? Em chỉ hơi yếu thôi, chỉ cần ăn uống ngủ nghê đầy đủ là mạnh, cần gì đi khám bệnh.
Hà n Ni lắc đầu:
- Không, em không tin đâu, em biết bệnh của em mà ! Anh Lâu, lúc trÆ°á»›c sá»± sống chết đối vá»›i em vô nghÄ©a. Dù biết mình bệnh nhÆ°ng em nghÄ© là mình sống chỉ tạo thêm gánh nặng cho mẹ cha thôi. Äá»i sống chỉ là má»™t chuá»—i ngà y phiá»n muá»™n, chẳng vui sÆ°á»›ng gì. NhÆ°ng bây giá» thì khác em phải sống vì anh. Em không muốn suốt ngà y phải giam chân trong phòng mãi. Em muốn là m vợ anh và ... Và có con vá»›i anh.
Vân Lâu chết đứng. Chà ng xúc Ä‘á»™ng trÆ°á»›c những lá»i nói chân thà nh của Hà n Nị Từ lâu, từ lúc yêu Hà n Ni, chà ng đã cố gắng đánh lừa mình, không nghÄ© đến viá»…n ảnh Ä‘en tối, không ngá», bây giá» Hà n Ni lại mang vấn đỠđó ra vá»›i chà ng.
- Äùng có nghÄ© váºy, Hà n Nị Anh thấy em khá»e lắm. Äợi bao giá» anh ra trÆ°á»ng, có việc là m xong, chúng ta sẽ lấy nhau. Biết đâu đến lúc đó em chẳng khá»e, phải không?
Má»™t linh cảm không hay khiến chà ng bà ng hoà ng, chà ng không dám nằm yên nữa, Hà n Ni vòng tay ôm lấy đầu chà ng cÆ°á»i:
- Thôi, đừng nói đến chuyện đó nữa, anh nhé! Em biết má»—i lần nhắc đến là anh giáºn...
Cúi ngÆ°á»i xuống, nâng chú chó Khiết lên đặt trÆ°á»›c mặt Vân Lâu, Hà n Ni vẫn cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Chó con nà y, mi xem kìa, xem anh Lâu của mi nhăn mặt trong xấu ghê, dữ ghê há!
- Hà n Ni em! Vân Lâu xúc Ä‘á»™ng gá»i. Äặt chú chó xuống đất, chà ng ôm chầm lấy ngÆ°á»i yêu.
- Hà n Ni, em sẽ mạnh, em sẽ sống mãi bên anh, em sẽ... Vân Lâu nghẹn lá»i, buồn bã nhìn Hà n Ni.
Hà n Ni vẫn cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i đẹp và ngá»t:
- Anh, Ä‘iá»u đó khá»i phải nói, em biết... Tại sao anh lại nhìn em thế?
- Anh yêu em, yêu muốn phát điên lên được!
- Vâng, em biết! Anh đừng buồn nữa anh Lâu. Vì khi sống em là của anh, chết đi, hồn em cũng mãi là của anh cơ mà .
- HÃ n Ni! HÃ n Ni!
Chà ng hôn lên tóc, lên trán, lên mắt, lên môi, ngÆ°á»i con gái vá»›i tiếng gá»i nhẹ nhÆ° hÆ¡i thở:
- HÃ n Ni em!
Tà i sản của Memory