Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 15: Chủng tộc ma thú!
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Đoạn đường kế tiếp lại gặp phải vài loại ma thú khác tập kích... gặp phải ma thú cực mạnh là Hoàng Hùng vừa tấn cấp ba, bằng vào thực lực 'tam môn' đỉnh của Lý cũng tốn chút sức lực mới giải quyết được.
Mà Lâm Dịch từ miệng của Lý đã có chút hiểu biết nhất định với ma thú.
Dựa theo lý thuyết, thế giới này ma thú có thể chia là hai chủng, ma thú bình thường mà thuật ma thú.
Ma thú bình thường cũng như đám Hành Lang hay Xích Diễm Xà lúc trước, đám ma thú này có lực lượng cùng phòng ngự tương đối mạnh, thế nhưng không có năng lực đặc thù, chiến sĩ ngang cấp rất nhẹ nhàng đánh chết, thậm chí dưới sự liên thủ của vài chiến sĩ thấp cấp hơn cũng có thể giết chết, nếu như nói so chúng với thú vật bình thường có lực lượng và phòng ngự mạnh hơn vậy nói chúng là dã thú có vẻ thỏa đáng hơn a.
Mà thuật ma thú chính là ma thú có năng lực công kích phép thuật nhất định, trong đó chia làm ngũ hành ma thú và phi ngũ hành ma thú.
Ngũ hành ma thú chính là nhóm ma thú có năng lực phép thuật ngũ hành như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Loại ma thú này cực kỳ cường đại, trên cơ bản chiến sĩ ngang cấp rất khó đối phó với chúng, đương nhiên loại ma thú này cũng phân chia làm ba loại thượng trung hạ ma thú. Ma thú thượng đẳng hầu như có thể vượt cấp đánh chết chiến sĩ nhân loại, ma thú trung cấp có thể đánh ngang tay hoặc giết chết chiến sĩ đỉnh cấp của nhân loại. Mà như Hoàng Hùng cấp ba lúc trước gặp là thuật ma thú hệ mộc hạ đẳng nhưng Lý phải tốn rất nhiều công sức mới thắng được nó.
Mà ma thú phi ngũ hành chính là ma thú sở hữu thuật công kích không thuộc trong ngũ hành, mà sở hữu các loại công kích đặc thù khác.
Loại ma thú này tồn tại ít nhất trong các ma thú nhưng lại là loại cường đại nhất! Trên cơ bản mặc dù cùngng cấp hạ đẳng nhưng phi ngũ hành ma thú cũng có khả năng đánh chết chiến sĩ nhân loại dễ dàng. Chúng có công kích cực kỳ đặc thù, có khả năng điều khiển hành động nhân loại, có khả năng khống chế không khí, khống chế đồ vật tự công kích... mỗi loại đều có phương thức công kích đặc biệt riêng, nhưng mỗi loại đều có lực công kích cực kỳ cường đại, là tồn tại đỉnh phong trong ma thú.
Đối với ma thú như thế Lâm Dịch cực kỳ tò mò, cho tới bây giờ, hắn mới biết thế giới này lại đặc sắc như vậy, có rất nhiều bí mật chờ hắn đi đào móc.
Thời gian trôi qua, bất tri bất giác hành trình hai người đã trôi qua hơn tháng, thỉnh thoảng Lý và ma thú laih phát sinh chiến đấu... mà cửa thành Hi Á đã dần xuất hiện trong tầm mắt Lâm Dịch.
Tường thành phong cách cổ xưa cao hai mươi mét xuất hiện trước mặt Lâm Dịch, độ rộng chừng mười mét, bên ngoài tường thành dựng một cây Thạch Trụ cao to ước chừng hơn trăm mét, đại khái là nơi cao nhất của địa phương này! Từ thạch trụ có một cái thang dây thả xuống dưới dùng để leo lên thạch trụ. Trên đỉnh thạch trụ có một gian phòng nhỏ, xung quanh phòng nhỏ có lan can tròn cao tầm nửa mét, có thể đứng nơi này thu được tầm nhìn rất xa.
Cái này, đại khái là tương tự như tháp xa ở cửa trấn đi?
Nhưng mà kẻ chưa từng đến thành phố lớn như Lâm Dịch, cửa thành như vậy cũng khiến hắn khó có thể tưởng tượng a.
- Đi thôi.
Giọng nói băng lãnh của Lý khiến Lâm Dịch giật mình tỉnh giấc, lập tức bước nhanh theo nhưng vẫn thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn tường thành trước mặt.
Cửa thành bốn gã thủ vệ đứng thẳng tắp nhìn ra ngoài cửa thành không chớp mắt, một cỗ khí thế quân nhân khó hiểu phát ra trên người họ... khiến cho người ta vừa nhìn đã biết đám quân sĩ này bất phàm.
Hi Á thành không coi là thành phố lớn gì bởi vậy tuy rằng náo nhiệt nhưng còn chưa tới mức đạt được trình độ khó tưởng tượng, nhưng cho dù như vậy vẫn khiến Lâm Dịch từ quê ra tỉnh được mở rộng tầm mắt.
Lâm Dịch vẻ mặt câu nệ nhìn xung quanh, cẩn thận đi theo phía sau Lý, rất sợ lạc đường, thậm chí một tay còn nắm góc áo Lý, điều này khiến cho Lý mất tự nhiên nhíu mày, nhưng vừa nghĩ tới Lâm Dịch lần đầu ra thành phố, trong lòng có chút khẩn trương và bất an là chuyện bình thường, liền cứ mặc hắn như vậy.
- Lý thúc thúc, chúng ta hiện tại đi đâu?
Lâm Dịch có chút khẩn trương hỏi, đôi mắt to không nhịn được nhìn xung quanh... mọi thứ nơi đây khiến hắn cảm thấy cực kỳ tốt nhưng lại có chút quanh co.
- Trước đi tới vũ môn
Lý lạnh lùng đáp lời, mà Lâm Dịch ngẩng đầu nghi hoặc hỏi:
- Ở đây cũng có vũ môn sao.
Lý chỉ gật đầu không nói gì.
Thấy Lý không định nói chuyện, Lâm Dịch cũng không hỏi nhiều, chỉ là vẫn tiếp tục nắm góc áo Lý, nghiêng đầu đánh giá kiến trúc xung quanh.
Đi tới vị trí sân rộng ở trung tâm Hi Á thành, Lý đi tới trước cửa một đại môn mới dừng lại.
Lâm Dịch tò tò ngẩng đầu nhìn, từ nhỏ Lâm Cường đã dạy hắn chữ viết bởi vậy Lâm Dịch có thể dễ dàng nhận ra hai chữ lớn trên cửa 'Vũ môn'.
- Đi vào thôi.
Lý nói sau đó mang theo Lâm Dịch tới cửa.
Không thể không nói, chỗ này so với vũ môn nhỏ bé lại có vài phần cũ kỹ ở Hi Mạn trấn thì khác một trời, cửa lớn cao năm thước, chiều ngang tầm ba thước, cửa lớn sáng bóng dường như đã trải qua nhiều năm tháng nhưng lại có cảm giác còn mới.
Một đôi tượng sư tử uy vũ đặt trước cửa lớn, một cỗ khí tức uy vũ phả vào mặt người tới đây.
Đi vào cửa lớn, là một hành lang dài, hành lang có rất nhiều cửa mà phía cuối hành lang lại là một đại môn khác.
Lý dường như đã tới nơi này không ít lần, dễ dàng dẫn Lâm Dịch đi về phía trước, đi gần trăm mét, phía bên phải xuất hiện một cầu thang, Lý mang theo Lâm Dịch đi lên.
Lên lầu hai chỗ rẽ tới cửa thứ ba, Lâm Dịch nhìn thoáng qua phía trên cửa có một bảng gỗ, bên tên khắc ba chữ chỉnh tề 'Phòng môn chủ'.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 16: Vũ môn Hí Á thành.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lý nhẹ gõ cửa, bên trong truyền ra giọng một nam nhân:
- Cửa không khóa, mời vào.
Đẩy cửa mà vào, đi theo sau Lý, Lâm Dịch rất nhanh quan sát trong phòng.
Trong phòng trang trí cực kỳ đơn giản, một cái bàn, vài cái ghế, một bức tranh khá cũ, nhìn qua có vẻ vô cùng đơn giản.
Mà ở đối diện có một trung niên nam tử đang ngồi trên bàn.
Vừa nhìn trung niên nam tử này có thể cảm giác được người này không tồi, trên mặt luôn mang vẻ mỉm cười thân thiết, rất dễ chiếm được cảm tình của người khác, thấy Lý vào cửa, trung niên sửng sốt một chút, chợt cười nói:
- Lý, ngươi đã tới rồi.
- Bái kiến Môn chủ.
Lý gật đầu, chào một tiếng.
Trung niên cười gật đầu, sau đó ánh mắt có chút nheo lại nhìn Lâm Dịch, trên mặt cười nói:
- Là cậu nhóc này sao?
Lý gật đầu.
Trung niên cười trên dưới quan sát Lâm dịch vài lần, thấy Lâm Dịch mất tự nhiên tránh vào sau lưng Lý mới thu hồi ánh mắt, nhưng thấy Lâm Dịch có chút khẩn trương, cười nói:
- Chú nhóc, ngươi tên gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?
Nghe giọng lão, hoàn toàn đã coi Lâm Dịch trở thành một đứa trẻ.
Lâm Dịch nghe vậy trong lòng không khỏi khó chịu, một người xa lạ dùng ngữ khí như nói với trẻ con nói chuyện với hắn khiến hắn cực kỳ khó chịu.
- Lâm Dịch, mười lăm.
Lâm Dịch khó chịu nói trống không, Lý quay đầu nhìn hắn một cái, nhưng mà không nói gì.
- Lý, đây là đệ tử của ngươi?
Lý gật đầu.
- Ha ha... không hổ là đệ tử của Lý! Ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng không khác lắm!
Trung niên lớn tiếng cười, cũng khiến Lâm Dịch có chút không ngờ tới.
Cười một trận, trung niên gật đầu nói với Lý:
- Đi, các người tạm thời ở đây đi, ha ha, chờ thời gian khảo hạch, ta sẽ phái người thông tri cho các người, còn phòng ở thì vẫn căn cũ a, chìa khóa ngươi vẫn cầm chứ?
Lý gật đầu, nói:
- Được chúng ta đi trước.
- Được.
Đáp lại xong, Lý liền mang Lâm Dịch ra ngoài.
- Lý thúc thúc, hắn là ai vậy?
Kỳ thực trong lòng Lâm Dịch đã đại khái đoán ra thân phận trung niên kia, nhưng nhịn không được hỏi một câu.
-La Thành, môn chủ vũ môn của Hí Á thành.
- Ồ... chúng ta hiện tại đi chỗ nào?
- Đến nơi nghỉ ngơi.
Theo Lý tới dưới lầu, sau đó đi tới đầu đại môn cuối hành lang, đẩy cửa ra, cảnh tượng trước mắt khiến Lâm Dịch sáng ngời hai mắt.
Mấy trăm người mặc trang phục tu hành màu trắng đang luyện tập trên một khối thao trường lớn! Cầu độc mộc, cọc gỗ, xà đơn... khí cụ rèn luyện thân thể được đặt khắp nơi, trong thao trường có mấy đài cao, trên đài cao thỉnh thoảng có người giao chiến.
Loại bầu không khí tu hành này lần đầu Lâm Dịch được cảm nhận qua.
Cửa lớn ở xa thao trường cách biên giới thao trường một khoảng lớn cho nên không ai chú ý tới Lý và Lâm Dịch vừa bước vào.
- Thật nhiều người a!
Hai mắt Lâm Dịch sáng lên, mà Lý chỉ nhìn thoáng qua, liền đi dọc theo đường biên thao trường đi tới trước một dãy nhà.
Lâm Dịch theo Lý đi về phía trước, nhưng mắt sáng lên nhìn về phía thao trường, mãi cho tới khi Lý đi vào một gian nhà nghỉ.
Đi tới lầu hai, tới một khu vực nghỉ ngơi như cho người làm công, Lý từ trong phòng lấy ra một cái chìa khóa mở cửa đi vào.
- Sau này ở đây đi.
Lý nhìn bốn phía nói.
Lâm Dịch gật đầu, cứ như vậy hai người ở lại đây.
.............
Hi Á thành là thành thị nhỏ thuộc quản lý của hành tỉnh Khắc Lâm thuộc mười hai hành tỉnh, bởi vậy nơi này mới ở gần Mạn Vân sơn mạch, chính là nơi 'cằn cỗi' trong lòng mấy người thám hiểm, bởi thế người trong thành không tính là nhiều.
Nhưng thành thị rút cuộc cũng là thành thị, với Hi Mạn trấn xa xôi mà nói, Hi Á thành chính là một con quái vật lớn!
Chí ít, trong lòng Lâm Dịch là như vậy.
Chưa bao giờ hắn thấy con đường rộng lớn như vậy, chưa bao giờ hắn thấy cửa hàng khách sạn, chưa bao giờ hắn thấy nhà cao mấy tầng, những trang phục đẹp hắn chưa từng gặp qua, binh khí chưa từng thấy... nhiều lắm, cảm giác 'chưa bao giờ gặp qua' khiến Lâm Dịch có cảm giác rực rỡ muôn màu không kịp nhìn.
Đến nơi này là cuối tuần, Lý mang theo Lâm Dịch đi dạo quanh thành, dường như Lý cũng muốn Lâm Dịch mau chóng quen thuộc sinh hoạt nơi đây.
Như vậy hiển nhiên là có hiệu quả, trong thời gian ngày đầu tiên, Lâm Dịch đã quen việc có nhiều người đi lại trên đường lớn, chí ít trên mặt cũng không còn biểu tình lạ lẫm nữa.
Đương nhiên, đi dạo thì đi dạo, tu hành là việc không thể lơ là bất cứ lúc nào.
Lâm Dịch đã thành thói quen mỗi sáng, trên thực tế người tu hành không ai ngủ muộn, bởi vậy mỗi sáng sớm năm giờ Lâm Dịch và Lý trên cơ bản đã thức dậy, sau đó mặc quần áo trang phục chỉnh chu đi xuống lầu.
Nơi này là vũ môn Hi Á thành, vô luận là diện tích hay nhân số thì vũ môn ở trấn nhỏ không thể so sánh, không khí tu hành nồng hậu được thể hiện rõ nét ở nơi này.
Tuy rằng mới năm giờ sáng nhưng trên thao trường đã có không ít người.
Mọi người đều chảy mồ hồi như mưa, bầu không khí tu hành cực kỳ náo nhiệt, thỉnh thoảng trên đài cao còn mấy người luận bàn, nghe tiếng vù vù bốp bốp vang lên liên hồi, Lâm Dịch không nhịn được kích động.
Mặc quần áo tu hành, Lâm Dịch hoàn tất một buổi tập như lúc còn ở với phụ thân, thể lực tiêu hao của hắn không tính là lớn như trước nữa.
Thời gian cuối tuần, hắn hầu như đã quen với thao trường này, mà người xung quanh cũng chú ý tới hắn, nhưng mà chưa từng giao lưu với nhau mà thôi.
Đang định luyện một phen quyền cước thì phía sau vang lên một giọng nói:
- Luận bàn một chút đi.
Giọng nói của Lý ở sau lưng vang lên khiến Lâm Dịch ngạc nhiên quay đầu lại.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 17: Luận bàn với Lý.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
- Lý thúc thúc, người nói luận bàn một chút?
Lý gật đầu, nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch chợt cười, mạnh mẽ gật đầu.
Lý cũng không nói, xoay người về phía đài cao ở trung tâm, Lâm Dịch bước qua.
- Vù!
Đài cao cách mặt đất chừng hai thước, Lý đi tới bên cạnh, hai chân khẽ nhún thân hình đã bắn lên đài cao.
Lâm Dịch không cam lòng yếu thế, có thể luận bàn với người mà mình kính trọng trong lòng, khiến hắn rất vui vẻ, bởi vì dọc đường đi gặp ma thú cường đại, khiến Lâm Dịch càng cảm nhận được sự cường đại của Lý, vì thế địa vị 'đệ nhị' của Khương Phàm đã bị Lý chiếm mất, mà bị trí đệ nhất tự nhiên là vĩnh viễn thuộc về phụ thân Lâm Cường.
Tới gần đài cao, hai chân khẽ nhún, thân hình Lâm Dịch mạnh mẽ nhảy lên đối diện với Lý, từ khí thế và tư thái đều không kém Lý chút nào.
- Đến đi.
Hai người luận bàn cũng không mang tới sự quan tâm lớn lắm, dù sao tại nơi sôi nổi tu hành này, nơi nơi đều có người luận bàn, cũng không ai đặc biệt lưu tâm tới hai người.
Đài cai do đá lớn xây thành, toàn bộ hình xuông, đường kính tầm hơn hai mươi mét vuông.
Phạm vi như vậy đủ để luận bàn rồi.
- Đến đi.
Lý nhìn Lâm Dịch sau đó nói tiếp.
Lâm Dịch nhắm mắt hít một hơi sâu sau đó thở ra, mở mắt, trong lòng không chút tạp niệm, đôi mắt tỏa ra vài phần lãnh tĩnh.
Trong mắt Lý hiện ra vẻ kinh ngạc... đối với một thiếu niên mười lăm tuổi, chỉ cần biểu tình lãnh tĩnh khi đứng trước một cường giả cũng là chuyện khó có được rồi.
- Lý thúc thúc, ta tới đây.
Lâm Dịch nhắc nhở một câu sau đó đột nhiên phát động tấn công!
- Vù!
Thân thể Lâm Dịch chợt như báo săn lao vọt tới! Thân hình chớp động cực nhanh đã tới cự ly trước mặt Lý tầm mười thước, thân thể hơi trầm xuống, chân phải bật mạnh, chân trái như roi một cước đá tới Lý, phát sinh một tiếng 'vù' nhỏ.
Tốc độ Lâm Dịch hiển nhiên có chút ngoài dự đoán của Lý, ba năm trước sức bật cùng sức chịu đựng của Lâm Dịch cũng tương đối bất phàm, hiện tại càng đề cao một đẳng cấp mới.
Nhưng mà mặc dù có chút ngoài ý, nhưng tốc độ như vậy hiển nhiên không cách nào tổn thương tới Lý, hai chân hơi khom, hầu như trong lúc Lâm Dịch tung chân, thân thể Lý đã lùi về sau tránh né.
Một kích không trúng vẫn ở trong dự liệu của Lâm Dịch, thân thể hắn dựa theo quán tính của chân trái mà xoay tròn, chân phải lại tung một cước truy kích!
Mà lần này Lý chỉ hơi nghiêng đầu, một cước của Lâm Dịch hầu như lướt qua mặt Lý, phong cước quét qua khiến mái tóc đen của Lý tung bay.
Lý có chút kinh ngạc, cảm giác được lực đạo kinh người trên chân phải Lâm Dịch, với một thiếu niên mười lăm tuổi, thối kình có thể đạt tới mức như vậy thật sự vô cùng hiếm có.
Cố tình thử cực hạn của Lâm Dịch, bởi vậy Lý quyết đinh tiến công!
Quyền phải vù một cái sau khi chân phải của Lâm Dịch sượt qua liền truy kích tới! Nghe thanh âm xé gió có thể biết một quyền này không nhẹ! Hơn nữa tốc độ cực nhanh, so với tốc độ ra chân của Lâm Dịch còn nhanh hơn.
Lâm Dịch nghe tiếng gió thổi, hầu như không kịp nghĩ, thân thể bắn ra, chân trái nhất thời rút về, sau đó mạnh mẽ đá tới một quyền của Lý.
- Bốp!
Một tiếng vang nhỏ, một cước đấu một quyền! Vốn lực lượng yếu hơn vài phần thân thể Lâm Dịch lộn mèo về sau, rơi xuống đất mới hóa giải được cỗ lực lượng đánh vào.
Sắc mặt không đổi, vừa chạm đất Lâm Dịch liền cực nhanh vọt tới Lý.
Đến lúc này Lý đã không còn dám coi thường Lâm Dịch, trên mặt cũng lộ ra bộ dạng nghiêm túc, tuy rằng Lâm Dịch không phải đối thủ của hắn nhưng biểu hiện chiến đấu cùng vẻ lãnh tĩnh bên ngoài cũng đủ để Lý nghiêm túc đối phó rồi.
Hai đạo thân ảnh dây dưa với nhau!
- Bốp! bốp! bốp!
Tiếng va chạm quyền cước không ngừng vang lên, thân thể Lâm Dịch cực nhanh di động trên đài, hai chân đá liên tiếp phát ra tiếng kêu 'ba ba', một quyền đánh tới phát ra tiếng 'vù, vù' phá không, có vẻ cực kỳ mạnh mẽ!
Lúc này có người bắt đầu quan tâm tới trận luận bàn này, bởi vì biểu hiện sức bật cùng đấu kỹ của hai người trên đài cao đã mạnh hơn so với đại đa số người ở đây!
- Bọn họ là ai?
Tiếng bàn tán bắt đầu nho nhỏ vang lên, một vài người gần đó bắt đầu đi tới gần đài cao nơi hai người luận bàn.
- Nghe nói là người thuộc vũ môn của một trấn nhỏ nào đó.
- Ta biết... ta nghe nói là người của Hi Mạn trấn.
- Hi mạn trấn? Chưa từng nghe qua... người ở đó đều mạnh thế sao?
- Thực sự lợi hại a...
Tiếng bàn luận nhẹ nhàng nhưng bắt đầu lan tràn ra ngoài, dẫn tới càng nhiều người chú ý.
Hai đạo nhân ảnh vẫn dây dưa một chỗ! Quyền cước của hai người giao phong ngày càng kịch liệt, dẫn tới trình độ người khác ao ước đố kỵ!
Rút cuộc, bốp một cái, Lâm Dịch không thể kiên trì, thân thể bị đánh bay ra ngoài,, trong không trung lộn mấy vòng sau đó hạ xuống đất lùi tiếp vài bước mới đặt mông ngồi xuống đất.
Thể lực tiêu hao khiến khuôn mặt hắn có chút tái nhợt, ngực phập phồng thở dốc, mồ hôi ướt đẫm trang phục và tóc hắn.
- Hà hà, Lý thúc, hà ha, ta thua, hà...
Lâm Dịch thở dốc kịch liệt ngồi dưới đất nhất thời không muốn đứng dậy.
Lý hô hấp có chút gấp, nhưng mà so với Lâm Dịch hắn có thể coi là không thở dốc, nhanh chóng bình phục hô hấp, sau đó nhìn về phía Lâm Dịch, lúc này cái nhìn trong lòng hắn đối với Lâm Dịch đã khác hẳn trước kia!
Từ trận luận bàn vừa rồi mà xem, vô luận sức bật sức chịu đựng, thậm chí đấu kỹ của Lâm Dịch đều nổi bật so với bạn cùng lứa! Những thứ này nếu không phải người có thiên phú cùng với cực khổ tu hành tuyệt đối không có khả năng đạt tới.
Ngoại trừ những thứ này càng khiến Lý kinh ngạc chính là thiên phú chiến đấu của Lâm Dịch!
Vô luận phương thức công kích tốc độ phản ứng hay ứng biến đột biến, biểu hiện của Lâm Dịch đều không thể chê trách! Mà tâm tính hắn... từ phương diện hắn vẫn giữ được bình tĩnh là có thể đoán ra hắn biết cách chiến đấu, một chiêu qua đi, ứng biến địch nhân cùng với phương pháp phản kích đều thuận lợi tự nhiên, hắn căn bản không chịu tình huống tận lực ứng phó.
Đây là thiên phú, thiên phú chân chính! Là thiên phú quan trọng nhất của một võ giả chung cực.
Có loại thiên phú này, Lâm Dịch ít nhất cũng vượt hơn bạn cùng lứa mười năm, người khác cần qua chiến đấu để tích lũy kinh nghiệm, nhưng phương diện này Lâm Dịch hoàn toàn có thể tiết kiệm thời gian hơn nhiều.
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 18: Thiên phú của Lâm Dịch.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Lý hít sâu một hơi nói:
- Đi thôi.
Lâm Dịch từ mặt đất chậm chạp đứng dậy, trận chiến vừa rồi khiến thể lực của hắn tiêu hao sạch, lần nữa đạt tới cực hạn! Hôm nay một cỗ nhiệt lưu dũng mãnh tràn vào thân thể khiến cả người Lâm Dịch có chút mệt mỏi bất kham.
Nhưng mà hắn vẫn lộ ra bộ dạng tươi cười, đi theo Lý nhảy xuống đài cao, xuống đất xong thân thể hắn bủn rủn hầu như không nhịn được mà té ngã, chính Lý đã đỡ lấy hắn mới giúp hắn không bị ngã xuống.
Hai người rời đi trong ánh mắt bội phục của mọi người, sau đó tiền vào gian phòng.
- Thiếu niên kia tối đa là 18 tuổi a?
Một thanh niên chừng 22 tuổi sợ hãi than.
Toàn bộ thao trường đại bộ phận đều là thanh niên ngoài hai mươi tuồi, thực lực biểu hiện ra ngoài của Lâm Dịch khiến mọi người đều không nhịn sinh ra tâm lý kinh ngạc... dù sao loại trình độ thân thể cùng kỹ xảo như vậy mạnh hơn đại bộ phận bọn họ rất nhiều.
Đương nhiên, bọn họ cũng không biết thiếu niên mười tám trong suy đoán của họ chỉ mới mười lăm tuổi mà thôi, bởi vì mệt mỏi bụi đất cùng tóc tai bù xù khiến hình dạng bên ngoài của Lâm Dịch trông dày dạn hơn nhiều... hơn nữa biểu hiện bình tĩnh của hắn khi luận bàn khiến mọi người đều nghĩ sai về tuổi tác của hắn.
Nhưng mà với Lâm Dịch mà nói, chẳng có gì ảnh hưởng...
Thời gian cứ thế trôi đi... từ hôm đó mỗi ngày Lâm Dịch đều luận bàn với Lý, mỗi ngày đều tiêu hao thể lực tới cực hạn mới thôi... mà thời gian kiên trì cũng tăng lên từ lần đầu mười phút, một tuần sau hai năm phút, hơn nữa ban đầu Lý chỉ hơi thở gấp đến nay đã phải thở dốc từng ngụm, thực lực Lâm Dịch tiến bộ khiến Lý cảm thấy kinh khủng.
Khiến Lý khó hiểu chính là, vô luận Lâm Dịch luận bàn với hắn tới mức độ nào, cho dù tới mức độ không thể đứng lên nhưng tới ngày thứ hai chung quy hắn vẫn thấy một Lâm Dịch tràn đầy tinh lực tiếp tục khiêu chiến với hắn.... thực sự là thiên phú biến thái!
Hơn nữa, Lý thực sự hết nói với Lâm Dịch, tên cuồng này quả thực vì chiến đấu mà sinh ra!
............
Sáng sớm hôm nay, cũng như mọi ngày Lâm Dịch và Lý đang tiến hành một loạt vận động khai vị.
- Lý thúc thúc, chúng ta luận bàn tiếp đi.
Lý lắc đầu:
- Hôm nay ngươi phải đi báo danh rồi!
Lâm Dịch sửng sốt, chợt nhớ ra mục đích tới đây, liền gật đầu, không nói gì nữa.
Tu hành một lần thủ ấn 'phá môn' sau đó ăn sáng, Lý liền mang Lâm Dịch tới phòng làm việc của môn chủ lúc trước.
- Vào đi!
Vào cửa xong, môn chủ vũ môn Hi Á thành liền nở nụ cười, một đôi mắt tủm tỉm nhìn Lâm Dịch, miệng nói:
- Lý, đệ tử này của ngươi quả không tầm thường a. Mấy ngày nay ta đều nghe nhiều môn nhân nói về chuyện luận bàn của các ngươi... trong đó nghe nhiều nhất là về đệ tử này của ngươi a.
Lâm Dịch chưng từng nghe qua người khác bàn tán, lúc này nghe La Thành nói có chút ngạc nhiên... hắn không biết từ lần đầu hắn luận bàn đã khiến nhiều người chú ý, sau một tuần thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên càng thu hút nhiều người hơn, chỉ là hắn không có giao lưu với ai nên không biết mà thôi.
Nghe La Thành khích lệ, Lý chỉ gật đầu không nói gì.
Khích lệ Lâm Dịch vài câu, La Thành quay lại nói với Lý:
- Hôm nay là ngày báo danh, cần điền một vài tư liệu, tên ta đã điền cho Lâm Dịch rồi, phần tư liệu thì các ngươi tự về điền đi, buổi trưa mười hai giờ tới thao trường tiến thành kiểm tra đơn giản.
Nói xong từ ngăn kéo lấy ra hai trang giấy đưa cho Lý.
Lý nhận lấy nhìn vài lượt sau đó gật đầu nói:
- Chúng ta đi trước.
La Thành gật đầu, nói với Lâm Dịch:
- Cậu nhóc, cố lên a!
Lâm Dịch gật đầu, sau đó đi theo Lý ra ngoài...
Phần tư liệu kia rất đơn giản, tên họ, giới tính, tuổi, quê quán, cha mẹ... rất nhanh hoàn thành, thời gian cũng chậm rãi tới buổi trưa.
- Đi kiểm tra a!
Xem thời gian, đã là khoảng mười một rưỡi, còn nửa giờ nữa là kiểm tra, Lý và Lâm Dịch đều ra ngoài cửa.
Ngày hôm nay thời tiết rất đẹp, trời không gợn mây, ánh mặt trời tháng ba rất ấm áp vì thế thời tiết cũng không lạnh, vừa vặn phù hợp với đám người luyện võ.
Trên thao trường lúc này tề tụ đầy người, nhìn qua tuyệt đối không dưới một nghìn!
Trong đó nam nữ đều có, tuổi cũng giao động từ mười tám đến hai lăm.
Lâm Dịch có chút kinh ngạc nói:
- Nhiều người thế sao?
Lý gật đầu nói:
- Không có gì kỳ quái, học viện Tông Phạm chiến kỹ chính là học viện nổi danh ở Khắc Lâm hành tỉnh, cơ hội như vậy ở một thành nhỏ là khó có được, tự nhiên không ai nguyện ý bỏ qua cơ hội này.
Lý rất khó khăn nói một câu dài.
Lâm Dịch nghe xong nghi hoặc hỏi:
- Lý thúc thúc, rút cuộc chiến kỹ học viện là cái gì a?
Lý suy nghĩ một chút đáp:
- Hẳn là một tồn tại như vũ môn, nhưng mà khác với vũ môn chính là bên trong phân nhiều đẳng cấp, không giống như vũ môn chỉ có môn nhân và đệ tử. Trong học viện có vài khóa học theo từng năm, sẽ theo năm nhập học mà phân chia, sau đó dựa vào một hệ thống mà truyền thụ tri thức cho họ.
- Tri thức? Là để chỉ kỹ xảo chiến đấu sao?
Lâm Dịch nghi hoặc hỏi.
Lý suy nghĩ một chút:
- Đại khái là thế.
Lâm Dịch cái hiểu cái không gật đầu, không hỏi nữa.
Hoàn hảo, thao trường này rất lớn, bình thường có thể dung nạp mấy trăm người tu hành, lúc này hơn một nghìn người tụ tập cũng không phải chuyện lạ, bởi thế số người tuy đông tràng diện ầm ĩ nhưng cũng không phải chen lấn.
Một đài cao bình thường dùng để luận bàn cũng được sử dụng, trên đó đặt một cơ quan kỳ quái, hai bên cơ quan đặt vài cái bàn, trên bàn đã ngồi hai người, xung quanh đài cao biết một hàng số to từ 1 đến 10, như là đánh số.
Thời gian trôi qua, rút cuộc cũng tới 12 giờ.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế
Chung Cực Truyền Thừa Tác giả: Vũ Thần Vũ
-----oo0oo-----
Chương 19: Kiểm tra.
Nhóm dịch: Dungnhi
Share by MTQ - 4vn.eu
CV + Edit Text by Bựa Thập Ngũ
Trung tâm đài cao, La thành nhìn đồng hồ sau đó nói với trung niên bên cạnh:
- Đã tới giờ, bắt đầu chứ?
Trung niên kia gật đầu.
Thấy thế La Thành đứng lên nói:
- Thời gian đã tới, mời mọi người nhìn bảng trên tay mình có đánh số, từ 1 đến 100 đi tới điểm kiểm tra số 1, từ 101 đến 200 đi tới điểm kiểm tra số 2... cứ thế suy ra.
giọng nói của La Thành truyền khắp ngóc ngách thao trường, Lâm Dịch cúi đầu nhìn bảng của mình, trên bảng viết số '893'.
Ngẩng đầu nhìn quanh một chút liền thấy được bảng số tám trên đài cao, liền chạy qua.
- Ta gọi số ai người đó lên, gọi ba lần không lên coi như mất quyền thi đấu.
Tới gần điểm kiểm tra số 8, Lâm Dịch lại nghe thấy tiếng một người truyền tới trên đài cao.
Phụ trách điểm kiểm tra số tám là hai người trung niên, người vừa nói là một trung niên cao, thân thể rắn chớt, mà trung niên lùn hơn hắn đang ngồi trên bàn, một quyển sổ đặt trước mặt, hiển nhiên là phụ trách ghi điểm thành tích.
- Kiểm tra thế nào đây?
Lâm Dịch có chút tò mò nghĩ.
- Số 801
- Có, tới ngay.
Theo tiếng gọi của trung niên, dưới đài cao có một âm thanh đáp lại, sau đó một người từ trong đám người đi ra.
Người nọ cực kỳ béo, bộ dạng chừng 20 tuổi, đi tới trước đài mất một khoảng thời gian mới bò lên được đài cao, khiến trung niên kia bất giác nhíu mày.
Dường như trèo lên đài cao này là một việc cật lực của hắn, hô hấp cũng có chút gấp gáp lên.
Nhưng mà hắn dường như không quen xuất hiện trước mặt nhiều người như vậy, biểu hiện có chút nhút nhát.
- Đưa bảng của ngươi cho ta.
Trung niên kia nói.
Gã béo thấy vậy đưa bảng trong tay cho trung niên.
Trung niên cúi đầu nhìn thoáng qua bảng sau đó gật đầu, không nói gì thêm, chỉ tay vào cơ quan phía sau hắn nói:
- Dùng sức mạnh lớn nhất của ngươi đánh lên cái cơ quan này, dùng chân hay tay đều được.
Thiếu niên béo nghe vậy quay đầu nhìn về phía sau.
Chính là khí cơ quái dị lúc trước.
Khí cơ cao chừng hai thước hình lập phương, không biết là do tài liệu gì chế thành, phía trước có một tấm chắn hình tròn trước mặt, trước tấm chắn có một tầng che chắn mềm mại như vải vóc.
- Công kích ở chỗ này.
Trung niên sợ hắn không rõ, liền chỉ tấm chắn nói.
- Ừm, ta biết rồi...
Thiếu niên béo gật đầu, sau đó có chút khẩn trương hít sâu mấy hơi, đi với trước khí cơ kia, hai tay chắn trước ngực, hạ mình thủ thế sau đó mãnh liệt đánh ra một quyền!
- Bang!
Một âm thành trầm muộn vang lên, thiếu niên béo vung quyền đánh lên tấm chắn, trên mặt khí cơ đột nhiên sáng ngời, chợt mặt trên khối tinh thể phía trên khí cơ hiện lên dòng chữ '132'.
Trung niên gật đầu, nói:
- Ừm, kết quả 132 lợi mạt.
Trung niên ngồi trước bàn nghe vậy liền ghi chép một chút, trong khi trung niên kia đi tới trước cao giọng hô:
- Số 802 lên, ngươi đi xuống đi.
Thiếu niên béo xuống dưới, một gã thiếu niên gầy gò đi lên đài cai, hắn đi đến đài cao động tác có phần tiêu sái.
- Cũng đánh vào đó.
Trung niên chỉ tấm chắn nói.
Thiếu niên gầy yếu gật đầu, đưa bảng trong tay cho trung niên.
Sau đó đi tới trước khí cơ, hít sâu một hơi, cũng thủ thế, đùi phải mạnh mẽ đá ra một kích.
- Bang!
Một âm thanh trầm muộn vang lên.
- 534 lợi mạt... ừm không tồi!
Trung niên kia gật đầu... hiển nhiên là thành tích như vậy không tồi.
Trung niên kia lại ghi chép một chút, sau đó gọi người mới.
Thời gian cứ thế qua đi, bởi vì đã có người làm mẫu cho nên những người sau lên rất thành thạo đưa tấm bảng cho trung niên kia sau đó đánh lên tấm chắn, sau khi chỉ số hiện lên liền nhanh chóng xuống đài.
Trong đó phân nửa không ngờ là nữ! Hơn nữa trong đó có vài cô gái thậm chí còn mạnh hơn thiếu niên gầy gò thứ hai, cao nhất thậm chí còn tiếp cận tới chỉ số 700!
Hơn hai giờ, cuối cùng cũng đến phiên Lâm Dịch.
- Số 893!
Trung niên án theo trình tự hô ra.
Lâm Dịch theo thói quen nhìn Lý phía sau một chút, Lý gật đầu với hắn, Lâm Dịch lúc này mới hít sâu một hơi, lên tiếng nói:
- Có!
Sau đó nhanh chóng bước lên đài cao.
Đi tới dưới đài, hai chân khẽ nhún, sau đó mạnh mẽ bắn lên, liền thẳng tắp nhảy lên đứng trước trung niên kia năm thước.
Điều này làm cho trung niên hai mắt sáng ngời... trong đám người đã kiểm tra trước đây, cũng người có động tác trơn tru nhún chân là nhảy lên tới đài cao. Bộ dạng nhẹ nhàng lại chính xác như Lâm Dịch thì đúng là không có.
Nhận bảng từ tay Lâm Dịch, cúi đầu nhìn thoáng qua, miệng hơi lẩm bẩm: 'Lâm Dịch...' Sau đó gật đầu ngẩng lên theo lệ cũ nói với Lâm Dịch:
- Dùng lực mạnh nhất của ngươi công kích chỗ kia, chân hay tay đều được.
Nhìn đám người lên kiểm tra lúc trước, Lâm Dịch trên cơ bản đã hiểu rõ, vì thế gật đầu, đi tới trước khí cơ.
Hắn lúc này cũng có chút khẩn trương... không biết mình có thể đạt tới mức nào a? Lúc trước có một thiếu niên rất khá, cú đá của hắn không ngờ có thành tích 835! Lâm Dịch cũng muốn xem trình độ của mình đến mức nào.
Hít sâu một hơi, Lâm Dịch nhanh chóng điều chỉnh tâm tình, loại biểu tình lãnh tĩnh khi đối mặt với Lý lại xuất hiện trên mặt hắn.
Hai chân hơi choãi ra, thân thể trầm xuống, chợt chân phải như lợi kiếm đá ra!
Vù! Ầm!
Tiếng xé gió vang lên, ngay sau đó là âm thanh va chạm nặng nề.
Khí cơ lóe lên quang mang! Chợt một chuỗi số xuất hiện trên màn hình.
- 3274 lợi mạt?!
Trung niên nhân kinh ngạc mở to mắt nhìn!
Dưới đài một trận xôn xao!
- 3274... trời ạ! Quá khoa trương!
- Hắn có phải người không a?
- Đẹp trai quá!
Bởi vì đại đa số mọi người đều đã kiểm tra, tự nhiên hiểu được thành tích kia tương đương với lực lượng cỡ nào, bọn họ dùng hết lực công kích khó khăn lắm mới đạt hai ba trăm... nhưng người này đơn giản đá một cú đã đạt tới trình độ hơn 3000? Điều này thực quá khoa trương đi?
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lôi Đế