Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Hồng Lăng khiếp sợ đứng dậy, lau lau mồ hôi trên trán, cô tu luyện mấy chục vạn năm nay, cũng chưa bao giờ thấy một Đại La Tiên nghịch thiên như Diệp Mặc. Cho dù năm đó cô gia kinh tài diễm diễm cũng còn cách xa tên Đại La Tiên đứng trước mặt này.
Nhưng cô cũng nhanh chóng gạt những suy nghĩ này sang một bên, thận trọng ôm quyền với Diệp Mặc, sau đó đánh mấy cấm chế cách âm lên cửa.
Diệp Mặc thấy cấm chế cách âm mà cô đánh lên cửa cũng rất tầm thường, tiện tay vung ra mấy cấm chế cách âm mạnh hơn, lúc này mới nói:
- Bây giờ tuyệt đối không có ai có thể nhìn trộm vào trong này, cô có thể nói rồi.
Hồng Lăng thấy Diệp Mặc tiện tay vung cấm chế ra, còn mạnh hơn nhiều so với cấm chế mà cô đánh, lại càng kinh hãi. Thủ đoạn hạ bút thành văn này, tuyệt đối không phải là một Tiên trận sư bình thường có thể làm được. Cho dù là đại sư Tiên trận, cũng phải có trận pháp thần thông nhất định mới có thể làm được.
Nhưng kiến thức của cô xa rộng, Thánh đế cũng gặp qua, sự kinh hãi này cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi. Sau khi chấn chỉnh lại tinh thần của mình một chút, Hồng Lăng mới nói:
- Không biết anh có nghe nói đến Vô Song tiên đế hay chưa?
Diệp Mặc lập tức cũng hiểu ra đôi chút, Vô Song tiên đế lợi hại nhất chính là công pháp thần thức, chẳng lẽ cô Hồng Lăng này chính là người của Vô Song tiên đế? Cho nên cô mới cảm nhận được công pháp thần thức mà mình tu luyện? Nói không chừng Thần Niệm Cửu Chuyển này còn là do Vô Song tiên đế nghiên cứu ra nữa.
- Tôi có nghe nói qua, nghe nói Vô Song tiên đế bị hơn mười tiên đế bao vây tấn công, cuối cùng ông còn giết được chín vị tiên đế mà chạy thoát được.
Diệp Mặc gật đầu nói.
Hồng Lăng vành mắt ửng đỏ, thậm chí tâm trạng cũng trở nên kích động nói:
- Thực ra tôi muốn hỏi anh có phải anh cũng có liên quan gì đến Vô Song tiên đế hay không, Vô Song tiên đế chính là người tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển, công pháp của anh có phải là lấy được từ chỗ Vô Song tiên đế không?
Hỏi xong, Hồng Lăng hình như lại sợ Diệp Mặc hiểu lầm, vội nói:
- Tôi cũng tu luyện qua Thần Niệm Cửu Chuyển, hơn nữa Thần Niệm Cửu Chuyển phối hợp với Giác Hồn Tảo lại càng tốt hơn. Tôi chính vì tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển, cũng có dùng qua Giác Hồn Tảo, mới có thể cảm ứng được những người cũng tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển.
Nói xong Hồng Lăng lập tức lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc, Diệp Mặc nhận lấy ngọc giản quét thần thức vào trong, sắc mặt lập tức chấn động. Miếng ngọc giản này quả nhiên là ngọc giản Thần Niệm Cửu Chuyển, Thần Niệm Cửu Chuyển mà hắn lấy được chỉ có tứ chuyển, còn Thần Niệm Cửu Chuyển này lại có hoàn chỉnh cửu chuyển. Chẳng những vậy, hắn lại càng hiểu ra khuyết điểm khí tức lộ ra ngoài của công pháp Thần Niệm Cửu Chuyển mình tu luyện ở chỗ nào.
Diệp Mặc tu luyện Thần Niệm Cửu Chuyển vốn dĩ chính là bản thân lại lần nữa thôi diễn ra, sau khi nhìn thấy Thần Niệm Cửu Chuyển hoàn chỉnh, lập tức thông hiểu đạo lý. Những thứ còn sót lại hắn chỉ cần tốn chút thời gian đi thôi diễn lại một lần mà thôi. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Diệp Mặc đã sửa chữa Thần Niệm Cửu Chuyển mình thôi diễn ra, khí tức Thần Niệm lộ ra ngoài lúc trước lập tức biến mất.
- Ồ, khí tức Thần Niệm Cửu Chuyển của anh cũng biến mất rồi.
Hồng Lăng ngay lập tức cảm nhận được khí tức lộ ra của Diệp Mặc cũng đã chữa được rồi, lập tức kinh ngạc. Người này rốt cục là người nào. Chỉ trong chốc lát, có thể hoàn toàn sửa chữa được sơ hở Thần Niệm Cửu Chuyển của mình rồi?
Diệp Mặc trả lại ngọc giản cho Hồng Lăng nói:
- Cái này trả lại cho cô, cám ơn.
Hồng Lăng lại không nhận, tiếp tục nói:
- Mặc dù tôi không biết anh tên là gì, nhưng tôi nhìn ra anh là một người quang minh. Thần Niệm Cửu Chuyển này tặng cho anh, tôi chỉ cần xin anh trả lời một câu hỏi của tôi, đương nhiên đợi lát nữa tôi sẽ nói cho anh biết tôi là ai.
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Cái mà tôi tu luyện đúng là Thần Niệm Cửu Chuyển, nhưng lại không giống với của cô lắm, tôi vẫn là tu luyện cái của tôi. Tôi tên Diệp Mặc, cô có chuyện gì, cứ hỏi đi.
Diệp Mặc đại khái đoán ra một chút lai lịch của Hồng Lăng, nhưng cũng không có phản cảm đặc biệt gì.
Thấy vậy Hồng Lăng chỉ có thể nhận lại ngọc giản rồi nói:
- Diệp tiên hữu chắc hẳn đoán ra được một chút rồi, chủ nhân của tôi là Thiên Tinh đại đế, Thần Niệm Cửu Chuyển chính là do chủ nhân tôi thôi diễn ra. Tiểu thư nhà tôi tên Việt Hà, cô gia nhà tôi chính là Mộ Vô Song.
Diệp Mặc giật mình, hóa ra Hồng Lăng này còn là tỳ nữ của nhà Mộ Vô Song, chẳng trách trốn trong Hồng Vũ tiên thành. Chắc cũng là vì tìm hiểu Vị Phong tiên đế mà đến. Vô Song tiên đế chết dưới tay Vị Phong tiên đế, Hồng Lăng này nhớ mãi không quên. Đáng tiếc là, khoảng cách giữa cô và Vị Phong tiên đế quá xa, Diệp Mặc đoán chừng cả đời này của cô cũng không thể nào vượt qua nổi.
Giọng nói của Hồng Lăng lại trầm xuống nói:
- Thực ra khi chủ nhân của tôi bị ám toán, cũng đã sắp bước đến tu vi Bán thánh rồi. Chủ nhân tôi rất thích Vô Song cô gia, nhưng Vô Song cô gia có một tật xấu là quá đa tình. Phi tử của gã có hàng đàn, nếu như không phải như vậy, thì chủ nhân tôi chắc chắn sẽ để Vô Song cô gia thừa kế. Chính là vì Mộ Vô song quá lạm tình, chủ nhân tôi rất không thích, không đồng ý hôn sự của gã và tiểu thư.
Thiên Tinh đại đế Diệp Mặc cũng chưa từng nghe nói qua, không ngờ còn là̀ cha vợ Mộ Vô Song.
Hồng Lăng tiếp tục nói:
- Vô Song cô gia tính cách cũng rất kiên trì, kiên quyết không đồng ý bỏ lại những thê thiếp còn lại, kết quả liền rời khỏi Thiên Tinh sơn. Tiểu thư lại rất thích Vô Song cô gia, lén lút mang theo tôi chạy ra khỏi Thiên Tinh sơn, tìm đến Vô Song cô gia. Vốn dĩ thời gian lâu dài rồi, chủ nhân cũng sẽ không tiếp tục so đo chuyện này nữa, dần dần cũng có qua lại. Nhưng cuối cùng hết lần này đến lần khác xảy ra chuyện, Vô Song cô gia bị ám toán, tiểu thư thì mất tích.
Chuyện Mộ Vô Song bị ám toán, Diệp Mặc cũng nghe Chân Băng Du nói qua, nghe nói trong đó gã cũng có chút thầm than thủ đoạn độc ác của Vị Phong tiên đế, đến phi tử của Mộ Vô Song cũng mất tích, rõ ràng cũng không có kết cục gì tốt.
- Khi xảy ra chuyện, tôi đang ở Thiên Tinh sơn hầu hạ chủ nhân. Chủ nhân nghe thấy Vô Song cô gia bị ám toán, lập tức mau chóng chạy đến chỗ Vị Phong tiên đế, muốn dẫn tiểu thư về, kết quả chủ nhân cũng không ra ngoài nữa.
Hồng Lăng nói đến đó cũng vô cùng bi ai, rõ ràng biết chủ nhân Thiên Tinh đại đế chắc hẳn cũng bị Vị Phong tiên đế ám toán rồi.
- Tôi không dám ở lại Thiên Tinh sơn nữa, sau khi rời khỏi Thiên Tinh sơn, tôi phiêu bạt bên ngoài mấy vạn năm, lúc này mới quay lại Hồng Vũ tiên thành. Tôi chính là muốn nghe ngóng tung tích của chủ nhân và tiểu thư, nhưng đáng tiếc là tư chất của tôi có hạn, đã bao nhiêu năm như vậy, tôi cũng chỉ có thể dẫm chân tại chỗ ở mức Đại La Tiên đỉnh phong. Chuyện nghe ngóng hỏi thăm, lại càng không thu hoạch được gì.
Nghe đến đó Diệp Mặc lại cảm thấy kính nể, Hồng Lăng là một người làm, vì chuyện của chủ nhân, lại cố gắng ở lại nơi nguy hiểm nhất đến mấy vạn năm, tâm ý chủ tớ này, khiến Diệp Mặc kính nể.
- Vừa rồi là Diệp mỗ vô lễ rồi, không biết Hồng Lăng sư tỷ cần hỏi tôi cái gì, cứ hỏi đi.
Diệp Mặc khom người ôm quyền nói.
Hồng Lăng thấy Diệp Mặc trước ngạo mạn sau cung kính, lập tức ngẩn người, nhưng cô nhanh chóng hiểu ra ý tứ của Diệp Mặc. Diệp Mặc đang nể đức tính Vô Song của cô, trong lòng cô cũng rất cảm kích.
Lúc trước cô bị Diệp Mặc nắm trong tay, cũng chuẩn bị tinh thần xấu nhất rồi. Bây giờ xem ra Diệp Mặc chẳng những sẽ không mật báo, mà còn có phần cung kính với cô, khiến cô chẳng những cảm kích, mà còn sinh lòng chua xót. Bao nhiêu năm như vậy, không ai biết cô đã trải qua bao nhiêu gian nan vất vả, Diệp Mặc mặc dù là lần đầu tiên quen biết cô, nhưng lại khiến có một cảm giác đồng cảm.
- Diệp đại ca, Hồng Lăng xin anh nếu như có một ngày leo lên đến Thánh đế, giúp Hồng Lăng đến Thiên chủ phủ xem tiểu thư nhà tôi còn ở đó không, chủ nhân nhà tôi còn ở đó không...
Hồng Lăng nói đến đây, bỗng nhiên quỳ xuống trước mặt Diệp Mặc, vẻ mặt thê lương bi ai.
Diệp Mặc nhanh chóng kéo Hồng Lăng nói:
- Hồng Lăng sư tỷ, tôi bây giờ mới là Đại La Tiên sơ kỳ, còn cách Tiên vương xa lắm, càng đừng nói gì là Thánh đế, e rằng cô thất vọng rồi.
- Không, Diệp đại ca, anh là Đại La Tiên thiên tài nhất mà tôi từng thấy, tuyệt đối không có ai có thể vượt qua anh được. Tôi tin vào con mắt của mình, anh chắc chắn có thể leo lên đỉnh cao của Tiên giới. Chỉ cần anh có thể giúp tôi hỏi thăm tiểu thư và chủ nhân nhà tôi còn hay không, thì Hồng Lăng bằng lòng làm nô bộc của anh cả đời này.
Hồng Lăng thê lương bi ai nói.
Diệp Mặc trầm mặc một hồi rồi nói:
- Về chuyện làm nữ tỳ của tôi thì thôi, Thần Niệm Cửu Chuyển của tôi mặc dù không phải trực tiếp có từ chủ nhân của cô, nhưng cũng coi như là một cái gì đó sâu xa. Nếu như sau này tôi có năng lực, tôi sẽ giúp cô xem sao.
Thấy Hồng Lăng lại lần nữa định quỳ xuống, Diệp Mặc đưa tay ra đỡ lấy:
- Cái này cũng còn chưa biết phải bao nhiêu năm nữa, cho nên cô cũng không cần quá chờ đợi như vậy. Nếu như tôi không có năng lực đó, có lẽ cả đời này của tôi không thể đến Thiên chủ phủ. Còn nữa tuổi tác của cô còn hơn tôi nhiều, đừng gọi tôi là đại ca nữa, Thần Niệm Cửu Chuyển của tôi là của chủ nhân nhà cô, cũng coi như có chút liên quan, cô cứ gọi tôi là sư đệ là được rồi.
- Được, Diệp sư đệ.
Hồng Lăng ngược lại cũng không cứng đầu, nhưng sau khi nói xong, cô cũng lại lần nữa kiên định nói:
- Mấy chục vạn năm tôi cũng đợi được rồi, làm sao có thể để ý đến mấy vạn năm cơ chứ?
- Vấn đề mà cô muốn hỏi tôi chính là cái này?
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.
Hồng Lăng nhớ đến chuyện mình muốn hỏi, vội nói:
- Không phải, tôi vốn dĩ định hỏi Diệp tiên sư đệ một chút, Thần Niệm Cửu Chuyển của cậu có từ đâu vậy.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Cô muốn biết tung tích cô gia Vô Song tiên đế nhà cô đúng không?
- Đúng vậy.
Hồng Lăng lập tức nói:
- Tôi vẫn có một dự cảm, cô gia nhà tôi vẫn chưa chết, nhưng mấy chục vạn năm qua rồi. Cô gia nhà tôi cũng không có chút tin tức gì, Hỗn Độn Tinh vực của hạ thiên vực tôi cũng đến rồi, cũng chưa tìm được.
Diệp Mặc chần chừ một lúc rồi nói:
- Hồng Lăng sư tỷ, tôi nghi ngờ cô gia nhà cô chắc là chưa chết, ông ta vẫn còn đang tu dưỡng trong Hỗn Độn Tinh vực. Nhưng tôi đoán ông ta muốn khôi phục hoàn toàn, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, cô cũng đừng ôm hi vọng quá lớn về chuyện này.
Ở Giác Hồn vực Diệp Mặc suýt chút nữa bị Mộ Vô Song ám toán, nhưng Diệp Mặc cũng không để ý lắm. Mộ Vô Song cũng không phải lúc nào cũng ám toán hắn, hắn cũng không cần phải để ý. Ai có thể biết được Giác Hồn vực đó là thần thức hóa hình của Mộ Vô Song?
- Hả...
Hồng Lăng ngạc nhiên nhìn Diệp Mặc.
Diệp Mặc khua tay nói:
- Cô không cần đi tìm cô gia nhà cô nữa, nếu như cô đi tìm Vô Song tiên đế, đối với Vô Song tiên đế và đối với cô mà nói cũng không phải chuyện gì tốt.
Hồng Lăng thở dài, khom người đối với Diệp Mặc nói:
- Cám ơn Diệp tiên hữu, Hồng Lăng biết rồi.
Nói xong, Hồng Lăng lại nói:
- Diệp sư đệ, có phải anh muốn Chân Minh Nê?
Diệp Mặc vội đáp:
- Đúng vậy, tôi đúng là đang cần Chân Minh Nê, Hồng Lăng sư tỷ cô có sao?
Hồng Lăng lắc đầu nói:
- Tôi không có Chân Minh Nê nhưng tôi biết nơi nào có Chân Minh Nê. Tối nay trên hội đấu giá của Hồng Vũ tiên thành sẽ có Chân Minh Nê, chỉ là tôi đoán giá của nó cũng vô cùng kinh người...
Diệp Mặc ngây ngẩn cả người, hắn cũng không muốn đến hội đấu giá, không ngờ cuối cùng vẫn phải vòng qua hội đấu giá một lượt, bây giờ hắn nên đi hay không?
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Nếu như không có Thế giới hỗn độn, trên người cũng không có 'Ụ đá', thì Diệp Mặc không cần Hồng Lăng nhắc nhở cũng sẽ đi tới hội đấu giá. Nhưng bây giờ thì hắn không muốn đi lắm, vì tuy là chỉ cần hắn không chú ý tới cái 'Ụ đá' thì cũng sẽ không bị phát hiện. Nhưng vạn nhất vận khí không tốt, bị người kia dùng thần thức quét tới thì phải làm sao?
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, thì Hồng Lăng liền nghĩ rằng Tiên tinh trên người Diệp Mặc không đủ, cho nên lập tức nói:
- Giá cả của 'Chân minh nê' thực sự là rất cao. Mà trên người của tôi lúc này có hơn 60 triệu Tiên tinh nữa. Tuy số Tiên tinh này cũng không mua được một góc của 'Chân minh nê', nhưng bất quá có nhiều Tiên tinh một chút đi vào trong hội đấu giá cũng là điều tốt.
Diệp Mặc nhìn Hồng Lăng tới mức ngây ngẩn. Hồng Lăng là một Đại La Tiên viên mãn, sinh tồn tại Hồng Vũ Tiên thành nhiều năm như vậy, mà trên người lại chỉ có được chừng ấy Tiên tinh. Tuy là mấy chục triệu Tiên tinh đó không ít, nhưng đối với một Đại La Tiên viên mãn mà nói thì xác thực là không nhiều, thậm chí ngay cả một Huyền Tiên giầu có cũng sẽ không chỉ có từng ấy Tiên tinh. Bởi vậy có thể thấy được cuộc sống của Hồng Lăng tại Hồng Vũ Tiên thành này cũng không tốt lắm. Kiếm được một chút Tiên tinh như vậy đều cầm đi mua sắm tài nguyên tu luyện, hoặc là dùng hết vào việc tu luyện.
Diệp Mặc khoát tay nói:
- Tiên tinh tôi còn một chút, tuy 'Chân minh nê' cho dù là thứ cực kỳ trân quý, nhưng tôi sợ sau khi mua được 'Chân minh nê' về sẽ có người động thủ với mình.
- Cái này dễ thôi, tôi có một cái mặt nạ đây.
Nói xong thì Hồng Lăng liền lấy ra một cái mặt nạ cực mỏng đưa cho Diệp Mặc.
Trong Tiên Giới thì đại năng có quá nhiều, cho nên từ khi tiến vào Tiên Giới Diệp Mặc căn bản chưa bao giờ mua cho mình loại mặt nạ nào cả. Ngay cả chính bản thân hắn cũng không luyện chế qua. Một là vì mua không được loại mặt nạ cao cấp, hai là vì hắn cũng không có tài liệu cao cấp đề mà luyện chế.
Nhưng cái mặt nạ mà Hồng Lăng đưa cho hắn, thì hắn vừa cầm vào tay đã biết nó là một cái Tiên khí cực phẩm rồi.
Trong các loại Tiên khí cực phẩm, thì thứ trân quý nhất đúng là Tiên khí Đan Lô, Tiên khí phi hành, và Tiên khí mặt nạ. Bời vì tài liệu để luyện chế Tiên khí mặt nạ là loại trân quý nhất, phương pháp luyện chế lại phức tạp nhất, cho nên giá cả so với Tiên khí Đan Lô và Tiên khí phi hành còn cao hơn nhiều.
Tiên tinh trên người Hồng Lăng cũng không nhiều, cuộc sống của cô cũng không dễ dàng, nhưng sao cô lại có thể lấy ra loại mặt nạ trân quý như vậy. Giá cả của một cái mặt nạ Tiên khí cực phẩm tuyệt đối là kinh người đấy.
Hồng Lăng dường như biết được Diệp Mặc đang suy nghĩ cái gì, liền thờ dài một câu:
- Sau khi biết được chủ nhân xảy ra chuyện, thì tôi liền vụng trộm về Thiên Tinh sơn, đem một ít thứ trân quý ở Thiên Tinh sơn mang đi. Đáng tiếc là tuy Thiên Tinh sơn vẫn được ẩn dấu, nhưng vẫn vị lão tặc Vị Phong kia tìm được.
Diệp Mặc gật đầu. Sau khi luyện hóa đơn giản chiếc mặt nạ sau đó đeo lên thì khí tức trên người lập tức biến mất không thấy nữa. Căn bản cũng không cần hắn thi triển thuật ẩn dấu khí tức nữa, mà diện mạo của hắn cũng có thể tùy ý biến đổi.
- Tốt quá, cái mặt nạ này cho tôi mượn dùng một chút, nhưng lần sau chúng ta gặp mặt không thể là ở đây được.
Diệp Mặc bỗng nhiên nghĩ tới việc Thế giới trang vàng của hắn không có bất kỳ người nào có thể dùng thần thức quét vào, thì 'Ụ đá' bên trong Thế giới trang vàng lại càng không thể bị phát hiện được. Nếu như hội đấu giá xuất hiện 'Ụ đá', thì hắn chỉ cần không chú ý tới cái 'Ụ đá' kia là được. Chẳng lẽ người kia còn có thể dùng thần thức mà xoắn nát thức hải của hắn hay sao?
Cho dù là bá đạo thế nào đi nữa, thì cũng không thể quét thần thức tới mỗi một người tham gia hội đấu giá chứ? Chỉ cần hắn không chút ý tới cái 'Ụ đá' kia, thì sẽ không thu hút sự chú ý của người khác thôi.
Cho dù là biết mình chỉ cần không chú ý tới cái 'Ụ đá', thì mức độ nguy hiểm sẽ thấp hơn. Nhưng Diệp Mặc vẫn phải thở dài, vì thật sự là cái Tiểu Thiên Vực kia quá quan trọng đối với hắn, bằng không thì hắn thật sự là không muốn tham gia cái hội đấu giá này. Tiểu Thiên Vực trăm triệu năm chưa từng mở ra, bên trong thậm chí còn có cả hỗn độn chi vật. Nếu như hắn có thể đem hết những thứ này di dời tới Thế giới trang vàng của hắn, thì Thế giới trang vàng của hắn sẽ lại hoàn thiện thêm một bước nữa. Cơ hội này dù sao cũng chỉ có một lần, ai biết về sau còn có thể phát hiện được một Tiểu Thiên Vực nữa hay không?
Sau khi Hồng Lăng nghe Diệp Mặc nói, thì lập tức gật đầu:
- Trải qua nhiều năm như vậy, thì tôi đã sớm hiểu rõ với tu vi hiện tại của mình, thì thực lực của tôi quá kém, muốn nghe ngóng về một vật tại phủ Thiên Chủ căn bản là không có khả năng. Hiện tại tôi biết cô gia không chết, thì tôi cũng đã yên tâm được một chút. Về sau tôi sẽ rời khỏi Thanh Vi Thiên, tìm kiếm cơ duyên ở khắp nơi. Còn cái mặt nạ này, thì lại vô dụng với tôi rồi, cho nên tặng cho cậu đấy.
Diệp Mặc nghe Hồng Lăng nói rằng sẽ rời khỏi Thanh Vi Thiên, thì lập tức nói:
- Sau khi chuyện của tôi bên này kết thúc, thì sẽ đi tới Việt Nhâm Tiên trang ở Cấm Thượng Thiên. Nếu như cô tới Cấm Thượng Thiên, thì có thể tới trước Việt Nhâm Tiên trang chờ tôi.
Sỡ dĩ nói như vậy, là vì Diệp Mặc nghĩ mình vẫn có khả năng đoạt được 'Bồng việt tiên quả'. Nếu như hắn đạt được 'Bồng việt tiên quả', thì sau đó hắn sẽ không ngại mà đưa cho Hồng Lăng một viên 'Y vương đan'. Còn Hồng Lăng có thể nhờ 'Y vương đan' của hắn thăng cấp tới Tiên Vương hay không, thì còn phải xem vận mệnh của chính cô.
Nói xong thì Diệp Mặc liền lấy ra hai bình 'Song thần đan' đưa cho Hồng Lăng:
- Cô tu luyện 'Thần niệm cửu chuyển', cho nên 'Song thần đan' có chút tác dụng với cô đấy.
Diệp Mặc có 'Giác hồn tảo', cho nên hiện tại hắn lấy ra 'Song thần đan' thì Hồng Lăng cũng không thấy kỳ lạ lắm. Đan dược này đối với cô xác thực là vô cùng hữu dụng, cho nên cô cũng không từ chối, lập tức nhận lấy 'Song thần đan' rồi cùng Diệp Mặc rời khỏi tiên tức lâu.
Một lúc lâu sau, Hồng Lăng liền theo Truyền tống trận rời khỏi Hồng Vũ Tiên thành, còn Diệp Mặc thì dùng mặt nạ biến đổi diện mạo của mình, ẩn nấp khí tức của mình ở mức Đại La Tiên hậu kỳ rồi tiến vào hội đấu giá.
Giữ tu vi của mình ở mức Đại La Tiên hậu kỳ cao nhất, thì Diệp Mặc tin tưởng sẽ không có người nào có thể đoán ra được là hắn cả. Hắn diễn sinh là ra loại công pháp biến đổi khi tức tu vi này, vốn chính là vì tham gia hội đấu giá trên Tiên thuyền, nhưng không ngờ lúc đó không tham gia vào hội đấu giá, hiện giờ đến Hồng Vũ Tiên thành thì lại muốn tham gia.
...
Hội đấu giá ở Hồng Vũ Tiên thành này đúng là vô cùng to lớn, vé vào cửa hội đấu giá cũng là cái giá trên trời. 500 ngàn Tiên tinh chỉ có thể có được vị trí kém nhất, một triệu Tiên tinh sẽ có một cái vị trí tốt hơn một chút. Mà vị trí thông thường cần phải có tới 5 triệu Tiên tinh. Nhưng tiên nhân đến nơi này trên cơ bản đều là những người cực kỳ giầu có.
Khi Diệp Mặc tới, thì giá phòng trong hội đấu giá đã tăng lên tới 6 triệu Tiên tinh. Diệp Mặc trực tiếp ném ra 8 triệu Tiên tinh để nhận một gian phòng bình thường. Số phòng là 53 hàng thứ 4.
Sau khi tiến vào, thì thần thức của Diệp Mặc cẩn thận kiểm tra một hồi. Bốn phía này đều là các phòng có trận pháp che đậy thần thức, nhưng những trận pháp này bố trí có chút đặc thù. Đó là thần thức của người khác không quét vào được, nhưng người ở bên trong lại có thể quét được thần thức ra ngoài, có thể nhìn được bất kỳ thứ gì ở trên đài đấu giá.
Diệp Mặc nhíu mày một cái. Kỳ thật hắn rất ghét cái loại phương thức đấu giá này. Thứ hắn ưa thích chính là một cái trận pháp hiển thị, để cho tất cả mọi người tham gia đấu giá đều không thể sử dụng thần thức, chỉ có thể dùng mắt thường để quan sát vật phẩm đấu giá.
Phương thức đấu giá như hiện giờ, tuy có thể cho người tham gia đấu giá trực tiếp dùng thần thức chạm tới vật phẩm, nhưng cũng để lộ một ít tin tức thần thức của người tham gia đấu giá.
Diệp Mặc từng trải đã nhiều, cho nên rất nhanh đã đoán được là do người chủ trì hội đấu giá cố ý làm như vậy. Hoặc là do cố ý bán ra cái 'Ụ đá' nên làm như vậy. Mục đích chính là để tiện nhìn trộm, hơn nữa trận pháp che đậy thần thức trong hội đấu giá này cũng có chút vấn đề, đó là nó cũng không thể ngăn cản tất cả các thần thức tiến vào.
Diệp Mặc chậm rãi thở ra, cũng không hề động thủ tới những sơ hở của trận pháp kia. Những vấn đề này hắn có thể nhìn ra, thì phía tổ chức hội đấu giá tuyệt đối là biết rõ. Sở dĩ họ giữ nguyên những sơ hở kia, nói không chừng chính là để cho người sở hữu cái 'Ụ đá' kia thuận tiện xem xét.
Ở một góc của phòng này có một cái Truyền tống trận, ý tứ của Truyền tống trận này chính là nếu như muốn thì có thể tùy ý mà rời khỏi hội đấu giá. Nơi truyền tống tới chính là quảng trường hội đấu giá.
Dưới lớp mặt nạ, Diệp Mặc chậm rãi vận chuyển 'Tam sinh quyết', đem dòng suy nghĩ của mình hoàn toàn đè ép xuống, thậm chí khiến cho nó không còn chút dao động nào. Sau đó thì tự rót cho mình một chén tiên linh trà, chậm rãi nhâm nhi chờ hội đấu giá bắt đầu.
Sau hai canh giờ, Tiên ngọc trác (cái bàn bằng ngọc) trên đài đấu giá xuất hiện một lão già mặc áo đen. Thần thức của Diệp Mặc lập tức có thể thấy được tu vi của người này là Tiên Tôn sơ kỳ.
Hội đấu giá có một Tiên Tôn đứng ra chủ trì, thì thứ tốt của cái hội đấu giá đó tuyệt đối sẽ không ít. Bất quá Diệp Mặc đã quyết tâm, dù là nhiều những thứ tốt hơn thì hắn cũng chỉ cần 'Chân minh nê' mà thôi. 'Chân minh nê' vừa tới tay, thì hắn sẽ lập tức rời đi.
Tên Tiên Tôn áo đen kia đứng trên đài đấu giá, thần trí của y còn chưa quét ra ngoài thì khí thế đã làm toàn bộ sàn đấu giá lay động rồi. Tất cả lập tức trở nên yên lặng, cho dù là một số tiên nhân ngồi ở trong phòng thì cũng không nói thêm gì nữa.
Tiên Tôn áo đen nhẹ gật đầu, sau đó cao giọng nói:
- Rất nhiều người đều biết, ta chính là Hắc Vũ Tiên Tôn...
Quả nhiên khi lão già kia nói ra tôn hiệu của mình, thì rất nhiều tiên nhân trong đại sảnh liền đứng lên thi lễ. Vậy là danh khí của tên Hắc Vũ Tiên Tôn này cũng không nhỏ.
Hắc Vũ Tiên Tôn giơ tay ra hiệu im lặng rồi nói:
- Mọi người hãy ngồi xuống, lần hội đấu giá này là hội đấu giá lớn nhất của Thanh Vi Thiên trong vòng vạn năm qua. Được mở ra nhờ sự kiện đại hội 'Bồng việt tiên quả' và Tiểu Thiên Vực khai mở, cho nên có rất nhiều người đã đến đây. Bất luận mục đích tới đây của các người là gì, thì Hồng Vũ Tiên thành đều hoan nghênh. Nhưng trên hội đấu giá này, thì bất luận là ai cũng đều phải tuân thủ quy tắc. Nếu như có người nào gọi giá bậy bạ, quấy rối người trong hội đấu giá, hoặc là không muốn cạnh tranh công bằng, thì hội đấu giá của ta quyết không nể tình. Ta không nói nhảm nhiều, hiện tại hội đấu giá lập tức bắt đầu, hy vọng tất cả mọi người có thể bán hoặc mua được vật phẩm mình muốn.
Sau khi Hắc Vũ Tiên Tôn nói xong thì liền đi qua một bên ngồi xuống, đồng thời một vị nữ tiên tu vi Đại La Tiên cực kỳ xinh đẹp đi tới, đứng lên thế chỗ Hắc Vũ Tiên Tôn vừa đứng. Sau khi cô cúi đầu hướng tới tất cả mọi người trong hội đấu giá, thì liền thản nhiên nói:
- Vật phẩm thứ nhất trong lần đấu giá hội này là một viên yêu đan của Tiên yêu thú cấp bảy Đại Hổ. Giá khởi điểm là 10 triệu Tiên tinh, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 1 triệu Tiên tinh...
Yêu đan của Tiên yêu thú cấp bảy tuy rằng kém xa yêu đan của Tiên yêu thú cấp chín, nhưng ở Tiên Giới này cũng được xem là một thứ cực kỳ trân quý rồi. Trong nhất thời, cả phòng đấu giá liền xôn xao hẳn lên. Rất nhanh cái viên yêu đan cấp bảy này đã được một tiên nhân mua với giá 53 triệu Tiên tinh.
Diệp Mặc đối với mấy thứ này đều không có hứng thú. Sau đó có một gốc Tiên linh thảo cấp tám đã khiến cho Diệp Mặc động tâm, nhưng hắn vẫn nhịn xuống được. Hắn không muốn khiến cho bất cứ người nào chú ý cả, cho nên một khi hắn mở miệng ra giá, thì nhất định phải là 'Chân minh nê'.
- Vật phẩm bán đấu giá tiếp theo là một pháp bảo phòng ngự ''Bát Cực Già đỉnh'. Chiếc đỉnh này thiếu khuyết một cái nắp, nhưng tuyệt đối không thua một cái Tiên khí phòng ngự cực phẩm cấp cao nhất nào. Nếu như tìm được cái nắp còn thiếu, thì cái ''Bát Cực Già đỉnh này có thể tiếp cận tới đẳng cấp Thần khí. Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán, phẩm cấp cụ thể của vật phẩm thì hội đấu giá sẽ không bảo đảm. Hiện tại giá khởi điểm của chiếc 'Bát Cực Già đỉnh này là 80 triệu Tiên tinh. Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 5 triệu Tiên tinh...
Lời giới thiệu của vị nữ tiên trân đài đấu giá khiến cho Diệp Mặc cực kỳ khiếp sợ. Hắn vốn quyết tâm chưa tới 'Chân minh nê' thì chưa động lòng, nhưng lúc này mới chỉ có mấy thứ vật phẩm được bán ra, thì đã xuất hiện chiếc 'Bát Cực Già đỉnh' này rồi.
'Bát Cực Già đỉnh' chế phẩm Diệp Mặc đã dùng qua, đây tuyệt đối là loại Tiên khí phòng ngự cực tốt. Bây giờ lại xuất hiện hẳn hàng chính phẩm, thì Diệp Mặc khẳng định là đẳng cấp của cái 'Bát Cực Già đỉnh'này sẽ không thấp.
Loại đồ tốt này nên ra tay, hay không nên ra tay?
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Hiện giờ Diệp Mặc đang thiếu một kiện Tiên khí phòng ngự, mà cái 'Bát cực già đỉnh' này đối với hắn xác thực là cực kỳ phù hợp. Thế nhưng, điều đáng tiếc duy nhất là nó thiếu mất một cái nắp. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu như cái nắp cũng có đủ, thì cái 'Bát cực già đỉnh' này sẽ không dừng lại ở cái giá đó.
Thần thức của Diệp Mặc quét ra ngoài, lập tức thấy được phần hư hao của cái 'Bát cực già đỉnh' này giống với cái chế phẩm 'Bát cực già đỉnh' của hắn lúc trước, nhưng nó đúng là một cái Tiên khí cực phẩm. Diệp Mặc biết rõ vị nữ tiên kia không hề nói mò. Chiếc 'Bát cực già đỉnh' này sở dĩ bị hạ xuống thành Tiên khí cực phẩm, không phải là vì cấp bậc của nó không cao, mà là cái 'Bát cực già đỉnh' này chẳng những bị thiếu một cái nắp, mà bản thân nó cũng đã bị hư hao khá nhiều.
Cho dù là như vậy, thì chỉ trong một thời gian ngắn, giá của cái 'Bát cực già đỉnh' này đã tăng lên tới 160 triệu Tiên tinh. Tuy giá cả tăng lên rất nhanh, nhưng mọi người vẫn đang tăng giá một cách cẩn thận. Có thể tới đây thì đều không phải là kẻ ngốc, cho nên Diệp Mặc có thể nhìn ra được cái 'Bát cực già đỉnh' thiếu nắp này hư hao nhiều như vậy, thì không có lý nào người khác lại không nhìn ra.
Sở dĩ còn có người tăng giá, là bởi vì Tiên khí phòng ngự cực phẩm quả là rất thưa thớt, cho dù là có cũng là loại Tiên khí cực phẩm đã bị hư hao. Nhưng tất cả đều là thứ mà nhiều người đều truy lùng để sở hữu.
Khi giá đã tăng lên tới 180 triệu, thì số người ra giá đã giảm bớt. Dùng cái giá này để mua một cái Tiên khí phòng ngự cực phẩm đã bị hư hao thì không còn tính là chiếm được tiện nghi nữa rồi. Cái giá này nếu bỏ thêm một chút, hoàn toàn có thể đến Tiên khí lầu mua được một cái pháp bảo Tiên khí phòng ngự tốt mà nguyên vẹn rồi.
- 200 triệu.
Diệp Mặc lập tức ra giá. Hiệu quả phòng ngự của 'Bát cực già đỉnh' rất tốt, ít nhất thì nó chính là thứ mà hắn yêu thích. Nếu có một cái pháp bảo phòng ngự Tiên khí cực phẩm hoàn chỉnh, đặt cùng một chỗ với 'Bát cực già đỉnh' thì hắn thà lấy 'Bát cực già đỉnh' chứ không lấy kiện pháp bảo phòng ngự kia. Lần trước hắn chịu thiệt dưới cái chuông khổng lồ của Nghiêm Cửu Thiên, cũng là vì không có được pháp bảo phòng ngự tốt. Nếu có được một kiện pháp bảo phòng ngự tốt, thì hắn thậm chí không cần phải xuất ra Hạo Thiên Cổ rồi.
Diệp Mặc ra cái giá này đã vượt quá giá trị vốn có rồi, cho nên giá vừa được báo ra, thì trong đại điện cũng không có thêm ai ra giá nữa.
Diệp Mặc thở ra. Mặc dù giá của cái 'Bát cực già đỉnh' này đã vượt quá dự kiến của hắn, nhưng nếu có thể có được nó mà không làm náo động hội đấu giá thì vẫn là tốt nhất.
- 205 triệu.
Ngay khi Diệp Mặc cho rằng 'Bát cực già đỉnh' đã là của hắn rồi, thì lại lần nữa có người ra giá.
- 210 triệu.
Diệp Mặc thở dài, lại ra giá thêm 5 triệu nữa. Nếu như người kia còn tăng giá, thì hắn đành phải từ bỏ thôi. Nếu như tiếp tục cạnh tranh, thì hắn chính là đã đắc tội với người ta rồi. Đắc tội với người khác thì Diệp Mặc không sợ, nhưng trong thời điểm này thì việc làm đó quả thật là không sáng suốt.
Nhưng khiến Diệp Mặc không ngờ chính là hắn chỉ thêm có 5 triệu, thì lập tức đã không còn ai ra giá nữa. Người ra giá vừa rồi giống như là để cho hắn phải bỏ ra thêm 10 triệu nữa mà thôi.
Theo tiếng gõ búa của vị nữ tiên chủ trì đấu giá hội, thì Diệp Mặc đã mua được chiếc 'Bát cực già đỉnh' kia với giá 210 triệu Tiên tinh thượng phẩm.
Chỉ trong chốc lát, thì đã có một vị nữ tiên khác đem chiếc 'Bát cực già đỉnh' kia đi tới gian phòng của Diệp Mặc. Sau khi 'Bát cực già đỉnh' được giao qua màn trướng cho Diệp Mặc, thì hắn liền nhìn nó một chút rồi thu hồi vào trong nhẫn trữ vật của mình. Đồng thời hắn cảm giác được mấy đạo thần thức lập tức quét tới trên người hắn.
Diệp Mặc giống như là không hề cảm thấy được những đạo thần thức này, vẫn chú ý lắng nghe thông tin các vật phẩm đấu giá. Cái trận pháp che đậy thần thức ở gian phòng này có trăm ngàn chỗ sơ hở, chỉ cần người có tu vi cao một chút là có thể quét thần thức vào. Điều này khiến cho Diệp Mặc cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Sau đó còn xuất hiện một kiện Bán Thần khí và nhiều loại tài liệu cao cấp nữa. Diệp Mặc cố dằn lòng không tranh đoạt, đồng thời trong lòng hắn cũng bắt đầu bối rồi. Nếu như 'Chân minh nê' xuất hiện quá muộn, thì hắn căn bản là không có đủ thời gian để làm việc.
Trong lòng của Diệp Mặc, thì đương nhiên là vô cùng hy vọng 'Chân minh nê' xuất hiện sớm trong hội đấu giá. Sau khi hắn mua được 'Chân minh nê', thì sẽ lập tức rời khỏi nơi này. Chờ sau khi hắn đi rồi, thì dù 'Ụ đá' ngũ hành có xuất hiện, thì cũng không có bất cứ quan hệ gì với hắn cả.
Đáng tiếc là hội đấu giá này tiến hành được hơn nửa ngày, thì vị nữ tiên kia đã bê một cái 'Ụ đá' đặt lên trên Tiên ngọc trác.
Diệp Mặc nhìn vào cái 'Ụ đá' kia, thiếu chút nữa là đã không khống chế được chính mình rồi. Cũng may là hắn đã sớm có chuẩn bị, dưới sự vận chuyển của 'Tam sinh quyết', tâm thần dao động của hắn lập tức được khống chế.
Khi hắn vừa nhìn thấy cái 'Ụ đá' này, thì đã biết nó là hàng thật giá thật rồi.
Giờ khắc này Diệp Mặc biết rõ, chính là thời khắc cực độ nguy hiểm đối với hắn. Hắn lập tức biến ánh mắt của mình thành dáng vẻ nghi hoặc và khó hiểu, đồng thời thần thức cũng quan sát tới lui trên cái 'Ụ đá' này.
Diệp Mặc rất rõ ràng, nếu như mình lập tức thu hồi lại ánh mắt, hoặc là tâm thần có sự dao động, thì hắn lập tức sẽ trở thành nhân vật trọng điểm cần điều tra.
Quả nhiên khi Diệp Mặc quan sát 'Ụ đá' kia, thì một đạo thần thức như có như không đảo qua trên người hắn, thậm chí còn dừng lại một hồi. Nếu như không phải Diệp Mặc tu luyện 'Tam sinh quyết', thì đạo thần thức này khẳng định là hắn không thể cảm nhận được. Đạo thần thức này không hề có bất kỳ áp lực nào khiến cho người ta cảm thấy không thoải mái, thậm chí ngay cả cảm giác mình đang bị xem xét cũng không hề cảm giác được.
Đây tuyệt đối không chỉ là thần thức của tu vi Tiên Tôn. Diệp Mặc cũng không hề quan tâm tới việc đạo thần thức kia xem xét thần trí của hắn, mà vẫn dùng thần thức quét tới lui trên cái 'Ụ đá' kia với vẻ thú vị và hiếu kỳ.
Đối với 'Ụ đá' quá mức quan tâm và không hề quan tâm, cũng đều sẽ là đối tượng bị điều tra. Diệp Mặc đã luân hồi qua mấy kiếp người rồi, sao có thể không hiểu đạo lý này chứ?
Vị nữ tiên kia lúc này lại không giống với thời điểm mang ra những vật phẩm bán đấu giá trước đó. Mà là hoàn toàn không nói gì sau khi mang 'Ụ đá' này ra.
Trong lòng Diệp Mặc càng cẩn trọng hơn, hắn khẳng định nếu như bản thân không phải tu luyện 'Tam sinh quyết', thì lúc này hắn đã bại lộ rồi. Cho dù là một chút tâm thần dao động, thì đều không thể tránh né được đạo thần thức cao minh kia. Cái kẻ bán ra 'Ụ đá' này, chẳng những tu vi cao minh, hơn nữa biện pháp điều tra cũng cực kỳ cao minh.
Nếu như là người nào có được cái 'Ụ đá' còn lại, thì chắc chắn là đã bại lộ rồi. Đã biết rõ tác dụng của cái 'Ụ đá' này, hơn nữa trên người còn có mấy cái 'Ụ đá', thì sau khi thấy cái 'Ụ đá' cuối cùng này, sao có thể giữ được bình tĩnh nữa?
Bất luận là trên người hắn có 'Ụ đá' hay không, hoặc là có ít nhiều sự kích động trong tâm thần, thì cái kẻ ẩn nấp phía sau hội đấu giá này đểu sẽ phân biệt hết mức độ kích động của từng người sau khi đã nhìn thấy cái 'Ụ đá' kia.
Sau khi 'Ụ đá' đặt ở trên Tiên ngọc trác, thì vị nữ tiên kia mới nở một nụ cười rồi nói:
- Rất nhiều người cũng không biết cái 'Ụ đá' này là vật gì, hiện tại tôi xin được giới thiệu qua một chút. Cái 'Ụ đá' này còn có tên gọi khác là Hỗn độn ngũ hành. Hiện tại đang đặt trên bàn đấu giá là 'Ụ đá' ngũ hành thuộc tính Thủy. Bất luận là các vị có Tiểu thế giới, Chân linh thế giới, thì chỉ cần có đủ Hỗn độn ngũ hành, thế giới của các vị sẽ trực tiếp thăng lên một cấp bậc, thậm chí thăng cấp...
Vị nữ tiên chủ trì kia nói tới đây, thì phần lớn mọi người có mặt trong đại sảnh liền trở nên náo loạn. Hỗn độn chi vật đã là cực kỳ hiếm có rồi, đã thế còn là Hỗn độn ngũ hành. Đồ tốt như vậy, thì ai lại không muốn chứ?
Một loại cảm xúc vô cùng kích động lập tức lan tràn trong đại sảnh đấu giá hội. Diệp Mặc lập tức cũng bắt đầu trở nên kích động. Khi tim Diệp Mặc đập nhanh hơn bình thường, thì đạo thần thức kia lại lần nữa quét qua hắn.
Một lát sau, thì đạo thần thức kia liền biến mất không còn nữa. Diệp Mặc biết rõ, hắn tạm thời đã vượt qua được thời khắc nguy hiểm này rồi. Đạo thần thức kia nếu muốn tra ra người chính thức có được những 'Ụ đá', thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, khẳng định là đạo thần thức kia sẽ còn quét tới hắn nữa.
Việc hiện giờ Diệp Mặc có thể làm chỉ có thể là phối hợp với tâm tình kích động của mọi người. Khi tâm tình của người khác kích động, thì hắn cũng không thể không chút nào kích động được.
- Đối với Hỗn độn ngũ hành mà nói, thì tôi biết rằng rất nhiều người còn hiểu rõ hơn cả tôi. Tôi chỉ có thể nói ra đến như vậy mà thôi, nhưng đáng tiếc là 'Ụ đá' ngũ hành này không trọn vẹn, chỉ có một cái 'Ụ đá' hệ Thủy. Tuy chỉ có một cái, giá trị bị giảm đi nhiều. Chẳng qua nếu ai có thực lực để cất giấu nó, về sau nhất định là sẽ có lợi. Nói không chừng ngày nào đó sẽ gặp được cái 'Ụ đá' thứ hai hay tất cả các 'Ụ đá' khác cũng không biết chừng.
Lời nói của vị nữ tiên kia khiến cho Diệp Mặc phải cười lạnh trong lòng. Nếu đã lấy ra đấu giá trên đấu giá hội này, thì nhất định giá trị thứ này sẽ bị tìm hiểu ra hoàn toàn. Còn lời nói rằng có nhiều người còn hiểu rõ hơn cả cô, cũng không phải là không đúng. Nhưng đối với giá trị của 'Ụ đá' ngũ hành, thì lại không thể vì không hiểu mà không biết được. Còn về phần ngũ hành không trọn vẹn, nên giá trị bị hạ thấp ư? Cái kiểu diễn viên nửa mùa này còn không bằng cả mình.
Sau khi vị nữ tiên kia nói xong, thì lại lần nữa cười tươi:
- Bởi vì ngũ hành không trọn vẹn, cho nên giá quy định của cái 'Ụ đá' này cũng không cao. Hiện tại giá khởi điểm là 1,5 tỷ Tiên tinh cộng thêm một cái Tiên linh mạch trung phẩm. Mỗi lần tăng giá không được thấp thơn 100 triệu Tiên tinh.
Diệp Mặc biết rõ cái giá này đối với cái 'Ụ đá' kia mà nói xác thực là không cao, bởi vì cái giá để mua lại cái 'Ụ đá' này sẽ cao hơn rất nhiều. Diệp Mặc cũng biết, kẻ đưa ra cái 'Ụ đá' này cũng chỉ là muốn Câu cá mà thôi, chắc chắn sẽ không thật sự bán cái 'Ụ đá' này đi. Thần trí của kẻ đó đã sớm điều tra qua mỗi người có mặt ở đây trước khi cái 'Ụ đá' kia được đem ra rồi.
Cũng không phải mỗi người đều cố tình biểu hiện như Diệp Mặc, biết được cái 'Ụ đá' này là người ta đem ra để Câu cá. Mặc dù cái giá này thì trên Tiên thuyền không ai ra được cả, nhưng ở đây thì đã lập tức có người ra giá 1,6 tỷ Tiên tinh kèm một cái Tiên linh mạch trung phẩm.
Cái giá này vừa được đưa ra, thì tâm tình Diệp Mặc lập tức đã bình phục lại. Hắn biết là không cần tiếp tục giả bộ nữa rồi, vì giá cao như vậy, hắn có kích động hơn cũng đại biểu rằng hắn có nghĩ cách.
Quả nhiên khi tâm tình của Diệp Mặc vừa bình tĩnh lại, thì đạo thần thức kia lại lần nữa quét tới hắn.
Diệp Mặc âm thầm thở ra. Cái tên mật thám dùng thần thức dò xét người này ở trên Địa Cầu tuyệt đối sẽ là một chuyện gia tâm lý học cao cấp. Người bình thường, nếu như quả thật có được 'Ụ đá' ngũ hành, thì sao có thể tránh thoát được sự quan sát tinh tế như thế này?
Hắn là dưới cơ duyên trùng hợp, đã sớm đoán ra được tâm tư của đối phương rồi, hơn nữa còn có 'Tam sinh quyết' bảo hộ, biểu hiện cũng từng bước biến đổi theo thời cuộc mới miễn cưỡng không trở thành trọng điểm hoài nghi.
Không thể không nói, kẻ giầu có của Thanh Vi Thiên quá nhiều. Cái giá của 'Ụ đá' này rất nhanh đã tăng lên đến 2 tỷ Tiên tinh kèm thêm hai cái Tiên linh mạch trung phẩm rồi.
Đây cũng không phải là vì những kẻ ra giá là đồ ngốc, mà là vì những người này không biết cái 'Ụ đá' này đã tham gia qua rất nhiều hội đấu giá rồi. Cũng không thể ngờ được là cái 'Ụ đá' này chỉ là Mồi câu đem ra để Câu cá mà thôi. Cho nên họ mới dốc sức mà ra giá.
Khi giá của của cái 'Ụ đá' này tăng lên tới 2 tỷ Tiên tinh kèm thêm một cái Tiên linh mạch thượng phẩm, thì Diệp Mặc biết rõ cái giá này đã vượt quá giá chính thức của cái 'Ụ đá' khi được đưa ra rồi.
Khi cái giá 2 tỷ Tiên tinh kèm thêm một cái Tiên linh mạch cực phẩm được báo ra, thì Diệp Mặc biết rõ kẻ sở hữu cái 'Ụ đá' này đã bắt đầu ra tay rồi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Bất kể đối phương có phải là tra ra được kẻ tình nghi hay không, sau khi cái giá này được đưa ra, chẳng có ai dám cạnh tranh nữa. Rất nhiều thần thức đều quét về gian phòng báo giá, Diệp Mặc lần này không dùng thần thức quét tới. Hắn biết rõ cho dù là không quét tới, cũng sẽ không bị hoài nghi, ngược lại nếu như quét tới, có lẽ là sẽ lại bị tra một lần nữa.
Diệp Mặc trong lòng thầm than, hắn nhìn thấy cái ụ đá thứ năm, hơn nữa thần thức cũng đã tiếp xúc với cái ụ đá thứ năm này, nhưng đáng tiếc là hắn lại không thể có bất kỳ chút xúc động nào. Loại cảm giác này, khiến cho Diệp Mặc trong lòng rất không thoải mái.
Hắn chợt nhớ tới ông lão Thiên Dịch đại sư, người đã cho hắn cái ụ đá thứ nhất kia, lúc này Diệp Mặc sẽ không lại cho rằng cái ụ đá kia của hắn là nhặt được trong lúc vô tình rồ̀i. Ban đầu ở tiểu thế giới, cái ụ đá kia chắc chắn là Thiên Dịch cố ý cho hắn, nếu không hắn sẽ không có khả năng nhặt được.
Thiên Dịch kia khẳng định là không bình thường, Diệp Mặc tin tưởng ông già mà hắn nhìn thấy ở Đại Lục Lạc Nguyệt kia, chính là Thiên Dịch đại sư - ông thầy tướng số mà hắn nhìn thấy ở tiểu thế giới. Hơn nữa Diệp Mặc hoài nghi Thiên Dịch đại sư biết rõ hắn có Hỗn Độn Thế Giới, cho nên mới đem ụ đá cho hắn.
Bởi vì câu nói cuối cùng kia của lão lúc đó, bây giờ Diệp Mặc nhớ tới mới phát giác được điểm khả nghi, lúc trước câu cuối cùng mà lão tự nhủ với chính mình là, 'Ngoại trừ Thế Giới Hỗn Độn, không ngờ còn có chuyện ta không tính ra được vận mệnh...'
Những lời này rất có thể chính là ý nói Thiên Dịch đại sư đã biết hắn có Thế Giới Hỗn Độn, Thiên Dịch đại sư biết rõ hắn có thế giới hỗn độn nên mới đem ụ đá đưa cho hắn.
Tuy Diệp Mặc biết Thiên Dịch đại sư kia là cố ý đem ụ̣ đá để lại cho hắn, nhưng hắn không nghĩ ra, còn có ai có thể không động tâm đối với Thế Giới Hỗn Độn và ụ đá Ngũ Hành đấy. Hắn và Thiên Dịch đại sư căn bản là không hề liên quan gì, vì sao Thiên Dịch phải giúp hắn?
Những thứ không biết này, khiến cho Diệp Mặc cảm thấy có chút không thoải mái cho lắm. Hắn không có thói quen đem vận mệnh của mình giao cho người khác, Thiên Dịch đại sư cũng không được.
Diệp Mặc lắc đầu, đem những ý nghĩ này ném qua một bên, hắn quyết định lấy được 'Chân Minh Nê' rồi thì sẽ lập tức rời đi. Nghĩ cách tiến vào tiểu Thiên vực, sau đó thăng cấp tu vi của mình lên tới Tiên vương rồi nói sau.
...
- Chúc mừng anh bạn vừa mới lấy được ụ đá Ngũ Hành, tiếp theo chúng tôi sắp sửa bán đấu giá là 'Chân Minh Nê, đây là một khối 'Chân Minh Nê' thượng đẳng...
Lời nói của Đại La tiên nữ kia khiến cho Diệp Mặc lập tức mừng rỡ không thôi, hắn không thể tưởng được ngay sau ụ đá Ngũ Hành chính là 'Chân Minh Nê, hắn còn chuẩn bị đợi ba ngày đấy. Nếu như ba ngày sau, còn chưa tới 'Chân Minh Nê, hắn sẽ không có ý định đợi nữa, bởi vì chờ có được cũng không có ích lợi bao nhiêu. Lại không nghĩ rằng, nhanh như vậy đã đến rồi.
Đại La tiên nữ kia sau khi nói xong, trong tay giơ lên một khối 'Chân Minh Nê' lớn chừng trái nhãn nói:
- Mọi người hãy xem, khối Chân Minh Nê này không hề chứa tạp chất, có thể nói là thượng đẳng của thượng đẳng. Tác dụng 'Chân Minh Nê' tôi cũng không cần nói nữa, tôi đoán những người đang ngồi ở đây đều biết. Khối 'Chân Minh Nê' hiện trong tay tôi đây giá quy định là 200 triệu tiên tinh thượng phẩm. Mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 10 triệu...
Khối 'Chân Minh Nê' này nhỏ hơn rất nhiều so với khối lúc trước Diệp Mặc lấy được, nhưng Diệp Mặc lại biết, khối 'Chân Minh Nê' này đẳng cấp so với khối lần trước hắn lấy được kia, đẳng cấp cũng cao hơn rất nhiều. Nếu như đây là một khối lớn chừng nắm đấm, khối 'Chân Minh Nê' này nói không chừng hắn còn mua không nổi.
- Tôi ra hai trăm năm mươi triệu.
Đại La tiên nữ kia vừa dứt lời, lập tức liền có người báo giá, hơn nữa tốc độ báo giá còn vô cùng nhanh.
Có thể thấy được muốn 'Chân Minh Nê' này tuyệt đối không phải chỉ có một mình Diệp Mặc. Bây giờ trên người Diệp Mặc còn gần sáu tỷ tiên tinh, hắn cũng không hề khẩn trương. Khối Chân Minh Nê này cao nhất cũng chỉ có thể giá trị khoảng trên dưới năm trăm triệu tiên tinh, gia sản này của hắn hẳn là hoàn toàn có thể mua được rồi.
- Ba trăm triệu
- Ba trăm năm mươi triệu...
Khiến cho Diệp Mặc không ngờ tới là, giá cả 'Chân Minh Nê' vậy mà lại lên vù vù. Rất nhanh liền vượt qua năm trăm triệu, hơn nữa căn bản là không có ý dừng lại.
Diệp Mặc chưa ra giá, nhưng trong lòng hắn lại trầm xuống, chẳng lẽ những người này đều nghĩ là dùng 'Chân Minh Nê' có thể gian lận? Nếu nghĩ như vậy, chẳng phải là quá ngu sao? Hắn có 'Tam sinh quyết, lại là đại sư tiên trận cấp năm, đồng thời là tông sư tiên khí mới dám làm như vậy. Người khác có sức mạnh gì mà làm như vậy?
Nếu không phải như vậy, sao có nhiều người muốn 'Chân Minh Nê' như vậy?
- Sáu trăm năm mươi triệu tiên tinh.
Diệp Mặc ra giá lần thứ nhất.
Hắn vừa mới ra cái giá này, đã bị bảy trăm triệu tiên tinh ép xuống. Những tiên nhân muốn mua 'Chân Minh Nê' này, căn bản là không tăng thêm mười triệu, mà là tăng thêm năm mươi triệu.
Khi giá cả nhảy lên tới tám trăm triệu, Diệp Mặc hít vào một hơi, hắn đã khẳng định, người giành mua 'Chân Minh Nê' cũng muốn dùng 'Chân Minh Nê' để gian lận. Nhưng mình gian lận có trận bàn thời gian, những người khác cho dù là gian lận, thời gian mấy ngày nay có thể làm được gì?
Nhưng sau khi giá cả đã đến tám trăm triệu, đã không còn ai báo giá nữa rồi.
- Tám trăm hai mươi triệu.
Sau khi Đại La tiên nữ kia đã kêu giá hai lần, Diệp Mặc lại báo giá tiếp. Lần này Diệp Mặc bỏ thêm hai mươi triệu.
Cái giá tám trăm hai mươi triệu tiên tinh đã vượt quá giá cả của bản thân khối 'Chân Minh Nê' này rất nhiều, rất nhiều người còn nhớ lúc trước Diệp Mặc đã dùng hơn hai trăm triệu tiên tinh mua được Bát Cực Già Đỉnh. Cho nên bây giờ Diệp Mặc lại báo giá, lập tức liền có rất nhiều thần thức quét tới.
Diệp Mặc sừng sững bất động, vô luận như thế nào, khối 'Chân Minh Nê' này nhất định phải tới tay hắn. Đây là cơ hội duy nhất của hắn, cho dù là bị mọi người dòm ngó lăm lăm, hắn cũng bất chấp. Mất đi cơ hội này, hắn sẽ không còn cách gì tiến vào tiểu Thiên vực được nữa.
- Chín trăm triệu tiên tinh.
Cái giá này vừa được đưa ra, tất cả mọi người trên Đại hội đấu giá hơi có chút nghi hoặc không hiểu. Cái giá tám trăm hai mươi triệu đã vượt xa khỏi giá trị thực của 'Chân Minh Nê', bây giờ lại còn có người báo giá chín trăm triệu.
Diệp Mặc nhíu mày, hắn đã nghe ra giọng nói này, chính là người tăng giá trước đó khi hắn muốn mua Bát Cực Già Đỉnh. Bây giờ lại là người này tăng giá, điều này làm cho Diệp Mặc rất là căm tức, gã này thật giống như muốn gây khó dễ cho hắn.
- Chín trăm mười triệu.
Diệp Mặc không chút do dự tăng giá, những vật khác có thể bỏ qua, nhưng thứ này bây giờ hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
- Một tỷ.
Giọng nói kia hình như cũng phẫn nộ như Diệp Mặc, hình như lần thứ nhất bị Diệp Mặc mua mất Bát Cực Già Đỉnh, trong lòng rất không thoải mái, lần này tiếp tục tăng giá.
- Một tỷ mười triệu.
Diệp Mặc đã tỉnh táo lại, bất kể đối phương ra giá như thế nào, hắn không cần phải hờn dỗi, nhưng tăng giá thì nhất định rồi.
Lúc này bầu không khí trong phòng bán đấu giá có chút kỳ quái, thậm chí lại có một chút nhiệt liệt. Rất nhiều người cũng đã biết, bây giờ đấu giá đã không phải là vì 'Chân Minh Nê' nữa rồi. 'Chân Minh Nê' này đẳng cấp cao tới đâu, cũng không đáng một tỷ tiên tinh, thậm chí một nửa của một tỷ cũng chưa tới.
Đã vượt qua một tỷ rồi, hai người kia vẫn còn đấu giá, chuyện đó chẳng có quan hệ gì đến bản thân 'Chân Minh Nê' cả, hoàn toàn là bởi vì song phương đều không phục lẫn nhau.
Diệp Mặc không biết đối phương có phải là bởi vì không phục hay không, nhưng hắn biết mình tuyệt đối không phải, hắn nhất định phải lấy được 'Chân Minh Nê'.
Một luồng thần thức mạnh mẽ quét tới, hình như mang theo một chút cảnh cáo, Diệp Mặc làm như không biết, trên cái giá một tỷ mốt tiên tinh của đối phương lại bỏ thêm mười triệu.
- Một tỷ hai.
Sau cái báo giá này, một tiếng hừ lạnh truyền đến, đã lộ ra vẻ cực độ khó chịu rồi. Giọng điệu kia giống như gã muốn dùng tiên tinh đè bẹp Diệp Mặc vậy. Diệp Mặc cứ thêm mười triệu rồi mười triệu, gã lại thêm chín mươi triệu lại chín mươi triệu.
- Một tỷ rưỡi.
Diệp Mặc lại lười tăng giá chút chút một, trực tiếp nâng giá cả lên đến một tỷ rưỡi. Nếu đã trở mặt, hắn cũng không cần phải khách khí. Hơn nữa tiếng hắn báo giá ra, hình như là rất khó chịu với giọng điệu tăng tiên tinh của đối phương.
Tiên tinh với hắn mà nói còn nhiều lắm, nếu đối phương đã muốn đọ tiên tinh, vậy đọ đi, thần thức cảnh cáo hắn căn bản là không thèm để ý đến. Diệp Mặc rất rõ ràng, cái giá một tỷ rưỡi này vừa báo ra, người khác tất nhiên sẽ cho là hắn đang hờn dỗi.
Cái giá một tỷ rưỡi vừa báo ra, toàn bộ hội trường lập tức yên lặng lại. Một khối 'Chân Minh Nê' như vậy mà được đấu tới cái giá một tỷ rưỡi, bất luận là người nào cũng đều hít vào một ngụm khí lạnh. Khối 'Chân Minh Nê' này cho dù là bán năm trăm triệu cũng là giá trên trời rồi, bây giờ giá bán một tỷ rưỡi, quả thực chính là hành động ngu ngốc.
Đây tuyệt đối là hành vi đấu khí, nếu như không phải là đấu khí, ai lại dùng một tỷ rưỡi tiên tinh đi mua 'Chân Minh Nê' giá trị không đến năm trăm triệu?
Kẻ một mực cạnh tranh với Diệp Mặc hừ lạnh mấy tiếng, lại không báo giá ra nữa, hình như biết mình mà ra giá nữa, Diệp Mặc - cái kẻ lỗ mãng này vẫn sẽ không chút do dự cộng thêm vào.
Một lát sau, khối 'Chân Minh Nê' kia được đưa đến phòng của Diệp Mặc, Diệp Mặc không hề đau lòng chút nào khi bỏ ra một tỷ rưỡi tiên tinh. Thu 'Chân Minh Nê' vào trong chiếc nhẫn, trong lòng phấn khích không thôi.
Bước đầu tiên của kế hoạch - vật liệu đã có, cái tiếp theo hắn cần chính là không bị người khác theo dõi mà rời khỏi Đại hội đấu giá.
Việc tranh giành 'Chân Minh Nê' đã làm cho bầu không khí của Đại hội đấu giá trở nên nóng hơn, thậm chí so với đấu giá ụ đá Hỗn Độn trước đó còn nhiệt liệt hơn. Dù sao tất cả mọi người đều có thể tham gia tranh giành 'Chân Minh Nê', ụ đá Hỗn Độn kia thì chỉ có một số ít người mới có thể tham gia cạnh tranh.
Diệp Mặc sau khi lấy được 'Chân Minh Nê' cũng không bỏ đi ngay, vẫn cảm thấy hứng thú vô cùng đối với những thứ tiếp theo ở Đại hội đấu giá.
Hắn sở dĩ không lập tức rời đi, là vì lại cảm nhận được một luồng thần thức khi có khi không quanh quẩn trên người hắn. Diệp Mặc đương nhiên biết rõ đây là giám thị hắn, luồng thần thức này không phải là luồng thần thức trước đó khi hắn chú ý ụ đá, mà là một luồng thần thức bắn ra từ trong logia phòng cạnh tranh 'Chân Minh Nê' với hắn.
Tuy Diệp Mặc trong lòng vô cùng nôn nóng, thời gian bây giờ với hắn mà nói cực kỳ quan trọng, nhưng hắn vẫn không thể không bình tĩnh như không có chuyện gì mà ở lại đây.
Trong nháy mắt thời gian nửa ngày lại trôi qua, Diệp Mặc ngoài mặt bình tĩnh, xem ra không có nửa phần ý tứ muốn rời khỏi.
Luồng thần thức kia hình như cảm thấy Diệp Mặc tạm thời không sẽ rời đi, sau khi giám sát Diệp Mặc cả buổi, thần thức lại thu về, dù sao Đại hội đấu giá tổ chức trong năm ngày, nếu như trong năm ngày liên tục dùng loại thần thức không bị đối phương phát giác này đặt ở trên người Diệp Mặc, hao tổn cũng không nhỏ.
Nhưng không bị đối phương phát giác là đối với các tiên nhân khác mà thôi, đối với người tu luyện 'Tam sinh quyết' như Diệp Mặc mà nói, hắn bất cứ lúc nào cũng biết luồng thần thức kia có tồn tại. 'Tam sinh quyết' là vạn vật diễn hóa mà thành, đối với vạn vật chung quanh cảm giác rõ ràng nhất, mà thần thức cũng là một loại trong vạn vật. Dù là loại thần thức ẩn mật hơn nữa, Diệp Mặc cũng có thể cảm giác được.
Luồng thần thức kia vừa đi, Diệp Mặc căn bản là không hề suy nghĩ, lập tức liền vọt vào truyền tống trận ở một góc trong phòng, sau khi tiên linh khí mờ nhạt dao động, hắn đã rời khỏi gian phòng này rồi.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Đại hội đấu giá vẫn còn tiếp tục, trong phòng số 71, một Đại La Tiên anh tuấn trẻ tuổi bỗng nhiên đứng lên nói:
- Sư thúc, hay là con phái một người ra ngoài trước, trong khi đấu giá sẽ chờ ở quảng trường bên ngoài, phòng ngừa người nọ đột nhiên rời đi.
Nam nhân mặt vuông được gọi là sư thúc hừ lạnh một tiếng nói:
- Muốn rời khỏi thần thức của ta, hừ. Nhưng con nói cũng phải, thần thức của ta cũng không thể mọi lúc đều giám thị hắn được, con phái...
Nam nhân mặt vuông kia nói tới đây, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đột nhiên đứng lên, cắn răng căm hận nói:
- Giỏi, giỏi, đúng là thật gian xảo...
- Chuyện gì vậy?
Đại La Tiên anh tuấn kia nghe thấy thế, lập tức dâng lên một loại dự cảm xấu, sắc mặt cũng biến đổi.
- Người này mới nãy đã đi rồi, lập tức phái người đi bắt hắn.
Sư thúc mặt vuông kia sắc mặt có chút khó coi, y mới vừa nói kẻ bị y giám sát không thể đi được, cái vậy mà trong chớp mắt liền biến mất, quả thực tương đương với vỗ vô mặt y.
Đại La Tiên anh tuấn kia đã không lo được mấy chuyện này nữa, lập tức đứng lên nói với hai nam nhân trung niên bên cạnh:
- Hai người đi ra cùng con, gã mua được 'Chân Minh Nê' kia, cho dù là chạy trốn tới chân trời, con cũng sẽ bắt hắn về.
...
Diệp Mặc sau khi được truyền tống đến quảng trường, lập tức nhanh chóng rời đi, chỉ trong chớp mắt, mặt mũi và quần áo của hắn đã được thay đổi toàn bộ.
Sau mấy hơi thở, hắn đã xen lẫn vào trong đám đông đi ra khỏi tiên thành Hồng Vũ. Nửa nén nhang sau, Diệp Mặc đã phóng Thời Không Toa ra.
Sau hai canh giờ, Diệp Mặc ngừng Thời Không Toa ở một chỗ trong rừng rậm. Ở đây cách tiên thành Hồng Vũ đã vô cùng xa, Diệp Mặc tin tưởng, cho dù là tiên đế, không biết hắn đi ra ngoài từ lúc nào cũng không tìm thấy hắn. Hơn nữa thời gian của hắn có hạn. Không cần phải tiếp tục bay về phía trước nữa.
Vì phòng ngừa vạn nhất, Diệp Mặc lấy nơi mình đang đứng làm trung tâm, sau đó phóng Thời Không Toa ra bốn phương tám hướng mỗi hướng bay nửa nén nhang, ở mỗi phương hướng để lại một trận pháp giám sát cực kỳ ẩn mật.
Những trận pháp giám sát này bị hắn khắc lên nham thạch thông thường, hoặc là khắc lên một số lá cây. Diệp Mặc tin tưởng, cho dù là tiên đế dùng thần thức quét một lượt, nếu không tận lực, cũng sẽ không biết đường vân trên lá cây và đường vân trên mặt đá kia là trận bàn giám sát hắn khắc.
Khắc những trận bàn giám sát này, đương nhiên là để tránh cho mình bị người theo dõi lần tới, một khi hắn phát hiện mình bị theo dõi trên trận bàn giám sát, hắn thà rằng ở lại trong Thế Giới Trang Vàng chứ không đi ra. Dù bị thánh nữ Mịch Vân cho là hắn trộm đi ngọc bài, thì cũng bất chấp. So với cái mạng nhỏ của mình, những cái còn lại đều là thứ yếu.
Sau khi làm xong, Diệp Mặc lại về tới điểm ban đầu, tìm được một cây đại thụ trong đám cây cối rậm rạp chằng chịt, độn thổ vào trong gốc cây, sau khi đến chỗ sâu nhất, lại bố trí một trận pháp ẩn dấu cực kỳ ẩn mật, sau đó tiến vào Thế Giới Trang Vàng.
Bên trong Thế Giới Trang Vàng, Diệp Mặc sau khi làm cho trận bàn thời gian vận hành, lúc này mới lấy ra 'Chân Minh Nê' lớn chừng trái nhãn kia. Trên thực tế hắn căn bản là không cần nhiều 'Chân Minh Nê' như vậy. Với hắn mà nói, chỉ cần một xíu 'Chân Minh Nê' là đủ rồi. Nhưng hắn lại không cách nào thương lượng với người khác, nói mình chỉ cần một chút xíu thôi.
Khối 'Chân Minh Nê' trong tay này đúng là thượng phẩm, hơn nữa là đồ thượng phẩm vô cùng tốt, so với khối 'Chân Minh Nê' lớn hơn mà lúc trước hắn mua được kia không biết là tốt hơn gấp bao nhiêu lần. Lần trước hắn luyện chế cái vườn tiên dược thô ráp kia đưa cho Chân Băng Du rồi. Lần này hắn dùng nhiều tiền mua 'Chân Minh Nê, muốn luyện chế dĩ nhiên không phải là vườn tiên dược.
Sau khi để 'Chân Minh Nê' qua một bên, Diệp Mặc lấy cái ngọc bài mà thánh nữ Mịch Vân cho kia ra. Lúc trước hắn nghiên cứu sơ qua bên trong cái ngọc bài này khắc Trận Pháp Truyền Tống, Diệp Mặc tin tưởng, nếu cho hắn thời gian nửa năm chuyên tâm nghiên cứu cái ngọc bài này, hắn hoàn toàn có thể nâng cấp trận pháp của mình lên tới tiên sư trận pháp cấp sáu, sau đó có thể luyện chế ra một cái ngọc bài giống y hệt cái này.
Thời gian nửa năm người khác không có, nhưng hắn thì có. Hắn có trận bàn thời gian, tiến vào tiểu Thiên vực là vào mười ngày sau, với hắn mà nói, đó chính là còn có thời gian hai, ba năm.
Cho dù có thể luyện chế ra một tấm ngọc bài y hệt như vậy, Diệp Mặc cũng sẽ không ngu đến mức đi luyện chế một tấm ngọc bài. Hắn phải làm là dùng một ít 'Chân Minh Nê' khắc một hoa văn trận pháp lên Trận Pháp Truyền Tống bên trong cái ngọc bài này, sau đó đem cái hoa văn trận pháp này dung hợp vào Trận Bàn Truyện Tống trong ngọc bài. Diệp Mặc tin tưởng, nếu như hắn dung hợp khí tức hoa văn trận pháp, cho dù là cầm ngọc bài trong tay dùng thần thức quét, cũng phải một hồi lâu mới có thể thấy được. Hắn cũng không tin, những tiên đế kia sẽ cẩn thận đi quét ngọc bài mà bọn họ phân phát ra.
Muốn giở trò tiến vào tiểu Thiên vực, Diệp Mặc cho rằng bất kể là tiểu thế giới, hay là những thứ không gian luyện chế khác, dưới thần thức của tiên đế, cũng rất nguy hiểm. Hơn nữa, ai biết đến lúc tiểu Thiên vực mở ra, tiên đế có thể đột nhiên sẽ lại chế định ra một vài qui tắc hay không? Nếu như dùng cái biện pháp ngu ngốc là dùng tiểu thế giới để dẫn người đi vào như Mịch Vân nói này, hắn thà rằng không gian lận còn hơn.
...
Trong trận bàn Thời gian, thời gian nửa năm vội vàng trôi qua, Diệp Mặc một mực nghiên cứu Trận Bàn Truyện Tống bên trong ngọc bài. Hắn cũng rất ít khi tốn nhiều thời giờ như thế, dùng 'Tam sinh quyết' để suy diễn một Trận Bàn Truyện Tống bình thường. Nhưng lần này dính dáng đến việc hắn tiến vào tiểu Thiên vực, hắn không thể không cẩn thận.
Thời gian nửa năm sau, Diệp Mặc chẳng những suy diễn ra phương án từng nét khắc của Trận Bàn Truyền Tống này, còn tìm được một Thần Thức Ấn Ký bên trong trận bàn truyền tống này.
Đây là nhờ vào lúc trước văn sĩ trung niên kia hạ ấn ký lên hắn, cái ấn ký kia bị văn sĩ trung niên giấu vào trong Tinh Hạch Viêm, Diệp Mặc cũng là ở trong Thế Giới Trang Vàng của mình mới tra xét được. Có lẽ bị người ta hạ ấn ký nhiều lần, bây giờ Diệp Mặc đối với ấn ký là phi thường mẫn cảm. Hắn thậm chí có thể thấy được ấn ký này không phải là ấn ký để truy tìm tung tích, mà là ấn ký đánh dấu.
Nói cách khác cho dù là anh có thể luyện chế ngọc bài giống y hệt, không có ấn ký này thì cũng không được.
Diệp Mặc không hề động vào ấn ký này, hắn bắt đầu tu bổ khắc họa trận bàn của Trận Pháp Truyền Tống này, cẩn thận dùng một ít 'Chân Minh Nê' khắc hoa văn trận pháp, sau đó từ từ dung hợp vào trong cái Trận Bàn Truyền Tống này.
Những việc này đối với Diệp Mặc mà nói đều rất đơn giản, hắn thậm chí chỉ cần nửa tháng là có thể giải quyết, nhưng với hắn mà nói phức tạp nhất chính là làm cho khí tức của 'Chân Minh Nê' hoàn toàn biến mất hầu như không còn, thậm chí hoàn toàn dung hợp vào trong ngọc bài, trở nên giống hệt như khí tức bên trong ngọc bài.
Cho dù Diệp Mặc đã là Tông Sư Luyện Khí, lại là gần tới tông sư tiên trận, còn dùng 'Tam sinh quyết' suy diễn ra toàn bộ phương thức luyện chế cái trận bàn này, hắn cũng cần phải từ từ luyện chế. Đây là một quá trình rất hao phí thời gian. Ít nhất cần thời gian hơn một năm, mới có thể không đụng tới cái ấn ký kia, sau đó dung nhập hoa văn trận pháp của mình. Nếu như không có thời gian trận bàn, Diệp Mặc tin là, không có bất kỳ người nào có thể trong vòng mấy ngày làm được như thế này.
...
Đại hội đấu giá ở tiên thành Hồng vũ rất đặc sắc, năm ngày chẳng những đấu giá thần khí hạ phẩm, còn đấu giá các loại đồ tốt cao cấp như ụ đá Ngũ Hành, thậm chí đấu giá một cái tiên linh mạch cực phẩm giá cả hơn vài tỷ tiên tinh, loại giá cả kinh khủng như này, cho dù là người đã trải qua vô số Đại hội đấu giá cũng chưa chắc có thể gặp được.
Nháy mắt Đại hội đấu giá sắp sửa chấm dứt, trong một gian phòng tầm thường của hội đấu giá, một nam nhân mặc áo dài màu tím nhíu mày ngồi ở chỗ này không hề động đậy. Người nào dùng thần thức đảo qua đều biết rõ, người này chính là người dùng một tiên linh mạch cực phẩm, vài tỷ tiên tinh mua ụ đá Ngũ Hành
Y đang nhiều lần suy nghĩ về một số chi tiết lúc trước mình điều tra được, người tham gia buổi đấu giá này không ít, nhưng mỗi người y đều điều tra qua, căn cứ vào kinh nghiệm của y mà nói, những người này sẽ không có ụ đá. Bởi vì những người này phản ứng đều trong dự đoán của y. Nếu như có được ụ đá, thì sẽ không phản ứng như thế này.
Tuy còn có thần thức của một vài người đang theo dõi y, nhưng y cũng không thèm để ý. Thậm chí y đang chờ, đợi lát nữa sau khi mình ra khỏi thành, sẽ có ai đuổi giết y.
Ở bên cạnh y, còn có một nam nhân nhìn như người hầu đang đứng nghiêm chỉnh.
Nam nhân mặc áo dài tím này suy nghĩ sau một hồi. Đột nhiên hỏi.
- Quý Lương, ngươi có muốn bổ sung không?
Người hầu kia khom người nói:
- Chủ nhân, tên Đại La Tiên hậu kỳ ở gian C453 kia có chút khả nghi.
- Hả, như thế nào?
Nam nhân mặc áo dài tím lập tức hỏi. Y cũng đã từng dùng thần thức quét qua nam nhân thô cuồng ở gian C453 kia, Đại La Tiên hậu kỳ, biểu hiện bình thường, cũng không có gì khả nghi cả. Nhưng y biết người hầu này của mình, đối với người và sự vật quan sát vô cùng tỉ mỉ, đã theo y mấy trăm ngàn năm rồi, đôi khi y cũng không chú ý tới chi tiết tỉ mỉ, Quý Lương thì lại chú ý đến.
Người hầu được gọi là Quý Lương vội vàng đáp:
- Lúc trước gian C453 đã mua Bát Cực già đỉnh - một tiên khí cực phẩm cũ nát, lúc ấy có người trong gian A71 đã tranh giành với gã, nhưng cạnh tranh cũng không kịch liệt. Về sau xuất hiện 'Chân Minh Nê, gian A71 và gian C453 cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng C453 dùng giá cả cao hơn bản thân 'Chân Minh Nê' gấp mấy lần thành công mua được.
Nam nhân mặc áo dài tím gật gật đầu, những điều này y cũng biết, đối với quan sát tỷ mỉ của Quý Lương, y cũng tương đối hài lòng. Y ừ một tiếng nói:
- Ngươi nói tiếp đi.
- Vâng.
Quý Lương trả lời xong, tiếp tục nói:
- Về sau Đại La Tiên ở gian C453 kia một phát bỏ thêm ba trăm triệu mua được 'Chân Minh Nê, có vẻ như rất hờn dỗi, hơn nữa ngạo mạn vô cùng, mãi đến vừa rồi tôi mới cảm giác sự việc hình như cũng không phải như vậy.
- Hử
Nam nhân mặc áo dài tím kia cũng lộ ra thái độ chăm chú mải miết, càng thêm cẩn thận lắng nghe.
Quý Lương chậm rãi nói:
- Bởi vì hành động nhìn như đấu khi của C453, khiến cho gian A71 bỏ qua không tiếp tục tranh đoạt 'Chân Minh Nê nữa, nhưng chủ nhân gian A71 lại là Thiếu chủ của Kiếm Huyền Đế Tông, có người đoạt thức ăn ở trong miệng hắn, còn không phải là một lần, khiến cho hắn căm tức không thôi. Bên người thiếu chủ kia còn có một tên Tiên Tôn ở đó, Tiên Tôn kia tôi nhận ra, có tu luyện một môn thần niệm công pháp không tệ. Thần niệm công pháp này có thể giám thị người khác trong khi người đó không cảm giác thấy gì, cho nên Tiên Tôn kia vẫn luôn giám thị tên Đại La Tiên ở gian số C453 kia.
Nam nhân mặc áo dài tím tựa như có hơi hiểu rõ ý của Quý Lương, sự thù địch trong mắt lập tức tăng thêm, ngay cả hơi thở cũng trở nên ồ ồ.
- Ngươi nói tiếp.
- Nhưng Đại La Tiên ở gian C453 kia cũng không có ý muốn rời đi, thậm chí còn cảm thấy vô cùng hứng thú với vật phẩm tiếp theo, nhưng Tiên Tôn của Kiếm Huyền Đế Tông kia vừa mới dời thần thức đi một thoáng, Đại La Tiên ở gian C453 lập tức liền đi khỏi
Quý Lương vừa nói hết lời xong, nam nhân mặc áo dài tím đã bình tĩnh lại, y lạnh giọng nói:
- Ý của ngươi là nói, người này sớm đã biết bị thần thức điều tra, thậm chí chúng ta điều tra hắn cũng biết?
Nam nhân mặc áo dài tím sau khi nói xong, không cần Quý Lương trả lời, y đã đoán được. Lúc này y hồi tưởng lại Đại La Tiên C453 kia, mới cảm thấy có một chút kỳ quái, đoạn thời gian hắn kích động và bình tĩnh khi nhìn thấy ụ đá hình như quá chuẩn xác.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x