Trương Hằng gật đầu, thầm nghĩ:
- Lạc Hà đại ca và Nghê Thường tán tiên có sự giống nhau khác thường khiến cho người ta phải suy nghĩ, coi mình là hậu bối hay là bằng hữu cũng chẳng quan trọng. Ngoài mặt thì mặc kệ sinh tử, thờ ơ lạnh nhạt, nhưng sau lưng tất nhiên sẽ tốn không ít tâm huyết, đang âm thầm yên lặng chăm chú nhìn hết thảy.
Nghĩ tới đây một chút giận giữ còn sót lại của Trương Hằng đối với Lạc Hà cũng tiêu tan không còn. sự cảm kích trong lòng cùng trở nên mãnh liệt hơn.
Hai người trò chuyện với nhau một hồi. Trương Hằng mới tiễn Hoàng Phủ Tĩnh rời khỏi, nói với nàng:
- Trước khi rời khỏi Lam TinhĐảo. ta sẽ tới Hoàng Phủ Phủ nói lời từ biệt.
Hoàng Phủ Tĩnh đi rồi. Trương Hằng bắt đầu vừa chữa trị tâm thần, vừa chú ý đến tình hình của đệ tử Vân Dịch trong lĩnh vực không gian.
Không biết vì cái gì mà Trương Hằng đối với Vân Dịch đang chịu đựng lực lượng Huyết Sát vô cùng lo lắng. Vạn nhất nếu mình không ở bên cạnh hắn. Vân Dịch đại khai sát giới, bốc lên dục vọng giết chóc cường đại thì thật là chuyện không ổn.
ở sâu trong linh hồn Vân Dịch, tuy có sự tín ngưỡng và kính sợ đối với Thần Linh Nhãn của Trương Hằng, Nhưng một khi Trương Hằng không ở bên cạnh hắn, mà khi thực lực của hắn tăng lên. có lẽ đối với sự tín ngưỡng và kính sợ Thần Linh Nhãn cũng sẽ có sự dao động.
Đừng quên, lúc này Vân Dịch cũng giống như một Huyết Sát Ma Quân, càng giết được nhiều sinh linh, thì thực lực lại càng tăng lên.
Ba đời Huyết Sát Quân Vương ở Chu Vương Triều không có ai không làm đấy lên một hồi tai họa?
Thử hỏi, Trương Hằng sao có thể yên tâm với một đệ tử có thân phận Huyết Sát Quân Vương, bỏ mặc hắn một mình.
- Nếu ta muốn đi tới Cửu U Hải Vực. Không bằng mang cả đệ tử Vân Dịch đi. Hiện giờ hắn đã có thực lực Hợp Thể hậu Kỳ. còn có thêm cả Huyết Sát lĩnh vực. đối với ta sẽ là sự trợ giúp không nhỏ. Quan trọng hơn là có thể càng chú ý được tới tình hình của hắn.
Trương Hằng nhanh chóng nghĩ ra một đối sách.
Vì thế, hắn liên hệ với đệ tử Vân Dịch trong lĩnh vực không gian nói:
- Tạm thời ngươi cứ ở trong lĩnh vực không gian của vi sư một thời gian, nghĩ ra biện pháp thu liễm sát khí kinh thiên trên người ngươi lại. hoàn toàn nắm sức Huyết Sát lực. nếu không ngươi cứ vĩnh viễn ở trong đó đi.
- Vâng, thưa sư tôn. đồ nhi nhất định sẽ cổ hết sức.
Đối mặt với Thanh âm lạnh lùng của Trương Hằng, trên mặt Vân Dịch hiện lên một vẻ kinh hoàng. Cho dù là hắn cũng không muốn một mình vĩnh viễn ở trong lĩnh vực không gian này.
Cắt đứt liên hệ, Trương Hằng cười, rốt cuộc cũng bắt đầu làm chuyện của mình. Mấy ngày trước, sở dĩ hắn đi khắp Lam Tinh Đảo tìm cái loại tài liệu là để luyện chế ra một thân thể.
Thứ đưa vào thân thể này chính là linh hồn của Thần thú Tử Hãn.
Trương Hằng có thể đoán được, một khi mình rời khỏi Lam Tinh Đảo. tất nhiên sẽ gặp phải sự truy sát của Tử Hoàng Phủ. Đến lúc đó, thân thể giống Tử Hãn cả về hình dáng lẫn khí tức này sẽ có đất dụng võ.
Có thể nói, chế tạo thân thể là mấu chốt trong kế hoạch của Trương Hằng, nếu không hắn cũng sẽ không công khai trắng trợn tiến vào Cửu U hải vực.
Ban đầu, Trương Hằng định luyện chế một thân thể Hóa Thần Kỳ. như vậy thì hao tổn và cấp bậc của tài liệu sẽ không cao.
Nhưng sau đó Hoàng Phủ Phủ lại chủ động tới trợ giúp. Trương Hằng liền đời bọn họ tìm cho tài liệu để chế tạo thân thể cấp bậc Hợp Thể Kỳ.
Thực lực của thân thể Tử Hãn này càng cao, đối với Trương Hằng lại càng có tác dụng lớn.
Rất nhanh, Trương Hằng liền bắt đầu tiến hành quá trình luyện chế thân thể phức tạp. Thời gian cứ thế trôi qua.
Nửa năm nữa lại nhoáng lên trôi qua.
Trương Hằng chẳng những luyện chế thành công thân thể kia, mà ngay cả tu vi cũng có chút tăng lên. tâm thần đã hồi phục từ lâu.
Ở trong phòng hắn, Tử Hãn đứng bên cạnh Trương Hằng, trong ánh mắt nhìn hẳn lộ ra một sự sợ hãi và kinh hoàng.
Tử Hãn tuyệt đối không ngờ tới Trương Hằng lại có thể chế tạo cho mình một thân thể. sau đó đưa linh hồn của mình nhập vào Trong đó,
Thân thể hiện giờ của hắn tuy đã mất đi hơn phân nửa uy lực của Thần thú. nhưng độ cường hãn của thân thể cũng đã cực Kỳ dị thường.
Theo như lời nói của Trương Hằng, thì thân thể này chính là nhân hình pháp bảo cũng là một tấm lá chắn hình người không hề biết sợ chết.
Có thể nghĩ tới khi yêu thú của Tử Hoàng Phủ truy sát Trương Hằng, nhìn thấy mặt “tấm lá chắn’’ này. sẽ có suy nghĩ như thế nào?
- Tử Hãn.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Chủ nhân.
Tử Hãn rất cung kính hướng về Trương Hằng khom người thi lễ, thiếu chút nữa là đã quỳ xuống mặt đất.
Trương Hằng cười nói:
- Bắt đầu từ giờ. tạm thời ngươi sẽ là bằng hữu của ta.
- Bằng hữu?
Tử Hãn nao nao, liền run giọng nói:
- Ta không dám...
- ồ?
Trong mắt Trương Hằng lóe lên thần quang:
- Ta ra lệnh cho ngươi, bắt đầu từ giờ, chúng ta là bằng hữu. Ngươi không được có một chút sợ hãi nào đối với ta. ít nhất là ở bề ngoài.
- Vâng, thưa chủ nhân.
Tử Hãn không dám trái lệnh.
- Sai rồi, ngươi phải gọi ta là Trương đạo hữu.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Xem ra ngộ tính của ngươi so với Nhan Hồng Ngọc kia còn kém hơn.
- Trương đạo hữu.
Tử Hãn đột nhiên hướng về phía Trương Hằng cười rất tươi.
Trương Hằng hài lòngnói:
- Rất tốt, đúng như vậy. ngươi phải đối đãi với ta giống như là một bằng hữu. bởi vì ta phải lập tức rời khỏi Lam Tinh Đảo. trước tiên là đi tới Cửu U hải vực.
- Vậy là Trương đạo hữu muốn dùng cách này để tránh khỏi sự truy sát của Tử Hoàng Phủ đối với ngươi?
Tử Hãn tùy ý ngồi ở bên cạnh Trương Hằng.
- Mục đích trong chuyện này ngươi không cần hỏi nhiều, cứ làm tốt bổn phận của mình đi.
Trương Hằng lạnh lùng nói.
- Ta hiểu rồi.
Tử Hãn cười nói.
- Trước tiên ngươi hãy tiến vào lĩnh vực không gian của ta để tránh cho tu sĩ trên Đại Lục Tiên Cương phát hiện ra sự tồn tại của ngươi.
Ánh mắt Trương Hằng sững lại, không gian xung quanh trong phút chốc thay đổi.
Tử Hãn Chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại. mình đã đi tới một động phủ Kỳ quái. Nơi này lộ ra một khí tức hoàn toàn khác xa đại lục Đông Vân.
- Sư tôn.
Trương Hằng vừa mới tới lĩnh vực không gian, bên cạnh liền truyền tới thanh âm của Vân Dịch.
- Khí tức sát lục trên người ngươi đã thu liễm được nhiều rồi đó nhỉ?
Trương Hằng đánh giá nhị đệ tử Vân Dịch của mình vài lần, khí tức Huyết Sát trên người đối phương so với nửa năm trước đã ít hơn nhiều, ít nhất là không dễ khiến người khác nhìn thấy được.
- Thời gian nửa năm nay, đệ tử đã có thể bước đầu thu liễn khí tức sát lục ở trên người lại, đối với sự khống chế Huyết Sát lực cũng đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới.
Vân Dịch cười nói.
- Tuy nhiên, một khi con chiến đấu. khí tức Huyết Sát trên người sẽ điên cuồng tăng vọt, thanh thế sẽ rất lớn. Ngay cả sau khi chiến đấu cũng không thể thu lại trong thời gian ngắn.
Hắn lại nhíu mày.
- Thế này cũng là không tồi rồi. Lực lượng Huyết Sát trên người ngươi dù sao cùng không phải là do ngươi tu luyện từng chút một. Hơn nữa, công pháp của Huyết Ma Đạo vốn là như vậy.
Trương Hằng cảm thấy rất hài lòng.
- Ngoài ra ta còn một chuyện muốn thương lượng với ngươi. Sư tôn lần này đi tới Cửu U hải vực. nhưng đối với tình hình của ngươi cũng không yên tâm lắm. nên ta sẽ mang ngươi đi cùng, đến lúc đó ngươi có thể sẽ trợ giúp được cho ta.
Vân Dịch hơi kích động nói:
- Sư tôn, chuyện này tuyệt đối không Thành vấn đề. đồ nhi tình nguyện đi cùng.
- Tuy nhiên, Tú Ninh sư muội nàng...
Hắn do dự nói.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Tú Ninh sẽ không đi cùng, bản thân nó không am hiểu việc chiến đấu. chúng ta đi chuyến này có thể sẽ phải giết chóc một phen...
- Giết chóc?!!
Vân Dịch hưng phấn không thôi, thân thể thậm chí còn hơn run rẩy. vừa nghe thấy hai chữ “giết chóc”, toàn thân hắn như hưng phấn tới cực điểm.
Trương Hằng nhìn thấy tình huống này, liền thầm nghĩ:
- Vân Dịch có thân phận Huyết Sát Quân Vương, càng giết chóc nhiều, thực lực lại càng tăng nhanh... Tạm thời cứ quan sát một thời gian, xem hắn có chịu đựng được không.
- Rất tốt, chúng ta sẽ xuất phát luôn, nhân tiện từ biệt sư muội của ngươi.
Trương Hằng mang Vân Dịch ra khỏi lĩnh vực không gian, để Tử Hãn lại ở bên trong.
Sau khi trở về phủ đệ, Trương Hằng cùng với Vân Dịch trực tiếp thuấn di tới phòng của Tú Ninh.
Tú Ninh đang khoanh chân tu luyện dung nhan tuyệt mỹ thanh khiết, đoan trang điềm tĩnh, quanh thân thể có rất nhiều điểm tinh quang vờn quanh, giống như là nữ thần ở trên trời, thần thánh cũng không thể xâm phạm.
Ngay khi hai người Trương Hằng tiến vào phòng nàng. Tú Ninh như đã đoán được trước, mở mắt ra.
- Sư tôn. Vân sư huynh.
Tú Ninh tao nhã đứng dậy, hơi hạ thấp người xuống, tự nhiên mà hoàn mỹ, như phù hợp với quy luật vận chuyển của thiên địa trong mắt.
Trương Hằng nhìn đáng người tuyệt thế vô song của Tú Ninh, có một cảm giác nhìn không thấu nàng, nhưng lại không sử dụng Thần linh Nhãn để có ý nhìn kỹ.
Lúc này, tu vi của Tú Ninh là Hóa Thần hậu kỳ.
- Sư tôn và sư huynh tới. phải chăng là muốn rời khỏi Lam Tinh Đảo?
Tú Ninh cười nhợt nhạt, tươi đẹp đáng yêu như hoa sen nở rộ sau cơn mưa.
Một lời của nàng vừa rồi đã nói trúng ý định của hai người Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng sinh ra một sự cảnh giác, trong mắt lóe lên ngân quang.
Không khí trong phòng đột nhiên ngưng lại.
Đột nhiên, Trương Hằng vươn một bàn tay ra ngân quang lóe lên, trực tiếp vỗ về phía Tú Ninh.
Ầm!
Tình cảnh này khiến cho Vân Dịch kinh hô lên:
- Sư tôn?!
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Vân Dịch kinh hô lên. hắn vạn lần cũng không ngờ Trương Hằng lại vô cớ xuống tay với Tú Ninh sư muội, hơn nữa lại ra tay rất mạnh.
Một chưởng này của Trương Hằng ẩn chứa một áp lực lớn lao có thể khiến cho Thái Sơn cũng phải sụp đổ. toàn bộ không trí trong phòng đều bị ép tới cực điểm, đột nhiên ấm lên.
Đồng thời, trong ánh mắt hắn lóe lên ngân quang, phát ra một uy áp tinh thần cường đại, ngưng tụ lại một điểm, trực tiếp hướng về phía Tú Ninh bức tới.
Đối mặt với hai áp lực rất nặng này, cho dù là Vân Dịch ở ngoài cuộc cũng có cảm giác không thể hít thở nổi. hắn không có sức ngăn càn, lại càng không dám ngăn cản.
Ầm một tiếng, một chưởng của Trương Hằng liền vỗ lên người Tú Ninh, toàn bộ phủ đệ đều chấn động, giống như là sắp sụp đồ.
Đương nhiên, đây Chỉ là một loại ảo ảnh tinh thần, Phủ đệ không hề chấn động, cái chấn động chính là tâm thần của Vân Dịch.
Nhưng đương sự của chúng ta là Tú Ninh thủy chung không hề nhúc nhích, dung nhan của nàng thanh khiết, khí chất không màng danh lợi. lặng lặng nhìn chăm chú Trương Hằng, trong mắt dường như ẩn chứa một tín niệm vô tận.
Nàng để mặc cho một chưởng của Trương Hằng đánh về phía mình, không hề trốn tránh hay chống cự lại.
Ngay khi một chưởng kia sắp sửa đánh trúng Tú Ninh. Trương Hằng dừng lại.
Luyện Hư Linh Khí ở trong lòng bàn tay được thu lại toàn bộ. bàn tay Chỉ còn cách người Tú Ninh chừng nửa tấc.
Vân Dịch khẽ thở dài một hơi. hắn có thể tưởng tượng cho dù là trong tay của Trương Hằng không đưa pháp lực vào. Chỉ dựa vào lực lượng thân thể của hắn cũng đủ để chấm dứt sinh mệnh của Tú Ninh.
Ngay cả yêu thú Hóa Thần Kỳ. sau khi chịu một chưởng này của Trương Hằng cũng Chỉ có kết quả chết trong nháy mắt, càng không nói tới nữ tu mềm yếu Tú Ninh này.
Nhìn người có thể kết thúc sinh mệnh của mình Chỉ bằng một chưởng ở trước mắt. Tú Ninh cười xinh đẹp nói:
- Sư tôn. ngài không tin con...
Trong mắt nàng mơ hồ lộ ra nước mắt.
- Sư muội...
Vân Dịch có chút không đành lòng, hắn không ngờ sư muội như nữ thần cao cao tại thượng có lúc lại có một vẻ mặt như vậy.
- Ở trên người ngươi ta cảm nhận được khí tức cường đại của Tinh Nguyệt nữ thần, thậm chí còn có cả ý chí của nàng...
Vẻ mặt Trương Hằng không chút thay đổi nói. Hắn thu tay lại.
Tú Ninh đột nhiên vươn tay ra, nắm lấy tay Trương Hằng, nói một cách kiên định lạ thường:
- Nếu sư tôn không tin Tú Ninh, sao không một chưởng đánh chết ta đi?
- Ngươi có ý gì?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một vẻ kỳ dị. tay hắn đã bị Tú Ninh nắm lấy, tạm thời dừng ở giữa không trung.
- Sư tôn có thể lựa chọn hoặc hoàn toàn tin tưởng ta, hoặc một chưởng đánh chết Tú Ninh đi?
Tú Ninh thần sắc phức tạp nhìn Trương Hằng. trong giọng nói mang theo một vẻ kiên quyết.
Thậm chí Trương Hằng còn có một cảm giác Kỳ quái, giả sử mình không hoàn toàn tin tưởng Tú Ninh, mà lại không một chưởng đánh chết nàng như lời của nàng, thì đối phương có thể chọn cách tự sát.
- Ngươi hiểu rõ ta sẽ không một chưởng đánh chết ngươi, sao còn đưa ra lựa chọn như vậy?
Trương Hằng cười lạnh nhạt, rút tay khỏi tay Tú Ninh, ở trong khuê phong này chậm rãi thong thả bước đi.
Tú Ninh giật mình, ở trong tiềm thức của nàng cũng có cảm giác này. Trương Hằng sẽ không dễ dàng hạ thủ với mình.
Thần Quang trong mắt Trương Hằng ngưng tụ lại một điểm, dừng lại trên mặt nàng:
- Cảnh giới linh hồn của ngươi đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ. trên người thậm chí còn có khí tức và ý nguyện của Tinh Nguyệt nữ thân, sao có thể không khiến cho vi sư hoài nghi?
Sự hoài nghi của vi sư hiện giờ đối với ngươi cũng không phải là không tin tưởng ngươi. Nếu vi sư âm thầm suy đoán việc này ở trong đáy lòng thì mới là không tin tưởng kia.
Không tin chính là một loại tin tưởng!
Tú Ninh và Vân Dịch đều giật mình, hoàn toàn bị lý luận này của Trương Hằng làm cho ngây ra.
Nhưng nếu suy nghĩ cận thận, thì sẽ phát hiện lời của Trương Hằng có đạo lý nhất định: trong lòng Trương Hằng sinh ra hoài nghi, sẽ trực tiếp biểu hiện ra bên ngoài, thậm chí sẽ dò hỏi ngay. Đây là một sự tự nhiên một sự chân thành đối với đệ tử.
Sau một chưởng vừa rồi, Tú Ninh có thể không bị ảnh hưởng một chút nào, đứng nguyên tại chỗ. Từ đó Trương Hằng có thể tìm hiểu được thực hư, cảnh giới linh hồn của nàng đã đạt tơi Độ kiếp Kỳ!!!
Trước đây Tinh Nguyệt nữ thần chính là một tu sĩ Độ Kiếp KỲ tuyệt đỉnh!
- Đồ nhi biết lỗi rồi.
Tú Ninh khôi phục lại thái độ bình thường, vô cùng tôn kính hướng về phía Trương Hằng thi lễ, trên mặt còn ẩn chứa một nụ cười tự nhiên:
- Đồ nhi khó có thể với tới độ cao của sư tôn được.
Trương Hằng lắc đầu:
- Hiện giờ ngươi đã có cảnh giới tinh thần Độ Kiếp Kỳ. còn đứng ở chỗ cao hơn vi sư nhiều, ánh mắt nhìn thế giới cũng quảng đại hơn, theo lời nói của vi sư vừa rồi. bất quá cũng Chỉ là đạo lý làm người giữa sư đồ mà thôi.
Đối mặt với lời nói này của Trương Hằng. Tú Ninh và Vân Dịch đều rất sửng sốt.
Trương Hằng này làm sư tôn, rồi lại thừa nhận vị trí của mình không cao bằng đệ tử?
Quả thật Trương Hằng nói như vậy cũng rất có đạo lý.
Cảnh giới linh hồn Độ Kiếp Kỳ đáng sợ thế nào. Trương Hằng cũng đã nhận thức được sâu sắc.
Một khi Tú Ninh tiến vào Hợp Thể KỲ, phối hợp với cảnh giới linh hồn Độ Kiếp Kỳ thì ngay cả Trương Hằng cũng không nắm chắc chiến thắng.
Độ Kiếp Kỳ là một tầng lột xác của linh hồn. đối với quy tắc vận chuyện của thiên địa đã có sự lĩnh ngộ. cho dù về mặt pháp lực so với tu sĩ Hợp Thể Kỳ Chỉ mạnh hơn không quá vài lần. nhưng nếu uy lực của pháp lực phát huy ra là ngang nhau thì sẽ hơn tu sĩ Hợp Thể Kỳ mấy lần, thậm chí hơn mười lần.
Nếu Tú Ninh tiến vào cảnh giới Hợp Thể Kỳ thì Trương Hằng Chỉ có rất ít khả năng giành chiến thắng. Nếu Tú Ninh tiến vào Hợp Thể Kỳ đại viên mãn thì Chỉ cần trong một hai hiệp cũng sẽ có thể giết được những đại tu sĩ cấp bậc như Hoàng Phủ Lân, Tử Hoàng.
- Trí tuệ của sư tôn như vậy. khiến cho đồ nhi thực sự kính nể.
Vân Dịch không thể kìm lòng được, liền thành tâm nói sự kĩnh ngưỡng đối với Trương Hằng đã đạt tới mức tột đỉnh.
Nếu lúc trước hắn đối với Trương Hằng là sợ hãi hơn là tôn kính, nhưng hiện giờ sự sợ hãi và tôn kính cũng không còn phân biệt được ít nhiều.
Tú Ninh hé miệng cười:
- Sư tôn sẽ không lo trong tương lai đồ nhi sẽ vượt qua người sao?
- Không lo.
Trương Hằng tràn đầy tự tin nói.
Cảnh giới linh hồn Chung quy cùng không thể đại biểu cho tu vi và thực lực.
Trương Hằng biểu hiện ra sự tự tin khiến cho Tú Ninh và Vân Dịch cảm thấy bất ngờ.
- Nếu ngay cả một chút tự tin ấy cũng không có. thì cuối cùng không thể bước lên được đỉnh cao của đạo.
Trương Hằng đột nhiên cười lên. giờ phút này hắn liền nhớ tới sự tự tin của Vũ Vô Cực. Không có kẻ địch nào cường đại tới cực điểm, hoặc là đối thủ có tiềm lực vô cùng.
Sở dĩ Vũ Vô Cực có thể có được đại thần thông như vậy đó là vì liên tục chiến thắng kẻ địch của bản thân. Tất nhiên điều này có liên quan tới sự tự tin và tâm tình rộng lớn như biển của hắn.
Nếu ngay cả một chút tự tin cũng không có. ở trước mặt tu sĩ tư chất tuyệt hảo đã có tâm lý thối lui, thì những người như vậy tư nay về sau sẽ không thể vượt qua đối phương, càng khó đặt chân lên cảnh giới đỉnh phong vĩnh hằng. Bởi vì ở trong tiềm thức, ngươi đã bại dưới tay đối phương, đáy lòng đã có một bóng ma không thể phát hiện.
- Nếu vậy sư tôn vẫn còn hoài nghi Tú Ninh sao?
Tú Ninh cười dài nói.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên mặt nàng, thản nhiên nói:
- Chỉ cần Tú Ninh vẫn là Tú Ninh, thì sư tôn yên tâm được rồi. Tuy nhiên, để làm một chuyện. vẫn còn cần Tú Ninh rộng mở tâm hồn, không chống cự.
- Xin mời sư tôn.
Lông mi Tú Ninh nhẹ nhàng run lên, nhìn thẳng vào hai mắt Trương Hằng, không có một chút thoái thác nào.
Trong mắt Trương Hằng phút chốc lóe lên ngân quang, trong khoảnh khắc tiến vào cảnh giới Thần Linh Nhãn "Linh Tâm Thông Minh".
Trên người Tú Ninh đột nhiên lóe lên tinh quang sáng ngời, đây là một phản ứng tự nhiên nhưng lại khiến cho ngân quang trong mắt Trương Hằng hơi khựng lại một chút.
Bởi vì cảnh giới linh hồn của Tú Ninh đã đạt tới Độ Kiếp Kỳ. nếu Trương Hằng muốn Thăm dò tình hình cụ thể của nàng, tất nhiên sẽ gặp phải lực ngăn cản.
Ngay sau đó, Tú Ninh rộng mở tâm hồn, tinh quang xung quanh thân thể tối sầm lại.
Trong Thần linh Nhãn của Trương Hằng lập tức lóe lên một sắc thái khó có thể miêu tả được.
Nửa nhịp thở sau, ánh mắt Trương Hằng dần trở nên ảm đạm, nhìn Tú Ninh, nhẹ nhàng hô lên một tiếng:
- Đúng như vi sư đã dự liệu, tuy lúc trước Tú Ninh ngươi đã cắn nuốt linh hồn của Tinh Nguyệt nữ thần nhưng lực lượng linh hồn của nàng cao hơn ngươi rất nhiều...
Vì thế, hiện giờ mặc dù linh hồn của ngươi là chủ đạo. nhưng ngươi vẫn làm những chuyện theo ý nguyện của nàng lúc trước... Nói một cách khác, ngươi chính là Tinh Nguyệt nữ thần, lấy ý thức của Tú Ninh làm chủ đạo.
- Sư tôn...
Khuôn mặt Tú Ninh thất sắc. nàng không ngờ Trương Hằng có thể phân tích ra được sự thật, đây là bí mật mà nàng vẫn chôn sâu trong đáy lòng.
- Ngươi không cần phải kinh hoàng, vi sư sẽ không ra tay với ngươi.
Trương Hằng khẽ thở dài:
- Chỉ cần ngươi vẫn là Tú Ninh, thì sẽ vĩnh viễn là đệ tử của ta, vi sư cũng sẽ toàn lực chống đỡ tất cả cho ngươi... Hơn nữa, Tinh Nguyệt nữ thần lúc trước đã đem toàn bộ nhân sinh một đời chia sẻ cho sư tôn không giữ lại chút nào.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Có thể nói, Trương Hằng bỗng nhiên đã trải qua hơn mười vạn năm nhân sinh, giống như là đã sống một đời lâu như vậy. Những thứ quý giá về mặt tinh thần ẩn chứa trong đó người thường khó có thể tượng tượng được.
- Tạ ơn sư tôn, xin nhận một lạy của Tú Ninh.
Tú Ninh vô cùng cảm kích, không ngờ Trương Hằng còn có thể dễ dàng tha thứ cho mình.
Trương Hằng nhẹ nhàng khoát tay, bỗng nhiên xuất ra một lực lượng ngăn cản nàng.
- Hôm nay ta cùng với Vân Dịch sẽ rời khỏi Lam Tinh Đảo. Tú Ninh ngươi có dự định gì không?
Tú Ninh khó hiểu hỏi:
- Sư tôn rời khỏi vì sao lại Chỉ mang theo Vân Dịch sư huynh, mà không mang theo Tú Ninh cùng đi?
- Nếu không phải vì sư huynh Vân Dịch của ngươi trên người đang bất ổn ta cũng sẽ để hắn rời đi, một mình trưởng thành trong tu chân giới. Hơn nữa. sau khi sư tôn đi rồi. Tú Ninh ngươi cũng có thể đi làm chuyện mà mình muốn, hoàn Thành nguyện vọng của sư môn. Với cảnh giới của ngươi hiện giờ. không cần nhiều năm là có thể tu luyện tới cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn, Đến lúc đó, ngươi cũng sẽ là nhân vật ngang cấp với Hoàng Phủ Lân.
Trương Hằng giải thích.
- Sư huynh?
Ánh mắt Tú Ninh nhìn chăm chú Vân Dịch, quả nhiên cảm thấy trên người hắn mơ hồ ẩn chứa lực lượng sát lục vô biên. Nếu lực lượng này phát tiết ra ngoài, thì tu sĩ trong phạm vi mười vạn dặm sẽ đều có thể cảm nhận được.
- Sư huynh hắn...
Xung quanh thân thể Tú Ninh có tinh quang vờn quanh, nàng đưa ngón tay điểm vào hư không một cái. Tinh Nguyệt Đồ lơ lửng ở trước người.
Trương Hằng ngưng mắt nhìn Tinh Nguyệt Đồ này. Theo tu vi tăng lên. hắn càng cảm nhận được chỗ bất phàm của Tinh Nguyệt Đồ này. có thể khẳng định đây chính là một truyền thừa linh bảo uy lực còn vượt qua cả thông linh pháp bảo trung phẩm.
Điều đáng tiếc là Trương Hằng phát hiện ra tác dụng chủ yếu của truyền thừa linh bảo này dường như không phải là dùng trong chiến đấu.
Trong Tinh Nguyệt Đồ có mấy chục viên tinh thần sáng lên. chúng tổ hợp với nhau theo một phương thức Kỳ bí khó lường, tạo nên một đồ hình khó có thể miêu tả nổi.
Vào Lúc này, tinh quang trong mắt Tú Ninh run lên. kinh ngạc hỏi:
- Sư huynh hắn dường như có chút quan hệ với Huyết Sát Quân Vương...
- Hắn chính là Huyết Sát Quân Vương, nhưng có vi sư. hắn cũng sẽ không mất đi lý trí đâu.
Trương Hằng thản nhiên nói. đối với chuyện Tú Ninh có thể tính toán ra chân tướng cũng không cảm thấy kỳ quái. Năng lực này Thần linh Nhãn của hắn cũng đã đề cập tới.
- Khó trách sư tôn muốn mang theo hắn bên người, tuy nhiên sư tôn ngài có còn nhớ Huyết Sát Quân Vương bị phong ấn ở Phàm Vân Đảo lúc trước không?
Tú Ninh nhớ lại nói.
Sắc mặt Trương Hằng hơi biến đổi:
- Nói như vậy. Chu Vương Triều chẳng phải sẽ có hai Huyết Sát Quân Vương sao?
- Hai Huyết Sát Quân Vương này đều có quan hệ trực tiếp tới sư tôn người sao? Quan hệ nhân quả Trong đó...
Tú Ninh cười dài, nhìn Trương Hằng, dường như có chút vui sướng khi người khác gặp họa.
Có lẽ đối với Trương Hằng có sự tự tin rất sâu nên Tú Ninh mới có biểu hiện như vậy.
Huyết Sát Quân Vương bị phong ấn ở Phàm Vân Đảo lúc trước là do Trương Hằng ham muốn bốn kiện thông linh pháp bảo mà thả ra.
Còn lực lượng Huyết Sát của đồ đệ Vân Dịch này cũng là được truyền thừa từ Trương Hằng.
Như vậy, Trương Hằng đã gián tiếp hoặc trực tiếp tạo ra hai Huyết Sát Quân Vương có thể mang tới gió tanh mưa máu cho Chu Vương Triều.
Quan hệ nhân quả trong đó có thể vô cùng to lớn...
Theo cảnh giới tăng lên. Trương Hằng cũng mơ hồ cảm giác được nhân quả trong sự vận chuyển của thiên địa. Khi ngươi làm một việc gì đó. nhiều hoặc ít thì sẽ ảnh hưởng đến nhân quả tuân hoàn trong thiên địa.
Tu sĩ thực lực càng thông thiên, càng có thể cảm nhận được điều này.
Trương Hằng nhớ rõ khi ở cửa thứ hai Sinh Tử Môn của cuộc thí luyện Huyết Sát. phân thân của Huyết Sát Thần Đế đã từng nói một câu:
- Thời gian và nhân quả là hai thứ khó nắm bắt nhất trên thế gian, mà vận khí là một nhánh của nhân quả.
Ngay cả Huyết Sát Thần Đế cũng nói như vậy thì có thể thấy được sự cường đại của lực lượng nhân quả.
Chỉ là thời gian không thể đảo ngược, sức mạnh nhân quả khó có thể làm trái.
Nghĩ tới đây, Trương Hằng trầm ngâm một lát:
- Như vậy thì tốt nhất là lần này ta nên tới Phàm Vân Đảo xem Huyết Sát Quân Vương kia nếu chẳng may chưa chết, thì thừa lúc hắn suy yếu sẽ đem giết đi... Lúc trước không có quyết tâm và thực lực này. hiện giờ thì sẽ khác.
Trương Hằng cũng thật sự chờ mong thời điểm hai Huyết Sát Quân Vương kia đối địch với nhau thì sẽ có tình cảnh như thế nào.
- Sư tôn, có muốn Tú Ninh tới hỗ trợ hay không. Tinh Nguyệt Đồ của ta đến lúc đó không chừng sẽ có thể phát huy tác dụng.
Tú Ninh nói với vẻ chờ mong.
- Không cần.
Trương Hằng không chút do dự cự tuyệt. Theo hắn nghĩ:
- Tinh Nguyệt Đồ của Tú Ninh vốn không phải là pháp bảo chuyên để chiến đấu. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp của mình so với nó còn mạnh hơn rất nhiều.
Hiện giờ Trương Hằng đã nắm giữ được hai thức đầu tiên của Ngự Tháp Quyết: Chấn Áp Quyết và Âm Dương Quyết.
Uy lực của Chấn Áp Quyết ở trên Phàm Vân Đảo hắn đã từng thử qua. khiến cho người ta vô cùng kinh sợ.
Còn về phần thức thứ hai Âm Dương Quyết ảo diệu hơn, thần thông hơn kia. Trương Hằng cũng muốn có cơ hội tìm hiểu.
- Tú Ninh, ngươi có thể ở lại Lam Tinh Đảo cũng có thể tới nơi khác trong Chu Vương Triều du ngoạn. Ngoài ra, ta còn có một chuyện muốn nói với ngươi. Đại sư huynh Quách Phong của ngươi chuẩn bị tới Chu Vương Triều, đến lúc đó ngươi có thể đưa hắn đi tham quan một chút.
Trong đâu Trương Hằng đột nhiên biết được tình hình ở biên giới Tam Tinh Vực.
Lạc Hà đã mang theo Quách Phong xuyên qua Tử Vực, đi tới Chu Vương Triều.
Nghe thấy thần thức của Lạc Hà truyền âm. Quách Phong đã được Truyền tống tới phạm vi thế lực của Thiên Tinh Đình trên đại lục Đông Vân.
- Đại sư huynh?
Tú Ninh và Vân Dịch cũng đều hết sức hứng thú. đối với việc gặp mặt đại sư huynh trong tương lai bọn họ cũng vô cùng tò mò.
- ừ, hắn đang ở trong phạm vi thế lực của Thiên Tinh Đình. Tú Ninh ngươi nếu ra ngoài du ngoạn, thì có thể tới Nơi đó.
Trương Hằng thản nhiên nói.
- Thiên Tinh Đình? Tú Ninh đã từng nghe nói qua đó là thiên đình chốn nhân gian lơ lửng trên chín tầng mây, nghe nói người thống trị là nhân vật thân thoại. Thất Tinh Thánh Quân.
Tú Ninh cười, trong mắt trân đầy một vẻ chờ mong.
Trương Hằng nao nao nhưng trong lòng cũng rất buồn cười.
Tuy nhiên theo hắn biết, Thiên Tinh Đình là Thánh địa của chính đạo, được xưng là thiên đình giữa nhân gian, chúa tể của chính tà thiện ác trên đại lục Đông Vân.
Tứ đại Thánh địa của Chu Vương Triều lần lượt là: Thiên Tinh Đình, Thiên Ma uyên, Tam Tiên Đảo và Cửu U Vực.
Trong đó, Thiên Tinh Đình là huy hoàng thần bí nhất, bao trùm đại địa, lơ lửng trên chín tầng mây, giống như là thiên đình giữa nhân gian.
- Sư tôn, Tú Ninh quyết định rồi. sẽ tới Thiên Tinh Đình để gặp đại sư huynh. tiện thể xem Thiên Tình Đình trong truyền thuyết một chút.
Tú Ninh cười xinh đẹp, nói với Trương Hằng.
- Ngươi tự giải quyết cho tốt, nhất quyết không được trêu chọc thế lực của chính đạo. Bản chất của tu chân giới không phân biệt chính tà. Chỉ có phân chia lợi ích.
Trương Hằng dặn dò.
- Đệ tử hiểu rồi.
Tú Ninh vui rạo rực nói. ở trước mặt sư tôn, nàng rất giống như một cô gái bình thường.
- Rất tốt, hiện giờ ta và Vân Dịch sẽ rời khỏi Lam Tinh Đảo. sau khi từ biệt Hoàng Phủ Phủ sẽ xuất phát.
Trương Hằng cũng không tiện nhiều lời. mang theo đệ tử Vân Dịch bay về phía Hoàng Phủ Phủ.
- Sư tôn, khi nào chúng ta có thể gặp lại?
Đột nhiên Tú Ninh nhớ tới một chuyện hướng lên bầu trời kêu lên.
- Nếu có duyên sẽ gặp lại.
Thanh âm Trương Hằng từ trên trời truyền xuống.
Vừa nghe thấy lời này, sắc mặt Tú Ninh hơi biến đổi, rồi sau đó khẽ thở dài.
Theo như lời nói của Trương Hằng, Quả thực biến hóa của tu chân giới thể hiện ra rất thất thường, hung hiểm và kỳ ngộ cũng Chỉ cách nhau một ý niệm. Có gặp lại hay không, ngay cả bản thân Trương Hằng cùng không thể khẳng định...
Bên trong lòng biên sâu cách Lam Tinh Đảo chừng bốn năm vạn dặm.
Hai nhân ảnh Bởi dưới mật biển mấy ngàn dặm, chịu đựng áp lực nước đáng sợ từ bốn phương tám hướng, xung quanh hoàn toàn tối đen.
Ở trong tình cảnh chết chóc này, quanh người bọn họ đều có thông linh pháp bảo phòng ngự hộ thể còn sử dụng thêm cả Ngự Thủy Quyết để chống lại áp lực nước kinh khủng này.
- Đại công tử. ngài có cảm ứng gì sao?
Thanh âm thô lỗ của Thiết Sa Vương vang lên trong một tiểu không gian, mặt ngoài của thân thể hắn đã dung hợp với một bộ áo giáp màu xám lấp lánh, là một kiện thông linh pháp bảo trung phẩm.
Ở bên cạnh hắn, Tử Lượng mặc chiến bào màu tím. quanh thân thể có một tầng hào quang màu tím bao phủ. trên đỉnh đầu hắn cũng mang theo một cái mũ màu tím giống như của Tử Hãn lúc trước.
Tử Lượng chính là đại ca của Tử Hãn. chuyến này cùng với Thiết Sa Vương Tả Sát cùng nhau phụ trách việc truy sát Trương Hằng, cứu Nguyên Anh của Tử Hãn.
- Cách đây không lâu. ta còn cảm nhận được khí tức linh hồn của đệ đệ. hiện giờ lại như ẩn như hiện, nhưng ta có thể khẳng định là hắn còn đang ở trên Lam Tinh Đảo. bao gồm cả hung thủ toàn thân tràn đầy khí giết chóc kia...
Hơn nữa ta còn có một cảm giác, hung thủ kia dường như đang muốn rời khỏi Lam Tinh Đào, Đến lúc đó, ha ha...
Tử diễm bùng lên trong mắt Tử Lượng, mang tới cho Thiết Sa Vương một áp lực rất lớn.
- Xin đại công tử yên tâm. hai chúng ta liên thủ. thì người kia ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có đâu.
Nơi này dù sao cũng là hải vực của loài người, chúng ta phải hạ thủ thật nhanh, tranh thủ một đòn phải giết ngay. sạch sẽ gọn gàng...
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Lam Tinh Đảo dần nhỏ đi trong tầm nhìn, Trương Hằng cùng Vân Dịch đứng trên hư không, đối mặt với ba cha con Hoàng Phủ Lân cùng với Tú Ninh.
- Trương đạo hữu, ngươi thật sự quyết định rời Lam Tinh Đảo? Nếu như muốn đi bất kỳ đảo nào trong Hải ngoại Tam Tiên Đảo hoàn toàn có thể trở về Lam Tinh Đảo của ta, thông qua Truyền tống trận có thể tới nơi trong khoảnh khắc.
Hoàng Phủ Lân nhìn chằm chằm Trương Hằng, không nghĩ rằng hắn thật sự lấy thân mạo hiểm, xung đột với thế lực Tử Hoàng Phủ.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Ý ta đã quyết. Trương mỗ nhất định phải đi Cửu U hải vực một chuyến, nếu không muốn đột phá tu vi trước mắt ít nhất phải mấy trăm năm.
Hoàng Phủ Phách tò mò hỏi:
- Trương đạo hữu. Thời gian mấy trăm năm đối với những tu sĩ như chúng ta mà nói cũng không tính quá dài.
- Mấy trăm năm đối với sư tôn mà nói đã rất dài lâu.
Tú Ninh sâu kín thở dài nói.
Nàng đã biết Trương Hằng tu luyện tới cảnh giới hiện nay chỉ mất không đến trăm năm.
Mới không đến một trăm tuổi, so với tuổi của rất nhiều tu sĩ bình thường ở Tu Chân Giới thì nhỏ hơn rất nhiều.
Như thế xem ra, thời gian mấy trăm năm đối với Trương Hằng mà nói tuyệt đối là cực kỳ dài lâu.
- Kỳ thật các ngươi hoàn toàn không cần lo lắng an nguy của Trương mỗ.
Trương Hằng nói một câu vô cùng tự tin.
Cặp mắt Hoàng Phủ Tĩnh sáng lên:
- Chẳng lẽ vì Âm Dương tán tiên tặng cho đạo hưu tấm ngọc phù bảo mệnh kia?
- Không sai.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Cho nên nói sự an toàn của Trương mỗ hoàn toàn không có vấn đề. Cho dù Tử Hoàng kia tự mình ra tay cũng không làm gì được ta. Chỉ cần ta bóp nát ngọc phù, Âm Dương tán tiên có thể tới nơi trong khoảnh khắc.
Đám người Hoàng Phủ Phách bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Trương Hằng lớn mật như vậy, dám coi nhẹ lệnh truy nã của Tử Hoàng Phủ, xông vào Cửu U hải vực ức vạn yêu thú hoành hành.
Hoàng Phủ Lân lại nhíu mày, trịnh trọng nói với Trương Hằng:
- Không đến tình huống vạn bất đắc dĩ đạo hữu không nên dễ dàng sử dụng ngọc phù này. Nó đại biểu cho nhân tình của một vị Tán tiên, giá trị không thể đo lường. Nếu như dùng nó đối phó với Tử Hoàng, ít nhiều có chút lãng phí.
“Ngọc phù” trong tay Trương Hằng đại biểu cho một cái nhân tình của Âm Dương tán tiên, giá trị vượt xa dự đoán của Trương Hằng.
Ở Tu Chân Giới Chu Vương Triều, Tán tiên là cấp bậc gần như vô địch. Trong giới này, không có bao nhiêu chuyện bọn họ Không làm được. Ngọc phù trong tay Trương Hằng, nếu thời cơ và phương pháp sử dụng bất đồng thì công hiệu phát huy cũng chênh lệch rất lớn.
Cho nên Hoàng Phủ Lân mới dặn dò Trương Hằng như thế.
Thậm chí trong đáy lòng, Hoàng Phủ Lân cực kỳ thèm thuồng tấm ngọc phù trong tay Trương Hằng, hận không thể chiếm lấy. Nhưng là cho dù cho hắn một vạn lá gan cũng không dám có tâm tư mưu đồ tấm ngọc phù này.
Tán tiên oai, ai dám dây vào?
Cho dù có tới mười Hoàng Phủ Lân ở trước mặt Tán tiên cũng vô ích. không có gì khác nhau.
- Ý tốt của Hoàng Phủ đảo chủ, Trương mỗ xin tâm lĩnh. Các vị không cần tiễn nữa. chúng ta cáo biệt tại đây.
Ánh mắt trương Hằng đảo qua mấy người: Hoàng Phủ Lân, Hoàng Phủ Phách, Hoàng Phủ Tĩnh.
Cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên mặt Tú Ninh một hồi.
- Có duyên gặp lại.
Trương Hằng cười nhàn nhạt, độn quang dưới chân run lên, lôi quang lóe lên lôi kéo Vân Dịch gào thét hướng về phía chân trời, trong chớp mắt biến mất trong tầm nhìn của bốn người.
Bốn người Hoàng Phủ Lân nhìn theo một lát mới thu hồi ánh mắt và thần thức.
- Tú Ninh tiểu thư. Trương đạo hữu đã rời đi, cô có tính toán gì không?
Hoàng Phủ Tĩnh hỏi, nàng đột nhiên sinh ra vài tia tò mò đối với nữ nhân khí chất siêu phàm nhập thánh này.
- Tú Ninh sẽ vâng theo sư mệnh, qua mấy ngày sẽ rời Lam Tinh Đảo, đi Đông Vân đại lục.
Tú Ninh lại cười nói.
- Tú Ninh tiểu thư nhanh như vậy phải rời đi a!
Trên mặt Hoàng Phủ Phách lộ ra vẻ tiếc nuối rất rõ ràng.
Đúng lúc này, cha hắn Hoàng Phủ Lân thần thức truyền âm nói:
- Không cần có ý đồ gì với nàng này. Nàng ta không phải ngươi có thể mơ ước.
- Vì sao?
Hoàng Phủ Phách không thể hiểu nổi, trong lòng có chút không cam lòng.
Tú Ninh giờ phút này cũng chỉ vẻn vẹn là một tu sĩ Hóa Thần Kỳ, chẳng lẽ với thân phận Thiếu đảo chủ Lam Tinh Đảo, tu sĩ Hợp Thể Kỳ của mình cũng không xứng hay sao?
- Ngươi không cần hỏi nhiều. Nàng này không quá bao lâu sẽ là nhân vật cùng cấp với vi phụ.
Giọng điệu Hoàng Phủ Lân cực kỳ băng lành, khiến người khác không thể cãi lời.
Với cảnh giới của hắn có thể mơ hồ nhìn ra được cảnh giới linh hồn mà Tú Ninh có được giờ phút này, trong lòng khiếp sợ không thôi: Khí chất nàng này biểu hiện ra thậm chí có thể khiến hắn sinh ra một loại tâm lý tự thấy xấu hổ.
Bởi vậy có thể thấy được cảnh giới linh hồn của Tú Ninh có khả năng vượt qua hắn.
Kỳ nữ nhân như vậy ngay cả hắn đều tâm động không thôi, lại không dám sinh ra ý khinh nhờn.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng thở dài: Trương Hằng a Trương Hằng. Trên người của ngươi rốt cục có bí mật như thế nào? Kỳ nữ nhân như thế lại Chỉ là đệ tử của ngươi? Ngươi còn có thể lọt vào mắt xanh của nhân vật cấp Tán tiên, sau lưng lại còn có một nhân vật thần bí khó lường.
Đột nhiên trong lòng hắn sinh ra một loại ảo giác: Có lẽ, Tử Hoàng Phủ cùng người này là địch, vốn chính là một sai lầm.
Trương Hằng mang theo Vân Dịch một hơi bay ra ngoài vạn dặm, đột nhiên ngừng lại.
- Sư tôn, ngài làm sao vậy?
Vân Dịch khó hiểu hỏi.
Hai tròng mắt Trương Hằng lóe ánh bạc, lộ ra vài tia cơ trí, giống như có dự cảm gì. Hắn thấp giọng lẩm bẩm:
- Thời cơ không sai biệt lắm.
Vừa dứt lời, không gian bốn phía hơi rung động, một gã thiếu niên mặc tử bào trống rỗng xuất hiện bên cạnh Trương Hằng.
Từ khí tức trên người hắn mà xét đã đạt tới cấp bậc Hợp Thể Kỳ.
- Trương đạo hữu.
Tử Hãn cười nói với trương hàng, mặt ngoài cũng không lộ ra bao nhiêu vẻ kính sợ.
Vân Dịch thì tò mò nhìn Tử Hãn, không nói gì. Người này hắn từng thấy qua trong lĩnh vực không gian của Trương Hằng nhưng không rõ thân phận.
Bá!
Chỉ thấy trong thân thể Trương Hằng lóe ra một luồng sáng bạc, ở trên hư không hình thành một nam nhân thanh niên.
Chính là phân thân của Trương Hằng.
Phân thân Trương Hằng đi tới trước mặt Tử Hãn, thản nhiên nói:
- Không bằng như này, ta với Tử Hãn đạo hữu cùng đi Bồng Lai Đảo trong Tam Tiên Đảo du lịch, chúng ta có thể bay về hướng tây bắc hải vực.
- Như thế rất tốt. Ta đã sớm muốn đi dạo thế giới nhân loại.
Tử Hãn vui vẻ nhận lời, cùng phân thân Trương Hằng dắt tay bay về hướng tây bắc, bộ dạng như bằng hữu tri kỷ.
Tình cảnh như thế khiến vị đệ tử Vân Dịch kinh ngạc không thôi.
Trương Hằng thì lộ vẻ tươi cười nhìn theo phân thân cùng Tử Hãn bay về hướng Tam Tiên Đảo.
- Bước đầu tiên của dương Đông kích tây đã làm xong.
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Yêu khí trên người của tạo thân Tử Hãn này cực nhạt, cho dù tiến vào thế giới nhân loại cũng không dễ dàng bị phát hiện ra.
Hơn nữa, Tử Hãn cùng đại ca hắn có liên hệ thần bí, có thể dựa vào thần thông truyền thừa xác định đại khái vị trí của đối phương.
- Được rồi. Chúng ta tiếp tục lên đường. mục tiêu Cửu U hải vực.
Trương Hằng phân phó Vân Dịch.
Trong lòng Vân Dịch sinh ra nghi hoặc, không rõ dụng ý chân chính tại sao Trương Hằng làm vậy. Nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều, theo trương hằng bay về hướng yêu thú hoành hành ở sâu trong hải vực.
Ở nơi cách đây ước chừng mười mấy vạn dặm, dưới biển đột nhiên nhảy lên hai bóng người phát ra khí tức đáng sợ. Chính là Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương.
- Đại công tử. Nếu mục tiêu đã tới hải vực. vì sao chúng ta không qua đó động thủ?
Thiết Sa Vương khó hiểu hỏi, toàn thân toát ra một cỗ chiến ý cường đại cùng sát khí.
Lần trước hắn thua trong tay Trương Hằng, trong lòng không phục. Lần này nhất định phải báo thù, thề giết chết người này.
Nếu chuyến này không thể hoàn thành nhiệm vụ, như vậy Thiết Sa Vương hắn cũng không thể qua được một cửa của Tử Hoàng. thậm chí khó thoát khỏi cái chết.
Hai mắt Tử Lượng nhắm chặt, một lát sau mới mở mắt. chau mày:
- Kỳ quái... Khí tức của hung thủ lại chia làm hai cỗ. Trong đó một cỗ ở cùng một chỗ với tam đệ ta, một cỗ khác hành động một mình.
- Vậy phải làm sao bây giờ?
Thiết Sa Vương có chút nóng nảy, không nghĩ tới vào thời khắc mấu chốt lại sinh ra biến cố như vậy.
Rốt cục cỗ khí tức nào là thật?
Phải đi giết hung thủ hay là đi cứu tam công tử?
Tử Lượng cùng Thiết Sa Vương đều do dự một chút.
- Không tốt. Căn cứ cảm ứng của ta, phương hướng tam đệ phi hành dường như là Hải ngoại Tam Tiên Đảo, mà phương hướng hung thủ chạy trốn lại là địa bàn Cửu U hải vực của Yêu tộc chúng ta. Chuẩn xác mà nói hẳn là phạm vi thế lực của Ma Xà Phủ.
Đột nhiên, Tử Lượng lộ vẻ kinh ngạc nói.
Thiết Sa Vương buồn bực:
- Địch nhân này thật sự quá giảo hoạt!
Tử Lượng suy tư giây lát, lại cười lạnh nói:
- Đây rõ ràng là kế “Điệu hổ ly sơn”, muốn phân hóa sự chú ý của chúng ta. Hung thủ kia dù sao cũng là tu sĩ nhân loại, cho dù gan lớn tới đâu cũng không dám xông vào Cửu U hải vực. Nghe lời thuật của ngươi ban đầu. hung thủ kia tu luyện thần thông “Thân Ngoại Hóa Thần” ?
- Đúng vậy, đại công tử. Hung thủ quả thật tu luyện thần thông Thân Ngoại Hóa Thần.
Ánh mắt Thiết Sa Vương sáng lên, cũng đoán được một chút manh mối.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
- Hừ. Nếu bản công tử đoán không lầm, đi Cửu U hải vực rõ ràng là giả tượng của phân thân gì đó. Bản tôn của hung thủ khẳng định muốn chạy trốn tới Tam Tiên Đảo. Chúng ta nhất định không để bọn họ đạt được ý đồ.
Trong mắt Tử Lượng lóe hàn mang, nói với Thiết Sa Vương:
- Nhanh đuổi theo. Ngươi phụ trách che giấu khí tức của chúng ta phòng ngừa bị tu sĩ nhân loại đỉnh cấp phát hiện.
- Vâng, đại công tử. Nhưng là lúc che giấu khí tức, tốc độ chúng ta nhiều nhất chỉ có thể phát huy được một nửa.
Thiết Sa Vương sợ hãi nói. Ở trước mặt hắn là Thần thú Hợp Thể hậu kỳ, thực lực cường đại hơn đại tu sĩ bình thường rất nhiều.
Tử Lượng lãnh đạm nói:
- Một nửa tốc độ đủ rồi.
Vút vút!
Trong một tầng quang đoàn màu xám bao phủ, hai người đuổi theo phương hướng Tử Hãn cùng phân thân Trương Hằng. Trên đường đi nhìn thấy rất nhiều nơi tu sĩ nhân loại tụ tập đều vòng tránh xa xa.
Cũng may tốc độ di chuyển của bọn Tử Hãn không tính là nhanh, dù thế nào cùng có thể duy trì một khoảng cách với bọn họ, dường như không gấp đi Tam Tiên Đảo.
- Ta nhất định phải cứu tam đệ ra.. Giết chết hung thủ kia!
Sắc mặt Tử Lượng âm trầm, trong lòng mơ hồ sinh ra vài tia dự cảm không tốt nhưng lại biến mất trong nháy mắt.
- Hắc hắc...
Ở một bên khác, Trương Hằng bay về hướng Cửu U hải vực, trên mặt lộ ra tươi cười âm mưu thực hiện được.
Đệ tử Vân Dịch bên cạnh hắn thấy sư tôn tươi cười như thế, lập tức rùng mình rợn góc sáy, trong lòng thầm nghĩ: Không biết địch nhân nào của sư tôn muốn xui xẻo rồi.
Một đường phi hành, Trương Hằng còn thi thoảng lấy bản đồ Cửu U hải vực ra quan sát một phen để phán đoán phương hướng phi hành.
- Sư tôn. Chúng ta muốn đi khu vực nào của Cửu U hải vực? Đệ tử nghe nói Cửu U hải vực lớn phi thường, lớn hơn hải vực Tam Tiên Đảo không biết bao nhiêu lần.
Vân Dịch không kim nổi lên tiếng hỏi.
- Mục đích chuyến này của chúng ta chính là Ma Xà Phủ thực lực yếu nhất trong mười hai phủ của Cửu U hải vực.
Trương Hằng cười thản nhiên, nhấn mạnh hai chữ “Yếu nhất”, trong giọng nói mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức giết chóc sắc bén.
Rất hiển nhiên Trương Hằng muốn chọn thế lực nhỏ yếu nhất của Cửu U hải vực để xuống tay.
Thực lực của Tử Hoàng Phủ ở trong Cửu U hải vực xem như thế lực đứng tốp đầu, lại có cường giả như Tử Hoàng tọa trấn, Trương Hằng không dám đi nơi đó mà lại chọn Ma Xà Phủ.
Hắn tin tưởng trong hải vực yêu thú hoành hành này hẳn là có không ít yêu thú Hợp Thể Kỳ sinh tồn. Đối phó với đại yêu tu Hợp Thể hậu kỳ trở lên có thể sẽ phiền toái một chút nhưng yêu thú Hợp Thể Kỳ bình thường thì hắn tự tin có thể giải quyết trong thời gian ngắn.
- Sư tôn. Ngài muốn đi...
Vân Dịch cảm nhận được sát khí lộ ra trong lời nói của Trương Hằng, toàn thân hưng phấn không thôi. Huyết quang trên thân hắn nhộn nhạo, một cỗ khí tức giết chóc như muốn khuếch tán ra bốn phía hải vực.
-Hừ!
Sắc mặt Trương Hằng sầm xuống, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao rơi xuống trên mặt Vân Dịch.
- A... Sư tôn. Đệ tử nhất thời kích độn, suýt nữa thì khiến lực lượng Huyết Sát trên người mất khống chế.
Vân Dịch hổ thẹn vạn phần, sợ hãi không thôi.
- Còn không mau thu liễm khí tức Huyết Sát trên người?
Trương Hằng trừng mắt liếc hắn một cái.
- Dạ. sư tôn.
Vân Dịch vội vàng đứng yên trong hư không, kiệt lực thu liễm khí Huyết Sát cuồng bạo không thôi trên người.
Mà đúng lúc này, Trương Hằng đứng ở một bên đột nhiên sinh ra một tia điềm báo.
Ánh mắt hắn nhìn về hướng Phàm Vân Đảo của hải vực Tam Tiên Đảo.
Trên thực tế giờ phút này hai người còn chưa rời khỏi hải vực Tam Tiên Đảo, nhưng sắp tới vùng ven của hải vực này.
Ngay khi Vân Dịch thu liễm khí Huyết Sát trên người, Trương Hằng nắm được một chút dấu vết tới từ Phàm Vân Đảo.
Trương Hằng biết trên Phàm Vân Đảo có một vị Huyết Sát Quân Vương. Đó là một nhân vật cường đại bị phong ấn hơn chục vạn năm.
- Xem ra hẳn là nên đi Phàm Vân Đảo một chuyến.
Trương Hằng than nhẹ không thôi. Hắn hiểu được vị Huyết Sát Quân Vương mà lúc trước mình thả ra đã kết một đoạn nhân quả.
Sau một lúc lâu, Vân Dịch rốt cục thu liễm khí tức Huyết Sát trên người, nhưng lực lượng giết chóc mơ hồ lộ ra vẫn làm cho người ta kinh hãi không thôi.
- Sư tôn. Ta cảm nhận được một lời triệu hoán thân thiết.
Vân Dịch nói với vẻ mê mang, ánh mắt nhìn về một hướng nào đó.
sắc mặt Trương Hằng hơi đổi. Phương hướng ánh mắt Vân Dịch nhìn tới chính là Phàm Vân Đảo.
Đều là Huyết Sát Quân Vương, giữa bọn họ lại sinh ra vài tia cảm ứng.
Trầm mặc một hồi, Trương Hằng thản nhiên nói:
- Nếu đã như vậy, chúng ta liền đi hướng đó.
- Sư tôn... Ngài không đi Ma Xà Phủ nữa...
Vân Dịch kinh ngạc nói.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Đi Phàm Vân Đảo trước, gặp đồng loại của ngươi một hồi.
- Đồng loại?
Vân Dịch không hiểu ra sao.
- Ngươi theo vi sư tới thì biết.
Trương Hằng cùng không giải thích nhiều, dẫn Vân Dịch chuyển hướng bay về phía Phàm Vân Đảo.
Ở trên một hòn đảo cách nơi đây mười mấy vạn dặm, khung cảnh hoang tàn giống như địa ngục nhân gian.
Hòn đảo này cực lớn cũng là vùng đất hoang vu bị ảnh hưởng của Tất Tử Huyết Chú - Phàm Vân Đảo.
Giờ phút này tu sĩ bậc cao trên Phàm Vân Đảo rất ít, đại bộ phận tu sĩ thực lực cao cường đã rời hòn đảo này, đi tới hòn đảo cao cấp có tiền đồ hơn, truy tìm kỳ ngộ của mình.
Đương nhiên cùng có một bộ phận thiểu số tu sĩ vẫn lựa chọn ở lại Phàm Vân Đảo. Dù sao sau khi trải qua “Diệt thế tai ương” do Trương Hằng gây ra, Tất Tử Huyết Chú trên Phàm Vân Đảo đã bị phá, ngay cả linh khí cũng khôi phục dần dần.
Không đến vài năm, linh khí trên Phàm Vân Đảo cùng không kém so với một số hòn đảo bình thường. Đương nhiên nếu muốn so sánh với những hòn đảo cấp hai như Bích Vân Đảo, Lam Tinh Đảo thì kém rất xa.
Một ngày kia, Đại động chủ Huyết Ảnh Ma của Huyết Ma Động - thế lực thứ hai trên Phàm Vân Đảo đang khống chế độn quang màu máu bay về hướng một vùng khe nứt lớn.
Tuy rằng lúc trước đại động chủ, nhị động chủ, tam động chủ của Huyết Ma Động đều lần lượt chết hoặc rời Phàm Vân Đảo, nhưng chính cái gọi là rết trăm chân chết không sợ ngà, Huyết Ma Động giờ phút này coi như thế lực lớn đứng thứ hai trên Phàm Vân Đảo.
Bởi vì linh khí hồi phục, tu vi của Huyết Ảnh Ma trong vài năm ngắn ngủi đã từ cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ tăng lên tới Hóa Thần sơ kỳ, ở Phàm Vân Đảo coi như là nhân vật thực lực đỉnh cao.
- Mấy ngày gần đây mỗi khi ta tu luyện đều cảm nhận được lời triệu hoán không rõ đến từ nơi này, khiến pháp lực Huyết Ma Đạo của ta rung động không yên. Hôm nay ta tới đất này tra xét một phen, có lẽ có Thông linh Pháp bảo mà tu sĩ đại thần thông của cái ngày “Diệt thế tai ương” đó để lại.
Huyết Ảnh Ma âm thầm tính toán, bay về một cái khe nổi bật nhất trên Phàm Vân Đảo, tâm tình chờ mong đối với Thông linh Pháp bảo trong lòng cũng càng đậm.
Cùng lúc đó, Huyết Ảnh Ma cảm nhận được một lời kêu gọi vô hình, lực lượng Huyết Ma Đạo trong cơ thể hắn lập tức sôi trào.
Không hiểu sao, trong lòng hắn sinh ra vài tia sợ hãi.
- Rốt cục có nên đi hay không? Vạn nhất gặp phải nhân vật quá đáng sợ, chẳng phải ngay cả cái mạng nhỏ đều không bảo đảm?
Hắn do dự không quyết nhưng vẫn chậm rãi bay tới gần một khe lớn.
Đúng lúc này hắn cảm giác mặt đất hơi run lên, dường như có vật gì muốn phá đất chui ra.
- Người nào?
Hắn hoảng sợ không thôi dùng thần thức đảo qua cảnh tượng bốn phía nhưng không phát hiện ra người nào cả.
Thậm chí hắn còn đem thần thức rót vào mấy chục dặm dưới lòng đất, vẫn không có phát hiện gì.
- Hóa ra là tu sĩ Huyết Ma Đạo ta.
Đúng lúc này một thanh âm khiến lòng người run sợ truyền lên mặt đất.
Khí giết chóc kinh thiên trong khoảnh khắc trải khắp Phàm Vân Đảo.
Vào giờ khắc này, trên Phàm Vân Đảo to lớn. tất cả tu sĩ đều cảm nhận một uy hiếp trí mạng.
Ầm~
Uy áp như Thái Sơn áp đỉnh phủ xuống đỉnh đầu Huyết Ảnh Ma.
Phịch!
Huyết Ảnh Ma Hóa Thần sơ kỳ quỳ rạp xuống đất. ngay cả tâm tư chạy trốn cùng khó thể nổi lên.
Hắn có chút hối hận. bởi vì lòng hiếu kỳ của mình mà gặp phải nhân vật như cấm kỵ.
- Ha ha ha...
Thanh âm kia từ dưới đất truyền đến:
- May mắn nơi đây có tu sĩ Huyết Ma Đạo, nếu không bản quân cũng không có khả năng xuất thế nhanh như vậy.
Đột nhiên ức vạn sinh linh trên toàn Phàm Vân Đảo lâm vào run sợ. Máu tanh tận thế chầm chậm lan tràn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào