Chiến Hồn Thần Tôn Tác giả: Vẫn Lạc Tinh Thần
-----oo0oo-----
Chương 729: Tính Toán của Ma vương
Nhóm dịch: black
Share by Hina --- 4vn.eu
Đừng nói là Chiến Bố Lạp Tư ánh mắt sáng rực, cho dù là sắc mặt Mỹ Đỗ Toa cũng biến hóa, Long Tử Mộc là Ma Quân đã gần đạt đến Ma Vương đã chết? Ai có thể giết được hắn? Thấy nụ cười của Hắc Minh Phách, Mỹ Đỗ Toa liền hiểu, chuyện này chắc chắn Hắc Minh Phách không thoát khỏi liên quan, cho dù không phải tự mình hắn xuất thủ thì cũng nhất định là hắn đã sai khiến kẻ khác làm.
Hắc Minh Phách đã là lão Ma Vương không biết bao nhiêu vạn năm, rốt cuộc có bao nhiêu lá bài tẩy thì cũng chỉ có mình hắn biết mà thôi.
Chỉ có điều nói thế nào đi nữa thì gã Ma Quân Long Tử Mộc vừa chết quả thật đã mang đến cho tộc Lang Nhân tổn thật cực lớn, thật ra bên cạnh mỗi Ma Vương đều có Thập Đại Ma Quân, tất nhiên, rốt cuộc trong tay bọn họ có bao nhiêu Ma Quân, thậm chí có bao nhiêu cao thủ cấp Ma Vương thì cũng chỉ có những Ma Vương này mới biết được.
Chỉ có điều acltd là Ma Vương trẻ nhất trong Bát đại Ma Vương, hắn chỉ mới tấn chức Ma Vương hơn một ngàn năm mà thôi, đối với loài người mà nói, một ngàn năm có lẽ quá lâu, nhưng đối với Ma tộc, đặc biệt là những Ma tộc sống không biết bao nhiêu năm mà nói thì điều này căn bản không đáng nhắc đến.
Ma Vương giống như acltd, cao thủ cửu phẩm bên cạnh tuyệt đối không quá nhiều, mà tứ đại Ma Quân đã chết đối với hắn mà nói là một tổn thất rất lớn, lúc này cũng không cần dùng đại binh tiếp cận, chỉ cần phái ra cao thủ cướp đoạt lãnh địa của bọn chúng cũng đủ rồi, dưới tình huống không có cao thủ trấn giữ, acltd ngoại trừ chấp nhận ra thì không có biện pháp nào khác, trừ phi hắn liều lĩnh trả thù, nhưng mà nếu như bọn họ có bỉ đả thương nặng nề thì tộc Lang Nhân cũng sẽ biến mất.
Cho nên chỉ cần đám người mình không cướp đoạt quá đáng địa bàn của tộc Lang Nhân thì acltd cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đừng nhìn Ma giới đất đai rộng lớn, nhưng phần lớn đất đai đều là nơi cằn cỗi, ngoại trừ trong Lôi Trạch quyển thì địa vực tương đối giàu có ra, chỉ có trong những nơi nguy hiểm giống như Ma Huyễn Sâm Lâm thì đất đai mới trù phú, nhưng nơi này có rất nhiều cao cấp ma thú sinh sống, thậm chí còn có một số Hung Thú thời Thái Cổ tồn tại, đừng nói là Ma tộc, cho dù là Ma Vương cũng không muốn trêu chọc vào.
Cho nên Bát đại Ma tộc trong Lôi trạch quyển, bất kể là ai muốn khiến cho chủng tộc của mình cường đại lên thì chỉ có thể đi cướp đoạt địa bàn của những Vương tộc khác.
Thế nhưng cho tới này, ngoại trừ tộc Tu La và tộc Ma Long không hỏi thế sự ra thì lục đại Vương tộc khác đều chia ra làm hai phái chế ước lẫn nhau, cho tới bây giờ vẫn ở trong trạng thái cân bằng, bất kể là ai dẫn đầu phát động tiến công thì cuối cùng cũng sẽ tổn thất thảm trọng nhất, cho nên nhiều năm qua, bát đại Vương tộc mặc dù không ngừng tư đấu, nhưng đều chỉ xem như là đánh nhỏ, căn bản không dám phát động tiến công quy mô lớn, mà kể từ đó, muốn cắn nuốt địa bàn của những người khác cũng rất khó.
Bây giờ bên cạnh acltd bỗng nhiên chết bốn gã Ma Quân, như vậy giống như chém rớt một cánh tay của hắn, cục diện thăng bằng này cũng bị phá hủy, mặc dù chỉ bị phá hủy một chút, nhưng cũng đủ để bọn họ giành được lợi ích lớn rồi.
Cũng bởi vì thế mà Chiến Bố Lạp Tư Uy Liêm nghe xong thì ánh mắt lập tức sáng lên.
Không giống với tộc Tử Viêm, tộc Tử Viêm cho dù không thể tranh đoạt những địa bàn khác, nhưng dựa vào ưu thế địa lý đặc biệt cũng có thể không để cho địa bàn của mình bị những Ma tộc khác công chiếm, Huyết tộc bọn họ muốn không bị những Vương tộc khác nuốt chửng thì nhất định phải cường đại thêm, đặc biệt là có thể nhân cơ hội tước đi thực lực của tử địch tộc Lang Nhân, đối với Chiến Bố Lạp Tư mà nói thì tuyệt đối là chuyện hấp dẫn nhất.
- Nói đi, lúc nào động thủ?
Chiến Bố Lạp Tư cảm thấy huyết dịch trong cơ thể của mình bắt đầu sôi trào, nếu như có thể nhân cơ hội này khiến cho acltd trọn đời không thể trở mình thì đây chính là tâm nguyện lớn nhất của hắn.
- Ha ha, tùy thời đều có thể động thủ, bây giờ acltd nhất định đang rất đau đầu, ngươi chỉ cần phái Ma Quân bên cạnh đi là được, khiến bọn chúng chú ý một chút hẳn là không có vấn đề gì.
Hắc Minh Phách nhàn nhạt nói.
- Tốt, ta bây giờ lập tức trở về, để các huynh đệ tấn công, chúng ta có cần phải thương nghị chiến thuật gì không?
Chiến Bố Lạp Tư vừa nói xong liền đứng lên.
- Ha ha, đây bất quá chỉ là cướp đoạt một chút tài nguyên, cần gì chiến thuật, thiếu đi hai cao thủ Long Tử Mộc và Hồng Quân, Ma Quân cao thủ bên cạnh hắn có thể xuất ra cũng chỉ có mình Tử Nhi mà thôi, nàng không ra tay thì thôi, nếu như nàng xuất thủ thì ta có thể thanh lý môn hộ rồi, cho nên ngươi trực tiếp phái người đi làm là được rồi!
Hắc Minh Phách không thèm để ý chút nào phất phất tay.
- Nếu đã đơn giản như vậy thì ngươi trực tiếp phái người cho chúng ta biết là được rồi, cần gì còn bắt chúng ta phải tự mình chạy tới, nơi này đúng là nóng không chịu nổi!
Vừa nghe Hắc Minh Phách phân tích, Chiến Bố Lạp Tư có chút oán giận nói.
- Chuyện cướp đoạt địa bàn thì cứ để các huynh đệ đi làm đi, ta tìm hai vị là hy vọng hai vị có thể giúp ta một chuyện!
Hắc Minh Phách nói tới đây thì sắc mặt bắt đầu nghiêm trọng.
- Ồ? Chuyện gì?
Lần này Chiến Bố Lạp Tư và Mỹ Đỗ Toa đều sửng sốt, Hắc Minh Phách lớn tuổi nhất trong bọn hắn, thực lực cũng tuyệt đối mạnh nhất, hắn cần nhóm người mình hỗ trợ gì chứ?
Hắc Minh Phách cũng không nói gì thêm, đem chuyện Viêm Sâm Húc gặp phải ở Đại thảo nguyên Bàn Bố Lạp Tư nói một lượt, trong đó có nhắc đến chuyện Viêm Sâm Húc có thể tấn chức Ma Vương.
Nghe thấy lời của Hắc Minh Phách, Mỹ Đỗ Toa và Chiến Bố Lạp Tư đều sửng sốt, hiển nhiên không ngờ ở thảo nguyên Bàn Bố Lạp Tư còn có một người cường đại như vậy.
Bọn họ bây giờ vẫn không biết người giao thủ với Viêm Sâm Húc chính là Diệp Tịnh Vũ.
- Ý của ngươi là để chúng ta giúp ngươi xuất thủ giết chết kẻ đó?
Mỹ Đỗ Toa khẽ cau mày.
- Không sai, kẻ đó thực lực không mạnh, nhưng đại trận của hắn có chút cổ quái, ta cần các ngươi giúp ta phá trận, như vậy thì sẽ nắm chắc hơn một chút!
Hắc Minh Phách nhàn nhạt nói.
Hắn sống nhiều năm như vậy, chưa bao giờ làm chuyện gì mà không nắm chắc, mặc dù hắn tự tin mình đối phó với Diệp Tịnh Vũ sẽ không có vấn đề gì, nhưng có thêm hai Ma vương nữa thì càng nắm chắc hơn, mà quan trọng nhất là hắn cũng không muốn dễ dàng lộ con bài tẩy của mình.
- Được, ta cũng muốn gặp gỡ người thần bí này, ta đáp ứng ngươi!
Mỹ Đỗ Toa chỉ suy nghĩ trong chốc lát sau đó liền gật đầu đáp ứng.
Thấy Mỹ Đỗ Toa sảng khoái đáp ứng, Chiến Bố Lạp Tư đầu tiên là sửng sốt, chỉ có điều sau đó cũng gật đầu, ba người bọn họ luôn luôn cùng tiến cùng thối, ngay cả Mỹ Đỗ Toa cũng đáp ứng thì mình có lý gì lại không đáp ứng.
Thấy hai người gật đầu, trên mặt Hắc Minh Phách lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Hồn Thần Tôn Tác giả: Vẫn Lạc Tinh Thần
-----oo0oo-----
Chương 730: Lại đến khiêu chiến
Nhóm dịch: black
Share by Hina --- 4vn.eu
Đại thảo nguyên Bàn Bố Lạp Tư giao nhau với Thiên Tuyệt sâm lâm, hiện nay đã không còn lãnh địa của Ngưu Đầu Nhân, tộc Huyết Nhãn, tộc Thiên Lang Cự Nhân, Nguyệt tộc hay Linh tộc,… nữa, có khoảng mười chủng tộc đang sống ở đây dưới sự thống trị của Diệp Tịnh Vũ, Ngưu Đầu Nhân cường đại, Thiên Lang Cự Nhân nhay nhạy, Linh tộc nhạy bén, Nguyệt tộc nhìn trong đêm, tộc Huyết Nhãn cường đại, thiên phú của mấy chủng tộc hợp lại cùng một chỗ, đem vùng địa vực này phòng thủ kiên cố.
Xích Di Hưu lại một lần nữa húc về phía tế đàn, sừng trâu trên đầu hắn càng ngày càng nhỏ, thân thể của hắn cũng càng lúc càng lớn, đã cao đến tám trượng, Cửu Lê Tháp thỉnh thoảng đứng bên cạnh chỉ điểm một chút cho hắn.
Lâm Hiểu Nghị cầm chiến đao trong tay, ở trên một mảng đất trống không ngừng khua chiến đao, mỗi một đao đều phát ra toàn bộ lực lượng của bản thân, căn bản không lưu lại một chút gì cho bản thân, tu luyện liều mạng như vậy cũng khiến cho tốc độ tu luyện của hắn tăng lên nhanh chóng.
Hồ Áp Kỳ tay cầm cung, ẩn nấp trong một sơn cốc khổ tu, hắn hiểu rằng bản thân đã học xong phần hạ của Xạ Nhật quyết, sau này thành tựu của mình chính là tại phần thượng của Xạ Nhật quyết.
Mà Hồ Áp Mộng không hiểu tại sao lúc Nguyệt Ngân lần đầu tiên thấy nàng liền đặc biệt thích nàng, tất nhiên không phải là loại tình cảm giữa nam nữ, mà là một loại mừng rỡ giống như bắt gặp một thứ nguyên liệu tốt, sau khí Diệp Tịnh Vũ đồng ý liền thu Hồ Áp Mộng làm đồ đệ, lúc này đang ở sâu trong rừng truyền thụ cho nàng tiễn thuật của Nguyệt tộc.
Hắc Minh Thi Hiên thì cùng tiểu Đào Đào và Nghịch Bác đi tìm linh dược ở thảo nguyên Bàn Bố Lạp Tư, có Nghịch Bác ở đây, mấy ngày qua bọn họ đã tìm được vô số linh dược, mà hai ma thú kia lại xem những linh dược mà người bình thường cả đời chưa bao giờ nhìn thấy ăn giống như ăn đồ bình thường.
Về phần Cửu Phượng thì vẫn ở trong lãnh địa khổ tu, thực lực của nàng hiện nay là yếu nhất, nàng tuyệt đổi không thể làm vướng chân Diệp Tịnh Vũ được.
Chỉ có điều không hiểu tại sao kể từ sau khi tiến vào Ma giới, tu vi tăng nhanh của nàng liền chậm đi rất nhiều, mặc dù vẫn tiến bộ, nhưng tốc độ tiến bộ thậm chí còn không bằng lúc ở nhân gian, cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Tất cả mọi người đều cố gắng tăng cường tu vi của mình, chỉ có Lương Tiểu Khả cả ngay không có chuyện gì thì cùng Ma Ny Khả ở trong sơn động lăn lộn, hoặc chạy đi chọc những muội muội của Linh tộc, cũng không biết đã có bao nhiêu thiếu nữ của Linh tộc đã bị hắn lừa gạt đi trinh tiết.
Về phần Diệp Tịnh Vũ thì ngồi xếp bằng trên ngọn núi cao nhất, đã ngồi trên ngọn núi này đủ bảy ngày bảy đêm rồi.
Thân thể của hắn, tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Ma Quân cửu phẩm, lực lượng trong cơ thể không thua kém gì Ma Quân cửu phẩm, cộng thêm tinh thần lực, hỏa diễm lực, lôi đình lực thì không cần dựa vào đại trận Thập Nhị Thiên Vu Diệt Tuyệt và pháp bảo chuông Đông Hoàng cùng Phiên Thiên Ấn cũng có thể đối kháng với Ma Quân cửu phẩm.
Thế nhưng hắn hiểu rằng nếu như mình gặp cao thủ Ma Výõng thì tỷ lệ thắng cũng không lớn, cho dù mình xuất ra đại trận Thập Nhị Thiên Vu Diệt Tuyệt thì việc đánh bại một Ma Vương cũng cực kỳ khó khăn, chênh lệch giữa Ma Quân và Ma Vương cũng không thể dùng số lượng để bù đắp được.
Thế nhưng trong cơ thể mình muốn tiếp tục ngưng tụ một viên Kim Đan nữa cũng không dễ, Tinh Thần Kim Đan bởi vì lúc chiếc nhẫn tập trung vô số tinh thần lực bị hủy, chiếc nhẫn trở thành thân thể của mình, Lôi Đình lực dưới cơ duyên xảo hợp khi tiến vào Lôi Trạch, về phần Hỏa Diễm Kim Đan, nếu như không phải mình gặp Hi Dương thì cũng không biết bao lâu nữa mới có thể ngưng tụ thành, có thể nói, mỗi một viên Kim Đan ngưng tụ thành đều do cơ duyên xảo hợp, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Trong khoảng thời gian ngắn, mình căn bản không có biện pháp ngưng tụ ra một viên Kim Đan, cảnh giới của mình rất khó tiếp tục đề thăng, nếu như vậy duy nhất có thể đề thăng thực lực của mình đó là đề thăng thần thông của mình lên.
Đối phó với Ma Quân cao thủ, với đao và Chiến Kỹ của hắn thì đã đủ để ứng phó, nhưng nếu như gặp Ma Vương thì những chiêu thức này căn bản không đáng quan tâm.
Mấy ngày qua, hắn một mực tin rằng Thần Thông của mình chính là Luân Hồi nhãn, nhưng hắn nhớ rõ, năm đó lúc ở dãy núi Thiên Cương, người nhỏ bé kia đã nói với hắn Thần Thông Cửu U Thông Thiên Mục còn lợi hại hơn Luân Hồi nhãn của hắn.
Ban đầu hắn nhớ rõ vị lão nhân thần bí chỉ một cái nháy mắt đã quét bay Hắc Minh Anh Khiết, tu vi của mình bây giờ cũng không yếu, đặc biệt là thân thể của mình mỗi ngày dưới sự rèn luyện của Tinh Thần, Lôi Đình và Hỏa Diễm rèn luyện, so với trước kia không biết mạnh hơn bao nhiêu lần, cũng đã đến lúc cường hóa Luân Hồi nhãn rồi.
Bảy ngay sau đó, một luồng tử sắc quang mang bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời, Diệp Tịnh Vũ bỗng nhiên mở hai mắt ra, nguyệt luân ở mi tâm xuất hiện, ở trên bầu trời bao la vô cùng chói mắt.
Một đạo quang mang màu bạc lóe lên, trực tiếp bắn trung một gốc cây nhỏ duy nhất trên ngọn núi, thoạt nhìn thì giống như không có gì phát sinh, nhưng nếu như có người nào ở chỗ này, có thể nhìn thấy không gian xung quanh cái cây nhỏ đã bắt đầu vỡ vụn, sau đó sụp đổ xuống, sau khi đạo ngân bạc lóe lên, cái cây nhỏ đã biến thành phấn vụn, giống như chưa từng xuất hiện vậy.
Đây mới là uy lực chân chính của Luân Hồi nhãn sao?
Chỉ cần quét qua thì hư không cũng vỡ vụn, công kích như vậy mới có thể uy hiếp được cảnh giới Ma Vương sao?
Diệp Tịnh Vũ có chút khó chịu chùi những giọt mồ hôi trên trán, đem tinh khí thần trên người tập trung mới có thể làm ra được chuyện này, nếu như không chuẩn bị mà muốn đưa ra thì còn phải khổ luyện nhiều.
Chỉ có điều nói thế nào đi nữa, Diệp Tịnh Vũ làm được như vậy đã rất hài lòng rồi, hắn chậm rãi đứng lên, sau đó đi xuống chân núi, thế nhưng một đạo nhân ảnh bỗng nhiên từ trong hư không xuất hiện trước người hắn.
Nhìn tên nam tử anh tuấn có chút tà dị trước mặt, khóe miệng Diệp Tịnh Vũ lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
- Viêm Sâm Húc phải không? Nhanh như vậy mà ngươi đã trở lại? Chẳng lẽ ngươi cho rằng mười phần nắm chắc đánh bại ta sao?
- Ngươi có dám cùng ta đánh một trận công bằng?
Viêm Sâm Húc lạnh lùng nói.
- Đánh một trận công bằng? Đây không phải là vấn đề có can đảm hay không, mà tại sao ta phải đánh một trận công bằng với ngươi?
Khóe miệng Diệp Tịnh Vũ lộ ra một nụ cười chế nhạo, kẻ này đầu có vấn đề hay sao? Lần trước bị tát một cái phải chật vật chạy trốn, lần này sao bỗng nhiên lá gan lại lớn như vậy? Hơn nữa còn muốn cùng mình quyết đấu công bằng, đây không phải là kẻ ngốc thì là gì?
- Không vì cái gì cả, bởi vì ngươi chỉ có hai lựa chọn, hoặc là chiến, hoặc là chết….
Nói lời này không phải là Viêm Sâm Húc, mà là một thanh âm uy nghiêm, lúc nghe thấy âm thanh này, Diệp Tịnh Vũ rõ ràng cảm thấy một cổ uy áp khó tả đánh tới, cảnh tượng xung quanh cũng theo đó mà thay đổi….
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Hồn Thần Tôn Tác giả: Vẫn Lạc Tinh Thần
-----oo0oo-----
Chương 731: Chiến Hồn Thần quyền
Nhóm dịch: black
Share by Hina --- 4vn.eu
Diệp Tịnh Vũ căn bản không cảm nhận được gì thì liền phát hiện bản thân đã đến một địa phương khác, xung quanh là cỏ còn cứng hơn cả kim thiết, điều này nói rõ là đang ở đại thảo nguyên Bàn Bố Lạp Tư, tuy nhiên lại không có chút bóng dáng Tùng Lâm nào, có lẽ đã đi rất xa khỏi Thiên Tuyệt sâm lâm rồi.
Mà ở trước mắt hắn, ngoại trừ Viêm Sâm Húc ra còn có thêm ba đạo thân ảnh, hai nam một nữ, trong đó có một nam tử đầu tóc tím, nhưng không nhìn rõ bộ dáng, chỉ có điều toàn thân tràn ngập uy nghiêm, một gã nam tử sắc mặt tái nhợt, mặc một chiếc áo bành tô, thoạt nhìn rất là âm lãnh.
Về phần cô gái, cô gái này Diệp Tịnh Vũ biết, là Mỹ Đỗ Toa, lúc nhìn thấy nàng, trên mặt Diệp Tịnh Vũ rõ ràng hiện lên vẻ kinh ngạc, Mỹ Đỗ Toa lúc thấy Diệp Tịnh Vũ cũng ngẩn người.
Vẻ mặt của hai người tư nhiên rơi vào trong mắt Hắc Minh Phách, thấy trong mắt Mỹ Đỗ Toa có vẻ kinh ngạc, Hắc Minh Phách ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi dường như biết hắn?
- Ừm, đã từng gặp qua, là đệ tử của Độc Cô Phách Thần!
Mỹ Đỗ Toa khẽ gật đầu, sau đó thân hình nổi bật của nàng khẽ lùi về sau một bước, lần nữa mở miệng nói:
- Ta và Độc Cô Phách Thần có chút uyên nguyên, nếu như là đệ tử của hắn thì chuyện này ta không thể xen vào được!
- A? Hắn chính là đồ đệ của tên Độc Cô Phách Thần đó? Ha ha, không ngờ lại là hắn, tiểu nha đầu của nhà ta vẫn nhớ hắn mãi không quên, bây giờ ta đang muốn xem hắn có gì có thể khiến con gái ta nhớ mãi không quên, Viêm Sâm Húc, ngươi cứ mặc sức ra tay!
Hắc Minh Phách sau khi biết thân phận của Diệp Tịnh Vũ, cũng nở nụ cười nhàn nhạt, cũng không bởi vì thế mà nương tay.
Lời nói chuyện của bọn họ rơi vào tai Diệp Tịnh Vũ, lại liên tưởng đến gã nam tử kia và Mỹ Đỗ Toa đứng cùng nhau, lại có một đầu tóc tím, Diệp Tịnh Vũ đoán rằng thân phận của hắn chính là Ma Vương Hắc Minh Phách của Tử Viêm Ma tộc, phụ thân của Hắc Minh Thi Hiên.
Mà có thể đứng bên cạnh hai người bọn họ, có lẽ cũng là một vị Ma vương khác, mà có giao hảo với Tử Viêm Ma tộc và tộc Ngân Xà thì tự nhiên là Huyết tộc.
Tam đại Ma Vương tề tụ chính là để đối phó với mình sao?
Diệp Tịnh Vũ nghĩ vậy, chỉ có điều trong lòng lại không có chút gì sợ hãi, Mỹ Đỗ Toa đã biểu lộ lập trường của mình, nàng sẽ không xuất thủ, Hắc Minh Phách nếu như là phụ thân của Hắc Minh Thi Hiên, bất kể tại sao hắn đối phó với mình thì hẳn cũng sẽ không ra tay ác độc, hơn nữa cho dù hắn ra tay ác độc thì chẳng lẽ mình sợ hắn sao?
Tất nhiên, Diệp Tịnh Vũ xem ra bất kể là Hắc Minh Phách, hay Mỹ Đỗ Toa, hoặc là vị Ma Vương bên cạnh này cũng sẽ giữ thân phận, tuyệt đối sẽ không hạ thủ với mình.
Tam đại Ma Vương đúng là không có ý xuất thủ, ít nhất là trước khi Diệp Tịnh Vũ xuất ra đại trận Thập Nhị Thiên Vu Diệt Tuyệt thì bọn họ sẽ không xuất thủ, nhưng Viêm Sâm Húc cũng đã bắt đầu động thủ, trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một thanh Liệt Diễm trường thương, trên khuôn mặt tuấn tà hiện ra nụ cười lãnh khốc, thân thể nhoáng một cái liền đến trước mặt Diệp Tịnh Vũ, trực tiếp đập về phía ngực hắn một thương.
Diệp Tịnh Vũ cười lạnh một tiếng, thân thể vừa điểm đã lùi về phía sau hơn ngàn trượng, nhưng không hiểu tại sao trường thương của Viêm Sâm Húc vẫn gắt gao bám sát ngực hắn.
- Quên nói cho ngươi biets, xung quanh nơi này đã bị chúng ta hạ xuống cấm chế, ngươi không có cách nào chạy trốn đâu!
Lúc này, thanh âm của Hắc Minh Phách đã truyền đến.
Mà lúc mũi thương đâm rách xiêm y của Diệp Tịnh Vũ thì liền đâm trúng Thần Hồn Chiên Giáp, một đóa thương hoa ở trên mũi trương phóng ra, ngay sau đó nổ tung, lực đạo khổng lồ tán loạn, cho dù là Viêm Sâm Húc cũng bị một đạo năng lượng này nện đến mức phải lùi về sau.
Chiến Hồn Thần Giáp trên người Diệp Tịnh Vũ không ngừng tản ra thất thải quang mang, đem lực lượng khổng lồ này triệt tiêu, tuy nhiên lực phản chấn cũng đem Diệp Tịnh Vũ chấn bay ra ngoài, huyết dịch trong cơ thể một trận nhộn nhạo.
Viêm Sâm Húc một kích không trúng, thân thể lại bước ra phía trước một bước, lại một lần nữa đến trước mặt Diệp Tịnh Vũ, trường thương trong tay hắn nhẹ nhàng lóe lên, một đóa thương hoa rực rỡ xuất hiện tại mũi thương, trong mắt Diệp Tịnh Vũ, đóa thương hoa này vô cùng chói mắt.
Thế nhưng còn chýa kịp thưởng thức đóa thương hoa này thì thanh trường thương màu đỏ hồng phảng phất như hỏa xà đã đến trước mi tâm của hắn, trực tiếp đâm về phía mi tâm của hắn.
Mũi thương còn chưa đâm trúng mi tâm thì Diệp Tịnh Vũ đã cảm giác được trên trán đau nhói, nếu như thực sự bị đâm trúng thì đầu hắn phỏng chừng sẽ bị đập đến nát bấy.
Cũng không mở ra Luân Hồi nhãn, bỗng nhiên vươn ra tay phải, một trảo chụp được.
- Ngươi cho rằng ngươi chụp được sao?
Viêm Sâm Húc hừ lạnh một tiếng, trường thương bỗng nhiên bạo xạ ra ngọn lửa nóng rực, mà thân thương thì đỏ bừng lên, toàn thân thương trở nên trong suốt sáng rực, vô cùng bóng loáng, căn bản không có chút ma sát nào.
Diệp Tịnh Vũ mặc dù không e ngại ngọn lửa đó, nhưng thân thương bỗng nhiên trở nên trơn tuột còn hơn cả lươn, ngay lập tức không thể chụp được, thân thương trực tiếp đâm thẳng đến.
- Viu….
Mũi thương trực tiếp xuyên qua trán Diệp Tịnh Vũ, nhưng trên mặt Viêm Sâm Húc lại không có chút vẻ tươi cười, cho dù là trên mặt Hắc Minh Phách và Chiến Bố Lạp Tư cùng với Mỹ Đỗ Toa cũng lộ ra một tia kinh ngạc, hắn làm sao tránh thoát được? Hắn làm sao tránh được chứ?
- Thương đúng là hảo thương, chỉ đáng tiếc là thương pháp của ngươi quá kém.
Thanh âm của Diệp Tịnh Vũ vang lên sau sau lưng Viêm Sâm Húc, Viêm Sâm Húc cả kinh toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, chợt thu thương lại, hoàn mỹ xuất ra Hồi Mã thương, nhưng sau khi đâm ra mới phát hiện Diệp Tịnh Vũ căn bản không có ở phía sau…
- Chịu chết đi, Chiến Hồn Thần Quyền!
Lúc này, thanh âm của Diệp Tịnh Vũ ở trên đỉnh đầu của hắn lại một lần nữa truyền đến, Viêm Sâm Húc ngẩng đầu nhìn lên thì thấy hữu quyền của nện thẳng xuống phía mình.
Nhãn lực của ba đại Ma Vương sắc bén như thế nào, ấy vậy mà bọn họ cũng không hề phát hiện Diệp Tịnh Vũ làm thế nào đến được trên đỉnh đầu Viêm Sâm Húc, vẻ kinh ngạc trên mặt càng đậm.
Thế nhưng một quyền của Diệp Tịnh Vũ nện ra lại khiến vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ biến thành kinh hãi.
Lúc Viêm Sâm Húc cảm thấy một cổ uy áp khó tả đánh thắng tới thì xung quanh hư không bắt đầu vỡ vụn từng trận, bắt đầu đổ sụp xuống dồn ép hắn, hắn chỉ cảm thấy thân thể giống như bị đè nén vậy.
Đây là quyền gì? Chỉ là quyền ý mà đã có uy lực như vậy, nếu như quyền này nện trúng thì mình làm sao còn mạng?
Trong mắt Viêm Sâm Húc đột nhiên bộc phát ra chiến ý cường đại, thân thể của hắn trong nháy mắt nổi lên từng trận hỏa diễm hồng sắc, trường thương hỏa hồng sắc trong tay lại hóa thành một đạo hỏa long, trực tiếp tràn vao thân thể hắn, mà hắn cũng xiết chặt hữu quyền, đồng dạng vung một quyền đơn giản nghênh đón.
Viêm Long Bạo Liệt quyền!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Hồn Thần Tôn Tác giả: Vẫn Lạc Tinh Thần
-----oo0oo-----
Chương 732: Chiến Hồn Thần quyền (2)
Nhóm dịch: black
Share by Hina --- 4vn.eu
Theo một quyền Viêm Sâm Húc đánh ra, cả hư không đều bị toàn bộ hỏa diễm màu đỏ hồng bao bọc, những không gian đổ sụp xuống cũng bị liệt hỏa đốt cháy, một ngọn lửa tràn đầy từ trong cơ thể hắn xông ra, cuối cùng phá tan quyền ý của một quyền Diệp Tịnh Vũ đánh ra.
Trong mơ hồ, một đạo hỏa long từ trong cơ thể hắn thoát ra, lực lượng khổng lồ bộc phát hóa thành biển lửa đầy trời bao trùm lấy Diệp Tịnh Vũ.
Thế nhưng đối mặt với biển lửa, Diệp Tịnh Vũ vẫn không có chút ý tứ e ngại, trong mắt hắn vẫn tràn đầy vẻ kiên định, đó là một loại tín niệm bách chiến bách thắng.
Chiến Hồn Thần quyền, quyền ý càng thêm nồng đậm, trên bề nắm quyền đã bộc phát ra từng đạo quang mang kim sắc.
- Ầm….
Một tiếng nổ lớn vang lên, một quyền của Diệp Tịnh Vũ và Viêm Sâm Húc cuối cùng va chạm vào nhau, nhất thời liền nghe thấy một tiếng vang khổng lồ, ba đại Ma Vương liền nhìn thấy nắm quyền của Viêm Sâm Húc bắt đầu vỡ vụn ra từng khúc, mà thân thể của hắn phảng phất như bị lún sâu vào trong đất, giống như một cái đinh bị thiết chùy trực tiếp đập vào vậy.
Thất khiếu hắn đồng thời phun ra máu tươi màu đỏ hồng, sắc mặt trở nên trắng bệch, về phần Diệp Tịnh Vũ chẳng qua chỉ bị lực phản chấn chấn bay ra ngoài mà thôi.
Hắc Minh Phách và cblt Uy Liêm còn tốt một chút, tuy nhiên cũng không có nhìn Diệp Tịnh Vũ, chỉ có điều rất kinh hãi lực lượng của một quyền vừa rồi có thể đánh nát hư không, lực lượng như vậy đã có thể tổn thương nhục thể Ma Vương, đây tuyệt đối đạt đến lực lượng của Ma Vương, từ lúc nào mà nhân gian lại có thêm một cao thủ nữa chứ?
Mà Mỹ Đỗ Toa và Viêm Sâm Húc tất nhiên lại càng khiếp sợ tốc độ đề thăng lực lượng của Diệp Tịnh Vũ, lần trước Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy Diệp Tịnh Vũ, lúc đó hắn nhiều nhất chỉ có thể đối kháng với Ma Quân lục phẩm mà thôi, thế nhưng bây giờ lại có thể phát ra một quyền uy lực cường đại như thế, tốc độ như vậy không phải là quá nhanh sao?
Viêm Sâm Húc tự nhiên cũng không cần phải nói nhiều, lần trước hắn đánh nhau với Diệp Tịnh Vũ, có thể dễ dàng giết hắn, nếu như lúc đó không phải hắn xuất ra đại trận kia thì hắn đã giết Diệp Tịnh Vũ rồi, thế nhưng bây giờ, mới trải qua một đoạn thời gian mà thực lực của Diệp Tịnh Vũ đã đề thăng đến tình trạng này, không chỉ không cần dựa vào đại trận để đối kháng mình, còn có thể một quyền đánh mình trọng thương, điều này sao có thể?
Mới chỉ mấy tháng thôi a, tốc độ tu luyện của loài ngươi so với Ma tộc quả thật nhanh hơn một chút, nhưng chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi cũng không thể đề thăng nhiều như vậy a?
Đặc biệt là nhục thể của Diệp Tịnh Vũ, cho dù có là nhục thể của Ma Quân lục phẩm, cho dù hắn mỗi ngày không ngừng tự ngược đãi mình thì cũng không thể nào trong thời gian ngắn đạt đến thành tựu như vậy được.
Nhưng Viêm Sâm Húc làm sao hiểu được, Diệp Tịnh Vũ cho dù không tu luyện thì Lôi Đình lực, Tinh thần lực, Hỏa Diễm lực trong cơ thể của hắn cũng sẽ không ngừng rèn luyện thân thể hắn, có thể nói mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng làm tăng cường độ thân thể, đây cũng chính là chỗ khủng khiếp của Phách Nguyên Quyết.
Đứng trên khối đất bằng vững chãi cách đó không xa, lắc lắc cánh tay có chút tê dại, Diệp Tịnh Vũ chuyển ánh mắt của mình về phía Hắc Minh Phách, có lẽ tìm một Ma Vương để giao thủ cũng là một chuyện không tệ.
Cảm nhận được ánh mắt khiêu chiến của Diệp Tịnh Vũ, Hắc Minh Phách chỉ cười mà không có ý tứ xuất thủ, hắn là Tử Viêm Ma Vương, cũng là phụ thân của Hắc Minh Thi Hiên, một trong những Ma Vương già nhất Ma giới, tâm thái sớm đã đạt đến trình độ yên tĩnh như giếng nước, như thế nào có thể bởi vì một ánh mắt của Diệp Tịnh Vũ mà ra tay?
Chỉ có điều Hắc Minh Phách không ra tay, nhưng Viêm Sâm Húc đã không nhịn được nữa, hắn cảm giác bản thân như bị coi rẻ, cho dù ngươi có lực lượng có thể đả thương Ma Vương, nhưng chẳng lẽ ngươi có thể xem nhẹ ta sao? Ta dù gì cũng gần đạt đến trình độ cao thủ Ma Vương, ngươi chỉ được cái lực lượng mà thôi.
- A….
Hét lớn một tiếng, ngọn lửa trên người Viêm Sâm Húc lại một lần nữa bạo xạ ra, hỏa diễm trên người lại một lần nữa đem cả bầu trời bao phủ, những cây cỏ xung quanh so với sắt còn muốn cứng hơn cũng bị trực tiếp nung khô, cuối cùng biến thành một đám tro bụi, mặt đất cũng đần bị hòa tan, thậm chí đối mặt với nhiệt độ cực mạnh này, hư không cũng bắt đầu có dấu hiệu bị thiêu đốt, ít nhất Diệp Tịnh Vũ đã thấy Viêm Sâm Húc trước mặt bắt đầu vặn vẹo.
Nếu như Ma Quân gặp phải nhiệt độ như vậy thì đừng nói là động thủ, cho dù muốn đến gần Viêm Sâm Húc cũng không thể, nhưng Diệp Tịnh Vũ là ai? Thân thể của hắn là Hỗn Độn chi thể, chỉ cần không vượt qua giới hạn chịu đựng của hắn thì hắn có thể hoàn toàn không để tâm đến bất kỳ công kích hỏa diễm nào.
Căn bản không để ý đến ngọn lửa không ngừng phun trào của Viêm Sâm Húc, ánh mắt của Diệp Tịnh Vũ lại chuyển sang trên người Chiến Bố Lạp Tư, ánh mắt vẫn khiêu khích như cũ.
Thấy Diệp Tịnh Vũ lại một lần nữa không để mắt đến mình, Viêm Sâm Húc không nhịn được nữa, lực lượng trong cơ thể bộc phát toàn bộ, cuối cùng ngưng tụ trên quyền trái của hắn, nhất thời quyền trái của hắn bộc phát ra hỏa quang rực rỡ, giống như một tiểu mặt trời vậy.
- Đi chết đi, Dương Thiên Liệt quyền!
Viêm Sâm Húc hét lớn một tiếng, thân thể của hắn trực tiếp bước ra, chỉ một bước đã đến trước người Diệp Tịnh Vũ, không gian giống như bị rút ngắn đi vô số lần, mà hữu quyền của hắn cũng không chút do dự đánh tới phía Diệp Tịnh Vũ.
Nắm quyền còn chưa đến người Diệp Tịnh Vũ thì nhiệt độ phát tán ra đã đem hư không thiêu đốt đến mức hòa tan, cả hư không cũng bắt đầu vặn vẹo, y phục trên người Diệp Tịnh Vũ gần như lập tức bị đốt thành tro bụi, Chiến Hồn Thần Giáp trên người hắn phát ra thất thải quang mang, bảo vệ toàn thân hắn, lúc này mới tránh khỏi kết cục lộ ra phong quang.
Chỉ có điều trên mặt hắn thủy chung vẫn là vẻ mặt lạnh nhạt, mà ánh mắt vẫn không thèm liếc nhìn Viêm Sâm Húc lấy một cái, cho dù có thì cũng là khinh thường.
Đúng vậy, mặc dù dựa trên cảnh giới thì Diệp Tịnh Vũ và Viêm Sâm Húc không có gì khác biệt, thậm chí trên rất nhiều phương diện, tu vi của Viêm Sâm Húc còn muốn tinh xảo hơn hắn, nhưng Hỗn Độn chi thể biến thái khiến cho hỏa diễm của Viêm Sâm Húc gần như là vô dụng đối với hắn, trừ phi thực lực của Viêm Sâm Húc hơn hắn quá nhiều, nếu không căn bản sẽ không thể thương tổn được hắn, hắn bây giờ đã đứng ở thế bất bại, làm gì còn để Viêm Sâm Húc trong mắt.
Hơn nữa cho tới nay, hắn vẫn không ngừng khiêu chiến đối thủ thực lực cao cường hơn mình, đến bây giờ đã đứng ở trạng thái đỉnh phong, sau khi lần đầu tiên giao thủ với Viêm Sâm Húc, hắn liền hiểu ra, Viêm Sâm Húc bây giờ bộc phát ra toàn bộ thực lực cũng căn bản không phải là đối thủ của hắn, có thể giết đối thủ so với mình còn mạnh hơn, huống gì là Viêm Sâm Húc chứ?
Không ngừng khiêu khích, không ngừng xem thường, chính là muốn để Viêm Sâm Húc hoàn toàn tức giận, đối với người khác mà nói, tức giận có lẽ sẽ đánh mất lý trí, nhưng đối với Ma tộc mà nói, tức giận thì càng kích thích ngọn nguồn thực lực của bọn họ, Diệp Tịnh Vũ bây giờ là muốn chọc giận Viêm Sâm Húc hoàn toàn, để hắn phát huy lực lượng lớn nhất, sau đó hoàn toàn đánh bại hắn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Chiến Hồn Thần Tôn Tác giả: Vẫn Lạc Tinh Thần
-----oo0oo-----
Chương 733: Chiến Hồn Thần quyền (3)
Nhóm dịch: black
Share by The Best --- 4vn.eu
Đây có lẽ là thay đổi sau khi tu luyện Phách Nguyên Quyết, bất tri bất giác hắn đã rèn luyện thành một tâm thái khinh thường hết tất cả, đó chính là một loại bá đạo, một loại bá đạo thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn có can đảm đem ánh mắt khiêu chiến quăng về phía Chiến Bố Lạp Tư và Hắc Minh Phách, đối với người bình thường, cho dù là Ma Quân cửu phẩm đối mặt với Ma Vương cũng không ai không thất kinh táng đởm, có lẽ Viêm Sâm Húc là một ngoại lệ, nhưng đồng thời khiêu khích hai đại Ma Vương thì đoán chừng Diệp Tịnh Vũ là người duy nhất trong lịch sử từ trước tới nay.
Giờ phút này, đối mặt với công kích phẫn nộ của Viêm Sâm Húc, Diệp Tịnh Vũ thậm chí không hề có ý dời thân, cũng không có bất kỳ ý tứ ngăn cản, chỉ đứng tại chỗ, tùy ý để nắm quyền của Viêm Sâm Húc nện lên người mình.
Diệp Tịnh Vũ không hề tránh né, bất kể là ba đại Ma Vương hay là Viêm Sâm Húc cũng đều sửng sốt. Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ một quyền vừa rồi đã tiêu hao lực lượng của hắn như vậy sao? Bây giờ đến mức không thể tránh được một quyền?
Chỉ có điều tỏng chốc lát, trong mắt Hắc Minh Phách đã lóe lên ý cười, đó là ý cười sau khi đã nhìn thấu sự tình.
Mà Mỹ Đỗ Toa và Chiến Bố Lạp Tư vẫn là vẻ mặt không hiểu, không thể giải thích được Diệp Tịnh Vũ tại sao không tránh né, thậm chí trong mắt Mỹ Đỗ Toa còn hiện ra vẻ lo lắng, mặc dù rất nhạt, giống như không có vậy.
- Ào…
Quyền trái cuồng bạo của Viêm Sâm Húc lại nện lên ngực phải Diệp Tịnh Vũ, ngọn lửa có thể thiêu đốt hư không lập tức tràn vào ngực Diệp Tịnh Vũ.
Toàn thân Diệp Tịnh Vũ lập tức bốc lên quang mang hỏa hồng sắc, chỉ có điều ngực hắn phảng phất như là một hắc động, không ngừng thôn phệ lấy hỏa diễm trên nắm quyền của Viêm Sâm Húc.
Đây chính là ma diễm của tộc Viêm Ma, uy lực tuyệt luân, tuyệt đại da số người, cho dù là những Ma Quân thực lực mạnh hơn Viêm Sâm Húc cũng khó có thể ngăn cản ma diễm này, thậm chí thân thể cường hãn của Diệp Tịnh Vũ hiện nay, lúc đối diện với ma diễm cũng cảm thấy một trận nóng ran, dường như có dấu hiệu bị hòa tan.
Nếu một quyền này của Viêm Sâm Húc nện ở những bộ vị khác trên thân thể Diệp Tịnh Vũ thì nói không chừng thật sự có thể tổn thương được Diệp Tịnh Vũ, nhưng hắn lại nện lên ngực phải của Diệp Tịnh Vũ, nơi đó cũng là bộ vị của trái tim (?), cũng chính là vị trị của hỏa nhãn chi huyệt.
Lúc ngọn lửa kinh khủng này nện lên thân thể Diệp Tịnh Vũ, hỏa nhãn chi huyệt hoàn toàn mở ra, bất chấp tất cả đem toàn bộ hỏa diễm thôn phệ.
Hỏa diễm kim đan lại càng điên cuồng xoay tròn, không ngừng hấp thu lấy lực lượng của đạo hỏa diễm này, chỉ có điều lực lượng đạo hỏa diễm của Viêm Sâm Húc thật sự quá lớn, hơn nữa còn rất nhanh, hỏa nhãn chi huyệt của Diệp Tịnh Vũ cũng không kịp hấp thu toàn bộ, chỉ có điều cũng chỉ có một phần ít tràn ra ngoài, hóa thành hồng quang đầy trời.
Sắc mặt Viêm Sâm Húc khẽ biến đổi mấy lần, mặc dù thoạt nhìn Diệp Tịnh Vũ bị một quyền của mình đánh trúng, nhưng cũng không có chiến quả giống như trong tưởng tượng, ít nhất là thân thể Diệp Tịnh Vũ vẫn không bị một quyền của mình nện nát bấy, hơn nữa còn giống như một phần lực lượng của mình còn bị hấp thu.
Chỉ có điều chỉ trong chốc lát thì sắc mặt vốn khẽ biến đổi của Viêm Sâm Húc liền nhanh chóng biến hóa, bởi vì hắn phát hiện con ngươi của Diệp Tịnh Vũ biến thành hai cái mặt trời, đúng vậy, hai cái tiểu mặt trời phát ra tia sáng nóng rực, mà một cổ lực lượng cuồng bạo hơn, cường đại hơn cũng từ trong cơ thể hắn bộc phát ra toàn diện.
- Phượng Tường Cửu Thiên…
Toàn thân Diệp Tịnh Vũ bị lửa bao phủ, hai tay ở trước người vẽ một cái, trực tiếp vung một chưởng vỗ về phía Viêm Sâm Húc, Viêm Sâm Húc kinh hãi, chỉ có thể nhanh chóng lách qua một bên, thật vất vả mới tránh được một chưởng trí mạng này thì liền phát hiện một chân của Diệp Tịnh Vũ đã quét đến.
Đó là một chân ngập tràn hỏa diễm màu đỏ hồng, thật giống như đuôi của một con Phượng Hoàng, không chút lưu tình quét về phía bụng Viêm Sâm Húc, lực đạo khổng lồ trực tiếp đem Viêm Sâm Húc quét bay ra ngoài, một ngọn lửa màu trắng thừa cơ tràn vào trong cơ thể Viêm Sâm Húc.
- A….
Bụng của Viêm Sâm Húc trực tiếp nổ ra, vết thương lập tức bị ngọn lửa màu trắng thiêu cháy đen, trong miệng phát ra tiếng kêu thống khổ.
Đường đường là Viêm Ma, Viêm Ma có thể tấn chức Ma Vương, vậy mà hôm nay lại bị hỏa diễm đốt bị thương, chuyện này nếu truyền ra ngoài, tuyệt đối không ai tin, cho dù là ba đại Ma Vương tận mắt nhìn thấy toàn bộ cũng khó mà tin được.
- Ly Hỏa, đây chính là Ly Hỏa?
Chỉ có điều chỉ trong nháy mắt, Hắc Minh Phách liền kịp thời phản ứng, hắn dù sao cũng là cao thủ Ma Vương có Hủy Diệt Chi Viêm, sống không biết bao nhiêu lâu, hiểu biết tự nhiên nhiều hơn so với người khác.
Hủy Diệt Chi Viêm chính là ngọn lửa cuối cùng, có thể hủy diệt hết tất cả các ngọn lửa, mà Ly Hỏa cũng chính là một trong những nguồn gốc của hỏa diễm, cũng là một trong những yếu tố tạo thành sinh mệnh, có thể nói đây là hai loại hỏa diễm cực đoan nhất.
- Nhanh, đây chính là kỳ ngộ của ngươi!
Hắc Minh Phách điểm ra một chỉ, cũng không thấy hắn có động tác gì, chỉ thấy một chỉ điểm lên trán Viêm Sâm Húc, một đạo hỏa diễm màu tím lập tức tràn vào thân thể hắn, vừa lúc quấn quanh đạo Ly Hỏa bạch sắc.
Viêm Sâm Húc giống như hoàn toàn giác ngộ, hắn tất nhiên hiểu cái gì gọi là kỳ ngộ, chính là nguồn gốc của lửa, một trong những ngọn lửa cuối cùng, nếu như mình có thể ngăn được hai loại hỏa diễm này, đem chúng hóa thành tu vi của bản thân, nói không chừng có thể lập tức tấn thăng Ma Vương, chỉ có điều hắn cũng hiểu, chỗ tốt càng lớn thì nguy hiểm càng nhiều, nếu như mình không thể ngăn cản hai loại hỏa diễm này thì mình sẽ bị thiêu đốt đến hài cốt cũng không còn.
Nếu như bị một loại hỏa diễm, bất kể là Ly Hỏa hay là Hủy Diệt Chi Viêm thiêu đốt, cũng tuyệt đối không phải là trình độ mà hiện nay hắn có thể ngăn cản. Nhưng đạo Hủy Diệt Chi Viêm mà Hắc Minh Phách đưa vào lại tương đương với Ly Hỏa, hai loại ngọn lửa hoàn toàn không giống nhau chống lại lẫn nhau, hắn chỉ cần khống chế thật tốt hai ngọn lửa này đi vào trong cơ thể mình, sau đó dần dần luyện hóa là được.
Không để ý đến bất kỳ chuyện gì xung quanh nữa, toàn thân Viêm Sâm Húc hóa thành một đoàn hỏa quang, bắt đầu hấp thu Ly Hỏa và Hủy Diệt Chi Viêm.
Thấy Viêm Sâm Húc muốn hấp thu Ly Hỏa, Diệp Tịnh Vũ tự nhiên biết nếu như hắn thực sự hấp thu thì rất có thể sẽ có thêm một đối thủ cảnh giới Ma Vương, làm sao có thể chấp nhận, cước bộ dưới chân vừa động, lập tức đánh tới Viêm Sâm Húc.
Mỹ Đỗ Toa tất nhiên sẽ không ngăn cản hắn, Chiến Bố Lạp Tư thấy Viêm Sâm Húc hấp thu hai loại hỏa diễm này cũng mơ hồ hiểu hậu quả sau khi hắn hấp thu, mặc dù Huyết tộc và tộc Tử Viêm có quan hệ đồng minh, nhưng đồng mình chính là được thành lập dựa trên cơ sở thực lực của hai phe kém nhau không nhiều, ít nhất ngoài mặt là vậy, nếu như Viêm Sâm Húc có thể tấn chức Ma Vương, đây tuyệt đối không phải là chuyện hắn muốn nhìn thấy, hắn không ra tay phá hoại Viêm Sâm Húc đã là không tệ rồi, làm sao có thể ngăn cản Diệp Tịnh Vũ chứ?
Chỉ có Hắc Minh Phách thần sắc biến đổi, thân thể vừa động liền lập tức xuất hiện trước mặt Diệp Tịnh Vũ.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào