Tác giả: Phong Lâm Nhi
Edit + Beta: Pachan
Tình trạng: hoàn thành
Chương 29: Thánh Thế là “cơm áo”
Nguồn:http://panamitachan.wordpress.com/
Buổi sáng, Bối Bối tâm tình buồn bực đi vào siêu thị, tầng dưới cùng của Thánh Thế, mua một chai nước chanh.
Lúc ra tính tiền, dì Đinh hai chớp chớp, quét một vòng từ trên xuống dưới nhìn Bối Bối, cuối cùng tổng kết: “Bối Bối a! Con gái cô, cháu có biết không? Nó làm trợ lý ở văn phòng luật sư tầng 16 a, tối qua nó ở nhà la hét muốn học tập theo Biện Bối Bối của Thánh Ân, muốn đi câu dẫn ông chủ ở văn phòng luật! Cháu có phải là Biện Bối Bối đó hay không?”
_ _!
“A, thang máy tới rồi. Cháu phải đuổi thang máy… đuổi thang máy….”
“Ê, đừng chạy, dì còn muốn cháu ký tên a…..”
***
Lấy tay chặn lại cửa thang máy, lúc này mới phát hiện bản thân quá lỗ mãng, ánh mắt của mọi người sáng như đuốc nhìn chằm chằm vào cô.
Bối Bối đầu đầy mồ hôi, lặng lẽ đứng nhích về một góc, ngây ngô cười với cô quét dọn.
t_t
Vẫn là cô quét dọn có vẻ an toàn nhất…
Đinh…
Cô quét dọn xuống đến tầng trệt, đẩy xe đồ chuẩn bị ra ngoài, mặt đầy nghi hoặc nhìn Bối Bối.
Chẳng lẽ muốn cùng cô thảo luận chuyện ‘con gián’ sao?!
Bối Bối lắc lắc bình nước trong tay nói: “Cháu uống xong sẽ vứt vào thùng rác, tuyệt đối không dẫn gián tới!”
= =
Cô quét dọn như bừng tỉnh đại ngộ, hưng phấn kêu: “Cháu chính là người bị đại Boss uống cốc cà phê đó sao? Ngày hôm qua cô ở tầng 36 nhìn thấy nha… Đúng rồi, nghe mọi người nói cháu tên là Biện Bối Bối, đúng không?”
orz
Bối Bối hiện tại đã biết Nguyễn Linh Ngọc 2 chết như thế nào…
(2: Nguyễn Linh Ngọc: tên khai sinh Nguyễn Phượng Căn, là một nữ diễn viên phim câm của Trung Quốc. Cô là một trong những ngôi sao nổi tiếng nhất Trung Quốc của thập niên 1930 cho đến khi cái chết thương tâm của cô ở độ tuổi 24. Cô đã trở thành huyền thoại của điện ảnh Trung Quốc. Bạn nào đã xem bộ phim “Nguyễn Linh Ngọc” được chiếu trên đài Hà Nội hẳn sẽ biết về cuộc đời bi thảm của người phụ nữ này. Cái chết của cô là tự sát, trước khi chết còn để lại bức thư tuyệt mệnh ‘Lời người thật đáng sợ’. Cho nên bạn hiểu vì sao Bối Bối lại cảm thán như vậy. Cá nhân pup rất thích NLN, nhưng cũng thương cho chị ấy, yêu hai người đàn ông mà đều bị lợi dụng, bị chà đạp về mặt thể xác lẫn tinh thần, cuộc đời gói gọn trong bốn chữ ‘cực kì bi thảm’. Nói chung chị Ngọc tài năng nhưng yểu mệnh.)
Tới công ty chưa được nửa giờ, tầng 36 đã có gần hai mươi người qua đưa văn kiện, hơn mười người để lại lời nhắn, cá biệt còn có vài người tới thăm, những người này không biết vô tình hay cố ý đều đi qua văn phòng của cô!
Bối Bối tưởng tượng mình là con tinh tinh bị nhốt trong vườn thú, người người tò mò tới xem a!
Cho tới khi một quản lý HR của công ty con gõ cửa phòng cô, đưa hồ sơ tới, Bối Bối mới hoàn toàn bạo phát!
“Lynn, ta giúp ngươi pha cà phê nha.”
Cái rắm!… Pha cà phê cần một quản lý HR tới làm sao?! TMD! Đây là cái thế giới gì? Không thể để cho cô yên tĩnh lấy một phút sao?!
Bối Bối nhẫn nhịn đến cực điểm, đã tới mức không thể dùng hành động lật bàn mà hình dùng, mà là muốn giết người!
┴┴ ︵╰(‵□′)╯︵ ┴┴
Tiễn bước quản lý biết pha cà phê nói chuyện bóng gió xong, Bối Bối nhấc điện thoại gọi lên tầng 38, cô muốn tìm Tỉ Hà Di để nói chuyện rõ ràng!
Vì sao hắn muốn đẩy cô vào trốn nước sôi lửa bỏng!!!
“Alô, Glan, hôm nay Vincent có rảnh không vậy? Tôi muốn hẹn gặp anh ta!”
***
“Hà Di ca, là em!”
“Có việc sao?”
“Không có việc gì, chỉ là tìm anh nói chuyện nha. Thuận tiện kể một chút chuyện của cô ấy, từ sáng tới giờ đã uống hơn ba chén cà phê a, tâm tình thấp đến cực điểm.”
“Có điều kiện gì nói đi!”
“Ai u, em không giống như anh trai của em, người ta gánh trọng trách lớn, có nghĩa vụ ẩn nấp a…”
“Gấu bông của Nhật Bản, số lượng có hạn, mới đưa tới?”
“Ai nha, sao anh có thể xem thường em như vậy?! Nói, người ta sẽ không vì vậy mà làm phản a…”
“Cho em sang Nhật Bản chọn!”
“A…. là như vậy, quản lý HR của Thánh Nhân pha cà phê mang tới, sắc mặt cô ấy khi đó biến thành màu đen a. Theo em thấy, cô ấy nhất định chịu không nổi, chắc chắn sẽ chủ động tìm đến Hà Di ca a! Đại nhân, phải chuẩn bị thực tốt nghênh đón Hạ Mĩ của anh nha!”
Tỉ Hà Di cúp máy, ngón tay thon dài vuốt nhẹ lên căm, rồi lại gõ nhẹ từng nhịp xuống mặt bàn.
Đồng thời điện thoại nội bộ vang lên, Chu Ba ở đầu bên kia hưng phấn báo cáo: “Vincent, vừa rồiLynngọi điện tới muốn hẹn gặp anh, thời gian tùy anh quyết định!”
Tỉ Hà Di khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra một chút tươi cười, nếu trong phòng CEO có người, còn có thể nhìn thấy đôi mắt đen như ngọc của hắn ánh lên vài tia tà ác…..
Phòng nghỉ giống như một căn nhà nhỏ, bên ngoài là thư phòng kiêm phòng tiếp khách, còn có một cánh cửa, đại khái là ngăn cách với phòng ngủ bên trong.
Toàn bộ căn phòng được trang trí rất đơn giản theo phong cách châu Âu, trang trí rất mềm mại, khiến cho toàn bộ phòng nghỉ tràn ngập không khí thả lỏng và ấm áp.
Bên cạnh cửa sổ có một chiếc bàn tròn và hai chiếc ghế dành cho hai người, một chiếc ghế đệm to vừa nhìn đã biết sẽ rất thoải mái khi được ngồi vào đó, trên bàn còn có một giỏ hoa xinh đẹp, có thể tưởng tượng, mỗi buổi chiều được ngồi ở đây uống một cốc cà phê, thật là dễ chịu.
Chưa kể những bài hát tiếng Pháp đang vang lên khắp căn phòng, nhẹ nhàng vang lên bên tai cô……
Yêu nghiệt đại nhân không biết ấn vào vật gì đó, bức tường đối diện cửa sổ để lộ ra một cánh cửa bí mật, hắn đẩy chiếc bàn kiểu phương Tây có món vịt quay ra ngoài.
Rồi đi đến quầy rượu lấy chai rượu vừa mở, liếc mắt qua nhìn Bối Bối đang đứng ngẩn ngơ ở một chỗ: “Cần tôi kéo ghế giúp em sao?!”
Khó trách trừ việc mở tiệc chiêu đãi, chưa bao giờ nghe nói CEO đi đến nhà ăn ăn cơm, hóa ra là được phục vụ trực tiếp ở phòng nghỉ a!
Orz
Dùng dao nĩa cắt thịt, Bối Bối vụng trộm đánh giá yêu nghiệt đại nhân ở bên cạnh.
Hắn mặc áo sơmi, nhưng không mang calavat và tay áo không cài khuy, nhìn qua trông rất thoải mái, một đôi tay thon dài tao nhã sử dụng dao nĩa, có thể thấy hắn rất có lễ nghi.
Dường như cảm thấy có chút gò bó, hắn đưa tay cởi nút cổ áo, hơi hơi rộng mở, phát hiện cô đang nhìn hắn, đôi mắt đen như ngọc nhìn thẳng vào cô.
Bối Bối thiếu chút nữa nghẹn đến, nói chuyện để phá vỡ sự im lặng: “A, thương thế của anh có khá hơn chút nào không? Miếng cố định có cần phải đeo nữa không?”
Hắn nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, nhẹ nhàng trả lời: “Tốt hơn nhiều, không cần phải đeo!”
Bối Bối gật gật đầu, chui đầu vào đĩa của cô.
Tỉ Hà Di hơi hơi hướng người về phía cô, nhẹ nhàng nói: “Tôi bất động là được!”
> ﹏ <
Khụ khụ, Bối Bối bị hơi thở nam tính truyền đến thiếu chút nữa choáng váng, cầm ly rượu lên, làm bộ thưởng thức rượu.
Đầu tiên là nhìn ánh sáng chiếu vào chiếc ly, sau đó ngửi mùi thơm của rượu, cuối cùng uống một ngụm vào miệng rồi nhấm nháp, hương hoa quả, rượu, hương vị hạt dẻ, hòa hợp ở trong miệng, thong thả nuốt xuống.
Balestard dưới ánh mặt trời tản ra một màu đỏ sang trọng, hương thơm ngào ngạt, cảm giác mềm mại nhẹ nhàng, làm cho Bối Bối không khỏi thở dài, nhẹ nhàng ngâm thơ:
“Thánh mẫu Maria, nữ thần lương thiện,
Hãy giúp ta, giữ một vị trí ở thiên đường;
Nếu không thể thưởng thức mỹ tửu tuyệt vời,
Ở thế gian là xong cái vui trên đời.
Người nào đã thưởng thức Balestard,
Chỉ có thế gian quan to quý phú,
Không thể nghèo rớt như ta,
Chỉ có thể hy vọng ở trên trời có thể được thưởng thức,
Đến đây đi, tử vong,
Ta không sợ, không e ngại,
Hãy đem ta nhập vào trận doanh của bọn họ,
Lựa chọn những người này,
Thưởng thức rượu này,
Ở thiên đường!”
Tỉ Hà Di kinh ngạc nhìn về phía cô: “Francois Villon”
Bối Bối gật đầu, lại lần nữa thở dài: “Đúng, bài thơ này đã trải qua rất quy củ, khuôn phép, viết về Balestard, trở thành duy nhất ý thơ, tên rượu.”
Hắn nhấp một ngụm rượu, hỏi:” Em biết tiếng Pháp?”
“Không, không biết.”
Hắn càng kinh ngạc: “Vậy tại sao em lại biết bài thơ này?”
Bối Bối buông ly rượu, ngẩng đầu nhìn hắn, mang theo trí nhớ và hoài niệm nói: “Mẹ tôi dạy tôi, khi đó làm gì có tiền để uống rượu ngon? Vì thế bà ấy đã tìm rất nhiều thông tin, nơi sản xuất, nguồn gốc, chất lượng, sau đó dạy lại cho tôi. Sau này có chút tiền, bà ấy bắt đầu mua cho tôi hơn trăm loại rượu nhập khẩu. Ha ha, mẹ tôi rất thú vị, bà ấy rất thích dạy cho tôi những thứ sau này không sử dụng đến!”
“Không có ích?!” Tỉ Hà Di thì thào lặp lại.
Bối Bối lại muốn cho mình một cái tát, vì sao ở trước mặt hắn cô lại nhắc đến mẹ?!
Nhìn xem, xấu hổ chưa……
Nhớ tới mục đích ngày hôm nay đến tầng 38, cô xoay xoay ly rượu, lấy dũng khí mở miệng nói: “A, chuyện này hôm qua khiến tôi không biết làm thế nào!”
“Oh? Điều gì làm cho em hoang mang?” Tỉ Hà Di chậm chạp lấy khăn lau miệng, hỏi lại vấn đề của cô.
“Ngày hôm qua anh uống cốc cà phê của tôi, hơn nữa là trước mặt rất nhiều người.”
“Uh……”
“Đó, mọi người đều có chút hiểu lầm, có lẽ nên làm sáng tỏ một chút!” Bối Bối cố gắng chọn lựa câu chữ để nói chuyện.
Bối Bối khóc như mưa, chẳng lẽ bắt cô nói rõ: Hiểu lầm yêu nghiệt đại nhân ngươi cùng ta có JQ, cho nên mới dùng chiếc cốc của ta, gián tiếp hôn môi?!
Nhìn thấy ánh mắt trêu tức của hắn, hiểu được chính mình lại bị trêu đùa.
Áp lực dưới đáy lòng bùng nổ! Lật bàn……
Coi ta là tiểu bạch thỏ a?! Con thỏ đến lúc bực lên cũng sẽ cắn người!!
Cô mãnh mẽ ngẩng đầu, nói rõ từng chữ: “Hiểu lầm anh đối với tôi có ý tứ!”
“Không có hiểu lầm a!” Yêu nghiệt đại nhân tựa lưng vào ghế ngồi, ném ra quả bom thứ nhất.
( ̄口 ̄)!
“Nếu không phải hiểu lầm, cần làm sáng tỏ cái gì?” Yêu nghiệt đại nhân chống cằm, ném ra quả bom thứ hai.
( ̄口 ̄)! !
Nhìn cô trợn tròn mắt, dường như có chút không kiên nhẫn, hắn đưa người tới gần cô, tiếp tục dội mấy tấn bom: “Sau lưng mắng tôi đần độn, sau lưng tôi vụng trộm hẹn hò cùng người đàn ông khác, nói tôi không thể thỏa mãn được em, hại tôi bị thương, hơn nữa còn nói không cần một đêm tình với tôi, như vậy đắc tội với tôi, thật sự rất phiền toái a!”
( ̄口 ̄)! ! !
“Cái kia, cái kia, không phải nói, sao lại nói chuyện này?! Một, một đêm, một đêm tình, là việc của tôi – việc tư của tôi a!” Bối Bối biến thành lắp bắp, cố gắng không bị phân tâm, cuối cùng vẫn nghẹn họng nhìn trân trối, ý đồ giãy dụa: “Không cần tùy tiện đùa giỡn!”
Hai tròng mắt của Tỉ Hà Di càng trầm, đứng dậy, hai tay vịn ở ghế của cô, chậm rãi tiến sát : “Đùa giỡn?! Sao?!”
Sau khi một tiếng “Sao?!” được cất lên. Âm thanh kết thúc, khuôn mặt tuấn mỹ bỗng nhiên tiến lại gần, ấm áp dừng ở đôi môi cô, mang theo mùi xạ hương ngọt ngào, hơi thở nam tính trực tiếp đem Bối Bối chết lặng.
Trong đầu oanh một tiếng……
Nụ hôn bất ngờ làm Bối Bối mở to miệng định hét lên, lại bị vật xa lạ mềm mại dễ dàng xâm nhập, mang theo hương vị của Balestard xâm nhập vào miệng cô, đầu lưỡi vuốt ve tìm tòi.
Lại tiếp tục thay đổi cường độ, dùng sức hút lấy đầu lưỡi của cô, dây dưa quấn quýt……
Một nụ hôn kiểu Pháp thật sâu, không chút khách khí chiếm giữ!
Hắn vươn tay giữ lấy cằm của cô đang vô thức lắc lắc, lại lần nữa, hôn thật sâu, đoạt lấy ngọt ngào trong miệng của cô, kết hợp với của hắn, sau đó trả lại cho cô……
Trong phòng chỉ có tiếng hừ nhẹ và tiếng tim đập như trống của Bối Bối, cả người cô đều nóng lên, mà nguồn nhiệt như nước chảy xuôi, từ miệng hắn truyền đến miệng của cô, sau đó theo cấu tạo của cơ thể, dọc xuống vùng bụng, ấm áp tràn ngập.
Thần trí của cô đang ở trong tình trạng vô thức, thân thể dường như muốn nổ mạnh, nhưng lại không có chút khí lực, chỉ có thể xụi lơ ở trong lòng hắn, mặc hắn cắn nuốt đôi môi của mình.
Cắn mút một hồi lâu, Tỉ Hà Di do dự rời khỏi đôi môi của Bối Bối, đầu lưỡi vẫn còn khẽ liếm cánh môi bị hôn đến sưng đỏ của cô.
Đôi mắt bị kích tình nhìn thẳng vào đôi mắt đang kinh ngạc của cô, giọng nói mờ ám bổ sung:
Tác giả: Phong Lâm Nhi
Edit + Beta: Pachan
Tình trạng: hoàn thành
Chương 31: Thành thực nhất chính là thân thể
Nguồn:http://panamitachan.wordpress.com/
Mặt đen như than bước ra khỏi thang máy, Bối Bối lại lần nữa tự cổ vũ tinh thần của chính mình, dù sao hiện tại cô đã là người bị công chúng quan tâm, dù nói như thế nào cũng là một người quản lý, không thể mất dáng vẻ!
13:30, thời gian đi làm, cô nhìn thẳng, hướng văn phòng đi đến.
Vẻ mặt của Tiểu Tôn rất hoảng sợ chạy đến gần cô, đến gần trước mặt Bối Bối lặng lẽ nói: “Sếp Bối……”
“Sếp Bối cái gì? Làm việc đi……” Tâm tình của cô hiện tại thật khủng khiếp, bỏ qua Tiểu Tôn, tiếp tục đi qua khu văn phòng chung.
Vẻ mặt của Tiền Trinh cũng rất hoảng sợ, giống như một đứa nhỏ chạy gần lại đây: “Sếp Bối……”
Các cô gái này làm sao vậy?!
Bối Bối ngắt lời Tiền Trinh:” Chờ quay về phòng làm việc nói sau!” Nói xong lại bước đi về phía trước, nhẹ nhàng bước đi, không nhìn đống hỗn độn ở phía trước.
Bộ dáng như đi bộ của cô, làm cho Tiểu Đại cũng có vẻ mặt hoảng sợ muốn nói lại thôi.
Ba người vẻ mặt đau khổ đuổi theo cô đi vào văn phòng, Bối Bối lấy thuốc sủi từ ngăn kéo ném cho Tiểu Đại: “Mardi, không có việc gì để làm, đem cái này đưa đến tầng 38 đi!”
Tiền Trinh & Tiểu Tôn: >_<
Tiểu Đại ( ̄口 ̄)! Cầm thuốc sủi, bi phẫn chỉ vào Bối Bối, rốt cục cũng nhả ra những ý nghĩ mới nãy cô định nói: “Sếp Bối, khoan nói đến viên sủi, cô xem miệng của cô…… Giống như lạp xườn……”
Lạp xườn?!
Bối Bối lấy gương soi, son môi bị Tỉ yêu nghiệt hôn đến phai mờ, môi xưng lên thành một vòng tròn, thật sự rất giống lạp xườn.
Đó cũng có nghĩa là, lúc trước ở thang máy cùng Hầu Ngôn Thanh, vừa rồi đi qua khu văn phòng, tất cả các đồng nghiệp đều nhìn rõ đôi môi bị chà đạp đến mức giống lạp sườn của cô?!
Bối Bối囧tl
***
Đi qua M-Box, Bối Bối tới quầy bar, đặt mông ngồi trên ghế, nói với bartender – lão A: “Black Russian”
Sau đó cả người cúi gập ở quầy bar, tóc dài đen nhánh che kín toàn bộ khuôn mặt.
Lão A bỏ lại chiếc cốc đang lau dở, lấy một lọ Vodka bắt đầu điều chế Black Russian, động tác thuần thục, miệng cũng cũng không có nhàn rỗi: “A Biến, hôm nay tâm tình lại không tốt?!”
“Tôi không muốn sống nữa!” Bối Bối cùng Sắc Nha trăm miệng một lời, nói.
Long Điện ở bên cạnh nâng ly BloodyMary lên uống, một tay cầm zippo châm một điếu thuốc, nhìn Bối Bối đang ủ rũ, lại nhìn Sắc Nha cũng đang buồn thối ruột, lắc lắc đầu phun ra mấy vòng: “Sắc Nha vì bị anh trai tiêu hủy hết GV, này tớ có thể hiểu được. Nhưng A Biến, không phải dạo này cậu rất đào hoa hay sao, như thế nào cũng lại không muốn sống?”
“Cái rắm……” Bối Bối khởi động thân thể, đưa tay nhận ly Black Russian uống một ngụm, chút đắng của cà phê và chút cay của rượu Vodka trộn lẫn, tuy rằng kích thích vị giác nhưng cũng rất dễ uống.
Rượu lạnh làm cho tâm tình của cô tỉnh táo một chút, cô đem tất cả những chuyện điên cuồng mấy ngày gần đây kể hết ra.
“Oa…… Thực phấn khích, Biến, bạn sắp quay một bộ phim truyền hình nhiều tập của đài TVB?” Sắc Nha hoàn hồn trở lại.
Bối Bối nhìn ly Whisky Float ở trước mặt Sắc Nha, trong mũi hừ nhẹ: “Miệng chó không thể khạc ra ngà voi, cũng dám uống rượu?!” (Miệng chó không thể khạc ra ngà voi: Kẻ xấu không thể nói ra những lời tử tế )
“Tớ có thể không mượn rượu giải sầu sao?! DVD của tớ, toàn bộ video ở trong ổ cứng…… Nhớ ngày đó vì nguyên bộ Yukiya, tớ còn phải hy sinh ảnh chupcj của anh trai tớ đưa cho đồng đảng hủ nữ YY, tớ cũng đâu có dễ dàng đoạt được?!” Nghĩ đến chuyện thương tâm, Sắc Nha rơi lệ đầy mặt, đem rượu uống một hơi cạn sạch.
>_<
Khó trách Chân đại ca lại truy tìm đống GV mãnh liệt như vậy, hóa ra anh ấy là nạn nhân trực tiếp bị hại, Bối Bối có chút chột dạ, tự an ủi mình.
Sắc Nha chưa hết giận, gương mặt đổ ửng nắm tay bạo rống: “Tớ mà tìm ra được đứa nào báo cáo với anh trai của tớ, tớ sẽ đem nó giết chết không tha!”
>_<
Khóe miệng của Bối Bối run run, nói sang chuyện khác: “419 tiên sinh mới tìm được, lại phát sinh chuyện như vậy, tớ gặp phải chuyện phiền phức rồi…… Các cậu nói rốt cuộc tớ nên làm cái gì bây giờ?!”
Lão A cười thờ ơ, tiếp tục lau chiếc cốc, Long Điện hút thuốc nói: “Biến, cậu có cảm giác với ai nhất?”
Bối Bối mê mang: “Cái gì có cảm giác nhất?”
“Chính là muốn cùng người nào ở trên giường!”
Phốc…… Bối Bối thực không tiền đồ phun rượu ra khỏi miệng, giơ tay lên gõ vào đầu Sắc Nha!
Long Điện cúi đầu cười thành tiếng, đem điếu thuốc dụi vào gạt tàn mà lão A đưa cho, có hứng thú khuyên can: “Biến, kỳ thật ý tứ của Sắc Nha cũng gần đúng! Đôi khi khác phái cũng thu hút lẫn nhau bởi……”
“Hormone” Lão A xen mồm.
“Đúng! Hormone!” Long Điện hướng lão A gật gật đầu:” Kỳ thật giữa hai người khác giới cũng thu hút lẫn nhau bởi điểm ấy, cậu muốn biết ai có thể hấp dẫn được hắn, chỉ cần tới gần hắn là có cảm giác!”
“Nghe thấy chưa, nghe thấy chưa?!” Sắc Nha bay nhanh ra, vừa cầm lấy tay của Bối Bối, vừa hét to: “Phương pháp nhanh nhất chính là cậu ở trên giường cùng với ba người đó, ai cho cậu cảm giác thích nhất, chính là người đó!”
” Dựa vào…… Cậu còn nói!” Bối Bối nổi giận, sử dụng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, một phen bóp cổ Sắc Nha, học tập Mã giáo chủ rít gào từ đầu đến cuối!
Một trận đùa giỡn qua đi, hai người ngồi vào chỗ của mình, tâm tình của Bối Bối tốt hơn một chút, thở phì phò nói: “Kỳ thật tớ cũng muốn thử, nhưng cậu bảo tớ phải lăn lộn ở trên giường với ba người, tớ không có khả năng để làm chuyện đó! Với lại, lần trước tớ không nhớ mình có cảm giác gì……”
“Thật sao? Xem ra chính cậu rất rõ ràng rồi……” Long Điện cúi đầu cười, đem tàn thuốc gạt vào gạt tàn, lại hút một ngụm, ánh lửa chập chờn trong bóng tối: “Biến, tớ và cậu đã từng nghe một câu chuyện xưa, bây giờ tớ kể lại cho cậu: Một vị đạo sư nghe nói ở Ngọc Thiền Tự có vị cao tăng đắc đạo, vì thế liền tới cửa cầu đạo. Đắc đạo cao tăng cái gì cũng không nói, đưa một cốc trà đến trước mặt hắn, cầm ấm trà thay hắn rót trà. Chén trà kia chỉ chốc lát liền đầy, mà đắc đạo cao tăng vẫn tiếp tục rót vào cốc, nước trà tràn ra khỏi cốc, đạo sư vội la lên:‘ Đầy, đầy!’, đắc đạo cao tăng liền ngừng việc rót trà, hai tay tạo thành chữ thập nói: ‘Thí chủ giống như chén trà này, sao có thể hướng lão nạp cầu đạo?’”
Đây là câu chuyện cô từng dùng để khai đạo Long Điện, khi đó cô tưởng nói cho cô ấy : Chỉ có đem tâm trống không, mới có thể dung nạp được những thứ khác.
Mà nay Long Điện lại đem chuyện xưa này kể lại cho cô, ý muốn nói với cô: Tâm đã muốn đầy, cho nên mới không có cảm giác đối với người khác!
Long Điện, cô gái này!
Tâm tình của Bối Bối hiện tại nhẹ như lông chim, hốc mắt có chút nóng, che dấu quay đầu nói với lão A : “Vẫn như cũ, cho tôi ba ly Three friend!”
Lão A sang sảng cười, đặt ba chiếc ly ở trước mặt ba người.
“Vì một tình bạn không ảnh hưởng bởi đàn ông! Cheers!”
“Oa…… Thật thích!” Sắc Nha ngày thường không uống được rượu, hôm nay có chút uống nhiều lắm.
Tâm trạng của Bối Bối vui vẻ hơn, đột nhiên cô lĩnh ngộ được điều gì đó, hạ quyết định nhìn Long Điện nói:” Long Điện, cho tớ mượn hai mươi vạn!”
Long Điện đang nghịch zippo, ngừng lại một chút, một tay cầm điếu thuốc, phun ra một vòng tròn: “Tốt, giữa trưa ngày mai tớ đem qua cho cậu!”
Hai người nhìn nhau, đều vì ánh mắt của đối phương mà hiểu rõ.
Có bạn bè, thật tốt a……
Giữa trưa hôm sau, một cô gái ăn mặc như con trai, cả một bộ đồ trắng, xuất hiện ở nhà ăn Thánh Thế.
Cô buộc gọn tóc ở sau lưng, có tư thế oai hùng hiên ngang, dáng người hơi gầy so với những cô gái khác, với chiếc áo vest, càng làm nổi bật tư thế oai hùng hiên ngang của cô, có khác một phen trung tính mỹ cảm.
Cô đứng ở cửa, liếc mắt nhìn toàn bộ nhà ăn, bước theo các dãy bàn ăn mà đi, dọc theo đường đi hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
“Long Điện!” Bối Bối hướng cô phất phất tay, ba người cấp dưới và Đoàn Huy ngồi cùng bàn đều đồng loạt quay đầu nhìn lại cô.
Long Lưu Ly đi đến bên người Bối Bối, ánh mắt nhẹ nhàng liếc qua, gặp gỡ vẻ mặt của Đoàn Huy hiện lên một tia hoảng hốt, cô cúi đầu tiến đến bên tai Bối Bối nhẹ nhàng hỏi: “Thằng nhóc ngồi cùng bàn với cậu và ba người kia là ai đấy?”
Bối Bối kiễng mũi chân, cũng tiến đến bên tai Long Điện nói nhỏ: “Chính là người kia “tiểu xanh miết”, 419 tiên sinh! Tớ hỏi vay tiền cậu vì muốn trả lại cho cậu ta!”
Hai người nói chuyện vô cùng thân thiết, không để ý đến ánh mắt của những người bên ngoài, vành tai và tóc mai của hai người chạm vào nhau, bộ dáng rất bắt mắt người khác……
Long Lưu Ly ôm lấy cổ Bối Bối, ở bên tai cô nghiến răng nghiến lợi:
” A Biến, cậu nhìn kỹ đi! Thằng nhóc kia là con trai của Đoạn Khải Hùng – chủ tịch tập đoàn Toàn Thịnh! Nếu cậu ta là 419 tiên sinh, tớ không thể không biết?!”
Tác giả: Phong Lâm Nhi
Edit + Beta: Pachan
Tình trạng: hoàn thành
Chương 32: Tuyên bố của Đoàn Huy
Nguồn:http://panamitachan.wordpress.com/
“Năm đó, Đoạn Khải Hùng với cha tớ cùng nhau phất lên, gần bốn mươi tuổi mới có 1 đứa con duy nhất, nâng trên tay thì sợ vỡ, hàm ở trong miệng thì sợ tan mất. Mà thằng nhóc này cũng không chịu thua kém, tự mình thi vào đại học, bộ dạng lại rất đẹp trai. Ba cậu ta gặp ai cũng đem cậu ta ra khoe, mỗi lần đến nhà chúng tớ đều giảng bài “luận hiếu tử”. Tuy rằng chỉ gặp qua, em gái của tớ cũng có gặp qua mấy lần, còn có chụp ảnh cùng nhau, sao tớ có thể nhận sai người được?!” Nhìn Bối Bối kinh ngạc, Long Điện lập tức giải thích.
Mặc dù có chút không đành lòng, nhưng không thể nhìn A Biến chẳng hay biết gì, cô nói nhỏ :” Biến, cậu thật sự hoàn toàn hiểu lầm, 419 tiên sinh không có khả năng là thằng nhóc họ Đoàn kia! Ngày đó nhà họ Đoàn ở Phúc Lâm Môn mở tiệc chiêu đãi, là vì chúc mừng cậu ta bằng thực lực của chính bản thân tiến vào tập đoàn ‘Thánh Thế’, căn bản cậu ta không có tham dự tiệc sinh nhật của Long Thủy Tinh. Mà 419 tiên sinh không có khả năng là người tớ quen biết a, sau ngày đó tớ có đi hỏi thăm, ngày đó Tô Cát đã mời mấy người bạn của hắn đến, khả năng có quen biết với hắn là rất lớn!”
Bối Bối run run hỏi: “Long Điện, cậu có thể tìm ra là ai không?”
“Tớ không tiếp tục tìm, lại càng không chủ động đến hỏi Tô Triết!” Long Điện cắn chặt răng, mang áy náy nhìn về phía Bối Bối: “Biến, thực xin lỗi…… Không phải tớ không muốn giúp cậu, mà là tớ……”
Tô Triết, chính là người năm đó bị Long Điện từ hôn, sau đó chạy trốn?!
Thế giới này thật sự rất nhỏ……
Bối Bối thở dài một hơi, vỗ vỗ lưng Long Điện, an ủi:” Không sao, Long Điện, tớ hiểu cậu! Ngồi xuống trước đi, chúng ta đứng như vậy rất khó coi……”
Tiểu Tôn ở bên cạnh biết điều lập tức đưa ghế đến, Long Điện ngồi xuống, theo thói quen lấy bật lửa Zippo từ trong túi áo, rồi lại lấy ra một bao Saint Laurent, cầm một điếu đặt lên môi.
Không đợi cô châm lửa, Đoàn Huy mở miệng: “Chị Lưu Ly, ở đây không thể hút thuốc.”
Đóng nắp Zippo lại, cô có chút ngạc nhiên: “Cậu biết tôi?!”
“Đúng vậy, chị không nhớ rõ sao? Lúc tôi từ nước Mỹ trở về từng cùng cha tôi đến nhà chị thăm hỏi.” Đoàn Huy không dám ngẩng đầu nhìn cô.
Long Lưu Ly sắc bén nhìn hắn, có chút khí thế hăm doạ: “Tôi không nhớ, tôi bị mấy bà chị dẫn đến giới thiệu với cậu, ở cầu thang lướt qua một cái cậu cũng nhớ rõ sao?! Trí nhớ thật tốt!”
Đoàn Huy sắc mặt trắng bệch, cũng không tỏ ra yếu thế, lập tức trả lời:” Tôi nghe anh Tô Triết nói!”
Tô Triết vì sao lại nhắc tới cô với cậu ta?!
Long Lưu Ly giật mình,Saint Laurentxém chút nữa bị cô bóp gãy, cô bắt đầu nhìn thẳng đánh giá chàng trai trước mặt.
Trước mắt là kiểu tóc của chàng trai này rất hợp thời trang, để lộ gương mặt khôi ngô, ngũ quan đều đặn thanh tú, ánh mắt thấp thoáng mang nét ngây ngô.
Khó trách em họ của cô đưa cậu ta vào danh sách mẫu tuyển bạn trai, tuổi trẻ, anh tuấn, có năng lực, so với người bình thường thật sự là khác nhau rất nhiều.
Có chút nhìn quen mắt, nhưng là thật sự không nhớ rõ cô đã từng gặp qua cậu ta ở đâu……
Không khí có chút cứng ngắc, Bối đưa chén canh của mình cho Long Lưu Ly: “Long Điện, cậu uống thử xem, nhà hàng Cảng Lệ cũng không thể sánh được nha!”
Long Lưu Ly mắt phượng không rời khỏi Đoàn Huy, đưa tay nhận canh, nhấp một ngụm, ánh mắt quay lại nhìn Bối Bối, thản nhiên cười nói: “Bối Bối, thức ăn của công ty cậu không tệ a!Taynghề theo kịp đầu bếp của ‘Phúc Lâm Môn’!”
“Thật sao!? Không giống cơm nhân viên, mỗi ngày ăn rất chán!” Tiền Trinh cau mày cũng uống cùng loại canh, không rõ tại sao bằng hữu của sếp Bối lại nói như vậy.
Long Lưu Ly cười: “Các cô chính là tổ ba người mà Bối Bối thường nhắc tới?”
Ba người cấp dưới mang theo ngạc nhiên vui mừng, đắc ý gật đầu……
Tiểu Đại mở to mắt: “Chào tỷ tỷ, tỷ tỷ thật đẹp trai a! Tỷ tỷ đã có bạn gái chưa?”
Tiền Trinh & Tiểu Tôn: >_< Xấu hổ quá!
Long Lưu Ly đem zippo bỏ vào túi, lại lấy ra một cái thẻ đặt lên bàn đẩy về phía Bối Bối: “Là thứ cậu cần, mật mã cậu biết rồi!”
Bối Bối cầm lấy thẻ, cười khổ mà nói: “Khả năng trước mắt không cần dùng đến!”
“Cậu cứ giữ lấy, có lúc sẽ cần dùng đến. Tớ có hẹn dùng cơm, đi trước một bước, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tớ.” Nói xong, Long Lưu Ly đứng dậy, trên bàn mấy người cũng đứng dậy theo.
Đoàn Huy đưa tay kéo vạt áo của Bối Bối, đỏ mặt nói: “Cô chưa ăn cơm a, chút nữa tôi giúp cô đem cơm lên văn phòng, được không?”
Long Lưu Ly vừa mới xoay người, thấy cậu ta đỏ mặt, long lanh ánh mắt, còn có khóe miệng chu chu, tay thon dài của cậu ta kéo vạt áo Bối Bối, trong nháy mắt hiện ra một bộ dáng.
Rốt cuộc cô cũng nhớ đã từng gặp cậu ở nơi nào ……
Long Lưu Ly đỡ lấy vai Bối Bối, ánh mắt sắc bén đảo qua Đoàn Huy, thanh âm lạnh như băng, chậm rãi nói: “Hóa ra lúc ở Long gia cậu đã nhận ra tôi, cho nên mới đi hỏi Tô Triết về tình hình của tôi, thực ra chính là muốn lấy tin tức của Bối Bối! Rốt cuộc cậu có mục đích gì?!”
Đoàn Huy bỗng dưng buông tay, sắc mặt trắng bệch……
Tổ 3 người xem không khí căng thẳng, rón ra rón rén lặng lẽ rời khỏi hiện trường.
Nhìn Bối Bối bộ dáng ngờ vực không hiểu, Long Lưu Ly cúi đầu xuống nhẹ giọng hướng cô bổ sung: “Bối Bối, bốn năm trước cậu uống say có hành động khiếm nhã với học đệ, không phải chúng tớ đùa giỡn cậu, hiện tại người ta tìm tới rồi!”
Cô giương mắt nhìn thẳng vào Đoàn Huy ánh mắt lúng túng: “Có đúng là cậu? Đoạn học đệ!”
Long Điện có hẹn không thể chậm trễ, nói vài câu liền rời đi, để lại cô cùng Đoàn Huy, hai người……
Khó trách lúc cậu ta ở khóa huấn luyện đầu tiên kêu ra tên đầy đủ của cô, khó trách cậu ta tức giận khi cô không nhớ rõ cậu ta, khó trách cậu ta nói cậu ta là vì cô mà đến Thánh Thế, khó trách cậu ta nói cái gì lần đầu tiên……
Thế giới này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?!
Mỗi một điểm đều phù hợp, mới làm cho cô hiểu lầm cậu ta là 419 tiên sinh!
Mà cậu ta không có phủ nhận, còn tiếp tục làm cho cô hiểu lầm ……
Đáy lòng Đoàn Huy nổi lên cảm giác mất mát, bất chấp đây là ở nhà ăn Thánh Thế, một tay giữ chặt cánh tay cô, thấp giọng năn nỉ: “Bối Bối, cô nghe tôi giải thích! Tôi không hề có mục đích……”
Bối Bối đã giận đến mức không thể dùng lật bàn để hình dung, ánh mắt lạnh như băng nhìn cậu ta.
Dù là người thường đều có thể nhìn ra cô đang thực sự tức giận, huống chi cậu ta đối với cô có chút hiểu biết?!
Mắt Đoàn Huy đã có chút đỏ, gần như sắp khóc, nói: “Học tỷ, chị đừng như vậy! Cho tôi một cơ hội giải thích được không?”
Hít thở, lại tiếp tục hít thở……
Bối Bối nhìn quanh bốn phía, cho rằng nơi này không thích hợp nói chuyện, đưa tay xem đồng hồ 12:30, cô ra sức ngăn chặn run run, giọng khàn khàn nói với hắn: “Cậu đi theo tôi!”
Nói xong rời khỏi nhà ăn đi đến phía trước, khuôn mặt tuấn tú của Đoàn Huy trắng bệch, cúi đầu theo sau cô.
Thang máy dừng ở tầng 33, vừa mới ra cửa đã gặp ngay một nhóm người của Juliet đi đến, nhìn sắc mặt lạnh lùng của Bối Bối cùng vẻ mặt mất tinh thần của Đoàn Huy, Juliet mặt cười nhưng trong không cười, ác ý trêu chọc: “Ai u, Lynn, sao lại khéo như vậy?! Tôi vừa mới cùng cấp dưới mở cuộc họp, liền gặp phải hai người, hai người có chuyện gì khó khăn phải mở cuộc họp sao?! “
“Julie, tôi tìm ai họp phải báo cáo với cô sao? Tôi với cô cùng một cấp, nếu phải nói câu gì, đó chính là “Miễn bình luận!” Nói xong, Bối Bối căn bản không thèm đếm xỉa đến khuôn mặt đang giận dữ đến méo mó của cô ta, liền đi qua.
Ngày thường Biện Bối Bối cô có lẽ sẽ giữ cho cô ta ba phần thể diện, nhưng hôm nay cô không có tâm tình!
Chọn một phòng họp nhỏ, bảng ở trên tường có chữ viết của Mark, tựa hồ buổi sáng có người sử dụng qua, thời gian dùng cơm trưa chắc hẳn không có người làm phiền.
Thận trọng đóng cửa, Bối Bối liền bùng nổ……
“Đoàn Huy, cậu cái gì cũng biết! Ngay từ đầu cậu đã nhận ra tôi, rõ ràng từ đầu đến đuôi cậu đều hiểu rõ, cậu đang trêu đùa tôi phải không?!”
“Không, không phải!”
“Không phải?! Không phải, cậu ở trước mặt mọi người mời tôi ăn cơm, không phải, cậu ở trước mặt mọi người có cử chỉ thân mật với tôi, không phải, cậu còn muốn tôi làm bạn gái cậu?!”
“Học tỷ, chị hãy nghe tôi nói……”
“Học tỷ…… Hừ hừ, thật đúng là nực cười?! Tôi- Biện Bối Bối, hôm nay lại có thể thua một gã học đệ, chính là bởi vì bốn năm trước tôi uống say không cẩn thận đã bất lịch sự với cậu! Cậu có thể như vậy trêu đùa tôi sao? Đúng không? Học đệ?!”
……
“Không! Không phải!” Đoàn Huy đột ngột la lớn một tiếng, hai tay đấm lên mặt bàn.
Đông một tiếng, vang vọng cả phòng họp……
Bối Bối thở phì phò dựa vào cái ghế trong phòng họp, nhìn Đoàn Huy cũng đang thở hổn hển, nhìn theo bóng lưng đang phập phồng, có chất lỏng màu đỏ một giọt một giọt rơi xuống trên mặt bàn phòng họp.
Cô sửng sốt, im bặt ……
Đoàn Huy vươn tay phải lên lau mặt, thanh âm run rẩy nói: “Tôi không nghĩ đùa giỡn chị, tôi là thật sự muốn chị làm bạn gái tôi! Tôi biết chị ở Thánh Thế, cho nên liều mạng thi vào Thánh Thế, ngày đó ở khoá huấn luyện đầu tiên nhìn thấy chị, tôi thật sự kích động, hận không thể lập tức cùng chị nói…… Nói……”
Cậu ta có chút nghẹn ngào, ngẩng đầu, hốc mắt đỏ hồng, hai mắt đẫm lệ mênh mông nhìn về phía cô đang trố mắt đứng nhìn: “Biện Bối Bối, tôi thích chị! Thích bốn năm……”
Đưa tay cầm cánh tay của cô, lời nói mang theo khẩn cầu: “Tôi không có nói sai, bốn năm trước bởi vì tiệc chiêu đãi học sinh mới của đại học J, một số học trưởng là bạn học, cho nên tôi đi tham gia tiệc chúc mừng. Mà ngày đó cũng tiệc tốt nghiệp, lúc tôi đi ngang qua hành lang bị chị kéo tới hoa viên, chị đã hôn tôi, đó là nụ hôn đầu tiên của tôi!”
Lần này đổi lại là Bối Bối sắc mặt trắng bệch, cô lẩm bẩm nói: “Tôi không nhớ rõ……”
“Chị uống say, chẳng những hôn tôi, còn cởi áo sơmi của tôi, cởi dây lưng, … còn muốn cởi quần của tôi……”
Mỗi một câu, trên trán của Bối Bối đều nhỏ một giọt mồ hôi!
Orz
Cô có BH như vậy sao?!
“Nhưng là……” Đoàn Huy đỏ mặt, ngượng ngùng hạ mi mắt: “Nhưng tôi thật thoải mái, rất thích, ngay cả nằm mơ đều mơ thấy chị, mơ thấy chị hôn tôi……”
Bối Bối囧
“Cho nên, đừng cho rằng tôi đang đùa giỡn chị! Tôi chỉ là, chính là thích chị, nghĩ muốn gần thêm một chút!” Cậu ta lặng lẽ tới gần, vụng trộm hít thở một chút hương vị của cô.
Bối Bối囧tl
Đứa nhỏ này là thích bị ngược hay sao?! Không đúng, đợi chút……
Bối Bối hai tay ngăn cậu ta dựa vào, chạm trúng ngực cậu ta, mặt đỏ lên quát:” Vậy vì sao cậu muốn mạo danh thế thân?!”
Đoàn Huy chọn mi, hỏi: “Tôi mạo danh thế thân gì?”
Bối Bối lòng đầy căm phẫn, quyết tâm chỉ ra sai lầm của cậu ta: ” 419 tiên sinh! Tại phòng trà nước, tôi hiểu lầm chúng ta đã từng, từng có tình một đêm, mà cậu không phủ nhận!”
“Tôi cũng không thừa nhận!” Đoàn Huy lấy lại can đảm, lại lần nữa hướng cô mở lòng: “Tôi chỉ là cảm thấy tôi không cần biết chị có phải xử nữ, hoặc là trước kia chị có bao nhiêu người đàn ông! Tôi chỉ muốn chị có thể nghĩ đến tôi, bởi vì tôi rất thích chị, thích đến như thế này, tới gần chị đều cảm thấy hô hấp thực khó khăn!”
Bối Bối囧 ngốc
o(>_<)o
Thật sự tuổi trẻ, nhiệt huyết, nhìn khuôn mặt tuấn tú ở trước mắt, lời nói tràn đầy tình cảm, làm cho cô phải chảy máu mũi!
Đây là tình huống gì?!
Cô nên xử lý như thế nào?!
Ai tới nói cho cô a a a a a a a……
Đoạn tiểu tử dường như cảm thấy tình huống như vậy còn chưa đủ hóc búa, cậu ta thừa dịp cô ngẩn người, vòng tay ôm lấy thắt lưng của cô, cúi đầu dựa lên vai cô, ở bên tai cô thổi nhẹ: “Lần trước lời tôi nói ở hoa viên, tôi không hề nói giỡn, tôi thật sự muốn cùng cô làm.”
Khẽ cắn môi, chớp mi, đỏ mặt bổ sung: “Thử xem xem tôi được không?! Tôi, tôi còn là xử nam……”
Tác giả: Phong Lâm Nhi
Edit + Beta: Pachan
Tình trạng: hoàn thành
Chương 33. Sóng to cuồn cuộn.
Nguồn:http://panamitachan.wordpress.com/
Thời điểm Bối Bối nghẹn họng nhìn trân trối, màn hình đột nhiên hiện ra một khung trò chuyện, cô nhấp vào xem thấy bên trong đã có bốn người đang nói chuyện.
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Sếp Bối, còn sống sao?
[A Biến]:囧
[A Biến]: Tại sao mấy người biết tôi đang online? Tôi rõ ràng chọn ẩn nick.
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Ai nha, điều này chị không cần biết.
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Sếp Bối, chúng em sẽ đứng về phía chị!
[Moremoney]: Yên tâm đi…… Chị luôn luôn đúng!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Kỳ thật, em rất thích vị tỷ tỷ gặp buổi trưa nha!
[A Biến]:囧
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: >_<
[Moremoney]: >_< Mardi, đừng đùa nữa! Vào vấn đề chính đi!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: A…… Thiếu chút nữa quên! Sếp Bối, nghiêm túc hỏi chị một việc?!!!!!
[A Biến]: Cô hỏi đi.
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Gần đây có phải chị đã đắc tội với ai hay không?!
[A Biến]: >_< Chắc là không có đâu!
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Không có khả năng, nếu không chị xem xem trên diễn đàn đều là tên của chị!
[A Biến]: >_<
[Moremoney]: Đúng vậy! Sếp Bối, chị nói xem chị có hay không loạn xuyên qua đường cái?
[A Biến]: Không có!!
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Kia nhất định là vụng trộm đem cà phê miễn phí ở công ty mang về nhà uống!
[A Biến]: Không có!!!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Có phải chị trộm giấy vệ sinh không?!
[Moremoney]: >_< Mardi, cô thật ghê gớm!
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: >_< Mardi, cô đã từng làm những việc như thế phải không?
[A Biến]: Không có!!!囧
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: ( ⊙ o ⊙ ) a! Tất cả đều không có, vậy chỉ có thể còn một lý do duy nhất!!! Elian, Alice tôi nói cho các cô biết, làm chuyện đó nhất định bị thiên lôi đánh!
[Moremoney]: >_< Sếp Bối, chị có xem ngôn tình tiểu thuyết không? Xem ở trang web nào?
[A Biến]: Có xem, trang jj, làm sao vậy? (jj: web sáng tác tiểu thuyết onl lớn nhất Trung Quốc) http://www.jjwxc.net/fenzhan/yq/)
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Hiện tại chị đang đọc cuốn tiểu thuyết nào?!
[A Biến]: Hình như là của Phong Lâm Nhi viết “Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc?!” Có quan hệ sao?!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Sếp Bối, cô có comment không? Có vote không? Có cảm ơn không?
[A Biến]:囧! Không có!!!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Sếp Bối, khó trách cô toàn gặp chuyện không may như vậy! Chắc chắn là bị tác giả nguyền rủa rồi!
[A Biến]: Mồ hôi ( ̄口 ̄)!!
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
[Moremoney]: Elian, cô làm sao vậy?
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Mau, mau, mau trở lại diễn đàn, xem một bài viết mới……..
Cái gì làm cho Elain sợ hãi như vậy?!
Bối Bối gãi đầu, di chuột đến trang chủ của diễn đàn.
Mắt thấy ‘Biện Bối Bối’ vừa đưa ra một bài viết mới chưa đầy hai phút trở lại đây đang sáng lấp lánh trên diễn đàn…..
Bài viết: “Đây mới là ta!!!”
Người viết: Biện Bối Bối
Nội dung chỉ duy nhất một câu: “Khách hàng là thượng đế, thượng đế yêu thiên sứ, ta chính là thiên sứ, thiên sứ là S!” (Pup: S là sadism)
Bên dưới kèm theo một đoạn ghi âm, ghi lại từ đầu đến cuối toàn bộ cuộc nói chuyện, tới cuối cùng còn lại một giọng nam như dư âm văng vẳng bên tai cô: “Thử xem tôi được không?! Tôi, tôi còn là xử nam……”
Bài viết đề cập tới chính là câu danh ngôn của ‘phù dung tỷ tỷ’, mà Biện Bối Bối tự châm chọc chính mình là phù dung tỷ tỷ!
Bối Bối máu tươi phun xa năm thước…..
[Cổ phiếu Blue Chip]: Biện Bối Bối, ngươi thực tiện!!! Đoàn Huy mau chạy đến bên cạnh tỷ tỷ!!
[Hoa hậu vạn tuế]: Ách…. Không thể nào?!
[Thích mặc vest để xinh đến chết người]: Đánh bom…… Tổ chức nhóm người đánh bom Biện Bối Bối!!!
[Dave]: ngã lảo đảo……
[-@-]: Soái ca đến bên cạnh ta!! Ai cũng đừng tưởng tranh dành xử nam với ta……
[Yêu nhất Chanel]: Biện Bối Bối, hay cho một cái tiện tên!! Đoàn Huy ta muốn ngươi, ta muốn xử nam!!
[Thất trọng tội]: Thảo nê mã! Quản trị viên đâu?! (Thảo nê mã: một câu chửi tục)
[Tề thiên tiểu thánh thánh]: Ngươi không phải Biện Bối Bối!! Ngươi là” Trư”!
[Ngồi một chỗ vẽ vòng vòng]: Lửa thật lớn!!! Đây là xâm phạm riêng tư! Ngươi còn không biết ngươi đắc tội là ai!!!
[Dẫm lên giám đốc kế hoạch cảm giác thực tốt]: Ông trời của ta!!
[Moremoney]: Vừa rồi nhận được thông tin xác nhận từ phòng hành chính, buổi trưa nay sử dụng phòng hội nghị có ghi âm lại cuộc họp. Thử hỏi hiện tại ngoài ‘quản lý hiện bộ’ đầu “trư” kia còn có ai?!
[Ta là Keroro]: Chủ nhà, ngươi chết chắc rồi!
[Lão công ta là Jim]: Là ai?! Ti tiện như vậy?! Ghi âm trong phòng họp và máy quay đặt ở nơi công cộng đâu có khác gì nhau?! Phàm là người có phẩm chất đạo đức đều phải biết chuyện này thuộc loại riêng tư cá nhân, người đăng chính là đã xâm phạm quyền lợi cá nhân của Biện Bối Bối! Còn những người phía trên mắng chửi cô ấy, các ngươi có tư cách gì mà nói người khác tiện?! Biện Bối Bối mà ta biết là người có thực lực ngồi vào vị trí Giám đốc HR của tập đoàn Thánh Thế, mấy người ghen ghét muốn hại cô ấy, cho rằng âm mưu có thể thực hiện được sao?!
(Pup: Chị nói quá tuyệt vời! Quả không hổ quản lý viên!!!)
Bối bối nước mắt lưng tròng nhìn ID “Lão công ta là Jim”, cô không biết là ai a, đoán không ra…..