Trên mặt Bùi Ngữ Yên lộ ra nụ cười thỏa mãn, chỉ cần có thể trợ giúp Trần đại thiếu, vô luận là chuyện gì, nàng đều nguyện ý làm.
Đều cảm thấy thật cao hứng.
Yêu quá sâu, đã cứu không được rồi.
Bùi Ngữ Yên thầm nghĩ ở trước khi Trần Thanh Đế khôi phục những trí nhớ xóa bỏ, hung hăng yêu, điên cuồng yêu một lần, yêu một lần là đủ.
Chết cũng không tiếc!
Hơn nữa, Bùi Ngữ Yên biết rõ, theo thực lực của Trần Thanh Đế không ngừng đề thăng, khôi phục trí nhớ, chỉ là vấn đề sớm muộn.
Kỳ thật trong nội tâm của Bùi Ngữ Yên rất mâu thuẫn, rất hi vọng để cho Trần Thanh Đế nhanh khôi phục hết thảy trí nhớ có quan hệ tới nàng, để cho Trần Thanh Đế biết rõ hết thảy hắn nên biết.
Đồng dạng, Bùi Ngữ Yên lại không hy vọng Trần Thanh Đế khôi phục, như thế, nàng có thể vĩnh viễn cùng Trần Thanh Đế ở chung một chỗ.
Trần Thanh Đế cũng sẽ không hận nàng, sẽ không giết nàng.
Hiện tại Bùi Ngữ Yên thật sự là rất mâu thuẫn.
Đây hết thảy, đều là vì yêu quá sâu!
- Con mẹ nó nhanh lên, lúc này là cơ hội tốt nhất, tất cả đều nhanh lên cho ta.
Vừa lẻn vào tổng bộ Thanh Bang, Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, đã nghe được một hồi thanh âm thét to.
Phóng nhãn nhìn lại, Trần đại thiếu phát hiện, một đám thành viên Thanh Bang rất nhanh nhảy lên một một chiếc xe, hình như là có hành động gì vậy.
Khiến cho Trần Thanh Đế cảm thấy kỳ quái chính là, trang phục những thành viên Thanh Bang này, thật sự là có chút quái dị. Rõ ràng nguyên một đám đều là cao thủ, hết lần này tới lần khác ăn mặc lại rất mộc mạc.
Như là đi ra ngoài làm nông dân vậy.
- Những thành viên Thanh Bang này, có lẽ là có hành động, định đi địa phương nào đó. Hơn nữa, chỗ kia cũng không ở trong tòa thành thị này.
Bùi Ngữ Yên nhìn ra Trần Thanh Đế nghi hoặc, nhỏ giọng giải thích nói:
- Vì không làm cho chú ý, những thành viên Thanh Bang này, tất cả đều giả trang thành nông dân, che dấu tai mắt người khác.
- Cái này kỳ thật cũng không có gì kỳ lạ quý hiếm, là tình huống rất bình thường.
Bùi Ngữ Yên mỉm cười, tiếp tục nhỏ giọng nói:
- Thế lực Hắc đạo, mỗi lần hành động, vì không muốn cơ quan nhà nước chú ý, đều giả trang thành đủ loại thân phận.
- Nguyên lai là như vậy.
Trần Thanh Đế có chút nhíu mày, thấp giọng nói ra:
- Thanh Bang đột nhiên có hành động, điều động nhiều người như vậy, có thể...
Nói đến đây, lông mày Trần Thanh Đế híp lại thành một đầu thẳng tắp.
Bởi vì, hắn nghĩ tới một loại khả năng.
Cái kia chính là, người Thanh Bang sẽ động thủ với Đoạn Thiên Môn.
- Nếu như em đoán không lầm, Thanh Bang điều động những người này, hẳn là đi đối phó Đoạn Thiên Môn.
Bùi Ngữ Yên hạ giọng nói ra:
- Lão Đại của Thanh Bang, dã tâm một mực đều rất lớn. Nhất là sau khi Thanh Bang đột nhiên nhiều ra một cung phụng, càng là muốn thống nhất thế lực ngầm cả nước.
- Anh nhìn thấy Đại Hán khoảng 30 tuổi, dáng người khôi ngô, miệng đầy râu mép kia không?
Bùi Ngữ Yên thò tay, chỉ vào một Đại Hán xa xa, lớn lên rất giống Trương Phi trong Tam quốc, nói ra:
- Không nên bị bề ngoài của hắn lừa, hắn là Trí Vương, một trong bốn trợ thủ đắc lực của Thanh Bang.
- Trí Vương?
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong con ngươi hiện lên một tia kinh ngạc, nhịn không được tán thưởng:
- Quả nhiên là, người không thể xem bề ngoài.
Đại Hán như vậy, cho người ấn tượng đây tuyệt đối là một kẻ thô mãng, làm sao có thể dính liếu tới loại đồ vật cao cấp như trí tuệ chứ?
Có lẽ không a.
Bất quá, Trần Thanh Đế biết rõ, Bùi Ngữ Yên quyết sẽ không nhận lầm người. Hơn nữa, Đại Hán thô mãng kia, có thể trở thành bốn trợ thủ đắc lực của lão Đại Thanh Bang, trở thành Trí Vương, quyết không phải hư danh nói chơi.
Bề ngoài càng như vậy, lại càng dễ dàng để cho người bỏ qua.
- Trí Vương này, rất không đơn giản, cho nên em mới có thể nhận thức hắn. Mặt khác, ba trợ thủ đắc lực khác, trước đó, em cũng không có chú ý qua.
Thanh âm của Bùi Ngữ Yên, lần nữa vang lên.
Cũng lại một lần nữa nói ra, Trí Vương đáng sợ.
Súng Thần Lỗ Hổ, Đao Vương, Thương Vương, Bùi Ngữ Yên đều không có đi chú ý, duy chỉ có chú ý một Trí Vương.
Trí Vương này, có thể đơn giản sao?
Loại vật trí tuệ này, ở tuyệt đại đa số thời điểm, cái kia còn là rất lợi hại, không cần một cọng cây ngọn cỏ, có thể giết người trong vô hình.
Lữ gia, một gia tộc âm người, dựa vào đúng là trí tuệ, lăn lộn trong thương chính lưỡng giới rất phong sinh thủy khởi. Coi như là Trần gia, Lâm gia, Viên gia, cũng không thể so sánh.
Đương nhiên, đây là ở thương chính lưỡng giới.
Ở trong quân đội, Lữ gia đứng sang bên cạnh chơi đi.
- Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, hết thảy âm mưu quỷ kế, đều là phù vân, coi như là có thể phát ra tác dụng gì, cũng cực kỳ bé nhỏ.
Trần Thanh Đế bình thản nói.
Thế lực song phương, ở thời điểm đối chiến, thực lực không kém nhiều, cách xa không quá kinh khủng. Một phương có trí tuệ, muốn chiến thắng, cũng không phải là không được.
Nhưng mà, thực lực kém quá lớn, trí tuệ cũng không có tác dụng gì.
- Đi thôi, nhanh tìm cung phụng Thanh Bang, giết hắn đi, sau đó chúng ta trở về.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thân thể khẽ động, tiếp tục xâm nhập tổng bộ Thanh Bang, tìm kiếm cung phụng Thanh Bang.
Phương pháp tìm kiếm, kỳ thật rất đơn giản, cái kia chính là thi khí!
Bùi Ngữ Yên lặng yên theo sát phía sau.
Đối với thủ đoạn ẩn nấp của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế còn là rất tự tin, ngay cả Trần đại thiếu hắn cũng phát hiện không được, chớ nói chi là người khác.
- Ở đây sinh cơ bừng bừng, mà chỗ đó lại không có một ngọn cỏ, tràn ngập tử khí.
Đã có 17 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tòa biệt thự kia, là chỗ của cung phụng Thanh Bang đấy.
- Ngữ Yên, em ở nơi này chờ anh.
Trần Thanh Đế nghĩ nghĩ, nói ra:
- Anh sợ em sẽ gặp nguy hiểm.
- Em... Thanh Đế, em biết rõ anh lo lắng cái gì, anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ không trở thành vướng víu của anh, em chỉ là muốn giúp anh.
Bùi Ngữ Yên mừng rỡ, đồng thời càng muốn giúp Trần Thanh Đế.
- Cái kia... Được rồi.
Trần Thanh Đế trầm ngâm một tiếng, rất nghiêm túc nói ra:
- Hết thảy đều phải nghe anh nói, không có lệnh của anh, không cho phép em đơn giản hành động. Yên tâm, cung phụng Thanh Bang, còn không làm gì được anh.
- Vâng.
Bùi Ngữ Yên nhẹ gật đầu.
- Ân?
Ngay thời điểm Trần Thanh Đế vừa định có hành động, đột nhiên ngừng lại, thấp giọng nói ra:
- Có người đến, nhanh ẩn nấp.
Bùi Ngữ Yên cũng rất nhanh phát hiện một bóng người lén lút, chú ý cẩn thận đi tới biệt thự tràn ngập tử khí.
- Là Tỉnh Khoát.
Khi bóng người xuất hiện, Trần Thanh Đế liếc mắt liền nhận ra người tới, đúng là hôm nay ở khách sạn, bị hắn và Bùi Ngữ Yên đánh, Chiến Vương Tỉnh Khoát.
- Hắn hơn nửa đêm đến tìm cung phụng Thanh Bang, khẳng định không có chuyện tốt lành gì.
Ở chỗ sâu trong con ngươi của Bùi Ngữ Yên, hiện lên một đạo sát cơ:
- Không có gì bất ngờ xảy ra, nhất định là muốn mời cung phụng Thanh Bang, đối phó anh đấy.
- Như thế, vậy thì tốt nhất.
Trần Thanh Đế nhíu mày, cũng không thèm để ý. Dù sao, hắn đến tổng bộ Thanh Bang, vì chính là giết cung phụng Thanh Bang.
- Đi ra, ân?
Nhìn thấy một thanh niên nam tử từ trong biệt thự đi ra, bất quá, rất nhanh nhíu mày:
- Mặc dù trên thân người này có thi khí, lại không nặng, thực lực cũng rất yếu, hẳn không phải là cung phụng Thanh Bang. Không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là đồ đệ mà cung phụng Thanh Bang mới thu.
- Thanh Đế, thực lực người này rất yếu, không phải cung phụng Thanh Bang.
Bùi Ngữ Yên nhíu mày, thấp giọng nói ra:
- Tại sao Thanh Bang lại nhiều ra một tên tà ác như vậy.
- Đợi một lát sẽ biết rõ, nghe nghe bọn hắn đang nói cái gì.
Nhìn thấy Tỉnh Khoát cùng tên thanh niên nam tử đi ra kia gặp mặt, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, dựng lỗ tai lên.
Bùi Ngữ Yên cũng không nói thêm gì nữa, Tinh Thần Dị Năng tập trung lại.
- Chiến Vương, sư phụ ta không ở đây, hôm nay không được rồi, phải chờ tới đêm mai mới có thể trở lại.
Thanh niên nam tử đi ra, thanh âm âm trầm, khàn khàn:
- Có chuyện gì, nói cho ta biết cũng đồng dạng, chờ sư phụ về, ta sẽ chuyển cáo.
- Ta phát hiện một cổ mộ, muốn mời cung phụng trưởng lão giúp một việc.
Chiến Vương nơm nớp lo sợ, cung kính nói.
Đồ đệ của Cung phụng trưởng lão, tuy thực lực không bằng Tỉnh Khoát hắn, nhưng mà, ai bảo người ta là đồ đệ của cung phụng trưởng lão chứ? Tỉnh Khoát không thể không cung kính, cẩn thận.
Vạn nhất chọc giận đồ đệ của cung phụng trưởng lão, hậu quả kia có thể là phi thường thảm.
- Cổ mộ?
Thanh niên nam tử chấn động toàn thân, hai mắt sáng lên. Hắn cũng là Thi Tu giả, đương nhiên biết rõ tầm quan trọng của cổ mộ đối với Thi Tu giả.
Bất quá, thượng diện còn có một sư phụ, cho dù có cổ mộ, hắn cũng chỉ là nhìn xem, có thể ngẫu nhiên húp chút nước, đã phi thường không tệ rồi.
Phải biết rằng, có đôi khi, hắn ngay cả nước cũng uống không được.
Đương nhiên, hắn cũng không có bất kỳ oán hận. Có thể có được địa vị hôm nay, trở thành Thi Tu giả, những chuyện này, tất cả đều là sư phụ của hắn mang đến cho hắn.
- Đợi sư phụ ta trở lại, ta sẽ nói cho sư phụ ta biết.
Thanh niên nam tử hít sâu một hơi, nói ra:
- Nếu như cổ mộ ngươi phát hiện, có thể làm cho sư phụ thoả mãn, ngươi cũng sẽ thoả mãn.
- Đa tạ!
Trên mặt Tỉnh Khoát vui vẻ.
Tùy theo, Tỉnh Khoát lại cùng thanh niên nam tử nói chuyện với nhau một phen, đối với cổ mộ đã tiến hành một phen miêu tả, liền rời đi.
- Cung phụng Thanh Bang, bây giờ không có ở đây.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng:
- Phải chờ tới trời tối ngày mai, mới có thể trở về.
Một chuyến này, là chạy không rồi.
Cung phụng trưởng lão không có mặt, Trần Thanh Đế cũng không thể giết được, đi tìm?
Tìm ở đâu?
- Thanh Đế, bây giờ chúng ta làm gì? Cứ như vậy trở về?
Bùi Ngữ Yên ở một bên, nhẹ giọng hỏi.
Nữ nhân một khi yêu một người nam nhân, nàng sẽ trở nên không muốn dùng đầu óc, trở nên ngốc, toàn bộ đều nghe người nam nhân kia.
Bùi Ngữ Yên, hiện tại là loại trạng thái này.
- Bây giờ trở về đi.
Trần Thanh Đế lông mày nhíu lại, thản nhiên nói:
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, chờ trời tối ngày mai, cung phụng Thanh Bang sẽ chủ động tìm tới chúng ta.
Mặc dù nói, cung phụng Thanh Bang không có mặt, nhưng cũng không tính là một chuyến tay không, vẫn có một chút thu hoạch.
- Tốt, chúng ta đi.
Bùi Ngữ Yên không có làm bất luận dừng lại gì, thân thể khẽ động, cùng Trần Thanh Đế đường cũ lặng yên phản hồi, đi ra tổng bộ Thanh Bang.
- Thanh Đế, chúng ta... chúng ta tắm rửa nghỉ ngơi đi.
Lặng yên trở lại khách sạn, Bùi Ngữ Yên mặt ngọc đỏ bừng, cúi đầu nói ra.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu.
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Rất nhanh, hai người một trước một sau tắm rửa một chút, ở Bùi Ngữ Yên chủ động mời xuống, Trần Thanh Đế cùng nàng nằm trên giường lớn.
Bùi Ngữ Yên có thói quen ngủ trần, Trần Thanh Đế cũng chỉ mặc một cái quần lót tứ giác...
Hai người nằm ở trên giường, thân thể trần truồng của Bùi Ngữ Yên ghé vào trên người Trần Thanh Đế, chủ động bắt đầu hôn môi Trần Thanh Đế.
- Thanh Đế, để cho em giúp anh...
Bùi Ngữ Yên từ bên trên ngã xuống, bắt đầu điên cuồng hôn môi.
- Ô...
Trong miệng của Bùi Ngữ Yên, phát ra thanh âm ô ô liên tiếp, đầu cũng cao thấp lắc lư. Đã có một lần kinh nghiệm trước kia, kỹ xảo của Bùi Ngữ Yên càng thêm hoàn mỹ rồi.
- Hấp!
Trần Thanh Đế thì nhịn không được hít sâu một hơi, thoải mái méo mó rồi.
- Vào càng sâu, Thanh Đế sẽ càng thoải mái.
Rất nhanh, Bùi Ngữ Yên tổng kết ra kinh nghiệm, mỗi một lần đều ngậm thật sâu, tuy Bùi Ngữ Yên có chút khó chịu.
Nhưng mà, cảm nhận được bộ dáng thoải mái của Trần Thanh Đế, nàng cũng không biết là khó chịu.
Mặc dù nói, Bùi Ngữ Yên rất muốn giao thân thể của mình cho Trần Thanh Đế, nhưng mà, bởi vì nữ nhân Hỏa Dị Năng kia uy hiếp, nàng không dám.
Nàng sợ hại Trần Thanh Đế.
Dù Trần Thanh Đế cũng không sợ, quyết không để ý.
Ba ba ba...
Trong phòng, chỉ nhìn thấy một nam nhân xích lõa, hai chân tách ra, một nữ nhân làn da tuyết trắng, đỏ ửng, đầu đặt ở giữa hai chân hắn, không ngừng cao thấp lắc lư.
Liên tiếp tiếng vang, vang lên.
Cả gian phòng, tiếng rên rỉ không ngừng.
Rống!
Trần Thanh Đế phát ra một tiếng gầm nhẹ, cao triều đến rồi, lúc này càng tới muộn một ít. Bùi Ngữ Yên cảm giác miệng của mình rất nhám, trong cổ họng, dũng mãnh bắn vào một đoàn chất lỏng sền sệt.
- Thanh Đế, thoải mái không?
Bùi Ngữ Yên từ giữa hai chân của Trần Thanh Đế, bò tới trên người Trần Thanh Đế, mặt ngọc đỏ bừng, thấp giọng nói.
- Ân.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, trên mặt tràn đầy hưởng thụ.
Nhìn thấy những điều này, trên mặt Bùi Ngữ Yên lộ ra nụ cười hạnh phúc.
- Thanh Đế, chờ thêm một thời gian ngắn, em sẽ giao thân thể của em cho anh.
Bùi Ngữ Yên tràn đầy chờ mong nhìn Trần Thanh Đế, mặt ngọc hồng lên, sắp nhỏ ra nước.
Mà một thời gian ngắn theo như lời của Bùi Ngữ Yên, đương nhiên là phải chờ sư phụ nàng gật đầu.
Muốn giao thân thể cho Trần Thanh Đế, nhưng mà, không thể bởi vì muốn, mà không để ý Trần Thanh Đế an nguy. Bùi Ngữ Yên, không muốn để cho Trần Thanh Đế gặp chuyện không may.
Nhất là bởi vì nàng.
Thực lực của Trần Thanh Đế là rất mạnh, bất quá, sư phụ của nàng càng mạnh hơn nữa.
Càng mạnh hơn nữa!
- Hi vọng đến lúc đó, em sẽ không hối hận.
Tâm tình của Trần Thanh Đế rất phức tạp, thật không biết nên nói cái gì mới tốt, đối với Bùi Ngữ Yên là tình cảm ra sao.
Thật sự chỉ là đơn thuần muốn thân thể của Bùi Ngữ Yên, không có bất cứ tia cảm tình, cảm xúc nào khác?
Trần Thanh Đế, không biết rồi.
- Chết cũng vô hối.
Bùi Ngữ Yên kiên định nói.
...
Tổng bộ Thanh Bang, bốn phía biệt thự của cung phụng trưởng lão, đột nhiên xuất hiện một cổ thi khí đầm đặc. Trong phòng ngủ, thanh niên nam tử đột nhiên mở hai mắt ra, trong con ngươi hiện lên một đạo tinh mang.
Thanh niên nam tử rất nhanh từ trong biệt thự, lách mình mà ra, đi ra ngoài biệt thự, quỳ một chân xuống đất, trên mặt tràn ngập cung kính cùng vẻ hưng phấn.
Vèo!
Trong bầu trời đêm, một đạo tàn ảnh giống như lợi kiếm, kích xạ mà đến, cuối cùng ngừng lại trước mặt thanh niên nam tử, thi khí xông mạnh.
- Sư phụ.
Thanh niên nam tử cung kính nói.
- Ân, đứng lên đi!
Người tới, toàn thân đều bị hắc bào dài rộng che phủ, trên đầu cũng mang theo miếng vải đen giống như mũ rộng vành, khiến cho thấy không rõ diện mục của hắn.
Bất quá, hai con ngươi như là U Linh, làm cho người tiếp xúc đến, sẽ cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
Đây là sư đệ của Đoạn Thiên, Thanh Bang cung phụng trưởng lão.
- Vâng, sư phụ!
Thanh niên nam tử rất nhanh đứng lên, thân thể cũng không có đứng thẳng, cung kính nói:
- Sư phụ, ngài như thế nào sớm trở lại như vậy? Không phải nói đêm mai mới có thể về sao?
- Lần này đi ra ngoài, thu hoạch không tệ, ta lại có chỗ đột phá, cho nên sớm trở lại.
Thanh Bang cung phụng trưởng lão, rất là bình thản nói.
Bất quá, thanh âm của hắn, lại như cũ tràn đầy lành lạnh.
Thi Tu giả, muốn ôn nhu cũng ôn nhu không nổi.
Đương nhiên, chỉ là nhìn từ điểm này, Thanh Bang cung phụng trưởng lão còn rất dễ nói chuyện, vấn đề đồ đệ hắn hỏi, hắn cũng rất bình thản trả lời.
- Chúc mừng sư phụ, chúc mừng sư phụ.
Thanh niên nam tử tinh thần chấn động, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nói:
- Sư phụ, còn có một tin tức tốt.
- Tin tức gì?
Cung phụng trưởng lão bình thản nói.
- Hai giờ trước, Chiến Vương Tỉnh Khoát đến tìm sư phụ.
Thanh niên nam tử hít sâu một hơi, xoa xoa đôi bàn tay, nói ra:
- Hắn nói, hắn phát hiện một cổ mộ.
- Phát hiện một cổ mộ?
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Trong con ngươi như là ao tù nước đọng của cung phụng trưởng lão, nổi lên rung động, đã có một tia chấn động.
- Đúng vậy.
Thanh niên nam tử trầm ngâm một tiếng, trong con ngươi lóe ra tinh mang, nói ra:
- Nghe Tỉnh Khoát miêu tả, cổ mộ hắn phát hiện ra, hẳn là thời kì Ân Thương, mộ địa của một phú thương. Cái mộ địa này, không chỉ khổng lồ, hơn nữa, muốn đi vào cũng rất hung hiểm.
- Tỉnh Khoát phái người đi, ngoại trừ chưa tiến vào, đi vào, một cái cũng không có đi ra.
Thanh niên nam tử hít sâu một hơi, thổn thức không thôi nói.
- Thời kì Ân Thương, phần mộ phú thương?
Cung phụng trưởng lão chấn động toàn thân, con ngươi ao tù nước đọng lật lên sóng to gió lớn. Về phần hung hiểm, thì bị hắn không để ý đến.
Trong cổ mộ, nào có cái nào là không hung hiểm?
Trọng điểm là ở thời kì Ân Thương.
Các thương nhân thời kì Ân Thương, đều tin tưởng người sau khi chết, linh hồn sẽ tới một thế giới khác. Mộ táng là chỗ ở của mộ chủ ở một thế giới khác.
Cho nên, phú thương, quý tộc ở thời kì Ân Thương chết đi, đều bắt nô lệ chết theo, để cung cấp nô dịch sau khi chết sử dụng.
Điều này cũng ý nghĩa, Tỉnh Khoát phát hiện ra mộ địa phú thương, không chỉ là một phú thương, còn có rất nhiều nô lệ chết theo, tràn đầy oán khí.
Một cái cổ mộ như thế, đối với cung phụng trưởng lão mà nói, đây tuyệt đối là một Thánh Địa tràn ngập thi khí, dùng để tu luyện tăng tu vi bản thân lên.
Hung hiểm?
Người đi vào, một cái cũng không có đi ra?
Đây càng thêm nói rõ, cổ mộ này thi khí nồng hậu dày đặc, oán khí trùng thiên.
Cung phụng trưởng lão hưng phấn.
- Tỉnh Khoát có không có nói cho ngươi biết, tìm ta hỗ trợ cái gì?
Cung phụng trưởng lão trầm ngâm một tiếng, nói ra.
- Không có.
Thanh niên nam tử lắc đầu, nói ra:
- Ta nói cho hắn biết, sư phụ ngài trời tối ngày mai mới có thể trở lại, cho nên hắn không nói.
- Lúc này sau khi sự tình chấm dứt, ngươi theo ta cùng đi vào cổ mộ kia.
Ở cung phụng trưởng lão xem ra, còn không có chuyện gì là hắn không giải quyết được.
Hỗ trợ?
Đơn giản là giết người mà thôi.
Giết người?
Đối với cung phụng trưởng lão hắn mà nói, thật sự là quá dễ dàng rồi.
Còn có nữa là, dùng thủ đoạn cùng thực lực của hắn, cho dù không phải đối thủ của đối phương, dùng đặc thù của Thi Tu giả, người khác muốn giết hắn, cũng không có dễ dàng như vậy.
- Cảm ơn sư phụ!
Thanh niên nam tử toàn thân rung mạnh, kích động vạn phần. Hắn biết rõ, cổ mộ có thể làm cho sư phụ của hắn cũng hưng phấn, tuyệt đối không đơn giản rồi.
Đối với Thi Tu giả mà nói, đây tuyệt đối là Thánh Địa tu luyện, Thiên Đường tu luyện.
- Sư phụ, nếu không hiện tại còn gọi điện thoại cho Tỉnh Khoát, bảo hắn tới một chuyến?
Rất hiển nhiên, thanh niên nam tử đã đợi không kịp.
Sớm giải quyết, hắn có thể sớm một chút cùng sư phụ đi mộ địa kia.
Không thể chờ đợi được a!
- Cũng tốt.
Cung phụng trưởng lão nhẹ gật đầu, hắn cũng rất muốn nhanh đi. Trước kia đi ra ngoài một chuyến, tu vi lại có chỗ đột phá, hắn muốn rèn sắt khi còn nóng.
Mà Tỉnh Khoát phát hiện ra cổ mộ, đối với cung phụng trưởng lão mà nói, không thể nghi ngờ là một bảo khố.
Nếu như hết thảy thuận lợi, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ là cổ mộ phú thương kia, đã có thể làm cho tu vi của hắn, lại một lần nữa đề cao.
Đến lúc đó, không nói vô địch, ít nhất người khác muốn giết hắn, sẽ khó hơn.
Hơn 10 phút sau, Tỉnh Khoát nhận được điện thoại, vội vội vàng vàng, kinh hồn táng đảm đi tới biệt thự của cung phụng trưởng lão.
Cung phụng trưởng lão, thật sự là đáng sợ.
Dù Tỉnh Khoát hắn là Chiến Vương, bái kiến một lần, cũng không muốn lại cùng cung phụng trưởng lão tiếp xúc.
Bất quá, hết cách rồi, vì giết Trần Thanh Đế, Tỉnh Khoát chỉ có thể cắn răng đến.
- Tại Hà Nam An Dương?
Nghe được địa điểm mà Tỉnh Khoát nói, cái này lại để cho cung phụng trưởng lão càng thêm khẳng định tính chân thật trong đó rồi.
Bởi vì nhân viên khảo cổ, đã từng ở Hà Nam An Dương, phát hiện qua mộ địa chủ nô chết theo người, nhiều đến hơn hai trăm người.
- Hơn nửa năm không có đi gặp sư huynh của ta rồi, lần này trở về phải vấn an thoáng một phát.
Trên mặt Cung phụng trưởng lão, lộ ra dáng tươi cười âm trầm:
Cảm nhận được cung phụng trưởng lão quăng tới ánh mắt, toàn thân Tỉnh Khoát rung mạnh, giống như là bị rắn rết nhìn thẳng, nhịn không được rùng mình một cái.
- Giết... Giết một người.
Tỉnh Khoát hít sâu một hơi, dùng thanh âm run rẩy nói ra:
- Hắn tên là Trần Thanh Đế!
Trên giường lớn, Bùi Ngữ Yên toàn thân trần trụi, đầu ghé vào lồng ngực Trần Thanh Đế, cả thân thể nằm sấp trên người Trần Thanh Đế, vẻ mặt hạnh phúc.
Cánh tay Trần Thanh Đế thì đặt ở trên cổ của Bùi Ngữ Yên.
Một nam một nữ, hai thân thể trần trụi, cứ như vậy ngủ rồi. Hơn nữa, chăn mền cũng không biết bị bọn hắn đá tới nơi nào.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
Bùi Ngữ Yên ôm Trần Thanh Đế, nhục thể cùng nhục thể tiếp xúc thân mật, cảm giác ngủ vô cùng an tâm.
Trần Thanh Đế ngủ, cũng chưa từng có thoải mái qua như vậy.
Chính mình trần trụi, trong ngực ôm quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên trần trụi, đó là sự tình bao nhiêu nam nhân tha thiết ước mơ a.
- Ân?
Trần Thanh Đế ở bên trong ngủ say nhướng mày, đột nhiên mở hai mắt ra. Đồng dạng Bùi Ngữ Yên đang ngủ say, trên mặt treo đầy hạnh phúc, cũng rất nhanh mở hai mắt ra.
Bởi vì, bọn hắn đều cảm ứng được một cổ thi khí khổng lồ, đang từ xa đến gần, rất nhanh tiếp cận.
Mục tiêu cũng rất rõ ràng, là chỗ của bọn hắn.
- Mặc quần áo.
Trần Thanh Đế thấp giọng nói ra, lập tức, Trần đại thiếu cùng Bùi Ngữ Yên ngay ngắn quơ lấy quần áo bên giường, rất nhanh mặc vào.
Trần đại thiếu không sợ bị xem, nhưng mà, nếu Bùi Ngữ Yên bị nam nhân khác xem hết, cho dù là giết người nam nhân kia, Trần Thanh Đế cũng khó tiết hận.
Bất kể nói thế nào, hiện tại Bùi Ngữ Yên đã là nữ nhân của Trần Thanh Đế hắn. Xem hết, coi như là giết, vậy cũng không cách nào cải biến sự thật.
Hơn nữa, một người ở thời điểm trần trụi, đối địch cùng người khác, vẫn là sẽ rất chột dạ. Mười thành công lực, có thể phát huy ra bảy thành cũng không tệ rồi.
- Em... Được rồi, nhớ mang phù triện, cùng anh đi lên sân thượng.
Trần Thanh Đế muốn để cho Bùi Ngữ Yên lưu lại, bất quá, lời nói đến bên miệng, vẫn là được rồi.
Bùi Ngữ Yên là sẽ không lưu lại.
Sưu sưu...
Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên nhìn nhau, thân thể liền động, hóa thành hai đạo tàn ảnh, lặng yên rời khỏi phòng, thẳng đến sân thượng khách sạn.
- Muốn chạy trốn?
Cung phụng trưởng lão toàn thân tản ra thi khí, phát hiện thân ảnh của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, trên mặt lộ ra cười lạnh.
Chạy?
Cung phụng trưởng lão muốn giết người, còn không có ai có thể chạy thoát.
Một lần sai lầm duy nhất, cái kia chính là thời điểm đối phó Đoạn Thiên, bất quá, tuy để cho Đoạn Thiên chạy thoát, nhưng Đoạn Thiên cũng trúng Thi độc.
Chết!
Đối với Đoạn Thiên mà nói, chỉ là sự tình sớm muộn gì mà thôi.
Hơn nữa, lúc trước cung phụng trưởng lão cũng chỉ là mới trở thành Thi Tu không bao lâu, gấp khó dằn nổi muốn giết Đoạn Thiên. Bằng không thì Đoạn Thiên như thế nào sẽ đào tẩu được?
Còn có nữa là, sau khi Đoạn Thiên trúng Thi độc trốn đi, cung phụng trưởng lão căn bản cũng không có đi tìm Đoạn Thiên. Ở hắn xem ra, Đoạn Thiên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Còn có thể chết rất thê thảm.
Rất hiển nhiên, cử động của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, làm cho cung phụng trưởng lão cho rằng, hai người bọn họ phát hiện hắn đến, muốn đào tẩu.
- Khó trách Tỉnh Khoát mời ta hỗ trợ, thực lực của Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên, cũng không tệ.
Cung phụng trưởng lão âm trầm cười khẽ, căn bản cũng không có đem Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên để vào mắt.
Hắn là Thi Tu giả, là Thi Tu giả cường hãn, ai có thể là đối thủ của hắn? Hắn sẽ sợ ai?
Mạnh?
Ngươi có thể mạnh đi nơi nào, thực mạnh, các ngươi sẽ trốn sao?
- Ân? Ngừng?
Khi cung phụng trưởng lão đi vào sân thượng, thình lình phát hiện, Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên đứng ở trung tâm sân thượng, đang theo dõi hắn.
- Các ngươi vậy mà không có tiếp tục đào tẩu.
Cung phụng trưởng lão dùng đến thanh âm vô cùng âm trầm, nói ra:
- Trần Thanh Đế, Tỉnh Khoát mời ta giết ngươi, bắt Bùi Ngữ Yên.
Cung phụng trưởng lão ngược lại là rất dứt khoát, nói thẳng ra mục đích của hắn.
Tại sao phải trực tiếp như vậy?
Còn không phải bởi vì, hắn căn bản không có đem Trần Thanh Đế cùng Bùi Ngữ Yên để vào mắt, cho rằng, hắn muốn giết Trần Thanh Đế, bắt Bùi Ngữ Yên, rất dễ dàng.
- Ta biết rõ.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu, bình thản nói:
- Ngươi tu luyện cần thi khí, mà Tỉnh Khoát dùng một cổ mộ làm điều kiện, mời ngươi hổ trợ.
- Xem ra ngươi cũng biết không ít.
Cung phụng trưởng lão lành lạnh nở nụ cười:
- Ngươi đã biết, vì cái gì không đào tẩu trước?
- Nếu như ngươi chạy khỏi thành phố này, có lẽ ta sẽ ghét bỏ phiền toái, mà không đi giết ngươi.
Cung phụng trưởng lão bình thản lại âm trầm vô cùng nói:
- Tỉnh Khoát biết rõ chỗ cổ mộ, cho dù ta không ra tay giúp hắn, ta cũng có thể có trên trăm loại phương pháp, để cho hắn nói ra.
Hỗ trợ?
Khả năng giúp đỡ, tiện tay mà thôi, cung phụng trưởng lão tiện tay sẽ giúp, nếu như quá mức phiền toái, cung phụng trưởng lão sẽ chẳng muốn đi để ý tới.
Một cái cổ mộ, cũng muốn mình chạy đi tìm người, há có thể chạy xa như thế, đi giết một người?
Không giúp đỡ, cung phụng trưởng lão cũng có thể lấy tới vị trí cổ mộ.
Thủ đoạn của Cung phụng trưởng lão, đây chính là rất lợi hại.
Chỉ là một Chiến Vương, hắn há sẽ để vào mắt?
- Ta hôm nay đi biệt thự ngươi, bất quá, ngươi không có mặt.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ngươi bây giờ trở lại rồi, tại sao ta phải đào tẩu?
- Ngươi tìm ta?
Thanh âm của Cung phụng trưởng lão, lập tức trở nên băng lạnh lên:
- Mục đích?
- Giết ngươi.
Thanh âm của Trần Thanh Đế rất bình thản, không có chút sát khí nào. Bất quá, lại làm cho cung phụng trưởng lão cảm thấy tim đập nhanh.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥