- Bích Vân Thiên Di Thuật!
Bí thuật do hai người Tương Sơn Trương Hằng và Bích U Tiên Tử liên thủ thi triển giống như thuấn di. chớp mắt đã rút ngắn khoảng cách tận mười dặm đối Với Trương Hằng.
Tốc độ viễn độn của Bích Vân Thiên Di Thuật tuy kém Ngân Quang Độn của Trương Hằng và Lôi Đình Bá Vương Độn nhưng ưu thế của loại pháp thuật này chính là tiêu hao nguyên khí không quá mức khủng bố. Mà giờ phút này, Bích Vân Thiên Di Thuật được hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ liên thủ thi triển, bất kể là khoảng cách hay tốc độ Điều mạnh mẽ hơn so với một mình một người thi triển rất nhiều!
Đang khống chế Tử Diệu Thần Thảm, sắc mặt Trương Hằng hơi đối. Không ngờ dưới sự liên thủ của hai gã Nguyên Anh Kỳ lại có thể thi triển ra bí thuật bậc này! Từ đó, hắn nếu muốn để phân thân thoát khỏi hai người kia thì độ khó đã gia tăng không ít!
Hưu!
Vừa mới thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật một lần Bích U Tiên Tử và Tương Sơn trưởng lão không chút do dự lại thi triển bí thuật này thêm lần nữa. khoảng cách lại gần hơn mười dặm.
Mà lúc này, phân thân Trương Hằng chỉ còn cách bọn họ ha ba dặm. chỉ một lúc nữa sẽ có thể bị công kích một cách dễ dàng.
- Trước giết chết phân thân của hắn!
Đôi mắt Tương Sơn lão nhân đột nhiên trở nên lạnh lung. Bích quang trên người mãnh liệt, bích vân dưới chân lập tức lao về phía trước hai dặm.
Lần này, hắn bằng thực lực bản thân thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật, đi chuyển cự ly ngắn. Mà lúc này, hai người còn cách phân thân Trương Hằng không tới một dặm, đã tiến nhập vào phạm vi công kích hữu hiệu của Tương Sơn trưởng lão.
- Để ta trước giải quyết phân thân của ngươi đi!
Tương Sơn trưởng lão lạnh lùng nói. ống tay áo hơi phất lên. Một mảnh ngọc băng màu xanh phá không đánh ra mang theo hàn khí lẫm lẫm bức nhân.
Phân thân Trương Hằng lập tức cảm nhận được một cỗ uy hiếp trí mạng. Một kích tùy ý của tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ mạnh hơn tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ phải gấp đôi. Đây cũng chính là lý do mà Tương Sơn trưởng lão có thể lớn miệng Như vậy, hoàn toàn không sợ bản tôn và phân thân Trương Hằng.
Khi ngọc băng màu xanh sắp đánh trung phân thân Trương Hằng. chân trời phát ra một trận gào thét và âm Thanh như sấm nổ.
Một đạo quang đoàn màu bạc mang theo lôi điện màu tím cuồng bạo từ trên trời giáng xuống. Một Thanh niên với sắc mặt đạm mạc vươn nắm tay, hung hăng nện lên trên ngọc băng.
Chi chi!
Lôi điện bạo liệt và ngân quang quỷ dị đã đánh cho ngọc băng kia tan nát.
Ngay tại thời khắc nguy hiểm này, Trương Hằng đã sử dụng Lưu Tinh Độn, kịp thời chạy tới, trợ giúp phân thân giải quyết một phiền toái.
Sắc mặt hơi tái nhợt, trên người Trương Hằng ngưng kết một chút băng sương nhưng theo ngân diễm nhoáng lên. đám băng sương này liền bị cắn nuốt sạch sẽ.
Hai Trương Hằng với ánh mắt lạnh lùng, đứng đối diện với hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ của Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Không tồi không tồi! Không nghĩ tới ngươi thật sự đã tu thành bí thuật Thân Ngoại Hóa Thân, tiềm lực vượt xa tưởng tượng của ta! Có lẽ thêm mấy năm nữa. toàn bộ Tam Tinh Vực cũng không có ai là đối thủ của ngươi. Nhưng hôm nay, ngươi nhất định phải chết nơi này!
Tương Sơn trưởng lão nhìn bản tôn Trương Hằng, sát khí trong mắt càng lúc càng rõ ràng.
Hoàn toàn khác với Vũ Vô Cực, Tương Sơn trưởng lão tuyệt đối phải bóp chết tất cả uy hiếp tới bản thân và môn phái từ trong trứng nước.
Hắn đã hạ quyết tâm, dù phải trả đại giới cũng phải bắt sống Thanh niên trước mắt này. Nếu không bắt sống được thì phải hoàn toàn diệt sát!
Thần sắc Bích U Tiên Tử lạnh lùng, tràn ngập một tia oán hận khắc cốt ghi tâm. Đôi mắt vốn trong sáng lúc này cũng bị sát phạt và lệ khí chiếm lĩnh. Bộ váy trắng tung bay phần phật lộ ra da thịt trắng hồng, phong quang vô hạn.
Nàng nhìn chằm chằm Trương Hằng. sát khí còn mãnh liệt hơn vài phần so với Tương Sơn trưởng lão.
Tương Sơn trưởng lão cảm nhận được dị trạng của Bích U Tiên Tử. hiểu được nội tâm nàng đã bị giết chóc và cừu hận xâm chiếm, nếu muốn hóa giải cũng chỉ có hai phương pháp:
Một là nghĩ cách thức tỉnh nàng.
Hai là phải diệt sát Trương Hằng ở đối điện.
Tương Sơn trưởng lão không chút do dự lựa chọn phương pháp thứ hai. Phương pháp thứ nhất thật sự có thể thật, thậm chí mang tới một ít ảnh hưởng tiêu cực cho Bích U Tiên Tử sau này! Mà dùng phương pháp thứ hai, Bích U Tiên Tử khẳng định có thể bộc phát ra sức chiến đấu càng ngày càng mạnh! Điều này có lợi cho việc đối phó Thanh niên trước mắt này.
- Muốn giết ta?! Không có khả năng!
Bản tôn Trương Hằng mang theo vài tia trào phúng. Phân thân bên cạnh hắn chợt nhoáng lên. hóa thành một đạo quang đoàn màu bạc. tiến nhập vào trong cơ thể Trương Hằng.
Hưu!
THân hình Trương Hằng đột nhiên biến mất tại chỗ. trong không khí còn lưu lại vài tia lôi điện màu tím hình cung, phát ra âm Thanh Chi chi.
Ngân Quang Thiểm Thước Thuật! Trương Hằng lóe lên, đã lướt ra ngoài mấy chục trượng!
Tương Sơn trưởng lão lâm vào động dung:
- Độn thuật thật đáng sợ!
- Chúng ta mau đuổi theo, đừng để hắn chạy thoát.
Tương Sơn trưởng lão và Bích U Tiên Tử hơi sửng sốt, liền khôi phục lại. Hai người lập tức liên thủ cùng khống chế bích vân dưới chân!
Mà ở ngoài mấy chục trượng, Trương Hằng đạp lên Tử Diệu Thần Thảm, tốc độ còn nhanh hơn một chút so với hai người liên thủ. Khoảng cách song phương cũng chậm rãi tăng lên.
Một mảnh quang huy màu tím từ Tử Diệu Thần Thảm kéo dài ra. bao lấy thân thể Trương Hằng. khiến hắn thoải mái trường phong phá lãng, mang theo lôi điện không ngừng lóe lên, lao về phía xa xa.
Ở thời khắc này, khí tức đáng sợ và uy lực chân chính của Tử Diệu Thần Thảm đã hiện lộ ra.
Mặc dù Tương Sơn trưởng lão và Bích U Tiên Tử liên thủ nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn khoảng cách với Trương Hằng đang càng lúc càng tăng lên.
- Pháp bảo phi hành dưới chân hắn... hóa ra là pháp bảo đỉnh cấp!?
Khuôn mặt Tương Sơn trưởng lão lộ ra vẻ kinh ngạc. Bích U Tiên Tử bèn cạnh lại lộ ra vẻ oán hận và không cam lòng.
Dưới pháp bảo phi hành cùng thần thông lôi điện gia trì Truơng Hằng có thể thoái mái dựa vào tốc độ này để thoát đi sự đuổi giết của hai người, vượt qua tưởng tượng của hai trưởng lão Nguyên Anh Kỳ Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Khó trách bản tôn người này chạy tới, thì ra ỷ vào có pháp bảo phi hành đỉnh cấp trong tay.
Trên mặt Tương Sơn trưởng lão cũng không lộ ra vẻ kinh hoảng, trong mắt ngược lại lộ ra vẻ tham lam mãnh liệt.
Đó chính là pháp bảo phi hành đỉnh cấp! Đủ để khiến Tương Sơn trưởng lão động tâm mãnh liệt!
Tương Sơn trưởng lão phán đoán ưu thế của pháp bảo đỉnh cấp này không chỉ thể hiện ở mặt tốc độ phi hành mà có thể còn có công hiệu khác!
- Bất Tử Tà Đế này liên quan tới Huyết Sát Động Phủ. bản nhân chẳng những có thể xuất hồ ý liệu tu thành Thân Ngoại Hóa Thân mà còn có được pháp bảo phi hành đỉnh cấp khiến người ta hâm mộ. Chẳng lẽ hắn chiếm được bảo vật kinh thiên lưu lại trong Huyêt Sát Động Phủ?!
Tương Sơn trương lão đột nhiên cho ra một kết luận khiến mình hoảng sợ!
Trong nhất thời vẻ tham lam càng hiện rõ trong mắt. thân thể hắn thậm chí còn khẽ run mấy cái.
Huyết Sát Thần Đế là nhân vật mạnh mẽ bực nào?! Trong mắt hắn. Tam Tinh Vực cũng chỉ như con kiến. Bảo vật lưu lại trong động phủ hắn sẽ khiến người ta động tâm Như thế nào?!
Tương Sơn trưởng lão sống hơn một ngàn năm, từ ba trăm năm trước tấn chức Nguyên Anh hậu Kỳ nhưng cho tới nay tu vi cũng không hề tiến thêm. Nếu không thể có được đột phá, như vậy, hắn cũng chỉ còn cách đại nạn thời gian hơn trăm năm mà thôi
Mấy năm trước, hắn cũng không quá ảo tưởng vào việc thăng cấp!
Mà Huyết Sát Động Phủ thật có thể lưu lại một ít linh đạn hiếm có. không chừng có thể khiến hắn thăng cấp tu vi. thậm chí có thể tiến vào cả Hóa Thần Kỳ!
- Chỉ cần giết được hắn Hóa Thần Kỳ sẽ có Hy vọng!
Trong vô tình, nội tâm Tương Sơn trưởng lão đã bị lòng tham xâm chiếm!
Mà sát khí và oán hận trong mắt Bích U Tiên Tử cũng đang không ngừng tăng lên.
Trương Hằng có thể không ngờ tới bản thân mình, một tu sĩ không có tiếng tăm gì lại khiến cho hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phía sau mất đi tâm tính bình thản vốn có, thậm chí tiến vào một loại trạng thái như nhập ma...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng đương nhiên sẽ không ngu ngốc giao thủ Với hai tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ sau lưng. Chỉ mỗi Tương Sơn trưởng lão cũng không phải là người hắn có thể ứng phó. Cũng may Trương Hằng có được pháp bảo phi hành đỉnh cấp hiếm có Tử Diệu Thần Thảm, hơn nữa thần thông lôi điện khiến cho hắn chiếm được không ít tiện nghi về mặt tốc độ.
Chỉ một lúc, Trương Hằng đã bỏ xa hai người phía sau hơn mười dặm.
Nhưng vào lúc này, phía chân trời đột nhiên lóe lên một đạo bích quang, không khí kịch liệt run rẩy! Hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phía sau lại liên thủ thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật, chớp mắt tới bên cạnh Trương Hằng.
Sát khí hiện lên trong mắt Bích U Tiên Tử, bàn tay ngọc điểm ra, một Thanh phi kiếm toàn thân trong suốt xuất hiện trước mặt nàng. Thanh phi kiếm vừa hiện hình, bốn phía lập tức hiện lên vô số đóa băng hoa vô cùng xinh đẹp.
Đây chính là pháp bảo công kích của nàng - Cực Băng Kiếm! Lần trước, nàng chính là dùng thứ này dễ dàng đánh bại Trương Hằng sử dụng pháp bảo đỉnh cấp.
-Đi!
Hàn mang lóe lên trong mắt Bích U Tiên Tử. trên cánh tay trắng nõn như ngọc hiện lên một tầng băng sương màu xanh ngọc như thực thể. đóa đóa băng vụ màu xanh lượn lờ quanh thân nàng, bộ váy dài màu trắng cũng tungbay giống như Tinh Linh trong phong tuyết!
Hô! Cực Băng Kiếm mang theo băng sương đầy trời đã chắn lấy đường chạy của Trương Hằng.
Trên thân thể Trương Hằng bao phủ một tầng ánh sáng màu tím, trong thời gian ngắn, băng sương bên ngoài không thể xâm nhập tới gần thân thể hắn.
Không hổ là pháp bảo phi hành đỉnh cấp, chẳng những có thể phi hành mà thậm chí còn có năng lực phòng ngự. Tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ rất khó có thể xúc phạm tới hắn trong thời gian ngắn.
Thấy vậy, Trương Hằng đang phi hành cũng cườt nhạt.
Mấy năm trước, khi giao chiến với Bích U Tiên Tử. hãn căn bản không thể phát huy ra uy lực chân chính của pháp bảo đỉnh cấp. Khi hắn tiến vào cảnh giới tầng hai đại viên mãn mới có thể sử dụng những pháp bảo đỉnh cấp này tương đối thoải mái!
Pháp bảo đỉnh cấp công kích, pháp bảo đỉnh cấp phòng ngự và pháp bảo đỉnh cấp phi hành, giờ phút này Trương Hằng quả thật có tư bản mà kiêu ngạo.
Đúng Lúc này, Bích U Tiên Tử cắn răng một cái. pháp quyết đột biến. Cực Băng Kiếm đột nhiên run lên, hóa thành một đạo hào quang màu xanh ngọc, như tia chớp đâm tới Trương Hằng.
Trương Hằng muốn né tránh cũng đã không còn kịp nữa. Hắn theo bản năng duỗi tay ra, chụp về phía Cực Băng Kiếm.
Đỉnh!
Một tiếng nổ lớn vang lên. truyền đi khắp mấy dặm.
Trên tay Trương Hằng nở rộ quang huy hai màu tím và bạc. nắm chặt Cực Băng Kiếm, bàn tay đột nhiên mất hết cảm giác. Một tầng băng sương xanh ngọc chớp mắt đã đột phá qunag huy màu tím trên người, bao phủ mặt ngoài thân thể hắn. cũng bắt đầu thầm thầm thấu vào trong.
Qua nửa cái hô hấp, toàn thân Trương Hằng đã bị một tầng băng sương bao Phủ, thân thể bắt đầu kết tinh.
Bích U Tiên Tử khi sử ra chiêu này. mặt ngọc cũng thoáng trắng bệch, dường như tiêu hao không ít nguyên khí.
Theo băng sương nhộn nhạo quanh thân lệ khí trong mắt nàng cũng dần tiêu tán. khôi phục lại sự minh thấu và bình tĩnh vốn có.
Phốc!
Trương Hằng bị băng sương bao Phủ, ngoài thân đột nhiên nổi lên một tầng băng diễm, với xu thế bẻ gãy, nghiền nát đã thôn phệ hết tầng băng sương.
Theo sau, ngân diễm lại bị hắn thu hồi vào trong cơ thể.
Trương Hằng vừa làm xong hết thảy, đột nhiên cảm giác một cỗ nguy cơ mãnh liệt.
Chẳng lẽ Tương Sơn trưởng lão với tu vi Nguyên Anh hậu Kỳ lúc này còn không có hành động gì?!
Hưu!
Tử Diệu Thần Thảm dưới chân Trương Hằng đột nhiên nổi lên tử mang chói mắt. hóa thành một đạo lợi kiếm màu tím. mang theo Trương Hằng lao xa hơn mười dặm.
Ngay nơi Trương Hằng vừa biến mất đã xuất hiện vô số đạo quang ngân xanh ngọc nhỏ như tơ nhện. Nhưng quang ngân màu xanh ngọc này giăng khắp nơi. tản mát ra hàn khí kinh người, phong Tỏa phạm vi không gian hai dặm. Một khi có tu sĩ bị nhốt vào trong đó sẽ lập tức bị nhốt lại, trực tiếp bị khống chế.
Trương Hằng sử dụng độn thuật ẩn chứa trong Tử Diệu Thần Thảm, bay vút đi hơn mười dặm. may mắn tránh thoát một kiếp, nhưng trên người cũng ngưng kết một tầng băng sương màu xanh ngọc. Thân thể cường hãn của hắn thậm chí bị thương tổn đôi chút do quá rét lạnh.
Hô!
Một tầng ngân diễm từ trong cơ thể hắn hiện ra. cắn nuốt hoàn toàn những băng sương này.
Theo sau, ngân diễm lại được hắn thu vào trong cơ thả
Trương Hằng hiểu được, chiến đấu với hai tên tu sỹ Nguyên Anh KỲ của Bích Tuyết Tương Vân Tông phái luôn duy trì Hư Không Hỏa Diễm sung túc. Nếu không với hiệu quá băng phong và cản trở tốc độ của đối phương, hắn có thể trực tiếp bị khống chế!
Hư Không Hỏa Diễm cũng chính là một trong những con bài để Trương Hằng chống lại hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ này.
- Pháp bảo phi hành đỉnh cấp này quả nhiên không đơn giản, lại ẩn chứa độn thuật không kém gì Bích Vân Thiên Di Thuật mà hai người chúng ta liên thủ.
Tương Sơn trưởng lão lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, trên mặt cũng khôi phục lại tâm tình bình tĩnh. Dù sao đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, cũng không dễ dàng bị tham niệm hoàn toàn khống chế.
- Trong tay tên Bất Tử Tà Đế này có nhiều chiêu như vậy, chúng ta làm thế nào mới có thể giết chết được hắn?!
Trong mắt Bích U Tiên Tử toát lên vài tia bất đắc dĩ. trong lòng nàng cũng rất bất đắc dĩ.
- Ngươi yên tâm! tên Bất Tử Tà Đế này tu luyện chưa được lâu. công lực không đủ thâm hậu. chúng ta chỉ cần kiên trì một thời gian thì có thể khiến cho hắn chết mệt!
Trong Thanh âm của Tương Sơn trưởng lão còn mang theo vài tia âm lãnh.
Hưu
Hai người lại ăn ý thi triển Bích Vân Thiên Di Thuật, chớp mắt đã tới bên cạnh Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng tức giận không thôi, thật sự cảm thấy thật khó khăn để thoát khỏi hai cái đuổi phía sau.
Hưu
Lại một đạo lôi hồ và ngân mang lóe lên. thân ảnh hắn lao xa mấy chục trượng, lập tức giật ra khoảng cách với hai người.
Nhưng Khoảng cách mấy chục trượng vẫn nắm trong phạm vi công kích của hai người.
Trương Hằng hừ nhẹ một tiếng, lại thi triển Ngân Quang Thiểm Thước Thuật, tránh khỏi phạm vi công kích của bọn họ.
Trong quá trình này, Tử Diệu Thần Thảm Thủy chung vẫn dính dưới chân hắn, thậm chí có thể khiến hắn giảm tiêu hao nguyên khí.
Nhưng trong lòng Trương Hằng lo lắng không thôi. Nguyên khí của hắn chung quy sẽ có lúc phải khô kiệt.
Lúc trước, hắn đã thi triển hai lần Lưu Tinh ĐỘN tuy không phải là liên tiếp nhưng cũng tiêu hao của hắn quá nửa nguyên khí.
Mà thi triển liên tục Ngân Quang Thiểm Thước Thuật cũng khiến hắn tiêu hao không ít nguyên khí.
- Chẳng lẽ phải trường chiến sao?!
Trong đôi mắt Trương Hằng hiện lên chút bất đắc dĩ.
Hai gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phía sau tuyệt đối sẽ không bỏ qua hắn. Mà Trương Hằng lại đánh không lại hai người.
Cứ như vậy, ba người một trước hai sau đang đuổi giết nhau trong dãy núi vô tận. Trong quá trình này, Trương Hằng liên tiếp bị hai người đuổi kịp, thi thoáng còn giao phong một chút nhưng đều lập tức rơi vào hạ phong.
Công pháp của Bích Tuyết Tương Vân Tông cực Kỳ khó chơi, dù không bị đánh trúng nhưng cũng mang tới những hiệu quá phụ khác, khiến Trương Hằng gặp phải không ít phiền toái.
Một ngày một đêm đã trôi qua, Trương Hằng cũng không biết mình đã bay đi bao xa. chỉ nhớ rõ phương hướng đại khái mà thôi.
Hắn đương nhiên sẽ không bỏ chạy về phía Bích Tuyết Tương Vân Tông mà đại khái là về phía Ngọc Phật Tự. Bên phía Ngọc Phật Tự chính là thế lực của Tán Tu Minh và Cực Diễm Môn.
Nghịch Thiên Đại Ma Vũ Vô Cực của Tán Tu Minh cũng coi như là nửa người quen của hắn, có thể sẽ ra tay trợ giúp.
Mặt khác Tông chủ Cực Diễm Môn Chí Viêm Ma Tôn có thể là Triệu Thụy mà hắn từng quen biết, thực lực sâu không lường được, cũng sẽ mang cho hắn không ít cơ hội.
Hô!
Tầm nhìn phía trước dần trở nên trống trải, dãy núi vô tận đã biến mất. hiện ra trước mắt ba người mà một mảnh rừng rậm vô cùng vô tận.
Phiến rừng rậm này lộ ra một cỗ khí tức quỷ dị, khiến tu sĩ bậc cao có thể cảm giác được rất rõ ràng.
- Chúng ta đã tiến nhập phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự. Phiến rừng rậm này gọi là Vô Ưu Lâm, nghe nói do một con yêu thú Biến Hóa Kỳ thần bí chiếm cứ. thực lực sâu không lường được.
Tương Sơn trưởng lão hơi kinh ngạc nói.
Trương Hằng không chút do dự tiến nhập Vô Ưu Lâm. thân ảnh lập tức bị bao phủ trong đó.
- Tiểu tử này thật đáng giận...
Tương Sơn trưởng lão có chút tức giận nói...
Hô!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Trương Hằng vừa thấy mảnh rừng rậm liên miên bất tận trước mắt thì nhãn tình sáng lên. không chút do dự bay vào.
Trong bầu trời trống trải, pháp bảo pháp thuật công kích của hai người phía sau thật sự có thể tạo thành cho hắn không ít phiền toái. Mà phiến rừng rậm u ám trước mặt này, bên trong có cổ thụ che trời, cao tới mấy trăm mét. chỗ nào cũng có.
Một khi tiến nhập vào mảnh rừng rậm này, Ngân Quang Độn vô cùng thuần thục của Trương Hằng, đủ để sử dụng trong điều kiện môi trường nơi này, tránh thoát đại bộ phận công kích của hai người.
- Tiểu tử này chẳng lẽ không biết đây chính là Vô Ưu Lâm hay sao?!
Tương Sơn trưởng lão có chút tức giận nói.
Bích U Tiên Tử vừa nghe tới danh xưng Vô Ưu Lâm. trên mặt hơi hiện lên một tia ngưng trọng.
- Chúng ta có thể phi hành trên không của phiến rừng rậm, chỉ cần dùng thần thức tập trung hắn là được.
Bích U Tiên Tử đề nghị.
Tương Sơn trưởng lão lắc đầu nói:
- Vô Ưu Lâm vô cùng quái dị, thần thức ngoại giới tiến vào trong cũng chỉ có thể phát huy ra hai thành năng lực. chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo, đề phòng hắn chạy mất.
Cuối cùng, hai người cũng đành phải kiên trì bay tới, tiến nhập vào Vô Ưu Lâm u ám.
ở Tu Chân Giới Tam Tinh Vực, ngoại trừ tu sĩ nhân loại còn có rất nhiều rất nhiều yêu thú. Những yêu thú này cũng muốn theo đuổi đại đạo trường sinh bất tử vĩnh hằng, kế thừa phương pháp tu chân độc đáo. thực lực không thể coi thường được.
Lúc trước, Huyết Giao Long cầm đầu lũ yêu thú, hùng hùng hồ hồ giết tới Phi Linh Đảo đã chứng minh thực lực của yêu thú vô cùng cường hãn. Những yêu thú này mặc dù không thể chống lại nhân loại tu chân giới nhưng cũng nhân loại cũng không thể hủy diệt được!
Đương nhiên, những yêu thú này thường ở các sơn xuyên, hà lưu, hồ bạc, rừng rậm, vực sâu của Tam Tinh Vực, là những nơi mà con người rất khó tiếp cận.
Mà Vô Ưu Lâm trong phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự chính là một nơi yêu thú hay lui tới.
Theo tục truyền, nơi này có một yêu thú Biến Hóa Kỳ cường hãn, sống chừng mấy vạn năm, thực lực sâu không lường được. Chắc chắn nhiều năm qua, cũng có nhiều tu sĩ Nguyên Anh Kỳ liên thủ tiến vào. ý đồ chém giết yêu thú siêu cấp này nhưng đều là có đi mà không có về.
Dần dà, Vô Ưu Lâm đã trở thành một nơi cấm kỵ trong Triệu Quốc. Ngay cả tu sĩ Nguyên Anh KỲ cũng không dám ở lại lâu. Cho nên, khi Tương Sơn trưởng lão thấy Trương Hằng trực tiếp lao vào Vô Ưu Lâm thì trong lòng cũng rất tức giận.
Một khi trêu chọc yêu thú siêu cấp Biến Hóa Kỳ này, tới lúc đó cả ba người chỉ có một con đường chết. Nhớ lại ngày đó. bảy tám gã tu sĩ Nguyên Anh Kỳ liên thủ tiến vào nơi này để “trảm yêu”, trong đó có hai gã tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng đều có đi mà không có về.
Sau khi Trương Hằng bay vào Vô Ưu Lâm, phát hiện bộ dáng hai người phía sau dường như có điều cố Kỵ. không tiếp tục phát động công kích mình mà lại làm ra vẻ rất cận thận.
Điều này khiến Trương Hằng buồn bực không thôi!
Chẳng lẽ phiến rừng rậm này có gì cổ quái!?
Trương Hằng Bỗng nhiên nhớ lại bản đồ toàn bộ Tam Tinh Vực.
- Hiện tại, đại khái đã tiến nhập mảnh đất cạnh Ngọc Phật Tự. Mà trên bản đồ có miêu tả cạnh Ngọc Phật Tự có một nơi gọi là “Cấm địa Vô Ưu Lâm”!
Trương Hằng nhanh chóng nắm được những tin tức liên quan, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc. Không ngờ tới chính hắn lại vô tình tiến nhập vào khu cấm địa này. Nhưng hắn cũng chỉ vẻn vẹn biết được nơi này là cấm địa. tu sĩ nhân loại không nên xâm nhập mà không biết nhiều.
Tuy nhiên, càng tiến vào sâu, hắn càng cảm giác được Vô Ưu Lâm quỷ dị. Trên không Vô Ưu Lâm này rõ ràng có ánh mặt trời nhưng trong phiến rừng rậm cũng là một mảnh hôn ám.
Đồng thời, trong lòng hắn nảy sinh cảm giác như bị người nhìn trộm, nguy cơ ẩn ẩn tràn ngập trong lòng khiến hắn kinh hãi không thôi.
Loại trình độ nguy hiểm thế này đối với Trương Hằng mà nói thật trước nay chưa từng gặp phải.
- Chẳng lẽ rừng rậm này có nhân vật đặc biệt cường hãn sao?!
Trương Hằng bắt đầu suy đoán.
Một cỗ cảm giác căm căm ngày càng hiện rõ trong lòng ba người. Ánh sáng càng lúc càng tối. Bốn phía gần như đã lâm vào bóng đêm.
Ngay khi nguy cơ càng lúc càng lớn. tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ Tương Sơn trưởng lão cũng âm thầm kinh hãi.
Nhưng nếu đã tiến vào nơi này. không thể lùi lại. Huống chi bọn họ cũng không cam lòng để Trương Hằng trốn thoát.
- Nơi nay là Mật địa Vô Ưu Lâm. tu sĩ nhân loại mau mau thối lui.
Một Thanh âm đạm mạc vang lên trong Vô Ưu Lâm. mang theo ý tứ không thể kháng cự được, khiến cho ba người khách không mời này cũng âm thầm giật mình.
Uy áp như có như không buông xuống trong lòng ba người. Tuy rằng không phải khí thế hùng hậu nhưng cảm giác nguy cơ càng khiến người ta sợ hãi hơn.
- Bất Tử Tà Đế. ngươi còn không mau rời khỏi nơi này!? Chẳng lẽ muốn cùng nhau ngã xuống trong Vô Ưu Lâm này sao?!
Tương Sơn trưởng lão lớn tiếng truyền âm cho Trương Hằng, trong mắt thậm chí còn tràn ngập một cổ lửa giận.
Trương Hằng hơi do dự một chút nhưng cũng không tính lúc này rời đi.
Uy hiếp của Vô Ưu Lâm này vượt xa so với hai tu sĩ Nguyên Anh Kỳ Bích Tuyết Tương Vân Tông.
- Tiền bối trong Vô Ưu Lâm, tại hạ bị bắt xâm nhập nơi này. lập tức rời đi! Đã hiểu được tội rồi. mong được thứ lỗi!
Thanh âm Trương Hằng vang lên khắp Vô Ưu Lâm, thân mình như lôi điện lóe lên. hóa thành một đạo hào quang hai màu tím. bạc đan xem. bay lên không Vô Ưu Lâm.
Hai vị tu SĨ Nguyên Anh Kỳ Bích Tuyết Tương Vân Tông cũng không chút do dự lao theo, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi Vô Ưu Lâm vô cùng hôn ám này, nguy cơ trong lòng cũng tiểu trừ hơn phần nửa. âm thầm thở phào một hơi.
- Chờ một chút!
Đúng lúc này, từ trong Vô Ưu Lâm vang lên một tiếng quát lớn của nữ nhân.
Trương Hằng nghe được Thanh âm này đột nhiên cảm giác rất quen tai.
- Thanh Vũ, nàng sao vậy?! Chẳng lẽ có cừu oán gì với ba người này sao?!
Trong Vô Ưu Lâm truyền ra Thanh âm một nam nhân, đây cũng chính là Thanh âm của người đã lên tiếng cảnh báo ba người Trương Hằng.
- Thiết Mộc đại nhân, tiểu tử sử dụng thần thông lôi điện kia có chút liên quan tới ta. Hắn cùng với tên to con có được Dẫn Lôi Phủ là một phe. cũng là người sử kế, mới khiến cho hắn may mắn chạy thoát khỏi tay ta.
Trong Vô Ưu Lâm vang lên Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, giọng điệu rất tôn kính với chủ nhân.
Trương Hằng vừa nghe Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, trong lòng không khỏi giật mình. Con yêu thú biến thái này không phải là kẻ truy kích Lôi Đình Bá Vương sao?! Vì sao nó lại tới đây?!
Nhưng ngẫm lại, Vô Ưu Lâm này vốn có yêu thú mạnh mẽ, có lẽ có quen biết với Thanh Vũ Điểu cũng không có gì Kỳ quái
- Ba người các ngươi đều lưu lại cho ta!
Thanh âm nam nhân trong Vô Ưu Lâm mang theo hàm ý rất khinh thường.
Một cơn phong quyển màu xanh từ trong Vô Ưu Lâm cuốn ra. chớp mắt đã tới cạnh ba người. Một cỗ lực hút cực mạnh từ trong cơn phong quyển màu xanh này truyền ra.
Dưới cổ lực hút cực mạnh này, ba người Trương Hằng chỉ có thể trơ măt nhìn thân thể mình đang bị cơn phong quyển cuốn đi.
- Hì hì... Ta xem ngươi còn chạy đi đầu!?
Thanh Vũ Điểu thật lớn hưu một tiếng, bay tới cạnh Trương Hằng. hóa thành một cô gái mặc váy dài màu xanh…
Vừa chợt thấy cô gái này, trong lòng Trương Hằng không khỏi cười khổ. biết mình hôm nay cũng không thể chạy trốn được rồi!
Hò!
Cơn phong quyển này đột nhiên run lên. hút ba người Trương Hằng vào trong, sau đó hóa thành một cơn cuồng phong màu xanh, tiến nhập Vô Ưu Lâm.
Phốc
Ba đạo thân ảnh bị nện xuống một đại điện bí mật ở chỗ sâu trong Vô Ưu Lâm.
- Hì hì... Có Thiết Mộc đại nhân ra tay. tốc độ các ngươi dù mạnh gấp mười lần cũng chạy không thoát được!
Cô gái áo xanh cười hì hì nhìn ba người một cái. đôi mắt màu xanh chú ý tới Trương Hằng, trên mặt cũng hiện lên vẻ tò mò.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Thân thể nện mạnh xuống mặt đất cứng rắn do kim loại màu đen tạo thành. Trương Hằng cũng không cảm thấy đau đớn gì nhưng hai người cùng bị nện xuống như hắn lại phát ra những âm Thanh đau đớn.
Mặt đất bằng kim loại này vô cùng cứng rắn Trương Hằng không nhận là thứ gì nhưng Tương Sơn trưởng lão chỉ liếc mắt cái đã nhận ra không khỏi cả kinh kêu lên:
- Hắc Thái Thạch?!
Hắc Thái Thạch chính là một loại tài liệu luyện khí cực Kỳ hiếm thấy ở Tu Chân Giới! Pháp bảo bình thường chỉ cần cho thêm một chút Hắc Thái Thạch thì độ cứng rắn sẽ gia tăng nhiều. Hết các pháp bảo cao đẳng, thậm chí là pháp bảo đỉnh cấp đều ẩn chứa loại tài liệu này.
Mà lúc này, ở Tỏa đại điện u ám quỷ dị này. Hắc Thái Thạch lại được dùng để lát trên mặt đất! Điều này đối với tu sĩ nhân loại mà nói thì thật sự là thiên đại lãng phí.
- Thân thể tiểu tử này không tồi!
Ở trung ương đại điện có một nam nhân Thanh niên mặc Thanh bào. ánh mắt cũng giống như yêu thú Thanh Vũ Điểu là có màu xanh, nhưng sắc bén. sáng bóng hơn dường như có thể nhìn thấy nội tâm người khác.
Nam nhân Thanh niên này liếc nhìn Trương Hằng một cái, tán thưởng nói.
Trương Hằng ngẩng đầu lên. đầu tiên là nhìn thấy một cô gái mặc Thanh y. Nàng cũng đang đưa mắt đánh giá mình, ánh mắt không ngừng chớp động, không biết đang có chủ ý gì.
Sau đó ánh mắt nhìn về phía nam nhân mặc Thanh bào. cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm từ trên người này.
Trương Hằng thầm nghĩ:
“Chính là người này vừa bắt giữ ba người mình sao?!”
Mà Giờ phút này, nam nhân Thanh bào này chỉ vẻn vẹn nhìn Trương Hằng mà không có chút hứng thú nào với hai người kia cả.
- Thiết Mộc đại nhân, chính là do tiểu tử này phá vỡ kế hoạch mưu đoạt Dẫn Lôi Phủ của ta.
Trên miệng cô gái áo xanh hiện lên ý cười nghiền ngẫm, ánh mắt từ Trương Hằng chuyên sang nhìn nam nhân Thanh bào, hơi khép nép nói.
Ánh mắt ba người Trương Hằng đều tập trung trên người nam nhân mặc Thanh bào. lúc này mới biết đối phương kêu là Thiết Mộc. Thanh Vũ Điểu cũng dùng ngôn ngữ nhân loại để nói chuyện với nhau.
- Ồ?! Bằng vào thực lực của người này mà phá hỏng kế hoạch của ngươi sao?!
Trên mặt thiết Mộc rõ ràng hiện lên vẻ không tin.
Sự chênh lệch thực lực giữa Thanh Vũ và Trương Hằng. hắn chỉ liếc mắt cái đã nhận ra.
- Thiết Mộc đại bá. lời ta nói là thật! Chính là người này khiến cho ta mất đi Dẫn Lôi Phủ hiện tại không biết thế nào mà giải thích với Nhị điện hạ đây!?
Thanh Vũ làm nũng nói.
- Được rồi. ngươi nói nên làm gì bây giờ?!
Thiết Mộc hơi bất đắc dĩ nói.
Trương Hằng và hai người Bích Tuyết Tương Vân Tông đều đứng trong đại điện, không ai có ý định bỏ chạy, nhìn hai người một nam một nữ trước mắt đối đáp nhau.
Rất hiển nhiên, quan hệ giữa Thiết Mộc và Thanh Vũ quả không tầm thường! Đồng thời Nhị điện hạ trong miệng Thanh Vũ cũng khiến Trương Hằng rất tò mò.
Mầv chữ “Nhị điện hạ” khiến Trương Hằng nhớ lại yêu thú Biến Hóa KỲ Huyết Giao Long ở Phi Linh Đảo ngày đó. chỉ sợ đối phương đủ khiến Trương Hằng phải ngưỡng vọng.
- Không bằng thế này, ngài giao hắn cho ta xử trí. còn hai tên tu sĩ nhân loại kia, dám tự tiện xâm nhập Vô ưu Lâm, nên xử lý thế nào thì tùy vào tâm tình của Thiết Mộc đại nhân ngài đi!
Thanh Vũ cười hì hì nói với Thiết Mộc.
Sắc mặt của Tương Sơn trưởng lão và Bích U Tiên Tử thật khó coi. nghe ý tứ của hai yêu thú trước mắt này thì xử lý thế nào hoàn toàn dựa vào tâm tình của họ. như đạp chết một con kiến mà thôi.
Thiết Mộc cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói:
- Được, tên tiểu tử này giao cho ngươi xử lý! Tuy nhiên dù không bắt được Dẫn Lôi Phủ thì thôi, nể mặt ta. Nhị điện hạ cũng không dám làm gì ngươi cả!
- Cảm ơn Thiết Mộc đại bá!
Thanh Vũ vui mừng nói.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi cười rộ lên. không ngờ mình lại lưu lạc tới ngày hôm nay...
- Tiểu tử, ta hỏi ngươi nói. Tên gì?
Thanh Vũ hai tay chống nạnh, đôi mắt màu xanh nhìn chằm chằm Trương Hằng, mang theo vài tia hàn ý.
Ngươi đi dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu!
Trương Hằng thở dài trong lòng, trả lời:
- Tại hạ Trương Hằng!
- Trương Hằng. chưa từng nghe nói qua, nhưng có nghe cái danh hiệu gì gì mà Tà Đế đó?
Thanh Vũ lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Bẩm đại nhân, danh hiệu của hắn là Bất Tử Tà Đế!
Tương Sơn trưởng lão cận thận nhắc nhớ.
Thanh Vũ hung hăng trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, sát khí thoáng hiện nói:
- Ai cho ngươi mở mồm?!
Thiết Mộc lạnh lùng nhìn về phía hắn:
- Tên nhân loại này có ý bất lương!
Một cổ sát khí trí mạng đột nhiên đánh tới Tương Sơn trưởng lão.
Hưu!
Thiết Mộc vung tay. Thanh mang lóe lên. một đạo phong nhận lăng lệ trực tiếp xuyên qua đầu Tương Sơn trưởng lão.
Máu tươi phun ra. ngay cả Nguyên Anh cũng nháy mắt rơi ra và bị thiêu cháy.
Không tới nháy mắt, Tương Sơn trưởng lão đã không có chút lực phản kháng, trực tiếp bị chém giết!
Bích U Tiên Tử đứng bên cạnh và Trương Hằng cũng đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.
Người này thật quá mức khủng bố, chỉ nhấc tay lên đã có thể diệt sát một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Tốc độ ra tay thậm chí vượt qua phản ứng cực hạn của hai người Trương Hằng.
Mặc dù coi là đánh lén nhưng không thể phủ nhận được sự khủng bố của vị Thiết Mộc đại nhân này! Trong lòng Trương Hằng chột dạ, đã không có chút ý nghĩ chạy trốn nào.
Thiết Mộc đại nhân trước mắt này hoàn toàn cùng cấp bậc với Huyết Giao Long, thậm chí còn mạnh hơn.
Bích U Tiên Tử không đành lòng nhìn thi thể Tương Sơn trưởng lão, con mắt lóe ra lệ quang. Giờ khắc này, một nữ tu Nguyên Anh Kỳ cũng lộ ra vẻ yếu đuối đáng yêu.
Trương Hằng cố nén sự sợ hãi trong lòng, thầm nghĩ không nên có tâm tư oai hùng gì?! Tối thiểu cũng đừng để cho tên Thiết Mộc này biết, nếu không đối phương chỉ cần cho rằng “có ý bất lương” thì hẳn mất mạng như chơi!
Sau khi Thiết Mộc giết chết Tương Sơn trưởng lão, ánh mắt liếc nhìn Bích U Tiên Tử một cái, lạnh lùng nói:
- Ta có thể không giết ngươi, nhưng ngươi phải làm nữ nhân của ta!!!
Hắn cũng không tạo áp lực đối với Bích U Tiên Tử, cứ thản nhiên nhìn nàng ta, dường như là một người rất vô hại.
Nhưng Bích U Tiên Tử hiểu được, chỉ cần mình nói một chữ “không” thì cũng sẽ như Tương Sơn trưởng lão, lập tức bị giết!
Có đồng ý hay không?!
Bích U Tiên Tử quả thực tuyệt vọng.
Thời khắc này, nàng nhớ tới song tu đạo lữ đã chết đi của mình.
Nếu đáp ứng thì thật sự rất có lỗi với vị trượng phu đã chết của mình, nếu không sẽ lập tức mất đi tính mạng!
Nếu là nữ tu bình thường có lẽ sẽ lập tức đáp ứng. nhưng Bích U Tiên Tử lại phải do dự!
- Ta đếm ba tiếng, ngươi không đáp ứng thì có thể biết được kết cục của mình rồi đó!
Thiết Mộc lạnh nhạt nói.
Ba!
Hai!
Không khí Dường như đọng lại, có thể nghe thấy tiếng tim đập và hô hấp của những người trong đại điện này.
Bích U Tiên Tử nhắm mắt lại, thân thể mềm mại hơi run rẩy. Vẻ mặt Trương Hằng phức tạp nhìn nữ nhân cách mình không xa. thầm nghĩ là một nữa nhân, đặc biệt là nữ nhân Tu Chân Giới, nàng ta quả thật không tồi.
Bất kể có đáp ứng hay không, Trương Hằng cũng sinh ra kính ý đối Với nàng. ở Tu Chân Giới, sinh mệnh là quan trọng nhất, thậm chí còn quan trọng hơn cả thực lực.
ở thời điểm quyết định sinh tử có thể do dự, có thể hồi tưởng, dưới con mắt Trương Hằng, Bích U Tiên Tử quá là một nữ nhân có đủ tư cách. Tối thiểu hắn cho là như vậy!
Một!
Thiết Mộc rốt cục thốt ra tiếng thứ ba. Quá trình này quả thật như đã trải qua thời gian mấy vạn năm.
Đôi môi Bích U Tiên Tử hơi giật giật, con ngươi nhắm chặt, không nói tiếng nào.
Trương Hằng than nhẹ, nàng cuối cùng đã thỏa hiệp.
- Ha ha ha...
Thân hình Thiết Mộc nhoáng lên đã tới trước người Bích U Tiên Tử, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng ta, thấp giọng nói:
- Làm nữ nhân của ta. ngươi có thể được bất cứ thứ gì ngươi muốn!
Cô gái áo xanh nhìn bộ dáng vô cùng thân thiết của Thiết Mộc và Bích U Tiên Tử, trong mắt hơi chút tò mò nhưng cũng không nói thêm điều gì.
Đột nhiên, con mắt nàng sáng ngời, quay đầu nói với Trương Hằng:
-Ngươi... làm nam nhân của ta!
Phốc!
Trương Hằng ngã vật xuống nền đất!
Vẻ mặt thiết Mộc cũng hiện lên vẻ kinh ngạc...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Bùm một tiếng. Trương Hằng thiếu chút nữa cũng ngất xỉu. Hắn vạn lần không ngờ được cô gái áo xanh này lại đưa ra yêu cầu bậc này, trong lòng không biết nói gì. chỉ âm thầm cười khổ.
Cô gái áo xanh cũng là yêu thú Biến Hóa Kỳ như Thiết Mộc, sinh sống ít nhất cũng đã qua mấy ngàn năm, cuộc sống và thẩm mỹ cũng đã khác biệt rất lớn so với trước khi biến hóa, dần dần sát với cuộc sống nhân loại.
Vừa thấy phản ứng bậc này của Trương Hằng và sự kinh ngạc hiện rõ Trên mặt thiết Mộc. khuôn mặt cô gái áo xanh đỏ bừng, tức giận nói:
- Vì sao Thiết Mộc đại nhân ngài có thể tìm tu sĩ nhân loại làm nữ nhân mà ta không thể buộc hắn làm nam nhân của ta?!
Nhìn cô gái đang xấu hổ, Trương Hằng lại có cảm giác như phát điên.
Hóa ra hành vi của cô gái áo xanh này là học theo Thiết Mộc đại nhân: Ngươi có thể thì sao ta lại không chứ?!
- Khụ khụ... Thanh Vũ. điều này lại khác!
Thiết Mộc ho khan mấy tiếng, ấp a ấp úng giải thích:
- Trong thế giới nhân loại, chuyện nam nữ đều do nam giới chủ động...
- Còn có chuyện này sao?!
Trên mặt cô gái áo xanh cũng hiện ra vài tia không ngờ, con người vừa chuyển, lộ ra vẻ giảo hoạt, hướng Trương Hằng nói:
- Có nghe hay không, ngươi chủ động cho ta chút... úi... Ngươi đừng có giả chết chỗ này!
Thân thể Trương Hằng đứng không vững, như muốn té ngã lần nữa, ánh mắt nhắm chặt, như đang chờ chết!
- Tức chết ta!
Cô gái áo xanh hung hăng giẫm mạnh chân, toàn bộ đại điện u ám cũng hơi rung động.
Thiết Mộc cười ha hả nói:
- Nếu hắn không nghe lời, bá bá ta sẽ thay người giải quyết hắn.
Trương Hằng vừa làm bộ ngất đi vừa nghe lời này. thân mình không khỏi run lên. làn da lạnh buốt, cảm nhận một cỗ sát khí như có như không.
- Không cần...
Cô gái áo xanh che chắn trước mặt Trương Hằng, hơi kích động nói:
- Ta còn muốn hỏi hắn về manh mối liên quan tới Dẫn Lôi Phủ!
- Thật không?!
Thiết Mộc nhẹ nhàng ôm lấy Bích U Tiên Tử, trêu tức nhìn Trương Hằng và Thanh Vũ một cái mới nói:
- Căn cứ theo miêu tả của ngươi lúc trước, trong quá trình đuổi giết tên to con kia đã bị một thiếu niên tóc đỏ ngăn cản. Mà thiếu niên này có được thần thông hỏa diễm không gì sánh được, khiến ngươi vô công mà phản. Trên thực tế, ta biết lai lịch của thiếu niên tóc đỏ kia. Tuy nhiên, người này có chút quan hệ với Vũ Vô Cực. ta cũng không tiện tự mình động thủ!
- Vũ Vô Cực?! Hắn là ai vậy? Tên này nghe cũng có chút quen tai...
Con mắt cô gái áo xanh lộ ra vẻ tò mò.
Nhắc tới Vũ Vô Cực, vẻ mặt thiết Mộc trở nên ngưng trọng, trong ánh mắt cũng hiện lên một Ý nghĩ đặc biệt.
- Người này được xưng là Nghịch Thiên Đại Ma. mới quật khởi mấy năm gần đây ở Tu Chân Giới, thân phận cực Kỳ thần bí, là một gã chiến đấu cuồng. Nếu giờ ngươi gặp phải hắn thì cũng không phải là đối thủ. Hắn từng khiêu chiến ta hai lần nhưng đều bị ta đánh lui.
- Hắn có thể chạy thoát khỏi tay ngài sao?!
Cô gái áo xanh giật mình, Nàng hiểu rất rõ thực lực của đối phương về mặt tốc độ đạt tới cấp độ khủng bố như thế nào!
- Tuy ta cũng muốn hạ sát thủ đối với hắn nhưng lại có một cỗ nguy cơ không hiểu, khiến ta bỏ qua tính toán này! Hơn nữa, trong cơ thể hắn dường như còn ẩn chứa hồn phách Ma Long thượng cổ. một khi hoàn toàn thức tỉnh thì hậu quá thiết tưởng không thể chịu đựng nổi. Ngươi về sau nếu gặp phải người này, nên tránh đi một chút!
Thiết Mộc nghiêm trọng nói. trong ngôn ngữ cũng có chút cố kỵ đối với Vũ Vô Cực.
- Ma Long thượng cồ?!
Cô gái áo xanh nghe vậy thì trên mặt hiện ra vẻ hoảng sợ!
Ma Long thượng cổ là nhân vật trong truyền thuyết, không biết cao hơn những yêu thú như bọn hắn bao nhiêu cấp bậc!
- Không sai! Cho nên tốt nhất không được kết địch Với người này!
Thiết Mộc đại nhân lạnh nhạt nói, đưa tay lên khẽ vuốt ve Bích U Tiên Tử trong lòng
- Thiết Mộc đại nhân, đối phó tên tiểu tử tóc đỏ kia. một mình ta là đủ rồi! Cho dù không làm gì được hắn, chém giết tên to con kia cũng phải là vấn đề.
Cô gái áo xanh gật đầu nói.
- Uhm. tên tiểu tử tóc đỏ kia tốt nhất không nên trêu chọc vào, người này cũng giao chiến nhiều lần với Vũ Vô Cực, quan hệ hai người không địch không hữu. nếu giết hắn, khó tránh khỏi khiến Vũ Vô Cực không hài lòng!
Thiết Mộc không để ý nói, ôm giai nhân mềm mại Nhu nhược vào lồng ngực, nổi lên một cỗ Nhu hòa. hận không thể đưa cả thân thể nàng ta tiến vào người mình.
Bích U Tiên Tử cũng cảm nhận được lửa nóng trên người hắn, làn da trắng như tuyết của nàng cũng không khỏi nhiễm một tầng màu hồng, thân thể mềm mại hơi run rẩy.
- Được rồi. tiểu tử này giao cho ngươi xử trí. ta trước bế quan hai ngày.
Thiết Mộc hóa thành một cái bóng mờ, thân hình biến mất trong đại điện u ám.
- Thật là Kỳ quái...
Cô gái áo xanh tò mò nhìn theo phương hướng Thiết Mộc vừa vội vã biến mất.
Sau đó, ánh mắt của nàng lại nhìn về một người và một thi thể nắm trên mặt đất. Không cần phải nói, Trương Hằng chính là giả bộ bất tỉnh.
- Này này!
Cô gái áo xanh nổi giận đùng đùng, dẫm chân đi tới gần hắn, hung hăng đá hắn vài cái.
-Ôi!
Trương Hằng gào khóc, nhảy bật dậy khỏi mặt đất.
Lực lượng của yêu thú Biến Hóa Kỳ mạnh mẽ như thế nào?! May là Trương Hằng, nếu là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ khác thì chỉ sợ với mấy cước này, hắn cũng đủ mất đi nửa cái mạng rồi.
- Hừ. dám giả chết với ta à!?
CÔ gái áo xanh hai tay chống nạnh, tức giận nhìn Trương Hằng, dường như vẫn còn canh cánh chuyện Vừa rồi, Trương Hằng nhìn bộ dáng của cô gái trước mặt, thầm nghĩ tuy rằng thân hình còn tạm được nhưng tính cách như bá vương long này thật sự không có nam nhân nào có thể chịu được!
Loại ý tưởng này vừa mới này sinh trong lòng. Trương Hằng lập tức tự mắng mình mấy câu: “Với cái ý tưởng của mình thì nếu cô gái này nếu hấp dẫn thêm chút, dịu dàng thêm chút thì không phải là mình có thể chấp nhận đối phương sao?!
Một loại cảm xúc xấu hổ sinh ra trong lòng Trương Hằng. Hắn cảm thấy bản thân mình có chút đáng hổ thẹn với Ninh Tuyết Dung.
Đây có lẽ là một loại bản tính. Nam nhân nếu nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, dịu dàng thì đều khó có thể kìm lòng, không động tâm. Cái này cũng không thể lấy hai từ “hoa tâm'’ để hình dung mà là một loại thiên tính.
Trương Hằng lúc này mới phát hiện ra hóa ra khi mình còn ở trên địa cầu nhìn thấy mỹ nữ nào cũng làm bộ như không để ý. thậm chí còn có chút xem thường, Kỳ thật là một loại hành vi giả bộ mà thôi!
Thời khắc này, Trương Hằng có thể sinh ra lòng áy náy với Ninh Tuyết Dung, đồng thời nhận ra mặt dối trá của con người. Điều này thật đáng quý.
Từng người khi chân chính tiến vào xã hội đều có mặt tối của chính mình. Có một số người thản nhiên đối mặt với nó. có một số người lại không dám thừa nhận sự tồn tại của nó, dùng phương thức dối trá để che dấu.
- Này này...
Cô gái áo xanh phát hiện bộ dáng với vẻ mặt hoảng hốt của Trương Hằng, đưa tay lên huơ huơ trước mắt hắn.
Trương Hằng đột nhiên tỉnh ngộ, nhìn cô gái tinh khiết thật đáng yêu Trước mắt, những điều suy nghĩ trong mắt cũng chợt tiêu tan.
Cô gái áo xanh không khỏi sửng sốt. Nàng phát hiện ánh mắt vừa rồi của Trương Hằng có một loại mị lực và tang thương khác thường.
Bất luận kẻ nào nhìn thấy ánh mắt này đều sẽ biết hắn tuyệt đối là một người có chuyện xưa.
- Thanh Vũ cô nương, ta hiện tại đã là tù nhân của cô, cô muốn xử trí ta như thế nào?!
Trương Hằng khôi phục lại vẻ bình tĩnh, trong lòng cũng nhanh chóng có phân tích.
Theo phán đoán của hắn, cô gái áo xanh tuy rằng là yêu thú Biến Hóa KỲ sống tới mấy ngàn năm nhưng ở phương diện tình cảm thì như đang ở thời Kỳ sơ khai mà thôi. Mà lúc này, cô gái áo xanh đã nảy sinh tình cảm với Trương Hằng.
Trương Hằng nếu muốn chạy trốn thì cơ hội duy nhất là Lúc này, Tuy rằng hắn cảm thấy làm thế này quả thật có chút vô sỉ.
Cô gái áo xanh vừa chuẩn bị nói tiếp thì trên không Vô Ưu Lâm đột nhiên truyền ra một Thanh âm lạnh lùng:
- Hai lần khiêu chiến trước thất bại, hôm nay Vũ Vô Cực ta lại tới nữa!
Vừa nghe được Thanh âm này. cô gái áo xanh hơi sửng sốt, mà trên mặt Trương Hằng lại thoáng hiện lên một tia kinh hỉ...
Hô!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào