11-07-2011, 08:30 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 30:Nhân nghĩa(3+4).
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Huyện Bình Xương từ xưa đã là chá»— trá»ng yếu để và o Tứ Xuyên. Bởi vì đây là vùng đất vô cùng nguy hiểm cá»§a đất Thục, mà thú hoang rất nhiá»u, quần yêu tụ há»™i, do đó rất nhiá»u ngưá»i tu đạo Ä‘á»u chá»n nÆ¡i nà y để và o Tứ Xuyên.
Huyện Bình Xương mặc dù không lá»›n nhưng cÅ©ng khá phồn vinh. Và i con phố nhá» có thể đếm được trên đầu ngón tay Ä‘á»u ngá»±a xe như nước, ngưá»i Ä‘i nhá»™n nhịp vô cùng náo nhiệt.
NÆ¡i nà o cÅ©ng thấy tiếng đà n ca trong những tá»u quán vang lên, những gánh xiếc nhỠở đầu đưá»ng Ä‘ang biểu diá»…n, thinh thoảng lại vang lên những trà ng pháo tay rá»™n rã, thanh âm cá»§a những ngưá»i bán hà ng rong ở hai bên vệ đưá»ng Ä‘á»u đặn vang lên... nhiá»u thanh âm pha trá»™n và o vá»›i nhau, tạo thà nh những thanh âm há»—n tạp nhưng lại giống cảnh thái bình thịnh thế.
Äất Thục thưá»ng xuyên mưa dầm, Bình Xương cÅ©ng như váºy. Trông sắc trá»i thì biết hiện giỠđã là buổi trưa, nhưng bầu trá»i vẫn rất u ám, những đám mây mà u than chì hạ xuống cá»±c thấp khiến cho ngưá»i ta có cảm giác không thở nổi.
Trong ánh mặt trá»i lá» má», ở cuối quan đạo đột nhiên hiện lên má»™t đám mây mà u và ng sáng rá»±c, Trương Ân Ân mau chóng Ä‘i tá»›i, trá»±c tiếp tiến và o huyện Bình Xương.
Mặc dù Bình Xương được xưng là huyện, nhưng so vá»›i má»™t trấn cÅ©ng không lá»›n hÆ¡n là bao, má»™t cái quan đạo đâm xuyên qua thà nh. Trương Ân Ân đứng ở phÃa đông thầnh, dưá»ng như dùng mắt nhìn cÅ©ng có thể thấy cá»a phÃa tây. Nhưng má»™t cái thà nh nhá» thế nà y lại Ä‘ang là m khó nà ng, nà ng hết nhìn đông tá»›i nhìn tây, thá»±c sá»± không biết nên Ä‘i theo hướng nà o.
Lúc nà y má»™t con bướm mà u sắc sặc sỡ nhẹ nhà ng bay đến trước mặt Trương Ân Ân, Ä‘áºu lên trên váy cá»§a nà ng, sau đó lại bay lên, dẫn nà ng Ä‘i lên má»™t căn phòng trang nhã trên lầu hai cá»§a má»™t tá»u lâu khá rá»™ng rãi.
Bèn trong có hai ngưá»i Sở Hà n, Thạch CÆ¡, còn có Minh Vân cùng vá»›i má»™t tên đạo sÄ© cá»§a Äạo Äức Tông Ä‘ang ngồi. Trên bà n bà y nhiá»u loại thức ăn và má»™t bình rượu ấm.
Trương Ân Ân và o trong ngồi xuống cÅ©ng không nói gì cả, láºp tức rót rượu cho mình rồi uống cạn. Sau khi uống hết ba chén má»›i thở dà i má»™t hÆ¡i, bắt đầu động thá»§ cà n quét các món.
Trương Ân Ân quÆ¡ đũa như gió, dưá»ng như đã đói đến mức không chịu nồi, nhưng trong mắt má»i ngưá»i, má»—i động tác cá»§a nà ng Ä‘á»u dá»… dà ng tá»± nhiên, như vốn đã là như váºy. Cho dù nhanh bao nhiêu, tiết tấu từng động tác vẫn rõ rà ng, tá»± thà nh vần Ä‘iệu, giống như Ä‘ang đánh má»™t khúc nhạc vô thanh.
Nà ng má»›i gắp hết ná»a đĩa, Minh Vân và đạo sÄ© Äạo Äức tông đã cảm thấy tâm tình dao động, miệng lưỡi khô khốc, vá»™i và ng chuyển ánh mắt sang chá»— khác, không dám nhìn nà ng thêm má»™t chút nà o, sợ đạo tâm bị phá.
Trên khuôn mặt Thạch CÆ¡ hiện lên khói xanh, chiếc nhẫn bằng ngá»c bÃch trên ngón trá» bà n tay trái cấp tốc xoay chuyển, nhỠđó má»›i có thể thấy rõ Thiên Hồ máºt thuáºt nà ng vô ý thi triển ra.
Chỉ có Sở Hà n mặc dù đạo hạnh so vá»›i ngưá»i khác cÅ©ng không cao hÆ¡n bao nhiêu, nhưng tâm chà kiên định hÆ¡n xa má»i ngưá»i ở đây, khuôn mặt không chút thay đổi ngồi đó. Nhưng là hắn cÅ©ng âm thầm váºn dụng chân nguyên, vừa vặn có thể ngăn cản được Thiên Hồ máºt thuáºt.
Thấy Trương Ân Ân đã ăn hết má»™t ná»a thức ăn trên bà n, Sở Hà n má»›i lên tiếng nói:
"Trương tiểu thư đến cháºm ba ngà y, dùng xong rượu và thức ăn, chúng ta cÅ©ng nên lên đưá»ng thôi. TÃnh ra thá»i gian đã cháºm trá»… khá lâu, trở vá» Tây Huyá»n SÆ¡n sá»›m má»™t chút cÅ©ng có thể là m cho các vị chân nhân cá»§a quý tông bá»›t lo lắng."
Vừa nhắc đến cháºm trá»…, trên mặt Trương Ân Ân chợt hÆ¡i Ä‘á», quanh co nói: "Äịa thế Bình Xương phức tạp, đưá»ng rẽ quá nhiá»u... ừ, ta còn nhân tiện ngắm sông núi..."
Sở Hà n đương nhiên là hiểu, khẽ mÄ©m cưá»i, cÅ©ng không nói thêm gì nữa.
Äôi đũa cá»§a Trương Ân Ân Ä‘ang muốn hạ xuống má»™t cái đĩa, bá»—ng nhiên dừng lại giữa không trung, hai mắt hÃp lại nhìn ra phÃa cá»a gian phòng. Má»™t tiếng "keng" nhẹ vang lên, đạo sÄ© Äạo Äức tông và Minh Vân cÅ©ng chuẩn bị rút kiếm ra khá»i vá», sắc mặt Thạch CÆ¡ cÅ©ng cứng lại, bà n tay trái cho và o trong ngá»±c, chuẩn bị phóng má»™t pháp bảo nà o đó ra.
Má»™t tiếng "thình thịch", cá»a gá»— cá»§a gian phòng dưới áp lá»±c vô hình nặng cả ngà n cân chợt nổ thà nh gá»— vụ bay đầy trá»i, sau đó má»™t ngá»n lá»a hiện lên, biến thà nh tro bụi bay Ä‘i.
Hai gian phòng được thiết kế đối diện nhau, cá»a phòng đối diện cÅ©ng biến thà nh tro bụi để lá»™ ra má»™t già má»™t trẻ ngồi uống trà bên trong, lão giả là Thanh Khư Cung Hư Võng, ngưá»i trẻ tuổi chÃnh là Ngâm Phong, bá»n há» cÅ©ng đồng thá»i Ä‘ang nhìn vá» bên nà y.
Gặp nhau ở khoảng cách gần như váºy, hiển nhiên cả hai bên Ä‘á»u hÆ¡i bất ngá», không khà trong tá»u lâu trong phút chốc chợt trở nên khẩn trương, những ngưá»i trong cuá»™c Ä‘á»u nÃn thá», yên lặng nhìn nhau.
Bá»—ng nhiên phịch má»™t tiếng, chén rượu trước mặt Trương Ân Ân vỡ thà nh mảnh nhá», rượu bắn ra bốn phÃa, nhưng trước khi bắn lên áo nà ng đã bị chân nguyên trong cÆ¡ thể nà ng đẩy ngược trở lại.
Hư Võng ồ lên má»™t tiếng, đối vá»›i đạo hạnh cá»§a Trương Ân Ân hÆ¡i kinh ngạc. Hắn bằng trá»±c giác cảm thấy Thiên Hồ máºt thuáºt cá»§a Trương Ân Ân cÅ©ng không đơn giản, tháºm chà ra tay dò xét cÅ©ng không là m gì được, trong khi đó lại không thể không nhìn nà ng vá»›i cặp mắt khác xưa.
Sau khi đánh má»™t tráºn ở Lạc Dương, chuyện Äạo Äức tông cùng Thanh Khư Cung kết thù đã là chuyện không cần bà n cãi nứa, hÆ¡n nữa Vân Trung Cư cÅ©ng có rất nhiá»u ân oán vá»›i Thanh Khư Cung. Sở Hà n cùng Thạch CÆ¡ cÅ©ng từng đại chiến má»™t cuá»™c vá»›i Thanh Khư Cung, đương nhiên lúc nà y không thể bá» qua.
CÅ©ng không biết là trung hợp hay là vô tình gặp được, nhưng chỉ bằng tình thế trước mắt mà nói Thanh Khư Cung Ä‘ang chiếm hết ưu thế. Hư Võng, tháºm chà Ngâm Phong Ä‘á»u xuất hiện, có thể dá» dà ng giết chết đám ngưá»i Sở Hà n.
Tình thế trước mắt nguy hiểm, mấy ngưá»i Sở Hà n trừ âm thầm váºn chuyển chân nguyên ra, Ä‘á»u im lặng không nói yên lặng xem Hư Võng cùng Ngâm Phong muốn là m gì. Mặc dù hiện giá» ba đại phái cá»§a chÃnh đạo sóng ngầm mãnh liệt, mâu thuẫn nảy sinh, nhưng bá» ngoà i còn chưa tá»›i mức xẻ rách mặt, toà n diện khai chiến. Tình thế lúc nà y có lẽ còn có cÆ¡ há»™i chuyển biến.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cẩn tháºn, không dám hà nh động thiếu suy nghÄ©. Trương Ân Ân nhìn chằm chằm Ngâm Phong má»™t lúc, đột nhiên nổi cÆ¡n giáºn giữ, cưá»i lạnh nói:
"Thì ra là ngươi! Thì ra ngươi cÅ©ng muốn giết Nhược Trần sư huynh, không nghÄ© tá»›i ngươi lại là ngưá»i cá»§a Thanh Khư Cung. Rất tốt! Bây giá» ngươi ra tay Ä‘i, nếu để mất cÆ¡ há»™i hôm nay, chắc chắn phụ thân ta sẽ lên Thanh Khư Cung đòi lại công bằng!"
Trong lúc nói chuyện Trương Ân Ân giÆ¡ tay phải lên, năm ngón tay múa loạn, trên đầu ngón tay nhá» nhắn sáng lên ánh sáng mông lung tinh tế, năm mà u cháºp chá»n, biến hóa không ngừng.
Minh Vân vá»™i và ng đứng Ä‘áºy ngăn cản Trương Ân Ân, kêu lên:
"Ân Ân, không nên vá»ng động! Há»i xem mục Ä‘Ãch cá»§a bá»n há» trước đã!"
"Vá»ng động?"
Äôi mắt to cá»§a Trương Ân Ân hÃp lại, quở trách:
" Ngưá»i nà y đã muốn ra tay giết Nhược Trần sư huynh, hôm nay bá»n hắn lại ở chá»— nà y chá» chúng ta, huynh còn nói ta không nên vá»ng động? Chẳng lẽ bá»n há» chỉ Ä‘i ngang qua? Không vá»ng động, không vá»ng động có thể khiến bá»n há» không ra tay sao? Vá»ng động thì thế nà o, cùng lắm thì hôm nay chết tráºn ở đây, ngà y sau các chân nhân sẽ giúp chúng ta báo thù! Minh Vân sư huynh, ngươi tránh ra Ä‘i, mặt mÅ©i cá»§a Äạo Äức tông đã bị ngươi là m mất hết rồi!"
Minh Vân mặt đỠtá»›i mang tai vừa định phản bác lại má»™t câu, hai mắt Trương Ân Ân chợt sáng ngá»i, sá»± trong trẻo lạnh lùng như suối chảy đầu xuân bị thay bằng ánh sáng nhiá»u mà u sặc sỡ, vừa như sương mù, lại giống như ảo má»™ng má» mịt.
Má»i ngưá»i Ä‘ang đứng giữa sân bá»—ng nhiên tim Ä‘áºp mạnh, Minh Vân đứng mÅ©i chịu sà o, ngá»±c cà ng cứng lại, hừ lên má»™t tiếng khó chịu, vá»™i và ng lui vá» phÃa sau tránh né ánh mắt cá»§a Trương Ân Ãn. Trương Ân Ân hà nh động như gió, trong nháy mắt đã nhảy và o gian phòng Ngâm Phong Ä‘ang đứng, hoà n toà n không để ý tá»›i Hư Vòng, dùng má»™t ngón tay đánh vá» phÃa Ngâm Phong!
Äá»™ng tác cá»§a nà ng tháºt sá»± quá nhanh, lại đột nhiên là m khó dá»…, mấy ngưá»i Sở Hà n bị Thiên Hồ máºt thuáºt cá»§a nà ng chấn nhiếp nên cÅ©ng không kịp ngăn cản, mắt thấy má»™t ngón tay cá»§a nà ng đã sắp sá»a đánh trúng vai Ngâm Phong.
Khi bà thuáºt cá»§a Trương Ân Ân đột nhiên phát ra, ngay cả tâm thần Hư Võng cÅ©ng hÆ¡i gợn sóng, hắn không nhịn được thầm giáºt mình. Hư Võng có thể dùng má»™t kiếm giết chết Trương Ân Ẩn dá»… dà ng, nhưng hắn chỉ ngồi yên không động Ä‘áºy.
Khoảng cách giữa má»™t ngón tay cá»§a Trương Ân Ân và Ngâm Phong cà ng gần, ánh sáng nhiá»u mà u trong hai mắt cà ng rá»±c rỡ, dưới bà thuáºt phát ra cà ng mênh mông, tháºm chà tâm cảnh cá»§a Hư Võng vốn đã trở lại bình thưá»ng lại nổi lên má»™t tia gợn sóng.
Ngâm Phong thản nhiên xoay ngưá»i, hai mắt trong trẻo như má»™t hố sâu vừa nhìn thẳng là có thể thấy đáy, không nổi lên chút gợn sóng bởi Thiên Hồ bà thuáºt cá»§a Trương Ân Ân nà o, hắn không chút hoang mang, ung dung giÆ¡ bà n tay phải lên đỡ lấy má»™t ngón tay cá»§a Trương Ân Ân.
Ngón tay và bà n tay va chạm vá»›i nhau lại phát ra tiếng như kim loại va chạm vá»›i nhau! Khuôn mặt Trương Ân Ân đột nhiên đỠbừng lên như vừa uống phải rượu mạnh, lảo đảo lui vá» phÃa sau, đến khi Thạch CÆ¡ đỡ lấy eo cá»§a nà ng má»›i có thể dừng lại.
Trương Ân Ân kêu lên má»™t tiếng khó chịu, trong chốc lát chỉ cảm thấy toà n thân Ä‘á»u yếu Ä‘uối không có chút sức lá»±c, má»™t chút chân nguyên cÅ©ng không Ä‘iá»u động được, chỉ muốn ngá»§. Nà ng láºp tức kinh hãi nghÄ© rằng chân nguyên Ä‘á»u bị phá Ä‘i, cÅ©ng may cảm giác yếu Ä‘uối chỉ lướt qua rồi biến mất, chân nguyên trong cÆ¡ thể lại từ từ sinh ra.
Trương Ân Ân yên lặng kiểm tra bên trong cÆ¡ thể, tháºm chà mốt chút thương tồn cÅ©ng không có, rõ rà ng Ngâm Phong đã hạ thá»§ lưu tình.
Nhưng Trương Ân Ân tuyệt không nháºn Ä‘iá»u nà y, chân nguyên vừa khôi phục, liá»n chuyển thân nhà o tá»›i quát:
"Ai cần ngươi nương tay? Hôm nay chúng ta không chết không thôi!"
Tình thế đã như váºy, mấy ngưá»i Sở Hà n cÅ©ng không thể ngồi nhìn, mặc dù bá»n há» không giải thÃch được tại sao Ngâm Phong lại hạ thá»§ lưu tình. Trương Ân Ân tại sao vẫn muốn tá» chiến má»™t tráºn, nhưng chỉ có thể theo sau tấn còng đến. Chỉ có Minh Vân là đoán được Ä‘iá»u gì đó, sắc mặt bá»—ng nhiên trắng bệch.
Hư Võng hừ má»™t tiếng, móc ra má»™t sợi Há»—n Kim tác dà i chừng hai tấc từ trong ngá»±c, đưa tay ném ra ngoà i. Kim quang hiện lên, sợi dây nà y đón gió dà i ra, trong nháy mắt đã biến thà nh má»™t sợi dây to bằng ngón cái dà i và i trượng, cuốn quanh Sở Hà n, Thạch CÆ¡, Minh Vân mấy vòng, Ä‘em bá»n há» trói chặt trên không trung.
Chỉ có đạo sÄ© kia đạo hạnh đã đến cảnh giá»›i Thượng Thanh, trong lúc vá»™i và ng vung kiếm chém lui ba sợi dây đột kÃch đến, má»›i có thể toà n thân trở lại gian phòng. Trưá»ng kiếm trong tay hắn mặc dù không phải váºt bình thưá»ng, nhưng Hồn Kim tác cÅ©ng không bị thương tổn chút nà o, rõ rà ng còn bất phà m hÆ¡n.
Hắn vừa muốn vung kiếm ngăn cản, năm sợi Há»—n Kim tác sau đã không má»™t tiếng động đánh tá»›i từ phÃa sau, Ä‘em hắn trói chặt lại như má»™t cái bánh chưng, không thể động Ä‘áºy.
Ngâm Phong thấy Trương Ân Ân tiếp tục đánh tá»›i, lần nà y chỉ vươn cánh tay trái ra trước ngưá»i ngăn cản, năm ngón tay thon dà i cá»§a Trương Ân Ân chạm tá»›i bà n tay Ngâm Phong, lại vang lên má»™t tiếng như kim loại va chạm.
Nà ng đột nhiên cắn răng, bà n tay trắng nõn biến thà nh trảo, năm ngón tay thon dà i lúc nà y có thể xuyên kim phá thạch, liá»u mạng dùng má»™t trảo bắt xuống!
Má»™t âm thanh rợn ngưá»i vang lên, ống tay áo Ngâm Phong bị xẽ rách, trên cánh tay hiện lên bốn vệt máu, mà chỉ giáp trên bốn ngón tay Trương Ân Ân Ä‘á»u vỡ tan, máu tươi trên đầu ngón tay Ä‘iên cuồng chảy ra, từng giá»t rÆ¡i trên mặt đất, chảy thà nh má»™t đưá»ng!
Ngâm Phong cÅ©ng không thèm để ý đến Ä‘au đớn trên cánh tay, chi nhìn Trương Ân Ân đã Ä‘au đến sắc mặt trắng bệch, lảo đảo muốn ngã, thở dà i nói: "Ta cùng vá»›i Hư Võng chỉ Ä‘i ngang qua mà thôi, cÅ©ng không muốn là m khó dá»… các ngươi. Tại sao ngươi phải khổ như váºy?"
Trương Ân Ân Ä‘au đến gần như muốn ngất Ä‘i, quay đầu nhìn lại thấy đồng bạn ở phÃa sau Ä‘á»u bị trói lại, liá»n ngẩng đẩu quát lên:
" Ta không phải là đối thủ của ngươi, ngươi giết ta đi!"
Ngâm Phong kinh ngạc nói:
"Ta vì sao phải giết ngươi?"
Trương Ãn Ân cắn răng nói:
"Váºy tại sao ngươi phải giết Nhược Trần!?"
" Thì ra ngươi là m thế nà y là vì hắn..."
Ngâm Phong ôn hòa nói:
"Việc nà y cÅ©ng không có nguyên nhân gì cả, ngưá»i nà y phải giết, thiên đạo là như thế..."
Trương Ân Ân giáºn dữ nói:
"Năm đó huynh ấy vì mạng sống mà bị ép phải là m như váºy, trên tay dÃnh máu tanh giết chóc, nhưng đó cÅ©ng là chuyện cá»§a tông ta, từ khi nà o đến lượt ngươi tá»›i chá»§ trì công đạo? Ngươi nghÄ© ngươi là ai, ngươi nói nó là thiên đạo, váºy thì thiên đạo phải như váºy hay sao?"
Mà y kiếm cá»§a Ngâm Phong nhÃu chặt, rõ rà ng là trong lòng do dá»± không quyết, trầm ngâm nói:
"Ong trá»i bất nhân cho dù hắn có giết chóc nhiá»u hÆ¡n nữa cÅ©ng chỉ là nhân quả cá»§a chÃnh hắn, có quan hệ gì đến ta chứ? Ta muốn giết hắn, chÃnh là nhân quả giữa ta và hắn. Nhưng mà ..."
Ngâm Phong rất là u không nói tay trái như giống như vô ý thức vuốt ve cổ há»ng, cuối cùng cưá»i khổ má»™t tiếng, cháºm rãi nói:
"Tuy nói thiên đạo nên như thế, nhưng mà ... Ta phải cẩn tháºn suy nghÄ© lại. Có lẽ sau nà y không nhất định phải giết ngưá»i nà y, nói váºy cÅ©ng chưa biết được."
Dứt lá»i, hắn vươn ngưá»i đứng dáºy, phất ống tay áo, trên vách tưá»ng cá»§a tá»u lâu đã mở ra má»™t cánh cá»a. Ngâm Phong ở giữa hư không, từng bước bay lên phÃa đám mây trên cao. Hư Võng niệm chú thu Há»—n Kim tác, cÅ©ng rá»i Ä‘i cùng vá»›i Ngâm Phong.
Trương Ân Ân thá»±c sá»± không ngá» lại có kết quả như váºy, kinh ngạc nhìn bóng lưng vô cùng tịch mịch cá»§a Ngâm Phong, bá»—ng nhiên cảm xúc trà o dâng, trong lòng dâng lên má»™t ná»—i chua xót nói không nên lá»i.
Trương Ân Ân cÅ©ng không biết ná»—i Ä‘au xót trong lòng nà y từ đâu mà ra, là do thương cảm cho Ngâm Phong hay là bi thương cho chÃnh bản thân mình?
Nà ng chỉ đứng đó trong chốc lát rồi đột nhiên quay đầu rá»i Ä‘i. Nét mặt mấy ngưá»i Minh Vân Ä‘á»u xám xịt, lặng lẽ bám theo. Má»™t lát sau ngưá»i trong tá»u lâu đã quét dá»n sạch sẽ, chỉ có Sở Hà n vẫn đứng trước cá»a căn phòng vừa rồi Ngâm Phong ngồi, nhìn chân trá»i ảm đạm, không biết trong lòng nghÄ© gì. Lát sau, hắn bùi ngùi thở dà i má»™t tiếng.
Hoà ng hôn.
Ká»· Nhược Trần ngồi dá»±a và o cá»a sổ, nhìn mặt trá»i chiếu cháºm chạp không muốn xuống núi, nhưng lại Ä‘ang băn khoăn. Hắn vô ý thức xoay Huyá»n Tâm Giá»›i Chỉ không ngừng, rõ rà ng trong lòng Ä‘ang phiá»n não bất an.
Mấy ngà y trước đây, hắn đã đùng hết thá»§ Ä‘oạn mình biết để tra khảo nữ đệ tá» cá»§a Kim Quang động phá»§ bị hắn bắt vá», không ngá» nữ đệ tá» nà y vô cùng kiên cưá»ng, không chịu tiết lá»™ ná»a câu, hoặc là nói báºy cho qua chuyện.
Thá»§ Ä‘oạn tầm thưá»ng Ä‘á»u vô dụng, không thể dùng Cá»±c Nhạc Châm vừa mất thá»i gian lại vừa tốn kém trên ngưá»i nà ng. Cho dù dùng, cÅ©ng không có hi vá»ng Kim Quang động phá»§ có đầy đủ đồ váºt có thể phá giải Cá»±c Nhạc Châm. Ká»· Nhược Trần Ä‘au khổ suy nghÄ©, láºt lại tất cả những gì đã biết, lại phát hiện không có gì có thể dùng.
Thứ nhất Äạo Äức tông chÃnh là danh môn chÃnh đạo, rõ rà ng không có sở trưá»ng vá» tra tấn, thứ hai hắn đối vá»›i việc ép cung má»›i chỉ hiểu được má»™t chút da lông liá»n vứt qua má»™t bên.
Lúc nà y đối mặt vá»›i nữ đệ tá» cá»§a Kim Quang động phá»§ quáºt cưá»ng, ngoan cố, hắn đúng là có cảm giác có kỹ năng cÅ©ng không thể dùng, vô kế khả thi.
Từ sau cuá»™c nói chuyện đêm qua, Lý An láºp tức thay đổi thái độ đối vá»›i Ký Nhược Trần, có thể nói là vô cùng thân máºt.
Ká»· Nhược Trần dÄ© nhiên sẽ không ngây thÆ¡ đến mức cho rằng sá»± nhiệt tình nà y là tháºt, nhưng trong lúc không còn cách nà o, trong lòng hắn đột nhiên vừa động, nhá»› ra trong vương phá»§ Lạc Dương tất nhiên không thể thiếu hảo thá»§ tinh thông việc dùng hình.
Dù cho tiên huyá»n đạo pháp cá»§a Ká»· Nhược Trần có cao minh tá»›i đâu cÅ©ng không thể thông hiểu hết má»i chuyện, việc dùng hình phải cần có ngưá»i chuyên nghiệp là m. Äiá»u nà y chÃnh hắn cÅ©ng hiểu được.
Ká»· Nhược Trần Ä‘em việc nà y nói cho Lý An, Lý An đương nhiên là luôn miệng đáp ứng, liá»n tuyển hÆ¡n mưá»i ngưá»i từ đại lao Lạc Dương đến quý phá»§ cá»§a Ká»· Nhược Trần xây dá»±ng hình thất.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
12-07-2011, 01:18 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 402
Thá»i gian online: 6 ngà y 3 giá» 16 phút
Thanks: 27
Thanked 3,102 Times in 349 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 30: Nhân nghĩa (5).
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Sau khi Ká»· Nhược Trần phá vỡ toà n thân đạo hạnh cá»§a nà ng ta, lại hạ thêm thuáºt pháp phòng ngừa nà ng tá»± sát xong má»›i giao nà ng cho mấy ngưá»i quản lý hình lao mấy chục năm, quanh thân trà n đầy âm khà nà y.
Sau một ngà y nà ng đã chịu khai ra.
Ká»· Nhược Trần cÅ©ng không nghÄ© tá»›i có thể nhanh như váºy, nhưng khi hắn Ä‘i và o hình thất, sắc mặt liá»n biến đổi.
Trên thân thể nà ng, hai cổ tay đã bị mấy thanh sắt xuyên qua, treo lên má»™t giá bằng gang, ná»a ngưá»i bên trên máu thịt lẫn lá»™n, dưá»ng như không nhìn thấy má»™t khối da thịt nà o còn là nh lặn, hai mà mắt bị khâu lại, đùi phải cá»§a nà ng đã biến mất hoà n toà n, chỉ để lại má»™t vết thương máu thịt lẫn lá»™n, chân trái lại là nh lặn không bị chút thương tổn nà o, ngay cả da cÅ©ng không bị chút trầy xước.
Mặc dù lòng dạ Ká»· Nhược Trần lạnh như băng, nhưng khi thấy cảnh tượng như váºy, trong lòng cÅ©ng có chút không đà nh lòng. Hắn nhìn qua hạ thể đã trở thà nh má»™t đống há»—n độn cá»§a nà ng ta, lại nhìn qua hÆ¡n mưá»i tên lao tốt hoặc béo hoặc gầy, ưỡn ngá»±c lồi bụng, hình dáng khác nhau, hai hà ng lông mà y nhÃu chặt, sắc mặt đã sá»›m âm trầm xuống.
Cầm đầu nhóm ngưá»i nà y là má»™t lão đầu gầy, ngâm Ä‘en. Dưá»ng như hắn hoà n toà n không nhìn thấy sắc mặt khác thưá»ng cá»§a Ká»· Nhược Trần, chỉ cháºm rãi nói:
"Ká»· đại nhân, việc ngà i phân phó đã xong xuôi, chỉ cần lay động cái chuông đồng nà y, ngà i há»i cái gì, nà ng sẽ trả lá»i cái đó."
Ká»· Nhược Trần cầm lấy chiếc chuông đồng mà u xanh từ trong tay lão đà u. Lão đầu vung tay lên, hÆ¡n mưá»i tên ngục tốt nhẹ nhà ng rá»i khá»i hình thất.
Kỷ Nhược Trần nhẹ nhà ng lay động chuông đồng, nà ng ta nghe thấy tiêng chuông đồng, toà n thân co rúm lại, mặt mũi vặn vẹo, vô cùng hoảng sợ, lại không ngừng kêu lên: "Ta nói ta sẽ nói hết! Giết ta, cầu xin ngươi giết ta đi!"
Kỷ Nhược Trần cầm chuông đồng, quay sang nhìn lão nhân kia nói: "Ngươi tên là gì?"
" Ty chức há» Thiết, hiện nay chưởng quản hình thất trong đại lao Lạc Dương, ngà i gá»i là Thiết lão Tam được rồi. Ngà y sau đại nhân gặp kẻ nà o ngoan cố không chịu mở miệng, cứ việc tìm ty chức."
Ký Nhược Trần nhìn hắn một lát, thở dà i nói:
"Nhất định phải như thế sao?"
" Nhất định phải như thế!"
Lão nhân kia nói như chém đinh chặt sắ,. rồi nói thêm:
"Ká»· đại nhân chÃnh là ngưá»i trong chốn thần tiên, hình danh chỉ là mấy thứ cá»u lưu thấp kém, đương nhiên đại nhân sẽ xem thưá»ng thứ nà y. Nhưng thứ cá»u lưu cÅ©ng có ưu Ä‘iểm cá»§a nó, chắc hẳn đạo lý nà y đại nhân cÅ©ng hiểu."
Ká»· Nhược Trần im lặng không nói chỉ phất phất tay. Thiết lão Tam khẽ khom ngưá»i lui ra khá»i hình thất. nhẹ nhà ng đóng cá»a sắt lại.
Sau ná»a canh giá», hắn đã biết tất cả những gì muốn biết từ trong miệng nà ng ta, liá»n Ä‘i ra khá»i hình thất, chầm cháºm đóng cá»a sắt lại, Ä‘em cả căn phòng Ä‘ang cháy hừng hừng che lại. Trong lá»a cháy, khuôn mặt nà ng ta bình tÄ©nh, cuối cùng cÅ©ng được giải thoát khá»i Ä‘au đớn.
Ra khá»i địa lao đã là lúc trá»i sáng, Ká»· Nhược Trần ngồi trước cá»a sổ trầm tư, trong lúc không để ý đã lại đến hoà ng hôn.
Tuy Kim Quang động phá»§ không phải chÃnh đạo nhưng cÅ©ng là danh môn cả tu đạo giá»›i Ä‘á»u biết đến. Nà ng ta vì nóng lòng muốn láºp công má»›i tùy tiện tá»›i tìm mình, không nghÄ© tá»›i sẽ bị phà m phu tục tá» là m nhục đến nông ná»—i đó, vì váºy chỉ Ä‘au khổ cầu xin được luân hồi giải thoát.
Äạo hạnh nà ng ta chỉ cao hÆ¡n Ká»· Nhược Trần má»™t chút, cách cảnh giá»›i Thượng Thanh có thể mang theo túc tuệ luân hồi khá xa. Lần nà y giải thoát, thá»±c sá»± tất cả cÆ¡ duyên kiếp nà y khi bái và o Kim Quang động phá»§ cá»§a nà ng Ä‘á»u phà hoà i.
Chỉ vì muốn láºp công lao, lại phải trả giá nhiá»u như váºy, má»™t được má»™t mất, bên nà o nặng bên nà o nhẹ?
Cố chấp như váºy là vì cái gì?
Trong lúc Ký Nhược Trần Ä‘ang suy tư, ngoà i cá»a bá»—ng truvá»n tá»›i tiếng bước chân vá»™i và ng cắt ngang suy nghÄ© cá»§a hắn. Ngưá»i đến cÅ©ng không chà o há»i trá»±c tiếp, đẩy cá»a xông và o, lá»i mở đầu là má»™t tiếng quát há»i:
"Ngươi cần phải là m thế sao?"
Ká»· Nhược Trần nhìn thấy Tể Thiên Hạ, vá»™i và ng đứng dáºy nghênh tiếp:
“Tại sao tiên sinh lại há»i như váºy?"
Sắc mặt Tể Thiên Hạ xanh mét, phất ống tay áo ngăn Ká»· Nhược Trần tá»›i gần, sau đó lui vá» phÃa sau ba bước kéo giãn khoảng cách vá»›i hắn, má»›i nói:
"Nghe nói ngươi bắt má»™t nữ tá» vá», tra tấn liên tục mấy ngà y, lại má»i hảo thá»§ từ Lạc Dương Vương Phá»§ đến đây để dùng hình?"
Kỷ Nhược Trần ngẩn ra, nói:
" Tại sao tiên sinh biết?"
Tể Thiên Hạ hừ một tiếng nói:
“Nếu như ta được xưng là trong thiên hạ không chuyện nà o không biết, chuyện nhỠnà y tại sao lại không biết được?"
Ngừng lại một chút, Tể Thiên Hạ lạnh lùng nói:
"Thôi chuyện trá»ng yếu thế nà y ta cÅ©ng không muốn lừa ngươi. Ngươi cho rằng mình có thể ở trong phá»§ rồi muốn là m gì thì là m, nhưng là bá»n ngưá»i hầu cÅ©ng không biết giữ mồm giữ miệng. Nhiá»u chuyện, vốn là bản tÃnh trá»i cho cá»§a Ä‘a số con ngưá»i. Ngươi nói cho ta, ta nói cho ngưá»i, chuyện nà y đà truyá»n đến mức toà n bá»™ phá»§ Ä‘á»u rõ rà ng, tên ngưá»i hầu đưa cÆ¡m nước đã Ä‘em tình trạng thê thảm cá»§a nà ng ta miêu tả rõ rà ng ba phần! Ngươi giải quyết thế nà o!"
Ká»· Nhược Trần cÅ©ng không ngá» má»i chuvện lại truyá»n ra nhanh như váºy. Trên thá»±c tế, từ khi giao nà ng ta cho mấy ngưá»i Thiết lão tam xong, hắn vẫn luôn dốc lòng tu đạo, lúc rảnh rá»—i cÅ©ng Ä‘á»c sá» sách, nghiên cứu những tranh chấp trong triá»u đình, căn bản cÅ©ng không tiếp tục xen và o chuyện nà y.
Mặc dù Ká»· Nhược Trần đối vá»›i kết cục cá»§a nà ng ta cÅ©ng rất không đà nh lòng, nhưng khi nghe Tể Thiên Hạ quở trách như váºy, đà nh phải giải thÃch:
"Tể tiên sinh, dụng hình chÃnh là Thiết lão Tam cá»§a đại lao Lạc Dương, hắn nói nếu không là m thế sẽ không là m nà ng ta khai ra được..."
Sắc mặt Tẻ Thiên Hạ cà ng thêm âm trầm, vỗ mạnh xuống bà n quát lên:
"Trên ngưá»i cô gái kia có thể có bà máºt lá»›n lao gì, đáng giá để ngươi sá» dụng loại thá»§
đoạn nà y sao? Hơn nữa ai sẽ thèm quan tâm Thiết lão tam là ai, việc tà n bạo nà y sẽ chỉ trút
lên đầu ngươi!"
Ká»· Nhược Trần láºp tức ngạc nhiên, tuy rằng nà ng ta đã nói ra những gì minh muốn biết, nhưng nếu nói đây là bà máºt đáng giá thì cÅ©ng không phải váºy.
Tể Thiên Hạ oán háºn nói:
" Không biết tiến lùi vì đại cục, chỉ biết khoái ý ân cừu, suy nghÄ© không chu đáo, tham đưá»ng tiá»n tam thước đất, thì ra ngươi cÅ©ng chỉ là kẻ ngu ngốc. Thôi thôi thôi! Năm mươi lượng bạc kia ta sẽ trả lại cho ngươi, loại tiá»n bất nghÄ©a nà y, không có cÅ©ng được!"
Ká»· Nhược Trần thấy Tể Thiên Hạ phất tay áo muốn rá»i Ä‘i, vá»™i và ng tiến lên phÃa trước ngăn lại, hà nh lá» tháºt sâu, kêu lên:
"Xin tiên sinh bá» qua cho Nhược Trần còn trẻ ngưá»i non dạ, chỉ Ä‘iểm ta sai ở chá»— nà o."
Tể Thiên Hạ trợn mắt nhìn Ká»· Nhược Trần má»™t lúc. Má»›i thở dà i nói: "Trá»i đất có thá» bất nhân, đại đạo có thể bất nhân, thánh nhân có thể bất nhân, tháºm chà bản tâm có thể bất nhân. Nhưng lúc nà y ngươi không phải Ä‘ang đối mặt vá»›i chuyện bất đắc dÄ©, cÅ©ng không phải tranh già nh Ãch lợi, lại cà ng không phải lúc đỠláºp uy. Chuyện bất nhân lần nà y, bất quá chỉ là mấy tên ngưá»i hầu rỉ tai bà n tán, yên tÄ©nh được cùng thiên hạ anh hùng mưu? Nếu như không có ngưá»i nà o chịu trợ giúp, ngươi là m cách nà o để hoà n thà nh đại sá»±?"
Ká»· Nhược Trần suy nghÄ© cẩn tháºn má»›i giáºt mình kinh hãi, muốn quay sang cảm Æ¡n Tể Thiên Ha má»›i nháºn ra hắn đã rá»i Ä‘i từ lúc nà o.
Tà i sản của PhongLưu™
Chữ ký cá»§a PhongLưuâ„¢ Hãy ấn THANKS cho những gì bạn thấy có Ãch
12-07-2011, 01:18 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Dec 2010
Äến từ: HCM
Bà i gởi: 402
Thá»i gian online: 6 ngà y 3 giá» 16 phút
Thanks: 27
Thanked 3,102 Times in 349 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 31: Triá»u đình (1)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Trá»ng Lâu Thúy hà nh lang nhiá»u vô số, kim ngá»c son phấn chất thà nh chồng, ngói xanh lưu ly kéo dà i tá»›i mưá»i dặm không thấy nÆ¡i táºn cùng, trong nó im lặng nghiêm trang như biển sâu.
Mùa hạ đã qua hÆ¡n ná»a tháng rồi mà nắng gắt vẫn không giảm, nhưng khi nóng bức chiếu xuống cái biển sâu nà y láºp tức biến mất, không khà vô cùng tươi mát và nhu hòa.
Gió mÆ¡n man vá»— vá» cá»™t và ng, lan can ngá»c. mùi trầm hương thỉnh thoảng lan tá»a trong không khÃ.
Một chiếc lá cây phiêu nhiên rơi xuống.
Má»™t bà n tay ngá»c hiện ra, tay áo buông xuống, cổ tay trắng như tuyết, năm ngón tay cá»§a nà ng như lan trong đêm vắng, theo thứ tá»± xòe ra, không má»™t tiếng động dừng lại trên không trung.
Trong giây lát ấy, ngói xanh trụ và ng Ä‘á»u như mất Ä‘i vẻ đẹp vốn có.
Trên trá»i dưới đất, chỉ còn lại duy nhất chiếc lá kia từ từ rÆ¡i và o trong bà n tay.
"Thu cÅ©ng sắp sang rồi..." Má»™t tiếng thở dà i, lưu luyến triá»n miên nói không nên lá»i, dưá»ng như lo lắng cho thá»i gian trôi quá nhanh.
Nà ng láºt úp bà n tay, để cho chiếc lá kia tá»± do rÆ¡i xuống, bay và o dòng suối, bị bá»t nước quấn quanh, di chuyển Ä‘i xa.
Vạn váºt vốn ảm đạm thất sắc nay má»›i cháºm rãi phục hồi.
Dưới tà ng cây, bên dòng suối, trong lương đình, mÄ© nhân cứ đứng thẳng như váºy, nhìn theo dòng nước róc rách chảy ra xa, giống như có hà ng ngà n hà ng vạn tâm sá»±, muốn đẩy nó trôi theo dòng nước.
Nà ng mặc má»™t chiếc váy nhạt, không phấn không son, mái tóc Ä‘en tuyá»n vén cao, trên đó có khảm má»™t cây châm bằng ngá»c.
Mi cá»§a nà ng dà i mà không lá»›n, dưá»ng như Ä‘en tuyá»n như mục, nhưng thỉnh thoảng lại có chút hồng hồng, sá»± hoà n mỹ cá»§a nà ng khiến cho vạn váºt thất sắc.
Không biết nà ng đứng bao nhiêu lâu, má»›i nhẹ giá»ng kêu:
"Cao công công."
Tiếng của nà ng như gió thu khua động không gian.
"Có lão nô!"
Cách đó không xa, dẫn má»™t đám ná»™i thị khoanh tay chạy theo phÃa sau cá»§a Cao công công Ä‘i tá»›i, nói:
"Nương nương có gì phân phó?"
"Bệ hạ hiện tại đang là m gì?"
Cao Lực Sĩ nói:
"Bệ hạ vừa má»›i ngá»§ trong tẩm Ä‘iện, còn chưa được má»™t canh giá»! Gần nhất quốc sá»± báºn rá»™n, bệ hạ đúng là có chút lao lá»±c."
"Có phải lại phiá»n lòng vỠđám yêu đạo không?"
Cao Lực Sĩ đạo:
"Chỉ là má»™t tên đạo sÄ© không đủ sức, nhưng lão nô nghe nói bá»n há» tay chân đông đảo, lại còn cướp Ä‘i cái gì Äồ ấy. Mà cái Äồ nà y lại có liên quan tá»›i số mệnh cá»§a triá»u đình, cho nên bệ hạ má»›i coi trá»ng như váºy."
Nà ng nhà n nhạt ừ một tiếng, hiển nhiên đối với chuyện nà y không thèm để ý, sóng mắt lưu chuyển, lại nhìn sang dòng suối, chẳng biết là từ khi nà o lại có mấy cái lá, mấy bông hoa rơi xuống.
Sau một lúc lâu, nà ng bỗng nhiên mở đôi môi, nhẹ nhà ng ngâm hát lên:
" Vân tưá»ng y thưá»ng, hoa tưá»ng dung,
Xuân phong pháºt hạm, lá»™ hoa nùng,
Nhược chi quần ngá»c sÆ¡n đầu kiến,
Há»™i hướng Äao đà i nguyệt hạ phùng....."
Äây là bà i: Thanh Bình Ä‘iệu cá»§a Lý Bạch, dịch: Ngô Tất Tố
Thoáng bóng mây hoa, nhớ bóng hồng,
Gió xuân dìu dặt giá»t sương trong
Và chăng non ngá»c không nhìn thấy,
Dưới nguvệt đà i Dao thỠngóng trông.
Một khúc ca đã hát xong từ lâu, nhưng mà dư âm vẫn quanh quẩn không tiêu tán.
Nà ng than nhẹ một tiếng, nói:
"Lý há»c sÄ© quả nhiên xứng danh vá»›i thi tiên, chi cần múa bút là ra thÆ¡, nhưng lại hợp vá»›i tình vá»›i cảnh."
Cao Lá»±c SÄ© tiến lên má»™t bước, hÆ¡i cong ngưá»i, nhá» giá»ng nói:
"Nương nương, theo lão nô thấy trong mấy câu thÆ¡ nà y có huyá»n cÆ¡, nhưng không biết là có nên nói hay không?"
Hóa ra mÄ© nhân nà y, chÃnh là ngưá»i được sá»§ng ái duy nhất trong 3000 cung phi, Dương phi Ngá»c Hoà n.
Khi nghe Cao Lá»±c SÄ© nói câu nà y, nà ng không xoay ngưá»i lại, chỉ là thản nhiên nói:
"Nói."
Cao Lá»±c SÄ© tinh thần rung lên, tiến thêm má»™t bước, nhá» giá»ng nói:
"Lão nô cho rằng, Lý Thái Bạch nà y là m bà i Thanh Bình Ä‘iệu có ý trông hoa nói ngưá»i, ngôn từ tuy rằng tuyệt vá»i, phiêu dáºt hà m súc, nhưng mà dụng tâm trong đó thì vô cùng hiểm ác, nương nương nên lưu tâm xem xét."
Dương Ngá»c Hoà n không có ná»a Ä‘iểm ngạc nhiên, thản nhiên nói: "Dụng tâm cái gì? Tại sao lại nói như váºy?"
Cao Lục SÄ© hạ giá»ng nói:
"Nương nương, trong bà i Thanh Bình Äiệu ká»· 2 có câu: "khả liên phi yến á»· tân trang", (Thương cho Phi Yến cáºy tân trang), chÃnh là đem nương nương so sánh vá»›i Triệu Phi Yến!"
Dương Ngá»c Hoà n rốt cục quay đầu, nhẹ nhà ng cưá»i, nói:
"Phi Yến xinh đẹp danh chấn khắp thiên hạ, hắn lấy câu đó và ta, đương nhiên là được, sao lại có tội?"
Cao Lực Sĩ nói:
"Nương nương Æ¡i, Triệu Phi Yến nà y mị hoặc Hán đế, ăn uống rất kén chá»n, trong khi đó lại má»™t tay che trá»i...."
(Thá»i Khai Nguyên, lúc hoa nở đẹp, vua ÄÆ°á»ng Minh Hoà ng cùng Dương Quý Phi ra ngắm hoa, sai nhạc đội ca hát. Lần nà y vua muốn có lá»i ca ngợi sắc đẹp cá»§a Dương QUà Phi, liá»n má»i Lý Bạch Ä‘ang say rượu và o đặt cho. Lý Bạch Ä‘ang say viết liá»n 3 bà i Thanh Bình Äiệu. Vua và Quý Phi rất thÃch. Sau nà y Dương Quốc Trung, Cao Lá»±c SÄ©, những ngưá»i từng bị Lý Bạch là m nhục gièm pha ông vá»›i Dương Quý Phi (em gái cá»§a Dương Quốc Trung) vá» bà i Thanh Bình Äiệu, bà i nà y có Ä‘oạn:
Khả liên Phi Yến ỷ tân trang
Hai ngưá»i cho là Lý Bạch so sánh Dương Quý Phi vá»›i Triệu Phi Yến, má»™t hoà ng háºu bị thất sá»§ng. Dương Quý Phi từ đó không ưa Lý Bạch, lại thêm Trương Ký ganh ghét gìem pha, Lý Bạch phải cuốn gói khá»i triá»u đình.)
Nói tá»›i câu nà y, Dương Ngá»c Hoà n rốt cục có chút phản ứng, cảm thấy nhÃu mà y.
Cao Lực Sĩ cúi đầu cà ng thấp hơn, vô cùng đau đớn nói:
"Triệu Phi Yến sau nà y tư thông vá»›i XÃch Phượng, cung đình không ai không biết, rồi bị Bình Äế cách chức là m thứ dân, sau đó tá»± sát mà chết. Lý Thái Bạch lại Ä‘em nương nương so sánh vá»›i nà ng ta, chuyện nà y... thá»±c sá»± là đáng giết a!"
Dương phi trầm mặc trong chốc lát, bá»—ng nhiên cưá»i, nói: "Lý há»c sÄ© trá»i sinh ngông nghênh, là ngưá»i Ä‘iên khùng, tÃnh cách độc láºp, ta thấy hắn không có dụng tâm hiểm ác như váºy đâu, câu nà y chắc chỉ là vô tâm mà thôi. Cao công công..."
Cao Lực Sĩ vội và ng đáp: "Có lão nô!"
"Không phải Lý há»c sÄ© ám chỉ Bổn cung, mà là công công không quên được sỉ nhục mà i má»±c tháo già y (1) có đúng không?"
(Khi Lý Bạch Ä‘i thi, quan Chá»§ Khảo ra Ä‘á», Lý Bạch xem qua, liá»n vẩy bút là xong bà i, Ä‘em lên ná»™p. Dương Quốc Trang tiếp lấy xem, thấy đỠtên là Lý Thái Bạch, liá»n loạn bút son ngang dá»c, đánh rá»›t ngay không thương tiếc, lại còn bỉ mặt Lý Bạch:
-Hạng thà sinh nà y chỉ đáng mà i má»±c hầu ngưá»i.
Cao Lực Sĩ lại a dua thêm:
-Thứ văn chương bã mÃa ấy chi đáng tháo già y xá» tất cho ngưá»i.
Hai ngưá»i nói xong trutá»n lÃnh tống cổ Lý Bạch ra khá»i trưá»ng thi.
Lý Bạch rất phẫn uất, vỠnhà phà n nà n với Hạ Tri Chương và thỠrằng: Nếu sau nà y đắc chà sẽ bắt Thái Sư Dương Quốc Trung mà i mực, Thái úy Cao Lực Sĩ tháo già y mới hả dạ.
Sau nà y Lý Bạch đỗ tiến sÄ©, nhân má»™t buổi chầu vua Bá»™t Hải cá»§a Cao Ly yêu cầu nhÃ ÄÆ°á»ng phải sang cống, nếu không sẽ cá» binh sang đánh. Nhà vua âu lo, không biết phúc đáp thế nà o, Lý Bạch đứng ra là m má»™t bà i chiếu, ai nấy Ä‘á»u hà i lòng. Vua bảo Lý Bạch viết lại, nhân cÆ¡ há»™i nà y Lý Bạch nói:
-Trước thần và o thi bị Thái Sư Dương Quốc Trung và Thái úy Cao Lục SÄ© xua Ä‘uổi. Nay thấy hai ngưá»i ấy tại triá»u, văn khà cá»§a thần bị bế tắc. Váºy cúi xin Bệ hạ sai Dương Thái Sư mà i má»±c. Cao Thái úy tháo già y để thần được hùng tâm phấn khởi mà thảo chiếu thư là m cho Phiên vương phải bá»™i phục mà triá»u cống.
Tà i sản của PhongLưu™
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a PhongLưuâ„¢
12-07-2011, 08:25 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 31: Triá»u đình (2)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Cao Lá»±c SÄ© cuống quÃt nói:
"Nương nương minh giám! Lão nô đối vá»›i bệ hạ và ngưá»i luôn má»™t lòng trung tâm! Lão nô nếu có ná»a ý oán giáºn, sẽ bị thiên lôi đánh xuống..."
Hắn còn chưa nói xong, trá»i Ä‘ang quang đãng bá»—ng nhiên có má»™t tiếng sét bổ
xuống!
Cao Lá»±c SÄ© kinh hãi vô cùng, hai chân mất thăng bằng, ngã chổng vó lên trá»i, mãi không bò dáºy nổi.
Dương Ngá»c Hoà n thấy Cao Lá»±c SÄ© cháºt váºt, che miệng cưá»i khẽ, má»›i nói:
"Cao công công, thá» không được thá» bừa đâu, mà hình như thá»i gian cÅ©ng muá»™n rồi thì phải?"
Cao Lá»±c SÄ© vá»™i vã bò lên, sá»a lại y phục, nói:
"Quả nhiên không còn sá»›m. Lạc đại nhân Ä‘ang ở Ngá»c Hòa Äiện chá» nương nương."
"Váºy thì ta qua đó."
"Dạ!"
Cao Lục SÄ© hÃt sâu má»™t hÆ¡i, cao giá»ng nói:
"Phụng ý chỉ cá»§a quý phi bãi giá Ngá»c Hòa Äiện!"
Có hÆ¡n 10 cung nữ láºp tức chạy tá»›i, lại có 4 gã thái giám mang kiệu má»m, từ ngoà i Nguyệt Nha Môn chạy vá»™i tá»›i. Cao Lá»±c SÄ© nhìn Dương Ngá»c Hoà n lên kiệu, sau đó má»›i Ä‘i theo sau tá»›i Ngá»c Hòa Äiện. Hắn ngẩng đầu nhìn trá»i, thấy nắng vẫn chang chang, sao tá»± dưng lại có sét đánh được nhi?
Trong Ngá»c Hòa Äiện, có má»™t quan viên Ä‘ang đứng chá», má»™t gã thái giám cao giá»ng nói:
"Quý phi nương nương giá lâm!"
Quan viên kia vá»™i và ng quỳ gối trong Ä‘iện, cao giá»ng nói: "Thần Lạc Nhân Hòa, cung nghênh nương nương!"
Dương Ngá»c Hoà n Ä‘i và o trong Ä‘iện, ngồi và o vị trà cá»§a mình, vung tay ngá»c lên, nhà n nhạt nói:
"Äá»u lui ra Ä‘i."
Tất cả thái giám, cung nữ trong Ä‘iện Ä‘á»u khom mình lui ra ngoà i.
Nà ng nhìn Lạc Nhân Hòa, mơ hồ thở dà i, nói: "Lạc đại nhân xin đứng lên, ngồi xuống đi."
Lạc Nhân Hòa trước tiên tạ ân, sau đó má»›i ngồi xuống cái ghế bên cạnh, trong ánh mắt nhìn vá» phÃa Dương Ngá»c Hoà n thiếu và i phần kÃnh nể, lại có hÆ¡n 3 phẩn từ tâm.
Lạc Nhân Hòa đã quen biết Dương Quý Phi từ trước, năm năm trước khi hắn được triệu tá»›i Trưá»ng An, thấy hắn tướng mạo đưá»ng đưá»ng, ăn nói bất phà m, có tà i kinh bang tế thế, Minh Hoà ng tháºp phần thưởng thức, phong cho hắn chức Ngá»± Sá» kéo dà i cho đến hôm nay.
Trong Ngá»c Hòa Äiện yên lặng trong chốc lát, cuối cùng Dương Ngá»c Hoà n nói:
"Lạc đại nhân, Tam công tỠvẫn chưa có tin tức gì sao?"
Lạc Nhân Hòa sắc mặt tối sầm lại, than thở: "Nó... nó nhất định đòi tu tiên đạo, nhưng tại sao không viết thư vỠnhà cơ chứ? Với lại chớp mắt đã hơn năm năm rồi, không biết là có..."
Dương Ngá»c Hoà n ôn nhu nói: "Tam công tá» cát nhân thiên tướng, không giống ngưá»i mất sá»›m, Lạc đại nhân cứ thả lá»ng tâm tình Ä‘i."
Lạc Nhân Hòa gáºt đầu, do bị nói tá»›i tâm sá»± cá»§a mình cho nên láºp tức lặng lẽ không
nói.
Lạc Nhân Hòa có 6 ngưá»i con, nhung chỉ duy nhất có ngưá»i con thứ ba là Lạc Phong thiên tư hÆ¡n ngưá»i, được hắn kỳ vá»ng rất cao.
Nà o ngỠnăm năm trước bỗng nhiên để lại một phong thư, phiêu nhiên đi xạ, nói là tầm tiên đạo, từ đó hoà n toà n không có tin tức.
Trong khi đó Lạc Phong lại là má»™t quý công tá», tay trói gà không chặt, hà nh tẩu trên giang hồ hiểm ác, hÆ¡n phân ná»a là không gặp may mắn rồi, cái gì mà cát nhân thiên tướng, chẳng qua chỉ là lá»i nói an á»§i mà thôi.
Lạc Nhân Hòa sau khi nháºm chức Ngá»± Sá», quyá»n thế đột nhiên tăng mạnh, lại có quan hệ vá»›i hai vị sá»§ng phi đương triá»u là Lạc phi Dương phi, bởi váºy không má»™t quan viên lá»›n nhá» trong triá»u nà o dám là m khó hắn.
Lạc Nhân Hòa là m quan thanh chÃnh, nhưng cÅ©ng đà nh nhá» cáºy quan viên các nÆ¡i tầm tra tin tức cá»§a Lạc Phong, nhưng mà chẳng có chút tăm hÆ¡i nà o cả, trong suốt năm năm không thu hoạch được gì.
Trong Ngá»c Hòa Ä‘iện trở nên lặng im má»™t lúc lâu.
Cứ cách khoảng 2, 3 tháng trong má»™t năm. Dương phi lại cho đòi Lạc Nhân Hòa tiến cung, nói là thăm thân, nhưng thá»±c ra là há»i tin tức cá»§a Lạc Phong, lần nà o cÅ©ng giống như hôm nay, há»i thăm thì không được gì, bầu không khà lúc nà o cÅ©ng im lặng.
Lúc nà y ngoà i cá»a Ä‘iện truyá»n tá»›i má»™t tiếng ho nhẹ, Cao Lá»±c SÄ© nhẹ nhà ng Ä‘i đến, ở bên ngưá»i Dương Ngá»c Hoà n thấp giá»ng nói:
"Nương nương, bệ hạ đã tỉnh rồi, ngưá»i nên chuẩn bị sá»›m má»™t chút."
Dương Ngá»c Hoà n gáºt đầu.
Lạc Nhân Hòa nghe nói váºy, lặp tức quỳ xuống, nói:
"Vi thần xin cáo lui."
Khi Vân Phong tá»›i Lạc Dương, thì cÅ©ng cách thá»i gian mà Ká»· Nhược Trần xuống núi tá»›i hởn mưá»i ngà y.
Hắn dá»±a theo những ký hiệu mà đám đệ tá» Äạo Äức tông lưu lại tìm tá»›i Ká»· phá»§, nhưng không thấy Ká»· Nhược Trần.
Qua miệng hai gã đệ tá» Äạo Äức tông lưu lại trong phá»§ má»›i biết, Ká»· Nhược Trần Ä‘ang ở quân doanh ngoà i thà nh.
Vân Phong theo lá»i mà đi, không bao lâu đã xuất hiện ở quân doanh phÃa nam ngoà i thà nh Lạc Dương.
Quân doanh nà y có số quân là 5000, nhưng mà thực tế bên trong chỉ có 3500, đây toà n là những tinh binh dưới trướng của Lý An.
Bá» ngoà i thì thiên hạ thái bình vô sá»±, chỉ có má»™t đám tiểu tặc, đạo phỉ cướp phá thôn quê chẳng cần phải xuất quân là m gì. Cho nên Tiết Äá»™ Sứ, Äô Äốc ở các nÆ¡i Ä‘á»u báo cáo nhiá»u lÃnh, nhưng bên trong lại Ãt, rồi hưởng dụng phần thừa.
Lý An nà y chẳng kể tốn bao nhiêu ngân lượng, huấn luyện tinh binh thá»±c là hiếm thấy, nhưng cÅ©ng vì váºy, ngưá»i ta má»›i thấy dã tâm cá»§a hắn.
Vân Phong vừa đến quân doanh, đã nháºn ra linh khà cá»§a Ká»· Nhược Trần và đám đệ tá» cá»§a Äạo Äức tông. Chỉ là trong quân doanh còn có hai ngưá»i đạo hạnh có phần cao thâm. Vân Phong mÄ©m cưá»i, sau từ khi ba lần bắt ba lần thả hai ngưá»i nà y, hắn đã có phần quen thuá»™c.
Nhìn đại môn quân doanh được thá»§ vệ sâm nghiêm, Vân Phong không muốn phiá»n phức, tiện tay đốt má»™t tấm Ẩn Thân Phù, rồi cất bước Ä‘i và o, cho tá»›i lúc lên thẳng lầu hai, má»›i triệt hồi ẩn thân phù.
Thá»§ vệ lầu hai thấy trước mắt đột nhiên xuất hiện má»™t gã đạo sÄ© Ä‘eo kiếm, cÅ©ng không giáºt mình, "keng"' má»™t tiếng rút chiến Ä‘ao, định bổ tá»›i.
Vân Phong mặc dù không quen vá»›i quân vụ, nhưng cÅ©ng thấy đám ngưá»i nà y gặp chuyện không sợ hãi, phản ứng mau lẹ, thá»±c là tinh nhuệ.
"Dừng tay!"
Ká»· Nhược Trần nháºn ra Vân Phong, vá»™i vã quát bảo quân tốt ngừng lại, sau đó tiến lên vui vẻ nói:
"Vân Phong sư huynh, huynh tá»›i là m đệ yên tâm hÆ¡n nhiá»u. Tá»›i đây, đệ giá»›i thiệu vá»›i huynh má»™t chút, vị nà y chÃnh là Sá» NghÄ©a - Sá» tướng quân, giữ chức Tư Mã, chÃnh là thá»§ hạ đại tướng số má»™t cá»§a Thá» vương, trà dÅ©ng song toà n."
PhÃa sau Ká»· Nhược Trần có má»™t gã cao to tiến lên hai bước, hướng Vân Phong thi
lễ nói:
"Mạt tướng SỠNghĩa, tham kiến Vân Phong tiên trưởng!"
Vân Phong cẩn tháºn quan sát, thấy Sá» NghÄ©a nà y thân cao tám xÃch, sắc mặt ngâm Ä‘en, tác phong chỉnh tá», đôi mắt phượng hà m uy bốn phÃa, trong đó ẩn chứa sát khÃ.
Vân Phong thi lá»…, cùng hà n huyên mấu câu, đột nhiên cảm nháºn được sà n nhà rung động, Long Tượng Bạch Hổ nhị vị thiên quân từ hai phÃa phải trái xông tá»›i, đẩy Sá» NghÄ©a ra phÃa sau, rồi thi nhau thi lá»….
Hai ngưá»i nà y ngẩng đẩu lên, mặt mà y rạng rỡ, vô hạn vui mừng.
Má»™t ngưá»i nói:
"Cuối cùng cũng nhìn thấy Vân Phong tiên trưởng!"
Ngưá»i kia liá»n nói:
"Tiên trưởng nhất định phải ở đây thêm mấy ngà y!"
Ngưá»i đầu tiên nói:
"Huynh đệ của chúng ta đã hơn 10 năm không nghe tiên trưởng giáo huấn."
Ngưá»i còn lại tiếp luôn:
"Tiên trưởng đừng có tiếc rẻ không chỉ giáo nha!"
Tà i sản của Thinhbobo
12-07-2011, 08:27 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Trần Duyên
Tác Giả: Yên Vũ Giang Nam
Chương 31: Triá»u đình (3)
Äả tá»±: angelofwar – Lương SÆ¡n Bạc
Nguồn: Sưu tầm
Vân Phong trong lúc nhất thá»i bị nhị vị thiên quân nà y là m cho dở khóc dở cưá»i, tháºt vất vã má»›i thoát khá»i sá»± dây dưa cá»§a bá»n há», cẩn tháºn nhìn quân doanh má»™t lượt.
Trên đỉnh Duyệt Quân Lâu còn có bốn gã đệ tá» Äạo Äức tông cùng mấy tướng lÄ©nh tụ cùng má»™t chá»—, bên ngoà i thao trưá»ng Ä‘ang thao diá»…n luyện táºp, khi há»i những quân nhân bên ngưá»i, những tướng lãnh nà y hoặc là cung kÃnh, hoặc là thân thiết, há»i gì đáp nấy.
Vân Phong xua tay ngăn Ká»· Nhược Trần gá»i bá»n há» xuống, ánh mắt cá»§a hắn nhìn ra ngoà i thu toà n bá»™ quân doanh và o trong.
Vân Phong gá»i Ká»· Nhược Trần sang má»™t bên, thấp giá»ng há»i:
"Nhược Trần, đây là chuyện gi?"
Kỷ Nhược Trần nói:
"Cái quân doanh tồi tà n nà y chÃnh là quân doanh tinh nhuệ nhất cá»§a Thá» vương, có giáp sÄ© ba nghìn, kị binh nhẹ năm trăm, do Sá» NghÄ©a tướng quân thống lÄ©nh, trong doanh toà n là tâm phúc cá»§a Thá» vương. Äệ ở chá»— nà y là muốn cho đệ tá» bổn tông quen vá»›i chuyện hà nh quân tác chiến, kết hởp đạo pháp vá»›i binh pháp, khi đó má»›i có thể quyết chiến sa trưá»ng. Thá» vương đã đồng ý cho đệ tuyển 1000 ngưá»i trong 3000 ngưá»i, láºp thà nh má»™t phân đội do đệ quản lý, sau nà y còn có thể mở rá»™ng."
Vân Phong xưa nay vốn bình tÄ©nh cÅ©ng thất kinh, há»i:
"Váºy chẳng phải là quân quyá»n cá»§a Thá» vương Ä‘á»u thuá»™c vỠđệ hay sao? Chuyện nà y..."
Vân Phong đương nhiên biết mục Ä‘Ãch tá»›i Lạc Dương cá»§a Ká»· Nhược Trần, đó là mượn hÆ¡i Thá» vương Lý An, nhúng tay và o chuyện triá»u đình. Việc nà y không há» dá»… dà ng, Ká»· Nhược Trần tá»›i Lạc Dương má»›i được có ná»a tháng, Vân Phong chỉ nghÄ© rằng hắn muốn đặt chân được ở Lạc Dương đã khó rồi, váºy mà hắn đã chiếm được cả quân quyá»n và o trong tay?
Vân Phong trong lòng nghi ngá» khó tan Ä‘i, dùng bà pháp cá»§a Äạo Äức tông để tìm hiểu má»i chuyện.
Ká»· Nhược Trần cÅ©ng váºn dụng bà pháp cá»§a Äạo Äức tông, sau đó hướng Vân Phong thuáºt lại má»i chuyện, từ việc xúi Long Tượng Bạch Hổ nhị vị thiên quản, đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh đăng môn bái kiến, sau đó đương trưá»ng chém giết hai đạo sÄ© Chân Võ Quan láºp uy rồi thuáºt rõ lợi hại cho Thá» vương hiểu, lại hứa chuyện dùng đạo pháp tiên thuáºt giúp Thá» vương luyện binh, cho nên má»›i có được quân quyá»n trong tay.
Theo Ká»· Nhược Trần hiểu, nếu Äạo Äức tông muốn quy mô nhúng tay và o chuyện triá»u đình, váºy thì đệ tá» cá»§a bổn tông không chỉ biết dùng sét, ngá»± kiếm vẽ bùa, mà còn phải thông hiểu thuáºt hà nh quân trong chiến tranh, cho nên hôm nay má»›i an bà i đệ tá» trong quân, thá»±c hà nh cho quen chuyện quân vụ.
Vân Phong nghe xong vẫn có chút không hiểu, chiếu theo những Ä‘iá»u mà Ká»· Nhược Trần nói thì Thá» vương không thể hợp tác má»›i đúng.
Thá» vương là nhân váºt nà o, tại sao không chá»n Chân Võ Quan, mà lại giao cho đệ tá» Äạo Äức tông, chuvện nà y chắc chắn hắn đã suy nghÄ© cẩn tháºn, tÃnh toán hết lợi hại!
Chỉ bằng má»™t lá»i nói cá»§a Ká»· Nhược Trần, lại thêm những lá»i hứa hư vô má» mịt, thêm hai cái nhân mạng cá»§a Chân Võ quan cÅ©ng không đủ phá vỡ cục diện.
Ká»· Nhược Trần thấy biểu tình cá»§a Vân Phong, biết hắn có nghi hoặc, vì váºy cưá»i cưá»i nói:
"Vân Phong sư huynh đệ nói vá»›i Lý An là đại kiếp nạn cá»§a Lạc Dương có ứng vÆ¡i ngưá»i cá»§a hắn, cho nên trong thá»i gian tá»›i Lạc Dương sẽ trở thà nh đế đô. Hắn vá» phá»§ suy nghÄ© ba ngà y, sau đó thay đổi toà n bá»™ tư tưởng, má»i chuvện Ä‘á»u phối hợp. Ha Hả, không nghÄ© tá»›i đôi khi thuáºn miệng nói bừa, lại có tác dụng như váºy..."
Ká»· Nhược Trần nói xong, đã thấy sắc mặt Vân Phong có chút không đúng, hắn láºp tức thôi cưá»i, khôi phục vẻ nghiêm túc, nói: “Vân Phong sư huynh, Nhược Trần đã là m chuyện gì không đúng ư?"
Vân Phong nhìn Ká»· Nhược Trần, má»™t lát sau má»›i than thở: "Ta lần nà y hạ sÆ¡n, ngoại trừ phụ trợ cho đệ, còn mang tá»›i má»™t tin tức, đó chÃnh là Thá»§ Chân Chân Nhân đã suy tÃnh ra chuyện Hoà ng Xà nghịch thiên cải mệnh, số mệnh triá»u đại có biến, Lạc Dương thà nh công Äế đô."
"Cái gì?"
Kỷ Nhược Trần thất thanh nói.
Ná»a đêm, trăng sáng.
Tòa đại doanh yên tĩnh lạ lùng, chỉ còn lại những tiếng đuốc cháy tà tách.
Duyệt Quân Lâu chÃnh là nÆ¡i cao nhất cá»§a doanh trại nà y, Ký Nhược Trần ôm đầu gối ngồi trên chiếu, kinh ngạc nhìn vầng trăng cong cong trên không trung.
Dưới ánh trăng hiện lên má»™t thân ảnh, thân hình nà y như khói nhẹ Ä‘i tá»›i bên ngưá»i cá»§a Ká»· Nhược Trần, cÅ©ng giống như hắn ngồi xuống ôm gối.
Ngưá»i nà y mặc đạo bà o, mặc dù tướng mạo bình thưá»ng, nhưng mà lại thoải mái tá»± nhiên, là m cho ngưá»i khác cảm thấy dá»… gần, ngưá»i nà y chÃnh là Vân Phong.
Vân Phong ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng cô độc trên cao, mÄ©m cưá»i há»i:
"Thế nà o? Không có lòng tu đạo sao."
Kỷ Nhược Trần trong lòng run lên, mấy câu nà y của Vân Phong vô cùng kiên định, chẳng nhẽ đạo tâm của mình đã bị dao động, biểu hiện ra ngoai?
Trong ánh trăng sáng lạnh lùng, trong quân doanh lại trà n ngáºp khà tức sát phạt, nhìn Vân Phong ở trước mặt mình. Ká»· Nhược Trần cảm thấy mình hình như không giấu diếm được Vân Phong Ä‘iá»u gì.
"Sư huynh, đệ... đệ không biết mình nên là m những gì. Tu đạo? Vì vÅ© hóa phi thăng ư? Liên tục tu luyện nếu như kiếp nà y phi thăng không được, váºy phải chuyển nháºp luân hồi kiếp sau lại tiếp tục, cho tá»›i khi nà o phi thăng được má»›i thôi. Thế nhưng lúc vÅ© hóa phi thăng xong, chúng ta sẽ tá»›i nÆ¡i nà o, có được đứng và o hà ng ngÅ© tiên nhân không? Trong 36 tầng trá»i có những thứ gì? Hay là không có má»™t thứ gì? Có phải khi đặt chân tá»›i bến bá» phi thăng, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chúng ta má»›i bắt đầu hay không?"
Thá»i gian Ká»· Nhược Trần nháºp đạo môn rất Ãt, thế nhưng tâm trà đã trưởng thà nh, khác hẳn vá»›i những ngưá»i tu đạo từ khi còn nhá».
Hắn cũng không vì tiên nhân mà tu luyện, trong lòng hắn cũng không chỉ có duy nhất đại đạo.
Kỷ Nhược Trần tu đạo, ban đầu chỉ là vi giữ mạng, che giấu những tội lỗi của mình,
Sau khi đại kiếp nạn bên bá» Lạc Hà qua Ä‘i, hắn không biết dụng ý cá»§a các vị chân nhân trong Äạo Äức tông như thế nà o, nhưng mà hắn cÅ©ng mÆ¡ hồ nháºn ra sá»± sợ hãi trong lòng mình, bởi vì hắn biết, chuyện giả mạo TrÃch tiên đã bị má»i ngưá»i phát hiện rồi.
Gánh nặng ngà n cân trong lòng hắn được buông bá», cÅ©ng là lúc hắn mất Ä‘i mục tiêu tu đạo.
HÆ¡n nữa từ trong miệng cá»§a nữ đệ tá» cá»§a Kim Quang động phá»§ kia biết được, trước khi hắn hạ sÆ¡n má»™t tháng, Kim Quang động phá»§ đã nháºn được tin tức, nói hắn sẽ hạ sÆ¡n tu luyện, Ä‘i tá»›i Lạc Dương, bên mình còn có trá»ng bảo.
Các phái căn cứ và o thá»i gian sá»›m bổ trà ở trên đưá»ng cướp ngưá»i, khi hắn hạ sÆ¡n, rất nhiá»u môn phái đã biết được tin tức nà y.
Có thể nói mình là con mồi để dẫn dụ những ngưá»i ẩn thân trong Äạo Äức tông lá»™ mặt, cÅ©ng để xem ai là địch là bạn vá»›i Äạo Äức tông.
Kỳ thá»±c đã nhiá»u ngà y Ká»· Nhược Trần nghÄ© tá»›i việc nà y, mình là con mồi thì đã sao? Cho dù hắn có biết các vị chân nhân trong tông muốn hắn Ä‘i là m mồi, hắn vẫn sẽ Ä‘i.
Từ khi rá»i khá»i Long Mông khách sạn tá»›i nay, tất cả các quyết định cá»§a hắn Ä‘á»u là do ngưá»i ngoà i nghÄ© thay, luyện côn thuáºt, nháºp đạo môn, táºp phép thuáºt, tháºm chà đÃnh hôn vá»›i Cố Thanh, không có việc nà o hắn được là m chá»§ cả.
Có thể có má»™t việc, đó là khi đại kiếp nạn ở Lạc Dương qua Ä‘i, hắn quyết định rá»i khá»i Äạo Äức tông, Thế nhưng hắn vì Cổ Thanh, hắn lại trở vá» môn phái cá»§a mình.
Nếu như cẩn tháºn suy nghÄ©, Äạo Äức tông đối vá»›i hắn đúng là có đại ân tái tạo, không có bất kỳ chuyện gì có lá»—i vá»›i hắn. Tất cả chỉ vì hai chữ TrÃch tiên.
Má»i chuyện hẳn đặt ở trong lòng, áp lá»±c nhiá»u năm như váºy, tối hôm nay đã bị hắn giải tá»a hết.
[/QUOTE]
Tà i sản của Thinhbobo
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
*********** , ãèäðîìåòöåíòð , àíèìàöèÿ , çàêàç , chanduyen , çíàìåíèòîñòè , dau pha thuong khung , dinh cap luu manh , doc truyen tran duyen , ebook trần duyên , hoang tran duyen , ïåäàãîãè÷åñêèõ , ïîäðîñòêîâîå , ïðîñòèòóòêè , lạc vương phi - 4vn , luongson tran duyen , luongsonbac tran duyen , ñàëîí , ñóáàðó , ñóìêè , òàíöû , òåõíèêà , òèïîãðàôèÿ , öèôðîãðàä , tac gia yen vu giang nam , tam cuu nhan duyenyên , tien hiep tran duyen 4vn , tr?n duyên 4vn , trâ?n duyên 4vn , tran duyej , tran duyen , tran duyen 4vn , tran duyen 4vn eu , tran duyen convert , tran duyen loi viet , tran duyen luong son bac , tran duyen luongsonbac , tran duyen prc , tran duyen tien hiep , tran duyen truyen dich , tran duyn , tranduyen , tranduyen.com , trần duyên 4vn , trần duyên 4vn.eu , trần duyên , trần duyên - 4vn , trần duyên 4vn , trần duyên convert , trần duyên full , trần duyên tuchangioi , trần duyên yên vŨ , trần duyên yên vÅ© , trần duyen 4vn , truyện trần duyên , truyen dich tran duyen , truyen tran duyen , uyen vu gian nam , yên vÅ© giang nam , yên vũ giang nam , yến vÅ© giang nam , yeen vu giang nam , yen vu giang na , yen vu giang nam , yenvugiangnam , yyên vÅ© giang nam