-----oo0oo----- Chương 344: Mặc quần lót, đi hai vòng
Nguồn: MT Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Ân, nhất định là những nữ nhân không được Trần đại thiếu nhìn đến, cố ý tại hãm hại Trần đại thiếu. Bại hoại thanh danh của Trần đại thiếu.
Trần đại thiếu không thèm nhìn đến các nàng, các nàng tản lời đồn, chửi bới Trần đại thiếu.
Con mẹ nó, nhất định là như vậy.
- Làm gì cô?
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói ra:
- Mạnh lão sư, cô có thể tìm tới nơi này, chắc hẳn cô đã biết rõ thân phận của em rồi. Về phần dĩ vãng em làm một ít chuyện. Có lẽ cô cũng biết toàn bộ rồi a?
- Biết rõ... Cho dù biết, lại... thì thế nào?
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết run rẩy thoáng một phát, như là có chút sợ hãi.
- Cô đã biết, nên hiểu rõ, Trần đại thiếu ngưu bức hò hét, cũng không phải là người tốt lành gì.
Trần Thanh Đế liếm liếm bờ môi, hai mắt tỏa sáng, cao thấp nhìn quét Mạnh Ngưng Tuyết, nói ra:
- Đã trễ như vậy, cô còn mặc quần áo gợi cảm đưa tới cửa hấp dẫn em, cô sẽ đổ máu đó.
Trần đại thiếu!
Cái xưng hô ngưu bức hò hét này, ở cả tòa thành thị, nhất là sau khi Trần Thanh Đế mang binh bắt những cổ đông lui cổ của Thanh Đế dược nghiệp, càng thêm ngưu bức uy vũ.
Không nói những người khác, đệ tử, lão sư toàn bộ Trung Y Học Viện, sửng sốt không có mấy người chưa nghe nói qua, làm cho thanh danh của Trần đại thiếu lan truyền càng lớn.
Ở dĩ vãng, chỉ là người có tư cách biết, toàn bộ đều biết. Hiện tại, rất là phổ cập.
Đương nhiên, y nguyên chỉ là biết rõ Trần đại thiếu, lại không có ai biết Trần đại thiếu tên gọi là gì.
Càng không có người nghĩ đến, Trần đại thiếu ngang ngược càn rỡ, ngưu bức hò hét, là Trần Thanh Đế, hắn còn tới khoa Văn Nghệ của Trung Y Học Viện.
Cái này ai sẽ nghĩ tới?
Quá không hợp Logic rồi.
Trần Thanh Đế là Trần đại thiếu, đối với gia tộc chính thức ngưu bức mà nói, cũng không tính là bí mật gì, có tư cách biết rõ, đều đã biết.
Bất quá, người chân chính có tư cách biết, thật sự là quá ít.
Mà ngay cả cán bộ cấp Phó bộ, cũng không có tư cách.
Nhưng mà, Mạnh Ngưng Tuyết, một giáo sư ngữ văn Trung Y Học Viện nhìn như bình thường, Mạnh Nữ Thần của Trung Y Học Viện lại biết.
Cái này lại để cho Trần Thanh Đế cảm thấy, Mạnh Ngưng Tuyết này cũng không phải nhân vật đơn giản.
Chủ động lại đây, hấp dẫn đưa tới cửa, câu dẫn Trần Thanh Đế hắn?
Trần Thanh Đế há sẽ tin tưởng?
Tin, Trần đại thiếu hắn là tên ngu ngốc nhất trần gian.
- Trần Thanh Đế... Tôi... Tôi không phải đến hấp dẫn em. Em... em đừng hiểu lầm.
Thân thể Mạnh Ngưng Tuyết, liên tục lui về sau mấy bước, nói ra:
- Tôi tới tìm em, là có chút việc.
- Chuyện gì? Vào nhà hãy nói.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói.
- Tôi... tôi không vào, tôi ở chỗ này nói là tốt rồi.
Sĩ khí của Mạnh Ngưng Tuyết vừa lên lại xuống, dùng đến thanh âm run rẩy nói:
- Tuần này ngày 15 tháng 9, trường học sẽ ở đại lễ đường tổ chức tiệc tối đón tân sinh. Khoa Văn Nghệ chúng ta, có hai tiết mục.
- Hiện tại đã định ra một tiết mục, toàn bộ Khoa chọn ra chín nữ sinh, biểu diễn người mẫu thời trang.
Mạnh Ngưng Tuyết hít sâu một hơi, nói ra:
- Em cùng Chu Trướng, Võ Thuật, Trịnh Lục là bốn nam sinh lớp chúng ta, cho nên... cho nên tiết mục thứ hai sẽ giao cho các em.
- Cái này đơn giản...
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Bốn đưa con trai chúng em, cũng leo lên biểu diễn thời trang là được. Không phải là mặc quần lót, đi hai vòng sao? Ai không biết a, rất đơn giản.
Ngươi điều tra ca ca, lại hơn nửa đêm chạy đến tìm ca ca, chỉ là vì tiết mục biểu diễn nghênh đón tân sinh sao?
Con mẹ nó, ai tin a.
Thực coi ca ca là ngu ngốc sao?
- Cái này... như vậy sao được?
Mạnh Ngưng Tuyết nhịn không được liếc mắt.
Người ta nữ sinh biểu diễn, là để cho nam sinh Khoa khác tỏa ánh sáng. Bốn nam nhân các ngươi chạy lên biểu diễn? Là dọa người, hay là muốn người buồn nôn?
Còn cái gì mặc quần lót đi hai vòng, còn ai không biết, còn rất đơn giản.
- Không được a...
Trần Thanh Đế hai mắt tỏa sáng, nói ra:
- Nếu không, sẽ tìm bốn nữ sinh cùng một chỗ, mỹ nữ cùng mỹ nam cùng lên sân khấu. Chậc chậc, nói thực, đại thiếu gia em vẫn là rất ưa thích mỹ nữ tẩu tú a.
- Cô ngẫm lại a, trời nóng tẩu tú, cũng không thể mặc quá nhiều a, dáng người nữ sinh cũng nhất định phải tốt.
Trần Thanh Đế nuốt nuốt nước miếng. Nói ra:
- Chậc chậc... Dáng người cao gầy gợi cảm, tướng mạo lại khá tốt. Ăn mặc áo tắm hai mảnh ở trước mắt lúc ẩn lúc hiện, cái kia tuyệt đối là cảnh đẹp ngất trời a.
- Ân?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết, cười hắc hắc, nói ra:
- Mạnh lão sư, cô là Mạnh Nữ Thần của Trung Y Học Viện chúng ta, em thật muốn biết, bộ dáng cô mặc áo tắm hai mảnh sẽ như thế nào.
- Mạnh lão sư, em đã nghĩ kỹ.
Trần đại thiếu giải quyết dứt khoát nói:
- Cũng đừng tìm nhiều nữ sinh như vậy, em cùng bốn người Chu Trướng, hơn nữa cô một người mặc quần áo lót, cái kia tuyệt đối sẽ kinh bạo toàn trường, oanh động toàn bộ Trung Y Học Viện.
- Trần Thanh Đế... em... em không thể chăm chú một chút sao?
Mạnh Ngưng Tuyết rất là phẫn nộ nói:
- Tôi từ xa chạy tới, nói cho em chính là chính sự, không phải tới nói giỡn với em.
- Chính sự? Em nói cũng là chính sự a, cũng không có nói giỡn.
Trần đại thiếu nhíu mày, thản nhiên nói:
- Mạnh lão sư, cô ngẫm lại, dáng người mị hoặc kia của cô, em cùng ba người Chu Trướng trên mò dưới sờ. Cái kia... chậc chậc, thật sự là mỹ vị nhân gian a.
Mặc kệ ngươi có mục đích gì, trước tiên chọc ngươi tức giận nói sau, sau đó ca ca ta sẽ hảo hảo điều tra thoáng một phát, ngươi đến cùng là người nào.
Cái này là ý định của Trần Thanh Đế.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
-----oo0oo----- Chương 345: Mạnh nữ thần ở vào biệt thự
Nguồn: MT Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Bằng không thì Trần đại thiếu nhàn rỗi nhức cả trứng, lại nói nhãm nhiều như vậy sao?
- Hừ, chuyện này, em phải hảo hảo cân nhắc. Em cùng mấy người Chu Trướng là đại biểu cho toàn bộ Khoa Văn Nghệ, không nên làm Khoa Văn Nghệ mất mặt.
Mạnh Ngưng Tuyết hừ một tiếng, nói ra:
- Còn có một việc, cái kia chính là... là... hiện tại tôi không có chỗ ở.
- Không có chỗ ở?
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, hoảng sợ nói:
- Mạnh lão sư, cô không phải là muốn chuyển đến chỗ em ở chứ?
Làm một đống lớn, đây mới là mục đích chính thức của ngươi a.
- Đến, đến... tại đây tùy thời hoan nghênh cô, cái dáng người này, oa ha ha...
Trần Thanh Đế rất nhanh tiến lên, lôi kéo bàn tay như ngọc trắng của Mạnh Ngưng Tuyết, tán thưởng không thôi:
- Cái xúc cảm này, coi như không tệ. Mạnh lão sư, cô cũng không nên đổi ý, em còn thật muốn biết, tư vị cho cô đổ máu là dạng gì đấy.
- Em... em buông tay ra.
Mạnh Ngưng Tuyết co rụt tay lại, đẩy tay Trần đại thiếu ra, thân thể liên tục lui về sau mấy bước.
- Mạnh lão sư, cô nói cô không có chỗ ở. Đã trễ như vậy, còn đến chỗ em. Chẳng lẽ...
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Chẳng lẽ cô không phải nói cho em biết, cô muốn chuyển tới nơi này ở sao?
- Nếu như vậy, cô còn đứng lấy làm gì? Bên ngoài gió lớn, thời tiết lại lạnh như vậy, sẽ bị cảm mạo đó, vẫn là tranh thủ thời gian vào đi thôi.
Trần Thanh Đế một tay ôm lấy Mạnh Ngưng Tuyết vào trong ngực, nói ra:
- Cô mặc ít như vậy, coi chừng cảm mạo.
Cái gì trời rất nóng, gió lớn? Thời tiết lạnh? Cảm mạo?
Cũng chỉ có Trần đại thiếu mới có thể nói ra.
Nha, cho dù ngươi vội vã muốn cho Mạnh Ngưng Tuyết đi vào, cũng không nên nói như vậy a?
- Tôi... Tôi đi lấy hành lý.
Mạnh Ngưng Tuyết từ trong ngực Trần đại thiếu trượt ra, chạy đến bên cạnh chiếc Audi màu đỏ ở bên cạnh biệt thự, mở cửa xe ra.
Quả nhiên, ở bên trong ghế sau, có hai cái va ly, bị Mạnh Ngưng Tuyết cố gắng đem ra.
Nhìn thấy một màn này, tất cả những quân nhân kia đều trợn tròn mắt.
Nha nha, vừa mới bắt đầu ra vẻ rụt rè sợ hãi, không dám vào biệt thự, bây giờ lại muốn chuyển vào biệt thự ở, ngay cả hành lý cũng đã mang đến.
Mạnh lão sư của Trần đại thiếu, cũng quá hấp dẫn đi à nha?
- Nàng đến cùng là người nào? Đến cùng có mục đích gì? Lại muốn chuyển vào biệt thự ở.
Hai con ngươi của Trần Thanh Đế ngưng tụ, thầm nghĩ trong lòng:
- Ta ngược lại muốn nhìn, ngươi đến cùng muốn làm cái gì.
- Cái kia... Mạnh lão sư, nhìn cô gợi cảm như vậy, lại là đại mỹ nữ, những chuyện nặng nhọc như vậy sao có thể để cho cô làm chứ.
Trần Thanh Đế rất nhanh đi đến trước chiếc Audi, vỗ ngực nói ra:
- Loại chuyện nặng nhọc này, giao cho em là được rồi.
Nhưng mà, Trần đại thiếu ngoài miệng nói thật dễ nghe, lại không có ý tứ động thủ. Cứ đứng như vậy, ở trong ánh mắt oán niệm của Mạnh Ngưng Tuyết, cố sức mang theo hai cái va ly.
- Tôi ở đâu?
Mạnh Ngưng Tuyết mang theo hai cái va ly đi vào biệt thự, nhìn Trần Thanh Đế ôm hai tay theo ở phía sau, vẻ mặt oán niệm.
- Phòng ngủ ở lầu ba, đi theo em.
Trần Thanh Đế nhíu mày, căn bản cũng không có bất luận ý tứ hỗ trợ gì, phối hợp đi lên lầu.
- Tôi... tôi đi không được nữa.
Mới vừa lên lầu hai vài bước, Mạnh Ngưng Tuyết chỉ vào gian phòng của Trần Thanh Đế, nói ra:
- Tôi ở gian phòng này được rồi.
- Cô xác định muốn ở phòng này?
Trần Thanh Đế nhíu mày, hai mắt híp lại thành một đường nhỏ, nhìn xem Mạnh Ngưng Tuyết không ngừng thở dốc, hai ngọn núi muốn phá áo mà ra, cao thấp phập phồng, nói:
- Cái này là gian phòng của em, cô muốn ngủ cùng em một chỗ?
- Chậc chậc, nếu như cô nguyện ý, em không có bất kỳ ý kiến.
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói ra:
- Đổ máu a đổ máu, em thật sự rất chờ mong.
- Tôi... Tôi ở bên cạnh.
Mạnh Ngưng Tuyết lại chỉ vào gian phòng cách vách Trần đại thiếu, nói ra:
- Tôi ở gian phòng này.
- Cô ở bên cạnh phòng của em, còn không bằng trực tiếp cùng em ngủ một giường lớn, dù sao hiệu quả đều đồng dạng, cũng là sẽ đổ máu.
Vẻ mặt Trần Thanh Đế dâm đãng nói.
Mạnh Ngưng Tuyết có chút sợ hãi, cũng rất là quật cường nói:
- Tôi không muốn đi, ở căn phòng này rồi.
- Cô đây là đang nói cho em biết, cô đã chuẩn bị tốt chảy máu sao?
-----oo0oo----- Chương 346: Phải có giác ngộ bị làm thịt
Nguồn: MT Sưu Tầm MTQ-- 4vn
Nhưng mà, Mạnh Ngưng Tuyết y nguyên kiên trì muốn ở bên cạnh Trần đại thiếu.
Trong đó có thể không có bí ẩn ở bên trong sao?
Hiện tại Mạnh Ngưng Tuyết đã biết đồn đãi của Trần đại thiếu hắn, đã biết Trần đại thiếu hắn không phải là loại người tốt lành gì.
Mà Trần đại thiếu cũng đã cường điệu một lần.
Đã như thế, Mạnh Ngưng Tuyết y nguyên vào biệt thự, càng là muốn ở bên cạnh Trần đại thiếu.
Loại cách làm này, không thể không làm cho Trần đại thiếu hoài nghi.
- Mạnh Ngưng Tuyết, ngươi đến cùng là người nào? Tại sao phải tận lực tiếp cận ta? Còn làm rõ ràng như thế, là nhắc nhở ta sao?
Trong hai tròng mắt của Trần Thanh Đế, hiện lên một đạo hàn mang.
- Ngươi là nói cho ta biết, ngươi đã phát hiện cái gì, ngươi sẽ tiếp tục điều tra?
Cách làm của Mạnh Ngưng Tuyết, thật sự là quá rõ ràng, không thể không khiến người hoài nghi.
Nhưng mà, Mạnh Ngưng Tuyết cứ làm như vậy, cái này chẳng phải là nói cho Trần Thanh Đế hắn biết: ta đã phát hiện cái gì, ta muốn biết rõ ràng hơn một ít. Hoặc là, ngươi trực tiếp nói cho ta biết. Hoặc là, ta sẽ từ từ đào móc ra.
Cái này có tính là đang gây hấn hay không?
Ở Trần đại thiếu xem ra, đây chính là trần trụi, trắng trợn khiêu khích hắn.
- Tạ Khinh Diệu kia muốn thăm dò ta, Mạnh Ngưng Tuyết này cũng muốn thăm dò ta.
Trần Thanh Đế cau mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta có thể cảm nhận được, trên người Tạ Khinh Diệu có loại năng lượng kỳ quái mà lạ lẫm. Mà trên người Mạnh Ngưng Tuyết, ta lại cái gì cũng không có phát hiện.
- Mạnh Ngưng Tuyết chỉ là một bình thường người? Hay là ẩn nấp quá sâu, ta căn bản không có phát hiện?
Trong lòng Trần Thanh Đế run lên.
- Ngay cả ta cũng không cách nào phát hiện, Mạnh Ngưng Tuyết mạnh như thế nào?
Trần đại thiếu cũng sẽ không ngốc đến mức cho rằng, Mạnh Ngưng Tuyết chỉ là một người bình thường.
Bất quá, Trần Thanh Đế lại không cách nào từ trên người Mạnh Ngưng Tuyết, phát giác được bất luận năng lượng chấn động gì.
Trần đại thiếu không thể không cẩn thận.
- Thời điểm Mạnh Ngưng Tuyết đến, ta đang tu luyện, lại vừa vặn đột phá. Chẳng lẽ...
Trong nội tâm Trần Thanh Đế cả kinh:
- Chẳng lẽ nàng cảm nhận được năng lượng chấn động, cho nên mới biết rõ ta ở nơi này?
- Nàng lúc này, lại ở bên cạnh ta...
Sắc mặt Trần Thanh Đế trở nên âm trầm:
- Vì dùng phòng ngừa vạn nhất, cho dù tu luyện cũng phải chú ý cẩn thận, không thể có bất kỳ linh khí chấn động mới được.
Bình thường, Trần Thanh Đế tu luyện, căn bản không có đi che lấp linh khí chấn động, dù sao cũng không ai có thể phát hiện.
Nhưng bây giờ bất đồng, ngay ở bên cạnh hắn, là có một cao thủ gợi cảm, Nữ Thần Mạnh Ngưng Tuyết.
Trần đại thiếu, không thể không đề phòng.
Không dám có chút chủ quan.
Cái thân phận Tu Chân giả này, là bí mật lớn nhất của Trần Thanh Đế.
- Hôm nay vẫn là không nên tu luyện.
Trần Thanh Đế đơn giản tắm rửa, mặc một cái quần cộc, cởi trần, đi ra phòng ngủ, gõ vang cửa phòng Mạnh Ngưng Tuyết.
- Mạnh lão sư, em đã tắm rửa rồi, cô tắm xong chưa?
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Ca ca ta sẽ tới Bá Vương ngạnh thượng cung, nhìn ngươi phản kháng như thế nào.
- Em... em không nên vào, tôi... tôi còn chưa có tắm rửa.
Thanh âm Mạnh Ngưng Tuyết tràn ngập sợ hãi, từ trong phòng đi ra.
- Nữ nhân nha, nói không muốn chính là muốn rồi. Cô lại nói cho em biết, cô chưa có tắm rửa, như vậy nói cách khác, là để cho em tiến đến nhìn cô tắm rửa?
Trần Thanh Đế cười hắc hắc, nói ra:
- Mạnh lão sư, em có thể không chịu nổi loại khiêu khích người như cô, em cần phải vào.
- Đừng...
Mạnh Ngưng Tuyết kinh hô, liền nói:
- Trần Thanh Đế, tôi thật sự không có chỗ ở, bằng không thì cũng sẽ không đến chỗ em, tôi cũng không có ý tứ gì khác.
- Vậy sao? Chẳng lẽ là em suy nghĩ nhiều?
Trần Thanh Đế biến sắc, tức giận quát:
- Cô lặp đi lặp lại nhiều lần hấp dẫn em, bây giờ lại còn nói không có ý tứ gì khác, con mẹ nó, cô đến cùng là có ý gì?
- Hiện tại gợi lên dục hỏa của lão tử, cô vậy mà nói không có ý gì sao?
Trần đại thiếu diện mục dữ tợn gầm nhẹ nói:
- Không muốn? Không muốn thì xéo đi cho tôi. Nữ nhân đi vào biệt thự của bổn thiếu gia, phải có giác ngộ bị bản đại thiếu làm thịt.
Trần Thanh Đế hung hăng càn quấy, bộ dáng dữ tợn, cùngTrần đại thiếu kia, hoàn toàn chính là một người, thậm chí chỉ hơn chứ không kém.
Trần đại thiếu lúc này, là một mặt hàng siêu cấp hoàn khố, ngang ngược càn rỡ.
- Muốn dọa ta đi sao?
Trong phòng ngủ, Mạnh Ngưng Tuyết nhíu mày, trên mặt lại tràn ngập sợ hãi nói:
- Tôi... tôi còn chưa nghĩ ra, em cho tôi chút thời gian cân nhắc thoáng một phát, được không?
- Cho cô thời gian cân nhắc? Con mẹ nó, cô đang đùa nghịch lão tử sao? Lúc này cô vậy mà lùi bước? Lão tử đã tắm rửa tốt tắm rồi.
Trần Thanh Đế tức giận quát:
- Xéo đi nhanh lên, chờ khi nào cô suy nghĩ kỹ, lại đến, móa.
- Đại ca, anh nói chuyện cùng với ai vậy? Ai chọc giận anh tức giận như vậy?
Đúng lúc này, Trần Hương Hương tan học trở về ở dưới lầu, vẻ mặt không giải thích được nói:
- Ở thật xa đã nghe được anh mắng chửi người.
- Ách... Không có việc gì.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ngượng ngùng cười cười.
- Em nghe nói, Mạnh lão sư không có chỗ ở, đến nhà của chúng ta ở. Mạnh lão sư tới rồi sao?
Vẻ mặt Trần Hương Hương nghi hoặc nói.
- Khục khục...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Đúng lúc này, cửa phòng đóng chặt mở ra, dáng người gợi cảm của Mạnh Ngưng Tuyết xuất hiện ở ngoài cửa, hung hăng trợn mắt nhìn Trần Thanh Đế.
- Mạnh lão sư, vì sao đại ca đứng bên ngoài cửa phòng của cô?
Trần Hương Hương vẻ mặt hòa nghi, trong nội tâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Đại ca này của ta, sẽ không làm gì Mạnh lão sư chứ? Mạnh lão sư là lão sư a.
Trần Hương Hương đã biết rõ, những năm gần đây đều là Trần Phong Nhiên hãm hại Trần Thanh Đế. Bất quá những chuyện hư hỏng kia của Trần đại thiếu, là có chứng nhận có thể tra a.
Đó cũng không phải là Trần Phong Nhiên hãm hại.
Hoàn toàn là hành vi cá nhân.
Mạnh Ngưng Tuyết lớn lên xinh đẹp như vậy, Trần đại thiếu muốn đối với nàng làm ra chút gì đó, Trần Hương Hương có thể lý giải, cũng có thể tiếp nhận.
Nếu như không muốn, đó mới là có vấn đề.
- Không có đại sự gì.
Mạnh Ngưng Tuyết mỉm cười nói:
- Trường học muốn tổ chức tiệc tối đón tân sinh, cô đang cùng đại ca em thương lượng chuyện này.
- Bất quá, xem ra, đại ca em đối với cô để cho hắn tham gia tiệc tối đón người mới rất không hài lòng. Cho nên...
Mạnh Ngưng Tuyết có chút ủy khuất nói:
- Cho nên đại ca em mới tức giận.
Về phần Trần đại thiếu nói cái gì, nữ nhân tiến vào biệt thự này, phải có giác ngộ bị hắn làm thịt, Mạnh Ngưng Tuyết không nói tới một chữ.
- Mạnh lão sư, cái này thì cô không thể trách đại ca rồi.
Trần Hương Hương đi tới trước mặt Mạnh Ngưng Tuyết, nói ra:
- Cô nên biết, đồng học đại ca em, Chu Trướng cùng Trịnh Lục bị đánh. Bọn hắn bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện, đại ca em ở đâu có tâm tư tham gia tiệc tối đón người mới chứ.
Tuy Trần Hương Hương thích Mạnh Ngưng Tuyết, nhưng Trần Thanh Đế là đại ca của nàng, nàng đương nhiên phải che chở đại ca của nàng, đứng ở bên Trần đại thiếu.
Khục khục... Tuy không phải anh em ruột.
Đương nhiên, còn một điều là, Trần Hương Hương đối với Mạnh Ngưng Tuyết vẫn có một chút ghen ghét.
Bất quá, nữ nhân như Mạnh Ngưng Tuyết vậy, những nữ nhân khác gặp được nàng, không sinh ra một ít lòng ganh tỵ, còn thực không có mấy người.
Gợi cảm, yểu điệu, thành thục hào phóng, dáng người lại tốt như vậy. Nữ nhân nào thấy, không sinh ra một chút tâm ghen ghét a.
Nhất là nữ nhân ưu tú.
Vô luận là tướng mạo, khí chất, hay là dáng người, Trần Hương Hương ở bên trong đồng lứa, đây chính là tồn tại nổi tiếng.
Nhưng mà, nàng hết lần này tới lần khác muốn so sánh với nữ nhân thành thục như Mạnh Ngưng Tuyết.
So được không?
Có thể so sao?
So với Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Hương Hương quyết đoán phát hiện, mình quả thực là, muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông.
Dáng người tuy thon thả, nhưng không có gợi cảm, đầy đặn như của Mạnh Ngưng Tuyết.
Bất quá, ngươi chỉ là một tiểu cô nương, phát dục tuy rất không tồi, tướng mạo cũng không phải không có. Nhưng cùng một nữ nhân thành thục so cái gì hung khí, mông khí, đầy đặn?
Đây không phải không có việc gì tìm tai vạ, tìm khó chịu hay sao?
- Chu Trướng, Trịnh Lục?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nói ra:
- Tiểu muội, em cùng Mạnh lão sư nói chuyện, anh đi bệnh viện xem bọn hắn.
Nói xong, Trần Thanh Đế không có làm bất luận dừng lại gì, trở lại phòng mặc quần áo, đi thẳng ra ngoài biệt thự.
Mạnh Ngưng Tuyết càng là che dấu giúp Trần Thanh Đế, Trần Thanh Đế lại càng cảm giác, Mạnh Ngưng Tuyết thật không đơn giản, thực lực cũng rất cường hãn.
Tuy đoán được mục đích Mạnh Ngưng Tuyết tiếp cận hắn, nhưng mà, Mạnh Ngưng Tuyết là địch hay là bạn, Trần Thanh Đế lại không biết.
Dưới tình huống chẳng phân biệt được bằng hữu, Trần Thanh Đế phải nắm chặt thời gian tăng lên tu vi của mình.
Cảm giác nguy cơ, cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
Những cao thủ bảo hộ Lữ Văn cùng Lữ Bất Phàm kia, tuy cường hãn, nhưng Trần đại thiếu dưới tình huống trả giá thật nhiều, vẫn có thể chém giết.
Nhưng mà, Trần đại thiếu lại nhìn không thấu Mạnh Ngưng Tuyết.
Thật sự chỉ là người bình thường sao?
Trần đại thiếu không cho là như vậy, hắn nhìn không thấu, chỉ có thể nói Mạnh Ngưng Tuyết rất mạnh, mạnh đến tình trạng Trần Thanh Đế cũng không thể nhìn thấu.
- Mạnh lão sư, em... em muốn hỏi cô một chuyện...
Trần Hương Hương nhìn trước ngực Mạnh Ngưng Tuyết, sắc mặt đỏ bừng:
- Chúng ta đi vào nói.
- Mạnh lão sư, cái kia của cô sao lớn như vậy, của em lại nhỏ như thế chế?
Tiến vào phòng ngủ của Mạnh Ngưng Tuyết, Trần Hương Hương rốt cục nhịn không được, đỏ bừng lên hỏi:
- Chẳng lẽ có bí quyết gì sao?
Trần Hương Hương vốn đối với vú ngọc của mình, vẫn là rất hài lòng, so với Lâm Tĩnh Nhu còn muốn hơi lớn hơn một ít.
Nhưng mà, so sánh với Mạnh Ngưng Tuyết, nàng một điểm tự tin cũng không có.
- Tiểu nha đầu, em nghĩ cái gì vậy hả? Em bây giờ quá nhỏ, chờ trưởng thành sẽ lớn hơn.
Mạnh Ngưng Tuyết mỉm cười, nghe được thanh âm động cơ ô tô.
Nàng biết rõ, Trần đại thiếu đã đi ra.
Trần Thanh Đế lái xe ra khỏi biệt thự, một đường đều rất cẩn thận, thần thức cũng trực tiếp tản ra, để ngăn Mạnh Ngưng Tuyết theo dõi.
Nếu như Mạnh Ngưng Tuyết mạnh đến tình trạng ngay cả Trần Thanh Đế hắn cũng không thể xem thấu. Mạnh Ngưng Tuyết muốn vô thanh vô tức ly khai biệt thự, cái kia còn không phải như đùa sao.
Xác định Mạnh Ngưng Tuyết tạm thời không có đến, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, cũng không có đi bệnh viện quân khu nhìn Chu Trướng cùng Trịnh Lục, mà là trực tiếp đi Linh Vụ Sơn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Thời điểm Trần Thanh Đế lái xe trở lại biệt thự, Trần Hương Hương đã tỉnh, đương nhiên biết rõ, Trần đại thiếu một đêm chưa về, vừa mới trở lại.
- A, đã đến.
Trở lại biệt thự, Trần Thanh Đế tắm rửa thoáng một chút, thay đổi một bộ quần áo. Sau đó, nhìn quét gian phòng một vòng, xác định không có dấu vết bị động qua, mới đi ra phòng ngủ.
- Đại ca, tối hôm qua em nghe Mạnh lão sư nói.
Trên bàn cơm, Trần Hương Hương liếc nhìn Mạnh Ngưng Tuyết, sau đó nhìn Trần đại thiếu nói:
- Lớp của anh, chỉ có anh cùng ba người Chu Trướng là nam sinh, chính xác nên chuẩn bị một tiết mục a.
- Hơn nữa, em cũng được Mạnh lão sư mời, sẽ tham gia tiệc tối đón người mới đến.
Trần Hương Hương rất là chờ mong, rất là hưng phấn.
- Mạnh lão sư, ngày hôm qua không phải em đã nói với cô sao? Trực tiếp lên đài tẩu tú, có cô ở đó, tuyệt đối sẽ oanh động toàn trường. Em nghĩ, rất nhiều người sẽ phi thường chờ mong đấy.
- Cái kia... như vậy sao được, ta là lão sư. Lão sư không thể tham gia.
- Mạnh lão sư lớn lên xinh đẹp như vậy, trước kia chưa thấy qua thì thôi. Hiện tại gặp rồi, coi như là tiết ai không lên, cũng không thể không lên tiết của Mạnh Nữ Thần...?
Lão sư không cho đệ tử trốn học, cái này vốn là bình thường. Bất quá, Trần đại thiếu cũng không nhận ra, Mạnh Ngưng Tuyết chỉ là đơn thuần bảo hắn đi học đơn giản như vậy.
- Liễu Nhất Thôn, bảo vệ tốt tiểu muội ta.
Ở trước cửa ra vào của Trung Y Học Viện, Trần Thanh Đế nói với Liễu Nhất Thôn một tiếng, nhìn Mạnh Ngưng Tuyết nói:
- Mạnh lão sư, cô vẫn là đi trước a, hoặc là em đi trước cũng được.
Uy lực của Mạnh Ngưng Tuyết, Mạnh Nữ Thần, so với Lý Nhược Băng còn muốn ghê ghớm hơn nhiều. Không chỉ là có đệ tử, bao nhiêu lão sư cũng ngắm nghé từ lâu.
Quả thực là Nữ Thần của toàn bộ trường học.
Cùng một người như vậy đi chung một chỗ, đây chính là phi thường nguy hiểm.
Trần đại thiếu cũng không muốn trở thành công địch của thầy trò toàn bộ trường học.
- Cô còn muốn cùng em chung một chỗ tiến vào trường học.
- Mạnh lão sư, đại ca, các ngươi đây là... ?
Trần Hương Hương trừng lớn hai mắt, quyết đoán mất trật tự rồi. Đồng thời, cũng âm thầm đối với đại ca của nàng, nhếch lên ngón tay cái.
Đại ca quả nhiên lợi hại, ngay cả Mạnh lão sư cũng chủ động quấn lại. Thế nhưng mà... thế nhưng mà, trong nội tâm của mình như thế nào có chút khó chịu nhỉ?
- Tiểu muội, đại ca em có lợi hại không? Để cho Mạnh lão sư làm chị dâu em, như thế nào đây?
Trần Thanh Đế nhíu mày, ngạo nghễ nói ra:
- Cái này cũng không nên trách anh, là chính cô ta chủ động quấn lấy đó.
- Mặc dù nói, anh đối với những nữ nhân chủ động quấn lại kia, không có hứng thú gì. Bất quá, tính thú vẫn có một chút.
Trần Thanh Đế nhíu mày, lấy tay Mạnh Ngưng Tuyết ra, không mặn không nhạt nói:
- Đợi cô suy nghĩ kỹ rồi nói sau, trước khi không có cân nhắc tốt, chớ chơi bộ này với lão tử.
Nói xong, Trần Thanh Đế trực tiếp xuống xe, đi đến trường học.
- Hương Hương, cô cũng đi đây.
Mạnh Ngưng Tuyết cũng xuống xe rất nhanh, đuổi theo Trần Thanh Đế, một tay ôm lấy cánh tay Trần Thanh Đế, giống như là một tiểu nữ nhân nhu thuận.
Nhìn thấy một màn này, Trung Y Học Viện, vô luận là nam sinh hay nữ sinh, tất cả đều mất trật tự rồi.
Cái này... Mạnh Nữ Thần đây là làm sao vậy? Vậy mà chủ động cùng một nam sinh, thân mật, mập mờ như thế trong trường học.
Chẳng lẽ... chẳng lẽ Mạnh Nữ Thần đã rơi vào tay giặc rồi hả?
Ách... người kia như thế nào quen thuộc như vậy? Hắn... hắn không phải Trần Thanh Đế sao? Băng Sơn Nữ Thần Lý Nhược Băng, không phải là rơi vào trong tay của hắn sao?
- Vốn là Băng Sơn Nữ Thần, Lý Nhược Băng từ thiếu nữ bị Trần Thanh Đế biến thành thiếu phụ. Ngay sau đó, Lâm Tĩnh Nhu cũng nhảy ra ngoài, xem bộ dáng, Lâm Tĩnh Nhu hẳn là phòng lớn thất sủng.
- Đúng vậy a, hiện tại lại đến phiên Mạnh Nữ Thần, Trần Thanh Đế này, quả thực là nghịch thiên.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R